Tiêu Kiếm nhàn nhạt cười làm cho Tiểu Y Tiên hơi bực mình khó chịu nhìn về phía Tiêu Kiếm. Bất quá lúc này hắn im lặng lấy ra một miếng ngọc giản. Khẽ bóp nhẹ một cái tần kết giới trên ngọc giản vỡ tan. Ngọc giản phát sáng ra ánh sáng như hòa màu hồng nhàn nhạt. Tiểu Y Tiên ngơ ngác không biết chuyện gì xảy ra. Nàng nhìn trong đó xuất hiện mấy chữ khá là rõ: “Tiên Hồng quyết”
Lai lịch của Tiên Hồng quyết. Năm xưa Tiêu Kiếm khi giúp Nguyên Thủy Thiên tôn chế tạo vũ khí cùng trận pháp với vài loại dược tề cho đệ tử của mình. Tiêu Kiếm tất nhiên là đòi trả công bằng công pháp cao cấp. Dù sao Nguyên Thủy Thiên Tôn là thánh nhân sao có thể thiếu công pháp ai ngờ đệ tử lại đưa nhầm cho Tiêu Kiếm chiếc ngọc giản này. Lúc này Nguyên Thủy Thiên Tôn mới không biết làm sao, Nguyên Thủy Thiên Tôn dùng đủ mọi cách để lấy lại nó kết quả sau đó Nguyên Thủy Thiên Tôn đành dựa trên một cái cớ là Tiêu Kiếm trêu ghẹo các tiên tử nên cùng với Nữ Oa hợp sức công Tiêu Kiếm. Phải là dù không có hỗn độn thánh thể nhưng Tiêu Kiếm giựa vào bí pháp đánh trọng thương Nữ Oa suýt giết chết Nguyên Thủy Thiên Tôn kết quả là Hồng Quân Lão tổ phải ra mặt.
Thì ra công pháp này là của Hồng Quân lão tổ theo đuổi thiên đạo mà sở sinh. Năm xưa công pháp là một chiếc nhẫn bất quá Nguyên Thủy Thiên Tôn lại dùng ngọc giản sao chép lại công pháp. Thế nên hắn đâu dám làm to chuyện chỉ có mượn cớ công kích Tiêu Kiếm mà thôi. Biết được chuyện Hồng Quân lão tổ chỉ thở dài một hơi: “Có vẻ Tiên Hồng quyết có duyên với ngươi vậy thì ngươi cầm đi...” Nói đến đây thì Nguyên Thủy Thiên Tôn chỉ biết cứng lưỡi đâu biết làm gì khác.
Tiêu Kiếm nhìn về phía Tiểu Y Tiên, hắn lẩm nhẩm: Có vẻ công pháp này thích hợp với nàng! Nói đến đây Tiêu Kiếm thở ra một hơi: “Nàng rất muốn trở thành một luyện dược sư đi?”
“Nga” Tiểu Y Tiên mở miệng lớn nhìn về phía Tiêu Kiếm nói: “Sao ngươi biết!” Nói đến đây nàng thoáng buồn rầu: “Nhưng là ta có lẽ cả đời này vô duyên với luyện dược sư?”
Tiêu Kiếm quăng ngọc giản về phía Tiểu Y Tiên nói: “Cẳn ngón tay nhỏ máu về phía ngọc giản nó sẽ giúp nàng trở thành một luyện dược sư!”
“A” Tiểu Y Tiên há hốc miệng giọng run run: “ngươi nói là thật?”
“Nàng có thể thử!”
Tiểu Y Tiên nghe thấy thế thì cắn ngón tay nhỏ mấy giọt máu vào ngọc giản. Ngọc giản tiếp nhận máu của Tiểu Y Tiên lóe. Tiểu Y Tiên chỉ cảm thấy mắt mình có chút mông lung lúc này xuất hiện tại một không gian kỳ lạ.
Ngay sau đó, nàng lại tiến vào Tiên Hồng Không Gian cổ quái, đứng ở trên một thảm cỏ xanh, bên cạnh có nhà tranh cùng một con chó nhỏ màu trắng. Trừ bỏ mảnh đất màu xanh dưới chân hắn, thổ địa chung quanh toàn bộ là một màu đen thẫm, mơ hồ lộ ra một cỗ khí tức chết chóc.
Tiểu cẩu lên tiếng: “Không ngờ người tiến vào Tiên Hồng không gian lại là một cô gái.”
“Nga” Tiểu Y Tiên kinh ngạc nhìn vào con chó nhỏ: “ngươi, ngươi là yêu thú cấp sáu sao?”
“Yêu thú cấp sáu?” Tiểu cẩu đầu nghi hoặc nhìn về phía Tiểu Y Tiên.
“Ngươi không phải là yêu thú cấp sáu chẳng lẽ là cấp bảy cấp tám...” Tiểu Y Tiên kinh ngạc nhìn về phía con chó nhỏ.
Bạch cẩu lại lên tiếng: “Ta không hiểu ngươi nói gì nhưng ta cho ngươi biết ta không phải yêu thú ta là thần thú”
“Nga” Nghe thế Tiểu Y Tiên lại càng kinh ngạc nhìn về phía bạch cẩu.
Bạch cẩu lại lên tiếng: “Hiện tại ngươi có thể suy nghĩ kỹ càng. Tiên Hồng Không Gian có thể giúp ngươi đạt thành bất kỳ nguyện vọng nào, càng trọng yếu hơn vẫn còn là bộ công pháp nghịch thiên thứ nhì đại thiên vũ trụ. Trong vô số không gian, vô số thế giới, tỷ tỷ sinh linh, ngươi có thể gặp được Tiên Hồng Không Gian cũng là cơ duyên lớn lao. Ngươi nên quyết định có trở thành trủ nhân của Tiên Hồng Không gian không?”
Con chó nhỏ thản nhiên nói, biểu tình của nó cực kỳ nhân tính hóa. không ai lại cho rằng nó chỉ là một con chó nhỏ bình thường.
Tiểu Y Tiên nghi hoặc hỏi: “Công pháp nghịch thiên? Đây là đồ vật gi? Trong ấn tượng của ta, công pháp chia làm các cấp bậc: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Vì sao chưa từng nghe nói qua Công pháp nghịch thiên?”
Bạch câu nghi hoặc quan sát một chút: “Thì ra đây là dị giới. Bất quá ta nói với ngươi một điều đây là công pháp nghịch thiên, có tính duy nhất. Toàn bộ đại thiên thế giới, đều chỉ từng xuất hiện hai bộ. Cái nơi chim không ỉa đái của ngươi này, như thế nào có thể có được. Cho dù có cũng là giả.”
Tiểu Y Tiên há hốc mồm: “Quả thực như vậy? Nếu nó lợi hại như vậy có thể giúp ta trở thành một luyện dược sư?”
Bạch câu mỉm cười bộ ặt của nó cực kỳ nhân tính hóa: “Hừ luyện dược sư thì là cái gì! Nó không những giúp ngươi trở thành luyện dược sư mà còn khiến ngươi trở thành trường sinh bất tử thanh xuân vĩnh trú!”
“Thật sao?”
“Ta chỉ nói đến đây ngươi nên suy nghĩ kỹ có nên nguyện ý hay không?”
“Ta nguyện ý! Ta nguyện ý!” Tiểu Y Tiên lúc này cực kỳ vui mừng: “Vậy ta phải làm sao?”
Bạch cẩu lên tiếng: “Muốn trở thành chủ nhân Tiên Hồng không gian ngươi phải chấp nhận một việc là ngươi sẽ trở thành vô sinh sau này không có hậu thế”
“Cái gì?” Tiểu Y Tiên ngơ ngác đột nhiên nhớ đến khuôn mặt nam tử kia: “Ta muốn nàng sinh hài tử cho ta...” Nàng khẽ đỏ mặt lên nhưng đây là cơ hội nàng trở thành luyện dược sư quả thật nàng không muốn tử bỏ. Nàng cắn răng lắc lắc đầu. Hai dòng suy nghĩ đấu tranh trong đầu Tiểu Y Tiên.
Đột nhiên một âm thanh vang lên: “Bạch cẩu cẩm miệng!” một bóng ảnh mờ ảo xuất hiện bên cạnh Tiểu Y Tiên.
“Là ngươi” Tiểu Y Tiên ngạc nhiên nhìn vào ánh bỏng mờ ảo xuất hiện bên cạnh nàng.
Bạch câu cũng mở to mắt: “ngươi làm sao vào được đây? A, đúng rồi ngươi là người lần trước!?”
“Hừ với Ta thì mọi chuyện đều là có thể” Tiêu Kiếm cắt chặt răng hắn đưa ngón tay chỉ về phía bạch cẩu: “Lần trước ngươi cũng nói với ta y hết như vậy nhưng sao ngươi không nói với cô ấy có sự lựa chọn thứ hai?”
“Nga” Tiểu Y Tiên nghe thấy vậy thì há hốc mồm: “Có sự lựa chọn thứ hai?”
“Cô ta không có hỏi ta!” Bạch câu lên tiếng.
Lúc này hau người không tự nhủ động thời trong nội tâm phát ra một âm: “Ta kháo cả nhà ngươi, chẳng lẽ ta không hỏi ngươi không nói sao?”
Bạch cẩu lúc này lên tiếng: “Ta đã kiểm tra cơ thể cô gái này rồi tu vi luyện khí kỳ tầng tám có thể chất cực kỳ đặc biệt. Nếu không lựa chọn kia chỉ có thể đổi bằng việc phế đi tu vi và thể chất.”
Nghe xong thì Tiêu Kiếm thở dài ra một hơi. Tiểu Y Tiên lúc này quay mặt về nhìn hắn một cái nhìn với ánh mắt trìu mến trong thâm tâm này nàng xuất hiện có chút cảm kích có chút rung động. Hai người bắt đầu nhìn nhau đắm đuối.
Bất quá bạch cẩu lại lên tiếng: “ngươi đã quyết định”
“Ta quyết định tự phế tu vi và thể chất” Tiêu Y Tiên lên tiếng
“Chỉ cần ngươi đưa tay đặt lên mặt thổ địa màu đen thẫm bên cạnh, ngươi liền thành công tự phế tu vi”. Con chó nhỏ nhắc nhở, thấy Tiểu Y Tiên làm ra quyết định thì trên mặt lộ vẻ tán thưởng.
Tiểu Y Tiên đôi chân hơi run rẩy nàng ngồi xổm xuống, vươn một đôi tay hơi run run sờ soạng về phía thổ địa màu đen thẫm bên cạnh mảnh đất màu xanh.Trong không gian quỷ dị này, trừ bỏ mảnh đất màu xanh dưới chân Tiểu Y Tiên, thổ địa màu đen thẫm còn lại đều tản ra một cỗ khí tức chết chóc đáng sợ .Rốt cục, dường như qua một vạn năm, tay của nàng chạm đến thổ địa màu đen thẫm kia.
-Phốc
Thoáng chốc, một luồng lực lượng cắn nuốt đáng sợ từ trong thổ địa chết chóc kia truyền đến. Trên người Tiểu Y Tiên một nguồn năng lượng ồ ạt bị mảnh thổ địa kia cắn nuốt.
Trong lúc nhất thời, thân thể Tiểu Y Tiên nhận lấy tàn phá không thể tưởng tượng, gân mạch trong cơ thể đứt gãy rất nhiều nơi, ngay cả nội tạng cũng bị tổn thương không nhẹ.
Theo nguyên khí bản mạng thoát ra ngoài, sinh cơ trong cơ thể Tiểu Y Tiên cũng bị xói mòn rất nhiều, khuôn mặt vốn hồng nhuận cũng trở nên tái nhợt vô cùng.
Đúng lúc này, Tiểu Y Tiên nhũn người ngã xuống đất, đấu khí mất hết trở thành một phế nhân.
Càng làm cho người ta sợ hãi chính là tóc bạch kim trên đầu nàng biến thành màu trắng. Tiêu Kiếm cũng theo đó bị bắn mạnh ra khỏi Tiên Hồng không gian. Trước khi bắn ra Tiêu Kiếm để lại một câu: “Damn it chẳng lẽ lão Hồng Quân để lại đổ đều hay Nguyên Thủy Thiên Tôn trong lúc sao chép có gì sai sót...”
Last edited by deviltrigger; 06-03-2013 at 05:14 AM.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Tiểu Y Tiên lúc này trở nên giống như một bà lão vậy. Nhẹ nhàng lau vệt máu trên miệng, Tiêu Kiếm giờ đang nhìn về phía nàng có chút đau lòng. Thật ra hắn có biết khá khá về công pháp này. Lần này hắn muốn nàng luyện công pháp này vì có lý do đặc biệt nên mới để nàng luyện nếu biết như để nàng luyện nó phải chịu sự thống khổ như vậy thì chắc chắn hắn sẽ nhất quyết không để nàng luyện. Hắn không muốn bất cứ người nữ nhân nào của mình chịu bất kỳ đau khổ hay tổn thương nào!
“Ùng, ùng..”
Tiêu Kiếm hoảng hốt: “Đây là... chẳng lẽ là...”
Mây đen từ khắp chân trời ùn ùn di chuyển về phía vách đá. Mà nơi chúng tập trung là chỗ ở hiện nay của Tiêu Kiếm. Tiêu Kiếm cực kỳ hoảng hốt, giờ hai người đang ở trong động nếu như lôi kiếp đánh sập ngọn vách đá này hắn cũng không sợ nhưng về Tiểu Y Tiên thì... Cắn răng một cái, Tiêu Kiếm ôm lấy Tiểu Y Tiên phi thân ra ngoài động. Hắn nhanh chóng đem nàng đến một khu vực rộng rãi. Ở đây là nơi hắn chọn dùng để Tiểu Y Tiên độ kiếp.
Tại một khu vực trong tinh không, một bạch nhân lão nhân đang ngồi đả tỏa với một trung niên nhân. Bạch y lão nhân hình dáng râu dài, tóc, lông my đã bạc trắng hai mắt có phần trông cực kỳ tiên phong đạo cốt. Trung niên nhân thì khí chất tao nhã trên thân có một loại cảm giác khó tả. Lão nhân có vẻ với trung niên nhân lại cực kỳ cung kính: “Sư phụ thiên địa dị tượng này là...”
Trung niên nhân thở dài: “Là Tiên Hồng quyết, không ngờ lại có người luyện Tiên Hồng quyết...”
Tây Phương cực lạc, một vị to lớn ngồi chính giữa xung quanh là rất nhiều người trọc đầu. Họ ăn mặc giống như tăng nhân. Trên trán một số người có cả chấm đỏ. Một vị nữ nhân bạch y trông cực kỳ hiền từ bấm bấm mấy đốt ngón tay quay về phía vị tai to mặt lớn ngồi chính giữa: “Phật tổ đây có phải...”
Vị tai to mặt lớn thân hình khổng lồ ngồi giữa giữ vị trí chủ trì đại điện lên tiếng: “Ừm, là Tiên Hồng quyết của Hồng Quân thánh nhân. Có người bước vào cánh cửa tu luyện Tiên Hồng Quyết” Nói đến đây Phật Tổ bắt đầu vung tay lên xuất hiện một ảnh kính. Bất quá ảnh kính rất mờ ảo không hiện gì. Phật tổ thấy nghi hoặc bấm đốt ngón tay: “Không ngờ lại là một vi diện mới, nếu như Phật giáo chúng ta có thể truyền thụ ở đó...”
Tại Tây Phương trên một nơi có mây khói, nếu đi lại ở đây sẽ có cảm giác như đi trên các tầng mây vậy. Một lão nhân tóc đen, râu rài cực kỳ quan ái. Lão nhân ăn mặc một bộ bạch y theo kiểu gần giống như La Mã cổ xưa trong tay cầm một cây gậy, trên đầu lão nhân có một vòng tròn phát ra ánh sáng, cả người lão nhân phát ra quang mang bảy mầu. Ở đây giống như vườn địa đàng vậy. Có những nam nữ khuôn mặt tuyệt mỹ mặc một bộ bạch y, hai bên có một đôi cánh trắng bay đi bay lại, ở dưới đầy hoa, nơi nơi tràn ngập sức sống. Bạch Y lão nhân thở dài: “Tiên Hồng quyết của Hồng Quân thánh nhân đông phương không ngờ xuất hiện tại dị giới một vi diện chưa biết. Lần này có thể sẽ xuất hiện một trận chiến kinh thiên động địa. Thiên đạo ngày càng khó dò...”
Mọi việc có vẻ ngày như một loạn hơn. Đấu khí đại lục.
Trong các viễn cổ bát tốc, các lão bất tử thì đang loạn thành một bồ.
“Chẳng lẽ là ma thú hóa hình, nhưng không thể nào ma thú hóa hình lại xảy ra thiên địa dị tượng lớn như thế được. Ta lên đi xem một lần xem chuyện gì đang diễn ra...”
“Không lẽ là đan lôi. Đan lôi đem đến thiên địa dị tưởng cũng không thể lớn như vậy. Theo như thành đế phẩm đan dược cũng không thể nào có uy năng lớn như thế...”
“Chẳng lẽ là công pháp hay đấu kỹ thiên giai xuất thế. Nhưng thiên giai công pháp đấu kỹ cũng không snr sinh được uy lực lớn như thế”
...
Tiêu Kiếm lúc này đặt Tiểu Y Tiên tại một vùng đất trông trải. Hắn phi thẳng lên trời đứng giữa không trung. Gió thổi trên cao làm cho quần áo Tiêu Kiêm tung bay trong gió. Gió thổi lay động những cọng tóc màu bạch kim của Tiêu Kiếm để hiện lộ ra một khuôn mặt kiên nghị. Hắn đánh một thủ thế, trên ngực hắn lóe sáng một thanh ma kiếm từ đó bay ra.
Ma Kiếm phát ra một âm thanh cười lớn: “Hahahaha, lâu rồi ta mới có thể thấy phong phạm uy phong của chủ nhân một lần nữa tại hiển”
Huyết da y thiếu niên cánh áo tung tăng nhìn về thiên khung: “Ngươi nên quan sát phía trên đầu mình đi!”
Ma Kiếm rung rung một chút, trông nó có vẻ cực kỳ nhân tính hóa. Trên bầu trời phía trên là mội vòng xoáy với mây đen đang tụ tập mà vị trí chung tâm là trên đỉnh đầu thiếu niên cũng chính là ma kiếm. Trên đó phát ra những tiếng xẹt xẹt điện lôi màu tử hắc đan xen. Nó có vẻ đang khiêu khích về phía Ma Kiếm và thiếu niên. Ma Kiếm nhàn nhạt cười: “Not bad, uy lực không tệ. Có thể nếu chỉ dựa vào sức mạnh của mình ta khó mà cự nổi loại này”
Ma Kiếm quan sát thấy thiếu nữ, giờ phải là một lão bà đang nằm dưới đất. Nó thở dài một câu: “Đáng lý ra chỉ là ngũ lôi oanh đỉnh giờ độ kiếp hộ tăng lên cửu lôi rồi!”
Nếu tình một đạo lôi bình thường có uy lực là một thì tử hắc lôi uy lực là mười. Nếu chúng ta chỉ tính đạo lôi đình uy lực mạnh nhất là đạo lôi đình thứ năm, cứ đạo sau mạnh hơn đạo trước gấp đôi thì đơn vị là 160. Nhưng để Tiêu Kiếm độ kiếp thì đạo thứ chín lại là 2560. Đây là cái giá phải trả thế nào.
Huyết da y thiếu niên thở dài một hơi: “Ta với ngươi đều trải qua hơn vạn cuộc chiến sinh tử thì ngươi sợ cái gì nào. Hơn nữa ngươi biết rõ tính ta mà...”
Ma Kiếm hắc hắc cười lạnh. Nó dáng vẻ cực kỳ ngọa nghễ: “Chủ nhân hơn vạn năm tính tình không một chút thay đổi, a...”
Thiếu niên hét lớn ngón tay chỉ thẳng lên trời: “Đến đây lão thiên a, Sword ta nhiều lần đã thoát khỏi số phận ta không tin lần này ta bị ngươi phách chết”
“Oanh” một đạo hắc tử lôi oanh thẳng về phía thanh Ma Kiếm. Ma Kiếm hơi rung lên rất nhẹ truyền vào người thiếu niên một chút lôi điện. Thiếu niên nhanh chong luyện lôi điện để chui rèn thân thể.
“Oanh, oanh...” liên tục vài đạo lôi điện vang lên.
Ma Kiếm chỉ ngăn được một lượng khá lớn lôi điện lực nhưng nó không cản nuốt được hoàn toàn. Giờ cả mái tóc Tiêu Kiếm đã cháy đen, trên người hắn loang lổ là các vết thương. Hắn giờ chỉ còn một cái quần đùi rách natf còn trên thân.
“Hừ!” Thiếu niên nhếch miệng cười một tiếng. Hắn quan sát khắp xung quanh. Lúc này khá đông cường giả đều tập trung quan sát hắn. Nhưng là kỳ lạ lại không có một ma thú cường giả quan sát hắn. Có vẻ như ma thú rất sợ lôi điện lực.
Một hắc mi lão nhân cũng hoảng hốt hô lên: “Hắn là ai ta không thể nhìn rõ tu vi của hắn?”
Bên cạnh hắn là một trung niên nam tử ăn mặc cực kỳ giản dị bất quá lại toát ra khí chất bất phàm. Nếu chú ý quan sát hắn sẽ phát hiện hắn có nét giống giống với Huân Nhi: “Hồn Ma lão nhân không ngờ người Hồn Tộc cũng đến”
Hắc Mi lão nhân hừ lạnh một tiếng: “Cổ Nguyên chính ngươi cũng đến sao có thể nói ta. Chính Cổ tộc các ngươi cũng phá vỡ quy tắc đừng nói với chúng ta với thái độ đó”
“Hừ” Trung niên hán tử hừ lạnh một câu. Hắn lẳng lặng nhìn thiếu niên đang chống đỡ với tử hắc lôi. Hắn thở dài một hơi: “Nếu là ta cũng chưa chắc đã sông sót với tử hắc lôi này đi. Thiếu niên có thể chống đỡ được với tử hắc lôi có lẽ do thanh kiếm kỳ lạ kia”
“Oanh...” Một đạo điện lôi thứ chín oanh động mạnh vào Ma Kiếm làm nó run lên bần bật. Thiêu niên phun ra một bụng máu. Bất quá vẫn ngạo nghễ nghễ nhìn về thương khung: “Not bad Lão Thiên, lần này ta thắng đi! Hahahaha...”
Nói đến đây hắn ma kiếm biến mất xuất hiện trước ngực hắn là một hình săm hình kiếm. Hắn lao nhanh xuống ôm lấy bạch phát lão nhân đang nằm dưới đất. Quan sát mấy người chung quanh, tất cả đều không có chút thiện ý nào. Tiêu Kiếm nhếch miệng cười một cái, hắn đưa ngón tay giữa nhìn về phía một đám người.
“Bùm...”
Thanh niên biến mất để lại một bãi máu. Mọi người lúc này nhìn hoảng hốt về phía hắn không tự nhủ được: “Tự bạo sao, không lý nào!?” Nói đến đây một số người bắt đầu phát động thần thức. Trong cả trăm dặm không có một chút dấu hiệu xuất hiện của hai người. Mọi người thấy vậy đành thở dài ra về.
Một thiếu nữ mặc bạch y xen kẽ nhưng màu lam sắc. Trên ống tay nàng có in dấu vết của một đám mây và một thanh kiếm. Nàng đang lơ lửng trên không trung, sau lưng xuất hiện hai cánh bằng đấu khí, nàng thở dài: “Hắn là ai a? Ài tên này tính cánh thật giống hắn!” Có vẻ như hình bóng ngạo nghễ của thiếu niên đang ngạo nghễ đứng đối kháng với thiên cao đánh sâu một bóng dáng vào trong tim nàng.
Tại một sơn cốc tuyệt đẹp, sơn cốc bị sương mù bao phủ mờ mịt, một thiếu niên ôm một thiếu nữ đang lê bước. Hắn thở dài, bước đi cực kỳ nặng nề. Xuất hiện trước mặt hắn là một căn nhà tranh. Có vẻ như căn nhà tranh không người. Hắn xuất trong tay bốn là cờ ghim vào bốn góc của căn nhà. Vừa tiến vào căn nhà hắn chỉ nhớ đến đây thì mi mắt tốt sầm lại.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Tiêu Kiếm lúc này cả thân thể mệt mỏi. Cả người vô lực, hắn chìm vào giấc ngủ. Điện lôi giờ đã tàn phá kinh mạch của hắn một cách nặng nề. Hơn nữa vừa rồi hắn sử dụng huyết độn để chạy trốn quả thật là bất khả tự nghi. Tiêu Kiếm giờ không khác gì là một huyết nhân cả. Hắn chống cự đến bây giờ cũng chỉ có là một tia tín niệm bất diệt.
Ngọc giản phát ra một ánh sáng nhu hòa bắt đầu tiến vào trong đầu TIểu Y Tiên. Nó dần dần mờ ảo biến mất trong mi tâm của Tiểu Y Tiên.
Tiểu Y Tiên lúc này đôi mắt hơi hấp háy. Từng tia ánh sáng chiếu rọi vào đôi mắt của nàng. Nàng quay sang nhìn về phía bên cạnh mình phát ra một âm thanh hoảng hốt: “A...” Bên cạnh nàng lúc này là một huyết nhân nàng có tâm hồn vốn yếu đuối lên không chịu được đả kích. Thở dài ra một hơi, Tiểu Y Tiên vỗ vỗ ngực có chút bình tĩnh nhớ lại mọi chuyện.
“A, a, tóc của ta... ta ta tại sao trở thành như thế này!?” Tiểu Y Tiên run run giọng, lúc này nàng cực kỳ hoảng sợ nhìn về mái tóc cũng như dùng hai tay xoa lên mặt mình. Trong nội tâm cực kỳ bất an. Với nữ giới thì lúc nào họ cũng quan tâm việc nhan sắc của mình là truyện bình thường.
Một âm thanh vang lên trong đầu nàng: “Chủ nhân, chủ nhân đừng lo. Sao này chủ nhân luyện Tên Hồng quyết nó sẽ đem lại cho chủ nhân đầy đủ nhưng thứ chủ nhân đã mất!”
“Thật sao?”
“Chủ nhân có thể bắt đầu luyện tập Tiên Hồng quyết nếu như ngài muốn!”
Tiểu Y Tiên suy nghĩ một chút rồi nàng nhớ đến một huyết nhân đang nằm dưới đất cạnh nàng. Nàng cắn cắn môi nói: “Hắn là...”
Tiểu cẩu trong đầu nàng phát ra một âm thanh thở dài: “Haizz, hắn vì giúp chủ nhân độ kiếp nhận được công pháp nghịch thiên nên đã không tiếc sinh mạng tự mình đón nhận thiên kiếp hắn kinh mạch xương cốt đứt đoạn sống đến được đến bay giờ mà không chết đã là may mắn lắm rồi!”
“Thật sự là hắn, là hắn...” Tiểu Y Tiên run run giọng cắn chặt đôi môi tái nhợt của mình. Trên khuôn mặt già nua chảy ra một dòng nước mắt. Trong lòng không khỏi rung động. Dù hắn là người không khác gì cầm thú chiếm đoạt lần đầu của nàng nhưng nàng biết tình cảm hắn dành cho nàng không phải là ra, trong thâm tâm nàng không khỏi chửi bứi hắn một trận: “Tên đặng đồ tử ngu ngốc!” Một chút đau xót chua cay cùng với ấm áp xuất hiện trong tim nàng.
Tiểu cẩu trong đầu nàng phát ra một âm thanh: “Chủ nhân ngài đừng lo cũng không phải không có cách cứu trị hắn...”
Tiểu Y Tiên run run giọng. Nàng như bắt được một cọng rơm cứu mạng, khuôn mắt trở lên mừng rỡ: “Ngươi có thể cứu hắn?”
“Không phải ta cứu mà chính là chủ nhân cứu hắn!”
“Ta? Ta làm sao có thể cứu hắn?”
“Nữ chủ nhân, ngài quên rồi sao ngài công pháp nhưng tu luyện nhưng là công pháp tu luyện nghịch thiên. Nếu như ngài muốn cứu trị hắn xin hãy tiến nhập vào tiên hồng không gian!”
“Ta, ta làm sao mới có thể tiến nhập vào Tiên Hồng không gian!”
“Ngài không cần làm gì cả chỉ cần nữ chủ nhân có ý niệm tiến vào Tiên Hồng không gian, ngài sẽ trực tiếp tiến vào mà không gặp bất kỳ khó khăn gì!”
“Nga” Tiểu Y Tiên ý niệm vừa động xuất hiện trước mặt nàng là một mảnh đất xanh bao quang xung quanh là một khu vực không gian đen huyền bí mà gần đó là một con bạch cẩu đang đứng ở gần một căn nhà tranh. Bên cạnh đó là một cái cột có một quả cầu hình tròn. Bạch cẩu lên tiếng: “Nữ chủ nhân ngài có thể tiến đến tiếp tục nhận truyền thừa thông qua thủy tinh cầu này!”
Tiểu Y Tiên không quá đắn đo nàng tiến đến đặt tay lên thủy tinh cầu. Thủy tinh cầu lóe sáng, một nguồn ánh sáng lay động chiếu vào mi tâm của Tiểu Y Tiên. Một thông tin khổng nồ truyền đất thức hải của nàng.
"Tiên Hồng Quyết - Tàn Quyển - Luyện Khí Thiên"
Một đoạn khẩu quyết tối nghĩa khó hiểu xoay vần trong đầu Tiểu Y Tiên.
Nguyên lai, Tiểu Y Tiên chỉ chiếm được một bộ phận công pháp khẩu quyết "Tàn Quyển" trong "Tiên Hồng Quyết".
"Tàn Quyển" chia làm chín tầng, vừa lúc đối xứng mười cảnh giới lớn của Tu Tiên Giới: Luyện Khí, Trúc Cơ Kỳ, Khai Quang kỳ, Thai Tức kỳ, Tích Cốc kỳ, Kim Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ, Phân Thần Kỳ, Hợp Thể Kỳ, Đại Thừa kỳ.
Sau khi nhận được công pháp Tiểu Y Tiên bắt đầu ngồi trên đất bằng nằm giữa mảnh đất xanh vận khởi công pháp Tiên Hồng quyết. Sau khi vận khởi tu luyện được một lúc, Tiểu Y Tiên thở ra một hơi: “không ngờ tên đặng đồ tử ngốc nghếch lại đưa ta một bộ công pháp nghịch thiên như vậy!”
Lĩnh ngộ hồi lâu, trong lòng nàng liền có thêm đủ loại hiểu ra.
Xem ra, loại cảnh giới này không thể có một tia miễn cưỡng, tự nhiên mà đến không thể cưỡng cầu.
Tiểu Y Tiên thở nhẹ một hơi, lại nảy sinh một tia nghi hoặc:
- Khẩu quyét này tối nghĩ thâm ảo hơn xa bất kỳ công pháp nào ta biết chẳng lẽ là thiên cấp nhưng sao ta lại dễ dàng lình ngộ như vậy?
Dòng tin tức khổng lồ kia nằm trong một trạng thái hỗn độn, tin tức tầng thứ nhất Luyện Khí rõ ràng vô cùng, tầng thứ hai Trúc Cơ kỳ mơ hồ một chút, tầng thứ ba Khai Quang kỳ mông lung không rõ, thậm chí chỉ biểu hiện một bộ phận nhỏ,
về phần Khai Quang kỳ trở lên chỉ là một đống hỗn độn, Tiểu Y Tiên cũng chưa vội chú ý. Giờ nàng đang tập trung vào tìm hiểu Tiên Hồng quyết có những gì?
"Dòng tin tức bên trong 'Tàn Quyền' chính là khủng bố, không chỉ có bao gồm công pháp khẩu quyết từ Luyện Khí Kỳ đến Đại Thừa Kỳ, còn có một số phân loại. Bao gồm Luyện Đan Thiên, Thảo Mộc Thiên, Yêu Linh Thiên, Thánh Liệu Thiên, Bàng Môn Tả Đạo Thiên"
Tiểu Y Tiên bước đầu đọc lướt qua một số nội dung đại khái phân loại liền lập tức bị luồng tri thức phong phú này bao phủ.
Tiểu Y Tiên lúc này mừng rỡ vì nàng phát hiện ra hai thứ đáng cho nàng lưu tâm đó là Luyện Đan Thiên cùng Thành Liệu Thiên.
Thảo Mộc Thiên, liệt kê vô số thiên tài địa bảo trong thiên địa. Có độc vật, có linh vật, kỳ hoa dị thảo vô số kể. Trong này, còn có một bộ công pháp phân biệt độc tính thảo mộc. Chúng còn kèm theo hình ảnh minh họa. Tiểu Y Tiên thấy tên đọc có chút khác lạ bất quá nàng cũng không để ý lắm với kiến thức của nàng thì dễ dàng chuyển đổi là việc bình thường.
Yêu Linh Thiên cũng tương tự Thảo Mộc Thiên, liệt kê yêu vật thiên hạ. Cái này Tiểu Y Tiên cũng thấy khá lạ vì ở đây toàn yêu thú mà nàng không biết mà thôi nhưng đó không phải nàng quan tâm.
Thánh Liệu Thiên phía sau, không ngờ nói về y đạo! Nội dung bên trong Thánh Liệu Thiên không ngờ chiếm cứ một nửa các loại nội dung.
Về điều này Tiểu Y Tiên là một y sư có vẻ như nó khá là hợp với ý của nàng nên nàng cũng không phản đối mà còn ca ngợi nó. Quả là một thiếu nữ lương thiện.
Còn một phần là nội dung bên trong Bàng Môn Tả Đạo Thiên. Cái gì Tỵ Thủy Quyết, Mê Tung Bộ, Dịch Dung Thuật, Ảo Ảnh Phân Thân Thuật, Thân Ngoại Hóa Thân, Thiên Lôi Quyết vô số pháp thuật thần thông làm nàng choáng váng nên Tiểu Y Tiên trực tiếp bỏ qua.
Điều mà Tiểu Y Tiên thích nhất ở công pháp này chính là nó có thể cứu chữa người, luyện đan đặc biệt khiến nàng thanh xuân vĩnh trú tuổi thọ dài lâu. Nếu nói về tuổi thọ thì luyện thành đại thành không những thanh xuân vĩnh trú mà con bất tử điều này với nữ nhân không khỏi là hấp dẫn trí mạng.
Thánh Liệu Thiên - Vũ Lộ Thuật. Vũ Lộ Thuật có thể trị khỏi vết thương ngoài da, cũng như kinh mạch xương cốt bị thương tổn. Hoàn hồn thuật trị liệu thương thế do linh hồn tạo thành.
Mở ra đôi mắt, Tiểu Y Tiên khẽ mỉm cười lúc này nàng quan sát bản thân. Tiểu Y Tiên lúc này há hốc cả mồm. Mái tóc của nàng trở nên đén nhánh, da dẻ trắng treo, tinh thần tràn đầy ẩn ẩn còn cảm giác linh hồn tăng trưởng.
“Chúc mừng nữ chủ nhân đã tiến bước luyện khí sơ kỳ” Bạch cẩu lên tiếng chúc mừng.
“Thật sao?” Tiểu Y Tiên kiểm tra thân thể thì thấy trong đan điền của nàng có một cuộn khí xoáy tròn. Cuộn khí xoáy tròn cực nhiều hơn nữa chất lượng cực cao nếu không nhầm thì đây chính là tiên khí chứ không phải là chân nguyên cái loại thấp hèn mà Tiêu Kiếm đang nắm giữ.
Bạch cẩu cười cười, bộ mặt vô tình nhân tính hóa: “Chủ nhân ngài tu luyện tại đây tốc độ cao hơn ngoại giới tỉ lệ là 1: 10” Bạch câu lên tiếng.
“Nga” Tiểu Y Tiên kinh ngạc, nàng ẩn ẩn cảm giác được mình còn mạnh hơn so với mình trước kía điều này làm nàng cực kỳ tự tin.
Tiểu Y Tiên đột nhiên nhớ đến điều gì đó nghi hoặc nhìn bạch cẩu: “Ta có thể trồng dược liệu ở đây không?”
“Tât nhiên điều này này không có gì đáng nói đừng nói là dược liệu mà ngay cả khoáng thạch thiên tài địa vảo cũng có thể. Nếu dược liệu được trồng ở đây tốc độc nhanh gấp mười so với ngoại giới. Hơn nữa theo thời gian nó sẽ tăng lên. Giờ Tiên Hồng không gian của nữ chủ nhân mới chỉ là cấp 0 cứ tăng một cấp là ngài tăng lên chục lần tốc độ”
“A” Tiểu Y Tiên há hốc mồm nàng không ngờ hết từ kinh ngạc này đến kinh ngạc khác không ngờ tên ngốc kia có thể vì nàng đón nhận thiên lôi vì nàng đưa ra công pháp như thế. Cứ nghĩ đến đây Tiểu Y Tiên lại đỏ mặt trong lòng một chút ấm áp hiện lên, cái cảm giác chán ghét hận hắn vì chiếm đoạt nàng càng ngày càng phai nhạt thay vào đó là cảm giác rung động cùng yêu thương. Tiểu Y Tiên tự lẩm bẩm: “Tên đặng đổ từ ngốc nghếch cũng không phải quá đáng ghét như vậy!”
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Tiểu Y Tiên thấy thân hình cháy đen của Tiêu Kiếm lộ ra một chút đau lòng, hai giọt nước mắt khẽ lã trã rơi xuống đất. Tiểu Y Tiên thở dài một hơi. Nàng đặt tay lên miệng vết thương của Tiêu Kiếm vận dụng vũ lộ thuất chữa thương. Điều đãng kinh ngạc là vũ lộ thuật làm nàng cũng kinh ngạc thất sắc há hốc mồm. Vết thương theo tốc độ có thể thấy bằng mắt khép lại với tốc độ kinh người.
“A” Tiểu Y Tiên run rẩy lên một chút có vẻ sung sướng. Lúc này cả người Tiểu Y Tiên cực kỳ thư thái thoải mái. Từ vết thương những điểm bạc bay ra tiến nhập vào người của Tiểu Y Tiên, nàng có thể cảm giác tiên khí tăng với tốc độ nhanh chóng nhanh hơn nàng ngồi tu luyện rất nhiều.
Thở ra một hơi mệt mỏi, Tiểu Y Tiên tâm thần khá mệt mỏi, nàng bắt đầu ngồi xếp bằng đả tọa tiêu hóa nguồn năng lương vừa rồi. Nguồn năng lượng màu bạc dọc theo kinh mạch tiến vào bên trong cơ thể nàng không khói nàng run lên một cái cực kỳ thoái mái. Nguồn năng lượng màu bạc tiến vào vong xoáy tại đân điền. “Bang” một âm thanh trầm thấp vang lên.
“A, Chẳng lẽ ta đã đột phá luyện khí sơ kỳ tiến vào luyện khí trung kỳ” Tiểu Y Tiên mừng rỡ hô lên. Nếu như điều này mà nàng nói với tu sĩ tu tiên thì họ há hốc mồm: Làm sao có thể là sự thật!?
Ngày ngày Tiêu Kiếm nằm trên giường cũ được Tiểu Y Tiên chữa thương. Chỉ trong vòng một tháng Tiểu Y Tiên tiến đến Trúc cơ hậu kỳ sắp tiến vào Khai quang kỳ. Điều này không phải nói lên tốc độ tu luyện Tiểu Y Tiên nhanh mà là vết thương của Tiêu Kiếm quá nặng.
“Phù” Tiểu Y Tiên thở ra một hơi: “Tất cả thương thế đã lành tại sao ngươi vẫn còn chưa tỉnh lại?”
Âm thanh bạch cẩu trong đầu nàng truyền đến: “Thương thế của hắn đã hoàn hảo không tỳ vết nhưng đáng nói là linh hồn của hắn bị thiên lôi phách luyện quá nặng nề với thức lực hiện này của nữ chủ nhân không có cách nào chữa khỏi” Nói đến đây Bạch Cẩu thở ra một hơi: “Muốn hắn sơm tỉnh lại chỉ còn cách đó!?”
Tiểu Y Tiên đang thất vọng nhưng đột nhiên nàng nghe thấy Bạch Cẩu lên tiếng là có cách khôi phục thương thế cho hắn thì không khỏi mừng rỡ: “Ngươi nói có cánh giúp hắn tỉnh dậy?”
“Ta có cách nhưng nữ chủ nhân phải hy sinh thân mình hiến dâng chó hắn” Nói đến đây Bạch Cẩu thở dài một hơi. Nó tuy là một con chó nhưng cực kỳ hiểu với nữ giới họ quan trọng trinh tiết là như thế nào: “Nếu hủ nhân muốn cứu hắn ta sẽ đưa cho chủ nhân một công pháp song tu dựa vào tiên hồng quyết của chủ nhân cộng thêm song tu công pháp hẳn cứu hắn không có vấn đề!”
Với một số chi thức nhận được từ Tiên Hồng quyết nàng cũng hiểu song tu là gì? Tiểu Y Tiên có chút xấu hồ mặc dù nàng lúc trước cảm giác qua cái tư vị dục tiên dục tử khó quên ấy nhưng là hắn chủ động cưỡng bức nàng. Nhưng để cứu hắn lần này nàng lại phải là người chủ động cùng hắn... Nói đến đây Tiểu Y Tiên hai tay ôm má, mặt hồng hào: “Ngươi, ngươi vẫn cứ là đưa ta công pháp đó đi...”
“Được” Bạch Cẩu lên tiếng sau đó là một đạo tin tức truyền vào Tiểu Y Tiên. Tiểu Y Tiên nhận được một loạt các hình ảnh đồ án luyện công giao hoan của nam tử không khỏi mắt đỏ tía tai.
Nhẹ nhàng lột chiếc quần còn sót lại trên người Tiêu Kiếm. Xuất hiện trước mặt Tiểu Y Tiên là một cây đại bổng khá to lớn. Tay cầm lấy đại bổng khẽ vuốt ve nó. Tiểu Y Tiên run run, trong thâm tâm nhìn kích thước của nó bắt đầu to ra mà trong lòng không khỏi có chút sợ. Nàng cũng không hiểu sao lúc đó nàng lại có thể bị cái thứ to lớn thô kệch này đâm vào trong người. Nàng vuốt ve thân thể mình một lúc chút bỏ xiêm y, cầm lấy đại bổng đặt ở cửa động thần bí của nàng khẽ ngồi xuống.
“A...” một âm thanh tiêu hồn phát ra.
...
Lúc này linh hồn giao dung, Tiểu Y Tiên nhìn vào trí nhớ của Tiêu Kiếm không khỏi có chút kinh hoàng cùng thương cảm. Nàng thì ra là người phát hiện ra toàn bộ ký ức của hắn. Tuy rằng không chọn vẹn có phần thiếu sót nhưng nàng biêt trong lòng hắn cực kỳ cô đơn. Hắn khát khao có người hiểu hắn thông cảm cho hắn. Xuất hiện trong tâm trí nàng là một hình ảnh đứa trẻ tóc bạc ăn mặc rách rưới đi dưới lề đường của một thành thị phải bới những thứ rác rưởi đề ăn. Chịu đựng mọi sự sỉ nhực ghẻ lạnh cửa người khác. Nhìn đến đoạn kỳ ức của hắn Tiểu Y Tiên không khỏi dưng dưng chảy ra một giọt nước mắt: “không ngờ hắn còn đáng thương hơn cả ta!”
Đã lại qua hơn một tháng Tiểu Y Tiên hàng ngày đều dùng cách này chữa thương cho hắn cũng như tìm hiểu ý ký ức của hắn. Nàng cũng không ngờ hắn là một người đa tình cũng như đối xử tốt như vậy với phụ nữ. Bất kỳ người phụ nữ nào trở thành người phụ nữ của hắn hắn cũng sẵn sàng vì nàng mà lao vào dầu sôi lửa bóng. Điều này làm nàng nhớ tới vì nàng mà hắn một mình đối với thiên kiếp không khỏi làm trong lòng ấm áp: “Đúng là một tiểu ngốc tử...”
Lim dim mở ra một đôi mắt Tiêu Kiếm hắn thấy bên cạnh mình là một thiếu nữ ăn mặc lõa lồ đang nằm bên cạnh hắn. Trên khóe miệng có chút mỉm cười có vẻ cực kỳ thỏa mãn cực kỳ hạnh phúc. Tiêu Kiếm không khỏi thấy thương yêu ôm lấy thiếu nữ hôn lên trán nàng.
Thiếu nữ cảm thấy trán có chút lạnh, Tiểu Y Tiên mở ra đôi mắt nhìn thấy Tiêu Kiếm đang nhìn mình với ánh mắt yêu thương không khỏi đỏ mặt: “ngươi, ngươi đã tỉnh...”
“Lúc ta ngủ mê chính nàng vì tiến vào tâm trí ta...”
“ngươi, ngươi có thể biết ta tiến vào tâm trí của ngươi...” Tiểu Y Tiên lên tiếng.
“Ân” Tiêu Kiếm gật đầu: “Nàng đã biết ta dành cho nàng tình cảm là không giả?”
Tiểu Y Tiên đỏ mặt khẽ cắn chặt môi gật đầu một cái.
Tiêu Kiếm mỉm cười dùng tay nâng lên đôi môi của nàng dùng môi kề môi chiếm đoạt đôi môi thơm của nàng. Bất quá lần này Tiểu Y Tiên không phản đối mà bắt đầu đáp trả nụ hôn của Tiêu Kiếm. Rời khỏi môi của Tiểu Y Tiên, Tiêu Kiếm thở ra một hơi: “Tiểu Y Tiên!” Cầm lấy đôi tay của Tiểu Y Tiên, Tiêu Kiếm nhìn vào đôi mắt nàng: “Hãy tiếp nhận ta!”
Tiểu Y Tiên run run nhớ đến hắn bá đạo cưỡng đoạt nàng nàng có chút giận dữ. Nếu như hắn dùng cánh tiếp cận nhẹ nhàng với mình mình sẽ hiến dâng cho hắn đâu cần hắn... A .. Mình đang nghĩ gì thế này? Tiểu Y Tiên thầm mắng mình vô sỉ. Tiểu Y Tiên nhìn vào tròng mắt chờ mong của Tiêu Kiếm: “Cho, cho ta ít thời gian ta cần thích ứng!”
Ôm chặt lấy Tiểu Y Tiên bất quá Tiểu Y Tiên lại tiếp nhận mà không phản kháng dựa vào ngực Tiêu Kiếm một cách thoải mái có vẻ cực kỳ hưởng thụ bộ ngực của thanh niên trước mặt nàng, Tiêu Kiếm mỉm cười nói: “Được ta sẽ chờ!”
Tiểu Y Tiên đỏ mặt rúc đầu vào ngực hắn. Trong lòng nàng cực độ thỏa mãn nhưng nàng có chút lo lắng vì không biết hắn còn bao nhiêu nữ nhân nữa điều này làm nàng có chút ghen cũng như có chút sợ, sợ hắn sẽ vì nữ nhân khác mà quên nàng cũng như sợ giấc mơ này sẽ biến mất nhanh chóng.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Tiêu Kiếm lúc này hắn đã sống với Tiểu Y Tiên tại sơn cốc được mấy tháng rồi. Tình cảm giữa hai người càng ngày càng thắm thiết. Giờ hình ảnh trong lòng Tiểu Y Tiên không phải là một người bá đạo chiếm đoạt mà là chính thức lão công của nàng.
Tiêu Kiếm lúc này đang ôm Tiểu Y Tiên trong lòng kể cho nàng chuyện về con tàu Titanic bất quá là hắn thay đổi so với nguyên chứ khác đi một chút cho phù hợp với đấu khí đại lục mà thôi. Tiểu Y Tiên vốn tính thương người đâu thoát khỏi ma trảo của Tiểu Kiếm. Lúc này nàng dưng dưng nước mắt: “Jack thật là một tên ngốc tử không ngờ vì Rose có thể hy sinh cả tính mạng mình không tiếc?”
Tiêu Kiếm nhạn nhạt nhìn nàng với một cái nhìn âu yêm: “Nếu như một ngày kia rơi vào trường hợp ấy ta cũng sẽ vì nàng sẵn sàng nhảy xuống biển!”
Tiểu Y Tiên tuy rất thiện lương bất quá nàng cực kỳ thông minh sao Tiêu Kiếm có thể lừa nàng được chẳng qua biết hắn nói chỉ để lấy lòng mình song lòng nàng không khỏi cảm giác được chút vị ngọt ngào. Tiểu Y Tiên mơ hồ nói: “Với thiếu nữ nào chàng cũng nói những lời ngọt ngào như vậy sao?” Tiểu Y Tiên ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Tiêu Kiếm.
Tiêu Kiếm đầu to như cái đấu. Hắn toát cả mồ hôi lạnh trong lòng: “A, tất nhiên không rồi! Ta chỉ nói lời này với người con gái mà ta yêu thôi!”
Tiểu Y Tiên có chút mỉm cười, ngón tay ấn lên múi hắn: “hừ, không biết chàng nói điều này với bao nhiêu thiếu nữ đây! Hừ?”
Tiêu Kiếm lên tiếng thề: “Ta thề kiếp này đây là lần đầu tiên ta nói những điều như thế này?”
Tiểu Y Tiên mỉm cười: “thế con kiếp trước?”
Tiêu Kiếm to tròn con mắt không biết trả lời sao. Đầu hắn đầy mồ hôi lạnh. Hắn không biết trả lời sao: “A, hahaha, kiếp trước à, ta không nhớ lắm...”
“Hừ” Tiểu Y Tiên chỉ hừ lạnh một câu làm hắn run bắn. Hắn biết Tiểu Y Tiên xem được khá nhiều chí nhớ của hắn tuy không chọn vẹn nhưng có một số chuyện là không giấu được cả chuyện hắn trêu trọc các mỹ nữ. Mà trong Tiểu Y Tiên quan sát nhiều người còn đẹp hơn cả bản thân nàng cớ sao nàng không lo lắng không ghen cho được. Rong thâm tân nàng phải tự nhủ phải quản quản hắn thật tốt không thể để hắn ra trêu hoa ghẹo nguyệt được.
“Được rồi, được rồi...” Tiêu Kiếm thở dài thở dài: “Ta biết lỗi rồi!”
Tiểu Y Tiên lúc này nhìn hắn trong lòng đầy một mảnh nhu tình, nàng quay sang nhìn hắn nhắc nhở: “Từ nay nàng không phải làm như vậy nữa...”
“Làm gì cơ?”
“Đừng tưởng ta không biết” Tiểu Y Tiên mở miệng mắng: “Lần nào chàng ra ngoài khi về người cũng đầy thương tích. Đừng cho là ta là một người ngu ngốc ta biết chàng vì ta mà tự làm tổn thương mình.”
“Nga” Tiểu Kiếm há hốc mồm: “Nàng theo dõi ta?”
“Chàng coi ta là một cá ngốc tử chắc” Tiểu Y Tiên không thèm để ý trực tiếp phản bác.
“Được rồi!” Tiêu Kiếm thở dài một hơi: “Lần sau ta biết!” Tiêu Kiếm sau đó nói lần này mình ra ngoài đã lâu hắn muốn trở về nhà. Hắn muốn dẫn Tiểu Y Tiên trở về giới thiếu với phụ mẫu. Tiểu Y Tiên hiển nhiên là đồng ý rồi. Nàng theo hắn cùng ly khai ma thú sơn mạch.
Tiểu Y Tiên mặc một bộ cẩm bào bạch y, pháp bảo là một mảnh vại lụa trắng quấn quanh thân. Ít ra bây giờ nàng là Khai Quang trung kỳ việc ngự không pháp bảo khá là dễ dàng. Tiêu Kiếm dẫm lên một thanh kiếm bay thẳng về phía Ô Thản thành phi hành. Mặc dù hắn muốn cùng Tiểu Y Tiên thân thân gần nhau nhưng Tiểu Y Tiên nhất quyết từ chối, nàng lấy cớ là muốn học ngự hành pháp bảo nên Tiêu Kiếm cũng không phản đối.
Nhìn quan binh đóng giữ ở cửa thành. Trên cửa thành có ba chứ Ô Thản thành khá là bắt mắt. Hai bên có hai lính canh, trên trường thành có một đám binh lính đi đi lại lại. Tiêu Kiếm lúc này lắm chặt tay Tiểu Y Tiên bước vào trong thành.
Hai thủ vệ lúc này với Tiêu Kiếm khá là cung kính: “Tiêu Kiếm thiếu gia...” Hai người cúi chào Tiêu Kiếm một cái. Tiêu Kiếm cũng khẽ gật đầu qua loa rồi bước vào thánh. Một thiếu phụ bước qua nhìn Tiêu Kiếm hơi ngẩn ngơ: “Thật đẹp trai nha!”
“Hừ” hai binh lính gác thành hừ nhẹ một câu quay sang nhìn nhau nói: “Một phế vật thì đẹp trai có ích lợi gì!”
“người nhìn cô nương đi sau hắn kìa, thật xinh đẹp nga!”
“Thật phí phạm đúng là hoa nhài cắm bãi *** trâu mà!”
“Nếu không phải Tiêu gia hôm nay lực mạnh lão tử sẽ cho hắn biết tay!”
...
Tiêu Kiếm thở dài một câu. Tiểu Y Tiên lúc này cười khúc khích đột nhiên nàng quay sang nhìn Tiêu Kiếm hỏi: “Tại sao họ lái nói lão là phế vật?”
“Sau này nàng khác biết!?”
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger