 |
|

28-10-2008, 11:53 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 33
Phà minh châu chuộc gái Yên Hoa
Ngá»c Thưá»ng đột nhiên nói xen và o:
- Xem chừng Ãiá»n gia đúng là má»™t ngưá»i rất tốt!
Lôi Phi nói:
- Ngá»c Thưá»ng cô nương quá khen mà thôi.
Ngá»c Thưá»ng há»i:
- Tiện thiếp chán ngán chuyện phong trần. Chẳng hiểu Ãiá»n đại gia có lòng từ bi muốn chuá»™c tiện thiếp ra tháºt không?
Lôi Phi chau mà y há»i lại:
- Có phải Ngá»c Thưá»ng cô nương vì chuyện Ä‘á»n đáp song thân mà bán mình và o đây không?
Ngá»c Thưá»ng đáp:
- Cảnh phong trần luân lạc, tá»±a cá»a bán ngưá»i chẳng lẽ còn có ngưá»i cam tâm vô cá»› và o đây?
Lôi Phi cưá»i mát nói:
- Ngá»c Thưá»ng cô nương dÄ© nhiên không có thế, song tại hạ đã thấy nhiá»u ngưá»i cam tâm là m nghá» hạ tiện, lưu luyến chốn hồng lâu.
Ngá»c Thưá»ng biến sắc lạnh lùng nói:
- Trước mặt bá»n tiện thiếp, đại gia nói váºy chẳng là quá nặng ư?
Lôi Phi tá»§m tỉm cưá»i đáp:
- Tại hạ đã nói trước trừ Ngá»c Thưá»ng cô nương ra rồi...
Ngá»c Thưá»ng nói:
- Còn Ngá»c Chiêu thì sao? Mấy chục chị em chìm đắm và o chốn phong trần trên Ngá»c Mỹ Phưá»ng nà y nữa. Chẳng lẽ ngưá»i ta Ä‘á»u cam bá» hạ tiện cả như lá»i Ãiá»n gia nói hay sao?
Lôi Phi nói:
- Cô nương dạy quá lá»i, tại hạ cùng Trương huynh tá»›i đây mua vui. Sau khi chếnh choáng chẳng khá»i có Ä‘iá»u thất thố. Chá»— nà o xúc phạm đến cô nương mong cô thông cảm.
Ngá»c Thưá»ng cưá»i đáp:
- Bá»n nhược nữ bán cưá»i đâu dám há»n giáºn các vị đại gia có tiá»n.
Lý Hà n Thu tá»± há»i:
- Cả hai ngưá»i nà y cùng có vẻ ỡm á», không hiểu câu chuyện cá»§a há» rồi Ä‘i tá»›i đâu?
Ngá»c Chiêu bá»—ng cất giá»ng nhu hòa:
- Ngá»c Thưá»ng tá»· tá»·, má má đã bảo khắp thiên hạ chẳng ai không phải là thượng khách cá»§a ta, sao tá»· tá»· lại đối chá»i vá»›i Ãiá»n gia?
Thị nói bằng má»™t âm thanh nhu hòa nhá» nhẹ, song Ngá»c Thưá»ng nghe rồi rất đỗi hoang mang, cô nâng chén rượu lên nói:
- Báºc đại nhân không trách kẻ tiểu nhân, Ãiá»n đại gia là báºc quân tỠđại lượng, chắc không đến ná»—i bá»±c mình vá»›i bá»n tiện thiếp là hạng gái bán cưá»i.
Lôi Phi tá»§m tìm cưá»i nói:
- Ãâu có! ChÃnh tại hạ cÅ©ng có chá»— lỡ lá»i!
Y nghĩ thần trong bụng:
- Xem chùng địa vị Ngá»c Chiêu còn cao hÆ¡n Ngá»c Thưá»ng nhiá»u.
Ngá»c Thưá»ng tay nâng chén rượu nói tiếp:
- Ãiá»n đại gia, tiện thiếp kÃnh má»i đại gia chung rượu nà y để tiêu giả lòng bá»±c tức được chăng?
Lôi Phi đáp:
- Không dám, không dám! Tại hạ cÅ©ng kÃnh má»i cô nương.
Hai ngưá»i cùng uống má»™t hÆ¡i cạn sạch.
Ngá»c Thưá»ng từ từ đứng lên nói:
- Ãiá»n gia! Trương gia! Hai vị hãy ngồi chÆ¡i má»™t chút. Tiện thiếp ra ngoà i rồi lại và o ngay.
Lôi Phi nói:
- Xin cô nương cứ tùy tiện.
Ngá»c Thưá»ng nghiêng mình thi lá»… cháºm chạp bước ra.
Lôi Phi đưa mắt nhìn Ngá»c Chiêu nói:
- Bây giá» chỉ còn có má»™t mình cô nương. Chúng ta có thể thảo luáºn được rồi.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Thảo luáºn chuyện gì?
Lôi Phi đáp:
- Thảo luáºn cô nương trở vá» Ä‘á»i lương thiện.
Ngá»c Chiêu nói:
- Tiện thiếp bán mình để báo Æ¡n từ mẫu. Trông lên tuy thấy mình hạ tiện nhưng cÅ©ng yên lòng. Nếu Ãiá»n đại gia phà mấy trăm lạng bạc chuá»™c thiếp ra cho mẹ con Ä‘oà n tụ thì tấm thịnh tình nà y tiện thiếp biết lấy gì báo đáp?
Lôi Phi nói:
- Tại hạ suốt Ä‘á»i Ãt khi là m việc thiện. Ngẫu nhiên là được má»™t Ä‘iá»u hay có chi đáng kể. Cô nương bất tất phải từ khước. Chúng ta nhất định má»™t lá»i như váºy.
Ngá»c Chiêu cháºm rãi nói:
- Tiện thiếp tuy chỉ bán mình có má»™t trăm lạng, nhưng Ãiá»n đại gia muốn chuá»™c được tiện thiếp e rằng phà 200 lạng không xong.
Lôi Phi nói:
- Cái đó tại hạ biết rồi.
Ngá»c Chiêu lại thở dà i nói:
- Còn má»™t Ä‘iá»u nữa khiến cho tiện thiếp khó nổi an tâm.
Lôi Phi há»i:
- Ãiá»u chi?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Ãiá»n đại gia đã chuá»™c tiện thiếp ra rồi, dÄ© nhiên tiện thiếp phải theo đại gia Ä‘i liá»n.
Lôi Phi há»i:
- Cô nương có Ä‘iá»u chi sợ hãi?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Tiện thiếp coi Ãiá»n đại gia cÅ©ng là má»t nhân váºt phong lưu, giữa đưá»ng biến đổi tâm ý đòi Ä‘em tiện thiếp Ä‘i nÆ¡i khác. Khi ấy tiện thiếp có chịu hay là n không chịu?
Lôi Phi đáp:
- Cô nương nghÄ© xa như váºy cÅ©ng phải. Vẻ hổ chỉ vẽ ngoà i da, không được vẽ trong xương thì con ngưá»i cÅ©ng váºy, biết ngưá»i biết mặt biết lòng là m sao? Trước hết chúng ta hãy thảo luáºn vá»›i ngưá»i nà o trong quà phưá»ng có thể đảm đương việc nà y rồi sẽ quyết định được chăng? Nếu hỠđòi giá cao quá thì tại hạ tháºt không đủ lá»±c.
Mấy câu sau nà y y nói rất lá»›n tá»±a hồ như muốn để ngưá»i ta nghe thấy.
Ngá»c Chiêu tá»§m tỉm cưá»i há»i lại:
- Sao? Ãiá»n đại gia muốn lui binh chăng?
Lôi Phi đưa hai bà n tay vá»— và o nhau rồi há»i:
- Có ai đó không?
Cánh cá»a gá»— mở ra. Má»™t tên gia nhân mau tiến bước và o nghiêng mình thi lá»… há»i:
- Ãại gia có Ä‘iá»u chi sai khiến?
Lôi Phi há»i lại:
- Quà phưá»ng chá»§ có đây không?
Gia nhân nghiêng mình đáp:
- Cái đó tiểu nhân không rõ, phải ra coi mới được.
Lôi Phi nói:
- Váºy phiá»n ngươi Ä‘i coi giùm. Nếu quà phưá»ng chá»§ không có ở nhà thì kiếm ngưá»i đại diện cÅ©ng được.
Gia nhân vâng lá»i quay gót Ä‘i ngay.
Chỉ trong khoảnh khắc gã đưa một hán tỠtrạc tam tuần mình mặc bà o xanh lợt thủng thẳng đi và o.
Lý Hà n Thu đưa mắt nhìn ngưá»i nà y hiểu ngay là má»™t nhân váºt rất mẫn cán.
Hán tá» chắp tay há»i:
- Vị nà o muốn kêu tiểu đệ?
Lôi Phi há»i lại:
- Phải chăng các hạ là phưá»ng chá»§?
Hán tá» trung niên mặc bà o xanh nghiêng mình cưá»i đáp:
- Phưá»ng chá»§ không ở trên thuyá»n. Ãại gia có việc gì cứ nói vá»›i tiểu đệ cÅ©ng được.
Gã vừa nói vừa đảo mắt nhìn Lý Hà n Thu.
Lôi Phi há»i:
- Việc nà y rất trá»ng đại. Quà phưá»ng chá»§ không có ở đây e rằng các hạ không giải quyết được.
Hán tỠmặc bà o xanh trầm ngâm một chút rồi nói:
- Phưá»ng chá»§ đã giao phó má»i việc cho tại hạ. Ngưá»i không ở trên thuyá»n, nhất thiết Ä‘á»u do tại hạ phụ trách. Ãại gia có Ä‘iá»u chi xin nói vá»›i tại hạ.
Ngá»c Chiêu đột nhiên nói xen và o:
- Ãiá»n đại gia đây muốn chuá»™c tiện thiếp ra.
Hán tỠáo xanh ngÆ¡ ngác há»i:
- Chuộc cô ra ư?
Lôi Phi đáp:
- Ãúng thế! Ngá»c Chiêu cô nương là ngưá»i trang nhã xinh đẹp tá»±a hồ không phải nhân váºt giữa trưá»ng gió bụi. Nếu để cô chìm đắm trên chốn phong trần tháºt là đáng tiếc. Vì thế mà tại hạ muốn chuá»™c cô ra.
Y ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Nhưng phưá»ng chá»§ lại vắng mặt, nói ra e cÅ©ng uổng công.
Hán tỠáo xanh trầm ngâm một chút rồi nói:
- Tệ phưá»ng chá»§ đã á»§y thác cho tại hạ thì tại hạ cÅ©ng có chút quyá»n quyết định.
Lôi Phi há»i:
- Các hạ nói váºy là dám đảm đương việc nà y chăng?
Gã áo xanh đáp:
- Dĩ nhiên tại hạ đảm đương được.
Lôi Phi nói:
- Váºy thì tốt lắm!
Y đưa mắt nhìn Ngá»c Chiêu há»i tiếp:
- Không hiểu cách chuộc cô nà y ra sao?
Gã áo xanh đáp:
- Vụ nà y thuá»™c vá» thương trưá»ng, váºy nói theo lối buôn bán. Cô Ngá»c Chiêu đây còn có thể là món hà ng cho tệ phưá»ng trong 5 năm nữa. Ãó là tại hạ tÃnh thá»i gian Ãt nhất, tháºt ra còn có thể nhiá»u hÆ¡n.
Lôi Phi giục:
- Các hạ nói nữa đi!
Gã áo xanh nói:
- Con ngưá»i xinh đẹp như Ngá»c chiêu cô nương tháºt chẳng thiếu chi ngưá»i thương hương tiếc ngá»c...
Lôi Phi há»i:
- Còn gì nữa?
Gã áo xanh nói:
- Việc chuá»™c cô nà y phải trả má»™t món tiá»n khá lá»›n.
Lôi Phi nói:
- ÃÆ°á»£c rồi! Các hạ cứ tÃnh Ä‘i xem số mục bao nhiêu rồi cho tại hạ hay.
Gã mặc bà o xanh nhắm mắt lại lẩm nhẩm một hồi rồi mở mắt ra đáp:
Ba ngà n lạng bạc chứ không Ãt được.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Bá»n nà y tệ tháºt, chúng mua cô ta có 100 lạng, chưa đấy 3 tháng đã đó 3 ngà n lạng. Ãúng vá»›i câu nhất bản vạn lợi.
Chà ng xoay chuyển ý nghĩ rồi ngấm ngầm tự trách:
- Cô nà y thần quang sắc bén rõ rà ng không phải nhân váºt tầm thưá»ng. Hà nh động cá»§a Lôi Phi có chá»— dụng tâm. Váºy mà mình coi cô ta như hạng gái thông thưá»ng thì tháºt la há»—n xược.
Ãoạn chà ng ngấm ngầm đỠphòng chuẩn bị ứng biến.
Bá»—ng nghe Lôi Phi cưá»i ha hả nói:
- Ãối vá»›i nhan sắc mỹ miá»u cá»§a Ngá»c Chiêu cô nương thì 3 ngà n bạc không phải là đắt.
Y ngừng lại má»™t chút rồi há»i:
- Trên Ngá»c Mỹ Phưá»ng nà y có ngưá»i biết cá»§a không?
Hán tỠáo xanh há»i lại:
- Ãại gia nói thế là có ý gì?
Lôi Phi đáp:
- DÄ© nhiên tại hạ muốn há»i ngưá»i biết giá và ng ngá»c châu báu. Ba ngà n lạng bạc tuy chẳng đáng bao nhiêu nhưng không thể giắt trong mình tại hạ được. Chỉ có minh châu bà o ngá»c Ä‘em theo mà thôi.
Gã áo xanh ngó Lôi Phi đáp:
- Minh châu bảo ngá»c đáng giá liên thà nh. Nhưng nó là váºt cá»§a cá»§a những báºc vương hầu phú quà sưu tầm. Còn trong việc buôn bán, tại hạ không dám phá»§ nháºn.
Lôi Phi chau mà y há»i:
- Các hạ nói váºy là nhất định đòi 3 ngà n lạng bạc tiá»n mặt, còn hoà ng kim hay minh châu Ä‘á»u không thay được phải không?
Hán tỠáo xanh nghe nói câu nà y tá»±a hồ không quyết định được, liá»n đưa mắt nhìn Ngá»c Chiêu.
Lý Hà n Thu động tâm nghĩ thầm:
- Chà ! Ãịa vị con nha đầu nà y coi chừng không phải thấp kém, má»i ngưá»i phải theo con mắt cá»§a thị đưa đẩy hà nh động.
Bá»—ng thấy Ngá»c Chiêu giương mắt lên nhìn gã gia nhân đầu trần đứng bên cạnh nói:
- Ngươi đi kiếm quản lý tới đây!
Tên gia nhân đầu trần trở gót đi ngay.
Lôi Phi nhìn Ngá»c Chiêu há»i:
- Cô nương! Xem chừng cuá»™c mua bán cá»§a chúng ta mưá»i phần đã xong được đến tám. Tại hạ thà nh tâm giúp đỡ mà cô nương lại quyết ý ra khá»i chốn hồng trần. Nhưng tại hạ coi vị nà y không muốn buông tha cô nương thì là m thế nà o?
Ngá»c Chiêu thản nhiên cưá»i đáp:
- Từ ngà y tiện thiếp tá»›i đây, Ngá»c Mỹ Phưá»ng đêm nà o cÅ©ng đông khách vì váºy bá»n há» cho là tiện thiếp Ä‘em váºn may đến nên đối vá»›i tiện thiếp rất tá» tế.
Lôi Phi nói:
- Như váºy không trách hỠđược.
Ngá»c Chiêu chưa đủ kinh nghiệm thấy Lôi Phi có vẻ quyết tâm chuá»™c mình ra không nhịn được liá»n há»i:
- Tiện thiếp cÅ©ng nháºn thấy há» không muốn buông tha nhưng thấy Ãiá»n đại gia có lòng tốt nên cảm kÃch vô cùng.
Lôi Phi cưá»i khanh khách há»i:
- Cô nương muốn rá»i khá»i nÆ¡i đây mà tại hạ nguyện ý bá» tiá»n ra chuá»™c thì còn khó khăn gì nữa? Chẵn lẻ Ngá»c Mỹ Phưá»ng nà y là khu vá»±c tá»± trị không tuân theo vương pháp chăng?
Ngá»c Chiêu cưá»i đáp:
- Ãiá»n gia nói phải đó.
Ãá»™t nhiên thị hạ thấp giá»ng xuống tiếp:
- Là m ăn trong cái nghỠở chốn yên hoa nà y thì còn có chi lạc thú? Ãiá»n đại gia ra ngoà i là m ăn buôn bán, tá»™i gì mà gây thù kết oán vá»›i há» ?
Lôi Phi cưá»i đáp:
- Khốn nỗi tại hạ có một cái bệnh rất quái ác là nghĩ tới việc gì phải là m cho bằng được. Nếu cố là m mà không xong mới chịu thôi.
Ngá»c Chiêu cháºm rãi nói:
- Ãiá»n đại gia nói thế thì chúng ta sẽ tùy cÆ¡ mà là m.
Tên gia nhân đầu trần Ä‘i rồi. Hán tỠáo xanh vẫn đứng trong góc phòng. Ãá»™t nhiên gã cất tiếng há»i:
- Ngá»c Chiêu cô nương có nháºn biết tại hạ không?
Ngá»c Chiêu ngá»ng đầu nhìn hán tỠáo xanh đáp:
- Tiện thiếp đã gặp mặt mấy lần, chưa rõ giữ chức gì trên Ngá»c Mỹ Phưá»ng.
Hán tỠáo xanh đáp:
- Tại hạ tá»›i đây chưa được bao lâu, Ngá»c Chiêu cô nương chưa biết là phải. Tại hạ được phưá»ng chá»§ má»i đến giữ chức Thá»§ quỹ trong Ngá»c Mỹ Phưá»ng.
Gã ngá»a mặt lên trá»i cưá»i nói tiếp:
- Việc gì mà tại hạ không chủ trương được thì quản lý tiên sinh cũng khó lòng quyết định được.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Thằng cha nà y đã quyết định được thì vừa rồi sao không thẳng thắn nháºn lấy? Hiển nhiên là muốn trùng trình má»™t thá»i gian để dò xét.
Lôi Phi đưa mắt nhìn ngưá»i áo xanh há»i:
- Các hạ đã định giá 3 ngà n lạng bạc lại ngấm ngầm dặn gia nhân đừng lấy minh châu bảo ngá»c, thế thì còn tÃnh chuyện buôn bán gì nữa?
Gã áo xanh đáp:
- Bá»n tại hạ đã là m ăn buôn án rất sợ bị ngưá»i ta lưá»ng gạt Ãiá»n đại gia đã Ä‘em theo châu báu trị giá trên ba ngà n lạng bạc thì tất nhiên phải là má»™t nhà đại phú gia. Nếu Ãiá»n đại gia đưa cho má»™t hạt minh châu không đáng tiá»n thì còn chi là vốn liếng cá»§a con nhà thương mại. Mặt khách phưá»ng chá»§ trách há», tại hạ biết nói thế nà o?
Lôi Phi nói:
- Nếu váºy các hạ không là m chá»§ được rồi. Chúng ta má»i quản lý tiên sinh tá»›i váºy.
Hán tỠáo xanh nói:
- Quản lý tiên sinh ở đây xuất thân từ chốn triá»u đình nên có tà i phân biệt châu báu rất tinh vi, khắp thiên hạ không ai bì kịp. Hãy chá» y tá»›i đây rồi các hạ đưa món châu báu đáng giá ba ngà n lạng ra thì việc buôn bán nà y có thể xong được.
Hai ngưá»i Ä‘ang nói chuyện, tên gia nhân đã dẫn tá»›i má»™t lão già tuổi ngoại lục tuần, mình mặc trưá»ng bà o, đầu đội nón nỉ, mắt Ä‘eo nhãn kÃnh. Chòm râu bạc chùng xuồng trước ngá»±c. Lão thá»§ng thỉnh tiến và o.
Hán tỠáo xanh vẫy tay há»i:
- Hoắc tiên sinh! Tại hạ nhớ rõ tiên sinh rà nh châu báu lắm phải không?
Lão già được kêu là Hoắc tiên sinh nghiêng mình đáp:
- Ãúng thế! Thưa đại chưởng quỹ bất luáºn là châu báu gì tiểu nhân chỉ ngó qua là biết ngay giá trị cá»§a nó.
Hán tỠáo xanh nói:
- Như váºy là hay lắm.
Gã đưa mắt nhìn Lôi Phi nói:
- Ãiá»n đại gia! Ãại gia có trân châu bảo ngá»c bây giá» cứ đưa ra Ä‘i!
Lôi Phi từ từ thò tay và o bá»c móc ra hạt minh châu lá»›n bằng mắt mèo há»i:
- Hoắc tiên sinh, hạt minh châu nà y đáng giá bao nhiêu?
Hoắc tiên sinh đón lấy hạt minh châu ngó qua ngó lại hai lượt rồi đáp:
- Hạt châu nà y quà lắm, tiểu lão không thể đánh giá được.
Hán tỠáo xanh chau mà y há»i:
- Sao lại không đánh giá được?
Hoắc tiên sinh đưa đẩy nhãn kÃnh đáp:
- Hạt minh chầu nà y mưá»i lạng bạc mua được không phải là đắt, khi cần đến trăm vạn lạng cÅ©ng còn là rẻ, má»™t món quà báu như váºy thì tiểu lão biết đánh giá là bao nhiêu?
Hán tỠáo xanh ồ lên má»™t tiếng há»i:
- Quà đến thế kia ư?
Gã đưa tay vá»›i lấy hạt minh châu đặt và o lòng bà n tay mà ngắm nghÃa thì thấy bên trong thấp thoáng ánh hà o quang lóng lánh không ngá»›t. Dù chẳng phải là tay sà nh châu báu cÅ©ng biết ngay là cá»§a quÃ.
Hán tỠáo xanh đưa mắt nhìn Ngá»c Chiêu há»i:
- Cô nương! Cô có nguyện ý Ä‘i theo Ãiá»n đại gia không?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Tiện thiếp nhất nhất tuân theo lệnh cá»§a phưá»ng chá»§.
Gã áo xanh lạnh lùng nói:
- Phưá»ng chá»§ không ở trên thuyá»n thì tại hạ là phưá»ng chá»§.
Gã đưa mắt nhìn Lôi Phi há»i:
- Ãại gia định giá hạt minh châu nà y bao nhiêu tiá»n?
Lôi Phi há»i lại:
- Các hạ muốn trả lại bao nhiêu?
Gã áo xanh đáp:
- Bất luáºn Ãiá»n đại gia định giá hạt minh châu nà y bao nhiêu tiá»n, bá»n tại hạ cÅ©ng không có cánh nà o thối lại bạc được.
Lôi Phi cưá»i khanh khách nói:
- Các vị đã biết hạt minh châu nà y là cá»§a báu đáng giá là hay lắm rồi. Còn tại hạ nháºn thấy Ngá»c Chiêu cô nương quà hÆ¡n hạt minh châu nhiá»u.
Gã áo xanh há»i:
- Thế ra các hạ bằng lòng với giá ba ngà n lạng chăng?
Lôi Phi cưá»i đáp:
- Phải ba ngà n lẻ mưá»i lạng má»›i được. Vì tại hạ cần thêm mưá»i lạng để tÃnh trả bữa cÆ¡m rượu hôm nay.
Gã áo xanh trầm ngâm một chút rồi nói:
- Câu chuyện thế là xong rồi!
Gã quay sang bảo Ngá»c Chiêu:
- Ngá»c Chiêu cô nương, xin cô nương hãy thu xếp quần áo để Ä‘i theo Ãiá»n đại gia.
- Tiện thiếp xin tuân lệnh.
Thị đứng dáºy ra khá»i căn phòng.
Lôi Phi đột nhiên thò tay ra đoạt hạt minh châu.
Gã áo xanh không kịp đế phòng, thấy Lôi Phi cướp hạt minh châu lại liá»n cưá»i lạt há»i:
- Sao? Ãiá»n đại gia không thể bỠđược hạt minh châu đáng giá liên thà nh nà y chăng?
Lôi Phi đáp:
- Việc giao dịch phải tiá»n trao cháo múc. Ngá»c Chiêu cô nương chưa giao cho tại hạ thì hay hÆ¡n hết là tại hạ hãy giữ hạt minh châu. Chúng ta má»™t bên giao ngưá»i má»™t bên trả tiá»n.
Gã áo xanh nói:
- Ãiá»n gia quả là má»™t tay lá»—i lạc trên thương trưá»ng.
Lôi Phi đáp:
- Không dám!
Hai ngưá»i còn Ä‘ang nói chuyện thì Ngá»c Chiêu đã khoan thai Ä‘i tá»›i .
Lý Hà n Thu chú ý nhìn thì thị vẫn mặc nguyên bá»™ quần áo vừa rồi. Chỉ có trong tay mang thêm má»™t chiếc bá»c nhá».
Gã áo xanh nói:
- Ãiá»n đại gia! Ngá»c Chiêu cô nương đã tá»›i đó!
Lôi Phi từ từ đặt hạt minh châu và o trong tay gã áo xanh nói:
- Các hạ giữ cho cẩn tháºn đừng để kẻ cắp lấy mất.
Gã áo xanh cầm hạt minh châu lên coi rồi nói:
- Ãiá»n đại gia cứ yên tâm, bất luáºn là tay trá»™m cắp cừ khôi đến đâu mà muốn ăn cắp hạt châu trong tay tại hạ cÅ©ng không phải chuyện dá»….
|

28-10-2008, 11:59 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 34
Hai bên cùng nhau sắp đặt mưu sâu
Lôi Phi không trả lá»i, dắt Ngá»c Chiêu rảo bước tiến vá» phÃa trước.
Lý hà n Thu theo sau Ngá»c Chiêu cháºm chạp bước ra ngoà i khoang thuyá»n.
Gã áo xanh và tên gia nhân đầu trần cùng viên quản lý đứng tránh bên để nhưá»ng lối Ä‘i.
Lý hà n Thu đưa mắt nhìn Lôi Phi dắt Ngá»c Chiêu ở dưới thuyá»n lên. Chà ng nghÄ© thầm trong bụng chÃnh ra Lôi Phi chỉ muốn đùa chÆ¡i mà bây giá» thà nh chuyện tháºt không biết rồi y xá» trà vá»›i cô kia ra thế nà o?
Gã áo xanh đưa bá»n Lôi Phi lên bá» rồi chắp tay thi lá»… từ biệt vá» thuyá»n.
Lúc nà y chợ hoa trên sông Tần Hoà i Ä‘ang náo nhiệt nhưng cách đó và o mưá»i trượng là má»™t vùng tối Ä‘en.
Ngá»c Chiêu theo sau Lôi Phi Ä‘i chừng được hÆ¡n má»™t dặm thì dừng bước lại há»i:
- Ãiá»n đại gia định đưa tiện thiếp Ä‘i đâu?
Lôi Phi thá»§ng thẳng há»i lại:
- Bây giỠcô nương muốn tới đâu?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Nếu tiện thiếp nhá»› không lầm thì dưá»ng như Ãiá»n đại gia đã nói là đưa tiện thiếp vá» nhà .
Lôi Phi tá»§m tỉm cưá»i há»i:
- Ãang lúc canh khuya má»™t mình cô nương Ä‘i thế nà o được?
Ngá»c Chiêu há»i lại:
- Theo ý Ãiá»n đại gia thì thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Theo ý tại hạ thì đêm nay má»i cô nương vá» khách sạn ngá»§ má»™t đêm. Sáng sá»›m mai tại hạ sẽ mướn má»™t cá»— xe ngá»±a đưa cô nương vá» nhà .
Ngá»c Chiêu ngáºp ngừng nói:
- Cái đó...
Lôi Phi cưá»i khanh khách há»i:
- Cô nương sợ ư?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Ãiá»n đại gia lấy hạt minh châu đáng giá liên thà nh chuá»™c tiện thiếp ra khá»i chốn yên hoa.
Theo lẽ tiện thiếp phải hiến thân để Ä‘á»n đáp nhưng tiện thiếp vẫn còn...
Lôi Phi cưá»i nói:
- Cô nương coi tại hạ là hạng ngưá»i nà o? Ãã có Trương huynh đệ đây và tại hạ đồng thá»i bồi tiếp cô nương, cô cứ yên lòng.
Ngá»c Chiêu cưá»i mát há»i:
- ÃÆ°á»ng Ä‘i còn xa lắm không?
Lôi Phi đáp:
- Bất kể xa gần nếu cô nương mệt không đi nữa thì đã có tại hạ và Trương huynh đệ nâng đỡ cho.
Lý hà n Thu ngấm ngầm do xét thì thấy Ngá»c Chiêu bá» ngoà i ra Ä‘iá»u nhu nhược mà thiệt tình thì chẳng sợ hãi gì.
Chà ng lẩm bẩm:
- Con nha đầu nà y chắc đã phòng bị cẩn máºt không chừng thị đã ngấm ngầm ước định vá»›i ngưá»i trên Ngá»c Mỹ Phưá»ng lén lút theo dõi và bảo vệ thị.
Chà ng nghÄ© váºy, bất giác đưa mắt nhìn quanh bốn phÃa.
Ngá»c Chiêu tiến gần lại bên chà ng há»i:
- Trương đại gia! Ãại gia đỡ cho tiện thiếp Ä‘i đưá»ng được không?
Lý hà n Thu ngáºp ngừng đáp:
- Cái đó... cái đó...
Ngá»c Chiêu ngắt lá»i:
- Tiện thiếp xuất thân ở chốn phong trần dĩ nhiên khác với các vị thiên kim tiểu thư. Trương đại gia bất tất phải úy kỵ lễ phái "nam nữ thỠthỠbất thân".
Lý hà n Thu toan chối từ thì Lôi Phi cưá»i ha hả đáp:
- Trương huynh đệ bất tất phải chối từ, Ngá»c Chiêu cô nương nguyệt thẹn hoa nhưá»ng, sao Trương huynh đệ lại cá»± tuyệt mắt xanh cá»§a ngưá»i đẹp.
Lý hà n Thu tá»± há»i:
- Y khuyên mình là m chuyện nà y thì có ý gì?
Rồi chà ng đưa tay đỡ Ngá»c Chiêu Ä‘i.
Ngá»c Chiêu muốn tá»±a hẳn và o ngưá»i chà ng , nhưng chà ng chỉ nâng đỡ tay phải cho thị chứ không để tá»±a và o lòng.
Ngá»c Chiêu mỉm cưá»i há»i:
- Ãêm tối vắng ngưá»i, cảnh váºt lá» má». Trương đại gia lo sợ ngưá»i ta trông thấy chăng?
- Ngưá»i quân tá» không nên lợi dụng bóng tối. Ãêm khuya cà ng tối tăm bao nhiêu chúng ta cần phải tá»± trá»ng bấy nhiêu má»›i được.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Trương đại gia cẩn tháºn giữ gìn mà sao còn bước chân và o Trưá»ng phong Nguyệt.
Lý hà n Thu đáp:
- Thưởng hoa giả lòng sầu muốn gặp bi kịch cÅ©ng coi chÆ¡i nhưng không để tổn thương đến Ä‘iá»u phong nhã.
Ngá»c Chiêu thở dà i nói:
- Con gái ở chốn Yên Hoa đáng thương đến thế là cùng! Tấm thân liá»…u ngá» hoa tưá»ng, là m đồ chÆ¡i cho ngưá»i thưởng ngoạn. Bất luáºn là nhân váºt nà o, há» chỉ phà hai lạng bạc là tùy ý, vịn cà nh bẻ lá.
Lý hà n Thu nói:
- Nhưng cô nương hiện giỠđã trở lại Ä‘á»i lương thiện. Từ đây mẫu tá» Ä‘oà n viên vui hưởng lạc thú gia đình.
Ngá»c Chiêu thở dà i há»i:
- Trương gia có tin là con ngưá»i tùy thuá»™c ở số mệnh không?
Lý hà n Thu đáp:
- Tại hạ nghÄ© rằng sức ngưá»i có thể tranh đấu vá»›i mệnh váºn.
Ngá»c Chiêu nói:
- Nhưng tiện thiếp lại tin ở váºn mệnh là mình khó lòng là m vợ ngưá»i lương thiện.
Lý hà n Thu há»i:
- Cô nương nói váºy là nghÄ©a là m sao?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Thuở nhá» tiện thiếp đã có ngưá»i coi tướng bảo mình hồng nhan bạc mệnh khó lòng tránh khá»i kiếp phong trần luân lạc. Hỡi ôi! Ãiá»n đại gia không tiếc châu báu bá» ra chuá»™c lại sá»± tá»± do cho tiện thiếp rồi mà tiện thiếp vẫn sợ mình khó lòng được yên hưởng lạc thú thiên nhiên.
Lý hà n Thu nói:
- Cái đó cô nương bất tất phải quan tâm. Tại hạ biết tánh Ãiá»n huynh, y chẳng đã tiếc châu báu trị giá liên thà nh chuá»™c cô ra khá»i chốn yên hoa thì dÄ© nhiên y sẽ xếp đặt chu đáo cho cô, trừ phi cô cam bá» hạ tiện lưu luyến phong trần để mình chìm đắm và o lầu hồng kỹ viện.
Hai ngưá»i vừa Ä‘i vừa nói chuyện, lúc ngẩng đầu nhìn ra thì chẳng thấy Lôi Phi đâu nữa.
Ngá»c Chiêu dừng bước há»i:
- Ãiá»n đại gia đâu rồi?
Lý hà n Thu váºn hết mục lá»±c nhìn ra xa mà không thấy tông tÃch y đâu, trong lòng lấy là m kỳ, tá»± há»i:
- Chẳng lẽ y tức giáºn rồi chăng?
