Ngũ điện hạ Tàng Hồng Cơ, lục điện hạ Tàng Vạn Cơ, bát điện hạ Tàng Ngọc Cơ, trong đó Tàng Ngọc Cơ là Linh Anh trung kỳ, Tàng Vạn Cơ Linh Anh hậu kỳ, Tàng Hồng Cơ Đoạt Xá trung kỳ, tư chất của ba người trong thập đại đế tử chỉ ở mức hạ phẩm, thế nhưng đối với tu sĩ khắp thiên hạ mà nói đã là nhân vật kinh tài tuyệt diễm.
Tàng Hồng Cơ cũng xuất hiện ở nơi này, Cổ Thần cảm thấy rất không ổn, tuy rằng có chân nhan đan, tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh không thể nhìn ra được mánh khóe, thế nhưng Cổ Thần cũng cảm giác được tựa hồ đối phương biết được con bài của hắn.
- A… Là ngũ điện hạ của Đế Đình Đại Doanh!
- Thập đại đế tử của Đế Đình Đại Doanh đều là thiên tài, nhất là đại điện hạ, nhị điện hạ, tứ điện hạ, thất điện hạ, theo như lời đồn đều có thiên tư tuyệt luân, nhất là thập điện hạ càng là đệ nhất thiên tài Cổ Hoang trong nghìn năm trở lại đây!
- Người của Đế Đình Đại Doanh cũng đã tới rồi, lẽ nào người nọ thực sự là Cổ Sát Thần?
- Nếu đúng như vậy thì hắn xong rồi, cho dù là Sát Thần thì cũng không thể chống lại nhiều cao thủ Mệnh Tuyền cảnh như vậy, mà ngũ điện hạ còn có tu vi Đoạt Xá kỳ, quá kinh khủng rồi!
- Ngay cả tu sĩ của tam đại thế lực siêu cấp Đế Đình Đại Doanh, Huyền Âm Tông, Thi Hồn Tông tham gia đại hội liên minh đồ Cổ đều bị Cổ sát thần giết không còn một mảnh, hắn quả nhiên không hổ là Sát Thần, coi như là nhân vật đại danh đỉnh đỉnh trung thổ rồi!
- Ai… Đáng tiếc, nhân vật như vậy, ngày hôm nay thực sự lành ít dữ nhiều. Thực lực của Đế Đình thực sự quá mức kinh khủng, nghe nói lần này phái mười mấy cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đến Đại Mông, coi như là tiên tông đại phái cũng khuynh sào xuất động, liệu khả năng cộng lại hơn hai mươi cao thủ Mệnh Tuyền cảnh?
- Đó là đương nhiên, thực lực của Đế Đình không phải là tiên tông đại phái có thể so sánh được, nhất là Đế Đình Đại Doanh, là thế lực đứng đầu tứ đại Đế Đình, Đế Đình Đại Mông vô luận thế nào cũng kém cỏi hơn, đế quân vừa băng hà, hiện tại ngay cả phân nửa thực lực của Đế Đình Đại Doanh đều so ra kém.
- Đúng vậy, Đế Đình Đại Doanh quá kinh khủng rồi, lần này Cổ Sát Thần chạy trời không khỏi nắng!
- Ngũ điện hạ!
Âm Dương Song Lão ôm quyền bắt chuyện.
Tàng Hồng Cơ gật đầu, ánh mắt rơi vào người Cổ Thần, nói:
- Chính là người này?
Trong ánh mắt hiển lộ sát khí sắc bén!
- Không sai, thái tử Thiên Cơ đã nói qua, Cổ Thần tới Đại Mông tám chín phần mười sẽ tới thành Bắc Đẩu trước, mua tài liệu luyện chế hóa anh đan.
Dương lão gật đầu nói.
Ánh mắt Cổ Thần rùng mình, lại là Tàng Thiên Cơ, xem ra lần này không thể thoát thân một cách đơn giản rồi.
Con ngươi của Tàng Hồng Cơ nhìn chằm chằm vào Cổ Thần hồi lâu, Cổ Thần đối lập với hắn, không hề sợ hãi.
Một tu sĩ theo Tàng Hồng Cơ cùng nhau tiến vào Thiên Tuyền Các đi ra, tuổi tác người này rất nhỏ, nhìn qua ước chừng mười tám mười chín tuổi, mới chỉ có tu vi Trúc Thai sơ kỳ.
Luận tu vi, tu sĩ gọi là Huyễn Đồng này rất bình thường, ngay cả tư cách theo bên người đế tử cũng không có, nếu như Huyễn Đồng hiện tại có thể theo bên cạnh Tàng Hồng Cơ, khẳng định có bản lĩnh nào đó tương đối nổi bật.
Cổ Thần nhìn thoáng qua Huyễn Đồng, chỉ thấy khuôn mặt hắn rất thanh tú, hai mắt giống như huyễn vụ, có chút mông lung.
“Không xong…”
Trong lòng Cổ Thần thở dài.
Hắn đột nhiên nhớ tới trên thế gian có một loại con mắt tên là thiên huyễn chi nhãn, có thể khám phá tất cả các loại biến hóa ảo thuật, có thể nhìn thấy tất cả quỷ vật âm hồn, có thể nhìn thấy tất cả bí pháp ẩn nấp.
Thiên huyễn chi nhãn chính là trời sinh, trong tu sĩ ức vạn người không có một, giống như tiên căn siêu phẩm của Tàng Thiên Cơ, vô cùng hiếm thấy, đồng thời thiên huyễn chi nhãn không phân biệt phàm nhân hay tu sĩ, số lượng phàm nhân nhiều tới mức nào, cho dù có thiên huyễn chi nhãn thì cũng ít có thời điểm phát huy tác dụng, chỉ là thỉnh thoảng nhìn thấy quỷ vật âm hồn.
Thiên huyễn chi nhãn, vốn mười phần hiếm thấy, hơn nữa đại đa số đều là phàm nhân, trong tu chân giới trăm năm nghìn năm cũng khó xuất hiện một tu sĩ có thiên huyễn chi nhãn!
Mà Huyễn Đồng này…
Chính là một tu sĩ có thiên huyễn chi nhãn, Đế Đình Đại Doanh biết được Cổ Thần hiểu thuật biến hóa liền lập tức phái Huyễn Đồng đi theo Tàng Hồng Cơ.
Thiên huyễn chi nhãn, thời điểm bình thường có chút vô dụng, khó có lúc dùng tới, mà hiện tại vây bắt Cổ Thần lại nổi lên tác dụng to lớn.
Huyễn Đồng nhìm chăm chú vào Cổ Thần, vụ khí trong con mắt càng thăng thêm, giống như là một phương thế giới, bên trong rộng lớn vô biên vô hạn, vụ khí lượn lờ, tựa như ảo mộng, làm cho người khác cảm giác tất cả đều là hư vô.
Chốc lát sau, ánh mắt Huyễn Đồng khôi phục bình thường, trên mặt nhiều hơn một tia biến hóa kinh hỉ, nói:
- Ngũ điện hạ, dung mạo thực của người này giống như đúc Cổ Thần.f
A…
Trong lòng mọi người đều động, thở ra một hơi thật dài. Tuy đã sớm đoán được người này chính là Cổ Thần, thế nhưng lúc này nghe được chứng thực vẫn có một loại cảm giác thất kinh thật sâu.
Không ít tu sĩ đều âm thầm bì Cổ Thần mà toát mồ hôi!
Tất cả hành động của Cổ Thần khiến không ít tu sĩ thế lực nhỏ đều thầm sinh ra một tia sùng bái trong lòng. Bằng vào thực lực của một người cũng có can đảm đối kháng với Đế Đình, đối kháng với tiên tông cự phái, chỉ bằng vào chiến tích đánh chết Tàng Chân Cơ, diệt Cự Linh Môn, diệt tất cả tu sĩ tam đại thế lực siêu cấp tham gia đại hội liên minh đồ Cổ, danh tiếng của Cổ Thần đủ truyền khắp thiên hạ.
- Ha ha ha ha…
Tàng Hồng Cơ cười to, quát lớn:
- Cổ Thần, thực sự là ngươi? Quả thực là đạp phá thiên hài vô mịch sứ, đắc lai toàn bất phí công phu, hôm nay ngươi đã tự chui vào lưới, chắp cánh cũng khó thoát, ta phải bắt giữ ngươi, mang tới Trảm Tiên Đài, dằn vặt cho tới chết, để khắp thiên hạ biết được, kết cục dám can đảm đối đầu với Đế Đình Đại Doanh.
Âm Dương Song Lão cũng đồng thời hét lớn:
- Cổ Thần, người giết truyền nhân của Âm Dương Thánh Tông chúng ta, chiếm đoạt chí bảo Âm Dương Thánh Tông, nhanh trả lại chí bảo Thánh Tông chúng ta, bằng không cho ngươi nếm thử đau đớn rút xương luyện tủy, cho ngươi sống không bằng chết!
- Ha ha ha ha…
Một tiếng cười cuồng ngạo xuất phát từ miệng Cổ Thần, chỉ thấy dung mạo của hắn biến đổi hóa thành nguyên trạng. Một thiếu niên cao lớn tuổi chừng mười tám mười chín, trước mặt tám cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, hắn không hề sợ hãi, trong mắt hắn không hề e ngại, nhìn đảo qua tám cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, quát lớn:
- Chỉ bằng vào các ngươi? Nói khoác không biết ngượng!
Toàn bộ Thiên Tuyền Các trong sát na lạnh ngắt như tờ, chúng tu sĩ đều khiếp sợ.
Đối mặt với tám cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, đồng thời còn có đại cao thủ cấp bậc Đoạt Xá kỳ như ngũ điện hạ Tàng Hồng Cơ, Cổ Thần mới chỉ có tu vi Kim Đan hậu kỳ, dĩ nhiên hoàn toàn không để bọn họ vào trong mắt?
Cổ Thần liệu có là hạng người mềm yếu? Nếu như đã bại lộ sẽ không có chút giấu diễm nào, lại càng không ủy khuất cầu toàn. Tiếng cười của hắn tuy rằng cuồng ngạo, thế nhưng hắn không hề điên cuồng, nhãn thần hắn tuy rằng không coi ai vào đâu, nhưng cũng không phải mất đi lý trí.
- Tàng Thiên Cơ bị ta tát tai, mặt bị ta giẫm nát dưới chân, Tàng Hồng Cơ, chỉ bằng ngươi cũng dám cuồng vọng trước mặt ta? Đế Đình Đại Doanh khi ta quá mức, một ngày nào đó, ta sẽ lất cái đầu của Tàng Thiên Cơ để thông báo thiên hạ, kẻ nào dám mưu đồ trên đầu ta, giết không tha, coi như là Đế Đình Đại Doanh cũng không ngoại lệ. Thập đại đế tử Đại Doanh đều là kinh tài tuyệt diễm, nếu như chọc vào ta, nhất định sẽ cho thập đại đế tử các ngươi mất mạng hết, một người không để lại!
Ánh mắt của Cổ Thần giương lên, trong thanh âm dung hợp pháp lực, tiếng nói truyền đi rộng khắp, đừng nói là thành nhỏ Thiên Tuyền, cho dù là tu sĩ trong toàn bộ thành Bắc Đẩu cũng có thể nghe rõ ràng. Mỗi một tu sĩ nghe được lời này, cái miệng há thật lớn, cằm hầu như cả kinh rơi xuống dưới đất. Dĩ nhiên có người dám làm trò trước mặt đế tử Đại Doanh như vậy, phát ngôn bừa bãi để thập đại đế tử đều mất mạng, một người cũng không lưu lại?
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Tu sĩ trong thành Bắc Đẩu, trái tim không nhin được điên cuồng nhảy lên, coi như là tu sĩ Thần Hải cảnh cũng khiếp sợ tới mức thiếu chút nữa tâm cơ tắc nghẽn mà chết.
Cả đời này, tu sĩ trong thành Bắc Đẩu không một ai từng nghe qua lời nói càng cuồng vọng hơn, thế nhưng thanh âm này lại cảm giác tự tin tới nhưu vậy, làm cho mọi người cảm nhận lời nói của hắn trong tương lai không phải là chuyện không thể xảy ra, mà nhất định là chuyện sẽ phát sinh, ngữ khí như đinh đóng cột, nói năng có khí phách, làm cho mọi người nghe xong đều phải tin!
- Nghịch tặc… Nghịch tặc… Nghịch tặc…
Tàng Hồng Cơ tức giận tới mức râu tóc dựng đứng, hét lớn ba tiếng, Đế Đình Đại Doanh đứng đầu tứ đại Đế Đình, thực lực đệ nhất, gần với Thánh Đình, từ trước tới nay luôn luôn cao cao tại thượng, tự cho mình là thượng vị giả.
Tàng Hồng Cơ từ khi ra đời tới nay còn chưa chịu qua vũ nhục như vậy, cả giận nói:
- Nghịch tặc, ta sẽ cho ngươi muốn sống cũng không được, muốn chết cũng không xong!
Nói xong, chưởng phải khẽ động, một cự chưởng lôi điện đánh thẳng về phía Cổ Thần. Mộc Lôi Ấn ngưng tụ trong vòng mười trượng, tuy rằng thể tích nhỏ đi không ít, nhưng lực công kích so với cự chưởng nghìn trượng càng mạnh mẽ hơn mười lần.
Tàng Hồng Cơ khi bốn mươi tuổi đã tu luyện thành thạo Mộc Lôi Ấn. Tuy rằng Tàng Thiên Cơ có thiên tư tuyệt thế, nhưng dù sao thời gian tu luyện quá ngắn, phương pháp sử dụng bí pháp, công pháp tự nhiên không thể bằng được mấy vị ca ca. Một chưởng này Mộc Lôi Ấn này của Tàng Hồng Cơ tuy rằng chỉ lớn mười trượng, thế nhưng tu sĩ Linh Anh kỳ bị Mộc Lôi Ấn vỗ trúng, sợ rằng lập tức thần hình câu diệt, cho dù là nguyên anh cũng không chịu nổi công kích lôi điện từ Mộc Lôi Ấn.
