Đan Vũ Càn Khôn Tác Giả: Hỏa Thụ Chương 36: Ta là đệ nhất
Nhóm dịch: Dungnhi Nguồn: *********
- Cái này thú vị rồi, xem hai người bọn họ cuối cùng ai có thể đứng lên!
- Tiểu tử, không được a? Có cần hỗ trợ không? Hắc hắc.
Nhưng vào lúc này, thanh âm của Cổ Mặc truyền vào tai, chẳng biết tại sao, thanh âm bình thường Tần Phàm nghe có chút trêu chọc giờ hắn lại cảm nhận được một tia ấm áp, thân thể chết lặng vậy mà thêm một phần lực lượng.
Có chút cố sức ngẩng đầu lên, trông thấy Tần Ninh đã đứng lên nửa thân thể, nhưng khỏe miệng Tần Phàm lại lộ ra mỉm cười, bởi vì trên mặt cũng có không ít miệng vết thương, cười rộ lên, chỉ truyền âm nói ra:
- Không cần, hắn đứng không dậy nổi đâu.
Quả nhiên, sau một khắc ngay khi Tần Ninh sắp sửa hoàn toàn đứng dậy, "BA~" một tiếng, lần nữa ngã nhào lên mặt đất.
- Ha ha.
Tần Phàm lần nữa lộ ra dáng cười sầu thảm, bởi vì hắn biết rõ hiện giờ trọng lực trường dị thường trên đài tỷ võ vẫn chưa biến mất, lấy hiện trạng của Tần Ninh hiện giờ căn bản không thể có lực lượng đứng lên được nữa.
- Hiện giờ đến phiên ta rồi.
Một tay Tần Phàm dùng sức chống lên mặt đất, tay kia chẳng biết sao lại nhiều thêm một dược hoàn, đang run rẩy, chậm rãi đưa vào miệng
- Cái này... Đây là linh hoàn!
Tộc nhân dưới đài một mực quan sát phản ứng của hai người, nhìn thấy nhìn thấy dược hoàn trong tay Tần Phàm, đột nhiên cả kinh nói.
- Đây là linh hoàn dùng để chữa thương! Tần gia chúng ta cũng không có cách nào luyện chế, Tần Phàm làm sao có thể có!
- Trên người Tần Phàm quả nhiên phát sinh nhiều chuyện thần kỳ!
- Tiểu Phàm hắn sao có thể có được một luyện dược cao cấp vậy được?
Trên đài cao, Tần Hồng cũng "phốc" một phát đứng lên, nhìn chằm chằm vào thân ảnh thiếu niên bên dưới, thầm nghĩ trong lòng.
Ngô Hồng Thiên ở một bên lúc này mới âm dương quái khí nói:
- Tần tộc trường thật là đại thủ bút ah, một niên trắc gia tộc nho nhỏ lại vì nhi tử mà chuẩn bị linh hoàn chữa thương!
- Là thế thì sao, Tần gia ta có tiền, không phục ngươi cũng cho con của ngươi mười khỏa tám khỏa phòng thân đi!
Tần Hồng suy đoán đây cũng là một bộ phận cơ duyên của Tần Phàm, thấy Tần Phàm còn có thể lấy được võ giả đệ nhất, lập tức trong nội tâm kích động, cảm thấy hưng phấn..., lúc này đây Tần Phàm thật sự khiến hắn rất hãnh diện. Hắn nói như vậy, kỳ thật còn có một dụng ý, chính là cố ý nói cho người khác biết linh hoàn này là hắn cho Tần Phàm, ý đồ muốn giảm bớt chú ý của người khác đối với Tần Phàm, nhưng hiệu quả có bao nhiêu lại không biết được.
- Hừ, mượn nhờ ngoại vật thì có gì chứ.
Ngô Hồng Thiên trông thấy dáng vẻ đắc ý của Tần Hồng, không khỏi mỉa mai nói.
- Thật sao, nếu như lời này của ngươi để Luyện dược sư trong thiên hạ nghe thấy, không biết ngươi sẽ có kết cục thế nào đây?
Tần Hồng cũng phản trào phúng, hiện giờ Tần Phàm cho hắn thể diện rất lớn, nói cái gì cũng lực lượng mười phần rồi.
- Ngươi...
Ngô Hồng Thiện nghẹn lại, nhưng cũng không dám lại phản bác, chức nghiệp Luyện dược sư tôn quý này cũng không phải một tộc trưởng cửu phẩm Chân Vũ thế gia nho nhỏ như hắn có thể tùy tiện đắc tội được.
Lại nhìn trên luận võ đài, Tần Phàm ăn vào khỏa dược hoàn kia, rốt cục cắn hàm răng chậm rãi đứng lên, nhưng theo đau đớn truyền đến khắp toàn thân, khiến thân hình hắn nhoáng một cái, lần nữa ngã xuống! Dù sao Sinh Cơ Hoạt Huyết hoàn chỉ có thể trị liệu thương thế, cũng không thể ức chế đau đớn! Hơn nữa đau đớn này là do ở phục dụng Tăng Khí hoàn mà đến, ngoại trừ chặt đứt thần kinh toàn thân, nếu không căn bản không thể miễn trừ!
Bởi vì cái này là cái giá lớn khi sử dụng Tăng khí hoàn!
Chống lên, khom người, gian nan lung la lung lay đi hai bước, Tần Phàm rốt cục mới vững vàng đứng lại!
- Ta thắng...
Tần Phàm nhịn đau đau nhức, khóe miệng lộ ra một vòng lộ vẻ vui vẻ sầu thảm, chậm rãi nói ra. Thanh âm không lớn, nhưng đủ vang lên trong nội tâm mọi người.
Người mà bọn hắn từng coi rẻ, khinh thường, cười nhạo, hoài nghi này lại giống như thiên hoang dạ đàm, chính thức trở thành võ giả đệ nhất của niên trắc năm nay! Có lẽ trước trận tranh tài giữa Tần Phàm và Tần Ninh còn có người cảm thấy hắn tiến vào chung kết là do vận ký, nhưng hôm nay, lại có tộc nhân có mắt không tròng nào dám có nửa điểm hoài nghi nữa.
Mà về chuyển Tần Phàm sử dụng sinh cơ hoạt huyết hoàn, lại không có bao nhiêu người cảm thấy không công bình, dù sao luyện dược vũ khí, những thứ này kỳ thật cũng giống như võ kỹ vậy, đều là một bộ phận thuộc về thực lực cá nhân! Không hề nghi ngờ! Dù sao trong lúc đánh nhau chính thức, đây cũng là nhân tố quyết định thắng lợi.
Về phần bản thân Tần Phàm lại càng không có bất cứ gánh nặng tâm lý nào cả! Hắn vốn là một Luyện Đan Sư, sử dụng luyện dược không có gì không đúng cả! Cái này vốn chính là ưu thế của hắn, bộ phận trọng yếu nhất trong thực lực của hắn!
- Tần Phàm, thắng!
- Võ giả đệ nhất, Tần Phàm!
Tộc nhân phụ trách trọng tài kia sợ run hồi lâu mới kịp phản ứng, không thể tin mà tuyên bố thắng lợi của Tần Phàm, Tần gia niên trắc cơ hồ mỗi một năm đều cử hành, nhưng tới giờ cũng chưa có ai có thể dùng thưc lực Võ Giả nhất cấp giành được đệ Võ Giả nhất cấp cả! Cũng cho tới bây giờ không ai có thể đồng thời thành đạt đệ nhất của tranh tài cấp võ đồ và cấp võ giả!
Tần Phàm, danh tự đã từng bị nói móc là "Phế vật" này, giờ khắc này, vinh quang vạn trượng, nhất định sẽ trở thành truyền kỳ trong lịch sử của Tần gia!
Hiệu quả của sinh cơ hoạt huyết hoàn thập phần tốt, Tần Phàm tuy rằng toàn thân vẫn đau đớn không thôi, nhưng thương thế đã bắt đầu chuyển biến tốt đẹp, tối thiểu thân thể đã đình chỉ đổ máu, nhớ tới hữa hẹn trước khi tranh tài, Tần Phàm chậm rãi quay người nhìn về phía đài cao, nặng nề đi về phía trước một bước!
Ngẩng đầu nhìn phụ thân trên đài cao, hai mắt bắn ra thần thái không gì sánh kịp!
- Tiểu Phàm, hắn... Thật sự giành được võ giả đệ nhất...
Tần Li dưới đài đột nhiên cảm thấy trong nội tâm có chút bối rối, một loại tình cảm khó có thể nói rõ từ trong lòng dâng lên, khiến vành mắt của nàng có chút ướt át, tim đập rộn lên, đối với lời tiếp theo Tần Phàm muốn nói, có chút không biết làm sao cũng có chút chờ mong.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên trông thấy một thân ảnh từ trên đài cao bay vọt mà xuống, chậm rãi xoay người lại nhìn Tần Phàm, thanh âm trong miệng trong trẻo nhưng lạnh lùng nói:
- Tần Phàm, có dám đánh một trận không!
Trông thấy thân ảnh nhảy lên đài tỷ võ, Tần Hồng không khỏi giận tím mặt, quát Ngô Hồng Thiên bên cạnh:
- Ngô lão quỷ, ngươi đây là ý gì!
- Hắc hắc, bất quá chỉ là tùy tiện tuận bàn giữa thế hệ trẻ thôi mà, Tần tộc trường không cần phải tức giận vậy đâu?
Ngô Hồng Thiên âm trầm cười cười, vô tình nói
- Con của ngươi đã là Võ Sư nhị cấp, ngươi thật đúng là đủ không biết xấu hổ đấy, lại gọi hắn đi khi dễ nhi tử mới là Võ Giả nhất cấp của ta sao!
Tần Hồng tức giận đến giận sôi lên, Ngô Hồng Thiên này bởi vì sinh ý năm nay đã hơi thua bởi Tần gia, cho nên hôm nay liền khắp nơi đối nghịch với hắn!
Mọi người vào đâyđể ủng hộ diễn đàn thời kỳ khó khăn nào
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Đan Vũ Càn Khôn Tác Giả: Hỏa Thụ Chương 37: Tự nhiên đâm ngang
Nhóm dịch: Dungnhi Nguồn: *********
- Con của ngươi không phải rất lợi hại sao? Dùng Võ Giả nhất cấp thắng Võ Giả bát cấp, có lẽ chống lại Võ sư cũng có phần thắng đấy! Hơn nữa lại nói tiếp, hai người bọn họ coi như là cùng thế hệ, sao lại nói là khi dễ chứ?
Ngô Hồng Thiên nói, có chút chẳng biết xấu hổ.
- Ngươi!
Tần Hồng bị lời này làm nghẹn, nhưng hết lần này tới lần khác lại không biết phản bác thế nào, dù sao Ngô Hồng Thiên này có rất nhiều ngụy biện, nói sao cũng không lại hắn, liền muốn trực tiếp bảo Tần Phàm lui ra.
Lúc này, Tần Phàm mới nhìn rõ thiếu niên từ trên đài cao nhảy xuống, đúng là con trai độc nhất của Ngô gia tộc trưởng Ngô Phong, nghe nói mới mười bảy tuổi đã đạt đến cảnh giới Võ sư, trong toàn bộ Nam Phong thành cũng rất có thanh danh.
Tần Phàm liếc nhìn vị thiếu niên tràn đầy tự tin trước mắt này, không khỏi mí mắt một phen, cười nói:
- Ngô thiếu gia, chẳng lẽ bộ dáng của ta lớn lên giống ngu ngốc lắm sao?
Ngô Phong khẽ giật mình, tùy theo hỏi:
- Có ý tứ gì?
"Ta đ*t con mẹ ngươi!
Tần Phàm đột nhiên nổi giận mà mắng:
- Đừng nói ta và ngươi chênh lệch một cảnh giới, huống hồ ta còn một thân bị tổn thương, ngươi nhưng lại dĩ dật đãi lao (*dùng khỏe ứng mệt), ngươi thật đúng là có da mặt đưa ra khiếu chiên vô sỉ như vậy! Chính ngươi ngu ngốc, cũng đừng coi người khác ngu ngốc chứ! Chẳng lẽ Ngô gia các ngươi chính là dạy bảo ngươi không biết xấu hổ như vậy sao.
Hắn vừa mới muốn hướng Tần Hồng đưa ra yêu cầu khôi phục hôn ước giữa hắn và Tần Li, lại bị tên Ngô Phong ngu ngốc này đã cắt đứt, trong nội tâm tự nhiên giận không chịu nổi, nếu như không phải hiện giờ cả người tổn thương và thực lực không đủ, hắn đã sớm tiến lên đánh cho tên nhìn như ngu ngốc này thành ngu ngốc thật sự rồi.
Nghe thấy tiếng mắng giận dữ thô lỗ của Tần Phàm, dưới đài nổi lên không ít tiếng cười như lôi mình và thanh âm trầm trồ khen ngợi, nhao nhao cả lên. Lúc này đây, dưới ức hiếp của người ở bên ngoài, tộc nhân Tần gia dù là những thiếu niên có thành kiến với Tần Phàm đều trở nên đoàn kết nhất trí hơn rất nhiều.
- Ha ha, hảo tiểu tử, chửi giỏi lắm! Mặt của người Ngô gia trời sinh đã dày rồi!
Tần Hồng trên đài cao cũng không khỏi thoải mái cười to, còn dùng ánh mắt như có như không quét về phía Ngô Hồng Thiên sắc mặt âm trầm.
Nghe được tiếng mắng không chút lưu tình này của Tần Phàm, Ngô Phong cũng không khỏi biến sắc, nhưng lập tức liền chế nhạo lạnh nhạt nói:
- Hừ, vô luận ngươi phân biệt sao, ngươi cái gọi là tuổi trẻ đệ nhất nhân của Tần gia cũng chỉ vậy thôi.
Vốn Tần Li còn có chút bận tâm Tần Phàm sẽ vì thắng lợi mà nhất thời lỗ mãng, nghe thấy tiếng mắng thô lỗ này của Tần Phàm, nàng cũng yên tâm phần nào. Tiếp theo nàng đi về phía trước một bước, liền muốn nhảy đến trên đài thay Tần Phàm.
Nhưng ngay lúc này, lại có một đạo thân ảnh nhanh hơn nàng một bước nhảy tới trên đài.
- Ngô Phong, đối thủ của ngươi là ta.
Tiêu sái đứng trên đài, thân ảnh tử sam thiếu niên thong dong tự tin kia đứng chắp tay, nhìn Ngô Phong ở đối diện, nhàn nhạt nói.
- Tần Tiến!
Tần Phàm không khỏi sắc mặt trầm xuống.
- Là Tần Tiến biểu huynh!
- Đây mới là tuổi trẻ đệ nhất nhân của Tần gia chúng ta!
- Ha ha, xem Ngô Phong này còn đắc ý thế nào!
Trông thấy Tần Tiến lên luận võ đài, tộc nhân dưới đài đều hưng phấn kêu lên, vừa rồi trầm trồ khen ngợi Tần Phàm xem như là ủng hộ hắn, còn lần này bọn hắn lại chân chính thật sự ủng hộ!
Tần Tiến, mới được là đệ nhất nhân một đời trẻ tuổi chính thất của Tần gia!
- Ân, không tệ, Ngô Phong thiếu gia, Tần Phàm chỉ có cảnh giới võ giả, mà ngươi là cảnh giới Võ sư, khiêu chiến như vậy đối với Tần Phàm thập phần không công bình, mà Tần Tiến với tư cách là đối thủ của ngươi lại có thực lực tương đương, có thể phân cao thấp được.
Lúc này tộc nhân phụ trách trọng tài kia cũng nhẹ gật đầu nói.
Nói xong, sau đó hắn chuyển hướng Tần Phàm nói:
- Tần Phàm, ngươi đi xuống trước đi, cho sau này tộc vụ viện sẽ tiến hành khen ngợi ngươi!
Ánh mắt Tần Phàm trầm xuống, có chút kháng cự, bất quá lại không thể phản bác được.
Võ Giả bát cấp đã là cực hạn hắn có thể ứng phó, cảnh giới Võ sư quả thật không phải hiện giờ hắn có thể chống lại. Thực lực không bằng người, thật sự hắn không có lý do gì ở lại chỗ này nữa, coi như là cưỡng ép lưu lại, cũng là tự rước vũ nhục thôi.
Cắn răng một cái, chăm chú nắm lấy nắm đấm, trong nội tâm Tần Phàm lộ ra vô cùng khó chịu, thậm chí đau đớn của thân thể còn chưa tiêu tán còn không bằng một nửa của cái này! Chỉ kém một bước cuối cùng, hắn đã có thể khôi phục hôn ước giữah hắn và Tần Li rồi!
Hắn không cam lòng! Thập phần không cam lòng!
Mà tất cả cái này đều là vì thực lực không đủ ah!
- Nếu hiện giờ thực lực của ta đủ, nếu như ta bây giờ một Tiên Thiên Võ sư hoặc là cảnh giới cao hơn nữa, như vậy một quyền đã có thể đánh bay Ngô Phong này xuống đài rồi, đâu cần phải nén giận như giờ! Đâu cần phải cảm thấy bất lực như giờ!
Thực lực ah!
Trong nội tâm Tần Phàm đang khàn cả giọng mà la lên, hai mắt đỏ bừng, hắn hiện giờ khát vọng đối với thực lực càng ngày càng mãnh liệt, hận không thể khiến mình lập tức có thể biến thành một tuyệt đỉnh cao thủ! Không để cho bất luận kẻ nào đứng trên hắn, không cần phải nén giận như vậy nữa!
- Aizz, tiểu tử, ngươi vẫn nên đi xuống trước đi...
Cổ Mặc lúc này cũng hơi than nhẹ một tiếng nói:
- Ngươi hôm nay căn bản không phải là đối thủ của bất kỳ ai trong hai người bọn họ, chỉ cầng ngày sau càng cố gắng đuổi theo bọn hắn là được rồi!
- Chỉ cần chúng ta tìm được Ma Chủng, ngày đó sẽ không xa nữa!
Hắn có thể cảm thấy sự khó chịu của Tần Phàm hiện giờ, nhưng giờ năng lực hắn có hạn, căn bản không cách nào khiến Tần Phàm đánh thắng hai người trên đài được.
Thay vào đó còn không bằng đả kích!
Sắc mặt âm trầm, bộ pháp trầm trọng, mỗi một bước đều phảng phất giống như ngàn cân, mỗi một bước phảng phất giống như đi ngàn năm, Tần Phàm cuối cùng vẫn chậm rãi đi xuống khỏi luận võ đài.
Tần Hồng trên đài cao, nhìn bóng lưng cô đơn của Tần Phàm, trong lòng không khỏi tê rần, hôm nay biểu hiện của Tần Phàm đã sâu sắc vượt ra khỏi ngoài dự liệu của hắn, nhưng dù sao chỉ là Võ Giả nhất cấp ah!
Trong lòng của hắn hơi ngâm, cũng có chút trầm trọng.
- Tiểu Phàm, không việc gì đâu, đệ đã làm rất khá rồi.
Nhìn xem Tần Phàm chậm rãi đi xuống luận võ đài, Tần Li tiến lên trước, đau lòng mà an ủi Tần Phàm, trông thấy Tần Phàm như vậy, nàng rất đồng cảm.
- Tỷ tỷ, thực xin lỗi.
Tần Phàm ngẩng đầu lên ra, thanh âm khàn khàn nói, lời hứa hẹn của hắn với Tần Li trước khi tranh tài hắn không làm được, hơn nữa hiện giờ cơ hội đã bị Ngô Phong và Tần Tiến phá hư, đã rất khó đưa ra lần nữa.
- Ân, còn lại cứ giao cho tỷ tỷ a.
Tần Li mỉm cười, chậm rãi dời ánh mắt lên người hai người trên đài, ánh mắt dần dần trở nên trong trẻo nhưng lạnh lùng...
Mọi người vào đâyđể ủng hộ diễn đàn thời kỳ khó khăn nào
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Đan Vũ Càn Khôn Tác Giả: Hỏa Thụ Chương 38: Đoạt trước một bước
Nhóm dịch: Dungnhi Nguồn: *********
- Ha ha, Tần Tiến, tốt! Vốn là ta muốn trước tiên đánh bại Tần Phàm sau đó lại khiêu chiến ngươi, sau đó đả đảo toàn bộ một đời trẻ tuổi của Tần gia các ngươi, nhưng nếu \ngươi lên đây, ta đây cũng bớt được rất nhiều phiền toái! Liền trực tiếp bắt đầu từ ngươi đi!
Ngô Phong nhìn tử sam thanh niên thong dong tự tin trước mắt, ánh mắt âm lãnh và thần sắc cao ngạo nói.
Sau đó liền trông thấy Ngô Phong vung tay lên, một đạo võ khí màu cam như một tấm lụa, vậy mà thẳng tắp đánh trúng vào trắc võ thạch cách đó gần mười trượng!
Bành! Bành!
Hai thanh âm vang dội vang lên, ý nghĩa cảnh giới của Ngô Phong này là Võ Sư nhị cấp!
- Ngô Phong này thật đúng là đủ cuồng đấy!
Dưới đài có Tần gia tộc nhân nhìn hắn không vừa mắt nói.
- Bất quá Ngô Phong này quả thật có vốn liếng để cuồng, mười bảy tuổi, Võ Sư nhị cấp, hơn nữa lại có thể võ khí ly thể xa như vậy! Thực lực này thập phần đáng sợ!
Cũng có người tuy rằng tức giận Ngô Phong này liều lĩnh như thế, nhưng không thể không thừa nhận thực lực kinh người của hắn.
- Hừ, thì tính sao, Tần Tiến biểu huynh của chúng ta chẳng phải cũng là Võ Sư nhị cấp sao, chưa chắc sẽ thua bởi hắn đâu!
- Ân, cho nên ai mạnh hơn, vậy phải thử qua mới biết được.
- Ngô Phong thiếu gia, hảo thủ đoạn, ha ha...
Tần Tiến thần sắc bình tĩnh nhìn biểu hiện của Ngô Phong, sau đó cười nhạt một tiếng, theo đó cũng vung ống tay áo lên, một đạo võ khí màu cam càng thêm cô đọng hùng hậu cũng ly thể mà ra, đánh lên trắc võ thạch ở xa xa!
Bành! Bành!
Cũng là hai tiếng chấn động, nhưng thanh âm do Tần Tiến phát ra càng to hơn!
- Tốt! Tần Tiến biểu huynh vậy mới tốt chứ!
- Tần Tiến biểu huynh cố gắng lên, đánh cho tên tiểu tử Ngô gia không biết trời cao đất rộng này nằm đất đi!
Theo Tần Tiến phấn khích đánh trả, tộc nhân dưới đài liền phát ra tiếng trầm trồ khen ngợi như lôi minh!
Thiếu niên áo tím trên đài, đang đại biểu cho toàn một đời trẻ tuổi trong toàn bộ Tần gia để xuất chiến!
Tần Phàm sắc mặt trầm trọng, hắn mà Tần Tiến mặc dù có không ít ân oán, nhưng hắn không thể không thừa nhận, Tần Tiến này đích thật một thiên tài tu luyện! Hắn cao ngạo, hắn vênh váo hung hăng, bởi vì hắn có vốn liếng này!
Lực lượng trong cơ thể do Cổ Mặc và tăng khí hoàn mang đến chậm rãi biến mất, hắn lại khôi phục đến cảnh giới Võ Giả nhất cấp, hắn lúc này lại đi nhìn Tần Tiến, càng cảm thấy chênh lệch giữa hai người như một cái hào rộng vậy.
Chậm rãi cầm chặt hai đấm, Tần Phàm biết rõ, hắn cần càng thêm cố gắng mới có thể đuổi theo người nọ!
- Tốt, Tần Tiến, ngươi xứng cùng ta đánh một trận!
Ngô Phong trông thấy một kích này của Tần Tiến, trong nội tâm khẽ nhúc nhích, sau đó lạnh giọng nói.
Tần Tiến nghe vậy khóe miệng nổi lên một vòng biểu lộ khinh thường mịt mờ, nhưng cũng không để quá nhiều người trông thấy liền chuyển thành mỉm cười, sau đó lạnh nhạt nói:
- Chỉ mong ngươi sẽ không khiến cho ta thất vọng a.
- Hừ!
Ngô Phong nghe được cảm giác không coi trọng hắn trong lời Tần Tiến, không khỏi hừ lạnh một tiếng, thầm nghĩ một hồi nhất định phải cho tên Tần Tiến này một giáo huấn cả đời cũng không thể quên
Lúc này, tộc nhân phụ trách trọng tài cũng đã nhìn ra ý tứ hàm xúc đặc thù của hai người, không khỏi có chút không thể làm gì.
Tần gia Ngô gia tuy rằng là quan hệ cạnh tranh, nhưng dù sao đều là Chân Vũ thế gia của Nam Phong thành, nếu một trong hai thiên tài thiếu niên trên đài này tùy tiện một ngươi bị tổn thương, đều khiến quan hệ giữa hai nhà càng thêm chuyển biến xấu, vì vậy hắn thận trọng nói với hai người trên đài:
- Hai vị chính là tỷ thí luận bàn, mà không phải là sinh tử tương bác, hi vọng song phương điểm tới liền ngừng, chớ khiến cho hai nhà Tần Ngô chúng ta tranh chấp.
Tần Tiến nhẹ gật đầu, sau đó mỉm cười nói với trọng tài:
- Tuyên bố bắt đầu đi, dù sao người tới là khách, ta sẽ không nặng tay đâu!
- Nói khoác không biết ngượng!
Ngô Phong nghe xong, trên mặt hiện lên vẻ như bị vũ nhục rất lớn, dâng lên một tia giận dỗi, hận không thể lập tức đánh cho Tần Tiến ngã lăn xuống đất.
- Hiện giờ, tỷ thí bắt đầu đi!
Sau đó tộc nhân phụ trách trọng tài tuyên bố một tiếng.
- Vậy hãy để ta một chiêu giải quyết ngươi đi!
Nghe thấy tuyên bố của trọng tài, Ngô Phong sớm đã mất kiên nhẫn, bàn chân đạp mạnh dưới mặt đất, thân hóa lưu tinh, mang theo một đạo khí bén nhọn phóng về phía Tần Tiến.
Cho đến nửa đường, liền trông thấy song chưởng của Ngô Phong hơi nắm thành hình chộp, bắt vài cái giữa không trung, mấy chục đạo võ khí màu cám thoạt nhìn cực kỳ sắc bén nhanh chóng thành hình trên không trung, tiếng xé gió không dứt bên tai, giống như từng thanh phi đao lăng lệ ác liệt, phong thiên lấp địa, bắn thẳng về phía Tần Tiến bất động trên mặt đất.
Trên đài cao, Ngô Hồng Thiên nhìn tình huống dưới đài luận võ, có chút vuốt chòm râu dê, lộ ra thập phần có lòng tin, một chiêu "Đoạt hồn chi thủ này" chính là võ kỹ Nhân giai cao cấp, uy lực kinh người, dù cho Võ sư cao hơn Ngô Phong một cấp cũng phải tranh đi mũi nhọn.
Mà rất nhiều tộc nhân của Tần gia trông thấy Ngô Phong tạo thành uy thế cường đại trong hư không, cũng không khỏi biến sắc, bắt đầu cho lắng cho Tần Tiến. Một trận chiến này thế nhưng lại quan hệ đến toàn bộ vinh dự của một đời tuổi trẻ Tần gia ah!
- Ngô Phong này thua rồi.
Đúng lúc này, thanh âm của Cổ Mặc nhàn nhạt truyền đến.
Tần Phàm cũng nhíu mày, nhẹ gật đầu, Ngô Phong bị Tần Tiến nói khích một hai câu liền mất kiên nhẫn, mà trái lại Tần Tiến, đối mặt với công kích lăng lệ ác liệt như thế mặt lại không đổi sắc, phi thường tỉnh táo, nhìn ra được là hắn đã tính trước.
Vô luận kinh nghiệm hay tâm cơ, Tần Tiến đều trội hơn Ngô Phong.
Quả nhiên, ngay khi hơn mười đạo vết trảo sắp đụng phải Tần Tiến, tất cả mọi người cho rằng sẽ sắp xuất hiện một màn huyết tinh! Nhưng vào lúc này, Tần Tiến động, không biết sử dụng thân pháp quỷ dị gì, lập tức liền trực tiếp lướt qua hàn quang sắc bén phô thiên cái địa mà đến này, đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Ngô Phong!
Chậm rãi duỗi một ngón tay ra, ánh mắt Tần Tiến lạnh lùng, dưới cao nhìn xuống, khí thế cường đại áp bách, võ khí hùng hậu tản mát ra, lại hóa thành vô số tơ nhện, trói Ngô Phong lại nguyên tại chỗ!
Hoàn toàn không thể động đậy!
Một chiêu!
Chỉ một chiêu, Ngô Phong liền thất bại!
Tần Tiến cường đại như vậy! Tiếng hoan hô của tộc nhân như nổ tung cả quảng trường, ngaycar rất nhiều thiếu niên còn mang theo tâm tính ghen tị vào lúc này cũng đều bị sự cường đại mà Tần Tiến bày ra làm rung động thật sâu!
Nhưng vào lúc này Tần Phàm như có cảm ứng, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, liền phát hiện ánh mắt nhàn nhạt của Tần Tiến mang theo một tia khiêu khích và trêu tức, nhìn như không đếm xỉa tới mà đảo qua người hắn.
Tần Phàm sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi, hắn chăm chú cúi thấp đầu, nắm đấm nắm chặt. Ngày đó, hắn đúng là bị một chiêu này của Tần Tiến vũ nhục, một ngón tay này, giống như là một tòa núi lớn vậy, hung hăng đè trong lòng hắn, thậm chí còn để lại bóng mờ không nhỏ nữa.
Mọi người vào đâyđể ủng hộ diễn đàn thời kỳ khó khăn nào
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Đan Vũ Càn Khôn Tác Giả: Hỏa Thụ Chương 39: Tin tức trọng yếu
Nhóm dịch: Dungnhi Nguồn: *********
- Tần Tiến, ngươi chờ xem, mặc ngươi cường đại như thế nào, một ngày nào đó, ta chắc chắn sẽ siêu việt ngươi, ta cũng sẽ đứng trước mặt ngươi, từ trên cao nhìn xuống giống như vậy! Ngày đó sẽ không xa đâu!
Ánh mắt Tần Phàm kiên nghị nghênh tiếp Tần Tiến, trong nội tâm nói thầm.
- Ngô Phong, ngươi thất bại!
Tần Tiến trên đài nhàn nhạt nói, sau đó chậm rãi thu tay lại.
Lúc này Ngô Phong vốn vô cùng liều lĩnh đã trở nên mặt không có chút máu, cũng như Tần Phàm lúc trước gặp phải vậy, trên thân thể không có bất kỳ tổn thương nào, nhưng trong lòng lại lại nhận lấy đả kích trầm trọng Nếu như ý chí không đủ kiên định, có lẽ từ nay về sau sẽ nản lòng thoái chí, không gượng dậy nổi nữa.
Không nói một lời, Ngô Phong sắc mặt trầm trọng đi xuống khỏi luận võ đài, sau đó trong tiếng cường của tộc nhân Tần gia, cùng Ngô Hồng Thiên cũng có sắc mặt vô cùng khó coi chậm rãi rời khỏi Tần gia, việc đã đến nước này, bọn hắn cũng không còn thể diện để lưu lại nữa.
Nhìn xem phụ tử Ngô gia này rời đi, Tần Hồng không khỏi thoải mái cười to, lần này Tần gia thực xem như đại hiển uy phong rồi, nhưng lúc ánh mắt của hắn nhìn thấy Tần Phàm dưới đại, tia vui vẻ kia lại không khỏi trì trệ, trong nội tâm trở nên phức tạp. Hắn biết rõ, Tần Tiến càng cường đại, Tần Phàm sẽ chịu áp lực càng lớn.
Tần Tiến trên đài tỷ võ, tuy rằng đã đắc thắng, nhưng cũng không lập tức đi xuống khỏi luận võ đài, mà giống như Tần Phàm, tiến một bước về phía đài cao, sau đó chắp tay hành lễ, cao giọng nói với Tần Hồng:
- Lúc này, Tần Tiến ta lần nữa hướng Tần Li tiểu thư cầu hôn, hi vọng tộc trưởng có thể đáp ứng!
Thanh âm Tần Tiến vừa rơi xuống, dưới đài liền nhao nhao một mảnh, nhao nhao phát biểu ý kiến của mình.
- Tần Tiến vậy mà ở trước mặt mọi người hướng Tần Li tiểu thư cầu hôn! Ba tháng trước nghe đồn hắn đã từng hướng tộc trưởng cầu hôn qua một lần, nguyên lai tộc trưởng còn không chưa đáp ứng.
- Tần Tiến năm gần mười bảy tuổi đã có cảnh giới Võ Sư nhị cấp, ngược lại rất xứng đôi với Tần Li.
- Hắc hắc, cùng là Võ Sư nhị cấp, lại một chiêu đã đánh bại Ngô phong, thực lực của Tần Tiến quả thật hết sức kinh người, về phần xứng với Tần Li tiểu thư hay không, vậy thì phải xem tộc trưởng quyết định rồi!
- Hừ, Võ Sư nhị cấp thì như thế nào, Tần Li tiểu thư cũng chưa chắc thích hắn.
Đương nhiên cũng có chút tộc nhân thiếu niên, trong nội tâm đối với lời cầu hôn của Tần Tiến cảm thấy không cho là đúng.
- Đúng đấy, ta tin Tần Li tiểu thư không phải một người sùng bái bạo lực đâu, nàng trưa kia từng cười với ta đấy!
Trong đó còn có một thiếu niên nói, nhớ tới chuyện cũ, trong nội tâm tràn đầy ấm áp.
- Ha ha, là ngươi tự mình đa tình thôi, Tần Li tiểu thư đối với ai cũng hòa khí cả.
Một thiếu niên khác lập tức cười khẩy nói.
...
Nghe tới lời cầu hôn nay, trong lòng Tần Phàm như rung lên, cắn hàm răng, đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía Tần Tiến trên đài tỷ võ, không hiểu sao, khóe miệng của hắn lại chậm rãi chảy xuống một tia máu.
Vốn đứng trên đài cao kia phải là hắn, vốn cầu hôn với Tần Li phải là hắn! Lại tự nhiên đâm ngang, không còn cơ hội, hôm nay càng để Tần Tiến vượt lên trước một bước!
Hắn hận, nhưng hận nhất không phải là Ngô Phong, mà là hận thời gian không đủ, hận thực lực của bản thân chưa đủ! Nếu như thực lực đủ thì nào có nhiều khúc chiết như vậy! Hắn thật sự rất cần lực lượng!
Tiềm lực của hắn cũng không thấp hơn Tần Tiến, nhưng dù sao chỉ mới tu luyện có ba tháng! Cho dù có đan dược và sự trợ giúp của Cổ Mặc , nhưng thời gian vẫn quá ngắn! Có thể đạt đến trình độ như hiện giờ đã phi thường không dễ dàng rồi, trong mắt mọi người xem ra, đã sớm có thể gọi là yêu nghiệt rồi! Nhưng đối với Tần Phàm mà nói, xa xa chưa đủ! Bởi vì đối thủ đã vượt trước hắn nhiều lắm!
Tuy rằng như thế, nhưng vô luận thế nào, cũng không thể để Tần Tiến thành công! Bộ pháp trầm trọng, tiếp theo liền muốn nhảy lên đài!
Nhưng vào lúc này, thanh âm của Cổ Mặc lại từ trong giới chỉ truyền đến:
- Trước tiên không nên hành động thiếu suy nghĩ, vấn đề này trước hết để phụ thân ngươi quyết định đi, miễn cho ngươi lưu lại ấn tượng lỗ mãng!
Tần Phàm bước chân trì trệ.
Trên đài cao, Tứ trưởng lão gần đây có quan hệ rất tốt với Đại trưởng lão, mở miệng nói với Tần Hồng:
- Ha ha, Tần Tiến và Tần Li tiểu thư ngược lại rất hợp đôi , tộc trưởng thấy ngươi nên đáp ứng Tần Tiến đi, về sau Tần gia chúng ta có lẽ còn cần phải nhờ hắn phát dương quang đại đấy!
- Lấy tiềm lực của Tần Tiến hiện giờ, thành tựu ngày sau nhất định sẽ không kém, vị trí tộc trưởng Tần gia đa số đã rơi vào trên người hắn rồi, Tần Li gả cho hắn, cũng không tính là bôi nhọ.
Ngay cả Tam trưởng lão gần đây nghiêm túc cũng mở miệng nói.
Về phần bản thân Đại trưởng lão lúc này ngược lại lại không nói gì, chỉ nói:
- Bản tính của nhi tử này ta rõ ràng nhất, ta có thể ở chỗ này cam đoan, ngày sau hắn nhất định sẽ đối xử tử tế với Tần Li tiểu thư.
Tần Hồng chau mày, cũng thật không ngờ Tần Tiến vậy mà vào lúc này lại ở trước mặt mọi người cầu hôn Tần Li! Ngay cả hắn vốn muốn khôi phục hôn ước giữa Tần Phàm và Tần Li cũng không có cơ hội đưa ra nữa.
- Vậy các ngươi có nghĩ qua Tần Phàm con ta không?
Nhìn thoáng qua Tần Phàm dưới đài sắc mặt trầm trọng, Tần Hồng mở miệng nói với chúng trưởng lão.
Chúng trưởng lão khẽ giật mình, cũng đều nhìn về phía thân ảnh thanh y thiếu niên ở dưới đài kia, bọn hắn cũng rõ lúc trước Tần Phàm và Tần Li có hôn ước với nhau, nhưng đã giải ước nhiều năm ah! Bất quá bọn hắn cũng rõ, Tần Phàm đối với Tần Li vẫn còn tình ý, nếu như là Tần Phàm trước kia thì bọn hắn cũng không cần lo lắng nhiều, nhưng hôm nay...
Trong gia tộc lần đầu có tộc nhân dùng Võ Giả nhất cấp đánh bại Võ Giả bát cấp! Trong gia tộc lần đầu tiên có tộc nhân đồng thời đạt được đệ nhất tranh tài cấp võ đồ và cấp võ giả!
Tiềm lực này kỳ thật cũng không thua Tần Tiến quá nhiều!
Cái này khiến bọn hắn cũng không khỏi phải cân nhắc thận trọng.
- Tiềm lực của Tần Phàm hiện giờ quả thật cũng rất không tệ, nhưng mặc cho hắn lợi hại thế nào thì dù sao cũng chỉ là Võ Giả nhất cấp ah, đừng quên, ngày triều thánh cách giờ chỉ chưa đầy 3 năm!
Trầm mặc một hồi, Tứ trưởng lão lại mở miệng nói.
- Tứ trưởng lão nói đúng, triều thánh lần này, Tần gia chúng ta có lẽ cũng chỉ có thể dựa vào Tần Tiến thôi! Nếu như tộc trưởng không đáp ứng lời cầu hôn của hắn, ta sợ sẽ tạo thành đả kích lớn với tâm cảnh của hắn, ảnh hưởng tới triều thánh ba năm sau... Tầm quan trọng của lần triều thánh này mọi người đều biết, Tần gia chúng ta không thể có gì sai lầm được, nếu không thì danh xưng cửu phẩm Chân Vũ thế gia của chúng ta sẽ nguy mất!
Tam trưởng lão cũng tâm tình trầm trọng phụ họa nói.
Tần Hồng chau mày tứ đại trưởng lão, ngoại trừ Nhị trưởng lão còn chưa mở miệng ra, ba người khác đều tán thành hôn sự giữa Tần Tiến và Tần Li.
Mọi người vào đâyđể ủng hộ diễn đàn thời kỳ khó khăn nào
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Đan Vũ Càn Khôn Tác Giả: Hỏa Thụ Chương 40: Một chiêu
Nhóm dịch: Dungnhi Nguồn: *********
- Nhị trưởng lão, ngươi thấy thế nào?
Tần Hồng chỉ đành mở miệng hỏi Nhị trưởng lão gần đây vẫn luôn công chính.
- Tuy rằng hôn nhân đại sự đều là cha mẹ làm chủ, nhưng Tần Li tiểu thư dù sao cũng không phải nữ tử bình thường, tiềm lực của nàng... ta đã kiến thức qua, không hề yếu hơn Tần Tiến! Cho nên, ta cho rằng việc này tộc trưởng tốt nhất là nên tôn trọng ý kiến c ủa Tần Li tiểu thư một chút.
Nhị trưởng lão thần sắc có chút chất phác, nghĩ một lát sau đó trầm giọng nói.
Nghe thấy lời của Nhị trưởng lão..., Tần Hồng cuối cùng cũng thở ra một hơi, lý do này ngược lại có thể nhất thời ngăn cản mấy vị trưởng lão được rồi.
Nhưng ngay lúc này, Điền gia tộc trường Điền Phong ở một bên lại đột nhiên mở miệng nói:
- Tần tộc trường, có chuyện ta cũng không biết có nên nói hay không, nhưng chuyện này đối với Nam phong tứ Chân Vũ thế gia chúng ta đều có không ít ảnh hưởng, cho nên ta vẫn nên nói cho Tần tộc trường một tiếng mới thỏa đáng...
Sau đó dưới ánh mắt của Tần Hồng và các vị trưởng lão, Điền Phong tiếp tục nói:
- Theo tin tức từ Chân Vũ thành truyền đến, ngày triều thánh lần này... tới sớm.
- Cái gì!
Bốn vị trưởng lão và Tần Hồng đồng thời phát ra kinh hô.
- Không chỉ có tới sớm, nghe nói độ khó còn gia tăng lên.
Điền Phong cũng sắc mặt trầm trọng.
- Tin tức của Điền tộc trưởng có chuẩn xác không?
Tứ trưởng lão ngưng trọng hỏi thăm.
- Ta chỉ có thể nói, là từ trong Chân Vũ Thánh điện truyền tới, tin tưởng sau đó không lâu sẽ có thông tri chính thức đến tất cả Chân Vũ thế gia thôi.
Điền Phong nói.
- Tộc trưởng, cái này...
Tứ trưởng lão chuyển hướng Tần Hồng nói.
- Ai, tộc trưởng ngươi nhanh quyết định đi...
Tam trưởng lão cũng hít một tiếng nói ra.
Trầm ngâm hồi lâu, Tần Hồng rốt cục vẫn phải sắc mặt thống khổ đứng lên.
...
Trông thấy Tần Hồng đứng lên, Tần Phàm nắm thật chặt nắm đấm, rốt cục không nhịn được tiến lên trước một bước, vô luận như thế nào, cho dù hiện giờ thực lực của hắn không đủ, hắn cũng không thể để Tần Hồng đáp ứng lời cầu hôn của Tần Tiến, cho dù bạo lộ thân phận Luyện dược sư của mình cũng sẽ không tiếc!
Nhưng vào lúc này, một bàn tay mềm mại như ngọc nhẹ nhàng kéo hắn lại.
Tần Phàm xoay người sang chỗ khác, liền trông thấy Tần Li đang cười ôn hòa, khiến trong lòng hắn không khỏi ấm áp, sau đó liền nghe Tần Li tự tin thong dong nói:
- Tiểu Phàm, ta nói rồi, chuyện còn lại giao cho tỷ tỷ là được rồi. Vô luận lúc nào, tỷ tỷ đều sẽ là hậu thuẫn chắc chắn nhất của ngươi.
- Ha ha, không biết tộc trưởng có thể đáp ứng lời cầu hôn của Tần Tiến không?
Trông thấy Tần Hồng đứng lên, một ít tộc nhân bắt đầu nhao nhao suy đoán.
- Sắc mặt tộc trưởng tựa hồ không được tốt lắm.
- Hắc hắc, ngươi không biết sao? Tần Li tiểu thư trước đây đã từng có hôn ước với nhi tử tộc trưởng... Giờ lại phải gả Tần Li tiểu thư cho người khác, sắc mặt sao có thể tốt được?
- Chờ một chút...
Mà khi Tần Hồng đứng lên, sắp sửa trả lời vấn đề của Tần Tiến thì một đạo thân ảnh xinh đẹp nhảy lên, nhẹ nhàng như Hồ Điệp đáp lên trên đài tỷ võ.
- Cái này đã quan hệ đến đại sự cả đời của Tần Li, con hi vọng phụ thân có thể cho ta một cơ hội lên tiếng.
Một thân xiêm y xanh nhạt, như một Liên Hoa tiên tử trên đài sen, khí chất ưu nhã thanh tịnh của Tần Li thoáng cái đã hấp dẫn ánh mắt đông đảo tộc nhân, một ít thiếu niên càng nhìn lâu thêm vài lần, cảm thấy tim mình như loạn nhịp vậy.
Mà Tần Tiến trông thấy Tần Li xuất hiện trước mắt, trong mắt cũng hiện lên một vòng kinh diễm, nhưng sắc mặt lại có chút biến hóa.
Tần Hồng trông thấy Tần Li nhảy đến trên đài tỷ võ, trong nội tâm không khỏi dâng lên một vòng xấu hổ, quay đầu lại nhìn thoáng qua mấy trưởng lão sắc mặt âm trầm bất định sau lưng, có chút thở dài một hơi, sau đó nhẹ gật đầu.
Sau khi được câu trả lời, liền thấy Tần Li dịu dàng cười cười, xoay người lại nói với Tần Tiến:
- Lúc này, ta thập phần cảm kích Tần Tiến biểu huynh hậu ái ta, bất quá Tần Li từ trước đã lập lời thế, tương lai phải gả cho phu quân có thực lực cao hơn Tần Li, cho nên...
- Ta muốn tranh tài với Tần Tiến biểu huynh một hồi, sau đó lại quyết định, ngươi nói được không? Đồng thời, ta cũng hi vọng phụ thân và các vị trưởng lão có thể đáp ứng, chư vị tộc nhân cũng xin làm chứng hộ.
Sắc mặt Tần Tiến thoáng cái trở nên hết sức khó coi, đối chiến Tần Li, hắn đâu thể thoái mái tay chân, nhưng nếu như thua bởi Tần Li, lần cầu hôn này tất sẽ gặp biến cố, lập tức cảm thấy lưỡng nan.
- Cái gì? Tần Li tiểu thư vậy mà lại muốn tranh tài với Tần Tiến một hồi?
Tộc nhân dưới đài trong khoảng thời gian ngắn cũng ngây dại.
- Chẳng lẽ Tần Li tiểu thư thật sự muốn gả cho Tần Tiến sao? Nàng há có thể là đối thủ của Tần Tiến...
Có vài thiếu niên lập tức cảm thấy tâm tình sa sút, tựa hồ trong khoảng thời gian ngắn đã mất đi thứ trọng yếu nhất vậy.
- Nếu như Tần Tiến làm bị thương Tần Li tiểu thư... Hừ, cho dù hiện giờ ta không phải là đối thủ của hắn, ngày sau nhất định cũng phải cho hắn một bài học!
Cũng có người bắt đầu lo lắng cho sự an toàn của Tần Li.
Các loại nghị luận đều có, nhưng không người nào lại nghĩ Tần Li có thể sẽ thắng, ngoại trừ Tần Phàm.
Tần Phàm trong lòng rất rõ thực lực của Tần Li, khi Tần Tiến còn chưa đột phá đến cảnh giới Võ sư, Tần Li đã sớm có thể võ khí ly thể! Hơn nữa Tần Phàm đưa cho nàng võ ngọc tinh hoa, lấy thiên phú của nàng, hiện giờ có lẽ đã đạt đến một trình độ cực kì kinh khủng rồi!
Chỉ là Tần Phàm thật không ngờ, Tần Li vì hắn, vậy mà lại muốn tỷ thí với Tần Tiến.
- Hắc hắc, tiểu tử, ngươi có nghe lời nàng nói không, nàng nói muốn gả cho người thực lực mạnh hơn nàng ah! Chậc chậc, không biết lấy thực lực ngươi bây giờ, lúc nào mới có thể ôm mỹ nhân đây!
Lúc này thanh Cổ Mặc mang theo một chút giễu cợt truyền đến.
- Hừ, hi vọng chuyện về Ma Chủng ngươi không lừa gạt ta, nếu không... Ta sẽ không để cho ngươi sống khá giả đâu.
Tâm tình Tần Phàm lúc này cũng không được tốt lắm, ngữ khí không khỏi nặng hơn một chút. Hắn đối với kỹ thuật luyện dược của mình thập phần tự tin, chỉ cần có được một bộ thể phách cường đại, tốc độ tăng lên cảnh giới sẽ hết sức kinh người!
- Hắc hắc, yên tâm đi, miêu tả trên sách cổ ghi lại thập phần kỹ càng, tuyệt đối không thể sai được. Nghe ra được tâm tình Tần Phàm, Cổ Mặc liền nói, nhưng cũng không dám nói đùa quá phận nữa!
- Tần Tiến biểu huynh đáp ứng không?
Tần Li cười cười nói nói dịu dàng, lần nữa hỏi.
Tần Tiến vẫn có chút do dự.
- Hừ, Tần Tiến nếu như ngươi là thứ hèn nhát, lão Mãnh ta là người đầu tiền phản đối việc hôn nhân này!
Nhưng vào lúc này, hán tử cao lớn nói lớn truyền khắp toàn trường, đúng đội trưởng đội hộ vệ Tần gia, Tần Mãnh.
- Chúng ta cũng sẽ không đáp ứng!
Nháy mắt sau đó, ở bốn phương tám hướng của quảng trường đều truyền đến thanh âm điếc tai nhức óc, những người này đều là tộc nhân thuộc về đội hộ vệ.
Trên đài cao, thần sắc mấy trưởng lão không hỏi lần nữa biến đổi, bọn hắn tuyệt đối không thể tưởng được Tần Li chỉ tiến vào tộc vụ viện mấy tháng đã lấy được sự ủng hộ của toàn bộ Tần gia hộ vệ đội.
- Có phải nếu ta thắng, Tần Li tiểu thư sẽ không phản đối việc hôn nhân của chúng ta nữa phải không?
Tần Tiến cắn răng một cái, trầm giọng hỏi.
Tần Li nhẹ gật đầu.
Cái này khiến trong lòng Tần Phàm không khỏi trầm xuống, tuy rằng hắn không chút hoài nghi thực lực Tần Li, nhưng vẫn có chút bận tâm.
- Tốt, vậy các ngươi cứ tranh tài một hồi đi.
Lúc này, Tần Hồng trên đài cao hơi thở dài một hơi, phất phất tay nói, sau đó ngồi lại chỗ của mình.
Đại trưởng lão và Tứ trưởng lão liếc nhau một cái, cũng nhẹ gật đầu, bọn hắn tin tưởng thấy thực lực của Tần Tiến thì không thể nào thất bại được, cho rằng Tần Li cũng chỉ là muốn tìm một bậc thang hoặc là một lý do để đáp ứng việc hôn nhân này thôi. Nghĩ vậy, Đại trưởng lão vì vậy liền ý bảo tộc nhân phụ trách trọng tài bắt đầu chuẩn bị chủ trì trận tranh tài này.
Còne Nhị trưởng lão tương đối hiểu rõ thực lực của Tần Li lúc này thần sắc bất định, tâm tình vô cùng phức tạp.
- Đã như vầy, Tần Tiến cũng đành mạo phạm.
Tần Tiến lui về phía sau vài bước, thần sắc ngưng trọng nói, nhưng trong lòng thì đang tự đánh giá ra tay chừng mực thế nào.
- Song phương xin chuẩn bị.
Lúc này tộc nhân phụ trách trọng tài ý bảo song phương đứng thẳng.
- Tranh tài bắt đầu!
- Tần Li tiểu thư, thỉnh.
Tần Tiến thập phần có phong độ nói, đối thủ là Tần Li, hắn tự nhiên không thể làm ra chuyện ra tay trước rồi, hơn nữa hắn đối với thực lực của mình vẫn thập phần tự tin.
- Vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh rồi.
Tần Li vẫn mang theo dáng cười thanh nhã nhàn nhàn, nhưng nháy mắt sau đó, đột nhiên thân ảnh hóa thành một vòng tàn ảnh màu xanh nhạt bắt đầu nhanh chóng di động, tốc độ nhanh đến kinh người!
Tần Phàm nhận ra Tần Li sử dụng chính là Xuyên Vân Toa Nguyệt thân pháp, nhưng tốc độ vận dụng so với Tần Ti Ti phải nhanh hơn rất nhiều, mắt thường cơ hồ không thể bắt được quỹ tích nàng di động.
- Võ sư!
- Tần Li tiểu thư dĩ nhiên là Võ sư!
Trông thấy hai tay Tần Li đột nhiên nổi lên khí kình màu cam, dưới đài phát ra kinh hô, những tộc nhân này đến giờ mới phát hiện ra Tần Li vậy mà cũng đã đột phá đến cảnh giới Võ sư! Tứ đại trưởng lão trên đài cao cũng thoáng cái đứng thắng lên, thậm chí đến Tần Hồng cũng đến giớ mới biết Tần Li đã từ cửu cấp võ giả đột phá đã đến cảnh giới Võ sư rồi!
Che dấu thật sâu!
Cũng vào lúc này, Tần Tiến rốt cục biến sắc, hắn biết rõ thiên phú Tần Li rất tốt, nhưng tuyệt đối không ngờ đến nàng cũng đã đột phá đến cảnh giới Võ sư!
Tần Li mới mười sáu tuổi ah! Chẳng lẽ nói thiên phú của nàng còn tốt hơn mình sao?
Nhưng giờ cũng không cho phép Tần Tiến cảm khái thêm nữa, thân ảnh của Tần Li đã lập tức đi tới trước mắt hắn, khiến hắn nhất thời trở tay không kịp! Đang muốn né tránh, lại đột nhiên phát hiện hai chân vậy mà không thể động đậy được, một cổ cảm giác mát từ hai chân truyền đến khiến hắn không khỏi trong lòng rùng mình!
Nhìn về phía dưới, mới phát hiện hai chân chẳng biết lúc nào vậy mà đã kết lên một tầng băng dày đặc!
Cũng cùng lúc đó, song chưởng của Tần Li đột nhiên đánh về phía ngực Tần Tiến, hào quang màu cam chớp động, khiến Tần Tiến cơ hồ không thể mở mắt nổi, sau đó hắn liền cảm giác thấy thân thể mình trở nên thập phần nhẹ nhàng, bị song chưởng của Tần Li đánh bay lên!
Nháy mắt sau đó, đợi hắn kịp phản ứng thì người đã ở bên ngoài rồi.
Trong khoảng thời gian ngắn, hắn cảm thấy toàn bộ thế giới đều tĩnh lặng lại...
- Tần Tiến biểu huynh đa tạ rồi.
Trên đài tỷ võ, Tần Li ưu nhã thu thế, nhàn nhạt nói.
Cho đến lúc này, trồng thấy Tần Tiến đã rơi ra ngoài tràng, rất nhiều tộc nhân vẫn chưa kịp phản ứng, càng có một ít thiếu niên lộ ra thần sắc trợn mắt há hốc mồm, giống như nhìn thấy chuyện không thể tưởng tượng nổi vậy.
Tần Li thắng? Cứ như vậy thắng?
Tần Tiến một chiêu đánh bại Võ Sư nhị cấp Ngô phong, cũng một chiêu thua trong tay Tần Li sao?
Trong nội tâm một ít thiếu niên hâm mộ Tần Li nhưng thực lực lại không đủ thậm chí vào lúc này cảm thấy rất là xấu hổ..., thậm chí một tia hâm mộ đối với Tần Li cũng chôn thật sâu vào nội tâm, từ nay về sau không dám nói đến nữa.
Không chỉ trời sinh tuyệt sắc, hơn nữa thiên phú lại kinh người, bộ dáng vô song như vậy, ngay cả Tần Tiến cũng không xứng với, huống chi là mình?
Giờ khắc này, Tần Li một mực cười ôn hòa giống như một Tiên Tử tuyệt sắc đến từ Nguyệt Cung vậy, quốc sắc Thiên Hương, khuynh quốc khuynh thành và thần bí khó lường đến thế.
Mà ngay cả Tần Phàm ở dưới đài, thấy một màn như vậy cũng không khỏi hít một hơi khí lạnh, hắn biết rõ thực lực Tần Li rất mạnh, nhưng không thể tưởng được vậy mà mạnh đến mức này, từ trước đến nay Tần Tiến vốn cách hắn một cái hào rộng, vậy mà trong nháy mắt đã bị đánh bay xuống đài. Tuy rằng ở trong đó có nguyên nhân là do Tần Tiến chuẩn bị chưa đủ, nhưng dù cho Tần Tiến đã sớm có chuẩn bị, hắn tin rằng Tần Li muốn lấy được thắng lợi tràng này cũng không khó.
- Lão đầu, nhìn ra được tỷ tỷ có cảnh giới gì không?
Tần Phàm truyền âm hỏi.
- Hắc hắc, ít nhất là Võ Sư tam cấp, thậm chí còn cao hơn nữa! Hơn nữa võ kỹ có thể khiến hai chân Tần Tiến kết băng có lẽ là Thiên giai đấy! Tần Tiến thua trong tay tiểu cô nương này cũng không oan!
Thanh âm trêu tức của Cổ Mặc truyền đến:
- Như thế nào? Võ Sư tam cấp 16t, ngươi thấy áp lực không?
Tần Phàm cũng đành phải lộ ra một vòng cười khổ.
Trên đài cao, tứ đại trưởng lão nhìn thấy Tần Tiến bị một chiêu đánh ra ngoài cửa sổ, lập tức ngây dại, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, nhất thời lại không biết nói gì, chỉ là chậm rãi ngồi lại chỗ ngồi.
- Tần tộc trường thật sự có phúc khí tốt ah, môi đôi nhi tử quả thực được xưng là Thiên Hạ Vô Song, thật sự là khiến người ước ao ah...
Lúc này, tộc trưởng Tiết gia Tiết Trường Phong hồi lâu không nói gì lại khẽ cười nói, lần này tới Tần gia, vô luận là biểu hiện của Tần Phàm hay là Tần Li đều nằm ngoài dự liệu của hắn.
Tần Hồng nghe nói như thế, không khỏi cười khổ lắc đầu, nói:
- Ngô tộc trưởng nói đùa...
Xem ra, lời cầu hôn của Tần Tiến xem như ngâm nước nóng rồi, hơn nữa rất có thể còn chịu không ít đả kích, nếu như có thể vượt qua được thì còn may, có lẽ còn có thể lấy đó làm động lực để càng tăng tiên, nhưng nếu như nhất thời không tiếp thụ được đả kích, vậy thì chỉ có thể suy sụp.
Như vậy, ngày Triêu Thánh đã lửa sém lông mày, Tần gia ai có thể đi được?
Tâm tình phức tạp nhìn thoáng qua Tần Phàm dưới đài, Tần Hồng lần nữa có chút thở dài một hơi, vốn nếu như giờ cách ngày Triều Thánh còn ba năm, lấy tiềm lực Tần Phàm biểu hiện ra hiện giờ, có lẽ còn có cơ hội đạt đến Võ sư chi cảnh, đại biểu Tần gia triều thánh.
Mọi người vào đâyđể ủng hộ diễn đàn thời kỳ khó khăn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R