Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #36  
Old 14-04-2008, 06:11 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Nô Tình Kiếm Thủ: Hồi 36
(Vô Danh)

Từ lúc bÆ°á»›c vào tá»­u quán cho đến khi đã uống cạn hết má»™t tuần rượu vẫn không có má»™t ngÆ°á»i khách thứ hai nào, nhÆ°ng Ứng Hiệp vẫn không màng chú tâm đến. Y ngồi thá» Æ  vừa nhấm nháp từng ngụp rượu vừa lÆ¡ Ä‘á»…nh ngắm hàng tùng liá»…u qua Ô cá»­a hình vòm. Mấy ngày qua, Ứng Hiệp cảm thấy nhận má»™t ná»—i trống vắng lạ thÆ°á»ng. CÓ lẽ không được gặp Lâm Bạch Huệ nên y má»›i thấy lòng mình trÆ¡ trá»i và Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c.
Gã tiểu nhị bưng ra bầu rượu Thổ phồn tửu đặt xuống bàn Ứng Hiệp.
- Tôn công tá»­... CÓ ngÆ°á»i má»i công tá»­ chén rượu này.
Y nhìn gã tiểu nhị:
- Ai má»i ta?
- Tiểu nhân cũng không biết.
Ãôi chân mày rậm, sắc sảo của Tôn Ứng Hiệp thoạt nhíu lại. Y lắc đầu:
- Tại hạ không nhận đâu... NgÆ°á»i hãy Ä‘em trả lại cho ngÆ°á»i đó.
- NgÆ°á»i tặng Tôn công tá»­ bầu rượu này nói vá»›i tiểu nhân, đây là rượu tình và rượu nghÄ©a. Nếu Tôn công tá»­ không nhận nó thì xem nhÆ° công tá»­ đã không còn là Ứng Hiệp ngày nào.
Ứng Hiệp khoát tay:
- Nói gì thì nói, tại hạ không nhận nếu không biết ngÆ°á»i tặng rượu cho mình là ai. ÃÓ là sá»± cẩn thận của tại hạ.
- Tiểu nhân sẽ nói vá»›i ngÆ°á»i đó.
Gã tiểu nhị vừa lui bước.
Từ ngoài cá»­a quán, hai gã cao thủ Ãại Liêu bÆ°á»›c vào, cùng vá»›i má»™t ngÆ°á»i thứ ba.
NgÆ°á»i này là má»™t lão trượng vận hán phục, nhÆ°ng lại bị trói bằng day gai, hổ khẩu rÆ°á»m mau.
Hai gã cao thủ Ãại Liêu yên vị, gã tiểu nhị vá»™i vã bÆ°á»›c ra:
- Kha chủ nhân dùng chi?
Gã đại lá»±c Liêu quốc có dáng ngÆ°á»i lá»±c lưỡng, hàm râu quai nón trông thật bặm trợn. Y gằn giá»ng nói:
- VÒ rượu ba cân cùng thức ăn ngon.
- Dạ... Tiểu nhân hầu phục ngay.
Gã tiểu nhị vừa lui bước thì gã đại lực Liêu quốc thứ hai quay lại lão trượng nói:
- Lão ngồi xuống.
Lão trượng riu ríu ngồi xuống trông thật tội nghiệp. Tất cả cảnh tượng đó đập vào mắt Ứng Hiệp, khiến gã phải chau mày lộ vẻ bất mãn.
BÆ°ng chén rượu dốc vào miệng, Ứng Hiệp bÆ°á»›c lên tiến qua bàn hai cao thủ Liêu quốc Y trịnh trá»ng ôm quyá»n xá.
- Tại hạ mạn phép há»i nhị vị đại ca.
Hai gã Liêu quốc nhìn Ứng Hiệp. Gã có hàm râu quay nón gằn giá»ng nói:
- Tiểu tá»­ muốn há»i gì?
Nghe gã gá»i mình là tiểu tá»­, sá»± bất mãn càng dâng Trảo trong tâm Ứng Hiệp.
Y miá»…n cưỡng lấy giá»ng từ tốn há»i:
- Nhị vị đại ca đây là ngÆ°á»i của Liêu quốc, còn lão trượng đây là ngÆ°á»i Hán, vậy chẳng hay lão trượng đã đắc tá»™i gì vá»›i nhị vị mà bị trói nhÆ° thế này?
Gã có râu quay nón nhÆ°á»ng mày há»i:
- Mốc Kha Giã Na chỉ là giả dạng ngÆ°á»i Hán mà thôi. hắn là ngÆ°á»i của bá»™ tá»™c Liêu Ninh. Chúng ta phải giải hắn vá» Liêu quốc trị tá»™i, không có liên quan đến ngÆ°á»i Hán hay tiểu tá»­.
Ứng Hiệp khiêm nhÆ°á»ng ôm quyá»n há»i tiếp:
- Xin há»i nhị vị đại ca lão trượng đây đã đắc tá»™i gì?
Gã cao thủ Liêu Quốc bật đứng lên:
- Không liên can gì đến tiểu tử. Hay tiểu tử định ra tay hảo hán anh hùng?
Mặt Ứng Hiệp Ä‘anh lại. Y gằn giá»ng nói:
- Tại hạ quả là có ý đó.
Gã có hàm râu quay nón tròn mắt nhìn Ứng Hiệp:
- Bá»n Hán nhân các ngÆ°Æ¡i hẳn không có chuyện gì làm nên thích gây chuyện thị phi, lại chẳng biết tá»± lượng sức mình. Tiểu tá»­ hẳn muốn chết đến nÆ¡i rồi.
- Bất cứ ai gặp Ứng Hiệp cÅ©ng Ä‘á»u thốt ra những câu nhÆ° các hạ vừa thốt ra. Ãến khi nhận biết được sá»± thật thì đã quá trá»… rồi.
- NgÆ°Æ¡i được bao nhiêu bản lÄ©nh mà dám vá»ng ngôn vá»›i Khắc Ãa Chính Ngá»± tiá»n sứ của Nam Chinh tÆ°á»›ng soái chứ?
Khắc Ãa Chính vừa nói vừa rút binh khí. Binh khí của gã là má»™t đôi ma hoàn hình răng cÆ°a. Rút binh khí thị uy Khắc Ãà Chính nói tiếp:
- Tiểu tử... Ngươi sẽ chết bởi...
Khắc Ãà Chính chÆ°a kịp nói dứt câu thì ngÆ°ng bặt, thay vào đó là những âm thanh á»” á»” nghe thật lạ lùng. Miệng gã vẫn cứ nhép nhÆ°ng không phát ra má»™t chữ nào, trong khi đó Ứng Hiệp từ từ Ä‘Æ°a mÅ©i kiếm đến trÆ°á»›c Khắc Ãà Chính. Ãầu mÅ©i kiếm là khối thịt đỠối đập vào mắt Khắc. Y nhìn miếng thịt Ä‘ang nhảy múa ngay trÆ°á»›c mắt mình má»™t lúc má»›i nhận ra đó là chiếc lưỡi của gà.
Khi nhận biết Ä‘Æ°á»›c chiếc lưỡi của gà dính trên đầu mÅ©i kiếm của Ứng Hiệp, y má»›i cảm nhận được cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n đó, Khắc Ãà Chính chỉ kịp chá»i tay lên mặt bàn thì đầu óc gã tối sầm lại. Hai chân gã từ từ khuy xuống rồi màu Ä‘en u ám nhanh chóng phủ xuống thần thức của gã.
Gã cao thủ ngÆ°á»i Liêu mặt choắt thấy đồng bá»n bị Ứng Hiệp cắt lưỡi chỉ bằng má»™t chiêu kiếm mà chẳng há» nhận biết Ứng Hiệp phát tác kiếm chiêu lúc nào, theo phản xạ của má»™t cao thủ luyện Ä‘ao, y lạng ngÆ°á»i toan rút binh khí, nhÆ°ng tay vừa đặt vào dốc Ä‘ao thì lÆ°á»i kiếm của Ứng Hiệp đã đặt vào đúng huyệt yếu hầu gã rồi. Sát khí từ lưỡi kiếm tá»a ra khiến cho y phải rợn ngÆ°á»i rùng mình, bất giác buông cả ngá»n khoái Ä‘ao.
Ứng Hiệp nhìn vào mặt gã:
- Các hạ muốn sống hay muốn chết?
Sắc diện của gã tái nhợt chẳng thể nào thốt ra lá»i. Mãi má»™t lúc sau gã má»›i lặp bặp nói bằng chất giá»ng khốn khổ:
- Muốn sống... Muốn sống.
- Tại hạ cho các hạ được sống, để đưa vị bằng hữu của các hạ vỠLiêu quốc.
Ứng hiệp vừa nói vừa thu kiếm lại rồi tra vào vá». Ãược Ứng Hiệp mở Ä‘Æ°á»ng sinh lá»™, gã cao thủ ngÆ°á»i Liêu bÆ°á»›c đến, xốc Khắc Ãà Chính lên vai, hối hả rá»i tá»­u quán.
Khi gã cao thủ ngÆ°á»i Liêu đã Ä‘em xác bằng hữu Ä‘i rồi, Ứng Hiệp má»›i quay lại cởi trói cho lão trượng Má»™c Kha Giã Na. Vừa được Ứng Hiệp cởi trói, lão Má»™c Kha Giã Na vá»™i vã ôm quyá»n quỳ xuống, nhÆ°ng y đã kịp cản lão lại, đỡ đứng lên:
- Lão trượng đừng làm vậy.
Mặc dù đã được Ứng Hiệp từ chối cái bái lạy thành khẩn tri ân nhưng lão trượng Mộc Kha Giã Na vẫn kịp xá y, khẩn thiết nói:
- Ãa tạ thiếu hiệp đã ra ân cứu mạng.
- Lão trượng đừng đa lễ quá như vậy, tại hạ chỉ thấy chuyện bất bình không thể khoanh tay đứng nhìn thôi.
Y dắt lão Má»™c Kha Giã Na đến bàn, ép lão ngồi xuống ghế rồi há»i:
- Vãn bối mạn phép há»i lão tượng... Vì sao lão trượng lại bị hai tên cao thủ ngÆ°á»i Liêu bắt, và muốn dẫn vá» Liêu quốc phán xá»­ trị tá»™i?
Nghe Ứng Hiệp há»i, Má»™c Kha Giã Na không vá»™i trả lá»i mà lại nhìn tá»­u quán vá»›i ánh mắt muá»™n phiá»n, cay đắng. Bất giác lệ trong khóe mắt lão Trảo ra trông thất là Ä‘au khổ.
Thấy vẻ đau khổ của Mộc Kha Giã Na, Ứng Hiệp chạnh lòng buông một tiếng thở dài. Y ôn nhu nói:
- Lão trượng không tiện nói thì thôi vậy.
Mộc Kha Giã Na lắc đầu:
- Không phải lão huynh không muốn nói, mà chỉ vì lão quá đau lòng mà thôi.
ứng Hiệp ôm quyá»n:
- Vãn bối vô tình khÆ¡i Ä‘á»™ng vết thÆ°Æ¡ng của lão tiá»n bối, mong lão tiá»n bối miá»…n thứ.
Mộc Kha Giã Na lắc đầu:
- Thiếu hiệp không có lỗi gì đâu.
Buông một tiếng thở dài Mộc Kha Giã Na nói tiếp:
- BỘ tá»™c Liêu Ninh của lão phu nằm giữa biên thùy Liêu quốc và trung nguyên, chịu cả sá»± khống chế của chúa Liêu lẫn triá»u đình Tống quốc. Chúa Liêu lúc nào cÅ©ng muốn bá»™ tá»™c của lão phu thuần phục, nhÆ°ng chúng tôi có lệ riêng, chấp nhận triá»u cống chứ không thuần phục Liêu quốc hay Tống triá»u.
Ứng Hiệp khẽ gật đầu:
- Làm nhÆ° vậy cÅ©ng đúng. Bởi thuần phục Liêu quốc thì Tống triá»u sẽ không để yên, bằng ngược lại thì Liêu quốc cÅ©ng không tha cho bá tánh bá»™ tá»™c Liêu Ninh. Theo ý vãn bối đó là kế sách hay nhất mà các vị trưởng lão đã bày ra.
- Lão phu chỉ mới nói thôi, thiếu hiệp đã hiểu sách lược của các vị trưởng lão của bộ tộc Liêu Ninh.
Y mỉm cÆ°á»i nhìn Má»™c Kha Giã Na nói:
- Hẳn lão trượng cũng là mộ trong những vị trưởng lão của bộ tộc Liêu Ninh.
Mộc Kha Giã Na gật đầu:
- Thiếu hiệp nói không sai... Lão phu là một trong năm vị nguyên lão của bộ tộc Liêu Ninh.
Mộc Kha Giã Na thở dài nói tiếp:
- NhÆ°ng tưởng đâu cuá»™c sống yên lành sẽ mãi mãi nhÆ°ng không ngá» má»™t hôm Liêu Ninh của lão phu gặp đại há»a.
- Lão trượng có thể cho vãn bối biết được không?
- Ãã nói thì lão trượng sẽ nói cặn kẽ tất cả ngá»n ngành cho thiếu hiệp biết. Nếu nhÆ° lão phu có mệnh hệ gì, thì mong thiếu hiệp thay lão thá»±c hiện sứ mạng mà lão phu không thể nào làm được.
Ứng Hiệp lắc đầu:
- Lão tiá»n bối... Ứng Hiệp...
Lão khoát tay, lắc đầu cÆ°á»›p lá»i Ứng Hiệp:
- Lão phu nhận thấy Ở trong công tá»­ là má»™t chính nhân quân tá»­. Thiếu hiệp cứ nghe lão trình bày tất cả ngá»n nguồn rồi tùy ngÆ°á»i quyết định.
Ứng Hiệp khẽ gật đầu.
Mộc Kha Giã Na nhìn y chậm rãi nói:
- Hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, tá»™c chúa của lão phu kết thân vá»›i má»™t vị VÆ°Æ¡ng gia ngÆ°á»i Hán. NgÆ°á»i này là thân vÆ°Æ¡ng của Tống triá»u phạm trá»ng tá»™i lÆ°u đầy ra biên ải. Vị thân vÆ°Æ¡ng đó tên là Dịch Hoành. Chính vì quá tin vào Dịch Hoành mà tá»™c chúa đã để lá»™ bí mật kho tàng liên thành.
Lão lắc đầu chán nản nói tiếp:
- Lòng ngÆ°á»i thật khó lÆ°á»ng. Khi đã biết bí mật bá»™ tá»™c Liêu Ninh có giữ kho tàng liên thành, Dịch Hoành liá»n bá» Ä‘i. Má»™t thá»i gian sau chúa Liêu biết bí mật này, liá»n thống lÄ©nh đại quân sát phạt bá»™ tá»™c Liêu Ninh không ngoài cái đích là kho tàng liên thành kia.
- Kho tàng đã bị cướp chứ?
Mộc Kha Giã Na gật đầu:
- Ãúng là kho tàng đã bị Chúa Liêu vét sạch, bá»™ tá»™c Liêu Ninh tan nát. Tôn chủ cùng vá»›i phu nhân trôi dạt vào Trung nguyên, còn má»i ngÆ°á»i thì mạnh ai nấy chạy nhÆ° bầy chim tan đàn bởi bầy quạ dữ. NhÆ°ng có má»™t bí mật khác mà chúa Liêu không biết cùng Dịch Hoành không biết.
Mộc Kha Giã Na nhìn Ứng Hiệp lưỡng lự nói:
- Lão phu nói ra bí mật này, thiếu hiệp hứa không lá»™ ra vá»›i ai, nếu nhÆ° thiếu hiệp không nhận sứ mạng mà lão phu nhá».
Ứng Hiệp lắc đầu:
- Vãn bối là ngÆ°á»i xa lạ... Lão trượng không nên nói Ä‘iá»u bí mật đó đối vá»›i vãn bối.
- Lão phu đã quyết định rồi. Lão phu đã già chẳng biết sống chết lúc nào. Hiện tại lão phu còn phải chịu sá»± truy lùng gắt gao của cao thủ đại ná»™i của liêu chúa. Không nói vá»›i thiếu hiệp sợ lão phu chẳng có cÆ¡ há»™i để tá» bày vá»›i ai và cÅ©ng mất cả hy vá»ng phục hồi bá»™ tá»™c Liêu Ninh.
- Lão tiá»n bối muốn nói thì cứ nói, riêng Ứng Hiệp không ép cÅ©ng không thỉnh cầu.
Mộc Kha Giã Na khẳng khái nói:
- Lão phu tự nguyện nói.
- Lão tiá»n bối tá»± nguyện nói thì vãn bối sẽ nghe.
- Chỉ cần thiếu hiệp hứa đừng nói với đệ tam nhân.
Y gật đầu:
- Ứng hiệp hứa sẽ không nói với đệ tam nhân.
Má»™c Kha Giã Na ôm quyá»n:
- Lão phu cảm kích.
- Lão trượng đừng xá vãn bối mà... Nếu lão trượng còn xá vãn bối nữa. Ứng Hiệp sẽ rá»i ngay khá»i tá»­u quán này.
- Lão phu hiểu chí khí của thiếu hiệp.
Mộc Kha Giã Na đặt tay xuống bàn nhìn Ứng Hiệp nói:
- Bí mật thứ hai chính là nguồn gốc của kho tàng liên thành. Tại nÆ¡i ngụ của bá»™ tá»™c Liêu Ninh có ngá»n "Quá»· đầu sÆ¡n". TÆ°Æ¡ng truyá»n "Quá»· đầu sÆ¡n" là ngá»n núi quá»· ám.
Chỉ có quỷ lưu ngụ nên lúc nào cũng phát ra những âm thanh nghe rất rùng rợn. Sự thật đó chỉ là những tin hư hư do các vị trưởng lão bày ra, còn Quỷ đầu sơn là một kho báu khổng lồ, với những quặng vàng chỉ cần bí thuật mà lão phu đang giữ đây đã có thể lấy vàng trong Quỷ đầu sơn từ kiếp này sang kiếp khác. Bí mật này, chúa Liêu và Dịch Hoành đang rất muốn có nên mới truybức lão phu.
Ứng Hiệp mỉm cÆ°á»i:
- Trưởng lão nói ra bí mật đó với vãn bối cũng vô ích mà thôi bởi vãn bối không có ý lấy vàng trên Quỷ đầu sơn.
Buông một tiếng thở dài, Mộc Kha Giã Na nói:
- Thiếu hiệp không cần bí mật "Quá»· đầu sÆ¡n", lão phu má»›i có ý trao bí mật đó cho thiếu hiệp. Nếu lão phu có mệnh hệ gì, nhá» thiếu hiệp trao bí mật đó cho má»™t ngÆ°á»i trong bá»™ tá»™c Liêu Ninh để y tiếp tục sứ mạng Ä‘i tìm Tôn chủ, phối hợp vá»›i bí mật còn lại Tôn chủ Ä‘ang giữ để giúp đỡ bá tánh bá»™ tá»™c Liêu Ninh Ä‘ang lÆ°u lạc bốn phÆ°Æ¡ng trá»i có cÆ¡ há»™i quay lại nÆ¡i đất tổ, đất tông. Cái ân này của thiếu hiệp, lão phu kiếp này không trả, kiếp sau nguyện làm thân trâu ngá»±a bồi đáp.
Má»™c Kha Giã Na nói dứt lá»i, lấy luôn má»™t mảnh má»™c bài, có khắc chữ chi chít, dấu trong ống tay áo trịnh trá»ng Ä‘Æ°a qua Ứng Hiệp.
- Mộc Kha Giã Nan kính cẩn mông thiếu hiệp nhận lấy.
Ứng Hiệp lưỡng lự khoát tay:
- Vãn bối... Nếu vãn bối không gặp được ngÆ°á»i nào của bá»™ tá»™c Liêu Ninh thì sao?
Má»™c Kha Gia Nan nhìn Ứng Hiệp vá»›i ánh mắt muá»™n phiá»n:
- Nếu nhÆ° thiếu hiếp nói thì đây đã là ý trá»i. Ãã là ý trá»i thì không ai có thể cãi được.
NhÆ°ng thiếu hiệp không nhận mảnh má»™c bài này thì lão càng có lá»—i vá»›i tông Ä‘Æ°á»ng.
- Tiá»n bối đã nói vậy, Ứng Hiệp xin được nhận mảnh má»™c bài này.
Ứng Hiệp nhận mảnh má»™c bài bằng hai tay, rồi cho vào áo ngá»±c. Y chuốc rượu ra hai chiếc chén. Trịnh trá»ng má»i Má»™c Kha Giã Na:
- Vãn bối xin được kính lão tiá»n bối má»™t chén rượu.
- Ãa tạ thiếu hiệp.
Hai ngÆ°á»i cùng uống cạn số rượu đã được chuốc ra. Ãặt chén xuống bàn, Ứng Hiệp từ tốn nói:
- Tiá»n bối đã tìm Ứng Hiệp thố lá»™ những bí mật sinh tá»­ của bá»™ tá»™c Liêu Ninh cho Ứng Hiệp biết, để tá» lòng thành kính vá»›i tiá»n bối, Ứng Hiệp sẽ thố lá»™ thân phận mình, đặng lão tiá»n bối còn biết Ứng Hiệp là ai.
- Thiếu Hiệp không cần khách sáo... Lão phu chỉ nhìn ngÆ°á»i đã nhận biết thiếu hiệp là má»™t trang anh hùng hào kiệt chính nhân quân tá»­.
Nghe Má»™c Kha Giã Na thốt ra câu nói đó, Ứng Hiệp cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng:
- Lão trượng lầm rồi vãn bối nói ra lai lịch của mình sợ tiá»n bối sẽ hồn siêu phách lạc đấy Y nhìn Má»™c Kha Giã Na từ tốn nói tiếp.
- Cả võ lâm Trung nguyên bất cứ ai nghe đến ngoại danh "Di Há»a Ãoạn Hồn Thần.
Ä‘á»u nghÄ© đần gã thần chết gá»›m ghiếc dÆ°á»›i a tỳ mà vãn bối chính là Di Há»a Ãoạn Hồn Thần.
- ÃÓ là chuyện của võ lâm, còn lão phu không phải là ngÆ°á»i của võ lâm. Dù biết thiếu hiệp có là Di Há»a Ãoạn Hồn Thần thì lão phu cÅ©ng chẳng ngại. Bởi lẽ lão phu tin vào chính mình.
- Tiá»n bối đã tin, Ứng Hiệp phải kính ngÆ°á»i má»™t chén nữa.
Y lại chuốc rượu ra chén để uống với Mộc Kha Giã Na.
Hai ngÆ°á»i đối ẩm má»™t lúc rất tâm đầu ý hợp. Trong tâm Ứng Hiệp bất giác cảm mến vị trưởng lão bá»™ tá»™c Liêu Ninh. Sá»± cảm mến đó khiến y phải nghÄ© thầm:
- "Mình phải giúp lão tiá»n bối Má»™c Kha Giã Na má»›i được. âu đây cÅ©ng là việc đáng làm để giúp cho bá tánh bá»™ tá»™c Liêu Ninh".
à niệm đó khiến trong lòng Ứng Hiệp vô cùng phấn khích. Y chuốc rượu vào hai chiếc chén rồi nói với Mộc Kha Giã Na:
- vãn bối kính tiá»n bối.
- Má»i thiếu hiệp.
Hai ngÆ°á»i vừa bÆ°ng chén thì hai mÆ°Æ¡i cao thủ Liêu quốc sầm sập xông vào. Tất nhiên Ứng Hiệp nhận ra ngay gã cao thủ Ä‘i chung vá»›i Khắc Ãà Chính.
Ứng Hiệp cau mày nhìn gã nói:
- Tại hạ tưởng đâu các hạ đã rá»i trung nguyên quay vá» Liêu quốc không ngá» lại quay trở lại đây.
- Tư Na Mộc Vĩ chỉ quay vỠLiêu quốc một khi có lão Mộc Kha Giã Na kia mà thôi.
Ngươi ngoan ngoãn thì hãy trao lão Mộc Kha Giã Na cho ta. Bằng không, chúng ta sẽ bằm ngươi thành trăm mảnh.
Ứng Hiệp đặt chén xuống bàn, từ từ đứng lên nhìn Tư Na Mộc V:
- Các hạ hẳn đã thấy Khắc Ãà Chính rá»›t lưỡi nhÆ° thế nào khi buông ra má»™t câu xấc xược vá»›i Di Há»a Ãoạn Hồn Thần.
Tư Na Mộc Vĩ nheo mày, nhăn mặt nhìn chằm chằm Ứng Hiệp. Y suy nghĩ một lúc lâu mới nói:
- NgÆ°Æ¡i là Di Há»a Ãoạn Hồn Thần Tôn Ứng Hiệp?
- NgÆ°á»i cầm kiếm trên võ lâm tất biết tại hạ. Các hạ có cần tại hạ chứng minh mình là Di Há»a Ãoạn Hồn Thần không?
Tư Na Mộc Vĩ lưỡng lự một lúc rồi gật đầu:
- NgÆ°Æ¡i hãy chứng minh mình cho ta thấy ngÆ°Æ¡i là Di Há»a Ãoạn Hồn Thần xem nào.
- Ãược Các hạ muốn thấy thì sẽ thấy ngay.
Ứng Hiệp rút phắt chưởng kiếm, dùng mũi kiếm vẽ chân dung Tư Na Mộc Vĩlên mặt bàn. Y dựng chiếc bàn cho Tư Na Mộc Vĩ xem:
- Giống các hạ không?
TÆ° Na Má»™c VÄ© trố mắt nhìn bức há»a khắc trên bàn cây. Hai mắt y mở to hết cỡ tưởng chừng nhÆ° đôi con ngÆ°Æ¡i có thể lá»t ra ngoài bởi sá»± ngạc nhiên quá mức.
Tư Na Mộc Vĩ nói:
- Rất giống... Nhưng rất tiếc lại chẳng có tay.
- Các hạ sẽ không còn đôi tay đâu.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên miệng Ứng Hiệp thì y đã thi triển Tu La thần pháp phối hợp vá»›i tâm kiếm thần kỳ của DÆ°Æ¡ng Bất Tuần. ánh kiếm chá»›p Ä‘á»™ng phối hợp vá»›i thân thủ siêu phàm xuất chúng, thoáng hiện rồi thoáng mất. Khi Ứng Hiệp quay lại chá»— cÅ© thì đôi tay của TÆ° Na Má»™c VÄ© đã rÆ¡i xuống đất rồi.
Kiếm pháp thần kỳ của Ứng Hiệp khiến cho bá»n cao thủ Liêu quốc cứ đứng trÆ¡ ra mà tuyệt nhiên chẳng có má»™t phản ứng gì. Chiêu kiếm uy mãnh tàn khốc vừa rồi của Tôn Ứng Hiệp đủ để các cao thủ Liêu quốc tá»± biết trÆ°á»›c mặt chúng là má»™t đại kiếm thủ siêu quần Ä‘oạt mạng, không thể nào lÆ°á»ng hết được.
Trong khi bá»n cao thủ Liêu quốc đứng thừ ra thì TÆ° Na Má»™c VÄ© đã khuy hai chân ngất lịm.
Ứng Hiệp lia ánh mắt sát thần qua bá»n cao thủ Liêu quốc, gằn giá»ng nói:
- Tôn Ứng Hiệp sẽ không chùn tay nếu các ngÆ°Æ¡i muốn phá bÄ©nh cuá»™c đối ẩm giữa ta vá»›i Má»™c lão tiá»n bối.
Nghe Ứng Hiệp nói nhÆ°ng bá»n cao thủ Liêu quốc vẫn giữ thái Ä‘á»™ im lặng, định nhãn nhìn chàng. Tất cả Ä‘á»u đặt tay vào đốc khoái Ä‘ao. Sá»± im lặng của những ngÆ°á»i đó càng khiến cho cục trÆ°á»ng càng lúc càng trở nên căng thẳng cá»±c kỳ. Gã thần chết đã xuất hiện đâu đó trong gian tá»­u quán chỉ chá»±c chỠđợi những linh hồn rá»i bá» thể xác trần tục đặng Ä‘Æ°a vá» chầu diêm chúa. Sá»± căng thẳng đó càng lúc càng tăng dần thá»i Ä‘iểm máu chảy thịt rÆ¡i gần đến.
Sắc mặt Ứng Hiệp Ä‘anh hẳn lại vá»›i những nét sát nhân lạnh lùng hiện rõ trên ánh mắt trong khi đó bá»n cao thủ Liêu quốc thì lại mồ hồi lấm tấm, chứng tá» chúng Ä‘ang sợ, nhÆ°ng càng sợ thì dã tâm giết ngÆ°á»i lại cuá»™n Trảo.
Chính vào thá»i khác máu có thể chảy đầu có thể rÆ¡i chụp đến thì Lâm Bạch Huệ bất ngá» xuất hiện. Nàng thét lá»›n:
- Dừng tay...
sự xuất hiện đột ngột của Lâm Bạch Huệ khiến những nét sát nhân trên mặt Tôn Ứng Hiệp bất giác dịu hẳn lại. Y nhìn Bạch Huệ nói:
- Tá»· tá»·...
Bạch Huệ liếc nhanh qua Tư Na Mộc Vĩ rồi nhìn lại Ứng Hiệp nói:
- Tôn Ãệ... Ãể tá»· nói chuyện vá»›i những ngÆ°á»i này.
Ứng Hiệp ngoan ngoãn gật đầu.
Bạch Huệ nhìn lại bá»n cao thủ Liêu quốc. Nàng bí mật lấy tấm kim bài của Diêm La Thành Chủ trao Ä‘Æ°a qua trÆ°á»›c mặt những gã đó rồi từ tốn nói:
- Các vị huynh đệ... Tôn đệ của bổn nương nếu lỡ mạo phạm đến các vị, mong các vị bỠqua cho.
Lá»i nói của Bạch Huệ nhÆ° có uy ngôn khiến bá»n cao thủ Liêu quốc đồng loạt buông tay khá»i dốc khoái Ä‘ao. Rồi chúng bÆ°á»›c đến kè TÆ° Na Má»™c VÄ© bá» Ä‘i.
ChỠcho những cao thủ Liêu quốc bước đi rồi, Bạch Huệ mới bước đến trước mặt Tôn Ứng Hiệp:
- Chuyện gì đã xảy ra Ở đây vậy?
Mộc Kha Giã Na lên tiếng thay Ứng Hiệp:
- Tôn công tử vì thấy chuyện bất bình nên ra tay thôi.
Bạch Huệ lÆ°á»m Ứng Hiệp:
- Nếu không có tỷ thì chuyện gì sẽ xảy ra?
Nghe Bạch Huệ quở trách, Ứng Hiệp bối rối gục mặt nhìn xuống.
Má»™c Kha Giã Na vá»™i đỡ lá»i cho Ứng Hiệp:
- Chỉ vì Tôn công tử muốn binh vực cho lão phu... Mong cô nương đừng trách Tôn thiếu hiệp.
- Bây giá» má»i chuyện đã qua rồi, không còn phải lo nữa. Tiên sinh lo cho mình còn Ứng Hiệp phải theo Bạch Huệ.
Má»™c Kha Giã Na ôm quyá»n:
- Lão phu tá»± lo cho mình được, không dám làm phiá»n cô nÆ°Æ¡ng và Tôn thiếu hiệp.
Bạch Huệ ôm quyá»n xá Má»™c Kha Giã Na:
- Nếu như Lâm Bạch Huệ có gì không đúng mong Mộc tiên sinh bỠqua cho.
Lão Má»™c Kha Giã Na ôm quyá»n đáp lá»… nàng.
- Lão phu đội ơn cô nương với Tôn thiếu hiệp mới phải nào dám trách nhị vị.
- Vậy Bạch Huệ cáo từ.
Nàng quay lại Ứng Hiệp:
- Tôn đệ... Ãệ theo tá»· chứ?
Ứng Hiệp gật đầu như một đứa trẻ thơ ngoan ngoãn.
Y quay lại ôm quyá»n xá Má»™c Kha Giã Na từ tốn nói:
- Vãn bối phải theo tá»· tá»·... Tiá»n bối bảo trá»ng.
Mộc Kha Giã Na gật đầu:
- Tôn thiếu hiệp bảo trá»ng.
Bạch Huệ và Ứng Hiệp Ä‘i rồi, Má»™c Kha Giã Na má»›i buông má»™t tiếng thở dài. Lão từ từ ngồi xuống ghế vá»›i tay cầm lấy bầu rượu còn lại trên bàn. Lão Ä‘Æ°a bầu rượu toan trút vào miệng thì có ngÆ°á»i giật lấy bầu rượu trên tay lão.
Má»™c Kha Giã Na chá»i tay từ từ đứng lên. Lão buá»™t miệng nói thì thấy Diêm La Thành Chủ.
- Dịch Hoành.
Khoanh tay trước ngực, Diêm La Thành Chủ nhìn Mộc Kha Giã Na từ tốn nói:
- Nếu lão chịu trao phần bí mật còn lại cho bổn vÆ°Æ¡ng thì sẽ được hưởng vinh hoa phú quý suốt Ä‘á»i, cần gì phải uống chút rượu thừa chứ.
Mộc Kha Giã Na hừ nhạt nói:
- Dịch Hoành ngươi đừng hòng tơ tưởng khuyến dụ được lão. Thà lão phu chết đi để đem bí mật bộ tộc Liêu Ninh xuống chầu diêm chúa chứ không bao giỠtrao cho ngươi đâu Cả bộ tộc Liêu Ninh chết bởi tay ngươi làm sao lão phu quên được mối hận này.
Nếu lão phu có chết cÅ©ng nguyá»n theo ám ngÆ°Æ¡i suốt cả cõi Ä‘á»i này.
Mộc Kha Giã Na nói dứt câu chộp lấy chén rượu thẳng tay nện mạnh vào óc mình.
Lão trợn mắt nhìn Diêm La Thành Chủ như thế muốn thâu tóm chân dạng của gã vào mắt mình rồi từ từ gục vỠphía trước, nằm sấp trên mặt bàn.
Diêm La Thành Chủ bước đến bên Mộc Kha Giã Na, xem lão còn thở hay không. Khi biết chắc Mộc Kha Giã Na đã tắc thở hoàn toàn, y mới hắt lão ngã xuống sàn tửu quán lầm nhầm rủa:
- LÅ© má»i các ngÆ°Æ¡i đúng là ngu đần dốt nát... Sống trên má»™t kho tàng Ä‘á»™c nhất vô nhị thế mà chẳng biết tận hưởng lại Ä‘i chá»n má»™t cái chết oan uổng.
Tài sản của anhhe1281

  #37  
Old 14-04-2008, 06:12 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Nô Tình Kiếm Thủ: Hồi 37
(Vô Danh)

Nằm gác đầu trên chân Lâm Bạch Huệ, Ứng Hiệp nghe nàng quở trách mà chẳng dám phản bác.
- Sao Tôn đệ lại khỠkhạo như vậy chứ...
Buông một tiếng thở dài, Ứng Hiệp nói:
- Ãệ không muốn thấy ngÆ°á»i Hán bị ngÆ°á»i Liêu bắt nạt. Tá»· cÅ©ng nhÆ° Ứng Hiệp thôi.
Vì tá»· và đệ cÅ©ng Ä‘á»u là ngÆ°á»i Hán. Chẳng lẽ thấy đồng loại của mình bị bắt nạt lại khoanh tay đứng nhìn sao?
Bạch Huệ nhìn Ứng Hiệp mỉm cÆ°á»i. Bất ngá» nàng cúi xuống hôn lên trán Ứng Hiệp.
Nàng nhỠnhẹ nói:
- Không ngỠđệ đệ của tỷ lại là một trang hảo hán anh hùng.
- Ãệ đâu chỉ biết giết ngÆ°á»i.
- Tỷ hiểu đệ rồi.
Ứng Hiệp ngồi nhá»m lên. Y nhìn Lâm Bạch Huệ ngập ngừng há»i:
- Tỷ tỷ... BỘ tỷ biết những gã cao thủ Liêu quốc đó ư?
Ãôi Chân mày của Bạch Huệ nhÆ°á»ng cao lá»™ vẻ ngạc nhiên nhìn Ứng Hiệp. Nàng từ tốn há»i:
- Ãệ nghÄ© sao lại cho rằng tá»· tá»· của đệ quen vá»›i bá»n má»i Liêu quốc đó chứ?
- Æ  Tại tá»­u quán đệ chỉ thấy tá»· nói vá»›i má»™t vài câu thế là bá»n cao thủ Liêu quốc rút lui ngay. Cứ nhÆ° lá»i nói của tá»· là mệnh lệnh đối vá»›i bá»n ngÆ°á»i đó vậy.
Bạch Huệ phá lên cÆ°á»i nắc nẻ. Nàng vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Ãệ ngạc nhiên cÅ©ng đúng thôi... Bởi tá»· không quen không biết nhÆ°ng những cao thủ Liêu quốc đó phải tuân theo ý của tá»· bởi vì hiện tá»· là Tinh Túc giáo chủ kia mà.
- Ãệ biết tá»· đã là Tinh Túc giáo chủ... NhÆ°ng chẳng lẽ Tinh Túc giáo chủ lại có cả quyá»n hạn đối vá»›i cao thủ Liêu quốc?
- Ãệ tưởng Tinh Túc giáo của tá»· và đệ chỉ có danh trong Trung nguyên thôi sao? Còn hÆ¡n thế nữa đó. Tinh Túc giáo đã vượt ra ngoài biên ải lan đến tận Phiên quốc. Tinh Túc giáo giỠđây có thể nói còn hÆ¡n cả Thiếu Lâm tá»±.
Ứng Hiệp nghe Bạch Huệ nói và cùng phấn khích. Y nắm lấy tay nàng:
- Ãệ chúc mừng cho tá»·...
Nàng mỉm cÆ°á»i:
- Ãệ thích tá»· được nhÆ° vậy lắm hả?
Ứng Hiệp gật đầu:
- Tất nhiên rồi. Tỷ được như vậy Ứng Hiệp rất mừng. Tỷ càng vui vẻ, mãn nguyện bao nhiêu, Ứng Hiệp càng mừng bấy nhiêu.
Nàng vòng tay qua bá lấy cổ Ứng Hiệp:
- Tá»· lại thích má»™t Ä‘iá»u khác.
- Tỷ thích gì nào... CÓ thể nói cho đệ biết được không?
Bạch Huệ mỉm cÆ°á»i khẽ gật đầu:
- Tỷ sẽ nói với đệ nhưng sợ rằng Ứng Hiệp không còn nhã hứng với Lâm Bạch Huệ nữa.
Ứng Hiệp tò mò há»i:
- Tá»· nói Ä‘i... Ãệ Ä‘ang rất muốn nghe sở thích của tá»· đây nè.
Nàng nâng cằm Ứng Hiệp:
- Tá»· chỉ thích đệ vẽ chân há»a của tá»· mà thôi.
Ứng Hiệp như một đứa bé reo lên:
- Sở thích của tỷ cũng là sở thích của đệ đó.
- Ngày trÆ°á»›c đệ vẽ chân há»a cho tá»·, tá»· còn là má»™t kẻ vô danh tiểu tốt, nay tá»· đã là Tinh Túc giáo chủ. Má»™t lá»i nói ra cả võ lâm phải khuất phục. Không biết có vẽ ra được cái thần đó không?
- Tất nhiên là được rồi... NhÆ°ng đệ muốn vẽ chân há»a của tá»· bằng những cảm xúc chân thành của đệ.
- Ãệ muốn sao tá»· cÅ©ng chiá»u. Miá»…n sao Tôn Ứng Hiệp mãi mãi là chiếc bóng bất ly thân của Lâm Bạch Huệ là được rồi.
Lá»i nói dứt trên miệng nàng thì Bạch Huệ ôm chặt lấy Tôn Ứng Hiệp. Ãôi nhÅ© hoa căng cứng của nàng chỉ cách ly vá»›i Ứng Hiệp qua hai làn vải nhÆ°ng gã cảm nhận rõ mồn má»™t sức cuốn hút kỳ diệu toát ra từ sá»± đụng chạm đó. HÆ¡i thở tá»a mùi thÆ¡m ngây ngất từ miệng nàng phả vào mặt Ứng Hiệp khiến gã càng ngây ngất hÆ¡n vá»›i tất cả những cảm xúc cuồng nhiệt.
Bất giác Ứng Hiệp nhÆ° thể không kiá»m được mình. Y bấu cứng lấy vùng tiểu yêu của Bạch Huệ, miệng khẽ thốt:
- Tá»· tá»·...
- Ứng Hiệp...
Bạch Huệ chợt đẩy Ứng Hiệp ra, lÆ°á»m gã nói:
- Ãệ tham lam quá.
Mặt Ứng Hiệp đỠgay vì thẹn. Y miễn cưỡng nói:
- Ãệ không dằn được những cảm xúc của mình đối vá»›i tá»·.
Bạch Huệ mỉm cÆ°á»i vuốt má Ứng Hiệp:
- Ãệ thích phác há»a chân dung của tá»· kia mà... Quên rồi Æ°?
- Vẽ chân há»a của tá»· là ná»—i Ä‘am mê của đệ kia mà.
- Vậy thì đi theo tỷ.
Nàng Ä‘Æ°a Ứng Hiệp ra ngoài thác nÆ°á»›c. Chá» cho Ứng Hiệp chuẩn bị xong giấy má»±c, Bạch Huệ đứng trên má»™t ghá»nh đá từ từ trút bá» y phục. Ráng chiá»u rá»i xuống mặt nÆ°á»›c hắt lên cÆ¡ thể nàng thứ ánh sáng lung linh huyá»n diệu. Vốn Bạch Huệ đã có những Ä‘Æ°á»ng cong thiên bẩm, trong khung cảnh thÆ¡ má»™ng hữu tình đó, thân thể của nàng cÅ©ng được tôn tạo nhÆ° tiên nữ trong chốn bồng lai, thoát hẳn cõi Ô trá»c nÆ¡i trần thế.
Ãứng trÆ°á»›c bức tranh thật của tạo hóa, Ứng Hiệp ngây ngô quên cả ý nghÄ© phóng bút phác há»a lại những Ä‘Æ°á»ng nét chấm phá của bức tranh kỳ diệu kia. Y chỉ còn biết lấy mắt chiêm ngưỡng mà quên hẳn chức nghiệp há»a nhân của mình.
Y ngắm Bạch Huệ trong khung cảnh hữu tình bằng thứ ánh mắt say đắm quên cả thực tại chung quanh mình. Như một gã Từ Thức lạc vào cõi tiên trong giấc mơ liêu trai phù phiếm, Ứng Hiệp từ từ tiến vỠphía Bạch Huệ.
Nàng vẫn đứng trên ghá»nh đá không cản hắn lại cÅ©ng không gá»i má»i hắn đến. Thân thể nàng cứ phÆ¡i ra những Ä‘Æ°á»ng nét thật tinh xảo thật quyến rÅ© mà Bạch Huệ tá»± biết trên Ä‘á»i này khó có má»™t nữ nhân thứ hai nào có được.
Ứng Hiệp dừng lại trước nàng một bước.
Hai ngÆ°á»i đối mặt nhìn nhau. ánh thu nhãn của Bạch Huệ trông thật Æ°á»›t át Ä‘Æ°a tình, trong khi nhãn quang của Ứng Hiệp lại tóe ra thứ lá»­a dục tình nóng hổi. ánh mắt đầy ngá»n lá»­a dục tình của y từ từ Ä‘i lần theo chiá»u dá»c của cÆ¡ thể Bạch Huệ. Y vốn thiên phú là má»™t há»a nhân nên trông gã tưởng chừng nhÆ° muốn nuốt chá»­ng cÆ¡ thể kiá»u diá»…m kia vào mắt gã.
Bạch Huệ nhỠnhẹ nói:
- Ãệ không định phác há»a chân há»a của tá»· à?
- Không có má»™t phác há»a nhân nào khả dÄ© lá»™t tả hết được vẽ đẹp của tá»· cả. Nét đẹp của tá»· sinh ra trên cõi Ä‘á»i này chỉ để cho Ứng Hiệp sùng bái và chiêm ngưỡng, tuyệt nhiên không thể nào để lại trên giấy được.
Ứng Hiệp vừa nói vừa đặt tay lên vai nàng. Y từ từ Ä‘Æ°a dá»c hai bàn tay háo hức của mình theo hai bên hông của Lâm Bạch Huệ. Nàng không phản kháng hành Ä‘á»™ng của Ứng Hiệp và cÅ©ng không khích lệ gã. Bạch Huệ thừa biết Ứng Hiệp đã là má»™t gã nô tình trong vòng tay tình yêu của nàng.
HÆ¡i thở Ứng Hiệp càng lúc càng dồn dập và cuối cùng, y quì hẳn dÆ°á»›i chân Bạch Huệ, gục đầu vào vùng Ä‘an Ä‘iá»n của nàng thổn thức nói:
- Nếu không có tá»·... Ứng Hiệp sẽ là kẻ Ä‘au khổ nhất trong cuá»™c Ä‘á»i này.
Nàng vuốt ve vùng gáy Ứng Hiệp:
- Tỷ sẽ không bỠrơi Ứng Hiệp của tỷ đâu.
cùng vá»›i lá»i nói đó, Bạch Huệ thả ngÆ°á»i xuống. Hai ngÆ°á»i lại đối mặt vá»›i nhau. Tay trong tay, mắt trong mắt, Bạch Huệ lại trong tình trạng chẳng còn mảnh vải che thân.
Những gì Ứng Hiệp muốn, nàng Ä‘á»c được qua ánh mắt của gã. Vòng tay của nàng vòng qua sau gáy kéo y vá» phía mình.
- Ãệ đệ Những khoảnh khắc êm dịu mà Ứng Hiệp khát khao lại đến. Y ngụp lặn miệt mài trong cảm xúc dục tình để tận hưởng tất cả những gì hắn khao khát, những gì mà hắn tôn thá» và sùng bái. Trong tâm tưởng của gã chỉ còn Ä‘á»™c má»™t ý nghÄ© mong sao khoảnh khắc kỳ diệu này dừng lại mãi mãi để y thá»a thuê trong niá»m Ä‘am mê dâng Trảo của mình.
Cuối cùng Ứng Hiệp cũng rã ra như thể những tảng mây tan thành từng cụm nhỠlơ lửng trôi theo làn gió thu đêm cùng với những tiếng rên khe khẽ của Lâm Bạch Huệ.
Ứng Hiệp nằm duá»—i dài trên ghá»nh đá trong sá»± thá»a mãn vá»›i ý nghÄ©:
"Cả cuá»™c Ä‘á»i này, Tôn Ứng Hiệp sẽ dâng hiến cho Lâm Bạch Huệ. Dù có phải Ä‘em cả sinh mạng để có được nàng." Bạch Huệ nằm bên Ứng Hiệp, gác tay nhìn lên bầu trá»i đêm. Mùi da thịt của hai ngÆ°á»i vẫn còn đượm trong khứu giác của há» cùng vá»›i cảm giác ngây ngất vừa má»›i giao tình Bạch Huệ thá» thẻ nói:
- ứng Hiệp... Ãệ Ä‘ang nghÄ© gì vậy?
Trở mình nhìn qua nàng, Ứng Hiệp nói:
- Ứng Hiệp thật hạnh phúc.
Bạch Huệ mỉm cÆ°á»i:
- Thật không?
Y gật đầu nhÆ° má»™t đứa bé ngoan ngoãn biết vâng lá»i kẻ bá» trên.
- Thật mà... ChÆ°a bao giỠỨng Hiệp có được những khoảnh khắc hạnh phúc tuyệt vá»i nhÆ° thế này.
Bạch Huệ mỉm cÆ°á»i:
- Ứng Hiệp còn nhớ đến Lam Tiểu Yến không?
Y lắc đầu:
- Không.
- Thế còn Tống Bội Linh?
Ứng Hiệp lưỡng lự rồi nói:
- Chỉ tá»™i nghiệp cho tá»· ấy mà thôi. Tống tá»· tá»· vô phận, vô phúc nên gặp phải gã bạc tình Ãàm VÄ©nh HÆ°ng. Nếu có cÆ¡ há»™i...
- Ãệ muốn trả thù cho Tống Bá»™i Linh?
ứng Hiệp bậm môi rồi gật đầu.
Bạch Huệ lÆ°á»m Ứng Hiệp.
Nhận ra ánh mắt của nàng, Ứng Hiệp vội vã nói:
- Tỷ không muốn?
- Nếu đệ muốn trả thù cho Tống Bá»™i Linh thì xem ra Tống Bá»™i Linh kia rất nặng nợ vá»›i đệ - Ãệ chỉ nghÄ© đến cái nghÄ©a của Tống tá»· tá»· đối vá»›i đệ. Tống tá»· tá»· là má»™t ngÆ°á»i đáng thÆ°Æ¡ng.
- Tá»· không phải là má»™t kẻ đáng thÆ°Æ¡ng sao? Tá»· há»i thật... Giữa Tống Bá»™i Linh và Lâm Bạch Huệ, đệ xem trá»ng ai hÆ¡n?
Nhìn thẳng vào mắt Bạch Huệ, Ứng Hiệp nghiêm giá»ng nói:
- Tỷ đã trao thân cho Ứng Hiệp, tất nhiên tỷ phải nặng tình hơn Tống tỷ tỷ.
Bạch Huệ mỉm cÆ°á»i quay sang ôm cứng lấy Ứng Hiệp:
- Bạch Huệ rất thích nghe câu nói này của Ứng Hiệp. Bạch Huệ chỉ sợ má»™t ngày nào đó Ứng Hiệp xem thÆ°á»ng Lâm Bạch Huệ chẳng Ä‘oái hoài gì đến tá»· khi hoa tàn nhụy úa.
Ứng Hiệp lắc đầu:
- Không đâu... Nếu Ứng Hiệp là kẻ hai lòng thì trá»i tru đất diệt Ứng Hiệp Ä‘i.
Nghe gã thốt lá»i thá» Ä‘á»™c, Lâm Bạch Huệ vá»™i bụm miệng Ứng Hiệp lại.
Nàng lắc đầu:
- Ứng Hiệp đừng có thá»... Tá»· tin Ứng Hiệp mà.
- Mãi mãi trong cuá»™c Ä‘á»i này tá»· là ngÆ°á»i Ứng Hiệp tôn thá» và sùng bái. Bất cứ ai chạm đến tá»· là chạm đến sá»± sinh tồn của Tôn Ứng Hiệp. Nếu tá»· muốn gì Ứng Hiệp sẽ thá»±c hiện Ä‘iá»u mong muốn của tá»· bằng cả trái tim, khối óc lẫn thể xác.
Bạch Huệ ôm cứng lấy Ứng Hiệp. Ãôi nhÅ© hoa của nàng ép chặt vào thân thể cÆ°á»ng tráng tràn đầy sinh lá»±c của gã.
- Ứng Hiệp... Nếu như tỷ muốn Tinh Túc giáo thống nhất võ lâm thì đệ có giúp tỷ không?
Ứng Hiệp nhìn Bạch Huệ:
- Ãệ đã nói rồi. U á»›c muốn của tá»· là mệnh lệnh đối vá»›i Tôn Ứng Hiệp.
Nàng mỉm cÆ°á»i, tặng cho hắn má»™t nụ hôn nồng nàn rồi từ từ đẩy y nằm duá»—i dài trên ghá»nh đá. Ứng Hiệp không thể nào ngỠđược khi Bạch Huệ trÆ°á»n lên ngÆ°á»i gã. Cảm giác đê mê lại dâng Trảo cùng vá»›i sá»± ngất ngây do Bạch Huệ ban tặng.
Hai ngÆ°á»i quấn chặt lấy nhau nhÆ° thể không muốn rá»i xa nhau nữa. Cả hai nhÆ° quên Ä‘i thá»±c tại để chỉ còn có sá»± Ä‘am mê thống trị tâm tưởng cùng vá»›i những xúc cảm xác thịt cuồng nhiệt.
Bạch Huệ vận lại y trang. Nàng nhìn Ứng Hiệp:
- Xem nhÆ° hôm nay Ứng Hiệp còn thiếu tá»· bức chân há»a Tinh Túc giáo chủ.
- Mãi mãi trong tim và khối óc của Ứng Hiệp đã khắc đậm hình bóng Lâm tá»· tá»·. Cho dù không có tá»·, Ứng Hiệp vẫn phóng bút há»a chân dung tá»·.
- Thật không?
Y gật đầu.
Nàng mỉm cÆ°á»i nói:
- Tỷ không tin.
- Ãệ sẽ chứng minh cho tá»· thấy.
Bạch Huệ lắc đầu.
- Không cần đệ phải chứng minh ngay bây giỠđâu.
- Chứ khi nào tỷ mới muốn Ứng Hiệp chứng minh?
Bạch Huệ lấy trong thắt lưng ra một tấm kim bài. Nàng đặt vào tay Ứng Hiệp.
- Ãây là tấm kim bài Phó giáo chủ Tinh Túc giáo, tá»· trao lại cho đệ. Kể từ bây giỠỨng Hiệp sẽ là Phó giáo chủ Tinh Túc giáo, đảm Ä‘Æ°Æ¡ng chức vị thống soái môn hạ Tinh Túc giáo nhứt thống võ lâm qui vá» má»™t mối. Ngày đó Bạch Huệ và Ứng Hiệp sẽ bái thiên địa thành thân tuyên cáo vá»›i võ lâm thiên hạ, Nét mặt Ứng Hiệp rạng rỡ lên hẳn:
- Ãược rồi... Ãệ sẽ tặng tá»· bức há»a trong ngày đó.
Nàng nắm tay Ứng Hiệp:
- Bạch Huệ sẽ xem bức há»a đó nhÆ° báu vật của mình.
Bạch Huệ bỗng chốc trở nên ngập ngừng:
- Tá»· có chuyện phải Ä‘i... Tất cả má»i việc tá»· Ä‘á»u chuẩn bị cả, chỉ cần đệ giÆ°Æ¡ng cao đại kỳ Tinh Túc giáo nữa mà thôi.
- Ãệ sẽ làm theo ý của tá»·.
- Ứng Hiệp đệ bảo trá»ng.
Nàng mỉm cÆ°á»i vá»›i y nhÆ° thể muốn tặng y nụ cÆ°á»i đẹp nhất của mình rồi quay lÆ°ng rá»i thác nÆ°á»›c. Chẳng mấy chốc đã biến mất vào bóng đêm.
Bạch Huệ Ä‘i rồi, sá»± cô Ä‘Æ¡n trống vắng lại nhanh chóng khá»a lấp những ý niệm của Tôn Ứng Hiệp. Hắn cảm thấy cô quạnh khi thiếu vắng lâm Bạch Huệ bên cạnh mình.
Ứng Hiệp ngồi bó gối trên ghá»nh đá, để tìm lại chút dÆ° âm còn phảng phất Ä‘á»ng lại trong không gian. Y bất giác hồi há»™p lo cho Lâm Bạch Huệ.
Nhìn thác nước đang đổ xuống như một mái tóc bạc óng ánh, nhẩm nói:
- Lâm tỷ tỷ... Ứng Hiệp sống không có tỷ thì thà chết còn hơn sống.
Trong sá»± trống vắng, cô Ä‘Æ¡n đó, Ứng Hiệp sá»±c nhá»› lại tấm má»™c bài của MỘ Kha Giã Na. Y lấy tấm má»™c bài ra xem. Ãôi chân mày Ứng Hiệp chau lại khi thấy dÆ°á»›i tấm má»™c bài có dấu khắc tợ ká»· vật của y. Những dòng bút tá»± trên tấm má»™c bài, Ứng Hiệp không Ä‘á»c được nhÆ°ng dấu khắc trên tấm má»™c bài thì y dá»… dàng nhận ra nó rất giống vá»›i ká»· vật mà thá»i thÆ¡ ấu gã từng Ä‘eo trên cổ để làm bùa há»™ mạng.
Ứng Hiệp nheo mày nghĩ thầm:
- Lạ thật...
Y còn Ä‘ang bâng khuâng vá»›i sá»± trùng hợp đó thì thình lình tiếng đàn tỳ bà réo rắt trá»—i lên. Tiếng đàn nghe thật ai oán nhÆ° thể muốn nhắc lại má»™t khoảng thá»i gian bi ai của ngÆ°á»i tấu ra tiếng đàn đó.
Nghe tiếng đàn tỳ bà Ứng Hiệp bá» ngay những ý tưởng bâng quÆ¡ vá»›i trùng hợp giữa dấu khắc trên tấm má»™c bài vá»›i lá bùa há»™ mạng của mình. Y rá»i ghá»nh thác Ä‘i vào tòa đại Ä‘iện Phỉ Thúy Tiên Trang.
Trong tòa đại Ä‘iện Phỉ Thúy Tiên Trang duy nhất có má»™t ánh bạch lạp. Mặc dù ánh sáng từ ngá»n bạch lạp đó không đủ soi sáng cả tòa đại Ä‘iện nhÆ°ng nó vẫn tôn tạo mái tóc Ä‘en mÆ°á»›t, óng ả của nữ nhân ngồi gảy đàn xoay lÆ°ng ra cá»­a.
Ứng Hiệp chá» cho nữ nhân kia gảy xong tấu khúc bi ai rồi má»›i lên tiếng há»i:
- CÔ nương là ai?
Nữ nhân từ tốn lên tiếng:
- Khi đệ biến thành một kiếm khách nô tình thì không nhận được Tống tỷ tỷ nữa sao?
Ứng Hiệp thẫn thá» khi giá»ng nói của Bá»™i Linh đập vào tai gã. Y mừng rỡ bÆ°á»›c nhanh đến sau lÆ°ng Bá»™i Linh.
- Tống tỷ tỷ...
Bội Linh quay lại.
Hai hàng lệ nhanh chóng Trảo ra khóe mắt Ứng Hiệp.
Ứng Hiệp thổn thức nói:
- Tá»· tá»·...
- Hiá»n đệ.
Bội Linh thả cây đàn tỳ bà xuống bên cạnh. Nàng dang rộng hai tay. Ứng Hiệp ôm chầm lấy nàng.
- Tá»· tá»·...
- Hiá»n đệ...
Nước mắt Bội Linh nhỠxuống vai Ứng Hiệp. Nàng nghẹn ngào nói:
- Tưởng đâu kiếp này tá»· sẽ chẳng bao giá» gặp được Tôn hiá»n đệ.
- Ãệ cÅ©ng nghÄ© vậy.
Bội Linh đẩy Ứng Hiệp ra.
Nàng ngẩn mặt, đôi thu nhãn mở to nhÆ°ng chẳng có thần. ÃÆ°a tay xoa nắn mặt Ứng Hiệp.
- Hiá»n đệ bây giá» khác trÆ°á»›c nhiá»u quá.
- Ãệ và tá»· lÆ°u lạc mấy năm rồi. Ãệ những tưởng tá»· đã chết.
- Ãúng ra tá»· đã chết bởi tay Lâm Bạch Huệ nhÆ°ng may mắn được Ãá»™c Cầm Nhân cứu mạng.
Ứng Hiệp cau mày:
- Sao... Lâm tỷ tỷ định giết chết Tống tỷ tỷ à?...
Bội Linh gật đầu:
- Chính Bạch Huệ chứ không ai khác...
Bá»™i Linh buông tiếng thở dài thuật lại chuyện xảy ra tại trang viện của Ãàm VÄ©nh HÆ°ng. Nàng thuật xong câu chuyện đó rồi há»i Ứng Hiệp:
- Ãệ tin vào những lá»i tá»· nói không?
Ứng Hiệp lắc đầu:
- Nghe tá»· kể mà đệ không thể nào tin được... Lâm tá»· tá»· không phải là hạng ngÆ°á»i nhẫn tâm nhÆ° vậy đâu. Chắc có lẽ ai đó đã giả dạng Lâm tá»· tá»· để hại tá»· thôi.
- Khi tá»· kể câu chuyện này đã Ä‘oán trÆ°á»›c Tôn hiá»n đệ không tin vào lá»i nói của tá»·.
- Ãệ nhứt định sẽ há»i Lâm tá»· tá»· chuyện này. Nhứt định có ai đó bày trò mÆ°u ma chÆ°á»›c quá»· để hại Lâm tá»· tá»·.
Bội Linh lắc đầu:
- Tin hay không tin là quyá»n của đệ. Tá»· không bắt buá»™c đệ tin hay bắt đệ phải tìm nguyên cá»› vì sao tá»· và đệ rÆ¡i vào cảnh ly tán. Cho dù Bá»™i Linh có nói gì thì đệ cÅ©ng sẽ không tin. Hay nhất Tôn hiá»n đệ tìm hiểu sá»± thật vá» con ngÆ°á»i của Lâm Bạch Huệ.
Ứng Hiệp miễn cưỡng nói với Bội Linh:
- Tá»· tá»·... Tá»· phải tin Ứng Hiệp... Ứng Hiệp hiểu Lâm tá»· tá»· hÆ¡n bất cứ ai. Lâm tá»· tá»· là ngÆ°á»i tốt... tốt lắm...
Bá»™i Linh gượng cÆ°á»i:
- Ãệ nghÄ© nhÆ° vậy cÅ©ng được.
Ứng Hiệp gượng cÆ°á»i:
- BỎ qua má»i chuyện Ä‘i... Ãệ gặp tá»· là vui lắm rồi. Hiện giá» tá»· Ä‘ang Ở đâu?... Ở vá»›i ai... đàm VÄ©nh HÆ°ng có gặp tá»· chÆ°a?
- Ãàm huynh đã gặp tá»·...
- Y đã gặp tỷ rồi à?
Bội Linh gật đầu.
- Y không đối xử tệ với tỷ chứ?
Bội Linh gật đầu:
- Huynh ấy rất tốt.
- Vậy đệ chúc mừng cho tỷ.
Bá»™i Linh gượng cÆ°á»i, rồi nói:
- Tôn hiá»n đệ chúc mừng tá»· sá»›m quá.
- Sao lại sớm?
- Ãàm huynh hiện tại cÅ©ng không khác gì Tôn hiá»n đệ... Huynh ấy cÅ©ng rÆ¡i vào bẫy tình của Lâm Bạch Huệ.
Mặt Ứng Hiệp đanh lại:
- Tá»· nói gì đệ không hiểu... Ãàm VÄ©nh HÆ°ng sao lại rÆ¡i vào bẫy tình của Lâm tá»· tá»·?
- Câu chuyện này có nói ra hẳn đệ cÅ©ng sẽ không tin hay nhất tá»· không nói. Tá»± đệ tìm hiểu lấy ngÆ°á»i tình của mình.
Nghe Bội Linh nói mặt Ứng Hiệp đỠbừng:
- Tống tỷ tỷ... Hình như tỷ có ác cảm với lâm tỷ tỷ. Tỷ tỷ và Lâm tỷ tỷ vốn không quen biết nhau... Cớ gì Lâm tỷ tỷ lại hại Tống tỷ tỷ?
Ứng Hiệp buông má»™t tiếng thở dài. Y nghiêm giá»ng nói:
- Tỷ tỷ nghe Ứng Hiệp nói đây.
- Ãệ muốn nói gì?
Ứng Hiệp lưỡng lự một lúc rồi nói:
- Những gì Tống tá»· tá»· nói ra phải do Ãàm VÄ©nh HÆ°ng nói cho tá»· không?
Ãôi chân mày lá liá»…u của Tống Bá»™i Linh nhíu lại:
- Tại sao Tôn hiá»n đệ há»i tá»· Ä‘iá»u đó?
- Ãệ nghÄ© nhÆ° vậy... Nói ra chuyện này hẳn tá»· sẽ rất Ä‘au lòng.
- Tỷ muốn nghe.
Ứng Hiệp rít một luồng chân khí căng phồng lồng ngực chậm rãi nói:
- Ãàm VÄ©nh HÆ°ng là kẻ vô tình bạc nghÄ©a... Chính y chứ không ai khác đã hại tá»· tá»·.
Ứng Hiệp gằn giá»ng nói:
- Chính y chứ không ai khác... Ãệ đã từng muốn tÆ°á»›c mạng Ãàm VÄ©nh HÆ°ng để trả thù cho tá»· tá»·.
Bội Linh lắc đầu:
- Sao Tôn hiá»n đệ lại có ý niệm đó?
- Nói ra tỷ sẽ không tin...
- Tỷ muốn biết sự thật.
- Ãàm VÄ©nh HÆ°ng thấy tá»· mất ánh sáng, đã là ngÆ°á»i tàn phế nên muốn lợi dụng tá»·. Y lợi dụng tá»· chỉ nhằm Ä‘oạt miếng ngá»c phù Tá»­ cấm thành mà thôi. Khi đã có được miếng ngá»c phù đó, y sẽ cho ngÆ°á»i đến sát hại tá»·.
- Ai nói vá»›i đệ Ä‘iá»u đó?
- Lâm tỷ tỷ.
- Ãệ tin?
Ứng Hiệp gật đầu:
- Ãúng... Lâm tá»· tá»· không bao giá» nói sai. TrÆ°á»›c đây Ãàm VÄ©nh HÆ°ng đã từng mồi chài Lâm tá»· tá»· bằng vẻ hào hoa phong nhã của gã, cÅ©ng nhÆ° những lá»i nói chân chính ngụy ngôn. Khi không được Lâm tá»· tá»· đáp tình hắn muốn hại tá»· tá»·. Con ngÆ°á»i của Ãàm VÄ©nh HÆ°ng bỉ ổi đê tiện bất cứ chuyện gì cÅ©ng có thể làm. Chính vì cá tính bỉ ổi và đê tiện của y mà Ãàm VÄ©nh HÆ°ng má»›i bị Thiên Trù đại sÆ° từ bá» không nhận y làm đồ đệ trong ngày khảo chứng võ công của ba vị chưởng môn võ lâm trên Bạch Mã sÆ¡n.
- Tất cả những gì đệ nói ra Ä‘á»u do Lâm Bạch Huệ nói vá»›i đệ?
- Ãệ cÅ©ng là ngÆ°á»i làm chứng cho lá»i của Lâm tá»· tá»·. Tống tá»· tá»· nghÄ© lại Ä‘i... Y nói y rÆ¡i vào bẫy tình của Lâm tá»· tá»· nhÆ°ng thật ra y Ä‘ang Ä‘eo Ä‘uổi Lâm tá»· tá»·...
Bội Linh đứng lên:
- Tá»· chẳng còn gì để nói vá»›i Tôn hiá»n đệ.
ứng Hiệp lúng túng:
- Tá»· Ä‘i đâu vậy? Hãy Ở lại đây khi... khi nào Lâm tá»· tá»· vá» má»i sá»± sẽ sáng tá».
Bội Linh lắc đầu:
- Lâm Bạch Huệ vá», Tôn hiá»n đệ càng khó xá»­ hÆ¡n. Tá»· tá»· tá»± biết mình phải làm gì.
- Tỷ đi đâu?
Bội Linh nắm tay Ứng Hiệp.
- Sau ba ngày... Ãệ hãy đến ngôi cổ miếu thần hoàng chỠđến canh ngá», nếu không gặp tá»· thì hãy đến "Bình Thiên Nhai" nhận xác của tá»·. Nếu được thì hãy cố lấy "Long diện nÆ°Æ¡ng" trao cho Lãnh Diện Tu La Ãàm VÄ©nh HÆ°ng.
- Tại sao Tống tỷ tỷ vì kẻ bạc tình vô nghĩa đó chứ?
- Tôn hiá»n đệ đừng quên Ãàm huynh là tÆ°á»›ng công của tá»·. Nhứt dạ phu thá» bách nhất ân Tá»· hy vá»ng má»™t ngày nào đó Tôn hiá»n đệ sẽ kịp chứng nhận đâu là đúng, đâu là sai. Còn bây giá» Tôn hiá»n đệ đã là Di Há»a Ãoạn Hồn Thần, thậm chí có thể là Phó giáo chủ Tinh Túc giáo... Tá»· hẳn không còn quan trá»ng vá»›i đệ nữa.
- Tá»· tá»· vẫn là ngÆ°á»i quan trá»ng đối vá»›i đệ.
- Nhưng không còn như ngày nào.
Buông một tiếng thở dài, Tống Bội Linh cúi xuống nhặt cây đàn tỳ bà. Nàng hướng vỠphía cửa đại điện vừa đi vừa gảy tấu khúc bi ai nghe thật buồn.
Ứng Hiệp thỠthẫn đứng nhìn theo Bội Linh. Y chẳng biết phải làm gì mà chỉ biết dõi mắt nhìn theo nàng.
Bội Linh đứng lại ngay ngưỡng cửa, nàng ngưng đàn từ tốn nói:
- Tá»· cÅ©ng là ngÆ°á»i của Tinh Túc giáo... NhÆ°ng không phải cùng chí hÆ°á»›ng nhÆ° Lâm tá»· tá»· của Tôn hiá»n đệ... Thậm chí tá»· còn đối kháng vá»›i Lâm tá»· tá»· của đệ nữa.
Ứng Hiệp buột miệng nói:
- Tá»· tá»· là ngÆ°á»i của Tinh Túc giáo thì hay quá... Ãệ sẽ giao Kim phó giáo chủ lại cho tá»· tá»· chúng ta...
Bá»™i Linh cÆ°á»›p lá»i gã:
- à niệm của Tôn hiá»n đệ hoàn toàn khác vá»›i Bá»™i Linh.
Nàng lắc đầu rồi rảo bÆ°á»›c Ä‘i thẳng ra cá»­a. Bá»™i Linh ra đến bên ngoài liá»n thi triển khinh công lÆ°á»›t Ä‘i. Mặc dù mắt nàng chẳng thấy gì cả nhÆ°ng thính nhÄ© lại có thể nghe và mÅ©i ngá»­i được má»i vật chung quanh mình.
Ứng Hiệp lướt nhanh ra cửa nhưng bóng Bội Linh đã mất hút rồi. Y đứng một mình ngay giữa sân tràng trước đại điện Phỉ Thúy Tiên trang lắc đầu nghĩ thầm:
- "Tống tá»· tá»·... Tá»· tá»· hẳn đã hiểu sai vá» Lâm tá»· tá»· rồi. Tá»· tá»· vì tình mà quên Tôn đệ Cùng vá»›i ý nghÄ© đó, y cảm thấy lòng bá»—ng chốc nặng trÄ©u má»™t ná»—i muá»™n phiá»n cao Chất ngất.
Ứng Hiệp nhẩm nói:
- Ứng Hiệp sẽ bắt Ãàm VÄ©nh HÆ°ng lá»™ bá»™ mặt bỉ ổi của gã cho Tống tá»· tá»· thấy.
Hết: Hồi 37
Tài sản của anhhe1281

  #38  
Old 14-04-2008, 06:12 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Nô Tình Kiếm Thủ: Hồi 38
(Vô Danh)

Thẩm Má»™c Phong và Ãàm VÄ©nh HÆ°ng đứng hai đầu cách nhau mÆ°Æ¡i trượng. Cách hai ngÆ°á»i là má»™t chiếc kiệu phủ rèm. Trong tâm niệm của Má»™c Phong và VÄ©nh HÆ°ng, ngÆ°á»i ngồi trong kiệu chính là Lâm Bạch Huệ, nhÆ°ng cả hai không ngỠđược ngÆ°á»i ngồi trong kiệu không phải là Bạch Huệ mà lại chính là Diêm La Thành chủ Dịch Hoành.
Má»™c Phong chủ quan tiến đến phía trÆ°á»›c hai trượng. Bên kia, VÄ©nh HÆ°ng cÅ©ng bÆ°á»›c đến hai trượng. Hai ngÆ°á»i tá»± rút ngắn khoảng cách lại còn sáu trượng.
Mộc Phong nói:
- Vĩnh Hưng... hẳn ngươi biết nguyên nhân của cuộc hội diện này giữa ta và ngươi.
Vĩnh Hưng từ tốn nói:
- Bạch Huệ hẳn đã nói với Thẩm Huynh.
- Không sai!
- Vậy Vĩnh Hưng và Mộc Phong huynh bỗng chốc trở thành tình địch của nhau ư?
Cái Vĩnh Hưng muốn tránh cuối cùng cũng không tránh được. Tất phải đối diện với nó.
Mộc Phong nghiến răng đè nén sự căm phẫn nói:
- Bạch Huệ nói có đúng không?
- Không sai!
- Tại trÆ°á»›c đây ngÆ°Æ¡i và Ãoan CÆ¡...
- VÄ©nh HÆ°ng đã vị tình bằng hữu nhÆ°á»ng tình lại cho huynh.
Thẩm Má»™c Phong cÆ°á»›p lá»i VÄ©nh HÆ°ng:
- Ta không tin!
- Tùy huynh.
Mộc Phong rít lên một luồng chân khí căng phồng lồng ngực như thể cố nén sự căm phẫn đang âm ỷ tuôn chảy trong tâm tưởng và huyết quản của gã rồi nói:
- Vá»›i Ãoan CÆ¡ chỉ có má»™t ngÆ°á»i. Ta hoặc ngÆ°Æ¡i.
- Sao Thẩm huynh lại nghĩ như vậy? Nếu Ứng Hiệp đang trở thành một NÔ Tình Kiếm Thủ thì huynh cũng đang bước theo lối mòn của y. Huynh cũng đang biến mình thành một NÔ Tình Kiếm Thủ. Nhưng Ứng Hiệp còn có Lâm Bạch Huệ để được sai khiến, còn huynh thì chạy theo bóng hình ảo tưởng do chính huynh đặt ra.
- Còn ngươi thì sao? Ngươi hẳn không phải là một NÔ Tình Kiếm Thủ à?
Vĩnh Hưng im lặng.
Má»™c Phong cÆ°á»i khẩy nói tiếp:
- Nụ hôn mà ngÆ°Æ¡i trao cho Lâm Bạch Huệ hẳn là nụ hôn ngÆ°Æ¡i đã từng trao cho Ãoan CÆ¡.
- Vĩnh Hưng không phủ nhận.
Mộc Phong đanh hẳn lại:
- Ngươi không phủ nhận tất nhiên ngươi đã chấp nhận một cuộc đánh cuộc tranh tình với Thẩm Mộc Phong.
- Ãoan CÆ¡ đã chết rồi!
- Bóng của nàng vẫn còn trong ngÆ°Æ¡i và ta. Ãoan CÆ¡ vẫn hiện hữu qua thân xác của Lâm Bạch Huệ.
Hai cánh môi của Lãnh Diện Tu La mím lại khi nghe Mộc Phong nói câu này.
Mãi một lúc sau y mới lên tiếng:
- VÄ©nh HÆ°ng đã thua má»™t canh bạc tình nên phải chấp nhận mà mình đã từng chối bá» nó. Ãúng... TrÆ°á»›c đây VÄ©nh HÆ°ng và Ãoan CÆ¡ có tình vá»›i nhau, nhÆ°ng vì tình bằng hữu tri ká»·, VÄ©nh HÆ°ng phải nhÆ°á»ng tình đó cho huynh. Và bây giá» phải đối mặt vá»›i bóng hình trong hoài ká»·.
Má»™c Phong rít giá»ng nói:
- Tình yêu thì không thể trao cho ai được, ngÆ°Æ¡i đã tÆ°á»›c Ä‘oạt tâm hồn nàng và chỉ trao cho Má»™c Phong thể xác vô hồn của Ãoan CÆ¡ mà thôi.
Mộc Phong nghiến răng nói:
- Vĩnh Hưng... Cuối cùng Thẫm mỗ cũng nhận ra được cái lẽ đó!
Vĩnh Hưng buông một câu lạnh lùng, cay đắng:
- CÓ nói gì thì Vĩnh Hưng và Thẩm Mộc Phong, Hắc Bạch kỳ hiệp hôm nào cũng đã trở thành hai gã nô tình kiếm thủ.
Mộc Phong thét lên:
- NgÆ°Æ¡i nói rất đúng, đã là tình yêu thì không thể nào có hai gã nam nhân cùng tồn tại trong tình yêu của má»™t nữ nhân. Cho dù Ãoan CÆ¡ đã chết thì cÅ©ng chỉ có má»™t gã nô tình tồn tại để giữ tình của Ãoan CÆ¡, ôm mối tÆ°Æ¡ng tÆ° mà thôi.
- Tại sao lại không là hai?
- Không có hai kẻ chung tình tồn tại với một tình yêu đã chết.
- Vậy huynh đã quyết định đây là canh bạc cuối cùng giữa Vĩnh Hưng và huynh?
- Không phải canh bạc mà là điểm kết thúc.
- VÄ©nh HÆ°ng tá»± trách mình sao không sá»›m nhận ra Huyá»n Y Tôn Giả là kẻ si tình.
- Ta cũng tự trách sao không sớm nhận ra ngươi là một gã đa tình.
Thẩm Má»™c Phong nói xong, thét lên má»™t tiếng thật lá»›n, thân pháp của gã vụt lên cao hai trượng lÆ°á»›t thẳng đến Ãàm VÄ©nh HÆ°ng. Ãôi nạng thép nhÆ° chiếc càng cua quét qua vùng thượng đẳng của đối phÆ°Æ¡ng.
Thế công của Má»™c Phong cá»±c kỳ tàn nhẫn không chút dung tình. Nạng vừa đến VÄ©nh HÆ°ng xoạt chân, lách ngÆ°á»i vào đôi nạng sắt của há» Thẩm, đồng thá»i kiếm ảnh cÅ©ng theo đà chụp đến yết hầu y.
Cả phát chiêu đồng thới biến chiêu cũng cực kỳ nhanh, mũi kiếm chưa kịp chạm đến yết hầu của Mộc Phong thì gã đã dùng chiếc nạng bên trái gạt phắt đi, chiếc nạng bên phải điểm mạnh xuống đất, cất mình lên cao hơn.
Lưỡi kiếm của Lãnh Diện Tu La Ãàm VÄ©nh HÆ°ng bị đánh dạt qua bên bởi uy lá»±c công phá nhÆ° núi thái sÆ¡n của chiếc nạng sắt. Ãánh bật lưỡi kiếm của VÄ©nh HÆ°ng, Má»™c Phong bất ngá» biến chuyển thân pháp. Thân ảnh của y quay tròn vùn vụt, kết hợp vá»›i đôi nạng sắt, xoay tròn nhÆ° bóng vÅ© công trá»±c diện đối phÆ°Æ¡ng.
Nạng vừa đến thì bông kiếm cũng vừa túa ra đón thẳng đỡ thẳng.
Hai chân VÄ©nh HÆ°ng trượt dài trên ná»n đất bởi uy lá»±c mãnh liệt của đôi nạng sắt.
Kiếm và nạng không ngừng va chạm vào nhau tạo ra những tràng âm thanh liên hồi không dứt.
Chỉ trong chá»›p mắt, hai ngÆ°á»i đã trao đổi qua hai mÆ°Æ¡i chiêu. Nhìn bá» ngoài VÄ©nh HÆ°ng không ngừng trượt vá» phía sau xem chừng có vẻ yếu thế hÆ¡n há» Thẩm. NhÆ°ng nếu chú nhãn má»›i biết mặc dù phải thối bá»™ nhÆ°ng tuyệt nhiên đôi nạng của Thẩm Má»™c Phong vẫn không sao chạm được vào ngÆ°á»i VÄ©nh HÆ°ng, thậm chí cÅ©ng không tạo được sá»± lúng túng đến loạn bá»™ pháp thần kỳ của Tu La thần pháp kỳ tuyệt.
Bất thình lình, Ãàm VÄ©nh HÆ°ng thét lá»›n lên má»™t tiếng. Thân ảnh y nhÆ° vì sao băng lÆ°á»›t qua đôi nạng của Thẩm Má»™c Phong, đồng thá»i phát thẳng má»™t Ä‘Æ°á»ng kiếm, kẻ dá»c theo chiá»u từ trên xuống dÆ°á»›i. Vá»›i chiêu kiếm này những tưởng Thẩm Má»™c Phong đã táng mạng bởi lưỡi kiếm của VÄ©nh HÆ°ng.
NhÆ°ng bằng má»™t thân thủ tuyệt, Má»™c Phong chỉ hÆ¡i ưỡn ngÆ°á»i vá» sau, đôi nạng dá»±ng đứng nhÆ° chiếc càng cua kẹp chặt lấy lưỡi kiếm của đối phÆ°Æ¡ng. Lưỡi kiếm của VÄ©nh HÆ°ng nằm giữa đôi nạng sắt cÆ°Æ¡ng cÆ°á»ng của há» Thẩm.
Má»™c Phong cau mày, Ä‘anh mặt, dồn ná»™i lá»±c vào đôi nạng sắt bẻ gãy trÆ°á»ng kiếm của Ãàm VÄ©nh HÆ°ng. Lưỡi kiếm mặt dù uyển chuyển nhÆ°ng lần này lại cứng hÆ¡n ngoài sức tưởng tượng bởi vì VÄ©nh HÆ°ng gia tăng công lá»±c, không để cho Má»™c Phong bẻ gãy nó.
Hai ngÆ°á»i từ giao thủ bằng chiêu thức chuyển qua đấu ná»™i lá»±c.
Bất thình lình, thanh trÆ°á»ng kiếm trong tay VÄ©nh HÆ°ng bắn tuá»™t khá»i tay gã lao vút lên không, lợi dụng cÆ¡ há»™i đó Thẩm Má»™c Phong đẩy mạnh đổi nạng công thẳng vào hai bá» vai đối phÆ°Æ¡ng. Chát Chát...
VÄ©nh HÆ°ng thối liá»n hai bá»™, vừa đúng tầm rÆ¡i của thanh kiếm. Máu trong miệng y phun ra thì cÅ©ng vừa thá»™p được vào đốc kiếm Ä‘iểm tá»›i yết hầu đối phÆ°Æ¡ng. Sá»± biến thần kỳ khiến cho Má»™c Phong không thể nào phản ứng kịp. Y đứng ngây ra nhÆ° pho tượng bất Ä‘á»™ng, chỠđợi mÅ©i kiếm xuyên qua yết hầu mình.
Mũi kiếm vừa chạm đến da Mộc Phong thì dừng lại.
Sắc diện Ãàm VÄ©nh HÆ°ng tái nhợt, chứng tá» y đã bị ná»™i thÆ°Æ¡ng trầm trá»ng nhÆ°ng nếu lúc này y muốn tÆ°á»›c cái mạng của Thẩm Má»™c Phong chắc còn dá»… hÆ¡n cả chuyện lật sấp bàn tay.
Mộc Phong nói:
- Ngươi còn chỠgì nữa?
Buông một tiếng thở dài, Vĩnh Hưng chậm rãi nói:
- Tại hạ không vì tình để sát phạt một bằng hữu.
Rèm kiệu vén lên, và Diêm La Thành Chủ bÆ°á»›c ra trong bá»™ vÆ°Æ¡ng phục. Y chắp tay sau lÆ°ng nhìn hai ngÆ°á»i nói:
- Ãàm túc hạ hãy giết há» Thẩm Ä‘i... Hắn không đáng sống!
Vĩnh Hưng nghe Diêm La Thành Chủ nói, mặt lộ ra những nét nhăn nhúm khốn khổ Y bất chợt buông kiếm, lưỡi kiếm rơi xuống ngay trước mũi giày Vĩnh Hưng.
Mộc Phong thẫn thỠnhìn Dịch Hoành:
- Tại sao lại là Dịch Vương Gia?
Vĩnh Hưng khẽ lắc đầu:
- Bây giỠtại hạ đã hiểu kẻ nào đứng sau lưng Lâm Bạch Huệ.
Dịch Hoành vuốt râu cÆ°á»i khẩy:
- Khi hai ngÆ°á»i nhận ra thì đã quá muá»™n rồi. VÕ công của hai ngÆ°Æ¡i quả là bất phàm, nhÆ°ng giỠđây đối vá»›i bổn vÆ°Æ¡ng thật là vô dụng!
Thẩm Má»™c Phong bất nhẫn há»i:
- Bạch Huệ đã giao khẩu quyết VÔ Tự kinh cho ngươi?
Dịch Hoành gật đầu nói:
- Từ khẩu quyết của VÔ Tự kinh mới nảy sinh ra cuộc so tài giữa hai đại cao thủ của võ lâm.
Vĩnh Hưng buông một tiếng thở dài:
- Bây giỠtại hạ và Thẩm Mộc Phong không còn là đối thủ của túc hạ.
Dịch Hoành thản nhiên gật đầu:
- Không sai!
- Thếtúc hạ cần gì nơi Vĩnh Hưng và Mộc Phong?
- Muốn nhìn thấy hai ngÆ°á»i chết.
- Không có chuyện đó đâu. Hai kẻ nô tình chỉ có má»™t kẻ chết thôi. Kẻ phải chết đó Chính là Ãàm VÄ©nh HÆ°ng.
VÄ©nh HÆ°ng vừa nói vừa chá»›p Ä‘á»™ng thân pháp, nhÆ°ng chÆ°a kịp phát chiêu công Diên La thành chủ thì đã trúng trá»n chỉ kính của Dịch Hoành đúng vào tịnh huyệt.
Y ngã sấp đến trước, nhưng vẫn cố ngước mặt nhìn Dịch Hoành.
Dịch Hoành nói:
- Tu La thần pháp của ngươi đã vô dụng với bổn vương rồi.
- Túc hạ quả là gã há»c trò thông minh.
Mặt Diêm La thần chủ hiện rõ khi nghe Vĩnh Hưng thốt ra câu này. Y bước thẳng tiến đến Vĩnh Hưng:
- Ãến nÆ°á»›c này mà ngÆ°Æ¡i còn tá»± thị được Æ°?
- Tại hạ chẳng bao giỠtự thị, cũng không bao giỠcúi đầu.
Diêm La thành chủ khoát tay, chắp ra sau lưng.
- Hai ngươi sẽ mãi mãi là những gã mục nhân trong con mắt bổn vương. Những gã nô tình khốn khổ và tội nghiệp.
Thẩm Má»™c Phong nghe Diêm La thành chủ nói, trong lòng phẫn uất toan vận Ä‘á»™ng công lá»±c quyết má»™t trận sống chết vá»›i y nhÆ°ng vừa vận công thì thân pháp má»m nhÅ©n ra chẳng còn chút lá»±c nào cả. Ãôi nạng sắt tuá»™t khá»i tay hắn, khiến cho hắn té ngồi xuống đất.
Diêm La thành chủ nhìn lại hỠThẩm:
- Ngươi đừng bắt chước kẻ hồ đồ.
Mộc Phong cắt ngang nói:
- Giết cứ giết can gì khoa trương.
- Cái chết vô vị sẽ đến từ từ với hai ngươi, để cho hai ngươi cảm nhận cuộc sống này đáng giá như thế nào khi bán rẻ nó cho chữ tình yếu đuối.
Diêm La thành chủ nói xong, chắp tay ra sau lÆ°ng, rá»i cục trÆ°á»ng. Y dùng ngay thuật Tu La thần pháp băng mình Ä‘i. Thấy Diêm La thành chủ dùng thuật Tu La thần pháp bá» Ä‘i, VÄ©nh HÆ°ng phải cau mày thở dài chán chÆ°á»ng.
Rá»i cục trÆ°á»ng giao đấu giữa VÄ©nh HÆ°ng và Má»™c Phong, Diêm La thành chủ Dịch Hoành quay vá» tổng đàn Thần Phục bang. Y không khá»i cau mày khi nhìn thấy đôi gian phu dâm phụ Tưởng Thi Hồng và âu Thế Liệt vá»›i thể pháp chẳng còn tứ chi, mất cả hai mắt, nằm sóng soài trÆ°á»›c thá»m tam cấp đại tổng đàn Thần Phục Bang.
Dịch Hoành nhíu mày gằn giá»ng nói:
- Ai Ä‘Æ°a hai ngÆ°á»i này đến đây?
Tưởng Thi Hồng miá»…n cưỡng há»i:
- Tại sao lại hành hạ ta như thế này? Hãy ra tay giết ta đi.
Dịch Hoành cáu gắt nói:
- Phu nhân tự chết được mà can gì đến bổn vương.
Dịch Hoành hừ nhạt má»™t tiếng rồi chắp tay ra sau lÆ°ng bá» Ä‘i thẳng vào trong gian đại Ä‘iện Thần Phục Bang. Vốn Thần Phục Bang lúc nào cÅ©ng có cao thủ túc trá»±c nhÆ°ng hôm nay thật lạ lùng, chẳng thấy má»™t bóng ngÆ°á»i nào. Chính sá»± vắng lặng đó khiến cho Diêm La thành chủ phải Ä‘anh mặt nhăn mày.
Y dừng bước trước tấm hoành phi với dòng chữ thảo.
- Nhứt thống võ lâm, Duy ngã độc tôn.
Ãá»c xong dòng chữ thảo đó, Diêm La thành chủ nghÄ© thầm:
"Câu nói này của ta hay Lâm Bạch Huệ?" Dịch Hoành vá»›i ý niệm trong đầu của gã. Y còn Ä‘ang bâng quÆ¡ trôi theo những ý tưởng của mình tràng tiếu ngạo khanh khách cua Lâm Bạch Huệ vang lên từ gian thÆ° sảnh phía sau hậu Ä‘iện. Tiếng cÆ°á»i giòn của Lâm Bạch Huệ khiến cho Dịch Hoành phải cau mày, bởi tràng tiếu ngạo này của nàng khiến gã liên tưởng đến những hoạt cảnh ái ân cuồng nhiệt. CÅ©ng chính tiếng cÆ°á»i của Bạch Huệ làm cho Dịch Hoành phải tò mò muốn biết chuyện gì Ä‘ang xảy ra trong thÆ° sảnh kia?
Y sá»­a lại trÆ°á»ng bào, chắp tay sau lÆ°ng tiến vá» phía thÆ° sảnh. Trong thÆ° sảnh Bạch Huệ lại phát ra tràng cÆ°á»i tiếu ngạo. Lần này nghe càng giòn giã, cuồng nhiệt hÆ¡n.
Diêm La thành chủ khoanh tay đứng trÆ°á»›c cá»­a sổ chá» cho Bạch Huệ cÆ°á»i dứt má»›i đẩy cá»­a bÆ°á»›c vào.
Y sững sá» khi nhìn thầy Bạch Huệ Ä‘ang nằm gá»n trong tay má»™t gã Liêu quốc, trên ngÆ°á»i chẳng có mảnh vải.
Gã Liêu quốc Ä‘ang gục đầu vào giữa đôi nhÅ© hoa của nàng liá»n ngẩng mặt lên khi Dịch Hoành bÆ°á»›c vào. Ãôi chân mày rậm của gã Liêu quốc nhíu hẳn lại.
Dịch Hoành không khá»i lúng túng, khi nhận ra ngÆ°á»i Liêu kia chính là chúa Liêu Hoàng nhan Liệt.
Nhan Liệt vá»›i tay lấy chiếc áo trÆ°á»ng bào của mình khoác lên ngÆ°á»i Bạch Huệ, nàng lÆ°á»m Diêm La thành chủ Dịch Hoành.
Hoàn Nhan Liệt hừ một tiếng rồi nói:
- Thấy bổn vương sao không hành lễ?
Dịch Hoành luống cuống quỳ xuống:
- Ãại vÆ°Æ¡ng thân hạ, Dịch Hoành không biết... mong đại vÆ°Æ¡ng thứ tá»™i!
Nhan Liệt hừ nhạt má»™t tiếng rồi chắp tay ra sau lÆ°ng bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Diêm La thành chủ Dịch Hoành. Y gằn giá»ng nói:
- NgÆ°Æ¡i đã lập nhiá»u thành tích rồi xem thÆ°á»ng bổn vÆ°Æ¡ng, chá» bổn vÆ°Æ¡ng nhắc nhở rồi má»›i hành lá»… sau.
Dịch Hoành vội vàng đập đầu xuống đất:
- Dịch Hoành không dám khinh thÆ°á»ng đại vÆ°Æ¡ng.
Hoàng Nhan Liệt liếc nhìn Dịch Hoành gằn giá»ng nói:
- Nếu nhÆ° không có bổn vÆ°Æ¡ng thì ngÆ°Æ¡i giỠđây vẫn còn là trá»ng phạm của Tống triá»u. Nếu nhÆ° không có bổn vÆ°Æ¡ng đứng phía sau thì ngÆ°Æ¡i vẫn chÆ°a phục hồi bổng lá»™c của triá»u đình nhà Tống, và càng không có chá»— đứng trong võ lâm thiên hạ. Không biết những gì bổn vÆ°Æ¡ng đã làm cho ngÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i có nhá»› không?
Dịch Hoành dập đầu thành khẩn nói:
- Dịch Hoành không bao giá» quên Æ¡n của đại vÆ°Æ¡ng đã ban cho Dịch Hoành. Dịch Hoành thá» suốt Ä‘á»i sẽ làm thân trâu chó phục vụ đại vÆ°Æ¡ng.
- Nghĩ như vậy thì tốt!
Hoàn Nhan Liệt nhìn lại Dịch Hoành:
- Cho ngươi bình thân.
- Ãa tạ đại vÆ°Æ¡ng.
Dịch Hoành từ từ đứng lên. Y ôn nhu cố lấy giá»ng thật từ tốn nói:
- Ãại vÆ°Æ¡ng rá»i Liêu quốc thân hành vào trung nguyên hẳn có chuyện gì đại sá»±?
- Không sai.
- Dịch Hoành xin đại vương chỉ giáo.
Nhìn thẳng vào mắt Diêm La thành chủ, Hoàn Nhan Liệt nghiêm giá»ng nói:
- Bổn vÆ°Æ¡ng đã quyết định ngày thân chinh nam tiến thâu phục Tống triá»u. Chuyện bổn vÆ°Æ¡ng giao cho ngÆ°Æ¡i đã làm đến đâu rồi?
Dịch Hoành ôm quyá»n nói:
- Khởi bẩm đại vÆ°Æ¡ng, Dịch Hoành đã lấy được Ngá»c Phù của Tống Bá»™i Linh. Giá» chỉ còn việc mở của Tá»­ Cấm thành trong ná»™i cung sẽ lấy được mật đồ cÅ©ng nhÆ° ấn soái của Tống triá»u.
- Thế ngươi đã làm đến đầu rồi?
- Dạ... Khởi bẩm đại vÆ°Æ¡ng... Dịch Hoành Ä‘ang cố hết sức mình lấy mật đồ và ấn soái Chỉ xin đại vÆ°Æ¡ng má»™t thá»i gian ngắn nữa, Dịch Hoành sẽ giao ná»™p những thứ đó cho đại vÆ°Æ¡ng.
- Bổn vÆ°Æ¡ng kỳ hạn cho ngÆ°Æ¡i đúng má»™t tuần trăng phải giao ná»™p mật đồ cÆ¡ quan Tống triá»u cÅ©ng nhÆ° ấn soái.
Dịch Hoành ôm quyá»n xá:
- Ãa tạ đại vÆ°Æ¡ng.
Hoàn Nhan Liệt khoát tay:
- Ãây không phải là đất Liêu, ngÆ°Æ¡i không cần Ä‘a lá»….
Hoàn Nhan Liệt bÆ°á»›c đến Ô cá»­a sổ hình vòm nhìn ra ngoài thảm cá». Y lÆ¡ Ä‘á»…nh nói:
- Bạch Huệ đã chuẩn bị xong kế sách thâu phục võ lâm trung nguyên. Ngoài nhiệm vụ lấy mật đồ và ấn soái của Tống triá»u, ngÆ°Æ¡i còn phải giữ trá»ng trách há»— trợ cho Bạch Huệ thâu phục võ lâm trung thổ. Tinh Túc giáo sẽ trở thành giáo phái Ä‘á»™c nhất vô nhị của võ lâm. Khi đại quân Liêu quốc thân chinh tiến vào trung thổ, thì Tinh Túc giáo vá»›i trăm nghìn võ lâm cao thủ sẽ ná»™i ứng há»— trợ cho đại quân của bổn vÆ°Æ¡ng.
- Dịch Hoành tuân lệnh đại vương.
Dịch Hoành ngập ngừng nói:
- Dịch Hoành mạo phạm xin há»i đại vÆ°Æ¡ng.
- Cứ há»i.
- Một khi đại vương thâu tóm trung nguyên vỠvới Liêu quốc, nhiệm vụ Dịch Hoành sẽ là gì?
Quay mặt nhìn lại Diêm La thành chủ, Hoàn Nhan Liệt nói:
- Bổn vÆ°Æ¡ng đã chuẩn bị chu đáo má»i thứ rồi, ngÆ°Æ¡i vốn là thân vÆ°Æ¡ng của Tống triá»u nên sẽ thay Tống đế đảm trách việc triá»u chính của Tống quốc. NgÆ°Æ¡i sẽ là Nam VÆ°Æ¡ng thay bổn vÆ°Æ¡ng tại trung thổ này.
Dịch Hoành quỳ móp xuống:
- Ãa tạ đại vÆ°Æ¡ng ra ân.
- Ta nói rồi, đây không phải là Liêu quốc... Ngươi không cần đa lễ.
- Dịch Hoành tuân lệnh.
Dịch Hoành đứng lên.
Hoàn Nhan Liệt nhìn Dịch Hoành nói tiếp:
- Nếu nhÆ° đại sá»± đáo thành, suốt Ä‘á»i ngÆ°Æ¡i sẽ được vinh hoa phú quý tá»™t đỉnh. Bổn vÆ°Æ¡ng kỳ vá»ng ngÆ°Æ¡i sẽ không bá» qua cÆ¡ há»™i này.
- Dịch Hoành hết lòng hết sức lo cùng với đại vương.
- Sắp tới đây, ngươi phải hết lòng hết sức phò trợ cho Bạch Huệ đó.
- Dịch Hoành tuân lệnh.
Hoàn Nhan Liệt khoát tay:
- Những gì ta muốn nói vá»›i ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u đã nói hết rồi, ngÆ°Æ¡i lui ra ngoài Ä‘i.
- Dịch Hoành cáo lui. Ãại vÆ°Æ¡ng bảo trá»ng.
- Không cần ngươi phải lo... Ta đã chuẩn bị chu đáo tất cả rồi.
Dịch Hoành ôm quyá»n xá rồi lui bÆ°á»›c trở ra. Gã đóng cá»­a thÆ° sảnh thở phào má»™t tiếng. Y đứng tần ngần ngay cá»­a chÆ°a chịu Ä‘i thì lại nghe tiếng tiếu ngạo cuồng nhiệt của Lâm Bạch Huệ cất lên.
Nghe tiếng cÆ°á»i của Bạch Huệ, Dịch Hoành nghÄ© thầm:
"Không ngá» Lâm Bạch Huệ lại có má»™t sức hút mãnh liệt ghê gá»›m nhÆ° vậy, không khéo rồi đây ngay cả chúa Liêu cÅ©ng tá»± nguyện trở thành kẻ nô tình của ả." Y khẽ lắc đầu rồi rảo bÆ°á»›c bá» Ä‘i. Trong khi đó tiếng cÆ°á»i thánh thót của Lâm Bạch Huệ vẫn tiếp tục cất lên vá»›i tất cả sá»± phấn khích trong sá»± cuồng nhiệt sảng khoái.
Diêm La thành chủ bÆ°á»›c ra đến đại Ä‘iện lại bắt gặp Tưởng Thi Hồng và âu Thế Liệt, Y nhìn hai ngÆ°á»i đó.
Tưởng Thi Hồng nghe tiếng bÆ°á»›c chân của Dịch Hoành liá»n lên tiếng:
- Giết ta đi... đừng để ta phải sống cuộc sống khốn khổ như thế này. Ta van xin ngươi hãy giết ta đi.
Diêm La thành chủ Dịch Hoành nhìn Tưởng Thi Hồng và âu Thế Liệt, y buông một tiếng thở dài nói:
- Tưởng phu nhân muốn chết. Bổn vÆ°Æ¡ng sẽ cho Tưởng phu nhân được toại nguyện, âu đây cÅ©ng là ân huệ bổn vÆ°Æ¡ng ban phát cho kẻ thảm bại trong cuá»™c Ä‘á»i này.
Dịch Hoành vừa nói dứt câu vận công tống luôn một chưởng vào đỉnh đầu của Tưởng thi Hồng.
"Búp..." Tưởng Thi Hồng bật ngá»­a ra sau, hồn lìa khá»i xác mà chẳng kịp thốt ra câu nào.
Dịch Hoành nhìn lại âu Thếliệt:
- Thi Hồng đã chết, ngươi cũng nên theo nào cho có đôi có bạn.
Thế Liệt định thốt ra câu gì nhÆ°ng đã quá muá»™n khi chưởng kình của Dịch Hoành bổ thẳng xuống đỉnh đầu gã. Kết thúc cuá»™c sống khốn khổ của Thi Hồng và Thếliệt, Dịch Hoành má»›i cắp xác hai ngÆ°á»i bá» Ä‘i thẳng ra ngoài tổng đàn Thần Phục bang.
Tài sản của anhhe1281

  #39  
Old 14-04-2008, 06:13 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Nô Tình Kiếm Thủ: Hồi 39
(Vô Danh)

Các vị chưởng môn của các đại phái thuá»™c võ lâm trung nguyên căng mắt hÆ°á»›ng vá» phía ngá» môn "Phong Thiá»n đài". Tất cả Ä‘á»u mang má»™t vẻ mặt trang trá»ng, nặng ná».
Tất nhiên tất cả Ä‘á»u biết cuá»™c đại há»™i võ lâm hôm nay có Tinh Túc giáo phát thiệp má»i dữ nhiá»u lành ít. Những vị chưởng môn còn có cảm nhận đó bởi dấu ấn hôm nào của Di Há»a Ãoạn Hồn Thần để lại còn in đậm trong đầu há».
Thá»i khắc chầm chậm trôi qua rồi cÅ©ng đến lúc Lâm Bạch Huệ cùng Tôn Ứng Hiệp và những môn hạ Tinh Túc giáo. Mặc dù chỉ má»›i tái nhập võ lâm giang hồ, nhÆ°ng Tinh Túc giáo đã tạo được tiếng vang khắp cõi trung nguyên. Tất cả những môn phái lá»›n nhá» Ä‘á»u biết đến Tinh Túc giáo, và thậm chí có bang phái tá»± giải thể để xin đầu nhập vào trÆ°á»›ng của giáo phái Tinh Túc, vá»›i cÆ°Æ¡ng vị "đàn chủ Tinh Túc giáo".
Chỉ trong má»™t thá»i gian ngắn, Tinh Túc giáo đã trở thành giáo phái lá»›n nhất trung thổ. Thế lá»±c càng mạnh thì uy danh của Lâm Bạch Huệ càng lá»›n. NhÆ°ng có lẽ võ lâm lại sợ nhất chính là vị phó giáo chủ trẻ tuổi chỉ ngoài đôi mÆ°Æ¡i vá»›i tục danh Di Há»a Ãoạn Hồn Thần Tôn Ứng Hiệp.
Bạch Huệ chá»…m chệ ngồi trên chiếc kiệu đặc biệt chế tác riêng cho nàng. NÓ trông nhÆ° má»™t đóa sen khổng lồ, vá»›i những rèm lụa trắng toát, kết hợp vá»›i tám dây lụa Ä‘á» kéo dài ra từ đỉnh đài sen đến tận tay tám ả cung nữ. Tám ả cung nữ đó Ä‘á»u vận xiêm y trắng, trông tợ tám nàng tiên nÆ¡i thượng giá»›i, tôn tạo cho đóa đài sen thêm vẻ trang hoàng lá»™ng lẫy.
Theo sau cá»— kiệu đài sen là Tôn Ứng Hiệp. Y ngồi ngất ngưởng trên chiếc ri gai sÆ¡n son thếp vàng do tám gã phu kiệu lá»±c lưỡng khiêng. Ứng Hiệp lia mắt quan sát nhìn qua má»™t lượt cục trÆ°á»ng. Y có cảm giác mình Ä‘ang được má»i ngÆ°á»i sùng bái kính trá»ng.
Chính cảm giác đó khiến trong lòng Ứng Hiệp nảy sinh sá»± mãn nguyện và không khá»i tá»± đắc Ứng Hiệp nghÄ© thầm: "Ta có nằm mÆ¡ cùng không nghÄ© mình có được ngày hôm nay. .
Trong khi Tôn Ứng Hiệp suy nghĩ thì các môn hạ Tinh Túc giáo với trên trăm nhân mạng đồng loạt xướng lên để thị uy:
- Tinh Túc giáo uy vũ.
- Thánh nữ giáo chủ vạn thỠvô cương.
- Phó giáo chủ vạn thỠvô cương.
Ãoàn ngÆ°á»i của Tinh Túc giáo hÆ°á»›ng thẳng đến đài Phong Thiá»n. Ngá»n đài kỳ Tinh Túc giáo được kéo lên. Tất cả các vị chưởng môn Ä‘á»u định nhãn hÆ°á»›ng vá» phía ngá»n đài kỳ đó. HỌ càng bất mãn hÆ¡n khi thấy ngá»n đài kỳ Tinh Túc giáo mặc dù được dá»±ng thẳng hàng vá»›i những ngá»n cá» các giáo khác nhÆ°ng lại cao hÆ¡n. NÓ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên trở thành đại kỳ chính trong hàng cá» võ lâm.
Ãại Thiện hòa thượng cùng Pháp Trí và Pháp Lạc đồng loạt chắp tay niệm Phật hiệu:
- A di đà Phật...
Sau khi các môn phái đã vào vị trí được sắp xếp sẵn quanh đài Phong Thiá»n, Lâm Bạch Huệ má»›i kéo rèm lụa. Ngay lập tức tám ả a hoàn dùng luôn những sợi dây lụa làm tấm thảm lót dài từ cá»— kiệu đài sen lên đến tận khán đài Phong Thiá»n.
Ãứng trên đài sen cá»— kiệu, Lâm Bạch Huệ trong bá»™ xiêm y trắng toát, đầu Ä‘á»™i vÆ°Æ¡ng miện. Trông nàng thật nguy nga lá»™ng lẫy. Nàng vốn đã có má»™t vẻ đẹp thiên phú, nay được tôn tạo thêm bằng gấm lụa lẫn những tràng ngá»c bích đính trên chiếc vÆ°Æ¡ng miện, cùng chiếc áo ngá»c trai, đã đẹp càng đẹp hÆ¡n.
Chính vẻ đẹp siêu phàm thoát tục đó khiến cho quần hùng võ lâm phải ngÆ¡ ngẩn nhìn vá» phía Bạch Huệ. Trong tâm quần hùng bất giác nảy sinh lòng thán phục mà má»›i đây còn chút e dè, nếu không nói là xem thÆ°á»ng nhi nữ.
ánh mắt sáng trong của Bạch Huệ lia nhanh qua cục trÆ°á»ng rồi định nhãn hÆ°á»›ng vá» phía ba vị cao tăng Thiếu Lâm và Chân Tá»­ đạo trưởng. Tay nàng cầm má»™t chiếc tịnh bình có nhành dÆ°Æ¡ng liá»…u nhÆ° thể Thánh Mẫu chốn thượng giá»›i tái hiện xuống cõi trần trong thể pháp toàn mỹ, toàn bích của Lâm Bạch Huệ.
Tám ả cung nữ trải xong tám sợi dây lụa Ä‘á» làm thảm, Bạch Huệ má»›i từ từ rảo bÆ°á»›c trên tấm thảm lụa đó hÆ°á»›ng vá» Phong Thiá»n đài.
Trên Phong Thiá»n đài, bá»n môn hạ Tinh Túc giáo đã chuẩn bị trÆ°á»›c cho Bạch Huệ má»™t chiếc ngai chạm khắc hình cánh phượng, vá»›i những đài sen thật tinh tế. Ngay cả chiếc ngai đó cÅ©ng được chạm dạ minh châu óng ánh. Khi nàng ngồi lên chiếc ngai kia, phong thái càng uy nghi và lá»™ng lẫy.
Bạch Huệ vừa yên vị thì tất cả môn hạ Tinh Túc giáo đồng loạt xướng lên:
- Thánh nữ vạn thỠvô cương, phúc dư đông hải.
Cùng vá»›i lá»i xÆ°á»›ng đó, ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u quỳ xuống hành bái bằng tất cả sá»± sùng kính, ngưỡng má»™.
Lâm Bạch Huệ nhón hai ngón tay thanh mảnh cầm lấy cành dÆ°Æ¡ng liá»…u giÅ© phấn trong tịnh bình vá» phía chúng môn hạ Tinh Túc giáo. Ãá»™ng tác của nàng nhÆ° thể Thánh Mẫu ban phát nÆ°á»›c thánh cho chúng sinh. Mùi hÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngây ngất tá»a ra lan khắp Phong Thiá»n đài khi Bạch Huệ rải nÆ°á»›c thánh ban phát cho chúng môn hạ. Ngay cả quần hùng khi ngá»­i mùi xạ hÆ°Æ¡ng nÆ°á»›c thánh cảm thấy tâm thần phấn chấn vô cùng.
Trong khi quần hùng phấn chấn tâm thức vì ngá»­i được mùi xạ hÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngát thì các vị chưởng môn lại căng thẳng thần sắc. Không ai bảo ai nhÆ°ng tất cả Ä‘á»u vận công bế khí đạo để không phải ngá»­i mùi xạ hÆ°Æ¡ng ngào ngạt kia. HỌ phải bế công Ä‘á» phòng bởi biết Tinh Túc giáo là môn phái dùng Ä‘á»™c công siêu hạng, không má»™t môn phái nào khả dÄ© sánh bằng.
Sau khi ban phát nÆ°á»›c thánh cho các môn hạ Tinh Túc giáo, Lâm Bạch Huệ má»›i trịnh trá»ng đứng lên. Nàng hÆ°á»›ng vá» phía dãy ghế các vị chưởng môn, trang trá»ng nói:
- Tinh Túc giáo hôm nay mạo muá»™i phát thiệp đến các đại phái trong võ lâm giang hồ, thỉnh má»i các vị chưởng môn đến Phong Thiá»n đài vì có chuyện hệ trá»ng cần bàn thảo vá»›i các vị chưởng môn, trưởng lão.
Chân Tá»­ đạo trưởng đứng lên ôm quyá»n từ tốn nói:
- VÕ lâm bấy lâu nay không ngừng xảy ra những chuyện há»—n loạn. Tất cả sá»± há»—n loạn đó Ä‘á»u khởi phát từ vị phó giáo chủ Tinh Túc giáo Tôn Ứng Hiệp. Hôm nay Thánh Nữ giáo chủ cho má»i các vị chưởng môn đến hẳn để chứng minh cho má»i ngÆ°á»i thấy sá»± công minh của Tinh Túc giáo.
Nghe Chân Tá»­ đạo trưởng thốt ra câu nói đó, Bạch Huệ mỉm cÆ°á»i nghÄ© thầm: "Lão đạo sÄ© mÅ©i trâu này đúng là có tâm địa hiểm ác. Lão muốn tá»± tay Lâm Bạch Huệ sát tá»­ Tôn Ứng Hiệp. Má»™t khi Ứng Hiệp chết, ắt lão sẽ thanh toán Tinh Túc giáo của ta. Lão nghÄ© Lâm Bạch Huệ là trẻ nít, chỉ vì chút hÆ° danh hão mà tá»± chặt tay mình Æ°? NghÄ© nhÆ° lão thật là thiển cận." Vá»›i ý niệm đó, nàng mỉm cÆ°á»i há»i lại Chân Tá»­ đạo trưởng:
- Ãạo trưởng nói ra câu đó vá»›i hàm ý gì, xin cho bổn thánh nữ biết rõ ý của ngÆ°á»i.
- Tinh Tú giáo tá»± thị là giáo phái quang minh chính đại, công bằng võ lâm. Vậy xin há»i Thánh nữ, phải chăng ngÆ°á»i có ý hiệu triệu đại há»™i võ lâm để chứng minh sá»± quang minh và công bằng đó bằng cách bắt Tôn Ứng Hiệp phó giáo chủ phải trả nợ cho võ lâm bằng cái chết của y?
Nụ cÆ°á»i lại hiện trên môi Lâm Bạch Huệ. Nụ cÆ°á»i xinh đẹp đó chứng tá» nàng chẳng há» quan tâm đến câu nói của Chân Tá»­ đạo trưởng. Bạch Huệ từ tốn đáp lá»i:
- Chuyện của phó giáo chủ Tôn Ứng Hiệp trÆ°á»›c đây khi Tinh Túc giáo chÆ°a há»™i nhập võ lâm đã được giải quyết rồi. Nếu nhÆ° đạo trưởng muốn lập lại, bổn cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng không khách khí. Ãạo trưởng có thể căn cứ theo giá»›i luật võ lâm mà đòi nợ Tôn úng Hiệp phó giáo chủ.
- Bần đạo không phải là đối thủ của phó giáo chủ Tinh Túc giáo Di Há»a Ãoạn Hồn Thần Tôn Ứng Hiệp.
Bạch Huệ mỉm cÆ°á»i rồi nói:
- Ãạo trưởng không phải là đối thủ của Ứng Hiệp sao còn đòi nợ ngÆ°á»i. Chẳng lẽ đạo trưởng lại muốn phó giáo chủ Tinh Túc giáo Tôn Ứng Hiệp phải tá»± tay giao ná»™p thủ cấp cho đạo trưởng sao? NhÆ° thế là bất công, và trái vá»›i giá»›i luật võ lâm.
Chân Tử đạo trưởng ậm ừ không thốt tiếng nào.
Bạch Huệ nhìn Chân Tá»­ đạo trưởng, biết lão đã cứng há»ng không nói được tiếng nào. Nàng từ tốn nói tiếp:
- Tinh Túc giáo hôm nay phó há»™i quần hùng tại Phong Thiá»n đài không phải để nhắc đến chuyện ngày trÆ°á»›c. Mà cuá»™c phó há»™i này có tầm quan trá»ng hÆ¡n đạo trưởng nghÄ©.
Nàng quay lại quần hùng võ lâm:
- Cuá»™c phó há»™i quần hùng tại Phong Thiá»n đài không phải để giải quyết những ân oán võ lâm, mà là vì đại sá»± của võ lâm. ChÆ° vị quần hùng có đồng ý vá»›i bổn Thánh Nữ không?
Lá»i nói của nàng nhÆ° thể đánh trúng vào tâm tưởng của quần hùng nên tất cả đồng loạt xÆ°á»›ng lên:
- đồng đồng ChỠcho quần hùng im lặng, Bạch Huệ mới nói tiếp:
- Lần đại há»™i quần hùng này, Tinh Túc giáo không có ý giải quyết các tranh chấp giữa các vị anh hùng hào kiệt, vả lại càng không có ý xen vào những hiá»m khích giữa các đại phái vốn đã tiá»m ẩn từ bấy lâu nay. Mà lần này Tinh Túc giáo phát thiệp má»i các vị chưởng môn để bàn đại sÆ°.
Pháp Lạc đại sư bước ra chắp tay niệm Phật hiệu:
- A di đà Phật... Lá»i nói của Thánh Nữ giáo chủ quả là của bậc thiện nhân thiện đức.
NhÆ°ng võ lâm lại chẳng có đại sá»± gì. Xin há»i Thánh Nữ định bàn đại sá»± gì của võ lâm?
Bạch Huệ ôm quyá»n ôn nhu nói:
- Nghe đại sÆ° thốt ra câu nói này, bổn Thánh Nữ vô cùng thất vá»ng.
- A di đà Phật... Phàm lá»i nói của má»™t vị giáo chủ phải có căn cÆ¡, đầu Ä‘uôi rõ ràng.
Không biết Thánh Nữ thất vá»ng vá» Ä‘iá»u gì trong câu nói thô lá»— của lão nạp?
- Ãại sÆ°, bổn Thánh Nữ thất vá»ng vì không ngá» sá»± trang trá»ng của mình đối vá»›i Thiếu Lâm bấy lâu nay đó. Chắc có lẽ những vì cao tăng Thiếu Lâm chuyên tâm tu há»c để đạt đến cảnh giá»›i niết bàn vô sinh vô tá»­ nên chẳng còn quan tâm gì đến võ lâm.
Nàng quay vỠphía quần hùng:
- ChÆ° vị anh hùng hào kiệt. Tinh Túc giáo hiệu triệu võ lâm quần hùng để cùng vá»›i các vị hợp sức, hợp tâm khai thông Tá»­ thành. Hẳn các vị Ở đầy Ä‘á»u biết, Tá»­ thành là chốn tuyệt địa của võ lâm, mà các anh hùng hào kiệt võ lâm Ä‘á»u muốn khai thông nó.
NhÆ°ng có ngÆ°á»i vào Tá»­ thành mà không có kẻ ra. Tất cả những ngÆ°á»i trong võ lâm Ä‘á»u muốn khai thông Tá»­ thành, nhÆ°ng lá»±c bất đồng tâm, vậy xin há»i chÆ° vị anh hùng hào kiệt... Cả võ lâm trung thổ lại bất lá»±c trÆ°á»›c má»™t tòa thành cổ kính kia hay sao. Chính vì lẽ đó, chúng ta phải hiệp lá»±c để vào Tá»­ thành.
Quần hùng im lặng.
Môn hạ Tinh Túc giáo đồng loạt xướng lên:
- Khai thông Tử thành...
Sự hô hào cuồng nhiệt của môn hạ Tinh Túc giáo nhanh chóng lan sang quần hùng.
Rồi có ngÆ°á»i bất ngá» xÆ°á»›ng lên:
- Khai thông Tử thành... Khai thông Tử thành...
Sá»± lây lan kia nhanh truyá»n từ ngÆ°á»i này sang ngÆ°á»i khác, rồi chẳng ai bảo ai, má»i ngÆ°á»i đồng loạt xÆ°á»›ng:
- Khai thông Tử thành... Khai thông Tử thành...
Trong khi quần hùng võ lâm xướng lên theo các môn hạ Tinh Túc giáo thì các vị chưởng môn lại sa sầm mặt biểu lộ sự lo âu.
Ãại Thiện hòa thượng chắp tay lần chuá»—i hạt bÆ°á»›c ra:
- A di đà Phật...
Lão đại sư tiến đến trước mặt Lâm Bạch Huệ:
- Thánh Nữ, bần tăng có Ä‘iá»u muốn nói.
Bạch Huệ nhún nhÆ°á»ng nói:
- Ãại sÆ° chỉ giáo.
- A di đà Phật... Tử thành vốn đã tồn tại từ bao lâu nay. Chẳng hay vì nguyên cớ gì Thánh Nữ lại muốn khai thông Tử thành?
Bạch Huệ rút trong túi gấm Ä‘eo bên hông ra miếng ngá»c phù Ä‘Æ°a đến trÆ°á»›c mặt Ãại Thiện hòa thượng:
- Vì miếng ngá»c phù này.
Thấy mảnh ngá»c phù trên tay Bạch Huệ, Ãại Thiện hòa thượng bất giác chắp tay niệm Phật hiệu:
- A di đà Phật... Bần tăng chẳng còn gì để há»i Thánh Nữ giáo chủ nữa.
Bạch Huệ kính cẩn nhún nhÆ°á»ng nói:
- Ãa tạ đại sÆ° đã tá» bày thiện ý ủng há»™ Tinh Túc giáo.
Nàng nói câu này khá lá»›n. Khi Bạch Huệ vừa dứt lá»i thì các môn hạ Tinh Túc giáo đồng loạt xÆ°á»›ng lên:
- Thiếu Lâm thiện ý, thiện tâm ủng hộ Tinh Túc giáo và Thánh Nữ nương nương.
Nghe môn hạ Tinh Túc giáo xÆ°á»›ng, Ãại Thiện hòa thượng, má»™t thánh tăng của Thiếu Lâm chỉ còn biết chắp tay niệm Phật hiệu:
- A di đà Phật... A di đà Phật...
Vị cao tăng chậm rãi quay lại bên Pháp Trí và Pháp Lạc:
- Nhị vị sÆ° đệ, chúng ta chỉ còn thá»±c hiện bÆ°á»›c thứ hai má»›i hy vá»ng có cÆ¡ há»™i đảo ngược tình thế.
Pháp Trí và Pháp Lạc đồng loạt ôm quyá»n:
- A di đà Phật... Ãại Thiện sÆ° huynh đã quyết thì Pháp Trí và Pháp Lạc sẽ tuân thủ ý của sÆ° huynh.
- A di đà Phật... Chúng ta đi.
Ãại Thiện hòa thượng nhìn lại Lâm Bạch Huệ, từ tốn nói:
- A di đà Phật... Bần tăng và nhị vị sư đệ có chuyện phải đi ngay. Nếu như hội nghị quần hùng Ở đây nhất trí khai thông Tử thành, Thánh Nữ có cần đến Thiếu Lâm, chư tăng Thiếu Lâm sẽ phò trợ cho Thánh Nữ.
- Ãa tạ đại sÆ° đã giao trá»ng trách đó cho Tinh Túc giáo.
- A di đà Phật.
Ãại Thiện hòa thượng nhìn lại hai vị Pháp Lạc và Pháp Trí, rồi ba ngÆ°á»i cùng rá»i khá»i Phong Thiá»n đài bằng khinh công kỳ tuyệt của phật gia.
Ba vị cao tăng Thiếu Lâm đã đi, tất cả các vị chưởng môn đồng loạt đứng lên.
VÕ Ãang Chân Tá»­ đạo trưởng tiến đến trÆ°á»›c mặt Lâm Bạch Huệ. Bạch Huệ biết ngay mục đích của các vị chưởng môn này sẽ theo chân ba vị cao tăng Thiếu Lâm liá»n lên tiếng trÆ°á»›c:
- ChÆ° vị chưởng môn định theo chân ba vị đại sÆ° Thiếu Lâm sao? Các vị bá» Ä‘i khi đại há»™i quần hùng chÆ°a kết thúc, hóa ra đã xem thÆ°á»ng Tinh Túc giáo và các vị anh hùng hảo hán. Còn gì là uy danh của VÕ Ãang, Hoa SÆ¡n, Thanh Thành, Côn Luân?
Chân Tá»­ đạo trưởng miá»…n cưỡng đáp lá»i nàng:
- Tại sao ba vị cao tăng Thiếu Lâm đi được, còn chúng tôi lại không được đi?
- Ba vị cao tăng Thiếu Lâm có chuyện riêng của há»... Còn các vị hẳn không có Chuyện riêng khi đã đến đây phó há»™i. Nếu nhÆ° các vị cần Ä‘i thì cÅ©ng ráng danh chút thá»i gian còn lại sau khi đại há»™i quần hùng kết thúc.
Bạch Huệ nhìn qua các vị chưởng môn. ánh mắt sắc sảo của nàng nhÆ° má»™t mệnh lệnh buá»™c tất cả má»i ngÆ°á»i phải quay lại chá»— mình.
Nhìn lại quần hùng, Bạch Huệ từ tốn nói tiếp:
- VÕ lâm Trung Nguyên tợ nhÆ° má»™t vÆ°á»n hoa vá»›i biết bao nhiêu hào kiệt anh hùng, bổn Thánh Nữ có má»™t khởi xÆ°á»›ng mong chÆ° vị anh hùng hào kiệt trong đại há»™i hôm nay chấp nhận.
Quần hùng im lặng.
Má»™t lúc sau, từ trong quần hùng bạch đạo bÆ°á»›c ra má»™t ngÆ°á»i vận huỳnh y võ phục, ôm quyá»n nói:
- Phải chăng Thánh Nữ nhân đại hội này này để suy tôn Minh chủ?
Bạch Huệ lắc đầu:
- Bổn Thánh Nữ không có quá nhiá»u tham vá»ng gởi thiệp để chÆ° vị anh hùng đến Phong Thiá»n đài đặng suy tôn Minh chủ.
- Thế Thánh Nữ là gì có thể cho Phán Quan Tử Bút này biết được không?
Nụ cÆ°á»i lại hé mở trên hai cánh môi Bạch Huệ. Nàng nhìn thẳng vào cặp mắt ti hí Của Phán Quan Tá»­ Bút nói:
- Cuá»™c phó há»™i hôm nay tại Phong Thiá»n đài không phải để bầu chá»n võ lâm Minh chủ. Việc làm đó e rằng quá sức Tinh Túc giáo. Bổn nÆ°Æ¡ng chỉ nhận sá»± có mặt của tất cả anh hùng hào kiệt để chá»n ra má»™t ngÆ°á»i soái chủ thống lÄ©nh võ lâm chu toàn đại sá»± khai thông Tá»­ thành. Sau khi đại sá»± cáo thành thì ngÆ°á»i đó cÅ©ng không phải là võ lâm Minh chủ mà vẫn quay lại vá»›i cuá»™c sống bình nhật hàng ngày.
Phán Quan Tử Bút Hà Mậu khẽ gật đầu:
- à của Thánh Nữ quả là hay vô cùng. Vậy Thánh Nữ có thể cho biết phÆ°Æ¡ng thức định ngÆ°á»i làm soái chủ thống lÄ©nh quần hùng?
Bạch Huệ nhìn quần hùng nói:
- Rất Ä‘Æ¡n giản. Soái chủ phải là ngÆ°á»i có võ công bất phàm siêu việt má»›i thống lÄ©nh được quần hùng. CÓ võ công tối thượng má»›i có thể khiến má»i ngÆ°á»i tâm phục khẩu phục mà gánh vác trá»ng trách soái chủ.
Nàng ngÆ°ng lá»i lia mắt lÆ°á»›t qua tất cả má»i ngÆ°á»i, rồi nghiêm giá»ng nói:
- Tất cả má»i ngÆ°á»i đồng ý vá»›i phÆ°Æ¡ng thức của bổn Thánh Nữ chứ?
Quần hùng đồng loạt xướng lên:
- Ãồng ý! Ãồng ý!
Quần hùng võ lâm phấn chấn bao nhiêu thì sắc mặt của các vị chưởng môn lại ủ rũ bấy nhiêu.
Phán Quan Tử Bút Hà Mậu nói:
- Nếu Thánh Nữ đã quyết định nhÆ° vậy rồi, Phán Quan Tá»­ Bút Hà Mậu xin thá»­ thá»i vận của mình trÆ°á»›c.
- Bút pháp Ä‘oạt mạng của Hà đại hiệp đã lẫy lừng khắp sáu tỉnh Há»’ Nam, bất cứ ai nghe thấy thảy Ä‘á»u kính trá»ng. Ãược Hà đại hiệp khảo vận trÆ°á»›c, Phong Thiá»n đài hôm nay nhất định sẽ có được vị soái chủ đủ tài để các anh hùng hào kiệt ngưỡng má»™.
Nàng nói xong trịnh trá»ng ôm quyá»n xá Phán Quan Tá»­ Bút Hà Mậu rồi di dá»i gót sen vá» yên vị trên chiếc ngai đài sen. Bạch Huệ ngồi gác chân chữ ngÅ© vá»›i tÆ° thế thật trưởng thượng, thỉnh thoảng lại liếc trá»™m vá» phía Tôn Ứng Hiệp Ä‘ang ngồi ngay phía trÆ°á»›c các đàn chủ Tinh Túc giáo.
Khi Bạch Huệ đã yên vị rồi, Phán Quan Tá»­ Bút Hà Mậu má»›i ôm quyá»n trịnh trá»ng nói:
- Trong chÆ° vị huynh đệ, có ngÆ°á»i nào muốn tá»· thí võ công vá»›i Hà má»— hay không?
Lá»i cứ nhÆ° còn Ä‘á»ng trên miệng Phán Quan Tá»­ Bút Hà Mậu thì đã có ngÆ°á»i từ phía quần hùng cất mình lên đài Phong Thiá»n. NgÆ°á»i đó có khuôn mặt chữ Ä‘iá»n, nhÆ°ng lại rá»— chằng, rá»— chịt trông chẳng khác gì tổ ong. Y lại có chiếc cằm lẹm, nên chẳng há» cân xứng vá»›i khuôn mặt chữ Ä‘iá»n vốn có.
Y ôm quyá»n nói:
- Tại hạ là Kim Bất Bại, ngoại hiệu được bằng hữu giang hồ tặng là Thí Mạng Ãao.
Hẳn tục danh này, Hà Mậu đại hiệp đã nghe đến?
- Hóa ra là Thí Mạng Ãao Kim Bất Bại, Hà má»— có nghe danh tiếng này rồi. Các hạ đây hẳn là trại chủ lục lâm đại giá»›i Há»’ Bắc?
- Thiên hạ đồn Há»’ Bắc có Kim Ãao, Há»’ Nam có Tứ Bút. Hôm nay nhất định chúng ta sẽ phân tài cao thấp xem Bắc hÆ¡n Nam hay Nam hÆ¡n Bắc.
- Ãược Miệng thì nói, tay Phán Quan Tá»­ Bút Hà Mậu đã rút đôi thiết bút tranh thủ Ä‘oạn tiên cÆ¡. Ãôi phán quan thiết bút của há» Hà vá»›i những thế Ä‘iểm liên hoàn, không ngừng tung ra những chiêu công hiểm Ä‘á»™c nhắm những tá»­ huyệt của Kim Bất Bại công kích.
Vá»›i những thế Ä‘iểm của đôi phán quan thiết bút, Thí Mạng Ãao Bất Bại dùng ngá»n kim Ä‘ao ánh sắc vàng, tạo ra má»™t màng lÆ°á»›i ảnh Ä‘ao ngắn đỡ. Bên công bên thủ, cuá»™c đấu chẳng mấy chốc đã trở nên sôi Ä‘á»™ng vô cùng.
Chỉ loáng qua thá»i khắc đúng má»™t tuần trà, Kim Bất Bại và Hà Mậu đã đấu đủ ba mÆ°Æ¡i hiệp nhÆ°ng bất phân thắng bại. Bút pháp của Phán Quan Tá»­ Bút không ngừng công nhÆ°ng thỉnh thoảng lại bị kim Ä‘ao bức trở lại thế thủ. Bất thình lình, Thí Mạng Ãao Bất Bại thét lên má»™t tiếng thật lá»›n:
- Ngươi phải chết.
cùng với tiếng thét của gã, thì đôi phán quan thiết bút của Hà Mậu cũng chớp động với chiêu Song Long Xuất Hải, điểm tới vùng thượng đẳng.
Những tưởng lần này Thí Mạng Ãao Bất Bại sẽ phải hoành Ä‘ao gạt đôi thiết bút, nhÆ°ng thật lạ lùng, gã cứ nhÆ° chẳng màng đến binh khí của đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang tạo áp lá»±c lên vùng thượng đẳng của mình mà lại dẫn đến ná»­a bá»™. Ngá»n kim Ä‘ao phát ngang hÆ°á»›ng vào yết hầu Phán Quan Tá»­ Bút Hà Mậu.
Quần hùng thấy chiêu đao thí mạng của hỠKim bất giác thốt lên:
Tiếng thét thảng thốt của quần hùng còn vang Ä‘á»™ng thì thủ cấp của Phán Quan Tá»­ Bút Hà Mậu đã bị ngá»n kim Ä‘ao lia đứt phăng ra khá»i cổ, rÆ¡i xuống sàn Phong Thiá»n đài lăn lông lốc.
Thí Mạng Ãao Bất Bại ngá»­a mặt cÆ°á»i nói:
- Ta đã thắng.
Gã đứng dang chân, trÆ°á»›c thế pháp của Hà Mậu vá»›i đôi thiết bút xuyên qua vùng thượng đẳng của gã. Thốt dứt câu, Kim Bất Bại ngá»­a ra sau, hồn lìa khá»i xác.
Cuá»™c giao thủ đầu tiên giữa hai đại cao thủ Há»’ Nam, Há»’ Bắc kết thúc bằng hai cái chết, chẳng phân biệt được ai là ngÆ°á»i thắng, ai lại là kẻ bại. Máu đã nhuá»™m Ä‘á» Phong Thiá»n đài, đồng thá»i tạo ra má»™t không gian khủng bố âm ỉ ngay trong lòng quần hùng võ lâm.
xác Của Kim Bất Bại lẫn Hà Mậu liá»n được Ä‘Æ°a xuống Phong Thiá»n đài bởi những gã đạo tỳ mà Tinh Túc giáo đã chuẩn bị sẵn.
Sau khi Hà Mậu và Kim Bất Bại bán mạng cho diêm chúa, Bạch Huệ má»›i bÆ°á»›c ra, hÆ°á»›ng vá» phía quần hùng trịnh trá»ng nói:
- Nhị vị anh hùng Hà Mậu và Kim Bất Bại đã chết, nhÆ°ng hỠđã để lại tấm gÆ°Æ¡ng oai hùng cho hậu thế. Ãáng được cá»­ hành hậu sá»± trá»ng đại. Bây giỠđến lượt bổn Thánh Nữ tiến cá»­ má»™t ngÆ°á»i lên thủ Phong Thiá»n đài.
Quần hùng im lặng.
Bạch Huệ nghiêm giá»ng nói:
- NgÆ°á»i mà bổn Thánh Nữ tiến cá»­ chính là Di Há»a Ãoạn Hồn Thần phó giáo chủ Tinh Túc giáo Tôn Ứng Hiệp.
Nàng nói dứt câu nhìn vỠTôn Ứng Hiệp.
Môn hạ Tinh Túc giáo đồng loạt xướng lên:
- Phó giáo chủ vô địch... Phó giáo chủ vô địch.
Trong khi các môn hạ Tinh Túc giáo xướng như vậy thì Ứng Hiệp lại có vẻ lúng túng.
Y hoàn toàn bất ngá» bởi sá»± tiến cá»­ của Bạch Huệ. NhÆ°ng Bạch Huệ đã tiến cá»­ rồi, Ứng Hiệp không thể không thượng đài. Bởi trong tâm của gã lá»i nói của Lâm Bạch Huệ là mệnh lệnh mà lúc nào gã cÅ©ng muốn thuần phục để tá» lòng sùng bái ngưỡng má»™.
Ứng Hiệp sá»­a lại trÆ°á»ng y trắng toát. Trông y vừa phong Ä‘á»™ vừa hào hoa, không có nét gì của má»™t sát nhân tá»­ kiếm. Y chậm rãi bÆ°á»›c lên Phong Thiá»n đài, tiến đến trÆ°á»›c mặt Bạch Huệ, nhá» nhẹ nói:
- Tỷ tỷ... Ứng Hiệp không hỠcó ý tranh đoạt soái chủ với quần hùng võ lâm.
Ãôi chân mày lá liá»…u của Lâm Bạch Huệ thoạt nhíu lại:
- Tại sao?
- Bởi Ứng Hiệp sợ kiếm của Ứng Hiệp sẽ nhuá»™m máu. NÓ đã nhuá»™m máu quá nhiá»u rồi, sợ sau này không rá»­a được nữa.
- Ãệ Ä‘ang Ở trong cÆ°Æ¡ng vị gì?
- Phó giáo chủ Tinh Túc giáo.
- Vậy đệ còn nhá»› Æ°á»›c mÆ¡ của tá»· không? Tất cả kỳ vá»ng của tá»· Ä‘á»u đặt vào tay đệ.
Chẳng lẽ đệ đã hứa vá»›i tá»· rồi lại nuốt lá»i Æ°? Hay bây giá» trong tâm của đệ không còn có Lâm Bạch Huệ này khi bÆ°á»›m chán chÆ°á»ng hoa?
Ứng Hiệp lắc đầu:
- Không không... Ãệ không có ý niệm đó đâu. Lúc nào đệ cÅ©ng ngưỡng má»™ và sùng bái Lâm tá»· tá»·.
- Ãã là ngÆ°á»i của võ lâm thì không ngừng tranh Ä‘oạt. Tá»· đã bá» bao nhiêu tâm huyết chỉ vì muốn đệ mãi mãi lÆ°u danh vá»›i hậu thế. Chẳng lẽ đệ vì sợ lưỡi kiếm nhuá»™m máu mà bá» qua cÆ¡ há»™i này sao? Ãừng làm cho tá»· thất vá»ng vỠđệ.
Ứng Hiệp miễn cưỡng nói:
- Ứng Hiệp sẽ không làm cho tá»· thất vá»ng đâu.
Bạch Huệ nhìn Ứng Hiệp mỉm cÆ°á»i, từ tốn nói:
- Mãi mãi Ứng Hiệp là ngÆ°á»i Bạch Huệ đặt cả niá»m tin. Ãệ luôn luôn tâm niệm nhÆ° vậy Ứng Hiệp khẽ gật đầu.
Ứng Hiệp quay bước trong khi Bạch Huệ trở lại chiếc ngai đài sen sơn son thếp vàng.
Ứng Hiệp hÆ°á»›ng vá» phía quần hùng, nghiêm giá»ng nói:
- Tại hạ là Di Há»a Ãoạn Hồn Thần Tôn Ứng Hiệp. Hẳn tất cả chÆ° vị bằng hữu Ở đây Ä‘á»u đã nghe tiếng tại hạ. Hôm nay tại hạ thủ Phong Thiá»n đài theo sá»± tiến cá»­ của Lâm tá»· tá»· Mong chÆ° vị bằng hữu hiểu cho má»™t Ä‘iá»u... Tôn Ứng Hiệp chẳng bao giá» muốn kiếm củ a mình nhu ôm máu.
Ứng Hiệp im lặng má»™t lúc chá» cho câu nói của mình có thể thấm vào tâm niệm của những ngÆ°á»i Ä‘ang hiện hữu Ở đây rồi má»›i từ tốn nói tiếp:
- Mặc dù tại hạ không muốn kiếm nhuá»™m máu, nhÆ°ng khi đã thủ Phong Thiá»n đài thì đã là sá»± bắt buá»™c. Nếu vị nào muốn thượng đài, thì phải lượng sức mình để tranh Ä‘oạt vá»›i tại hạ. Má»™t khi đã thượng đài thì phải chấp nhận kiếm vô tình Ä‘ao vô tâm, chưởng pháp chẳng khoan nhượng. Cái chết luôn Ở trÆ°á»›c mắt. Mong các vị hiểu cho lá»i nói của Ứng Hiệp.
Buông má»™t tiếng thở dài, Ứng Hiệp im lặng định nhãn xuống quần hùng võ lâm. Y nghÄ© thầm: "Phong Thiá»n đài hôm nay chẳng biết sẽ có bao nhiêu hảo hán anh hùng phải chết vì cái danh soái chủ võ lâm. .
Trong khi Ứng Hiệp suy nghÄ© thì quần hùng lại im lặng nhÆ° tá». Cục trÆ°á»ng bất giác trở nên nặng ná» vô ngần. Quần hùng võ lâm ai mà chẳng biết đến thành tích của Tôn Ứng Hiệp: Sát tá»­ Huyá»n Không phÆ°Æ¡ng trượng Thiếu Lâm, VÔ Ãịch Kiếm DÆ°Æ¡ng Quân Bảo và cả bang chủ Thần Phục bang Gia Kinh Hào. Cả ba Ä‘á»u là những đại cao thủ kỳ tuyệt trăm năm má»›i có đặng má»™t ngÆ°á»i thế nhÆ°ng tất cả Ä‘á»u chết thảm bá»›i kiếm pháp tối Ä‘á»™c của Di Há»a Ãoạn Hồn Thần. Thếthì những ngÆ°á»i Ä‘ang có mặt tại Phong Thiá»n đài có ai dám tá»± cho mình xứng đáng là đối thủ vá»›i Tôn Ứng Hiệp.
Quần hùng im lặng, nhÆ°ng sá»± im lặng đó càng khiến cho cục trÆ°á»ng của Phong Thiá»n đài thêm phần nặng ná», ngầm sá»± khủng bố. Không má»™t ai dám thượng đài, nhÆ°ng ngấm ngầm trong tâm của quần hùng lại có sá»± phản kháng đối vá»›i kẻ đã Ä‘em há»a đến cho võ lâm.
Bất giác quần hùng đồng loạt dồn mắt nhìn vá» phía dãy ghế của các vị chưởng môn Ä‘ang yên vị. Ngay cả những chưởng môn đại phái, những ngÆ°á»i tá»± cho mình là các đại Cao thủ có má»™t không hai trên chốn võ lâm giang hồ cÅ©ng im lặng. Tất cả Ä‘á»u khoác vẻ mặt thâm trầm, chẳng má»™t ái muốn nhích Ä‘á»™ng thân pháp.
Trong tất cả những chưởng môn của các đại phái, ngÆ°á»i thẹn thùng nhất lại chính là Chân Tá»­ đạo trưởng. VÕ lâm giang hồ vốn đã ngưỡng má»™ hai phái lá»›n nhất đó là Thiếu Lâm và VÕ Ãang. Tại Phong Thiá»n đài lần này, các cao tăng Thiếu Lâm đã tá»± ý rút lui, duy còn lại VÕ Ãang, nên sá»± kỳ vá»ng của quần hùng đổ dồn vào Chân Tá»­ đạo trưởng.
Chạm vào những ánh mắt xét nét của quần hùng võ lâm, Chân Tá»­ đạo trưởng không khá»i ngượng ngùng. Lão đạo trưởng đứng giữa hai trạng thái không thể quyết định được Lão tá»± biết bÆ°á»›c ra giao thủ vá»›i Ứng Hiệp là tá»± chuốc lấy cái chết vào thân, còn nếu mặc nhiên tá»± tại thì đã hủy hoại thanh danh mấy trăm năm nay của VÕ Ãang phái.
Hai tâm trạng đó khiến Chân Tử đạo trưởng vừa lúng túng vừa hổ thẹn.
Buông má»™t tiếng thở dài, Chân Tá»­ đạo trưởng nheo mày rồi từ từ đứng lên. Lão bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Ứng Hiệp ôm quyá»n nói:
- Bần đạo có một ý như thế này.
Ứng Hiệp ôm quyá»n miá»…n cưỡng nói:
- Xin đạo trưởng chỉ giáo.
- Theo thiển ý của bần đạo... Phó giáo chủ đây có thể độc tôn đối với võ lâm. Tại đây bần đạo nghĩ chẳng có ai là đối thủ của phó giáo chủ. Nhưng chỉ nói thôi tất cả quần hùng không tin.
- Ứng Hiệp không muốn tranh đoạt với quần hùng để máu lại đượm trên lưỡi kiếm của Ứng Hiệp. Nhưng...
Chân Tử đạo trưởng khẽ gật đầu:
- Phó giáo chủ không muốn tranh đoạt soái chủ, nhưng vì uy danh Tinh Túc giáo nên không thể không tranh đoạt.
- Ãa tạ đạo trưởng đã hiểu cho Ứng Hiệp.
- Chính vì hiểu cho phó giáo chủ, bần đạo má»›i có cao kiến thế này. Chỉ cần Tôn thiếu hiệp vượt qua được Bát Quái Lưỡng Kiếm trận của VÕ Ãang thì xem nhÆ° ngÆ°á»i đã là soái chủ của quần hùng.
Ứng Hiệp gật đầu.
Thấy Ứng Hiệp đồng ý, Chân Tử đạo trưởng lộ rõ nét phấn khích lên mặt. Lão nhìn xuống quần hùng võ lâm:
- ChÆ° vị bằng hữu... Bần đạo thiết nghÄ© tại đây không có ai là đối thủ của Tôn thiếu hiệp. NhÆ°ng chỉ nói thôi chÆ°a đủ, Tôn thiếu hiệp sẽ chứng minh bằng cách phá trận Bát Quái Lưỡng Nghi của VÕ Ãang từ bấy lâu nay có thể sánh vá»›i Thập Bát Ãại Hồng Cân của Thiếu Lâm tá»±. Chỉ có những ngÆ°á»i thật sá»± có võ công cao minh má»›i hóa giải được nếu không sẽ bị trận pháp kia nghiá»n nát. Nếu nhÆ° Tôn thiếu hiệp hóa giải được Bát Quái Lưỡng Nghi kiếm trên thì xem nhÆ° ngÆ°á»i đã là soái chủ võ lâm. ChÆ° vị bằng hữu có đồng ý vá»›i bần đạo không?
Quần hùng võ lâm đồng loạt xướng lên:
- Ãồng ý! Ãồng ý!
Trong khi quần hùng võ lâm phấn chấn xướng lên như vậy thì sắc mặt của Lâm Bạch Huệ đanh lại. Nàng nhìn Chân Tử đạo trưởng nghĩ thầm: "Gã đạo sĩ mũi trâu khốn kiếp này muốn tiêu diệt Tôn Ứng Hiệp cho bằng được nên mới bày ra quỷ kế khích tướng này. Ứng Hiệp thật là dại dột." Nghĩ như thế, Bạch Huệ bất giác buông một tiếng thở dài. Trong tâm nàng bất giác lo lắng cho Ứng Hiệp.
Bạch Huệ nhìn Ứng Hiệp, cùng lúc y cÅ©ng nhìn nàng. Bạch Huệ muốn thốt má»™t lá»i trách móc Ứng Hiệp, nhÆ°ng rồi lại bá» Ä‘i ý nghÄ© đó mà khích lệ y:
- Ứng Hiệp, phá thế trận Bát Quái Lưỡng Nghi kiếm không dễ dàng đâu. Chỉ một sự sơ xuất nhỠcủa đệ thôi cũng đủ cho kiếm trận xé xác đệ thành trăm mảnh. Hay đệ chùn tay kiếm cũng đủ cho đệ bị kiếm trận dồn vào tử lộ.
Ứng Hiệp nhìn Bạch Huệ nói:
- Tỷ tỷ yên tâm, Ứng Hiệp không để cho oai danh của Tinh Túc giáo suy giảm đâu.
Bạch Huệ gật đầu nhá» giá»ng nói:
- CÓ má»™t Ä‘iá»u này Bạch Huệ muốn nói vá»›i đệ.
- Tỷnói đi.
Bạch Huệ ngoắc Ứng Hiệp đến bên, nói vào tai y:
- Chân Tá»­ đạo trưởng rất muốn sát tá»­ đệ. Phá kiếm trận VÕ Ãang đệ không được chùn tay. Nếu nhÆ° Tôn đệ có mệnh hệ gì thì Bạch Huệ cÅ©ng sẽ trở thành tấm bia cho bá»n tiện nhân đạo sÄ© làm nhục. Chết không được, sống cÅ©ng không sống được. Cuá»™c tá»· thí này, sinh mạng tá»· được đặt vào lưỡi kiếm của đệ đó.
- Nếu Chân Tá»­ đạo trưởng có dã tâm nhÆ° vậy thì hôm nay VÕ Ãang sẽ được chứng kiến kiếm thuật vô biên của Thần Kiếm DÆ°Æ¡ng Bất Tuần.
Bạch Huệ nắm tay Ứng Hiệp:
- Ãệ phải bảo trá»ng.
Ứng Hiệp gật đầu:
- Tỷ yên tâm.
Nàng nắm bàn tay của Ứng Hiệp:
- Nhá»› lá»i tá»·, kiếm bất vị thân.
Tài sản của anhhe1281

  #40  
Old 14-04-2008, 06:14 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Nô Tình Kiếm Thủ: Hồi 40
(Vô Danh)

Tám vị đạo trưởng lão VÕ Ãang bÆ°á»›c ra, đồng loạt chiếm lấy các phÆ°Æ¡ng vị trong Bát Quái càn khôn. Tất cả Ä‘á»u thủ trÆ°á»ng kiếm, vây bá»c lấy Tôn Ứng Hiệp. Chỉ má»›i khai trận Bát Quái Lưỡng Nghi kiếm thôi mà tám vị đạo sÄ© VÕ Ãang đã tạo ra má»™t bức tÆ°á»ng kiếm vây chặt lấy đối phÆ°Æ¡ng. Kiếm trận chÆ°a phát Ä‘á»™ng mà ngỡ nhÆ° Ứng Hiệp đã lá»t thá»m vào vòng lưỡi kiếm quang trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp.
Thấy tám vị đạo sÄ© VÕ Ãang Ä‘ang khởi phát trận pháp Lưỡng Nghi Bát Quái kiếm, Lâm Bạch Huệ không khá»i e dè bởi sá»± kín đáo lẫn uy lá»±c do kiếm trận tạo thành.
Trong trận pháp, Ứng Hiệp thủ kiếm hướng mũi xuống đất, hai chân dang rộng chỠđợi kiếm trận khởi động tấn công mình. Vẻ mặt Ứng Hiệp lộ rõ nét thâm trầm và cương nghị.
Chân Tá»­ đạo trưởng giÅ© ống tay áo đạo bào, rút ngá»n tiểu kỳ màu vàng phất lên, miệng thì nói:
- Bát quái khởi động, âm dương hòa hợp, ngũ hành sinh khắc.
Lá»i được Chân Tá»­ đạo trưởng phát ra, ngay lập tức tám vị đạo trưởng thủ trận pháp Bát Quái đồng loạt di bÆ°á»›c chạy quanh Ứng Hiệp. CÆ°á»›c pháp của há» luôn giữ bá»™ vi, ngÆ°á»i này tiếp sau lÆ°ng ngÆ°á»i kia, nhất nhất tạo ra sợi dây liên kết há»— trợ cho nhau.
Ãứng trong Bát Quái Lưỡng Nghi Kiếm trận, Ứng Hiệp vẫn bất Ä‘á»™ng. Kiếm không há» dịch chuyển, mÅ©i kiếm vẫn Ä‘iểm xuống mặt đất. Sá»± bất Ä‘á»™ng của Tôn Ứng Hiệp khiến cho Bạch Huệ phải lo lắng, đắn Ä‘o. Nàng sao hiểu được tâm pháp kiếm thuật tối thượng Tâm Kiếm mà lão Thân Kiếm DÆ°Æ¡ng Bạt Tuấn đã truyá»n lại cho Ứng Hiệp.
Phàm đối phÆ°Æ¡ng lấy số đông, phối hợp trận pháp thì sá»± bất Ä‘á»™ng của Ứng Hiệp chính là cái thuật "Lấy tịnh chế Ä‘á»™ng". Chính sá»± bất Ä‘á»™ng của Tôn Ứng Hiệp khiến cho trận pháp Bát Quái Lưỡng Nghi Kiếm trận của VÕ Ãang phải chùng lại.
Cước độ của tám vị đạo trưởng mới đầu chậm dần và sau lần hồi chậm trở lại. HỌ đã dịch chuyển được ba vòng nhưng chẳng hỠthấy đối phương nhích động, nên không thể đưa trận pháp tiến lên một bước nữa. Nhưng một khi trận pháp đã khởi phát thì không thể dừng lại, chính vì thế cả tám vị đạo sĩ phải đồng loạt mở chiêu công.
Hai vị đạo sÄ© chiếm ngá»± cung càn và cung ly đồng loạt phát Ä‘á»™ng chiêu công. Hai vị đạo sÄ© đó vừa bá» phÆ°Æ¡ng vị, hÆ°á»›ng mÅ©i kiếm đâm vào hai bên hông Ứng Hiệp. Thế kiếm của hỠđúng là có sá»± bổ trở cho nhau theo luật âm dÆ°Æ¡ng. Nếu nhÆ° Ứng Hiệp gạt kiếm ngÆ°á»i này thì khó tránh khá»i kiếm của ngÆ°á»i kia. Hai thanh trÆ°á»ng kiếm đó nhÆ° hai gá»ng kéo kẹp lấy phần trung đẳng của Tôn Ứng Hiệp.
Ãối phó vá»›i hai thanh trÆ°á»ng kiếm, Ứng Hiệp phải dùng đến thuật Tu La Thần pháp, nhoáng cái, lách mình qua giữa hai lưỡi kiếm. Hai vị đạo sÄ© vừa công hụt úng Hiệp liá»n lÆ°á»›t đến cung tốn và cung càn. Từ cung tốn và cung càn, hai vị đạo sÄ© án ngữ lại xuất chiêu công tá»›i vùng thượng đẳng của Ứng Hiệp. Hai thanh trÆ°á»ng kiếm của há» vừa linh hoạt vừa tiá»m ẩn sát khí chết ngÆ°á»i tạo ra áp lá»±c đè tá»›i thế pháp của đối phÆ°Æ¡ng.
Lần này Ứng Hiệp cũng dụng thuật Tu La Thần pháp tránh né hai lưỡi kiếm kia chẳng chút khó khăn gì. Công hụt Ứng Hiệp, hai vị đạo sĩ lướt qua án ngữ lấy cung tốn và cung ly vừa bỠtrống.
Tả thì chậm nhưng tất cả diễn biến trong trận pháp diễn ra nhanh không thể tưởng.
Mặc dù chưa có tiếng binh khí chạm thẳng vào nhau, nhưng những âm thanh vi vu do kiếm trận phát ra đã tạo thành dư âm chết chóc, khiến ai nghe cũng phải gây lạnh cột sông.
Bát Quái Lưỡng Nghi Kiếm trận đã khởi Ä‘á»™ng, chung quanh Ứng Hiệp luôn xuất hiện những màn kiếm quang chi chít, chập chá»n chá»±c chá» cắt vào thế pháp gã.
Cuá»™c giao thủ của Ứng Hiệp vá»›i tám vị trưởng lão võ Ä‘ao thủ trên Bát Quái Lưỡng Nghi càng lúc càng nhanh. NhÆ°ng tuyệt nhiên không há» có tiếng binh khí chạm thẳng vào nhau. Quần hùng thị trận chỉ còn nghe những âm thanh vi vu mà tưởng tượng chỉ trong khoảnh khắc nữa thôi vị phó giáo chủ Tinh Túc giáo Di Há»a Ãoạn Hồn Thần sẽ biến thành bá»™ xÆ°Æ¡ng khô bởi tám lưỡi kiếm sắc bén của Bát Quái Lưỡng Nghi Kiếm trận sẽ lóc da xẻ thịt.
Bất thình lình, Bát Quái Kiếm trận vận hành ngược trở lại. Bốn vị đạo sÄ© cùng tung kiếm tập kích vào vùng hạ đẳng của Ứng Hiệp còn bốn ngÆ°á»i kia thì tập kích vào vùng thượng đẳng. Sá»± phối hợp nhịp nhàng và liên hoàn này buá»™c đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° chịu má»™t lúc cả hai áp lá»±c nặng ná» nhÆ° núi Thái SÆ¡n, đồng thá»i cÅ©ng không cho đối phÆ°Æ¡ng có được sinh lá»™ để tránh né hay đào thoát.
Cả tám lưỡi kiếm cùng công ra một lúc, nhưng lại chỉ đâm vào khoảng không khi Ứng Hiệp thi triển thuật Tu La Thần pháp lướt lên cao tám bộ. Từ trên cao, một màn lưới kiếm chụp thẳng vào tám lưỡi kiếm đó.
Chỉ một âm thanh khô khốc phát ra thôi.
- Choang...
Chỉ má»™t âm thanh duy nhất đó thôi nhÆ°ng cả tám thanh trÆ°á»ng kiếm Ä‘á»u bật ngược trở lại chứng tá» kiếm của Ứng Hiệp chạm cùng má»™t lá»±c vào tám lưỡi kiếm.
Tám vị đạo trưởng nhanh chóng trở lại phương vị bát quái để hỗ trợ cho nhau.
Ứng Hiệp lại đứng bất Ä‘á»™ng ngay giữa trận Bát Quái Lưỡng Nghi của VÕ Ãang phái.
Mặt y Ä‘anh hẳn lại. Tất cả sá»± khởi phát cÅ©ng nhÆ° vận hành của kiếm trận Ä‘á»u đã được y ghi nhận bằng VÔ Tá»± Kinh, và bây giá» chính là lúc y sẽ phá trận pháp kiếm lừng danh này của VÕ Ãang phái.
Sắc mặt Ứng Hiệp toát ra những nét sát thần rá»n rợn. Y nghiêm giá»ng nói:
- Các đạo trưởng tiá»n bối có thể bá» kiếm tá»± chịu thua tại hạ nếu không muốn chết bởi Tâm Kiếm của Tôn Ứng Hiệp.
Tám vị đạo trưởng không trả lá»i y mà lại tiếp tục phát triển Bát Quái Lưỡng Nghi Kiếm trận. Lần này, hai vị đạo sÄ© từ cung ly và cung càn lại khởi Ä‘á»™ng chiêu công trÆ°á»›c, nhÆ°ng Ứng Hiệp không màng đến kiếm chiêu của hai ngÆ°á»i đó. Y chỉ lắc vai chá»›p Ä‘á»™ng thần pháp cùng vá»›i đạo kiếm quang sáng ngá»i thoát ra công thẳng vá» phía hai vị đạo sÄ© thủ cung tốn và khảm.
Chiêu kiếm của Ứng Hiệp nhanh đến độ cả hai vị đạo sĩ kia không có phản ứng gì.
Ãạo kiếm quang lÆ°á»›t qua ngÆ°á»i hai vị đạo sÄ© đó, cắt đứt thủ cấp há» trong khi cả hai vừa chá»±c rá»i phÆ°Æ¡ng vị phát triển chiêu công. Ãầu của hai vị đạo sÄ© rÆ¡i xuống đất, mà tay vẫn còn múa kiếm.
Bằng một chiêu kiếm thứ hai, Ứng Hiệp cắt đứt hai tay kiếm của hai vị đạo sĩ đang truy bức mình để cố chiếm lấy phương vị của cung tốn và khảm.
Hai vị đạo sÄ© kia vừa đứt lìa tay kiếm ngã nhào xuống đất, thì lưỡi kiếm của Ứng Hiệp lia quang qua hai thanh trÆ°á»ng kiếm còn dính chặt trong đôi bản thủ của hai cánh tay chÆ°a kịp rÆ¡i xuống đất.
Hai lưỡi kiếm bật ra khá»i đôi tay chết, hai mÅ©i phi lao bắn vá» phía hai vị đạo sÄ© đối diện. Hai thanh trÆ°á»ng kiếm đó ghim luôn vào yết hầu hai vị đạo sÄ©. Cả hai nhÆ° thể nhận cái chết quá Æ° bất ngá», đứng sóng ra vá»›i trÆ°á»ng kiếm chống.
Hai vị đạo trưởng đó té xấp đến trÆ°á»›c khiến cho hai thanh trÆ°á»ng kiếm xuyên qua yết hầu há» ngập đến tận chuôi kiếm. Còn lại hai vị đạo sÄ© cứ thừ ra. Trông há» nhÆ° hai con gà mắc nÆ°á»›c chẳng biết phải làm gì.
Chỉ trong chá»›p mắt, Ứng Hiệp đã phá giải kiếm trận Lưỡng Nghi Bát Quái của VÕ Ãang phái bằng những chiêu kiếm tối Ä‘á»™c mà tuyệt nhiên không má»™t vị chưởng môn kiếm tông nào có thể nhận ra kiếm chiêu của y thuá»™c trÆ°á»ng phái nào.
Chân Tử đạo trưởng biến sắc, xuất hạn mồ hôi.
Bạch Huệ thì phấn khích vỗ tay:
- Tôn đệ đệ... Tuyệt lắm...
Bá»n môn hạ Tinh Túc giáo đồng loạt xÆ°á»›ng lên:
- Phó giáo chủ uy vũ... Phó giáo chủ uy vũ...
Cách phá trận pháp của Ứng Hiệp càng khiến cho quần hùng võ lâm siêu hồn Ä‘oạt phách. Tất cả cứ thừ ra hÆ°á»›ng mắt nhìn lên Phong Thiá»n đài trong khi môn hạ Tinh Túc giáo thì lại hứng khởi không ngừng hô to ủng há»™ Tôn Ứng Hiệp má»™t cách nhiệt tình.
- Phó giáo chủ uy vũ... Phó giáo chủ uy vũ...
Chân Tá»­ đạo trưởng mặt sượng sùng, Ä‘á» gấc. Lão đạo sÄ© chưởng môn VÕ Ãang gần nhÆ° chết lặng bởi cách phá trận của Ứng Hiệp. Lão cÅ©ng chẳng thể nào tưởng tượng được kiếm pháp của Ứng Hiệp lại vượt ra ngoài sá»± tưởng tượng của lão.
chân Tá»­ đạo trưởng đứng lặng ngÆ°á»i nhìn những đạo sÄ© VÕ Ãang, kẻ chết ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng nằm rải trên Phong Thiá»n đài.
Bạch Huệ vừa hoan há»· vừa tá»± đắc, mở má»™t nụ cÆ°á»i mỉm. Nàng rá»i chiếc ngai đài sen bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Chân Tá»­ đạo trưởng từ tốn nói:
- Ãạo trưởng còn muốn minh chứng kiếm pháp siêu quan của Tôn đệ nữa không?
Buông một tiếng thở dài, Chân Tử đạo trưởng nói:
- Phó giáo chủ Tinh Túc giáo đáng là soái chủ của võ lâm trung nguyên, bần đạo đã được sáng mắt bởi kiếm pháp siêu quần của Tôn thiếu hiệp. Bần đạo thiết nghÄ© cuá»™c bình chá»n soái chủ võ lâm đã kết thúc và Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên Tôn thiếu hiệp là soái chủ.
Bạch Huệ khinh khỉnh đáp lá»i Chân Tá»­ đạo trưởng:
- Bạch Huệ thiết nghĩ cả võ lâm trung nguyên chẳng có ai khả dĩ vượt qua được Tôn đệ của bổn Thánh nữ.
Nàng nhìn Chân Tá»­ đạo trưởng, nhếch hai cánh môi tạo nụ cÆ°á»i giả lả rồi má»›i quay bÆ°á»›c trở lại đài sen.
Ứng Hiệp mặc dù phá được trận pháp Lưỡng Nghi Kiếm trận nhÆ°ng lại không vui, mà đượm nét buồn vá»i vợi bởi thấy tám vị đạo trưởng tÆ¡i tả trên Phong Thiá»n đài.
Ứng Hiệp dõi mắt xuống quần hùng. Má»i ngÆ°á»i im lặng. Thậm chí có ngÆ°á»i vừa ngầm lén chạm vào ánh mắt của y đã vá»™i vã gục đầu cúi xuống.
Bạch Huệ bước đến bên Ứng Hiệp. Nàng nhìn quần hùng nói:
- ChÆ° vị bằng hữu... Thể theo lá»i của Chân Tá»­ đạo trưởng thì bây giỠđây Phó giáo chủ Tinh Túc giáo Tôn Ứng Hiệp đã nghiá»…m nhiên trở thành soái chủ. Bổn nÆ°Æ¡ng mong rằng sau cuá»™c phó há»™i tại Phong Thiá»n đài, võ lâm sẽ đồng tâm đồng sức, hợp lá»±c vá»›i soái chủ khai thông Tá»­ thành.
Chúng môn hạ Tinh Túc giáo lại xướng lên:
- Phó giáo chủ uy vũ... Phó giáo chủ uy vũ...
Trong khi môn hạ Tinh Túc giáo đang phấn chấn tung hô Ứng Hiệp thì bất ngỠy quay sang Bạch Huệ:
- Tá»· tá»·... Ãệ tạm thá»i mang chức vị soái chủ vá» cho Tinh Túc giáo. NhÆ°ng hiện tại đệ có chuyện riêng cần phải làm...
Bạch Huệ cau mày:
- Ãệ có chuyện gì, sao không nói vá»›i tá»·?
Ứng Hiệp gượng cÆ°á»i nói:
- Chút chuyện nhá» thôi, không đáng để tá»· nhúng tay vào. Hiện tại tá»· còn nhiá»u việc lá»›n phải làm... Ãệ làm xong việc nhá» này sẽ đến hầu tá»·.
Bạch Huệ gật đầu:
- Ãệ làm chuyện gì cÅ©ng phải cẩn thận... Tá»· rất lo cho đệ. Ãừng làm cho tá»· thất vá»ng.
- Lâm tá»· tá»· sẽ không phải thất vá»ng vá» Tôn Ứng Hiệp đâu.
Ứng Hiệp quyến luyến nói:
- Tá»· bảo trá»ng.
Bạch Huệ gật đầu:
- Tỷ luôn chỠđệ. Nếu việc nhỠxíu kia xong hãy đến Phỉ Thúy tiên trang chỠtỷ.
Ãôi mắt Ứng Hiệp vụt sáng lên. Câu nói này của nàng nhÆ° má»™t liá»u dược thảo kỳ diệu khiến tâm hồn gã Ä‘ang nặng trÄ©u bất giác trở nên nhẹ nhõm, khoan khoái vô cùng.
Ứng Hiệp cao hứng nói:
- Ãệ sẽ sá»›m quay vỠđể hầu tá»· tá»·.
Bạch Huệ gật đầu, mỉm cÆ°á»i nói:
- Ãệ bảo trá»ng... Tá»· luôn chỠđệ.
Lá»i nói này của Lâm Bạch Huệ khiến cho Ứng Hiệp đã quyến luyến càng quyến luyến hÆ¡n. Y có cảm tưởng mình chẳng thể nào rá»i khá»i được Bạch Huệ.
Y ngập ngừng nói lại một lần nữa:
- Tá»· bảo trá»ng.
Ứng Hiệp thốt dứt câu, liá»n quay lÆ°ng thi triển Tu La thần pháp tuyệt kỹ khinh công mà y đã thu há»c được từ bí kiếp của Ãàm VÄ©nh HÆ°ng nhÆ° thế kẻ trốn chạy. Vá»›i khinh thuật Tu La thần pháp, chỉ trong khoảng khắc Ứng Hiệp đã mất hút rồi.
Rá»i Phong Thiá»n đài nhốn nháo, Ứng Hiệp Ä‘i thẳng má»™t mạch đến ngôi cổ miếu Thần hoàng. Y vừa Ä‘i vừa nghÄ© sẽ gặp lại Tống Bá»™i Linh tại tòa cổ miếu đó.
BÆ°á»›c vào cổ miếu Thần hoàng, Ứng Hiệp chỉ nhận được sá»± vắng lặng, hoang vu, nhÆ°ng Ä‘iá»u lạ lùng nhất lại là sá»± có mặt của ba vị cao tăng Thiếu Lâm tá»±. Ba vị cao tăng đó chính là Pháp Lạc, Pháp Trí, Ãại Thiện hòa thượng.
Ãang ngồi kiết đà vận công Ä‘iá»u tức nhÆ°ng Ứng Hiệp bÆ°á»›c vào thì ba ngÆ°á»i đồng loạt mở mắt định nhãn nhìn y. Ứng Hiệp ngá» ngợ ba vị cao tăng Thiếu Lâm đã chá» sẵn mình tại tòa cổ miếu Thần hoàng này.
Ãại Thiện hòa thượng chắp tay niệm phật hiệu nói:
- A di đà Phật... Bần tăng và nhị vị sư đệ đã chỠTôn thí chủ Ở đây.
Mặt Ứng Hiệp Ä‘anh lại, vá»›i những nét bất nhẫn. Y vẫn giữ giá»ng từ tốn nói:
- Hẳn ba vị đại sư chỠvãn bối không phải với thiện ý chúc mừng vãn bối đã trở thành soái chủ võ lâm?
- A di đà Phật... Tôn thí chủ không nói ra Ä‘iá»u đó, bần tăng cÅ©ng có thể Ä‘oán biết chức vị soái chủ võ lâm đã thuá»™c vá» thí chủ.
Ứng Hiệp ôm quyá»n há»i Ãại Thiện hòa thượng:
- vãn bối mạo phạm thỉnh giáo đại sư một chuyện.
- A di đà Phật... Tôn thí chủ định thỉnh giáo bần tăng Ä‘iá»u gì?
Ứng Hiệp nghiêm giá»ng nói:
- Ba vị đại sư đến ngôi cổ miếu Thần hoàng này ngồi tịnh thân kiết đà để chỠvãn bối?
- A di đà Phật... Quả là không sai. Bần tăng và nhị vị sư đệ Pháp Lạc và Pháp Trí đến cổ miếu này để chỠTôn thí chủ.
- Nói như đại sư thì ba vị đã biết trước Tôn Ứng Hiệp sẽ đến ngôi cổ miếu Thần hoàng này?
- A di đà Phật... Là ngÆ°á»i xuất gia bần tăng không há» nói dối. Ãúng nhÆ° Tôn thí chủ nói, bần tăng và nhị vị sÆ° đệ đã biết Tôn thí chủ thế nào cÅ©ng đến đây.
Buông má»™t tiếng thở dài, Ứng Hiệp há»i:
- Ba vị đại sư chỠỨng Hiệp tại ngôi cổ miếu Thần hoàng hẳn có mục đích?
Ãại Thiện hòa thượng từ từ đứng lên chắp tay định nhãn nhìn Ứng Hiệp. ánh mắt của lão hòa thượng trông thật nghiêm khắc và quyết Ä‘oán, chỉ chạm mắt vá»›i ánh mắt của Ãại Thiện hòa thượng thôi, Ứng Hiệp đủ biết cuá»™c há»™i kiến giữa y vá»›i ba vị cao tăng chắc chắn sẽ xảy ra má»™t trận quyết đấu sinh tá»­.
Ãại Thiện hòa thượng từ tốn nói:
- Khi võ lâm gặp kiếp há»a sát nhân thì Thiếu Lâm buá»™c phải đại khai sát giá»›i để giữ sá»± bình yên cho bá tánh.
Ứng Hiệp cÆ°á»›p lá»i Ãại Thiện hòa thượng:
- Vãn bối không phải là một sát nhân tử kiếm.
- A di đà Phật... Tôn thí chủ còn hÆ¡n cả má»™t sát nhân tá»­ kiếm. Nếu nhÆ° Tôn thí chủ nhận được ra chân giá trị của chính đạo thì hãy tá»± phế bá» võ công và theo bần tăng cùng nhị vị sÆ° đệ vá» Thiếu Lâm tá»± trai giá»›i ăn năn. Thiếu Lâm tá»± không để cho Tôn thí chủ phải gặp kiếp há»a bị ngÆ°á»i ngÆ°á»i trả thù đâu.
Ứng Hiệp nhìn Ãại Thiện hòa thượng, buông tiếng thở dài. Không phải y chán nản buồn phiá»n vì bị ba vị cao tăng Thiếu Lâm gán cho cái tá»™i là kẻ sát nhân tá»­ kiếm, trong lòng y buồn bá»±c bởi vì nghÄ© đến Tống Bá»™i Linh.
à niệm trong đầu thôi thúc Tôn Ứng Hiệp buột miệng nói:
- Không ngỠTống tỷ tỷ lại bán đứng Tôn Ứng Hiệp cho các cao tăng Thiếu Lâm.
Nghe Ứng Hiệp thốt ra câu đó, Ãại Thiện hòa thượng vá»™i vã niệm phật hiệu, rồi từ tốn nói:
- A di đà Phật... Tôn thí chủ đừng trách Tống tiểu thư. Tống tiểu thư vì bá tánh mà thôi... CÓ trách là trách Tôn thí chủ đã tự đánh mất nghĩa khí, ngụp lặn trong bể dục tình để cuối cùng chẳng còn giữ được chính đạo trong cuộc sống của mình nữa.
- vãn bối là ma đạo ư?
- A di đà Phật... Hành tung của Tôn thí chủ là má»™t tiểu ma vÆ°Æ¡ng. Nếu không muốn nói là đại há»a của võ lâm trung nguyên lẫn bá tánh. Thiếu Lâm tá»± không thể khoanh tay, mặc nhiên để cho thí chủ tiếp tục gieo há»a cho má»i ngÆ°á»i, buá»™c lòng phải bắt thí chủ vá» Thiếu Lâm nhÆ° đã từng làm vá»›i Ãoạn Hồn Tá»­ Kiếm Giang Hùng.
Nghe Ãại Thiện hòa thượng thốt ra câu nói này, sắc diện Ứng Hiệp Ä‘á» bừng:
- Ba vị đại sư muốn trừng phạt vãn bối như đã từng trừng phạt Giang Hùng tôn giá?
- A di đà Phật... Nếu thí chủ phế bá» võ công thì bần tăng sẽ không giam thí chủ vào thiên lao của Thiếu Lâm mà chỉ dẫn Ä‘á»™ ngÆ°á»i đến tịnh thất để sám hối.
Ứng Hiệp khoát tay:
- Ãại sÆ° chẳng cần nói nhiá»u. Ba vị cảm thấy có đủ bản lÄ©nh thì cứ ra tay bắt úng Hiệp, hoặc giết cÅ©ng được. NhÆ°ng những Ä‘iá»u kiện ba vị đặt ra chẳng có Ä‘iá»u kiện nào Ứng Hiệp khả dÄ© chấp nhận được.
- A di đà Phật... Vậy bần tăng buộc phải đại khai sát giới.
- Tại hạ sẵn sàng bồi tiếp ba vị đại sư.
Nhìn thẳng vào mắt Ứng Hiệp, Ãại Thiện hòa thượng nói:
- A di đà Phật... Thiếu Lâm đại khai sát giới.
Cùng vá»›i lá»i nói đó, Ãại Thiện hòa thượng vận hóa công phu phật môn. Ãôi song thủ Của ngÆ°á»i khoáy tròn má»™t vòng, kéo theo luồng ánh sắc cầu vòng vàng chá»i trông nhÆ° má»™t con rồng từ cõi hÆ° vô bất ngá» tái hiện vá».
Trong khi Ãại Thiện hòa thượng phát Ä‘á»™ng "Giáng long thần chưởng", thì Pháp Trí và Pháp Lạc đồng loạt dụng "Nhứt dÆ°Æ¡ng chỉ". Sở há»c tuyệt công của Ãoàn Chính Minh năm xÆ°a đã truyá»n lại cho đã truyá»n lại cho Thiếu Lâm tá»± sau khi xuất gia đầu Phật.
Ba vị cao tăng Thiếu Lâm đồng loạt liên thủ tập kích Ứng Hiệp. Ãại Thiện hòa thượng dụng "Giáng long thần chưởng", Pháp Trí và Pháp Lạc dụng "Nhứt dÆ°Æ¡ng chỉ". Cả ba phối hợp tạo thành thế chân vạc tập kích trá»±c diện Tôn Ứng Hiệp.
Ãứng trÆ°á»›c chiêu công quá»· khốc thần sầu của ba vị đại sÆ° chùa Thiếu Lâm, úng Hiệp không tránh né mà Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên đón thẳng đỡ thẳng bất kể hậu quả thế nào.
Thanh trÆ°á»ng kiếm trong tay Ứng Hiệp nhÆ° thế vẽ trong không khí má»™t hình tròn kiếm khí hứng thẳng lấy chưởng kiếm Giáng Long lẫn hai luồng Nhất DÆ°Æ¡ng chỉ đã từng vang danh trong chốn võ lâm.
Một tiếng nổ chát chúa trỗi lên hất tung cả mái cổ miếu lên cao bốn trượng. Cùng với tiếng nổ đó, mặt đất như dậy sóng cuốn vỠphía ba vị cao tăng Thiếu Lâm.
Sau tiếng nổ long trá»i đất lở cùng vá»›i hiện tượng kỳ dị kia, tất cả bốn ngÆ°á»i nhÆ° những chiếc lá khô bị cuốn Ä‘i bởi cÆ¡n gió dữ. Pháp Trí và Pháp Lạc chẳng thể nào gượng để thi triển khinh công trụ bá»™ mà đành chấp nhận cho dÆ° kình cuốn hai ngÆ°á»i quẳng vá» phía tán cây đại thụ cách tòa cổ miếu những mÆ°Æ¡i trượng. Cả hai va lÆ°ng thẳng vào gốc cây đại thụ.
- Rầm...
Cả thân cây vá»›i Ä‘Æ°á»ng kính trên hai giang tay, gãy ngang bởi sức va đập khốc liệt của Pháp Trí và Pháp Lạc, gãy ngang, đổ sầm xuống. Hai ngÆ°á»i nằm duá»—i dài bất tỉnh chẳng còn biết gì nữa.
Riêng Ãại Thiện hòa thượng vốn là má»™t cao thủ thượng đẳng của Thiếu Lâm thì không rÆ¡i vào tình trạng nhÆ° hai ngÆ°á»i kia. Lão tăng Thiếu Lâm trượt dài vá» sau. Ãôi cÆ°á»›c pháp của lão tá»±a nhÆ° lưỡi cày xá»›i tung mặt đất. Khi lão trụ bá»™ được thì cÅ©ng chẳng còn hÆ¡i sức gượng đứng mà ngồi bật xuống đất vận công Ä‘iá»u tức. Ãại Thiện hòa thượng vận công Ä‘iá»u tức, ngay lập tức phun luôn ra ngoài má»™t vòi máu tím bầm.
Bên kia Tôn Ứng Hiệp cÅ©ng bị nhấc lên khá»i mặt đất, quẳng ngược vá» sau nhÆ° hòn đá Y chúi đầu xuống đất nhÆ°ng kịp Ä‘iểm mÅ©i kiếm để làm Ä‘iểm tá»±a bật ngược ngÆ°á»i trở lại. Hai chân vừa trụ trên mặt đất thì y cÅ©ng phun ra má»™t bụm máu.
Sắc diện tái nhợt trông thật thảm hại. Vừa rồi, để đối phó với Giáng Long thần chưởng và hai đại Nhứt Dương chỉ, Ứng Hiệp đã dụng đến uy lực "Càn khôn kiếm khí,, Tự thân kiếm pháp tạo ra khí kiếm uy mãnh đón thẳng đỡ thẳng với Giáng Long thần chưởng và hai đại Nhứt Dương chỉ có sức mạnh di sơn hải đảo, chính vì thế dư kình mới khốc liệt khủng khiếp như vậy.
Ứng Hiệp mặc dù vẫn trụ bộ nhưng y phải chống kiếm mới khả dĩ đứng được trên hai chân.
Thấy Ứng Hiệp vẫn đứng được trên đôi cÆ°á»›c pháp của mình, Ãại Thiện hòa thượng, cao thủ nhứt đẳng của Thiếu Lâm tá»± phải bật thốt phật hiệu vì sá»± ngạc nhiên của lão:
- A di đà Phật.
Ãại Thiện hòa thượng buá»™t miệng thốt ra câu phật hiệu đó bởi Ä‘oan chắc Di Há»a Ãoạn Hồn Thần sẽ không bá» qua cÆ¡ há»™i này để khởi phát tá»­ kiếm Ä‘oạt mạng ba vị đại sÆ° Thiếu Lâm tá»±.
Ứng Hiệp định nhãn nhìn Ãại Thiện hòa thượng. Mặc dù khí huyết trong kinh mạnh vẫn còn nhá»™n nhào vá»›i những cảm giác nao nao, chỉ chá»±c té nhào xuống bất tỉnh, nhÆ°ng ý chí khiến cho y nhanh chóng lấy lại sá»± cÆ°Æ¡ng cÆ°á»ng, kiêu hãnh vốn có trong tâm thức của gã.
Vá»›i sá»± cÆ°Æ¡ng cÆ°á»ng, lạnh lùng đó, Ứng Hiệp có thể thi triển má»™t chiêu tá»­ kiếm để Ä‘oạt mạng ba vị cao tăng Thiếu Lâm. NhÆ°ng không biết gã nghÄ© sao, lại bất ngá» tra kiếm vào vá».
Y gằn giá»ng nói vá»›i Ãại Thiện hòa thượng:
- Tôn Ứng Hiệp không phải là Ãoạt Hồn Tá»­ Kiếm Giang Hùng để cho các vị đạo tăng Thiếu Lâm lập danh tiêu trừ ác ma vá»›i võ lâm trung nguyên đâu. Các vị đại sÆ° phải nhá»› đến câu nói hôm nay của Ứng Hiệp. Nếu lần sau Thiếu Lâm vẫn dụng tiểu kế lấy đông để hại ngÆ°á»i thì Tinh Túc giáo vá»›i sá»± thống lãnh của Ứng Hiệp sẽ san bằng ngá»n Tung sÆ¡n.
Nói dứt câu, Ứng Hiệp rít một luồng khí căng phồng lồng ngực rồi mới từ tốn nói tiếp:
- Mong rằng chÆ° vị cao tăng Thiếu Lâm luôn nhá»› đến lá»i nói của Tôn Ứng Hiệp. Cáo Y quay lÆ°ng chậm rãi bá» Ä‘i trong khi ba vị đại sÆ° Thiếu Lâm vẫn chằm chằm dõi mắt nhìn theo sau lÆ°ng gã.
Bóng Ứng Hiệp mất hút, Ãại Thiện hòa thượng má»›i miá»…n cưỡng niệm phật hiệu:
- A di đà Phật.
Tài sản của anhhe1281

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
âåëèêàÿ, ãîòèêà, ãîðÿùèé, çíàêîìñòâà, çîëîòî, êàìåäè, êàðàîêå, êàðòèíû, ïàëüòî, ïðèêîëüíûå, óãîëîâíûé, ðàáî÷åãî



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™