 |
|

27-07-2009, 01:03 PM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 34
Cả buổi Sáng ngồi trong lá»›p Richard không nghe giảng bà i mà chỉ mÆ¡ má»™ng. Anh đã say mê cô gái đến ná»—i không thể táºp trung được bất cứ gì. Anh nghÄ© không biết là m thế nà o nói vá»›i bố rằng anh muốn cưới cô gái Ba lan đứng bán hà ng ở quầy găng và khăn mÅ© trong cá»a hà ng Bloomingdale được đây? Richard không là m thế nà o biết được tại sao cô ta rất thông minh như váºy mà lại không có tham vá»ng gì cả. Anh chắc chắn là nếu cô ta có được cÆ¡ há»™i như cá»§a anh thì sẽ chẳng chịu bán hà ng ở Bloomingdale đâu. Richard nghÄ© rằng rồi bố mẹ anh cÅ©ng sẽ phải đồng ý vá»›i sá»± lá»±a chá»n nà y cá»§a anh, vì đến cuối tuần nà y anh sẽ há»i thẳng Jessie là muốn lấy cô là m vợ.
Chiá»u thứ sáu, má»—i khi Richard vá» nhà vá»›i bố mẹ ở New York là thế nà o cÅ©ng qua Bloomingdale mua má»™t cái gì đó, thưá»ng là má»™t thứ đồ không cần thiết lắm, chỉ là má»™t cách báo cho Jessie biết là anh đã vỠđây (trong mưá»i tuần qua anh đã cho tất cả bà con trong há» má»—i ngưá»i má»™t đôi găng). Thứ sáu đó, anh nói vá»›i mẹ là đi mua lưỡi dao cạo.
- Con khá»i phiá»n, cứ dùng cá»§a bố cÅ©ng được, - mẹ anh nói.
- Không, không, không sao, - Richard nói. - Con đi mua những thứ của riêng con. Vả lại con với bố không cùng dùng một thứ giống nhau. Con chỉ đi và i phút thôi. - Anh nói thêm.
Anh gần như chạy hết cả tám quãng phố đến Bloomingdale và cố và o được cá»a hà ng vừa lúc hỠđóng cá»a. Anh biết là rồi đến bảy rưỡi thế nà o cÅ©ng được gặp Jessie, nhưng có cÆ¡ há»™i trông thấy cô được là anh không bá» qua. CÓ lần Steve Mellon đã nói vá»›i anh rằng tình yêu chỉ có đối vá»›i những anh chà ng nà o không cưỡng lại được. Thế là sáng hôm đó Richard đưa tay viết lên mặt gương Ä‘ang Ä‘á»ng hÆ¡i nước má»™t dòng chữ "Tôi không cưỡng lại được".
Nhưng thứ sáu nà y, khi Richard đến nhà hà ng Bloomingdale thì không thấy Jessie đâu. Maisie Ä‘ang đứng ở má»™t góc giÅ©a móng tay. Anh đến há»i cô ta có thấy Jessie đâu không. Maisie ngước nhìn lên như vừa bị bứt ra khá»i má»™t nhiệm vụ quan trá»ng trong ngà y.
- Không, cô ta vá» nhà rồi, Richard. Vừa rá»i đây sá»›m mấy phút. Chắc cô ta chưa Ä‘i xa đâu. Tôi tưởng chốc nữa anh má»›i gặp chứ.
Richard chạy ra phố Lexington. Anh để ý tìm Jessie trong số những ngưá»i có vẻ Ä‘ang rảo bước vá» nhà và trông thấy cô ở bên kia đưá»ng Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa Äại lá»™ Năm. Äến nhà hà ng Scribner ở đưá»ng 48, anh dừng lại nhìn cô bước và o hiệu sách. Nếu cô muốn có cái gì Ä‘á»c thì ở Bloomingdale đâu có thiếu gì. Anh lấy là m lạ. Anh nhìn qua cá»a kÃnh thấy Jessie nói gì đó vá»›i ngưá»i bán hà ng, anh ta Ä‘i má»™t lát rồi quay lại vá»›i
hai cuốn sách. Anh nhìn rõ được đầu đỠhai cuốn sách. Má»™t là cuốn Xã há»™i già u có cá»§a John Kenneth Galbraith, và má»™t là cuốn Bên trong nước Nga ngà y nay cá»§a John Gunther. Jessie ký tên để nháºn sách.
Richard rất ngạc nhiên. CÔ bước ra thì anh nấp và o một góc.
CÔ ta là ai nhỉ? - Richard thốt lên vá»›i mình khi thấy cô và o nhà hà ng Bendenl. Ngưá»i gác cá»a chà o cô rất kÃnh cẩn, tá» ra rất biết cô là ngưá»i nà o. Má»™t lần nữa Richard lại ngó qua cá»a kÃnh thấy các bà bán hà ng săn đón Florentyna vá»›i má»™t vẻ tôn trá»ng quá
mức bình thưá»ng. Má»™t bà nhiá»u tuổi hÆ¡n xuất hiện vá»›i má»™t gói hà ng đúng vá»›i mong muốn cá»§a Jessie. Bà ta mở ra thì trong đó là chiếc áo dá»± lá»… buổi tối giản dị nhưng rất đẹp.
Florentyna cưá»i gáºt đầu và bà kia cho áo và o má»™t chiếc há»™p nâu và trắng. Florentyna cảm Æ¡n rồi bước ra cá»a mà không thấy ký tên gì vá» vụ mua hà ng nà y.
Richard như bị thôi miên vá» cảnh tượng đó. Anh vá»™i tránh khá»i đụng và o cô lúc cô ở cá»a hà ng bước ra và nhảy lên má»™t chiếc taxi.
Anh cÅ©ng nhảy lên má»™t chiếc taxi khác bảo ngưá»i lái xe . theo sát cô. Khi xe Ä‘i qua ngôi nhà nhá» mà há» thưá»ng chia tay nhau ở đó, anh bắt đầu cảm thấy nao nao trong ngưá»i. Thảo nà o cô ta không bao giá» má»i anh lên nhà . Chiếc xe Ä‘i trước tiếp tục khoảng hÆ¡n má»™t trăm thước nữa thì dừng lại trước má»™t ngôi nhà má»›i rất sang trá»ng bên ngoà i có ngưá»i gác cá»a mặc đồng phục đến mở cá»a cho cô. Vừa ngạc nhiên vừa tức giáºn, Richard ra khá»i chiếc xe cá»§a mình và đi thẳng đến cá»a cô ta vừa và o.
- Hết chÃn mươi lăm xu, anh bạn Æ¡i, - má»™t giá»ng nói vang lên sau lưng anh.
ồ, xin lá»—i, - Richard nói và đưa ngay tá» năm đô la cho ngưá»i lái xe taxi, không lấy tiá»n trả lại nữa.
- Cảm Æ¡n anh bạn, - ngưá»i lái xe nói. - Hôm nay chắc có ngưá»i hạnh phúc đây.
Richard chạy vá»™i qua cá»a và cố bắt kịp Florentyna ở chân thang máy. Florentyna nhìn anh sững sá» không nói được.
- CÔ là ai? - Richard há»i lúc cá»a thang máy vừa đóng lại.
Richard, - cô lắp bắp. - Tối nay em sẽ nói tất cả cho anh biết. Em chưa tìm được lúc nà o thÃch hợp cả.
- Phải, cô chẳng cần nói gì nữa hết, - anh nói và bước theo Florentyna ra ngoà i thang máy đến trước cá»a nhà cô. - Gần ba tháng qua cô xá» dây và o mÅ©i tôi bằng má»™t loạt những Ä‘iá»u nói dối. Bây giỠđã đến lúc để biết sá»± tháºt đây.
Tá» trước đến giá» Florentyna chưa há» thấy Richard giáºn dữ bao giá», và cô Ä‘oán như thế cÅ©ng là hiếm lắm.
Anh chợt bước lên trước mặt lúc cô mở cá»a. Anh nhìn và o bên trong nhà . Liá»n vá»›i tiá»n sảnh có má»™t phòng khách rá»™ng trải thảm rất sang. Bên trên chiếc bà n đối diện là má»™t chiếc đồng hồ treo tháºt to. Mặt bà n để má»™t cháºu hoa tươi. Căn phòng cá»±c đẹp, không kém gì ở nhà Richard.
Vá»›i má»™t cô gái bán hà ng thì cô kiếm được chá»— như thế nà y là đẹp đấy. - Richard nói. - Tôi không biết trong số những ngưá»i yêu cá»§a cô thì ai đã bá» tiá»n ra cho chá»— nà y đây.
Florentyna tát cho anh ta má»™t cái tháºt mạnh đến nhức cả tay.
- Sao anh dám nói thế? - cô nói, - Cút ra khá»i nhà tôi Ä‘i
CÔ vừa thốt ra những lá»i ấy là khóc ngay. CÔ không muốn anh bá» Ä‘i, không bao giá» cả. Richard ôm choà ng lấy cô
ôi lạy Chúa, anh xin lá»—i, - anh nói. - Không ngá» anh nói như váºy. Em tha lá»—i cho anh. Chỉ vì anh yêu em quá đỗi, anh tưởng là anh rất biết vá» em, thế mà bây giá» hóa ra anh chẳng biết gì vá» em hết.
- Richard, em cÅ©ng yêu anh và em tiếc là đã đánh lừa anh. Em không muốn lừa dối gì anh, nhưng vì không có ai khác ngoà i anh cả... Em hứa thế mà . - Giá»ng cô thổn thức.
Anh đáng bị như váºy. - Anh nói và hôn cô.
Hai ngưá»i ôm chặt lấy nhau và ngồi xuống chiếc ghế dà i gần đó má»™t lúc lâu không cá»±a quáºy. Anh khẽ vuốt tóc cô cho đến khi cô không còn khóc nữa. CÔ muốn nói để anh cởi áo ra cho cô, nhưng cô chỉ im lặng đưa ngón tay lên lồng và o giữa hai khuy áo sÆ¡-mi cá»§a anh. Richard có vẻ như không muốn có cá» chỉ gì tiếp
- Anh muốn ngá»§ vá»›i em không? - cô khẽ há»i.
Không, - anh đáp. - Anh muốn thức cả đêm với em.
Hai ngưá»i không nói gì thêm. HỌ cởi bá» quần áo và là m tình vá»›i nhau, rất nhẹ nhà ng và dè dặt chỉ sợ là m cho nhau Ä‘au, cố là m cho nhau được hà i lòng. Cuối cùng, cô gối đầu lên vai anh, và hai ngưá»i nói chuyện.
- Anh yêu em, - Richard nói. - Ngay từ lúc trông thấy em, anh đã yêu rồi. Em có đồng ý lấy anh không? Vì anh không cần biết em là ai và em là m gì, Jessie, anh chỉ biết là anh phải sống suốt Ä‘á»i vá»›i em.
- Em cÅ©ng muốn lấy anh, Richard, nhưng trước hết phải nói tháºt vá»›i anh đã.
Florentyna kéo chiếc áo ngoà i cá»§a Richard che lên thân cá»§a hai ngưá»i, rồi cô nói hết vá» cô cho anh biết, kết thúc bằng chuyện cô là m việc ở Bloomingdale. CÔ đã nói xong rồi, Richard không nói gì.
- Anh đã thôi không yêu em nữa rồi ư? - cô nói. - Vì bây giỠanh đã biết em là ai rồi.
- Em yêu quý, - Richard bình tĩnh nói, - BỠanh căm ghét bố em.
- Anh nói thế là sao?
- Anh nhá»› chỉ có má»™t lần ai đó nhắc đến tên bố em ở trước mặt bố anh, thế là ông cụ đã nổi xung lên và bảo mục Ä‘Ãch duy nhất cá»§a bố em trên Ä‘á»i nà y là chỉ muốn là m cho gia đình Kane lụn bại mà thôi.
- Cái gì tại sao? - Florentyna choáng váng há»i: - Em chưa bao giá» nghe nói đến bố anh. Tại sao hai ngưá»i lại biết nhau.
Äến lượt Richard kể lại cho Florentyna nghe tất cả những gì mẹ anh đã nói vá»›i anh vá» chuyện cãi cá» vá»›i bố cô.
- ôi lạy Chúa. Hẳn đó là Judas mà bố em nhắc đến khi ông thay đổi ngân hà ng sau hai mươi lăm năm, - cô nói. - Chúng ta là m thế nà o bây gi�
- Nói sá»± tháºt cho các cụ nghe, - Richard nói. - Bảo là chúng ta gặp nhau má»™t cách tá»± nhiên vô tá»™i, chúng ta yêu nhau và bây giá» chúng ta sắp lấy nhau, và các cụ chẳng là m thế nà o ngăn chúng ta được.
- Chúng ta hãy chá» Ãt tuần nữa, - Florentyna nói.
- Sao thế - Richard há»i. - Em có nghÄ© là bố em có thể thuyết phục em không lấy anh nữa không?
- Không, Richard - cô vẫn gối đầu lên vai anh và xoa nhẹ và o ngưá»i anh. Không bao giỠđâu, anh yêu quý Nhưng chúng ta phải tìm xem có thể là m cách nà o đưa chuyện ấy ra má»™t cách nhẹ nhà ng trước khi các cụ thấy đó là việc đã rồi chứ. Dù sao, có thể là các cụ không găng như anh tưởng đâu. Mà cái chuyện vá» công ty hà ng không anh nói ấy, đến nay đã gần năm năm rồi còn gì nữa.
Các cụ hãy còn rất bá»±c bá»™i vá» chuyện đó, anh tin chắc như váºy. Bá» anh mà trông thấy chúng ta vá»›i nhau cÅ©ng đã phát Ä‘iên lên rồi, đừng nói gì đến cưới xin nữa.
- Thế lại cà ng là lý do để má»™t thá»i gian nữa đã rồi chúng ta báo tin cho các cụ biết. Chúng ta sẽ cà ng có thêm thá»i gian chá»n cách nà o tốt nhất.
- Anh yêu em, Jessie. - Anh lại hôn cô.
- Florentyna chứ.
- Anh lại phải tìm cách để quen vá»›i tên gá»i ấy, - anh nói. - Anh yêu em, Florentyna.
Trong bốn tuần lễ sau đó, Florentyna và Richard tìm hết cách để hiểu thêm vỠmối thù của hai nhà .
Florentyna Ä‘i Chicago để há»i mẹ cô. Mẹ cô biết rất nhiá»u vá» chuyện nà y. Rồi lại khéo léo há»i George Novark má»›i thấy chÃnh George cÅ©ng có phần thất vá»ng vá» Ä‘iá»u mà ông ta gá»i là "sá»± ám ảnh cá»§a bố cháu . Richard thì tìm trong phòng hồ sÆ¡ cá»§a bố và há»i chuyện mẹ. Mẹ anh nói thẳng ra là hai ngưá»i căm ghét lẫn nhau. Cứ má»—i Ä‘iá»u há» hiểu ra được lại cà ng cho thấy rõ là không thể có cách nà o nhẹ nhà ng nói ra cho các cụ biết vá» tình yêu cá»§a hỠđược.
Richard vẫn tá» ra chăm chú và không thấy có gì rắc rối cả. Anh muốn là m cho Florentyna quên hẳn vấn đỠnà y Ä‘i mặc dầu biết là sá»›m muá»™n há» sẽ phải đối phó trá»±c diện. HỌ rá»§ nhau Ä‘i xem hát, Ä‘i trượt băng cả buổi chiá»u, và chá»§ nháºt Ä‘i dạo chÆ¡i ở Công viên Trung tâm, cuối cùng bao giá» cÅ©ng rá»§ nhau lên giưá»ng nằm trước lúc trá»i tối. Florentyna Ä‘i theo Richard đến dá»± tráºn đấu cá»§a những đội Yankee New York mà cô không hiểu gì hết.
Rồi rá»§ nhau Ä‘i nghe dà n nhạc giao hưởng New york mà cô rất thÃch. CÔ không tin là Richard chÆ¡i được xe-lô, thế là anh phải Ä‘em đà n đến chÆ¡i cả má»™t chương trình riêng cho cô nghe. Anh kéo hết bản xô nát cá»§a Brahms mà anh vốn thÃch hÆ¡n cả thì cô vá»—
tay rất nồng nhiệt, quên cả lúc đó đang chăm chăm ngắm nhìn đôi mắt xám của cô.
- Chúng ta phải báo cáo sớm cho các cụ biết thôi, - anh nói, để cây vĩ kéo đà n lên bà n rồi bước đến ôm lấy cô
- Em biết là thế. Nhưng em không muốn bố em phải đau lòng.
- Anh biết. - Äến lượt anh cÅ©ng nói.
CÔ tránh không nhìn và o mắt anh.
- Thứ sáu sau, bố em sẽ ở Washington vá».
- Váºy thì đến thứ sáu sau. - Richard nói và ôm chặt lấy cô đến tức thở.
Sáng thứ hai, Richard trở lại trưá»ng rồi, tối nà o há» cÅ©ng nói chuyện vá»›i nhau trên Ä‘iện thoại. Không có dấu hiệu gì tá» ra nản lòng. Hai ngưá»i cùng quyết tâm lắm rồi, không gì có thể ngăn hỠđược nữa.
Thứ sáu, Richard vá» New York sá»›m hÆ¡n má»i khi và đến chá»— Florentyna được má»™t tiếng đồng hồ. Chiá»u hôm đó cô cÅ©ng xin nghỉ việc. Hai ngưá»i Ä‘i bá»™ ra góc đưá»ng 57 và ra Công viên. Äèn đỠ"Không qua đưá»ng" báºt lên. HỌ dừng lại. Richard quay sang Florentyna há»i má»™t lần nữa là cô có chịu lấy anh không. Anh rút trong túi ra má»™t chiếc há»™p bá»c da Ä‘á», mở há»™p, rồi Ä‘eo nhẫn và o ngón giữa bên tay trái. .Cô rÆ¡i nước mắt.
Chiếc nhẫn vừa khÃt. Những ngưá»i qua đưá»ng nhìn bằng con mắt quái lạ hai ngưá»i đứng ở góc đưá»ng quấn quÃt lấy nhau mà không để ý tÃn hiệu đèn xanh đã báºt lên rồi. Chợt nhìn lên thấy đèn xanh, há» hôn rồi chia tay nhau, má»—i ngưá»i Ä‘i má»™t ngả để vá» nhà gặp bố mẹ. HỌ hẹn nhau là há»… xong được chuyện gian khổ rồi sẽ vá» ngay nhà Florentyna. CÔ gắng cưá»i vá»›i anh qua là n nước mắt.
Florentyna Ä‘i bá»™ vá» Khách sạn Nam tước, thỉnh thoảng cúi nhìn và o chiếc nhẫn. CÔ cảm thấy nó má»›i và hÆ¡i lạ trên ngón tay cá»§a mình, tưởng tượng má»i con mắt cá»§a những ngưá»i Ä‘i qua sẽ bị hút và o viên ngá»c bÃch lá»™ng lẫy ấy. So vá»›i chiếc nhẫn cổ cô vẫn Ä‘eo từ trước đến nay, cô thấy nó đẹp vô cùng. Lúc Richard Ä‘eo nhẫn và o tay cô, cô ngạc nhiên lắm. CÔ sá» tay và o nhẫn và cảm thấy nó cho cô thêm nhiá»u can đảm, mặc dầu cô biết mình Ä‘ang Ä‘i chầm cháºm và đã đến gần khách sạn.
CÔ và o đến quầy tiếp tân thì ngưá»i nhân viên báo cho cô biết là bố cô Ä‘ang cùng vá»›i George Navak ở trên tầng thượng. Anh ta gá»i để báo là cô Ä‘ang lên.
Thang máy lên đến tầng 42 rất nhanh. Florentyna ngáºp ngừng má»™t lát rồi má»›i bước ra. CÔ đặt chân lên tấm thảm xanh và nghe cánh cá»a thang máy khép lại sau lưng. CÔ đứng má»™t mình trong hà nh lang má»™t lúc rồi má»›i khẽ đưa tay gõ cá»a. Abel ra mở ngay.
Florentyna, tháºt là niá»m vui bất ngá». Và o đây, con yêu quý. Bá» không định gặp con hôm nay. George Navak Ä‘ang đứng bên cá»a sổ trong phòng khách nhìn xuống Äại lá»™ Công viên ông quay ra chà o cô con gái mà ông đỡ đầu. Nếu ông ở lại đây thì cô
biết là mình không giữ được bình tÄ©nh. Äi Ä‘i, Ä‘i Ä‘i, cô thầm nói trong đầu. George như cảm thấy ngay ná»—i lo âu cá»§a cô.
- Tôi phải quay vỠlà m việc đây, Abel. Tối nay có một ông hoà ng tỠấn độ chết tiệt vỠở khách sạn nà y.
Bảo ông ta cho voi sang ở bên Plaza nhé, - Abel nói đùa. - Nhân có Florentyna ở đây, anh ngồi uống rượu cái đã.
George nhìn Florentyna.
- Không, Abel, tôi phải Ä‘i đã. ông ta thuê toà n bá»™ tầng 33. ông ta nghÄ© xoà ng ra cÅ©ng phải có má»™t phó chá»§ tịch đến chà o. Äi nhé, Florentyna, - ông nói và hôn lên má cô, rồi đưa tay bấm và o cánh tay cô như để tiếp thêm sức mạnh. ông ta bá» ra ngoà i rồi, chỉ còn lại hai bố con, và Florentyna lại mong là ông đừng Ä‘i.
- Bloomingdale thế nà o, con? - Abel há»i, âu yếm xoa tóc con. - Con đã bảo vá»›i há» là sắp mất ngưá»i phó giám sát trẻ và cừ nhất mà bao năm nay má»›i có được không? Chắc chắn là há» sẽ rất ngạc nhiên khi được nghe công việc sắp tá»›i cá»§a Jessie Kovat là khai mạc Nam tước Edinburgh. - ông cưá»i vang.
Con sắp lấy chồng, - Florentyna nói và đưa bà n tay trái cá»§a cô ra má»™t cách ngượng ngáºp. CÔ không nghÄ© ra Ä‘iá»u gì để nói thêm, vì váºy chỉ chá» xem ông phản ứng thế nà o.
: Äiá»u nà y hÆ¡i đột ngá»™t, phải không con, - Abel nói, vẻ hÆ¡i choáng.
Không đâu, bố. Con biết anh ấy Ãt lâu nay rồi.
- Bá» có biết cáºu ta không? BỠđã gặp bao giá» chưa nhỉ?
- Không đâu, bố.
- Cáºu ta là ngưá»i ở đâu? Lịch sá» thế nà o? Cáºu ta có phải ngưá»i Ba lan không? Tại sao con lại giữ kÃn thế, Florentyna?
- Anh ấy không phải Ba lan đâu, bố. Anh ấy là con của một nhà ngân hà ng.
Abel bá»—ng tái ngưá»i, cầm cốc rượu lên tu má»™t hÆ¡i.
Florentyna biết là trong đầu ông Ä‘ang nghÄ© gì lúc ông lại rót thêm cốc nữa, vì váºy cô nói thẳng ra luôn.
. Tên anh ấy là Richard Kane, bố ạ.
Abel quay ngoắt ngưá»i nhìn thẳng và o cô.
- NÓ có phải là con William Kane không? - ông há»i.
- Vâng, đúng đấy, - Florentyna nói.
- Con có thể lấy được con cá»§a William Kane ư? Con có biết ngưá»i đó đã là m gì đối vá»›i bố không?
- Con biết, - Florentyna nói.
- Con chưa biết tà gì đâu. - Abel quát lên và tuôn ra má»™t trà ng những lá»i lẽ nhằm mục Ä‘Ãch cho Florentyna thấy rằng giữa ông và ngưá»i kia không thể nà o chịu nhau được nữa. Cuối cùng cô giÆ¡ tay ngăn ông lại và bảo ông rằng cô rất biết tất cả đầu Ä‘uôi câu chuyện.
- CÔ biết hả? Thế cô có biết sá»± tháºt William Kane là kẻ đã gây ra cái chết cá»§a ngưá»i bạn thân nhất cá»§a bố không? Phải, chÃnh ông ta đã là m cho Davis Lerov phải tá»± tá», và như thế cÅ©ng chưa hà i lòng, ông ta còn định là m cho bố phá sản nữa. Nếu David Maxton không kịp thá»i cứu cho bố thì Kane đã lấy hết các khách sạn và bán Ä‘i rồi, không thương tiếc gì hết. Há»i nếu William Kane là m được như thế thì bây giá» bố ra
sao? Nếu có thì may mắn là con được là m cô gái bán hà ng ở Bloomingdale thôi. Con có thấy tất cả những cái đó không, Florentyna?
- Vâng, thưa bố. Mấy tuần qua con còn nghĩ đến cả những cái khác nữa kia. Richard với con lấy là m kinh khủng thấy sự căm thù giữa bố và bố anh ấy. Lúc nà y đây anh ấy cũng đang gặp bố.
- Bá» có thể nói ông ta sẽ phản ứng như thế nà o, - Abel nói. - ông ta sẽ phát Ä‘iên. Con ngưá»i ấy sẽ không bao giá» cho đứa con quý tá» quý tá»™c cá»§a mình Ä‘i lấy con đâu, váºy con cứ quên cái chuyện Ä‘iên rồ ấy Ä‘i là hÆ¡n, con ạ.
Giá»ng ông lại gần như quát.
- Con không quên được đâu, bố, - cô bình tÄ©nh nói.- Chúng con yêu nhau, và cả hai chúng con cần đến sá»± ưng thuáºn cá»§a bố, chứ không phải sá»± giáºn dữ.
- Nà y, con nghe đây, Florentyna. - Abel nói, lúc nà y mặt ông đã đỠgay vì tức giáºn. - Bá» cấm con không được gặp lại cái thằng Kane ấy nữa, nghe không
- Con nghe. Nhưng con sẽ gặp anh ấy. Con không thể xa Richard được chỉ vì bố ghét bố anh ấy.
CÔ nắm chặt lấy chiếc nhẫn trên tay và hơi run run.
Không được, - Abel nói, mặt cà ng tái lịm đi. - BỠsẽ không bao giỠcho phép có cuộc hôn nhân nà y. Con gái của tôi không thể bỠtôi mà đi theo con trai cái thằng khốn nạn Kane ấy được. BỠbảo là con không được lấy nó.
- Con không bá» trốn đâu. Nếu đúng là như váºy thì con đã cùng vá»›i anh ấy trốn Ä‘i rồi. Nhưng con không thể lấy ai mà không cho bố biết được. - CÔ biết giá»ng nói cá»§a mình Ä‘ang rung rung cảm động. - Nhưng bây giá» con đã ngoà i hai mốt tuổi rồi, con sẽ lấy Richard. Con sẽ sống vá»›i anh ấy suốt Ä‘á»i. Bá» giúp chúng con Ä‘i bố. Bá» mà gặp anh ấy thì sẽ hiểu ngay tại sao con nghÄ© như váºy.
- NÓ sẽ không bao giỠđược phép và o nhà nà y. Bá» không muốn gặp bất cứ đứa con nà o cá»§a William Kane. Không bao giá», con nghe không.
- Nếu thế thì con phải bá» bố váºy.
- Florentyna, nếu con bá» bố mà lấy thằng Kane ấy, bố sẽ cắt hết không cho con má»™t xu nà o. Không có má»™t xu nà o hết, con nghe không - Giá»ng Abel dịu xuống má»™t chút. - Con hãy nghÄ© lại Ä‘i, con gái, rồi con sẽ quên anh ta thôi. Con còn trẻ và còn hà ng đống những chà ng trai khác sẵn sà ng xin lấy con.
- Con không cần đến hà ng đống những ngưá»i khác.- Florentyna nói. - Con đã gặp ngưá»i con sẽ lấy, và anh ấy chẳng có tá»™i gì vì anh ấy là con cá»§a bố anh ấy cả. Cả anh ấy và con, không có ai chá»n bố mà ra Ä‘á»i.
Nếu gia đình nà y không xứng vá»›i cô, thì cô Ä‘i Ä‘i,- Abel gà o lên. - Tôi thá» sẽ không thèm nhắc đến tên cô nữa. - ông quay ngưá»i, nhìn ra cá»a sồ, - Má»™t lần cuối cùng, bố cảnh cáo con đấy, Florentyna, đừng có lấy cái thằng đó.
- Bố, chúng con sắp cưới nhau rồi. Mặc dầu chúng con đã Ä‘i quá cái mức cần có sá»± thá»a thuáºn cá»§a bố, nhưng chúng con cÅ©ng xin bố đồng ý cho.
Abel quay và o và bước đến chỗ cô.
- Con có mang rồi chứ gì? CÓ phải thế không? CÓ phải vì thế mà phải lấy không?
- Không đâu, bố.
- Con có ngá»§ vá»›i nó chưa? - Abel há»i.
Câu há»i khiến Florentyna hÆ¡i ngượng, nhưng cô không ngần ngại.
- Vâng, - cô đáp, - Nhiá»u lần rồi.
Abel giÆ¡ tay lên tát cho cô má»™t cái tháºt mạnh. Máu bắt đầu chảy ròng xuống cằm và cô suýt nữa ngất xỉu.
CÔ quan ngưá»i chạy ra khá»i phòng, vừa khóc vừa tì và o nút bấm thang máy, má»™t tay đưa lên ôm miệng Ä‘ang chảy máu. Cá»a thang mở và George ở trong đó bước ra CÔ bước vá»™i và o trong thang máy, bấm liên hồi và o nút Äóng Cá»a và thoáng nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên cá»§a ông ta. George chỉ biết đứng nhìn cô khóc và cánh cá»a thang máy từ từ khép lại.
Xuống đến đưá»ng, Florentyna nhảy ngay lên taxi vá» thẳng nhà mình. Trên đưá»ng, cô lấy miếng khăn giấy đắp và o môi bị sứt. Richard đã có mặt ở đó rồi, Ä‘ang đứng chỠở cá»a và o, trông vẻ mặt thảm hại.
CÔ nhảy xuống xe và chạy đến chá»— anh. Lên đến trên nhà , cô mở cá»a rồi đóng lại tháºt mạnh sau khi hai ngưá»i đã và o phòng, cảm thấy bây giá» má»›i được an toà n.
- Em yêu anh, Richard.
- Anh cũng yêu em, - Richard nói và vòng tay ôm lấy cô
Em không cần phải há»i xem bố anh phản ứng thế nà o, - Florentyna nói và nÃu lấy tay anh má»™t cách tuyệt vá»ng.
Anh chưa bao giá» thấy ông nổi nóng đến như váºy.- Richard nói. - ông ấy gá»i bố em là má»™t kẻ vu cáo, bất lương, và chỉ là má»™t ngưá»i Ba lan nháºp cư và gặp váºn may thôi. ông ấy há»i tại sao anh lại không Ä‘i lấy má»™t ngưá»i có cùng cÆ¡ sở như mình.
- Thế anh bảo sao?
- Anh bảo ông cụ là má»™t ngưá»i tuyệt vá»i như em không thể nà o có ai thay thế và o đó được, dù là má»™t ngưá»i thuá»™c gia đình thượng lưu quý tá»™c đến mấy, thế là ông cụ nổi xung lên ngay.
Trong khi Richard nói, Florentyna vẫn cứ ôm chặt lấy anh.
- Thế rồi ông cụ dá»a là nếu anh lấy em thì ông ấy cắt hết, không cho má»™t xu nà o, - anh nói tiếp. - Không biết đến bao giá» các cụ má»›i hiểu được rằng chúng ta chẳng cần quái gì đến cái thứ tiá»n chết tiệt ấy cá»§a các cụ nhỉ?
- Anh định nhá» mẹ anh ra nói giúp cho, nhưng đến mẹ anh cÅ©ng không là m cho ông ấy bá»›t nóng được. ông ấy Ä‘uối mẹ anh ra ngoà i. Anh chưa bao giá» thấy ông ấy đối xá» vá»›i mẹ anh như váºy. Mẹ anh khóc. Anh thấy thế cà ng kiên quyết hÆ¡n. ông ấy Ä‘ang nói thì anh bá» Ä‘i luôn. Anh chỉ mong ông ấy không trút giáºn lên Virgima hay lucy. Thế lúc em nói vá»›i bố em thì sao?
- ông ấy đánh em, - Florentyna bình tÄ©nh nói. "Lần đầu tiên trong Ä‘á»i em bị ông ấy đánh. Em nghÄ© nếu trông thấy cả hai chúng mình thì ông ấy sẽ giết anh mất. Richard, anh yêu quý, chúng ta phải Ä‘i khá»i chá»— nà y trước khi há» biết được chúng ta Ä‘ang ở đâu. Thế nà o ông cÅ©ng đến nhà nà y trước. Em sợ lắm".
Em không có gì phải sợ, Florentyna. Chúng ta sẽ đi ngay tối nay và đi cà ng xa cà ng tốt, không cần gì đến hỠnữa.
- Anh sá»a soạn đồ đạc có nhanh không - Florentyna há»i.
- Anh không thể trở vỠnhà được nữa. - Richard nói. -Em gói ghém đồ đạc của em đi, rồi chúng ta đi.
Anh có chừng má»™t trăm đô la ở đây. Em thấy lấy ngưá»i chỉ có má»™t trăm đô la thôi thì thế nà o?
- Em nghÄ© má»™t cô gái bán hà ng chỉ mong được thế. Còn em thì cÅ©ng không phải không có cá»§a hồi môn đâu nhé. - Florentyna vừa nói vừa lục vÃ. - Äây, em có hai trăm mưá»i đô la vá»›i má»™t thẻ ngân hà ng. Anh nợ em năm mươi sáu đô la nhé, Richard Kane, nhưng em cho anh được trả má»—i năm má»™t đô la.
Ba mươi phút sau, Florentyna đã sá»a soạn xong. CÔ ngồi và o bà n viết lại mấy chữ rồi để chiếc phong bì trên bà n đầu giưá»ng.
Richard gá»i taxi. Florentyna sung sướng thấy trong hoà n cảnh khó khăn Richard đã tá» ra là má»™t con ngưá»i tháo vát. CÔ cảm thấy yên tâm.
Idlewild, - anh nói vá»›i ngưá»i lái xe sau khi đã bá» ba chiếc vai cá»§a Florentyna và o thùng xe .
Ra đến sân bay anh mua vé Ä‘i San Francisco. HỌ chá»n thà nh phố có tên là Cổng Và ng ấy chỉ vì thấy trên bản đồ Hoa Kỳ, đó là địa Ä‘iểm xa nhất.
Bảy giá» ba mươi, chiếc máy bay mang tên Chòm Sao 1049 cá»§a hãng hà ng không Mỹ bắt đầu ra đưá»ng bay để bay má»™t chuyến bảy tiếng liá»n.
Richard giúp Florentyna thắt chặt dây an toà n. CÔ mỉm cưá»i nhìn anh.
- ông có biết tôi yêu ông đến thế nà o không, ông Kane?
Vâng, tôi biết, thưa bà Kane, - anh đáp.
|

27-07-2009, 01:04 PM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 35
Albel và George đến căn nhà cá»§a Florentyna trên đưá»ng 57 chỉ mấy phút sau khi cô và Richard rá»i đây ra sân bay. Abel đã lấy là m tiếc vá» cái tát ông đã đánh con gái. ông không cần biết là cuá»™c Ä‘á»i mình sẽ ra sao nếu không có đứa con gái duy nhất ấy cá»§a ông. ông nghÄ© giá như có thể gặp được cô trước khi đã quá muá»™n, may ra ông vẫn còn có thá» thuyết phục nhẹ nhà ng đỠcô không lấy cái thằng con nhà Kane ấy. ông sẵn sà ng cho cô bất cứ gì để ngăn được cuá»™c hôn nhân nà y.
George bấm chuông rồi ông và Abel đứng chá» ngoà i cá»a. Không ai trả lá»i. George lại bấm chuông nữa. HỌ chá» má»™t lát rồi Abel lấy ra chiếc chìa khóa Florentyna đã để cho ông đỠphòng những trưá»ng hợp cần thiết.
HỌ tìm các nơi không thấy cô đâu.
NÓ đã bỠđi rồi, - George bước và o phòng ngủ có Abel đang ở trong đó.
Ừ nhưng Ä‘i đâu chứ? - Abel nói. ông chợt trông thấy chiếc phong bì đỠtên ông trên bà n đầu giưá»ng.
ông nhá»› đến bức thư cuối cùng cÅ©ng đỠbên giưá»ng gá»i cho ông mà chưa ngó đến. ông mở ra xem.
Bá» vô cùng yêu quÃ.
Xin bố tha lá»—i cho con đã bá» Ä‘i vì con yêu Richard tháºt sá»± và không vì chuyện bố căm ghét bố anh ấy mà con bá» anh ấy được. Chúng con sẽ cưới nhau ngay và bố không thể là m gì ngăn trở được. nếu bố định tìm cách hại anh ấy tức là bố hại chÃnh con đấy. Cả hai ngưá»i chúng con không ai muốn trở vá» New York chừng nà o bố chưa chấm dứt mối thù vô lý giữa gia đình ta vá»›i nhà Kane.
Con yêu bố hÆ¡n là bố tưởng và con sẽ luôn luôn cảm Æ¡n bố vá» tất cả những gì bố đã là m cho con. Con cầu cho đây không phải là kết thúc quan hệ bố con, nhưng chỉ khi nà o bố thay đổi ý kiến cÆ¡. "Bố chá»› tìm Ä‘uổi gió Æ Ã¹ ngoà i đồng. cái gì đã Ä‘i rồi thì có tìm cÅ©ng vô Ãch thôi, bố ạ
Con gái yêu của bố.
Florentyna
Abel đưa bức thư cho George rồi nằm váºt ra giưá»ng George Ä‘á»c mẩu giấy viết tay, rồi há»i vá»›i má»™t giá»ng bất lá»±c. "Tôi có thể giúp gì và o đây được không?
CÓ đấy George. Tôi muốn Ä‘em được con gái tôi vá» dù cho có phải giao thiệp trá»±c tiếp vá»›i cái lão Kane khốn kiếp ấy. Tôi chỉ tin chắc má»™t Ä‘iá»u: chÃnh hắn cÅ©ng muốn ngăn cuá»™c hôn nhân nà y dù có phải mất gì cÅ©ng được. Anh gá»i Ä‘iện thoại cho hắn Ä‘i.
George mất một lúc khá lâu để tìm ra số điện thoại riêng của William Kane. Viên sĩ quan bảo vệ đêm của ngân hà ng Lester cuối cùng phải cho số điện thoại ấy vì George nói đây là một chuyện gấp của gia đình.
Abel yên lặng ngồi trên giưá»ng, trong tay cầm bức thư cá»§a Florentyna. ông nhá»› hồi còn bé ông đã dạy cho cô câu ngạn ngữ Ba lan mà bây giá» cô lại nhắc lại để viết cho ông. George gá»i được đến nhà riêng cá»§a Kane rồi, đầu dây đằng kia có má»™t giá»ng nam nghe máy.
- Tôi nói chuyện vá»›i ông William Kane được không- George há»i.
- Tôi sẽ nói là ai gá»i đây? - giá»ng đó thá»§ng thẳng há»i lại.
- ông Abel Rosnovski - George đáp.
- Äể tôi xem ông ấy có nhà không, thưa ông.
- CÓ lẽ đó là tay quản gia ở nhà Kane. Hắn Ä‘ang Ä‘i tìm, - George đưa ống nói cho Abel. Abel chá», ngón tay gõ lên mặt bà n đầu giưá»ng.
Tôi là William Kane đây.
- Tôi là Abel Rosnovski.
Váºy à ? giá»ng William lạnh lùng. - ông nghÄ© đến chuyện đưa con gái ông ra tiến công con trai tôi từ bao giá» thế, CÓ lẽ từ cái hồi ông rõ rà ng thất bại không là m sáºp được ngân hà ng cá»§a tôi chứ gì?
- ông đừng có nói báºy - Abel bình tÄ©nh lại. "Tôi muốn ngăn cuá»™c hôn nhân nà y lại và chắc ông cÅ©ng muốn như váºy. Tôi chưa bao giá» có ý nghÄ© bắt con trai cá»§a ông là m gì. Chỉ đến hôm nay tôi má»›i biết là có nó.
Tôi yêu quý con gái tôi hÆ¡n là tôi căm ghét ông nữa kia, và tôi không muốn để mất nó. Chúng ta có thể gặp nhau và hai ngưá»i bà n cách giải quyết được không
- Không, - William đáp. "Trước đây tôi cÅ©ng đã há»i ông như thế má»™t lần rồi, ông Rosnovski, và ông đã nói rất rõ là bao giá» và ở đâu ông sẽ gặp tôi kia mà . Tôi có thá» chỠđến lúc đó, vì tôi tin rằng ông sẽ thấy là ông đến đó trước chứ không phải tôi".
-Chuyện đã qua còn bới ra là m gì nữa, Kane? Nếu ông biết chúng nó ở đâu thì có lẽ chúng ta có thể ngăn lại được.
ChÃnh ông cÅ©ng muốn thế mà . Hay là ông lấy là m tá»± hà o, cứ đứng đó mà nhìn con trai ông cưới con gái tôi, chứ không giúp gì...?
ông nói đến chữ giúp gì thì điện thoại ngắt. Abel úp mặt và o hai bà n tay và khóc. George đưa ông trở vỠkhách sạn Nam tước.
Suốt đêm đó và cả ngà y hôm sau, Abel cố nghÄ© ra cách là m sao tìm được Florentyna. ông còn gá»i đến cho mẹ cô và được biết là cô đã kể lại cho mẹ nghe vá» Richard Kane rồi.
- Xem chừng anh ta cũng dễ thương, - bà nói.
- Bà có biết bây giá» chúng nó ở đâu không? - Abel sốt ruá»™t há»i.
- Biết.
- ở đâu?
- ông hãy tá»± tìm lấy. - Äiện thoại lại ngắt.
Abel cho đăng quảng cáo trên các báo và trên cả đà i phát thanh. ông định kéo cả cảnh sát và o đó, nhưng há» chỉ có thể đưa ra kêu gá»i chung chung thôi, vì cô đã ngoà i hai mươi mốt tuổi rồi. Không có tin tức gì vá» cô Cuối cùng ông đà nh phải tá»± nháºn vá»›i mình rằng đến lúc bố cô tìm được cô thì chuyện cô lấy Kane cÅ©ng đã xong rồi.
ông Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại bức thư nhiá»u lần và cuối cùng quyết định ông sẽ chẳng bao giá» là m hại anh chà ng kia. Nhưng còn bố anh ta thì đó là chuyện khác. ông, Abel Rosnovski, đã phải hạ mình cầu xin như thế mà cái lão khốn kiếp kia còn không chịu nghe kia mà .
Abel thá» rằng khi nà o có cÆ¡ há»™i là sẽ kết thúc William Kane má»™t lần chót. George lấy là m sợ vá» thái độ căm ghét ghê gá»›m cá»§a ngưá»i bạn mình.
- Tôi có phải há»§y chuyến Ä‘i Châu âu cá»§a anh không? - ông ta há»i.
Abel quên khuấy đi là ông có ý định đến cuối tháng nà y cho Florentyna cùng sang Châu âu sau khi cô kết thúc hai năm ở Bloomingdale. CÔ sẽ phải đi để khai mạc khách sạn Nam tước ở Edinburgh và Cannes.
Không há»§y được, - Abel đáp, mặc dầu bây giỠông không cần biết ai khai mạc cái gì và khách sạn có mở hay không. - Tôi phải Ä‘i và tá»± tôi khai mạc váºy.
Nhưng trong khi tôi đi vắng thì anh cố tìm xem Florentyna ở đâu nhé, George. Mà đừng cho nó biết.
Không nên để nó biết là tôi rình mò nó. Nếu nó biết như váºy nó sẽ không bao giá» tha thứ cho tôi đâu. Tốt nhất là dò há»i Zaphia, nhưng anh phải cẩn tháºn vì thế nà o bà ta cÅ©ng lợi dụng những chuyện vừa xảy ra đấy Chắc chắn là bà ta đã cho Florentyna biết tất cả những gì bà ta biết được vá» Kane rồi.
Anh có muốn Osborne là m gì vỠchứng khoán Kane nữa không
Không, lúc nà y chưa là m gì hết. Chưa phải lúc thÃch hợp để thanh toán Kane. Khi nà o là m, phải biết chắc là là m má»™t lần xong hẳn. Lúc nà y hãy cứ để Kane đó đã. Tôi sẽ còn dịp trở lại vá»›i hắn ta. Bây giá» thì hãy táºp trung và o việc tìm Florentyna đã.
George hứa là lúc nà o Abel trở vá» thì ông cÅ©ng đã tìm được tông tÃch cô ta rồi.
Ba tuần sau, Abel khai mạc khách sạn Nam tước Edinburgh.Tòa nhà đứng trên ngá»n đồi trùm xuống thà nh phố được gá»i là Athens cá»§a phương Bắc, trông tháºt lá»™ng lẫy. Bao giá» cÅ©ng vẫn là chuyện nhá» khiến cho Abel khó chịu hÆ¡n cả má»—i khi ông khai mạc má»™t khách sạn má»›i và đến nÆ¡i là ông kiểm tra liá»n. Má»™t chá»— báºt đèn mà đưá»ng dây không bắt cần tháºn để chạm và o thảm ni-lông. BỘ pháºn phục vụ phải mất đến bốn mươi phút má»›i đưa thức ăn lên phòng được.
Hoặc chiếc giưá»ng quá nhỠđối vá»›i bất cứ ai vừa cao vừa béo.
Báo chà đã nhanh chóng đưa tin rằng ngưá»i ta mong có cô Florentyna Rosnovski, con gái cá»§a Nam tước Chicago, sẽ đứng ra khai mạc. Má»™t nhà báo cá»§a tá» Tin Ä‘iện Chá»§ nháºt không biết nghe thóc mạch ở đâu nói ý là trong gia đình có sá»± rạn nứt và mô tả Abel không được vui vẻ nhanh nhẹn như má»i khi.
Abel bác bỠý kiến ấy, cãi rằng ông đã trên năm mươi tuổi rồi, không còn ở cái tuổi nhanh nhẹn như trước nữa. ÄÓ là ý kiến má»™t nhân viên cá»§a ông xui ông nói thế. Nhưng báo chà há» không tin, và hôm sau không biết thế nà o tá» Thư tÃn hà ng ngà y lại đăng lên bức ảnh má»™t tấm biá»n đồng đã bị vứt bá» và o đống rác mà há» nhặt được, trên đó viết:
Khách sạn Nam tước do Edinburgh
do
Florentyna Rosnovski
khai mạc
17 tháng Mưá»i, 1958
Abel lên máy bay Ä‘i Cannes. Lại má»™t khách sạn tuyệt đẹp nữa, nhìn xuống bá» Äịa Trung Hải. Tuy thế ông vẫn không quên được Florentyna. Và lại má»™t tấm biển đồng bị há»§y bá» nữa, nhưng biển nà y viết tiếng Pháp. Những buổi khai mạc không có Forentyna tháºt là buồn thảm.
Abel bá»—ng thấy lo sợ, có thể ông sẽ sống đến chót Ä‘á»i mà không gặp lại con gái nữa. Äể bá»›t Ä‘i ná»—i cô đơn ông nằm vá»›i má»™t số đà n bà , sang trá»ng cÅ©ng có và rẻ tiá»n cÅ©ng có. Nhưng chẳng giải quyết được gì.
Äứa con trai cá»§a William Kane bây giỠđã chiếm mất con ngưá»i duy nhất Abel Rosnovski yêu quý.
Nước Pháp đối vá»›i ông không còn mấy hấp dẫn nữa. Xong công việc ở đây, Abel bay ngay Ä‘i Bon để thương lượng mua má»™t chá»— xây khách sạn Nam tước đầu tiên ở Äức. ông vẫn liên lạc vá»›i George bằng Ä‘iện thoại, nhưng Florentyna thì chưa tìm ra mà lại có thêm và i tin tức rất phiá»n toái vá» Henry Osborne.
ông ta lại mắc nợ vá»›i bá»n cá» bạc rất nhiá»u, - George nói.
Lần trước tôi đã cảnh cáo là sẽ không còn chuộc ông ta ra nữa, - Abel nói. - Sau khi mất ghế ở Quốc hội rồi ông ta chẳng còn được việc quái gì cho ai nữa.
Äể hôm nà o vá» tôi sẽ giải quyết vấn đỠnà y.
- Nhưng ông ta dá»a, - George nói.
- Cái đó chẳng có gì má»›i. Trước đây, tôi chả bao giá» báºn tâm vá» chuyện đó, - Abel nói. - Bảo ông ta là muốn gì cÅ©ng phải chá» tôi vỠđã.
- Bao giá» anh vá»? - George há»i.
- Ba tuần nữa, nhiá»u lắm là bốn tuần. Tôi muốn Ä‘i xem và i nÆ¡i ở Thổ NhÄ© Kỳ và Ai Cáºp. Hilton đã bắt đầu xây ở đây rồi, nên tôi muốn biết tại sao. À nhân đây George, các nhà chuyên gia há» bảo nếu máy bay hạ cánh xuống Trung Äông thì anh không còn liên lạc vá»›i tôi được nữa. Ngưá»i Aû ráºp há» cÅ©ng còn chưa tìm được nhau, huống chi là khách du lịch nước ngoà i. Vì váºy tôi cứ để anh quản má»i thứ như thưá»ng, cho đến khi nà o được tin cá»§a tôi nhé.
Abel bá» ra ba tuần Ä‘i tìm địa Ä‘iểm cho những khách sạn má»›i ở các nước Aû ráºp . Những ngưá»i là m cố vấn cho ông nhiá»u vô kể, phần lá»›n Ä‘á»u khoe mình là Hoà ng tá» và đảm bảo vá»›i Abel là há» có ảnh hưởng và là bạn thân cá»§a bá»™ trưởng nà y ná» trong chÃnh phá»§.
Rút cục lại hóa ra chẳng phải bá»™ trưởng hay bạn thân há» hà ng gì hết. Sau hai mươi ba ngà y lặn lá»™i trong gió cát và nóng ná»±c, chỉ có nước xô Ä‘a mà không có whisky, kết luáºn duy nhất chắc chắn Abel rút ra được là : nếu những lá»i dá»± Ä‘oán cá»§a các cố vấn vá» dá»± trữ dầu lá»a ở Trung Äông là đúng thì những nước ở vùng Vịnh nà y vá» lâu vá» dà i sẽ cần đến rất nhiá»u khách sạn, do đó Công ty Nam tước phải bắt đầu có kế hoạch chu đáo ngay từ bây giá», nếu không sẽ bị lạc háºu.
Abel cÅ©ng để ý tìm được nhiá»u địa Ä‘iểm tốt có thể xây khách sạn được, thông qua những vị hoà ng tá» kia, nhưng ông chưa có thá»i giá» phát hiện xem trong số há» ai là ngưá»i có thá»±c quyá»n. ông chỉ chống hối lá»™ khi nà o tiá»n bá» ra không rÆ¡i và o đúng ngưá»i. Nếu là ở Mỹ thì ông còn dá»±a được và o Henry Osborne vì ông ta biết quan chức nà o là ngưá»i cần chú ý đến. Abel thiết láºp má»™t văn phòng nhỠở Bahrain để các đại diện địa phương tin rằng Công ty Nam tước Ä‘ang tìm địa Ä‘iểm xây khách sạn trong thế giá»›i Aû ráºp chứ không phải tìm những ông hoà ng tá» hay bà . con há» hà ng cá»§a các bá»™ trưởng.
ông bay tiếp sang Istanbul, và ở đây ông tìm thấy ngay một chỗ rất tốt để xây khách sạn. Chỗ nà y nhìn xuống dòng sông Bosphorus, chỉ cách sứ quán cũ của
Anh có và i trăm thước. Äứng trên mảnh đất trần trụi ông vừa mua được, ông mÆ¡ mà ng nhá»› lại mình đã từng ở nÆ¡i nà y. ông nắm chặt bà n tay và ôm lấy cổ tay phải. ông tưởng như còn nghe thấy tiếng hò reo cá»§a quần chúng, cái không khà đó vẫn còn là m cho ông sợ hãi và lợm giá»ng mặc dầu từ đó đến nay đã hÆ¡n ba thục năm rồi.
Mệt má»i vá» những chuyến Ä‘i cá»§a mình, Abel trở vá» New York. Trong cuá»™c hà nh trình bất táºn ấy, ông chỉ nghÄ© đến Florentyna. Như thưá»ng lệ, George vẫn đứng chỠở ngoà i cá»a hải quan để đón ông. Vẻ mặt ông ta không cho thấy gì hết.
- CÓ tin gì không - Abel há»i và ngồi và o ghế sau chiếc xe Cadillac trong khi ngưá»i lái xe xếp hà nh lý và o hòm xe.
- CÓ tin hay và tin dở, - George nói và bấm nút và o bên cá»a xe. Má»™t mảng kÃnh nhô lên ngăn đôi giữa ngưá»i lái vá»›i phÃa sau xe. - Florentyna đã có liên lạc vá»›i mẹ. NÓ sống trong má»™t căn nhà nhỠở San Francisco.
Lấy chồng rồi? - Abel nói.
Rồi. - George đáp.
Không ai nói gì thêm. Một lúc trôi qua.
- Còn thằng Ka ne? - Abel há»i.
- NÓ đã tìm được việc là m trong một ngân hà ng.
Hình như rất nhiá»u ngưá»i không nháºn nó và o vì ngưá»i ta đồn nó chưa há»c xong trưá»ng kinh doanh Harvard, và bố nó cÅ©ng không giúp gì và o đó. Nhiá»u ngưá»i sẽ
không dùng nó nếu hỠbiết là nó chống lại bố. Cuối cùng nó được thuê là m thủ quỹ ở Ngân hà ng Mỹ. Như thế là rất ở dưới mức tương xứng với anh ta.
- Còn Florentyna?
- NÓ là m quản lý trong một nhà hà ng may mặc có tên là "Columbus mới lạ" gần Công viên Cổng Và ng.
NÓ cÅ©ng Ä‘ang cố vay tiá»n cá»§a nhiá»u ngân hà ng khác nhau.
- Sao? NÓ cÅ©ng Ä‘ang gặp khó khăn tháºt sao? - Abel há»i, vẻ lo lắng.
- Không, nó chỉ tìm vốn để mở cá»a hà ng riêng thôi.
- NÓ cần bao nhiêu?
NÓ cần ba mươi tư ngà n đô la để thuê một ngôi nhà nhỠtrên đồi Nob.
Abel ngồi suy nghÄ© vá» Ä‘iá»u George vừa nói, ngón tay gõ gõ và o cá»a xe.
- Anh xem có cách nà o gá»i tiá»n cho nó, George.
Là m như đó là món chuyển khoản vay cá»§a má»™t ngân hà ng bình thưá»ng, - nhưng đừng để ngưá»i ta có thể lần ra đó là tôi. - ông tiếp tục gõ ngón tay và o cá»a sổ xe. - Äiá»u nà y hoà n toà n chỉ có anh vá»›i tôi biết thôi, George.
- Tùy anh, Abel.
Bất cứ nó là m gì anh cÅ©ng cho tôi biết, dù đó là không quan trá»ng gì hết.
- Còn anh kia thì sao?
Tôi không quan tâm, - Abel nói. "Còn tin dở là tin gì?".
- Lại rắc rối vá»›i Henry Osborne nữa. Hình như ông ta nợ khắp cả má»i nÆ¡i. Tôi cÅ©ng biết chắc nguồn thu nháºp duy nhất cá»§a ông ta là ở chá»— anh. ông ta vẫn còn dáºm dá»a là sẽ tiết lá»™ việc anh đồng lõa vá»›i những vụ hối lá»™ trước đây khi anh má»›i tiếp quản công ty.
ông ta bảo vẫn còn giữ các thứ giấy tá» từ những ngà y đầu gặp anh, tức là hồi ông ta thu xếp cho việc bồi thưá»ng vụ cháy khách sạn Richmond cÅ© ở Chicago, và hồ sÆ¡ bây giỠđã dầy đến hà ng tấc rồi.
- Sáng mai tôi sẽ là m việc với Henry, - Abel nói.
Trên quãng đưá»ng còn lại từ sân bay vá» Manhattan, George nói nốt những việc má»›i nhất cá»§a công ty cho Abel biết. Má»i thứ Ä‘á»u tốt cả, trừ có việc Lagos ngưá»i ta tiếp quản khách sạn Nam tước vì ở đó vừa có cuá»™c đảo chÃnh. Äiá»u đó thì Abel không bao giá» lo ngại.
sáng hôm sau, Abel gặp Henry Osborne. Trông ông ta già yếu, mệt má»i. Khuôn mặt đã má»™t thá»i được coi là nhẵn nhụi bảnh trai bây giá» nhăn nhúm gá»›m ghiếc.
ông ta không hỠnhắc đến hồ sơ dầy hà ng tấc nữa.
Tôi cần má»™t Ãt tiá»n để thoát khá»i thá»i kỳ lá»™n xá»™n nà y. - Henry nói. - Tôi bị chuyện không may.
- Lại thế nữa? Henry, với cái tuổi của ông thì đã phải biết rồi chứ? ông đụng và o ngựa với đà n bà thì chỉ có thua thiệt thôi. Lần nà y ông cần bao nhiêu?
- Mưá»i ngà n thì tôi má»›i gỡ ra được, - Henry nói.
- Mưá»i ngà n! - Abel nhắc lại. - ông tưởng tôi là cái gì ? má» và ng à ? Lần trước chỉ có năm ngà n thôi.
- Lạm phát mà , - Henry nói, và định cưá»i.
- Äây là lần cuối cùng ông hiểu chưa? - Abel nói và rút cuốn sổ séc ra. - ông còn đến xin lần nữa là tôi sẽ gạt ông ra khá»i ban giám đốc và tống ông Ä‘i mà không có má»™t xu nà o hết.
- ông là bạn rất tốt mà , Abel. Tôi thỠsẽ không bao giỠquay lại đây nữa, tôi hứa như thế. Không bao giỠnữa. - Henry nhắc một điếu xì-gà ngoại hạng trên bà n Abel và thâm hút. - Cảm ơn ông, Abel. ông sẽ không bao giỠphải hối tiếc vỠchuyện nà y.
Henry bá» ra, miệng phì phèo Ä‘iếu xì-gà vừa lúc George bước và o. ông chá» cho cá»a đóng lại hẳn.
- Chuyện Henry thế nà o rồi?
- Tôi lại chịu ông ta má»™t lần cuối nữa, - Abel nói. - Tôi cÅ©ng không hiểu tại sao nữa. Thế là mất thêm mưá»i nghìn.
- Lạy Chúa, tôi muốn là m bà con vá»›i đám ngưá»i hoang tà ng nà y quá, - George nói. - Thế nà o rồi ông ta cÅ©ng quay lại. Tôi đánh cuá»™c đấy.
- ông ta không nên quay lại thì hơn. - Abel nói. "Vì tôi hết nợ với ông ta rồi. Bất cứ gì ông ta đã là m cho tôi trong quá khứ bây giỠcoi như hết. CÓ tin gì mới vỠcon gái tôi không?.
- Florentyna không có chuyện gì, nhưng hình như anh nói đúng vá» Zaphia. Bà ta vẫn hà ng tháng Ä‘i sang miá»n Tây thăm chúng nó.
Con mụ chết tiệt, - Abel nói.
- Bà vợ Kane cũng sang đó một số lần, - George nói thêm.
- Còn Kane?
- Không có dấu hiệu gì ông ta bớt cứng rắn đi.
- ÄÓ là má»™t Ä‘iểm chúng tôi giống nhau, - Abel nói.
- Tôi đã chuyển khoản cho Florentyna qua Ngân hà ng quốc gia Crocker của San Francisco, - George nói tiếp - Cách đây gần một tuần nó có đến gặp một quan
chức thuyên vá» tÃn dụng ở đó. Nếu tiá»n có được giao cho nó thì đó chỉ là má»™t trong những khoản tÃn dụng bình thưá»ng cá»§a ngân hà ng thôi, chứ không có ân huệ đặc biệt gì hết. Thá»±c tế, há» tÃnh lãi suất cao hÆ¡n bình thưá»ng ná»a phần trăm cho nên nó không có lý do gì để nghi ngỠđược. Äiá»u mà nó không biết được là khoản tiá»n vay nà y được anh đảm bảo.
- Cảm Æ¡n anh, George, thế là rất tốt. Tôi đánh cuá»™c vá»›i anh mưá»i đô la là chỉ trong vòng hai năm nó sẽ trả hết tiá»n vay nà y và sẽ không bao giá» quay lại ngân hà ng vay nữa đâu.
Tôi thì tôi dám đánh cuộc năm ăn một đấy, - George nói. - Sao anh không thỠvới Henry, ông ta máu lắm đấy.
- Anh nhá»› cho tôi biết má»i thứ vá» nó nhé, George . Má»i thứ. - Abel cưá»i.
|

27-07-2009, 01:06 PM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 36
Äá»c báo cáo hà ng quý cá»§a Thaddeus Cohen, William cảm thấy như đã được thông báo đầy đủ vá» má»i thứ. ông chỉ còn lo má»™t Ä‘iá»u . Tại sao Abel Rosnovski vẫn còn chưa là m gì vá»›i những cổ phần lá»›n cá»§a mình trong ngân hà ng Lester
William không thể không nhá»› là Rosnovski vẫn còn có sáu phần trăm trong ngân hà ng, và vá»›i hai phần trăm nữa là ông ta có thể váºn dụng Äiá»u Bảy trong quy chế
Lester. Khó mà có thể tin rằng Rosnovski vẫn còn sợ những quy định cá»§a á»§y ban an ninh hối Ä‘oái, nhất là bây giá» chÃnh quyá»n Eisenhower đã bước sang nhiệm kỳ hai và chưa há» có lúc nà o tá» ra quan tâm đến Ä‘iá»u tra những vụ trước kia nữa.
William lấy là m lạ thấy trong báo cáo nói Henry Osborne lại má»™t lần nữa có chuyện rắc rối vá» tiá»n nong và Rosnovski vẫn bá» tiá»n ra chuá»™c tá»™i cho ông ta.
ông không hiểu chuyện như thế còn tiếp tục được bao lâu nữa, và Henry còn có ảnh hưởng gì đối vá»›i Rosnovski. Hay có thể là Rosnovski cÅ©ng còn khá nhiá»u vấn đỠcá»§a chÃnh mình nên không còn có thì giỠđâu lo chuyện mất còn cá»§a William Kane nữa? Báo cáo cá»§a Cohen Ä‘iểm lại những tiến bá»™ cá»§a tám khách sạn mà Rosnovski đã xây dá»±ng ở nhiá»u nước trên thế giá»›i. Nam tước Lon don Ä‘ang bị thua thiệt, Nam tước
ở Lagos không hoạt động được, còn lại vẫn phát triển mạnh. William Ä‘á»c lại mẩu bà i cắt trong báo Tin Ä‘iện Chá»§ nháºt đưa tin Florentyna Rosnovski đã không có mặt để khai mạc khách sạn Nam tước Edinburgh, và ông nghÄ© vá» con trai mình. Rồi ông đóng báo cáo lại và xếp hồ sÆ¡ và o tá»§ sắt, trong bụng yên trà rằng không có gì quan trá»ng đến mức phải lo nghÄ©.
William rất tiếc. là ông đã nổi nóng vá»›i Richard. Mặc dầu ông không thÃch gì chuyện con ông Ä‘i vá»›i cô gái Rosnovski kia, nhưng ông nghÄ© cÅ©ng chưa đến mức mình quay lưng lại hẳn vá»›i đứa con trai duy nhất:
Kate đã nhiá»u lần bênh cho RieharÄ‘ và hai ông bà đã có lúc cãi nhau gay gắt - chuyện rất hiếm từ khi hai ngưá»i lấy nhau đến giá» - nhưng rồi cÅ©ng không giải quyết được gì Kate đã dùng nhiá»u cách, từ nhẹ nhà ng thuyết phục đến khóc, nhưng hình như chả là m thế nà o lay chuyển được William. Viginia và Lucy thì rất nhá»› anh. Virginia nói, chẳng còn ai phê phán gì những bức há»a cá»§a con nữa", "Con muốn được chê bai à ?, Kate há»i con gái.
virginia chỉ cưá»i gượng.
Lucy chui và o buồng tắm, khóa cá»a lại, mở nước và bà máºt viết thư cho Richard. Nháºn được thư, Richard không hiểu tại sao lá thư nà o cÅ©ng có vẻ như ẩm ướt.
Trước mặt William, không má»™t ngưá»i nà o trong nhà dám nhắc đến tên Richard. Không khà trong gia đình buồn bá»±c, căng thẳng.
William là m việc ở ngân hà ng nhiá»u thá»i gian hÆ¡n, có hôm là m việc đến táºn khuya, mong cho quên Ä‘i.
Nhưng ông không sao quên được. Ngân hà ng má»—i lúc má»™t đòi há»i ở ông nhiá»u nghị lá»±c hÆ¡n, nhưng lại là và o lúc ông rất muốn nghỉ. Trong hai năm qua, ông đã chỉ định thêm sáu phó chá»§ tịch má»›i, hy vá»ng hỠđỡ cho ông được phần nà o những gánh nặng. Thá»±c tế hóa ra ngược lại. HỌ tạo ra thêm nhiá»u việc và buá»™c ông phải có thêm nhiá»u quyết định. Ngưá»i xuất sắc nhất trong số há», Jake Thomas, xem ra có vẻ sẽ thay thế William là m chá»§ tịch nếu như Richard không chịu từ bá» cô gái Rosnovski kia. Mặc dầu lợi nhuáºn cá»§a ngân hà ng má»—i năm vẫn tiếp tục tăng lên, William thấy ông không còn quan tâm đến chuyện vì tiá»n và là m ra tiá»n nữa.
CÓ lẽ bây giỠông đứng trước vấn đỠđúng như Charles Lester trước kia đã gặp: ông không còn con trai để mà hưởng tà i sản và chức chá»§ tịch cá»§a ông nữa. William đã cắt đứt Richard ra khá»i cuá»™c Ä‘á»i mình, đã viết lại chúc thư và há»§y bá» quỹ á»§y thác cá»§a
Richard.
Và o năm ká»· niệm bạc cá»§a ngà y cưới, William quyết định đưa Kate và các con gái Ä‘i nghỉ ở Châu âu vá»›i hy vá»ng có thể gạt bỠđược Richard ra khá»i đầu óc Lần đầu tiên há» Ä‘i London bằng chuyến máy bay phản lá»±c, Boeing 707, và ở khách sạn Ritz. Khách sạn nà y gợi lại cho William rất nhiá»u ká»· niệm sung sướng cá»§a chuyến Ä‘i đầu tiên cá»§a William vá»›i Kate sang Châu âu. HỌ là m má»™t cuá»™c Ä‘i thăm Oxford, chỉ cho
Vlrginia và Lucy thà nh phố cá»§a các trưá»ng đại há»c, rồi Ä‘i tiếp đến Stratford-on-avon xem má»™t vở kịch cá»§a Shakespeare: Richard III do Laurence Olivier đóng. Giá như ông vua có tên khác thì tốt hÆ¡n.
Trên đưá»ng từ Stratfod vá», há» dừng lại ở nhà thá» Henley trên sông Thames, nÆ¡i William và Kate đã cưới nhau. Äáng lẽ há» nghỉ lại ở quán Bell nữa nhưng ở đây chỉ còn má»™t phòng trống. Trên xe vá» London, giữa William và Kate lại có cuá»™c cãi vã vá»›i nhau vá» tên ông linh mục đã chá»§ trì hôn lá»… cho hai ngưá»i, ngưá»i thì bảo đó là Tukesbury, còn ngưá»i kia thì cứ cãi là Dukesbury. VỠđến khách sạn Ritz mà vẫn chưa
Ä‘i đến kết luáºn gì. Hai ngưá»i chỉ đồng ý vá»›i nhau được má»™t Ä‘iểm: cái mái má»›i cá»§a nhà thá» xứ đã là m khá đẹp. Äêm đó lên nằm trên giưá»ng, William đã hôn Kate má»™t cách dịu dà ng.
ÄÓ là năm trăm đồng bảng được đầu tư tốt nhất cá»§a anh đấy, - ông nói. .
Má»™t tuần sau, há» Ä‘i tiếp sang ý, sau khi Ä‘i thăm tất cả những nÆ¡i nà o ở Anh mà má»—i ngưá»i Mỹ biết tá»± trá»ng Ä‘á»u phải xem mặc dầu nhiá»u ngưá»i Mỹ thưá»ng không Ä‘i thăm hết. Ở Ro me, các cô con gái uống quá nhiá»u rượu vang loại tốt cá»§a à và đúng và o hôm sinh nháºt Virginia thì cả hai chị em lăn ra ốm. Giá được nói đến Richard thì cả nhà vui biết bao nhiêu. Äêm đó Virginia khóc và Kate cố an á»§i con. "Tại sao không
ai nói vá»›i bố rằng có những cái khác còn quan trá»ng hÆ¡n cả danh giá nữa chứ - Virgima cứ há»i mãi như thế mà Kate không biết trả lá»i thế nà o.
Trở vỠNew York, William tươi tỉnh hơn và lại lao và o là m việc ráo riết ở ngân hà ng. Chỉ trong một tuần, ông đã mất đi những cân đã lên được trong chuyến đi.
Ngà y tháng trôi qua, ông cảm thấy má»i thứ lại bình thưá»ng. Nhưng cái bình thưá»ng ấy đã biến mất ngay khi Virginia, vừa má»›i ra khá»i trưá»ng Sweet Briar, đã tuyên bố là cô sẽ lấy má»™t sinh viên trưá»ng Äại há»c luáºt bang Virgima. Tin nà y khiến William thấy choáng.
- NÓ chưa đủ lớn, - ông nói.
- Virginia đã hai mươi hai rồi, - Kate nói, - NÓ đâu còn là trẻ con nữa, William. Thế anh không thÃch là m ông ngoại ư - bà nói thêm nhưng vừa nói buá»™t miệng thì biết là không ổn.
- Em nói sao? - William há»i, vẻ hoảng hốt. - Virginia có chá»a rồi hay sao?
- Trá»i đất, đâu có, - Kate nói. Rồi bà hạ giá»ng nói khẽ, như vừa Ä‘i trốn bị tìm thấy, Richard và Florentyna đã có con nhá» rồi.
- Sao em biết?
- Richard viết thư báo tin mừng cho em biết, - Kate, đáp - Anh chưa thấy đã đến lúc tha thứ cho nó sao William?
- Không bao giá». - William nói, và hầm hầm bước ra ngoà i.
Kate thở dà i buồn bã. ông ấy cÅ©ng không buồn há»i đứa cháu ná»™i kia là con trai hay con gái nữa.
Hôn lá»… cá»§a Virginia tiến hà nh tại nhà thá» Trinity ở Boston và o má»™t buổi chiá»u mùa xuân tươi đẹp cuối tháng Ba năm sau đó. William hoà n toà n tán thà nh cáºu con rể Davis Telford, má»™t luáºt gia trẻ đã được Virginia chá»n để sống vá»›i nhau suốt Ä‘á»i.
- Virginia rất muốn có Richard là m ngưá»i tổ chức hôn lá»… và Kate đã yêu cầu William cho má»i anh vá» dá»± đám cưới nà y cá»§a em, nhưng ông kiên quyết từ chối.
Mặc dầu đây là ngà y sung sướng nhất Ä‘á»i mình, nhưng Virginia sẵn sà ng trả lại tất cả những quà tặng để có được tấm ảnh bố cô vá»›i Richard cùng đứng ở bên ngoà i nhà thá». William cÅ©ng đã muốn xuôi và đồng ý, nhưng ông lại biết là Richard sẽ không bao giỠđồng ý vá» nếu không có cô con gái Rosnovski kia vá» theo, mặc dầu bây giá» William lấy là m tá»± hà o nghe tin Richard đã được đỠbạt lên là m phó quản lý ngân hà ng. Hôm cưới, Richard gá»i quà và má»™t bức Ä‘iện vá» cho em gái. William để quà và o trong hòm xe cá»§a Virginia nhưng sau đó ông không cho phép Ä‘á»c bức Ä‘iện ở bữa tiệc cưới.
|

27-07-2009, 01:11 PM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 37
Albel Ä‘ang ngồi má»™t mình trong văn phòng cá»§a ông ở Nam tước New York chá» má»™t ngưá»i Ä‘i quyên tiá»n cho cuá»™c váºn động cá»§a Kennedy đến gặp. Äã quá hai mươi phút rồi mà ông ta chưa đến. Abel sốt ruá»™t gõ ngón tay lên bà n. CÔ thư ký bước và o.
- CÓ ông Vincent Hogan đến gặp, thưa ông.
Abel đứng dáºy ngay.
- Xin má»i và o, ông Hogan, - ông nói và vá»— tay và o lưng má»™t chà ng trẻ tuổi đẹp trai. - ông khá»e không
- Tôi khá»e, thưa ông Rosnovski. Tôi xin lá»—i đã đến muá»™n, - anh ta đáp bằng má»™t giá»ng đặc Boston.
- Tôi không để ý - Abeì nói. - ông uống chút gì chứ, ông Hogan?
Không, xin cảm Æ¡n ông Rosnovski. Khi nà o phải Ä‘i gặp nhiá»u ngưá»i trong má»™t ngà y thì tôi cố gắng không uống.
- Rất đúng. Nhưng tôi uống được chứ, - Abel nói. - Hôm nay tôi không định gặp nhiá»u ngưá»i lắm.
Hogan cưá»i, anh ta biết rằng trong ngà y hôm nay sẽ phải nghe nhiá»u ngưá»i khác nói đùa nữa. Abel rót má»™t cốc whisky.
Nà o, bây giỠtôi là m gì được cho ông đây, ông Hogan?
- Vâng, thưa ông Rosnovski, chúng tôi hy vá»ng
rằng Äảng lại má»™t lần nữa có thể trông và o sá»± á»§ng há»™ cá»§a ông.
- Như ông biết đấy, ông Hogan, trước sau tôi vẫn là má»™t ngưá»i cá»§a đảng Dân chá»§. Tôi đã á»§ng há»™ Franklin D. Roosevelt, Harry ruman và Adlai Stevenson, mặc dầu Adlai nói đến ná»a ngà y mà tôi không hiểu được ông ta muốn nói gì.
Hai ngưá»i cùng cưá»i má»™t cách giả tạo.
- Tôi cÅ©ng giúp ông bạn cÅ© cá»§a tôi, Dick Daley ở Chicago, đã á»§ng há»™ Ed Muskie, con trai cá»§a má»™t ngưá»i Ba lan nháºp cư đấy, ông biết không, ngay từ hồi ông ta váºn động ra là m thống đốc bang Maine năm 54 kia đấy
- ông vẫn là má»™t ngưá»i á»§ng há»™ trung thà nh cá»§a Äảng trong quá khứ, Ä‘iá»u đó không ai phá»§ nháºn được, thưa ông Rosnovski, - Vincent Hogan nói bằng má»™t giá»ng khác thưá»ng, cho thấy lúc nà y không còn là lúc nói quanh co nữa. - Chúng tôi cÅ©ng biết rằng những ngưá»i cá»§a đảng Dân chá»§, không phải chỉ có cá»±u nghị sÄ© Osbome, cÅ©ng đã có những hà nh động trả Æ¡n đối vá»›i ông. Tôi nghÄ© không cần thiết phải Ä‘i và o chi tiết
cái vụ bất tiện nhỠvới công ty hà ng không Liên Mỹ nữa là m gì.
- Chuyện ấy đã qua lâu rồi, - Abel nói, - hầu như tôi không nhớ đến nữa.
- Vâng, - ông Hogan nói, - và mặc dầu phần lá»›n những nhà đại triệu phú không muốn cho ngưá»i ta nhòm ngó và o những việc riêng cá»§a mình, nhưng ông cÅ©ng là ngưá»i đầu tiên thấy rằng chúng ta phải đặc biệt cẩn tháºn. Như ông đã hiểu, ngưá»i ra ứng cá» không muốn gần đến ngà y bầu cá» lại Ä‘em cá nhân mình ra mà nháºn là m Ä‘iá»u gì mạo hiểm.
Nixon rất mong chúng ta có chuyện bê bối trong cuộc chạy đua nà y.
- Thượng nghị sÄ© Kennedy lúc nà y Ä‘ang phác thảo má»™t luồng dư luáºn Ba lan - Mỹ và chúng tôi chưa thấy có sá»± phản đối nà o. Cá» nhiên ông ấy chỉ có thể Ä‘i đến quyết định cuối cùng sau khi đã được trúng cá».
- Tất nhiên. Liệu hai trăm năm mươi ngà n đô la có thể giúp ông ấy quyết định được Ä‘iá»u đó không ? - Abel há»i.
vincent Hogan không nói gì.
- Váºy là hai trăm năm mươi ngà n đô la nhé, Abel nói. Cuối tuần, số tiá»n sẽ được chuyển đến trụ sở ban váºn động, ông Hogan. Tôi hứa như váºy.
Công việc đã xong, cuá»™c mặc cả đã xong. Abel đứng dáºy. " Xin nhỠông chuyá»n đến Thượng nghị sÄ© Kennedy những lá»i chúc mừng tốt đẹp nhất cá»§a tôi và nói giùm thêm cho là tất nhiên tôi hy vá»ng ông ấy sẽ là Tổng thống tương lai cá»§a Hoa Kỳ. Tôi vẫn rất căm ghét Nixon sau khi ông ta có má»™t thái độ đáng khinh trong vụ Helen Gahagan Douglas, vả lại cÅ©ng có những lý do riêng tại sao tôi không thÃch Henry Cabot Lodge ra là m phó tổng thống
- Tôi sẽ rất sung sướng chuyển những lá»i chúc cá»§a ông, - ông Hogan nói, và xin cảm Æ¡n ông vá» sá»± á»§ng há»™ liên tục đối vá»›i đảng Dân chá»§, nhất là đối vá»›i vị ứng cá» viên. - Anh chà ng ngưá»i Boston đưa tay ra bắt tay Abel.
- ông cứ liên lạc vá»›i chúng tôi nhé, ông Hogan. Tôi giúp tiá»n như thế nhưng cÅ©ng mong được đáp lại má»™t cái gì chứ.
- Tôi hoà n toà n hiểu ý ông - Vincent Hogan nói.
Abel tiá»…n khách ra táºn thang máy và mỉm cưá»i quay vá» văn phòng. Ong lại gõ gõ ngón tay lên bà n. CÔ thư ký bước và o.
- Má»i ông Novak lên đây cho tôi, Abel nói.
Lát sau George đến.
Tôi nghĩ là mình đã thà nh công rồi đấy, George.
Thế thì mừng cho anh, Abel. Tôi cũng sung sướng. Nếu Kennedy là tổng thống tới thì một trong những giấc mơ lớn của anh sẽ thực hiện được. Florentyna sẽ tụ hà o vỠanh biết bao nhiêu.
Nghe đến tên cô, Abel mỉm cưá»i.
- Anh có biết con bé ấy nó đã là m được chuyện gì không ? - ông cưá»i nói. - Anh đã xem tá» Thá»i báo Los Angeles tuần trước chưa, George?.
George lắc đầu. Abel đưa cho ông ta tá» báo. Má»™t tấm ảnh trong báo được khoanh Ä‘á». George Ä‘á»c to lên:
Florentyna Kane khai mạc nhà hà ng thứ ba cá»§a cô, lần nà y ở Los Angeles. CÔ đã có hai nhà hà ng ở San Francisco và đang hy vá»ng đến trước cuối năm sẽ mở má»™t nhà hà ng nữa ở San Diego. "Florentyna" như má»i ngưá»i đã biết, Ä‘ang nhanh chóng trở thà nh nổi tiếng ở Califomia giống như Baìenciaga đã nổi tiếng ở Paris.
George bá» tá» báo xuống và phá lên cưá»i.
- CÓ lẽ chÃnh nó đã viết bà i báo nà y, - Abel nói. - Tôi rất mong nó có má»™t nhà hà ng Florentyna ở New York. Tôi tin rằng chỉ trong năm năm, nhiá»u lắm là mưá»i năm, nó sẽ thá»±c hiện được Ä‘iá»u đó. Anh có dám đánh cuá»™c vá»›i tôi chuyện đó không, George?
- Tôi đã không nháºn đánh cuá»™c lần trước, anh nhá»› không, Abel. Nếu không tôi đã mất mưá»i đô la rồi.
Abel nhìn lên, giá»ng nhẹ nhà ng hÆ¡n.
-Anh có nghĩ là nó sẽ đến gặp Thượng nghị sĩ Kennedy khai mạc khách sạn Nam tước mới ở Los Angeles - không, George? Liệu nó có đến không ?
- Không, trừ phi anh chà ng Kane kia cÅ©ng được má»i.
- Không bao giá», - Abel nói. - Cái thằng Kane ấy chả là cái gì hết. Tôi đã xem má»i Ä‘iá»u trong báo cáo trước cá»§a anh. NÓ đã bá» Ngân Hà ng để Ä‘i là m cho Florentyna. NÓ không giữ nổi được má»™t việc là m tốt mà phải dá»±a và o thà nh công cá»§a con bé.
- Anh Ä‘á»c mà không thấy được các mặt, Abel. Tôi đã nói rõ các trưá»ng hợp trong đó: Kane là ngưá»i phụ trách vá» tà i chÃnh trong khi Florentyna quản lý cá»a hà ng. Như thế là má»™t sá»± cá»™ng tác lý tưởng. Anh không nên quên rằng má»™t ngân hà ng lá»›n đã đỠnghị Kane ra là m ngưá»i đứng đầu chi nhánh châu âu cá»§a há», nhưng Florentyna yêu cầu anh ta vá» giúp cho nó vì bản thân nó không còn có thể kiểm soát tà i chÃnh
được nữa. Abel, anh phải chấp nháºn sá»± tháºt là cuá»™c hôn nhân cá»§a chúng nó là má»™t Ä‘iá»u tốt. Tôi biết anh khó chấp nháºn Ä‘iá»u đó lắm, nhưng tại sao anh không tá»± hạ mình Ä‘i má»™t chút để gặp anh ta?
- Anh là bạn thân nhất cá»§a tôi, George. Không ai khác trên Ä‘á»i nà y dám nói vá»›i tôi như váºy đâu. Anh biết hÆ¡n ai hết là tôi không thể nà o tá»± hạ mình như váºy không đâu, trừ phi cái lão Kane khốn kiếp kia tá» ra muốn gặp tôi ở ná»a đưá»ng. Cho đến lúc đó, tôi sẽ không nhÃch má»™t bước trong khi hắn còn sống để theo dõi tôi.
- Lỡ anh chết trước thì sao, Abel? hai ngưá»i bằng tuổi nhau kia mà .
Nếu tôi chết trước thì tôi thua, và Florentyna sẽ thừa hưởng hết
- Anh bảo tôi là nó không lấy gì kia mà . Anh định thay đổi chúc thư cho cháu ngoại của anh, không phải thế ư
- Tôi không thể là m thế được, George. Lúc hạ bút ký và o chúc thư, tôi không sao ký nổi. Vì tôi cứ 10 cái thằng cháu ngoại chết tiệt ấy rồi nó phá hết của cải của hai bố con.
Abel rút ở túi áo trong ra một tấm ảnh, giở qua những tấm ảnh cũ của Florentyna và lấy ra những tấm ảnh của thằng cháu, đưa cho George xem.
- Trông thằng bé xinh quá, - George nói.
xinh lắm, - Abel nói. - Hình ảnh của mẹ nó.
George cưá»i.
Anh vẫn không bỠcon được, phải không?
Anh bảo chúng đặt tên nó là gì?
Sao, anh biết tên thằng bé quá đi chứ - George nói
Tôi muốn nói anh thấy chúng gá»i tên nó là thế nà o cÆ¡
- Tôi là m sao biết được? - George nói.
- Anh tìm há»i Ä‘i, - Abel nói. - Tôi cần biết.
Tôi há»i cách nà o ? -George nói. -Cho ngưá»i Ä‘i theo chúng nó đẩy xe nôi ở Công viên Cổng và ng ư ? Anh đã dặn lại rõ rà ng là Florentyna không bao giỠđược biết anh vẫn còn quan tâm đến nó hay thằng chồng Kane cá»§a nó kia mà .
- À nhân đây tôi nhớ ra, tôi vẫn còn có một chuyện nhỠphải thanh toán với bố nó, - Abel nói.
- Anh định là m gì vá» chứng khoán ở ngân hà ng Lester, - George há»i.- Peter Parfitt tỠý muốn bán hai phần trăm cá»§a ông ta, nhưng tôi không tin Henry trong chuyện thương lượng nà y. Vá»›i hai con ngưá»i đó dÃnh và o chuyện bán chứng khoán thì má»i ngưá»i có thể báºp và o đó, trừ anh.
- Tôi sẽ không là m gì hết. Dù có căm ghét Kane đến đâu, tôi cÅ©ng không muốn dây và o chuyện ấy trước khi biết chắc là Kennedy sẽ thắng cá». Lúc nà y hãy cứ để yên đó đã. Nếu Kennedy thất bại, tôi sẽ mua chá»— hai phần trăm cá»§a Parfitt rồi tiếp tục vá»›i kế hoạch chúng ta đã bà n. Mà anh cÅ©ng đừng báºn tâm đến Henry là m gì nữa, tôi đã bá» hắn ra ngoà i hồ sÆ¡ Kane rồi. Từ nay chở Ä‘i, tôi sẽ tá»± mình giải quyết lấy.
Tôi phải báºn tâm chứ, Abel. Tôi biết ông ta còn Ä‘ang mắc nợ đến ná»a số bá»n cá cược ở Chicago, và nếu như bất cứ lúc nà o ông ta lại mò đến New York mà ăn xin thì tôi thấy là m lạ.
- Henry sẽ không đến đây nữa đâu. Lần vừa rồi tôi đã nói rõ vá»›i ông ta là sẽ không có được má»™t xu má»™t hà o cá»§a tôi nữa. Nếu ông ta đến đây xin nữa thì sẽ chỉ mất cái ghế trong ban giám đốc và nguồn thu nháºp duy nhất cá»§a ông ta thôi.
- Như thế thì tôi lại cà ng lo, - George nói. - Thá» há»i ông ta Ä‘Ãch thân đến Kane lấy tiá»n thì sao?
Không thể thế được, George. Henry là ngưá»i duy nhất còn sống còn ghét Kane hÆ¡n cả tôi ghét nữa, mà điá»u đó không phải không có lý do.
- Là m sao anh biết chắc thế được?
- Mẹ cá»§a William Kane là vợ thứ hai cá»§a Henry,- Abel nói, - và lúc còn trẻ, chỉ má»›i mưá»i sáu tuổi, William đã Ä‘uổi ông ta ra khá»i nhà .
Trá»i Æ¡i, là m sao mà anh có được thông tin ấy nhỉ?
- Không có gì vá» William Kane mà tôi không biết,- Abel nói.- Và cả vá» Henry nữa. Hoà n toà n không có gì mà tôi không biết được, mà Kane vá»›i tôi lại là hai ngưá»i sinh cùng ngà y, còn tôi- thì cÅ©ng tin rằng không có gì vá» tôi mà hắn không biết. Vì váºy lúc nà y chúng ta phải cẩn tháºn. Tuy nhiên, anh không có gì phải lo vá» chuyện Henry có thể ra là m mồi. ông ta sẽ còn phải nói dối nữa trước khi khai tháºt rằng tên ông ta
là Vittorio Togna và cũng đã ngồi tù một lần rồi.
- Trá»i Æ¡i, Henry có biết là anh biết tất cả những chuyện nà y không?
Không, ông ta không biết. Tôi biết từ lâu nhưng vẫn giữ kÃn. Vì, anh hiểu không, George, tôi luôn luôn tin rằng nếu mình biết rằng má»™t ngưá»i nà o đó có thể Ä‘e Ä‘á»a mình và o lúc nà o đó. thì tá»± mình phải hiểu mà giữ lấy má»™t cái tá»§. Tôi chưa bao giá» tin ở Henry được, ngay từ cái hồi ông ta là m cho công ty bảo hiểm Great Westeru mà đã gợi ý tôi lừa dối công ty cá»§a ông ta để kiếm chác rồi. Còn tôi cÅ©ng phải thừa nháºn là trong quá khứ cá»§a ông ta đã có Ãch cho tôi khá nhiá»u. Tôi tin rằng trong tương lai ông ta sẽ không dám gây rắc rối cho tôi nữa đâu, vì nếu không có lương giám đốc
nữa thì chỉ qua một đêm là ông ta không còn một xu nà o trong tay. Anh cứ việc quên Henry đi, mà lo việc của ta đã. Hạn cuối cùng để hoà n thà nh khách sạn Nam tước Los Angeles là bao gi�
- Giữa tháng chÃn,- George đáp.
Thế thì tốt. Như váºy là sáu tuần trước bầu cá».
Khi Kennedy khai mạc khách sạn đó, báo chà cả nước sẽ đăng lên trang đầu.
|

27-07-2009, 01:12 PM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 38
Sau khi dự một hội nghị các nhà ngân hà ng ở Washington vừa trở vỠNew York, William đã thấy trên bà n mình có mấy chữ nhắn là ông cần liên lạc ngay với Thaddeus Cohen.
Äã lâu ông không nói chuyện vá»›i Cohen, vì Abel Rosnovski không gây ra Ä‘iá»u gì phiá»n phức kể từ sau vụ nói chuyện Ä‘iện thoại ná»a chừng vá»›i nhau trước khi Richard và Florentyna lấy nhau, đến nay đã gần ba năm. Những báo cáo hà ng quý gá»i đến Ä‘á»u khẳng định rằng Abel Rosnovski không mua cÅ©ng không bán chứng khoán cá»§a ngân hà ng nữa. Dù sao, William cÅ©ng có cảm giác ngần ngại và vá»™i gá»i ngay cho Thaddeus Cohen. Nhà luáºt sư kia nói ông ta vừa ngẫu nhiên có được và i thông tin nhưng không tiện nói trên Ä‘iện thoại. William đỠnghị ông ta há»… lúc nà o tiện thì đến ngân hà ng ngay.
Bốn mươi phút sau, Thaddeus Cohen đến. Wilham yên lặng và chú ý nghe tất cả những gì ông ta nói lại.
Khi Cohen tiết lộ xong rồi, William nói:
- ông cụ nhà ông xưa kia không bao giỠtán thà nh cách là nh ăn lén lút như thế.
ông cụ nhà ông cÅ©ng váºy,- Thaddeus Cohen nói.- Nhưng các cụ không bao giá» phải đối phó vá»›i những loại ngưá»i như Abel Rosnovski.
- Cái gì khiến cho ông nghĩ rằng kế hoạch của ông sẽ thà nh công?
Äấy ông cứ xem vụ Bemard Goldfine và Sherman Adams thì biết. Chỉ có má»™t ngà n sáu trăm bốn mươi hai đô la ăn gian cá»§a hóa đơn khách Bạn vá»›i má»™t chiếc áo lông thú thôi, thế mà cÅ©ng là m cho Tổng thống phải lúng túng ngượng ngáºp đến chết ngưá»i vì
ngưá»i ta bảo Adams cáºy mình là trợ lý cá»§a Tổng thống nên là m báºy và rút cục là bị buá»™c tá»™i vòi vÄ©nh.
Chúng ta biết là Rosnovski còn nhằm cao hÆ¡n thế nữa kia, vì váºy hạ ông ta xuống là rất dá»….
Váºy tốn kém bao nhiêu
- Hai mươi lăm nghìn, nhưng tôi có thể thương lượng cả gói với hỠđể bớt đi được.
- ông là m sao mà chắc rằng Rosnovski không biết tôi có dÃnh lÃu và o đây
- Tôi sẽ dùng má»™t ngưá»i thứ ba mà ngưá»i đó không biết cả đến tên ông nữa. ông ta sẽ là m trung gian.
Nếu ông thương lượng được thì ông tÃnh chúng ta sẽ là m gì?
- ông gá»i tất cả các chi tiết đến cho văn phòng Thượng nghị sÄ© John Kenedy, và tôi đảm bảo vá»›i ông là điá»u đó sẽ chấm dứt ngay má»i tham vá»ng cá»§a Abel Rosnovski. Khi nà o ngưá»i ta không còn tin được ông ta nữa, thì ông ta sẽ như ngưá»i kiệt sức và sẽ thấy không thể váºn dụng đến Äiá»u 7 trong quy chế ngân hà ng được nữa, dù cho ông ta có kiểm soát được tám phần trăm cổ phần cá»§a ngân hà ng.
CÓ thể như váºy, nếu Kelmedy trở thà nh Tổng thống - William nói. - Nhưng nếu Nixon thắng thì sao? ông ta Ä‘ang dẫn đầu trong cuá»™c thăm dò dư luáºn, và chắc tôi sẽ á»§ng há»™ ông ta chống Keunedy.
ông không thá» tưởng tượng được đâu, nước Mỹ nà y sẽ khó có thể đưa má»™t ngưá»i cá»§a giáo phái La mã và o Nhà Trắng. Tôi thì tôi không thể là m thế, mặc dầu tôi
thừa nháºn rằng bá» ra hai mươi lăm nghìn đô la là quá nhá» trừ phi có má»™t cÆ¡ há»™i bên ngoà i nà o đó thì má»›i kết thúc được Abel Rosnovski và giúp cho tôi yên tâm được vá»›i ngân hà ng.
Nếu Kennedy trở thà nh Tổng thống...
- Tôi hoà n toà n tin như váºy, - Thaddeus Chen nói.
William mở ngăn kéo bà n rút ra một cuốn sổ séc to bên ngoà i đỠ"Tà i khoản riêng" và viết và o đó mấy chữ số, hai, năm, không, không, không.
|
 |
|
| |