|
|
31-07-2008, 01:23 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
P2 - ChÆ°Æ¡ng 15
Nhu ngả ngÆ°á»i trên ghế bà nh. Anh ta diện má»™t bá»™ tergal cắt tháºt khéo, giầy da bóng. TrÆ°á»›c Luân, má»™t Ngô Äình Nhu hoà n toà n khác xÆ°a: kiêu kỳ, thá»a mãn.
- Thế là cái ung nhá»t đã vỡ toang. Vấn Ä‘á» Bình Xuyên coi nhÆ° bị loại ra khá»i má»i tin tức chÃnh trị hà ng ngà y. Các vấn Ä‘á» liên thuá»™c nhÆ° Cao Äà i, Hòa Hảo rồi cÅ©ng sẽ biến mất.
Giá»ng Nhu giống ngÆ°á»i trên bục giảng. Luân mỉm cÆ°á»i.
- Anh cho rằng tôi lạc quan hơi sớm, phải không?
Luân chÆ°a kịp trả lá»i thì có tiếng gõ cá»a. NgÆ°á»i thÆ° ký khóm róm trình:
- Thưa ông cố vấn, thiếu tướng Trịnh Minh Thế muốn gặp ông…
Nhu nhún vai:
- Má»i và o!
Trịnh Minh Thế, trong bá»™ quần áo tráºn, kêpi cà i hai sao, cháºp gót chân:
- Tráºn truy quét Bình Xuyên bắt đầu. Tôi dá»± kiến không quá 24 tiếng đồng hồ, Bình Xuyên sẽ không còn có thể bám được má»™t thôn xóm nà o…
Trịnh Minh Thế - cÅ©ng kiêu kỳ, thá»a mãn không kém Nhu – nói rà nh rá»t.
- Công việc còn lại chỉ là săn đuổi mấy tên trốn tránh giữa rừng Sác, công việc đơn thuần an ninh!
- Thế là hay lắm… Còn gì nữa không? – Nhu há»i
- ThÆ°a, lá»±c lượng Cao Äà i liên minh trình lên lãnh tụ Ngô Äình Diệm má»™t yêu cầu nhá»: cho phép Ä‘oà n quân chiến thắng diá»…u hà nh qua các Ä‘Æ°á»ng phố. Äó là ân sủng cao nhất của Ngô lãnh tụ vá»›i binh sĩ…
Nhu, môi hÆ¡i mÃm, khẽ liếc Luân:
- Äược! Tôi sẽ báo vá»›i Thủ tÆ°á»›ng. Tôi tin là NgÆ°á»i vui lòng chấp nháºn.
- Cám ơn ông cố vấn! – Thế ưỡn ngực – Xin phép, tôi trở lại chỉ huy sở hà nh quân!
Thế khệnh khạng nện gót già y Ä‘inh trên thảm, ra khá»i phòng.
- Anh thấy thế nà o? – Nhu há»i Luân.
- Anh thấy rồi đó. Thiếu tÆ°á»›ng Thế tháºm chà không thèm ngó tôi!
- NhÆ°ng tôi muốn há»i anh vá» việc khác kia.
- Má»™t sÄ© quan mà Pháp không đủ tiá»n mua!
- Và , Mỹ thừa tiá»n. – Nhu cắt lá»i Luân – Tôi không lạ việc Thế và Lansdale liên hệ máºt thiết. Tôi muốn anh cho má»™t nháºn xét rõ rà ng hÆ¡n.
- À! Theo tôi, tÆ°á»›ng Thế là má»™t sÄ© quan nhiá»u triển vá»ng.
Nhu đứng lên, tay chắp sau lưng, đi lại, nói như nói một mình.
- Nhiá»u triển vá»ng hay nhiá»u tham vá»ng? Và bá»™c lá»™ tham vá»ng quá sá»›m! Phải không? Má»™t cuá»™c diá»…u binh chiến thắng không phải là điá»u cao nhất mà hắn đòi há»i….
- NghÄ©a là , vấn Ä‘á» Bình Xuyên và giáo phái không còn hoặc sắp không còn. NhÆ°ng các vấn Ä‘á» nói chung chÆ°a có vẻ gì được thu gá»n!... – Luân khoanh tay trÆ°á»›c ngá»±c, cÅ©ng không phải nói vá»›i Nhu.
Nhu dừng lại, ngắm nghÃa Luân.
-… Và dụ ông tướng hỠTrịnh nầy!
Nhu cÆ°á»i lạt:
- Bá»n ngốc nghếch!
Luân hiểu rằng Nhu không chỉ gá»i Thế là ngốc nghếch. Trong số “ngốc nghếch†đó, chắc có Luân.
Nhu ngồi trở lại ghế. Giá»ng anh ta bá»—ng Ä‘anh hẳn!
- Anh Luân nầy, tôi muốn há»i thẳng anh: Sá»± hợp tác của chúng ta kéo dà i đến bao lâu? Có bao giá» anh nghÄ© đến Ä‘iá»u đó không?
Luân trả lá»i nhÆ° đã sẵn sà ng:
- Tất nhiên là tôi đã từng nghÄ© và bây giá» tôi vẫn tiếp tục nghÄ©: sá»± hợp tác của chúng ta sẽ kéo dà i đến bao giá»? Dừng đại lượng thá»i gian, tháºt ra chẳng Ä‘o được cái Ä‘iá»u cốt lõi. Có thể năm năm, có thể mÆ°á»i năm…
Nhu chăm chú nghe, thỉnh thoảng rÃt thuốc.
-… Có thể và i tuần lế và tháºm chÃ, trong khoảnh khắc. Giữa chúng ta, tôi không giấu giếm. Sá»± hợp tác là có lợi. Nói cho dá»… hiểu, chừng nà o anh thấy tôi không phải là “vấn Ä‘á»â€ của anh!
Nhu cÆ°á»i hóm hỉnh:
- Trong khi đó, bao giá» tôi cÅ©ng là “vấn Ä‘á»â€ của anh… NhÆ°ng không sao. Anh là m tôi nhá»› chuyện Tam Quốc, Ä‘oạn Tà o Tháo và LÆ°u Bị luáºn anh hùng.
Luân cÆ°á»i thoải mái:
- Rất may, tôi không rơi đũa!
Nhu nheo mắt:
- Váºy là anh dà nh phần tiện nghi vá» anh. Anh là LÆ°u Bị thì tất nhiên tôi phải là Tà o Tháo. Dù sao, tôi cÅ©ng cám Æ¡n anh đã xem tôi ngang vá»›i ngÆ°á»i sáng láºp ra má»™t triá»u đại bên Trung Quốc!
Luân nghÄ© thầm: Triá»u đại đó mang má»™t hiệu khá buồn: nhà Ngụy. Và , nhà Ngụy chết yểu vá» tay TÆ° Mã Ã.
Nhu gá»i hai “consommation†(1)
- Bác sĩ Tuyến còn là m trò gì quấy rầy anh không?
Luân lắc đầu.
- Tay bác sĩ nầy rắc rối lắm!
Luân nghÄ©: thêm má»™t “vấn Ä‘á»â€ nữa cho Nhu!
- Tôi có má»™t yêu cầu, anh giải quyết cho. – Luân chÆ°a uống ly rượu do Nhu má»i, nói giá»ng buồn.
- Cái gì đó?
- Tôi muốn gặp anh Ngá»c, bạn tôi!
- À! Xin lá»—i, tôi quên, vì mấy hôm nay tình hình lá»™n xá»™n… Ông Ngá»c cÅ©ng Ä‘á» nghị gặp anh.
Nhu lại máy nói, gá»i Nha Cảnh sát.
- Mong anh khuyên ông Ngá»c… Tôi sẽ sung sÆ°á»›ng có thêm má»™t cá»™ng sá»± nữa.
Nhu bảo Luân khi hai ngÆ°á»i chà o từ giã
*
Má»™t thiếu tá đón Luân ở cổng Nha Cảnh sát. Gặp viên thiếu tá nầy lần đầu, tá»± nhiên Luân có cảm giác rá»n rợn: ngÆ°á»i lùn choắt, cằm cạo sạch song chừa má»™t chòm lông Ä‘en, mÅ©i khoặm, mắt lÆ°Æ¡n – mắt Ä‘á» chạch.
Thạch khẽ bảo Luân:
- Thiếu tá Hùng trÆ°á»›c kia Ä‘i lÃnh côm–măng–đô, ăn khá nhiá»u gan ngÆ°á»i rồi!
Quả cảm giác không lừa Luân.
- Vì trung tá giám đốc báºn công vụ không đón ông kỹ sÆ° được, gá»i lá»i xin lá»—i ông kỹ sÆ°. Má»i ông kỹ sÆ° và o phòng giám đốc, can phạm Ä‘ang ở đó.
Thiếu tá Hùng hÆ°á»›ng dẫn Luân đến văn phòng nằm cuối hà nh lang. TÆ°á»ng Nha Cảnh sát lá»— chá»— dấu đạn của các tráºn đánh vừa qua.
- Xin ông kỹ sÆ° tá»± nhiên! - Thiếu tá Hùng mở cá»a, chìa tay và o trong. Xong, hắn ta lững thững Ä‘i lại đầu kia hà nh lang. Thạch và hắn ngồi uống bia, tán khà o quanh má»™t bà n con.
Luân quan sát: bốn nhân viên cảnh sát lảng vảng gần văn phòng giám đốc.
Ngá»c – gầy hÆ¡n lần Luân gặp trong Äại Thế Giá»›i – báºt dáºy khá»i ghế, ôm chầm Luân:
- Anh Luân!
Cả hai Ä‘á»u khóc.
- Anh ngồi! – Luân má»i Ngá»c. Anh ngó gian phòng: khá nhiá»u tủ đóng kÃn. Anh ra hiệu cho Ngá»c, Ngá»c gáºt đầu – há» thừa biết máy ghi âm Ä‘ang chạy.
- Tôi xin phép ông cố vấn và o thăm anh!
- Cám ơn! Tôi đoántrước thế nà o anh cũng và o!
- Sức khá»e anh thế nà o?
- Không đáng ngại. NgÆ°á»i ta không tra tấn tôi. Vả lại, cÅ©ng chẳng có gì cần tra tấn, ngÆ°á»i ta đã rõ việc là m của tôi…
Luân nhìn Ngá»c: Là m sao cứu Ngá»c – đồng chÃ, cá»™ng sá»± viên, bạn của anh?
- Ta không có nhiá»u thì giá». Lá»i khuyên bạn bè của tôi là : anh nên suy tÃnh tháºt kỹ - Luân nói, thủ thỉ.
- Cám Æ¡n anh lần nữa. Chúng ta luôn luôn là bạn, dầu cho tôi rất hoà i nghi cái chủ nghÄ©a Quốc gia của anh. Vá»›i tình bạn, tôi lo ngại cho chÃnh anh. Mấy hôm nay, há không phải là những ngÆ°á»i theo chủ nghÄ©a Quốc gia bắn nhau đó sao?
Ngá»c nói rõ rà ng từng tiếng má»™t.
- Trong giá» phút bi đát nầy, tôi không muốn tranh luáºn vá»›i anh. Tôi chỉ há»i anh: Tôi có thể là m gì giúp anh?
Ngá»c lắc đầu, cÆ°á»i buồn:
- Anh không có quyá»n!
Ngá»c nheo mắt là m hiệu.
- Và tôi, tôi không có quyá»n nhá» anh!
Luân nà i nỉ:
- Tôi không có quyá»n ra lệnh thả anh, song tôi có thể xin ông cố vấn Ngô Äình Nhu…
Ngá»c xua tay:
- Äể là m gì? Vô Ãch!
- Tôi sẽ là m tất cả để cứu anh!
- Äừng… cách nà o đó, anh sẽ hạ nhục tôi. Tôi không thể trở thà nh tên phản bá»™i. Anh có lòng tin ở chủ nghÄ©a Quốc gia, anh hà nh Ä‘á»™ng theo nhu cầu tinh thần. Tôi không có lòng tin nhÆ° váºy. Tôi không quen giả đò. Giữa tôi và ông Diệm, ông Nhu có má»™t khoảng cách của má»™t thế giá»›i. Tôi không tán thà nh giáo phái nổ súng và tôi cÅ©ng ghét anh em ông Diệm tấn há» và o ngõ cụt. Tôi cố gắng Ä‘Æ°a má»™t số trong Bình Xuyên – những ngÆ°á»i thức tỉnh và chÆ°a có nợ máu vá»›i dân tá»™c – và o rừng. Tôi không biết rồi đây số pháºn há» ra sao. Tất cả còn tùy ông Diệm, ông Nhu. Còn vá»›i anh, há» thiện cảm: há» cho rằng anh lÆ°Æ¡ng thiện, tuy há» vẫn trách anh hợp tác vá»›i ông Diệm. Tôi phải nói nhÆ° váºy là để anh thấy cái gá»i là chủ nghÄ©a Quốc gia tháºt sá»± không há» có ở ông Diệm, ông Nhu, thì anh nên gặp há». Há» vẫn còn biết đôi Ä‘iá»u phải trái…
Luân vụt khóc nức nở.
- Thôi, anh vá» Ä‘i. Có thể đây là lần cuối chúng ta gặp nhau. Cô gì… - Ngá»c vá»— trán – tôi quên tên.
- Dung... – Luân nói trong nước mắt.
- Ừ, cô Dung, cô ấy mạnh không?
- Cám ơn anh.
- Tiếc là tôi không dự được đám cưới anh chị.
Luân dìu Ngá»c ra cá»a. Thiếu tá Hùng đứng lên. Luân khép cá»a phòng giám đốc và ôm ghì Ngá»c – hỠđã cách ly vá»›i máy ghi âm.
- Anh nghÄ© nên trá hà ng không? – Luân há»i và o tai Ngá»c.
- Không! Nguy hiểm. Nó không tin. Nó sẽ quảng cáo rùm beng tôi nhÆ° má»™t tên phản bá»™i, có hại cho Äảng, cho phong trà o lúc khó khăn nầy.
- Anh dặn gì không?
- Báo cáo giúp vá»›i các anh: Tôi có khuyết Ä‘iểm trong công tác bà máºt. Riêng anh, cố mà bám cái đầu cầu đã khá chắc… Bảy Môn, tham mÆ°u trưởng Bình Xuyên là ngÆ°á»i của ta. Thế nhé!
Thiếu tá Hùng Ä‘ang Ä‘i lại gần há».
- Anh gặp tôi là tÃnh nÆ°á»›c cá» cao! – Ngá»c tranh thủ nói them – Song phải biết dừng ở chá»— cần dừng. Nhu là tay ranh ma lắm. Anh phải hết sức cẩn tháºn. Còn CIA nữa…
- Cám Æ¡n anh nhiá»u… - Luân nghẹn ngà o – Ká» cái chết, anh vẫn giúp tôi…
Há» dá»i nhau. Hùng ra hiệu, hai cảnh sát dẫn Ngá»c và o khám. Luân bÆ°á»›c lảo đảo.
… Toà n bá»™ cuôc nói chuyện giữa Ngá»c và Luân truyá»n trá»±c tiếp vá» văn phòng Nhu. Nghe xong, Nhu ngồi lặng má»™t lúc. Có vẻ anh ta vừa thất vá»ng, vừa phấn khởi, vừa còn muốn kiểm nghiệm thêm. Äúng lúc đó, Luân đến. Nhìn qua, Nhu biết Luân khóc khá nhiá»u rồi.
- Anh đừng quá xúc động… - Nhu khuyên – Anh dùng cà phê được không?
Luân không trả lá»i.
- Thế nà o? - Nhu há»i.
- Không có Ä‘iá»u gì đáng nói ở anh Ngá»c. Anh ấy không bao giá» thay đổi ý kiến… Tôi chỉ mong anh nghÄ© đến tôi.
- Tôi sẽ để ông Ngá»c tá»± do ngay hôm nay nếu ông ấy hứa: Không tham gia hoạt Ä‘á»™ng Cá»™ng sản nữa. Tôi không đòi ông ấy cá»™ng tác, mà chỉ đòi ông ấy tá» ra vô hại đối vá»›i chúng tôi… Anh thừa biết: chúng ta còn bao nhiêu ngÆ°á»i cấp dÆ°á»›i, há» khó mà thông cảm vá»›i tôi nếu ông Ngá»c không cam kết má»™t Ä‘iá»u Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy. Anh cứ quay và o Nha Cảnh sát khuyên ông ấy!
- Cám ơn anh! – Luân đứng lên.
- Anh và o Nha Cảnh sát? – Nhu há»i, căng thẳng.
- Không! Tôi mệt quá, xin phép anh vỠnhà …
Nhu nhÆ° đánh mất má»™t cái gì, ngó theo Luân. Luân xuống tam cấp, Nhu vẫn theo dõi từ cá»a sổ. Y hy vá»ng Luân quay lại. Song, Luân đã ném ngÆ°á»i lên xe và xe chạy ra cổng sau, Ä‘Æ°á»ng Miss Cawell.
ChÃnh Nhu cÅ©ng ném ngÆ°á»i lên chiếc ghế bà nh:
“Có phải hắn ta đúng là ngÆ°á»i nhÆ° váºy không? Hay là hắn ta đóng kịch?... Khó đóng kịch đến trình Ä‘á»™ váºy lắm…â€
*
CÆ¡n mÆ°a đầu mùa, khác má»i năm, trút nÆ°á»›c xuống thà nh phố và ngoại ô. Trong mÆ°a, tráºn đánh trở nên buồn tẻ. Số tà n quân Bình Xuyên rút vá» phÃa Tân Thuáºn, bắn cầm chừng chá» xuồng máy Ä‘Æ°a há» sâu và o Rừng Sác.
TÆ°á»›ng Trịnh Minh Thế bất bình tháºt sá»± vá»›i cả trá»i lẫn Bình Xuyên. Ông ta cần những trà ng đạn dồn dáºp, những đợt phản xung phong gay cấn… Có nhÆ° váºy uy tÃn của ông má»›i được nâng cao. Nếu đợt hà nh quân truy kÃch của ông chỉ là cuá»™c dạo chÆ¡i ngắm cảnh Nhà Bè, dù giữa mÆ°a to, thì ai chẳng là m được. Và ông khát khao má»™t buổi trá»i đẹp, tháºt đẹp. Cổng chà o, cá», băng Æ°á»›t sÅ©ng, Ä‘oà n quân chiến thắng vừa bứơc Ä‘á»u, vừa gạt nÆ°á»›c mÆ°a, ôi còn gì là tÆ°á»›ng Trịnh Minh Thế!
NhÆ°ng, sá»± chống cá»± của Bình Xuyên không thể hÆ¡n được. Thế đứng trên cầu Nhà Bè nhìn rặng cây nháºp nhòa, rủa thầm Bảy Viá»…n: Váºy mà cÅ©ng đánh!
Äà nh phải rút vá» thôi…
Äoà n xe xếp hà ng tháºt dà i. Tháºt vui: trá»i bá»—ng ngừng mÆ°a. Trịnh Minh Thế sá»a lại mÅ© áo. Ông đứng trên má»™t xe Jeep mui trần. Äoà n xe chui qua từng cổng tam quan. Dá»c lá»™, các cô thanh nữ - công dân vụ huy Ä‘á»™ng giá»i tháºt – ném những bó hoa tÆ°Æ¡i rói lên xe của ông. Ông vẫy chà o, đáp lá»….
Chốc nữa, Ä‘oà n xe sẽ vượt qua cầu Má»›i, theo Ä‘Æ°á»ng Nguyá»…n Huệ, diá»…u hà nh qua Tòa Äô chÃnh, dinh Äá»™c Láºp, nhà thá» Äức Bà và kết thúc tại Bồn Binh. Thế nhoẻn cÆ°á»i. Ông ta chá» má»™t sao nữa má»c trên cầu vai. Những Æ°á»›c mÆ¡ trÆ°á»›c kia xa xăm thế, còn bây giá», chúng quá gần gÅ©i. Äiá»u quan trá»ng nhất là phải biết mÆ¡ Æ°á»›c cái gì…
Xe của Thế lên đúng giữa cầu Lăng Tô, má»™t khải hoà n môn đẹp nhất suốt con Ä‘Æ°á»ng. Khẩu hiệu cÅ©ng hay: Chà o vị anh hùng Trịnh Minh Thế, con ngÆ°á»i của chiến thắng! Xe Thế sá»±ng lại nháºn hoa và Thế thÃch má»™t tấm ảnh của ông ngay dÆ°á»›i khẩu hiệu đó. Khá đông nhà báo chụp ảnh, trong đó, có má»™t cô lai Âu – Thế nhoẻn cÆ°á»i vá»›i cô, chÃnh xác là nhoẻn cÆ°á»i vá»›i vùng ngá»±c khêu gợi của cô.
Má»™t phát súng nổ gá»n. Thế không nghe phát súng đó. NhÆ°ng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nghe.
Thế ngã váºt. Viên đạn xuyên qua mang tai. Chiếc mÅ© gắn hai sao lăn long lóc theo dốc cầu. Ký giả hốt hoảng, trừ cô gái lai – cô bấm được mấy pô cái giây phút hiếm hoi nầy.
… Nhu sốt ruá»™t chá» Ä‘iện thoại. Äà i phát thanh tÆ°á»ng thuáºt từng chặng trở vá» của Ä‘oà n quân chiến thắng vá»›i những lá»i rất hoa mỹ. Lá»™ trình của tứơng Thế ngắn dần… Nhu coi đồng hồ tay. Và , phát thanh viên bá»—ng đổi giá»ng: “Quý vị thÃnh giả! Bá»n tà n quân Bình Xuyên vừa bắn lén, hạ sát ngÆ°á»i anh hùng của chúng ta, thiếu tÆ°á»›ng Trịnh Minh Thế bị tá» thÆ°Æ¡ng ngay giữa cầu Lăng Tôâ€.
Äiện thoại reo:
- Alô, tôi là Nhu. Tôi biết rồi!
Nhu gác máy. Cá»a phòng vụt mở. Diệm hấp tấp bÆ°á»›c và o.
- Chú nghe chưa? Thế chết!
- Em vừa nghe…
Diệm sững ngÆ°á»i.
- Uổng quá! Tôi coi hắn nhÆ° con… Bình Xuyên ác tháºt!
… Diệm vá» phòng riêng. Lệ Xuân lấy từ tủ lạnh má»™t chai Champagne. Mụ khui, tiếng nổ tháºt giòn. Rót hai ly, Lệ Xuân mang đến cho Nhu.
- Chúc mừng!
Hai vợ chồng uống cạn.
… Ngà y 4-5, báo chà tÆ°á»ng thuáºt lá»… viếng tÆ°á»›ng Thế, quà n tại Ä‘Æ°á»ng Eyriauds Vergnes. Thủ tÆ°á»›ng Ngô Äình Diệm vừa thấy thi hà i, đã ngất lịm. Bà i chia buồn của Diệm tháºt thống thiết. Thế được truy phong trung tÆ°á»›ng và thi hà i chÃnh thức đặt tại tòa Äô chÃnh.
Cùng ngà y, báo chà cÅ©ng Ä‘Æ°a tin: Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trạc 40 tuổi, tóc bạc, bị Ä‘áºp vỡ sá» tại vÆ°á»n cao su Thủ Äức.
*
Luân cầm tá» báo có đăng ảnh Ngá»c, khóc ngất. Dung thấy cứ để cho Luân khóc. Cô hiểu đối vá»›i Luân, đây là cái Ä‘au Ä‘á»›n nhất từ khi anh thá»±c hiện nhiệm vụ má»›i.
Trong không khà ảm đạm nhÆ° váºy, Fanfani bấm chuông. Dung đón Fanfani.
- Xin lá»—i, tôi đến không phải lúc… - Fanfani ngáºp ngừng.
Luân ra hiệu má»i Fanfani ngồi, chá» anh Ä‘i rá»a mặt.
- Tôi không ngỠông Luân thân thiết với tướng Trịnh Minh Thế! - Fanfani hiểu lầm vỠcái khóc của Luân.
Dung toan Ä‘Ãnh chÃnh, nhÆ°ng lại thôi. Thoạt gặp, Dung đã biết đây là Fanfani, đôi lần Luân có nhắc. NhÆ°ng, theo Dung, cô nhà báo Mỹ không nên Ä‘i sâu và o chuyện tâm tình của Luân. Không hiểu vì sao Dung hÆ¡i khó chịu vá» sá»± có mặt của Fanfani – có mặt nói chung hay trong trÆ°á»ng hợp hôm nay, Dung không phân tách được.
- Tôi là Helen Fanfani, phóng viên tỠFinancial Affairs…
Fanfani tự giới thiệu và hẳn muốn biết Dung là ai.
- Tôi là Dung. – Dung nói, hơi cụt.
Fanfani ngắm nghÃa cô gái Việt mấy giây rồi buá»™t miệng khen:
- Cô đẹp lắm…
Dung mỉm cÆ°á»i, miá»…n cưỡng.
Luân vừa trở ra phòng khách:
- Dung, bạn tôi… Còn cô Fanfani, nhà báo, hình như đã có lần tôi nói với Dung.
- Tôi Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t đến nhà ông kỹ sÆ° mà không nói trÆ°á»›c, xin lá»—i ông! – Fanfani lấy lại vẻ nghiêm chỉnh – Mục Ä‘Ãch của tôi là muốn há»i ông kỹ sÆ° chung quanh cái chết cuả tÆ°á»›ng Trịnh Minh Thế. Tuy váºy, nếu Ä‘iá»u tôi há»i lại Ä‘á»™ng đến ná»—i thÆ°Æ¡ng tâm của ông thì tôi Ä‘Ã nh không thể cung cấp cho Ä‘á»™c giả tá» Financial Affairs má»™t thông tin tháºt nóng hổi… Tôi rất hãnh diện báo vá»›i ông Luân là tôi được chứng kiến phút cuối cùng của tÆ°á»›ng Thế không quá 5 thÆ°á»›c, khi viên đại quái ác xuyên qua đầu tÆ°á»›ng Thế. Tôi có hai tấm ảnh quý: TÆ°á»›ng Thế nhoẻn cÆ°á»i và tÆ°á»›ng Thế lảo đảo… Ông kỹ sÆ° muốn giữ ká»· niệm, tôi sẽ biếu…
- Cô có thể há»i! – Luân bảo, không nói gì vỠảnh.
- TrÆ°á»›c hết, tôi có thể hay không cho dÆ° luáºn Mỹ biết rằng tôi gặp ông Ä‘ang khóc vá» cái chết của tÆ°á»›ng Thế? Tôi không định trÆ°á»›c câu há»i nà y, nhÆ°ng, nó vừa nảy ra và nó quan trá»ng lắm…
- Tôi không là má»™t nhân váºt có má»™t ý nghÄ©a gì đó để được dÆ° luáºn biết vá» cái khóc riêng tư… Cô hãy viết vá» cái lịm của thủ tÆ°á»›ng Diệm trÆ°á»›c thi hà i tÆ°á»›ng Thế. Tôi không muốn những giá»t nÆ°á»›c mắt của tôi lại gây cÆ°á»i cho Ä‘á»™c giả Mỹ…
- Hoà n toà n khác, ông Luân! – Fanfani kêu to, duyên dáng – Nói tháºt, chÃnh thủ tÆ°á»›ng Diệm, bằng cái lịm rất toán há»c của ông, Ä‘ang gây bà n tán trong các đồng nghiệp của tôi – cả đồng nghiệp Việt Nam. DÄ© nhiên, bà n bạc nhÆ° chứng kiến má»™t mà n kịch vụng vá». Còn ông, tôi có thể trÆ°ng vá»›i dÆ° luáºn Mỹ bằng chứng vá» má»™t sá»± xúc Ä‘á»™ng chân tháºt… Tất nhiên, ngÆ°á»i ta sẽ há»i lý do nà o khiến ông xúc Ä‘á»™ng? Ông và tÆ°á»›ng Thế không có quan hệ cá nhân, nếu nguồn tin tôi nắm được đúng là thông thạo, thân cáºn vá»›i giá»›i hữu trách tại đây…
- Tôi nghÄ© là báo chà thiếu vô tÆ°, tháºm chà ác ý vá» cÆ¡n xúc Ä‘á»™ng của Thủ tuá»›ng Diệm…
- Ông có sá»± xác tÃn của ông và báo chà có quyá»n của báo chÃ… Xin phép ông, chúng ta trở lại câu há»i…
- Tôi gặp tướng Thế đôi lần, hoà n toà n vì việc chung…
- Äó! Äó là chá»— cần là m sáng tá» - Fanfani láºt sổ tay.
- Với tôi, ông Thế là một chỉ huy quân sự tà i năng….
- Có thể! – Fanfani cÆ°á»›p lá»i Luân – Mến vì tà i, đó là chuyện bình thÆ°á»ng đối vá»›i phÆ°Æ¡ng Äông… Phải chăng, lúc ông Thế còn sống, ông không khen ông Thế và dà nh lá»i khen đó khi ông Thế thá»±c tế không còn trên thế gian nữa?
Dung xịu mặt. Cô nhà báo nghi cả Luân dÃnh và o cái chết của Thế! Luân, khác vá»›i Dung, chỉ cÆ°á»i nhẹ.
- Tôi vẫn khen ông Thế, khi ông sống hay khi ông chết..
- Cứ nhÆ° lá»i ông! NhÆ°ng nếu chỉ mến tà i ông Thế thì là m sao ông lại khóc đến sÆ°ng húp mắt? Cô Dung – xin lá»—i, tôi nghÄ© rà ng gá»i cô Dung thÃch hợp hÆ¡n gá»i bà – cô có đồng ý vá»›i tôi là mắt ông Luân sÆ°ng húp không?
Fanfani liếng thoắng. Trong cái liếng thoắng vẫn chứa nhiá»u ý tứ - cả vá» việc riêng của Luân – Dung. “Tháºt là má»™t con ngÆ°á»i quá»· quái!†– Dung nghÄ© nhÆ° váºy, đồng thá»i cô cÅ©ng thấy câu há»i của Fanfani rất hóc hiểm.
- Váºy thì, theo cô, vì sao tôi buồn? – Luân há»i ngược lại.
Fanfani ngẫm nghĩ.
- Tá»· nhÆ°, ẩn tình của cái chết khiến ông xúc Ä‘á»™ng. – Fanfani lá»±a lá»i.
- Và liên tưởng thân pháºn mình, phải không? – Luân quáºt lại.
“Anh ấy ứng phó giá»i hÆ¡n mình!†- Dung nghÄ© thầm, nhẹ nhõm.
Fanfani lúng túng. Luân cÆ°á»i hồ hởi.
- Nhà báo bao giỠcũng cột cái nỠqua cái kia…
- Tôi không tin ông là ngÆ°á»i Ä‘a cảm. – Fanfani vẫn chống cá»±.
- Nếu nhÆ° hôm nay cô gặp tôi để tìm nguyên nhân cái chết của tÆ°á»›ng Thế - chắc cô không tin Bình Xuyên giữa lúc tan tác lại có thể, bằng má»™t phát súng hạ ngay ngÆ°á»i chỉ huy đối phÆ°Æ¡ng – thì tôi mách cho cô má»™t địa chỉ có thể thá»a mãn tÃnh tò mò nhà báo của cô: cô gặp đại tá Lansdale!
- Tôi không tin CIA dÃnh và o đây! - Fanfani lắc đầu quả quyết.
- Cô biết kẻ nà o đó hạ sát tướng Thế bằng súng gì không?
- Tôi cố len lá»i và o táºn thi hà i tÆ°á»›ng Thế, nhÆ°ng cảnh sát xua tôi… Tôi thấy rõ tÆ°á»›ng Thế trúng đạn, nhÆ°ng không biết đạn của súng gì! – Fanfani tiếc rẻ.
- Bằng súng tự động gắn máy ngắm, hiệu Remington, là loại súng sản xuất chuyên dùng có khả năng sát thương trong cự ly 800m…
- Ôi! – Fanfani chụp tay Luân, reo ro – Ông cho tôi má»™t chi tiết lý thú… Rất lý thú. Giữa khải hoà n môn dá»±ng trên cầu vá»›i cái chết của tÆ°á»›ng Thế có mối liên quan. Khải hoà n môn là váºt chuẩn. Và , các cô gái tặng hoa là m xe của tÆ°á»›ng Thế phải ngừng…
- Giá mà cô chá»n nghá» trinh thám! – Luân hóm hỉnh – Tuy váºy, chỉ có đại tá Lansdale má»›i đủ quyá»n giám định suy luáºn của cô đúng được mấy phần trăm…
- Theo ông, tình hình rồi sẽ ra sao?
Luân nhún vai:
- Tôi không phải là maitre (2) Khánh Sơn hay madame Vũ Nhân, không thạo nghỠcoi chỉ tay, đoán mộng, đoánbà i Tarot…
- Riêng vỠcá nhân ông, ông nhìn tương ai ra sao?
Luân cÆ°á»i tháºt tÆ°Æ¡i trÆ°á»›c câu há»i thăm dò của Fanfani – cô ta muốn Ä‘o lÆ°á»ng vị trà của Luân sau các cuá»™c xung Ä‘á»™t giữa Diệm và các giáo phái giải quyết xong. Anh choà ng tay qua vai Dung:
- Tương lai của tôi là như thế nà y!
Dung đỠmặt, bối rối gỡ tay Luân.
Fanfani, giá»ng trầm:
- Tôi há»i câu sau cùng đó vá»›i thiện cảm. Tôi mừng hạnh phúc của ông bà !
---
(1) rượu nặng pha sô đa
(2) thầy bói
hết: P2 - Chương 15, xem tiếp: P2 - Chương 16
Last edited by khungcodangcap; 06-10-2008 at 09:25 PM.
|
31-07-2008, 01:24 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
P2 - ChÆ°Æ¡ng 16
Hai cứ Ä‘iểm Bình Xuyên giữa lòng thà nh phố chống trả kéo dà i táºn ngà y 10-5. Bót Catinat đầu hà ng vá»›i ngót trăm Công an xung phong. Còn quán Théophile Ä‘Æ°á»ng Legrand de la Liraye thì quân chÃnh phủ chỉ tiếp nháºn má»™t ngôi nhà trống rá»—ng, toà n bá»™ binh sÄ© Bình Xuyên và vÅ© khà không cánh đã bay mất.
Rừng Sác, mãi đến cuối tháng 10, má»›i im tiếng súng qua chiến dịch mang tên Hoà ng Diệu do đại tá DÆ°Æ¡ng Văn Minh và trung tá Nguyá»…n Khánh phụ trách. Bản thống kê được Bá»™ thông tin thêm thắt vẫn rất nghèo nà n. NghÄ©a là cả nghìn binh sÄ© Bình Xuyên không chịu theo Bảy Viá»…n xuống tà u sang Pháp sống lÆ°u vong, không chịu nạp mạng cho chÃnh phủ, đã vượt sông Soà i Rạp. DÆ°á»›i quyá»n chỉ huy của Bảy Môn, nguyên là tham mÆ°u trưởng Bình Xuyên, thay Thái Hoà ng Minh đầu hà ng Diệm – lá»±c lượng Bình Xuyên xây dá»±ng cÆ¡ ngÆ¡i má»›i trên vùng rừng miá»n Äông hiểm trở.
Äó là việc sau.
Äã 5 ngà y rồi, Luân không gặp Nhu. Nhu hai lần gá»i Luân. Luân hai lần cáo bệnh. Nhu thừa biết Luân phản ứng sau cái chết của Ngá»c.
- Có lẽ bà y tá» thái Ä‘á»™ vá»›i hắn nhÆ° váºy là đủ. - Luân bảo Dung khi hai ngÆ°á»i ăn sáng: đã thà nh lệ, ngà y nà o Luân cÅ©ng ăn sáng vá»›i Dung hoặc ở chá»— Dung; hoặc ở chá»— Luân – Hôm nay, tôi phải gặp hắn.
Cà ng lúc, Dung cà ng khâm phục Luân. Quanh vụ Ngá»c, lúc đầu Dung lo lắng, vá» sau yên bụng: Luân tÃnh toán rất chặt chẽ đâu và o đó. Lần lần, Dung há»c được ở Luân cung cách xá» lý các tình huống vá»›i má»™t thái Ä‘á»™ rất chủ Ä‘á»™ng. Cái gì không cần phải giả tạo trÆ°á»›c kẻ thù, Luân sống đúng nhÆ° thói quen và cảm nghÄ© của anh. Cung cách đó giảm tối Ä‘a những sÆ¡ hở thÆ°á»ng dá»… vấp, để dồn tâm lá»±c cho vai kịch đạt trên tổng thể. Luân phản ứng ra mặt vá» cái chết của Ngá»c là từ thâm tâm. Tháºt nguy hiểm nếu anh là m khác, vá»›i Ngô Äình Nhu, đó là anh tá»± thú.
Anh Ä‘i nhà thá» không quá Ãt nhÆ° Nhu, song cÅ©ng không quá cần mẫn, xét chung là vừa phải đối vá»›i má»™t trà thức giữ tÃn ngưỡng ở mức má»™t nhu cầu văn hóa hÆ¡n là má»™t sùng tÃn.
ChÆ°a bao giá» Luân giảng cho Dung nghe có hệ thống công tác tình báo chiến lược trong lòng địch, song Dung vẫn rút ra những kinh nghiệm qua há»at Ä‘á»™ng thá»±c tiá»…n của Luân mà cô cho là bổ Ãch.
Nháºn công tác vá»›i Luân, lúc đầu Dung vì nhiệm vụ - không thể để cho cả má»™t kế hoạch mà cấp trên, trong đó có chú Thuáºn của Dung, bá» bao nhiêu công sức rồi phải thay đổi. Äóng “cặp đôi†vá»›i má»™t ngÆ°á»i xa lạ, Dung khó chịu trong lòng. Äiá»u cô tá»± trấn an là : Mà n kịch thôi, gì mà sợ chứ?
Gặp Luân, cô vồn vã bên ngoà i. Tháºt ra, cô không thÃch tên Robert của Luân. Cô yên trà Luân, tuy là cán bá»™, không phải hạng nghiêm chỉnh. Cô nhủ thầm: phải coi chừng anh ta. Chỉ và i ngà y gần gÅ©i, cô phát hiện ra trong Luân có hai lối sống tách biệt: vá»›i kẻ thù và giữa hai ngÆ°á»i. Có lẽ Luân thèm khát lối sống chân tháºt cho nên từ khi có Dung, anh tÆ°Æ¡i tỉnh hẳn, Dung quan sát sở thÃch của Luân vỠăn mặc – tất cả Ä‘á»u giản dị, nếu không nói là hÆ¡i lè phè.
Luân không bao giá» uống rượu ở nhà ; anh hút loại thuốc lá nhẹ giá trung bình. Thói quen của Luân lại là những bữa cÆ¡m có rau, có cá. Bao giá» Luân cÅ©ng giữ má»™t khaá»ang cách vá»›i Dung khi hai ngÆ°á»i gặp riêng. Rõ rà ng anh hà i lòng vá» Dung – má»™t cá»™ng sá»±, má»™t đồng chÃ.
Có lần, Dung định nói rõ vá»›i Luân vá» mối quan hệ giữa hai ngÆ°á»i – cô bắt đầu e ngại vá» tÆ°Æ¡ng lai của nó. Thà nói rõ vá»›i Luân để hai bên cùng giữ gìn cái lằn mức mà hai bên đã thá»a thuáºn. Chẳng hạn, cô sẽ Ä‘á» nghị Luân trÆ°á»›c sau nên xem Dung là đứa em gái. NhÆ°ng cô chần chá». Chẳng có thể giải nghÄ©a rà nh rá»t vá» sá»± chần chá» của cô.
“Nhỡ anh ấy buồn thì sao?â€.
Dung tá»± biện bạch. Từ má»™t chá»— nà o rất kÃn đáo trong Dung có tiếng nói là lạ:
“Nhỡ chÃnh mình không giữ được lằn ranh thì sao?â€.
Hôm Công an xung phong bắt cô ở Nha Cảnh sát, giữa lúc nguy nan, ngÆ°á»i mà Dung nhá»› lại là Luân. Cô đã dám giá»›i thiệu vá»›i Lại Văn Sang cô là “vợ†của Luân. Tất nhiên, cô đóng kịch, song cô không thấy má»™t chút ngượng ngáºp khi lần đầu tiên nói đến tiếng “vợ†kỳ cục đó. Và cô cÅ©ng không hối háºn mình đã bạo mồm.
Dung gặp Luân tại góc Ä‘Æ°á»ng Nguyá»…n Tấn Nghiệm. Luân đứng cạnh xe, chăm chú tìm kiếm. Có lẽ Luân nháºn ra cô trÆ°á»›c. Cho nên, khi cô còn cách Luân đến cả trăm thÆ°á»›c – giữa má»™t dòng ngÆ°á»i nhốn nháo, Luân đã vẫy cô và lao tá»›i. Táºn bây giá», Dung không hiểu cái gì xô Dung ngả và o Luân và – Luân ghì nhẹ đầu Dung và o ngá»±c anh – cô đã khóc nức nở.
Trên xe, Lục bảo Dung:
- Ông kỹ sÆ° tinh mắt tháºt, chúng em chÆ°a trông thấy cô mà ông đã reo: Dung kìa!
Lòng Dung rá»™n lên má»™t thứ sung sÆ°á»›ng mà cô chÆ°a từng biết. Cô nhìn tóc Luân thêm nhiá»u sợi bạc. Trong các sợi bạc đó, Dung quả quyết có sợi là của cô.
Trong má»™t thá»i gian tÆ°Æ¡ng đối ngắn, Dung khám phá ở Luân những đức tÃnh mà chÃnh chúng đã kéo Dung gắn bó vá»›i Luân. Có vẻ nhÆ° khám phá ra Luân đồng thá»i Dung cÅ©ng tá»± khám phá. Äôi khi, Dung bá»—ng sợ bâng quÆ¡: vì má»™t lẽ nà o đó cô và Luân không là m việc chung vá»›i nhau nữa…
- Em chỉ ngại anh không tá»± kiá»m chế. - Dung bảo khẽ.
- Chúng nó giết anh Ngá»c, má»™t phần là để uy hiếp tôi… Anh Ngá»c, ngay khi sắp chết, vẫn cố là m Ä‘iá»u tốt cho đồng Ä‘á»™i. Má»™t mối thù lá»›n. Song, tôi đủ tỉnh táo biết mình phải là m gì để trả thù cho anh Ngá»c, cho hà ng nghìn, vạn đồng chÃ, đồng bà o – trả thù đúng vá»›i cái nghÄ©a rá»™ng lá»›n của nó.
*
- Quán Théophile trống rá»—ng. Không có Ä‘Æ°á»ng ngầm. Không thể Ä‘i trên mái nhà . Quân Ä‘á»™i canh gác khắp ngõ ngách. Kỳ lạ tháºt!
Nhu vừa bắt tay Luân vừa nói luôn Ä‘iá»u anh ta bá»±c bá»™i. Äó cÅ©ng là cách anh ta giả lả vá»›i Luân. Luân nghÄ© là không nên nhắc lại vụ Ngá»c trong trÆ°á»ng hợp nà y. NhÆ°ng, chÃnh Nhu nhắc:
- Còn vụ giết ông Ngá»c, tôi phải là m sáng tá». Äã sáng tá». Thằng thiếu tá Hùng tá»± tiện. Không có lệnh của ông Äắc, ông Lá»…. Tôi giao nó vá» bên an ninh quân Ä‘á»™i sá»a trị. Nó là sÄ© quan biệt phái…
“Nếu quả đúng nhÆ° lá»i Nhu, thì vụ nà y dÃnh tá»›i Mai Hữu Xuân.†– Luân nghÄ© thầm.
- Tôi không giấu anh vá» quyết định kết án ông Ngá»c. Song, tôi muốn Ä‘Æ°a ông Ngá»c ra tòa vì tá»™i của ông ấy cá»™ng tác vá»›i Bình Xuyên…
- Vụ quán Théophile đặt cho chúng ta má»™t câu há»i nghiêm trá»ng. – Luân giả nhÆ° tin lá»i Nhu. - Chắc chắn công an xung phong theo Ä‘Æ°á»ng Legrand de la Liraye lá»™i qua rạch Thị Nghè. Từ Thị Nghè, há» có nhiá»u ngã thoát khá»i Äô thà nh … ÄÆ¡n vị nà o gác các Ä‘Æ°á»ng Pierre, Luro, Sở Canh nông?
- Tôi đã thẩm tra: ÄÆ¡n vị Dù.
Luân trầm ngâm rất lâu.
- Có phải anh thấy mối uy hiếp chúng ta cao hÆ¡n, vá»›i sá»± liên ca của lÃnh Dù?
- Ông Cao Văn Viên là ngÆ°á»i thế nà o? – Luân há»i tiếp.
- Theo hồ sÆ¡, Viên sanh ở Là o. Cha mẹ ông Ä‘á»u là ngÆ°á»i Việt. NhÆ°ng ông lại có nét lai Pháp. Không má»™t bằng chứng nhá» nhà o ông thân Bình Xuyên.
- Còn dÆ°á»›i quyá»n ông Viên?
- Tất nhiên, phức tạp. Bác sĩ Tuyến đang thẩm tra tiếp. Tôi ngại… - Nhu ngần ngừ không nói hết.
- Anh ngại anh Ngá»c đã bố trà vụ nà y, phải không?
Nhu gáºt đầu, Luân cÅ©ng cảm thấy hình nhÆ° chÃnh Ngá»c thảo kế hoạch cho toán Công an xung phong quán Théophile. Há» không rút qua Thị Nghè mà qua Cầu Kinh, từ Bình Quá»›i Tây vượt sông Thủ Äức…
- Thú tháºt, tôi không rõ hà nh Ä‘á»™ng của anh ngá»c. Dù cho anh Ngá»c bố trÃ, việc vẫn là : tại sao lÃnh Dù để hà ng trăm ngÆ°á»i vá»›i vÅ© khà tẩu thoát khá»i quán Théophile. Cái nút là ở chá»— đó.
Nhu rÃt thuốc liên hồi.
- Tôi sẽ cho thanh lá»c lÃnh Dù!. .. Còn má»™t vụ nữa, là bà i báo của con mụ Fanfani vá» cái chết của Trịnh Minh Thế. Mụ viết láºp lá», vô hình trung đặt nghi vấn Thế chết không hẳn do Bình Xuyên. Mụ còn nói đã gặp anh, anh Ä‘ang khóc. Tôi chÆ°a cho chuyển bà i của mụ, song phải giải quyết sá»›m, kẻo mụ lại tru tréo. Bá»n UPI, AP, AFP, Reuter.. có thể là m rùm lên quanh cái “tá»± do báo chÃâ€â€¦ Anh quen vá»›i mụ Fanfani à ? À, mà anh có khóc khi nghe tin Thế chết không?
- Có, tôi có khóc! – Luân trả lá»i.
Nghe Luân xác nháºn, Nhu cÆ°á»i bà hiểm.
- Tôi không khóc Trịnh Minh Thế. Chẳng thể nà o tôi khóc nhÆ° váºy được. Tôi khóc vì là do khác. Mụ hiểu lầm.
- Ra là váºy! – Nhu không cÆ°á»i nữa, anh ta có vẻ vừa vồ hụt.
- Tôi biết anh khóc vì cái gì rồi! Thôi, tôi chỉ muốn anh ngăn giúp mụ Fanfani đừng gá»i bà i đó, hoặc có gá»i thì sá»a và i Ä‘oạn.
- Tôi sẽ thá» Ä‘iá»u đình vá»›i Fanfani xem. Không hy vá»ng nhiá»u!
Luân từ giã Nhu.
- ChÃnh phủ Mỹ vừa thông báo sẽ cá» nhà ngoại giao chuyên nghiệp Frederich Rheinardt thay tÆ°á»›ng Colins, chÃnh phủ Pháp cÅ©ng sẽ cá» Henri Hoppenot thay tÆ°á»›ng Ely… Mà n quân sá»± hạ, tá»›i mà n dân sá»±!
Nhu Ä‘Æ°a Luân ra cá»a, nói thêm.
*
Ngà y 10-5, chÃnh phủ Ngô Äình Diệm cải tổ “nhẹâ€. Chẳng qua là việc là m hình thức – nhiá»u thà nh viên của chÃnh phủ từ chức trÆ°á»›c đó và đã có ngÆ°á»i thay thế rồi. Tuy váºy, việc là m hình thức vẫn cần thiết vá» chÃnh trị: danh sách chÃnh phủ do Thủ tÆ°á»›ng ký mà không cần ghi là “Thừa lệnh Quốc trưởngâ€. Tiếp liá»n, Nguyá»…n Văn VÄ© bị cách chức tổng thanh tra quân Ä‘á»™i, lá»™t quân hà m thiếu tÆ°á»›ng, bị truy tố ra tòa cùng vá»›i Lê Văn Viá»…n, Nguyá»…n Văn Thà nh, đại tá Tuyên, đại tá Lại Văn Sang... và nhóm cố vấn Bình Xuyên – số nà y đầu thú khi quân Ä‘á»™i chiếm Tổng hà nh dinh Bình Xuyên. Ngá»± lâm quân bị xóa sổ.
hết: P2 - Chương 16, xem tiếp: P2 - Chương 17
Last edited by khungcodangcap; 06-10-2008 at 09:31 PM.
|
31-07-2008, 01:25 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
P2 - ChÆ°Æ¡ng 17
Ly Kai len lá»i trong má»™t Ä‘Æ°á»ng hẻm – nhÆ° hầu hết Ä‘Æ°á»ng hẻm của Chợ Lá»›n: thiếu ánh nắng, nhá»›p nháp, ồn à o và rợp bóng những quần áo phÆ¡i đủ mà u sắc.
Sau cÆ¡n chết hụt, Ly Kai “lặn†má»™t thá»i gian. Bác sÄ© Tuyến và Nhu khuyên gã nhÆ° váºy. Tay chân Bình Xuyên còn đủ sức để khá» gã bất cứ lúc nà o.
NhÆ°ng rồi có má»™t ngÆ°á»i dá»±ng gã dáºy, lôi gã ra khá»i nhà . Äó là má»™t khách đánh bạc mà gã nhẵn mặt. Tên lão ta là Tần Hoà i, má»™t trong những chủ nhà hà ng Äại La Thiên. Tần Hoà i tỉ tê vá»›i Ly Kai đến ngõ hẻm âm u nà y, dÆ°á»›i chân cầu Palikao.
Ly Kai dừng trÆ°á»›c ngôi nhà hai tầng cÅ© kỹ, cá»a dán vô số hồng Ä‘Æ¡n. Lá»t qua cá»a, Ly Kai biết mình và o nÆ¡i là m đồ mã. Những sÆ°á»n lân, phụng… bằng tre choán hết tầng trệt. Äá»™ năm ba ngÆ°á»i là m việc dÆ°á»›i ánh đèn tù mù.
- Tôi há»i thăm ông Loẽng… (1)
Ly Kai nói vá»›i ngÆ°á»i đứng tuổi, gầy còm.
- Tôi là Loẽng đây.
- Hẩu! – Ly Kai nói – Tôi ở chỗ ông Suần…(2)
- Suần nà o? Tôi không biết!
Qua giá»ng nói của ngÆ°á»i đứng tuổi, Ly Kai Ä‘oán ông ta không thạo tiếng Quảng.
- Tôi ở chá»— ông Sỉu Hoải! (3) – Ly Kai nói tiếng Tiá»u.
- À… - NgÆ°á»i đó gáºt gù.
- Tôi xin gặp ông Dảng… (4)
- Ông là Lỳ ChÃa (5), đúng không?
- Phải…
NgÆ°á»i đó trá» cho Ly Kai báºc thang gá»—.
- Lên trên kìa!
Ly Kai theo chiếc thang á»p ẹp lên tầng trên. Tầng trên chia nhiá»u phòng, cá»a đóng kÃn. Từ trong má»™t phòng, mùi thuốc phiện thÆ¡m lừng. Ly Kai gõ cá»a.
- Dáºp lầy! (6) - Má»™t giá»ng Quảng chÆ°a tháºt chuẩn vá»ng ra.
Ly Kai đẩy cá»a. Căn phòng trần thiết khá sang. TrÆ°á»ng ká»· khảm xà cừ. Tủ bằng gá»— quý. Giữa phòng đặt bá»™ phản to, bóng lá»™n. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đứng tuổi Ä‘ang là m thuốc cho má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông – ánh đèn dầu phá»™ng soi bá»™ mặt nung núc thịt của ông ta.
- Chà o xÃnh xáng Doèng… (7) - Ly Kai chà o.
- Chà o xÃnh xáng Ly… - NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông đáp, tay tiếp dá»c tẩu – XÃnh xáng chá» tôi. Xong Ä‘iếu nầy, ta nói chuyện.
Ông ta kéo dá»c tẩu, tiếng “ro ro†đá»u Ä‘á»u. HÆ¡i ông rất dà i. Khi ngao thuốc biến thà nh than, ông nắm ngá»a,, lim dim mắt, từ từ buông là n khói nhẹ… Sau má»™t lúc, chừng nhÆ° để táºn hưởng lạc thú, ông ta ngồi dáºy há»›p má»™t ngụm trà .
- XÃng xáng không hút? - NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông há»i Ly Kai.
- Có, mà không nghiá»n.
- Là m một điếu à …
- Hẩu! (8)
Ly Kai hút liá»n hai Ä‘iếu. Lúc Ly Kai hút, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông lặng lẽ theo dõi gã.
Hai ngÆ°á»i ngồi lên trà ng ká»·, sau khi ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dá»n mâm hút, ra khá»i phòng. Äèn báºt sáng. Chủ nhà vạm vỡ, bụng tháºt to, váºn áo xá xẩu, dáng dấp ngÆ°á»i Bắc Trung Quốc.
- Tôi có nghe ông Suần nói vỠông. Tôi cÅ©ng được biết Ãt nhiá»u hoạt Ä‘á»™ng của ông trÆ°á»›c đây. Ông có giữ đúng lá»i hứa là không báo cho Trần Kim Tuyến vá» cuá»™c gặp mặt giữa ông vá»›i tôi?
- Tôi chưa cho ai biết hết!
- Hẩu! Ta có thể bắt đầu trao đổi. Má»i ông uống nÆ°á»›c!
Tách trà bốc mùi thơm đặc biệt. Ly Kai nhìn hộp trà mà u xanh chữ “Hoa Trà †bay bướm, do Tổng công ty lương thực thực phẩm Thượng Hải sản xuất – hà ng của Trung Cộng.
- Mà tôi muốn biết rôi gặp ai? – Ly Kai há»i.
- Ông Suần Quà i không nói với ông sao?
- Ông Suần Quà i nói tôi sẽ gặp má»™t xÃnh xáng tên là Doèng Choi Hứng… Thế thôi.
- ChÆ°a đủ sao? Nếu ông muốn, thì tôi là Dảng Chái Hiến, nói theo tiếng Bắc Kinh. Kêu theo âm Hán Việt, tôi là DÆ°Æ¡ng Tái HÆ°ng. Còn tiếng Tiá»u thì Yểu Chại Hêng! Quá đủ rồi, phải không? Hay muốn Ä‘á»c theo quê SÆ¡n Äông của tôi? – Ông ta cÆ°á»i cÆ°á»i. Ly Kai nháºn ra miệng ông cÆ°á»i, nhÆ°ng mắt - dÆ°á»›i đôi chân mà y ráºm – lại nhÆ° Ä‘e dá»a.
- Tôi muốn…
Ly Kai ấp úng.
Dương Tái Hưng nghiêm mặt:
- Ông muốn biết tôi là Bắc Kinh hay Äà i Bắc, phải không?
Ly Kai gáºt đầu.
- Có gì quan trá»ng?
Ly Kai yên lặng.
- Giả tá»· nhÆ° ông gặp cả hai, được không? Äặc vụ nà o cÅ©ng là đặc vụ. Ông từng là m cho Bình Xuyên mà lại dÃnh vá»›i Trần Kim Tuyến… Chẳng lẽ ông mang hai dòng máu?
- Không, tôi đẻ ở Xán Thầu…
- Váºy, ông chỉ cần nhá»› tôi và ông chung má»™t giòng máu. Không phải Việt, không có má»™t chút dÃnh dấp đến Việt! Ông chỉ cần nhá»› bấy nhiêu thôi… Từ nay, ông là m việc vá»›i tôi. Không phải trá»±c tiếp vá»›i tôi đâu mà vá»›i ông Loẽng, ngÆ°á»i ở tầng duá»›i mà ông vừa gặp. Nói trÆ°á»›c, tôi chỉ thỉnh thoảng ghé và o đây nên có việc ông cứ báo vá»›i ông Loẽng.
DÆ°Æ¡ng Tái HÆ°ng dằn giá»ng:
- Là m việc cho tôi tức là là m việc với Tổ quốc! Ông hiểu chớ?
Ly Kai gáºt đầu. Gã chẳng xúc Ä‘á»™ng má»™t chút nà o khi nghe hai tiếng “Tổ quốc†kênh kiệu của DÆ°Æ¡ng Tái HÆ°ng, song gã lại thấy lạnh xÆ°Æ¡ng sống: ÄÆ°a “Tổ quốc†ra phủ đầu, DÆ°Æ¡ng Tái HÆ°ng nhắc khéo gã đừng có lÆ¡ mÆ¡, không phải chuyện chÆ¡i, không thể “cá»n tà i hòa†(9), cà ng không thể bịp bợm nhÆ° trong cá» bạc.
- Ông sẽ chẳng thiệt thòi gì đâu…
Bây giá», giá»ng DÆ°Æ¡ng Tái HÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° êm dịu. Ông ta đứng lên tìm trong giá sách, táºp Mao Tuyển.
Ly Kai lạnh lùng:
- Ông định thuyết giáo vá»›i tôi vá» chủ nghÄ©a Mao sao? Ông vừa nói Bắc Kinh hay Äà i Bắc Ä‘á»u không quan trá»ng mà !
DÆ°Æ¡ng Tái HÆ°ng láºt các trang sách:
- Äúng! Äà i Bắc hay Bắc Kinh Ä‘á»u giống nhau ở chá»— cả hai xà i má»™t thứ giấy thông hà nh… Nó đây!
Dương Tái Hưng lấy giữa các trang sách mấy tỠđo la Mỹ thứ 100 đồng.
- Ông cầm lấy! Gá»i là trà nÆ°á»›c. Tổ quốc không bao giá» bủn xỉn vá»›i những ngÆ°á»i có công. Rồi ông sẽ cho tôi địa chỉ má»™t ngân hà ng ở Hồng Kông, hoặc Tân Gia Ba để nháºn tiá»n…
Ly Kai sững sỠnhìn những tỠgiấy bạc in hình tổng thống Mỹ Lincoln. Gã thầm cảm ơn Tần Hoà i đã môi giới cho một chỗ là m ăn béo bở.
- CÅ©ng được! - Ly Kai vụt quên cái sợ hãi vừa đây thôi, lo chá»n má»™t ngân hà ng tin cáºy ở Hồng Kông.
- Ông nắm được danh sách nhân viên tình báo Bình Xuyên không? Tất nhiên, tôi muốn biết số được Lại Văn Sang để lại. – DÆ°Æ¡ng Tái HÆ°ng há»i, khi Ly Kai cất cẩn tháºn số dollar và o túi.
- Có má»™t Ãt… mà những tay không có vai vế…
Thấy Dương Tái Hưng không vui, Ly Kai xun xoe:
- Mà tôi biết má»™t ngÆ°á»i nắm nhiá»u hÆ¡n tôi.
- Ai?
- Một cô lai Việt Hoa. Tên cô là Tiểu Phụng, trước là m việc với Lại Văn Sang.
- Ông có thể khai thác cô ta không?
- Khó! … Tôi già ốm quá!
DÆ°Æ¡ng Tái HÆ°ng cÆ°á»i:
- Cần má»™t ngÆ°á»i trẻ, đẹp trai, sang phải không?
- Äúng! Cần có há»c nữa. Cô ta nói tiếng Pháp, tiếng Anh Ä‘á»u thạo.
- Không có gì khó… Ông cho địa chỉ của cô ta.
Dương Tái Hưng ghi chú và o quyển sổ tay xong, bảo:
- Ông nắm được danh sách ngÆ°á»i của bác sÄ© Tuyến không?
- Có, mà không nhiá»u. Hắn kỹ lắm, giao việc cho từng ngÆ°á»i và từng ngÆ°á»i báo cáo vá»›i hắn.
- Ông có quyen ai là m cho tình báo Mỹ không?
- Có má»™t ngÆ°á»i, và vừa chết. TÆ°á»›ng Trịnh Minh Thế!
- Còn Văn Thà nh Cao?
- Tôi có gặp. Là m quen với y không khó đâu.
- Hẩu! Ông cố là m quen vá»›i Văn Thà nh Cao… Mà , ông không được hé môi cho Trần Kim Tuyến, Ngô Äình Nhu, hay bất kỳ ai vá» chuyện ông vá»›i tôi. Bình Xuyên bắn ông không trúng, còn ngÆ°á»i của tôi, ông lên trá»i cÅ©ng bị lôi xuống… - DÆ°Æ¡ng Tái HÆ°ng nói, giá»ng lạnh nhÆ° nÆ°á»›c đá.
Ly Kai lại rùng mình.
- Còn một chuyện nữa. – Dương Tái Hưng đưa cho Ly Kai xem một bức ảnh – Ông biết tên nầy?
- Biết, biết! – Ly Kai hấp tấp – Nó là kỹ sư Nguyễn Thà nh Luân!
- Hẩu! Cuộc gặp ông bữa nay là vì gã. Ông hãy nói kỹ vỠgã cho tôi nghe…
*
Cú Ä‘iện thoại của Tiểu Phụng khiến Luân phân vân. Tiểu Phụng báo vá»›i Luân là ngà y mai, cô rá»i Sà i Gòn và có lẽ sẽ ở Nam Vang, sau khi vá» thăm bà con bên Hồng Kông. Ly Kai gặp cô nhÆ°ng cô không đồng ý “là m ăn†vá»›i gã. Cô muốn gặp Luân: “Có nhiá»u việc mà em nghÄ© là ông sẽ có lợi nếu ông nghe em…â€. Cô hẹn Luân và o 9 giỠđêm tại chá»— ngụ của cô, lầu ba, kế bên vÅ© trÆ°á»ng Côte d’Ivoire, Ä‘Æ°á»ng Trần HÆ°ng Äạo.
- Chẳng lẽ ông kỹ sÆ° từ chối lần má»i đầu tiên mà cÅ©ng là cuối cùng của em? – Tiểu Phụng nói tha thiết nhÆ° váºy trÆ°á»›c khi gác máy.
“Äến hay không?†– Luân suy tÃnh mãi. Có thể là bẫy ráºp, có thể Tiểu Phụng cần gặp anh. Cuối cùng anh tìm Dung.
- Anh không nên đến! – Dung quả quyết – Em không há» có ý nghÄ© gì xấu vá» mối quan hệ giữa anh vá»›i Tiểu Phụng. Lần nghe anh thuáºt chuyện chị ấy vá»›i anh, em muốn khóc. Hoà n cảnh của chị đáng thÆ°Æ¡ng tháºt. Song, dù sao, anh cÅ©ng không nên gặp. Công việc của anh không cho phép anh mạo hiểm không cần thiết. Em tin chắc là chị đó không gà i bẫy hại anh, nhÆ°ng và dụ dây nói của chị ấy có ngÆ°á»i nghe lén, thì sao?
Luân đồng ý với Dung. Song, anh muốn bảo vệ Tiểu Phụng, nên đỠnghị Dung cho nhân viên cảnh sát đến canh nhà Tiểu Phụng và o giỠhẹn.
Dung đoán rất đúng. Nha an ninh quân đội đã ghi băng cuộc nói chuyện của Tiểu Phụng với Luân.
*
TÆ°á»ng thuáºt báo chÃ.
“Má»™t vụ án mạng ghê rợn vô cùng bà máºt vừa xảy ra tại Ä‘Æ°á»ng Trần HÆ°ng Äạo, cạnh vÅ© trÆ°á»ng Côte d’ivoire. Ba nạn nhân. Nam là má»™t thanh niên đẹp trai tên LÆ°u Kỳ Phong. Nữ là Tiểu Phụng, nguyên nữ trợ tá của quân Ä‘á»™i Bình Xuyên. Bị thÆ°Æ¡ng nặng là thiếu úy Võ Hiếu Thà nh, tùng sá»± tại Nha Cảnh sát Nam Việt. Anh bị má»™t váºt cứng đánh và o đầu.
LÆ°u Kỳ Phong chết vì má»™t nhát dao găm xuyên từ lÆ°ng ra ngá»±c. Tiểu Phụng bị bóp cổ. Cả hai thân thể lõa lồ… Nhà chức trách Ä‘ang tiến hà nh Ä‘iá»u tra để tìm hung thủ.â€
Tại một quán ăn trong Chợ Lớn
Dương Tái Hưng: Tại sao Lưu Kỳ Phong chết?
Ly Kai: Tôi dặn gã phải cố má»i Tiểu Phụng Ä‘i chÆ¡i… Hôm sau, Tiểu Phụng sẽ Ä‘i Hồng Kông bằng chuyến bay của Hà ng không Pháp. Cần lấy cho được bản danh sách mà Tiểu Phụng nắm. Cô ả không chịu giao cho tôi, dầu tôi hứa tặng cô ả má»™t món tiá»n lá»›n nhÆ° ông dặn. LÆ°u Kỳ Phong – gã cho tôi biết – có thể là m việc đó mà không mất tiá»n. Gã và ả đã xem hát chung má»™t lần, gã Ä‘Æ°a ả vá» táºn phòng, đã hôn hÃt… nhÆ°ng ả chÆ°a chịu Ä‘i quá hÆ¡n mức đó. Gã cho là ả là m cao thôi.. Gã tin lần sau sẽ thà nh công. Thế mà cả hai Ä‘á»u chết!
Dương Tái Hưng: Ai giết?
Ly Kai: Rất khó đoán.
DÆ°Æ¡ng Tái HÆ°ng: Tại sao có mặt tên thiếu úy Võ Hiếu Thà nh tại hiện trÆ°á»ng?
Ly Kai: Äó là manh mối! Thà nh là m việc ở Nha cảnh sát. Vợ chÆ°a cÆ°á»›i của Nguyá»…n Thà nh Luân cÅ©ng là m việc ở đó, Tiểu Phụng rất thÃch Nguyá»…n Thà nh Luân - ả nhiá»u lần nói vá»›i tôi…
Dương Tái Hưng: Nghĩa là , theo ông, Nguyễn Thà nh Luân là hung thủ?
Ly Kai: Không! Nguyá»…n Thà nh Luân liên quan đến vụ nầy thì là điá»u chắc chắn. Song, hắn không thể là hung thủ. Hắn không hà nh Ä‘á»™ng theo cách đó.
… Tại bệnh viện Äô Thà nh. Võ Hiếu Thà nh tỉnh dần. Luân nghe anh.
- Äược lệnh canh gác nhà cô Tiểu Phụng, tôi đến nÆ¡i và o 8 giá» rưỡi. VÅ© trÆ°á»ng vừa má»›i bắt đầu. Má»™t chiếc Renault 4 Ä‘á»— lại. NgÆ°á»i lái xe mặc áo thun trắng kiểu thể thao, nhìn qua thì biết là má»™t thanh niên khá»e, nét mặt đẹp kiểu ngÆ°á»i Hoa. Anh ung dung lên thang gác. Ngại bất trắc, tôi theo anh ta. Cá»a phòng cô Tiểu Phụng đóng kÃn. Anh thanh niên bấm chuông. Tôi nép và o bóng tối và nghe cô Tiểu Phụng nói ra:
- Ông kỹ sư đó phải không?
Anh thanh niên không trả lá»i, vẫn gõ cá»a. Má»™t lúc sau, cô Tiểu Phụng mở cá»a. Anh thanh niên bÆ°á»›c và o và tôi nghe rõ cô Tiểu Phụng thét:
- Ra, anh đi ra ngay! Tôi sắp có khách…
Tôi rút súng, toan bắn báo Ä‘á»™ng. NhÆ°ng tiếng ngÆ°á»i thanh niên lại hết sức dịu dà ng:
- Anh thương em… Em đừng xua đuổi anh, tội nghiệp!
Váºy, không thể có án mạng. Tôi áp tai và o cá»a và nghe hình nhÆ° há» hôn nhau… Muốn chắc ăn, tôi nhìn qua lá»— khóa. Cô Tiểu Phụng vùng vẫy… NgÆ°á»i thanh niên ôm cô – cô trần truồng và ngÆ°á»i thanh niên cÅ©ng thế. Tôi biết không phải chuyện là m tình bình thÆ°á»ng nên toan tông cá»a … Chẳng rõ kẻ nà o nện và o đầu tôi, tôi chỉ còn nhá»› là mình bị hất xuống thang…
Tại Nha an ninh quân Ä‘á»™i, thiếu tá Vá»ng và thiếu tá Hùng quanh chai whisky, to nhá»:
- Äại tá há»i tao vá»›i mầy có lÆ°u dấu vết gì không? - Thiếu tá Hùng nói. - Tao thÆ°a là dầu Ngá»c Hoà ng thượng đế xuống cÅ©ng chịu thua… Mầy đâm thằng con trai tháºt ngá»t!
- Con nhá» gan quá. Tao dá»— nó, nó cắn tao chá»›! Äà nh phải siết cổ nó… Siếc mà tiếc hùi hụi. Mầy nhá»› nó nói câu gì không?
- Nhá»› chá»›! Tao Ä‘ang lục tủ nó, nghe nó nói: Tao có giữ bản danh sách đó. Tao trao cho ngÆ°á»i khác!
Khi nói, chòm lông Ä‘en trên má thiếu tá Hùng Ä‘á»™ng Ä‘áºy.
---
(1) tức ông Lương, phát âm tiếng Quảng
(2) tức ông Tần, phát âm tiếng Quảng
(3) tức Tần Hoà i, phát âm tiếng Tiá»u
(4) tức ông DÆ°Æ¡ng, phát âm tiếng Tiá»u
(5) tức Ly Kai
(6) Má»i và o!
(7) Chà o Dương tiên sinh!
(8) Tốt thôi!
(9) nói dóc
hết: P2 - Chương 17, xem tiếp: P2 - Chương 18
Last edited by khungcodangcap; 06-10-2008 at 09:33 PM.
|
31-07-2008, 01:25 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
P2 - ChÆ°Æ¡ng 18
- Anh biết tin tức miá»n Tây rồi chá»›? – Nhu há»i Luân.
- Biết… Súng lại nổ? – Luân trả lá»i ngao ngán.
- Không sao! Nổ lẹt đẹt thôi. Năm Lá»a thì đánh đấm gì! Tôi lo là lo Ba Cụt. Tay nầy không dá»… …
- NhÆ°ng Ba Cụt rồi cÅ©ng thua Cao Thị Nguyệt, ngÆ°á»i có liên quan đến Phòng nhì Pháp, nắm đến cả linh hồn của Ba Cụt! Cái may của chÃnh phủ là các nhóm nổi không cùng má»™t lượt.. Và , Pháp chỉ quấy phá thôi…
- Ấy! Ä‚n nhau bấy nhiêu. – Nhu kêu lên vui vẻ - Tôi bịt hẳn các há»ng súng Cao Äà i, tạm hòa hoãn vá»›i Hòa Hảo, tạo áp lá»±c vá»›i Pháp để Ä‘Æ°a Leroy ra khá»i nÆ°á»›c… MÅ©i nhá»n là Bình Xuyên. Các thứ khác không đánh cÅ©ng tan rã…
- NhÆ°ng, vẫn có ngÆ°á»i chết! – Luân nói tiếp cho hết ý.
- Chủ nghÄ©a nhân đạo của anh lại không dẫn anh và o chùa, lạ tháºt!
Nhu hôm nay tháºt thoải mái.
- TrÆ°a nay, ta ăn cÆ¡m… Mệt quá, nghỉ ngÆ¡i má»™t chút chớ… - Nhu Ä‘á»™t ngá»™t há»i – Anh biết chÆ¡i cá» tÆ°á»›ng không?
- Tà m tạm – không giá»i. Gá»i là vừa sạch nÆ°á»›c cản.
- Tôi cÅ©ng không giá»i. Ta chÆ¡i thá» nhau và i ván nhé!
Bà n cỠđược bà y - quân cá» tiện bằng ngà voi – và hai ngÆ°á»i ngồi ngoà i sân, dÆ°á»›i bóng má»™t cây cổ thụ. Bên cạnh, mâm rượu tÆ°Æ¡m tất.
Nhu nhÆ°á»ng Luân Ä‘i tiên. Luân lên tượng. Nhu vô pháo đầu.
- Anh đánh thủ. Tôi đánh công. Äể xem!
Nhu chÆ¡i xoà ng. Nếu Luân muốn hạ anh ta thì chẳng mấy khó khăn. NhÆ°ng Luân nÆ°Æ¡ng tay – Nhu lừa thế chiếu pháo bÃ, bị Luân phá vỡ. Nhu Ä‘Ã nh nhÆ°á»ng tốt sang sông. Luân thà má»™t xe diệt hai sÄ© của Nhu.
- á»i chao! Ông đánh chi mà dị váºy? Má»™t xe đổi hai sÄ©, phà quá! – Nhu nhịp quân cá» kêu to.
- Không phà đâu… Tướng mất sĩ thì nguy lắm…
Nhu muốn thắng gấp, anh ta dà chốt xuống sát Ä‘Æ°á»ng tượng của Luân.
- Anh có vẻ thạo đánh tốt! – Luân nháºn xét.
- Vá»›i tôi, tất cả Ä‘á»u là tốt! – Nhu trả lá»i, trịnh thượng. Mắt anh ta liếc Luân.
Luân mỉm cÆ°á»i.
Hai bên buộc phải đánh cỠtà n. Ván cỠhòa.
Trần Lệ Xuân đon đả ra sân:
- TrÆ°a rồi, hai anh em dùng cÆ¡m… Lâu dữ tôi má»›i thấy hai ông chÆ¡i cá».. Ai ăn ai thua?
- Hòa! – Luân trả lá»i.
- Anh chÆ¡i hết sở trÆ°á»ng chÆ°a? – Nhu há»i.
Luân chỉ cÆ°á»i chá»› không trả lá»i.
- Tôi cám Æ¡n lá»i nói của anh: TÆ°á»›ng mất sÄ© thì nguy! Nhu chạm cốc vá»›i Luân.
*
Dung đến nhà Luân. Hôm nay chủ nháºt. Cuá»™c chiến ở miá»n Tây rá»™ lên rồi tắt. Năm Lá»a đầu hà ng quá dá»…. Ba Cụt buá»™c lòng phải lẩn tránh, vá»›i đám vệ binh ngà y má»™t vÆ¡i.
- Sắp tá»›i, chÃnh chúng mình nằm trong Ä‘iểm há»™i tụ của má»™t khẩu tá»± Ä‘á»™ng nà o đó! - Luân bảo.
Dung thở dà i. Vô tình, cô đặt tay lên tay Luân. Luân vuốt nhè bà n tay có ngón mũi viết thon dà i, mịn mà ng và rất ấm.
- Tôi nói “chúng mình†chÆ°a tháºt rõ. Trong Ä‘iểm há»™i tụ, tôi trÆ°á»›c. Còn cô thì chÆ°a thể xác định…
Dung rụt tay vá», má»™t cá» chỉ giáºn dá»—i.
- Nói thế thôi! Nhu chÆ°a bóp cò đâu. – Luân trấn an Dung – Chừng nà o Nhu thấy tôi còn có Ãch cho anh ta, chừng đó tôi còn sống. Tất nhiên, chúng ta Ä‘á»u biết, trên hết là Mỹ. Mỹ quyết định luôn mạng sống của Diệm, Nhu…
Nhìn Dung cắn môi, Luân thấy bồn chồn. Äáng lẽ, ngay từ đầu mình nên cho cô ấy trở ra Hà Ná»™i… Không nên để cô ấy dấn và o chá»— nguy hiểm nhÆ° vầy… Luân muốn cắt đứt lo lắng của Dung – lo lắng vì anh – nên há»i sang việc khác:
- Liên lạc với A.07 thế nà o?
- Vẫn Ä‘á»u… Äiện Ä‘Ã i trên B’lao. Thỉnh thoảng em theo cô lên đó…
- Không ổn! – Luân nghiêm khắc – Cô chấm dứt ngay hoạt động của điện đà i.
Dung ngơ ngác.
- Chúng có thể thấy rõ chỗ trùng hợp: mỗi lần cô lên B’lao là điện đà i ở B’lao hoạt động…
Dung cúi đầu. Nháºn xét của Luân chÃnh xác quá!
- Tạm thá»i mất liên lạc vá»›i A.07 bằng Ä‘Æ°á»ng Ä‘iện. Tôi cố gắng giữ liên lạc bằng há»™p thơ…
- Tuần sau, tôi Ä‘i Äà Lạt… - Luân thông báo.
- Chi váºy? – Dung há»i, hồi há»™p.
- Ông Diệm muốn tôi qua má»™t lá»›p huấn luyện ngắn hạn ở trÆ°á»ng võ bị để đủ thủ tục nháºn quân hà m…
- Anh xa Sà i Gòn bao lâu?
- Chừng 6 tháng…
- Lâu dữ! – Hà ng mi cong của Dung chá»›p. Äôi mắt to của cô chợt buồn.
Luân cÆ°á»i. Lần nà y, chÃnh anh cầm tay Dung.
- Và i tuần, tôi vỠthăm vô!
- Anh sắp sá»a quần áo chÆ°a? – Dung xấu hổ, gỡ tay Luân.
Luân ngồi nhìn Dung xếp hà nh lý cho anh. Má»™t cái gì ấm áp len lá»i và o Luân. Anh huýt sáo má»™t bà i hát cÅ© – má»™t bà i tình ca: J’ai deux amours (1).
*
Dung đưa Luân ra sân bay.
- Chà o tạm biệt cô Dung! – Luân băt tay Dung
Dung cÆ°á»i tinh nghịch:
- ChÆ°a tạm biệt ở đây đâu! Em xin phép lên Äà Lạt vá»›i anh. Ông Äắt đồng ý. Em được nghỉ trên đó hai tuần… Em mang theo bà i vở trÆ°á»ng Luáºt để ôn táºp. Sắp lấy chứng chỉ năm thứ hai…
Luân sững sá». Dung phát hiện niá»m hạnh phúc trong đáy mắt Luân.
… Chiếc Dakota lÆ°á»›t trên vùng rừng miá»n Äông bát ngát.
- Anh em ta ở dưới đó – Luân bảo Dung.
Há» mải mê nhìn tấm thảm xanh trải dà i nhÆ° vô táºn…
---
(1) Tôi có hai mối tình
hết: P2 - Chương 18, xem tiếp: Phần 3 - Chương 1
Last edited by khungcodangcap; 06-10-2008 at 09:35 PM.
|
31-07-2008, 03:40 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Phần 3 - Chương 1
Phát súng trên cao nguyên
Khuôn viên rợp tà n cổ thụ êm ả đến ná»—i từ gian phòng lá»›n – xÆ°a kia, Toà n quyá»n Äông Pháp và Äại Nam Hoà ng đế Bảo Äại vẫn ngá»± má»—i khi và o Sà i Gòn. Tổng thống Ngô Äình Diệm nghe rõ cả tiếng lá rÆ¡i bên ngoà i. Qua cá»a sổ, tổng thống mÆ¡ mà ng nhìn chiếc thảm cá» sân trÆ°á»›c trải rá»™ng má»™t mà u xanh dịu dà ng. Các chuyên gia quả không uổng công du há»c: thảm cỠđã cho tổng thống cảm giác là dinh Äá»™c Láºp bồng bá»nh giữa má»™t thảo nguyên mênh mông.
Tổng thống thÃch Ä‘i bách bá»™ vòng quanh dinh, ông vừa là m xong việc đó mà ông muốn má»i ngÆ°á»i xem nhÆ° thói quen của má»™t tổng thống – Ä‘i bách bá»™ để suy gẫm quốc gia đại sá»±. DÆ°á»›i ánh nắng bình minh, lâu Ä‘Ã i quét vôi mà u và ng nhạt nổi lên vá»›i tất cả phong thái bệ vệ. Tổng thống thầm cảm Æ¡n kiến trúc sÆ° Hermitte, ngÆ°á»i thiết kế, phó đô đốc De La Grandière, ngÆ°á»i đặt viên đá đầu tiên, đã lÆ°u lại má»™t công trình thi công vá»n vẹn 19 tháng – từ 23-2-1868 – góp và o vẻ đẹp của “Hòn ngá»c Viá»…n Äôngâ€. Äôi khi ông chợt so sánh dinh Norodom nà y – mà ông quyết định gá»i là dinh Äá»™c Láºp – vá»›i Viện CÆ¡ máºt ẩm Æ°á»›t nằm trong Hoà ng thà nh Huế, nÆ¡i có lúc ông giữ ấn đầu triá»u kiêm Thượng thÆ¡ bá»™ Lại. Lúc đó, ông chÆ°a kịp đánh giá – đúng ra, ông hÆ¡i choáng ngợp, bởi dầu sao Viện CÆ¡ máºt vẫn đồ sá»™ hÆ¡n dinh Tuần vÅ© Bình Thuáºn và dinh Tuần vÅ© vẫn đồ sá»™ hÆ¡n chá»— là m việc của viên tri huyện Hải Lăng. NhÆ°ung, thá»i gian giữ ngôi tể tÆ°á»›ng quá ngắn ngủi – chÆ°a được má»™t năm – ông đã phải cay đắng bà n giao cho Phạm Quỳnh, cái gá»i là “cuá»™c cách mạng cung đình†(nhằm Ä‘Æ°a số trẻ và o ná»™i các thay cho số già ) xì hÆ¡i nhanh hÆ¡n bánh xe thủng ruá»™t. Lý do thất sủng của ông được hiểu má»—i ngÆ°á»i má»™t phách. Lúc đầu ông sợ nhÆ°ng vá» sau ông thấy hay hay vá» cái dÆ° luáºn cho ông vì “chống Tâyâ€, “chống vua bù nhìn†nên phải ra rìa. CÅ©ng có lúc cái dÆ° luáºn gán ông là “thân Nháºtâ€, “muốn Ä‘em CÆ°á»ng Äể vá» thay Bảo Äại†đe dá»a đẩy ông và o khám, song khi Nháºt nổ súng ở LÆ° Cầu Kiá»u, ông được an ủi Ãt nhiá»u và mÆ¡ má»™ng Ãt nhiá»u. Còn dÆ° luáºn cho rằng ông quá trẻ - bấy giỠông má»›i 32 tuổi – để đảm Ä‘Æ°Æ¡ng trá»ng trách tể tÆ°á»›ng, ông thÃch thú. Nó mÆ¡n trá»›n tÃnh tá»± phụ của ông. Gia tá»™c ông Ä‘á»u “Nhất phẩm đại thần†– cha từng là Phụ chÃnh, anh ruá»™t là m Tổng đốc nhÆ°ng chÆ°a ai rút ngắn hoạn lá»™ bằng ông và chÆ°a ai vừa đến tuổi “thà nh nhân chi mỹ†đã trèo lên ghế cá»±c phẩm nhÆ° ông. Má»™t dÆ° luáºn khác, có vẻ thâm thúy hÆ¡n, giúp ông tÃnh toán bÆ°á»›c Ä‘i sau nà y: những năm 1930, Pháp muốn thá»±c hiện má»™t chÃnh sách phỉnh phỠở Äông DÆ°Æ¡ng, Phạm Quỳnh là nhà báo là m Thượng thÆ° bá»™ Há»c thÃch hợp hÆ¡n ông – quá khứ của ông đánh dấu bằng những vụ sát phạt đẫm máu suốt dải Bình Trị Thiên, sẽ hữu dụng lúc khác. Vả lại, ông thuá»™c má»™t gia đình đạo Thiên Chúa toà n tòng, khó mà thuáºn thảo vá»›i các đồng liêu hấu hết nếu không theo Khổng cÅ©ng là tÃn đồ đạo Pháºt.
MÆ°á»i bảy năm – kể cÅ©ng khá dà i – ông đứng ngoà i lá» chÃnh sá»±. Äôi lúc, ông ao Æ°á»›c nhà vua hồi tâm. NhÆ°ng, nhà vua là m gì có thể nhá»› đến ông: vợ của Nguyá»…n Duy Quang, vợ của các viên quan sẵn sang nháºn Æ¡n vÅ© lá»™. Hoà ng thượng báºn rá»™n vá»›i những chÆ°Æ¡ng trình tÃnh hằng đêm… Các ngÆ°á»i bạn Pháp – há» tiếp cáºn Toà n quyá»n, Khâm sứ khuyên ông cứ ẩn nhẫn chá» thá»i. Vá» mặt kinh tế, ông chẳng gặp má»™t chút khó khăn nà o. Ông đứng ngoà i lá» chÃnh sá»± - nói theo nghÄ©a ông không đảm Ä‘Æ°Æ¡ng má»™t chức vụ. Chẳng lẽ ông nà i nỉ Hoà ng đế xin má»™t cÆ°Æ¡ng vị thấp hÆ¡n cái ông đã mất. Dù sao, ông không thể bắt chÆ°á»›c Nguyá»…n Công Trứ má»™t má»±c tuân phục ý chỉ của quân thượng, từ Thị lang tụt xuống là m tên lÃnh thú sÆ¡n phòng, rồi bò lên Ãn sát… Chữ “Trung†trong ông không còn giữ nguyên chất. Trên tất cả, ông có Chúa Trá»i. Vả lại, vua nà o chá»› vua Bảo Äại thì khó mà cảm hóa ông thà nh lÆ°Æ¡ng tể được.
Ông tá»± an ủi: Ông KhÆ°Æ¡ng Tá» Nha ngà y xÆ°a đến 80 má»›i nháºn lá»i thỉnh của Võ VÆ°Æ¡ng CÆ¡ Phát, cầm búa Việt cá» Mao phạt Trụ, hà huống tuổi ông chÆ°a bằng ná»a ông KhÆ°Æ¡ng. HÆ¡n thế, sau mấy năm Ä‘á»c sách, quan sát và suy nghÄ©, ông tá»± thấy không nên quá khiêm tốn, dừng Æ°á»›c vá»ng ngang mức ông KhÆ°Æ¡ng.
Từ khi ông thôi quan, tình hình trong và ngoà i nÆ°á»›c phát triển vùn vụt. Trong nÆ°á»›c, Cá»™ng sản lá»™ng hà nh, ngay ở vùng ông trị nháºm xÆ°a kia và ông đã trừng trị chúng vá»›i tất cả sá»± cứng rắn, vượt qua luáºt Gia Long hà khắc. Phong trà o Mặt tráºn Bình Dân bên Pháp trá»±c tiếp yểm trợ cho Cá»™ng sản bản xứ và ông thắc mắc mãi vì sao nhà nÆ°á»›c Pháp má»m yếu nhÆ° váºy. Ngoà i nÆ°á»›c, Hitler lên nắm quyá»n ở Äức, chÆ°Æ¡ng trình Äại Äông à của thủ tÆ°á»›ng Nháºt Bản Äông Äiá»u (1) gây bà n tán xôn xao trong các giá»›i mà ông thân quen.
Ông Ä‘i lại luôn giữa Huế, Hà Ná»™i, Sà i Gòn. Ở Hà Ná»™i, ông ngụ tại nhà luáºt sÆ° Trần Văn ChÆ°Æ¡ng – sau nà y là bố vợ Ngô Äình Nhu, em ông. Ở Sà i Gòn, ông quen bác sÄ© Nguyá»…n Văn Nhã – ngÆ°á»i không che giấu lòng ngưỡng má»™ đối vá»›i Chiêu Hòa Thiên hoà ng (2), kế tục sá»± nghiệp vang dá»™i của Minh Trị Thiên hoà ng (3). Có thể nói là ông giao du rá»™ng, được sá»± kÃnh trá»ng của giá»›i thượng lÆ°u. Sống Ä‘á»™c thân, nổi tiếng chÃnh trá»±c và thanh liêm, dám “bỠấn tể tÆ°á»›ng†và o cái tuổi vừa hÆ¡n 30, há»c rá»™ng – ông thạo văn hóa Hán lẫn Tây phÆ°Æ¡ng – thuá»™c má»™t đại thế gia: gia đình ông Ä‘i và o ca dao Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i ở đất Thần kinh vá»›i câu “Äà y vua không Khả†(4), ông há»™i đủ Ä‘iá»u kiện để trở nên má»™t chà sÄ© mà tầng lá»›p quý tá»™c vẫn khao khát. Vá»›i tầng lá»›p nà y, lòng tin rạn nứt sau khi cụ Phan Sà o Nam (5) bị giam lá»ng, cụ Phan Tây Hồ (6) qua Ä‘á»i, cụ Huỳnh Thúc Kháng và ông Nguyá»…n An Ninh không phải là mẫu ngÆ°á»i mà há» kỳ vá»™ng bởi tÆ° tưởng dân chủ quá gần gÅ©i vá»›i nhóm Mác-xÃt, trong khi Bùi Quang Chiêu, Lê Quang Liêm, Trần Văn Khá thân Pháp quá lá»™ liá»…u. Cho nên ông nổi báºt nhÆ° là má»™t Ä‘iá»m báo trÆ°á»›c. Sá»± úy kỵ đối vá»›i tÃn ngưỡng của ông được giải tá»a dá»… dà ng: không bao giỠông chen Äức Chúa Trá»i và o các buổi trao đổi thá»i cuá»™c – nhiá»u ngÆ°á»i ngỡ ông theo đạo Pháºt, đạo Khổng hÆ¡n là đạo CÆ¡ Äốc. NhÆ°ng, ở Phát Diệm, Xã Äoà i, việc ngoan đạo của ông và của má»™t gia đình toà n tòng từ xa xÆ°a lại là má»™t Æ°u thế khác của ông: các cha cố rao giảng vỠông má»™t cách rá»™ng rãi, nhất là khi anh ông thụ phong Giám mục. Thân hà o đất Nghệ há»— trợ ông đắc lá»±c. Sau nà y, khi Ngô Äình Nhu và o Ä‘á»i, ông hưởng thêm sá»± ủng há»™ của lá»›p trà thức trẻ, bạn của Nhu và vợ Nhu.
Chiến tranh thế giá»›i bắt đầu. Theo ông, đó là cÆ¡ há»™i. Ông nghiá»…m nhiên thà nh má»™t chÃnh khách, tên tuổi gắn liá»n vá»›i giải pháp A hay B nà o đó. Nháºt đổ bá»™ và o Äông DÆ°Æ¡ng, ông được há»i ý kiến, bà máºt, tất nhiên. Những ngÆ°á»i bạn Pháp lại cho ông lá»i khuyên quý báu: chÆ°a phải lúc.
Äầu năm 1945, ông có mặt ở Hà Ná»™i, ung dung Ä‘i nghe Trần Văn Giáp diá»…n thuyết vỠđạo Pháºt tại Viện bảo tà ng Finot, Ä‘á» tin vá» Há»™i nghị Yalta, giữa má»™t mùa rét chÆ°a từng có: 4 Ä‘á»™. Ông Ä‘i và o Sà i Gòn được Ãi hôm, Nháºt đảo chÃnh Pháp, giá»›i thượng lÆ°u rá»™n rà ng hẳn. Tuy nhiên, tuyên cáo của Hoà ng đế khiến ông buồn cÆ°á»i: Bảo Äại mà “đÃch thân†cầm quyá»n thì vui tháºt!
Suốt ngà y, khách khứa đầy nhà , đủ loại dá»± Ä‘oán, đủ loại Æ°á»›c mÆ¡, đủ loại “đưá»ng lốiâ€. Ai cÅ©ng tin là ông sắp được vá»i ra Huế - ông cÅ©ng tin chắc nhÆ° váºy. Ông chỠđợi. Ông suy tÃnh sẽ láºp ra má»™t ná»™i các nhÆ° thế nà o, gồm những ai…
Äùng má»™t cái, ná»™i các do Trần Trá»ng Kim là m tổng lý ra Ä‘á»i! Ông bị bá» quên. Bá»±c tức, ông ngả bệnh, phải và o bệnh viện. Äiá»u an ủi ông Ãt nhiá»u là Phạm Quỳnh không còn được trá»ng dụng và nghe đâu đã bị Trần Äình Nam, Tổng trưởng Ná»™i vụ tống giam.
Nằm trên giÆ°á»ng bệnh, qua báo chà và bạn bè, ông lần lần thấm thÃa ông không “lai kinh†là không ngoan. Ná»™i các Trần Trá»ng Kim nhÆ° má»™t mà n hà i kịch – loại kịch dở. Sau nà y, ông được biết Bảo Äại từng đánh Ä‘iện vá»i ông – bấy giá» có má»™t giải pháp gá»i là “giải pháp Ngô Äình Diệmâ€: ông láºp ná»™i các vá»›i má»™t Ãt bá»™, coi nhÆ° lát Ä‘Æ°á»ng để chá» thá»i cuá»™c ngã ngÅ©. NgÆ°á»i Nháºt ỉm bức Ä‘iện đó. Nháºt không thÃch má»™t ngÆ°á»i biết tÃnh toán nhÆ° ông.
Vá» sau, ông cho rằng ông may - thanh danh ấy không bị hoen ố - ông suy nghÄ© nhÆ° váºy.
Song cái lo lắng ghê gá»›m lại là Việt Minh. Việt Minh lù lù, đâu cÅ©ng có. Má»™t số thuá»™c giá»›i thượng lÆ°u cảm tình vá»›i Việt Minh. Không thể ở Sà i Gòn được. Ông lên Äà Lạt.
Cách mạng tháng Tám nổ bùng. Cái mà ông ghét nhất đã xảy ra. Chế Ä‘á»™ Dân chủ Cá»™ng hòa thiết láºp vá»›i lãnh tụ Hồ Chà Minh. Vua Bảo Äại thoái vị. Anh Khôi của ông bị xá» tá»™i chết. Ông bị bắt. Gần đây, thiên huyá»n thoại vỠông được tô vẽ đầy những nét ly kỳ, ông thÃch thú vá»›i má»i sá»± tâng bốc. Song, ông không dám quá trá»›n vì má»™t Ä‘iểm: ông sống sót là nhá» cụ Hồ tha ông… Hú hồn, chÃnh Phạm Quỳnh đã thế mạng ông! Tốt nhất là lá» Ä‘i váºy.
Năm 1947, ông trở lại Äà Lạt. Lúc bấy giá» gia đình Nhu ở đó. Pháp móc vá»›i ông, nhÆ°ng chÆ°a phải “giải pháp Ngô Äình Diệmâ€. Vẫn là Bảo Äại. NgÆ°á»i Pháp chÆ°a hiểu rằng hỠđã trá»… tà u.
Linh mục Huệ, nhÆ° đấng tiên tri Gabriel trông kinh thánh, vá»›i nhiá»u sáng kiến đã lôi ông ra khá»i sá»± lãng quên và đã định giá ông trên thị trÆ°á»ng: đánh tiếng vá»›i ngÆ°á»i Mỹ. Rồi linh mục Cao Văn Luáºn Ä‘Æ°a ông sâu và o vòng tay cÆ¡ quan tình báo Mỹ, bấy giá» chÆ°a gá»i là CIA mà OSS (7). Má»™t linh mục khác, Emmanuel Jaques Houssa – ngÆ°á»i Bỉ, từng sống ở Phát Diệm từ 1939 đến 1945, rất quen ông – sá»a soạn vá»›i chÃnh giá»›i Mỹ. Cao Văn Luáºn là m con thoi nối Äà Lạt – Ba Lê – Nữu Ước.
Má»i sá»± đến năm 1950 đã khá rõ rang: Pháp chẳng những không thể quét sạch Việt Minh trong vòng và i tuần lá»…, tháºm chà và i năm nhÆ° Leclerc cam Ä‘oan mà đang tá»± há»i: bao giá» thì bá» cuá»™c? Sau tráºn đại bại trên biên giá»›i Việt Trung, Pháp mất 5.000 quân tinh nhuệ và hai đại tá Lepage và Charton – những kẻ cuồng tÃn nhất vá» má»™t nÆ°á»›c Pháp gì thì gì chứ không thể thua bá»n “AnnamÃt†đã suy sụp tinh thần. Ván bà i tuy chÆ°a kết thúc, song triển vá»ng thì bi thảm. Cho nên, ván bà i khác được hối hả xếp đặt. Mượn cá»› Ä‘i dá»± năm Thánh bổn mạng, ông sang Mỹ. Fishell, má»™t trong những chỉ huy trung tâm tình báo Mỹ cùng vá»›i linh mục Houssa và Cao Văn Luáºn thu xếp cho ông và o dòng tu Maryknoll ở bang New Jersey. Giám đốc tu viện Keagan bị ông lừa: ông ta nghÄ© rằng Diệm sẽ suốt Ä‘á»i là m tông đồ của Chúa bởi không ai trong tu viện cần mẫn hÆ¡nn ông – 5 giá» sáng ông đã cầu kinh và kéo dà i 3 năm ròng rã. Giữa năm 1953, ông rá»i tu viện trÆ°á»›c sá»± kinh ngạc của Keagan và má»i ngÆ°á»i: ông quả quyết khi và o và cÅ©ng quả quyết khi ra. Thế là giá»›i chÃnh trị Mỹ lần lượt quen ông. Fishell tổ chức cho ông Ä‘i diá»…n thuyết ở các trÆ°á»ng đại há»c, nhiá»u trÆ°á»ng nhÆ° Cornell giữ vai trò chi phối dÆ° luáºn xã há»™i Mỹ. Giải pháp vá» Äông DÆ°Æ¡ng do ông trình bà y trá»±c tiếp bằng ngôn ngữ và tÆ° tưởng Mỹ là đỠtà i lôi cuốn, bởi nÆ°á»›c Mỹ Ä‘ang chìm trong há»a mù chiến tranh lạnh, đặc biệt sau khi Mao Trạch Äông già nh quyá»n bÃnh ở Hoa lục và cuá»™c xung Ä‘á»™t trên bán đảo Triá»u Tiên còn nóng hổi. Ông trao đổi quan Ä‘iểm vá»›i tổng thống Mỹ Eisenhower, Phó tổng thống Nixon, ngoại trưởng Foster Dulles. Ông đánh bạn vá»›i các nhà báo, các nghị sÄ©, các nhà doanh nghiệp. Còn hồng y Spellman thì là chá»— cố cá»±u, ông được Äức Hồng y chiếu cố ngay từ những ngà y đầu đặt chân lên đất Mỹ, coi ông nhÆ° đứa con tinh thần. Linh mục Cao Văn Luáºn và Houssa tháºt có công to: từ những năm 1940, hỠđã chăm sóc, Ä‘Ã o tạo cán bá»™ cho ông, tiếp tục Ä‘á»u đặn nhÆ° váºy – hà ng mấy chục ngÆ°á»i được há»c bổng nay đã thà nh tà i, ở Mỹ, ở Pháp, Tây Äức và các nÆ°á»›c khác. “Má»™t Ä‘Æ°á»ng lối cổ truyá»n phÆ°Æ¡ng Äông phải do các trà thức tiêm nhiá»…m kỹ thuáºt phÆ°Æ¡ng Tây thá»±c hiện†– chủ trÆ°Æ¡ng của ông được em ông – Ngô Äình Nhu, tán đồng. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, hai anh em ông Ä‘á»u hiểu: ngÆ°á»i Mỹ không quảng đại đến mức tình nguyện cung cấp vây cánh cho ông mà không đòi há»i má»™t chút gì “có Ä‘i có lạiâ€. Fishell và Houssa chăm sóc cá»±c kỳ tỉ mỉ các du há»c sinh do linh mục Cao Văn Luáºn gá»i sang và chÃnh linh mục Cao Văn Luáºn đã sà ng lá»c cẩn tháºn khi tuyển chá»n.
Ông vốn rất tá»± cao, tá»± đại. “Thi ân bất cầu báo†của các hủ nho thá»i xa xÆ°a, ông thÃch Ä‘á»c chÆ¡i chứ không há» thÃch ý nghÄ©a của nó. NgÆ°á»i Pháp nói khác: má»—i chiếc má» Ä‘ay Ä‘á»u có bá» trái. Bây giá», ông thấy óc thá»±c dụng Mỹ đáng noi theo hÆ¡n là sá»± bay bÆ°á»›m Pháp. NgÆ°á»i Mỹ nói: không có cái gì gá»i là cho không. Ờ, đúng váºy. Chẳng qua đây là cuá»™c đấu trà cuối cùng, ông sẽ là m chủ. Vấn Ä‘á» then chốt là ông vá» nÆ°á»›c, chấp chánh. Má»i thứ Ä‘á»u thứ yếu. Tuổi ông đã vượt con số 50. Tất cả đã chÃn muồi…
Năm đó, ông sang Ba Lê, ở nhà của má»™t hoà ng tá»™c là Tôn Thất Cần. NgÆ°á»i Mỹ khuyên ông giữ quan hệ vá»›i Bảo Äại, dù cho bằng sợi chỉ má»ng manh. Cần phải tạo thế hợp pháp trong giai Ä‘oạn đầu. NgÆ°á»i Mỹ hạ quyết tâm thay chân Pháp ở vùng Äông Nam Ã, nhÆ°ng thay chân từng bÆ°á»›c.
Ông gặp Nguyá»…n Äệ - đổng lý văn phòng của “Quốc trưởngâ€. Gã lái buôn dốt đặc cán mai nầy – nhÆ° ông đánh giá – chẳng vồn vã. Bởi ngÆ°á»i Pháp nghi ngỠông. Tuy váºy, do má»™t áp lá»±c ở đâu đó, Quốc trưởng tiếp ông, tại Cannes. Bấy giá», cá»±u hoà ng sống chÃnh thức vá»›i Má»™ng Äiệp – thiên hạn gá»i là thứ phi; còn ông, ông gá»›m ghiếc.
Khá lâu rồi, ông má»›i gặp nhà vua. Ông kÃnh cẩn chà o và bồi hồi trong khoảnh khắc. Gia đình ông đến ba Ä‘á»i phò các vua Nguyá»…n, ân sủng ấy vẫn chÆ°a phai. Song trong khoảnh khắc ấy, ông lấy lại tÆ° thế để khá»i cúi rạp ngÆ°á»i nhÆ° thói quen trÆ°á»›c mặt đấng kim thượng. TrÆ°á»›c mặt ông chỉ là má»™t cá»±u hoà ng trác táng – nÆ¡i sân cá» cạnh lâu Ä‘Ã i Thorene dÆ°á»›i ánh nắng Äịa Trung Hải, Má»™ng Äiệp Ä‘ang phÆ¡i mình và ông ngượng nghịu nhìn lên tÆ°á»ng, khốn nạn thay: tÆ°á»ng treo toà n những bức tranh giống hệt cảnh tắm nắng của “thứ phiâ€.
Quốc trưởng má»i mệt. Buổi nói chuyện nhạt nhẽo. Bá»u Lá»™c được chá»n thay Nguyá»…n Văn Tâm chứ không phải Ngô Äình Diệm.
Trên Ä‘Æ°á»ng trở vá» Ba Lê, ông hả dạ. Bảo Äại tiêu pha bừa bãi chút thông minh cuối cùng và rõ rà ng ông ta nháºp nhòa nhÆ° cái bóng của quá khứ. Äối thủ của ông có lẽ không cần so găng cÅ©ng ngã.
Ông chỉ phiá»n là tình thế thì cấp bách mà cÆ¡n mặc cả Mỹ - Pháp lại nhùng nhằng. Việt Minh thừa thắng đánh mạnh, ông sẽ phải Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i bao phức tạp.
Ngô Äình Nhu, Ngô Äình Cẩn cá» linh mục Cao Văn Luáºn sang thúc giục ông. Houssa và Fishell bảo ông hãy thong thả.
Há»™i nghị Genève khai mạc. Pháp gãy đổ ở Äiện Biên Phủ. Và , nhÆ° má»™t công thức toán há»c mà Fishell trù liệu 4 năm trÆ°á»›c, ngÆ°á»i ta vá»i ông ra gánh vác cái cÆ¡ ngÆ¡i hầu nhÆ° chẳng còn gì để gánh.
Ông bắt tay và o việc…
*
Sáng nay, trong dinh Äá»™c Láºp, ông muốn là m má»™t cái gì đó cho vÆ¡i bá»›t niá»m sung sÆ°á»›ng Ä‘ang hà nh hạ ông và tÆ°Æ¡ng xứng vá»›i khung cảnh mà ông bá»—ng phát hiện vẻ huy hoà ng nhÆ° chÆ°a má»™t lần ông cảm thấy.
Ngà y nầy, năm ngoái, má»™t ngà y trá»ng đại. Sân trÆ°á»›c dinh Äá»™c Láºp đông nghịt. Mấy vạn ngÆ°á»i dá»± buổi công bố kết quả cuá»™c trÆ°ng cầu dân ý. Tổng trưởng Ná»™i vụ Bùi Văn Thinh dõng dạc thông báo cho quốc ná»™i và quốc ngoại các con số - đầy tin cáºy vì có cả số lẻ - 5.838.907 ngÆ°á»i bá» phiếu, 5.721.735 ngÆ°á»i tán thà nh truất phế Bảo Äại và suy tôn Ngô Äình Diệm lên ngôi tổng thống. Tháºt ná»±c cÆ°á»i, má»™t tuần lá»… trÆ°á»›c, chÃnh Bảo Äại ra lệnh cách chức thủ tÆ°á»›ng của ông. Thay vì cãi vã, ông lấy nguyện vá»ng của dân để trả lá»i cho ý tưởng ngông cuồng và đần Ä‘á»™n của ông vua cuối cùng triá»u Nguyá»…n. Hẳn là nhà vua phải hiểu: ná»a thế ká»· ăn chÆ¡i là quá đủ.
Ná»n Äệ nhất cá»™ng hòa khai sinh. Ông long trá»ng Ä‘á»c bản hiếu Æ°á»›c tạm thá»i và , mặc dù lá»i lẽ nhuá»™m mà u dân chủ, ông đón nháºn sá»± hoan hô của công chúng nhÆ° đón nháºn lòng chiêm ngưỡng của thần dân. Tiếc là ông đăng quang nÆ¡i dinh Äá»™c Láºp chứ không phải Ä‘iện Thái Hòa. Rá»i Viện CÆ¡ máºt năm 1933, non phần tÆ° thế ká»· sau, ông ngồi lên chiếc ghế bà nh lót nhung Ä‘á» giữa gian phòng trà n ánh sáng. Má»™t chút ân háºn: chiếc ghế không chạm rồng.
Có tiếng ngÆ°á»i rón rén và o phòng.
- Thưa bác con với mẹ con đi dạo một lúc!
Ngô Äình Lệ Thủy đến gần ông. Con bé đã và o lứa nữ sinh, há»™i nét đẹp của cha và mẹ. Trần Lệ Xuân đứng ngoà i cá»a phòng, ngoan ngoãn nhÆ° má»™t cô em dâu mẫu má»±c.
- Ờ… Con đi với mẹ con đi, nớ vỠkịp cơm trưa.
Ông vuốt tóc đứa cháu gái.
ChÃn năm trÆ°á»›c, trên Äà Lạt, không phải sá»± thể êm Ä‘á»m vá»›i ông nhÆ° vầy. Bấy giá», Trần Lệ Xuân Ä‘anh đá, ngay cả vá»›i ông. Cô ta chÆ°a khám phá cái tiá»m ẩn trong há» Ngô Äình và o buổi cả nhà điêu đứng. Chồng cô ta, má»™t công chức giữ thÆ° viện, không thể đáp ứng các khát vá»ng của cô. Còn ông, ông Ä‘ang mai danh ẩn tÃch. Chỉ những chuyện bình thÆ°á»ng, Trần Lệ Xuân cÅ©ng trút ná»—i bất bình lên đầu Lệ Thủy. Cô mắng con – bằng tiếng Pháp – và đó là điệp khúc mà ông phải nghe suốt ngà y, trÆ°á»›c cái lắc đầu ngao ngán của em ông. Bây giá», Lệ Xuân Ä‘ang tháºp thò ở cá»a.
Äúng ra, Lệ Xuân đã ngoan ngoãn từ khi cô ta sang Pháp, mùa xuân năm 1954. Nghe ông phà n nà n vá» chuyến gặp Bảo Äại vô Ãch, cô ta an ủi ông vá»›i những phân tÃch sắc sảo. Cô ta xuống Cannes và xin yết kiến cá»±u hoà ng. Há» Ä‘i tắm biển. Ông nghe đồn và ông giáºn. Ngô Äình Luyện, em trai ông, được Bảo Äại bổ là m đại sứ lÆ°u Ä‘á»™ng, khuyên ông chá»› nghe lá»i thị phi. Lệ Xuân ở Cannes ngót tuần lá»…, cô ta rạng rỡ cho hay là ông sá»a soạn vá» nÆ°á»›c gấp.
Những tháng cuối năm 1954 tháºt đáng lo ngại. TÆ°á»›ng Nguyá»…n Văn Hinh chống đối ông quyết liệt. Binh mã của ông còn non yếu, là m sao chá»i nổi vá»›i cả má»™t đạo quân và nhất là đạo quân ấy dá»±a và o binh lÃnh Pháp? Má»™t lần nữa Lệ Xuân tá»± nguyện Ä‘i thÆ°Æ¡ng lượng. Lại đồn đãi, tháºm chÃ, có ngÆ°á»i dám cam Ä‘oan vá»›i ông là bà vợ ngÆ°á»i Pháp của tÆ°á»›ng Hinh dá»a bắn Lệ Xuân và bà ta có trong tay những tấm ảnh khá»a thân của cả hai ngÆ°á»i. Ông nổi giáºn, Nhu khuyên ông chá»› để lá»t tai những Ä‘iá»u nhảm nhÃ, ông yên lòng, vì ai hiểu vợ hÆ¡n chồng. Rồi tÆ°á»›ng Hinh “đầu bò†riu rÃu giao chức Tổng tham mÆ°u trưởng cho tÆ°á»›ng Tỵ, lên máy bay sang Pháp.
Nói tháºt công bằng, Lệ Xuân vất vả vì nhà chồng. Ông cảm Ä‘á»™ng, quên những gì cô ta là m phiá»n ông trÆ°á»›c kia.
Trần Lệ Xuân cung kÃnh chà o ông, khoác vai con gái, ra tiá»n sảnh. Ông lại chìm và o ký ức…
Thế là 2 năm thá» thách gay gắt đã qua. Trong vòng 26 tháng kể từ ngà y ông chấp chánh, ông đã xoay chuyển cả má»™t tình thế. Suốt Ä‘á»i chÆ°a bao giỠông phải xá» lý hà ng loạt vấn Ä‘á» lá»›n lao cỡ đó và ông là m trót lá»t. Sau vụ tÆ°á»›ng Hinh đến vụ Bình Xuyên rồi giáo phái – không ai đủ sức cá»± nổi vá»›i ông. Bảy Viá»…n lÆ°u vong. Năm Lá»a đầu hà ng. Ba Cụt bị chém đầu – Phạm Công Tắc sợ quá trốn qua Nam Vang. Quốc há»™i láºp hiến bầu xong. Quân Ä‘á»™i được xây dá»±ng lại. NgÆ°á»i của ông nắm hết các ngà nh, các địa phÆ°Æ¡ng. Gần má»™t triệu dân di cÆ° đứng sau lÆ°ng, ông bảo há» nhảy và o lá»a há» cÅ©ng không từ chối. Ông sang Băng Äung và xuất hiện nhÆ° má»™t nguyên thủ quốc gia cách tân và già u ý chÃ. Từ Nam vÄ© tuyến 17 đến Cà Mau, giang sÆ¡n Ä‘ang biến đổi theo chỉ thị của ông. Tất nhiên, góc nhá» nà y còn quá cháºt chá»™i. Ông sẽ là lãnh tụ cả nÆ°á»›c, chuyện đó không có gì cần bà n cãi; toà n ông sẽ là lãnh tụ toà n bán đảo Äông DÆ°Æ¡ng, chuyện đó cÅ©ng không có gì cần bà n cãi. Tại sao ông không thể là lãnh tụ tinh thần của cả Thái Lan, Mã Lai, Miến Äiện, Phi Luáºt Tân?
Ông tá»± hà o – những binh lÃnh Pháp cuối cùng đã rá»i Sà i Gòn, sau ngót 100 năm thống trị đất nầy. ChÃnh ông chứng kếi lá»… từ giã Việt Nam của tÆ°á»›ng Jacquot và đô đốc Jozan. Từ nay không còn Toà n quyá»n, Cao ủy mà chỉ có đại sứ Pháp, Jean Fayart vừa trình ủy nhiệm thÆ° – chứ không phải quốc thÆ° – trong má»™t không khà biết thân biết pháºn.
Äôi Ä‘iá»u khiến tổng thống chÆ°a hà i lòng. Tổng há»™i Pháºt giáo Việt Nam há»p đại há»™i lần thứ hai, đặt trụ sở tại chùa Ấn Quang vá»›i các quyết định ẩn ý: xin chánh phủ công nháºn ngà y lá»… Pháºt đản nhÆ° ngà y Chúa Giáng sinh, trong tinh thần chÃnh sách bình đẳng tôn giáo. Mấy lão thầy chùa nầy muốn gì? Äể xem. Quốc há»™i cứ loay hoay mãi mà không chá»n được quốc kỳ, quốc ca, giữa 350 mẫu cá», 50 bà i nhạc dá»± thi. Có kẻ phá chăng? Äại sứ Mỹ Rheinartd nhắc ông đến lần thứ mÆ°á»i: cố gắng mở rá»™ng căn bản Ä‘oà n kết quốc gia. Những ngÆ°á»i nhÆ° Phan Quang Äán phải đâu là của hiếm? Äại sứ Mỹ muốn ông trở thà nh viên thÆ¡ lại của Hoa Thịnh Äốn chăng?
Còn Việt Minh, cho đến giá» phút nầy, không đáng sợ nhÆ° ông từng sợ. Chiến dịch tố Cá»™ng thu kết quả. An ninh lần hồi khôi phục táºn xóm ấp. HỠđã không nhân lúc ông và các giáo phái xung Ä‘á»™t mà lấn đất thì bây giá», há» chỉ có nÆ°á»›c rút sâu và o chốn thâm sÆ¡n cùng cốc. Không phải chuyện Cá»™ng sản ở Việt Nam Cá»™ng hòa là m báºn tâm ông. Xóa miá»n Bắc Cá»™ng sản má»›i là điá»u mà má»—i bữa cầu kinh ông Ä‘á»u nhắn gá»i vá»›i Thượng đế…
Hiệu kỳ “Tiết trá»±c tâm hư†(8) đặt trÆ°á»›c mặt ông. Thợ thêu khéo tay tháºt. Cặp ngà voi cá»±c to bà y giữa phòng. Ông lẩm bẩm:
- Phải bảo thằng tỉnh trưởng Äắc Lắc tìm cho và i cặp nữa, gá»i biếu ông Lý Thừa Vãn, vá»›i ông Tưởng Giá»›i Thạch!
---
(1) tức Hideki Tojo (1884-1945), quân phiệt hiếu chiến, thủ tÆ°á»›ng Nháºt Bản 1941-1944, tá»™i phạm chiến tranh, bị xá» treo cổ năm 1948.
(2) tức Nháºt hoà ng Showa Hirohito (1901-1989), trị vì Nháºt Bản 1926-1989
(3) tức Nháºt hoà ng Meiji Mutsuhito (1852-1912), trị vì Nháºt Bản 1867-1912
(4) Ngô Äình Khả (1857-1923), phụ chánh đại thần triá»u Nguyá»…n, cha của anh em Diệm-Nhu, ngÆ°á»i phản đối việc Pháp Ä‘Ã y vua Thà nh Thái năm 1907.
(5) tức Phan Bội Châu
(6) tức Phan Chu Trinh
(7) Office of Strategic Services: Cơ quan Tình báo Chiến lược
(8) “Tiết thẳng lòng ngayâ€, hay ChÃnh trá»±c vô tÆ°, chỉ cây tre, hiệu kỳ của Diệm.
hết: Phần 3 - Chương 1, xem tiếp: P3 - Chương 2
Last edited by khungcodangcap; 06-10-2008 at 09:43 PM.
|
|
|
| |