07-01-2009, 05:42 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Tiêu Dao - Truyá»n Thuyết Thánh Chiến
Chương 8 - Hoa Bách Hợp nở (5)
Tác giả : Lâm Thiên Vũ
Dịch thuáºt : Aficio
Biên táºp : sheepboy
Nguồn : HNTD
Sức mạnh của cÆ¡n Ä‘au khiến bá» vai Tế Qua Ä‘au nhói. Hắn quỳ dÆ°á»›i đất ngá»a mặt hét lên má»™t tiếng dà i thê lÆ°Æ¡ng thấu táºn trá»i cao, vẻ mặt biến đổi đáng sợ, dạng nhÆ° lúc tranh đấu vá»›i Thú Lang. Băng ngÆ°ng kết trên không Ä‘á»™t nhiên phát nổ, má»™t tiếng vang Ä‘á»™ng cá»±c lá»›n khiến cho toà n khách sạn rung lên, sau đó vai hắn má»c ra bốn chiếc cánh băng, trong nháy mắt biến thà nh roi băng tá»±a hồ muốn chá»c lên trá»i cao.
Bên kia, nhóm Trần Phong nhìn hoa tuyết đầy trá»i là biết Sầm Hà m đã Ä‘i rồi. NgÆ°á»i phà m trần Ä‘ang giữa tháng bảy mà nhìn thấy tuyết Ä‘á»u vui sÆ°á»›ng phát cuồng, trẻ con chạy nhảy đùa vui vá»›i tuyết. NgÆ°á»i lá»›n tưởng rằng mình Ä‘ang mÆ¡, trá»i thì Ä‘ang nóng, tại sao lại có tuyết rÆ¡i, hÆ¡n nữa rÆ¡i xuống đất rồi hồi lâu chẳng chịu tan Ä‘i? ÄÆ°a tay ra hứng tuyết, khiến hoa tuyết rÆ¡i và o lòng bà n tay, không ngá» là tháºt, hÆ¡n nữa má»™t cảm giác mát mẻ thấm và o da thịt, cảm giác nà y lại gây ra sá»± ấm áp, từ táºn sâu trong lòng.
NhÆ°ng tất cả Ä‘á»u không biết, đằng sau có ẩn chứa sát khÃ.
Trần Phong nghe thấy âm thanh vang Ä‘á»™ng, cảm giác đầu tiên là Tế Qua xảy ra chuyện rồi, sau đó vừa muốn chạy ra xem thì bị má»™t đám thÃch khách ngăn trở. Trần Phong bình tâm nhìn kỹ, không ngá» lại là ngÆ°á»i trong Tháºp nhị tinh cung.
- Bá»n chúng là ThÃch khách của Ma tá»™c à ?
Ức Hà Phiêu há»i.
- Bá»n há» vốn thuá»™c vá» Thần tá»™c chúng ta, nhÆ°ng đã bị Ma Tâm Quyết của Công chúa Kiển Xá khống chế, giỠđây chỉ nghe lệnh của Kiển Xá.
Trần Phong nói.
- Váºy bá»n chúng chỉ có chết thôi.
Ức Hà Phiêu nói rồi rút chiếc lông vũ kim sắc muốn xông lên nhưng bị Trần Phong ngăn lại.
- Bá»n há» trÆ°á»›c sau vẫn là con dân Thần tá»™c, hôm nay biến thà nh nhÆ° váºy, chúng ta Ä‘á»u có trách nhiệm, không thể giết được. Trong Tam giá»›i chỉ có Công chúa của Thần tá»™c chúng ta là giải trừ được huyá»…n thuáºt nà y.
Trần Phong ngăn cản.
- Váºy phải là m sao? Nếu muốn an toà n chế ngá»± bá»n há» thì không có khả năng, hiện má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u bị thÆ°Æ¡ng, chỉ còn chúng ta là có thể ứng phó, song chúng ta xuất thủ chỉ có thể giết há» thôi.
Ức Hà Phiêu há»i.
- Äúng là rất khó khăn. Vá»›i sức mạnh của Tháºp nhị tinh cung thì tuyệt đối không thể phá được phòng há»™ kết giá»›i của VÆ°Æ¡ng tá»™c tinh linh cả NgÅ© tá»™c được. NhÆ°ng đây là phà m trần, nếu còn chần chừ chỉ sợ sẽ là m liên lụy vô số ngÆ°á»i.
Trần Phong nhÃu mà y.
- Cố hết sức thôi, có thể không giết thì không giết.
Tháºp nhị tinh cung má»—i ngÆ°á»i cầm các loại binh khà khác nhau xông tá»›i nhóm Trần Phong. Ức Hà Phiêu và Trần Phong ngăn trở trÆ°á»›c mặt há», có thể không xuất thủ thì không xuất thủ. Nhìn há» cà ng lúc cà ng tá»›i gần, lông vÅ© trên tay Ức Hà Phiêu biến thà nh sắc bén, Trần Phong cÅ©ng vừa lấy ra Huyết Oán Kiếm. Khi Tháºp nhị tinh cung tiếp cáºn thêm chút nữa thì đã không còn tiến được nữa, bởi vì ở giữa, tuyết rÆ¡i xuống từ trá»i cao đông lại thà nh má»™t bức tÆ°á»ng băng. Các tinh linh Ä‘á»u kinh ngạc, biết rằng ngoại trừ Tế Qua không ai có thể là m được.
Trong nháy mắt, Tế Qua xuất hiện trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i. Bốn ngá»n roi băng nhÆ° những cánh tay ma quá»· múa khắp không trung, cuồng phong mang theo vô số tuyết hoa, tấn tốc, mạnh mẽ biến thà nh má»™t lá»›p phòng há»™ hữu hình.
- Linh lá»±c công kÃch của Tế Qua đã hồi phục rồi.
Tiên Cụ nói.
- DÆ°á»ng nhÆ° còn mạnh hÆ¡n má»™t chút.
Ngự Nô nói.
- Trên ngÆ°á»i Tế Qua ẩn chứa má»™t sức mạnh không thể tưởng tượng nổi, giống nhÆ° sá»± “tức giáºn†của Lạc Anh váºy, chắc là do trong cÆ¡ thể hắn là thần thú Thú Lang đã hóa Ä‘iên, nhÆ°ng sức mạnh nà y không dá»… gì khống chế được, rất dá»… khiến lạc hÆ°á»›ng.
Linh TÆ°á»ng bên cạnh băn khoăn.
- Ta nghÄ© còn má»™t phần nguyên nhân là vì Sầm Hà m, chỉ có ngÆ°á»i ở phà m trần má»›i hiểu, đó là sức mạnh của ái tình.
Tịch Nguyệt giải thÃch.
- Bộ dạng của Tế Qua có phần không ổn, tựa như phẫn nộ vô cùng, hơn nữa lại còn không thể khống chế.
Ức Hà Phiêu lo lắng.
- ChÃnh vì lÅ© ThÃch khách các ngÆ°Æ¡i mà Sầm Hà m má»›i chết. Ta bắt các ngÆ°Æ¡i phải trả nợ máu bằng máu.
Tế Qua hung dữ phóng ra hai ngá»n roi băng xé má»™t ngÆ°á»i trong Tinh cung ra là m hai, tốc Ä‘á»™ nhanh tá»›i mức khiến cho không ai kịp ngăn trở.
- Tế Qua! Dừng lại!
Trần Phong quát lớn.
- NgÆ°Æ¡i phải kiá»m chế thú tÃnh của Thú Lang trong cÆ¡ thể, há» Ä‘á»u là ngÆ°á»i của Thần tá»™c chúng ta.
- NhÆ°ng giá» bá»n chúng là ThÃch khách.
Tế Qua gà o lên tựa hồ bất chấp lý lẽ.
- Tế Qua, khi chúng ta rá»i khá»i vùng ngoà i Tam giá»›i cÅ©ng từng gặp Tháºp nhị tinh cung, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i đâu có giết há».
Trần Phong nói.
Äầu Tế Qua dÆ°á»ng nhÆ° đã biến hình, Ä‘au tá»›i mức muốn nứt toạc, đầu Thú Lang lúc ẩn lúc hiện.
Ức Hà Phiêu nói:
- Ta tới giúp hắn.
Nà ng nói rồi, chiếc lông vÅ© kim sắc biến thà nh phiến lá bao bá»c lấy bản thân, sau đó xuyên qua tÆ°á»ng băng chắn lối, lại lấy chiếc lông vÅ© đó ra phủ lên ngÆ°á»i Tế Qua. Ãnh kim quang từ từ tán ra thân thể Tế Qua, thân thể run lên từng đợt rồi từ từ bình ổn lại.
- Ta phong ấn các ngÆ°Æ¡i trong băng của ta mÆ°á»i năm, các ngÆ°Æ¡i cứ yên ổn đợi Công chúa của Thần tá»™c tá»›i giúp khôi phục lại chân thân Ä‘i.
Tế Qua nói rồi biến roi băng thà nh cánh băng, hoa tuyết trên cao xoáy tròn hóa thà nh luồng gió, chôn ngÆ°á»i của Tháºp nhị tinh cung và o thà nh khối băng lá»›n trong suốt. Sau đó bốn chiếc cánh băng vẫy lên, thổi khối băng tá»›i má»™t nÆ¡i hoang vu trên Thần tá»™c đại địa.
Khi tia nắng đầu tiên chiếu xuyên qua mà n mây của buổi ban mai, bình minh phà m trần được đánh thức bởi những tiếng gà gáy. Bầu trá»i đã ngáºp trà n ánh nắng, hoa tuyết đã tan không còn lÆ°u lại chút vết tÃch, đến cả nÆ°á»›c sau khi dung hóa cÅ©ng không còn, bởi nó đâu có bị dung hóa mà biến mất Ä‘i.
NgÆ°á»i phà m trần vá»›i tráºn tuyết đêm qua vẫn cảm giác lạ lùng nhÆ° Ä‘ang nằm má»™ng. Chưởng quỹ của khách sạn cÅ©ng cảm giác được vÆ°á»n hoa đằng sau có chuyện không bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng Trần Phong đã yêu cầu không có lá»i của hắn không được là m phiá»n. Chưởng quý thấy ngân tá» nhiá»u nhÆ° váºy cÅ©ng đủ để ngăn chặn sá»± hiếu kỳ của bản thân rồi.
Trần Phong không há» vì chuyện của Tháºp nhị tinh cung hay Tế Qua mà hoãn việc Ä‘iá»u tra, nhÆ°ng từ đầu tá»›i cuối suy Ä‘i xét lại, phát hiện ra mình đã bÆ°á»›c và o ngõ cụt.
Bởi vì sau tráºn đánh vá»›i Quá»· Yêu, Tịch Nguyệt và Sầm Hà m Ä‘á»u bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, do đó vá»›i cái chết của Sầm Hà m, Tịch Nguyệt không có năng lá»±c để hạ thủ, còn các tinh linh VÆ°Æ¡ng tá»™c trong NgÅ© tá»™c Ä‘á»u ở và o thá»i Ä‘iểm nguy cấp lúc đối đầu vá»›i Quá»· Yêu vẫn không thể sá» dụng linh lá»±c công kÃch. Nếu không có linh lá»±c công kÃch, là m thế nà o để thÃch sát Sầm Hà m đây? Tuy Sầm Hà m bị trá»ng thÆ°Æ¡ng có thể dá»… dà ng đắc thủ, nhÆ°ng thÃch khách rõ rà ng muốn giết Ức Hà Phiêu, chỉ là ngá»™ sát Sầm Hà m ở phòng Ức Hà Phiêu thôi. Kẻ duy nhất có năng lá»±c chÃnh là Ức Hà Phiêu và bản thân Trần Phong, nhÆ°ng Trần Phong khi ấy táºn mắt nhìn Ức Hà Phiêu mở cá»a bÆ°á»›c và o, và o rồi má»›i phát ra tiếng kêu, nà ng không có thá»i gian hạ thủ vì Sầm Hà m nói thÃch sát là kẻ mặc hắc y bịt mặt.
Cảm giác thá»±c sá»± của Trần Phong giống nhÆ° Ức Hà Phiêu nói, cà ng Ä‘i cà ng xa khá»i chân tÆ°á»›ng. Hắn nhắm mắt lại, trong đầu xuất hiện cái chết của hắc y nhân đầu tiên, phát hiện của Tịch Nguyệt, tá»›i cái chết của Phá Trúc, còn mất Ä‘i má»™t cánh tay, sau đó là cánh tay đứt của Cát Duyệt, Tịch Nguyệt và bản thân Ä‘á»u bị mê yên thông thÆ°á»ng là m ngất Ä‘i. Trong lúc đó, thÃch khách dùng song kiếm giả vỠđối phó Sầm Hà m, rồi Linh TÆ°á»ng phát hiện thi thể Cát Duyệt, cho tá»›i má»™ phần bị bá»›i lên, hôm nay là Sầm Hà m ra Ä‘i, Sầm Hà m chỉ nhìn thấy má»™t bên thÃch khách, còn cả thanh Ä‘ao đầy máu nÆ¡i tay phải.
Trần Phong nhÃu mà y lại tá»›i mức Ä‘au đầu, rất lâu sau, mắt mở to, hắn Ä‘á»™t nhiên nhá»› lại má»™t số sá»± tình. Hắn biết thÃch khách là ai rồi, chỉ là còn không rõ tại sao y biết dùng Ä‘á»™c, còn nữa, tại sao phải giết Ức Hà Phiêu và Tiên Cụ. Äá»™ng cÆ¡ nà y Trần Phong chÆ°a tìm thấy, do đó còn chÆ°a thể ra quyết định cuối cùng.
Trần Phong nghÄ©, rất mau thôi sẽ có chuyện xảy ra, chân tÆ°á»›ng, cÅ©ng rất mau thôi sẽ sáng tá». Linh hồn của ngÆ°á»i chết cÅ©ng sẽ được an ủi.
Tà i sản của Sóng Xô Bá»
Chữ ký của Sóng Xô Bá»
07-01-2009, 05:44 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Tiêu Dao - Truyá»n Thuyết Thánh Chiến
Chương 9 - Chân tướng đằng sau (1)
Tác giả : Lâm Thiên Vũ
Dịch thuáºt : Aficio
Biên táºp : sheepboy
Nguồn : HNTD
Thà nh trấn bình yên được mấy ngà y, nhÆ°ng giữa tháng bảy tÄ©nh lặng Ä‘á»™t nhiên má»™t đợt gió lạ lùng thổi đến. Gió mang theo cát và ng, hÆ¡n nữa cát và ng tÃch tụ rất nhanh, che cả bầu trá»i, trên cao chỉ thấy má»™t sắc và ng vây kÃn, chốc lát phủ kÃn hết mặt Ä‘Æ°á»ng. NgÆ°á»i phà m trần Ä‘á»u cho rằng đây là thiên tai, tuyết rÆ¡i giữa tháng bảy chÃnh là điá»m báo trÆ°á»›c, còn gió cát bây giá» là tai nạn đến nÆ¡i.
NgÆ°á»i trong thà nh bắt đầu đốt hÆ°Æ¡ng cầu Pháºt, còn giết gà mổ heo để cúng tế. NhÆ°ng má»i ná»— lá»±c Ä‘á»u không có tác dụng, bởi vì đây không phải thiên tai, mà là nhân há»a.
ThÆ°Æ¡ng thế của Tịch Nguyệt được Ức Hà Phiêu giúp đỡ đã hoà n toà n khá»i hẳn. Ức Hà Phiêu không gá»i nà ng ta là thÃch khách nhÆ° trÆ°á»›c nữa. NgÆ°á»i khác Ä‘á»u cho rằng bởi câu nói của Sầm Hà m trÆ°á»›c khi qua Ä‘á»i, nhÆ°ng trong lòng Ức Hà Phiêu biết rõ, không phải bởi vì câu nói ấy.
- Trá»i cao sao lại có thể rÆ¡i cát và ng nhỉ?
Ức Hà Phiêu há»i.
- Cát nà y quen tháºt.
Trần Phong vÆ°Æ¡n tay nháºn lấy má»™t nắm quan sát.
- Là cát của Ma giới.
Tế Qua bên cạnh lạnh lùng nói, sắc mặt lộ vẻ hung dữ.
- Xem ra ThÃch khách Ma tá»™c Ä‘uổi đến rồi, hi vá»ng không là m tổn hại tá»›i ngÆ°á»i vô tá»™i.
Linh TÆ°á»ng nói.
- Ngá»± Nô, ba ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i ở lại bảo vệ Lạc Anh và ngÆ°á»i trong khách sạn. Ta, Ức Hà Phiêu, Tịch Nguyệt và Tế Qua Ä‘i nghênh tiếp bá»n chúng, không thể để gió cát tiếp tục được, không thì cả thà nh trấn bị chôn vùi mất.
Trần Phong quyết định.
Gió cát cà ng ngà y cà ng nhanh, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng không thể nà o Ä‘i lại được. Tế Qua không thể không dùng huyá»…n thuáºt để giúp má»i ngÆ°á»i ngăn cản gió cát. Hắn triệu hồi tuyết che trên đầu bốn ngÆ°á»i, tuyết nà y khiến cho thế cát hung bạo phải chuyển Ä‘Æ°á»ng, không thể tiếp cáºn.
Nhóm Trần Phong ngược chiá»u gió cát thẳng tiến trên má»™t con Ä‘Æ°á»ng, nhà cá»a khắp thà nh trấn Ä‘á»u phủ lên má»™t lá»›p cát, xem ra quả thá»±c có cảm giác của sa mạc hoang vu.
Ở cuối con Ä‘Æ°á»ng, có má»™t ngÆ°á»i gù lÆ°ng đứng đó, gió cát vây quanh. Trần Phong lÆ°á»›t mắt qua là nháºn ra, chÃnh là Äá»™c thÃch khách Khoa Quỳ.
- Chỉ có mình ngươi thôi sao?
Trần Phong dừng chân quan sát rồi nói.
- Ngươi vẫn còn nhớ ta.
Khoa Quỷ nói nhưng không ngẩng đầu lên, hai tay buông thõng khe khẽ đung đưa.
- Những ThÃch khách khác cÅ©ng nhÆ° các ngÆ°Æ¡i, tá»›i phà m trần là linh lá»±c Ä‘á»u bị phong ấn, không ngá» má»™t hÆ¡i thở cuối cùng của Nữ Oa lại lợi hại đến thế, bao nhiêu năm rồi vẫn chÆ°a chịu tán Ä‘i.
- Còn ngÆ°Æ¡i tại sao không bị phong ấn? DÆ°á»ng nhÆ° linh lá»±c còn mạnh hÆ¡n nữa, không thì đám cát nà y ngÆ°Æ¡i không thể triệu hồi được?
Trần Phong há»i.
- Mấy trăm năm trÆ°á»›c đây, phụ vÆ°Æ¡ng của ta vì chế Ä‘á»™c mà trúng Ä‘á»™c, suýt nữa mất mạng. Cuối cùng được Chúa tể Ma tá»™c ThÆ°Æ¡ng Xá cứu bằng má»™t giá»t máu của Hoà ng tá»™c Ma tá»™c trên ngón tay áp út. Ta chẳng phải không há» bị phong ấn, mà ta căn bản không có linh lá»±c để bị phong ấn, vì ta dùng Ä‘á»™c. Còn đám cát nà y hoà n toà n là từ giá»t máu ấy của Hoà ng tá»™c Ma tá»™c, ThÆ°Æ¡ng Xá tuy chết rồi nhÆ°ng sức mạnh của ngÆ°á»i vẫn còn tồn tại.
Khoa Quỳ giải thÃch.
- Ngươi cho rằng mình ngươi là giết được chúng ta sao?
Ức Hà Phiêu há» hững há»i.
- Ta chỉ hoà n thà nh nhiệm vụ, cÅ©ng có thể là nhiệm phụ cuối cùng. Äá»™c thÃch khách chúng ta ngoại trừ ThÆ°Æ¡ng Xá, không nghe lệnh bất kỳ ngÆ°á»i nà o khác, chỉ là để báo ân cứu mạng thôi. GiỠđây ThÆ°Æ¡ng Xá chết rồi, sá»± tồn tại của ta không còn ý nghÄ©a gì nữa, do đó, hôm nay ta chỉ táºn lá»±c mà là m, các ngÆ°Æ¡i không chết thì ta vong.
- Khoa Quỳ, ta há»i ngÆ°Æ¡i, Sầm Hà m có phải là do ngÆ°Æ¡i giết không?
Tế Qua căm háºn há»i, bởi vì ngoại trừ Tịch Nguyệt chỉ còn Khoa Quỳ là cao thủ dùng Ä‘á»™c.
- Tế Qua, Vua của tinh linh Tuyết tá»™c, không ngá» ngÆ°Æ¡i lại hồi phục được linh lá»±c, khi mà ngay cả có linh lá»±c tối cao thoát khá»i số mệnh nhÆ° Ngá»± Nô cÅ©ng không thể. Xem ra sức mạnh của ngÆ°Æ¡i thá»±c khiến ngÆ°á»i ta khó lòng tưởng tượng nhỉ. Sức mạnh của Thần thú sau khi nổi Ä‘iên khó mà nắm bắt được, giống nhÆ° Ma tá»™c, nghe nói Ma tá»™c trÆ°á»›c kia cÅ©ng là Thần tá»™c nhÆ°ng nháºp ma rồi, linh lá»±c lại mạnh hÆ¡n so vá»›i Thần tá»™c.
Khoa Quỳ mỉa mai.
- NgÆ°Æ¡i còn chÆ°a trả lá»i câu há»i của ta.
- Ta chỉ vừa má»›i tá»›i phà m trần, ngÆ°Æ¡i nói tá»›i ngÆ°á»i mà ta đến nghe còn chÆ°a nghe thấy bao giá», nói gì tá»›i giết ngÆ°á»i.
- Khoa Quỳ, ta là Tịch Nguyệt, Há»a tá»™c tinh linh. Trong những ngÆ°á»i ở đây, ngÆ°Æ¡i chỉ có tÆ° cách đánh vá»›i ta, ta không thể dùng linh lá»±c giống nhÆ° ngÆ°Æ¡i, dùng Ä‘á»™c và ám khà để tá»· thÃ, ngÆ°Æ¡i thấy thế nà o?
Tịch Nguyệt bước lên trước nói.
- Ha ha ha.
Khoa Quỳ cÆ°á»i khẩy ba tiếng rồi ngừng lại, không nhiá»u không Ãt.
- Ta không quan tâm tá»›i chuyện tÆ° cách hay không tÆ° cách của các ngÆ°Æ¡i, các ngÆ°Æ¡i lên cùng lúc cÅ©ng chẳng vấn Ä‘á» gì. Chỉ có Ä‘iá»u các ngÆ°Æ¡i quá bất cẩn, máu của Hoà ng tá»™c Ma tá»™c thẩm thấu và o Ä‘á»™c, Ä‘á»™c đó liá»n biến thà nh có linh lá»±c. Lần trÆ°á»›c ở khu rừng nÆ¡i vùng ngoà i Tam giá»›i các ngÆ°Æ¡i đã được thấy má»™t lần rồi đấy.
- Bớt nói nhảm đi.
Tịch Nguyệt nói xong muốn xông lên, nhưng bị Ức Hà Phiêu cản lại.
- Tráºn đầu tiên, để ta.
Ức Hà Phiêu bảo.
- Không được.
Tịch Nguyệt cương quyết.
- Äối phó vá»›i ả, cÅ©ng chỉ có dÄ© Ä‘á»™c công Ä‘á»™c là biện pháp hay nhất, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i chÆ°a từng thấy ả xuất thủ nên rất nguy hiểm, nếu để lỡ cÆ¡ há»™i rồi sẽ cà ng khó đối phó hÆ¡n. Ta tá»›i bức bách ả phải xuất thủ, ngÆ°Æ¡i ở bên quan sát kỹ.
Ức Hà Phiêu nói.
- Ngươi tới cà ng nguy hiểm, không thể được.
Tịch Nguyệt kiên trì.
- Thưa chủ nhân!
Ức Hà Phiêu chuyển hướng sang Trần Phong.
- Äể thuá»™c hạ, thuá»™c hạ có lông vÅ© kim sắc há»™ thể, không xảy ra chuyện đâu.
- Äược, hãy cẩn tháºn.
Trần Phong ngẫm nghĩ rồi nói.
Ức Hà Phiêu bước lên, vừa đi vừa rút chiếc lông vũ trên đầu xuống. Lông vũ biến thà nh một chiếc quạt lớn, lấp lánh hà o quang kim sắc.
- Trước tiên hãy dừng gió cát của ngươi lại.
Ức Hà Phiêu quát lên một tiếng, sau đó dùng sức quạt, gió cát thực sự dừng lại. Chiếc quạt kim sắc lại biến thà nh có lưỡi cắt sắc bén.
- NgÆ°Æ¡i đã sở hữu sức mạnh của Hoà ng tá»™c Thần tá»™c, bất kể ngÆ°Æ¡i là ai, hôm nay ta cÅ©ng phải táºn lá»±c chiến đấu cùng các ngÆ°Æ¡i má»™t tráºn cuối cùng.
Khoa Quỳ nói xong, dÆ°á»›i đất má»c lên loà i thá»±c váºt nhÆ° cá», hÆ¡n nữa còn Ä‘iên cuồng sinh trưởng cá»±c nhanh, khiến cho má»i ngÆ°á»i liên tưởng tá»›i dây leo của thụ yêu. Nếu nhÆ° trên đó còn thêm cả Ä‘á»™c của Khoa Quỳ thì Ä‘Ãch xác là chuyện rất đáng sợ, còn hiện tại, chỉ biết váºy mà thôi.
- NhÆ° ngÆ°Æ¡i mong muốn, tráºn chiến nà y nhất định là tráºn cuối cùng của ngÆ°Æ¡i.
Ức Hà Phiêu múa lên chiếc lông vÅ© sắc bén phóng tá»›i Khoa Quỳ, nhÆ°ng nà ng căn bản không thể tiếp cáºn được ả, bởi vì ở giữa có vô số thá»±c váºt lục sắc ngăn cản.
Ức Hà Phiêu không há» thối lui mà vẫy tay chém đứt, nhÆ°ng những thá»±c váºt lục sắc bị chém đứt rồi vẫn Ä‘iên cuồng sinh trưởng. Ức Hà Phiêu từng giao thủ vá»›i thụ yêu ở Tá» Trúc lâm, hiểu sá»± lợi hại của loà i thá»±c váºt nà y, tuy có thể tiếp cáºn nó hÆ¡n nữa nhÆ°ng vá»›i Khoa Quỳ thì không ổn, gần thêm chút nữa là có thể bị trúng Ä‘á»™c.
- Không tác dụng đâu, ngÆ°Æ¡i căn bản không thể phá được Lục Sắc U Linh thảo của ta, mau lui mÆ°á»i trượng.
Tiếng Khoa Quỳ vừa dứt, cá» lục sắc tấn công cá»±c nhanh tá»›i Ức Hà Phiêu, Ức Hà Phiêu vá»™i phải lui lại mÆ°á»i trượng má»›i tránh được đòn trà mạng nà y.
- Äáng ghét, đám thá»±c váºt lục sắc nà y so vá»›i dây leo của thụ yêu còn khó chịu hÆ¡n. NgÆ°Æ¡i cho rằng mắt ta không nhìn ra vị trà của ngÆ°Æ¡i Æ°, ta không tin rằng chẳng thể tấn công tá»›i ngÆ°Æ¡i.
Ức Hà Phiêu tiếp tục công kÃch, nà ng nghÄ© rằng Khoa Quỳ nhất định không thiện cáºn chiến, chỉ cần tiếp cáºn là có cÆ¡ há»™i giết ả.
Khoa Quỳ đối mặt vá»›i đòn tấn công tấn tốc của Ức Hà Phiêu chỉ tá» vẻ khinh thÆ°á»ng, có thể Ä‘oán rằng ả Ä‘ang cÆ°á»i, bởi ả luôn gù lÆ°ng cúi đầu nên khuôn mặt không nhìn thấy rõ. Khoa Quỳ cắn và o ngón trá», sau đó dÆ°á»›i đất má»c lên cá» lục sắc vây bản thân và o bên trong. Ức Hà Phiêu đã nắm chắc lưỡi dao bay lên trên đầu ả, không do dá»± đối mặt vá»›i đám cá». Lúc nà y Trần Phong, Tịch Nguyệt và Tế Qua bên ngoà i kinh hãi, bởi nếu Ức Hà Phiêu cứ nhÆ° váºy sẽ nhất định chạm phải cá» lục sắc, theo đó trúng Ä‘á»™c mất. NhÆ°ng Ức Hà Phiêu lại nghÄ© rằng khi nà ng trúng Ä‘á»™c đồng thá»i cÅ©ng tặng cho Khoa Quỳ má»™t đòn trà mạng.
NhÆ°ng tất cả Ä‘á»u bị Khoa Quỳ nhìn thấu, Ức Hà Phiêu từ trên không bay xuống, nhằm thẳng và o đám cá» bao vây mà đâm xuyên qua, nhÆ°ng thân thể cÅ©ng bị cá» chạm phải. Tuy nhiên bên trong lá»›p cá» không há» trông thấy Khoa Quỳ nhÆ° trÆ°á»›c mà là má»™t má»™ phần, má»™ phần chuẩn bị cho chÃnh mình.
Nà ng vừa tiến và o, cá» lục khắp nÆ¡i vÆ°Æ¡n dà i nhÆ° kén tằm phủ Ức Hà Phiêu và o trong. Ba ngÆ°á»i Trần Phong đứng bên ngoà i không nhìn thấy rõ tình huống, nhÆ°ng há» thấy Khoa Quỳ xuất hiện bên ngoà i đám cá» lục là biết tÃnh nghiêm trá»ng của tình hình.
- Khoa Quỳ, tại sao ngươi có thể ra được?
Tịch Nguyệt không hiểu há»i.
- Ta đã nói rồi, đám thá»±c váºt nà y ngoại trừ Ä‘á»™c ra còn có linh lá»±c, khi ả tiến và o thì ta đã bÆ°á»›c ra rồi.
Khoa Quỳ cÆ°á»i khan hai tiếng.
- Váºy Ức Hà Phiêu…
Tịch Nguyệt lo âu không nói tiếp được.
- Äám cá» lục nà y tuy không phải má»™ phần cuối cùng của ả, nhÆ°ng lại đẩy ả và o cá»a của má»™ phần.
CỠlục đột nhiên bị Ức Hà Phiêu bên trong chém nát thà nh từng mảnh vụn, song thân thể nà ng đang lảo đảo thấy rõ, xem ra đã trúng độc rồi.
- Tế Qua!
Trần Phong khẽ gá»i Tế Qua. Tế Qua lÄ©nh mệnh phóng roi băng ra muốn cứu Ức Hà Phiêu sắp ngã xuống đất.
- Thân thể cô ấy có độc, để thuộc hạ.
Tịch Nguyệt phi thân tá»›i, đỡ Ức Hà Phiêu sắp ngã dáºy. Lúc nà y sắc mặt Ức Hà Phiêu đã chuyển sang sắc lục, đầu tóc cÅ©ng biến thà nh lục sắc nốt. Nếu nhÆ° không có chiếc lông vÅ© kim sắc trên đầu nà ng sá»›m đã bị Ä‘á»™c tÃnh lan tá»›i tim mà chết rồi.
- Cứ an tâm mà đưa ả lùi vá» Ä‘i. Ta không đánh sau lÆ°ng ngÆ°á»i khác đâu, hÆ¡n nữa Ä‘á»™c ả trúng không ai giải được.
Khoa Quỳ lắc lắc hai cánh tay buông thõng, nói giá»ng miệt thị.
Tịch Nguyệt Ä‘Æ°a Ức Hà Phiêu gần bên bay trở lại. Khoa Quỳ quả nhiên không Ä‘á»™ng thủ. Tịch Nguyệt khi lÆ°á»›t qua Khoa Quỳ, nà ng nhìn thấy khuôn mặt cúi xuống của ả, chỉ có thể thấy má»™t ná»a bởi vì ná»a kia bị mái tóc lục sắc che Ä‘i, nhÆ°ng ná»a lá»™ ra cÅ©ng phát ra ánh sáng lục sắc, đó là độc khÃ. Lẽ nà o trong thân thể Khoa Quỳ Ä‘á»u là độc, Tịch Nguyệt nghÄ© đến mà trong lòng dấy lên ná»—i sợ hãi.
Tà i sản của Sóng Xô Bá»
07-01-2009, 05:45 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Tiêu Dao - Truyá»n Thuyết Thánh Chiến
Chương 9 - Chân tướng đằng sau (2)
Tác giả : Lâm Thiên Vũ
Dịch thuáºt : Aficio
Biên táºp : sheepboy
Nguồn : HNTD
Tịch Nguyệt Ä‘Æ°a được Ức Hà Phiêu bay tá»›i bên Trần Phong thì Ức Hà Phiêu đã chỉ còn thoi thóp. Trần Phong vá»™i cúi xuống xem xét Ức Hà Phiêu, muốn đỡ nà ng dáºy nhÆ°ng bị Tịch Nguyệt cá»± tuyệt, bởi vì trên ngÆ°á»i Ức Hà Phiêu có Ä‘á»™c, chỉ Tịch Nguyệt có khả năng chạm và o.
- Ức Hà Phiêu, tại sao nà ng không dùng lông vũ kim sắc để hộ thân? Như thế nà ng sẽ không bị trúng độc.
Trần Phong như đang quở trách, nhưng thực ra là đau lòng.
- Lúc đó không còn kịp nữa, đám cá» lục ấy so vá»›i dây leo của thụ yêu còn lợi hại hÆ¡n nhiá»u. Tịch Nguyệt, ngÆ°Æ¡i phải cẩn tháºn.
Ức Hà Phiêu nói.
- Äược, ta sẽ cẩn tháºn.
Tịch Nguyệt quay sang Trần Phong.
- ThÆ°a chủ nhân, Ä‘á»™c Lạc Anh trúng chỉ còn thiếu má»™t vị thuốc cuối cúng, đó chÃnh là Tiên Nhân ThÃch mà cô ấy trúng phải. Lát nữa thuá»™c hạ sẽ dùng toà n lá»±c bức Khoa Quá»· sá» dụng Tiên Nhân ThÃch, chỉ cần châm lên thân thể Lạc Anh là cô ấy sẽ tỉnh lại.
- Äược.
Trần Phong do dự một lát rồi nói tiếp:
- Tịch Nguyệt, ngươi có chắc chắn không?
- ThÆ°a chủ nhân, đây là cuá»™c chiến cuối cùng của thuá»™c hạ. Bởi Khoa Quỳ đã có tâm lý quyết tá» nên thuá»™c hạ không thể lÆ°u lại ná»a phần dÆ° lá»±c.
Tịch Nguyệt nói.
- Không được, để ta.
Tế Qua ngăn lại.
- NgÆ°Æ¡i không đấu lại ả đâu. Nếu ngÆ°Æ¡i dùng huyá»…n thuáºt, băng tuyết của ngÆ°Æ¡i sẽ bị trúng Ä‘á»™c, nhÆ° thế cả huyá»…n thuáºt của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng bị trúng Ä‘á»™c. Khi đó ngÆ°Æ¡i sẽ giống nhÆ° Ức Hà Phiêu, tháºm chà còn đáng sợ hÆ¡n, kÃch Ä‘á»™ng thú tÃnh trong cÆ¡ thể ngÆ°Æ¡i, là m bị thÆ°Æ¡ng cả ngÆ°á»i mình.
Tịch Nguyệt nói.
- Tế Qua, hãy giao cho Tịch Nguyệt đi. Ngươi mau quay vỠbảo vệ Tiên Cụ.
Trần Phong nói.
- ThÆ°a chủ nhân, ý của ngÆ°á»i là thÃch khách sẽ nhân cÆ¡ há»™i nà y thÃch sát Tiên Cụ?
Tế Qua há»i.
- Phải, Ức Hà Phiêu ở cùng má»™t nÆ¡i vá»›i chúng ta, bá»n Tiên Cụ vẫn chÆ°a khôi phục linh lá»±c công kÃch, thÃch khách nhất định sẽ hạ thủ. NgÆ°Æ¡i tốt nhất là đừng hiện thân trÆ°á»›c khi thÃch khách xuất hiện. Còn nữa, hãy bảo Linh TÆ°á»ng và Ngá»± Nô Ä‘Æ°a Lạc Anh tá»›i đây.
Trần Phong nói.
- Tuân lệnh, thưa chủ nhân.
Tế Qua trÆ°á»›c khi quay mình Ä‘i nhìn qua Tịch Nguyệt, giá»ng nói nghiêm trá»ng:
- Nhất định phải cẩn trá»ng.
Tịch Nguyệt gáºt đầu, không nói gì, bay thẳng tá»›i trÆ°á»›c mặt Khoa Quỳ. Giữa hai ngÆ°á»i chỉ còn cách ba trượng. Mái tóc lục sắc của Khoa Quỳ bị gió thổi tung bay, má»™t mùi gì đó tán phát và o không khÃ. Mái tóc Ä‘á» của Tịch Nguyệt dần biến thà nh cà ng thêm Ä‘á», nhÆ°ng nà ng vẫn không thể đạt tá»›i sắc Ä‘á» của VÆ°Æ¡ng tá»™c nhÆ° Lạc Anh.
- Ta không dùng huyá»…n thuáºt, ám khà của ta Ä‘á»u ở trên mình, chúng Ä‘á»u được phủ đầy những loại Ä‘á»™c khác nhau.
Từng tầng từng tầng y phục của Tịch Nguyệt giắt đầy Ä‘á»™c tiêu phi Ä‘ao dÆ°á»›i ánh mặt trá»i lấp lánh những mà u sắc khác nhau, cá»±c kỳ đẹp mắt.
- Äó là chuyện của ngÆ°Æ¡i, vừa rồi ngÆ°Æ¡i đã thấy ta xuất thủ nên không cần ta phải nói nhiá»u, bắt đầu Ä‘i.
Khoa Quỳ nói xong, lắc lắc hai tay, đứng ở nguyên một chỗ bất động.
Tịch Nguyệt khe khẽ rung ngÆ°á»i, ba ngá»n phi Ä‘ao đã phóng ra. Ngá»n đầu tiên ở dÆ°á»›i tầng y phục thứ ba, nÆ¡i vùng eo, phóng thẳng tá»›i Khoa Quỳ. Khoa Quỳ hiểu rằng cá» lục không thể ngăn cản thế công kÃch mạnh mẽ của phi Ä‘ao, nên di Ä‘á»™ng thân thể tránh né. NhÆ°ng chân còn chÆ°a đứng vững thì ngá»n phi Ä‘ao thứ hai đã từ trên trá»i phóng xuống, đây là từ tầng y phục thứ nhất nÆ¡i vai của Tịch Nguyệt phóng ra. Khoa Quỳ tránh né không kịp, dùng sức vẫy mạnh mái tóc, đẩy phi Ä‘ao đâm sang bên cạnh. Tiếp ngay sau đó là ngá»n phi Ä‘ao thứ ba, từ tầng y phục cuối cùng nÆ¡i chân phải của Tịch Nguyệt trá»±c tiếp xuyên xuống dÆ°á»›i đất, và o lúc Khoa Quỳ không phòng bị đâm xuyên qua tâm tạng của ả.
Khoa Quỳ đứng đó bất Ä‘á»™ng. Trần Phong và Tịch Nguyệt Ä‘á»u cảm thấy không ổn. Nếu quả Khoa Quỳ bị Tịch Nguyệt sát tá» rồi, sát khà và độc khà quanh đó phải tán Ä‘i má»›i đúng, nhÆ°ng lại không váºy mà chúng còn thêm dà y đặc, do đó má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn chằm chằm và o Khoa Quỳ Ä‘ang đứng yên.
Tiếng cÆ°á»i của Khoa Quỳ vang lên, sau đó Tịch Nguyệt nhìn thấy Khoa Quỳ trÆ°á»›c mắt mình ngã xuống đất, biến mất. Còn Khoa Quỳ Ä‘Ãch thá»±c đứng đằng sau, không bị vết thÆ°Æ¡ng nà o.
- Ta quả là bất cẩn nhất thá»i, không ngá» lại để cho ngÆ°Æ¡i giết thế thân của ta nhanh nhÆ° váºy.
- Thì ra ngươi luôn trốn đằng sau, ta xem ra ngươi còn có mấy thế thân nữa chết thay.
Tịch Nguyệt liên tiếp phát ra ba ngá»n phi Ä‘ao.
- Thế thân nà y là linh lá»±c của Hoà ng tá»™c Ma tá»™c huyá»…n hóa thà nh, chỉ có má»™t thôi, để cho ngÆ°Æ¡i thấy thá»±c lá»±c chân chÃnh của ta.
Khoa Quỳ nói xong thì phi Ä‘ao đã tá»›i gần, nhÆ°ng đồng thá»i trên ngÆ°á»i ả cÅ©ng má»c ra những mÅ©i gai tháºt đáng sợ. LÅ© gai nà y cứng rắn phi thÆ°á»ng, phi Ä‘ao phóng tá»›i bị báºt nảy trở lại.
Trần Phong và Tịch Nguyệt nhìn thấy Khoa Quỳ mình đầy gai nhá»n mà ngây ra. LÅ© gai nà y má»c ra từ thân thể của Khoa Quỳ, thân thể của thị rốt cuá»™c được cấu tạo thế nà o má»›i có thể nhÆ° váºy được? Äám gai còn có thể tùy ý co lại biến dà i biến to, khiến cho phi Ä‘ao của Tịch Nguyệt bị nảy ra rồi lại thu và o trong cÆ¡ thể ả.
- Thân thể của ngÆ°Æ¡i vừa xong là gì váºy?
Tịch Nguyệt há»i.
- NgÆ°á»i trong Tam giá»›i không thể có dạng nà y được.
- NgÆ°á»i bình thÆ°á»ng trong Tam giá»›i có lẽ không thể, nhÆ°ng ta là con gái của Ä‘á»™c. Äể báo đáp lại Æ¡n cứu mạng của ThÆ°Æ¡ng Xá nên từ nhá» phụ vÆ°Æ¡ng đã dùng Ä‘á»™c trên cÆ¡ thể ta, tháºm chà trong thân thể ta còn đặt và o má»™t con Äá»™c Thú trưởng thà nh cùng ta.
Giá»ng nói của Khoa Quỳ không còn bình tÄ©nh nhÆ° lúc trÆ°á»›c.
- Còn có loại phụ vương như thế sao, đúng là loà i cầm thú.
Tịch Nguyệt giáºn giữ mắng.
- Không cho ngươi nói vỠphụ vương ta.
Khoa Quỳ hét lên một tiếng, khôi phục lại sự bình tĩnh.
- NgÆ°á»i chỉ là để báo Æ¡n cứu mạng thôi.
- Æ n cứu mạng Æ°?
Tịch Nguyệt cÆ°á»i má»™t tiếng.
- Ta thấy là các ngươi ngu xuẩn bị lợi dụng mới đúng.
- Bất kể nói thế nà o, bất kể bức ép phụ vÆ°Æ¡ng ta là m thế nà o, phụ vÆ°Æ¡ng ta vẫn nhá»›, trÆ°á»›c sau gì ThÆ°Æ¡ng Xá cÅ©ng đã cứu tÃnh mệnh của ngÆ°á»i. Nếu không có ThÆ°Æ¡ng Xá, phụ vÆ°Æ¡ng đã sá»›m mất mạng rồi, ta và đệ đệ cÅ©ng không thể tồn tại.
Thân thể của Khoa Quỳ khẽ run lên.
- Äệ đệ?
Trần Phong nghi hoặc, bởi vì chưa từng thấy đệ đệ của Khoa Quỳ.
- Ba trăm năm trÆ°á»›c, ThÆ°Æ¡ng Xá ra lệnh cho phụ vÆ°Æ¡ng chế tạo má»™t Äá»™c thÃch khách lợi hại, nhân tuyển tốt nhất Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là ngÆ°á»i của Äá»™c thế gia chúng ta. Lần đó là lần đầu tiên ThÆ°Æ¡ng Xá muốn yêu cầu phụ vÆ°Æ¡ng là m việc cho ngà i, do đó phụ vÆ°Æ¡ng dùng ta để thà nghiệm. Thà nghiệm thà nh công rồi, ThÆ°Æ¡ng Xá rất hà i lòng, hÆ¡n thế ngà i còn muốn phụ vÆ°Æ¡ng chế tạo thêm má»™t Äá»™c thÃch khách nữa, bởi vì ngÆ°á»i biết ta có đệ đệ. NhÆ°ng phụ vÆ°Æ¡ng không muốn để đệ đệ biến thà nh dạng nhÆ° ta bèn Ä‘em nó Ä‘Ã o tẩu trong đêm, sau đó cÅ©ng không quay trở lại.
Khoa Quỳ nói xong ngÆ°á»›c mặt lên. Má»™t ná»a mặt tuy phát ra ánh sáng lục sắc, nhÆ°ng thá»±c sá»± rất đẹp. Ná»a bên kia mặt bị mái tóc che phủ, từ dÆ°á»›i đất má»c lên má»™t ngá»n cá» lục nhÆ° má»™t bà n tay dịu dà ng vén mái tóc lên. Tịch Nguyệt và Trần Phong trông thấy giáºt mình mắt mở to kinh hãi, đó không ngá» là xÆ°Æ¡ng khô, ná»a đầu lâu lục sắc, không chút da thịt, bên trong đầy những thứ gì đặc sệt sóng sánh.
- Có lẽ ThÆ°Æ¡ng Xá cho rằng phụ vÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i không tuân lệnh mà giết Ä‘i, ngÆ°Æ¡i thà nh dạng nà y cÅ©ng Ä‘á»u là kiệt tác của ThÆ°Æ¡ng Xá. NgÆ°Æ¡i sao còn muốn bán mạng cho hắn, huống chi, hắn đã chết rồi.
Tịch Nguyệt thắc mắc.
- Phụ vÆ°Æ¡ng vì ThÆ°Æ¡ng Xá, váºy ta chÃnh là vì phụ vÆ°Æ¡ng. Ta phải tuân thủ việc ngÆ°á»i còn để lại, phải là m việc cho ThÆ°Æ¡ng Xá. NhÆ°ng giỠđây ThÆ°Æ¡ng Xá chết rồi, ta sống cÅ©ng không còn ý nghÄ©a hay giá trị, do đó, hôm nay là tráºn chiến cuối cùng của ta.
Khoa Quỳ đáp.
- Äánh bại chúng ta cÅ©ng thế, thất bại cÅ©ng váºy, ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u quyết định sẽ chết.
- Phải, Ä‘á»™c trong cÆ¡ thể khiến ta Ä‘au Ä‘á»›n đến không thiết sống nữa. Phụ vÆ°Æ¡ng mang theo đệ đệ tá»›i phà m trần nhÆ°ng gặp phải tinh linh NgÅ© tá»™c và Công chúa Thần tá»™c, cuối cùng bị bá»n chúng giết chết. Sau nà y Công chúa Kiển Xá mang thi thể phụ vÆ°Æ¡ng trở lại, Äá»™c thế gia chỉ còn mình ta thá»±c là rất cô Ä‘á»™c.
Khoa Quỳ nói.
- Thá»±c lòng bá»™i phục sá»± trung thà nh của ngÆ°Æ¡i. Nếu không phải thá» chủ khác nhau, ta nghÄ© rằng chúng ta sẽ là bằng hữu rất tốt, có thể cùng ngÆ°á»i nhÆ° ngÆ°Æ¡i quyết má»™t tráºn tá» chiến cÅ©ng vinh quang. Hôm nay, hãy để chúng ta quyết chiến má»™t tráºn cuối cùng vì chủ nhân của mình.
Tà i sản của Sóng Xô Bá»
07-01-2009, 05:47 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Tiêu Dao - Truyá»n Thuyết Thánh Chiến
Chương 9 - Chân tướng đằng sau (3)
Tác giả : Lâm Thiên Vũ
Dịch thuáºt : Aficio
Biên táºp : sheepboy
Nguồn : HNTD
- Trần Phong, sau khi thiếp chết, chà ng hãy lấy chiếc lông vÅ© kim sắc trên đầu tiếp xuống, sau đó giữ nó để nghÄ© biện pháp tìm ra Công chúa má»™t ngà n năm trÆ°á»›c, vì nguyên thần của Công chúa nằm bên trong đó. Bá»n chà ng phải ngăn cản cÆ¡n Vạn thế hạo kiếp Ä‘ang tá»›i, cứu lấy Tam giá»›i. Thiếp tuy là do linh lá»±c của Công chúa tạo nên nhÆ°ng từ khi sinh ra đã rá»i khá»i nà ng ta. Thiếp sở hữu má»i thứ của mình, liên quan duy nhất vá»›i nà ng ta là thiếp giữ nguyên thần của Công chúa, nhÆ°ng thiếp dÆ°á»ng nhÆ° đã biến thà nh thế thân, hoặc giả đến thế thân cÅ©ng chẳng phải, mà chỉ là má»™t ảo ảnh mà thôi.
Ức Hà Phiêu nhìn Trần Phong, nói xong câu nà y, mắt huyá»n cố ngăn dòng lệ.
- Ức Hà Phiêu, nà ng đừng nghÄ© nhiá»u. Nà ng không phải thế thân của ai hết, cà ng chẳng phải ảo ảnh của ai. Còn ta, chúng ta cÅ©ng chÆ°a từng nghÄ© váºy.
Trần Phong rõ rà ng đã hÆ¡i kÃch Ä‘á»™ng.
- Phải cÅ©ng tốt, mà không phải cÅ©ng được, bây giá» Ä‘á»u đã không còn ý nghÄ©a gì nữa rồi.
Ức Hà Phiêu buồn bã.
- Äược rồi, nà ng đứng nói nhiá»u nữa, hãy giữ lấy tâm mạch. Tịch Nguyệt và chúng ta nhất định sẽ tìm cách cứu nà ng.
- Không được. Nếu thiếp không nói bây giá», sau nà y không còn cÆ¡ há»™i nữa. Thiếp hiểu thân thể của mình đã trúng Ä‘á»™c rất nặng rồi.
Ức Hà Phiêu nhìn Trần Phong, ánh mắt như đang khẩn cầu khiến không ai nỡ lòng cự tuyệt.
- Trần Phong, có chuyện thiếp phải nói với chà ng.
Trần Phong không nói gì, Ức Hà Phiêu tiếp tục:
- Thiếp luôn luôn hoà i nghi Tịch Nguyệt, luôn luôn phản đối Tịch Nguyệt, thá»±c ra không há» có ác ý gì. Hôm đó hiểu rằng nà ng ta không giải thÃch là để khiến má»i ngÆ°á»i hoà i nghi, là m thÃch khách thá»±c sá»± buông lá»ng cảnh giác. Do đó thiếp má»›i mượn thế nÆ°á»›c đẩy thuyá»n Ä‘i phụ trợ cho phÆ°Æ¡ng pháp ấy, không hiểu Tịch Nguyệt có trách thiếp không.
- Tịch Nguyệt không trách nà ng đâu. Tinh linh Há»a tá»™c Ä‘á»u luôn nói thẳng, nếu trách móc nhất định sẽ nói ra. Nà ng luôn đối xá» vá»›i Tịch Nguyệt nhÆ° váºy, trong lòng nhất định cÅ©ng hiểu Tịch Nguyệt có thể chịu Ä‘á»±ng được, bởi vì ta rất để ý tá»›i cảm nháºn của Tịch Nguyệt.
- Äúng, có lúc thiếp thấy bản thân mình là m hÆ¡i quá, sợ rằng Tịch Nguyệt không chịu được.
- Ức Hà Phiêu, sao nà ng lại khẳng định Tịch Nguyệt không phải là thÃch khách?
- Nữ nhân rất tin tưởng và o cảm giác của mình, cảm giác báo cho thiếp biết Tịch Nguyệt không phải là thÃch khách, hÆ¡n thế nữa nó còn rất mạnh.
- Váºy trong lòng nà ng có phải đã nghi ngá» ai là thÃch khách Ä‘Ãch thá»±c không?
- Có, nhÆ°ng cảm giác dÆ°á»ng nhÆ° sai rồi, bởi y cÅ©ng bị thÃch khách giết chết.
- Ta biết nà ng định nói tá»›i ai, Tịch Nguyệt đã từng nghi ngá», Linh TÆ°á»ng cÅ©ng đã từng nghi ngá», tháºm chà cả ngÆ°á»i chết đầu tiên là Phá Trúc cÅ©ng đã từng nghi giá», còn bây giá» ta cÅ©ng nghi ngá».
- Bây giỠư?
- Äúng, bây giá». Chỉ có Ä‘iá»u không chỉ là nghi ngá», ta nghÄ© ta đã chứng thá»±c được rồi, nhÆ°ng vẫn còn thiếu má»™t số Ä‘iểm chÆ°a được là m rõ. Ta nghÄ© chỉ có bản thân y má»›i nói rõ cho ta biết được thôi.
- Chà ng nói là Cát Duyệt? NhÆ°ng y đã chết rồi mà , chúng ta táºn mắt trông thấy, Tiên Cụ còn táºn tay mai táng y.
- Nhưng hôm sau lại cùng biến mất với thi thể của Phá Trúc. Y là cao thủ dùng độc, còn hơn cả Tịch Nguyệt, dùng một loại độc để khiến bản thân giả chết hẳn là có thể thực hiện được.
- Thiếp có chút không hiểu.
- Nà ng sẽ hiểu thôi, lát nữa khi Tế Qua bắt được y, chúng ta sẽ từ đó biết được toà n bá»™ bà máºt.
- A, Trần Phong!
Qua một lúc, Ức Hà Phiêu lại nói:
- Chà ng tạo cho thiếp cảm giác nhÆ° là má»™t kiếp váºy.
- Kiếp Æ°? Kiếp gì váºy?
- Tình kiếp.
- Lần nà y đến lượt ta không hiểu rồi.
Trần Phong không phải là quả thực không biết. Trong lòng hắn hiểu rõ giữa hắn và Ức Hà Phiêu có một mối rà ng buộc vô hình, chỉ là hắn không biết phải nói sao.
- Má»™t tình kiếp luân hồi ngà n năm. Thiếp có thể nói rằng đó là má»™t sá»± tiếp tục hoặc vượt qua, vì tình cảm của chà ng vá»›i Công chúa, má»™t ngà n năm trÆ°á»›c tay trái của chà ng nắm tay phải của Công chúa, sá»± ấm áp giữa đôi bà n tay đến má»™t ngà n năm vẫn Ä‘á»ng lại chẳng tan. Äợi tá»›i lần sau trùng phùng, Công chúa nhất định cÅ©ng nhá»›, không thì chẳng thể nà o khiến cho sau khi thiếp sinh ra tay phải cÅ©ng mang sá»± ấm áp nhÆ° thế.
- Äừng nghÄ© nhiá»u, nà ng là nà ng, Công chúa là Công chúa, huống chi chuyện ngà n năm trÆ°á»›c ta Ä‘á»u không còn nhá»› nữa.
Trong lúc Trần Phong nói, tay trái không ngừng rung động, sự ấm áp phảng phất như cắn và o lòng bà n tay hắn.
- Thiếp không nghÄ© vá»› vẩn đâu, đây là sá»± tháºt.
Tay phải của Ức Hà Phiêu nắm lại, sau đó chầm cháºm mở ra.
Má»™t loạt tiếng buá»›c chân từ xa tiến tá»›i gần. Ngá»± Nô và Linh TÆ°á»ng Ä‘Æ°a Lạc Anh tá»›i bên Trần Phong.
- Thưa chủ nhân, chúng thuộc hạ đã đưa Lạc Anh đến.
- Ừ, đợt một lát đi. Nà ng ta sẽ mau tỉnh lại thôi.
Trần Phong đột nhiên nhớ tới chuyện là ai đã hạ độc Lạc Anh. Nội gián trong các tinh linh Vương tộc là ai?
- Ức Hà Phiêu thụ thương rồi sao?
Linh TÆ°á»ng quan tâm há»i.
- Là do Ä‘á»™c của Khoa Quỳ là m bị thÆ°Æ¡ng. Khoa Quỳ lợi hại hÆ¡n lần đầu giao thủ vá»›i chúng ta nhiá»u.
Trần Phong bảo.
- Äối phó được vá»›i Khoa Quỳ cÅ©ng chỉ có Tịch Nguyệt thôi, nhÆ°ng nà ng ta Ä‘ang gặp khó khăn phải thối lui kìa.
Ngá»± Nô bên cạnh nháºn xét.
Cát và ng cuá»™n tung, Tịch Nguyệt và Khoa Quỳ mặt đối mặt, sát khà tán phát trên ngÆ°á»i đã hình thà nh má»™t cÆ¡n gió hữu hình, thổi cát và ng bay lên cao. Hiện giá» nÆ¡i nà y quả thá»±c rất giống vá»›i sa mạc ở Ma giá»›i.
Nhìn nhau đã lâu rồi, nhÆ°ng cả hai Ä‘á»u chÆ°a xuất thủ, há» Ä‘ang đợi gì? Má»™t nhược Ä‘iểm trà mạng? Không phải. Há» kÃnh trá»ng lẫn nhau, trong lòng Ä‘á»u hiểu, tiếp tục xuất thủ nhất định phải phân thắng bại, thắng hay bại lại chÃnh là chuyện sinh tá». NhÆ° váºy chẳng những mất Ä‘i má»™t đối thủ, mà còn Ãt Ä‘i má»™t bằng hữu, má»™t bằng hữu rất đáng kÃnh trá»ng.
- Tốn quá nhiá»u thá»i gian cÅ©ng không ý nghÄ©a gì, ta đã mệt rồi, ta chỉ muốn mau chóng kết thúc, chúng ta bắt đầu thôi.
Khoa Quỳ nói xong triệu hồi vô số cỠlục dưới mặt đất, điên cuồng sinh trưởng.
- Äược, tiếp tục tiếp má»™t Ä‘ao của ta.
Tịch Nguyệt vung tay phóng mũi đao trên tay ra.
Khoa Quỳ Ä‘á»™t nhiên cảm giác thân thể Ä‘au Ä‘á»›n vô cùng, nhÆ° có gì đó muốn chui ra. Tình huống nà y thÆ°á»ng thÆ°á»ng xảy ra, thÆ°á»ng thì nà ng vẫn chế ngá»± được, nhÆ°ng hôm nay nà ng không khống chế được nữa. Äó chÃnh là Äá»™c Thú trong cÆ¡ thể nà ng.
Khoa Quỳ ôm lấy đầu Ä‘au Ä‘á»›n hét lên. Tịch Nguyệt mắt thấy mÅ©i phi Ä‘ao sắp xuyên qua tim Khoa Quỳ, trong lòng không ngỠđã thấy chút âu lo, chỉ có Ä‘iá»u nà ng đã lo lắng thừa. Nà ng nên lo cho chÃnh bản thân mình thì hÆ¡n. Äá»™c Thú trong cÆ¡ thể Khoa Quỳ hiện ra, gai xuyên qua thân thể Khoa Quỳ, toà n thân đầy gai nhá»n cứng rắn, đẩy văng phi Ä‘ao của Tịch Nguyệt lại.
Lúc nà y Khoa Quỳ dÆ°á»ng nhÆ° đã phát Ä‘iên, không còn khống chế nổi bản thân mình nữa, đến đầu và mặt cÅ©ng Ä‘á»u bị đâm xuyên. Tịch Nguyệt nhìn thấy tình trạng nà y cÅ©ng bị bất ngá» không tìm ra nÆ¡i nà o có thể tấn công, trÆ°á»›c sá»± phòng ngá»± không cách nà o áp sát nà y.
- Có giá»i tá»›i đây cáºn chiến Ä‘i!
Má»™t giá»ng nói phát ra từ trong cÆ¡ thể Khoa Quỳ, sau đó Khoa Quỳ cấp tốc phóng tá»›i Tịch Nguyệt.
Phi Ä‘ao và độc tiêu của Tịch Nguyệt Ä‘á»u là ám khÃ, thÃch hợp đánh xa hoặc tấn công khi đối phÆ°Æ¡ng không phòng bị, nhÆ°ng cáºn chiến vô cùng bất lợi vá»›i nà ng. Nà ng rút hai ngá»n phi Ä‘ao nắm trong tay rồi bay tá»›i chiến đấu cùng Khoa Quỳ, nhÆ°ng toà n thân Khoa Quỳ má»c ra đầy gai Ä‘á»™c khiến cho Tịch Nguyệt căn bản không thể là m bị thÆ°Æ¡ng đối thủ.
- Tịch Nguyệt! Äây là song kiếm của Phá Trúc, hãy dùng chúng để đối phó vá»›i Khoa Quỳ.
Linh TÆ°á»ng nói rồi ném cho Tịch Nguyệt cặp kiếm.
Tịch Nguyệt trên không nháºn lấy, sau đó tách lá»›p trúc bao bá»c, lưỡi liếm sắc bén lá»™ ra. Äiá»u khiến nhóm Trần Phong không nghÄ© tá»›i là Tịch Nguyệt sá» dụng song kiếm lại giá»i đến thế, có lẽ do nà ng và Phá Trúc trưởng thà nh cùng nhau từ thuở nhá», Ä‘á»u đã từng há»c công phu của nhau, thá»±c ra Phá Trúc cÅ©ng đã rất chú tâm nghiên cứu ám khà và độc chất.
Binh khà của Tịch Nguyệt dà i hÆ¡n nên an tâm đối phó vá»›i gai trên ngÆ°á»i Khoa Quỳ hÆ¡n má»™t chút. Nà ng phát hiện ra phân bố gai trên ngÆ°á»i Khoa Quỳ chÆ°a phải đã dà y tá»›i mức gió thổi không qua, mà giữa chúng cÅ©ng có khoảng trống, chỉ là khoảng trống rất nhá», không đủ cho phi Ä‘ao đâm và o.
Hai ngÆ°á»i giao chiến trên không mấy chục chiêu, Tịch Nguyệt tìm cÆ¡ há»™i đâm và o khoảng trống trÆ°á»›c ngá»±c Khoa Quỳ, khoảng trống nà y tuy không đủ cho mÅ©i phi Ä‘ao nhÆ°ng vá»›i trúc kiếm thanh mảnh của Phá Trúc vẫn có khả năng đâm và o.
Khoa Quỳ đại khái không ngỠđược binh khà của Tịch Nguyệt lại có thể đâm qua, thụ thÆ°Æ¡ng rá»›t xuống từ trên không. Tịch Nguyệt thừa thắng truy kÃch, thanh trúc kiếm kia nhằm đâm và o đầu Khoa Quỳ.
- NgÆ°Æ¡i đã không còn binh khÃ, để ta xem ngÆ°Æ¡i lấy gì để chống đỡ.
Khoa Quỳ Ä‘ang rÆ¡i xuống Ä‘á»™t nhiên vụt bay lên ngay trÆ°á»›c khi chạm đất, cả hai thanh trúc kiếm Ä‘á»u dÃnh và o ngÆ°á»i, nhÆ°ng quan sát bên ngoà i thì thấy Khoa Quỳ căn bản không há» thụ thÆ°Æ¡ng, tất cả vừa xong Ä‘á»u là giả, nhằm mục Ä‘Ãch khiến Tịch Nguyệt phải dùng hết binh khà trên tay.
Tịch Nguyệt thấy Khoa Quỳ Ä‘á»™t nhiên xoay tròn bay tá»›i cá»±c nhanh, vá»™i và ng phóng ra mấy ngá»n phi Ä‘ao, nhÆ°ng Ä‘á»u bị văng ra. Nà ng không chạy thoát khá»i đợt tấn công áp sát của Khoa Quỳ. Khoa Quỳ bên cạnh nà ng xoay tròn nhÆ° tráºn cuồng phong, gai trên ngÆ°á»i nhÆ° ngà n vạn mÅ©i dao cắt và o Tịch Nguyệt. Máu của Tịch Nguyệt bắn tung trên không, vết cắt trên ngÆ°á»i cà ng lúc cà ng nhiá»u, giỠđã không còn sức để phản công, cứ nhÆ° váºy bị Khoa Quỳ cắt xé từ trên trá»i rá»›t xuống đất.
Tịch Nguyệt ngã rÆ¡i bên cạnh Trần Phong, khắp ngÆ°á»i đầy những vết cắt, thịt da lẫn vá»›i máu, máu chảy ra Ä‘á»u biến thà nh lục sắc, đó là độc trên những mÅ©i gai. Tịch Nguyệt khó nhá»c đứng dáºy, răng nghiến chặt.
Tà i sản của Sóng Xô Bá»
07-01-2009, 05:48 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Tiêu Dao - Truyá»n Thuyết Thánh Chiến
Chương 9 - Chân tướng đằng sau (4)
Tác giả : Lâm Thiên Vũ
Dịch thuáºt : Aficio
Biên táºp : sheepboy
Nguồn : HNTD
- Tịch Nguyệt, đừng miễn cưỡng.
Trần Phong khuyên can.
- ThÆ°a chủ nhân, xin hãy tin thuá»™c hạ. Thuá»™c hạ đã từng nói vá»›i ngÆ°á»i rằng, Tiên Nhân ThÃch là má»™t loại thá»±c váºt chỉ có thể sinh trưởng ở sa mạc Ma giá»›i. Thế nhÆ°ng không ngá» Äá»™c Thú trong cÆ¡ thể Khoa Quỳ lại chÃnh là Tiên Nhân ThÃch, thá»±c váºt biến thà nh Ä‘á»™ng váºt.
Tịch Nguyệt nói.
- NgÆ°Æ¡i nói thứ trên cÆ¡ thể ả chÃnh là Tiên Nhân ThÃch à ?
- Äúng, chỉ cần dùng nó để châm và o Lạc Anh, nà ng ta sẽ tỉnh lại.
- Lạc Anh ở đây, còn Tiên Nhân ThÃch ở trên mình Khoa Quỳ, nhÆ°ng cá»± ly nà y dÆ°á»ng nhÆ° vÄ©nh viá»…n không thể tiếp cáºn được.
- Thuá»™c hạ nhất định phải rút má»™t mÅ©i gai ra. Thuá»™c hạ thân là tinh linh Há»a tá»™c nên nhất định phải cứu sống Vua của tinh linh Há»a tá»™c. ThÆ°a chủ nhân, Lạc Anh cÅ©ng là chủ nhân của thuá»™c hạ.
Trong mắt Tịch Nguyệt lấp lánh sá»± cố chấp và kiên cÆ°á»ng.
Trần Phong không cản trở nữa. Tịch Nguyệt thân mình đầy máu bÆ°á»›c vá» phÃa Khoa Quỳ. Máu rÆ¡i trên mặt đất biến thà nh hổ phách lục sắc, lắng lại đến ngà n năm sau, tạo thà nh minh chứng bất diệt cho thá»i khắc nà y.
- Ngươi không phải là đối thủ của ta, chỉ cần ta xuất thủ thêm lần nữa là ngươi sẽ chết.
Khoa Quỳ nói.
- Bây giỠta đã nắm chắc giết được ngươi, ta còn có một chiêu sau cùng.
Tịch Nguyệt cố gắng giữ cho thân thể đứng thẳng không lảo đảo, nói với ngữ khà cứng rắn.
- Váºy ta cÅ©ng muốn xem xem ngÆ°Æ¡i còn tuyệt chiêu gì chÆ°a sá» ra.
Giá»ng nói của Khoa Quỳ kèm theo sá»± khinh miệt.
- Hãy nhảy một vũ điệu nà o.
Tịch Nguyệt nói rồi rút Ä‘á»™c thoa cái trên mái tóc ra phóng tá»›i, nhÆ°ng Khoa Quỳ không há» né tránh bởi vì nó không thể là m Khoa Quỳ bị thÆ°Æ¡ng được. Mái tóc Tịch Nguyệt lúc nà y xổ tung ra, chầm cháºm bay lên, máu theo chuyển Ä‘á»™ng của thân thể mà lượn theo giữa không trung. Chợt nghe thấy nà ng hét lên:
- LÆ°u Tinh Há»a VÅ©!
Äá»™c tiêu phi Ä‘ao trên mấy tầng y phục của nà ng tá»±a mÆ°a sao băng nhanh nhÆ° chá»›p bay tá»›i Khoa Quỳ.
- Vô dụng, vô dụng thôi. Những thứ nà y căn bản không là m gì ta được, đừng lãng phà sức lực nữa.
Khoa Quỳ không há» né tránh, chỉ quay tròn thân thể tại chá»—, dùng gai trên ngÆ°á»i để đẩy văng ám khà ra.
VÅ© Ä‘iệu của Tịch Nguyệt múa lên cho tá»›i khi trên ngÆ°á»i không còn ám khÃ. Khi nà ng từ trên không tiếp đất thì đã không đứng vững được nữa, phải khuỵu gối xuống. Khoa Quỳ đẩy hết Ä‘á»™c tiêu văng ra đất, cÅ©ng đứng nguyên tại chá»— dừng chuyển Ä‘á»™ng, đối mặt vá»›i Tịch Nguyệt cÆ°á»i dữ tợn.
- Ngươi đã không còn binh khà nữa rồi.
Khoa Quỳ nói.
- Binh khà của ta đã đâm trúng ngươi rồi. Ta đã thắng. Tịch Nguyệt nói.
- Binh khà của ngÆ°á»i Ä‘á»u rÆ¡i dÆ°á»›i đất hết cả, căn bản còn không tiếp cáºn nổi thân thể ta chứ nói gì tá»›i đâm trúng. Thá»±c là trò đùa.
- Váºy hả?
Tịch Nguyệt khó khăn đứng dáºy, ngÆ°á»›c đầu lên, mái tóc Ä‘á» hồng bay tứ tán.
Trên đầu ta ngoại trừ Ä‘á»™c thoa còn có má»™t mÅ©i Ä‘á»™c châm nữa, vừa rồi khi ta rút Ä‘á»™c thoa phóng vá» phÃa ngÆ°Æ¡i thì Ä‘á»™c châm cÅ©ng bay theo. Sá»± chú ý của ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u dồn và o đám phi Ä‘ao, còn Ä‘á»™c châm ngầm phóng ra lại tìm tá»›i tá» huyệt của ngÆ°Æ¡i.
- Có phải ngươi điên rồi không, ngươi cho rằng ta sẽ tin sao?
Khoa Quỳ giả như đang bình tĩnh, nhưng sắc mặt rõ rà ng hơi căng thẳng.
- Tá» huyệt của ngÆ°Æ¡i nằm ở gan bà n chân. Äá»™c châm của ta Ä‘i ngầm dÆ°á»›i đất, giỠđây ngÆ°Æ¡i hẳn đã có cảm giác rồi, chân trái hÆ¡i tê, không còn tri giác.
Tịch Nguyệt nói xong Khoa Quỳ Ä‘á»™t nhiên nghiêng ngÆ°á»i ngã xuống đất, bởi vì chân trái đã mất tri giác, không thể nâng đỡ được thân thể nà ng.
- Sao ngươi biết được?
Khoa Quỳ không hiểu há»i.
- Dá»±a và o cảm giác, còn nữa, ngÆ°Æ¡i không phải là Khoa Quỳ Ä‘Ãch thá»±c mà là Äá»™c Thú, để tránh bản thân khá»i bị thÆ°Æ¡ng nên nhất định sẽ chá»n nÆ¡i an toà n nhất để trốn, mà trên thân thể Khoa Quỳ, nÆ¡i an toà n nhất chÃnh là gan bà n chân. Ta nghÄ© rằng khi phi châm của ta đâm trúng thân thể của Khoa Quỳ, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không thể không bị thÆ°Æ¡ng, phải chứ?
Tịch Nguyệt há»i.
- Thực sự không ngỠlại thua ngươi, ta thực sự không cam tâm, không cam tâm.
Khoa Quỳ thu hết gai trên ngÆ°á»i và o trong, sau đó chân trái đứt ra, trở thà nh Äá»™c Thú toà n thân đầy gai, nhÆ°ng nó đã bị Ä‘á»™c châm của Tịch Nguyệt đâm trúng, ban đầu tê Ä‘i, lát sau sẽ chết trong cÆ¡n Ä‘au Ä‘á»›n.
- Ta cuối cùng cÅ©ng có thể rá»i khá»i ngÆ°Æ¡i rồi, bao năm qua bị ngÆ°Æ¡i hà nh hạ tháºt thống khổ.
Khoa Quỳ bò ra cách đó mấy mét, nhÆ° muốn xa Äá»™c Thú ra má»™t chút.
- Nếu ngÆ°Æ¡i không thả lá»ng ý chà chiến đấu thì hai ta hợp lại nhất định có thể đánh bại ả, tháºm chà là giết hết toà n bá»™ ngÆ°á»i ở đây.
Äá»™c Thú kêu lên.
- Thả lá»ng ý chà chiến đấu Æ°?
Tịch Nguyệt không hiểu, nhìn Khoa Quỳ há»i tiếp:
- Lẽ nà o khi ta phóng ngá»n phi Ä‘ao ấy ngÆ°Æ¡i không muốn né tránh? Muốn chết dÆ°á»›i Ä‘ao của ta à ?
- Phải, ta cảm thấy quá mệt má»i rồi, hÆ¡n nữa ta cam tâm tình nguyện chết dÆ°á»›i Ä‘ao của ngÆ°Æ¡i bởi vì ngÆ°Æ¡i hiểu ta.
Khoa Quỳ mỉm cÆ°á»i rạng rỡ.
Không xa nÆ¡i đó, Tế Qua và Tiên Cụ đã tá»›i, hÆ¡n nữa còn mang theo má»™t khối băng lá»›n, bên trong là má»™t tên hắc y nhân bịt mặt, chÃnh là tên thÃch khách đó.
- ThÆ°a chủ nhân, theo lệnh ngÆ°á»i, thÃch khách đã bị bắt.
Tế Qua nói.
- Äược. Khoa Quỳ, trÆ°á»›c khi ngÆ°Æ¡i chết, ta muốn tặng cho ngÆ°Æ¡i má»™t món quà .
Trần Phong nói.
- Ta không cần gì cả, ta không có gì cần lo, ta chỉ muốn chết mau một chút thôi.
Khoa Quỳ bảo.
- Ở phà m trần chúng ta liên tục hi sinh ba ngÆ°á»i, hÆ¡n thế nữa Ức Hà Phiêu và Tiên Cụ mấy lần bị thÃch sát, lại không phải do các ngÆ°Æ¡i là m. NgÆ°Æ¡i không thấy lạ sao?
Trần Phong há»i.
- Váºy thì sao chứ? Ta không hứng thú.
- ThÃch khách nà y có liên quan vá»›i ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i nhất định phải biết vì ta nghÄ© bản thân thÃch khách nà y cÅ©ng muốn gặp ngÆ°Æ¡i vô cùng.
Trần Phong nói xong ra lệnh cho Tế Qua là m băng tan chảy ra, sau đó tên hắc y nhân bịt mặt hiện ra trÆ°á»›c má»i ngÆ°á»i.
- Cát Duyệt, tráºn chiến thÃch sát nà y, ngÆ°Æ¡i thắng hay là chúng ta thắng?
Câu há»i nà y của Trần Phong khiến những ngÆ°á»i khác rất kinh ngạc, bởi vì trong lòng há» nghÄ© rằng Cát Duyệt đã chết rồi.
- Ngươi đã biết là ta rồi, chẳng hổ là chủ nhân của Vương tộc tinh linh Ngũ tộc.
Hắc y nhân bỠkhăn bịt mặt xuống, lộ ra khuôn mặt cương nghị đó, quả nhiên là Cát Duyệt.
- Ta luôn nghi ngá», thá»±c sá»± vừa xong má»›i khẳng định được qua lá»i của Khoa Quỳ.
Trần Phong đáp.
Cát Duyệt nhìn qua Khoa Quỳ, trong mắt bất ngỠđẫm nước, sau đó hắn mau chóng quay đầu vỠhướng Trần Phong.
- Ngươi còn biết gì, nói tiếp đi.
- Phải nói từ đầu, hôm đó chiến đấu vá»›i VÆ°Æ¡ng Xà trong rừng thá»±c ra ngÆ°Æ¡i ở gần đấy. Sau đó bị chúng ta phát hiện ngÆ°Æ¡i đã dùng Ä‘ao vẽ nên vết thÆ°Æ¡ng hình chữ “X†trên cánh tay mình, hÆ¡n nữa còn dùng Ä‘á»™c trên đó, nhÆ° váºy không ai nghi ngá» ngÆ°Æ¡i. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, cà ng quan trá»ng hÆ¡n là có thể khiến vết thÆ°Æ¡ng đó tồn tại mãi.
- Äiá»u đó có ý nghÄ©a gì?
Cát Duyệt há»i.
- Bởi vì ngÆ°Æ¡i đã nhìn thấy Ức Hà Phiêu bÆ°á»›c ra từ trong thân thể VÆ°Æ¡ng Xà , lại còn nghe thấy lá»i chúng ta nói chuyện, hiểu rằng nà ng ta là nguyên thần của Công chúa, cho nên phải giết chết nà ng ta.
Trần Phong nói tới đây, dừng lại một chút rồi tiếp tục:
- Phải, tiá»n Ä‘á» chÃnh là ngÆ°Æ¡i căn bản không phải tinh linh Lôi tá»™c mà thuá»™c Ma tá»™c Äá»™c thế gia. NgÆ°Æ¡i má»›i chÃnh là cao thủ dùng Ä‘á»™c Ä‘Ãch thá»±c, Khoa Quỳ là tá»· tá»· của ngÆ°Æ¡i.
- Sao cÆ¡? Äệ đệ.
Khoa Quỳ vạn phần kinh ngạc báºt thốt.
- Tá»· tá»·!
Cát Duyệt kêu lên má»™t tiếng, nÆ°á»›c mắt tuôn trà o, chạy tá»›i ôm đỡ Khoa Quỳ dáºy.
- Bao nhiêu năm nay đệ Ä‘á»u ở phà m trần à ? Tại sao không tá»›i tìm ta?
Khoa Quỳ há»i.
- Äệ phải báo thù, bao nhiêu năm chÃnh là để đợi thá»i cÆ¡ nà y, nhÆ°ng chẳng ngỠđệ không giết được chúng.
Cát Duyệt nói.
- Kiển Xá từng nói với ta, phụ vương đã bị tinh linh Ngũ tộc giết hại, có phải thế không?
Khoa Quỳ há»i.
- Ba trăm năm trÆ°á»›c, phụ vÆ°Æ¡ng trong đêm Ä‘em đệ chạy khá»i Ma tá»™c. Tá»›i phà m trần, ngÆ°á»i vốn muốn tìm má»™t há»™ nông dân nuôi đệ, nhÆ°ng giữa Ä‘Æ°á»ng gặp phải tinh linh Lôi tá»™c là Cát Duyệt. Phụ vÆ°Æ¡ng giải thÃch vá»›i y nhÆ°ng Cát Duyệt căn bản không nghe giải thÃch, hai bên Ä‘á»™ng thủ. Cát Duyệt trúng Ä‘á»™c của phụ vÆ°Æ¡ng nhÆ°ng ngÆ°á»i không há» muốn giết y. Khi đó Công chúa Thần tá»™c đã xuất hiện, phụ vÆ°Æ¡ng nói chỉ cần để chúng ta Ä‘i là sẽ giải Ä‘á»™c cho Cát Duyệt nhÆ°ng Cát Duyệt nguyện tá»± sát chứ không bá» qua cho chúng ta. Công chúa Thần tá»™c thấy Cát Duyệt chết rồi liá»n giết phụ vÆ°Æ¡ng. Máu của phụ vÆ°Æ¡ng bắn lên mặt đệ, đệ vÄ©nh viá»…n không thể quên thá»i khắc ấy. Sau đó Kiển Xá tá»›i, quyết chiến cùng Công chúa Thần tá»™c, giết chết Công chúa Thần tá»™c, để đệ ở lại phà m trần, nói rằng hãy đợi cÆ¡ há»™i báo thù.
Cát Duyệt nhá»› lại ba trăm năm trÆ°á»›c đây khi hắn má»›i chỉ là má»™t đứa trẻ, trên mặt vẫn còn giá»t máu nóng hổi của phụ vÆ°Æ¡ng bắn lên.
- Do Ä‘o ngÆ°Æ¡i mang mối háºn trong lòng, kẻ muốn giết đầu tiên chÃnh là Công chúa ngÆ°á»i đã giết phụ vÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i vốn cho rằng Kiển Xá đã giết nà ng ta, nhÆ°ng hôm đó trong rừng nghe thấy Ức Hà Phiêu chÃnh là nguyên thần của Công chúa, hÆ¡n nữa tÆ°á»›ng mạo cÅ©ng tÆ°Æ¡ng đồng, do đó mà ngÆ°Æ¡i quyết giết Ức Hà Phiêu. Kẻ thứ hai ngÆ°Æ¡i muốn giết là Tiên Cụ, bởi vì hắn chÃnh là tinh linh của VÆ°Æ¡ng tá»™c Lôi tá»™c.
Trần Phong tiếp lá»i.
- Phải. Phụ vÆ°Æ¡ng của ta là ngÆ°á»i tốt. NgÆ°á»i chÆ°a từng nghÄ© tá»›i chuyện là m hại ai, ngÆ°á»i chỉ muốn bảo vệ ta tá»›i má»™t nÆ¡i an toà n, nhÆ°ng các ngÆ°Æ¡i không chịu bá» qua cho chúng ta.
Cát Duyệt gà o lên.
- Váºy còn Phá Trúc và Sầm Hà m bị ngÆ°Æ¡i giết thì sao. Bá»n há» là m gì vá»›i ngÆ°Æ¡i, bá»n há» là bạn bè cùng sống vá»›i ngÆ°Æ¡i ba trăm năm trÆ°á»›c, ngÆ°Æ¡i có phải cÅ©ng đáng bị ngà n Ä‘ao phân thây không.
Trần Phong thoáng tức giáºn.
- Ta công nháºn, ta có lá»—i vá»›i bá»n há». NhÆ°ng vì mục Ä‘Ãch của mình, cái gì cÅ©ng Ä‘á»u không còn quan trá»ng. Ta có thể Ä‘em tÃnh mạng mình trả cho há», có thể nháºn ngà n Ä‘ao phân thây, nhÆ°ng thù của ta nhất định phải báo.
- ChÃnh vì trong lòng ngÆ°Æ¡i chỉ có thù háºn nên má»›i sống trong Ä‘au khổ suốt ba trăm năm, ngÆ°Æ¡i thấy có đáng không?
- Lá»i thừa nói Ãt thôi, chẳng có gì không đáng. Ta chỉ biết rằng, mình phải là m nhÆ° thế.
Cát Duyệt dần bình tĩnh lại, sau đó nói:
- Sá»± tình đã phát triển tá»›i mức có nói gì cÅ©ng vô nghÄ©a thôi. NhÆ°ng ta thá»±c sá»± muốn biết các ngÆ°Æ¡i là m sao biết ta đã giết há», má»—i lần hà nh Ä‘á»™ng ta Ä‘á»u cẩn tháºn vô cùng, kể cả hoà i nghi thì cÅ©ng không thể khẳng định là ta.
Tà i sản của Sóng Xô Bá»
Từ khóa được google tìm thấy
ãàðàíò , doc truyen tieu dao , phệ hồn thánh thú , phi thang chi hau , tieu dao thanh chien , tieu dao truyen thuyet , tieu dao- thanh chien , tieu thuyet tieu dao , truyện tiêu dao , truyện tiêu dao , truyen thiet thanh chien , truyen thyet thanh chien , truyen tieu dao , truyen tieu dao tron bo , tryen tieu dao