Hồi 39
Mai Giáng Tuyết Lại Cứu Phu Quân
Từ đáy lòng mình, chà ng nghÄ© rằng đây là cuá»™c chiến cuối cùng trong Ä‘á»i mình, dù thắng hay bại cÅ©ng phải dốc hết toà n lá»±c để lại tiếng cho Ä‘á»i sau.
Cho nên, vừa ra tay thì chà ng đã dùng Äạt Ma Tam kiếm.
Thiếu phụ áo và ng tuy má»™t thân đầy võ công nhÆ°ng cÅ©ng không thể nà o phá giải nổi kiếm chiêu kỳ dị nà y, nhất thá»i bị vây trong kiếm quang. Khi kiếm thế đánh tá»›i Thiên La Äịa Võng thì chà ng đã không chịu nổi nữa, miệng phun ra má»™t bụm máu tÆ°Æ¡i rồi từ trên không trung ngã xuống đất. Thiếu phụ áo và ng phải giở hết khả năng ra để chống đỡ lẫn né tránh má»›i coi nhÆ° né được hai chiêu kiếm đầu, Ä‘ang lúc cảm thấy lúng túng tay chân, ứng phó không nổi thì chợt thấy PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ngã xuống đất, lòng thầm kêu lên may mắn, miệng thì cÆ°á»i lạnh rằng:
“Chỉ là ánh Ä‘om đóm mà dám tranh sáng vá»›i vầng nháºt nguyệtâ€.
Nam Bắc Nhị Quái bị nhốt trong lÆ°á»›i, thấy PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam bị trá»ng thÆ°Æ¡ng nằm dÆ°á»›i đất, hÆ¡i thở thoi thóp, khắp nÆ¡i Ä‘á»u là thi thể của các nhà sÆ° Thiếu Lâm.
Ãnh sáng mà u xanh cứ láºp lòe, xác ngÆ°á»i nằm trong vÅ©ng máu tÆ°Æ¡i khiến cho đêm tối vốn đã thê lÆ°Æ¡ng cà ng tăng thêm sá»± kinh dị.
Äại Ngu thiá»n sÆ° hÃt sâu má»™t hÆ¡i, giÆ¡ ngang cây thiá»n trượng bÆ°á»›c tá»›i, nói vá»›i vẻ đầy bi tráng:
“Nhạc chủ muốn san bằng chùa Thiếu Lâm, xem ra chẳng phải chuyện khó ...â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ngất xỉu khiến cho vị lão hòa thượng đức cao vá»ng trá»ng cảm thấy không thể nà o chống cá»± nổi kẻ cÆ°á»ng địch, các nhà sÆ° Thiếu Lâm thÆ°Æ¡ng vong quá nặng ná» cÅ©ng khiến cho ông ta mất cả hà o khÃ.
Ông ta ngáºp ngừng rồi lại nói:
“NhÆ°ng khi Nhạc chủ san bằng chùa Thiếu Lâm trÆ°á»›c tiên phải giết chết lão nạpâ€.
Thiếu phụ áo và ng nói:
“Giết ngÆ°Æ¡i chẳng phải chuyện khóâ€. Vừa nói vừa cháºm rãi Ä‘Æ°a tay phải lên.
Ngay lúc nà y, Ä‘á»™t nhiên có tiếng sáo véo von truyá»n tá»›i. Âm thanh ấy tá»±a nhÆ° ở từ xa vá»ng tá»›i nhÆ°ng cÅ©ng tá»±a nhÆ° quanh quẩn đâu đây. Thiếu phụ áo và ng chợt hạ tay xuống, ngÆ°ng thần lắng nghe. tiếng sáo dần dần cao vút, trong bi tráng ẩn chứa khà khái phiêu giáºt xuất trần. Thiếu phụ áo và ng nghe má»™t hồi thì Ä‘á»™t nhiên giÆ¡ tay bÆ°ng mặt, kêu lá»›n má»™t tiếng:
“Chạy mauâ€. Nói xong thì xoay ngÆ°á»i phóng vá» phÃa trÆ°á»›c.
Biến cố bất ngỠấy khiến cho Äại Ngu thiá»n sÆ° ngẩn ngÆ°á»i ra, không hiểu vì sao kẻ cÆ°á»ng địch Ä‘á»™t nhiên lại rút chạy khi đã sắp đại thắng.
Thiếu phụ áo và ng Ä‘á»™t nhiên bá» chạy, láºp tức khiến cho thế cuá»™c kiếm rút cung căng thay đổi, chỉ thấy đám quái nhân hình ngÆ°á»i và bá»n Tiêu Dao Tá» quay ngÆ°á»i chạy mất. Äám ngÆ°á»i ấy kéo đến nhÆ° nÆ°á»›c triá»u, khi Ä‘i cÅ©ng nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, trong chá»›p mắt chẳng còn ai cả.
Äại Ngu thiá»n sÆ° thở phà o má»™t hÆ¡i, chạy vá»™i đến bên cạnh PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, chỉ thấy ở miệng và mÅ©i của chà ng có máu rịn ra, hÆ¡i thở thoi thóp lúc có lúc không, ông ta không khá»i buồn bã, Ä‘au Ä‘á»›n. Äại Ngu thiá»n sÆ° Ä‘Æ°a tay sá» và o ngá»±c, chỉ thấy tim chà ng Ä‘áºp nhẹ, nhÆ°ng rất yếu á»›t, lúc có lúc không. Chỉ nghe giá»ng nói của Äại Äạo thiá»n sÆ° truyá»n và o trong tai:
“Äại Ngu sÆ° huynh, có còn cứu được PhÆ°Æ¡ng thà chủ không?â€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° cháºm rãi ngẩng đầu, hai dòng nÆ°á»›c mắt tuôn xuống má, lắc đầu chép miệng:
“Hy vá»ng rất nhá», nhÆ°ng mong Pháºt tổ linh thiêng phù há»™ Ä‘á»™ trì cho yâ€.
Äại Äạo thiá»n sÆ° Ä‘au Ä‘á»›n nói:
“Äại Huyá»n sÆ° huynh cÅ©ng bị thÆ°Æ¡ng rất nặngâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° ngẩng đầu lên, chỉ thấy Äại Äạo thiá»n sÆ° Ä‘ang ôm xác Äại Huyá»n, mặt đầy vẻ Ä‘au khổ, bất giác thở dà i, ngẩng đầu lên hÃt má»™t hÆ¡i rồi nói:
“Cao thủ của chúa Thiếu Lâm chúng ta đã hy sinh cả trong tráºn chiến nà y ...â€.
Äại Äạo tá»±a nhÆ° nhá»› lại má»™t chuyện gì quan trá»ng, nói:
“Äệ tá» trong tráºn La Hán không biết đã trúng ám khà gì của mụ yêu phụ mà bị thÆ°Æ¡ng mất sáu mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, toà n tráºn đã tan ra, không biết tạo sao cá»› gì mụ ta lại bá» chạy, chả lẽ lại có quá»· kế gì nữa?â€.
Äại Ngu nói:
“Theo tình thế trÆ°á»›c mắt chúng ta đã thất bại, có lẽ mụ ta chẳng cần dùng đế quá»· kế gì nữaâ€.
Äại Äạo thiá»n sÆ° nói:
“Äiá»u nà y tháºt khiến ngÆ°á»i ta khó hiểuâ€.
Äại Ngu trầm tÆ° trong khoảnh khắc rồi nói:
“TrÆ°á»›c khi mụ yêu phụ bá» chạy, sÆ° đệ có nghe âm thanh gì khác lạ không?â€.
Lúc ấy ông ta váºn công lá»±c của toà n thân chuẩn bị quyết chiến vá»›i thiếu phụ áo và ng, cho nên tai và mắt không còn để ý đến chuyện khác nữa, tuy tiếng sáo cao vút nhÆ°ng ông ta không nhá»› đó là âm thanh gì.
Äại Äạo thiá»n sÆ° nhÆ° chợt hiểu ra:
“Äúng váºy, hình nhÆ° có tiếng sáo nghe rất bi tráng, sau khi mụ yêu phụ nghe thấy âm thanh nà y thì láºp tức kinh hoảng bá» chạyâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° nói:
“Võ công của mụ yêu phụ trác tuyệt, toà n thân là ám khà tuyệt Ä‘á»™c, thế mà tiếng sáo lúc nãy lại khiến cho mụ ta kinh hoảng bá» chạy, chắc trong đó có Ä‘iá»u gì bà máºt ...†ông ta hÆ¡i ngáºp ngừng rồi nói:
“Äệ hãy thay ta truyá»n lệnh xuống, bảo má»i ngÆ°á»i thu dá»n xác chết, phà m là nhÆ° đệ tá» tuẫn nạn Ä‘á»u phải ghi tên hiệu, hợp táng vá»›i nhau, sau ba ngà y, đệ tá» trong toà n chùa sẽ là m Pháºt sá»± bách nháºt cho bá»n há», còn những đệ tá» bị trá»ng thÆ°Æ¡ng thì Ä‘Æ°a đến Äạt Ma viện mau chóng cứu chữaâ€.
Ông ta hơi thở dà i rồi nói:
“Chùa Thiếu Lâm có thể thoát khá»i kiếp nạn diệt vong, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam có công đức lá»›n nhất, bất luáºn thÆ°Æ¡ng thế của y có thể cứu được hay không, chúng ta phải dốc hết sứcâ€.
Äại Äạo thiá»n sÆ° hạ giá»ng nói:
“Nam Bắc Nhị Quái vẫn bị nhốt trong mà n lÆ°á»›i, không biết xá» lý thế nà o?â€.
Äại Ngu nói:
“Hãy dùng Bạch Giao kiếm chém đứt lÆ°á»›i thả há» raâ€.
Äại Äạo nói:
“Trong lòng hai ngÆ°á»i tá»±a nhÆ° căm háºn chùa Thiếu Lâm chúng ta, nếu thả hai ngÆ°á»i bá»n há», há» lại nhá»› đến thù xÆ°a không phân trắng Ä‘en thì tháºt phiá»n toái, theo ý của tiểu đệ ...â€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° nói:
“Nam Bắc Nhị Quái vì chùa Thiếu Lâm chúng ta má»›i Ä‘á»™ng thủ vá»›i ả yêu phụ, dù cho há» có nhá»› đến thù trÆ°á»›c chúng ta cÅ©ng không thể ngồi yên mà nhìn, hãy Ä‘i mau!â€.
Äại Äạo thiá»n sÆ° nghiêm trang nói:
“SÆ° huynh dạy rất phảiâ€. Thế là ông ta nhặt cây Bạch Giao kiếm, Ä‘ang định xoay ngÆ°á»i Ä‘i thì chợt nghe giá»ng nói nhá» truyá»n tá»›i:
“Nhạc chủ Minh Nhạc xảo quyệt vô cùng, tuy đã bị ta dùng tiếng sáo dá»a bá» chạy, nhÆ°ng ta Ä‘oán rằng bà ta sẽ không cam lòng bá» Ä‘i sau má»™t bữa cÆ¡m chắc chắn sẽ dắt cao thủ âm thầm quay lại chùa, mÆ°u đồ Ä‘iá»u tra sá»± tháºt ...†tiếng nói ấy đến đây thì Ä‘á»™t nhiên ngừng lại, tá»±a nhÆ° Ä‘ang suy nghÄ© rồi sau má»™t lúc má»›i nói tiếp:
“Lúc nà y ta không tiện hiện thân, vốn là ta định tháo lÆ°á»›i thiên tằm cho Nam Bắc Nhị Quái để cho há» giúp các ngÆ°á»i. Hai ngÆ°á»i nà y có hiá»m khÃch vá»›i chùa Thiếu Lâm, sau khi thả chÆ°a chắc chịu nghe theo các ngÆ°á»i, dù há» trở mặt hay phủi tay đứng nhìn, đối vá»›i quý tá»± cÅ©ng là chuyện rất bất lợi, chi bằng tạm thá»i không thả thì hÆ¡n. May mà võ công của há» cao cÆ°á»ng, ná»™i lá»±c thâm háºu, tÆ¡ thiên tằm tuy bó chặt, nhÆ°ng há» vẫn có thể chịu Ä‘á»±ng nổi, chỉ cần há» biết không thể vùng vẫy, trong nhất thá»i cÅ©ng không đến ná»—i bị siết chết ...†nói đến đây thì lại ngừng.
Äại Ngu thiá»n sÆ° cao giá»ng nói:
“Vị cao nhân nà o đã ra tay giúp đỡ, tại sao không chịu ...â€.
Giá»ng nói ấy văng vẳng truyá»n tá»›i, ngắt lá»i Äại Ngu thiá»n sÆ°:
“Ta Ä‘ang dùng công phu Truyá»n Âm Nháºp Thất nói chuyện vá»›i hai vị, bởi vì Nhạc chủ Minh Nhạc lúc nà o cÅ©ng có thể quay lại âm thầm quan sát, hai vị tốt nhất tạm thá»i hãy nghe ta căn dặn, không nên lên tiếngâ€. Tiếng nói ấy hÆ¡i ngáºp ngừng rồi lại nói tiếp:
“ThÆ°Æ¡ng thế của ngÆ°á»i há» PhÆ°Æ¡ng tá»±a nhÆ° rất nặng, tốt nhất hãy Ä‘Æ°a y và o máºt thất đừng để cho y bị quẫy nhiá»…u nữaâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° tá»±a nhÆ° có rất nhiá»u lá»i muốn nói, nhÆ°ng lại không thể nà o thổ lá»™ được. Giá»ng nói ấy lại truyá»n và o trong tai:
“Các vị tốt nhất nên giả vá» tá»± tin, cao thủ trong chùa rất nhiá»u, tuy thÆ°Æ¡ng vong nặng ná» nhÆ°ng đủ láºp lại tráºn La Hán, để Ä‘á» phòng vạn nhất, tốt nhất Ä‘iá»u Ä‘á»™ng má»™t bá»™ pháºn ngÆ°á»i láºp lại chiến tuyến để chuẩn bị nghênh địch, má»™t mặt sai ngÆ°á»i thắp Ä‘uốc để Ä‘á» phòng kẻ địch âm thầm Ä‘á»™t kÃchâ€.
Äại Ngu, Äại Äạo tuy là báºc cao tăng, nhÆ°ng sau khi trải qua thảm biến thì hÆ¡i lúng túng. Suy nghÄ© không còn chu đáo nữa, nghe ngÆ°á»i ấy nhắc thì cảm thấy rất có lý, Äại Äạo vá»™i và ng truyá»n lệnh xuống, má»™t mặt chá»n nhân thủ láºp lại tráºn La Hán, má»™t mặt thắp lại những bó Ä‘uốc đã bị dáºp tắt. Giá»ng nói ấy lại vang lên trong tai:
“Những quái nhân ăn mặc kỳ dị Ä‘a số là cao thủ võ lâm bị Nhạc chủ Minh Nhạc cắt mất lưỡi, cho uống mê dược rồi sai khiến, cho nên những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u có võ công rất giá»i ...â€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° nghe thế thì chấn Ä‘á»™ng toà n thân, chắp tay trÆ°á»›c ngá»±c, trong miệng Ä‘á»c Pháºt hiệu. Giá»ng nói ấy tiếp tục:
“Các ngÆ°á»i hãy mau Ä‘Æ°a ngÆ°á»i há» PhÆ°Æ¡ng và o nÆ¡i bà máºt! Nhạc chủ Minh Nhạc tuy xảo quyệt nhÆ°ng tÃnh tình Ä‘a nghi, Ä‘iá»u tra không ra chân tÆ°á»›ng thì không là m cà n, chỉ cần giả vá» chẳng có chuyện gì, dù cho có phát giác cÅ©ng giả vá» không thấy thì sẽ không là m bà ta nghi ngá», nay ta không tiện nói nữa†giá»ng nói ấy chợt chấm dứt, cả má»™t lúc lâu sâu cÅ©ng chẳng thấy gì. Äại Ngu thiá»n sÆ° thì thầm nói vá»›i Äại Äạo:
“SÆ° đệ hãy mau Ä‘Æ°a PhÆ°Æ¡ng thà chủ và o phòng phÆ°Æ¡ng trượngâ€.
Äại Äạo vâng má»™t tiếng, dắt theo hai nhà sÆ°, bế PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘ang thở thoi thóp chạy nhanh và o trong. Lúc nà y Ä‘uốc đã thắp trở lại, chùa Thiếu Lâm sáng nhÆ° ban ngà y, tráºn La Hán đã được láºp lại, hÆ¡n má»™t trăm cái xác xếp ngay ngắn trÆ°á»›c tráºn, cảnh tượng ấy đầy bi tráng thê lÆ°Æ¡ng.
Äại Ngu thiá»n sÆ° cháºm rãi rê bÆ°á»›c, vòng qua những cái xác má»™t vòng, rồi ông ta Ä‘Æ°a mắt nhìn lên mặt các nhà sÆ°. Mặt ai nấy Ä‘á»u lá»™ vẻ Ä‘au Ä‘á»›n pha lẫn trang nghiêm.
Ông ta thở dà i má»™t tiếng, nhắm hai mắt, ngầm váºn khà điá»u tức chuẩn bị nghênh chiến. Trên bãi cá» rá»™ng tuy có nhiá»u ngÆ°á»i, nhÆ°ng ai nấy Ä‘á»u im lặng chẳng nói lá»i nà o. Tâm trang lo lắng của Äại Ngu khiên cho ông ta cảm thấy thá»i gian nhÆ° kéo dà i hÆ¡n, đã hÆ¡n má»™t canh nhÆ°ng chẳng thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì. Ông ta cháºm rãi mở mắt, ngẩng đầu nhìn sắc trá»i, chẳng qua vừa má»›i qua canh bốn, vẫn còn má»™t canh nữa trá»i má»›i sáng. DÆ°á»›i ánh Ä‘uốc báºp bùng, chợt thấy có má»™t bóng ngÆ°á»i lÆ°á»›t nhÆ° sao xẹt, phóng thẳng vá» phÃa các nhà sÆ°. Äại Ngu thiá»n sÆ° thầm nhủ:
“Cuối cùng đã đến, không biết có bao nhiêu ngÆ°á»i nữa lại mất mạng trong chiến nà y ...†đang suy nghÄ© thì bóng ngÆ°á»i ấy đã cách ông ta má»™t trượng rồi ngừng lại.
Äại Ngu nheo mắt nhìn, chỉ thấy ngÆ°á»i ấy mặc kình trang mà u Ä‘en, lÆ°ng cắm trÆ°á»ng kiếm từ xa ôm quyá»n là m lá»…, cao giá»ng nói:
“Xin chà o đại sÆ° phụâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° nhÃu mà y, chắp tay trÆ°á»›c ngá»±c nói:
“Thà chủ có gì chỉ giáo?â€.
NgÆ°á»i ấy nghe Äại Ngu thiá»n sÆ° trả lá»i, cháºm rãi bÆ°á»›c tá»›i, khi đến cách ông ta ba bốn bÆ°á»›c thì má»›i ngừng lại, Ä‘Æ°a mắt nhìn xác ngÆ°á»i bà y la liệt ở dÆ°á»›i đất, Ä‘á»™t nhiên thở dà i má»™t cái. Äại Ngu thiá»n sÆ° buồn bã thở dà i, nói:
“Tôn giá là ai?â€.
Thiếu niên mặc kình trang tá» vẻ cung kÃnh, đứng cuối đầu cung kÃnh đáp rằng:
“Tại hạ là môn hạ của phái Thanh Thà nh, đệ tá» TrÆ°Æ¡ng Nhạn, xÆ°ng há»™ vá»›i đại sÆ° thế nà o?â€.
Äại Ngu nói:
“Lão nạp là Äại Ngu, TrÆ°Æ¡ng thà chủ Ä‘ang đêm đến đây không biết có gì chỉ giáoâ€.
Trương Nhạn nói:
“Gia sÆ° vì Ä‘ang luyện má»™t lò linh Ä‘Æ¡n, không thể Ä‘Ãch thân dá»± đại há»™i anh hùng ở Thái SÆ¡n, nhÆ°ng rất quan tâm đến tình thế trong võ lâm, gần đây nghe trên giang hồ có má»™t nhóm ngÆ°á»i hà nh tung bà ẩn đến Trung Nguyên, gia sÆ° nay đã luyện Ä‘Æ¡n xong, nghe tin báo thì sinh nghi, Ä‘Ãch thân dắt mÆ°á»i hai đệ tá» xuống núi, Ä‘iá»u tra mãi đến đây, giỠđây đã tá»›i ngoà i cổng quý tá»± mà vẫn không thấy ngÆ°á»i trong quý tá»± ra nghênh đón, không dám tá»± tiện xông và o ...â€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° chép miệng:
“Lệnh sÆ° có phải là chưởng môn của phái Thanh Thà nh Thanh Vân đạo trưởng hay không?â€.
Trương Nhạn nói:
“ChÃnh là gia sÆ°â€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° chép miệng:
“ChÃnh là bằng hữu lâu năm ...†ông ta hÆ¡i ngáºp ngừng rồi lại nói tiếp:
“Nhá» TrÆ°Æ¡ng thà chủ báo lại vá»›i lệnh sÆ°, bảo rằng chùa Thiếu Lâm chúng tôi Ä‘ang gặp kiếp nạn, kẻ cÆ°á»ng địch tuy lui nhÆ°ng có thể sẽ quay lại lão nạp không tiện ra cổng nghênh đón ...â€.
Trương Nhạn nói:
“Thấy quý tá»± thÆ°Æ¡ng vong nặng ná», chắc là đại chiến vừa má»›i xong, vãn bối sẽ láºp tức báo lại cho gia sÆ° để ngÆ°á»i định Ä‘oạtâ€. Nói xong thì không đợi Äại Ngu thiá»n sÆ° tiếp lá»i, láºp tức xoay ngÆ°á»i phóng vá» phÃa trÆ°á»›c.
Äại Ngu thiá»n sÆ° vốn muốn nhá» y báo lại vá»›i Thanh Vân đạo trưởng nên rá»i khá»i nÆ¡i thị phi nà y để khá»i rÆ°á»›c há»a và o thân, nà o ngá» TrÆ°Æ¡ng Nhạn không đợi ông ta nói xong thì đã xoay ngÆ°á»i chạy Ä‘i.
TrÆ°Æ¡ng Nhạn chạy rất mau, chỉ thấy bóng ngÆ°á»i lấp loáng, trong chá»›p mắt đã chẳng thấy nữa. Trong khoảnh khắc, trên con Ä‘Æ°á»ng dẫn và o chùa xuất hiện mấy mÆ°Æ¡i bóng ngÆ°á»i, thân pháp nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p. Nhìn thân pháp ấy thì cÅ©ng có thể biết ai cÅ©ng có khinh công thượng thừa. NgÆ°á»i Ä‘i đầu râu dà i mặc trÆ°á»ng bà o, đầu búi tóc, lÆ°ng cắm trÆ°á»ng kiếm, tay cầm phất trần trông rất tiên phong đạo cốt, đó chÃnh là chưởng môn của phái Thanh Thà nh, Thanh Vân đạo trưởng. Ông ta Ä‘Æ°a mắt nhìn bà y la liệt ở dÆ°á»›i đất, nhẹ thở dà i má»™t tiếng nói:
“Bần đạo đến muá»™n, trong lòng rất không yên ...â€.
Äại Ngu chắp tay nói:
“Äã là m phiá»n hạc giá của đạo huynh, lão nạp cảm thấy ái ngại vô cùngâ€.
Thanh Vân đạo trưởng cháºm rãi Ä‘Æ°a mắt nhìn các nhà sÆ° Ä‘ang bà y La Hán tráºn, vuốt râu há»i:
“Äây có phải là tráºn La Hán nổi danh của quý tá»± không?â€.
Äại Ngu nói:
“Äã là m trò cÆ°á»i cho đạo huynhâ€.
Thanh Vân đạo trưởng nói:
“Kẻ địch chắc đã bị quý phái đánh lui?â€.
Äại Ngu trầm ngâm má»™t hồi rồi nói:
“Kẻ địch rất lợi hại, tệ tá»± thÆ°Æ¡ng vong nặng ná», trÆ°á»›c mắt tuy đã lui nhÆ°ng có thể sẽ quay lạiâ€.
Thanh Vân đạo trưởng nghiêm mặt, nói:
“Äại PhÆ°Æ¡ng đạo huynh triệu táºp đại há»™i Thái SÆ¡n nhÆ°ng vì bần đạo phải lo luyện Ä‘Æ¡n, không thể đến dá»± được, đã phái hai đệ tá» giá»i nhất là Tùng Phong và Tùng Nguyệt đến dá»± ...â€.
Äại Ngu nói:
“Hai vị cao đồ của đạo huynh có quay vá» không?â€.
Thanh Vân đạo trưởng nói:
“Chẳng có tin tức gì, bần đạo đã sai mÆ°Æ¡i mấy đệ tỠđến Thái SÆ¡n tìm kiếm hà nh tung, theo bồ câu của đệ tá» truyá»n vá», ở gần Thái SÆ¡n Ä‘á»™t nhiên có má»™t đám quái nhân kỳ quái xuất hiện, bần đạo tuy đã lâu không xuống núi nhÆ°ng vẫn theo dõi tình thế trên giang hồ. Những kẻ nà y tá»±a nhÆ° chÆ°a há» xuất hiện trên giang hồ cho nên bần đạo đã nghi ngá», ngà y đêm suy nghÄ© vá» chuyện nà y, má»™t ngà y ná» nháºn được bồ câu truyá»n thÆ° của đệ tá», bảo rằng đám quái nhân ấy Ä‘ang Ä‘i thẳng đến Tung SÆ¡n. Bần đạo cảm thấy sá»± việc không xong, vá»™i và ng đến Tung SÆ¡n xem thá», vì lên Ä‘Æ°á»ng quá gấp cho nên không kịp triệu táºp đệ tá» trong môn phái cho nên chỉ chá»n được hai mÆ°Æ¡i cao thủ Ä‘uổi gấp đến đây, không ngỠđã trá»… má»™t bÆ°á»›câ€.
Äại Ngu chắp tay nói:
“Tấm thịnh tình của đạo huynh, lão nạp và đệ tá» trong chùa Ä‘á»u rất cảm kÃch ...â€.
Chợt nghe tiếng bÆ°á»›c chân gấp gáp truyá»n đến.
Quay đầu nhìn lại, Äại Äạo thiá»n sÆ° ngÆ°á»i đầy mồ hôi, Ä‘ang vá»™i và ng chạy tá»›i.
Äại Ngu thiá»n sÆ° liá»n giá»›i thiệu:
“SÆ° đệ hãy mau đến là m lá»…, đây chÃnh là Thanh Vân đạo trưởng của phái Thanh Thà nh đến đây giúp đỡ chúng taâ€.
Äại Äạo chắp tay cúi ngÆ°á»i nói:
“Bần tăng là Äại Äạo, xin bái kiến đạo huynhâ€.
Thanh Vân đạo trưởng nói:
“Không dám, không dám†rồi chắp má»™t tay trÆ°á»›c ngá»±c, cúi ngÆ°á»i trả lá»….
Äại Ngu tá»±a nhÆ° thấy vẻ lo lắng của Äại Äạo, nén không được há»i:
“SÆ° đệ, phải chăng PhÆ°Æ¡ng thà chủ đã xảy ra chuyện?â€.
Ông ta thấy thÆ°Æ¡ng thế của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam quá nặng khó chữa trị được, nhÆ°ng vẫn không há» dám nghÄ© đến háºu quả bi thảm. Chỉ nghe Äại Äạo buồn bã thở dà i:
“PhÆ°Æ¡ng thà chủ hôn mê ba lần, hai lần đứt khÃ, tiểu đệ đã cố hết sức dùng chân khà của bản thân giúp y sống lại ...â€.
Äại Ngu tá»±a nhÆ° bị ngÆ°á»i ta giáng má»™t quyá»n tháºt mạnh ở trÆ°á»›c ngá»±c, toà n thân run rẩy:
“Bây giá» y đã khá»e chÆ°a?†giá»ng nói của ông ta đầy vẻ thê lÆ°Æ¡ng.
Thanh Vân đạo trưởng thấy hai nhà sÆ° lo lắng, trong lòng ngạc nhiên, nén không được há»i:
“NgÆ°á»i há» PhÆ°Æ¡ng ấy bị thÆ°Æ¡ng có nặng không?â€.
Äại Ngu chép miệng:
“Tệ tá»± có thể chống chá»i cho đến lúc nà y toà n là nhá» vị PhÆ°Æ¡ng thà chủ ...â€.
Äại Äạo thiá»n sÆ° nói đầy vẻ xúc Ä‘á»™ng:
“Y không những dốc hết sức mình cho chùa Thiếu Lâm chúng tôi mà còn bá» công không Ãt cho cả võ lâm nà yâ€.
Thanh Vân đạo trưởng nói:
“Không biết là anh hùng phÆ°Æ¡ng nà o?â€.
Äại Ngu nói:
“Y chỉ là má»™t ngÆ°á»i trẻ tuổi, trên giang hồ vẫn chÆ°a có tên tuổi, nhÆ°ng y không những giữ được cÆ¡ nghiệp cho phái Thiếu Lâm mà còn đã ra hết sức cho võ lâm đồng đạo, tên của y sẽ mãi mãi ở trong lòng đệ tá» Thiếu Lâm chúng tôiâ€.
Thanh Vân đạo trưởng tựa như không phục trong lòng, nhưng miệng thì không tiện phản bác, ho nhẹ một tiếng rồi nói:
“Hai vị đại sÆ° khen ngợi y nhÆ° thế, chắc chắn đó là má»™t ngÆ°á»i phi phà m tà i trà cái thếâ€.
Äại Äạo thiá»n sÆ° nói:
“Khi tỉnh dáºy, y vẫn không quên sá»± an nguy của Nam Bắc Nhị Quáiâ€.
Tên tuổi của Nam Bắc Nhị Quái đã sá»›m truyá»n trong giang hồ, những nhân váºt có tuổi trong võ lâm Ä‘á»u nghe nói đến sá»± tÃch của há».
Thanh Vân đạo trưởng nghe thế thì ngạc nhiên:
“Sao, Nam Bắc Nhị Quái vẫn còn sống?â€.
Äại Ngu nói:
“Ngoại trừ PhÆ°Æ¡ng thà chủ ấy, Nam Bắc Nhị Quái có Æ¡n rất lá»›n đối vá»›i chùa Thiếu Lâm chúng tôi ...â€.
Thanh Vân đạo trưởng nói:
“Bần đạo từ lâu đã ngưỡng má»™ hai ngÆ°á»i ấy, không biết giỠđây Ä‘ang ở đâu? Có thể dẫn kiến cho bần đạo không?â€.
Äại Ngu nói:
“A di Ä‘Ã Pháºt, Ä‘iá»u nà y ...â€.
Nam Bắc Nhị Quái vẫn còn bị nhốt trong mà ng lÆ°á»›i thiên tằm, vì uy danh của há», Äại Ngu thiá»n sÆ° không muốn để cho Thanh Vân đạo trưởng thấy cảnh ngá»™ của hai ngÆ°á»i, nhÆ°ng ông ta chÆ°a bao giá» nói dối, trong má»™t lúc không nghÄ© ra được câu trả lá»i, chỉ nghe má»™t tiếng cÆ°á»i lạnh từ xa vá»ng tá»›i:
“Hoà ng lão quái và Tân lão quái đã bị ngÆ°á»i ta nhốt trong mà n lÆ°á»›i thiên tằm, không thể gặp được mà thôiâ€.
Tiếp theo là má»™t giá»ng nói lạnh lùng truyá»n tá»›i:
“Mà n lÆ°á»›i thiên tằm ta và Hoà ng lão quái còn có thể chịu được, trong vòng má»™t hai ngà y, nhÆ°ng tÃnh mạng của PhÆ°Æ¡ng huynh đệ má»›i là quan trá»ng. Hừ! Y bị thÆ°Æ¡ng vì Thiếu Lâm tá»± các ngÆ°á»i, nếu các ngÆ°á»i không cứu mạng y, sau khi ta thoát ra khá»i lÆ°á»›i thì sẽ dùng tim gan của tất cả hòa thượng trong chùa cúng tế vong hồn của yâ€.
Äại Ngu nói:
“Hai vị lão tiá»n bối hãy yên tâm, bá»n lão nạp sẽ cố hết sức mìnhâ€.
Thanh Vân đạo trưởng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ở dÆ°á»›i gốc cây cách đó mấy trượng, có má»™t tấm lÆ°á»›i bó chặt lấy hai ngÆ°á»i, hai ngÆ°á»i trong tấm lÆ°á»›i tá»±a nhÆ° rất khó chịu.
Chợt nghe giá»ng nói lạnh lùng lại vang lên:
“Lão đạo sĩ lỗ mũi trâu, nhìn cái gì?
Tên La Huyá»n sÆ° phụ của mụ yêu phụ cÅ©ng ăn mặc nhÆ° ngÆ°Æ¡i, hừ! Ta thấy y phục của bá»n lá»— mÅ©i trâu các ngÆ°á»i thì trong lòng bá»±c tứcâ€.
Thanh Vân đạo trưởng là chưởng môn của má»™t phái, chÆ°a bao giá» bị ai mắng nhiếc nhÆ° thế, các đệ tỠđứng sau lÆ°ng Ä‘á»u lá»™ vẻ giáºn dữ, nhÆ°ng ông ta vẫn bình tÄ©nh, chẳng há» có ý không vui. Ông ta thản nhiên cÆ°á»i:
“Trên giang hồ có rất nhiá»u loại ngÆ°á»i, sao có thể nhìn y phục mà luáºn ngÆ°á»i?â€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° nói tiếp:
“Hai vị lão tiá»n bối tÃnh tình kiêu ngạo, đạo huynh đừng để trong lòngâ€.
Thanh Vân đạo trưởng nói:
“Lão thiá»n sÆ° hãy yên tâm, bần đạo ngưỡng má»™ hai vị lão tiá»n bối đã lâu, dù cho lá»i nói có tổn thÆ°Æ¡ng bần đạo, bần đạo cÅ©ng không để trong lòngâ€.
Chợt nghe má»™t giá»ng nói khác vang lên:
“Bá»n hòa thượng các ngÆ°á»i chỉ thÃch nói chuyện trên trá»i dÆ°á»›i đất, tÃnh mạng của PhÆ°Æ¡ng huynh đệ Ä‘ang lúc nguy ngáºp mà các ngÆ°á»i không mau Ä‘i cứu, cứ đứng đó nói những lá»i vô Ãchâ€.
Thanh Vân đạo trưởng mỉm cÆ°á»i:
“Chúng ta hãy mau Ä‘i xem thá»! Bần đạo có mang theo linh Ä‘Æ¡n trị thÆ°Æ¡ng của phái Thanh Thà nh chúng tôi, chi bằng cứ thá» xem saoâ€.
Äại Ngu ngẩng mặt nhìn sắc trá»i, canh năm đã qua, trá»i đã sắp sáng, suy Ä‘oán rằng Nhạc chủ Minh Nhạc có lẽ sẽ không trở lại nữa thế rồi hạ giá»ng căn dặn mấy đệ tá» lá»›n tuổi, bảo há» thay ông ta chủ trì tráºn La Hán rồi sai tám nhà sÆ° bảo vệ cho Nam Bắc Nhị Quái, nếu có Ä‘á»™ng tÄ©nh thì láºp tức phi báo, còn mình thì cùng Äại Äạo thiá»n sÆ°, Thanh Vân đạo trưởng chạy và o phòng phÆ°Æ¡ng trượng xem thÆ°Æ¡ng thế của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam.
MÆ°á»i hai đệ tá» Ä‘i cùng Thanh Vân đạo trưởng Ä‘á»u đứng ở ngoà i tráºn La Hán, nếu gặp địch sẽ láºp tức giúp đỡ các nhà sÆ° Thiếu Lâm chống cá»±, chỉ có má»™t mình TrÆ°Æ¡ng Nhạn Ä‘i theo Äại Ngu thiá»n sÆ° và o phòng phÆ°Æ¡ng trượng.
Äi má»™t hồi thì tá»›i phòng phÆ°Æ¡ng trượng, Äại Ngu thiá»n sÆ° chắp tay nói:
“Xin má»i đạo huynhâ€.
Thanh Vân đạo trưởng dá»±ng má»™t chưởng trÆ°á»›c ngá»±c, cúi ngÆ°á»i nói:
“Bần đạo cung kÃnh chi bằng tuân mệnhâ€. Rồi bÆ°á»›c sải và o trong phòng phÆ°Æ¡ng trượng.
Ông ta nheo mắt nhìn và o, chỉ thấy có má»™t thiếu niên mặt mÅ©i trắng bệch Ä‘ang nằm trên giÆ°á»ng phủ rèm mà u và ng, hai mắt nhắm chặt, hai nhà sÆ° mặt mÅ©i rầu rỉ Ä‘ang đứng ở má»™t bên. Äại Ngu thiá»n sÆ° bÆ°á»›c nhanh tá»›i, hạ giá»ng há»i hai nhà sÆ°:
“PhÆ°Æ¡ng thà chủ đã tỉnh lại chÆ°a?â€.
Nhà sư bên trái chắp tay trước ngực đáp rằng:
“Y đã đứt hÆ¡i hai lần, Ä‘á»u nhá» Äại Äạo sÆ° thúc dùng chân khà xoa bóp huyệt đạo cho nên đã nối được khà ...â€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° lo lắng há»i:
“Sau khi Äại Äạo sÆ° thúc các ngÆ°á»i ra ngoà i, y có tỉnh dáºy không?â€.
Hai nhà sÆ° Ä‘á»u lắc đầu:
“Không có, y không há» mở mắt, nhÆ°ng cÅ©ng chÆ°a đứt hÆ¡iâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° cháºm rãi Ä‘Æ°a tay sá» và o ngá»±c trÆ°á»›c của chà ng. Bà n tay của ông ta run run, rõ rà ng ông ta Ä‘ang lúc rất kÃch Ä‘á»™ng, vả lại Ä‘Æ°a tay ra rất cháºm, nhÆ° sợ rằng sau khi chạm và o ngá»±c của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thì là m cho chà ng Ä‘au Ä‘á»›n ... tuy ông ta Ä‘Æ°a tay ra rất cháºm nhÆ°ng vẫn chạm và o trÆ°á»›c ngá»±c PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam. Chỉ thấy tim chà ng Ä‘áºp rất yếu, tá»±a nhÆ° sắp ngừng đến nÆ¡i, ông ta không khá»i giáºt mình, ngÆ°á»i nhÃu mà y hạ giá»ng nói vá»›i Thanh Vân đạo trưởng:
“Má»i đạo huynh hãy đến xem thá»! Coi thá» có cứu được y hay khôngâ€.
Thanh Vân đạo trưởng từ sau khi bÆ°á»›c và o trong phòng phÆ°Æ¡ng trượng, vẫn luôn chú ý đến mặt PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, nhÆ°ng ông ta vẫn giữ thân phân tôn sÆ° của má»™t phái, chÆ°a nghe Äại Ngu thiá»n sÆ° lên tiếng thì không chịu bÆ°á»›c qua.
Chỉ đợi Äại Ngu thiá»n sÆ° má»i, ông ta liá»n cháºm rãi bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c giÆ°á»ng.
Thanh Vân đạo trưởng nhẹ nhà ng đặt cây phất trần xuống, nắm lấy cổ tay trái của Phương Triệu Nam đè lên huyệt mạch của chà ng một hồi rồi thì thầm:
“Mạch hÆ¡i yếu, ná»™i thÆ°Æ¡ng rất nặng, có thể cứu hay không bần đạo cÅ©ng không nắm chắc, trÆ°á»›c tiên cho y uống hai viên linh Ä‘Æ¡n há»™ tâm của bản môn để cho y tỉnh táo trÆ°á»›c rồi xem thá» có cứu được hay khôngâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° chắp tay cúi ngÆ°á»i nói:
“Mong đạo huynh dốc hết sức cứu y lần nà y, tất cả đệ tá» trong chùa Ä‘á»u cảm kÃch không nguôiâ€.
Thanh Vân đạo trưởng nói:
“Äại sÆ° yên tâm, bần đạo quyết không giấu nghá»â€.
Thế rồi thò tay và o áo lấy ra má»™t cái há»™p mà u Ä‘en, mở cái há»™p lấy ra hai viên thuốc mà u trắng. Äại Ngu thiá»n sÆ° nhẹ nhà ng cạy răng PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ra, Thanh Vân đạo trưởng bá» và o hai viên thuốc. Thuốc gặp nÆ°á»›c miếng thì tan ra.
Äại Ngu thiá»n sÆ° cháºm rãi buông tay, chợt nghe có giá»ng nói trong trẻo truyá»n tá»›i, ông ta quay đầu lại há»i hai nhà sÆ°:
“Có ngÆ°á»i đến không?â€.
Ông ta bất ngá» há»i nhÆ° thế khiến cho hai nhà sÆ° Ä‘á»u ngạc nhiên, đồng thanh trả lá»i:
“Không cóâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° là ngÆ°á»i bình tÄ©nh, không há»i nữa nhÆ°ng Äại Äạo thiá»n sÆ° thì buá»™t miệng nói:
“Tháºt kỳ lạâ€.
Hai ngÆ°á»i má»™t há»i má»™t đáp, Thanh Vân đạo trưởng nghe thế thì chẳng hiểu gì cả, Ä‘Æ°a mắt nhìn hai ngÆ°á»i, muốn nói gì đó nhÆ°ng lại thôi. Trong phòng yên ắng vô cùng, ánh mắt của tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u táºp trung lên mình PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, sắc mặt của Thanh Vân đạo trưởng rõ rà ng rất nặng ná».
Lá»i nhá» vả của Äại Ngu thiá»n sÆ° khiến cho Thanh Vân đạo trưởng cảm thấy trách nhiệm của mình rất lá»›n. Nếu hai viên há»™ tâm linh Ä‘Æ¡n nà y không khiến cho PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam tỉnh táo trở lại, không những sẽ khó ăn nói vá»›i há» mà cÅ©ng ảnh hưởng rất nhiá»u đến uy danh của phái Thanh Thà nh, vì thế ông ta quan tâm hÆ¡n ngÆ°á»i khác. Thá»i gian trôi qua trong sá»± nặng ná», bên ngoà i cá»a sổ trá»i đã sáng. Thanh Vân đạo trưởng nhẹ thở má»™t tiếng, ông ta Ä‘Æ°a tay vá»— má»™t chưởng lên huyệt Huyá»n CÆ¡ trÆ°á»›c ngá»±c PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thở phù má»™t tiếng, mi mắt hấp háy, chà ng cháºm chạp mở mắt. Äại Ngu thiá»n sÆ° mừng rỡ, nói:
“Pháºt tổ linh thiêng, PhÆ°Æ¡ng thà chủ đã tỉnh dáºyâ€.
Phương Triệu Nam nheo mắt một hồi rồi nói:
“Ả yêu phụ Minh Nhạc đã lui chÆ°a?â€.
Äại Ngu nói:
“Trá»i đã sáng, không thấy quay lại, chắc là đã bá» Ä‘iâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cố mỉm cÆ°á»i nói:
“Nam Bắc Nhị Quái thế nà o rồi?â€.
Äại Ngu nói:
“Há» tuy bị nhốt trong lÆ°á»›i thiên tằm nhÆ°ng trong nhất thá»i vẫn không bị thÆ°Æ¡ng, sau khi trá»i sáng, lão nạp sẽ tìm cách xé lÆ°á»›i thả há» ra, PhÆ°Æ¡ng thà chủ hãy yên tâmâ€.
Phương Triệu Nam mấp máy môi, tựa như muốn nói gì đó nhưng Thanh Vân đạo trưởng cản lại:
“Nguyên khà của PhÆ°Æ¡ng tiểu anh hùng vẫn chÆ°a phục hồi, không nên nói nhiá»u, hãy ráng đợi má»™t látâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mệt nhá»c quay mặt Ä‘i, ánh mắt lá» Ä‘á» nhìn lên mặt Thanh Vân đạo trưởng, nói vá»›i giá»ng rất yếu á»›t:
“Äạo trưởng là ai?â€.
Thanh Vân đạo trưởng nói:
“Bần đạo Thanh Vân ...â€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° nói tiếp:
“Thanh Vân đạo trưởng là chưởng môn của phái Thanh Thà nh hiện nay, tinh thông y thuáºt, tà i trà hÆ¡n ngÆ°á»i, được lão nạp má»i cho nên đến đây chữa trị cho PhÆ°Æ¡ng thà chủâ€.
Thanh Vân đạo trưởng sắc mặt nặng ná», nghiêm trang nói:
“Lão thiá»n sÆ° đã quá khen bần đạo, bần đạo chỉ cố hết sức mà thôiâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° nghe thế thì lo lắng, im lặng không nói, ông ta đã hiểu cÆ¡ há»™i cứu sống PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam rất Ãt. Cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam lại nhắm chặt đôi mắt. Thanh Vân đạo trưởng vẫn tay, thì thầm nói vá»›i Äại Ngu thiá»n sÆ°:
“Lão thiá»n sÆ° hãy đến bên nà y nói chuyệnâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c sánh vai cùng Thanh Vân đạo trưởng ra khá»i phòng phÆ°Æ¡ng trượng. Ông ta tá»±a nhÆ° đã biết PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam là nh Ãt dữ nhiá»u từ sắc mặt của Thanh Vân đạo trưởng, không đợi Thanh Vân đạo trưởng lên tiếng, Äại Ngu thiá»n sÆ° đã nói:
“Có phải không thể cứu được không?â€.
Thanh Vân đạo trưởng nói:
“Bần đạo cảm thấy rất hổ thẹn, theo kinh nghiệm trị thÆ°Æ¡ng ná»a Ä‘á»i của bần đạo, rất Ãt khi thấy thÆ°Æ¡ng thế nặng ná» nhÆ° thế nà y, lẽ ra y đã chết, nhÆ°ng vẫn có thể còn sống được ...â€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° nói tiếp:
“Sau khi y bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, nhá» dược lá»±c của Tục Mệnh kim Ä‘Æ¡n chùa Thiếu Lâm chúng tôi, gắng gượng chống lại kẻ cÆ°á»ng địch, y đã uống cả bình kim Ä‘Æ¡n và o bụngâ€.
Thanh Vân đạo trưởng nói:
“Äúng váºy, có lẽ dược lá»±c linh Ä‘Æ¡n chÆ°a tan, y má»›i có thể không bị đứt hÆ¡i ...â€.
Ông ta ngẩng đầu nhìn sắc trá»i, nói:
“Bần đạo đã bó tay, dù cho có thể chữa trị nhÆ°ng không những võ công sẽ mất hết, e rằng sẽ trở thà nh kẻ tà n phế, vả lại hy vá»ng nà y cÅ©ng không lá»›nâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° chắp tay trÆ°á»›c ngá»±c, cúi đầu than rằng:
“Chỉ mong đạo huynh dốc hết sứcâ€.
Thanh Vân đạo trưởng nói:
“Bần đạo đã bắt mạch cho y, Ä‘oán rằng y khó qua khá»i giá» ngá», đừng nói là không có thuốc hay, dù cho có cÅ©ng tìm không kịp, đại sÆ° đã dốc hết sức mình, chẳng có gì hổ thẹn vá»›i ngÆ°á»i, không nên vì cái chết của má»™t ngÆ°á»i mà ảnh hưởng đến đại cuá»™c võ lâm chúng ta, mong đại sÆ° bảo trá»ng sức khá»e, tìm cách chống lại kẻ cÆ°á»ng địchâ€.
Äại Ngu nói:
“Mụ yêu phụ ở Minh Nhạc không những võ công cao cÆ°á»ng mà quá»· kế Ä‘a Ä‘oan, toà n thân Ä‘á»u có ám khÃ, khi ra tay thì có đến mấy mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i ngã xuốngâ€. Trong lá»i nói tá»±a nhÆ° vẫn chÆ°a hết bà ng hoà ng.
Thanh Vân đạo trưởng nghe thế thì nghiêm mặt nói:
“Yêu phụ ở Minh Nhạc tuy võ công tuyệt thế nhÆ°ng nếu chúng ta liên kết các danh môn đại phái chá»n ra cao thủ để bao vây mụ ta, mụ ta cÅ©ng khó thoát, đại sÆ° và bần đạo hãy phát thiệp má»i chÃn đại môn phái trong thiên hạ cùng vá»›i cao thủ các nÆ¡i tụ táºp vá» Tung SÆ¡n tìm cách đối địch, không biết ý đại sÆ° thế nà o?â€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° thầm nhủ:
“Uy lá»±c của tráºn La Hán vẫn không thể chống nổi mụ yêu phụ, dù cho có tụ táºp ngÆ°á»i trong chÃn đại môn phái e rằng cÅ©ng chẳng thể thắng nổiâ€. NhÆ°ng không tiện phản bác lá»i của Thanh Vân đạo trưởng, trong nhất thá»i cÅ©ng chÆ°a nghÄ© ra lá»i nà o đối đáp chỉ Ä‘Ã nh trầm ngâm không nói.
Thanh Vân đạo trưởng là chưởng môn tuổi trẻ nhất trong chưởng môn chÃn đại môn phái, hùng tâm vẫn còn, thấy Äại Ngu thiá»n sÆ° im lặng không nói định lên tiếng khuyên thì Ä‘á»™t nhiên thấy có má»™t thiếu nữ mặc đồ trắng, xinh đẹp tuyệt thế cháºm rãi từ trong bụi hoa bÆ°á»›c ra, không khá»i hÆ¡i ngạc nhiên, trầm giá»ng quát:
“Ai?â€.
Thiếu nữ áo trắng ấy tá»±a nhÆ° chẳng há» hay biết, cháºm rãi bÆ°á»›c tá»›i. Thanh Vân đạo trưởng biến sắc, cháºm rãi giở chưởng trái lên. NhÆ°ng ông ta vẫn không khinh suất, vừa Ä‘á» tụ chân khà dồn và o trong bà n tay nhÆ°ng vẫn chÆ°a phát ra. Ông ta quay đầu lại nhìn Äại Ngu thiá»n sÆ° nói:
“Äại sÆ° có quen biết thiếu nữ nà y không?â€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° nói:
“Lão nạp không quen ...†đột nhiên giáºt mình, vá»™i và ng nói:
“Äạo huynh hãy khoan ra tay, đợi lão nạp há»i rõ rồi tÃnh tiếp!â€.
Thanh Vân đạo trưởng giữ chưởng lực ở trong tay, nói:
“Äại sÆ° cứ há»iâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° cháºm rãi bÆ°á»›c tá»›i, chắp tay nói:
“Xin má»i nữ thà chủâ€.
Thiếu nữ áo trắng tuy rất xinh xắn, dung nhan nhÆ° hoa nhÆ°ng trên khuôn mặt á»ng hồng tá»±a nhÆ° có má»™t lá»›p sÆ°Æ¡ng, trông rất lạnh lùng, ánh mắt lạnh lẽo của nà ng lÆ°á»›t vá» phÃa Äại Ngu thiá»n sÆ° rồi nói:
“Xin má»i lão thiá»n sÆ°â€. Miệng vẫn nói nhÆ°ng ngÆ°á»i thì không dừng, nói xong thì bÆ°á»›c và o phòng phÆ°Æ¡ng trượng.
Äại Ngu nói:
“Pháºt môn là nÆ¡i thanh tịnh, giá»›i luáºt rất nghiêm khắc, nữ thà chủ không nên tá»± tiện xông và o, xin má»i hãy dừng bÆ°á»›câ€.
Thiếu nữ áo trắng lạnh lùng đáp:
“Nếu không phải đến đây thăm má»™t ngÆ°á»i, dù có má»i ta cÅ©ng chẳng tá»›i, khắp nÆ¡i Ä‘á»u là tượng Pháºt, có gì đáng nhìn?†rồi lách ngÆ°á»i xông thẳng và o trong phòng.
Äại Ngu thiá»n sÆ° phất ống tay áo, nói:
“Nữ thà chủ hãy tá»± trá»ng, lão nạp không muốn vô lá»…â€. Nói xong, má»™t luồng ám kình lao tá»›i.
Thiếu nữ áo trắng hÆ¡i lách ngÆ°á»i, lÆ°á»›t ngang qua hai bÆ°á»›c, né tránh luồng ám kình ấy. Nà ng lạnh lùng nói:
“Hãy mau nhÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng, ta phải coi thÆ°Æ¡ng thế của chà ng thế nà o?â€.
Äại Ngu nói:
“Nữ thà chủ thăm ai?â€.
Thiếu nữ áo trắng nói:
“PhÆ°Æ¡ng Triệu Namâ€.
Äại Ngu nói:
“Nữ thà chủ là ngÆ°á»i thế nà o vá»›i y?â€.
Thiếu nữ áo trắng nói:
“Vị hôn thêâ€.
Trong thá»i đại ấy, lá»… giáo giữa nam và nữ rất nghiêm khắc cho nên có cái gá»i là nam nữ thá» thá» bất thân, thế mà nà ng ta lại có thể nói được những lá»i nhÆ° thế mà lại không há» Ä‘á» mặt, Äại Ngu thiá»n sÆ° ngạc nhiên:
“Cô nÆ°Æ¡ng há» gì?â€.
Thiếu nữ áo trắng nói:
“Ta há» Mai, lão hòa thượng cứ há»i mãi không thôi, chẳng thấy chán Æ°?â€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° cảm thấy giá»ng nói của nà ng rất quen thuá»™c, tá»±a nhÆ° đã từng nghe ở đâu đó. Thế là bÆ°á»›c lùi hai bÆ°á»›c, tránh ra rồi nói:
“XÆ°a nay bổn tá»± không cho nữ tá» bÆ°á»›c và o trong Ä‘iện, nhÆ°ng PhÆ°Æ¡ng thà chủ có Æ¡n nặng nhÆ° núi vá»›i chùa Thiếu Lâm chúng tôi, lão nạp nguyện phải diện bÃch má»™t năm, gánh giùm tá»™i ...â€.
Thiếu nữ ấy cÆ°á»i lạnh, cắt lá»i Äại Ngu thiá»n sÆ°:
“Nhạc chủ Minh Nhạc cÅ©ng là phụ nữ, không biết lão thiá»n sÆ° tại sao không ngăn bà ta?†lá»i lẽ ấy rất sắc bén nhÆ° đâm và o trÆ°á»›c ngá»±c Äại Ngu thiá»n sÆ°, nhất thá»i chỉ cảm thấy nóng ran mặt, lúng túng chẳng biết đáp nhÆ° thế nà o. NhÆ°ng mấy lá»i của nà ng đã khiến ông ta nhá»› lại, nà ng chÃnh là ngÆ°á»i đã âm thầm giúp bá»n há» lúc nãy. Má»™t ý nghÄ© lÆ°á»›t qua, ông ta chắp tay trÆ°á»›c ngá»±c:
“Nữ thà chủ có phải là ngÆ°á»i truyá»n lá»i cho lão nạp lúc nãy không?â€.
Thiếu nữ áo trắng nói:
“Phải thì thế nà o?â€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° đã có ý để ý phân biệt giá»ng nói của nà ng, quả nhiên giá»ng nói của nà ng rất giống giá»ng nói lúc nãy, thế là lách qua má»™t bên nói:
“Xin má»i nữ thà chủâ€.
Thanh Vân đạo trưởng đã sá»›m dồn hết công lá»±c của toà n thân lên chưởng phải, chỉ cần thiếu nữ áo trắng bÆ°á»›c thêm má»™t bÆ°á»›c nữa thì sẽ láºp tức vá»— chưởng ra. NhÆ°ng thấy Äại Ngu thiá»n sÆ° lách ngÆ°á»i nhÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng, vẻ mặt rất cung kÃnh, cho nên không tiện ra tay, chỉ Ä‘Ã nh cÅ©ng thối lui ra sau má»™t bÆ°á»›c. Thiếu nữ ấy lạnh lùng lạ thÆ°á»ng, chẳng hỠđể ý đến Thanh Vân đạo trưởng, cứ bÆ°á»›c sải và o trong nhÆ° chốn không ngÆ°á»i. Ãnh mắt của tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn vá» phÃa thiếu nữ áo trắng ấy. Chỉ thấy nà ng bÆ°á»›c đến gần bên giÆ°á»ng, cúi đầu nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, nà ng nhẹ nhÃu mà y rồi cháºm rãi Ä‘Æ°a tay đặt lên đỉnh môn của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam má»™t hồi lâu rồi má»›i buông ra. Nà ng quay đầu lại nhìn Äại Ngu thiá»n sÆ°:
“Hình nhÆ° chà ng bị thÆ°Æ¡ng rất nặng!â€.
Äại Ngu nói:
“Äúng thế, nhÆ°ng Thanh Vân đạo trưởng bảo không phải hoà n toà n không có cách cứu, chỉ là võ công của PhÆ°Æ¡ng thà chủ e rằng sẽ bị phế bá», suốt Ä‘á»i nà y khó táºp võ lạiâ€.
Ông ta nghe nà ng ta bảo rằng là vị hôn thê của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, sợ nà ng nghe chà ng Ãt có hy vá»ng sống sót thì Ä‘au lòng nên nói rất khéo léo. Nà o ngá» nà ng ta nghe xong thì trên mặt chẳng tá» vẻ gì cả, vẫn cứ lạnh lùng kiêu ngạo, chẳng há» có vẻ mừng rỡ, cÅ©ng chẳng há» có vẻ Ä‘au Ä‘á»›n, chỉ lạnh lùng nói:
“Chà ng vì cứu chùa Thiếu Lâm các ngÆ°á»i mà bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, nếu chà ng không may chết Ä‘i, các ngÆ°á»i phải là m thế nà o?â€.
Câu há»i ấy khiến cho Äại Ngu bất ngá», ông ta sững ngÆ°á»i ra rồi nói:
“PhÆ°Æ¡ng thà chủ có Æ¡n nặng nhÆ° núi đối vá»›i chùa Thiếu Lâm chúng tôi, nếu lão nạp có thể chia tuổi thá» của mình cho y, lão nguyện dâng hết tuổi thá» còn lại cho y, chúc cho y sống lâu trăm tuổiâ€.
Äại Äạo thiá»n sÆ° nói:
“Chùa Thiếu Lâm chúng tôi chÆ°a bao giá» chịu Æ¡n lá»›n của ai, ba Ä‘á»i đệ tá» trên dÆ°á»›i của chùa Thiếu Lâm Ä‘á»u ghi nhá»› trong lòng, chỉ cần có cách cứu PhÆ°Æ¡ng thà chủ, mấy trăm đệ tá» trong chùa Thiếu Lâm sẽ dốc hết sức mìnhâ€.
Trên khuôn mặt lạnh lùng nhÆ° băng tuyết của nà ng thiếu nữ áo trắng chợt hiện ra nụ cÆ°á»i:
“Các ngÆ°á»i có tâm ý nà y đối vá»›i chà ng, dù chà ng có chết cÅ©ng có thể nhắm mắtâ€. Giá»ng nói lạnh lẽo của nà ng chợt trở nên dịu dà ng dá»… nghe.
Äại Ngu thiá»n sÆ° chép miệng rồi nói:
“Mong Pháºt tổ phù há»™, có thể giúp PhÆ°Æ¡ng thà chủ bình phụcâ€.
Thiếu nữ áo trắng Ä‘á»™t nhiên xoay ngÆ°á»i, lấy ra má»™t tấm khăn mà u trắng, cẩn tháºn mở tấm khăn ấy ra, trong tấm khăn có má»™t bình ngá»c mà u trắng. Nà ng cháºm rãi mở nút bình ngá»c, láºp tức hÆ°Æ¡ng thÆ¡m tá»a ra khắp phòng. Thanh Vân đạo trưởng nhÃu mà y, Ä‘Æ°a mắt nhìn và o bình ngá»c. Y nhìn thấy bình ngá»c ấy, toà n thân chấn Ä‘á»™ng, sắc mặt thay đổi. Äại Ngu thiá»n sÆ° thấy thế thì lấy là m ngạc nhiên nhÆ°ng không tiện há»i, chỉ Ä‘Ã nh giữ ở trong lòng.
Thiếu nữ áo trắng nhìn Thanh Vân đạo trưởng hai tay nà ng ngầm váºn kình lá»±c, bình ngá»c láºp tức vỡ ra, má»™t viên thuốc mà u Ä‘á» sáng lấp lánh, hÆ°Æ¡ng thÆ¡m cà ng nồng hÆ¡n. Thiếu nữ áo trắng kẹp viên thuốc và o giữa hai ngón tay phải, tay trái nhẹ nhà ng cạy răng PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, bá» viên thuốc và o miệng chà ng.
Thanh Vân đạo trưởng nhìn bình thuốc đã bị vỡ, nói:
“Dám há»i nữ anh hùng, viên linh Ä‘Æ¡n nà y tên gì?â€.
Thiếu nữ áo trắng trở lại bộ mặt lạnh lùng như băng tuyết, đáp rằng:
“Ông không nhìn thấy Æ°?â€.
Thanh Vân đạo trưởng nói:
“Bần đạo thấy hình nhÆ° viên thuốc nà y tá»±a nhÆ° có lai lịch rất đặc biệt?â€.
Thiếu nữ áo trắng nói:
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên, má»™t viên thuốc bình thÆ°á»ng sao có thể có công hiệu cải tá» hồi sinh?â€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° cả mừng, chắp tay há»i:
“Nói nhÆ° thế, PhÆ°Æ¡ng thà chủ đã được cứu?†Äôi mắt của nà ng ta chợt long lanh tá»±a nhÆ° cÆ¡n sóng lòng chợt nổi dáºy, nhÆ°ng nà ng vá»™i và ng nhắm mắt để che giấu tâm trạng ấy của mình. Nà ng cháºm rãi nói:
“Ta là m sao biết, viên thuốc nà y không phải của ta luyện, nếu chà ng chÆ°a tá»›i số chết, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên thuốc đến bệnh luiâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° nghe thế thì hÆ¡i ngạc nhiên thầm nhủ:
“Nếu y chÆ°a phải chết, đâu cần dùng thuốc của cô nÆ°Æ¡ngâ€. NhÆ°ng trên mặt vẫn không há» có ý giáºn. Ông ta chắp tay niệm rằng:
“A di Ä‘Ã Pháºt, mong Pháºt tổ phù há»™â€.
Thiếu nữ áo trắng chợt mở mắt, lạnh lùng nhìn Äại Ngu thiá»n sÆ° rồi nói:
“Các ngÆ°á»i hãy ra ngoà i cả Ä‘i! Má»™t mình ta ở đây chá» chà ng tỉnh dáºyâ€. Chỉ trong khoảnh khắc, nà ng đã trở vá» vẻ lạnh lùng nhÆ° băng tuyết.
Äại Ngu thiá»n sÆ° hÆ¡i ngạc nhiên:
“Äiá»u nà y hình nhÆ° không tiện lắm!â€.
Thiếu nữ áo trắng nói:
“Có gì mà không tiện, ta là thê tá» của chà ngâ€.
Äại Ngu nói:
“Cá»a Pháºt là chốn thanh tịnh, phòng phÆ°Æ¡ng trượng là nÆ¡i quan trá»ng trong tệ tá»± ...â€.
Thiếu nữ áo trắng nhÃu mà y, nói vá»›i vẻ hÆ¡i giáºn dữ:
“Váºy cứ để chà ng chết cho xongâ€. Rồi xoay ngÆ°á»i phóng ra ngoà i phòng.
Äại Ngu thiá»n sÆ° nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, nhá»› đến chà ng đã giúp đỡ chùa Thiếu Lâm, bất giác thở dà i rồi nói:
“Nữ thà chủ hãy ngừng bÆ°á»›câ€.
Thiếu nữ áo trắng đã ra đến ngoà i cá»a thì Ä‘á»™t nhiên quay ngÆ°á»i lại:
“Có phải ông đã chấp nháºn?â€.
Äại Ngu nói:
“PhÆ°Æ¡ng thà chủ đối vá»›i chùa Thiếu Lâm chúng tôi Æ¡n nặng nhÆ° núi, nếu không phải nhá» y toà n lá»±c giúp đỡ, chỉ e chùa Thiếu Lâm đã trở thà nh đống tro tà n, lão nạp nguyện gánh tá»™i phạm thanh quy cho nữ thà chủâ€.
Thiếu nữ áo trắng nói:
“Äã chấp nháºn thì hãy mau lui raâ€.
Äại Ngu cÆ°á»i khổ rồi chắp tay nói vá»›i Thanh Vân đạo trưởng:
“Xin má»i đạo huynh hãy ra ngoà i nghỉ ngÆ¡iâ€.
Thanh Vân đạo trưởng nhặt hai mảnh ngá»c nà ng đã bóp vỡ, bÆ°á»›c ra ngoà i cùng vá»›i Äại Ngu.
Chợt nghe giá»ng nói trong trẻo mà lạnh lẽo của nà ng truyá»n và o bên tai:
“Không cần Ä‘i xa, hãy đứng ở gần để bảo vệ cho taâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° quay đầu lại nhìn, thiếu nữ áo trắng cÅ©ng đã quay ngÆ°á»i Ä‘i. Vẻ mặt lạnh lẽo của nà ng khiến cho những ngÆ°á»i nói chuyện vá»›i nà ng Ä‘á»u cảm giác mình bị khinh miệt. Äại Ngu thấy nà ng xoay ngÆ°á»i thì cÅ©ng không há»i nhiá»u, hạ giá»ng nói vá»›i Thanh Vân đạo trưởng:
“Má»i đạo huynh hãy đến phòng khách nghỉ ngÆ¡i trÆ°á»›c, bá»n bần tăng phải canh cá»a cho nà ngâ€.
Thanh Vân đạo trưởng cÆ°á»i rằng:
“Viên thuốc mà u Ä‘á» là má»™t loại kỳ dược trong truyá»n thuyết của võ lâm ...â€.
Äại Ngu nói:
“Thuốc gì?â€.
Thanh Vân đạo trưởng nói:
“TrÆ°á»›c mắt bần đạo vẫn chÆ°a nhá»› rõ, không dám nói bừa, để bần đạo suy nghÄ© rồi sẽ phụng cáo ...â€.
Äại Ngu biết ông ta phải giữ thân pháºn chưởng môn của má»™t phái, trÆ°á»›c khi chÆ°a biết chân tÆ°á»›ng thì không nói ra. Chợt thấy Thanh Vân đạo trưởng mỉm cÆ°á»i, nói tiếp:
“Vị nữ anh hùng nà y có thể sẽ dùng chân khà của bản thân giúp trượng phu của mình đánh tan dược lá»±câ€.
Äại Ngu cÆ°á»i nói:
“Äa tạ đạo huynh chỉ Ä‘iểmâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° ngẩng mặt nhìn trá»i, thở dà i rồi quay đầu lại hạ giá»ng nói vá»›i Äại Äạo:
“SÆ° đệ hãy dắt hai đệ tỠđến canh ở cá»a sổ phÃa sauâ€.
Äại Äạo vâng má»™t tiếng, dắt hai đệ tá» Ä‘i vòng ra phÃa sau.
Äại Ngu nói:
“Äạo huynh có cảm thấy lão nạp quá lo lắng hay không? Giữa thanh thiên bạch nháºt thế nà y, là m sao có ngÆ°á»i dám lá»›n gan và o đây?â€.
Thanh Vân đạo trưởng nói:
“Vị nữ anh hùng lúc nãy rất kiêu ngạo, không dá»… dà ng nhá» vả ngÆ°á»i khác, nay nà ng ta đã lên tiếng thì chuyện nà y rất hệ trá»ng, bần đạo cÅ©ng cảm thấy cẩn tháºn là hÆ¡nâ€. Nói đến đây, chợt nghe trong phòng vá»ng ra tiếng thở.
Äại Ngu thiá»n sÆ° nhÃu mà y, nhắm hai mắt lại. Còn Thanh Vân đạo trưởng thì ngẩng đầu nhìn áng mây trên trá»i, ra vẻ rất nhà n nhã. Hai ngÆ°á»i nà y định lá»±c rất thâm háºu, không há» có cảm giác gì cả, còn TrÆ°Æ¡ng Nhạn đứng bên cạnh Thanh Vân đạo trưởng thì nghe tiếng thở vá»ng ra không ngá»›t, tâm thần bất an. Khuôn mặt của y Ä‘á» á»ng, mắt đảo liên hồi, rõ rà ng không biết là m cách nà o xua Ä‘uổi sá»± nôn nao trong lòng. Má»™t tuần trà trôi qua, tiếng thở phì phò má»›i ngừng lại.
Từ trong phòng vá»ng ra tiếng nói yếu á»›t của thiếu nữ áo trắng:
“Các ngÆ°á»i hãy và o đây!â€.
TrÆ°Æ¡ng Nhạn tá»±a nhÆ° Ä‘ang mê loạn bởi tiếng thở của nà ng thiếu nữ áo trắng, nghe thế mặt lá»™ vẻ lạnh lùng, định lên tiếng quát lại thì Äại Ngu thiá»n sÆ° đã xua tay ngăn cản. Cá» chỉ của TrÆ°Æ¡ng Nhạn hÆ¡i thất thÆ°á»ng, vừa nhảy và o phòng thì chạy thẳng đến bên giÆ°á»ng. Kinh ngạc ho nhẹ má»™t tiếng, nói:
“Cô nÆ°Æ¡ng đã vất cả, có cứu được mạng PhÆ°Æ¡ng đại hiệp không?â€.
Thiếu nữ áo trắng nói:
“Không biết y có còn sống không?â€.
TrÆ°Æ¡ng Nhạn nghe thế thì ngạc nhiên, không biết đáp thế nà o. May mà Äại Ngu thiá»n sÆ°, Thanh Vân đạo trưởng kịp thá»i chạy đến trÆ°á»›c giÆ°á»ng, TrÆ°Æ¡ng Nhạn thừa dịp lui ra phÃa sau sÆ° phụ, đầu cúi xuống. Äại Ngu thiá»n sÆ° cúi đầu xuống nhìn, chỉ thấy mặt của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam có vẻ hồng hà o, ông ta hạ giá»ng nói vá»›i thiếu nữ áo trắng:
“Nhá» cô nÆ°Æ¡ng diệu thủ hồi xuân, cứu má»™t mạng của PhÆ°Æ¡ng đại hiệpâ€.
Thiếu nữ áo trắng nói:
“Y chết hay sống chẳng có gì hệ trá»ng, quá lắm thì ta sẽ trở thà nh quả phụ nhà há» PhÆ°Æ¡ngâ€.
Lá»i nói của nà ng rất lạnh lùng khiến cho ai nghe cÅ©ng thót tim, tuy đối vá»›i trượng phu của mình mà cÅ©ng không há» có chút tình ý nà o. Cả căn phòng trở nên yên tÄ©nh, không ai biết nói gì hÆ¡n nữa.
Chợt nghe PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thở phì ra má»™t hÆ¡i, chà ng cháºm chạp mở đôi mắt, lá» Ä‘á» nhìn lÆ°á»›t qua mặt bá»n Äại Ngu thiá»n sÆ°, khi thấy nà ng ta thì Ä‘á»™t nhiên giáºt mình:
“Mai cô nÆ°Æ¡ngâ€.
Thiếu nữ áo trắng đưa tay phải, vuốt lại mái tóc rối, lau mồ hôi trên mặt nói:
“Chuyện gì?â€.
Phương Triệu Nam nói:
“Nà ng chÆ°a chết Æ°?â€.
Thiếu nữ áo trắng nói:
“NgÆ°Æ¡i rất mong ta chết phải không? Nếu ta chết ngÆ°Æ¡i lại tìm thêm má»™t ngÆ°á»i nữaâ€. Vợ chồng ghen tuông nhau lẽ ra phải ở chốn phòng riêng, thế mà nà ng lại nói ra trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i, vẻ mặt không há» e thẹn.
Äại Ngu thiá»n sÆ° thấy PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vừa má»›i tỉnh táo, vá»™i và ng nói:
“PhÆ°Æ¡ng thà chủ, tôn phu nhân đến thăm ngà iâ€.
Phương Triệu Nam ừ một tiếng, không biết đáp thế nà o.
Äại Ngu thiá»n sÆ° nói:
“May nhá» có tôn phu nhân nên thà chủ thoát được kiếp nạn nà yâ€.
Phương Triệu Nam ho hai tiếng, đưa mắt nhìn nà ng ta rồi nói:
“Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng tÆ°Æ¡ng cứuâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° quay đầu nhìn Thanh Vân đạo trưởng, lòng thầm nhủ:
“Sao đôi vợ chồng nà y lại gá»i nhau khách sáo đến thế?†ông ta từ nhá» xuất gia, chẳng hiểu gì vá» chuyện nam nữ, nghe thiếu nữ áo trắng bảo rằng là thê tá» của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, thì tin ngay. Thanh Vân đạo trưởng hạ giá»ng nói:
“Bần đạo muốn cáo lui chốc lát để nghỉ ngÆ¡iâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° nhÆ° hiểu ra, kêu ồ má»™t tiếng, nói:
“Lão nạp sẽ dẫn Ä‘Æ°á»ng cho đạo trưởngâ€. Rồi quay đầu lại nói vá»›i thiếu nữ áo trắng:
“Lão nạp đã sai hai tiểu hòa thượng đứng canh ở bên ngoà i phòng, PhÆ°Æ¡ng phu nhân có gì cần thì cứ dặn há»â€.
Thiếu nữ áo trắng thản nhiên chấp nháºn hai chữ phu nhân, gáºt đầu nói:
“Biết rồiâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thì Ä‘á» á»ng mặt, còn nà ng chẳng há» e thẹn, thế là chà ng chỉ Ä‘Ã nh không tiện phủ nháºn, mỉm cÆ°á»i ngượng ngùng chứ chẳng nói gì. Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u lui ra khá»i phòng, má»™t lát sau trong phòng chỉ còn lại nà ng và PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam.
Phương Triệu Nam thở nhẹ nói:
“Sao nà ng lại có thể bảo chúng ta đã là phu thê?â€.
Nà ng lạnh lùng nhìn Phương Triệu Nam:
“Ta đã nguyện suốt Ä‘á»i là m thê tá» của ngÆ°Æ¡i, chết thì là m ma của nhà há» PhÆ°Æ¡ng, tại sao còn sợ ngÆ°á»i ta biết nữa?â€.
Phương Triệu Nam nghe thế thì ngạc nhiên:
“Dù cho đã từng kết thá», lòng nà y không đổi, nhÆ°ng không có lệnh cha mẹ, cÅ©ng chẳng có lá»i mai mối, là m sao có thể nói ra trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i khác ...â€.
Nà ng cÆ°á»i lạnh rồi nói:
“Cha mẹ ta đã chết sá»›m, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên do ta là m chủâ€.
Phương Triệu Nam nói:
“Dù cho chúng ta Ä‘i ngược lá»… giáo, tá»± đặt việc chung thân, nhÆ°ng vẫn chÆ°a hà nh lá»… châu công thì cÅ©ng không thể nói bừaâ€.
Nà ng lại nói:
“Tại sao không thể nói, ta đã là thê tá» của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i còn sợ ngÆ°á»i ta biết Æ°?†nà ng hÆ¡i ngáºp ngừng rồi lại nói:
“Ta đã hiểu rồi, ngÆ°Æ¡i sợ ngÆ°á»i ta biết rồi đồn đãi trên giang hồ, không còn phụ nữ nà o thÃch ngÆ°Æ¡i, má»™t ngÆ°á»i đã có thê tá» thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không dá»… lấy lòng thiếu nữ khác nữa ...â€.
Phương Triệu Nam vội và ng nói:
“Hỡi Æ¡i! Nà ng lại nói cà n nữa!â€.
Nà ng mỉm cÆ°á»i, tiếp tục nói:
“Vá» chuyện nà y ngÆ°Æ¡i hãy yên tâm, ta không phải là má»™t kẻ ghen tuông, chỉ cần ngÆ°Æ¡i có bản lÄ©nh, dù có cÆ°á»›i bao nhiêu thê tá», ta cÅ©ng mặc, chúng ta cÅ©ng không thÆ°á»ng gặp mặt nhau, ta chỉ cần giữ danh pháºn thê tá», mặc kệ ngÆ°Æ¡i muốn là m sao thì là m ...†nà ng nhoẻn miệng cÆ°á»i rồi nói tiếp:
“Dù ngÆ°Æ¡i có bản lÄ©nh xây dá»±ng má»™t tòa cung đình, kiếm tam cung lục viện, ta cÅ©ng mặcâ€. Nà ng rất Ãt khi nở nụ cÆ°á»i, cho nên má»—i khi cÆ°á»i lên thì nhÆ° trăm hoa Ä‘Æ°a nở, xinh xắn vô ngần.
Phương Triệu Nam nhẹ thở dà i:
“Nà ng đối đãi vá»›i ta nhÆ° thế, ta rất cảm kÃch trong lòng ...â€.
Nà ng lại nói:
“Ai cần ngÆ°Æ¡i cảm kÃch, chúng ta chỉ cần giữ danh pháºn phu thê là đượcâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhÃu mà y:
“Chuyện kết thá» dÆ°á»›i trăng chẳng qua chỉ là má»™t lúc bốc đồng, chẳng lẽ nà ng cho là tháºt?â€.
Nà ng ta nói:
“Sao? Nếu ta chÆ°a bÆ°á»›c qua cá»a, ngÆ°Æ¡i vẫn chÆ°a muốn lấy ta?â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vừa má»›i tỉnh dáºy, thể lá»±c vẫn chÆ°a hồi phục, sau má»™t hồi ngồi dáºy thì cao thủ mệt má»i, chà ng ngã ngÆ°á»i ra phÃa sau.
Nà ng ta kéo cái má»n chèn ở phÃa sau lÆ°ng PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam. Ãnh nắng len qua cá»a sổ, hắt và o khuôn mặt á»ng hồng và bà n tay nõn nà của nà ng.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhìn và o ánh mắt của nà ng, chợt cảm thấy trong ánh mắt của nà ng thiếu nữ xÆ°a nay vốn lạnh lùng nhÆ° băng tuyết giỠđây chan chứa dịu dà ng, chà ng không khá»i ngẩn ngÆ°á»i, không kìm được lòng mình nắm lấy bà n tay của nà ng.
Nà ng thiếu nữ áo trắng vốn ăn nói phóng túng, hà nh Ä‘á»™ng ngang ngược, coi thÆ°á»ng lá»… giáo bị PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nắm lấy tay thì Ä‘á»™t nhiên má Ä‘á» á»ng, vùng khá»i tay PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam:
“Sao thế? Cứ nÃu nÃu kéo kéo nhÆ° thế tháºt khó coi!â€.
Phương Triệu Nam cho nên cảm thấy hổ thẹn, hai má nóng ran, thế là cúi đầu xuống nhắm chặt hai mắt.
Nà ng liếc nhìn Phương Triệu Nam, lòng dâng lên cảm giác bất an, im lặng một lúc rồi thì thầm:
“Ta đã là thê tá» của ngÆ°Æ¡i, để cho ngÆ°Æ¡i thân máºt cÅ©ng chẳng há» chi, nhÆ°ng ta lại ghét nhất chuyện nam nữ đụng chạm và o nhauâ€.
Nà ng thở dà i rồi nói:
“Ta đối xá» vá»›i ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế, nếu ngÆ°Æ¡i căm ghét ta thì có thể đánh ta má»™t tráºnâ€. Những câu nói ấy của nà ng đầy tình ý sâu sắc, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nghe thế cảm Ä‘á»™ng lắm, chợt mở mắt ra, chà ng không kìm được mình nên lại nắm lấy tay trái của nà ng. Nói ra cÅ©ng lạ, nà ng vừa thấy PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘Æ°a tay tá»›i thì sắc mặt thay đổi, tay trái toan kéo ra phÃa sau, nhÆ°ng cuối cùng nà ng cÅ©ng ngừng lại cứ để cho chà ng nắm lấy. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chép miệng:
“Nà ng có Æ¡n cứu mạng ta nhiá»u lầnâ€.
Thiếu nữ áo trắng nói:
“Ta là thê tá» của ngÆ°Æ¡i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải cứu ngÆ°Æ¡iâ€.
Phương Triệu Nam nói:
“Äược nà ng để mắt tá»›i ...â€.
Chợt chà ng phát giác sắc mặt của nà ng trở nên tái xanh, toà n thân rung lên, không khá»i kinh hãi kêu lên:
“Nà ng sao thế?†chà ng đưa tay sỠlên đỉnh môn của nà ng. Nà ng chỉ kêu ối chao một tiếng, vội và ng nhắm chặt hai mắt. Phương Triệu Nam chợt cảm thấy trên má của nà ng lạnh lẽo, mồ hôi lạnh tuôn ra, lòng cà ng lo hơn:
“Nà ng đã bệnh rồi, ta sẽ kêu ngÆ°Æ¡i ...â€.
Thiếu nữ áo trắng vội và ng nói:
“Äừng kêu, ngÆ°Æ¡i buông tay ra ta sẽ khá»eâ€.
Phương Triệu Nam cảm thấy kỳ lạ, nhưng cũng buông tay trái của nà ng ra. Thiếu nữ áo trắng nói:
“Lấy tay phải ra! Ta sắp ngất đâyâ€.
Phương Triệu Nam rút hai tay, ngạc nhiên nhìn nà ng.
Chỉ thấy nà ng cháºm rãi mở mắt, sắc mặt tái xanh trở nên hồng hà o, thở phà o má»™t tiếng rồi nghiêm mặt nói:
“Không biết cá»› gì, chỉ cần chạm vá»›i nam nhân, tim ta lại không ngừng Ä‘áºp mạnh. NgÆ°Æ¡i tuy là trượng phu của ta nhÆ°ng cÅ©ng không thể chạm và o ta, bất luáºn ngÆ°Æ¡i chạm và o chá»— nà o trên ngÆ°á»i ta, ta Ä‘á»u có cảm giác thở rất khó khănâ€.
Phương Triệu Nam im lặng cúi đầu, lòng thầm nhủ:
“Xem nà ng mồ hôi lạnh đầm đìa, sắc mặt tái xanh, chắc là không phải giả vá», đây quả tháºt chuyện lạâ€.
Nà ng tựa như sự hoà i nghi của Phương Triệu Nam, dịu dà ng nói:
“NgÆ°Æ¡i chắc chắn không tin lá»i ta, chuyện nà y quả thá»±c không thể giải thÃch nổi, cả ta cÅ©ng nghÄ© không thông ...â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam từ từ ngã ngÆ°á»i xuống, nói:
“Äừng nói tá»›i chuyện nà y nữa, nà ng chẳng phải bị sÆ° phụ buá»™c phải nhảy và o núi lá»a sao?â€.
Nà ng gáºt đầu nói:
“Äúng thế! Sao ngÆ°Æ¡i biết?â€.
Phương Triệu Nam nói:
“SÆ° tá»· của nà ng cho ta hayâ€.
Nà ng lại nói:
“Ta đã láºp lá»i thế không tiết lá»™ bà máºt chuyện nà y, vả lại cÅ©ng không thể ở đây lâu, ta sắp phải Ä‘iâ€.
Phương Triệu Nam nhẹ thở dà i:
“Nà ng sẽ Ä‘i đâu, không biết ngà y sau chúng ta có cÆ¡ há»™i gặp lại không?â€.
Nà ng ta nói:
“Mai Giáng Tuyết suốt Ä‘á»i nà y mãi mãi sẽ là thê tá» của ngÆ°Æ¡i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ có ngà y gặp lạiâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mỉm cÆ°á»i buồn bã im lặng chẳng nói.
Trên khuôn mặt lạnh lùng của Mai Giáng Tuyết Ä‘á»™t nhiên xuất hiện nụ cÆ°á»i, nà ng dịu dà ng nói:
“Ta sẽ từ từ dịu dà ng hÆ¡n, ngÆ°Æ¡i hãy nhắm mắt lại, ta Ä‘i đâyâ€.
Lòng dạ chà ng rối bá»i, chà ng từ từ nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy má»™t là n hÆ°Æ¡ng phả và o mặt, thế là mở mắt ra. Chà ng thấy khuôn mặt của Mai Giáng Tuyết cháºm rãi Ä‘Æ°a đến gần, khi sắp chạm và o mặt của chà ng thì thấy chà ng đã mở mắt, thế là mặt biến sắc, kêu ối má»™t tiếng, tung ngÆ°á»i vá»t Ä‘i. Nà ng lao Ä‘i rất nhanh, bóng trắng vừa xẹt lên thì đã phóng ra khá»i cá»a phòng.
Khi PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam tỉnh dáºy thì trong phòng có rất nhiá»u ngÆ°á»i.
Ngoại trừ Äại Ngu thiá»n sÆ°, Äại Äạo thiá»n sÆ°, Nam Bắc Nhị Quái và Thanh Vân đạo trưởng còn có má»™t ông già râu bạc mặc đạo bà o mà u và ng, lÆ°ng Ä‘eo bá»™i kiếm.
Äại Äạo thiá»n sÆ° chắp hai tay nói:
“Pháºt tổ linh thiêng, PhÆ°Æ¡ng thà chủ đã tỉnh lạiâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° nói:
“PhÆ°Æ¡ng thà chủ đã thấy đỡ hÆ¡n chÆ°a?â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cháºm rãi lÆ°á»›t mắt nhìn má»i ngÆ°á»i, cÆ°á»i nói:
“Là m phiá»n đại sÆ° lo lắng, thÆ°Æ¡ng thế đã đỡ hÆ¡n nhiá»uâ€.
Chà ng hÆ¡i ngáºp ngừng, Ä‘Æ°a mắt nhìn lên mặt Nam Bắc Nhị Quái nói:
“ThÆ°Æ¡ng thế của Tân đại ca có đỡ hÆ¡n không?â€.
Nam Quái Tân Kỳ lạnh lùng nhìn Thanh Vân đạo trưởng rồi nói:
“Ta đã phục thuốc của lão lá»— mÅ©i trâu nà y, thÆ°Æ¡ng thế đã đỡ hÆ¡n rất nhiá»uâ€.
Ông ta tÃnh tình kỳ quái, dù cho đối vá»›i ngÆ°á»i có cứu mạng mình cÅ©ng chẳng thèm nói hai tiếng cảm tạ. Thanh Vân đạo trưởng mỉm cÆ°á»i, im lặng không nói. Äại Ngu thiá»n sÆ° hạ giá»ng nói vá»›i PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam:
“PhÆ°Æ¡ng thà chủ vừa má»›i tỉnh dáºy, vẫn chÆ°a kịp thá»i Ä‘iá»u tức, bá»n chúng tôi sẽ tạm thá»i cáo biệtâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam gượng ngồi dáºy, cháºm rãi bÆ°á»›c xuống giÆ°á»ng nói:
“Hai vị đạo trưởng nà y khà độ phi phà m, chắc là cao nhân trong phái Võ Äang, đại sÆ° hãy mau giá»›i thiệu há»â€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° nhÃu mà y, nói:
“PhÆ°Æ¡ng thà chủ vừa má»i khá»e lại ...â€.
Phương Triệu Nam nói:
“Äại sÆ° đừng lo lắng, thÆ°Æ¡ng thế của vãn bối chẳng há» chiâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° thấy chà ng bình tÄ©nh nhÆ° thế, trong lòng cÅ©ng hÆ¡i yên tâm, chỉ Thanh Vân đạo trưởng nói:
“Äây chÃnh là chưởng môn nhân của phái Thanh Thà nh, pháp hiệu Thanh Vânâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ôm quyá»n nói:
“Vãn bối PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam từ lâu đã ngưỡng má»™ đại danh, hôm nay may mắn được gặpâ€.
Thanh Vân đạo trưởng cúi ngÆ°á»i nói:
“Bần đạo đã được Äại Ngu thiá»n sÆ° cho biết, PhÆ°Æ¡ng đại hiệp vì muốn giúp võ lâm thoát khá»i kiếp nạn, đã Ä‘á»™i mÆ°a giầm tuyết chạy đến Tung SÆ¡n, giúp chùa Thiếu Lâm chống lại kẻ cÆ°á»ng địch, hà o khà vạn trượng, bần đạo rất cảm kÃchâ€.
Phương Triệu Nam nói:
“Nà o dám, đạo trưởng đã quá khenâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° xoay ngÆ°á»i chỉ đạo sÄ© mặc hoà ng bà o nói:
“Vị đạo huynh nà y chÃnh là chưởng môn phái Côn Luân, Thiên Tinh đạo huynhâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam lại ôm quyá»n:
“Từ lâu đã nghe đại danh nhÆ° sấm nổ bên tai, vãn bối may mắn ba kiếp má»›i có thể gặp mặt được đạo trưởngâ€.
Thiên Tinh đạo nhân cúi ngÆ°á»i cÆ°á»i:
“PhÆ°Æ¡ng đại hiệp đã khách sáo, bần đạo nghe PhÆ°Æ¡ng đại hiệp hà o dÅ©ng chống lại kẻ cÆ°á»ng địch, kÃnh phục vô cùngâ€.
Những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u là những nhân váºt có danh tiếng trong võ lâm, má»™t năm trÆ°á»›c, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam muốn gặp há» cÅ©ng khó muôn trùng, đừng nói là được há» coi trá»ng.
Äại Ngu thiá»n sÆ° tá»±a nhÆ° rất quan tâm đến PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, chắp tay nói vá»›i Thanh Vân, Thiên Tinh:
“Má»i hai vị đạo huynh đến Giá»›i Trì viện nghỉ ngÆ¡i, để cho lão nạp bà y tiệc chay tẩy trần, PhÆ°Æ¡ng thà chủ vừa má»›i khá»e lại, chúng ta không nên ở lại lâuâ€.
Phương Triệu Nam vội và ng nói:
“Vãn bối rất khá»e, chỉ cần nhị vị đạo trưởng có hứng, vãn bối nguyện phụng bồiâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° nói:
“PhÆ°Æ¡ng thà chủ hãy nghỉ ngÆ¡i thì tốt hÆ¡n, lão nạp xin cáo biệtâ€.
Nam Quái Tân Kỳ chợt chen miệng và o, lạnh lùng nói:
“Ta phải ở lại đây nghỉ ngÆ¡iâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° hÆ¡i nhÃu mà y:
“Lão nạp đã cho ngÆ°á»i dá»n sẵn cho hai vị lão tiá»n bối má»™t căn tịnh thất ...â€.
Nam Quái Tân Kỳ không để Äại Ngu thiá»n sÆ° nói xong, láºp tức tiếp lá»i:
“Lão phu bình sinh nói má»™t không hai, ta thÃch ở đây thì ai khuyên ta cÅ©ng không Ä‘iâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° ngẩn ngÆ°á»i ra, thầm nhủ:
“NgÆ°á»i nà y sao lại không hiểu đạo lý nhÆ° thế?†bụng thì nghÄ© nhÆ° thế nhÆ°ng miệng thì mỉm cÆ°á»i đáp rằng:
“Hai vị lão tiá»n bối nếu thÃch ở lại đây nghỉ ngÆ¡i, lão nạp sẽ Ä‘Æ°a PhÆ°Æ¡ng thà chủ ra nÆ¡i khác ...â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mỉm cÆ°á»i nói:
“Lão thiá»n sÆ° đừng lo lắng, tại hạ cÅ©ng rất muốn ở cùng vá»›i Tân đại caâ€.
Bắc Quái Hoà ng Luyện trừng mắt nhìn Äại Ngu thiá»n sÆ°:
“Ta và Tân lão quái vẫn chÆ°a tÃnh nợ cÅ© vá»›i chùa Thiếu Lâm các ngÆ°á»i, đợi Tân lão quái dưỡng thÆ°Æ¡ng xong chúng ta lại sẽ tÃnh nợâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° cÆ°á»i khổ rồi nói:
“Lão nạp tháºt sá»± không nhá»› đã kết oán vá»›i hai vị từ lúc nà oâ€.
Bắc Quái Hoà ng Luyện cÆ°á»i lạnh:
“Hừ! Bá»n tiểu hòa thượng các ngÆ°á»i là m sao kết thù vá»›i lão phu? Nói mà không biết hổ thẹnâ€.
Thiên Tinh đạo trưởng quay đầu nhìn Nam Bắc Nhị Quái rồi nói:
“Bần đạo đã nghe đến danh Nam Bắc Nhị Quái, tÃnh tình kỳ quặc, không biết thị phi, hôm nay má»›i gặp ...â€.
Hoà ng Luyện đưa mắt nhìn Thiên Tinh đạo trưởng:
“Má»›i gặp thì thế nà o?â€.
Thiên Tinh đạo trưởng nói:
“Quả là lá»i đồn không ngoa ...â€.
Hoà ng Luyện vẫy tay phải, một luồng chỉ phong đánh tới, miệng mắng lớn:
“Lão lá»— mÅ©i trâu lá»›n gan lắm!â€.
Thiên Tinh đạo trưởng mau chóng vá»— chưởng trái ra má»™t luồng chưởng phong quét ngang đón lấy luồng chỉ phong, hai nguồn lá»±c chạm và o nhau cuá»™c lên thà nh má»™t tráºn gió.
Bắc Quái Hoà ng Luyện tung ra má»™t đòn không trúng thì láºp tức nhảy vá»t lên.
Äại Ngu thiá»n sÆ° hạ giá»ng niệm má»™t tiếng Pháºt hiệu, lÆ°á»›t ngang và o giữa hai ngÆ°á»i, miệng nói:
“Hai vị hãy nể mặt lão nạp ...â€.
Hoà ng Luyện tức giáºn nói:
“Nể cái gì!†rồi vá»— ra má»™t chưởng. Äại Ngu thiá»n sÆ° ngầm váºn công lá»±c, dùng lÆ°ng chặn lấy chưởng ấy của Hoà ng Luyện. Hoà ng Luyện tuy lạnh lùng hừ má»™t tiếng nhÆ°ng vẫn thâu chưởng thế lại:
“Lão hòa thượng muốn chết?â€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° quay đầu lại, chắp tay nói:
“Äa tạ Hoà ng lão tiá»n bối đã lÆ°u tình ...†ông ta ngáºp ngừng nói:
“Hai vị lão tiá»n bối nếu nhất định tÃnh nợ cÅ© vá»›i chùa Thiếu Lâm, lão nạp không dám quên mối ân thù của Ä‘á»i trÆ°á»›c, kẻ là m đệ tá» Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên đứng ra gánh vác, hãy đợi thÆ°Æ¡ng thế của Tân lão tiá»n bối khá»e rồi tÃnh tiếp!â€.
Bắc Quái Hoà ng Luyện mặt biến sắc, hai mắt lá»™ sát cÆ¡, rõ rà ng lá»a giáºn của y đã lên đến mức không thể nhịn nữa, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vá»™i đứng lên, chặn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mặt Hoà ng Luyện:
“Lão tiá»n bối hãy bá»›t giáºn, nghe vãn bối nói và i câu!â€.
PhÃa bên kia Thanh Vân đạo trưởng đã kéo Thiên Tinh đạo trưởng ra ngoà i.
Äại Ngu hòa thượng cháºm rãi bÆ°á»›c ra cá»a phòng, chắp tay nói:
“Thiên Tinh đạo trưởng là chưởng môn phái Côn Luân, Hoà ng lão tiá»n bối cà ng nổi danh trên giang hồ, nếu hai vị tranh chấp tháºt khiến cho lão nạp khó xá»â€.
Hoà ng Luyện vẫn chÆ°a bá»›t giáºn, cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng:
“Lão hòa thượng, hãy bảo lá»— mÅ©i trâu má»™t tiếng, nói rằng y cứ việc Ä‘Æ°a hết cao thủ trong phái Côn Luân ra, trÆ°a ngà y mai ta sẽ đợi trên đỉnh núi Thiếu Thấtâ€.
Äại Ngu nói:
“Äiá»u nà y ...â€.
Chợt giá»ng nói lanh lảnh từ xa truyá»n tá»›i:
“TrÆ°a ngà y mai, bần đạo chỉ má»™t mình má»™t kiếm đợi ở trên núi Thiếu Thấtâ€.
Té ra Bắc Quái nói quá lớn cho nên bị Thiên Tinh đạo trưởng nghe được.
Bắc Quái Hoà ng Luyện quát lớn:
“Lão tạp mao nói chắc má»™t lá»i, nếu ngÆ°Æ¡i không chịu đến, ta sẽ đến núi Côn Luân, dỡ đạo quán của các ngÆ°á»iâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° mặt biến sắc, thở dà i má»™t tiếng xoay ngÆ°á»i Ä‘i.
Ông ta biết hai ngÆ°á»i nà y chẳng phải ngÆ°á»i thÆ°á»ng, đã nói tá»· võ thì khó ngăn cản được. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam tá»±a nhÆ° cÅ©ng cảm thấy chuyện nà y đã thà nh, cÅ©ng khó cứu vãn ná»—i chỉ buồn bã mỉm cÆ°á»i rồi cháºm rãi nằm xuống giÆ°á»ng. Trong phòng Ä‘á»™t nhiên yên tÄ©nh đến ná»—i có thể nghe thấy tiếng thở.
Một lúc sau, Nam Quái Tân Kỳ mới phá vỡ sự yên tĩnh ấy:
“PhÆ°Æ¡ng huynh đệ, thÆ°Æ¡ng thế của ngÆ°Æ¡i thế nà o?â€.
Phương Triệu Nam kêu ừ một tiếng xoay mặt lại:
“Rất khó nói, đệ đã uống má»™t viên thuốc, nghe nói đó là linh dược hiếm có trên Ä‘á»i ...†chà ng buồn bã thở dà i rồi lại nói tiếp:
“Hỡi Æ¡i! NgÆ°á»i ta nói danh tiếng có hại quả là không sai, nếu đệ chết Ä‘i, có lẽ khá»i phải chịu phiá»n não vá» sauâ€.
Nam Quái Tân Kỳ cÆ°á»i nói:
“Huynh đệ má»™t khi đã thà nh danh, đứng và o hà ng cao thủ trong võ lâm ngà y sau chắc chắn sẽ nhÆ° mặt trá»i giữa ngá», sau lại phải khà đoản nhÆ° thế?â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chợt ngồi dáºy, nghiêm mặt nói:
“Tân đại ca, Hoà ng lão tiá»n bối, xin hãy thứ cho mấy lá»i phóng tung của tôi, hai vị có danh có tiếng, nhÆ°ng cuá»™c Ä‘á»i của hai ngÆ°á»i đã được những gì? GiÆ¡ tay là giết ngÆ°á»i, chẳng qua chỉ tá» cái dÅ©ng nhất thá»i, suốt ngà y phải sống trong cuá»™c sống nguy hiểm ...â€.
Bắc Quái Hoà ng Luyện lạnh lùng mắng rằng:
“Hừ! Con trẻ tuổi mà sao vô dụng thếâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘iá»m nhiên cÆ°á»i:
“Hoà ng lão tiá»n bối đã quá nặng lá»i, vãn bối có má»™t câu cảm khái không biết có nên nói ra hay không?â€.
Hoà ng Luyện hơi trầm tư rồi nói:
“NgÆ°Æ¡i hãy nói!â€.
Phương Triệu Nam nói:
“Hoà ng lão tiá»n bối cảm thấy võ công của bản thân thế nà o?â€.
Hoà ng Luyện lạnh lùng đáp:
“Trong Ä‘á»i lão phu chÆ°a bao giỠđáp câu há»i nà yâ€.
HÆ¡i ngáºp ngừng rồi lại nói tiếp:
“DÆ°á»›i ba ngÆ°á»i, trên muôn ngÆ°á»iâ€.
Phương Triệu Nam nói:
“NhÆ°ng đêm qua, vãn bối đã thấy lão tiá»n bối hai lần trải qua sinh tá»â€.
Hoà ng Luyện sững ngÆ°á»i ra rồi tức giáºn nói:
“NgÆ°Æ¡i nói cà n!â€.
Phương Triệu Nam nghiêm mặt nói:
“Khi Hoà ng lão tiá»n bối bị nhốt trong thạch thất, nếu có ngÆ°á»i chất củi ở bên ngoà i rồi phóng há»a, võ công của Hoà ng lão tiá»n bối dù có cao hÆ¡n nữa cÅ©ng sẽ bị thiêu chết!â€.
Hoà ng Luyện nói:
“Hừ! Còn lần thứ hai?†y có vẻ nhÆ° đã thừa nháºn lá»i của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam.
Phương Triệu Nam nói:
“Nhạc chủ Minh Nhạc tung lÆ°á»›i thiên tằm, trùm lấy lão tiá»n bối và Tân đại ca, nếu không phải Äại Ngu thiá»n sÆ° và các nhà sÆ° Thiếu Lâm liá»u mạng bảo vệ, chỉ e Hoà ng lão tiá»n bối đã sá»›m mất mạngâ€.
Hoà ng Luyện lạnh lùng hừ, im lặng không nói.
Phương Triệu Nam đưa mắt nhìn Nam Quái Tân Kỳ:
“Nếu không phải Thanh Vân đạo trưởng tinh thông y thuáºt, trong ngÆ°á»i có mang theo linh Ä‘Æ¡n cứu đại ca, đại ca dù cho có thoát được lÆ°á»›i thiên tằm e rằng cÅ©ng không thể chống lại nổi chất Ä‘á»™c trong ngÆ°á»iâ€.
Tân Kỳ mỉm cÆ°á»i:
“Nếu không phải ba ngÆ°á»i chúng ta giúp chùa Thiếu Lâm chống lại ả yêu phụ Minh Nhạc, chỉ e giỠđây chùa Thiếu Lâm đã trở thà nh đống tro tà nâ€.
Phương Triệu Nam nói:
“Äại ca nói không sai, anh hùng vô giá, danh tiếng hại ngÆ°á»i, các nhà sÆ° vì bảo vệ tiếng tăm mấy trăm năm của há», biết rõ chống lại kẻ cÆ°á»ng thì máu tÆ°Æ¡i sẽ đổ nhÆ°ng cÅ©ng phải liá»u mạng. Hai vị vì bảo vệ tiếng tăm của mình, má»™t lá»i không hợp thì giở tay giết ngÆ°á»i, đúng thế, Nam Bắc Nhị Quái Ä‘ang rất nổi tiếng, hai đạo hắc bạch ở đại giang Nam Bắc chỉ cần nghe đến danh tiếng của hai ngÆ°á»i thì ai nấy Ä‘á»u tránh xa, nhÆ°ng các ngÆ°á»i được những gì? Suốt Ä‘á»i chẳng có được ngÆ°á»i bạn đáng tin ...â€.
Hoà ng Luyện Ä‘á»™t nhiên đứng dáºy, lá»›n giá»ng quát:
“NgÆ°Æ¡i cứ lảm nhảm mãi là vì cái gì?â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘iá»m nhiên cÆ°á»i nói tiếp:
“NgÆ°á»i ta nói lá»i ngay thì ngược lá»— tai, có lẽ Hoà ng lão tiá»n bối không thÃch nghe vãn bối nói, nay lão tiá»n bối chỉ cần giở tay lên sẽ láºp tức giết chết vãn bối, nhÆ°ng vãn bối vẫn phải nóiâ€.
Tân Kỳ lạnh lùng nhìn Bắc Quái rồi nói:
“Trong Ä‘á»i chúng ta rất Ãt nghe ngÆ°á»i ta nói những lá»i thế nà y, ngÆ°Æ¡i hãy nhẫn nại nghe thá» xem sao!â€.
Bắc Quái Hoà ng Luyện đà nh ngồi xuống, nói:
“NgÆ°Æ¡i hãy nói cho mau, lão phu kiên nhẫn có hạnâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mỉm cÆ°á»i, cháºm rãi nói:
“Lão tiá»n bối và Thiên Tinh đạo trưởng chẳng qua chỉ có má»™t hai câu không hợp, thế mà đã hẹn nhau liá»u mạng trên đỉnh núi Thiếu Thất, là m thế là vì cái gì? Hay là vì danh tiếng? Thiên Tinh đạo trưởng biết rõ hai ngÆ°á»i là Nam Bắc Nhị Quái, nhÆ°ng ông ta vì bảo vệ cho uy danh của phái Côn Luân, Ä‘Ã nh phải chấp nháºn lá»i hẹn tá»· võ của tiá»n bối, các ngÆ°á»i vốn không oán không thù, chẳng qua chỉ vì đôi ba lá»i không hợp thì lại lao và o nhau liá»u mạng.
Những chuyện nà y không biết đã xảy ra bao nhiá»u lần trong Ä‘á»i hai vị, nếu hai vị chỉ là vô danh, không đến ná»—i phải lao và o nhau liá»u mạng nhÆ° thếâ€.
Nam Quái Tân Kỳ quay sang nhìn Bắc Quái Hoà ng Luyện nói:
“Hình nhÆ° chúng ta chÆ°a nghe ai nói những lá»i nà y, nhÆ° hai chúng ta chẳng hạn, thÆ°á»ng ngà y chỉ vì má»™t chút xÃch mÃch thì sẽ láºp tức ra tay, mấy mÆ°Æ¡i năm nay chẳng ai thắng được, nhÆ°ng má»—i lần Ä‘á»u đến lúc sức cùng lá»±c kiệt má»›i thôi. Äiá»u kỳ lạ là chúng ta bên nhau hình bóng không rá»i, nếu má»™t bên có lòng trừ đối phÆ°Æ¡ng thì có rất nhiá»u cÆ¡ há»™i, nhÆ°ng chúng ta Ä‘á»u không là m thế, không biết là vì cá»› gì?â€.
Bắc Quái Hoà ng Luyện chỉ Tân Kỳ nói:
“Trong lòng ta, trên Ä‘á»i nà y chỉ có ngÆ°Æ¡i má»›i xứng là kẻ kình địch!â€.
Tân Kỳ cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng:
“Nếu không có Bắc Quái Hoà ng Luyện, lão phu sẽ má»™t mình hưởng hết danh tiếngâ€.
Hoà ng Luyện nói:
“Lúc nà o ta cÅ©ng có lòng giết ngÆ°Æ¡iâ€.
Tân Kỳ nói:
“Nếu ta không giết được Hoà ng lão quái nhà sÆ°, ta ăn cÆ¡m chẳng thấy ngonâ€.
Phương Triệu Nam chen và o:
“Äây lại là má»™t chứng minh rất tốt nữaâ€.
Hoà ng Luyện giáºn dữ nói:
“NgÆ°á»i trẻ tuổi, ngÆ°Æ¡i nói nhiá»u lắm, chứng minh cái gì?â€.
Phương Triệu Nam nói:
“Danh tiếng hại ngÆ°á»i ...†chà ng thở dà i rồi nói:
“Hai vị mấy mÆ°Æ¡i năm nay hình bóng không rá»i nhÆ°ng cả hai bên Ä‘á»u có lòng muốn giết đối phÆ°Æ¡ng, nguyên nhân rất Ä‘Æ¡n giản đó là vì cao thủ võ lâm có thể chống lại hai ngÆ°á»i rất Ãt, cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u coi nhau là kẻ kình địch, nhÆ°ng vì danh tiếng cản trở cho nên lúc nà o cÅ©ng có ý muốn giết chết đối phÆ°Æ¡ng, mà hai ngÆ°á»i tuy đã ở bên nhau mấy mÆ°Æ¡i năm, chÆ°a bao giỠám toán đối phÆ°Æ¡ng ...â€.
Hoà ng Luyện cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng nói:
“Äó là vì nguyên nhân gì, ngÆ°Æ¡i hãy nói cho rõ, nếu không đừng trách ta trở mặt vô tìnhâ€.
Phương Triệu Nam nói:
“Theo vãn bối thấy, hai vị tiá»n bối tuy má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có lòng khác, khi bên nhau thÆ°á»ng xảy ra xung Ä‘á»™t, nhÆ°ng trong những cuá»™c xung Ä‘á»™t không ngừng nà y đã nảy sinh má»™t thứ tình cảm không lá»i nà o nói được, có lẽ tình cảm ấy không thể thể hiện bằng lá»i nói, có lẽ hai vị không chịu thừa nháºn, nhÆ°ng qua bao năm tháng, tình cảm quý mến nhau đã nảy sinh trong lòngâ€.
Hoà ng Luyện ngẩng đầu nhìn trần nhà , lẩm bẩm:
“Chắc có lẽ Ä‘iá»u nà y là tháºt sao? Ta chÆ°a bao giá» lo lắng cho sá»± an nguy của Tân lão quái, nhÆ°ng má»—i khi y gặp nguy hiểm ta lại bất giác ra tay tÆ°Æ¡ng cứu ...†ông ta Ä‘á»™t nhiên quay mặt sang nhìn Tân Kỳ, nói tiếp:
“Tân lão quái, trong lòng ta có mấy lá»i bà máºt, giỠđây không thể giữ yên được nữaâ€.
Nam Quái Tân Kỳ cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng nói:
“NgÆ°Æ¡i cứ nóiâ€.
Hoà ng Luyện nói:
“Trong những ngà y tháng chúng ta bên nhau, cả đôi bên Ä‘á»u âm thầm giá»›i bị, nhÆ°ng ta vẫn có hÆ¡n mÆ°á»i cÆ¡ há»™i ám toán mi, có ba lần ta đã giở tay lên, không biết thế nà o ta lại không ra tayâ€.
Tân Kỳ cÆ°á»i nói:
“Äiá»u đó chẳng có gì là lạ, ta cÅ©ng nhÆ° thế, vả lại tâm ý và cÆ¡ há»™i ám toán ngÆ°Æ¡i e rằng hÆ¡n gấp nhiá»u lầnâ€.
Hoà ng Luyện nói:
“NgÆ°Æ¡i Ä‘á»i bảo Nam Bắc Nhị Quái chúng ta tÃnh tình cô Ä‘á»™c lạnh lùng kiêu ngạo, là m chuyện chẳng thông tình đạt lý, chỉ có ý nghÄ© háo ác, chẳng phân thị phi, Ä‘iá»u nà y đúng lắmâ€.
Tân Kỳ nói:
“Huynh đệ cÅ©ng nghÄ© nhÆ° thếâ€.
Hoà ng Luyện nói:
“Váºy tại sao ta bá» qua cÆ¡ há»™i giết chết ngÆ°Æ¡i?â€.
Tân Kỳ nói:
“Äiá»u đó ta không rõ, mấy mÆ°Æ¡i năm nay ta cÅ©ng vì chuyện nà y mà suy nghÄ© rất nhiá»u, nhÆ°ng vẫn không tìm ra nguyên nhânâ€.
Hoà ng Luyện nói:
“Chả lẽ trong lòng ta đã yêu quý ngÆ°Æ¡i?â€.
Nam Quái Tân Kỳ nói:
“Äiá»u nà y, có lẽ là đúng!â€.
Phương Triệu Nam nói:
“Hai vị nổi danh giang hồ là lạnh lùng kiêu ngạo, tÃnh tình tà n ác, chấn Ä‘á»™ng hai đạo hắc bạch, hai vị lấy đó là m chuẩn, vả lại còn vui mừng hý há»ng vì được mỹ danh nà y. Dù cho trong lòng có tình cảm, cÅ©ng không chịu thừa nháºn chứ đừng nói đến cho ngÆ°á»i khác biếtâ€.
Những lá»i của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam tá»±a nhÆ° đã khÆ¡i dáºy tâm sá»± của Bắc Quái Hoà ng Luyện, y trầm tÆ° má»™t hồi rồi nói:
“Trong Ä‘á»i lão phu chỉ nghÄ© là m thế nà o để luyện thà nh tuyệt kỹ lấy tiếng trong thiên hạ, chÆ°a bao giá» nghÄ© đến những chuyện nhÆ° thế nà yâ€.
Phương Triệu Nam nói:
“Võ công của hai vị đã đến cảnh giá»›i đăng phong tạo cá»±c, nếu muốn tiến hÆ¡n nữa e rằng chẳng phải chuyện dá»… ...â€.
Nam Quái Tân Kỳ nói:
“NgÆ°Æ¡i nói đúng lắm, trong mấy năm nay, ta và Hoà ng lão quái bị nhốt trong thạch thất, má»—i thá»i khắc, ta tuy Ä‘ang váºn khà hà nh công, muốn sau khi rá»i khá»i tòa thạch thấy ấy thì sẽ gây chấn Ä‘á»™ng võ lâm má»™t phen. Nà o ngá» sá»± việc lại không nhÆ° thếâ€. Nói đến đây Ä‘á»™t nhiên buồn bã chép miệng, hà o khà chợt mất, tá» vẻ rầu rỉ.
Phương Triệu Nam vội nói:
“Äại ca đừng nên buồn bã, phải biết võ công, danh tiếng của đại ca và Hoà ng lão tiá»n bối đã truyá»n khắp võ lâm, những ngÆ°á»i táºp võ Ä‘á»u hao phà tinh lá»±c cả Ä‘á»i, nhÆ°ng ai có thể đạt được thà nh tá»±u nhÆ° hai ngÆ°á»i? Trong thá»i gian mấy tháng, đệ không những đã gặp nhiá»u tai kiếp mà còn được nhiá»u kỳ duyên, há»c được võ công bà truyá»n, nhÆ°ng khi đối địch lại không thể hoà n toà n phát huy được uy lá»±c của những chiêu thức đã há»c, đệ hiểu rằng công lá»±c không đủ, tuy có kỳ há»c cÅ©ng khó khắc địch chế thắng ...†chà ng trầm ngâm má»™t lúc rồi nói tiếp:
“Tuổi tác của hai vị đã qua bên kia dốc của cuá»™c Ä‘á»i, sức lá»±c có hạn, xin thứ cho đệ lá»›n gan nói má»™t câu, dù cho hai vị có khổ công thêm mÆ°á»i năm, võ công cÅ©ng không thể tiến triển nổi nữa!â€.
Tân Kỳ nói:
“Huynh đệ nói không sai, đại ca đã già !â€.
Hoà ng Luyện chợt giơ chưởng phải, quát lớn:
“Trên Ä‘á»i nà y có ai hÆ¡n hai ngÆ°á»i chúng tôi, chả lẽ bá»n chúng sinh ra là đã biết võ công? Hừ? Nếu nói không rõ rà ng, thì sẽ chết bởi Huyá»n Băng chưởng của taâ€.
Phương Triệu Nam nghiêm mặt nói:
“Trong đạo võ công, thiên phú, sÆ° thừa là quan trá»ng nhất, chẳng có ai là tuyệt đỉnh cả, nếu hai vị muốn lấy La Huyá»n là m và dụ, chỉ e sẽ hối tiếc suốt Ä‘á»i!â€.
Hoà ng Luyện chợt đặt tay xuống, nói:
“Nếu lão phu sá»›m nghe được lá»i nà y cÅ©ng không đến ná»—i bá» phà hết tâm huyết cả Ä‘á»i cho việc luyện võ ...†ông ta buông giá»ng cÆ°á»i lá»›n:
“Trong Ä‘á»i nà y, lão phu ngoà i Tân lão quái, chẳng có bạn bè nà o cả, suốt Ä‘á»i chỉ cầu mong danh tiếng, mấy mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c ác nghiệt chất nhÆ° núi, kẻ thÆ°Æ¡ng vong trong tay ta chẳng biết bao nhiêu, nghÄ© lại tháºt hổ thẹn ...†ông ta liếc nhìn Tân Kỳ rồi nói tiếp:
“Chúng ta đã bên nhau mấy chục năm, nhÆ°ng chÆ°a bao giá» chân thà nh vá»›i nhau, má»—i bên Ä‘á»u có lòng riêng, giá»›i bị lẫn nhau ...â€.
Nam Quái Tân Kỳ cÆ°á»i ha hả:
“Hoà ng lão quái, cuối cùng ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nghÄ© thông ...†ông ta Ä‘á»™t nhiên nhÃu mà y, im lặng chứ không cÆ°á»i nữa. Té ra vì quá hÆ°ng phấn, cÆ°á»i lá»›n nên vết thÆ°Æ¡ng vỡ ra, máu tÆ°Æ¡i rịn ra.
Hoà ng Luyện chợt đưa tay, dùng tay áo lau vết máu cho ông ta:
“Tân lão quái, có cần ta giúp ngÆ°Æ¡i váºn công cầm máu không?â€.
Tân Kỳ cÆ°á»i nói:
“Chút thÆ°Æ¡ng thế nà y có là gì?â€.
Nam Bắc Nhị Quái xÆ°a nay tÃnh tình kỳ lạ sau khi nghe PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói má»™t hồi thì đã thay đổi. Trong căn phòng trà n đầy không khà an bằng, Nam Bắc Nhị Quái Ä‘á»u nhắm mắt ngồi váºn khà điá»u tức.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam liếc mắt nhìn ra, thấy trên mặt hai ngÆ°á»i hiện lên vẻ hiá»n hòa, chà ng yên tâm mỉm cÆ°á»i rồi nhắm mắt ngủ.
Không biết đã trải qua bao lâu, đến khi tỉnh dáºy thì ánh nắng trà n đầy căn phòng.
Chà ng mở mắt nhìn thấy Äại Ngu thiá»n sÆ° mỉm cÆ°á»i đứng trÆ°á»›c giÆ°á»ng, Nam Bắc Nhị Quái sánh vai nhau đứng trÆ°á»›c cá»a sổ, nhìn ra bên ngoà i.
Äại Ngu thiá»n sÆ° hạ giá»ng niệm má»™t tiếng Pháºt hiệu:
“Pháºt tổ linh thiêng, PhÆ°Æ¡ng thà chủ đã khá»e hÆ¡n nhiá»uâ€.
Phương Triệu Nam nói:
“Lão thiá»n sÆ° đã đến đây lâu chÆ°a?â€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° nói:
“Khoảng má»™t bữa cÆ¡m, PhÆ°Æ¡ng thà chủ Ä‘ang ngủ say, lão nạp không tiện đánh thứcâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhìn Nam Bắc Nhị Quái rồi hạ giá»ng nói:
“Thiên Tinh đạo trưởng Ä‘ang ở đâu?â€.
Vừa nhắc đến Thiên Tinh đạo trưởng, trên mặt Äại Ngu thiá»n sÆ° lá»™ vẻ khổ sở, ông ta thở dà i:
“Lão nạp đã sắp xếp cho há» má»™t dãy nhà riêng ...†ông ta tá»±a nhÆ° có rất nhiá»u Ä‘iá»u lo lắng nhÆ°ng không thể nói ra.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cháºm rãi ngồi dáºy:
“Vãn bối từ lâu đã nghe nói đến kiếm thuáºt của phái Côn Luân được xếp và o trong Tứ đại kiếm phái, ngưỡng má»™ danh tiếng ấy đã lâu, không biết Thiên Tinh đạo trưởng có chịu gặp vãn bối không?â€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° nghiêm mặt nói:
“PhÆ°Æ¡ng thà chủ vừa má»›i khá»e lại, sao có thể tùy tiện cá» Ä‘á»™ng được?â€.
Phương Triệu Nam nói:
“Không sao cả, thÆ°Æ¡ng thế vãn bối đã đỡ hÆ¡n nhiá»uâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° Ä‘Æ°a mắt nhìn Nam Bắc Nhị Quái, chỉ thấy hai ngÆ°á»i đứng sánh vai nhau chẳng hỠđể ý đến cuá»™c nói chuyện của há».
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mỉm cÆ°á»i, nói:
“Lão tiá»n bối hãy chuyển lá»i cho Thiên Tinh đạo trưởng, nếu chịu tiếp kiến vãn bối, tại hạ sẽ láºp tức đến bái phá»ngâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° trầm ngâm:
“Theo ý lão nạp, PhÆ°Æ¡ng thà chủ chi bằng không nên tá»± tiện cá» Ä‘á»™ng, nếu quả tháºt có chuyện quan trá»ng, lão nạp sẽ má»i ông ta má»™t chuyến xem thá»!â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cháºm rãi bÆ°á»›c xuống giÆ°á»ng, vẫy tay kêu Äại Ngu thiá»n sÆ°, rồi bÆ°á»›c ra bên ngoà i phòng. Äại Ngu thiá»n sÆ° bÆ°á»›c vá»™i theo há»i:
“PhÆ°Æ¡ng thà chủ vá»™i và ng gặp Thiên Tinh đạo trưởng có phải là vì Nam Bắc Nhị Quái không?â€.
Phương Triệu Nam nói:
“Äúng thế, chÃnh là vì chuyện nà y, Nam Bắc Nhị Quái đã bên nhau mấy mÆ°Æ¡i năm hình bóng không rá»i, bên ngoà i hai ngÆ°á»i tuy chẳng ai chịu ai, nhÆ°ng ngược lại cả hai bên Ä‘á»u quý mến lẫn nhau, Bắc Quái ra tay, Nam Quái chắc chắn sẽ không đứng nhìn, Thiên Tinh đạo trưởng tuy có hẹn vá»›i Bắc Quái, nhÆ°ng thá»±c sá»± đã khiêu chiến Nam Bắc Nhị Quáiâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° nói:
“Lão nạp cÅ©ng Ä‘ang lo lắng chuyện nà y, Nam Bắc Nhị Quái nổi danh giang hồ, Thiên Tinh đạo trưởng là báºc chưởng môn của má»™t phái, lá»i hẹn của hai bên Ä‘á»u nặng nhÆ° núi, lão nạp đã khuyên Thiên Tinh đạo trưởng nhÆ°ng ông ta cứ không chịu nhÆ°á»ng, xem ra chúng ta khó có thể hòa giải đượcâ€.
Phương Triệu Nam nói:
“Vãn bối cầu kiến Thiên Tinh đạo trưởng chỉ là muốn dốc hết sức, nếu có thể thuyết phục ông ta thì má»™t tráºn ác đấu sẽ không diá»…n ra, gÆ°Æ¡m Ä‘ao sẽ hóa thà nh lụa trắng!â€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° lắc đầu:
“Lão nạp thấy chuyện nà y không dá»…â€.
Phương Triệu Nam nói:
“Chỉ cần Thiên Tinh đạo trưởng chấp nháºn, vãn bối sẽ có cách thuyết phục Nam Bắc Nhị Quáiâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° ngạc nhiên, nói:
“PhÆ°Æ¡ng thà chủ nói có tháºt không?â€.
Phương Triệu Nam nói:
“Nếu vãn bối không thể thuyết phục được Nhị Quái, cÅ©ng không dám cầu kiến Thiên Tinh đạo trưởng nữaâ€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° giÆ¡ ngón tay cái, nói:
“Lão nạp thá»±c sá»± đã phục thà chủ, tuổi tác hãy còn trẻ mà lại có tà i lãnh tụ nhÆ° thế, không quá mÆ°á»i năm trên giang hồ lại xuất hiện má»™t báºc tông sÆ° của má»™t pháiâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mỉm cÆ°á»i:
“Lão thiá»n sÆ° đã quá khenâ€.
Khi má»i ngÆ°á»i Ä‘ang nói thì đã bÆ°á»›c tá»›i má»™t dãy phòng.
Chỉ thấy má»™t ngÆ°á»i trẻ tuổi, mình mặc đạo bà o, lÆ°ng Ä‘eo bá»™i kiếm đứng ở trÆ°á»›c cá»a, vừa thấy Äại Ngu thiá»n sÆ° thì chắp tay là m lá»…, hạ giá»ng nói:
“Lão thiá»n sÆ°!â€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° chắp tay cúi ngÆ°á»i, há»i:
“Lệnh sÆ° đâu?â€.
Äạo nhân ấy đáp:
“Gia sÆ° Ä‘ang đả tá»a, lão thiá»n sÆ° có chuyện Æ°?â€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° nói:
“Là m phiá»n bẩm cáo má»™t tiếng, nói rằng lão nạp cầu kiếnâ€. Äạo nhân ấy vâng má»™t tiếng, bÆ°á»›c vá»™i và o trong. Má»™t lát sau, Thiên Tinh đạo trưởng bÆ°á»›c ra, Äại Ngu thiá»n sÆ° chắp tay trÆ°á»›c ngá»±c, nói:
“Lão nạp chỉ thông báo cầu kiến chứ đâu dám bảo đạo huynh Ä‘Ãch thân bÆ°á»›c ra?â€.
Thiên Tinh đạo trưởng mỉm cÆ°á»i:
“Äại sÆ° có việc, chỉ cần sai ngÆ°á»i thông báo má»™t tiếng, bần đạo sẽ láºp tức đến, nà o dám là m phiá»n Pháºt giá Ä‘Ãch thân đến thăm?â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ôm quyá»n nói:
“Lão tiá»n bốiâ€.
Thiên Tinh đạo trưởng dựng một chưởng trước ngực:
“Không dám nháºn, PhÆ°Æ¡ng đại hiệp†nói xong thì cúi ngÆ°á»i tránh ra.
Xung quanh dãy nhà nà y có má»™t bức tÆ°á»ng vây quanh. Bốn đạo nhân trung niên mặc đạo trang mà u lam Ä‘áºm, tuổi trên dÆ°á»›i ba mÆ°Æ¡i Ä‘á»u cầm kiếm đứng ở trên bãi cá», rõ rà ng bốn ngÆ°á»i Ä‘ang luyện võ công, thấy có khách đến thăm thì má»›i ngừng lại.
Thiên Tinh đạo trưởng cúi ngÆ°á»i nhÆ°á»ng chá»— ngồi, cÆ°á»i há»i Äại Ngu thiá»n sÆ°:
“Lão thiá»n sÆ° có gì chỉ giáo?â€.
Äại Ngu thiá»n sÆ° nói:
“PhÆ°Æ¡ng thà chủ muốn cầu kiến đạo huynh, có chuyện thỉnh giáoâ€.
Thiên Tinh đạo trưởng định nói khiêm nhÆ°á»ng mấy câu, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đã lên tiếng trÆ°á»›c:
“Vãn bối từ lâu đã ngưỡng má»™ kiếm thuáºt quý pháiâ€.
Thiên Tinh đạo trưởng nói:
“Không dámâ€.
Phương Triệu Nam nói:
“Lão tiá»n bối là báºc tôn sÆ° của má»™t phái, hiểu biết rá»™ng rãi vá» kiếm thuáºt, vãn bối muốn thỉnh giáo và i vấn Ä‘á»â€.
Cách há»i thẳng thắn của chà ng tá»±a nhÆ° đã khiến cho Thiên Tinh đạo trưởng bá»±c dá»c, ông ta biến sắc nói:
“Bần đạo hiểu biết có hạn, có lẽ không đáp được, há chẳng phải khiến cho PhÆ°Æ¡ng đại hiệp thất vá»ng Æ°?â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mỉm cÆ°á»i:
“Côn Luân, Võ Äang, Thanh Thà nh, Nga Mi Ä‘á»u xÆ°ng là Tứ đại môn phái, danh lừng giang hồ, trong lá»i đồn Ä‘á»u cho mình là chÃnh tông, không biết nhà nà o má»›i là kiếm há»c chÃnh tông?â€.
Thiên Tinh đạo trưởng lạnh lùng đáp:
“Má»—i nhà đá»u có sở trÆ°á»ng sở Ä‘oản, bần đạo nà o dám luáºn bừa sở trÆ°á»ng sở Ä‘oản của Tứ đại kiếm phái?â€.
Phương Triệu Nam nói:
“Nếu nhÆ° thế, Tứ đại kiếm phái không những tá» danh trên giang hồ mà sá»± biến hóa trong kiếm chiêu e rằng cÅ©ng tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhauâ€.
Thiên Tinh đạo trưởng nói:
“Bần đạo xÆ°a nay không dám luáºn chuyện trong giang hồâ€.
Phương Triệu Nam nói:
“Tiá»n bối đã không chịu bình luáºn chuyện trong Tứ đại kiếm phái, vãn bối cÅ©ng không dám miá»…n cưỡng ...â€.
Thiên Tinh đứng phắt dáºy, nói:
“Thá»i gian váºn công của bần đạo đã tá»›i, nếu PhÆ°Æ¡ng đại hiệp không còn chuyện gì khác, bần đạo không dám giữ nữaâ€.
Hà nh đồng Ä‘uổi khách của ông ta không những khiến cho PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cảm thấy khó xá» mà ngay cả Äại Ngu thiá»n sÆ° cÅ©ng không chấp nháºn được, ông ta cháºm rãi đứng dáºy, chắp tay nói:
“Lão nạp đã quấy nhiá»…u ...â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam không đợi Äại Ngu thiá»n sÆ° nói xong, láºp tức chen và o:
“Lão thiá»n sÆ° đừng gấp, vãn bối còn có chuyện muốn thỉnh giáo Thiên Tinh đạo trưởngâ€.
Chà ng không chịu Ä‘i, Thiên Tinh đạo trưởng cÅ©ng chẳng còn cách nà o, ông ta là báºc chưởng môn của má»™t phái Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không mất phong Ä‘á»™ được, cho nên phải cố nén lá»a giáºn trong lòng, mỉm cÆ°á»i khiêm nhÆ°á»ng nói:
“PhÆ°Æ¡ng đại hiệp đã coi trá»ng bần đạo nhÆ° thế, bần đạo chỉ Ä‘Ã nh phụng bồiâ€.