Thạch Thiên lúc này nhớ tới trong động phủ Thái Ất phải điển tàng thư tịch ghi lại, có ghi qua một đoạn Thái Ất chân nhân người sáng lập Thái Ất phải lúc tuổi còn trẻ từng xâm nhập qua vùng khô cằn ở Tây Tạng để tu luyện kinh nghiệm. Phù hiệu kỳ lạ được miêu tả trong Thái Ất bí điển cùng phù hiệu trong hào quang cự năng thể phóng xuất ra giống nhau. mà cự năng thể lại là vật trong "con nòng nọc", có lẽ là lúc trước Thái Ất chân nhân ngẫu nhiên đi ngang qua núi lửa này, vừa vặn chứng kiến cự năng thể phóng thích phù hiệu chiếu rọi ra hào quang, mà hẳn lẻ loi một minh lại không có công cụ, tất nhiên không cách nào đem "con nòng nọc" từ trong núi lửa đão bới ra, cho nên chi là đem những phù hiệu kỳ lạ này viết lại.
Đối với Thạch Thiên phản ứng lớn như thế, Beila chỉ là thản nhiên nói: "Nhìn ra được anh sau khi cướp đi cự năng thể đã có khác biệt rất lớn, nó đối với anh ảnh hưởng nhất định rất lớn, chắc hẳn anh đối với cự thể hiểu biết so với chúng tôi cùng đã sâu hơn nhiều, mới có thể tưởng tượng đến phát hiện này ảnh hương đối với nhân loại".
Thạch Thiên nói: "Lão tử mặc kệ đồ này đối với nhân loại có bao nhiêu ảnh hưởng, cô phải nói cho lão tử, bên trong còn có thứ gì nữa?"
Beila nói: "Có rất nhiều... cơ bản có thể khẳng định đó là đến từ ngoài hành tinh thì ra đĩa bay ngoài hành tinh mà mọi người thường xuyên nói đến, tuy từ khi phát hiện đến bây giờ đã hơn một trăm năm, những bí mật trong đó đại đa số vẫn không cách nào giải ra, tôi có thể hiểu biết cũng rất thấp" Nói đến đây ngừng lại một chút, rất có thâm ý nhìn Thạch Thiên nói tiếp: "Bất quá nếu như anh cảm thấy hứng thú, có thể tự mình đi xem một chút".
Thạch Thiên đương nhiên cảm thấy hứng thú, hơn nữa không thể chờ đợi được muốn tiến vào trong "con nòng nọc" chưa bao giờ thấy kia, chỉ là hạm đội nước Mí vẫn ở chung quanh quần đảo Thiên Thạch nhìn chằm chằm, không khỏi có chút do dự. Thạch Thiên bản thân tất nhiên không đem những hạm đội kia để vào mắt, cũng chính bởi vì tâm tính không thèm ngó tới hạm đội nước Mỹ này, cho nên tùy ý để chúng dưới mắt mà không để ý tới.
Quán đội đế quốc do đệ tử tòa thành Thiên Thạch cùng lính đánh thuê vừa được xây dựng trong khoảng thời gian này sau khi cải tạo tuy tố chất binh lính cực cao, năng lực tác chiến có thể nói bất luận bộ đội tinh nhuệ quốc gia nào cũng đều không thể bằng. Nhưng trước mắt hệ thống phòng ngự của quần đảo Thiên Thạch vẫn chưa hoàn công, vũ khí công kích từ xa trên đảo vẫn chưa bố trí đúng chỗ, nếu như Thạch Thiên lúc này rời quần đảo Thiên Thạch, mà hạm đội quân Mỹ tới lui tuần tra chung quanh quần đảo Thiên Thạch đột nhiên phát động tiến công. Dựa vào đạn đạo từ xa cùng máy bay tiến hành không kích. bọn họ khẳng định khó có thể ứng phó.
Beila cùng Alex từng tại Lầu Năm Góc tính kế Thạch Thiên, cùng chính phủ Mỹ quan hệ chắc chắn không tầm thường. Thạch Thiên không thể không đề phòng nàng lần này đến đây có thể lại là một cái bẫy hay không, mục đích chính là trợ giúp nước Mỹ gạt hắn rời quần đảo Thiên Thạch. Nhưng sau khi nhìn kỹ Beila, thấy ánh mắt nàng trầm ổn. thẩn sắc bình thường, ngược lại nhìn không ra một chút khác thường đáng hoài nghi nào.
Nghĩ đến mục đích vừa rồi Beila nói khi tới đây, Thạch Thiên hỏi: "Vừa rồi cô nói muốn lão tử giúp cô giết người, nhưng lại quan hệ đến tất cả mọi người, đến tột cùng muốn giết ai?"
Beila nghe vậy thần sắc rõ ràng buồn bã. đồng thời thân thể nhẹ nhàng run lên, ánh mắt trở nên cực kỳ phức tạp, phẫn hận, bất lực, còn có sợ hãi, trong miệng lẩm bẩm nói: "Cũng không biết bọn họ hiện tại có còn tính là loài người hay không..." thanh âm rất nhẹ, như là đang tự nói với chính mình.
Cái này đương nhiên chạy không khỏi tai của Thạch Thiên, kinh ngạc nói: "Không tính loài người? Là... người ngoài hành tinh sao?"
Beila nghiêm mặt nói: "Việc này không phải nói vài câu là có thể nói rõ ràng. nhưng lời tôi nói vừa rồi tuyệt đối không phải nói chơi. Nếu để phát triển xuống rất có thể sẽ uy hiếp tới an toàn tính mạng của tất cả mọi người, thạm chí quan hệ đến tồn vong của nhân loại. Anh... anh tuy khác vói người thường, nhưng nếu như anh vẫn ở trên tinh cầu này, thì nhất định phải gánh chịu trách nhiệm này, bởi vì chỉ có anh mới có năng lực này..."
Thạch Thiên khoát tay nói: "Nói sao nghe kinh thiên địa quỷ thần khiếp như thế. Chẳng lẽ tận thế tới nơi rồi? Người khác chết sống tồn vong cùng lão tử không quan hệ. Nhưng mà... lão tử ngược lại có không ít đồ tử đồ tôn không thể không trông nom. Nếu thật nghiêm trọng như cô nói, vì bọn họ ra chút lực cũng không ngại. Chi là cô đã tính toán lão tử không chỉ một lần. Dựa vào cái gì để cho ta tin tưởng lời nói của cô? Hôm nay coi như vận khí của cô tốt Đụng lúc lão tử tâm tình không tệ, nếu không sớm đã đem đầu cô vặn xuống ném trong biển cho cá ăn".
Beila trên mặt đột nhiên đỏ hồng, tiếp đó liền khôi phục hờ hững. rồi nâng tay phải lên cởi nút áo.
Thạch Thiên thấy thế cảm thấy nghi hoặc, nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt, thầm nghĩ: "Chẳng lẽ nàng thi triển mỹ nhân kế đối với lão tử? Nàng dung mạo tuyệt thế, phong tình đặc biệt. Nếu thật dùng thủ đoạn nhu thế. ngược lại thật làm cho lão tử... có chút khó xử..." Đã thấy Beila cởi một nửa nút áo liền ngừng tay, tay phải nắm lấy sợi dây áo trong cổ áo, từ vai trái kéo xuống, một khuôn ngực tròn trịa đã hiện ra ở trước mắt hắn.
Ngực của Beila tuy không quá lớn. nhưng trắng nõn thắng tuyết, lớn nhỏ vừa phải cực kỳ cao thẳng, trên đỉnh có một nụ hồng tinh xảo hơi nhếch lên, lại phối hợp với thần sắc lạnh lùng cùng dung mạo tuvệt thế của nàng. Tuyệt đối có thể ngạo thị quần phương, đã giống như một pho tượng điêu khắc nữ thẩn nửa thân trần đứng trong gió biển.
Chi cần là nam nhân bình thường, nhìn thấy cảnh này cũng sẽ khó mà giữ được hô hấp bình thương. Huống chi Thạch Thiên là một nam nhân cực kỳ không bình thường. Cho dù dùng từ "sắc ma" để hình dung hắn cùng không tính là quá.
Đổi lại binh thường, Thạch Thiên tất nhiên sẽ kìm nén không được mà làm ra phản ứng "bình thường", đem ma trảo của hắn vươn tới Beila điềm đạm đáng yêu. Nhưng lúc này hắn lại ngơ ngẩn. thấy bên ngực trái của Beila có một cái lỗ lòn bằng ngón tay cái. từ trước ngực xuyên qua trái tim thấu đến sau lưng. ánh mắt có thể trực tiếp nhìn thấu qua. Hơn nữa da thịt chung quanh lổ thủng còn cháy đen.
Thạch Thiên duỗi ra tay trái đem Beila kéo lại trước người, cau mày nói: "Không thể tưởng được thương thế của cô thành như vậy còn có thể sống được..." Tay phải đặt lên vết thương trên ngực Beila, chợt hiểu được. Beila bởi vì trong cơ thể cùng có năng lượng đến từ cự năng thể. loại năng lượng này cùng chân nguyên trong cơ thể Thạch Thiên tương tự. cho nên bị trọng thương bực này còn có thể còn sống. Nếu đổi người thường trái tim bị xuyên thủng bằng ngón cái, mặc dù là có mười cái mạng cũng chết.
Beila ngực trái cảm thụ được nhiệt độ trên bàn tay của Thạch Thiên, thân hình không khỏi run lẻn. muốn giãy dựa. nhưng thân thể lại như nhũn ra vô lực khả thi, mãnh liệt cắn răng muốn mở miệng trách cứ. lại cảm thấy trong lòng bàn tay của Thạch Thiên chỗ truyền đến một cổ năng lượng cực lớn. trong nháy mắt liền tràn đầy toàn thản, tiếp đó liền mất đi tri giác.
Last edited by Minh Huệ; 03-05-2011 at 06:42 PM.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Minh Huệ
Khi Beila tỉnh lại, phát hiện minh đang nằm trên một cái ghế dựa, gió biển thổi tới, hết sức thoải mái. Ánh sáng trên bầu trời lập loè, vẫn là đêm khuya, nhìn chung quanh một chút, thì vần là đang ở trên boong thuyền, Thạch Thiên đứng cách nàng chừng sáu bảy mét, dựa lưng vào lan can, đang dùng ánh mắt khác thường nhìn nàng. Nhớ tới tình hình trước khi mất đi tri giác, Beila vội ngồi thẳng thân thể, cúi đầu xem xét, cổ áo áo ngoài vẫn mở, nhưng quẩn áo trên người vẫn đầy đủ, áo trong vừa rồi chính nàng giật xuống đã được khôi phục nguyên trạng, một lần nữa che lại miệng vết thương cùng bộ ngực, thân thể cũng không có cảm giác khác thường
Beila trong lòng thờ phào nhẹ nhõm, lại sinh ra tâm tình mất mác, phảng phất như đối với mình không bị Thạch Thiên xâm phạm lại cảm thấy thắt vọng. Nàng phi thường kỳ quái tại sao mình lại có cảm giác kỳ lạ đối với Thạch Thiên, đồng thời suy nghĩ cùng cảm thấy hết sức khó chịu, mỗi lần tiếp cận Thạch Thiên thì loại cảm giác này lại khó mà ức chế
Trên thực tế bởi vì ngav từ đầu đã có sự cảnh giác đối với Thạch Thiên, hơn nữa lần đầu tiên gặp mặt đã bị Thạch Thiên dùng thủ pháp kỳ lạ cực kỳ thống khổ thi hình bức cung, cùng không lưu tình chút nào phế bỏ năng lượng ám không gian trong cơ thể nàng thông qua cự năng thể mà được, bởi vậy Thạch Thiên trong lòng nàng căn bản là không có cảm tình gì. Nhung một khi tới gần đến bên người Thạch Thiên, thân thể lại phảng phắt không phải là mình, dục vọng chôn dấu ở chỗ sâu trong nơi nào đó không thể tự kềm chế mà ùa ra, đánh sâu vào cả người nàng,
Thật ra Beila không biết, so với các cô gái khác tiếp cận Thạch Thiên, nàng có thể khống chế mình không yêu thương nhung nhớ đã rất không dễ dàng. Lực hấp dẫn đối với khác phái của Thạc Thiên vốn cũng không phái là người bình thường mình có thể khống chế, đây là hai dạng tính mạng từ trường tiếp cận tất nhiên sẽ sinh ra phản ứng. Sinh mệnh lực của Thạch Thiên cường đại kinh người, tính mạng từ trường của hắn tất nhiên cùng sẽ mạnh hơn người thường cả vạn lần, sinh mệnh lực khác phái tiếp xúc thì sinh ra phản ứng cùng cảm thụ tất nhiên cũng tăng cường cả vạn lần. Dưới tính mạng từ trường cường đại của hắn ảnh hưởng như thế, cho dù một cô gái chưa bao giờ thấy qua Thạch Thiên bị bịt kín mắt đứng ờ chung quanh hắn, thân thể cũng sẽ sinh ra biến hóa kỳ diệu, huống chi trong cơ thể Beila có lực lượng sinh mệnh cùng Thạch Thiên có năng lượng ám không gian thuộc tính tương tự nhau, sự cảm thụ càng mạnh hon các cô gái khác rất nhiều,
Nhung mà từ trường cảm ứng của năng lượng tính mạng mặc dù đối với sinh lý cùng tư duy loài người đều không thể bỏ qua ảnh hưởng, nhưng loài người dù sao cũng là sinh vật có trí tuệ cao, từ trường tính mạng sinh ra phản ứng cũng không phải là nhân tố duy nhất quvết định quan hệ giữa nam và nữ. Mặc dù Beila ở trước mặt Thạch Thiên bị ảnh hưởng so với các cô gái bình thường mành liệt hơn, nhung năng lực tự khống chế của nàng cao hơn các nàng Hạng Kiều gấp trăm lần, cùng là sè không ảnh hường bản thân đến tình trạng, trầm luân
Beila lấy lại bình tĩnh, ngẩng đẩu hòi: "Tôi hôn mê đã bao lảu? Anh….. anh đã làm cái gì tôi?"
Đối với Thạch Thiên mà nói, sức hấp dần của Beila so với các cô gái khác càng mạnh hơn, vừa rồi mặc dù là giúp nàng chữa thương, nhưng đụng vào bộ vị mẫn cảm như thế, dục hỏa mãnh liệt trong thân thể chi có ma quỷ mới có đã sớm kìm nén không được mà rục rịch. Nếu không phải những ngày này bên người mỹ nữ sung túc, có thể tận tình phát tiết dục hỏa, chi sợ Beila giờ phút này đã theo gót Helen, đã bị hắn cường chế làm "cái gì đó",
Mặc dù như thế, Thạch Thiên sau khi chữa thương cho Beila vẫn tận lực bào tri khoảng cách, đứng cách nàng sáu bảy mét. Thay ánh mắt cảnh giác của Beila, Thạch Thiên cười cười nói: "Lão tử chỉ giúp cô chữa thương, cũng không làm chuyện gì khác đối với cô. Là cô tự mình ngất đi. Yên tâm đi, cô mới ngất đi hơn 10 phút mà thòi, lão tử nếu muốn làm cái gì, chút thời gian ấy cũng không đủ",
Beila giật mình, quay lung lại xốc áo trong lên xem xét, chi thấy nguyên bản ngực trái có vết thương khủng bố rõ ràng đã biến mất không thấy, thay thế chi là một điểm hồng nhò trên da thịt sau khi vết thương khép lại. Thích đẹp là thiên tính của phụ nữ, đặc biệt là nhưng bộ vị quan trọng của phụ nữ, Beila nhịn không được vừa mừng vừa sợ, quay đẩu lại mang theo sự cảm kích cùng kinh ngạc nói: "Anh làm như thế nào vậy?"
Thạch Thiên nói: "Lão tử bản thản cùng nói không rõ ràng, dù sao chỉ cần là người chưa chết, lào tử sẽ có thể cứu sống" Lúc trước Helen thân trúng hơn mười phát đạn. Sau khi hắn đưa năng lượng vào cũng lập tức phục nguyên, vết thương Beila tuy so với Helen nặng hơn rất nhiều, nhưng mà chỉ có một vết thương thôi, hơn nữa sinh mệnh lực của Beila cũng là năng lượng kỳ lạ đến từ ám không gian, đây cũng là nguyên nhân nàng còn có thể sống sót sau khi trái tim bị xuyên thủng, đổi là người khác cho dù có mười cái mạng cũng sống không được, bởi vậy tốc độ khôi phục của nàng so với Helen nhanh hơn nhiều,
Beila cùng không tin Thạch Thiên bản thân cùng không rõ ràng lắm nguyên nhân có thể thần kì được đem vết thương của nàng chữa khỏi, mà lại còn nhìn không ra vết thương, nhưng cùng không có truy vấn lại. Chinh quần áo lại, sau khi cài nút áo thì nói: "Còn cảm thấy tôi tới lừa anh sao?"
Thạch Thiên lắc đầu. Hắn tin tường Beila cũng không rõ ràng lắm năng lượng trong cơ thể nàng dưới tình huống trái tim bị tổn thương nghiêm trọng như vậy mà còn có mạng sống. Càng không khá năng dự liệu được mình có thể trị liệu cho nàng lành lặn toàn bộ, Cho nên sẽ không vì lừa gạt hắn mà chính mình tạo ra trọng thương nghiêm trọng như thế. Hiển nhiên Beila xác thực đà trải qua một hồi biến cố. Mà cha nuôi Alex của nàng cùng ở trong biến cổ mất đi tính mạng,
Beila lại hòi: "Như vây anh đáp ứng thinh cấu vừa rồi của tôi?"
Thạch Thiên gật nhẹ đầu nói: "Lào tử vừa rồi đã nói qua, nếu là tình huống nghiêm trọng đúng như cô nói. Tắt nhiên sẽ không mặc kệ. Cái đồ vật của người ngoài hành tinh nọ lão tử cùng muốn tìm hiểu, vết thương của cô rất kỳ quái là bị cái gì đánh?"
Beila lặp tức lộ ra sắc mặt vui mừng, trong đói mắt dấy lên một tia hy vọng, vội vàng đứng lên nói: "Thời gian cấp bách, đi càng sớm càng tốt. Trên đường tôi sẽ đem hết ngọn nguồn nói cho cho anh biết",
Thạch Thiên hơi trầm ngâm nói: "Cô từ khi bị thương đến bây giờ đã ba ngàv. Cũng không cần quá gắp. Lào tử trước khi đi cùng cô phải đem chuyện ở đây sắp xếp đã. Miễn cho sau khi lão tử rời đi, những người Mỹ kia nhân cơ hội tới quấy rối",
Beila vội hỏi: "ở đây anh có thể yên tâm. Nước Mỹ phái ra hạm đội là vì nhât thời không cách nào tiếp nhận được loại đả kích mà bọn họ chưa bao giờ trải qua. Vì mặt mũi của cường quốc đệ nhất quân sự nên phải làm ra tư thể sẵn sàng chuẩn bị áp dụng hành động tra thù, Nhưng trân tại Lầu Năm Góc đã làm cho bọn họ sợ hãi, Bọn họ trước khi chưa tìm được biện pháp đối phó anh thì tuyệt sẽ không hành động thiếu suy nghĩ. Nước Mỹ tuy đem anh xem như là kẻ địch số một, rất muốn lập tức báo thù. Nhưng bọn hắn lại càng sợ anh nhắm vào nước Mỹ mà trả thù. Cho nên cho dù hiện tại đã tìm được biện phép đối phó anh, chỉ cần anh không ở trên đảo, bọn họ sẽ không có khả năng tiến công quần đảo Thiên Thạch",
Last edited by Minh Huệ; 03-05-2011 at 06:42 PM.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Minh Huệ
Chương 430: Chẳng lẽ tôi sẽ ghen sao?
Tác giả: Hắc Vũ Tán
Nguồn: Sưu tầm
Nước Mỹ tập kết hạm đội tham dự diễn tập quy mô mười phẩn khổng lồ, tại phụ cận quần đào Thiên Thạch phô bày chỉnh thể lực lượng quân sự liên hợp đã ngoài bảy thành, trong đó hàng không mẫu hạm cũng phái ra năm chiếc, Nhưng mà thoạt nhìn tuy hùng hổ, sự thật lại theo như lời Beila, lúc này là chính phủ Mỹ làm bộ dáng vì vãn hồi mặt mũi mà thôi
Chính phủ Mỹ cùng quân đội sau khi hiểu rõ Thạch Thiên vẫn còn sống tốt, dưới tinh huống không có nắm chắc tiêu diệt triệt để Thạch Thiên cùng với tòa thành Thiên Thạch thì không thể hành động thiếu suy nghĩ, bọn họ trong suy nghĩ cũng không phải muốn một hồi chiến tranh, mà là muốn đem Thạch Thiên cùng tòa thành Thiên Thạch một mè hốt gọn, hơn nữa triệt để tiêu diệt, đặc biệt là Thạch Thiên, nếu như Thạch Thiên không ờ tại quẩn đảo Thiên Thạch, bọn họ căn bản không có khá năng áp dụng hành động, nếu không một khi khiến cho Thạch Thiên lại chạy vào nước Mỹ, hậu quả không cẩn nghĩ cũng biết. Bời vậy mặc dù toàn thế giới biết nước Mỹ lẩn này huy động là nhằm vào quần đảo Thiên Thạch, nhưng bọn hắn vẫn đang dùng danh nghĩa diễn tập quân sự phái ra hạm đội, mà chậm chạp không thấy hành động.
Còn có một nguyên nhân Beila không nói rõ đối với Thạch Thiên, Alex từng nói với Otis tổ chức bọn họ sắp tới có thể xuất ra biện pháp đối phó Thạch Thiên, liên hợp các nước đồng minh với Mỹ dùng danh nghĩa diễn tập quán sự đem hạm đội khổng lồ tập kết tại hải vực phụ cặn quẩn đảo Thiên Thạch mà chậm chạp không áp dụng hành động cùng chính là đang đợi biện phấp của Alex. Nhưng sự tình hiện tại đã xảy ra biến cố, biện pháp của Alex không thể đưa ra, tổ chức bọn họ ngược lại bưởi vậy đà gặp phái tai hoa ngập đầu, chỉ Beila lẻ loi một mình trốn thoát, Otis lúc này cùng còn chưa biết tình huống này. Từ khi tại dãy Himalaya phát hiện vật thể kim loại khổng lồ đến nay đã qua trăm năm, lúc trước đã sinh ra tổ chức vô danh hấp thu các khoa học gia hàng đầu nhiều đời, trải qua bí mặt nghiên cứu trên trăm năm, đà thu hoạch thành quả rất lớn. Những thành quả này mang đến cho tổ chức tài phú khổng lồ, thậm chí quyền lực, hoặc ảnh hưởng tới phát triển khoa học kỹ thuật của xã hội con người hoặc sáng hoặc trong tối, thủ đoạn chiến tranh, cùng với cuộc sống. Vi dễ dàng hơn đem thành quả chuyển hóa ra tài phú cùng quvền lực, lúc này thành viên trong tổ chức cũng đã không chỉ do khoa học gia đơn thuần tạo thành, trong đó không thiếu bóng dáng chính khách.
Otis bản thản cũng không phải là thành viên trong tổ chức, chi là cùng một trong chính khách của tổ chức có quan hệ rất sâu, đối với bí mặt cùng năng lực của tồ chức cũng có hiểu rõ. Nhiều năm qua hợp tác cơ bản không có khiến cho hắn thất vọng, bởi vậy mặc dù Thạch Thiên mạnh đến mức làm cho người không thể tưởng tượng, nhưng Otis vẫn cho rằng, nếu như trên đời này còn có người có thể đối phó Thạch Thiên mà nói, thì nhất định là tổ chức thần bí, giấu ở chỗ tối mà cải biến thế giới kia.
Sau khi thay thế Helen trở thành tổng thống Mỹ, tình thế cũng khiến cho Otis chi có thể tin tưởng bọn họ,
Nếu không phải trước đây Helen đã công khai xin lỗi, tự vạch trần chân tướng sự kiện Kim Hình, khiến cho bộ phản dư luận cùng dân chúng đối với Thạch Thiên cái nhìn có chỗ thay đồi, trong đó thậm chí còn có người ủng hộ hành vi trả thù của Thạch Thiên, cái này tuy khiến cho chính phủ Mỹ vào hoàn cảnh hết sức khó xử, phải có thời gian hòa hoãn, nếu không căn bản không thời gian cho Otis làm bộ dáng, thân vừa mới lên Tổng thống, đã phải lập tức đưa ra phản ứng mạnh,
Thạch Thiên sỡ dĩ tùy ý để hạm đội Mỹ qua lại bày trận trước mắt mà không để ý tới, là nể mặt Helen, chi cần bọn họ không có cử động, Thạch Thiên cũng không muốn vạch mặt. Nghe xong Beila nói, Thạch Thiên cảm thấy cũng có chút đạo lý, nói đến sau khi phát hiện bí mặt ám không gian, thân thể cùng năng lực đã xảy ra thay đổi tiến thêm một bước, mặc kệ Beila muốn đưa đến đâu, muốn trở về cùng chi cẩn nháy mắt là được
Thạch Thiên đổi với lai lịch của tổ chức Beila tuy hứng thú không lớn, nhưng đối với việc nàng nói cự năng thể kia trực tiếp liên quan đến "con nòng nọc" ngoài hành tinh thì tràn ngập hiếu kỳ, thầm nghĩ nếu quân hạm Mỹ đã tạm thời không dám đến, thì cũng có thể đi cùng nàng ta một chuyến,
Thạch Thiên trước cùng Thạch Lệ trong khoang thuyền từ biệt, lại dẫn Beila đi lên trên đảo, Lúc này đã là sau nửa đêm, tiệc tùng trên đảo vẫn không chút nào yếu bớt, siêu sao quốc tế đều đem sở trường lên sản khấu biểu diễn, dưới ánh đèn cùng khói lửa tựa hồ đem bầu trời đêm mà thắp sáng lên,
Mấy người Samantha, Kim Hình đi cùng Laurent, đang ngồi quanh một lửa vừa cười cười nói nói, vừa ăn hải sản, xa xa quan sát biểu diễn trên sân khấu. Nhìn thấy Thạch Thiên đã đến, Laurent cùng đám người Pernie lập tức đứng lên. Mấy người Samantha đối với Thạch Thiên chi có yêu thương hận ý, chưa nói tới kính ý, trước mặt Thạch Thiên cũng không giống đệ tử tòa thành Thiên Thạch mà chăm chú câu nệ, nhưng các nàng đối với Laurent hơn một trăm ba mươi tuổi thì ngập kính ý, thấy Laurent đứng lên nghênh đón Thạch Thiên đến, các nàng cũng đều đứng lên
Nhưng mà ánh mắt các nàng đều bị Beila bên cạnh Thạch Thiên hấp dẫn, cùng đối với vẻ đẹp của Beila mà giật minh, mặc dù không biết mình chưa chắc đã thua nàng ta nhưng vẫn bị khí chất tài trí cùng kiều diễm hoàn mỹ dung hợp trên người nàng loại hấp dẫn. Các cô gái phương Tây phần lớn làm cho người ta cảm thấy gợi cảm xinh đẹp. Trên người Beila lại nhiều hơn một loại thanh nhã tú lệ của phụ nữ phương đông, lại phối hợp với mái tóc vàng óng của nàng. Cảm giác không giống người thương, làm cho người ta trước mắt sáng ngời,
Bên cạnh Thạch Thiên cho dù nhiều hơn mấy người phụ nhân nữa, các nàng Kim Hĩnh cùng sẽ không cảm thấy chút nào ngoài ý muốn. Đây đều là chuvện trong dự liệu, sớm đã có chuẩn bị trong lòng. Thấy nhưng không thể trách, trong ánh mắt nhìn về phía Beila ngược lại không chứa địch ý. Nhưng mà Thạch Thiên không muốn cùng các nàng trờ lên trên đảo chúc mừng đại điển thì thôi, đểu biết hắn không thích loại náo nhiệt này. Không ngỡ chuyển thân lại cùng cô gái khác trở lại trên đảo. Trong lòng không khỏi hơi có chút giận
Thạch Thiên vẫy vẫy tay về phía Laurent, gọi hắn đến bên người, thông báo mình có việc phải rời đi. Dặn dò hắn nếu như trên đào phát sinh sự cố, thì vận đủ nội lực ngửa mặt lẻn trời thét dài, mình sẽ lập tức trở về. Laurent nội lực thâm hậu, trong cơ thể lại chứa chân nguyên của Thạch Thiên đưa vào, vốn là năng lượng ám không gian, Thạch Thiên đối với năng lượng này có cám ứng đặc thù, sẽ lập tức chú ý tới. Chỉ cấn Laurent tại quần đảo Thiên Thạch phát công thét dài, hắn đều có cảm ứng,
Vừa dặn dò xong Laurent, nghe thấy cách đó không xa có người gọi hắn, chỉ thấy Hạng Kiều, Lý Hiểu Lệ cùng Quách Thiến Vi từ trong đám người chen chúc đi ra, cao hứng bừng bừng chạy về phía hắn, Thạch Thiên trong lòng cả kinh, gấp rút hướng về phía các nàng Samantha, Kim Hình khoát tay áo, rồi kéo Beila biến mất trước mặt mọi người,
Kim Hình nhịn không được thấp giọng ai oán nói: "Cái gi vậy. Có người mới cùng không giới thiệu cho mọi người biết. Chẳng lẽ,,, chẳng lẽ tôi sẽ ghen sao?" Trong lời nói lại rò ràng mang theo không ít ghen tuông,
Samantha càu mày nói :"Hình như là có chuyện gì đã xảy ra?" Nghĩ thầm Thạch Thiên không thích náo nhiệt, làm việc gọn gàng dứt khoát. Nếu như muốn cùng nàng kia đi hẹn hò. Căn bản sẽ không cố ý dẫn nàng đến hiện trương lễ mừng đi một vòng. Nghĩ đến tột cùng chuyện gì xảy ra, nhịn không được mang theo ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Laurent
Last edited by Minh Huệ; 03-05-2011 at 06:43 PM.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Minh Huệ
Tác giả: Hắc Vũ Tán
Nguồn: Sưu tầm bởi Người yêu màu tím - 4vn
Laurent vội vàng bẩm báo: “Chủ nhân xác thực là có chuyện quan trọng cần rời đi, nhưng mà không nói là chuyện gì phát sinh” Samantha xấu hổ cười cười nói: “Chúng ta chơi đi, không cần đi quản hắn”.
Ba người Hạng Kiều lúc này mới thở hổn hển chạy đến, lại phát hiện Thạch Thiên đã không thấy bóng dáng, gấp đến độ cùng một chỗ dậm chân mắng: “Khốn kiếp, lại chạy mất…” Mấy nàng Samantha đối với ba nàng vừa buồn cười vừa đáng thương, gọi các nàng ngồi xuống ăn chút hải sản. Ba nàng phàn nàn một hồi, Lý Hiểu Lệ đột nhiên nghi ngờ nói: “Vừa rồi cùng Thạch Thiên một chỗ, hình như là giáo sư Beila?”
Kim Hinh khẽ giật mình nói: “Em nói là cô gái bên cạnh Thạch Thiên sao? Em nhận ra sao?”
Mặc dù là ban đêm, nhưng vừa rồi Thạch Thiên cùng Beila đứng bên cạnh đống lửa, ánh lửa sáng ngời, Lý Hiểu Lệ rất rõ, sở dĩ lộ ra thần sắc nghi hoặc, là vì kỳ quái Beila vì sao xuất hiện ở ở đây, nghe vậy gật đầu nói: “Cô ta là giáo sư của tâm lý học em tại đại học bên Pháp”.
Kim Hinh thở dài nói: “Còn trẻ xinh đẹp như vậy, lại có thể là giáo sư nổi tiếng trong đại học, thật nhìn không ra!” Nàng cũng không biết Beila tại đại học ở Pháp đảm nhiệm dạy cái gì, nhưng hiểu rõ Lý Vạn Cơ đối với cháu gái này hết sức yêu thương, quyết sẽ không đưa nàng đi học đại học bình thường. Cảm khái một hồi, nhớ tới Thạch Thiên từng cùng Samantha cùng đi qua Paris, cùng Maicy cũng chính là từ lần đó, Beila quá nửa cũng là quen từ lần này, nhìn qua bên cạnh Samantha, thấy vẻ mặt nàng cũng kinh ngạc, nhịn không được kéo Lý Hiểu Lệ, hiếu kỳ hỏi: “Có biết nàng ta tại sao quen biết với Thạch Thiên không?”
Samantha, Maicy, Tiêu Vi, Hạng Hồng cũng đều không tự chủ được mà nhìn về phía đó mà nhìn Lý Hiểu Lệ, hiển nhiên cũng giống như Kim Hinh, thậm chí còn muốn hiểu rõ hơn chuyện giữa Thạch Thiên cùng Beila. Nói đến các nàng cùng Thạch Thiên quan hệ phi thường đặc biệt, đều là thân thể trước bị Thạch Thiên chinh phục, sau đó mới bất tri bất giác trầm mê, càng về sau càng ngày càng không thể tự kềm chế. Mới vừa cùng Thạch Thiên tiếp xúc, các nàng đối với Thạch Thiên ấn tượng đều không giống nhau, có người bị vẻ bề ngoài của hắn hấp dẫn, cũng có người đối với dã man háo sắc của hắn cực kỳ chán ghét. Nhưng bất kể là động tâm hay chán ghét, đều đem Thạch Thiên xem là thiếu niênmười sáu mười bảy tuổi , tuổi tác chênh lệch khiến cho các nàng trong lòng rất khó đối đãi hắn trở thành người yêu bình thường, tăng thêm vẻ phóng đãng háo sắc của Thạch Thiên, bởi vậy mặc kệ có thương yêu hắn hay không, cũng đều không rời hắn, những đã mất đi hy vọng xa vời từ đầu là hoàn toàn có hắn. Có lẽ là đồng bệnh tương liên, cái loại quan hệ phức tạp dị dạng này làm cho các nàng vốn nên là tình địch lại phi thường hòa thuận bảo trì quan hệ bạn bè, thậm chí so với bạn bè còn muốn thân mật hơn, mặc kệ trong lòng hi vọng được Thạch Thiên yêu hơn, nhưng trên tư tưởng lại tận lực gắng giữ cho lòng mình ở trạng thái bình thường, không cần quan tâm Thạch Thiên giờ đây bên người có bao nhiêu cô gái, tương lai sẽ có nhiều ít cô gái. Nhưng mà Thạch Thiên đối với các nàng mà nói lại là duy nhất, tuy sẽ không đi can thiệp việc của hắn, nhưng đối với bất cứ chuyện gì có quan hệ với hắn đều muốn biết rõ ràng.
Lý Hiểu Lệ còn muốn dựa vào các nàng để tiến cận Thạch Thiên, tự nhiên là sẽ nhanh chóng trả lời: “Lần trước Thạch Thiên đi Paris, chính là cùng chị Samantha đi tới trường học của chúng em nghe giáo sư Beila giảng. Đúng rồi, giáo sư Beila bình thường cũng không để ý tới những người ngưỡng mộ bên người, đối với Thạch Thiên lại có chút đặc biệt, sau khi hết giờ lại mời chúng em đến nhà ăn cơm”.
Maicy ánh mắt lóe lên, cảm khái nói: “Hoàn toàn có thể lý giải, cho dù nàng là đồng tính luyến ái, cũng không ngăn cản được mị lực của Thạch Thiên” Theo nàng thấy, nếu có nữ nhân nào đối với Thạch Thiên không động tâm mới là việc lạ.
Thạch Thiên chạy tới đại học nghe giảng bài, mọi người đều cảm thấy mười phần kỳ quặc. Đặc biệt là Tiêu Vi, nàng từng là giáo viên của Thạch Thiên, đối với biểu hiện của hắn ở trường học chính là rõ ràng nhất, liền hỏi:“Giáo sư Beila dạy cái gì?” Lý Hiểu Lệ đáp: “Tâm lý học” Mọi người lại nhìn nhau, thậm chí nghĩ Thạch Thiên làm việc nói chuyện hoàn toàn dựa theo tâm tình của mình, không quan tâm cảm thụ của người khác, cũng không quan tâm người khác nhìn hắn như thế nào, tại sao hội đối với tâm lý học lại cảm thấy hứng thú? Chẳng lẽ chính hắn cũng thấy về phương diện này có chỗ thiếu hụt thật lớn, muốn đền bù sao?
Kim Hinh lại hỏi: “Em cùng Thạch Thiên đi tới nhà nàng sao? Hai người bọn họ trò chuyện những thứ gì?”
Lý Hiểu Lệ nói: “Ồ, hình như là Thạch Thiên muốn đến trường học của chúng em tìm giáo sư Beila để tìm hiểu một chút về chuyện du học, về sau… về sau em không biết làm sao lại ngủ mất, khi tỉnh lại thì đã ở trong khách sạn…” nói xong liếc nhìn Maicy.
Maicy nghĩ tới, vỗ mạnh tay một cái nói: “Đúng rồi, em chính là cô bé ngày đó Thạch Thiên mang về”.
Lý Hiểu Lệ gật nhẹ đầu, thầm nói: “Tôi không phải là cô bé” Ngày đó khi nàng tỉnh lại, chứng kiến Thạch Thiên cùng Maicy đang điên cuồng triền miên trong phòng khác. Lúc ấy tức giận chạy ra khỏi khách sạn. Lúc này gặp Maicy cùng đám người Samantha quan hệ vô cùng tốt, cũngkhông cách nào tức giận được.
Tiêu Vi lắc đầu cười nói: “Tôi không tin hắn tìm Beila là vì chuyện đến trường”.
Samantha phì một tiếng nói: “Phì… Đến trường? Tôi thấy là lên giường mới đúng! Ài… nữ giáo sư trẻ tuổi xinh đẹp như vậy cũng không thấy nhiều. Lại hủy ở trong tay tiểu tử này”.
Kim Hinh, Tiêu Vi, Hạng Hồng, Maicy nghe Samantha nói, trong lòng cũng không tự chủ cảm thán giống nàng. Các nàng đều tinh tường mình đời này đã không thể rời khỏi Thạch Thiên. Mặc dù tương lai Thạch Thiên rời các nàng đi, các nàng cũng không thể đi tìm tình cảm khác. Nhưng mặc dù các nàng bản thân không oán không hối, khi nghĩ đến Beila quá nửa sẽ cùng vận mệnh như các nàng, cũng không tự kiềm chế bắt đầu vì nàng mà cảm thấy đáng tiếc.
Đan Nghệ Nhã không cách nào nhận thức tâm tư phức tạp của các nàng. Ở một bên nghe vậy thì cười khanh khách nói: “Tôi hiện tại ngược lại cảm thấy mọi người nói tình huống rất bình thường…” rồi đưa tay chỉ vào mấy người Samantha, Maicy, Kim Hinh, Tiêu Vi, Hạng Hồng nói: “Mọi người nào là tổng biên tập, nhà thiết kế, minh tinh, mỹ nữ giáo sư, còn có trùm trong giới giải trí Hongkong đều cam tâm tình nguyện rơi vào trong tay tiểu tử xấu xa kia. Nhiều hơn nữa một nữ giáo sư thì có gì quá kinh ngạc?”
Mọi người đỏ mặt lên, Kim Hinh lập tức phản đòn nói: “Cô là người mẫu có phải cũng muốn nếm thử tư vị tiểu tử xấu xa này?”
Đan Nghệ Nhã lập tức mắc cỡ nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt đo lên, sẵng giọng nói: “Nói bậy bạ gì đó, tôi… tôi đã không làm người mẫu nhiều năm…”
Mọi người tức giận Đan Nghệ Nhã vừa rồi giễu cợt các nàng, đâu đơn giản chịu tha cho nàng, liền cùng một chỗ chọc nàng, đều nói Thạch Thiên vất vả vi nàng trị liệu trên đùi, khiến nàng có thể rời xe lăn một lần nữa làm người, ân như cha mẹ tái sinh, hẳn là lấy thân báo đáp mới có thể báo đáp. Một đám phụ nữ vui đùa so với nam giới càng phóng khoáng hơn, Maicy thậm chí được mọi người khích lệ nói ra công phu kinh người của Thạch Thiên, làm cho người ta chết lên hết xuống, hiến thân mình tuyệt đối có lợi nhuận không bồi thường. Các nàng đều tỏ vẻ nguyện ý vì nàng tác hợp cùng Thạch Thiên, giúp nàng hoàn thành ước vọng, làm cho ba nàng Hạng Kiều hâm mộ tới mức hận không thể cũng té gãy chân, ngồi xe lăn vài năm.
Đan Nghệ Nhã không địch nổi nhiều người, bị mắc cỡ cuối đành phải chạy trốn, chạy đi tìm Thạch Hiểu Mẫn còn đang quấn quít lấy các siêu sao mà xin chữ ký để làm bạn.
Nhìn bóng lưng chật vật của Đan Nghệ Nhã, các nàng cười ha hả. Kim Hinh nói: “Chỉ đùa một chút sao, tại sao phản ứng lớn như vậy, mấy ngày nay chúng ta mỗi lần nói đến Thạch Thiên, nàng chẳng phải nghe say sưa sao. A… chẳng lẽ…”
Samantha ngẩn ra, lộ ra một nụ cười khổ.
Last edited by Minh Huệ; 15-04-2011 at 03:51 PM.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Minh Huệ
Tác giả: Hắc Vũ Tán
Nguồn: Sưu tầm bởi Người yêu màu tím - 4vn
“Tại nam cực bán đảo trong vịnh, trước tiên có thể đáp máy bay đi Tierra del Fuego cực nam Achentina, lại đi thuyền…”
Beila nói còn chưa dứt lời, đã cảm giác thân thể chợt nhẹ, đã bị Thạch Thiên ôm ở sau lưng. Tiếp đó con mắt mơ hồ một hồi, đau nhức khó nhịn, màng nhĩ cũng khó chịu, có thể cảm giác được thân thể đang phi tốc trong không trung về phía trước, ngửa đầu nhìn về phía tinh không, con mắt mới thoáng thích ứng, đã ngạc nhiên phát hiện đầy trời sao đang chậm rãi lui về phía sau.
Beila không biết Thạch Thiên muốn đưa nàng đi nơi nào, lúc này hô hấp cũng khó khăn, đã không thể mở miệng hỏi hắn, đành phải nhắm mắt lại đem mặt vùi ở trên lưng Thạch Thiên đau khổ chịu được, may mắn không bao lâu liền cảm giác thân thể rơi xuống, tiếp đó chân chạm đất, Thạch Thiên đã đặt xuống. Beila mở to mắt, ánh dương chói mắt làm cho nàng vốn đã đứng không vững thân thể thiếu chút nữa té ngã ngửa ra, trong lòng không khỏi cực kỳ kỳ quái, tại sao trời lại sáng, chẳng lẽ vừa rồi Thạch Thiên mang theo nàng đã chạy mấy tiếng đồng hồ? Nhưng cảm giác nhiều nhất lại chỉ có vài phút mà thôi. Chờ con mắt thích ứng, phát hiện bốn phía đầy tuyết trắng, càng thêm mơ hồ hỏi: “Đây là nơi nào?”
Thạch Thiên nói:“Tierra del Fuego”.
Beila mắt trợn càng tròn: “A!...”
Tierra del Fuego là quần đảo phía cực nam Nam Mĩ, chủ đảo gọi là Grande, quần đảo do mấy trăm cá đảo nhỏ tạo thành, tổng diện tích hơn 70.000 km2, là quần đảo lớn nhất Châu Mỹ La Tinh. Tierra del Fuego nguyên do người da đỏ ở, năm 1520 do nhà hàng hải Magellan phát ra hiện, cuối thế kỷ mười chín Chile cùng Achentina bắt đầu di dân, trước mắt hai phần ba thuộc về Chile, một phần ba thuộc về Achentina. Quần đảo ở vào cực nam Nam Mĩ, cùng Nam Mĩ cách một eo biển Magellan, chỗ hẹp nhất chỉ có hơn ba cây số một chút, cách châu Nam cực chừng tám trăm km. Tierra del Fuego không thể nghi ngờ là thành phố cực nam của thế giới, chỉ có hơn một vạn cư dân.
Beila giật mình hiểu được, quần đảo Thiên Thạch cùng Tierra del Fuego cách xa nhau cơ hồ gần nửa địa cầu, bên kia là đêm khuya, ở đây là ban ngày, đã có thể xem như ngồi hỏa tiễn cũng không khả năng vài phút đã vượt qua nửa cái địa cầu!? Trước Thạch Thiên từ phía Tây nước Mỹ đi bộ tới Washington, đo lường tính toán tốc độ nhanh nhất của hắn đạt tới tốc độ siêu âm, lúc ấy tốc độ hắn chạy trốn đã nhanh đến làm cho người ta không thể tiếp nhận, nhưng so với tốc độ hiện tại, thì khi đó quả thực là bò sát. Cho dù tốc độ phi hành siêu âm, từ quần đảo Thiên Thạch ở Đông Nam Á đến Tierra del Fuego tối thiểu cũng cần hơn mười mấy tiếng.
Thanh niên thần bí khó lường này rốt cuộc ẩn tàng bao nhiêu thực lực chân chính? Năng lực của hắn đến tột cùng có bao nhiêu? Trong tổ chức kể cả cha nuôi đều cho rằng nếu như lần này thí nghiệm thành công, đem loài người bước vào thời đại mới, hoàn toàn có thể đối phó thiếu niên trước mắt này, hiện tại xem ra chỉ sợ cũng chỉ là suy nghĩ một bên…
Thật ra Thạch Thiên khi đến nước Mỹ, cũng còn chưa có năng lực như bây giờ, lúc ấy chỉ bằng khinh công đạt tới vận tốc âm thanh thì cơ bản đã tiếp cận tới cực hạn của thân thể hắn. Nhưng sau khi trên đường đến Washington bị thương, năng lượng tính mạng đặc dị tồn tại trong cơ thể hắn đột nhiên phát sinh thay đổi, cho hắn cảm giác nội lực tiến đến từng tế bào một, thân thể được cường hóa thêm một bước. Lúc ấy tư duy tâm pháp tu luyện hơn một nghìn năm theo quán tính khiến cho hắn nhất thời vẫn lý giải không được vũ trụ huyền bí, thậm chí không cách nào thích ứng loại thay đổi này. Về sau tìm được cự năng thể tiếp xúc đến bí mật ám không gian, mới ngộ ra quán thông. Thân thể vật chất cùng tính mạng năng lượng triệt để dung hợp thành một chỉnh thể, đột phá cực hạn vũ trụ. Bất quá đối với loại ngộ ra này, Thạch Thiên lúc này vẫn đang tỉnh tỉnh mê mê, bản thân cũng không cách nào dùng ngôn ngữ khái quát ra.
Beila trong lúc khiếp sợ không thể tưởng tượng nổi nhìn Thạch Thiên, lẩm bẩm nói: “Nhanh như vậy…”
Thạch Thiên không cho là đúng liếc nhìn Beila, nghĩ thầm nếu không phải mang theo cô, lo lắng thân thể cô chịu không được, lão tử vòng quanh địa cầu vài vòng cũng đủ. Nhưng mà thấy nàng đã cả kinh không nhẹ, thì chẳng muốn khoác lác thực lực chân chính chính mình, lại hỏi: “Kế tiếp đi như thế nào?”
Beila phục hồi lại tinh thần, phát hiện hai người đang ở trên đỉnh tòa núi tuyết. Nàng đối với năng lượng cự năng thể trong cơ thể mặc dù không thể tùy tâm vận dụng. Nhưng đối với rét lạnh thì dư sức chống lại, mặc dù quần áo mỏng manh những cũng không ngại. Lúc này nhìn bốn phía, thấy sông băng núi tuyết, núi non trùng điệp, đầu óc choáng váng nhất thời cũng không rõ đông tây nam bắc, nên nói: “Tới trước bờ biển tìm con thuyền…” Nhớ tới cùng mình một chỗ là Thạch Thiên, tìm đội thuyền là hoàn toàn dư thừa, nên sửa lại nói: “Căn cứ nghiên cứu khoa học cách của chúng tôi ở đông nam Tierra del Fuego… qua bán đảo nam cực … ước chừng cách nơi này cỡ 1.500 km gì trên một đảo nhỏ” Trước đây nếu như đi thuyền trở lại căn cứ, Đều phải vượt qua bán đảo nam cực. Lúc này nói đương nhiên là đi đường thẳng.
Thạch Thiên không nói hai lời, tiến lên một lần nữa đem Beila vác ở trên người, nhằm hướng đông nam mà nhảy tới.
Beila gấp đến độ nhéo trên cổ của hắn hô lên: “Chờ một chút, chờ một chút…” Thạch Thiên quay đầu hỏi: “Tại sao?” Beila nói: “Chờ tôi đem tình huống trên đảo nói cho anh biết. Bằng không anh biết đảo làm cái gì?” Thạch Thiên ngạc nhiên nói: “Cô không phải sớm nói qua, cầu lão tử đến là để giết người. Sau đó mang lão tử đến chỗ có đồ của người ngoài hành tinh”.
Beila vội nói: “Nhưng anh dù sao cũng phải hỏi người tôi muốn giết là ai. Trên đảo có gặp nguy hiểm hay không chứ? Bọn họ cũng không phải đơn giản như anh nghĩ đâu” Nàng sau khi kinh qua biến cố lớn, dưới tình huống vạn bất đắc dĩ mới đi tìm Thạch Thiên. Cũng không phải mọi người trong tổ chức địa đã chết hết. Thí nghiệm thất bại tao ngộ tai họa ngập đầu phần lớn đều nhân viên ở lại căn cứ. Nhưng nàng hiểu rõ chỉ có Thạch Thiên mới có thể cứu vãn hậu quả thí nghiệm tạo thành lần này. Chỉ là không nắm chắc có thể nói hắn đến. Khi đi đến quần đảo Thiên Thạch nhìn thấy Thạch Thiên, Beila trọng thương trong người, tâm thần hỗn loạn. Chỉ nói hậu quả lại không nói rõ ràng đến tột cùng là chuyện gì xảy ra. Nếu như Thạch Thiên không đáp ứng thỉnh cầu của nàng, thì nàng cũng không định đem sự thật nói cho Thạch Thiên. Không ngờ Thạch Thiên chỉ là tùy tiện hỏi mấy vấn đề liền đáp ứng. Hơn nữa đem quái thương trên người nàng chữa lành. Nàng vốn định trong thời gian vài ngày trên đường đem tình huống nói cho Thạch Thiên kỹ càng. Lại tuyệt đối không thể tưởng được Thạch Thiên căn bản không để cho nàng thời gian nói tỉ mỉ rõ ràng, đảo mắt đã đến Tierra del Fuego. May mắn nàng ngay từ đầu chỉ nói tới Tierra del Fuego. Nếu là trực tiếp vị trí đảo nhỏ căn cứ ra, thì chỉ sợ lúc này cũng đã đến.
Thạch Thiên căn bản không xem có nguy hiểm hay không để ở trong lòng, nghĩ thầm mặc kệ có bao nhiêu người. Cùng lắm thì trước bắt lấy toàn bộ, hỏi lại Beila ai đáng chết ai đáng thả. Cùng nàng đến đây chủ yếu là muốn nhìn xem xét con nòng nọc của người ngoài hành tinh kia. Bất quá vẫn là đem Beila để xuống, tức giận nói: “Vậy thì nói đi, lão tử nghe”.
Beila thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới nói cho Thạch Thiên chân tướng.
Last edited by Minh Huệ; 15-04-2011 at 03:51 PM.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Minh Huệ