29-08-2012, 12:50 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 36: Cắt... cắt... cắt...
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by Monkey - 4vn.eu
Mông của Trần Băng vừa có dấu hiệu tốt lên má»™t chút, cùng vá»›i tiếng kêu thất thanh của hắn, chiếc roi của Äan Nhi không má»™t chút thÆ°Æ¡ng tiếc gì quất và o chiếc mông Ä‘ang trong lúc liá»n da, vết thÆ°Æ¡ng cÅ© chÆ°a là nh, lại thêm má»™t vết thÆ°Æ¡ng má»›i.
- Äánh cho ngÆ°Æ¡i má»™t roi chắc ngÆ°Æ¡i cảm thấy sung sÆ°á»›ng lắm nhỉ?
Äan Nhi cầm roi quất bên trái lại quất bên phải, rồi nở nụ cÆ°á»i rất trêu ngÆ°Æ¡i, rồi có vẻ khiêu khÃch nói:
- NgÆ°Æ¡i cÅ©ng tháºt cứng rắn đó, bao nhiêu năm ta trá»™m há»c công phu nhÆ° váºy, hôm nay đúng là có đất dụng võ rồi, ngÆ°Æ¡i còn cứng rắn hÆ¡n cái tên Ngô Thiên Phát kia rất nhiá»u, ta còn chÆ°a Ä‘á»™ng thủ và o hắn, ta chỉ có dá»a thôi mà hắn đã đái Æ°á»›t hết quần rồi, đúng là mất hứng quá.
- NhÆ°ng, ngÆ°Æ¡i yên tâm, ngÆ°Æ¡i dùng thuốc bôi kia cÅ©ng là những phÆ°Æ¡ng thuốc gia truyá»n hiếm có đó, nếu ta Ä‘oán không lầm, chỉ những kẻ trong cung má»›i có những loại thuốc nà y, tên gá»i là Thiết Lê Hoa. Có phÆ°Æ¡ng thuốc đó, cho dù cái mông của ngÆ°Æ¡i có bị đánh tan nát, chỉ cần bôi nó lên, thì cÅ©ng sẽ hoà n toà n là nh lặn nhÆ° cÅ© thôi.
Äan Nhi lạnh lùng cÆ°á»i nói.
Cái cô bé nà y cÅ©ng tháºt là tà n Ä‘á»™c, tÃnh tình cÅ©ng Ä‘á»™c địa đấy, nói đánh là đánh liá»n. Lúc nà y Trần Băng cÅ©ng chÆ°a kịp nói rõ sá»± tình đã bị đánh rồi.
Trong lòng hắn tÃnh toán, cái con tiểu yêu nà y đánh mình hai lần, không biết chừng, có cÆ¡ há»™i ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i lên giÆ°á»ng, sau đó sẽ cưỡi ngÆ°Æ¡i hai lần, nếu không thì là m sao mà tạ lá»—i được vá»›i cái mông Ä‘ang ê ẩm của ta chứ.
- Trong lòng ngươi nhất định không phục vì sao ta đánh ngươi đúng không?
Äan Nhi nhẹ nhà ng nhảy từ lan can xuống, hai tay chắp sau Ä‘Ãt Ä‘i tá»›i chá»— Trần Băng nói:
- Bởi vì ngÆ°Æ¡i quá tiện nhân. Nếu không phải ngÆ°Æ¡i không tiện nhân thì vì sao lại không biết tâm ý của Song Nhi chứ, nếu ngÆ°Æ¡i không tiện nhân, thì vì sao ta mạo hiểm cả tÃnh mạng để tá»›i hà nh thÃch Ngô Thiên Phát mà ngÆ°Æ¡i lại trối bá» cái thà nh quả ta là m được chứ, nếu ngÆ°Æ¡i không tiện nhân, thì vì sao ngÆ°Æ¡i chỉ có tin lá»i nói của Chu lão phu nhân váºy, nhất định phải nháºp nô tịch cho Chu gia chứ?
Äan Nhi nói có chút kÃch Ä‘á»™ng, khuôn mặt cÅ©ng Ä‘á» á»ng lên, cà ng lá»™ rõ khuông mặt xinh đẹp và lạnh lùng của nà ng.
- Nói tiếp đi.
Trần Băng nằm trên giÆ°á»ng nói.
- NgÆ°Æ¡i có biết nháºp nô tịch cho Chu gia có ý nghÄ©a thế nà o không?
Äan Nhi lạnh lùng cÆ°á»i nói:
- Äiá»u đó có nghÄ©a là , ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chỉ là má»™t con chó của Chu gia mà thôi, ngÆ°Æ¡i đã mất Ä‘i sá»± tôn nghiêm, thân pháºn, mệnh váºn của ngÆ°Æ¡i hoà n toà n nằm trong tay của Chu gia rồi. Lúc cái thân chó của nhà ngÆ°Æ¡i còn dùng được, có thể bảo há»™ cho chủ nhân, thì ngÆ°Æ¡i còn được chút trá»ng dụng quan tâm và trân trá»ng, đôi khi cÅ©ng có ban thưởng cho ngÆ°Æ¡i má»™t cái xÆ°Æ¡ng để gặm; lúc trong lòng chủ nhân mà bá»±c bá»™i khó chịu, thì cÅ©ng sẽ cho ngÆ°Æ¡i ném mùi đấm đá rồi côn bổng ngay; lại lúc ngÆ°Æ¡i chẳng còn là m gì được cho há» nữa, thì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chẳng đáng là má»™t thứ rác rưởi trong nhà há» Chu mà thôi.
- Cháºc cháºc, ngÆ°Æ¡i xem, mệnh váºn của ngÆ°Æ¡i cao quý thế đó, có khác gì má»™t con chó hoang không nà o.
Äan Nhi bÄ©u môi cÆ°á»i nhạo nói.
Äan Nhi nói không sai, vá»›i cách nhìn của nà ng, con Ä‘Æ°á»ng mà Trần Băng lá»±a chá»n chẳng khác gì con Ä‘Æ°á»ng tối tăm và hèn mạt nhất.
Bởi vì Äan Nhi chỉ là má»™t cô gái biết võ vẽ thôi, những Ä‘iá»u nà ng thấy chỉ có trÆ°á»›c mắt thôi, nhÆ°ng nà ng không biết rõ hết thảy tình hình của Chu gia nà y, và cÅ©ng không hiểu được tÆ°Æ¡ng lai của Chu gia, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là sẽ không biết Trần Băng Ä‘ang diá»…n má»™t vai gì trong nhà há» Chu nà y.
Äiá»u nà ng nhìn thấy chỉ là cái thân pháºn hèn má»n và cái địa vị đáng xấu hổ của Trần Băng mà thôi, còn những cái khác thì không biết được.
Äan Nhi không thể hiểu được những hà nh vi của Trần Băng, cái nà y cÅ©ng chẳng có gì kỳ lạ cả, trái lại rất bình thÆ°á»ng. Nếu ngÆ°á»i nà o cÅ©ng nhìn thấu được những nÆ°á»›c Ä‘i của Trần Băng, thì hắn còn gá»i gì là đa mÆ°u túc trà nữa chứ, lại dá»±a và o cái gì để là ngÆ°á»i tiên phong trong việc đối đầu vá»›i Lý gia chứ.
Trần Băng vạch ra rất rõ rà ng, hắn dùng những cách nà y để là m lên những cái gì lá»›n lao hoà nh tráng nhất, tuy Ä‘Æ°á»ng Ä‘i khúc khuá»·u, nhÆ°ng tiá»n đồ là rất sáng lạng.
Chỉ cần con hổ dữ nhÆ° Lý gia nà y lúc nà o cÅ©ng muốn rình để chiếm lấy địa bà n của Chu gia, thì hắn luôn luôn là vị tÆ°á»›ng tà i tÆ°Æ¡ng trợ cho Chu gia, trong cục diện của Chu gia, trong thì có rạn nứt, ngoà i thì có cÆ°á»ng địch, là m sao còn tâm trạng đâu mà mượn gió bẻ măng nữa chứ.
Những âm mÆ°u của Trần Băng, chỉ có thể cất giấu trong bụng mà thôi, là m sao có thể nói cho Äan Nhi được chứ. Hắn liá»n cÆ°á»i nói:
- Cho dù ta có là m má»™t con chó của Chu gia thì đã là m sao nà o? Ta không thÃch ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chẳng yêu gì ta, thì hà cá»› gì ngÆ°Æ¡i lại có những thái Ä‘á»™ nhÆ° váºy chứ? Cứ nhÆ° ta là ngÆ°á»i tình nhá» của ngÆ°Æ¡i không bằng ý.
Trần Băng trêu đùa nói.
Vẻ mặt giáºn dữ của Äan Nhi, chỉ cần vẫy nhẹ tay là chiếc roi từ trên trá»i giáng xuống mông của Trần Băng Ä‘au Ä‘iếng.
Trần Băng hừ má»™t tiếng, nhìn Äan Nhi nói:
- Cái tiểu yêu nà y, lúc tức giáºn thì nhìn có bá»™ dạng của ngÆ°á»i đẹp lạnh lùng đấy.
- NgÆ°Æ¡i tháºt đúng là vô liêm sỉ, ngÆ°Æ¡i có tin rằng ta sẽ đánh chết ngÆ°Æ¡i không?
Äan Nhi tức giáºn nói.
- Ta tin, chỉ có Ä‘iá»u ta không hiểu, vì sao ngÆ°Æ¡i lại quan tâm tá»›i ta nhÆ° váºy? Cho dù ta có nháºp nô tịch cho Chu gia, thì có liên quan gì tá»›i ngÆ°Æ¡i chứ? Vì sao ngÆ°Æ¡i lại tức giáºn nhÆ° váºy?
Trần Băng không hiểu nên há»i lại.
- Hừ, nếu nghÄ© ta quan tâm tá»›i ngÆ°Æ¡i, thì cả Ä‘á»i nà y đừng có mà mÆ¡ Ä‘i, trong con mắt của ta, ngÆ°Æ¡i chỉ là má»™t con cóc thối mà thôi, có gì tốt đẹp đâu chứ. NhÆ°ng không biết muá»™i muá»™i Song Nhi của ta ăn phải bùa mê thuốc lú gì của ngÆ°Æ¡i, không ngá» lại thÃch cái tên tiểu tá» thối nhÆ° ngÆ°Æ¡i chứ.
- Sao ngươi biết? Sao ta lại không biết nhỉ?
Trần Băng dõng dạc nói.
- Nếu nó mà không thÃch ngÆ°Æ¡i, thì là m sao lại tá»›i cầu cứu ta Ä‘i cứu ngÆ°Æ¡i chứ? NgÆ°Æ¡i phải biết rằng, cái bà máºt ta có võ công chỉ có ngÆ°Æ¡i biết mà thôi, Song Nhi cÅ©ng biết rõ rằng, nếu để bại lá»™ tin nà y ra, sẽ có há»a sát thân thôi.
Äan Nhi nói tá»›i đây, lại nhá»› tá»›i lần đầu tiên nhìn thấy Trần Băng, cái tên tiểu tá» nà y ngang nhiên không mặc gì đứng phắt dáºy trong bồn nÆ°á»›c chứ, quả thá»±c khiến nà ng sợ hết hồn, vẻ mặt nóng bóng rất khó chịu.
- Äiá»u đáng tức giáºn nữa là , cái con nhỠđó lại chết mê chết mệt ngÆ°Æ¡i, vừa nãy ngủ mÆ¡ còn gá»i tên ngÆ°Æ¡i nữa chứ.
Äan Nhi tức giáºn nói:
- Ta muốn xem xem, cái tên không có lÆ°Æ¡ng tâm nhÆ° ngÆ°Æ¡i là m thế nà o mà lại khiến con bé Ä‘iên đảo si mê nhÆ° váºy.
Song Nhi à , bá» ngoà i nhìn thì rất dịu dà ng lịch thiệp, không ngá» nà ng lại đối xá» tốt vá»›i ta nhÆ° váºy, quả tháºt khiến ta cảm Ä‘á»™ng quá, rất muốn lúc nà y đây ôm nà ng và o lòng rồi hôn lên bá» môi Ä‘á» á»ng của nà ng.
Äang lúc Trần Băng Ä‘ang cảm thán say mê, Äan Nhi lại tức giáºn nói:
- NhÆ°ng cái tên cóc thối nhà ngÆ°Æ¡i, không cắn ngÆ°á»i thì lại là m ngÆ°á»i khác ngứa Ä‘iên lên, phải tá»± cam chịu, không ngá» lại nháºp nô tịch cho Chu gia, váºy thì Song Nhi phải là m thế nà o đây? Là m sao ta có thể yên tâm được chứ?
Vòng vo hồi lâu hóa ra là vá» vấn Ä‘á» nà y à , em rể nhÆ° ta là m nô tịch, lại khiến cho chị vợ lại tức giáºn nhÆ° váºy. Hiểu rồi hiểu rồi, Trần Băng gáºt gáºt đầu, cuối cùng thì hắn cÅ©ng đã hiểu được nguyên nhân vì sao mà nà ng Äan Nhi nà y cứ canh cánh trong lòng nhÆ° váºy.
- Chị vợ à , à không, Äan Nhi cô nÆ°Æ¡ng, nà ng không cần phải lo lắng đâu, bản thân ta ắt có diệu kế, dá»±a và o tà i năng trà tuệ của ta, thì là m sao cam chịu là m con chó cho nhà há» Chu được chứ, nà ng yên tâm Ä‘i, cho dù ta có là má»™t con chó Ä‘i chăng nữa, thì ta cÅ©ng là má»™t con chó dÅ©ng mãnh hung hãn.
Trần Băng cợt nhả nói.
- Cái con cóc thôi nhà ngÆ°Æ¡i chỉ được cái khoác lác thôi. Äừng có mà khua môi múa mép vá»›i ta, nếu ngÆ°Æ¡i không từ bỠđược cái thân pháºn nô tịch nà y, thì đừng có mÆ¡ là m chồng muá»™i muá»™i ta, nếu ngÆ°Æ¡i dám cưỡng ép, cẩn tháºn ta thiến ngÆ°Æ¡i để ngÆ°Æ¡i thà nh thái giám đó, sống không bằng chết đâu.
Äan Nhi xua tay nói.
Chị vợ mà hoạn em rể sao? Thế thì phải hạ thủ thế nà o đây? Trần Băng ngẫm nghÄ© bâng quÆ¡, cái con nha đầu nà y, tuổi tác thì có tẹo teo, không ngá» lại Ä‘á»™c ác nhÆ° váºy, vốn cÅ©ng định tha thứ cho ngÆ°Æ¡i rồi, không ngá» cái con nha đầu bÆ°á»›ng bỉnh ngÆ°Æ¡i lại còn muốn hoạn ta nữa chứ. Nếu ngÆ°Æ¡i dám thiến ta, thì ta sẽ ăn ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c đó.
- Yên tâm Ä‘i, Äan Nhi cô nÆ°Æ¡ng, cho ta thá»i gian má»™t năm, nếu trong vòng má»™t năm ta không là m nên trò trống gì, không cần nà ng phải thiến ta, ta sẽ đứng trÆ°á»›c mặt nà ng mà tá»± xá», nà ng xem thế nà o?
Trần Băng thỠthốt nói.
Cái tên phóng đãng dâm ô nà y đúng là ghê tởm, không ngá» còn dám đứng trÆ°á»›c mặt mình tá»± xá» nữa chứ, Äan Nhi không thèm để ý gì tá»›i lá»i của hắn nữa, nhìn chằm và o mắt hắn nói:
- Những Ä‘iá»u ngÆ°Æ¡i nói, hôm nay ta nhá»› kỹ rồi đó, nếu ngÆ°Æ¡i không là m được, thì đừng trách ta nhẫn tâm đó.
Nói xong còn dùng tay là m cái Ä‘á»™ng tác nhÆ° thiến gà váºy.
Trần Băng sợ tới mức toà n thân run rẩy lên, vội và ng ôm lấy của quý của mình, thầm nghĩ, cái con nha đầu nà y đúng là không nên dây dưa.
Äan Nhi lạnh lùng cÆ°á»i, rồi nhảy qua cá»a sổ biến mất.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Chữ ký của Hina I can FLY ~~~ (â—ï¼¾oï¼¾â—)
Äã có 12 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
chemgiodaisu ,
dungcoixuong ,
freejack ,
hang_thieu_long ,
hoc2k ,
hungbathien ,
khd42 ,
kimkwanlee ,
namplhn2 ,
saokyvayne ,
star6006 ,
Vô Ảnh Chân Ma
30-08-2012, 12:31 AM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 37: Chém vừa thôi ông nội
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by Monkey - 4vn.eu
Mặt trá»i chiếu rá»i, lại má»™t ngà y tốt nữa, Trần Băng được sá»± hầu hạ rất chu đáo của Song Nhi, trải qua và i ngà y trị liệu và an dưỡng, vết thÆ°Æ¡ng đã hoà n toà n bình phục.
Tuy hà ng ngà y hắn và Song Nhi Ä‘á»u có sá»± va chạm da thịt, cảm giác rất sung sÆ°á»›ng, nhÆ°ng những cái nà y vẫn chÆ°a thá»a mãn con tim Ä‘ang hừng há»±c của hắn, hắn muốn ra ngoà i Ä‘i dạo má»™t chút, cảm thụ những cảnh đẹp của Hà ng Châu, nhÆ°ng Song Nhi dùng tất cả những sá»± dịu dà ng ân cần của mình, nhất định không để hắn xuống giÆ°á»ng, Trần Băng cảm thấy Song Nhi quá tốt vá»›i mình, nên cÅ©ng không cố nữa.
Nhưng hôm nay hắn lại rất muốn ra ngoà i đi vòng vòng rồi là m một việc đại sự.
Äó chÃnh là hắn muốn bảo vệ chiếc mông của mình.
Trải qua những Ä‘au Ä‘á»›n, Trần Băng má»›i thá»±c sá»± hiểu thấu được ná»—i nhục của ngÆ°á»i có lý mà không thể nói ra những hà m ý sâu sắc được, cái xã há»™i nà y, cho dù mồm miệng ngÆ°Æ¡i có lanh lợi đến đâu, có khéo léo rồi lanh lá»c đến đâu, ngÆ°á»i ta chỉ cần cho má»™t nắm đấm, ngÆ°Æ¡i không gãy hết răng là còn may rồi đó, chỉ biết ngoan ngoãn mà đầu hà ng thôi. Những cái xa xôi thì không cần nói, chuyện của Ngô Thiên Phát và Äan Nhi đã dạy cho hắn có má»™t nháºn thức sâu sắc hÆ¡n vá» cái xã há»™i nà y.
Bởi váºy má»›i thấy võ lá»±c nó quan trá»ng thế nà o, nếu không là m sao có thể ngăn chặn được sá»± hãm hại của kẻ xấu chứ, là m sao phòng bị được những đòn đánh lén của Ngô Thiên Phát chứ, là m sao mà bắt được chị vợ Äan Nhi lên giÆ°á»ng chứ.
NhÆ°ng vá»›i thân hình mảnh mai nà y của hắn, muốn há»c võ công thì có khác gì ngÆ°á»i ngu nói mÆ¡ đâu, hắn liá»n nghÄ© tá»›i, lúc xuyên việt tá»›i đây có mang theo chút bảo bối.
Bởi vì không tiện vứt Ä‘i, nên sau khi xuyên việt tá»›i đây, hắn đã cất giấu những bảo bối đó và o trong má»™t cái hố trong căn nhà cá», nÆ¡i đó được cất giấu Ä‘á»u là những sản phẩm công nghệ cao, có những đồ cần phải sạc Ä‘iện thì coi nhÆ° vứt Ä‘i, nhÆ°ng trong đó cÅ©ng có những cái dùng năng lượng mặt trá»i, nhÆ° thái dÆ°Æ¡ng năng Ä‘iện côn, máy ghi âm thái dÆ°Æ¡ng năng vân vân, nếu những đồ nà y mà ở thế giá»›i trÆ°á»›c kia thì cÅ©ng chẳng đáng bao nhiêu tiá»n, nhÆ°ng ở thế giá»›i nà y thì đó là những bảo bối xuất thế, có những thứ đó, không biết chừng có thể là m được những việc lá»›n lao ý chứ.
Hắn thấy Song Nhi không chú ý, rồi lẻn lẻn chuồn ra Chu gia đại viện, rồi Ä‘i tá»›i căn lá»u tranh đó, nhÆ°ng khi hắn vừa Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c cá»a căn lá»u tranh, thì phát hiện chá»— đó được hắn che Ä‘áºy bằng cá» rất kÃn đáo đã bị Ä‘Ã o thà nh cái hầm rồi, tối mò, dÆ°á»ng nhÆ° có ai đã từng Ä‘i và o đó váºy.
Trong lòng hắn thầm nghÄ© rằng không hay rồi, chẳng nhẽ bị kẻ trá»™m tá»›i cuá»—m sạch rồi sao? Tuy mông vẫn còn hÆ¡i Ä‘au, hắn cÅ©ng chẳng để ý nhiá»u nữa, vá»™i vạng chạy và o trong căn lá»u, không nhìn cÅ©ng biết. Khi nhìn thì giáºt hết cả mình lên, những ụ đất trong đó đã bị Ä‘Ã o lên thà nh má»™t cái Ä‘á»™ng lá»›n, hắn cúi đầu nhìn xuống cái Ä‘á»™ng đó, những bảo bối trong đó đã không cánh mà bay rồi.
Trần Băng bá»±c tức tá»›i ná»—i mặt mà y tÃm Ä‘en lại, trong lòng vừa hối háºn vừa khâm phục, hối háºn là vì cứ cho rằng mình là ngÆ°á»i thông minh, cứ nghÄ© rằng để những đồ váºt trong cái hố đất đó thì chẳng có ai biết được, nhÆ°ng ai mà ngỠđược há»c được đại ý của Quan TrÆ°á»ng thì mất Kinh Châu, còn khâm phục là vì, tên trá»™m nà y nhất định là má»™t cao thủ, đã phát hiện ra được những dấu tÃch ở đây, nếu không thì đã không Ä‘Ã o bá»›i lên là m gì.
Trần Băng không ngừng lắc đầu thở dà i, cảm thấy vô cùng tiếc nuối, những đồ váºt đó nằm trong tay mình thì là bảo bối, nhÆ°ng nếu là ngÆ°á»i khác thì đó chẳng đáng má»™t đồng.
Nếu há»i Trần Băng có bao nhiêu sầu, thì chẳng khác gì há»i thái giám lên thanh lâu.
Dá»c Ä‘Æ°á»ng hắn nhÆ° kẻ mất hồn, cứ lảo đảo không biết mình Ä‘i đâu, rồi má»™t lúc sau thấy mình Ä‘ang ở chùa Cá»±c Lạc, thấy trÆ°á»›c cá»a chùa ngÆ°á»i ra và o rất náo nhiệt khác thÆ°á»ng, có kẻ là m xiếc, có kẻ bán thuốc giả, có kẻ bán kẹo hồ lô, cứ san sát nối tiếp nhau. Có rất nhiá»u thiện nam tÃn nữ, đại cô nÆ°Æ¡ng và những ngÆ°á»i vợ trẻ, thần thái của bá»n há» rất cung kÃnh Ä‘i và o chùa thắp hÆ°Æ¡ng bái Pháºt, bảo há»™ bình an.
Trần Băng cứ nghÄ© tá»›i những bảo bối của mình bị mất trá»™m không minh bạch rõ rà ng gì, trong lòng cảm thấy rất buồn chán, hắn lững thững Ä‘i trÆ°á»›c cá»a chùa, ngẩng lên trá»i nhìn những là n mây xanh Ä‘ang trôi rồi ngẩn ngÆ°á»i ra đó, trong lúc không định thần liá»n nghe má»™t tiếng bốp, má»™t chân đá và o chiếc bát của ông thầy bói, tiếng bát kêu lên.
Tên thầy bói vuốt râu trợn trừng mắt lên, trên tay cầm má»™t thanh côn dà i chừng ná»a thÆ°á»›c Ä‘en nhánh Ä‘áºp mạnh xuống bà n tức giáºn nói:
- Cái tên tiểu tỠnà y quá vô lý, vì sao vô duyên vô cớ lại đá vỡ bình bát của ta chứ?
Trần Băng định lại thần, phát hiện mình tung tăng Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt má»™t tên thầy bói lạnh lùng, tên tiểu đạo nà y chừng ba mÆ°Æ¡i tuổi, đầu Ä‘á»™i chiếc mÅ© lệch, mặc bá»™ đạo phục, đôi mắt hÃp tịt, toà n thân hiện ra vẻ rất tinh linh. Tay cầm má»™t chiếc thiết côn gõ và o bà n tay của mình, hắn Ä‘á»™t nhiên thấy vui vẻ, nhìn cái tên thầy bói nà y Ä‘ang cầm chiếc thiết côn chẳng khác gì má»™t tên bảo vệ ở kiếp trÆ°á»›c cả, ố, thiết côn? Sao nhìn quen thế nhỉ? Trần Băng Ä‘á»™t nhiên chú ý tá»›i chiếc thiết côn Ä‘en xì xì trên tay tên thầy bói, đây đâu phải là thiết côn chứ, rõ rà ng là bảo bối của mình bị cÆ°á»›p đây mà , đó chÃnh là điện côn mà .
Trần Băng mừng rỡ hiện rõ trên khuôn mặt, hai mắt sáng quắt lên, tiến lên má»™t bÆ°á»›c định Ä‘oạt lấy Ä‘iện côn vá», nhÆ°ng tên tiểu đạo kia thì đất nhanh nhẹn và mạnh mẽ, chỉ má»™t cái xoay ngÆ°á»i đã né được cú vồ của hắn rồi.
Tiểu đạo láºp tức giáºn dữ nói:
- Cái tên tiểu tá» nà y, ngÆ°Æ¡i bị là m sao thế hả? Äã vỡ chiếc bát của ta rồi lại còn muốn cÆ°á»›p đồ của ta nữa sao? Thế là thế nà o nhỉ?
Trần Băng vồ trượt, láºp tức biết được tên tiểu đạo nà y có võ nghệ, nếu dùng sức mạnh chắc chắn còn chịu thiệt thòi nữa ý chứ, chỉ có thể dùng mánh khóe má»›i có thể Ä‘oạt được bảo bối của mình lại thôi, hắn tá» vẻ ngại ngùng mỉm cÆ°á»i nói:
- Huynh đệ, ta quả tháºt quá lá»— mãng rồi, ta vốn rất thÃch những kỳ váºt dị thù, vừa nãy nhìn thấy chiếc thiết côn của huynh đạo vừa Ä‘en vừa phát ra tia sáng, Ä‘oán rằng không phải váºt tầm thÆ°á»ng, nhất thá»i rất thÃch thú, không khá»i thất lá»…, mong đạo huynh bá» quá cho.
Tiểu đạo gãi gãi đầu, thầm nghÄ©, chỉ là má»™t cái thiết côn tèm nhèm thôi mà , ta cÅ©ng đã nghiên cứu cả ngà y trá»i rồi, vẫn chÆ°a phát hiện ra có cái gì hay ho. Ngoại trừ cái bá» ngoà i nhẵn nhụi và bóng bẩy, gia công cÅ©ng rất tinh xảo, còn chẳng có gì là khác lạ cả, dù sao cÅ©ng chỉ là má»™t chiếc thiết côn bình thÆ°á»ng mà thôi. NhÆ°ng nghÄ© tá»›i tên tiểu tá» nà y rất có hứng vá»›i chiếc thiết côn nà y, chi bằng mình cứ chém tá»›i tấp Ä‘i, kiếm được chút ngân lượng cÅ©ng là hay rồi, rồi gã hắng giá»ng nói:
- Váºt nà y chÃnh là bảo váºt gia truyá»n của ta, truyá»n tá»›i Ä‘á»i ta đã mÆ°á»i tám Ä‘á»i rồi, ngà y ngà y ta Ä‘á»u mang nó theo bên mình, có tác dụng đổi quá»· trừ tà , Ãch thá» duyên niên. Chỉ có Ä‘iá»u quả là đáng tiếc, đáng tiếc à !
Nói tới đây, tiểu đạo liên tục lắc đầu, than thở.
Gia truyá»n cái Ä‘Ãt à , Trần Băng bÄ©u môi, cái tên đạo sÄ© thối nà y chém quá Ä‘i, nói phét cÅ©ng chẳng cần soạn nháp gì cả, chẳng may không cẩn tháºn Ä‘á»™ng và o nút mở, chắc rằng trong chốc lát ngÆ°Æ¡i chả cháy thà nh than rồi, lại còn diên niên Ãch thá» nữa chứ, rồi nhìn ánh mắt và những cá» chỉ của tên tiểu đạo nà y, cÅ©ng Ä‘oán được chắc cÅ©ng là má»™t tên ăn trá»™m lão là ng đây.
Diá»…n xuất của Trần Băng cÅ©ng và o hạng tiêu chuẩn, cÅ©ng chẳng vá»™i và ng để láºt tẩy gã là m gì, tiện thể thì cứ phối hợp xem gã thế nà o rồi nói:
- Äạo huynh, đáng tiếc gì váºy?
Tiểu đạo tá» vẻ bi thÆ°Æ¡ng, má»™t mắt nhắm má»™t mắt trợn trừng lên, má»™t giá»t nÆ°á»›c mắt cÅ©ng từ từ lăn xuống, tay phải nhẹ nhà ng vuốt ve thiết côn rồi hạ giá»ng nói:
- Chỉ đáng tiếc là bảo váºt nà y gần đây linh quang nhÆ° đại hiện, dÆ°á»ng nhÆ° là đang muốn tìm má»™t minh chủ váºy, duyên pháºn giữa nó và ta dÆ°á»ng nhÆ° đã táºn, e rằng cÅ©ng không còn ở bên ta được bao lâu nữa, cứ nghÄ© tá»›i những sá»± kiện ta và nó từng trải qua, không khá»i bi thÆ°Æ¡ng.
Trần Băng nghe xong thấy tò mò, đang định đoán trong cái hồ lô của tiểu đạo kia đang định bán thuốc gì, chỉ nghe tiểu đạo chuyển ngay ngữ điệu:
- Ta thấy công tá» là ngÆ°á»i có há»c thức, rất có duyên vá»›i bảo bối gia truyá»n của ta, sẽ biết được cái huyá»n cÆ¡ của bảo bối nà y, các cụ thÆ°á»ng nói “ phấn hồng tặng giai nhân, bảo kiếm xứng anh hùngâ€, bảo bối của ta sẽ tặng cho thà chủ, ngà y ngà y thà chủ phải mang nó bên mình, nhất định sẽ bảo vệ ngÆ°á»i gặp dữ hóa là nh, gặp nạn thà nh cát.
Trong lòng Trần Băng cứ cÆ°á»i thầm, cái tên đạo sÄ© thối nà y, miệng khoác loác cái gì thế nà y, chẳng có câu nà o là tháºt lòng cả, chỉ có câu cuối nói có vẻ chuẩn chút thôi, ta mang theo chiếc Ä‘iện côn nà y theo bên mình, quả tháºt giúp ta gặp dữ hóa là nh, gặp nạn thà nh cát. Gặp phải lÅ© thổ phỉ cÆ°á»ng đạo, tiến tá»›i cho hắn má»™t côn, xem bá»n chúng còn dám là m bừa nữa không, chẳng ngoan ngoãn cầu xin rồi chạy mất dép ý chứ.
Không biết tên đạo sÄ© thối nà y có dụng ý gì đây, lẽ nà o Ä‘em tặng không cái bảo váºt nà y cho ta sao?Trần Băng nằm mÆ¡ cÅ©ng không tin. Hắn lá»™ ra vẻ mặt rất vui mừng, cÅ©ng thuáºn theo ý của gã thở dà i:
- Äạo huynh muốn Ä‘em bảo váºt nà y tặng cho ta sao? Ãi dà , cái nà y có vẻ không được hay cho lắm, cổ nhân đã nói rồi, của cho là của nợ mà . Chiếc thiết côn nà y có thể gặp dữ hóa là nh, gặp nạn thà nh cát, nhất định là có gì thần kỳ trong đó, là m sao ta có thể dá»… dà ng nháºn không bảo váºt nà y được chứ?
Mồm thì nói váºy nhÆ°ng tay thì nhanh chóng vồ tóm lấy thiết côn.
Tiểu đạo rất nhanh nhẹn, rụt tay lại, trong lòng không khá»i chá»i thầm, cái tên tiểu tá» nà y còn nham hiểm hÆ¡n cả mình, mồm thì nói đạo lý nà y đạo lý ná» thì mà trong lòng lại âm mÆ°u váºy, gã nhìn Trần Băng bằng vẻ mặt khinh bỉ, rồi ha ha cÆ°á»i lá»›n nói:
- Thấy thà chủ tao nhã khiêm cung, chỉ cần nhìn cÅ©ng biết là ngÆ°á»i có ăn có há»c, rất coi trá»ng lá»… nghÄ©a, muốn công bằng công chÃnh, không muốn ăn không của ai cái gì. Thế nà y váºy, bần đạo có má»™t cách nà y, vừa khiến công tá» vui vẻ mà nháºn chiếc thần côn nà y, vừa khiến công tá» danh lÆ°u ngà n Ä‘á»i.
Nói tá»›i đây, Ä‘á»™t nhiên lấy ra từ trong tay áo má»™t quyển sách nát tÆ°Æ¡m, bên trong viết rất nhiá»u tên tuổi ngÆ°á»i, hắn láºt từng trang má»™t rồi nói:
- Quyển sách nà y ghi chép những ngÆ°á»i hảo tâm quyên góp tiá»n của cho Mao SÆ¡n Äạo Quan của ta, những ngÆ°á»i nà y ắt được ghi và o sá» sách, được Lão Thái Quân phù trợ. Nếu thà chủ cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i có lòng từ thiện có thể quyên góp tiá»n của, thì cÅ©ng sẽ được Lão Thái Quân phù trợ thôi, và còn được lÆ°u và o sá» sách nữa, lại còn an lòng nháºn lấy thần côn của ta nữa chứ, hai cái Ä‘á»u hoà n mỹ, thà chủ cảm thấy thế nà o?
Mẹ kiếp, dà i dòng văn tá»± suốt từ bấy giá», chẳng phải là muốn tiá»n sao? Cứ nói thẳng tuá»™t ra có phải là nhanh không nà o.
- Váºy phải quyên góp bao nhiêu ngân lượng?
Trần Băng sá» sá» và o tay áo, trên ngÆ°á»i chỉ có hai mÆ°Æ¡i lạng bạc mà Chu công tỠđã ban thưởng cho mình.
- Cái nà y, nếu muốn được ghi và o cuốn sổ nà y, thì những ngÆ°á»i quyên góp phải quyên Ãt nhất năm trăm lượng, nhÆ° váºy má»›i được Lão Thái Quân phù trợ, công tá» cứ theo váºy mà là m nhé.
Tiêu đạo ngẫm nghÄ© má»™t hồi rồi cẩn tháºn nói.
Trần Băng nhÆ° hÃt phải má»™t luồng khà lạnh váºy, năm trăm lạng? Cái tên đạo sÄ© thối nà y cÅ©ng tháºt quá đáng, không biết có biết xấu hổ không nữa, miệng cÅ©ng rá»™ng đó chứ, ta còn chÆ°a thèm nói nhà ngÆ°Æ¡i đâu đó.
Tiểu đạo thấy Trần Băng vẻ mặt do dá»±, biết hắn không thể lấy ra ngần ấy ngân lượng được, vá»™i và ng đổi giá»ng Ä‘iệu nói:
- Thà chủ cứ quyên trước hai trăm lạng cũng được, số còn lại ta cho thà chủ nợ, sau nà y trả sau, ngươi thấy thế nà o?
Vẻ mặt Trần Băng vẫn không có chút thay đổi nà o.
- Hà i, thế nà y váºy, hay là quyên trÆ°á»›c má»™t trăm lạng, số còn lại tÃnh sau, thế nà o?
Tiểu đạo vẻ bất đắc dĩ nói.
Vẻ mặt Trần Băng vẫn không có chút biểu cảm nà o.
Cái tên tiểu tá» nà y nghèo túng quá sao, không có ngân lượng ngÆ°Æ¡i so Ä‘o vá»›i ta là m gì chứ hả? Trong lòng tiểu đạo tÆ°Æ¡ng đối tức giáºn, là m lãng phà nÆ°á»›c bá»t của ta bấy giá», mất cả thá»i gian, gã tức giáºn nói:
- Thà chủ nghĩ cách mang ngân lượng tới đây đi, nếu không có ngân lượng quyên góp, thì ta cũng không còn cách nà o cả, xem ra chiếc thần côn nà y không có duyên với thà chủ rồi.
Trần Băng nghĩ, nếu vỠnói với Chu công tỠvay tạm một hai trăm lượng thì quá đơn giản, nhưng lại sợ tên đạo sĩ thối nà y chạy mất, tới lúc đó thì đi đâu để tìm gã đây. Hắn đưa mắt nhìn ra xa xa rồi vỗ tay, trong lòng như có một chủ ý gì.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
chemgiodaisu ,
dungcoixuong ,
freejack ,
hoc2k ,
hungbathien ,
khd42 ,
kimkwanlee ,
star6006 ,
ThuongLong ,
Vô Ảnh Chân Ma ,
wildgirl
30-08-2012, 12:31 AM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 38: Kẻ lừa đảo
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by Monkey - 4vn.eu
- Thà chủ có cách rồi?
Tiểu đạo vừa thấy có cá»a, mừng khấp khởi há»i.
- Tôi có cách nà y, có thể khiến Äạo huynh kiếm được má»™t khoản lá»›n, huynh thấy thế nà o?
Trần Băng nhìn trừng trừng Tiểu Äạo, tá»± tin nói
Tiểu Äạo nghe thấy rất sá»ng sốt, thằng khố rách áo ôm nhà ngÆ°Æ¡i, lại có cách tốt nhÆ° váºy sao? Có thể nghÄ© ra cách kiếm bá»™i tiá»n thì ngÆ°Æ¡i đã không phải là thằng khố rách áo ôm rồi? Lại còn nói phét ta gì chứ?
Trần Băng cÆ°á»i bà hiểm, kéo Tiểu Äạo lại, chỉ và o đám ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘i Ä‘i lại lại, lại chỉ vá» phÃa mấy hà ng xem bói Ä‘ang nhá»™n nhịp gần đấy, nói:
- Má»i Äạo huynh xem, tại sao hà ng xem bói của ngÆ°á»i ta lại đông khách nhÆ° váºy, ngÆ°á»i đến ngÆ°á»i Ä‘i, tai sao chá»— huynh thì lại lạnh tanh, không có khách nà o?
Lại còn phải há»i, chuyên môn mà , bá»n há» Ä‘á»u chuyên vá» bói toán, nà o có nhÆ° ta là má»™t tên chuyên Ä‘i trá»™m, kiêm xem bói toán, nhÆ°ng những lá»i nà y lại không thể nói cho ngÆ°á»i ngoà i nghá» Trần Băng nà y, bá»±c mình nói:
- Thà chủ có cao kiến gì?
- Äạo huynh hãy nhìn kÄ© mấy hà ng đông khách.
Trần Băng cÆ°á»i hì hì chỉ và o mấy hà ng đông khách gần đó nói:
- Má»—i hà ng Ä‘á»u có mấy đôi nam nữ nhiệt tình Ä‘ang kêu gà o nhÆ° bị hút và o, không biết mệt đúng không?
- Äúng là thà chủ cao kiến, nhÆ°ng thế nà y thì có duyên cá»› gì?
Tiểu Äạo nhìn quanh bốn phÃa, liên tiếp gáºt đầu, tò mò há»i.
- Cái nà y gá»i là cò, há»— bán vải thì có vải, chá»— bán già y dép thì có cò già y dép, chá»— bói toán thì có cò bói toán. Những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u là bá»n há» dùng tiá»n thuê đến, có bá»n há» góp vui và o, thanh thế cÆ°á»ng tráng, giả mua giả bán, thu hút sá»± chú ý của những ngÆ°á»i qua lại, khách hà ng sẽ không ngừng mà đến.
Trần Băng thỠmà nói.
- Trần huynh nói có lý.
Tiểu Äạo cÅ©ng đã nhìn ra cách thức đó, thầm nghÄ© tên tiểu tá» nà y rốt cục là là m gì? Hay là cÅ©ng là ngÆ°á»i của môn tà đạo nà o đó? Không thì sao lại biết được mánh lá»›i của đám ngÆ°á»i lừa bịp nà y.
- Äạo huynh hãy nhìn hà ng xem bói bên cạnh Ä‘á»u chen cháºt ngÆ°á»i, trong đó có mấy ngÆ°á»i trẻ tuổi Ä‘ang la to, đó chÃnh là cò. ChÃnh bởi có bá»n há» mà cá»a hà ng xem bói đó má»›i nhá»™n nhịp nhÆ° váºy. Äâu có giống huynh, lẻ loi hiu quạnh, lại còn mặc má»™t bá»™ quần áo rách nát, cầm má»™t cây gáºy sắt đứng đây Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c, có khách đến xem bói má»›i là lạ.
Mấy câu mang giá»ng Ä‘iệu oán trách khiến cho Tiểu Äạo phải Ä‘á» mặt tÃa tai, giống nhÆ° Ä‘Ãt của con khi. Cái tên nghèo kiết xác nà y, không có má»™t xu dÃnh túi lai còn bà y đặt đến giáo huấn ta? Mà y có biết ta là ai không hả? Ta sẽ không nói cho mà y biết, bằng không khi nói ra mà y sẽ há mốc mồm kinh ngạc mà xem! Vẻ mặt hắn đầy uất ức nói:
- Bá»n cò thì ta cÅ©ng nhìn ra rồi, nhÆ°ng chuyện nà y thì liên quan gì đến việc ta kiếm tiá»n.
Tiểu Äạo nà y sao lại ngá» ngệch đến váºy, cÅ©ng đã nói rõ nhÆ° thế rồi mà vẫn không nghÄ© ra được gì, đúng là đầu đất. Trần Băng bÄ©u môi nói:
- Äạo huynh, hai chúng ta cùng diá»…n vở kịch nà y nhé, huynh vẫn là thầy xem tÆ°á»›ng, ta sẽ diá»…n là cò, bảo đảm tình tiết vô cùng sinh Ä‘á»™ng, giao lÆ°u vá»›i quần chúng nữa, thì ngân lượng sẽ tá»± lăn đến.
Buổi nói chuyện khiến Tiểu Äạo vui sÆ°á»›ng khoa tay múa chân, hắn kéo Trần Băng lại nhá» giá»ng nói:
- Nếu đúng nhÆ° lá»i thà chủ nói nhÆ° váºy, số ngân lượng kiếm được, ta sẽ tặng lại cho thà chủ.
Trần Băng và Tiểu Äạo cẩn tháºn dà n dá»±ng vở kịch, nhÆ° thế má»™t vở kịch đầy kịch tÃnh bắt đầu.
Äầu tiên hắn Ä‘i ra ngoà i dạo má»™t vòng, uống má»™t chút rượu, Ä‘á» bừng cả mặt. giả vá» bá»™ dạng lảo đảo lao thẳng đến chá»— Tiểu Äạo, chân thấp chân cao, chỉ nghe phịch má»™t tiếng, má»™t chiếc bát bị đá vỡ vụn. Sau đó kéo theo là má»™t giá»ng nói hung ác:
- Lãng lãng cà n khôn, quang thiên hóa nháºt, cái tên giả đạo sÄ© nà y đừng có ở đây mà giả danh lừa bịp, ta cố ý đạp vỡ bát của ngÆ°Æ¡i, dạy cho ngÆ°Æ¡i má»™t bà i há»c, khẩn trÆ°Æ¡ng thu dá»n những thứ đồ chÆ¡i rách nát nà y cút ra khá»i Hà ng Châu.
Trần Băng có tố chất là m diá»…n viên rất tốt, giá»n nói thanh cao, chắc chắn phải được má»™t trăm Ä‘iểm, những ngÆ°á»i xung quanh Ä‘á»u nghe thấy được, những công tá» tiểu thÆ° Ä‘i há»™i là ng Ä‘á»u thÃch xem náo nhiệt, mắt thấy gã say rượu nà y mượn rượu gây chuyện, sao lại có thể bá» qua không xem được chứ? Ngay láºp tức toà n bá»™ chá»— nà y đã bị vây quanh, cháºt nhÆ° nêm cối.
Trần Băng vừa nhìn thấy hiệu quả, thầm vui mừng, nói vá»›i những ngÆ°á»i xung quanh:
- Tên giả đạo sÄ© nà y giả vá» giả vịt, ra vẻ thần thiên, chẳng qua là nhân lá»… há»™i nà y lừa gạt số tiá»n mà chúng ta vất vả má»›i kiếm được, đúng là xấu xa, má»i ngÆ°á»i đừng bị mắc mÆ°u, cùng ta đánh cho hắn má»™t tráºn, dạy cho hắn má»™t bà i há»c. Äể cho hắn không Ä‘i lừa gạt khắp nÆ¡i, kiếm tiá»n trái lÆ°Æ¡ng tâm.
Trần Băng nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, đôi tay chỉ trá», vẻ mặt phong phú, vô cùng giống má»™t ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng gặp chuyện bất công đứng ra lấy lại công bằng, quả là có tố chất là m diá»…n viên.
Tiểu Äạo cÅ©ng đã sá»a sang lại quần áo, vẻ mặt nghiêm trang, xem ra, đúng là có má»™t phong thái của thần tiên, thần thái hà i hòa, không vá»™i không nóng nảy, cháºm rãi nói:
- Con ma men nhà ngÆ°Æ¡i, má»›i sống được có và i năm, trần gian có thiên kì bách quái, Ä‘a dạng không đếm nổi, nhà ngÆ°Æ¡i biết bao nhiêu câu chuyện? Không cần nói nhiá»u nữa, mau vá» nhà đi.
Trần Băng nghiêng đầu nghi hoặc há»i Tiểu Äạo:
- Tiên sinh, ngà i tháºt sá»± biết xem bói? Không sợ nói phét bị gẫy lưỡi sao?
Giá»ng hắn cao vút hùng háºu, khiến những ngÆ°á»i xung quanh thấy tò mò, vây quanh lại ngà y cà ng đông, đứng thà nh đám đứng khua tay múa chân, ai ai cÅ©ng khiá»…ng chân dÆ°á»›n cổ nhìn và o, nhÆ° những con vịt dÆ°á»›n cổ nhìn và o váºy.
Tiểu Äạo giả vá» giả vịt vuốt chòm râu, Ä‘iá»m tÄ©nh cả giáºn nói:
- Tiểu huynh đệ nói gì chứ? Ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là biết xem rồi, thiên văn địa lý Ä‘á»u nắm rõ, Ä‘á»u biết được nhân tình thế thái, thiên văn địa lý, âm dÆ°Æ¡ng bát quái, kỳ môn ngÅ© hà nh, có cái nà o là ta không biết?
Hai ngÆ°á»i nà y vừa má»›i cãi nhau nhÆ° váºy, ngÆ°á»i vây quanh ngà y cà ng đông, Ä‘á»u chá» xem trò hay Ä‘ang diá»…n ra, nhất là cả những vị thầy bói ở những hà ng gần đó cÅ©ng đến góp vui, muốn xem kết quả cuối cùng.
Trần Băng vá»— tay cÆ°á»i khẩy nói:
- Tiên Sinh khoác lác nhÆ° váºy. Cẩn tháºn ngay cả ông trá»i cÅ©ng bị ngà i thổi rách mất. Lại phải phiá»n đến nữ oa nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng đến vá lại.
Hắn vừa nói vừa khoa tay múa chân, vừa nhÆ°á»›n mà y liếc mắt, khiến quần chúng cÆ°á»i nghiêng ngả.
Tiểu Äạo nghiêm nét mặt nói:
- Tiểu huynh đệ, chá»› mỉa mai chế giá»…u ta, và ng tháºt không sợ lá»a, ngÆ°Æ¡i có ý tưởng gì thì cứ nói ra Ä‘i, ta nhiệt tình đón tiếp.
Trần Băng cÆ°á»i hì hì, Ä‘i vòng quang nói vá»›i má»i ngÆ°á»i:
- Các vị, vị thầy bói nà y rốt cục có phải thần kì nhÆ° lá»i ông ta khoác lác hay không, bây giá» chúng ta phải thỠông ta má»›i được.
Nói xong liá»n lấy trong ngÆ°á»i ra má»™t cái bát, rồi lại lấy má»™t váºt để và o trong cái bát, giữ chặt lấy cái bát rồi nói vá»›i vị thầy bói:
- Tiên sinh, ngà i đoán xem trong cái bát nà y là cái gì?
Tâm lý hiếu kì của má»i ngÆ°á»i ngà y cà ng tăng lên, nghÄ© thầm không biết từ đâu lại chui ra cái thà ng khốn nạn nà y là m khó cho Tiểu Äạo, đối vá»›i Ä‘a số ngÆ°á»i đến xem bói mà nói thì Ä‘Æ¡n giản cÅ©ng chỉ là tâm lý cầu an ủi mà thôi, ngÆ°á»i Ä‘á»i bình thÆ°á»ng cÅ©ng không tin tháºt sá»±, cÅ©ng chỉ là cách nói để tìm may mắn, trong lòng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đồng tình vị tiên sinh nà y, gặp phải cái thằng Trình Giảo Kim không hiểu chuyện nà y. Äồng thá»i cÅ©ng muốn xem vị tiên sinh xem bói nà y rốt cục có dám tiếp chiêu không.
Tiểu Äạo giả vá» giả vịt vuốt chòm râu, tá»± tin cÆ°á»i ha hả nói:
- Tiểu huynh đệ, ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± coi trá»ng bần đạo, thuáºt Ä‘oán váºt bắn tên nà y mặc dù đã thất truyá»n từ lâu, nhÆ°ng bần đạo vẫn còn biết chút Ãt, nếu nhÆ° ta Ä‘oán không trúng, sẽ cuốn gói vá» nhà , từ nay vá» sau sẽ không hà nh nghá» nà y nữa. NhÆ°ng nếu nhÆ° ta Ä‘oán trúng, thì nhà ngÆ°Æ¡i phải ngoan ngoãn cúi lạy ba cái, thế nà o?
Trần Băng phối hợp nói:
- Äược, nói phải giữ lá»i.
Má»i ngÆ°á»i vừa nghe, cà ng cảm thấy kinh ngạc. Không ngá» vị thầy bói nà y lại dám nói mạnh miệng nhÆ° thế, nên Ä‘á»u cố dÆ°á»›n cổ và o để xem, nhất là những vị thầy bói khác thì lại cà ng cảm thấy không thể tin nổi, trong lòng lại cà ng hoà i nghi.
Tiểu Äạo lấy ra ba miếng đồng, xóc sáu lần, ghi chép tỉ mỉ, rồi bấm đầu ngón tay tÃnh, lắc lắc đầu, má»i ngÆ°á»i thấy thế cà ng thấy kỳ quái, ngÆ°á»i vây lại ngà y cà ng đông, dÆ°á»ng nhÆ° cháºt kÃn cả cổng miếu.
Äá»™t nhiên Tiểu Äạo đứng dáºy, cầm má»™t tá» giấy và ng nhét và o mồm, không ngá» lại châm lá»a, cầu nguyện nói:
- Thiên linh linh địa linh linh, tỠvi chân nhân hiển thần linh.
Má»i ngÆ°á»i thấy tay và mồm Ä‘á»u có lá»a, tất cả Ä‘á»u reo to, vá»— tay rà o rà o.
NhÆ°ng má»i ngÆ°á»i trong lòng lại nghi hoặc:
- Tiểu Äạo nà y không nói là Thái Thượng Lão Quân hiển thần linh, mà lại nói là Tá» vi chân quân hiển thần linh, lẽ nà o tháºt sá»± có chút phÆ°Æ¡ng pháp thần kỳ.
Hai tay Tiểu Äạo để và o huyệt thái dÆ°Æ¡ng, mồm thì không ngừng niệm thần chú, Ä‘á»™t nhiên dùng tay chỉ vá» phÃa Trần Băng nói:
- Thằng nhãi nghèo kiết xác nhà ngÆ°Æ¡i, có váºt gì đáng giá chứ, trong cái bát nà y Ä‘á»±ng là trứng gà ,
Trần Băng là m bá»™ nhÆ° giáºt mình, vẻ mặt Ä‘á»™t nhiên cứng Ä‘á», trợn mắt há hốc mồm, má»i ngÆ°á»i thấy thần sắc của thiếu niên nà y, cà ng thấy có hứng thú, Ä‘á»u nói to lên:
- Mở bát ra, mở bát ra, mở bát ra.
Trần Băng thấy má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u hô lá»›n nhìn vá» mình, biết, là m bá»™ nhÆ° không tình nguyện mở cái bát ra, má»i ngÆ°á»i bất giác Ä‘á»u kiá»…ng đôi chân lên, cá» nhÆ°á»›n cao nhìn và o, “a†má»™t tiếng kinh ngạc, đồng thanh nói:
- Äúng là trứng gà , đúng là trứng gà ! Tiên sinh thần quá à .
Trần Băng theo thế, giả bá»™ vô cùng kÃch Ä‘á»™ng, vẻ mặt vô cùng sùng kÃnh nói:
- Tiên sinh là ngÆ°á»i trá»i, giống nhÆ° thần tiên tái thế, Bồ Tát hiển linh à .
Hắn giÆ¡ cai hai tay, quya đầu lại kÃch Ä‘á»™ng nói vá»›i má»i ngÆ°á»i:
- Có thần tiên ở đây, cÆ¡ há»™i khó có được, đây là ân đức ông trá»i gia ban cho má»i ngÆ°á»i, má»i ngÆ°á»i có vấn Ä‘á» gì nhanh nhanh thỉnh giáo thần tiên, lại còn đợi đến lúc nà o nữa?
Nói xong rồi từ từ lui vá» phÃa sau.
Má»i ngÆ°á»i là m sao gặp qua thuáºt số thần kỳ nhÆ° váºy, không đợi hắn nói xong, sá»›m đã vây cháºt kÃn, nhao nhao yêu cầu Tiểu Äạo bói toán.
Tiểu Äạo trong lòng vui nhÆ° nở hoa, biết rằng những nén bạc trắng lấp lánh sắp rÆ¡i và o tay mình, lại là m bá»™ giống nhÆ° tiên phong đạo cốt nói vá»›i má»i ngÆ°á»i:
- Má»i ngÆ°á»i cứ từ từ, xếp hà ng đợi.
Hắn trong lúc vô ý khoát tay, Trần Băng thấy váºy, cÆ°á»i ha hả, đáp lại dấu tay thắng lợi, má»™t kết thúc hoà n mỹ.
Mấy thầy bói khác nhìn nhìn, sá» sá» mÅ©i, má»™t ngÆ°á»i than thở nói:
- Chúng ta còn đứng đây nhìn gì nữa, xuất hiện một cao thủ thế nà y, chúng ta là m sao còn là m ăn được nữa chứ.
Một thầy bói khác bất đắc dĩ nói:
- Vốn dÄ© trông cáºy và o há»™i chùa kiếm mấy nén bạc, bây giá» không cần nghÄ© nữa, nhanh chóng vá» thu dá»n hà nh lý, đến há»™i chùa tiếp theo, nhÆ°ng mong là không gặp phải lão đạo lợi hại nà y nữa, gặp phải chắc chắn xui xẻo.
Tiểu Äạo báºn bịu không có thá»i gian nghỉ ngÆ¡i, đầu Æ°á»›t sÅ©ng mồ hôi, Trần Băng phát huy bản tÃnh nhiệt tình sẵn có, má»™t mặt sắp xếp má»i ngÆ°á»i, má»™t mặt rót nÆ°á»›c má»i má»i ngÆ°á»i, khiến má»i ngÆ°á»i rất hà i lòng và khen ngợi hắn. Tranh thủ trong lúc tiểu đạo Ä‘ang báºn rá»™n, rồi vá» mở trá»™m xem, cái tên đạo sÄ© thối nà y đúng là ghê tháºt, tất cả những công nghệ cao của Trần Băng nhÆ° mấy ghi âm vân vân Ä‘á»u được cất giấu trong đó, ngoà i ra còn mấy quẩn vở bạc phếch rách nát, lại còn có má»™t tá» ngân lượng năm trăm lượng nữa. Cái nà y đúng là thu nháºp ngoà i mong muốn, mắt hắn đảo đảo, rồi đứng dáºy nhún vai nói:
- Vừa nãy thần tiên nói vá»›i ta, chỉ còn má»™t ném nhang nữa là ngÆ°á»i sẽ nghỉ ngÆ¡i, má»i ngÆ°á»i có chuyện gì thì mau thỉnh cầu thần tiên Ä‘i, còn đợi chá» gì nữa chứ.
Má»i ngÆ°á»i nghe thấy hắn nói váºy, trong lòng lại cà ng sốt ruá»™t hÆ¡n, rồi lÅ© lượt bao vây lấy chiếc bà n của tiểu đạo, rồi tranh nhau để tiểu đạo giảng giải cho. Tiểu đạo cố gắng ôm lấy cái bà n không thì bị má»i ngÆ°á»i chen chết mất, nhÆ°ng vẫn có cảm giác vô cùng hà i lòng vì mình nhÆ° má»™t ngôi sao có nhiá»u ngÆ°á»i hâm má»™ vây quanh váºy, trong lòng tá»± than rằng sung sÆ°á»›ng tháºt, rồi nói vá»›i má»i ngÆ°á»i:
- Má»i ngÆ°á»i cứ từ từ, không việc gì phải vá»™i cả.
Trong đám ngÆ°á»i đó, có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang cố gắng vá»›i lấy chiếc túi dÆ°á»›i gầm bà n, chiếc túi trong chốc lát đã bị cuá»—m mất, rồi má»™t lát sau chiếc túi lại được đặt lại vị trà cÅ©.
Tiểu đạo bá»™n rá»™n tá»›i mức mồ hôi nhá»… nhại, muốn Trần Băng rót cho má»t cốc nÆ°á»›c, nhÆ°ng lại không nhìn thấy bóng dáng của hắn đâu, bất đắc dÄ©, Ä‘Ã nh mò và o chiếc túi của mình lấy ra chiếc khăn để lau mồ hôi, nhÆ°ng khi sá» và o túi thì thấy những thứ vừa cứng vừa nặng, không có cảm giác nhÆ° lúc đầu nữa, trong lòng cảm thấy là lạ, rồi đẩy má»i ngÆ°á»i ra, mở chiếc túi ra, thì thấy má»™t tảng đá hiện ra trÆ°á»›c mặt, phÃa trên có má»™t bức thÆ°, hắn vá»™i và ng mở ra xem, ở trên viết mấy chữ rất to: “ công đạo thôi mà , những cái gì không phải của các hạ thì sẽ mãi không phải của các hạ đâuâ€.
Cái thằng kẻ cắp chết tiệt, mẹ nhà mà y chứ, dám ăn trá»™m đồ của ông. Hắn nhá»›n nhác, mất đồ là việc nhá», là m ảnh hưởng đến danh tiếng vua trá»™m, nếu nhỡ bị truyá»n ra ngoà i, thì quả là việc khó lÆ°á»ng. Hắn lo sợ đẩy đám ngÆ°á»i ra Ä‘i tìm Trần Băng, nhÆ°ng không thấy bóng dáng của hắn đâu.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 13 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
chemgiodaisu ,
dungcoixuong ,
freejack ,
hang_thieu_long ,
hungbathien ,
khd42 ,
kimkwanlee ,
star6006 ,
ThuongLong ,
trancanh ,
Vô Ảnh Chân Ma ,
vjpxjnh ,
wildgirl
31-08-2012, 12:31 AM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
ChÆ°Æ¡ng 39: Hèn má»n và tá»± đại
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by Monkey - 4vn.eu
Tiểu Äạo vá»™i đến mức suýt nữa thì đái cả ra quần, hoang mang muốn Ä‘i tìm Trần Băng, nhÆ°ng lại bị đám ngÆ°á»i chen chúc vây quanh, không thể rá»i khá»i má»™t bÆ°á»›c, lúc nà y cho dù hắn có biá»n thà nh má»™t con chim nhá» thì cÅ©ng không thể bay ra khá»i thiên la địa võng nà y.
Hắn nhìn đám ngÆ°á»i vây quanh cháºt lấy hắn, chân thá»±c cảm nháºn được sá»± nhiệt tình và vÄ© đại của quần chúng nhân dân. không còn cách nà o khác, hắn lại tiếp tục trải qua má»™t canh giá» cổ há»ng khát khô, nói nà y nói ná», thì những ngÆ°á»i dáng vẻ cung kÃnh nà y má»›i có chút không cam lòng rá»i Ä‘i.
Hắn tuyệt vá»ng ngồi bệt mông xuống đất, vẻ mặt uể oải, hà nh nghá» bao nhiêu năm nay rồi, hôm nay nhÆ° bị nhạn mổ mù mắt, sao lại không nghÄ© ra được cái thằng tiểu tỠđó lại xấu xa đến váºy. Nếu sá»›m biết thế nà y, sẽ Ä‘em cây gáºy rách nà y tặng cho hắn, sẽ không đến mức thê thảm nhÆ° thế nà y.
Thá»±c ra, mất chút ngân lượng thì cÅ©ng không sao, số ngân lượng đó Ä‘á»u là ăn trá»™m, cho dù bị mất, thì cÅ©ng là váºt vá» tay chủ mà thôi.
Còn cái cây gáºy thần gì đó thì cÅ©ng chỉ là má»™t cây gáºy rách mà thôi, ném ra Ä‘Æ°á»ng thì chắc chắn là không có ai thèm nhặt.
NhÆ°ng, quan trá»ng nhất là trong túi của hắn lại có má»™t cuốn bà kÃp võ thuáºt, hÆ¡n nữa lại là độc nhất.
Äó là đồ gia truyá»n của sÆ° môn, ngá»™ nhất bị lá»™ ra ngoà i, háºu quả tháºt không tưởng tượng nổi, sá»± phụ chắc chắn sẽ không tha cho cái mạng chó của hắn.
Tiểu Äạo vừa hối háºn vừa háºn, vốn dÄ© định lừa lá»c kiếm má»™t vố to rồi sẽ cao chạy xa bay, không ngá» lại thà nh ra thế nà y, Ä‘Ã nh phải ở lại, từ từ nghÄ© cách, trong lòng vô cùng háºn Trần Băng, thằng mất dạy, sau khi tìm được mà y sẽ đánh cho mà y nát ngÆ°á»i.
Có khóc Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có cÆ°á»i, Trần Băng có được những bảo bối nà y, trong lòng vui mừng, mông dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng không Ä‘au nữa, chạy nhanh qua quãng Ä‘Æ°á»ng 100m, má»™t hÆ¡i chạy và o đại viện của Chu gia, xa xa nhìn thấy Song Nhi Ä‘ang chạy tá»›i.
Song Nhi, chạy nhanh thế là m gì? Xem em nà y, ra bao nhiêu là mồ hôi, nà o, để Tiểu Cá»u anh lau cho nà o!
Trần Băng nói đã nhanh, nhưng ra tay lại cà ng nhanh hơn, lấy ra một chiếc khăn mùi xoa đang định lau, Song Nhi sớm đã quen kiểu đùa giỡn nà y của Trần Băng, oán trách lé tránh sang một bên, giẫm chân nói:
- Anh Tiểu Cá»u, sao anh lại không nghe lá»i em thế, không phải em bảo anh không được ra khá»i giÆ°á»ng rồi mà ! Anh xem anh kìa, nếu nhÆ° vết thÆ°Æ¡ng của anh lại tái phát, là m Song Nhi phải là m thế nà o?
- Yên tâm Ä‘i Song Nhi, Tiểu Cá»u ca ta là má»™t ngÆ°á»i vô cùng rắn chắc không dá»… gì bị chút Ä‘á»›n Ä‘au nà y là m tổn thÆ°Æ¡ng gì đâu.
Trần Băng nói.
Song Nhi u oán nhìn hắn một cái, ánh mắt đó trà n đầy vẻ thùy mị và quan tâm.
Ngất. Cô nà ng nà y không biết há»c cái kiểu liếc mắt kia từ đâu, chỉ nhẹ nhà ng liếc má»™t cái, cÅ©ng đã khiến anh Tiểu Cá»u ta đây phải giÆ¡ tay đầu hà ng rồi.
Trần Băng gãi đầu ngượng ngùng nói:
- Song Nhi, là anh Tiểu Cá»u ta sai rồi, không nên vụng trá»™m chạy ra ngoà i chÆ¡i, lần sau sẽ không dám nữa.
- Lần nà y tha thứ cho anh đấy, lần sau nếu anh muốn đi ra ngoà i, em sẽ đi cùng anh, chứ đừng lén đi ra ngoà i đấy.
Song Nhi chu miệng nói.
- Biết rồi, Song Nhi.
Trần Băng không muốn tiếp tục giằng co ở vấn Ä‘á», liá»n há»i:
- Tuy nhiên, em vội và ng chạy ra là m gì thế?
- Äi tìm anh chứ sao nữa!
Song Nhi lau mồ hôi nói:
- Lão phu nhân cho ngÆ°á»i đến tìm anh đến nghị sá»± Ä‘Æ°á»ng bà n việc, cụ thể là việc gì thì em chỉ là má»™t nha đầu nói cÅ©ng không rõ được, nhÆ°ng nghe nói là đại chủ quản Mai ở cÆ¡ sở tây thà nh đến.
Äại chủ quản Mai? Trần Băng nghe mà sá»ng sốt, láºp tức hắn cÅ©ng định thần lại, ý thức được Chu lão phu nhân bắt đầu sắp xếp lại nhân sá»± rồi.
Trần Băng vừa má»›i bÆ°á»›c và o cá»a của nghị sá»± Ä‘Æ°á»ng thì liá»n nhìn thấy má»™t nụ cÆ°á»i khiêm tốn lá»™ ra từ bá»™ mặt béo ị của Äầu to, nụ cÆ°á»i đó bao hà m sá»± thân thiết, chân thà nh và cởi mở.
Äầu to không để cho Trần Băng nói, tiến lên trÆ°á»›c kéo đôi tay của Trần Băng nịnh bợ nói:
- Trần lão đệ, đệ cuối cùng cÅ©ng vá» rồi, huynh đợi đệ lâu lắm rồi đấy, cÅ©ng nghe danh của huynh từ lâu, hôm nay được gặp, cháºc cháºc, trông đệ quả là có tà i, hÆ¡n nữa đệ lại là ân sÆ° của đại thiếu gia, tà i hoa Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là không tầm thÆ°á»ng, khiến huynh vô cùng ngưỡng má»™ à !
Trần Băng lại bị liên tiếp những lá»i nịnh hót khiến rối mù cả lên, khuôn mặt trắng mịn lá»™ ra vẻ mặt ngỡ ngà ng, hoà n toà n không biết kẻ đầu to là m nhÆ° quen biết lắm Ä‘ang ở trÆ°á»›c mặt rốt cục là ai? Lẽ nà o là Cá»± Linh Thần chuyển thế?
To con không chút thẹn thùng, trong phút chốc đã biết được suy nghĩ của Trần Băng, lại ha hả nói:
- NgÆ°á»i anh em à , ta là nhị chủ quản Cao của cÆ¡ sở tây thà nh.
Trần Băng cuối cùng cÅ©ng định lại thần, quả nhiên ngÆ°á»i giống nhÆ° tên váºy, chỉ thấy má»™t ngÆ°á»i rất cao lá»›n sừng sững đứng trÆ°á»›c mặt mình, đôi mắt thì cứ nhìn sâu thẳm khắp ngÆ°á»i hắn, dù những câu nịnh hót của hắn đã kết thúc, nhÆ°ng trên khuôn mặt lại hiện lên nụ cÆ°á»i vẻ rất hèn má»n.
Trần Băng cùng hắn trò chuyện má»™t lúc, rồi cùng Ä‘i và o, chỉ thấy Chu lão phu nhân, Chu công tá», còn có má»™t vị trông má»™c mạc Ä‘ang ngồi đó.
Chu công tá» tiến lên vá»™i há»i:
- Trần huynh, anh cuối cùng cÅ©ng đã vá», đệ giá»›i thiệu cho huynh nhé, vị nà y là đại chủ quản tiếng tăm lừng lẫy ở cÆ¡ sở tây thà nh của Chu gia, Mai Văn Hoa!
Trần Băng ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy vị ăn mặc má»™c mạc Mai Văn Hoa nà y Ä‘ang ngồi nghiêm chỉnh, gÆ°Æ¡ng mặt nghiêm túc lá»™ ra vẻ uy nghiêm, ngồi thẳng đứng lÆ°ng nhÆ° Ä‘Æ°á»ng bút chì kẻ, cả ngÆ°á»i toát lên má»™t vẻ nghiêm trang.
Tuy rằng Chu công tá» giá»›i thiệu thân pháºn của hắn, vị đại chủ quản nà y chỉ hÆ¡i mỉm cÆ°á»i, trong nụ cÆ°á»i lại không há» che giấu vẻ miá»…n cưỡng.
Chu công tá» có vẻ hÆ¡i xấu hổ, nhÆ°ng hắn đầu óc bã Ä‘áºu, da mặt dà y nhÆ° tÆ°á»ng thà nh thì cục diện xấu hổ đối vá»›i hắn chỉ là chuyện vặt mà thôi, chỉ cÆ°á»i ha hả má»™t lúc là lại quên ngay.
Thằng nhãi nà y tháºt vênh váo, không ngá» cÅ©ng dám trÆ°á»›c mặt là m khó xá» Chu công tá». Tháºt sá»± có chút kiêu ngạo.
Äại chủ quản và nhị chủ quản thì má»™t ngÆ°á»i vô cùng lạnh lùng, má»™t ngÆ°á»i thì lại nhiệt tình nhÆ° lá»a cháy. Quả nhiên là hai vị diệu nhân à !
Trần Băng thấy vị đại gia nà y cÅ©ng không coi Chu Ngá»™ Năng ra gì, thì bản thân chỉ là má»™t con tép cà ng không được để mắt tá»›i, liá»n tiến lên trÆ°á»›c cÆ°á»i nói:
- Äã nghe danh tiếng Mai chủ quản từ lâu, hôm nay được gặp mặt, tháºt là vinh hạnh quá!
- Sao có thể dám là nghe tiếng đã lâu, cái thằng đầy tớ nhà ngươi mới đến Chu gia có mấy ngà y mà thôi, sao là có thể biết được danh tiếng của ta!
Mai Văn Hoa cũng không thèm liếc mắt nhìn lấy một cái, nhẹ nhà ng phủi bụi ở quần áo, cứng nhắc nói.
Thằng nhãi nà y tháºt đúng không nể mặt, Trần Băng trong lòng thầm nói, kiểu trả lá»i cứng nhắc nà y Trần Băng cÅ©ng đã sá»›m Ä‘oán trÆ°á»›c được, chỉ là không ngá» thái Ä‘á»™ cứng nhắc của thằng nhãi nà y lại đến mức Ä‘á»™ nà y.
Chu Lão phu nhân đứng ở trên cao nhìn xuống những mạch ngầm Ä‘ang chuyển Ä‘á»™ng giữa bốn ngÆ°á»i há», lão tÃnh toán cà ng sâu xa hÆ¡n, tất cả Ä‘á»u nằm trong sá»± khống chế của lão, Ä‘iá»u lão muốn chÃnh là hiệu quả của long tranh hổ đấu, lão hừ hừ giá»ng rồi nói:
- Trần Tiểu Cá»u là ngÆ°á»i của Chu gia, không chỉ trung thà nh đáng tin cáºy, hÆ¡n nữa tà i hoa hÆ¡n ngÆ°á»i, là má»™t nhân tà i hiếm có. Phân việc phÃa thà nh tây do Mai đại chưởng quỹ xá» lý rất gá»n gà ng ngăn nắp rồi, đó là má»™t mảnh đất phòn hoa, ta rất yên tâm, Mai đại chưởng quỹ có cách kinh doanh của ông ấy, láºp được rất nhiá»u công trạng. NhÆ°ng do những chi nhánh ở thà nh tây Ä‘ang được mở rất nhiá»u, nhân sá»± thì có vẻ thiếu thốn.
Nói tá»›i đây Ä‘á»™t nhiên chỉ và o Trần Băng ôn hòa cÆ°á»i nói:
- Tiểu Cá»u trở vá» tháºt đúng lúc, cÅ©ng là đầy tá»› trong nhà , lại là ân sÆ° của Ngá»™ Năng, kiến thức rá»™ng lá»›n, trÆ°á»›c hết để cho Tiểu Cá»u là m tam chủ quản, Ä‘i theo Mai chủ quản há»c việc, rèn luyện kinh nghiệm. Sau nà y tất thà nh tà i.
Mai Văn Hoa tuy rằng rất có vai vế, nhÆ°ng Chu lão phu nhân là ngÆ°á»i có địa vị, những lá»i bà nói hắn không dám không trả lá»i, giá»ng Ä‘iệu hắn bình thản, lá»i nói không há» mang má»™t chút tình cảm nà o nói:
- Trần Tiểu Cá»u tôi không biết hắn thế nà o, nếu mà Chu lão phu nhân nói là tà i hoa hÆ¡n ngÆ°á»i thì chắc là hoa hÆ¡n ngÆ°á»i, nhÆ°ng, tôi có má»™t vấn Ä‘á» muốn xin ý kiến lão phu nhân.
- Có việc gì cứ nói ra!
Chu lão phu nhân nhấp nháy mắt nói.
- Chu gia từ lúc láºp nghiệp cho đến nay, cÅ©ng đã ba Ä‘á»i rồi, nhÆ°ng cho tá»›i bây giá» chỉ láºp đại chủ quản, nhị chủ quản, là m gì có nghe nói đến có tam chủ quản.? Chẳng phải là à m Ä‘iá»u ngược Ä‘á»i sao? HÆ¡n nữa, các cÆ¡ sở khác Ä‘á»u không láºp tam chủ quản, chỉ Ä‘á»™c có cÆ¡ sở tây thà nh chá»— tôi láºp tam chủ quản, lẽ nà o chê Mai Văn Hoa tôi không thể đảm nhiệm được công việc? Hay là bắt nạt cÆ¡ sở tây thà nh chá»— tôi không ngÆ°á»i?
Mai Văn Hoa nheo mắt, Ä‘á»™t nhiên vặn há»i.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
freejack ,
hang_thieu_long ,
hoc2k ,
hungbathien ,
khd42 ,
kimkwanlee ,
saokyvayne ,
star6006 ,
ThuongLong ,
trancanh ,
Vô Ảnh Chân Ma
31-08-2012, 12:32 AM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 40: Ngụy quân tỠvà tiểu nhân
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by Monkey - 4vn.eu
Mai Văn Hoa cứng rắn vặn há»i lại, khiến lão phu nhân có chút trở tay không kịp, bà không ngá» trÆ°á»›c uy lá»±c của bà , cái tên Mai Văn Hoa không ngá» lại dám nói năng lá»— mãng vá»›i hắn.
Bà mặc dù mỉm cÆ°á»i, nhÆ°ng đôi mắt lại phát ra ánh mắt sắc bén nhìn thấu và o bên trong con ngÆ°á»i. Lúc nà y bà có chút thất vá»ng, hà i, suy cho cùng cÅ©ng già rồi, sắp xuống mồ, ngÆ°á»i đến tuổi già , mà hiện tại lá»i nói ra cÅ©ng có ngÆ°á»i dám phản bác lại. Thá»i bà còn trẻ ai mà dám nói nhÆ° thế vá»›i bà thì sẽ bị trừng phạt má»™t cách nghiêm khắc.
So sánh má»™t cách thô lá»—, ngà y trÆ°á»›c bà đánh rắm cÅ©ng có thể khiến long trá»i lở đất, bây giỠđánh rắm thì cÅ©ng chỉ nghe vang má»™t cái, má»™t chút mùi vị cÅ©ng không có.
Bà đang tá»± thÆ°Æ¡ng hại cho chÃnh bản thân mình, thì lại quên mất khóe miệng Mai Văn Hoa hÆ¡i vểnh lên, Ä‘ang nhìn bà , muốn nghe giáo huấn của bà .
Chu công tỠvẻ bên ngoà i thô kệch nhưng bên trong lại rất tinh tế, thấy mẫu thân trong lúc mấu chốt lại chưa biết đối phó thế nà o, có tâm muốn nói nói hộ mẫu thân một chút, nhưng nghĩ đến bản thân giả vỠđần độn ngu ngơ, vội và ng quên ngay ý nghĩ nà y đi, chỉ một ánh mắt của hắn, đã đem nhiệm vụ gian nan nà y cho Trần Băng.
Trần Băng nghe sÆ¡ qua lo phu nhân sắp xếp cho hắn là m tam chủ quản, trong lòng có chút khó chịu, ta nhân tà i nổi báºt nhÆ° váºy, sao có thể cam chịu lép vế, là m tam chủ quản chứ? Ãt nhất thì cÅ©ng phải cho ta là m nhị chủ quản chứ.
NhÆ°ng nghe ý tứ của Mai Văn Hoa, không ngá» ngay cả tam chủ quản cÅ©ng không cho là m, Trần Băng tức mà không đánh được. Thế nà y là nghiêm trá»ng coi rẻ tà i năng của hắn, chỉ là bây giá» lẻ loi má»™t mình, chÆ°a có thá»±c lá»±c gì, cục tức nà y tạm thá»i nhẫn nhịn trÆ°á»›c đã, đợi lần sau có cÆ¡ há»™i nhất định sẽ đánh bại uy phong của hắn.
Trần Băng thấy cái tên béo Chu Ä‘ang nhìn vá» phÃa hắn cáºt lá»±c nháy mắt,, trong lòng hiểu được ý, liá»n cÆ°á»i vá»›i Mai Văn Hoa nói:
- Mai chủ quản nói quá lá»i rồi, lão phu nhân từng nói qua vá»›i ta, Mai chủ quản vô cùng trung thà nh và táºn tâm, có ánh sáng chứng giám, đã là m lụng vất vả nhiá»u năm vì Chu gia, là m tròn bổn pháºn, kinh nghiệm phong phú, bà n vá» năng lá»±c, bà n vá» quyết Ä‘oán, trong tất cả chủ quản của Chu gia thì Mai đại chủ quản đứng đầu.
Trần Băng khoác lác khen ngợi.
Trái lại đồng chà đầu to Cao SÆ¡n bên cạnh lại nheo mắt lại, vẫn bá»™ mặt cÅ© nịnh bợ và a dua theo. Trong lòng không ngừng cảm thán, tiểu tá» nà y nịnh bợ cÅ©ng tháºt lÆ¡i hại, không khác gì mình, sau nà y không thể coi thÆ°á»ng được.
- Má»™t khi đã tÃn nhiệm ta nhÆ° váºy, váºy ngÆ°Æ¡i nói cho ta xem nà o, vì sao lại còn phải láºp tam chủ quản?
Mai Văn Hoa ép há»i.
- Äó là bởi vì lão phu nhân có ý nâng đỡ ngà i lên? Có ý cất nhắc ngà i!
Trần Băng quanh co nói.
- Cất nhắc? Là sao, nói cụ thể xem nà o?
Mai Văn Hoa thắc mắc há»i.
Trần Băng hắng giá»ng nói:
- Chu gia có mấy chi nhánh vải vóc ở Hà ng Châu cÅ©ng phải được hÆ¡n 50 cá»a hà ng, phân bố khắp các ngõ ngách của thà nh Hà ng Châu. Trong đó chi nhánh ở thà nh tây là kinh doanh tốt nhất, được coi là mô phạm của các chi nhánh, cho nên Lão phu nhân đã phải căn nhắc rất kỹ cà ng, có ý muốn chi nhánh ở thà nh tây trở thà nh cá»a hà ng tiên phong của cả Hà ng Châu nà y.
- Cá»a hà ng đầu tà u sao?
Tất cả những ngÆ°á»i có mặt ở đó Ä‘á»u sá»ng sốt, đặc biệt là lão phu nhân, từ tuyệt vá»ng đã thấy được cái hay, chăm chú nghe ý tưởng má»›i mẻ của Trần Băng.
- Cá»a hà ng tiên phong, cái tên cÅ©ng phải nhÆ° ý nghÄ©a của nó. CÅ©ng chÃnh bởi vì tin tưởng và o năng lá»±c kinh doanh của Mai đại chủ quản, lại rất tÃn nhiệm ông, nên má»›i láºp cÆ¡ sở tây thà nh thà nh cá»a hà ng đầu tà u.
Trần Băng nói.
- Äó lão phu nhân cất nhắc, có liên quan gì đến việc láºp thêm chức tam chủ quản?
Mai Văn Hoa há»i nói.
- Cá»a hà ng đầu tà u là cá»a hà ng quan trá»ng chủ yếu của Chu gia, cá»a hà ng vừa to, các sản phẩm cÅ©ng nhiá»u, phục vụ lại tốt, không thêm ngÆ°á»i là m thì là m sao mà quản lý hết được? Mai đại chủ quản, ngà i thấy đúng không?
- Cái nà y...cái nà y...
Mai Văn Hoa thấy Trần Băng nói váºy, trong lòng có chút do dá»±, giáºn dữ trừng mắt nhìn Trần Băng má»™t cái, muốn từ chối, nhÆ°ng lại không có lý do thÃch đáng nà o.
Chu lão phu nhân thấy cơ hội đã đến, vội và ng nói thêm:
- Nếu Mai đại chủ quản không muốn tăng thêm ngÆ°á»i là m, váºy chắc cÅ©ng có ý kiến riêng của mình, ta cÅ©ng không tiện tham dá»± và o nữa.
- NhÆ° thế, tôi sẽ tá»± bố trÃ...
Mai Văn Hoa còn chưa nói xong, Chu lão phu nhân khoát tay chặn lại nói:
- Ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên rất tin tưởng năng lá»±c và sá»± quyết Ä‘oán của Mai đại chủ quản, chỉ là , cá»a hà ng đầu tà u là mặt mÅ©i của Chu gia, là tiêu chuẩn của Chu gia. Nếu Mai đại chủ quản kinh doanh cá»a hà ng đầu tà u không đạt được hiệu quả cao, không có lợi nhuáºn, váºy là có lá»—i vá»›i ta, có lá»—i vá»›i Chu gia, đến lúc đó, đừng có trách bà già nà y không nể mặt, trách tá»™i nhà ngÆ°Æ¡i.
Mai Văn Hoa nghe nói nhÆ° thế, ngÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên run lên, mồ hôi thấm cả ra ngoà i.
Mãnh hổ mặc dù già những vẫn còn uy lực à .
Hắn vá»a rồi vốn định gây áp lá»±c cho Lão phu nhân để kiếm lợi nhuáºn cao nhất, cÅ©ng sắp thà nh công rồi, không ngá» lại gặp phải thằng Trần Băng chó má nà y, lại nghÄ© ra cái cá»a hà ng đầu tà u chó chết nà y nữa chứ.
Hắn vốn dÄ© muốn từ chối, không ngá» lão phu nhân lại là m quan trá»ng vấn Ä‘á», nói cá»a hà ng đầu tà u nà y liên quan đến toà n bá»™ váºn mệnh của Chu gia, thế nà y hắn là m sao mà gánh chịu được hết.
Từ trÆ°á»›c đến nà y bà già nà y cÅ©ng đã muốn gây phiá»n phức cho hắn, chỉ là không tìm được chứng cứ, nếu nhÆ° bá»i vì từ chối Ä‘á» nghị của Lão phu nhân mà lợi nhuáºn của cÆ¡ sở tây thà nh bị giảm sút thì khác nà o trúng phải gian kế của lão phu nhân, hắn đâu có ngu ngốc nhÆ° thế, đâu cần phải tá»± trui và o rá».
Hắn vội và ng nói:
- Nhá» có Lão phu nhân nâng đỡ, cÆ¡ sở tây thà nh nếu có má»™t cá»a hà ng đầu tà u, thì ắt sẽ có những lợi Ãch lá»›n, sẽ mang lại vinh dá»± cho Chu gia, nếu Trần Tiểu Cá»u có tà i năng trác việt nhÆ° váºy, váºy thì ta chúc mừng và tuân mệnh thôi, sau nà y mong hắn sẽ góp công sức cho Chu gia.
Tuy hắn nói váºy có chút không tháºt lòng, nhÆ°ng trong tình thế nà y, không còn cách nà y khác.
Nhị chủ quản Cao SÆ¡n thấy tình cảnh nhÆ° váºy, biết được việc nà y đã được định rồi, hắn liá»n vá»™i và ng vui mừng tiến lên chen và o nói:
- Chu Lão phu nhân sáng suốt uy phong, nghÄ© ra ý tưởng kinh doanh to lá»›n nhÆ° váºy, tháºt khiến tôi khâm phục, thứ nhất có Lão phu nhân nhìn xa trông rá»™ng, xem xét thá»i thế, bà y mÆ°u nghÄ© kế, thứ hai có Mai đại chưởng quỹ trấn thủ thà nh tây, Ä‘Æ°a ra những kế sách, thứ ba có Tiểu Cá»u huynh đệ đấu tranh anh dÅ©ng vượt qua những cá»a ải khó khăn, việc nà y nhất định thà nh công rá»±c rỡ rồi.
Lão phu nhân, Mai Văn Hoa, Trần Băng và Chu Ngá»™ Năng bốn ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn chằm chằm và o khuôn mặt trà n đầy vui vẻ của Cao SÆ¡n, Ä‘á»u lá»™ ra nụ cÆ°á»i bất đắc dÄ©, thằng nhãi nà y bất luáºn là ở chá»— nà o, tình huống nà o cÅ©ng Ä‘á»u phát huy được sở trÆ°á»ng ca tụng của hắn, tháºt là tên chuyên nịnh bợ.
Lão phu nhân cÆ°á»i khoát tay chặn lại nói:
- Việc nà y quyết định như thế nhé, hôm nay các vị không được vỠ, ở lại cùng dùng cơm, là m quen với nhau một chút.
TrÆ°á»›c mâm cÆ¡m, lão phu nhân đợi bốn ngÆ°á»i ngồi và o chá»— rồi má»›i ngồi, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cầm Ä‘Å©a bắt đầu dùng cÆ¡m, còn Mai Văn Hoa lại Ä‘iá»m tÄ©nh lấy từ trong ngÆ°á»i ra má»™t đôi Ä‘Å©a ngà voi, mỉm cÆ°á»i nói:
- Má»i ngÆ°á»i đừng để bụng nhé, ta xin phép, đôi Ä‘Å©a nà y là váºt mà ta vô cùng thÃch, lúc nà o cÅ©ng mang theo ngÆ°á»i. Không có đôi Ä‘Å©a nà y, ta ăn cÆ¡m Ä‘á»u không thấy ngon.
Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i ha hả, không há» giữ kẽ, Trần Băng lại cẩn tháºn để ý, trong lòng đã có tÃnh toán.
Và i ngÆ°á»i cùng nhau cụm ly nói chuyện, dần dần cÅ©ng thà nh quen, Trần Băng thân là tam chủ quản, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể cháºm trá»…, lần lượt kÃnh rượu mấy vị đại nhân, nói và i câu bông đùa. Mai Văn Hoa vẫn bá»™ dạng nghiêm nghị nhÆ° cÅ©, đối vá»›i Trần Băng không quá lạnh nhạt cÅ©ng không quá thân thiết, ngược lại cái tên đầu to Cao SÆ¡n nà y lại vá»— vai Trần Băng ân ần há»i han, khiến cho Trần Băng nổi hết cả da gà .
Sau khi đợi hai ngÆ°á»i Mai Văn Hoa và Cao SÆ¡n rá»i Ä‘i, Chu Lão phu nhân nhấp má»™t ngụm trà Thiết Quan Âm, cÆ°á»i ha hả nhìn Trần Băng nói:
- Theo ngÆ°Æ¡i hai ngÆ°á»i Mai Văn Hoa và Cao SÆ¡n thế nà o?
Trần Băng cÆ¡m no rượu say, lÆ°á»i biếng nằm xuống ghế nói:
- Ngụy quân tỠvà tiểu nhân.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
freejack ,
hang_thieu_long ,
hoc2k ,
hungbathien ,
khd42 ,
langtu1226 ,
saokyvayne ,
totuananh70 ,
trancanh ,
Vô Ảnh Chân Ma ,
zhaozheng
Từ khóa được google tìm thấy
4eu sieu cap gia dinh , ãàçåòà , benh hoa mai , dinh cap gia dinh , down sieu cap gia dinh , ëîãîòèï , gia dinh sieu cap , gia dinh sieu cap hix , giai ma con so 09876 , giá không lịch sá» , hong mong sieu cap gia , hs sieu cap gia dinh , ieu cap gia dinh , mông đẫy Ä‘Ã hixx , monkey4vn , nhi tieu thu nung lon , ñòàâêà , òåëåâèçîðû , siau cap gia dinh , siêu cấp gia Äinh , siêu cấp gia định , siêu cấp gia Ä‘inh , sieu cap gia boc , sieu cap gia dinh , sieu cap gia dinh 296 , sieu cap gia dinh 33 4vn , sieu cap gia dinh 370 , sieu cap gia dinh 4vn , sieu cap gia dinh c 260 , sieu cap gia dinh ebook , sieu cap gia dinh full , sieu cap gia dinh full\ , sieu cap gia dinh hixx , sieu cap gia dinh o 4vn , sieu cap gia dinh online , sieu cap gia dinh q2 , sieu cap gia dinh truyen , sieu cap gia dinh tu vi , sieu cap giai dinh , sieu cap ia dinh , sieu capgia dinh , sieu cấp gia Ä‘inh , sieu.cap.gia.dinh , sieucapgiadinh , truyen sieu cap 98 , truyen sieu cap gia dinh , truyen tu chan full