08-06-2011, 07:40 AM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viễn
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 4: Trấn Viễn Hầu phủ (2)
Nguồn: ST
Tảng sáng ngà y hôm sau, Vương lão Hầu gia thức dáºy sá»›m Ä‘i và o hoà ng cung.
Gần đến hoà ng cung, má»™t chiếc xe ngá»±a từ hướng ngược lại chạy nhanh đến. Quản sá»± Vương gia Ä‘ang đánh xe có chút khẩn trương, nhá» giá»ng hướng và o bên trong xe nói:
- Lão gia, đối diện tới hình như là xe ngựa của Sở lão Hầu gia.
Vương lão Hầu gia ừ một tiếng, rồi nhắm mắt không nói gì.
Hai xe giao nhau thì rèm cá»a sổ đồng thá»i vén lên, Sở Thiên Phóng chắp tay ý chà o Vương Liệt, Vương Liệt hÆ¡i gáºt đầu.
Ven đưá»ng má»™t ngưá»i nhìn thấy toà n bá»™ cảnh nà y, chá» hai xe Ä‘i xa, ngưá»i ná» nhảy lên ngá»±a, nhắm hướng tây thà nh phóng Ä‘i.
o0o
Phương Lệnh TÃn cÅ©ng thức dáºy rất sá»›m, Ä‘ang đứng ở đình viện trong phá»§ viên ngắm cảnh, nhìn đám sương buổi sá»›m nhè nhẹ bay, không nói má»™t lá»i. Lại bá»™ thượng thư Thang Thụ Vá»ng ngồi ở trong đình, hưởng dụng Ä‘iểm tâm hạ nhân Phương phá»§ mang tá»›i.
Má»™t ngưá»i đột nhiên vá»™i vã Ä‘i tá»›i, hÆ¡i thở gấp gáp, khom ngưá»i nói:
- Khải bẩm tướng gia, Trấn Viá»…n Hầu Vương Liệt sáng sá»›m rá»i phá»§ nháºp cung, Tiêu Dao Hầu Sở Thiên Phóng ở ná»a đưá»ng chá», nhưng hai ngưá»i không xuống xe nói chuyện vá»›i nhau, mà chỉ ra dấu thăm há»i.
Thang Thụ Vá»ng buông đũa, nói:
- Tỷ phu, quả nhiên không ngoà i sở liệu của tỷ phu, Vương Liệt hôm nay đi gặp Hoà ng thượng.
Phương Lệnh TÃn phất tay, ra hiệu cho ngưá»i ná» lui xuống, hừ má»™t tiếng nói:
- Ngà y hôm qua Sở Danh ÄÆ°á»ng bái kiến Vương Liệt, lúc trở vá» lại để ấu tá» hắn ở lại Trấn Viá»…n Hầu phá»§, hiển nhiên hai ngưá»i đã nói chuyện ổn thá»a. Vương Liệt hôm nay lại và o tham kiến Hoà ng thượng, cÅ©ng không có gì kỳ quái.
Thang Thụ Vá»ng lau miệng:
- Lão thất phu Vương Liệt cÅ©ng tháºt là , diệt trừ Ä‘i Sở gia, trong triá»u chỉ còn lại Phương Vương hai đại thế gia không phải tốt hÆ¡n sao?
Phương Lệnh TÃn nhìn Thang Thụ Vá»ng má»™t cái, nói:
- Nếu như Vương Liệt cÅ©ng có suy nghÄ© như ngươi, hắn khẳng định muốn trong triá»u chỉ còn Sở, Vương hai nhà , đó má»›i hợp tâm ý hắn.
Thang Thụ Vá»ng cưá»i nói:
- Váºy ư? Hắn không biết tá»± lượng sức mình, muốn đối phó vá»›i tá»· phu, tá»· phu năm nay má»›i năm mươi tuổi, còn ngồi ở vị trà Tể Tướng nhiá»u năm nữa, Vương Liệt hắn có bản lÄ©nh đó sao?
Phương Lệnh TÃn hừ má»™t tiếng, tên em vợ nà y bất quá má»›i ở kinh thà nh năm năm, trước đây chỉ là m Thái Thú ở Äồng Dương quáºn ở Tây tuyến, chưa bao giá» chứng kiến thá»§ Ä‘oạn lợi hại cá»§a Sở Thiên Phóng và Vương Liệt, thá»±c sá»± đúng là ngưá»i vô tri thì không sợ. Nhá»› lại năm xưa Sở Vương hai ngưá»i như mặt trá»i ban trưa ở trong triá»u, mặc dù Phương Lệnh TÃn lúc đó đã là Thượng Thư, nhưng thấy hai ngưá»i ngay cả nói chuyện cÅ©ng không dám nói lá»›n tiếng.
Phương Lệnh TÃn không khá»i than thầm, Phương gia nhân tà i thá»±c sá»± Ä‘iêu linh, cùng thế hệ đương thá»i chỉ có đưá»ng đệ Phương Minh TÃn là m thống lÄ©nh Tây tuyến đại doanh là lão thà nh vững và ng, có thể trá»ng dụng, nhưng chức Binh bá»™ Thượng Thư Quách Hoà i đã ngồi vững, xem ra không có cÆ¡ há»™i triệu đưá»ng đệ vá» triá»u là m quan. Lá»›p con cháu kiệt xuất thế hệ thứ hai loe hoe và i ngưá»i, nhi tá» Phương Trung Thà nh tuy cÅ©ng là nhân tà i kiệt xuất, nhưng dù sao tuổi còn trẻ, không đủ để phục chúng.
Phương Lệnh tÃn nhìn Thang Thụ Vá»ng nói:
- Hôm nay Vương Liệt nháºp cung bái kiến Hoà ng thượng, khẳng định là đi nói thay cho Sở Danh ÄÆ°á»ng. Nếu như không ngoà i sở liệu cá»§a lão phu, Hoà ng thượng hẳn sẽ tạm thá»i không chÄ©a mÅ©i dùi và o Sở gia nữa. Như thế vị trà Thái úy cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng cÅ©ng an ổn, ngươi phải cẩn tháºn cho ta, đừng để cho hắn bắt được nhược Ä‘iểm cá»§a ngươi.
Thang Thụ Vá»ng không hiểu há»i lại:
- Lẽ nà o Hoà ng thượng dá»… dà ng buông tha như váºy, Sở gia ở trong triá»u là má»™t cái gai trong mắt, giữ lại thá»§y chung là má»™t tai há»a.
Phương Lệnh TÃn trách mắng:
- Ngươi biết cái gì mà nói, Vương Liệt lần nà y mà không Ä‘i, đợi má»™t thá»i gian lão phu cÅ©ng sẽ và o tiếp kiến Hoà ng thượng, khuyên can Hoà ng thượng đừng động và o Sở gia.
Thang Thụ Vá»ng ngẩn ngưá»i giương mắt mà nhìn, hắn thá»±c sá»± không ngá» Phương Lệnh TÃn sẽ là m váºy.
Phương Lệnh TÃn biết nếu không nói rõ, tất tên em vợ nà y sẽ không minh bạch:
- Có hai lý do, thứ nhất cho dù Vương gia thúc thá»§ bà ng quan, Hoà ng thượng liên hợp vá»›i Phương gia chúng ta tuyệt không dá»… dà ng diệt trừ thế lá»±c Sở gia, Sở gia rÆ¡i và o thế phải toà n lá»±c phản kháng, lục đại chấp sá»± cá»§a Sở gia phân tán ở các nÆ¡i cÅ©ng sẽ không chịu nằm yên, Äại Triệu sẽ đại loạn mấy năm, Tây Tần nhân cÆ¡ há»™i sẽ xâm lăng. Cái nồi còn không giữ được nói gì đến chuyện nấu cÆ¡m? Äại Triệu đã giữ không được, Phương gia cÅ©ng sẽ cá»a nát nhà tan; lý do thứ hai, nếu Sở gia đổ, ngưá»i được lợi lá»›n nhất cÅ©ng không phải Phương gia. Tuy nói trong triá»u do tam đại thế gia cầm đầu, nhưng Hình bá»™ thượng thư Lương Thượng Duẫn má»›i nháºm chức và phe cánh cÅ©ng dần dần có vị thế, còn có thá»§ hạ cá»§a ngươi Lại Bá»™ Thị Lang Thà nh Phụng Chi cÅ©ng là tâm phúc cá»§a Hoà ng thượng, bá»n há» trung thà nh vá»›i Hoà ng thượng, khẳng định Hoà ng thượng sẽ coi trá»ng những ngưá»i nà y, đến lúc đó bá»n chúng khẳng định sẽ coi Phương gia là cái Ä‘inh trong mắt, cái gai trong thịt. Ba nhà Sở, Vương, Phương tuy tranh đấu vá»›i nhau hÆ¡n mưá»i năm, nhưng dù sao Ä‘á»u là khai quốc trá»ng thần, trong đó cÅ©ng có chút tình cảm nhang khói qua lại. Nếu là thế lá»±c má»›i nắm quyá»n, tương lai Phương gia nếu có chút sÆ¡ sẩy, khả năng phải đương đầu vá»›i há»a bị Ä‘uổi táºn giết tuyệt. Lão phu tuy hao tâm tổn trà cố sức chèn ép Sở gia, nhưng cÅ©ng không muốn tru diệt Sở gia giúp cho phe cánh Lương Thượng Duẫn nắm triá»u chÃnh.
Phương Lệnh TÃn từ từ nói tiếp:
- Phép là m quan vẫn nói, chỉ cầu hai chữ cân bằng. Hiện giá» thế lá»±c hai nhà Sở Vương Ä‘ang thịnh, lão phu đương nhiên phải giúp Hoà ng thượng, nếu trong triá»u chúng quần thần Ä‘á»u quy thuáºn Hoà ng thượng, lão phu liá»n sẽ liên hợp vá»›i hai nhà Sở, Vương. Thá»§ Ä‘oạn nà y Phương gia chúng ta trăm năm nay đã sá» dụng nhiá»u lần.
o0o
Sau khi Vương lão hầu gia từ trong cung Ä‘i ra, mâu thuẫn cá»§a Sở gia và Hoà ng thượng tạm thá»i dịu xuống.
Ba ngà y sau tại Sở phá»§, Sở Danh ÄÆ°á»ng thiết yến mở đại tiệc, các quan viên thuá»™c Sở thị gia tá»™c trong triá»u cùng tụ táºp ở phòng khách chÃnh cá»§a Sở phá»§. Yến tiệc xong, Sở Thiên Phóng, Sở Danh ÄÆ°á»ng, Sở Danh Nam cùng những ngưá»i có địa vị cao trong tá»™c Ä‘á»u ở lại há»p, quyết định đẩy những quan viên Sở thị cấp thấp ở trong triá»u chưa bao lâu vá» các quáºn phá»§ địa phương. Sở Danh Nam cÅ©ng biết Sở gia Ä‘ang trong cÆ¡n khó khăn, cảm thấy sách lược bá» lượng lấy tinh là hà nh động sáng suốt, liá»n tá» vẻ sẵn lòng á»§ng há»™ tân tông chá»§.
Không lâu sau, số lượng quan viên Sở gia trong triá»u giảm Ä‘i hÆ¡n phân ná»a. tuy có ngưá»i trong lòng bất mãn, nhưng dưới sá»± trấn áp cá»§a Sở Thiên Phóng, nhanh chóng không còn ai phản đối.
Thang Thụ Vá»ng ngà y đó nghe lá»i Phương Lệnh TÃn khuyên, trở nên cẩn tháºn từng ly từng tÃ, đối vá»›i Sở Danh ÄÆ°á»ng cÅ©ng không muốn phạm phải mâu thuẫn lần nữa, trái lại có chút nịnh hót bợ đỡ. Sở Danh ÄÆ°á»ng tuy có ý định cải tổ nhân sá»±, nhưng báºn bịu công việc đưa hÆ¡n mưá»i ngưá»i Sở gia đến địa phương nháºm chức, do đó còn cần Thang Thụ Vá»ng giúp đỡ, đà nh phải tạm cho qua.
Sở Tranh ở nhà ông ngoại được gần hai tháng. Vương lão Hầu gia hết lòng tà i bồi, truyá»n thụ toà n bá»™ tuyệt kỹ, kinh nghiệm cá»§a mình ngà y xưa rong ruổi trên sa trưá»ng cho Sở Tranh. Mấy món võ công trên lưng ngá»±a rất hợp vá»›i tÃnh khà Sở Tranh, nhất kÃch tất sát, không dà i dòng dây dưa, Sở Tranh có ná»™i công là m trụ, không bao lâu liá»n há»c xong.
Vương lão Hầu gia cá»±c kỳ cao hứng khi thấy hắn tiếp thu cá»±c nhanh, liá»n bắt đầu truyá»n thụ cho hắn cách bà i binh bố tráºn. Sở Tranh vốn phản đối việc nà y, cho rằng vá»›i tri thức Ä‘i trước thá»i đại nà y má»™t ngà n năm cá»§a mình, tùy tiện có thể dùng mấy tráºn chiến kinh Ä‘iển hay những tráºn chiến Ä‘iển hình Ä‘em ra đối phó vá»›i ông ngoại. Không ngá» sau và i lần mô phá»ng theo các tráºn chiến, Sở Tranh liên tục thất bại, không má»™t lần thắng, mặc cho hắn vắt hết óc nghÄ© ra đủ má»i kế sách, cuối cùng Ä‘á»u bị Vương lão Hầu gia liếc mắt má»™t cái nhìn thấu, liên tục đánh hắn tÆ¡i tả, tấn công đánh quân lÃnh cá»§a Sở Trang tan rã.
Sở Tranh cuối cùng cÅ©ng minh bạch, Tôn Tá» binh pháp tại thế giá»›i nà y cÅ©ng đã được lưu hà nh gần nghìn năm, ba mươi sáu kế thá»i đại tam quốc đã thà nh hình, hai ngưá»i hầu như nắm vững toà n bá»™ chiến thuáºt được sá» dụng trong thá»i đại vÅ© khà là gươm Ä‘ao nà y, hÆ¡n nữa hai quân đối tráºn giao chiến cÅ©ng không giống như mô tả trong Tam Quốc Diá»…n NghÄ©a, cÅ©ng không phải quân đội hai bên dà n tráºn hà ng ngang, chá»§ tướng hai bên đánh nhau mấy trăm hiệp trước rồi má»›i há»—n chiến, ngưá»i có võ công cao tá»›i đâu ở trong thiên quân vạn mã tối Ä‘a cÅ©ng chỉ có thể tá»± bảo vệ mình. Chưa nói tá»›i Ä‘á»i trước Sở Tranh hắn chỉ có thể xem là má»™t ngưá»i ham mê quân sá»±, cho dù có là má»™t nhân sÄ© chuyên môn vá» chiến tranh ở đây, đối mặt vá»›i má»™t vị danh tướng đầy kinh nghiệm sa trưá»ng như ông ngoại, cÅ©ng không thể nắm chắc thắng lợi. Sở Tranh chỉ có thể chuyên tâm há»c táºp kinh nghiệm từ ông ngoại, sau má»™t tháng, cuối cùng cÅ©ng có thể thắng được hai ba lần sau mưá»i lần tá»· thÃ.
Tuy là váºy nhưng Vương lão Hầu gia cá»±c kỳ kinh ngạc, trong lòng thầm tán thưởng cháu mình là thiên tà i. Sở phu nhân sau khi há»i han nghe được tin, cố tình chạy tá»›i Hầu phá»§ năn nỉ phụ thân giữ bà máºt. Vương lão Hầu gia nghÄ© nữ nhi nói cÅ©ng có lý, không thể là m gì khác hÆ¡n đà nh phải bỠý định cùng Sở Tranh dẫn má»™t ngà n gia tướng ra ngoại thà nh tiến hà nh thá»±c chiến, tuy nhiên Vương lão Hầu gia cảm thấy mình không còn gì khác để dạy, Sở Tranh hắn chỉ có thể tá»± mình trải nghiệm thá»±c chiến trên sa trưá»ng, dù sao kinh nghiệm thá»±c chiến cÅ©ng không thể dạy được.
Vương lão Hầu gia cÅ©ng đã già , mấy hôm rồi má»—i ngà y Ä‘á»u say mê chỉ Ä‘iểm Sở Tranh nên không cảm thấy gì, bây ngừng dạy má»›i cảm thấy thân thể không khá»e, liá»n nghỉ ngÆ¡i tÄ©nh tâm Ä‘iá»u dưỡng.
Sở Tranh ở Hầu phá»§ những ngà y nà y rất nhà n nhã thoải mái, ngoại trừ thá»i gian phải luyện công, còn lại là trốn trong phòng cùng Liá»…u Khinh Như ba ngưá»i nói chuyện phiếm. Trải qua mấy ngà y nà y, Tá» Quyên, Thúy Linh cảm thấy ở chung vá»›i thiếu gia tháºt tốt, ngoại trừ lần trước hắn nổi nóng, còn thưá»ng thưá»ng rất ôn hòa Ä‘iá»m đạm, dần dần cÅ©ng không còn sợ sệt như trước.
Thá»i gian thoi đưa, thấm thoát đã hÆ¡n hai tháng trôi qua. Má»™t ngà y kia Sở Tranh Ä‘ang ở trong phòng trêu ghẹo hai ngưá»i tiểu nha đầu, là m hai tiểu nha đầu mặt mà y đỠbừng, thình lình thấy mẫu thân Ä‘ang đứng ở cá»a cưá»i dà i nhìn mình.
Tá» Quyên, Thúy Linh sợ đến ná»—i mặt trắng bệch, vá»™i vã đứng lên. Liá»…u Khinh Như ở má»™t bên cÅ©ng thấp thá»m bất an.
Sở phu nhân ngược lại cảm thấy không có gì, trong thế gia đại tá»™c chuyện gì chả xảy ra, so vá»›i hai ca ca, Sở Tranh xem ra là chÃnh nhân quân tá».
Sở Tranh ngạc nhiên nói:
- Mẹ, sao mẹ lại tới đây nữa rồi?
Sở phu nhân cưá»i mắng:
- Cái gì mà lại nữa rồi, ngươi cùng tam ca ngươi giống nhau như đúc, có nha hoà n liá»n quên mẹ.
Sở Tranh cưá»i nói:
- Là m gì có chuyện đó, con nhớ mẹ nhất.
Sở phu nhân nói:
- Chỉ giá»i khua môi múa mép, hôm nay cáºu há» cá»§a con, Vương Minh Thái ở Bắc cương trở vá», ngoại cho gá»i con đến phòng khách.
Sở Tranh đến phòng khách, Vương Minh Thái đã ở đó.
Vương lão Hầu gia thấy Sở Tranh tá»›i, vẫy tay gá»i hắn cùng Sở phu nhân, nói vá»›i Vương Minh Thái:
- Minh Thái, tới gặp tỷ tỷ ngươi, còn đây là cháu hỠcủa ngươi.
Vương Minh Thái quay sang Sở phu nhân, Sở Tranh cưá»i nói:
- Cháu chÃnh là Tranh nhi, Lạc Thá»§y đưa thÆ¡ cho cáºu trong đó khen ngợi cháu không ngá»›t.
Sở Tranh có chút buồn bá»±c, thế giá»›i nà y thư từ qua lại không phát triển, nhưng tại sao những ngưá»i nà y Ä‘á»u biết tên cá»§a hắn.
Vương lão Hầu gia gáºt đầu cưá»i nói:
- Tranh nhi Ä‘Ãch tháºt là má»™t hà i tá» thông minh, mấy ngà y qua há»c táºp võ nghệ, binh pháp cùng lão phu, tương lai thà nh tá»±u không thể lưá»ng được.
Má»i ngưá»i cùng ồ lên má»™t tiếng, Vương Minh Thái nói:
- Bá phụ, ở Bắc cương không có đặc sản gì, Minh Thái chỉ mang theo năm trăm thá»›t ngá»±a khá»e tặng cho gia tướng trong phá»§, thỉnh bá phụ vui lòng nháºn cho.
Vương lão Hầu gia cưá»i nói:
- Ngươi có lòng là tốt rồi, lão phu mà thiếu ngựa ở trong phủ sao?
Nói rồi quay sang Sở Tranh nói tiếp:
- Tranh nhi, cháu chưa có má»™t con ngá»±a tốt để cưỡi, nếu cáºu cháu mang đến những con ngá»±a tốt, Ä‘i chá»n má»™t con Ä‘i.
Vương Minh Thái đứng dáºy nói:
- ÄÆ°á»£c, Tranh nhi, cứ chá»n má»™t con Ä‘i, coi như cáºu tặng cháu là m quà gặp mặt.
Má»i ngưá»i tá»›i trại nuôi ngá»±a, Sở Tranh lúc còn ở Giang Biên đại doanh cùng Hắc kỵ quân cÅ©ng há»c được má»™t Ãt thuáºt coi ngá»±a, những con ngá»±a nà y tuy thuá»™c loại thượng thừa nhưng tối Ä‘a cÅ©ng chỉ tương đương vá»›i mấy con ngá»±a cá»§a Chu Hà n An, Hạ Mạc, nhìn đần độn chán ngắt.
Vương Minh Thái thấy Sở Tranh liên tục lắc đầu, ngạc nhiên nói:
- Tranh nhi, những con ngá»±a nà y cÅ©ng không lá»t và o mắt xanh cá»§a cháu à ?
Sở Tranh mặt mà y ủ rũ nói:
- Những con ngựa nà y cũng không tệ, đáng tiếc so với con của Lạc Thủy đại ca còn kém xa.
Vương Minh Thái chợt tỉnh ngộ:
- Cáºu quên khuấy mất, con ngá»±a cá»§a Lạc Thá»§y do cháu thuần phục, đương nhiên nhìn mấy con ngá»±a nà y sẽ chướng mắt.
Vương Minh Thái do dự liếc nhìn Vương lão Hầu gia, nói:
- Ở đây còn một con ngựa tốt, nhưng vốn chuẩn bị thuần dưỡng nó rồi mới tặng cho bá phụ.
Vương lão Hầu gia khoát tay chặn lại, nói:
- Lão phu già thế nà y rồi, dù có tặng ngựa tốt cũng chỉ có thể nhìn chứ không cưỡi được, không bằng cho Tranh nhi.
Vương Minh Thái “dạ†má»™t tiếng, rồi dẫn má»i ngưá»i tá»›i má»™t chuồng nuôi đơn ở bên cạnh.
Má»™t thiếu niên tầm mưá»i lăm mưá»i sáu tuổi ra đón, hà nh lá»… vá»›i Vương Minh Thái:
- Tướng quân.
Vương Minh Thái nói với Sở Tranh:
- Con ngá»±a nà y tÃnh tình dữ dằn, ngoại trừ thằng nhỠÂu Dương Chi Mẫn nà y có thể lại gần nó, ngoà i ra không ai có thể tá»›i gần.
Sở Tranh hứng thú nhìn thằng bé, nói:
- Ngươi tên Âu Dương Chi Mẫn? Cái há» nà y rất hiếm nghe thấy, ngươi có phải ngưá»i Hồ không?
Sở Tranh rất mê Ä‘á»c sá» sách, cÅ©ng biết bởi vì Lưu A Äấu đột nhiên cải biên lịch sá», loạn ngÅ© Hồ (Hung Nô, Tiên Ti, Yết, Äể, và Khương) và o thá»i nhà Tấn cÆ¡ bản cÅ©ng do đó phát sinh, khắp trung nguyên vẫn chỉ có ngưá»i Hán, những há» kép ngưá»i Hồ giống như há» Má»™ Dung ở trung nguyên căn bản không có, mà thằng bé nuôi ngá»±a trước mắt lại mang hỠÂu Dương, ở kiếp nà y Sở Tranh lần đầu tiên gặp phải ngưá»i mang há» nà y.
Âu Dương Chi Mẫn lại sợ hãi mặt mũi trắng bệch, miệng lắp bắp liên tục:
- Tiểu nhân là ngưá»i Hán, không phải Hồ man.
CÅ©ng khó trách tại sao hắn sợ như váºy, lúc đó vô luáºn ở Bắc Triệu hay Tây Tần, má»i ngưá»i căm thù Hồ man đến táºn xương tuá»·, bách tÃnh trăm há» nếu gặp phải ngưá»i Hồ, chắc chắn sẽ vây lại đánh chết tại đương trưá»ng.
Sở Tranh thấy thằng bé nuôi ngá»±a sợ đến như váºy, trong lòng có chút áy náy. Vương Minh Thái ở má»™t bên nói:
- Hắn là cô nhi cáºu má»›i nháºn nuôi. HỠÂu Dương là má»™t dòng hỠở Bắc cương, có Ä‘iá»u không phải là ngưá»i Hồ.
Vương lão Hầu gia đi tới trước chuồng ngựa, đột nhiên kinh hãi la lên:
- Há»a vân câu!
Vương Minh Thái nói:
- Äúng váºy. Cháu nghe mấy lão tướng ở Bắc cương đại doanh nói chuyện, năm xưa bá phụ cưỡi Há»a Vân câu. Äúng là may mắn gặp được, quân sỹ thuá»™c hạ cá»§a cháu phát hiện con ngá»±a nà y ở trên thảo nguyên, cháu phải dùng tá»›i hai nghìn kỵ binh má»›i bắt được nó, đặc biệt kÃnh tặng nó cho bá phụ.
Vương lão Hầu gia ánh mắt phức tạp, đột nhiên nói:
- Tranh nhi, nếu cháu thuần phục được con ngựa quý nà y, ngoại tặng nó cho cháu.
Tà i sản của Thinhbobo
Chữ ký của Thinhbobo
Cứ tưởng ta đã phiêu diêu tá»± tại nhưng vẫn không thể thoát khá»i được cuá»™c Ä‘á»i có quá nhiá»u rà ng buá»™c nà y
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Thinhbobo
08-06-2011, 09:51 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viễn
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 5: Há»a Vân thần câu (1)
Nguồn: ST
Sở Tranh đứng bên cạnh thấy Há»a Vân câu cả ngưá»i đỠrá»±c, thần tuấn phi phà m, tuyệt đối không thua gì con ngá»±a cá»§a Sở Lạc Thá»§y, thì cảm thấy trong lòng ngứa ngáy nóng lòng muốn thá», khi vừa nghe Vương lão Hầu gia nói váºy láºp tức bước vá» phÃa trước.
Vương Minh Thái ngăn hắn lại. Ông ta hiểu rõ tÃnh tình con ngá»±a nà y, thầm nghÄ© nếu không thể thuần phục được nó chẳng may nó nổi chứng lên thì má»i chuyện sẽ trở nên tệ hại, vì thế má»™t mặt lệnh cho Âu Dương Chi Mẫn dẫn Há»a Vân câu và o trưá»ng luyện ngá»±a, má»™t mặt lệnh cho má»™t nghìn quân sỹ Bắc cương trong tay cầm sẵn thòng lá»ng thừng đứng ở bốn phÃa xung quanh phòng bị.
Má»™t nghìn quân sỹ Bắc cương trong lòng hưng phấn khi thấy lại có ngưá»i muốn thuần phục Há»a Vân câu, các tướng lÄ©nh cao cấp ở Bắc cương Ä‘á»u đã thá» qua, có Ä‘iá»u tất cả Ä‘á»u bị nó hất ngã xuống đất, mặt xám mà y tro. Nhưng khi đám quân sỹ thấy Sở Tranh tiến và o trưá»ng luyện ngá»±a thì cá»±c kỳ thất vá»ng, nghÄ© thầm trong bụng má»™t tiểu hà i tá» mà cÅ©ng đòi thuần phục Há»a Vân thần câu sao?
Lúc nà y Âu Dương Chi Mẫn đã dẫn ngá»±a và o trưá»ng luyện rồi nhanh chóng lui ra ngoà i. Há»a Vân câu cÅ©ng rất quen thuá»™c vá»›i trưá»ng luyện ngá»±a nà y, thấy mình bị dẫn và o thì biết lại có ngưá»i muốn thá», nó nheo nheo mắt nhìn Sở Tranh, không khá»i kinh ngạc, ngưá»i gì sao bé tẹo.
Sở Tranh hÃt mạnh má»™t hÆ¡i, đẩy chân khà trong cÆ¡ thể lưu chuyển và i vòng, sau đó chầm cháºm bước vá» phÃa Há»a Vân câu. Sau lần trước thuần phục con ngá»±a cá»§a Sở Lạc Thá»§y, hắn đã có chút kinh nghiệm, ngá»±a tốt gì gì đó cÅ©ng là con váºt đê tiện, nếu không nếm chút Ä‘au khổ thì đừng mong nó thuần phục, hÆ¡n nữa ông ngoại và mẹ Ä‘ang ở bên ngoà i xem, hắn cÅ©ng không muốn mất quá nhiá»u thá»i gian như lần trước.
Há»a Vân câu nhìn tiểu hà i tá» trước mặt lòng sinh cảnh giác, cảm thấy đối phương cÅ©ng không phải hạng dá»… trêu và o, vì thế nó thu lại vẻ coi thưá»ng, nhìn chằm chằm và o Sở Tranh ngầm đỠphòng cẩn tháºn.
Sở Tranh táºp trung chú ý nhìn từng cỠđộng cá»§a Há»a Vân câu, nhưng chân không ngừng di chuyển. Lúc nà y Há»a Vân câu thấy Sở Tranh đã đến đúng tầm, tụ khà hà lên má»™t tiếng dà i, cả ngưá»i đứng thẳng trên hai chân sau thà nh hình chữ "nhân" (人), hai chân trước hung hăng dá»±ng lên nhằm Sở Tranh mà giẫm xuống.
Bên ngoà i Sở phu nhân thấy váºy hét lên má»™t tiếng kinh hãi, hai tay che mặt lại không dám nhìn.
Sở Tranh chá» cho hai chân trước Há»a Vân câu đến sát ngưá»i thì vặn sưá»n bước sang má»™t bước, tay phải nhanh như chá»›p toà n lá»±c tung má»™t quyá»n và o dưới gần gáy trái cá»§a con ngá»±a, Há»a Vân câu tuy đứng trên bốn vó, nhưng trúng chưởng nà y lảo đảo suýt ngã xuống.
Quân sỹ Bắc cương bốn phÃa nhìn thấy má»™t quyá»n đầy uy lá»±c cá»§a Sở Tranh, tức thì á»§ng há»™ hô vang như sấm dáºy.
Bên ngoà i Vương lão Hầu gia thấy váºy vá»— đùi không vui nói:
- Hồ đồ, thuần phục ngá»±a sao lại là m như váºy, chẳng lẽ nó lại không biết đấy là tuyệt thế thần mã sao?
Vương Minh Thái ở bên cạnh nghe váºy cưá»i nói:
- Bá phụ, con ngá»±a nà y vô cùng kiêu ngạo bướng bỉnh, cho nó nếm chút Ä‘au khổ như váºy cÅ©ng không phải không tốt.
Vương Minh Thái lúc ở Bắc cương cÅ©ng đã thuần phục qua Há»a Vân câu, nhưng cÅ©ng bị nó quăng xuống đất và i lần, hôm nay thấy cảnh nó bị khốn đốn không khá»i có chút khoái chÃ.
Vương lão Hầu gia tức giáºn thở phì phò nói không ra tiếng, con Há»a Vân câu trước mắt so vá»›i Há»a Vân câu ngà y trước ông từng cưỡi trông cÅ©ng giống nhau, thấy nó bị Sở Tranh ngược đãi như váºy trong lòng cảm thấy Ä‘au xót.
Há»a Vân câu bị Sở Tranh đánh cho má»™t quyá»n Ä‘au táºn xương cốt, cái cổ lúc nà y cứng ngắc không thể quay tá»›i quay lui, trong cÆ¡n giáºn giữ liá»n tung hai chân sau đá háºu vá» phÃa Sở Tranh, nhưng rõ rà ng tốc độ không còn nhanh như trước, Sở Tranh dá»… dà ng tránh được, sau đó hắn lại tung má»™t quyá»n đấm và o mông cá»§a con ngá»±a.
Há»a Vân câu Ä‘au quá hà lên má»™t tiếng dà i, cuối cùng chịu hết thấu trở nên phát Ä‘iên phát cuồng, cắn, húc, đá, đạp tấn công Sở Tranh liên tục. Sở Tranh thi triển Thiên La bá»™ cá»§a Ma môn chạy vòng quanh Há»a Vân câu, thi thoảng lại đánh ra má»™t quyá»n, nhưng cÅ©ng không tung hết lá»±c như lúc đầu.
Vương lão Hầu gia chỉ biết thở dà i, quay đầu không nỡ nhìn cảnh nà y, nhưng Sở phu nhân bên cạnh thì lại vô cùng vui vẻ, không ngừng vỗ tay cổ vũ cho Sở Tranh.
Còn tên tiểu tá» chăm sóc ngá»±a Âu Dương Chi Mẫn chỉ biết há hốc mồm mà nhìn, không ngá» thiếu gia thoạt nhìn thì nho nhã nhưng khi ra tay lại bạo lá»±c như váºy, hôm nay Há»a Vân câu chắc chạy trá»i không khá»i nắng phải chịu hà nh hạ.
Quả đúng như Âu Dương Chi Mẫn nghÄ©, chưa tá»›i ná»a canh giá», Há»a Vân câu trong trưá»ng luyện đã lảo đảo muốn ngã, trông thấy Sở Tranh lần nữa xông đến thì vá»™i chạy dá»±a và o hà ng rà o bằng gá»— bên sân thở dốc.
Mấy chục binh sÄ© đứng cạnh hà ng rà o thấy váºy báºt cưá»i vang, dùng thòng lá»ng thừng giữ Há»a Vân câu lại, Sở Tranh lúc nà y Ä‘i tá»›i, xoay ngưá»i nhảy lên ngá»±a, Sở Tranh tuy nhẹ nhưng do Há»a Vân câu lúc nà y đã mệt đứt hÆ¡i, chân trước má»m nhÅ©n, thiếu chút nữa là qụy xuống.
Sở Tranh quay sang ra hiệu cho đám binh sÄ© bá» thòng lá»ng ra, hai chân kẹp và o bụng Há»a Vân câu, muốn cho nó chạy má»™t vòng quanh trưá»ng, nhưng Há»a Vân câu lúc nà y quả tháºt sức cùng lá»±c kiệt nên đứng yên không nhúc nhÃch. Sở Tranh vẫn không bá» qua, váºn kình vá»— lên mông ngá»±a má»™t phát, Há»a Vân câu Ä‘au quá má»›i miá»…n cưỡng nhảy lên và i cái rồi ngừng lại. Sở Tranh thấy nó đúng là chẳng còn tà sức nà o, đà nh nhảy xuống Ä‘i ra ngoà i.
Há»a Vân câu nhìn theo bóng lưng cá»§a Sở Tranh, lại nghÄ© đến tương lai mù mịt sau nà y, không khá»i á»§ rÅ© Ä‘au buồn.
Sở Tranh Ä‘i tá»›i trước mặt Vương lão Hầu gia, cưá»i hì hì rồi thi lá»…, chỉ thấy ông ngoại sắc mặt không vui, nhưng cÅ©ng không biết vì sao nên há»i:
- Ngoại, ngoại là m sao váºy?
Sở phu nhân ở bên cạnh cưá»i nói:
- Ông ngoại con là ngưá»i yêu ngá»±a, thấy con đối xá» vá»›i Há»a Vân câu như thế trong lòng đương nhiên không vui. Nhưng mà cha, Tranh nhi dù sao cÅ©ng đã thuần phục được con Há»a Vân câu, ngưá»i không được nuốt lá»i đâu đấy.
Vương lão Hầu gia hừ một tiếng, lệnh cho hạ nhân lấy ra một bộ yên ngựa và bộ kỳ lân khôi giáp đã phủ đầy bụi.
Sở phu nhân nhìn Sở Tranh nói:
- Äây chÃnh là hai bảo váºt cá»§a ông ngoại con, đặc biệt là bá»™ kỳ lân khôi giáp kia, nghe nói để rèn được nó phải mất mấy năm ròng, năm xưa ông ngoại con cÅ©ng mặc bá»™ khôi giáp nà y rong ruổi khắp vùng Bắc cương, Hồ man má»›i chỉ nghe tin đã chạy mất máºt, con phải hết sức giữ gìn và trân trá»ng nó biết chưa.
Sở Tranh vui mừng đáp:
- Tạ ơn ông ngoại ban giáp quý.
Vương lão Hầu gia lúc nà y sắc mặt tốt hơn một chút, nói:
- Không cần Ä‘a lá»…, chỉ cần sau nà y đối xá» tá» tế vá»›i Há»a Vân câu, nhá»› rằng lúc trên chiến trưá»ng, có má»™t chiến mã tốt không khác nà o có được cái mạng thứ hai, hôm nay Há»a Vân câu vì sợ sức mạnh cá»§a cháu mà thuần phục, nếu sau nà y muốn ngưá»i ngá»±a hợp nhất hiểu ý nhau, thì cháu phải thân cáºn nó nhiá»u hÆ¡n má»›i được.
Sở Tranh nghiêm túc đáp:
- Cháu sẽ nhá»› rõ lá»i ông dặn.
Vương lão hầu gia gáºt đầu, sau đó nhìn lại Há»a Vân câu, dưá»ng như có chút không nỡ, than thở:
- Ta già rồi, nếu ta còn trẻ như năm xưa thì…
Nói xong lắc lắc đầu rồi xoay ngưá»i Ä‘i và o.
Sở Tranh trở lại trưá»ng luyện ngá»±a, phân phó cho Âu Dương Chi Mẫn lắp yên ngá»±a lên Há»a Vân câu. Há»a Vân câu biết má»™t khi đã mang bá»™ yên nà y trên ngưá»i thì vÄ©nh viá»…n không bao giá» có thể tháo xuống được nữa, vì váºy lại bắt đầu giãy dụa. Sở Tranh nghÄ© thầm: hôm nay đã bạo lá»±c như váºy rồi, có bạo lá»±c thêm chút nữa cÅ©ng chẳng nhằm nhò gì, sau nà y đối xá» vá»›i nó tốt hÆ¡n là được, nghÄ© váºy liá»n vung tay vá»— và o mặt nó quát:
- Äứng yên nà o.
Há»a Vân câu bị đánh tối tăm mặt mÅ©i, mắt rÆ¡m rá»›m nhìn Âu Dương Chi Mẫn lắp yên ngá»±a lên ngưá»i mình.
Sở Tranh chợt nhá»› ra con ngá»±a nà y tÃnh tình dữ dằn như váºy, ngưá»i thưá»ng rất khó tiếp cáºn, có lẽ chỉ có Âu Dương Chi Mẫn là thân thuá»™c vá»›i nó nhất, liá»n quay sang há»i Âu Dương Chi Mẫn:
- Ngươi có ngưá»i nhà ở Bắc cương không?
Âu Dương Chi Mẫn chắp tay đáp:
- Cha mẹ cá»§a tiểu nhân đã bị Hồ man sát hại lúc tiểu nhân còn nhá», may nhá» có Vương tướng quân thu dùng tiểu nhân, bây giỠở Bắc cương tiểu nhân cÅ©ng chẳng còn ai thân thuá»™c nữa.
Sở Tranh gáºt đầu nói:
- Váºy ngươi có muốn theo ta chăm sóc Há»a Vân câu không?
Âu Dương Chi Mẫn đáp:
- Có thể theo thiếu gia là phúc cá»§a tiểu nhân, tiểu nhân rất vui lòng, tiểu nhân lần nà y được theo Vương tướng quân vá» kinh chÃnh là để tiện chăm sóc cho Há»a Vân câu.
Sở Tranh nói:
- Tốt lắm, ta qua nói chuyện vá»›i cáºu ta má»™t chút, sau đó ngươi Ä‘i theo ta.
Sở Tranh nói chuyện Âu Dương Chi Mẫn với Vương Minh Thái, Vương Minh Thái vui vẻ đáp ứng, đối với ông ta một tên chăm sóc ngựa thì có đáng là gì, hơn nữa đây còn là cháu trai ông xin.
Sở Tranh sau đó ở lại Trấn Viá»…n hầu phá»§ thêm mấy ngà y, cuối cùng cÅ©ng từ biệt ông bà ngoại chuẩn bị quay vá» Tiêu Dao phá»§. Hai vợ chồng Vương lão hầu gia cÅ©ng không nói gì, dù sao má»i ngưá»i Ä‘á»u ở kinh thà nh, có muốn gặp nhau không phải là điá»u quá khó khăn.
Há»a Vân câu sau mấy ngà y nghỉ ngÆ¡i thương tÃch trên ngưá»i đã khá»i hẳn, nhưng ná»—i khiếp sợ thì vẫn còn đấy, nhìn Sở Tranh Ä‘i bên cạnh mà phát run, Sở Tranh nhá»› lá»i ông ngoại, vui vẻ quay sang vá»— vá» nó má»™t chút, tiếc là hiệu quả không được như ý.
Sở Tranh vốn định cưỡi Há»a Vân câu Ä‘i khắp nÆ¡i huênh hoang má»™t phen, nhưng thấy dáng vẻ nó như váºy đà nh bỠý định đó Ä‘i, phân phó cho Âu Dương Chi Mẫn dắt nó theo sau xe ngá»±a.
Lúc ra tá»›i đưá»ng cái, hình dáng cá»§a Há»a Vân câu nhanh chóng thu hút ánh mắt cá»§a ngưá»i Ä‘i đưá»ng, má»i ngưá»i trong kinh thà nh Ä‘á»u có kiến thức rá»™ng rãi, biết đây chÃnh là má»™t con ngá»±a tốt hiếm có khó tìm, liá»n dừng lại ở hai bên đưá»ng chỉ trá» bà n tán.
Äá»™t nhiên có má»™t ngưá»i cao giá»ng thốt:
- Ngựa quý, đúng là tuyệt thế thần câu, không biết vị huynh đà i nà o may mắn sở hữu được ngựa nà y, có thể xuống xe cho tại hạ gặp mặt không?
Sở Tranh lúc nà y Ä‘ang khoác lác nói chuyện tiếu lâm vá»›i đám Liá»…u Khinh Như, là m cho ba ngưá»i Liá»…u Khinh Như cưá»i khúc khÃch không ngừng, không ngá» lại có ngưá»i phá ngang, bị tụt mất hứng trong lòng cảm thấy khó chịu, liá»n nói vá»›i xa phu:
- Không cần để ý đám ngưá»i vá»› vẩn đó, mau vá» phá»§.
Xa phu kia chÃnh là ngưá»i cá»§a Trấn Viá»…n hầu phá»§, vì thế nháºn ra ngưá»i vừa gá»i là ai, biết đây là nhân váºt mình không nên đắc tá»™i, quay đầu lại nói nhá» vá»›i Sở Tranh:
- Tiểu thiếu gia, ngưá»i vừa má»›i lên tiếng chÃnh là nhị công tá» cá»§a Phương tể tướng.
Sở Tranh nghe váºy sá»ng sốt, hắn đương nhiên biết tể tướng là ngưá»i thế nà o. Vì váºy liá»n vén mà n xe lên, trông thấy má»™t thanh niên khoảng hÆ¡n hai mươi tuổi mang theo má»™t Ä‘oà n ngưá»i ngăn ở phÃa trước, chỉ nghe hắn nói:
- Tại hạ Phương Trung Thà nh, mong được gặp mặt chủ nhân của con thần câu nà y.
Sở Tranh thấy pháºt ý, Phương Trung Thà nh kia Ä‘em ngưá»i ngăn xe cá»§a hắn lại là m hắn khó chịu, thầm nghÄ© tên kia cÅ©ng chỉ là tên á»· thế hiếp ngưá»i, liá»n bước ra nói:
- Äây là ngá»±a cá»§a bản công tá», Phương công tá» muốn thế nà o?
Phương Trung Thà nh thấy má»™t thiếu niên bước ra tức thì ngẩn ngưá»i. Hắn thấy Há»a Vân câu thần tuấn phi phà m, cá»±c kỳ vui mừng, lại thấy xe ngá»±a nà y hoa lệ quý phái, chắc là sở hữu cá»§a quan lại trong kinh, mà những quan lại nà y hắn biết gần hết, không ngá» Ä‘i ra lại là má»™t thiếu niên hắn chưa gặp bao giá», nghÄ© Ä‘oạn Phương Trung Thà nh chắp tay há»i:
- Không biết vị nà y là quý công tỠcủa phủ nà o?
Xa phu của Vương phủ ở bên cạnh đáp:
- Phương công tá», tiểu nhân là xa phu cá»§a Trấn Viá»…n hầu phá»§, vị nà y là cháu ngoại cá»§a Hầu gia, chÃnh là công tá» cá»§a đương triá»u Thái úy đại nhân.
Phương Trung Thà nh nghe váºy trong lòng kinh ngạc liá»n nói:
- Thì ra là ngũ công tỠcủa Sở phủ, ta với hai lệnh huynh Sở Hiên, Sở Nguyên cùng ở trong cấm vệ quân, cũng có chút quen biết với hai vị tướng quân, hôm nay có chỗ lỗ mãng, mong thứ lỗi.
Nếu đã biết đây là ngưá»i cá»§a Sở phá»§ thì có đánh chết hắn cÅ©ng không dây và o, Sở Danh ÄÆ°á»ng cùng phụ thân hắn ở trong triá»u là hai ngưá»i đứng đầu cá»§a hai phái đối nghịch nhau, nói gì đến chuyện giao tình.
Bá»—ng má»™t tiếng nói quái dị cách đó không xa truyá»n đến:
- Phương công tỠrất thân với huynh đệ chúng ta sao, sao chúng ta lại không hỠhay biết nhỉ?
Sở Tranh cÅ©ng không thèm quay đầu nhìn lại, nghe giá»ng không cÅ©ng đủ biết là tam ca Sở Nguyên.
Sở Hiên, Sở Nguyên và Phương Trung Thà nh trước mặt Ä‘á»u là phó tướng cấm vệ quân. Phương Lệnh TÃn giữ chức tể tướng nhiá»u năm, tuy rằng Phương Trung Thà nh con ông ta thái độ là m ngưá»i coi như khiêm tốn, nhưng đám con cháu còn lại cá»§a Phương gia Ä‘á»u tá»± nháºn mình cao quý hÆ¡n ngưá»i hai nhà Sở Vương má»™t báºc, hai bên oán háºn chất chứa nhiá»u năm. Hai huynh đệ Sở gia sau khi gia nháºp cấm vệ quân, vì là con cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng nên đã nhanh chóng tụ táºp được đệ tá» hai nhà Sở Vương, âm thầm giằng co vá»›i đệ tá», con cháu Phương gia do Phương Trung Thà nh cầm đầu.
Hôm nay hai ngưá»i Sở Hiên và Sở Nguyên tá»›i phiên trá»±c ban, sáng sá»›m lúc rá»i phá»§ nghe mẫu thân nói tiểu đệ hôm nay sẽ hồi phá»§, vì thế liá»n dẫn thá»§ hạ quân sÄ© Ä‘i quanh quẩn gần Trấn Viá»…n hầu phá»§, vừa lúc thấy phÃa trước có má»™t đám đông đứng cản trên đưá»ng, lại nghe Phương Trung Thà nh Ä‘ang muốn xuống nước, Sở Nguyên nghe xong không nhịn được liá»n châm biếm má»™t câu như váºy.
Sở Tranh thấy Sở Hiên và Sở Nguyên Ä‘á»u mặc quân phục cưỡi ngá»±a cao to, thì cưá»i nói:
- Hai vị đại ca trông tháºt uy phong.
Liá»…u Khinh Như nghe thấy đại công tá» và tam công tá» tá»›i liá»n cùng Tá» Quyên và Thúy Linh bước xuống xe, nhẹ nhà ng thi lá»… nói:
- Tiểu tỳ bái kiến nhị vị công tá».
Sở Hiên hÆ¡i gáºt đầu, Sở Nguyên hÃp mắt nhìn Liá»…u Khinh Như hồi lâu rồi vuốt vuốt cằm nói:
- Äứng lên Ä‘i.
Phương Trung Thà nh ngà y thưá»ng chỉ quen nhìn nữ tá» Bắc quốc, hôm nay bá»—ng nhiên nhìn thấy má»™t nữ tá» yêu kiá»u xinh đẹp bước xuống xe, da trắng như ngá»c, khuôn mặt xinh đẹp không gì tả được, tức thì nhìn ngắm đến ngây dại.
Sở Tranh thấy tên sắc lang Ä‘ang đứng giữa đưá»ng liá»n nói vá»›i Liá»…u Khinh Như:
- NÆ¡i nà y không phải trong phá»§, không cần phải Ä‘a lá»… như váºy, còn không mau lên xe.
Liá»…u Khinh Như cưá»i nhẹ, quay sang hai huynh đệ Sở Hiên, Sở Nguyên thi lá»… lần nữa, rồi dẫn theo hai nha đầu trở lại trong xe. Phương Trung Thà nh cứ nhìn theo bóng mỹ nhân lên xe ngá»±a, không kìm được lòng thở dà i mấy tiếng.
Liá»…u Khinh Như xuất hiện là m bầu không khà giữa hai bên trở nên bá»›t căng thẳng. Phương Trung Thà nh biết Sở Hiên đối nhân xá» thế rất lão luyện, không nóng tÃnh có gì nói nấy như Sở Nguyên, liá»n quay sang Sở Hiên chắp tay nói:
- Sở huynh, tại hạ thấy lệnh đệ có được ngá»±a quý hiếm thấy, má»›i lá»— mãng cản đưá»ng xe ngá»±a, tháºt là thất lá»…, nói rõ ra mong huynh thứ lá»—i.
Sở Hiên cÅ©ng không muốn ở chốn đông ngưá»i nà y gây chuyện nên cÅ©ng chắp tay nói:
- Phương huynh quá khách khà rồi.
Sở Nguyên thấy bên cạnh xe ngá»±a cá»§a Sở Tranh có thằng nhá» dắt theo má»™t con ngá»±a đỠrá»±c, liá»n hiếu kỳ thúc ngá»±a đến bên cạnh Há»a Vân câu. Há»a Vân câu mấy ngà y nay tâm trạng phẫn uất bất bình, lại thấy má»™t ngưá»i cưỡi trên má»™t con ngá»±a chẳng ra gì Ä‘ang chỉ trá» mình, thầm nghÄ© mình đâu phải ai cÅ©ng có thể bắt nạt. Vì váºy Há»a Vân câu bất thình lình giương cao hai chân trước lên hung dữ đạp lên đầu con ngá»±a cá»§a Sở Nguyên, con ngá»±a cá»§a Sở Nguyên ăn má»™t đạp láºp tức hôn mê ngã lăn ra, Sở Nguyên không kịp đỠphòng cÅ©ng bị ngã văng xuống đất.
Tuy váºy Há»a Vân câu vẫn không chịu bá» qua, giÆ¡ vó hướng vá» phÃa Sở Nguyên giẫm tá»›i, Âu Dương Chi Mẫn ở má»™t bên sợ đến hồn phi phách tán, vá»™i và ng ghì chặt dây cương, hết sức kéo Há»a Vân câu xuống, nhưng Âu Dương Chi Mẫn lá»±c tiểu sức bạc là m sao ngăn cản được. May mà Sở Tranh lúc nà y cÅ©ng đã chạy đến, hai tay chống nạnh quát:
- Súc sinh, ngươi muốn chết à ?
Há»a Vân câu thấy Sở Tranh tá»›i, thở phì má»™t phát và o Sở Nguyên, sau đó lắc lắc cổ rồi trở lại chá»— cÅ©. Âu Dương Chi Mẫn sắc mặt tái nhợt, hắn biết ngưá»i Ä‘ang nằm trên mặt đất chÃnh là tam ca cá»§a thiếu gia, không biết đắc tá»™i như thế thì hắn phải
Tà i sản của Thinhbobo
08-06-2011, 09:51 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viễn
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 5: Há»a Vân thần câu (2)
Nguồn: ST
Sở Nguyên đứng dáºy phá»§i bụi trên ngưá»i, trong lòng vẫn còn sợ hãi há»i:
- Tiểu ngÅ©, ngá»±a cá»§a đệ sao lại hung dữ như váºy?
Sở Tranh đắc ý vô cùng, nói:
- Äây chÃnh là ngá»±a do cáºu mang từ Bắc cương vá» tặng cho đệ đó, thế nà o? Không thể so sánh con ngá»±a nà y vá»›i con ngá»±a kém cá»i cá»§a Lạc Thá»§y đại ca đâu.
Sở Nguyên hối háºn nói:
- Hóa ra là váºy, nếu biết thế ca cÅ©ng theo mẫu thân đến phá»§ ông ngoại bữa trước.
Sở Tranh ra vẻ rộng lượng nói:
- Không sao đâu tam ca, bây giỠnếu tam ca có thể hà ng phục được nó thì tam ca cứ dắt nó đi.
Lúc nà y Sở Hiên và Phương Trung Thà nh cũng đã đi tới.
Phương Trung Thà nh tỉ mỉ quan sát Há»a Vân câu, đột nhiên hô lên:
- Há»a Vân câu, lẽ nà o nó chÃnh là Há»a Vân câu trong truyá»n thuyết?
Sở Tranh ngạc nhiên nói:
- Ngươi cũng biết? Hiểu biết cũng rộng đấy nhỉ?
Sở Hiên nghe váºy trách mắng:
- Tiểu đệ, không được vô lá»… vá»›i Phương công tá».
Phương Trung Thà nh cũng không để ý nói:
- Tại hạ từ nhỠđã yêu ngá»±a, trong nhà cất giữ không Ãt tranh há»a ngá»±a quý, Há»a Vân câu chÃnh là vua cá»§a loà i ngá»±a, nghe nói chỉ có Vương lão Hầu gia năm xưa từng may mắn có má»™t con, tại hạ sao lại không nháºn ra.
Phương Trung Thà nh có chút tiếc nuối nhìn Sở Tranh nói:
- Há»a Vân câu tÃnh tình cao ngạo, tuyệt đối không để cho thưá»ng nhân cưỡi lên, Sở tiểu huynh đệ nếu có mang Há»a Vân câu vá» phá»§, chỉ sợ cÅ©ng chỉ để nhìn ngắm mà thôi, nếu quả thá»±c như thế thì đáng tiếc lắm thay.
Sở Tranh cưá»i cưá»i cÅ©ng không đáp lại.
Sở Hiên và Sở Nguyên hai ngưá»i nhìn nhau, trong lòng Ä‘á»u biết tiểu đệ cá»§a mình đã Ä‘em ngá»±a trở vá», tất đã thuần phục được nó. Nhưng bá»n há» cùng Phương Trung Thà nh không có giao tình, tÃnh ra còn Ä‘ang đối đầu vá»›i nhau nên cÅ©ng chẳng hÆ¡i đâu nói rõ chân tướng cho hắn biết.
Sở Hiên hắng giá»ng nói:
- Ngũ đệ, đệ hãy mau vỠđi, phụ thân còn đang chỠđệ ở trong phủ đó.
Nói xong quay sang cáo biệt với Phương Trung Thà nh rồi cùng Sở Tranh và Sở Nguyên trở vỠSở phủ.
Phương Trung Thà nh tiếc nuối nhìn Há»a Vân câu dần dần Ä‘i xa, đột nhiên vá»— mạnh và o trán má»™t cái.
Những ngưá»i theo hắn thấy váºy hoảng sợ vá»™i há»i:
- Phương tướng quân, tướng quân là m sao váºy?
Phương Trung Thà nh thở hắt ra nói:
- Không có gì.
Trong bụng nghÄ© Há»a Vân câu kia bị ngưá»i ta Ä‘eo lên yên ngá»±a, lại sợ hãi thiếu niên kia như váºy, chắc chắn đã bị thuần phục rồi, tại sao vừa rồi lại không nghÄ© ra?
Phương Trung Thà nh nhìn vá» phÃa xa thầm nghÄ©: xem ra ba ngưá»i con trai cá»§a Sở gia thá»±c sá»± không thể coi thưá»ng.
o0o
Sở Tranh trở vá» phá»§, bước lại ghế nằm nghỉ, mệt má»i thở dà i má»™t hÆ¡i. Cuối cùng thì cÅ©ng đã vỠđến nhà , đúng là không đâu tốt bằng nhà mình, nghÄ© lại hai tháng nay ở phá»§ ông ngoại tháºt sá»± khổ sở, má»—i ngà y Ä‘á»u phải vất vả há»c táºp bao nhiêu thứ linh tinh.
Liá»…u Khinh Như cùng Tá» Quyên, Thúy Linh mang má»i thứ từ trên xe và o phá»§, Sở Tranh nhìn má»™t lát chợt cảm thấy có chút mất tá»± nhiên, thầm nghÄ© xem ra mình ngà y cà ng hòa nháºp và o thế giá»›i nà y, thấy mỹ nữ mệt nhá»c cÅ©ng vẫn thá» Æ¡ không để ý, chẳng bù vá»›i năm xưa mình vẫn thưá»ng chịu khó phụ giúp lão bà cá»§a mình là m việc.
Sở Tranh nghÄ© váºy liá»n xắn tay áo Ä‘i tá»›i giúp, Tá» Quyên thấy thế vá»™i la lên:
- Công tá», ngưá»i cứ nghỉ ngÆ¡i Ä‘i, việc nà y cứ để tiểu tỳ là m là được rồi.
Thúy Linh vốn tÃnh tinh nghịch hoạt bát, mấy ngà y nay sá»›m tối lại ở cùng Sở Tranh, nên cÅ©ng không còn e dè nữa nói:
- Ngà i cứ nghỉ ngơi đi, nếu ngà i cứ muốn giúp có khi lại là m lâu hơn ấy.
Sở Tranh tặc lưỡi nói:
- Hai ngưá»i các ngươi, cái miệng cÅ©ng nhanh nhảu quá, không chịu há»c theo Khinh Như tá»· tá»·, lá»i nói cá» chỉ nhẹ nhà ng, đối vá»›i những việc ta là m Ä‘á»u hết sức nghe lá»i á»§ng há»™, các ngươi được như váºy có phải tốt không.
Liá»…u Khinh Như nghe váºy nhịn không được nói:
- Công tá» nói lung tung gì đó, nếu để phu nhân nghe được, tưởng rằng ta để mặc cho công tá» quáºy phá.
Thúy Linh cưá»i nói:
- Äúng váºy, phu nhân đã dặn tiểu thư chăm sóc cho công tá»...
Liễu Khinh Như mặt trầm xuống:
- Thúy Linh, ta đã nói vá»›i em bao nhiêu lần rồi, ở trong phá»§ không được gá»i ta là tiểu thư, ngưá»i không biết nghe được thì sẽ nghÄ© thế nà o.
Sở Tranh thấy cÅ©ng chẳng có gì quan trá»ng, liá»n trêu:
- Như váºy cÅ©ng tốt, má»™t ngưá»i công tá», má»™t ngưá»i tiểu thư, không phải là rất xứng đôi sao, hai nha đầu các ngươi xem ra rất biết nghe lá»i, nhá»› phải hầu hạ hai chúng ta cho tháºt tốt đấy nghe chưa.
Liá»…u Khinh Như nghe Sở Tranh chá»›t nhả như váºy hai má đỠbừng lên, Ä‘ang định phản đối thì từ ngoà i cá»a đã truyá»n đến má»™t tiếng nói:
- Ngũ thiếu gia có ở trong phòng không?
Thúy Linh đáp:
- Công tỠđang ở trong phòng, có phải là Xuân Mai tỷ tỷ không?
Sở Tranh thấy ngưá»i đến là tiểu tỳ Xuân Mai cá»§a mẫu thân thì nói:
- Có chuyện gì váºy?
Xuân Mai khom ngưá»i trả lá»i:
- Phu nhân sai tiểu tỳ má»i NgÅ© thiếu gia đến viện cá»§a Ngô tiên sinh má»™t chuyến.
Sở Tranh thấy khó hiểu há»i lại:
- Äến chá»— cá»§a sư phụ à , có chuyện gì thế?
Xuân Mai đáp:
- Phu nhân sai tiểu tỳ đến nói với Ngũ thiếu gia một tiếng, phu nhân Xuân Doanh của Ngô tiên sinh đang trở dạ rồi.
Sở Tranh thầm mắng mình sao lại quên khuấy mất chuyện nà y, may mà trở vá» vừa kịp lúc, liá»n há»i lại:
- Có biết bao giỠthì sinh không?
Xuân Mai do dự đáp:
- Nghe bà đỡ nói thì hình như là trong ngà y hôm nay.
Sở Tranh nhảy dựng lên:
- Ngay ngà y hôm nay à ? Sao ngươi không nói sớm.
Nói rồi không đợi Xuân Mai kịp giải thÃch, Sở Tranh vá»™i chạy ra khá»i cá»a, nhắm viện cá»§a Ngô An Nhiên phóng Ä‘i.
Vừa tá»›i cá»a phòng cá»§a Ngô An Nhiên, đã thấy Ngô An Nhiên Ä‘ang lo lắng Ä‘i Ä‘i lại lại. Sở Tranh thấy Sở phu nhân cÅ©ng ngồi ở đó, lúc nà y má»›i nghÄ© tá»›i năm xưa Xuân Doanh cÅ©ng đã từng hầu hạ mẫu thân, liá»n há»i:
- Mẫu thân, Xuân Doanh tỷ thế nà o rồi?
Sở phu nhân nhướng mà y nói:
- Sao con lại gá»i là Xuân Doanh tá»·, phải gá»i là sư mẫu má»›i phải.
Sở Tranh cưá»i nói:
- Cái nà y phải trách sư phụ ạ, sư phụ chẳng bao giá» nói ở cùng phòng vá»›i Xuân Doanh tá»·, thế nà o mà hôm nay lại có hà i tá», mẫu thân, sư phụ là m như váºy cÅ©ng không đúng phải không?
Nếu đổi lại bình thưá»ng thì Ngô An Nhiên đã sá»›m phát há»a, nhưng hôm nay ông ta lại nhắm mắt là m ngÆ¡, chỉ thỉnh thoảng lo lắng nhìn và o bên trong phòng.
Sở phu nhân cưá»i nói:
- Con chỉ nói linh tinh. Nghe hai bà đỡ nói má»i chuyện Ä‘á»u thuáºn lợi, Xuân Doanh ngà y thưá»ng thân thể sức khá»e rất tốt, chắc là không xảy ra chuyện gì lá»›n.
Lúc nà y trong phòng đột nhiên truyá»n ra tiếng trẻ con khóc, Ngô An Nhiên láºp tức đứng khá»±ng lại, rồi vá»™i và ng lao đến cá»a phòng, suýt chút nữa là đụng phải bà đỡ cÅ©ng Ä‘ang từ cá»a Ä‘i ra.
Bà đỡ kia thấy Ngô An Nhiên như váºy thì cưá»i ha hả nói:
- Chúc mừng Ngô tiên sinh, mừng Ngô tiên sinh đã có thiên kim tiểu thư.
Ngô An Nhiên nghe bà đỡ nói là má»™t nữ nhi thì trong lòng có chút thất vá»ng, nhưng cÅ©ng không vì thế mà bá»›t vui Ä‘i chút nà o, từ trong lòng lấy ra má»™t phần tiá»n thưởng đưa cho bà đỡ nói:
- Là m phiá»n hai vị đại tá»· rồi.
Bỗng lại nghe một bà đỡ khác trong phòng kêu lên:
- Bà mau và o đây, cô nương nà y vẫn còn đang đau bụng lắm…
Bà đỡ kia biến sắc, tiá»n thưởng cÅ©ng chẳng kịp cầm vá»™i vã quay lại và o phòng, là m cho Ngô An Nhiên lúng túng cứ đứng ngây ra.
Sở Tranh ở má»™t bên nói nhá»:
- Lẽ nà o Xuân Doanh tỷ sinh đôi?
Sở phu nhân tức thì quay đầu lại nhìn hắn chăm chú:
- Là m sao con biết?
Bà thầm nghÄ© đứa con nà y sao lại biết nhiá»u chuyện như váºy?
Sở Tranh vừa nói xong thì biết ngay lỡ miệng, bèn ngượng ngùng đáp:
- Hà i nhi chỉ đoán mò thôi.
Má»™t lát sau, lại nghe trong phòng truyá»n ra thêm má»™t tiếng trẻ con khóc, so vá»›i tiếng khóc vừa rồi còn dữ dá»™i hÆ¡n.
Bà mụ kia trán đầy mồ hôi hớt hải chạy ra:
- Chúc mừng Ngô tiên sinh, chúc mừng Ngô tiên sinh, Doanh cô nương đã sinh long phượng song thai rồi.
Ngô An Nhiên thì thà o lẩm bẩm:
- Long phượng song thai?
Bà mụ kia cưá»i nói:
- ChÃnh là song sinh má»™t trai má»™t gái.
Ngô An Nhiên nghe được tin vui, láºp tức mắt trợn ngược, mồm há hốc sung sướng không cách nà o tả xiết.
Sở phu nhân quay sang Sở Tranh cưá»i cưá»i nói:
- Con cÅ©ng biết nhiá»u chuyện nhỉ, đã Ä‘oán đúng rồi đấy.
Sở Tranh đứng dáºy khoanh tay nói:
- Äá»u tại hà i như thưá»ng ngà y không nghe lá»i mẫu thân dạy, lại Ä‘á»c nhiá»u sách bà ng môn tả đạo, mong mẫu thân thứ tá»™i.
Sở phu nhân không để ý lá»i hắn nói, đứng dáºy quay sang Ngô An Nhiên nói:
- Chúc mừng Ngô tiên sinh. Ta thay mặt lão gia mang tá»›i chút lá»… váºt cho Ngô tiên sinh, mong Ngô tiên sinh vui lòng nháºn, coi như đây là quà cá»§a vợ chồng ta cho hai đứa nhá».
Hai nha hoà n mang hai phần quà tặng đến trước mặt Ngô An Nhiên. Bởi vì cÅ©ng không biết Xuân Doanh sinh con trai hay con gái, nên lá»… váºt chuẩn bị lúc đầu cÅ©ng là chuẩn bị hai phần, không ngá» tá»›i Xuân Doanh lại sinh long phượng song thai, vừa đúng lúc liá»n dâng cả hai phần lá»… váºt lên.
Ngô An Nhiên lúc nà y mới bình tĩnh trở lại, tiếp lấy quà tặng nói:
- Äa tạ ý tốt cá»§a đại nhân và phu nhân, Ngô An Nhiên vô cùng cảm kÃch.
Sở Tranh lục tìm trên ngưá»i má»™t lúc, cÅ©ng chẳng thấy váºt gì có thể Ä‘em ra tặng, vì thế gượng cưá»i nói:
- Sư phụ, hôm nay đồ nhi má»›i từ phá»§ ông ngoại trở vá», trong lúc vá»™i và ng tá»›i đây không kịp chuẩn bị quà cho tiểu sư đệ và tiểu sư muá»™i, sư phụ để đồ nhi quay vá» chuẩn bị chút lá»… váºt.
Ngô An Nhiên hôm nay có chuyện vui mừng, tâm tình rất tốt, thấy Sở Tranh so vá»›i ngà y thưá»ng cÅ©ng vừa mắt hÆ¡n nhiá»u, cưá»i nói:
- Hai đứa bé má»›i chà o Ä‘á»i, cần gì quà cáp, Tranh nhi không cần quá để ý.
Nói xong Ngô An Nhiên không nhịn được quay đầu nhìn nhìn và o phòng trong, rồi chắp tay nói:
- Phu nhân, thứ cho tại hạ thất lễ, tại hạ muốn và o phòng xem Xuân Doanh một chút.
Sở phu nhân cưá»i nói:
- Ngô tiên sinh cứ tự nhiên, ta cùng Tranh nhi xin cáo từ.
Tà i sản của Thinhbobo
08-06-2011, 09:56 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viễn
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 6: Thái tá» Äại Triệu (1)
Nguồn: ST
Sở phu nhân nói vá»›i Sở Tranh trên đưá»ng rá»i khá»i chá»— cá»§a Ngô An Nhiên:
- Tranh nhi, thá»i gian vừa qua con không ở trong phá»§, cô cô nhiá»u lần phái ngưá»i đến há»i thăm con, còn muốn ta lần nà y đưa con và o cung thăm nữa.
Sở Tranh nghe váºy không khá»i nhá»› lại năm xưa khi ở Sở phá»§ ở Bình Nguyên thà nh có gặp qua vị phụ nhân quý phái kia, lúc đó hắn còn chút kỳ quái vì sao vị phụ nhân đó nhìn hắn mà khóc, bèn nói rằng:
- Dạ vâng, hà i nhi cũng chưa và o hoà ng cung lần nà o, nhân dịp mở mang kiến thức một chút.
Sở phu nhân xoa đầu hắn nói:
- Lần nà y tiến cung gặp cô cô con, là muốn con thân cáºn cô cô má»™t chút, những năm gần đây cô cô vẫn cho ngưá»i thưá»ng xuyên há»i thăm tình hình cá»§a con, cháºc, năm xưa nếu cô cô con có thể sinh hạ được hà i nhi thì bây giá» có lẽ cÅ©ng ngang tuổi con rồi.
Sở Tranh có chút không hiểu liá»n há»i:
- Vì sao cô cô không thể sinh hà i nhi?
Sở phu nhân thở dà i đáp:
- Chỉ vì cô cô con mệnh khổ.
Sau đó Sở phu nhân liá»n Ä‘em chuyện Sở Lâm năm xưa kể cho Sở Tranh nghe. Sở Tranh nghe xong đối vá»›i cô cô ở trong thâm cung cà ng thêm thương cảm, từ xưa đến nay trong hoà ng cung đại ná»™i chuyện như váºy thì nhiá»u vô kể, nhưng rÆ¡i và o đúng thân nhân cá»§a mình Sở Tranh vẫn cảm thấy khó chịu trong lòng.
Sở phu nhân lại nói:
- Và i năm gần đây cuá»™c sống cá»§a cô cô con tháºt không dá»… dà ng, năm xưa mặc dù cô cô con không sinh được hà i tá», nhưng hoà ng thượng vẫn sá»§ng ái. Nhưng từ khi nghe tin phụ thân con quay vá» Sở thị, hoà ng thượng đối vá»›i cô cô con cà ng ngà y cà ng nghi ngá», cô cô con mặc dù phÃa sau có Sở, Vương hai nhà chống lưng, trong cung không có mấy ngưá»i dám đắc tá»™i, nhưng chỉ sợ cô cô con cà ng phải chịu cảnh tịch mịch cô đơn.
Sở Tranh bèn há»i:
- Nếu hoà ng thượng đối vá»›i cô cô như váºy, cô cô sao không vá» phá»§ ở và i ngà y?
Sở phu nhân đáp:
- Con cho rằng hoà ng cung có thể không có quy cá»§ bừa bãi như thế à , chuyện phi tần trong cung xuất cung bị quản rất chặt, lần trước cô cô con đến phá»§ đợi suốt ná»a ngà y, mà cÅ©ng chẳng thấy con được má»™t chút.
Sở Tranh nhình quanh thấy mấy nha hoà n Ä‘á»u ở cách khá xa, bèn nhá» giá»ng nói:
- Con nghe nói hoà ng thượng thân thể không được khá»e, có lẽ không được và i năm nữa. Nếu hoà ng thượng băng hà thì cô cô là m sao bây giá»?
Sở phu nhân giáºt mình kinh hãi thốt:
- Con tháºt to gan, những lá»i nà y là ai nói vá»›i con, sao lại không biết nặng nhẹ như váºy?
Sở Tranh cưá»i nói:
- Mẫu thân có muốn trách mắng ngưá»i nà y cÅ©ng không được, là ông ngoại nói cho con biết. Ông ngoại đối vá»›i hoà ng thượng cÅ©ng không thá»±c hà i lòng, ngà y đó ông ngoại cùng hà i nhi uống rượu thuáºn miệng nói ra.
Sở phu nhân nghe váºy liá»n bình tÄ©nh lại, suy nghÄ© má»™t chút rồi nhá» giá»ng nói:
- Từ thá»i Hán Thái tông tá»›i nay, hoà ng gia không có tiá»n lệ phi tần tuẫn táng theo tiên vương, nhưng nếu hoà ng thượng tháºt sá»± quy tiên, phụ thân con chắc chắn sẽ tìm cách cứu cô cô con ra khá»i cung. Vì thái tá» là con Lưu hoà ng háºu, từ nhỠđã mang lòng oán háºn cô cô con, nếu cô cô con ở lại trong cung, khẳng định là là nh Ãt dữ nhiá»u.
Sở Tranh suy nghĩ một chút rồi nói:
- Dù sao hà i nhi cÅ©ng đã trở vá», mẫu thân, ngà y mai con cùng ngưá»i Ä‘i thăm cô cô.
Sở phu nhân gáºt đầu nói:
- CÅ©ng tốt, hiếm ngưá»i có tâm như con, cô cô con nếu biết được sẽ cảm động lắm.
Sở phu nhân đột nhiên nhìn Sở Tranh, quan sát từ trên xuống dưới rồi nói:
- Tranh nhi, con ở vá»›i ông ngoại hai tháng, đã cao lên không Ãt.
Vừa nói Sở phu nhân vừa đứng so với Sở Tranh:
- Con mấy tháng trước còn đứng chưa đứng đến ngực mẹ, hôm nay cao suýt soát ngang vai mẹ rồi, Tranh nhi thực đã trưởng thà nh.
o0o
Sở Lâm nghe nói mẹ con Sở phu nhân tá»›i thăm, trong lòng vô cùng vui vẻ, sáng sá»›m hôm sau đã sai tiểu thái giám hầu hạ bên mình đến Sở phá»§ chá» sẵn. Luáºt pháp Bắc Triệu rất nghiêm, trong triá»u cấm trá»ng thần kết giao vá»›i thái giám trong cung, trừ má»™t số Ãt tổng quản thái giám phụng sá»± đưa ý chỉ hoà ng thượng má»›i được và o phá»§ đệ đại thần, còn như tiểu thái giám nà y căn bản không được bước và o cá»a Sở phá»§.
Thấy Sở phu nhân cùng Sở Tranh ra khá»i phá»§, tên tiểu thái giám vá»™i và ng chạy lại nghênh đón.
Sở phu nhân mỉm cưá»i phân phó gia nhân đưa cho tiểu thái giám má»™t Ãt tiá»n thưởng, sau đó cùng vá»›i Sở Tranh lên xe. Tiểu thái giám ngồi cạnh xa phu, xa phu thuần thục vung roi, xe ngá»±a chầm cháºm chạy vá» phÃa hoà ng cung.
Sở Tranh lần đầu tiên nhìn thấy hoạn quan, hÆ¡n nữa tuổi cÅ©ng xấp xỉ hắn, không khá»i cảm thấy hứng thú, dá»c đưá»ng Ä‘i không ngừng cùng tiểu thái giám trò chuyện. Tiểu thái giám kia tên là Tiểu Äắc Tá», theo Lâm quý phi đã lâu, biết ngưá»i Ä‘ang nói chuyện là cháu trai rất được Lâm quý phi yêu quý, thì không dám cháºm trá»…, nhất nhất trả lá»i tất cả những câu há»i cá»§a Sở Tranh.
Sở phá»§ cách hoà ng cung cÅ©ng không xa, Ä‘i gần ná»a canh giỠđã đến. Thị vệ hoà ng cung Ä‘á»u biết Tiểu Äắc Tá» nên cÅ©ng không là m khó, liá»n để má»i ngưá»i tiến và o.
Và o hoà ng cung, Sở Tranh nhịn không được bèn thò ngưá»i ra ngoà i quan sát xung quanh, nhưng phát hiện hoà ng cung không giống như trong tưởng tượng cá»§a mình, sau khi suy nghÄ© má»™t chút không khá»i cưá»i thầm, mình chẳng qua chỉ biết hoà ng cung qua phiên bản, hôm nay nhìn thấy hoà ng cung gần nghìn năm tuổi đương nhiên là có khác biệt rất lá»›n.
Lại Ä‘i má»™t hồi, Sở Tranh phát hiện trong cung có má»™t số nÆ¡i trông có chút cÅ© nát, không khá»i có chút thắc mắc, liá»n há»i:
- Tiểu Äắc Tá», trong cung sao lại có những nÆ¡i như thế nà y?
Tiểu Äắc Tá» cưá»i nói:
- Nghe những lão nhân ở trong cung nói, nÆ¡i đây trước chÃnh là hoà ng cung Äông Hán, đã có mấy trăm năm lịch sá» hà o hùng, có những nÆ¡i không tránh khá»i cÅ© nát, nhưng hoà ng thượng cùng mấy vị nương nương lại coi đó là những nÆ¡i rất đẹp.
Sở Tranh nghÄ© thầm lẽ nà o đây là ý cá»§a Lưu Thiện, khiếu thẩm mỹ cÅ©ng tầm thưá»ng.
Sở Lâm chá» sẵn ở cá»a cung, Sở Tranh nhảy xuống xe ngá»±a chạy tá»›i trước mặt Sở Lâm kêu má»™t tiếng “cô côâ€. Sở Lâm mắt ngấn lệ, nà ng từ biệt Sở Tranh năm đó tại Bình Nguyên thà nh cho đến giá» cÅ©ng chưa từng gặp lại, thấy đứa trẻ ngà y trước nay đã thà nh thiếu niên, trong lòng không khá»i bùi ngùi.
Sở phu nhân đi tới thi lễ, lúc nà y Sở Lâm mới bình tâm lại, tiến tới đỡ Sở phu nhân nói:
- Tẩu tẩu không cần đa lễ, chúng ta và o trong rồi nói chuyện.
Và o trong phòng, Sở Lâm kéo Sở Tranh ngồi xuống cạnh mình, nhìn Sở phu nhân há»i:
- Äại ca dạo gần đây vẫn báºn rá»™n sao?
Sở phu nhân thở dà i nói:
- Sao mà không báºn cho được, muốn Ä‘iá»u nhiá»u ngưá»i trong tá»™c xuống các quáºn phá»§ nháºm chức, lại không thể quá bạc đãi bá»n há», hoà ng thượng và Phương Lệnh TÃn còn thưá»ng xuyên gây khó dá»…, thá»±c sá»± đại ca cô ở giữa Ä‘ang rất khó xá».
Sở Lâm áy náy nói:
- Äá»u do muá»™i cả, muá»™i không thể vì đại ca gánh vác chút chuyện.
Sở phu nhân vội nói:
- Sao có thể trách muội, nếu không phải vì đại ca muội thì sao muội lại bị thất sủng chứ, có trách thì trách vợ chồng tỷ mới đúng.
Sở Lâm nói:
- Thôi quên Ä‘i, chuyện ấy muá»™i cÅ©ng không để trong lòng nữa, từ xưa tình nghÄ©a trong cung vốn bạc bẽo, năm đó hoà ng thượng sá»§ng ái muá»™i, cÅ©ng là do muá»™i trong triá»u đình không có ai dá»±a dẫm, ông ta không phải lo chuyện ngoại thÃch lá»™ng quyá»n. Nếu tháºt lòng yêu quý muá»™i, thì tại sao lại để cho ngưá»i khác khi dá»… muá»™i đến chết sống như váºy, ngay đến cả hà i tá» cÅ©ng không có được, ông ta là hoà ng thượng lẽ nà o không là m được sao. Từ khi ông ta phát giác đại bá mẫu thưá»ng xuyên và o cung thăm muá»™i, thì bắt đầu xa lánh muá»™i, đến cả năm cÅ©ng không bước và o trong Tuyên Trữ Cung lấy ná»a bước.
Sở phu nhân nhìn nà ng, muốn nói và i câu an ủi nhưng cuối cùng lại chẳng biết nói gì.
Sở Lâm thấy Sở phu nhân như thế thì cưá»i nói:
- Tẩu tẩu không cần lo lắng, việc nà y muá»™i cÅ©ng đã sá»›m quen rồi. Năm đó muá»™i bị ép tiến cung thì cÅ©ng đã chuẩn bị cho sá»± cô đơn tịch mịch trong cung đến già , bây giá» chẳng qua là cháºm hÆ¡n hai mươi năm mà thôi, hÆ¡n nữa muá»™i không giống năm xưa, trong cung cÅ©ng Ãt ngưá»i dám khi dá»… muá»™i.
Sở phu nhân gáºt đầu, nhìn sang mấy ngưá»i Tiểu Äắc Tá» và đám thị nữ, muốn nói gì đó rồi lại thôi.
Sở Lâm thấy váºy liá»n nói vá»›i mấy ngưá»i Tiểu Äắc Tá»:
- Các ngươi lui ra ngoà i trước đi.
Sở phu nhân đợi má»i ngưá»i Ä‘i khá»i rồi má»›i há»i:
- Muá»™i muá»™i, muá»™i có biết gần đây sức khá»e hoà ng thượng thế nà o không?
Sở Lam ngẫm một lát rồi nói:
- Bây giá» hoà ng thượng chuyện gì cÅ©ng Ä‘á»u tránh không cho muá»™i biết, ngá»± y bên cạnh hoà ng thượng bình thưá»ng cÅ©ng có mấy ngưá»i nháºn được ban thưởng cá»§a muá»™i, nhưng cÅ©ng không dám lá»™ liá»…u đến Tuyên Trữ cung, chỉ chuyển lá»i qua Tiểu Äắc Tá». Nghe nói hoà ng thượng từ lúc gặp Vương lão hầu gia, phụ thân cá»§a tẩu tẩu, thì tinh thần sa sút, cả ngà y á»§ rÅ© buồn bã, mấy ngà y qua vẫn lưu lại ở trong cung cá»§a Äồng quý phi.
Sở phu nhân cưá»i nói:
- Nghe nói Äồng quý phi nà y chưa đến hai mươi, việc và y không biết có phải tháºt không?
Sở Lâm cÅ©ng cưá»i nói:
- Việc nà y là tháºt, chỉ có Ä‘iá»u nha đầu kia chẳng biết nặng nhẹ, á»· và o hoà ng thượng sá»§ng ái, đối vá»›i muá»™i cÅ©ng không tôn trá»ng, muá»™i niệm tình nha đầu đó còn nhá» tuổi, trông nha đầu cÅ©ng giống mình năm xưa nên cÅ©ng không so Ä‘o tÃnh toán. Có má»™t lần thế nà o mà nha đầu lại chá»c và o Lưu hoà ng háºu, may mà có muá»™i đứng ra hòa giải, tránh cho nha đầu kia khá»i phải chịu hà nh hạ thân xác, từ đó vá» sau đối vá»›i muá»™i rất cảm kÃch, đã biết Ä‘iá»u hÆ¡n rất nhiá»u.
Sau đó hai ngưá»i lại hứng thú nói đến chuyện gia quyến các đại thần trong triá»u, Sở Tranh vừa nghe vừa ngáp dà i, không ngá» hai ngưá»i xưa nay kÃn kẽ, lợi hại bao nhiêu mà khi ở cùng nhau cÅ©ng thÃch tán chuyện trên trá»i dưới đất.
Sở Lâm nhìn sang thấy Sở Tranh Ä‘ang buồn chán đến phát ngốc, liá»n nói vá»›i Sở phu nhân:
- Tranh nhi lần đầu tiên và o cung, để muội đưa tẩu tẩu và hắn đi xem xung quanh một chút.
Sau đó ba ngưá»i cháºm rãi bước ra ngoà i. Hoà ng cung Bắc Triệu kỳ tháºt bắt đầu xây dá»±ng từ thá»i Äông Hán, trải qua ba triá»u đại Äông Hán, Háºu Hán, Bắc Triệu, mặc dù đã trải qua và i lần chiến tranh, nhưng vẫn giữ được nguyên dạng, do đó trong cung di tÃch cÅ©ng không Ãt. Thấy Sở Tranh đối vá»›i chuyện tình cảm cá»§a Lưu Thiện cảm thấy hứng thú, Sở Lâm liá»n nắm tay hắn Ä‘i tá»›i chá»— cá»§a Lưu Thiện năm xưa.
NÆ¡i ở cá»§a Lưu Thiện ở phÃa bắc hoà ng cung, cùng các nÆ¡i khác có chút bất đồng, ngói lợp Ä‘á»u dùng mà u Ä‘en, không giống như các hoà ng gia thưá»ng sá» dụng mà u và ng, hiển nhiên phá Ä‘i sá»± tôn nghiêm thưá»ng thấy cá»§a hoà ng cung, mÆ¡ hồ ẩn chứa sát khÃ. Sở Tranh nhìn qua không khá»i thấy tim Ä‘áºp nhanh má»™t cháºp.
Sở Tranh há»i:
- Cô cô, nÆ¡i nà y giá» còn có ngưá»i ở không?
Sở Lâm chưa kịp trả lá»i thì cá»a phÃa trước thình lình báºt mở, má»™t nữ tá» Ä‘i ra, nhìn thấy Sở Lâm thì sá»ng sốt rồi vá»™i tiến lên hà nh lá»…:
- Tham kiến Lâm phi nương nương.
Nữ tá» kia trong lúc nói thì nhìn trá»™m Sở Tranh, vừa lúc Sở Tranh cÅ©ng lén nhìn nà ng, hai ngưá»i nhất thá»i ngẩn ngÆ¡, hóa ra biết nhau từ trước.
Bên nà y Sở Lâm cưá»i nói:
- Mẫn công chúa miá»…n lá»…. Vị nà y chÃnh là phu nhân cá»§a Sở Thái úy, còn đây là cháu trai cá»§a bản cung Sở Tranh.
Nà ng Ä‘ang định giá»›i thiệu Mẫn công chúa vá»›i hai ngưá»i thì thấy Sở Tranh cùng nà ng ta Ä‘ang ngạc nhiên nhìn nhau, Sở Lâm thấy thế ngạc nhiên há»i:
- Mẫn công chúa cÅ©ng nháºn ra Tranh nhi sao?
Sở phu nhân nhịn cưá»i nói nhá» vá»›i Sở Lâm và i câu, chỉ thấy Sở Lâm nghe xong nét mặt tháºp phần cổ quái.
Tà i sản của Thinhbobo
08-06-2011, 09:57 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viễn
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 6: Thái tá» Äại Triệu (2)
Nguồn: ST
Triệu Mẫn không ngá» mấy tháng không gặp Sở Tranh đã trưởng thà nh hÆ¡n rất nhiá»u, thấy Sở Tranh nhìn mình không chá»›p mắt thì xấu hổ mặt đỠbừng lên. Ngà y đó lúc Ä‘oà n ngưá»i Sở Danh ÄÆ°á»ng Ä‘i rồi, nà ng cùng Triệu Kỳ tán gẫu không Ãt chuyện, Triệu Mẫn cuối cùng má»›i biết được việc nà ng yêu cần Sở Tranh tiến cung là việc vô cùng vô lá»…, hôm nay lần thứ hai thấy hắn, lại nhá»› tá»›i lá»i Triệu Kỳ nói, trong lòng cảm thấy xấu hổ.
Sở Tranh thấy Triệu Mẫn cÅ©ng không biết là m sao, biết nà ng ta da mặt má»ng, liá»n thi lá»… nói:
- Tham kiến Mẫn công chúa, không ngá» má»›i từ biệt ở Thái Bình phá»§, nhanh như váºy lại được gặp lại công chúa.
Triệu Mẫn lúc nà y cÅ©ng đã khôi phục lại bình thưá»ng liá»n nói:
- Sở công tỠmiễn lễ.
Sở Lâm chợt nảy ra một ý, quay sang nói với Triệu Mẫn:
- Mẫn nhi, Tranh nhi lần đầu và o cung, con đưa hắn đi xem hoà ng cung một chút đi, bản cung cùng tẩu tẩu còn có chút chuyện muốn nói.
Nói xong kéo nhẹ tay áo Sở phu nhân.
Sở phu nhân hiểu ý cũng nói:
- Váºy là m phiá»n Mẫn công chúa.
Sở Tranh trong lòng khó xá», biết ý tứ trong lá»i cô cô, Ä‘ang định phản đối thì Triệu Mẫn đã nói:
- Thỉnh Lâm nương nương cùng Sở phu nhân yên tâm, bản cung sẽ hướng dẫn Sở tiểu đệ đi xem đây đó.
Sở phu nhân mỉm cưá»i thi lá»… rồi cùng Sở Lâm rá»i Ä‘i. Äi má»™t Ä‘oạn Sở phu nhân nhịn không được há»i:
- Không lẽ muá»™i muốn cho Tranh nhi thân cáºn vá»›i Mẫn công chúa?
Sở Lâm cưá»i nói:
- Tẩu tẩu không thấy bá»n chúng rất hợp sao. Muá»™i biết Mẫn nhi từ nhá», nó cÅ©ng hiểu chuyện, Thụy quý phi, mẫu thân cá»§a nó là ngưá»i biết đối nhân xá» thế, đối xá» vá»›i tiểu muá»™i cÅ©ng có phần coi trá»ng, là má»™t trong số Ãt ngưá»i quan hệ tốt vá»›i muá»™i ở trong cung. Chỉ tiếc năm trước đã qua Ä‘á»i, nếu không khi nhìn thấy Tranh nhi nhất định sẽ rất vừa mắt.
Sở phu nhân nhÃu mà y:
- Hoà ng thượng hiện giá» nghi kỵ Sở gia, chuyện nà y chưa chắc đồng ý, vá»›i lại Mẫn công chúa cÅ©ng có suy nghÄ© chá»n lá»±a cá»§a mình, lại còn là hoà ng thất công chúa, ta chỉ sợ Tranh nhi tương lại sẽ bị khi dá»….
Sở Lâm nói:
- Tẩu tẩu là Vương gia đại tiểu thư, chắc cÅ©ng biết trong cung có má»™t vị Diệp tiên sinh, Hoà ng thượng xưa nay đối vá»›i vị tiên sinh nà y tháºp phần tôn trá»ng, Mẫn nhi lại là đồ nhi cá»§a ông ta, nếu Diệp tiên sinh mở lá»i, Hoà ng thượng hẳn cÅ©ng phải suy nghÄ© lại. Äại ca cùng hoà ng thượng giằng co cÅ©ng không phải là biện pháp, nếu Tranh nhi có thể cưới Mẫn nhi, rất có thể quan hệ cá»§a há» sẽ tốt hÆ¡n.
Sở phu nhân trầm mặc không nói. Sở Lâm tuy là đương triá»u quý phi, nhưng dù sao xuất thân bần hà n, cÅ©ng không biết Sở phu nhân không phải không biết Diệp tiên sinh, mà là biết rất rõ, năm xưa vì Triệu Kỳ là đồ nhi cá»§a Diệp tiên sinh, bà hết sức phản đối hôn sá»± cá»§a nà ng vá»›i Sở Hiên. Không ngá» tá»›i Diệp tiên sinh còn có má»™t đồ đệ nữa, hÆ¡n nữa còn có quan hệ không tệ vá»›i Sở Tranh.
Bên nà y Sở Tranh theo sau Triệu Mẫn, Triệu Mẫn nói má»™t câu hắn đáp má»™t câu. Triệu công chúa trước mắt là ngưá»i hắn không thể đắc tá»™i, nhưng cÅ©ng chẳng biết là m thế nà o, chỉ cảm thấy không thÃch hợp.
Giá mà nà ng ta và cái thân pháºn kia không có liên quan thì tốt, Sở Tranh tá»± giá»…u nghÄ©. Hắn vốn đã có sẵn thà nh kiến vá» công chúa và bạch mã vương tôn vương tá», đám cà nh và ng lá ngá»c nà y tháºt khó hầu hạ. Sở Tranh mặc dù bên ngoà i hòa nhã nhưng trong tâm vô cùng cao ngạo.
Triệu Mẫn là ngưá»i tinh ý, cùng Sở Tranh hà n huyên má»™t hồi phát hiện hắn không có hứng thú, trong lòng không vui nên cÅ©ng không thèm nói nữa.
Sở Tranh thấy nà ng có chút bất mãn, biết biểu hiện cá»§a mình hÆ¡i quá trá»›n, vì váºy nói:
- Công chúa lần trước cùng Kỳ tỷ tỷ ra ngoà i du ngoạn, không biết đã đi qua những địa phương nà o?
Triệu Mẫn thấy Sở Tranh chá»§ động cùng mình nói chuyện, báºt cưá»i đáp:
- Äó là lần đầu tiên ta rá»i cung, má»i chuyện Ä‘á»u theo Kỳ tá»·, đại khái cÅ©ng Ä‘i qua năm, sáu quáºn gì đó. Äúng rồi, ta còn đến Bình Nguyên thà nh ở trong nhà Kỳ tá»· má»™t thá»i gian nữa.
Sở Tranh mỉm cưá»i:
- Äó không phải là hang ổ cá»§a tiểu đệ hay sao?
Triệu Mẫn không cưá»i đáp:
- Lần nà y ta ra ngoà i thu được lợi Ãch rất lá»›n. Ta từ nhá» Ä‘á»u ở trong cung, ngà y ngà y Ä‘á»u cùng sư phụ Ä‘á»c sách luyện võ, bình thưá»ng nghe được toà n lá»i ca tụng công đức, quốc thái dân an, cho rằng bách tÃnh Äại Triệu dưới sá»± cai trị cá»§a phụ hoà ng Ä‘á»u an cư lạc nghiệp. Nhưng ta ra ngoà i rồi má»›i biết hiện thá»±c quả khác xa, có nÆ¡i dân chúng lầm than, ta cÅ©ng đã chất vấn quan viên địa phương nhưng há» Ä‘á»u tá» ra bất lá»±c, không lâu trước đó biên giá»›i phÃa tây báo nguy, đại bá»™ pháºn lương thá»±c Ä‘á»u váºn chuyển đến tiá»n tuyến, lương thá»±c cá»§a quan phá»§ thì như muối bá» biển. Mà bá»n thế gia đại tá»™c hà ng ngà y chỉ biết ức hiếp bách tÃnh, chiếm lấy ruá»™ng tốt, bá»n há» thà rằng để lương thá»±c bị há»ng, cÅ©ng không chịu bá» ra má»™t chút nà o cứu tế dân chúng. Ngươi nói những thế gia đại tá»™c nà y là m thế có được không…
Triệu Mẫn chợt ngừng nói, ngưá»i trước mắt nà y chÃnh là công tá» cá»§a thế gia lá»›n nhất nước Triệu.
Sở Tranh thấy Triệu Mẫn đằng đằng sát khÃ, đà nh gượng cưá»i im lặng.
Triệu Mẫn nghĩ một chút lại nói:
- Tuy nhiên Bình Nguyên quáºn là nÆ¡i tốt nhất, bách tÃnh an cư lạc nghiệp, sinh hoạt cÅ©ng coi như đầy đủ sung túc, lệnh tôn Sở Thái úy quả nhiên là quan có năng lá»±c. Äúng rồi, nghe Kỳ tá»· nói ngươi trước đây ở Bình Nguyên thà nh cá»±c kỳ uy phong, thưá»ng dẫn theo má»™t đám choai choai Ä‘i nhiá»…u sá»±, con cháu quan lại nÆ¡i nà y Ä‘á»u rất nghe lá»i ngươi.
Sở Tranh gãi gãi đầu:
- Sao Kỳ tỷ chuyện gì cũng nói thế.
Triệu Mẫn lại nói:
- Có má»™t ngà y ta cùng Kỳ tá»· đến Sướng xuân viên du ngoạn, vừa khéo gặp nữ nhi cá»§a tân nhiệm Thái thú Bình Nguyên quáºn Ninh Phương Khiêm, có phải nà ng ta và đại ca Sở Hiên ngươi có hôn ước?
Sở Tranh bất đắc dÄ© gáºt đầu.
Triệu Mẫn bất bình thay cho Triệu kỳ nói:
- Ta nghÄ© nà ng kia vô luáºn tướng mạo cùng há»c thức Ä‘á»u không thể so vá»›i Kỳ tá»·, không hiểu phụ mẫu ngươi thế nà o lại coi trá»ng nà ng ta, chẳng lẽ ngưá»i nhà ngươi có định kiến vá»›i ngưá»i hoà ng tá»™c hay sao?
Triệu Mẫn soi mói nhìn Sở Tranh nói:
- Ngươi nói chuyện với bản cung lãnh đạm thỠơ, lẽ nà o cũng là vì lẽ đó?
Sở Tranh cảm thấy nhức đầu, nói:
- Công chúa, tiểu đệ tuyệt đối không có ý nà y. Gia phụ cùng gia mẫu cÅ©ng tuyệt không có tâm tư như váºy, tiểu đệ nghe nói bởi vì Kỳ quáºn chúa nhiá»u năm không ở Bình Nguyên thà nh, đại ca niên ká»· lại lá»›n, nên khi Ninh gia tá»›i cá»a cầu thân gia phụ gia mẫu không tiện cá»± tuyệt, má»›i đồng ý việc nà y.
Triệu Mẫn hừ một tiếng:
- Chẳng qua đấy chỉ là cái cớ.
Sở Tranh thầm thở dà i, thảo nà o ngưá»i xưa nói gần vua như gần hổ, trước mắt chỉ là má»™t công chúa nhưng hắn đã cảm thấy như kim nhá»n châm lưng, vô cùng khó chịu.
Lúc nà y trước mặt có Ä‘oà n ngưá»i Ä‘i tá»›i. Triệu Mẫn sắc mặt khẽ biến, kéo kéo áo Sở Tranh muốn tránh Ä‘i.
Nhưng chưa kịp rá»i Ä‘i thì đã thấy có ngưá»i nói:
- Hoà ng muá»™i, tại sao ở trong cung ngươi lại cù cưa cù nhằng vá»›i má»™t nam nhân như váºy, chẳng còn thể thống gì.
Sở Tranh nghe ngưá»i ná» gá»i Triệu Mẫn là hoà ng muá»™i, không khá»i ngẩn ra, lẽ nà o ngưá»i nà y là đương kim thái tá» Triệu Khánh?
Triệu Mẫn trên mặt thoáng sắc giáºn, quay sang Sở Tranh thấp giá»ng nói:
- Chúng ta đi, không cần để ý đến hắn.
Sở Tranh có chút do dá»±, nếu như ngưá»i nà y thá»±c là thái tá» Triệu Khánh, Triệu Mẫn đương nhiên có thể rá»i Ä‘i, nhưng hắn là m váºy có thể thất lá»….
Äang nghÄ© ngợi thì ngưá»i nỠđã tá»›i trước mặt hai ngưá»i, chỉ thấy ngưá»i nà y trang phục hoà ng gia, sắc mặt nhợt nhạt, mặt mà y hung ác nham hiểm. Sở Tranh biết mình không Ä‘oán sai, liá»n tiến lên má»™t bước hà nh lá»…:
- Tham kiến thái tá».
Triệu Khánh hÃp mắt nhìn hắn má»™t chút rồi há»i:
- Ngươi là ai?
Sở Tranh đáp:
- Tại hạ Sở Tranh…
Bên cạnh Triệu Khánh chợt có ngưá»i nổi giáºn quát:
- Ngươi là ai, dám đứng trước mặt thái tỠđiện hạ mà tự xưng tại hạ, muốn chết phải không.
Thanh âm chói tai rõ rà ng là của một tên thái giám.
Sở Tranh từ nhá» tá»›i giá» chưa bị ngưá»i nà o mắng qua, nghe váºy trong lòng giáºn dữ, trừng mắt nhìn sang ngưá»i ná».
Tên thái giám thấy Sở Tranh trừng mắt nhìn hắn, kêu lên:
- Ô, ngươi còn không phục? Coi chừng công công ta móc hai mắt ngươi ra.
Triệu Mẫn ở một bên vội nói:
- Vị nà y là Ngũ công tỠcủa Sở Thái úy, hắn theo mẫu thân và o cung.
Tên thái giám nghe váºy sợ hãi, Lâm phi nương nương trong cung quyá»n to thế lá»›n, hắn tuy có thái tá» là m chá»— chống lưng nhưng cÅ©ng không dám đắc tá»™i vá»›i cháu trai cá»§a nương nương, vì thế đà nh câm miệng không dám lên tiếng.
Triệu Khánh ngạc nhiên:
- Ngươi là ngưá»i cá»§a Sở gia, và o cung để gặp mặt Lâm phi?
Sở Tranh thấy hắn đối vá»›i cô cô mình không chút tôn kÃnh, bá»±c bá»™i trong lòng, nhưng chung quy không tiện đắc tá»™i vá»›i ngưá»i nà y nên đà nh đáp:
- Äúng váºy.
Triệu Khánh đi một vòng quanh Sở Tranh rồi nói:
- Vẫn nghe nói ngưá»i Sở gia tá»± cao tá»± đại, không coi ai ra gì, hôm nay thấy ngươi quả như thế, dám ngang nhiên vô lá»… vá»›i bản vương như váºy.
Triệu Mẫn nhịn không được nói:
- Hoà ng huynh không nên nói thế, Sở tiểu đệ vừa má»›i và o cung còn chưa hiểu quy cá»§, nhưng huynh cÅ©ng đừng vì váºy mà trách tá»™i Sở gia.
Triệu Khánh cưá»i hắc hắc:
- Hoà ng muội vì sao lại che chở cho Sở gia như thế, chẳng lẽ ngươi muốn gả và o Sở gia à ? Ồ, không phải ngươi nhìn trúng tiểu tỠnà y rồi chứ, hắn so với ngươi còn hơi nhỠđó. Hoà ng muội đừng quên, nếu phụ hoà ng biết được thì sẽ nghĩ thế nà o?
Triệu Mẫn tức giáºn khuôn mặt đỠbừng:
- Hoà ng huynh thân là thái tá» má»™t nước, tiểu muá»™i hy vá»ng hoà ng huynh biết tá»± trá»ng thân pháºn. Sở gia đã vì triá»u đình láºp nhiá»u công lao hiển hách, Sở Thái úy cÅ©ng là trá»ng thần đương triá»u, vá» tình vá» lý thì hoà ng huynh cÅ©ng không thể xuất ngôn tùy tiện như thế được.
Triệu Khánh ngạo nghễ nói:
- Ngưá»i khác không dám chá»c Sở gia, nhưng bản vương há gì phải sợ chúng. Trong lòng bản vương, tiểu tá» nà y thá»±c còn không bằng cáºn vệ cá»§a bản vương.
Sở Tranh hÃt má»™t hÆ¡i, nói:
- Nếu Ä‘iện hạ đã nói như váºy, tiểu nhân tá»± biết thân pháºn, tiểu nhân xin cáo lui.
Triệu Khánh đã nói như váºy, Sở Tranh cÅ©ng không cần lá»… độ, xoay ngưá»i muốn bá» Ä‘i.
Triệu Khánh thấy Sở Tranh vô lá»…, trong lòng giáºn dữ, quát lá»›n:
- Trước mặt bản vương, ngươi cho là ngươi có thể quay lại như thế. Ngưá»i đâu, bắt hắn lại đánh má»™t tráºn cho ta.
Triệu Mẫn tiến lên một bước ngăn trước mặt Sở Tranh nói:
- Khoan đã.
Triệu Khánh liếc nhìn Triệu Mẫn hừ nhẹ:
- Hoà ng muá»™i tháºt muốn che chở cho tiểu tá» nà y?
Triệu Mẫn nghiêm mặt nói:
- Muội được Lâm phi nương nương nhỠchiếu cố cho hắn, đương nhiên phải bảo hộ hắn chu toà n, mong hoà ng huynh thứ lỗi.
Nà ng biết võ công cá»§a Sở Tranh không kém, nếu động thá»§ sợ rằng Triệu Khánh sẽ phải chịu thua thiệt, đến lúc đó, vá»›i tÃnh tình cá»§a vị huynh trưởng nà y, chỉ sợ tình hình trở nên tệ hại sẽ không thể vãn hồi.
Triệu Khánh có chút do dá»±, nếu trước mắt không có hoà ng muá»™i thì hắn có thể mặc sức ăn hiếp tiểu tá» nà y, hắn cÅ©ng biết võ công cá»§a hoà ng muá»™i, nếu tháºt sá»± động thá»§ thì ngưá»i bên mình toà n thái giám không là m nên trò trống gì, hÆ¡n nữa nếu phụ hoà ng biết chuyện cÅ©ng không hay. NghÄ© Ä‘oạn hắn quay sang Sở Tranh nói:
- Hôm nay nể mặt hoà ng muá»™i tạm thá»i tha cho ngươi, ngươi tốt nhất đừng bao giá» xuất hiện trước mặt ta nữa.
Sở Tranh nghe xong muốn choáng, đây là thái tá» cá»§a má»™t nước sao, tháºt chẳng khác gì phưá»ng đạo tặc.
Nhìn theo bóng lưng Triệu Khánh, Sở Tranh bá»—ng thấy hÆ¡i lo lo, chưa kế vị Triệu Khánh đã như váºy, không há» có lòng bao dung, lại còn so Ä‘o vá»›i má»™t hà i tá» như hắn, đối vá»›i Sở gia lòng mang oán háºn, tương lai nếu như hắn tháºt sá»± kế vị sợ rằng phụ thân trong triá»u chẳng còn chá»— đứng, Sở gia cÅ©ng không được ngà y nà o yên ổn.
Triệu Mẫn thấy Sở Tranh đăm chiêu liá»n há»i:
- Ngươi Ä‘ang suy nghÄ© gì váºy?
Sở Tranh lắc đầu nói:
- Thái tỠđiện hạ cũng quá…
Triệu Mẫn hiểu ý tứ của hắn, thở dà i nói:
- Có lẽ vị ca ca nà y cá»§a bản cung không thÃch hợp là m vua, sư phụ vẫn thưá»ng lo lắng, nếu hắn tháºt sá»± lên ngôi không biết sẽ dẫn dắt Äại Triệu Ä‘i vỠđâu, nhưng phụ hoà ng cÅ©ng chỉ có hắn là nhi tá», ngôi hoà ng đế ngoà i hắn thì còn có thể truyá»n cho ai?
Sở Tranh thở dà i, đúng là như váºy, cÅ©ng chỉ có hắn má»›i có thể là m hoà ng đế. Nếu cô cô năm xưa có thể sinh hạ được má»™t hoà ng nhi thì tốt bao nhiêu, không thể kém cá»i như tênTriệu Khánh nà y, Sở gia cÅ©ng sẽ toà n lá»±c á»§ng há»™ hắn là m hoà ng đế, còn mình thì là biểu đệ cá»§a hoà ng thượng, có thể nghênh ngang tác oai tác quái, không phải lo lắng cho tương lai như bây giá».
Tà i sản của Thinhbobo
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîçàï÷àñòè , ìâèäåî , ïàðôþìåðèÿ , ngoc thi xuan thu , ñïåöîäåæäà , ninh trà viá»…n , sở danh đưá»ng , sở thị xuân thu , sở thị xuân thu vp , so thi xian thu , so thi xuab thu , so thi xuan thu , so thi xuan thu 3 , so thi xuan thu 4 , so thi xuan thu 7 , so thi xuan thu chuong 4 , so thi xuan thu convert , so thi xuan thu full , so thi xuan thu offline , so thi xuan thu4vn , so thi xuân thu , so thu xuan thu 4vn , truyen so thi xuan thu , ðîñáàíê