Lý hà n Thu há»i lại:
- Tức giáºn cái gì?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Ãiá»n đại gia cho là tiện thiếp có cá» chỉ khinh bạc, nên tức giáºn bá» Ä‘i.
Lý hà n Thu nói:
- Ãiá»n đại ca cá»§a tại hạ là ngưá»i kiêm cung nhân háºu, cô không nên lấy lòng dạ tiểu nhân Ä‘o lòng ngưá»i quân tá».
Ngá»c Chiêu há»i:
- Thế thì vì lẽ gì y lại bỠchúng ta mà đi?
Lý hà n Thu đáp:
- Hoặc giả y có việc gì gấp rút nên đi trước mình một chút.
Ngá»c Chiêu nói:
- Không chừng y cố ý để chúng ta có cÆ¡ há»™i trò chuyện đặng thanh toán cho bá»n mình cÅ©ng chưa biết chừng!
Lý hà n Thu nói:
- Ãáng tiếc là tại hạ có gia đình rồi.
Ngá»c Chiêu tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Ãã thương yêu nhau thì chẳng quản chi phần lá»… má»n.
Thị vừa nói vừa tựa gần và o lòng Lý hà n Thu.
Lý hà n Thu nói ngay:
- Xin cô nương tá»± trá»ng, tại hạ không phải hạng ngưá»i khinh bạc.
Rồi chà ng đưa hai tay đẩy mạnh Ngá»c Chiêu ra.
Giữa lúc ấy đột nhiên có tiếng bước chân vang lên.
Má»™t ngưá»i mặc áo trưá»ng bà o Ä‘ang rảo bước Ä‘i tá»›i lướt qua Lý hà n Thu. Hắn cố ý bước cháºm lại, liếc mắt nhìn chà ng mỉm cưá»i.
Lý hà n Thu nháºn ra nét mặt rất quen thuá»™c dưá»ng như đã gặp ở đâu, nhưng trong lúc thảng thốt chà ng không nhá»› ra được. Bất giác chà ng đứng thá»™n mặt ra ngó bóng sau lưng ngưá»i kia, ngÆ¡ ngẩn xuất thần.
Ngá»c Chiêu khẽ đằng hắng má»™t tiếng rồi há»i:
- Trương gia có quen biết y ư?
Lý hà n Thu như ngưá»i mÆ¡ ngá»§, choà ng tỉnh giấc, vá»™i đáp:
- Dưá»ng như tại hạ có quen biết mà không nhá»› được đã gặp y ở đâu.
Ngá»c Chiêu cưá»i há»i:
- Lại ở trong trưá»ng Phong Nguyệt chứ gì?
Lý hà n Thu lắc đầu đáp:
- Chẳng dấu gì cô nương, đêm nay là lần đầu tiên tại hạ mới đến chốn yên hoa.
Câu nói vừa ra khá»i cá»a miệng chà ng biết ngay mình lỡ lá»i, liá»n dừng lại không nói nữa.
Ngá»c Chiêu nói:
- Tiện thiếp lấy là m kỳ sao Trương gia không hiểu phong tình té ra mới đi chơi lần đầu.
Lý hà n Thu muốn trả lá»i nhưng chà ng không biết nói thế nà o liá»n đứng lặng.
Ngá»c Chiêu không thấy Lý hà n Thu nói gì nữa liá»n há»i:
- Trương đại gia có nhớ trỠở khách sạn nà o không?
Lý hà n Thu sá»ng sốt đáp:
- Cái nà y... tại hạ không nhớ rõ.
Ngá»c Chiêu lại há»i:
- Trương đại gia có nhớ cái chiêu bà i khách sạn không?
Lý hà n Thu trong lòng ngấm ngầm nóng nảy, tá»± há»i:
- Lôi Phi bá» Ä‘i mất tÃch mà không dặn qua mình má»™t câu nà o, chẳng hiểu vì lẽ gì?
Trong bụng nghÄ© váºy, ngoà i miệng chà ng đáp:
- Dưá»ng như khách sạn đó kêu là ... kêu là ...
Ngá»c Chiêu thấy chà ng ấp úng mãi mà không nói được tên khách sạn thì không khá»i buồn cưá»i, há»i dồn:
- Sao? khách sạn đó tên gì cũng quên rồi chăng?
Lý hà n Thu đáp:
- Quên khuấy đi mất, nghĩ mãi cũng không ra.
Ngá»c Chiêu nói:
- Trương gia đã chẳng biết khách sạn ở đâu lại quên cả cái chiêu bà i thì bây giỠlà m sao mà kiếm được?
Lý hà n Thu lẩm bẩm một mình:
- Ừ phải! biết đưa cô nà y đi đâu bây gi�
Rồi chà ng đáp:
- Chắc Ãiá»n đại ca gặp ngưá»i quen còn nói chuyện, chúng ta hãy đứng đây má»™t lát chá» y trở lại được không?
Ngá»c Chiêu cưá»i đáp:
- Tiện thiếp đã được Ãiá»n đại gia bá» tiá»n chuá»™c ra khá»i chốn phong trần thì tiện thiếp có phải ngá»§ ngoà i hoang dã má»™t đêm không đáng kể gì. Trương đại gia nói váºy chẳng là khách sáo lắm ư?
Lý Hà n Thu trong lòng áy náy khẽ hắng giá»ng má»™t tiếng rồi nói:
- Chúng ta hãy chá» má»™t lát nếu y không tá»›i thì dÄ© nhiên tại hạ cÅ©ng phải xếp đặt cho ổn thá»a quyết không để cô ngá»§ ngoà i trá»i đêm nay.
Ngá»c Chiêu uể oải ngồi xuống nói:
- Chúng ta hãy ngồi đây ngồi chá» Ãiá»n đại gia.
Lý hà n Thu không sao được đà nh ngồi xuống theo, rồi chà ng há»i:
- Song thân cô nương vẫn ở Hà ng Châu chứ?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Trước đây ba tháng vẫn ở Hà ng Châu, hiện giỠcòn ở đó nữa không, thì tiện thiếp không rõ.
Lý hà n Thu há»i:
- Vạn nhứt lệnh tôn và lệnh đưá»ng thiên cư Ä‘i chá»— khác không còn ở Hà ng Châu thì biết là m thế nà o?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Tiện thiếp đã được Ãiá»n đại gia bá» tiá»n ra chuá»™c nếu không gặp song thân ở chá»— cÅ© thì đà nh để Ãiá»n đại gia xếp đặt.
Bá»—ng nghe trong bóng tối có tiếng ngưá»i há»i lại:
- Có thiệt thế không?
Lý hà n Thu ngoảnh đầu nhìn lại thì chÃnh là Lôi Phi Ä‘ang rảo bước Ä‘i tá»›i. Y há»›n hở tươi cưá»i dừng lại trước mặt hai ngưá»i.
Ngá»c Chiêu khẽ đáp:
- Dĩ nhiên là tiện thiếp nói thiệt.
Lôi Phi há»i:
- Cô nương nói váºy thì ra tại hạ phải đưa cô đến Hà ng Châu thiệt ư?
- Nếu Ãiá»n đại gia không đưa Ä‘i tiện thiếp cÅ©ng không dám Ä‘i má»™t mình.
Lôi Phi ngoảnh đầu trông chiá»u trá»i nói:
- Khuya lắm rồi chúng ta vỠkhách sạn thôi, rồi rảo bước đi trước.
Lý hà n Thu lại sợ Lôi Phi bá» Ä‘i mất biến, chà ng liá»n sát nút.
Hai ngưá»i Ä‘i má»™t lúc, Ngá»c Chiêu bá»—ng la lên:
- Hai vị đi thong thả lại được không? Tiện thiếp không theo kịp nữa rồi.
Lý hà n Thu quay đầu nhìn lại, lá» má» thấy bóng Ngá»c Chiêu lá»t lại cách xa đến ngoà i hai trượng.
Lôi Phi khẽ bảo chà ng:
- Con nha đầu nà y đáo để lắm đấy! Chúng ta phải cẩn tháºn má»›i được.
Lý hà n Thu gáºt đầu, chà ng dừng chân đứng chá» Ngá»c Chiêu kịp má»›i cất bước Ä‘i nữa.
Lôi Phi Ä‘i trước dẫn đưá»ng khi đến trước má»™t tòa khách sạn liá»n dừng bước lại.
Lý hà n Thu ngẩng đầu nhìn lên thì thấy trên ngá»n đèn lồng có đỠbốn chữ lá»›n "Tam Hợp khách sạn" chà ng động tâm nghÄ© thầm:
- Té ra vừa rồi Lôi Phi cố ý đi trước là để xếp đặt khách sạn.
Lúc nà y đã quá canh ba. Phần lớn khách trỠtrong quán ngủ cả rồi.
Lôi Phi dẫn hai ngưá»i và o trong lên lầu.
Lý hà n Thu thấy y quen thuá»™c hết ngõ ngách khách sạn dưá»ng như ngưá»i trỠđã lâu thì khen thầm:
- Lôi Phi quả nhiên lợi hại! Mới trong khoảnh khắc mà đã kiếm được chỗ trỠrất hay.
Lôi Phi đẩy cá»a phòng tiến và o trước nói:
- Ngá»c Chiêu cô nương! Tại hạ cùng Trương huynh đệ ngá»§ chung ở phòng khách. Ãà nh khuất tất cô nương má»™t đêm.
Ngá»c Chiêu đáp:
- Không sao cả. Tiện thiếp chỉ cần một chiếc chiếu ngồi chỠsáng cũng được.
Lôi Phi khép cá»a phòng lại, quẹt lá»a lên thắp đèn rồi cưá»i nói:
- Gian phòng trong kia nhưá»ng cho cô nương. Tại hạ cùng Trương huynh đệ ngồi nghỉ bên ngoà i má»™t đêm cÅ©ng được.
Ngá»c Chiêu nói:
- Như váºy thì tiện thiếp yên tâm thế nà o được.
Lôi Phi nói:
- Thị phi chỉ tại mình mau miệng, phiá»n não là do trà rước và o. Nếu tại hạ không có hạt minh châu thì chẳng lấy gì mà chuá»™c cô nương ra được.
Ngá»c Chiêu nghiêng mình đáp:
- Æ n nà y, tiện thiếp suốt Ä‘á»i không quên.
Lôi Phi xua tay cưá»i nói:
- Cô nương bất tất phải đa lễ. Xin và o phòng nghỉ đi!
Ngá»c Chiêu không khiêm nhượng nữa vén rèm lên Ä‘i và o phòng.
Lôi Phi vẫy tay tắt đèn đi rồi khẽ bảo Lý hà n Thu:
- Phải cảnh giác má»™t chút má»›i được. Ãừng để mắc hợm con nha đầu nà y.
Lý hà n Thu há»i:
- Theo ý Lôi huynh, phải chăng đêm nay thị sẽ ra tay gia hại chúng ta?
Lôi Phi đáp:
- Cái đó khó mà biết được. Tiểu huynh thấy thị rất bình tÄ©nh quyết không phải hạng tầm thưá»ng. Và thị ở trong Ngá»c Mỹ Phưá»ng có má»™t địa vị khá cao tất nhiên là má»™t nhân váºt trá»ng yếu. Bây giá» chúng ta má»—i ngưá»i ở má»™t chá»—, vạn nhất thị có dùng thuốc mê hồn thì mình không đến ná»—i bị bắt hết...
Y ngừng lại một chút:
- Bất luáºn xảy ra biến động gì, không gặp trưá»ng hợp bất đắc dÄ© thì đưá»ng vá»ng động.
Lý hà n Thu gáºt đầu.
Hai ngưá»i liá»n xa nhau má»—i ngưá»i ngồi má»™t góc nhà tá»±a và o vách.
Chừng ná»a trống canh trong phòng vẫn không nghe động tÄ©nh gì.
Lý hà n Thu ngừng thần chú ý lắng tai nghe thấy trong phòng hÆ¡i thở rất khẽ, tá»±a hồ Ngá»c Chiêu đã ngá»§ say rồi.
Chà ng nghĩ thầm trong bụng.
- Chắc con nha đầu nà y cÅ©ng nháºn ra bá»n mình không phải khách thương. Thị đã Ä‘i theo mình thì hẳn có chuẩn bị.
Hai bên cùng đỠphòng nghiêm ngặt mà bỠngoà i cũng giả vỠnhư không có chuyện gì. Lôi Phi đưa thị tới đây không hiểu có dụng ý gì. Chẳng lẽ sáng mai, y dẫn thị vỠHà ng Châu chăng?
Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© đột nhiên có tiếng bước chân rất khẽ lá»t và o tai. Thanh âm nà y nếu không phải là ngưá»i ná»™i công ghê gá»›m, và để hết tinh thần nghe ngóng thì chẳng tà i nà o phát giác ra được...
Lý hà n Thu hÃt má»™t hÆ¡i chân khÃ, ngưng thần đỠphòng.
Chà ng lại lắng tai nghe thì thanh âm kia im bặt không thấy gì nữa.
Lúc nà y Lôi Phi ngồi góc bên kia đột nhiên đứng dáºy, nhẹ bước Ä‘i tá»›i.
Y cỠđộng cá»±c kỳ tháºn trá»ng, không ai nghe thấy gì. Khi còn cách Lý hà n Thu chừng hai thước má»›i khom lưng đưa ra ba viên thuốc rồi dùng phép truyá»n âm nói:
- Lý đệ! Uống một viên nà y còn hai viên khác nhét và o lỗ mũi. Phải rất bình tĩnh để nghe diễn biến.
Lý hà n Thu đón lấy ba viên thuốc, chà ng chưa kịp há»i lại thì Lôi Phi đã rón rén lui vá» chá»— cÅ©.
Chà ng đà nh theo lá»i uống má»™t viên và nhét hai viên và o lá»— mÅ©i.
Sau khoảng thá»i gian chừng uống cạn tuần trà , đột nhiên trong phòng có ánh sáng lóe lên má»™t cái rồi tắt ngấm. Ãnh lá»a nà y rất nhá» yếu, nếu không để ý thì không phát giác ra được.
Lý hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Chắc ánh sáng nà y ở trong chăn chiếu lá»t ra ngoà i má»™t chút.
Sau vụ ánh sáng lóe lên một cái, trong phòng trở lại tối đen và không có động tĩnh gì.
Lý hà n Thu chá» má»™t lúc nữa, bá»—ng trong phòng có má»™t chấm lá»a tá»±a như thắp hương đưa ra ngoà i.
Một mùi hương thơm nhẹ nhà ng bay và o lỗ mũi.
Lý hà n Thu vừa trải qua vụ nà y, nhưng đã nghe ngưá»i nói tá»›i trên chốn giang hồ thưá»ng dùng độc hương để là m mê ngưá»i. Chà ng liá»n váºn khà phong toả đưá»ng hô hấp.
Thá»±c ra chà ng đã uống thuốc và o bụng lại nhét hai viên và o lá»— mÅ©i thì chẳng cần váºn khà phong tá»a hô hấp, độc hương cÅ©ng không là m mê được.
Chấm lá»a đưa ra má»—i lúc gần lại, Lý hà n Thu biết là Ngá»c Chiêu Ä‘ang cầm độc hương từ từ Ä‘i tá»›i. Chà ng nhìn đã rõ cá»±c thế, Ngá»c Chiêu theo chà ng cùng Lôi Phi tá»›i đây là có chuyện mưu đồ.
Bá»—ng thấy Ngá»c Chiêu lại cháºm chạp trở và o phòng. Ãá»™t nhiên thị quẹt lá»a sáng lên.
Lý hà n Thu bụng bảo dạ:
- Trên giang hồ tháºt lắm chuyện nham hiểm gian trá khiến cho ngưá»i ta khó mà đỠphòng biết được. Nếu bữa nay không có Lôi Phi thì mình khó mà tránh được thá»§ Ä‘oạn đê hèn cá»§a bá»n chúng.
Chà ng nghÄ© váºy liá»n nhắm mắt giả vá» bị mê rồi.
Ngá»c Chiêu giÆ¡ cao ngá»n lá»a lên coi mắt Lý hà n Thu và Lôi Phi rồi châm và o cây đèn cầy trên bà n.
Bá»—ng nghe ngoà i cá»a có tiếng đà n ông há»i:
- Chiêu cô nương! Ãã xong chưa?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Xong cả rồi!
Thị đưa tay ra mở cá»a. Má»™t đại hán mình mặc võ phục Ä‘en, lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm thá»§ng thẳng bước và o.
Lý hà n Thu mở hé mắt ra nhìn thì thấy ngưá»i má»›i đến đó là gã áo xanh đã xuất hiện trên Ngá»c Mỹ Phưá»ng.
Ngá»c Chiêu chuyển động mục quang ngó Lôi Phi và Lý hà n Thu má»™t cái rồi quay lại há»i ngưá»i áo Ä‘en:
- Bá»n chúng là nhân váºt thế nà o?
Ngưá»i áo Ä‘en đáp:
- Hiện giá» chưa rõ lai lịch bá»n chúng.
Rồi gã rảo bước tiến lại bên mình Lý hà n Thu.
Lý hà n Thu tuy nhắm mắt nhưng cũng phát giác gã kia đi tới trước mặt. Chà ng nghĩ bụng:
- Nếu gã Ä‘iểm huyệt mình thì tháºt là phiá»n phức lắm đây.
Bá»—ng nghe Ngá»c Chiêu nói:
- Anh chà ng há» Trương nà y tháºt thà lắm, bất tất phải là m cho y phải chịu khổ sở.
Gã áo đen đáp:
- Trong lòng tại hạ rất hoà i nghi má»™t Ä‘iá»u.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Ãiá»u gì?
Gã áo đen đáp:
- Tại hạ chắc mặt hai gã nà y đã đồ thuốc dịch dung.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Tại sao chúng phải thay đổi sắc mặt?
Gã áo đen đáp:
- Thằng cha há» Ãiá»n bá» ra hạt minh châu. Ãó chÃnh là bảo váºt trong ná»™i cung quý giá vô cùng.
Gã đánh cắp được bảo váºt tại hoà ng cung tất không phải là nhân váºt thông thưá»ng.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Váºy gã là ngưá»i trong hoà ng cung hay sao?
Gã áo đen đáp:
- Nếu gã không phải trong hoà ng cung thì tất phải là tay độc hà nh đại đạo nổi danh trong võ lâm. Vì thế mà mà chúng ta phải tra xét xem chúng có thay đổi sắc mặt không?...
Gã ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Tại hạ còn được tin đệ nhất thần châu Lôi Phi đã đến Kim Lăng nhưng mấy bữa nay, không là m sao tìm ra tông tÃch hắn đâu.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Ngươi hoà i nghi gã là Lôi Phi chăng?
Gã áo đen đáp:
- Chưa biết có đúng không, có Ä‘iá»u chúng ta phải đỠphòng cẩn tháºn.
|

28-10-2008, 11:59 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 35
Quyên Nhi lại xuất hiện đưa tin
Lý Hà n Thu tá»±a lưng và o vách, giả vá» bị mê, chà ng nghe rõ câu chuyện đối đáp giữa hai ngưá»i. Ãồng thá»i chà ng ngấm ngầm quyết định:
- Nếu Ngá»c Chiêu và gã áo Ä‘en ra tay Ä‘iểm huyệt thì láºp tức ta phải phản kháng.
Bá»—ng nghe Ngá»c Chiêu nói:
- Hai gã nà y là ngưá»i võ lâm thì nhất định không sai rồi. Có Ä‘iá»u lúc nà y chúng ta không nên để ná»™i tình Ngá»c Mỹ Phưá»ng hoà n toà n tiết lá»™. Váºy việc đối phó vá»›i hai gã nà y cần phải mau lẹ và bà máºt.
Gã áo đen nói:
- Biện pháp tốt nhất là giết chúng để bịt miệng.
Ngá»c Chiêu nói:
- Ãừng giết vá»™i. Hãy Ä‘iểm huyệt chúng rồi tìm cách đưa và o Phương gia đại viện. Hiện giá» chúng ta chưa rõ lai lịch chúng mà vá»™i giết ngay thì là hà nh động khinh suất.
Gã áo Ä‘en vâng lá»i vung tay phải lên định Ä‘iểm huyệt Kim tỉnh trên vai bên trái Lý Hà n Thu.
Trước tình thế bắt buá»™c, Lý Hà n Thu không thể giả vá» nữa. Chà ng nghiêng ngưá»i Ä‘i tránh đòn cá»§a gã áo Ä‘en. Ãồng thá»i đột nhiên xoay tay nắm lấy cổ tay gã. Gã áo Ä‘en không ngá» Lý Hà n Thu giả vá» trúng độc. Chà ng ra tay rất thần tốc gã không kịp đỠphòng bị chà ng nắm được.
Lý Hà n Thu vừa ra chiêu đã nắm được đối phương. Chà ng liá»n đứng thẳng ngưá»i lên.
Ngá»c Chiêu giáºt mình kinh hãi nói:
- Úi chà ! Các hạ quả nhiên là chân nhân không lộ bản tướng.
Thị nghiêng ngưá»i Ä‘i phóng chưởng đánh tá»›i.
Lý Hà n Thu bóp mạnh tay phải. Láºp tức gã áo Ä‘en tê chồn má»™t ná»a mình, không sao kháng cá»± được nữa. Ãồng thá»i chà ng vung tay trái tiếp đòn đánh cá»§a Ngá»c Chiêu. Hai chưởng đụng nhau báºt lên tiếng "sầm" rùng rợn.
Ngá»c Chiêu không ngá» Lý Hà n Thu võ công cao cưá»ng đến thế. Tay phải chà ng kiá»m chế gã áo Ä‘en mà tay trái vẫn đón được chưởng lá»±c cá»§a thị. Bất giác thị thá»™n mặt ra.
Ngá»c Chiêu vừa vung chưởng phản kháng vừa lạnh lùng há»i:
- Các hạ là ai?
Lý Hà n Thu không trả lá»i và o câu há»i. Chà ng nói:
- Thá»§ Ä‘oạn cá»§a cô nương cÅ©ng đáo để tháºt!
Tay phải chà ng buông gã áo đen ra. Chà ng sỠdụng cả hai tay đáng theo thế liên hoà n, mỗi chiêu một mãnh liệt hơn.
Ngá»c Chiêu bị Lý Hà n Thu uy hiếp mãnh liệt, không còn sức để phản kÃch nữa.
Lý Hà n Thu muốn đánh cho mau lẹ. Chà ng định trong vòng chiêu phải Ä‘iểm huyệt xong. Nà o ngá» võ công cá»§a Ngá»c Chiêu cÅ©ng lợi hại vô cùng. Chà ng đã liên công mưá»i mấy chiêu mà chưa sao Ä‘iểm huyệt được đối phương. Miệng chà ng lẩm bẩm:
- Con nha đầu nà y bản lĩnh không vừa!
Bỗng nghe Lôi Phi cất tiếng lạnh lùng:
- Có biết há»™i vụ má»›i là tay tuấn kiệt. Ngá»c Chiêu cô nương! Nếu còn đánh nữa tất phải bị thương. Sao bằng đình thá»§ là hÆ¡n.
Ngá»c Chiêu đã bị Lý Hà n Thu uy hiếp không còn sức phản kÃch. Bây giá» thị nghe Lôi Phi nói váºy trong lòng lại cà ng xao xuyến, bất giác ngoảnh đầu nhìn lại.
Giữa lúc thị quay đầu, tinh thần bị phân tán. Lý Hà n Thu thừa cơ điểm trúng huyệt đạo thị.
Lôi Phi vẫy tay tắt nến đi rồi nói:
- Chúng ta phải đi cho lẹ.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ãi đâu bây giá»?
Lôi Phi đáp:
- Ãi vá» thuyá»n nhá». Chá»— đó kể ra cÅ©ng nguy hiểm lắm, song so vá»›i nÆ¡i khác tương đối an toà n hÆ¡n.
Lý Hà n Thu há»i:
- Còn Ngá»c Chiêu cô nương và gã áo Ä‘en thì sao?
Lôi Phi đáp:
- Lý đệ Ä‘em Ngá»c Chiêu vá» thuyá»n, còn gã áo Ä‘en thì để tiểu huynh xá» trÃ.
Y cúi xuống cõng gã áo đen lên rồi nói:
- Chúng ta chia đưá»ng ra Ä‘i rồi quanh vá» thuyá»n nhá». Lý đệ cõng Ngá»c Chiêu Ä‘i.
Lý Hà n Thu ngáºp ngừng:
- Cái đó... cái đó...
Lôi Phi ngắt lá»i:
- Ngưá»i võ lâm không thể gò bó trong lá»… phép thông thưá»ng huống hồ chi bây giá» thá»i cÆ¡ cấp bách. Lý đệ cõng Ngá»c Chiêu.
Lý Hà n Thu không sao được đà nh cõng thị lên lưng.
- Ãi lẹ lên! Nếu phát giác ra có ngưá»i theo dõi thì phải hạ độc thá»§ ngay mà hạ sát kẻ theo mình, hay Ãt ra là chạy cho thoát thân.
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ nhớ rồi.
Chà ng tung mình nhảy ra ngoà i cá»a sổ. Nhá» bóng đêm chà ng chạy lẹ vá» thuyá»n.
Lý Hà n Thu đợi trong khoảng thá»i gian ăn xong bữa cÆ¡m. Lôi Phi má»›i láºt Ä‘áºt vá» tá»›i. Tay y cầm má»™t cái bá»c.
Lý Hà n Thu liếc mắt nhìn cái bá»c rồi há»i:
- Cái gì thế?
Lôi Phi cưá»i đáp:
- Hai bá»™ quần áo giả trang ngưá»i chà i lưới. Sáng mai chúng ta đổi là m ngư ông.
Lý Hà n Thu há»i:
- Con thuyá»n nhá» nà y dà i bất quá hai trượng, rá»™ng không đầy sáu thước thì để Ngá»c Chiêu và o đâu?
Lôi Phi cưá»i đáp:
- Tiểu huynh sẽ có cách.
Y đưa tay khẽ Ä‘áºp và o mÅ©i Ngá»c Chiêu há»i:
- Cô ta chưa tỉnh lại ư?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ chưa giải khai huyệt đạo cho thị.
Lôi Phi nói:
- Hãy giải khai váºn huyệt cho tỉnh và điểm huyệt tứ chi cho thị hết cỠđộng. Tiểu huynh muốn há»i thị mấy câu.
Lý Hà n Thu hà nh động theo lá»i bạn, giải khai váºn huyệt cho Ngá»c Chiêu.
Lôi Phi lạnh lùng cất tiếng:
- Bá»n tại hạ không muốn sát hại cô nương. Nhưng nếu cô không chịu hợp tác, bắt buá»™c tại hạ phải ra tay thì đó là hà nh động bất đắc dÄ©.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Ãây là đâu?
Lôi Phi đáp:
- Ãây cÅ©ng ở trên sông Tân Hoà i, cách Ngá»c Mỹ Phưá»ng không đầy hai dặm.
Ngá»c Chiêu cháºm rãi há»i:
- Ãại gia muốn há»i gì?
Lôi Phi không trả lá»i há»i lại:
- Có phải trong mình cô nương đem theo lưỡi dao truy thủ?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Ãúng thế.
Lôi Phi nói:
- Lưỡi dao truy thủ đó hiện giỠđã đón tiếp huyệt mạch môn gã áo đen.
Ngá»c Chiêu sá»ng sốt há»i:
- Thực thế ư?
Lôi Phi đáp:
- Tại hạ không nói dối ai bao giá».
Ngá»c Chiêu há»i:
- Thi thể hiện giỠở đâu.
- Tại hạ đã đem gã và o trong Hội Võ Quán.
Ngá»c Chiêu giáºt mình kinh hãi há»i:
- Sao? Ngươi đưa gã và o Hội Võ Quán ư?
Lôi Phi đáp:
- Ãúng thế! Trên huyệt mạch môn gã còn cắm lưỡi truy thá»§ cá»§a cô nương.
Lý Hà n Thu nghe bạn nói mà chấn động tâm thần. Chà ng tá»± há»i:
- Y lấy lưỡi truy thá»§ trong ngưá»i Ngá»c Chiêu từ lúc nà o mà sao ta chẳng biết gì hết? Y Ä‘em thi thể gã áo Ä‘en và o Há»™i Võ Quán để là m gì?
Bá»—ng nghe Ngá»c Chiêu thở dà i:
- Thá»§ Ä‘oạn cá»§a Ãiá»n đại gia tháºt là ác độc.
Lôi Phi nói:
- Nếu mà bá»n tại hạ mà lá»t và o tay cô nương, bị phải thuốc mê ngã lăn ra, thì chắc lúc nà y còn phải chịu Ä‘au khổ gấp mưá»i cách đối xá» cá»§a tại hạ vá»›i cô nương.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Sao Ãiá»n đại gia không giết phứt tiện thiếp Ä‘i cho rồi?
Lôi Phi đáp:
- Vì bá»n tại hạ nháºn thấy cô nương chưa phải ngưá»i chìm đắm đã sâu, còn có thể cứu vá»›t được.
Ngá»c Chiêu cưá»i lạt há»i:
- Các vị muốn lợi dụng tiện thiếp để nói rõ nội tình phải không?
Lôi Phi đáp:
- Nếu cô nương chịu hợp tác thì còn gì nói nữa!
Ngá»c Chiêu lắc đầu đáp:
- Các vị muốn dùng hình cụ khốc liệt nà o thì cứ việc mà dùng. Bắt đầu từ giỠtiện thiếp không nói thêm một câu nà o nữa.
Ãoạn thị nhắm mắt lại.
Lôi Phi thủng thẳng nói:
- Ngưá»i đồng bạn cá»§a cô nương trong mình hãy còn cắm lưỡi dao truy thá»§ thì bất luáºn gã có bị cô nương gia hại hay không, cô cÅ©ng khó lòng giải thÃch vá»›i bá»n há» cho rõ được.
Ngá»c Chiêu dưá»ng như đã có chá»§ ý, thị nhắm hai mắt, lặng yên không nói gì.
Lôi Phi gằn giá»ng:
- Cô nương quáºt cưá»ng lắm!
Ngá»c Chiêu vẫn nhắm mắt nằm yên không nói ná»a lá»i.
Lôi Phi khẽ ho một tiếng rồi nói tiếp:
- Bất luáºn cô nương bình tÄ©nh đến đâu hay dùng cách nà o để kháng cá»±, những cái đó Ä‘á»u không quan trá»ng. Tại hạ có mấy Ä‘iểm cần nói cho cô nương biết.
Ngá»c Chiêu vẫn nhắm mắt, lá» Ä‘i như không nghe tiếng.
Lôi Phi cau mà y nói tiếp:
- Lúc nà y cô nương vẫn là địch nhân cá»§a bá»n tại hạ. Ãã là địch nhân thì chẳng còn gì thương tiếc. Nếu cô nương cố bắt buá»™c thì bá»n tại hạ bất cứ lúc nà o cÅ©ng giết cô được.
Lý Hà n Thu chú ý nhìn Ngá»c Chiêu thấy vẻ mặt thị vẫn thản nhiên dưá»ng như chẳng để ý đến lá»i hăm dá»a cá»§a Lôi Phi.
Lôi Phi nói tiếp:
- Bá»n tại hạ đã nói rõ rồi. Cô nương đừng có thái độ nà o là tùy ý cô.
Y kéo Lý Hà n Thu ra đầu thuyá»n bá» mặc Ngá»c Chiêu nằm đó.
Một đêm lặng lẽ trôi. Sáng hôm sau Lôi Phi và Lý Hà n Thu đã cải trang là m dân chà i lưới.
Lý Hà n Thu Ä‘em lưới cá và nhiá»u đồ dùng xếp đống ngay bên mình Ngá»c Chiêu đỠphòng khi có động là đẩy đống ngư cụ lấp ngưá»i thị Ä‘i.
Lôi Phi đẩy con thuyá»n nhá» và o bá» chá»— vắng vẻ rồi nói:
- Lý đệ! Lý đệ trông coi thị, tiểu huynh lên bỠxem tình hình.
Lý Hà n Thu nghÄ© tá»›i trước tình cảnh nà y bất cứ lúc nà o cÅ©ng có thể xảy ra chuyện nguy hiểm, liá»n há»i:
- Nếu xảy ra biến cố thì chúng ta gặp nhau bằng cách nà o?
Lôi Phi trầm ngâm một chút rồi đáp:
- Cho đến lúc nà y chúng ta vẫn chưa bị địch nhân nghi ngá». Tiểu huynh nghÄ© rằng ngoại trừ biến cố đặc biệt còn không có chi đáng ngại. Vạn nhất gặp biến thì sáng mai chúng ta gặp nhau trong tòa tiểu miếu.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ hy vá»ng không xảy ra chuyện gì, nhưng mình cÅ©ng nên phòng bị.
Lôi Phi tá»§m tỉm cưá»i khẽ nói:
- Nếu Lý đệ dùng biện pháp thuyết phục được Ngá»c Chiêu hợp tác vá»›i chúng ta thì thị giúp chúng ta được rất nhiá»u việc.
Lý Hà n Thu lắc đầu nói:
- Chắc tiểu đệ không là m được.
Lôi Phi nói:
- Lý đệ cứ thỠcoi!
Lý Hà n Thu Ä‘i và o khoang thuyá»n lấy cần câu ra ngồi giả vá» câu cá má»™t lúc. Sau chà ng Ä‘i và o khoang thuyá»n há»i:
- Ngá»c Chiêu cô nương! Cô nương dùng chút Ä‘iểm tâm nhé!
Ngá»c Chiêu quả nhiên có tÃnh cương nghị ngưá»i thưá»ng không thể bì kịp. Từ ná»a đêm hôm qua đến sáng hôm nay Lý Hà n Thu chưa thấy thị mở mắt ra lần nà o. Bây giá» thị vẫn lá» Ä‘i như không nghe tiếng nằm thẳng cẳng như xác chết.
Lý Hà n Thu chau mà y nói:
- Tại hạ ngồi ngoà i đầu thuyá»n câu cá. Nếu cô nương muốn ăn muốn uống thì cứ kêu lên má»™t tiếng là tại hạ và o ngay.
Ngá»c Chiêu vẫn nhắm mắt không nói ná»a lá»i.
Lý Hà n Thu cÅ©ng bá» mặc thị ra ngồi đầu thuyá»n buông câu. Chà ng mặc áo tÆ¡i, đầu đội nón Ä‘an. Ai trông bá» ngoà i cÅ©ng tưởng là ngư ông ngồi thản nhiên vô sá»± mà thá»±c ra chà ng ngấm ngầm để ý đến tình trạng biến hóa chung quanh.
Ná»a ngà y lặng lẽ trôi. Chà ng chá» cho đến giữa trưa vẫn chẳng thấy động tÄ©nh gì.
Ngá»c Chiêu nằm trong thuyá»n thá»§y chung vẫn không lên tiếng.
Vầng thái dương lên đến giữa trá»i. Ãnh nắng như thiêu như đốt. Trên sông Tần Hoà i yên lặng như tá». Trên bá» sông đưá»ng ngang ngõ dá»c giao nhau cÅ©ng chẳng thấy má»™t ngưá»i khách bá»™ hà nh.
Lý Hà n Thu từ từ bước và o khoang thuyá»n ngó thị má»™t cái rồi thở dà i há»i:
- Cô nương bị Ä‘iểm huyệt không hà nh động được mà lại chẳng ăn uống gì thì chống chá»i được bao lâu?
Ngá»c Chiêu mở mắt ra nhìn Lý Hà n Thu rồi há»i lại:
- Ãá»i ngưá»i trong vòng trăm năm rút cục vẫn là cái chết. Chết bao giá» thì chết có khác gì nhau?
Lý Hà n Thu tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Thế là cóc đã mở miệng rồi!
Ngá»c Chiêu tức giáºn nói:
- Ngươi tháºt là tệ hại!
Lý Hà n Thu thở phà o một cái rồi nói:
- Cô nương nhịn từ hôm qua đến trưa hôm nay thá»§y chung không nói má»™t lá»i. Công phu nhẫn nại nà y thá»±c khiến cho tại hạ kÃnh phục vô cùng!
Chà ng ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Có phải cô nương không chịu nói năng, ăn uống là sợ lỡ lá»i là m tiết lá»™ Ä‘iá»u bà ẩn trong lòng, nên tuyệt thá»±c để tá»± váºn?
Ngá»c Chiêu lạnh lùng há»i lại:
- Nếu đúng thế thì sao?
Lý Hà n Thu đáp:
- Như váºy tại hạ không há»i những Ä‘iá»u bà ẩn trong lòng cô nương nữa thì cô nương khá»i tuyệt thá»±c để tá»± tá».
Ngá»c Chiêu há»i:
- Trương đại gia nói thiệt chăng?
Lý Hà n Thu đáp:
- Dĩ nhiên tại hạ nói thực.
Ngá»c Chiêu bá»—ng la lên:
- Lạ quá!
Lý Hà n Thu không hiểu chuyện gì, sá»ng sốt há»i:
- Ãiá»u chi lạ quá?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Tiện thiếp bị bắt không có chút năng lá»±c nà o để kháng cá»± thì nhứt thiết tùy các vị phát lạc thế nà o cÅ©ng phải chịu, cả đến việc bắt tiện thiếp cung xưng những Ä‘iá»u bà ẩn trong lòng cÅ©ng váºy. Hà tất phải đối đãi vá»›i tiện thiếp?
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Chẳng đối đãi như váºy thì là m thế nà o?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Dùng trá»ng hình bắt buá»™c phải cung xưng.
Lý Hà n Thu cưá»i mát nói:
- Cô nương không phải là hạng ngưá»i tà n ác, tưởng chẳng nên dùng trá»ng hình khảo đả.
Ngá»c Chiêu đưa mắt nhìn Lý Hà n Thu rồi há»i:
- Các vị là những nhân váºt thế nà o?
Lý Hà n Thu tá»§m tỉm cưá»i đáp:
- Tại hạ không há»i lai lịch cô nương. Váºy hay hÆ¡n hết là cô nương đừng há»i há» tên tại hạ.
Ngá»c Chiêu nói:
- Trương đại gia nói nghe có vẻ công bằng lắm.
Lý Hà n Thu múc một chén nước trong bưng lại nói:
- Cô nương suốt đêm không ăn uống gì tưởng bây giỠnên uống một chén nước cầm hơi.
Ngá»c Chiêu thá»±c tình khát khô cổ há»ng, nhưng thị vẫn kiên trì đáp:
- Tiện thiếp không cần uống.
Lý Hà n Thu há»i:
- Cô nương bị điểm huyệt ở tứ chi, chắc đầu cổ còn cỠđộng được?
Ngá»c Chiêu quay mặt lại. Không hiểu nà ng nghÄ© sao lại thò đầu ra uống hết chén nước.
Lý Hà n Thu đặt chén xuống thủng thẳng nói:
- Cô nương hãy nghỉ ngơi một lúc để tại hạ đi thổi cơm nấu canh cho cô dùng.
Ngá»c Chiêu hững há» nói:
- Không cần đâu!
Lý Hà n Thu nói:
- Bá»n tại hạ không có ý là m hại cô nương mong rằng giữ gìn thân thể.
Ngá»c Chiêu nói:
- Trương đại gia là ngưá»i rất thể tất, nhưng tiện thiếp nói cho đại gia hay đối vá»›i tiện thiếp bất cứ phương pháp nà o cÅ©ng chẳng ăn thua, đại gia đừng có hy vá»ng dò há»i ở miệng tiện thiếp má»™t chút tin tức nà o hết.
Lý Hà n Thu thở dà i nói:
- Cô nương đừng hiểu lầm. Tại hạ không có ý như váºy đâu.
Ngá»c Chiêu nói:
- Trá»i sinh đại gia là ngưá»i hữu tình, đối xá» vá»›i phái nữ má»™t cách biệt đãi.
Lý Hà n Thu lắc đầu nói:
- Không phải thế đâu. Tại hạ biết mình đối xỠvới cô nương thế nà y cũng quá tệ, nên trong lòng rất áy náy.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Ãại gia đối xá» vá»›i đà n bà con gái đặc biệt tá» tế phải không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Có thể nói như váºy.
Ngá»c Chiêu lại há»i:
- Nhưng chỉ vá»›i ngưá»i đẹp thôi chứ?
Lý Hà n Thu liếc mắt nhìn Ngá»c Chiêu má»™t lúc rồi đáp:
- Ãẹp hay xấu tại hạ không nghÄ© đến.
Ngá»c Chiêu nói:
- Nếu váºy thì đại gia đúng là má»™t ngưá»i quân tá» chân chÃnh.
Lý Hà n Thu nói:
- Ãiá»u nà y tại hạ tưởng không cần phúc đáp cô nương.
Ngá»c Chiêu quay mặt Ä‘i thở dà i nói:
- Tuy đại gia là ngưá»i quân tá», nhưng bá»n tiện thiếp lại đứng vá» láºp trưá»ng kẻ địch.
Lý Hà n Thu cưá»i ruồi nói:
- Tại hạ cũng biết thế, nhưng không cừu địch mãnh liệt như cô nương.
Ngá»c Chiêu nói:
- Tiện thiếp đã nói rồi, bây giá» có nói thêm mấy câu nữa cÅ©ng váºy thôi.
Thị ngừng một chút rồi nói tiếp:
- Tiện thiếp có Ä‘iá»u muốn thỉnh giáo nhưng chưa hiểu các hạ có vui lòng trả lá»i không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ cần biết cô nương muốn há»i Ä‘iá»u chi?
Ngá»c Chiêu nói:
- Dĩ nhiên là việc liên quan đến bản thân tiện thiếp.
Lý Hà n Thu nói:
- Cô nương cứ việc há»i Ä‘i!
Ngá»c Chiêu:
- Các vị giữ tiện thiếp ở đây, giết đã không giết, tha cũng không tha, định xỠtrà thế nà o?
Lý Hà n Thu đáp:
- Nếu cô nương chứng minh được rằng sau khi bá»n tại hạ buông tha, cô nương đừng dấn mình và o trong chốn thị phi nà y nữa thì tại hạ xin tha láºp tức.
Ngá»c Chiêu nói:
- Tiện thiếp bị các vị bắt sống đem vỠđây ngoà i miệng lưỡi ra biết lấy gì để chứng minh.
Lý Hà n Thu toan trả lá»i thì đột nhiên nghe thấy tiếng động nhẹ dưá»ng như có ngưá»i nhảy xuống thuyá»n. Chà ng toan đẩy đống chà i lưới để che lấp Ngá»c Chiêu Ä‘i nhưng lại ngá» là Lôi Phi trở vá».
Lý Hà n Thu còn Ä‘ang do dá»± thì ngưá»i má»›i đến đã xuất hiện trước cá»a khoang thuyá»n. Ngưá»i nà y mình mặc áo lam, mà y thanh mắt sáng, nét mặt quen thuá»™c nhưng chà ng không nhá»› được đã gặp ở đâu.
Ngưá»i má»›i đến nhìn Lý Hà n Thu chắp tay và o rồi cất bước tiến và o khoang thuyá»n tươi cưá»i há»i:
- Huynh đà i quên tại hạ rồi ư?
Lý Hà n Thu sá»±c nhá»› ra thanh âm nà y rất giống Quyên nhi. Chà ng liá»n há»i.
- Ngưá»i là Quyên...
Ngưá»i má»›i đến dưá»ng như sợ Lý Hà n Thu nói rõ thân pháºn mình vá»™i ngắt lá»i:
- Tiểu đệ đêm qua đã gặp huynh đà i một lần.
Lý Hà n Thu nhá»› tá»›i đêm qua chà ng Ä‘ang Ä‘i vá»›i Ngá»c Chiêu thì gặp má»™t ngưá»i mặc áo trưá»ng bà o, té ra là nà ng đổi nam trang. Nà ng đến đễ tìm mình không hiểu có dụng ý gì?
Lý Hà n Thu vừa xoay chuyển ý nghÄ© trong lòng vừa cất tiếng há»i:
- Phải rồi! Quyên huynh! Bây giá» Quyên huynh tìm đến đây có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Quyên nhi cưá»i đáp:
- Chả có chuyện gì quan hệ, chỉ đến thăm huynh đà i một chút mà thôi.
Lý Hà n Thu nói:
- Té ra là thế.
Quyên nhi khẽ hắng giá»ng má»™t tiếng rồi nói:
- Theo chá»— tiểu đệ biết thì con thuyá»n đánh cá cá»§a huynh đà i dưá»ng như bị ngưá»i dòm dá».
Lý Hà n Thu ngÆ¡ ngác há»i:
- Có chuyện đó ư?
Quyên nhi gáºt đầu lại há»i:
- Huynh đà i không tin chăng?
Lý Hà n Thu đáp:
- ÃÆ°á»£c Quyên huynh quan tâm đến, tiểu đệ cảm kÃch vô cùng!
Quyên nhi nói:
- Và o khoảng mặt trá»i lặn hôm nay bá»n há» sẽ Ä‘i kiểm tra các thuyá»n chà i, huynh đệ liệu mà ứng biến. Tiểu đệ xin cáo biệt đây!
Dứt lá»i, Quyên nhi chắp tay vái chà o rồi trở gót nhảy lên bá».
Lý Hà n Thu muốn lưu Quyên nhi lại một lúc, nhưng chà ng biết nà ng là gái cải dạng nam trang, nên không bỠmở miệng.
Quyên nhi đến má»™t cách đột ngá»™t, ra Ä‘i cÅ©ng láºt Ä‘áºt chỉ trong chá»›p mắt đã không thấy bóng nà ng đâu nữa.
Ngá»c Chiêu hắng giá»ng má»™t tiếng rồi há»i:
- Ngưá»i má»›i đến là ai váºy?
- Y là ngưá»i bạn cá»§a tại hạ.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Bạn thâm giao chứ?
Lý Hà n Thu đáp:
- Chỉ quen biết mà thôi, chưa đáng gá»i là thâm giao.
Ngá»c Chiêu lại há»i:
- Y là đà n ông hay đà n bà ?
Lý Hà n Thu không ngá» bị thị há»i câu nà y, bất giác chà ng thá»™n mặt ra há»i lại:
- Theo nháºn xét cá»§a cô nương thì thế nà o?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Tiện thiếp xem chừng y là gái giả trai.
Lý Hà n Thu cưá»i nói:
- Tại hạ tưởng cái đó không quan hệ.
Ngá»c Chiêu tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Coi các hạ bá» ngoà i có vẻ trung háºu mà bá» trong gian trá khôn lưá»ng.
Lý Hà n Thu không trả lá»i Ngá»c Chiêu, chà ng nghÄ© thầm trong bụng:
- Sao Quyên nhi lại biết mình ở trên thuyá»n nhá» nà y, huống chi mình đã cải trang thay đổi bá»™ mặt, chẳng lẽ nà ng ngấm ngầm ám thị bá»n mình? Không hiểu nà ng tá»›i đây có mục Ä‘Ãch gì? Nà ng trước ở nhà Quân Trung Phụng, sau chạy sang nhà Phương Tú Ä‘á»u can tâm là m tỳ nữ cho ngưá»i, thì bên trong hẳn có chuyện mưu đồ.
|

28-10-2008, 12:10 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 36
Ngá»c Chiêu Bà y Kế Thoát vòng vây
Nét mặt tươi cưá»i cá»§a Quyên nhi vẫn lẩn quẩn trong đầu óc Lý Hà n Thu không sao xóa nhòa được bất giác chà ng nổi tÃnh hiếu kỳ rất mãnh liệt.
Bá»—ng nghe Ngá»c Chiêu lạnh lùng há»i:
- Ngưá»i đó nói và o lúc mặt trá»i lặn hôm nay có ngưá»i đến Ä‘iá»u ra con thuyá»n nhá» nà y các hạ có tin không?
Lý Hà n Thu bị câu há»i cá»§a Ngá»c Chiêu cắt đứt luồng tư tưởng, chà ng quay lại nhìn Ngá»c chiêu nói:
- Theo ý tại hạ thì chắc y nói đúng.
Ngá»c Chiêu nghe giá»ng lưỡi chà ng dưá»ng như bà n việc vá»›i mình không có ý gì nghi ngại thì cưá»i thầm há»i.
- Các hạ muốn thỉnh giáo tiện thiếp chăng?
Lý Hà n Thu đáp:
- Cô nương cùng phe vá»›i bá»n há» thì dÄ© nhiên hiểu há» rõ hÆ¡n.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Dưá»ng như các hạ không có chá»§ kiến gì?
Lý Hà n Thu đáp:
- Không hẳn thế. Theo ý kiến tại hạ thì việc ngưá»i đồng đạo bị lưỡi truy thá»§ cá»§a cô nương đâm chết mà thi thể y lại đưa và o trong Há»™i Võ Quán trở nên rất trá»ng đại, vì thế tại hạ nghÄ© rằng bá»n há» phải có kế hoạch hà nh động đại quy mô. Dù bá»n há» không nghi ngá» chiếc thuyá»n nhá» nà y, nhưng có thể tiện dịp há» cÅ©ng lùng xét.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Bây giỠcác hạ định chuẩn bị thế nà o?
Lý Hà n Thu đáp:
- Hiện giá» chưa cần đến chuyện ứng biến, chá» Ãiá»n huynh trở vá» rồi sẽ thương nghị.
Ngá»c Chiêu nói:
- Y không phải há» Ãiá»n mà các hạ cÅ©ng không phải há» Trương. Cả hai vị Ä‘á»u dùng há» giả.
Lý Hà n Thu cưá»i đáp:
- Ãúng thế! Bá»n tại hạ Ä‘á»u dùng há» giả cả cái tên Ngá»c Chiêu cá»§a cô nương cÅ©ng là tên giả.
Ngá»c Chiêu nói:
- Có thể con thuyá»n nà y hiện giá» Ä‘ang ở dưới con mắt giám thị cá»§a bá»n há».
Lý Hà n Thu gáºt đầu nói:
- Cô nương nói phải đó
Ngá»c Chiêu cưá»i lạt nói:
- Các hạ là ngưá»i rất trầm tÄ©nh.
Lý Hà n Thu nói:
- Tại hạ trải sóng gió đã nhiá»u nên dù có bị há» nhát cÅ©ng chẳng cần hoang mang.
Ngá»c Chiêu nói:
- Các hạ lại còn có tÃnh rất tá»± nhiên nữa.
Lý Hà n Thu nhìn cằm chặp và o mặt Ngá»c Chiêu nói:
- Bá»n há» mà tìm lên thuyá»n nà y thì dÄ© nhiên khó lòng tránh khá»i má»™t cuá»™c ác đấu. Khi đó tại hạ e rằng khó lòng bảo vệ được cô nương.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Chắc các hạ giết tiện thiếp trước?
Lý Hà n Thu lắc đầu đáp:
- Không phải thế!
Ãá»™t nhiên bóng ngưá»i thấp thoáng! Lôi Phi đã nhảy và o khoang thuyá»n.
Lý Hà n Thu há»i ngay:
- Tình hình bên ngoà i thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Rắc rối lắm! Ãêm qua đã xảy ra mấy phen xung đột. Số ngưá»i bị thương khá nhiá»u.
Lý Hà n Thu há»i tiếp:
- Ãá»u là bá»n ngưá»i ấy cả phải không?
Lôi Phi đáp:
- Hay ở chỗ không ai bộc lộ thân thế. HỠcứ hồ đồ đánh nhau rồi chết một cách hồ đồ.
Lý Hà n Thu lấy là m kỳ há»i:
- Tại sao thế?
Lôi Phi đáp:
- Dưá»ng như ai cÅ©ng ngăn ngừa đối phương.
Lý Hà n Thu nói:
- Thế thì tháºt là kỳ!
Lôi Phi nhìn Ngá»c Chiêu há»i:
- Tình trạng cô nương đây thế nà o?
Lý Hà n Thu đáp:
- Khá nhiá»u rồi! Nhưng chúng ta phải dá»i cô sá»›m Ä‘i là hay.
Lôi Phi há»i:
- Tại sao váºy?
Lý Hà n Thu đáp:
- Con thuyá»n nhá» cá»§a chúng ta dưá»ng như đã bị ngưá»i theo dõi. Vạn nhất xảy biến cố gì mà để cô ở trong thuyá»n nà y thì e rằng có Ä‘iá»u không ổn.
Lôi Phi há»i:
- Ông bạn má»›i phong thanh như váºy hay là đã nhìn thấy triệu chứng gì?
Lý Hà n Thu đáp:
- Có ngưá»i cảnh cáo mà cÅ©ng là má»™t phần xét Ä‘oán. Con thuyá»n cá»§a chúng ta rất có thể bị ngưá»i giám thị.
Lôi Phi đưa mắt nhìn Ngá»c Chiêu há»i:
- Ông bạn chuẩn bị dá»i cô nương nà y Ä‘i đâu?
Lý Hà n Thu trầm ngâm má»™t lúc rồi há»i lại:
- Nếu chúng ta buông tha cô liệu có ảnh hưởng gì đến đại cuộc không?
Lôi Phi ngÆ¡ ngác há»i lại:
- Ông bạn đã hứa lá»i buông tha cô nương rồi ư?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãúng thế! Nếu buông tha mà không phương hại đến đại cuá»™c...
Lôi Phi cưá»i mát há»i:
- Ông bạn đã nháºn ra má»™t Ä‘iá»u chưa?
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Ãiá»u gì?
Lôi Phi đáp:
- Má»™t Ä‘iá»u có quan hệ đến thân thế Ngá»c Chiêu cô nương.
Lý Hà n Thu há»i:
- Quan hệ thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Nếu tại hạ quan sát không lầm thì Ngá»c Mỹ Phưá»ng có thể do cô đứng chá»§.
Lý Hà n Thu đưa mắt nhìn Ngá»c Chiêu nói:
- Cô nương! Bất luáºn cô có tin hay không, tại hạ muốn Ä‘em những lá»i chân tháºt nói rõ.
Ngá»c Chiêu nói:
- Hay lắm! Các hạ nói đi.
Lý Hà n Thu cưá»i mát nói:
- Bá»n tại hạ không có ý gia hại cô nương mà chỉ muốn cô nương đừng trợ lá»±c Giang Nam Song Hiệp. Tại hạ cÅ©ng không muốn há»i lai lịch cô nương nữa chỉ cần cô nương ưng thuáºn dá»i khá»i Kim Lăng trong má»™t thá»i gian sáu tháng
Ngá»c Chiêu trầm ngâm má»™t lát rồi nói:
- Binh bất yếm trá! Cà ng man trá cà ng tốt. Tiện thiếp có thể giả vỠưng thuáºn lá»i các hạ, nhưng tiện thiếp cÅ©ng không muốn lừa gạt các hạ.
Lôi Phi không nhịn được báºt cưá»i nói:
- Hay lắm! Các vị nói chuyện nghe có vẻ thân máºt lắm.
Lý Hà n Thu nghiêm nét mặt há»i:
- Cô nương nói váºy thì ra không hợp tác vá»›i Giang Nam Song Hiệp không được hay sao?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Tiện thiếp cũng chẳng ưa gì Gian Nam Song Hiệp nhưng không tự chủ được.
Lý Hà n Thu há»i:
- Như váºy là cô nương bức bách tại hạ phải thù nghịch rồi còn gì?
Ngá»c Chiêu nói:
- Cái đó là tùy các hạ. Tiện thiếp không yêu cầu Ä‘iá»u gì mà cÅ©ng không thể nói thêm được nữa.
Lôi Phi cưá»i mát nói:
- Ông bạn bất tất phải há»i nhiá»u nữa. Việc khẩn yếu lúc nà y là chúng ta phải nghÄ© kế ngá»± địch...
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Theo chá»— tiểu huynh thì hiện giá» tại thà nh Kim Lăng khó mà kiếm được nÆ¡i nà o tÄ©nh mịch, trừ phi chúng ta kịp thá»i dá»i bá» Kim Lăng. Há»™i Võ Quán mở cuá»™c anh hùng đại há»™i tá»›i nÆ¡i rồi. Anh hùng thiên hạ kéo đến Kim Lăng má»—i ngà y má»™t đông.
Lý Hà n Thu nói:
- Nếu bá»n há» chỉ đến đây tham dá»± cuá»™c anh hùng đại há»™i thì cÅ©ng chẳng là m cho trong thà nh thêm rối loạn mà còn thu được kết qá»§a trấn áp nhân tâm.
Lôi Phi lắc đầu nói:
- Ông bạn nói nghe cÅ©ng có lý, nhưng tình thế không còn cách nà o ngăn ngừa được. Theo chá»— tiểu huynh biết thì có rất nhiá»u cao thá»§ võ lâm và dưá»ng như há» Ä‘á»u thay đổi dạng. Mục Ä‘Ãch hỠđến đây tá»±a hồ không phải tham gia anh hùng đại há»™i mà hiển nhiên có cuá»™c mưu đồ khác.
Lý Hà n Thu há»i:
- Bá»n há» mưu đồ chuyện gì?
Lôi Phi đáp:
- Ãó là những cách váºn động ngấm ngầm hiện giá» chưa Ä‘iá»u tra được rõ.
Lý Hà n Thu động tâm tá»± há»i:
- Chẳng lẽ những cuá»™c loạn động nà y Ä‘á»u có liên quan đến Ãinh Bá»™i trong ngôi hoà ng từ kia?
Tuy chà ng nghỉ váºy nhưng không nói ra.
Lôi Phi đảo mắt nhìn Ngá»c Chiêu nói:
- Tại hạ có má»™t Ä‘iá»u muốn nói vá»›i cô nương.
Ngá»c Chiêu nói:
- Tiện thiếp đã bị bắt sống lại bị điểm huyệt dù muốn dù không muốn nghe thì cũng phải nghe.
Lôi Phi lạnh lùng nói:
- Tại hạ chẳng phải là ngưá»i thương hương tiếc ngá»c mà cô nương lại bức bách thái quá tại hạ đà nh hạ độc thá»§.
Ngá»c Chiêu đưa mắt nhìn Lôi Phi không nói Ä‘iá»u gì nữa.
Lôi Phi lại nói tiếp:
- Thi thể đồng bạn cá»§a cô nương tại hạ đã đưa và o trong Há»™i Võ Quán nhưng không có phản ứng gì trá»ng đại. Bữa nay Há»™i Võ Quán vẫn đầy tá»u khách mà không ai bà n tán đến chuyện đêm qua.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Cái đó liên quan gì đến tiện thiếp?
Lôi Phi đáp:
- Cô nương tháºt là ngưá»i trầm tÄ©nh.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp
- Cái đó chứng tá» Ngá»c Mỹ Phưá»ng, Há»™i Võ Quán và Giang Nam Song Hiệp đã liên kết máºt thiết vá»›i nhau, che những Ä‘iá»u xấu cho nhau và những hà nh động gian trá.
Ngá»c Chiêu đưa mục quang hết ngó Lôi Phi lại ngó Lý Hà n Thu rồi nói:
- Dù các vị đoán trúng nhưng có nói ra cũng chẳng ai tin.
Lôi Phi cháºm rãi nói:
- Lúc nà y tại hạ cÅ©ng không cần ngưá»i ta tin tưởng mình nhưng rồi má»™t ngà y kia há» sẽ biết rõ.
Chà ng đưa mắt ngó Lý Hà n Thu nói tiếp:
- Ông bạn, chúng ta mau dá»i khá»i thuyá»n nà y. Chỉ còn Ngá»c Chiêu cô nương là khó xá» trÃ.
Lý Hà n Thu trầm ngâm một chút rồi nói:
- Nếu chúng ta giết cô thì hơi quá đáng.
Lôi Phi nói:
- Mà tha cô lại cà ng nguy hiểm hơn.
Lý Hà n Thu đột nhiên giơ tay lên vuốt mặt để lộ chân tướng rồi nghiêm trang nói:
- Ngá»c Chiêu cô nương! Cô nương hãy ghi nhá»› lấy tướng mạo tại hạ. Oan có đầu nợ có chá»§. Rồi đây cô muốn báo thù thì cứ việc tìm Lý Hà n Thu nà y.
Chà ng huy động hai tay giải khai huyệt đạo cho Ngá»c Chiêu.
Ngá»c Chiêu từ từ đứng lên nhìn kỹ Lý Hà n Thu rồi cưá»i nói:
- Các hạ anh tuấn là m xúc động lòng ngưá»i.
Lý Hà n Thu chau mà y nói:
- Cô nương! Bây giá» cô có thể Ä‘i được rồi. Cô trở vá» Ngá»c Mỹ Phưá»ng hay dá»i khá»i Kim Lăng để trở vá» nguyên quán là tùy ý cô.
Ngá»c Chiêu từ từ đứng dáºy nói:
- Cái Æ¡n phóng thÃch nà y tiện thiếp có ngà y báo đáp.
Rồi thị cất bước ra khá»i khoang thuyá»n.
Lôi Phi nhìn Ngá»c Chiêu lặng lẽ không nói gì. Hiển nhiên y không thá»a mãn vá» hà nh động cá»§a Lý Hà n Thu nhưng cÅ©ng không lên tiếng ngăn cản.
Bá»—ng thấy Ngá»c Chiêu ra khá»i khoang thuyá»n đột nhiên lại quay trở vá».
Lý Hà n Thu lấy là m kỳ há»i:
- Sao cô nương còn trở lại?
Ngá»c Chiêu vẻ mặt nghiêm nghị đáp:
- PhÃa ngoà i chiếc thuyá»n nà y đã có ngưá»i giám thị các vị rồi đó.
Lôi Phi sá»ng sốt há»i:
- Có chuyện đó ư?
Rồi y cất bước ra ngoà i khoang thuyá»n.
Ngá»c Chiêu vá»™i nói:
- Ãiá»n đại gia chá»› nên hấp tấp.
Lôi Phi dừng bước lại há»i:
- Chuyện gì váºy
Ngá»c Chiêu đáp:
- Trong khoang thuyá»n có cá»a sổ nhá». Các hạ mở hé mà trông ra ngoà i.
Lôi Phi nghe lá»i mở rèm che cá»a sổ nhìn ra quả nhiên thấy má»™t chiếc thuyá»n nhẹ Ä‘áºu ngoà i sáu bảy trượng. Trên thuyá»n có cắm cá». Má»™t lão già áo xanh râu bạc thái độ rất ung dung nhà n nhã.
PhÃa sau lão già nà y má»™t ngưá»i thá»§y thá»§ đầu đội nón trúc ngồi ở đằng lái.
Lôi Phi khẽ chau mà y há»i:
- Có phải chiếc thuyá»n kia không?
Ngá»c Chiêu gáºt đầu đáp:
- Ãúng thế! Ngó chiếc thuyá»n nhá» kia, tiện thiếp chắc chung quanh đây Ä‘á»u có bố trÃ.
Lúc Lôi Phi lên thuyá»n chưa thấy con thuyá»n đó, y cho là cô nói đúng.
Ngá»c Chiêu nói tiếp
- Thuyá»n nà y đã bị theo dõi từ trước, có Ä‘iá»u các vị chưa biết mà thôi.
Lý Hà n Thu nói:
- Ãến xảy cuá»™c ác đấu là cùng. Ta chẳng biết đâu mà lo nhiá»u được.
Ngá»c Chiêu nói:
- Tiện thiếp không hiểu hai vị mượn con thuyá»n nhá» nà y ở đây có tác dụng gì? Nếu muốn giấu kÃn hà nh tung thì bây giá» chẳng nên ra tay.
Lôi Phi đảo mắt nhìn Ngá»c Chiêu há»i:
- Theo ý cô nương thì sao?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Cách đây ngoà i hai dặm có má»™t khu rừng lau rá»™ng chừng má»™t mẫu. NÆ¡i đó rất nhiá»u thuyá»n chà i. Bây giá» chÃnh gặp lúc bắt tôm cá. Theo ý tiện thiếp nếu mình trà trá»™n và o đó được thì may ra tránh khá»i con mắt theo dõi cá»§a há».
Lôi Phi trầm ngâm một chút rồi nói:
- à kiến của cô nương rất hay. Chúng ta thỠqua đó coi.
Y đảo mắt nhìn Lý Hà n Thu nói:
- Lý đệ! Hay hơn hết là Lý đệ cải trang như trước đừng để bộc lộ chân tướng.
Lý Hà n Thu tưởng đến Giang Nam Song Hiệp đã nháºn biết mình nếu để chúng nhìn rõ chân tướng tất chúng Ä‘iá»u động bao nhiêu cao thá»§ vây bắt hay truy sát. Việc cải trang để giấu chân tướng là cần.
Chà ng nghỉ váºy rồi không trả lá»i, đổ thuốc dịch dung lên mặt.
Lôi Phi sắp sá»a đồ chà i lưới rồi há»i:
- Cô nương có nháºn biết những ngưá»i đó không?
Ngá»c Chiêu nói:
- Tiện thiếp không biết nhưng dám nói chắc là những ngưá»i theo dõi các vị.
Lôi Phi chỉnh đốn y phục rồi nói:
- Nếu bên rừng lau kia mà có mai phục thì có khác gì Ä‘em thân và o miệng cá»p.
Ngá»c Chiêu nói:
- Nếu các hạ không tin tiện thiếp thì đừng đi nữa.
Lôi Phi không trả lá»i, ra ngoà i khoang thuyá»n cầm chèo bÆ¡i Ä‘i.
Ngá»c Chiêu nhìn Lý Hà n Thu bôi thuốc thay đổi sắc mặt rồi cưá»i nói:
- Thuyá»n mình trà trá»™n và o giữa đám thuyá»n chà i rồi sẽ tìm cách chuồn và o rừng lau. Sau đó bá» thuyá»n lên bá»™ .
Lý Hà n Thu há»i:
- Còn cô nương thì sao? Bá»n tại hạ để cô ở lại trong thuyá»n.
Ngá»c Chiêu ngắt lá»i:
- Ãiá»n đại hiệp nói rất đúng. Phải giữ bà máºt má»›i được an toà n.
Lý Hà n Thu đưa cặp mắt lạnh lùng nhìn Ngá»c Chiêu muốn nói lại thôi.
Ngá»c Chiêu đưa tay lên vuốt mái tóc rồi nói:
- Trong lòng Trương đại gia dưá»ng như không phục. Nhưng sá»± tháºt là thế đó. Bất luáºn võ công đại gia cao cưá»ng đến đâu cÅ©ng không chống chá»i được vá»›i số rất đông cao thá»§ tụ táºp ở đây. Dù các vị có tấm thân đúc bằng thép thì cÅ©ng chỉ là hai ngưá»i.
Lý Hà n Thu hững hỠnói:
- Ãa tạ cô nương có lá»i chỉ giáo.
Ngá»c Chiêu cưá»i mát nói:
- Xem chừng đại gia là ngưá»i rất quáºt cưá»ng.
Lý Hà n Thu cháºm rãi đáp:
- Tại hạ nguyện chỉ muốn kiếm Gian Nam Song Hiệp, không ngỠlúc nà y lại bị lôi cuốn và o hoà n cảnh khác.
Ngá»c Chiêu nói:
- Thế cÅ©ng đủ rồi. Giang Nam Song Hiệp là nhân váºt chá»§ yếu trong khu vá»±c nà y đó.
Lý Hà n Thu không nói gì nữa. Chà ng đưa mắt nhìn ra mặt nước ngoà i thuyá»n ngÆ¡ ngẩn xuất thần.
Ngá»c Chiêu trầm giá»ng nói:
- Xem chừng giữa Trương đại gia và Giang Nam Song Hiệp có má»™t mối cừu háºn sâu xa.
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãúng thế! Mối thù giết chẳng đội trá»i chung thì còn thù nà o sâu hÆ¡n được?
Ngá»c Chiêu cưá»i ruồi há»i:
- Tiện thiếp có má»™t lá»i chẳng hiểu có nên nói hay không?
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Ãiá»u gì?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Nói ra sợ mang tiếng là má»›i quen biết mà đã nhiá»u lá»i. Tình thế Kim Lăng hiện giỠđã sắp xảy cuá»™c đại biến kinh thiên động địa. Giang Nam Song Hiệp vì việc bảo vệ cho mình đã thi hà nh hết các thá»§ Ä‘oạn gây nên má»™t trưá»ng phong ba dữ dá»™i và đã huy động rất nhiá»u ngưá»i. Có ngưá»i hữu tâm mà cÅ©ng nhiá»u ngưá»i bị lôi cuốn và o trưá»ng thị phi nà y.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ngưá»i hữu tâm là thế nà o?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Ba chữ "ngưá»i hữu tâm" bao hà m ý nghÄ©a rất rá»™ng tiện thiếp khó mà giải thÃch cho rõ được.
Thị trầm ngâm một lúc rồi tiếp:
- Nói má»™t cách khác thì có ngưá»i mượn gió bẻ măng để cầu tư dục. Có ngưá»i nhân cÆ¡ há»™i nà y Ä‘á»n Æ¡n trả oán. Lại có ngưá»i mượn cÆ¡ há»™i nà y để tìm ra nguồn gốc sá»± há»—n loạn trên chốn giang hồ. Ngoà i ra thiếu chi kẻ thừa cÆ¡ nước đục buông câu, lại lắm ngưá»i đến tham dá»± để coi má»™t trưá»ng náo nhiệt.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nghe giá»ng lưá»i cô nương thì dưá»ng nhu cô quen biết Giang Nam Song Hiệp nhiá»u lắm.
Ngá»c Chiêu đáp:
- Má»›i gặp mặt mấy lần chưa thể gá»i là quen biết được.
Bổng nghe Lôi Phi lên tiếng:
- Phải cẩn tháºn đấy.
Lý Hà n Thu muốn mở cá»a sổ ra coi thì đột nhiên có tiếng mái chèo bÆ¡i rất gấp vá»ng lại.
Má»™t con thuyá»n nhẹ lướt qua rất mau.
Lý Hà n Thu thấy trên khoang thuyá»n nà y có cặp mắt lấp loáng sáng như Ä‘iện chá»›p để ý nhìn lại.
Vì thuyá»n lướt qua quá lẹ mà nét mặt ngưá»i kia lại ẩn hiện trong cá»a sổ, chà ng chỉ ngó thấy cặp mắt mà thôi.
Má»™t Ä‘iá»u không ai ngá» tá»›i là chiếc khoái thuyá»n vụt qua bên con thuyá»n nhá» nà y rồi Ä‘i tuốt không quay lại nữa.
Lý Hà n Thu ngoảnh đầu nhìn lại thấy Ngá»c Chiêu mở lưới cá từ từ Ä‘i ra, thị há»i:
- Trên khoang thuyá»n kia có nhân váºt nà o?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ chỉ thấy cặp mắt loang loáng chứ chưa nhìn rỠmặt.
Ngá»c Chiêu thò tay mở cá»a sổ ra coi thì thấy chiếc khoái thuyá»n đả vượt ra ngoà i mưá»i trượng. Thị nói:
- Tiện thiếp chắc hỠchưa nhìn thấy mình.
Ãang lúc nói chuyện thì chiếc thuyá»n nhỠđã tiến và o rừng lau.
Con thuyá»n nhá» xuyên qua đám lau mà đi gần tá»›i bá» thì dừng lại.
Lôi Phi thá»§ng thẳng bước và o trong thuyá»n cởi áo chà i ra há»i:
- Ngá»c Chiêu cô nương! Cô ở lại trong thuyá»n nà y được không?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Nếu tiện thiếp cùng Ä‘i vá»›i hai vị thì chỉ trong vòng năm dặm là có ngưá»i cản trở ngay.
Lôi Phi nói:
- Bây giá» bá»n tại hạ hai ngưá»i ra Ä‘i chưa chắc đã bình yên.
Ngá»c Chiêu nói:
- Ãại hiệp nói cÅ©ng có lý, nhưng Ãt ra là các vị bá»›t được má»™t phần trở lá»±c.
Lôi Phi đưa mắt nhìn Lý Hà n Thu nói:
- Huynh đệ! Chúng ta đi thôi!
Ngá»c Chiêu nói:
- Khoan đã! Tiện thiếp còn có Ä‘iá»u muốn thỉnh giáo.
Lôi Phi há»i:
- Ãiá»u chi?
Ngá»c Chiêu há»i:
- Có phải đại hiệp là Thần Thâu Lôi Phi không?
Lôi Phi cưá»i ruồi há»i lại:
- Theo nháºn xét cá»§a cô nương thì sao?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Tiện thiếp chắc đúng thì phải.
Lôi Phi nói:
- Hay lắm! Váºy cứ kể là đúng Ä‘i!
Ngá»c Chiêu vẫy tay nói:
- Hai vị lên đưá»ng cho trân trá»ng, tiện thiếp không tiá»…n chân nữa.
Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu bỠhết quần áo chà i lại, nhảy lên bỠrồi sóng vai mà đi.
Lý Hà n Thu khẽ nói:
- Không ngá» chúng ta lại bá» con thuyá»n đó. Nếu tiểu đệ độc ác má»™t chút thì đã giết Ngá»c Chiêu.
Lôi Phi ngắt lá»i:
- Chuyện nà y không liên quan gì đến Ngá»c Chiêu. Dù không có thị chúng ta cÅ©ng phải dá»i khởi chá»— nà y.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại sao váºy?
Lôi Phi đáp:
- Tình thế biến ảo không lưá»ng. Trước tiểu huynh chưa tiên liệu đến chuyện phải thiên Ä‘i nÆ¡i tạm trú.
Lôi Phi ngừng một chút rồi nói tiếp:
- Hiện giá» những nhân váºt võ lâm trong thà nh Kim Lăng số đông là đang truy tầm má»™t váºt gì. Vì thế mà tình trạng rối beng. Há»™i Võ Quán kia cùng Giang Nam Song Hiệp cÅ©ng có chuyện mưu đồ rất gấp.
|

28-10-2008, 12:16 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 37
Cuộc mưu đồ tranh đoạt linh chi
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Không chừng vụ nầy có liên quan đến cả Quyên nhi và Ãinh Bá»™i.
Chà ng liá»n há»i Lôi Phi:
- Bá»n há» tìm kiếm váºt gì?
Lôi Phi đáp:
- Hiện giỠchưa biết rõ được.
Lý Hà n Thu há»i:
- Những nhân váºt võ lâm hiện diện trong thà nh Kim Lăng có biết ná»™i vụ nầy không?
Lôi Phi đáp:
- Dưá»ng như Giang Nam Song Hiệp và Há»™i Võ Quán chá»§ đã hiểu ná»™i vụ Ãt nhiá»u...
Lý Hà n Thu lẩm bẩm:
- Vụ nầy có liên quan đến ngôi hoang từ hẳn không sai rồi.
Bỗng nghe Lôi Phi nói tiếp:
- Còn những ngưá»i khác đến tham dá»± dưá»ng như chưa hiểu vẩn Ä‘ang dò xét.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh căn cứ và o đâu mà bảo Giang Nam Song Hiệp cùng Hội Võ Quán chủ đã biết nội tình?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh quan sát tình thế thì hiện giá» bên há» tá»±a hồ cố ý bà y ra nghi tráºn để dẫn dụ ngưá»i ta Ä‘i và o đưá»ng rẽ.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ còn có chỗ chưa hiểu.
Lôi Phi há»i lại:
- VỠphương diện gì?
Lý Hà n Thu đáp:
- Giang Nam Song Hiệp và Hội Võ Quán chủ đã biết nội tình sao còn chỠkhông chịu hạ thủ.
Lá»™i Phi mỉm cưá»i đáp:
- Há» không dám cỠđộng gì ngay vì há» sợ hà nh động hấp tấp sẽ thúc đẩy những tay cao thá»§ mấy phe khác và o tình trạng bất lợi cho há». Tóm lại phe ná» phe kia giằng co nhau khiến cho trong thà nh Kim Lăng bá» ngoà i vẫn bình tÄ©nh.
Lý Hà n Thu há»i:
Killah74 typed Thất Tuyệt Ma Kiếm 43 - Lôi huynh nên tìm cho hiểu rõ bá»n há» truy tầm váºt gì.
Lôi Phi đáp:
- Cái đó tiểu huynh chưa thể phán Ä‘oán được. Có Ä‘iá»u nhất định là má»™t váºt rất trân quà quan hệ đến nhân váºt võ lâm.
Lý Hà n Thu há»i:
- Bây giỠchúng ta nên đi đâu?
Lôi Phi đáp:
- Cái đó tiểu huynh không thể trả lá»i ngay được. Chúng ta cứ Ä‘i rồi sẽ liệu.
Bá»—ng Lôi Phi hạ thấp giá»ng xuống nói:
- Có ngưá»i Ä‘i tá»›i đó. Chúng ta ăn nói phải cẩn tháºn má»™t chút.
Hai ngưá»i ngá»ng đầu trông ra thì thấy ngưá»i Ä‘i tá»›i mình mặc võ phục, lưng giắt đơn Ä‘ao. Hắn phưỡn ngá»±c, ngẩng đầu oai vệ tiến vá» phÃa trước.
Lôi Phi kéo Lý Hà n Thu tránh sang má»™t bên để nhưá»ng lối Ä‘i.
Ãại hán kia lướt qua hai ngưá»i Ä‘i thẳng xuống bá» sông.
Lôi phi Ä‘ang tiến vá» hướng chÃnh Nam, đột nhiên ngoắt sang phÃa Tây Nam mà đi.
Lý Hà n Thu biết y đã rất lịch duyệt lại có tà i liệu việc, chà ng không thể bì kịp được, nên không há»i gì cả cứ lầm lÅ©i theo sau.
Lôi Phi Ä‘i thà nh má»™t đưá»ng vòng rá»™ng quanh vá» tá»›i trước cá»a má»™t nhà khách sạn nhá» thì dừng bước lại. Y khẽ bảo Lý Hà n Thu.
- Lý đệ! Lý đệ chịu khuất tất một chút nhé.
Lý Hà n Thu đáp:
- Hà tất Lôi huynh còn khách sáo!
Lôi Phi tiến và o khách sạn đi thẳng tới một căn phòng chái hiên nhỠhẹp.
Lúc nà y mặt trá»i chưa lặn. Cảnh váºt trong phòng còn thấy rõ rà ng. Trong phòng má»™t lão già mình mặc áo lụa chân Ä‘i già y Ä‘an gục xuống bà n mà ngá»§.
Hai ngưá»i tiến và o phòng lão cÅ©ng không biết.
Lôi Phi tiến lại hai bước chắp tay nói:
- Tiểu đệ là Lôi Phi xin tham kiến Hồng huynh.
Ngưá»i kia không ngẩn đầu lên tá»±a hồ chưa nghe Lôi Phi.
Lý Hà n Thu lẩm bẩm:
- Thằng cha nà y là m phách dữ!
Bá»—ng thấy Lôi Phi chau mà y há»i:
- Hồng huynh bị thương rồi hay sao?
Lão già từ từ ngẩng mặt lên ngó Lôi Phi khẻ gáºt đầu, rồi lại gục xuống bà n mà ngá»§.
Lôi Phi vẻ mặt hoang mang há»i tiếp:
- Hồng huynh! Thương thế nặng lắm không, để tiểu đệ Ä‘iá»u trị cho?
Lão kia vẫn gục mặt xuống bà n khẽ lắc đầu.
Lý Hà n Thu rất lấy là m kỳ, tá»± há»i:
- Lão nầy đã bị trá»ng thương sao không ngồi ngay ngắn Ä‘iá»u dưỡng mà lại gục xuống bà n? Chẳng hiểu lão có dụng ý gì không?
Bổng thấy Lôi Phi khẽ vẫy tay mặt, nói nhá»:
- Huynh đệ! Chúng ta ngồi nghỉ đây một chút.
Lý Hà n Thu trong lòng bao mối nghi ngá» nhưng chà ng cố nhẫn nại không há»i.
Tòa khách sạn nà y nhá» bé, phòng khách trá» rất hẹp. Trong phòng đặt má»™t cái bà n cây và má»™t cái ghế tre và kê má»™t cái giưá»ng gá»—. Chỉ có bấy nhiêu đồ đã cháºt nÃch không còn chá»— hở để xoay ngưá»i má»™t cách dá»… dà ng.
Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu đà nh ngồi xuống chiếc giưá»ng gá»—.
Sau khoảng thá»i gian chừng ăn xong bữa cÆ¡m lão kia má»›i đứng lên đảo mắt nhìn Lôi Phi và Lý Hà n Thu nói:
- Phiá»n hai vị chá» lâu quá nhỉ?
Lôi Phi lá»™ vẻ khẩn trương há»i:
- Thương thế Hồng huynh ra sao?
Lão kia đáp:
- Không sao đâu. Tại hạ uống thuốc và nghỉ một lúc rồi bây giỠđã khá lắm.
Lão đảo mắt nhìn Lý Hà n Thu há»i:
- Vị nầy là ai? Sao không giới thiệu cho tại hạ biết?
Lôi Phi trỠvà o Lý Hà n Thu đáp:
- Y là Lý Hà n Thu, có lẽ Hồng huynh chưa biết tên y. Nhưng nói đến phụ thân y thì nhất định Hồng huynh hiểu ngay. Y chÃnh là Lý công tá» con trai cá»§a Thái Cá»±c Kiếm Lý Thanh Trần.
Lão kia chắp tay nói:
- Té ra là Lý đại hiệp công tá». Huynh đệ là Hồng Bất Phát.
Lý Hà n Thu không hiểu Hồng Bất Phát là nhân váºt thế nà o nhưng chà ng thấy Lôi Phi tá» vẻ rất tôn kÃnh lão, vá»™i chắp tay đáp:
- Té ra Hồng lão tiá»n bối! Mai đây vãn bối mong được tiá»n bối chỉ giáo cho.
Hồng Bất Phát nói:
- Không dám! Không dám! Phải chăng Lý huynh đệ là truyá»n nhân vá» môn Thất Tuyệt Ma Kiếm?
Lý Hà n Thu sá»ng sốt há»i:
- Sao lão nà y cÅ©ng biết mình là truyá»n nhân vá» Thất Tuyệt Ma Kiếm?
Chà ng đáp:
- Vãn bối được ân sư rá»§ lòng thương thu là m đồ đệ nhưng mình trà hiển tà i sÆ¡, tuy được danh sư chỉ giáo mà tiến bá»™ rất tầm thưá»ng.
Hồng Bất Phát tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Kiếm thuáºt cá»§a Lý thế huynh đã đến má»±c cao diệu hÆ¡n Ä‘á»i, huynh đệ đã được nghe ngưá»i ta nói nhiá»u rồi.
Lão đưa mắt nhìn Lôi Phi nói tiếp:
- Lôi đệ đến đây vừa may. Mấy bữa nay trong thà nh Kim Lăng đang âm ỷ một cuộc biến hóa rất lớn.
Lôi Phi gáºt đầu nói:
- Tiểu đệ biết rồi. Hai phái lá»›n Thiếu Lâm, Võ ÃÆ°Æ¡ng dưá»ng như cÅ©ng bị lôi cuốn và o trong trưá»ng phân tranh nầy...
Y ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Võ công của Hồng huynh cao thâm tuyệt đỉnh không hiểu bị thương vỠtay ai?
Hồng Bất Phát mỉm cưá»i đáp:
- Tại hạ chưa nhìn thấy mặt ngưá»i đó, má»›i suy Ä‘oán mà thôi.
Lý Hà n Thu cưá»i thầm trong bụng:
- Chà ! Lão bị thương vỠtay ai mà cũng không biết.
Hồng Bất Phát nói tiếp:
- May ở chá»— tại hạ bị thương không nặng lắm. Bây giỠđã bình phục rồi. Chẳng cần thâm cứu chuyện nhá» má»n nầy ná»a. Có Ä‘iá»u hiện nay trong thà nh Kim Lăng Ä‘ang nổi lên những là n sóng ngấm ngầm tá»±a hồ đổ xô cả và o má»™t chá»—.
Lão ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Lôi huynh biết những ám ký cá»§a các môn phái khắp thiên hạ chắc là đã dò la được nhiá»u tin túc vá» những ám khà đó?
Lôi Phi gáºt đầu đáp:
- Ãúng thế!
Hồng Bất Phát vá»™i há»i:
- Lôi huynh đã tra ra nội vụ chưa?
Lôi Phi khẽ thở dà i đáp:
- Tiểu đệ má»›i biết bá»n há» dưá»ng như Ä‘ang tranh Ä‘oạt má»™t váºt, song chưa biết là váºt gì? Vì những ám ký cá»§a các môn phái Ä‘á»u không chỉ rõ.
Hồng Bất Phát nói:
- Ãúng thế! Những ngưá»i các môn phái lá»›n đến tham dá»± tuy rất nhiá»u, song chỉ có má»™t số rất Ãt là hiểu rõ mục Ä‘Ãch. Há» giữ bà máºt trong lòng mà chỉ huy các bá»™ hạ hà nh động.
Lôi Phi há»i:
- Hồng huynh chắc đã biết tại sao há» lại giữ bà máºt?
Hồng Bất Phát đáp:
- DÄ© nhiên tại hạ nói cho Lôi huynh hay, bất tất phải há»i vá»™i.
Lão dừng lại một chút rồi tiếp:
- Có má»™t Ä‘iá»u rất khó hiểu là trong các môn phái thưá»ng xảy ra chuyện xung đột. Có lúc há» chiến đấu ná»a vá»i rồi dừng tay rút lui. Có khi hỠđấu đến xảy chuyện thương vong.
Lôi Phi nói:
- HỠđã có chuyện mưu đồ thì khó lòng tránh khá»i những cuá»™c tranh chấp.
Hồng Bất Phát lạnh lùng nói:
- Nếu chỉ giản dị như váºy thì đã không thà nh vấn Ä‘á».
Lôi Phi lại há»i:
- Những điểm nà o phức tạp?
Hồng Bất Phát đáp:
- Tại hạ bà máºt Ä‘iá»u tra thấy má»—i lần các môn phái lá»›n xảy ra chuyện xung đột Ä‘iá»u do trung gian có ngưá»i ngấm ngầm bà y đặt dẫn dụ thà nh cuá»™c va chạm rồi há» lén lút rút lui.
Lôi Phi cưá»i mát nói:
- Những cái đó tiểu đệ đã phát giác ra trong ám ký của hỠrồi. Nhưng...
Hồng Bất Phát há»i ngay:
- Nhưng là m sao?
Lôi Phi đáp:
- Cho đến bây giá» tiểu đệ còn chưa biết các môn phái tranh Ä‘oạt gì mà há» Ä‘á»u không ra mặt đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh mà lại cải trang thay đổi sắc mặt để ngấm ngầm tranh Ä‘oạt. Cả hai môn phái lá»›n Thiếu Lâm, Võ ÃÆ°Æ¡ng trước đây hà nh động quang minh chÃnh đại, mà lần nầy cÅ©ng không để bá»™c lá»™ thân thế.
Hồng Bất Phát trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Vì hỠkhông thể bộc lộ được.
Lôi Phi há»i:
- Tại sao váºy?
Hồng Bất Phát đáp:
- Vì có ba nguyên nhân. Má»™t là váºt nầy quá trân quÃ. Hai là không ai muốn tiết lá»™ ra. Ba là há» chỉ nghe đồn không có cách nà o chứng thá»±c được váºt đó. Ba nguyên nhân nầy gây nên cuá»™c tranh đấu ngấm ngầm là như váºy.
Lôi Phi nói:
- Có má»™t Ä‘iá»u khiến cho tiểu đệ rất xấu hổ, mong Hồng huynh chỉ giáo.
Hồng Bất Phát há»i:
- Ãiá»u gì?
Lôi Phi đáp:
- Cho đến bây giá» tiểu đệ vẫn chưa hay há» tranh Ä‘oạt váºt gì?
Hồng huynh có thể cho biết được chăng?
Hồng Bất Phát đáp:
- Nghe nói là một cây linh chi đã thà nh hình. Nhưng hiện tại chưa thể chứng minh được.
Lôi Phi ngạc nhiên há»i:
- Cây linh chi thà nh hình ư?
Hồng Bất Phát đáp:
- Phải rồi! Nếu là váºt thông thưá»ng thì sao lại khiến cho bao nhiêu ngưá»i kéo tá»›i đây để ngấm ngầm tranh già nh nhau?
Lôi Phi lắc đầu nói:
- Nếu câu nầy không phải do miệng Hồng huynh nói ra thì tiểu đệ tháºt là khó tin quá.
Hồng Bất Phát cưá»i mát nói:
- Ãó là tại hạ má»›i nghe đồn, còn trúng hay tráºt thì chưa dám bảo đảm.
Lôi Phi nói:
- Cây linh chi thưá»ng sinh trưởng ở nÆ¡i thá»§y tú sÆ¡n kỳ. Nó cần linh khà cá»§a trá»i đất mà thà nh hình. Linh chi đã chá»n khu vá»±c mà sinh trưởng thì sao há» lại kéo đến thà nh Kinh Lăng là má»™t nÆ¡i rất đông ngưá»i nầy?
Hồng Bất Phát trầm ngâm một chút rồi nói:
- Lá»i đồn còn có má»™t Ä‘oạn khiến ngưá»i nghe khó mà tin được.
Lôi phi nói:
- Nếu Hồng huynh không tiếc lá»i thì nói cho tiểu đệ nghe.
Hồng Bất Phát nói:
- Ngưá»i ta đồn cây linh chi thà nh hình kia nguyên trước sinh trưởng ở núi Võ Di có ngưá»i hái thuốc phát giác liá»n đánh cả gốc rá»… Ä‘em vá» Kim Lăng. Ngưá»i hái thuốc dùng nhiá»u Ä‘iá»u bá»c lại cho cây linh chi khá»i biến hình rồi Ä‘em vỠđây.
Lôi Phi nói:
- Té ra là thế!
Hồng Bất Phát nói:
- Ngưá»i hái thuốc kia Ä‘em cây linh chi thà nh hình vỠđây rồi phát giác ra sau má»™t phen lặn lá»™i đưá»ng xa, cây linh chi gầy còm Ä‘i, phần công hiệu bị giảm sút nhiá»u. Y liá»n Ä‘em trồng lại, lấy nước sông Trưá»ng Giang mà tưới để bồi dưỡng cho nó.
Lôi Phi há»i:
- Y trồng lại sống được không?
Hồng Bất Phát nói:
- Nghe nói ngưá»i hái thuốc lúc trồng cây linh chi đã chôn những váºt cấm chế chung quanh để bản chất nó không thoát Ä‘i mất.
Lão nói tới đó độc nhiên dừng lại.
Lôi Phi không nhịn được há»i ngay:
- Rồi sao nữa?
Hồng Bất Phát đáp:
- VỠsau ra sao thì không nghe thấy ai nói tới.
Lôi Phi há»i:
- Bao nhiêu nhân váºt võ lâm chỉ nghe đồn má»™t thiên cố sá»± mà tụ táºp tại thà nh Kim Lăng để tìm kiếm linh chi hay sao?
Hồng Bất Phát đáp:
- Lá»i đồn nầy không biết đã có từ mấy năm rồi.
Lôi Phi há»i:
- Tại sao đến nay má»›i có nhiá»u nhân váºt võ lâm kéo vá» thà nh Kim Lăng?
Hồng Bất Phát đáp:
- Cái đó là lá»i đồn khác.
Lôi Phi há»i:
- Nhưng chắc nó cũng liên quan đến cây linh chi phải không?
Hồng Bất Phát đáp:
- Ãúng thế! HỠđồn cây linh chi bị tổn thương nguyên khà đã phục hồi và xuất hiện tại thà nh Kim Lăng. Thêm và o đó thiên cố sá»± vá» trước, cả hai ấn chứng gây nên má»™t cuá»™c triệu táºp anh hùng đại há»™i ở Hôi võ quán khiến cho các lá»™ anh hùng rần rá»™ kéo vá» Kim Lăng.
Lôi Phi há»i:
- Hồng huynh đã nháºn xét vá» những lá»i đồn nầy chưa?
Hồng Bất Phát đáp:
- Theo những ấn chứng thu lượm được thì lá»i đồn đó đúng đến tám phần mưá»i.
Lôi Phi há»i:
- Cây linh chi hiện giỠở đâu?
Hồng Bất Phát đáp:
- Ãó chÃnh là vấn đỠngưá»i ta Ä‘ang tìm kiếm.
Lôi Phi nói:
- Thế là há» bá» gốc theo ngá»n. Ãáng lý phải tìm đến nhà ngưá»i hái thuốc trước mà há»i cho biết rõ vụ nà y hư thá»±c thế nà o đã.
Hồng Bất Phát nói:
- Chá»— ngưá»i hái thuốc đã Ä‘iếu tra hết rồi. Há» sục sạo cả từng ngá»n cá» gốc cây xung quanh đó mấy dặm.
Lôi Phi hói:
- Ãiá»u tra có được kết quả gì không?
Hồng Bất Phát đáp:
- Không! Nghe nói ngưá»i hái thuốc kia chưa Ä‘em cây linh chi vá» trồng ở nhà mình mà lại trồng tại má»™t nÆ¡i bà máºt nà o khác.
Lý Hà n Thu động tâm nghĩ thầm:
- Ãinh Bá»™i có bảo mình ở đó để giữ má»™t váºt mà mình không hiểu là váºt gì? Hay là cây linh chi thà nh hình nà y?
Chà ng nghÄ© váºy rồi không nhịn lòng được cất tiếng há»i:
- Có phải cây linh chi sau khi thà nh hình là m thuốc giải được không?
Lôi Phi gáºt đầu đáp:
- ÃÆ°á»£c lắm! Chẳng những giải chất độc thông thưá»ng mà còn giải được những chất kịch độc...
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Chà ! Những cá»§a quý kỳ lạ trên thế gian tại hạ đã biết không phải là Ãt, nhưng chưa được thấy qua cây linh chi thà nh hình, hoặc cây Hà thá»§ Ô.
Hồng Bất Phát nói:
- Chẳng những Lôi huynh chưa được thấy qua, mà trên thế gian nà y e rằng chưa được mấy ngưá»i thấy vì nó hiếm quá. Có khi cả trăm năm chưa gặp má»™t lần. Có hiếm thế má»›i là váºt trân quý phi thưá»ng.
Vì muốn coi cây sâm Dã sÆ¡n nghìn năm mà tại hạ phải lần mò và o trong ná»™i uyển chốn hoà ng cung và phải chiến đấu vá»›i bá»n thị vệ trong cung rất lâu.
Hồng Bất Phát há»i:
- Thế rồi coi được không?
Lôi Phi đáp:
- Không được. Ãại khái cây nhân sâm nà y còn quý hÆ¡n cả minh châu nên cất giấu rất ká»·. Vả lại bá»n thị vệ trong cung võ công không phải tầm thưá»ng. Tại hạ thấy tình thế khó khăn đà nh chịu rút lui.
Hồng Bất Phát tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Lẻn và o Hoà ng cung có khi còn rước lấy cái vạ diệt tộc.
Lôi Phi nói:
- Tại hạ bất quá động tÃnh hiếu kỳ mà thôi...
Rồi y nói tiếp:
- Hồng huynh! Ãã tìm thấy ngưá»i hái thuốc trồng cây linh chi chưa?
Hồng Bất Phát đáp:
- Tìm hà i cốt y đã thà nh tro bụi.
Lôi Phi há»i:
- Y chết rồi ư?
Hồng Bất Phát gáºt đầu đáp:
- Hắn chết đã mấy chục năm.
Lôi Phi há»i:
- Con cháu ngưá»i đó đâu?
Hồng Bất Phát đáp:
- Cây linh chi đã để há»a lây đến con cháu. Chúng bị rất nhiá»u nhân váºt võ lâm tra khảo để há»i cho ra cây Linh chi. Sau cả nhà nầy phải lánh nạn tá»›i nÆ¡i nà o không rõ. Hiện tại nhà y chỉ còn là má»™t chá»— hoang lương.
Lôi Phi và Hồng Bất Phát nói chuyện vá»›i nhau. Còn Lý Hà n Thu Ä‘i theo má»™t ý nghÄ© riêng. Chà ng tá»± há»i:
- Ãinh Bá»™i má»™t mình trú trong tóa nhà hoang từ, xem chừng mưá»i phần có đến tám là liên quan đến vụ linh chi nà y. Chẳng lẽ y canh giữ chá»— đó là canh giữ cây linh chi?
Chà ng xoay chuyển ý nghĩ trong lòng nhưng giấu nhẹm không nói ra miệng.
Bổng nghe Lôi Phi nói:
- Phần lá»›n các môn phái đã phái cao thá»§ tá»›i đây để tá» vụ nầy rất trá»ng đại.
Hồng Bất Phát gáºt đầu nói:
- Cây Linh Chi kia đã trân quý như váºy thì dÄ© nhiên ai cÅ©ng thèm khát nhưng chá»— dụng tâm thì lại có chá»— khác nhau.
Lôi Phi há»i:
- Có những chỗ nà o khác nhau?
Hồng Bất Phát đáp:
- Tá»· như phái Thiếu Lâm giả tá»· trong chùa nầy trông thấy được cây linh chi thà nh hình thì địa vị cá»§a bản phái lại được ngưá»i võ lâm kÃnh ngưỡng thêm má»™t tầng.
Lôi Phi nói:
- Phải rồi! Theo ý Hồng huynh thì tưởng cây linh chi dùng để tăng công lá»±c. Có ngưá»i muốn bảo vệ váºt kỳ trân cá»§a tinh hoa trá»i đất giữ cho khá»i thương tổn, để nó trưá»ng tốc mãi ở nhân gian.
Hồng Bất Phát nói:
- Tại hạ nghÄ© như váºy chẳng hiểu có đúng không?
Lôi Phi nói:
- Ãt ra chúng ta đã xát định được má»™t Ä‘iá»u. Hà o kiệt các nÆ¡i kéo đến thà nh Kim Lăng gây ra má»™t là n sóng dữ xô đẩy ngấm ngầm, nhất định là có liên quan đến cây linh chi. Ãó là điá»u không sai được nữa.
Hồng Bất Phát nói:
- Có khi còn nhiá»u nguyên nhân khác, nhưng tại hạ chưa phát giác ra được.
Lôi Phi trầm ngâm một chút rồi nói:
- Những Ä‘oà n thể tham dá»± và o cuá»™c tìm kiếm linh chi Ãt ra là có đến mưá»i mấy tốp, mà nhân váºt lãnh đạo má»—i tốp Ä‘á»u là tay hảo thá»§, chẳng những võ công cao cưá»ng trà tuệ cÅ©ng hÆ¡n ngưá»i nữa. Vì váºy mà những luồng sóng ngấm ngầm xô đẩy chưa phát ra những thảm kịch tranh đấu giết ngưá»i đại quy mô?
Hồng Bất Phát khẽ buông tiếng thở dà i nói:
- Trưá»ng thảm kịch nà y không tránh khá»i được. Ãúng như lá»i Lôi huynh nói thì các nhân váºt lãnh đạo Ä‘á»u là những nhân váºt ưu tú ở các môn phái lá»›n. Trước khi bá»n há» tìm thấy linh chi, không chịu phà thá»±c lá»±c má»™t cách khinh xuất, nên cÅ©ng không muốn cùng ngưá»i ác đấu...
Lão ngá»a mặt lên thở phà o nói tiếp:
- Còn một chuyện kỳ dị nữa khiến tại hạ không hiểu được...
Lôi Phi há»i:
- Chuyện gì?
Hồng Bất Phát đáp:
- Dưá»ng như bên trong có má»™t lá»±c lượng rất mạnh ngăn trở và thưá»ng bà y ra nghi tráºn tưởng chừng như muốn tranh đấu liá»u mạng vá»›i các môn phái. May ra ở chá»— những nhân váºt lãnh đạo Ä‘á»u tá»± mình kiá»m chế được, nếu không tôi e rằng đã xảy ra những cuá»™c xung đột đổ máu rồi.
Lôi Phi tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Hồng huynh! Chắc lá»±c lượng trá»ng đại ngăn trở đó. Hồng huynh đã biết là ai rồi?
Hồng Bất Phát đáp:
- Kể ra đã tìm được má»™t chút manh mối nhưng tháºt khiến cho ngưá»i ta khó tin lắm.
Lôi Phi há»i:
- Ai váºy?
Hồng Bất Phát đáp:
- Tại hạ cho là Há»™i Võ Quán chá»§, nhưng y là nhân váºt trước nay không để mình lôi cuốn và o chốn giang hồ thị phi.
Lôi Phi cưá»i lạt nói:
- Y dùng bà n tay để che tai mắt quần hùng và đã lừa bịp thiên hạ nhiá»u năm rồi. bản lãnh ngưá»i nà y tháºt là phi thưá»ng.
Hồng Bất Phát nghiêm nghị nói:
- Võ công Hội Võ Quán chủ chắc là ghê gớm lắm.
|
 |
|
| |