07-02-2012, 02:56 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Feb 2012
Bà i gởi: 202
Thá»i gian online: 3 tuần 6 ngà y 5 giá»
Thanks: 75
Thanked 284 Times in 28 Posts
Thuẫn KÃch
Tác giả: Cá»u Hanh
Quyển 1: Trá»ng Sinh
Chương 385: Vãn yến phong ba. (3)
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu Tầm
"Bỉ nhân bất tà i, không biết Ä‘oán nháºn? Các hạ chÃnh là ngÆ°á»i thần bà quá»· dị khó lÆ°á»ng là m việc vô úy, Tang Thiên?"
Kỳ thá»±c, Mục Ni khẩm đặc nhÄ© trong lòng đãn đóa ra lai lịch ngÆ°á»i nà y rồi, chỉ là hắn vẫn không dám khẳng định, bởi vì theo tình báo từ cấp dÆ°á»›i, Tang Thiên đó tại căn cứ lục bá»™ uy hiển lá»±c lượng quá mức khủng bố, nhÆ°ng hiện tại, thanh niên nhân trÆ°á»›c mặt nà y lại bất đồng nhÆ° thế, tu vi chỉ khoảng cấp năm cấp sáu chiến sÄ© phổ thông, bá»™ dáng lÆ°á»i nhác tùy ý nà y, là m cho hắn cà ng thêm nghi hoặc hÆ¡n, khi hắc y thanh niên nà y lại có quan hệ gì đó vá»›i đám Nhan Phi.
Trong đám ngÆ°á»i nghi hoặc vá» thân pháºn Tang Thiên, còn có Lam Tân Nguyệt. Nà ng tuy rằng không có mở miệng há»i thăm, nhÆ°ng trong lòng Ä‘ang không ngừng suy Ä‘oán, nếu không, lúc trÆ°á»›c tại cá»a thà nh lúc đón tiếp Lam Tình, nà ng nghe Nhan Phi nói hắc y thanh niên nà y là bằng hữu đặc thù của nà ng, lúc đó nà ng đã suy Ä‘oán hắc là Tang Thiên, ngÆ°á»i mang thân pháºn thần bà khó dò Ä‘ang hoà nh hoà nh nổi danh tại liên bang ngà y nay. NhÆ°ng nà ng chỉ Ä‘oán đến thế cÅ©ng nhÆ° Mooney thiếu gia, nà ng cÅ©ng không dám khẳng định rằng thanh niên nhân trÆ°á»›c mặt nà y là vị Tang Thiên Ä‘ang nổi danh đó, bởi do nà ng cảm thấy hắn không thÃch hợp cho lắm vả lại khà chất và tu vị của hắn chỉ cấp năm cấp sáu mà thôi. Theo nà ng thì thần bà nhân hoà nh hoà nh vô kị trong liên bang cá»u châu đại địa hiện nay phải mang trên mình khà thế lăng nhân, tu vi cÆ°á»ng hãn, quả thá»±c quá bất đồng khác biệt mà .
Ngụy trang ư?
Lam Tân Nguyệt luôn luôn tin tưởng và o cặp mắt của mình, hơn nữa nà ng biết rõ ngụy trang sẽ có và i thứ không thể ẩn dấu, hơn nữa thanh niên nà y nhìn thế nà o cũng không giống như đang ngụy trang, bộ dáng của hắn hoà n toà n phát ra từ tâm, chân chân thực thực.
Lam Vô Phong luôn sinh hoạt trong Lam thà nh, y cÅ©ng chÆ°a bao giá» vượt qua kết giá»›i không gian Ä‘i ra ngoà i du ngoạn, cho nên hắn cÅ©ng chẳng có khái niệm gì đối vá»›i danh tá»± Tang Thiên, vả lại hắn đối vá»›i thế giá»›i bên ngoà i cÅ©ng chẳng sinh hứng thú, hắn chỉ quan tâm công chuas Ä‘iện hạ trong tâm kÃnh của hắn mà thôi.
Tang thiên Ä‘Ãch thá»±c là má»™t ngÆ°á»i tùy ý, hắn đúng là không thÃch hợp vá»›i tiệc yến long trá»ng, hắn cÅ©ng lÆ°á»i tiếp xúc vá»›i ngÆ°á»i ngoà i tiến hà nh trao đổi giao tiếp nói lá»i vô nghÄ©a, nhÆ°ng ngại cho lá»… nghi, lại không thể không đáp lại lá»i thỉnh cầu của nhóm nữ, hắn không thể bá» qua ngoà i tai không để ý tá»›i các nà ng, cho nên hắn nháºn lá»i tham gia vãn tiệc, cÅ©ng nhÆ° là má»™t hà nh Ä‘á»™ng đáp lại chúng nữ.
Äoán ra Tang Thiên là thần bà nhân Ä‘ang ngồi trÆ°á»›c mặt hắn, Mooney thiếu gia không khá»i biến đổi sắc mặt, Lam Tân Nguyệt cÅ©ng không khác mấy, chỉ có Lam Vô phong không biết Tang Thiên có bao nhiêu phân lượng, nhÆ°ng ná»™i tâm hai ngÆ°á»i bên cạnh y lại rất rõ rà ng, vô luáºn thế giá»›i nà y thế nà o, có thổi phồng hay không, những ai đã từng tìm hiểu vá» Tang thiên, vá» những hà nh Ä‘á»™ng của hắn trong vòng hai ba năm nay Ä‘á»u biết má»™t Ä‘iá»u, sá»± tồn tại của hắc y thanh niên tuyệt đối là má»™t cái mê vá»±c, má»™t cái lốc xoáy, không biết luồng lốc xoáy nà y có bà o nhiêu mạnh mẽ sâu cạn, rất nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘á»u muốn thá» tưởng, nhÆ°ng những ngÆ°á»i thá» Ä‘o thỠđếm Ä‘á»u biến mất tăm trong lốc xoáy thần bà nà y.
"Ô! Äúng là Tang công tá» danh nổi khắp liên bang đại địa rồi, di mẫu đúng thá»±c không nhìn nháºn ra a, tinh nhi cÅ©ng tháºt là , khách nhân tôn quý nhÆ° công tỠđây quang lâm Lam thà nh chúng ta, tại sao lại không nói cho di mẫu má»™t tiếng. là m hại di mẫu mất mặt."
Lam Tân Nguyệt lại bắt đầu nhiệt tình thái quá trở lại.
Tang Thiên lắc đầu, thản nhiên nói:
"Các ngÆ°Æ¡i cứ tiếp tục, không cần phải để ý đến ta, ta có chút hứng thú vá»›i đồ án há»a phù của cung Ä‘iện."
"à tứ của Tang công tá» là gì? Là khinh thÆ°á»ng Lam thà nh chúng ta sao?"
Lam Vô Phong đã có địch ý sẵn vá»›i tang thiên, cho nên lá»i nói chẳng có chút khách khà đối vá»›i khách nhân.
"Hay là Tang công tá» cho rằng, trong mắt của ngÆ°Æ¡i Lam thà nh chúng ta, con ngÆ°á»i còn không bằng há»a án cung Ä‘iện."
VÆ°á»›ng ngại khuôn phép, Tang Thiên cõ lẽ còn có chút hứng thú cùng ngÆ°Æ¡i chà o há»i và i câu, nếu tháºt sá»± hắn không có hứng thú, cho dù thiên vÆ°Æ¡ng lão tỠđến đây, hắn cÅ©ng mặc kệ bá» qua.
Thấy Tang thiên chẳng thèm để ý đến lá»i mình nói, Lam vô phong hai mắt hiển lá»™ hà n quang, thốc má»™t ngụm rượu, ngẩng đầu nhếch miệng cÆ°á»i nói.
"Lần đầu gặp mặt, không nghÄ© tá»›i Tang công tá» lại nhÆ° váºy..."
Lam Vô Phong Ä‘ang định nói tiếp, lại bị má»™t đạo thanh âm cắt ngang, giá»ng nói của Lam Tình vang lên.
"Hắn không uống rượu."
Lam Tinh Ä‘Æ°a tay Ä‘oạt lấy ly rượu trong tay y, nhẹ giá»ng nói:
"Hắn là bằng hữu của ta, ta sẽ ở đây tiếp đãi, ngươi có việc đi đi."
"Bằng hữu?"
Lam Vô phong biến sắc, nhìn chằm chằm Lam Tình, gặn há»i:
"XIn há»i Ä‘iện hạ, có thể nói cho Vô Phong hay, hắn là bằng hữu thế nà o vá»›i ngÆ°á»i?"
Lam Tình nhướng mà y, hai trong mắt toát lên vẻ lạnh lùng.
"Vô phong, ngÆ°Æ¡i Ä‘ang là m cái gì váºy."
Lam Tân Nguyệt thấy tình thế không ổn, liá»n vá»™i và ng xông và o hòa giải.
Lam Vô Phong cÅ©ng chÆ°a bị lá»a giáºn chiếm não, y nhìn thấy công chúa Ä‘iện hạ Ä‘ang phẫn ná»™, liá»n nghÄ© tá»›i lát nữa sẽ có việc cần là m, cho nên ná»™i tâm hối háºn không thôi, y liá»n nhanh chóng hạ thấp thân mình, nói:
"Äiện hạ bá»›t giáºn, vừa rồi Vô Phong có uống và i chén cho nên hồ ngôn loạn ngữ, mong Ä‘iện hạ không nên để trong lòng."
"Äúng a, Tình nhi, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không nên quả trách Vô Phong, từ lúc ngÆ°Æ¡i trở vá», Vô Phong luôn báºn rá»™n lo liệc, từ lúc vãn tiệc bắt đầu đã giúp đã ngÆ°Æ¡i tiếp đón má»i ngÆ°á»i, không khá»i uống nhiá»u hÆ¡n và i chén, hẳn là do tá»u lá»±c nhiá»…u nhân."
Lam Tình gáºt gáºt đầu, nói:
"Thá»i gian đã không còn sá»›m, cho yến há»™i bắt đầu thôi."
Lam Tình nói qua và i câu vá»›i các tá»· muá»™i, Ä‘oạn quay đầu phức tạp nhìn Tang Thiên má»™t cái, sau đó liá»n rá»i Ä‘i.
Lam Sắc thà nh bảo tồn tại nhiá»u năm, quy củ rÆ°á»m rà , bắt đầu yến há»™i phải trải qua ba lượt nghi thức Ä‘iển lá»…, rồi má»›i được phép nháºp tiệc.
Nhan Phi vẫn tÄ©nh tá»a tại chiếc ghế bằng ngá»c quý, má»™t tay chống cằm, đôi mâu sâu kÃn nhìn nhÆ° Ä‘ang thất thần không há» chú ý xung quanh, trái lại, Hải Luân, Thiên Diệp mấy nữ chÆ°a từng thấy qua nghi thức Ä‘iển lá»… đặc thù của Lam thà nh bảo giá», cho nên các nà ng chú mục quan sát.
Tang Thiên cÅ©ng chẳng có hứng thú vá»›i loại Ä‘iển lá»… nghi thức rÆ°á»m rà đó, hắn chỉ hứng thú vá»›i đám há»a án quá»· dị được khắc há»a trên trần đại Ä‘iện mà thôi.
Tại giữa trần nhà cung Ä‘iện được khảm má»™t viên thủy tinh hình cầu, khá»a thủy tinh nà y được treo ở chÃnh giữa, cháºm rà i xoay tròn, từ bên trong viêm tinh tá»a ra ánh sáng nhà n nhạt mà u lam, ánh sáng mà u lam nà y chiếu sáng là m cho cá bá»±c há»a đồ trên trần đại Ä‘iện trở nên rục rỡ đẹp đẽ, trông vừa mông lung, vừa huyá»n ảo.
Tuy các bức há»a án nà y quá»· dị, mÆ¡ hồ mông lung nhìn không được rá»— rà ng, nhÆ°ng Tang Thiên lại cảm ứng được có Ä‘iểm đặc thù trong đó, các mảnh đồ há»a trên trần tá»±a nhÆ° phác thảo hình ảnh của má»™t nữ nhân, hắn cẩn tháºn cảm ứng từng đừng nét bút tÃch, ẩn ẩn cảm giác được nó là má»™t hải dÆ°Æ¡ng mênh mông, nữ tá» nhÆ° bá»t nÆ°á»›c Ä‘ang vỡ tan thà nh mảnh nhá».
Tang thiên biết rằng Lam thà nh nà y có duy váºt truyá»n thừa, đò là lam tÆ°Æ¡ng, mà há»a án trên trần nà y mặc dù không phải lam tÆ°Æ¡ng bgywbf nó lại có quan hệ chặt chẽ vá»›i lam tÆ°Æ¡ng.
Lúc trÆ°á»›c, tại cá»a thà nh chỉ má»™t cái ảnh chiếu của Lam sắc nữ vÆ°Æ¡ng thôi, mà đã là m cho linh hải rung chuyển dữ dá»™i rồi. Cho nên, Tang Thiên vừa kinh hãi vừa tò mò, đặc biệt lam sắc nữ vÆ°Æ¡ng còn tiến hà nh trao đổi vá»›i hắn, khiến hắn cà ng thêm tò mò, hắn không biết lam sắc nữ vÆ°Æ¡ng là má»™t loại tồn tại nhÆ° thế nà o, nà ng sáng láºp ra Lam thà nh vì mục Ä‘Ãch gì, và nà ng muốn truyá»n thừa cái gì, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, đó Ä‘á»u là vần Ä‘á» riêng tÆ° của nà ng, Tang Thiên còn chÆ°a đủ nhà n nhã để Ä‘i quẫy rầy lam sắc nữ vÆ°Æ¡ng uy danh phong hiển bệnh Ä‘á»™c nữ vÆ°Æ¡ng đó, kỳ thá»±c, khi nghe Lam Sắc nữ vÆ°Æ¡ng nói qua ba chữ 'nghiệt đồ đằng' là m cho hắn hÆ°ng phấn không thôi, Tang Thiên phà thÆ°á»ng muốn tìm há»i Lam Sắc nữ vÆ°Æ¡ng má»™t chút để tìm hiểu vá» tin tức cÅ©ng nhÆ° những thông tin xung quanh đồ đằng.
Tang Thiên tế ra má»™t tia tinh thần bắt đầu tiá»n hà nh dò xét há»a đồ trên trần đại Ä‘iện, má»™t tia lại má»™t tia tăng cÆ°á»ng, há»a án quá»· dị vẫn không chút phản ứng, tinh thần hắn giống nhÆ° từng giá»t mÆ°a vô thanh vô tức rÆ¡i xuống đại hải mênh mông, lại tăng cÆ°á»ng tinh thần dẫn dắt những há»a án vẫn không có phản ứng, giắng cò và i phần thá»i gian, hắn đánh phải đình chỉ, suy tÆ° má»™t lát, hắn Ä‘Ã nh xuất ra ý thức của mình.
TrÆ°á»›c khà nhân loại tiến hóa thà nh thiên nhân thì không thể có linh hồn được, ý thức thể cÅ©ng váºy, Tang Thiên không phải thiên nhân, cho nên không có linh hồn, nhÆ°ng ý thức thể lại có được nhá» má»—i lần ngÆ°ng tụ qua má»—i lần hắn niết bà n trá»ng sinh, sau khi tế ra, ý thức trông giống nhÆ° má»™t luồng khói Ä‘en, vừa dà y vừa đặc.
à thức thể của ngÆ°á»i Ä‘a phần Ä‘á»u có dạng sÆ°Æ¡ng khói trắng phau tồn tại dÆ°á»›i trạng thái phiêu miểu mÆ¡ hồ, lăng phiêu theo chiá»u gó, không có hình thái rõ rà ng, phi thÆ°á»ng má»n manh yếu á»›t, bình thÆ°á»ng ngÆ°á»i ta không tế ra ý thức thể là bởi vì ý thức rất dá»… đụng phải má»™t và i nguyện tố đặc thù trong không gian, khà đó cÅ©ng rất dá»… phát sinh dị biến, có quye má»›i biết là tốt hay xấu, phải biết rằng, má»™t khi tế ra ý thức, cÆ¡ hồ có thể rõ rà ng cà m ứng được hết thảy má»i nguyên tố trong không gian.
Tại vô táºn thế giá»›i, linh hồn là thứ thần bÃ, bởi vì nó là cái hồn của linh hải, linh hải là căn nguyên má»™t ngÆ°á»i, cho nên cÅ©ng có ngÆ°á»i nói, linh hồn là hình dạng bên ngoà i của căn nguyên, ý nghÄ©a rằng có thể dùng để tu luyện, chỉ là rất Ãt ngÆ°á»i dám chạm đến, dù sao đó cÅ©ng là căn nguyên của mình, cho nên không ái dám dá»… rãi thá» qua, chủng chỉ khi mất Ä‘inh linh hồn lâm và o nÆ°á»›c đừng cùng ngÆ°á»i ta má»›i tu luyện linh hồn, chuyển biến thà nh hung linh, u linh...
à thức thể của Tang Thiên nhìn nhÆ° má»™t đám mây Ä‘en nặng xịch, hắn không chế ý thức của mình báy lên bao phủ mặt ngoà i há»a án, lợi dụng ý thức tế ra tinh thần bắt đầu Ä‘iên cuồng thâm nháºp và o trong, nếu nhÆ° tinh thần của hắn lúc chÆ°a xuất ra ý thức chi nhu hạt mÆ°a tý tách, bây giá» tinh thần của hắn trông giống nhÆ° mÆ°a to gió lá»›n.
Tá»±a hồ cảm nháºn được tinh thần thâm nháºp, viêm cầu thủy tinh chiếu rá»i ánh sáng mà u lam nhà n nhạt bắt đầu mạnh mẽ xoay tròn, nó tá»±a nhÆ° cái máy hút khÃ, mạnh mẽ cắn nuốt, tinh thần Tang Thiên cÅ©ng thuáºn thế thâm nhạp và o trong viêm cầu thủy tinh, trong đó hắn cảm nháºn thấy nhÆ° má»™t không gian khác, nÆ¡i đây xÆ°Æ¡ng mù dà y đặc.
Trong nháy mắt, ý thức Tang Thiên mãnh tiến toà n bá»™ thâm nháºp và o trong viên cầu thủy tinh, nguyên bản xanh thẳm tinh cầu bá»—ng chốc biến thà nh Ä‘en thui má»™t mảnh.
Cùng lúc đó, trong Ä‘iện phủ, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘ang yên lặng đón đợi lượt nghi thức Ä‘iển lá»… cuối cùng, lam tình Ä‘ang chủ chì nghi lá»… bá»—ng nhiên cảm thấy đầu óc má»™t tráºn vù vù, nháy mắt não hải trở nên trống rá»—ng, giá» khắc nà y nà ng cảm giác thấy khác lạ, cảm giác nhÆ° nà ng Ä‘ang nghỉ ngÆ¡i rồi có má»™t ngÆ°á»i là đột nhiên xông tá»›i, khiến nà ng lâm và o kinh hoảng. Giá» khắc nà y, Tang Thiên nhÆ° Ä‘ang rảo bÆ°á»›c trong má»™t thế giá»›i đặc biệt, là thế giá»›i của tinh thần.
Äây là má»™t thế giá»›i toà n há»a diá»…m, ngá»n lá»a mà u lam bốc lên khắp má»i ngõ ngách, trông nhÆ° Ä‘ang đốt cháy không gian, thế giá»›i nà y không có trá»i, không có đất, chỉ có há»a diá»…m mà u lam bùng cháy trên biển lá»a.
PhÃa trên biển lá»a, mÆ¡ hồ có thể nhìn thấy má»™t nữ nhân, hai tay mở rá»™ng hai chân duá»—i thẳng, nà ng đứng phiêu phù nÆ¡i đó, từng gợn tóc mà u lam không gió tung bay, nà ng hÆ¡i hÆ¡i cúi đầu, thân hình hoà n mỹ không gì che Ä‘áºy.*
"Ai?"
Thanh âm phát ra, trong trẻo lạnh lùng, mang khà thế uy nghiêm không thể nghi ngá», kèm theo sá»± phẫn ná»™ tá»™t cùng.
Ná» tá» lẳng lặng phiêu du trên không kia cháºm rãi ngẩng đầu mở mắt, con ngÆ°Æ¡i lạnh băng, dung nhan kiá»u mỵ, cÆ¡ hồ giống Lam Tình nhÆ° đúc. chỉ là Lam Tình nhìn qua thì ôn nhu khuynh mị, trái lại nữ tá» nà y lại lạnh giá nhÆ° băng hà n, mỹ mâu phát tán vẻ uy nghiêm của nữ vÆ°Æ¡ng coi rẻ hết thảy.
"à thức thể? Ân? à thức thể thực cổ quái, ngươi đến totojc ùng là ai, tại sao sông và o thế giới tinh thần bổn cung."
Tang Thiên cẩn tháºn quan sát hết thảy bốn phÃa, hắn tuy rằng rất tin tưởng vảo bản thân, nhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng dù sao cÅ©ng là bệnh Ä‘á»™c nữ vÆ°Æ¡ng trong truyá»n thuyết, cái danh mà chỉ nghe qua đã đủ dá»a ngÆ°á»i.
Cảm ứng thấy xung quanh há»a diá»…m đồng thá»i bốc cháy dữ dá»™i, Tang Thiên vá»™i nói:
"Ta không có các ý, ta cÅ©ng chỉ thá» xem, không ngá» có thể tiá»n và o đây được."
Tang thiên má»—i lá»i Ä‘á»u tháºt lòng, hắn đúng là muốn quấy rầy Lam Sắc nữ vÆ°Æ¡ng, cÅ©ng không nghÄ© rằng có thể dá»… dà ng thẩm thấu và o trong thế giá»›i tinh thần của Lam sắc nữ vÆ°Æ¡ng, hắn nghÄ© nghÄ©, đối phÆ°Æ¡ng dù sao cÅ©ng là thượng cổ kì nhân, tu vi cao cÆ°á»ng, bản thân không nghÄ© có thể tùy tùy tiện tiện thẩm thấu và o đây được.
So vá»›i Tang Thiên, Lam Sắc nữ vÆ°Æ¡ng cà ng thêm nghi hoặc và hoảng sợ, nà ng tá»± tay tạo ra thế giá»›i tinh thần nà y, ngoà i chÆ° thần ra, trong thiên địa nà y không có ai có thể lặng yên vô tức xông và o đây, không có ai! Nà ng tin chắc nhÆ° váºy
Tà i sản của Chu Duẫn
Chữ ký của Chu Duẫn
07-02-2012, 02:57 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Feb 2012
Bà i gởi: 202
Thá»i gian online: 3 tuần 6 ngà y 5 giá»
Thanks: 75
Thanked 284 Times in 28 Posts
Thuẫn KÃch
Tác giả: Cá»u Hanh
Quyển 1: Trá»ng Sinh
Chương 386: Lam Sắc nữ vương
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu Tầm
Tang Thiên Ä‘ang cân nhắc nên giải thÃch thế nà o cho thá»a đáng vá»›i lam sắc nữ vÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c mắt có thể phát há»a bất cứ lúc nà o nà y. Trong lúc hắn Ä‘ang lưỡng lá»± thì âm thanh của lam sắc nữ vÆ°Æ¡ng truyá»n đến.
"Rốt cục ngÆ°Æ¡i đã là m gì vá»›i truyá»n thừa của bổn cung?"
"Truyá»n thừa của ngÆ°Æ¡i?"
Tang Thiên lắc đầu, hắn chÆ°a đến ná»—i cháºp mạch mà chủ Ä‘á»™ng đụng chạm đến vị nữ vÆ°Æ¡ng nà y, ý thức thể bắt đầu ngÆ°ng tụ, nói:
"Ta chÆ°a chạm và o truyá»n thừa của ngÆ°Æ¡i bao giá»."
"NgÆ°Æ¡i đây Ä‘ang giả hồ đồ, bản cung lại há»i ngÆ°Æ¡i, mầm mống phượng hoà ng trên thân thể bản cung tại sao lại có."
Thân thể? Mầm mống phượng hoà ng?
Tang Thiên cà ng nghe cà ng cảm thấy mộng mị, hắn khống chế đoà n ý thức thể của mình di động lên trước.
"Äứng lại."
Tiếng quát chói tai của Lam Sắc nữ vÆ°Æ¡ng truyá»n đến.
Tang Thiên bất đắc dĩ đáp lại.
"Ta không có ác ý, ngươi... Có thể nói rõ một chút hay không?"
"Ngươi không có ác ý, hừ, bản cung biết rõ nhất thanh nhị sở, ngươi đoạt mất trinh thao của bản cung, từ đó trên thân thể bản cung tự nhiên xuất hiện một cái mầm mống phượng hoà ng."
Nghe đến đó, Tang Thiên đã Ä‘oán ra và i phần, nhÆ°ng cẩn tháºn ngẫm lại hắn vẫn thấy có chút hồ đồ.
"Ngươi nói là ... Lam Tình? Từ đã... Ngươi là Lam thiến? Không! Lam Tình là ngươi? Ngươi với Lam Tình rốt cục có quan hệ gì?"
"Nà ng là bổn cung, bổn cung chÃnh là nà ng."
Nghe qua lá»i nà y thá»±c rất Ä‘Æ¡n giản, nhÆ°ng Tang Thiên lại cà ng không thể lý giải, cái gì nói nà ng chÃnh là bản cung? Bản cung chÃnh là nà ng, là cùng má»™t ngÆ°á»i?
Cái nà y không đúng rồi, Lam Tình chÃnh là Lam Tình, cho dù nà ng là truyá»n thừa của lam sắc nữ vÆ°Æ¡ng, chÃnh bản thân nà ng cÅ©ng không biết Ä‘iá»u đó?
Lúc nà y, lam sắc nữ vương lại mở miệng nói:
"NgÆ°Æ¡i cùng bản cung quen biết nhau tại má»™t lần phong há»™i há»c viện, ngÆ°Æ¡i hôn môi bản cung, lần thứ hai ngÆ°Æ¡i bồi bản cung Ä‘i giao dịch thạch bảo, bản cung thÃch ngÆ°Æ¡i, có ý lợi dụng bà pháp Ä‘em tâm ngÆ°Æ¡i khóa trên ngÆ°á»i bản cung, lại bị ngÆ°Æ¡i phá xuyên, lần thứ ba..."
Tang Thiên nghe đến trợn mắt há mồn, theo từng câu nói của lam sắc nữ vÆ°Æ¡ng, đúng nhÆ° quá trình hắn quen biết vá»›i Lam Tình, má»—i má»™t sá»± kiện có Lam Tình và hắn tham gia, lam sắc nữ vÆ°Æ¡ng Ä‘á»u hiểu rõ nhất thanh nhị sở. Ná»™i tâm Tang Thiên cà ng thêm kinh ngạc, cà ng thêm mù mịt vá» mối quan hệ giữa lam sắc nữ vÆ°Æ¡ng và Lam Tình.
"Nà ng là bản cung, chỉ là còn chưa hoà n toà n giác tỉnh."
Tang Thiên trầm ngâm má»™t lát, há»i:
"Một khi giác tỉnh, Lam Tình sẽ biến mất, ngươi sẽ xuất hiện?"
"Ha ha a..."
Lam Sắc nữ vÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên cất tiếng cÆ°á»i quá»· dị, thấn thái cá»±c kì khinh cuồng, sau đó nhìn Tang Thiên, quái dị nói.
"Ngươi là lo lắng bản cung sẽ biến mất sao?"
"Ta chỉ lo lắng Lam Tình biến mất?"
"Ha ha ha ha..."
Lam Sắc nữ vÆ°Æ¡ng tá»±a hồ có chút cao hứng, khuôn mặt băng sÆ°Æ¡ng dÆ°á»ng nhÆ° hoà n toà n biến mất, nà ng nói:
"Nà ng là bản cung, bản cung chÃnh là nà ng, xem ra ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không phải vô tình lãnh đạm nhÆ° vẻ bá» ngoà i, cÅ©ng là ngÆ°á»i biết lo lắng, thoạt nhìn cÅ©ng thấy thông minh, không giống ngÆ°á»i chẳng biết gì.â€
Tang Thiên thá»±c có Ä‘iểm má»™ng, lá»i truyá»n bên ngoà i so vá»›i vị nữ vÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c mắt nà y thá»±c sá»± khác nhau quá lá»›n. hắn không khá»i nhìn chằm chằm Lam Sắc nữ vÆ°Æ¡ng, muốn tìm ra đáp án.
"NgÆ°Æ¡i cÅ©ng không nên nhìn bản cung nhÆ° váºy."
Lam Sắc nữ vÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói.
"Cảm giác của nà ng vá» ngÆ°Æ¡i, cÅ©ng chÃnh là cảm giác của bản cung đối vá»›i ngÆ°Æ¡i, cho nên, bản cung biết ngÆ°Æ¡i không có ác ý, nà ng thÃch ngÆ°Æ¡i, cÅ©ng đồng nghÄ©a vá»›i việc bản cung thÃch ngÆ°Æ¡i."
"..."
Tang Thiên chưa bao giỠcảm thấy hồ đồ như hôm nay, hắn có điểm phát điên.
"Lam Tình là Lam Tình, ngÆ°Æ¡i là ngÆ°Æ¡i, hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i căn bản là hai cá thể tồn tại hoà n toà n bất đồng?"
Äiá»u là m cho Tang Thiên nghi hoặc ở chá»—, giá» khắc nà y hắn không hiểu Lam Sắc nữ vÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c mắt nà y đến tá»™t cùng là loại tồn tại nhÆ° thế nà o, linh hồn? Không phải, tinh thần? Không phải, váºy nữ vÆ°Æ¡ng tồn tại dÆ°á»›i thể dạng gì đây?
"Ta? Ha ha a... Bản cung chÃnh là nà ng, nà ng chÃnh là bản cung, không có gì nan giải cả, ngÆ°Æ¡i sao ngốc nhÆ° váºy! Hiện giá» ngÆ°Æ¡i Ä‘ang cùng bản cung trao đổi, xác thá»±c mà nói, ngÆ°Æ¡i Ä‘ang nói chuyện vá»›i truyá»n thừa của bản cung, truyá»n thừa không có tÃnh cách, cho nên ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không nên suy nghÄ© quá nhiá»u, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i không thể hà m nghÄ©a truyá»n thừa, váºy cứ coi nhÆ° đây là má»™t Ä‘oạn trà nhá»› Ä‘i, đợi đến khi bản cung hoà n toà n thức tỉnh, lúc đó phần trà nhá»› nà y sẽ trở vá» bản thể, váºy thôi."
"Rốt cục ngÆ°Æ¡i muốn truyá»n thừa cái gì?"
"Truyá»n thừa? Ha ha a..."
Lam Sắc nữ vÆ°Æ¡ng cÆ°á»i hết sức khing cồng, rồi nhÆ° nhá»› lại cái gì đó, thì thà o nói.
"Äó là ký ức tháºt lâu tháºt lâu trÆ°á»›c kia của ta, ta sở dÄ© chá»n lá»±a truyá»n thừa, chỉ vì để dụng dá»±c ra má»™t cái đồ đằng."
"Äồ đằng cÅ©ng có thể dụng dá»±c ra được?"
Loại chuyện kỳ quái nà y vẫn là lần đầu tiên Tang Thiên nghe qua.
"Äồ đằng thần bà vô cùng vô táºn, ta cÅ©ng chỉ ngẫu nhiên má»›i biết được đô đằng có thể dụng dá»±c."
"Nghiệt đồ đằng là loại tồn tại thế nà o?"
Tang Thiên sốt ruá»™t há»i.
"Ta cÅ©ng Ä‘ang muốn há»i ngÆ°Æ¡i, nghiệt đồ đằng của ngÆ°Æ¡i xảy ra chuyện gì? Tại sao lại lÆ°u cấy mầm mống phượng hoà ng trên ngÆ°á»i bản cung?"
"Tuy rằng ta có được nó, nhưng hoà n toà n không biết chuyện gì xảy ra, nghiệt đồ đằng rốt cuộc là loại tồn tại thế nà o?"
"Váºy ngÆ°Æ¡i là m nhÆ° thế nà o mà đoạt được nghiệt đồ đằng?"
"Trong lúc hồ đồ, không thể nói rõ."
Lam Sắc nữ vÆ°Æ¡ng hoạt kê, chÃnh nhÆ° lá»i trÆ°á»›c nà ng đã nói, cảm giác của Lam Tình đối vá»›i Tang Thiên thế nà o thì cảm giác của nà ng vá»›i Tang Thiên cÅ©ng nhÆ° váºy. Lúc nà y, nà ng chỉ là má»™t Ä‘oạn trà nhá»› được truyá»n thừa, má»™t loại hồi ức đặc thù, nà ng lẩm bẩm nói:
"Äồ đằng thần bà mênh mông xa vá»i, vá» phần nghiệt đồ đằng, ta cÅ©ng chỉ biết được má»™t chút, đó là loại chà tôn trong các đồ đằng, má»™t loại đồ đằng vÆ°Æ¡ng giả cá»±c kì đặc thù, nó là đồ đằng có thể lay Ä‘á»™ng thiên địa vÅ© trụ."
"Váºy, nghiệt đồ đằng rốt cuá»™c là loại tồn tại nhÆ° thế nà o?"
Thấy Tang Thiên gấp rút há»i, Lam Sắc nữ vÆ°Æ¡ng cÅ©ng không nóng nảy, nà ng suy nghÄ© má»™t lát, Ä‘oạn nói:
"Ta lại há»i ngÆ°Æ¡i, hiện nay trong vÅ© trụ, chúng linh có khẳ năng chạm đến hay loại lá»±c lượng nà o tồn tại mạnh nhất?"
"Thiên địa pháp tắc cùng lực lượng vũ trụ."
Tang Thiên sống hÆ¡n ngà n năm cÅ©ng không phải uổng phÃ, tá»± nhiên hiểu biết Ä‘iá»u nà y.
"Trong thiên địa vÅ© trụ nà y có rất nhiá»u thứ mà chúng ta không thể chạm đến, loại lá»±c lượng mạnh nhất chúng linh có thể chạm đến Ä‘Ãch thá»±c là thiên địa pháp tắc cùng lá»±c lượng vÅ© trụ, nhÆ°ng vÅ© trụ nà y đã trải qua ngà n vạn năm tháºm chà triệu triệu năm rồi, có má»™t và i thứ tồn tại theo nó cÅ©ng dần dần sinh ra linh trÃ, tá»± tiến hóa biến thà nh má»™t loại tồn tại Ä‘á»™c láºp."
Dừng một chút, lam sắc nữ vương lại nói:
"Thiên địa có ngà n vạn pháp tắc, có má»™t và i pháp tắc trải qua thiên thu vạn tái, sinh ra linh trÃ, hóa thà nh thiên địa chi thÆ°, tÆ°Æ¡ng tá»±, vÅ© trụ cÅ©ng có vô và n loại năng lượng thần bà khó lÆ°á»ng, có má»™t và i loại năng lượng trải qua thiên thu vạn tái, sinh ra linh trÃ, hóa thà nh đồ đằng."
Nghe váºy, Tang Thiên nói:
"à của ngÆ°Æ¡i là thiên địa chi thÆ° chÃnh là má»™t loại pháp tắc thiên địa hóa thà nh, còn đồ đằng là do má»™t loại năng lượng đặc thù trong vÅ© trụ hóa tạo?"
"Äúng nhÆ° váºy, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i có thể nắm trong tay chinh phục được má»™t quyển thiên địa chi thÆ°, liá»n có thể nắm trong tay má»™t loại pháp tắc của thiên địa, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i có trong tay chinh phục được má»™t bá»™ đồ đằng, lúc đó chÃnh là nắm trong tay má»™t loại năng lượng trong vụ trụ nà y."
"Váºy nghiệt đồ đằng thì sao."
"VÅ© trụ có vô và n năng lượng, có má»™t và i loại năng lượng mà vÅ© trụ không thể dung dẫn, những loại năng lượng đó mang lá»±c tÃnh vô cùng tà ác cÆ°á»ng đại, tà ác đến nõi có thể uy hiếp vÅ© trụ, cÆ°á»ng đại đến mức thoát phá thiên địa pháp tắc, chúng nó không dung hợp và o vÅ© trụ, lá»±c lượng đã thoát ly khá»i thiên địa, chúng nó Ä‘iên cuồng trưởng thà nh, ý đồ thay thế cả vÅ© trụ..."
Tang Thiên cà ng nghe cà ng thất sắc, ngữ khà có phần bất tưởng, há»i:
"Ngươi nói là , nghiệt đồ đằng là do loại năng lượng biến thái nà o đó biến thà nh?"
"ChÃnh thá»±c."
Nghe váºy, Tang Thiên không khá»i run rẩy ý thức, hắn biết trong linh hải của mình có chứa phượng văn nghiệt đồ, hắn cÅ©ng biết nghiệt đồ đằng nà y có lá»±c lượng vô cùng cÆ°á»ng đại, nhÆ°ng vạn lần cÅ©ng không ngỠđến nó lại cÆ°á»ng đại khủng bố nhÆ° váºy, biến thái nhÆ° thế, cÆ°á»ng đại đến mức có thể uy hiếp vÅ© trụ? Biến thái đến ná»—i thoát ly khá»i thiên địa pháp tắc? Còn có ý đồ thay thế vÅ© trụ ?
Cái nà y là loại tồn tại như thế nà o a!
Tang Thiên còn ảo tưởng sẽ có má»™t ngà y hắn Ä‘em phượng văn nghiệt đồ chinh phục luyện hóa, hiện giá» nghÄ© lại, chinh phục? NgÆ°á»i ta ngay cả vÅ© trụ còn dám uy hiếp, bản thân mình chỉ là má»™t sinh linh nho nhá», lấy cái gì chinh phục?
Lúc lâu, Tang Thiên mới từ trong hoảng sợ tỉnh táo trở lại.
"Váºy, thứ nà y, có biện pháp vá»›i nó trao đổi không?"
"Không biết..."
Thấy Tang Thiên không nói gì, Lam Sắc nữ vương nói tiếp.
"Thấy ngÆ°Æ¡i đối vá»›i nghiệt đồ đằng của chÃnh mình không chút thông tin, ta nghÄ© ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không biết tại sao lại có mầm mống phượng hoà ng trên ngÆ°á»i ta?"
Lam Sắc nữ vÆ°Æ¡ng cảm thấy thất vá»ng, cà ng thấy bất đắc dÄ© hÆ¡n, chuyện nà y kêu ca cÅ©ng chẳng được gì, bản thân nà ng còn chÆ°a hoà n toà n giác tỉnh, không biết là m sao đã bị hạ má»™t cái mầm mống phượng hoà ng, hÆ¡n nữa từ tình thế hiện tại Æ°á»›c Ä‘oán, mầm mống phượng hoà ng nà y chắc chắn có khẳ năng liên quan đến nghiệt đồ đằng rồi.
Thiên a! Kia là nghiệt đồ đằng a.
Tuy rằng Lam Sắc nữ vÆ°Æ¡ng luôn luôn hÆ°á»›ng tá»›i năng lượng đồ đằng, nhÆ°ng nghiệt đồ đằng thì nà ng vạn vạn lần không dám đụng đến, lúc nà y tình cảm của nà ng vá»›i Tang thiên có thể nói là vừa háºn vừa yêu, yêu Ä‘Æ¡n giản là tỉnh cảm say đắm của Lam Tinh vá»›i Tang Thiên, còn háºn là bị hắn gieo rắc mầm mống phượng hoà ng lên bản thể.
"NgÆ°Æ¡i cÅ©ng không nên lo lắng thái quá, là phúc không phải há»a là há»a tránh không khá»i."
"Ha!"
Tang Thiên cÆ°á»i to.
"Dù sao cÅ©ng không có chuyện gì, cứ để mặc váºy."
Tang thiên là má»™t ngÆ°á»i tùy ý, hắn chẳng quản nghiệt đồ đằng hay không nghiệt đồ đằng, trÆ°á»›c kia hắn vẫn sống tốt, hiện tại biết rồi cÅ©ng chẳng nóng nảy, nghiệt đồ đằng vá»›i hắn xác thá»±c không cùng đẳng cấp, má»™t khi đã nhÆ° váºy, cÅ©ng chỉ bá» qua rồi cao hứng sống mà thôi, hắn cÅ©ng mặc kệ là núi lở sông mòn gì đó, mặc kệ cái gì là thiên địa vụ trụ, tất cả Ä‘á»u là mây bay, chỉ có an nhà n sinh sinh hoạt hoạt , đó má»›i là điá»u căn bản.
"Sau khi ngươi đi ra ngoà i hãy giúp ta một việc đi."
"Gấp cái gì?"
Lúc trÆ°á»›c còn trưởng rằng Lam Sắc nữ vÆ°Æ¡ng là má»™t loại phong cÆ°á»ng nữ nhân Æ°a thÃch giết chóc đè áp, hiện tại nhìn nháºn, Tang Thiên cà ng cảm thấy nà ng thá»±c rất giống Lam Tình.
"Ta vốn cần má»™t chút thá»i gian nữa má»›i có thể giác tỉnh, bất quá thân thể của ta từ sau phát sinh quan hệ vá»›i ngÆ°Æ¡i, quá trình giác tỉnh của ta đã muốn bắt đầu rồi, đây là nguyên tai do nghiệt đồ đằng của ngÆ°Æ¡i gây ra, nghiệt đồ đằng trên ngÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i ta không biết, nhÆ°ng mầm mống phượng hoà n lÆ°u tại trên ngÆ°á»i của ta, bản thân ta cảm thấy khà tức nguy hiểm từ nó, nếu không, nó tồn tại còn giúp ta tinh lá»c thân thể, không! Ta có thể cảm giác được má»™t cách rõ rà ng, cái nà y không phải nói là tinh lá»c, Ä‘Ãch đáng mà nói so vá»›i tinh lá»c cao hÆ¡n rất nhiá»u, nói là trá»ng sinh đúng hÆ¡n."
"Khó có thể tưởng tượng được, nếu nhÆ° có mầm mống phượng hoà ng nà y, không mất bao lâu, thân thể của ngÆ°á»i đó sẽ tiến tá»›i tiên thiên, tu hà nh tiến triển thần tốc, ngÆ°á»i có mầm mống phượng hoà ng đã nhÆ° thế, váºy thì ngÆ°á»i có được nghiệt đồ đằng, tuy rằng ta không nhìn thấu ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng vẫn nháºn ra má»™t Ä‘iểm, bây giá» ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a tiến hóa thà nh thiên nhân, tại sao váºy?"
Tang thiên cÆ°á»i khổ, hắn cÅ©ng không tiện giải thÃch, nói:
"Ngươi bảo ta đi ra giúp ngươi một chuyện, muốn ta giúp như thế nà o?"
"Lam TÆ°Æ¡ng, truyá»n thừa của Lam thà nh nà y là của ta, ta nói cho ngÆ°Æ¡i phÆ°Æ¡ng pháp, ngÆ°Æ¡i hãy Ä‘i phá hủy nó, lúc nó bị hủy, chÃnh là lúc ta vá»›i truyá»n thừa dung hợp."
"Ngươi nói là Lam Tình?"
Lam Sắc nữ vÆ°Æ¡ng gáºt gáºt đầu, lại nói:
"Ta đã sắp bắt đầu giác tỉnh, sá»± tồn tại của lam thà nh nà y đã không còn trá»ng yếu nữa, nếu nhÆ° có thể, ngÆ°Æ¡i hãy là m cho con dân trong thà nh nà y tản Ä‘i, ở phÃa dÆ°á»›i lam tÆ°Æ¡ng ta có lÆ°u lại cho bá»n chúng và i thứ, vốn việc nà y phải do ta tá»± là m sau khi giác tỉnh, nhÆ°ng lại bị ngÆ°Æ¡i ngoạn ý khiến ta giác tỉnh trÆ°á»›c dá»± định, chỉ Ä‘Ã nh phiá»n toái ngÆ°Æ¡i váºy."
Tà i sản của Chu Duẫn
07-02-2012, 02:58 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Feb 2012
Bà i gởi: 202
Thá»i gian online: 3 tuần 6 ngà y 5 giá»
Thanks: 75
Thanked 284 Times in 28 Posts
Thuẫn KÃch
Tác giả: Cá»u Hanh
Quyển 1: Trá»ng Sinh
Chương 387: Bức hôn.
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu Tầm
Lam Sắc thà nh bảo, trong cung Ä‘iện, ngÆ°á»i ca ngÆ°á»i múa. Má»i ngÆ°á»i nâng chén uống rượu nói chuyện tháºt vui, Thiên Diệp mấy nữ cÅ©ng vui vẻ Ä‘Ã m luáºn, Lam Tình tÄ©nh tá»a bên cạnh, thần sắc ảm đạm, má»—i khi Hải Luân mấy nữ há»i nà ng, nà ng cÅ©ng chỉ gượng cÆ°á»i giải thÃch qua loa hai ba câu, rồi lại tiếp tục thất thần ngẩn ngÆ°á»i, dáng vẻ cô Ä‘á»™c không vui.
"Tình nhi, ngươi đang có tâm sự phải không?"
Là thanh âm của Nhan Phi, Lam Tình Ä‘á»™t nhiên ngẩn ngÆ°á»i, nà ng khẽ lắc đầu, nhìn Nhan Phi cÆ°á»i đáp:
"Tâm sá»±? Không có, ta chỉ thấy hÆ¡i mệt, ngÆ°Æ¡i thì sao, đại tá»·, ta cÅ©ng Ä‘ang muốn há»i ngÆ°Æ¡i, dÆ°á»ng nhÆ° từ khi bÆ°á»›c và o Lam thà nh nà y, tâm tình của tá»· không được tốt lắm."
"Ta?"
Nhan Phi mỉm cÆ°á»i nhà n nhạt.
"Ta chỉ đang suy nghĩ một chuyện sự?"
"Chuyện gì váºy?"
"Một chuyện tình là m cho ta bà ng hoà ng mỠmịt, một việc ta không biết nên bắt đầu truy tìm từ đâu."
Nhan Phi khẽ mãy Ä‘á»™ng lông mà y, đôi mắt thăm thẳm sâu kÃn trở nên mê ly dị thÆ°á»ng, hồi lâu, nà ng lại bắt đầu mỉm cÆ°á»i.
"Không nói chuyện nà y nữa, nói chuyện hắn đi, ngươi có biết hắn đang là m cái gì không?"
"Hắn?"
Lam Tình thuáºn thế nhìn lại, cách đó không xa 'hắn' Ä‘ang ngồi dà i trên ghế kia, bá»™ dạng lÆ°á»i nhác, má»™t tay chống cằm, hai chân bắt chéo, nhìn nhÆ° Ä‘ang cúi đầu suy tÆ°.
"Hắn Ä‘ang là m cái gì váºy?"
"Hắn tại xuất khiếu, ý thức tự do."
"A!"
Lam Tình sá»ng sốt, nà ng nghÄ© không ra giá» nà y Tang Thiên lại Ä‘i xuất ra ý thức ngao du bên ngoà i.
"à thức của hắn đang ở địa phương nà o?"
"Kia."
Nhan Phi chỉ vá» phÃa viên cầu thủy tinh Ä‘ang cháºm rãi xoay tròn giữa trần đại Ä‘iện, Lam Tình nhìn lại, chỉ thấy viên cầu tá»a ánh xanh thẳm lúc trÆ°á»›c hiện giỠđã đổi chuyển thà nh mà u Ä‘en thui, thoạt nhìn nhÆ° thủy tinh Ä‘en cấu thà nh, cái miệng nhá» nhắn của Lam Tình há rá»™ng biểu hiện kinh ngạc không thôi.
"Nếu nhÆ° ta nhá»› không lầm, khá»a thủy tinh kia hẳn có tÆ°Æ¡ng liên trá»±c tiếp vá»›i lam tÆ°Æ¡ng của Lam thà nh?"
Nhan Phi vá»›i Lam Tình đúng là tá»· muá»™i thân thiết, nà ng không chỉ theo Lam Tình đến Lam thà nh má»™t hai lần, mà những Ä‘iển tÃch của Lam thà nh nà ng cÅ©ng biết không Ãt.
"Kia là váºt tá» mẫu thủy tinh dùng để duy há»™ lam tÆ°Æ¡ng của Lam thà nh chúng ta a! à thức của hắn là m sao có thể Ä‘i và o."
Nhan Phi cÅ©ng bất đắc dÄ© cÆ°á»i nói:
"Ta cÅ©ng không biết ngÆ°á»i kia rốt cuá»™c Ä‘ang là m cái gì, hà nh sá»± của hắn đó có lúc thá»±c sá»± là m cho ngÆ°á»i ta muốn phát Ä‘iên."
Vừa rồi, Nhan Phi cÅ©ng xuất ra linh hồn của mình để thá» cảm ứng khá»a cầu thủy tinh kia má»™t chút, nhÆ°ng kết quả lại ngoà i mong đợi, linh hồn của nà ng còn chÆ°a kịp chạm đến viên cầu thủy tinh, nà ng đã cảm ứng thấy má»™t cổ áp lá»±c khổng lổ phát ra từ bên trong khá»a thủy tinh cầu đó, lúc đó, Nhan Phi liá»n vá»™i và ng thu hồi linh hồn của mình, nà ng cà ng không thể tưởng tượng ra nổi, Tang Thiên tên kia là m sao dụng ý thức mà có thể xâm nháºp và o được.
Lam Tình nhìn khá»a cầu thủy tinh Ä‘en thủi treo trên trần kia, bá»™ dáng chăm chăm, nà ng Ä‘ang trầm sâm trong suy tÆ°, ngay tại thá»i khắc vừa rồi, nà ng cmar giác được rõ rà ng trong não hải của nà ng Ä‘á»™t nhiên nổ vang, loại cảm giác đó phảng phất nhÆ° Ä‘á»™t nhiên bị cái gì xông và o váºy, hÆ¡n nữa nà ng cảm giác thấy dÆ°á»ng nhÆ° có ngÆ°á»i Ä‘ang muốn trao đổi vá»›i nà ng, nhÆ°ng đến tá»™t cùng là gì, ai muốn trao đổi, trao đổi cải gì, nà ng lại quá sức mÆ¡ hồ, má»™t chút ấn tượng cững khôn có, nhÆ°ng tại sao cái cảm giác bị xâm phạm không gian riêng tÆ° lại rõ rà ng đến váºy, tá»±a nhÆ° lôi nà ng và o má»™t cảnh giá»›i không gian khác váºy.
GiỠkhắc nà y nhìn thủy tinh cầu trên tần đại điện, nà ng tựa như ý thức được một việc gì đó, nhưng lại không dám xác định.
"Ha ha, các hà i tỠhôm nay cao hứng không? Thấy ca vũ Lam thà nh chúng ta thế nà o?"
Lam Tân Nguyệt đong đưa thân mình đi đến, nói:
"Ha ha, tình nhi, lát nữa Vô phong sẽ cấp cho ngÆ°Æ¡i má»™t Ä‘iá»u kinh hỉ thá»±c thụ đó."
Lam Tân Nguyệt vừa dứt lá»i, Ä‘á»™t nhiên ánh sáng minh châu chiếu sáng ná»™i Ä‘iện chá»›p mắt tắt lặng, đại Ä‘iện má»™t mảnh tối Ä‘en, tinh lặng vô thanh, Ä‘á»™t nhiên, soạt soat trong nháy mắt, giữa không gian Ä‘en tối xuất hiện má»™t đóa hoa cá»±c lá»›n mà u lam tá»a ánh sáng lóa mắt, đóa hoa diá»…m lệ mang sắc thái cao quý thánh khiết, vừa lúc xuất hiện, đã là m không Ãt ngÆ°á»i kinh hô ngạc nhiên, đóa hoa lam sắc đó cháºm rãi nở rá»™, ba má»™t thanh âm thanh thúy vang lên, sau tiếng nổ mạnh đóa hoa bung tán toà n bá»™ cánh hoa, nở rá»™ rá»±c rõ, vô số đóa hoa mà u bay lượn rÆ¡i lượn tà tà , lúc rÆ¡i xuống mặt đất má»™t má»™t Ä‘oán hoa liá»n bung nở nón lá, hé rạng nụ hoa rá»±c rỡ, toà n bá»™ cung Ä‘iện nhÆ° được mang và o không khà lãng mạn.
Äi đến tham gia yến há»™i, không Ãt nữ tá» kinh ngạc tán thán hô nhá», nữ hà i tá» trá»i sinh đã muốn hÆ°á»›ng tá»›i sá»± tình lãng mạn vá»™ táºn.
Má»—i má»™t bông hoa tán sắc nở nụ cháºm cháºm rÆ¡i xuống mặt Ä‘iện, trong bóng tối xuất hiện má»™t nam tá», nam tá» nà y ân váºn chỉnh tá», áo phục yến vÄ©, khuôn mặt anh tuấn, khà khái bất phà m, trên mặt hiển hiện nụ cÆ°á»i tá»± tin, nam tá» cháºm rãi Ä‘i tá»›i, trông nhÆ° vÆ°Æ¡ng tá» trong truyá»n thuyết, ngÆ°á»i nà y đúng là Lam Vô Phong rồi.
"Äiện hạ ngÆ°á»i biết không? Vô Phong ái má»™ ngÆ°á»i."
Trong ná»™i Ä‘iện yen tÄ©nh chỉ có thanh âm của Lam Vô Phong vang vá»ng, y Ä‘ang Ä‘á»™c thoại trong ná»™i tâm mình. Trong không khà lãng mạn, tình tứ nà y, y muốn dùng phÆ°Æ¡ng thức trá»±c tiếp nà y để tuyên cáo tình cảm của mình vá»›i Ä‘iện hạ, y không chỉ muốn tuyên cáo tình cảm của mình không thôi, ngoà i y y muốn chứng minh vá»›i má»i ngÆ°á»i rằng tình cảm của y vá»›i công cúa Ä‘iện hạ là cao nhất.
Lam Vô Phong cháºm rãi Ä‘i tá»›i, chỉ thấy má»—i bÆ°á»›c Ä‘i của y, từ thân thể biến ảo ra motoj đạo phân thân, đạo ảo ảnh phân thân đó giống hắn nhÆ° đúc, Ä‘á»u mang phong thái anh tuấn tiêu sái, ngắn ngủi mấy bÆ°á»›c, trong trà ng đã xuất hiện hÆ¡n mÆ°á»i ảo ảnh phân thân của y rồi, má»—i ảo ảnh nà y Ä‘á»u tiến hà nh cùng má»™t Ä‘á»™ng tác, .
Chà thấy Lam Vô Phong đà đến trước mặt Lam Tình, y quỳ một gối tạo thà nh tư thế cầu hôn.
"Äiện hạ, xin hãy gã cho ta Ä‘i, để cho Lam Vô Phong ta là thủ há»™ thần của ngÆ°á»i."
Trong trà ng, Lam Vô Phong nói xong, đám đông ảo ảnh của y biến tạo ra cÅ©ng đồng thá»i quỳ má»™t gói xuống, sau đó từng đạo ảo ảnh cất tiếng y chang nhÆ° y đã nói trÆ°á»›c đó, Ä‘oạn từng đạo ảo ảnh Ä‘i tá»›i, từng đạo trá»ng Ä‘iệp, dung hợp và o thân hình Ä‘ang quỳ má»™t gối trÆ°á»›c Lam tình, thanh âm vang lên không ngừng trong đại Ä‘iện, liên tục nhÆ° âm vá»ng.
Nhất thá»i, trà ng ná»™i má»™t mảnh ồn à o, dÆ°á»ng nhÆ° má»i ngÆ°á»i không nghÄ© ra Lam Vô Phong lại Ä‘á»™t nhiên hÆ°á»›ng tá»›i cầu hôn công chúa Ä‘iện hạ nhÆ° váºy, ba ba ba, theo đó, ná»™i Ä‘iện lại được thắp sáng trở lại.
Cùng lúc đó, Tiết Thiên Diệp, Hải Luân, Äệ Nhị Linh cÅ©ng đồng thá»i đứng lên, sắc mặt hoảng sợ, liếc mắt nhìn nhau, ba nà ng Ä‘á»u tháºp phần kinh hãi, ngay cả luôn luôn lãnh đạm Nhan Phi cÅ©ng không nhịn được nhÃu nhÃu lông mà y, cặp mắt sâu kÃn chợt lóe sáng, nà ng thấy Lam Tân Nguyệt vui sÆ°á»›ng cÆ°á»i tÆ°Æ¡i, thấy Lam Vô Phong tá»± tin mỉm cÆ°á»i, thấy đại trưởng lão mỉm cÆ°á»i má»™t cách ngạo mạn, tá»±a nhÆ° nà ng đã Ä‘oán được Ä‘iá»u gì, bên trong cặp mắt dần nổi ánh hà n quang.
Chỉ là , lam công chúa Ä‘oan trang cao quý nhất tại thá»i khắc nà y vẫn Ä‘ang ngạc nhiên đứng sững sá», sắc mặt trắng bệch, khuôn mặt biểu hiện tâm trạng không thể tin tưởng, cho đến giá» phút nà y, nà ng rốt cuá»™c đã hiểu tại sao lúc buổi chiá»u, di mẫu luôn khÆ° khÆ° bắt nà ng phải Ä‘eo cái nhẫn thủy tỉnh lam sắc.
Äứng tại má»™t bên, Lam Tân Nguyệt liá»n thoải mái mỉm cÆ°á»i, nà ng là ngÆ°á»i đầu tiên chủ Ä‘á»™ng vá»— vá»— tay, đợi đến khà trong trà ng tiếng huyên náo bà n tán lặng dứt, nà ng má»›i mỉm cÆ°á»i nói:
"Các vị, má»™t mà n vừa rồi má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u vô cùng chá» mong cuối cùng đã thấy, tình ý của vô phong đối vá»›i công chúa Ä‘iện hạ, ta nghÄ© không cần dùng nhiá»u lá»i diá»…n tả, toà n bá»™ lam sắc thà nh chúng ta không ai không biết lòng ái má»™ của Vô Phong đối vá»›i công chua Ä‘iện hạ rồi."
"Äiện hạ."
Lam Tân Nguyệt có ý nhắc nhở, vì nà ng thấy Lam Tình vẫn Ä‘ang đứng ngay tại chá»—, trông tá»±a nhÆ° pho tượng, sắc thái bệch bạc, Lam Tân Nguyệt liá»n khôn khéo biến chuyển, quay sang xung quanh má»i ngÆ°á»i, nói tiếp:
"Ta nghÄ© má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đã hiểu biết, lam tÆ°Æ¡ng truyá»n thừa của lam thà nh chúng ta đã gần võ vụn, mà phÆ°Æ¡ng pháp duy nhất để duy chữa lam tÆ°Æ¡ng chÃnh là , bằng huyết mạch dụng dá»±c, chỉ có nhÆ° váºy, lam thà nh chúng ta má»›i có thể viết tiếp Ä‘oạn truyá»n thừa do Lam Sắc nữ vÆ°Æ¡ng truyá»n lại."
"Tình nhi là công chúa Ä‘iện hạ của Lam thà nh chúng ta, từ xÆ°a truyá»n tá»± tá»›i nà y, Ä‘iện hạ luôn luôn cần lao đãi dân, vô tÆ° phụng hiến, nay lam tÆ°Æ¡ng rạn vỡ, vì tránh cho lam tÆ°Æ¡ng truyá»n thừa gián Ä‘oạn, Ä‘iện hạ hãy mãu chóng lấy huyệt mạch dụng dá»±c để duy chữa lam tÆ°Æ¡ng."
Lam Tân Nguyệt cao giá»ng nói xong, mõi má»™t lá»i Ä‘á»u là an nguy của Lam thà nh, má»™t câu truyá»n thừa huyết mạch, nà ng khen Lam Tình vÄ© đại, khen Lam Tình vô tÆ° phụng hiến, ca tình ý của Vô Phong đối vá»›i công chúa Ä‘iện hạ, nguyên rằng hai sá»± việc chẳng há» liên quan vá»›i nhau, nhÆ°ng qua miệng lưỡi của nà ng thì nó đã trở nên tÆ°Æ¡ng liên chặt chẽ, tá»±a nhÆ° Lam Tình nếu không tiếp nhân lá»i cầu hôn của Vô Phong, váºy thì nà ng chÃnh là nữ nhân lãnh huyết vô tình, nà ng chÃnh là tiểu nhân Ãch ká»·, nà ng chÃnh là tá»™i nhân thiên cổ của Lam thà nh.
Lúc nói nà ng quay sang hÆ°á»›ng má»i ngÆ°á»i, nhÆ°ng nghe ra cÅ©ng biết nà ng Ä‘ang nói và áp bức Lam Tình.
"Di mẫu."
Lam Tình thần sắc ảm đạm, ná»™i tâm cá»±c kì khó chịu, nhìn nhìn oán háºn di mẫu của mình.
"NgÆ°Æ¡i sao lại ứng trá»… nhÆ° váºy, mau mau đáp ứng Vô Phong a, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘ang nhìn đó."
Lam Tân Nguyệt liá»n mỉm cÆ°á»i đáp lại, tá»±a hồ không thèm để ý đến ánh mắt của Lam Tình chiếu và o mình.
Tiết Thiên Diệp, Hải Luân, Äệ Nhị Linh tam nữ Ä‘á»u là ná» tá» băng tuyết thông minh, kiến thức phi phà m, tuy các nà ng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhÆ°ng nhìn tình cảnh trÆ°á»›c mắt, có thể nà o lại không rõ, cái nà y gá»i là cầu hôn sao, nói trắng ra là đang bức hôn a! Di mẫu Lam Tình kia má»—i má»™t lá»i Ä‘á»u có ý dồn ép Lam Tình và o chá»— khó, không nháºn không được, nếu có ý khác, váºy nà ng chÃnh là ...
Thế giới nà y là m sao lại có loại di mẫu ẩm hiểm thế nà y chứ!
Cảm giác của mấy nữ trÆ°á»›c đó vá»›i lam tân nguyệt cÅ©ng không xấu lắm, chÃnh là giá» phút nà y nhìn bản mặt mỉm cÆ°á»i roi rói của Lam Tân Nguyệt, các nà ng cà ng nhìn cà ng thấy ghê gá»›m!
Là m sao đáp lại?
Lam Tình không biết, cà ng đúng thá»±c không biết, nà ng chỉ cảm thấy sâu trong ná»™i tâm khó chịu phi thÆ°á»ng, nếu tình thế không phải bắt buá»™c, nà ng đã chÃnh mình hà nh Ä‘á»™ng chống đối rồi.
"Lam di mẫu."
TÃnh cách của Tiết Thiên Diệp cÅ©ng thức Ä‘Æ¡n giản, nà ng nhìn thấy tá»· muá»™i Lam Tình của mình nhÆ° Ä‘ang bị khuất tất, sắc mặt khó coi, tá»±a nhÆ° Ä‘ang thÆ°Æ¡ng tâm muốn chết, nà ng tuy không biết tâm tình Lam Tình Ä‘ang tồi tệ ra sao, nhÆ°ng nà ng cÅ©ng có thể Æ°á»›c Ä‘oạn được má»™t và i phần.
"Di mẫu, Lam tình hình nhÆ° có chút mệt má»i, chúng ta hãy nên Ä‘Æ°a tá»· ấy Ä‘i nghi ngÆ¡i trÆ°á»›c, sau đó hãy nói."
"Tiểu cô nương, ngươi chỉ là khách nhân."
Lam Tân Nguyệt vẫn cố gắng treo giữ khuôn mặt mỉm cÆ°á»i, nhÆ°ng mà thanh âm của nà ng đã trở nên lãnh đạm Ä‘i rất nhiá»u.
"Lam Tân nguyệt."
Lúc nà y, má»™t đạo thanh âm trong trẻo lạnh lùng truyá»n đến, hổ thẳng danh tá»± lam tân nguyệt, ngÆ°á»i đó là Nhan Phi.
Giá» khắc nà y Nhan Phi vá»›i bá»™ quần áo bạch khiết, ngồi ngay ngắn trên cái ghế ngá»c, khủy tay vịn đầu ghế, trên khuôn mặt hoà n mỹ lãnh mạc không biểu hiện biểu tình cụ thể, nà ng vẫn lặng lặng ngồi đó, thanh cao quý phái, tÄ©nh lặng trong ồn à o, tịnh là m cho ngÆ°á»i ta không dám chạm đến.
"Tình nhi vẫn luôn tôn kÃnh ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i là di mẫu của nà ng, hôm nà y, ngÆ°Æ¡i lại Ä‘i bức nà ng nhÆ° váºy?"
Giá»ng nói của Nhan Phi bình thản lạnh lùng, trong cung Ä‘iện im ắng nà y vang lên má»™t cách Ä‘á»u Ä‘á»u, tá»±a nhÆ° khà lạnh toát ra từ má»™t tầng băng khôi, Ä‘á»™t nhiên, trong đám ngÆ°á»i lên tiếng:
"Hừ! Nhân Phi, nÆ¡i đây là Lam thà nh, ngÆ°Æ¡i tuy là nghị viên của cá»u thiên các, nhÆ°ng tại đây còn chÆ°a có lý để tÆ¡i phiên ngÆ°Æ¡i má»™t ngoại nhân chen chân nói chuyện."
Lam Tân Nguyệt cÅ©ng mỉm cÆ°á»i nói:
"Ta là di mẫu của tình nhi, hÆ¡n nữa ta cÅ©ng chÆ°a bao giá» bức tình nhi, ta biết, tình nhi sẽ có lá»±a chá»n cho chÃnh mình, ta tin tưởng tình nhi là má»™t ngÆ°á»i biết nháºn thức, ngÆ°á»i biết nặng biết nhẹ."
Dừng một chút, nà ng lại nói.
"Nga, cũng nói luôn, nơi nà y là Lam thà nh, hiện tại chúng ta đang giải quyết gia sự của mình, nhan cô nương, ngươi phải tự biết chứ."
Thuáºn thế, tiếp đó, Lam Vô Phong Ä‘ang quỳ má»™t gối trÆ°á»›c mặt lam tình từ từ ngẩng đầu, nụ cÆ°á»i tá»± tin trên khuôn mặt lãnh tuấn lại được nhấc lên, y nhìn sang Nhan Phi má»™t cái, nói:
"Nhan cô nÆ°Æ¡ng, hôm nay ngÆ°Æ¡i là khách nhân, hiện tại đây là chuyện tình của Lam Vô phong vá»›i công chúa Ä‘iện hạ, hi vá»ng cô nÆ°Æ¡ng để cho chúng ta tá»± giải quyết, tình cảm của ta đối vá»›i Ä‘iện hạ, có thiên địa chứng giám. Äiện hạ, xin hãy gả cho ta, Lam Vô Phong ta nguyện trá»n Ä‘á»i thủ há»™ cho ngÆ°á»i."
Dạt dạt.
Nhin phi đột nhiên đứng lên, nhấc chân lên trước hai bước, rồi đình chỉ, tay áo vung lên, áo trắng khinh vũ.
Tà i sản của Chu Duẫn
07-02-2012, 02:58 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Feb 2012
Bà i gởi: 202
Thá»i gian online: 3 tuần 6 ngà y 5 giá»
Thanks: 75
Thanked 284 Times in 28 Posts
Thuẫn KÃch
Tác giả: Cá»u Hanh
Quyển 1: Trá»ng Sinh
Chương 388: Tang Thiên cuồng.
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu Tầm
Nhan phi tiến lên hai bÆ°á»›c, tay áo vung lên, phủ cả ngÆ°á»i trong ta lụa, quần ta áo trắng, không gió lay Ä‘á»™ng, tÄ©nh lặng bất Ä‘á»™ng.
"Tháºt to gan, trong cung Ä‘iện Lam thà nh nà y, ai cho ngÆ°Æ¡i má»™t ngoại nhân tại đây giÆ°Æ¡ng oai."
Lam thà nh là địa phÆ°Æ¡ng của tu hà nh giả, cho nên nÆ¡i đây tại ná»™i Ä‘iện nà y Ä‘ang có mặt Ä‘á»u là những chấp pháp giả có tu vi cao cÆ°á»ng, má»i ngÆ°á»i thấy Nhan Phi đứng lên, phát ra khà thế bức nhân, bá»n há» Ä‘á»u phẫn ná»™ không thôi.
Khà thế của bá»n hỠđồng thá»i phát ra, trong lúc nhất thá»i, toà n bá»™ cung Ä‘iện lóe sáng quang mang lam sắc, Ä‘iên cuồng tán loạn.
Nhan Phi lẳng lặng đứng trong trà ng, tà áo trắng khẽ lay Ä‘á»™ng, gợn tóc vÆ°Æ¡n bay tà tà , khuôn mặt lãnh đạm, phủ trên cặp mắt sâu thẳm đó là má»™t tầng băng sÆ°Æ¡ng, nà ng đứng đó mang khi thế cưỡng liệt, tán phát khà thế nhiếp nhân, má»i ngÆ°á»i trong trà ng nhÆ° cảm thấy Ä‘ang lạc trong mây mù, bị vây bên trong thÆ°Æ¡ng khung bao la.
Bên trên là bầu trá»i mênh mông, bên dÆ°á»›i là vá»±c sâu vạn trượng, không ai dám Ä‘á»™ng, chỉ Ä‘á»™ng má»™t chút thôi thì tầng không khà yên lặng căng thẳng giữa trà ng sẽ sụp đổ, không ai dám phá vỡ không gian yên tÄ©nh giằng co nà y.
Äây là cảm giác mà Nhan Phi tạo ra trong lòng má»i ngÆ°á»i.
Lam Tân Nguyệt thấy tình thế bất ổn, vẫy vẫy tay ý bảo không nên vá»ng Ä‘á»™ng, nà ng mỉm cÆ°á»i nói:
"Nhan Phi, ngươi đang có ý gì đây."
Nhan Phi không phải là ngÆ°á»i dá»… xúc Ä‘á»™ng, cho tá»›i bây giá» nà ng cÅ©ng chÆ°a nổi nóng vá»›i chuyện gì, nà ng cất lên giá»ng nói thản nhiên đáp lại:
"Tình nhi, là muội muội của ta."
à nghÄ©a trong lá»i nói của Nhan Phi rất Ä‘Æ¡n giản, tá»±a nhÆ° má»™t câu nói bình thÆ°á»ng, thăm há»i trao đổi giữa các nữ hà i tá» vá»›i nhau váºy.
Má»i ngÆ°á»i trong trà ng không khá»i kinh ngạc trÆ°á»›c khà thế mà Nhan Phi phát ra, đây là cái khà thế gì đây? Má»i thứ quanh thân tá»±a nhÆ° trong nháy mắt bị vây xung quanh đám mây mù, Nhan Phi tịnh, đám mây tịnh, Nhan Phi Ä‘á»™ng, vân Ä‘oan Ä‘á»™ng, thá»±c là cổ quái.
Lúc nà y, thủ vệ bảo vệ cung Ä‘iện đã xuất hiện, rất nhiá»u ngÆ°á»i tiến và o ná»™i Ä‘iện, Lam Tân Nguyệt liá»n nhanh nhẹn ra lệnh, nói:
"Äá»u lui ra Ä‘i."
Äoạn, nà ng quay sang má»i ngÆ°á»i xung quanh, nói:
"Nhan cô nÆ°Æ¡ng là khách quý của thà nh bảo chúng ta, Lam thà nh chúng ta luôn luôn hưởng đón khách quý, má»i ngÆ°á»i là m sao lại không tôn trá»ng khách nhân đây, a a, huống hồ, Nhan cô nÆ°Æ¡ng còn là tá»· tá»· kết giao của công chúa Ä‘iện hạ, nói nhÆ° thế nà o thì Nhan cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng không phải ngoại nhân, nếu hôm nay là tiệc vui của công chúa Ä‘iện hạ, là tá»· tá»·, nhan cô nÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng được chà o đón, Ä‘iện hạ, ta nói đúng chứ?"
"Äiện hạ, xin hãy gã cho ta Ä‘i, Lam Vô Phong nguyện vÄ©nh viá»…n là thủ há»™ thần của ngÆ°á»i."
Lam Vô Phong quỳ một gối trước Lam Tình, cúi đầu, tiếp tục nói.
Tại đây, trong lòng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘ang dõi ánh mắt mong ngóng phản ứng từ phÃa Lam Tình. Má»i ngÆ°á»i chá» mong, cÅ©ng nhÆ° Lam Tân Nguyệt đã nói trÆ°á»›c đó, chuyện nà y sá»›m muá»™n cÅ©ng sẽ phát sinh, huống hồ, lam tÆ°Æ¡ng truyá»n thừa của Lam thà nh đã rạn vỡ, công chúa Ä‘iện hạ phải lấy huyết mạch dụng dá»±c để tiếp tục duy trì truyá»n thừa, mà tình ý của Lam Vô Phong đối vá»›i công chúa Ä‘iện hạ tại đây ai ai cÅ©ng biết, hai ngÆ°á»i kết hợp, chÃnh là má»™t kết hợp hoà n mỹ nhất rồi.
Nhưng mà , giỠphút nà y sắc mặt Lam Tình lại tái nhợt một mảnh, thần sắc ảm đạm, nà ng cắn cắn bỠmôi, đứng lặng như pho tượng.
Lúc nà y, lại có má»™t đạo âm thanh truyá»n đến.
"Vô Phong."
Thanh âm cất lên, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u tá»± Ä‘á»™ng đứng dạt ra, chỉ thấy đứng bên sÆ°á»n trái đại Ä‘iện, khoảng cách không xa, đại trưởng lão váºn trên mình trÆ°á»ng bà o rá»™ng thùng thình, hai tay đặt trên bụng, đôi mắt ba góc phát ra uy thế, hai mắt mở lá»›n, cháºm rãi nói:
"Vô Phong nha, cầu hôn công chúa sao lại yếu khà vô lá»±c nhÆ° váºy, xuất ra khà phách của ngÆ°Æ¡i xem, để công chúa Ä‘iện hạ cùng vá»›i má»i ngÆ°á»i thấy rõ, để nhan cô nÆ°Æ¡ng, chÆ° vị nghi trượng tại đây biết được, tấm lòng chân thà nh của ngÆ°Æ¡i đối vá»›i công chúa Ä‘iện hạ nhÆ° thế nà o, chá»› để ngoại nhân nhạo báng nam nhân Lam thà nh chúng ta."
Nghe được thanh âm phụ thân trợ uy, sá»± tá»± tin của Lam Vô phong tăng nhiá»u, y ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt anh tuấn hiện lên nụ cÆ°á»i tá»± tin, khóe mắt khinh miệt nhìn Nhan Phi, Thiên Diệp mấy nữ, sau đó nhìn chằm chằm Lam Tình, Ä‘á» khà hô má»™t hÆ¡i, nói lá»›n:
"Äiện hạ, xin hãy gả cho ta Ä‘i, Lam Vô Phong nguyện ý vÄ©nh sinh là m thủ há»™ thần của ngÆ°á»i."
Lam Vô Phong chÃnh là thiên nhân, má»™t má»—i câu chữ thoát ra Ä‘á»u mang khà thế cái thiên, thanh âm trầm cao, chấn Ä‘á»™ng không khà trong cung Ä‘iện má»™t tráºn nhá»™n nhạo, tá»±a nhÆ° sóng xung kÃch chấn bụi, thanh âm y cất lên vang vá»ng táºn trá»i cao, tạo thà nh âm thanh nổ mạnh phÃa chân trá»i, âm thanh đó truyá»n và o trong tai má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u tạo thà nh má»™t tráºn ù ù cạc cạc, âm thanh lÆ°u quẩn trong ná»™i Ä‘iện lúc lâu má»›i tan.
"Äiện hạ, tình cảm của Vô Phong đối vá»›i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i hiểu rõ hÆ¡n so vá»›i bất luáºn ai khác, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘ang chá» ngÆ°Æ¡i đó."
Lam Tân Nguyệt mỉm cÆ°á»i nhìn Lam Tình, nà ng là thân nhân duy nhất của Lam Tình, nà ng hiểu biết Lam Tình, nà ng biết, bằng tÃnh cách của Lam Tình nà ng sẽ không thể cá»± tuyệt, cho nên, nà ng tuyệt không để ý đến việc Nhan Phi can thiệp.
"Tình nhi."
Nhan Phi nhẹ giá»ng nói, Lam Tình phảng phất nhÆ° từ hoảng hốt thÆ°Æ¡ng tâm hồi tỉnh lại, nà ng kinh ngạc nhìn Nhan Phi, trong nháy mắt nà y, nà ng không biết nên là m thế nà o cho phải.
"Không nên rà ng buá»™c bản thân mình, thế giá»i nà y cho tá»›i giá» Ä‘á»u không có chuyện tình gì là tuyệt đối cả, trong lòng muốn nhÆ° thế nà o, liá»n là m nhÆ° thế, hắn đã tỉnh lại rồi, ngÆ°Æ¡i sao không thá» há»i hắn xem."
Hắn?
Trong lòng Lam Tình đột nhiên ngẩn ra, nà ng hơi hơi nghiêng đầu, ánh mắt nhìn sang.
Hắn đã tỉnh lại rồi?
Ai?
Má»i ngÆ°á»i nghi hoặc, Lam Tân Nguyệt không biết, Lam Vô Phong cÅ©ng không biết, má»i ngÆ°á»i dá»±a theo hÆ°á»›ng mắt Lam tình nhìn qua. Chỉ thấy trên cái ghế ngá»c Ä‘ang ngồi là má»™t vị thanh niên nhân, má»™t hắc y thanh niên, hắn Ä‘ang ngồi má»™t cách rất tùy ý, hai chân bắt chéo, má»™t tay chống cằm, mà y ngÆ°ng tháºt sâu, biểu tình đó tá»±a nhÆ° Ä‘ang suy nghÄ© cái gì, bá» qua hết thảy tình cảnh xung quanh.
"Hắn."
Nhìn phÃa Tang Thiên, Lam Tình rốt cuá»™c đã hiểu.
Rằng, nà ng thÃch Tang thiên, triệt để yêu thÃch Tang Thiên, mắt nà ng không nhìn nhÆ°ng tâm nà ng phi thÆ°á»ng để ý, nà ng để ý đến hắn, nà ng có thể buông tha hết thảy, đúng váºy! Buông tha hết thảy má»i sá»±, tháºm chà nà ng không tiếc trở thà nh tá»™i nhân của Lam thà nh, cho dù nhÆ° váºy Lam Tình cÅ©ng không hối háºn, chỉ cần hắn gáºt đầu, hay má»™t ánh mắt hảo ý của hắn.
Nà ng Ä‘ang chỠđợi, nhÆ°ng ngÆ°á»i kia lại tá» vẻ thá» Æ¡.
'Ngươi tuyệt không để ý tới ta sao?'
Lam Tình đã không muốn tiếp tục chỠđợi, nhưng đúng lúc nà ng xoay mặt trở lại, đột nhiên, một đạo thanh âm vừa quen thuộc vừa xa lạ lại được cất lên trong không gian yên tĩnh.
"Trong thiên địa nà y, chỉ cần ngươi muốn, cứ thả tay mà là m, có ta ở đây, không có ai có thể ngăn cản ngươi, từ chư thần cho tới vạn ma, trong vũ trụ nà y ai cũng không được."
Thanh âm thá»±c bình thản, bình thản không má»™t tia dao Ä‘á»™ng, trong không khà yên lặng, thanh âm vang lên tá»±a nhÆ° phá tan mây mù, khà phách mÆ°á»i phần, là m tâm can ngÆ°á»i ta rung Ä‘á»™ng, không có uy thế vang táºn trá»i cao, cÅ©ng không có cÆ°á»ng Ä‘á»™ mãnh liệt tạo thà nh sóng sung kÃch, má»™t câu nói đầy tá»± tin, thanh âm nhÆ° thẩm thấu và o lòng ngÆ°á»i.
Tại thá»i khắc đó, Lam Tình cả ngÆ°á»i ngây dại, thanh âm của hắn vang lên văng vẳng trong đầu nà ng, quanh quẩn tháºt lâu, không chỉ nà ng, Nhan Phi đứng bên cạnh dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng bị ảnh hưởng, trong đôi mắt sâu lắng thầm kÃn của nà ng tá»±a nhÆ° có má»™t đạo tinh quang lóe sáng, nà ng bà ng hoà ng nà ng kinh ngạc nhÆ° nháºn ra giá»ng Ä‘iệu nà y. Giá» khắc nà y, trong đôi mắt nà ng là sá»± há»—n loạn quá»· dị, nà ng bá»—ng nhiên cảm giác thấy giá»ng nói của hắn tá»±a nhÆ° vô cùng quen thuá»™c, tháºt sá»± rất quen thuá»™c, nhÆ° thể thanh âm nà y, câu nói nà y nà ng đã bắt gặp tại đâu rồi, má»™ng? Äúng váºy, đó là giá»ng nói quen thuá»™c nà ng nhìn thấy trong ảo má»™ng của mình.
Tang thiên là má»™t ngÆ°á»i hết sức tùy ý, tÃnh cách lại lÆ°á»i nhác vô hại. Tuy rằng hắn luôn muốn trốn tránh tình cảm, nhÆ°ng hắn tuyệt đối không phải ngÆ°á»i không dám đảm Ä‘Æ°Æ¡ng, cho tá»›i bây giá»i hắn cÅ©ng chÆ°a bao giá» trốn tránh gánh vác cái gì.
Hắn trốn tránh tình cảm nhÆ°ng không có nghÄ©a là hắn trốn tránh trách nhiệm, chuyện tình nên đảm Ä‘Æ°Æ¡ng, cho dù thiên địa vÅ© trụ hay chÆ° thần vạn ma ngăn cản, hắn Ä‘á»u không ná»a Ä‘iểm do dá»±.
Bỗng nhiên.
"Thanh niên nhá» tuổi, khẩu khà tháºt lá»›n."
Äứng trong cung Ä‘iện, cách chá»— Tang thiên Ä‘ang ngồi không xa, đại trưởng lão chợt nói má»™t câu phá tan không khà trầm lặng, cặp mắt ba góc của lão chợt nhắm chợt mở, từ mắt bắn ra từng đạo tinh quang nhìn chằm chằm Tang thiên, lá»›n tiếng nói:
"Tiểu bối không biết trá»i cao đất dà y, tại đây cÅ©ng dám ngoan ngôn cuồng vá»ng."
"Từ trÆ°á»›c tá»›i nay ta luôn cuồng vá»ng nhÆ° váºy."
Tang Thiên tùy ý ngồi trên ghế, kiếu chân bắt chéo. Má»™t tay chống cằm, bá»™ dáng bất cần, bất can. Khuôn mặt lạnh lùng không chút gợn sóng, vẫn đạm mạc nhÆ° bao giá». Vẻ đạm mạc đó tá»±a nhÆ° bá» qua hết thảy, khóe miệng câu khởi ý cÆ°á»i vô hại, nụ cÆ°á»i trông bình thÆ°á»ng trông nhÆ° tiếu ngạo thiên địa, bên trong con ngÆ°Æ¡i là vô táºn hắc ám bao phủ, hắc ám không Ä‘oán ra sắc thái, tình cảm.
"Tốt! Tốt! Tốt!"
Äại trưởng lão nhÆ° gằn từng tiếng má»™t, cặp mắt tam giác nhìn chằm chằm Tang Thiên, liên tục quát lá»›n ba tiếng 'tốt'.
"Xem ra Lam thà nh đã yên ắng lâu lắm rồi, ngay cả một tiểu bối nho nhỠcũng dám đến dương oai, tốt, tốt, tốt!"
Trong khi đại trưởng lão vừa dứt lá»i, Lam Vô Phong Ä‘á»™t nhiên đứng lên, trÆ°á»›c đó hắn đã không có hảo cảm gì tốt đẹp vá»›i Tang Thiên rồi, chÃnh là ngại cho thể diện công chúa Ä‘iện hạ, bây giá» sá»± tình đã phát triển đến tình cảnh thế nà y, hắn cÅ©ng bất chấp chẳng thèm nhÆ°á»ng nhịn nữa, chỉ thẳng mặt tang thiên, lá»›n tiếng quát:
"Con kiến nho nhá» kia, đúng là không biết trá»i cao đất rá»™ng, ngÆ°á»i tình là gì, cÅ©ng dám giÆ°Æ¡ng oai tại Lam thà nh chúng ta, nÆ¡i nà y khi nà o đến phiên ngÆ°Æ¡i chen miệng, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng xứng."
Lam Vô Phong quyết định tháºt nhanh, cÅ©ng không há» do dá»±, ra tay chÃnh là sát chiêu, chỉ thấy y váºn tay đánh úp Tang thiên, quanh thân y lóe sáng ánh lam quang nhà n nhạt, cánh tay chuyển Ä‘á»™ng quy luáºt, trông giống nhÆ° linh xà săn mồi, lúc y phát Ä‘á»™ng, các loại nguyên tố chung quanh không gian nhanh chóng ngÆ°ng tụ và o Ä‘Æ¡n thủ của y.
Thấy Lam Vô Phong Ä‘á»™t nhiên táºp kÃch, Tang Thiên cÅ©ng không có bá»—i rối, hắn khẽ đảo má»™t tay, hắc mang Ä‘á»™t nhiên bùng phát xuất hiện quấn quanh, khi hai chưởng đụng chạm nhau, hắc mang và lam quang đối chá»i, láºp tức trong ná»™i Ä‘iện phát ra má»™t tiếng vang lá»›n, Lam Vô Phong phát hiện hắc mang trên tay Tang Thiên có vẻ quá»· dị khác thÆ°á»ng, y Ä‘ang muốn biến hóa thế công, bá»—ng nhiên kinh ngạc phát hiện cổ tay đã bị Tang Thiên chế trụ lúc nà o không hay, y cảm thấy tình thế không ổn, vá»™i và ng dồn lá»±c rút lại, nhÆ°ng cà ng khó tin..
"Trá»i cao bao nhiêu, đất sâu bao nhiêu, lão tá» không biết."
Tang Thiên cất giá»ng thản nhiên Ä‘á»u Ä‘á»u, má»™t tay chế trụ cổ tay Lam Vô Phong, nhà n nhạt nói.
"Lão tỠchỉ biết giết ngươi, dư dả."
Dứt lá»i, khẽ láºt cổ tay, hắc mang bùng phát, ba má»™t tiếng, tặng cho Lam Vô Phong má»™t chưởng và o mặt, Lam Vô Phong chỉ cảm thấy trÆ°á»›c mặt vụt qua ảnh thủ, còn chÆ°a biết sá»± việc ra sao, ca ngÆ°á»i y đã giống nhÆ° quả đạn pháo được châm ngòi bắn thẳng ra ngoà i, thân hình y lăng không bay lên, hung hăng Ä‘áºp mạnh và o vách tÆ°á»ng ná»™i Ä‘iện.
Trông thấy má»™t mà n nhÆ° váºy, má»™t ngÆ°á»i hoảng sợ ngây ngÆ°á»i.
Lam Vô Phong là ai? Không những tiến hóa thà nh thiên nhân chỉ trong má»™t tháºp ká»·, mà còn là cao thủ thiên giai. NhÆ°ng mà , trÆ°á»›c sau chỉ má»™t chiêu giao thủ, y đã bị Tang thiên hắc y thanh niên kia má»™t tay tát cho bay ra Ä‘áºp lên tÆ°á»ng.
Äiá»u nà y sao có thế.
Lam vô phong cháºt váºt đứng dáºy, trên khuôn mặt anh tuấn của y lúc nà y còn thấy rõ dẫu ấn của năm ngón tay lÆ°u lại, mặt trái lúc trÆ°á»›c còn anh tuấn tiêu sái nở nụ cÆ°á»i tá»± tin, giá» nà y đã biến thà nh bản mặt máºp mạp sÆ°ng phù, hắn há»™c ra má»™t hÆ¡i, hổn hển.
"Là m cà n!"
Nhìn thấy nhi tá» bị ngÆ°á»i ta đánh sÆ°ng mặt, đại trưởng lão Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể giữ vững thái Ä‘á»™ bÄ©nh tÄ©nh lúc trÆ°á»›c, lão liá»n quát lá»›n má»™t tiếng, nhấc chân Ä‘i tá»›i.
Tà i sản của Chu Duẫn
07-02-2012, 02:59 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Feb 2012
Bà i gởi: 202
Thá»i gian online: 3 tuần 6 ngà y 5 giá»
Thanks: 75
Thanked 284 Times in 28 Posts
Thuẫn KÃch
Tác giả: Cá»u Hanh
Quyển 1: Trá»ng Sinh
Chương 389: Tạo phản.
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu Tầm
Ná»™i Ä‘iện, cÅ©ng không ai nghÄ© tá»›i hắc y thanh niên kia lại có thể vô tức Ä‘em má»™t thiên nhân cao thủ tát cho bay đến bay tám thÆ°á»›c, nhìn hắc y thanh niên nà y tu vi bất quá năm sáu cấp chiến sÄ© phổ thông, là m sao có thể có loại tình cảnh tÆ°Æ¡ng phản mãnh liệt là m cho má»i ngÆ°á»i hoà n toà n không thể lý giải được nà y.
Äại trưởng lão nhìn thấy nhi tá» của mình bị đánh, lão nhịn không được giáºt giáºt khóe miệng, quát to má»™t tiếng, bÆ°á»›c đến, lão cÅ©ng không công kÃch tang thiên, mà là đi ngăn cản Lam Vô Phong Ä‘ang thở hổn hển thẹn quá thà nh giáºn Ä‘Æ°Æ¡ng muốn đánh tiếp vá» phÃa Tang Thiên.
"Phụ thân! Buông ra! Ta muốn giết hắn" .
Lam Vô Phong được xÆ°ng là thanh niên đệ nhất nhân của Lam thà nh, từ khi ra Ä‘á»i tá»›i nay bằng và o thiên tÆ° trác tuyệt ngạo thị chúng nhân, sau khi thà nh công tiến hóa thà nh thiên nhân, khà thế của y cà ng thêm lăng nhân, toà n bá»™ Lam Sắc tòa thà nh không ngÆ°á»i nà o dám chá»c, và i tháºp niên lại đây chỉ cần y ra tay, y chÆ°a bao giá» bị thua, mà hôm nay chỉ qua má»™t chiêu y đã bị má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng đánh bại. Äiá»u nà y là m cho Lam Vô Phong nhÆ° thế nà o chịu được.
Äại trưởng lão hung hăng trừng mắt nhìn hắn má»™t cái, lợi dụng âm vá»±c bà máºt truyá»n âm cho hắn.
"Còn thấy dá»a ngÆ°á»i chÆ°a đủ sao? Nói cho ngÆ°Æ¡i biết, bao nhiêu ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không phải đối thủ của hắn, trong tình huống nà y không được hà nh Ä‘á»™ng thiếu suy nghÄ©, hôm nay phải lấy đại sá»± là m trá»ng, không được quên mục Ä‘Ãch của chúng ta, vá» phần Tang Thiên đó, vi phụ sẽ tìm cách thu tháºp hắn."
Nghe được phụ thân truyá»n âm, Lam Vô Phong má»›i cố gắng nén giáºn thầm hÃt sâu má»™t hÆ¡i, Ä‘em lá»a giáºn tạm thá»i nén lại, nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Tang Thiên.
"Lão phu tuy rằng chÆ°a từng Ä‘i lại qua bên ngoà i, nhÆ°ng cÅ©ng hiểu biết liên bang cá»u châu đại địa và i năm gần đây xuất hiện má»™t vị thanh niên nhân khó lÆ°á»ng, trảm thất diệu, đồ xÃch viêm, không nhìn thánh Ä‘Æ°á»ng, má»™t mình phá hủy cá»u thiên các căn cứ lục bá»™, nghe nói thanh niên đó từ khà xuất hiện tá»›i nay là m việc tứ vô kị bất hãi, đúng là kiêu ngạo, vô pháp vô thiên, hôm nay trông thấy quả nhiên danh bất hÆ° truyá»n."
Gừng cà ng già cà ng cay, đại trưởng lão chÆ°a bao giá» nhắc tá»›i Tang Thiên, nhÆ°ng cÅ©ng không có nghÄ©a là lão không biết, ngược lại, từ khi công chúa Ä‘iện hạ mang theo những ngÆ°á»i nà y Ä‘i và o du thuyá»n, lão đã biết được thân pháºn của Tang Thiên rồi. Hắn ở bên ngoà i cÅ©ng có hệ thống tình báo của riêng mình, thế giá»›i nà y xảy ra những đại sá»± gì hắn cÅ©ng Ä‘á»u biết nhất thanh nhị sở, vá» phần Nhan Phi mấy nữ, hắn vốn không nghÄ© để ý tá»›i, bởi vì hắn biết được và i ngà y trÆ°á»›c tại yêu nguyệt câu lạc bá»™ đã xảy ra má»™t đại sá»±. HÆ¡n nữa đám ngÆ°á»i Nhan Phi, công chúa Ä‘iện hạ cÅ©ng Ä‘á»u có tham dá»±.
ChÃnh là hắn không biết tại yêu nguyệt câu lạc bá»™ đến tá»™t cùng đã xảy ra sá»± tình gì, hắn luôn luôn đợi chá», chá» hệ thống tình báo hệ của mình phản báo, bá»i vì ngÆ°á»i thuá»™c Lam thà nh dù sao cÅ©ng cách biệt vá»›i thế giá»›i bên ngoà i bằng má»™t đạo kết giá»›i không thể vượt qua, tình báo không thể đến đúng lúc, cần phải qua và i ngà y má»›i có thể biết được.
Äối vá»›i thá»±c lá»±c của Tang Thiên, chÃnh nhÆ° ngoại giá»›i đồn đãi, sá»± tồn tại của hắn chÃnh là má»™t cái há»a tuyá»n không biết, hoà n toà n không biết, đại trÆ°á»ng lão cÅ©ng nhìn không thấu, hắn không dám ra tay, chủ yếu cÅ©ng là bởi vì nguyên nhân nà y.
Thịnh thiên không nghÄ© để ý ngÆ°á»i nà o, tuyệt đối sẽ không cùng hắn nhiá»u lá»i thêm câu.
Không.
Hắn vẫn tùy ý ngồi nhuyá»…n tại ghế ngá»c, kiá»u chân bắt chéo, giống nhau vừa rồi phát sinh hết thảy không cùng hắn quan hệ, tháºm chà ngay cả nhìn hắn cÅ©ng Ä‘á»u lÆ°á»i nhìn sắc diện của vị đại trưởng lão kia, ná»™i tâm lúc nà y của hắn Ä‘ang suy tÆ° vá» những lá»i đối thoại vá»›i Lam Sắc nữ vÆ°Æ¡ng lúc trÆ°á»›c, hắn suy nghÄ© nên là m thế nà o để nói cho Lam Tình nghe hiểu? Là m nhÆ° thế nà o ?
Thấy Tang Thiên không đáp, đại trưởng lão liá»n đánh mắt vá»›i Lam Tân Nguyệt, Lam Tân Nguyệt gáºt đầu há»™i ý, nhìn vá» phÃa Lam Tình, ngữ khà sắc bén, nói.
"Tình nhi, ngươi đã trưởng thà nh rồi, thế nhưng lại mang theo ngoại nhân và o thà nh nháo sự, còn dám động thủ với Vô Phong ? Ân? Có muốn ra tay với cả di mẫu nà y không ? Ân?"
Lam Tình lẳng lặng đứng ở nÆ¡i đó. Lẳng lặng giống nhÆ° pho tượng, nhÆ°ng khác biệt ở chá»—, sắc diện nà ng tuy rằng vẫn tái nhợt má»™t mảnh, chỉ là ná»™i tâm nà ng lại trà n ngáºp vui mừng, cao hứng tháºm chà là m cho nà ng quên mất hết thảy phiá»n não.
Trong đầu nà ng lúc nà y văng vẳng tiếng nói của Tang Thiên, 'trong thiên địa nà y, chỉ cần ngươi muốn, cứ là m, có ta ở đây, không có ai có thể ngăn cản được ngươi, từ chư thần, cho tới vạn ma, trong vũ trụ nà y, ai cũng không được'
Lam Tình trầm xâm trong đó, nội tâm hồi lâu không có thể bình ổn.
"Vô Phong hiếu biết cấp báºc lá»… nghÄ©a, tạm thá»i không muốn so Ä‘o vá»›i hắn, chuyện nà y chúng ta sẽ nói sau."
Lam Tân Nguyệt tiếp tục cao giá»ng nói, ngữ khà trở nên nghiêm túc hÆ¡n hẳn.
"Nay, Lam thà nh chúng ta, lam tÆ°á»›ng truyá»n thừa đã sắp vỡ tan, Ä‘iện hạ phải lấy huyết mạch dá»±ng dục, Vô Phong má»™t má»±c thâm tình đối Ä‘iện hạ, tình nà y thiên địa chứng giám, ngÆ°Æ¡i cùng Vô Phong chÃnh là đôi uyên Æ°Æ¡ng lão thiên tác hợp, hôm nay vô phong đã hÆ°á»›ng ngÆ°Æ¡i cầu hôn, ta lại há»i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i ứng hay là không ứng."
Thấy Lam Tình không đáp, Lam Tân Nguyệt hạ trá»ng âm, ngữ khà hòa hoãn chút Ãt, nà ng nói.
"Tình nhi, lam tÆ°Æ¡ng đã gần vỡ tan, Lam thà nh an nguy, thà nh bảo sắp vong, chuyá»n tình của ngÆ°Æ¡i và vô phong không thể cháºm trá»… được nữa."
Lam Tân Nguyệt còn nói rất nhiá»u rất nhiá»u, từ an nguy tòa thà nh, thân tình hiếu đạo, cho tá»›i nhi nữ tình trÆ°á»ng.
"Mẫu thân ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c lúc lâm chung đã Ä‘em ngÆ°Æ¡i giao cho ta, hÆ¡n nữa còn dặn dò ủy thác cho ta lo lắng cho hôn nhân của ngÆ°á»i, nếu đã là mệnh lệnh của cha mẹ, hôm nay hãy để di mẫu là m chủ cho ngÆ°Æ¡i Ä‘i."
"Vô Phong."
Lam Vô Phong ngẩn ngÆ°á»i, hắn cÅ©ng phản ứng không cháºm, láºp tức quỳ xuống má»™t gối .
"NgÆ°Æ¡i có bằng lòng cả Ä‘á»i má»™t thế thủ há»™ Ä‘iện hạ hay không?"
"Vô Phong nguyện ý
"Hảo."
Lam Tân Nguyệt gáºt gáºt đầu, trên mặt tá»±a hồ lại hiện ra vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i.
"Hiện tại ta tuyên bố, công chúa điện hạ Lam thà nh chúng ta cùng Lam Vô Phong.."
Ngay tại thá»i khắc Lam Tân Nguyệt nói được má»™t ná»a, luôn yên lặng giống nhÆ° pho tượng, Lam Tình rốt cục mở miệng, nà ng hÆ¡i hÆ¡i ngẩng đầu, hai tròng mắt nhìn Lam Tân Nguyệt, nhẹ giá»ng nói.
"Di mẫu,, ngÆ°Æ¡i nhất định phải bức ta nÆ° váºy sao?"
"Äiện hạ, ngÆ°Æ¡i.."
Lam Tân Nguyệt Ä‘ang muốn mở miệng, lúc nà y, Lam Tình đã lắc đầu, ngược lại nhìn vá» phÃa Lam Vô Phong, nói.
"Hang chỉ má»™t cá»a, ngÆ°Æ¡i đứng lên Ä‘i, ta đã sá»›m ná»›i vá»›i ngÆ°Æ¡i rồi, chúng ta! Căn bản không thể nà o đâu."
Xôn xao!
Lá»i nà y vừa nói ra, Lam Tân Nguyệt, Lam Vô Phong, đại trưởng lão Ä‘á»u sững sá» tại trà ng, tá»±a hồ không nghÄ© tá»›i Lam Tình cÅ©ng dám cá»± tuyệt.
"Äiện hạ, ngÆ°Æ¡i không thể! NgÆ°Æ¡i là m sao có thể cá»± tuyệt ta, ta.."
Lam không gió bất chấp má trái sưng húp, kinh hoảng phản ứng.
Lam Tình lắc đầu, nà ng không muốn thÆ°Æ¡ng tổn Lam Vô Phong, chỉ là nà ng tháºt sá»± không thể tiếp nháºn chuyện nà y, Ä‘iá»u trá»ng yếu hÆ¡n là ná»™i tâm của nà ng đã sá»›m bị má»™t tên nam nhân chiếm cứ mất rồi.
"Tình nhi, ngÆ°Æ¡i là m sao có thể cá»± tuyệt vô phong nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i có biết lam tÆ°Æ¡ng đã gần vỡ tan hay không, an nguy trÆ°á»›c mắt của Lam thà nh chúng ta, ngÆ°Æ¡i phải sá» dụng huyết mạch dá»±ng dục, để duy trì truyá»n thừa, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i lại cá»± tuyệt, ngÆ°Æ¡i muốn truyá»n thừa lam thà nh bị Ä‘oạn tuyệt sao? NgÆ°Æ¡i muốn để Lam thà nh hủy diệt sao? NgÆ°Æ¡i muốn là tá»™i nhân của lam thà nh sao? Không được! NgÆ°Æ¡i không thể cá»± tuyệt, ta không cho phép ngÆ°Æ¡i là m nhÆ° váºy."
Lam Tân Nguyệt tức giáºn không thôi, chỉ và o Lam Tình chá»i mắng.
"Lam tÆ°Æ¡ng vỡ tan, sau khi Ä‘iá»u tra rõ rà ng nguyên nhân, ta sẽ nghÄ© biện pháp chữa trị."
Lam Tình tá»±a hồ nhÆ° đã khôi phục lại khà thế của công chúa thÆ°á»ng nà y, thần sắc đạm mạc, nói năng tá»± nhiên, mặc cho Lam Tân Nguyệt chỉ trÃch. Nà ng Ä‘á»u có thể lạnh nhạt đáp lại.
"Chữa trị?"
Äại trưởng lão bÆ°á»›c mạnh lên trÆ°á»›c, bá»™ mặt lãnh liệt, tức giáºn nhìn Lam Tình, quát.
"Xin há»i Ä‘iện hạ chữa trị nhÆ° thế nà o."
"Ta đã nói, sau khi Ä‘iá»u tra rõ nguyên nhân, ta sẽ nghÄ© biện pháp để chữa trị."
"Nghĩ biện pháp chữa trị? Ha ha ha!"
Äại trưởng lão ngá»a đầu cÆ°á»i to, cÆ°á»i xong, nổi giáºn nói.
"Nay lam tÆ°Æ¡ng đã gần vỡ tan, truyá»n thừa có lẽ sẽ trong ngà y mai, có lẽ sẽ và o ngà y kia bị gián Ä‘oạn, mà điện hạ lại muốn nghÄ© biện pháp tu phục? Ha ha ha ha! Äiện hạ đúng là trấn định tá»± nhiên a! Ân? Lão phu há»i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i không nghÄ© đến lam thà nh truyá»n thừa? Có nghÄ© tá»›i an nguy lam thà nh chúng ta hay không, có suy nghÄ© cho an toà n con dân lam thà nh hay không? NgÆ°Æ¡i không có!"
Äại trưởng lão khà thế lăng nhân, quanh thân lam quang Ä‘iên cuồng lóe ra. Äoạn, lão quay mặt hÆ°á»›ng sang má»i ngÆ°á»i, lại hét lá»›n.
"Nay lam tÆ°á»›ng đã gần vỡ tan, mà Công Chúa Äiện Hạ của chúng ta lại vì bản thân mà hoà n toà n không để ý đến truyá»n thừa của lam thà nh chúng ta, nà ng là m nhÆ° váºy sẽ là m truyá»n thừa lam thà nh gián Ä‘oạn, sẽ là m hủy diệt lam thà nh chúng ta, sẽ là m trà dân lam thà nh tá» vong, chÆ° vị chấp pháp, thá» há»i các ngÆ°Æ¡i cho phép Công Chúa Äiện Hạ là m nhÆ° váºy không?"
"Không đồng ý ! Tuyệt đối không cho phép!"
Tại đây má»i ngÆ°á»i tuy rằng không thÃch vị đại trưởng lão nà y, nhÆ°ng việc nà y quan hệ đến truyá»n thừa an nguy lam thà nh, bá»n há» Ä‘á»u vứt bá» hiá»m khÃch, bị đại trưởng lão nhất thá»i kÃch Ä‘á»™ng, chúng nhân ma quyá»n lau chưởng các loại, giáºn giữ mắng nhiếc Ä‘iện hạ Ãch ká»·.
Lam Tình thần sắc không đổi, tÄ©nh lặng đứng đó, nhìn má»i ngÆ°á»i, mặc cho đại trưởng lão kÃch Ä‘á»™ng chÆ° vị nghi trượng.
Bên cạnh, Tang Thiên tùy ý ngồi tại trên ghế ngá»c, thưởng thức mà n diá»…n của đại trưởng lão, lại liếc sang Lam Tân Nguyệt bên cạnh, hắn thấy, Lam Tân Nguyệt tuy mang vẻ mặt phẫn ná»™, chỉ là bên trong ánh mắt đó có má»™t chút cao hứng không thể che giấu.
Mục Ä‘Ãch lưỡng hõa chỉ sợ cÅ©ng không phải chân chÃnh là bức hôn? Bức hôn chỉ là má»™t cái biểu hiện giả dối mà thôi, tạo phản má»›i là đÃch cuối?
Äại trưởng lão nhìn má»i ngÆ°á»i khà thế tăng vá»t, lòng đầy căm phẫn, bên trong cặp tam giác xẹt qua má»™t tia đắc ý, tiếp theo xoay ngÆ°á»i, nhìn phÃa lam tình, quát.
"Lão phu há»i lại ngÆ°Æ¡i má»™t lần nữa, Ä‘iện hạ Ä‘Ãch thá»±c muốn cá»± tuyệt?"
Lam Tân Nguyệt cũng truy vấn.
"Äiện hạ, ngÆ°Æ¡i đã vì bản thân chi tÆ° mà không để ý tá»›i an nguy lam thà nh chúng ta, khÆ° khÆ° cố chấp, ta là di mẫu cÅ©ng không muốn nhiá»u lá»i là m gì, hiện tại, ta lấy thân pháºn trưởng lão lam thà nh há»i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i còn muốn cá»± tuyệt?"
Lam Tình dứt khoát gáºt gáºt đầu.
"Tốt!"
Äại trưởng lão xoay tay, khà thế lăng nhân, quát.
"ChÆ° vị nghi trượng cÅ©ng Ä‘á»u đã nghe rõ. Nay Ä‘iện hạ vì riêng tÆ° bản thân mà vứt bá» truyá»n thừa lam thà nh chúng ta, bá» ngoà i tai an nguy lam thà nh, bá» qua sinh mệnh con dân lam thà nh, hoà n toà n bất ý, thá» há»i má»™t ngÆ°á»i lãnh đạo nhÆ° thế không là m tròn trách nhiệm lãnh đạo lam thà nh chúng ta, chúng ta há có thể để cho má»™t vị Ä‘iện hạ vì tÆ° lợi bản thân mà lãnh đạo lam thà nh chúng ta"
"Äiện hạ từ khi chấp nhiệm truyá»n thừa tá»›i nay, nà ng hà ng năm ra ngoà i, giả tá máºu dịch, ra ngoà i du ngoạn, Ä‘em vô và n công việc của lam thà nh đặt lên đầu chúng ta."
Äại trưởng lão thanh nhÆ° chấn lôi, tại má»i ngÆ°á»i trong đầu liên tục vang lên, âm nhÆ° tế châm, đâm và o trong lòng má»i ngÆ°á»i, từng tiếng trá»±c tiếp thẩm thấu não hải, quở trách Lam Tình Ä‘oạn tuyệt truyá»n thừa, biện lý tố cáo vô và n tá»™i trạng công chúa mắc phải, từ khi lần đầu tiên Lam Tình xuất ngoại cho đến hiện tại, hiển nhiên, đây Ä‘á»u là những thứ lão đã sá»›m chuẩn bị.
Äến giá», Lam Tình rốt cục cÅ©ng đã ý thức được mục Ä‘Ãch tháºt sá»± của đại trưởng lão, nà ng cÅ©ng không kÃch Ä‘á»™ng, nà ng không e ngại đại trưởng lão kÃch Ä‘á»™ng má»i ngÆ°á»i tạo phản, là công chúa truyá»n thừa của lam thà nh, nà ng tá»± nhiên có biện pháp ứng đối loại chuyện nà y, giá» phút nà y nà ng chỉ muốn biết di mẫu của mình có phải cÅ©ng tham gia và o việc nà y. Äại trưởng lão má»™t hÆ¡i quở hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i trá»ng tá»™i mà Lam Tình công chúa mắc phải, má»—i tá»™i má»—i câu Ä‘á»u bà i bản hẳn hoi.
"Hiện tại nà ng còn mang theo ngoại nhân đến cung Ä‘iện chúng ta gây chuyện thị phi, quả tháºt muốn cấu kết ngoại nhân là m hại tòa thà nh, việc nà y, ta lấy thân pháºn đại trưởng lão tuyên bố, ta phải trÆ°á»›t Ä‘oạt thân pháºn công chúa Ä‘iện hạ, Ä‘em trị tá»™i!"
Dứt lá»i, ná»™i Ä‘iện lặng ngắt nhÆ° tá».
Tà i sản của Chu Duẫn
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîêðåñëî , çàêîí , cover thuan kich , doc truyen thuan kich , doc truyen thuan kick , êàëåíäàðü , huan kich , huauan kick , íåäåëþ , íîâîñèáèðñêå , ïðèõîæèå , khoa huyen thuan kich , kich thuan , ñîáàê , ôàêòû , thaun kick , thẫn kiÌch , thian kich , thuan kÃch , thuan kịc , thuan kch , thuan kcih , thuan khich , thuan kic , thuan kich , thuan kich *********** , thuan kich 259 , thuan kich 329 , thuan kich 400 , thuan kich 400\ , thuan kich 4n , thuan kich 4vn , thuan kich 4vn.eu , thuan kich ban dich , thuan kich chuong 347 , thuan kich chuong 4 , thuan kich chuong 72 , thuan kich chÆ°Æ¡ng 224 , thuan kich chÆ°Æ¡ng 329 , thuan kich chÆ°Æ¡ng 340 , thuan kich convert , thuan kich cuu hanh , thuan kich dang dich , thuan kich kiemgioi , thuan kich luong son bac , thuan kich luongsonbac , thuan kich online , thuan kich tang thu vien , thuan kich\ , thuan kick , thuan kick 4vn , thuan kick chuong 347 , thuan kick chuong 402 , thuan kihc , thuẫn kich , thuẫn kich 4vn , thuẫn kiÌch , thuẫn kiÌch 4vn , thuẩn kÃch , thuẪn kÃch , thuẫn kÃch , thuẫn kÃch 329 doc , thuẫn kÃch 4vn , thuẫn kÃch 4vn.eu , thuẫn kÃch cá»u hanh , thuẫn kÃch dịch , thuẫn kÃch ebook , thuẫn kÃch truyenhixx , thuẫn kÃch... , thuẫn kich , tien hiep thuan kich , truyen dich thuan kich , truyen thuan kich , truyen thuan kich 4vn , www.thuan kich , æóðíàë