“Đại ca, huynh sao vậy?” Hắc Vũ thắc mắc khi nhìn thấy biểu hiện kì cục của Tần Vũ.
Hầu Phí nghe vậy cũng quay lại nhìn... và sửng sốt không kém Hắc Vũ.
Trên mặt Tần Vũ đang tràn đầy vẻ hân hoan không sao che giấu nổi.
Tần Vũ nhìn hai đệ đệ, giọng xúc động: “Phí Phí, Tiểu Hắc, các đệ biết đấy, bấy lâu nay ta luôn bị ngừng trệ ở cảnh giới thứ tám của Tinh Thần biến. Bây giờ rốt cuộc ta cũng có thể bước vào cảnh giới thứ chín rồi!”
“Thật không?” Hầu Phí, Hắc Vũ cùng vui mừng thốt lên.
Tần Vũ gật đầu lia lịa: “Đúng thế, ta phải lập tức tu luyện! À... ở ngay đây là được rồi, chỉ cần các đệ đừng làm phiền ta là được. Ta đã đạt đến ngưỡng cửa vào cảnh giới đó, có lẽ chỉ cần không lâu là có thể luyện thành.”
Nói thế rồi Tần Vũ ngừng lời, ngồi xếp bằng tròn ngay trên thảm cỏ. Tâm ý khẽ động, phạm vi ba mét xung quanh hắn lập tức cách ly với ngoại giới. Trong Khương Lan Giới này Tần Vũ là chủ nhân vô địch, thậm chí dù Thanh Đế có đến cũng không thể làm gì nổi hắn.
.......
“Phí Phí, chúng ta đợi bên cạnh!” Hắc Vũ cũng ngồi xuống xếp bằng tròn, lặng im nhìn đại ca của mình. Hầu Phí gật đầu, ngồi một bên chăm chú nhìn về phía Tần Vũ.
Dáng vẻ Tần Vũ đang tỏ ra rất bình tĩnh thảnh thơi. Tuy trông bề ngoài như vậy, nhưng ý thức của hắn đã thông qua Hắc Động thông đạo tiến nhập vào Tinh Thần không gian của riêng mình ở trong không gian hồ loãng đầu bên kia Hắc Động.
******
Trong không gian hồ loãng vẫn tràn ngập hằng hà sa số những vật chất kết dính ấy, song Tần Vũ không còn cảm giác xa lạ nữa, thậm chí hắn cảm nhận rõ ràng một thứ khí tức “già nua vĩnh hằng” nào đó đang lan tỏa bao trùm cả không gian hồ loãng.
“Tinh Thần không gian của ta đã lớn hơn lần trước đến cả chục lần!” Tần Vũ hoan hỉ khẳng định. Hắn đã biết càng hấp thu nhiều năng lượng kết dính, thể tích của Tinh Thần không gian càng lớn lên. Hiện tại lúc này đây... Tinh Thần không gian của hắn đã trở thành gần như một khối cầu, đường kính phải gần một nghìn thước.
Trong không gian hình cầu đường kính nghìn thước ấy có vô số những hạt kim sắc đang không ngừng chuyển vận, dần dần hình thành một tinh vân.
“Mỗi phần năng lượng nguyên thủy của ta đều đã hấp thụ không ít năng lượng kết dính từ không gian hồ loãng kia và biến đổi thành công rồi, giờ nên tiến hành bước tiếp theo thôi!” Tần Vũ vẫn chưa hiểu rõ bản chất của toàn bộ quá trình, nhưng trong lòng vẫn tràn đầy tự tin.
Tâm ý căng lên, tốc độ xoay chuyển của những hạt kim sắc bắt đầu thay đổi.
“Rầm...”
Toàn bộ Tinh Thần không gian rung lên dữ dội, thậm chí còn phát ra những tiếng nổ kinh hoàng, như thể cả không gian ấy đang chuẩn bị nổ tung. Tốc độ quay của những hạt kim sắc gia tăng đến không thể tưởng tượng, song song với đó, thể tích của tinh vân bắt đầu từ từ thu nhỏ lại.
“Đúng là lúc này!”
Theo sự điều khiển của tâm ý Tần Vũ, tốc độ thu nhỏ của Tinh Vân đột ngột nâng lên gấp vạn lần!
“Xì...!”
Như thể một quả cầu đầy hơi bị rò rỉ, tất cả các hạt kim sắc thu lại tại chính giữa khoảng không bên trong. Nhìn bề ngoài có vẻ điều đó chỉ diễn ra trong nháy mắt, nhưng cảm giác của Tần Vũ lại giống như đã trải qua một khoảng thời gian dài dằng dặc.
Tất cả các hạt kim sắc đều đã biến mất. Tại chính giữa Tinh Thần không gian chỉ còn lại một quả cầu kim sắc đang từ từ xoay chuyển. Thể tích trái cầu này rất nhỏ, theo như cảm ứng của Tần Vũ thì chỉ tương đương với một nắm tay không hơn không kém.
Trong không gian đường kính rộng tới cả nghìn mét chỉ có một quả cầu bằng nắm tay, so sánh tương quan càng thấy rõ kích thước nhỏ bé.
Quả cầu kim sắc vẫn không ngừng chầm chậm quay tròn. Bốn phía xung quanh liên tục bùng lên những ngọn lửa màu đen.
Hắc sắc chi hỏa!
“Lửa đen, Thần Hoả!” Trong lòng Tần Vũ không kìm nổi tiếng reo. Diễn biến quả không sai với những gì hắn đã tiên liệu. Lần trước lúc đạt đến Ám Tinh Chi Cảnh, Tinh Thần chân hỏa của hắn là Lam Trúc Thiên Hoả. Đạt đến Hắc Động Chi Cảnh, Tinh Thần chân hoả năng cao một tầng, trở thành Tịch Tận Chân Hoả, còn hiện giờ Chân hỏa của hắn đã đạt đến Thần Hoả màu đen rồi!
“Theo lời Tùng Thạch thì Chân hoả trong cơ thể Phụng Hoàng, khi đạt đến cấp Đế cũng là Thần Hoả màu đen. Phụng Hoàng có thể thả sức dùng một lượng lớn Tịch Tận Thiên Hoả tấn công đối thủ, liệu mình có thể không nhỉ?” Tần Vũ tự hỏi.
Đáng tiếc, hắn không hề biết cách sử dụng hỏa diệm!
Đã có lần hắn dựa vào Diễm Huyền Chi Giới sử dụng hỏa diệm tấn công đối thủ, cực hạn của hoả diệm lần đó chỉ là Lam Trúc Thiên Hỏa thôi, mà Lam Trúc Thiên Hỏa đối với những cao thủ như Vũ Hoàng lại hoàn toàn không có tác dụng.
“Xem ra lúc nào đó cũng phải học một chút về cách dùng hỏa diệm rồi!” Tần Vũ hiểu, về lý mà nói thì khi Tinh Thần Chân hoả là Thần Hoả thì có thể dùng như Tịch Tận Thiên Hoả làm vũ khí tấn công.
Trái cầu kim sắc kia vẫn không ngừng xoay chuyển.
“Vù vù.....” Những âm thanh rất rõ ràng vang lên từ bốn phương tám hướng. Năng lượng kết dính trong không gian hồ loãng đang chuyển hoá thành dạng sợi ngấm sâu vào trong Tinh Thần không gian, tụ hội về phía quả cầu kim sắc rồi nhanh chóng bị quả cầu hấp thụ.
Tần Vũ nhìn thấy rõ ràng, hàng nghìn hàng vạn sợi vật chất màu xám đang liên tục tụ lại trên quả cầu kim sắc.
“Ấy, thế còn nguyên linh chi khí thì sao?” Tần Vũ thử hấp thu nguyên linh chi khí của ngoại giới, bất ngờ phát hiện ra một chuyện lạ. Tất cả những năng lượng của nguyên linh chi khí khi gặp quả cầu kim sắc đều bị bật ra ngoài.
Tần Vũ chợt hiểu, có vẻ khi bước vào cảnh giới thứ chín, muốn Tinh Thần không gian biến đổi, chỉ có thể dựa vào việc hấp thu năng lượng trong không gian hồ loãng kia thôi!
Trong đầu Tần Vũ chợt loé lên một tia sáng, ý thức lập tức rút ra khỏi Tinh Thần không gian.
Hắn mở trừng mắt, giơ ngón tay trỏ lên, một chùm ánh sáng kim sắc không ngừng uốn lượn xung quanh ngón tay. Tần Vũ dùng tâm ý khảo sát uy lực của chùm sáng kim sắc ấy, xem chừng uy lực vẫn chưa mạnh lắm, không được như thực lực trong cơ thể hắn.
“Song cũng tốt, đúng như ta đã dự liệu. Từ thời kỳ sau của Hắc Động chi cảnh đến thời kỳ trước khi bước vào cảnh giới thứ chín như lúc này, uy lực của năng lượng đã nâng lên chừng mười lần!” Tần Vũ cảm thấy rất hài lòng với kết quả tu luyện.
“Cảnh giới thứ chín này nên lấy tên là gì nhỉ?” Tần Vũ suy nghĩ một hồi.
Bất chợt hắn nhớ lại một suy đoán về việc hình thành Vũ trụ mà sư tôn Lôi Vệ năm xưa từng ghi chép trong cuốn sách của mình, từng gọi xuất phát điểm của Vũ trụ là “Kỳ Điểm hình thành”.
“Kỳ Điểm? Vậy... tạm thời đặt tên cho cảnh giới tứ chín là Nguyên Điểm vậy! Cảnh giới thứ chín của Tinh Thần biến - Nguyên Điểm chi cảnh!” Trong lòng Tần Vũ định rõ chủ ý. Hắn không hề thích cái tên “Kỳ Điểm”, vì thế đã cải biến đi một ít.
Hiện giờ Tần Vũ mới chỉ ở giai đoạn tiền kỳ của Nguyên Điểm chi cảnh, sức mạnh tấn công của Nguyên Điểm chi lực cũng chỉ ở mức Ngũ hay Lục cấp Tiên Đế, đối với bản thân hắn không giúp ích gì nhiều. Chỉ khi đạt đến trung kỳ của Nguyên Điểm, sức mạnh này mới chân chính phát huy tác dụng.
“Một khi đã tiến nhập cảnh giới thứ chín, sau này tu luyện cũng dễ dàng hơn nhiều rồi. Tiềm lực của Tinh Thần biến rất lớn nhưng ta chưa thể phát huy, cái thực sự giúp ta nâng cao sức mạnh tấn công lúc này vẫn là công pháp Cửu chuyển ám kim thân!” Tần Vũ hiểu rõ thực lực của mình.
Có lẽ phải không ít thời gian nữa hoặc giả sau khi phi thăng Thần giới, chỗ dựa lớn nhất của hắn mới là Tinh Thần biến!
Tần Vũ khẽ vận tâm ý, hạn chế không gian xung quanh hắn lập tức được giải trừ.
“Đại ca, thế nào rồi?” Hầu Phí, Hắc Vũ gần như đồng thanh lên tiếng hỏi.
Tần Vũ đứng dậy, uốn lưng một cái, cười đáp: “Cũng không tồi! Có điều ta mới chỉ vừa bước vào cảnh giới thứ chín, uy lực tạm thời còn chưa bằng được Cửu chuyển ám kim thân. Cần nhất bây giờ vẫn là phải tu luyện Cửu chuyển ám kim thân thôi...”
Hầu Phí và Hắc Vũ cùng gật đầu tán đồng.
Chuyện này không ngoài dự đoán của họ, giai đoạn sau của Hắc Động chi cảnh cũng chỉ tương đương thực lực của Tam cấp Tiên Đế. Cho dù Tần Vũ có được đột phá thì năng lượng của Tinh Thần biến cũng không thể một lúc đạt đến ngay Bát Cửu cấp tiên đế được.
“Đại ca, Cửu chuyển ám kim thân của huynh tu luyện đến mức nào rồi?” Hầu Phí hỏi vẻ quan tâm.
“Hậu kỳ tầng thứ bảy, cách điểm đột phá không xa nữa!” Tần Vũ cười.
Thực lực của tầng thứ bảy cũng tương đương với Vũ Hoàng. Nếu đạt được tầng thứ tám, cộng với khả năng hồi phục của Nguyên lực sinh mệnh, Tần Vũ tuyệt đối có thể đánh bại được Vũ Hoàng.
Đúng lúc ấy, Tần Vũ chợt nhìn thấy một người, Dã Cù đang chăm chú nhìn chàng từ phía xa.
“Ngươi đã đạt đến hậu kỳ tầng thứ bảy?” Dã Cù hỏi lại một lượt.
Tần Vũ gật đầu.
Hắn biết... Dã Cù hẳn không khỏi cảm thấy khó chịu...
Dã Cù nắm chặt hai tay, trợm mắt nhìn Tần Vũ: “Ta tu luyện bao nhiêu năm, vất vả lắm mới từ tầng thứ bảy lên được tầng thứ tám. Còn ngươi, ngươi cần bao lâu để đạt đến tầng thứ tám? Mấy trăm năm, chắc chưa đến một nghìn năm phải không? Không lẽ chỉ chưa đầy một nghìn năm mà ngươi đã từ tầng thứ bảy tiến lên tầng thứ tám rồi?”
“Dã Cù à, đừng bận tâm như thế, thực ra tốc độ tu luyện của huynh cũng nhanh lắm mà, chỉ chậm hơn ta có một chút xíu thôi.” Tần Vũ trả lời, vẻ hết sức nghiêm chỉnh.
“Ngươi...” Dã Cù nhất thời không nói thêm được gì. Hầu Phí và Hắc Vũ đồng thanh phá lên cười.
“Đồ xỏ lá khốn kiếp nhà ngươi! Không nói nữa, không nói nữa...” Dã Cù dằn dỗi quay ngoắt đi.
Tần Vũ chỉ đành cười trừ cho qua chuyện.
*****
Kể từ sau dịp gặp ba huynh đệ Tần Vũ ở Phong Loan Tinh, Bằng Ma Hoàng và đồng bọn không hề biết chút tin tức nào về họ suốt cả một trăm năm. Cùng với thời gian, Bằng Ma Hoàng, Vũ Hoàng mấy người càng ngày càng lo lắng.
Thời gian càng lâu, hiển nhiên thực lực của ba huynh đệ họ sẽ càng trở nên đáng sợ.
Trong một cung điện trên Hắc Ô Tinh, Bằng Ma Hoàng đang trò chuyện với Vũ Hoàng.
“Năm xưa lúc Tần Vũ mới bước vào Phi cầm tộc, ta định giết hắn thì bị Long Hoàng ngăn cản. Khi đó với ta tiểu tử đó căn bản không có một mảy may sức kháng cự, vậy mà chỉ một trăm năm sau, khi tái xuất hắn đã mạnh đến mức giết chết được Bạch Phụng, thực lực tương đương với Bát cấp Tiên Đế...”
“Lại sau hơn một trăm năm nữa khi tái xuất lần thứ hai, hắn đã không thua kém gì ta rồi, thực lực đã đạt đến Cửu cấp Tiên Đế.” Sắc mặt Vũ Hoàng hiện rõ vẻ bất lực: “Tính đến nay lại đã một trăm năm nữa trôi qua, thực lực hiện nay của Tần Vũ... ta thậm chí không dám phỏng đoán nữa!”
Bằng Ma Hoàng cười nhạt: “Phong Vũ huynh đâu cần bận tâm như thế, công lực càng lên cao càng khó tiến bộ. Sức tấn công của hắn trong vòng một trăm năm có thể từ Bát cấp tiến lên Cửu cấp Tiên Đế, nhưng trong một trăm năm vừa rồi chắc rằng không thể tiến bộ được nhiều. Mê Thần Điện đã bị chúng ta phong toả, không vào được Mê Thần Điện hẳn cũng không có gì bất ngờ đâu.”
“Bấy nhiêu năm không tìm ra được ba tên tiểu tử đó, lẽ nào chúng luôn ẩn náu trong Thanh Vũ Tiên Phủ?” Vũ Hoàng lắc đầu vẻ ngán ngẩm.
Bằng Ma Hoàng cũng trầm ngâm lặng im.
Rốt cuộc ba huynh đệ Tần Vũ trốn ở đâu chứ?
Bất chợt Vũ Hoàng ngẩng lên, hai mắt rực sáng: “Tông Duyên huynh, có lẽ cách tìm kiếm của chúng ta có một sơ hở... Ta nghĩ bây giờ rất có thể sẽ truy sát được Tần Vũ!”
HẾT QUYỂN 13
Last edited by thaolakinh89; 02-09-2008 at 05:53 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Matahari
“Huynh nói gì? Có cách tìm được bọn Tần Vũ, Hắc Vũ, ba tên tiểu tử?” Ly rượu trong tay Bằng Ma Hoàng lắc mạnh, rượu tràn cả xuống mặt bàn nhưng Bằng Ma Hoàng có vẻ không hề phát hiện ra, hai mắt vẫn chăm chú nhìn vào Vũ Hoàng.
Vũ Hoàng gật đầu, cười: “Đúng thế, nếu phán đoán của ta là không sai, chúng ta rất có thể sẽ tóm được chúng.” Vẻ mặt Vũ Hoàng đầy tự tin khiến Bằng Ma Hoàng cũng tăng thêm chút cao hứng: “Nói, mau nói đi!”
Vũ Hoàng hít một hơi, chậm rãi: “Tông Duyên huynh, mấy trăm năm nay chúng ta bận tâm về ba huynh đệ Tần Vũ, nguyên do chủ yếu là không thể tìm được chúng lẩn trốn ở đâu. Chúng ta lệnh cho thủ hạ phải chú ý đến ba thanh niên công lực cực cao, hễ thấy được là phải lập tức báo lại. Thế nhưng..... bọn Tần Vũ rất có thể chưa bao giờ xuất hiện ba người cùng lúc cả...”
Bằng Ma Hoàng lặng im lắng nghe.
“Theo ta được biết, bên cạnh Tần Vũ không chỉ có hai tên tiểu tử kia mà còn khá nhiều người khác, ví dụ như Bạch Linh thê tử của Hắc Vũ! Ba huynh đệ Tần Vũ có thể cam nguyện ở lỳ trong Thanh Vũ Tiên Phủ, nhưng còn Bạch Linh thì sao? Ả ta đành lòng chăng? Nếu chúng thật sự nhẫn tâm, cả đám người cùng ẩn nấp trong Thanh Vũ Tiên Phủ thì chúng ta quả là hết cách. Nhưng nếu chúng ta giả định ba huynh đệ chúng không ở trong Thanh Vũ Tiên Phủ, vậy làm sao chúng thoát khỏi sự lùng sục của Tông Duyên huynh đây?” Vũ Hoàng mỉm cười nhìn Bằng Ma Hoàng.
Bằng Ma Hoàng chậm rãi gật gù: “Đúng, rốt cuộc chúng làm sao thoát được chứ?”
“Rất đơn giản, tiến hành lục soát thủ hạ của huynh. Thủ hạ của huynh lục soát như thế nào? Tất nhiên là truyền lệnh xuống cho bá chủ của các tinh cầu trong Phi cầm tộc. Nhưng nếu như... bọn Tần Vũ trở thành thủ lĩnh của một trong những tinh cầu ấy thì... dù chúng ta lục soát đến đâu cũng không thể nào tìm được. Mình tự dò xét mình, làm sao mà có tin tức đây?” Vũ Hoàng cười vẻ tự trào: “Ta cũng vừa mới nghĩ đến vấn đề này.”
“Đúng!”
Hai mắt Bằng Ma Hoàng vụt sáng, song ngay lập tức lại lắc đầu, chau mày: “Không đúng, tất cả cao thủ xuất hiện trong Phi cầm tộc, thủ hạ của ta đều ghi chép lại cả. Nếu ba huynh đệ hắn trở thành thủ lĩnh một tinh cầu, thực lực của chúng chí ít cũng phải đạt cấp Đế, nhưng trong ghi chép của thủ hạ ta thì lại không hề có ba người nào giống như vậy!”
“Tông Duyên, huynh sai rồi!” Vũ Hoàng đã suy nghĩ thấu đáo, liền bác lại: “Huynh quên tên Tần Vũ đó còn có Vạn Thú Phổ. Trong Vạn Thú Phổ đó, cao thủ cỡ Yêu Vương sơ sơ cũng đã quá một nghìn rồi. Phải biết rằng tại một số tinh cầu nhỏ, thủ lĩnh cũng chỉ là Yêu Vương thôi. Nếu hắn để thủ hạ khống chế một tinh cầu, còn bản thân chỉ đứng phía sau thì sao? Người của huynh sẽ lục soát thế nào đây?”
Những lời đó của Vũ Hoàng vừa nói ra, Bằng Ma Hoàng mới sực tỉnh.
“Đúng! Ha ha... Ta hiểu rồi!” Bằng Ma Hoàng cười khoái trá: “Tần Vũ đến Phi cầm tộc đúng ba trăm năm trước, khoảng cách giữa ba lần xuất hiện đều cách nhau một trăm năm. Hay lắm... ta sẽ lệnh cho người kiểm tra, trong ba trăm năm nay Phi cầm tộc đã xuất hiện những thủ lĩnh mới nào.”
“Tông Duyên huynh anh minh!” Vũ Hoàng vui mừng cúi đầu.
“Ha ha...” Bằng Ma Hoàng cười sặc sụa, Yêu thức tức thì phát tán đến thẳng chỗ Bát cấp Yêu Đế Lưu Đồ, truyền âm hạ lệnh: “Lưu Đồ, khẩn trương đến gặp ta!”
Chỉ trong nháy mắt Lưu Đồ đã xuất hiện, khom mình cung kính: “Không biết bệ hạ có gì sai bảo?”
"Lưu Đồ, hãy đi tra soát, trong ba trăm năm vừa rồi trong lãnh địa Phi cầm tộc chúng ta có bao nhiêu tinh cầu có thủ lĩnh mới? Sau khi điều tra hãy mau hồi báo, không được chậm trễ!” Bằng Ma Hoàng giọng đầy quyền uy.
“Rõ! Thưa bệ hạ!” Lưu Đồ nghe giọng chủ nhân biết sự tình khẩn cấp, lập tức khom người rời đi thực thi nhiệm vụ.
“Phong Vũ huynh, chúng ta cùng uống từ từ đợi tin tức!” Tâm trạng Bằng Ma Hoàng rất hứng khởi. Cả mấy trăm năm y chưa bao giờ có được chút đầu mối nào, tuy rằng chủ ý của Vũ Hoàng chưa hẳn đã chắc chắn thành công, nhưng cũng không phải không có khả năng.
“Uống!”
Vũ Hoàng cũng nâng cốc.
.......
Vẻn vẹn trong một canh giờ...
“Bệ hạ, đây là thông tin về các thủ lĩnh mới nhậm vị của toàn bộ Phi cầm tộc trong hơn ba trăm năm qua.” Lưu Đồ lướt như ánh chớp đến trước mặt Bằng Ma Hoàng, dâng Ngọc giản lên cho y: “Bệ hạ, trừ những tinh cầu do các gia tộc lịch sử cả triệu năm hoặc dài hơn nữa khống chế thì những tinh cầu mới thay thủ lĩnh trong mấy trăm năm nay không có nhiều, toàn bộ Phi cầm tộc cả thảy chỉ có tám.”
Trong Tiên Ma Yêu giới bao la vô bờ bến, con số tám tinh cầu quả thực không phải là nhiều!
Bằng Ma Hoàng cầm Ngọc giản, Yêu thức khẽ đảo qua một vòng, đoạn cười nhạt: “Trong số tám tinh cầu này, bốn tinh cầu là có khả năng nhất!” Nói rồi đưa Ngọc giản cho Vũ Hoàng.
Vũ Hoàng im lặng nhận Ngọc giản, vận Tiên thức bắt đầu tỉ mỉ dò xét. Không lâu sau, ngẩng đầu lên mỉm cười nhìn Bằng Ma Hoàng: “Tông Duyên huynh, trong số tám tinh cầu này, bốn tinh cầu đã thay thủ lĩnh khi Tần Vũ vừa mới tháo chạy, hai trong số bốn tinh cầu còn lại thay thủ lĩnh khi Tần Vũ vừa đến lãnh thổ Phi cầm tộc, một thủ lĩnh được thay thế sau khi ba huynh đệ hắn giết chết Bạch Phụng rồi rời đi, người cuối cùng được thay sau khi Thanh Đế vừa độ Thần kiếp và Tần Vũ trở về...”
“Đúng, bốn tinh cầu đầu tiên là có khả năng nhất, tuy nhiên bốn còn lại cũng không thể ngoại trừ.” Bằng Ma Hoàng gật đầu tán đồng.
Có điều cả Vũ Hoàng và Bằng Ma Hoàng đều biết, suy đoán này cũng chỉ là một giả thuyết mà thôi. Nói không chừng giả thuyết của họ đều trật lất, bởi lẽ ba huynh đệ rất có thể chỉ luôn luôn ở trong Thanh Vũ Tiên Phủ.
“Phong Vũ ca tìm muội?” Huyền Đế Huyền Hi đột nhiên xuất hiện.
Vũ Hoàng mỉm cười, gật đầu: “Đúng thế, ta và Tông Duyên huynh đã có một suy đoán. Nếu như chúng ta đoán không sai, rất có thể chúng ta sẽ tìm được ba huynh đệ Tần Vũ tiểu tử.”
“Thật sao?” Huyền Hi không giấu nổi vui mừng. Bằng Ma Hoàng cũng gật đầu.
Chợt sắc mặt Vũ Hoàng trở nên trịnh trọng khác thường, chậm rãi: “Lần này chúng ta không thể đánh rắn động cỏ, nhất định phải làm được.... một mẻ sạch bọn chúng. Nếu phát hiện ra, tuyệt đối không thể để bất cứ ai chạy thoát.”
“Đúng!” Bằng Ma Hoàng đồng ý ngay, cũng ngầm cảm thấy áp lực mà ba huynh đệ Tần Vũ gây cho y.
“Tông Duyên huynh, đệ cho rằng lần này ba người chúng ta phải cùng đi. Một khi phát hiện ra bọn chúng, ba chúng ta phải lập tức liên thủ hạ sát hết!” Hai mắt Vũ Hoàng rực hàn quang.
“Bằng Ma Hoàng gật đầu: “Chúng ta đích thân lục soát từng tinh cầu. Dù sao cũng chỉ có tám thôi, trước tiên hãy bắt đầu từ bốn tinh cầu có khả năng nhất.”
“Chúng ta đi!” Vũ Hoàng khẽ gật đầu.
******
Trong không gian lãnh địa Phi cầm tộc.
Bằng Ma hoàng, Vũ Hoàng, Huyền Đế, Ngao Khô, Lưu Đồ năm người lơ lửng giữa từng không.
Tiên thức của Vũ Hoàng bắt đầu lan tỏa. Tinh cầu bên dưới chính là mục tiêu đầu tiên của mấy người, thủ lĩnh tinh cầu này đã trở thành bá chủ khi Tần Vũ vừa đặt chân đến lãnh địa Phi cầm tộc.
“Thế nào?” Bằng Ma Hoàng nhìn Vũ Hoàng vẻ chờ đợi.
Trong năm người thì Vũ Hoàng có cảnh giới linh hồn cao nhất, hơn nữa lúc ở trên Phong Loan Tinh, Vũ Hoàng đã trông thấy Bạch Linh, Dã Cù, Ngao Vô Hư mấy người, tất nhiên đã rất tường tận khí tức của họ.
“Không có! Trên tinh cầu này không có khí tức của đám người Tần Vũ, cũng không có khí tức của Bạch Linh.” Vũ Hoàng lắc đầu.
Bằng Ma Hoàng chau mày: “Chúng ta đến tinh cầu khác xem sao!”
*****
Trong khi năm người Vũ Hoàng đang khổ công tìm kiếm, ba huynh đệ Tần Vũ vẫn lẳng lặng tu luyện. Lần này họ quyết không rời Khương Lan Giới một khi chưa tu luyện đến đẳng cấp có thể đối phó với Bằng Ma Hoàng mấy người.
Trong hoa viên phía sau Thanh Lưu Uyển...
Hai mẫu tử Bạch Linh, Hắc Đồng đang ngồi bên khóm hoa, chăm chú nhìn Ốc Lam và Quách Phàm luyện tập trên khoảnh đất trống giữa hoa viên. Ốc Lam không giống như Dã Cù hay Ngao Vô Hư lúc nào cũng quên mình khổ luyện, mà bình thản an hưởng cuộc sống tĩnh lặng nhàn hạ ở Lưu Lam Tinh. Thỉnh thoảng cùng Hắc Đồng vui đùa, lúc một mình câu cá uống trà, lúc lại chỉ dạy cho Quách Phàm tu luyện.
“Đại bá, như thế này đúng chưa?” Tay phải Quách Phàm đánh ra một quyền. Nơi quyền đầu của gã đi qua, không khí nháy mắt bị nén lại, tạo cảm giác không gian như đang ngừng trệ không vận động.
Thực ra nắm đấm của Quách Phàm không hề chứa một mảy may năng lượng, chỉ đơn thuần dựa vào lực khí cơ bắp để đánh ra.
Cũng chẳng thể khác được... bởi gã đang tu luyện trong hoa viên. Nếu sử dụng Yêu nguyên lực trong cơ thể đánh ra, chắc chắn chỉ cần một quyền là cả hoa viên sẽ nát vụn, vì thế Quách Phàm chỉ có thể tập luyện như vậy. Cũng may lúc này hắn đang học quyền thức nên có dùng năng lượng hay không cũng không quá quan trọng.
“Khà khà.... được đấy!” Ốc Lam gật gù, nhìn sang phía Hắc Đồng: “Tiểu Đồng à, gã phu quân của cháu quả nhiên khá lắm, phương thức tấn công tương tự như ta, đúng là có thể học công pháp của ta. Có điều hôm nay đến thế thôi, ngày mai lại dạy tiếp.”
Hắc Đồng thoắt cái đã chạy đến trước mặt Ốc Lam, níu cánh tay lão làm nũng: “Ốc đại bá, dạy Phàm ca thêm một canh giờ nữa đi mà. Đến giờ bá bá mới làm mẫu có ba lần, ca ca sao có thể học nhanh như thế chứ, Ốc đại bá...!”
“Hây à, thôi được...!” Ốc Lam trìu mến nhận lời, đoạn nhìn sang Quách Phàm: “Tiểu Phàm, mở mắt to ra một chút, Yêu thức cũng quan sát tỉ mỉ một chút cho ta xem một quyền này rốt cuộc sử dụng như thế nào. Chỉ tự giác ngộ mới thực sự là của cậu thôi!”
Nói xong bình thản nhìn thẳng về phía trước. Tay phải nắm chặt, như chậm mà nhanh đánh ra một quyền. Lúc Ốc Lam xuất quyền, không gian xung quanh dường như đóng băng lại, bản thân nắm đấm của lão lại tựa hồ như xuyên qua vùng không gian đóng băng ấy.
“Ầm!”
Một loạt sóng khí lập tức nổi lên. Cũng may Ốc Lam hoàn toàn không dùng sức mà chỉ thi triển dụng quyền chi đạo mà lão tự lĩnh ngộ.
Không dùng sức mà đã kinh người như vậy, nếu như sử dụng cả thực lực, có thể tượng tượng kết quả còn đáng sợ đến chừng nào!
“Nhìn rõ chưa vậy?” Ốc Lam nhìn về phía Quách Phàm.
Quách Phàm nheo mày lắc đầu, đoạn đi sang một bên, từng quyền từng quyền chậm dãi đánh ra, không ngừng suy xét cảm giác mới. Ốc Lam mỉm cười quan sát, đi đến chiếc bàn cạnh bậc thềm, bưng một cốc trà mà từ từ nhâm nhi.
Họ tuyệt nhiên không hay biết, lúc này đám người Bằng Ma hoàng đã đến Lưu Lam Tinh.
Sự xuất hiện của Ngũ Liễu Cung quả là điều đáng lưu tâm trong suốt hơn ba trăm năm, tất nhiên cũng trở thành một trong tám thế lực bị nghi ngờ. Lúc này trên thượng không hải dương Lưu Lam Tinh, Bằng Ma Hoàng, Vũ Hoàng, Huyền Đế, Ngao Khô, Lưu Đồ năm người đang tỉ mỉ dò xét.
“Phong Vũ huynh, thăm dò thử xem!” Bằng Ma Hoàng lên tiếng.
Vũ Hoàng gật đầu, một lần nữa phát tán Tiên thức, ngay lập tức bao phủ toàn bộ Lưu Lam Tinh, dĩ nhiên Ngũ Liễu Cung cũng không thể tránh khỏi.
Đám người Ốc Lam, Quách Phàm, Bạch Linh tất nhiên cũng nhanh chóng bị phát hiện.
“Bạch Linh, ta thấy khí tức của Bạch Linh!” Vũ Hoàng mừng rỡ thốt.
“Thật không?” Bằng Ma Hoàng hiện rõ vẻ vui mừng.
Dò xét tám tinh cầu, trong lòng y đã phần nào nản chí, bởi suy cho cùng bản lĩnh ẩn thân của ba huynh đệ Tần Vũ cũng đã khiến mấy người họ nuốt đủ khổ nhọc!
“Ba tên huynh đệ tiểu tử kia thì sao?” Bằng Ma Hoàng hỏi dồn.
Vũ Hoàng chau mày lắc đầu: “Không thấy, ta chỉ thấy có Bạch Linh, còn có một tiểu nha đầu rất thân thiết với Bạch Linh nữa. Ngoài ra còn có hai gã đàn ông, một người đã đạt đến trình độ Bát cấp Yêu Đế, tên kia ngay cấp Yêu Vương cũng chưa đạt.”
“Bát cấp Yêu Đế? Là ai?” Trong lòng Bằng Ma Hoàng không khỏi hồ nghi, có Bát cấp Yêu Đế nào mà y lại không biết?
“Ta không rõ!” Vũ Hoàng lắc đầu, song lại bổ sung thêm: “Lúc quan sát Thanh Đế độ Thần kiếp trên Phong Loan Tinh, ta cũng phát hiện thấy người này.”
Bằng Ma Hoàng chau mày: “Xem ra hắn là Yêu Đế trong tầng thứ ba của Vạn Thú Phổ...”
“Hưm.” Vũ Hoàng gật đầu: “Không tìm thấy ba huynh đệ Tần Vũ, chúng ta hãy bắt hết đám người Bạch Linh rồi tính tiếp. Ta có cảm giác tiểu nha đầu kia hình như rất thân thiết với Bạch Linh, a phải rồi, là nhi nữ của ả...!”
Tiên thức Vũ Hoàng bao trùm Ngũ Liễu cung, đã nghe ra Hắc Đồng vừa gọi ra một tiếng “Mẹ”.
“Nhi nữ, là nhi nữ của Hắc Vũ và Bạch Linh?” Hai mắt Bằng Ma Hoàng chợt lóe lên những dị quang khó hiểu.
“Tốt, lập tức xuất phát! Gã Bát cấp Yêu Đế kia không dễ đối phó đâu, cứ giết quách hắn đi! Còn những kẻ khác... bắt sống hết!” Bằng Ma Hoàng trực tiếp hạ lệnh.
Năm bóng người tại thượng không Lưu Lam Tinh cùng biến mất. Đến khi xuất hiện trở lại, họ đã đến bên trên Ngũ Liễu Cung.
Cảnh giới linh hồn của Ốc Lam không cao, cũng chỉ là Bát cấp Yêu Đế thôi, tuy nhiên khi Vũ Hoàng khai phát tiên thức, tự lão cũng đã có cảm giác không ổn, có điều nhất thời chưa tìm ra được nguyên do là gì.
Vừa nhận ra điềm báo, Ốc Lam ngẩng phắt đầu nhìn lên. Chỉ thấy năm bóng người xuất hiện trên thượng không, chính là đám người Bằng Ma Hoàng. Ốc Lam biến sắc mặt, trực tiếp dùng tâm niệm truyền âm vào Khương Lan Giới: “Tần Vũ, bọn Vũ Hoàng đến rồi!”
Last edited by thaolakinh89; 03-09-2008 at 05:21 AM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Matahari
Tinh Thần Biến quyển 14 : Tân Đích Quân Chủ Chương 2 : Cái chết của Vũ Hoàng
Dịch giả :Matahari, Sakurai111 Biên soạn :Matahari Nguồn : 4vnhttp://4vn.eu/forum
“Gã Bát cấp Yêu Đế ấy hãy để ta đối phó!” Vũ Hoàng cười nhạt. Vũ Hoàng vừa dứt lời, cả năm người tức thời hoá thành năm đạo lưu quang, nhanh như chớp lao bổ xuống dưới.
Thân hình Ốc Lam sớm đã biến thành thẳng tắp như một cây trường thương, lẳng lặng nhìn Vũ Hoàng đang hỏa tốc xông đến.
“Đã lâu không được ra tay rồi!” Khoé miệng Ốc Lam hé nụ cười lạnh lùng, tay phải thu về cạnh thắt lưng, toàn thân bắt đầu phóng ra những gợn sóng màu đen kỳ dị. Chẳng mấy chốc, cả người Ốc Lam đã bị tầng tầng lớp lớp sóng đen phủ kín.
“Bát cấp Yêu đế cũng dám đọ sức với ta? Ngươi chán sống rồi!” Vũ Hoàng thấy Ốc Lam chuẩn bị chống cự, trong lòng bất giác dấy lên cơn thịnh nộ, Cảnh Hoàng Kiếm trong tay lập tức nở rộ hàn quang xé tan không gian, chỉ nháy mắt đã đến trước mặt Ốc Lam.
Ốc Lam vẫn đứng nguyên tại chỗ, tay phải không rời khỏi thắt lưng...
Bất chợt, thời gian như dừng lại, không gian tựa hồ bị đóng băng, một quyền tay phải của Ốc Lam lúc đó mới tung ra. Một quyền đó ai cũng nhìn thấy rõ ràng, cảm tưởng được đánh ra bởi một tốc độ hết sức chậm chạm, xuyên thủng không gian đập thẳng vào Cảnh Hoàng Kiếm.
Quyền thủ của Ốc Lam thế đánh rất bình thường, nhìn kỹ mới thấy xung quanh một quyền ấy được bao bọc bởi một lớp vật chất màu đen, hiển nhiên đã không còn tầm thường nữa!
Cảnh Hoàng Kiếm và Hắc quyền trực diện va chạm.
“Chát...!”
Cảnh Hoàng Kiếm chẳng khác nào một thanh sắt non, nháy mắt gãy thành bảy tám đoạn, bắn tung róe ra tứ phía, trong khi thoi quyền của Ốc Lam vẫn chậm rãi tiến về phía trước...
“Bụp!”
Cuối cùng xuyên thủng bụng của Vũ Hoàng.
.....
Yên lặng...
Yên lặng đến nghẹt thở...
Thậm chí cả tiếng tim đập của chúng nhân đương trường cũng thình thịch chẳng khác nào tiếng sấm, ai nấy đều ngây ra nhìn Ốc Lam. Bằng Ma Hoàng đang chuẩn bị chụp lấy Bạch Linh cũng đờ người như bị sét đánh.
Đường đường một Cửu cấp Tiên Đế mà lại mất mạng dưới tay một Bát cấp Yêu Đế khi còn chưa kịp tung ra nổi một chiêu, thậm chí... ngay cả Trung phẩm Thần khí Cảnh Hoàng Kiếm cũng bị một quyền của Bát cấp Yêu Đế này nghiền nát, không hiểu đòn quyền của hắn là gì đây?
“Là Long Hoàng hay cùng đẳng cấp với Long Hoàng?” Bằng Ma Hoàng ngây người ra.
Nét mặt Vũ Hoàng ngây ngô, không dám tin nhìn vào lỗ thủng lớn trên bụng mình. Trên tay Ốc Lam đang nắm một Nguyên anh, có điều Nguyên anh đó đã bị luồng vật chất đen xuyên thủng.
“Ngươi... ngươi...!” Giọng Vũ Hoàng nghẹn dần.
Trong đầu y vụt hiện lên một loạt hình cảnh, từ thời khổ luyện lúc ấu thơ đến khi được công nhận là thiên tài tiếng tăm vang dội, những ngày đầu oai hùng phi thăng Tiên giới rồi một đoạn yêu thương với Huyền Hi, cuối cùng là những thời khắc huy hoàng khi trở thành “Vũ Hoàng” hùng trấn một phương, tên tuổi sánh ngang với Thanh Đế mấy người.
Chỉ một quyền, bao nhiêu oai phong đều tiêu tan theo mây khói...
Mặc cho mọi hoành đồ tráng trí, mặc cho bao viễn cảnh tươi đẹp của Thần giới, hết thảy đều theo một quyền nghiền nát, tan vỡ. Khoảnh khắc ngay trước khi chết, ánh mắt Vũ Hoàng hướng về phía Huyền Đế xa xa, miệng run run muốn nói gì đó với thê tử mà không phát được ra lời.
“Không...!”
Thanh âm cực kỳ thê lương từ miệng Huyền Hi thốt lên, những giọt lệ huyết sắc không ngừng tuôn xuống. Cảm giác cuối cùng của Vũ Hoàng là linh hồn bản thân bị vây trong một chùm ánh sáng đen rồi từ từ tan biến...
Trước khi ý thức trở nên mơ hồ, Vũ Hoàng cảm giác như nhìn thấy một bóng người. Chính là người đã đẩy y từ trên đỉnh cao của địa vị xuống vực sâu, người khiến Vũ Hoàng không chỉ một lần gặp ác mộng.
Cái người có tốc độ tu luyện thực kỳ tích.
“Tần... Vũ...” ý thức mông lung của Vũ Hoàng vụt hiện lên hai chữ, rồi biến mất ngay tức thì.
“Bịch!”
Thân thể Vũ Hoàng rơi thẳng xuống, đổ gục xuống mặt đất, âm thanh cùng đập mạnh vào trong lòng mọi người. Ai nấy đều phải một lát sau mới tỉnh lại, trong khi ấy.... Quách Phàm, Bạch Linh, Hắc Đồng mấy người đã được Tần Vũ thu vào trong Khương Lan Giới. Còn Tần Vũ đã xuất hiện bên cạnh Ốc Lam.
“Ốc Lam quả nhiên lợi hại!” Tần Vũ đưa mắt nhìn Ốc Lam, trong lòng lại không khỏi giật mình. Cảnh giới linh hồn của Ốc Lam chẳng qua mới là Bát cấp Yêu Đế, vậy mà ai ngờ chỉ một quyền đã có thể chấn vỡ Trung phẩm Thần Khí, độ cứng của một quyền đó không biết mạnh đến mức nào?
Tần Vũ không nghi ngờ một quyền vừa rồi của Ốc Lam hoàn toàn có thể đập nát cơ thể hắn, cho dù Cửu chuyển ám kim thân của Tần Vũ đã đạt tầng thứ tám, mức độ cứng rắn toàn thân cũng có thể sánh ngang với Trung phẩm Thần khí.
Nhưng chẳng phải Cảnh Hoàng Kiếm vốn cũng là Trung phẩm Thần khí đó sao?
“Thật lợi hại!” thậm chí Tần Vũ còn cảm thấy bản thân mình đang khó thở.
Trong số những người hắn biết, hình như chỉ có Thanh Đế và Long Hoàng là có thực lực đáng sợ như vậy. À phải rồi, còn có Ngân Hoa lão lão thần bí ấy nữa! Còn về Đại Viên Hoàng và Bằng Ma Hoàng, liệu có thể là đối thủ của Ốc Lam hay không thì chưa thể biết được.
“Tần Vũ, ta đã nói ngươi có một cơ hội sai khiến ta ra tay, lần này xem như....”
“Khoan đã!” Tần Vũ cắt ngang lời Ốc Lam. Không cần nghe tiếp hắn cũng biết ý, rõ ràng Ốc Lam muốn coi thoi quyền vừa rồi là theo yêu cầu của hắn, nghĩa là từ nay trở đi Tần Vũ sẽ không còn cơ hội sai khiến Ốc Lam ra tay nữa.
Trời ạ! Một người mà chỉ một quyền đã đánh nát Trung phẩm Thần khí, có thể dễ dàng để tuột như vậy sao?
“Ốc Lam, ông xem đi.... ông giết Vũ Hoàng là yêu cầu của ta ư? Ta đâu có yêu cầu ông? Giết y là tự ông làm đấy chứ! Thế nên... lần này đương nhiên không thể xem là yêu cầu của ta được. Ta vẫn còn nguyên quyền yêu cầu ông một lần!” Tần Vũ mỉm cười biện bạch, gần như không để ý gì đến Bằng Ma Hoàng mấy người.
Ốc Lam dở khóc dở cười: “Vậy Vũ Hoàng chẳng phải chết uổng sao?”
“Chết uổng ư?” Tần Vũ khựng người, ngay lập tức lại gật đầu thản nhiên: “Uh, đúng là chết uổng!”
“Tần Vũ!” Huyền Đế Huyền Hi trong bộ y phục hồng sắc, hai mắt đẫm lệ hằn học nhìn Tần Vũ: “Người của ngươi giết chết tướng công ta, ngươi còn đứng đó thản nhiên huyênh hoang. Được, ta liều mạng với ngươi...”
Bằng Ma Hoàng đột nhiên giơ tay cản, dịch đến đứng chặn trước mặt Huyền Hi, nhìn Tần Vũ rồi chuyển hướng sang Ốc Lam: “Ngươi là ai?” Y đã thực sự cảm thấy bị uy hiếp.
Gã Bát cấp Yêu Đế này quả thật là mối đe doạ đối với Bằng Ma Hoàng, vừa rồi y đã phát hiện ra... tốc độ tấn công của gã hết sức nhanh.
Rất nhanh, nhưng cũng rất kỳ lạ!
Bới lúc gã tấn công, đối phương lại có thể nhìn rõ đường đi của đòn đánh, cảm giác thời gian trôi đi rất chậm, chậm đến mức như dừng lại. Vậy mà đòn đánh đó lại không thể né tránh, hay nói cách khác, gã Yêu Đế đó tấn công rất nhanh, nhanh đến mức đáng sợ.
“Tốc độ của ta có thể tránh được quyền đầu của hắn không?” Bằng Ma hoàng chợt nhận ra mình không dám chắc vào bản thân nữa.
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Bằng Ma Hoàng thấy Ốc Lam vẫn không trả lời bèn hỏi lại.
Ốc Lam cuối cùng cũng liếc mắt nhìn Bằng Ma Hoàng, đoạn thản nhiên: “Tốc độ của Tông Duyên ngươi quả thật rất nhanh... đáng tiếc lực tấn công không đủ mạnh, không thể đả thương nổi ta. Muốn giết Tần Vũ khi có mặt ta... tốt nhất người quên đi!”
Tần Vũ lại lần nữa không kìm nổi sửng sốt.
Trời đất! Sức mạnh tấn công gần đến mức Thượng phẩm Thần khí như Bằng Ma Hoàng mà lại bị Ốc Lam cho là “không đủ mạnh”, không thể đả thương được ông ta. Chuyện này nghĩa là thế nào?
Đúng khi ấy, Tần Vũ chợt nghĩ đến một chuyện.
Một lần Phí Phí có kể lại, khi Đại Viên Hoàng nhận xét về Tam Hoàng của Yêu giới từng nói, sức công kích và phòng ngự của Long Hoàng đều đáng sợ, có điều tốc độ lại quá thấp. Bằng Ma Hoàng được tốc độ rất nhanh nhưng lực tấn công lại không đủ mạnh.
Quả nhiên... cao thủ cùng đẳng cấp, suy xét đều giống y hệt nhau!
“Không chỉ lực tấn công của ngươi không đủ, khả năng phòng ngự cũng chỉ hạng bình thường. Nếu ngươi ở xa có thể ta không giết nổi ngươi, nhưng một khi người lại gần đây... e là ngôi báu Bằng tộc phải đổi chủ rồi.” Ốc Lam thản nhiên.
Trên trán Bằng Ma Hoàng rỉ ra mấy giọt mồ hôi to tướng.
Vốn Bằng Ma Hoàng cũng y như Tần Vũ, nhận ra những lời Ốc Lam nói thật chẳng khác với nhận xét của Long Hoàng khi trước.
“Bệ hạ?” Ngao Khô và Lưu Đồ nhìn Bằng Ma Hoàng, chờ đợi quyết định từ chủ nhân.
Tiếng tăm Bằng Ma Hoàng bao năm nay đã ngạo trấn khắp Tiên Ma Yêu giới, vậy mà kẻ vô danh trước mặt lại không xem y ra gì. Bằng Ma Hoàng nắm chặt hai tay, toàn thân kim quang bắt đầu lấp lánh, cùng lúc đó... những đốm màu hồng huyết điểm trên y phục bắt đầu bốc hơi.
Chiếc mũ Hoàng quan vốn màu ánh kim trên đầu Bằng Ma Hoàng trong chốc lát đã biến thành màu hồng huyết.
“Nếu nói về độ linh động của thân pháp, không mấy người dám đọ với ta. Cho dù ta và ngươi có cận chiến, ta cũng không tin ngươi có thể đụng nổi vào ta!” Hai mắt Bằng Ma Hoàng thoáng hiện vẻ dò dẫm.
Ốc Lam lẩm bẩm: “Thằng cha Bằng Ma Hoàng này thực ra cũng bản lãnh lắm, lần này phải tốn thêm sức rồi!”
Thấy sắc mặt Ốc Lam biến đổi, Bằng Ma Hoàng nhẹ nhõm hẳn, lập tức hạ lệnh: “Huyền Hi, Ngao Khô, Lưu Đồ ba người vây sát Tần Vũ, ta đối phó với gã Yêu Đế này!”
“Rõ!” Ngao Khô và Lưu Đồ vừa nhận lệnh, Huyền Hi vốn đang bừng bừng thù hận đã lập tức ra tay.
******
Đối diện với vây công của ba đại cao thủ, Tần Vũ vẫn không mảy may tỏ ra căng thẳng.
“Cửu chuyển ám kim thân đã đạt đến bát cấp, cũng phải thử xem tác dụng thế nào!” Khoé miệng Tần Vũ khẽ cười, toàn thân trở nên rắn chắc chẳng kém gì một Trung phẩm Thần khí, xung quanh còn được bao phủ bởi Sinh mệnh nguyên lực.
Tần Vũ hoàn toàn tự tin hắn có thể một địch ba.
“Tần Vũ, ngươi chết đi!” Huyền Đế xông đến trước nhất Lưu Cảnh Kiếm chất chứa căm hận mịt mù công tới. Tần Vũ chỉ khẽ lạng người né tránh, một tay vung thẳng vào màn kiếm ảnh.
Tay không đối chọi với Thần khí!
Luồng sáng trắng bạc vây quanh cơ thể Tần Vũ, tay trái hắn bắt Lưu Cảnh Kiếm, trong khi tay phải thì công về phía Huyền Đế. Huyền Đế Huyền Hi gắng gượng đỡ một quyền của đối thủ, tay không cầm kiến cũng hoá thành vô số ảo ảnh nhằm đầu Tần Vũ phóng tới một chỉ.
“Bang!”
Một chưởng của Tần Vũ đánh trúng lên người Huyền Hi, chỉ pháp của Huyền Hi do Tần Vũ lạng người né tránh, nên chỉ sượt qua vùng trán của hắn. Toàn thân Huyền Hi khẽ rung lên song không hề tổn thương, tất nhiên Tần Vũ cũng vô sự.
Tần Vũ lùi lại một bước.
“Ngươi chết rồi!” Ngao Khô và Lưu Đồ từ hai cánh kẹp lại, Lang nha bổng của Ngao Khô và Loan đao của Lưu Đồ tấn công tới tấp, trong khi Tần Vũ chỉ dùng hai tay không đáp trả.
“Vũ Hoàng với ngươi cũng tốt đấy chứ.” Tần Vũ chống đỡ hàng chục chiêu công kích của cả Ngao Khô và Lưu Đồ, miệng vẫn không ngừng châm chọc Huyền Đế: “Không ngờ lại giao cả Thần khí chiến y cho ngươi!”
Vũ Hoàng vốn có Thần khí chiến y, nhưng khi nãy khi bị Ốc Lam giết, Thần khí chiến y hoàn toàn không xuất hiện, mà nếu có đi nữa e là kết cục cũng chẳng thể thay đổi. Suy cho cùng ngay cả Cảnh Hoàng Kiếm còn dễ dàng bị nghiền nát, qua đó có thể thấy lực tấn công của Ốc Lam đáng sợ đến chừng nào.
“Vậy nên ta càng phải giết ngươi!” Hai mắt Huyền đế Huyền Hi rực sát quang, thân hình biến thành một dải cầu vồng, một lần nữa xông đến trước mặt Tần Vũ.
“Không thể nương tay nữa, hết lần này đến lần khác bị truy sát. Cũng phải cho chúng biết... truy sát ta sẽ phải trả giá đắt thế nào!” Trong đầu Tần Vũ đã quyết định.
Ngao Khô, Lưu Đồ, Huyền Đế gần như đồng thời lại ra tay. Ngao Khô bên trái, Lưu Đồ mạn phải, Huyền Đế thì áp sát phía sau.
Lúc này cả Ngao Khô và Lưu Đồ đều đã ở vào trạng thái chiến đấu. Lang nha bổng của Ngao Khô quật xuống vai trái Tần Vũ, trong khi Loan đao của Lưu Đồ nhằm vai phải hắn đâm ra một chiêu.
Không phòng ngự, chỉ tấn công!
Cửu chuyển ám kim thân đã đạt đến bát cấp, tốc độ của Tần Vũ giờ đây ít ai bì. Ngao Khô và Lưu Đồ chỉ kịp thấy tàn ảnh của một thoi quyền, chưa kịp định thần quyền đã đập trúng ngực.
Lồng ngực dính đòn lõm xuống, xương cốt nát vụn!
“Bục!”
Hai tay Tần Vũ xuyên vào lồng ngực hai đối thủ, dễ dàng xuyên thủng Nguyên anh của cả Ngao Khô và Lưu Đồ.
Trong khi ấy, trường kiếm của Huyền Đế cũng đã đâm vào lưng tần Vũ tóe máu tươi, đẩy hắn bắn về phía trước.
“Ấy?” Tần Vũ ngờ vực nhìn về phía Ngao Khô.
Lưu Đồ chỉ trúng một đòn đã bỏ mạng, vậy mà Ngao Khô... đúng thời điểm nghìn cân treo sợi tóc lại có thể phân thành hai cơ thể. Tần Vũ chỉ giết được một trong hai phân thân đó, cơ thể còn lại vẫn đang sống trơ trơ.
“Bệ hạ, Tần Vũ quá mạnh!” Ngao Khô truyền âm nói với Bằng Ma Hoàng, đoạn bất chấp ý chủ nhân ra sao, lập tức hoá thành một luồng sáng tháo chạy.
Phép phân thân của Ngao Khô, trên thực tế hai thân thể đó đều là bản tôn cả. Đó cũng là phép thần thông mà Thượng cấp Thần thú có thể có được, tuy nhiên một trong hai bản tôn đã bị Tần Vũ hạ sát... muốn tu luyện ra một bản tôn nữa, không biết Ngao Khô phải mất bao nhiêu năm.
“Tần Vũ quá mạnh?” Nghe truyền âm, Bằng Ma Hoàng không khỏi phải đưa mắt nhìn sang. Chỉ lướt qua y đã thấy thi thể Lưu Đồ dưới đất, Ngao Khô đã biến mất đằng nào, còn Huyền Hi dù đã chém được Tần Vũ một kiếm nhưng nhắm không thể giết nổi hắn, cũng đã cưỡi lên Thần kiếm tháo chạy.
“Đều đã chạy cả, mà gã Bát cấp Yêu Đế này cũng không dễ giải quyết!” Bằng Ma Hoàng giao đấu với Ốc Lam đã phát hiện ra điều này.
Khả năng phòng ngự của Ốc Lam rất mạnh, mạnh tới mức đáng sợ. Sức tấn công còn hơn nữa, có thể khiến y lâm trọng thương. Bằng Ma Hoàng biết, nếu không sử dụng pháp bảo gia truyền giúp tăng cường khả năng phòng ngự, y hoàn toàn không thể đỡ nổi một quyền của Ốc Lam.
.......
Bằng Ma Hoàng hoá thành một tia sáng mờ, vụt lên không, từ xa nhìn xuống địch thủ.
“Quả thực ngươi rất mạnh, tốc độ tấn công của quyền cước cũng rất nhanh, có điều thân pháp không bằng ta... ngươi phòng ngự cũng không vừa. Ta cảm giác ngươi và Long Hoàng tương đối giống nhau, chỉ không biết riêng từng khả năng so với Long Hoàng thì ai hơn ai kém? Có điều chắc chắn tốc độ quyền đầu của Long Hoàng kém xa ngươi.” Bằng Ma Hoàng bình thản nói.
Ốc Lam tay vắt sau lưng, mỉm cười: “Bản thân Ngũ Trảo Kim Long vốn đã lợi hại, Long Hoàng còn có pháp bảo gia truyền, khả năng phòng ngự và tấn công vì thế đều hơn ta một bậc. Tuy nhiên nói về tốc độ tấn công... y còn lâu mới sánh được với ta!”
“Tần Vũ, chúc mừng ngươi có được một trợ thủ tốt như vậy!” Bằng Ma Hoàng nói xong, cả người biến thành một đạo quang ảnh biến mất tăm. Trong lòng y hiểu rõ hơn ai hết... từ giờ trở đi, y gần như đã không còn khả năng giết được Tần Vũ nữa rồi.
Last edited by QuanQuan; 15-11-2009 at 08:32 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Matahari
Hai mắt Bằng Ma Hoàng liên tục lấp láy tinh quang, trong lòng lại nôn nóng không yên: “Không ngờ đại ca của Hắc Vũ lại có được trợ thủ lợi hại như vậy. Xem ra muốn giết tiểu tử ấy là chuyện không thể nào rồi, với tiềm lực của Hắc Vũ cũng như tốc độ tu luyện của hắn, tất sẽ có một ngày vượt qua mình...”
“Tốt nhất hãy sớm phi thăng Thần giới, tìm đến tiền bối Kim Xí Bằng Vương theo dưới trướng, chắc hẳn có thể đảm bảo được an toàn.” Bằng Ma Hoàng không thể không tính đến chuyện bảo toàn tính mạng.
Bằng Ma Hoàng đứng lại, chuẩn bị thi triển Đại na di rời đi.
“Ấy?” y lật tay lấy Truyền tin linh châu, Yêu thức khẽ đảo nhận ra tin tức từ Ngao Khô.
“Bệ hạ, thần và Huyền Đế đang ở Lục Lam Tinh!”
“Lục Lam Tinh cũng gần đây...” Bằng Ma Hoàng thi triển Đại Na Di, sau ba lần thì đến Lục Lam Tinh, gặp Ngao Khô và Huyền Hi.
Trên một vùng hoang vắng của Lục Lam Tinh, Ngao Khô và Huyền Hi đứng đó. Sắc mặt Ngao Khô tái nhợt, hai mắt Huyền Hi lại đỏ hoe, dáng vẻ đau thương nặng trĩu.
“Bệ hạ!” Thấy Bằng Ma Hoàng, Ngao Khô cung kính hành lễ.
Bằng Ma Hoàng nhìn qua Ngao Khô, không khỏi thở dài một tiếng: “Ngao Khô, lần này mọi việc đều nằm ngoài dự liệu của chúng ta. Ai ngờ tên Tần Vũ ấy lại có được một trợ thủ lợi hại như vậy, mà thực lực bản thân hắn cũng tiến bộ không ít. Lưu Đồ bỏ mạng, ngươi thì hai bản tôn cũng bị tổn thất mất một...” Bằng Ma Hoàng rầu rĩ cúi đầu.
Ngao Khô cười khổ: “Bệ hạ, ba trăm năm trước lúc Tần Vũ đến cứu Bạch Hinh, thần và hắn đại chiến, dùng cả hai bản tôn cũng chỉ áp đảo được hắn chút ít. Thật không ngờ chỉ ba trăm năm mà thực lực của hắn đã vượt thần nhiều như vậy, chỉ một cái lật tay đã có thể lấy mạng...”
“Tông Duyên!”
Bằng Ma Hoàng vội nhìn sang, an ủi: “Huyền Hi, Phong Vũ huynh tử chiến, cô cũng đừng quá đau lòng. Chẳng ai ngờ lão già đen đúa ấy lại đáng sợ như vậy, cả ta cũng không phải là đối thủ...”
Huyền Hi làm gì không biết Bằng Ma Hoàng không đấu lại được Ốc Lam, nhưng giọng bà ta vẫn lạnh tanh: “Tông Duyên, ta chỉ muốn biết... mối thù tướng công ta bị giết, ông có chuẩn bị giúp đỡ không?”
Bằng Ma Hoàng chau mày, trong lòng không khỏi tức giận. Bản thân y đã lựa lời khuyên can, không ngờ Huyền Hi lại không hề biết điều. Thực lực của y có thể không bằng Ốc Lam, nhưng so với Huyền Hi vẫn mạnh hơn nhiều, Huyền Hi dựa vào cái gì để tính báo thù đây?
“Huyền Hi, đừng có không tự lượng sức! Trong Tiên Ma Yêu giới bây giờ, muốn giết Tần Vũ là hoàn toàn không thể nữa. Ta cũng sẽ không để cuốn vào chuyện này, vậy thôi, xin cáo từ!”
Bằng Ma Hoàng lạnh lùng đáp, đoạn hạ lệnh cho Ngao Khô: “Theo ta về!”
“Được, được lắm...!” Sắc mặt Huyền Hi xanh xám, toàn thân run rẩy: “Tông Duyên, mối thù của tướng công ta sẽ tự trả!” Nói rồi thi triển Đại na di biến mất.
Bằng Ma Hoàng lắc đầu: “Để xem ngày mai nghĩ lại, ngươi còn muốn trả thù nữa không? Đúng là tự tìm chết!”
*****
Trận chiến vừa rồi Bằng Ma Hoàng mất đi một đại tướng, Ngao Khô thoát chết nhưng công lực đã tổn thất một nửa, chấn động nhất là Vũ Hoàng tung hoành nghìn năm Tiên giới cũng phải bỏ mạng!
Sau lần này, Bằng Ma Hoàng hiển nhiên sẽ không dám truy sát Hắc Vũ nữa, còn người duy nhất muốn gây sự là Huyền Hi, đối với Tần Vũ lại không thể có đe doạ gì.
Ngũ Liễu Cung trên Lưu Lam Tinh.
Ba huynh đệ Tần Vũ cùng Bạch Linh, Quách Phàm, Hắc Đồng, Ốc Lam và Huân Tuyết đều tập trung trong đại sảnh, năm Yêu Vương xây dựng nên Ngũ Liễu Cung này chờ đợi ở bên ngoài.
“Ha ha, thật là quá đã! Vũ Hoàng chẳng phải truy sát chúng ta mấy trăm năm ư? Cuối cùng lại chết không kịp ngáp! Ốc Lam, ông đúng là lợi hại, chỉ một quyền đã hạ được Vũ Hoàng!” Hầu Phí phấn khích nói to.
Những người khác trong đại sảnh, ai ai cũng mặt mày rạng rỡ.
“Ốc Lam đại bá cũng thật là, chẳng chịu sớm ra tay dạy cho bọn Bằng Ma Hoàng một trận, như thế bọn chúng còn dám truy sát chúng ta nữa hay sao?” Hắc Đồng làu bàu.
Quách Phàm thấy Hắc Đồng có vẻ bất mãn với Ốc Lam, lẳng lặng kéo tay nàng thủ thỉ: “Đồng Đồng, phải kính trọng đại bá một chút chứ!”
Hắc Vũ quay sang nhìn Bạch Linh mỉm cười.
Tần Vũ nhìn cảnh vui mừng, trong lòng cũng cảm thấy sảng khoái, lên tiếng: “Phí Phí, Tiểu Hắc, ta tin sau trận chiến này tên Bằng Ma Hoàng ấy hẳn sẽ không tiếp tục đến gây sự với chúng ta nữa. Chí ít thì từ nay chúng ta có thể tự do đi lại trong Tiên Ma Yêu giới rồi.”
Ánh mắt của hắn không quên liếc Ốc Lam một cái. Đối với thực lực của Ốc Lam, Tần Vũ vẫn chưa hết kinh ngạc.
“Lưu Lam Tinh này ở mãi cũng chán quá, chúng ta đi đâu đây?” Hai mắt Hắc Đồng sáng rực lên.
“Trận chiến lần này đã làm bại lộ Lưu Lam Tinh. Tuy cho rằng Bằng Ma Hoàng sẽ không tiếp tục truy sát nữa, nhưng thủ hạ y đông như vậy, không chừng Bằng Ma Hoàng không chịu được nhục nhã lại phái chúng xuống gây rối. Ta, Phí Phí và Tiểu Hắc thì không sợ, nhưng Quách Phàm và Tiểu Đồng công lực còn tương đối yếu, với lại... Huyền Đế Huyền Hi chắc hẳn sẽ hận chúng ta thấu xương, nhất định sẽ báo thù...”
Nói đến Huyền Hi, sắc mặt Tần Vũ chau lại vẻ nghiêm trọng. Hắn biết người đang phẫn nộ đến phát cuồng như Huyền Hi, rất có khả năng sẽ báo thù điên loạn, sẵn sàng xuống tay với những người yếu ớt như Bạch Linh, Hắc Đồng.
“Rất có thể!” Sắc mặt Hắc Vũ cũng trầm xuống.
“Chúng ta cùng vào Khương Lan giới vậy!” Quách Phàm đột nhiên lên tiếng. Mấy chục năm trước hắn cùng Hắc Đồng đã trở thành phu thê, tuy nhiên Quách Phàm lại chưa từng tu luyện trong Khương Lan Giới, đó cũng là một nỗi ấm ức của gã.
Không giống như Hắc Đồng thích náo nhiệt, Quách Phàm lại chỉ muốn yên tĩnh tu luyện.
Hắc Đồng đột nhiên ngoan ngoãn gật đầu: “Hai trăm năm nay, đi khắp đây đó cũng nhàm chán vô vị rồi, chúng ta vào trong Khương Lan Giới đi! Có điều đại bá... đại bá phải biến ra một hòn đảo cho con, còn phải xây dựng mấy cung điện thật đẹp nữa!”
Tần Vũ mỉm cười, gật đầu vẻ dễ dãi. Dù sao mọi tiện nghi trong Khương Lan Giới, hắn chỉ cần một suy nghĩ là có thể tạo ra.
“Đại ca, vậy chúng ta đi đâu?” Hắc Vũ hỏi dò. Một khi Lưu Lam Tinh đã không thể ở lại, vậy phải đi đâu đây?
“Ta chuẩn bị đến Mê Thần Điện một chuyến.” Tần Vũ cười. Với hắn, Mê Thần Điện từ lâu đã là đích nhắm, có điều đến nay vẫn chưa có cơ hội nào thích hợp.
“Mê Thần Điện?” Hai mắt Ốc Lam loé sáng, bật lên cười khà khà.
“Hay quá, Mê Thần Điện! Đúng đấy, đến Mê Thần Điện vậy!” Hầu Phí cũng vỗ tay thích thú, trong khi cặp tiểu phu thê Quách Phàm, Hắc Đồng ai nấy đều vui mừng, đầy vẻ chờ đợi được đến Mê Thần điện.
********
Thái không bao la, Tần Vũ thi triển Đại na di đi từ tinh cầu này đến tinh cầu khác. Chỉ gần hai ngày hắn đã đến được Mê Lâm Tinh, một tinh cầu phía cực đông của Hỗn Loạn Tinh vực.
Mê Lâm Tinh vốn hết sức phồn hoa, hơn nữa còn là tinh cầu hỗn loạn nhất trong Hỗn loạn tinh vực, bởi lẽ nằm ở gần Mê Thần Điện nhất nên luôn luôn là nơi cao thủ cấp Đế tụ tập nhiều nhất. Thế nhưng sau cuộc đàm phán giữa năm thế lực trong Tiên Ma Yêu giới cách đây không lâu, Mê Thần Điện bị phong toả, sự phồn hoa của Mê Lâm Tinh cũng dần tàn lụi.
Lâu lắm rồi tinh cầu này mới cùng lúc xuất hiện ba cao thủ cấp Đế.
Vừa đến Mê Lâm Tinh, Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ ba người đã cảm thấy vẻ đặc biệt của nơi này.
“Ở đây đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao không gian cả tinh cầu đều bị chấn động liên tục như thế?” Trong lòng Tần Vũ hét sức nghi hoặc. Tại Mê Lâm Tinh, Đại na di của hắn không thể thi triển được.
Tiên thức Tần Vũ tràn ngập bên ngoài tinh cầu, thử dò xét nguyên nhân thực sự làm không gian tinh cầu chấn động. Khi Tiên thức vượt qua phạm vi Mê Lâm Tinh hưóng về không gian tiếp giáp Mê Thần Điện, hắn không khỏi “A!” lên một tiếng kinh hãi.
Ở Tiên Ma Yêu giới đã lâu, đây mới là lần đầu tiên Tần Vũ gặp phải một cảnh tượng kinh người như thế.
“Đại ca, sao vậy?” Hầu Phí và Hắc Vũ đều thắc mắc nhìn Tần Vũ.
“Chẳng trách muốn đến Mê Thân Điện nhất định phải từ Mê Lâm Tinh bay vòng qua!” Tần Vũ lẩm bẩm, đoạn quay sang hai đệ đệ: “Phí Phí, Tiểu Hắc, chúng ta xuất phát!”
Hầu Phí, Hắc Vũ đưa mắt nhìn nhau, đều không hiểu nguyên nhân khiến Tần Vũ kinh hãi, nhưng vẫn theo hắn hết tốc lực bay ra khỏi Mê Lâm Tinh, vào thái không vô tận hướng về Mê Thần Điện.
Ba huynh đệ Tần Vũ bay cả một canh giờ, cuối cùng cũng tiếp cận được với nguyên nhân khiến hắn kinh hãi vừa rồi.
“Là gì vậy?” Hầu Phí, Hắc Vũ cũng đều không giấu nổi vẻ kinh sợ.
Tần Vũ cười: “Đó chính là cái khi nãy làm ta ngạc nhiên. Ta chưa bao giờ nghĩ đến... xung quanh Mê Thần Điện lại không ngừng sản sinh ra những vết nứt không gian vô cùng tận, liên tục bị xé lìa rồi lại khép kín lại, tiếp diễn mãi không ngừng. Rạn nứt không gian lớn như vậy, thảo nào... không trung Mê Lâm Tinh liên tục bị chấn động...”
“Đại ca, cái đó còn gọi là rạn nứt không gian?” Hầu Phí mở to mắt, nhìn về phía một vết nứt không lồ cách khoảng trăm vạn dặm.
Dù ở khoảng cách xa như vậy, ba huynh đệ vẫn nhìn rõ mồn một vết nứt khổng lồ ấy. Có thể tưởng tượng chiều rộng vết nứt đó chí ít cũng phải đến vài nghìn dặm, thậm chí trên vạn dặm chưa biết chừng.
Vết nứt không gian rộng đến hàng nghìn dặm?
“Thực đáng sợ, chiều rộng đã như vậy, chiều dài tối thiểu cũng phải trên cả tỉ dặm!” Tần Vũ cảm thán.
Giữa vô tận thái không, vết nứt lớn chẳng khác nào một dòng đại giang ngoằn ngoèo uốn lượn. Nguồn cội của dòng đại giang này, theo như phỏng đoán của Tần Vũ hẳn là Mê Thần Điện. Tổng độ dài của vết nứt hai bên thậm chí chẳng kém gì chiều dài của một tinh hệ, chỉ tưởng tượng thôi cũng đủ thấy rùng mình!
Vết nứt kia đang từ từ liền lại, nhưng Tần Vũ biết, chỉ trong chớp mắt nó sẽ không gian sẽ lại bị xé tan.
“Có một sức mạnh đáng sợ đang liên tục giằng xé không gian của Tiên Ma Yêu giới, nguồi cội của năng lượng khủng khiếp này hẳn là Mê Thần Điện.” Tần Vũ chau mày. Chỉ một điểm này thôi cũng có thể thấy được sự bất phàm của Mê Thần Điện.
Hầu Phí, Hắc Vũ cùng gật đầu tán đồng.
Gây ra vết nứt dài bằng cả một tinh hệ, chiều rộng đến hàng nghìn dặm, mà lại còn không ngừng thay hình đổi dạng như thế, hỏi phải cần nguồn năng lượng mạnh đến chừng nào đây?
“Đi, chúng ta đi xem!” Hai mắt Tần Vũ sáng rực lên. Đối với những chuyện ly kỳ hắn lúc nào cũng hiếu kỳ tìm tòi, huống chi đây lại là một chuyện ly kỳ vào bậc nhất.
Ba huynh đệ kề vai bay đi. Với tốc độ kinh người của họ, cũng phải mất trọn hai ngày mới đến gần Mê Thần Điện.
“Đại ca nhìn xem...!”Hầu Phí, Hắc Vũ không sao kìm nổi vẻ kinh hãi.
“Ta đã đoán sai, không phải chỉ một vết nứt không gian mà là một vùng liên hoàn những vết nứt!” Tần Vũ nhìn cảnh tượng trước mắt, không thể không thừa nhận đã đánh giá thấp sự đáng sợ của Mê Thần Điện.
Theo như địa đồ giữa các tinh cầu, “trò đùa” trước mắt họ hẳn chính là Mê Thần Điện gây ra rồi.
Nhưng sao lại nói là “trò đùa” chứ?
Bởi lẽ cái họ nhìn thấy hoàn toàn không hề có hình dạng của một tòa điện, mà là một đại tinh cầu siêu cấp. Thể tích “tinh cầu” này phải bằng hàng trăm lần so với những tinh cầu trung bình trong Vũ trụ, một kích thước thật khủng khiếp.
“Đó chính là Mê Thần Điện ư?” Hầu Phí lắp bắp trong cổ họng, hai mắt trợn tròn xoe.
“Không sai!” Tần Vũ gật đầu, hai mắt cũng chằm chằm nhìn vào “tinh cầu” lớn đến đáng sợ trước mắt: “Chính xác thì Mê Thần Điện ở bên trong, bên ngoài phủ một tầng vật chất, xuyên qua tầng vật chất này mới là Mê Thần Điện.”
“Bảo vệ Mê Thần Điện phải dùng đến trò quái gở này ư?” Hắc Vũ cũng không sao kiềm chế được kinh ngạc.
Thì ra tinh cầu trước mắt họ, một nửa bề mặt có màu đen, nửa còn lại màu ánh kim. Nửa bề mặt ánh kim Tần Vũ vừa nhìn đã nhận ra, là do vô số những mạt vàng trong Vũ trụ hợp thành. Nhưng còn nửa bề mặt màu đen kia bản chất là gì thì hắn tuyệt không đoán nổi.
Tuy nhiên Tần Vũ chắc chắn, đó hẳn là một thứ vật chất cùng cấp với những mạt vàng nửa bên kia.
Hai nửa vàng đen đối nghịch nhau như thế, lại kết hợp chặt chẽ vừa khéo tạo thành một viên cầu. Nếu phá vỡ được lớp màng bảo vệ này, hẳn có thể vào được Mê Thần Điện!
“Lần đầu tiên ta nhìn thấy nhiều mạt kim Vũ trụ như thế. Những dòng chảy mạt kim và cát đen Vũ trụ này chưa hẳn đã đáng sợ, có điều ranh giới chỗ chúng gặp nhau lại không ngừng ma sát va đập sinh ra thần hoả, tạo thành những vết nứt không gian thì thật là kinh khủng, kinh khủng!”
Tần Vũ không còn lời gì hơn nữa. Quả thật, từ vòng tròn do hai dòng vật chất kia tiếp xúc nhau tạo thành đang liên tục bắn lên những tia lửa màu đen - Thần Hỏa. Năng lượng của hai dòng vật chất ấy là quá mạnh, va đập với nhau không những sinh Thần Hỏa và còn tạo ra một dải liên hoàn những vết nứt không gian. Vết nứt khi nãy ba huynh đệ Tần Vũ nhìn thấy chỉ là một trong số đó.
“Mê Thần Điện có hai lối vào, kia hẳn là lối bên Yêu giới.” Tần Vũ chỉ về vị trí trung tâm trên bề mặt bán cầu màu ánh kim phía xa, Tiên khí của hắn đã nhận ra nơi đó có hơi thở của cao thủ cấp Đế.
Last edited by thaolakinh89; 03-09-2008 at 05:26 AM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Matahari
“Đúng là có không ít người.” Hắc Vũ gật đầu tán đồng. Ba huynh đệ họ ngẫu nhiên Diễmg đứng cách lối vào không xa, Hắc Vũ và Phí Phí đều có thể phát hiện ra hơi thở của đám cao thủ cấp Đế kia.
Ngay lập tức di chuyển thân bay về phía cửa vào.
Càng đến gần, ba huynh đệ Tần Vũ mới thực sự cảm nhận mức độ khổng lồ của tinh cầu lưỡng sắc kia, có thể nói lớn đến mức vô cùng tận!
Từ xa nhìn là hình cầu, lúc lại gần, Tần Vũ lại có cảm nhận đó giống như một mặt phẳng với vô vàn những hạt mạt kim trải khắp nơi. Phóng mắt nhìn xa, đâu đâu cũng chỉ thấy một ánh vàng đồng nhất, chỉ tại một nơi giống như một cửa động hình tròn đường kính chừng mười mét là sắc kim không hiện diện mà thôi.
Thậm chí cửa động ấy còn ẩn hiện màu đen, đôi lúc lóe lên vài vệt sáng yếu ớt lay động.
Ba huynh đệ Tần Vũ bay đến trước cửa động.
“Ấy?” Tần Vũ chau mày.
Theo như giải thích trong địa đồ, cửa vào Mê Thần Điện lẽ ra phải luôn luôn mở. Thế nhưng Tần Vũ lại thấy... lối đi này đã bị cấm chế phong toả, mặt ngoài cửa động phủ kín bởi một màng mỏng trong suốt, trên lớp màng mỏng đó lấp láy những tia sáng đa sắc.
“Tiên nguyên lực, Yêu nguyên lực, Ma nguyên lực, từ đâu ra khí tức của cả ba loại năng lượng này?” Tần Vũ chau mày, Tiên thức hoạt động tích cực cuối cùng đã phát hiện ra, sau lớp màng trong suốt này Diễmg có một đám cao thủ cấp Đế.
Bỗng nhiên...
“Ba vị hãy mau chóng rời khỏi đây, thủ lĩnh của tất cả các thế lực trong Tiên Ma Yêu giới đã thỏa thuận, kể từ hôm nay phong tỏa Mê Thần Điện này, bất cứ ai cũng không được vào nữa!” Một giọng truyền âm trầm hùng chợt vang lên trong đầu Tần Vũ ba người.
Tần Vũ thậm chí có thể nhìn thấu qua tấm màng trong suốt ấy, nhận ra tại khoảng cách bảy tám mét phía sau đó có không ít bóng người, truyền âm vừa rồi chắc chắn là một trong số họ.
“Đại ca, chuyện gì vậy? Lối đi này đã bị bít kín rồi!” Hầu Phí nghi hoặc hỏi: “Còn cái gọi là hiệp định của tất cả các thế lực trong Tam giới nữa, rốt cuộc là thế nào?”
Tần Vũ lắc đầu, sự kiện đó đúng là hắn cũng không hề hay biết gì.
“Ta hỏi Ngao Vô Danh vậy!” Tần Vũ lấy “Truyền tin mật trận” từ trong Khương Lan Giới ra treo lơ lửng giữa không trung, đoạn chui vào trong trực tiếp liên lạc với Ngao Vô Danh.
Không lâu sau hắn chau mày chui ra, đồng thời thu lại Truyền tin mật trận.
“Chuyện gì vậy đại ca?” Hắc Vũ cũng thắc mắc nhìn Tần Vũ.
Tần Vũ lắc đầu: “Trước đây không lâu, tất cả các thủ lĩnh của Tam giới đã tụ tập lại, đạt được thoả thuận chung. Theo như thoả thuận... lối vào này một vạn năm mới được mở một lần, còn thì sẽ bị phong tỏa kín.”
“Một vạn năm, vậy phải đợi đến lúc nào?” Hầu Phí bực tức.
Tần Vũ lắc đầu cười khinh mạn: “Không, dù một vạn năm sau cũng không đến lượt chúng ta vào đâu! Theo như thỏa thuận của họ, sau một vạn năm thủ lãnh Tam giới có thể phái người vào, hơn nữa cơ hội vào trong cũng vô cùng ít ỏi, cả Tiên giới chỉ được cử ra một người thôi!”
Hắc Vũ và Hầu Phí lập tức hiểu ra vấn đề. Thoả thuận này chính là muốn gạt bỏ hoàn toàn các độc hành cao thủ hay những thế lực nhỏ yếu ra ngoài, để số người này vì không thể có Thần khí của Mê Thần Điện mà mãi mãi cũng không thể quật khởi.
“Thật là bỉ ổi!” Hầu Phí chửi.
Tần Vũ cười lạnh: “Theo như Vô Danh huynh, cấm chế này có tên Bát Cửu Toả Không Trận, sức phòng ngự lớn vô cùng, dù là vài ba Cửu cấp Tiên Đế liên thủ cũng không công phá nổi. Tuy thế ta vẫn muốn thử xem nó có thực sự lợi hại như họ nói không!”
Tần Vũ vận khí bật một chân lên, Cửu chuyển cấn lực tụ lại, sức mạnh đạt đến cực đỉnh, một cước bất thình lình đá mạnh lên tấm màng trong suốt.
Một cước toàn lực này của hắn, Tần Vũ tin rằng có thể xuyên thủng được cả một tinh cầu!
“Bụp!” Một âm thanh rất nhẹ nhàng vang lên, Tần Vũ chỉ thấy chẳng khác nào đá vào giữa một đám bông, lực tấn công khủng khiếp hoàn toàn bị hút chặt.
Tấm màng trong suốt ấy chỉ khẽ rung động, không bị một mảy may tổn hại.
Tần Vũ không khỏi thầm giật mình.
Cơ thể hắn đã chẳng khác một Trung phẩm Thần khí, sức mạnh có thể nói ngay cả Khủng Long tộc ở không gian song song cũng không mấy ai sánh được, vậy mà một cước toàn lực phóng ra lại không mảy may làm được gì đối với cấm chế này.
“Đại ca!” Hầu Phí cũng tái mặt: “Lực phòng ngự của cấm chế này đúng là khủng khiếp, chắc chỉ Ốc Lam mới có thể phá nổi.”
“Các người đừng lãng phí thời gian, không thể phá nổi nó đâu!” Một cao thủ phía bên kia truyền âm ra, rõ ràng là rất tin tưởng vào cấm trận.
.....
Trước khi mời Ốc Lam ra tay, ba huynh đệ Tần Vũ đã thử hợp lực công kích nhưng kết quả vẫn chỉ là thất bại.
Tần Vũ tìm đủ mọi cách, thậm chí phải bảo cả Hắc Đồng du thuyết, cuối cùng mới mời được Ốc Lam ra tay. Cả bốn người gồm Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ và Ốc Lam liên thủ... Đáng tiếc, vẫn không thể nào hóa giải được Bát Cửu Toả Không Trận.
“Đại ca, phải làm sao đây?” Hầu Phí nhìn tấm màng trong suốt, ái ngại nhìn Tần Vũ.
Trong lòng Tần Vũ cũng Diễmg hoang mang vô độ.
Lực tấn công của hắn tuyệt đối có thể sánh được với Cửu cấp Tiên Đế, lực công kích của Hầu Phí và Hắc Vũ cũng có thể tương đương với một Cửu cấp Tiên Đế, trong khi của một mình Ốc Lam cũng không thua kém lực của hai Cửu cấp Tiên Đế hợp lại. Thế nhưng sức tấn công mạnh không thể tưởng tượng nổi ấy, rốt cuộc vẫn không tài nào phá nổi Bát Cửu Toả Không Trận.
“Một lần cuối cùng!” Tần Vũ nghiến răng: “Gọi cả Dã Cù, Ngao Hư Vô cùng đến giúp. Ta không tin bấy nhiêu cao thủ hợp lại mà vẫn không hóa giải được cái trò này!”
Ốc Lam nhìn tấm màng trong suốt vẻ ngây ngô, không thể tin nổi lại có khả năng phòng ngự lợi hại đến như vậy.
Dã Cù, Ngao Vô Hư lơ lửng xuất hiện bên cạnh bốn người.
“Tần Vũ huynh đệ, Tấm màng cỏn con này thật sự lợi hại như vậy sao?” Dã Cù nhìn cũng không giấu nổi sửng sốt.
Tần Vũ khẽ gật đầu, trong lòng vẫn chưa hết kinh hãi.
Sức phòng ngự của thứ trò chơi này quả đáng sợ! Nếu dùng nó để bao vây thì ai có thể thoát nổi đây?
Tần Vũ không hề biết, thứ nhất, bố trí Bát Cửu Toả Không Trận phải cần đến những bảy mươi hai cao thủ cấp Đế, một lúc huy động được nhiều cao thủ như vậy, thế lực nào lại có thể? Hơn nữa, bố trí trận pháp này rất phức tạp, nếu định dùng bao vây ai đó, có lẽ trận còn chưa xong thì người đã chuồn mất tự lúc nào rồi!
Thứ ba, quan trọng nhất... sở dĩ Bát Cửu Toả Không Trận trong trường hợp này lợi hại đến như vậy là vì diện tích phòng ngự quá nhỏ, chẳng qua cũng chỉ là cửa động tròn đó mà thôi. Nếu dùng trận này vào một diện tích lớn , có khí chỉ một mình Tần Vũ cũng đủ phá tan rồi.
Ngoài đặc điểm diện tích nhỏ ra còn một nguyên nhân quan trọng nữa, đó là người bố trận đến từ cả ba nơi Tiên, Ma, Yêu giới.
Bát Cửu Toả Không Trận này có điều rất đặc biệt, đó là năng lượng của người bố trận càng bác tạp, sức phòng ngự càng mạnh mẽ. Thành ra, chỉ bảy mươi hai cap thủ cấp Đế bố trận, sức phòng ngự có thể chống được cả tấn công của năm sáu cao thủ Cửu cấp chi Đế.
“Tấc cả sẵn sàng cùng tấn công!” Tần Vũ truyền âm. Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ, Ốc Lam, Dã Cù và Ngao Hư Vô sáu người cùng lúc thủ thế, công lực mỗi người đều nâng đến cực điểm.
“Tấn công!”
Sáu người đồng thời ra tay. Sáu đại cao thủ cùng hợp sức, sức tấn công có thể nói chưa bao giờ có ai được chứng kiến. Chỉ nghe một tiếng rầm long trời lở đất, hợp lực sáu người giáng lên bề mặt tấm màng làm nó rung lên bần bật...
Tuy nhiên chỉ một lát sau tấm màng đã trở lại phẳng lặng.
Thất bại!
Sáu người liên thủ vậy mà vẫn thất bại.
Tần Vũ, Hầu Phí, Ốc Lam, Ngao Hư Vô đưa mắt nhìn nhau, ai cũng nhìn thấy vẻ kinh hãi trong mắt những người khác. Uy lực liên thủ của sáu người, dù là hai ba Cửu cấp Tiên Đế có lẽ cũng khó tránh nổi bị hóa thành tro trong nháy mắt, thế nhưng lại không mảy may làm xê dịch Bát Cửu Tỏa Không Trận.
“Tần Vũ, ta trở về Khương Lan Giới!” Ngao Hư Vô thở phù một hơi. Một con người vốn lạnh lùng cao ngạo như Ngao Hư Vô mà còn quyết định đầu hàng như vậy, Tần Vũ đúng là hết cách rồi!
Tần Vũ nhìn Ngao Hư Vô, chỉ đành im lặng gật đầu.
“Trời đất! Cái này... cái này... đúng là khủng khiếp. Giao đấu với ai mà có được thứ này phòng ngự, kẻ nào có thể phá được chứ?” Hầu Phí tròn xoe hai mắt, bàng hoàng không dám tin.
Tần Vũ bật cười khác: “Phòng ngự đúng là mạnh, nhưng ai có thể trong lúc chém giết mà lại chớp mắt bố trí được thứ trận pháp này chứ? Cái đệ nói hoàn toàn không thể xảy ra!”
Tần Vũ còn nói thiếu một điều, đó là để có trận pháp này phải cần đến những bảy mươi hai cao thủ cấp Đế!
Hắc Vũ nhìn Tần Vũ, ngao ngán: “Đại ca, cửa vào bị phong tỏa mà chúng ta lại không mở ra được, tiếp theo phải làm sao đây?” Con người trời không sợ đất không sợ như Hắc Vũ cũng đã cảm thấy rối trí.
“Cửa vào từ Yêu giới bị phong tỏa, còn cửa vào từ Ám Tinh giới thì sao? Ta không tin cả cửa đó cũng bị đóng!” Tần Vũ mỉm cười trả lời.
Hầu Phí và Hắc Vũ nghe vậy, mắt cả hai lập tức sáng hẳn lên.
“Tần Vũ, đừng có nằm mơ!” Dã Cù cười khà khà, trong khi Ốc Lam cũng gật đầu tán đồng: “Cửa vào của Ám Tinh giới, nếu không phải người trong giới đó sẽ tuyệt đối sẽ không được phép dùng. Mà ngươi vào Ám Tinh giới bằng cách nào đây?”
Tần Vũ khẽ khựng người: “Thế là thế nào?”
“Ngươi không nghĩ xem, nếu dễ dàng vào Mê Thần Điện từ cửa Ám Tinh giới, bọn Bằng Ma Hoàng phong toả cửa động này có ích gì? Quan hệ giữa Nghịch Ương Tiên Đế và Hắc Diễm Quân, Bạch Huyền Quân tốt như vậy, Tiên Đế còn không được phép bén mảng đến đó. Ngươi có cách gì để vào đây?”
Tần Vũ đã hiểu ra. Đúng là nếu Nghịch Ương Tiên Đế có thể vào Mê Thần Điện từ cửa Ám Tinh giới thì đã không rơi vào tay của Vũ Hoàng để rồi phải mất mạng vì chốc lát sơ sẩy.
Trong đầu hắn chợt loé lên một tia sáng.
“Ốc Lam, Dã Cù, hai người biết Ám Tinh giới làm thế nào để phân biệt được người mình với người ngoại giới không?” Tần Vũ hỏi. Theo hắn nghĩ, trong Ám Tinh giới nhất định cũng có người cao kẻ thấp. Với thực lực hiện nay của hắn, trong Ám Tinh giới chắc hẳn cũng chẳng có mấy địch thủ.
Ốc Lam cười: “Ta không biết nhiều về Ám Tinh giới, nhưng có một điểm ta biết... người từ Tên Ma Yêu giới dù công lực có cao đến đâu, cũng rất dễ bị người của Ám Tinh giới phát hiện ra.”
“Ha ha, vậy ta phải xông vào Ám Tinh giới ấy một chuyến!” Tần Vũ chợt cao giọng.
Ốc Lam và Dã Cù không khỏi bất ngờ, Dã Cù vội lên tiếng: “Tần Vũ, ngươi đến Ám Tinh giới, nếu bị phát hiện chắc chắn khó tránh khỏi bị truy sát. À phải rồi, ngươi có Diễm Huyền Chi Giới, có lẽ có khác, nhưng... Hắc Diễm Quân và Bạch Huyền Quân tính khí đều cổ quái, tốt với Nghịch Ương Tiên Đế cũng không nhất định sẽ tốt với ngươi!”
Tần Vũ nghe vậy chỉ phá lên cười.
Bản thân hắn đến nay chỉ tu luyện hai thứ công pháp, một là Tinh Thần biến, năng lượng chỉ giới hạn trong Tinh Thần không gian. Tần Vũ không tin người của Ám Tinh giới lại có thể phát hiện ra năng lượng của một không gian khác.
Hai là Cửu chuyển ám kim thân, đây là công pháp luyện thể, mà người Ám Tinh giới chắc chắn cũng luyện thể kiểu tương tự, không chừng có thể trà trộn thành công.
Huống hồ......
Cho dù có nhỡ bị phát hiện, thực lực hiện giờ của Tần Vũ còn phải sợ ai chứ? Chỉ cần không động đến Hắc Diễm Quân và Bạch Huyền Quân hai người là không thành vấn đề. Kim Hình Quân tiền nhiệm đã phi thăng Thần giới, Kim Hình Quân mới đã lập chưa cũng còn chưa biết.
“Ốc Lam, Dã Cù, khi trước hai vị cũng có theo Nghịch Ương Tiên Đế vào trong Ám Tinh giới, ta muốn biết.... Cửu chuyển ám kim thân mà ta tu luyện, nếu giả làm người Ám Tinh giới liệu có bị nhận ra không?” Tần Vũ hỏi.
Ốc Lam khẽ ngây người, Dã Cù lập tức cười lên ha hả: “Tần Vũ, ta có thể nói rõ với ngươi. Công pháp Cửu chuyển ám kim thân đúng là có thể giả dạng cao thủ của Ám Tinh giới được, có điều ngươi chỉ có thể giả mạo người tu luyện công pháp Kim Hình Tông mà thôi.”
“Ngươi tuyệt đối không được sử dụng Cửu chuyển cấn lực! Nếu dùng năng lượng tấn công, nhất thiết phải dùng năng lượng kim sắc. Có như thế người khác mới không nghi ngờ ngươi.” Dã Cù căn dặn tỉ mỉ.
“Kim Hình Tông? Không thể dùng Cửu chuyển cấn lực? Thế nghĩa là sao?” Tần Vũ không hiểu.
Ốc Lam lúc đó mới giải thích: “Hiểu biết của chúng ta đối với Ám Tinh giới không nhiều, nhưng cũng nắm được một vài điều cơ bản. Công pháp trong Ám Tinh giới cả thảy có ba đại lưu phái, gồm Kim Hình Tông, Hắc Diễm Tông và Bạch Huyền Tông, thủ lĩnh của ba đại lưu phái này cũng chính là ba Đại Quân Chủ. Tu luyện giả trong Ám Tinh giới, công pháp chắc chắn chỉ thuộc về một trong ba đại lưu phái...”
Dã Cù tiếp lời: “Cửu chuyển ám kim thân lấy gân cốt làm chính, cơ thịt là phụ. Chỉ nhìn bề ngoài sẽ dễ dàng đoán ra đó tuyệt đối không phải công pháp Hắc Diễm Tông hay Bạch Huyền Tông, bởi vì hai loại công pháp này có đặc điểm rất khác biệt. Chỉ có công phát của Kim Hình Tông mới xem trọng cả cơ thịt cũng như gân cốt. Với thực lực hiện nay của ngươi, sẽ không ai có thể nhận ra cơ thịt của ngươi với cơ thịt của người tu luyện Kim Hình Tông có gì khác biệt...”
“Điểm khác biệt duy nhất là, công pháp Kim Hình Tông lúc đánh ra lực có màu ánh kim, trong khi Cửu chuyển ám kim thân của ngươi đã đạt đến bát cấp, Cửu chuyển cấn lực vì thế có màu trắng bạc. Đó là lý do ngươi tuyệt đối không được sử dụng Cửu chuyển cấn lực!”
Nghi Dã Cù nói, Tần Vũ chỉ mỉm cười.
Màu ánh kim?
Công pháp Tinh thần biến của hắn, trước khi đạt đến Nguyên điểm thì năng lượng cũng có màu ánh kim, vừa khéo có thể giả mạo Kim Hình Tông chân lực.
“Ha ha, ta đã quyết định rồi! Ta sẽ vào Ám Tinh giới, kiếm một thân phận người ở đó rồi đàng hoàng tiến nhập Mê Thần Điện!” Tần Vũ mỉm cười vẻ đầy tự tin.
Last edited by thaolakinh89; 03-09-2008 at 05:28 AM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Matahari