Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 36: Hỏa diễm nghìn dặm.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
Tiền Hạo mặc một bộ trang phục màu xanh, trên người đấu khí cuồn cuộn, khuôn mặt liền xuất hiện một vẻ ngưng trọng, Tam cấp hỏa hệ ma pháp sư khiến hắn không thể chủ quan.
Hai người sau khi hành lễ với nhau phía trên đài lập tức tuyên bố bắt đầu, cả hai đều tiến nhập tới trạng thái chiến đấu, nguyên tố hỏa hệ ma pháp bắt đầu tràn ngập toàn thân của hai người, trong lúc nhất thời ai cũng chần chừ không biết có nên phát động công kích trước hay không.
Dưới đài đều to nhỏ nghị luận, đại bộ phận mọi người đều xem trọng Tiền Hạo vì dù sao Yến Hiểu Kỳ cũng đã lâu rồi chưa trở về Lập anh trấn, thực lực chân chính của nàng là thế nào cũng không ai biết, mà Tiền Hạo hiện tại đã vô cùng quen thuộc với cư dân trong Lập Anh trấn.
Tiền Hạo do dự một chút rồi nắm lấy một cây thiết côn màu đen trong tay toàn thân đấu khí run run, thân ảnh mang theo một côn mang nhàn nhạt, chờ đợi Yến Hiểu Kỳ phát động công kích.
Trên người Yến Hiểu Kỳ nhanh chóng tràn ngập hồng sắc quang mang, cổ tay biến thành một thủ thế kỳ quái, một hơi thở nóng bỏng bắt đầu tuôn ra từ hai tay, lập tức một luồng lửa nóng bỏng hướng về phía Tiền Hạo mà phóng tới.
Sắc mặt của Tiền Hạo liền trầm xuống, trường côn trong tay liền nghênh đón về phía Yến Hiều Kỳ, muốn thử xem lực công kích của nàng.
Hỏa Diễm cùng với côn mang chạm vào nhau, hai luồng lực lượng đánh vào nhau rồi đồng thời tiêu tán, thân hình hai người khẽ run lên, chiêu thứ nhất không phân trên dưới.
Nhạc Thành cẩn thận nhìn Yến Hiều Kỳ cùng với Tiền Hạo đối chiến với nhau, trong nhất thời ai thắng ai thua cũng khó nói. Trên người Yến Hiểu Kỳ mặc một cẩm bào màu đỏ, toàn thân được nguyên tố hỏa hệ bao phủ, thoạt nhìn có cảm giác yêu mị.
Sau khi kiểm tra xong lực công kích, thấy đối phương cũng không thua kém mình, một lần nữa thần sắc của Tiền Hạo biến đổi, triển khai công kích. Lực công kích gần của Ma Pháp sư rất yếu, nếu như mình có thể tiến gần tới nàng thì có thể thắng trận này.
- Hỏa Ảnh trọng trọng.
Tiền Hạo một lần nữa thi triển công kích, Yến Hiểu Kỳ cũng không cho hắn tiếp cận chính mình, giữ một khoảng cách với đối phương, đối phương muốn thắng mình là không có khả năng. Nàng khẽ hóa thân, trước người một mảng hỏa diễm lại hướng về phía đối thủ, hỏa ảnh nặng nề, đây chính là một trong những lực công kích mạnh nhất của Hỏa hệ ma pháp, hỏa hệ nhanh chóng biến thành một hỏa tầng không dứt.
Tiền Hạo nhìn thấy đòn công kích nặng nề của Yến Hiểu Kỳ, không bao lâu sau hắn đã bị Hỏa diễm vô tung vô ảnh bao phủ. Yến Hiểu Kỳ lại mỉm cười, tiếp tục công kích.
Tiền Hạo không ngờ Yến Hiều Kỳ lại có công kích kỳ dị như thế, đem hỏa diễm chất chồng liên miên không dứt, trong lòng hắn liền cả kinh, mau chóng bố trí một vòng tròn phòng ngự đấu khí, trường côn trong tay quét qua, một mảng côn mang lớn công kích về phía đó.
Liên tục hai chiêu mới chống lại đòn công kích của đối thủ, trên trán của Tiền Hạo xuất hiện một luồng mồ hôi lạnh, công kích của Ma Pháp sư quả nhiên lợi hại, vô cùng dị thường. Tiền Hạo một lần nữa phát ra công kích, trong tay là trường côn màu đen, ngưng tụ thành một mảng hắc mang, thân ảnh cũng nhanh chóng biến thành một chuỗi ảo ảnh, lần này Tiền Hạo đã có thể chân chính triển khai công kích.
Sắc mặt của Yến Hiểu Kỳ liền trở nên âm trầm, xem ra đối thủ đã chính thức công kích, hai chiếu trước chỉ là thử mà thôi. Quả nhiên khi Tiền Hạo tiếp tục công kích, nàng liền lùi về phía sau, trong tay là một nhuyễn tiên màu đỏ nhạt, nhuyễn tiên xoẹt thành một đường vòng cung, sau đó mang theo một hỏa diễm nồng đậm nghênh đón Tiền Hạo.
Tiền Hạo không ngờ Yến Hiểu Kỳ lại còn có binh khí nhuyễn tiên kỳ dị như vậy, nhìn thấy đòn công kích của đối phương sắp đánh về phía mình, hắn lập tức thu lại trường côn, nhanh chóng đối đầu với nhuyễn tiên trong tay của Yến Hiểu Kỳ.
Tiên côn giao nhau, Đấu khí cùng với ma pháp hỏa hệ phát ra một thanh âm khiến cho người khác sợ hãi. Bàn chân của Yen Hiểu Kỳ khu động, lực lượng trên người của nàng không bằng Tiền Hạo, trường tiên bị cuốn lấy, toàn thân cũng bị kéo về phía đối phương.
Sắc mặt của Tiền Hạo nở ra một nụ cười, trường côn trong tay cuốn lấy nhuyễn tiên của Yến Hiểu Kỳ, xem ra đối phương không có cách gì.
Nhạc Thành nhìn thấy Yến Hiểu Kỳ bị Tiền Hạo cuốn lấy trường tiên thì trong lòng cũng cho rằng Yến Hiều Kỳ đã gặp phiền toái, hắn lập tức nghi hoặc không thôi, nhuyễn tiên thuộc về binh khí linh hoạt quỷ dị, ra tay giống như là linh xà xuất động.
Nhạc Thành nghi hoặc nhìn Yến Hiểu Kỳ, lập tức hiểu được tại sao nhuyễn tiên lại bị trấn trụ. Tuy nhiên trong mắt của Yến Hiểu Kỳ cũng không xuất hiện bao nhiêu lo lắng, mà hỏa hệ nguyên tố còn nồng nặc hơn.
Nhạc Thành đoán không sai, trong lúc mọi người cho rằng Yến Hiểu Kỳ phải thất bại thì thần sắc của nàng đã hơi đổi mà lộ ra một nụ cười.
- Hỏa Diễm Thiên Lý.
Yến Hiểu Kỳ đột ngột buông lỏng trường tiên trong tay ra, hai tay ngưng tụ thành một quả cầu lửa thật lớn, hơi thở nóng bỏng hướng về phía Tiền Hạo, nàng cố ý cho Tiền Hạo lấy binh khí của mình sau đó ngưng tụ đòn công kích mạnh nhất của mình.
-Không hay.
Tiền Hạo hiện tại mới hiểu được nguyên nhân nhưng đã không còn kịp, đối phương cũng chỉ cách mình có mấy mét, hắn đành phải ngưng tụ toàn bộ đấu khí, hình thành một phòng ngự.
“Ầm” một tiếng vang lên, đòn công kích của Yến Hiểu Kỳ phát ra, hỏa cầu hung hăng chạm vào vòng huyền khí của Tiền Hạo, vòng đấu khí của Tiền Hạo liền lõm vào một cái, hỏa diễm của Yến Hiểu Kỳ xem ra rất mạnh, không thể dễ dàng chống lại được.
Hỏa cầu cùng với đấu khí phòng ngự chạm vào nhau phát ra thanh âm xèo xèo rồi từ từ tiêu tán, mà sắc mặt của Tiền Hạo ngày càng trở nên trắng bệch, hỏa cầu bạo liệt, vòng ròn đấu khí của Tiền Hạo đã toàn bộ bị vỡ ra, hắn phun ra một ngụm máu tươi, toàn thân bay trở lại.
Cảnh tượng này khiến cho mọi người trợn mắt há hốc mồm, Tiền Hạo lại thất bại, không ít người đặt tiền lên người hắn đều ủ rũ, trong miệng khẽ mắng, tên Tiền Hạo này trận đầu lại bại trong tay một nữ nhân.
- Ta thua rồi.
Tiền Hạo miễn cưỡng đứng dậy, khẽ lau vết máu trên khóe miệng, tiếp tục đánh tiếp cũng không thể.
- Đa tạ.
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng nói, may mà mình mạo hiểm, nếu không muốn thắng Tiền Hạo cũng không phải là điều dễ dàng.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 37: Thắng trận đầu.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
Nhìn thấy biểu hiện của Tiền Hạo, trong lòng Nhạc Thành liền hơi tán thưởng, mặc dù Tiền Hạo này thua nhưng vẫn không bị bại phong độ, từ nay về sau sẽ không có bất ngờ gì xảy ra.
Yến Hiểu Kỳ của Yến gia thắng trận đầu khiến mọi người vui vẻ không thôi, mà Tiền Hạo cũng trở về Tiền gia.
Kế tiếp chính là Nhạc Thành ra sân, mọi người Nhạc gia liền kích động đặc biệt là Nhạc Tử Phong và Nhạc Tử Sơn, hai người cũng biết Nhạc Thành đã thức tỉnh huyết mạch đấu đế, trong lòng bọn họ liền biến hóa, đã lâu rồi, nhạc gia không có náo động như vậy.
- Biểu ca ngươi chú ý đi.
Tô Hân Nhi nhìn Nhạc Thành nói, trong lòng của nàng liền lo lắng.
Yên tâm đi.
Nhạc Thành nhẹ nhàng chạm vào đầu của Tô Hân Nhi, trong lòng liền khẩn trương lên, một thủy hệ ma pháp sư thật khó đối phó.
Nhạc Tử Sơn khẽ vỗ vai Nhạc Thành mà không nói lời nào, trong mắt hiện ra kỳ vọng vô hạn, mặc dù hắn chưa từng thấy Nhạc Thành xuất thủ qua.
Nhạc Thành đi tới trong trường, La Kiệt cũng đi xuống, trên đài tuyên bố bắt đầu, thần sắc của hai người lúc này liền trở nên ngưng trọng.
Hai người thi lễ với nhau rồi lùi về nhau mấy bước, trê người Nhạc Thành, chân khí bắt đầu chuyển động, một thanh mang nhàn nhạt truyền khắp thân thể, Nguyên tố ma pháp Thủy hệ của La Kiệt cũng bắt đầu khởi động, toàn thân bao phủ bởi một màn sương trắng.
Trong trường lặng ngắt như tờ, mọi người mở to mắt nhìn Nhạc Thành cùng với La Kiệt, rất nhiều người nghe nói phế vật của Nhạc gia lại có thể tu luyện đấu khí, tuy không tận mắt nhìn thấy nhưng tất cả mọi người đều chờ mong trận đấu này sẽ xuất hiện ngựa ô.
Nhìn thấy thanh mang xung quanh của Nhạc Thành , thần sắc của La Kiệt không kìm được mà hiện lên vẻ nghi ngờ, đối phương có vẻ không giống như tu luyện đấu khí mà cũng không giống như tu luyện ma pháp.
Nhạc Tử Sơn nhìn thanh mang tràn ngập xung quanh cơ thể của Nhạc Thành thì cũng biết rằng đó không phải là đấu khí của Nhạc gia, ông xoay người sang nhìn Nhạc Tử Phong, mà Nhạc Tử Phong cũng lắc đầu không biết Nhạc Thành tu luyện cái gì.
Đối với ma pháp sư Nhạc Thành cũng không phải e ngại, ma pháp sư am hiểu cự ly công kích xa mà đối với mình cự ly công kích càng xa thì càng có lợi, trận đầu mình đã gặp phải một ma pháp sư cấp ba, Nhạc Thành cũng ơi bận tâm.
Gặp phải công kích của đối phương Nhạc Thành cũng không gấp, lấy tĩnh chế động mới có thể có được tiên cơ, thăm dò tốt đối thủ.
Yến Hiểu Kỳ cẩn thận nhìn Nhạc Thành trong đại sảnh, thủ đoạn của Nhạc Thành nàng đã thấy qua khi cứu nàng, còn La Kiệt nàng chưa nhìn thấy thủ đoạn của người này.
La Kiệt cuối cùng nhịn không được ma pháp nguyên tố thủy hệ trong người khẽ run lên, một cây ma pháp thủy hệ ngưng tụ cột nước bắn về phía Nhạc Thành.
- Đoạt Hồn Chỉ.
Nhạc Thành thần sắc trầm xuống, trong tay ngưng kết thủ ấn quen thuộc, bàn tay phải thanh mang đại thịnh, một nhánh thanh sắc công kích bắn về phía đối thủ.
Hai luồng lực lượng bắn về phía nhau, cả hai người đều muốn thử xem thực lực thật sự của đối thủ, hai luồng thực lực chạm vào nhau rồi nhanh chóng khuếch tán, Nhạc Thành co về phía sau nửa bước, La Kiệt thì di chuyển thân hình, trong nháy mắt đã rơi vào thế hạ phong.
- Nếu tư vi đạt tới Khai Quang hậu kỳ hẳn là đã có thể chống lại ma pháp sư cấp ba.
Nhạc Thành suy nghĩ trong lòng, với lực công kích này, tu vi Khai quang trung kỳ của mình không thể nào chống lại đòn công kích đó.
La Kiệt dùng một chiêu kiểm tra thực lực của đối phương tuy không biết đối phương tu luyện cái gì nhưng so với mình xem ra còn yếu hơn một chút, cho nên bắt đầu ngưng trọng.
- Thủy Trung đảo ảnh.
Toàn thân La Kiệt bị một nguyên tố thủy hệ ma pháp bao trùm, một mảng nước hình thành bao phủ xung quanh, nếu như bị thủy đâm bị thương thì cũng không kém gì binh khí, ma pháp sư công kích toàn bộ là dùng ma pháp lực chuyển hóa mà thành, mà ma pháp lực mạnh hay yếu quyết định công kích mạnh hay yếu.
- Đi.
Hai tay của La Kiệt đẩy ra, một thủy tường nhanh chóng phóng về phía Nhạc Thành, uy lực không hề dưới đòn công kích của Yến Hiểu Kỳ.
- Sát ma chưởng.
Sắc mặt của Nhạc Thành thay đổi, trong chốc lát hắn ngưng kết một thủ ấn mang theo thanh mang nồng đậm, nghên hướng đảo ảnh của La Kiệt.
- Xích.
Chưởng ấn thanh sắc vô cùng lớn khắc ở trên thủy tường, một vòng xoáy hình thành, ngay lập tức chưởng ấn trở nên thâm trầm, kiên trì một lúc rồi đánh bại thủy tường của La Kiệt, hai luồng lực lượng sau đó đồng thời tiêu tán ở giữa sân.
Nhìn thấy công kích của Nhạc Thành, mọi người rất nghi hoặc, loại lực công kích này bọn họ chưa từng gặp qua, hơn nữa uy lực vô cùng lớn, có lẽ là đấu khí thất truyền đã từ lâu.
Nhìn thấy Đảo ảnh của mình bị bắn lại, sắc mặt của La Kiệt hơi biến đổi, Đảo ảnh này là một trong những đòn công kích mạnh nhất của hắn, phải dùng toàn lực mới sử ra được, nếu như không thắng nổi đối thủ thì sẽ tiêu hao không ít pháp lực, ở đợt thứ hai mà không công kích nổi thì chắc chắn là phải thua.
La Kiệt ngưng trọng nhìn Nhạc Thành, nguyên tố thủy hệ ma pháp bắt đầu lay động điên cuồng, trước người là một quang cấu trong suốt, ở trên quang cầu hiện lên một đám quang thủy châu, một khí tức cường hãn cũng tràn ngập ra.
- Muốn dùng toàn lực sao?
Trong lòng Nhạc Thành lẩm bẩm nói sau đó hắn lập tức vận chân khí trong cơ thể, một thanh mang trong cơ thể tràn ngập ra, thủ ấn trong hai tay liền biến ảo, ngay lập tức hai luồng hỏa diễm bắn ra, cũng ngưng tụ thành một hỏa cầu nóng bỏng.
- Hỏa hệ ma pháp sư.
Không ít người nhìn thấy hỏa diễm trên người của Nhạc Thành đều cho rằng đó chính là hỏa hệ ma pháp sư, nếu không phải là ma pháp sư hỏa hệ thì ai cũng không thể ngưng tụ ra hỏa diễm như vậy.
Lông mày của Yến Hiểu Kỳ hơi nhíu lại, nàng tuy tu luyện ma pháp sư hệ hỏa nhưng cũng biết rõ thứ mà Nhạc Thành dùng không phải là ma pháp sư hệ hỏa, bởi vì trên người của Nhạc Thành đều không có dấu vết của nguyên khí ma pháp hỏa hệ, chuyện này thật là bất khả tư nghị, chẳng lẽ tên Luyện Dược sư kia không tu luyện hỏa hệ ma pháp sư mà cũng có thể ngưng tụ hỏa diễm hay sao?
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 38: Nhạc Thành chiến thắng.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Thủy không gian.
La Kiệt hét lớn một tiếng, trong tay là một bóng nước điên cuồng kịch liệt hướng về phía Nhạc Thành, đây chính là đòn công kích mạnh nhất của hắn, so với Liệt Diễm Thiên Lý của Yến Hiểu Kỳ thì không hề kém về uy lực.
- Phần Tiên Liệt Diễm cầu.
Nhạc Thành ngưng tụ hỏa diễm trước người ngày càng nhiều, hỏa diễm cầu tràn ngập một khí tức khủng bố, loại hỏa diễm này không phải là hỏa diễm bình thường mà dùng vô thượng chân hỏa ngưng tụ mà thành, đây là một trong những thủ đoạn công kích mạnh nhất của Hỗn Nguyên Chân Kinh.
- Đi.
Nhạc Thành khẽ quát một tiếng, hỏa cầu cự đại thoát khỏi sự khống chế bàn tay của Nhạc Thành, nhanh chóng hướng về phía La Kiệt mà phòng tới. Nhạc Thành hiện tại như có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ là đã có thể đánh chết một tứ tinh đại đấu sư, hiện tại hắn đã đạt tới Khai quang trung kỳ, uy lực vô cùng lớn, khiến cho người ta có một cảm giác khủng bố.
- Ầm.
Hai luồng cầu vô cùng lớn chạm vào nhau, sau đó nổ tung, sắc mặt của La Kiệt trở nên tái nhợt, hắn thế nào cũng không ngờ rằng Nhạc Thành lại mạnh đến như vậy.
Hắn biết rằng Phần Tiên Liệt Diềm cầu chính là một trong những thủ đoạn công kích mạnh nhất ghi trong Hỗn Nguyên Chân kinh, sánh ngang với đấu khí, tuy hiện tại tu vi của Nhạc Thành thấp nhưng có Phần Tiên Liệt Diễm cầu trong tay hoàn toàn có thể chống lại một đại đấu sư cường đại.
- Xích.
Hai luồng lực lượng hình thành trên không trung sau đó theo dòng nước xoáy mà áp chế xoay tròn, bóng nước của La Kiệt bị xoáy, dòng nước càng ngày càng lớn.
“Ầm” một tiếng vang thật lớn, dòng nước vô cùng lớn đó cuối cùng cũng không thừa nhận nổi lực lượng cường hãn của hai người, phá trên không trung, mang theo một mảng cường đại mà khuếch tán.
Thân thể của Nhạc Thành bị tất cả lực lượng đánh ra, vốn tưởng rằng không thể không bị thương nhưng bỗng nhiên nó tựa như là bọt biển biến mất vô tung vậy, điều này khiến cho Nhạc Thành kinh ngạc không thôi, một kích của ma pháp sư tam cấp dốc toàn lức mà tại sao mình không bị gì?
- Chẳng lẽ đây là do Hoàng long thân thể?
Nhạc Thành lầm bầm nói, chẳng lẽ hoàng long thân thể đối với mình cũng có tác dụng, mặc dù mình không tu luyện đấu khí nhưng máu ở trên cơ thể của mình chính là máu của Nhạc gia cho nêu máu huyết của đấu đế vẫn có y nguyên tác dụng với mình. Trong lòng Nhạc Thành liền vui vẻ, không ngờ mình lại có một bộ hộ thân bảo giáp, hơn nữa tu vi của mình ngày càng mạnh thì Hoàng Long thân thể này càng có tác dụng với mình. Đấu đế tinh huyết quả nhiên là bảo bối.
- Phanh.
Thân thể của La Kiệt bị lực lượng đánh bay tới mấy chục thước bê ngoài, một ngụm máu tươi phun ra, hắn vùng vẫy mấy cái vẫn không đứng lên. Theo quy tắc tỉ thí mười giây mà không đứng lên được thì coi như là thua, mà hiện tại cho dù có đứng lên được thì hắn cũng không thể tái chiến.
Kỳ thực lực công kích của La Kiệt cũng không yếu hơn Nhạc Thành bao nhiêu, nhưng Nhạc Thành có Hoàng Long thân thể, đừng nói hắn là ma pháp sư tam cấp cho dù là ma pháp sư tứ cấp cũng vô phương làm Nhạc Thành bị thương tổn, đây chính là long mạch thiên phú đấu đế của Nhạc gia, nếu như Nhạc Thành không có Hoàng Long thân thể thì chiên thắng La Kiệt sẽ không đơn giản chút nào.
- Không ngờ thiếu gia của Nhạc gia lại đánh bại La Kiệt.
Nhạc gia sử dụng đấu khí hay là ma pháp đó, ta chưa từng gặp qua.
- Chết Tiệt La Kiệt, hại lão tử thua hai kim tệ.
Người vây xem đều nghị luận, Nhạc Thành đánh bại La Kiệt đã vượt qua khỏi sự tưởng tượng của bọn họ, một năm trước một người được coi là phế vật mà hiện tại hắn đã đánh mại ma pháp sư tam cấp, khiến cho bọn họ không thể không kinh ngạc.
Nhạc Thành đắc thắng, người cao hứng nhất chính là Nhạc Tử Sơn của Nhạc gia, hiện tại Nhạc Thành đã là thiên tài chứ không còn là một phế vật nữa.
- Biểu ca thắng rồi.
Tô Hân Nhi ở trên đài hưng phấn nói, sau đó lập tức nàng đi xuống đài kéo cánh tay của Nhạc Thành.
- Thành Nhi, con tốt chứ?
Nhạc Tử Phong cao hứng vỗ vỗ vai Nhạc Thành, vô cùng tự hào.
Nhìn thấy Nhạc Thành đánh bại La Kiệt người của tứ đại gia tộc một lần nữa lại chú ý tới Nhạc gia, đặc biệt là Hoàng gia, trong mắt Hoàng Khắc Lương hiện ra một lãnh ý, nếu như mình gặp gỡ hắn, thì nhất định phải báo thù cho đệ đệ.
Cuộc rút thăm thứ hai, hiện tại trong năm người chỉ còn lại ba là Yến Hiểu Kỳ, Hoàng Khắc Lương và Nhạc Thành, ba người lập tức run thăm, số một đấu với số ba, số hai được trực tiếp tiến vào trận chung kết.
Không thể không nói Hoàng Khắc Lương thật may mắn, hắn lại có được số hai, không cần phí chút sức lực nào đã tiến vào trận chung kết, tiện nghi quả không nhỏ, Nhạc Thành lấy được số một, Yến Hiểu Kỳ lấy được số ba, theo quy tắc thì Nhạc Thành sẽ đấu với Yến Hiểu Kỳ.
Hoàng Khắc Lương lạnh lùng nhìn Nhạc Thành một cái rồi đi xuống, hắn rất hi vọng trận này Nhạc Thành thắng như vậy hắn có thể ra tay với Nhạc Thành.
- Nhạc Thành vừa rồi ngươi không sao chứ?
Yến Hiểu Kỳ nhìn về phía Nhạc Thành mà nói, vừa rồi nhìn thấy Nhạc Thành ngã xuống trên mặt đất, nàng liền quan tâm.
- Ta không sao.
Nhạc Thành nói, lần trước sau khi Yên Hiểu Kỳ đến thăm mình, ba tháng nay Nhạc Thành đều không gặp, nhớ tới cảnh mập mờ trước kia, Nhạc Thành không khỏi cảm thấy mình có lỗi với nàng.
- Ta tháng sau phải trở về ma pháp học viện rồi.
Yến Hiểu Kỳ nhìn chằm chằm về phía Nhạc Thành, trên khuôn mặt khẽ ửng đỏ.
- Nhanh như vậy sao, sao ngươi không ở nhà lâu một chút?
Nhạc Thành nghe thấy Yến Hiểu Kỳ phải trở về ma pháp học viện thì trong lòng cảm thấy hơi mất mát, dựa theo trực giác hắn cảm thấy Yến Hiểu Kỳ đang ám chỉ mình điều gì đó.
- Tháng sau sư phụ ta sẽ đến Lập Anh Trấn, đến lúc đó ta sẽ cùng người trở về ma pháp học viện.
Yến Hiều Kỳ thở dài, ánh mắt vũ mị nhìn Nhạc Thành, ba tháng trước được Nhạc Thành cõng trên lưng, trong lòng nàng vẫn còn bóng dáng của hắn, nàng biết rõ nàng đã thích Nhạc Thành.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 39: Đan Hỏa so đấu.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
Hai người ở trên đài nói chuyện, người ở dưới đài đều trợn tròn mắt, đây là tỉ thí sao? Nói chuyện yêu đương thì giống hơn.
- Nếu như có cơ hội ta sẽ gặp lại ngươi.
Nhạc Thành cũng không hiểu tại sao mình lại nói lời nói này, nói xong hắn mới cảm thấy hơi không ổn.
- Thật sao, ngươi không gạt ta chứ?
Yến Hiểu Kỳ cười cao hứng, đôi mắt màu lam khiến cho Nhạc Thành khẽ giật mình, Yến Hiểu Kỳ quả nhiên là một cô gái tuyệt sắc.
- Dĩ nhiên.
Nhạc Thành khẽ gật đầu, nói không chừng sau này mình có đại thành, đối với Yến Hiểu Kỳ, Nhạc Thành cũng yêu mến, mỹ nữ tuyệt sắc này, Nhạc Thành dĩ nhiên không muốn làm loại người như Liễu Hạ Huệ.
- Được rồi, ngươi không đến thăm ta, ta sẽ tìm ngươi tính sổ.
Yến Hiểu Kỳ nói với Nhạc Thành, thần sắc vẫn phong tình vạn chủng.
- Chúng ta còn tỉ thí, ngươi mau ra tay đi.
Nhạc Thành thấy ánh mắt kỳ quái của mọi người nhìn mình thì lúc này mới nhớ tới mình đang tỉ thí.
- Không cần đấu, dù sao ta cũng không đánh lại ngươi, hơn nữa ngươi còn phải đối phó với Hoàng Khắc Lương, ngươi nếu như tiêu hao thực lực với ta thì không thắng được hắn.
Yến Hiểu Kỳ nói xong không đợi Nhạc Thành lên tiếng liền xoay người về phía trọng tài mà nói:
- Ta nhận thua.
- Cái này…
Nhạc Thành muốn nói điều gì đó nhưng sau đó Yến Hiểu Kỳ đã đi về phía Yến gia, Nhạc Thành thấy vậy cũng chỉ có thể cười khổ.
Hai người này không đấu với nhau Yến Hiểu Kỳ đã tuyên bố đầu hàng khiến cho mọi người trợn mắt há hốc mồm, nhìn thần sắc thái độ của hai người vừa rồi khiến cho mọi người suy đoán quan hệ của cả hai nhất định không tầm thường, Nhạc Tử Sơn, Nhạc Tử Phong cũng khó hiểu, đây thật là kỳ quái.
- Di phụ, Hiều Kỳ tỷ tỷ thích biểu ca cho nên sẽ không tỉ thí với huynh ấy.
Tô Hân Nhi cười cười mà nói với Nhạc Tử Sơn.
Nghe thấy lời nói của Tô Hân Nhi, hai người cũng lộ ra một nụ cười, tiểu ny tử của Yến gia này thật không tệ, nếu như có thể thành duyên với Nhạc Thành thì thật là xứng đôi.
Người của Yên gia nghe Yến Hiểu Kỳ tuyên bố đầu hàng nhưng sau đó khi Yến Hiểu Kỳ thấp giọng nói gì đó thì mọi người liền bình thường trở lại.
Nhạc Thành lúc này đã lọt vào trận chung kết, không còn là Nhạc Thành phế vật năm xưa nữa.
- Hừ để ta thu thập ngươi.
Hoàng Khắc Lương lạnh lùng đi tới trong trường, tiếp theo chính là cuộc đối chiến giữa bọn họ.
Người trên đài tuyên bố bắt đầu hai người đã chính thức đối chiến với nhau. Tuy biểu hiện của Nhạc Thành khiến cho mọi người kinh hãi không thôi, nhưng Hoàng Khắc Lương cũng không để trong lòng, lá bài tẩy của hắn chính là tam phẩm Luyện Dược sư.
- Nhạc Thành hôm nay ngươi phải trả giá cho đệ đệ của ta.
Hoàng Khắc Lương hướng về phía Nhạc Thành mà lạnh nhạt nói.
- Vậy phải xem xem ngươi có năng lực như vậy không, Hoàng gia các ngươi đánh lén ta, ngươi cũng phải trả giá.
Nhạc Thành cũng lạnh nhạt nói, Hoàng gia dám đánh lén mình, mối thù này nhất định phải trả.
- Trong mắt ta, ngươi cũng chỉ là tên phế vật mà thôi.
Hoàng Khắc Lương khẽ nắm lấy trường kiếm màu trắng, đấu khí rung rung, trường kiếm mang theo đấu khí ngưng tụ kiếm quang, không hề khách khí mà bổ về phía Nhạc Thành.
Nhạc Thành cùng với Hoàng Khắc Lương đối chiến khiến cho tất cả mọi người phải tạm dừng hô hấp, một người là ngựa ô, một người là đệ nhất thiên tài của Hoàng gia, hai người này đối chiến hấp dẫn tất cả ánh mắt của mọi người.
- Lục tinh đại đấu sư.
Vừa ra tay, Nhạc Thành đã biết tu vi của đối phương, lục tinh đại đấu sư không cách nào tạo thành uy hiếp với Nhạc Thành, hiện tại Nhạc Thành còn biết đối phương là nhị phẩm luyện dược sư, đối với chuyện này Nhạc Thành hơi cố kỵ.
Thân ảnh của Nhạc Thành mau chóng lui về phía sau, bàn tay ngưng kết thành một thủ ấn, Đoạt Hồn Chỉ mạnh mẽ bắn về phía Hoàng Khắc Lương, đồng thời xung quanh người cũng bố trí thành công một Hộ Thân cương quyền, bởi vì không biết Luyện dược sư có thủ đoạn gì cho nên Nhạc Thành không dám khinh thường.
- Hừ.
Hoàng Khắc Lương hừ lạnh một tiếng, lập tức tránh công kích cua Nhạc Thành, không biết từ khi nào trong tay của hắn đã có một ngọn lửa nóng bỏng, hướng về phía Nhạc Thành mà thôn phệ.
- Hỏa diễm thật là lợi hại.
Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống, hỏa diễm trên người của Hoàng Khắc Lương không phải là hỏa diễm bình thường, khí tức vô cùng cường hãn, đây chính là Đan Hỏa của Luyện dược sư, xem ra đối phương có thể tạo ra hỏa diễm mạnh như vậy thì đã không còn là Luyện dược sư nhị phẩm nữa mà đã tấn cấp lên làm tam phẩm.
- Vô Thượng Chân hỏa.
Với lửa Nhạc Thành không sợ, Vô Thượng Chân Hỏa của hắn cũng không phải là thứ tầm thường, trong tay hắn biến ảo ra một thủ ấn kỳ dị, bàn tay Nhạc Thành tràn ngập lửa nóng bỏng, nghênh đón về phía Đan Hỏa.
- Xèo.
Hai luồng hỏa diễm chạm vào nhau, không khí chung quanh liền trở nên nóng bỏng, trong không khí truyền tới một khí tức lửa nóng, hai thứ này cũng không phải là hỏa diễm bình thường, một thứ chính là Đan hỏa của Luyện Dược sư một thứ chính là Vô Thượng Chân hỏa, hai luồng hỏa diễm đều điên cuồng chạm vào nhau.
- Nhạc Thành lần này nhất định phải thua, vì Hoàng Khắc Lương đã là Luyện Dược sư tam phẩm.
- Ta thấy cũng khó nói, hỏa diễm mà Nhạc Thành dùng cũng không hề yếu hơn Hoàng Khắc Lương, ta thấy Nhạc Thành cũng là một luyện dược sư.
Những người xem tranh luận, bọn họ không ngờ hai người này lại lợi hại như thế, đặc biệt hiện tại Hoàng Khắc Lương đã là một luyện dược sư tam phẩm, khiến cho Nhạc Thành cũng hơi toát mồ hôi lạnh.
Nhìn thấy Hoàng Khắc Lương đã đạt tới tu vi tam phẩm luyện dược sư Nhạc Tử Sơn cũng hơi chú ý, tam phẩm luyện dược sư, đan hỏa của nó có thể chống lại nhất tinh đấu linh, Nhạc Thành dù có thân thể hoàng long chỉ sợ cũng sẽ gặp nguy hiểm, dù sao Đan Hỏa cũng không phải là công kích bình thường.
Nhạc Tử Phong thì không hề lo lắng, Nhạc Thành chính là luyện dược sư tứ phẩm, một luyện dược sư tam phẩm làm sao có thể làm gì được hắn. Nếu Nhạc Tử Phong biết Nhạc Thành vì một số nguyên nhân đặc thù mới có thể luyện chế đan dược tứ phẩm thì hắn cũng không nhẹ nhàng như vậy.
Hoàng Khắc Lương nhìn thấy hỏa diễm của Nhạc Thành có thẻ chống lại mình thì cũng hơi kinh ngạc, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, Đan Hỏa của mình ngay cả ma pháp hỏa hệ cũng không chống lại được, chẳng lẽ đối phương cũng là một luyện dược sư? Không thể, hắn không cảm nhận được khí tức Luyện Dược sư trên người của Nhạc Thành.
Chống lại Đan hỏa của Hoàng Khắc Lương, Nhạc Thành đã cố gắng hết sức, Vô Thượng chân hỏa chính là do chân khí của mình ngưng tụ lại, tuy lợi hại nhưng cực kỳ tiêu hao chân khí, nếu tiếp tục thì với mình sẽ có bất lợi to lớn.
Hoàng Khắc Lương cũng không biết Nhạc Thành làm thế nào, Đan Hỏa của hắn cũng tiêu hao không ít Linh hồn lực, tất cả đều toàn bộ nhờ vào linh hồn lực của hắn khống chế.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 40: Linh hồn công kích.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Xích xích.
Thân hình của Hoàng Khắc Lương nhanh chóng lùi về phía sau, đồng thời đan hỏa trong tay ngưng tụ thành một hỏa lang vô cùng lớn, điên cuồng đánh về phía Nhạc Thành.
- Hừ, chút tài mọn.
Nhạc Thành hừ lạnh một tiếng, nếu so về lực công kích mà nói thì Nhạc Thành dựa vào chút tu vi tam phẩm luyện dược sư và linh hồn lực mà nói chẳng khác gì múa rìu qua mắt thợ.
Bằng linh hồn, Nhạc Thành có thể có cảnh giới siêu cấp ở kiếp trước, thủ đoạn hóa vật dĩ nhiên không làm khó được hắn, trong tay hắn ngưng kết một thủ ấn, Vô Thượng chân hỏa nhanh chóng ngưng thành một hỏa hồ cự đại, hỏa hồ rít gào, mạnh mẽ đánh về phía Hoàng Khắc Lương.
- Ngao.
Hoàng Khắc Lương nhìn thấy Nhạc Thành ngưng tụ Hỏa Hổ thì hơi run sợ, đây chính là thủ đoạn hỏa táng, Nhạc Thành dùng Hỏa Hổ ngưng tụ tạo thành một thứ có thể tích lớn hơn một chút, càng ngày càng thực chất hóa.
-Chết tiệt.
Hoàng Khắc Lương mắng thầm một tiếng, hắn thật không ngờ Nhạc Thành lại dùng loại thủ đoạn này, không có tu vi tam phẩm luyện dược sư thì không thể sử ra, nhìn thấy Hỏa Lang của mình e ngại Hỏa Hổ, Đan hỏa một lần nữa gia nhập vào trong Hỏa Lang.
Có hai luồng Đan hỏa gia nhập vào, Hỏa Lang giống như là được uống thuốc kích thích, một lần nữa ngẩng đầu đánh về phía Hỏa hồ, hai con cự thú cự đại điên cuồng đấu với nhau, cả sân đều đầy rẫy hơi thở nóng bỏng, tràng diện như thế tất cả mọi người lần đầu tiên nhìn thấy, nguyên một đám kinh ngạc không thôi.
Đối với Nhạc Thành, Nhạc Tử Sơn không thể không thay đổi cách nhìn một lần nữa, Nhạc Thành có thể xuất ra loại thủ đoạn này, không biết hắn học được từ đâu.
- Xích xích.
Hai cự thú chích hỏa không ngừng đứng dậy cắn xé nhao, Hỏa lang trong một lát đã bị Hỏa hổ cắn thành một khối lớn, tuy không có chảy máu tươi ra giống như vật sống nhưng có thể nhìn thấy rõ ràng trên người Hỏa lang bị lõm một mảng lớn.
Trên lưng Hỏa Hổ cũng bị Hỏa Lang làm cho rách một mảng da, hai con thú điên cuồng công kích với nhau, mà Nhạc Thành và Hoàng Khắc Lương, sắc mặt của hai người cũng trở nên tái nhợt, cả hai người đều cố gắng hết sức khống chế hỏa thú trong tay.
Người của Yến gia nhìn thấy cảnh tượng này cuối cùng cũng hiểu tại sao Yến Hiểu Kỳ lại đầu hàng, chỉ bằng hai con hỏa thú trong trường, một cao thủ Đấu Linh chỉ sợ cũng không thể chiếm tiện nghi với họ.
Hoàng Khắc Lương ngày càng kinh ngạc, cơ hồ khó mà tin nổi, mình làm tam cấp luyện dược sư mà không làm gì được đối phương.
- Vậy thì đừng trách ta lòng dạ ác độc.
Hoàng Khắc Lương cắn răng, hắn lại rót một luồng hỏa diễm lên trên người của Hỏa Lang, trong lòng có một màng sáng trắng bắn ra, nhanh chóng ngưng tụ thành một thanh trường kiếm bạch sắc.
- Linh hồn công kích, muốn chết.
Nhạc Thành thầm cười lạnh một tiếng, nhìn bộ dáng của đối phương hiển nhiên là vận dụng linh hồn công kích với mình, nếu như đối phương dùng được linh hồn công kích thì mình nếu không chết cũng sẽ trở thành ngu ngốc, xem ra đối phương thật là lòng dạ độc ác.
- Linh hồn công kích.
Không ít người của Ngũ đại gia tộc cảm thấy cả kinh, Linh hồn công kích chính là công kích khủng bố nhất của luyện Dược sư, một khi sử dụng ra mà đối phương có linh hồn yếu thì hậu quả vô cùng nghiêm trọng, nếu như không chết cũng trở thành ngu ngốc, trong lòng bọn họ đối với Hoàng gia không kìm được cảm thấy hơi khinh thường.
Nhạc Tử Sơn vô cùng lo lắng, hậu quả của linh hồn công kích ông dĩ nhiên là biết, đây chính là nguyên nhân Đấu sư không dám chọc vào Luyện Dược sư, linh hồn của Đấu sư không thể mạnh bằng linh hồn của Luyện Dược sư.
- Đi.
Hoàng Khắc Lương dùng lực linh hồn vô cùng mạnh không chế thanh trường kiếm trong tay mà cười lạnh một tiếng, hướng về phía Nhạc Thành mà tấn công, linh hồn công kích trược tiếp tấn công đối thủ, ngoại trừ lực linh hồn, những lực lượng khác không thể nào ngăn cản được sự công kích của linh hồn lực, hắn không tin Nhạc Thành lại có thể có linh hồn lực cao hơn mình.
Thủ ấn trong tay của Nhạc Thành biến đổi, thần sắc của hắn hiện ra một vẻ lạnh lùng, thủ ấn trong tay khẽ biến hóa, trong mi tâm tràn ngập thanh mang hỏa hồng, nếu như đấu linh hồn lực, Nhạc Thành không hề sợ, tu vi của hắn tuy thấp nhưng linh hồn lực vô cùng mạnh, nếu như không phải vậy thì cũng không luyện chế được đan dược tứ phẩm. nồng đậm thhanh mang ngưng tụ thành một thanh sắc trường kiếm, so với thanh kiếm mà Hoàng Khắc Lương ngưng tụ còn lớn hơn.
- Đây chính là lực công kích của Linh hồn lực.
Nhạc Thành lãnh đạm quát lên một tiếng, kiếm thể linh hồn nghênh hướng về phía Hoàng Khắc Lương.
- Tại sao lại như vậy, chết tiệt.
Hoàng Khắc Lương nhìn thấy kiếm thể cự đại linh hồn của Nhạc Thành thì sắc mặt liền biến đổi, tuy nhiên sau đó đã không còn kịp, hai kiếm thể linh hồn va chạm vào nhau, linh hồn kiếm thể của hắn không cách nào chống lại linh hồn kiếm thể của Nhạc Thành, bị tan thành từng khối nhỏ, cả người cũng tái nhợt, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, ngã xuống mặt đất, hỏa lang sau đó cũng biến mất trên không trung.
Sắc mặt của Nhạc Thành trở nên tái nhợt, linh hồn lực của đối phương không kém mình bao nhiêu, nếu đối phương không sử dụng linh hồn công kích thì mình thắng cũng không dễ dàng, có trách thì trách Hoàng Khắc Lương quá tự tin về tam phẩm luyện dược sư, linh hồn của mình mạnh mẽ mà không ngờ linh hồn lực của Nhạc Thành còn mạnh hơn.
- Khắc Lương.
Nhìn thấy Hoàng Khắc Lương ngã xuống mặt đát, Hoàng Huy nhịn không được mà lao tới trong trường, Hoàng Khắc Lương chính là thiên tài của Hoàng gia, không biết có chuyện gì xảy ra không.
- Thành nhi con không sao chứ?
Nhìn thấy Hoàng Huy vọt tới, Nhạc Tử Sơn cũng nhanh chóng đi tới bên cạnh Nhạc Thành.
- Phụ thân, con không sao.
Nhạc Thành vẫn còn muốn nhân cơ hội cho Hoàng Khắc Lương một kích trí mạng lại không ngờ Hoàng Huy bất chấp quy tắc tỉ thí mà vọt lên trên đài.
- Nhạc gia khá lắm, các ngươi nhớ kỹ ta.
Hoàng Huy vội vàng kiểm tra toàn thân của Hoàng Khắc Lương, sau khi xác định Hoàng Khắc Lương đã bị trọng thương, hơn nữa còn bị tổn thương linh hồn, nếu không phải một năm thì không cách nào khôi phục lại được thì tức giận nói.
- Hoàng gia các ngươi tự gây nghiệt không thể sống.
Nhạc Tử Sơn lạnh lùng trả lời Hoàng Huy, Nhạc gia hiện tại tuy suy tàn nhưng cũng không khiếp sợ một Hoàng gia.
- Hoàng Huy, tỉ thí bị đình chỉ, các ngươi Hoàng gia còn muốn tỉ thí nữa không?
Nhạc Tử Phong cười nói với Hoàng Huy, dựa theo quy tắc trận đấu tỉ thí chưa kết thúc, Nhạc Tử Phong dĩ nhiên không bỏ qua cơ hội này để đả kích Hoàng Huy.
- Hoàng gia ta nhận thua.
Hoàng Huy lạnh lùng nhìn Nhạc Tử Sơn và Nhạc Tử Phong, lập tức ôm Hoàng Khắc Lương mà rời đi.
Trận đối chiến này khiến cho mọi người mở rộng tầm mắt, hơn nữa cuối cùng vẫn là tên phế vật của Nhạc gia chiến thắng, điều này khiến cho tất cả như nằm mơ, mà Yến gia, Tiền gia, La gia cũng một lần nữa lau mắt mà nhìn Nhạc gia.