 |
|

10-03-2008, 01:24 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 30
Vây sà o diệt ác
Tam Hiệp là má»™t nÆ¡i danh thắng ở Trưá»ng Giang vá»›i Cù ÃÆ°á»ng Hiệp hiểm trở, Vu Hiệp thần bà và Tây Lăng Hiệp hùng tráng, dòng hải lưu chảy qua hai vách đá như thoát khá»i gá»ng kìm à o ạt đổ vá» xuôi...
Thượng Lưu Tam Hiệp có bến Phụng Tiết, thuyá»n bè nưá»m nượp, xuôi xuống mấy dặm tá»›i Cù ÃÆ°á»ng Hiệp cÅ©ng gá»i là Quỳ Hiệp, bị kẹp giữa hai ngá»n núi XÃch Giáp và Bạch Giáp.
XÃch Giáp SÆ¡n trÆ¡ trá»i không má»™t gốc cây ngá»n cá», ngay cả đất đá cÅ©ng đỠquạch như lá»a, còn Bạch Giáp SÆ¡n thì vách đá dá»±ng đứng phẳng lỳ như dao chém, từ hạ lưu nhìn lên trông Quỳ Hiệp như má»™t cánh cổng, vì thế có khi ngưá»i ta gá»i là Quỳ Môn.
Trên XÃch Giáp SÆ¡n có hai thà nh chÃnh là Thạch Thà nh và Bạch Ãế.
Cảnh sắc Tam Hiệp rất hùng vÄ©, vì vách núi hiểm trở như thế nên hầu như du khách chỉ Ä‘i thuyá»n.
Nhưng Ä‘oạn sông nà y lắm ghá»nh thác, đá ngầm, Ä‘i thuyá»n cÅ©ng là việc vô cùng nguy hiểm.
Vu Hiệp thần bà vì nằm trong mạch núi Vu SÆ¡n liên hoà n nhưng bị Trưá»ng Giang cắt là m đôi, phÃa bắc có Vu SÆ¡n Tháºp Nhị Phong vá»›i những danh sÆ¡n như Vá»ng Hà , Thúy Bình, Triệu Vân, Công Ãám, Táºp Tiên, Tụ Hạc, Khởi Vân, Ĩ nh Vân, Ãăng Long, Phi Phụng, Thánh Tuyá»n và Thượng Thăng.
Ngoà i ra còn những ngá»n núi nổi tiếng khác như Cao Vân Phong, Thần Nữ Phong, trên núi nà y còn có Thần Nữ Miếu mà phần đông du khách không bá» lỡ cÆ¡ há»™i ghé qua.
Dưới Tây Lăng Hiệp không xa có bến Ba Ãông thuyá»n bè rất tấp náºp.
vu sÆ¡n mặt đông ngoảnh ra Trưá»ng Giang, lưng tiếp liá»n vá»›i những mạch núi khác.
Trong núi có một tòa đại trại nằm trên một thung lũng rộng tới ba dặm.
Trong trại lầu các phòng ốc liên miên, ước tới trăm ngôi với ba ngôi lầu năm tầng cao vút.
Trên bức tưá»ng cao tá»›i năm trượng bao quanh đại trại, cứ hai mươi trượng có má»™t tháp canh, bất cứ ngà y hay đêm, má»—i tháp Ä‘á»u có hai tên hắc y nhân canh giữ.
Ãại trại vừa hùng vÄ©, vừa cẩn máºt vô cùng.
Trong má»™t gian phòng lá»›n ở tầng năm cá»§a ngôi lầu chÃnh giữa trại được bà i trà khá đơn giản vá»›i má»™t hương án nhá», má»™t tấm nệm cỠđặt giữa phòng và và i chiếc ghế thấp. Trên hương án đặt má»™t chiếc lư đồng, khói trầm bay nghi ngút tá»a ra mùi hương tháºt dá»… chịu.
Trên tấm nệm cá» giữa phòng có má»™t lão đạo sÄ© tóc bạc như sương, tướng mạo trang nghiêm Ä‘ang ngồi nháºp định.
Chợt thấy lão mở mắt ra, lẩm bẩm:
- Quái lạ! Là m sao từ giá» hợi tá»›i giá» dần mình không sao nháºp định được thế chứ? Chẳng lẽ... Thôi hãy bốc má»™t quẻ xem.
Nhưng chẳng thấy bốc quẻ gì, lại lẩm bẩm:
- Nóng ruột quá! Nhất định đã phát sinh đại sự rồi!
Vừa lúc ấy có tiếng bước chân chạy lên lầu, lát sau nghe tiếng gõ cá»a:
- Giáo chủ...
Lão đạo nhÃu mà y há»i:
- âm Ti Tú Sĩ phải không?
Tiếng ngưá»i ngoà i cá»a đáp:
- Dạ.
- Chuyện gì?
Tiếng ngưá»i ngoà i cá»a rất gấp:
- Khải bẩm giáo chủ! Thuộc hạ có việc khẩn cấp cần bẩm báo.
Lão đạo buông gá»n má»™t tiếng:
- Nói!
- Khải bẩm giáo chá»§! Vừa rồi có má»™t tên giáo đồ từ Tần LÄ©nh phân giáo chạy suốt đêm tá»›i, báo rằng bốn ngà y trước Tần LÄ©nh phân giáo bị bá»n ngưá»i không rõ lai lịch tấn công...
Lão đạo sÄ© giáºt mình há»i:
- Kết quả thế nà o?
- Bẩm... Tam giáo chá»§ và các vị há»™ pháp, đưá»ng chá»§ Ä‘á»u bị hại. Mấy chục cao thá»§ và năm trăm giáo đồ hầu hết bị giết hoặc trá»ng thương. Phân giáo hoà n toà n lá»t và o tay chúng.
Giá»ng lão đạo sÄ© Ä‘anh lại:
- Có chuyện đó sao? Ngươi đã há»i lại kỹ chưa?
- Khải bẩm giáo chá»§, má»›i rồi thuá»™c hạ và hai vị há»™ pháp Minh Vương, Quá»· Mẫu đã truy há»i kỹ. Vì thế hai vị há»™ pháp đã ra lệnh tăng cưá»ng phòng bị, còn cá» trinh thám Ä‘i Ä‘iá»u tra việc nà y, nếu gặp bất cứ việc gì khác thưá»ng là láºp tức báo vá»...
- Thôi được! Ngươi kể lại tưá»ng táºn những gì tên giáo đồ phân giáo Tần LÄ©nh nói xem!
âm Ti Tú Sĩ nói:
- Tên nà y vốn bị bệnh. Tối mồng mưá»i nghe trong cốc có tiếng đánh nhau rất lá»›n, liá»n sợ quá nén Ä‘au chạy ra nấp ngoà i cá»a động xem, thấy rất đông hán tá» trẻ tuổi mặc y phục ba sắc tÃm, hồng, xanh, phân là m ba hướng xông và o cốc Hai vị há»™ pháp và ba vị đưá»ng chá»§ Ä‘á»u bị cao thá»§ cá»§a đối phương chặn đánh không thoát ra được. Giáo đồ tuy đông nhưng võ công cá»§a đối phương cao hÆ¡n nên không ngăn được chúng, bị tá» thương rất nhiá»u.
Lão đạo sÄ© nhÃu mà y há»i:
- Vì sao tam giáo chủ không xuất chiến?
âm Ti Tú Sĩ đáp:
- Hắn nói rằng thấy tình thế nguy cấp, tam giáo chá»§ liá»n dùng Kim Bạt định tiêu diệt mấy tên cầm đầu nhưng ngay chiêu đầu tiên đã bị má»™t lão nhân dùng Kim Kiếm chặn lại. Tam giáo chá»§ đấu vá»›i lão nhân đó, khi đối phương sắp bại thì má»™t nữ nhân phát ra má»™t thanh hồng kiếm chém đứt thà nh hai mảnh... Tam giáo chá»§ bị ná»™i thương há»™c máu mà chết...
Lão đạo sĩ thở dà i nói:
- Tháºt không ngỠở Trung Nguyên còn có nhiá»u cao thá»§ đến thế... ngay cả Thiên Trúc Ma Tăng mà không thắng được Nhưng là m sao lão không dùng võ công thượng thặng Nguyên Thần Xuất Khiếu?
- Hắn có nói rằng thấy một hà i nhi rất bé chỉ cao năm tất từ đầu tam giáo chủ thoát ra, sau bị một con hạc trắng nhỠđánh chết hóa thà nh khói bay đi, không hiểu đó là gì?
Lão đạo sĩ trầm ngâm nói:
- Hắn kể tưá»ng táºn như váºy đủ biết việc đó là tháºt... Ngươi mau thông báo cho Minh Vương và Quá»· Mẫu Ä‘i các nÆ¡i Ä‘iá»u tra tin tức, nếu có gì nghi vấn láºp tức vá» báo ngay. Ngoà i ra còn liên lạc vá»›i Thái Hà nh phân giáo và LÄ©nh Nam phân giáo bảo hai nÆ¡i nà y tăng cưá»ng cảnh giác đỠphòng.
âm Ti Tú Sĩ đáp:
- Tuân lệnh! Thuá»™c hạ láºp tức thi hà nh!
- Ãi Ä‘i!
Tiếng chân bước xuống lầu.
Lão đạo sÄ© chÃnh là Hiên Viên Thần Quân, tổng giáo chá»§ Hiên Viên giáo.
Lão vẫn ngồi trên tấm nệm cố trầm ngâm nghĩ ngợi một lúc rồi chợt lẩm bẩm:
- ở Trung Nguyên có nhân váºt nà o luyện thà nh Vệ Kiếm còn hÆ¡n cả Thiên Trúc Ma Tăng? Là m sao có ngưá»i đối phó được vá»›i Nguyên Thần Xuất Khiếu? Con bạch hạc là phà m váºt, sao có thể giết được Nguyên Thần? Chẳng lẽ đối phương cÅ©ng luyện được Nguyên Thần Xuất Khiếu?
Phen nà y ta phải Ä‘Ãch thân Ä‘iá»u tra rõ má»›i được!
Lão định đứng lên, chợt cảm thấy trong ngưá»i nôn nao, tâm thần bất định, lòng đầy kinh hãi liá»n váºn công kiểm tra xem, đến khi thấy huyết mạch Ä‘iá»u hòa, cÆ¡ thể không có gì khác thưá»ng má»›i yên tâm tá»± rá»§a:
- Ta bị câu chuyện của âm Ti Tú Sĩ ám ảnh mất rồi!
Mặc dù váºy, lão lại đến bên cá»a sổ nhìn quanh như cố phát hiện ra má»™t Ä‘iá»u bà ẩn nà o đó, nhưng không thấy gì đáng khả nghi.
Bên ngoà i trá»i tối Ä‘en, nhưng chân trá»i phÃa đông có dấu hiệu bình minh sắp rạng.
Lão đi lại trong phòng, lẩm bẩm:
- Sao lại thế chứ? Ta có bao giá» bị ám ảnh như váºy đâu? Ãịnh lá»±c tu luyện đến như ta mà tâm thần còn bất định, chỉ - A... Ta vừa có ý định bốc má»™t quẻ xem thế nà o mà quên mất...
Nhưng má»™t lần nữa lão lướt tá»›i bên cá»a sổ nhìn ra.
Linh tÃnh cá»§a Hiên Viên Thần Quân đã không lầm: có má»™t ngưá»i đứng bất động bên ngoà i cá»a sổ.
Hiên Viên Thần Quân "hừ" một tiếng nói:
- Bằng hữu là cao nhân phương nà o đại giá quang lâm váºy? Bổn Thần Quân hoan nghênh hiệp giá!
Nhưng khi ngẩng lên nhìn lại thì không thấy ai cả!
Hiên Viên Thần Quân rÃt lên:
- Tên nà o dám giả thần ma quỷ trước mặt bổn Thần Quân? Còn chưa mau hiện thân hay sao?
Dứt lá»i đưa tay ra cá»a sổ phất má»™t luồng hấp lá»±c.
Nhưng đối phương không xuất hiện từ hướng đó.
Chợt thấy cá»a sổ ở đầu kia phòng mở tung, má»™t nhân ảnh đứng ngoà i cá»a, cất giá»ng sang sảng nói:
- Các hạ bấy lâu nay mạnh khá»e chứ? Tại hạ sau khi được ngươi ưu ái tặng cho má»™t chưởng, may nhá» gặp phúc mà kéo dà i cuá»™c sống đến táºn ngà y nay, còn hiểu được hai chữ Ãạo Tiên...
Hiên Viên Thần Quân hiểu ngay, kinh ngạc há»i:
- Ngươi là âu Dương Thiên Long? Lão phu không ngỠngươi vẫn chưa chết!
Thiên Long lạnh lùng nói:
- Tại hạ đến đây để nói rõ rằng hôm nay cuối thìn đầu ty, võ lâm Trung Nguyên sẽ tìm đếm quý giáo. Còn những ngưá»i bị quý giáo bắt giam hoặc bức hiếp phải gia nháºp thì tại hạ đã cứu Ä‘i cả rồi. Như thế, quý giáo chỉ còn khả năng dá»±a và o lá»±c lượng cá»§a mình để đối phó vá»›i võ lâm Trung Nguyên nữa thôi. Tại hạ cÅ©ng được thêm má»™t lần thỉnh giáo thần công cá»§a các hạ.
Hiên Viên Thần Quân "hừ" một tiếng nói:
- Tiểu tá»! Thì ra công lá»±c cá»§a ngươi cao hÆ¡n ta tưởng, còn sống nổi dưới tuyệt công Nhân Nguyên cá»§a bổn Thần Quân. Hắc hắc! Chá»n ngà y không bằng gặp ngà y. Chúng ta không phải chá» nữa! Bổn Thần Quân hôm nay không thể tha cho ngươi sống tiếp! Bởi vì sẽ là m mất hết uy tÃn cá»§a ta vì đã lỡ tuyên bố vá»›i thuá»™c hạ rằng ngươi đã chết! Mặt khác ngươi rất có uy danh trong giang hồ. Bổn Thần Quân sẽ dùng thá»§ cấp ngươi để là m tăng uy danh cá»§a ta!
Lá»i vừa dứt đã lướt mình như ngá»n gió, chỉ chá»›p mắt đã xuất hiện bên cá»a sổ đối diện vá»›i Thiên Long, phát má»™t chưởng vô thanh vô tức đánh ra.
Nhưng chà ng đã tung mình lướt đi, bóng ngân bà o thấp thoáng đáp xuống một mái lầu thấp cách đó bảy tám trượng.
Giá»ng chà ng sang sảng vá»ng qua:
- Lão ma! Bây giá» không như hai năm trước nữa đâu! Tuyệt há»c Nhân Nguyên cá»§a ngươi không là m gì được ta nữa.
CÅ©ng đừng có dùng những câu phỉnh phá» dối trá kiểu Tiên Ãạo lừa ngưá»i! Nên biết rằng ngưá»i ta dù có luyện đến võ há»c tối cao Tam Hoa Tụ Ãỉnh, NgÅ© Khà Triá»u Nguyên mà manh tâm bất thiện thì đừng có dùng chữ Tiên mà báng bổ!
Và như nói luyện Nguyên Thần Xuất Khiếu, ngưá»i biết tu đạo là cần ứng vá»›i thiên tâm, cÅ©ng là đạo tâm.
Ãã mang tà tâm thì sao còn gá»i là Nguyên Thần được? Nên nói đó là tà ma tụ hợp má»›i là đúng lý.
Hiên Viên Thần Quân nghe Thiên Long giáo huấn mình, há»a khà bốc cao ba trượng, gầm lên:
- Tiểu tá»! Ngươi đã sống được mấy ngà y? Tu đạo được bao lâu mà dám buông lá»i cuồng ngông trước mặt lão phu?
Bổn Thần Quân đã ngoà i má»™t trăm năm mươi tuổi, như thế đủ coi là siêu nhân, không có ngưá»i phà m nà o đạt tá»›i! Là m sao ngươi có thể biết được, thấy được những gì mà lão phu đã nghe, đã thấy? Nay chỉ cần bổn Thần Quân bá» Nguyên Thần là nháºp và o tiên giá»›i rồi!
Thiên Long cưá»i hô hô nói:
- Ngươi niên ká»· tuy cao, biết nhiá»u nhưng chẳng hiểu gì cả! Chẳng trách nà o tá»± liệt mình và o hà ng tiên giá»›i! Tháºt đáng thương thay!
Hiên Viên Thần Quân nghe nói cà ng giáºn nghiến răng quát:
- Tiểu tá»! Lần trước ta không giết ngươi để hôm nay ngươi buông lá»i láo xược, đó là sai lầm lá»›n. Hôm nay bổn Thần Quân nhất quyết là m cho ngươi tan xương nát thịt, óc não vỡ tan xem ngươi còn sống lại nữa không?
Dứt lá»i phất tay, từ trong ống đạo y bay ra má»™t váºt sáng lấp lánh bắn qua Thiên Long.
Nguyên đó là má»™t cây phất trần cốt là m bằng bạch ngá»c.
Chà ng cưá»i nói to:
- Lão ma đầu! Ngươi là má»™t kẻ hạ lưu chưa bằng má»™t số tên thổ phỉ, sao muốn nháºp và o tiên giá»›i? Vừa xuất thá»§ đã dùng Vệ Khà thương nhân. Ngươi gá»i đó là Tâm Ãạo có phải không? Nếu có Thái Thượng Lão Quân ở đây, chắc ngà i sẽ bái ngươi là m sư tổ!
Miệng nói, nhưng vung tay phát kiếm phóng và o cây phất trần. Hai đạo bạch quang lóe lên trong ánh bình minh vá»n lấy nhau như hai con rồng phi vÅ©, va và o nhau rồi lại tách ra, vút lên cao lại sà xuống thấp, ngoạn mục vô cùng!
Giáo đồ Hiên Viên giáo vốn nghe động đã tụ táºp lại dưới lầu rất đông, thấy hai thứ binh khà đấu nhau thần kỳ như thế cùng reo hò tán thưởng:
- Các ngươi xem... có phải là Kiếm Tiên không?
- Ủi chao! Phi Kiếm!
- Phi Kiếm đang đấu với ai thế?
- Có phải là với tổng giáo chủ không?
- Ngân Y Thần Long!
-Ngân Thần Long...
Bất thần Thiên Long thu Thần Long Kiếm lao vút và o rừng.
Hiên Viên Thần Quân lao theo quát:
- Tiểu tá»! Vá»›i má»™t chút bản lÄ©nh tầm thưá»ng như thế mà dám khoe khoang trước mặt bổn Thần Quân thì khác gì múa rìu qua mắt thợ? Hừ! Muốn chạy trốn đâu có dá»… dà ng? Ná»™p mạng đây!
Cùng lúc ấy, trên sơn đạo ở đông nam núi Vu Sơn có một đám đông đang hướng lên núi.
Dẫn đầu là ba vị tiá»n bối đức cao vá»ng trá»ng báºc nhất võ lâm là Hoà ng SÆ¡n Tiên ông, Lão Long Thần và Phiên Giang Long.
Sau há» là những nhân váºt đầu não các môn phái, các anh hùng hà o kiệt lừng danh giang hồ như:
Chưởng môn nhân Võ ÃÆ°Æ¡ng Thiên Nguyên đạo trưởng và bảy vị đệ tỠưu tú nhất là Võ ÃÆ°Æ¡ng Thất Tú.
Chưởng môn nhân Thiên Sơn phái và hai nữ đồ đệ.
Chưởng môn Thiếu Lâm Tá»± Trà Quang đại sư cùng các trưởng lão T nh Trần, T nh Tâm đại sư cùng Tháºp Bát La Hán.
Chưởng môn phái Côn Lôn Kim Kiếm Thần Tiên và sư đệ Song Kiếm Hiệp cùng bốn đệ tá».
Am chá»§ Hằng SÆ¡n Am T nh Tâm sư thái và ba vị sư muá»™i T nh Như, T nh ChÃnh và T nh Thá»§y.
Chưởng môn nhân phái Thanh Thà nh Phi Vân đạo trưởng và hai tên đồ đệ.
Chưởng môn phái Lao Sơn Minh Trà đạo trưởng và hai tên đồ đệ.
Chưởng Môn VÅ© Lăng phái VÅ© Lăng Thượng Nhân và đại đệ tá».
Ãịa Sát giáo giáo chá»§ Trưá»ng Bạch Thương ưng Hoà ng Phá»§ Hùng và bốn vị lệnh chá»§ Mỹ Nhiệm Công Quan Hưng Tông, BÃch Lịch Thần, Hắc Sát Thần và Tư Mã Hà o.
Ngoà i ra còn có nhiá»u nhân váºt nghÄ©a hiệp, lục lâm hảo hán, anh hùng các lá»™, những nhân váºt đứng đầu các môn phái, trang bảo trong giang hồ hÆ¡n bảy mươi ngưá»i.
Có thể coi là chiến dịch nà y đã huy động hầu hết lực lượng tinh anh nhất trong toà n võ lâm, tất cả có võ công tù hà ng nhất lưu trở lên.
Chỉ cần nhìn và o lá»±c lượng nà y đủ thấy tráºn chiến sắp tá»›i sẽ ác liệt thế nà o!
Ãó má»›i là bá» mặt, còn có gần ba trăm cao thá»§ Thần Long cốc chưa xuất hiện và sáu chục đệ tá» Ãịa Sát giáo bố trà quanh núi, sẵn sà ng nghe hiệu lệnh xông lên tiếp viện.
Thá»±c ra cao thá»§ Thần Long cốc đã được bố trà xung quanh tổng đà Hiên Viên giáo từ tối qua trong những địa Ä‘iểm hết sức bà máºt, vừa rồi há» chứng kiến rất rõ mà n trình diá»…n Phi Kiếm cá»§a cốc chá»§ vá»›i tổng giáo chá»§ Hiên Viên giáo Hiên Viên Thần Quân.
Tứ phu nhân Hoà ng SÆ¡n Phi Phụng Ãoà n Uyển Ngá»c kêu lên:
- Ãại tá»·! Tướng công Ä‘ang thi triển Phi Kiếm động thá»§ vá»›i tên ma đầu rồi! Chúng ta nhanh tá»›i tiếp ứng Ä‘i!
Thiên Sơn TỠPhụng quay lại nói:
- Y đưá»ng chá»§! Mau phát tÃn hiệu cho tất cả các đưá»ng táºp trung tấn công và o tổng đà Hiên Viên giáo Ä‘i!
Y Ninh Tâm đáp:
- Thuộc hạ tuân lệnh!
Láºp tức má»™t loạt pháo hiệu tÃm, Ä‘á», và ng, xanh, bắn lên trá»i sáng lóe, chỉ lát sau từ ba phÃa có pháo hiệu bắn trả lá»i.
Cùng lúc, hai đạo bạch quang từ trung tâm tổng đà Hiên Viên giáo lướt vỠhướng tây bắc, nhanh như hai vệt sao băng!
Trong tổng đà Hiên Viên giáo nổi lên tÃn hiệu báo động và những tiếng quát tháo loạn xạ:
- Mau và o báo vá»›i tổng giáo chá»§ có địch nhân táºp kÃch phÃa đông trại!
- Trong rừng phÃa nam trại có rất nhiá»u bóng ngưá»i trong rừng Ä‘ang áp sát bổn trại!
- Lý hương chủ! Mau và o cấp báo...
- Ai! Ãứng lại!
- Úi chao! Nhanh lên...
Trong cảnh nhốn nháo, từ ba phÃa ngưá»i cá»§a tam đưá»ng Thần Long cốc vá»›i ba sắc áo tÃm, Ä‘á», xanh lao qua tưá»ng.
Trên tưá»ng có mưá»i mấy lão nhân đưa mắt quan sát tình hình trong tổng trại.
Cảnh tượng trong tổng đà trở nên náo loạn. Tiếng ngưá»i la, tiếng chân chạy, tiếng quát tháo, chá»i mắng vang cả óc.
- Chặn chúng lại!
- Các ngươi đừng sợ! Tên nà o xông qua tưá»ng cứ việc giết!
Không biết đó là lệnh cá»§a ai nhưng đã quá thừa, vì đã có cả trăm cao thá»§ Thần Long cốc xông qua tưá»ng viện mà có thấy ai bị giết đâu?
Chợt vang lên tiếng quát the thé của một lão phụ nhân là m át cả âm thanh hổn độn:
- Nà y nà y! Bá»n tiểu tá» kia từ đâu tá»›i, dám xông và o trá»ng địa bổn giáo? Lão thân đã ba mươi năm chưa ra khá»i núi, không ngá» có kẻ không biết sống chết xông và o đây ná»™p mạng...
Tiếng quát của lão phụ nhân là m tiếng ồn à o lắng xuống.
Từ chÃnh lâu Ä‘i ra má»™t Ä‘oà n ngưá»i.
Ãi đầu có hai ngưá»i gồm má»™t lão phụ nhân tóc bạc da mồi, mắt sâu mÅ©i khoằm, mặt đầy nếp nhăn chằn chịt, từ đôi mắt sâu hoắm thỉnh thoảng ánh lên những tia hà n quang, hai tay gầy khô như cẳng gà vá»›i bá»™ móng Ä‘en và nhá»n như vuốt chim ưng, tay chống má»™t cây thiết trượng.
Bên phải là một lão nhân đầu bạc tuổi ngoà i tám mươi, mình mặc long bà o như một vị đế vương nhưng cáu bẩn, đội mũ phượng chầu nhưng mặt mũi hắc ám.
Sau lưng là má»™t lÅ© hắc y nhân đủ má»i lứa tuổi, tầm vóc lá»›n bé cao thấp khác nhau nhưng giống nhau má»™t Ä‘iểm là toát ra đầy tà khÃ.
Lúc nà y trước quảng trưá»ng đã xảy ra động thá»§, đó là quần hùng từ sÆ¡n đạo tiến thẳng và o cá»a chÃnh.
Lá»±c lượng nà y có gần má»™t trăm ngưá»i, Ä‘á»u có thân thá»§ cao cưá»ng, bá»n giáo đồ Hiên Viên giáo không sao đương cụ nổi.
Ãám cao thá»§ Hiên Viên giáo do lão phụ nhân cầm đầu không chút sợ hãi, Ä‘i thẳng tá»›i.
Trong quần hùng có tiếng xì xà o:
- Ủi chao! Vu Sơn Quỷ Mẫu!
- Có cả tên ma đầu Phong Ãô Minh Vương nữa!
Lão nhân mặc áo long bà o chÃnh là Phong Ãô Minh Vương sấn lên chặn trước quần hùng nói:
- Hắc hắc! Kẻ nà o to gan dám xông và o tổng đà bổn giáo? Không muốn sống nữa hay sao?
Không ai trả lá»i hắn.
Lão phụ nhân vốn là Vu SÆ¡n Quá»· Mẫu tiếp lá»i:
- Lát nữa tổng giáo chủ hiện thân, các ngươi không có cơ hội xuất kiếm chứ đừng nói gì đến giao chiến! Lão thân khuyên các ngươi mau hạ binh khà quy hà ng, còn giữ được mạng!
Trong quần hùng có ngưá»i lên tiếng:
- Hô hô! Thì ra là Vu SÆ¡n Quá»· Mẫu! Lão há»§ cÅ©ng khuyên ngưá»i rằng đã có ba mươi năm không rá»i núi thì chá»› xuất ra giang hồ gây há»a nữa! Võ lâm bây giá» không còn như trước, sao ngươi không chịu sống tiêu dao hưởng cảnh an nhà n mà theo bá»n tà ma ác đạo để chuốc lấy sá»± diệt vong?
Ngưá»i vừa nói là Hoà ng SÆ¡n Tiên ông.
Vu SÆ¡n Quá»· Mẫu cưá»i khùng khục đáp:
- Lão hạc ngươi thấy rằng mình sống như váºy là quá đủ nên dẫn xác đến đây ná»™p mạng chứ gì? Như váºy là ông trá»i còn có mắt, để lão thân trả mối đại cừu ba mươi năm trước!
Hoà ng Sơn Tiên ông thở dà i nói:
- Quá»· Mẫu! Ngươi vẫn không nháºn ra thiện ý cá»§a đồng đạo vá»›i ngươi ba mươi năm vá» trước để ăn năn hối cải hay sao?
Vu SÆ¡n Quá»· Mẫu dá»™ng cây thiết trượng xuống đất, miệng rÃt lên:
- Câm miệng! Bây giá» mà ngươi còn nói giá»ng nhân nghÄ©a nữa sao? Lúc đó các ngươi tá»± cho mình là chÃnh nghÄ©a lấy đông thắng Ãt sát hại trượng phu và nhi tá» cá»§a ta, bức lão thân thá» suốt Ä‘á»i cấm cố ở Vu SÆ¡n, buá»™c lão thân nuốt háºn sống trầm luân ở đây suốt ba mươi năm nay. May có tổng giáo chá»§ Hiên Viên Thần Quân đáp ứng báo thù cho ta, lão thân sống chỉ vá»›i má»™t Ä‘Ãch duy nhất là có được ngà y hôm nay, tìm các ngươi báo cừu rá»a háºn, không ngá» ngươi tá»± dẫn thân tá»›i đây ná»™p mạng, ngươi bảo ta bá» qua cÆ¡ há»™i nà y hay sao?
Hoà ng Sơn Tiên ông vẫn trầm tĩnh nói:
- Phu thê ngươi không biết quản giáo nhi tỠđể hắn gây há»a cho giang hồ, hiếp sát đồ nhi cá»§a đồng đạo và vô số lương nữ bá tánh. Lẽ ra vá»›i tá»™i ác như thế, phu thê các ngươi không nên vì hắn mà chống lại cả võ lâm. Các huynh đệ thấy ngươi là nữ lưu đã lưu tình mà tha ngươi khá»i chết, tưởng rằng ba mươi năm đã hối cải, thế mà ngươi vẫn nuôi cừu háºn, quyết ý trả thù...
Vu Sơn Quỷ Mẫu chợt gà o lên:
- Câm miệng! Không nhiá»u lá»i vô Ãch! Ná»™p mạng đây!
Dứt lá»i vung thiết trượng quét sang Hoà ng SÆ¡n Tiên ông.
Chợt Lão Long Thần nhảy và o xuất một chỉ điểm tới vai Vu Sơn Quỷ Mẫu là m bà ta kinh hãi thu trượng lùi lại quát:
- Lão chạch! Ngươi là m gì? Lại định lấy đông thắng Ãt phải không? Hôm nay lão thân...
Lão Long Thần ngắt lá»i:
- Quá»· bà ! Ta há»i ngươi nhi tá» và con dâu cá»§a ta mưá»i bốn năm trước du ngoạn tá»›i Vu SÆ¡n. Chúng vá»›i ngươi có oán thù gì mà ngươi hạ độc thá»§ giết cả hai? Hôm nay lão phu phải giết ngươi để trả thù cho chúng!
Dứt lá»i rút ra má»™t mái chèo bằng sắt lao tá»›i bổ xuống đầu Vu SÆ¡n Quá»· Mẫu.
Lão quá»· bà thấy công thế hung mãnh như váºy không dám tiếp chiêu, nhảy lùi lại tránh, cưá»i khùng khục nói:
- Lão chạch hôi bùn kia! Mối thù ba mươi năm trước ta má»›i kiếm má»™t chút lá»i mà chưa lấy vốn, thế mà ngươi còn định vấn tá»™i hay sao?
Lão Long Thần giáºn đến ná»—i tóc tai dá»±ng ngược, mắt đỠngầu, nghiến răng nói:
- Quá»· bà ! Hôm nay... ta có chết cÅ©ng kéo ngươi xuống hoà n tuyá»n!
- HÃch hÃch hÃch! Chẳng lẽ ta còn sợ ngươi sao? Nếu ngươi đã muốn thế thì ta sẽ cho ngươi mau Ä‘i gặp nhi tá» và con dâu ngươi lu ôn thể!
Lão Long Thần gầm lên nhu thú dữ lại vung chèo sắt đánh sang.
Vu SÆ¡n Quá»· Mẫu không dám tiếp, lùi lại tránh, chá» mái chèo đánh sang má»›i vung thiết trượng quét sang sưá»n địch.
Lão Long Thần nhảy vút lên không, mái chèo biến chiêu bổ xuống.
Choang!
Hai binh khà cá»±c nặng đánh và o nhau nổ ầm như sấm sét là m lá»a bùng lên, cả hai ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy cánh tay phát tê, lùi lại mấy bước.
Hai đối thá»§ đã nổi sát cÆ¡, vừa lùi đã tiến, mái chèo và thiết trượng đánh lên bổ xuống, không ai chịu nhưá»ng ai, toà n xuất chiêu chà mạng quyết dồn đối phương và o chá»— chết.
Hoà ng SÆ¡n Tiên ông biết hai ngưá»i đã say máu báo thù có chết cÅ©ng không chịu buông tha nhau nên tìm đối thá»§ khác để xuất thá»§ Lúc đó Phong Ãô Minh Vương thấy cuá»™c chiến đã bắt đầu, quay lại bá»n ma đầu sau lưng quát:
- Xông và o! Giết hết cho ta! Không để tên nà o sống sót!
Bá»n ma đầu đồng thanh quát:
- Tuân lệnh hộ pháp!
Dứt lá»i lao và o đám quần hùng.
Cao thá»§ các phái vốn Ä‘ang có ý động thá»§, chỉ chá» có thế liá»n xuất chiêu nghênh tiếp.
Gần hai trăm ngưá»i xáp và o nhau, mở đầu má»™t cuá»™c chiến tà n khốc không tiá»n khoáng háºu.
Tám vị tham quân Thần Long cốc thấy cuá»™c chiến đã bắt đầu, ra lệnh cho võ sÄ© tam đưá»ng xông và o trại tấn công.
Giáo đồ Hiên Viên giáo ở tổng đà có chừng năm trăm tên, lực lượng đông gấp đôi Thần Long cốc, nhưng võ công kém xa nên chẳng bao lâu đã lâm và o bại thế.
Võ sÄ© tam đưá»ng hầu hết thuá»™c hà ng nhất lưu cao thá»§, lại thêm ba vị đưá»ng chá»§, tám vị tham quân, hÆ¡n ba mươi vị Long Phụng Sứ, đặc biệt là Kim Cương Thần Tiá»n Nhị và Cà n Khôn Song Viên cá»±c kỳ lợi hại, bá»n giáo đồ đâu phải là đối thá»§?
Chỉ sau và i khắc, bá»n nà y đã thương vong quá ná»a, má»™t số bá» chạy thoát thân, đội ngÅ© thưa thá»›t dần.
Lão Long Thần nóng lòng báo thù cho nhi tỠvà con dâu, xuất chiêu vong mạng, chỉ công không thủ nên chẳng bao lâu đã kiệt lực, toà n thân ướt đẫm mồ hôi.
Vu SÆ¡n Quá»· Mẫu tuy công lá»±c không cao hÆ¡n đối thá»§ nhưng tỉnh táo hÆ¡n, khôn khéo né tránh nên Ãt hao tổn nguyên khÃ.
Thêm nữa, bà ta vừa đánh vừa khÃch:
- Lão chạch hôi! Diêm Vương đã quy định hôm nay ngươi nộp mạng ở đây, đừng hòng tẩu thoát!
Qua ngoà i trăm chiêu, Lão Long Thần cảm thấy công lực không tiếp thêm được nữa, nhưng vẫn không chịu dừng tay, hổn hển nó i:
- Lão quá»· bà ! Ãừng nằm má»™ng! Ta có chết cÅ©ng kéo theo ngươi xuống suối và ng!
Nói xong dốc toà n lực giáng mái chèo bổ xuống đầu đối phương.
Vu Sơn Quỷ Mẫu không tránh, đưa thiết trượng lên đón đỡ.
Lại một tiếng nổ vang lên, Lão Long Thần lảo đảo lùi lại bốn năm bước, khà huyết nghịch xung, chân loạng choạng chực ngã.
Vu SÆ¡n Quá»· Mẫu biết thá»i cÆ¡ đã đến, quát to má»™t tiếng vung thiết trượng bổ chéo xuống sưá»n địch nhân.
Lão Long Thần mắt thấy sắp bị đánh nát thây nhưng không còn sức hoà n thủ, muốn tránh cũng không kịp.
ChÃnh lúc tÃnh mạng cá»§a vị tổng trại chá»§ Ãại Hồ Thất Tháºp Nhị Trại như ngà n cân treo sợi tóc thì má»™t nhân ảnh bước tá»›i quát lên:
- Lão yêu bà đừng hòng hại mạng gia gia ta!
Ãồng thá»i ánh kiếm lóe lên chém bá» xuống đầu Vu SÆ¡n Quá»· Mẫu.
Nữ ma đầu kinh hãi thu trượng lùi vá», ngước mắt nhìn lên thấy ngưá»i vừa xuất kiếm cứu Lão Long Thần là má»™t thiếu nữ chỉ chừng mưá»i tám mưá»i chÃn tuổi, kinh dị nghÄ© thầm:
- Nha đầu đó là ai? Là m sao lại có chiêu kiếm lợi hại như thế? Nếu mình không thu chiêu được nhanh thì bị thương dưới kiếm rồi...
Lão Long Thần mỉm miệng cưá»i thảm nói:
- Châu nhi! Cháu yên đấy ư?
Nguyên thiếu nữ ấy chÃnh là Gia Cát Minh Châu.
Nà ng đến bên Lão Long Thần há»i:
- Gia gia có sao không? Hà i nhi đến trễ một bước là m gia gia khổ như thế... Lão nhân gia ngồi xuống nghỉ một chút đi Sẽ không ai dám là m gì đâu!
- Ãừng lo cho ta! Mau giết yêu bà đó Ä‘i, trả thù...
Gia Cát Minh Châu lấy ra một viên Thượng Thanh Hoà n nói:
- Gia gia hãy uống viên thánh dược nà y và o rồi váºn công má»™t chút là đỡ!
Lão Long Thần nuốt vội viên thuốc rồi nói:
- Hà i tá»! Ãừng để ma nữ đó chạy thoát! ChÃnh hắn là cừu nhân giết hại phụ mẫu con đấy!
Gia Cát Minh Châu nghe nói váºy rất ngạc nhiên.
Hồi nhá» nà ng thưá»ng nghe gia gia nói rằng phụ mẫu nà ng bị trá»ng bệnh mà mất, sao bây giá» lại bảo bị Vu SÆ¡n Quá»· Mẫu giết chết?
Nà ng còn đang hoà i nghi thì nghe Vu Sơn Quỷ Mẫu nói:
- Lão chạch! Ngươi chết một nhi tỠvà một con dâu còn chưa đủ hay sao? Nay còn muốn hy sinh thêm một tôn nữ đẹp như hoa để ta luyện trượng nữa? Thôi được! Ngươi đã muốn thế thì ta sẽ cho cả hai tổ tôn ngươi xuống suối và ng đoà n tụ toà n gia, tuyệt nòi Gia Cát!
Nói xong váºn khà chu chuyển má»™t vòng rồi cầm thiết trượng nhảy sang.
Gia Cát Minh Châu lúc nà y không còn nghi ngá» gì nữa, nghiến răng nhìn Vu SÆ¡n Quá»· Mẫu, chỉ muốn lao và o băm vằm cừu nhân thà nh muôn mảnh nhưng còn cố há»i má»™t câu:
- ChÃnh lão quá»· bà ngươi đã giết cha mẹ ta?
- Không sai! Không chỉ cha mẹ ngươi mà bây giỠhai tổ tôn ngươi nữa!
Gia Cát Minh Châu giáºn run ngưá»i nói:
- Yêu bà ! Hôm nay ngươi sẽ chết rất thảm! Ta sẽ băm ngươi thà nh muôn mảnh để tế vong linh phụ mẫu ta!
Dứt lá»i lướt tá»›i như ánh chá»›p, không thấy nà ng vung tay, chỉ thấy ánh kiếm lóe lên...
Vu Sơn Quỷ Mẫu rú lên thảm thiết, từ hốc mắt sâu hoắm hai mắt cố mở to hết cỡ nhìn thanh y thiếu phụ...
Nguyên cả hai tay bà ta đã bị chém đứt táºn vai!
ánh kiếm tiếp tục lóe lên...
Lại thêm hai chân bị tiện đứt. Vu Sơn Quỷ Mẫu nằm lăn lộn, máu phun ra từ khắp nơi, gà o lên thảm thiết:
- Giết ta đi! Cho ta chết... Ta cầu ngươi...
Nhưng Gia Cát Minh Châu chỉ đứng trÆ¡ ra, mắt đỠngầu nhìn cừu nhân đầy uất háºn.
Vu SÆ¡n Quá»· Mẫu biết rằng cầu xin đã vô Ãch, chợt thè lưỡi ra đưa hết sức báºp mạnh và o hai hà m răng.
Mấy tia máu phun ra, thi thể Vu SÆ¡n Quá»· Mẫu giáºt lên mấy cái rồi bất động.
Gia Cát Minh Châu đứng nhìn má»™t lúc, đến khi nháºn ra cừu nhân đã tá»± táºn má»›i phất kiếm chém xuống.
Pháºp!
Ãầu Vu SÆ¡n Quá»· Mẫu rá»i khá»i cổ bắn xa mấy thước.
Bá»n cao thá»§ Hiên Viên giáo thấy vị há»™ pháp võ công cao cưá»ng nhất bị thảm tá» dưới kiếm cá»§a má»™t thiếu phụ trẻ, tất cả Ä‘á»u kinh hồn bạt vÃa.
Lão Long Thần uống Thượng Thanh Hoà n, sau má»™t lúc váºn công đã hồi phục, bước tá»›i gần tôn nữ nói:
- Châu nhi! Trước đây gia gia không muốn cho con biết sá»± tháºt, vì võ công cá»§a yêu bà đó quá cao, ngay cả ta cÅ©ng không thắng nổi. Bây giá» chÃnh tay con đã báo được thù, gia gia rất mừng.
Gia Cát Minh Châu không đáp, từ từ quỳ xuống, ngước mắt lên trá»i nói:
- Cha! Mẹ! Xin hãy yên nghỉ! Hà i nhi đã báo được thù!
Nói xong sụp xuống lạy ba lạy, từ đôi mắt kiá»u diá»…m đôi dòng lệ lăn dà i.
ChỠmột lúc, Lão Long Thần mới đặt nhẹ tay lên vai tôn nữ nói:
- Châu nhi! Ãừng thương tâm nữa! Hẳn là cha mẹ con Ä‘ang ngáºm cưá»i...
Gia Cát Minh Châu đưa ống tay áo lau mắt, từ từ đứng lên.
Phong Ãô Minh Vương đấu vá»›i Hoà ng SÆ¡n Tiên ông, qua năm sáu mươi hiệp thì già nh được ưu thế.
May có vị chưởng môn Võ ÃÆ°Æ¡ng Thiên Nguyên đạo trưởng xuất thá»§ tương trợ nên Hoà ng SÆ¡n Tiên ông má»›i chưa bị bại.
Thấy Vu SÆ¡n Quá»· Mẫu bị giết, Phong Ãô Minh Vương váºn BÃch Lịch Chưởng đánh lui hai cao thá»§, lao tá»›i Gia Cát Minh Châu quát:
- Nha đầu! Ãá»n mạng cho biểu thư cá»§a ta!
Nhưng má»™t ngưá»i lao ra chặn lại nói:
- Ma đầu! Bây giá» ngươi Ä‘á»n mạng cho lệnh chá»§ Ãông Phương Lệnh ÃÆ°á»ng cá»§a ta trước đã!
Ngưá»i đó là Ãịa Sát giáo chá»§ Trưá»ng Bạch Thương ưng Hoà ng Phá»§ Hùng!
Phong Ãô Minh Vương rÃt lên:
- Tiểu bối! Ngươi đã muốn chết thì lão phu sẵn lòng cho ngươi toại nguyện!
Chợt má»™t bóng ngưá»i lướt tá»›i, chÃnh là Ãịa Sát Hồng Phụng Hoà ng Phá»§ Tuệ Quân.
Nà ng nhìn phụ thân há»i:
- Cha! ChÃnh tên nà y đã giết Quan thúc thúc rồi sao?
Trưá»ng Bạch Thương ưng căm háºn nói:
- ChÃnh hắn! Cha nhất định bắt tên ma đầu nà y Ä‘á»n mạng!
Phong Ãô Minh Vương "hừ" má»™t tiếng nói:
- Rất tốt! Lão phu chỉ e rằng ngươi theo hắn xuống suối và ng cho có bạn!
Hoà ng Phủ Tuệ Quân nói:
- Cha! Hà i nhi sẽ trả thù cho Quan thúc thúc!
Dứt lá»i chỉ kiếm sang Phong Ãô Minh Vương nói:
- Lão tặc! Ngươi có binh khà gì thì lấy ra đi!
Phong Ãô Minh Vương cưá»i hắc hắc nói:
- Ãối vá»›i nha đầu ngươi thì bổn há»™ pháp cần gì binh khÃ!
Dứt lá»i váºn BÃch Lịch Chưởng vá»›i năm thà nh công lá»±c đánh sang.
Hoà ng Phủ Tuệ Quân lách mình tránh chưởng, tra kiếm và o bao nói:
- ÃÆ°á»£c lắm! Nếu váºy thì bổn háºu cÅ©ng sẽ dùng chưởng báo thù cho Quan thúc thúc!
Trưá»ng Bạch Thương ưng lo lắng nói:
- Quân nhi! Ngay cả Hoà ng SÆ¡n tiá»n bối...
Lão chưa dứt lá»i thì Phong Ãô Minh Vương đã nói át Ä‘i:
-Nha đầu! ÃÆ°á»£c lắm! Tiếp chiêu!
Nguyên lão ma vừa thấy Hoà ng Phá»§ Tuệ Quân dùng thân pháp huyá»n diệu dá»… dà ng tránh qua má»™t chưởng cá»§a mình thì không khá»i kinh hãi.
HÆ¡n nữa vừa rồi lão đã chứng kiến Gia Cát Minh Châu chỉ má»™t chiêu đã chém đứt hai tay cá»§a Vu SÆ¡n Quá»· Mẫu, đồng thá»i thấy thanh Hồng Phụng Kiếm trong tay Hoà ng Phá»§ Tuệ Quân cÅ©ng là loại bảo kiếm chém sắt như bùn nên không khá»i úy kỵ.
Nay nghe Trưá»ng Bạch Thương ưng nói thế, lão sợ đối phương đổi ý thì không lợi cho mình liá»n nói át Ä‘i, đồng thá»i phát chiêu mong chiếm tiên cÆ¡.
Hoà ng Phá»§ Tuệ Quân thấy đối phương phát chưởng, liá»n váºn Long Phụng Thần Công há»™ thân, đồng thá»i xuất Quyết Sát Chưởng đối địch.
Nên biết sau khi Thiên Long bị trúng má»™t chiêu Nhân Nguyên cá»§a Hiên Viên Thần Quân mà phối hợp âm Dương Hòa Hợp Thần Công vá»›i Cà n Khôn Thần Công sáng tạo ra Long Phụng Thần Công vô cùng lợi hại, có thể đối phó vá»›i Nhân Nguyên, nói gì BÃch Lịch Chưởng cá»§a Phong Ãô Minh Vương?
Sau khi phát chưởng, lão ma thấy đối phương không tránh mà tiếp chiêu, bụng nghĩ thầm:
- Ngươi đã muốn chết thì đừng trách lão phu!
Nghĩ đoạn gia thêm ba thà nh công lực.
Nhưng diễn biến lại trái hẳn với dự đoán chủ quan của tên hộ pháp.
Sau cú tiếp chưởng, chÃnh lão là ngưá»i chịu thiệt thòi, bị chấn lá»±c đẩy lui ba bước, trong khi Hoà ng Phá»§ Tuệ Quân vẫn đứng nguyên vị, thần sắc không thay đổi.
Phong Ãô Minh Vương trố mắt nhìn đối phương, lòng vô cùng kinh dị nghÄ© thầm:
- Nha đầu nà y má»›i hai mươi tuổi là cùng, lấy đâu ra công lá»±c cao cưá»ng như váºy? Nó dùng loại thần công gì đối phó vá»›i BÃch Lịch Chưởng cá»§a ta?
Lão Ä‘ang băn khoăn tá»± há»i thì Hoà ng Phá»§ Tuệ Quân lại lao tá»›i quát:
- Lão tặc tiếp chiêu!
Lá»i chưa dứt, chưởng đã đánh ra như bão táp.
Phong Ãô Minh Vương biết đối phương lợi hại nên dốc táºn công lá»±c và tuyệt há»c đối phó nhưng không sao chống cụ nổi, bị bao trùm trong vùng chưởng ảnh, chân tay rối loạn vô lá»±c hoà n thá»§.
Lúc đó cuá»™c đấu cÅ©ng đã lắng dịu lại rất nhiá»u.
PhÃa Hiên Viên giáo võ công cao nhất là Vu SÆ¡n Quá»· Mẫu và Phong Ãô Minh Vương, nhưng Vu SÆ¡n Quá»· Mẫu đã bị giết, Phong Ãô Minh Vương Ä‘ang bại thá»§ dưới chưởng cá»§a Hoà ng Phá»§ Tuệ Quân, còn lại năm sáu chục tên ma đầu thi là m sao mà địch nổi những nhân váºt đứng đầu các môn phái và hà o kiệt cá»§a võ lâm?
Huống chi thấy hai vị hộ pháp như thế, chúng còn tinh thần đâu mà chiến đấu nữa?
Sau má»™t lúc, quần ma bị thương vong gần hết, số còn lại kháng cá»± má»™t cách tuyệt vá»ng.
Cao thủ các phái hoà n toà n thắng thế, lúc nà y đổ dồn mắt và o cặp đấu.
Phong Ãô Minh Vương bị vây trong trùng trùng chưởng ảnh vô lá»±c hoà n thá»§, Ä‘iá»u gì sẽ xảy ra tất phải xảy ra.
Không bao lâu, lão trúng một chưởng bay đi ba bốn trượng.
Hoà ng Phủ Tuệ Quân quyết tâm trả thù cho quan thúc thúc nên không chịu buông tha, tung mình lao theo.
Khi Phong Ãô Minh Vương vẫn còn lÆ¡ lá»ng trên không chưa kịp rÆ¡i xuống thì Hoà ng Phá»§ Tuệ Quân lại bồi thêm má»™t chưởng.
Tên há»™ pháp rú lên thân ảnh lại báºt lên cao mấy trượng nữa, há miệng phun ra má»™t vòi tiá»…n huyết, rÆ¡i xuống nẩy mấy cái rồi nằm im.
Hoà ng Phá»§ Tuệ Quân bước tá»›i rút kiếm cắt lấy đầu Phong Ãô Minh Vương đến tế bên thi thể Mỹ Nhiệm Công Quan Hưng Tông.
Lúc đó chỉ còn mưá»i mấy tên ma đầu không còn tinh thần đâu mà chiến đấu nữa, vứt binh khà khoanh tay chịu chết.
Mấy vị chưởng môn nhân thấy chúng không còn khả năng là m hại nữa, phế võ công rồi tha mạng cho chúng.
Trong trại, bá»n giáo đồ Thần Long cốc tiêu diệt phần lá»›n, chỉ còn độ trăm tên cÅ©ng quỳ xuống quy hà ng.
|

10-03-2008, 01:25 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 31
Công cừu tư háºn
Hiên Viên Thần Quân truy theo Thiên Long ra khá»i tổng đả Hiên Viên giáo, hai ngưá»i má»™t trước má»™t sau lướt Ä‘i như hai con chim lá»›n, chẳng bao lâu thì lên tá»›i đỉnh Thần Nữ Phong.
Lúc đó trá»i má»›i sáng hẳn.
Thiên Long vốn có chá»§ định từ trước, thấy đã rá»i xa tổng đà nên dừng lại.
Hiên Viên Thần Quân bấy giá» má»›i sinh nghi, nhưng chưa kịp há»i gì thì Thiên Long đã lên tiếng:
- Thần Quân! Các hạ đã há»c đạo thi nên biết rằng đạo gia cần thể theo thiên ý, không tạo sát nghiệp. Các hạ đã ngoà i má»™t trăm nêm mươi tuổi, hÆ¡n trăm năm không trở vá» Trung Nguyên. Tưởng rằng vân du như thế đã gần như tiên giá»›i, sao còn khÆ¡i dáºy tham tâm, tụ hợp bá»n ác ma tá»›i đây tà n hại giang hồ?
Hiên Viên Thần Quân cưá»i hắc hắc đáp:
- Tiểu tá» ngươi biết gì? Chì vì ngươi tá»± phụ mình có võ công cao cưá»ng sát hại phụ tỠđồ tôn cá»§a bổn Thần Quân là Nam Cung Vô Hối, là m há»ng mất đại sá»± cá»§a ta...
Thiên Long ngạc nhiên há»i:
- Thiên Ma giáo là tà phái do Nam Cung Vô Hối sáng láºp ra. Phụ tá» hắn cùng bá»n đệ tá» cao cấp trong giáo ngà y cà ng hoà nh hà nh bạo ngược, công khai bá»™c lá»™ tham vá»ng bá chá»§ võ lâm, thôn tÃnh nhiá»u môn phái. Võ ÃÆ°Æ¡ng là danh môn đại phái, xưa nay được coi là Thái SÆ¡n Bắc Ãẩu cá»§a võ lâm mà chúng hưng sư động chúng định tiêu diệt, vì tại hạ ngăn chặn vụ sát kiếp nà y mà Nam Cung Vô Hối suất lãnh toà n bá»™ tinh tráng Thiên Ma giáo truy sát. Bởi thế tại hạ má»›i giết Ä‘i, việc đó có liên quan gì đến đại sá»± cá»§a các hạ?
Hiên Viên Thần Quân chợt quát lên:
- Hắn sáng láºp Thiên Ma giáo và bà nh trướng thế lá»±c, ý đồ bá chá»§ võ lâm, đó là là m theo ý ta, sao không là m há»ng đại sá»±?
Thiên Long "à " một tiếng nói:
- Thì ra là thế!
Hiên Viên Thần Quân nói tiếp:
- ChÃnh vì váºy mà bây giá» bổn Thần Quân phải liên lạc vá»›i các đạo hữu, tá»± tay sáng láºp Hiên Viên giáo, thống nhất toà n thiên hạ võ lâm vá» má»™t mối, đó chẳng phải là thể theo thiên ý hay sao?
Thiên Long cưá»i khẩy nói:
- Các hạ nói thế là đổi trắng ra Ä‘en rồi! Thá»±c tình giang hồ nhất thống cÅ©ng không có gì sai. Nhưng muốn được như váºy thì cần phải lấy đức tà i để phục ngưá»i, lấy chữ Nhân là m căn bản. Có như thế má»›i là m cho đồng đạo võ lâm kÃnh trá»ng tin phục, sao lại giết ngưá»i để láºp uy, cưỡng bách ngưá»i ta? Thống nhất giang hồ để Ä‘em lại thái bình, bá»›t Ä‘i tranh chấp, chứ sao thống nhất bằng cách là m mất an ninh, gây bạo loạn, khởi sát kiếp?
- Tiểu tá» ngươi biết má»™t mà không biết mưá»i. Xưa nay trong lịch sá», có sá»± thống nhất nà o mà không đổ máu? Có đổ máu má»›i có thái bình...
Thiên Long cưá»i nhạt nói:
- Các hạ đừng giảo biện! Thiên hạ vốn vô sá»±, chỉ có lòng ngưá»i má»›i là m khuynh đảo. Ãó chỉ là sá»± biện bạch cho hÆ¡i hám lợi danh thôi!
Hiên Viên Thần Quân cưá»i hắc hắc nói:
- Trong thiên hạ ai mà chẳng hám lợi danh chứ?
Lão chợt há»i:
- Tiểu tá»! Ngươi nói trăm năm qua ta không và o võ lâm là để ngao du hạc ná»™i mây ngà n, nhưng thá»±c chất ngươi có biết bổn Thần Quân Ä‘i đâu không?
Thiên Long cưá»i nhạt đáp:
- Trước đây tại hạ không biết. Nhưng bây giỠbiết rõ thực chất của các hạ, đủ thấy không phải là m việc gì tốt là nh.
Hoặc cấu kết với tặc đảng, hoặc luyện tà công để tà n hại võ lâm mà thôi!
Hiên Viên Thần Quân chợt phá lên cưá»i to má»™t trà ng nói:
- Ngươi nói rất hay! Quả nhiên tiểu tá» ngươi là m bổn Thần Quân rất khâm phục! Chỉ tiếc rằng ta chỉ đạt được má»™t ná»a mục Ä‘Ãch... Trước đây ta nghÄ© rằng võ công cá»§a mình chưa đủ để thống nhất giang hồ, nhưng sau khi gặp ngươi xong ta má»›i biết như thế là quá đủ. Nếu không võ lâm đã là cá»§a ta rồi.
Thiên Long ngạc nhiên há»i:
- Tại hạ không hiểu.
- Bây giỠngươi sẽ hiểu.
Chợt nhìn vá» hướng Vu SÆ¡n há»i:
- Tiểu tá»! Ngươi nói rằng cuối giá» thìn đầu giá» ty thì võ lâm các phái đến Vu SÆ¡n ná»™p mạng?
- Quả tháºt tại hạ đã nói thế.
- Váºy thì còn hÆ¡n má»™t canh giá» nữa, bổn Thần Quân muốn kể cho ngươi nghe má»™t câu chuyện...
Thiên Long Ä‘ang muốn kéo dà i thá»i gian để quần hùng giải quyết xong chiến cuá»™c ở tổng đà Hiên Viên giáo mà chà ng cho là đã bắt đầu, liá»n há»i:
- Chuyện gì?
Hiên Viên Thần Quân trầm giá»ng nói:
- Ba trăm năm trước trên giang hồ có hai nhân váºt kiệt xuất đại diện cho hai phái chÃnh tà .
Hai ngưá»i nà y vốn là má»™t đôi sư huynh đệ, bái má»™t vị sư phụ võ công cái thế.
Cần thừa nháºn rằng vị sư phụ nà y có nhãn quan hết sức tinh tưá»ng, hoặc do thiên duyên nên cả hai vị đồ đệ Ä‘á»u là những nhân váºt kiệt xuất, trăm năm hiếm gặp.
Tiếc rằng đó không phải là phúc mà trái lại, Ä‘á»u đó gây tại há»a cho sư môn suốt mấy trăm năm.
Thiên Long cảm thấy câu chuyện khá li kỳ nên im lặng lắng nghe.
Hiên Viên Thần Quân kể tiếp:
- Sau mưá»i năm kiên trì khổ luyện, đôi sư huynh đệ đạt được thà nh tá»±u võ công vô cùng to lá»›n.
Lúc đó vị sư phụ đã già , cần phải nghÄ© đến ngưá»i thay thế mình chấp chưởng môn há»™, nhưng có má»™t khó khăn nảy ra là cả hai huynh đệ ai cÅ©ng xứng đáng.
Thiên Long chợt chen lá»i:
- Chuyện đó có khó gì đâu? Nếu là tà i há»c tương đương, nhân phẩm giống nhau thì đương nhiên đại đệ tá» phải là ngưá»i chấp chưởng môn há»™.
Hiên Viên Thần Quân lắc đầu nói:
- Chuyện không đơn giản như thế...
- Vì sao? Chẳng lẽ là vị sư đệ võ công và nhân phẩm cao hơn?
- Cũng không phải!
Thiên Long nhÃu mà y nói:
- Tại hạ không hiểu...
Hiên Viên Thần Quân giải thÃch:
- Chỉ là vì vị sư phụ có một độc nữ và cô ta phải lòng sư đệ!
Thiên Long "à " một tiếng nói:
- Như váºy là vị sư phụ không công bằng rồi!
Hiên Viên Thần Quân gáºt đầu:
- Không sai! Vì thế mới xảy ra bi kịch!
Thiên Long há»i:
- Sau đó kết quả thế nà o?
Hiên Viên Thần Quân thở dà i nói:
- Chỉ vì một chút tư tâm mà vị sư phụ đó là m hại cả sư môn, đẩy hỠvà o cảnh trầm luân suốt mấy trăm năm...
Thiên Long nghe kể tới đó, rúng động nghĩ thầm:
- Là m sao mà cố sự nà y giống hoà n cảnh của bổn cốc như thế?
Liá»n há»i:
- Thần Quân! Ãó là môn phái nà o váºy?
Hiên Viên Thần Quân trừng mắt nói:
- Ngươi vội gì chứ? Ta đang kể tới đâu quên mất rồi?
- Kể đến chá»— chá»n ngươi thừa kế sư môn.
Hiên Viên Thần Quân gáºt đầu:
- Không sai! ÃÆ°Æ¡ng nhiên ý nguyện cá»§a sư phụ sẽ được thá»±c hiện, vị tiểu muá»™i được gả cho sư đệ cùng vá»›i chức vị chưởng môn nhân...
Thiên Long liá»n há»i:
- ÃÆ°Æ¡ng nhiên vị sư huynh phản kháng?
- Không! Nếu phản kháng thì đã không xảy ra bi kịch thê thảm như thế...
Thiên Long ngạc nhiên há»i:
- Nếu không phản kháng thì tình hình được giải quyết êm thắm mới phải?
Hiên Viên Thần Quân chất vấn:
- Ta há»i ngươi: hai ngưá»i sư huynh đệ tà i há»c như nhau, nhân phẩm như nhau, đức hạnh cÅ©ng thế, nếu phế trưởng láºp thứ thì môn nhân đệ tá» sẽ nghÄ© thế nà o?
- Chẳng lẽ vị sư huynh bỠđi?
- Bá» Ä‘i thì có khác gì ở lại chứ? Ngưá»i ta cà ng thương tình vị sư huynh bao nhiêu thì cà ng nguyá»n rá»§a sư phụ và su đệ bấy nhiêu thôi!
Thiên Long trầm ngâm nói:
- Quả như thế tháºt... vị sư huynh tháºt khó xá».
Hiên Viên Thần Quân gáºt đầu:
- Phải. Và vị đó có cách giải quyết rất quân tá»: tá»± tìm cho mình má»™t tai nạn kết liá»…u cuá»™c sống để bảo đảm danh dá»± cho sư đệ và uy tÃn cho sư môn.
Thiên Long buông lá»i cảm thán:
- Vị sư huynh đó tháºt là phi thưá»ng!
Chà ng trầm ngâm má»™t lúc rồi há»i:
- Nếu đã thế thì chuyện được giải quyết êm thắm vì sao sư môn lại chịu trầm luân mấy trăm năn? Chẳng lẽ ý tốt cá»§a vị sư huynh bị ngưá»i khác phát hiện?
Hiên Viên Thần Quân lắc đầu:
- Không Y cố tình tự gạy ra tai nạn khéo đến nổi không ai nghi ngỠđó là một vụ tự sát chỉ là không giấu được mắt của vị sư đệ.
- ÃÆ°Æ¡ng nhiên vì hạnh phúc bản thân, vì đại nghiệp cá»§a sư môn mà vị đó không bao giá» tiết lá»™.
Hiên Viên Thần Quân thở dà i nói:
- Lý nên như thế, nhưng khổ má»™t Ä‘iá»u là cả hai vị sư đệ và sư muá»™i Ä‘á»u là ngưá»i tốt. Sau tuần trăng máºt đầy hạnh phúc thì lý trà trở lại là m việc bình thưá»ng, những gì trước đây do chan chứa yêu đương mà bị che lấp thì bây giá» má»›i lá»™ ra. Sau khi vị sư đệ phát hiện ra đó không phải là tai nạn mà vì sư huynh đã hy sinh cuá»™c sống vì mình, lương tâm bắt đầu cắn rứt.
Thiên Long gáºt đầu nói:
- Ãúng như váºy Hiên Viên Thần Quân kể tiếp:
- Bi kịch bắt đầu từ việc sư muá»™i vÄ©nh viá»…n bá» Ä‘i không bao giá» trở lại. Sau đó sư đệ cà ng ngà y cà ng ân háºn, cuối cùng triệu táºp môn nhân đệ tá», cá» ra má»™t ngưá»i tạm thá»i chấp chưởng môn há»™, tuyên bố rằng sau nà y chỉ có ngưá»i giÅ© tÃn váºt chưởng môn nhân thì má»›i có quyá»n chÃnh thức chấp chưởng môn phái, nếu không thì bổn phái sẽ không có chưởng môn nhân và không bao giỠđược xuất hiện trong giang hồ.
Thiên Long nghe kể tá»›i đó, trong lòng láºp tức chấn động há»i:
- Sau đó thì sao?
Hiên Viên Thần Quân kể tiếp:
- Sau đó vị sư đệ mang theo tÃn váºt cá»§a chưởng môn nhân, bà kÃp võ há»c cá»§a sư phụ truyá»n lại bá» Ä‘i biệt tÃch...
Tá»›i đó, Thiên Long không nén được, liá»n há»i:
- Vị đó là ai? Môn phái kia gá»i là gì, các hạ biết không?
Hiên Viên Thần Quân thản nhiên đáp:
- ÃÆ°Æ¡ng nhiên là biết!
Lão dừng một lúc, nhìn chà ng đầy bà ẩn nói thêm:
- Không những bổn Thần Quân biết mà e rằng bây giỠcả ngươi cũng biết...
Thiên Long giáºt mình nói:
- Các hạ...
Hiên Viên Thần Quân chợt nghiêm mặt há»i:
- Tiểu tá»! Ngươi gặp kỳ duyên cá»§a Cà n Khôn Ãá»™ng Chá»§, đúng không?
Thiên Long rúng động nghĩ thầm:
- Lão quái nà y tháºt lợi hại! Nhưng lần trước lão giao thá»§ vá»›i mình đã gá»i Ä‘Ãch danh võ công cá»§a mình là Cà n Khôn Thần Công, nay có giấu cÅ©ng vô Ãch!
Ãà nh gáºt đầu đáp:
- Không sai!
Hiên Viên Thần Quân tiếp tục tra vấn:
- Ngươi giữ Thần Long Lệnh?
Thiên Long gáºt đầu:
- ÃÆ°Æ¡ng nhiên! Váºy thì sao?
Hiên Viên Thần Quân cưá»i bà ẩn:
- Không sao cả. Suốt trăm năm nay, bổn Thần Quân ra sức đi tìm nó...
Thiên Long tò mò há»i:
- Các hạ không phải là sư môn, váºy tìm nó là m gì?
Hiên Viên Thần Quân vặn lại:
- Chẳng lẽ ngươi là sư môn? Ngươi không nhớ ta vừa kể vị sư đệ ngà y xưa di ngôn lại thế nà o hay sao?
Thiên Long gáºt đầu nói:
- Không sai! Ngà y nà o Thần Long Lệnh hồi cốc má»›i được chÃnh thức bổ nhiệm chưởng môn nhân và tiến nháºp và o giang hồ.
Hiên Viên Thần Quân chợt há»i:
- Ta cÅ©ng nói rằng trước đây chưa gặp ngươi thì ta cứ tưởng rằng võ công cá»§a mình chưa đủ để thống nháºt giang hồ, nhưng sau khi gặp ngươi lại tin rằng quá đủ. Ngươi hiểu ý nghÄ©a câu nói đó không?
Thiên Long lắc đầu:
- Tại hạ chưa hiểu.
Hiên Viên Thần Quân giải thÃch:
- Có gì khó hiểu đâu. Chỉ vì bổn Thần Quân biết rằng võ công Thần Long cốc rất uyên thâm kỳ ảo, nhưng sau khi giao chiến vá»›i ngươi má»™t chưởng, thấy Cà n Khôn Thần Công cá»§a ngươi chưa phải là đối thá»§ cá»§a Nhân Nguyên, ta má»›i ân háºn là mình quá cẩn tháºn để mất thá»i cÆ¡. Ãáng lẽ phải trở thà nh bá chá»§ thiên hạ từ lâu...
Lúc nà y vẻ mặt của lão trở nên độc ác.
Lão ngước nhìn trá»i rồi nói:
- Tiểu tá»! Bây giỠđã sắp hết giá» thìn. Chắc bá»n cao thá»§ võ lâm Ä‘ang chuẩn bị xuất hiện ở tổng đà để là m váºt tế thần.
Nếu không còn gì nữa thì ngươi hãy chịu mệnh...
Thiên Long nghĩ thầm:
- Tin rằng bây giá» quần hùng đã giải quyết chiến trưá»ng xong...
Chà ng đáp:
- Tại hạ còn và i vấn đỠcần há»i...
- Há»i Ä‘i, nhưng hãy nói nhanh nhanh má»™t chút!
- Vì sao các hạ biết rõ vỠtất cả những chuyện nà y?
Hiên Viên Thần Quân cưá»i hắc hắc nói:
- Rất đơn giản! Vì bổn Thần Quân nhiá»u tuổi gấp đôi tuổi gia gia ngươi...
Lão chợt "à " má»™t tiếng há»i:
- Tiểu tá»! Ngươi há» là âu Dương?
Thiên Long gáºt đầu:
- Không sai! Các hạ há»i để là m gì?
- Không có gì! Chẳng qua vì ở Long Ãà m cốc ta gặp má»™t ngưá»i hỠâu Dương...
Thiên Long mặt chợt tái Ä‘i, gấp giá»ng há»i:
- Ngươi nói gì? Long Ãà m cốc?
Hiên Viên Thần Quân nhìn chà ng ngạc nhiên há»i:
- Tiểu tỠngươi sao thế? Chẳng lẽ...
Thiên Long không đáp, tiếp tục truy vấn:
- Ngươi đã tá»›i Long Ãà m cốc?
Hiên Viên Thần Quân gáºt đầu:
- Không sai! Mưá»i năm trước...
- Ngươi tới là m gì?
- Tìm bà kÃp võ há»c cá»§a Thần Long cốc chá»§!
- Ngươi vừa nói ở đó có vị âu Dương...
Hiên Viên Thần Quân chăm chú nhìn chà ng má»™t lúc má»›i há»i:
- Tiểu tá»! Có phải ngươi là hà i tá» mưá»i má»™t năm trước bị con trăn quấn rÆ¡i xuống Long Ãà m mất tÃch không?
Thiên Long gáºt đầu:
- Không sai! Là m sao các hạ biết...
Giá»ng Hiên Viên Thần Quân trở nên cấp thiết:
- Ngươi không cần biết vì sao. Hãy trả lá»i bổn Thần Quân. Có phải nhá» rÆ¡i xuống Long Ãà m mà ngươi được kỳ duyên không?
- ChÃnh thế...
Hiên Viên Thần Quân lẩm bẩm một mình:
- Như váºy là Cà n Khôn Ãá»™ng Phá»§ ở lân cáºn Long Ãà m cốc, vì sao ta tìm suốt ba năm trá»i mà không thấy chứ?
Thiên Long rúng động nghĩ thầm:
- Tháºt may mà lão ta không tìm thấy, nếu không tất cả bà kÃp võ há»c cá»§a Cà n Khôn Ãá»™ng Chá»§ rÆ¡i và o tay tên ma đầu nà y, thiên hạ võ lâm chẳng phải là cá»§a riêng hắn từ lâu rồi ư? Mình cÅ©ng đâu còn mạng nữa?
Hiên Viên Thần Quân chợt Ä‘anh giá»ng há»i:
- Tiểu tá»! Tá»›i Cà n Khôn Ãá»™ng Phá»§ bằng cách nà o?
Thiên Long lắc đầu:
- Xin lỗi! Tại hạ không thể phụng cáo!
- Ngươi chưa há»§y mất bà kÃp võ há»c cá»§a Thần Long cốc chá»§ chứ?
- Tại hạ không phải kẻ điên!
Hiên Viên Thần Quân cưá»i hô hô nói:
- Nếu váºy thì tốt! Không những Thần Long Lệnh mà cả võ há»c uyên thâm cá»§a Thần Long cốc chá»§ cÅ©ng sẽ vá» tay bổn Thần Quân! Hô hô hô hô!
Thiên Long tá» vẻ ngạc nhiên há»i:
- Hiên Viên lão ma! Các hạ tá»± cho rằng võ công cá»§a ngươi là vô địch thiên hạ, còn cần võ há»c cá»§a Thần Long cốc chá»§ là m gì?
Hiên Viên Thần Quân hấp háy mắt nhìn chà ng nói:
- Võ công cá»§a bổn Thần Quân là Nhân Nguyên, Nguyên Thần Xuất Khiếu... cần phải giết nhiá»u ngưá»i má»›i luyện thà nh, bởi thế giang hồ coi là tà công. Nếu muốn là m bá chá»§ giang hồ tất phải có võ há»c thặng thừa chÃnh phái má»›i tháºt sá»± là m cho võ lâm khiếp phục.
Thiên Long lại há»i:
- Các hạ rắp tâm là m bá chá»§ giang hồ, váºy cần Thần Long Lệnh là m gì?
Hiên Viên Thần Quân là m ra vẻ thần bÃ:
- Ngươi còn chưa biết... hà ng trăm năm qua trong giang hồ có câu sấm ngữ:
"Thần Long Lệnh xuất.
Chấn hưng Long cốc.
Thiên hạ thái bình."
Nếu váºy thì ngưá»i chấp chưởng Thần Long Lệnh má»›i có tư cách bá chá»§ thiên hạ...
Thiên Long nói:
- Theo câu sấm cá»§a các hạ vừa Ä‘á»c thì chỉ nói "thiên hạ thái bình" chứ không nói là "bá chá»§ võ lâm."
Hiên Viên Thần Quân cưá»i hô hô nói:
- Tiểu tá» ngươi tháºt là ấu trÄ©! Thiên hạ võ lâm nếu không có ngưá»i là m chá»§ thì là m sao mà thái bình được?
Thiên Long nghĩ thầm:
- à nghÄ© cá»§a bá»n ác ma bao giá» cÅ©ng thiên vá» bạo lá»±c... Mấy trăm năm nay các phái sống vá»›i nhau, nếu không có bà n tay cá»§a tà phái lÅ©ng Ä‘oạn thì có xảy ra bất ổn gì đâu?
Chà ng xua tay nói:
- Thôi được Bây giá» các hạ nói xem ngươi đã là m gì ở Long Ãà m cốc?
ánh mắt Hiên Viên Thần Quân chợt hiện sát cÆ¡. Lão gằn giá»ng:
- Tiểu tá» nghe đây! Bây giỠđã đến giá». Trong câu sấm tất cả Ä‘á»u ứng và o chữ "Long" như váºy bổn Thần Quân cÅ©ng nên hóa kiếp ngươi và bá»n bất phục trong võ lâm trong giá» thìn nà y. Cho ngươi biết bà máºt nà y để khi chết xuống suối và ng khá»i ân háºn... Long Ãà m cốc do bổn Thần Quân há»§y diệt. Ngươi cÅ©ng nên biết để xuống đó tìm thân nhân cá»§a mình!
Thiên Long nghe nói bỗng run lên.
Suốt bốn năm chà ng luôn luôn để ý tìm thân nhân, nhưng không má»™t ai biết tung tÃch.
Chà ng nhá»› sau khi thoát khá»i Cà n Khôn Ãá»™ng Phá»§, chà ng và Trần Vân Phụng đã quay vá» Long Ãà m cốc, nhưng tất cả đã biến thà nh nÆ¡i hoang tà n, sÆ¡n trang cá» má»c ngút ngà n, đồng lúc nương ngô ngà y trước đã thà nh bãi hoang, không má»™t vết tÃch gì chứng tá» nÆ¡i đây đã từng có má»™t sÆ¡n trang tươi đẹp và cuá»™c sống thanh bình.
Lúc đó chà ng nghĩ rằng chắc là do một biến cố nà o đó mà trang viện đã chuyển đi nơi khác nên mới cất công dò tìm, không ngỠbị tên ma đầu nà y hủy diệt!
Hình bóng thân yêu cá»§a cha mẹ, Tiểu Hổ, Tiểu Tú hiện lên Ä‘áºm nét trong đầu chà ng.
Nhất là tiếng kêu thất thanh của Tú Tú và hình ảnh bà o đệ chà ng Tiểu Hổ bị con trăn quấn chặt...
Chà ng nghiến răng nói:
- Lão ác ma! HỌ là ngưá»i là m ăn lương thiện, không biết võ công. Là m sao ngươi giết há» tà n bạo như thế?
Hiên Viên Thần Quân cưá»i "hắc hắc" nói:
- Nguyên tắc cá»§a bổn Thần Quân là cốt sao thá»±c hiện được mục Ä‘Ãch, bất chấp thá»§ Ä‘oạn. Việc bổn Thần Quân Ä‘i tìm di váºt cá»§a Thần Long cốc chá»§ là không thể tiết lá»™, nếu không giết há» thì là m sao ta có thể ở đó ba năm mà giang hồ không ai biết? Chắc ngươi hiểu vì sao trong suốt trăm năm qua trong giang hồ không ai biết bổn Thần Quân ở đâu...
Thiên Long nghiến răng nói:
- Lão ma! Ngươi có vẻ ngoà i đạo mạo, mở miệng là nói chuyện đạo hạnh, tiên pháºt, nhưng thá»±c chất là má»™t tên ác quá»·! Bây giá» ta muốn há»i ngươi má»™t câu cuối cùng...
- Ngươi cứ há»i!
Giá»ng chà ng run run:
- Thi thể cá»§a há»...
Hiên Viên Thần Quân "à " một tiếng nói:
- Việc nà y bổn Thần Quân đã rất cẩn tháºn, đã gom tất cả dân trang lại, hạ thá»§ rồi cho và o sảnh châm lá»a đốt thà nh tro, xương cốt vô tồn. Như thế hình hà i há» sẽ nhẹ nhà ng dá»… siêu thoát hÆ¡n...
Thiên Long chợt thấy mắt mình tối sầm, máu dốc ngược lên đầu suýt ngất đi.
Hiên Viên Thần Quân từ từ đưa chưởng lên nói:
- Tiểu tá»! Ngươi đã biết tất cả sá»± tháºt. Bây giá» thì hãy ná»™p mạng! Từ nay trên giang hồ không còn ai quẩn chân ta nữa...
Thiên Long cố trấn tĩnh, đưa mắt nhìn cừu nhân.
Bây giá» trông Hiên Viên Thần Quân Ä‘anh ác, nham hiểm, đáng ghê tởm, tá»±a hồ khắp ngưá»i vương đầy máu.
Hiên Viên Thần Quân rÃt lên:
- Tiểu tá»! Chuẩn bị tiếp chiêu! Lẽ ra vì những Ä‘iá»u phiá»n phức mà ngươi đã gây nên cho bổn Thần Quân, ngươi sẽ nháºn được cái chết thê thảm. Nhưng niệm tình ngươi đã không há»§y Ä‘i bà kÃp võ há»c cá»§a Thần Long cốc chá»§, bổn Thần Quân dà nh cho ngươi má»™t ân huệ cuối cùng...
Thiên Long tự nhủ:
- Bình tĩnh... bình tĩnh... Muốn trả thù thì phải bình tĩnh...
Chà ng váºn Long Phụng Thần Công tá»›i mưá»i hai thà nh há»a hầu và o đơn chưởng, đồng thá»i váºn cang khà bố mãn toà n thân phòng bị.
Hiên Viên Thần Quân phát chưởng rất cháºm, tá»±a hồ như muốn chiêm ngưỡng đối phương trước giá» giãy chết...
Cuối cùng Nhân Nguyên Thần Công đã váºn tá»›i mưá»i thà nh, lão vung chưởng đánh ra.
Thiên Long cũng xuất chưởng nghênh tiếp.
Bình!
Vang lên má»™t tiếng nổ kinh thiên động địa, lá»a khói bùng lên bao phá»§ cả má»™t vùng, cát bụi, đất đá bay lên rà o rà o.
Cả đỉnh núi rung lên, rừng cây rùng mình như gặp tráºn cuồng phong, cây đổ ầm ầm, cà nh gãy răng rắc, lá rụng xà o xạc, mặt đất chuyển động như trong cÆ¡n địa chấn.
Trong cát bụi mịt mù như trong cảnh há»—n mang, thấp thoáng bóng ngưá»i lay động...
Qua chừng ná»a khắc...
Khói bụi tan dần...
Hai bóng ngưá»i bắt đầu hiện rõ...
Nhìn lại, giữa hai đối thủ vừa được tạo nên một hố đất sâu tới bốn năm thước, đất mới bị đà o mà u hồng tươi.
Khoảng cách giữa song phương bị kéo dà i thêm bốn trượng cách Ä‘á»u cái hố, như váºy là hai ngưá»i Ä‘á»u bị chấn lá»±c đánh báºt lui hai trượng.
Chiêu đầu tiên đã tỠra sức bình lực định, không ai chiếm ưu thế!
Hiên Viên Thần Quân mở to mắt nhìn đối phương, không sao ngỠđược rằng mới qua chưa đầy hai năm mà công lực của Ngân Y Thần Long lại tăng tiến thần kỳ như thế...
Thế mà lão đã cho rằng váºn tá»›i mưá»i thà nh Nhân Nguyên Thần Công là quá đủ để lấy mạng địch nhân rồi!
Cũng chẳng trách!
Bởi vì nếu không có sự tăng tiến thần kỳ thì là m sao một thiếu niên mới hai mươi hăm mốt tuổi mà có thể đối địch với một cao thủ tuyệt đỉnh võ lâm với công phu một trăm năm mươi năm khổ luyện?
Nhưng không phải chỉ có công lá»±c tăng tiến mà võ há»c cÅ©ng hoà n toà n khác.
Lão bước lên, nhếch mép nở má»™t nụ cưá»i thâm trầm há»i:
- Tiểu tá»! Bổn Thần Quân đã đánh giá thấp ngươi. Chưởng cá»§a ngươi vừa xuất không hoà n toà n là Cà n Khôn Thần Công Ãó là gì váºy?
Thiên Long đáp:
- Long Phụng Thần Công!
Hiên Viên Thần Quân nhÃu mà y há»i:
- Cái gì? Long Phụng Thần Công?
Thiên Long gáºt đầu.
Hiên Viên Thần Quân nhÃu mà y tỠý ngạc nhiên:
- Bổn Thần Quân chưa há» nghe nói. Chẳng lẽ nó cÅ©ng được ký tải trong bà kÃp võ há»c cá»§a Thần Long cốc chá»§?
Thiên Long vừa đấu một chiêu tiếp được Nhân Nguyên Thần Công của tên đại ma đầu, trong lòng vô cùng phấn chấn.
Sau gần má»™t năm trá»i vừa váºn công chữa thương, vừa lao tâm khổ trà tham cứu võ há»c để đối phó vá»›i Nhân Nguyên Thần Công cá»§a Hiên Viên Thần Quân, Thiên Long tuy thầm tin rằng mình có thể đối địch được vá»›i tên ma đầu nà y, nhưng vì chưa trá»±c tiếp đối địch nên không khá»i có chút lo lắng.
Nay thá»±c tế đã được khẳng định, chà ng láºp tức thấy tá»± tin, phấn chấn hẳn lên.
Không để đối phương nói hết, chà ng đã quát lên:
- Lão tặc! Hôm nay ta quyết đánh nát thây ngươi để trả thù cho cha mẹ và đệ muội của ta!
Dứt lá»i rút Thần Long Kiếm lao và o đối thá»§ tấn công.
Hiên Viên Thần Quân cưá»i nhạt nói:
- Tiểu tá» chá»› cuồng! Chỉ má»›i má»™t chiêu Nhân Nguyên Thần Công đó còn chưa phải là tất cả võ há»c cá»§a bổn Thần Quân đâu!
Dứt lá»i rút Bạch Ngá»c Phất Trần ra nghênh tiếp.
Thiên Long thi triển Long Phụng Kiếm Pháp là kết quả cá»§a chà ng đúc kết những chiêu thức tinh diệu nhất trong bà kÃp võ há»c cá»§a Cà n Khôn Ãá»™ng Chá»§, khắc chế tà công cá»§a Thiên Ma giáo, nên rất có uy lá»±c.
Hiên Viên Thần Quân chưa bao giá» gặp má»™t kiếm thá»§ nà o lợi hại như thế, lúc đầu thì còn có ý khinh thị, nhưng cà ng đánh, lão cà ng kinh dị phải dốc táºn sở há»c đối phó.
Bạch Ngá»c Phất Trần thuá»™c binh khà nhu, còn Thần Long kiếm thuá»™c loại cương, thông thưá»ng trong võ há»c thì cương thắng nhu, nhưng đối vá»›i cao thá»§ thượng thặng thì tình cảnh thưá»ng trái ngược lại.
Thần Long Kiếm là thần binh lợi khÃ, đủ sức xuyên sÆ¡n phá thạch, vì thế Thiên Long không chút kiêng ky, sẵn sà ng trá»±c diện nghênh chiêu.
Nhưng Bạch Ngá»c Phất Trần cá»§a Hiên Viên Thần Quân là m từ loại Thiên Tằm nên bất cứ loại binh khà nà o cÅ©ng không há»§y hoại được.
Qua và i chục chiêu đầu tiên, song phương tỠra sức bình lực định, không ai chiếm được thượng phong.
Nhưng Hiên Viên Thần Quân ngoà i trăm rưởi tuổi, trải ngà n tráºn đánh nên kinh nghiệm đối địch có thừa.
Lão hiểu rằng vá»›i binh khà sắc bén như váºy, Bạch Ngá»c Phất Trần khó mà là m gì được đối phương, nếu không tìm được đối sách thÃch hợp, cà ng đánh lâu thì mình cà ng yếu thế.
Nói gì thì nói, trẻ tuổi sinh khà dồi dà o hơn, dễ tiếp thêm chân lực, còn tuổi già một khi hao kiệt thì rất khó.
Huống chi nếu tráºn đánh cà ng kéo dà i thì tình hình ở tổng trại rất có thể bị lâm nguy.
Tần Lĩnh chỉ cách Vu Sơn độ ba ngà y đi ngựa, mà Thiên Trúc Ma Tăng bị tiêu diệt từ bốn ngà y trước, địch nhân tất đã dư sức tới đây.
Tần LÄ©nh phân giáo có nhị giáo chá»§ Thiên Trúc Ma Tăng, nhiá»u cao thá»§ lừng danh như Tần LÄ©nh Song Hung, Long SÆ¡n Song Ma... vá»›i hÆ¡n năm trăm thá»§ hạ mà vẫn bị tiêu diệt, huống chi bây giá» có thể lá»±c lượng cá»§a võ lâm còn huy động tá»›i đây đông hÆ¡n nhiá»u.
Suy tÃnh như váºy, nhưng lão vẫn chưa tìm được cách gì có thể uy hiếp đối phương.
Thần Long Kiếm trong tay Thiên Long tá» ra vô cùng uy mãnh, chiêu nà y tiếp chiêu khác tưởng chừng bất táºn, chiêu thức trù máºt, phát kiếm chÃnh xác, hà nh động linh hoạt thần tốc, quả là má»™t kiếm thá»§ trăm năm hiếm thấy.
Cây phất trần trong tay Hiên Viên Thần Quân cũng tỠra vô cùng linh diệu, trong công có thủ, trong thủ có công, không lộ ra chút sơ hở nà o.
Quả là một đôi kỳ phùng địch thủ.
Cuộc đấu đã diễn ra ngoà i trăm chiêu.
Hiên Viên Thần Quân cà ng đánh cà ng sốt ruột.
Giá» thìn sắp hết, lão có linh tÃnh có Ä‘iá»u gì khác thưá»ng.
Tuy váºy, vá»›i bản chất giảo hoạt, lão ma không há» tá» ra hoang mang lo lắng, vừa xuất chiêu vừa nghÄ© kế...
Thiên Long cà ng đánh cà ng hăng, Thần Long Kiếm tung hoà nh ngang dá»c, múa lượn khắp không gian như thần long triển dá»±c, hùng tráng và mỹ diệu vô cùng.
Năm mươi chiêu nữa qua đi.
Chừng như Hiên Viên Thần Quân tuổi cao sức yếu, chiêu thức rá»i rạc dần, đã lá»™ ra má»™t số sÆ¡ hở...
Thiên Long biết rằng thá»i cÆ¡ trả thù đã đến, công xuất liá»n mưá»i chiêu rồi bất thần quát lên:
- Lão tặc Ä‘á»n mạng!
Lá»i chưa dứt, ngưá»i và kiếm hợp nhất, nhằm và o huyệt Trung Ãình mà cây Bạch Ngá»c Phất Trần vừa để lá»™ ra...
Vút!
Vút!
Kiếm quang lóe lên một tia chớp, nhưng thu lại rất nhanh.
Bạch Ngá»c Phất Trần cÅ©ng được thu lại.
Cuá»™c đấu láºp tức đình chỉ.
Nhưng kết quả lại hoà n toà n không đúng như dự liệu của Thiên Long!
Chỉ thấy chà ng kinh dị nhảy lùi lại bốn năm bước, ngực trái máu loang ra nhuộm đỠngân bà o.
Hiên Viên Thần Quân đứng nhìn chà ng, miệng cưá»i đắc ý.
|

10-03-2008, 01:26 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 32
Kiếm trảm ma vương
Nguyên vừa rồi Hiên Viên Thần Quân giả vỠlà m như mình đã đuối sức, tạo ra một số sơ hở để đánh lừa đối phương.
Quả nhiên Thiên Long đã mắc lừa, xuất kiếm tấn công ngay.
Như váºy chà ng đã công và o nÆ¡i đối phương đã phòng bị, để lá»™ không môn cho đối phương phản kÃch!
Hiên Viên Thần Quân chỉ chá» có thế, lách ngưá»i tránh kiếm, đồng thá»i xuất chỉ Ä‘iểm sang.
Cao thá»§ quá chiêu, chỉ cần má»™t sÆ¡ hở là láºp tức thay đổi cuá»™c diện, tháºm chà còn phải trả bằng tÃnh mạng cá»§a mình.
Thiên Long bị song chỉ điểm trúng ngực trái, máu loang ra đỠngầu vạt áo.
ÃÆ°Æ¡ng nhiên công phu Ãạn Chỉ Thần Công cá»§a Hiên Viên Thần Quân đã đạt tá»›i trình độ xuất thần nháºp hóa, bách phát bách trúng, chỉ lá»±c đủ khả năng xuyên kim phá thạch, cho dù Thiên Long đã váºn cang khà há»™ thân nhưng cÅ©ng rất khó ngăn được chỉ lá»±c xuyên tâm.
Hiên Viên Thần Quân xấn tá»›i hai bước, cưá»i độc địa nói:
- Tiểu tá»! Nháºn mệnh Ä‘i!
Ãồng thá»i giương Bạch Ngá»c Phất Trần lên.
Thiên Long vẫn cầm chắc kiếm ở tư thế sẵn sà ng xuất thá»§, khuôn mặt tuấn tú vẫn không lá»™ vẻ gì chứng tá» là đã bị trá»ng thương.
Hiên Viên Thần Quân nghi hoặc không dám tiến lên nữa, kinh dị nghĩ thầm:
- Chẳng lẽ tên nà y mình đồng da sắt, hoặc đã luyện thà nh Kim Cương Bất Hoại? Công phu Ãạn Chỉ Thần Công cá»§a mình đủ sức xuyên kim phá thạch, chút Cà n Khôn Thần Công há»™ thân là m sao ngăn nổi chỉ lá»±c xuyên tâm? Nhưng xem lại thì hắn không có vẻ gì là bị thương cả... chẳng lẽ có tà công gì?
Thiên Long vừa rồi sÆ¡ suất bị mắc lừa đối phương, suýt nữa thì mất mạng, nhưng có lẽ đó cÅ©ng là thiên ý, như ngưá»i ta nói "há»a trung hữu phúc."
Nguyên má»™t chỉ cá»§a Hiên Viên Thần Quân Ä‘iểm trúng tá» huyệt nhưng lại vấp phải má»™t váºt, chÃnh váºt đó đã giúp Thiên Long không bị chỉ lá»±c xuyên tim!
Váºt đó là cây Vạn Niên Hà n Ngá»c Tiêu cá»§a âm Dương Thần Quân!
Chà ng láºp tức nhá»› lại công dụng ảo diệu cá»§a cây binh khà thà nh danh cá»§a tên ma đầu, liá»n rút cây tiêu ra...
Báºy giá» Hiên Viên Thần Quân má»›i hiểu ra vì sao Ngân Y Thần Long trúng Ãạn Chỉ Thần Công cá»§a mình Ä‘iểm trúng mà không chết, nghiến răng tá»± nhá»§:
- Tháºt là trá»i giúp hắn!
Thấy Thiên Long rút ra má»™t cái túi nhá» dà i cÅ©ng được dệt bằng Thiá»n Tằm, lão ngạc nhiên đứng nhìn, không biết chà ng định là m gì?
Chỉ chốc lát, Thiên Long rút ra một cây tiêu mà u trắng bạc sáng lấp lánh.
Tiêu vừa được rút ra khá»i vá», hà n khà đã tá»a ra lạnh ngắt!
Hiên Viên Thần Quân là ngưá»i kiến Ä‘a thức quảng, vừa trông thấy đã nháºn ra ngay, rúng động kêu lên:
- Vạn Niên Hà n Ngá»c Tiêu?
Lão không nói thì còn đỡ, vừa phát má»™t câu, láºp tức hà n khà thâm nháºp và o tâm phế, ngưá»i run lên!
Hiên Viên Thần Quân vừa váºn huyá»n công kháng cá»± hà n khÃ, đồng thá»i quay lại tung mình lao Ä‘i...
Nhưng Thiên Long đã có đỠphòng, phi thân lao tới chặn trước mặt lão ma, miệng quát lên:
- Chạy đi đâu?
Tay phải phát kiếm chặn địch, tay trái vẫn giương vạn Niên Hà n Ngá»c Tiêu lên.
Hiên Viên Thần Quân run lên cầm cáºp, chân tay bắt đầu tê Ä‘i, run giá»ng nói:
- Ngươi... ngươi... có Há»a Quy Tinh Châu há»™ thân?
Quả là lão ác ma gần hai trăm tuổi có lúc cÅ©ng bị quẫn trÃ, vì nếu như lão thi triển công phu Quy Tức Ãại Pháp phong bế hô hấp đừng nói gì cả, đồng thá»i váºn XÃch Dương Công chống lại khà âm hà n thì còn có thể đối phó.
Ãằng nà y lão vừa buá»™t miệng nói, hà n khà lại xá»™c và o tâm phế giống như bị muôn ngà n mÅ©i kim chá»c và o, khà huyết tưởng chừng như đã đóng băng.
Cây Bạch Ngá»c Phất Trần rá»i khá»i tay rÆ¡i xuống đất.
Bây giá» thì tình hình cá»§a Hiên Viên Thần Quân không còn gì có thể cứu vãn được nữa, vì tay chân đã cứng Ä‘á».
Thiên Long nói:
- Lão tặc! Thiên đạo chưa tháºt công bằng. Vì để hạng tà ma như ngươi sống quá lâu, tạo nên nhiá»u sát kiếp như thế.
Nhưng Hiên Viên Thần Quân không trả lá»i được nữa, vì hÆ¡i thở cá»§a lão ta đã đóng băng lại.
Thiên Long giương kiếm quát:
- Lão tặc nháºn mệnh Ä‘i! Ãá»n tá»™i cho phụ mẫu, đệ muá»™i ta và hà ng ngà n ngưá»i vô tá»™i khác!
Hiên Viên Thần Quân không cỠđộng được, bất lực giương mắt nhìn thanh kiếm.
ánh bạch quang lóe lên, đầu Hiên Viên Thần Quân lìa khá»i cổ nhưng thân thể vẫn đứng trÆ¡ trÆ¡ như pho thạch tượng.
Không thấy huyết quang, quả nhiên máu đã đông lại!
Thiên Long cất Vạn Niên Hà n Ngá»c Tiêu Ä‘i, tra kiếm và o bao rồi từ từ quỳ xuống, chắp tay ngẩng lên trá»i nói:
- Cha! Mẹ! Hổ đệ! Tú muá»™i! Hà i nhi đã trả thù cho cha mẹ! Ngu huynh đã trả thù cho đệ muá»™i! Xin má»i ngưá»i hãy yên nghÄ©...
Hai giá»t lệ từ từ lăn ra.
Ký ức thá»i thÆ¡ ấu sống dáºy mãnh liệt trong đầu... Long Ãà m cốc vá»›i những ruá»™ng lúa xanh um và những vưá»n cây trÄ©u quả, giá»ng cưá»i trong trẻo thÆ¡ ngây cá»§a Tú Tú những đêm trăng...
Cuối cùng là sơn cốc hoang tà n, ngút ngà n cỠdại và những bãi hoang...
Vì sao ngưá»i ta có thể ác độc như váºy?
Mắt Thiên Long chợt nhòa đi...
Không biết qua bao lâu...
Chợt có tiếng nói vang lên từ sau lưng kéo hồn phách Thiên Long trở vỠhiện thực:
- Hán lang!
Thiên Long từ từ quay lại.
Má»™t thiếu nữ trang phục theo lối ngưá»i Miêu đứng giương đôi mắt to tròn Ä‘en láy nhìn chà ng.
Thiên Long thốt ra một cách vô thức:
- Cô nương...
Thiếu nữ ngưá»i Miêu nói:
- Hán lang quên thiếp rồi sao? Thiếp là Y Oa Na...
Thiên Long sực nhớ ra, đứng lên nói:
- Y cô nương...
Chà ng không biết nói gì thêm, tình cảnh khó xá» cá»§a lần hai ngưá»i gặp nhau trước đây khiến chà ng bối rối đỠmặt lên.
Lần ấy chà ng không có lỗi, nhưng có thể cô ta đã hiểu lầm.
Nếu bây giỠY Oa Na nhất quyết cho rằng chà ng đã phạm đến trinh bạch cô ta hoặc báo thù, hoặc bắt chà ng phải lấy mình thì kết cục sẽ ra sao?
Ãã có năm vị phu nhân ngưá»i Hán, nay lại thêm má»™t nà ng ngưá»i Miêu nữa?
Tháºt là dỡ khóc dỡ cưá»i!
Nhưng chừng như Y Oa Na không quan tâm đến dá»± lo lắng cá»§a chà ng, chỉ và o thi thể không đầu cá»§a Hiên Viên Thần Quân há»i:
- Hắn là ai?
Thiên Long thấy cô ta đột nhiên xoay chuyển đỠtà i, trong bụng mừng rÆ¡n vì thoát khá»i thế bÃ, vá»™i trả lá»i:
- Má»™t tên ma đầu gá»i là Hiên Viên Thần Quân.
Y Oa Na thản nhiên nói:
- Thiếp hạ hắn xuống, được không? Ãể thế trông sợ quá, hÆ¡n nữa hắn sẽ không được siêu thoát.
Thiên Long gáºt đầu.
Y Oa Na vung tay, cách không phát một chưởng.
Thi thể Hiên Viên Thần Quân đổ nhà o xuống.
Y Oa na quay lại nhìn chà ng há»i:
- Thiên Long! Chà ng sống thế nà o?
Thiên Long tỠra căng thẳng đáp:
- Tại hạ bình thưá»ng thôi, cùng mấy vị thê tá» phiêu bạt giang hồ...
Y Oa Na cưá»i nói:
- Sao chà ng vá»™i chặn trước như thế? Sợ thiếp bắt Ä‘á»n chứ gì? Thiếp tá»›i đây để bắt chà ng vá» Miêu Cương đây!
Thiên Long hốt hoảng nói:
- Cô nương...
Y Oa Na báºt má»™t trà ng cưá»i khanh khách.
Thiên Long đưa mắt nhìn thiếu nữ, chợt hiểu rằng cô ta chỉ nói đùa, trong lòng đỡ lo, há»i:
- Cô nương và o Trung Nguyên có việc gì?
Y Oa na đáp:
- Thiếp Ä‘i tìm chà ng tháºt mà !
Thiên Long lại trở nên quẫn bách:
- Cô nương... tại hạ...
Y Oa Na ngắt lá»i:
- Nhưng chà ng đừng lo. Mặc dù đến bây giỠthiếp vẫn còn nghĩ đến chà ng, có thể vẫn còn yêu, nhưng không bắt chà ng phải lấy thiếp đâu!
Thiên Long cả mừng nói:
- Thì ra cô nương đã biết...
Y Oa Na trầm giá»ng nói:
- Thiên Long! Sau khi chà ng bá» Ä‘i, thiếp thu hồi lại Bổn Mệnh Thần Ãá»™c. Vốn tin rằng chà ng đã... nên thiếp Ä‘i tìm.
Sau mấy hôm gia phụ cho ngưá»i truy tìm bắt thiếp trở lại Miêu Cương, thiếp vô cùng Ä‘au đớn, kể hết lại cho phụ thân, đồng thá»i yêu cầu gia phụ để mình Ä‘i tìm chà ng, hoặc sẽ tá»± vẩn...
Thiên Long lo lắng há»i:
- Lệnh tôn quyết định thế nà o?
Y Oa Na kể tiếp:
- Gia phụ là má»™t tá»™c trưởng, liá»n cho má»i má»™t vị lang trung bắt mạch kiểm tra.
Vị đó khẳng định rằng thiếp hoà n toà n bình thưá»ng, gia phụ cho rằng chà ng là ngưá»i tốt, và đã dùng má»™t loại công phu thặng thừa nà o đó giúp thiếp thu hồi lại Bổn Mệnh Thần Ãá»™c...
Thiên Long thở phà o một hơi nói:
- Váºy cô nương tìm tại hạ là m gì?
Nét mặt Y Oa Na rầu hẳn đi.
Cô ta đưa đôi mắt u uẩn nhìn chà ng, thở dà i đáp:
- Thiếp đến chà o vĩnh biệt chà ng để đi lấy chồng.
Giá»ng nói và ánh mắt buồn rầu cá»§a thiếu nữ đã gieo và o lòng chà ng cảm giác nao nao rất khó tả.
Chà ng không yêu Y Oa Na, nhưng không sao quên được sá»± săn sóc ân cần cá»§a cô ta lúc chà ng bị rắn độc cắn, và ánh mắt tuyệt vá»ng khi thấy chà ng bá» Ä‘i.
Nay cô ta muôn dặm từ Miêu Cương đến đây chỉ có má»™t mục Ä‘Ãch giã biệt lần cuối trước khi lấy chồng...
Trên thế gian có nhiá»u ngưá»i tốt tháºt chung tình.
Thiên Long cảm động nói:
- oa Na! Tại hạ thà nh tâm chúc mừng cô nương...
Y Oa Na không để chà ng nói hết câu, chợt ngắt lá»i:
- Thiên Long! Chúng ta xuống núi đi!
Thiên Long gáºt đầu:
- Chúng ta đi!
Y Oa Na hăm hở đi trước, cách đỉnh núi chừng một dặm thì dừng lại trên đám cỠxanh mướt nói:
- Thiên Long! Trước khi vĩnh biệt, thiếp cầu xin chà ng một việc...
Thiên Long buá»™t miệng há»i:
- Việc gì?
Y Oa Na bước lại gần chà ng, thốt ra nhẹ như hơi thở:
- Chà ng hãy cho thiếp... được hôn chà ng một là n...
Thiên Long bá»—ng rúng động, trái tim Ä‘áºp rá»™n lên, mặt đỠbừng.
Y Oa Na nhìn chà ng, khuôn ngá»±c pháºp phồng, ánh mắt ngá»i lên tia hy vá»ng.
Thiên Long không trả lá»i nà ng, nhưng qua ánh mắt chà ng, thiếu nữ biết chà ng không phản đối liá»n giang tay ôm lấy cổ chà ng.
Thiên Long cũng ôm choà ng lấy cô.
Bốn phiến môi nóng hổi áp và o nhau.
Hạnh phúc cá»§a ngưá»i ta đôi khi tháºt đơn giản, chỉ cần má»™t nụ hôn, tháºm chà má»™t ánh mắt, má»™t nụ cưá»i đủ khiến ta suốt Ä‘á»i không quên được, sẽ luôn nhá»› lại và cảm thấy trái tim mình ngá»t ngà o, xao xuyến, trà n ngáºp tình yêu.
Má»™t lúc sau, Y Oa Na rá»i khá»i vòng tay chà ng, khuôn mặt chan chứa hạnh phúc, thì thà o:
- Thiên Long! Xin cám Æ¡n chà ng! Như váºy là thiếp đã mãn nguyện rồi!
Thiên Long xúc động nói:
- Muá»™i đừng nói thế! ChÃnh ta phải biết Æ¡n muá»™i vì đã giúp ta chữa độc, nhất là từ Miêu Cương tá»›i đây để nói má»™t lá»i từ biệt...
Y Oa Na ngước mắt nhìn chà ng há»i:
- Như váºy là chà ng sẽ không bao giá» quên thiếp chứ?
Thiên Long gáºt đầu.
Y Oa Na nhoẻn miệng cưá»i rất tươi nói:
- Thiếp cÅ©ng váºy! Sau nà y dù lấy ai, thiếp cÅ©ng sẽ không quên được chà ng!
Cô ta dừng một lúc, lại nói:
- Thiếp Ä‘i đây Chà ng cÅ©ng nên quay vá», năm vị phu nhân Ä‘ang đợi. Thiên Long! VÄ©nh biệt!
Nói xong chá»›p chá»›p mắt, cố nén đôi dòng lệ sắp sá»a trà o ra, phi thân lao vút Ä‘i...
Thiên Long đứng lặng nhìn theo, lòng nặng trÄ©u. ChÃnh chà ng cÅ©ng không ghìm được nước mắt.
Chợt sau lưng có tiếng thở dà i.
Thiên Long giáºt mình quay lại.
Năm vị phu nhân từ trong má»™t lùm cây ráºm bước ra.
Thiên Long đỠmặt ấp úng nói:
-Năm vị...
Thiên Sơn TỠPhụng đến gần nói:
- Xin tướng công thứ lỗi... chúng tôi chỉ tình cỠbiết cô ấy tìm được chà ng ở đây.
Thiên Long bối rối không biết nói câu gì.
Hắc Yến TỠnhìn theo hướng Y Oa Na vừa bỠđi, chép miệng:
- à ! Cô ấy tháºt đáng thương!
Hoà ng Phá»§ Tuệ Quân chen lá»i:
- Chỉ vì má»™t lá»i chà o để tá» lòng biết Æ¡n mà từ Miêu Cương vượt ngà n dặm tá»›i đây, nghÄ© tình như váºy tháºt hiếm có!
Thiên Sơn TỠPhụng liếc xéo nà ng nói:
- Như váºy có thấm và o đâu! Có ngưá»i vì tình lang mà muốn quên thân thì sao? Khi yêu thì ngưá»i ta có thể là m tất cả.
Hoà ng Phá»§ Tuệ Quân biết đại tá»· muốn ám chỉ mình, đỠbừng mặt nÃn lặng.
Nà ng há»i tránh Ä‘i:
- Tướng công, tên đại ma đầu bị giết rồi chứ?
Thiên Long gáºt đầu:
- Chiến thắng rồi! Thi thể hắn đang trên đỉnh núi.
- Chà ng không sao chớ?
- Không sao.
Ãoà n Uyển Ngá»c há»i:
- Chà ng dùng Long Phụng Thần Công thắng được hắn phải không?
Thiên Long lắc đầu đáp:
- Tên ma đầu đó rất lợi hại. Cả Long Phụng Thần Công và Long Phụng Kiếm Pháp Ä‘á»u không thắng được hắn, cuối cùng ngu huynh phải dùng tá»›i Vạn Niên Hà n Ngá»c Tiêu.
Tá»›i đó kể lại chuyện vừa diá»…n ra trên Thần Nữ Phong cho Võ Lâm NgÅ© Phụng nghe, còn nói luôn cả việc Hiên Viên Thần Quân chÃnh là cừu nhân đã sát hại phụ mẫu và đệ muá»™i mình.
Võ Lâm NgÅ© Phụng Ä‘á»u biết rõ hoà n cảnh cá»§a chà ng, lặng Ä‘i lúc má»›i nói:
- à ! Bấy lâu nay phu thê chúng ta Ä‘i đâu cÅ©ng lưu tâm há»i thăm tin tức vá» Long Ãà m cốc, không ngá» trúng độc thá»§ cá»§a tên ma đầu đó...
Cả sáu ngưá»i Ä‘á»u lặng Ä‘i.
Má»™t lúc sau; hắng giá»ng há»i:
- Năm vị phu nhân! Tình hình ở đó thế nà o?
Gia Cát Minh Châu tranh lá»i đáp:
- Vì tướng công kéo dẫn được tên ma đầu đó nên việc giải quyết bá»n ma đầu ở tổng giáo không gặp khó khăn gì. Chỉ sau má»™t canh giá» chúng Ä‘á»u bị tiêu diệt...
Thiên Long há»i:
- Còn thương vong?
Giá»ng Gia Cát Minh Châu chợt chùng xuống:
- Cao thá»§ các phái có mưá»i hai ngưá»i tá» tráºn, sáu ngưá»i bị thương, trong đó có gia gia...
Thiên Long lo lắng há»i:
- Thương thế gia gia có trầm trá»ng lắm không?
- Lão nhân gia bình phục rồi. Chỉ là trong số tá» tráºn có Quan thúc thúc...
Thiên Long vá»™i há»i:
- Lệnh chá»§ Ãông Phương lệnh đưá»ng Ãịa Sát giáo?
Gia Cát Minh Châu gáºt đầu:
- Không sai!
Thiên Long nói:
- Nà o! Chúng ta vỠđó đi!
Sáu phu thê cùng nhau quay vỠtổng đà Hiên Viên giáo.
Dá»c đưá»ng chà ng được biết rằng ngoà i mưá»i hai ngưá»i cá»§a các phái tá» tráºn, cao thá»§ Thần Long cốc chỉ có hai ngưá»i, còn số bị thương Ä‘á»u đã được chữa trị bình phục.
Thiên Sơn TỠPhụng nói:
- Tướng công! Chưởng môn các phái Ä‘ang chá» chà ng vá»...
Thiên Long nhÃu mà y há»i:
- Có chuyện gì váºy?
- Hình như nhiá»u môn phái đỠxuất việc thà nh láºp Võ Minh.
Thiên Long ngạc nhiên há»i:
- Thà nh láºp Võ Minh?
Thiên SÆ¡n Tá» Phụng gáºt đầu:
- ChÃnh thế.
Thiên Long trầm ngâm nói:
- Ãáng lẽ ra việc nà y nên là m ngay khi Thiên Ma giáo gây hại giang hồ, nay cả Thiên Ma giáo lẫn Hiên Viên giáo Ä‘á»u bị diệt, không còn mối Ä‘e dá»a nà o nữa, láºp Võ Minh là m gì?
Hắc Yến Tá» há»i:
- Tướng công không đồng tình hay sao?
Thiên Long lắc đầu đáp:
- Ãồng tình hay không... có lẽ ta sẽ không nêu ý kiến cá»§a mình.
Thiên SÆ¡n Tá» Phụng ngạc nhiên há»i:
- Sao lại thế? Có nhiá»u ngưá»i còn định đỠcữ tướng công là m minh chá»§ nữa đấy!
Thiên Long mở to mắt ngạc nhiên:
- Cái gì? Ãá» cá»a ta là m minh chá»§? Trong võ lâm thiếu gì nhân váºt đức cao vá»ng trá»ng mà đỠxuất ta chứ?
Thiên Sơn TỠPhụng nói:
- Nếu chà ng không xứng đáng thì còn ai xứng đáng nữa chứ? Thá» nghÄ© xem! Nếu lần nà y không có chà ng, ai cứu được võ lâm khá»i kiếp trầm luân?
Thiên Long nói:
- Vân Phụng! Nà ng không nên nghÄ© như váºy, và ta khuyên nà ng đừng bao giá» có ý nghÄ© công thần như váºy. Tổ quốc lâm nguy thất phu hữu trách. An ninh võ lâm bị Ä‘e dá»a, má»i ngưá»i trong giang hồ Ä‘á»u có trách nhiệm trừ ma há»™ đạo.
Tuy võ công cá»§a ta cao hÆ¡n má»™t số ngưá»i khác, nhưng trách nhiệm cá»§a ai cÅ©ng như nhau, còn vá» công lao, ai sánh được vá»›i những liệt sÄ© đã bá» mình?
Thiên Sơn TỠPhụng vẫn không phục, nói:
- Dù thế nà o cũng không thể phủ nhân công lao và trách nhiệm của chà ng được!
Thiên Long thở dà i nói:
- Thôi được! Cái đó chúng ta sẽ tranh luáºn sau.
Thiên SÆ¡n Tá» Phụng há»i:
- Nhưng chà ng sẽ không từ chối nếu được đỠcỠvà o chức minh chủ chứ?
Thiên Long kiên quyết nói:
- Vân Phụng! Ta đã nói nà ng hãy quên ngay ý nghÄ© đó Ä‘i! Nam nhân ham muốn quyá»n lá»±c đã đáng trách, nữ nhân ham muốn quyá»n lá»±c là đá»u không thể chấp nháºn được!
Thiên SÆ¡n Tá» Phụng giáºn đến nổi nước mắt trà o ra, run giá»ng nói:
- Chà ng... chà ng nói tôi tham muốn quyá»n lá»±c hay sao?
Thiên Long biết mình lỡ lá»i, dấu dịu:
- Vân Phụng! Ta xin lỗi! Thực ra ta không có ý nói nà ng. Chỉ là ta không muốn...
Lúc đó đã tá»›i cổng trại, rất nhiá»u chưởng môn nhân, anh hùng các lá»™, hà o kiệt các nÆ¡i thấy Thiên Long Ä‘á»u đổ ra chà o đón.
Sau khi biết Hiên Viên Thần Quân đã chết, má»i ngưá»i Ä‘á»u lá»™ vẻ vui mừng.
Theo đỠnghị cá»§a má»™t số nhân váºt danh tiếng trong võ lâm, quần hùng tổ chức đại yến mừng công ngay tại tổng đà Hiên Viên giáo.
Bấy giá» việc thanh lý hiện trưá»ng đã hoà n tất, má»™t số nhân váºt võ lâm phối hợp vá»›i đội háºu cần Thần Long cốc chuẩn bị năm mươi bà n tiệc.
Trong yến tiệc, Ä‘a số cá» tá»a phát biểu tuyên dương công trạng Ngân Y Thần Long và Thần Long cốc.
Ãúng như thông báo cá»§a Võ Lâm NgÅ© Phụng, có nhiá»u ý kiến đỠnghị thà nh láºp Võ Minh.
Thiên Long vẫn ngồi yên không nói gì, chá» khi được vị chưởng môn Lao SÆ¡n Minh Trà đạo trưởng đỠcá» và o chức vị trá»ng nhiệm nà y, chà ng má»›i đứng lên nói:
- Các vị tiá»n bối và hà o kiệt trong võ lâm! Giá khi khi vừa bùng phát nguy cÆ¡ Thiên Ma giáo Ä‘e dá»a võ lâm, nếu vinh hạnh được chư vị tÃn nhiệm đỠcá» và o chức vị nà y, tại hạ sẽ không dám chối từ, quyết dốc toà n lá»±c cùng cao thá»§ các phái và anh hùng hà o kiệt các nÆ¡i cá»™ng đồng đánh dẹp bá»n tà ma ác đạo, Ä‘em lại an ninh vá» cho võ lâm.
Nhưng trong tình cảnh hiện nay, theo thiển ý cá»§a tại hạ, trong nhiá»u năm tá»›i võ lâm sẽ không còn nguy cÆ¡ nà o uy hiếp, vì từ nay đồng đạo các phái sẽ ngà y cà ng lá»›n mạnh, quan hệ tất sẽ khăng khÃt thêm, không có chá»— nà o cho kẻ xấu lợi dụng. Mà cho dù xảy ra nguy cÆ¡ như vừa rồi, chỉ cần các phái võ lâm, các trang bảo, các vị lục lâm hà o kiệt, nhân sÄ© các phương dốc lòng vì chÃnh nghÄ©a thì thế lá»±c cá»§a địch nhân có lá»›n bao nhiêu, chúng ta cÅ©ng tiêu diệt được. Vì thế, tại hạ cho rằng không nên ước thúc các phái bằng má»™t tổ chức lá»›n hÆ¡n, bởi vì không tránh khá»i trưá»ng hợp thiên vị, tổ chức nà y sẽ phản tác dụng.
à kiến cá»§a chà ng là m sảnh lâu lặng Ä‘i má»™t lúc, sau đó má»i ngưá»i trong các bà n sôi nổi tranh luáºn vá»›i nhau.
Ãịa Sát giáo chá»§ Trưá»ng Bạch Thương ưng cất lá»i tán dương nữ tế:
- Hiá»n tế nói hay lắm! Trong mấy ngà y căng thẳng vừa qua, cho dù không ai mang trách nhiệm tại thân, tất cả chúng ta đây Ä‘á»u sẵn sà ng xả thân vì việc lá»›n, dù biết địch nhân rất mạnh, có thể hy sinh đến tÃnh mạng nhưng có ai từ nan đâu? Cần gì đến minh chá»§ và Võ Minh chứ? Huống chi gặp lúc thái bình, sợ rằng "nhà n cư vi bất thiện" các chức sắc trong Võ Minh được các phái cá» lên sinh ra bè phái tranh quyá»n Ä‘oạt lợi, không còn được võ lâm tÃn nhiệm nữa, khi ấy còn có ý nghÄ©a gì?
Chưởng môn nhân phái Thanh Thà nh Phi Vân đạo trưởng cũng nói:
- Bần đạo vừa rồi có đỠxuất ý kiến thà nh láºp Võ Minh, ý muốn võ lâm nhất trà công cá» Ngân Y Thần Long âu Dương thiếu hiệp tiếp nháºm chức minh chá»§, tin rằng dưới sá»± lãnh đạo đầy nhiệt tâm, công bằng và tà i ba cá»§a thiếu hiệp, võ lâm sẽ được hưởng phúc lâu dà i. Nhưng bây giá» nghe âu Dương thiếu hiệp và Hoà ng Phá»§ đại hiệp nói thế, bần đạo nghÄ© ra cÅ©ng phải, bởi khi nà o xảy ra chuyện nước sôi lá»a bá»ng, nhất định hai vị đó cÅ©ng như tất cả chúng ta đây Ä‘á»u không ngần ngại lao và o, cùng góp tay diệt trừ mầm há»a, váºy thì không cần đến Võ Minh nữa!
Chưởng môn Vũ Lăng, Vũ Lăng thượng nhân nêu ý kiến:
- Ngưá»i các phái sá» dụng tà i sản cá»§a mình, vì thế hà nh sá»± cốt lợi cho môn phái cá»§a mình là được. Võ Minh nếu muốn hoạt động có hiệu quả, cần tổ chức lá»±c lượng lá»›n gồm các trưởng lão, các đưá»ng, tổng quản, quản sá»±, vệ sÄ©, chi tiêu sẽ do các phái đóng góp, vì thế cần là m việc má»™t cách công tâm. Nhưng khi giải quyết việc tranh chấp giữa các môn phái, không phải việc gì minh chá»§ cÅ©ng là m, các vị đưá»ng chá»§ thì tránh sao khá»i thiên vị? Chỉ sợ rằng khi đó trong Võ Minh sẽ sinh lục đục. Mấy trăm năm qua, trên võ lâm đã xảy ra nhiá»u trưá»ng hợp như thế, tháºm chà ngay cả minh chá»§ còn bị thuá»™c hạ mình ám toán, khi đó còn ai nghe theo nữa? Theo bần tăng thì nên miá»…n chuyện nà y.
Tổng trại chá»§ Ãại Hồ Thất Tháºp Nhị Trại Lão Long Thần Gia Cát Báo cưá»i hô hô nói:
- Chà phải! Cứ thế nà y lão chạch ta còn có nhiá»u dịp cho ngưá»i đón oa nhi và mấy nha đầu vá» Ãá»™ng Ãình chÆ¡i uống rượn, chứ khi hắn là m minh chá»§, phải Ä‘i thưa vá» trình nà y ná», ta cÅ©ng chẳng thèm má»i nữa!
Má»—i ngưá»i má»™t ý kiến, cuối cùng quần hùng rút bỠý kiến việc tổ chức Võ Minh.
Bữa tiệc cà ng lúc cà ng thêm sôi nổi hà o hứng.
Chưởng môn Thiếu Lâm tự Trà Quang đại sư chắp tay nói:
- A Di Ãà Pháºt! âu Dương cốc chá»§! Bao giá» thì Thần Long cốc tổ chức đại yến công khai xuất hiện trong giang hồ?
Thiên Long đứng lên hướng sang quần hùng chắp tay cung kÃnh đáp:
- Cái đó vãn bối chưa bà n vá»›i hai vị Tả Phò, Hữu Báºt, các vị trưởng lão và đưá»ng chá»§. Nhưng cố gắng trong thá»i gian sá»›m nhất, có thể là và o dịp nguyên tiêu sắp tá»›i đây. Ãến khi đó, bổn cốc sẽ kÃnh báo.
Lệnh chá»§ Nam Phương Lệnh ÃÆ°á»ng Ãịa Sát giáo Hắc Sát Thần chợt nhìn Kim Cương Thần Tiá»n Nhị cưá»i nói:
- Tiá»n lão đệ! Theo ý lão ca ta thì ngươi hãy nhân cÆ¡ há»™i đó mà tổ chức hôn lể luôn Ä‘i! Bây giá» khắp giang hồ ai cÅ©ng biết vị cao thá»§ tam lưu Kim Cương Thần Tiá»n Nhị năm trước, bây giá» chỉ mưá»i chiêu đánh chết há»™ pháp Tiếu Di Lặc cá»§a Thiên Ma giáo, hai mươi chiêu diệt cả bốn tên vệ sÄ© thiết thân Thiên Ma Tứ Sát cá»§a Thiên Ma giáo chá»§ ảo ảnh Nhân Ma Nam Cung Vô Hối, còn má»›i đây chỉ má»™t chiêu đã dùng Ãá»™c Cước Ãồng Nhân đánh vỡ đầu tên ma đầu Má»… Thương Tiá»u Tá» Tần Trung Bảo, lão ca e rằng khách tá»›i dá»± sẽ không Ãt hÆ¡n má»™t trăm mâm đâu! Lúc đó lão ca ta sẽ say ba ngà y ba đêm đấy!
Kim Cương Thần Tiá»n Nhị mặt đỠbừng, lúng búng trong miệng không biết nói gì.
Quần hùng thấy váºy cưá»i ồ.
Bữa tiệc mừng công kéo dà i đến táºn khuya, sáng hôm sau, cao thá»§ các phái, kể cả những phái có tổn thất, ai cÅ©ng tá» ra phấn khởi từ biệt nhau trở vá» sư môn.
Thần Long cốc ngưá»i đông, tổn thất nhiá»u hÆ¡n nên quay vá» sau cùng vá»›i Ãịa Sát giáo.
Thiên Long ngồi trong xe kiệu với các vị phu nhân.
Chà ng như sá»±c nhá»› ra chuyện gì, há»i:
- Năm vị nương tá»! Vừa rồi Hắc Sát Thần VÅ© ca ca nói Kim Cương Thần cưới ai váºy?
Hắc Yến Tá» cưá»i khanh khách:
- Tướng công là cốc chá»§ còn không biết thì ai mà biết được? Hạnh phúc má»™t Ä‘á»i cá»§a ngưá»i ta mà chẳng quan tâm gì Thiên SÆ¡n Tá» Phụng bênh trượng phu:
- Nếu không được tứ muá»™i cho biết thì nhị muá»™i cÅ©ng mù tịt, trách gì tướng công? Ngưá»i ta đã nhiá»u tuổi, không phải há»… yêu ai là nói bô bô như chúng ta đâu!
Hắc Yến TỠxịu mặt lại nói:
- Ai bô bô chứ? Ãại tá»· thì có!
Thiên SÆ¡n Tá» Phụng cưá»i khanh khách nói:
- Ngà y đó chúng ta thà nh phu thà nh thê trong Cà n Khôn Ãá»™ng Phá»§, suốt ba năm không gặp má»™t ngưá»i nà o, bô bô vá»›i ai chứ? Há»a chăng chỉ có hai con Kim Mao Hầu...
Thiên Long sốt ruột nói:
- Thôi! Thôi! Mau nói cho ngu huynh biết Tiá»n Nhị yêu ai váºy?
Hoà ng SÆ¡n Phi Phụng Ãoà n Uyển Ngá»c nói:
- Chà ng tháºt hồ đồ! Việc gì cÅ©ng thông minh nhạy bén, thế mà việc nà y thì chẳng tinh ý gì cả! Ãại tá»· đã nói rằng thiếp nói cho nhị tá»· biết mà còn chưa Ä‘oán ra...
Thiên Long chợt "à " lên một tiếng nói:
- Ĩ nh Cô phải không?
Ãoà n Uyển Ngá»c lưá»m chà ng má»™t cái nói:
- Chứ còn ai và o đó nữa!
Thiên Long nói:
- Vị ca ca nà y kÃn miệng gá»›m! Ãể ta sang mắng y má»™t tráºn đã!
Thiên Sơn TỠPhụng ngăn lại:
- Thôi đừng là m chuyện vô Ãch nữa! Hãy bà n việc trước cho há» thì hÆ¡n.
Thiên Long há»i:
- Bà n thế nà o?
- Bà n xem khi nà o tổ chức, khách má»i bao nhiêu, khi nà o thì đưa Ĩ nh Cô đến Bách Phụng cung trình bà y vá»›i cốc chá»§... có bao nhiêu là việc phải là m...
Thiên Long lúng túng nói:
- Cái đó thú tháºt ngu huynh không quen...
Thiên Sơn TỠPhụng "hừ" một tiếng nói:
- Không quen thì sao nà o? Tiá»n Nhị mồ côi không ai thân thÃch, nay tình nguyện theo chúng ta, chà ng không lo cho huynh ấy thì ai lo nữa chứ?
Hắc Yến Tá» chợt nghiêm giá»ng:
- Chà ng mà không quen thì ai quen nữa? Ngưá»i ta chỉ tổ chức hôn lá»… cho mình có má»™t lần thế mà chà ng lại có tá»›i ba lần, như thế mà vẫn chưa rút được kinh nghiệm thì cần phải tổ chức thêm và i lần nữa cho quen má»›i được.
Thiên Long kêu lên:
- Thôi thôi! Ngu huynh xin năm vị đấy! Chuyện nà y vá» cốc chúng ta sẽ bà n. ở đó các vị trưởng lão tổ chức hôn lá»… hà ng trăm hà ng ngà n lần, nhất định có nhiá»u kinh nghiệm.
Hoà ng Phá»§ Tuệ Quân há»i:
- Việc tổ chức thịnh hội công khai môn phái, tướng công dự định khi nà o?
Thiên Long đáp:
- Ta định nguyên tiêu năm tới, còn đúng một tháng nữa.
Thiên Sơn TỠPhụng nói:
- Bây giá» chúng ta vừa má»›i láºp đại công, môn nhân đệ tá» trong cốc nhất định sẽ rất náo nức được mở mà y mở mặt vá»›i đồng đạo võ lâm. Theo muá»™i thì nên tổ chức sá»›m...
Thiên Long nói:
- Biết thì biết váºy, nhưng hôm nay đã là ngà y mưá»i sáu tháng chạp. Còn sáu ngà y nữa là đưa ông Táo vá» trá»i rồi, tổ chức sao kịp? HÆ¡n nữa Thần Long cốc vừa đóng vai trò quyết định trong việc tiêu diệt Hiên Viên giáo trừ đại há»a cho võ lâm, việc nà y Ãt hôm nữa sẽ là m chấn động khắp võ lâm, nhất định sẽ có rất nhiá»u môn phái đến tham dá»±. Là m sao chúng ta Ä‘i má»i cho kịp?
Thiên Sơn TỠPhụng nói:
- Nếu váºy thì thiếp cÅ©ng đồng ý, nhưng cho dù ấn định tổ chức và o dịp nguyên tiêu thì phải nhanh chóng triệu táºp há»™i nghị để thống nhất thá»i gian rồi phái ngưá»i Ä‘i ngay, chá» quay vá» Long Ãầu SÆ¡n rồi phái ngưá»i quay lại các môn phái ở vùng Giang Nam nà y, chẳng hóa ra tá»± là m khổ mình hay sao?
Thiên Long gáºt đầu nói:
- Vân muội nói rất phải!
Thế là ngay trưa hôm đó, Ä‘oà n nhân mã Thần Long cốc dừng lại ở má»™t nÆ¡i gần Cá»u Giang.
Sau khi cốc chá»§ triệu táºp các vị Tả Phò, Hữu Báºt,, tham quân, đưá»ng chá»§, ná»™i ngoại tổng quản, thống nhất thá»i gian ấn định và o tiết nguyên tiêu mưá»i lăm tháng giêng xong, Tiá»n tổng quản sai mấy vị Long Sứ và o trấn mua thiệp, vá»›i sụ cố vấn cá»§a Ãịa Sát giáo chá»§ Trưá»ng Bạch Thương ưng và ba vị lệnh chá»§ vá» các môn phái, địa chỉ, Ä‘iá»n ngay thiệp má»i và phái mã lưu tinh truyá»n ngay đến c ác nÆ¡i.
Thịnh há»™i công khai môn phái Thần Long cốc cÅ©ng là má»™t ngà y rất trá»ng đại đối vá»›i võ lâm giang hồ.
Trong dịp tết năm ấy, ngưá»i trong giang hồ Ä‘i đâu cÅ©ng nói vá» sá»± kiện tiêu diệt Hiên Viên giáo mà lá»±c lượng chá»§ yếu là Ngân Y Thần Long và Thần Long cốc.
Ngân Y Thần Long thì đã là m chấn động võ lâm từ lâu, riêng Thần Long cốc thì rất Ãt ngưá»i biết.
Trong các tổng đà , trang bảo, tá»u lâu, khách Ä‘iếm, Ä‘á»u nghe ngưá»i ta bà n tán:
- Trước đây nghe nói cùng Ä‘i vá»›i Ngân Y Thần Long chỉ có mấy vị phu nhân, và i chục thuá»™c hạ và đôi Cà n Khôn Song Viên, là m sao bây giá» trở thà nh Thần Long cốc ở táºn Long Ãầu SÆ¡n?
- Theo lá»i vị sứ giả truyá»n thiệp thì Thần Long cốc vốn xuất hiện trong giang hồ từ ba trăm năm trước, nhưng không hiểu vì sao tÃn váºt truyá»n phái bị mất. Theo môn quy thì phải tìm ra váºt đó má»›i láºp được cốc chá»§ và công khai hoạt động trong giang hồ...
- Chẳng lẽ một môn phái chỉ vì sự ước thúc của một quy định vô lý để chịu sống trầm luân suốt ba trăm năm?
- Cái đó nhất định phải có nguyên do...
- Váºy tÃn váºt truyá»n phái là gì?
- Nghe nói Thần Long Lệnh...
- À hình như tại hạ có nghe nói đến váºt nà y...
- Thần Long cốc có đông không?
- Nghe đâu có tá»›i bảy tám ngà n ngưá»i...
- Quả là không nhá», e rằng chỉ thua có Cái Bang, Ãại Hồ Thất Tháºp Nhị Trại và Thiên Ma giáo trước đây mà thôi.
Ãáng tiếc là má»™t môn phái lá»›n như thế mà phải trầm luân suốt ba trăm năm.
- Lần nà y thịnh hội công khai môn phái, chắc rằng giang hồ sẽ tham dự rất đông!
- Ãó là lẽ đương nhiên! Võ lâm đứng trước há»a kiếp không tránh khá»i, được ngưá»i ta cứu thoát, nếu không đến dá»± chẳng hóa ra mình vong ân bá»™i nghÄ©a?
- Hô hô! Những gì liên quan đến Ngân Y Thần Long Ä‘á»u là náo nhiệt cả! Hôn lá»… ở Ãại Hồ Thất Tháºp Nhị Trại ước có ngà n mâm, là m bá»n khất cái no say phè phỡn cả tuần, nhân váºt chÃnh là Ngân Y Thần Long. Hôn lá»… ở tổng đà Ãịa Sát giáo quy mô không kém ở Ãá»™ng Ãình, nhân váºt chÃnh cÅ©ng là Ngân Y Thần Long. Tiếp đến lần nà y...
Năm hết tết đến, thá»i gian trôi qua rất nhanh.
Thấm thoát đã đến ngà y mưá»i lăm tháng chạp.
Dãy Long Ãầu SÆ¡n vốn hoang vu, nhưng mấy hôm đó nưá»m nượp khách giang hồ.
Vì Thần Long cốc rất ẩn máºt nên luôn luôn có hà ng trăm đệ tá» bổn cốc túc trá»±c ở quan lá»™ để dẫn khách nhân và o táºn nÆ¡i.
Từ ngà y mưá»i hai, những khách nhân thân tình như Hoà ng SÆ¡n Tiên ông, Lão Long Thần, Thiên SÆ¡n Thánh Mẫu, Trưá»ng Bạch Thương ưng, Kim Kiếm Thần Tiên, T nh Tâm sư thái... đã lục tục kéo đến.
ChÃnh lá»… đúng trưa mưá»i lăm tháng giêng, trong gian lá»u ước ná»a mẫu đất vừa được dá»±ng lên giữa quãng trưá»ng trước Thần Long Ãiện tụ táºp ước tá»›i hai nghìn ngưá»i.
ÃÆ°Æ¡ng nhiên môn nhân đệ tá» Thần Long cốc chỉ có má»™t số lượng rất Ãt, bốn năm chục ngưá»i tham dá»± để nói chuyện vá»›i tân khách.
Ãiểm mặt khách nhân, có thể nháºn thấy hầu như đầy đủ các vị chưởng môn nhân, bang chá»§, giáo chá»§, trại chá»§, bảo chá»§, quán chá»§, am chá»§, phương trượng trụ trì, trại chá»§, há»™i chá»§, băng chá»§, các nhân váºt hiệp khách lục lâm...
Khách nhân tham dá»± đủ giá»›i, lứa tuổi, tăng tục đạo ni, khất cái... Ä‘á»u có.
Môn nhân phục vụ, tất cả Ä‘á»u mặc lá»… phục các mà u hồng, tÃm, và ng, xanh, má»—i ngưá»i là m má»™t chức pháºn khác nhau như tiếp rượn, bưng mâm, pha trà , nét mặt ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u rất há»›n hở.
Khách nhân dá»± tiệc đến khuya, có phòng khách nghỉ lại đưá»ng hoà ng.
Sáng hôm sau, chá»§ nhân tuyên bố nhân dịp nà y tổ chức hôn lá»… cho vị ngoại tổng quản cá»§a bổn môn là Kim Cương Thần Tiá»n Nhị và tân nương là ná»™i tổng quản T nh Cô, nguyên là ngưá»i cá»§a Bách Phụng cung theo nữ chá»§ nhân Hoà ng SÆ¡n Phi Phụng Ãoà n Uyển Ngá»c vá» Thần Long cốc.
Tuy rất Ãt ngưá»i biết hai vị nà y nhưng gần đây danh tiếng cá»§a vị đại tổng quản Kim Cương Thần Tiá»n Nhị nổi như cồn, ngà y hôm trước Tiá»n ngoại tổng quản vì báºn nên chưa ai gặp được, vì thế quần hùng ở lại dá»± hôn lá»… rất đông, ước tá»›i ngà n ngưá»i.
Từ sau hôm đó, quan hệ giữa Thần Long cốc vá»›i các phái trong giang hồ cà ng ngà y cà ng trở nên thân thiết, và môn phái nà y thưá»ng đóng vai trò rất quan trá»ng trong võ lâm.
***
Ba bốn chục năm sau khi Hiên Viên giáo bị tiêu diệt, ở Long Ãà m cốc xuất hiện má»™t trang viện nhá» nhưng rất trang nhã.
Từ cốc khẩu có má»™t con đưá»ng rải đá thẳng tắp dẫn sau và o giữa hai hà ng cây má»›i trồng, hai bên đưá»ng là những cánh đồng lúa mạch xanh rá»n dáºp dá»n trong gió.
Ãây đó là những nông phu lom khom trên đồng ruá»™ng. Hiện giá» lúa còn chưa chÃn, có lẽ ngưá»i ta Ä‘ang bón phân là m cá».
Trong sÆ¡n cốc hoang vu mà có cuá»™c sống thanh bình như thế, quả tháºt là cảnh thần tiên!
Trước trang viện là má»™t rừng mai, tiếp đến là hoa viên đầy kỳ hoa dị thảo, bên tà là dãy chuồng trại nuôi gia súc, bên hữu có má»™t hồ nước khá rá»™ng sâu hun hút không nhìn thấy đáy, sau trang viện là vưá»n cây ăn quả.
Cảnh váºt trong cốc tháºt là ngoạn mục chẳng kém gì nÆ¡i thế ngoại đà o viên! Hẳn ngưá»i tạo dá»±ng ra nó phải là nhân váºt thanh nhã thoát tục má»›i bà i trà được như thế.
Chiá»u chiá»u, trên mấy hà ng ghế đá giữa hoa viên, thưá»ng thấy má»™t đôi phu thê tóc bạc ngồi giữa đà n trẻ nô đùa rÃu Lão nhân chừng sáu lăm bảy mươi tuổi, vóc ngưá»i cao lá»›n, trông vẫn còn rất tráng kiện.
Ãôi phu thê đó là Kim Cương Thần Tiá»n Nhị và Ĩ nh Cô.
Có hai con khỉ lông đỠnhư lá»a thưá»ng nhảy nhót trên vai Kim Cương Thần.
Mặc dù bá»™ lông đỠcá»§a chúng đã sáºm lại và có nhiá»u sợi bạc, chứng tỠđã già nhưng có lẽ không phải là Kim Linh, Kim Lợi mà là háºu duệ cá»§a chúng.
Thiên Long và Võ Lâm Ngũ Phụng cũng ở đây.
Thiên Long đã nhưá»ng chức vị cốc chá»§ cho háºu duệ để trở vá» sÆ¡n cốc chôn nhau cắt rún năm xưa.
Phụ mẫu chà ng và hai vị đệ muội đã bị Hiên Viên Thần Quân thiêu thà nh tro nên không còn mộ, chà ng chỉ biết vỠđây lấy linh khà của sơn cốc để tưởng nhớ thân nhân.
Tuy Long Ãà m cốc rất hẻo lánh ẩn máºt nhưng thưá»ng có khách giang hồ đến thăm.
Thưá»ng xuyên nhất là má»™t lão nhân cưỡi con hạc trắng rất lá»›n.
Râu tóc lão nhân bạc như cước, mặt đầy nếp nhăn, môi xệ xuống, có lẽ đã ngoà i trăm tuổi.
Hầu như lần nà o cũng thấy lão ngồi ở một nơi cố định dưới gốc cây tùng cổ thụ cà nh lá lơ thơ, da nứt nẻ, chắc còn già hơn lão nhân.
Lão đưa cặp mắt không còn tinh anh nữa, ngước nhìn vầng dương đỠối lặn dần xuống mé núi tây, buông tiếng thở dà i...
Có lẽ lão thở dà i vì biết cuá»™c Ä‘á»i mình cÅ©ng chỉ còn ngắn ngá»§i như những tia nắng cuối cùng kia.
Những khi lão nhân cưỡi hạc đến, Thiên Long và năm vị phu nhân thưá»ng dẫn đà n cháu đến vây quanh nô đùa rÃu rÃt.
Những lúc ấy ánh mắt lão nhân sáng lên đôi chút.
Nhưng chỉ một lúc sau, nét mặt lại trở nên ủ dột.
Lão thưá»ng nói Ä‘i nói lại má»™t câu:
- À! Bằng hữu đã kéo nhau Ä‘i hết. Trưá»ng Bạch lão quái, sau đó là Ãá»™ng Ãình lão chạch... Ä‘i hết cả rồi, ta chẳng còn nÆ¡i nà o mà chÆ¡i nữa!
Hoà ng Sơn Phi Phụng nói:
- Gia gia! Hãy ở lại đây vá»›i chúng cháu Ä‘i! ở đây u tịch mát mẻ, rất thÃch hợp cho gia gia tÄ©nh dưỡng!
Nguyên lão nhân nà y là Hoà ng Sơn Tiên ông!
Lão lắc đầu trả lá»i tôn nữ:
- Uyển nhi! Gia gia quen với lũ hạc rồi! Chỉ cần xa chúng và i hôm là gia gia không sống nổi đâu!
Hoà ng Sơn Phi Phụng nói:
- Tôn nữ sẽ cho ngưá»i đưa mấy chục con vỠđây, gia gia sẽ không nhá»› nữa...
- Không được! Loà i hạc đã quen sống trên cao. Ãể chúng trong cốc là không thÃch hợp đâu. Tuy chúng không Ä‘i, nhưng giống như là m mất Ä‘i sá»± tá»± do cá»§a chúng...
Tá»›i đó không nói gì thêm nữa, đăm đăm nhìn ráng hè nhạt nhòa ở phÃa chân trá»i.
Hết.
|
 |
|
| |