13-02-2009, 12:05 AM
Cực Phẩm Mỹ Nhân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: HN
Bà i gởi: 13
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 6 Times in 3 Posts
Chương 288: Âm thanh giết heo (p1)
Dịch: bé má»›i táºp dịch
Góp ý: phongtrancuongkhach
Nguồn: 4vn.eu
- Thư, ai đưa thư cơ?
Lâm Vãn Vinh ngạc nhiên há»i, nháºn lấy phong thư nhẹ nhà ng mở ra, má»™t mùi hương nhà n nhạt truyá»n đến, bên trong phong thư là má»™t chiếc khăn thêu mà u đỠvà má»™t tá» giấy trắng.
Mở phong thư ra, chỉ thấy mấy dòng chữ nhá» nhắn, đẹp đẽ Ä‘áºp và o mắt:
“Nhất ti nhất tuyến sanh bạch phát,
bán tu bán oán tẩy niên hoa。
khứ đông tằng vấn nam phi nhạn,
hà thì dữ quân trÃch hạnh hoa?â€
Dịch vội:
“Tóc xanh nay đã điểm mà u
Thá»i gian bôi xóa bao nhiêu tá»§i há»n
Äông xưa há»i kẻ đăng trình
Khi nao được hái hoa đà o cùng nhau?â€
Äây là má»™t bà i thÆ¡ ai oán cá»§a khuê nữ, vừa má»m mại vừa tha thiết, u oán mang đầy hoà i niệm. Lại tiếp tục mở chiếc khăn tay ra, chỉ thấy trên đó thêu má»™t đôi uyên ương liá»n cánh bằng kim tuyến, trông rất sống động.
Lâm Vãn Vinh sá»ng sốt má»™t hồi, rất lâu sau má»›i mỉm cưá»i, lắc đầu. Xảo Xảo nhẹ giá»ng há»i:
- Äại ca, chà ng có biết là cá»§a ai gá»i không?
- Xảo Xảo, nà ng gặp Lạc Ngưng khi nà o váºy?
Lâm Vãn Vinh cưá»i, há»i.
Xảo Xảo cả kinh, khuôn mặt tươi cưá»i, nói:
- Äại cao, sao chà ng biết muá»™i đã gặp Lạc Ngưng tá»· tá»·?
Lâm Vãn Vinh nhéo chiếc mũi nhỠxinh xắn của nà ng, nói:
- Ngốc ạ, ta chỉ nhìn bà i thÆ¡ nà y liá»n biết ngay không ai khác chÃnh là do Lạc Ngưng viết. Ở Tể Ninh, nang có khá»e không? Lạc đại nhân và Lạc Viá»…n thế nà o? Lần trước khi tiến kinh, Äại tiểu thư và ta do vá»™i Ä‘i nên khi ngang qua Tể Ninh cÅ©ng không và o thăm, tháºt sá»± rất đáng tiếc.
- Ngưng tá»· tá»· khá»e lắm.
Xảo Xảo buồn bã nói:
- Chỉ có Ä‘iá»u ở đó má»™t mình tháºt sá»± có chút cô đơn. Khi muá»™i và phu nhân tiến kinh, tiện thể dừng lại ở Tể Ninh 2 ngà y, chà ng có biết Ngưng tá»· tá»· cao hứng đến mức nà o không? Cả ngà y lôi kéo muá»™i nói chuyện, sợ ta Ä‘i mất. Khi biết muá»™i muốn tá»›i kinh thà nh, Ngưng tá»· tá»· cÅ©ng muốn tá»›i nhưng Lạc đại nhân nói ở kinh thà nh tình thế phức tạp, để nà ng lên kinh sau. Ngưng tá»· tá»· không có cách nà o cả, chỉ đà nh viết thư nà y nhá» muá»™i gá»i cho chà ng, còn đôi uyên ương nà y là do Ngưng tá»· tá»· tá»± tay thêu đó. Äại ca, Ngưng tá»· tá»· tình thâm nghÄ©a trá»ng đối vá»›i chà ng như váºy, chà ng đừng phụ tá»· ấy nhé!
- Lạc tiểu thư đối vá»›i ta tình thâm nghÄ©a trá»ng, Xảo Xảo đối vá»›i ta lại cà ng khắc cốt ghi tâm. Bảo bối cá»§a ta, ta sẽ không là m nà ng thất vá»ng đâu!
Lâm Vãn Vinh thì thầm bên tai nà ng. Xảo Xảo đỠmặt một chút, ầm ừ một tiếng, nắm chặt lấy tay đại ca.
Ở kinh thà nh, ngà y thưá»ng thì Lâm Tam và Äại tiểu thư chÃnh là oan gia, khanh khanh ta ta ồn à o, ầm Ä©, đầy đủ tư vị. Nhưng chỉ có Ä‘iá»u đã lâu rồi, Äại tiểu thư và Lâm Tam Ä‘á»u Ãt ở nhà nên thiếu Ä‘i cảm giác tức giáºn. Tiêu phu nhân và Xảo Xảo đến, tá»±a như ngá»n lá»a, thiêu đốt vượng khà trong nhà lên.
Äợi phu nhân và Xảo Xảo ăn xong, 2 ngưá»i Ä‘i đưá»ng Ä‘á»u cảm thấy hÆ¡i mệt má»i, Äại tiểu thư liá»n thúc giục 2 ngưá»i Ä‘i nghỉ trước. Khi Xảo Xảo và đại ca ra khá»i phòng, phu nhân liá»n đóng cá»a lại, lẳng lặng nhìn TIêu Ngá»c Nhược, tá»±a hồ suy tÃnh gì đó.
- Mẫu thân, ngưá»i nhìn con như váºy là m gì?
Äại tiểu thư hÆ¡i đỠmặt, cúi đầu nói nhá».
Tiêu phu nhân giữ chặt tay nà ng, kéo nà ng xuống ngồi bên mình, nhẹ nhà ng nói:
- Ngá»c Nhược, mẫu thân có Ä‘iá»u nà y muốn há»i.
- Mẫu thân muốn há»i gì váºy?
Äại tiểu thư trong lòng hồi há»™p, ngượng ngáºp nói:
- Mẫu thân, ngưá»i còn khách khà vá»›i con sao? Có gì cần cứ nói thẳng Ä‘i mà !
Phu nhân nhìn thẳng và o nà ng, trầm mặc hồi lâu, Äại tiểu thư ngẩng đầu liếc mẫu thân má»™t cái rồi lại vá»™i cúi đầu xuống.
Phu nhân thở dà i, nói:
- Ngá»c Nhược, có đúng con và Lâm Tam… con và Lâm Tam có tư tình hay không?
Tiêu Ngá»c Nhược tim Ä‘áºp loạn lên, mặt mÅ©i đỠá»ng, nhá» giá»ng nói:
- Mẫu thân, con, con…
Nà ng nói được mấy chữ, nhưng rồi lại không biết nên nói tiếp thế nà o, trong lòng quýnh lên, liá»n nhà o và o lòng phu nhân, khóc òa lên.
Tiêu phu nhân thấy thần thái cá»§a con gái mình, là m sao không biết rằng có chuyện, trong lòng vừa cảm thán, vừa căm tức, tên Lâm Tam nà y đúng là chuyên môn Ä‘em tai há»a đến cho khuê nữ Tiêu gia chúng ta. Nhị nha đầu tâm địa đơn giản bị hắn dụ dá»— đã đà nh, vì sao ngay cả đại nha đầu luôn luôn lý trà cÅ©ng bị hắn dụ dá»— váºy?
Phu nhân vuốt ve mái tóc Äại tiểu thư, than vãn:
- Là do Tống tẩu gá»i thư cho ta, ngẫu nhiên nói rằng quan hệ cá»§a con và Lâm Tam không tầm thưá»ng. Ta lần nà y tiến kinh chÃnh là vì chuyện nà y. Con Æ¡i, sao mà ngốc nghếch váºy? Lâm Tam có vô số hồng nhan tri ká»·, sở trưá»ng cá»§a hắn chÃnh là khinh dá»… các nữ tá». Ngá»c Sương theo hắn đã đà nh, tại sao ngay cả con cÅ©ng bị dụ dá»— váºy?
Äại tiểu thư ôm lưng mẫu thân, nghẹn ngà o nói:
- Mẫu thân, ngưá»i có nói vá»›i con cái gì bây giá» cÅ©ng đã là muá»™n rồi…
- Cái gì?
Phu nhân cả kinh, giáºt mình há»i:
- Ngá»c Nhược, con… con và hắn đã là m cái việc cẩu thả đó rồi ư?
Äại tiểu thư mặt mÅ©i đỠbừng, tối nay nếu mẫu thân không đến, sợ rằng mình tháºt sá»± nhịn không được, đã bị hắn “cẩu thả†mất rồi.
- Mẫu thân, sao ngưá»i lại nói váºy?
Äại tiểu thư che mặt, thẹn thùng nói:
- Con là m sao có thể là m chuyện không biết lá»… nghÄ©a, liêm sỉ như váºy được.
- Váºy con nói cháºm cái gì cÆ¡?
Phu nhân bình tÄ©nh lại và i phần, xem xét toà n bá»™ trên ngưá»i con gái và i vòng, đánh giá thấy rằng Äại tiểu thư đúng là vẫn còn nguyên tấm thân trong trắng, cuối cùng thì Lâm Tam vẫn còn có và i phần lương tâm.
- Mẫu thân, con cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Từ khi biết hắn tới nay, cứ thấy hắn là trong lòng con lại ghét, nhưng mà khi không thấy hắn thì trong lòng lại nhớ. Mẫu thân nói cho con xem, có đúng là quá muộn rồi không? Lẽ ra lúc đầu con không nên quen biết hắn.
Äại tiểu thư lắc đầu, nhẹ giá»ng nói, trên mặt biểu lá»™ nét buồn bã và hoà i niệm.
Tà i sản của giangmapxinh
Chữ ký của giangmapxinh
Last edited by livan; 13-02-2009 at 07:14 AM .
Lý do: Sá»a lại cho đúng!
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a giangmapxinh
13-02-2009, 08:58 AM
Chân tiểu nhân Nhất đại thánh tăng
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 93
Thá»i gian online: 5 giá» 20 phút 15 giây
Thanks: 0
Thanked 32 Times in 20 Posts
Chương 288: Âm thanh giết heo (p2)
Dịch: bé má»›i táºp dịch
Tiêu phu nhân thông hiểu việc Ä‘á»i, thấy vẻ mặt con gái lẽ nà o còn không hiểu chuyện gì, trầm mặc hồi lâu má»›i khẽ thở dà i: “Ngá»c Nhược, mẫu không phải ngưá»i bảo thá»§. Lâm Tam nà y, luáºn vá» bản lÄ©nh, vá» tà i há»c quả tháºt không có gì phải bà n, mẫu thân luôn coi trá»ng hắn. Tiêu gia chúng ta tuy mẹ góa con côi nhưng ở Kim Lăng cÅ©ng là danh môn vá»ng tá»™c, con và Ngá»c Sương Ä‘á»u là niá»m kiêu ngạo cá»§a cả nhà . Ngá»c Sương theo hắn cÅ©ng không hẳn chịu thiệt, mẫu thân cÅ©ng đồng ý nhưng cả hai tá»· muá»™i con mà cùng theo hắn thì còn ra thể thống gì? Mẫu thân giữ gìn bao nhiêu năm, không sợ gì hết, chỉ ngại miệng Ä‘á»i nói sau lưng thôi.â€
Nhắc đến việc tình cảm, mắt bà ánh lệ, Lâm Tam tuy không tệ nhưng hắn cưới một con gái của bà còn được, nà o ngỠhắn được voi đòi tiên, cả đại nha đầu cũng muốn vơ và o.
Äại tiểu thư thấy mẫu thân khóc, vá»™i hoảng sợ quỳ xuống: “Mẫu thân, nữ nhi bất hiếu, khiến ngưá»i Ä‘au lòng, nhưng con và tên xấu xa kia chưa có việc gì không nên không phải. Bản lÄ©nh cá»§a hắn lá»›n lắm, trên kim Ä‘iện không ngại hoà ng đế, dưới chiến trưá»ng há»a khiếp ngưá»i Hồ, nữ nhi cam tâm tình nguyện ở bên hắn, không sợ ngưá»i ta nói sau lưng.â€
“Việc cá»§a hắn sao lại liên can đến kim Ä‘iện, chiến trưá»ng?†Phu nhân đỡ Äại tiểu thư dáºy, cưá»i nhăn nhó vuốt má»› tóc mai cá»§a con gái. Mấy hôm nay bà đi đưá»ng, không hiểu những việc Lâm Vãn Vinh là m tại kinh thà nh, Äại tiểu thư bèn kể lại ngá»n nguồn cho mẫu thân ghe, lúc đến Ä‘oạn hắn đánh bại Cao Lệ và ngưá»i Hồ, lên kim Ä‘iện diện thánh, hoà ng đế ban cho hắn là m Lại bá»™ phó thị lang, ngá»± bút Ä‘Ãch thân đỠ“thiên hạ đệ nhất Ä‘inhâ€, phu nhân cÅ©ng không giấu nổi kinh ngạc, kéo tay nà ng: “Ngá»c Nhược, con nói Ä‘á»u tháºt cả chứ?â€
Äại tiểu thư gáºt đầu: “Sao con dám dối mẫu thân? Việc nà y vô số ngưá»i táºn mắt thất, thanh danh cá»§a thiên hạ đệ nhất Ä‘inh thắng ngưá»iHồ ba keo e đã vang khắp kinh thà nh.†Nà ng nhìn ra ngoà i song cá»a, thở dà i u oán: “Ngưá»i ta hiện là Lại bá»™ phó thị lang, thiên hạ đệ nhất Ä‘inh danh chấn thiên hạ được hoà ng đế ban phá»§, chưa biết chừng ngà y mai sẽ rá»i khá»i Tiêu gia. Chúng ta nhắc đến những việc nà y, ngưá»i ta có đồng ý hay không khó nói lắm.â€
Phu nhân kinh ngạc má»™t hồi má»›i khẽ thở dà i: “Mẫu thân sá»›m đã biết hắn sẽ nở mà y nở mặt, không ngá» hoà ng thượng cÅ©ng chÃnh tay phong hắn là m ‘thiên hạ đệ nhất’. Như váºy con có theo hắn cÅ©ng không thiệt thòi đâu.â€
Äại tiểu thư nở hoa trong lòng nhưng không dám lá»™ ra, khẽ há»i dò: “Mẫu thân, ngưá»i… ngưá»i đồng ý hả?â€
Phu nhân hừ má»™t tiếng: “Äâu có dá»… dà ng thế? Thiên hạ đệ nhất Ä‘inh thì có quyá»n mang cả hai con gái bảo bối cá»§a ta Ä‘i chắc? Dù hắn là hoà ng đế, ta chưa gáºt, hắn cÅ©ng không dám là m gì.†Bà nghÄ© má»™t chốc liá»n báºt cưá»i: “Ngá»c Nhược, không cần con lo, cái gì mà Lại bá»™ phó thị lang, thiên hạ đệ nhất Ä‘inh, ta không quan tâm, hợp ước giữa hắn vá»›i Tiêu phá»§ là tháºt, trong vòng má»™t năm, ta vẫn có quyá»n gá»i hắn là Lâm Tam, đúng không?â€
Äại tiểu thư gáºt đầu, phu nhân mỉm cưá»i: “Việc cá»§a con và hắn tạm gạt sang bên, nhưng con không được để hắn quá tung tẩy, cai quản cho ra cai quản. Nam nhân nà y, bản tình hiện rõ hai chữ ti tiện, con cà ng biểu hiện ra mặt hắn cà ng không để ý, con cách xa má»™t chút, hắn tất sẽ nhá»› con.â€
Äại tiểu thư mặt á»ng hồng, dịu dà ng nói: “Mẫu thân nói giống hệt Từ thư thư, có phải năm xưa mẫu thân cÅ©ng giữ chân cha như thế?â€
Phu nhân cÅ©ng á»ng hồng mặt mà y, vá»— nhẹ lên mông con gái: “Nha đầu nà y, dám lấy mẫu thân là m trò cưá»i.†Äoạn trầm mặc má»™t lúc má»›i kể: “Năm đó tình thế kinh thà nh không sáng sá»§a, để tránh sa chân và o tranh Ä‘oạt trong triá»u, ngoại công con má»›i vá»™i gả ta Ä‘i. Ta và phụ thân con chưa từng gặp mà thà nh phu thê, đâu có được tá»± do như con bây giá». Äúng rồi, con nói đến Từ thư thư, là ai váºy?â€
“Là nữ nhi Từ Chỉ Tình cá»§a Từ tiên sinh, năm xưa mẫu thân từng bế còn gì.†Äại tiểu thư dịu dà ng đáp.
“Là nha đầu Chỉ Tỉnh hả.†Phu nhân hoan há»·: “Lúc ta rá»i kinh thà nh, nó còn là tiểu nha đầu thắt bÃm, thoáng cái đã hai mươi năm rồi, không biết hiện giá» nó thế nà o?â€
“Từ thư thư hoà n cảnh không tốt đẹp gì.†Äại tiểu thư kể lại hoà n cảnh cá»§a Từ Chỉ Tình, phu nhân nghe xong nhÃu mà y: “Chả trách Từ tiên sinh không muốn nói nhiá»u vá» việc nà y, tá»± cổ hồng nhan bạc mệnh, hà i tá» Chỉ Tình phải chịu khổ cá»±c quá.â€
Bà lại nhìn con gái, hồi lâu má»›i xua tay: “Con và Lâm Tam phải rút kinh nghiệm từ chuyện đó.â€
“Mẫu thân!†Äại tiểu thư vui mừng, nhà o và o lòng mẫu thân, hồi lâu không muốn dáºy.
“Tam ca, nước nóng chuẩn bị xong xuôi rồi, trong sương phòng cạnh đây, mau má»i Äồng tiểu thư tắm gá»™i.†Lâm Vãn Vinh vừa đưa Xảo Xảo khá»i cá»a phòng, Hoà n Nhi mỉm cưá»i bước lên đón.
Xảo Xảo vá»™i nói: “Là m phiá»n vị tá»· tá»· nà y quá, muá»™i từ là m được, không dám để tá»· tá»· nhá»c công.â€
Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i kéo nà ng lại: “Muá»™i ngồi xe lâu thế chắc mệt rồi, sao để tá»± muá»™i tá»± là m. Hoà n Nhi, ta thay mặt nương tá» Ä‘a tạ muá»™i.â€
Xảo Xảo hoan há»· vô cùng, e thẹn tá»±a và o đại ca, Hoà n Nhi ngẩn ra má»™t lúc má»›i lẩm nhẩm: “Tam ca có nương tá» rồi, váºy còn đại tiểu the?â€
Sương phòng cá»§a Lâm Vãn Vinh đối diện phòng Äại tiểu thư, Tiêu phu nhân tối nay nghỉ ở phòng con gái, hai mẹ con đã lâu má»›i gặp, có nhiá»u tâm sá»±, để lại phòng nà y cho Lâm Vãn Vinh nghỉ.
Äợi Xảo Xảo và o phòng trước, Hoà n Nhi định Ä‘i theo phục thị, Lâm Vãn Vinh khẽ kéo cô lại cưá»i bảo: “Không còn sá»›m nữa, muá»™i mau Ä‘i nghỉ Ä‘i, ở đây có ta là được rồi.â€
Nụ cưá»i trên mặt hắn dẫm đãng khôn tả, phu thê ngưá»i ta lâu rồi không gặp, định là m gì không cần nói cÅ©ng biết, Hoà n Nhi cưá»i nhẹ, vá»™i lui ngay.
Thấy hắn cÅ©ng và o phòng, xảo cảo liá»n đỠlá»±ng mặt mà y, lý nhÃ: “Äại ca sao cÅ©ng và o đây?â€
Lâm Vãn Vinh cưá»i mỉm: “Nha đầu ngốc, đại ca đến phục thị muá»™i tắm rá»a.â€
Xảo Xảo cúi đầu, mặt nóng như lá»a đốt, không dám lên tiếng, Lâm Vãn Vinh đến cạnh, khẽ vuốt vai nà ng, ôn nhu dá»— dà nh: “Tiểu bảo bối, mấy hôm nay Ä‘i đưá»ng suốt, chắc mệt lắm rồi.â€
“Không mệt.†Xảo Xảo khẽ khà ng đáp: “Chỉ cần có đại ca, muá»™i không sợ gì hết.â€
Lâm Vãn Vinh mết ngón tay trên vai nà ng: “Muá»™i ngốc lắm.†Äoạn im lặng, bầu không khà cá»±c kỳ nồng nà n.
“Äại ca, không ngá» phân hiệu cá»§a Tiêu gia tại kinh thà nh lại lá»›n thế nà y.†Xảo Xảo nhìn quanh má»™t vòng, tá» vẻ hâm má»™.
“Muá»™i đừng lo, nhà chúng ta còn lá»›n hÆ¡n.†Lâm Vãn Vinh cưá»i.
“Nhà chúng ta?†Xảo Xảo kinh ngạc: “Äại ca muốn vá» Kim Lăng? Nhà ở đó chúng ta còn để không mà .â€
“Tạm thá»i không vá» Kim Lăng, nhưng đại ca cÅ©ng có nhà ở kinh thà nh rồi, do hoà ng đế ban tặng, ngà y mai sẽ dẫn muá»™i tá»›i coi.â€
“Hoà ng đế ban tặng?†Xảo Xảo cả kinh, há hốc miệng, Lâm Vãn Vinh hôn nhẹ lên môi nà ng, kể lại tình hình, nà ng kÃch động rÆ¡i lệ: “Äại ca, Ä‘a tạ huynh.â€
“Äa tạ ta? Äa tạ cái gì?â€
“Äa tạ huynh để muá»™i gặp được huynh. Từ khi đó, Xảo Xảo trở thà nh nữ tá» hạnh phúc nhất thiên hạ.†Nà ng vá»™i gạt lệ, gương mặt hiện rõ niá»m vui sướng cùng hạnh phúc.
Tiểu nha đầu nà y cũng biết tri túc, trong lòng Lâm Vãn Vinh cực kỳ ôn nhu, khẽ ấn lên lưng nà ng.
Tay đại ca dịu dà ng quá, trong lòng Xảo Xảo ấm áp, ý thức được việc gì, vá»i quay lại nói: “Không được. Äại ca là phu quân cá»§a muá»™i, sao lại để đại ca phục thị muá»™i?â€
“Có gì không được?†Lâm Vãn Vinh cắt lá»i: “Nà ng là nương tá» cá»§a ta, hôm nay đại ca phục thị muá»™i, được không?â€
Cảm nháºn được tình thân sắt đá cá»§a hắn, Xảo Xảo ừ khẽ, vừa xấu hổ vừa hoan há»·, nụ cưá»i hiển hiện nét ngá»t ngà o, trong mắt lấp lánh ánh lệ.
“Xin lá»—i nhé bảo bối, trước đây đại ca không là m được gì cho muá»™i.†Thấy dáng vẻ nà ng, Lâm Vãn Vinh thoáng hổ thẹn, định nói tiếp thì má»™t bà n tay ấm áp chặn ngang môi: “Äại ca là ngưá»i là m đại sá»±, Xảo Xảo thÃch phong cách không để tâm quá đến Ä‘iá»u gì cá»§a huynh, vì huynh, chuyện gì muá»™i cÅ©ng cam lòng.â€
Thấy tiểu nha đầu á»ng hồng mặt mà y, lá»n tóc mai rung lên, đồng tá» Ä‘en nhánh sáng như ánh sao trong đêm, khóe môi anh đà o hé nở, Lâm Vãn Vinh hôn khẽ, hai tay lần xuống eo nà ng, cháºm rải cởi chiếc áo khoác.
Äại ca quả tháºt muốn phục thị mình, Xảo Xảo cá»±c kỳ xấu hổ, lâu ngà y không gặp hắn, ná»—i nhá»› chất chứ trong lòng như dòng nước trong chảy trong hồ Huyá»n VÅ©, thoáng liếc là thấy. Cảm giác hắn cởi áo khoác mình, tim nà ng Ä‘áºp nhanh, cúi gằm đầu cÆ¡ hồ cằm chạm ngá»±c, nhưng trong lòng hoan há»· vô hạn.
Cởi xong áo khoác liá»n lá»™ ra lá»›p áo trong má»ng mảnh, mấy ngà y không gặp, thân hình Xảo Xảo quả tháºt cà ng tuyệt diệu, tuy cách má»™t lá»›p áo mà vẫn thấy rõ đôi gò tuyết sÆ¡n nhô cao, cặp chân ngá»c khép lại, lá»™ rõ phong vị cá»§a má»™t tiểu phụ nhân thà nh thục.
Nháºn ra đại ca nhìn mình chăm chăm, gương mặt nà ng á»ng lên như Ä‘oáp hù dung, lẩm nhẩm gá»i: “Äại ca.â€
Cởi nốt tấm áo má»ng, tức thì mắt Lâm Vãn Vinh sáng lên, tấm áo lót mà u đỠdÃnh sát thân thể Xảo Xảo, nà ng Ä‘ang cúi đầu e thẹn, che lấy đôi vai trần, là n da trắng hÆ¡n sương tuyết thấp thoáng ẩn hiện. HÆ¡n tháng rồi, ngá»±c nà ng cà m thêm đầy đặn, bầu vú lung linh lắc lư trước mặt hắn.
Hắn chặc lưỡi khen ngợi, cháºm rãi ôm nà ng và o lòng, nà ng khẽ a lên má»™t tiếng, cảm giác toà n thân ấm sá»±c, cúi nhìn thì hóa ra đã nằm trogn thúng gá»— đầy cánh hoa, là n nước nóng ngáºp đến hông, tức thì mùi hương sá»±c nức thấm và o mÅ©i, ấm áp khôn tả.
Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i khá»a nước lên đầu nà ng, là m ướt mái tóc, cảm giác ấm như nắng xuân từ đỉnh đầu lan khắp toà n thân, Xảo Xảo đưa bà n tay má»m mại nhẹ nhà ng vuốt ve gò má hắn, trong mắt sáng lên niá»m hạnh phúc dịu dà ng.
Hắn thò tay và o là n nước, cởi nốt chiếc áo lót, tầng che chắn cuối cùng cá»§a Xảo Xảo được giải trừ vô thanh vô tức. Hắn định nhẹ nhà ng vuôt ve thân thể nà ng, nhãn quang liếc qua chợt kinh ngạc phát hiện, gò ngá»±c đầy đặn có Ä‘eo má»™t lá»›p sa má»ng, ná»a hiện ná»a ẩn, cảng khiến gò vun cao hÆ¡n, mê ngưá»i hÆ¡n.
Hắn ngẩn ngưá»i, nước dãi rÆ¡i và o thùng cÅ©ng không biết. Xảo Xảo đỠlá»±ng mặt, không dám ngẩng lên, chỉ dùng khóe mắt quan sát thần sắc đại ca.
“Tiểu bảo bối.†Lâm Vãn Vinh vá»™i nuốt nước bá»t: “Cái, cái nà y muá»™i lấy ở đâu?â€
Xảo Xảo hổ thẹn che mặt lại, giá»ng vo ve như muá»—i kêu: “Äại ca sao lại quên lúc may y phục nữ tá» cho Tiêu gia, đã đặc biệt lấy muá»™i là m mẫu, lúc muá»™i và o kinh, nhá»› ra huynh thÃch nó liá»n mặc theo, hôm nay má»›i định thay Ä‘i.â€
Nha đầu nà y đúng là hiểu lòng ngưá»i quá. Nà ng khẽ ầm ừ như Ä‘ang lẩm nhẩm, hô hấp gấp rút dần, nhắm mắt lại, gương mặt cÆ¡ hồ được bôi phấn sáp thượng hạng, gò má á»ng lên như hoa đà o, lồng ngá»±c dáºp dồn được lá»›p tÆ¡ phá»§ lên, quyến rÅ© khôn tả.
Lâm Vãn Vinh thò tay khẽ vuốt ve từ sau lưng, cảm giác là n da sáng lấp lánh như mỹ ngá»c, lòng liá»n nở hoa, mắt sáng rỡ, ấn nhẹ lên lá»›p sa, tức thì soạt má»™t tiếng, mở luôn lá»›p áo lót má»ng tang sau cùng nà y.
Xảo Xảo kinh hãi a lên má»™t tiếng, áo lót rÆ¡i và o thùng nước, hai ngá»n núi tuyết báºt khá»i nước nhô cao vút, mùi hương nhi nữ thoang thoảng, tạo thà nh dụ hoặc vô hạn vá»›i thần kinh hắn.
Mẹ nó chứ, đúng là muốn lấy mạng ngưá»i khác, Lâm Vãn Vinh khó nhá»c nuốt nước bá»t, mất rất nhiá»u ý chà má»›i khắc chế được, chấm cháºm kỳ cá» cho nà ng. Lúc ở Kim Lăng, cả hai đã là phu thê, gần gÅ©i không Ãt lần, hôm nay gặp lại đương nhiên phải kÃch động, nhưng đối diện là phòng Äại tiểu thư và Tiêu phu nhân, cả hai dù động tình cÅ©ng phải e dè đôi chút, bằng không sá»›m đã lên giưá»ng, Lâm má»— có ngại gì, có Ä‘iá»u nha đầu Xảo Xảo nà y còn phải nhìn ngưá»i ta nữa mà .
Má»™t lúc sau má»›i kỳ cá» xong, hắn cứ giữ nà ng trong thùng, hô hấp cá»§a nà ng ngà y cà ng gấp, hắn nghiêng tai lắng nghe, hồi lâu má»›i nói: â€œÄÆ°á»£c rồi, chúng ta Ä‘i ngá»§.â€
Câu nói giấu đầu hở Ä‘uôi nà y khiến Xảo Xảo má»m nhÅ©n toà n thân, không dám lên tiếng, nghe thấy tiếng hô hấp nóng rá»±c cá»§a đại ca, lòng nà ng hồi há»™p như trống tráºn.
Hắn cưá»i hắc hắc, ôm bổng nà ng khá»i là n nước, thân thể mịn mà ng mỹ lệ vô kể xuất hiện trước mặt.
Xảo Xảo a lên khe khẽ, hắn mặc cho nà ng má»™t vuông khăn tắm khô ráo, lau khô thân thể rồi cháºm rãi ôm nà ng lên giưá»ng.
“Äại ca——†Xảo Xảo đỠlá»±ng mặt, ôm chặt mình hắn, không hiểu lấy đâu ra dÅ©ng khÃ, chợt ngẩng lên nói: “Xảo Xảo yêu đại ca nhiá»u.â€
Không có lá»i nà o biểu đạt được tâm ý, Lâm Vãn Vinh hôn lên là n môi anh đà o, đầu lưỡi hoạt động trên bá» môi thÆ¡m phức, hưởng thụ mùi hương ngá»t ngà o.
Xảo Xảo ôm chặt hắn, cảm giác đại ca hôn lên đầu lưỡi, hôn lên má, rồi cắn mạnh dần và o *** tai, bà n tay sỠvà o lồng ngực đầy đặn sau lớp khăn tắm.
Nà ng rên lên tá»±a như thống khổ, lại như vui sướng, Lâm Vãn Vinh cởi nốt vuông khăn, đôi gò núi tuyết như bạch ngá»c có hai Ä‘iểm đỠá»ng rung rinh trước mắt.
“Bảo bối, muá»™i lại ‘lá»›n’ hÆ¡n rồi.†Hắn cưá»i hắc hắc, khẽ nắm và o đôi ngá»n núi má»m mại, ánh nến láºp tức tắt ngóm…
“A, đại ca - †Tiếng nữ tá» rên lên vừa Ä‘au đớn vừa khoái lạc truyá»n sang phòng đối diện, Äại tiểu thư Ä‘ang nói chuyện vá»›i mẫu thân chợt nhÃu mà y: “Mẫu thân, tiếng gì váºy?â€
Tiêu phu nhân đỠmặt: "Là âm thanh giết heo. Lâm Tam đáng ghét."
Tà i sản của phongtrancuongkhach
Chữ ký của phongtrancuongkhach
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a phongtrancuongkhach
13-02-2009, 05:05 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 4 ngà y 1 giá» 52 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Chương 289 - 1 : Hà o trạch
Dịch & Biên Dịch: lanhdiendiemla
Nguồn: TTV
Sáng hôm sau rá»i khá»i giưá»ng, Lâm Vãn Vinh dắt Xảo Xảo ra ngoà i. Vừa tá»›i cá»a phòng liá»n gặp phải Äại tiểu thư. Gương mặt xinh xắn cùa Tiêu Ngá»c Nhược hÆ¡i chút tiá»u tụy, trong mắt như có tia máu, tá»±a hồ đêm qua không được ngá»§ ngon.
-Äại tiểu thư, dáºy sá»›m váºy !
Lâm Vãn Vinh nắm bà n tay nhá» cá»§a Xảo Xảo, cưá»i hì hì nói. Äêm hôm qua hắn mặc sức uy phong, sáng sá»›m nay cây cá»™t còn Ä‘ang chia lên trá»i, bưu hãn vô địch. Cô bé Xá»a Xảo lại vừa nhu thuáºn vừa quyến rÅ©, hai ngưá»i ngư cá gặp nước, như nước nuôi cá, tiêu Ä‘ao khoái hoạt không nói nên lá»i.
-Còn sá»›m sá»§a gì nữa, mặt trá»i đã lên tá»›i ba cây sà o rồi !
Äại tiểu thư lưá»m hắn má»™t cái, hừ nói:
-Ãi chà , đã tá»›i ba cây sà o rồi ? thất lá»… quá ! Äại tiểu thư yên tâm, sau nà y ta lên hai cây sà o là sẽ rá»i giưá»ng !
Lâm Vãn Vinh trong lòng ngừa ngáy, mặt nổi lên nụ cưá»i khó hiểu, dâm tiện nói:
-Tốt nhất là mặt trá»i lên má»™t cây sà o là phải rá»i giưá»ng, tên xấu xa nhà ngưá»i ! Chưa từng thấy ai tra tấn ngưá»i ta như váºy !
Äại tiểu thư không biết ý trong lá»i cá»§a Lâm Vãn Vinh, thấy hắn chá»›p chá»›p mắt nhìn mình, nụ cưá»i trên mặt quá»· dị, trong lòng hoảng hốt, mặt như đám mây hồng, vá»™i cúi đầu xuống nói:
-Tiêu tiểu thư, đây là muá»™i dáºy muá»™n, liên lụy đại ca, tiểu thư đừng trách chà ng .
Xảo Xảo mặt đỠbừng, ngượng ngùng nói :
-Xảo xảo muội đừng bao che cho hắn, nếu không chỉ để cho hắn khi phụ thôi. Thế nà o, tối qua ngủ có ngon không ?
Äại tiểu thư tá»±a như vô tình tá»±a như cố ý nhắc tá»›i:
-Có, có !
Xảo Xảo cúi đầu đáp, trên mặt sớm đã nhuộm tầng tầng phấn hồng.
“Mình là m sao lại há»i tá»›i mấy thứ nà y chứ†Äại tiểu thư khẽ gắt má»™t tiếng, mặt cÅ©ng á»ng Ä‘á», lén nhìn Lâm Tam má»™t cái, thấy hắn mặt mang vẻ cưá»i Ä‘ang đánh giá mình, nhá»› tá»›i âm thanh há»—n loạn đêm qua, nà ng vá»™i và ng quay đầu Ä‘i nói :
- Xảo Xảo muội muội, các ngươi muốn đi đâu thế nà y ?
-Äại ca nói muốn dẫn muá»™i Ä‘i xem nhà , Äại tiểu thư cùng Ä‘i vá»›i chúng ta nhé !
Xảo Xảo ngẩng đầu lên, khuôn mặt nhỠbé xinh xắn đầy vẻ hưng phấn và chỠmong.
“ Äi xem nhà ! “ Trong lòng Äại tiểu thư dâng lên chút mất mác, khẽ nói :
- Các ngươi cứ đi đi. Ta còn việc phải là m, nương thân từ Kim Lăng mang đến nghìn bình nước hoa. Hôm nay phải bắt đầu bán ra rồi, ta không thể bỠđi được.
Thấy bộ dạng u oán của nà ng, Lâm Vãn Vinh kéo tay nà ng nói :
- Bán nước hoa đã có bá»n Tống tẩu trông coi là được rồi, còn cần gì nà ng tá»± ra tay chứ .
Hắn ma mãnh quét mắt khắp bốn phÃa, lướt tá»›i bên tai Äại tiểu thư nói :
- Nà ng Ä‘i chá»n phòng phải có má»™t cái giưá»ng lá»›n, như váºy chúng ta má»›i không sợ bị ngã xuống .
Tiêu Ngá»c Nhược nghe váºy mặt đỠhồng, khẽ hứ má»™t tiếng, dùng giá»ng không thể nhá» hÆ¡n nói :
- Ai muốn ngủ cùng ngươi, ta ghét nhất tên xấu xa ngươi .
Lâm Vãn Vinh cưá»i to ba tiếng, Äại tiểu thư mặt đỠtá»›i táºn mang tai, hung hăng trừng mắt hìn hắn, trong lòng bối rối vô cùng, chẳng kịp nháºn ra đưá»ng đã vá»™i và ng chạy Ä‘i.
-Äại tiểu thư đến nhà bếp là m gì ?
Xảo Xảo thấy Tiêu Ngá»c Nhược bước Ä‘i vá»™i vã, kỳ quái há»i:
- À, có thể là nà ng ta gần đây đổi tÃnh, muốn là m mẹ hiá»n dâu thảo rồi.
Lâm Vãn Vinh cưá»i thầm nói nhá»:
Xảo Xảo mìm cưá»i nhìn hắn, khẽ nói :
- Äại ca, nếu chà ng đã cưới Nhị tiểu thư rồi lại cưới luôn Äại tiểu thư. Hai nhà chúng ta hợp lại , mở tá»u lâu bán nước hoa, váºy ở Kim Lăng không ai bì được nữa.
- Äá» nghị nà y rất có tÃnh xây dá»±ng, để ta nghÄ© má»™t chút. Có Ä‘iá»u, tiểu bảo bối, ta và Ngá»c Sương còn thêm Äại tiểu thư có gian tình, lẽ nà o nà ng không ghen sao ?
Lâm Vãn Vinh vừa cưá»i vá»a há»i:
- Cái gì mà gian tình, khó nghe chết đi được !
Xảo Xảo gắt giá»ng :
- Hai vị tiểu thư cá»§a Tiêu gia Ä‘á»u là phượng trong loà i ngưá»i, chỉ cần bá»n há» tốt vá»›i chà ng. Thì có cưới cả bá»n há» có là m sao ? Còn vá» phần thiếp ---
Trong mắt nà ng hiện lên vẻ ảm đạm:
- Thiếp chỉ là cô gái quê nghèo khó, sao có thể sao vá»›i hai vị tiểu thư. Äại ca, Xảo Xảo không cần gì cả, chỉ cầu cả Ä‘á»i nà y có thể theo bên chà ng là đã mãn nguyện rồi.
- Tiểu nha đầu nà ng, nói bừa cái gì đó. Luáºn vá» thông minh giá»i giang, nà ng so vá»›i ai cÅ©ng không kém. Nà ng chÃnh là lão bà tốt cá»§a ta, sau nà y cho dù Ngá»c Sương các nà ng ấy và o nhà , cÅ©ng phải gá»i nà ng là tá»· tá»·, hiểu chưa ?
Lâm Vãn Vinh nghiêm nghị nói:
Xảo Xảo mắt nổi lệ quang, khẽ vâng má»™t tiếng, nắm chặt lấy tay đại ca, trong lòng hân hoan vô cùng. Vừa ra cá»a Ä‘i được mấy bước, vừa khéo gặp được Tiêu phu nhân. Xảo Xảo cùng Tiêu phu nhân lên kinh, chăm sóc chiếu cố cho nhau, tình cảm rất sâu Ä‘áºm, vá»™i và ng Ä‘i tá»›i nắm tay Tiêu phu nhân nói :
- Phu nhân, con và đại ca sắp Ä‘i xem nhà , ngưá»i Ä‘i cùng chúng con Ä‘i !
Tiêu phu nhân đã thay váy dà i, thoa phấn nhạt, mặt mà y thanh tú, thà nh thục quyến rÅ©, ung ung cao quý, nghe Xảo Xảo nói váºy khẽ mỉm cưá»i. nói vá»›i Lâm Vãn Vinh :
- Lâm Tam, hôm qua ta đã nghe Ngá»c Nhược nói rồi, ngươi tháºt là có khả năng, không chỉ thắng cả Cao Ly và ngưá»i Hồ, là m cho Äại Hoa ta vẻ vang, ngay cả hoà ng thượng cÅ©ng coi trá»ng ngươi như thế, ban cho chức tước còn phong thưởng ruá»™ng đất, tháºt là đáng mừng !
- Äâu có đâu có, ta chỉ là má»™t cái cây nhá», được tắm dưới ánh mặt trá»i và mưa móc cá»§a phu nhân, hà ng ngà y phát tiển mạnh khá»e, Ä‘á»u là công lao khó nhá»c tà i bồi cá»§a phu nhân .
Lâm đại nhân mở miệng vỗ mông ngựa không phà chút công sức nà o.
Phu nhân mÃm môi cưá»i khẽ :
- Ngươi ấy à , nói chuyện không sợ má»i miệng, cái gì mà ánh mặt trá»i mưa móc, là m như ta là quan thế âm cứu khổ cứu nạn không bằng.
- Không phải váºy sao, ánh sáng từ bi cá»§a phu nhân chiếp khắp, mưa móc khắp nÆ¡i, so vá»›i quan âm bồ tát còn ôn nhu mỹ lệ hÆ¡n mấy phần.
Lâm Vãn Vinh nói:
Tên Lâm Tam nà y mà mở miệng ra, thì nói hắn có thể mê đảo nữ nhân khắp thiên hạ cÅ©ng không khoa trương chút nà o. Mặt Tiêu phu nhân khẽ chuyển Ä‘á», mỉm môi cưá»i khẽ, bá»™ ngá»±c đằy đặn khẽ rung rung, giống như má»™t cà nh hoa rá»±c rỡ. Bà nhìn Xảo Xảo nói :
- Nếu Xảo Xảo đã thịnh tình má»i, váºy ta nhá» vinh diệu cá»§a Lâm đại nhân, Ä‘i xem xem căn nhà hùng vÄ© mà hoà ng thượng ban thưởng váºy ! Có Ä‘iá»u ---
Bà thay đổi đỠtà i :
- Lâm Tam, ngươi mặc dù là m quan, nhưng Tiêu gia ta và ngươi còn có giao kèo ! Ngươi không thể thất tÃn đâu đó!
Lâm Vãn Vinh xua tay chặn lá»i, cưá»i lá»›n nói :
- Phu nhân nói lá»i xa lạ gì đó ! Lâm Tam ta là ngưá»i thế nà o ? nhất ngôn cá»u đỉnh, nói ra là là m. Ra đưá»ng là phải nói tá»›i nghÄ©a khÃ, thà thất thân chứ thất tin --- hÆ¡n nữa, quan hệ giữa chúng ta là thế nà o. ChÃnh là ngưá»i má»™t nhà đó. Ở tiêu gia là m má»™t tên gia định nhá» bé, má»—i ngà y trái phải bầu bạn vá»›i phu nhân tiểu thư, khoái hoạt như thần tiên, so vá»›i là m quan còn sương hÆ¡n trăm lần !
“Cái gì mà ‘ thà thất thân, không thấ tin ‘, cái tên nà y sao cái gì cÅ©ng nói ra được ?†Phu nhân ở má»™t bên nghe hắn khoác lác, vừa sai Tứ Äức mang xe ngá»±a đến.
Xảo Xảo đỡ phu nhân và o trong thùng xe, Lâm Vãn Vinh theo sau há», vừa má»›i đưa tay vén rèm chuẩn bị tiến và o, đột nhiên nháºn ra. Sương phòng cá»§a phu nhân, ta không thể xông bừa và o được. Thôi thì ta cứ thưá»ng xuyên ghé thăm khuê phòng cá»§a con gái phu nhân là được rồi.
-Lâm Tam, sao ngươi không và o ?
Tiêu phu nhân vén rèm xe lên cưá»i nói:
- Thế nà y, không được tiện lắm ! Ta là ngưá»i rất hiểu lá»… phép.
Lâm đại nhân mặt mang nụ cưá»i giả dối, giả tình giả ý nói. Má»™t tay đã vén rèm lên, chuẩn bị chui và o bên trong.
Xoạt má»™t tiếng, rèm xe hạ xuống, Ä‘áºp và o mÅ©i Lâm đại nhân. Phu nhân ngồi bên trong cưá»i nói :
- Lâm Tam, ngươi đã là m lại bá»™ thị lang, còn có hiếu tâm như thế, tháºt là hiếm có. Nếu đã như thế ta cÅ©ng không là m khó ngươi nữa. Tứ Äức, Ä‘i thôi.
- Vâng thưa phu nhân !
Tứ Äức vung roi lên, xe ngá»±a lóc cóc lóc cá»c Ä‘i vá» phÃa trước. Lâm đại nhân háºm há»±c sá» mÅ©i, không cho ta và o cứ nói ra, còn cố ý giá»…u cợt ta, chiêu nà y tháºt là tuyệt, mẹ cá»§a Äại tiểu thư, quả nhân so vá»›i Äại tiểu thư còn khó chÆ¡i hÆ¡n.
Lâm Vãn Vinh ngồi ở bên cạnh Tứ Äức, hai ngưá»i rong xe Ä‘i tá»›i. Căn nhà hoà ng đế ban cho, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng chưa thấy qua, chỉ biết là được đặt ở Äông Trá»±c Môn quy mô không nhá». Hắn ở trong kinh thà nh đã nhiá»u ngà y, nhưng còn chưa dạo chÆ¡i kinh thà nh tá» tế, hôm nay thừa lúc nhà n rá»—i, cÅ©ng không vá»™i vã Ä‘i , xe ngá»±a cứ váºy cháºm rãi du hà nh, coi như tản bá»™ trong kinh thà nh váºy.
Äi tá»›i gần Äông Trá»±c Môn, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không quen đưá»ng, Ä‘ang ngó nghiêng bốn phÃa. Tứ Äức đã giữ lấy má»™t ông già bên cạnh há»i :
- Äại gia, xin há»i ngà i có biết phá»§ trạch cá»§a Lâm đại nhân ở đâu không ?
- Lâm đại nhân ?
Ông gia kia nói :
- Ồ Lâm đại nhân nà o ?
- ChÃnh là Lâm Tam Lâm đại nhân má»›i nháºn chức lại bá»™ phó thị lang đó !
Tứ Äức mặt đầy vẻ sùng kÃnh nói:
- Lại bộ phó thị lang ?
Ông già cưá»i khinh thưá»ng:
- Chu vi mấy dặm Äông Trá»±c Môn nà y, nếu không phải nÆ¡i ở cá»§a hoà ng thân quốc thÃch thì là thượng thư ngá»± sá», ngay cả há»c sÄ© cá»§a Văn Hoa Ä‘iện đến đây cÅ©ng phải nhón chân mà đi. Má»™t viên bá»™ phó thị lang, má»™t chức quan nhá» như hạt vừng hạt Ä‘áºu, ai mà biết hắn ở đâu ? ngươi Ä‘i tá»›i Hoà i Nhu, Thông Châu tìm kiếm, không chừng còn có thể tìm được nó !
(Hoà i Nhu, Thông Châu hai địa danh ở phÃa đông cá»§a Bắc Kinh.)
Tứ Äức vốn là tên mù đưá»ng, trong kinh thà nh cà ng má» mịt, quay đầu lại há»i :
- Tam ca, Hoà i Nhu, Thông Châu đi như thế nà o ? đại gia nói nhà của huynh ở bên đó !
Lâm Vãn Vinh vổ mạnh lên đầu hắn, tên tiểu tá» nà y khi ở Kim Lăng nhanh nhẹn là váºy, sao đến kinh thà nh bến thà nh thằng ngốc rồi ? Lão già kia Ä‘ang châm chá»c chúng ta, ngươi không nghe ra sao ? Mẹ nó, tùy tiện tìm má»™t ông già há»i đưá»ng, mà cÅ©ng há miệng cóc ra mạnh miệng thế ! Bá»™ lại phó thị lang cÅ©ng coi là quan nhá» ? tốt xấu gì cÅ©ng là cấp phó quan cÆ¡ mà .
Lâm Vãn Vinh thì đầu qua, không phục nói :
- Vị lão ca nà y, ngà i nói thế nà o ta không hiểu rõ ? bá»™ lại phó thị lang cÅ©ng coi là quan nhá» ? ta nghe nói bá»™ lại thị lang Äồng đại nhân cáo lão vá» quê, bá»™ lại trừ má»™t vị thượng thư Diệp đại nhân ra, chÃnh là phó thị lang mà .
- Chỉ còn lại phó thị lang thôi à ---- còn lại mưá»i bảy vị phó thị lang cÆ¡ .
Ông già kia cưá»i nói :
- Äây còn là má»™t bá»™ nho nhỠđấy. Ở trong lục bá»™, thị lang má»—i bá»™ kia chẳng phải nhiá»u như lông trâu sao ? tinh ra cÅ©ng phải hÆ¡n má»™t trăm rồi, còn có các lão công khanh cá»§a tam các, há»c sÄ© cá»§a lục Ä‘iện, đại há»c sÄ©, đông đúc tá»›i mấy trăm ngưá»i. Má»™t phó thị lạng nho nhá» có đáng là gì ? Nếu ngà i muốn tìm vị Lâm đại nhân kia, Ä‘oán chừng tá»›i Thông Châu cÅ©ng chẳng tìm nổi, có khi phải tá»›i táºn Thương Châu cÆ¡.
( Thương Châu thuộc tình Hà Bắc)
Tà i sản của Silverwing
Chữ ký cá»§a Silverwing Pháºn là m trai gõ phÃm bình thiên hạ :00 (32):
Chà anh hùng click :0 (35): chuá»™t định giang san :0 (156): Äi kiếm vợ nà o
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Silverwing
13-02-2009, 10:15 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Chương 289 : Hà o trạch Phần II
Dịch : lanhdiendiemla
Biên Dịch: Melly
Nguồn: TTV
“Mẹ nó, cà ng nói cà ng không tin được! Lão tá» kém cá»i váºy sao, bị ngươi đưa từ kinh thà nh tá»›i táºn Hà Bắc, há»i thêm nữa không chừng còn bị đưa tá»›i cả Mạc Hà . Chỉ là há»i đưá»ng thôi? Ngươi có cần đả kÃch váºy không?â€
( Mạc Hà , cực bắc của Trung Quốc.)
Hắn Ä‘ang buồn bá»±c, lại nghe trong thùng xe vá»ng ra má»™t tiếng phì cưá»i, láºp tức dừng xe lại. Xuyên qua rèm xem, Lâm Vãn Vinh phảng phất nhìn thấy đôi môi anh đà o cá»§a Tiêu phu nhân Ä‘ang cố nhịn cưá»i, hắn không khá»i mặt đỠbừng, cưá»i khan hai tiếng:
- Cái nà y… chúng ta cố tìm thêm má»™t chút Ä‘i. Hiện giá» không được rồi, đêm nay chúng ta nghe ngóng ở Thông Châu, sáng mai tiếp tục đến Thương Châu tìm váºy.
Lần nà y không chỉ có Tiêu phu nhân, ngay cả Xảo Xảo cÅ©ng khẽ cưá»i ra tiếng. Ở cùng vá»›i đại ca, đúng là vÄ©nh viá»…n vui vẻ thoải mái!
Tìm đưá»ng không được, phu nhân và Xảo Xảo cÅ©ng đà nh xuống xe ngá»±a, cùng Tứ Äức và Lâm Tam há»i đưá»ng. Tiêu phu nhân rá»i khá»i kinh thà nh nhiá»u năm, sá»›m thấy cảnh váºt còn mà ngưá»i đã đâu mất, trong lòng cảm khái vô cùng. Trên đưá»ng cùng Lâm Tam tìm kiếm, lại ôn lại ký ức thá»i thiếu nữ. Việc nà y trước đây quả là chưa từng thấy, nên trên đưá»ng Ä‘i trà n đầy tiếng cưá»i vui, cà ng thêm hứng khởi.
Ông già kia cÅ©ng không nói dối, khu Äông Trá»±c Môn nà y quả nhiên là hà o phú như mây, đầy những vương công quý tá»™c, thượng thư cáo lão. Nhà nhà đá»u có gia nô chất đống, phá»§ viện phi phà m.
Thấy sắp Ä‘i qua Äông Trá»±c Môn rồi, chỉ còn lại mấy căn nhà xưa cÅ©, phá»§ đệ vách ngói đổ nát, nhưng vẫn không há» thấy hà o trạch hùng vÄ© cá»§a Lại bá»™ phó thị lang Lâm đại nhân đâu, chưa nói Tứ Äức và Tiêu phu nhân, ngay chÃnh Lâm đại nhân cÅ©ng phát bá»±c rồi.
“Cha vợ hoà ng đế không phải giỡn mặt vá»›i ta chứ, nói cái gì mà ban cho má»™t tòa nhà ở ngoà i Äông Trá»±c Môn, chá»— đất rá»™ng rãi, thÃch hợp nhiá»u ngưá»i ở, là m sao mà sắp Ä‘i tá»›i cùng rồi còn chưa thấy phá»§ đệ cá»§a ta đâu!â€
- Tam ca, Tam ca!
Äang lúc cảm thấy thất vá»ng lại nghe thấy Tứ Äức hưng phấn gá»i to:
- Tam ca, huynh mau xem, thiên hạ đệ nhất… là thiên hạ đệ nhất!
Lâm Vãn Vinh quét mắt qua, tức giáºn gõ đầu hắn:
- Thiên hạ đệ nhất cái gì, bao nhiêu tuổi đầu rồi, ngay cả đếm cũng không biết đếm, rõ rà ng là năm chữ, thiên hạ đệ nhất đinh… chỠđã, thiên hạ đệ nhất đinh… ồ…
Lâm Vãn Vinh kinh hãi hô lên:
- Cái nà y, chẳng lẽ chÃnh là ‘hà o trạch’ cá»§a ta sao? Mẹ nó tháºt là lá»›n a!
Tiêu Phu nhân và Xảo Xảo vá»™i ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy gần cuối con đưá»ng lá»›n có má»™t chiếc cổng đỠthắm, so vá»›i cá»a nhà ngưá»i bình thưá»ng thấp hÆ¡n hẹp hÆ¡n, tưá»ng bên ngoà i đã tróc ra lá»™ ra từng phiến đá xanh đá Ä‘á», đại bá»™ pháºn ngói trên nóc nhà đã bị hư tổn, thảm hại vô cùng. Giữa khu Äông Trá»±c Môn trù phú hà o trạch đầy rãy thế nà y, tòa nhà nhỠđỠnát nà y, đơn giản là khác biệt giữa sâu bá» và phượng hoà ng. Nếu không phải là trên cá»a treo tấm biển có năm chữ ‘thiên hạ đệ nhất Ä‘inh’ lấp lánh dưới ánh mặt trá»i thì chẳng ai nghÄ© tá»›i. NÆ¡i nà y thế nhưng lại là ‘hà o trạch’ mà hoà ng đế ban cho Lâm đại nhân!
Lâm Vãn Vinh ngá»a đầu nhìn năm chữ và ng chỉ đà nh lắc đầu than thở: “Tốt xấu gì cÅ©ng là chứ hoà ng đế ban cho, đáng lẽ phải phóng lá»›n hÆ¡n má»™t trăm lần để cho ngưá»i Ä‘á»i phải kÃnh ngưỡng. Là m sao lại là m tấm biển bé tẹo thế nà y, ngay cả bốn chữ ‘vượng tà i cố cư’ trên cá»a phá»§ Diệp đại nhân vừa má»›i Ä‘i qua cÅ©ng to hÆ¡n nhiá»u lần… Thế nà y thà nh thế thống gì nữa, thà nh thể thống gì nữa đây! Váºy đâu phải là thiên hạ đệ nhất, rõ rà ng là thiên hạ đội sổ đệ nhất.
- Tam ca, chúng ta có và o hay không?
Tứ Äức thấy vẻ mặt u ám cá»§a Tam ca, so vá»›i sá»± hăng hái ngà y thưá»ng khác biệt má»™t trá»i má»™t vá»±c, liá»n cẩn tháºn mở miệng há»i, chỉ sở xui xẻo đụng chạm tá»›i Tam ca.
- Và o! ÄÆ°Æ¡ng nhiên là phải và o!
Lâm Vãn Vinh không hỠdo dự:
- Con không chê mẹ xấu, chó không hiá»m nhà nghèo, nhà nghèo tuy rách nát cÅ©ng có thể tránh gió che mưa. Hai vị phu nhân, chúng ta cùng vá» nhà nà o!
Xảo Xảo cưá»i ngá»t ngà o, vâng má»™t tiếng, Tiêu phu nhân không khá»i lắc đầu: “Äứa nhá» nà y, bị đả kÃch đến ná»—i hồ đồ rồi, bắt đầu nói năng lung tung.â€
- Tam ca, chó không hiá»m nhà nghèo, nói váºy chẳng phải huynh là chó à !
Tứ Äức há»i ngá»› ngẩn.
Tam cả nổi giáºn lôi đình:
- Ta không phải là chó, ngươi mới là chó, thế đã được chưa! Ngươi có và o hay không?
Phu nhân che miệng cố nÃn cưá»i: “Ở vá»›i Lâm Tam thêm được phút nà o thì vui vẻ, ấm áp thêm được phút đó, Ngá»c Sương và Ngá»c Nhược cùng theo hắn, cÅ©ng chẳng phải là ấm ức gì!â€
Lâm đại nhân tức giáºn phóng ngá»±a Ä‘i đầu, vừa má»›i đẩy cá»a ra bước và o má»™t bước, bụi bẩn bám lâu ngà y trên liá»n Ä‘áºp ngay mặt, xá»™c thẳng và o trong mÅ©i hắn, khiến cho mặt mÅ©i Lâm đại nhân dÃnh đầy bụi bặm.
- Khục… khục…
Lâm Vãn Vinh vội lùi lại một bước, bụi rơi và o mắt không mở ra được, vội đưa tay áo lên lâu!
- Äừng!
Phu nhân đứng bên cạnh, thấy động tác cá»§a hắn vá»™i khẽ hô lên, lấy khăn lụa trong ngá»±c ra, cẩn tháºn lau khóe mặt cho hắn.
- Phu nhân, con tới đây!
Xảo Xảo thấy thế vá»™i và ng Ä‘i tá»›i, nháºn khăn lụa trong tay phu nhân, nhẹ nhà ng lau cho đại ca.
Lâm Vãn Vinh phì phì hai cái nhổ bụi trong miệng ra, miễn cưỡng mở mắt, hầm hừ:
- Gặp quá»· rồi, ông hoà ng đế nà y là m gì váºy, ban cho căn nhà rách nà y ta cÅ©ng không nói gì, ông ta không biết kiếm ngưá»i đến thu dá»n quét lau má»™t chút sao? Lần sau gặp mặt nhất định phải nói chuyện tá» tế má»›i được.
Phu nhân nghe được thầm lắc đầu: “Tiểu tá» nà y đúng là tức giáºn đến hồ đồ rồi, hoà ng đế ban đãi thiên ân, sao có thể nói váºy vá»›i ngưá»i.â€
- Äại ca, đây là nhà cá»§a chúng ta, phải do chúng ta tá»± tay thu dá»n má»›i có ý nghÄ©a. Phu nhân, ngưá»i nói có phải không?
Tiêu phu nhân cưá»i nói:
- Äiá»u nà y cÅ©ng đúng. Xảo Xảo tay chân khéo léo, tòa nhà nà y nó nhất định dá»n dẹp thá»a đáng, tá»›i lúc đó, ta dẫn Ngá»c Sương Ngá»c Nhược tá»›i ở cùng!
- Hoan nghênh, hoanh nghênh!
Lâm Vãn Vinh vá»— tay cưá»i nói:
- Hoan nghênh các vị ở lại lâu dà i!
Thấy hắn mặt mà y đầy bụi bặm, dáng vẻ quái dị, phu nhân cÅ©ng không nhịn được, lại cứ mãi che miệng cưá»i. Xảo Xảo tá»±a đầu và o và o đại ca, hạnh phúc ở trong lòng hắn.
Từ chiếc cá»a nhá» Ä‘i và o, liá»n thấy má»™t tòa nhà hai tầng, phÃa sau còn có má»™t chiếc cá»a lá»›n đóng chặt. Lầu dưới có mấy gian phòng trống, trong phòng đồ đạc, tranh ảnh, giấy má»±c tháºm chà cả nôi trẻ con, không gì không có, há»—n loạn vô cùng, thứ nà o cÅ©ng đầy bụi đất, hình như đã lâu năm không có ngưá»i và o ở.
- Mấy gian phòng nà y sao giống như nÆ¡i chứa đồ vặt váºy?
Xảo Xảo vốn tÃnh tình tỉ mÄ©, cẩn tháºn quan sát, đưa mắt quan sát bốn phÃa.
- Kệ nó chứa cái gì? Ở được là được!
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Còn có lầu hai nữa, trên dưới má»—i cái có ba gian phòng, và o thá»i kia cá»§a ta có thể gá»i là nhà vưá»n cá»§a Tây rồi… á»’, ở đây không có hoa viên, hÆ¡i khác má»™t chút!
- Thá»i kia cá»§a ngươi?
Phu nhân nhÃu mà y nói:
- Lâm Tam, ngươi nói váºy là có ý gì?
- á»’, thì là cái thá»i đó… phu nhân không cần hiểu đâu! Chà , hai tầng lầu nà y tháºt là cao, so vá»›i ta còn cao hÆ¡n!
Hắn liá»n cưá»i vang chuyển đỠtà i.
- Nhà vưá»n cá»§a Tây ư?
Phu nhân lẩm nhẩm, mỉm cưá»i lắc đầu: “ Gã Lâm Tam nà y vừa Ä‘iên Ä‘iên khung khùng, lại thần thần bà bÃ, luôn luôn có chá»§ ý quái quá»· vô cùng, tháºt là có chút thú vị!â€
Tứ Äức Ä‘ang sá»› mó bốn phÃa, thấy trên cánh cá»a lá»›n tÃch má»™t lá»›p bụi dầy, hắn cÅ©ng không ngại, dùng sức kéo má»™t cái, nhưng cánh cá»a lên kia không nhúc nhÃch chút nà o.
"Hự… “ Tứ Äức dồn lá»±c và o đôi tay, báºt hÆ¡i má»™t cái, cánh cá»a lá»›n kia từ từ mở ra. Má»™t tia nắng mặt trá»i từ bên kia cánh cá»a sắt rá»i qua, chiếu thẳng và o mặt là m mắt Lâm Vãn Vinh hoa lên, không nhìn rõ cái gì.
- Oa, má»™t khu vưá»n tháºt lá»›n!
Tứ Äức khẽ kêu lên kinh ngạc, đánh động ba ngưá»i còn lại. Lâm Vãn Vinh là ngưá»i đầu tiên tỉnh tảo, vá»™i tiến tá»›i cá»a sắt nhìn và o.
Äối diện vá»›i hắn là má»™t hoa viên rá»™ng lá»›n, chừng ná»a sân bóng, bốn phÃa gạch đỠngói xanh, tưá»ng rà o cao cao, nhìn qua không thấy Ä‘iểm cuối. Trong vưá»n hoa đầy rẫy đà i, đình, lầu, tạ… dưới cầu nước chảy lượn quanh, cái gì cÅ©ng có. Chỉ là do nhiá»u năm không có ngưá»i sá»a sang, hoa sá»›m đã rÆ¡i rụng, cá» dại um tùm, chỉ có tiếng suối nước chảy róc rách, vang vá»ng và o trong lòng ngưá»i.
- To quá… con mẹ nó to tháºt!
Mở má»™t cánh cá»a ra, không ngá» là nÆ¡i đẹp đẽ váºy, má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn trợn mắt há mồm, Lâm Vãn Vinh nhìn kỳ cảnh trước mắt mà lẩm bẩm.
Tiêu phu nhân kiến thức rá»™ng rãi, đối vá»›i kết cấu bố cục phòng ốc đã nghiên cứu nhiá»u, nhìn mấy cái má»›i nói:
- Lâm Tam, đây giống như má»™t khu háºu hoa viên.
- Háºu hoa viên? Là sao?
Lâm Vãn Vinh nghi hoặc.
Tiêu phu nhân liếc mắt nhìn hắn má»™t cái đầy quyến rÅ©, khẽ cưá»i:
- Ngươi bình thưá»ng tháºt là thông minh, là m sao tá»›i lúc quan trá»ng lại chẳng khai sáng chút nà o váºy! Ngươi nhìn xem kia là cái gì?
Ngón tay ngá»c thon nhá» cá»§a bà chỉ tá»›i phái trước, Lâm Vãn Vinh theo phương hướng đó nhìn lên, thấy đối diện vá»›i khu hoa viên là má»™t má»™t lầu nhá» ba tầu, má»™t cổng vòm thông từ trước ra sau, nhìn tiếp tá»›i trước mÆ¡ hồ thấy còn rất nhiá»u nhà lầu phòng ốc ẩn hiện trong ánh mặt trá»i.
- Ngươi nhìn thấy cái gì?
Phu nhân khẽ há»i.
- Ngón tay… à , không phải, là nhà lầu!
Lâm Vãn Vinh thu ánh mắt từ trên ngón tay như ngá»c cá»§a phu nhân lại, trong lòng buồn bá»±c: “Phu nhân ba mươi sáu tuổi rồi mà sao là n da vẫn còn trắng nõn như thế, phải sánh được vá»›i cả Từ Trưá»ng Kim!â€
- Ngươi ấy à , tâm tư không biết lạc tới đâu rồi?
Tiêu phu nhân đưa mắt liếc hắn, cưá»i nói:
- Nếu ta Ä‘oán không sai, chúng ta và o nhầm cá»a rồi.
- Và o nhầm cá»a?
Lâm Vãn Vinh hắc hắc cưá»i dâm:
- Không thể nà o, ta thì thấy cái lá»— nà o mà chẳng chui và o! Không thể có vấn đỠvà o nhầm cá»a!
Phu nhân không hiểu nghĩa bóng của hắn, kiên định lắc đầu:
- Chúng ta thế nà y là và o háºu hoa viên rồi.
- Háºu hoa viên?
Lần nà y Lâm Vãn Vinh nghe hiểu được rồi, vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ:
- Phu nhân, ý cá»§a ngưá»i là , nÆ¡i chúng ta và o là …
- Không sai!
Phu nhân cưá»i nói:
- Äối diện vá»›i chúng ta là háºu hoa viên, trước mặt nhất định còn có ná»™i trạch, gian ngoà i, sương phòng, tiá»n hoa viên, đây là má»™t hà o trạnh đúng nghÄ©a, không ngá» rằng Lâm đại nhân ngà i thông minh má»™t Ä‘á»i, lại nhất thá»i hồ đồ, lần đầu tiên và o nhà mà lại Ä‘i và o từ đằng sau, khách khách…
Phu nhân không nhịn được báºt cưá»i, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng cưá»i ha hả:
- Háºu môn ( cá»a sau ) cÅ©ng hay a, và o háºu môn hương vị cà ng độc đáo! Mẹ nó, ai là m cái tấm biển nhá» váºy, lại còn treo ở ngay cá»a sau, ngà y mai phải bẩm rõ vá»›i hoà ng thượng, bổ cái thứ nhá» bé nà y ra!
- Là ta bảo treo đó!
Má»™t âm thanh rõ rà ng từ ngoà i cá»a vang lên, uy nghiêm vô cùng.
- Ai?
Lâm Vãn Vinh liếc mắt nhìn ra ngoà i, láºp tức biến sắc:
- Ngưá»i, ngưá»i… Hoà ng thượng?
Tà i sản cá»§a Sóng Xô Bá»
Chữ ký cá»§a Sóng Xô Bá»
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Sóng Xô Bá»
15-02-2009, 03:16 PM
Balamb Seed
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Lá»™c Ninh - Bình Phước
Bà i gởi: 1,362
Thá»i gian online: 3 ngà y 14 giá» 20 phút
Thanks: 1,287
Thanked 14,504 Times in 806 Posts
Chương 290: Ban thưởng nà ng ta cho ngươi
Phần I
Dịch: Rosetta
Biên dịch, biên táºp: Melly
Nguồn: Tà ng thư viện
Xảo Xảo nghe hắn nói váºy liá»n chấn động, vá»™i và ng kêu lên:
- Äại ca, hoà ng thượng ở đâu váºy?
Trong lúc nói chuyện thì ngoà i cá»a đã có má»™t ngưá»i bước đến, sắc mặt hồng hà o nhưng vẫn thấy thấp thoáng vẻ xanh xao dị thưá»ng, tóc mai đã ngã mà u bạc trắng. Ngưá»i đó mặc má»™t thân áo và ng, bước Ä‘i như rồng hổ, mưá»i phần uy nghiêm. Äằng sau ông ta là Cao công công và má»™t đám thị vệ, tất cả Ä‘á»u mang y phục thưá»ng dân, luôn đứng xung quanh bảo há»™ ông ta.
- Hoà ng thượng lão gia tá», sao ngà i lại tá»›i đây?
Lâm Vãn Vinh cÅ©ng chẳng hà nh lá»…, mỉm cưá»i bước lên nghênh tiếp chà o há»i.
Hoà ng đế dưá»ng như chẳng nghe thấy lá»i hắn, nhìn hắn mà tá»±a như không , ánh mắt chăm chú và o kẻ phÃa sau, vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa hân hoan, ngáºp ngừng đôi chút rồi cuối cùng cÅ©ng cất lá»i:
- Quách tiểu thư… là nà ng sao?
- Dân nữ Quách Quân Di, khấu kiến hoà ng đế bệ hạ, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế…!
Tiêu phu nhân khom ngưá»i quỳ dưới đất, cung kÃnh hà nh lá»….
Trên mặt lão hoà ng đế thoáng chút kÃch động, sắc mặt dần dần hồng hà o hẳn lên, vá»™i và ng ho khan lên hai tiếng. Ở phÃa sau, Cao công công vá»™i dâng lên hai viên dược hoà n, khẽ nhắc:
- Hoà ng thượng, thuốc đây ạ!
Hoà ng đế hất tay một cái, quăng mấy viên dược hoà n ấy đi, chúng lăn lăn lóc trên mặt đất, vỡ tan thà nh từng mảnh.
- Trẫm không có bệnh, uống mấy thứ thuốc nà y là m cái gì chứ?
Hoà ng đế tức giáºn quát, lại quay qua nhìn Tiêu phu nhân Ä‘ang quỳ dưới đất, đưa tay ra như muốn đỡ bà ta dáºy.
Cả ngưá»i Tiêu phu nhân hÆ¡i lui vá» sau má»™t chút, tránh bà n tay cá»§a Hoà ng đế, bái lạy thêm lần nữa:
- Dân nữ Quách Quan Di, khấu kiến Hoà ng đế bệ hạ, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!
Tay lão hoà ng đế ngừng lại giữa khoảng không, đứng ngây ngốc cả ná»a buổi, sắc mặt biến đối, rất lâu sau má»›i thu tay lại, thở dà i má»™t hÆ¡i:
- Quách tiểu thư, mau mau bình thân! Cao Bình, mau giúp Quách tiểu thư đứng lên đi!
Cao công công bước lên để đỡ Quách tiểu thư, Tiêu phu nhân dáºp đầu xuống:
- Tạ ơn ân điển Hoà ng thượng.
Bà ta nhẹ nhà ng đứng lên, trên mặt nở má»™t nụ cưá»i bình thản.
Lâm Vãn Vinh quan sát vẻ mặt cá»§a Hoà ng đế, trong lòng cá»±c kỳ kì quái: “Lão hoà ng đế nà y biểu hiện bên ngoà i trông có vẻ yếu nhược, tháºm chà dưá»ng như là bất lá»±c, nhưng thá»§ Ä‘oạn và sá»± kiên trì cá»§a ông ta thì không có ngưá»i nà o có thể sánh ná»—i. Ai xem nhẹ ông ta tuyệt đối ăn quả lừa lá»›n, hắn tin rằng cảm nháºn cá»§a Thà nh vương kia còn sâu sắc hÆ¡n. Báºc đế vương vốn không thể hiện hỉ ná»™ qua nét mặt, váºy mà nhìn thấy Tiêu phu nhân lại lá»™ ra bá»™ dạng như thế nà y, không lẽ giữa há»â€¦â€
Ãnh mắt Lâm Vãn Vinh liếc nhìn hai ngưá»i, chỉ thấy ánh mắt cá»§a hoà ng đế nôn nóng, chăm chú nhìn Tiêu phu nhân, giống như là muốn ăn tươi nuốt sống bà ta váºy. Tiêu phu nhân nhẹ nhà ng đứng sang má»™t bên, lông mà y rá»§ xuống, trên mặt vẫn là nụ cưá»i bình thản, cá»±c kỳ trầm tÄ©nh!
“Có gian tình!†Lâm Vãn Vinh vá»— tay má»™t cái: “…Không trách Tiêu phu nhân thá»§ tiết bao nhiêu năm, đối vá»›i ngưá»i nà o cÅ©ng Ä‘á»u lạnh lùng như băng, hóa ra là đã có thá»i gian chim chuá»™t cùng hoà ng đế! Lão tá» biết là Tiêu phu nhân không hỠđơn giản, chỉ là không ngá» bà ta cÅ©ng thông dâm vá»›i hoà ng đế. Không tưởng được… tháºt là không thể tưởng được!
- Quách tiểu thư, bao năm nay nà ng vẫn khá»e chứ?
Hoà ng đế nhìn Tiêu phu nhân, ánh mắt như lánh lên, nhẹ nhà ng nói:
- Hai mươi năm trá»i như má»™t cái chá»›p mắt! Hôm nay có thể gặp lại tiểu thư, nà ng vẫn là tuyệt thế phong hoa như năm xưa, còn ta đã dần dần già đi, năm tháng quả là không từ cho ai!
- Tạ Æ¡n Hoà ng thượng quan tâm, dân nữ vẫn khá»e.
Tiêu phu nhân thản nhiên cúi ngưá»i trả lá»i, cÅ©ng không lá»™ ra má»™t chút vẻ gì gá»i là thông đồng gian dâm.
“Hóa ra là có thông không đồng a! Xem ra hoà ng đế cÅ©ng có lúc thất bại.†Lâm Vãn Vinh thầm cưá»i hắc hắc, lại nghe hoà ng đế thở dà i:
- Quách tiểu thư, hai mươi năm không gặp, sao lại trở nên xa lạ váºy? Ta vẫn rất thÃch nà ng gá»i má»™t tiếng Triệu tiên sinh. Năm xưa cùng vá»›i tiểu thư kết thà nh bằng hữu vong niên, cùng nghiên cứu há»c vấn, là m thÆ¡ chÆ¡i chữ… những kà ức tươi đẹp kia từng chút từng chút Ä‘á»u hiện ra trước mắt ta, tháºm chà đến hôm nay cÅ©ng khó có thể quên.
Tiêu phu nhân mỉm cưá»i, dưá»ng như cÅ©ng hoà i niệm lại những năm tháng ngà y xưa, khẽ lắc đầu nói:
- Quân Di năm xưa tuổi nhỠấu trÄ©, không biết thân pháºn tháºt cá»§a hoà ng thượng, mong hoà ng thượng thứ tá»™i.
Hoà ng đế cưá»i khổ:
- Sá»›m biết Quách tiểu thư xa lạ vá»›i ta như thế nà y, ta thà là m Triệu tiên sinh vô danh kia còn hÆ¡n. Năm xưa, nếu không phải tình thế trong kinh thà nh phức tạp há»—n loạn, e là ta vá»›i tiểu thư sá»›m đã thân thiết không rá»i…
- Hoà ng thượng, dân nữ đã sá»›m xuất giá nhiá»u năm, trước nay không có si tâm vá»ng tưởng. Năm xưa cùng vá»›i Triệu tiên sinh tương giao, chÃnh là vì tiên sinh tà i há»c kiến thức phi phà m, Quân Di má»›i lẽo đẽo Ä‘i theo lâu như váºy. Nhưng mà không chỉ có Triệu tiên sinh, năm xưa thiếp còn kết giao vá»›i Giang Nam đệ nhất sÄ© tá» Liá»…u Äông Thăng, danh sÄ© Tây Nam Thâm Cổ Phà m, bá»n há» cÅ©ng giống như tiên sinh, Ä‘á»u là hảo bằng hữu mà ta kết giao, không có cái gì gá»i là tình yêu nam nữ cả. Nếu như tiên sinh có sá»± ngá»™ nháºn, Quân Di thá»±c lòng xin lá»—i.
Tiêu phu nhân ánh mắt trong sáng, lá»i nói kiên định. Bà ta thá»§ tiết nhiá»u năm, giữ mình thanh khiết, ở Kim Lăng ai ai cÅ©ng biết, sá»± kiên định trong tâm chà có thể thấy được.
“Không thể nghe tiếp, lão hoà ng đế bị cá»± tuyệt, ai mà biết ông ta có thể thẹn quá nổi giáºn, không chừng Ä‘em ta giết mất?†Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc vòng tay hà nh lá»…:
- Hoà ng thượng, nếu ngà i và phu nhân là ngưá»i quen cÅ©, váºy thì má»i ngưá»i từ từ hà n huyên. Tiểu dân đưa lão bà đi tham quan chá»— nà y váºy, hai vị cứ tá»± nhiên. Cáo lui… xin cáo lui!
Hoà ng thượng trong mắt thoáng có chút tán thưởng: “Coi như tiểu tá» nhà ngươi có hiểu biết, còn biết tiến lui.†Tiêu phu nhân lá»™ ra vẻ lo lắng, Ä‘ang muốn nói thì Lâm Vãn Vinh đã kéo Xảo Xảo phóng nhanh như bay ra khá»i căn phòng. Äi đến hoa viên, lúc đó má»›i thở phà omá»™t hÆ¡i dà i.
Xảo Xảo nhìn hắn má»™t cái, vừa muốn nói lại thôi. Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i:
- Tiểu bảo bối, nà ng có Ä‘iá»u gì thì cứ nói thẳng ra.
Xảo Xảo ‘ừ’ má»™t tiếng, lo lắng nhìn và o phÃa trong căn phòng kia má»™t cái rồi nói:
- Äại ca, chúng ta để Tiêu phu nhân má»™t mình ở lại đó, hình như, hình như…
- Hình như không đúng phải không?
Lâm Vãn Vinh tiếp lá»i.
Xảo Xảo vá»™i và ng gáºt gù, giá»ng lo lắng:
- Äại ca, muá»™i không phải là trách cứ ý tứ cá»§a ngưá»i. Chỉ là phu nhân cùng Ä‘i vá»›i chúng ta, hoà ng thượng rõ rà ng lại có ý vá»›i bà ấy, để bà ta ở lại má»™t mình, muá»™i không thá»±c sá»± yên tâm!
Lâm Vãn Vinh nhẹ nhà ng vuốt ve mái tóc nà ng, mỉm cưá»i đáp:
- Nha đầu ngốc, để muá»™i cÅ©ng ở lại trong đó thì muá»™i yên tâm sao? Ta xem ra như váºy thì cà ng bất an thì có!
Xảo Xảo cắn đôi môi hồng, khẽ nói:
- Nhưng mà một mình phu nhân ở lại trong đó, vạn nhất… vạn nhất nếu…
- Không có vạn nhất đâu.
Lâm Vãn Vinh kéo cánh tay nhá» bé cá»§a nà ng dẫn Ä‘i đến giữa vưá»n hoa:
- Hoà ng đế sở dÄ© là hoà ng đế, chÃnh là nhỠông ta có thể nhẫn nhịn hÆ¡n so vá»›i ngưá»i bình thưá»ng. Nếu ông ta muốn mạnh tay, thì cho dù là chúng ta ở trong đó, cÅ©ng không thể giúp gì cho Tiêu phu nhân. Còn không biết mà giúp cho há» có má»™t không gian riêng, để cho há» trá»±c tiếp chấm dứt. Không có ngưá»i ngoà i, lá»i nói cá»§a phu nhân sẽ không cần phải kiêng dè nhiá»u, hoà ng đế cÅ©ng không thể mất mặt trước kẻ khác, Ä‘iá»u nà y há chẳng phải là tốt hÆ¡n ư?!
Tiểu ny tá» ngà y suy xét má»™t lúc, cảm thấy đại ca nói có lý, không lo âu nữa, liá»n kéo đại ca Ä‘i xem loanh quanh trong nhà . Hoà ng đế có thể nói là cá»±c kỳ hà o phóng, quả nhiên không là điá»u giả dối, tòa nhà nà y rá»™ng rãi, xây dá»±ng hoa lệ, lầu các tầng tầng lá»›p lá»›p, chỉ mấy hoa viên lá»›n nhá» cÅ©ng đã có tá»›i ba nÆ¡i. Ngoà i hai cái phÃa trước và hoa viên phÃa sau, ở giữa tòa nhà còn có má»™t khu vưá»n, dà nh riêng cho những thà nh viên trong gia đình thưởng ngoạn đùa vui. Chỉ là tòa nhà nà y bá» không nhiá»u năm, bụi bặm rất nhiá»u, phải quét dá»n sạch sẽ má»›i có thể chuyển đến ở.
Hai ngưá»i từ cá»a sau Ä‘i thẳng ra đằng trước, đến cá»a chÃnh, liá»n thấy đình viện tráºp trùng, những dải hà nh lang tháºt rá»™ng rãi, so vá»›i khu phÃa sau cháºt hẹp đúng là cách biệt trá»i vá»±c. Hai ngưá»i Ä‘i ra ngoà i, nhìn vá» phÃa trước thì nhất thá»i ngẩn ngÆ¡. Hóa ra là tòa nhà nà y đối diện vá»›i ná»™i viện hoà ng cung, phÃa trước là con hà o bao quanh cá»§a Cấm vệ thà nh, còn có thể thấy cả thá»§ vệ thấp thoáng trên cầu Kim Ngá»c.
Lâm Vãn Vinh ngoảnh đầu nhìn trước cá»a nhà mình, liá»n thấy cá»a lá»›n sÆ¡n hồng, xà nhà vững chắc rá»™ng rãi, có thể vừa cho cả năm chiếc kiệu lá»›n cùng song song Ä‘i và o, trên cá»a có treo cao hai chữ - ‘Lâm phủ’. Hai con sư tỠđặt ở hai bên được Ä‘iêu khắc từ cẩm thạch, cao bằng đầu ngưá»i, quả là cá»±c kỳ uy nghiêm!
- Tiểu bảo bối, nhà của chúng ta thế nà o?
Lâm đại nhân dương dương đắc ý há»i.
Xảo Xảo gáºt đầu:
- Äại ca, nhà cá»§a chúng ta tháºt là lá»›n a! So vá»›i nhà cá»§a Äại tiểu thư ở Kim Lăng còn lá»›n gấp hai ba lần!
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc:
- Ngưá»i mà ta muốn nuôi dưỡng rất nhiá»u, nhà cá»a tất nhiên phải lá»›n má»™t chút, lão hoà ng đế coi như cÅ©ng không hồ đồ. Hắc hắc… Ở quanh đưá»ng lá»›n cạnh Äông Trá»±c môn thì có gì mà hay ho chứ, ta mà thèm đếm xỉa tá»›i bá»n chúng à ! Cá»a sau cá»§a nhà ta trổ ra Äông Trá»±c môn nà y. Äợi sau khi các nà ng sinh bảo bảo, ta sẽ xây dá»±ng thêm cái bể bÆ¡i trong nhà , là m cả trưá»ng Ä‘ua ngá»±a, lại đóng thêm má»™t cái giưá»ng hoan ái tháºt lá»›n nữa… Tiểu bảo bối, cái giưá»ng hoan lạc nà y khẳng định nà ng chưa bao giá» thấy qua, ta sẽ dạy cho nà ng công năng cá»§a nó, nà ng trước tiên chuẩn bị má»™t chút Ä‘i!
Xảo Xảo nghe được đôi má liá»n á»ng hồng, ’ừ há»â€™ má»™t tiếng cúi đầu xuống, không dám nói gì, Lâm Vãn Vinh cưá»i to ha hả:
- Nghe thôi không cần căng thẳng váºy, sau nà y còn phải thá»±c hà nh nữa mà …
Hắn nói mà nước bá»t văng tung tóe, cố sức giá»›i thiệu cho Xảo Xảo chức năng “Cá»§ng pháºtâ€* cá»§a giưá»ng hoan ái, trong lúc đó thì ánh mắt láo liên lướt qua lướt lại, thấy bên phải và bên trái cá»§a chÃnh môn nhà mình Ä‘á»u có má»™t tòa nhà lá»›n, quy mô cÅ©ng không nhá» hÆ¡n phá»§ cá»§a mình. Tòa nhà bên trái trên cá»a đỠ“Lý phá»§â€, còn biển hiệu cá»§a toà n nhà bên phải chÃnh là “Từ phá»§â€
(*HÆ¡i hình tượng má»™t tÃ. .Chỉ động tác như ngưá»i ta khom lưng bái Pháºt váºy, còn lại tá»± tưởng tượng… he he)
Vị Lại bá»™ phó thị lang Lâm đại nhân nà y mặc dù chỉ là má»™t cái danh hão, nhưng việc hắn được hoà ng đế sá»§ng ái thì đúng là hà ng tháºt giá tháºt, tòa nhà được ban thưởng nà y trong kinh thà nh cÅ©ng là loại lá»›n, chỉ là “Lý phá»§â€, “Từ phủ†cÅ©ng không nhá» hÆ¡n nhà cá»§a hắn. Có thể mang khà phách như váºy thì cÅ©ng thấy rõ được sá»± sá»§ng ái cá»§a hoà ng thượng dà nh cho những ngưá»i kia.
Äang suy nghÄ©, chợt thấy cá»a phá»§ bên phải có tiếng mở cá»a, má»™t cô gái từ bên trong bước ra, dáng vẻ tươi tắn yêu kiá»u, khuôn mặt như hoa đà o, mỉm cưá»i gáºt đầu vá»›i hắn.
Lâm Vãn Vinh kinh ngạc cực độ:
- Từ tiểu thư, nà ng sao lại ở đây?
- Câu há»i nà y…
Từ tiểu thư báºt cưá»i:
- Äây là nhà cá»§a ta, ta không ở đây thì ở đâu?
“á»i chà , hóa ra là hà ng xóm vá»›i lão Từ, việc nà y vui đây!†Hắn cưá»i ha hả:
- Hóa ra là váºy, Từ tiểu thư, sau nà y chúng ta là hà ng xóm rồi. Ha ha, cuối cùng cÅ©ng tìm được má»™t nÆ¡i ăn cÆ¡m nhá».
Xảo Xảo nhẹ nhà ng nhéo cổ tay hắn:
- Äại ca, có muá»™i ở đây rồi, sau nà y ngà y ngà y muá»™i sẽ là m cÆ¡m cho huynh, có được không?
Từ tiểu thư hừ một tiếng:
- Lâm Tam, mấy ngà y không gặp, ngươi lại đổi nhân tình rồi sao, không là m phò mã nữa à ?
Lâm Vãn Vinh Ä‘ang định trả lá»i, thì thấy Cao công công ở xa vá»™i và ng chạy đến:
- Lâm đại nhân, Lâm đại nhân… hoà ng thượng muốn gặp ngà i!
Tà i sản của nguyenbaviet
Chữ ký cá»§a nguyenbaviet Äá»i không có game ta chẳng sống như thưá»ng Äá»i thiếu Final Fantasy coi như xong
Last edited by David; 15-02-2009 at 04:58 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a nguyenbaviet
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì