Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #31  
Old 20-05-2008, 04:59 PM
gacon's Avatar
gacon gacon is offline
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 31

Truy đuổi ác tặc đến Bạch Phong.
Hai nàng khóc anh hùng thàm tử


Tác giả: Trần Thanh Vân




"Phu quân, thiếp vừa trông thấy Lưu Trúc Hàn.?"
Chàng thất sắc kêu lên, "Nương tử thấy Lưu Trúc hàn ở đâu?"
Cao Phương được đại điểu đưa xuống thấp hơn, "Hắn ở hướng tây cách đây hơn trăm dặm.?"
Chàng kinh ngạc, "Một trăm dặm ư? Hắn chạy nhanh quá đấy.?"
Ãại Ä‘iểu hạ thân xuống khi Cao Phương vá»t miệng há»i, "Là hắn đào tẩu ư?"
Vương Thế Kỳ sau khi thi lá»… vá»›i a di Vi Tuyết Ngá»c xong bèn thuật lại vắn tắt má»i việc cho a di và Cao Phương cùng nghe.
Tiếp đó chàng chợt há»i, "Tại sao Lưu Trúc Hàn lại chạy vá» hướng tây?"
chàng tuy há»i nhưng nào mong có ai đó Ä‘oán được và đáp lá»i.
Tuy nhiên, chính Vi Tuyết Ngá»c bá»—ng lên tiếng phá»ng Ä‘oán, "Kỳ nhi, có khi nào hắn chạy vá» Cá»­u u địa khuyết không?"
Quần hùng có không ít ngưá»i đã biết Cá»­u u địa khuyết là gì nên cÅ©ng lên tiếng tán đồng sá»± phá»ng Ä‘oán cá»§a Vi Tuyết Ngá»c.
Chính Vương Thế Kỳ cÅ©ng phải thừa nhận Ä‘iá»u này. Chàng mỉm cưá»i lá»™ vẻ ung dung, "Hắn không kịp đến Bạch Phong sÆ¡n đâu. A di và chư vị nếu muốn Ä‘i theo xin hãy từ từ Ä‘i. Vương Thế Kỳ phải lập tức Ä‘uổi theo hắn má»›i được.?"
Nghe thế, Cao Phương và Lục Phi Yến cùng lên tiếng.
"Phu quân cho thiếp theo với.?"
"Vương ca, muội muốn đi theo Vương ca.?"
chàng mỉm cưá»i và lắc đầu, "Cước trình cá»§a hai ngưá»i Ä‘i theo ta không tiện đâu. Hãy...?"
Chàng chưa nói hết lá»i, Vi Tuyết Ngá»c nói xen vào, "Kỳ nhi, a di có má»™t biện pháp hay, Yến nhi và Phương nhi có thể theo Kỳ nhi kịp.?"
Lục Phi Yến Ä‘oán được liá»n reo lên, "Phải rồi, muá»™i và nhị muá»™i sẽ cùng ngồi trên lưng xí Ä‘iểu.?"
Chàng thoáng lo ngại, "Nhưng nếu như vậy thì a di phải vất vả ư?"
VÔ Trần đại sư liá»n bước đến, "A di đà phật! Minh chá»§ hãy yên tâm. Bần tăng và má»i ngưá»i sẽ liệu cách đưa a di thí cá»§a minh chá»§ cùng Ä‘i.?"
Riêng Vi Tuyết Ngá»c thì nói, "Kỳ nhi, ngươi khinh thưá»ng a di quá rồi đó. A di đã luyện được khinh công Ãạp tuyết vô ngân rồi, a di Ä‘ang muốn có dịp thi thố đây.?"
Chàng đành phải gật đầu, "Nếu đã như vậy thì a di xin hãy bảo trá»ng.?"
chàng vừa quay ngưá»i lại nhưng chưa kịp thi triển công phu thì đã nghe Lục Phi Yến cưá»i khúc khích, "Vương ca có dám tá»· đấu cước lá»±c vá»›i xí Ä‘iểu không?"
"Vút ?"
Nhìn theo bóng dáng đại Ä‘iểu Ä‘ang bay vá»t Ä‘i. Vương Thế Kỳ chỉ mỉm cưá»i không đáp. Tiếp đó, chàng liá»n động thân lao Ä‘i.
Tuy nhiên chàng chợt phát hiện có ngưá»i ở phía sau như Ä‘ang muốn bám theo chàng.
Khi chàng nghÄ© đó là a di Ä‘ang tận lá»±c thi triển khinh công thượng thừa thi nghe tiếng ngưá»i đó gá»i, "Vương minh chá»§ đợi bần tăng vá»›i.?"
"Là VÔ Trần đại sư?"
Chàng kinh ngạc và chậm chân.
Vừa đuổi kịp được chàng, VÔ trần đại sư bỗng nói, "Vẫn còn một việc bần tăng muốn được nói với minh chủ nhưng chưa có dịp, mong minh chủ chớ trách.?"
Chàng gật đầu khiêm tốn, "Ãại sư có Ä‘iá»u gì muốn chỉ giáo, Vương má»— xin được lắng nghe?"
Cả hai vừa thi triển khinh công vừa đàm đạo. Ãã thế VÔ Trần đại sư còn cẩn trá»ng rào trước đón sau thật kỹ, "Vì không muốn có ai khác nghe dược nên bần tăng phải đợi đến dịp này.?"
Chàng ngạc nhiên, "Có chuyện gì nghiêm trá»ng lắm sao, đại sư?"
VÔ trần đại sư không đáp, chỉ há»i, "Có phải minh chá»§ nói vá»›i má»i ngưá»i rằng Hàng ma thượng tăng đã chết vì độc thá»§y ở Thá»§y trung nhược thá»§y đầm?"
Chàng đáp, "Ãiá»u này thì có, vì đó là sá»± thật kia mà.?"
"A di đà phật! Từ nay mong minh chủ đừng hở môi nói với ai như thế nữa, e rằng giang hồ lại một phen đại loạn.?"
"Ãại loạn? Tại sao?"
VÔ Trần đại sư vẫn không đáp mà lại há»i, "Theo minh chá»§ thì tại sao Hàng ma thượng tăng phải tìm đến chốn hiểm địa này?"
Vương Thế Kỳ nhớ lại phần lưu tự của thượng tăng, chàng đáp, "Theo lưu tự của thương tăng, thì thượng tăng tìm đến chỉ vì muốn hiểu cho thấu đáo sự kỳ diệu của hóa công.?"
"A di đà phật! Vậy bần tăng nói không sai.?"
Vẫn không má»™t lá»i hồi đáp. VÔ Trần đại sư há»i tiếp, "Theo minh chá»§ thì sá»± kỳ diệu gì cá»§a hoá công khiến cho Hàng ma thượng tăng phải mạo hiểm?"
Chàng ngÆ¡ ngẩn há»i lại, "Ãó không phải là Thá»§y trung nhược thá»§y sao?"
"A di đà phật! Nhược thủy tuy lạ nhưng theo bần tăng thì đó chưa đáng được thượng tăng xem là sự kỳ diệu của hóa công đâu.?"
"vậy là gì?"
"A di đà phật! CÓ nói với minh chủ bần tăng không việc gì phải ngại. Biết đâu chừng nhỠđó mà võ lâm Trung nguyên được phúc.?"
Không hiểu VÔ Trần đại sư Ä‘ang lảm nhảm Ä‘iá»u gì. Vương Thế Kỳ kêu lên, "Dưá»ng như đại sư biết được Ä‘iá»u gì bí ẩn cá»§a Thá»§y trung nhược thá»§y thì phải?"
VÔ Trần đại sư gật đầu, "Ngay khi gặp minh chủ lần đầu, tiếp đó là những gì La Hán tệ sư đệ thuật lại, bần tăng biết minh chủ đã từng bị Lưu Trúc Hàn đẩy rơi vào Thủy trung nhược thủy. Nhân đó, bần tăng nhớ lại một phần nào trong di cảo của tệ phương trượng cách đây ba trăm năm.?"
"Di cảo? Ba trăm năm? Không lẽ Hàng ma thượng tăng là phương trượng cá»§a quý phái bao nhiêu Ä‘á»i trước đó?"
VÔ trần đại sư lắc đầu giải thích, "Không phải đâu. Tệ phương trượng Ä‘á»i đó cá»§a tệ phái chỉ là bằng hữu cá»§a thượng tăng mà thôi.?"
"Bằng hữu ư? Nói vậy thượng tăng không phải là ngưá»i cá»§a quý phái Thiếu Lâm sao?"
"A di đà phật! ÃÆ°Æ¡ng nhiên là không phải. Bằng không sao là bằng hữu cá»§a tệ phái thá»i đó được. Nhưng thượng tăng có xuất xứ lai lịch như thế nào thì trong di cảo không nhắc đến nên bần tăng không biết.?"
Nhắc đến di cảo, Vương Thế Kỳ quay lại đỠtài lúc má»›i rồi, "Ãiá»u gì đại sư đã Ä‘á»c được trong di cảo?"
"Trong di cảo có ghi thì Hàng ma thượng tăng trước khi đến Thá»§y trung nhược thá»§y đầm có tìm đến phương trượng Ä‘á»i đó để bái biệt.?"
Chàng đoán, "Không lẽ trong di cảo có ghi rõ mục đích của thượng tăng khi tìm đến Thủy trung nhược thủy đầm ư?"
VÔ Trần đại sư gật đầu, "Có. Và còn ghi rõ là để tìm một linh vật.?"
"Linh vật? Là linh vật gì?"
vô Trần đại sư chợt thở dài, "Thượng tăng phải thiệt mạng, còn minh chá»§ thì kêu lên há»i là linh vật gì, qua hai sá»± kiện này bần tăng biết rằng tại Thá»§y trung nhược thá»§y đầm không há» có linh vật. Tuy nhiên, vì sợ đồng đạo giang hồ Ä‘oán càn rồi lại liá»u lÄ©nh thám thính nÆ¡i hiểm địa đó, bần tăng má»›i mạo muá»™i Ä‘uổi theo và mong minh chá»§ chấp thuận lá»i thỉnh cầu vừa rồi cá»§a bần tăng. CÓ như thế giang hồ má»›i tranh được đại loạn.?"
Vương Thế Kỳ mãi Ä‘uổi theo suy nghÄ© riêng tư nên cứ im lặng khiến VÔ Trần đại sư phải lập lại rồi há»i, "Minh chá»§ chấp thuận chăng?"
Chàng sá»±c tỉnh thở dài đáp, "Ãại sư yên tâm, giang hồ rồi sẽ không đại loạn đâu ?"
"A di đà phật! Ãa tạ minh chá»§.?"
"Ãại sư, Vương má»— phải Ä‘i trước đây.?"
"Vút ?"
Khi đã bá» VÔ Trần đại sư má»™t khoảng thật xa, Vương Thế Kỳ má»›i dám há»i lên từng tiếng, "Không lẽ quái ngư kỳ lạ kia chính là linh vật được Hàng ma thượng tăng nhắc đến? CÓ lẽ là đúng, bằng không tại sao đến Ãá»™c vương cÅ©ng phải mạo hiểm.?"
Vương Thế Kỳ má»›i nhá»› lại những lần đầu chàng định chá»™p bắt quái ngư nhưng không thành công, chàng lại nói chính chàng nghe, "Muốn bắt quái ngư thì phải đầm mình dưới độc thá»§y không thể thế nào khác được. Tuy nhiên, Tiên thiên khí công cá»§a thượng tăng và giải được tuyệt thế cá»§a Ãá»™c vương lại không hóa giải được độc thá»§y nên há» không tài nào bắt được quái ngư. Hừ, nếu có dịp ta cÅ©ng muốn tìm hiểu xem tại sao quái ngư lại được gá»i là linh vật.?"
Tiếng kêu cá»§a Lục Phi Yến chợt vang lên làm Vương Thế Kỳ sá»±c tỉnh, "Vương ca sao Ä‘i chậm quá vậy? CÓ cần xí Ä‘iểu giúp Vương ca má»™t đôi đưá»ng không?"
Chàng mỉm cưá»i vá»›i hai nàng trên cao nhìn xuống, chàng kêu lá»›n, "Không cần đâu, hai ngưá»i xem đây.?"
"Vút ?"
Lần này vì không muốn mất hút bóng dáng của Vương Thế Kỳ, dù chàng đang thi triển đến tột độ khinh công thượng thừa, Lục Phi Yến cứ cho xí điểu bay theo cước lực của chàng.
NhỠở trên cao nên tầm nhìn của Lục Phiến và Cao Phương được bao quát hơn. Hai nàng luân phiên chỉ điểm cho chàng.
"Có một dãy núi ở phía trước Vương ca hãy vòng theo xí điểu tranh việc leo núi.?"
"Phu quân, có má»™t nhánh sông khá rá»™ng Ä‘ang cắt ngang phía trước. Phu quân phải Ä‘i theo phía này má»›i hy vá»ng đến chá»— Ä‘oạn sông bị thắt lại.?"
"ồ, đã nhìn thấy Lưu Trúc Hàn kia rồi. Vương ca, tại sao hắn lại leo lên Bạch Phong sơn.?"
vương Thế Kỳ dá»… dàng mưá»ng tượng được địa hình Bạch Phong sÆ¡n nên chàng Ä‘iá»n nhiên lên tiếng há»i, "Phi Yến, muá»™i hãy nhìn thư xem, Bạch Phong sÆ¡n mà muá»™i nhìn Ä‘ang có hình thù gì?"
Lục Phi Yến đáp, "Thì là hình má»™t chá»m núi bạc đầu,?"
"Có thấy chòm râu bạc như thưá»ng có ở các vị lão tiên không?"
"Râu bạc ư? Không có.?"
"Không có? Sao lạ vậy?"
Miệng há»i nhưng trong lòng thì Vương Thế Kỳ lại nghÄ©, "Nếu hắn muốn đến được Cá»­u u địa khuyết thì hắn phải đến Bạch Phong sÆ¡n từ phía trước má»›i phải. Tại sao hắn lại đến Bạch Phong sÆ¡n từ phía sao? Không lẽ hắn cÅ©ng như ta đã biết đến đổi thuận nghịch bá»™ pháp để vượt qua luồng quái phong lúc thuận lúc nghịch. Ãiá»u này thì không đúng. Vì nếu là phải thì tại sao hắn lại ngạc nhiên khi thấy ta thi triển bá»™ pháp theo lối nghịch?"
"Phu quân mãi nghÄ© Ä‘iá»u gì vậy?"
Tiếng kêu của Cao Phương khá lớn làm vương Thế Kỳ bừng tỉnh, "à không, ta đâu có nghĩ gì?"
"Vậy phu quân có nghe thấy vừa nói Ä‘iá»u gì không?"
Chàng ngơ ngác, "Nương tử vừa nói gì?"
Lục Phi Yến cưá»i phá lên, "Vậy Vương ca còn chối là không nghÄ© vấn nghÄ© vÆ¡. Nhị muá»™i vừa nói ở Bạch Phong SÆ¡n có má»™t quầng sáng trắng lóng lánh. Vương ca biết chá»— đó gá»i là gì không?"
Vương Thế Kỳ hoang mang, "Lưu Trúc Hàn đâu?"
Lục Phiến đáp, "Hắn đang lao lên núi.?"
"Hắn đi vỠphía nào? CÓ phải là nhắm ngay vào quần sáng trắng lóng lánh không?"
Cao Phương kêu lên, "Dưá»ng như là vậy. CÓ gì không phu quân?"
Chàng rít lên, "Ãó là Thá»§y trung nhược thá»§y mà ta đã nói. Không ngá» Lưu Trúc Hàn lại dẫn xác đến đúng chá»— này. Ãại muá»™i nhị muá»™i nghe đây.?"
Hai nàng ứng tiếng dạ lên.
Vương Thế Kỳ căn dặn, "Ãá»™c thá»§y lợi hại như thế nào, ta đã nói rồi. Ãại muá»™i và nhị muá»™i tốt hÆ¡n hết là cứ ở trên lưng xí Ä‘iểu huynh và đừng bao giá» liá»u mình hạ xuống kẻo ác tặc giở thá»§ Ä‘oạn và xô cả hai xuống độc thá»§y đó.?"
"Vút ?"
Nói xong, Vương Thế Kỳ cÅ©ng vừa vặn chạy đến chân Bạch Phong sÆ¡n. Chàng tận lá»±c phóng lên triá»n núi.
Quá khứ được tái lập. Lưu Trúc Hàn và Vương Thế Kỳ lại cùng có mặt ở bên này triá»n núi Bạch Phong. Nhưng giữa cả hai bây giá» có rất nhiá»u Ä‘iểm khác so vá»›i trước kia. Hay nói cho đúng hÆ¡n thì trước kia chỉ có má»—i mình Vương Thế Kỳ là có thành ý vá»›i Lưu Trúc Hàn, nhưng lần này sá»± thành đó không còn nữa. Vương Thế Kỳ và Lưu Trúc Hàn là hai thái cá»±c đối chá»i nhau như âm và dương như đêm và ngày, thiện là ác, tà và chính.
Tuân thủ theo sự căn dặn của Vương Thế Kỳ, Lục Phi Yến và Cao Phương không những không dám đến gần mà cả hai cũng không dám ngồi trên lưng đại điểu để lởn vởn ở bên trên nữa. Cả hai và đại điểu đã tìm được một địa thế thuận lợi đủ xa không cho Lưu Trúc Hàn phát hiện và đủ gần để cả hai có thể quan sát được phần nào khu vực có đầm Thủy trung nhược thủy.
Lưu Trúc Hàn lúc này đã đến động khẩu lộ thiên. Hắn đang nghiêng đầu nhìn xuống đầm Thủy trung nhược thủy.
Chưa muốn xuất hiện vào lúc này vì còn muốn dò xét từng hành vi cá»§a Lưu Trúc Hàn, Vương Thế Kỳ phục ngưá»i vào má»™t góc khuất cách Lưu Trúc Hàn hÆ¡n mưá»i trượng.
Lưu Trúc Hàn sau má»™t lúc nghiêng đầu nhìn xuống, Ä‘ang lấy từ trong ngưá»i ra những vật dụng cần thiết mà hắn đã kịp thá»i sắp đặt và mang theo, móc sắt và dây. Má»™t sợi dây má»ng manh nhưng có lẽ rất chắc chắn má»›i đáp ứng ý đồ cá»§a hắn.
Vương Thế Kỳ ngạc nhiên nghÄ© thầm, "Hắn Ä‘ang muốn leo xuống và thám thính đầm Thá»§y trung nhược thá»§y? Tại sao? Không lẽ hắn đã biết ở đó có linh vật ư? Làm sao hắn biết? Là Vạn thế ma quân đã biết và đã di tá»± lưu truyá»n cho hắn ư? Không được, ta không thể để Lưu Trúc Hàn đắc thá»§ được linh vật quái ngư cho dù ta chưa biết linh vật quái ngư có tác dụng gì?"
Vương Thế Kỳ kịp bước ra, trước khi Lưu Trúc Hàn định theo sợi dây mảnh kia để leo xuống.
"Muộn rồi, Lưu Trúc Hàn.?"
âm thanh vang lên quá đột ngột, khiên Lưu Trúc Hàn giật nảy mình suýt nữa đã rơi xuống.
Hắn quay lại và kinh tâm động phách trước sự xuất hiện của Vương Thế Kỳ.
Nhưng sá»± kinh tâm cá»§a hắn vì sợ Vương Thế Kỳ lại không mạnh bằng sá»± nghi ngá» Ä‘ang chiếm ngá»± dần dần tâm chí hắn. hắn buá»™t miệng há»i, "Ngươi bảo muá»™n là muá»™n làm sao, Vương Thế Kỳ?"
Chàng cưá»i khinh khinh, "Ngươi không hiểu thật hay cố tình giả vá» không hiểu?"
Chàng há»i mập má» khiến Lưu Trúc Hàn càng thêm nghi ngại, "Là ngươi muốn nói bổn Ma quân không kịp leo xuống hay linh vật ở dưới đó đã bị ngươi lấy được rồi?"
Chàng thầm đắc ý vì đã buá»™c được Lưu Trúc Hàn phải thú nhận ra Ä‘iá»u mà chàng Ä‘ang nghi ngá». Chàng cưá»i lá»›n và há»i, "Ha ha ha...
thế ngươi nghĩ sao vỠviệc ta vẫn sống cho dù đã bị ngươi cố tình xô xuốngđầmthủytrungnhược thủy?"
Hắn thất sắc, rồi lại vở lẽ, hắn kêu lên hậm há»±c, "Hóa ra ngoài bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma, ngươi còn lấy được Ãịa tuyệt bồi nguyên Ä‘an cá»§a Vạn thế ma quân sao?"
"Thì ra hắn chưa biết phần bao bên ngoài Ãịa tuyệt bồi nguyên Ä‘an gì đó còn có má»™t lá»›p độc dược. Ta nhân cÆ¡ há»™i này làm cho hắn vỡ má»™ng má»›i được." Chàng đáp, "Ngươi Ä‘oán không sai. Bằng không làm sao ta sống xót khi rÆ¡i vào má»™t chá»— toàn là độc thá»§y.?"
"Ãịa tuyệt bồi nguyên Ä‘an thật sá»± có khả năng chống lại độc thá»§y Vậy là Vương Thế Kỳ đã rõ. Ãúng là Vạn thế ma quân có biết vá» linh vật còn Ä‘oán rằng trong Ãịa tuyệt bồi nguyên Ä‘an vì có Ãịa tuyệt quả vạn niên nên không ngại việc bị độc thá»§y làm hại. Nhưng linh vật còn chứng tá» rằng Vạn thế ma quân Ä‘á»i trước đó chưa kịp lấy Ä‘i. Và đến lượt Lưu Trúc Hàn thì do Ä‘a nghi nên hắn vẫn còn ngần ngại không dám thá»±c hiện việc lấy linh vật. Ãể đến bây giá», khi hắn biết hắn không là đối thá»§ cá»§a chàng, hắn buá»™c phải tính đến nước cá» này.
Hắn vẫn muốn phục thù và vẫn muốn thá»a mãn tham vá»ng độc bá võ lâm.
Chàng mừng thầm vì đến khá kịp lúc. Không còn muốn nói gì nữa.
Vương Thế Kỳ giáng cho hắn má»™t đòn tối hậu, "Lưu Trúc Hàn, ngươi phải Ä‘á»n tá»™i thôi. Linh vật đã không còn mà lão tặc phụ thân ngươi cÅ©ng đã bị quần hùng xá»­ tá»™i. Bây giỠđến lượt ngươi đây.?"
"Vút ?"
Vương Thế Kỳ động thân lao đến, trong chá»›p mắt đã vượt được quãng đưá»ng mưá»i trượng hÆ¡n. Nhưng khoảng khắc thá»i gian ngăn ngá»§i đó cÅ©ng đủ cho Lưu Trúc Hàn giận dữ đến cá»±c độ và gầm lên, "A... má»i mưu đồ cá»§a bổn Ma quân Ä‘á»u bị má»™t mình ngươi há»§y hoại.
Bổn Ma quân phen này phải liá»u mạng vá»›i ngươi thôi. Vương Thế Kỳ, "vù vù ?"
"ào ào ?"
vì muốn tốc chiến tốc thắng ngay chiêu đầu Vương Thế Kỳ liá»n dùng đến thập thành công phu và xuất thá»§ hàng Ma chưởng ở chiêu thứ mưá»i sáu.
Chàng còn quát lên, "Ngươi có liá»u mạng cÅ©ng vô ích thôi! Xem đây ?"
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
"ầm.?"
Cũng tận lực bình sinh nhưng sau tiếng chạm kình dữ dội, Lưu Trúc Hàn phải chao đảo vài lượt mới ổn định được cước bộ.
Hắn quyết tâm liá»u mạng nên lần này kẻ xuất thá»§ trước là hắn.
Hắn gầm lên cuồng dại, "Xem tuyệt kỹ của bổn Ma quân đây.?"
"vù vù ?"
"ào ào ?"
vương Thế Kỳ hiên ngang trụ bá»™, định quật tiếp chưởng thứ mưá»i bảu cá»§a công phu Hàng ma vào Lưu Trúc Hàn, má»™t tràng cưá»i cuồng ngạo chợt vang lên, "Ha ha ha... hóa ra lại là hóa thân cá»§a Vạn thế ma quân. Lưu Trúc Hàn, ngươi có muốn bổn giáo chá»§ cùng ngươi chia đôi thiên hạ không?"
"Vút ?"
Phát hiện ai là chá»§ nhân cá»§a lá»i phát thoại này. Vương Thế Kỳ kinh tâm vá»™i vàng xuất thá»§. Chàng hy vá»ng triệt hạ ngay lập tức Vạn thế ma quân Lưu Trúc Hàn trước khi Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi kịp ra tay liên thá»§ vá»›i Lưu Trúc Hàn.
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
Thế nhưng, việc ngưu tầm ngưu mã tầm mã vốn là bản năng tất yếu phải có của hạng ác ma. Lưu trúc Hàn có một phản ứng hoàn toàn bất ngỠđối với Vương Thế Kỳ. Hắn lẩn tránh thật nhanh bằng bộ pháp Nhất ma chi vạn ma trước khi Vương Thế Kỳ kịp nghĩ đến.
"Vút ?"
Ngay khi tránh được chưởng kình tối hậu cá»§a Vương Thế Kỳ, Lưu Trúc Hàn há»›n hở hô hoán lên, "Là Tiá»n giáo chá»§ ư? ÃÆ°á»£c, chúng ta chia đôi thiên hạ, giáo chá»§ hãy hiện thân Ä‘i.?"
"Vút ?"
Tiá»n Vá»ng Thôi liá»n xuất hiện, và câu đầu tiên cá»§a lão ác ma là, "Vương tiểu tá»­ vận mang ngươi đã hết rồi, nạp mạng Ä‘i thôi.?"
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
Lưu Trúc Hàn dùng như khẩu ước, hắn cÅ©ng quát lên toại nguyện, "vương Thế Kỳ, để xem Hàng ma chưởng cá»§a ngươi có là gì được bá»n ta nữa không? Ãỡ.?"
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
Giữa bóng trảo chập trùng là hàng trăm hàng nghìn bóng nhân ảnh ma quái của Lưu Trúc Hàn. Trước viễn cảnh cực kỳ đen tối, Vương Thế Kỳ chỉ biết lẳng lặng thi triển bộ pháp Nhất ma chi vạn ma và đanh hết loạt Hàng ma chưởng này đến loạt Hàng ma chưởng khác.
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
"ầm.?"
"ầm.?"
Do nấp ở xa nên Lục Phi Yến và Cao Phương khó có thể nghe được những gì Vương Thế Kỳ đã đối thoại trước đó vá»›i Lưu Trúc Hàn. Nhưng sá»± xuất bất ngá» cá»§a Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi và sá»± liên tay hợp công cá»§a hai kẻ đại gian đại ác ngay tức khắc được hai ngưá»i nhìn thấy.
Lục Phi Yến Thất sắc kêu lên, "Vương ca e nguy mất.?"
Cao Phương hoang mang há»i lại, "Lảo ác tặc kia là ác ma, đại tá»·?"
Lục Phi Yến bấn loạn đáp muốn không thành lá»i, "Là giáo chá»§ U Linh giáo trước đây. Nhị muá»™i, chúng ta phải làm gì bây giá»?"
"Ãại tá»·, bản lãnh cá»§a Vương ca ca vá»›i cả hai... ?"
Lục Phi Yến cướp lá»i giải thích, "Công phu cá»§a lão ma nhá» có Vạn niên địa tuyệt qua nên xấp xỉ ngang bằng vá»›i tiểu ma Lưu Trúc Hàn.?"
Cao Phương bàng hoàng đến rụng rá»i tay chân, "Thật vậy sao?
Nêu thế Vương ca làm sao đố địch lại cả hai?"
Lục Phi Yến phát khóc khi nhắc lại lá»i nhận định đó cá»§a Vương Thế Kỳ, "Vương ca vốn ngại nhất là việc này. Không ngá», sá»± việc lại xảy ra đúng vá»›i sá»± lo ngại cá»§a Vương ca. Nhị muá»™i chúng ta có nên đến tiếp tay cho Vương ca không?"
Nếu Lục Phi Yến suýt nữa đã khóc thì cao Phương lại khóc thật sự.
Do đó, Cao Phương không thể đáp lại lá»i nào.
Ãiá»u này khiến cho Lục Phi Yến càng thêm bấn loạn.
Lục Phi Yến chưa kịp nghĩ ra biện pháp nào khả thi thì ở đàng kia, nàng đã nhìn thấy Vương Thế Kỳ bỗng dưng bị hai kẻ đại gian đại ác hất rơi xuống đầm Thủy trung nhược thủy.
Hồn bất phụ thể Lục Phi Yến gào lên...
Nhưng Cao Phương tuy Ä‘ang khóc nhưng lại kịp nhận ra má»i việc.
Cao Phương Thật nhanh tay khi dùng ngá»c thá»§ bịt chặt lấy miệng cá»§a cá»§a Lục Phi Yến. Cao Phương còn lào thào bảo, "Ãại tá»· đừng có kêu la. Kẻo bá»n chúng phát hiện được chúng ta, chúng ta không thể cứu được vương ca.?"
Gỡ tay Cao Phương ra, Lục Phi Yến nhá» lệ và ấm ức rú lên, "Ãến lúc này mà nhị muá»™i còn nói đến việc cứu Vương ca ư? nhị muá»™i không thấy... ?"
Cao Phương gạt nhanh những giá»t lệ Ä‘ang Ä‘á»ng lại trên mặt cá»§a chính nàng vừa há»›n hở ngắt lá»i Lục Phi Yến, "Ãại tá»· đừng quên độc thá»§y không làm hại đến Vương ca.?"
Lục Phi Yến toét miệng cưá»i, dù vẫn còn Ä‘ang rÆ¡i lệ, "Nhị muá»™i nói đúng thật. Tại sao ta lại quên Ä‘iá»u này được kia?"
Thế là hai nàng cùng vui mừng và tiếp tục quan sát phía bên kia.
Chỉ cần hai tên đại gian đại ác bỠđi, hai nàng lập tức chạy đến và bảo đại điểu bay xuống để đưa Vương Thế Kỳ lên.
Quả nhiên, hai tên đại gian đại ác sắp sửa bỠđi thật. Vì hai nàng cùng nhìn thấy Lưu Trúc Hàn đang thu lại vật gì đó mà hai nàng đoán là một cuộn dây.
Nhưng hai nàng làm sao nghe được lá»i bàn định cá»§a hai kẻ ác tặc?
Vừa thu lại sợi dây, Lưu Trúc Hàn thì thào thật khẽ vá»›i Tiá»n Vá»ng Thôi, "Giáo chá»§, Hẵng còn nhá»› Tuyệt địa bồi nguyên Ä‘an nên độc thá»§y không làm gì được hắn. Giáo chá»§ nghÄ© chúng ta phải làm gì để diệt trừ tận gốc hậu há»a này đây?"
Tiá»n Vá»ng Thôi há»i lại cÅ©ng khẽ, "Có thật sư độc thá»§y không làm gì được hắn không?"
Lưu Trúc Hàn gật đầu, "Không sai, vì hắn đã một lần bị rơi vào độc thủy rồi.?"
Tiá»n Vá»ng Thôi vì đến có phần nào muá»™n nên không nghe những gì lưu Trúc Hàn đối đáp trước đó vá»›i Vương Thế Kỳ.
Tiá»n Vá»ng Thôi liá»n đỠxuất, "Ngươi có dám cùng bổn giáo chá»§ xuống dưới đó để tiếp tục truy sát hắn không?"
~rl linh vật đã không còn như lá»i cá»§a Vương Thế Kỳ nói, Lưu Trúc Hàn lắc đầu và nói sai Ä‘i sá»± thật, "Bổn Ma quân không kháng được độc thá»§y nên không thể leo xuống. Còn giáo chá»§, giáo chá»§ không ngại độc thá»§y ư?"
Do đã có lá»i đỠxuất, Tiá»n Vá»ng Thôi đành phải thừa nhận, "Bổn giáo chá»§ nhá» có Vạn niên tuyệt địa quả nên vô ngại.?"
Kinh nghi Lưu Trúc Hàn há»i, "Có phải vì Ä‘iá»u đó nên giáo chá»§ má»›i tìm đến đây không? Giáo chá»§ định thám thính nÆ¡i này à?"
Tiá»n Vá»ng Thôi sau má»™t lúc ngập ngừng má»›i nói thật, "Bổn giáo chá»§ do nghÄ© rằng đã là tuyệt địa hẳn phải có báu vật nên cÅ©ng muốn thám thính thá»­ má»™t phen.?"
Lưu Trúc Hàn vội lắc đầu, "Nếu có thì hẳn trong lần rơi trước kia đã đoạt mất rồi? Giáo chủ bất tất phải phí công.?"
Ngẫm nghÄ© lại và thấy Lưu Trúc Hàn nói không sai, Tiá»n Vá»ng Thôi bật cưá»i lên gian ác, hiểm độc, "ÃÆ°á»£c, đã vậy chúng ta cứ phá há»§y Chốn này cho xong. Dù hắn không chết bởi độc thá»§y cÅ©ng phải chết vì há»a dược.?"
"Hoả dược, giáo chủ có mang theo sao?"
Tiá»n Vá»ng Thôi hậm há»±c bảo, "Bởi bổn giáo chá»§ má»™t lần đại bại dưới tay hắn nên khi quay lại Trung nguyên bôn giáo chá»§ có chuẩn bị sẵn Ngưá»i xem đây.?"
Nói xong Tiá»n Vá»ng Thôi liá»n phanh ngá»±c áo cho Lưu Trúc Hàn nhìn thấy nhiá»u lượt há»a dược Ä‘ang bó quanh thân Tiá»n Vá»ng Thôi, Lưu Trúc Hàn động tâm há»i, "Là giáo chá»§ cùng chết vá»›i hắn?"
Tiá»n Vá»ng Thôi gật đầu, "Không sai, khi phải gặp lại hắn và không thể không động thá»§, bổn giáo chá»§ sẽ cho hắn cùng chết khi phát động khối há»a dược này.?"
Lưu Trúc Hàn thoáng luyến tiếc. Nếu hắn không gặp Vương Thế Kỳ trước mà là Tiá»n Vá»ng Thôi, hắn sẽ độc bá thiên hạ má»™t khi Tiá»n vá»ng Thôi áp dụng kế sách này đối vá»›i Vương Thế Kỳ.
Ãoán được phần ý nghÄ© Ä‘en tối cá»§a Lưu Trúc Hàn, Tiá»n Vá»ng Thôi lấp lá»­ng hăm doạ, "Ngươi có nhận thấy Ä‘iá»u này không? Ngươi tuy thâm hiểm nhưng không đủ tàn độc bằng bổn giáo chá»§. Kẻ nào động chạm đến bổn giáo chá»§ kẻ đó suốt Ä‘á»i ăn không ngon ngá»§ không yên vá»›i bổn giáo chá»§.?"
Lưu Trúc Hàn làm gì không hiểu ẩn ý cá»§a Tiá»n Vá»ng Thôi, hắn đành phải gật đầu rồi há»i, "Giáo chá»§ định phá há»§y nÆ¡i này bằng cách nào?"
Tuần tá»± cởi bá» mấy lượt há»a dược ra. Tiá»n vá»ng Thôi nói bằng giá»ng Ä‘anh ác, "Ãốt vào chõ này rồi ném xuống. Vá»›i số há»a dược này thì từ nay đầm Thá»§y trung nhược thá»§y không còn tồn tại nữa.?"
Hai nàng Cao Phương và Lục Phi Yến ngay sau đó phải ngã ra ngất Ä‘i khi hai nàng cùng nghe nhiá»u tiếng chấn động đến long trá»i lỡ đất vang lên.
"Ầm, ầm, ầm... ?"
Tài sản của gacon

  #32  
Old 20-05-2008, 05:00 PM
gacon's Avatar
gacon gacon is offline
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 32

Vì thiên định linh vật đến tay.
Thoát hiểm cảnh anh hùng tái xuất.


Tác giả: Trần Thanh Vân




Mãi đến khi màn đêm đã buông xuống, Lục Phi Yến và Cao Phương mới tỉnh lại.
Cả hai với thần hồn bật định đã leo lên lưng đại điểu để được đại điểu đưa đến chỗ Vương Thế Kỳ uổng tử.
Tâm can tan nát khi trước mắt hai nàng đầm Thủy trung nhược thủy đã biến mất. Thay vào đó chỉ là một lớp đá lổn nhổn nằm ngay bên dưới động khẩu lộ thiên có ánh trăng soi chiếu vào.
"Vương ca, Vương ca chết thảm vậy sao? Vương ca sao không cho muội đi cùng để được cùng chết với Vương ca?"
"Phu quân hãy chỠthiếp với. Không có phu quân, thiếp không muốn sống làm gì nữa. Phu quân... ?"
Tiếng khóc than cá»§a hai nàng như xe nát cả đêm trưá»ng. Hai nàng kêu khóc như vậy đến tận canh ba. Và đến khi hai nàng định cùng lao đầu xuống phía dưới để cùng được chết vá»›i Vương Thế Kỳ thì đại Ä‘iểu bá»—ng dưng lại dẫm chân thình thịch.
Kinh ngạc, Lục Phi Yến vì hiểu lầm ý của đại điểu nên đau đớn nói, "Xí điểu, ngươi cũng muốn cùng chết với ta ư? Ngươi cũng bi thương như vậy?"
Ngược lại suy đoán của Lục Phi Yến, đại điểu không những lắc đầu vài lượt mà dùng đôi cánh to lớn gạt cả hai nàng lùi lại.
"Xí Ä‘iểu, ngươi không muốn bá»n ta cùng chết vá»›i Vương ca ư? Tại sao ngươi... ?"
Trong mÆ¡ hồ, Cao Phương chợt lên tiếng khiến cho Lục Phi Yến phải bá» dở lá»i nàng Ä‘ang oán trách đại Ä‘iểu, "Ãại tá»· nghÄ© lại xem, có khi nào đại Ä‘iểu ngăn chúng ta lại vì Vương ca vẫn còn tại thế không?"
Lục Phi Yến nghe thế liá»n bán tín bán nghi há»i đại Ä‘iểu, "Có phải thế không xí Ä‘iểu?"
Không gật cÅ©ng không lắc, Xí Ä‘iểu chỉ nghiêng đầu sang bên này, rồi lại nghiêng đầu sang bên kia như muốn ám thị cho Lục Phi Yến hiểu má»™t Ä‘iá»u gì đó mà đại Ä‘iểu không thể nói được.
Lục Phi Yến tức tối há»i lá»›n, "Ngươi làm gì vậy xí Ä‘iểu? CÓ phải... ?"
Má»™t lần nữa Cao Phương lại ức Ä‘oán, "Ãại tá»·, có thể xí Ä‘iểu bảo chúng ta hãy làm như nó không?"
"Làm như nó? Nghiêng đầu qua lại để làm gì chứ?"
Bình thưá»ng Lục Phi Yến vốn dÄ© phải Ä‘oán được tâm ý cá»§a đại Ä‘iểu vì dù sao đại Ä‘iểu thân cận vá»›i nàng lâu hÆ¡n so vá»›i Vương Thế Kỳ hoặc Cao Phương. Nhưng do quá Ä‘au xót trước cái chết cá»§a Vương Thế Kỳ nên Lục Phi Yến cư hoang mang bấn loạn, không suy Ä‘oán được Ä‘iá»u gì cả.
Cao Phương bảo, "Nghiêng qua nghiêng lại, có phải để nghe ngóng không?"
Bừng tỉnh với sự nhắc nhở này của Cao Phương, Lục Phi Yến vội vàng ngưng thần để lắng nghe từng động tĩnh một ở phía dưới, trước sự gật đầu đồng tình của đại điểu.
Nhá» sá»± tÄ©nh lặng được lập lại và nhá» thính lá»±c tinh tưá»ng nên cả hai cùng nghe có tiếng kêu gấp rút cá»§a Vương Thế Kỳ từ bên dưới vang lên khá nhá», "Ãại muá»™i, nhị muá»™i, ta không sao cả. Hai ngưá»i đừng xuống dưới này. Coi chừng độc thá»§y vương vãi khắp nÆ¡i làm hại. Hai nàng hãy chỠđó hai canh giá» nữa, sau đó kịp tránh cho thật xa. Ta sẽ phá tung lá»›p đá ở bên trên để thoát thân. Hai nàng nghe rõ không?"
cao Phương lại bật khóc. Vì bản tính cá»§a Cao Phương là khi gặp chuyện khẩn trương thì nàng thưá»ng tá» vẻ Ä‘iá»m tỉnh. Ngược lại, khi tình thế khẩn trương đã qua rồi, Cao Phương lại trở vá» bản chất má»m yếu hÆ¡n cả Lục Phi Yến.
Riêng Lục Phi Yến thì vui vá»›i chuyện vui, buồn vì chuyện buồn, nàng lá»›n tiếng há»i vá»ng xuống sau khi đáp lại, "Bá»n muá»™i nghe rồi.
Vương ca thật sự không hỠgì chứ?"
CÓ tiếng Vương Thế Kỳ đáp lại càng gấp gáp, "Ta không sao. Ta cần phải hành công. Hai nàng hãy chỠta.?"
Tuy không hiểu Vương Thế Kỳ tại sao phải hành công và làm thế nào hành công được má»™t khi chàng Ä‘ang bị má»™t lá»›p đá khá dày đè phải. Nhưng Lục Phi Yến vì hiểu được Ä‘iá»u tối ky duy nhất cá»§a má»™t ngưá»i Ä‘ang phải hành công là sá»± quấy rầy, nàng bèn hạ thấp giá»ng bảo cao Phương, "Chúng ta phải giữ cho Vương ca được thanh tịnh, nhị muá»™i đừng khóc như thế nữa.?"
Má»™t khi bên trên đã hoàn toàn yên lặng, nhất là chàng báo được há»· tín cho hai nàng. Vương Thế Kỳ bèn nhìn vào con quái ngư Ä‘ang được chàng nắm giữ trong tay và nói vá»›i quái ngư, "Quái ngư, ta và ngươi dù sao cÅ©ng có năm năm dài chung sống. Nhưng dù ta biết ngươi là linh vật nhưng ta chưa há» có ý nghÄ© xấu xa là phải dùng ngươi như má»™t món ăn để hồi nguyên bồi khí. Bây giá», chá»— lưu ngụ cá»§a ngươi đã bị kẻ gian phá há»§y. Ngươi dù không bị ta ăn Ä‘i cÅ©ng phải thảm tá»­. Ngươi là linh vật có lẽ ngươi nghe và hiểu được những gì ta vừa nói, ngươi không trách ta chứ, quái ngư?"
Nếu không phải hoàng thiên hữu nhãn thì Vương Thế Kỳ không thể tồn tại dưới áp lá»±c to lá»›n cá»§a nhiá»u lượt há»a dược bị ném xuống.
Tuy chàng bì chưởng thương trước khi bị lão ác ma Tiá»n Vá»ng Thôi đẩy xuống độc thá»§y, nhưng những gì lão ma và Lưu Trúc Hàn bàn định chàng Ä‘á»u nghe được.
Vì thế, trước khi hai kẻ đại gian đại ác ném há»a dược xuống, Vương Thế Kỳ đã lên được chá»— khô ráo bằng cách Ä‘i dưới đáy nước.
và Chàng cũng đã nhìn thấy quái ngư. Thay vì bắt, chàng lại dửng dưng nhìn quái ngư bơi lội tung tăng phỉ sức.
Thế nhưng ngay loạt nổ đầu tiên do há»a dược gây ra, tuy Vương Thế Kỳ không há» hấn gì vì bá»n chúng không tài nào ném há»a dược xuống theo chiá»u xiên xiên để gây tổn hai cho chàng, nhưng quái ngư thì bị tung bắn lên không cùng vá»›i nhiá»u đợt nước xao động dữ dá»™i.?"
Vương Thế Kỳ ngay sau khi vươn tay chá»™p được quái ngư liá»n vá»™i vàng cho hai tay xuống nước, để quái ngư ở bên trong hai tay cá»§a chàng không bị chết khô.
Nhưng má»—i lần há»a được ném xuống và gây thành chấn động, Vương Thế Kỳ phát hoảng vì quái ngư như không chịu nổi sá»± chấn động đẩy nước ép vào ngưá»i nó.
Do đó, má»—i lần nhìn thấy há»a dược được ném xuống. Vương Thế Kỳ liá»n nâng quái ngư lên ra khá»i mặt nước.
Mãi lo cho quái ngư, Vương Thế Kỳ đâu ngá» nhiá»u lượt chấn động đã làm cho vòm đá bao chung quanh ở bên trên phải lay động.
Ãến khi má»™ hòm đá khá lá»›n chợt long ra và lăn ngay xuống nước, cách chàng độ nữa trượng Vương Thế Kỳ má»›i vá»™i vàng quét mắt nhìn bao quát.
Vừa lướt mắt nhìn ná»­a vòng. Vương Thế Kỳ đã thất kinh hồn vía khi nhìn thấy có rất nhiá»u hòn đá lá»›n Ä‘ang lay động càng lúc càng mạnh.
Chàng bàng hoàng và vội vàng dùng khinh công để lẩn tránh những hòn đá nỠđang tuần tự rơi xuống.
Thoạt đầu, vì đá cứ tuần tá»± rÆ¡i nên Vương Thế Kỳ còn nhảy tránh được khá dá»… dàng. Nhưng sau đó khi đá cứ rÆ¡i càng lúc càng nhiá»u và há»—n loạn. Vương Thế Kỳ hầu như vô phương nhảy tránh.
Sau cùng, đến lúc tình thế thật sự nguy ngập Vương Thế Kỳ suýt mấy lần bị đá đè bẹp, chàng nhanh mắt nhìn thấy cạnh chỗ chàng đang đứng có ba bốn hòn đá đang công kênh lên nhau tạo thành một khoảng trống khá vững chắc.
Vương Thế Kỳ không còn gì để chá»n lá»±a bèn lao nhanh vào chá»— đó.
Ãến lúc những tiếng chấn động không còn nữa và đá không còn rÆ¡i xuống nữa. Vương Thế Kỳ lại má»™t phen xiên hồn lạc phách. Chàng đã bị nhốt chặt giữa má»™t nÆ¡i chật hẹp tù túng vô phương thoát ra XÔ phía trước đẩy phía sau, lay bên tả, lắc bên hữu, đẩy lên trên, tất cả cứ như là thành đồng vách sắt không há» lay chuyển.
Nghĩ lại những gì VÔ Trần đại sư đã nói vỠlinh vật quái ngư.
Vương Thế Kỳ ngoài cách thế cuối cùng tạm gá»i là niá»m hy vá»ng thì chàng chỉ còn cách chịu chết khô ở đây.
Và chàng chỠđến lúc Cao Phương và Lục Phi Yến thôi khóc để trấn an hai nàng xong, chàng má»›i nói những lá»i hối tiếc ân hận vá»›i quái ngư như vậy.
Thầm hy vá»ng rằng quái ngư thật sư là linh vật sẽ tạo cho chàng má»™t thần lá»±c vô song. Vương Thế Kỳ đành nhắm mắt cho quái ngư vào miệng.
Ãúng như VÔ Trần đại sư đã nói và Ä‘ung vá»›i dá»± Ä‘oán cá»§a Vương Thế Kỳ, quái ngư vừa được chàng ăn xong, má»™t luồng nhiệt khí liá»n phát sinh từ Ä‘an Ä‘iá»n.
Chàng đã dá»± Ä‘oán rằng chàng cần phải có khoảng thá»i gian tối thiểu là hai canh giỠđể hành công bồi khí, do đó chàng má»›i lên tiếng báo trước cho Cao Phương và Lục Phi Yến hiểu.
ÃÆ°á»£c má»™t sá»± thanh tịnh cần thiết, không bao lâu Vương Thế Kỳ cảm nhận được sá»± chấn động khắp toàn thân khi sinh tá»­ huyá»n quan được khai thông.
Do nhiệt khí vẫn tiếp tục phát sinh từ Ä‘an Ä‘iá»n. Vương Thế Kỳ cố trấn áp sá»± vui mừng vì nhâm đốc nhị mạch được thông suốt đỠtiếp tục hành công dẫn lưu chân khí.
Mất má»™t lúc như trước, nhiệt khí má»›i thôi phát sinh. Vương Thế Kỳ xả công và cất tiếng gá»i thật chậm, "Hai ngưá»i còn đó không?"
Chàng nghe, "Muội nghe tiếng Vương ca rồi... ?"
Chàng căn dặn, "Hai ngưá»i hãy tránh xa ngoài hai mươi trượng Ä‘i.?"
"Muội hiểu rồi. Vương ca hãy đếm ba tiếng chậm là đủ.?"
Chàng thán phục sự sắp đặt của Lục Phi Yến, "Một, hai, ba... ?"
Chàng dồn toàn bá»™ công lá»±c lên song chưởng. Chàng nâng lên khá»i đầu Chàng thét lá»›n, "Ãi.?"
"Ầm, ầm, ầm.?"
"Vút ?"
Như má»™t quả pháo thăng thiên, toàn thân Vương Thế Kỳ liá»n bay vá»t lên. Chàng bay cao hÆ¡n cả những hòn đá vừa bị chàng dùng thần công hất ngược lên.
"vút ?"
Ãại Ä‘iểu vừa nhìn thấy bóng nhân ảnh cá»§a chàng liá»n vá»— cánh lao đến.
Chàng hạ thân nhẹ nhàng trên lưng đại điểu.
Vừa được đại Ä‘iểu đưa đến chá»— ẩn nấp cá»§a Cao Phương và Lục Phi Yến, chàng vá»™i vàng bảo cả hai, "Ta biết hai nàng rất muốn há»i ta nhiá»u Ä‘iá»u nhưng vì quần hùng có lẽ trên đưá»ng Ä‘i đến đây thế nào cÅ©ng chạm trán hai tên ác nhân. Hai ngưá»i hãy lên lưng Ä‘iểu huynh mau Ä‘i.?"
Cao Phương và Lục Phi Yến hiểu được tâm trạng cá»§a chàng liá»n nuốt lại những lá»i muốn há»i.
Ãợi khi cả hai đã ngồi trên lưng đại Ä‘iểu xong, Vương Thế Kỳ vẫn ngồi nguyên vị và ra lệnh cho đại Ä‘iểu, "Ãiểu huynh, quay lại nhanh nào.?"
"Vút ?"
Thấy cước lá»±c cá»§a đại Ä‘iểu vẫn không đổi cho dù nó Ä‘ang chở ba ngưá»i, Lục Phi Yến không thể không há»i, "Vương Ca, tại sao xí Ä‘iểu lại chở được những ba ngưá»i?"
Chàng mỉm cưá»i giải thích, "Hai ngưá»i muốn hiểu thì nghe đây.?"
Sau khi thuật xong tất ca những diá»…n biến vừa rồi. Thế Kỳ thích thú nói, "Do vậy Ä‘iểu huynh thật sá»± chỉ chở có hai ngưá»i mà thôi. Còn ta hiện Ä‘ang đỠkhí nên trá»ng lượng kể như không có.?"
Tuy quá mừng vì mấy độ kỳ duyên hãn thế của Vương Thế Kỳ nhưng Cao Phương vẫn băn khoăn một điểm, "Phu quân phải đỠkhí mà vẫn nói chuyện được sao?"
Chàng mỉm cưá»i đáp, "Thoạt đầu ta không tưởng là ta có thể là được, nên định sau này giải thích cho hai nàng hiểu. Nhưng bây giá» sá»± thật đã chứng minh cho Ä‘iá»u ngược lại? Hai ngưá»i có thích không?"
Thích ư? Còn hÆ¡n cả thích thú nữa. Cao Phương và Lục Phi Yến liá»n mÆ¡ màng nghÄ© đến má»™t viá»…n cảnh tươi sáng nên quên cả đối thoại.
Còn Vương Thế Kỳ thì vì lo nghĩ cho quần hùng nhất là a di, nên chàng cứ mặc cho hai nàng sống trong mộng tưởng.
Ãại Ä‘iểu vẫn bay như hồi nào nó vẫn bay...
Tài sản của gacon

  #33  
Old 20-05-2008, 05:01 PM
gacon's Avatar
gacon gacon is offline
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 33

Trước tà ma quần hùng bất phục.
Tà và chánh tà tất diệt vong.



Thần tình chấn động, quần hùng khắp tam sÆ¡n ngÅ© nhạc thuá»™c các phái Ä‘á»u phải bàng hoàng lo sợ khi nghe Vạn thế ma quân Lưu Trúc Hàn cao ngạo bảo rằng Vương Thế Kỳ đã bị hắn và lão ác ma Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi liên tay há»§y diệt.
Hắn không ngại che giấu sá»± thật khi nói rằng nhá» có sá»± liên tay nên má»›i trừ khá»­ được Vương Thế Kỳ. Ãiá»u đó nói lên rằng, Hắn không nói ngoa.
Hắn còn ngạo mạn nói, "Vương Thế Kỳ dù không chết thì bá»n ngưá»i các ngươi cÅ©ng đừng nuôi ảo vá»ng và trông mong vào hắn nữa.
Hắn sẽ không làm gì được má»™t khi bổn ma quân và Tiá»n giáo chá»§ đã hợp lại làm má»™t.?"
ÃÓ là sá»± thật. Quần hùng dù ngu xuẩn đến đâu cÅ©ng phải nghiệm ra Ä‘iá»u này. Vì thế, quần hùng thoáng xiêu hồn lạc phách khi nghe lưu Trúc Hàn cưá»i dài rồi cáo tri, "Ha ha ha... kể từ nay giang hồ Trung nguyên sẽ được bổn ma quân và Tiá»n giáo chá»§ chia nhau cai quản Trong bá»n ngươi có ai bất phục thì mau tá»± tận Ä‘i.?"
Không ai tá»± tận như Lưu Trúc Hàn và Tiá»n Vá»ng Thôi đã liệu định.
Tham sống sợ chết là lẽ thưá»ng tình cá»§a má»i ngưá»i. Hắn cuồng ngạo há»i thêm má»™t lần nữa, "Vậy tất cả Ä‘á»u thần phục bá»n ta là đồng minh chá»§ võ lâm, phải không?"
Không ai lên tiếng khiến cho hai tên tự xưng đồng minh chủ thoáng ngạc nhiên.
Thoáng giận và vì muốn thị uy, Lưu Trúc Hàn lại há»i, "Ai trong bá»n ngươi có tham gia vào cái chết cá»§a gia phụ?"
Hắn đã biết là sẽ không có ai dám đứng ra để nhận Ä‘iá»u này, nên hắn lại cưá»i và nói lá»i khuyến dụ, "Ha ha ha... nhân vật nào bước ra và Chỉ cho bổn ma quân những ai có tham dá»± vào việc giết chết gia phụ, bổn ma quân trá»ng dụng nhận vật đó. Là ai nào?"
Quần hùng thoáng sững sỠkhi thấy Lâm Vân sư thái bước ra.
Lưu Trúc hàn đắc ý, "Là sư thái ư? ÃÆ°á»£c lắm, bổn ma quân nhất định đưa sư thái lên làm phó minh chá»§ võ lâm. Sư thái hãy nói Ä‘i.?"
Quần hùng càng thêm sững sá» khi thấy Lâm vân sư thái đưa tay chỉ, "Là ngưá»i này, ngưá»i này, ngưá»i này... ?"
Lưu Trúc Hàn gật đầu theo từng ngón tay chỉ của Lâm Vân sư thái.
Nhưng hắn bắt đầu nghi hoặc khi thấy Lâm Vân sư thái chỉ càng lúc càng nhiá»u. Nhất là Lâm Vân sư thái cứ đưa tay chỉ mà không cần nhìn mặt hoặc lá»±a chá»n.
Hắn không còn gật đầu theo kịp tay chỉ của Lâm Vân sư thái nữa.
Cuối cùng hắn nộ khí xung thiên khi Lâm Vân sư thái tự đưa tay Chỉ vào bản thân và ung dung bảo, "Cả lão ni Lâm Vân này nữa.?"
Hắn gầm lên thịnh nộ, "Mụ tặc ni, như thế là thế nào?"
Quần hùng bấy giá» má»›i hiểu tâm ý cá»§a Lâm Vân sư thái. Há»—n nguyên tam chưởng Ãàm Gia Thạch liá»n bước ra, "Vương minh chá»§ cho dù đã bị hai ngươi giết chết lá»i cá»§a Vương minh chá»§ vẫn còn văng vẳng bên tai chúng ta. Hạng ngưá»i tà ma như hai ngươi đừng mÆ¡ tưởng đến việc chúng ta phải thần phục.?"
Quần hùng bất chợt phấn khích cùng hô hoán lên.
"Chúng ta quyết không thần phục hạng tà ma.?"
"Má»i ngưá»i hãy hiệp lá»±c để diệt trừ tai hoạ võ lâm.?"
"Giết chết Vạn thế ma quân.?"
"Giết chết lão ác ma Bất Sát Phi Nhân.?"
"Thà chết không thần phục ác ma.?"
Quần hùng càng hô hoán càng phẫn ná»™. Má»i binh khí Ä‘á»u được má»i ngưá»i cầm sẵn trên tay, sát khí ngập trá»i hào khí vút chín tầng mây. Trước sá»± thể này, ngoài sức tưởng cá»§a Vạn thế ma quân Lưu Trúc Hàn và Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi, cả hai thoáng choáng váng và lo ngại.
Nhưng ngay sau cÆ¡n choáng váng vì khí thế cá»§a quần hùng, hai kẻ đại ác liá»n nổi sát cÆ¡, động sát niệm. Cả hai đưa mắt nhìn nhau. Ngưu tầm ngưu nên cả hai không thể không Ä‘oán được tâm ý cá»§a nhau. Mã tầm mã nên cả hai đồng buông ra những tràng cưá»i ngập tràn mùi tá»­ khí "Ha ha ha... ?"
"Hắc hắc hắc...?"
Và bóng nhân ảnh cá»§a cả hai liá»n chá»›p động. Bá»n chúng định thả sức lao vào và tung hoành hạ thá»§ bá»n quần hùng rõ ràng là có bản lãnh non kém hÆ¡n.
Nhưng một tiếng quát kinh thiên động địa đã xuất hiện, "Dừng tay ?"
Tuy thính nhÄ© Ä‘ang phải Ä‘au nhức vì tiếng quát được phổ bằng má»™t nguồn ná»™i lá»±c chưa từng có nhưng quần hùng không khá»i buá»™t miệng reo lên.
"Vương minh chủ.?"
"Vương minh chủ vẫn còn tại thế.?"
"Hay quá, là Vương minh chủ.?"
Hai tên ác ma bàng hoàng đến không tin đành phải đình bá»™ và quay đầu lại Ãúng là Vương Thế Kỳ Ä‘ang an tưá»ng đứng giữa vá»›i hai trang giai nhân tuyệt sắc ở hai bên.
Bên trên bầu trá»i, Ä‘ang lượn thành vòng là đại Ä‘iểu vá»›i hai cánh xòe rá»™ng.
Lưu Trúc Hàn cưá»i khinh khỉnh, "Vương Thế Kỳ, lại là ngươi à?
Mạng ngươi quả là dài đó. Nhưng tại sao ngươi lại mau quên bài há»c cá»§a hôm qua vậy? Ai chà, lại còn hai mỹ nhân này nữa.?"
Hắn quay sang há»i Tiá»n Vá»ng Thôi, "Giáo chá»§ có hứng thú thì hãy chá»n trước cho giáo chá»§ má»™t nàng Ä‘i. Hay là giáo chá»§ thích cả hai?"
Thật lạ thưá»ng, Lục Phi Yến và Cao Phương không há» giận dữ trước lá»i nói thô lá»— cá»§a Lưu Trúc Hàn.
Ãiá»u đó khiến cho Tiá»n Vá»ng Thôi phải cảnh giác. Lão bảo Lưu Trúc Hàn, "Ãêm dài lắm má»™ng, ngươi còn chá» gì nữa? Ãá»™ng thá»§ Ä‘i.?"
Nghe thế, Vương Thế Kỳ đến lúc này má»›i lên tiếng, "Há» Tiá»n ngươi nói không sai, đêm dài thì lắm má»™ng. Cả hai mau động thá»§ Ä‘i.?"
Sá»± bình tỉnh cá»§a Vương Thế Kỳ liá»n có tác dụng đến Lưu Trúc Hàn. Hắn cÅ©ng có phần nào cảnh giác. Hắn khẽ liếc nhìn Tiá»n Vá»ng Thôi rồi quát lên, "Ãánh!?"
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
Do tá»± tin rằng Vương Thế Kỳ dù sao cÅ©ng không thể có được ná»™i lá»±c khác biệt vá»›i hôm qua. Lưu Trúc Hàn và Tiá»n Vòng Thôi cứ nguyên vị mà xuất chưởng. Là chưởng tận lá»±c bình sinh nhưng không cần bá»™ pháp hoặc những chiêu thức biến ảo há»— trợ.
Nhìn hai đợt kình phong to lớn ập vỠphía này. Vương Thế Kỳ vừa từ tốn nâng song chưởng lên vừa chậm rãi quát, "Tử dương thần chưởng đây.?"
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
Quần hùng và hai tên ác ma cùng bàng hoàng khi nhận ra từ tâm chưởng của Vương Thế Kỳ không những xuất hiện hai vành chưởng phong thẳm đậm một màu tím mà còn là một màu tím lóng lánh như kim thiết nữa.
"ầm.?"
"ầm.?"
Sự thật đã phơi bày. Một mình Vương Thế Kỳ ngoài việc chống đỡ sự liên tay của hai tên đại ác, còn chấn lùi hai kẻ đại ác mỗi tên một bước.
An ước đoán được nguyên nhân, Vạn thế ma quân Lưu Trúc Hàn gào lên, "Ngươi... ?"
Tiếng gào cá»§a Lưu Trúc Hàn vừa xuất phát liá»n bị tiếng quát cá»§a Vương Thế Kỳ lấn át Ä‘i, "Hàng ma chưởng, thập thất chiêu, đỡ.?"
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
"ầm.?"
"ầm.?"
"Hàng ma chưởng, thập bát chiêu, đỡ.?"
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
"ầm.?"
"ầm.?"
"Vạn thế ma quân, phần của ngươi đây, đỡ.?"
"ào ào ?"
"ầm.?"
"Phịch.?"
Sau hai lượt liên tay phát kình chống đỡ Hàng ma chưởng cá»§a Vương Thế Kỳ, Lưu Trúc Hàn và Tiá»n Vá»ng Thôi hoàn toàn mất Ä‘i năng lá»±c xuất thá»§.
Sức cùng lá»±c kiệt Lưu Trúc Hàn liá»n thảm tá»­ sau chiêu chưởng Tá»­ dương mà Vương Thế Kỳ dành cho hắn.
Nhân đó Bất sát phi nhân Tiá»n Vá»ng Thôi liá»u mạng bá» chạy.
vương Thế Kỳ tuy có nhận thấy nhưng cứ mỉm cưá»i chá» những diá»…n biến ắt phải xảy ra.
Quả Nhiên Lục Phi Yến đã lao đến rồi.
Tuy nhiên, Vương Thế Kỳ đâu ngá» còn có má»™t bóng ảnh khác còn nhanh hÆ¡n Lục Phi Yến thập bá»™i. Bóng đó còn nhanh hÆ¡n tiếng thét phẫn ná»™ cá»§a Lục Phi Yến nhiá»u.
Vì thế khi tiếng thét cá»§a Lục Phi Yến vang lên, "Lão tặc, Ä‘á»n mạng cho gia phụ nào." Lão ác ma Tiá»n Vá»ng Thôi bá»—ng bụm hai tay vào hai mắt và rú lên, "ôi, mắt cá»§a ta. A... a... ?"
Và chưởng cá»§a Lục Phi Yến sau đó má»›i ập đến lúc đại Ä‘iểu đã bốc mình bay vá»t lên bên trên.
"ào ào ?"
"ầm.?"
chưa hả giận, đại Ä‘iểu sau khi mổ, và nuốt hai tròng mắt cá»§a Tiá»n Vá»ng Thôi đã gây cho nó, nó lại xà xuống và đặt chân lên thi thể bất động cá»§a há» Tiá»n.
Rồi trước khi Vương Thế Kỳ kịp lên tiếng ngăn đại Ä‘iểu lại, thi thể cá»§a há» tiá»n đã bị đại Ä‘iểu má» cứng như sắc phanh thành năm mảnh, tứ chi là bốn, thân mình và đầu là năm. Nếu chàng không kịp kêu có lẽ thá»§ cấp cá»§a há» Tiá»n phải bị rá»i ra như tứ chi vậy.
Mục kích cái chết quá thảm khốc cá»§a Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi, quần hùng không ai không thất sắc và kinh tởm.
Tuy nhiên, chỉ sau khi Vi Tuyết Ngá»c thuật qua cho quần hùng nghe những hành vi ác tệ cá»§a Tiá»n Vá»ng Thôi đã đối xá»­ vá»›i đại Ä‘iểu, vá»›i những mất mát thảm thương mà Tiá»n Vá»ng Thôi đã gây ra cho chá»§ nhân thật sá»± cá»§a đại Ä‘iểu là Ãạp tuyết vô ngân Lục Kính Thương, giáo chá»§ U Linh giáo và là phụ thân cá»§a Lục Phi Yến, thì quần hùng không khá»i rùng minh nghÄ© đến câu "Nhân quả tuần hoàn, luật trá»i báo ứng.?"
Ãối vá»›i loài sinh linh thấp kém là cầm Ä‘iểu mà Tiá»n Vá»ng Thôi còn nhẫn tâm như vậy thì đối những ai đã lở gây thù chuốc oán vá»›i lão ác ma còn bị đối xá»­ thê thảm đến bật nào nữa.
Vương Thế Kỳ chá» khi Lục Phi Yến bình tâm lại, nàng phải khóc than vì thương nhá»› phụ thân, chàng má»›i nói vá»›i quần hùng, "Chư vị, ác nhân đã bị diệt trừ, sá»± xấu xa không còn tồn tại nữa. Vương má»— dù sao cÅ©ng là chưởng môn cá»§a Hoa SÆ¡n phái, nay xin cáo biệt chư vị để quay vá» chấn chỉnh và trùng hưng môn há»™. CÅ©ng vậy, giáo chá»§ U Linh giáo Lục Phi Yến cÅ©ng phải hồi sÆ¡n sắp đặt lại má»i việc trong giáo phái. Chá» khi Vương má»— và Lục giáo chá»§ hoàn tất má»i việc, chúng ta rồi sẽ gặp lại. Mong chư vị cÅ©ng hồi sÆ¡n cho sá»›m.?"
Quần hùng nghe thế cÅ©ng đành tam chia tay vá»›i Vương Thế Kỳ, Lục Phi Yến, Cao Phương và Vi Tuyết Ngá»c.
Tài sản của gacon

  #34  
Old 20-05-2008, 05:02 PM
gacon's Avatar
gacon gacon is offline
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ãoạn kết.

Vương gia có hậu nhân.
Thiên hạ hưởng thái bình.


Tác giả: Trần Thanh Vân



Một năm sau...
Chá» khi quần hùng đã lần lượt ra vá», Vương Thế Kỳ hoàn toàn sung sướng đứng giữa hai vị phu nhân xinh đẹp.
Hôm nay, hai vị phu nhân còn rạng rỡ hÆ¡n má»i ngày. Không phải vì lụa và gấm vóc mà cả hai Ä‘ang khoát trên ngưá»i nhân ngày hôm nay. Sá»± rạng rỡ cá»§a cả hai có được chính là nhá» hai đứa bé sÆ¡ sinh được đặt gần đó.
Hôm nay là ngày Vương Thế Kỳ và hai vị phu nhân Cao Phương và Lục Phi Yến được quần hùng đến chia vui nhân hai đứa bé tròn một tháng tuổi.
Những câu chúc tụng, những lá»… vật và những lá»… nghi thích đáng Ä‘á»u không làm cho hai nàng rạng rỡ bằng việc hai nàng đã sanh cho Vương gia lần lượt hai quí tá»­.
Vương minh chủ thế là đã có hậu nhân.
Quần hùng trên giang hồ nhỠđó càng vững tin hÆ¡n vào sá»± thái bình ắt sẽ tồn tại lâu dài ngày nào còn có Vương minh chá»§ chi trì đại cuá»™c CÓ thể nói đã má»™t năm trôi qua quần hùng càng lúc càng tin tưởng ở Vương Thế Kỳ minh chá»§ va hai vị minh chá»§ phu nhân. Vì khi gặp bất kỳ má»™t tình huống tồi tệ nào, những hiá»m khích tất phải có giữa ngưá»i giang hồ vá»›i nhau, thì chỉ cần nhìn thấy Kim ngư lệnh bài cá»§a minh chá»§ má»i việc liá»n được hóa giải.
Kim ngư lệnh bài càng tăng thêm uy lá»±c khi quần hùng phong phanh nghe được rằng Vương minh chá»§ có được má»™t nguồn ná»™i lá»±c vô song và bất tận là nhá» linh ngư, má»™t linh vật hiá»m có cá»§a trá»i đất mà chỉ má»™t mình minh chá»§ có duyên phận nhận được.
HÆ¡n nữa, quần hùng càng thêm tin vào Ä‘iá»u đồn đại đó khi nghe Vương Thế Kỳ đặt tên cho hai quí tá»­ là Vương Ngư Trưá»ng và Vươn Ngư VÄ©nh.
Hiểu được ẩn ý cá»§a Vương Thế Kỳ, Lục Phi Yến đưa mắt nhìn theo quần hùng Ä‘ang khuất dần và lên tiếng há»i, "Phu quân cố ý tung tin cho má»i ngưá»i biết vá» linh ngư, ná»­a thật ná»­a giả, rồi lại đặt tên cho hai đứa bé là Ngư Trưá»ng và Ngư VÄ©nh, không lẽ phu quân muốn dùng võ công cái thế để giữ gìn đại cuá»™c?"
Vương Thế Kỳ Tư Lá»± má»™t lúc rồi giải thích, "Tuy ta biết lấy đức phục ngưá»i thì mạnh còn lấy sức thắng ngưá»i thì mất (DÄ© đức hối nhân tắc cưá»ng, dÄ© lá»±c thắng nhân tắc vong). Nhưng ta nghÄ© dùng đức không chưa đủ để phục ngưá»i, cần có cả thần uy nữa. Ãại phu nhân và nhị phu nhân nghÄ© xem, Côn Luân và Tuyết SÆ¡n đâu muốn trở thành ác nhân, nhưng gì bản lãnh không bằng Tiá»n Vá»ng Thôi nên hai phái này buá»™c phải thuận phục Ä‘iá»u ác. Nga My và Không Ãá»™ng cÅ©ng vậy, há» cÅ©ng vì áp lá»±c cá»§a Tam Tuyệt bảo nên chẳng thể làm khác được. Do đó ta luôn muốn đồng đạo trên giang hồ nhá»› rằng Vương Thế Kỳ này bản lãnh hÆ¡n ngưá»i, tuy ta chưa bao giá» á»· lại vào võ công cao siêu để bắt ai đó làm Ä‘iá»u trái đạo lý.?"
Nghe thế, Cao Phương chợt mỉm cưá»i, "Phu quân nói thiếp má»›i nhá»› lại chuyện đã xảy ra cho Lưu Dung Khổng do đại tá»· kể lại. Không phải lần đó phu quân đã á»· vào công phu để truy bức Lưu Dung Khổng phải cung xưng má»i sá»± sao?"
Lục Phi Yến cÅ©ng phụ hoạ, "Phải rồi, tuy thiếp chỉ nghe chứ không phải thiếp là ngưá»i bị phu quân hành xá»­, vậy mà nghe tá»›i đâu thiếp phải lạnh ngưá»i đến đó.?"
Vương Thế Kỳ mỉm cưá»i thần bí, "Thì ta cÅ©ng chỉ muốn lão Lưu Dung Khổng nghe chứ ta đâu đã dùng Xúc cốt công để truy bức lão.?"
Cảm nhận được Vương Thế Kỳ Ä‘ang muốn giấu Ä‘iá»u gì đó, Lục Phi Yến chợt há»i, "Là phu quân chỉ muốn Lưu Dung Khổng nghe thôi sao? Nếu lão không sợ rồi không cung xưng thì phu quân có dám làm cho lão rút ngắn hình hài bằng đứa bé sÆ¡ sinh không.?"
Vương Thế Kỳ vẫn giữ nguyên nụ cưá»i bí ẩn nhưng không lên tiếng đáp lại Càng thêm sinh nghi, Lục Phi Yến có thêm Cao Phương dá»± phần, hai nàng hết nài nỉ rồi lại de dá»a để cốt ý muốn chàng phải nói cho hai nàng biết rõ Ä‘iá»u đó.
Chỉ đến khi hai nàng dá»a sẽ đưa hai đứa bé cùng Hoa SÆ¡n phái để đến tận U Linh giáo xa xôi Vương Thế Kỳ buá»™c lòng phải giải thích, "Là ta chỉ dá»a cho lão sợ thôi. Nếu hôm đó Lưu Dung khổng không sợ, có lẽ ta ta cÅ©ng phải thúc thá»§.?"
"Thúc thủ? Phu quân thật sự không nỡ thi triển độc thủ khi Lưu Dung Khổng không chịu cung xưng sao?"
"Không phải là không nở mà là không thể.?"
"Không thể, phu quân nói vậy là có ý gì?"
Vương Thế Kỳ phá lên cưá»i, "Vì ta đâu có cách nào biến má»™t ngưá»i cao lá»›n thu nhá» lại như má»™t đưa bé. Hai ngưá»i tưởng Vương Thế Kỳ này là Ãại la kim tiên sao? Nếu Xúc cốt công làm cho ngưá»i ta phải Ä‘au đớn thì đâu còn được xem là công phu nữa, ha ha ha...?"
Biết rằng Lưu Dung Khổng trước kia đã bị lừa, vì Vương Thế Kỳ nói y như thật, Lục Phi Yến và Cao Phương cÅ©ng hiểu là hai nàng cÅ©ng bị Vương Thế Kỳ đánh lừa luôn bằng không tại sao Vương Thế Kỳ lại phá lên cưá»i như vậy, hai nàng chợt lao vào Vương Thế Kỳ.
Trước hai mươi ngón trảo xinh xắn nhưng bén nhá»n cá»§a hai vị phu nhân, Vương Thế Kỳ phải kêu Ä‘au liá»n miệng.
HỌ chỉ thôi đù giỡn khi tiếng khóc cá»§a Vương Ngư Trưá»ng và vương Ngư VÄ©nh vang lên.
Từ phía sau Ä‘i ra, Vi Tuyết Ngá»c lưá»m bá»n há» vá»›i sá»± giận dá»—i.
Nhưng thấy Vương Thế Kỳ cùng Lục Phi Yến và Cao Phương phải lúng túng, Vi Tuyết Ngá»c chợt mỉm cưá»i tha thứ.
Nụ cưá»i cá»§a Vi Tuyết Ngá»c mau chóng lan tá»a đến Vương Thế Kỳ và hai vị phu nhân. HỌ nhìn nhau cưá»i rồi lại nhìn hai đứa bé Ngư Trưá»ng, Ngư VÄ©nh má»™t cách sung sướng.
Những nụ cưá»i tràn đầy hạnh phúc kể từ đó luôn ngá»± trị trên môi há».
HẾT
Tài sản của gacon

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
âíåøòîðãáàíê, çàðàáîòîê, cuu u ma dong, ïðàçäíèêîâ, truyen cuu u ma dong 4vn, xem phim cuu u ma dong, ÷àñòóøêè


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™