09-02-2009, 07:18 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: HP
Bà i gởi: 641
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 6 giá»
Thanks: 4,732
Thanked 2,399 Times in 170 Posts
Chương 284: Thiên hạ đệ nhất đinh - Phần II
Dịch: scubidu
Biên dịch, biên táºp: Melly
Nguồn: TTV
- Có tiểu dân ở đây.
Lâm Vãn Vinh vô cùng uể oải vòng tay đáp, trong lòng rõ rà ng không tốt lắm.
- Tạm thá»i không nên quá so Ä‘o được mất, trẫm đã thấy biểu hiện hôm nay cá»§a ngươi tháºt là m ngưá»i ta kinh ngạc, vừa dÅ©ng mãnh lại mưu trÃ, có thể cùng phân cao thấp vá»›i hai vị sứ thần Cao Ly và Äá»™t Quyết, rất có phong thái cá»§a quốc sÄ©, trong lòng trẫm rất yên tâm.
Cái gì mà “có thể cùng phân cao thấp vá»›i hai vị sứ thần cá»§a Cao Ly và Äá»™t Quyết?†Hoà ng Äế nói như váºy hoà n toà n là chiếu cố mặt mÅ©i Lý Thừa Tái và A Sá» Lặc thôi, má»i ngưá»i trên kim Ä‘iện Ä‘á»u hiểu được.
- Lâm Tam bác há»c kiến thức thông rá»™ng, tà i hoa xuất chúng, khiến Äại Hoa ta vinh dá»± chiến thắng... Khi trước ở tại SÆ¡n Äông hắn vì Từ Vị mà cầm binh, tá»± tay truy bắt Phản vương Bạch Liên Lục Khảm Y, pháo kÃch giết thánh mẫu Bạch Liên, công chiếm Tế Trữ thà nh, có thể nói công lao vô cùng to lá»›n, quốc sÄ© như thế, là m thế nà o để có thể sắp xếp mà không lãng phà nhân tà i cá»§a dân gian? Lại bá»™ thượng thư Diệp Thư Thanh ở đâu?
Giá»ng cá»§a Hoà ng đế vang vá»ng như từng hồi chuông.
- Vi thần có mặt…!
Má»™t lão già nét mặt hồng hà o vá»™i và ng sải bước ra khá»i hà ng ngÅ©.
- Diệp ái khanh, ngươi chưởng quản Lại bá»™, váºy giúp trẫm xem, gần đây còn chá»— khuyết nà o không? Lâm Tam ngưá»i nà y chÃnh là kẻ sÄ© cá»§a ná»n quốc há»c Äại Hoa ta, nhất định phải sá» dụng cho tốt!
Hoà ng đế mỉm cưá»i nói.
Trong mắt cá»§a Thà nh vương chợt lóe má»™t tia nhìn sắc sảo, nháy mắt ra dấu cho Diệp Thư Thanh, Diệp Thư Thanh láºp tức hiểu rõ, vá»™i ôm quyá»n nói:
- Bẩm Hoà ng thượng, hiện nay số quan viên mà Lại bộ đã an trà dư thừa, ngược lại các địa phương còn khuyết và i chức vị khá nhà n hạ.
Hoà ng Äế cưá»i ha ha hai tiếng nói:
- Hắn từ Kim Lăng mà đến, lại ở SÆ¡n Äông thống lÄ©nh quân binh, ngưá»i còn lưu đà y hắn quay vỠđịa phương là m cái gì? á»’, đúng rồi, trẫm đã nhá»› ra, tiá»n nhiệm Lại bá»™ thị lang Äồng Uyên cáo lão vá» quê, Lại bá»™ còn có vị trị cần bổ sung… Lâm Tam, trẫm cất nhắc ngươi là m Hoa Các há»c sÄ©, nháºn hà m Lại bá»™ phó thị lang, ngươi có bằng lòng hay không?
- Hoà ng Thương…
Diệp Thanh Thư cả kinh:
- Lại bá»™ là chức trách trá»ng yếu, Thị lang cà ng phải trá»±c tiếp phụ giúp vi thân, mặc dù Lâm đại nhân bác há»c Ä‘a tà i, nhưng tuổi còn trẻ, lại chưa bao giá» có kinh nghiệm là m quan. Cả Văn uyên các há»c sÄ© má»›i tấn thăng là tân khoa trạng nguyên Tô Má»™ Bạch đại nhân cÅ©ng chưa bước và o kì khảo hạch cá»§a Lại bá»™, Ä‘em Lâm đại nhân bá»—ng chốc đỠbạt quá cao, không khá»i dẫn tá»›i lá»i oán trách! Thỉnh Hoà ng thượng suy xét!
Thượng thư đại nhân há» Diệp nà y không biết là cố tình hay vô ý lại nhắc đến Tô Má»™ Bạch, lấy Tô Má»™ Bạch là m và dụ, ngăn cản Hoà ng Äế đỠbạt Lâm Tam. Tô Má»™ Bạch tuy là Văn uyên các há»c sÄ©, nhưng chỉ là má»™t chức hữu danh vô thá»±c, chưa được tiến và o Lục bá»™. Tô Má»™ Bạch thấy Hoà ng thượng coi trá»ng vá»›i Lâm Tam như thế, sắc mặt trắng bệch, vá»™i và ng cúi đầu, má»™t câu cÅ©ng không nói.
- Má»i chuyện dù sao cÅ©ng có sá»± phá lệ, vừa rồi trẫm đã nói công trạng cá»§a Lâm Tam, thá» há»i trên triá»u đình, còn ai có thể dám phá»§ nháºn? Tô Má»™ Bạch dá»±a và o chân tà i há»c đỗ Trạng Nguyên, trẫm đã đỠbạt hắn và o văn uyên các. Lâm Tam chiến thắng các sứ thần từ Cao Ly và Äá»™t Quyết, hoà n toà n dá»±a và o bản lÄ©nh chân chÃnh, thăng cấp và o văn hoa Ä‘iện sẽ được má»i ngươi quy phục… Huống chi hắn chiến công hiển hách ở SÆ¡n Äông, công lao bản thân rất lá»›n, tiếp nháºn má»™t chức phó bá»™ Thị Lang, sao lại có ai đưa lá»i oán trách? Còn như nói hắn còn trẻ, chẳng lẽ chư vị ái khanh đã quên lúc tiên hoà ng còn sống, Thà nh Vương huynh má»›i ngoà i hai mươi đã tiếp nháºn Lại bá»™, chuyện nà y sao có cái gì không thể?
Mắt hổ ánh lên, lá»i nói ra tá»±a như từng nhát búa nện xuống, từng câu từng chữ đánh và o lòng ngưá»i.
Thà nh vương vốn là dòng dõi cá»§a thiên tá», long tá» long tôn, ngoà i hai mươi tuổi đã tiếp nháºn Lại bá»™, ai cÅ©ng không dám nói ra má»™t chữ “Khôngâ€. Nhưng ngà y hôm nay bây giá» Hoà ng Thượng Ä‘em Lâm Tam và Thà nh vương gá»™p lại cùng luáºn, Ä‘iá»u nà y rốt cuá»™c là cái ý tứ gì? Äừng quên, hiện tại Lâm Tam vẫn còn bán thân cho Tiêu gia là m má»™t gia Ä‘inh nhá» nhoi, hắn nà o có tư cách so sánh cùng Thà nh vương gia.
- Từ tiên sinh, cái Lại bá»™ thị Lang nà y là dÃnh dáng tá»›i những việc gì?
Trông thất sắc mặt tái nhợt cá»§a Diệp Thư Thanh, má»™t chức phó thôi mà hắn sợ đến mất cái mạng già , Lâm Vãn Vinh túm chặt Từ Vị khẽ há»i.
- Lại bá»™, quản là việc kiểm tra đánh giá bách quan trong thiên hạ, chÃnh là chức lá»›n trá»ng yếu cá»§a triá»u đình. Lại bá»™ thị lang là ngưá»i chuyên phụ giúp Thượng thư, chức nà y chẳng nhá», quyá»n lại cà ng không Ãt, tiá»n nhiệm Lại bá»™ thị lang Äồng Uyên cáo lão vá» quê, ngươi tuy là má»™t phó Thị lang, nhưng cÅ©ng như tiếp nháºn chức chÃnh. Lâm tiểu huynh, ngươi đã má»™t bước lên trá»i rồi!
Từ Vị cưá»i nhẹ nói.
Hiểu rồi, hiểu rồi, cái nà y tương đương phó phòng nhân sư, vị trà có thá»±c quyá»n a! Không nghÄ© đến Hoà ng thượng phút chốc phong tước cái chữ béo bở như thế nà y cho ta… Ôi, cuối cùng là nên nháºn hay không nháºn đây?
- Má»™t Lại bá»™ thị lang thì đụng chạm cái gì mà khiến cho vị Diệp đại nhân nà y giống như mẹ mất váºy, ngay cả khà sắc cÅ©ng biến đổi?
Lâm Vãn Vinh há»i tiếp tiếp.
“Lâm tiểu huynh đệ nà y đối vá»›i quan trưá»ng vẫn còn thiếu minh bạch a!†Từ Vị cố nÃn cưá»i:
- Lâm tiểu huynh đệ, ngươi cùng Diệp đại nhân tuy vá» chức cấp có chênh nhau ba báºc, nhưng trên thá»±c tế lại gần nhau có má»™t bước. Ngươi lại là do chÃnh Hoà nh thượng đỠbạt, hoà ng ân bao la như trá»i, nói không chừng chưa đến má»™t ngà y sẽ thay thế luôn Diệp đại nhân, Diệp đại nhân có thể nà o không lo lắng cho cái ghế cá»§a hắn? Má»™t Ä‘iểm còn quan trá»ng hÆ¡n , chức Lại bá»™ nà y xưa nay do thân tÃn cá»§a Thà nh vương đảm nháºn, hôm nay Hoà ng thượng rất kiên quyết tiến cá» ngưá»i và o đó. Ngươi hãy tưởng tượng coi, nếu như là ở ngay giữa tim ngươi bị ngưá»i ta đóng cái Ä‘inh và o, ngươi sẽ cảm giác như nà o?
Trá»i đất, té ra bên trong còn có nhiá»u rắc rồi như váºy, Hoà ng Äế muốn ta Ä‘i đảm nhiệm để là m tốt thà trong cuá»™c đấu giữa lão cùng Thà nh vương. Mẹ kiếp, ta có thể ngốc váºy sao?
Diệp Thư Thanh còn định lên tiếng, Hoà ng đế đã biến sắc, hừ một tiếng:
- à trẫm đã quyết, Diệp khanh chá»› nên nói nữa, ngưá»i đâu, tiếp chỉ…
- Khoan đã, khoan đã…
Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì bước khá»i hà ng, hà nh lá»… tấu:
- Hoà ng thượng, cảm Æ¡n sá»± ưu ái cá»§a ngà i, nhưng tiểu dân cÅ©ng biết được lá»i nói cá»§a vị Diệp đại nhân nà y có đạo lÃ. Thần chỉ là má»™t gia Ä‘inh nhá» nhoi cá»§a Tiêu gia, đối vá»›i chuyện quốc sá»± triá»u chÃnh nà y má»™t chút cÅ©ng không hiểu, Hoà ng thượng đối vá»›i thần coi trá»ng như thể, tháºt khiến tiểu dân ta phải xấu hổ. Thần ở Tiêu gia rất tốt, rất vui vẻ! Cảm phiá»n Hoà ng thượng ngà i chấp nháºn để thần trở lại Tiêu gia, là m má»™t gia Ä‘inh nhá» bé khoái hoạt, thần đã cảm thấy hà i lòng mÄ© mãn!
Từ Vị trợn mắt muốn ngất: “Tiểu tá» nà y không phải là cùng đấu trà vá»›i ngưá»i ta mà choáng váng trở nên ngu ngốc rồi chứ, bá» mặc không là m chức Lại bá»™ phó thị lang, lại muốn quay vá» Tiêu gia Ä‘i là m má»™t gia Ä‘inh, Äại tiểu thư Tiêu gia kia không biết rót cho hắn lá»i đưá»ng máºt gì rồi!â€
- Lâm đại nhân cao phong lượng tiết, quả là có phong độ cá»§a đại tướng, Hoà ng thượng tuệ nhãn tinh tưá»ng, thần đệ rất bá»™i phục.
Ãnh mắt Thà nh vương lóe sáng, bá»—ng bước ra khá»i hà ng mà nói.
Hoà ng đế nhìn Thà nh vương má»™t cái, khóe miệng hiện lên nụ cưá»i:
-Thà nh vương huynh nói không sai, Lâm Tam ngưá»i nà y quả nhiên không như ngưá»i thưá»ng. Hắn đã nguyện ý ở lại Tiêu gia, váºy cứ cho tiếp tục ở lại đó. Tuy nhiên hắn có bản lãnh lá»›n, nếu không vì quốc gia mà xuất lá»±c là má»™t Ä‘iá»u hoà n toà n sai trái, nói có chút khó nghe là đã ngược đãi vá»›i thiên váºt… Lâm Tam, ngươi có thể quay vá» Tiêu gia, nhưng cÅ©ng phải kiêm cả những việc lặt vặt cá»§a Lại Bá»™. Ngươi đã lạnh nhạt vá»›i danh lợi như váºy, váºy sẽ không yêu cầu ngươi và o Văn Hoa Ä‘iện, Lâm Tam nghe phong…
- Hoà ng thượng, tiểu dân đang nghe!
Lâm Vãn Vinh vá»™i và ng vòng tay cung kÃnh.
- Ngươi chiến công hiển hách, vì quốc gia già nh vinh quang, trẫm đỠbạt ngươi là m Lại bá»™ phó thị lang, ban thưởng má»™t tòa phá»§ trạch, tuy nhiên xét ngươi ở Tiêu gia còn việc vặt cần giải quyết, trẫm đặc cách cho phép ngươi không và o triá»u sá»›m.
Hoà ng thượng nhịn cưá»i nói.
Quần thần nghe xong Ä‘á»u trong lòng sững sá», má»™t gia Ä‘inh nhá» nhoi như Lâm Tam ở Tiêu gia có thể có việc nhá» nhặt gì, lại há có thể cùng so vá»›i chuyện quốc gia? Hoà ng thượng đối xá» vá»›i hắn như thế, tháºt có thể nói là tình thâm nghÄ©a trá»ng a!
“Lại Bá»™ phó thị lang gì, lão tá» cÅ©ng chẳng thÃch thú, ngược lại ban thưởng má»™t tòa phá»§ trạch má»›i tháºt sá»± là lợi Ãch chánh đáng.â€
- Ngoà i ra, để sau nà y ngươi thuáºn tiện hà nh sá»±, trẫm sẽ ban thưởng thêm cho ngươi và i chữ.
Hoà ng đế cưá»i nhạt, liếc nhìn hắn, Cao Bình sá»›m đã dâng lên giấy bút.
“Ban chữ ư, ban chữ có gì quý báu chứ? Thưởng thêm má»™t chút hoà ng kim má»›i tháºt sá»± cần thiết!â€
Lại bá»™ phó thị lang má»›i tấn phong Lâm Tam Lâm đại nhân Ä‘Ãch thá»±c vượt quá Tô Má»™ Bạch, việc Hoà ng đế ban chữ chÃnh là ân Ä‘iển trá»i bể, hoà ng kim vạn lượng cÅ©ng không đổi được. Có đỠtá»± cá»§a Hoà ng đế, bao nhiêu tiá»n tà i cÅ©ng không kiếm vỠđược?
Từ Vị thấy thần sắc hắn không có biểu hiện gì, không kiá»m được kéo hắn lại bảo:
- Lâm tiểu huynh, Hoà ng Thượng đối với ngươi quả là dồn hết ưu ái, ngay cả Tô trạng nguyên cũng không sánh bằng.
“Nói thừa, trước kia không biết, hiện tại ta đã hiểu được. Tiên Nhi là lão bà cá»§a ta, cÅ©ng là con gái cá»§a hoà ng đế, ta cùng lão có thể nói là quan hệ con rể và bố chồng như hà ng tháºt đúng giá, không gạt già trẻ. Lão không đối tốt vá»›i ta, lẽ nà o lại còn đối tốt vá»›i cái tên mặt trắng há» Tô kia?
Trên đại Ä‘iện im lặng má»™t hồi , Cao công công đã trải giấy, bút và ng cá»§a Hoà ng Äế đã thấm đẫm nghiên má»±c, hÆ¡i trầm ngâm má»™t chút rồi vẫy nhanh bút lông, trên giấy thảo xuống những nét chữ quý.
- Lâm Tam, ngươi dẫu chỉ là má»™t gia Ä‘inh nhá» nhoi, nhưng không được vì xuất thân mà tá»± coi nhẹ mình , cần biết Thánh Tổ Hoà ng Äế Äại Hoa ta năm xưa cÅ©ng vốn là ngưá»i chăn trâu, mà lại trở thà nh hùng tà i vÄ© lược được muôn Ä‘á»i tán tụng!
Hoà ng đế nhìn Lâm Tam nghiêm mặt
“Nghe lão nói nhiá»u câu, chỉ có câu nà y dá»… nghe.†Lâm Vãn Vinh thà nh tâm tháºt ý nói:
- Hoà ng thượng, cảm tạ ngưá»i rồi!
Hoà ng đế vừa nhấc tay, Cao công công liá»n mang ngá»± tứ vừa viết nhẹ nhà ng gấp lại trao táºn tay Lâm Vãn Vinh. Lâm đại nhân nâng hai tay đón lấy, Hoà ng đế nhìn y cưá»i nói:
- Ngươi Ä‘em những chữ nà y treo trên cá»a phá»§ cá»§a ngươi, từ đây vá» sau, trẫm cam Ä‘oan bảo chứng, không kẻ nà o dám hiếp đáp Tiêu gia, cà ng không ai dám tiếp tục khi dá»… ngươi nữa.
Có khoác lác không nhỉ, những chữ nà y tháºt sá»± lợi hại váºy sao? Lâm Vãn Vinh hai tay tiếp nháºn khay ngá»c, lòng thầm tÃnh toán.
- Lâm tiểu huynh, Lâm tiểu huynh…
Từ vị kéo y, có lòng nhắc nhở:
-Tiếp nháºn ngá»± phê cá»§a Hoà ng Thượng, phải mở ra tại chá»—, để má»i ngưá»i thấy mà cùng ná»— lá»±c, cảm tạ hoà ng ân to lá»›n.
“Quy cá»§ đúng là nhiá»u tháºt!†Lâm Vãn Vinh nhanh chóng mở chữ đỠcá»§a Hoà ng đế Ä‘ang cầm trong tay ra, bà y ra ngá»± tứ rồi liếc nhanh, tức thì hai mắt sáng lên, miệng há hốc, ngây ngưá»i nhìn.
Hoà ng đế mỉm cưá»i không nói, có thể khiến cái gã không sợ trá»i không sợ đất nà y kinh ngạc như thế, lão rất hà i lòng vá»›i loại hiệu quả ấy. Từ Vị thấy thế quýnh lên vá»™i cùng Cao Bình, má»—i ngưá»i kéo má»™t đầu, giúp Lâm Tam chầm cháºm mở đỠtá»± ra.
Má»i ngưá»i ngẩng đầu xem, chỉ nhìn lướt qua thì cÅ©ng như Lâm Tam, Ä‘á»u ngây cả ngưá»i!
Chỉ thấy trên mặt giấy đó ánh và ng lấp lánh, có năm chữ như rồng bay phượng múa rõ to: "Thiên hạ đệ nhất đinh!"
Tà i sản của hung bo
Chữ ký của hung bo [CENTER][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5]Bấm [/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE][SIZE=7][COLOR=Blue][URL="http://4vn.eu/forum/post_thanks.php?do=post_thanks_add&p=444326&securitytoken=1274872536-f9499ffec8ab63dd4d1a13c2f6a6c88ec514714d"][IMG]http://4vn.eu/forum/chgstyle/buttons/post_thanks.gif[/IMG][/URL][/COLOR][/SIZE][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5] là cách độc giả tri ân tới dị[/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5]ch giả văn minh lịch sự nhất![/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5]
[/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE] [/CENTER]
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a hung bo
09-02-2009, 11:55 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
Chương 285: Ba lá»i má»i
Phần I
Dịch: Scubidu
Biên táºp + Biên Dịch: Melly
Nguồn: TTV
‘Thiên hạ đệ nhất Ä‘inh’? Không chỉ ngưá»i thưá»ng kinh ngạc, mà cả ngưá»i kiến thức uyên bác như Từ Vị cÅ©ng sững sá». Khó trách Hoà ng thượng lại nói từ nay vá» sau không ai dám khinh thưá»ng Tiêu gia, khi bạc Lâm Tam. Chỉ bằng ngá»± bút đỠbốn chữ “Thiên hạ đệ nhất†trên hoà nh phi treo ở trước cá»a, dù cho là quan văn cÅ©ng phải hạ kiệu, quan võ phải xuống ngá»±a, ai dám khinh suất? Khi dá»… Lâm Tam ư? Äáng cưá»i thay! Lâm đại nhân không bắt bẻ kẻ khác, váºy phải niệm A di đà pháºt rồi.
- Tạ ơn Hoà ng thượng!
Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i vá»™i và ng hà nh lá»…, đây quả là má»™t món quà lá»›n, không cần hiểu rõ trắng Ä‘en ra sao, nhưng chỉ vá»›i ý tứ nà y cá»§a cha vợ thì từ nay vá» sau nếu hắn xảy ra chuyện gì, nói không chừng đã có bá» trên nâng đỡ.
Bá quan trong Ä‘iện Ä‘á»u là những kẻ tinh minh. Trong và i ngà y qua, vị Lâm đại nhân nà y không biết từ cái khe nà o chui ra, từ má»™t Lâm Tam không mấy danh tiếng đã thay thế vị trà tân khoa trạng nguyên Tô Má»™ Bạch, trở thà nh là m tân sá»§ng cá»§a Hoà ng thượng, từ kẻ tiểu tốt vô danh trở thà nh “Thiên hạ đệ nhất Ä‘inhâ€, lên chức cá»±c nhanh mà chẳng ngưá»i nà o có thể sánh kịp. Quan lại Ä‘á»u là ngưá»i thà nh tinh, sá»›m đã nhìn ra chút Ãt đầu Ä‘uôi sá»± việc, cùng nhau vá»™i và ng hướng tá»›i Lâm đại nhân chà o há»i là m quen. Trong chốc lát mà tiếng a dua nịnh ná»t liên miên không dứt, mang Lâm đại nhân được phóng đại trở thà nh má»™t kẻ vô song trên lục địa, thế gian hiếm có.
Quốc sư Äá»™t Quyết Lá»™c Äông Tán cháºm rãi Ä‘i đến cạnh Lâm Vãn Vinh:
- Tà i há»c cá»§a Lâm đại nhân khiến Lá»™c Äồng Tán rất bá»™i phục, ngà y sau nếu lại cùng đại nhân đối đầu trên chiến trưá»ng, Lá»™c Äồng Tán tuy có chết tráºn cÅ©ng không có lá»i oán trách hối háºn!
- Nói hay… nói hay lắm, Lộc huynh!
Lâm Vãn Vinh báºt cưá»i:
- Chỉ cần ngưá»i Äá»™t Quyết không quấy nhiá»…u bách tÃnh Äại Hoa ta, ta bảo đảm ngà i có thể mệnh thá» trăm tuổi.
Lá»™c Äông Tán quay qua hướng Lâm Vãn Vinh giÆ¡ ngón tay cái lên, hai ngưá»i cùng mỉm cưá»i, nhưng mà tâm tư trong lòng tuyệt đối khác biệt.
- Oa ha ha ha…
Rá»i khá»i buổi chầu, ngồi ở trong xe, nhìn năm chữ và ng rá»±c rỡ “Thiên hạ đệ nhất Ä‘inhâ€, Lâm đại nhân nhếch mép cưá»i đắc ý, lá»™ ra bá»™ mặt há»›n hở cá»§a kẻ má»›i phất to.
Từ Vị ngồi cạnh trông thấy dáng vẻ cá»§a hắn mà thầm tức cưá»i, chợt nhá»› tá»›i má»™t chuyện, nhịn không được khẽ thở dà i:
- Lâm tiểu huynh, chuyện hôm nay vốn có thể hoà n mỹ trá»n vẹn, nếu ngươi trả lá»i được đỠmục cuối cùng cá»§a Nghê Thưá»ng công chúa, thì có thể đăng đưá»ng nháºp thất, trở thà nh phò mã cá»§a Äại Hoa, chỉ là … Ôii, vẫn là thiếu chút Ãt cÆ¡ duyên!
Thiếu váºn mệnh cái gì, phải nói ta váºn số quá tốt má»›i đúng chứ! Không hiểu sao gặp được Tiên Nhi, lại cưới nà ng là m vợ mà không nghÄ© được nà ng vốn là công chúa có thân pháºn cao quý. Mặc dù hiện nay nà ng dưá»ng như cá»±c kỳ tức giáºn, nhưng mà vá»›i tÃnh nết trẻ con cá»§a nà ng, không quá và i ngà y sẽ hiểu ra rồi lại hồi tâm chuyển ý, lần nà y lão tá» phát tà i rồi.
- Từ tiên sinh, ta có một chuyện không hiểu, xin ngà i chỉ giáo!
Lâm Vãn Vinh cẩn tháºn cuá»™n bốn chữ Hoà ng đế ban thưởng, nhÃu mà y há»i:
- ÄÆ°Æ¡ng kim Hoà ng thượng cá»§a chúng ta, rốt cuá»™c có mấy công chúa?
Từ vị đáp:
- Câu há»i nà y cá»§a tiểu huynh đệ rất hay, ban đầu là hai công chúa, nhưng bây giá» biến thà nh ba công chúa rồi.
- Cái gì hai biến thà nh ba? Từ tiên sinh, ngà i đừng là m khó ta nữa, mau nói nghe một chút đi!
Lâm Vãn Vinh nóng lòng vá» thân pháºn cá»§a Tiên Nhi, vá»™i và ng há»i.
Từ Vị thở dà i:
- Tiểu huynh đệ có Ä‘iá»u không biết, lúc trước có hai công chúa được Hoà ng thượng sắc phong. Công chúa trưởng là Tân Hà công chúa, là con gái đầu tiên cá»§a Hoà ng thượng. Năm xưa sau khi Hoà ng thượng đăng cÆ¡, vừa lúc gặp nạ bá»™ lạc Di tá»™c ở Vân Nam gây loạn , vì muốn ổn định tình hình biên cương, Hoà ng thượng mang Công chúa trưởng ban gả cho con trai trưởng cá»§a quáºn vương Vân Nam. Tân Hà công chúa quanh năm sống ở nÆ¡i xa xôi, bây giỠđã gần bốn mươi tuổi, lần cuối cùng hồi kinh thăm nhà cÅ©ng cách đây năm năm trước rồi.
Vị Tân Hà công chúa nà y dÄ© nhiên là đại tá»· cá»§a Tiên Nhi đây, tuổi đã không còn trẻ nên nhất định sẽ không phải là Thanh Tuyá»n, Lâm Vãn Vinh vá»™i nói:
- Vị công chúa thứ hai được sắc phong kia… chẳng lẽ đúng là Tiên Nhi… á»’, đúng là Nghê Thưá»ng công chúa!
Từ Vị mỉm cưá»i lắc đầu:
- CÅ©ng không phải, vị công chúa thứ hai tên gá»i là Xuất Vân.
- Xuất Vân công chúa?
Lâm Vãn Vinh vừa mừng vừa lo:
- Không phải Nghê Thưá»ng công chúa sao?
Từ Vị gáºt gù:
- Vá» những nữ nhi nối dõi cá»§a Hoà ng thượng, việc nà y kể ra rất dà i, bên trong có nhiá»u phức tạp. Sau Tân Hà công chúa, Hoà ng thượng đã từng sinh được hai hoà ng tá». Vị thứ nhất là do Hoà ng háºu sinh ra, đáng tiếc khi mưá»i tuổi bị té ngá»±a gãy cổ mà chết yểu.
- Cưỡi ngựa té gãy cổ…?
Lâm Vãn Vinh lắp bắp kinh hãi: “Tháºt là má»™t là do kì dị , hÆ¡n nữa lại là con trưởng cá»§a Hoà ng thượng.â€
Từ Vị nhìn thấu tâm sự của hắn, lắc đầu nói:
- Chuyện của hoà ng gia cũng không thể hà lộng nói rõ rà ng. Tiên hoà ng nói Hoà ng trưởng tôn ngã ngựa mà chết thì cứ cho là ngã ngựa mà chết đi.
- Hiểu rồi, nghe ý tứ trong lá»i nói cá»§a Từ Vị lão ca ngưá»i, Hoà ng thượng còn có con trai thứ hai ư?
Lâm Vãn Vinh há»i.
- Nhị hoà ng tá», nói ra cà ng đáng tiếc!
Từ Vị bùi ngùi than thở:
- Trước khi Tiên hoà ng lâm chung, Hoà ng thượng tá»± mình phụng dưỡng trước ngưá»i, hiếu kÃnh nhân nghÄ©a khiến thiên hạ cảm phục. Chỉ là có ngưá»i nhìn ganh ghét ngà i, phái sát thá»§ tiến và o cung hà nh thÃch, nhị Hoà ng tá» vì bảo vệ Hoà ng thượng mà chết thảm ở dưới Ä‘ao sát thá»§. Hoà ng thượng khi đó gần bốn mươi tuổi, vá» già còn mất con nên bi thương không thôi, trước giưá»ng Tiên hoà ng hôn mê ngay tại chá»—.
Không nghÄ© tá»›i hai con trai cá»§a lão Hoà ng đế Ä‘á»u chết ngoà i ý muốn, tháºt sá»± là m cho ngưá»i ta kinh ngạc chấn động. Từ Vị im lặng rồi hạ giá»ng nói tiếp:
- Vá» sau Tiên hoà ng trên giưá»ng truyá»n ngôi, Hoà ng thượng đăng cÆ¡ ngôi hoà ng đế, nhưng chỉ còn lại ba công chúa. Xuất Vân công chúa đứng hà ng thứ tư trong các huynh đệ tá»· muá»™i cá»§a ngà i, chÃnh là con ruá»™t cá»§a Hoà ng háºu, tôn quý vô cùng, kém Tân Hà công chúa hÆ¡n hai mươi tuổi. Khi Xuất Vân công chúa chà o Ä‘á»i, căn cÆ¡ cá»§a Hoà ng thượng chưa ổn, vừa vặn gặp được kỳ nhân tương trợ, Hoà ng đế liá»n đưa Xuất Vân công chúa cho kỳ nhân đó là m đồ đệ. Quay Ä‘i quay lại đã hÆ¡n hai mươi năm kể từ thá»i Ä‘iểm lần lão há»§ gặp nà ng khi được sắc phong là m Xuất Vân công chúa.
“Xuất Vân công chúa chẳng lẽ đúng là Thanh Tuyá»n?†Trong lòng Lâm Vãn Vinh rá»™n rà ng: “Còn Tiên Nhi kia, nà ng sao lại trở thà nh Nghe Thưá»ng công chúa? Chẳng lẽ là lão Hoà ng đế để là m dao động Cao Ly cùng Äá»™t Quyết, mà cố ý nháºn nghÄ©a nữ?â€
- Nghê Thưá»ng công chúa là con gái út cá»§a Hoà ng thượng
Từ Vị than nhẹ một tiếng:
- Trong cung năm đó, Hoà ng thượng sá»§ng ái nhất chÃnh là hai vị Xuất Vân và Nghê Thưá»ng công chúa. Lúc Xuất Vân công chúa thụ phong, Hoà ng thượng vui vẻ cÅ©ng muốn phong con gái út là m Nghê Thưá»ng công chúa, chỉ tiếc Nghê Thưá»ng công chúa không chịu thụ phong Äúng lúc đó lại sinh biến cố, thân mẫu Tần phi cá»§a nà ng vì bảo vệ Hoà ng thượng mà lâm nạn qua Ä‘á»i. Nghê Thưá»ng công chúa từ đấy vá» sau không rõ tung tÃch, mấy hôm trước Hoà ng thượng nhắc đến việc Nghê Thưá»ng công chúa trở vá», lão há»§ còn ná»a tin ná»a ngá», không nghÄ© rằng lại là sá»± tháºt.
- Tần phi? Tần Tiên Nhi! Ta hiểu rồi…!
Lâm Vãn Vinh vá»— mạnh má»™t cái: “Tiên Nhi đúng là con gái ruá»™t cá»§a Hoà ng đế, mẫu thân nà ng há» Tần cho nên má»›i lấy tên là Tần Tiên Nhi. Nha đầu kia gạt ta đến khổ a! Vá» nhà nhất định phải đánh và o mông nà ng.â€
- Tiểu huynh đệ, bây giỠngươi đã hiểu chưa?
Từ Vị mỉm cưá»i.
- Hiểu rồi, hiểu rồi!
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả:
- Cám Æ¡n Từ tiên sinh đã chỉ Ä‘iểm, chá» và i ngà y nữa ta chuyển nhà má»›i sẽ má»i ngà i qua đấy uống trà , nhân tiện thu chút Ãt tiá»n mừng!
Từ Vị cưá»i to nhìn hắn má»™t cái:
- Lâm tiểu huynh, ngươi bây giá» không phải là phà m nhân nữa, nhưng chá»› muốn nhắc đến chuyện thu tiá»n mừng gì. Nếu là bị ngưá»i ngoà i nghe thấy được, chỉ e sẽ đến chen chúc phá cá»a nhà ngươi dâng tặng lá»… váºt tiá»n bạc mất!
Từ Vị tuyệt không phải rung cây nhát khỉ, hiện giá» Lâm đại nhân chÃnh là siêu cấp đại hồng nhân trước mặt má»i ngưá»i, có rất nhiá»u ngưá»i muốn kết thân vá»›i hắn, đừng nói tặng tiá»n mừng, cho dù là hắn muốn núi và ng, cÅ©ng cam Ä‘oan sẽ có ngươi vì hắn mà chuyển đến.
- Còn có một chuyện…
Từ Vị tá»§m tỉm cưá»i nhìn hắn rồi nói:
- Lâm tiểu huynh, không phải ngươi vá»›i Tiêu đại tiểu thư Ä‘ang giáºn dá»—i chứ?
- Giáºn dá»—i? Không có a…
Lâm Vãn Vinh lấy là m kì quái:
- Mấy hôm trước ta chịu roi trên giáo trưá»ng, vẫn may mà có nà ng thoa thuốc cho ta, sao phải há»n dá»—i?
- Không giáºn là tốt rồi! Hai ngà y nay, nha đầu Chỉ Tình và Tiêu đại tiểu thư như hình vá»›i bóng. Ta thấy nà ng ấy lo lắng buồn phiá»n, còn cho rằng ngươi có hiá»m khÃch gì vá»›i nà ng!
“Äại tiểu thư cùng Từ Chỉ Tình như hình vá»›i bóng ư?†Sáng sá»›m hôm qua Lâm Vãn Vinh đã Ä‘i rồi, buổi tối ngà y hôm qua qua đêm ở trong cung, tÃnh ra, đã hÆ¡n hai ngà y chưa thấy Äại tiểu thư, cÅ©ng tháºt có Ãt nhiá»u nhá»› nà ng.
Chia tay vá»›i Từ Vị ở trước cá»a, bước và o trong cá»a hà ng, đã thấy Tống tẩu Ä‘ang tất báºt báºn rá»™n, tiểu nha hoà n Hoà n Nhi ở bên cạnh há»— trợ, trông thấy hắn trở vá», láºp tức vui vẻ nói:
- Tam ca, ngưá»i trở vá» tháºt đúng lúc, mau tá»›i giúp nà o!
- Giúp cái gì?
Lâm Vãn Vinh há»i:
- Äại tiểu thư đâu, sao không thấy nà ng ta?
- Hôm nay từ Kim Lăng má»›i đưa đến má»™t lượng lá»›n nước hoa, bây giá» phải Ä‘em cất giữ ngay. Chúng ta Ä‘ang ngăn chặn tin tức ra bên ngoà i, chứ nếu để các vị thái thái tiểu thư biết thì không chừng sẽ dở luôn cả cá»a tiệm nà y cá»§a chúng ta ra mà mua. Tam ca, huynh không biết sao, nước hoa nà y cá»§a chúng ta bán chạy như Ä‘iên váºy đó. Ngà y hôm qua vừa má»›i bà y mưá»i bình để trên tá»§, mà chỉ má»™t tuần trà đã có mấy trăm ngưá»i xếp hà ng bên ngoà i. Mưá»i bình đó vừa bán hết mà những ngưá»i còn lại không bá» qua, ồn ồn à o à o cả ngà y, cuối cùng Tống tẩu phải trả lá»i khi nà o hà ng đến sẽ láºp tức bán cho bá»n há», há» má»›i chịu má»›i giải tán Ä‘i vá»â€¦
Hoà n Nhi vui mừng phấn khởi nói.
Lâm Vãn Vinh sá»›m đã không lấy là m kì quái vá» việc nà y, báºt cưá»i vá»— vá»— cái đầu nhá» xinh xắn cá»§a tiểu nha hoà n:
- Ta không há»i nước hoa, là ta há»i Äại tiểu thư, sao không thấy nà ng ta?
- Äại tiểu thư sao? Cô ấy nói là cùng Từ tiểu thư ra ngoà i Ä‘i vẽ tranh, giống như huynh, cả đêm hôm qua cÅ©ng chưa trở vá».
Hoà n nhi vô tư lá»± trả lá»i.
“Vẽ tranh? Hai nhà đầu nà y thá»±c an nhà n thoải mái váºy ư!†Trong lòng Lâm Vãn Vinh đầy nghi hoặc: “Äại tiểu thư khi nà o bắt đầu thÃch nhà n hạ rong chÆ¡i váºy? Cả công việc trong tiệm cÅ©ng có thể lá» Ä‘i.â€
- á»’, đúng rồi, Tam ca, má»›i vừa rồi có ngưá»i gá»i đến thiệp má»i cho huynh, nói là má»i huynh qua phá»§ dá»± tiệc!
Hoà n Nhi bỗng nhớ tới cái gì đó nhẹ nhà ng nói.
Tà i sản của nguoidoi123
Chữ ký của nguoidoi123 [SIZE="4"][CENTER][B][COLOR="Blue"][FONT="Times New Roman"][MARQUEE]:0 (26):LẶNG LẼ MÌNH TA LẶNG LẼ CƯỜI
CUỘC ÄỜI CÔ ÄỘC DẤU NÉT TÆ¯Æ I
LÃNG TỬ PHIÊU DU CÙNG Bá»N BỂ
CHO HẾT BAO NÄ‚M MỘT CUỘC ÄỜI:0 (26):[/MARQUEE][/FONT][/COLOR][/B][/CENTER][/SIZE]
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a nguoidoi123
10-02-2009, 09:11 AM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 134 Times in 108 Posts
Chương 285: Ba lá»i má»i
Phần II
Dịch: Scubidu
Biên táºp + Biên Dịch: Melly
Nguồn: TTV
- Gá»i thiệp má»i? Dá»± tiệc ư…?
Lâm Vãn Vinh lấy là m kì quái:
- Ai gá»i? Ä‘i dá»± yến tiệc gì?
Hoà n Nhi lắc đầu đáp:
- Muá»™i không biết, hạ nhân cá»§a nhà đó mặc rất là hoa lệ, đối đãi vá»›i muá»™i cÅ©ng rất khách khÃ, sau khi để lại thiệp má»i còn nói ‘chá»§ nhân cá»§a nhà hắn thỉnh huynh nhất định phải hạ cố đến dá»± rồi má»›i rá»i Ä‘i’.
Lâm Vãn Vinh đón lấy tấm thiệp má»i và o trong tay, chỉ thấy tấm thiệp nà y có tÆ¡ và ng quấn quanh, mặt ngoà i kiểu cách, mở ra liá»n nhìn thấy má»™t hà ng chữ nhá» mà u và ng ở mặt trên: â€Hoà ng hôn ngà y mai ở Vương phá»§ thiết yến, cung thỉnh Lại bá»™ phó thị lang Lâm Tam đại nhân quang lâm. Thà nh vương Triệu Minh Thà nh kÃnh bút!â€
“Thà nh Vương thiết yến? Ngà y ấy ở trong chùa Tướng quốc ồn à o má»™t phen không vừa lòng nhau, hắn má»i ta là m cái quái gì? Ta má»›i vừa được thăng quan mà thiệp má»i cá»§a hắn đã đưa đến đây rồi, hà nh sá»± quả thá»±c rất nhanh. Chuyện nÆ¡i chốn quan trưá»ng nà y Ä‘á»u giả dối gian xảo, cÅ©ng không bằng ta ở Tiêu gia là m gia Ä‘inh khoái hoạt!†Hắn thuáºn tay ném tấm thiệp má»i sang bên cạnh, cưá»i nói:
- Ta và o trước nghỉ ngÆ¡i chốc lát, nếu Äại tiểu thư đã trở vá», Hoà n Nhi muá»™i liá»n báo cho ta nghe!
Hoà n nhi gáºt đầu đáp ứng, Lâm Vãn Vinh vừa định cất bước, Ä‘ang muốn Ä‘i và o phòng thì chợt nghe bên ngoà i truyá»n đến má»™t trà ng ngữ Ä‘iệu Äại Hoa lÆ¡ lá»›:
- Xin há»i có phải Lâm Tam Lâm đại nhân ở chá»— nà y không?
Lâm Vãn Vinh ngẩng đầu lên liá»n thấy má»™t ngưá»i Äá»™t Quyết mÅ©i cao mắt lõm Ä‘ang đứng ở trước cá»a, trông dáng vẻ tá»±a hồ như là thuá»™c hạ cá»§a A Sá» Lạc.
- Äúng váºy… đúng váºy! ChÃnh là ta, xin há»i ngà i là …?
Lâm Vãn Vinh Ä‘i ra phÃa trước xem xét kẻ kia.
- Kẻ hèn nà y phụng mệnh cá»§a A Sá» Lạc đại nhân, vì Lâm đại nhân mà tặng lên hai con Hãn huyết bảo mã, má»i đại nhân kiểm tra và nháºn giúp…
Ngưá»i Äá»™t Quyết kia khom ngưá»i cung kÃnh.
Lâm Vãn Vinh hoan hỉ ‘a’ lên má»™t tiếng, không nhắc chuyện nà y tháºt đúng là quên mất tháºt rồi. A Sá» Lạc đã hối lá»™ cho hắn hai con Hãn huyết bảo mã, bị Từ Trưá»ng Kim tố cáo trước mặt Hoà ng đế. Hoà ng đế dứt khoát là m là không thôi, Ä‘em châu ngá»c cùng ngá»±a quý thưởng hết cho hắn. Trước mắt, tên Äá»™t Quyết nà y đặc biệt vì hắn mà đến tặng ngá»±a.
Sống đã lâu như váºy mà chỉ có nghe nói qua tên cá»§a Hãn huyết bảo mã, chưa nhìn thấy được má»™t lần, Lâm Vãn Vinh vá»™i giữ chặt ngưá»i Äá»™t Quyết kia:
- Bảo mã ở đâu, mau dẫn ta đi xem!
Ra khá»i cá»a thấy ngay hai con tuấn mã thân hình cao lá»›n Ä‘ang đứng trước cá»a hà ng, lông toà n trên mà u nâu nhạt, má»m mại như sa tanh, tìm không ra má»™t sợi mà u khác lẫn lá»™n, bá»m ngá»±a má»™t mà u và ng rá»±c rỡ, óng ánh dưới ánh mặt trá»i, thu hút má»i ánh mắt. Trên bốn vó cá»§a hai con Huyết hãn bảo mã có má»™t vòng lông trắng dà i bao quanh, rất là đáng yêu.
- Äại nhân, đây là hai bảo mã Hãn huyết thần tuấn nhất cá»§a Äá»™t Quyết ta. Má»—i khi nó phi nước đại thì cả ngưá»i đổ mồ hôi lóng lánh như máu, cho nên gá»i là Hãn huyết bảo mã. Hai con ngá»±a dâng tặng cho Lâm đại nhân đây cà ng là vương giả trong các loà i ngá»±a quý. Má»i đại nhân xem… bốn vó cá»§a hai con bảo mã nà y như ngá»c, phảng phất như từ chân trá»i mà đến, ở Äá»™t Quyết ta, hai con nà y đáng được khen ngợi là thiên mã…
Äá»™t Quyết sứ thần cháºm rãi giá»›i thiệu
Lâm Vãn Vinh hoan hỉ trong lòng, nhưng nét mặt lại không thể hiện ra, khẽ gáºt đầu:
- Tạm được, Hãn huyết bảo mã qua nhiên danh bất hư truyá»n, đáng cùng ghép đôi được vá»›i Äiá»n mã cá»§a Äại Hoa ta.
Sứ giả kia bÄ©u môi coi thưá»ng, Äiá»n mã là cái giống ngá»±a gì, tướng mạo xấu xà , vừa gầy vừa nhá», nà o có thể cùng so vá»›i bảo mã cá»§a Äá»™t Quyết ta, vị Lâm đại nhân nà y thá»±c không biết phân biệt hà ng tốt xấu.
- Cám ơn vị sứ giả nà y…!
Lâm Vãn Vinh cưá»i cầm dây cương dắt qua, Hoà n Nhi ở bên kia nhìn thấy con ngá»±a to lá»›n nà y vừa vui mừng vừa sợ hãi trong lòng, lại nghe tam ca bảo:
- Hoà n nhi, muội dắt hai con gia súc nà y đi rong bên ngoà i đi, xem coi liệu có thể cà y ruộng kéo cối xay hay không.
Äá»™t Quyết sứ giả nghe xong muốn méo mặt, Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả:
- Nếu như bảo mã nà y thá»±c chất không được nhanh nhẹn lắm, váºy thì để lại cho Äại tiểu thư má»™t con kéo xe Ä‘i… Ai, gia súc mà không biết là m việc thì chỉ có thể bị ngưá»i cưỡi thôi… á»’, vị sứ giả nà y, ngà i vẫn còn ở đây sao?
Äá»™t Quyết sứ giả cố nén cÆ¡n giáºn dữ, lấy từ trong ngá»±c ra má»™t tấm thiếp má»i, trình lên Lâm Vãn Vinh:
- Äại nhân, đây là lá»i má»i cá»§a A Sá» Lạc đại nhân, ngà i ấy má»i ngà i đêm mai ra ngoà i thà nh tham gia yến há»™i lá»a trại!
“Yến há»™i lá»a trại? Không ngá» A Sá» Lạc rất lãng mạn đấy, sẽ không nhân vụ nà y mà tặng cho ta hai mÄ© nữ Äá»™t Quyết đấy chứ!†Lâm Vãn Vinh cưá»i ha ha lấy lệ, tiếp nháºn giấy má»i Ä‘ang định thuáºn miệng đáp ứng thì bá»—ng nhá»› ra cái thiệp má»i vừa rồi cá»§a Thà nh Vương, không phải cÅ©ng má»i đến trong phá»§ hắn dá»± tiệc hoà ng hôn ngà y mai sao?
Äá»™t Quyết sứ giả thấy Lâm đại nhân đã tiếp nháºn thiệp má»i, liá»n cho rằng hắn đã đáp ứng thì vá»™i vã thi lá»… rá»i Ä‘i, ở lại chá»— nà y thêm má»™t khắc, trông thấy Lâm đại nhân vÅ© nhục Hãn huyết bảo mã như thế, hắn chắc sẽ bị kÃch động muốn xông lên đánh gã Lâm Tam nà y má»™t tráºn.
Lâm Vãn Vinh còn đang trầm ngâm, Hoà n Nhi lại mừng rỡ đi tới:
- Tam ca, tam ca, huynh tháºt sá»± là m quan rồi?
- Một chức quan nhỠmà thôi, cô bé ngốc à …!
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói.
- Không phải mà …
Hoà n nhi chu cái miệng nhỠlên:
- Tam ca huynh lại lừa ta, ngưá»i vừa nãy tá»›i, mÅ©i cao, mắt lõm, có phải là ngưá»i Hồ ở biên ngoại đúng không?
- Hoà n nhi quả nhiên có kiến thức rộng khắp a!
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu cưá»i hì hì:
- Ngưá»i nà y là ngưá»i Äá»™t Quyết đố… À… những tên gia há»a ấy đã đánh nhau rất nhiá»u năm vá»›i Äại Hoa ta đó.
- Tam ca, cả ngưá»i Hồ cÅ©ng nịnh ná»t lấy lòng huynh như váºy, huynh còn nói mình là tiểu quan sao? Huynh chỉ giá»i gạt bá»n muá»™i thôi…!
Hoà n nhi ấm ức nói
Thấy hốc mắt tiểu nha đầu cũng đỠrồi, Lâm đại nhân đà nh phải an ủi:
- ÄÆ°á»£c rồi, váºy liá»n là đại quan, quan lá»›n cá»§a nhà trá»i, được chưa…?
Hoà n nhi ngay láºp tức nÃn khóc báºt cưá»i má»™t tiếng, gáºt gù liên tục:
- Muá»™i cÅ©ng biết Tam ca là ngưá»i có bản lãnh nhất trên Ä‘á»i nà y!
Tức thì sắc mặt của nà ng lại u sầu như trước:
- Tam ca, huynh là m đại quan rồi, có phải là sắp rá»i bá»n muá»™i đúng không?
- Sao lại váºy? Hoà n nhi lo lắng từ nay vá» sau Tam ca sẽ không nháºn mặt muá»™i nữa phải không?
Lâm Vãn Vinh trêu chá»c:
- Muá»™i yên tâm Ä‘i, từ nay vá» sau khi trong phòng ta thiếu nha đầu thì nhất định gá»i muá»™i đến.
Khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a Hoà n nhi á»ng hồng, vá»™i lắc đầu:
- Tam ca, muá»™i không phải là lo lắng cho chÃnh mình, muá»™i chỉ là lo…
- Lo cái gì?
Lâm Vãn Vinh ngạc nhiên há»i.
Hoà n nhi cúi đầu, than thở:
- Muá»™i chỉ là lo lắng cho Äại tiểu thư. Tam ca, mặc dù cho tá»›i bây giá» Äại tiểu thư cÅ©ng chưa nói vá»›i muá»™i má»™t lá»i nà o, nhưng ai cÅ©ng Ä‘á»u đã nhìn ra cô ấy thá»±c sá»± thÃch huynh. Cho là cô ấy hÆ¡i bướng bỉnh không chịu biểu lá»™ ná»—i lòng. Tam ca, muá»™i cầu xin ngươi, ngà n vạn lần đừng phụ Äại tiểu thư…
Nói đến đó thì mắt Hoà n nhi đã đỠhoe, nước mắt rưng rưng chá»±c rÆ¡i xuống. Lâm Vãn Vinh không biết là m gì đà nh cưá»i, chỉ là m má»™t viên quan nhá» thôi mà coi ta giống như Trần Thế Mỹ*. Äừng quên là Hoà ng thượng Ä‘Ãch thân đỠmấy chữ “thiên hạ đệ nhất Ä‘inhâ€, ta đúng là danh chÃnh ngôn thuáºn là m cái gia Ä‘inh nà y.
(*Ai coi film Bao Công xỠán chắc vẫn còn nhá»› nhân váºt nà y. Trần Thế Mỹ là má»™t kẻ đã phụ rẫy mẹ và vợ để được là m phò mã.)
Äang muốn nói tiếp thì lại nghe bên ngoà i có má»™t tiếng cá»§a má»™t ngưá»i con gái vá»ng và o:
- Ngà i khá»e không? Mạo muá»™i quấy rầy rồi! Xin há»i Lâm đại nhân có phải ở chá»— nà y không?
Thanh âm nà y nghe quen thuá»™c lắm. Hoà n Nhi liếc mắt ra ngoà i má»™t cái liá»n thấy má»™t thiếu nữ mặc trang phục hoà ng cung Cao Ly Ä‘ang đứng ngoà i cá»a, đôi mắt nà ng ta Ä‘en láy, da thịt như được tắm qua sữa, má đỠhây hây, nở nụ cưá»i ngá»t ngà o khả ái hà nh lá»… chà o chÃnh mình. Cô gái nà y Ä‘iá»m đạm tá»± nhiên, dưá»ng không có má»™t ai lại có thể ná»—i giáºn vá»›i nà ng được.
- Tam ca, tìm huynh kìa…
Má»›i vừa rồi còn vì Äại tiểu thư mà nói chuyện tình cảm, trong nháy mắt có má»™t đại mỹ nữ đầy vẻ phong tình ngưá»i nước ngoà i tìm đến trước cá»a, trong lòng Hoà n nhi đương nhiên là vô cùng tức giáºn, hừ má»™t tiếng.
- Trưá»ng Kim nữ sÄ©, sao nà ng lại tá»›i đây, rất vui má»i và o trong ngồi…
Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i vừa Ä‘i ra vừa nói.
Từ Trưá»ng Kim vui vẻ vá»™i và ng cúi tháºt sâu:
- Äại nhân, thì ra ngà i ở chá»— nà y, ta còn tưởng rằng tìm lầm nÆ¡i rồi!
- Không sai, không sai! Äúng là nói nà y, xin má»i mau và o trong ngồi…
Lâm đại nhân cưá»i hì hì, quay đầu gá»i:
- Hoà n nhi, mau mang trà !
- Tam ca, xin lỗi a, ngà y hôm qua đã dùng hết trà rồi!
Hoà n nhi trừng mắt cảnh giác nhìn Từ cung nữ. Tam ca phát đạt rồi, không giống vá»›i trước kia, bất luáºn nữ nhân gì đến tìm hắn cÅ©ng là đá»u là địch nhân cá»§a Äại tiểu thư.
Lâm Vãn Vinh cưá»i khổ, hắn tháºt sá»± khó lòng cảm nháºn được tâm tư cá»§a mấy tiểu nữ a!
Từ Trưá»ng Kim lấy ra má»™t tấm thiệp má»i, lắc đầu mỉm cưá»i nói:
- Äại nhân, không cần đâu, ta chỉ đặc biệt tá»›i đây để má»i ngà i. Và o buổi chiá»u ngà y mai, vương tá» Lý Thừa Tái thiết yến tại du thuyá»n ở KÃnh hồ, thỉnh ngà i đại giá quang lâm!
Tà i sản của nguyenan
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a nguyenan
10-02-2009, 04:01 PM
Chân tiểu nhân Nhất đại thánh tăng
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 93
Thá»i gian online: 5 giá» 20 phút 15 giây
Thanks: 0
Thanked 32 Times in 20 Posts
Chương 286: Kim Lăng lai nhân
Dịch: Có khó gì đâu!
Nguồn: 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
Lâm Vãn Vinh hiện tại trở thà nh hồng nhân đệ nhất bên mình Hoà ng đế, có ba nÆ¡i cùng gá»i thiếp má»i cÅ©ng là lẽ đương nhiên, vấn đỠlà ngà y mai hắn đến dá»± yến há»™i nÆ¡i nà o má»›i nhức óc.
Tiá»…n Từ Trưá»ng Kim xong, Hoà n Nhi kéo hắn lại há»i: “Tam ca quen vị tiểu thư xinh đẹp nà y ở đâu, đại tiểu thư có biết không? Muá»™i thấy thái độ cá»§a nà ng ta vá»›i huynh bất thưá»ng lắm.â€
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả: “Muá»™i yên tâm Ä‘i, ta không có tư tình gì vá»›i vị Từ Trưá»ng Kim tiểu thư nà y. Nà ng ta là má»™t cung nữ trong vương thất Cao Lệ, lần nà y theo vương tỠđến Äại Hoa cầu thân.â€
“Muá»™i không tin.†Hoà n Nhi cưá»i khanh khách: “Vị Từ tiểu thư nay tuy cố ra vẻ thản nhiên nhưng thấy huynh liá»n tá» ra mừng vui, cả thái độ cá»§a huynh nữa, cÅ©ng khác hẳn vá»›i ngưá»i khác. Không được, muá»™i phải bẩm báo đại tiểu thư.â€
Gặp phải tiểu nha đầu mẫn cán kiểu nà y, Lâm Vãn Vinh bó tay, chỉ biết cưá»i trừ, rải ba tấm thiếp má»i thà nh hà ng, ngẫm nghÄ© cẩn tháºn. Thà nh vương là báºc hoà ng thân quốc thÃch quyá»n quý, theo lý thuyết nên Ä‘i dá»± yến ông ta má»i, chỉ là giữa hắn mà ông ta minh tranh ám đấu mấy lần, không dồn nhau và o tá» lá»™ thì thôi, đột nhiên đưa thiếp má»i chỉ e không có dụng ý gì tốt là nh.
Ngưá»i Cao Lệ tâm tư đơn giản hÆ¡n nhiá»u, há» mấy lần cầu thân vô công, lại bị ngưá»i khác uy hiếp, chỉ muốn tá»± cứu mà thôi, tất phải giữ quan hệ tốt đẹp vá»›i Äại Hoa, muốn lấy lòng Lâm đại nhân hắn cÅ©ng hợp lẽ thưá»ng, hà huống còn có Từ Trưá»ng Kim, mối dụ hoặc nà y quả tháºt khó cưỡng.
Bữa tiệc nướng đêm khuya cá»§a ngưá»i Äá»™t Quyết cÅ©ng không tệ, phong vị hoang dã khác hẳn yến tiệc tầm thưá»ng, bất quá Lâm Vãn Vinh không phải loại đầu đất. Mấy tên ngưá»i Hồ mÅ©i lõ nà y định giở trò gì, hắn Ä‘i guốc trong bụng, hai nước giao chiến đến nÆ¡i, lý nà o há» không muốn tìm được đôi chút tin tức lợi Ãch từ vị Lâm đại nhân thân cáºn vá»›i hoà ng đế?
“Tối rồi, sao chưa thắp đèn?†Má»™t giá»ng nói dịu dà ng thoáng pha lẫn đôi phần hoan há»· vang bên tai hắn.
Hắn ngẩng đầu lên liá»n thấy đại tiểu thư mặc váy tÃm, trông như má»™t đóa bách hợp nở rá»™, mỉm cưá»i đứng cạnh mình. Thân thể mảnh mai, cặp mông nẩy nở, thoáng là n u hương lúc đêm vá» thấm và o tâm tỳ, tuy chỉ xa cách hai ngà y mà như nhiá»u năm không thấy mặt, nhất thá»i hắn nhìn mỹ nhân ngà ngá»c trước mặt đến si dại.
Thấy hắn nhìn mình chăm chăm, Tiêu Ngá»c Nhược vừa thẹn vừa mừng, gò má á»ng lên hai áng mây hồng, trong lúc trá»i chạng vạng phát ra hà o quang mỹ lệ dị thưá»ng.
“Chuyện gì đây? Trước đây chưa nhìn thấy ta thế nà y sao?†Nà ng cúi đầu, dịu giá»ng thốt, mặt đỠbừng lay động lòng ngưá»i như mưa xuân tháng ba dấy lên là n sương mênh mông.
“Tháºt sá»± chưa từng.†Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì: “Chưa từng thấy đại tiểu thư ôn nhu động nhân thế nà y. Äại tiểu thư, nếu ngà y nà o cÅ©ng nói vá»›i ta ngá»t ngà o thế nà y, dù ta phải đến tá»± miếu trong kinh thà nh bái tạ tất thảy Bồ tát ta cÅ©ng cam lòng.â€
“Äồ dẻo má».†Tiêu Ngá»c Nhược khẽ đánh lá»a, đốt đèn lên, trong nhà liá»n chìm trong ánh đèn và ng nhá» nhá», vô cùng ấm áp.
Lâm Vãn Vinh thấy sau lưng nà ng Ä‘eo má»™t cái giá vẽ, gương mặt đượm nụ cưá»i phÆ¡n phá»›t, liá»n lấy là m kỳ lạ: “Äại tiểu thư không phải tháºt sá»± ra ngoà i vẽ tranh đấy chứ?â€
“Thế nà o, không được hả? Chỉ riêng ngươi được tung tẩy bên ngoà i, ta lại không được ra ngoà i vẽ tranh sao?†Äại tiểu thư cởi giá vẽ xuống, mỉm cưá»i nói.
Không ổn, thấy đại tiểu thư ôn nhu như nước thế nà y, Lâm Vãn Vinh chợt kinh hãi, có cảm giác không chân tháºt, trước đây nà ng khác nà o hổ cái, hắn vốn quen vá»›i cảnh má»—i ngà y nà ng Ä‘á»u dạy dá»—, đột nhiên thấy nà ng biến thà nh má»™t con oanh và ng, cảm giác quả tháºt quái lạ, tháºt ra Từ Chỉ Tình phù phép gì vá»›i nà ng?
“Äại tiểu thư không… không sao chứ?†Hắn tháºn trá»ng há»i: “Không phải gặp đả kÃch gì bên ngoà i chứ?â€
“Ngươi má»›i bị đả kÃch.†Äại tiểu thư hừ lạnh, khẽ liếc hắn nhá» giá»ng: “Ta biến thà nh thế nà y, ngươi có thÃch không?â€
“Th—×ch!†Lâm Vãn Vinh láºp cáºp đáp, cổ quái tháºt, đại tiểu thư hôm nay không uống nhầm thuốc thì cÅ©ng bị tẩy não rồi.
“Äồ ngốc.†Tiêu Ngá»c Nhược hÆ¡i đỠmặt, cúi đầu dịu giá»ng: “Ngươi đúng là trá»i sinh thân lừa ưa nặng, không thÃch ta thế nà y mà hy vá»ng ta mắng ngươi như trước chứ gì?â€
Äại tiểu thư nói không sai, lão tá» quả tháºt trá»i sinh khác ngưá»i, trước đây nà ng như hổ cái thì ta mong chá» khÃa cạnh ôn nhu cá»§a nà ng, hiện tại nà ng ôn nhu động lòng ngưá»i thì ta lại nhá»› con hổ cái kia.
“Ngươi nói Ä‘i chứ.†Thấy hắn tá» vẻ kinh ngạc không thốt thà nh lá»i, đại tiểu thư không nén được giáºm chân, sắc mặt đỠlá»±ng, vá»™i và ng lên tiếng. Dáng vẻ nà y nà o còn chút bóng hình nà o cá»§a nữ cưá»ng nhân tung hoà nh thương trưá»ng, mà giống má»™t cô bé mưá»i lăm, mưá»i sáu tuổi Ä‘ang dá»— dà nh tình lang, đáng yêu quá.
“Nói, nói, nói cái gì?†Hắn cảm giác đầu óc loạn lên, lúc tá»· võ hắn có thể dá»… dà ng đùa cợt ngưá»i Äá»™t Quyết cùng Cao lệ nhưng lúc vá» nhà , thấy đại tiểu thư quen thuá»™c, láºp tức thấy đầu óc mình chưa là gì hết, hình tượng cương nghị cá»§a nà ng đã bén rá»… và o nÆ¡i sâu nhất trong tâm linh hắn, đột nhiên thấy má»™t Tiêu Ngá»c Nhược ôn nhu như nước, nhu tình dà o dạt quả khiến hắn khó thÃch ứng.
“Nói Ä‘i!†Äại tiểu thư sắc mặt ôn nhu như gió thu, cúi đầu xuống, giá»ng nhá» như muá»—i vo ve: “Nói xem ngươi thÃch dáng vẻ ta trước kia hay hiện tại?â€
“ThÃch tất.†Lâm Vãn Vinh không há» do dá»± đáp ngay, vấn đỠđơn giản quá, nam nhân thông minh nà o chả đáp được.
“Không được.†Äại tiểu thư nhướng mắt, hầm hừ: “Tên đáng chết kia, lại thÃch trêu chá»c ngưá»i ta, ta quyết không để ngươi đắc thế, tháºt ra ngươi thÃch dáng vẻ nà o?â€
Mồ hôi tuôn đẫm, nói hai ba câu cÅ©ng không xong, nha đầu nà y lại lá»™ nguyên hình rồi, hắn cưá»i hì hì: “Dáng vẻ cÅ© cá»§a đại tiểu thư dà nh cho ta trước kia, dáng vẻ hiện giá» cho ta hiện giá», thế là được, con ngưá»i ta cÅ©ng đơn giản, yêu cầu không cao lắm đâu.â€
Äại tiểu thư khẽ nhÃu mà y, lẩm bẩm câu nói cá»§a hắn, ngẫm nghÄ© hồi lâu vẫn chưa hiểu hẳn, tháºt ra hắn thÃch dáng vẻ nà o. Trong lúc ngây ngẩn, giá vẽ rÆ¡i xuống bà n lá»™ ra má»™t bức tranh. Lâm Vãn Vinh cưá»i: “Äại tiểu thư, hôm nay vẽ gì, cho ta xem được không?â€
Tiêu Ngá»c Nhược Ä‘ang trầm tư, theo ý thức đồng ý luôn, láºp tức nháºn ra vá»™i chối: “Không được.â€
Lẫm đại nhân nà o cho nà ng cÆ¡ há»™i nuốt lá»i, sá»›m đã mở giá vẽ, thấy trong đó có mấy cuốn tranh, trong đó có má»™t cuá»™n vẽ bốn bức.
Bức đầu tiên vẽ má»™t thanh niên cưá»i cợt, tay cầm má»™t con kiến, cho nó Ä‘i xuyên qua viên ngá»c, chân con kiến còn buá»™c má»™t sợi tÆ¡ má»ng tang. Bức thứ hai vẽ mấy ngưá»i Hồ mÅ©i lõ cao lá»›n Ä‘ang đổ mồ hôi đầm đìa cưa gá»—, cạnh đó là má»™t ngưá»i thong thả chỉ huy binh sÄ© thả gá»— xuống nước, gá»— chìm ngá»n nổi hiện rõ trên mặt nước. Bức thứ ba là cảnh trăm con ngá»±a tung vó, mẫu tá» quấn quýt, má»™t ngưá»i đứng trước đà n ngá»±a, ánh mắt hoan há»· xen lẫn thê lương. Bức thứ tư là kiệu cá»§a công chúa hồi cung, má»™t ngưá»i Ä‘uổi theo, thần tình vô cùng kinh ngạc, tá» ra vui mừng mà bất lá»±c. Bốn bức tuy vẽ cùng má»™t ngưá»i nhưng thần thái khác nhau, hoặc vui hoặc sầu lo, giảo trá, trà tuệ, ngông cuồng, mấy loại tÃnh cách bất đồng cùng xuất hiện trên nét mặt như kỳ tÃch. Bút pháp cá»§a đại tiểu thư má»m mại, tá»± tay diá»…n tả thần thái ngưá»i đó tuyệt diệu, hết sức thân thiết.
“Không được xem, không được xem.†Nà ng nũng nịu kêu lên, vội đoạt lại cuốn tranh, giấu ra sau lưng.
“Ta Ä‘ang tá»± há»i sao đại tiểu thư đột nhiên hứng trà đến độ ra ngoà i vẽ tranh, hóa ra là say ngưá»i chứ không phải say rượu.†Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc: “Tranh cá»§a tiểu thư tuyệt lắm, là vẽ cho riêng ta chăng?â€
“Äâu có vẽ cho ngươi xem.†Äại tiểu thư phản bác: “Tranh nà y vẽ cho Chỉ Tình thư thư, ngươi muốn là m phò mã, lý đâu còn nhìn đến mấy bức tranh thô láºu nà y?â€
Nha đầu nà y hóa ra thấy hết rồi, Lâm Vãn Vinh mặc kệ nà ng giãy giụa, kéo tay nà ng lại, ká» sát tai thì thầm: “Là m phò mã hay không tÃnh sau nhưng con gái ta nhất định phải bú sữa nà ng mà lá»›n lên.â€
“Ngươi chết Ä‘i.†Äại tiểu thư đỠlá»±ng mặt: “Cái gì mà bú sữa, tên xấu xa đáng chết.â€
Tiêu Ngá»c Nhược mặt mÅ©i đỠbừng cúi gằm đầu, khóe môi đượm nụ cưá»i, dáng vẻ ôn nhu ngượng ngùng nà y như gió xuân tháng ba phá»›t qua mặt.
Lâm Vãn Vinh thấy lòng phÆ¡i phá»›i, kéo nà ng và o lòng, khẽ vuốt vòng eo má»m mại: “Äại tiểu thư, ta viết thư cho phu nhân đây.â€
“Hả, viết thư gì?†Äại tiểu thư dịu giá»ng, bị hắn ôm trong lòng, nhá»› lại dáng vẻ nham nhở cá»§a hắn khiến nà ng vừa xấu hổ vừa ngá»t ngà o.
“Viết là đại tiểu thư bị ta gạt, má»i phu nhân và o kinh chá»§ trì công đạo.â€
Äại tiểu thư ngẩng mặt khá»i ngá»±c hắn, liếc xéo Ä‘oạn nổi giáºn: “Ngươi còn dám nói nữa, nếu mẹ mà biết việc giữa chúng ta, lại không đến lá»™t da ngươi.â€
“Không sợ không sợ, việc bị lá»™t da ta thấy không Ãt đâu.†Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc.
Äại tiểu thư liếc hắn, nói vá»›i vẻ chua xót: “Äúng rồi, bị lá»™t da cÅ©ng đến Cao Lệ, từ cung nữ đó dáng vẻ như vẽ, da trắng tá»±a ngá»c, mắt trong veo lại ôn nhu khả ái, không chỉ biết xem bệnh mà tinh thông bách khoa, lúc nà o ngươi đến lá»™t da nà ng ta?â€
“Äại tiểu thư nhất định phải tin ta, ta và Từ cung nữ quả tháºt chỉ là quan hệ thuần khiết. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nếu nà ng ta thÃch vẻ đẹp trai cá»§a ta thì ta trừ cố giữ mình cÅ©ng đà nh bó tay.†Hắn tá» vẻ nghiêm túc thá» bồi.
Äại tiểu thư vừa giáºn vừa buồn cưá»i, véo mạnh lên vai hắn: “Ngươi nói ta lại tin chắc? Xảo Xảo, Tần Tiên Nhi, Lạc Ngưng, có ai không bắt đầu từ quan hệ trong sạch nhất? Äáng ghét.â€
“Ãi chà , đại tiểu thư không thÃch thuần khiết thì ta đà nh nhúng chà m váºy.†Lâm đại nhân cưá»i hắc hắc, thổi khẽ và o tai Tiêu Ngá»c Nhược, bất giác nà ng cảm giác mặt nóng bừng, tim Ä‘áºp nhanh, cÆ¡ hồ không đứng vững.
Lâm Vãn Vinh ôm xiết eo nà ng, định lần xuống tiếp chợt nghe bên ngoà i vang lên tiếng Hoà n Nhi reo vui: “Tam ca, đại tiểu thư, Kim Lăng có ngưá»i tá»›i nà y.â€
Dịch thỠmột chương cho vui, không ngỠmất gần một tiếng!
Tà i sản của phongtrancuongkhach
Chữ ký của phongtrancuongkhach
Last edited by kedatinh1974; 10-02-2009 at 07:28 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a phongtrancuongkhach
12-02-2009, 09:45 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 4 ngà y 1 giá» 52 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Chương 287: Phu nhân giá đáo
Dịch: anhtuanek
Biên Dịch: hoangtuech12
Nguồn: TTV
“Ngưá»i tá»›i từ Kim Lăng!†Äại tiểu thư tức thì đại hỉ, vá»™i và ng mở ra, yêu kiá»u nói: “Là ai đến?â€
Hoà n Nhi khẽ lắc đầu: “Nô tì cÅ©ng không biết, là ở trong phá»§ có ngưá»i cưỡi ngá»±a đến báo tin, nói là xe ngá»±a đã đến cá»a Bắc, má»™t lúc nữa là sẽ đến thương Ä‘iếm.â€
Ly khai Kim Lăng trong khoảng thá»i gian dà i như váºy, lần nà y lại là lần đầu tiên có ngưá»i từ Kim Lăng tá»›i, trong lòng cá»§a Lâm Vãn Vinh có má»™t chút kinh hỉ. Tiêu Ngá»c Nhược sá»›m đã chỠđợi không kịp nên đã mau chân phóng Ä‘i, hai ngưá»i vừa đến thương Ä‘iếm thì má»™t gã đầy tá»› xúc động bước tá»›i nói: “Chà o đại tiểu thư, chà o tam ca.â€
“Hay cho tên Tứ Äức nhà ngươi, là m sao lại lén lén lút lút chạy đến king thà nh rồi?†Lâm Vãn Ving hô lên, sau đó thì nắm lấy bả vai cá»§a hắn ta mà cưá»i nói.
Tứ Äức trong mắt lấp loáng lệ quang nói: “Tam ca, không chỉ là có đệ đến, còn có ….â€
“Xe tá»›i rồi, xe tá»›i rồi ….†Hoà n Nhi đứng ở cá»a Ä‘iếm hô lên má»™t tiếng: “Tam ca, đại tiểu thư, mau ra đây xem kìa!â€
Lâm Vãn Vinh và đại tiểu thư vá»™i và ng vén rèm cá»a mà chui ra ngoà i, chỉ thấy từ xa có hai cá»— xe ngá»±a Ä‘ang chầm cháºm Ä‘i tá»›i, những tiếng lá»™p cá»™p khẽ khà ng từ xa truyá»n lại tá»›i gần, thân âm nghe cà ng lúc cà ng rõ rà ng. Trên chiếc rèm ở trước xe ngá»±a có thêu má»™t chữ “Tiêu†khá lá»›n. Những chiếc rèm cá»aa cả hai chiếc xe ngá»±a Ä‘á»u buông thõng xuống, chiếc xe ngá»±a ở đằng sau tá»±a hồ như là dùng để chứa đồ đạc, trông rất là nặng ná», còn chiếc xe ở trước thì hiển nhiên là nhanh hÆ¡n má»™t chút.
Hai cá»— xe ngá»±a đã đến vùng phụ cáºn, ngưá»i đánh xe hô má»™t tiếngÄ‘iá»u khiển xe ngá»±a dừng lại, bên trong xe trầm lặng má»™t chốc, tiếp đó thì có má»™t nha hoà n từ trong xe nhảy xuống và vén rèm cá»a lên, từ bên trong chui ra má»™t thân ảnh mÄ© lệ thà nh thục, thân váºn má»™t bá»™ trưá»ng sam mà u và ng nhạt, vóc ngưá»i thướt tha, trên mặt mang theo má»™t nụ cưá»i nhạt, nhìn vá» phÃa đại tiểu thư mà kêu khẽ lên má»™t tiếng: “Ngá»c Nhược!â€
“Nương thân!†Äại tiểu thư vừa nhìn thấy tức thì kinh ngạc, tiếp đó thì vui mừng, trong mắt lấp lánh lệ châu, hô lên má»™t tiếng rồi lao và o lòng cá»§a phu nhân, trong lòng có ngà n vạn lá»i muốn nói, nhưng tá»±a hồ như vô pháp mở miệng, chỉ ưm má»™t tiếng rồi khóc thà nh tiếng.
“Nha đầu ngốc!†Mắt Phu nhân hÆ¡i Ä‘á», ôm lấy đại tiểu thư và o lòng, nhè nhẹ vá»— và o vai cá»§a nà ng, hai mẹ con nà ng ôm lại thà nh má»™t cụm.
Nguyên lai là phu nhân giá đáo a! Lâm Vãn Vinh không dám tin tưởng và o mắt mình, đưá»ng xa cách cả ngà n dặm, là m sao phu nhân lại đến đây? Không phải bà ta nói là không muốn tiến kinh hay sao?
Phu nhân Ä‘ang thì thầm to nhá» vá»›i đại tiểu thư, mắt liếc thấy biểu tình kinh dị cá»§a Lâm Tam, liá»n mỉm cưá»i nói: “Lâm Tam, phải chăng là ngươi cảm giác rất kì quái là tại sao ta lại đến kinh thà nh nhanh như váºy?â€
Lâm Vãn Vinh lắc đầu cưá»i nói: “Không kì quái, không kì quái. Phu nhân cao nhân hà nh sá»±, má»—i má»™t lần Ä‘á»u nằm ngoà i dá»± liệu cá»§a ngưá»i khác, nếu như má»—i lần Ä‘á»u để ngưá»i khác Ä‘oán được, thế má»›i gá»i là kỳ quái.â€
Tiêu phu nhân cưá»i khẽ nói: “HÆ¡n má»™t tháng không gặp, mồm mép cá»§a ngươi lại cà ng thêm trÆ¡n tru, ngay cả ta mà cÅ©ng dám trêu chá»c. Ta không khiến cho ngươi kinh hỉ, thế thì để ngưá»i khiến cho ngươi kinh hỉ Ä‘i ra là được ….â€
Lá»i còn chưa dứt thì liá»n thấy trong xe có má»™t khuôn mặt ôn nhu mỹ lệ lá»™ ra. Nhìn vá» phÃa Lâm Vãn Vinh vá»›i đôi mắt ẩn hiện lệ châu, đôi môi hÆ¡i mấp máy, thân hình yêu kiá»u nhịn không được mà run run rẩy rẩy.
“Äại ca ….†Nữ tỠđó khẽ hô lên má»™t tiếng, lệ châu lăn dà i trên hai má, từ trên xe ngá»±a nhảy xuống, lao ngưá»i và o lòng cá»§a Lâm Vãn Vinh.
“Xảo Xảo?!†Lâm Vãn Vinh kinh hô má»™t tiếng, còn chưa kịp suy nghÄ© nghÄ© đó là chuyện gì thì thân thể má»m mại quen thuá»™c đó đã nhà o và o lòng hắn, Xảo Xảo ôm chặt lấy eo cá»§a hắn, áp sát khuôn mặt và o lồng ngá»±c cá»§a hắn, lệ châu trà n xuống chẳng khác gì như sông Trưá»ng Giang vỡ đê, cả thân ngưá»i run rẩy kịch liệt, khóc đến suýt hôn mê.
Lâm Vãn Vinh khóe mắt đỠhồng, ôm chặt lấy thân thể nhu nhược cá»§a Xảo Xảo và o trong lòng, ngay tức thá»i có má»™t loại thân tình ruá»™t thịt thắm thiết dâng lên trong lòng, trong đầu hắn cảm động nói không nên lá»i. Cái cảm giác nà y chỉ có Xảo Xảo và Thanh Tuyá»n má»›i có thể mang lại cho hắn, hắn ta vá»›i bá»n há» là má»™t thể, tá»±a như thânvà rá»… cây váºy, tương há»— gắn bó vá»›i nhau. Quan hệ cá»§a y vá»›i Äại tiểu thư, Tiên Nhi và Lạc Ngưng còn chưa tiến thêm má»™t bước cuối cùng, nên thá»§y chung còn kém chút há»a hầu so vá»›i huyết mạch thân tình.
“Nha đầu ngốc à , đừng có khóc nữa, đại ca Ä‘ang ở chá»— nà y mà !†Thấy Xảo Xảo sá»›m đã khóc thà nh má»™t ngưá»i ướt đẫm nước mắt, y sam ở trước ngá»±c Ä‘á»u đã ướt đẫm, Lâm Vãn Vinh đưa tay lau khóe mắt, nhẹ giá»ng an á»§i nói.
Xảo Xảo ôm chặt lấy hắn, không chịu thả lá»ng ra má»™t chút nà o, những giá»t nước mắt thay nhau mà chảy xuống: “Äại ca, thá»±c sá»± là huynh sao? Muá»™i không phải là đang nằm mÆ¡ đó chứ! Muá»™i nhá»› huynh, nhá»› đến sắp chết luôn rồi!â€
Lâm Vãn Vinh dùng sức ôm chặt lấy cái eo nhá» nhắn cá»§a Xảo Xảo, phảng phất như Ä‘ang ôm lấy má»™t bảo bối trân quý nhất váºy, cổ há»ng nấc nghẹn nói: “Nha đầu ngốc, không phải là nằm mÆ¡, là tháºt đó! Äại ca cÅ©ng rất là nhá»› muá»™i.â€
“Äại ca, đại ca ….†Xảo Xảo nước mắt rÆ¡i rÆ¡i, lẩm bẩm thì thà o, nà ng ấy liá»u mình ôm chặt lấy hắn ta, dưá»ng như muốn Ä‘em bản thân dung hợp và o trong thân thể hắn váºy.
Äại tiểu thư lau lấy những giá»t nước mắt ở khóe mắt, nhìn sang Xảo Xảo Ä‘ang òa khóc trong lòng cá»§a Lâm Vãn Vinh, nhẹ giá»ng nói: “Nương thân, Xảo Xảo muá»™i tá», ngoà i trá»i rất lạnh, chúng ta mau và o trong nhà mà nói chuyện thôi!â€
“Äúng, đúng, mau và o trong nhà thôi. Xảo Xảo tiểu bảo bối cá»§a ta, lão công ôm nà ng và o bên trong.†Hắn vừa nói muốn ôm eo cá»§a Xảo Xảo lên, Xảo Xảo nghe thế thì giáºt mình a lên má»™t cái, tiếng khóc cÅ©ng ngưng lại, sắc mặt ngượng ngùng bước lùi ra, vá»™i và ng nhìn dò xét nhìn sang đại tiểu thư và Tiêu phu nhân. Tuy nà ng đã cùng vá»›i đại ca thá»±c hiện đại lá»… tam bái cá»u khấu rồi, nhưng trước mặt ngưá»i ngoà i thì dù cho trong lòng có tình nguyện hÆ¡n Ä‘i chăng nữa thì cÅ©ng là m sao có thể để đại ca ôm và o bên trong má»™t cách không biết ngượng như thế được?
Nhìn thấy đầu tóc Xảo Xảo dÃnh bụi đất, bá»™ dạng thì phong trần, thì có thể nghÄ© được sá»± nhá»c nhà n và khổ sở trên đưá»ng Ä‘i đến nhưá»ng nà o. Từ Kim Lăng đến kinh thà nh thì lá»™ trình nà o đâu chỉ ngà n dặm, má»™t nữ tá» yếu nhược như nà ng ta mà lại chịu băng đèo vượt núi, phiên tình ý nà y, dù tÃnh là trá»i có sáºp xuống cÅ©ng vùi không nổi. Lâm Vãn Vinh trong lòng chua xót, dịu dà ng nói mấy tiếng, sau đó thì không quản tá»›i sá»± vùng vẫy cá»§a Xảo Xảo mà đưa tay ôm lấy eo cá»§a nà ng ta mà đi thẳng và o trong đại sảnh.
“Ai da ….†Xảo Xảo kinh hô má»™t tiếng, nhìn thấy bá»™ dạng kiên quyết cá»§a đại ca, trong lòng liá»n dâng lên những chua xót lẫn ngá»t ngà o dâng lên trong lòng, nhẹ giá»ng hô má»™t tiếng “đại caâ€, sau đó thì không nói thêm má»™t lá»i nà o nữa, áp sát mặt và o lồng ngá»±c cá»§a hắn, mặc cho nước mắt chảy xuống, tất cả má»i khổ sở, chỉ cần má»™t cái ôm nà y liá»n hóa thà nh mây khói.
“Ngưá»i gì đâu mà đáng ghét!†Äại tiểu thư biết rõ là hiện tại không phải là lúc ghen tuông, nhưng nhìn thấy hắn ta gần gÅ©i thân máºt vá»›i Xảo Xảo như thế thì trong lòng khó tránh khá»i có chút vị chua chua.
“Ngá»c Nhược, con nói cái gì thế?†Phu nhân ý vị sâu sắc đưa mắt nhìn sang nà ng ta.
Äại tiểu thư tức thì nóng mặt, không dám đối thị vá»›i mục quang cá»§a phu nhân, vá»™i và ng cúi đầu xuống, nhẹ giá»ng nói: “Nương thân, ngoà i nà y gió lá»›n, chúng ta mau mau tiến và o trong Ä‘i.â€
Tiêu phu nhân nhìn sang Lâm Tam, rồi lại nhìn đại tiểu thư, nhẹ lắc đầu thở dà i, sau đó thì bước chân đi và o trong khách sảnh.
Tiến và o trong phòng, nha hoà n sá»›m đã chuẩn bị khăn mặt và nước ấm ổn thá»a, đợi hai ngưá»i tắm rá»a má»™t phen, Hoà n nhi lại mang lên hai chén trà sâm nóng hổi, đại tiểu thư đưa tay lấy dâng cho mẫu thân má»™t chén. Má»™t chén còn lại thì đưa cho Xảo Xảo: “Muá»™i muá»™i, đưá»ng tá»›i đây vừa gió vừa lạnh, đã khổ cho muá»™i muá»™i rồi, mau nhấp chút cho thân thể ấm lên.â€
Xảo Xảo vá»™i và ng đưa hai tay tiếp lấy, đối vá»›i đại tiểu thư nói Ä‘a tạ má»™t tiếng, sau đó Ä‘em chén trà sâm chà và o lòng bà n tay má»™t lát, Ä‘ang đúng lúc định đưa lên trên miệng thì nhìn thấy đại ca ở bên cạnh Ä‘ang mỉm cưá»i nhìn mình, nà ng ta liá»n hạ xuống rồi đưa đến tay cá»§a Lâm Vãn Vinh mà nói: “Äại ca, huynh uống trước Ä‘i!â€
Nha đầu nà y đúng là đáng yêu chết ta mất, trong lòng Lâm Vãn Vinh chua cay không rõ. Những nữ tá» mà hắn ta nháºn thức và trêu ghẹo nhiá»u vô kể, có Thanh Tuyá»n cao quý thà nh khiết, có Tiên Nhi giảo hoạt, Lạc Ngưng hoạt bát, Ngá»c Nhược cương nghị, không ngưá»i nà o là không có chá»§ kiến lẫn tÃnh cách! Trong những nữ tá» nà y thì Xảo Xảo là ngưá»i không xuất chúng nhất, nhưng lại là má»™t Xảo Xảo khả ái, thá»i thá»i khắc khắc Ä‘á»u nghÄ© cho hắn, coi hắn ta như là ông trá»i váºy!
Lâm Vãn Vinh đưa tay nắm chặt lấy hai bà n tay nhá» nhắn Ä‘ang cầm chén trà nói: “Bé ngoan , đại ca không lạnh, muá»™i Ä‘i má»™t Ä‘oạn đưá»ng xa như thế, mau uống nhiá»u má»™t chút, để ấm áp thân ngưá»i.â€
Xảo Xảo nhẹ lắc đầu nói: “Äại ca, muá»™i không lạnh, ở trên đưá»ng Ä‘i thì muá»™i chỉ muốn mau chóng nhìn thấy huynh mà thôi, trong lòng muá»™i rất là nóng bá»ng.â€
Tiêu phu nhân ở bên kia tiếp lá»i: “Con nha đầu Xảo Xảo nà y, Ä‘i ở trên đưá»ng cứ cách má»™t thá»i thần thì lại há»i lá»™ trình, Ä‘i cả ná»a tháng trá»i nà y, nếu như không há»i cả ngà n lần thì cÅ©ng phải tám trăm.â€
Xảo Xảo ngượng ngùng cúi đầu xuống nói: “Muá»™i từ nhỠđã không có Ä‘i xa nhà , cÅ©ng không biết kinh thà nh ở nÆ¡i nà o, nếu như má»—i ngà y không há»i thì lòng không an, sợ lỡ không cẩn tháºn Ä‘i nhầm đưá»ng, tá»›i lúc đó thì không nhìn thấy được đại ca. Äại ca, phải chăng muá»™i rất ngốc?â€
Trong lòng Lâm Vãn Vinh cảm động đến cá»±c độ, nắm lấy tay cá»§a nà ng ta mà nói: “Muá»™i không ngốc, muá»™i là nữ tá» thông tuệ nhất trên thiên hạ, ai cÅ©ng không bằng muá»™i. Mau mau uống trà đi, nếu như lạnh rồi thì sẽ không ấm ngưá»i được nữa.â€
Xảo Xảo kiên định lắc đầu, nhẹ giá»ng ngượng ngùng nói: “Äại ca, huynh là chá»§ trong má»™t nhà , chén trà nà y huynh nên uống trước, nếu không thì trong lòng cá»§a muá»™i cÅ©ng không yên.â€
Äại tiểu thư nhìn sang Xảo Xảo mà khẽ thở dà i má»™t tiếng, chẳng trách hắn ta lại yêu thương Xảo Xảo đến thế, tiểu nha đầu nà y tuy là má»™t nông gia nữ bần khổ, nhưng tấm lòng quả thá»±c là sánh ngang được vá»›i thạch anh, trên Ä‘á»i nà y có mấy ngưá»i có thể là m được.
ÄÆ°á»£c rồi, được rồi, cả Ä‘á»i nà y cá»§a ta chắc là đã nợ nha đầu nà y rồi, Lâm Vãn Vinh tiếp lấy chén trà mà nhấp má»™t hÆ¡i, tá»›i lúc nà y thì Xảo Xảo má»›i cưá»i rạng rỡ, hoan thiên hỉ địa uống hết chén. Bá»™ dạng kiá»u mị nhưng khả ái đó, khiến cho thân là nữ tá» như Tiêu phu nhân và đại tiểu thư nhịn không được mà khen thưởng.
“Xảo Xảo, muá»™i là m sao mà đi cùng vá»›i phu nhân đến kinh thà nh?†Nhìn thấy má»i ngưá»i dần dần từ trong niá»m vui và kÃch động khi gặp gỡ bình tÄ©nh trở lại, Lâm Vãn Vinh má»›i mở miệng há»i.
Xảo Xảo á»· ôi ở bên cạnh thân thể cá»§a hắn ta, trên mặt nhuốm mà u đỠhồng nhà n nhạt vì hạnh phúc, dịu dà ng nói: “Äại ca, sau khi đại ca Ä‘i, thì trong ngà y mùng tám tháng má»™t thì phân nhánh cá»§a Thá»±c Vi Tiên cá»§a chúng ta ở Phu Tá» miếu cÅ©ng đã khai trương, hiện tại tất cả má»i chuyện Ä‘á»u đã ổn định, cả thà nh Kim Lăng thì tá»u lâu cá»§a Thá»±c Vi Tiên chúng ta là lá»›n nhất rồi. Ngoại trừ cha ra, thì Thanh SÆ¡n và Bắc Äẩu cÅ©ng đã quay vá» giúp đỡ, muá»™i còn chuyên môn má»i mấy vị tiên sinh để tÃnh toán, tất cả má»i chuyện Ä‘á»u váºn chuyển rất tốt. Nhưng không có đại ca ở đó, trong lòng muá»™i rất khó chịu, cÅ©ng đúng lúc ngưá»i hầu cá»§a Tiêu phu nhân đến nói là bà ấy sắp lên kinh ….â€
Tiêu phu nhân mỉm cưá»i chen và o: “Tiểu nha đầu nà y, rõ rà ng là cô đến để hẹn vá»›i ta, là m sao lại biến thà nh ta cho ngưá»i Ä‘i tìm cô rồi váºy?â€
“Phu nhân, ngưá»i đã đáp ứng vá»›i Xảo Xảo là không nói chuyện nà y rồi mà ?†Mặt cá»§a Xảo Xảo cà ng đỠhồng hÆ¡n, vá»™i và ng phân biện, nhìn thấy đại ca Ä‘ang mỉm cưá»i nhìn và o mình thì nà ng ta khẽ cúi đầu xuống, không dám nói tiếng nà o nữa.
“Con bé ngốc nà y.†Tiêu phu nhân hÆ¡i cảm thán nói: “Con muốn đến đây để thăm hắn ta, cÅ©ng đâu phải là chuyện gì mất mặt đâu chứ, tại sao lại nói không được? Con còn sợ hắn ta trách mắng hay sao? Lâm Tam nếu như dám khi phụ con, ta là ngưá»i đầu tiên không tha cho hắn!â€
Lâm Vãn Vinh nắm lấy tay cá»§a Xảo Xảo, khẽ mỉm cưá»i, tiểu nha đầu “ưm†má»™t tiếng, tâm là tức thá»i trà n ngáºp hoan hỉ, đột nhiên nhá»› tá»›i chuyện gì liá»n nói: “Äại ca, có ngưá»i nhá» muá»™i mang đến cho huynh má»™t bức thư.â€
“Thư? Thư gì?†Lâm Vãn Vinh kì quái nói.
Xảo Xảo thần bà mỉm cưá»i, từ trong ống tay áo lấy ra má»™t bức thư, rồi đưa và o trong tay hắn ta.
Tà i sản của Silverwing
Chữ ký cá»§a Silverwing Pháºn là m trai gõ phÃm bình thiên hạ :00 (32):
Chà anh hùng click :0 (35): chuá»™t định giang san :0 (156): Äi kiếm vợ nà o
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì