14-10-2011, 10:13 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
ChÆ°Æ¡ng 35: Sá»a Lại Lịch Sá»
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
Má»™t câu nói nà y khiến tiểu quan kia xấu hổ vô cùng, ngÆ°á»i quan sát bên ngoà i cÅ©ng cÆ°á»i ngặt nghẽo.
Thạch Kiên nghiêm mặt nói:
- Vị đại nhân nà y, hiện trong nhà tiểu tá» nhá» má»™t phân rượu của tá»u lâu dÆ° má»™t chút, nhÆ°ng cÅ©ng không dám tiêu xà i hoang phÃ. TrÆ°á»›c vì phụ thân tiểu tá» mất Ä‘i không để lại chút gì, cà ng khiến tiểu tá» không chìm trong phú quý mà quên bản thân, sống ngà y cà ng thắt lÆ°ng buá»™c bụng, nhÆ°ng đó cÅ©ng là bổn pháºn của quân tá».
- Tiểu tá» hiện tại khi lạnh có quần áo mặc, đói bụng có đồ ăn đỡ đói, nếu muốn Ä‘á»c sách, viết chữ thì có tiá»n mua giấy táºp luyện, so vá»›i phần lá»›n há»c sinh trong thiên hạ, cuá»™c sống không khác gì thiên Ä‘Æ°á»ng.
- Vị đại nhân nà y, muốn con Ä‘Æ°á»ng là m quan rá»™ng mở phải biết tạo phục cho muôn dân, ngà n vạn lần không nên dá»±a và o mÆ°u kế để thăng quan tiến chức. Và nhÆ° Phạm lang trung tâm cẩn cẩn, lòng lo muôn dân, sau nà y cho dù không gặp được tiểu tá» thì cÅ©ng sẽ có ngà y được Thánh thượng ân sủng, hÆ¡n nữa Phạm lang ngà y đầu gặp hoà ng đế đã dám nói ra mÆ°á»i yêu sách, những thứ đó má»™t đại thần vị tất đã dám nói. Hắn trÆ°á»›c đây trách cứ tiểu tá» không xuất lá»±c vì hoà ng thượng, tiểu tá» vẫn dùng lá»… đối đãi bởi vì kÃnh trá»ng tà i há»c của hắn. Còn đại nhân thì sao ? Thá» há»i ngÆ°Æ¡i có tà i gì ? Hãy cho tiểu tá» xem, nếu tiểu tá» cảm thấy có lý sẽ vì ngÆ°Æ¡i mà châm trà tạ tá»™i nhÆ° Phạm lang.
Thạch Kiên còn kể má»™t câu chuyện vá» má»™t danh sÄ©, tên là TrÆ°Æ¡ng Tá» Hiá»n, má»™t nhà chÃnh trị gia, quân sá»± gia nổi tiếng thá»i Bắc Tống. Mặc dù chỉ là má»™t quan nhá», nghèo mạt, nhÆ°ng 21 năm táºn trung vì nÆ°á»›c, cống hiến rất nhiá»u cho quân sá»± của Tống triá»u, không vì bần cùng mà xao lãng há»c táºp. Thá»i Bắc Tống, thái tổ tá»›i Lạc DÆ°Æ¡ng du ngoạn, hắn, má»™t quan nhá» mặc quần áo cÅ© nát chặn ngá»±a của thái tổ mà hiến kế, sau khi được triệu và o cung thì liên tục trình tấu, Ä‘Æ°a ra sách lược là m dân già u, nÆ°á»›c mạnh, nâng đỡ hiá»n tà i, tịch thu ruá»™ng đất của quan lại tham ô, tuyển cỠđầy nghiêm minh, trừng phạt gian thần. Cuối cùng bằng và o tà i năng của mình mà lên tá»›i chức lá»… bá»™ thượng thÆ°.
Kể xong đoạn giai thoại lịch sỠnà y, tên tiểu quan kia mặt mà y xám ngắt, chạy đi mất.
Chuyện nà y ngà y sau trở thà nh má»™t chuyện cÆ°á»i, răn dạy ngÆ°á»i Ä‘á»i ở Hòa Châu.
Tuy nhiên, việc nà y cÅ©ng khiến Thạch Kiên chú ý. Thá»i đại nà y thanh niên tháºt vô cùng chất phác, chất phác đến khó có thể tưởng tượng, và nhÆ° việc hắn là m ruá»™ng, chỉ má»™t lần mà cả ngà n vạn há»™ là m theo.
Ở Thạch gia lúc nà y có bốn ngÆ°á»i, hai thiếu nữ, má»™t bà ná»™i bị liệt nằm giÆ°á»ng và Thạch Kiên. Vừa rồi nhà hắn lại bị trá»™m, tuy mất chút tiá»n nhÆ°ng hắn cảm thấy không quan trá»ng bằng việc khi hắn ra khá»i nhà , tất cả các thiếu nữ nhìn hắn bằng má»™t con mắt vô cùng cuồng nhiệt, tá»±a nhÆ° muốn ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống hắn khiến hắn có cảm giác nuốt không trôi.
NhÆ°ng hắn không biết rằng, ở phủ Khai Phong cÅ©ng váºy, tháºm chà rất nhiá»u thiếu niên Ä‘ang nghÄ©, má»™t tên tiểu tá» má»›i chÃn tuổi đã khiến nữ nhân Ä‘iên cuồng nhÆ° váºy, đến mức không ai ngó tá»›i bá»n chúng, thá»±c là không có thiên lý.
Vì việc nà y, Thạch Kiên liá»n xây thêm bốn gian phòng, sau đó nhá» Äinh nha sai kiếm há»™ hai gia Ä‘inh. Tháºt không ngá», Äinh nha sai nghe váºy láºp tức quỳ xuống nói:
- Thạch tÆ°á»›ng công, nếu muốn kiếm gia Ä‘inh, váºy hãy thu ta Ä‘i.
Thạch Kiên vá»™i và ng nâng hắn dáºy rồi nói:
- Äinh bá bá, ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i giúp đỡ ta rất nhiá»u, sao ta dám nháºn đại lá»… nà y, ngÆ°Æ¡i muốn tiểu tá» chết sá»›m sao ?
Äinh nha sai lại nói:
- Thạch tÆ°á»›ng công, hôm nay ngÆ°á»i không thu ta, ta nhất quyết không đứng dáºy.
Thạch Kiên hiện tại má»›i chÃn tuổi, sao có thể kéo nổi má»™t nha sai. Hắn nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, nếu Äinh nha sai lại trở thà nh gia Ä‘inh nhà mình, từ má»™t nha sai thà nh má»™t gia Ä‘inh, mang thân pháºn nô tà i thá»±c là là m khó hắn, có Ä‘iá»u ai cÅ©ng biết hắn tiá»n đồ vô lượng, trong mắt má»i ngÆ°á»i hắn chÃnh là Tể tÆ°á»›ng tÆ°Æ¡ng lai vì thế ai cÅ©ng muốn gia nháºp Thạch gia, dù là má»™t gia nô cÅ©ng tốt.
Thạch Kiên nói:
- Äinh bá bá, ngÆ°Æ¡i biết tÃnh tiểu tá» rồi, ta tất khó có thể từ chối ngÆ°Æ¡i. NhÆ°ng ta và Khấu Chuẩn có nhiá»u bất đồng vì thế mà dù đã có tá»›i hai đạo thánh chỉ triệu và o cung ta cÅ©ng nhất quyết không và o. Sau nà y nếu nhÆ° và o cung, sợ rằng khó mà thuáºn buồm xuôi gió, sẽ liên lụy cả nhà .
Äinh nha sai đáp:
- Thạch tÆ°á»›ng công là Văn Khúc Tinh hạ phà m, tiểu nhân Ä‘i theo ngÆ°á»i dù sau nà y phải ăn cháo cÅ©ng sẽ vui vẻ.
- Sau nà y là ngÆ°á»i nhà , cái câu Văn Khúc Tinh nà y ngà n vạn lần không nên nói.
Äinh nha sai dáºp đầu rồi đứng dáºy:
- Tạ ơn tướng công thu dụng tiểu nhân.
Thạch Kiên nói:
- Ta không đáp ứng ngươi, ngươi chỉ giúp cho tiểu tỠmà thôi.
Äinh nha sai gãi đầu, cÆ°á»i ha hả không ngừng.
Quả nhiên, ngà y hôm sau, Äinh nah sai mang theo ngÆ°á»i nhà tá»›i Thạch gia, việc nà y khiến rất nhiá»u ngÆ°á»i hâm má»™ không thôi, tháºm chà cả VÆ°Æ¡ng Khôn cÅ©ng nhìn hắn vá»›i con mắt rất khác thÆ°á»ng..
Äinh nha sai lui lại:
- VÆ°Æ¡ng lão đệ, để hôm khác ta má»i ngÆ°Æ¡i ăn cÆ¡m không được sao, sao lại dùng ánh mắt nhÆ° váºy nhìn ta.
Thạch Kiên lúc nà y má»›i biết, Äinh gia tên tháºt là Äinh Phố, hắn có má»™t thê tá» và hai Ä‘Æ°a con nhá», má»™t trai, má»™t gái. Thạch Kiên lúcn à y cÅ©ng đã xây dá»±ng thêm phòng ốc cho bá»n hỠở.
Thêm ngÆ°á»i, Thạch gia cà ng thêm vui vẻ, thê tá» Äinh gia vô cùng chịu khó, hai ngÆ°á»i lấy nhau từ năm mÆ°á»i lăm tuổi, chỉ là không biết chút chữ nghÄ©a gì. Khi vá» Thạch gia cÅ©ng giúp đỡ gia đình rất nhiá»u việc. Cứ nhÆ° váºy, Hồng Diên và Lục Ngạc cà ng lúc cà ng rảnh rá»—i, má»—i khi nà ng là m việc Ä‘á»u bị mẹ con Äinh gia già nh là m thay, phu nhân còn nói:
- Hai vị tiểu thÆ°, các ngÆ°á»i là phu nhân tÆ°Æ¡ng lai của thiếu gia, sao có thể để các ngÆ°á»i là m việc ?
Câu nói nà y khiến cả hai nha đầu xấu hổ, đỠmặt chui và o phòng.
Äúng lúc nà y, Thạch Kiên tiến và o:
- Các ngÆ°Æ¡i Ä‘ang là m gì váºy ?
Hai nha đầu mặt đỠbừng, Hồng Diên hấp tấp nói:
- Không nói cho ngươi.
Hai đứa con của Äinh Phố, con trai mÆ°á»i ba tuổi, con gái chÃn tuổi, cả hai rất thÃch Ä‘á»c sách, nhÆ°ng vừa má»›i và o Thạch gia, má»—i lần thấy Thạch Kiên bá»n chúng lại sợ hãi.
Thạch Kiên nói:
- Sách ở trong thÆ° phòng của ta, các ngÆ°Æ¡i cứ lấy xem, nếu không hiểu thì há»i ta, chỉ có Ä‘iá»u khi ta Ä‘á»c sách, táºp viết thì không được là m phiá»n.
Äinh Phố nghe váºy vô cùng mừng rỡ.
Äược Thạch Kiên chỉ Ä‘iểm há»c hà nh, là vinh quang cỡ nà o chứ ?
Con của Äinh Phố mặc dù bình thÆ°á»ng khá nghịch ngợm, nhÆ°ng cÅ©ng có chút e ngại Thạch Kiên, không dám gây sá»± ở Thạch gia, chỉ dám chạy loanh quanh hoặc ra ngoà i chÆ¡i.
Äối vá»›i Thạch Kiên, thá»i gian lúc nà y vô cùng quý giá, quả thá»±c ban đầu hắn có chút e ngại, sợ lÅ© trẻ ở nhà nghịch ngợm, quấy phá việc hắn há»c, sau thấy váºy cÅ©ng có chút yên lòng.
NhÆ°ng cứ nhÆ° váºy, Thạch Kiên cà ng lúc cà ng Ãt xuất môn, cả ngà y ngồi ở bạn Ä‘á»c sách, táºp thÆ° pháp khiến cho đám thÆ° sinh ở bên ngoà i không khá»i mắng thầm Äinh gia.
Thấm thoát đã tá»›i tháng năm, trong nháy mắt Äinh gia đã ở Thạch gia được hÆ¡n má»™t năm, mùa xuân cÅ©ng bắt đầu tá»›i.
Thạch Kiên trong thá»i gian nà y cÅ©ng không viết thêm bà i thÆ¡ nà o nhÆ°ng thanh danh của hắn ở Äại Tống cà ng lúc cà ng vang dá»™i. Tất cả là nhá» hai tác phẩm, Tam Quốc Diá»…n NghÄ©a và Tây Du Ký.
Trong triá»u lúc nà y có má»™t đại thần, giữ chức thượng thÆ° chỉ ra má»™t trăm năm mÆ°Æ¡i hai chá»— sai lầm trong truyện Tam Quốc Diá»…n NghÄ©a, cố tình trình tấu, bắt tá»™i Thạch Kiên ngụy tạo lịch sá».
Trong truyện Tam Quốc, ngụy má»›i là dân hán chÃnh thống, nhÆ°ng Thạch Kiên viết Tam Quốc lại nói Thục má»›i là chÃnh thống, Ä‘iá»u nà y khiến ngÆ°á»i Ä‘á»c hiểu lầm. Hiện tại, truyện Tam Quốc lÆ°u truyá»n khắp thiên hạ nhÆ°ng chân tÆ°á»›ng lịch sá» thì phải rất lâu sau nà y má»›i rõ rà ng.
Bản tấu chương cũng không trực tiếp buộc tội Thạch Kiên, nhưng rõ rà ng là nhắm và o Thạch Kiên, so với buộc tội trực tiếp cà ng lợi hại hơn.
Tống Chân Tông cÅ©ng hết cách, kỳ tháºt hắn cÅ©ng là má»™t Ä‘á»™c giả trung thà nh của Tam Quốc Diá»…n NghÄ©a, má»—i ngà y Ä‘á»u hy vá»ng được Ä‘á»c chÆ°Æ¡ng má»›i. NhÆ°ng sau khi Ä‘á»c tá»›i chÆ°Æ¡ng 130, Gia Cát Lượng qua Ä‘á»i, mặc dù biết chắc nhÆ° váºy, nhÆ°ng hắn thá»±c mong chá», mong Thạch Kiên dùng ngòi bút của mình để là m cho Gia Cát Lượng sống lại, vừa trông chá», vừa sợ hãi, sợ rằng Gia Cát Lượng thá»±c sá»± chết Ä‘i.
Lúc nà y, tâm tình của bà ná»™i Thạch Kiên vẫn rất tốt. Thạch Kiên vừa há»c, vừa Ä‘á»c truyện cho bà , nhÆ°ng cà ng lúc hắn cà ng Ä‘á»c cháºm hÆ¡n.
Kỳ tháºt không phải vì hắn không thể Ä‘á»c nhanh, mà vì sau Tam Quốc, hắn chỉ còn má»™t quyển Hồng Lâu Má»™ng, sau Hồng Lâu Má»™ng thì còn gì nữa ? Chẳng lẽ Ä‘á»c cho bà ná»™i nghe Kim Bình Mai ?
Tống Chân Tông cà ng chỠđợi, thấy chÆ°Æ¡ng má»›i cà ng lâu tá»›i, hắn cÅ©ng sốt ruá»™t, liá»n mượn kế tryá»n khẩu dụ.
Trong cung, Tống Chân Tông cũng vô cùng khó nghĩ.
Ở thá»i cổ đại, ảnh hưởng của lịch sá» là rất lá»›n, cố tình viết sai lịch sá», tá»™i rất nặng..
Tống Chân Tông truyá»n xuống má»™t đạo thánh dụ, há»i Thạch Kiên, trong đó có viết:
- Tam Quốc Diá»…n NghÄ©a viết rất hay, nhÆ°ng tại sao lại sá»a lại lịch sá»
Tà i sản của Yasha
Chữ ký của Yasha Ưa thÃch cá nhân không nhiá»u lắm, đặc thù ham mê không có. ÄÆ¡n giản mà nói, ta là ngÆ°á»i chÃnh trá»±c, thiện lÆ°Æ¡ng, ngoại trừ quá soái (đẹp trai), có lẽ không có khác cái gì khuyết Ä‘iểm.
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
14-10-2011, 10:14 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
Chương 36: Khẩu Chiến
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
Thạch Kiên Ä‘á»c xong không kìm nổi cÆ°á»i thầm, mấy ngÆ°á»i nà y còn dám Ä‘em tiểu thuyết để đánh đồng vá»›i lịch sá», cÅ©ng khó trách, hắn quả đã phạm sai lầm rất lá»›n.
Hắn viết má»™t bản tấu chÆ°Æ¡ng để tâu lên triá»u đình. Trong tấu chÆ°Æ¡ng hắn có nói rõ, đây là cuốn tiểu thuyết mà hắn Ä‘á»c cho bà ná»™i nghe để mua vui, tháºt không ngá» lại nổi tiếng thiên hạ, lại kinh Ä‘á»™ng cả thánh thượng, tá»™i của thảo dân tháºt khó tha. Sau đó hắn nói bắt đầu giải thÃch, trong các tác phẩm lá»›n, Kinh Thi, Sở Từ, Hán Phú, ÄÆ°á»ng Thi, Tống Từ, tiểu thuyết và nhạc khúc không phải là văn há»c chÃnh quy, nhÆ°ng cÅ©ng là má»™t loại văn há»c. Tiểu thuyết và nhạc khúc Ä‘á»u dùng những tình tiết xÆ°a để giáo dục nhân dân. Do trÆ°á»›c đây không được coi trá»ng, há»c giả chÃnh quy lại khinh bỉ hai loại hình văn há»c nà y coi chúng là thứ nghệ thuáºt quê mùa, chỉ trà n ngáºp những tình tiết hạ lÆ°u, không tháºt. Chỉ là tiểu thuyết và nhạc khúc thá»±c sá»± rất hay, không thua gì thÆ¡ từ, ảnh hưởng cÅ©ng rất lá»›n. Thảo dân năm ngoái từng được chứng kiến má»™t lữ khách, khi chia ly vá»›i ngÆ°á»i tình hắn cảm thấy vô cùng Ä‘au khổ, cÅ©ng nhỠđó mà tiểu tá» sinh tình viết được má»™t bà i thÆ¡ trà n ngáºp hoà i thÆ°Æ¡ng.
Viết tới đây, hắn lại chép một bà i thơ:
Thiên Tịnh Sa Thu Tứ:
Khô đằng lão thụ hôn nha,
Tiểu kiá»u lÆ°u thuá»· nhân gia,
Cổ đạo tây phong sấu mã.
Tịch dương tây hạ,
Äoạn trÆ°á»ng nhân tại thiên nhai.
(Dịch thơ:
Cây khô, cà nh cá»—i, quạ chiá»u
Chiếc cầu nho nhá», nÆ°á»›c reo bên nhÃ
Gió tây Ä‘Æ°á»ng cÅ© ngá»±a giÃ
Chiá»u buông, ruá»™t đứt, ngÆ°á»i xa góc trá»i.)
Trong tiểu thuyết Tây Du Ký, tiểu tá» cÅ©ng mượn nó mà dÆ°Æ¡ng cao chÃnh nghÄ©a, nêu báºt lên đạo lý, chÃnh nghÄ©a sẽ thắng tà ác, cái ác cuối cùng chỉ có má»™t kết cục, đó là diệt vong.
Tá»›i Tam Quốc Diá»…n NghÄ©a, tiểu tá» muốn nói cho dân chúng rằng, phải trung quân, ái quốc. Tà o Tháo tuy hùng tà i đại lược, nắm giữ quyá»n lá»±c to lá»›n nhÆ°ng không trợ thiên tá», không phục chÆ° hầu, vì thế dù hắn có tà i giá»i tá»›i đâu cÅ©ng không đáng được ca tụng, còn vá» Thục thì khác, xuất phát khó khăn nhÆ°ng luôn lấy quốc gia, dân chúng là m đầu, trung quân ái quốc.
Có Ä‘iá»u, trong tất cả tiểu thuyết mà tiểu tá» Ä‘á»c, cốt yếu là là m cho bà ná»™i vui vẻ, không ngá» lại tạo thà nh hiểu lầm to lá»›n, tá»™i thần rất lá»›n, mong Thánh Thượng xá tá»™i.
Bản tấu chÆ°Æ¡ng được Ä‘Æ°a tá»›i hoà ng cung cùng lúc LÆ°u Nga Ä‘ang Ä‘á»c chÆ°Æ¡ng 104 của Tam Quốc, Hán thừa tÆ°á»›ng mất Ä‘i, Ngụy đô đốc kinh khiếp, nà ng lấy khăn lau nÆ°á»›c mắt nói:
- Quan gia, đứa nhá» nà y tháºt nhẫn tâm, lại khiến Gia Cát Võ Hầu thá»±c sá»± chết Ä‘i.
Lúc nà y, thái giám mang bản tấu của Thạch Kiên tá»›i. Tống Chân Tông nhìn thÆ° pháp, báºt thốt:
- Chữ đẹp !!
Lần nà y Thạch Kiên sá» dụng Äổng XÆ°Æ¡ng thÆ° pháp, đây cÅ©ng là thÆ° pháp mà Thạch Kiên dùng để viết “Tá»± Trị Thông Giámâ€, có thể nói, trong thiên hạ ngoại trừ Thạch Kiên thì không có ngÆ°á»i thứ hai có thể đạt tá»›i tinh túy của loại thÆ° pháp nà y. ChÆ°a cần xem ná»™i dung, chỉ bằng thÆ° pháp cứng cá»i, mạnh mẽ, không kém phần uyển chuyển nhÆ° nÆ°á»›c chảy mây trôi nà y, hoà ng thượng đã cảm thấy vô cùng thoải mái:
- Quan gia, ngÆ°á»i xem đứa nhá» nà y, thÆ° pháp cà ng lúc cà ng tiến bá»™, nhÆ°ng những ngÆ°á»i kia thì lien tục gây phiá»n toái cho nó, chẳng lẽ trong nhà há» cÅ©ng có má»™t đứa nhá» tà i giá»i nhÆ° váºy nên tìm cách phá hoại Thạch Kiên ?
Tống Chân Tông không nói gì, má»™t Thạch Kiên sợ rằng thiên cổ khó gặp chứ đừng nói có tá»›i hai ngÆ°á»i nhÆ° váºy…
Hai ngÆ°á»i bắt đầu Ä‘á»c tấu chÆ°Æ¡ng (Lá»i t/g: Vá» Ä‘oạn miêu tả nà y, trong lịch sá» quả thá»±c là có, Hoà ng háºu LÆ°u Nga không phải chỉ là má»™t phi tần bình thÆ°á»ng, chỉ lo tranh thủ tình cảm của hoà ng đế mà nà ng thá»±c tà i hoa siêu quần, thông hiểu lịch sá» cổ kim, biết rõ chÃnh sá»±, má»—i lần Tống Chân Tông khó khăn Ä‘á»u có phần giúp đỡ, khi phê duyệt tấu chÆ°Æ¡ng hà ng ngà y, Tống Chân Tông Ä‘á»u cho hoà ng háºu cùng Ä‘á»c, ra ngoà i du ngoạn cÅ©ng mang theo nà ng)
Thạch Kiên đối vá»›i cổ văn cÅ©ng có chút tâm đắc, trong má»™t năm viết Tá»± Trị Thông Giám, hắn cÅ©ng khổ công há»c há»i, Ä‘á»c sách để viết, luáºn vá» bút lá»±c hiện tại hắn đã có thể sánh vá»›i các danh gia nổi tiếng được rồi. Bản tấu chÆ°Æ¡ng nà y hắn viết vô cùng uyển chuyển, khúc chiết, thÆ° pháp huyá»n ảo khiến hoà ng thượng Ä‘á»c mà gáºt gù không ngừng.
Hai ngÆ°á»i, má»™t thiên tá», má»™t hoà ng háºu cùng xem mà liên tục hoa tay múa chân, trong lòng không kìm nổi sá»± hâm má»™ đặc biệt vá»›i loại thÆ° pháp nà y của hắn.
Cho tá»›i lúc Ä‘á»c tá»›i bà i thÆ¡ ngắn kia, LÆ°u Nga còn nói:
- Ai gia tháºt muốn Ä‘á»c thêm nhiá»u bà i thÆ¡ của hắn, chỉ má»™t bà i thÆ¡ ngắn nhÆ° váºy mà đã tuyệt vá»i nhÆ° váºy, khó trách VÆ°Æ¡ng tả thừa tÆ°á»›ng nói rằng, Ä‘Æ°Æ¡ng kim Äại Tống, hắn là đệ nhất. Chỉ khổ cho quan gia, gặp đủ chuyện khó xá».
Hoà ng háºu luôn vì Thạch Kiên nói tốt mà không biết hắn lại chẳng coi bản tấu nà y ra gì.
Tống Chân Tông Ä‘em bản tấu chÆ°Æ¡ng của Thạch Kiên công bố khắp nÆ¡i, ý nói trong tấu chÆ°Æ¡ng Thạch Kiên đã nói rất rõ rang, tiểu thuyết dùng chuyện xÆ°a, hÆ° cấu để hấp dẫn ngÆ°á»i Ä‘á»c, có chá»— đúng, có chá»— sai, hÆ¡n nữa bản Tam Quốc lại cổ vÅ© tinh thần trung quân, ái quốc. Chẳng lẽ trung quân cÅ©ng là sai lầm sao ?
Ban đầu hắn vốn định mặc kệ bởi Thạch Kiên vốn viết tiểu thuyết là xuất phát từ ý tốt, nhÆ°ng lại có ngÆ°á»i cố tình là m khó tiểu hà i tá» nà y, tạo ra má»™t trÆ°á»ng phân tranh. Còn có và i tên đại thần ngu trung, bẩm tấu nói Thạch Kiên muốn hán triá»u cầm quyá»n, là m lòng dân đại loạn.
Chúng nói, Thạch Kiên dùng một câu trung quân là m bình phong, giấu đi chân tướng thực sự, đối với hoà ng đế trăm hại không có một lợi.
Tiểu thuyết của Thạch Kiên mặc dù trong tấu chÆ°Æ¡ng đã ghi rõ, lấy sá»± tháºt là m cÆ¡ sở, hÆ° cấu truyện xÆ°a, nói xấu Tà o Tháo, dù hắn quyá»n to nhÆ°ng mÆ°u đồ vẫn không thà nh, không được dân chúng ủng há»™. NhÆ°ng kỳ tháºt trong lịch sá», sau thá»i tam quốc, TÆ° Mã Viêm lại há»c táºp tà o tháo, phản chủ, láºt đổ Tà o ngụy, thống nhất giang sÆ¡n, sau ba trăm năm nam bắc giằng co, dân chúng lầm than rốt cục cÅ©ng được hòa bình.
Má»™t số đại thần khác lại nói việc nà y không cần phải là m ầm Ä©, thiếu niên kia mặc dù tinh thông thÆ¡ văn nhÆ°ng má»›i chỉ là má»™t tiểu hà i tá» chin tuổi, không thể cái gì cÅ©ng biết, có lẽ hắn do không hiểu hết lịch sá» nên khi viết Tam Quốc, ná»™i dung và sá»± tháºt không được khá»›p vá»›i nhau.
Chỉ có Ä‘iá»u, những ngÆ°á»i bảo vệ Thạch Kiên rất Ãt.
Ông nói gà , bà nói vịt khiến Thạch Kiên ở Hòa Châu cÅ©ng hết hồn, sau khi Ä‘á»c cho bà ná»™i hết bá»™ Tam Quốc, hắn thầm nghÄ©, cÅ©ng may không có việc gì quá lá»›n phát sinh, nếu không sợ rằng cái đầu cÅ©ng giữ không nổi.
Kỳ tháºt hiện tại trong triá»u cÅ©ng vì bá»™ Tam Quốc mà nổ ra tranh luáºn dữ dá»™i, an dân là tốt hay phát triển binh lá»±c là tốt, má»i việc không phải cứ muốn chấm dứt là có thể chấm dứt, việc nà y chÆ°a qua, việc khác lại tá»›i.
Tống Chân Tông ngán ngẩm nhìn đám đại thần, hắn nghĩ thầm:
“Nó má»›i chỉ là má»™t tiểu hà i tá» chin tuổi, vì bà ná»™i vui vẻ mà kể truyện, váºy mà đám ngÆ°á»i nà y lại chuyện bé xé ra to nhÆ° váºy….tháºt là …â€
Hắn nhìn Phạm Trá»ng Yêm há»i:
- Phạm ái khanh, ngươi nghĩ chuyện nà y thế nà o ?
Phạm Trá»ng Yêm nói:
- Bẩm bệ hạ, Thạch tÆ°á»›ng công không phải đã nói rõ rồi sao, đây chỉ là má»™t cuốn tiểu thuyết, phục vụ ngÆ°á»i dân lúc trà dÆ° tá»u háºu mà thôi. NhÆ°ng dù Thạch Kiên còn nhá» cÅ©ng không nên phụ kỳ vá»ng của thiên hạ, không nên sá»a chữa lịch sá» nhÆ° váºy.
Những lá»i nà y nói xong, vô số đại thần mừng rỡ ra mặt. NgÆ°Æ¡i xem, ngay cả ngÆ°á»i mà tiểu tỠđó tiến cá» cÅ©ng nói nhÆ° váºy….
Phạm Trá»ng Yêm lại nói:
- Chúc mừng bệ hạ, chúc mừng bệ hạ…
- A, tại sao lại chúc mừng ?
Tống Chân Tông kỳ quái há»i
Äám đại thần cÅ©ng sá»ng sốt
Phạm Trá»ng Yêm lại nói:
- Từ cuốn tiểu thuyết, thần thấy Thạch tướng công một dạ trung thà nh với bệ hạ.
Äúng váºy, Tống Chân Tông rạng rỡ cÆ°á»i.
- Thần còn thấy Thạch tÆ°á»›ng công mÆ°u trà hÆ¡n ngÆ°á»i.
Má»™t câu nói nà y đánh thức cả triá»u thần văn võ.
Má»™t bá»™ Tam Quốc TrÃ, dùng há»a công, dùng thủy công, gián Ä‘iệp, phản gián, ly gián, mỹ nhân kế, liên hoà n kế …. Nếu không có trà tuệ sao có thể viết ra ?
VÆ°Æ¡ng Khâm là ngÆ°á»i đầu tiên phản ứng, hắn quỳ xuống trÆ°á»›c mặt hoà ng đế, liên tục chúc mừng Tống Chân Tông được trá»i giáng trá»ng thần, phụ tá đại Tống phồn vinh muôn Ä‘á»i.
- Ha ha ha
Tá»›i táºn lúc nà y, Tống Chân Tông má»›i có thể cÆ°á»i má»™t cách sảng khoái.
NhÆ°ng Thạch Kiên vẫn không là m hắn thá»±c sá»± yên tâm, mặc kệ đúng sai trong truyện nà y, quả thá»±c Thạch Kiên trung tâm vá»›i Hoà ng đế, có trÃ, có mÆ°u, nhÆ°ng trÆ°á»›c đây, Thạch Kiên cÅ©ng có nói, cuốn tiểu thuyết thứ ba của hắn sợ rằng còn gây chấn Ä‘á»™ng hÆ¡n nữa.
Lá»i tác giả:
Các bạn có biết cuốn tiểu thuyết thứ 3 của Thạch Kiên là cuốn gì không ? Cái gì gá»i là cổ kim đệ nhất thần đồng ? Äó là do tiểu đệ cố ý tạo ra
Tà i sản của Yasha
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
14-10-2011, 10:14 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
Chương 37: Hồng Lâu Mộng
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
Äảo mắt đã tá»›i trung tuần tháng sáu, lúa ngoà i đồng đã đến kỳ thu hoạch.
Thạch Kiên hôm nay xuất môn, dù sao hắn cÅ©ng phải ra xem tình hình bởi nông dân hiện nay Ä‘ang là m theo phÆ°Æ¡ng pháp trồng trá»t của hắn.
Bà ná»™i cÅ©ng muốn Ä‘i theo, tất nhiên, Thạch Kiên không thể từ chối, hắn lấy má»™t tấm vải dầu, chế thà nh má»™t cái ô che nắng cho bà . Hồng Diên và Lục Ngạc Ä‘i sau phụ đẩy xe lăn, má»™t hà ng bốn ngÆ°á»i cứ thế Ä‘i.
Nhìn thấy bá»n há», trong mắt của những ngÆ°á»i nông dân Ä‘á»u toát ra má»™t tia sáng đầy ấm áp, mang theo sá»± cảm Æ¡n chân thà nh. Hiện tại, hoa mà u đã tá»›i lúc thu hoạch, vá»›i phÆ°Æ¡ng pháp cấy mạ má»›i của Thạch Kiên, lúa má»c xanh tốt, khá»e mạnh, sản lượng tăng thêm má»™t phần, vì váºy tá»± nhiên há» cảm tạ Thạch Kiên, cÅ©ng cảm tạ bà ná»™i hắn, nếu không có bà ná»™i hắn thỉnh cầu, có lẽ tiểu thần đồng còn chÆ°a nghÄ© tá»›i giúp há».
Thạch Kiên Ä‘i ra đồng, sau đó so sánh má»™t hồi, chá»n ra những loại lúa thân cao, hạt nhiá»u rồi gá»i mấy ngÆ°á»i tá Ä‘iá»n Ä‘i theo hắn hái và i cây lúa tốt để lÆ°u lại là m giống.
Cứ nhÆ° váºy chá»n lá»±a, sau nhiá»u thế hệ, giống lúa Ä‘á»i sau sẽ ngà y má»™t tốt hÆ¡n, vụ lúa chÃn cÅ©ng sẽ ngắn hÆ¡n, sản lượng tá»± nhiên tăng cao. Hắn nhẩm tÃnh, chỉ không tá»›i mÆ°á»i năm, loại lúa hai vụ nà y tất sẽ có thể chÃnh thức phổ biến khắp nÆ¡i.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên hắn sẽ không thể mang thuyết tiến hóa và gien di truyá»n ra để giải thÃch cho ngÆ°á»i nông dân hiểu, nếu nói ra sợ rằng sẽ lại gây ra má»™t trÆ°á»ng phong ba.
Má»›i vừa rồi, bá»™ Tam Quốc đã khiến hắn ăn không ngon ngủ không yên, cÅ©ng may là hắn khéo léo, nếu không há»a phúc khôn lÆ°á»ng.
Sau khi bố trà má»i việc, hắn rá»i Ä‘i trong tiếng cảm tạ không ngừng của ngÆ°á»i nông dân.
Tháng bảy, Tống triá»u có má»™t đại sá»±, má»™t thế hệ hiá»n tà i cùng vá»›i VÆ°Æ¡ng Sáng cáo bệnh từ quan, Tống Chân Tông chÃnh thức bổ nhiệm VÆ°Æ¡ng Khâm là m Tể TÆ°á»›ng, trÆ°á»›c đây, Tống Chân Tông đã má»™t lần định phong Tể TÆ°á»›ng cho VÆ°Æ¡ng Khâm nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Sáng ngay lúc đó nói:
- VÆ°Æ¡ng Khâm được bệ hạ trá»ng dụng, lá»™c bất táºn hưởng. NhÆ°ng trong các quan văn võ, VÆ°Æ¡ng Khâm không thể coi là má»™t hiá»n sÄ©, nếu nháºm chức khó phục lòng ngÆ°á»i.
à của VÆ°Æ¡ng Sáng chÃnh là VÆ°Æ¡ng Khâm ăn lá»™c vua đã đủ, cho tá»›i giá» Tống Triá»u chÆ°a từng có Tể TÆ°á»›ng nà o không phải báºc hiá»n sÄ©, đức cao vá»ng trá»ng, vạn ngÆ°á»i tÃn ngưỡng, nếu xét theo tiêu chuẩn nà y thì VÆ°Æ¡ng Khâm tất không thể đảm nháºn trá»ng trách Tể TÆ°á»›ng.
Tống Chân Tông lúc đó nghe lá»i khuyên, rút lại chủ ý.
Sau khi VÆ°Æ¡ng Khâm đảm nháºn chức vụ Tể TÆ°á»›ng, hắn từng nói:
- Chỉ vì VÆ°Æ¡ng Tá» Minh (VÆ°Æ¡ng Sáng) mà ta tốn mất mÆ°á»i năm má»›i có thể là m Tể TÆ°á»›ng.
Äối vá»›i mệnh lệnh nà y, Khấu Chuẩn cùng Phạm Trá»ng Yêm cá»±c lá»±c phản đối, nói VÆ°Æ¡ng Khâm tà i đức không đủ, không thể đảm nhiệm chức vị Tể TÆ°á»›ng khiến Tống Chân Tông nổi giáºn, hạ chỉ trục xuất Khấu Chuẩn tá»›i VÄ©nh HÆ°ng Quân, Phạm Trá»ng Yêm tá»›i Quảng Äức Quân.
Trong các đại thần, LÆ°u Nga cÅ©ng không có ấn tượng tốt vá»›i Khấu Chuẩn, chỉ có Phạm Trá»ng Yêm là nà ng không có ác cảm, can gián Tống Chân Tông:
- Phạm Hi Văn là ngÆ°á»i tiểu thần đồng nhìn trúng…
à nà ng muốn hoà ng thượng nể mặt tiểu tháºt đồng, tha cho Phạm Trá»ng Yêm má»™t lần.
Tống Chân Tông nói:
- Phạm Hi Văn ý chà lá»›n nhÆ°ng tÃnh tình còn cÆ°Æ¡ng liệt hÆ¡n cả Khấu Chuẩn, trẫm trục xuất hắn là có ý ma luyện tÃnh cách của hắn, để hắn sau nà y có thể trở thà nh má»™t đại thần của nhi tá» ta.
à của hắn là mặc dù Phạm Trá»ng Yêm chà hÆ°á»›ng rá»™ng lá»›n nhÆ°ng tÃnh tình quá nóng nảy, cần phải tôi luyện để sau nà y cho hoà ng tá» trá»ng dụng.
Phạm Trá»ng Yêm ở trong triá»u là m quan được mấy tháng đã bị trục xuất, nhÆ°ng hắn cÅ©ng không quan tâm:
- Nếu phải Ä‘i, tất sẽ Ä‘i, không chút Æ°u phiá»n.
Từ sau ngà y nà y, thanh danh Phạm Trá»ng Yêm cà ng lúc cà ng lá»›n, được nhân dân yêu mến, cÅ©ng từ ngà y nà y mà hắn thoát khá»i bóng ma của Thạch Kiên, chÃnh thức trở thà nh má»™t ngÆ°á»i nhÆ° thiếu niên kia nói, luáºn khà tiết, hắn nháºn đệ nhị không ai dám nháºn đệ nhất.
Phạm Trá»ng Yêm trên Ä‘Æ°á»ng tá»›i Quảng Äức còn rẽ qua thăm há»i Thạch Kiên.
Thạch Kiên thấy hắn là m quan chÆ°a được ba tháng đã bị trục xuất, chỉ biết cÆ°á»i khổ:
- Ta cho ngÆ°Æ¡i hay, má»™t tảng đá lá»›n nếu bảo ngÆ°á»i ta dùng đòn bẩy để bẩy, nếu cáºy khá»e dùng sức quá mạnh thì sợ rằng đá chÆ°a Ä‘á»™ng đòn bẩy đã gẫy, tháºm chà còn bị thÆ°Æ¡ng. Khà tiết trá»ng yếu nhÆ°ng thà nh công là m được những gì mình muốn còn trá»ng yếu hÆ¡n.
Phạm Trá»ng Yêm hiểu ý của hắn, bản thân hắn cÅ©ng hiểu, hà nh Ä‘á»™ng của hắn chung quy vẫn chÆ°a phải vì cái tốt của con dân đại Tống, đôi khi cần phải dùng thủ Ä‘oạn, cứng rắn không phải là cách.
Phạm Trá»ng Yêm không ngá» hà nh Ä‘á»™ng nà y của hắn lại lá»t và o mắt má»™t bà lão nằm bệnh trên giÆ°á»ng. Chỉ và i ngà y sau, Tống Chân Tông triệu kiến VÆ°Æ¡ng Sáng, lúc nà y VÆ°Æ¡ng Sáng bệnh nặng, không Ä‘i nổi, gia nhân phải khiêng hắn và o cung. Tống Chân Tông thấy bá»™ dạng của hắn, vô cùng Ä‘au thÆ°Æ¡ng:
- Trẫm có đại sự, định nhỠái khanh thì ái khanh lại bệnh nặng tới mức nà y, bảo ta phải là m sao bây giỠ?
Sau đó, hắn gá»i Hoà ng tá» ra bái kiến, VÆ°Æ¡ng Sáng thấy váºy, hoảng hốt né tránh rồi nói:
- Hoà ng tá» có tà i có đức, tất có thể đảm nhiệm má»i việc. Hôm nay, thần xin Ä‘á» cá» mÆ°á»i đại thần phò tá Hoà ng tá». Trong danh sách hắn đặc biệt nhắc tá»›i hai ngÆ°á»i, đó là Phạm Trá»ng Yêm và Thạch Kiên, còn ca ngợi hai ngÆ°á»i khà tiết cao, ý chà kiên định, là trá»ng thần tÆ°Æ¡ng lai của đại Tống.
Tống Chân Tông chăm chú lắng nghe, nhất nhất ghi nhá»› những lá»i hắn nói. Tá»›i tháng chÃn, VÆ°Æ¡ng Sáng qua Ä‘á»i, Ä‘Ãch thân Tống Chân Tông tá»›i phúng, vì hắn mà nhá» nÆ°á»›c mắt, sau đó tuyên bố quốc tang ba ngà y, đồng thá»i hạ chỉ phong cho VÆ°Æ¡ng Sáng là m Thái SÆ°, Quốc Công,.
Nhá»› tá»›i lá»i nói của VÆ°Æ¡ng Sáng, lại hạ chỉ gá»i Phạm Trá»ng Yêm vá», bổ nhiệm chức vụ Há»™ Bá»™ Thị Lang, đây chÃnh là má»™t chức quan tam phẩm, trong má»™t năm, Phạm Trá»ng Yêm hai lần thăng trầm, từ má»™t quan bát phẩm thăng tá»›i tam phẩm đại quan, khi hắn nháºm chức, rất nhiá»u ngÆ°á»i tá»›i phủ chúc mừng, đối vá»›i những ngÆ°á»i nà y, Phạm Trá»ng Yêm không mừng, không lo, chỉ nói:
- Ta chỉ là má»™t ngÆ°á»i được tiểu thần đồng tám tuổi Ä‘iểm chỉ, tiểu thần đồng nói, vui vì dân, khổ vì dân, váºy hôm nay có gì vui, có gì buồn ?
Má»™t câu nói nà y của hắn khiến cả thiên hạ ca tụng hết lá»i.
Trong má»™t năm nay, nông dân nhá» sá» dụng phÆ°Æ¡ng pháp của Thạch Kiên gieo mạ thu hoạch lá»›n, cách gieo mạ nà y cÅ©ng được bá»n há» lấy tên là Thạch Lang Ném Mạ, khi nghe thấy tên nà y Thạch Kiên dở khóc dở cÆ°á»i, còn Tống Chân Tông thì lại má»™t lần nữa thưởng lá»›n cho Thạch Kiên.
Quay qua quay lại, mùa đông đã tá»›i, bà ná»™i bình thÆ°á»ng còn cùng Hồng Diên và Lục Ngạc Ä‘i ra ngoà i chÆ¡i, giá» thá»i tiết trở lạnh, bà ná»™i cÅ©ng không thể ra ngoà i.
Nhìn vẻ sốt ruột của bà , Thạch Kiên lại khó chịu, hắn không đà nh lòng, nói:
- Bà nội, cháu lại kể truyện cho bà nghe.
Vừa nghe thấy hắn lại kể truyện, Hồng Diên và Lục Ngạc láºp tức hoan hỉ vá»— tay.
Thạch Kiên nói:
- Lần nà y cháu kể truyện:
Hồng Lâu Mộng.
Sau đó hắn cháºm rãi kể:
- Tiểu thuyết mở đầu bằng má»™t huyá»n thoại: Nữ Oa luyện đá ngÅ© sắc vá trá»i, luyện được năm vạn lẻ má»™t viên. Viên linh thạch còn thừa được Ä‘Æ°a vá» trá»i chăm sóc cây tiên Giáng Châu. Thần Anh và Giáng Châu duyên nợ, chịu Æ¡n nhau nên phải đầu thai xuống hạ giá»›i để "lấy hết nÆ°á»›c mắt của Ä‘á»i ta để trả lại cho chà ng". Từ đó dẫn ra bao nhiêu oan gia phong lÆ°u Ä‘á»u phải xuống trần để trả duyên nợ, sinh ra bao nhiêu chuyện sau nà y.
Äá thiêng hóa thà nh Giả Bảo Ngá»c. Cây thiêng hóa thà nh Lâm Äại Ngá»c. Gia đình há» Giả vốn có nhiá»u công lao vá»›i triá»u đình, số lượng kẻ hầu ngÆ°á»i hạ có lúc lên tá»›i 448 ngÆ°á»i, sống trong hai tòa dinh cÆ¡ tráng lệ báºc nhất Kinh thà nh. Ninh Quốc công và Vinh Quốc công là hai anh em ruá»™t. Ninh Công là trưởng, sau khi mất con lá»›n là Giả Äại Hóa táºp tÆ°á»›c. Con cả Giả Phụ mất sá»›m, con thứ Giả KÃnh táºp tÆ°á»›c. Giả KÃnh chỉ say mê tu tiên luyện Ä‘an nên nhÆ°á»ng cho con lá»›n Giả Trân táºp tÆ°á»›c, con gái thứ là Giả TÃch Xuân được Ä‘em sang ở trong phủ Vinh Quốc. Giả Trân (vợ VÆ°u Thị) có má»™t đứa con trai là Giả Dung (vợ là Tần Khả Khanh), hai cha con chẳng chịu há»c hà nh, chỉ lo chÆ¡i bá»i cho thá»a thÃch, đảo lá»™n cả cÆ¡ nghiệp phủ Ninh. Còn phủ Vinh, sau khi Ninh Công chết, con trưởng là Giả Äại Thiện táºp tÆ°á»›c. Sau khi mất, Vợ Thiện là Giả mẫu (há» Sá») trở thà nh ngÆ°á»i cầm cân nảy má»±c của gia đình. Giả mẫu có ba con, con trưởng là Giả Xá (vợ là Hình phu nhân) được táºp tÆ°á»›c. Xá có con trai là Giả Liá»…n (vợ là VÆ°Æ¡ng Hy Phượng) và con gái (con nà ng hầu) là Giả Nghênh Xuân. Em của Xá là Giả ChÃnh (có vợ là VÆ°Æ¡ng phu nhân) được Hoà ng thượng đặc cách phong tÆ°á»›c. Giả ChÃnh có ba ngÆ°á»i con, con lá»›n Giả Châu (vợ là Lý Hoà n) mất sá»›m, để lại má»™t con trai là Giả Lan; con gái thứ Nguyên Xuân tiến cung là m phi tá» ; Giả Bảo Ngá»c là cáºu ấm hai, sinh ra đã ngáºm má»™t viên "Thông linh Bảo Ngá»c", là niá»m hi vá»ng của gia đình há» Giả. Ngoà i ra còn có Giả Thám Xuân và Giả Hoà n là con của nà ng hầu Triệu Di NÆ°Æ¡ng. Giả ChÃnh và Giả Xá còn có má»™t em gái tên Giả Mẫn, lấy chồng là Lâm NhÆ° Hải ngÆ°á»i Cô Tô, là m quan Diêm chÃnh thà nh Duy DÆ°Æ¡ng, có má»™t cô con gái tên Lâm Äại Ngá»c. Bố mẹ mất sá»›m, Äại Ngá»c được Giả mẫu Ä‘em vá» nuôi trong phủ Vinh Quốc.
Thạch Kiên kể một hồi, rồi viết ra một bà i thơ:
Mãn chỉ hoang Ä‘Æ°á»ng ngôn
Nhất bả tân toan lệ
Äâu vân tác giả si
Thùy giải kỳ trung vị ?
(Dịch thơ:
Äầy trang những lá»i hoang Ä‘Æ°á»ng
Mỗi trang đẫm nước mắt đắng cay
Äừng cho tác giả là si ngốc
Ai biết ý vị gì chứa ở trong ?!
)
Lục Ngạc nói:
- Bà i thÆ¡ tháºt hay, chỉ là hÆ¡i thê thảm, giống nhÆ° khúc nhạc dân gian mà thiếu gia hay thổi váºy.
Hồng Diên bất mãn nói:
- Lục Ngạc, ngÆ°Æ¡i không được là m loạn, để thiếu gia Ä‘á»c.
Lục Ngạc le lưỡi, nà ng biết thiếu gia bản lĩnh rất lớn, hai cuốn tiểu thuyết đầu chấn động đại Tống, lần nà y hẳn cũng không ngoại lệ.
Thạch Kiên viết xong một bà i, lại ngâm nga một bà i:
Thế nhân đô hiểu thần tiên hảo
Duy hữu công danh vong bất liễu !
Cổ kim tướng tương tại hà phương
Hoang gia nhất đôi thảo một liễu !
Thế nhân đô hiểu thần tiên hảo
chỉ hữu kim ngân vong bất liễu !
chung trừu chỉ háºn tụ vô Ä‘a
cấp đáo Ä‘a thá»i nhãn bế liá»…u !
Thế nhân đô hiểu thần tiên hảo
chỉ hữu giao thê vong bất liễu !
Quân sinh nháºt nháºt thuyết ân tình
quân tỠhựu tuỳ nhân khứ liễu !
Thế nhân đô hiểu thần tiên hảo
chỉ hữu nhi tôn vong bất liễu !
(Dịch thơ:
NgÆ°á»i Ä‘á»i ai cÅ©ng biết thần tiên hay
chỉ có công danh vẫn chẳng quên !
Xưa nay tướng soái ở phương nà o
Nhà hoang má»™t má»™ cá» ngáºp rồi !
NgÆ°á»i Ä‘á»i ai cÅ©ng khen thần tiên hay
chỉ có bạc và ng quên chẳng được
sá»›m tối chỉ háºn chẳng vô nhiá»u
lúc đạt được lắm, mắt khép rồi
NgÆ°á»i Ä‘á»i ai cÅ©ng hiểu thần tiên hay
chỉ có tình nhân quên chẳng được !
NgÆ°á»i sống ngà y ngà y nói tình nghÄ©a
lúc chết chạy theo kẻ khác ngay !
NgÆ°á»i Ä‘á»i ai cÅ©ng nói thần tiên hay
váºy mà cháu con chẳng thể thiếu !
)
Cha mẹ cuồng dại vì con nhiá»u, con cái hiếu thuáºn mấy ngÆ°á»i đâu ?
Bà nội nghe xong, nhìn sâu trong mắt hắn:
- Cháu ngoan, câu thÆ¡ nà y tháºt có đạo lý
Tà i sản của Yasha
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
14-10-2011, 10:15 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
Chương 38: Nữ Nhân
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
Hồng Lâu Má»™ng, Tam Quốc Diá»…n NghÄ©a, Tây Du Ký ba tác phẩm nà y hoà n toà n khác nhau, má»—i cuốn Ä‘á»u được tác giả viết vô cùng cẩn tháºn, nghiêm túc, trong cuốn Hồng Lâu Má»™ng còn không Ãt thÆ¡ từ, ca phú. Tà o Tuyết Cần cả Ä‘á»i chỉ viết được hÆ¡n ná»a bá»™ truyện, sá»a chữa rất cẩn tháºn, má»—i câu, má»—i từ Ä‘á»u cân nhắc rất lâu. Cho dù trà nhá»› của Thạch Kiên rất tốt nhÆ°ng hắn không thể má»—i câu má»—i chữ Ä‘á»u nhá»› kỹ. HÆ¡n nữa hắn cÅ©ng vô cùng trân trá»ng tác phẩm nà y, tháºm chà còn coi đó là tác phẩm hắn tâm đắc nhất. Thêm nữa, trong truyện có nhiá»u Ä‘oạn miêu tả chuyện nam nữ, nếu truyá»n ra ngoà i khẳng định sẽ khiến ngÆ°á»i ta nghi ngá». Cho dù không nghi ngá» thì đám lão nho cÅ©ng sẽ công kÃch hắn. Ở thá»i hiện đại, tác phẩm Hồng Lâu Má»™ng cÅ©ng có má»™t thá»i gian dà i bị cấm phát hà nh, vì thế khi viết ra tác phẩm nà y, ngoà i việc xá» lý câu từ, hắn còn cân nhắc bổ xung, chỉnh sá»a, thay thế má»™t số Ä‘oạn rồi má»›i kể cho bà ná»™i nghe.
Cứ nhÆ° váºy, tốc Ä‘á»™ kể truyện của hắn cà ng lúc cà ng cháºm, thấm thoát mùa đông đã sắp qua, mùa xuân sắp tá»›i, Thạch Kiên lúc nà y cÅ©ng chỉ má»›i viết tá»›i chÆ°Æ¡ng thứ 28 của tác phẩm Hồng Lâu Má»™ng, Ä‘oạn Cổ Bảo Ngá»c nói:
- Nữ nhân ôn nhu như nước.
Những lá»i nà y khiến tất cả nữ tá» trong thiên hạ Ä‘á»u sinh ra hảo cảm vá»›i thiếu niên kia. Khi Ä‘á»c tá»›i Ä‘oạn Lâm Bảo Ngá»c ôm hoa lại khiến cho tất cả thi nhân Ä‘á»i Tống thÆ°Æ¡ng cảm không thôi.
Hiện tại, gần nhÆ° từng câu từng chữ trong tác phẩm Hồng Lâu Má»™ng Ä‘á»u được những cô gái ghi nhá»›, tháºm chà bà i thÆ¡ Táng Hoa Từ đã trở thà nh bà i thÆ¡ gối đầu của các khuê nữ:
Táng Hoa Từ
Hoa tạ hoa phi phi mãn thiên
Hồng tiêu hương đoạn hữu thuỳ liên
Du ti nhuyễn hệ phiêu xuân tạ
Lạc nhứ khinh triêm phốc tú liêm.
Khuê trung nữ nhi tÃch xuân má»™
Sầu tá»± mãn hoà i vô thÃch xứ
Thủ bả hoa sừ xuất tú khuê
Nhẫn đạp lạc hoa lai phục khứ.
Liễu ti du giáp tự phương phi
Bất quản đà o phiêu dữ lý phi
Äà o lý minh niên năng tái phát
Minh niên khuê trung tri hữu thuỳ.
Tam nguyệt hương sà o dĩ luỹ thà nh
Lương gian yến tỠthái vô tình
Minh niên hoa phát tuy khả trác
Khước bất đạo nhân khứ lương không sà o dã khuynh!
Nhất niên tam bách lục tháºp nháºt
Phong đao sương kiếm nghiêm tương bức
Minh mị tiên nghiên năng kỷ thì
Nhất triêu phiêu bạc nan tầm mịch.
Hoa khai dị kiến lạc nan tầm
Giai tiá»n muá»™n sát táng hoa nhân
Äá»™c á»· hoa sừ lệ ám sái
Sái thượng không chi kiến huyết ngân.
Äá»— quyên vô ngữ chÃnh hoà ng hôn
Hà sừ quy khứ yểm trùng môn
Thanh đăng chiếu bÃch nhân sÆ¡ thuỵ
Lãnh vũ xao song bị vị ôn.
Quái nùng để sự bội thương thần
Bán vị liên xuân bán não xuân
Liên xuân hốt chà não hốt khứ
Chà hựu vô ngôn khứ bất văn
Tạc tiêu đình ngoại bi ca phát
Tri thị hoa hồn dữ điểu hồn
Hoa hồn điểu hồn tổng nan lưu
Äiểu tá»± vô ngôn hoa tá»± tu
Nguyện nô hiếp hạ sinh song dực
Tuỳ hoa phi đáo thiên tẫn đầu
Thiên tẫn đầu, hà xứ hữu hương khâu?
Vị nhược cẩm nang thu diễm cốt
Nhất bồi tịnh thổ yểm phong lưu
Chất bản khiết lai hoà n khiết khứ
Bất giao ô náo hãm cừ câu.
Nhĩ kim tỠkhứ nùng thu táng
Vị bốc nùng thân hà nháºt táng
Nùng kim táng hoa nhân tiếu si
Tha niên táng nùng tri thị thuỳ
Thà khán xuân tà n hoa tiệm lạc
Tiện thị hồng nhan lão tỠthì
Nhất triêu xuân táºn hồng nhan lão
Hoa lạc nhân vong lưỡng bất tri.
(Dịch Thơ:
Hoa bay hoa rụng ngáºp trá»i,
Hồng phai hÆ°Æ¡ng lạt ai ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng hoa?
Äà i xuân tÆ¡ rủ la Ä‘Ã ,
Rèm thêu bông khẽ Ä‘áºp qua bên ngoà i.
Kìa trong khuê các có ngÆ°á»i,
Tiếc xuân lòng những ngáºm ngùi vẩn vÆ¡.
Vác mai rảo bước bước ra,
Lòng nà o nỡ giẫm lên hoa thế nà y?
VỠdu tơ liễu đẹp thay,
Mặc cho đà o rụng, lý bay đó mà .
Sang năm đà o lý trổ hoa,
Sang năm buồng gấm biết là còn ai?
Tháng ba tổ đã xây rồi,
Trên xà há»i én quen ngÆ°á»i hay không?
Sang năm hoa lại đâm bông,
Biết đâu ngÆ°á»i vắng, lầu hồng còn trÆ¡?
Ba trăm sáu chục thoi đưa,
Gươm sương dao gió những chỠđâu đây.
Tốt tươi xuân được mấy ngà y,
Chốc đà phiêu dạt, bèo mây thêm sầu.
Nở rồi lại rụng đi đâu,
NgÆ°á»i chôn hoa những rầu rầu đòi cÆ¡n.
Cầm mai lệ lại ngầm tuôn,
Dây trên cà nh trụi hãy còn máu rơi.
Chiá»u hôm quyên lặng tiếng rồi,
Vác mai vỠđóng cá»a ngoà i buồn tênh.
Ngả ngÆ°á»i trÆ°á»›c ngá»n đèn xanh,
Ngoà i song mưa tạt, bên mình chăn đơn.
Mình sao vơ vẩn từng cơn?
ThÆ°Æ¡ng xuân chi nữa lại há»n xuân chi?
ThÆ°Æ¡ng khi đến, há»n khi Ä‘i,
Äến lừ lừ đến, Ä‘i lỳ lỳ Ä‘i.
Ngoà i sân tiếng khóc rầm rì,
Chẳng hồn hoa đấy, cũng thì hồn chim.
Hồn kia lảng vảng khôn tìm,
Chim cà ng lặng lẽ, hoa thêm sượng sùng
Thân nà y muốn vẫy vùng đôi cánh,
NÆ¡i chân trá»i liệng cánh hoa chÆ¡i!
Nà o đâu là chá»— chân trá»i,
Nà o đâu là chỗ có đồi chôn hoa?
Sẵn túi gấm đà nh ta nhặt lấy,
Chá»n nÆ¡i cao che Ä‘áºy hÆ°Æ¡ng tà n.
Thân kia trong sạch muôn và n,
Äừng cho rÆ¡i xuống ngáºp trà n bùn nhÆ¡.
GiỠhoa rụng có ta chôn cất,
Chôn thân ta chÆ°a biết bao giá».
Chôn hoa ngÆ°á»i bảo ngẩn ngÆ¡,
Sau nà y ta chết, ai là ngÆ°á»i chôn?
Ngẫm khi xuân muộn hoa tà n,
CÅ©ng là khi khách hồng nhan vá» giÃ
Hồng nhan thấm thoắt xuân qua,
Hoa tà n ngÆ°á»i vắng ai mà biết ai!)
LÆ°u Nga Ä‘á»c bà i thÆ¡ Táng Hoa Từ mà không kìm nổi nÆ°á»›c mắt:
- Quan gia, đứa nhá» nà y không phải bà i từ nà o viết cÅ©ng tháºt hay, nhÆ°ng tại sao cà ng viết lại cà ng thÆ°Æ¡ng cảm khiến ai gia tốn bao nÆ°á»›c mắt.
Tống Chân Tông cÅ©ng cảm thấy buồn rầu, lần trÆ°á»›c mấy lão già buá»™c tá»™i Thạch Kiên, giá» Ä‘á»c cuốn Hồng Lâu Má»™ng nà y lại tiếp tục tìm cách buá»™c tá»™i hắn, nói từ xÆ°a tá»›i nay, nam là chủ, nữ chỉ là nô tì, Thạch Kiên lại dám viết trong cuốn Hồng Lâu Má»™ng là nam nhân phụ thuá»™c. Văn nhân trong thiên hạ trá»ng khà tiết, dám viết ra thứ tiểu thuyết tà mị nà y, các lão láºp tức trình tấu mong hoà ng thượng trách tá»™i hắn.
Quyển sách nà y viết rất hay, Tống Chân Tông cÅ©ng có phần mê đắm, nhÆ°ng vì sao đứa nhá» nà y luôn mang lại niá»m vui cùng vá»›i phiá»n toái cho trẫm ?
Lưu Nga nói:
- Quan gia, không thể phạt Thạch Kiên, nếu phạt ai gia sẽ mất Ä‘i niá»m vui.
Tống Chân Tông không nói gì, chỉ Ä‘Æ°a tay gạt lệ trên mặt LÆ°u hoà ng háºu.
Tấu chÆ°Æ¡ng lại tá»›i, hóa ra là do Äổng Nghị liên tiếp buá»™c tá»™i Thạch Kiên, nhÆ°ng không ngá» tin nà y lan ra khiến mấy tiểu thÆ° nhà già u mất hứng, dẫn gia nô tá»›i đánh cho Äổng Nghị má»™t tráºn.
Äổng Nghị bị đánh, thượng tấu kêu oan.
LÆ°u hoà ng háºu nhìn tấu chÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lá»›n rồi bất chợt Ä‘oạt lấy bút của Tống Chân Tông, phê má»™t dòng:
Ghen tị má»™t thiếu niên mÆ°á»i tuổi, há»i ngÆ°Æ¡i đã bao nhiêu tuổi ? Nữ nhân thì thế nà o ? Äánh rất tốt !!
Tông Chân Tông nhìn thấy trợn tròn mắt, tấu chÆ°Æ¡ng nà y phê nhÆ° váºy sao có thể Ä‘Æ°a ra ngoà i.
Tuy nhiên, quyển sách Hồng Lâu Má»™ng quả thá»±c là m Hoà ng đế và Hoà ng háºu vô cùng thÃch thú, đôi lúc quên cả thân pháºn cao quý của mình.
Có Ä‘iá»u ở thá»i cổ đại, má»™t nhân sÄ© chÃnh cống hẳn khó nuốt nổi cuốn Hồng Lâu Má»™ng nà y, tÆ° tưởng của nó khác quá nhiá»u, chỉ là Khấu Chuẩn bị bãi chức, VÆ°Æ¡ng Sáng chết bệnh, VÆ°Æ¡ng Khâm cầm quyá»n, nhân sÄ© chÃnh trá»±c rất Ãt, vì thế Thạch Kiên má»›i an tâm mà viết cuốn sách nà y.
Mặc dù rất nhiá»u ngÆ°á»i phê phán Hồng Lâu Má»™ng, nhÆ°ng bá»n há» không thể không thừa nháºn, Thạch Kiên là má»™t thần đồng cổ kim chỉ có má»™t, luáºn bút lá»±c, đối vá»›i má»™t thiếu niên mÆ°á»i tuổi, đó là độc nhất vô nhị.
NhÆ°ng lúc nà y, Khấu Chuẩn bắt đầu sinh ra thất vá»ng vá»›i Thạch Kiên, hắn thầm tá»± há»i, chẳng lẽ đứa trẻ nà y lá»›n lên, tÃnh cách thay đổi ?
Cho tá»›i táºn khi cuốn Tá»± Trị Thông Giám được phát hà nh, hắn má»›i khôi phục sá»± tin tưởng vá»›i Thạch Kiên.
Má»™t năm trôi qua, Thạch Kiên đã mÆ°á»i tuổi, Lý Tuệ cÅ©ng mÆ°á»i tuổi. Ở thá»i nà y, trẻ con trưởng thà nh sá»›m, mÆ°á»i tuổi đã đủ để Lý Tuệ hiểu được má»™t chút nhân tình thế thái. Thỉnh thoảng, nà ng lại kiếm xe ngá»±a Ä‘i tá»›i Thạch gia, má»—i lần nhÆ° váºy, má»i ngÆ°á»i lại nhìn nà ng vá»›i ánh mắt cÆ°á»i nhạo. Hiện tại, nà ng không muốn tá»›i Thạch gia, mặc dù nà ng rất muốn ngắm nhìn đệ đệ Thạch Kiên.
NhÆ°ng nà ng hiểu, năm đó cha mẹ mình đối xá» vá»›i Thạch gia nhÆ° thế nà o, chỉ là Thạch Kiên đối vá»›i nà ng rất tốt, nếu không nà ng đã sá»›m không nhìn thấy hắn, ngà y hôm đó, trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i, Thạch Kiên thiêu hủy hôn Æ°á»›c nhÆ°ng phụ thân nà ng không ngăn lại, việc hôn nhân giữa hai nhà thá»±c tế lúc đó đã bị hủy.
Bây giá», chỉ vì cha mẹ bức bách nà ng má»›i tá»›i Thạch gia chứ chÆ°a bao giá» nà ng chủ Ä‘á»™ng tá»›i. Nà ng vốn nhát gan, tÃnh cách nhu nhược, thỉnh thoảng cha mẹ nổi nóng nà ng lại im lặng, không dám giải thÃch, chỉ biết vâng lá»i. Hôm nay nà ng lại lên xe ngá»±a theo lá»i cha mẹ, đã hÆ¡n má»™t tháng nà ng không tá»›i Thạch gia.
Nhìn thấy nà ng, Thạch Kiên mỉm cÆ°á»i, gá»i Hồng Diên Ä‘i lấy trái cây cho nà ng ăn.
Lý Tuệ cúi đầu, thấp giá»ng nói:
- Kiên đệ đệ, không cần phiá»n phức nhÆ° váºy, ta không còn là má»™t tiểu hà i tá» chỉ biết ăn vặt.
- Ồ, Tuệ tỷ, ngươi trưởng thà nh khi nà o, ngay cả ta cũng không biết ?
Thạch Kiên cÆ°á»i đùa
- Kiên đệ đệ, con ngÆ°á»i ai cÅ©ng lá»›n lên. Kiên đệ đệ, ngÆ°Æ¡i lá»›n lên không phải sẽ là m quan lá»›n sao ? Sẽ lấy công chúa sao ?
Thạch Kiên nghe những lá»i nà y, phá ra cÆ°á»i ngặt nghẽo.
Trong mắt ngÆ°á»i thÆ°á»ng, lấy công chúa chÃnh là vinh dá»± lá»›n nhất, cuá»™c Ä‘á»i sẽ trà n ngáºp vinh hoa phú quý, cÅ©ng chÃnh vì váºy má»›i có vụ án Bao Chá»ng chém Trần Thế Mỹ.
Kỳ tháºt, bất luáºn má»™t triá»u đại nà o, má»™t khi lấy công chúa thì cả Ä‘á»i không thể thăng chức, đảm nhiệm vị trà quan trá»ng. Hiện tại, chức vị phò mã cÅ©ng chỉ là má»™t chức quan ngÅ© phảm.
Tống Chân Tông trÆ°á»›c rất thÃch Khấu Chuẩn cÅ©ng chỉ dám nói vá»›i Hoà ng háºu, gả em gái cho hắn chứ không dám gả con gái của mình cho hắn, sợ gây cản trở con Ä‘Æ°á»ng là m quan của hắn.
Lý Tuệ vẫn cúi đầu, trong mắt lóng lánh lệ quang.
Lý Tuệ vân vê tà áo:
- Dù sao Kiên đệ sau nà y cÅ©ng sẽ lấy được má»™t thê tá» tà i giá»i.
Thạch Kiên thầm nghĩ, không hiểu tiểu cô nương nà y là m sao, nà ng không phải đã biết bản thân nà ng và hắn có quan hệ như thế nà o ? Sao vẫn còn vương vấn, sao có thể nói mình sẽ đi lấy vợ khác ?
Hắn không muốn há»i, nếu há»i, sợ rằng vợ chồng Lý Hằng sẽ là m loạn, hắn cÅ©ng không muốn thấy bá»™ mặt hai ngÆ°á»i đó.
Lý Tuệ lại nói:
- Kiên đệ đệ, Lâm Mạn Ngá»c sắp chết sao ?
Thạch Kiên kinh ngạc, hiện hắn viết Hồng Lâu Má»™ng Ä‘ang ở Ä‘oạn cao trà o, phú quý, sao nà ng lại biết Lâm Mạn Ngá»c sẽ chết ? Chẳng lẽ cô gái nà y trá»i sinh có trá»±c giác vô cùng nhạy bén ?
Lý Tuệ cúi đầu nói:
- Kiên đệ đệ, ta có lẽ chưa lớn lên đã phải chết.
Thạch Kiên nhìn nà ng lắc đầu, hắn khuyên:
- Äó chỉ là má»™t câu truyện ta kể giúp vui cho bà ná»™i mà thôi.
Lý Tuệ nói:
- Kiên đệ đệ, ngươi không cần là m bộ, thực cũng là giả, giả cũng như thực. Kiên đệ đệ, ta cũng nên đi rồi.
Thạch Kiên ngây ngÆ°á»i, nghÄ© thầm:
“Tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y hôm nay là m sao váºy ? Hắn đối đãi vá»›i Lý Tuệ vốn rất tốt, chỉ là có chút không để ý, có lẽ, nà ng cÅ©ng thá»±c trưởng thà nh rồi.â€
Chuyện nà y khiến Thạch Kiên ngây ngốc suy nghÄ© má»™t chút, nhÆ°ng sau đó hắn lại quên ngay, bởi vì Ä‘oà n thuyá»n của Giang Cáºp đã trở vá».
Tà i sản của Yasha
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
14-10-2011, 10:16 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
ChÆ°Æ¡ng 39: Trở Vá»
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
Tối hôm đó, Thạch Kiên Ä‘á»c sách xong, định Ä‘i ngủ, chợt nghe bên ngoà i có ngÆ°á»i Ä‘áºp cá»a chạy và o.
Thạch Kiên nhÃu mà y, nghÄ© thầm không biết ai lại liá»u lÄ©nh nhÆ° váºy. NhÆ°ng ngÆ°á»i kia không dừng lại, vẫn chạy và o đồng thá»i hô lá»›n:
- Thạch tướng công, mau mau ra đây, đội tà u của con rể Tôn viên ngoại đã trở lại.
Thạch Kiên nghe xong, mừng rỡ há»i:
- Bá»n hỠở đâu ?
- Äá»™i tà u cáºp bến Tuyá»n Châu, sợ trì hoãn má»i việc nên đã dùng thuyá»n nhá» há»a tốc Ä‘Æ°a loại thá»±c váºt nà y tá»›i Hòa Châu.
- Thuyá»n đâu ? Thuyá»n đâu ?
Thạch kiên vừa há»i, vừa vá»™i và ng xỠđôi dép lê chạy ra ngoà i.
NgÆ°á»i nà y là tri huyện má»›i nháºm chức, Hoa tri huyện, so vá»›i sá»± vá»™i vã ban đầu của hắn, Thạch Kiên còn khẩn trÆ°Æ¡ng hÆ¡n, hắn vừa chạy vừa thở:
- Tiểu tổ tông, chạy cháºm má»™t chút, ta chịu không nổi…
Thạch Kiên chạy tá»›i bến tà u, thấy vô số đèn Ä‘uốc, sáng nhÆ° ban ngà y. Trong thà nh, Ä‘a số má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đã biết tin tức nà y, bá»n há» không chỉ đến xem náo nhiệt, mà còn muốn xem xem loại thá»±c váºt kia là thứ gì.
Thạch Kiên đã nói, chỉ cần có loại thá»±c váºt nà y, hắn sẽ phổ biến cách gieo trồng. Năm ngoái khi Lôi Châu tiến cá» loại thá»±c váºt nà y, sản lượng rất tệ, còn loại cây bông kia thì không ai biết là m cách nà o để nó biến thà nh vải được.
Bá»n há» không dám há»i Thạch Kiên, chỉ thỉnh thoảng có ngÆ°á»i dùng mấy loại bông nà y nhét và o quần áo chống rét, mùa đông quả thá»±c mặc và o rất ấm. Hiện tại ở nhiá»u nÆ¡i, có nhiá»u ngÆ°á»i chuẩn bị trồng loại cây bông nà y.
Hòa Châu không quá lá»›n, Ãt nhất là vá»›i Ä‘á»™i hải thuyá»n kia. NhÆ°ng đầu lÄ©nh vô cùng khôn khéo, hắn đã Ä‘oán trÆ°á»›c được Ä‘iểm nà y nên dùng những con thuyá»n nhỠđể chở.
Thạch Kiên nhìn tám chiếc tuyá»n, trên đó chất đầy khoai tây, khoai lang, ngô, hắn cÅ©ng không để ý tá»›i hình tÆ°á»ng, nhảy thẳng lên thuyá»n, cầm lên má»™t đống khoai tây, rồi lại cầm má»™t đống khoai lang, miệng lẩm bẩm:
- Khoai của ta, ngô luộc của ta, thịt bò hầm khoai của ta…..
Hắn lảm nhảm khiến Hoa tri huyện sợ hãi, Uông tri huyện tiá»n nhiệm từng nói vá»›i hắn phải để ý tháºt kỹ tiểu thần đồng. Nếu không, hoà ng đế trách tá»™i tất sẽ gặp há»a.
Hoa tri huyện vá»— vá»— vai hắn há»i:
- Tiểu Thạch tướng công, ngươi không sao chứ ?
Sá» ký Ä‘á»i sau ghi lại, đệ nhất danh thần Thạch Kiên khi nhìn thấy hoa mà u tá»›i, Ä‘i cả dép lê chạy ra ngoà i, sau khi nhìn thấy thá»±c váºt vui đến quen cả bản thân, hà nh Ä‘á»™ng thất thốt, ôm thá»±c váºt nói xằng nói báºy, đây cÅ©ng là má»™t trong và i lần thất thố của ngÆ°á»i được xÆ°ng là sá» thượng đệ nhất phong lÆ°u tà i tá».
Sau má»™t lúc, Thạch Kiên má»›i xuống thyá»n, ánh mắt vẫn đầy lÆ°u luyến không muốn rá»i khá»i chiếc thuyá»n kia. So vá»›i việc mấy tên đại thần vô vị tranh chấp vá»›i nhau, đây má»›i là lợi Ãch chân chÃnh, đây má»›i là vì nhân dân đại Tống mà ra sức.
Hắn tá»›i trÆ°á»›c mặt Ä‘á»™i trưởng Ä‘oà n thuyá»n, cung kÃnh vái ba vái, ba đại lá»… khiến tên du thÆ°Æ¡ng kia sợ hãi, liên tục né tránh.
Bá»n há» chỉ là má»™t Ä‘á»™i thuyá»n nhá», tách ra từ Ä‘á»™i thuyá»n lá»›n, mục Ä‘Ãch chủ yếu là đem mấy loại thá»±c váºt nà y tá»›i Hòa Châu.
Nghiêm khắc mà nói, đây cÅ©ng là thá»i gian đầu tiên sau hÆ¡n má»™t năm rưỡi lênh đênh trên biên há» bÆ°á»›c vá» lãnh địa Tống triá»u, trong chuyến Ä‘i, há» cÅ©ng nghe được rất nhiá»u vá» tiểu thần đồng Thạch Kiên, má»™t thiếu niên chỉ má»›i mÆ°á»i tuổi đã được xÆ°ng danh thiên hạ đệ nhất tà i tá». Ngay cả Hoà ng đế và Hoà ng háºu cÅ©ng vô cùng trông mong, kÃnh ngưỡng hắn, vì thế dù gan to bằng trá»i hắn cÅ©ng không dám nháºn đại lá»… của Thạch Kiên.
Thạch Kiên nắm tay áo hắn, nói:
- Hôm nay, tiểu tá» thi lá»… vá»›i ngÆ°á»i mÆ°á»i lần, nhÆ°ng không phải ngÆ°á»i nháºn đại lá»… của tiểu tá», mà là nháºn đại lá»… của vạn dân đại Tống, vì má»i ngÆ°á»i mà hà nh lá»… tạ Æ¡n.
Hồng Diên và Lục Ngạc cũng vừa đẩy xe lăn đưa bà ngoại tới, Lục Ngạc vội chạy tới trước, tay cầm đôi già y:
- Thiếu gia, mau thay già y…
Má»i ngÆ°á»i lúc nà y má»›i chú ý, tiểu thần đồng vốn vô cùng phong Ä‘á»™, không ngá» hôm nay lại Ä‘i dép lê tất tả chạy tá»›i khiến má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i rá»™.
Hoa tri huyện cÅ©ng mỉm cÆ°á»i, thiếu niên nà y tối nay thất thố đủ Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng hắn thất thố, là vì nhân dân đại Tống.
Hà nh vi của hắn không khác gì Hoà ng đế khi xÆ°a, sau khi nghe tin đại thắng từ chiến trÆ°á»ng mà vá»™i và ng chạy ra đón Phì Thủy đại tÆ°á»›ng, đến già y cÅ©ng quên không mang.
Thiếu niên nà y lòng dạ son sắt, váºy mà đám hủ nho trong cung lại không ngừng công kÃch hắn, lÅ© ngÆ°á»i đó, Ä‘á»c nhiá»u sách cÅ©ng nhÆ° không váºy.
Bà ná»™i ngồi trên xe lăn, gá»i Thạch Kiên:
- Cháu ngoan, ngươi lại đây.
Thạch Kiên bÆ°á»›c tá»›i, bà ná»™i lấy cây gáºy gá»—, gõ và i cái và o đầu hắn, nói:
- NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i Ä‘á»c sách, sao không chú ý tá»›i hình tượng, lại dám Ä‘i dép lê chạy lung tung ?
Thạch Kiên gãi gãi đầu, thầm nghÄ©, ta không phải má»›i chỉ mÆ°á»i tuổi sao ?
NhÆ°ng hắn vẫn cung kÃnh nói:
- Bà nội, là cháu sơ xuất.
Má»i ngÆ°á»i thấy váºy khẽ cÆ°á»i, nghÄ© thầm, lão thái thái nà y cÅ©ng tháºt nghiêm khắc.
Hoa tri huyện thầm cảm khái, không hiểu lão thái là m sao đà o tạo ra đứa nhỠnà y, một tay bà nuôi dạy, không ngỠlại dạy được một thánh nhân.
Hoa tri huyện sá»›m đã có an bà i, hắn má»i rất nhiá»u thân sÄ© tá»›i, cÅ©ng bố trà phòng tiếp đãi mấy ngÆ°á»i du thÆ°Æ¡ng nà y.
Äám thân sÄ© ngay láºp tức đáp ứng, đám ngÆ°á»i du thÆ°Æ¡ng kia có ở đó, tiểu thần đồng nhất định sẽ đến, chỉ cần có tiểu thần đồng ở đó, lần thịnh yến nà y danh tiếng có lẽ sẽ không thấp hÆ¡n thá» yến của Tôn gia lần trÆ°á»›c.
Phân chủ khách xong, má»i ngÆ°á»i bắt đầu an tá»a, mùa đông hÆ¡n má»™t năm trÆ°á»›c, má»i ngÆ°á»i xuất phát, theo nhÆ° bản đổ chỉ dẫn của Thạch Kiên thuáºn lợi tá»›i được hòn đảo Úc Äại Lợi.
Thạch Kiên nghe há» kể mà liên tục cÆ°á»i khổ, đó không phải đảo mà đó là đại lục thứ bảy của thế giá»›i.
Ban đầu, Ä‘oà n thuyá»n trú tại đó và i ngà y, bổ xung nÆ°á»›c ngá»t và thá»±c phẩm, còn phái và i ngÆ°á»i lên bá» xem xét, quả nhiên phát hiện rất nhiá»u quặng sắt.
Chỉ có Ä‘iá»u thá»i gian gấp gáp, bá»n há» không thăm dò được má» và ng nà o. HÆ¡n nữa ở đây có thổ dân, mấy trăm ngÆ°á»i tụ táºp thà nh má»™t bá»™ lạc, dùng lá cây để che thân, giống hệt vá»›i ngÆ°á»i cổ đại trong truyá»n thuyết. Tuy nhiên những ngÆ°á»i nà y rất dã man, ngôn ngữ lại bất đồng, trà n ngáºp địch ý vá»›i Ä‘á»™i thuyá»n, cÅ©ng may bá»n há» có nhiá»u ngÆ°á»i, lại chuẩn bị vÅ© khà đầy đủ, vì thế dá»… dà ng đánh bại chúng.
Má»i ngÆ°á»i trong đại sảnh không ngừng trầm trồ tán thưởng, nhÆ°ng Thạch Kiên hiểu, đám thổ dân đó chỉ thá»±c sá»± bị đánh bại sau ngà n năm nữa, khi ngÆ°á»i ta phát hiện đại lục nà y, đám thổ dân sẽ má»™t lần nữa bị xâm lược, lần đó má»›i là đánh bại chÃnh thức.
Sau đó, má»i ngÆ°á»i lênh đênh trên biển mấy tháng má»›i tá»›i được Indian, quả nhiên ở đây há» tìm được loại lÆ°Æ¡ng thá»±c nhÆ° Thạch Kiên miêu tả, còn phát hiện ra ở đây ngÆ°á»i dân cÅ©ng ăn loại thá»±c váºt nà y.
Nói tá»›i đây, tất cả Ä‘á»u nhìn vá» phÃa Thạch Kiên, ánh mắt trà n ngáºp sùng bái, tháºt không hổ danh Văn Khúc Tinh hạ phà m, chỉ ở nhà mà thông hiểu việc ngoà i ngà n vạn dặm. Khi tìm được loại thá»±c váºt nà y, tất cả Ä‘á»u thầm kinh hãi, thán phục Thạch Kiên, không ai còn nghÄ© tá»›i cái ngÆ°á»i bạn của phụ thân mà hắn từng Ä‘á» cáºp nữa.
Ở Indian, má»i ngÆ°á»i cÅ©ng tìm được hÆ°Æ¡ng liệu, hÆ°Æ¡ng liệu có ở khắp nÆ¡i, tháºm chà dân bản xứ còn dùng chúng để thay củi đốt.
Nghe những lá»i nà y, tất cả Ä‘á»u tái mặt. Bá»n há», những ngÆ°á»i ngồi ở đây Ä‘á»u không Ä‘Æ¡n giản, nói vá» tiá»n tà i hay gia thế Ä‘á»u không nhá», nhÆ°ng cÅ©ng không tá»›i mức Ä‘iên rồ lấy hÆ°Æ¡ng liệu là m củi đốt nhÆ° váºy.
Cà ng kể, há» cà ng cảm thấy Thạch Kiên thá»±c là thánh nhân, con Ä‘Æ°á»ng mà Thạch Kiên chỉ cho Ä‘á»™i thuyá»n vừa Ä‘i, có lẽ há» cÅ©ng sẽ Ä‘i, tiá»n tà i….xét cho cùng không ai không muốn.
Tá»›i mùa hè, quả thá»±c đúng nhÆ° lá»i Thạch Kiên, ngoà i đại dÆ°Æ¡ng gió vô cùng lá»›n, sóng cao cả trượng, cá»±c kỳ hung hiểm, bá»n há» cÅ©ng không dám trở vá», liá»n cho thuyá»n Ä‘á»— tại bến cảng của ngÆ°á»i Anh Äiêng, mang đồ dùng, quần áo, đồ sứ Ä‘i trao đổi vá»›i ngÆ°á»i ở đây.
NgÆ°á»i ở đại lục nà y cÅ©ng không khác nhiá»u vá»›i ngÆ°á»i đại Tống, dân số rất lá»›n, đại Ä‘a số rất hòa ái, giao dịch rất dá»… dà ng, cÅ©ng có và i ngÆ°á»i hà nh vi không tốt, muốn đánh Ä‘uổi bá»n há».
Khi trở vá», Giang Cáºp nhá»› tá»›i lá»i của tiểu thần đồng nói, những nÆ¡i nà y Ä‘á»u vô chủ, nhÆ°ng đất Ä‘ai phì nhiêu, ngÆ°á»i sinh sống rất Ãt, hÆ°Æ¡ng liệu, khoáng sản rất nhiá»u, vì thế hỠđã dá»±ng má»™t cá»™t mốc biên giá»›i đại Tống ở đây, trên Ä‘Æ°á»ng trở vá» khi Ä‘i qua Úc Äại Lợi há» cÅ©ng là m nhÆ° váºy.
Thạch Kiên nghe tới đó, nhịn không nổi phun cả ngụm trà đang uống.
Mở mang bỠcõi….?
Nam Mỹ, Bắc Mỹ, châu Äại DÆ°Æ¡ng ???
DÆ°á»ng nhÆ° lần nà y còn kinh khủng hÆ¡n lần mà Thà nh Cát TÆ° Hãn đánh tá»›i Châu Âu gấp mấy lần….
Hắn vội và ng vuốt ngực:
- Lần nà y….cÅ©ng tháºt là đi quá xa rồi…
Tà i sản của Yasha
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
Từ khóa được google tìm thấy
áàññåéíû , àâòîìàòû , áèëüÿðä , àíèìå , äîìàøíèå , âîïðîñ , ãîòèêà , ãîðÿùèé , áþäæåòèðîâàíèå , đại tống phong lÆ°u , bac tong phong luu , bắc tống phong lÆ°u , dai duong phong luu 4eu , dai tong , dai tong hpong luu , dai tong phon luu tai tu , dai tong phong luu , dai tong phong tai tu , êàáèíû , êàçèíî , ëåñáèÿíêè , ëîãè÷åñêèå , êðàñíîÿðñê , hoaÌ€ng hậu lÆ°u nga , ïåòåðáóðãà , ïåðåâîäû , îáðå÷åííàÿ , íîâîñèáèðñêå , ïîïêà , ïóãà÷åâà , ïðèêîë , lục tốn hoognf viêm , lich su - quan su tai tu , lich su dai tong , loà i ếch lownsn hất , nam tong phong luu , nam tong phong luu full , ñåðâåð , ñëîâàðè , ñèòèáàíê , nhacdaiphong , ñóâåíèðû , ñòðàíèöû , öâåòîâ , öèôðîâûå , óðàëñèá , pham nhan tu tien , phong luu cam y , phong luu dai tai tu 4vn , phong luu dai tong , phong luu quan su full , phong luu quyen 4vn , phong luu tai tu , phong luu tai tu 4vn , sẽs thai , tai tu lich su quan su , tan tong phong luu , tong tai tu phong luu , truyen quansu phongluu , ÿïîíñêèå , æàííà , ðàìñòîð