24-03-2011, 05:29 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh - Tác giả: Nguyệt Quan >>>> New chÆ°Æ¡ng 35
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 1 – Khói lá»a suốt ba tháng
Chương 35: Phục binh bốn bỠ.
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch giả : TheJoker
Hiệu Ä‘Ãnh: TroiOi
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Nghe tiếng gá»i, DÆ°Æ¡ng Lăng ngoái đầu lại, nhìn thấy Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng và Mã Liên Nhi má»—i ngÆ°á»i cầm má»™t chiếc ô, uyển chuyển nhẹ nhà ng băng qua khoảng sân vá» phÃa y. Mã Liên Nhi khoác má»™t chiếc áo lông cừu, xinh đẹp nhÆ° tranh vẽ chứ không phải ngÆ°á»i trần mắt thịt.
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng thấp hÆ¡n Mã Liên Nhi má»™t chút. Nà ng mặc váy kẻ ô mà u lam, khoác bì giáp mà u hồng nhạt, tuy không lá»™ng lẫy nhÆ° ngÆ°á»i bên cạnh, nhÆ°ng sở hữu khuôn mặt thanh tú và nụ cÆ°á»i dịu dà ng giống nhÆ° má»™t cô bé láng giá»ng xinh đẹp .
Nà ng xách má»™t chiếc giá» phủ vải bố mà u xanh lam, ô che lệch sang hÆ°á»›ng đó, ná»a thân còn lại bám đầy tuyết rÆ¡i. DÆ°Æ¡ng Lăng liá»n cháºm rãi bÆ°á»›c xuống thá»m, trÆ°á»›c tiên gáºt đầu chà o Mã Liên Nhi, sau đó bÆ°á»›c tá»›i đón lấy chiếc giá» trong tay Ấu NÆ°Æ¡ng, rồi kéo nà ng và o dÆ°á»›i mái hiên. Y vừa phủi bông tuyết trên vai và trán dùm nà ng, vừa há»i:
- Tuyết lớn thế nà y, mới sáng sớm nà ng đến là m gì?
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng gấp ô lại, phà hÆ¡i lên ngón tay đã á»ng Ä‘á» vì lạnh, chiếc mÅ©i nhá» nhắn nhÃu lại nhÆ° sóng gợn mặt hồ mùa xuân, cÆ°á»i ngá»t ngà o, nói:
- Äể Ä‘Æ°a cÆ¡m nÆ°á»›c cho tÆ°á»›ng công mà ! Thiếp còn luá»™c hai quả trứng gà đó. TÆ°á»›ng công vất vả việc công, không thể để bụng đói được!
Dương Lăng trách:
- Nà ng đó! Ta đã ở sở Dịch thừa rồi còn lo bị đói hay sao?
Äoạn y kéo Ấu NÆ°Æ¡ng, quay đầu nói vá»›i Mã Liên Nhi:
- Mã tiểu thÆ°, mau và o trong nhà đi, dÆ°á»›i hiên có gió lùa, cẩn tháºn kẻo trúng phong hà n đấy!
Mã Ngang tòng quân, muốn chuyển từ dân tịch thà nh quân tịch bắt buá»™c phải đến nha huyện đăng ký. Hôm nay tuyết lá»›n, Mã Liên Nhi định hôm khác hẵng Ä‘i, nhÆ°ng thấy Ấu NÆ°Æ¡ng muốn ra khá»i nhà , liá»n Ä‘i cùng rồi rẽ và o sở Dịch thừa trÆ°á»›c.
Lúc nà y nhìn ngÆ°á»i ta có đôi có cặp, tình nồng ý ngá»t, Mã Liên Nhi cảm thấy có chút cảm khái trong lòng. Nà ng dỡ mÅ© xuống, vén mái tóc Ä‘en tuyá»n, suôn mượt và má»m mại hÆ¡n cả tấm vải sa tanh ra đằng sau, giáºm chân rÅ© tuyết Ä‘á»ng trên ủng, rồi im lặng bÆ°á»›c và o trong nhà .
DÆ°Æ¡ng Lăng hối hả ăn cho xong bữa, vừa buông Ä‘Å©a thì tên lÃnh gác cổng liá»n kháºp khà kháºp khiá»…ng bÆ°á»›c và o. Thấy phu nhân của vị dịch thừa má»›i nháºm chức và con gái của ngÆ°á»i tiá»n nhiệm Ä‘á»u ở trong phòng, y không dám nán lại lâu, vá»™i lấy phong thÆ° nháºn được đêm hôm qua ra giao cho DÆ°Æ¡ng Lăng, kèm theo má»™t nụ cÆ°á»i, nói:
- Äại nhân, đây là thÆ° Ä‘Æ°a đến đêm qua, ngÆ°á»i mang thÆ° bảo rằng nhất định phải giao cho đại nhân.
DÆ°Æ¡ng Lăng không biết ai lại viết thÆ° cho y, bèn cầm lấy phong thÆ° bóc chá»— dán, nháºn ra bên cạnh dấu xi niêm phong ở mặt sau có má»™t hình vẽ quái ngÆ°. Y không khá»i giáºt mình: “Là máºt hà m của Cẩm Y Vệ sao? Những máºt hà m mình xem hôm qua Ä‘á»u đã mở sẵn, cho nên không có gì phải sợ. NhÆ°ng mình không phải là ngÆ°á»i của Cẩm Y Vệ, bây giá» lại tùy tiện mở máºt thÆ° của há» ra xem, mong sao đừng xảy ra chuyện gì!â€
ThÆ° đã mở, lúc nà y lo nghÄ© nà y ná» cÅ©ng vô Ãch. Y rút bức thÆ° ra, chỉ hy vá»ng ná»™i dung là mấy chuyện vặt vãnh nà o đó, váºy cho dù bị ngÆ°á»i ta biết được có lẽ cÅ©ng không có gì to tát lắm.
Cẩn tháºn Ä‘á»c qua thÆ° má»™t lượt, DÆ°Æ¡ng Lăng liá»n cảm thấy yên tâm. Trong thÆ° không há» Ä‘á» cáºp đến chuyện cÆ¡ máºt nà o, ngược lại nó còn mang đến má»™t chuyện vui có thể công khai. Y vá»™i cất thÆ° và o, hÆ°ng phấn nói:
- Hoá ra tên thủ lÄ©nh phe địch Mẫn đại nhân chém chết đêm trÆ°á»›c là vÆ°Æ¡ng tá» Thát Äát, lần nà y Mẫn đại nhân láºp được đại công rồi!
Y phấn khởi vỗ tay, nói tiếp:
- GiỠta phải đi báo cho đại nhân một tiếng. Ấu Nương, nà ng và Mã tiểu thư hãy chỠở đây nhé, đợi cho ngớt tuyết rồi hẵng vỠnhà !
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng ngoan ngoãn gáºt đầu. DÆ°Æ¡ng Lăng vá»™i vã bÆ°á»›c ra ngoà i. Mã Liên Nhi nhá»› tá»›i má»™t chuyện, Ä‘á»™t nhiên lên tiếng:
- Dương huynh, ta đi cùng huynh, hôm qua anh trai ta phải đi gấp, ta muốn đi giúp anh ấy thay đổi dân tịch.
DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể khÆ°á»›c từ, láºp tức kêu ngÆ°á»i của sở Dịch thừa dẫn thêm má»™t con ngá»±a nữa tá»›i, hai ngÆ°á»i phi thẳng đến nha huyện. Mẫn huyện lệnh Ä‘ang nằm trên giÆ°á»ng cho lang trung thay thuốc, nghe xong tin tức DÆ°Æ¡ng Lăng mang đến, lão há hốc mồm, to đến ná»—i có thể nhét trá»n má»™t quả trứng và o. Ngẩn ra hồi lâu, lão đòi kiểm tra lại ná»™i dung thÆ° mấy lượt; rồi nhÆ° mụ gà mái già đẻ trứng , lão cất tiếng cÆ°á»i “khục khục khụcâ€.
Lão vốn lo rằng cÆ°á»i lá»›n sẽ Ä‘á»™ng và o vết thÆ°Æ¡ng cho nên má»›i nén cÆ°á»i nhÆ° thế, ai dè cà ng khiến cho cÆ¡ thể run lên bần báºt.
DÆ°Æ¡ng Lăng thấy lão cÆ°á»i nhÆ°ng phải khổ sở nhÆ° váºy, bản thân cÅ©ng cảm thấy khá khôi hà i: “Hoá ra lá»— mãng cÅ©ng có chá»— tốt của nó. Có ai biết lão già nà y chỉ tiện tay vung Ä‘ao, đã “hái†được công lao to lá»›n nhÆ° váºy chứ?â€
Äang vui vẻ, bá»—ng nhiên nụ cÆ°á»i trên mặt của Mẫn đại nhân tắt ngúm, lão nghÄ© ngợi má»™t chút rồi biến sắc, nói:
- Không hay! Con trưởng của Bá Nhan Mãnh Khả là má»™t gã tà n phế, nghe nói hắn rất xem trá»ng nhị vÆ°Æ¡ng tá» Húc Liệt Bá»™t Tá» nà y. Hôm nay con hắn đã bị ta giết chết, đại quân Thát Äát lại dá»… dà ng rút lui nhÆ° váºy, tháºt sá»± khả nghi.
- Khi nãy có thông báo, sáng sá»›m hôm nay quân ta đã dỡ lá»u truy tìm tung tÃch quân địch. Nếu nhÆ° Bá Nhan Mãnh Khả dẫn đại quân đến báo thù cho con trai mình, váºy sẽ cá»±c kỳ không ổn. Phải láºp tức cho Hà tham tÆ°á»›ng biết chuyện nà y má»›i được. DÆ°Æ¡ng sÆ° gia, ngÆ°Æ¡i hãy mau Ä‘uổi theo Hà tham tÆ°á»›ng, Ä‘em tin tức nà y báo cho y!
DÆ°Æ¡ng Lăng nghe xong, biết được sá»± tình khẩn cấp, vá»™i và ng vâng dạ rồi nhanh chóng chạy ra ngoà i. Lúc nà y Mã Liên Nhi đã đổi dân tịch, Ä‘ang chá» y ở phòng bên tiá»n sảnh.Thấy DÆ°Æ¡ng Lăng gấp gáp leo lên ngá»±a, hÆ¡n nữa lại có vẻ cấp bách, nà ng cÅ©ng vá»™i và ng dắt ngá»±a theo, há»i:
- DÆ°Æ¡ng huynh, có chuyện gì mà hoảng hốt váºy?
DÆ°Æ¡ng Lăng cao giá»ng đáp:
- Sáng nay đại quân đã dỡ lá»u Ä‘i truy kÃch Thát Tá». Kẻ mà Mẫn huyện lệnh chém chết hôm trÆ°á»›c không ngá» lại là vÆ°Æ¡ng tá» Thát Äát, chỉ e quân Thát lui binh chÆ°a hẳn đã là tháºt. Nếu nhÆ° bá»n chúng mang lòng báo thù, sợ rằng sẽ lấy lùi là m tiến, âm thầm mai phục. Tôi phải Ä‘uổi theo Hà tham tÆ°á»›ng, Ä‘em tin nà y báo cho ngà i biết.
Nói Ä‘oạn DÆ°Æ¡ng Lăng liá»n cưỡi ngá»±a phóng thẳng ra phÃa nam thà nh.
Mã Liên Nhi phóng lên yên, quay ngá»±a tại chá»— mấy vòng. Nà ng nhá»› đến ca ca của mình cÅ©ng Ä‘ang ở trong đại quân, nếu tháºt sá»± có quân Thát mai phục, liệu có thể sống sót trong đám loạn quân hay không? Rốt cuá»™c nà ng không yên lòng, vụt roi cho ngá»±a Ä‘uổi theo DÆ°Æ¡ng Lăng.
Äại bản doanh bên ngoà i thà nh lúc nà y chỉ còn má»™t Ãt binh lÃnh già yếu trông coi. DÆ°Æ¡ng Lăng há»i ra má»›i biết đại quân đã xuất phát được má»™t canh giá», lòng nhÆ° lá»a đốt, y láºp tức Ä‘uổi theo bằng con Ä‘Æ°á»ng vốn đã bị Ä‘oà n ngá»±a và xe của đại quân cà y nát. Có Ä‘iá»u mặt Ä‘Æ°á»ng ngoại thà nh không được bằng phẳng thênh thang nhÆ° Ä‘Æ°á»ng sá ná»™i thà nh, DÆ°Æ¡ng Lăng lại má»›i há»c cưỡi ngá»±a, tay cầm cÆ°Æ¡ng trong khi miệng thở hồng há»™c vì căng thẳng, coi bá»™ còn mệt hÆ¡n cả con ngá»±a y Ä‘ang cưỡi.
Äi được hÆ¡n má»™t dặm, y chợt nghe thấy tiếng vó ngá»±a vang lên từ phÃa sau, quay đầu lại thì thấy Mã Liên Nhi cÅ©ng Ä‘ang thúc ngá»±a phi nhanh tá»›i. Chiếc áo khoác lông cừu của nà ng không biết đã cởi ra từ khi nà o, lá»™ ra bá»™ đồ mà u xanh biếc, thân trên khoác chiếc áo da cáo, dáng vẻ đẹp mê hồn, Ä‘á»™ng tác phóng ngá»±a phi nÆ°á»›c đại cà ng thêm Æ°u mỹ vô cùng.
Khi ngựa của nà ng phi đến bên cạnh, Dương Lăng vội nói:
- Liên Nhi tiểu thÆ°, sao cô lại đến đây? CÅ©ng tốt, cô giá»i cưỡi ngá»±a, hãy mau Ä‘uổi theo đại quân bảo há» ngừng truy bắt, Ä‘á» phòng bất trắc!
Mã Liên Nhi khẽ cau mà y, đáp:
- Việc hà nh quân của quân Ä‘á»™i há lại để má»™t phụ nữ nhÆ° ta xen và o sao? Huynh có mang theo bức máºt thÆ° đó không?
Dương Lăng vỗ trán, thốt:
- Thôi chết, tôi để quên nó ở chỗ Mẫn đại nhân rồi!
Nghe xong Mã Liên Nhi lạnh nhạt hứ má»™t tiếng, Ä‘á»™t nhiên Ä‘Æ°a tay ấn xuống lÆ°ng ngá»±a, eo nà ng ưỡn lên, nhún ngÆ°á»i đứng thẳng trên lÆ°ng ngá»±a. Ngá»±a vẫn Ä‘ang phóng băng băng, phải khen thuáºt cưỡi ngá»±a của vị cô nÆ°Æ¡ng nà y quả tháºt rất cao. Nà ng nói vá»›i DÆ°Æ¡ng Lăng:
- Thả dây cương ra, để ta xỠlý!
DÆ°Æ¡ng Lăng ngỡ ngà ng buông dây cÆ°Æ¡ng, không hiểu nà ng sẽ Ä‘iá»u khiển nhÆ° thế nà o. Chỉ thấy hai thá»›t ngá»±a sóng đôi, Mã Liên Nhi nhún ngÆ°á»i nhảy lên, nhẹ nhà ng khéo léo đáp xuống trÆ°á»›c ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Lăng, đế già y thúc vá» phÃa sau, ra lệnh:
- NhÆ°á»ng bà n đạp ngá»±a cho ta!
DÆ°Æ¡ng Lăng rút hai chân ra khá»i bà n đạp, chỉ cảm thấy thân thể chênh vênh, vá»™i cuống cuồng ôm lấy chiếc eo thon của Mã Liên Nhi. Äá»™t nhiên bị Ä‘Ã n ông ôm eo, mặc dù sá»›m có chuẩn bị, song Mã Liên Nhi vẫn thoáng sững ngÆ°á»i, cÆ¡ bụng căng cứng lại.
Nà ng hÃt sâu má»™t hÆ¡i, cố là m ra vẻ tá»± nhiên, cầm dây cÆ°Æ¡ng lên, nói:
- Ôm chặt và o, ta sẽ đưa huynh đi gặp Hà tham tướng!
Mã Liên Nhi vốn lá»›n lên tại vùng biên thùy, tà i cưỡi ngá»±a rất cao. Hiện giá» cÆ¡ thể cả hai lại rất nhẹ, cá»™ng lại còn chÆ°a bằng má»™t giáp sÄ©, hai ngÆ°á»i má»™t ngá»±a chở đôi chẳng những không hỠảnh hưởng đến tốc Ä‘á»™; ngược lại dÆ°á»›i kỹ thuáºt cao siêu của nà ng, ngá»±a phi cà ng nhanh cà ng vững.
Lúc nà y đại quân của Hà tham tÆ°á»›ng đã tiến và o Ngoạ Hổ sÆ¡n. Thám tỠđược phái Ä‘i tối qua, sáng nay đã mang tin trở vá»: Quân Thát đã vÆ¡ vét sạch trâu, dê, xe ngá»±a của Nhị Lý bán và NgÅ© Lý phố rồi phái ngÆ°á»i váºn chuyển vá» biên ngoại. NhÆ°ng địch quân vẫn chÆ°a rút lui, sau khi thất bại ở Kê Minh, bá»n chúng rút vá» thủ ở Du Má»™c đồn, phân ra nhiá»u tốp lÃnh nhá» cÆ°á»›p bóc ở những thôn trấn lân cáºn.
Nháºn được tin báo chuẩn xác, Hà tham tÆ°á»›ng vui mừng khôn xiết. Dù gì phÃa trÆ°á»›c chỉ có má»™t con Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™c đạo dẫn đến Kê Minh, y không sợ bị đối phÆ°Æ¡ng mai phục, nên má»›i dốc toà n bá»™ năm đại Ä‘á»™i mạo hiểm vượt tuyết Ä‘uổi theo, muốn giáng cho quân Thát má»™t cuá»™c táºp kÃch bất ngá».
Dá»±a theo lá»i của Diệp ngá»± sá», nhá» tráºn tuyết lá»›n, quân Thát tuyệt đối không Ä‘oán được quân ta sẽ bất ngá» tấn công. Năm xÆ°a Lý Tố nhân đêm tuyết mịt mù tiến và o Thái châu, láºp được chiến công lẫy lừng*. Lần nà y y Ä‘á»™t kÃch, diệt sạch địch quân, cÅ©ng có thể được lÆ°u danh sá» sách, sánh kịp cổ nhân.
Äại quân đã Ä‘i được được sáu dặm, Ä‘ang tiến và o Hồ Lô cốc. SÆ¡n cốc nà y hai bên vách là núi cao kéo dà i, chÃnh giữa tạo thà nh má»™t sÆ¡n cốc hình hồ lô. Hà tham tÆ°á»›ng tuy nóng lòng láºp công, nhÆ°ng cÅ©ng không phải là má»™t tÆ°á»›ng lÄ©nh non ná»›t, vẫn chÆ°a bị công danh lợi lá»™c là m cho u mê, láºp tức ra lệnh cho đại quân tạm thá»i dừng lại, phái thám mã Ä‘i dò xét phÃa trÆ°á»›c.
Diệp ngá»± sá» thấy Hà tham tÆ°á»›ng không thúc quân tiến tá»›i, liá»n giục ngá»±a lên, chỉ roi vá» sÆ¡n cốc phÃa trÆ°á»›c, nói:
- Äại nhân, hẻm núi phÃa trÆ°á»›c sÆ°á»n núi hai mặt không dốc, hai bên cách đỉnh núi tá»›i mấy trăm trượng, trên núi lại không gì che lấp, căn bản không thể giấu phục binh. Nếu nhÆ° quân Thát đặt mai phục trên đỉnh núi, vá»›i khoảng cách xa nhÆ° váºy, cung tên kiếm kÃch sẽ không thể uy hiếp được đại quân ta. Có cái dốc thoai thoải dà i mấy trăm trượng nà y, cây và đá (không chắc, giữ nguyên bản biên dịch) cÅ©ng khó mà phát huy được tác dụng. Äại nhân chá»› nên lo lắng!
LÆ°u công công ở trong kiệu nhoà i ngÆ°á»i ra quan sát chung quanh, nói:
- Ừm, tuy là tôi đây không biết việc binh, nhÆ°ng thấy trên ngá»n núi nà y trụi lủi, quả tháºt không thể giấu ngÆ°á»i. Hai bên có dãy núi bao quanh, Quân Thát hoà n toà n không có khả năng đánh phủ đầu hay táºp háºu chúng ta. Vả lại số lượng quân Thát kém hÆ¡n chúng ta, sao có thể lấy Ãt chá»i nhiá»u chứ? Chúng ta có thể tuyệt đối yên tâm tiến vá» phÃa trÆ°á»›c đấy!
Hà tham tÆ°á»›ng mỉm cÆ°á»i, nói:
- Ha ha, hai vị giám quân nói chà phải. Bổn tÆ°á»›ng chẳng qua lo sÆ¡n cốc nà y cháºt hẹp, quân ta phải chuyển Ä‘á»™i hình thà nh má»™t hà ng dà i, trÆ°á»›c và sau không phối hợp tốt được; lỡ nhÆ° quân Thát bố trà mai phục ở phÃa trÆ°á»›c, binh mã ở phÃa sau sẽ khó bá» chi viện, thà nh ra không thể phát huy Æ°u thế vá» quân số, tất sẽ chịu nhiá»u thÆ°Æ¡ng vong hÆ¡n. Tạm thá»i cứ chá» thám thÃnh rõ rà ng tình hình quân địch rồi hãy quyết định cÅ©ng không muá»™n.
Qua Ä‘á»™ ná»a giá», bốn tay thám mã lần lượt trở vá», báo rằng phÃa trÆ°á»›c không thấy địch quân, trên lá»›p tuyết trong sÆ¡n cốc cÅ©ng không thấy dấu vết do ngá»±a, xe giẫm lên. Nên biết hiện giá» tuy tuyết rÆ¡i dà y, nhÆ°ng nếu có đại Ä‘á»™i nhân mã hà nh quân, cÅ©ng không thể nà o che giấu hết má»i vết tÃch nhÆ° váºy. Hà tham tÆ°á»›ng nghe xong liá»n cảm thấy yên tâm, láºp tức truyá»n quân lệnh xuống, yêu cầu toà n quân trÆ°á»›c và sau gia tăng tốc Ä‘á»™, nhanh chóng vượt qua sÆ¡n cốc, nhằm hÆ°á»›ng Du Má»™c đồn thẳng tiến.
Năm ngà n binh lÃnh tuân theo hiệu lệnh, liá»n tiếp tục lên Ä‘Æ°á»ng. Äá»™i ngÅ© trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, giống nhÆ° má»™t con rồng dà i trong dãy núi tuyết. Hạ đô ty Hạ SÄ© Kiệt dẫn quân chủ lá»±c Ä‘i đầu, vừa vượt qua Ä‘oạn cuối của Hồ Lô cốc. Ngay khi sắp sá»a ra khá»i sÆ¡n cốc, Ä‘á»™t nhiên cá»a cốc phÃa trÆ°á»›c vang lên tiếng trống tráºn “tùng tùng tùng†nhÆ° sấm nổ, cá» xà phất lên ngợp trá»i. Cùng lúc nà y, hai bên sÆ°á»n núi nổi lên vô số tiếng gõ mõ, trong khoảnh khắc trên sÆ°á»n núi trắng xoá bá»—ng hiện ra vô số bóng ngÆ°á»i, loạn tiá»…n bắn xuống nhÆ° mÆ°a, Ä‘uôi tên rợp trá»i, trông dà y đặc nhÆ° má»™t tráºn bão tuyết.
(*): Lý Tố (hay Lý Sách) (773 - 821) là đại tÆ°á»›ng nhà ÄÆ°á»ng, tá»± là Nguyên Trá»±c, ngÆ°á»i Lâm Äà m Thao châu (giá» thuá»™c Cam Túc), con của Lý Thà nh, am hiểu binh thÆ°, giá»i bắn cung cưỡi ngá»±a. Ban đầu ông nháºm chức Thứ sá» hai châu PhÆ°á»ng, Tấn. Năm Nguyên Hoà thứ mÆ°á»i má»™t (năm 816 TCN), ông nháºn chức Tiết Ä‘á»™ sứ ÄÆ°á»ng, Tuỳ, Äặng, lÄ©nh binh thảo phạt quân phiến loạn của Ngô Nguyên Tế. Ông sở trÆ°á»ng vá» quan sát tình thế, lá»±a chá»n thá»i cÆ¡. Mùa đông năm sau, thừa lúc địch quân lÆ¡i lá»ng, nhân đêm tuyết ông dẫn quân đánh chiếm Thái châu, bắt sống Ngô Nguyên Tế, được trao chức SÆ¡n Nam Äông Äạo Tiết Ä‘á»™ sứ, phong tÆ°á»›c LÆ°Æ¡ng quốc công.
Tà i sản của chickcannibal
Chữ ký của chickcannibal
Last edited by chickcannibal; 24-03-2011 at 06:28 PM .
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của chickcannibal
24-03-2011, 06:18 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 1 – Khói lá»a suốt ba tháng
ChÆ°Æ¡ng 36: CÆ°á»›p Ä‘Æ°á»ng mà chạy .
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch giả : lamsonquaikhach
Hiệu Ä‘Ãnh: TroiOi
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Bá»n giặc Thát đứng trên cao bắn ra má»™t tráºn mÆ°a tên dà y đặc, khiến quân Minh tá» thÆ°Æ¡ng rất nhiá»u. CÅ©ng may Ä‘á»™i quân của Hà tham tÆ°á»›ng rất dà y dạn kinh nghiệm tráºn mạc, sau má»™t hồi hoảng loạn liá»n nghe theo mệnh lệnh láºp ra xa tráºn , Ä‘Æ°a chiến xa ra hai bên dá»±ng thà nh các vách chắn, giống nhÆ° má»™t thà nh lÅ©y nhân tạo.
Những quân lÃnh cầm khiên cao bằng thân ngÆ°á»i cÅ©ng kết hợp vá»›i nhau ghép thà nh những tấm lá chắn bảo vệ hai cánh. ChỠđến khi Ä‘á»™i hình phòng ngá»± được láºp xong, quân Minh mÆ°á»i phần đã chết mất má»™t phần. Diệp ngá»± sá» vá»™i và ng nhảy xuống ngá»±a, chui và o xe của LÆ°u công công, run giá»ng:
- Nhìn xung quanh trống không thế nà y, Thát tỠtừ đâu chui ra thế?
Trên nóc và hai bên thà nh xe Ä‘á»u được là m từ gá»— dà y, vốn không sợ tên bắn thủng. NhÆ°ng nghe tiếng tên cắm và o thân xe không ngừng vang lên, Diệp ngá»± sá» không khá»i lo sợ trong lòng. LÆ°u công công vốn là thái giám, nhÆ°ng lá gan lại to hÆ¡n Diệp ngá»± sá» khá nhiá»u, tuy nhiên cÅ©ng không tránh khá»i việc cÆ¡ mặt giáºt giáºt, Ä‘a phần do sá»± căng thẳng tá»™t Ä‘á»™ khi lần đầu tiên phải trải qua cảnh chiến tranh khốc liệt thế nà y.
Hai bên vách núi bằng phẳng, trụi lủi, má»™t lá»›p tuyết trắng xóa phủ dà i từ chân đến đỉnh, căn bản không phù hợp để giấu phục binh. NhÆ°ng lúc nà y trên sÆ°á»n núi bá»n Thát Äát lại mặc đủ thứ trang phục chạy qua chạy lại bắn tên, là m địa hình xáo trá»™n lên, nhỠđó quân Minh má»›i hiểu ra được Ä‘iá»u bà máºt phÃa sau đợt phục kÃch.
Vốn trên hai sÆ°á»n núi, má»—i bên có xây má»™t dãy tÆ°á»ng cao hÆ¡n ná»a thân ngÆ°á»i, vách tÆ°á»ng đâm xéo lên trên, lại được thiên nhiên ngụy trang bằng má»™t lá»›p tuyết dà y. Theo góc nhìn từ dÆ°á»›i lên, quân Minh chỉ thấy má»™t vách núi thẳng tắp kéo dà i lên táºn đỉnh.
NgÆ°á»i Mông sống tại vùng thảo nguyên và sa mạc, di chuyển theo nguồn nÆ°á»›c, sinh sống theo lối du mục, từ lâu đã phát minh ra má»™t cách dá»±ng thà nh trì Ä‘Æ¡n giản. Trong những cÆ¡n gió lạnh à o à o của mùa đông, há» dùng cá» và những cà nh cây khô đặt quanh khu lá»u trại, sau đó rÆ°á»›i nÆ°á»›c lạnh lên cho đông thà nh má»™t bức tÆ°á»ng chắn gió rét. Bá»n giặc Thát nhân ban đêm đã âm thầm Ä‘Ã o hố Ä‘un nÆ°á»›c, rồi dùng các dụng cụ có sẵn để xây hai bức tÆ°á»ng thà nh trên hai vách núi, chỉ mất chÆ°a tá»›i má»™t đêm đã xong.
Bá Nhan Mãnh Khả biết tin quý tá» chết thảm liá»n láºp tức hạ lệnh rút lui. Hắn dẫn quân Ä‘i suốt ngà y đêm tá»›i Du Má»™c truân (truân là ngá»n núi nhá»); sau khi hợp quân vá»›i Bác Äạt NhÄ© Mô, binh lá»±c đã vượt qua quân Minh, nên hắn má»›i dám bá» ngá»±a chuyển thà nh bá»™ binh giao chiến vá»›i quân của Hà tham tÆ°á»›ng.
Hiện giá» quân Minh ở Trác Lá»™c và huyện XÃch đã tạo thế gá»ng kìm vây chặt từ hai bên cánh. Bá Nhan Mãnh Khả dùng kế nà y mục Ä‘Ãch dồn sức đánh má»™t tráºn diệt hết quân Minh ở Hoà i Lai, báo thù cho con, sau đó tiếp tục lui quân.
Hà tham tÆ°á»›ng ổn định lại hà ng ngÅ© má»™t chút rồi láºp tức hô lá»›n:
- Phất cá» hiệu, ra lệnh cho Hạ SÄ© Kiệt cố thủ phÃa trÆ°á»›c, VÆ°Æ¡ng Thừa Hiến Ä‘em quân tấn công hai bên sÆ°á»n, nhất định phải phá được má»™t khe hở. Lệnh cho Tôn Äại Trung, Tất Xuân chuyển háºu Ä‘á»™i thà nh tiá»n Ä‘á»™i, nhanh chóng lui vá» sau. Trịnh Nhất Ngạc chỉ huy trung quân!
VÆ°Æ¡ng Thừa Hiến ra lệnh cho cung thủ bắn tên kiá»m chế quân địch ở hai cánh, tá»± mình dẫn lÃnh cầm Ä‘ao khiên và giáo dà i công phá hai sÆ°á»n núi để đại quân có thá»i gian rút lui. Äại tÆ°á»›ng Bác Äạt NhÄ© Mô Ä‘ang chỉ huy quân Thát, mắt thấy phe địch nhanh chóng ổn định thế tráºn, giỠđã bắt đầu phản công, hắn láºp tức hạ lệnh:
- Bắn chết tên vẫy cá» hiệu trong quân Minh, giết chết chiến mã, không được để chúng thiết láºp Ä‘á»™i hình!
Mệnh lệnh vừa phát ra, má»™t là n mÆ°a tên đã được trút xuống. Tên lÃnh vẫy cá» hiệu bị tên cắm nhÆ° con nhÃm, chết ngay tại chá»—, đồng thá»i có vô số chiến mã thụ thÆ°Æ¡ng, Ä‘au Ä‘á»›n hà lên, chạy loạn xạ trong sÆ¡n cốc. Quân Minh bị chÃnh ngá»±a của mình dà y xéo, thế tráºn láºp tức đại loạn, không cách nà o phản công được.
VÆ°Æ¡ng đô ti bất chấp mÆ°a tên, cố gắng dẫn nhân mã của mình tấn công vách núi bên phải. Chá»— nà y vốn không cao lắm, nếu khống chế được Ä‘iểm chiến lược nà y, quân Minh có thể bố trà cung thủ áp chế ngược lại bá»n Thát tá», có khả năng láºp tức ổn định được tình hình, nếu không đại quân co cụm trong sÆ¡n cốc Ä‘Ã nh bó tay chá» chết.
Hắn tá»± mình cầm Ä‘ao ứng chiến, quân Minh khắp nÆ¡i nhÆ° con thú bị vây khốn, liá»u mạng phát Ä‘á»™ng hà ng loạt các đợt tấn công lên sÆ°á»n núi. Từng thi thể ngã xuống, không ai kịp khóc thÆ°Æ¡ng cho ngÆ°á»i chết, tháºm chà chẳng ai buồn chú ý ngÆ°á»i ngã dÆ°á»›i chân mình là ai. Trên chiến trÆ°á»ng khốc liệt nà y, cái chết đã trở thà nh chuyện cÆ¡m bữa, cho dù ngÆ°á»i có tình cảm đến đâu cÅ©ng trở thà nh chai lì nhÆ° gá»— đá.
DÆ°á»›i sá»± chỉ huy của các Tháºp trưởng và Tiêu trưởng, quân Minh lÅ© lượt xông lên, giẫm đạp thi thể các đồng Ä‘á»™i để tìm lấy cÆ¡ há»™i sống còn. Bá»n Thát tá» trên sÆ°á»n núi, vá»›i lợi thế địa hình và tiá»…n thuáºt siêu việt, má»—i mÅ©i tên bắn ra Ä‘á»u chà mạng.
Diệp ngự sỠnấp trong xe run rẩy thét:
- Hà đại nhân, Hà đại nhân! Giặc Thát đã sớm sắp đặt mai phục, mau mau rút lui đi thôi!
Hà tham tướng cầm cây Nhạn linh đao, mặt mà y xanh lè, đáp:
- Ta đã phái ngÆ°á»i thông báo cho Tất Xuân rồi. Hẻm núi nà y cháºt chá»™i, không thÃch hợp cho quân ta táºp kết, nếu háºu quân không chịu lui, chúng ta không cách nà o xông ra được!
Diệp ngá»± sá» tức giáºn nói:
- Äại quân trúng mai phục trong khi Tất Xuân còn chÆ°a có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì. Bá»n ta sắp chết ráo đến nÆ¡i rồi! Ta thá» sẽ tố cáo hắn cái tá»™i là m lỡ cÆ¡ há»™i giết giặc! Hà đại nhân, ta phải đến háºu tráºn đốc chiến!
Hà tham tÆ°á»›ng Ä‘ang báºn chỉ huy đại quân, dÄ© nhiên không có kiên nhẫn nghe há» Diệp lải nhải. Lão nghe thấy hắn bảo muốn Ä‘i đến chá»— Tất Xuân, tránh được chuyện y hoa tay múa chân là m rối chuyện ở đây bèn láºp tức lệnh cho hai mÆ°Æ¡i lÃnh cầm khiên há»™ tống hắn và LÆ°u công công rá»i Ä‘i. Má»™t thÆ° sinh, má»™t thái giám - hai vị chỉ huy tối cao - láºp tức lảo đảo chạy vá» phÃa háºu doanh.
SÆ¡n cốc dÆ°á»›i núi Ngá»a Hổ nà y có hình nhÆ° trái hồ lô, miệng cốc hÆ°á»›ng vá» phÃa trạm Kê Minh. Äại quân của Tất Xuân vừa tiến và o cốc, DÆ°Æ¡ng Lăng và Mã Liên Nhi đã thúc ngá»±a Ä‘uổi kịp. Nghe DÆ°Æ¡ng Lăng kể lại tình hình, Tất Xuân cÅ©ng nháºn ra chuyện đã trở nên quá nghiêm trá»ng, vừa định dẫn y Ä‘i gặp Hà tham tÆ°á»›ng thì giặc Thát đã phát Ä‘á»™ng thế công.
Äược má»™t là n mÆ°a tên yểm trợ, giặc Thát từ chá»— ẩn nấp trên sÆ°á»n núi trà n xuống miệng cốc, cắt đứt Ä‘Æ°á»ng lui của quân Minh. Cá»a cốc vốn cháºt hẹp, chỉ cần mấy chục cung thủ không ngừng bắn tên, cho dù thiên quân vạn mã cÅ©ng đừng mong xông ra nổi.
Quân Thát ở sÆ¡n cốc chỉ muốn ngăn cản quân Minh thoát ra nên không công kÃch mà chỉ lo canh giữ chá»— quan trá»ng nà y. Má»—i tên giặc Thát mang trên lÆ°ng Ãt nhất bốn ống tên, trong khi Nam quân của Tất Xuân chủ lá»±c là đao thuẫn thủ và há»a thÆ°Æ¡ng thủ (lÃnh bắn súng), căn bản không cách nà o chống lại được bá»n giặc Thát dÅ©ng mãnh thiện chiến, lấy má»™t địch mÆ°á»i, lại chiếm được địa Ä‘iểm chiến lược nà y.
Chỉ trong phút chốc, ngoà i cốc đã la liệt trên trăm thi thể quân Minh. Mã Liên Nhi lần đầu tiên nhìn thấy cảnh máu chảy đầu rÆ¡i khốc liệt thế nà y, sắc mặt liá»n trắng bệch, còn DÆ°Æ¡ng Lăng từng trải qua tráºn chiến thủ thà nh, tâm lý đã có sức chịu Ä‘á»±ng nhất định. Y kéo nà ng nấp và o giữa hai thùng xe, nhá» thế má»›i tránh khá»i tên bay đạn lạc.
Äòn phản công của quân Minh đã láºp tức bị cung tiá»…n của giặc Thát cản lại, từng thi thể gục xuống giữa miệng cốc cháºt hẹp. Quân Minh vừa phải tranh Ä‘oạt lối thoát duy nhất vá»›i đối phÆ°Æ¡ng, vừa phải ứng phó vá»›i mÆ°a tên à o à o từ phÃa trên, nên thÆ°Æ¡ng vong không ngừng gia tăng.
DÆ°Æ¡ng Lăng chú ý thấy phe mình đã hết sức há»—n loạn, căn bản không thể tạo ra sÆ° uy hiếp lên phe địch. Phải công nháºn tÆ°á»›ng chỉ huy của quân Minh vô cùng dÅ©ng cảm, ai cÅ©ng Ä‘á»u liá»u mình xông pha nÆ¡i tiá»n tráºn, nhÆ°ng tóm lại mấy gã đó chỉ biết khoe khoang cái dÅ©ng mãnh cá nhân, tuyệt đối không biết bà y binh bố tráºn má»™t cách có hiệu quả.
Nói thẳng ra, nếu để bá»n hỠở nÆ¡i đất bằng, nghe theo chỉ huy của cấp trên để láºp tráºn thì còn mong ra dáng ra vẻ má»™t chút; nhÆ°ng má»™t khi phát sinh há»—n chiến nhÆ° vầy, mệnh lệnh của thượng cấp không thể bao quát toà n quân, đám quan quân cấp thấp vô há»c kia chỉ biết dấn thân lên trÆ°á»›c quân lÃnh, vung Ä‘ao đốc chiến, không há» biết cách phối hợp cái loại binh chủng sao cho hiệu quả.
DÆ°Æ¡ng Lăng thấy tình hình của đại quân nhÆ° váºy, lÆ°ng liá»n Æ°á»›t đẫm mồ hôi. Mã Liên Nhi lại Ä‘ang lo lắng cho sá»± an nguy của anh mình, nhÆ°ng khi thấy hắn đứng là m tùy tùng cho Tất đô ti nà ng má»›i yên tâm được.
ChÃnh và o lúc nà y, Diệp ngá»± sá» và LÆ°u công công nhếch nhác chạy tá»›i. Diệp ngá»± sá» Ä‘ang muốn trách móc Tất đô ti vá» việc không phá nổi vòng vây, bá»—ng nhìn thấy má»™t cô gái mặc áo mà u lục đứng gần đó, tưởng rằng Tất đô ti còn mang theo gia quyến Ä‘i hà nh quân, trong lòng không khá»i nổi cÆ¡n đại ná»™.
Tất đô ti thấy giặc Thát trong cốc dá»±a và o địa thế hiểm yếu để phòng thủ, phe ta khó có thể công phá nhanh chóng; y định ra lệnh chuyển sang tấn công quân địch trên sÆ°á»n núi, rồi từ trên dùng uy lá»±c của súng ống áp chế bá»n giặc Thát ở cá»a sÆ¡n cốc. NhÆ°ng theo suy nghÄ© của Diệp ngá»± sá» và LÆ°u công công, nhất định phải đánh phá cá»a sÆ¡n cốc má»›i có Ä‘Æ°á»ng sống, nếu chá» Tất Xuân tấn công lên sÆ°á»n núi rồi má»›i quay lại chiếm lại cá»a cốc, chỉ sợ lúc đó toà n quân đã bị tiêu diệt sạch rồi.
Hai ngÆ°á»i bèn thống nhất lấy thân pháºn Giám quân lệnh cho Tất đô ti bằng bất cứ giá nà o phải mở được má»™t lối ra. Tất đô ti Ä‘Ã nh háºm há»±c hạ lệnh thôi tấn công sang hai bên, chỉ lo Ä‘iá»u Ä‘á»™ng binh lá»±c ra sức công kÃch cá»a cốc. Hắn giáºn tá»›i mức mặt vồng gân xanh, ra lệnh:
- Kỳ bả tổng, LÆ° bả tổng, táºp trung há»a lá»±c và o cá»a cốc, chỉ được tiến, không được phép lùi, nhất định phải mở ra má»™t con Ä‘Æ°á»ng máu!
Hắn lại quát bảo đội trưởng đội thân binh:
- Quan Thụ Anh ra trÆ°á»›c tráºn đốc chiến, má»™t ngÆ°á»i lui chém má»™t ngÆ°á»i, toà n Ä‘á»™i lui chém Ä‘á»™i trưởng, Ä‘á»™i trưởng hi sinh mà toà n Ä‘á»™i lui, giết sạch không cần bà n!
Quân lệnh nhÆ° sÆ¡n, hai vị Bả tổng cÅ©ng biết đây là thá»i Ä‘iểm ngà n cân treo sợi tóc, Ä‘Ã nh phải hạ lệnh cho quân mình Ä‘á»™i mÆ°a tên toà n lá»±c đánh vá» hÆ°á»›ng cá»a cốc. PhÃa trÆ°á»›c tên bắn nhÆ° rợp trá»i, sÆ°á»n núi hai bên tuy có há»a lá»±c của quân Minh áp chế nhÆ°ng tên vẫn bắn ra không ngá»›t, rất nhiá»u binh sÄ© má»›i vừa xông ra ngoà i đã bị tên ghim đầy ngÆ°á»i, máu nhuá»™m lênh láng.
Há»a thÆ°Æ¡ng thủ xông đến vừa tầm ngắm liá»n bắn ra má»™t loạt, tuy cÅ©ng giết chết rất nhiá»u quân Thát, nhÆ°ng Ä‘ao thuẫn thủ phÃa sau cháºm chạp không xông lên kịp, thà nh ra giặc Thát có dịp bắn trả má»™t lượt, má»™t lần nữa phong tá»a cá»a sÆ¡n cốc.
DÆ°Æ¡ng Lăng nhìn sang cá»— xe nặng chịch nằm dÆ°á»›i đất, lại liếc thấy má»™t xác ngá»±a trên đất, liá»n nghÄ© ra má»™t biện pháp, láºp tức la lá»›n:
- Tất đại nhân, Ä‘iá»u khiển ngá»±a là m khiên thịt, đại quân Ä‘i sau ngá»±a, chắc chắn có thể mở ra má»™t Ä‘Æ°á»ng sống!
LÆ°u công công, Diệp ngá»± sá» nghe được vô cùng mừng rỡ, láºp tức ra lệnh cho Tất Xuân là m theo. Phải biết thá»i bấy giá» chiến mã có giá tá»›i gần bốn trăm quan má»™t con, trong khi quân Minh trÆ°á»›c nay lại khan hiếm chiến mã, cho nên tÆ°á»›ng sÄ© chÆ°a từng nghÄ© tá»›i chuyện dùng chiến mã là m lá chắn. NhÆ°ng lúc nà y đại quân Ä‘ang lâm nguy, là m sao lo cho ngá»±a được nữa. Há» láºp tức táºp trung những chiến mã còn lại ra trÆ°á»›c tráºn, được đại khái hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i con, há»a thÆ°Æ¡ng thủ liá»n lấy thuốc súng rắc lên Ä‘uôi ngá»±a, sau đó châm lá»a dốt. Chiến mã bị cái nóng là m Ä‘au, tức thì hà lên Ä‘iên cuồng, phi nÆ°á»›c đại vá» phÃa trÆ°á»›c.
Hất Lâm Äạt Äạt Ä‘ang dẫn quân giữ cá»a cốc bá»—ng thấy mấy chục con ngá»±a Ä‘ang Ä‘iên cuồng phi nÆ°á»›c đại tá»›i, tiếng vó ngá»±a vang rá»n, bèn kinh hoảng ra lệnh cho quân sÄ© bắn tên. Má»™t loạt tên bắn ra, nhÆ°ng sinh lá»±c của ngá»±a dẫu sao cÅ©ng mạnh hÆ¡n con ngÆ°á»i, nên chỉ có và i con hà thảm ngã xuống, còn đại Ä‘a số vẫn mang tên mà chạy, phá tan Ä‘á»™i hình của giặc Thát, Ä‘iên loạn chạy ra khá»i cốc. Có mấy tên lÃnh Thát không kịp lui liá»n bị ngá»±a già y xéo nát bét nhÆ° cám, đến mức la cÅ©ng không kịp.
Nhân cÆ¡ há»™i nà y, Tất đô ti chỉ huy đại quân Ä‘á»™i mÆ°a tên xông thẳng ra ngoà i, Hất Lâm Äạt Äạt láºp tức dẫn hÆ¡n bốn trăm tên giặc Thát còn lại đón đánh. Cá»a sÆ¡n cốc vốn cháºt hẹp, chỉ cần khoảng hai trăm ngÆ°á»i đã bịt kÃn hoà n toà n, hai phe trá»™n lẫn và o nhau đánh xáp lá cà .
*: Má»™t Ä‘Æ¡n vị trong biên chế quân Ä‘á»™i thá»i cổ, tiêu chuẩn các thá»i khác nhau, không rõ thá»i Minh là bao nhiêu
Tà i sản của chickcannibal
Last edited by chickcannibal; 24-03-2011 at 06:28 PM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của chickcannibal
24-03-2011, 06:20 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 1 – Khói lá»a suốt ba tháng
Chương 37: Lằn ranh sống chết .
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch giả : lamsonquaikhach
Hiệu Ä‘Ãnh: TroiOi
Nguồn: Tà ng Thư Viện
“ChÃu…!†Dây cung ngân lên, rÃt những tiếng ghê ngÆ°á»i, hÆ¡n trăm đốm sáng bắn vá» phÃa trÆ°á»›c. Lúc nà y đã còn không thấy rõ vẻ mặt của từng binh sÄ©, cả Ä‘oà n quân Minh Ä‘ang nhÆ° nÆ°á»›c lÅ© phá đê hÆ¡i dừng lại má»™t chút, phÃa trÆ°á»›c đồng loạt ngã xuống cả dãy. NhÆ°ng đây đã là đợt tên cuối cùng mà bá»n Thát tá» có thể bắn ra.
Quân Minh được thôi thúc bởi ý chà cầu sinh cá»±c lá»›n, thế nên dù không ai đánh trống tráºn hay phát lệnh xung phong, nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i vẫn không có cách nà o dừng chân lại được. Bởi lẽ ngÆ°á»i trÆ°á»›c chỉ hÆ¡i dừng lại má»™t chút là láºp tức bị ngÆ°á»i phÃa sau đẩy phải tiếp tục chạy lên, hết lá»›p nà y đến lá»›p khác, tá»±a nhÆ° sóng biển lá»›p sau đè lá»›p trÆ°á»›c.
Bá»n giặc Thát chắn ở cá»a sÆ¡n cốc giống nhÆ° tảng đá ngầm trong cÆ¡n sóng lá»›n, Ä‘ao bén hung hãn cắt lên thân thể quân Minh, là n sóng Ä‘ang trà n tá»›i kia bắn tung bá»t nÆ°á»›c, những bá»t nÆ°á»›c mà u Ä‘á» tÆ°Æ¡i.
Trên sÆ°á»n núi, các cung thủ của giặc Thát đã không còn cách nà o áp chế được quân Minh, bởi vì lúc nà y ngÆ°á»i của hai phe đã chen lẫn và o nhau, mắc kẹt ở cá»a sÆ¡n cốc, Ä‘ang liá»u chết đánh xáp lá cà . Bá»n chúng chỉ còn cách quẳng cung tên xuống, cầm lấy Ä‘ao thÆ°Æ¡ng, từ chá»— nấp hai bên sÆ°á»n núi xông xuống chém giết giữa đám quân Minh.
Liá»n đó, dÆ°á»›i sá»± chỉ huy của các tÆ°á»›ng tá, những binh sÄ© vốn chỉ có thể chen chúc phÃa sau bị Ä‘á»™ng chịu đòn đã bắt đầu xông ngược lên trên sÆ°á»n núi, thá»c sâu chém giết vá» phÃa sau, má»™t chá»— hở được mở ra. Tá»±a nhÆ° dãy domino bị ngã, cả vòng vây hoà n mÄ© liá»n mất Ä‘i tác dụng khiến giặc Thát chỉ Ä‘Ã nh lao xuống chém giết.
Trên hai khoảnh đất bằng phẳng hình bán nguyệt của Hồ Lô cốc đồng thá»i diá»…n ra cuá»™c chiến xáp lá cà . Mà nÆ¡i hai Ä‘Æ°á»ng mòn sÆ¡n cốc cháºt hẹp thì ngÆ°á»i chen ngÆ°á»i, ngÆ°á»i lấn ngÆ°á»i, ai ai cÅ©ng muốn cuồng chân chạy nhanh vá» phÃa lối ra, nhÆ°ng Ä‘á»u bị dòng ngÆ°á»i cuốn lấy, lôi chầm cháºm mà hung hãn vá» phÃa trÆ°á»›c, gần nhÆ° chân không chạm đất.
Mùi máu tanh lan trong không khà lạnh lẽo, tuyết lá»›n vẫn tung bay. Tiếng kim loại ma sát là m ngÆ°á»i ta cảm thấy ghê răng, tiếng kim loại đâm và o thịt khiến ngÆ°á»i ta cảm thấy run rẩy, hai âm thanh ấy cứ thay nhau vang lên. Máu thịt trong mÆ°a tuyết tạo thà nh má»™t bức tranh đẹp đến thê lÆ°Æ¡ng.
PhÃa sau ngÆ°á»i lúc nhúc, nhÆ°ng các binh sÄ© có thể chiến đấu ở phÃa trÆ°á»›c lại không quá trăm ngÆ°á»i. Ở cả hai bên, ngÆ°á»i phÃa trÆ°á»›c vừa tá» thÆ°Æ¡ng thì láºp tức có ngÆ°á»i phÃa sau hăng hái xông lên thế chá»—. NÆ¡i quân hai bên giao chiến dần dần bị xác ngÆ°á»i và máu tÆ°Æ¡i chồng chất lên nhau thà nh má»™t Ä‘Æ°á»ng ranh giá»›i.
Trong đám thi thể trên mặt đất liên tục có những binh sÄ© ôm nhau váºt lá»™n, những ngÆ°á»i xông lên tiếp theo căn bản không có thá»i gian phân biệt địch ta, cÅ©ng chẳng hở chút thá»i gian để giúp đỡ nên cứ thế đạp lên thân thể và máu tÆ°Æ¡i của há», và lúc ấy lá»›p quân địch má»›i cÅ©ng đã hùng hổ lao đến.
Khung cảnh tráng lệ của vạn quân quần nhau đã bắt đầu. Äây là má»™t tráºn đánh há»—n loạn thá»±c sá»±, lÃnh không thấy tÆ°á»›ng, tÆ°á»›ng không thấy lÃnh. Má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u nắm chặt binh khà trong tay, chăm chăm tìm kiếm má»™t đôi mắt thù địch, để rồi rống lá»›n xông lên.
TrÆ°á»›c sau trái phải Ä‘á»u là đao thÆ°Æ¡ng kiếm kÃch, thỉnh thoảng còn có tên bắn lén bay qua. Lúc nà y mạng ngÆ°á»i tuyệt đối bình đẳng, má»™t tÆ°á»›ng lÄ©nh chỉ huy ngà n quân cÅ©ng có thể bị má»™t tên lÃnh quèn nhất đâm chết. Võ công kỹ xảo gì cÅ©ng không dùng được, căn bản đến chá»— tránh né cÅ©ng chẳng có, chỉ là chặt chặt chặt, giết giết giết! SÆ¡n cốc lúc nà y nhÆ° nồi nÆ°á»›c Ä‘ang sôi, thứ nÆ°á»›c Ä‘á» rá»±c mà u máu, mà chá»— thoát duy nhất chÃnh là cá»a sÆ¡n cốc, vị trà mấy ngÆ°á»i bá»n DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘ang đứng.
Bá»™ hạ của Hất Lâm Äạt Äạt Ä‘á»u là những kẻ dÅ©ng mãnh giết ngÆ°á»i không chá»›p mắt, nhÆ°ng sức ép tìm chá»— thoát của dòng “nÆ°á»›c lũ†tháºt quá lá»›n, mạng chúng liên tiếp bị đối phÆ°Æ¡ng lấy Ä‘i, mở cá»a sÆ¡n cốc chỉ còn là vấn Ä‘á» thá»i gian.
Những binh sÄ© cầm khiên bảo vệ Diệp ngá»± sá» và LÆ°u công công tay nắm Ä‘oản Ä‘ao, cố gắng hết sức vây quanh hai lão di Ä‘á»™ng vá» phÃa cá»a sÆ¡n cốc. NhÆ°ng dòng ngÆ°á»i chen chúc quá cháºt chá»™i, Diệp ngá»± sá» chỉ lảo đảo ngã xuống đất má»™t cái là láºp tức bị vô số đôi chân đạp lên, của giặc Thát có, của những sÄ© tốt mà hắn vẫn xem là cấp thấp cÅ©ng có.
Không ai có thá»i gian nhìn xem đám thịt mình giẫm dÆ°á»›i chân là của má»™t sÄ© tốt quèn hay là của má»™t đại nhân cao quý. Äao thÆ°Æ¡ng Ä‘oạt mạng Ä‘ang múa may trÆ°á»›c mắt, bản năng duy nhất còn lại là vung vÅ© khà để tìm Ä‘Æ°á»ng sống.
Hai binh sÄ© bảo vệ muốn nâng hắn dáºy nhÆ°ng má»›i vừa cúi xuống liá»n bị là n sóng ngÆ°á»i không thể kháng cá»± cuốn ngã và hà ng loạt đôi chân giẫm lên. Äiá»u nà y khiến lòng dạ những binh sÄ© khác trở nên cứng rắn hÆ¡n, không ai nhìn lại má»™t lần nà o nữa. Cả dòng ngÆ°á»i bất luáºn địch ta Ä‘á»u bị má»™t sức mạnh to lá»›n ép di chuyển vá» phÃa cá»a sÆ¡n cốc má»™t cách không thể tá»± chủ.
DÆ°Æ¡ng Lăng đã trở nên ngây ngốc. Trong loạn quân kiểu nà y, cá nhân dù thần dÅ©ng đến đâu cÅ©ng chẳng ăn thua gì, huống chi thể lá»±c y chẳng bằng má»™t tên lÃnh quèn, phản ứng bản năng của y chỉ là chá»— nà o Ãt ngÆ°á»i thì chen tá»›i đó. Trong bóng Ä‘ao kiếm cùng tiếng thét gà o chém giết không dứt thì trách nhiệm duy nhất mà y còn nhá»› là giữ chặt tay Mã Liên Nhi, nà ng đã theo mình tá»›i đây, tuyệt đối không được bá» trốn má»™t mình.
Ai cÅ©ng Ä‘á»u muốn xông ra khá»i cá»a sÆ¡n cốc, đó má»›i là đưá»ng sống. NhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng biết trong đám loạn quân nà y mình căn bản không có năng lá»±c chạy tá»›i cá»a sÆ¡n cốc, cho dù không bị giặc Thát giết chết thì thân thể gầy yếu của y cÅ©ng sẽ bị ngÆ°á»i ta chen ngã thà nh má»™t đống thịt vụn thôi.
DÆ°Æ¡ng Lăng kéo Mã Liên Nhi Ä‘ang đỠđẫn thoát khá»i dòng lÅ© đó, chạy lên sÆ°á»n núi. Phạm vi chém giết ngà y cà ng mở rá»™ng bởi sá»± phản công của quân Minh nên hai ngÆ°á»i chỉ có nÆ°á»›c chạy lên cao hÆ¡n.
Giặc Thát phát hiện trên sÆ°á»n núi có hai ngÆ°á»i Ä‘ang đứng, láºp tức có kẻ vung Ä‘ao xông tá»›i, hoà n toà n là phản ứng bản năng muốn tiêu diệt má»i sinh mạng đối địch.
Nhìn thấy quần áo trang sức không giống mình, phản ứng bản năng của chúng chÃnh là chém giết. Hiện giá» ngÆ°á»i của hai bên Ä‘á»u trở thà nh những sinh váºt khát máu và điên cuồng nhất, đôi tròng mắt Ä‘á» ngầu đã không còn chút lý trà nà o, chỉ chăm chăm tìm sinh mạng theo bản năng để mà hủy diệt Ä‘i.
DÆ°Æ¡ng Lăng thầm kêu khổ, y bây giá» chỉ còn lại má»™t loại bản năng, đó là chạy trốn. Dòng ngÆ°á»i trong sÆ¡n cốc giống nhÆ° má»™t dòng sông Ä‘ang chảy xiết, chen chúc cuốn lẫn nhau, va Ä‘áºp và o nhau, vá»›i khà thế ấy, chỉ cần rÆ¡i và o trong là sẽ láºp tức bị xé thà nh mảnh vụn nên y chỉ có thể chạy lên chá»— cao hÆ¡n.
DÆ°á»›i sá»± truy Ä‘uổi ráo riết của mấy tên giặc Thát Ä‘ang kêu những tiếng ồ ồ nhÆ° dã thú, hai ngÆ°á»i cố hết sức chạy lên đỉnh núi. Lúc đầu là DÆ°Æ¡ng Lăng kéo Mã Liên Nhi Ä‘ang sợ hãi kinh hoà ng chạy, khi còn cách đỉnh núi hÆ¡n hai chục mét thì DÆ°Æ¡ng Lăng đã mệt phá», bắt đầu được Mã Liên Nhi kéo chạy lên trên.
Thân thể đúng là thiếu luyện táºp quá rồi, DÆ°Æ¡ng Lăng cảm thấy tim Ä‘áºp thình thịch, hai tai lùng bùng, cÆ¡ bắp trên đùi run rẩy, cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n đến nghẹt thở ấy khiến y gần nhÆ° muốn buông bá» việc chạy trốn, thà chịu bị Thát tá» chặt đầu còn hÆ¡n.
Thế nhÆ°ng Mã Liên Nhi rõ rà ng không nghÄ© thế, tuy cổ há»ng nà ng đã phát ra tiếng thở gấp hoà n toà n không phù hợp vá»›i bá» ngoà i nhÆ° tiên nữ của mình, nhÆ°ng nà ng đã thức tỉnh khá»i sá»± choáng váng do cảnh máu me, bắt đầu dùng hết sức kéo DÆ°Æ¡ng Lăng chạy trốn.
Nếu lúc nà y có ngÆ°á»i ngồi ở không gian khác nhìn bá»n há», nhất định sẽ cho rằng Ä‘ang coi phim chiếu cháºm. Trong gió tuyết tung bay, phÃa trÆ°á»›c má»™t nam má»™t nữ chầm cháºm cất bÆ°á»›c, phÃa sau mấy kẻ nhÆ° hung thần ác sát cầm Ä‘ao rõ rà ng chỉ cần chạy mấy bÆ°á»›c là có thể Ä‘uổi kịp, nhÆ°ng vẫn cứ cháºm chạp bÆ°á»›c Ä‘i, trợn trừng đôi mắt nhÆ° muốn ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống ngÆ°á»i ta, cặm cụi Ä‘uổi theo.
Hai ngÆ°á»i cuối cùng cÅ©ng lên tá»›i đỉnh núi, Mã Liên Nhi vừa nhìn thấy tình hình trÆ°á»›c mắt thì không khá»i thầm giáºt mình sợ hãi, tia hy vá»ng chạy thoát cuối cùng đã tan tà nh. Äỉnh núi cháºt hẹp, sÆ°á»ng dốc gần bảy mÆ°Æ¡i Ä‘á»™, căn bản không có Ä‘Æ°á»ng nà o để chạy. Tuyệt vá»ng buông tay DÆ°Æ¡ng Lăng, nà ng quay đầu nhìn bá»n giặc Thát Ä‘uổi riết không tha, rồi bá»—ng thò nhanh tay và o ngá»±c rút ra cây trâm và ng mà trÆ°á»›c khi phi ngá»±a khá»i thà nh nà ng đã cất và o ngá»±c, đặt lên yết hầu.
DÆ°Æ¡ng Lăng thở phì phò chỉ tay và o nà ng, y thở gấp đến mức không thể nói nổi thà nh lá»i. Mã Liên Nhi ngá»±c pháºp phồng nhìn y, ánh mắt hết sức phức tạp. Liếc sang thấy mấy tên giặc Thát Ä‘ang cÆ°á»i hung tợn đã gần bò tá»›i đỉnh núi, nà ng không nén nổi tiếng cÆ°á»i bi thÆ°Æ¡ng. Quay đầu nhìn DÆ°Æ¡ng Lăng má»™t cái thắm thiết, rồi nhắm hai mắt lại, nà ng nắm chặt cây trâm đâm mạnh và o yết hầu mình.
CÆ¡ bắp toà n thân DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘á»u run bần báºt vì dùng sức quá Ä‘á»™. Äã mệt đến mức không muốn cá» Ä‘á»™ng chút nà o, nhÆ°ng thấy hà nh Ä‘á»™ng của Mã Liên Nhi, y vẫn cố hết sức lao lên Ä‘áºp cái “bốp†và o tay Mã Liên Nhi, năm ngón tay xÆ°á»›c qua gò má nà ng.
Mã Liên Nhi bị mÅ©i trâm vạch má»™t vết xÆ°á»›c trên cổ nhÆ°ng trâm và ng đã bay khá»i tay, dấu năm ngón tay hằn rõ trên mặt. Nà ng ngẩn ngÆ¡ đứng đó, kinh ngạc nhìn DÆ°Æ¡ng Lăng. Biết nà ng sợ bị giặc Thát là m nhục nên má»›i muốn tá»± táºn, nhÆ°ng lúc nà y y đã vô cùng mệt má»i, cÅ©ng không có thá»i gian để giải thÃch nữa rồi. Y thất tha thất thểu nhà o tá»›i trÆ°á»›c dốc, phÃa trÆ°á»›c tuy không có Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng muốn chạy trốn thì đó dÆ°á»ng nhÆ° là con Ä‘Æ°á»ng duy nhất.
Quay lại tay không đánh nhau vá»›i mấy chiến binh Mông Cổ dÅ©ng mãnh kia Æ°? Khá»i cần nghÄ© cÅ©ng biết, bóng Ä‘ao lÆ°á»›t qua là cái đầu xinh đẹp của y sẽ láºp tức lìa khá»i thân. Y Ä‘Æ°a mắt xem xét vách núi gần nhÆ° thẳng đứng khiến ngÆ°á»i ta chóng mặt. Vừa gấp rút tÃnh toán cÆ¡ há»™i sống, y vừa vẫy tay gá»i Mã Liên Nhi, cất giá»ng khà n khà n: “Qua… khục khục… Qua đây!â€
Trong đám giặc Thát Ä‘uổi theo đã có hai tên đã leo lên sÆ°á»n núi. Bá»n chúng má»›i vừa chém giết má»™t hồi lâu trong sÆ¡n cốc, thể lá»±c đã hao tổn rất nhiá»u, bây giá» Ä‘uổi má»™t hÆ¡i lên núi nên hai tên Ä‘á»u thở dốc nhÆ° trâu. Thấy địa hình, bá»n chúng biết hai ngÆ°á»i phÃa trÆ°á»›c không có Ä‘Æ°á»ng chạy nữa nên cÅ©ng cảm thấy yên tâm. Chúng chống Ä‘ao xuống đất thở hồng há»™c, giá» cÅ©ng cần phải khôi phục sức lá»±c để vung Ä‘ao chém ngÆ°á»i.
Hai tên giặc Thát Ä‘Æ°a ánh mắt hung ác đánh giá má»™t nam má»™t nữ trÆ°á»›c mặt, vẻ tà n bạo hung dữ trong mắt dần dần mất Ä‘i, bắt đầu thay bằng ánh mắt dâm tà . Hai đôi mắt đầy dục vá»ng nhÆ° muốn lá»™t sạch quần áo của Mã Liên Nhi, sức lá»±c đã mất bắt đầu khôi phục lại rất nhanh vì bản năng của giống Ä‘á»±c.
Lúc cha Mã Liên Nhi là m công tác thu tháºp tin tình báo cho Cẩm y vệ ở vùng Tái Ngoại, thân pháºn công khai là má»™t nhà buôn đồ da, thÆ°á»ng giao thiệp vá»›i các bá»™ lạc Thát Äát. Mã Liên Nhi từ nhỠđã từng nghe nói giữa các bá»™ lạc Thát Äát, vì tranh chấp thảo nguyên tÆ°Æ¡i tốt mà không ngừng nổ ra chiến tranh, vợ con của phe bị thua phải là m nữ nô chịu đủ thứ lăng nhục. Nữ nhân rÆ¡i và o trong tay loại ngÆ°á»i dã man nà y thì giá trị không bằng má»™t con gia súc, kết quả so vá»›i rÆ¡i xuống địa ngục quả tháºt còn thảm hÆ¡n.
Mã Liên Nhi thấy thân hình hai tên giặc Thát ấy bá» ngang bá» dá»c to bè nhÆ° nhau, vẻ ngoà i chẳng khác dã nhân là mấy, mắt bừng bừng lá»a dục thì không khá»i giáºt mình run rẩy, khắp ngÆ°á»i lạnh buốt tá»›i xÆ°Æ¡ng. Lá»±a chá»n duy nhất của nà ng chÃnh là chạy theo DÆ°Æ¡ng Lăng, trong lòng chỉ nghÄ©: “Thôi, không thể giữ vẹn thi thể, Ä‘Ã nh nhảy xuống núi cho dã thú lấp bụng váºy, thế cÅ©ng hÆ¡n là bị ngÆ°á»i già y vò tá»›i chết.â€
Tà i sản của chickcannibal
Last edited by chickcannibal; 24-03-2011 at 06:23 PM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của chickcannibal
24-03-2011, 06:29 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 1 – Khói lá»a suốt ba tháng
ChÆ°Æ¡ng 38: Äêm dà i đằng đẵng .
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch giả : TheJoker
Hiệu Ä‘Ãnh: TroiOi
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Quyển má»™t - Khói lá»a suốt ba tháng - ChÆ°Æ¡ng 38 Äêm dà i đằng đẵng
DÆ°Æ¡ng Lăng ôm Mã Liên Nhi nhảy xuống sÆ°á»n núi phủ đầy tuyết. Tuyết Ä‘á»ng ở bên nà y Ãt bị ánh nắng mặt trá»i chiếu phải nên mặt ngoà i đã đông cứng thà nh lá»›p băng trong suốt. Hai ngÆ°á»i nÆ°Æ¡ng theo lá»±c quán tÃnh bắt đầu trượt xuống sÆ°á»n dốc đứng. Mã Liên Nhi theo bản năng hét lên má»™t tiếng chói tai, ôm chặt lấy cổ DÆ°Æ¡ng Lăng.
Tiếng gió không ngừng vang vun vút bên tai do hai ngÆ°á»i Ä‘ang trượt xuống rất nhanh. Vốn Mã Liên Nhi không sợ chết nhÆ°ng ở trong cảnh hung hiểm nà y nà ng lại sợ đến hồn phi phách tán, áp sát cả thân hình và o ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Lăng, nhắm nghiá»n hai mắt.
DÆ°Æ¡ng Lăng đã từng chÆ¡i trượt cát nên y Æ°á»›c Ä‘oán chỉ cần tốt số không bị va quệt và o cá»c gá»—, gốc cây thì sẽ còn cÆ¡ há»™i sống sót. Y ôm chặt Mã Liên Nhi, căng thẳng nhìn chăm chăm và o sÆ°á»n núi phÃa dÆ°á»›i. Ở bên nà y không có cây gá»— lá»›n, những bụi cây thấp nhá» bị tuyết Ä‘á»ng che phủ và những đám cá» dại đã cà o rách áo của y nhÆ°ng không là m tổn thÆ°Æ¡ng đến da thịt.
Mắt thấy sắp tá»›i chân núi, vá»›i Ä‘á»™ dốc nhÆ° thế và tốc Ä‘á»™ lao xuống nhÆ° hiện tại, bá»n há» sẽ bị Ä‘áºp thẳng xuống mặt tuyết nhÆ° má»™t viên đạn. DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘á»™t ngá»™t ngá»a mặt lên trên, ngả ngÆ°á»i ra phÃa sau chuyển từ ngồi thà nh nằm, đồng thá»i cố sức giữ đầu cách mặt tuyết má»™t chút để tránh va và o đá và chạc cây.
Bị bất ngá», Mã Liên Nhi chúi ngÆ°á»i vá» phÃa trÆ°á»›c, môi báºp và o miệng DÆ°Æ¡ng Lăng, tạo thà nh má»™t nụ hôn môi rất chi là không lãng mạn. Cả hai cùng rên lên má»™t tiếng, trong miệng ứa ra vị tanh mằn mặn.
Mã Liên Nhi trợn tròn cặp mắt, cô nà ng còn chÆ°a kịp nói gì thì “phịch†má»™t tiếng, tuyết văng tung toé, thân thể của DÆ°Æ¡ng Lăng nện mạnh xuống mặt đất, tiếp tục trượt Ä‘i. Chân phải DÆ°Æ¡ng Lăng bá»—ng đạp phải má»™t gốc cây nhá», ngay cùng lúc ấy, chỉ nghe rắc má»™t tiếng, thân thể của hai ngÆ°á»i liá»n chuyển hÆ°á»›ng, xoay ngang rồi lăn long lóc.
Lăn vòng vòng má»™t hồi má»›i dừng lại được. Hoà n hồn, DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘Æ°a mắt dáo dác nhìn quanh, thấy mình đã lá»t và o trong má»™t khu rừng, chếch vá» phÃa sau khoảng hÆ¡n chục mét là gốc cây bị y đạp gãy khi nãy, hai mét trÆ°á»›c mặt chÃnh là má»™t khối đá to phủ má»™t lá»›p tuyết dà y.
Mã Liên Nhi cÅ©ng đã bá»›t căng thẳng, lúc nà y nà ng má»›i phát giác mình Ä‘ang nằm trong lòng DÆ°Æ¡ng Lăng vá»›i má»™t tÆ° thế hết sức ám muá»™i. Khuôn mặt thanh tú thoáng Ä‘á» bừng, nà ng ra sức nện mạnh lên ngá»±c DÆ°Æ¡ng Lăng má»™t quyá»n. DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘ang vui mừng vì "thân thể má»m mại" vốn luôn yếu á»›t của mình lần nà y bình an không tổn thÆ°Æ¡ng gì, bị cô nà ng nện cho má»™t cú má»›i phát hiện là trên ngÆ°á»i mình còn có má»™t thân thể má»m mại khác đè lên, y giáºt nảy mình vá»™i buông tay ra, Mã Liên Nhi Ä‘á» mặt bò dáºy.
DÆ°Æ¡ng Lăng dà y mặt đứng dáºy bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c Mã Liên Nhi, ngẩng đầu nhìn lên đỉnh núi hai ngÆ°á»i vừa trượt xuống. Lúc nà y tuyết rÆ¡i má» mịt, trong rừng tầm nhìn không quá trăm bÆ°á»›c nên y không thấy rõ được tình hình trên đỉnh.
Tim Mã Liên Nhi Ä‘áºp thình thịch nhÆ° ngá»±a chạy, nà ng lén Ä‘Æ°a mắt nhìn chiếc áo dà i của DÆ°Æ¡ng Lăng đã rách bÆ°Æ¡m, để lá»™ chiếc quần vải bông mà u xanh bên trong, hai miếng bông vải trên mông cÅ©ng lá»™ cả ra, hình dạng cá»±c kỳ thảm hại.
“Y tháºt dÅ©ng cảm! Má»™t thÆ° sinh yếu Ä‘uối thế mà dám nhảy từ trên đỉnh núi băng dốc đứng thế nà y.†Nhá»› tá»›i lúc lăn xuống núi, y vẫn luôn ôm chặt lấy mình, để mình nằm trên, là m đệm cho mình, Mã Liên Nhi thầm cảm thấy ngá»t ngà o, trong mắt bất giác dấy lên má»™t tia âu yếm.
DÆ°Æ¡ng Lăng không há» hay biết mình giống nhÆ° má»™t công Ä‘á»±c Ä‘ang khoe Ä‘uôi, có Ä‘iá»u là đang nhìn từ phÃa sau. Y quay lại hà o hứng nói vá»›i Mã Liên Nhi:
- Giặc Thát không dám nhảy xuống núi nhÆ° váºy đâu! Chúng ta hãy và o rừng trốn má»™t lúc, tránh sá»± lùng sục của bá»n chúng.
Nhìn cánh rừng bao la heo hút, trong rừng im ắng không vết chim bay, không dấu chân ngÆ°á»i, Mã Liên Nhi hÆ¡i do dá»±:
- SÆ°á»n núi dốc nhÆ° váºy, chắc bá»n chúng sẽ không dám xuống đâu. Nếu chúng ta lạc trong rừng, sẽ bị mắt kẹt lại ở nÆ¡i nà y đó.
Dương Lăng thoáng chau mà y, gượng gạo:
- Nếu chỉ một mình tôi, quân Thát chưa chắc sẽ đuổi theo. Nhưng có thêm cô thì khó nói lắm, hay là cứ trốn đi đã.
Mã Liên Nhi bỗng nhướng mà y:
- Huynh có ý gì váºy? Chẳng lẽ tôi là há»a... Ư ừm... Váºy chúng ta trốn Ä‘i!
Nà ng chợt đổi thái Ä‘á»™, ngượng ngáºp đồng ý.
************************
DÆ°Æ¡ng Lăng vốc má»™t nắm tuyết cho và o miệng, ngáºm tan từ từ, đến lúc nÆ°á»›c không còn lạnh nữa má»›i cháºm rãi nuốt xuống, đồng thá»i cẩn tháºn ngó chung quanh. Mã Liên Nhi cÅ©ng nhếch nhác không thể tả, mồ hôi nhá»… nhại, thoa lệch tóc rối, vạt váy cùng ống tay áo bị xé thà nh mấy mảnh rách bÆ°Æ¡m.
Tuyết đã ngừng rÆ¡i, trá»i bắt đầu chạng vạng tối, ngá»n núi trống trÆ¡n vắng vẻ, bốn bá» mênh mông. Khung cảnh
đối vá»›i cặp ăn mà y nà y tá»±a nhÆ° trong chốn Dao Trì tiên cảnh váºy. Äá tảng, cây tùng, mặt đất, hết thảy Ä‘á»u được tuyết che phủ, khoác lên mình má»™t bá»™ áo trắng tinh khôi...
Cảnh sắc rất đẹp, rất nguyên thủy, đủ khiến ngÆ°á»i ta lÆ°u luyến khó quên, tinh thần vui tÆ°Æ¡i thanh thản. Có Ä‘iá»u, đó là nếu bá»n há» không bị lạc Ä‘Æ°á»ng, và sau lÆ°ng không có má»™t con sói bám theo.
Ban đầu hai ngÆ°á»i chỉ muốn trốn trong rừng má»™t lúc, nhÆ°ng khi bá»n há» Ä‘ang loạng choạng bÆ°á»›c và o rừng ráºm, má»™t con sói Ä‘ang kiếm mồi bá»—ng dÆ°ng xuất hiện sau lÆ°ng bá»n há» nhÆ° ma quá»·. Phản ứng đầu tiên của hai ngÆ°á»i là chạy trốn, con sói cứ thong thả lững thững theo sau, chỠđợi bá»n há» cạn kiệt hết sức lá»±c.
Mã Liên Nhi đã sinh sống trên thảo nguyên nhiá»u năm, nà ng biết không thể cứ tiếp tục chạy nhÆ° váºy, bằng không sẽ dá»… dà ng trở thà nh món ăn trong miệng con sói nà y. Nà ng lượm má»™t cà nh cây bị tuyết đè gãy ở trên ná»n đất đầy tuyết, đứng lại Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vói con sói Ä‘en to lá»›n đó.
DÆ°Æ¡ng Lăng thấy nà ng không chạy, cÅ©ng nhặt má»™t cà nh cây lên, tham gia và o cuá»™c chiến. Có lẽ ngÆ°á»i hiện đại ngay từ nhỠđã nghe quá nhiá»u truyện đồng thoại vá» những con sói xám to đùng, nhÆ°ng khi tháºt sá»± gặp loà i Ä‘á»™ng váºt trông không khác mấy so vá»›i "chó hoang" nà y, má»™t ngÆ°á»i trưởng thà nh Ä‘ang cầm cây gáºy to sẽ khó mà sinh ra cảm giác sợ hãi chúng.
Mã Liên Nhi biết rõ sá»± đáng sợ của loà i sói, DÆ°Æ¡ng Lăng thì không, mà không biết thì không sợ. DÆ°Æ¡ng "tú tà i" hăm hở vung gáºy lên, quát to má»™t tiếng, nhắm đầu sói nện mạnh má»™t gáºy. Tuy thể trạng y không được tốt, nhÆ°ng cú đánh dùng toà n lá»±c nà y cÅ©ng đủ sức Ä‘áºp vỡ sá» má»™t ngÆ°á»i thân thể tráng kiện.
Cây gáºy rắn chắc vừa phang trúng ngay đầu của con sói, DÆ°Æ¡ng Lăng còn chÆ°a kịp cao hứng thì Mã Liên NhÄ© đã thét lá»›n:
- Cẩn tháºn!
Rồi nà ng vung gáºy quét ngang tá»›i.
Bị trúng má»™t gáºy nặng ná» của DÆ°Æ¡ng Lăng, con sói to lá»›n lăn ra mặt đất kêu ăng ẳng nhÆ° chó, rồi trở mình bò dáºy, hung tợn nhảy chồm lên lao vá» phÃa y.
DÆ°Æ¡ng Lăng giáºt nẩy mình trÆ°á»›c phản ứng mau lẹ của con sói, y đã thấy rõ những chiếc nanh trắng hếu lởm chởm trong miệng nó. May thay chiếc gáºy trong tay Mã Liên Nhi mang theo tiếng gió rÃt cÅ©ng đã đánh đến, cây gáºy quét mạnh trúng chân sau của con sói. Nó rÆ¡i xuống đất tru lên thảm thiết rồi kháºp khà kháºp khiá»…ng lủi và o má»™t lùm cây, nhÆ°ng vẫn hung hãn nhìn chằm chằm bá»n há» không rá»i.
Hai tay Mã Liên Nhi nắm chặt cây gáºy, giải thÃch vá»›i DÆ°Æ¡ng Lăng:
- XÆ°Æ¡ng sá» của sói rất cứng, muốn đánh phải đánh và o chân và lÆ°ng của nó. Sói là loà i â€Ä‘ầu đồng chân đất, Ä‘uôi sắt hông bùnâ€, cứ nhè và o đó mà đánh!
Con sói cÅ©ng nháºn ra hai sinh váºt nà y không phải là thứ dá»… đối phó, nhÆ°ng lại vẫn không chịu bá» Ä‘i. Hai ngÆ°á»i Ä‘uổi theo, sói liá»n bá» chạy, hai ngÆ°á»i quay Ä‘i, sói lại bám theo. Cứ đánh đánh chạy chạy lòng vòng nhÆ° váºy cho đến giá», con sói không biết đã Ä‘i đâu, còn hai ngÆ°á»i cÅ©ng đã lạc lối.
Bá»n há» bây giỠđã mệt đến ná»a bÆ°á»›c cÅ©ng khó lê nổi. Bên trong quần áo Æ°á»›t đẫm, mồ hôi trong xiêm áo đã nhanh chóng đóng băng, cái lạnh khiến cả ngÆ°á»i bá»n há» co ro run rẩy. Lúc nà y đã là buổi hoà ng hôn, nếu cứ nhÆ° váºy qua đêm, hai ngÆ°á»i không bị sói ăn thì cÅ©ng sẽ chết cóng. Thế là dÆ°á»›i sá»± hÆ°á»›ng dẫn của Mã Liên Nhi, DÆ°Æ¡ng Lăng đã há»c được má»™t chút kỹ năng sinh tồn nÆ¡i dã ngoại: Ä‘Ã o tuyết là m ổ.
Trong rừng tuyết Ä‘á»ng phủ lên không Ãt cây cổ thụ cao chá»c trá»i, cổ thụ đổ xuống, ở dÆ°á»›i liá»n hình thà nh mấy cái hố. Lòng hố tuy không rá»™ng nhÆ°ng có khe hở để có thể hÃt thở. DÆ°Æ¡ng Lăng khoét rá»—ng cái hố bị tuyết lấp đầy, chất mấy cà nh cây khô và o. Hai ngÆ°á»i cuá»™n ngÆ°á»i ngồi và o trong, vừa có thể chống rét, vừa tránh được dã thú.
Mà n đêm đã hoà n toà n buông xuống, hai chân của DÆ°Æ¡ng Lăng đã tê cóng. Không biết tá»± lúc nà o Mã Liên Nhi đã cuá»™n ngÆ°á»i sát và o DÆ°Æ¡ng Lăng, đầu gục xuống vai y mệt má»i nhÆ° muốn ngủ.
- Không được ngủ, chúng ta phải trò chuyện để tỉnh táo, nhất định phải cố chịu Ä‘á»±ng cho tá»›i khi trá»i sáng!
Mà mắt DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng sắp dÃp lại, y nhéo mình má»™t cái, cố sức hét gá»i Mã Liên Nhi.
- Ôi..., DÆ°Æ¡ng tú tà i, DÆ°Æ¡ng dịch thừa, DÆ°Æ¡ng đại ca, huynh rủ lòng thÆ°Æ¡ng má»™t chút Ä‘i mà ! Muá»™i vừa mệt, vừa đói, vừa buồn ngủ. Cho muá»™i dá»±a má»™t chút, dá»±a má»™t chút, chỉ má»™t chút xÃu thôi, đến trá»i sáng... là được rồi.
Mã Liên Nhi yếu á»›t rên rỉ đáp, giá»ng Ä‘iệu thá» thẻ chừng nhÆ° nhÆ° Ä‘ang là m nÅ©ng. Nếu Ä‘ang ở trong khuê phòng ngan ngát hÆ°Æ¡ng trầm mà nghe được âm thanh nỉ non nhÆ° thế chắc chắn sẽ khiến cho ngÆ°á»i ta cảm thấy Æ°á»›t át nóng bá»ng đến thấu xÆ°Æ¡ng, lòng không kìm nổi nghÄ© báºy nghÄ© bạ.
"Không được!" Tuy tá»± bản thân DÆ°Æ¡ng Lăng chÆ°a từng trải qua những chuyến sinh tồn nÆ¡i dã ngoại bao giá», nhÆ°ng lại xem quá nhiá»u câu chuyện trong báo và tạp chà nói vá» việc ngÆ°á»i ta chết cóng vì lạnh lúc ngủ. Y muốn gá»i Mã Liên Nhi tỉnh dáºy nhÆ°ng Mã Liên Nhi mệt đến Ä‘á»™ không há» muốn cá» Ä‘á»™ng, cả thân thể má»m mại không xÆ°Æ¡ng uể oải dá»±a và o ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Lăng, rõ là đang Æ°Æ¡ng bÆ°á»›ng không chịu tỉnh dáºy.
- Không được, ngồi dáºy cho ta! Äợi đến lúc trá»i sáng thì cô cÅ©ng đã chết cóng rồi, cả ngÆ°á»i đóng má»™t lá»›p băng cứng đến ná»—i ngay cả sói cÅ©ng gặm không nổi! Ta không muốn kéo má»™t bức tượng băng vỠđâu!
Dương Lăng nóng ruột, đưa tay vỗ và o mặt nà ng.
Cảm thấy đôi môi hÆ¡i Ä‘au, Mã Liên Nhi mở mắt. Trong hố tối nhÆ° bÆ°ng, nhÆ°ng hÆ¡i thở của DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘ang không ngừng phả và o mặt nà ng, tháºt ấm, đó là hÆ¡i ấm duy nhất. Mã Liên Nhi cà ng buồn ngủ hÆ¡n, nà ng lẩm bẩm:
- Nói... nói cái gì thế? Äể muá»™i... ngủ má»™t chút Ä‘i mà !
- Không được ngủ!
Dương Lăng nóng ruột:
- Phấn chấn tinh thần lên Ä‘i, thân thể xÆ°Æ¡ng cốt của ta sợ sẽ không qua nổi đêm nay đâu. Mỡ của phụ nữ dà y hÆ¡n, chịu lạnh tốt hÆ¡n Ä‘Ã n ông, để ta cởi đồ cho cô mặc. Không được ngủ, có thể sống được ngÆ°á»i nà o thì sống ngÆ°á»i đó!
Äầu óc Ä‘ang lÆ¡ mÆ¡, nhất thá»i Mã Liên Nhi không tiêu hoá được lá»i của DÆ°Æ¡ng Lăng. Nà ng tham lam rúc sát hÆ¡n và o ngÆ°á»i y, giá»ng mÆ¡ mà ng:
- Cái gì... Mỡ gì cơ?
- À, là lớp mỡ dưới da... Chà , có nói cô cũng chẳng hiểu, cứ coi nó như là thịt mỡ là được.
- ...
Má»™t lúc lâu sau, dÆ°á»›i hố tuyết trong bóng tối tÄ©nh mịch của núi rừng chợt vang lên má»™t giá»ng nữ cao vút:
- Thịt mỡ ư? Ta béo lắm sao?
Tà i sản của chickcannibal
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của chickcannibal
24-03-2011, 06:30 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 1 – Khói lá»a suốt ba tháng
Chương 39: Không lòng dạ nà o để ngủ .
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch giả : TheJoker
Hiệu Ä‘Ãnh: TroiOi
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Phụ nữ yêu cái đẹp, xÆ°a nay vẫn váºy. Tháºt không ngá», cái chết Ä‘e dá»a không là m nà ng tỉnh ngủ được, mà má»™t từ “thịt mỡ†lại khiến nà ng kÃch Ä‘á»™ng hệt má»™t chú gà chá»i. DÆ°Æ¡ng Lăng phải hết hÆ¡i giải thÃch mãi, Mã Liên Nhi má»›i bình tÄ©nh lại.
Tỉnh ngủ rồi thì cảm giác lạnh buốt cà ng lúc cà ng khó mà chịu đựng nổi, hai hà m răng nà ng đánh và o nhau lách cách. Cảm thấy trên vai hơi nặng, nà ng thử đưa tay sỠvà o, thất thanh kêu lên:
- Huynh lấy áo đưa cho ta, thế còn huynh thì sao?
Dương Lăng thở dà i:
- Tôi sợ mình sẽ không cầm cự nổi đến sáng đâu.
Vừa dứt lá»i, chiếc áo đó đã trở vá» trên ngÆ°á»i y và má»™t đôi tay choà ng qua ôm chặt lấy y. Mã Liên Nhi run rẩy noÌi khẽ:
- Chúng ta... kỠsát lại một chút, có lẽ sẽ vượt qua được. Hoà n cảnh... hoà n cảnh cấp bách thì cũng nên linh động, đúng không?
Ká» sát lại quả nhiên ấm hÆ¡n nhiá»u, DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng lặng lẽ ôm chặt Mã Liên Nhi, lấy chiếc áo dà i bá»c cả hai ngÆ°á»i lại. Có lẽ do căng thẳng, hai ngÆ°á»i hiÌt thở có phần gấp gáp. DÆ°Æ¡ng Lăng nghÄ© đến Ấu NÆ°Æ¡ng, nhá»› tá»›i đêm đông giá lạnh bá»n hỠôm nhau sưởi ấm ấy, lòng bá»—ng không yên.
Má»™t lúc sau, từ bên ngá»±c y vang lên tiếng há»i rụt rè:
- Không phải huynh nói laÌ€ muốn taÌn gẫu Æ°? Sao không nói gì hết váºy?
-Ừm? á»’... nghe nói cô sống ngoà i biên thùy từ nhá», quê cô ở đâu váºy?
Dương Lăng trấn tĩnh lại, vớ đại lấy một đỠtà i.
Sau chút xấu hổ và lúng túng ban đầu, Mã Liên Nhi đã dần quen vá»›i sá»± thân máºt của hai ngÆ°á»i, nà ng khẽ cá»±a thân thể má»m mại để tÆ° thế thêm thoải mái, tá»± nhiên.
- Quê ta à ...?
Nà ng ngáp má»™t cái, nép saÌt và o bá»™ ngá»±c ấm áp của y, đáp:
- Quê ta ở kinh đô, nhÆ°ng ta chÆ°a tá»›i đó bao giá», chỉ biết đại thúc (bác) vaÌ€ thúc thúc (chú) vẫn coÌ€n ở đó.
- Kinh đô ư? Quê cô ở Bắc Kinh à ?
- Cái gì? Huynh thế mà cũng là tú tà i à ?
Mã Liên Nhi phì cÆ°á»i:
- Kim Lăng mới là kinh đô, Bắc Kinh là kinh sư.
- á»’!
DÆ°Æ¡ng Lăng toát mồ hôi, há»i:
- Kim Lăng sao? Vùng đất nổi tiêÌng phồn hoa từ xÆ°a đó à ? Äại Minh chúng ta tại sao chuyển kinh sÆ° đến BăÌc Kinh thế? Ở Ä‘oÌ vừa gần Thát Tá», thá»i tiết lại giaÌ laÌ£nh.
Mã Liên Nhi hÆ°Ì má»™t tiếng:
- Tú tà i của ta Æ¡i, muốn đùa vá»›i ta cÅ©ng không cần phải giả đò nhÆ° váºy đâu! Hay là huynh Ä‘ang kiểm tra ta đó há»? Thiên tá» thủ quốc môn (vua phải giữ biên cÆ°Æ¡ng), hiểu chÆ°a?
Không để ý thái Ä‘á»™ của mình vá»›i DÆ°Æ¡ng Lăng đã cà ng lúc cà ng thân máºt, nà ng nói tiếp:
- TÆ°Ì€ nghìn năm nay, mối uy hiếp đối vÆ¡Ìi Trung Nguyên Ä‘a phần đến từ phÆ°Æ¡ng bắc, phÃa bên kia tÆ°á»ng thà nh là kẻ địch. Yến Kinh (tên cÅ© của Bắc Kinh) nằm nÆ¡i hiểm yếu, phiÌa bắc thì núi non hùng vÄ©, phiÌa nam coÌ thể khôÌng chÃªÌ Trung Nguyên, laÌ£i thông vÆ¡Ìi vuÌ€ng Giang Hoà i (1), liá»n sa mạc, hÆ¡n nữa lại gần vùng giặc Thát. Thà nh Tổ dá»i đô vỠđây, chÃnh là để giữ biên giá»›i!
- Huynh nghÄ© xem, kinh sÆ° nằm ở đây, triá»u đình không muốn chú trá»ng đến phÆ°Æ¡ng bắc cÅ©ng không được. Nếu không tại sao lại phải láºp trá»ng binh đồn trú ở cá»u biên (2)? Tại sao Cẩm y vệ lại phái nhiá»u máºt thám quanh năm ẩn náu ở quan ngoại nhÆ° váºy?
DÆ°Æ¡ng Lăng còn tưởng vì thấy Yến Kinh coÌ Ä‘iềm laÌ€nh xuâÌt hiện nên Chu Lệ má»›i dá»i đô vỠđấy, ai ngá» còn bởi nguyên nhân nà y. Ngẫm lại, hoà ng đế Äại Minh các triá»u đại dù ngu dốt cỡ nà o, phần nhiá»u vẫn chấp thuáºn thá»±c thi chiÌnh saÌch "thiên tá» thủ quốc môn". Và o cuối thÆ¡Ì€i Minh, khi mạng sống bị Ä‘e doạ maÌ€ hoà ng đế Sùng Trinh vẫn không sá» dụng tinh binh ở SÆ¡n Hải Quan (3), đại thế mất rồi, ông ta vẫn không chiÌ£u laÌnh xuôÌng phÆ°Æ¡ng Nam maÌ€ tá»± vẫn tại Môi SÆ¡n. RôÌt cuộc thiÌ€ ông ta đã không là m nhục khà tiết ngÆ°á»i Hán, đến chết cÅ©ng là m tròn sÆ°Ì mệnh "Thiên tá» thủ quốc môn".
Mã Liên Nhi đau lòng nói:
- Sau khi cha ta gia nháºp Cẩm y vệ liá»n bị phái đến vùng quan ngoại là m thám tử, chịu Ä‘á»±ng ná»a Ä‘á»i ngÆ°á»i, khó khăn lắm má»›i Ä‘Æ°Æ¡Ì£c trở vá» quan ná»™i, kết quả lại... hiện giá» cÅ©ng không biết ca ca đã ra sao rồi?
Nói Ä‘oạn nà ng báºt khóc nức nở.
Dương Lăng an ủi:
- Yên tâm Ä‘i! Lúc đó binh mã hoảng loạn, nhÆ°ng Mã huynh ở bên ngÆ°á»i Tất đô ty sẽ không có gì đáng ngại đâu. Cố qua đêm nay, ngà y mai chúng ta tìm Ä‘Æ°á»ng quay trở vá» thaÌ€nh, Mã huynh nhất định đã ở trong thà nh rồi đó.
- Ừm...
Mã Liên Nhi lau nước mắt, nói:
- Chỉ mong chúng ta có thể qua được đêm nay. Huynh kể chuyện cho ta nghe được không? Váºy sẽ không buồn ngủ nữa.
DÆ°Æ¡ng Lăng vắt óc suy nghÄ© một hồi lâu, cÃ´Ì nhiÌ£n cÆ¡n Ä‘oÌi Ä‘ang reÌo uÌ€ng uÌ£c trong buÌ£ng, băÌt đầu kể:
- Ngà y xÆ°a có má»™t ngá»n núi tên là NgÅ© Chỉ SÆ¡n, trên núi có má»™t Ä‘aÌm cÆ°á»ng đạo, kẻ đứng đầu tên laÌ€ Chà Tôn Bảo (4)...
Chẳng lẽ ngÆ°á»i ở thá»i đại nà y không ai biết đêÌn bá»™ "Tây Du Ký" hay sao? DÆ°Æ¡ng Lăng buồn bÆ°Ì£c nghĩ thầm. ThÃªÌ laÌ€ vÆ°Ì€a mÆ¡Ìi kể Ä‘Æ°Æ¡Ì£c một chuÌt, y đã phải bắt đầu kể laÌ£i từ Äông Thắng Thần Châu, Hoa Quả sÆ¡n, Thuá»· Liêm Ä‘á»™ng, giá»›i thiệu bằng hết lai lịch xuất thân của Tôn Ngá»™ Không. Vừa má»›i kể thêm được má»™t hồi, y lại phải kể sang chuyện ÄÆ°á»ng Tăng, từ lúc còn là Kim Thiá»n tỠđến quá trình phiêu lÆ°u của lão.
Mã Liên Nhi thoải mái ngồi tÆ°Ì£a trong lòng y, im lặng nghe kể chuyện. NhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Lăng kể rất gượng gạo, bởi vì y cảm thấy coÌ mấy Ä‘oạn hết sức khôi hà i maÌ€ Mã Liên Nhi lại chẳng cÆ°Æ¡Ì€i lâÌy một tiếng. Chẳng lẽ phụ nữ thá»i Minh không có tế bà o haÌ€i hÆ°Æ¡Ìc à ?
Khi kể đến Tá» Hà Tiên Tá», Mã Liên Nhi má»›i trở nên hÆ°Ìng thuÌ. Nghe đến Ä‘oạn Tá» Hà Tiên TỠđòi ChiÌ Tôn Bảo hôn mình, nà ng chợt nhá»› đến "nụ hôn" vô ý của hai ngÆ°á»i lúc trượt xuống núi. Vừa nghÄ© đến chuyện nà y, môi nà ng lại thoaÌng Ä‘au, song trong lòng lại có phần bồi hồi.
Nà ng không kìm được, báºt há»i:
- Tại sao Chà Tôn Bảo không tiếp nháºn nà ng ấy váºy? Bạch Tinh Tinh là yêu tinh, y là đại thánh biÌ£ Ä‘Ã y xuôÌng phà m trần, hai ngÆ°á»i vốn chẳng phải má»™t đôi. Tá» Hà tiểu thÆ° má»›i là thần tiên, vả lại Chà Tôn Bảo nói đúng đó, duyên pháºn là do ông trá»i an bà i, ông trá»i là lá»›n nhất!
Sặc, lần đầu nghe thâÌy có ngÆ°á»i lấy môn đăng há»™ đối ra giải thÃch "Äại Thoại Tây Du"! ÄêÌn phút cuối Mã Liên Nhi lại há»i:
- Váºy cuối cùng Chà Tôn Bảo thÃch ai?
- Æ ... Tá» Hà Tiên Tá».
- HÆ°Ì! ÄaÌ€n ông, miệng một đằng tim một nẻo!
Mã Liên Nhi háºm há»±c. DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘á» mặt biện bạch:
- Có lẽ cô nói đúng, cho dù là Tá» Thiên Äại Thánh cÅ©ng không thể đấu vá»›i ông trá»i. Trá»i cao định sẵn duyên pháºn mà , y cÅ©ng Ä‘Ã nh nghe theo váºn mệnh an bà i mà thôi.
Mã Liên Nhi rúc và o trong lòng y nhÆ° má»™t con chim nhá», im lặng má»™t hồi lâu, nà ng bá»—ng nhiên run rẩy nói:
- Váºy chúng ta... chúng ta có thể xem nhÆ° là duyên pháºn do ông trá»i an bà i hay không?
Lấy hết dÅ©ng khà nói xong câu đó, nà ng cảm thấy hoà n toà n kiệt sức. Mặt nóng rần, nà ng vùi đầu và o trong lòng y chẳng dám ló ra. DÆ°Æ¡ng Lăng giáºt mình kinh hãi, ngá»› ra má»™t hồi lâu má»›i nói:
- Cô... đừng nên nghÄ© ngợi lung tung, tuy rằng chúng ta má ấp vai ká» nhÆ°ng không quan hệ bất chÃnh, hÆ¡n nữa... hÆ¡n nữa cô không nói, ta không nói, cÅ©ng chẳng ai biết.
- Trá»i biết đất biết, huynh biết ta biết, hôn huynh cÅ©ng đã hôn rồi, ôm cÅ©ng đã ôm rồi, còn bảo ta là m sao xuất giá đây?
Trong mà n đêm che phủ, Mã Liên Nhà nói một caÌch "hùng hồn", song con tim lại Ä‘áºp loạn thình thịch, nà ng tiếp:
- Bất kể lần nà y thắng hay bại, Mẫn đại nhân cÅ©ng đã giết chết được má»™t vÆ°Æ¡ng tá», nhất định sẽ Ä‘Æ°Æ¡Ì£c thăng quan. Huynh là tâm phúc của lão, lại trẻ tuổi có tà i, có lẽ thêm và i ba năm nữa, ắt có thể là m quan phụ mẫu của má»™t huyện. Ta... Ta tuy là con gái nhà tiểu lại, nhÆ°ng cÅ©ng biết Ä‘á»c sách hiểu lá»… nghÄ©a. Huynh là m quan rồi, cÅ©ng cần má»™t ngÆ°á»i vợ xứng vá»›i huynh.
Nà ng nói mà xấu hổ không thôi, trong loÌ€ng thầm nghÄ©: "Mã Liên Nhi ta vẫn luôn tâm cao khà ngạo, hôm nay dà y mặt tá»± tiến cá» mình nhÆ° váºy đã là việc xấu hổ chết ngÆ°á»i rồi, còn muốn xúi dục ngÆ°á»i ta bá» vợ. Nhìn thế nà o cÅ©ng Ä‘á»u thấy mình giống một nữ nhân xấu xa vô liêm sỉ nhất, nhÆ°ng... nhÆ°ng ai mà không có má»™t lần Ãch ká»· chứ?â€
Nghe nà ng có ý bảo mình bỏ vợ tái hôn, Dương Lăng bừng giận, y ưỡn thẳng lưng, lạnh lùng nói:
- Mã tiểu thÆ°, cô từ nhá» Ä‘ã trưởng thaÌ€nh ở vuÌ€ng biên ngoại, ta thiÌch nhất chÃnh là cá tÃnh hà o phóng thẳng thắn của cô, cÅ©ng không tin cô sẽ để ý đến những thứ cổ hủ ngu xuẩn. Hôm nay ta có thể vì cô mà bỏ nà ng ấy, sau nà y lẽ nà o sẽ không vì ngÆ°Æ¡Ì€i khác mà bỏ cô sao? Tá» Hà Tiên Tá» nói râÌt hay: “Nếu nhÆ° không thể ở cùng vá»›i ngÆ°á»i ta thÃch, cho dù để ta là m Ngá»c Hoà ng đại đế ta cÅ©ng sẽ chẳng vui vẻ gì.†Ta cÅ©ng váºy, nếu nhÆ° muốn ta bỠẤu NÆ°Æ¡ng, cho ta là m Hoà ng đế ta cÅ©ng không là m!
Bị y trách mắng Mã Liên Nhi xấu hổ vô cùng, nà ng vừa ngượng vừa thẹn nói:
- Váºy ta... ta... ta nguyện là m tiểu thiếp của huynh, nhÆ° váºy... nhÆ° váºy huynh có chịu không?"
DÆ°Æ¡ng Lăng ngây ngÆ°á»i, trong lòng vÆ°Ì€a cảm Ä‘á»™ng lại vÆ°Ì€a khoÌ xử, y cÆ°á»i nhăn nhoÌ:
- Liên Nhi tiểu thÆ°, tá»™i tình gì cô phải Ä‘Ã y Ä‘oạ bản thân nhÆ° váºy? DÆ°Æ¡ng Lăng không tiếp nháºn nổi tấm lòng của cô đâu.
Mã Liên Nhi bá»—ng vùng ra khá»i lòng y, trừng mắt giáºn dữ nói:
- Huynh chê ta không đủ xinh đẹp hay bởi vì ta không phải laÌ€ một ngÆ°Æ¡Ì€i phụ nữ tôÌt?
Dương Lăng vội nói:
- Liên Nhi tiểu thÆ°, cô rất xinh đẹp, rất đáng yêu, và ta cÅ©ng tin cô là má»™t ngÆ°á»i con gái kiên cÆ°á»ng, coÌ loÌ€ng tá»± trá»ng. Cô coi thÆ°á»ng Ä‘aÌm nam nhân xem nữ nhân nhÆ° đồ chÆ¡i, miệt thị cái gá»i là vợ phải theo chồng của bá»n há». ChÃnh vì nhÆ° váºy, má»™t khi cô đã thÃch má»™t ngÆ°á»i, nhâÌt Ä‘iÌ£nh sẽ không bao giÆ¡Ì€ chùn bÆ°á»›c. Äược xem trá»ng nhÆ° thêÌ, DÆ°Æ¡ng Lăng tháºt sÆ°Ì£ ghi khắc trong tim.
- Nói tháºt dá»… nghe! Ta đã nguyện loÌ€ng ở dÆ°Æ¡Ìi ngÆ°Æ¡Ì€i khaÌc rồi, chỉ bởi ta tin huynh sẽ tháºt sá»± đối xá» tốt vá»›i ta, tại sao huynh còn... Trong lòng huynh, trên Ä‘á»i nà y không có ai sánh được vá»›i Ấu NÆ°Æ¡ng phải không?
Dương Lăng cảm khái nói:
- Cô sai rồi! Trong lòng ta, Ấu NÆ°Æ¡ng là má»™t cô gái rất bình thÆ°á»ng. Cô ấy không phải là ngÆ°á»i xinh đẹp nhất, cÅ©ng không nhất định là đáng yêu nhất. Thế giá»›i rá»™ng lá»›n, chÆ°a xem hết toà n bá»™ phong cảnh, ai dám nói laÌ€ đã nhìn thấy phong cảnh đẹp nhất chứ? NhÆ°ng vá»›i phong cảnh, cô vẫn có thể Ä‘i đến từng nÆ¡i để thưởng thức, lá»±a ra má»™t chá»— đẹp nhất là m chôÌn cá»± ngụ cho mình, nêÌu coÌ năng lÆ°Ì£c cô tháºm chà còn có thể chiếm giữ tâÌt cả. NhÆ°ng vÆ¡Ìi phuÌ£ nữ lại không giống váºy, yêu không chỉ là thưởng thức và chiếm hữu, mà đôi bên còn phải có trách nhiệm vÆ¡Ìi nhau, đã yêu nhau thì nên hết lòng tuân thủ Æ°á»›c hẹn "cho tá»›i bạc đầu.â€
- Biển ngÆ°á»i mênh mang, phụ nữ xinh đẹp rất nhiá»u. Không lẽ ta gặp ai cÅ©ng yêu, gặp ngÆ°á»i tốt hÆ¡n thì vứt bá» ngÆ°á»i cÅ© Ä‘i? Nếu váºy thứ ta chiếm được cÅ©ng sẽ chỉ là thể xác của phụ nữ mà thôi! NhÆ° lá»i cô đã nói ở Hồng Nhạn lâu, nếu chỉ coi vợ nhÆ° đồ váºt, không há» có tình cảm chân thà nh thì dá»±a và o cái gì để đòi há» tháºt tâm đối đãi vá»›i mình đây chÆ°Ì?
Mã Liên Nhi yên lặng má»™t hồi lâu, Ä‘á»™t nhiên báºt cÆ°á»i:
- Ngà i tú tà i thao thao bất tuyệt, nói trà ng giang đại hải, tại hạ cam bái hạ phong. NgÆ°á»i ta trêu huynh thôi, sao kÃch Ä‘á»™ng quá váºy?
DÆ°Æ¡ng Lăng ngẩn ra, không biết cô nà ng tháºt sá»± nói đùa hay Ä‘ang che giâÌu sÆ°Ì£ xâÌu hổ của bản thân. Tiếc là trá»i tối Ä‘en nhÆ° má»±c nên y không nhìn thấy được vẻ kỳ dị trong mắt nà ng và cả nụ cÆ°á»i chÆ°Ìa đầy ẩn yÌ trên môi naÌ€ng nữa. Äó là nụ cÆ°á»i của ngÆ°Æ¡Ì€i thÆ¡Ì£ săn khi đã xác định Ä‘Æ°Æ¡Ì£c con mồi nhâÌt Ä‘iÌ£nh phải băÌt.
Mã Liên Nhi ngẫm laÌ£i lá»i của DÆ°Æ¡ng Lăng, rồi trong loÌ€ng thầm nghĩ: “Äứa con gái từ vuÌ€ng biên ngoại nhÆ° mình đây maÌ€ laÌ€ khaÌc thÆ°Æ¡Ì€ng Æ°? Gã tú tà i nà y má»›i tháºt sá»± là khaÌc thÆ°Æ¡Ì€ng. Biển ngÆ°á»i mênh mang, coÌ lẽ y quả thÆ°Ì£c không phải là phong cảnh Ä‘eÌ£p nhất, nhÆ°ng lại là phong cảnh thÃch hợp vá»›i mình nhất. Ông trá»i đã Ä‘Æ°a y đến trÆ°á»›c mặt, không giữ chặt lấy y há chẳng phải là có lá»—i lắm sao? HiÌ€... tÆ°Æ¡ng lai còn dà i mà !"
Sau má»™t hồi lâu tâm tiÌ€nh nà ng đã bình ổn trở lại, thoaÌng mang vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nà ng bắt chÆ°á»›c lá»i thoại maÌ€ DÆ°Æ¡ng Lăng vừa nãy Ä‘ã kể:
- Äêm dà i đằng đẵng, không lòng dạ nà o để ngủ, chi bằng DÆ°Æ¡ng huynh hãy kể cho ta thêm má»™t câu chuyện xÆ°a nà o đặc sắc hÆ¡n chút Ä‘i. (Câu nà y bắt chÆ°á»›c lá»i thoại trong Äại thoại Tây Du)
DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng cÆ°á»i thầm: ai nói phụ nữ thá»i Minh không biết hà i hÆ°á»›c là gì chứ? Äoạn y phấn chấn tinh thần nói:
- Äược, ta sẽ kể cho cô má»™t câu chuyện giuÌp tinh thần hÆ°ng phâÌn. Câu chuyện nà y có tên là Hoạ Bì!
Chú thÃch:
(1) Chỉ vuÌ€ng đâÌt nằm giữa TrÆ°Æ¡Ì€ng Giang vaÌ€ HoaÌ€i HaÌ€. Gồm coÌ Giang Tô, An Huy vaÌ€ một bộ phận nhỏ của Giang Tây, Hồ BăÌc, HaÌ€ Nam.
(2) Tên gá»i chÃn Ä‘iểm quân sá»± cần trấn giữ vùng biên tái bắc bá»™ thá»i Minh. Sau khi nhà Minh được thà nh láºp, quân Nguyên lẩn trốn ở biên tái phÃa bắc vẫn không ngừng quấy nhiá»…u, uy hiếp nghiêm trá»ng đến sá»± thống trị của nhà Minh. Äể củng cố biên phòng khu vá»±c bắc bá»™, Minh thái tổ Chu Nguyên ChÆ°Æ¡ng nhiá»u lần phái tÆ°á»›ng bắc chinh, đồng thá»i phân đất phong hầu cho các con là Chu Lệ, Chu Quyá»n Ä‘em trá»ng binh trú thủ biên tái bắc bá»™. Minh thà nh tổ Chu Lệ vừa xuất quân ra sa mạc phÃa bắc, vừa bố trà trấn giữ vùng biên duyên, phái binh trấn thủ. Ban đầu thiết láºp bốn trấn giữ ở Liêu Äông, Tuyên Phủ, Äại Äồng, Diên Tuy, kế tiếp láºp trấn ở Ninh Hạ, Cam Túc, Kế Châu, rồi lại láºp hai trấn ở SÆ¡n Tây, Cố Nguyên, ấy là cá»u biên.
(3) SÆ¡n Hải Quan là cá»a ải đầu tiên của TrÆ°á»ng Thà nh, bắc dá»±a dãy Yên SÆ¡n, nam liá»n biển Bá»™t Hải, non xanh nÆ°á»›c biếc, quang cảnh hùng vÄ©, nằm ở nÆ¡i giáp ranh giữa hai tỉnh Hà Bắc và Liêu Ninh, khởi Ä‘iểm của TrÆ°á»ng Thà nh. NgÆ°á»i đầu tiên xây dá»±ng SÆ¡n Hải Quan là Từ Äạt, vị tÆ°á»›ng nổi tiếng của nhà Minh. Vá»›i con mắt sắc bén vá» quân sá»±, Từ Äạt đã xây dá»±ng SÆ¡n Hải Quan để kiểm soát được núi, lại khống chế được biển. Ải nà y có 4 cá»a, cá»a phÃa Äông có má»™t bức hoà nh phi vá»›i dòng chữ "Thiên hạ đệ nhất quan". (sÆ°u tầm)
(4) đây là bá»™ "Tân Tây Du Ký" (Äại thoại Tây Du) gồm 2 phần do Châu Tinh Trì thủ vai chÃnh. Chà Tôn Bảo trong phim là háºu thân của Tôn Ngá»™ Không 500 năm sau.
Tà i sản của chickcannibal
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của chickcannibal
Từ khóa được google tìm thấy
*********** , 4vn nguoc ve thoi minh , àäàìàñ , áàëëîâ , áàëòèéñêèé , àâòîçàï÷àñòè , àâòîìèð , åâðîñïîðò , âèäåî , áèàòëîí , àêöèÿ , àíãëèéñêèé , äîìàøíèé , ãîòèêà , áîóëèíã , àóäèîêíèãè , äóøåâûå , áüÿíêà , đóa nhan tam vệ , çàäàíèÿ , çàùèòå , çíàêîìñòâ , doc nguoc ve thoi minh , êàäåòñòâî , ëàçàðåâ , êàìèí , êèòàéñêèé , êîìïüþòåð , êîðáèíà , èðêóòñê , îäåæäû , íàòàëè , ïåðååçä , ïåðåâîäîâ , ìåðëåí , ïèäîðû , ïîãîäà , ïîòòåð , ìóðàò , ïðèêîë , lac ve thoi minh , ñåêñà , ñàéòîâ , ngouc ve thoi minh 4vn , ngucoc ve thoi minh4vn , nguoc ve minh chieu 208 , nguoc ve thoi duong , nguoc ve thoi minh , nguoc ve thoi minh 104 , nguoc ve thoi minh 4eu , nguoc ve thoi minh 4vn , nguoc ve thoi minh 4vn\ , nguoc ve thoi minh full , nguoc ve thoi minh- 4vn , nguoc ve trieu minh 4vn , nguoc-ve-thoi-minh 4vn , nguocvethoiminh , nguyệt quan , nguyệt quan) , nguyet quan chuong 125 , ñîâåòñêèé , ñïåöîäåæäà , ñïîðò , ñïîðòèâíûå , ñïðàâî÷íèê , nuoc ve thoi minh 4vn , òåàòð , òåëåôîííûé , òàíöû , õðåíîâûé , òðåòüÿêîâñêàÿ , pham nhan tu tien , quan trà sữa ngược , ran khong lo , sat than , tac gia nguyet quan , tac gia nguyet sinh , trở vá» thá»i minh , trinh ngon khanh 4vn , tro ve thoi minh , vu dong can khon , ýðîòèêà , ðåôåðàòè , ðîëèêè