Sau khi đi qua hơn mười trạm kiểm soát bố trí phòng vệ của trọng binh, Tần Vũ theo Trác Tam Huyền đi tới cửa thành, chỉ thấy một đại hán toàn thân mặc khôi giáp màu xám tro đang ngồi bên một cái bàn đá, trên mặt bàn đặt một mãnh băng màu đen thật dài, trên mặt khắc chi chít vô số tên tự nhìn không rõ. Mà mấy chục tên binh sĩ vây quanh hắn, có thể thấy chức vị của hắn không tầm thường.
Nghe Linh nhi giới thiệu, Tần Vũ mới biết nơi này gọi là “cửa ải qua thành”, chủ thành sẽ phát cho mỗi người một thông điệp để ra vào thành, mà nơi đây chính là để kiểm tra thông điệp mà thiết trí trạm kiểm soát. Dựa theo lời Trác Tam Huyền, nếu khi bị trục xuất, thông điệp sẽ bị thu lại, ngươi sẽ không thể tiến vào chủ thành cũng như trong các thành thị khác của tinh hệ, có điều kiến tạo những trạm kiểm soát này vốn lúc đầu chính là để phòng ngừa người bên ngoài xâm nhập từ các vũ trụ khác tiến vào.
Tà Phong thành là chủ thành của tinh hệ Thương Thần, cư dân đông đúc nhất, quyền lợi của thành chủ cũng là tối cao, nắm giữ toàn bộ các thành thị hơn một trăm tinh cầu của tinh hệ Thương Thần cùng với hơn một ngàn cái tinh cầu không người quản chế.
Chẳng qua lúc này lại làm cho Trác Tam Huyền mắc phải khó khăn, bởi vì Tần Vũ không có thông điệp, cho nên không thể tiến vào trong thành. Nhưng mà Tần Vũ cũng không tỏ vẻ quá khẩn trương, bình tĩnh nói:
“Yên tâm đi, Trác đại thúc, các ngươi vào trước đi, đợi lát nữa ta tự có biện pháp.”
Đối với bản lĩnh cao siêu của Tần Vũ, Trác Tam Huyền không chút hoài nghi, chợt từ trong cổ tay áo lấy ra ba cái thông điệp tử kim sắc, trình cho đại hán mặc khôi giáp phía trước thẩm tra, đại hán kia sau khi hỏi chỗ ở và tiến hành định vị tính mạng, dò trên mãnh băng màu đen kia tìm cho được tên của ba người, lúc này mới để cho bọn họ đi vào.
Điều này lại làm cho Tần Vũ hơi cảm thấy nghi hoặc, chẳng lẽ nơi này thật sự bị quấy nhiễu bởi loạn chiến, nhưng mà loạn chiến này đến tột cùng là cái gì, cũng không thể biết được, xem ra thế nào cũng phải từ trên người Trác Tam Huyền này điều tra cho rõ mới được. Đợi cho ba người đi vào một hồi lâu, Tần Vũ mới không chút hoang mang ẩn tàng khí tức, trầm tư một lát, bỗng nhiên đạp một bước, đã biến mất vô ảnh vô tung.
Trong vòng thời gian cháy nửa nén hương, địa hình nơi này và mức độ phòng ngự Tần Vũ đã tra xét rõ như lòng bàn tay. Có thể nói cả tòa Tà Phong thành đều ở vào trạng thái hoàn toàn bị phong bế, cũng chỉ có một cái cửa thành này dùng để ra vào, tuyệt đối có thể dùng phòng thủ kiên cố để hình dung, hơn nữa binh lính từ nơi này có thể thông qua khí tức mà nhận biết được, tu vi của bọn chúng cộng thêm vào năng lực lĩnh ngộ vật chất hỗn độn, thực lực ít nhất là trên đẳng cấp kim tiên.
Nếu như để cho mấy ngàn tên kim tiên nhằm vào mình đồng loạt oanh kích, cho dù là Tần Vũ muốn toàn thân trở ra, đó cũng là điều tuyệt đối không có khả năng.
Chẳng qua Tần Vũ nếu muốn tiến vào trong thành nội lại cực kỳ dễ dàng, ở trong Tử Cực tinh ông đã lĩnh ngộ được vài phần năng lực pháp tắc, huống hồ không gian này chỉ là do con người khai sáng ra, pháp tắc trong đó cũng không huyền ảo khó hiểu, không thể nắm bắt giống như vũ trụ nguyên thủy, vì thế Tần Vũ tuyệt đối có thể hoàn toàn nắm trong tay năng lực không gian tại nơi này.
Hơn một ngàn tên binh sĩ không một người nào phát hiện được khí tức của Tần Vũ, chỉ trong nháy mắt Tần Vũ đã lọt vào bên trong Tà Phong chủ thành.
Đợi đến khi đi sâu vào bên trong chủ thành kia một lúc, tiếng động huyên náo như trời long đất lở ào ào cuốn đến, Tần Vũ rất là ngạc nhiên, phóng tầm mắt nhìn tới, kiến trúc rộng lớn tựa như ngọn núi mọc san sát khắp nơi, khí thế hoành tráng, trên đường lộ rộng rãi hoàn toàn dùng ngọc thạch màu lam nhạt lót thành, dưới ánh trăng chiếu rọi tản phát ra màu sắc lộng lẫy lạ thường, rực rỡ tuyệt vời.
Trên đường người người phục sức đủ màu sắc, nhưng những người này cũng không đặc biệt giống như tưởng tượng của Tần Vũ, cũng không có cánh giống như Thiên Thần giới, cũng không giống như người ở một số tinh cầu có thân thể to lớn rắn chắc, hết thảy đều rất bình thường, lại có cảm giác như trở lại nguyên trạng. Nhưng Tần Vũ có thể nhận biết được, mọi người tại đây khí tức tỏa ra thật không tầm thường, hơn nữa có vài người sâu sắc cổ xưa, ẩn tàng khí tức rất cao thâm, nếu căn cứ vào thực lực mà nói, tuyệt đối không thấp hơn Tần Vũ.
Nhìn quang cảnh tấp nập trên đường, Tần Vũ không khỏi cảm khái nói:
“Xem ra trong thế giới hỗn độn này quả là tàng long ngọa hổ.”
“Ân công, người... ... Người làm sao qua được?” Trác Tam Huyền có chút ngạc nhiên hỏi. Tần Vũ thản nhiên mĩm cười, nói:
“Chẳng qua là dùng chút thủ đoạn mà thôi, còn nữa đại thúc sau này đừng gọi ta là ân công, gọi thẳng tên ta Tần Vũ là được.” Trác Tam Huyền nhíu nhíu mày:
“Như thế nào có thể, người cứu chúng ta hai lần tính mạng, nếu gọi ngươi như vậy, thật là không có một chút lễ nghĩa gì.”
Tần Vũ bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nói:
“Đại thúc, đây cũng không phải là vấn đề cấp bậc lễ nghĩa, chẳng lẽ ngươi tính sau này cả đời đều gọi ta là ân công sao?” Trác Tam Huyền nghe nói thế, nhất thời có hơi nghẹn lời nói không ra lời.
Lúc này, Linh nhi kéo ống tay áo Tần Vũ, khuôn mặt sáng như ánh trăng rằm thoáng ửng đỏ, ôn nhu nói:
“Tần... Tần Vũ ca ca, nhà của ta cách đây không xa, chúng ta mau đi đi.”
Tần Vũ cười nói:
“Được, chúng ta cũng nên đi thôi.” Lúc này, Lý Bất Phàm bỗng nhiên có chút bất mãn hừ một tiếng, nói:
“Này gấp cái gì chứ, chờ chúng ta bán hỗn nguyên rồi trở về cũng không muộn, nếu không đêm nay những chân chó đó lại đến đòi nộp thần thạch a!”
Linh nhi bỉu môi, khẽ gật gật đầu. Sau đó, Trác Tam Huyền liền mang theo Tần Vũ đi tới khu chợ, nơi này có thể nói là cực kỳ sầm uất, mà phạm vi chợ so với Tân Thần giới có khác biệt thật lớn, chỉ riêng các đồ vật được buôn bán đã vô cùng kỳ lạ, nhiều thứ còn chưa từng nhìn thấy, nghe Trác Tam Huyền nói nơi này còn có một cái chợ đêm ẩn dấu, chỉ có thể dùng mật hiệu để tiến hành trao đổi, bình thường buôn bán đều là linh bảo đẳng cấp cao, cực kỳ hiếm có, nhưng lại rất đắt tiền, thông thường chỉ có những thương nhân tiền nhiều thế lớn mới có thể xuất hiện ở trong chợ đêm.
Lúc này dọc theo đường đi, Trác Tam Huyền từ đầu đến cuối giữ chặt cái túi chứa hỗn nguyên, sợ bị người ta đánh cắp, dù sao cái này chính là gắn liền tính mệnh của ba người. Trải qua một phen chuyện trò, Tần Vũ đã biết Trác Tam Huyền này là một gã thợ săn trong Tà Phong thành, có vài mánh khóe để săn thú, cho nên thường xuyên đi vào cánh đồng hoang vu ma thú săn bắt hỗn nguyên của ma thú cấp thấp đổi lấy lấy thần thạch để nuôi sống gia đình tạm qua ngày, nhưng tuổi ngày càng lớn, tuy có bản lĩnh, nhưng cơ thể cũng không còn như thời trai trẻ, vì thế xác xuất săn bắt cũng dần dần sút kém, đến nỗi hiện giờ làm không đủ ăn.
Mà Linh nhi kia là nữ nhi của Trác Tam Huyền, lúc trước mẫu thân vừa sinh ra nàng thì cũng đã mất đi, quanh năm suốt tháng cùng phụ thân ở bên ngoài săn thú. Về phần Lý Bất Phàm, là đứa nhỏ vào mười mấy năm trước Trác Tam Huyền từ trong cánh đồng hoang vu nhặt được, lúc đó hắn cũng chỉ mới được năm tuổi, trước ngực đeo một cái ngọc bội trên mặt khắc chữ ‘Lý’, cho nên mới đặt tên cho hắn là Bất Phàm.
Chẳng qua do loạn chiến nổi lên bốn phương, thành chủ Tà Phong thành dùng võ lực nhằm vào cư dân vơ vét cướp đoạt thần thạch, Trác Tam Huyền thấy trước mắt sắp bị trục xuất, cho nên mới không để ý tới tánh mạng đi chọc phải ma thú tam cấp kia, vì thế mà suýt nữa đã mất toi tính mạng.
Không lâu sau, bốn người đã tới một gian hàng rất lớn phía trước, hai bên cửa tiệm chạm khắc hai con rồng đỏ quấn quanh cột trụ, dưới cây cột ngồi chồm hổm hai tượng thạch sư uy vũ bất phàm, phía trên cửa treo một tấm bảng hiệu bằng kim thiết tinh chất, mặt trên viết chữ “Tiễn gia bảo vật phường”.
Tần Vũ thần thức nhạy bén biết bao, cách từ xa ở ngoài cửa tiệm đã cảm nhận được trong cửa tiệm này tản phát ra khí tức của thiên tài địa bảo cất giữ trong đó.
Trác Tam Huyền sờ sờ hỗn nguyên trong túi, trong lòng vui mừng, còn chưa kịp tiến vào, một thương nhân dáng người mập mạp đã bước nhanh ra, hắc hắc cười nói:
“Ồ! Trác tam gia tới, cách thật xa ta đã nghe được mùi hàng hóa tốt rồi.”
Lý Bất Phàm lạnh lùng cười:
“Đây là lẽ đương nhiên, cái mũi của Tiễn gia ngài ngửi gì không được?”
Thoạt nhìn vị thương nhân mập mạp này đúng là khách hàng lớn nhất của Trác Tam Huyền, người ta gọi là Tiễn bát gia, nhưng phàm là hàng hóa đưa tới, hắn đều phải ép trước một nửa giá, chẳng qua Trác Tam Huyền đã sớm biết tỏng mánh khóe của hắn, đã là khách hàng lâu năm, Tiễn bát gia đối với hắn cũng sẽ không ép giá nhiều lắm.
Hắn ngạo nghễ đi về phía Trác Tam Huyền, chăm chú nhìn khỏa hỗn nguyên kia, thoáng đánh giá xong ngáp một cái, chậm rãi nói:
“Coi như không tệ, lấy giá ba trăm thần thạch đi.”
“Ba trăm?” Trác Tam Huyền giật mình trên khuôn mặt lại lóe ra một tia cười lạnh: “Tiễn bát gia, ngươi không phải cũng bị loạn chiến này dọa cho ngớ ngẩn rồi chứ, đây chính là hỗn nguyên của ma thú tam cấp a.” Lập tức, Trác Tam Huyền khéo léo vận chuyển hỗn độn khí, mặc dù không thành thạo cho lắm, nhưng hỗn nguyên lại rất nhanh vận chuyển lên, hỗn độn khí mênh mông cuồn cuộn không ngừng tuôn tràn ra.
Tiễn bát gia nhướng mày, trong ánh mắt toát ra vẻ tham lam, nhìn qua hắn tựa hồ thời gian rất lâu rồi không có gặp hàng hóa tốt cỡ này.
“Được rồi, vậy trả cho ngươi năm trăm thần thạch đi!” Nói xong, Tiễn bát gia liền tiến lên định thu khỏa hỗn nguyên kia. Trác Tam Huyền cười lạnh một tiếng, xoay người định rời đi. Tiễn bát gia hai mắt trợn trừng, nói:
“Ngươi làm cái gì vậy?” Một bên Lý Bất Phàm ngắt lời nói:
“Tiễn bát gia, chúng ta cũng coi như là khách hàng lâu năm của ngươi, ngươi tưởng ta ngu ngốc sao, mấy thứ này bán ở chỗ khác, ít nhất phải có giá hơn một ngàn thần thạch!”
“Nhưng đây là giá cả của cửa hàng Tiễn gia ta, hơn nữa thứ gì Tiễn bát gia ta không thu ta đố xem ai dám thu, ngươi tốt nhất nên thức thời một chút!” Tiễn bát gia ngang ngược nói.
“Vậy chúng ta không bán!” Linh nhi đứng ở bên Tần Vũ tức giận dậm dậm chân, phải biết rằng trong Tà Phong thành này quy củ là mỗi người mỗi tháng phải giao nộp hai trăm thần thạch, mà năm trăm thần thạch này dùng cho cả ba người cũng không đủ, huống chi khỏa hỗn nguyên này ít nhất có thể bán được một ngàn hai trăm thần thạch, đủ để cho ba người nộp lệ phí hai tháng.
Trên mặt Tiễn bát gia mập mạp kia dữ tợn rung rung, tựa hồ có chút giận dữ ngược lại cười nói:
“Còn muốn đi, đem hỗn nguyên lưu lại nói sau, lão bất tử ngươi này cũng là người sắp vào quan tài rồi, về sau cũng không có hàng hóa gì tốt để cung ứng cho bản lão gia, ta hiện tại sẽ giúp ngươi, người đâu!” Theo một tiếng quát to, mười mấy Hắc y nhân từ phía sau cửa tiệm liền vọt ra, bọn chúng nhìn qua tuy rằng cũng không cường tráng, nhưng có thể cảm giác được tu vi bên trong của chúng tuyệt đối không thể xem thường.
Trác Tam Huyền trên nét mặt già nua khí tức nghẹn đã biến thành màu tím, cả giận nói:
“Đồ khốn, ta hôm nay liều mạng với ngươi!” Nói xong liền xông lên phía trước, cũng không nghĩ tới Tiễn bát gia đột nhiên tung ra một chưởng, hung hãn đánh hắn ngã nhào xuống đất, lực đạo tuy rằng không mạnh, nhưng Trác Tam Huyền trước đã bị trọng thương, dưới một chưởng tức thì miệng phun trào máu tươi.
“Phụ thân!” Linh nhi quá sợ hãi, vội vàng giúp hắn thông máu thuận khí, nhưng Lý Bất Phàm một bên sớm đã phẫn nộ thiêu đốt tim gan, thanh kiếm to bản màu đen trong tay đã vung lên cao.
Kính mời các bạn tham gia dịch HẬU TINH THẦN BIẾN.
Người qua đường bốn phía đã thấy một màn nhưng không có một ai xen vào chuyện bất công này , đều là vội vã chạy đi , thoạt nhìn Bát gia tại nơi này thế lực rất lớn
Khi Lí Bất Phàm giơ trường kiếm chuẩn bị chém tới thì một gã Hắc Y nhân đột nhiên nhảy lên phía trước , tức thời Hỗn Độn khí chợt loé lên trong bàn tay , một cột lửa bốc cao tới tận trời hiển hiện . Lí Bất Phàm bị đánh bay ra ngoài , y phục sớm đã bị cháy hết
Tần Vũ thầm kêu bất hảo , những người này hiển nhiên đối với nắm giữ Hỗn Độn vật chất có kĩ năng rất cao , thực lực tất nhiên không phải thấp . Lập tức tay phải đánh ra một đạo tử khí , tay phải cũng đồng thời xuất ra Tử Vân kì , Tử khí tốc độ cực nhanh đánh lên cổ tay Hắc Y nhân . Hắc Y nhân kia sắc mặt cũng là đại biến lui ra phía sau hai bước , nhìn kĩ mới phát hiện cổ tay đã bị ăn mòn phả ra một mùi hôi khó chịu
“ Nếu hắn không chịu bán , Tiễn Bát Gia cần gì phải dùng cường nhân làm khó ?” Tần Vũ đứng trước mặt Bát gia lạnh lùng nói , nét mặt lạnh như băng mang theo vài phần tức giận
Tiễn Bát Gia nhíu mày :
“ Ngươi … ngươi là ai , các ngươi nhanh làm thịt xú tiểu tử này cho ta !”
Hắc Y nhân có chút kinh ngạc nhìn Tần Vũ , tức thì từ trong Hỗn Độn chất diễn hoá ra một sinh mệnh lực lượng rất mạnh sau một lát đã khôi phục lại cổ tay như ban đầu , hiển nhiên đối với nắm trong tay Hỗn Độn hắn so với Trác Huyền mạnh hơn rất nhiều
Bất quá Tần Vũ cũng không e ngại bất luận kẻ nào ở đây , mặc dù đối với điều khiển Hỗn Độn chất đang ở vào thế hạ phong nhưng Lục đạo luân hồi có thể huỷ diệt tất cả , lập tức lãnh đạm nói :
“ Nếu không muốn chết thì cút ngay !”
Chiến ý đột nhiên bốc lên , mười mấy Hắc y nhân toàn bộ di chuyển song điều kì quái chính là một cỗ Hỗn Độn khí từ da tay bọn họ phả ra tiện đà hoá thành các loại nguyên tố lực lượng . Tiễn Bát Gia thấy tràng diện như vậy nhất thời đóng cửa chui vào trong , trước lúc đi còn than một tiếng :
“ Tránh xa một chút” . Chắc chắn là không muốn cửa hàng của hắn bị tổn hao gì
Tần Vũ đối với phương pháp chiến đấu của bọn họ thì cực kì nghi hoặc , đối với năng lực của hắn tự nhiên có thể sử dụng Lục đạo luân hồi tạo ra Hỗn Độn khí , mà trong đan điền bọn họ hiển nhiên là không có khí tức của Lục đạo luân hồi , như thế nào có thể sinh ra Hỗn Độn vật chất
Đang trong suy tư , vài cỗ nguyên tố lực lượng hoàn toàn không giống nhau từ bốn phương tám hướng đánh tới , đối với trình độ điều khiển Hỗn Độn của Tần Vũ lúc này tất nhiên không có biện pháp chuyển hoá và chống đỡ những nguyên tố lực lượng này . Nghĩ vậy liền tung Tử Vân kì lên trời , lá cờ tập trung một lượng lớn mật độ Hỗn Độn chất đen nhánh nhất thời khuếch trương che kín cả bầu trời , vài cỗ nguyên tố lực lượng trong nháy mắt bị áp chế
Mười mấy tên Hắc Y nhân thấy thế tựa hồ hoàn toàn chưa kịp phản ứng toàn thân đã bị cố định ngay tại chỗ , cỗ lực lượng áp chế này quá cường đại khiến cho bọn hắn thậm chí không có khả năng di chuyển . Bất quá Tần Vũ vì muốn che giấu thực lực nên cũng không xuất ra Lục đạo luân hồi phá huỷ linh hồn bọn họ , qua một lúc đã thu lại Tử Vân kì
Đám Hắc Y nhân được giải thoát thở phào một hơi , cũng không có ai dám xông lên tấn công Tần Vũ , thưc lực của người trước mắt so với bọn hắn quả thật quá chênh lệch
Tần Vũ nâng Trác Huyền và Lý Bất Phàm dậy , hai người đều bị thương không nhẹ phải qua một thời gian dài điều dưỡng mới có thể khôi phục . Ánh mắt Tần Vũ lạnh như băng đảo qua đám Hắc Y nhân , lạnh lùng nói :
“ Nếu còn có lần sau các ngươi tuyệt đối không có vận khí tốt như vậy đâu !” . Nói xong cũng không để ý tới bọn họ thế nào liền rời đi ngay
Đám … Hắc Y nhân hai mặt nhìn nhau trong lòng tựa hồ vẫn đang bận tâm về thực lực của Tần Vũ . Lúc này Tiễn Bát Gia lật đật đi ra , khuôn mặt mập mạp ẩn chứa vẻ xấu hổ run giọng nói :
“ Người … người này rốt cục là ai ?”
…
“ Các ngươi không bán được Hỗn nguyên , không có việc gì chứ ?” Tần Vũ đỡ Trác Huyền hỏi
Trác Huyền khó khăn nuốt nước bọt , nói :
“ Không việc gì , chỉ là cái tên hỗn đản Tiễn Bát Gia kia khinh ta tuổi cao cự nhiên muốn cướp đi Hỗn nguyên của ta … ân nhân , người lại vừa cứu ta một mạng a , thật không biết như thế nào có thể tạ người”
“ Lại nhắc chuyện ơn nghĩa rồi , ta đỡ ngươi về”
Trác Huyền ở một nơi vô cùng trống trải , cơ hồ nơi đây chỉ là bên rìa của chủ thành , gia cảnh mỗi nhà ở đây đều cực kì bần hàn miễn cưỡng có một cửa sông , bất quá nơi này vẫn nằm trong địa phận chủ thành cho nên vấn đề an toàn là không phải nghĩ
Cách đó không xa toạ một khối kiến trúc không theo quy luật gì , chính là nhà của Trác Huyền , nhìn qua mặc dù có chút kì quái nhưng lại cực kì tự nhiên . Có điều nơi này không lớn lắm chỉ có thể cấp cho Tần Vũ một phòng để nghỉ ngơi , trong nhà còn có một tiểu viện ở giữa toàn cỏ dại
Sau khi trở về , Linh Nhi lập tức mời đại phu đến nhà . Đại phu đối với năng lực điều khiển Hỗn Độn khiến ngay cả Tần Vũ đều cứng lưỡi , diễn hoá sinh mệnh nguyên lực càng cường đại . Chỉ trong chốc lát Trác Huyền và Lí Bất Phàm đã cảm thấy thoải mái , hai người đã có thể tự mình đi lại
Thấy thủ pháp diễn hoá sinh mệnh nguyên lực cùng với phương thức điều khiển Hỗn Độn chất công kích lúc trước của đám Hắc Y nhân khiến Tần Vũ rất có hứng thú , xem ra tất cả đều phải hỏi Trác Huyền mới biết được
Đêm đã xuống , trên những con đường lúc này lại càng náo nhiệt . Nghe Linh Nhi nói cuộc sống ban đêm ở đây càng thú bị , các cửa hàng không vì đêm dài mà đóng cửa . Cũng bởi vì thế Lí Bất Phàm mới có thể đêm khuya đem Hỗn Nguyên đi bán
Bầu trời âm trầm , ánh trăng như ánh bạc mềm mại uống lượn trên từng đám cỏ trong tiểu viện . Tần Vũ nhìn trăng sáng lên cao nghĩ thầm rằng nhật nguyệt nhất định là do khai tích giả dùng nguyên lực sáng tạo nên . Mà nhật nguyệt khẳng định là không có cách nào xuyên thấu Hỗn Độn không gian , tinh vực bị khai tích tồn tại lẻ loi trong nguyên thuỷ vũ trụ này ngàn ngàn năm không bị huỷ diệt khiến Tần Vũ có chút bội phục năng lực khai tích giả
Lúc này một thân ảnh kiều mỹ xuất hiện bên cạnh Tần Vũ , chính là Trác Linh Nhi . Nàng thấy bộ dáng của Tần Vũ dường như muốn nói điều gì nhưng lại không dám quấy rầy , nhất thời chỉ biết đứng đó mặc thời gian trôi qua
Gần nửa canh giờ trôi qua , Tần Vũ mới hồi tỉnh nghi hoặc nói :
“ Chuyện này không có gì , hôm nay ta ở lại đây cũng coi như các người hồi báo ta , không phải sao ?”
Linh Nhi nhẹ nhàng gật đầu , cắn cắn môi rồi lại không biết nên nói gì . Tần Vũ nhìn ra được nàng vốn là cô gái cực kì chất phác , lại đột nhiên nghĩ tới cái gì hỏi :
“ Linh Nhi , cô biết Tà Thần giới ở nơi nào không ?”
Linh Nhi này nhìn qua không có tâm cơ gì , Tần Vũ có thể hỏi thẳng , điều này so với Trác Huyền thì đơn giản hơn rất nhiều , hơn nữa cũng nghĩ nàng không dễ dàng nghi ngờ hắn
Linh Nhi tựa hồ kinh ngạc một chút nói :
“ Ta … ta nghe Cha nói Tà Thần giới là vũ trụ tồn tại chí thượng , nó nắm trong tay tất cả quyền lợi của Thương Thần tinh hệ chúng ta , Thất Tuyệt tinh hệ cùng với Nguyệt mang tinh hệ , truyền thuyết nói phiến tinh hệ chúng ta đang sống chính là do Tà thần đại nhân tạo ra”
Tần Vũ nhíu mày nghĩ thầm vị Tà thần này cũng chính là cao thủ khai tích không gian trong nguyên thuỷ vũ trụ kia , có lẽ hắn đã nắm đựoc Thiên đạo không chừng
“ Vậy Linh Nhi cô nương , ngoại trừ Tà Thần vũ trụ chẳng lẽ còn có vũ trụ khác ?”
Linh Nhi gật đầu đang muốn nói gì đột nhiên một tiếng ho khan vang lên , Trác Huyền tay chống gậy thong thả từ trong phòng đi ra
“ Cha , sao Cha lại ra ngoài ?” . Linh Nhi lập tức tiến đến đỡ hắn , Trác Huyền nhìn Linh Nhi trầm giọng nói :
“ Con về phòng trước đi , ta có một số việc cần nói với ân nhân”
Linh Nhi nhíu mày quay sang nhìn Tần Vũ , sau đó đi vào bên trong
“ Đại thúc , người cố ý đuổi Linh Nhi đi khỏi , có chuyện gì quan trọng cần nói với ta sao ?” Tần Vũ mỉm cười hỏi
Trác Huyền chần trừ một lúc rồi trầm giọng nói :
“ Ân nhân , kì thật ta đã biết”
Tần Vũ sắc mặt khẽ biến , nói :
“ Biết cái gì ?”
Trác Huyền có chút bất đắc dĩ cười khổ một tiếng , nói :
“ Ta mặc dù mắt hơi mờ nhưng chính là biết ngươi không phải là người của vũ trụ này”
Tần Vũ trong lòng cả kinh , không nghĩ tới chuyện cự nhiên sớm bị bại lộ , mà chính mình lại không hay biết thế này , nghi hoặc nói :
“ Ngươi như thế nào biết ?”
Trác Huyền thở dài từ từ nói :
“ Ngươi xuất hiện tại chỗ này nhưng không có thông hành , có thể xác định là không phải người của vũ trụ Tà thần , hơn nữa ta còn cảm giác được trong cơ thể ngươi tồn tại một năng lượng huyền diệu cực kì cường đại nữa , so với chúng ta khác rất nhiều”
Tần Vũ xấu hổ cười :
“ Nguyên lai là như thế , vậy ngươi định thế nào ?”
Trác Huyền vội vàng nói :
“ Ân nhân ngàn vạn lần đừng hiểu nhầm , Trác Huyền ta cho dù phấn thân toái cốt cũng sẽ không dùng oán báo ân , ta muốn ngươi tới nơi này chính là không muốn bọn binh lính phát hiện ”
Tần Vũ nghĩ xem ra Trác Huyền cũng không có ý hại hắn nên cũng không giấu diếm nữa , thẳng thắn nói :
“ Đích xác ta không thuộc về nơi này , mà đến từ một nơi có tên là Hồng Mông vũ trụ”
“ Sao có thể … ngươi không phải người của Chiến thần giới” . Những lời này khiến cho Trác Huyền rất khiếp sợ , tựa hồ ngay từ đầu đã nhận định Tần Vũ là người của Chiến Thần giới
Tần Vũ lắc lắc đầu :
“ Ta đến từ một nơi hoàn toàn không thuộc vũ trụ này , ta đối với Hỗn Độn vũ trụ này có chút không hiểu rõ”
“ Nguyên lai là như thế , vậy ta cũng yên tâm rồi , sau này ngươi cứ ở chỗ này đi a , ta Trác Huyền xin thề tuyệt đối sẽ không hại ngươi”
Tần Vũ nhìn bộ dáng chân chất của Trác Huyền không nhịn được cười , nhưng Chiến Thần giới thì Tử Cực tinh sứ giả lúc trước đã từng nói quá , chuyện này là như thế nào vậy , càng khiến cho hắn nghi hoặc
Kính mời các bạn tham gia dịch HẬU TINH THẦN BIẾN.
Để tiện liên lạc hãy add nick của
Quyển 14 - Tà Thần giới
Chương 6 : Hỗn Độn chân nguyên
Dịch giả : SnowLion
Nguồn : 4vn & TT & Bz
…
“ Đại thúc đối với phiến vũ trụ này hiểu rõ bao nhiêu ?” Tần Vũ hỏi
Trong lòng Trác Huyền thì Tần Vũ chính là ân nhân cứu mạng của hắn mà bản thân cũng là người chí tình chí nghĩa , tất nhiên không có gì giấu diếm , thán thanh nói :
“ Ngươi xem ta sống đã gần trăm năm nhưng kiến thức cũng rất ít , ta chỉ biết ngoại trừ Tà Thần vũ trụ ra còn tồn tại Chiến Thần vũ trụ , ai … những năm gần đây từ khi Chiến Thần giới đả thông giới hạn vũ trụ không ngừng phát binh công kích chúng ta gây ra loạn chiến , nếu không như vậy bọn ta cũng sẽ không phải giao hai trăm thần thạch đáng ghê tởm kia”
Tần Vũ nói :
“ Nguyên lai là như thế , chiến tranh cự nhiên đã xuất hiện tại hai vũ trụ , vậy nguyên nhân là gì ?”
Trác Huyền xấu hổ nở nụ cười :
“ Bọn ta địa vị thấp kém như thế nào biết được những chuyện như vậy , có thể bảo trụ được tính mạng đã tốt lắm rồi . Bất quá nghe nói là Chiến Thần giới tựa hồ muốn lấy một vật trong Tà Thần giới , đó cũng là nguyên nhân phát động chiến tranh và duy trì mấy trăm năm nay”
Chiến Thần giới nói vậy cùng với Tà Thần giới giống nhau , nắm trong tay tất cả quyền lợi của một vũ trụ . Bất quá Tần Vũ đối với tràng loạn chiến này cũng không có quá quan tâm , điều làm hắn hứng thú chính là vị … Tà thần kia
“ Đại thúc , các người đã từng gặp qua bị Tà Thần kia chưa , có biết hắn thế nào không ?”
Trác Huyền nói :
“ Truyền tống điểm của Tà Thần giới là cấm địa với những người có thân phận thấp kém như bọn ta , nơi đó canh phòng nghiêm ngặt ngay cả tới gần cũng không thể , hơn nữa hắn tuyệt đối sẽ không tới nơi này , vậy ta như thế nào có thể gặp qua hắn chứ . Bất quá mọi người ở đây đều biết Tà Thần bất quá là danh hào mà thôi , tên thật của hắn là Tử Sắc Thương Long , có điều ngàn vạn lần không nên gọi ra tên thật của hắn”
Xem bộ dáng khẩn trương của hắn Tần Vũ mới biết được người trong Tà Thần vũ trụ đều coi Tử Sắc Thương Long là một vị chân thần , một nhân vật mà không thể xúc phạm cũng như không thể có tà niệm tồn tại , cũng giống như phàm nhân thờ phật vậy . Sau đó Tần Vũ cũng biết được Tà Thần vũ trụ này phân ra làm tam đại tinh hệ gồm mấy trăm tinh cầu , mỗi nơi đều có một loại truyền tống trận , đương nhiên muốn vào đó phải qua kiểm tra thông hành , cũng chỉ có loại truyền tống trận này mới có thể tự do di chuyển trong tam đại tinh hệ
Nghe Trác Huyền kể lại , mấy trăm năm trước Chiến Thần giới vì muốn lấy ở Tà Thần giới một vật cho nên đã giận dữ sử dụng thủ pháp khai tích Hỗn Độn phá vỡ giới hạn không gian vũ trụ hình thành một truyền tống trận . Có lẽ năng lực như vậy tại Hồng Mông vũ trụ cũng không quá khó khăn nhưng tại nguyên thuỷ vũ trụ này cơ hồ không có khả năng , lí do có thể giải thích ở đây chính là trong Chiến Thần giới đã có người lĩnh ngộ được pháp tắc ở vô hạn vũ trụ cho nên mới có thể phá vỡ tất cả qui định nguyên thuỷ
Trác Huyền tất nhiên không có nghĩ nhiều như Tần Vũ , chỉ là bất đắc dĩ thở dài nói :
“ Không biết cái thân già này có thể sống bao lâu nữa , Bất Phàm đứa nhỏ này nói thế nào nó cũng không học theo thủ nghệ của ta , lại còn nữ nhi của ta nữa thật không biết bọn họ sau này nên làm gì ?”
Tần Vũ nói :
“ Chuyện gì đến sẽ khắc đến , đại thúc cũng không cần quan tâm quá . Bất quá nếu ta không thuộc thế giới này , ngươi không sợ ra có mưu đồ gì sao ?”
Trác Huyền nhíu nhíu mày dứt khoát nói :
“ Ân nhân đã cứu mạng ta nhiều lần , cho dù là muốn tính mạng này của Trác Huyền ta cũng sẽ không do dự !”
Tần Vũ cười nói :
“ Đại thúc , yên tâm đi ta không có mưu đồ gì chỉ là tới nơi này tìm một vật mà thôi”
“ Vật gì ?”
“ Một loại hư vô mờ mịt rồi lại có thể nắm trong tay tất cả gì đó !”
Tần Vũ hít một hơi thật sâu , đối với tu vi của hắn bây giờ không thể hiểu được sử tồn tại của pháp tắc nguyên thuỷ vũ trụ này , càng không thể đoán ra có hay không Thiên đạo chính là pháp tắc thần bí kia . Bất quá sau khi tới thế giới này năng lực dự tri của Tần Vũ đã hoàn toàn biến mất rồi , hắn rốt cục đã không còn cảm giác được phát sinh mệnh kí , hình như khi bước vào nguyên thuỷ vũ trụ tất cả đã nằm trong tay ‘Thiên’
Trác Huyền cười nghi hoặc nói :
“ Thực lực của ân nhân bọn ta đã không thể nhìn thấu , cái ngươi tìm nhất định là một loại cảnh giới càng cao rồi”
Đôi mắt Tần Vũ sáng ngời tựa hồ nghĩ tới điều gì đó , vội hỏi :
“ Đại thúc , ta muốn biết Hỗn nguyên là sao ?”
Trác Huyền trầm tư một lát rồi nói :
“ Cái ngươi nói là Hỗn nguyên của Tam cấp ma thú , không .. tầm thường . Hỗn Độn cầu bé bằng nắm tay kia chính là sản sinh ra cơ thể ma thú , chính là bổn nguyên của Hỗn Độn lực , mất nó ma thú cũng không tồn tại”
“ Ta thấy đại thúc cũng đã tu luyện Hỗn Độn khí , nhưng so với lực lượng trong cơ thể ta lại hoàn toàn bất đồng , rốt cục là sao ?”
Đây cũng là vấn đề Tần Vũ đang nghi hoặc , có thể tự phát sinh Hỗn Độn khí , vậy nguồn gốc từ cái gì ?
Trác Huyền gật đầu nhẹ , nói :
“ Đây là khi Tà Thần sáng tạo vũ trụ không gian ẩn chứa Hỗn Độn vật chất cực kỳ huyền diệu . Mà khi sinh ra trong huyết mạch thân thể đã có một loại năng lượng đặc thù có thể không ngừng hấp thu Hỗn Độn vật chất trong hư không , hơn nữa từng chút từng chút còn hấp thu tinh thuần nhất Hỗn Độn chân nguyên theo năm tháng tích luỹ . Hỗn Độn chân nguyên càng tụ càng nhiều , tiện đà hình thành Hỗn nguyên trong cơ thể , Hỗn nguyên đó trong cơ thể có thể thả ra Hỗn Độn khí , cũng là năng lực lĩnh ngộ và hình thành các loại lực lượng”
Tần Vũ lúc này mới giật mình hiểu ra , cả kinh nói :
“ Nguyên lai là như thế , khó trách Hắc Y nhân có thể phóng ra Hỗn Độn khí , nguyên lai trong đan điền cũng có Hỗn nguyên . Bất quá Hỗn nguyên này so với Lục đạo luân hồi của ta cũng có vài phần tương tự , tuy không có khả năng luân hồi nhưng lại đồng dạng có thể sinh ra Hỗn Độn khí”
Trác Huyền tiếp tục nói :
“ Ma thú và người đều sinh ra Hỗn nguyên , chỉ là phương pháp không giống mà thôi . Một Hỗn nguyên hình thành cũng chính là Hỗn Độn chân nguyên đã dung nhập vào huyết mạch cốt nhục bên trong . Bất quá để có được Hỗn Độn chân nguyên lại cực kì khó khăn , một lượng Hỗn Độn vật chất nhiều như núi cũng chỉ có thể luyện ra một lượng Hỗn Độn chân nguyên bé bằng nắm tay . Huống hồ trong không gian bị khai tích này Hỗn Độn khí đã ít lại càng ít cho nên một số tu luyện giả sẽ thông qua pháp quyết đặc thù tìm càng nhiều Hỗn Độn vật chất càng tốt , còn phần lớn là giết ma thú lấy Hỗn nguyên để đề cao thực lực của bản thân”
Dựa theo Tần Vũ giải thích thì trong không gian bị khai tích này vốn tồn tại Hỗn Độn vật chất giống như Thiên địa linh khí , trải qua không ngừng hấp thu trong cơ thể hình thành Hỗn nguyên sau đó lại qua diễn hoá Hỗn Độn mà sinh ra các loại nguyên tố lực lượng . Nhưng mõi người đối với lĩnh ngộ các loại nguyên tố có khác biệt cho nên hình thành phương thức chuyên tu và đa tu * . Mà các nguyên tố lại khắc chế lẫn nhau cho nên trong chuyên tu cũng hình thành một loại phương thức chiến đấu đặc thù , người lĩnh ngộ tu luyện theo phương thức quần thể được gọi là Tu huyền giả
Thiên , địa , lôi , phong , thuỷ , hoả , sơn , trạch , đây là Tần Vũ từ trong Hỗn Độn chất mà lĩnh ngộ được tám loại nguyên tố lực lượng . Mà Trác Huyền lại chỉ ra rằng ngoại trừ đứng đầu là Thiên ngoài ra còn có sau nguyên tố lực lượng , còn một loại cuối cùng là sinh mệnh lực lượng . Tần Vũ cho rằng sinh mệnh nguyên lực này nên là nguyên tố địa , nhưng lạ có vẻ không đúng lắm , cũng chính là hiện nay chưa lĩnh ngộ hết Thiên , địa , hai loại lực lượng thần bí này cho nên cũng không thể đưa ra kết luận quá sớm
Bất quá Trác Huyền ở bên rìa chủ thành cuộc sống bần hàn như vậy chính là không có cách nào tới một môn phái tu luyện , tất cả chỉ là tự bản thân hiểu được , hiển nhiên là hiệu quả kém hơn rất nhiều . Năm mươi năm qua đi khả năng diễn hoá lực lượng cũng có hạn , Lí Bất Phàm tuổi còn trẻ mặc dù đang lĩnh ngộ Hoả lực lượng nhưng về mặt diễn hoá lực lượng so với hắn thì mạnh hơn rất nhiều
Nghe nói tại Tà Phong thành này môn phái lớn nhất chính là ở phía Đông Nam thành Li Hoả Huyền môn , đây là môn phái chuyên tu luyện Hoả nguyên tố , nghe đồn môn chủ nơi đó có thể trong nháy mắt đưa Hỗn Độn vật chất trong vòng trăm dặm diễn hoá thành Hoả diễm có thể thiêu trụi nửa chủ thành
Bất quá trong Tam đại tinh hệ còn có rất nhiều cao thủ giống như Tần Vũ , nắm giữ rất nhiều nguyên tố lực lượng nhưng năng lực diễn hoá so với Tần Vũ mạnh hơn trăm ngàn lần , có thể nói là cực kỳ kinh khủng
Tần Vũ sau khi nghe giảng giải mới xem như đại khái hiểu được ảnh hưởng của Hỗn Độn đối với toàn vũ trụ , phát hiện niêm trù vật chất và lĩnh ngộ của chính mình cũng bất quá là vỏ ngoài mà thôi , không nhịn được thở dài một hơi , nói :
“ Xem ra điều huyền diệu trong nó so với sự tưởng tượng của ta càng thâm ảo a … không biết Tiểu quân bọn họ đã xuất quan chưa”
Trác Huyền trầm tư một lát lại nói :
“ Ân nhân , người không nên ra khỏi đây , bởi vì loạn chiến mà thủ vệ bên trong thành cực kì nghiêm ngặt , cần cái gì cứ để ta và Bất Phàm đi là được”
Tần Vũ gật đầu nói :
“ Cũng tốt , cứ đợi qua mấy ngày đã”
“ Kỳ thật ân nhân đã cứu mạng ba người bọn ta vài lần , thật sự cảm kích , không biết như thế nào có thể báo đáp ngươi cho tốt !” Trác Huyền gắt gao nắm lấy tay Tần Vũ , trong ánh mắt toát ra vẻ vô cùng cảm kích
“ Ta đã nói rồi , điều này ngàn vạn lần không nên nhắc tới”
Trác Huyền đột nhiên con mắt sáng ngời tựa hồ nghĩ tới điều gì hưng phấn nói :
“ Không biết ân nhân đã có … thê tử , nếu chưa có lão xin làm làm mối gả Linh Nhi cho ngươi , nha đầu kia nhìn qua mặc dù vô dụng nhưng cũng có vài phần tư sắc , ngươi xem thế nào ?”
Tần Vũ xấu hổ cười :
“ Đại thúc , điều này càng không thể rồi , ta có chút chuyện , ngài cũng nghỉ ngơi đi a” nói xong vội vã đi về phòng
Trác Huyền nghi hoặc gãi gãi đầu , nói :
“ Chẳng lẽ hắn không hài lòng với Linh Nhi ?” tức thì cũng quay đầu bước đi
Mà lúc này thân ảnh Lí Bất Phàm xuất hiện tại một góc tiểu viện , chẳng biết hắn đã ở đây bao lâu nhưng thần sắc lạnh như băng , trong ánh mắt toát lên vẻ phẫn hận
* chuyên tu là chỉ tu luyện một loại nguyên tố còn đa tu là tu luyện cách kết hợp của nhiều loại nguyên tố . Như Tần Vũ được gọi là đa Tu Huyền giả
Kính mời các bạn tham gia dịch HẬU TINH THẦN BIẾN.
Để tiện liên lạc hãy add nick của
Quyển 14 - Tà Thần giới
Chương 7 : Thời cơ chưa đến
Dịch giả : SnowLion
Nguồn : 4vn & TT & Bz
Tần Vũ đi rồi Tử Huyền phủ lại yên lặng hẳn , hôm nay Hồng Quân cũng đã tiến vào trong bế quan , Khương Lập mỗi ngày chỉ có thể cùng cháu gái Tình Nhi chờ người trở về , mà La Băng và Bạch Y Thần cả ngày cũng như nàng , trong lòng đều mong nam nhân trở về
Lại nói Tần Vũ đi rồi , nha đầu cũng vì lời hứa tu luyện lúc trước thường xuyên tới tìm Hồng mông , Lâm Mông cùng với Tần Thạch Thiên ba gã chưởng khống giả . Mà sau khi được bọn họ chỉ điểm tốc độ tu luyện của nàng ngày càng nhanh , lúc này đã gần tới hạ bộ Thiên thần , tin rằng chỉ qua mấy trăm năm có thể đạt tới cảnh giới siêu việt Thần vương
Bất quá tư chất của nha đầu cũng khiến cho ba vị chưởng khống giả phải nhìn nhau , muốn trở thành Thần vương có người nào không trải qua sinh tử kiếp số chứ , hơn nữa còn phải qua một thời gian rất dài , tốc độ của tiểu nha đầu kia lại quá nhanh không thể tưởng tượng , hơn nữa lại có Hỗn Độn linh bảo gia trì , trong tương lai nhất định sẽ cao hơn cả Tần Tư lúc trạng thái đỉnh cao
Nói đến Tần Tư trải qua hơn một trăm năm đối với nghiên cứu càng thêm thấu đáo , đồng thời một lúc có thể diễn hoá ra nhiều khốn , sát kiếp trận pháp . Nói về uy lực không kém Kiền Khôn đại trận của Tần Vũ là mấy , coi như là đã có đột phá mới
Một ngày , hai đạo ánh sáng ngọc cực nhanh xẹt qua tinh không trong Hồng Mông vũ trụ , dừng lại tại một không gian bị bẻ cong phía trước hiện lên hai thân ảnh
Chính là Đại viên Thiên Tôn Hầu Phí cùng với Chưởng lôi Thiên Tôn Hắc Vũ !
“ Hầu tử , ngươi nói đồ đệ Tôn Ngộ Không đã bị giam ở trong không gian này ?” Hắc Vũ nghi hoặc nhìn không gian uốn khúc kia không khỏi có chút ngạc nhiên
Hầu Phí gật đầu :
“ Ta có thể cảm giác được Tôn Ngộ Không ở đây bất quá một trăm năm qua chưa có biện pháp đột phá thoát khỏi không gian này , mà ta càng không có khả năng đó”
Hắc Vũ lắc lắc đầu :
“ Từ khi đại ca đi hình như cả vũ trụ đều Hỗn loạn , bọn họ đều đã thay đổi”
Hầu Phí nói tiếp :
“ Lúc trước ta đã hỏi qua Hồng Mông , mà hắn nói Ngộ Không bị phong ấn cũng chính là ý của đại ca , điều này khiến ta không thể hiểu nổi , cũng không biết đại ca làm thế rốt cục được cái gì”
Hắc Vũ ánh mắt một đường , nói :
“ Ta nghĩ đại ca làm vậy nhất định phải có nguyên nhân , ngươi cần gì phải gấp gáp như vậy ?”
Hầu Phí kêu lên một tiếng đau đớn :
“ Ta cảm giác được trong không gian uốn khúc này có lực lượng không tầm thường , ta sợ Ngộ Không sẽ có chuyện !”
Một trăm năm qua , Tôn Ngộ Không và Bạch Viên bị phong ấn trong không gian kia , thuỷ chung không có biện pháp phá vỡ được Hỗn Độn khí . Hầu Phí cũng là cực kì lo lắng cho đồ đệ cho nên nới gọi Hắc Vũ đến để hỗ trợ , cũng là trợ giúp Tôn Ngộ Không ra khỏi không gian này
Hắc Vũ nhíu mày :
“ Ngươi làm như vậy ta mới sợ hắn có chuyện !”
Hầu Phí trừng mắt nói :
“ Tạp mao điểu , ngươi không giúp cũng được , dù sao có ngươi cũng thừa !” vừa nói một cây côn màu xanh tím đã nắm trong tay , nó chính là Thiên Tôn linh bảo đã được Tần Vũ cải tạo lại , nhất thời phát ra khí tức mãnh liệt
Không đợi Hắc Vũ kịp phản ứng , một côn của Hầu Phí đã phóng đi , chính là uy thế của Kinh Thiên côn pháp , bảy mươi hai đạo côn ảnh cuồn cuộn nổi lên như những đợt sóng tím . Song không gian này lại thần kỳ cứng rắn , ngay cả Hắc Vũ cũng rất khiếp sợ , hắn biết rõ thực lực của Hầu Phí , không nghĩ rằng nó lại cự nhiên bất động như vậy
Ngay sau đó Kinh Thiên bảy mươi hai côn liên tiếp được xuất ra , khí thế như hồng thuỷ , biến thành hơn một ngàn côn ảnh cuối cùng tụ lại một nơi , Kinh Thiên nhất côn từ đó mà phát tạo thành cột sáng huyền thanh ( xanh tím ) tựa như xuyên thấu cả vũ trụ nhưng vẫn như trước không chút nào làm không gian kia nhúc nhích
Hắc Vũ cau mày , thở dài đang muốn tiến lên trợ giúp hắn đột nhiên một giọng nói hùng hồn cao ngang với tiếng hô vang vọng cả Hồng Mông vũ trụ , thanh âm tựa hồ là từ Thiên địa sơ khai mà phát ra , không gian chấn động gây nên những đợt sóng âm thật lớn
“ Là ngươi ?” Trước mặt hai người Hắc Vũ xuất hiện một bóng người không có quang hoa , có chút kinh ngạc nói
Người nọ thân mặc trường bào màu xanh , nhìn qua có chút lam lũ , chân đi giày vải cầm trong tay một trường phiên màu xám , toàn thân cổ phác không chút quang mang giống như vạn cổ băng nguyên , là tự nhiên bất động rồi lại thấu phát ra khí thế khiến người khác khó lường
Đệ tứ chưởng khống giả , Cổ Bàn !
Cổ Bàn khuôn mặt như tạc lộ vẻ tươi cười nói :
“ Hai vị tiền bối , đã lâu không gặp”
Hầu Phí lúc này mới dừng công kích , nói :
“ Hoá ra Cổ Bàn huynh đệ , ngươi tới nơi này làm gì ?”
Những năm gần đây , Cổ Bàn cùng với Cổ Bàn phiên nhập đạo nghiên nát hư không , lĩnh ngộ Hỗn Độn , hôm nay cũng chính là ngày hắn xuất quan . Sau khi Cổ Bàn xuất quan liền có cảm giác cho nên nhanh chóng đi tới Hồng Mông không gian
“ Ta chính là muốn mói cho hai vị tiền bối Tôn Ngộ Không còn chưa đến ngày xuất quan , không gian này phải là chính hắn tự thoát ra , người bên ngoài không có biện pháp trợ giúp hắn” Cổ Bàn thản nhiên nói , ánh mắt thâm thuý tựa như đã biết tất cả Thiên địa vũ trụ không gian
Hắc Vũ và Hầu Phí xem tu vi của Cổ Bàn đã đạt tới cảnh giới chưởng khống giả siêu việt , ngạc nhiên nói :
“ Tại sao ?”
Cổ Bàn nói :
“ Đây là ý của Tần tiền bối , lúc trước người để cho bốn người chúng ta bế quan cũng chính là để có thể lĩnh ngộ Hỗn Độn , sau đó nối bước theo tới nguyên thuỷ vũ trụ tham cứu Thiên đạo”
Hầu Phí cả kinh nói :
“ Sao … Chẳng lẽ đại ca muốn Ngộ Không đi theo hắn , nó có năng lực như vậy sao ?” thực lực của Tôn Ngộ Không Hầu Phí hiểu rõ bất quá mặc dù hắn đã tiếp cận tới cảnh giới chưởng khống giả nhưng để nghiên nát hư không tiến vào Hỗn Độn thì cho dù là chưởng khống giả cũng không có năng lực này , Tôn Ngộ Không như thế nào có thể
Cổ Bàn mỉm cười lắc đầu , nói :
“ Kỳ thật Tần tiền bối sau khi lĩnh ngộ Lục đạo luân hồi đã nắm giữ một chút vận chuyển của Thiên đạo , người để chúng ta bế quan cùng với phong ấn Tôn Ngộ Không tại không gian này cũng chính là Thiên ý , mà Ngộ Không sớm đã lĩnh ngộ được vô thượng chiến ý , khi hắn đạt được một bước lĩnh ngộ được sự huyền diệu chiến ý đó nhất định sẽ ra ngoài”
Hắc Vũ nhìn trên người Cổ Bàn hôm nay tản ra nhiều điểm thanh quanh , ngạc nhiên nói :
“ Chẳng lẽ ngươi đã có thể tiến vào trong Hỗn Độn không gian ?” đối với cái … nguyên thuỷ vũ trụ kia hắn cũng là từ Hồng Mông mà biết được một chút , cũng là cực kì khâm phục năng lực của Tần Vũ
Cổ Bàn cũng không phủ nhận , gật đầu nói :
“ Đúng vậy , Cổ Bàn phiên của ta đã có thể đánh vỡ Hỗn Độn tạo ra một thông đạo , không chỉ có thể , bất diệt phách thể của Tiểu Quân đã ngưng luyện thành , Thiên Minh cũng đã hoàn thành bảy lần biến thân , cũng có thể sử dụng Thiên đạo chi nhận khai tích thông đạo . Ta nghĩ Tần tiền bối đã sớm dự tính được việc hôm nay cho nến mới để cho chúng ta bế quan tu luyện”
Một trăm năm qua , tiến độ của bốn người này đã biến hoá ngất trời , ngoại trừ Tôn Ngộ Không ba người còn lại đều đã có năng lực tiến vào Hỗn Độn không gian
Hầu Phí giật mình nói :
“ Nguyên lai đại ca đã dự tính tất cả , xem ra là ta hồ đồ rồi , vậy các ngươi sao còn chưa đi tìm đại ca nữa ?”
Cổ Bàn cười cười , lấy tay chỉ vào không gian uốn khúc mà Tần Vũ tạo ra , nói :
“Thời cơ chưa đến , chúng ta còn phải chờ hắn”
Hầu Phí cau mày , ngoài miệng lúc nào cũng thốt ra khẩu khí không tha ai , cả giận nói :
“ Tên đồ đệ này lại khiến cho sư phó ta mất mặt , các ngươi ba người đều đã có thể tiến vào Hỗn Độn chỉ có hắn là bị phong ấn ở đây , thật là vô dụng !”
Hắc Vũ khinh miệt liếc hắn :
“ Tiểu Hầu tử ngươi , cái này gọi là thấy nào trò nấy , hắc hắc”
Cổ Bàn nói :
“ Hai vị không cần gấp gáp , ta đã tính qua hai mươi bảy năm sau Ngộ Không sẽ thoát khỏi đó , đến lúc đó Tiểu Quân và Thiên Ming cũng sẽ trở về , bốn người bọn ta sẽ tới Hỗn Độn giới tìm Tần tiền nối … bây giờ ta và hai vị ở đây cùng chờ hắn”
Nói xong Cổ Bàn liền ngồi hai chân xếp bằng , hai mắt khép hờ như là đã nhập định , từng đạo quang hoa thanh lương xoay tròn trên đỉnh đầu hắn sau đó vòng quanh thân thể
Từ khi Cổ Bàn có thể tiến vào Hỗn Độn giới hắn có cảm giác được một ít mệnh kí cùng với năng lực dự tri không thể hiểu . Hắc Vũ và Hầu Phí tất nhiên sẽ không đối với vị chưởng khống giả siêu việt này mà có nghi ngờ gì , cùng đợi Tôn Ngộ Không trở về
…
Trong không gian phong ấn , Hỗn Độn vật chất so với trăm năm trước đã có thay đổi rất lớn . Tựa hồ như bị một lực lượng không ngừng thắt chặt lấy , bên trong vang lên những tiếng hỗn tạp , thong thả chuyển động . Mà Bạch Viên chính là đang nằm ở một góc không gian , mắt nhắm hờ mơ mơ màng màng nhìn bộ dạng đang đại phát lôi đình của Tôn Ngộ Không
Kim quang bắn ra bốn phía , chiến ý như nước sông Trường Giang đổ về , Tôn Ngộ Không cầm trong tay một đạo kim quang đẹp mắt , Kinh Thiên côn pháp đã phát huy tới trạng thái đỉnh cao . Mà trăm năm trôi qua cho tới bây giờ hắn cũng không có nghỉ ngơi , chiến ý mãnh liệt phảng phất vĩnh hằng vĩnh viến không tiêu giảm , so với trăm năm trước càng thêm đại thịnh
Tôn Ngộ Không cho tới bây giờ cũng không có mỏi mệt , ngược lại trải qua một trăm năm điên cuồng tiết ra chiến ý điên cuồng lại cảm giác được tinh lực vô cùng . Mà cỗ Hỗn Độn chất này dường như bị chiến ý này điều khiển , Tôn Ngộ Không bây giờ đã cảm giác được bản thân đã có thể miễn cưỡng phân giải đám Hỗn Độn chất này
Giờ phút này sau hơn một trăm năm cuồng chiến đột nhiên ngừng lại , hắn dừng tại bên cạnh một đoàn khí thể đột nhiên con mắt sáng ngời hưng phấn chạy đến bên cạnh Bạch Viên , lớn tiếng nói :
“ Ha ha , ta rốt cục đã lĩnh ngộ được , nguyên lai như thế a , ha ha !”
Bạch Viên nghi hoặc nhìn hắn , đôi mắt đảo lên đảo xuống
Tôn Ngộ Không hắc hắc cười nói :
“ Ta đã hiểu ra căn nguyên thật sự , nguyên lai một trăm năm qua không phải Hỗn Độn khí chế ước ta mà chính là Kinh Thiên côn pháp , lão Tôn ta đây chỉ cần lĩnh ngộ một loại côn pháp mới nhất định có khả năng đả thông đám Hỗn Độn chất đáng kiếp này , ha ha ha ha !”
Bạch Viên ngáp dài một cái , hoàn toàn không để ý đến Tôn Ngộ Không đang hưng phấn liền kiếm một cái hố ngủ tiếp
Kính mời các bạn tham gia dịch HẬU TINH THẦN BIẾN.
Để tiện liên lạc hãy add nick của
Tác giả viết: Ta nghĩ ta cần phải giải thích một chút, Nguyên văn là Tần Vũ vốn không thể an toàn thối lui trước một ngàn vị kim tiên.
Vây chặt mình, hoàn toàn là do bị hạn chế tác dụng của không gian pháp tắc trong vũ trụ nguyên thủy, Hiện nay Tần vũ với Lục đạo luân hồi đang phát sinh một số thay đổi.
Hậu văn đã đem lại cho độc giả một lời giải đáp. Còn Tần vũ tới Vũ trụ này cần phải có một thời gian để thích ứng, cần phải hiểu được tác dụng diễn hoá của vật chất Hỗn độn. Tuy nhiên, “Thiên” trong lực lượng nguyên tố, sẽ có thể là điểm then chốt để đột phá của Tần Vũ!
-o-o-o-
Sáng hôm sau, ở trong phòng Tần vũ hãy còn đang ngồi xếp bằng nhập định trên chiếc giường gỗ, tâm vô ngoại vật, ngưng thần định khí, giữa trán phù động một tia vật chất hỗn độn như ẩn như hiện mỏng như tơ khó nhìn thấy.
Đối vối cảm ngộ Hỗn độn, Tần Vũ bây giờ có thể nói là chớm nhìn thấy con đường đi, tưởng muốn nắm giữ càng nhiều lực lượng nguyên tố, cho dù Tần Vũ có thiên tư đặc biệt hơn người cũng cần phải có một thời gian dài để lĩnh ngộ. Chiều nay, Tần Vũ đang đắm chìm trong huyền ảo của Hỗn độn, theo bốn loại lực lượng nguyên tố đã lĩnh ngộ từ trước không ngừng thấu triệt, ông đã có thể cảm nhận được Phong, Lôi hai loại nguyên tố pháp tắc, mặc dù rất mơ hồ, nhưng tin tưởng không bao lâu nữa sẽ lĩnh ngộ hoàn toàn.
Chỉ có điều theo như lời Trác Tam Huyền nói, lĩnh ngộ lực lượng nguyên tố này bất quá là một chút quá trình cơ sở mà thôi, giống như là một tiểu hài tập bước đi, đợi cho đến khi lớn lên cứ tự nhiên theo đà mà diễn hóa lực lượng nguyên tố trong Hỗn độn, nghe nói lúc mười hai tuổi Trác Tam Huyền đã có thể diễn hóa được sáu loại lực lượng nguyên tố cùng với nguyên lực tính mạng.
Bởi vậy có thể thấy được cái này cũng không khó, mà cái khó chính là cường độ diễn hóa và năng lực nắm trong tay mình, nghe nói môn chủ Hỏa huyền môn có thể làm cho hỏa diễm trong vật chất hỗn độn diễn hóa trải qua sự khống chế của hắn hình thành một luồng hỏa diễm lực lượng siêu cường như cuồng phong bão táp. Đương nhiên cái này cần phải phối hợp với một số ứng dụng của pháp quyết, cũng chính là mức độ thành thạo trên phương diện kỹ xảo, cũng giống như Đế Thích Thiên vận dụng Thiên đạo chi nhận xuất ra được Thiên đế quyết.
Bất quá trừ lần đó, làm cho Tần Vũ thấy nghi hoặc chính là Thiên Địa hai loại nguyên tố, tại dưới đáy biển trong lúc lĩnh ngộ ông rõ ràng cảm nhận được hai loại pháp tắc tiềm ẩn này, nhưng tựa hồ toàn cả Tà Phong thành cũng không có người hiểu rõ, quả thật có một chút không thể tưởng tượng nổi.
Lúc này bốn loại nguyên tố pháp tắc, Tần Vũ vận dụng mặc dù có chút không trôi chảy, nhưng cũng không có loại lực lượng riêng biệt nổi bật nào, cho nên cũng bỏ qua ý nghĩ chuyên tu, nhất tâm lĩnh hội Lôi, Phong hai loại lực lượng nguyên tố.
Đột nhiên, ngoài của truyền đến tiếng bước chân dồn dập, Trác Tam Huyền hùng hùng hổ hổ chạy vào, xem ra qua một đêm tu dưỡng, thương thế của hắn đã tốt hơn rất nhiều.
“Đại thúc, lo lắng như vậy, có chuyện gì không?” Tần Vũ từ trong nhập định tỉnh lại, mỉm cười nhìn Trác Tam Huyền thở hổn hển như trâu. Mà Trác Tam Huyền lại hình như vừa mới từ một cái tinh cầu khác chạy như điên về đây, nét mặt già nua đã bị dồn nén thành tử sắc, khàn khàn nói:
“Không xong, đã xảy ra chuyện lớn rồi, Tử Cực tinh sứ giả bị người giết?”
Tần Vũ trong lòng hơi kinh hãi, thấp giọng nói:
“Chuyện này đã qua hơn một trăm năm, sao bây giờ mới điều tra ra?” Lúc trước Tử Cực tinh sứ giả chết ở trong tay Tần Vũ, sự tình hôm nay đã trôi qua hơn một trăm năm, nếu như bại lộ thì đã bại lộ từ lâu rồi mới phải, tại sao mãi tới bây giờ mới nhận được tin tức, Tần Vũ nhất thời có chút khó hiểu.
Trác Tam Huyền tựa hồ nghe lời Tần Vũ nói, nhìn sắc mặt hắn đầy vẻ khiếp sợ, run giọng nói:
“Ân nhân, người... Tử Cực tinh sứ giả không phải là người giết chứ?”
Tần Vũ nhướng mày, đối với Trác Tam Huyền hắn cũng không muốn giấu diếm chút nào, gật đầu nói:
“Không sai, trước đây ta tới Tử Cực tinh, người này ám toán ta, bất đắc dĩ mới hạ sát thủ, bất quá... chuyện này đã xảy ra hơn một trăm năm trước, bây giờ mới hồi báo là sao?”
Trác Tam Huyền nghe mà con ngươi muốn nhảy ra ngoài, bất đắc dĩ vỗ vỗ đùi, thở dài nói:
“Ân nhân có điều không biết a,... Tà Thần vũ trụ này có ba đại tinh hệ tồn tại tới hàng trăm thậm chí cả ngàn tinh cầu, thành thị lại đạt tới gần cả vạn, trong đó nếu như thiếu đi chỉ có một người cũng không tính là gì, giống như Tử Cực tinh dân số vượt quá trăm vạn, cũng như Tà phong thành này. Tà Thần giới mỗi một trăm năm mươi năm sẽ lại tiến hành sưu tra xác định nhân số và thẩm tra năng lực của lãnh đạo giả tại các thành thị, hơn nữa Tinh cầu sứ giả này cũng có thể trong mỗi lần kiểm tra mà tiến hành thay thế, Hôm nay đúng hạn Tà Thần giới sưu tra Thương Thần tinh hệ của chúng ta, Tử Cực dĩ nhiên cũng đang lục soát tại đó.”
“Nói như vậy họ đang sưu tra đến nơi này... Nguyên lai là như thế, vậy sẽ như thế nào?”
Trác Tam Huyền vẻ mặt sầu khổ nói:
“Chung quanh tinh cầu Tà Phong tinh này phần lớn đều chỉ có sứ giả trông coi, cũng không có thành thị, cho nên Tà Thần giới đã hoài nghi là người của Tà Phong thành chúng ta làm, cho nên tiến hành kiểm tra đại qui mô, ngoài ra còn nghe bọn chúng nói vì có chiến tranh ở tiền tuyến, cần phải chọn lựa tu huyền giả có tu vi cao thâm tổ chức thành binh đội đi trước tới Thất Tuyệt tinh hệ để chiến đấu với Chiến Thần giới.
Thất Tuyệt tinh hệ này cũng là chiến trường chính hiện nay trong cuộc chiến giữa Chiến Thần giới và Tà Thần giới. Ánh mắt Tần Vũ nheo lại, trong lòng tựa hồ có manh mối, hỏi:
“Đại thúc, những đội ngũ tham gia sưu tra của Tà Thần giới tổng cộng có bao nhiêu người?”
Trác Tam Huyền lắc đầu:
“Có bao nhiêu người ta không biết, Nhưng bọn chúng nếu đã có thể sinh sống ở Tà Thần giới, tu vi có thể nói là cao thâm khó lường, chỉ e rằng bên trong Tà Phong thành này cũng tìm không ra người nào có thể so với bọn chúng mạnh hơn, Ái chà! Ân nhân a, những ngày này ngàn vạn lần người cũng không nên ra ngoài a, xem ra cần phải tránh tai họa này mới được.”
Tần Vũ cũng không muốn gây nhiều chuyện, huống hồ... cao thủ Tà Thần giới thực lực khó lường, lập tức gật gật đầu.
Mấy ngày nay, Trác Tam Huyền mang theo Lý Bất Phàm cả ngày bôn ba ở bên ngoài, hôm ấy Lý Bất Phàm cầm Hỗn nguyên bán được 1200 thần thạch sau đó giao một tháng phí dụng cho ba ngưởi, còn lại 600 thần thạch. Trác Tam Huyền biết rõ sớm hay muộn cũng thế, hắn bây giờ đã không còn năng lực đi giết ma thú tam cấp, định mượn sáu trăm thần thạch làm một ít vốn để mua bán, mỗi ngày có thể thu vào hơn mười thần thạch, có thể miễn cưỡng dùng cho chi phí sau này.
Còn Trác Linh Nhi thì ở trong phòng Tần Vũ cả ngày, nàng cũng là chịu mệnh lệnh của phụ thân muốn lấy thân báo đáp ân cứu mạng của Tần Vũ. Phương diện này tất nhiên Tần Vũ hiểu rõ, nhưng ông sớm đã có gia thất, lúc này ngay cả cháu gái cũng bằng trang lứa Linh Nhi, ngoại trừ trên người phát ra một cỗ khí tức đàn ông, trên khuôn mặt anh tuấn như thế nào cũng không giống một người đã có cháu gái gọi bằng gia gia.
Mấy ngày nay, Bởi vì Tà Thần giới tra xét, cả thành thị cũng xôn xao hẳn lên, thành chủ, phó thành chủ cùng các đại quan viên cũng rối rít tiếp đón, hình như các nhân vật ở Tà Thần giới phân lượng so với thành chủ cũng cường đại hơn nhiều. Sau đó, khi công cáo Tử Cực tinh sứ giả bị giết, thành chủ lập tức hạ lệnh bắt đầu tiến hành sưu tra, làm cho lòng người hoang mang, Tà Thần giới tựa hồ đã điều tra ra sát thủ cũng không thuộc về Thương Thần vũ trụ, cho nên đối với người không có thông điệp sẽ trực tiếp bị mất mạng tại chỗ.
Bất quá, Tần Vũ cũng không khẩn trương chút nào, ông cũng không e ngại người Tà Thần giới tìm tới cửa, chỉ có điều muốn thông qua những người này để biết thực lực của Tà Thần giới đến tột cùng cường đại tới cỡ nào.
Trải qua mấy ngày suy nghĩ cặn kẽ, ông cuối cùng hạ quyết định.
Toàn thành lục soát đã được năm ngày, bất quá Tà Phong thành là đệ nhất thành của Thương Thần tinh hệ, không chỉ diện tích lớn rộng, dân cư cũng vượt quá trăm vạn, nếu phải lục soát hết cũng thật rất hao phí thời gian.
Tần Vũ vẫn như trước tĩnh tọa trong phòng cảm ngộ vật chất hỗn độn, trải qua mấy ngày tu luyện, ông đối với việc vận dụng bốn loại lực lượng nguyên tố phát ra càng thành thục, uy lực tự nhiên cũng tăng lên. Lực lượng nguyên tố từ vật chất hỗn độn diễn hóa ra so với lực lượng nguyên tố trong Hồng Mông vũ trụ mạnh hơn gấp trăm lần, không chỉ lực lượng to lớn đến nỗi Tần Vũ cũng rất khiếp sợ, đó cũng là một nguyên nhân khó có thể khống chế.
Chỉ chốc lát, Tần Vũ ngừng lại thở sâu một hơi, chậm chạp mở mắt ra, ông biết tiến độ cảm ngộ này không thể cưỡng cầu, đang lúc gặp phải bình cảnh cho dù hao phí thời gian bao lâu cũng uổng công.
Tần Vũ nhìn chén trà đang đặt bên cạnh, nước trà trong chén vẫn còn bốc hơi nóng, hiển nhiên vừa mới đặt xuống không bao lâu. Tần Vũ không khỏi mỉm cười, những ngày này Trác Linh Nhi chăm sóc cho Tần Vũ có thể nói là hết sức chu đáo, từ bưng nước dâng trà, tới bóp chân đấm lưng, Tần Vũ mỗi lần đều cự tuyệt, nhưng nhìn thấy thịnh tình không thể chối từ của Trác Tam Huyền cùng với khuôn mặt đỏ bừng của Linh Nhi không nhịn được có chút dở khóc dở cười.
Đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên nổi lên tiếng ồn ào vang dậy, mặt dù cách vách tường không rõ lắm, nhưng Tần Vũ nghe được cực kỳ dễ dàng.
“Ngươi không thể đem Linh Nhi gả cho hắn, ngươi đã nói Linh Nhi phải gả cho ta, ngươi nói mà không giữ lời.”
“Vậy thì thế nào, hắn là ân nhân cứu mạng của chúng ta, Trác Tam Huyền ta cũng biết cái gì gọi là tri ân báo đáp, huống hồ Linh Nhi là nữ nhi của ta, không tới phiên ngươi quản”.
“Ngươi sẽ hối hận!”
Nghe đến đây, trong lòng Tần Vũ tức thì phát run một trận, vội vàng đi tới, mới phát hiện Lý Bất Phàm đã đi rồi. Chỉ còn Trác Tam Huyền sắt mặt đỏ bừng, và Linh Nhi đứng ở đó lệ rơi đầy mặt.
Trác Tam Huyền trông thấy Tần Vũ, sắc mặt đang phẫn nộ tức thì biến đổi chạy tới, cười nói:
“Ân nhân mau ngồi!” Tần Vũ mỉm cười lắc đầu, nói:
“Đại thúc, hảo ý của ngài lòng ta tâm lĩnh.”
Trác Tam Huyền khiếp sợ nhìn Tần Vũ, tự nhiên cũng nghe ra ý tứ trong câu nói đó, run giọng nói:
“Ân... Ân nhân, ngưới nói cái gì thế?”
Tần Vũ thở dài nói:
“Không dối gạt ngài, ta thật ra đã có thê thất, hôm nay còn có con cháu đầy nhà,... việc hôn phối này ngàn vạn lần không thể, huống hồ Linh Nhi còn trẻ, sau này sẽ gặp được ý trung nhân, ngài tất nhiên phải để cho nàng tự mình lựa chọn.”
Nghe thế, Linh Nhi khóc không thành tiếng còn Trác Tam Huyền không nghĩ tới chuyện sẽ như vậy, cắn chặc răng, nói:
“Kỳ thật... đây là ý tứ của nha đầu ngốc kia, đúng là nàng thích ngươi rồi a.”
Tần Vũ toàn thân run lên, kinh ngạc nhìn Linh Nhi, nguyên vốn hắn cho đây là ý tứ của Trác Tam Huyền. Chỉ thấy Linh Nhi nhẹ nhàng đi tới trước mặt Tần Vũ, khẽ gật đầu:
“Tần Vũ ca ca, thật xin lỗi...” Nói xong, xoay người chạy vào phòng mình, nhất thời truyền đến từng hồi tiếng khóc xé nát tâm can.
Trác Tam Huyền cả người xụi lơ ngồi phịch xuống đất, vẻ mặt đờ đẫn, hai mắt trống rỗng ngơ ngẩn nhìn ngoài cửa sổ. Tần Vũ chứng kiến tình cảnh như vậy, cũng chỉ biết thở dài.
Kính mời các bạn tham gia dịch HẬU TINH THẦN BIẾN.