Quyển 2 : Trở nên mạnh mẽ ! Chương 5 : Bố cục của Lăng Tân ! (nhị)
Dịch giả: Thủy Ca Nguồn: 4VN.EU
Ngay sau khi Lăng Tân được đưa lên trên xe , mấy tên vệ sĩ liên gọi điện thoại ngay cho họ Lâm kia , chỉ là bọn hắn đứng ở phía sau , lại có hai tên vệ sĩ bị thanh sắt đâm chết, cho nên cụ thể là xảy ra việc gì bọn hắn cũng không rõ lắm , nhưng mà vẫn báo cáo lại hậu quả , lúc này mấy người anh em họ Lâm kia đang cùng nhau tập trung họp , bàn bạc với nhau về tổ chức , các sự việc của La thị tập đoàn , cho đến khi nghe được cú điện thoại , bọn họ đều có chút sững sờ .
- Kỳ Kỳ bị người ta tấn công .
Người nghe điện thoại rõ ràng là lão đại trong đám người họ Lâm , hắn nghe xong cú điện thoại khuôn mặt liền trầm ngâm nhìn về phía mọi người xung quanh , tiếp theo hắn đưa những chuyện nghe được nói ra , mấy người còn lại liền bắt đầu ồn ào bàn luận , mấy người đều bàn luận tự nói theo ý của mình , cho đến khi lão đại người ngồi chủ vị trong nhóm kia vỗ mạnh xuống bàn , tất cả mọi người mới yên lặng trở lại .
Người đàn ông ngồi chủ vị này , chính là người đã gặp Lăng Tân ở trong tòa nhà này đương nhiệm chủ tịch tập đoàn La thị , bây giờ hắn trầm giọng nói :
- Bất kể mọi chuyện là như thế nào , quả thật là Kỳ Kỳ bị tấn công , nhưng vẫn chưa biết được tình huống cụ thể ra sao , có hai vệ sĩ chết tại đó , một vệ sĩ đang kiểm tra giấu vết vụ nổ , cụ thể sự việc ta nghĩ phải hỏi Phác Mỹ Chân , cô ta đến Thượng Hải cùng chúng ta nói chuyện hợp tác làm ăn ngoài ra liền luôn luôn ở bên cạnh Kỳ Kỳ , rất có thể cô ta biết những việc mà chúng ta chưa biết ...
- Đại ca , anh nói là ...Nửa tờ báo ?
Một người trong đám họ Lâm liền vội vàng nói .
Lão đại họ Lâm kia liền gật đầu , hắn nói :
- Rất có thể là vật kia , chúng ta cũng biết , trước kia La Phú Nhân gặp chuyện quan trọng gì hắn liền thích đợi ở thư phòng , cả chúng ta vào báo cáo hắn cũng không cho phép , thật vất vả đi theo Kỳ Kỳ nào biết được hắn cầm nửa tờ báo đang nhìn mọi việc , chúng ta bí mật vào thư phòng tìm kiếm cũng không phát hiện ra được tờ báo kia , hơn nữa sau lần đó La Phú Nhân liền đẩy chúng ta về nông thôn , ta cảm thấy vật kia chính là mấu chốt khiến hắn thành công ... Nhưng mà hắn đã chết , nửa tờ báo kia cũng không thấy , dù cho chung ta đã trở lại thư phòng tìm kiếm cũng không tìm được , ta dám khẳng định , mảnh báo kia đã bị hắn dấu mất rồi , mà manh mối nhất định chỉ có trên người Kỳ Kỳ , các ngươi nghĩ xem , Phác Mỹ Chân cũng đến bên cạnh Kỳ Kỳ , cái tên sinh viên Lăng Tân kia cũng muốn đến bên cạnh Kỳ Kỳ , rất có thể bọn họ đều phát hiện ra manh mối gì đó , có thể giờ phút này đang tìm kiếm chăng ?
Những người còn lại đều gật đầu , chỉ có một người đàn ông trẻ nhất trong nhóm đang sờ lồng ngực của mình , nhưng mà phản ứng của hắn cũng không có sơ hở gì , rốt cục cũng không chế được cảm xúc của mình , cũng phụ họa gật đầu theo .
- Như vậy việc này đã rõ ràng , chúng ta chỉ cần phái người giám sát bên cạnh Kỳ Kỳ , nhất định có thể tìm ra manh mối về tờ báo , đồng thời ....
Đúng lúc này , bỗng nhiên oành 1 tiếng vang lên , làm tất cả mọi người hoảng sợ , ai cũng đều chấn động cả người , sau đó đều nhìn ra bên ngoài cửa sổ , chứng kiến một con chim bồ câu đập vào kính rơi xuống , nhưng cũng làm vỡ ra một cái khe , máu của con chim bồ câu nhiễm ở ngoài cửa sổ thủy tinh .
- Con bồ câu chết tiệt .
Mỗi người đầu thầm mắng trong lòng một câu , tiếp theo bọn hắn quay đầu lại thì thấy lão đại đang thống khổ nắm lấy chân của mình sau khi ngã xuống đất , nguyên lai vừa rồi bồ câu va chạm , thân thể hắn bị chấn động , làm cho chiếc ghế ngồi bằng ghỗ bị gãy , cũng không biết là do chiếc ghế này bị lỗi khi mang đến đây hay có nguyên nhân gì khác , nghiêng xuống dưới làm hắn bị ngã sang bên .
Lão đại họ Lâm này vốn là người thường , hắn chỉ có thể theo bản năng chống bàn tay về phía trước , nhưng trong lúc vội vàng không thể nắm bắt được lực , làm cho cổ tay bị trật khớp , đau nhức ,hắn lại theo bản năng buông lỏng tay ra , tiếp theo một chân bị va chạm cũng bị trật luôn , vì thế sau khi hồi phục tinh thần trước mặt mọi người hắn liền băng bó tay chân , mặc dù không có la hét gì , nhưng nhìn hắn đau đớn đến ngay cả mồ hôi cũng chảy ra đầm đìa , có thể tưởng tượng được sự đau đớn này không phải khó chịu bình thường .
- Đại ca ?
- Đại ca anh không sao chứ ?
Ba người họ Lâm bên cạnh liền khẩn trương lên , tất cả đều vây lại nhìn về phía lão đại , mà lão đại cũng chỉ lắc đầu nói :
- Không có việc gì , vừa rồi bị con bồ câu kia làm hoảng sợ , cái ghế này cũng có vấn đề , phải hỏi cái tên ngu ngốc nào mua cái ghế này , khẳng định hắn đã thu không biết bao nhiêu tiền hoa hồng , đem hắn khai trừ đi ...Các người đến phòng cứu thương kêu bác sĩ đến đây .
Ba người lúc này mới yên tâm lại , trong đó người nhỏ tuổi nhất trong đám anh em họ Lâm gật đầu nói :
- Đại ca , em đi kêu bác sĩ .
Nói xong , hắn liền chạy ra khỏi phòng họp , mấy người còn lại thì đều tự tìm một vị trí ngồi xuống , lại bắt đầu nói chuyện .
Nói đến người nhỏ tuổi nhất trong đám họ Lâm kia , hắn vừa ra khỏi phòng họp , sắc mặt nhất thời trắng bệch , hắn có một phần tám mảnh Phong Thần bảng , đấy là lúc hắn trông Kỳ Kỳ trong bệnh viện trong lúc vô ý bắt được mảnh nhỏ bên ngoài cửa sổ , lúc đầu hắn định vứt đi , nhưng trong đầu chợt nhớ tới La Phú Nhân có nửa tờ báo , cho nên ma xui quỷ khiến thế nào hắn cầm một phần tám mảnh Phong Thần bảng nhìn qua , vừa nhìn thấy hắn liền xác nhận suy đoán của mình ...Nếu một phần tám Phong Thần bảng quả thật là mảnh báo giống của La Phú Nhân , ít nhất là một bộ phận trong đó , bởi vì nó có ghi chuyện ngày mai phát sinh , như La Thị sẽ phát tin tức mời dự buổi trình diễn thời trang , các quyết định của chủ tịch , buổi nói chuyện , trước mắt đều ghi lại lên đó ...
Người trẻ tuổi họ Lâm này nhất thời mừng như điên , hắn rốt cục đã biết tại sao La Phú Nhân lại có được thành công khoa trương như vậy , thoạt nhìn giống như những kì tích bình thường , nhưng là nếu như hắn có thể biết trước được tương lai , cái dạng kì tích này cũng có thể hoàn toàn lý giải .... Trên thực tế , hắn còn cho rằng nếu hắn lấy được cái này thì hắn có thể thể đạt được kì tích to lớn hơn nữa .
Cho nên , từ lúc có được Phong Thần bảng đến nay , hắn sẽ không nói cho bất cứ kẻ nào , thậm chí ngay cả huynh đệ của hắn thì cũng không hề nhắc tới , đây là tương lai lớn nhất mà hắn có thể dựa vào , hắn muốn nắm chặt lực lượng này ai cũng không thể cướp đoạt .
Mà lúc bệnh viện bị đốt , sau khi cảnh sát bắt được hai người trẻ tuổi kia mới thôi , lúc đó Phong Thần bảng của hắn thường nóng lên , mỗi lần nóng lên là xung quanh hắn sẽ phát sinh ra sự việc gì đó , cho nên hắn cũng khẳng định nóng lên hắn là người cầm mảnh Phong Thần bảng khác đang tiến hành công kích hắn , như người cầm được ba mảnh Phong Thần bảng khác vẫn có thể tiến hành công kích đối với hắn .
Vừa rồi trong phòng họp , hắn cảm thấy mảnh Phong Thần bảng trước ngực nóng lên , hắn biết chuyện vừa rồi xảy ra trong phòng họp hội nghị không đơn giản , sở dĩ hắn cần chạy nhanh rời khỏi đó do hắn sợ hãi khi có gì đó dị thường trong phòng, chẳng thà rời khỏi phòng họp , đây là ý tưởng của hắn .
Người này tính cách thực là tự đại và ngu ngốc , hắn cũng không hề cẩn thận ngẫm lại , nếu thật có người không cần xuất hiện có thể tấn công hắn , như vậy hắn rời khỏi phòng họp có thể tránh né việc bị tấn công hay không ? Đối phương công kích cũng không phải là phòng họp mà là bản thân hắn !
Tại La thị tập đoàn có bảy thang máy , trong đó thang máy đầu tiên chỉ có quản lý cấp cao mới có thể đi , mà phòng chủ tịch ở trên tận tầng thượng , thang máy này dừng lại tại phòng họp , cách đó không xa , người đàn ông trẻ tuổi kia đi ra khỏi phòng họp liền lập tức hút một điếu thuốc , trên tay hắn còn có chút run rẩy , tiếp theo hắn liền đi đến trước cửa thang máy , đợi một lát , thang máy liền mở cửa ra , bên trong một người cũng không có .
- Đi đến phòng cứu thương tầng dưới .
Người đàn ông này vừa định bước vào thang máy , nhưng mà mảnh Phong Thần bảng trước ngực hắn lại nóng lên , trong lúc sững sốt hắn liền nhanh chóng lui ra khỏi thang máy , vừa rời khỏi thang máy mới chỉ có mấy giây thôi , chỉ nghe một tiếng vang nhỏ , cả thang máy liền trượt xuống dưới , tiếp theo một lát truyền tới một tiếng ầm , thang máy đã nổ tung dưới tầng cuối cùng của tòa nhà .
Cho đến lúc này , người đàn ông này mồ hôi lạnh chảy đầm đìa ra ngoài , cả người hắn nằm ngã trên mặt đất , giữa đũng quần cũng thấm nước bắt đầu chảy ra ... :00 (74):
Quyển 2 : Trở nên mạnh mẽ ! Chương 5 : Bố cục của Lăng Tân ! (tam)
Dịch giả: Thủy Ca Nguồn: 4VN.EU
- Ta còn sống ?
Lăng Tân mở mắt ra nhìn thấy trần nhà màu trắng , hắn cố gắng cử động thân thể nhưng không đáng tiếc là không thể được , ngay cả cổ hắn , hay thậm chí là một ngón tay đều không thể nhúc nhích , cảm giác như vậy hắn liền nghĩ đến hai chữ tê liệt .
- A , anh còn sống hả , Lăng Tân tiên sinh .
Thanh âm của Đạt Vân Hi bỗng nhiên vang ở bên tai hắn , tuy rằng Lăng Tân không thể chứng kiến , nhưng đại khái hắn vẫn có thể tưởng tượng một đôi mắt đen có chút giống như một cô gái mất tự nhiên cười , tuy rằng đẹp thì đẹp vô cùng , nhưng lại làm cho người quen thuộc nàng như hắn hận đến nghiến răng .
- Ta bị liệt sao ?
Lăng Tân mỉn cười trầm ngâm nói , lúc này hắn mới mở miệng hỏi .
- Thân thể tuy không bị liệt , nhưng dây thần kinh của anh bị tê liệt à .
Đạt Vân Hi khẽ cười nói :
- Nguyên lý của cơ nhân tỏa tôi cũng biết đại khái , mặc dù tôi chưa có bị gặp nguy hiểm đến mức làm cho tôi mở được cơ nhân tỏa, nhưng cũng đã xem qua tư liệu về vấn đề này , cơ nhân tỏa thực ra là tiềm lực siêu việt trong cơ thể con người khi cạn kiệt hệt năng lực sẽ đem tiệm lực vô cùng phát huy ra , tuy vậy thân thể chịu đựng được tiềm lực đó cũng có hạn , đặc biệt là lần thứ nhất và lần thứ hai khóa gien mở ra là đáng sợ nhất , nếu trị liệu không kịp thì sẽ chết chắc rồi , cho dù người đó còn sống sót thì cùng vì dây thần kinh hoạt động quá sức mà xảy ra tình trạng bị tạm thời tê liệt , cần phải có nghị lực mới có thể vượt qua được trạng thái tê liệt này , còn những lần tiếp theo sau đó , số lần mở cơ nhân tỏa càng nhiều , loại tổn thương này càng thấp đi , dù vậy cũng không thể mở cơ nhân tỏa liên tục trong thời gian ngắn , có lẽ là cơ nhân tỏa mở chưa được lâu lắm , như vậy cũng sẽ ...
- Có nghĩa là , tôi còn không bị liệt hẳn hả ? Còn...mấy cậu của Kì Kì thế nào rồi ?
Lăng Tân cắt đứt lời của nàng , lại hỏi tiếp .
Đạt Vân Hi oán trách nói :
- Lăng Tân tiên sinh , tại sao anh lại ra lệnh cho tôi thế ? Tôn nghiêm của đàn ông đâu rồi ? Đối đãi với ân nhân cứu mạng với thái độ như vậy sao ?
Nói xong , nàng thậm chí còn nắm lấy lỗ tai của Lăng Tân .
Lăng Tân chỉ cảm thấy lỗ tai của mình bị tê dại , thậm chí cảm giác cũng chẳng có , hắn kệ cho Đạt Vân Hi nghịch lỗ tai mình , tuy trong lòng hắn hơi bực tức , nhưng ngẫm nghĩ lại Đạt Vân Hi cứu tính mạng hắn , lại còn đưa hắn vào bệnh viện , phần ân tình này thật sự là không thể không báo , nhiều nhất sau này hắn sẽ cứu nàng một mạng....Suy nghĩ một chút , chịu đựng động tác của nàng một chút cũng không khiến người ta khó chịu , khó chấp nhận .
Đạt Vân Hi kéo nhẹ tai Lăng Tân một lúc , sau khi thỏa mãn nàng mới nói :
- Anh muốn làm gì vậy ? Mới vừa đem anh đến bệnh viện không lâu , mấy cậu ngu ngốc của Kỳ Kỳ liền gọi điện thoại đến hỏi sự việc cụ thể , tôi nói theo lời của anh , sau đó bọn họ liền như điên lên , hiện tại tất cả hắc đạo tại Thượng Hải đều đã hành động , bọn hắn đang dốc sức tìm kiếm một người tên là Trần Hạo Thao , thậm chỉ cả cục cảnh sát cục tham gia , xem ra tập đoàn La thị có thế lực rất lớn .
Lăng Tân cười lạnh một tiếng rồi nói :
- Đó là một tập đoàn hơn một tỷ đô , bản thân tập đoàn đó còn thoát khỏi tay chính phủ một lần , đã từng có người lãnh đạo giỏi , tập đoàn như vậy chắc chắn còn phải có rất nhiều tham quan tham gia vào , từ xưa đến này chính trị và thương nghiệp luôn kết hợp với nhau , một bên có quyền , một bên có tiền , nếu như La Phú Nhân còn tồn tại thì thế lực kia sẽ rất đáng sợ , nhưng bây giờ tập đoàn này chỉ còn lại mấy con côn trùng đang nhảy , việc bị hủy hoại đã ngay ở trước mắt . Ván này đã bố cục tốt rồi , đợi bố cục ván sau , tiếp sau đó phá vỡ bố cục , tôi rất muốn thấy ...những kẻ hậu nhân kia làm thế nào để ứng phó !
Đạt Vân Hi liếc tròng mắt nháy mắt vài cái , nàng không ngừng nghĩ lại sự việc phát sinh từ lúc bị tấn công đến khi vào bệnh viện , nàng nghĩ mãi mà không ra bố cục nó nằm ở chỗ nào cả , hơn nữa tập toàn La thị bắt đầu tìm kiếm Trần Hạo Thao , điều này có quan hệ gì đến việc sự việc kia , nàng thật sự không biết được trong đó có chỗ nào có thể tạo ra kết quả tiếp theo , cho nên kéo tai Lăng Tân lại hỏi :
- Rốt cục là bố cục gì thế , thần bí như vậy hì hì , nói ra đi , anh phân tích cho tôi nghe ...
- Trí tuệ phàm nhân...
Lăng Tân cười lạnh nhắc tới một câu này , nhưng mà hắn liền ngẩn người ra , miệng lẩm bẩm lại câu này vài lần , tự hồ chính mình nói ra những chữ này làm hắn không tin được .
Mà Đạt Vân Hi nghe được những chữ này , nhất thời nhíu đôi mắt xinh đẹp híp lại , ôn nhu cười nói :
- Lăng Tân tiên sinh thật là không có phong phạm tôn nghiêm của đàn ông nha , lại có thể đem những lời này nói với ân nhân cứu mạng của mình , bây giờ Lăng Tân tiên sinh muốn ta kéo dậy khiêu vũ sao ? Không mặc quần áo khiêu vũ ...
Lăng Tân cũng không để ý nàng , hắn chỉ thấp giọng nói :
- Phong Thần bảng gần như có vạn năng , điều duy nhất không thể chỉ có một ....đó chính là hiểu thấu lòng người , giống như bàn cờ vua hoặc cờ vây , cô rõ ràng có thể nhìn thấy những nước đi của tôi , nhưng đến cuối cùng lại thất bại , đối với Phong Thần bảng cũng vậy , có thể cho là một bàn cờ người , những hành động của quân cờ làm cho mọi chuyện biến hóa , thế cục hiện lên , đó gọi là vạn vật đều là quân cờ, có thể coi tôi là người chơi cờ , tôi có thể nói ra mỗi nước nhỏ trong bố cục của tôi , nhưng lại không thể nói ra cho cô biết tôi đang muốn làm gì ....
- Đạt Vân Hi , tôi mặc kệ trong lòng cô muốn làm điều gì , nhưng lần này tôi thiếu cô một mạng , cho nên tôi có thể giúp cô một việc chỉ cần không làm trái ý niệm của tôi là được , thậm chỉ là muốn tôi cứu cô một mạng , nhưng có điều tôi muốn nói với cô , đừng đem sự nhẫn nại làm như yếu đuối , nhẫn nại cực hạn là tôn nghiêm , nếu cô phá hoại tôn nghiêm của tôi , nhất định tôi sẽ giết cô !
Đạt Vân Hi vốn đang cười liền biến thành khẽ tươi cười , nàng vẫn vuốt ve cái tai của Lăng Tân , động tác cũng không thô bạo tí nào , nàng cười nói :
- Lời nói này mới có tôn nghiêm của đàn ông chứ , xem ra Lăng Tân tiên sinh đã dần dần lớn lên nha ... Hì Hì , yên tâm đi ,điểm mấu chốt tôn nghiêm của Lăng Tân tiên sinh là điều gì , tôi muốn biết điểm mấu chốt bên trong , tuyệt đối sẽ không vượt qua giới hạn a , tín niệm của Lăng Tân tiên sinh lần đầu tôi mới nghe được , vậy Lăng Tân tiên sinh có thể nói cho tôi biết tín niệm đó là gì không ?
- Tín niệm của tôi sao ?
Lăng Tân yên lặng nhắm mắt lại , hơn nửa ngày sau hắn mới lên tiếng :
- Tín niệm của tôi là thiện ác có báo , còn thế giới này là trong sách , cái gọi là đạo đức , pháp luật, tiền tài, quyền thế áp bức , không sống không nổi , như tôn nghiêm bị chà đạp , tín niệm bị phá vỡ , sinh mệnh bị uy hiếp, làm cho bọn họ có một chút hi vọng...Đúng vậy , là hi vọng , đây là một thế giới không có kỳ tích , bất cứ chuyện gì đều có thể suy luận đến cùng kỳ thật đều là tất yếu , giống như người giàu sẽ áp bức người nghèo , bọn quan viên đại bộ phần đều giống nhau , đó là một trong rất nhiều điều tất nhiên ... Mà cái tôi muốn làm là phá vỡ cái tất nhiên mang điều ác đó , chỉ còn lại công bằng .
Đạt Vân Hi buông tai hắn xuống , sau đó bĩu môi suy nghĩ , lúc lâu sau mới lên tiếng :
- Lăng Tân tiên sinh nói có sơ hở a , anh thiết lập ra thiện ác , vậy ai đến phán xét ? Do anh sao ? Pháp luật sao ? Nhóm người xấu kia sao ? Đó là đại bộ phận con người ? Còn một điều ... vị trí của Lăng Tân tiên sinh là đâu ? Do anh là thánh nhân đứng ở vị trí đạo đức tối cao ? Hay là minh vương thẩm phán tại vực sâu của tội ác ?