Cự chưởng lôi điện vừa phát ra liền tản mát điện mang lôi quang lóng lánh không gì sanshd ược, kẻ khác không thể nhìn gần, tu sĩ Thần Hải cảnh vây xem thấy cự chưởng lôi điện đều cảm nhận một cỗ uy áp không thể phản kháng, tự hồ trong sát na sẽ bị hóa thành tro tàn, bao phủ toàn bộ trái tim, linh hồn.
Chỉ mới đứng gần quan sát đã lợi hại như vậy, Mộc Lôi Ấn trực tiếp chụp về phía Cổ Thần, lực công kích kinh khủng tới mức độ nào, thực sự là không thể tưởng tượng.
Ánh mắt của chúng tu sĩ đều rơi vào người Cổ Thần, không biết Cổ Thần làm cách nào chống lại được một chưởng kinh khủng tuyệt luân như vậy.
Chỉ thấy thần tình Cổ Thần đạm nhiên, vẻ mặt mỉm cười, đối với Mộc Lôi Ấn phách tới như không có, nói:
- Tàng Hồng Cơ, nếu như đế Đình không thu tay lại, hôm nay chắc chắn sẽ chịu hậu quả!
Nói xong, thân thể Cổ Thần đột nhiên hư không biến mất, Mộc Lôi Ấn chụp vào khoảng không.
Sao có khả năng? Người không có?
Không chỉ có tu sĩ Thần Hải bí cảnh, coi như là tám vị cường giả Mệnh Tuyền cảnh cũng mở to hai mắt nhìn, tràn đầy vẻ kinh hãi. Thuấn di… Cổ Thần dĩ nhiên biết được thuấn di?
Thuấn di! Đây chính là đại thần thông mà chỉ có cường giả Độ Hư cảnh mới có khả năng thi triển!
Mỗi một vị tu sĩ trong Thiên Tuyền Các đều lâm vào khiếp sợ cực độ, không thể phản ứng kịp, chạy thoát? Cổ Thần dĩ nhiên chạy thoát dễ dàng như vậy?
Không, cũng không phải mỗi một vị tu sĩ đều khiếp sợ không gì sánh được, có một gã khất cái khẽ nở nụ cười nhạt, thần tình đạm nhiên, bất quá trong ánh mắt cũng có một tia nghi hoặc. Hiển nhiên Cổ Thần với tu vi Thần Hải cảnh cực hạn dĩ nhiên có thể thuấn di, ngay cả cường giả Độ Hư cảnh như hắn cũng cảm thấy không thể giải thích được.
- A...
Tàng Hồng Cơ gầm lên một tiếng:
- Cổ thần! Nếu không tự mình giết ngươi, Tàng Hồng Cơ ta thề không làm người!
- Ngũ điện hạ không cần tức giận, Cổ Thần bất quá chỉ có tu vi Kim Đan hậu kỳ, khẳng định là mượn vào ngoại lực mới có thể tiến hành thuấn di, đồng thời khẳng định không thể sử dụng liên tiếp nhiều lần. Trên người hắn đã bị ta hạ Âm Dương Đại Chú Ấn, cho dù hắn chạy trốn tới chân trời góc biển cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta, hắn hiện tại đang ở phía nam hơn trăm dặm, chúng ta lập tức đuổi theo, cho du hắn chắp cánh cũng khó thoát!
Thấy lửa giận của Tàng Hồng Cơ bốc lên, thần thái điên cuồng, Dương lão nhắc nhở nói.
Âm bà từ tiếp lời:
- Cổ Thần này quả nhiên giảo hoạt, may mà lão thân có dự kiến trước, gặp mặt liền tặng hắn một Âm Dương Đại Chú Ấn, bằng không mà nói thực sự để hắn chạy thoát!
- Chúng ta đi!
Tàng Hồng Cơ vui vẻ, nhìn sang một gã tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh ngay bên cạnh nói:
- Ngươi lưu lại, thông qua đại trận truyền âm, thông báo tin tức về Cổ Thần cho mọi người, để mọi người đều chạy tới phụ cận thành Bắc Đẩu truy sát Cổ Thần,
Phong Ảnh Độn Thuật! Quả nhiên kỳ diệu, không hổ là bí pháp vô thượng phong hệ, nếu không phải hắn thu được truyền thừa đạo thống của Hiên Viên đại đế trong Hiên Viên đế trủng, lúc này đây quả thực là chắp cánh cũng khó thoát khỏi vòng vây trong thành Bắc Đẩu.
Tiêu hao rất nhiều pháp lực mới thi triển được Phong Ảnh Độn, trong nháy mắt Cổ Thần xuất hiện bên ngoài thành Bắc Đẩu chừng hơn trăm dặm, hiện tại đã lấy được ngưng anh quả, lại trốn khỏi thành Bắc Đẩu, trong lòng Cổ Thần vui vẻ.
Ăn vào một viên đan dược, Cổ Thần cầm một viên linh thạch thượng phẩm trong tay, rất nhanh hồi phục pháp lực.
Chốc lát sau, Cổ Thần nhìn thấy trong thành Bắc Đẩu có bảy đạo độn quang phóng lên cao, hướng về vị trí của hắn hiện tại phi độn đuổi theo.
Âm Dương Đại Chú Ấn chết tiệt! Cổ Thần thầm mắng một câu, Thiểm Thiên Phong Dực xuất hiện, lập tức hóa thành một đạo độn quang, phi độn cực nhanh về phía nam, không có thời gian để hắn khôi phục pháp lực, khoảng cách trăm dặm đối với tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh mà nói chỉ chừng nửa khắc là vượt qua.
Một mặt phi độn, một mặt sử dụng Phệ Linh Quyết, điên cuồng hấp thu linh khí trong linh thạch thượng phẩm, bổ xung pháp lực. Tuy rằng so với việc ngồi một chỗ hấp thu pháp lực hồi phục chậm hơn nhiều, nhưng ít ra cũng đảm bảo được pháp lực khôi phục liên tục, không để xuất hiện tình trạng pháp lực tiêu hao sạch sẽ.
Phong Ảnh Độn tự nhiên rất tốt, nhưng nhược điểm là quá mức tiêu hao pháp lực, Cổ Thần mới có tu vi Kim Đan hậu kỳ, sử dụng Phong Ảnh Độn một lần hầu như đã khiến hắn tiêu hao bảy tám phần pháp lực.
Tin tức Cổ Thần hiện thân tại thành Bắc Đẩu, tuyên bố muốn thập đại đế tử Đại Doanh bị mất mạng đã bị tất cả tu sĩ trong thành Bắc Đẩu biết được, chúng tu sĩ đều kinh ngạc, giết thập đại đế tử, việc này so với hành động giết chết toàn bộ tu sĩ tam đại thế lực siêu cấp tham gia đại hội liên minh đồ Cổ tại Kỳ Anh Phong còn nghiêm trọng hơn nghìn lần, vạn lần.
Tin tức này giống như một quả bom lớn, trong nháy mắt nổ tung khắp toàn bộ tu chân giới. Thành Bắc Đẩu là một tòa thành lớn, bên trong thành có đại trận truyền âm. Tin tức này, thông qua đại trận truyền âm, tỏa tới mỗi một góc khắp Đại Mông. Trong sát na, tên tuổi Cổ Thần truyền rộng khắp Đại Mông.
Đồng thời, thông qua đại trận truyền âm, rất nhiều tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh Tàng gia và các môn phái hợp tác đều biết được Cổ Thần xuất hiện tại thành Bắc Đẩu, hiện tại đang bị Tàng Hồng Cơ truy sát, toàn bộ đều phi độn về phía thành Bắc Đẩu.
Nguyên bản ngay trong mấy vạn dặm xung quanh thành Bắc Đẩu có rất nhiều cao thủ Mệnh Tuyền cảnh xông tới, tiến hành vây quét đối với Cổ Thần.
Trong thành Bắc Đẩu, tu sĩ Tàng gia có sáu người, bay ra đuổi theo có năm người, cộng thêm hai người Âm Dương Ma Tông là bảy người.
Sau đó trong thành Bắc Đẩu lại có mấy đạo độn quang bay ra, đều là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, đây là người của Thi Hồn Tông và Huyền Âm Tông.
Trong phạm vi mấy vạn dặm xung quanh thành Bắc Đẩu, cao thủ Mệnh Tuyền cảnh chừng hơn sáu người, cộng thêm trong thành Bắc Đẩu bay ra chừng hơn mười người, thành Bắc Đẩu là khu vực trọng điểm Tàng gia lùng bắt, vì vậy số lượng cao thủ Mệnh Tuyền cảnh tương đối nhiều.
Cộng thêm mấy môn phái theo Đế Đình cũng phái ra cao thủ Mệnh Tuyền cảnh truy sát Cổ Thần. Chốc lát số lượng cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đã lên tới hơn hai mươi người.
Hơn hai mươi cao thủ Mệnh Tuyền cảnh truy sát một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, quả thực là một lần truy sát cực lớn trong lịch sử!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Bảy đạo độn quang giống như lưu tinh, truy sát ngoài hai mươi dặm đằng sau Cổ Thần, phía sau bảy đạo độn quang còn có bốn đạo độn quang khác, tốc độ không chút chậm hơn, đuổi theo không bỏ.
Tổng cộng mười một gã cao thủ Mệnh Tuyền cảnh tản thành hình chiếc quạt, đuổi theo Cổ Thần cực nhanh.
Nếu như tốc độ của Cổ Thần chạm hơn so với tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, sớm muộn gì cũng bị cao thủ Mệnh Tuyền cảnh phía sau đuổi kịp, vây kín!
Thế nhưng Cổ Thần có Thiểm Thiên Phong Dực, đây là một pháp bảo phi hành cực phẩm, cho dù là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh cũng khó có thể so sánh được, hơn mười cao thủ Mệnh Tuyền cảnh phía sau ngược lại càng lúc càng bị Cổ Thần bỏ lại xa phía sau.
Cổ Thần liên tục vỗ mạnh Thiểm Thiên Phong Dực, mỗi lần vỗ đều bay được khoảng cách nghìn trượng, thực giống như lưu tinh xẹt qua bầu trời đem, từ mặt đất nhìn lại, chớp mắt biến mất trong bầu trời.
Cổ Thần có Thiểm Thiên Phong Dực, chỉ cần không phải là cường giả Độ Hư cảnh đuổi theo, coi như là cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu thì Cổ Thần cũng có tự tin so sánh tốc độ phi độn.
Đã chạy ra khỏi thành Bắc Đẩu, căn bản không sợ hãi đám người Tàng Hồng Cơ đuổi theo, lại có đan dược và linh thạch khổi phục, Cổ Thần có thể một mặt phi hành, một mặt chậm rãi khôi phục pháp lực, trong khoảng thời gian ngắn, căn bản không gặp phải tình huống pháp lực không đầy đủ.
Bề ngoài xem ra tốc độ của đám người Tàng Hồng Cơ không bằng Cổ Thần, tựa hồ nguy cơ đã qua đi, kỳ thực không phải.
Cổ Thần chạy tách khỏi trăm dặm, hoàn toàn có thể chui vào trong rừng rậm, tìm một chỗ ẩn nấp xuống, len lén hồi phục toàn bộ pháp lực. Ban đầu cũng đã làm như vậy, nhưng bị đuổi theo cực nhanh, Cổ Thần đành phải tiếp tục bay lên cao chạy trốn, vì vậy khoảng cách mới kéo gần chỉ còn hai mươi dặm. Bởi vì linh hồn đã bị hạ Âm Dương Đại Chú Ấn, mặc kệ Cổ Thần chạy trốn ẩn nấp như thế nào đi nữa, đám người đằng sau cũng biết được vị trí của Cổ Thần.
Mặc kệ Cổ Thần biến thành hình dáng nào, trốn ở địa phương nào, chỉ cần bản thân còn Âm Dương Đại Chú Ấn cũng không thoát được nhận biết của Âm Dương Song Lão.
Âm Dương Đại Chú Ấn khắc vàu linh hồn, nếu không phải là người thi triển Âm Dương Đại Chú Ấn, người khác căn bản không thể lau được trong thời gian ngắn, thậm chí vài chục năm cũng không xóa được. Chỉ cần có Âm Dương Đại Chú Ấn trong người, coi như Cổ Thần chạy tới chân trời góc biển cũng không thoát được Âm Dương Song Lão nhận biết.
Mà Cổ Thần căn bản không thể dừng lại, chỉ có thể không ngừng phi độn!
- Đôi cánh lập lòe lôi điện sau lưng Cổ Thần kia là loại pháp bảo gì? Sao tốc độ lại nhanh như vậy? Hắn mới chỉ có tu vi Kim Đan hậu kỳ, tốc độ phi độn so với ta còn nhanh hơn?
Dương lão nhìn độn quang của Cổ Thần càng lúc càng xa, nhíu mày nói.
Trong thanh âm vô cùng chấn động!
Tàng Hồng Cơ nhìn độn quang của Cổ Thần, trong mắt hiện lửa giận, nói:
- Đây là một kiện pháp bảo cực phẩm Cổ Thần đoạt được từ phong lôi ưng tộc trong yêu vực Đông Hoang, gọi là Thiểm Thiên Phong Dực, luận tốc độ phi độn so với tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh còn nhanh hơn, sơ rằng chỉ có tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh đứng đầu mới có thể vượt qua được tốc độ của hắn!
- Pháp bảo phi hành cực phẩm? Cổ Thần dĩ nhiên có bảo bối tốt như vậy? Tốc độ của hắn nhanh hơn so với chúng ta, chúng ta đuổi hắn như thế nào bây giờ?
Dương lão hỏi.
Đâu chỉ là pháp bảo phi hành cực phẩm? Ngay cả tiên bảo vô thượng Như Ý Linh Lung bảo tháp do Bảo Tháp Thiên Vương lưu lại cũng nằm trên người Cổ Thần.
Trong lòng Tàng Hồng Cơ thầm nghĩ, bất quá những lời này chỉ là tâm niệm trong đầu mà thôi, Như Ý Linh Lung bảo tháp là tiên bảo vô thượng, Đế Đình Đại Doanh cũng không muốn tuyên dương ra ngoài, như vậy sau này bắt được Cổ Thần có thể thần không biết quỷ không hay đoạt Như Ý Linh Lung bảo tháp vào trong tay, Đế Đình Đại Doanh lại nhiều hơn một con bài chưa lật!
Bất quá hiển nhiên Tàng Hồng Cơ cũng chỉ biết trên người Cổ thần có Như Ý Linh Lung bảo tháp, không biết thánh vật Chiến Thần Lệnh của Cổ Vu tộc cũng nằm trong tay Cổ Thần. Chiến Thần Lệnh sợ rằng Thánh Hoàng biết được cũng phải xuất thủ tranh đoạt, nếu như Đế Đình Đại Doanh biết, đế quân Đại Doanh chắc chắn tự mình xuất thủ truy sát Cổ Thần!
Tàng Hồng Cơ chỉ âm trầm cười, nói:
- Không cần sốt ruột, hắn không bỏ rơi được chúng ta, cao thủ Mệnh Tuyền cảnh phụ cận đều di chuyển về phía thành Bắc Đẩu, hừ hừ! Một lúc nữa phía trước sẽ có người cản đường, sau có truy binh, cho dù Cổ Thần có Thiểm Thiển Phong Dực cũng khó thoát được cái chết!
Phi độn vĩnh viên không ngừng nghỉ hiển nhiên không phải là phương pháp hay để bỏ lại mười một cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đằng sau. Pháp lực của tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh so với Kim Đan hậu kỳ hồn hậu hơn không chỉ mười lần, phi độn liên tục không ngừng nghỉ, người thoát lực tiêu hao hết pháp lực đầu tiên chính là Cổ Thần.
Càng đừng nói vừa rồi Cổ Thần sử dụng Phong Ảnh Độn, pháp lực tiêu hao tới bảy tám phần mười, mặc dù có đan dược và linh thạch hồi phục, nhưng phi hành cuồn cuộn không ngừng như hiện tại cũng không thể duy trì lâu lắm.
Cùng cao thủ Mệnh Tuyền cảnh so sánh ai chạy trốn được lâu hơn, hiển nhiên là Cổ Thần bất lợi.
Cổ Thần liên tục phi độn về phía nam cũng không phải suy nghĩ bằng vào tốc độ trội hơn bỏ rơi đám người Tàng Hồng Cơ, mà muốn trở lại sơn cốc nơi Mông Tiên Âm đang chờ đợi.
Kế hoạch tốt nhất hiện tại chính là tiến vào trong Vạn Lý Hoàng Sa đại trận mới có thể thoát được đám người Tàng Hồng Cơ truy tung, nếu như chờ đám người Tàng Hồng Cơ đuổi theo vào trong trận, vậy Cổ Thần có thể dựa vào Vạn Lý Hoàng Sa đại trận giết ngược lại!
Lúc này Cổ Thần chỉ có một mục đích, đó là chạy được khoảng cách hơn hai van dặm, trở lại Vạn Lý Hoàng Sa đại trận!
Hơn hai vạn dặm, Cổ Thần sử dụng Thiểm Thiên Phong Dực, liên tục phi độn không ngừng, chỉ cần nửa thời thần liền có thể đến được.
Nếu là bình thường, nửa thời thần rất nhanh trôi qua, thế nhưng trường hợp hiện tại, có rất nhiều cao thủ Mệnh Tuyền cảnh truy đuổi đằng sau, Cổ Thần cảm giác thời gian trôi qua đặc biệt chậm chạp.
Đại khái phi độn chừng bốn năm nghìn dặm, đám người Tàng Hồng Cơ đã bị Cổ Thần bỏ rơi bốn trăm dặm.
Đột nhiên…
Thần sắc trong mắt Cổ Thần ngẩn ra, một đạo độn quang nhanh tới cực điểm từ phía trước vọt tới, tuy rằng hiện tại còn cách nghìn dặm, thế nhưng hai người phi độn ngược hướng nhau, chỉ cần thời gian nửa khắc sẽ gặp nhau.
Nhìn tốc độ đạo độn quang kia, hiển nhiên là một cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, hiện tại phía trước có người ngăn cản, phía sau có rất nhiều người truy đuổi, đối với Cổ Thần hình thành trước sau giáp công, tu sĩ phụ cận thành Bắc Đẩu mấy vạn dặm đêu thu được tin tức thông qua đại trận truyền âm phát ra, biết được Cổ Thần phi độn về phía nam, toàn bộ đều chuyển hướng sang phía nam tiến hành vây kín.
Người phía trước chính là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đầu tiên xuất hiện.
Sơn cốc nơi Mông Tiên Âm chờ đợi ở phương hướng chính nam, Cổ Thần chỉ có thể tiếp tục phi độn về phía trước, tiến vào trong Vạn Lý Hoàng Sa đại trận mới có hi vọng, trái, phải đều không có đường sống.
Tốc độ Cổ Thần không giảm, trực tiếp chính diện vọt về phía trước, thẳng hướng đạo độn quang phía trước.
Hai đạo độn quang giống như hỏa tiễn, khoảng cách rút ngắn cực nhanh.
Nghìn dặm… Tám trăm dặm… Năm trăm dặm… Ba trăm dặm… Một trăm dặm…
Khoảnh cách giữa hai người càng lúc càng gần, khi thu ngắn lại chỉ còn gần nghìn trượng, phía sau Cổ Thần đột nhiên bùng phát quang mang, Thiểm Thiên Phong Dực trong nháy mắt trướng lên đạt tới mấy trăm trượng, mạnh mẽ vỗ, Cổ Thần hơi chếch một chút sang phía bên phải, xẹt một tiếng đã xuất hiện phía trước nghìn trượng.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Mà gã cao thủ Mệnh Tuyền cảnh kia đang chuẩn bị bắt đầu công kích, tốc độ không hề dừng lại, vẫn như trước phóng mạnh về phía trước, trong sát na, Cổ Thần đã vượt qua cao thủ Mệnh Tuyền cảnh này, Thiểm Thiên Phong Dực tiếp tục phách động, tiếp tục phi độn về phía nam.
Gã cao thủ Mệnh Tuyền cảnh kia ngay cả góc áo của Cổ Thần cũng không chạm được, chớp mắt đã biến thành một trong những người đuổi theo phía sau Cổ Thần.
Cổ Thần tiếp tục phi độn về phía sơn cốc nơi Mộng Tiên Âm chờ đợi, càng lúc càng gần, sau nửa canh giờ, Cổ Thần đã vượt qua được hơn phân nửa quãng đường, cách sơn cốc chỉ còn hơn vạn dặm.
Lúc này, phía trước lại xuất hiện độn quang của một cao thủ Mệnh Tuyền cảnh.
Lúc này đây không phải là một người, mà là hai người, độn quang của hai người cũng giống như Cổ Thần, thiểm diện xẹt qua nơi chân trời, lóng lánh không gì sánh được.
- Cổ Thần nhanh nhanh nhận lấy cái chết, hai đại hộ pháp Lôi Kiếm Tông ở đây, ngươi trốn không thoát đâu!
Cách xa nghìn dặm, trong hai đạo độn quang truyền tới một thanh âm vang dội.
Hai đại thái thượng hộ Lôi Kiếm Tông?
Cổ Thần định mắt nhìn lại, quả nhiên tốc độ phi độn của hai người so với tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh bình thường nhanh hơn một chút, tu sĩ của Lôi Kiếm Tông lấy thiên lôi luyện kiếm, hình thành bôn lôi chi thế, không chỉ lực công kích phi thường cường đại, đồng thời tốc độ phi hành cực nhanh.
Nhìn tốc độ phi độn của hai người, so với Cổ Thần sử dụng Thiểm Thiên Phong Dực không kém hơn bao nhiêu.
Cho dù Cổ Thần thành công giống như người lúc tước, sử dụng công năng cùng loại thuấn di của Thiểm Thiên Phong Dực, đột nhiên lướt qua từ bên cạnh hai người, nhưng lập tức bị bọn họ truy đuổi phía sau, coi như phiền toái không nhỏ.
Đồng thời, đối phương có hai người, rất khó dùng cách cũ, tại thời điểm đối phương thần không biết quỷ không hay đột nhiên vượt qua, ngược lại nếu như trong hai người có một người phản ứng kịp, ngăn cản lại Cổ Thần, vậy thì sẽ khó thuận lợi thoát thân.
Hai vị cao thủ Mệnh Tuyền bí cảnh đồng thời chặn lại, là một phiền toái không nhỏ!
Thế nhưng, tốc độ của Cổ Thần không giảm, tiếp tục phi độn về phía trước.
Tốc độ phi độn của ba người đều cực nhanh, chốc lát đã vọt về phía sau, chỉ còn lại khoảng cách ước chừng trên dưới nghìn trượng.
- Cổ Thần, ngươi nhận lấy cái chết!
- Thiên Lôi Thần Kiếm trảm…
Hai thanh âm đồng thời vang lên, hai đạo kiếm cương mang theo vô số thiên lôi thiểm điện trong nháy mắt xuất hiện, bổ vào Cổ Thần còn cách nghìn trượng.
Trong sát na, Cổ Thần tản mát ra kim quang vạn trượng, một cự ảnh cao nghìn tượng xuất hiện trong kim quang, mạnh mẽ quát lớn:
- Cảm vấn thương thiên, khả hữu Chân Tiên?
Vèo vèo vèo vèo vèo vèo vèo vèo!
Tám đạo kim quang đột nhiên từ mi tâm Cổ Thần bay ra, hóa thành tám chữ lớn màu vàng, “Cảm vấn thương thiên, khả hữu Chân Tiên?”
Bát tự kim ấn vừa ra, hai đạo kiếm cương nghìn trượng trong nháy mắt bị phá hủy, thế đi của bát tự kim ấn không giảm, mạnh mẽ chụp xuống đầu hai thái thượng hộ pháp Lôi Kiếm Tông.
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong sát na, hai vị hộ pháp Lôi Kiếm Tông bị bát tự kim ấn đánh trúng, từ trên bầu trời rơi xuống dưới đất!
Ngay cả Thiên Vương Vấn Thiên thuật đều đã dùng, con bài của Cổ Thần hầu như đã sử dụng hết, thấy đám người Tàng Hồng Cơ truy đuổi hùng hổ như trước, hắn không hề có bất cứ dừng lại nào, Thiểm Thiên Phong Dực liên tục phách độn, tiếp tục phi độn cực nhanh về phía nam.
Tiếp tục phi độn hơn năm nghìn dặm lại xuất hiện một cao thủ Mệnh Tuyền cảnh chắn phía trước, lúc này Cổ Thần sử dụng công năng gần như thuấn di của Thiểm Thiên Phong Dực, nghênh ngang vượt qua, tất cả tu sĩ khác đều bị bỏ rơi phía sau.
Cuối cùng Cổ Thần cũng phi độn tới sơn cốc Mông Tiên Âm chờ đợi, không nói hai lời lập tức nhảy vào trong Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, rất nhanh xuất hiện trước mặt Mông Tiên Âm!
- Chuyện của ngươi đều đã xong rồi?
Mông Tiên Âm hỏi.
Cổ Thần gật đầu, nói:
- Tình huống khẩn cấp, ta muốn bế quan luyện đan, nàng không nên quấy rối ta!
Thấy sắc mặt Cổ Thần khẩn cấp, tựa hồ như có việc gấp lửa cháy tới mông, Mông Tiên Âm khẽ nhếch môi, nhưng không nói ra, nhịn hiếu kỳ trong lòng xuống.
- Có cường địch đột kích, ta cần lập tức bế quan luyện chế hóa anh đan, sau đó bế quan trùng kích Mệnh Tuyền cảnh!
Thấy Mông Tiên Âm nghi hoặc, Cổ Thần nói một câu.
Nói xong, Cổ Thần lập tức đi sang một bên, vung tay lên, một đan đỉnh từ trong Càn Khôn Trạc bay ra, đứng vững trước mặt.
Ngưng anh quả, cửu diệp liên!
Hai loại chủ dược luyện chế hóa anh đan đã thu thập đầy đủ, Cổ Thần có thể bắt đầu luyện chế hóa anh đan rồi, có hóa anh đan, Cổ Thần có thể lập tức bế quan trùng kích Mệnh Tuyền cảnh, nếu như không có hóa anh đan, lấy tư chất tiên căn siêu phẩm của Cổ Thần, cộng thêm có rất nhiều linh thạch tiêu hao, chí ít cũng cần phải có thời gian ba năm.
Nếu là tiên căn thượng phẩm, tới tu vi Kim Đan thượng phẩm, nếu như không có hóa anh đan, khả năng cần phải dùng mười năm, thậm chí càng lâu.
Tiên căn trung phẩm, không có hóa anh đan hỗ trợ, cho dù cuộc đời này thành công tu luyện tới tu vi Kim Đan cực hạn, nhưng cả đời hầu như không có hi vọng bước vào Mệnh Tuyền cảnh.
Hóa anh đan đối với tu sĩ có tác dụng phi thường to lớn, có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian từ Kim Đan cực hạn bước vào Mệnh Tuyền cảnh.
Còn có rất nhiều chuyện cần Cổ Thần đi làm, tiền đề là Cổ Thần có đủ thực lực cường đại, vì vậy thời gian càng trở nên quan trọng hơn, có thể tiết được được thời gian ba năm, vô luận như thế nào đi nữa Cổ Thần cũng muốn luyện chế hóa anh đan.
Sauk hi Cổ Thần bước vào Vạn Lý Hoàng Sa đại trận không lâu, cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đầu tiên truy đuổi tới bên ngoài cốc chính là người gặp phải cuối cùng, tất cả mọi người còn lại còn đang ở phía sau hơn trăm dặm, chỉ hơn trăm dặm, rất nhanh mọi người sẽ tụ tập đầy đủ.
- Cổ Thần đã dừng lại, ngay trong sơn cốc hơn 800 dặm phía trước!
Dương lão và Âm bà tử đều nhận biết được vị trí của Cổ Thần, thấy Cổ Thần không tiếp tục chạy trốn, hưng phấn nói.
Tàng Hồng Cơ nghe xong, sắc mặt vui vẻ, nói:
- Gần hai mươi cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, toàn bộ vây giết một mình hắn, hừ, ngay cả Cổ Thần có tạo hóa bằng trời lần này cũng muốn hắn chết không có chỗ chôn.
Cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đầu tiên truy đuổi tới sơn cốc, chỉ thoáng dừng lại một chút, hắn thấy Cổ Thần đã tiến vào trong cốc, không hề ra ngoài, biết được Cổ Thần khẳng định ẩn thân trong cốc.
Hắn cẩn thận nhìn sơn cốc phía trước, non xanh nước biếc, hoa hồng cây xanh, không có nửa điểm quỷ dị nào khác.
Hẳn là không có mai phục… Tu sĩ kia nghĩ thầm, thân thể chợt lóe liền tiến vào trong sơn cốc.
Vù…
Vừa mới bước vào sơn cốc, cảnh tượng trước mắt đột nhiên hoàn toàn biến đổi, chớp mắt bão cát che trời che đất thổi tới, tu sĩ kia dĩ nhiên tiến vào trong một thế giới hoàn toàn làm bằng cát vàng, ánh mắt không nhìn thấy cách vài trượng, thần thức không thể tản được xa.
Xoay người vừa nhìn, ngay cả đường trở về cũng không thấy nữa rồi, xung quanh chỉ có cát vàng vô cùng vô tận cùng tới tiếng gió thổi gào thét.
Tu sĩ kia đã lâm vào trong Vạn Lý Hoàng Sa đại trận.
Hắn bước về phía trước, đủ đi được hơn mười dặm, vẫn như cũ không ra được thế giới cát vàng, tựa hồ thế giới cát vàng này vĩnh viễn không có đầu cùng.
Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, tiến vào trong đại trận, nếu dựa vào tính toán trong trận pháp thì phạm vi lên tới vạn dặm, còn có vô số khốn trận, ảo trận, sát trận, nếu như không có tông sư trận pháp am hiểu Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, coi như là tu sĩ Minh Khiếu kỳ đứng đầu tiến vào trong trận cũng chín phần chết một phần sống.
Đương nhiên, tu vi của Cổ Thần hiện tại không đủ tiêu chuẩn bày Vạn Lý Hoàng Sa đại trận với uy lực cao nhất, tuy rằng tạo nghệ trận pháp không tồi, thế nhưng so sánh với Vạn Lý Hoàng Sa đại trận do Hiên Viên đại đế bày ra còn kém hơn rất nhiều. Nếu là tu sĩ Minh Khiếu kỳ quả thực có thể phá hủy trận pháp dễ dàng, nhưng tu sĩ Đoạt Xá kỳ, nếu tiến vào trong trận, Cổ Thần vẫn tự tin có thể vây khốn.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Tu sĩ truy sát Cổ Thần, thực lực mạnh nhất chính là Tàng Hồng Cơ, có tu vi Đoạt Xá trung kỳ, cho dù Tàng Hồng Cơ lâm vào trong Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, Cổ Thần cũng có tự tin lợi dụng trận pháp giết chết.
Thế nhưng, cũng không phải nói có Vạn Lý Hoàng Sa đại trận là Cổ Thần tuyệt đối an toàn rồi, nếu như đám người Tàng Hồng Cơ không tiến vào trong trận, gần hai mươi tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh bên ngoài tiến hành cường công đối với Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, trong thời gian nhất định đại trận tự nhiên bị phá hủy.
Vì vậy, thời gian đối với Cổ Thần phi thường quý giá, phải nắm chặt thời gian luyện chế ra hóa anh đan, sau đó phục dụng hóa anh đan trùng kích Mệnh Tuyền bí cảnh, chỉ cần bước vào Mệnh Tuyền bí cảnh, cho dù không cần Như Ý Linh Lung bảo tháp thì Cổ Thần cũng đủ sức bảo vệ mình. Nếu sử dụng Như Ý Linh Lung bảo tháp lập tức quét ngang tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh dưới Minh Khiếu kỳ.
Vèo vèo vèo…
Một người lại một người hạ xuống bên ngoài sơn cốc, đều là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, bọn họ cũng không tiến vào trong sơn cốc, bởi vì tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh đầu tiên tiến vào trong sơn cốc một mực vòng vo qua lại rìa ngoài, tối đa chỉ đi trong phạm vi hơn mười tượng, sau đó vòng ngược trở lại, liên tục không ngừng.
Cứ như vậy, hắn không hề rời khỏi sơn cốc, tại thời điểm giống như định rời đi lại đột nhiên vòng ngược lại, đi vào sâu hơn.
Nhiều lần như vậy thực sự khiến mọi người cảm thấy vô cùng quỷ dị, cao thủ Mệnh Tuyền cảnh tới đây nhất thời không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Rất nhanh, tất cả cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đều đã tới bên ngoài sơn cốc, trên đường còn có một ít cao thủ Mệnh Tuyền cảnh gia nhập vào đoàn đội, đủ mười chín người, cộng thêm một người bị vây trong Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, vừa vặn hai mươi người.
- Ngọc Cơ…
- Bát điện hạ…
Không ít cao thủ đều gọi tên cao thủ Mệnh Tuyền cảnh lâm vào trận pháp, người nọ chính là bát điện hạ của Đế Đình Đại Doanh, Tàng Ngọc Cơ, trong thập đại đế tử, người này xếp thứ tám, năm nay hơn bảy mươi tuổi, là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh Linh Anh trung kỳ.
Trong Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, phân không rõ phương hướng, không phân biệt được địa phương nào với địa phương nào, khắp nơi đều là cát vàng bao phủ, giống nhau như đúc.
Tiến vào trong Vạn Lý Hoàng Sa đại trận đã khá lâu, Tàng Ngọc Cơ liên tục di chuyển trong trận, hắn cảm giác chính mình đã đi được khoảng cách mấy trăm dặm rồi, nhưng trên thực tế hắn một mực vòng vo trong phạm vi hơn mười trượng rìa ngoài sơn cốc.
Sơn cốc này ước chừng phương viên nghìn trượng, Vạn Lý Hoàng Sa đại trận cũng chỉ trong phương viên nghìn trượng này, phương viên nghìn trượng có kích cỡ trận pháp vạn dặm, vậy mười trượng cũng là trăm dặm.
Tàng Ngọc Cơ không phân biệt được phương hướng, tự nhiên một mực vòng vo qua lại trong phạm vi trăm dặm.
Đột nhiên, Tàng Ngọc Cơ cảm giác thấy một tia không ổn, cát vàng bên người tựa hồ như gào thét càng thêm lợi hại hơn, cuồng phong thổi càng lúc càng thêm mãnh liệt, uy lực càng thêm cường đại, cuối cùng, cát vàng bị cuồng phong thổi trúng giống như vô số hạt cương châu, đập mạnh vào người Tàng Ngọc Cơ, khiến cương tráo pháp lực của hắn phải lay động liên tục.
Không chỉ như vậy, theo thời gian trôi qua, cuồng phong càng lúc càng mãnh liệt, tốc độ cát vàng càng lúc càng nhanh, mỗi một hạt cát đều đạt tới cực hạn, lực công kích vô cùng kinh khủng.
May mà Tàng Ngọc Cơ chính là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, mà Cổ Thần dùng tu vi Kim Đan hậu kỳ bố trí trận pháp, vì vậy Tàng Ngọc Cơ bằng vào cương tráo pháp lực mới miễn cưỡng ngăn cản được cát vàng.
Mọi người bên ngoài sơn cốc đều mở to hai mắt nhìn, bọn họ căn bản không thấy bất cứ cát vàng nào, chỉ nhìn thấy Tàng Ngọc Cơ dừng bước chân, mạnh mẽ phát ra cương tráo pháp lực, tựa hồ như toàn lực chống đỡ cái gì đó.
Những cao thủ Mệnh Tuyền bí cảnh này tự nhiên không thiếu người từng nghiên cứu qua trận pháp, rất nhanh liền biết được đây chính là hợp trận hệ thổ Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, hung danh vang dội, cho dù là tu sĩ Minh Khiếu kỳ đi vào cũng có thể vẫn lạc, không có người nào đủ can đảm tiến vào trong trận cứu người.
Chỉ thấy cương tráo pháp lực trên người Tàng Ngọc Cơ liên tục chơp động, tựa hồ như phải chống đỡ công kích phi thường kinh khủng.
Đột nhiên, sắc mặt Tàng Ngọc Cơ tái nhợt, trong hai mắt tràn đầy vẻ kinh khủng!
Chúng tu sĩ bên ngoài Vạn Lý Hoàng Sa đại trận căn bản không hề nhìn thấy bất cứ cái gì, thế nhưng Tàng Ngọc Cơ lại thấy phía trước chừng mấy nghìn trượng có một cơn lốc cường liệt không gì sánh được đang mạnh mẽ quét về phía hắn, cơn lốc xoay tròn cực nhanh, hình thành một cột trụ bằng gió xoáy, nối liền đất trời.
Cơn lốc đồng thời xoay tròn còn phóng ra vô số đạo phong nhận, ngay cả không gian cũng có thể bị cắt nát, bổ về bốn phương tám hướng.
Phong nhận bổ vào cương tráo pháp lực trên người Tàng Ngọc Cơ, so với công kích bằng cát vàng còn mạnh mẽ hơn trăm nghìn lần, khiến cương tráo pháp lực không ngừng bị thu nhỏ lại.
Theo cơn lốc càng lúc càng tiếp cận gần hơn, phong nhận bổ ra càng lúc càng nhiều, đây chính là sát chiêu mạnh nhất trong Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, coi như là tu sĩ Đoạt Xá kỳ cũng không thể chịu được vài ba lần công kích bởi cơn lốc này.
Vèo…
Một đạo phong nhận thật lớn bổ tới, Tàng Ngọc Cơ chung quy không kiên trì ngăn cản, phong trận đánh vào cương tráo, chia cương tráo thành hai nửa, đồng thời kéo theo thân thể xương thịt bên trong cũng bị chém thành hai nửa.
Cơn lốc nhanh chóng ập tới, vô số phong nhận rậm rạp từ bốn phương tám hướng bổ ra, nhất thời chém thi thể Tàng Ngọc Cơ thành vô số mảnh, hóa thành hư vô.
Một Linh Anh từ trong mi tâm Tàng Ngọc Cơ bay ra, thế nhưng cũng không thể chạy trốn được số phận tử vong, phong nhận từ cơn lốc mạnh mẽ tới mức nào? Cho dù Tàng Ngọc Cơ đã linh hồn hóa anh, từ hư huyễn biến thành thực thể huyết nhục cũng không chịu được phong nhận từ cơn lốc xé rách.
Trong sát na, linh anh bị cơn lốc xé nát, cuối cùng ngay cả huyết vụ cũng bị cơn lốc thổi đi tiêu tán không còn bóng dáng tăm hơi.
- Bát điện hạ…
- Ngọc Cơ…
Mười chín vị cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đứng bên ngoài Vạn Lý Hoàng Sa đại trận mở mắt trừng trừng nhìn Tàng Ngọc Cơ, đột nhiên cương tráo pháp lực vừa vỡ, thân thể bị một đạo lực lượng vô hình chém thành hai nửa, sau đó lại bị chém thành vô số mảnh nhỏ, cuối cùng linh anh cũng bị lực lượng vô hình xé thành huyết vụ, tiêu tán trong hư không.
Tàng Ngọc Cơ --- thần hình câu diệt!
Thập đại đế tử của Đế Đình Đại Doanh, theo chân Tàng Chân Cơ, Tàng Ngọc Cơ là người thứ hai chết trong tay Cổ Thần.
- Cổ Thần… Ta phải bầm thây ngươi vạn đoạn!
Râu tóc Tàng Hồng Cơ dựng đứng, lửa giận bốc cao, quay vào sơn cốc cố sức tê rống.
Vạn Lý Hoàng Sa đại trận phía trước, chặn đứng đường đi của cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, có giáo huấn của Tàng Ngọc Cơ ngay vừa rồi, không có bất cứ người nào dám can đảm bước vào trong sơn cốc, mười chín vị cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đều ở bên ngoài đại trận, quay vào Vạn Lý Hoàng Sa đại trận tiến hành cường công.
Tuy rằng là cậy mạnh phá trận là biện pháp trong lúc không có biện pháp nào, những trận pháp sư trong số bọn họ không hề có trận đồ Thổ Chi Đại Trận, tuy rằng nhận ra Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, nhưng không có thời gian nhất định không thể tìm ra cách phá giải, so với mạnh mẽ phá trận còn tốn thời gian hơn.
Vạn Lý Hoàng Sa đại trận là một hợp trận hệ thổ, không có thời gian mười ngày nửa tháng, mọi người mơ tưởng mạnh mẽ phá hủy đại trận.
Tiếng ầm ầm nổ vang không dứt, mỗi một lần công kích, Cổ Thần và Mông Tiên Âm trong sơn cốc đều có thể cảm nhận được đại trận rung động.
Cổ Thần một lòng luyện đan, liên tục ba ngày ba đêm trôi qua, rốt cuộc cũng đại công cáo thành, hóa anh đan vào tay.
Không nói hai lời, hóa anh đan vừa mới xuất lô đã bị Cổ Thần nuốt vào trong bụng, bắt đầu bế quan, trùng kích Mệnh Tuyền cảnh.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina