Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả: tiểu la
Biên tập : Tiểu Mạc Tà
Nguồn : 4vn.eu
Bất quá, đột nhiên, trong khi hắn chưa kịp phản ứng, một đạo hắc ảnh bất thình lình trùm lên, nháy mắt đem hắn bao phủ bên trong.
Tiêu Thần thủ thế không ngừng, liên tục từ trong túi trữ vật xuất ra hơn mười trượng phong ấn phù lục, chi chit dán thêm không ít tầng. Mãi cho đến sau khi không cảm giác được bất kì xung động nào nữa, lúc này mới thoáng thở phào nhẹ nhõm. Lau một chút mồ hôi lạnh trên trán, Tiêu Thần trong lòng hoảng sợ một trận, Nếu không phải kim ấn đối với độc tố có tác dụng tịnh hóa, hắn lần ắt hẳn phải thập tử vô sinh.
- Xem ra, chỗ ghi lại trong cổ thư này cũng không đều là thật, tại sao anh biến xà này lại không chỉ độc vô cùng, tốc độ cũng kinh người như thế.
Tiêu Thần cười khổ lắc đầu, lần này quả nhiên vô cùng may mắn, nhìn ngọc hạp trong tay, hắn cẩn thận thu vào túi trữ vật, anh biến xà này nói không chừng có lúc hữu dụng.
Nhìn thấy anh biến thụ khô héo, Tiêu Thần từ trong tay thu lại anh biến quả rất giống hình dạng một đứa trẻ, ánh mắt lộ ra vài phần hưng phấn. Đi tới đoạn đường này, hắn đã thu hoạch không ít hơn mười mấy loại linh dược sinh trưởng vạn năm, trong đó đại bộ phận hắn thậm chí còn không biết tên, bất quá độ trân quý không thể nghi ngờ.
- Đáng giận, thậm chí ngay cả anh biến quả cũng lấy đi rồi.
Trong ngọc bàn, nữ tử lần nữa mở mắt, lộ ra một chút dáng vẻ cực kì phẫn nộ.
“… Những thứ vô số năm tháng qua vất vả vun trồng, cuối cùng lại bị tiểu tử này chiếm tiện nghi! Nữ tử lẩm bẩm nói, chờ đấy, chờ bản tôn thoát thân đi ra nhất định phải đem ngươi rút gân, lột da, nhận lấy mọi loại tra tấn!
Mà chẳng biết tại sao, nữ tử này lại lộ ra vài phần xấu hổ, có lẽ là nguyên nhân kinh nộ, trên mặt lại là có hơi chút ửng đỏ, mị lực tự nhiên, lại bằng thêm vài phần nữ tính, nhất thời diễm tuyệt vô song. Nhất là ánh mắt vừa giận dữ vừa xấu hổ kia, sợ là có thể đem tam hồn lục phách người ta câu ra.
Trên thân hiện lên mảng sáng huỳnh quang rời rạc, từng đạo huyết ti trên ngọn bàn nhất thời tỏa ra những mang quỷ dị đan xen hướng này bức tới. Nữ tử thần bí thầm cắn hàm răng bạc, nhắm mắt lại, cưỡng bách tâm thần chầm chậm tiến vào trạng thái không xao động, ánh huỳnh quang kia mới ôn hòa xuống, lần nữa cùng với huyết ti trên ngọc bàn ở chung một chỗ, song phương tái phục hồi trạng thái cân bằng ban nãy.
Rống! Rống!
Tiếng gầm phẫn nộ, kinh thiên động địa, từng khối đá vụn tại đây dưới chấn động của tiếng hống mạnh mẽ, trong nháy mắt hóa tan vỡ hóa thành bụi phấn rơi xuống.
Bên trong đoạn lộ, yêu vật chiếm cứ trên người linh thi bây giờ đã khôi phục trở thành bàn thể, đúng là răng nanh màu trắng bệnh lộ ra ngoài của cương thi. Nhưng chẳng biết tại sao hình thể nó lại bạo trướng mấy lần, cao chừng hai trượng. Hơn nữa theo hình thể biến hóa, linh ấp trong cơ thể nó cũng bạo tăng, mơ hồ đạt được cảnh giới Kim Đan trung kỳ, mặc dù dao động bất ổn, nhưng không thể nghi ngờ đã tăng lên mấy lần.
Lúc này, hắn thỉnh thoảng lại phát ra tiếng gầm giận dữ, bước dài không ngừng tiến về phía trước. Tuy cấm chế nơi này hoàn toàn khai mở hướng y diệt sát, nhưng là vật ấy tựa hồ đối với cấm chế rất tinh tường. Hình dáng to lớn nhưng chuyển động rất khéo léo, mỗi lần thoát ra vừa đúng có thể tránh thoát đại bộ phận sát thương cấm chế gây ra. Về phần chút ít công kích nhỏ bé còn lại, y lại không thèm nhìn tới, trực tiếp cất bước về phía trước, thân thể cương thi mạnh mẽ khiến công kích này trên người bất quá cũng chỉ tạo nên âm thanh lép bép, hoàn toàn không tạo thành thương tổn quá lớn. Song dù vậy, một mạch đấu đá lung tung trong cấm chế, trên người cương thi cũng tràn đầy, chi chit những vết thương, từng giọt thi huyết xanh biếc rơi trên mặt đất, đem tảng đá ăn mòn thanh một đống hố hầm lớn nhỏ không đều.
Miệng vật ấy không ngừng nói nhỏ, đứt quãng, cuối cùng chỉ còn lại chữ khiến người kinh hoàng khiếp sợ: “Sát”
- Ầm, ầm, ầm!
Mặc dù cấm chế nơi đây có chút bất phàm nhưng thứ ấy trên một mạch đánh lung tung, tốc độ đi tới lại vẫn nhanh chóng.
- Coi chừng Quỷ Vương này tự bạo!
Đạo nhân mập mạp lộ ra vài phần sợ hãi, nhanh chóng từ trong túi trữ vật lấy ra một vật để trước mặt, hình thành hộ tráo hơi mờ mờ. Bất quá dù vậy hắn vẫn liên tục bày ra trước người mấy vòng linh lực bảo hộ, đồng thời thân hình cấp tốc hướng vào sâu sơn động chạy đi.
Lão bà nghe vậy, sắc mặt nháy mắt âm trầm, ánh mắt lộ ra một chút thần sắc không muốn, cắn răng một cái, trên người nháy mắt toát ra một đạo ô quang, xoay mình tăng tốc hướng về phía sau bỏ chạy.
Oanh!
Tiếng nổ dữ dội truyền đến, vô số cự thạch giống như lá cây bay lên bay xuống, khí lãng quay cuồng tựa hủy thiên diệt địa giống như cuồn cuộn mà đến, nháy mắt đuổi theo hai người.
Ánh mắt Đạo nhân mập mạp lộ ra vài phần sợ hãi, cùng khí lãng chạm vào nhau, hộ tráo mờ mờ liền rung động “ken két”, vẻn vẹn kiên trì chốc lát, lập tức trước ánh mắt kinh hãi của mọi người như vỡ ra.
"Phốc!" "Phốc!" "Phốc!" "Phốc!"
Mấy đạo linh lực bảo hộ trước người nháy mắt đều bị xuyên thấu, một cỗ cự lực đụng vào ngực, mập đạo nhân hung hăng phun ra một ngụm tiên huyết, thân ảnh chật vật hướng về phía sau bay đi.
Lão bà cảm nhận được sau lưng truyền đến dao động kịch liệt, không chút do dự từ trong túi trữ vật xuất ra một miếng phiến trắng bệch cỡ gần gần ngón tay, hung hăng rót vào trong một cỗ linh lực nhanh chóng hướng về phía trong ném đi. Mảnh phiến này không biết là vật gì, sau khi rời tay nhanh chóng bành trướng hình thành một cốt thuẫn đủ đem lão bà hoàn toàn che chắn, Cốt thuẫn nhìn lại không chút nào thu hút, tuy nhiên so vói hộ tráo trước người của Đạo nhân mập mạp thì kiên trì được nhiều hơn hai tức thời gian. Trong khoảng thời gian này đủ để bào lão phản ứng, chỉ thấy lão nháy mắt xuất ra bốn năm cái phù lục, sau khi rót linh lực vào trong ném ra ngoài. Phù rời tay lập tức bốc cháy, mấy hộ tráo màu sắc khác nhau liền lập tức xuất hiện phía sau người.
Rầm rầm rầm!
Khí lãng cuồn cuộn mà đến, hộ tráo trước mắt lão bà vỡ vụn, miệng phun máu tươi, rơi xuống chỗ Đạo nhân mập mạp cách đó không xa.
Sau một khắc đồng hồ sau, khí lãng cuồn cuộn kia thành bụi mù chậm rãi bình ổn, sơn động nơi này như bị man lực mạnh mẽ mở rộng phạm vi trong vòng trăm trượng có thừa. Bất quá may là bên trong núi khá là chắc chắn nên không sụp đổ, nếu không hai đại cao thủ Kim Đan tu chân không bị Quỷ Vương tự bạo giết chết, mà bị cự thạch sụp đổ…đè chết, chẳng phải thành một trò cười lớn sao?
Đạo nhân mập mạp cùng lão bà liếc nhau, đều có thể nhìn ra trong mắt đối phương sự may mắn.
- Cảnh giới Quỷ Vương tự bạo uy lực lại lớn như thế, khôn hề thu kém nhân loại Kim Đan kì tự bạo, may mắn hai chúng ta phản ứng mau lẹ nếu không sợ là đã ngã xuống chỗ này.
Trên mặt Đạo nhân mập mạp vẫn còn vẻ sợ hãi, sắc mặt tái nhợt, hơi thở hỗn loạn, hiển nhiên bị thương không nhẹ.
- Quỷ vật chết tiệt, dĩ nhiên lại tự bạo nội đan, nếu rơi vào tay ta, nhất định hắn phải nhận hết thảy mọi hành hạ cho thành bã.
Lão bà thần tình phẫn hận, vốn là sắc mặt âm u lúc trước giờ còn khó coi hơn.
Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả: tiểu la
Biên tập : Pearl
Nguồn : 4vn.eu
Đạo nhân mập mạp hiểu người kia đau lòng vì vừa rồi trông thấy tinh hồn Quỷ Vương nổ tung rồi tiêu tán đi mất, nên cũng không để ý chút nào:
- Hai người chúng ta hiện giờ tạm thời nghỉ một chút để khôi phục lại tí linh lực, rồi mới tiếp tục thăm dò phía trước.
Lão bà chậm rãi gật đầu, hai người lúc vào đây bản thân không bị trọng thường mà còn hao phí rất nhiều bảo vật, lúc phút này rời đi, chẳng phải là xôi hỏng bỏng không sao.
Hai người liền khoanh chân ngồi xuống cách xa nhau mấy thước, trên tay cả hai đều có một khối trung phẩm linh thạch, từ từ chậm rãi hấp thụ linh lực. Nơi này cũng không phải là nơi an toàn, không thích hợp sử dụng đan dược để chữa thương, cho nên hai người đồng phải sử dụng linh thạch, tạm thời khôi phục lại linh lực và đem thương thế áp chế xuống.
Sau nửa canh giờ, hai người đồng loạt mở mắt, linh lực trong cơ thể cũng đã khôi phục được bảy tám phần, miễn cưỡng có thể áp chế được thương thế, sắc mặt cũng dễ coi hơn nhiều.
- Đi thôi
Hai người liếc nhau, trên người bày ra mấy tầng linh lực bảo hộ, độn quang bay về phía trước.
- Này.. như thế nào.. Tại sao có thể có thứ này?
Với một người tâm tính lúc nào trầm ổnTiêu Thần vậy mà giờ phút này cũng không nhịn được trợn mắt há mồm, sắc mặt bỗng nhiên đỏ bừng.
Tiêu Thần đi xuyên qua sân, sau khi góp nhặt số linh thảo còn lại, liền chuyển hướng đi tới mấy gian phòng. Bên ngoài những căn phòng này đều không có cấm chế, thấy thế Tiêu Thần liền trực tiếp đẩy cửa tiến vào, sau đó liền bị những vật bên trong đó làm kinh ngạc đến ngây người.
Bên trong gian phòng có một mùi hương thơm mát giống như khuê phòng nữ tử, có vài kiện quần áo lót nữ tử vắt trên kệ, miếng vải mỏng manh mềm mại theo động tác mở cửa mà hơi dập dềnh. Dù sao Tiêu Thần cũng chỉ là một thiếu niên bình thường, từ trước đến giờ luôn được phụ thân quản giáo nghiêm ngặc, nào có gặp qua trường hợp loại này, đặc biệt là có cả một cái áo yếm trên thêu một đôi chim uyên ương, lại càng hấp dẫn chú ý của Tiêu Thần.
- Khụ! Khụ!
Tiêu Thần ho khan hai tiếng, trên mặt càng cảm thấy nóng ran, ai mà ngờ giữa chốn nguy hiểm này lại xuất hiện được những vật như thế.
- Lập tức lăn bổn khỏi phòng tiểu thư, ta… ta nhất định phải giết ngươi! Giết chết ngươi!
Nữ tử thần bí vừa thẹn vừa giận hét to lên, thanh âm của nàng không biết bằng cách nào đột nhiên xuất hiện bên tai của Tiêu Phần. Nàng có cảm giác bản thân vừa bị người ta khinh bạc.
Tiêu Thần cả kinh, bất quá sau khi phát hiện thanh âm kia kia là do nàng truyền âm đến, ánh mắt nhẹ nhàng quét dọc căn phòng, sau khi xác định ở đây không có thu hoạch gì nữa mới lui ra ngoài.
Về phần nữ tử, sau khi nói một câu liền không còn động tĩnh gì. Tiêu Thần cũng không quản nàng, tiếp tục đi sang phòng khác. Từ lúc hắn loại cấm chế bảo hộ linh thảo thứ nhất, hắn biết chắc chắn sẽ bị nữ tử phát hiện, nếu đã lâu như vậy mà đối phương vẫn không có xuất hiển cản trở, nhất định là đang bị chuyện khác trì hoãn, hắn tụ nhiên muốn nắm chắc thời điểm vơ vét một phen, sau đó toàn lực nghĩ cách thoát khỏi nơi này.
- Chết tiệt! Chết tiệt! Chết tiệt!Bổn tiểu thư tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi, tuyệt đối sẽ không!
Bên trong ngọc bàn, nữ tử thần bí nghiến răng nói, trên người hoàn toàn thay đổi luôn, khí chất lạnh lùng đã biến mất không thấy đâu nữa, chỉ còn lại vẻ xấu hổ và giận dữ.
Oanh!
Bên trong đoạn lộ, một cấm chế cuối cùng bị cự đại cương thi cậy mạnh phá hủy, trong miệng phát ra tiếng rít phẫn nộ, trên người nháy mắt toát ra thi khí nồng đậm, nháy mắt liền bước vào Truyền tống trận, thân ảnh mơ hồ, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa.
- Tìm thấy rồi!
Trên mặt lão bà hiện một chút vui mừng, liếc nhiền Đạo nhân mập mạp, hai người kiểm tra nửa ngày xác định Truyền tống trận không có bất kì nguy cơ ẩn giấu nào, liền tiến vào trong đó, lập tức quang hoa hiện lên, thân ảnh hai người nháy mắt biến mất.
Sở Cuồng cẩn thận cầm trong tay một Mai Tinh Thạch cuối cùng, sau khi khảm vào trận pháp, tức khắc liền xuất hiện một quang mang màu hồng hết sức quỷ dị, nhưng ngay sau lại thấm vào trong lòng đất, rốt cuộc không xuất hiện bất cứ điểm gì dị thường. Cho dù là thần thức tu sĩ cảnh giớ Kim Đan cũng tuyệt đối không có thu hoạch.
- Trận pháp cuối cùng cũng bố trí xong, chủ nhân, thuộc hạ lập tức đến gặp người.
Sở Cuồng, trong mắt lóe tên một tia dị sắc, cười nhẹ hai tiếng, đứng lên xác định lại phương rồi rồi lập tức độn quang biến mất
- Trứng Linh Thú.
Ánh mắt Tiêu Thần lộ ra chút kinh hỉ, nơi này nguy cơ trùng trùng, thực lực nữ tử thần bí lại sâu không lường được, Trứng Linh Thú này được nàng bảo quản cẩn thận như thế, hiển nhiên không giống vật bình thường.
Trước mặt Tiêu Thần, một gốc linh mộc không biết tên chưa cao ngang người, cành lá um tùm, uốn lượn xoay quanh lẫn nhau thành hình một tổ chim thật lớn. Cái tổ chim này bề ngang rộng chừng nửa thước, được bao phủ bằng các đường vân huyền ảo, chỉ cần nhìn sơ cũng biết Trứng Linh Thú này là vật bất phàm.
Tiêu Thần cẩn thận thả ra thần thức, chậm rãi quay dò xét bề ngoài quả Trứng Linh Thú, nhưng lại bị một cỗ lực kì dị chặn lại, bất quá cũng có thể cảm ứng được có một cỗ khí tức sinh mệnh hết sức mỏng manh. Tuy thần thức bị ngăn lại nhưng Tiêu Thần không có chút gì cảm thấy kinh sợ mà còn lấy làm mừng nữa, có thể ngăn cản thần thức không thua gì tu sĩ Trúc Cơ của hắn, đã vậy đây còn là Trứng Linh Thú chưa nở, Linh thú bên trong đó nhất định là một loài cực kỳ mạnh mẽ. Nếu có thể đem ấp trứng nhận chủ, ắt hẳn là sau này hắn sẽ có được một trợ thủ rất lớn.
Phải biết rằng tu sĩ trong lúc đối đầu, không chỉ là công pháp, thần thông, pháp bảo, linh thú khế ước cũng là một lực lượng không thể coi thường.
Tu chân giới có không ít đệ tử vừa ra đời liền cùng linh thú cường đại kí kết khế ước, cho nên dù là thực lực không cao, cũng có thể dưới sự trợ giúp của linh thú đánh bại người có thực lực vượt xa mình.
Tiêu Thần liếm môi suy tư, đưa tay vào trong túi trữ vật rút ra một linh khí trung phẩm. Đây là vật hắn thu hoạch được sau khi hắn diệt sát Ngô Vạn Lý, lúc này đem ra sử dụng là thích hợp nhất. Cầm trong tay, truyên vào trong một cỗ linh lực, linh khí này không cần luyện hóa lại cũng tản mát ra một hào quang chói mắt.
Thần thức tiến nhập lòng đất, xác định bộ rễ linh mộc, trên tay Tiêu Thần linh khí chợt lóe lên.
Thu!
Tiêu Thần đánh ra một đạo pháp quyết thu tất vào một túi trữ vật trống, sau đó cẩn thận cất kĩ. Tuy rằng không biết linh mộc đến cùng là vật gì, nhưng trực giác nói cho Tiêu Thần biết vật ấy cùng Trứng Linh Thú có điểm liên quan, nên lúc này lấy cả hai thứ đi.
Sau khi cất kĩ, Tiêu Thần tiếp tục tỉ mỉ tìm tòi một phen, xác định không có sót bất cứ gì mới quay người lui ra ngoài.
- Không biết cái nơi quái quỷ này là nơi nào? Trông không có điểm nào giống động phủ của Thượng cổ tu sĩ, mà lại có vẻ giống một cái nhà giam hơn.
Sắc mặt lão bà cực kì âm trầm, sau khi hai người theo sinh lộ giết ra, thông qua truyền tống trận tới nơi đây, không có phát hiện chút gì ra dáng động phủ. Bên trong đại điện trống trải, nhưng thật ra bố trí đầy các cấm chế, sát trận, thấy vậy da đầu hai người thầm run lên.
- Cẩn thận thăm dò một phen, cho dù là nơi giam giữ Thượng cổ tu sĩ, cũng phải có vài thứ bảo vật để lại, cẩn thận tìm có khi sẽ có thu hoạch không tưởng.
Đạo nhân mập mạp trong mắt lộ ra vài phần nóng bỏng, chậm rãi nói.
Lão bà nghe vậy sửng sốt, lập tức nghĩ đến ở phía Bắc Hoa châu Tu chân giới cũng từng xuất hiện những tin đồn này, trong mắt cũng dần dần hiện ra một chút nồng nhiệt.
Tin đồn là ba tháng trước, có vài tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ cùng liên thủ xâm nhập vào một nơi mà bọn chúng cho rằng là động phủ ngày xưa của Thượng cổ tu sĩ, sau một trận cửu tử nhất sinh, cuối cùng chỉ còn sống sót một người duy nhất, nhưng không thể tưởng tưởng tượng được nơi này rốt cục không phải là một cái động phủ gì cả mà là nơi phóng ấn một đại ma đầu hung danh hiển ách từ thời Thượng cổ - Ma Đạo Chi Nhân. Tuy rằng không ai rõ chuyến đi đấy đã có chuyện gì xảy ra nhưng tên tu sĩ còn sống sót kia không những đột nhiên chuyển sang Tu ma mà một thân tu vi tăng vọt đến cảnh giới Kim Đan hậu kỳ, trong tay có pháp bảo Vạn hồn phiên, có thể một mình đấu với một lão quái Nguyên Anh mà không bị rơi xuống hạ phong, tin tức này một đoạn thời gian oanh động khắp Bắc Hoa châu Tu chân giới.
Nói như vậy, nơi này cũng có khả năng như thế… hai người đưa mắt nhìn nhau, biểu tình lập tức trở nên kiên định.
Hai người trong đại điện, do dự một chút rồi bày ra mấy tầng linh lực hộ thân. Đạo nhân mập mạp vẻ mặt hơi ngưng trọng, vỗ trán liền xuất hiện một cái pháp bảo hình cái bát, tản mát ra một tầng kim quang nhàn nhạt, bao bọc hoàn toàn thân thể hắn.
- Phật tông pháp bảo!
Ánh mắt lão bà ngưng lại, lộ ra vài phần kiêng kị, lùi lại phía sau hai bước, trên người toát ra một tầng ô quang, ô quang này không biết là vật gì, nhưng Đạo nhân mập mạp vừa thấy cũng lộ ra vẻ sợ hãi.
Hai người đều mang bộ dáng đề phòng, thân hình chậm rãi tạo nên một khoảng cách, rồi mới chậm rãi tiến vào trong.
Cửu ngọ tỏa âm trận!
Sâm la liệt hồn trận !
Sất trá diệt thân trận!
Đạo nhân mập mạp cùng lão bà mới chỉ đi về phía trước hơn mười bước, liền trông nhất một loạt trận pháp trước mặt, cũng may không có cái nào khởi động, sắc mặt càng tái nhợt, trong những trận pháp này, đừng nói là am hiểu, đến cả hình dạng và tên gọi cả hai người cũng là lần đầu biết đến, nhưng nhìn theo độ phức tạp, có thể thấy một khi phát động, uy lực của nó chắc chắn cực kì khủng bố.
- Đây rốt cục là đâu, tại sao lại phải bố nhiều trận pháp lợi hại như thế này, nếu không cẩn thận dẫn động, sợ là Kim Đan tu sĩ như chúng ta cũng có nguy cơ ngã xuống
Hai người hết sức cẩn thận, thần thức không dám vượt qua bên ngoài cơ thể, tránh để nãy sinh điều gì bất trắc.
- Hô! Không tốt, đạo hữu nhanh đến giúp ta!
Lão bà cước bộ dừng lại, một trận linh lực mờ mịt truyền ra, bỗng nhiên sắc mặt đại biến, kinh hô, thân ảnh biến mất giữa đại điện.
Đạo nhân mập mạp vẻ mặt lạnh lùng, hoàn toàn không có ý bước lên tương trợ, ngược lại còn nhanh chóng bước lui về sau mấy bước, trên mặt đầy vẻ sợ hãi. Lão bà kia, thần thông so với hắn chỉ hơn chứ không kém, tu vi còn là Kim Đan sơ kỳ đỉnh phong, vậy mà một chút phản kháng cũng không có liền bị cấm chế thôn phệ, hiển nhiên làm cho hắn âm thầm sợ hãi.
Lão bà bị cấm chế nuốt vào, Đạo nhân mập mạp càng cẩn thận, gặp cấm chế liền chú ý phá giải, không dám có chút kinh thường.
- Ân, vật này là vật gi ?
Vừa mới phá giải một sát trận ẩn tàng, Đạo nhân mập mạp không kịp lau mồ hôi trán, liền bị một vật đột nhiên rơi xuống phía sau cấm chế hấp dẫn.
- Ngọc giản!
Đạo nhân mập mạp ánh mắt ngưng trọng, lưỡng lự một chút, vươn tay nhặt lấy đặt lên trán, một lát sau đột nhiên hai mắt bộc phát ra một trận vui sướng.
- Đan phòng.
Tiêu Thần ánh mắt lộ vẻ chờ mong, nữ tử thần bí này một thân tu vi sâu không lường được, lại lịch lại càng thần bí. Ngay cả linh dược vạn năm cũng có thể nuôi trồng, nói vậy trong đan phòng này tất nhiên sẽ có thu hoạch.
Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả: tiểu la
Biên tập : Pearl
Nguồn : 4vn.eu
Tiêu Thần đẩy cửa vào, lọt vào tầm mắt là một cái lò luyện đan thật lớn không biết luyện chế từ chất liệu gì. Cái lò luyện đan này cao ba trượng dày ba tấc, ba chân chạm đất, bên ngoài có nhiều họa tiết tinh tế, quan sát thật kĩ liền khiến người ta cảm giác có chút choáng váng. Tiêu Thần giật mình run sợ, đưa mắt nhìn sang nơi khác .
Tiện tay từ đống bình thuốc trên giá gỗ lấy xuống một lọ, vung tay mở nắp bình, một mùi hương nồng đậm lập tức xông vào mũi, Tiêu Thần liền cảm thấy được nguyên thần trong cơ thể nháy mắt lớn hơn một phần.
- Tứ phẩm đan : Sát Ma Đan
Tiêu Thần ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào viên đan dược lớn cỡ nắm tay trẻ em này.
Trên giá có tổng cộng bảy bình ngọc, mỗi bình có một viên, tổng cộng Tiêu Thần thu hoạch được bảy viên, đúng là bội thu mà.
Đan dược có tác dụng tăng cường cảnh giới tu luyện có tổng cộng bát phẩm, tứ phẩm Sát Ma Đan này chính là một loại thượng cổ kì đan, hiện giờ dược phương đã sớm thất truyền, tác dụng chính là dùng khi cường giả ở cảnh giới Kim Đan Kỳ đại viên mãn muốn đột phá đột phá tới cảnh giới Nguyên Anh Kỳ, có thể chống lại tâm ma quấy nhiễu, đủ để tăng một thành xác suất kết Anh.
Đừng xem thường một thành xác xuất này, tuy nói là bé nhưng công dụng của nó có thể nói là cực kì nghịch thiên, ở cả Tu chân giới cũng có thể nói là cực kì quý hiếm. Mà Tiêu Thần lại dễ dàng một lần chiếm được tận bảy viên, tin tức này mà truyền ra chỉ sợ lập tức liền dẫn tới họa sát nhân, nhẹ thì một đại đội Kim Đan sẽ lập tức đến hỏi thăm hắn, còn nặng gì ngay cả lão quái Nguyên Anh cũng không bỏ qua.
Tiêu Thần hít một hơi thật sâu, miễn cưỡng kìm chế cảm xúc một chút. Sau đó liền lập tức lấy ra bình ngọc ấy đặt lên một đạo cấm chế ngăn chặn dược lực tiết ra ngoài, rồi cẩn thận thu vào túi trữ vật.
Trên bàn gỗ phía trước giá gỗ còn có hai ngọc giản được đặt ngay ngắn, Tiêu Thần đảo thần thức qua, lập tức thu hồi, đem chúng trân trọng cho vào bên trong túi trữ vật. Hai ngọc giản này ghi lại tâm đắc luyện đan của một tu sĩ thượng cổ nào đó, đối với Tiêu Thần mà nói có chút vô bổ, nhưng nếu là rơi vào trong tay một ít Luyện đan sư bên ngoài, chỉ sợ so còn trân quý hơn so với bất cứ pháp bảo nào. Nhưng Tiêu Thần càng hưng phấn hơn là trong có ghi lại rất nhiều đan phương, đọc thoáng qua, sơ sơ có hơn mười loại đan dược giành cho đủ các giai vị khác nhau. Có đan phương, Tiêu Thần chỉ việc cố sức thu thập đầy đủ tài liệu liền có thể nắm chắc luyện chế ra được, đến lúc đó tốc độ tu luyện chắc chắn tăng vọt.
- Nơi đây rõ ràng không phải động phủ của tu sĩ thượng cổ, giống như được đặc biệt tạo ra dùng để phong ấn một ai đó. Nữ tử thần bí kia tu vi sâu không lường được, lai lịch thần bí, ta nhanh chóng li khai nơi đây thì tốt hơn!
Tiêu Thần hạ quyết tâm, bất quá lúc này một tiếng gầm dữ dội đột nhiên truyền đến, mặt đất dưới chân khẽ run lên.
Sắc mặt Tiêu Thần nháy mắt liền trầm xuống, tuy không biết truyện gì xảy ra, nhưng dao động linh lực mơ hồ truyền đến khiến cả người hắn cảm thấy lạnh lẽo, lấy thần thức cường đại có thể so với tu sĩ Trúc Cơ kỳ bây giờ mà hắn còn cảm thấy như thế, vậy tu vi hai người đang giao thủ với nhau kia không cần nghĩ cũng biết.
- Tu sĩ Kim Đan kỳ
Tiêu Thần trên mặt lộ ra thần sắc lo lắng.
- Phải nhanh chóng ly khai nơi đây, chậm chỉ sợ phát sinh biến cố.
Trong mắt Tiêu Thần hiện lên vẻ kiên quyết, lập tức hướng bên ngoài bay ra. Bất quá quay lại cánh cửa lúc trước hắn có chút do dự, trở tay xuất ra trữ túi vật rỗng, thi triển pháp quyết đem dược lô lấy đi, lúc này mới hướng ra ngoài bước nhanh đi.
- Của ta, Ma tôn truyền thừa là của ta.
Đạo nhân mập mạp, ánh mắt rực lửa, sắc mặt kích động đến mức đỏ bừng, từng đạo pháp quyết liên tục xuất ra. Sau khi linh lực trong cơ thể tiêu hao quá nhiều liền nhanh chóng ngồi xuống đả tọa luyện hóa dược lực, sau đó lại tiếp tục đứng lên công kích cấm chế.
- Huyễn trận, phá !
Đạo nhân mập mạp khẽ quát một tiếng, cảnh tượng quỷ dị trước mắt nhất thời biến mất, y vẫn như cũ đứng bên trong đại điện, chỉ là đang từng bước từng bước tiến lên thôi. Bất quá việc này đối với Đạo nhân mập mạp cũng không có gì kì lạ, liền khoanh chân ngồi xuống, từ trong túi trữ vật lấy ra hai khỏa đan dược để khôi phục linh lực.
- Hừ, Lưu đạo hữu, người đã không muốn xuất thủ tương trợ vậy thì toàn bộ chổ tốt lần này nhường một mình ta chiếm vậy, chờ ta được nhận được thần công Ma tôn truyền thừa, chắc chắn sẽ đem ngươi luyện chế thành Khôi Lỗi.
Giờ phút này, lão bà sắc mặt âm trầm đang đứng dưới một tòa sơn phong, dốc núi dựng đứng, cao không biết mấy ngàn vạn dặm, gió núi gào thét, quất trên mặt giống như đao cắt.
Ánh mắt lão bà lộ ra vẻ cẩn thận. Tuy rằng biết chắc mọi thứ trước mắt đều là cấm chế biến ảo ra, nhưng trong nội tâm nàng vẫn âm thầm kinh hãi, thủ đoạn cấm chế của tu sĩ Thượng cổ quả nhiên cực kì cao minh, ngay cả thần trí nàng cúng giấu diếm được. Lão bà nhắm mắt nửa ngày, rồi đột nhiên mở mắt, bước từng bước một đến dưới chân núi, phất tay một cái, pháp quyết từng đợt từng đợt đánh vào ngọn nói.
- Quả nhiên, tuy rằng uy thế thật lớn nhưng năm tháng đi qua đã khiến cấm chế lộ ra vô số sơ hở, như vậy không làm khó được ta !
Lão bà sắc mặt cẩn thận, pháp quyết nhanh chóng đánh ra, trước mặt tòa núi cao sừng sững này cũng dần dần trở nên mờ đi.
- Chủ nhân quả thật tính toán thật tốt, cố ý cấp cho cả hai người hai cái ngọc giản, khiến cho bọn họ tưởng rằng nơi này có giấu truyền thừa của Ma tôn, hai người này nhất định sẽ liều mạng bài trừ cấm chế! Đợi cho bọn hắn hoàn toàn phá vỡ được cấm chế bên ngoài là lúc ngài được tự do, từ nay về sau ngao du thiên địa.
Sở Cuồng hơi xoay người, thần tình kính cẩn nhìn lên nữ tử ngồi trong ngọc bàn trước mặt, trong mắt lộ lên vẻ nóng bỏng.
- Ta chẳng qua chỉ đánh vào lòng tham của hai người này thôi.
Trong ngọc bàn, nữ tử thần bí lạnh nhạt nói
Sở Cuồng nhướng mày. Lập tức chậm rãi nói:
- Chỉ là còn có ma vật kia đã thoát được cấm chế, rất nhanh sẽ tới đây, bên ngoài chỉ có hai tu sĩ Kim Đan Kỳ, e là không phải đối phủ của yêu vật kia.
- Ta tự có an bài, không cần ngươi phải lo lắng.
Nữ tử nhắm mắt lại, trên người tản mát từng đợt huỳnh quang, trên ngọc bàn từng đạo huyết sắc đường vân cũng không ngừng bại lui, tiêu giảm.
Trong mắt Sở Cuồng lóe dị sắc, một mặt lập tức kính cẩn thối lui.
Nữ tử khóe miệng nhếch khẽ, lộ ra chút tiếu ý.
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Mấy chục quả cầu lửa liên tục rơi xuống giữa sân , Tiêu Thần khẽ nhíu mày, một quả cầu lửa uy lực tuy nhỏ yếu nhưng một lúc có mấy chục quả so ra uy lực cũng không thua kém gì một kích của tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ thông thường, nhưng vậy mà nó va vào vòng bảo hộ cũng không nửa điểm lay động.
- Thôn thiên chỉ!
Sau khi xác định chiến thuật bùa chú không hiệu quả, Tiêu Thần không do dự sử dụng thần thông lợi hại nhất hiện nay của hắn. Lúc này Thôn thiên chỉ toàn lực thi triển, thậm chí một kích này của hắn bộc phát ra có thể so sánh với một kích toàn lực của tu si Trúc Cơ Trung Kỳ.
Trong cơ thể, linh lực nhanh chóng tập trung về cánh tay, rồi từ từ xoay tròn áp lực càng lúc càng mạnh.
Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả: tiểu la
Biên tập : Tiểu Mạc Tà
Nguồn : 4vn.eu
Oanh!
Không có tiếng va chạm mãnh liệt ở trên, thôn thiên chỉ va chạm vòng bảo hộ kia sinh ra một trận dao động nhỏ, nhưng dù vậy vẫn yên lặng đi xuống.
Sắc mặt Tiêu Thần bỗng nhiên trở nên cực kì u ám, trở tay xuất ra hai viên đan dược nuốt vào trong bụng.
- Nếu không thể phá vỡ vòng bảo hộ rời đi, vậy chỉ có thể chờ đợi!
Tiêu Thần lộ ra ánh mắt lãnh khốc, lập tức nhắm mắt luyện hóa đan dược, trên người một cỗ ý sát phạt, lúc ẩn lúc hiện.
- Đến đây!
Huyết ti trong ngọc bàn làm nữ tử thần bí đột nhiên mở mắt, trong đó hiện lên một chút sát khí.
Nhưng vào lúc này, tiếng rít gào đột nhiên vang vọng cả đại điện, với một khuôn mặt trắng bệch, thông linh cương thi mặt mũi hung tợn thân cao trừng hai trượng đột nhiên xuất hiện, linh áp cấp Kim Đan kỳ quét ngang qua.
- Rống! Giết. . Giết. . Giết. . Kẻ xông vào. . Đều phải chết!
Trong miệng phát ra từng hồi tiếng gầm, thân ảnh thông linh cương thi kia thoáng một cái đã trực tiếp lao vào trong cấm chế, biến mất không còn thấy gì nữa.
Giờ phút này đối với đạo nhân mập là lúc quan trọng để phá giải cấm chế, từng đạo pháp quyết không ngừng đánh ra, ánh mắt lộ vẻ cẩn thận, một đạo pháp quyết cuối cùng phát ra, nhìn cấm chế trước mặt dần dần tán đi, trong lòng hắn đột nhiên nảy sinh cảm giác nguy hiểm cực độ.
- Nhanh!
Vi bàn đạo nhân không kịp nghĩ nhiều, thân hình đột nhiên lui về phía sau, miêng phát ra tiếng quát chói tai, phất tay bày ra bên người ba tầng linh lực hộ tráo.
Một thân ảnh gầy khô đét, xương lởm chởm. Móng tay dài đen đúa, bàn tay mang xích sắt đột nhiên từ chỗ cấm chế bị bài trừ vọt ra, hung hăng cào tới ngực đạp nhân mập.
- Ba!
- Ba!
Hai tầng linh lực hộ tráo cũng chỉ thoáng ngăn cản một lát liền vỡ vụn ra, ánh mắt đạo nhân mập hiện ra vẻ sợ hãi rùng mình. Vừa rồi không phải hắn một đường phàn ứng nhanh chóng, chỉ sợ bây giờ tim gan đã bị vật ấy móc ra. Nuốt vào hai viên đan dược khôi phục linh lực, lần thứ hai bày ra mấy hộ tráo linh lực, tên mập vỗ trán một cái tế ra pháp bảo phật tông hình cái bát tròn, một tầng phật quang nhàn nhạt đem người hắn bao phủ.
- Rống!
Trong tiếng rít gào, thân ảnh thông linh cương thi kia chậm rãi xuất hiện, sắc mặt đạo nhân mập đột ngột khó coi: “Linh thi thượng nhân”.
Đạo nhân mập này cùng bà lão kia và linh thi thượng nhân đều là hung danh trong giới tán tu. Khi xưa cùng nhiều lần hợp tác giết người đoạt bảo, tìm kiếm bí cảnh, đối với linh thi thượng nhân cũng không xa lạ gì. Nhưng giờ phút này làm hắn kinh hãi là đối phương tản mát ra uy áp linh lực tương đương Kim Đan trung kỳ.
- Sau khi lão cương thi bị yêu vật chiếm cứ thân thể, tu vi lại tăng lên một tầng chứ.
Đạo nhân mập trong lòng có chút phát khổ, giờ hắn đã bị thương không nhẹ, cho dù áp chế xuống nhưng tu vi nhiều lắm chỉ có thể phát huy đến cảnh giới Kim Đan sơ kỳ.
- Giết!
Trong miệng gầm nhẹ một tiếng, trên người Linh thi thượng nhân toát ra thi khí cuồn cuộn, trên người phát ra thanh âm đùng đoàng, thể trạng lần thứ hai bạo trướng, đạt đến gần ba trượng, răng nanh đâm ra tăng thêm mấy tấc, móng tay đen kịt lại càng phát đen thui, khiến người ta nhìn thấy liền sinh lòng kiêng kị, hơn nữa trong cơ thể phát là uy áp linh lực lại là trong thời gian ngắn đạt đến cảnh giớ Kim Đan hậu kỳ.
- Toái liệt Kim Đan, thiêu đốt nguyên thần!
Đạo nhân mập hú lên quái dị, thân hình không ngừng bay nhanh về phía sau, trong mắt tràn ngập vẻ sợ hãi nồng đậm.
- Rời khỏi nơi này, nếu không hôm nay có nguy cơ ngã xuống!
Trên trán toát ra tầng tầng mồ hôi lạnh, trên tay gã đạo nhân liên tiếp nặn ra pháp quyết hướng sau đánh ra, từng đạo thần thông không ngừng xuất ra, hi vọng có thể ngăn linh thi thượng nhân kia tới gần.
Sau khi toái Kim Đan, thiêu nguyên thần, linh thi thượng nhân trong thời gian ngắn đã tu Kim Đan hậu kỳ có được thần thông tương đương với Kim Đan hậu kỳ, ngửa mặt gầm thết, thân hình khẽ động, nhanh chóng hướng vi bàn đạo nhân đuổi theo.
Oành!
Oành!
Oành!
Oành!
Đối với thần thông kìa gào thét mà đến, linh thi thượng nhân không chút nào né tránh, lại chỉ dung thân thể cứng rắn vượt qua, từng đạo thần thông dừng lại trên người, phát ra tiếng giống sắt đá va nhau, ngay cả da hắn cũng chưa thể bị rách.
- Trốn! Trốn! Trốn!
Đạo nhân mập nhìn thấy vậy da đầu tê dại, hận không thể sinh ra một đôi chân, điên cuồng chạy về phía sau.
Khuôn mặt không lấy gì đẹp của bà lão không chút biểu cảm, đoạn đường này đi tới, đã bài trừ bảy, tám cấm chế, coi như có chút đắc ý, thần thức quét ngang, một lát sau bà lão đột nhiên mở mắt, pháp quyết trong tay đánh ra, cấm chế trước mặt đột nhiên nổi lên ba động kịch liệt.
Trong lúc bất chợt, bà lão nhướng mày, trong lòng tức giận cảm giác có chút không ổn. Tu vi gia tăng, tu sĩ đối với phúc, họa bản thân sẽ có chút cảm ứng, bà lão trong lòng vừa động liền lui ra phía sau, nhưng trước mặt đột nhiên xuất hiện một đạo lốc xoáy, thân hình bà lão nháy mắt bị nuốt vào trong đó, biến mất không thấy gì nữa.
Đạo nhân mập sắc mặt tái nhợt, khóe miệng có mang tí ti vết máu, trong mắt tràn đầy sợ hãi. Giờ phút này bị linh thi thượng nhân kia đuổi giết, hắn lại bị thương không nhẹ, thương thế áp chế phía trước có dấu hiệu lần thứ hai bùng phát.
- Đáng chết, nếu thương thế bùng nổ, ta hôm nay cho dù không chết, tu vi chăc chắn cũng sẽ rơi xuống một nấc.
Mập đạo nhân phất tay đánh ra phía sau mấy đạo bùa, lần nữa thoáng ngăn được một chút khoảng cách song phương. Trong khoảng thời gian này, nếu không phải trong túi trữ vật tồn ít cao cấp phù lục, chỉ sợ hắn vô pháp kiên trì đến bây giờ.
Nhưng vào thời khắc này trên đường phía trước đột nhiên dao động, bà lão biến mất không thấy đâu kia giờ phút này lần thứ hai xuất hiện trên đầu.
- Kim hoa đạo hữu mau xuất thủ, nếu không hai người chúng ta hôm nay đều sẽ chết tại đây.
Lâm vào đường cùng, mắt thấy người giúp đỡ tới, ánh mắt tên mập lộ vẻ kinh hỉ, không vì vừa nãy chưa xuất thủ tương trợ mà cảm thấy xấu hổ, tốc độ chạy trốn tiếp tục tăng nhanh, trong thời gian ngắn liền tới bên người bà lão.
Bà lão vừa xuất hiện, sắc mặt cực kì âm trầm, giờ phút này sau khi thấy hướng linh thi thượng nhân hung ác đuổi giêt mà đến, mặt càng trở nên cực kì khó coi. Hung hăng trừng mắt liếc mập đạo nhân một cái. Bất quá giờ này bà cũng rõ ràng là tuyệt đối không thể một mình đào thoát, nếu không sẽ bị tiêu diệt từng người chém giết ở nơi này.
- Lưu đạo hữu, chúng ta hai người cùng ra tay tru diệt vật ấy!
Hai người xoay lưng đứng lại, phất tay thần thông đánh ra.
Đạo nhân mập lẩm bẩm trong miệng, trên pháp bảo phật tông hình bát tròn nháy mắt phật quang đại phát, một pho tượng giống hệt Phật Đà thu nhỏ xuất hiện sau lưng, từng trận Phật quang, không gian như có tràn ngập âm tiếng Phạn, nhất thời nhìn qua đúng là bảo tướng uy nghiêm.
- Đi
Thân thủ nhất chỉ, Phật Đà thu nhỏ kia bị ảnh hưởng bỗng nhiên mở miệng quát:
- Úm! Ma! Ni! Bá! Di! Hồng!
Sau khi Lục đại phật gia hàng ma chân ngôn thốt ra, từng trận phật quang liền ngưng tụ, hình thành sáu chữ chân ngôn thượng cổ Phật gia hướng linh thi thượng nhân hạ xuống.
Bà lão cẩn thận từ trong túi trữ vật lấy ra một tấm phiến giống như một khung xương thu nhỏ, trong mắt hiện lên vẻ do dự, nhưng ngay sau đó cắn đầu lưỡi rồi phun ra một ngụm máu. Sau khi khung xương kia hấp thu máu huyết, bỗng nhiên cả vật thể biến thành màu huyết hồng, trong mắt lóe hông quang, nhường giống như có linh trí.
Bà lão thấy thế vội vung tay vứt đi, khung xương kia ở giữa không trung bạo phát một trận huyết mang, hình thể lập tức trướng lên, rơi xuống đất vừa lúc lớn bằng hình người, trong mắt huyết mang lại càng lập lòe, thật giống như hai ngọn linh hồn chi hỏa cháy toát ra.
- Cốt vệ, giết hắn!
Bà lão hướng về linh thi thượng nhân, cốt vệ kia phát ra một tiếng rít gào gầm gừ trở người phóng đi.
Bản thể linh thi thượng nhân kia là thi thể tu sĩ chôn ở dưới đất, xảo hợp sinh ra linh khí, vốn thuộc về quỷ vật nhất lưu, Phật tông chân ngôn quang minh chính đại phá tà ma vừa đúng đưa hắn kiềm chế chặt chẽ. Hơn nữa, chiếm cứ thân thể linh thi thượng nhân cũng là yêu vật quỷ dị, đối với thần thông Phật gia cũng là trong lòng còn có sợ hãi.
- Rống!
Trong miệng phát ra một tiếng rít gào, trên người linh thi thi khí cuồn cuộn, mùi hối thối doanh mũi, trên đầu của nó hình thành một pho tượng cao một trượng, miệng rộng mở ra nuốt lục đạo Phật gia chân ngôn.
Nuốt vào lục tự kia, quỷ vật trong mặt lộ vẻ thống khổ, từng đạo Phật quang không xuyên thấu cơ thể bắn ra, cả kia, linh thi thượng nhân cũng rít gào liên tục, thi khí trên người cuộn trào, sục sôi.
- Không tốt.
Đạo nhân mập sắc mặt bỗng đại biến, há mồm phun ra một ngụm máu tươi, hơi thở bỗng nhiên uể oải xuống, trên đầu Phật Đà thu nhỏ kia hư ảnh bọt khí giống như vỡ nát, pháp bảo Phật tông hình bát tròn phát ra một trận ai minh, rơi trên mặt đất vỡ vụn.
Tiêu hóa hết Phật gia lục tự chân ngôn, hình thể quỷ vật càng thêm ngưng thật vài phần, há mồm là mấy đạo thi khí tinh thuần phun ra, triền hướng kia đánh tới cốt vệ.
Cốt vệ không biết luyện chế từ loại chất liệu nào, dường như có sơ cấp linh trí thông thường, mắt thấy thi khí quấn tới, gào lên một tiếng vung tay hung hăng chém xuống phía dưới. Trên cốt nhận bộc phát huyết mang, mùi huyết tinh gay mũi nhất thời tràn ngập.
Oanh!
Vài luồng tinh thuần thi khí kia nháy mắt bị cốt nhận chém vỡ, linh thi thượng nhân gầm nhẹ vài tiếng, thi khí cuồn cuộn, càng nhiều thi khí tinh thuần chia thành vài luồng lại vậy lấy cốt vệ lần nữa.
Bà lão sắc mặt âm trầm, cốt vệ này là vô tình ở một động phủ tu sĩ thượng cổ đoạt được, uy lực rất mạnh, huyết mang trên người, thần thông quỷ dị, có thể làm pháp bảo che người, đả thương thần thức, có vật này tương trợ, nàng từng giết qua vài tên tu sĩ Kim Đan, một người trong đó thậm trí đạt cảnh giới trung kỳ. Bất quá lúc này bà ta cũng không dám có nửa điểm khinh thường, dù sao lúc này linh thi thượng nhân có khả năng có được tu vi Kim đan hậu kỳ mạnh mẽ!
Từng luồng thi khí bị chém vỡ phiêu tán, dần dần đem cốt vệ vây bên trong, bám dính lên trên xương.
- Không tốt, thi khí này lại có thể chặn được thần thức của ta!
Bà lão đột nhiên biến sắc, miêng kêu to một tiếng, giơ tay liền là một lượng pháp quyết đánh ra mục đích đánh vỡ thi khí xung quanh.
Cốt nhận trên tay cốt vệ nhanh chóng chém xuống rât nhanh, lập tức định quay người thối lui.
- Rống!
Trong miệng linh thi phát ra tiếng rít gào, thi khí điên cuồng trào ra bên ngoài cơ thể, đem cốt vệ chỗ chỗ bao quanh hình thành một khí đoàn cực lớn, đường kính ước chừng mười trượng, trong đó không ngừng truyền ra âm thanh chấn động kịch liệt, theo thời gian động tĩnh càng ngày càng nhỏ, mà bà lão trước mặt thì sắc mặt càng ngày càng khó chịu, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ.
Phốc!
Phun ra một ngụm tiên huyết, bà lão giống như mất đi quá nhiều mẫu, sắc mặt đột nhiên trở nên cực kì tái nhợt.
- Tinh thần ấn kí của ta bị xóa rồi.
Cùng đạo nhân mập liếc nhau, hai người đều nhìn ra trong lòng nhau phân ý tuyệt vọng.
Linh thi thượng nhân phát ra một trận gầm nhẹ, thi khí cuồn cuộn lập tức gào thét dung nhập vào trong cơ thể, dần dần lộ ra cốt vệ bị vây quanh. Chính là giờ phút này cả người cốt vệ thi khí tứ ngược, trong mắt lòe lòe lục quang, giống như thông linh quỷ vật.
Last edited by Tiểu Mạc Tà; 22-03-2012 at 10:39 PM.
Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch Giả: Trảm Phong
Biên Tập: Tiểu Mạc Tà
Nguồn: 4vn.eu
Chỉ một Kim Đan hậu kì Linh Thi thượng nhân thì hai ngươi đã không thể chống lại, giờ thêm Cốt Vệ nữa Đạo nhân mập cùng lão bà liếc nhau vẻ mặt tràn ngập sự tuyệt vọng. Dù bản thân hai người hay gia thân đều vượt xa Kim Đan tu sĩ bình thường, nhưng lúc này pháp bảo, đan dược bùa phép cũng đã gần tiêu hao hết, mà lại còn lạc vào chốn sơn cùng thủy tận này nữa.
- Lưu mỗ ta tu đạo đến nay đã hơn ba trăm năm, cả đời không ngừng tranh đấu hết sức mình mới có thể sống đến ngày nay. Đồng bạn năm xưa sớm đã chết gần hết, ta có thể sống đến giờ đã là thỏa mãn, mặc dù lúc này chết chắc ta cũng muốn cùng đám yêu vật chúng đồng quy vu tận!
Đạo nhân mập quỳ xuống vẻ mặt trở nên hồng hào, đôi mắt ảm đạm cũng trở nên có thần tựa như hồi quang phản chiếu, đạo bào trên người bay phần phật chấn động không gian, khí thế trở nên điên cuồng, thẳng đến cảnh giới Kim Đan trung kì mới chậm rãi ngừng lại.
Cảm thụ được linh lực cơ thể mạnh hơn xưa, cảm giác cường đại trần ngập toàn thân nhưng vẻ mặt hắn đầy vẻ chua xót. Kim Đan vỡ vụn, thiêu đốt nguyên thần xong dù trong thời gian ngắn đạt được lực lượng cực mạnh nhưng khi linh lực tiêu tán thì hắn cũng sẽ biến mất, cũng coi như chủ động bỏ di tư cách luân hồi.
- Kim Hoa đạo hữu, dù lúc này tu vi ta là Kim Đan trung kì nhưng tuyệt đối không so được với đối thủ, nếu giờ ngươi quay đầu cũng không thoát khỏi cái chết.
Kim Đan tan nát, thiêu đốt nguyên thần xong đạo nhân mập liếc lão ẩu, linh áp toàn thân tăng vọt tiến về phía Linh Thi thượng nhân.
- Được, thọ nguyên của lão cũng chỉ còn mấy chục năm, lần này bị thương nặng, tinh huyết đại tổn sợ rằng tuổi thọ cũng giảm đi, không chờ nổi luyện chế xong Duyên Thọ đan.
Lão ẩu thì thào vẻ mặt trở nên oán độc:
- Yêu vật, nếu không phải ngươi tự nhiên ngáng đương thì giờ ta đã có được linh đan Ma Tông cất giấu, lúc đó thọ nguyên tăng mạnh, tu vi nhảy vọt thậm chí nắm chắc hai thành trùng kích Nguyên Anh cảnh giới. Tất cả chuyện này đều bị ngươi phá hỏng, giờ ta liền bỏ qua cơ hội sống khổ sở, chết cũng phải mang ngươi chôn cùng!
Ánh mắt lão ẩu lạnh lùng, ngọn lửa màu đen từ hư vô hiện ra, nét mặt trở nên cực kì thống khổ.
Hư vô chi hỏa, thiêu đốt linh hồn, Quỷ tu bí pháp!
Hư vô chi hỏa dần tiêu tán, khí tức trên thân lão bà cũng điên cuồng tăng lên, ánh mắt trở nên cực kì oán độc
- Lưu đạo hữu, ta tới giúp ngươi.
Oanh!
Một Kim Đan hậu kì, hai Kim Đan trung kì, cả hai bên đều Kim Đan vỡ nát thiêu đốt thần thức, linh hồn để đổi lấy lực lượng cực mạnh, lúc giao chiến linh lực giao nham khiến không khí sinh ra từng đạo gợn sóng mà trở nên vặn vẹo.
- Chủ nhân, bọn hắn đã dính vào bẫy rập của ngài, giờ chúng ta nên làm gì?
Ánh mắt Sở Cuồng trở nên nóng bỏng, thông qua quầng sáng trên đỉnh đầu hắn có thể thấy rõ tất cả việc xảy ra bên ngoài.
- Chờ!
Ánh mắt nữ tử lộ vài phần chờ mong nhưng lại thở dài rồi đè xuống. Vô tận năm tháng vây áp cuối cùng đã đến thời điểm phá phong ấn ra ngoài, dù là ai cũng không thể ngăn nàng. Phật ngăn giết phật, thần cản sát thần!
Tiêu Thần khoanh chân ngồi bên ngoài cấm chế bảo hộ chậm rãi mở mắt, vẻ mặt thanh thú sáng rực lên rồi trở lại bình thường, đôi mắt đen nhánh cực kì tinh nhanh, dù linh lực trong cơ thể hay thần thức đều được đan dược trợ giúp khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.
Chậm rãi đứng dậy, Tiêu Thần điều động linh lực toàn thân, ánh mắt lanh lợi, tuy rằng không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì nhưng vừa rồi đột nhiên cảm thấy cỗ khí thế khổng lồ kia, tựa như phất tay là hủy thiên diệt địa cũng làm hắn kinh hãi.
- Tuy rằng lần này thu hoạch lớn nhưng không rõ có bình an mà rời đi hay không.
Tiêu Thần vung tay trái lấy ra mười lá bùa cấp thấp, tay phải cũng lấy ra ba lá bùa cao cấp mua từ hắc y nam tử ở phường thị, cũng có thể ngăn cản để có cơ hội trốn thoát.
Oanh!
Lúc này đột nhiên truyền tới am thanh chiến đấu kịch liệt, với thần thức Tiêu Thần lúc này cũng cảm thấy choáng váng.
Răng rắc!
Bên tai truyền tới tiếng vang, cấm chế bảo hộ đã bị công kích xé rách ra một khe hở đủ một người đi qua, lúc này đang từ từ thu nhỏ lại, sợ rằng lát sau sẽ hoàn toàn khôi phục.
Tiêu Thần vội vàng độn quang bay tới chui ra ngoài theo khe hở.
Oanh! Oanh! Oanh
Thoát khỏi khốn cảnh chưa kịp hưng phấn thì linh áp truyền tới khiến Tiêu Thần khó thở, trời đất biến trở nên quay cuồng thiếu chút nữa đã thổ huyết.
Hắn giật mình,vội vàng bày ra mấy tầng linh lực bảo hộ, lấy ra linh khí hộ thân thì mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Ngẩng đầu nhìn về phía trước, cách ba trăm thước mấy ba bóng người phóng ra linh lực uy áp đang điên cuồng chiến đấu, dù tương đối xa nhưng dư chấn truyền tới cũng khiến Tiêu Thần biến sắc vội vã lùi ra sau. Dư chấn khủng bố này sợ ràng va phải cũng đủ làm hắn trọng thương.
- Nơi này không thể ở lâu!
Tiêu Thần thấy ba người dường như không chú ý mình liền thận trọng độn quang bay đi, cố gắng tránh khỏi tầm chú ý của họ.
- Hả?
Lão bà nhíu mày, vừa rồi giao thủ với Linh Thi thượng nhân mở ra một chỗ che giấu bí mật, mặc dù không rõ bên trong như thế nào nhưng mùi thuốc mơ hồ truyền tới khiến nội tâm nàng chấn động mãnh liệt.
- Nếu thực sự ở đó có linh dược thì có lẽ hôm nay ta sẽ không phải chết!
Lão bà mừng rỡ, thấy dường như đạo nhân mập không phát hiện thì thở phào nhẹ nhõm. Nhưng lúc này nàng thấy Tiêu Thần có ý rời đi liền nhíu mày, tùy tiện đánh ra một đáo pháp quyết.
Cảnh giới Kim Đan tùy tiện phất tay sợ rằng dễ dang giết chết Trúc Cơ hậu kì trong nháy mắt, nàng có ý định giết Tiêu Thần.
Đang chạy trốn đột nhiên Tiêu Thần cảm thấy nguy cơ vội xoay người thì thấy một quỷ trảo đen ngòm ầm ầm lão tới.
-Tiêu rồi!
Tiêu Thần cảm thấy bất lực, công kích của Kim Đan tu sĩ tuyệt đối có thể giết hắn trong nháy mắt!
Nhưng lúc này tiếng cắn răng truyền tới:
- Mạo phạm bản tôn cái mạng nhỏ của ngươi chỉ có thể do ta quyết định!
Âm thanh lạnh lùng, vô tình vang lên.
Không gian vặn vẹo, quỷ trảo trước mặt Tiêu Thần đột nhiên biến mất.