Trần Thanh Đế càng thêm khẳng định, trên địa cầu nhất định tồn tại Tu Chân giả khác. Thậm chí là, môn phái tu chân như Tu Chân giới của hắn, nói không chừng cũng tồn tại.
Về phần khởi nguyên loại tiểu thuyết tu chân này, Trần đại thiếu cũng nhịn không được suy nghĩ, có phải là tự truyện của một Tu Chân giả hay không.
- Chương Đài, chỉ cần ngươi dựa theo bộ Đan Xuân Quyết này tu luyện, ngươi cũng sẽ trở thành một Tu Chân giả.
Trần Thanh Đế cũng không có phủ nhận:
- Chương Đài, ngươi nên biết nên làm như thế nào.
Đối với Chương Đài ở thời khắc nguy cơ, căn bản không có cố kỵ an nguy của mình, dùng thân thể đỡ đạn thay Trần Thanh Đế, Trần đại thiếu vẫn là rất tín nhiệm.
Diễn kịch?
Tranh thủ tín nhiệm của Trần đại thiếu?
Trần Thanh Đế không cho là như vậy, nếu như không phải bởi vì hắn là Tu Chân giả, lấy vết thương trí mạng kia của Chương Đài, tất nhiên là hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Người đã chết, đạt được nhiều tín nhiệm hơn nữa, có cái rắm dùng?
- Trần đại thiếu, tôi biết rõ.
Trong nội tâm Chương Đài vô cùng khiếp sợ, hưng phấn, hắn như thế nào cũng thật không ngờ, Tu Chân giả dĩ nhiên là thật sự tồn tại.
Hơn nữa, Chương Đài cũng biết, thân phận Tu Chân giả là phi thường trọng đại. Trần đại thiếu có thể nói cho hắn biết, là tín nhiệm hắn, hắn quyết không thể phản bội phần tín nhiệm này.
Đương nhiên, về sau Chương Đài hắn cũng là Tu Chân giả rồi.
- Ngươi bây giờ bắt đầu tu luyện, có chỗ nào không hiểu, thì hỏi ta.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, hắn tin tưởng, Chương Đài nhất định sẽ không để cho hắn thất vọng.
Tuy thiên phú của Chương Đài không lớn, nhưng mà điều kiện tu luyện, so với Trần đại thiếu lúc trước thì tốt hơn nhiều. Trần đại thiếu là trọn vẹn cho hắn mười khối Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí a.
Mấy giờ sau, hơn nữa có Trần Thanh Đế chỉ điểm, mặc dù Chương Đài không có tu luyện tới Luyện Khí tầng một, nhưng đã có thể chậm chạp hấp thu linh khí rồi.
Chiếu theo tốc độ như vậy, tu luyện tới Luyện Khí tầng một, chỉ là sự tình vài ngày.
Mười khối Nguyên ngọc, đầy đủ cho Chương Đài dùng.
Thời điểm hơn chín giờ tối, Chương Đài đình chỉ tu luyện, nhìn Trần Thanh Đế nói ra:
- Trần đại thiếu, trời không còn sớm, tôi phải về.
- Ân, có việc cứ đi làm, lúc tu luyện nhất định phải coi chừng, đừng cho người phát hiện thân phận của ngươi.
Trần Thanh Đế đi đến tủ đầu giường, lấy ra hơn mười xấp tiền, giao cho Chương Đài, nói ra:
- Chương Đài, số tiền này ngươi cầm. Về sau có vấn đề gì, nhất định phải nói cho ta biết.
Trần Thanh Đế đã sớm đoán ra, thân nhân của Chương Đài có lẽ sinh bệnh, cần dùng gấp tiền. Bất quá, Chương Đài không chủ động mở miệng, Trần đại thiếu cũng sẽ không ra tay trị liệu.
- Trần đại thiếu, tôi...
Chương Đài cắn răng, hít sâu một hơi, nói ra:
- Trần đại thiếu, mệnh của Chương Đài, vĩnh viễn đều thuộc về ngài.
Chương Đài cảm động, phi thường cảm động.
Lúc mới bắt đầu, Chương Đài rất cần tiền, bất quá, hắn cho tới bây giờ sẽ không hướng Trần đại thiếu hỏi qua. Hiện tại, Trần đại thiếu đã là lần thứ hai cho hắn rồi.
Số này cũng hơn mười vạn, Chương Đài hắn đời này cũng không có một lần nhìn thấy qua nhiều tiền như vậy. Mặc dù nói, Chương Đài biết rõ, hơn mười vạn này ở trong mắt Trần đại thiếu, cái rắm cũng không tính một cái.
Nhưng ở trong tay Chương Đài hắn, cái kia chính là một khoản tiền lớn, một khoản tiền lớn cứu mạng.
- Được rồi, ngươi đi lo chuyện của mình đi.
Trần Thanh Đế nhíu mày, rất nghiêm túc nói ra:
- Thân nhân của ngươi, chính ngươi phải chiếu cố kỹ, không có người có thể thay thế ngươi chiếu cố. Cho nên, phải hảo hảo sống cho ta.
- Vâng.
Chương Đài nắm chặt hai đấm, khuôn mặt u sầu cũng thời gian dần qua tán đi. Hắn cần tiền cấp bách, cũng chính bởi vì như vậy, hắn mới phát sầu.
Bất quá, thời điểm Trần đại thiếu hỏi hắn, Chương Đài lại không nói gì.
Chương Đài không muốn gây thêm phiền toái cho Trần đại thiếu.
Mặc dù nhưng phiền toái này, ở trong mắt Trần Thanh Đế, căn bản chưa tính là phiền toái.
Đúng như Trần Thanh Đế sở liệu, Chương Đài chính là một người có thể không phiền toái người khác, hắn quyết sẽ không làm phiền người ta.
Vì tiền, Chương Đài cũng định đi làm công kiếm tiền, thậm chí bán máu.
Chương Đài vừa rời đi không bao lâu, Trần Hương Hương đi học trở về, Mạnh Nữ Thần cũng thành thành thật thật đi theo về tới biệt thự.
Bất quá, Trần đại thiếu căn bản không có để ý tới Mạnh Nữ Thần, hắn một mực đang đợi tin tức.
Rốt cuộc là ai muốn ám sát hắn.
...
Quân Thần Trần Chấn Hoa, lúc này sắc mặt tái nhợt, thời điểm Trần Thanh Đế tao ngộ ám sát, hắn đã được đến tin tức. Phái ra rất nhiều nhân thủ, sửng sốt không có tìm được nữ nhân súng bắn tỉa kia.
Nộ!
Trần Chấn Hoa nổi giận.
Trần Phong Nhiên đã bị chết, con lớn nhất Trần Thanh Đế vừa có chỗ cải biến, dĩ nhiên cũng tao ngộ ám sát. Nếu không có người lấy thân đỡ đạn, như vậy đứa con còn lại của hắn cũng sẽ chết? Vừa mới mất một đứa con, tuy mặt ngoài Trần Chấn Hoa không có gì, nhưng ai biết mỗi khi đêm xuống, nước mắt người cha không ngừng khóc thầm, khúc ruột sinh ra, có ai là không thương tiếc.
Chuyện này, nếu để cho Trần lão gia tử biết rõ, Trần Chấn Hoa hắn còn có ngày tốt lành qua sao?
Không nói đến lửa giận đến từ Trần lão gia tử, chỉ là muốn giết Trần Thanh Đế, để cho Trần Chấn Hoa hắn không có hậu đại, cái này đã chạm đến điểm mấu chốt của Trần Chấn Hoa.
Hung thủ, phải chết.
Ông ông ông...
Từng chiếc xe quân đội, đem Lữ gia to như vậy, triệt để bao vây, khoảng chừng hơn một ngàn tên quân nhân, rất nhanh xuống xe, ngay ngắn trật tự, bao vây Lữ gia đại viện chật như nêm cối.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Nương theo một tiếng vang thật lớn, Quân Thần Trần Chấn Hoa toàn thân tràn ngập sát khí, đạp đại môn Lữ gia ra, trực tiếp mang binh vọt vào.
Trần Chấn Hoa sát khí xông mạnh, hai bên người hắn, hai đội binh sĩ tinh anh, mặt không biểu tình vác súng.
- Người Lữ gia, tất cả đều cút ngay ra cho ta.
Trần Chấn Hoa quát lớn:
- Con trai lão tử bị ám sát, hiện tại lão tử muốn điều tra hung thủ.
Sau khi biết được Trần Thanh Đế bị ám sát, Trần Chấn Hoa đã biết rõ, quyết không thể nào là người Lữ gia làm. Hiện tại Lữ gia, còn không dám giết Trần Thanh Đế.
Ít nhất, trong lúc mấu chốt này là không dám.
Quân Thần Trần Chấn Hoa, là bắt không ít người phe phái Lữ gia, lúc này Trần Thanh Đế gặp ám sát, mặc cho ai cũng hoài nghi đến trên đầu Lữ gia.
Lữ gia là một đám tử âm người, như thế nào sẽ làm ra chuyện ngu xuẩn như thế?
Biết rõ thì biết rõ, nhưng Trần Chấn Hoa trong cơn giận dữ, nhất định phải có một địa phương phát tiết?
Lữ gia là địa phương để Trần Chấn Hoa phát tiết.
Hơn nữa, hiện tại Trần Lữ hai nhà đã đấu đến ngươi chết ta sống, Trần Chấn Hoa dùng cớ truy nã hung thủ. Hung hăng nhục nhã Lữ gia thoáng một phát, vẫn là phi thường nguôi giận đấy.
- Trần Chấn Hoa, ngươi đây là ý gì?
Lữ Văn dưới sự bảo vệ của bốn gã cao thủ, đi ra nói:
- Ngươi điều tra hung thủ, tại sao lại chạy đến Lữ gia ta?
- Lão tử không chỉ là xét Lữ gia ngươi, gia tộc khác lão tử cũng sẽ xét.
Trần Chấn Hoa vung tay lên, lạnh giọng nói:
- Xét cho lão tử.
- Chậm đã!
Lữ Văn rất nhanh tiến lên, ngăn ở trước mặt Trần Chấn Hoa. Lạnh giọng nói ra:
- Mặc dù nói, ta không muốn thừa nhận, nhưng mà, không nguyện ý nhìn thấy Trần Thanh Đế gặp chuyện không may nhất, là Lữ gia chúng ta.
- Nếu Trần Thanh Đế xảy ra chuyện gì, chỉ sợ Trần gia các ngươi hoài nghi chính là Lữ gia chúng ta.
Lữ Văn lạnh giọng nói ra:
- Ngươi cho rằng, Lữ gia ta sẽ ám sát Trần Thanh Đế sao?
- Không sai, Lữ gia các ngươi là không thể nào phái người ám sát con của ta, một khi con của ta gặp chuyện không may, Lữ gia các ngươi tất nhiên là đối tượng phải diệt. Nhưng mà...
Trần Chấn Hoa tiếng nói xoay chuyển, lạnh giọng nói ra:
- Mặc cho ai cũng hoài nghi Lữ gia, nhưng Lữ gia các ngươi thật như vậy làm, ngược lại có thể dùng loại lý do này để giải thích?
Người khác đều cho rằng, Lữ gia không dám giết Trần Thanh Đế. Bảo hộ Trần Thanh Đế còn không kịp đây này. Đồng dạng, càng là như thế, Lữ gia thật làm như vậy, những người khác ngược lại sẽ không hoài nghi đến trên người Lữ gia.
Lữ gia thắp hương bái Phật, cầu nguyện Trần đại thiếu ngươi bình an cũng không kịp, như thế nào sẽ phái người ám sát ngươi?
Đương nhiên, Lữ gia thật không dám lợi dụng loại tâm lý này, để phái người ám sát Trần đại thiếu.
Trần đại thiếu là Nghịch Lân của Trần lão gia tử, bất kể có phải Lữ gia bọn hắn làm hay không, chỉ cần Trần đại thiếu bị giết, Trần lão gia tử tất nhiên sẽ phẫn nộ.
Đến lúc đó, Lữ gia khó có thể tồn tại.
Coi như là có nhiều lý do hơn nữa, Lữ gia cũng không dám.
Đây cũng là vì cái gì, Trần Thanh Đế cùng Trần Chấn Hoa đều không cho rằng là Lữ gia làm.
Ở trước mặt Trần lão gia tử, không có bất kỳ may mắn, cũng sẽ không có bất luận lý do gì.
- Hơn nữa, ta có nói là Lữ gia các ngươi làm sao?
Trần Chấn Hoa lạnh giọng nói:
- Không chỉ là Lữ gia các ngươi, gia tộc khác, lão tử đồng dạng sẽ xét.
- Quân Thần, muốn điều tra Lữ gia chúng ta, nếu có lệnh khám xét, Lữ gia cao thấp đương nhiên sẽ phối hợp.
Đúng lúc này, Lữ Bất Phàm sắc mặt có chút tái nhợt, đã đi tới, cung kính nói:
- Quân Thần mang binh, trực tiếp xâm nhập Lữ gia chúng ta, cái gì cũng không có, muốn điều tra, thể diện Lữ gia chúng ta cũng không dễ xem a.
Lữ Bất Phàm tuy kính nể Trần Chấn Hoa, nhưng sẽ không cho phép Trần Chấn Hoa đến Lữ gia bọn hắn làm xằng bậy. Hơn nữa, vẫn là loại đại sự điều tra hung thủ này.
- Lão tử muốn xét, ý ngươi thế nào?
Trần Chấn Hoa hai mắt híp lại thành một tuyến, vừa nghĩ tới là Lữ Bất Phàm hạ lệnh, con trai Trần Phong Nhiên của hắn mới có thể bị giết, Trần Chấn Hoa liền vô cùng phẫn nộ.
Biết rõ Lữ Bất Phàm là đầu sỏ gây nên, lại không làm gì được Lữ Bất Phàm, Trần Chấn Hoa như thế nào không phẫn nộ?
- Không thể phủ nhận, Bất Phàm rất kính trọng Quân Thần.
Lữ Bất Phàm mỉm cười, đi đến trước mặt Trần Chấn Hoa, ôn nhu nói:
- Quân Thần gióng trống khua chiêng, mang theo nhiều người như vậy đến điều tra Lữ gia, nếu như tìm không thấy hung thủ, thì như thế nào?
Ba ba...
Trần Chấn Hoa hai lời chưa nói, đưa tay tát Lữ Bất Phàm hai cái, tức giận quát:
- Ngươi nói cái gì thì tính toán cái đó sao? Đừng tưởng rằng là cái gì Lữ gia chó má thiên tài, thì nhảy ra biểu diễn trước mặt lão tử.
- Lữ gia các ngươi không phải nói, cùng các ngươi không có quan hệ sao?
Trần Chấn Hoa lạnh giọng nói:
- Sauk hi lão tử xét xong, không có lục soát ra hung thủ, tự nhiên có thể chứng minh Lữ gia các ngươi là trong sạch.
- Quân Thần nói rất đúng.
Lữ Bất Phàm đã bị đánh sưng, ở chỗ sâu trong con ngươi hiện lên một đạo âm tàn, bất quá, trên mặt lại như cũ treo đầy mỉm cười:
- Bất Phàm lỗ mãng, cảm ơn Quân Thần giáo huấn.
- Con mẹ nó, bị lão tử đánh, lại vẫn cười được. Ngươi thật đúng là đủ tiện.
Trần Chấn Hoa chửi ầm lên, nhưng trong lòng nhịn không được thầm nghĩ:
- Lữ Bất Phàm này, có thể có được phần ẩn nhẫn này, quả nhiên không đơn giản.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
- Xét cẩn thận cho lão tử, không được bỏ qua bất luận dấu vết gì.
Trần Chấn Hoa vung tay lên, gần ngàn tên quân nhân rất nhanh tản ra.
Cùng lúc đó, trong một nhà xưởng bỏ hoang cực kỳ xa xôi, hơn mười tên thành viên Huyết Nhận xuất hiện ở bên ngoài. Bọn hắn một đường truy tra, rốt cuộc tìm được một tia manh mối.
Hung thủ súng bắn tỉa đào tẩu kia, vứt súng ở trong nhà xưởng này.
Hơn mười tên thành viên Huyết Nhận, ngay ngắn liếc nhau một cái, sau một phen khoa tay múa chân, cũng không có lẻn vào nhà xưởng. Mà là giống như U Linh trong đêm tối, thân nhẹ như khói, lặng yên ẩn núp.
Lữ gia đại viện, thanh âm thủy tinh bị đập nát, thanh âm lục tung, khắp nơi rầm rầm, phi thường náo nhiệt. Làm cho đêm tối trở nên sôi trào.
- Ngăn tủ rõ ràng như vậy, ai nói không thể giấu người, hung thủ nói không chừng lợi dụng loại tâm lý này tránh thoát lùng bắt.
Phanh….
Trần Chấn Hoa một cước đá vào ngăn tủ, ngăn tủ trực tiếp bị đá ra một cái động lớn:
- Như vậy tốc độ tìm tòi mới có thể nhanh hơn.
- Bình hoa? Ai biết rõ, thích khách có thể có Súc Cốt Công hay không? Nói không chừng co lại ở bên trong.
Trần Chấn Hoa cầm lấy một cái bình hoa, trực tiếp đập lên mặt đất:
- Trong bình hoa này không có, nhìn xem những bên trong cái khác có hay không.
Phanh!
Mặc kệ lớn nhỏ, nhưng phàm là bình hoa, tất cả đều bị quân nhân đập nát.
Bình hoa cao hơn một mét, ngươi nói có thể giấu người thì cũng thôi, ngay cả bình cỡ bàn tay, ngươi cũng không buông tha? Nói như vậy, ngươi chui vào bên trong thử xem?
Lữ gia gia chủ Lữ Văn, nhìn xem tràng cảnh như vậy, mặt mo không ngừng run rẩy, những bình hoa này ta mới tìm người mua được, mang lên, giá rất cao đó a...
Rầm rầm rầm...
Dưới sự lãnh đạo anh minh của Trần Chấn Hoa, gần ngàn tên quân nhân, căn bản không phải là xét người, mà là đến đập phá.
Những người này xem ra đã là trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, nguyên một đám còn rất biết hàng, cái gì không đắt không nện, chuyên chọn quý giá mà đập.
Lần thứ nhất, Trần Chấn Hoa bởi vì Trần Phong Nhiên chết, đi tới Lữ gia đại náo một lần, gặp cái gì nện cái đó. Bất quá, Lữ Văn sớm có chuẩn bị, tổn thất cũng không lớn.
Về sau, Trần Thanh Đế cũng chơi chiêu này, cái gì đáng giá, đều bị đập không sai biệt lắm, lại để cho Lữ gia tổn thất cực kỳ thảm trọng.
Đồ vật bị đập, bị hủy, Lữ Văn lại phái người mua sắm, sưu tập, lúc này mới vừa mang lên, còn chưa có nóng đất, Trần Chấn Hoa lại đập phá.
Lần trước Trần Chấn Hoa không có nện thứ đáng giá. Xem ra lần này là đến bổ sung.
Tim Lữ Văn nhỏ máu.
Tiền a, cái này tất cả đều là tiền a, Lữ gia không thiếu tiền, nhưng cũng gánh không được hai ba ngày đến đập một lần a.
Ở gần ngàn tên quân nhân 'điều tra', Lý gia to như vậy biến thành ổ ăn mày, khắp nơi đều là rách tung toé, cái này lại để cho người Lữ gia khóc không ra nước mắt.
Bất quá khá tốt chính là, lần này Trần Chấn Hoa ôn nhu hơn Trần Thanh Đế một chút, không có gặp người liền đánh.
Bá bá bá...
Gần ngàn tên quân nhân, sau khi 'Điều tra' hoàn tất, rất nhanh từ bốn phía Lữ gia chui ra. Về tới bên người Quân Thần Trần Chấn Hoa.
- Quân Thần, không có phát hiện hung thủ ám sát Trần đại thiếu.
Một đám quân nhân, ngay ngắn báo cáo.
- Không có?
Ánh mắt Trần Chấn Hoa quét qua Lữ gia đã thành ổ chó, tâm tình sảng khoái không ít, vô cùng nghiêm túc nói:
- Trải qua điều tra chứng minh, Lữ gia là trong sạch, chúng ta...
- Ân?
Lời còn chưa nói hết, Trần Chấn Hoa nhíu mày, móc thiết bị thông đặc thù tin ra. Phía trên xuất hiện bảy chữ: phát hiện tóc vàng, xin chỉ thị.
Tóc vàng, chỉ đương nhiên là nữ nhân ám sát kia rồi.
Hơn mười thành viên Huyết Nhận kia, sau khi phát hiện hung thủ, cũng không có tiến hành bắt, mà là lựa chọn thông tri Trần Chấn Hoa.
- Tiếp tục đi nhà khác.
Trần Chấn Hoa vung tay lên, lạnh giọng quát.
Ông ông...
Thanh âm động cơ xe quân đội vang lên, từng chiếc xe quân đội rất nhanh lao ra Lữ gia. Lập tức, Lữ gia trở nên yên tĩnh trở lại.
Trần Chấn Hoa ly khai Lữ gia, trực tiếp về tới quân đội đại viện. Trong quá trình trở về, Trần Chấn Hoa chỉ hắn đi một chữ: bắt!
Một nữ súng bắn tỉa, còn không đáng để cho Quân Thần lao sư động chúng, có hơn mười tên Huyết Nhận liên thủ, đối với đối phương mà nói, cũng đã rất coi trọng.
Huyết Nhận, đây chính là từng binh sĩ tác chiến mạnh nhất Hoa H,.
Đương nhiên, đây không phải nói, Hoa Hạ sẽ không có binh lính mạnh hơn Huyết Nhận. Chỉ là, những người kia, tất cả đều là bộ đội cơ mật quốc gia, là bảo của quốc gia.
Những người kia tồn tại, coi như là Trần Chấn Hoa hiện tại, cũng không có tư cách đụng chạm. Chỉ có tồn tại như Trần lão gia tử, mới có tư cách tiếp xúc.
Về phần Lữ Văn?
Một cán bộ chính trị, làm tới Bộ trưởng, nhưng ngay cả Huyết Nhận cũng chỉ là nghe nói, không có tư cách tiếp xúc, chớ nói chi là những người kia.
Rạng sáng 12h, Trần Thanh Đế ở trong biệt thự nhíu mày, đến bây giờ còn không có tin tức. Hắn cũng không hề chờ, quyết đoán nằm ngủ.
- Thành viên Huyết Nhận, cho dù đã nhận được tin tức súng bắn tỉa, cũng sẽ không nói cho ta biết.
Trần Thanh Đế lắc đầu, thầm nghĩ trong lòng:
- Ngày mai đi tìm cha.
Ngoại trừ vài tên thành viên Huyết Nhận được Trần Thanh Đế cứu một lần, thì không có một cái nào thèm nhìn Trần đại thiếu.
Bối cảnh của bọn hắn tuy không bằng Trần Thanh Đế, nhưng, bọn hắn lại xem thường Trần Thanh Đế.
Đây là một loại kiêu ngạo.
Ở trong mắt của bọn hắn, bối cảnh gì đều là giả, chỉ có sức chiến đấu bản thân mới là thật. Muốn được bọn hắn thừa nhận, vậy thì lấy ra sức chiến đấu đầy đủ đến.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Tựa như Liễu Nhất Thôn cùng Lý Vưu, sau khi thừa nhận Trần Thanh Đế, cũng đều phi thường khát vọng để cho Trần đại thiếu dạy bọn hắn vài chiêu.
Cường giả, chỉ biết thần phục với cường giả.
Trần đại thiếu ngủ, Mạnh Nữ Thần ở bên cạnh thì vẫn chờ đợi, chờ đợi Trần Thanh Đế đến ăn nàng. Đối với điểm này, Mạnh Ngưng Tuyết thật sự rất chờ mong.
Đương nhiên, Mạnh lão sư không thật sự muốn cho Trần đại thiếu ăn nàng, mà là muốn thông qua phản kháng, bị Trần Thanh Đế đuổi ra khỏi biệt thự.
Chỉ là đợi một hồi lâu, lại không thấy Trần Thanh Đế xuất hiện, cuối cùng, nàng còn phát hiện, Trần đại thiếu quyết đoán ngủ rồi, cái này lại để cho Mạnh lão sư rất là thất vọng.
Ngày hôm sau trời mới sáng, sau khi gọi điện thoại cho Trần Chấn Hoa, Trần Thanh Đế đơn giản ăn một chút bữa sáng, liền trực tiếp lái xe tới Trần gia đại viện.
- Người ám sát con ngày hôm qua, có tin tức hay không?
- Ân.
Trần Chấn Hoa nhẹ gật đầu, trầm giọng nói:
- Tên nữ súng bắn tỉa kia đã bắt được, nàng trải qua huấn luyện đặc thù, vô luận khảo vấn như thế nào, một câu cũng không nói.
Vừa nghĩ tới cái giá để bắt được nữ nhân này, Trần Chấn Hoa cảm thấy kinh hãi không thôi. 16 tên Huyết Nhận đồng thời ra tay, 16 người đều không ngoại lệ, tất cả đều bị thương, càng là có mười một người trọng thương.
Phải biết rằng, đối phương chỉ có một người a.
Thực lực nữ nhân này, có thể thấy được lốm đốm, coi như là Trần Chấn Hoa hắn tự mình ra tay, cũng phải phí chút tay chân, mới có thể bắt được nàng.
- Không có tra ra cô ta là người nào sao?
Trần Thanh Đế nhíu mày, ánh mắt rơi vào trên người Trần Chấn Hoa:
- Con nghĩ, các ngươi đã bắt được người. Cho dù cô ta không mở miệng, cha cũng có thể điều tra ra được cô ta là người nào?
Dùng lực lượng trong tay Trần gia, nếu như ngay cả cái này cũng làm không được, vậy cũng quá không có lý rồi.
- Nàng đến từ M quốc, là một thành viên Mafia Dị Năng tổ cấp A của M quốc.
Trần Chấn Hoa trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Mafia M quốc, thực lực mạnh nhất là Dị Năng tổ. Căn cứ sức chiến đấu của nữ nhân kia phán đoán. Là Dị Năng tổ cấp A, một thành viên rất bình thường. Đương nhiên, thực lực cũng không thể khinh thường.
- Dị Năng tổ?
Trần Thanh Đế nhăn mày.
Dị Năng, đối với Trần Thanh Đế mà nói, đây tuyệt đối là một từ ngữ phi thường lạ lẫm. Mà Dị Năng xuất hiện, lại làm cho hắn nhịn không được nghĩ tới Tạ Khinh Diệu.
Từ trên người Tạ Khinh Diệu phát hiện một tia lực lượng lạ lẫm kia, sẽ không phải là Dị Năng chứ?
- Người Dị Năng tổ rất mạnh sao?
Trần Thanh Đế đối với Dị Năng giả thật sự là không hiểu rõ lắm, bất quá, xem bộ dáng của Trần Chấn Hoa. Ở trong quá trình bắt, rất không thuận lợi.
Hơn nữa, trước kia hai gã thành viên Huyết Nhận giao thủ, ngay cả bộ dáng cũng không có thấy rõ.
Dị Năng giả!
Xem ra thật không đơn giản a.
Bất quá, cái này lại để cho Trần Thanh Đế rất muốn biết, Dị Năng giả này mạnh như thế nào.
- Không sai, Dị Năng giả của Dị Năng tổ, thực lực rất mạnh, cũng rất quỷ dị.
Trần Chấn Hoa trầm ngâm một tiếng. Nói ra:
- Hơn nữa, Mafia M quốc nắm giữ trong tay Dị Năng giả, chưa tính là Dị Năng giả chính thức.
- Dị Năng giả chính thức, là lực lượng hạch tâm của M quốc, không thể đơn giản sử dụng.
Trần Chấn Hoa giải thích nói:
- Còn có một chút người Dị Năng, nhưng Dị Năng của bọn hắn có hạn, uy lực cũng không mạnh, sẽ bị Mafia M quốc lôi kéo.
- Những người này, sau khi trải qua huấn luyện đặc thù, cũng sẽ trở nên phi thường cường đại. Nhất là Dị Năng giả cấp độ S, coi như là cha, muốn chém giết cũng phải trả một cái giá lớn.
Trần Chấn Hoa hít sâu một hơi, nói ra:
- Ttrên cấp độ S, còn có cấp độ SS, SSS Dị Năng giả tồn tại.
- Thực lực của cha, tối đa chỉ tương đương với SS trong Dị Năng tổ.
Sắc mặt Trần Chấn Hoa trở nên nghiêm túc:
- Là trọng yếu hơn là, Mafia của M quốc, cấp độ SS trở xuống còn chưa tính là Dị Năng giả chính thức, chỉ là có nhất Dị Năng định được.
- Mặc dù nói, Dị Năng giả chính thức cường đại, là lực lượng hạch tâm của M quốc. Nhưng, đồng dạng cũng có mấy người cực nhỏ, bị Mafia M quốc thu mua.
Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng nói ra:
- Theo ta được biết, Mafia M quốc có được Dị Năng giả cấp độ SS, sẽ không vượt qua ba người.
- Còn có những thứ khác hay không? Có tra ra, vì cái gì Dị Năng giả cấp A kia ám sát con hay không?
Trần Thanh Đế trầm giọng hỏi.
- Cụ thể nguyên nhân không có tra được, bất quá, Dị Năng giả cấp A bị bắt kia, cũng không phải một mình tiến vào Hoa Hạ.
Trong hai tròng mắt Trần Chấn Hoa hiện lên một đạo hàn mang:
- Căn cứ điều tra, mục đích cô ta tiến vào Hoa Hạ, rất có thể là vì bảo hộ một người.
- Người này tên là Ước Hàn Tư Cơ Lặc, là cháu trai của giáo phụ Mafia M quốc, đồng dạng cũng là người thừa kế tương lai của Mafia M quốc.
Trần Chấn Hoa nhướng mày:
- Thanh Đế, gần đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, cha hoài nghi con có đắc tội với Ước Hàn Tư Cơ Lặc.
- Là Bùi Ngữ Yên làm ra chuyện hư hỏng, không biết bao nhiêu truyền thông muốn móc con ra.
Vẻ mặt Trần Thanh Đế nghi hoặc cùng oan uổng nói:
- Hiện tại khiến cho con ngay cả trường học cũng không dám đi, con làm sao biết ở đâu đắc tội tên khốn kia.
Con mẹ nó, lão tử cho tới bây giờ còn không có nghe nói qua cái gì Ước Hàn Tư Cơ Lặc, như thế nào sẽ đắc tội hắn?
Bất quá, dám phái người ám sát lão tử, bất kể ngươi là ai, đều sẽ biến thành người chết.
- Phụ thân, không phải là cha phái người đi bắt tên khốn kia rồi đó chứ?
Trần Thanh Đế nhíu mày, lạnh giọng nói:
- Bắt hắn tới, tra hỏi không phải là được sao?
- Cha cũng muốn bắt hắn, bất quá, chúng ta không có bất kỳ chứng cứ.
Trần Chấn Hoa bất đắc dĩ nói:
- Tên Dị Năng giả cấp A kia không mở miệng, cũng không phải cùng Ước Hàn Tư Cơ Lặc tiến vào Hoa Hạ, cái này không thể nói là hắn phái người ám sát con.
- Oa kháo... Đây là cái đạo lý gì?
Trần Thanh Đế nhíu mày:
- Nữ sát thủ kia, chưa tính là chứng cớ sao? Nàng là người Mafia M quốc a.
- Cũng bởi vì cô ta là người Mafia M quốc, chỉ có chúng ta biết rõ, nhưng không cách nào chứng minh là đúng thân phận của nàng.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
- Mafia M quốc, người Dị Năng tổ, đều là không có thân phận.
- Vậy coi như được rồi, con đi trước.
Trần Thanh Đế đứng dậy, không có tiếp tục dừng lại. Hiện tại đã biết hung thủ, vậy là dễ xử lý rồi.
Không cần biết ngươi là ai, nhưng phàm là người muốn Trần Thanh Đế hắn chết, toàn bộ phải có giác ngộ bị giết.
Trần Thanh Đế là một người không thích phiền toái, nhưng bất luận phiền toái gì, hắn cũng không sợ. Đã có phiền toái đến thăm, Trần đại thiếu sẽ gạt bỏ cái phiền toái này.
Ly khai Trần gia đại viện, Trần Thanh Đế lái xe tới Trung Y Học Viện.
Bởi vì nguyên nhân Bùi Ngữ Yên, lại để cho cái tên Trần Thanh Đế này, cơ hồ cân bằng với Bùi Ngữ Yên rồi, đây chính là cực kỳ nổi danh.
Không biết bao nhiêu truyền thông, muốn móc Trần đại thiếu ra.
Trần Thanh Đế ở thời điểm sự tình còn không có hòa hoãn, thiệt tình không muốn lộ diện, không muốn làm cho người khác nhận ra hắn. Thật sự là quá phiền toái.
Bất quá, hiện tại hắn phải xuất hiện, để cho người khác biết rõ hắn xuất hiện.
- Ước Hàn Tư Cơ Lặc, lão tử sớm muộn gì cũng sẽ có ngươi vào hũ tro cốt!
Trong hai tròng mắt của Trần Thanh Đế, hiện lên một đạo hàn mang, trong lòng thầm nghĩ:
- Ta căn bản là không biết Ước Hàn Tư Cơ Lặc gì, nhưng mà, hắn lại phái người ám sát ta. Nguyên nhân, chỉ sợ chỉ có một.
- Bùi Ngữ Yên, không nghĩ tới mị lực của ngươi, thật không ngờ cường đại.
Trần Thanh Đế nghĩ tới Bùi Ngữ Yên, Bùi Ngữ Yên là siêu sao quốc tế toàn năng, danh khí vô cùng vang dội.
Bùi Ngữ Yên đối với tuyệt đại đa số người mà nói, là tồn tại tiên nữ, đều là dùng để cúng bái, hơi động chút tâm tư đối với Bùi Ngữ Yên, đều là khinh nhờn Bùi Ngữ Yên.
Nhưng mà, Bùi Ngữ Yên đối với số ít người mà nói, lại là tình nhân trong mộng, nhân tuyển trên giường có một không hai.
Tiên nữ?
Ai không thích?
Ở Trần Thanh Đế xem ra, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, cháu trai giáo phụ Mafia nước Mỹ, Ước Hàn Tư Cơ Lặc, là một trong những người theo đuổi Bùi Ngữ Yên.
Bởi vì Trần Thanh Đế hắn là vị hôn phu của Bùi Ngữ Yên, cho nên, Ước Hàn Tư Cơ Lặc, muốn giết Trần đại thiếu.
Về phần thân phận Trần đại thiếu, cháu trai giáo phụ Mafia nước Mỹ, muốn điều tra ra được, cái kia quyết không phải chuyện gì khó khăn.
Cũng chỉ có một lý do như vậy, mới có thể giải thích, vì sao Ước Hàn Tư Cơ Lặc sẽ phái người ám sát Trần Thanh Đế.
Người ta là cháu trai giáo phụ Mafia nước Mỹ, chẳng lẽ rỗi rãnh nhức cả trứng, biết rõ Trần đại thiếu việc ác bất tận, lấn nam bá nữ, chạy tới thay trời hành đạo sao?
Xác nhận điểm này, Trần đại thiếu có đầy đủ lý do tin tưởng, Ước Hàn Tư Cơ Lặc tất nhiên sẽ đi Trung Y Học Viện, tìm Bùi Ngữ Yên.
Phải biết rằng, hiện tại Bùi Ngữ Yên ở trong Trung Y Học Viện, chuẩn bị cho tiệc đón người mới.
Vốn sự tình phụ trách này, là giao cho Nguyễn Trình Nghịch đến phụ trách. Bất quá, Bùi Ngữ Yên đến, Nguyễn Trình Nghịch hắn tính toán là cái gì? Chỉ có thể dựa vào bên cạnh mà đứng.
Trần Thanh Đế còn có thể khẳng định một điểm, sở dĩ Bùi Ngữ Yên đến Trung Y Học Viện, là hướng về phía hắn mà đến.
Ai biết rõ, Trần đại thiếu căn bản là không nhớ rõ Bùi Ngữ Yên, cũng không thèm nghía đến nàng.
- Trần Thanh Đế!
Trần đại thiếu mới vừa vào Trung Y Học Viện, lập tức bị một học sinh nhận ra, tên đệ tử kia nhịn không được phát ra một tiếng gầm rú. hưng phấn
Bất quá, sau khi hắn rống lên, lập tức hối hận muốn chết.
Vì sao?
Hiện tại ảnh chụp của Trần Thanh Đế, đây chính là phi thường đáng giá.
Chỉ là một tấm hình, hiện tại tất cả tạp chí lớn, cũng đã xào đến ba vạn. Hắn vừa hô như vậy, những người khác chẳng phải cũng biết Trần Thanh Đế rồi sao?
Hắn sao có thể một mình âm thầm phát tài chứ.
Vì sao ảnh chụp của Trần Thanh Đế sẽ đáng giá như vậy?
Cũng là bởi vì không có.
Hắn vừa gọi như vậy, những người khác nhận ra Trần Thanh Đế, giá cả ảnh chụp kia, sẽ không đáng giá. Đến cuối cùng, tuyệt đối sẽ không đáng một đồng.
Nhiều lắm.
Bởi vì Trần Thanh Đế thần bí, cho nên mới đáng giá.
Hối hận a.
- Là Trần Thanh Đế?
Người chưa thấy qua Trần Thanh Đế, đều vẻ mặt hoài nghi, nhưng, mặc kệ đến cùng có phải hay không, ngay ngắn lấy điện thoại ra, đối với Trần đại thiếu là một hồi loạn chụp.
Cho dù không phải, cũng chỉ là lãng phí một chút pin mà thôi, không có cái gì quá không được. Vạn nhất thực đúng, nói không chừng có thể kiếm được tiền một số nho nhỏ.
Nếu như cứ như vậy bỏ lỡ, cái kia còn không hối hận chết sao.
Rắc rắc rắc...
Những nơi Trần đại thiếu đi qua, tất cả mọi người đều lấy điện thoại di động ra chụp ảnh.
Có người thì biết rõ Trần Thanh Đế, có người không biết, nhưng thấy mọi người đều chụp, bọn hắn không biết sự tình gì, cũng đều gia nhập trong quá trình.
Người không biết, trong nội tâm đều nghĩ: này chẳng lẽ là danh nhân nào? Đại minh tinh? Bất quá, như thế nào chưa nghe nói qua có nhân vật như vậy? Càng là chưa từng gặp qua a.
Đối với những người này, Trần Thanh Đế cũng không có ngăn cản, trái lại, đi còn rất chậm, cho những người này đầy đủ thời gian chụp mọi góc độ.
Các ngươi chụp đủ rồi, ca ca ta sẽ không phải là nhân vật thần bí gì nữa, về sau cũng đừng nghĩ cách đào lão tử đi ra.
Lúc đó còn treo giải thưởng.
Bị điên sao.
- Cái kia... các ngươi muốn chụp ảnh không sao, bất quá, đừng con mẹ nó chắn đường của ta được không?
Trần Thanh Đế nhíu mày, thật sự là nhịn không được nói.
Chụp ảnh, lão tử đi vô cùng chậm, là thỏa mãn các ngươi, để cho các ngươi chụp nhiều hơn. Thế nhưng mà, ngươi con mẹ nó, chắn lấy đường của lão tử, vậy thì quá không đúng.
Quả nhiên, sau khi Trần đại thiếu lên tiếng, tất cả mọi người ngay ngắn tránh ra một con đường. Bất quá, chụp ảnh vẫn còn trong tiếp tục.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R