Quyển 13 : Tà Nguyệt Tam Tinh Động
Chương 9: Hai kiện bảo vật tiên giai
Dịch giả: Sky is mine
Biên tập: Sky is mine
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
Hoàng Mao Đại Hùng khẽ gật đầu: "Chắc chắn cực độ, có thể thử một lần."
Kỷ Ninh cười rồi đi vào hành lang bên cạnh.
Thần ma luyện thể mỗi lần đạt đến một cảnh giới lớn cũng chỉ có hai lần cơ hội xông vào Chiến Thần Điện! Cho nên Kỷ Ninh sẽ hỏi qua ý kiến của Hoàng Mao Đại Hùng. Mỗi một lần cơ hội đều có thể đại biểu cho bảo vật tuyệt đỉnh, Kỷ Ninh cũng không dám khinh thường. Đặc biệt đến lúc này, đại biểu cho bảo vật Tiên giai!
Một lúc lâu sau.
"Cộp." Kỷ Ninh đã đi ra khỏi Chiến Thần Điện.
"Thắng!" Kỷ Ninh thở phào một hơi, trong tầng thứ tám Chiến Thần Điện bản thân gặp phải một thần ma cổ lão cấp Phản Hư! Xích Minh Cửu Thiên Đồ của mình mới đạt tầng mười lăm, so với thần ma luyện thể thông thường thì cũng chỉ mới đạt Phản Hư Tiền Kỳ, nếu so với thần ma chân chính thì cũng phải tương đương với thần ma nguyên thần viên mãn!
Mà Phản Hư thần ma cao hơn mình một cảnh giới! Còn có thần thông trong người, sức mạnh ngất trời!
Một trận chiến này quả thực là nhẹ nhàng thoải mái vui vẻ...
Phản Hư Thần Ma kia phân ra tam đại phân thân, biến thành thần ma ba đầu sáu tay vây đánh một mình Kỷ Ninh! Kỷ Ninh thi triển ra ba đầu sáu tay, Trích Tinh Thủ, ánh kiếm tung bay... Mạnh mẽ đánh cho Phản Hư Thần Ma rơi vào hạ phong, cuối cùng Phản Hư Thần Ma kia không thể không nhận thua.
"Sướng quá, sướng quá, tu đạo ba mươi năm trên Phương Thốn Sơn, rốt cục ta đã đánh bại Phản Hư Thần Ma!" Kỷ Ninh nhớ lại khi xưa ở hoang trạch Ngục Sơn Văn, mình chỉ như con sâu cái kiến trong mắt Phản Hư Thần Ma cổ lão kia.
Mà hiện giờ!
Mình đã ở cấp Phản Hư Thần Ma! Không hề thua kém đối phương chút nào, thậm chí vừa mới đánh bại một Phản Thư Thần Ma!
"Kì quái, sao ở giữa Thủy Phủ lại xuất hiện một đầu Phản Hư Thần Ma?" Trong lòng Kỷ Ninh cũng nghi hoặc, cũng từng hỏi Thủy Phủ chi linh - Hoàng Mao Đại Hùng - nhưng Thủy Phủ chi linh chẳng hề nói gì.
"Kỷ Ninh, chúc mừng đã xông qua tầng thứ tám Chiến Thần Điện." Hoàng Mao Đại Hùng bỗng nhiên hiện ra, " Năm đó Sư Hoa Tiên Nhân cũng chỉ vẻn vẹn xông qua tầng thứ bảy mà thôi."
Lúc thành tán tiên Sư Hoa Tiên Nhân mới xông qua tầng thứ bảy.
Rất lâu sau đó Sư Hoa Tiên Nhân mới có thực lực để xông qua tầng thứ tám, đáng tiếc, đã không còn cơ hội xông tầng thứ tám rồi!
""Tiền bối, ta muốn tuyển bảo vật." Kỷ Ninh cười nói, "Lần trước ta xông qua tầng thứ bảy, tiền bối đã lấy ra pháp bảo thư sách kia, tất cả đều là Tiên giai thượng phẩm, một kiện Tiên giai cực phẩm cũng không có."
"Lần này chắc chắn có." Hoàng Ma Đạo Hùng nói, "Hơn nữa, đợi đến lần tuyển bảo vật thứ ba của ngươi có thể càng nhiều hơn."
Kỷ Ninh cũng đành chịu.
Đây là quy củ của Trân Bảo Điện.
Trên lí luận thì bảo vật Tiên giai có thể đạt được ba lần! Lần lượt là xông qua tầng thứ bảy, tầng thứ tám Chiến Thần Điện và đạt tớt tầng mười sáu Xích Minh Cửu Thiên Đồ, bước vào một đại cảnh giới mới!
Lần đầu tiên lấy được bảo vật Tiên giai, phạm vi chọn lựa là bé nhất.
Lần thứ hai, nhiều hơn chút.
Lần thứ ba, tất cả bảo vật Tiên giai Tam Thọ Đạo Nhân lưu lại sẽ bảy ra, tất nhiên sẽ có rất nhiều đồ quý hơn.
"Ngươi quản lý Trân Bảo Điện nên lấy những bảo vật đó ra cho ta chọn cũng chỉ là việc nhỏ mà." Kỷ Ninh bất đắc dĩ.
"Không có cách nào cả." Hoàng Mao Đại Hùng lắc đầu, "Quy củ chủ nhân định ra, ta không thể sửa chữa được.
Ban đầu ngươi chỉ ở giai đoạn Vạn Vật Chân Nhân nhưng đã dễ dàng đánh chết một chủ nhân giai đoạn cũng là do ta đã phá lệ cho ngươi một ít bảo vật bảo vệ tính mạng trong giai đoạn Vạn Vật. Còn giờ? Thực lực ngươi đã mạnh hơn nhiều nên nhất định phải dựa theo quy củ mà làm."
Kỷ Ninh gật đầu.
Tiến vào Trân Bảo Điện.
Thời gian uống cạn chén trà.
Rời khỏi Trân Bảo Điện!
Lại một bảo vật Tiên giai đến tay!
"Ha ha ha..." Kỷ Ninh tươi cười bước ra khỏi Trân Bảo Điện. Lần tuyển bảo vật tiên giai thứ hai này quả thực hài lòng hơn lần đầu tiên nhiều.
"Tiền bối, ta vào tĩnh thất bế quan một thời gian ngắn." Kỷ Ninh nói rồi bèn hướng về tĩnh thất Thủy Phủ.
Ầm!
Cửa tĩnh thất mở ra, bế quan chấm dứt.
Kỷ Ninh trực tiếp khoanh chân ngồi trên một chiếc giường U Minh Thủy Ngọc khổng lồ. Chiếc giường ngọc màu đen này tản ra hơi lạnh kinh người, thần hồn đều cảm thấy mát lạnh! Còn nhớ lần đầu tiên ngồi ở trên giường U Minh Thủy Ngọc này chỉ cảm thấy thần hồn bị đông cứng, nhưng giờ thực lực Kỷ Ninh đã mạnh mẽ hơn rồi.
"Vù vù..." Bồ Đề Tịnh Tâm Đại Trận cũng phát ra từng đợt chấn động.
Tâm tư Kỷ Ninh hoàn toàn yên tĩnh trở lại.
Hắn khẽ đảo tay, trước mặt liền lơ lửng hai cái bảo vật. Một bảo vật là vòng tròn màu vàng kim! Bảo vật khác là chín thanh Kiếm Tiên màu đen lơ lửng như ẩn như hiện, phảng phất như muốn hóa thành hư vô.
Vòng tròn màu vàng chính là bảo vật Kỷ Ninh chọn khi xông qua tầng thứ bảy Chiến Thần Điện, tên là Tam Tài Tỏa Tiên Quyển, đây là một pháp bảo Tiên giai thượng phẩm dùng để vây hoặc thậm chí là bắt địch. Một khi địch nhân bị vây lại rồi thì rất khó thoát, thậm chí nếu yếu chút sẽ bị thu vào. Tam Tài Tỏa Tiên Quyển tự tạo thành không gian ở bên trong, có thể thu sinh linh hay vật chết. Một khi bị thu vào, dù là Thuần Dương Chân Tiên cũng không ra được.
Tất nhiên Thuần Dương Chân Tiên cũng không ngốc đến mức để bị thu vào!
Chín thanh kiếm tiên màu đen là bảo vật Tiên giai chọn được sau khi xông qua tầng thứ tám Chiến Thần Điện, tên là Lê Thiên Kiếm Trận, cả chín thanh đều là phi kiếm Tiên giai cực phẩm, một bộ chín thanh. Tuy một thanh thì không bằng Thiên Ngưu Kiếm vì Thiên Ngưu Kiếm đã đạt đến trình độ Tiên giai cực phẩm, gần như đạt đến sức mạng của Thuần Dương Kiếm Tiên rồi.
Nhưng dù sao Thiên Lê Kiếm Trận cũng có chín thanh, chín thanh kết hợp lại không hề thua kém Thiên Ngưu Kiếm!
Quan trọng nhất là Kỷ Ninh từng xem qua một bản điển tịch kiếm thuật gọi là Lê Thiên tại tầng thứ chín Thần Tiên Cung.
Lúc trước Kỷ Ninh từng hỏi qua Hoàng Mao Đại Hùng: "Tiền bối, lúc ở tầng thứ chín Thần Tiên Cung ta từng gặp qua một bản thư tịch kiếm thuật tên là Lê Thiên. Trên tóm lược ghi rằng nó chính là kiếm thuật do đại năng giả Lê Thiên Đạo Tổ sáng tạo ra. Không biết bộ kiếm tiên Lê Thiên Kiếm Trận này có quan hệ gì với Lê Thiên Lão Tổ không?"
"Ha ha ha, bộ Lê Thiên Kiếm Trận này đúng là chuyên môn dùng để phối hợp thi triển Lê Thiên Kiếm Thuật. Lê Thiên Kiếm Thuật này tại thế giới Bàn Cổ thượng cổ tiếng tăm lừng lẫy, chính là mọt môn kiếm thuật rất nổi tiếng trong tam giới!" Hoàng Mao Đại Hùng cười nói.
Vì thế, Kỷ Ninh liền lập tức chọn bộ kiếm trận này!
Kỷ Ninh ngồi trên giường U Minh Thủy Ngọc, nhìn hai đại bảo vật Tiên giai trước mắt, khẽ gật đầu: "Đời ta đánh bại khôi lỗi cấp chín kia rồi, liền tập tức đi tầng thứ chín Thần Tiên Cung chọn bộ kiếm thuật Lê Thiên.
Tam Xích Kiếm của ta từ nay về sau cần hấp thu tinh hoa khắp chốn, từ từ sáng tạo hoàn thiện thêm. Còn lê Thiên... Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì cũng là một thủ đoạn ngăn địch của ta.
Đem so với một số kiếm thuật lợi hại trong Thần Tiên Cung, Kiếm thuật do Bắc Hành Tiên Nhân sáng tạo ra còn có phần kém xa.
Tám thức đầu mình đã tiến hành sửa chữa hoàn toàn rồi! Thức thứ chín cũng cần phải sửa đổi hoàn thiện. Về phần thức thứ mười, mười một...sau này, còn cần chính mình sáng tạo ra.
Kiếm thuật do chính mình sáng tạo thì thi triển ra mới hợp nhất với bản thân, uy năng cũng mạnh nhất!
Nhưng khi chưa sáng tạo ra cũng có thể lấy Lê Thiên dùng tạm.
"Tam Tài Tỏa Tiên Quyển này khi Bạch thúc đạt đến Phản Hư Địa Tiên thì đưa cho Bạch thúc dùng vậy." Kỷ Ninh thầm suy nghĩ.
Tam Tài Tỏa Tiên Quyển có trợ giúp quá nhỏ đối với mình.
Khi mình chọn nó là nghĩ đến Bạch thúc. Bạch thúc là trận pháp tông sư nhưng còn thiếu thủ đoạn tấn công. Thiên Địa Nhân Tam Tài huyền ảo do Tam Tài Tỏa Tiên Quyển biến hóa thi triển ra khá phức tạp nhưng lại thích hợp nhất với trận pháp tông sư như Bạch thúc. Sẽ không còn cần Bạch thúc phải cận thân liều mạng, quả thực thích hợp!
Lần bế quan này trải qua một tháng, Kỷ Ninh thay đổi một ít với thức thứ chín Kiếm Du Tam Giới của Tam Xích Kiếm, càng thêm nội liễm, lúc điều khiển càng thêm mạnh, càng thêm nhanh!
Đối với Bắc Hành tiền bối mà nói, thức thứ chín Kiếm Du Tam Giới này là một cái cực hạn, còn đối với chính mình mà nói, thức thứ chín này cũng chỉ là một thức trên đường, mình chắc chắn phải sáng tạo thức thứ mười, thức thứ mười một.
"Mùa hè rồi?"
Kỷ Ninh đi ra khỏi Tiên phủ của mình liền cảm nhận mặt trời treo cao, cực kì nóng bỏng.
Bất kì thế giới nào đều nằm dưới ánh sáng của Thái Dương Tinh, Thái Âm Tinh.
Ngay cả thế giới trong Tà Nguyệt Tam Tinh Động này cũng thế. Mỗi thế giới đều có bóng dáng Thái Dương Tinh, Thái Âm Tinh, ví dụ như ở thế giới Đại Hạ thì có một mặt trời và một mặt trăng! Bởi vì khoảng cách giữa Thái Dương Tinh và thế giới Đại Hạ ngắn hơn nên 'mặt trời trong thế giới Đại Hạ lớn hơn chút, 'mặt trăng nhỏ hơn chút."
Mặc dù chỉ là bóng dáng của Thái Dương Tinh, Thái Âm Tinh nhưng uy năng vẫn rất kinh người. Hiển nhiên với tư cách đứng đầu các sao, uy năng của Thái Dương Tinh, Thái Âm Tinh sâu không lường được.
"Sư thúc."
"Sư tổ."
"Sư tổ."
Các đệ tử Phương Thốn Sơn nhất mạch đang tụ tập trên bãi đất trống bên ngoài Thần Tiên Cung, có tĩnh tu tham ngộ, có luận đạo, nhàn nhã tự tại. Nhìn thấy Ninh Kỷ đến, cảm đám đều đứng dậy cung kính hô.
Thời gian ba mươi năm, đệ tử Phương Thốn Sơn nhất mạch bội phục tôn trọng Kỷ Ninh xuất phát ra từ chân tâm!
"Ừm." Kỷ Ninh chỉ khẽ gật đầu rồi lập tức đi vào Thần Tiên Cung, đi từ tầng thứ nhất lên đến tầng thứ chín.
Ở lan can tầng chín Thần Tiên Cung, Ngân Nguyệt sư huynh mặc áo bào trắng đang ngồi dưới đất dựa vào lan can, bên cạnh còn có một ít tiên tửu, các loại thức ăn như gà quay...vv Quạt lông của hắn cũng đặt ở trên bụng, cứ thế ngủ say.
Kỷ Ninh không vội mà bước đến bên cạnh một giá sách ở bên trong, cầm lên thư tịch kiếm thuật Lê Thiên.
Điển tịch ở tầng thứ chín này đều không phải bình thường.
Kỷ Ninh mở bản tóm lược của nó ra, khẽ gật đầu và lộ vẻ tươi cười. Lê Thiên quả thực do Lê Thiên Lão Tổ trong tam giới sáng chế nên, cần dùng chín thanh kiếm thi triển, tốt nhất là có Tam Thập Lục Trọng Lê Thiên Trận Pháp dung nhập ở trong đó.
"Lê Thiên này lấy hành thủy, hành thổ làm sâu xa, dung nhập sự ảo diệu của Càn Khôn Đại Đạo, cuối cùng thi triển thông qua kiếm đạo." Kỷ Ninh gật đầu, hành thủy, càn khôn, kiếm đạo mình đều khá am hiểu, về phần hành thổ... Lê Thiên Kiếm Pháp cũng có nhiều, chắc đây là Lê Thiên Lão Tổ chuẩn bị một ít kiếm pháp trụ cột cho môn hạ đệ tử.
Mặc dù hắn hiểu rất ít về hành thổ nhưng vẫn hoàn toàn có thể thi triển ra những kiếm thuật không chứa hành thổ. Tin rằng trong tương lai, trên mặt hành thổ cũng sẽ tiến bộ.
"Sư huynh, sư huynh." Kỷ Ninh để bản tóm lược xuống, đi tới bên cạnh Ngân Nguyệt sư huynh, rồi liền gọi, thậm chí còn giơ tay lay, "Sư huynh!"
"Ah." Ngân Nguyệt sư huynh lúc này mới mở mắt ra, "Sao thế, sao thế?"
"Sư huynh, ta muốn khiêu chiến khôi lỗi cấp chín kia." Kỷ Ninh mở miệng nói.
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Quyển 13 : Tà Nguyệt Tam Tinh Động
Chương 10: Sư huynh sư tỷ
Dịch giả: Vô Hư Không
Biên tập: 123456vn
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
"Khôi lỗi cấp chín?" Ngân Nguyệt liền đứng dậy, cầm quạt lông kinh ngạc cười nói: "Sư đệ, có nắm chắc không?"
"Chưa từng giao thủ qua nên không dám nói gì." Kỷ Ninh nói.
"Tiểu sư đệ, ngươi khiêm tốn rồi, đi đi, đi nhanh chút, để cho sư huynh mở mang." Ngân Nguyệt dẫn Kỷ Ninh đi xuống dưới Thần Tiên Cung, đi tới trên bãi đất trống kia.
Trên bãi đất trống ở bên ngoài tụ tập rất nhiều đệ tử Phương Thốn Sơn nhất mạch, ngay cả Tiểu Thanh, Bạch thúc cũng chạy tới vì trước đó Kỷ Ninh đã truyền âm tâm linh cho hai người, nói cho họ biết mình muốn khiêu chiến khôi lỗi cấp chín. Tiểu Thanh và Bạch thúc đều tạm thời dừng tu luyện lại, chạy đến xem cuộc chiến.
"Không lẽ Kỷ Ninh sư tổ lại muốn khiêu chiến khôi lỗi cấp tám? Lúc trước đã đánh bại khôi lỗi cấp tám chín lần rồi mà."
"Nói không chừng là khiêu chiến khôi lỗi cấp chín đấy."
"Khôi lỗi cấp chín cũng không dễ dàng khiêu chiến như vậy đâu!"
"Phái chúng ta có nhiều đệ tử như thế, có một ít yêu quái đã ở đây mấy ngàn năm rồi, nhưng chưa từng có ai có thể đánh bại khôi lỗi cấp chín đâu đấy."
Những đệ tử kia lặng lẽ bàn tán.
Thậm chí có đệ tử còn hỏi Tiểu Thanh và Bạch thúc: "Không Thanh Xà, Bạch Thủy Trạch, lần này Kỷ Ninh sư tổ muốn khiêu chiến khôi lỗi cấp nào vậy?"
"Tiểu Thanh muội muội, đừng nói cho bọn hắn, nói cho ta biết cái."
Dù sao qua ba mươi năm ở đây, Tiểu Thanh và Bạch Thủy Trạch đã cực kì quen thuộc với những đệ tử này.
Bạch Thủy Trạch cười cười.
Còn Tiểu Thanh thì ngẩng đầu nói: "Nhìn sẽ biết."
Kỷ Ninh và Ngân Nguyệt đang trò chuyện với nhau ở đằng xa, địa vị hai người cao nên các đệ tử Phương Thốn nhất mạch đều không dám nói nhiều với bọn họ.
"Soạt." Ngân Nguyệt vung tay lên, một con khôi lỗi chợt hiện ra.
Con khôi lỗi này cả người màu bạch ngọc, trên cánh tay phải có chín vòng tròn, hơi thở vô hình rất mạnh mẽ.
"Khôi lỗi cấp chín!"
"Là cấp chín!"
"Kỷ Ninh sư thúc muốn khiêu chiến khôi lỗi cấp chín!"
Một trận kinh hô, kích động liền nổi lên.
Cuộc sống tại Phương Thốn Sơn quá nhàn nhã, mỗi người dốc lòng tu đạo, cho nên có người đi khiêu chiến khôi lỗi cấp chín cũng đủ để khiến đa số đệ tử quan tâm chú ý. Đặc biệt lần này khiêu chiến là đệ tử thân truyền dự định Kỷ Ninh, mới bái làm môn hạ Bồ Đề Lão tổ ba mươi năm càng khiến mọi người hứng thú.
Tại nơi giao chiến.
Kỷ Ninh và khôi lỗi cấp chín đứng đối diện xa nhau.
"Đây là lần đầu tiên ngươi khiêu chiến ta, thần ma thể cũng chỉ mới đạt nguyên thần viên mãn." Trong mắt khôi lỗi cấp chín lờ mờ có tia sáng lấp lóe, nhìn kỹ Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh biết rằng khôi lỗi cấp chín này do sư phụ Bồ Đề Lão Tổ luyện ché, đủ để so với Thuần Dương Pháp Bảo, đã sinh ra linh tính, có trí tuệ.
Trong hai tay Kỷ Ninh đều xuất hiện một thanh Bắc Minh Kiếm: "Bớt nói nhảm đi, xuất kiếm pháp mạnh nhất của ngươi ra."
"Hừ." Khôi lỗi cấp chín cười lạnh lùng, trong tay hiện ra một trọng kiếm to lớn, "Chơi chút với ngươi vậy." Vừa mới nói xong, khôi lỗi cấp chín này đã cất bước khiến cho mặt đất chấn động, lập tức đã đến trước người Kỷ Ninh, tốc độ cực nhanh, khiến lông mày Kỷ Ninh khẽ nhíu, chân hắn thoáng động, song kiếm trong tay đồng thời tiến lên nghênh đón.
Ầm ầm soạt...
Bóng cơn sóng ùn ùn kéo đến, xuyên qua không gian hiện ra. Kiếm pháp của Kỷ Ninh đã cao thâm đến mức có thể cuốn theo lượng lớn sức mạnh đất trời gia trì vào, nên vừa rồi mới hiện ra những dị tượng đó.
Bóng cơn sóng lớn cuồn cuộn cuốn tới, kiếm quang của Kỷ Ninh đã ở trong đó.
Bặc! Bặc!
Trọng kiếm của khôi lỗi cấp chín cực kỳ hung mãnh bá đạo, mỗi một kiếm đều nhằm đánh vào con sóng lớn!
Độ bền dai của kiếm pháp Kỷ Ninh càng mạnh hơn, liên miên không dứt.
Khiếm pháp khôi lỗi cấp chín càng thêm hung mãnh.
Nhưng dưới kiếm pháp liên miên của Kỷ Ninh, khôi lỗi cấp chín đã có phần ngăn cản không nổi rồi.
"Thật sự có thực tài, không xuất ra chút bản lĩnh thật sự sẽ không đánh bại được ngươi rồi." Trong cánh tay còn lại của khôi lỗi cấp chín cũng xuất hiện một thanh trọng kiếm.
Rầm rầm...
Chỉ thấy hai thanh trọng kiếm bay múa, trong khoảnh khắc liền biến thành bánh xe gió cực lớn, thậm chí phía trên khôi lỗi cấp chín xuất hiện bóng sóng biển lốc xoáy! Hiển nhiên bóng lốc xoáy cực lớn đại biểu cho sức mạnh đất trời cực kỳ cường đại, rõ ràng uy năng kiếm pháp của khôi lỗi cấp chín càng thêm mãnh liệt bá đạo! Còn mang theo một luồng lực xoắn! Hoàn toàn áp chế Kỷ Ninh!
"Kiếm Du Tam Giới!" Bị áp chế, Kỷ Ninh lập tức biến đổi kiếm pháp.
Kiếm Du Tam Giới đã được sửa chữa hoàn thiện lúc bế quan trước đó lập tức được thi triển ra. Chỉ thấy hai luồng kiếm quang chói mắt, có hai con du long màu đen, hai con hắc long uốn lượn quấn lấy nhau, lao thắng tới đối phương.
"Bùm!" "Bùm!" "Bùm!"
Kiếm quang lồng vào nhau ba lượt.
Mọi thứ liền trở nên ngưng trệ.
Khôi lỗi cấp chín và Kỷ Ninh xẹt qua nhau, đứng đưa lưng về nhau. Khôi lỗi cấp chín vẫn không nhúc nhích, còn Kỷ Ninh thu Bắc Minh Kiếm đang cầm trong tay vào.
Trên ngực khôi lỗi cấp chín có một vết thương đáng sợ!
Hiên nhiên trong ba đợt giao kiếm lúc nãy kiếm pháp Kỷ Ninh nhanh hơn một chút. Mặc dù chỉ là một chút nhưng cũng đủ để quyết định thắng thua.
Khôi lỗi cấp chín cúi đầu nhìn lồng ngực. Vết thương trên lồng ngực nó chỉ nháy mắt đã biến mất.
"Ngươi thắng."
Khôi lỗi cấp chín quay đầu nhìn Kỷ Ninh, "Lần đầu tiên giao thủ đã thắng ta! Ngươi có thể tiến vào tầng thứ chín Thần Tiên Cung."
"Ngọc Tân, đây chính là sư đệ của ta, thắng ngươi là chuyện thường." Ngân Nguyệt đã đi tới.
"Sư đệ? Là đệ tử của lão tổ?" Khôi lỗi cấp chín giật mình nhìn Kỷ Ninh.
"Càng có nhiều đệ tử đánh bại ngươi thì khoảng cách tự do của ngươi càng gần, ngươi phải mừng mới đúng. Tốt lắm, ngươi nên trở về chỗ của mình." Ngân Nguyệt vung tay lên đã thu khôi lỗi cấp chín vào.
"Sư đệ, chúc mừng." Ngân Nguyệt nhìn về phía Kỷ Ninh cười nói, "Đi thôi, chúng ta tiến vào Thần Tiên Cung."
"Ừm." Kỷ Ninh gật đầu.
Sau đó đi theo Ngân Nguyệt cùng vào Thần Tiên Cung.
Các đệ tử Phương Thốn Sơn nhất mạch đều thừ người ra nhìn một màn này, nhìn Kỷ Ninh và Ngân Nguyệt cùng tiến vào trong Thần Tiên Cung.
"Thắng!"
"Không ngờ lại thắng! Kỷ Ninh sư tổ đánh bại khôi lỗi cấp chín rồi."
"Kỹ thuật thật bá đạo, kiếm pháp thật đáng sợ."
"Sư thúc quả đúng là tuyệt thế Kiếm Tiên."
Cả đám sợ không ngừng thán phục.
"Mới có ba mươi năm thôi đấy."
"Sư tổ bái làm môn hạ tổ sư mới chừng ba mươi năm. Ba mươi năm trước sư tổ chỉ mới miễn cưỡng đánh bại khôi lỗi cấp chín mà thôi. Vậy mà chỉ vẻn vẹn ba mươi năm đã đánh thắng khôi lỗi cấp chín, còn ta lên núi đã gần trăm vạn năm rồi." Một thần ma trên đầu mơ hồ có ngọn lửa vây quanh nặng nề nói rồi lắc đầu than thở "Ngộ tính của nhân tộc các ngươi thật là cao quá thể."
"Ta chính là nhân tộc, ta lên núi ngàn năm rồi mà cũng chưa đánh bại được khôi lỗi cấp chín."
"Khôi lỗi cấp chín ngay cả Thiên Tiên cũng chưa chắc đánh bại được. Ba mươi năm, khó trách lại được lão tổ thu làm đệ tử."
"Đệ tử thân truyền của lão tổ không chạy đi đâu được."
"Tiểu Thanh muội muội, lúc nào bảo sư tổ giảng đạo cho ta có được không?"
"Bạch huynh, kiếm thuật của chủ nhân ngươi thật đúng là cao minh, ta có băn khoăn về kiếm thuật, lúc nào để chủ nhân ngươi chỉ điểm chút cho chúng ta nhé?"
Đủ loại ý kiến nhao nhao.
Tiểu Thanh và Bạch thúc cũng theo đó mà lòng tràn đầy vui mừng.
Mới ba mươi năm đã đánh bại khôi lỗi cấp chín, điều này làm cho đệ tử phổ thông của Phương Thốn Sơn nhất mạch cảm thấy kinh ngạc thán phục khó có thể tưởng tượng nổi. Nhưng đối với các đệ tử thân truyền như lão ma đầu Ngân Nguyệt cũng là trong vòng dự kiến.
Hai người Kỷ Ninh, Ngân Nguyệt bước trên cầu thang của Thần Tiên Cung, men theo bậc thang gỗ đi lên bên trên.
"Sư đệ chỉ trong ba mươi năm đã có thể đánh bại khôi lỗi cấp chín, thật đúng là cao minh." Ngân Nguyệt cười "Hiện tại các đệ tử phổ thông ở dưới kia đang khá kinh ngạc xúc động đấy."
"Cũng được." Kỷ Ninh không cảm thấy có gì đáng để kiêu ngạo.
Mình có sư phụ Bồ Đề Lão Tổ chỉ điểm, lại có chỉ dẫn của Thủy Phủ Tinh Thần Điện, thường xuyên ngồi trên giường U Minh Thủy Ngọc trong tĩnh thất của Thủy Phủ, ngồi trong Bồ Đề Tịnh Tâm Đại Trận tham ngộ. Ba mươi năm? Mục tiêu ban đầu của bản thân mình là trong vài chục năm đánh bại khôi lỗi cấp chín.
"Không biết các sư huynh, sư tỷ khác như thế nào? Khi xưa tốn bao lâu để đánh bại khôi lỗi cấp chín?" Kỷ Ninh hiếu kỳ hỏi.
"Trong số đông đảo các đệ tử cảu sư phụ, ngươi coi như bình thường." Ngân Nguyệt sư huynh cười nói, ""
"Phần đông đệ tử thân truyền, không tính những kẻ thực lực rất mạnh lúc bái sư. Tính kẻ bái sư lúc còn rất nhỏ yếu đấy... Kể cả ngươi, có khoảng mười hai vị. Trong đó ngắn nhất đã hơn một năm dài nhất hao phí hơn một vạn ba ngàn năm."
Kỷ Ninh kinh ngạc: "Ngắn nhất mới đã hơn một năm? Dài nhất như thế nào hơn một vạn năm?" Dầu gì cũng được lão tổ thu làm đệ tử thân truyền, hao phí hơn một vạn năm, cũng quá không bình thường rồi.
Mà hơn một năm, cũng quá khoa trương.
"Môn hạ của sư phụ tổng cộng có mười chín vị đệ tử, bái sư lúc thực lực rất mạnh có bảy vị, mặt khác thực lực yếu có mười hai vị." Ngân Nguyệt nói, "Trong đó Cửu sư đệ ngộ tính cực cao, lúc trước hóa thân của sư phụ dạo chơi Thượng Cổ thế giới, gặp được Cửu sư đệ, Cửu sư đệ lúc ấy còn là một đứa bé bình thường, rất thích vẽ tranh, sư phó khi đó chỉ vẻn vẹn chỉ điểm một câu cho Cửu sư đệ, lúc ấy còn chưa biết chút gì về Đạo, đệ ấy đã hiểu một đạo nguyên vẹn là “Thủy Mặc chi Đạo”. Lập tức sư phó đưa đệ ấy tới Phương Thốn sơn, hơn một năm thời gian, Cửu sư đệ đã đánh bại cửu giai Khôi Lỗi."
Kỷ Ninh nháy nháy mắt.
Chưa bao giờ tu luyện qua, một đứa bé thích vẽ tranh? Một đêm ngộ một Đạo nguyên vẹn?
Hơn một năm đã đánh bại cửu giai Khôi Lỗi?
"Tận lực bồi tiếp Tam sư huynh cùng Lục sư đệ rồi." Ngân Nguyệt nói, "Hai người bọn họ đều vẻn vẹn hao phí mấy năm, lúc trước bái nhập môn hạ cũng đều chưa tu luyện qua. Tuy nhiên bọn hắn đều có xuất thân bất phàm: Tam sư huynh trời sinh đại khí, là một đầu Kim Ô được Thái Dương Tinh thai nghén. Lục sư đệ cũng được Bổ Thiên Thạch còn sót lại của Nữ Oa nương nương thai nghén mà sinh."
Kỷ Ninh cả kinh.
Bổ Thiên thạch thai nghén linh hầu, điều này làm cho Kỷ Ninh nghĩ tới tiểu thế giới Địa Cầu, có một quyển tiểu thuyết ghi lại câu chuyện tương tự*, không biết việc này, cùng với chuyện năm xưa mà tiểu thuyết ghi lại có vài phần giống nhau không ?
"Lâu hơn thì tu luyện khoảng mấy chục năm." Ngân Nguyệt nói, "Tóm lại, Nhân tộc có ngộ tính cực cao, còn có Tam sư huynh, Lục sư huynh là sinh linh có xuất thân bất phàm từ thiên địa, ngộ tính cũng cực cao."
"Đệ tử môn hạ của sư phụ, trong vòng trăm năm đánh bại khôi lỗi, đều có xuất thân bất phàm từ nhân tộc."
"Yêu Tộc chúng ta, môn hạ của sư phụ cũng có vài người, ví dụ như ta tu luyện hơn ba nghìn năm mới đánh bại được cửu giai Khôi Lỗi. Còn có người so với ta càng muộn hơn, ngộ tính của Yêu Tộc, nói chung so với Nhân tộc kém hơn rất nhiều."
Kỷ Ninh gật đầu.
Ngộ tính Yêu Tộc có chênh lệch, ngộ tính của Thần Ma càng kém! Bất quá trời cao cũng có đền bù, giai đoạn Tử Phủ của Nhân tộc có tuổi thọ năm trăm năm, giai đoạn Vạn Tượng tuổi thọ tám trăm năm; thế nhưng Yêu Tộc thì khác, một ít Tiên Thiên sinh linh Đại Yêu đều có thể sống trên ngàn năm, giai đoạn Đại Yêu Vạn Tượng thậm chí có thể sống trải qua vạn năm. Về phần tuổi thọ của Thần Ma thì càng kỳ quái hơn, căn bản Thần Ma chính là trường sinh bất lão, Tam tai Cửu Kiếp đều không có, có thể ngộ tính cũng kém đáng thương, thậm chí khả năng trăm triệu năm cũng không có chút tiến bộ.
"Các sư huynh sư tỷ môn hạ của sư phụ thật đúng mỗi người đều bất phàm, có kẻ xuất thân rất kinh người, hoặc là kỳ ngộ kinh người, ta cũng bởi vì được Tam Thọ Đạo nhân truyền thừa mới có thể bái làm môn hạ của sư phụ." Kỷ Ninh hiểu ra, mình ở trong đám môn hạ của sư phụ xem như bình thường.
Tuy nhiên mình và bọn họ khác nhau... Chính mình xem như là đệ tử của hai vị Bồ Đề lão tổ và Tam Thọ Đạo nhân.
Thần thông Trích Tinh Thủ của mình, là thứ lúc trước Tam thọ đạo nhân dựa vào để tung hoành thế giới Thượng Cổ, đến Bồ Đề lão tổ cũng không thể xuất ra cấp độ thần thông như thế.
"Tầng thứ chín đã đến."
Ngân Nguyệt đi tới tầng thứ chín, cười nói, "Pháp môn tầng thứ chín này, sư đệ chọn về sau, cũng có thể đi Tam giới cung rồi! Thần thông bí thuật trong nội cung Tam giới, chỉ cần học được, rồi tu luyện tới cực hạn, tuyệt đối có thể tung hoành Tam giới, trở thành nhân vật có tiếng tăm lẫy lừng trong Tam giới."
*******
*Bổ Thiên Thạch và truyền thuyết Nữ Oa vá trời: Thời thượng cổ, bốn cột chống trời bị đổ, mặt đất nứt nẻ, trời không thể che hết vạn vật, đất không thể chứa nổi vạn vật. Lửa cháy dữ dội không thôi, nước lớn liên miên không dứt, mãnh thú ăn thịt dân lành, chim dữ bắt người già trẻ nhỏ. Thế là Nữ Oa luyện đá ngũ sắc để vá trời, cắt chân con ngao để dựng cột chống, giết rồng đen để cứu Kí Châu, tích tro cây lau để ngăn nước lũ. Trời được vá, bốn cột được dựng trở lại, nước lũ rút, Kí Châu yên, thú dữ chết, dân lành được sống. Bổ Thiên Thạch hay còn được gọi là "đá vá trời".
Cũng trong tác phẩm Tây Du Kí của Ngô Thừa Ân, Linh Hầu Vương Tôn Ngộ Không được sinh ra từ một hòn đá.
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Quyển 13 : Tà Nguyệt Tam Tinh Động
Chương 11: Hậu Nghệ tiễn thuật
Dịch giả: Vô Hư Không
Biên tập: 123456vn
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
Kỷ Ninh đi tới trước giá sách chuyên bày các loại kiếm thuật, cẩn thận lật xem điển tịch kiếm thuật khác, trong lòng thầm tính toán, nhưng ngay sau đó hắn lại cầm lên bản tóm lược Lê Thiên.
“Sư huynh, ta chọn bản Lê Thiên này.” Kỷ Ninh nói.
Có Lê Thiên kiếm trận trong tay, tất nhiên phải chọn Lê Thiên rồi.
“Tốt.” Ngân Nguyệt gật đầu, tay khẽ lật, trong tay gã liền xuất hiện một cuốn sách thật dày, chính là toàn bản Lê Thiên kiếm thuật do chính tay Lê Thiên lão tổ viết. Ánh mắt Kỷ Ninh sáng lên, nhận lấy cuốn sách, vừa mở ra nhìn, hắn không khỏi cả người liền chìm đắm vào trong đó. Kỷ Ninh cũng lười đi ra, liền trực tiếp đặt mông ngồi ngay xuống trong tầng thứ chín của Thần Tiên Cung, nghiên cứu bản kiếm thuật này.
…
Hạ qua đông tới, đảo mắt đã qua một năm.
Trong một năm này, Kỷ Ninh cũng không vội vã đi Tam Giới Cung, bởi vì dù sao thì Tam Giới Cung cũng không thể chạy đi đâu được, Kỷ Ninh ở nơi này một năm đã đánh bại khôi lỗi cấp chín ba lần, như vậy kể cả bản Lê Thiên kia thì tổng cộng hắn nhận được ba bản điển tịch kiếm thuật. Tất cả đều là do Đạo Tổ viết ra và đều cũng là nhất đẳng kiếm thuật trong Tam giới!
Kỷ Ninh cẩn thận nghiên cứu, cũng có được một chút tâm đắc, ngay như Lê Thiên thì hắn cũng đã ngộ ra được mười ba thức kiếm pháp!
“Có lẽ nên đi Tam Giới Cung rồi.”
Trời tối, Kỷ Ninh lại đi ra khỏi tiên phủ.
Một năm qua, hắn đã tự thân hoàn thiện cũng như sáng tạo thêm cho Tam Xích Kiếm, đồng thời cũng lĩnh ngộ Lê Thiên kiếm thuật đạt đến một mức nhất định, trong thời gian ngắn khó có thể tiếp tục tăng lên, vậy nên hắn liền quyết định đi Tam Giới Cung.
**
Tam Giới Cung chỉ là một căn gác bình thường, cao khoảng mấy trượng, nhưng lại là nơi có thể xem như thần bí nhất ở núi Phương Thốn này.
Đối với nhất mạch đệ tử tại núi Phương Thốn mà nói, bọn họ có thể thường xuyên tiến vào đạo quan để nghe Bồ Đề Đạo Tổ giảng đạo, nhưng cả đời lại không có tư cách tiến vào trong Tam Giới Cung này. Những người có thể tiến vào Tam Giới Cung thì gần như ai cũng là những kẻ uy danh hiển hách trong Tam giới.
“Khò ~~~”
Tiếng ngáy vang dội lúc cao lúc thấp phát ra từ ông lão gầy gò đang nằm bên ngoài căn gác, cây quạt đặt ở trên ngực cứ thế mà ngủ. Lúc Kỷ Ninh vừa lên núi Phương Thốn thì đã thấy ông lão này nằm ngủ ở đây, cho tới tận bây giờ cũng đã qua ba mươi năm rồi mà Kỷ Ninh chưa từng thấy ông ta tỉnh lại lần nào.
Thế nào mới gọi là giấc ngủ vạn năm, chẳng phải là chỉ ông lão này sao!
“Nhị sư huynh.” Kỷ Ninh đi qua, cung kính nói.
Lên núi đã lâu vậy, Kỷ Ninh cũng hiểu rõ tình huống của Nhị sư huynh này.
Vị Khương sư huynh kia từng nói: “Trong đám môn hạ đệ tử của sư phụ thì chính thức được sư phụ truyền y bát chính là vị Nhị sư huynh này! Nhị sư huynh kiêm tu Phật Đạo, không gì không biết, ngay cả đại thần thông cỡ như Nhất Mộng Tam Giới của sư phụ cũng chỉ có Nhị sư huynh học được. Ta từng xin sư phụ học môn thần thông này, nhưng sư phụ lại nói rằng ta học không được môn thần thông đó. Chỉ có Nhị sư huynh mới có thể học được thần thông này thôi!”
“Đừng thấy Nhị sư huynh nằm đây ngủ. Trên thực tế thì hóa thân của huynh ấy vẫn luôn xông xáo trong Tam giới, để lại vô số truyền thừa, trong Tam giới có bao nhiêu bí mật cũng không thể qua mắt được Nhị sư huynh. Theo ta thấy thì trong đám môn hạ của sư phụ, nếu nói về thực lực thì Đại sư huynh đứng thứ nhất, Nhị sư huynh này chính là thứ hai!” Ngân Nguyệt từng nói qua như vậy.
“Nhị sư huynh của ngươi làm vô số việc thiện, lập được vô tận công đức, từ thời thượng cổ cho tới bây giờ hắn vẫn luôn chân tâm làm việc thiện như vậy. Số mệnh hắn lớn đến mức không thể tưởng tượng. Phật môn và Đạo môn cũng đã mấy lần mời Nhị sư huynh ngươi vào môn hạ của bọn họ.” Bồ Đề lão tổ cũng từng nói như vậy. Khi nhắc tới Nhị sư huynh, ngay cả Bồ Đề lão tổ cũng rất tự đắc.
Hiển nhiên ông ta rất hài lòng với người đệ tự này!
Kỷ Ninh sau khi hiểu rõ lai lịch của Nhị sư huynh thì hắn cũng vô cùng khâm phục vị sư huynh này.
Nhị sư huynh nhờ thần thông Nhất Mộng Tam Giới mà hóa thân của lão hầu như đi qua tất cả mọi thế giới trong Tam giới, tại những thế giới đó lưu lại truyền thuyết của mình, cho nên tiếng tăm của lão ta rất chi to lớn!
Tiếng tăm của Nhị sư huynh cho dù là ở một nơi nhỏ bé như Địa Cầu cũng như sấm bên tai.
“Nhị sư huynh? Tế Điên sư huynh?” Kỷ Ninh gọi.
“Ai gọi ta đó?”
Ông lão gầy gò đang ngủ này sờ sờ lỗ mũi, ánh mắt tỉnh táo mở ra, tựa như chưa từng ngủ, cười tủm tỉm nói: “Ngươi chính là Kỷ Ninh – đệ tử mà sư phụ vừa nhận tại cái thế giới Đại Hạ kia?”
“Đúng thế.” Kỷ Ninh liền nói.
Trong đám môn hạ của lão tổ, thực lực Đại sư huynh thì sâu không lường được, không ai có thể tranh vị trí thứ nhất của gã.
Nhị sư huynh thì tiếng tăm truyền khắp Tam giới, công đức to lớn, số mệnh vô cùng, khiến cho Phật môn, Đạo môn cũng trông mà thèm. Vị Nhị sư huynh này tiêu dao Tam giới, hành thiện vô số, nhưng lại không thuộc sự quản hạt của Phật tổ, cũng không thuộc sự quản hạt của Đạo tổ.
“Sư phụ đã sớm nói cho ta biết, không ngờ lại gặp ngươi nhanh như vậy, mới nhập môn ba mươi năm mà đã tới Tam Giới Cung chỗ ta rồi.” Tế Điên cầm cây quạt khẽ gật đầu, “Vào đi thôi, tất cả điển tịch về thần thông bí thuật trong Tam Giới Cung ngươi đều có thể chọn lựa, chẳng qua Đạo không thể đơn giản mà truyền, cần phải thông qua khảo nghiệm mới có thể học được.”
“Sư đệ hiểu được.” Kỷ Ninh gật đầu.
Mỗi một bản điển tịch kiếm thuật trong Thần Tiên Cung mình cũng là phải trải qua khảo nghiệm mới lấy được đó thôi.
…
Đưa mắt nhìn Kỷ Ninh đi vào trong căn gác, trong con mắt của vị Tế Điên giống như ngủ mà không ngủ kia lấp loáng một tia sáng: “Vị tiểu sư đệ này cũng có tấm lòng son, công đức tại thân. Hơn nữa hắn còn có một khỏa kiếm tâm… Chậc chậc, thật là không ngờ a! Chẳng qua sư phụ sao lại thu hắn làm đệ tử nhỉ?”
Tế Điên hiển nhiên là người hiểu rõ Bồ Đề lão tổ nhất, bản lãnh của Bồ Đề lão tổ thì lão ta cũng là người học được nhiều nhất.
Bồ Đề lão tổ chọn đệ tử, tất cả đều có nguyên nhân, sẽ không thể chọn bừa được.
Hoặc là có đại khí vận!
Hoặc là xuất thân bất phàm!
Hoặc là ngộ tính nghịch thiên!
“Vị tiểu sư đệ này dường như cũng không có mấy thứ đó, chẳng lẽ trên người hắn còn có bí mật gì khác sao?” Nhưng ngay sau đó Tế Điên liền cười một tiếng, đứng dậy đi vào, bắt đầu xem Kỷ Ninh rốt cuộc chọn cái gì.
***
Kỷ Ninh tiến vào trong căn gác, bên trong chia ra ba cái bàn dài, trên mỗi cái bàn đều sắp xếp một số bộ sách giản lược, tổng cộng lại cũng chỉ có mười chính bộ.
Có thần thông, có trận pháp, có bí thuật…
“Chúc Long Chi Nhãn toàn bản?” Kỷ Ninh lúc này đang cầm một bộ sách có tên như vậy, lúc trước ở vương triều Đại Hạ, chính mình chỉ có quyển thượng, nhưng ở trong Tam Giới Cung này lại thấy được toàn bản.
Khẽ lật mở bản giản lược ra.
Trên trang thứ nhất của bản giản lược này có viết khảo nghiệm: “Quét dọn sơn đạo núi Phương Thốn một lần, có thể học.”
“Cái này… Cái này…” Kỷ Ninh kinh ngạc, “Vậy cũng xem là khảo nghiệm sao, hơn nữa cái này cũng với khảo nghiệm ở tầng một Thần Tiên Cung dường như giống nhau y hệt.”
Thần thông đủ để xếp trong một trăm tuyệt thế đại thần thông, nhưng điều kiện để được học vậy mà lại đơn giản đến thế sao.
Quét dọn sơn đạo mà thôi, chỉ cần nửa ngày là xong!
“Thần thông bí thuật trong Tam Giới Cung vốn là do sư phụ sưu tập được.” Vị Tế Điên sư huynh kia lại đi đến, cười tủm tỉm nói, “Chính là để truyền thụ lại cho đệ tử, tất nhiên khảo nghiệm sẽ không quá khó khăn rồi.”
“Nhưng thế này thì cũng quá đơn giản đi, khảo nghiệm tại tầng thứ bảy thứ tám của Thần Tiên Cung so với cái này còn khó hơn đấy.” Kỷ Ninh bất đắc dĩ nói.
“Khảo nghiệm để học môn Chúc Long Chi Nhãn này quả thật khá đơn giản” Tế Điên nói, “Chẳng qua dù sao Chúc Long kia cũng đã sớm bỏ mình, lúc hắn chết đi thì môn đại thần thông Chúc Long Chi Nhãn này của hắn cũng có khá nhiều Đạo tổ trong Tam giới đoạt được! Đây là lý do thứ nhất, lý do thứ hai chính là môn Chúc Long Chi Nhãn này chỉ có đám Thần Ma là có thể tu luyện hiệu quả nhất, nếu các sinh linh khác mà luyện thì đến nay vẫn chưa nghe nói có ai có thể tu luyện môn thần thông này tới cảnh giới như của Chúc Long lúc trước.”
Kỷ Ninh hiểu ra.
Một là tu luyện khó khăn, hai là số lượng Đạo tổ biết thần thông này khá nhiều, cho nên khảo nghiệm mới đơn giản như vậy.
“Đây là khảo nghiệm đơn giản nhất.” Tế Điên nói, “Sư đệ cứ xem kỹ, nơi này có một số thần thông tuyệt đỉnh chân chính, thâm chí có thể nói là độc nhất vô nhị.”
Kỷ Ninh liền tiếp tục xem kỹ.
Rất nhanh… một bộ sách hiện ra trước mắt Kỷ Ninh, phía trên có viết bốn chữ khiến con ngươi Kỷ Ninh co rụt lại, bốn chữ đó chính là Hậu Nghệ Tiễn Thuật.
“Hậu Nghệ?” Kỷ Ninh tất nhiên đã nghe nói tới vị đại năng này, giờ đây hắn đang cầm lên bản Hậu Nghệ Tiễn Thuật lật ra xem.
Danh tự bình thường, nhưng Hậu Nghệ Tiễn Thuật quả thật là một môn đại thần thông!
Hơn nữa, nó so với Chúc Long Chi Nhãn thì càng là đại thần thông mạnh hơn.
“Từ thuở Bàn Cổ khai thiên tích địa đến nay, môn đại thần thông này đủ để xếp trong mười thứ hạng đầu.” Tế Điên nói, “Đây chính là thần thông do chân thần Hậu Nghệ sáng tạo ra, là chỗ dựa để Hậu Nghệ tung hoành trong thế giới thượng cổ thuở ban sơ. Chẳng qua khảo nghiệm của nó lại là khảo nghiệm khó nhất trong Tam Giới Cung!”
“Sư phụ thậm chí có được đại thần thông này của Hậu Nghệ sao?” Kỷ Ninh kinh ngạc.
Xếp trong mười hạng đầu a!
Đây không phải là cùng một cấp độ với Trích Tinh Thủ hay sao? Bản thân sư phụ Bồ Đề lão tổ cũng không thể sáng tạo ra thần thông cỡ này đấy.
“Khảo nghiệm khó thật.” Kỷ Ninh lật xem bên dưới, nhất thời chau mày, khảo nghiệm đúng là có thể xem như khó nhất trong mười chín loại pháp môn của Tam Giới Cung, Kỷ Ninh lại tiếp tục lật xem nội dung của bản giản lược này, “Hậu Nghệ Tiễn Thuật, thì ra là như vậy…”
Kỷ Ninh vừa xem đã hiểu.
Hậu Nghệ Tiễn Thuật và Trích Tinh Thủ đều được xưng tụng là đại thần thông xếp trong mười thứ hạng đầu tiên trong Tam giới hiện nay.
Chẳng qua hai thứ lại hoàn toàn khác biệt.
Trích Tinh Thủ thuần túy là đem bàn tay luyện đến mức so với pháp bảo còn đáng sợ hơn, lúc luyện thành đệ nhị chuyển thì có thể sánh ngang với pháp bảo Tiên cấp, đến đệ tam chuyển thì đã có thể sánh ngang với pháp bảo Thuần Dương! Uy năng của môn Trích Tinh Thủ này lớn đến kinh người! Lực lượng bộc phát cũng kinh người như vậy.
Nhưng Hậu Nghệ Tiễn Thuật lại là một loại kỹ xảo!
Giống như Phong Dực Độn Pháp cũng là một loại kỹ xảo, cần phải hiểu rõ, cần phải thấu triệt, mặc dù cần phải có sự vận dụng thần lực một cách tinh diệu, nhưng đích xác vẫn là một loại kỹ xảo! Cho dù là đám tiên nhân luyện khí, chỉ cần có thể hiểu ra ảo diệu của loại tiễn thuật này thì vẫn có thể thi triển Hậu Nghệ Tiễn Thuật.
“Trích Tinh Thủ dù sao cũng dễ dàng tu luyện hơn, chỉ cần luyện hóa tinh hoa ngũ hành thì có thể khiến cho hai tay ngày càng đáng sợ, thậm chí trong tương lai, có thể dùng một ngón tay để hái sao cũng là bình thường.” Kỷ Ninh thầm nghĩ, “Nhưng thứ mà Hậu Nghệ Tiễn Thuật này cần lại là “ngộ”!”
Hoàn toàn là hai lưu phái khác nhau.
Bởi vì môn Hậu Nghệ Tiễn Thuật này vô cùng khó hiểu, đến tận bây giờ cũng chỉ có vị đại năng Hậu Nghệ kia là có thể dựa vào thần thông này tung hoành thế giới thượng cổ, nhưng lại chưa từng nghe nói có sinh linh nào khác có thể học tốt được môn thần thông này.
“Đừng xem nữa.” Tế Điên ở một bên lắc đầu, “Trong đám môn hạ đệ tử của sư phụ cũng từng có mấy người lấy được môn tiễn thuật này, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể xem là tài thô học thiển mà thôi. Không ai có thể đạt tới cảnh giới như Hậu Nghệ khi xưa. Ngươi xem qua một số pháp môn khác trước đi… tương lai nếu có thời gian thì quay lại học môn Hậu Nghệ Tiễn Thuật này sau cũng được.”
“Vâng.” Kỷ Ninh gật đầu.
Dù thế nào đi chăng nữa, chỉ cần là một môn tiễn thuật có thể xếp trong mười thứ hạng đầu từ lúc Bàn Cổ khai thiên địa tới này! Chính mình nhất định phải học được!
Tất nhiên cũng không cần phải gấp.
Kỷ Ninh lúc này lại bắt đầu xem một bản pháp môn khác, bỗng nhiên, có một quyển pháp môn khiến cho ánh mắt của hắn sáng lên, trên quyển sách này có bốn chữ to, đó là “Bát Cửu Huyền Công”.
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Quyển 13 : Tà Nguyệt Tam Tinh Động
Chương 12: Lựa chọn trong Tam Giới Cung
Dịch giả: Số 1
Biên tập: 123456vn
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
"Bát Cửu Huyền Công, chính là đệ nhất thần thông dưới Chân Thần trong Tam giới.” Những lời trong bản tóm lược ở bên trên đã hấp dẫn Kỷ Ninh.
Đệ nhất tam giới ?
Đến bây giờ Kỷ Ninh còn chưa nghe nói có thần thông dám tự xưng là đệ nhất, ngay cả Trích Tinh Thủ, Hậu Nghệ tiễn thuật cũng không dám xưng như vậy. Thế mà ‘ Bát Cửu Huyền Công ’ lại dám xưng là đệ nhất thần thông dưới Chân Thần trong Tam giới !
"Bát Cửu Huyền Công, còn gọi là Cửu Chuyển huyền công, có bảy mươi hai biến hóa. Thần thông này có thể giúp tu luyện điều khiển Thần Ma Chi Thể (thân thể thần ma) một cách hoàn hảo, chỉ cần trụ cột luyện thành, là có thể biến hóa thành vạn vật, cho nên thần thông này còn được coi là có bảy mươi hai loại biến hóa."
Kỷ Ninh hiểu ra.
Bảy mươi hai biến hóa, cũng không phải là có đúng bảy mươi hai phép biến hóa. Mà là chỉ là một con số ước lượng.
"Môn thần thông này có thể làm cho thân thể giống như là pháp bảo , thậm chí có thể đạt đến cảnh giới Kim Cương Bất Hoại. Nếu tu luyện đến mức tận cùng, dù là đứng ở đó mặc cho Thuần Dương pháp bảo thậm chí Tiên Thiên Linh Bảo bổ chém, cùng lắm tóe ra chút lửa, như không thương tổn mảy may!"
Con mắt Kỷ Ninh nóng lên.
Thuần Dương pháp bảo, Tiên Thiên Linh Bảo chém vào cũng chỉ bắn ra chút lửa ?
Quá không hợp thói thường rồi!
"Môn thần thông này có gánh nặng rất lớn đối với thân thể, cho nên phải có thân thể Thần Ma mới có thể tu luyện, mà lại phải Thần Ma Luyện Thể đạt tới cấp độ Nguyên Thần mới có thể bắt đầu tu luyện đệ nhất chuyển."
"Cấp độ Nguyên Thần Thần Ma, có thể tu luyện đệ Nhất Chuyển, đệ Nhị Chuyển, đệ Tam Chuyển."
"Cấp độ Phản Hư Thần Ma, có thể tu luyện đệ tứ chuyển, đệ ngũ chuyển, đệ lục chuyển."
"Cấp độ Thiên Thần, có thể tu luyện đệ thất chuyển, đệ Bát chuyển, đệ Cửu Chuyển.”
"Một khi luyện thành đệ Tam chuyển , thân thể cũng đủ để so sánh pháp bảo Tiên giai! Mặc dù là Thiên Tiên cũng khó đả thương được."
"Một khi luyện thành đệ Lục chuyển , thân thể cũng đủ để so sánh với pháp bảo Thuần Dương! Lúc tranh đấu có thể để lại uy danh trong Tam giới rồi!"
"Một khi luyện thành đệ Cửu Chuyển, thân thể tựu tựa như pháp bảo Thuần Dương cực kỳ cứng rắn, tựa như Linh Bảo Tiên Thiên Trung phẩm ! Thật sự cũng có thể coi là Kim Cương Bất Hoại, chính thức có thể tung hoành tam giới, nếu không gặp phải Đại Năng Giả thì không thể thụ thương, mặc dù là Đại Năng Giả cũng cần thủ đoạn đặc biệt mới có thể phá thân thể Kim Cương Bất Hoại này."
Dòng chữ miêu tả ở phía trên làm Kỷ Ninh sợ hãi thán phục không thôi.
Lợi hại lợi hại.
Con người luyện chế pháp bảo, có Nhân giai, Địa giai, Thiên giai, Tiên giai, Thuần Dương năm cấp độ! Trong đó pháp bảo Thuần Dương là cực hạn của pháp bảo mà con người có thể làm ra. Phía trên Thuần Dương pháp bảo là Tiên Thiên Linh Bảo!
Tiên Thiên Linh Bảo, sinh ra từ trong trời đất.
Tuy nhiên cũng không có nghĩa rằng, Tiên Thiên Linh bảo so với Thuần Dương pháp bảo thì mạnh mẽ hơn. Con người luyện chế ra Thuần Dương pháp bảo, cũng có uy lực không hợp với thói thường! Thậm chí còn có trường hợp hòa tan một vài kiện Tiên Thiên Linh Bảo để điều chế Thuần Dương pháp bảo, ví dụ như Trích Tinh Phủ được dung hợp từ vài kiện Tiên Thiên Linh Bảo!
Tiên Thiên Linh Bảo cũng chia ra cấp độ.
Lần lượt là Hạ phẩm, Trung phẩm, Thượng phẩm, Cực phẩm.
Cực hạn của pháp bảo Thuần Dương, có thể so sánh với Linh Bảo Tiên Thiên Trung phẩm !
"Đây chính là pháp bảo." Kỷ Ninh cảm thán.
Đem thân Thể Tu luyện giống như Tiên Thiên Linh Bảo! Khó trách người được xưng tụng là ‘ Kim Cương Bất Hoại" thì Đại Năng Giả trong Tam giới cũng phải cần có thủ đoạn đặc biệt mới có thể phá thần thông này.
"Xoạt!"
Kỷ Ninh tiếp tục lật xem.
"Môn thần thông này, có lẽ do người đứng đầu Phật môn và Đạo môn tạo ra, sáng chế một môn thần thông có thể đạt tới cấp độ của Bàn Cổ đại thần."
"Dựa theo những người đứng đầu Phật môn và Đạo môn, môn huyền công này có thể có tới Thập Nhị Chuyển (mười hai tầng)."
"Cấp độ của Nguyên Thần Thần Ma trước tam chuyển, cấp độ của Phản Hư Thần Ma là từ đệ tứ tới đệ lục chuyển, cấp độ Thiên Thần là từ đệ thất đến đệ cửu chuyển, cấp độ Chân Thần là từ đệ thập tới đệ thập nhị chuyển. Chân Thần bên trong tam giới... Thi triển môn thần thông này, thần thể có thể so sánh được với cấp độ của Bàn Cổ. Dù là suy đoán như vậy, nhưng rút cục mất bao năm tháng vẫn chỉ có thể tạo ra đệ Cửu chuyển, không có cách nào lên cao hơn."
"Vì vậy, môn thần thông này chỉ có Cửu Chuyển ( chín tầng)!"
Nhìn qua nội dung, Kỷ Ninh lập tức sợ hãi thán phục.
Nguyên lai Bát Cửu Huyền Công còn có lai lịch nhường này, thì ra là những người đứng đầu Phật môn và Đạo môn tạo ra!
"Bàn Cổ... Khai thiên lập địa Bàn Cổ sao?" Kỷ Ninh cảm thán, "Muốn thần thể thi triển thần thông có thể đạt tới cấp độ Bàn Cổ, quá điên cuồng. Những đỉnh cao trong Tam giới cuối cùng cũng chỉ sáng chế ra đến đệ Cửu Chuyển mà thôi. Ừm, môn thần thông này hoàn toàn xứng đáng được xưng tụng là đệ nhất thần thông dưới Chân Thần trong Tam giới." Kỷ Ninh âm thầm gật đầu.
Đệ nhất thần thông phía dưới Chân Thần trong Tam giới!
Nhìn một lúc Kỷ Ninh phát hiện Bát Cửu Huyền Công cùng Trích Tinh Thủ của chính mình rất giống nhau.
Trích Tinh Thủ đệ Nhị Chuyển, có thể so sánh với pháp bảo Tiên giai.
Đệ Tam Chuyển, có thể so sánh với pháp bảo Thuần Dương.
Đệ tứ chuyển, có thể so sánh với pháp bảo Thuần Dương cực hạn, Tiên Thiên Trung phẩm.
Đệ ngũ chuyển, có thể so sánh với Tiên Thiên cực hạn.
Đệ lục chuyển, một đôi tay có thể đạt tới Trích Tinh thần rồi! Có thể dùng cánh tay trực tiếp tiêu diệt một thế giới, trong Đại Năng Giả Tam giới, “Trích Tinh thủ” của Tam Thọ đạo nhân mới có uy danh như vậy, mới có thể ở trong trận hạo kiếp kia chém giết tồn tại cấp độ Thần Ma Đạo Tổ!
"Trích Tinh Thủ của ta, chỉ là tu luyện một đôi tay, mà Bát Cửu Huyền Công lại tu luyện mỗi chỗ ở toàn thân." Kỷ Ninh minh bạch hai điều này là khác nhau.
Bởi vì Bát Cửu Huyền Công cũng chỉ có cấp độ Thiên Thần, cho nên chỉ có thể được xưng ‘ đệ nhất phía dưới Chân Thần trong Tam Giới ’.
Mà Trích Tinh Thủ bởi vì có cấp độ Chân Thần cấp độ, mới được xưng là ‘thần thông bài danh trong top mười của Tam giới’.
Kỷ Ninh xem hết bản Bát Cửu Huyền Công rồi đặt sang một bên, lại lật xem những thứ sách vở khác.
“Hình Thiên Diệt Thế Phủ”.
Cũng được một Đại Năng Giả tên là Hình Thiên sáng chế ra, bất quá cũng coi như một loại thần thông, bởi vì phủ pháp này cùng với Hậu Nghệ tiễn thuật đồng dạng đều phải có khả năng vận dụng thần lực. Phải dùng thần lực phức tạp cùng với phủ pháp này mới có thể có uy năng của Hình Thiên diệt thế chân chính !
Môn thần thông này, năm trong một trăm thần thông đứng đầu Tam giới.
“Lô Thi Thân.”
Đây là pháp môn thân thông của Phật tổ, uy năng rất lớn, tu luyện đến giai đoạn Chân Thần cũng chỉ yếu hơn Bát Cửu Chuyển Huyền Công chút ít, bất quá Bát Cửu Huyền Công cần đại lượng bảo vật, từ xưa đến nay, tu luyện Bát Cửu Huyền Công đến đệ Cửu Chuyển ít càng thêm ít.
Mà thần thông Lô Thi Thân này tuy có cấp độ uy lực chênh lệch chút ít, nhưng cũng không cần nhiều loại bảo vật, chỉ cần dốc lòng tu luyện là tựu thành.
Lôi Thần Nhãn.
Môn thần thông này cũng hấp dẫn ảnh mắt của Kỷ Ninh. Bởi vì trước đó Kỷ Ninh đã tu luyện qua Lôi Thần Chi Nhãn, Lôi Thần Chi Nhãn chỉ có thể coi là căn bản của Lôi Thần Nhãn mà thôi, Lôi Thần Nhãn một khi tu đã luyện thành, một khi thi triển ra thần nhãn, hoàn toàn có thể quan sát thần quỷ U Minh, hết thảy mọi thức trước thần nhãn đều không thể che dấu, ẩn trốn, hơn nữa tu luyện đến mức tận cùng có thể phát ra ‘ Tử Tiêu Thần Lôi", ngay cả thân thể Kim Cương Bất Hoại cũng không dám để Tử Tiêu Thần Lôi bổ trúng!
Đương nhiên cũng giống với phần đông thần thông đỉnh cao, muốn tu luyện cực kỳ khó khăn, có thể phóng xuất ra Tử Tiêu Thần Lôi, cũng là khó càng thêm khó.
Bàn tay Phật quốc.
Đây cũng là một đại thần thông của Phật môn, cũng có thể tu luyện đến cấp độ Chân Thần, nếu như tu luyện đại thành, trong lòng bàn tay sẽ tồn tại một Đại Thế Giới! Một chưởng đánh ra, liền có uy lực của một Đại Thế Giới. Nếu như địch nhân rơi vào chính giữa trong tay, thì khó có thể thoát ra ngoài lòng bàn tay.
Bởi vì này bàn tay có chưa một thế giới to lớn!
Đương nhiên so sánh với Trích Tinh Thủ thì vẫn yếu hơn chút ít, Trích Tinh Thủ tu luyện đến mức tận cùng, có thể đơn giản tiêu diệt một Đại Thế Giới.
“Lục Thiên kiếm trận.”
Đây là pháp bảo kiếm trận chính thức.
Như Tiểu Thiên Kiếm trận có thể coi như là pháp bảo kiếm trận, bất quá so sánh với Lục Thiên kiếm trận này thì kém xa, Lục Thiên kiếm trận phức tạp dị thường, cần luyện chế ra một Lục Thiên kiếm đồ phối hợp trọn vẹn chín chín tám mươi mốt chuôi Tiên Kiếm... Uy năng to lớn, trong tam giới trong cũng là kiếm trận đỉnh cấp , bất quá muốn tạo ra Kiếm đồ, nhất định phải có thực lực Đạo Tổ mới được.
Xem đến đây ánh mắt Kỷ Ninh bắt đầu hỗn loạn.
Thần thông có: Bát Cửu Huyền Công, Hậu Nghệ tiễn thuật, Hình Thiên Diệt Thế Phủ, Lô Thi Thân, Lôi Thần Nhãn, Bàn tay Phật quốc, Chúc Long chi nhãn, khoảng tầm chín loại.
Những thứ bí thuật, pháp trận khác có khoảng mười loại.
"Ồ? Vậy mà không có kiếm thuật đơn thuần, đao thuật, tiễn thuật, phủ pháp sách vở." Kỷ Ninh phát hiện điểm này, như Hậu Nghệ tiễn thuật kia thực sự không phải là kiếm thuật đơn thuần, trong đó còn có thần lực phức tạp vận chuyển ảo diệu, cho nên Hậu Nghệ tiễn thuật có thể xem như một loại thần thông! Hình Thiên Diệt Thế Phủ cũng coi như là thần thông.
Nếu như đem thần lực bên trong vận chuyển một cách ảo diệu ra ngoài, Hậu Nghệ tiễn thuật, Hình Thiên Diệt Thế Phủ chỉ sợ cũng để lại tại Thần Tiên cung tầng thứ chín mà thôi.
Tế Điên ở một bên cười tủm tỉm nhìn, hắn nhìn ra, Kỷ Ninh hoàn toàn bị những thứ pháp môn này hấp dẫn.
Như bàn tay Phật quốc, Lôi Thần Nhãn, Bát Cửu Huyền Công, Hậu Nghệ tiễn thuật, Chúc Long chi nhãn, năm thứ này Kỷ Ninh đều mơ tưởng! Một bàn tay ở chính giữa có thể chứa một Đại Thế Giới, một Đại Thế Giới hoàn toàn thuộc về mình, Kỷ Ninh có thể không muốn sao?
Lôi Thần Nhãn, chính mình sớm đã có căn bản là Lôi Thần Chi Nhãn rồi.
Bát Cửu Huyền Công, càng là phải có! Dù sao con đường tu luyện rất khó, có thể tu luyện đến cấp độ Thiên Thần, đã có thể so sánh với Lã Động Tân và rất nhiều tồn tại khác, xem như cường giả bên trong Tam giới. Nếu muốn tiến một bước trở thành Chân Thần đạt tới cấp độ Đại Năng Giả như Tam Thọ đạo nhân thật sự quá khó khăn.
Cho nên tam giới đệ nhất thần thông dưới chân thần: “Bát Cửu Huyền Công” là phải có.
"Sư đệ." Tế Điên mở miệng.
"Nhị sư huynh." Kỷ Ninh quay đầu nhìn lại.
"Ngươi cũng đã biết, pháp môn Tam Giới trong cung thực sự không phải là ngươi muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, mỗi đồng môn đều ở tại đây chọn mấy môn mà thôi." Tế Điên nói.
"Ta biết rõ." Kỷ Ninh gật đầu, "Ngân Nguyệt, Khương Quân hai vị sư huynh đều nói với ta rồi."
Bí thuật thần thông Tam Giới trong cung, học trước hai ba dạng, Bồ Đề lão tổ sẽ cấm học tiếp !
"Ừm , đừng ham hố!" Tế Điên gật đầu, "Tại đây bất luận môn thần thông nào tu luyện đến mức tận cùng đều có thể tung hoành tam giới, giả như Lôi Thần Nhãn tu luyện đến mức tận cùng, có thể điều khiển Tử Tiêu Thần Lôi. Cho nên nếu ham hố , mỗi một môn đều tu luyện đều không đến mức tận cùng, cũng chỉ là một kẻ dong nhân (biết mỗi thứ một chút mà không tinh). Mà tinh thông một môn, tu luyện đến mức tận cùng cũng đủ để tung hoành tam giới."
Kỷ Ninh gật đầu, hắn hiểu được đạo lý này.
Kỷ Ninh cẩn thận nghĩ ngợi.
"Trong cung ta chọn nó." Kỷ Ninh lúc này cầm lên một bản tóm lược, đúng là Bát Cửu Huyền Công!
Thần thông đứng đầu Tam giới chỉ dưới Chân Thần, Kỷ Ninh nhất định muốn chọn!
"Vâng." Lúc này Kỷ Ninh mở ra tờ thứ nhất của bản tóm lược Bát Cửu Huyền Công, nhìn kỹ nội dung khảo nghiệm, xem xét một hồi Kỷ Ninh liền nhướng mày, cái này nếu so sánh với việc học Chúc Long chi nhãn thì khó hơn không biết bao nhiêu lần rồi, muốn học Chúc Long chi nhãn dù sao cũng chỉ là quét dọn con đường xuống núi mà thôi.
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Dịch giả: Số 1
Biên tập: 123456vn
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
Khảo nghiệm chỉ có vẻn vẹn hai hàng chữ : hạ giới thu một gã đệ tử mang đại công đức trong người, ít nhất công đức sinh kim quang, kim quang trăm trượng. Giết mười tên Địa Tiên Tán Tiên tội nghiệt quấn thân, ít nhất tội nghiệt sinh huyết quang, huyết quang trăm trượng.
"Cái này..." Kỷ Ninh nhíu mày.
Bảo mình thu đồ đệ? Cùng giết người?
Ít nhất công đức sinh kim quang mà lại kim quang trăm trượng, cái này quá hiếm thấy.
Bình thường người có đại công đức vận khí đều rất tốt, cho nên sẽ sớm bái nhập một vài tông môn, nhưng lại là đại tông môn. Dù sao công đức kim quang bên người, mà lại kim quang ít nhất trăm trượng, loại đệ tử thân có đại công đức này... Càng là đại tông môn, đại tộc lại càng thèm muốn, có người này chính là có thể trấn áp số mệnh.
Chẳng lẽ mình phải chém giết để thu đệ tử sao?
Về phần giết người, cần biết đám Địa Tiên Tán Tiên có Tam tai Cửu Kiếp rất đáng sợ, tội nghiệt càng lớn, uy năng của Tam tai Cửu Kiếp cũng sẽ càng lớn. Cho nên đại đa số Địa Tiên Tán Tiên đều khắc chế bản thân, cũng không dám làm ra tội nghiệt quá lớn, thậm chí thường xuyên làm việc thiện. Chỉ có Đại Ma Đầu chính thức, đạo tâm rất cao minh, ma đầu có thực lực ngập trời mới dám tùy ý giết chóc, vô tận tội nghiệt quấn thân! Loại Địa Tiên Tán Tiên này tuyệt đối là không dễ chọc đến.
Giết một tên vẫn không được, phải giết mười tên!
"Thu đồ đệ cùng giết người, Nhị sư huynh..." Kỷ Ninh nhìn về phía Tế Điên đứng ở một bên.
"Thu người đại công đức làm đồ đệ, dạy bảo hắn, cũng là làm công đức việc thiện. Giết kẻ có tội nghiệt lớn, cũng là đại công đức. Đối với ngươi đều là chuyện tốt." Tế Điên gật đầu, "Tuy rằng phải hao phí chút thời gian, ngươi cũng không cần sốt ruột, hạ giới chậm rãi tìm kiếm là được, một năm không hoàn thành thì mười năm cũng đủ rồi."
Kỷ Ninh gật đầu: " Nhưng việc hạ giới thu đồ đệ, giết người phải đi ở đâu? Chẳng lẽ đi ba nghìn Đại Thế Giới, hàng tỉ tiểu thế giới?"
"Ngươi chưa từng xuất sư, không thể ly khai thế giới động phủ này." Tế Điên nói, "Cái gọi là hạ giới, chính là đi một phương của thế giới động phủ, một phương này gần như không có chút nào thua kém một phương của Đại Thế Giới. Nếu ngươi chậm rãi đi dạo, thì vạn năm trăm vạn năm cũng không đi hết."
"Vâng."
Kỷ Ninh liền nói ngay : "Cám ơn Nhị sư huynh chỉ điểm, sư đệ sẽ đi ngay."
"Đi đi." Tế Điên phất phất cây quạt.
Kỷ Ninh không vội vã hạ giới, mà trước tiên quay về bên trong Tiên Phủ của chính mình.
Chính giữa tĩnh thất trong Thủy Phủ.
“Oanh”, cửa đóng lại.
Kỷ Ninh đang khoanh chân ngồi trên giường U Minh Thủy Ngọc, rất nhanh tâm thần liền yên tĩnh lại, sự kích động khi chứng kiến nhiều pháp môn thần thông trong Tam giới cung khi hoàn toàn biến mất. Đương lúc hoàn toàn tỉnh táo, Kỷ Ninh bắt đầu cẩn thận nghĩ lại.
"Thần thông bí thuật mặc dù nhiều, nhưng nên chuyên tâm. Dù học nhiều hơn nữa, nếu như không chuyên tâm thì cũng vô dụng." Kỷ Ninh tỉnh táo suy tư về những thần thông, bí thuật.
"Tì Lô Thi Thân thì trợ giúp đối với mình quá nhỏ bé. ‘Chưởng Trung Phật Quốc’ kia tuy rằng uy năng rất cao minh, nhưng đối với người có Trích Tinh Thủ, tu luyện thần thông đó đối với ta cũng không gia tăng thực lực." Kỷ Ninh nhanh chóng loại trừ một môn thần thông, hết thảy cân nhắc từ sở trường đến việc gia tăng thực lực.
"Có hai môn chắc chắn phải có."
"Một môn là ‘Bát Cửu Huyền Công’, một khi ta luyện thành Kim Cương Bất Hoại, thân thể sẽ giống như Pháp bảo. Căn bản cũng không cần tiêu hao thần lực, thần thông bình thường thi triển ra sẽ tiêu hao thần lực, như Trích Tinh Thủ bộc phát ra lực lượng kinh người nhưng thần lực tiêu hao cũng rất kinh người. Song đối với Bát Cửu Huyền Công, đạt tới thân thể cửu chuyển Kim Cương Bất Hoại, không phải tiêu hao thần lực sẽ là ưu thế rất lớn! Mình đứng đó, kẻ khác đều không làm gì được mình."
"Môn thứ hai là ‘Hậu Nghệ tiễn thuật’, đây cũng là thần thông đánh xa lừng lẫy trong Tam giới, dù cách vạn dặm, mười vạn dặm, một mũi tên có thể bắn chết đối thủ. Mặc dù mình có thể không đạt tới cấp độ Thượng Cổ Hậu Nghệ, chỉ cần khả năng đạt tới thành thứ nhất cũng đã có thể trở thành chỗ dựa để mình tung hoành Tam giới rồi."
Kỷ Ninh vứt bỏ hết tất cả các pháp môn khác trong Tam giới cung.
Bát Cửu Huyền Công, chủ phòng ngự! Kim Cương Bất Hoại, lại không cần thiết hao tâm tổn sức.
Hậu Nghệ tiễn thuật, chủ đánh xa! Bài danh trong mười thần thông đứng đầu Tam giới.
Trích Tinh Thủ, chủ cận chiến! Đồng dạng là mười thần thông đứng đầu trong Tam giới!
"Phòng ngự, đánh xa, cận chiến... Đã đủ rồi." Kỷ Ninh nhẹ nhàng gật đầu, "Nếu như sư phó cho phép, ta lại chọn thêm ‘Chúc Long Chi Nhãn’ kia."
Chúc Long Chi Nhãn, không phải phòng ngự không phải đánh xa không phải cận chiến, mà là một loại thủ đoạn phụ trợ cực kì lợi hại! Chọn nó một là có thể phụ trợ, quan trọng hơn là môn thần thông này có khảo nghiệm vô cùng dễ dàng, chỉ là quét dọn đường xuống núi mà thôi. Bất quá bây giờ Kỷ Ninh cũng không dám chọn, ai cũng không biết Bồ Đề lão tổ cho phép mình được chọn mấy môn trong Tam giới cung.
Nếu mình chọn Bát Cửu Huyền Công và Chúc Long chi nhãn, sau đó Bồ Đề lão tổ lại không cho mình chọn nữa, lúc đó mới khổ.
Trước chọn Bát Cửu Huyền Công, tiếp theo chọn Hậu Nghệ tiễn thuật, cuối cùng là Chúc Long chi nhãn.
"Thế nhưng tại sao trong cung Tam giới lại không có thần thông độn thuật?" Kỷ Ninh nhíu mày nghi hoặc, Phong Dực độn pháp chẳng qua là căn bản của thần thông ‘ Già Lâu La Chi Dực ’ được đơn giản hoá, ở trên Phương Thốn sơn ba mươi năm, với nhãn lực của hắn bây giờ, Phong Dực độn pháp lại quá yếu, căn bản không đủ để hắn sử dụng.
Kỷ Nunh cũng tu luyện ‘ Phong Dực độn pháp ’ tới đại thành, nhưng vẫn còn quá thấp.
"Đợi lần sau lúc đi gặp sư phó, mời sư phó chỉ điểm, dạy ta một môn thần thông độn thuật." Kỷ Ninh thầm nghĩ, "Thật sự không được, phải đi Thần Tiên Cung tìm một môn thần thông độn thuật."
Trong Thần Tiên Cung cũng có rất nhiều thần thông.
Lúc trước Kỷ Ninh một lòng học kiếm thuật, sách vở nào khác trong Thần Tiên Cung cũng không chọn, nghĩ thầm muốn chọn trong Tam giới cung, nhưng ai có thể tưởng tượng được trong Tam giới cung lại không có thần thông độn thuật. Đi trước cầu sư phó, sư phó cầu không được, thì phải đi Thần Tiên Cung tìm một môn thần thông độn thuật, dù là môn thần thông bình xem như bình thường trong Tam giới, nhưng thật sự so với Phong Dực độn pháp thì đã tốt hơn gấp trăm lần nghìn lần rồi.
“Vù”
Kỷ Ninh ngồi trên giường U Minh Thủy Ngọc, bên cạnh xuất hiện một làn sương mù, sương mù ngưng tụ thành một bóng người, là Kỷ Ninh mặc đạo bào màu đen, đệ Nhị Nguyên Thần của Kỷ Ninh!
"Đệ Nhị Nguyên Thần của mình, cũng nên bước vào cảnh giới Phản Hư Địa Tiên thôi."
Ở trên Phương Thốn sơn ba mươi mốt năm, đệ Nhị Nguyên Thần của Kỷ Ninh vẫn đình trệ tại ‘ Nguyên Thần viên mãn ’, vẫn như vậy bởi vì sư phụ Bồ Đề lão tổ đã từng nói qua với Kỷ Ninh : "Kỷ Ninh, ta biết ngươi ở trong đại hội Tiên Duyên được một nghìn vạn cân nguyên dịch thể, tuy nhiên đệ Nhị Nguyên Thần của ngươi không thể vội vã đột phá, đệ Nhị Nguyên Thần này của ngươi là ‘ Nhất Khí Nguyên Thủy châu ’, trời sinh đối với ‘ Thủy hành ’ (đạo của nước) có cảm ngộ rất tốt. Mặc dù cùng là giai đoạn Nguyên Thần, cảm ứng Đạo của bản thể ngươi so với đệ Nhị Nguyên Thần là khác nhau. Cho nên giai đoạn Nguyên Thần của đệ Nhị Nguyên Thần nên dừng lại ít nhất mười năm."
"Vâng." Lúc ấy Kỷ Ninh cung kính đáp.
Bất quá đúng như lời sư phụ nói, đệ Nhị Nguyên Thần có cảm ngộ rất cao đối với Thủy hành.
Hiện nay ngoại trừ kiếm đạo, thì Thủy Hành của Kỷ Ninh là cao nhất, cao hơn nhiều so với Hỏa Hành, cuối cùng mới là Phong hành, Càn Khôn Đại Đạo!
Bởi vì có được chỗ tốt, lại thêm trên núi Phương Thốn căn bản không có chém giết gì, cho nên Kỷ Ninh một mực không vội vã đột phá, mà là tận lực để cho đệ Nhị Nguyên Thần tại giai đoạn Nguyên Thần dừng lại càng lâu, sư phó bảo ít nhất mười năm, Kỷ Ninh dừng lại vượt qua ba mươi năm, bây giờ muốn xuống núi chém giết rồi.
Tán Tiên Địa Tiên muốn giết không phải loại bình thường , đều là những kẻ tội nghiệt quấn thân, Đại Ma Đầu đáng sợ có huyết quang trăm trượng. Tất nhiên Kỷ Ninh muốn chuẩn bị đầy đủ, để cho đệ Nhị Nguyên Thần đạt tới giai đoạn Phản Hư.
Kỳ thật trong ba mươi mốt năm, đệ Nhị Nguyên Thần cũng một mực tu luyện ‘Bắc Minh kinh’, chẳng qua là ‘Bắc Minh kinh’ lại là pháp môn do Đại La đạo tổ sáng chế, đệ Nhị Nguyên Thần khổ tu ba mươi mốt năm, vẫn như cũ dừng lại ở Nguyên Thần viên mãn, chưa từng đạt tới cực hạn! Nếu như lúc trước học công pháp Thủy Nguyên Chú của Hắc Bạch Học cung, về sau đạt tới Nguyên Thần viên mãn, tu luyện thêm ba mươi năm chắc có thể đột phá Phản Hư Địa Tiên rồi.
Dựa theo dự đoán, chậm rãi tu luyện không cần bất luận Linh Đan, nguyên dịch thể gì, tối thiểu nhất phải mất tám chín mươi năm mới có thể đạt tới Phản Hư tiền kỳ.
"Vèo."
Một bình ngọc bay ra, hạ xuống mặt đất phía trước, nắp bình tự động mở ra.
"May mắn ta có một nghìn vạn cân nguyên dịch thể." Tâm ý của hắc sắc đạo bào Kỷ Ninh khẽ động, một dòng nguyên dịch trực tiếp từ bình ngọc bay ra, vẻn vẹn to bằng ngón tay, lúc bay đến gần hắc sắc đạo bào Kỷ Ninh, xung quanh liền xuất hiện vòng xoáy vô hình.
Những thứ nguyên dịch thể này như thủy triều bay vào bên trong vòng xoáy rồi biến mất không thấy.
Ở bên trong Nhất Khí Nguyên Thủy châu của hắc sắc đạo bào Kỷ Ninh, là không gian Tử Phủ mênh mông, trong hải dương nguyên lực đang có một con Quy Xà lớn, trên lưng con Quy Xà có một ngọn lửa đang cháy, ngọn lửa này chính là Nguyên Hỏa!
"Oanh long long ... "
Hải dương Tử Phủ dậy sóng mãnh liệt, tinh hoa nguyên lực bay về phía không trung.
Trên bầu trời vô số vì sao hướng xuống bắn ra từng vầng sáng, tất cả đều hội tụ ở phía trên Quy Xà, trong lúc nhất thời Nguyên Hỏa trên lưng Quy Xà bùng cháy! Xùy xùy xùy ... Nguyên Hỏa cháy mãnh liệt, thậm chí Quy Xà còn phát ra thanh âm hi...ii..ii..
Mười vạn cân Nguyên dịch thể, hai mươi vạn cân, ba mươi vạn cân... không ngừng bị luyện hóa, cảnh giới càng cao, tốc độ luyện hóa cũng nhanh hơn.
Nguyên Hỏa càng ngày càng mãnh liệt.
Một hồi lâu sau...
"Tách”
Dường như có hạt giống chui từ dưới đất lên nẩy mầm, trên lưng Quy Xà, trong ngọn lửa nóng bỏng ngút trời lại có một đóa Kim Liên mảnh khảnh chập chờn sinh trưởng bên trên mai rùa.
Mai rùa giống như thổ nhưỡng.
Nguyên Hỏa giống như ánh mắt trời, hơi nước.
Kim Liên chập chờn, chậm rãi sinh trưởng.
Một cây Kim Liên vô cùng nhỏ bé, cùng Nguyên Hỏa ngập trời và Quy Xà to lớn bên cạnh, thế nhưng nguyên lực vờn quanh bên cạnh Kim Liên kia lại vô cùng tinh thuần, vượt xa nguyên lực lúc trước. Đồng thời toàn bộ con Quy Xà cực lớn cũng bắt đầu trở nên ảm đạm, đại lượng tinh hoa không ngừng hội tụ truyền vào cây Kim Liên, để cây Kim Liên chập chờn này không ngừng sinh trưởng, càng lúc càng lớn, mai rùa trên lưng Quy Xà cũng dần dần trở nên ảm đạm, đã không còn sáng bóng như trước.
"Phản Hư tiền kỳ rồi."
Thần hồn của đệ Nhị Nguyên Thần cũng từ Quy Xà tiến nhập vào chính giữa Kim Liên.
Bất kể là Địa Tiên, hay là Tán Tiên, Nguyên Thần đều là Kim Liên Nguyên Thần!
Muốn thành Thiên Tiên tiêu diêu tự tại, phải là Kim Liên Chi Hỏa!
"Tiếp tục!" Xung quanh hắc sắc đạo bào Kỷ Ninh quả thực là cái động không đáy, có bao nhiêu nguyên dịch thể đều bị hút vào.
Một hồi lâu, im lặng.
Hắc sắc đạo bào Kỷ Ninh chỉ một cái về phía xa, bình ngọc trên mặt đất lập tức được đóng lại.
"Tu luyện ‘Bắc Minh kinh’, nguyên dịch tiêu hao quả thực kinh người. Tuy nhiên nguyên lực của mình so với Địa Tiên bình thường thì tinh thuần hơn một hai lần." Kỷ Ninh cũng không đau lòng, "Từ Nguyên Thần viên mãn đến Phản Hư hậu kỳ, tổng cộng tiêu hao hơn năm trăm vạn cân nguyên dịch thể! Trong cái chai này còn thừa lại hơn bốn trăm vạn cân, ừm, nên vì Bạch thúc, Tiểu Thanh chuẩn bị chút ít."
Sở dĩ tu luyện tới Phản Hư hậu kỳ lại dừng lại, là vì một khi đạt tới Phản Hư viên mãn, như vậy bất định lúc nào Thiên Kiếp cũng có thể đến.
"Nên đi hạ giới rồi."
“Oanh”, cửa tĩnh thất mở ra, bản thể Kỷ Ninh đi ra ngoài.
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden