03-11-2011, 07:19 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Vân Mộng Thà nh Chi Mê
Tác giả: Huỳnh Dị
Hồi 41
Dịch giả: Phong Äao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Hồi 41
Quyết chiến trÆ°á»ng nhai
Dịch giả: Phong Äao
Äại nhai phồn hoa vốn ngá»±a xe nhÆ° nÆ°á»›c, Ä‘á»™t nhiên chỉ còn lại hai ngÆ°á»i bá»n há», không cần há»i cÅ©ng biết ngÆ°á»i của Äại Hà Minh sá»›m có chuẩn bị, đến đúng thá»i Ä‘iểm liá»n phong tá»a hai đầu Ä‘Æ°á»ng, không cho phép ngÆ°á»i không liên quan bén mảng, cô láºp má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng rá»™ng lá»›n, biến nó thà nh sân đấu cho hai ngÆ°á»i quyết chiến.
Lạc DÆ°Æ¡ng thà nh đêm nà y đã không còn là Lạc DÆ°Æ¡ng thà nh trÆ°á»›c giá», long đầu bang há»™i hùng bá Äại Giang đã cùng quan phủ địa phÆ°Æ¡ng kết minh, thà nh láºp má»™t quy Æ°á»›c má»›i tạm thá»i cho nó.
Cô Nguyệt Minh thần thái thanh thản Ä‘i vá» hÆ°á»›ng trung tâm Ä‘Æ°á»ng xe ngá»±a, Khâu Cá»u SÆ° tay nắm Phong Thần côn cặp dá»c lÆ°ng cÅ©ng cất bÆ°á»›c Ä‘i tá»›i, má»›i nhìn thoáng qua còn tưởng bá»n há» Ä‘ang nhà n nhã tản bá»™.
Äi đến trung tâm con Ä‘Æ°á»ng, Cô Nguyệt Minh đứng sững bất Ä‘á»™ng, Khâu Cá»u SÆ° lại di chuyển chếch ra ngoà i, đến khi cách Cô Nguyệt Minh chừng hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i bÆ°á»›c thì quay ngÆ°á»i đối diện Cô Nguyệt Minh, tiếp đến nhẹ nhà ng bÆ°á»›c theo hình tròn lấy Cô Nguyệt Minh là m tâm Ä‘iểm.
Hai bên tuy chÆ°a giao thủ, nhÆ°ng theo thần thái khà thế trong má»—i hà nh Ä‘á»™ng, bầu không khà láºp tức trở nên khẩn trÆ°Æ¡ng, trà n ngáºp khà vị bức ngÆ°á»i chẳng khác gì hai quân đối lÅ©y, giông tố sắp nổi lên.
Thể hình Khâu Cá»u SÆ° hùng vÄ©, thần thái lâm địch ung dung Ä‘iá»m tÄ©nh, không có chút e dè hay sợ hãi, hai mắt sáng quắc trong lúc giám thị, tá»± toát lên khà phách ngạo thị thiên hạ, phong phạm vÆ°Æ¡ng giả, khà lá»±c bạt núi lấp sông, nếu đổi lại đối thủ không phải là Cô Nguyệt Minh, e rằng sá»›m bị áp lá»±c đó là m cho tay run chân oải, không đánh mà bại.
Những cao thủ đạt đẳng cấp nhÆ° Khâu Cá»u SÆ°, thân kinh bách chiến, trải qua muôn và n thá» thách, võ công của bá»n há» sá»›m đạt đến cảnh giá»›i không có sÆ¡ hở, biết cáºy và o tà i năng thiên phú mà sáng chế tâm pháp đặc thù Ä‘á»™c đáo, nhÆ° thế má»›i có thể tiến và o cõi .
Tâm pháp của Khâu Cá»u SÆ° chÃnh thị là “không sợâ€.
“Không sợ†tuyệt không phải chỉ Ä‘Æ¡n giản là không sợ hãi mà là vượt khá»i ná»—i sợ hãi, đạt đến trạng thái tinh thần tuyệt đối cân bằng khi đối diện địch nhân, tâm cảnh tÄ©nh lặng thông suốt, không gấp không cháºm, không thắng không bại.
DÆ°á»›i trạng thái nhÆ° thế, hắn có thể nắm bắt má»i Ä‘á»™ng tÄ©nh của đối thủ, chỉ cần Cô Nguyệt Minh thoáng lá»™ bất kỳ sÆ¡ hở nà o, Khâu Cá»u SÆ° sẽ dùng công thế cÆ°á»ng hoà nh nhÆ° cuồng phong tảo diệp, toà n diện công kÃch Cô Nguyệt Minh, đánh cho Cô Nguyệt Minh phải thần phục dÆ°á»›i côn.
Cô Nguyệt Minh tiến nháºp trạng thái tÄ©nh tại, tay trái hoà nh ngang kiếm trÆ°á»›c ngá»±c, ánh mắt táºp trung trên thân kiếm, thế vững nhÆ° núi, tá»±a nhÆ° Khâu Cá»u SÆ° không có tồn tại. Công phu trấn định nhÆ° thế đủ khiến ngÆ°á»i ta sinh ra cảm giác quá»· dị khó Ä‘oán, cao thâm khôn lÆ°á»ng.
Ngay sát na bà n chân Khâu Cá»u SÆ° dẫm lại chá»— xuất phát, hoà n thà nh má»™t vòng tròn hoà n chỉnh, Khâu Cá»u SÆ° liá»n phát Ä‘á»™ng.
Äầu tiên hắn xoạt chân rùn ngÆ°á»i lại, tiếp đến Ä‘Æ°a Phong Thần côn sau lÆ°ng vuợt đầu, tay phải nắm giữa thân côn, múa lên trùng trùng côn ảnh mang theo tiếng côn xé gió vù vù, Ä‘á»™t nhiên côn ảnh di chuyển vá» trÆ°á»›c, từ chá»— Cô Nguyệt Minh nhìn ra, hắn dÆ°á»ng nhÆ° đã chìm và o trong côn ảnh, côn ảnh cháºp chùng là m ngÆ°á»i ta hoa cả mắt, kỳ diệu đến cá»±c Ä‘á»™, giống nhÆ° Ä‘ang biểu diá»…n ảo thuáºt côn.
Cô Nguyệt Minh hét: “Hảo côn pháp!â€.
Bạch Lá»™ VÅ© bung ra, chém tá»›i trÆ°á»›c nhÆ° chá»›p giáºt.
Cùng lúc đó Khâu Cá»u SÆ° cÅ©ng xông lên trÆ°á»›c, ngà n vạn côn ảnh nhÆ° sóng lá»›n dáºp dồn, phá vỡ đê chắn à o à o cuá»™n tá»›i. NhÆ°ng sá»± thá»±c thì hắn chỉ dùng má»™t tay nắm lấy má»™t đầu Phong Thần côn, Ä‘áºp thẳng và o Cô Nguyệt Minh, có thể thấy chiêu thức phát Ä‘á»™ng tấn công nà y của hắn, khà thế cÆ°á»ng hoà nh nhÆ° thế nà o, kình đạo kinh nhân ra sao.
Từ xảo hóa vụng, tuy chỉ là má»™t chiêu Ä‘Æ¡n giản, nhÆ°ng là má»™t kÃch táºp hợp toà n bá»™ công lá»±c của hắn.
“Keng!â€.
Bạch Lá»™ VÅ© chém trúng đầu Phong Thần côn, phát ra tiếng kim loại va chạm vang vang trên con Ä‘Æ°á»ng.
Khâu Cá»u SÆ° cÆ°á»i lá»›n hét: “Cô huynh má»›i là hảo kiếm pháp!â€.
Phong Thần côn mượn phản lá»±c tá»± Ä‘á»™ng thu hồi, Khâu Cá»u SÆ° không chút đình trệ, không cho đối thủ có thá»i gian để thở, sá» ra má»™t thủ pháp tuyệt diệu, biến thà nh hai tay nắm côn, Phong Thần côn xoáy nhÆ° chong chóng đến Cô Nguyệt Minh, đầu côn bên trái từ dÆ°á»›i quét lên tấn công Cô Nguyệt Minh.
Vì Khâu Cá»u SÆ° chiếm tiện nghi vá» binh khà dà i và nặng, còn chủ Ä‘á»™ng xuất kÃch, Bạch Lá»™ VÅ© tuy chém trúng Phong Thần côn, nhìn thì tưởng đã hóa giải công thế của Khâu Cá»u SÆ°, nhÆ°ng tháºt sá»± thì Cô Nguyệt Minh đã phải chịu thiệt thòi.
Bạch Lá»™ VÅ© bị chấn văng lên, hổ khẩu tê rần, các biến hóa kế tiếp nhất thá»i không thể thi triển.
Cô Nguyệt Minh nháºn định Khâu Cá»u SÆ° thể lá»±c cÆ°á»ng mãnh còn hÆ¡n Qua Mặc.
Từ khi xuất đạo đến giá», Cô Nguyệt Minh lần đầu không thể trong má»™t chiêu chiếm lấy thượng phong.
Cô Nguyệt Minh hừ lạnh má»™t tiếng, đạp chân vá» trÆ°á»›c, nhắm vị trà bên phải Khâu Cá»u SÆ°, kiếm chuyển qua tay phải, chuôi kiếm dá»™ng xuống đón lấy đầu côn Ä‘ang quét lên, Ä‘á»™ng tác liá»n lạc nhanh nhẹn, bá»™ pháp cá»±c đẹp.
Khâu Cá»u SÆ° nà o nghÄ© được y có kỳ chiêu nà y, tức thá»i mất hết tÃnh toán.
Tám mÆ°Æ¡i mốt Ä‘Æ°á»ng Phong Thần côn Pháp của hắn, hai mÆ°Æ¡i Ä‘Æ°á»ng đầu là chiêu số cáºn chiến, dùng hai tay nắm lấy giữa thân côn, chẳng khác nà o Ä‘em cây côn dà i sáu thÆ°á»›c hóa thà nh ba Ä‘oạn, dà i biến thà nh ngắn, phát huy đến mức tá»™t cùng Æ°u thế Ä‘oản côn, dùng nhanh đánh nhanh, trong thiên hạ kẻ có thể chống được hai mÆ°Æ¡i Ä‘Æ°á»ng côn nà y, nhìn qua ngó lại cÅ©ng chỉ có mấy ngÆ°á»i, chÆ°a từng nghÄ© lúc nà y lại giống nhÆ° mất Ä‘i tiến thối, láºp tức bị Cô Nguyệt Minh xóa mất má»™t chút Æ°u thế má»›i có.
“Keng!â€.
Thân hình khôi vÄ© của Khâu Cá»u SÆ° rúng Ä‘á»™ng, không cách nà o tiếp tục huy Ä‘á»™ng đầu côn kia liên hoà n công địch, hÆ¡n nữa Bạch Lá»™ VÅ© của Cô Nguyệt Minh Ä‘ang chém đến yết hầu hắn, Khâu Cá»u SÆ° láºp tức thoái nhanh ra sau.
Bạch Lá»™ VÅ© của Cô Nguyệt Minh biến hóa thà nh đóa đóa hoa kiếm, Ä‘ang muốn thừa thế truy kÃch, Ä‘á»™t nhiên Phong Thần côn trong sát na đã biến mất, thì ra Khâu Cá»u SÆ° đã dùng thủ pháp tuyệt luân thu vá» sau lÆ°ng, nhất thá»i vá»›i năng lá»±c của Cô Nguyệt Minh cÅ©ng nhìn không ra biến hóa kế tiếp của đối phÆ°Æ¡ng, không dám mạo hiểm tiến tá»›i truy kÃch.
Sá»± thần diệu nhÆ° thế, Cô Nguyệt Minh là lần đầu gặp phải, bất giác thầm khen ngợi Khâu Cá»u SÆ° xác thá»±c danh bất hÆ° truyá»n.
Phong Thần côn lần nữa xuất hiện.
Khâu Cá»u SÆ° chồm ngÆ°á»i đến trÆ°á»›c, Phong Thần côn liá»n từ trên lÆ°ng quét ngang ra, tấn công và o tay trái Cô Nguyệt Minh, vừa hay là chá»— kiếm thế của Cô Nguyệt Minh khó bảo há»™ được.
Cô Nguyệt Minh thầm kêu lợi hại, biến công thà nh thủ.
Y cÅ©ng không thể không thủ thế, ngoại trừ Qua Mặc, Khâu Cá»u SÆ° chắc chắn là địch thủ lợi hại nhất mà y gặp, côn pháp của hắn đã đến cảnh giá»›i xuất thần nháºp hóa, nếu nhÆ° y lấy công đối công, thắng bại có thể quyết định trong mÆ°á»i chiêu.
Vấn Ä‘á» là y tuyệt không muốn giết Khâu Cá»u SÆ°.
Chỉ cần y có thể chống được tám mÆ°Æ¡i mốt Ä‘Æ°á»ng Phong Thần côn Pháp của Khâu Cá»u SÆ°, vá»›i sá»± kiêu ngạo của Khâu Cá»u SÆ°, khẳng định không tiếp tục quấy rối y nữa.
Y có thể chống được tám mÆ°Æ¡i mốt Ä‘Æ°á»ng Phong Thần côn Pháp của Khâu Cá»u SÆ° không?.
“Keng keng keng keng!â€.
Côn kiếm trong và i cái chá»›p mắt đã giao kÃch hÆ¡n trăm lần.
Khâu Cá»u SÆ° triển khai hai mÆ°Æ¡i Ä‘Æ°á»ng côn cáºn chiến đầu tiên, côn pháp tinh tế, từng côn từng côn mạnh mẽ, trong thô có xảo, trong tinh vi hiển lá»™ hết thần thái hà o hùng, phối hợp thân pháp bá»™ thức, không chút sÆ¡ hở cuồng mãnh công đến đối thủ.
Cô Nguyệt Minh thi triển hết bản lãnh, Bạch Lá»™ VÅ© không còn là má»™t thanh kiếm mà đã biến hóa thà nh muôn ngà n thần váºt, bất luáºn chuôi kiếm, thân kiếm, sống kiếm, lưỡi kiếm hay mÅ©i kiếm, má»—i thứ Ä‘á»u có thể phát huy đặc tÃnh và diệu dụng của chúng, theo công thế của đối phÆ°Æ¡ng mà ứng biến, hóa tầm thÆ°á»ng thà nh thần kỳ, cuối cùng cÅ©ng có thể vừa hay ngăn chặn được côn địch, khiến ngÆ°á»i ta hết sức thán phục.
Thần kỳ hÆ¡n nữa chÃnh là bá»™ pháp của Cô Nguyệt Minh, phạm vi di Ä‘á»™ng không rá»i khá»i vòng tròn ná»a trượng, thế nhÆ°ng má»—i lần trượt thân của y Ä‘á»u khiến đối thủ không những không thể phát triển Æ°u thế, còn phải biến hóa theo bá»™ pháp của y.
Công nhÆ° nÆ°á»›c chảy mây trôi, thủ cÅ©ng vô cùng kÃn kẽ.
Khâu Cá»u SÆ° hét lá»›n má»™t tiếng, lùi nhanh vá» sau, trÆ°á»ng côn trong tay không chút ngáºp ngừng, chuyển từ lối đánh cáºn chiến sang tấn công từ xa, hai tay nắm chặt má»™t đầu côn, ngà n vạn côn ảnh nhÆ° cuồng phong bạo vÅ© công đến Cô Nguyệt Minh.
Cô Nguyệt Minh thu nhá» phạm vi di Ä‘á»™ng, hai chân chỉ di chuyển trong vòng hai thÆ°á»›c, kiếm thế bà nh trÆ°á»›ng, má»—i má»™t kiếm Ä‘á»u xuất ra từ má»—i góc Ä‘á»™ khác nhau, từng kiếm Ä‘á»u vượt ngoà i ý liệu của ngÆ°á»i khác, từng kiếm chÃnh xác chém trúng Phong Thần côn, xảo diệu linh hoạt đến cá»±c Ä‘iểm.
Khâu Cá»u SÆ° lại hét lá»›n má»™t tiếng, không tiếp tục chỉ phát Ä‘á»™ng công thế từ má»™t phÃa, mà di chuyển vòng quanh Cô Nguyệt Minh công kÃch, chợt tiến chợt lùi, thoáng trái thoáng phải, tức thá»i côn ảnh đầy trá»i chụp xuống Cô Nguyệt Minh ở trung tâm.
Cô Nguyệt Minh cảm thấy rất thống khoái, từ khi kiếm thuáºt đại thà nh, bất luáºn nguyên nhân gì, vẫn là lần đầu có ngÆ°á»i có thể khiến y phải ở thế thủ, không thể phản kÃch. Bất quá y biết thắng lợi đã nghiêng vá» phÃa mình, và o lúc Khâu Cá»u SÆ° vừa hết khà thế, nếu y có ý lấy mạng của Khâu Cá»u SÆ°, nắm lấy thá»i cÆ¡ đó chuyển thủ thà nh công, Khâu Cá»u SÆ° chỉ còn cách nháºn mệnh.
TrÆ°á»›c thá»i khắc côn kiếm giao nhau, Ä‘á»™t nhiên truyá»n đến tiếng vó ngá»±a, từ xa chuyển gần, lại không há» bị ngăn cản.
Thanh âm của Nguyá»…n Tu Chân loáng thoáng vá»ng đến: “Ngừng tay!â€.
Công thế của Khâu Cá»u SÆ° chợt dừng, tiếp đến thối lui, vừa hay quay lại đúng vị trà trÆ°á»›c khi phát Ä‘á»™ng công kÃch, sắc mặt vẫn rất bình thÆ°á»ng, tá»±a nhÆ° chÆ°a từng Ä‘á»™ng thủ, có thể thấy công phu rất thâm sâu, khà lá»±c bá»n bỉ, Ä‘Ãch xác là má»™t chiến sÄ© dÅ©ng mãnh tà i năng.
“Soẹt!â€.
Bạch Lá»™ VÅ© và o vá».
Cô Nguyệt Minh cÆ°á»i khẽ nói: “Tám mÆ°Æ¡i mốt Ä‘Æ°á»ng Phong Thần côn Pháp, quả nhiên danh bất hÆ° truyá»nâ€.
Khâu Cá»u SÆ° sau khi thu côn, kinh ngạc nói: “Ta là lần đầu thấy Cô huynh cÆ°á»i, lại là dÆ°á»›i tình huống thế nà y. Không giấu Cô huynh, ta là lần đầu tiên dùng đến sáu mÆ°Æ¡i Ä‘Æ°á»ng côn vẫn không thể là m khó đối thủ, cÅ©ng có má»™t chuyện không hiểu, muốn thỉnh giáo cô huynhâ€.
Cô Nguyệt Minh Ä‘iá»m đạm nói: “Tốt nhất không nên há»i, ta không quen trả lá»i. Dám há»i Khâu huynh, hai mÆ°Æ¡i mốt Ä‘Æ°á»ng côn còn lại, so vá»›i sáu mÆ°Æ¡i Ä‘Æ°á»ng côn đầu, có chá»— nà o bất đồng váºy?â€.
Khâu Cá»u SÆ° trầm giá»ng đáp: “Hai mÆ°Æ¡i mốt Ä‘Æ°á»ng côn còn lại, ta gá»i là hai mÆ°Æ¡i mốt thức sinh tá», Ä‘á»u là chiêu số cùng chết vá»›i địch nhân, chỉ xem thÆ°Æ¡ng thế ai nặng hÆ¡n thôiâ€.
Hai mắt Cô Nguyệt Minh sáng lên, ngữ khà có chút cảm xúc: “Tháºt đáng tiếc quá!â€.
Khâu Cá»u SÆ° ngạc nhiên nói: “Cô huynh chắc là ngÆ°á»i xem cái chết nhÆ° không, bởi ta cảm thấy lá»i nà y của Cô huynh tháºt sá»± xuất phát từ đáy lòng, nhÆ°ng cÅ©ng khiến ta cà ng thêm không hiểu. Cô huynh và o lúc bắt đầu Ä‘á»™ng thủ, chà Ãt có hai cÆ¡ há»™i toà n diện phản công, vì sao lại cố ý bá» qua?â€.
Nguyá»…n Tu Chân còn cách bá»n há» chừng trăm bÆ°á»›c, ghìm cÆ°Æ¡ng giảm tốc, đến cạnh hai gã, ngồi trên ngá»±a thở hổn hển nói: “May mà ta đến kịp thá»i, hiện tại thấy được hai ngÆ°á»i, má»›i có thể cảm thấy nhẹ nhá»m trong lòngâ€.
Cô Nguyệt Minh không trả lá»i vấn Ä‘á» của Khâu Cá»u SÆ°, quay sang há»i Nguyá»…n Tu Chân: “Phát sinh chuyện gì váºy?â€.
Nguyá»…n Tu Chân thần tình cổ quái đáp: “NgÅ© Äá»™n Äạo trá»™m Thiên Nữ ngá»c kiếm của Tiá»n Thế Thần rồiâ€.
Cô Nguyệt Minh và Khâu Cá»u SÆ° đồng thá»i thất thanh: “Cái gì?â€.
o0o
Ô Tá» HÆ° thần sắc ủ rủ tiến và o Phong Trúc Các, ngồi xuống đối diện Cô Nguyệt Minh, nói: “Suýt nữa bị Cô huynh dá»a chết, còn cho rằng Khâu Cá»u SÆ° Ä‘ang chá» taâ€.
Cô Nguyệt Minh há» hững thốt: “Tiá»n Thế Thần vì sao chịu giúp ngÆ°Æ¡i giải vây?â€.
Ô Tá» HÆ° sững ngÆ°á»i, ngÆ¡ ngác há»i: “Tiá»n Thế Thần giải vây cho ta? Giải vây cái gì?â€.
Cô Nguyệt Minh đáp: “Gã nói vá»›i Äại Hà Minh Thiên Nữ ngá»c kiếm bị ngÆ°Æ¡i trá»™m rồiâ€.
Ô Tá» HÆ° ngá»› ngÆ°á»i má»™t hồi má»›i thốt: “Mẹ ta Æ¡i! Xem ra Tiá»n Thế Thần nghiêm túc giao dịch vá»›i ta rồiâ€.
Cô Nguyệt Minh ngạc nhiên: “Không ngỠđối tượng giao dịch của ngÆ°Æ¡i là Tiá»n Thế Thầnâ€.
Ô Tá» HÆ° lấy viên dạ minh châu cất trong ngÆ°á»i ra, đặt lên giữa bà n nói: “Chỉ có Tiá»n Thế Thần chịu chi ra mấy vạn lượng để mua viên ngá»c quá»· quái nà yâ€.
Cô Nguyệt Minh cầm viên Dạ minh châu lên, Ä‘Æ°a đến trÆ°á»›c mặt đánh giá, kinh ngạc há»i: “Äây bất quá chỉ là má»™t viên ngá»c bình thÆ°á»ng, có chá»— đặc biệt gì sao?â€.
Ô Tá» HÆ° cÆ°á»i khổ đáp: “Viên ngá»c quá»· quái nà y vốn không phải giống thế nà y, khi ta Ä‘Æ°a lão Tiá»n xem hà ng, viên ngá»c quá»· nà y phát ra ánh sáng và ng rá»±c rỡ, chiếu sáng rõ khắp khuôn viên hÆ¡n trượng. Ài! Từ khi ta nhặt được nó ở Vân Má»™ng Trạch, nó luôn có thể phát sáng trong đêm Ä‘en nhÆ° kỳ bảo hiếm có, sau khi thấy qua lão Tiá»n, nó Ä‘á»™t nhiên biến thà nh bá»™ dạng quá»· quái không còn phát sáng nữaâ€.
Cô Nguyệt Minh khẽ chấn Ä‘á»™ng thốt: “Dạ minh châu?â€.
Ô Tá» HÆ° Ä‘em tình huống có được dạ minh châu kể lại, sau đó nói: “lão Tiá»n biết được ngá»n nguồn viên châu nà y, còn há»i ta sáu viên dạ minh châu còn lại ở nÆ¡i nà o, lại đáp ứng Ä‘i xoay sở ngân phiếu giao dịch vá»›i ta. Viên ngá»c quá»· nà y chắn chắn là nữ thần cho ta, không có nó ta căn bản không đến Lạc DÆ°Æ¡ng thà nh, may mà nữ thần rốt cuá»™c cÅ©ng có chút lÆ°Æ¡ng tâm, lúc ta cùng Ä‘Æ°á»ng khiến Tiá»n Thế Thần xuất thủ cứu taâ€.
Cô Nguyệt Minh hồi phục bình tÄ©nh, trầm mặc chốc lát, nói: “Tiá»n Thế Thần không phải muốn cứu ngÆ°Æ¡i, chỉ là không muốn ngÆ°Æ¡i rÆ¡i và o tay Äại Hà Minh, còn muốn tá»± mình đối phó ngÆ°Æ¡i, tiếp tục từ miệng ngÆ°Æ¡i truy ra nÆ¡i hạ lạc của Sở hạp, bởi gã cho rằng Sở hạp Ä‘ang ở trong tay ngÆ°Æ¡iâ€.
Ô Tá» HÆ° mê mê hoặc hoặc: “Sở hạp?â€.
Cô Nguyệt Minh trầm giá»ng: “Sá»± tình phát triển vượt khá»i ý liệu của bất kỳ ai, Vân Má»™ng nữ thần bắt đầu dẫn dắt má»i ngÆ°á»i và o con Ä‘Æ°á»ng chết. Nhiệm vụ lần nà y của ta, chÃnh là muốn truy tìm Sở hạp, cái há»™p nà y không có kẽ hở, có thủ pháp đặc biệt để mở, mặt há»™p mô phá»ng biểu tượng thất tinh bắc đẩu, Ä‘em bảy viên dạ minh châu khảm và o. Há»™p nà y vì thế có giá trị liên thà nh, nhÆ°ng váºt trân quý Ä‘Ãch thá»±c, lại là váºt bà máºt ẩn chứa trong há»™p. Không cần há»i ta đó là váºt gì, bởi ta không biếtâ€.
Tiếp đến đem tất cả những hiểu biết có liên quan đến Sở hạp nói ra hết.
Ô TỠHư nghe đến trợn mắt há miệng, rất lâu cũng không thể lên tiếng.
Cô Nguyệt Minh than: “Bá»n ta luôn nghÄ© không thông ngÆ°Æ¡i là m thế nà o có thể tuyệt xứ phùng sinh, cuối cùng hiện tại đã có đáp án, ngÆ°Æ¡i sá»›m đã có được sá»± an bà i ổn thá»a. Sá»± tình Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên còn chÆ°a kết thúc, kết quả cuối cùng cÅ©ng không ai biết, nhÆ°ng bá»n ta nói chung cÅ©ng có má»™t khởi Ä‘iểm má»›iâ€.
Ô Tá» HÆ° thở ra má»™t hÆ¡i dà i: “Tiá»n Thế Thần chắc chắn biết trong há»™p cất giấu váºt gì, bằng không mÆ°á»i năm trÆ°á»›c không dám mạo hiểm diệt tá»™c hủy gia mà cÆ°á»›p Ä‘oạt Sở hạp, hiện tại lại bán rẻ Äại Hà Minh, vẫn là vì váºt trong há»™pâ€.
Lại tiếp: “Hiện tại ta liệu có thể xem đã thoát ly hiểm cảnh chÆ°a?â€.
Cô Nguyệt Minh đáp: “Chỉ là má»™t hiện tượng giả. Nguyá»…n Tu Chân của Äại Hà Minh là ngÆ°á»i có trà tuệ, rất mau chóng sẽ hiểu rõ mấy lá»i nói láo của Tiá»n Thế Thần, chỉ là không thể dÆ°á»›i tình huống nhÆ° thế chỉ ra ngÆ°Æ¡i là NgÅ© Äá»™n Äạoâ€.
Ô Tá» HÆ° thất thanh: “Tình huống của ta há không phải không những không được cải thiện, còn thêm địch nhân là lão Tiá»n sao?â€.
Cô Nguyệt Minh nói: “Có thể nói nhÆ° thế. NhÆ°ng hình thế đã xuất hiện bÆ°á»›c ngoặt, Äại Hà Minh và Tiá»n Thế Thần không phải là hợp tác khắng khÃt, mà là đồng sà ng dị má»™ng, má»—i bên Ä‘á»u có kế hoạch riêng, ká»m chế lẫn nhau. NgÆ°Æ¡i không phải đã nói sợ không thể chịu được đến buổi tiệc mùng bảy tháng bảy sao?. Hiện tại việc không có khả năng đã biến thà nh có thể thá»±c hiện rồiâ€.
Ô Tá» HÆ° cÆ°á»i khổ há»i: “Lão Tiá»n sao chịu buông tha ta?â€.
Cô Nguyệt Minh đáp: “Gã nhất định phải buông tha ngÆ°Æ¡i, bởi không dám đắc tá»™i vá»›i Äại Hà Minh. Nếu nhÆ° gã qua mặt Äại Hà Minh bắt giữ ngÆ°Æ¡i, không phải rõ rà ng nói cho Äại Hà Minh biết là gã có ý đồ khác vá»›i ngÆ°Æ¡i sao?. Muốn bắt giữ ngÆ°Æ¡i, chỉ có tiến hà nh ngoà i thà nh, còn phải là Qua Mặc phụ trách. NgÆ°á»i khác không có cách truy tung ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i khó mà lừa được Qua Mặc, bởi hắn tinh thông yêu phápâ€.
Chợt ngÆ°ng rồi tiếp: “Bất quá Qua Mặc nếu muốn bắt ngÆ°Æ¡i, còn có má»™t Ä‘iá»u kiện tiên quyết phải là m, đó là giết ta trÆ°á»›câ€.
Ô Tá» HÆ° than: “Ta bị huynh nói đến ù ù cạc cạc. Ài! Sau khi vẽ xong bức há»a Bách Thuần, trạng thái đỉnh cao của ta chợt sụp đổ, biến lại thà nh má»™t con trùng hồ đồâ€.
Lại nói tiếp: “Cô huynh nói đúng! Không những Song Song và cổ thà nh có quan hệ, Bách Thuần cÅ©ng nhÆ° thế. Trá»i ạ! Ta tháºt sá»± hy vá»ng biết rõ rốt cuá»™c đã phát sinh chuyện gìâ€.
Cô Nguyệt Minh chấn Ä‘á»™ng trong lòng, há»i tá»›i: “NgÆ°Æ¡i dá»±a và o đâu khẳng định Bách Thuần có quan hệ vá»›i cổ thà nh?â€.
Ô Tá» HÆ° đáp: “Là nữ thần nói cho taâ€. Thấy thần sắc nghi hoặc trên mặt Cô Nguyệt Minh, liá»n giải thÃch tình huống lúc đó, cuối cùng nói: “Ta Ä‘em hình dáng nà ng trong ảo giác trung thá»±c vẽ ra, chỉ là không dám phối cảnh cổ thà nh và o. Bách Thuần sau khi xem cảm thấy hết sức chấn kinh, khẳng định bị thần tình bi thÆ°Æ¡ng nhÆ° muốn khóc của mình trong tranh dẫn dắt ký ức kiếp trÆ°á»›c. Bức há»a nà y hoà n toà n khác vá»›i bảy bức vẽ kia, là m cảm Ä‘á»™ng ngÆ°á»i xem, biểu hiện cho thà nh tá»±u cao nhất của taâ€.
Cô Nguyệt Minh lẩm nhẩm: “Bách Thuần? Ta tháºt sá»± chÆ°a nghÄ© tá»›iâ€.
Ô Tá» HÆ° không hiểu nói: “Bách Thuần không phải dÃnh dáng đến cục thế nà y hÆ¡n Song Song sao? Bách Thuần trá»±c tiếp bị cuốn và o trong sá»± việc nà y, ta ngược lại không minh bạch Song Song có vị trà gì trong chuyện nà y. Huynh biết nà ng ấy sao? Thế nhÆ°ng bá»™ dạng các ngÆ°á»i tối đó giống nhÆ° là lần đầu gặp nhau váºyâ€.
Hình ảnh mỹ lệ của Vô Song Nữ không thể khống chế hiện lên trong lòng Cô Nguyệt Minh, liá»n khiến y cảm thấy áy náy. Y liệu có phải quá Ãch ká»· không?. Bất cứ việc gì chỉ nghÄ© trên láºp trÆ°á»ng bản thân, không há» suy nghÄ© cho ngÆ°á»i khác.
Cô Nguyện Minh vÆ°Æ¡n ngÆ°á»i đứng lên.
Ô Tá» HÆ° thất thanh: “Còn rất nhiá»u chuyện chÆ°a nói rõ, dạ minh châu vì sao có thể mất Ä‘i năng lá»±c chiếu sáng trong đêm tối, huynh không phải đã nói nữ thần chỉ có thể ảnh hÆ°á»ng tinh thần ngÆ°á»i ta, không thể ảnh hưởng váºt thá»±c sao? mà dạ minh châu không phải là váºt thá»±c sao?â€.
Cô Nguyệt Minh đặt dạ minh châu lên bà n trÆ°á»›c mắt hắn, cÆ°á»i khổ nói: “Có lẽ dạ minh châu là ngoại lệ duy nhất, vì nó trá»±c tiếp gắn vá»›i Sở hạp. Cái bá»n ta có hiện tại chÃnh là thá»i gian, không cần trong má»™t đêm thảo luáºn tất cả sá»± tình. Lên giÆ°á»ng ngủ má»™t giấc Ä‘i! Xem nữ thần đêm nay có Ä‘á»™ng tác gì má»›iâ€.
Nói xong đi luôn.
o0o
Khâu Cá»u SÆ° và Nguyá»…n Tu Chân ká» vai Ä‘i ra cổng lá»›n Bố chÃnh sủ ti phủ, Khâu Cá»u SÆ° tâm tình trầm trá»ng, Nguyá»…n Tu Chân thì vẫn ung dung tiêu sái nhÆ° thÆ°á»ng.
Trên Ä‘Æ°á»ng chỉ có hai ngÆ°á»i bá»n há», bầu bạn vá»›i há» là những tiếng bÆ°á»›c chân lá»™p cá»™p của chÃnh há».
Là đỠnghị của Nguyá»…n Tu Chân, muốn thủ hạ mang ngá»±a của bá»n há» ra khá»i Bát Tráºn Viên trÆ°á»›c, để bá»n há» có thể dạo bá»™ trong trá»i đêm Lạc DÆ°Æ¡ng thà nh.
Khâu Cá»u SÆ° liếc nhìn Nguyá»…n Tu Chân vá»›i vẻ kỳ quái, không hiểu nói: “NgÆ°Æ¡i không cho rằng đây là thất bại nghiêm trá»ng sao?. Bá»n ta luôn Ä‘i lầm Ä‘Æ°á»ng, nháºn lầm ngÆ°á»iâ€.
Nguyá»…n Tu Chân khẽ cÆ°á»i nói: “Hà nh Ä‘á»™ng đêm nay của bá»n ta Ä‘Ãch xác là hoà n toà n thất bại, nhÆ°ng tuyệt không đại diện cho thất bại của cả hà nh Ä‘á»™ng truy bắt NgÅ© Äá»™n Äạo. Äể ta nói cho ngÆ°Æ¡i biết, sá»± tình biến đổi cà ng ly kỳ, cục thế mệnh váºn nà y cà ng kỳ diệu, thì bá»n ta cà ng nắm rõ tình thế. Nói thẳng ra, ta rất hoan nghênh tình huống hiện nayâ€.
Khâu Cá»u SÆ° than: “May mà ngÆ°Æ¡i còn có tâm tình tốt nhÆ° thếâ€.
Nguyá»…n Tu Chân vui vẻ nói: “Chỉ cần ngÆ°Æ¡i dụng tâm suy nghÄ© sẽ biết Tiá»n Thế Thần Ä‘ang nói láo. NghÄ© xem! từ trÆ°á»›c đến giá» chÆ°a có ai có thể dá»± Ä‘oán váºt NgÅ© Äá»™n Äạo trá»™m, lần nà y là lần thứ nhất. Mà ngÆ°á»i biết lại là đại quan địa phÆ°Æ¡ng có thá»±c lá»±c nhất Giang Nam, ở trạng thái giá»›i bị nghiêm ngặt, bố trà phòng ngá»± mạnh nhất nhÆ° thiên la địa võng, nghiêm tráºn chỠđợi, vẫn cứ bị NgÅ© Äá»™n Äạo không kinh Ä‘á»™ng bất kỳ ai, đến Ä‘i thoải mái thần không biết quá»· không hay, chẳng những nhìn thấu váºt giả váºt tháºt, còn không dÃnh chút Thần bá»™ phấn, chuyện nà y có khả năng sao? Khả năng duy nhất có thể có, là Tiá»n Thế Thần tá»± trá»™m đồ mìnhâ€.
Khâu Cá»u SÆ° nhÃu mà y há»i: “Tiá»n Thế Thần bảo há»™ NgÅ© Äá»™n Äạo, đối vá»›i gã có lợi Ãch gì chứ?â€.
Hai mắt Nguyá»…n Tu Chân lấp lánh ánh sáng trà tuệ, chấp tay cất bÆ°á»›c, đáp: “Äầu tiên không nói Ä‘á»™ng cÆ¡ vấn Ä‘á», ta còn có má»™t lý do thuyết phục, củng cố suy nghÄ© của taâ€.
Khâu Cá»u SÆ° kinh ngạc há»i: “Còn có lý do gì?â€.
Nguyá»…n Tu Chân thong thả đáp: “Tối nay có thể nói là má»™t đêm bất lợi nhất cho hà nh Ä‘á»™ng của NgÅ© Äá»™n Äạo, trong thà nh tăng cÆ°á»ng phòng vệ, lÃnh tuần tăng gấp đôi, bá»n ta thì ngầm bố trà khắp nÆ¡i, NgÅ© Äá»™n Äạo nếu tháºt là ngÆ°á»i tà i giá»i, tuyệt không thể bá» dá»… lấy khó, và o lúc khó khăn nhất hạ thủ trá»™m bảo, sau khi đắc thủ cà ng không thể trong đêm chạy khá»i Lạc DÆ°Æ¡ng, đây không phù hợp vá»›i tác phong bảo váºt và o tay chạy ngay tháºt xa của hắnâ€.
Khâu Cá»u SÆ° cuối cùng cÅ©ng đồng ý, gáºt đầu nói: “Có đạo lý!â€. NhÆ°ng liá»n nghi hoặc há»i: “Tiá»n Thế Thần vì sao ngu xuẩn nhÆ° thế chứ? Gã phải chăng chán sống rồi?â€.
Hai ngÆ°á»i bÆ°á»›c lên má»™t cây cầu đá, Nguyá»…n Tu Chân dừng lại, dá»±a và o thà nh cầu nhìn dòng nÆ°á»›c chảy bên dÆ°á»›i, mặt nÆ°á»›c phản chiếu ánh trăng sáng loang loáng.
Khâu Cá»u SÆ° đứng cạnh gã, trong lòng không hiểu vì sao lại có cảm giác nhÆ° trút được gánh nặng, mÆ°á»ng tượng cảm thấy có quan hệ vá»›i Bách Thuần, bởi trÆ°á»›c bình minh không cần tiếp tục đến Hồng Diệp Lâu bắt ngÆ°á»i, sau khi chuyện nà y xảy ra, Bách Thuần vÄ©nh viá»…n sẽ không tha thứ cho hắn.
Nguyá»…n Tu Chân nói: “Vấn Ä‘á» nà y có lúc ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i má»™t đáp án, hiện tại trÆ°á»›c tiên hãy nói tình hình của Lang Canhâ€.
Khâu Cá»u SÆ° than: “Lang Canh, à i! Lang Canh! Hắn thì thế nà o rồi?â€.
Nguyá»…n Tu Chân bình tÄ©nh phân tÃch: “Hồng Diệp Lâu tối nay, bá»n ta đã bố trà giám sát nghiêm máºt nhất, tuy sắc trá»i không đẹp, xuất hiện mÆ°a phùn, ảnh hưởng đến năng lá»±c giám thị của bá»n ta, nhÆ°ng theo tình báo khá hoà n chỉnh, vẫn có thể nắm đại khái chỉnh thể tình hìnhâ€.
Khâu Cá»u SÆ° phấn khởi tinh thần, nói: “Lang Canh không biết hoà n thà nh chân dung Bách Thuần chÆ°a?â€. Lòng nghÄ© nếu có cÆ¡ há»™i, nhất định phải xem Bách Thuần dÆ°á»›i nét vẽ của hắn biến thà nh thế nà o, nghÄ© đến đây, trong lòng trà n đầy u sầu khó giải.
Nguyá»…n Tu Chân nói: “Tiá»n Thế Thần trá»i tối đến ThÆ° HÆ°Æ¡ng Tạ gặp Bách Thuần, cùng lúc Lang Canh đến Thủy HÆ°Æ¡ng Tạ kế đó, Ä‘i cùng hắn chỉ có ngÆ°á»i đứng đầu đám tỳ nữ Thiá»n Dá»±c. Chuyện kỳ quái nhất đã phát sinh lúc đó, Thiá»n Dá»±c Ä‘á»™t nhiên Ä‘i đến ThÆ° HÆ°Æ¡ng Tạ, sau đó Bách Thuần bá» mặc Tiá»n Thế Thần, theo Thiá»n Dá»±c trở lại Thủy HÆ°Æ¡ng Tạ. Cà ng kỳ quái là Bách Thuần vừa đến Thủy HÆ°Æ¡ng Tạ liá»n quay vá» ThÆ° HÆ°Æ¡ng Tạ, không có lÆ°u lại, lúc đó Tiá»n Thế Thần không lý gì đến lá»i má»i ở lại của Bách Thuần mà vá»™i vã ly khai, sau khi quay vá» Bố chÃnh sứ ti phủ, kế tiếp sai ngÆ°á»i đến báo ta Thiên Nữ ngá»c kiếm bị mất rồiâ€.
Khâu Cá»u SÆ° ngạc nhiên thốt: “Lại có chuyện nà y?â€.
Nguyá»…n Tu Chân khẽ cÆ°á»i nói: “Bách Thuần cứ thế để Tiá»n Thế Thần má»™t mình ngá»› ngẩn ở ThÆ° HÆ°Æ¡ng Tạ, vá» lá»… không hợp, vá» lý cÅ©ng không hợp, có thể thấy Lang Canh có lý do Bách Thuần không thể cá»± tuyệt, khiến Bách Thuần phải Ä‘i, còn Lang Canh nhân cÆ¡ há»™i nà y, theo Ä‘Æ°á»ng thủy bà máºt đến gặp Tiá»n Thế Thần, kÃch khởi má»™t chuá»—i sá»± việc sau đóâ€.
Khâu Cá»u SÆ° mâu thuẫn trong lòng lên tiếng: “Nói nhÆ° thế, Lang Canh chắc chắn là NgÅ© Äá»™n Äạo, chỉ có Tiá»n Thế Thần là biến đổi. Thế nhÆ°ng NgÅ© Äá»™n Äạo dá»±a và o cái gì thay đổi Tiá»n Thế Thần chứ?â€.
Nguyá»…n Tu Chân đáp: “Chắc chắn có quan hệ trá»±c tiếp đến bảo váºt cổ thà nh. MÆ°á»i năm trÆ°á»›c, Tiá»n Thế Thần vì bảo váºt nà y mà phạm đại tá»™i khi quân, mÆ°á»i năm sau, cÅ©ng vì bảo váºt nà y bất chấp tất cả, tháºm chà hy sinh quan hệ vá»›i bá»n ta. Ông trá»i à ! ta tháºt sá»± hy vá»ng biết rõ nó là váºt gì, lại có lá»±c dụ hoặc kinh nhân nhÆ° thếâ€.
Khâu Cá»u SÆ° nhăn nhó: “Dị bảo cổ thà nh, sao có thể Ä‘á»™t nhiên rÆ¡i và o tay NgÅ© Äá»™n Äạo, NgÅ© Äá»™n Äạo và cổ thà nh, phải là không dÃnh dáng đến nhau má»›i hợp lý chứâ€.
Nguyá»…n Tu Chân nói: “Dị bảo liệu có phải đã nằm trong tay NgÅ© Äá»™n Äạo hay không, nói vẫn còn sá»›m, Ä‘iá»u chắc chắn đó là NgÅ© Äá»™n Äạo đã thà nh nhân váºt quan trá»ng có thể tìm được dị bảo cổ thà nh, vì thế Cô Nguyệt Minh phải bảo vệ hắn, Tiá»n Thế Thần thì không chịu để hắn rÆ¡i và o tay bá»n ta. Nếu nhÆ° dị bảo đã trong tay NgÅ© Äá»™n Äạo, Tiá»n Thế Thần có lẽ đã thá»a thuáºn Ä‘iá»u kiện vá»›i bá»n ta, ngÆ°á»i do bá»n ta mang Ä‘i, dị bảo để cho gã, không cần nói láo vá»›i bá»n taâ€.
Khâu Cá»u SÆ° gáºt đầu há»i: “Äúng! Váºt quá»· quái đó rốt cuá»™c là thứ gì đây?â€.
Hai mắt Nguyá»…n Tu Chân sáng lấp lánh, hà o hứng đáp: “Hiện tại cả bố cục mệnh váºn cà ng lúc cà ng phân minh. Bố cục nà y có thể truy nguyên đến thảm án Vân Má»™ng Trạch mÆ°á»i năm trÆ°á»›c, phân thà nh hai Ä‘Æ°á»ng phát triển, má»™t Ä‘Æ°á»ng là Cô Nguyệt Minh phụng lệnh xuống Nam, má»™t Ä‘Æ°á»ng khác do NgÅ© Äá»™n Äạo dẫn phát, cuối cùng táºp trung ở Lạc DÆ°Æ¡ng thà nh, đó là tình cảnh trÆ°á»›c mắt bá»n ta. Suy nghÄ© lúc đầu của ta không sai, diá»…n tiến các việc xem ra không có liên quan nhÆ°ng kỳ thá»±c chuyện nà o cÅ©ng liên quan đến nhau, mắt xÃch nà y cà i chặt và o mắt xÃch khác, hiện nay trong những ngÆ°á»i bá»n ta tiếp xúc, không có má»™t ai có thể đặt mình ngoà i cuá»™c đượcâ€.
Khâu Cá»u SÆ° hÃt và o má»™t là n khà lạnh, há»i: “Ta và ngÆ°Æ¡i rốt cuá»™c sắm vai gì ở trong cục thế nà y?’.
Nguyá»…n Tu Chân đáp: “Chuyện đó chỉ có ông trá»i má»›i biết. Äiá»u có thể khẳng định là , NgÅ© Äá»™n Äạo giết tiểu long đầu, là dấy lên mắt xÃch quan trá»ng trong cả sá»± kiện, ta và ngÆ°Æ¡i thì thân bất do ká»· bị cuốn và o vòng xoáy nà y, đến khi đại long đầu yêu cầu bá»n ta bắt giữ NgÅ© Äá»™n Äạo thì ông ta má»›i nhÆ°á»ng lại vị trà đại long đầu, ta và ngÆ°Æ¡i không còn có lá»±a chá»n khác. Mà chá»— xảo diệu của cục thế mệnh váºn nà y, là má»—i ngÆ°á»i bị cuốn và o, Ä‘á»u không có lá»±a chá»n khác, nếu nhÆ° bá»n ta có thể có lá»±a chá»n khác, chẳng khác nà o thà nh công phá vỡ được cục thế nà yâ€.
Khâu Cá»u SÆ° cÆ°á»i khổ há»i: “Bá»n ta có thể buông tha NgÅ© Äá»™n Äạo không?â€.
Nguyá»…n Tu Chân đáp: “Vấn Ä‘á» chÃnh ở chá»— đó. Ta cuối cùng cÅ©ng nghÄ© ra phÆ°Æ¡ng pháp phá vỡ cục thế đó, thế nhÆ°ng phá vỡ cục thế lại không có phân biệt gì vá»›i triệt để thất bại, có thể thấy bá»n ta đến lúc nà y vẫn bị lệ quá»· của cổ thà nh dẫn và o Ä‘Æ°á»ng chết, biết rõ nhÆ° thế, lại không có cách xoay chuyển. Khiến ngÆ°á»i ta Ä‘au đầu nhất chÃnh là đại há»a đã sắp xảy đến, nếu nhÆ° không thể giao ngÆ°á»i cho đại long đầu, thì không thể Ä‘á»™ng viên phản kÃch Quý Nhiếp Äá», chỉ còn ngồi đợi chết. Thế nhÆ°ng ở má»™t phÆ°Æ¡ng diện khác, ta lại cảm thấy vô cùng hứng thú, ngoà i nhân gian, trong cõi U minh, lại có lá»±c lượng có thể thao túng nhân gian, ngÆ°Æ¡i nghÄ© xem tình huống nà y kỳ diệu biết bao nhiêuâ€.
Khâu Cá»u SÆ° than: “Ta hiện tại đầu Ä‘au vô cùng, nói ta phải là m sao đây?â€.
Nguyá»…n Tu Chân đáp: “Bá»n ta láºp tức triệt thoái tất cả ngÆ°á»i giám thị NgÅ© Äá»™n Äạo, biểu thị tin tưởng lá»i nói dối của Tiá»n Thế Thần, ngÆ°Æ¡i còn phải Ä‘Ãch thân Ä‘i thỉnh tá»™i vá»›i Bách Thuần. Thế nhÆ°ng ngay khi Lang Canh rá»i khá»i Lạc DÆ°Æ¡ng thà nh, là lúc hắn tá»± Ä‘Æ°a đầu và o lÆ°á»›i, dù hắn Äá»™n thuáºt cao minh thế nà o, lần nà y có chắp thêm cánh cÅ©ng khó mà bay thoát, Ä‘Ãch xác là có cánh cÅ©ng khó bayâ€.
Khâu Cá»u SÆ° nhá»› đến Thần bá»™ phấn, láºp tức tinh thần phấn khởi, nhen lên hy vá»ng má»›i.
- o O o -
Tà i sản của Minh Huệ
Chữ ký của Minh Huệ
03-11-2011, 07:20 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Vân Mộng Thà nh Chi Mê
Tác giả: Huỳnh Dị
Hồi 42
Dịch giả: Phong Äao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Vân Mộng Thà nh Chi Mê
Tiá»n thế kim sinh
Vô Song Nữ ngồi trong góc sảnh Ä‘Æ°á»ng tối Ä‘en, lòng đầy hoang mang.
Lồng ngá»±c nhÆ° bị đá chèn, Ä‘au nhức khó chịu, thân thể yếu Ä‘uối vô lá»±c, hô hấp khó khăn. Hiện tại nà ng hy vá»ng nhất là quên Ä‘i tất cả chuyện phát sinh ở Tình Trúc Các, quên Vân Má»™ng nữ thần của Ô Tá» HÆ°, rá»i khá»i Hồng Diệp Lâu, rá»i khá»i Lạc DÆ°Æ¡ng thà nh, vÄ©nh viá»…n không trở lại nữa.
Chỉ háºn nà ng biết bản thân tuyệt không thể bá» Ä‘i và o lúc nà y.
Rốt cuá»™c đã phát sinh chuyện gì? Những thứ nà ng thấy ở Tình Trúc Các phải chăng chỉ là ảo tưởng, bởi vì nà ng đã ngã bịnh, hay là nhÆ° Ô Tá» HÆ° nói, liên quan đến oan nghiệt kiếp trÆ°á»›c. Nếu nhÆ° tất cả Ä‘á»u do Vân Má»™ng nữ thần an bà i, thì để chứng minh Ä‘iá»u gì đây? Vân Má»™ng nữ thần có ý đồ và mục Ä‘Ãch gì đối vá»›i nà ng?
Cá»a lá»›n nhẹ nhà ng mở ra.
Vô Song Nữ có chút hoang mang lo sợ, tá»±a nhÆ° không hiểu Ä‘ang phát sinh chuyện gì, Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» phÃa cá»a, trong tầm nhìn mÆ¡ hồ loáng thoáng thấy má»™t bóng ngÆ°á»i cao gầy xuất hiện ngoà i cá»a.
Trái tim của Vô Song Nữ suýt nữa muốn nhảy tÆ°ng ra ngoà i, sá»± sợ hãi lan khắp ngÆ°á»i nà ng, khiến cÆ¡ thể nà ng co rút, không nói ra lá»i, tá»±a nhÆ° rá»›t và o cÆ¡n ác má»™ng sống Ä‘á»™ng.
Con ngÆ°á»i đó, không phải chÃnh là ngÆ°á»i xuất hiện trong ảo giác đã qua sao? Ấn tượng sâu sắc nhÆ° thế, nà ng tuyệt đối không thể nháºn lầm.
Ãnh mắt ngÆ°á»i đó nhìn trên ngÆ°á»i nà ng, áy náy thốt: “Vừa hay có ngÆ°á»i tuần đêm Ä‘i qua bên ngoà i, ta không muốn bị ngÆ°á»i nhìn thấy, vì thế tránh và o trong phòng, may mà cá»a Ä‘ang để hở, bằng không nếu ta xuyên cá»a sổ và o, cà ng là m cô nÆ°Æ¡ng hiểu lầm. Cô nÆ°Æ¡ng không sao chứ!â€.
Vô Song Nữ tỉnh táo lại, nhìn kỹ cà ng, bá»—ng thấy là cừu nhân giết cáºu nà ng - Cô Nguyện Minh, sá»± chấn Ä‘á»™ng trong lòng không giảm mà còn tăng thêm.
Cô Nguyệt Minh nhÃu mà y nhìn nà ng há»i: “Cô nÆ°Æ¡ng phải chăng ngÆ°á»i không được khá»e?â€.
Vô Song Nữ hÃt sâu má»™t hÆ¡i, miá»…n cưỡng áp chế xúc cảm Ä‘ang nhÆ° sóng cồn trong lòng, lắc đầu đáp: “Ta không sao! Äã khuya thế nà y, Cô tiên sinh chắc biết nên là m thế nà o?â€.
Cô Nguyệt Minh Ä‘iá»m đạm thốt: “Ta từ trÆ°á»›c đến giá» không phải là ngÆ°á»i tá»± tiện. Nếu nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng không phản đối, ta muốn trÆ°á»›c hết cà i cá»a lại. Ta có thể bảo đảm, sau khi nghe qua những gì ta nói, cô nÆ°Æ¡ng tuyệt không hối háºn để ta lÆ°u lạiâ€.
Vô Song Nữ lạnh lùng nói: “Bất luáºn ngÆ°Æ¡i nói cái gì, ta Ä‘á»u không thấy hứng thú, má»i ngÆ°Æ¡i láºp tức Ä‘i choâ€.
Cô Nguyệt Minh quay ngÆ°á»i, lÆ°ng xoay vá» phÃa nà ng, bình tÄ©nh nói: “Tiết Äình Hao là phục Ä‘á»™c tá»± táºnâ€.
Vô Song Nữ thân kiá»u rúng Ä‘á»™ng, nói không ra lá»i.
Cô Nguyệt Minh nhẹ nhà ng khép cá»a lại, sau đó chuyển thân Ä‘i vá» phÃa nà ng, đến ngồi xuống bên kia bà n đối diện nà ng, không gây ra âm thanh nà o.
MÅ©i y trà n ngáºp hÆ°Æ¡ng thÆ¡m quen thuá»™c, lòng y dâng lên cảm giác bình yên và an tÄ©nh chÆ°a từng có, dÆ°á»ng nhÆ° từ khi trưởng thà nh đến giá», y lần đầu hưởng thụ được chân lý của sinh mệnh. Bầu trá»i sao chiếu và o từ cá»a sổ hai bên vách, bá»—ng chốc cả sảnh Ä‘Æ°á»ng u nhã biến thà nh trung tâm của vÅ© trụ, tất cả thứ khác, ở trong thá»i không đó, Ä‘á»u chầm chầm xoay chuyển quanh nó.
Quả tim Vô Song Nữ chùng hẳn xuống, hiểu rằng Cô Nguyệt Minh không những nháºn ra mình, còn Ä‘oán được mình là con gái của Phu Mãnh. So vá»›i Cô Nguyệt Minh, nà ng tháºt quá non ná»›t.
Cô Nguyệt Minh nhẹ nhà ng thốt: “Tối đó ta bám theo cô nÆ°Æ¡ng thâm nháºp Vân Má»™ng Trạch, bị Tiết tiá»n bối dùng há»a quang dẫn dụ truy thẳng đến TÆ°Æ¡ng Phi Từ trong Ban Trúc Lâm phÃa nam Trạch. Nếu ta không Ä‘oán nhầm, Tiết tiá»n bối chắc sá»›m đã thấy cô nÆ°Æ¡ng, ông ta đối vá»›i Vân Má»™ng Trạch rõ nhÆ° lòng bà n tayâ€.
Vô Song nữ lạnh lùng nói: “Vì sao phải nói vá»›i ta mấy chuyện nà y chứ? NgÆ°Æ¡i không phải phụng mệnh truy bắt cữu cữu của ta sao? Ta cÅ©ng là khâm phạm. Có bản lãnh đến bắt ta Ä‘i!â€.
Cô Nguyệt Minh Ä‘iá»m đạm thốt: “Cô nÆ°Æ¡ng muốn biết sá»± việc phát sinh mÆ°á»i năm trÆ°á»›c ở Vân Má»™ng Trạch không? Äây chÃnh là nguyên nhân Tiết tiá»n bối muốn dốc hết oan khuất trong lòng vá»›i ta, mà ông ta là m nhÆ° thế, chẳng những là suy nghÄ© cho cô nÆ°Æ¡ng, cà ng hy vá»ng ta có thể khôi phục danh dá»± cho Phu tÆ°á»›ng quânâ€.
Vô Song Nữ thân kiá»u kịch chấn, cuối cùng cÅ©ng nhìn y.
Cô Nguyệt Minh nhìn chăm chăm vá» phÆ°Æ¡ng xa, không đón ánh mắt nà ng, chầm cháºm nói: “Chuyện nà y phải nói khởi đầu từ mÆ°á»i năm trÆ°á»›c, Phu tÆ°á»›ng quân phụng mệnh vua đến Vân Má»™ng Trạch tìm má»™t cái há»™p kỳ dị trong cổ thà nh, há»™p nà y gá»i là Sở hạp, mặt há»™p có khảm bảy viên dạ minh châu phát ánh sáng và ng. Sở hạp vì thế có giá trị liên thà nh, nhÆ°ng dị bảo chân chÃnh lại cất giấu trong há»™p. Còn đó là váºt gì, Phụng công công có lẽ biết, Tiá»n Thế Thần chắc cÅ©ng biết rõ. Ngoại trừ hai ngÆ°á»i bá»n chúng, Mâu Xuyên cÅ©ng chắc chắn là kẻ biết chuyện. Cô nÆ°Æ¡ng có hứng thú nghe tiếp không?â€.
Vô Song Nữ nghe đến toà n thân phát rét, tâm thần run rẩy, má»—i câu của Cô Nguyệt Minh Ä‘á»u giống nhÆ° sóng dữ dáºp và o lòng nà ng, nà ng không thể khống chế xung Ä‘á»™ng trong lòng, lên tiếng há»i: “Rốt cuá»™c cha ta là sống hay chết?â€.
Cô Nguyệt Minh vô cùng xót xa, y cảm thụ sâu sắc sá»± khủng hoảng và đau khổ trong lòng nà ng, lãnh há»™i được tâm tình của nà ng, y chÆ°a bao giá» lÆ°u tâm cảm thụ của má»™t ngÆ°á»i khác nhÆ° thế.
Lên tiếng đáp: “Lệnh tôn Ä‘Ãch xác thà nh công tiến và o cổ thà nh, tìm được Sở hạp trong truyá»n thuyết. Bất hạnh trên Ä‘Æ°á»ng ly khai cổ thà nh, trúng ám toán được sắp xếp chặt chẽ của địch nhân. Theo phá»ng Ä‘oán của ta, lệnh tôn tuy cÅ©ng trúng Ä‘á»™c, nhÆ°ng vẫn có năng lá»±c bảo vệ Sở hạp chạy ngược vá» cổ thà nh, sau đó ở trong thà nh Ä‘á»™c phát thân vongâ€.
Hai dòng nÆ°á»›c mắt không thể khống chế tuôn xuống, đẫm Æ°á»›t gò má Vô Song Nữ, thanh âm nà ng run rẩy há»i: “Ta sao biết lá»i ngÆ°Æ¡i nói là tháºt hay là giả chứ?â€.
Cô Nguyệt Minh nhìn qua nà ng.
Vô Song Nữ khẽ cúi đầu tránh ánh mắt của y. Ngay cả nà ng cÅ©ng không hiểu bản thân vì sao ở trÆ°á»›c mặt nam tá» mà mình luôn xem là cừu nhân, háºn đến thấu xÆ°Æ¡ng, lại biến thà nh yếu Ä‘uối nhÆ° thế.
Cô Nguyệt Minh thà nh khẩn thốt: “Cô nÆ°Æ¡ng nên biết lá»i của ta câu nà o cÅ©ng là tháºt, bởi vì ta không có lý do để gạt nà ng. Nếu nhÆ° ta là loại ngÆ°á»i nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng tưởng tượng, ta không thể theo di ngôn của cáºu nà ng, lÆ°u lại thi thể của ông ta để cô nÆ°Æ¡ng xá» lý háºu sá»± cho ông ta, mà sẽ Ä‘em thi thể ông ta giao cho kẻ cầm đầu Xưởng Vệ là Quý Nhiếp Äá», báo công lãnh thưởngâ€.
Vô Song Nữ xao động trong lòng, Cô Nguyệt Minh nói đúng, vì sao đạo lý đơn giản như thế mà mình không nghĩ ra. Nghĩ đến đây, sự bi thống trong lòng cũng giảm bớt, kéo ống tay áo lau nước mắt.
Äồng thá»i trong lòng nhÆ° có má»™t thanh âm lên tiếng, cha tháºt sá»± không phải là loại ngÆ°á»i thấy lợi quên nghÄ©a, vứt bá» vợ con, mà là má»™t anh hùng. à nghÄ© nà y đã giải khai phần lá»›n lá»i Ä‘á»™c chú mệnh váºn trên ngÆ°á»i nà ng, thế nhÆ°ng nà ng vẫn không có cảm giác trút được gánh nặng đã nhiá»u năm trên lÆ°ng, tâm tình ngược lại còn thêm nặng ná».
Vô Song Nữ trầm giá»ng há»i: “Là ai hại chết cha ta?â€.
Ãnh mắt Cô Nguyệt Minh nhìn ra bầu không Ä‘en tối trên Quải Biểu Trì bên ngoà i cá»a sổ, đáp: “Kẻ giáºt dây là Tiá»n Thế Thần, xuất thủ là Qua Mặc, đó là ngÆ°á»i từ trong nÆ°á»›c bắn tên ám toán ta, nà ng nhá»› không? Ta còn há»i cô nÆ°Æ¡ng có nhìn thấy đầu tên tẩm Ä‘á»™c hay không. Qua Mặc không những giá»i phục kÃch ám sát, còn là cao thủ dùng Ä‘á»™câ€.
Nếu ban đầu vẫn có má»™t Ä‘iểm hoà i nghi, lúc nà y Ä‘iểm hoà i nghi đó cÅ©ng đã biến mất. Vô Song Nữ ở ngoà i TÆ°Æ¡ng Phi Từ đụng đầu Qua Mặc, sau khi thoát thân má»™t lòng má»™t ý báo phục Cô Nguyệt Minh, tuyệt không để Qua Mặc trong lòng, chÆ°a từng nghÄ© đến ý đồ và động cÆ¡ chặn Ä‘Æ°á»ng của Qua Mặc, đến lúc nà y Cô Nguyệt Minh nói ra Tiá»n Thế Thần và Qua Mặc má»›i là cừu nhân chân chÃnh, nà ng liá»n hiểu rõ ngà y ấy Qua Mặc vì sao xuất hiện ở nÆ¡i đó, lại muốn kiểm tra di thể trên lÆ°ng ngá»±a là ngÆ°á»i nà o.
Vô Song Nữ há»i: “Những gì ngÆ°Æ¡i Ä‘ang nói Ä‘á»u là chuyện cÆ¡ máºt, vì sao lại chịu thổ lá»™ cho ta biết? Bá»n ta không phải ở vị trà đối láºp sao?â€.
Cô Nguyệt Minh chầm cháºm buông từng lá»i: “Ngà y đó ta đến bến đò, thấy cô nÆ°Æ¡ng nhìn cáo thị treo thưởng bắt NgÅ© Äá»™n Äạo đến nháºp thần, ta sinh ra cảm giác chÆ°a từng có, phảng phất đã trÆ°á»›c đây rất rất lâu, trong má»™t kiếp luân hồi nà o đó, cô nÆ°Æ¡ng từng nói qua má»™t câu vá»›i ta, chỉ là ta thế nà o cÅ©ng nhá»› không ra câu đó, vì thế nhịn không được bắt chuyện vá»›i cô nÆ°Æ¡ng, bị cô nÆ°Æ¡ng hiểu lầm là lãng tá» phiêu bạt. Sá»± tháºt thì ta là má»™t ngÆ°á»i cô Ä‘á»™c, chÆ°a từng bắt chuyện vá»›i nữ tá» lạ, cà ng không thÃch nói chuyện vá»›i ngÆ°á»i khácâ€.
Vô Song Nữ rúng Ä‘á»™ng má»™t hồi trong lòng, nếu nà ng không phải nháºn ra Cô Nguyệt Minh chÃnh là nam tá» bóng dáng xuất hiện trong ảo giác của nà ng, chÆ°a nghe lá»i Ô Tá» HÆ° nói, nà ng sẽ cho rằng mấy lá»i loại nà y của Cô Nguyệt Minh là thủ Ä‘oạn theo Ä‘uổi của y, còn nà ng tuyệt sẽ không có bất kỳ cảm giác nà o. Thế nhÆ°ng hiện tại má»—i câu Cô Nguyệt Minh nói ra, Ä‘á»u chá»c thẳng và o lòng nà ng, Nà ng biết y không có nói báºy bạ, từ khi bắt đầu và o VÅ© Trúc Các, kiếm thủ đáng sợ Ä‘á»™c lai Ä‘á»™c vãng nà y chÆ°a có má»™t lá»i hoang ngôn nà o.
Nà ng cảm thấy vô cùng nghi hoặc. DÆ°á»ng nhÆ° minh bạch tất cả, lại dÆ°á»ng nhÆ° cái gì cÅ©ng không minh bạch.
Cô Nguyệt Minh Ä‘iá»m tÄ©nh thốt: “TrÆ°á»›c khi cô nÆ°Æ¡ng táºp kÃch ta ở ngoà i Vân Má»™ng Trạch, ta đã Ä‘oán cô nÆ°Æ¡ng là ái nữ của Phu tÆ°á»›ng quân, ta biết trong cõi U minh, có đôi tay vô hình, Ä‘em mệnh váºn của ta và cô nÆ°Æ¡ng buá»™c lại vá»›i nhau, hôm nay bá»n ta có thể bình tâm tÄ©nh trà ngồi má»™t chá»— nói chuyện, tịnh không phải là ngẫu nhiênâ€.
Vô Song Nữ nghe bản thân yếu á»›t vô lá»±c há»i: “Sao có thể có chuyện nhÆ° thế?â€.
Cô Nguyệt Minh nhẹ nhà ng nói: “Hai ngÆ°á»i vốn không liên quan gì, lại vì chuyện phát sinh mÆ°á»i năm trÆ°á»›c, không hẹn mà xuất phát đến cùng mục tiêu, tÆ°Æ¡ng ngá»™ ở má»™t nÆ¡i trên Ä‘Æ°á»ng, cô nÆ°Æ¡ng khi đó nhìn bảng treo thưởng truy bắt NgÅ© Äá»™n Äạo của Äại Hà Minh, mà NgÅ© Äá»™n Äạo giá» nà y Ä‘ang ở Phong Trúc Các lân cáºn hợp tác vá»›i giấc má»™ng kỳ quái, cô nÆ°Æ¡ng có thể có liên tưởng khác không?â€.
Vô Song Nữ láºp tức có liên tưởng, nghÄ© đến Ô Tá» HÆ°, nà ng vì sao từ khi nhìn thấy bảng treo thưởng, lại cảm thấy quen thuá»™c Ô Tá» HÆ°? Cho dù hắn biến thà nh Lang Canh, vẫn có thể vừa nhìn qua là nháºn ra hắn. Nà ng thấp thoáng nắm được đáp án, nhÆ°ng không muốn tiếp nháºn.
Nhất thá»i nà ng không biết nói gì.
Cô Nguyệt Minh nhìn nà ng, há»i: “Cô nÆ°Æ¡ng xem bức vẽ Vân Má»™ng nữ thần của NgÅ© Äá»™n Äạo, có cảm giác đặc biệt gì không?â€.
Vô Song Nữ buá»™t miệng đáp: “Không có cảm giácâ€.
Ãnh mắt Cô Nguyệt Minh di chuyển ra ngoà i cá»a sổ, lẩm nhẩm: “Trá»i sáng nhanh tháºt! Äây là má»™t đêm tháºt dà iâ€.
Vô Song Nữ tâm thần bấn loạn, không lên tiếng đáp.
Cô Nguyệt Minh nhẹ nhà ng há»i: “Cô nÆ°Æ¡ng có dá»± tÃnh gì không?â€.
Vô Song Nữ đáp: “Ta muốn má»™t mình yên tÄ©nh suy nghÄ©â€.
Cô Nguyệt Minh thở ra má»™t hÆ¡i: “Ngà n vạn lần không nên chuyển mục tiêu hà nh thÃch sang Tiá»n Thế Thần, tình thế hiện thá»i rắc rối phức tạp, Ä‘á»™ng má»™t chá»— sẽ lan ra toà n cục, cho dù cô nÆ°Æ¡ng thà nh công, cÅ©ng không thể sống sót rá»i khá»i Lạc DÆ°Æ¡ng thà nh, hà huống cô nÆ°Æ¡ng còn có má»™t cừu nhân nữa, Qua Mặc má»›i là kẻ trá»±c tiếp hạ thủ hại chết lệnh tônâ€.
Vô Song Nữ hồi phục sá»± lạnh lùng, nói: “Chết có gì ghê gá»›m đâuâ€.
Cô Nguyệt Minh quay đầu lại, chăm chú nhìn nà ng, nói: “Cô nÆ°Æ¡ng không có nghÄ© qua tiến và o cổ thà nh sao? Chỉ có ở trong thà nh tìm được di thể của lệnh tôn, má»›i có thể xác thá»±c chứng minh lệnh tôn là anh hùng mà không phải là phản đồ, sá»a lại án oan, cô nÆ°Æ¡ng cà ng có thể khiến lệnh tôn nháºp thổ bình anâ€.
Vô Song Nữ thân kiá»u rúng Ä‘á»™ng, nhìn qua y, đôi mắt mỹ lệ trà n ngáºp sắc thái mịt má».
Ãnh mắt hai ngÆ°á»i cuối cùng cÅ©ng tiếp xúc trá»±c tiếp.
Má»™t cảm giác khó tả đồng thá»i xâm chiếm toà n thân hai ngÆ°á»i.
Ãnh mắt rá»i nhau.
Vô Song Nữ cảm thấy tim mình Ä‘áºp loạn, nà ng không hiểu bản thân, không hiểu đã phát sinh chuyện gì.
Ãnh mắt Cô Nguyệt Minh tá»±a nhÆ° kÃch khởi má»™t ký ức nà o đó ẩn sâu trong nà ng.
Cô Nguyệt Minh cÅ©ng tâm thần xao Ä‘á»™ng, trong lòng không những cảm thấy xót xa và áy náy, tháºm chà còn rất thống khổ, cảm giác chịu Ä‘á»±ng không nổi.
Cô Nguyệt Minh vÆ°Æ¡n ngÆ°á»i đứng lên.
Vô Song Nữ mấp máy môi nhưng không nói gì.
Cô Nguyệt Minh bÆ°á»›c chân nặng ná» Ä‘i vá» phÃa cá»a lá»›n, đến trÆ°á»›c cá»a thì dừng bÆ°á»›c, không quay đầu lại, nói: “Nếu có má»™t ngÆ°á»i có thể dẫn bá»n ta đến cổ thà nh đã biến mất, ngÆ°á»i đó chÃnh là NgÅ© Äá»™n Äạo, bởi vì hắn bị Vân Má»™ng nữ thần nhìn trúng. Chỉ cần cô nÆ°Æ¡ng nguyện ý, bá»n ta có thể cùng đến Vân Má»™ng Trạch thá» váºn khÃ. Ta có má»™t cảm giác, sá»± việc bắt đầu ở Vân Má»™ng Trạch, cuối cùng cÅ©ng có thể kết thúc ở Vân Má»™ng Trạch. Äó là má»™t địa phÆ°Æ¡ng ly kỳ, chết ở nÆ¡i đó tốt hÆ¡n chết ở bên ngoà iâ€.
Thanh âm của Vô Song Nữ loáng thoáng: “NgÆ°Æ¡i vì sao muốn giúp ta chứ?â€.
Cô Nguyệt Minh quay ngÆ°á»i lại, chăm chú nhìn sâu và o trong mắt nà ng, chân thà nh đáp: “Vì biết cô nÆ°Æ¡ng từng nói qua má»™t câu vá»›i ta, Cô Nguyệt Minh ta nguyện trả bất cứ giá nà o để biết câu nói đó là gìâ€.
Nói rồi bước chân nhẹ nhà ng tiêu sái đi luôn.
o0o
DÆ°á»›i nắng mai chiếu rá»i, Ä‘á»™i thuyá»n phá sóng lÆ°á»›t trên mặt biển. Äá»™i thuyá»n thanh thế to lá»›n trong sông rạch, ở trên biển bao la biến thà nh không đáng kể, còn có chút tháºn trá»ng dè dặt.
Hoa Má»™ng phu nhân bị dẫn đến khoang buồng rá»™ng rãi của kỳ hạm, Phụng công công ngồi ở cái bà n đặt giữa khoang, Ä‘ang nói chuyện vá»›i Nhạc Kỳ cung kÃnh đứng bên cạnh. Khi nà ng bÆ°á»›c và o khoang, Phụng công công nhìn qua nà ng, còn Nhạc Kỳ thì ngược lại tá»±a nhÆ° không chú ý đến bá»™ dạng của nà ng.
Phụng công công trên mặt treo nụ cÆ°á»i ân cần, thân thiết nói: “Má»i phu nhân ngồi!â€.
Tiếp đó ra hiệu cho Nhạc Kỳ, Nhạc Kỳ cúi đầu xuống, sau khi nghe Phụng công công thấp giá»ng phân phó mấy câu, thi lá»… lui ra, trÆ°á»›c khi Ä‘i ngang Hoa Má»™ng phu nhân, khẽ cÆ°á»i vá»›i nà ng lá»™ ra mấy cái răng trắng bóng.
Äến khi Hoa Má»™ng phu nhân ngồi đối diện Phụng công công, nụ cÆ°á»i của Nhạc Kỳ vẫn lấp ló trong lòng nà ng. Äây là lần thứ hai nà ng tiếp xúc Nhạc Kỳ.
Thanh âm của Phụng công công truyá»n và o tai: “Phu nhân đêm qua ngủ ngon chứ?â€.
Hoa Má»™ng phu nhân thu nhiếp tâm thần, đáp: “Có thể coi là thế. Không biết đại công công triệu nô gia đến là có phân phó gì?â€.
Phụng công công đáp: “Phu nhân không nên nghÄ© nhiá»u, ta chỉ là muốn tán gẫu mấy câu. NgÆ°á»i già rồi, cà ng sợ tịch mịch. Con ngÆ°á»i rất là kỳ quái, mong Æ°á»›c nhất là được trÆ°á»ng sinh bất tá», nhÆ°ng nếu tháºt sá»± không chết, nhìn từng ngÆ°á»i bên cạnh lần lượt mất Ä‘i, ngÆ°á»i khác thì xem ngÆ°Æ¡i là lão yêu quái, cà ng lúc cà ng Ãt ngÆ°á»i hiểu ngÆ°Æ¡i, muốn tìm má»™t ngÆ°á»i tâm sá»± cÅ©ng không biết tìm nÆ¡i đâu, sống nhÆ° thế cÅ©ng chẳng khác nà o sống chịu tá»™i, còn không bằng sá»›m từ giã cuá»™c Ä‘á»i, phủi sạch hết thảy má»i thứâ€.
Hoa Má»™ng phu nhân không biết phải hồi đáp thế nà o, nếu đồng ý thì chẳng khác nà o hy vá»ng Phụng công công mau quy thiên, mà Phụng công công chÃnh là lão yêu quái trong lòng tất cả má»i ngÆ°á»i.
Phụng công công hiển nhiên Ä‘ang rất hứng thú trò chuyện: “Phu nhân không cần quá giữ lá»…, cứ xem nÆ¡i nà y giống nhÆ° nhà mình, có thể nói chuyện thoải mái, bất luáºn phu nhân nói gì, ta Ä‘á»u không để bụng. Äể ta xem xem Nguyệt Minh vì sao chỉ bằng lòng dốc tâm sá»± vá»›i phu nhânâ€.
Hoa Má»™ng phu nhân cảm thấy hoà n toà n không thể Ä‘oán được lão thái giám nà y, không nắm được lão tháºt sá»± muốn tán gẫu, hay là giở thủ Ä‘oạn tiêu trừ sá»± Ä‘á» phòng của mình, nhằm toại nguyện má»™t mục Ä‘Ãch nà o đó. Bất quá nghÄ© đến mình nhÆ° cá nằm trên thá»›t, bản thân lại hiểu biết có hạn, cả sá»± hiểu biết có hạn đó cÅ©ng sá»›m xuất ra rồi, có gì mà sợ chứ.
Lên tiếng: “Giả nhÆ° trên tay đại công công có má»™t viên linh Ä‘an truá»ng sinh bất tá», đại công công có thể hủy nó hay là láºp tức nuốt nó?â€.
Phụng công công báºt cÆ°á»i: “Há»i rất hay! Há»i rất hay! Còn là má»™t mÅ©i châm thấy máu liá»n, hÆ¡n xa thiên ngôn vạn ngữ, chẳng trách Nguyệt Minh thÃch nói chuyện vá»›i phu nhân. Ài! Ta tháºt hy vá»ng tình huống phu nhân nói, có thể xuất hiện, để ta Ä‘Æ°a ra lá»±a chá»n, ta sẽ không chút do dá»± nuốt linh Ä‘an, tÆ°Æ¡ng lai hối háºn thế nà o là chuyện của tÆ°Æ¡ng lai. ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta hy vá»ng đó là chuyện tốtâ€.
Lại đổi chủ Ä‘á»: “Ta bảo ngÆ°á»i hầm má»™t bát canh bổ lấy đông trùng hạ thảo là m nguyên liệu chÃnh, có thần hiệu bổ hÆ° Ãch khÃ, còn có thể Ä‘iá»u trị ho khan, Ä‘Ã m có máu, hen suyá»…n và đau Ä‘á»›n vùng eo, gối. Chút nữa ta sai ngÆ°á»i mang má»™t chén đến khoang phòng của phu nhânâ€.
Hoa Má»™ng phu nhân kinh ngạc trong lòng, sá»± thẳng thắn của Phụng công công tháºt nằm ngoà i ý liệu của nà ng, câu cuối cùng cà ng có ý chỉ bảo, liá»n vá»™i cảm Æ¡n.
Phụng công công mặt lá»™ ra thần sắc suy nghÄ©, má»™t lát sau nói: “Hiện tại trên Ä‘á»™i thuyá»n nà y, chỉ có ta, phu nhân và Nhạc Kỳ ba ngÆ°á»i là biết chuyện Sở hạp. Phu nhân nói ta nghe, nà ng tin có má»™t cái há»™p nhÆ° thế tồn tại không?â€.
Hoa Má»™ng phu nhân lắc đầu đáp: “Tôi không biếtâ€.
Phụng công công vui vẻ nói: “Äây là đáp án hợp lý nhất, đó là không biết việc không nên biết. Nguyệt Minh có nói vá»›i nà ng vá» Mâu Xuyên không?â€.
Hoa Má»™ng phu nhân rúng Ä‘á»™ng trong lòng, đổi là tình huống khác, nà ng có thể theo phân phó của Cô Nguyệt Minh không thừa nháºn, hiện tại nói hay không nói, Ä‘á»u không có khác biệt. Nà ng thản nhiên đáp: “Có nghe Nguyệt Minh nhắc qua, thế nhÆ°ng y không có giải thÃch Mâu Xuyên là ai, còn bảo tôi quên ngÆ°á»i nà y Ä‘iâ€.
Phụng công công ung dung thốt: “Thân pháºn chân chÃnh của Mâu Xuyên, hiện giá» trong thiên hạ chỉ có má»™t mình ta biết. Năm đó Mâu Xuyên thông qua Phu Mãnh xin Hoà ng thượng tha tá»™i chết, chỉ nói bản thân là di thần của nÆ°á»›c Sở cổ, sá»± hình dung nà y cÅ©ng Ä‘Ãch xác không cách sá»± tháºt bao xa, nhÆ°ng lại là sai má»™t ly Ä‘i má»™t dặmâ€.
Hoa Má»™ng phu nhân than: “Tôi có thể không nghe không?â€.
Phụng công công kinh ngạc nói: “Phu nhân sợ à ? Ta còn cho rằng phu nhân là loại ngÆ°á»i xem cái chết nhÆ° không giống Cô Nguyệt Minh chứ, bằng không sao dám đối đầu vá»›i ta?â€.
Hoa Má»™ng phu nhân không ngăn được cÆ¡n rùng mình, cúi đầu khẽ nói: “Äại công công giết tôi Ä‘i!â€.
Phụng công công khẽ cÆ°á»i: “Phu nhân hiểu lầm rồi, ta tháºt không có ý tổn hại phu nhân, tìm nà ng đến tháºt sá»± là để tán gẫu, hiện tại muốn nói nà ng nghe, cÅ©ng không phải chuyện gì quá to tát, không cần phải giết phu nhân diệt khẩu. Phu nhân còn muốn nghe không?â€.
Hoa Má»™ng phu nhân nghÄ© nghe hay không nghe, căn bản không có phân biệt. Bất luáºn sá»± tình phát triển thế nà o, trừ phi Cô Nguyệt Minh có thể đánh bại bá»™ Ä‘á»™i tinh nhuệ trên Ä‘á»™i thuyá»n nà y, giết chết Phụng công công, mà chuyện đó là không có khả năng, vì thế cuối cùng bản thân vẫn là khó thoát cái chết.
Sau khi nghÄ© thông suốt, Hoa Má»™ng phu nhân trấn định tâm thần, há»i: “Mâu Xuyên tháºt ra là có thân pháºn lai lịch thế nà o?â€.
Phụng công công thong dong nâng tẩu thuốc bằng và ng đặt trên bà n lên, nhồi thuốc và o, sau khi nuốt khói nhả mây, ung dung đáp: “Chuyện nà y phải bắt đầu từ Chuyên thà nh, Sở vÆ°Æ¡ng vì cÆ°á»›p Ä‘oạt Sở hạp, phái xuất mãnh tÆ°á»›ng hà ng đầu, suất lãnh tám ngà n binh lÃnh, đến bỠđông Vô Chung Hà mặt tây Chuyên thà nh thiết láºp doanh trại kiên cố, xây dá»±ng tám cây cầu nổi, toà n lá»±c công đánh Chuyên thà nh. Äây là tráºn chiến thảm liệt nhất trong nÆ°á»›c Sở thá»i kỳ đó, lại không được ghi chép và o sách sá», vì Sở vÆ°Æ¡ng xem tráºn chiến đó là sá»± đại sỉ nhục, bất kỳ ai dám truyá»n bá Ä‘á»u không giữ được mạng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cà ng không có ai dám ghi chép lạiâ€.
Hoa Má»™ng phu nhân nghe kể cảm thấy lÆ¡ mÆ¡, nhÆ°ng chỉ dám nghe không dám há»i, tình huống hiện tại, nà ng là chuá»™t, Phụng công công là mèo, chỉ xem lúc nà o Phụng công công chÆ¡i đùa chán thì ban cho nà ng cái chết.
Phụng công công lại cà ng nói cà ng hứng thú, hăng hái nói: “Tráºn chiến công phòng sÆ¡n thà nh kéo dà i tám năm, kết quả cuối cùng là thế nà o, tháºt khiến ngÆ°á»i khó mà tưởng tượng. Thà nh chủ Chuyên thà nh Ä‘Ãch tháºt không tồi, bằng và o hai ngà n binh lÃnh, tà i nguyên có hạn, kiên cÆ°á»ng chống đỡ hÆ¡n tám năm, chỉ háºn ông trá»i không đứng vá» phÃa y, bằng không hÆ°Æ¡u chết vá» tay ai, vẫn còn chÆ°a biếtâ€.
Hoa Mộng phu nhân chỉ có nhiệm vụ ngồi nghe.
Phụng công công chăm chú nhìn nà ng há»i: “Phu nhân có từng nghe má»™t loại dịch bệnh, sau khi bệnh phát toà n thân nổi mụn Ä‘á», hô hấp khó khăn, không đến mÆ°á»i hai canh giá» thì mất mạng chÆ°a?â€.
Hoa Má»™ng phu nhân kinh hãi há»i: “Äây là bệnh gì?â€.
Phụng công công đáp: “Không ai biết bệnh gì. TrÆ°á»›c đó chÆ°a từng phát sinh, sau nà y cÅ©ng không phát sinh. Äây là loại ôn dịch đáng sợ có tÃnh truyá»n nhiá»…m rất cao, không có phÆ°Æ¡ng pháp cứu chữa, chÆ°a tiếp xúc qua bệnh nhân cÅ©ng có thể bị nhiá»…m, kỳ quái là ôn dịch chỉ lan truyá»n trong sÆ¡n thà nh, chỉ trong mÆ°á»i ngà y ngắn ngủi, gần nhÆ° đã giết toà n bá»™ ngÆ°á»i trong thà nh, khiến sÆ¡n thà nh biến thà nh má»™t tòa thà nh tá» vong, Chuyên thà nh giống nhÆ° chịu sá»± khiển trách của ông trá»i, chỉ trong mấy ngà y sụp đổ hệ thống phòng thủ, nhÆ°ng bá»™ Ä‘á»™i Sở quốc vây thà nh chỉ có thể đứng ngoà i thà nh trừng mắt nhìn, không có ai dám tiến công và o thà nhâ€.
Hoa Má»™ng phu nhân có thể tưởng tượng tình huống đáng sợ khiến ngÆ°á»i nhìn thấy phát kinh trong thà nh khi đó. Bất luáºn trên tÆ°á»ng thà nh, trong phòng ốc, đâu đâu Ä‘á»u là ngÆ°á»i chết vì dịch bệnh.
Phụng công công tiếp tục kể: “Số ngÆ°á»i may mắn không nhiá»…m bệnh trong thà nh còn không đến mÆ°á»i ngÆ°á»i, bá»n há» hoảng loạn Ä‘Ã o tẩu, mượn mà n đêm che phủ lặng lẽ rá»i thà nh, chạy khá»i nÆ°á»›c Sở. Bá»n há» có thể thà nh công chạy thoát là đương nhiên, bởi vì bá»™ Ä‘á»™i vây thà nh hoà n toà n rút khá»i bá» tây Vô Chung Hà , dÆ°á»›i tình huống nhÆ° thế, ai dám đến gần sÆ¡n thà nh?â€.
Hoa Má»™ng phu nhân há»i: “Bá»n há» không có mang Sở hạp Ä‘i sao?â€.
Phụng công công lắc đầu đáp: “Chắc chắn không có. Mấy ngÆ°á»i thoát khá»i hạo kiếp Chuyên thà nh, chÃnh là tổ tiên của Mâu Xuyên, bá»n há» Ä‘á»i trÆ°á»›c truyá»n Ä‘á»i sau, tiếp tục gìn giữ bà máºt của Chuyên thà nhâ€.
Hoa Má»™ng phu nhân nhÃu mà y há»i: “Sở hạp đó há không phải rÆ¡i bà o tay bá»™ Ä‘á»™i vây thà nh à ?â€.
Phụng công công đáp: “Theo lý là nhÆ° thế, nhÆ°ng sá»± thá»±c thì không phải là thế. Má»™t tòa thà nh ôn dịch nhÆ° váºy, ai dám tùy tiện xông và o? Sở tÆ°á»›ng vây thà nh nghÄ© ra má»™t biện pháp trong khi không có biện pháp khả thi, đó là phóng há»a thiêu thà nh, lá»a lá»›n liên tục cháy bảy ngà y bảy đêm, đến khi phòng xá trong thà nh sụp đổ, thi hà i ngÆ°á»i hay thú váºt Ä‘á»u hóa thà nh tro bụi, má»›i dám nháºp thà nh tìm kiếm, nhÆ°ng không cách nà o tìm được Sở hạpâ€.
Hoa Má»™ng phu nhân không hiểu há»i: “Tổ tiên của Mâu Xuyên đã thoát khá»i nÆ°á»›c Sở, sao biết việc phát sinh sau đó?â€.
Phụng công công đáp: “Sau khi Chuyên thà nh bị hủy ba năm, tổ tiên của Mâu Xuyên có ngÆ°á»i bà máºt trở vá» nÆ°á»›c Sở, thu tháºp tình hình Chuyên thà nh, nhÆ°ng không thể tiếp cáºn Chuyên thà nh, bởi vì má»™t dải Vô Chung Hà đã biến thà nh hiểm địa sói hoang hoà nh hà nh, chỉ há»i chuyện của thà nh từ những ngÆ°á»i phụ cáºn. NgÆ°á»i nà y khẳng định gan lá»›n hÆ¡n trá»i, lại dám đến kinh đô Sở, còn nghe được má»™t tin tức kinh nhân, đó là bá»™ Ä‘á»™i vây thà nh khi đó sau khi vá» kinh đô Sở, chủ soái bị Sở vÆ°Æ¡ng chém đầu, từ đó có thể biết viên đại tÆ°á»›ng đáng thÆ°Æ¡ng đó không há» tìm được Sở hạpâ€.
Hoa Má»™ng phu nhân hÃt và o má»™t hÆ¡i khà lạnh thốt: “Tháºt cổ quái!â€.
Phụng công công thốt: “Äúng là hết sức cổ quái, Sở hạp nếu ở trong tòa thà nh nát, sao có thể tìm không được chứ? Nếu là há»™p sắt bình thÆ°á»ng, có lẽ sẽ bị liệt há»a đốt chảy, thế nhÆ°ng Sở hạp lại là thủy há»a bất xâm, gÆ°Æ¡m Ä‘ao cÅ©ng khó là m tổn hại cái há»™p thần kỳ nà yâ€.
Tiếp đó than: “Sá»± tháºt thì ta luôn hoà i nghi Sở hạp là kỳ sá»± mÆ¡ hồ không có tháºt, may mà có Nguyệt Minh xóa bá» hoà i nghi đó của ta, Mâu Xuyên tuy che giấu má»™t phần sá»± tháºt, nhÆ°ng đại thể Ä‘á»u là lá»i nói tháºtâ€.
Hoa Má»™ng phu nhân há»i: “Äại công công vì sao khẩn trÆ°Æ¡ng vì má»™t cái há»™p nhÆ° thế?â€.
Phụng công công khẽ cÆ°á»i đáp: “Ta suýt chút nữa quên nói vá»›i phu nhân má»™t chuyện, đó là tổ tiên của Mâu Xuyên, đã chạy đến má»™t địa phÆ°Æ¡ng an toà n, vì sao lại phải mạo hiểm quay ngược lại Sở quốc để thám thÃch tình hình cổ thà nh?â€.
Hoa Mộng phu nhân ngạc nhiên nhìn lão.
Phụng công công thốt: “Phu nhân không nghÄ© đến vấn Ä‘á» nà y, Ä‘á»u vì phu nhân không để chuyện Sở hạp trong lòng. NgÆ°á»i tổ tiên đó của Mâu Xuyên, có thể nói là ngÆ°á»i tầm bảo sá»›m nhất của Mâu thị gia tá»™c, bởi vì ông ta biết phÆ°Æ¡ng pháp mở Sở hạp, cà ng biết rõ trong Sở hạp có giấu váºt gì. Hiện tại Mâu thị đã tuyệt tá» tuyệt tôn, không còn lÆ°u lại má»™t ai. Nhìn khắp thiên hạ, chỉ có má»™t mình ta biết được phÆ°Æ¡ng pháp mở Sở hạp, vì thế Sở hạp rÆ¡i và o tay ai cÅ©ng vô dụng, chỉ có rÆ¡i và o tay ta, bà máºt của Sở hạp má»›i có cÆ¡ há»™i được giải khaiâ€.
Hoa Má»™ng phu nhân há»i: “Trong Sở hạp ẩn tà ng bà máºt gì chứ?â€.
Hai con ngÆ°Æ¡i giấu dÆ°á»›i mà mắt của Phụng công công phát ra ánh sáng kỳ dị nồng nhiệt, trầm giá»ng: “Äây chÃnh là mục Ä‘Ãch chuyến Ä‘i nà y của ta, những thứ khác Ä‘á»u không quan trá»ngâ€.
- o O o -
Tà i sản của Minh Huệ
03-11-2011, 07:21 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Vân Mộng Thà nh Chi Mê
Tác giả: Huỳnh Dị
Hồi 43
Dịch giả: Phong Äao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Vân Mộng Thà nh Chi Mê
Tình hữu độc chung
Cô Nguyệt Minh quay vá» Quân SÆ¡n Uyển, không ngoà i sở liệu của y, Quý Nhiếp Äá» Ä‘ang ngồi trong sảnh Ä‘Æ°á»ng, cầm xem thiệp má»i buổi tiệc tối mừng mÆ°á»i năm của Hồng Diệp Lâu y bá» trên bà n, thần sắc có chút đăm chiêu.
Cô Nguyệt Minh ngồi xuống bên kia bà n.
Quý Nhiếp ÄỠđặt tấm thiệp xuống, nhìn qua y, há»i: “Äã phát sinh chuyện gì?â€.
Cô Nguyệt Minh nhún vai: “Ta nói không có chuyện gì phát sinh, Quý đại nhân có tin không?â€.
Quý Nhiếp Äá» khổ não: “Nói chuyện vá»›i Nguyệt Minh tháºt rất khó nhá»c, Nguyệt Minh chung quy là muốn là m khó ta. Ta và ngÆ°Æ¡i tuy không tÃnh là bằng hữu, nhÆ°ng thế nà o cÅ©ng có thể xem là bạn bè hợp tác. Ta đối vá»›i ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không tệ, ngÆ°Æ¡i muốn ta không kinh Ä‘á»™ng di thể Tiết Äình Hao, ta đã là m theo, tối qua lại mượn máy bắn ná» bốn dây cung cho ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i còn muốn ta là m sao chứ?â€.
Cô Nguyệt Minh há» hững thốt: “Có lẽ vì ta tÃnh cách cô Ä‘á»™c, không biết cách đối nhân xá» thế, nhÆ°ng cÅ©ng có lẽ là Quý đại nhân quen phát hiệu thi lệnh, quen ngÆ°á»i khác nói gì nghe nấy, không dám là m trái. Vì thế vấn Ä‘á» rất có thể là ở cả hai phÃa, đúng không?â€.
Quý Nhiếp Äá» báºt cÆ°á»i: “Có lý! Rất Ãt ngÆ°á»i... không! Là không có ai có thể thẳng thắn vá»›i ta nhÆ° thế. Bất quá tháºt sá»± hy vá»ng có thể cùng Nguyệt Minh hợp tác trung thá»±c, bởi hiện tại có má»™t cÆ¡ há»™i ngà n năm khó gặpâ€.
Cô Nguyệt Minh kiên quyết: “Ngoại trừ chuyện có liên quan Sở hạp, chuyện khác ta tuyệt đối không quan tâmâ€.
Quý Nhiếp Äá» im lặng trong chốc lát, gáºt đầu nói: “Äược! Ta tôn trá»ng quyết định của Nguyệt Minh. Ta chỉ há»i Nguyệt Minh chuyện liên quan Sở hạp. NgÆ°á»i Ä‘ang giả mạo Lang Canh, có phải NgÅ© Äá»™n Äạo hay không?â€.
Cô Nguyệt Minh nói: “Tuyệt không còn nghi ngá» gì nữa. Còn vì sao Ä‘á»™t nhiên xuất hiện má»™t tên NgÅ© Äá»™n Äạo khác, còn trá»™m Ä‘i Thiên Nữ ngá»c kiếm của Tiá»n Thế Thần, chuyện đó ngay cả NgÅ© Äá»™n Äạo tháºt cÅ©ng mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ, không hiểu ai chịu giúp đỡ hắn nhÆ° thếâ€.
Trong chuyện nà y, y nhất định che giấu cho Ô Tá» HÆ°. Nếu nhÆ° Quý Nhiếp Äá» biết được má»™t trong những viên dạ minh châu trên Sở hạp Ä‘ang trong tay Ô Tá» HÆ°, dù cho Cô Nguyệt Minh giải thÃch thế nà o, cÅ©ng không thể thuyết phục Quý Nhiếp Äá» không Ä‘á»™ng đến Ô Tá» HÆ°, bởi Quý Nhiếp Äá» sẽ nháºn định Ô Tá» HÆ° đã có được Sở hạp, mà nháºn định nà y chắc chắc cÅ©ng là suy nghÄ© của Tiá»n Thế Thần. Ai có thể tin dạ minh châu của Ô Tá» HÆ° là “nhặt†vá» chứ?
Chỉ có hai ngÆ°á»i có thể tin Ô Tá» HÆ° trong chuyện nà y, má»™t là Cô Nguyệt Minh y, ngÆ°á»i kia là Nguyá»…n Tu Chân, chỉ có bá»n há» minh bạch, dÆ°á»›i an bà i xảo diệu của Vân Má»™ng nữ thần, chuyện ly kỳ quái đản gì cÅ©ng có thể xảy ra.
Quý Nhiếp Äá» trầm giá»ng: “Căn bản không có má»™t NgÅ© Äá»™n Äạo khác, chuyện mất trá»™m là Tiá»n Thế Thần cố ý bà y nghi tráºn, lý do là vì để Äại Hà Minh bãi bá» truy nã NgÅ© Äá»™n Äạo. Äúng không?â€.
Cô Nguyệt Minh gáºt đầu đáp: “Hết sức hợp lýâ€.
Quý Nhiếp Äá» há»i: “Thế nhÆ°ng Tiá»n Thế Thần vì sao muốn bảo vệ NgÅ© Äá»™n Äạo, là m thế có gì tốt cho gã?â€.
Cô Nguyệt Minh thầm kêu há»ng bét, Quý Nhiếp Äá» tiếp tục truy vấn tỉ mỉ, là m sao chống đỡ. Chiêu nà y của Vân Má»™ng nữ thần tuy xảo diệu, nhÆ°ng đã hại khổ y. Cà ng há»ng bét là Quý Nhiếp Äá» tháºt sá»± khống chế sá»± sống chết của Ô Tá» HÆ°, chỉ cần Quý Nhiếp Äá» chứng minh Ô Tá» HÆ° là NgÅ© Äá»™n Äạo vá»›i Äại Hà Minh, Ô Tá» HÆ° chắc chắn xong Ä‘á»i, Cô Nguyệt Minh y cÅ©ng không thể yên ổn đến nÆ¡i đó.
Cởi chuông phải là ngÆ°á»i buá»™c chuông.
Cô Nguyệt Minh thốt: “Hiện tại không có má»™t sá»± việc nà o là hợp tình hợp lý, Quý đại nhân chắc hiểu nguyên nhân. Äúng nhÆ° ta đã nói qua, vì NgÅ© Äá»™n Äạo có thần linh bảo há»™ hắn, cho nên bất kỳ ai cÅ©ng không là m gì được hắn, rõ rà ng kiếp số khó thoát, lại cứ an nhiên vượt quaâ€.
Quý Nhiếp Äá» mặt trÆ¡ nhÆ° gá»— há»i: “Tháºt không là m khó hắn được sao?â€.
Cô Nguyệt Minh bình tÄ©nh há»i lại: “Quý đại nhân có biện pháp gì chăng?â€.
Quý Nhiếp Äá» trầm ngâm chốc lát, sắc mặt khẽ biến: “NgÆ°Æ¡i nói đúng. Ta nếu muốn thu tháºp hắn, nói má»™t câu là được, thế nhÆ°ng ta mãi không thể nói ra câu đó, còn phải bảo vệ hắn, không cho phép hắn rÆ¡i và o tay Äại Hà Minh, bởi Hoà ng Phủ Thiên Hùng và hai tên Khâu, Nguyá»…n có hiệp nghị bà máºt, chỉ cần Ä‘em NgÅ© Äá»™n Äạo giao cho Hoà ng Phủ Thiên Hùng, Hoà ng Phủ Thiên Hùng sẽ nhÆ°á»ng chức vị đại long đầu cho Khâu Cá»u SÆ°â€.
Cô Nguyệt Minh thầm vuốt mồ hôi lạnh. Y rất Ãt khi lo lắng cho ngÆ°á»i khác, nhÆ°ng hiện tại y tháºt sá»± vì Ô Tá» HÆ° lại vượt qua má»™t cá»a ải khó mà vui mừng, chẳng những là vì Sở hạp, còn vì y cảm thấy Ô Tá» HÆ° rất có thể là má»™t, hoặc có lẽ là “bằng hữu†duy nhất của y.
Vân Má»™ng nữ thần lần nữa hiển thị trà tuệ siêu phà m của nà ng, không có sÆ¡ sót. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u không có lá»±a chá»n, bao gồm cả Quý Nhiếp Äá».
Y hiểu nguyên nhân Quý Nhiếp Äá» biến sắc, bắt nguồn từ sá»± lo sợ trong lòng. NgÆ°á»i hÆ¡n ná»a Ä‘á»i quyá»n cao chức trá»ng nhÆ° Quý Nhiếp Äá», quen nắm quyá»n khống chế sinh sát ngÆ°á»i khác, Ä‘á»™t nhiên phát giác ngÆ°á»i chân chÃnh có thể tác chủ tuyệt không phải là mình, mà là má»™t lá»±c lượng nà o đó trong cõi U minh, váºn mệnh không còn do mình khống chế, cảm giác đó giống nhÆ° Ä‘ang cao cao tại thượng trong mây mà bị rÆ¡i xuống, tuyệt không dá»… cảm thụ.
Sá»± tháºt thì Quý Nhiếp Äá» rất có thể đã được chú định chết và o tay y. Y cùng Quý Nhiếp Äá» tịnh không có oán thù cá nhân, bất quá dÆ°á»›i tình thế hiện nay, y nhất định phải giết Quý Nhiếp Äá», khi cÆ¡ há»™i đến, y sẽ không chút do dá»± là m việc đó.
Lên tiếng: “Quý đại nhân cho đến lúc nà y vẫn là đem việc tìm kiếm Sở hạp đặt ở vị trà thứ yếuâ€.
Quý Nhiếp Äá» nhìn y, trầm giá»ng há»i: “Trong Sở hạp tháºt ra có váºt gì?â€.
Cô Nguyệt Minh đáp: “Chắc chắn không phải bảo váºt bình thÆ°á»ng. Vá»›i tuổi tác của Phụng công công, đã không có kỳ trân dị bảo gì có thể dao Ä‘á»™ng ông ta. HÆ¡n nữa nếu là váºt bình thÆ°á»ng, sao có thể là m phiá»n thần linh?â€.
Quý Nhiếp Äá» lá»™ thần sắc suy tÆ°.
Cô Nguyệt Minh nắm rõ tâm thái của y. Từ trÆ°á»›c đến giá», Quý Nhiếp Äá» Ä‘á»u không quan tâm đến Sở hạp của cổ thà nh, tinh thần của y táºp trung và o vấn Ä‘á» hiện thá»±c, không rá»i khá»i việc tranh quyá»n Ä‘oạt lợi. Äến tối qua Ô Tá» HÆ° an toà n vượt ải nằm ngoà i ý liệu của y, Quý Nhiếp Äá» lại phát giác ngay cả mình cÅ©ng không là m khó được Ô Tá» HÆ°, không thể không suy nghÄ© vá» vấn Ä‘á» quá»· thần. Äây chÃnh là quá trình Cô Nguyệt Minh từng trải qua, từ không tin biến thà nh tin tưởng không nghi ngá».
Quý Nhiếp Äá» trầm ngâm há»i: “Nguyệt Minh cho rằng đại công công biết được váºt gì giấu trong Sở hạp sao?â€.
Cô Nguyệt Minh bình tÄ©nh đáp: “Quý đại nhân hiểu đại công công hÆ¡n ta, phÆ°Æ¡ng diện nà y chắc rõ hÆ¡n taâ€.
Quý Nhiếp Äá» hiển nhiên hết sức không quen Ä‘Ã m luáºn vá»›i ngÆ°á»i khác vá» Phụng công công, thở ra má»™t hÆ¡i, gáºt gáºt đầu, sau đó nhìn y nói: “Khát vá»ng của đại công công đối vá»›i Sở hạp, quả tháºt rất khác thÆ°á»ng, tình huống trong đó, không đến lượt bá»n ta quản, cÅ©ng không nên quản. Äược rồi! Bá»n ta má»—i ngÆ°á»i tá»± là m tốt phần việc của mình. Trong chuyện của NgÅ© Äá»™n Äạo, ngÆ°Æ¡i muốn ta giúp ngÆ°Æ¡i thế nà o?â€.
Cô Nguyệt Minh đáp: “Äại Hà Minh chắc chắn không thể đến đây dừng lại, hiện tại cÆ¡ há»™i duy nhất chạy khá»i Lạc DÆ°Æ¡ng thà nh, đó là ngay sau buổi tiệc của Hồng Diệp Lâu, cá»a thà nh nam, bắc Ä‘á»u mở, chỉ cần xuất trình thiệp má»i là có thể ra và o dá»… dà ng. Bất luáºn Tiá»n Thế Thần vì lý do gì bảo vệ NgÅ© Äá»™n Äạo, tháºm chà biết được NgÅ© Äá»™n Äạo là nhân váºt quan trá»ng có thể tìm được cổ thà nh, cÅ©ng không thể ngăn cản NgÅ© Äá»™n Äạo rá»i thà nh, mà Äại Hà Minh cÅ©ng vì cố kỵ Tiá»n Thế Thần, không thể Ä‘á»™ng thủ bắt ngÆ°á»i ở ngay trong thà nh. Vì thế chỉ cần đại nhân Æ°á»›c định địa Ä‘iểm ở ngoà i thà nh, chuẩn bị má»™t chiến mã hà ng đầu cho NgÅ© Äá»™n Äạo, bá»n ta cÆ°á»›p ngÆ°á»i trÆ°á»›c truy binh, chạy đến Vân Má»™ng Trạch, sau khi đến nÆ¡i đó, tất cả vấn Ä‘á» có thể giải quyết dá»… dà ngâ€.
Quý Nhiếp Äá» nhÃu mà y há»i: “Vì sao sau khi đến Vân Má»™ng Trạch có thể giải quyết tất cả vấn Ä‘á»?â€.
Cô Nguyệt Minh trầm giá»ng buông từng chữ: “Bởi vì đó là nÆ¡i thần linh cổ thà nh có sức mạnh mãnh liệt nhất, nà ng là chúa tể của Vân Má»™ng Trạchâ€.
Quý Nhiếp Äá» ngá»› ra nhìn y chăm chăm, nói không ra lá»i.
Cô Nguyệt Minh há» hững há»i: “Quý đại nhân cảm thấy khó mà tiếp thụ, đúng không?â€.
Quý Nhiếp Äá» thở ra má»™t hÆ¡i, cÆ°á»i khổ đáp: “Khó mà tiếp thụ cÅ©ng phải tiếp thụ, vì ta đã thấy qua dị sá»±. Ài! Nói thẳng ra, ta tháºt sá»± không muốn các ngÆ°á»i tìm đến cổ thà nh, khiến ngÆ°á»i ta rất khó tiếp thụâ€.
Tiếp đến hồi phục sá»± lạnh lùng, nói: “Chuyện chiến mã không thà nh vấn Ä‘á», nói không chừng cả Khâu Cá»u SÆ° ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không cần lo lắng, tất cả sẽ giải quyết trong đêm mùng bảy tháng bảy. Cuối cùng ta chỉ muốn há»i má»™t câu, NgÅ© Äá»™n Äạo và Tiá»n Thế Thần đêm qua liệu có phải cùng bà n chuyện ở trong Hồng Diệp Lâu hay không?â€.
Cô Nguyệt Minh ung dung đáp: “Chuyện nà y là có, bởi hiện tại NgÅ© Äá»™n Äạo cần nhất là ngân lượng, mà trong tay hắn có má»™t bảo váºt, Tiá»n Thế Thần là kẻ mua có tÆ° cách nhất. NgÅ© Äá»™n Äạo từng cho ta xem qua bảo váºt đó, chỉ là viên ngá»c châu, ta má»™t Ä‘iểm cÅ©ng nhìn không ra giá trị của nó, Tiá»n Thế Thần Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hiểu biết hÆ¡n ta. Hiện tại quan hệ giữa ta và NgÅ© Äá»™n Äạo rất tốt, có thể mượn nó cho đại nhân xem thá»â€.
Quý Nhiếp Äá» không hiểu: “Tiá»n Thế Thần lại có thể vì má»™t viên ngá»c châu nhÆ° thế mà bán đứng Äại Hà Minh?â€.
Cô Nguyệt Minh đáp: “Sá»± tháºt là nhÆ° thếâ€.
Quý Nhiếp ÄỠđứng dáºy: “Tốt! Tối nay Nguyệt Minh đến trả lại máy bắn ná», thuáºn tiện Ä‘em ngá»c châu cho ta xem thá»â€.
Nói xong bỠđi.
o0o
“Lang tiên sinh! Lang tiên sinh!â€.
Bách Thuần tiến và o Phong Trúc Các, không thấy Ô Tá» HÆ°, liá»n cao giá»ng réo gá»i.
“Ta ở đây!â€.
Bách Thuần Ä‘i đến chá»— cầu thang lên lầu, thấy Ô Tá» HÆ° Ä‘ang ngồi ở báºc cấp cao nhất, khuá»·u tay chống lên gối, mặt vùi trong hai bà n tay, tÆ° thái uể oải mệt má»i.
Bách Thuần Ä‘i lên trên, kinh ngạc há»i: “Äã phát sinh chuyện gì?â€.
Ô Tá» HÆ° chán nản đáp: “Äúng là có trò má»›i, ta vừa có má»™t ác má»™ng khủng khiếpâ€.
Bách Thuần đến dÆ°á»›i hắn ba báºc cấp, khẽ nhÃu mà y há»i: “Cái gì trò má»›i? Gặp ác má»™ng có gì ghê gá»›m chứ, ai chẳng từng gặp ác má»™ngâ€.
Ô Tá» HÆ° thống khổ: “Nà ng không hiểu à â€.
Bách Thuần không vui ngồi tá»±a và o báºc cấp, giáºn nói: “Nói ra nghe xem, có gì khó hiểu chứ? Không có khà khái nam tá» gì hếtâ€.
Ô Tá» HÆ° ngẩng đầu, kinh ngạc há»i: “Hiện tại còn chÆ°a đến giá» Ngá», Bách Thuần đã ngủ đủ rồi sao?â€.
Bách Thuần khẽ nhún vai: “Äêm qua ta không có ngủâ€.
Sắc mặt trắng bệch của Ô Tá» HÆ° hồng lên đôi chút, thăm dò: “Liệu có phải nghÄ© đến ta không? Cho nên má»›i sáng liá»n đến tìm ta. Khà ! Ta đã nói rồi, sau khi xem bức há»a ta vẽ nà ng, Bách Thuần nhất định sẽ không ká»m được lòng yêu taâ€.
Bách Thuần cÆ°á»i ngá»t ngà o: “Ta đúng là không ká»m lòng nổi, nhÆ°ng ngÆ°á»i ta yêu không phải là ngÆ°Æ¡i, mà là bức tranh của ngÆ°Æ¡i. Ta chÆ°a từng thấy ngÆ°á»i nà o tá»± tác Ä‘a tình giống ngÆ°Æ¡i, thế nhÆ°ng ta cÅ©ng cảm thấy ngÆ°Æ¡i không há» yêu bất kỳ ai, chỉ là thói quen miệng lưỡi tán tỉnh vá»›i nữ nhân xinh đẹp mà thôi. Ta không có nói sai chứ?â€.
Ô Tá» HÆ° trầm ngâm chốc lát, gáºt đầu nói: “Tháºt cổ quái! Nà ng tháºt sá»± hiểu ta, trÆ°á»›c đây chÆ°a có ngÆ°á»i nà o nói vá»›i ta nhÆ° thế. Vì má»—i lần sau khi ta thân máºt vá»›i mỹ nữ, ta hối háºn muốn chết. Vì thế ta cà ng Æ°a thÃch Bách Thuần, cà ng không dám thân máºt vá»›i Bách Thuần, sợ sụp đổ má»™t Æ°á»›c vá»ng khácâ€.
Hai má Bách Thuần á»ng hồng cà ng tôn thêm vẻ kiá»u diá»…m của nà ng, quở mắng: “NgÆ°Æ¡i đừng hòng dùng cách khÃch tÆ°á»›ng lÆ°u manh đó, ta tuyệt không trúng kếâ€.
Ô Tá» HÆ° than: “LÆ°u manh cÅ©ng tốt, có thể khiến Bách Thuần Ä‘á» mặt đã là thủ Ä‘oạn ái tình số má»™t. Bát mỹ đồ hoà n thà nh rồi, ta có thể rá»i khá»i Hồng Diệp Lâu bất cứ lúc nà o, thế nhÆ°ng ta còn có má»™t má»™ng tưởng ở Hồng Diệp Lâu, nhất định Bách Thuần phải bồi tiếp ta má»™t đêm, xem xem bản thân lúc tỉnh lại, phải chăng vÄ©nh viá»…n không muốn ly khaiâ€.
Bách Thuần hiện ra thần sắc suy tÆ°, má»™t lát sau má»›i nhẹ nhà ng nói: “NgÆ°Æ¡i là nam nhân đầu tiên trá»±c tiếp yêu cầu Bách Thuần hiến thân nhÆ° thế, nếu theo tÃnh khà gần đây của ta, đại khái sẽ thưởng cho ngÆ°Æ¡i má»™t cái bạt tay. NhÆ°ng ta tháºt sá»± không có sinh khÃ, còn Ä‘á»™t nhiên cảm thấy bá»™ dạng du hà nhân gian của ngÆ°Æ¡i hoà n toà n là giả tạo, là m thế chỉ muốn che giấu thống khổ trong lòng ngÆ°Æ¡i. Bất quá, ta dám khẳng định bản thân tuyệt không phải là ngÆ°á»i mà ngÆ°Æ¡i luôn tìm kiếm. NgÆ°Æ¡i biết ta vì sao sáng sá»›m tìm ngÆ°Æ¡i không? Nguyên nhân là ta muốn nói vá»›i ngÆ°Æ¡i, ta đã biết ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i muốn tìm là ai rồiâ€.
Ô Tá» HÆ° thất thanh: “Chuyện đó không có khả năng, nếu không phải Bách Thuần, còn có ngÆ°á»i nà o? Cho dù có, ngÆ°á»i đó cÅ©ng còn chÆ°a xuất hiện. Bách Thuần có thể dá»± Ä‘oán tÆ°Æ¡ng lai sao? Ài! Không cần nghÄ© nhiá»u nhÆ° thế, Bách Thuần rất có khả năng là cÆ¡ há»™i cuối cùng của Ä‘á»i ta, dù mạo hiểm thế nà o ta cÅ©ng không muốn đánh mấtâ€.
Äôi mắt to quyến rÅ© của Bách Thuần phát ra ánh sáng nồng nhiệt, không quan tâm lá»i hắn nói, nhìn thẳng lên trá»i nói: “Äêm qua sau khi ngÆ°Æ¡i chèo thuyá»n ly khai, ta nhìn bức tranh vẽ ta, cảm thấy bức tranh đó Ä‘Ãch xác là có ma lá»±c thần bÃ, phân biệt rõ rà ng so vá»›i bảy bức mỹ nhân đồ kia, có cảm giác không chỉ cao hÆ¡n má»™t cấp so vá»›i bảy bức tranh kia. Ta nghÄ© đến rất nhiá»u thứ, nghÄ© đến sá»± váºt ta chÆ°a từng nghÄ© qua, tâm tình kÃch Ä‘á»™ng chÆ°a từng có, khóc muốn cạn nÆ°á»›c mắt. Ta là ngÆ°á»i rất dá»… khóc, đến khi Thiá»n Dá»±c đến mang tranh Ä‘i, ta vẫn không thể cầm lại, trong lòng trà n ngáºp má»™t dạng cảm xúc nà o đó mà ta không thể hiểu đượcâ€.
Ô Tá» HÆ° ngây ngẩn nhìn nà ng, đôi mắt xinh đẹp của nà ng long lanh phản chiếu ánh nắng mai, hai đồng tá» Ä‘en nhánh bừng lên sức sống nồng nà n, toát lên tình cảm mãnh liệt trong lòng. Hắn dám khẳng định nà ng đã sa và o lÆ°á»›i tình, bất quá đây là lá»a tình đối vá»›i bức vẽ của hắn, không có quan hệ gì đến hắn cả.
Bạch Thuần hoà n toà n chìm và o má»™t dạng tình cảm nà o đó, mÆ¡ mà ng nói: “Khi ta quay vá» Tình Trúc Các, nhịn không được lại xem bức Vân Má»™ng nữ thần của ngÆ°Æ¡i, không biết có phải bị bức tranh ngÆ°Æ¡i vẽ ta dẫn dắt hay không, lần nà y ta đặc biệt táºp trung quan sát, lại cảm thấy có sá»± khác biệt rất rõ giữa hai bức tranh. NgÆ°Æ¡i biết khác biệt chá»— nà o không?â€.
Ô TỠHư mù mỠlắc đầu.
Bách Thuần nói: “Bức tranh ngÆ°Æ¡i vẽ ta, nắm bắt thà nh công thần tình của ta trong má»™t khoảnh khắc nà o đó, giống nhÆ° có thể Ä‘i và o ná»™i tâm của ta. Thế nhÆ°ng chá»— cảm Ä‘á»™ng ta nhất, lại là ở bức vẽ nà y ta dÆ°á»ng nhÆ° hoà n toà n vượt lên khá»i ta trong hiện tại, vượt xa thần tình lúc ta biểu hiện cho ngÆ°Æ¡i thấy, kết hợp vá»›i má»™t hình thái có ý nghÄ©a vÄ©nh hằng nà o đó, tạo nên nét đẹp thê lÆ°Æ¡ng thần bÃ, khiến ta bị tác Ä‘á»™ng sâu sắc, không thể là m chủ mìnhâ€.
Ô Tá» HÆ° nói: “Äó chÃnh là biểu hiện sá»± yêu thÃch của ta đối vá»›i nà ngâ€.
Ãnh mắt Bách Thuần chiếu và o hắn, chăm chú nhìn hắn, chầm chầm lắc đầu nói: “Nếu không có so sánh, ta có lẽ sẽ tin lá»i nà y của ngÆ°Æ¡i. Khi ta thưởng thức lại Vân Má»™ng nữ thần của ngÆ°Æ¡i, láºp tức nắm được sá»± khác biệt của hai bức tranh. Bức tranh vẽ ta, khẳng định là bút pháp và tâm ý hợp nhất, là tác phẩm bất hủ, nhÆ°ng vẫn không bằng Vân Má»™ng nữ thần của ngÆ°Æ¡i. Bởi vì lúc ngÆ°Æ¡i vẽ nữ thần, ngÆ°Æ¡i hoà n toà n nháºp tâm, dốc hết tâm tình của ngÆ°Æ¡i, không chịu áp lá»±c phải biểu đạt khát vá»ng nóng bá»ng trong lòng ngÆ°Æ¡i. Äem ra so sánh, lúc vẽ ta ngÆ°Æ¡i chỉ là má»™t kẻ bà ng quan, thế nhÆ°ng lúc vẽ nữ thần của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i và mỹ nhân dÆ°á»›i bút của mình có tình cảm mãnh liệt. Ta dám khẳng định cảm giác nà y tuyệt không sai, Ä‘á»™t nhiên cảm thấy nhất định phải láºp tức Ä‘i nói vá»›i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i đã xem ta là ngÆ°á»i truyá»n tin cho Vân Má»™ng nữ thần, đặc biệt truyá»n đạt má»™t tin tức quan trá»ng nhất đến nữ thần cho ngÆ°Æ¡i – ngÆ°á»i mà ngÆ°Æ¡i không ngừng tìm kiếm trongg cuá»™c Ä‘á»i, chÃnh là nà ng ta, ngÆ°Æ¡i không cần tiếp tục khổ sở tìm kiếm nữa, bởi ngÆ°Æ¡i vÄ©nh viá»…n không thể ở trên ngÆ°á»i nữ tá» nà o tìm được thứ ngÆ°Æ¡i muốn, bao gồm cả Bách Thuần ta trong đóâ€.
Ô TỠHư lộ ra thần sắc chấn kinh, há hốc miệng, nhưng không thể nói được gì.
Lúc nà y Thiá»n Dá»±c vá»™i vã Ä‘i tá»›i, kêu gấp: “Äại tiểu thÆ°! Äại tiểu thÆ°!, NgÆ°á»i ở đâu?â€.
Äá»™t nhiên phát hiện hai ngÆ°á»i ngồi trên báºc cấp, kinh ngạc đến không nói tiếp được.
Bách Thuần trợn mắt nhìn Ô Tá» HÆ°, cặp mắt mỹ lệ nhÆ° muốn nói: “Không nói được à ! Ta chứng thá»±c ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i thÃch không phải là ta rồi nhéâ€. Tiếp đó nhìn Thiá»n Dá»±c há»i: “Có chuyện gì gấp váºy?â€.
Thiá»n Dá»±c hổn hển đáp: “Khâu công tỠđến tìm đại tiểu thÆ°â€.
Bách Thuần “a†má»™t tiếng đứng dáºy, có chút lúng túng không biết là m sao.
Ô Tá» HÆ° nhắc: “Ta còn chÆ°a kể nà ng nghe tình cảnh đáng sợ trong ác má»™ngâ€.
Bách Thuần không để ý tá»›i hắn, nói vá»›i Thiá»n Dá»±c: “Ta muốn huynh ấy ở Tình Trúc Cácâ€.
Thiá»n Dá»±c hồ nghi trừng mắt nhìn Ô Tá» HÆ°, lãnh mệnh Ä‘i luôn.
Bách Thuần Ä‘Æ°a tay vá»— vá»— và o má Ô Tá» HÆ°, cÆ°á»i nói: “Hảo hà i tá» ngoan ngoãn Ä‘i, đợi ngÆ°á»i lá»›n sau khi Ä‘i là m chuyện chÃnh sẽ quay lại nghe ngÆ°Æ¡i kể cố sá»± Ä‘á»™ng nhân trong má»™ngâ€.
Nói dứt vội và ng bỠđi.
o0o
Bố chÃnh sứ ti phủ.
Tiá»n Thế Thần tiến và o thạch ốc, ngồi xuống đối diện Qua Mặc.
Qua Mặc há»i: “Tình hình thế nà o?â€.
Tiá»n Thế Thần đáp: “Äại Hà Minh hình nhÆ° không có hoà i nghi, triệt thoái tất cả nhân thủ giám thị Hồng Diệp Lâu, đệ thì là m bá»™ là m tịch, má»™t mặt tăng cÆ°á»ng phòng ngá»± thà nh, má»™t mặt phái ngÆ°á»i lục soát từng nhà truy tìm NgÅ© Äá»™n Äạo, kỳ tháºt là thừa cÆ¡ thanh trừ tai mắt của Quý Nhiếp Äá» lÆ°u ở trong thà nhâ€.
Qua Mặc há»i tiếp: “Có phát hiện Quý Nhiếp Äá» không?â€.
Tiá»n Thế Thần lo lắng đáp: “Từ sau buổi tối Quý Nhiếp Äá» rá»i thà nh đến Vân Má»™ng Trạch, đệ không có nháºn được tin tức nà o vá» hắnâ€.
Qua Mặc nói: “Quý Nhiếp Äá» chắc chắn quay vá» rồi, bằng không trong tay Cô Nguyệt Minh sao có thể có máy bắn ná» bốn dây, giúp Cô Nguyệt Minh xoay chuyển được tình thế. NhÆ°ng hiện tại bá»n ta lại không thể tìm được tung tÃch Quý Nhiếp Äá», có thể thấy hắn luôn có sá»± chuẩn bị đối phó thủ Ä‘oạn của ngÆ°Æ¡i, vì thế có thể đến Ä‘i thoải mái, ẩn giấu hình tÃchâ€.
Lại trầm ngâm nói tiếp: “Nếu Nguyá»…n Tu Chân dá»… dà ng bị ngÆ°Æ¡i hà lá»™ng nhÆ° thế, Äại Hà Minh đã không thể có thanh thế nhÆ° hôm nay, vì thế Äại Hà Minh trÆ°á»›c mắt chỉ là giả bá»™ tin ngÆ°Æ¡i, ta dám nói bá»n chúng có thủ Ä‘oạn khácâ€.
Tiá»n Thế Thần than: “Bá»n ta có phải lại là m chuyện ngu ngốc hay không?â€.
Qua Mặc không vui: “Ta đã sá»›m nói qua chỉ là kế quyá»n nghi nhất thá»i, mục tiêu là không để NgÅ© Äá»™n Äạo rÆ¡i và o tay Äại Hà Minh, tuyệt không có nói kế nà y có thể xúc tiến tình hữu nghị giữa ngÆ°Æ¡i và Äại Hà Minh. Tiá»n Thế Thần của mÆ°á»i năm trÆ°á»›c đâu mất rồi? MÆ°á»i năm trÆ°á»›c là ngÆ°Æ¡i Ä‘Ãch thân nói vá»›i ta, vì Ä‘oạt lấy Sở hạp, ngÆ°Æ¡i nguyện trả bất cứ giá nà o. Tối qua ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có thần khà đó, vì sao hiện tại lại hối háºn?â€.
Tiá»n Thế Thần mặt xám ngoét há»i: “Lòng đệ rất loạn, sÆ° huynh bảo đệ phải là m thế nà o?â€.
Qua Mặc im lặng chốc lát, đáp: “NgÆ°Æ¡i có hai lá»±a chá»n, lá»±a chá»n đầu tiên là lăn Ä‘i gặp Nguyá»…n Tu Chân và Khâu Cá»u SÆ°, sám hối vá»›i bá»n chúng, nói sau nà y không dám nữa, Lang Canh Ä‘Ãch xác là NgÅ© Äá»™n Äạo, má»i ngÆ°á»i láºp tức xông và o Hồng Diệp Lâu bắt ngÆ°á»i, hy vá»ng Nguyá»…n, Khâu hai ngÆ°á»i thấy ngÆ°Æ¡i thà nh tâm hối cải, để NgÅ© Äá»™n Äạo cho bá»n ta hai, ba canh giỠđể bá»n ta dùng đại hình bức cungâ€.
Tiá»n Thế Thần biến sắc: “Thể diện của đệ bỠở đâu? Ngà y sau bá»n chúng còn chịu nể mặt đệ sao?â€.
Qua Mặc há» hững: “So vá»›i gia đình, tÃnh mạng, thể diện chỉ là chuyện nhá», đúng không?â€.
Tiá»n Thế Thần khổ não đáp: “NhÆ°ng nhÆ° thế bá»n chúng há không phải biết ta luôn không thá»±c lòng, minh Æ°á»›c giữa hai bên còn có ý nghÄ©a gì?â€.
Qua Mặc than: “NgÆ°Æ¡i vẫn chÆ°a nắm được trá»ng Ä‘iểm vấn Ä‘á». Vấn Ä‘á» lá»›n nhất là để Äại Hà Minh nhìn rõ ná»™i tình của ngÆ°Æ¡i, triá»u đình muốn đối phó là ngÆ°Æ¡i chứ không phải Äại Hà Minh, khởi nghÄ©a của Äại Hà Minh không còn cấp bách nữa, chuẩn bị đầy đủ kho lÆ°Æ¡ng binh lÃnh sao cho ứng chiến có lợi, đúng không?â€.
Tiá»n Thế Thần kinh hãi há»i: “Váºy đệ há không phải căn bản không có lá»±a chá»n?â€.
Qua Mặc đáp: “Bắt đầu đã là nhÆ° thế, chÆ°a từng có thay đổi. Má»™t tuyến sinh cÆ¡ của ngÆ°Æ¡i nằm trên Sở hạp, chỉ có Ä‘oạt được Sở hạp, sá»± tình má»›i có cÆ¡ há»™i chuyển biến. NgÆ°Æ¡i thà nh thá»±c nói vá»›i ta, cuối cùng ngÆ°Æ¡i có tiếp tục là m không, hay là trốn và o chá»— hoang vắng, ta không có thá»i gian rảnh nói chuyện vá»› vẩn vá»›i ngÆ°Æ¡iâ€.
Sắc mặt Tiá»n Thế Thần cà ng lúc cà ng khó coi, chợt tối chợt sáng, cuối cùng nắm chặt tay vung quyá»n nói: “Äệ quyết định rồi, tất cả theo chỉ thị của sÆ° huynh mà là mâ€.
o0o
Cô Nguyệt Minh đến Hồng Diệp Lâu, một tình huống nằm ngoà i ý liệu xuất hiện trước mắt y.
Hồng Diệp Lâu những ngà y đã qua, trÆ°á»›c giá» Ngá» hết thảy Ä‘á»u ở trạng thái gần nhÆ° tÄ©nh lặng, phải qua giá» Ngá», trong lầu má»›i bắt đầu có Ä‘á»™ng tÄ©nh, giống nhÆ° má»™t ngÆ°á»i ngủ say dần dần tỉnh lại.
Thế nhÆ°ng hiện tại cách Ngá» còn hÆ¡n má»™t canh giá», quảng trÆ°á»ng ngoà i viện đã nháo nhà o tất báºt, hÆ¡n má»™t trăm thợ thủ công và phụ việc Ä‘ang báºn bịu không ngá»›t, nÆ¡i nÆ¡i treo đèn kết hoa, còn ở hai bên chủ Ä‘Æ°á»ng thiết kế hai tòa tháp pháo cao đến năm trượng.
Chu Bà n Tá» Ä‘ang chỉ huy nhìn thấy Cô Nguyệt Minh, liá»n vá»™i cất tiếng chà o đón.
Cô Nguyệt Minh há»i: “Chu lão bản hà i lòng Bát mỹ đồ của Lang Canh không?â€.
Chu Bà n Tá» tán thưởng: “Hai từ ‘hà i lòng’ không đủ để hình dung tâm tình của ta, phải dùng ‘cảm kÃch’ má»›i đúng. Äối vá»›i Lang Canh tiên sinh ta bá»™i phục đến sát đất. Từng bức khác nhau, má»—i bức má»—i vẻ, bức nà o cÅ©ng có khả năng dụ hoặc vô cùng. Äặc biệt là bức vẽ Bách Thuần, khẳng định là cảnh giá»›i tối cao, bất kỳ nam nhân nà o nhìn thấy bức tranh đó, Ä‘á»u sẽ sinh ra tình cảm cao thượng thÆ°Æ¡ng hÆ°Æ¡ng tiếc ngá»c, tháºt sá»± là ta cÅ©ng thấy rất thÆ°Æ¡ng xót, mà đây chÃnh là thủ Ä‘oạn cao minh nhất mà cô nÆ°Æ¡ng ăn cÆ¡m thanh lâu có thể đạt tá»›i. Khà ! Nam nhân má»™t khi Ä‘á»™ng ý xót thÆ°Æ¡ng, cái gì cÅ©ng chịu dâng tặng. Hà hà ! Nguyệt Minh lần nà y đến, có phải muốn gặp lão bằng hữu không?â€.
Cô Nguyệt Minh thốt: “Ta muốn trÆ°á»›c tiên Ä‘i xem ngá»±a của taâ€.
Chu Bà n Tá» vui vẻ nói: “Bá»n ta Ä‘i bên nà y xuyên qua Hồng Diệp Ä‘Æ°á»ng. Ba ngà y nay bá»n ta tạm thá»i ngừng kinh doanh, toà n lá»±c chuẩn bị cho tiệc tối ngà y mốt. Nguyệt Minh cho và i ý kiến để bá»n ta là m cho cà ng táºn thiện táºn mỹâ€.
Hai ngÆ°á»i bÆ°á»›c lên báºc thá»m, tiến và o Hồng Diệp Ä‘Æ°á»ng.
Sá»± nhiệt náo của đại Ä‘Æ°á»ng so vá»›i ngoà i quảng trÆ°á»ng cà ng vượt xa, vá»›i trăm nhân công Ä‘ang ná»— lá»±c tÃnh toán bố trà và trang hoà ng cho đại Ä‘Æ°á»ng, mÆ°á»i mấy cái thang dá»±ng bốn bên tÆ°á»ng, để ngÆ°á»i ta trèo lên cao treo đèn lồng, cả xà ngang cao nhất cÅ©ng có ngÆ°á»i Ä‘ang là m việc trên đó.
Viên lâm gần hồ biển ngÆ°á»i cuồn cuá»™n, không khà dÆ°á»ng nhÆ° bốc hÆ¡i nóng.
Diá»…m NÆ°Æ¡ng Ä‘ang chỉ đạo thủ hạ sắp xếp hợp lý vị trà các cái bà n tròn lá»›n, báºn đến mồ hôi đầm đìa, nhìn thấy Cô Nguyệt Minh, không quên nở nụ cÆ°á»i dụ hoặc, chá»›p mắt lại cắm đầu và o công việc.
Cô Nguyệt cảm thụ rõ sá»± ủng há»™ nhất trà của đám ngÆ°á»i nà y đối vá»›i Hồng Diệp Lâu, khiến tất cả Ä‘oà n kết lại vá»›i nhau, táºn tâm táºn lá»±c, hòa hợp vui vẻ vì mục tiêu chung.
Chu Bà n Tá» hạ thấp giá»ng: “Äêm qua rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì?. Lão Tiá»n Ä‘á»™t nhiên sai ngÆ°á»i đến báo vá»›i ta, nói Lang Canh không phải NgÅ© Äá»™n Äạo, Äại Hà Minh lại triệt thoái bá»n ngÆ°á»i giám thị bá»n ta. Khâu Cá»u SÆ° Ä‘ang tá»›i tìm gặp Bách Thuần, hiện tại chắc Ä‘ang trò chuyện vá»›i Bách Thuần ở Tình Trúc Cácâ€.
Cô Nguyệt Minh cùng lão Ä‘i xuyên qua Bắc đại môn, đến hoa viên gần hồ, nói: “NgÅ© Äá»™n Äạo đêm qua đã trá»™m Thiên Nữ ngá»c kiếm của Tiá»n Thế Thần, khi đó Lang Canh Ä‘ang vẽ bức há»a Bách Thuần, có được chứng cứ ngoại phạm tốt nhấtâ€.
Chu Bà n Tá» báºt cÆ°á»i nói: “Lang Canh tháºt không phải NgÅ© Äá»™n Äạo, tháºt là mắc cÆ°á»i quáâ€.
Cô Nguyệt Minh dừng chân: “Chu lão bản không cần Ä‘Æ°a, ta muốn má»™t mình Ä‘i đến chuồng ngá»±aâ€.
GÆ°Æ¡ng mặt Chu Bà n Tá» hiện lên thần sắc cổ quái, há»i: “Lang Canh tháºt không phải NgÅ© Äá»™n Äạo sao?â€.
Cô Nguyệt Minh đáp: “Chuyện nà y ông nên tá»± mình há»i Tiá»n Thế Thần má»›i có đáp án xác thá»±câ€.
Nói rồi cáo biệt bỠđi.
- o O o -
Tà i sản của Minh Huệ
03-11-2011, 07:22 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Vân Mộng Thà nh Chi Mê
Tác giả: Huỳnh Dị
Hồi 44
Dịch giả: Phong Äao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Vân Mộng Thà nh Chi Mê
Äối thủ hiện thân
Thiá»n Dá»±c dẫn Khâu Cá»u SÆ° đến ngoà i cổng Tình Trúc Các, thi lá»… nói: “Tiểu tỳ chỉ Ä‘Æ°a công tỠđến đây, má»i công tá» di giá và o trong, đại tiểu thÆ° Ä‘ang chá» ngà iâ€.
Khâu Cá»u SÆ° rất muốn há»i Thiá»n Dá»±c “Lang Canh†dá»±a và o cái gì có thể khiến Bách Thuần “bá» dở giữa Ä‘Æ°á»ng†đi gặp hắn, thế nhÆ°ng trong Hồng Diệp Lâu hôm nay ai nấy vô cùng cao hứng, Thiá»n Dá»±c cà ng bá»™c lá»™ dáng vẻ khả ái hoan hỉ, vì tránh là m há»ng niá»m vui của nà ng, lá»i đến miệng vẫn không thể nói ra, chỉ Ä‘Ã nh đáp lá»….
Nhìn theo thân ảnh Thiá»n Dá»±c dần khuất, Khâu Cá»u SÆ° lòng nghÄ© Lang Canh chắc chắn là NgÅ© Äá»™n Äạo không sai, biết rõ nguyên nhân Bách Thuần Ä‘i gặp hắn đối vá»›i sá»± tình tuyệt không có ảnh hưởng, còn có thể có hiệu quả ngược, thế nhÆ°ng bản thân tháºt sá»± rất muốn biết. NghÄ© đến đây, trong lòng khẽ chấn Ä‘á»™ng.
Chẳng lẽ bản thân lại có ý niệm đố kỵ, sợ Bách Thuần vì yêu thÃch NgÅ© Äá»™n Äạo, cho nên nghe lá»i NgÅ© Äá»™n Äạo nhÆ° thế. Lại nghÄ© đến bản thân căn bản không có tÆ° cách ghen tuông, thầm thở dà i cất chân Ä‘i và o trong sân.
Hắn là lần đầu thăm khuê phòng Bách Thuần, tâm tình không khá»i có chút khẩn trÆ°Æ¡ng.
DÆ°á»›i ánh nắng mai, Tình Trúc Các tá»a lạc ở bá» tây Quải Biểu Trì, cổ thụ vây quanh, kiến trúc cổ kÃnh u nhã, ba mặt có tÆ°á»ng vây, trên tÆ°á»ng chạm trá»— hoa gạch, cho ngÆ°á»i ta cảm giác thông thoáng thoải mái.
Khâu Cá»u SÆ° bÆ°á»›c trên con Ä‘Æ°á»ng nhá» lát đá thẳng đến báºc thá»m cổng chÃnh, trong lòng không khá»i sinh ra ý chán nản, nghÄ© đến đêm qua không có chợp mắt, nếu nhÆ° có thể ngủ má»™t giấc trong khuê phòng Bách Thuần, lúc tỉnh dáºy nghe âm thanh sinh hoạt của nà ng, thì đúng là chuyện mãn nguyện nhất trên thế gian. Tiếp đến trong lòng lại thầm thất kinh, mình sao lại nhÆ° thế?
Ở trong mắt bất kỳ ai, bao gồm cả Nguyá»…n Tu Chân, hắn Ä‘á»u là má»™t con ngÆ°á»i kiên cÆ°á»ng, có ý chà nhÆ° sắt thép, không bao giá» nao núng. NhÆ°ng sá»± thá»±c thì hắn cÅ©ng có mặt yếu á»›t không cho ngÆ°á»i khác biết, hắn sợ nhìn khổ nạn đến vá»›i ngÆ°á»i khác. Cho dù là địch nhân đối đầu, hắn cÅ©ng không thể dùng thủ Ä‘oạn tà n khốc, chỉ có thể cho đối phÆ°Æ¡ng chết thống khoái. Hắn đã nói vá»›i Bách Thuần, nếu nhÆ° có lá»±a chá»n, hắn sẽ buông tha NgÅ© Äá»™n Äạo, tuyệt không phải nói trái lòng mình.
“Huynh đến rồi!â€.
Khâu Cá»u SÆ° cảm thấy thống khổ khó diá»…n tả, hắn không còn hoà i nghi sá»± yêu thÃch của Bách Thuần đối vá»›i hắn, chỉ từ câu nói nà y, hắn hoà n toà n nắm được tâm tình của Bách Thuần, đó là sá»± khát vá»ng và mong chá», lại ẩn hà m sá»± do dá»± và bất an, sợ bị tổn thÆ°Æ¡ng lần nữa.
Hắn cÅ©ng không hoà i nghi sá»± yêu thÃch của mình đối vá»›i nữ tá» xinh đẹp nà y, chỉ háºn đối diện vá»›i bá»n há» là thế lá»±c do Phụng công công đứng đầu, chÃnh là táºp Ä‘oà n lá»›n nhất, mạnh nhất và tà n nhẫn nhất trong thiên hạ hiện nay, chỉ cần phạm sai lầm nhá» sẽ mang lại háºu quả đáng sợ không thể bù đắp. Äá»™t nhiên hắn có chút không rõ bản thân đến nÆ¡i nà y yết kiến Bách Thuần, cuối cùng là vì cái gì?â€.
Hắn sao có thể rắp tâm lừa gạt Bách Thuần, nói mấy lá»i dối lòng vá»›i nà ng được?â€.
Nguyễn Tu Chân đánh giá hắn quá cao rồi.
Bất quá hắn tháºt sá»± rất muốn gặp Bách Thuần, bằng không hắn có thể từ lúc đầu cá»± tuyệt kiến nghị nà y của Nguyá»…n Tu Chân.
Bách Thuần ngồi trên má»™t cái trÆ°á»ng á»· dá»±a tÆ°á»ng đối diện vá»›i bức tranh nữ thần, cặp mắt Ä‘en nhánh chan chứa tình cảm, môi hồng nÅ©ng nịu nét cÆ°á»i tÆ°Æ¡i tắn, có chút e thẹn, ánh mắt e ấp nhìn ra, tá»±a nhÆ° đã rÆ¡i và o lÆ°á»›i tình, lại nhÆ° hoà n toà n vượt khá»i nó. Chỉ là tÄ©nh lặng Ä‘oan trang ngồi ở nÆ¡i đó, tÆ° thái trà n ngáºp phong tình khiến ngÆ°á»i ta không thể chế ngá»±. NhÆ°ng Ä‘iểm chân chÃnh là m Khâu Cá»u SÆ° rung Ä‘á»™ng, không chỉ là gÆ°Æ¡ng mặt xinh đẹp dụ nhân, mà vì hắn biết trong nà ng còn ẩn chứa vẻ đẹp vô táºn, Ä‘ang đợi hắn đến khám phá, Ä‘ang chá» hắn đến thưởng thức.
Hiểu biết của hắn vá» nà ng còn rất sÆ¡ sà i, thế nhÆ°ng chỉ cần má»™t Ä‘iểm nà y, đã đủ là m hắn hiểu được nhiá»u thứ. Bách Thuần giống nhÆ° má»™t bảo khố, chỉ má»™t phần bảo váºt, đã là m hắn gục ngã dÆ°á»›i chân nà ng, mà rất có khả năng suốt cả cuá»™c Ä‘á»i hắn vẫn không thể thưởng thức hết trân quý trong đó, nhÆ°ng hắn không thể có được sá»± lá»±a chá»n đó, nghÄ© đến chuyện nà y, khiến hắn cảm thấy ruá»™t gan đứt Ä‘oạn, không ká»m được sá»± chua xót.
Bách Thuần nhẹ nhà ng nói: “Khâu công tá» ngồi Ä‘i, phải trả lá»i tôi trÆ°á»›c má»™t vấn Ä‘á»â€.
Khâu Cá»u SÆ° miá»…n cÆ°á»ng sốc lại tinh thần, nhắc nhở bản thân nguyên tắc dùng đầu óc không dùng cảm tình. Äi đến trÆ°á»›c nà ng há»i: “Có phải nếu ta đáp không đúng, hoặc không chịu trả lá»i, Bách Thuần sẽ láºp tức hạ lệnh trục khách hay không?â€.
Bách Thuần bình tÄ©nh đáp: “Khâu Cá»u SÆ° huynh quá Ä‘a nghi rồi. Tôi muốn nói là , nếu huynh là đến bắt ngÆ°á»i, thì hãy thu tháºp tôi trÆ°á»›c. Nếu là đến từ biệt, cÅ©ng không cần nói nữa, láºp tức Ä‘i Ä‘iâ€.
Khâu Cá»u SÆ° lùng bùng trong đầu, má»™t cảm xúc khó mà hình dung được lan khắp ngÆ°á»i hắn, nhất thá»i không biết là tÆ° vị gì. Sá»± tình sao có thể phát triển đến mức thế nà y? Biểu hiện của Bách Thuần chÃnh là tình cảm bi thÆ°Æ¡ng trong lòng, cà ng là m hắn hổ thẹn hÆ¡n so vá»›i nghiêm khắc trách hắn. MÆ¡ mÆ¡ hồ hồ, Khâu Cá»u SÆ° ngồi xuống cạnh Bách Thuần.
Bá»—ng nhiên đằng trÆ°á»›c tá»±a nhÆ° có má»™t mỹ nữ Ä‘ang Ä‘iá»u khiển xe ngá»±a xông và o hắn. Khâu Cá»u SÆ° giáºt bắn mình, bừng tÄ©nh lại, chú ý quan sát, má»›i biết bức tÆ°á»ng đối diện có treo má»™t bức há»a.
Bách Thuần Ä‘ang chăm chú nhìn hắn, há»i: “Huynh thấy được cái gì?â€.
Khâu Cá»u SÆ° ngây ngốc nhìn Vân Má»™ng nữ thần, đáp: “Ta vừa rồi nhất thá»i hoa mắt, còn cho rằng thấy được nữ tá» Ä‘iá»u khiển chiến xa đóâ€.
Bách Thuần há»i: “Xem bá»™ dạng thất hồn lạc phách của huynh vừa rồi, có thể nghiệm đặc biệt gì khác không?â€.
Khâu Cá»u SÆ° trầm ngâm phút chốc, đáp: “Chỉ là nhÆ° thế, không có cảm giác khác gì. Ta thất hồn lạc phách không phải vì bức há»a đó, mà vì nghe mấy câu nói của Bách Thuần. May mà hôm nay ta đến, đã không phải muốn bắt ngÆ°á»i, cà ng không phải từ biệt, mà là muốn nói vá»›i Bách Thuần, Thiên Nữ ngá»c kiếm của Tiá»n Thế Thần đêm qua bị trá»™m rồiâ€.
Bách Thuần thốt: “Sao có thể chứ?â€.
Khâu Cá»u SÆ° khẽ cÆ°á»i nói: “Bách Thuần có phải vì nghÄ© NgÅ© Äá»™n Äạo tháºt Ä‘ang ở Hồng Diệp Lâu, Bố chÃnh sứ ti phủ lại giá»›i bị nghiêm ngặt, mà trong thiên hạ, chỉ có NgÅ© Äá»™n Äạo có thể có bản lãnh đó, vì thế thấy hết sức khó hiểu?â€.
Hai mắt Bách Thuần sáng lóng lánh, hiển nhiên là nghĩ đến một khả năng nà o đó.
Khâu Cá»u SÆ° biết nà ng Ä‘oán Tiá»n Thế Thần Ä‘ang giở trò, bởi vì những Ä‘iá»u nà ng biết, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên vượt xa hắn và Nguyá»…n Tu Chân, so vá»›i bá»n há» cà ng có tÆ° cách Ä‘oán được chân tÆ°á»›ng.
Bách Thuần đúng là nữ tỠthông minh tinh tế.
Ãnh mắt Bách Thuần nhìn qua Vân Má»™ng nữ thần ở tÆ°á»ng đối diện, nhẹ giá»ng nói: “Tháºt sá»± chÆ°a nghÄ© qua lại có thể cùng tên tiểu tá» huynh ngồi ở nÆ¡i nà y, cùng thưởng thức tác phẩm của Lang Canhâ€.
Khâu Cá»u SÆ° là lần đầu trong Ä‘á»i bị nữ nhân gá»i là tiểu tá», còn xuất ra từ miệng mỹ nữ nhÆ° Bách Thuần, cảm giác xấu hổ bừng cả mặt.
Bách Thuần đang triển hiện ma lực đối với hắn.
Khâu Cá»u SÆ° cÆ°á»i khổ: “Ta cuối cùng cÅ©ng minh bạch Bách Thuần vì sao tán thưởng nó nhÆ° thế, bức há»a nà y đúng là kiệt tác, ta là lần đầu lầm lẫn giữa há»a tượng và ngÆ°á»i tháºtâ€.
Bách Thuần khe khẽ há»i: “Huynh biết má»—i lần tôi xem bức há»a nà y, nhìn thấy cái gì không?â€.
Khâu Cá»u SÆ° hiếu kỳ há»i: “Là m sao Ä‘oán được, Bách Thuần nhìn thấy gì?â€.
Äôi mắt đẹp của Bách Thuần chăm chú nhìn bức há»a, mÆ¡ mà ng nói: “Tôi nhìn thấy hy vá»ngâ€.
Khâu Cá»u SÆ° muốn nói nhÆ°ng không biết nói gì.
Bách Thuần nhắm đôi mắt đẹp lại, nhẹ nhà ng nói: “Hiện tại tôi so vá»›i bất kỳ lúc nà o, cà ng nắm rõ tâm ý của nóâ€. Tiếp đó mở mắt ra, ánh mắt nhìn sang Khâu Cá»u SÆ°, nhìn sâu và o mắt hắn vui vẻ nói: “Nữ tá» trong tranh được mệnh danh là Vân Má»™ng nữ thần, mấy ngà y vừa rồi may mà có nà ng ta bầu bạn vá»›i tôi, bằng không thá»i gian qua cÅ©ng không biết thế nà oâ€.
Khâu Cá»u SÆ° trong đầu mù má» há»i: “Ta không hiểu Bách Thuần Ä‘ang nói gì?â€.
Bách Thuần liếc hắn, đáp: “Huynh tháºt không hiểu sao? Thế nhÆ°ng huynh không phải nói đối thủ của các ngÆ°á»i là thần linh không hình không bóng sao? Hiện tại để Bách Thuần giá»›i thiệu nà ng ta vá»›i huynhâ€.
Khâu Cá»u SÆ° chấn Ä‘á»™ng chăm chăm nhìn Vân Má»™ng nữ thần: “Ta vẫn không minh bạchâ€.
Bách Thuần nhẹ nhà ng thốt: “Chá»— xảo diệu nhất của cả cục thế mệnh váºn chÃnh là bức há»a nà y, không có nà ng, không thể có Bát mỹ đồ, không thể có Æ°á»›c định tám ngà y của bá»n ta, Cô Nguyệt Minh cÅ©ng không thể Ä‘i tìm Lang Canh, hiện tại huynh cÅ©ng không thể ngồi đây Ä‘Ã m luáºn cùng ta. Bức há»a nà y lai lịch ly kỳ, là nà ng ấy ở trong giấc má»™ng của Lang Canh hiển thị chân thân, để Lang Canh có thể vẽ ra giấy. Huynh nói có thần linh bảo há»™ Lang Canh, thần linh đó chÃnh là Vân Má»™ng nữ thần huynh Ä‘ang nhìn đóâ€.
Khâu Cá»u SÆ° giá»ng khó tin: “Vì sao Bách Thuần gá»i nà ng ta là Vân Má»™ng nữ thần?â€.
Bách Thuần ung dung đáp: “Chuyện nà y thì huynh phải tá»± mình Ä‘i há»i Lang Canh má»›i được. Khâu Cá»u SÆ° huynh biết tôi ở trên ngÆ°á»i nà ng ta nhìn thấy hy vá»ng gì không?â€.
Khâu Cá»u SÆ° vô cùng hồ đồ, cảm giác đầu Ä‘au nhÆ° dần, vá»™i và ng lắc đầu.
Bách Thuần Ä‘iá»m đạm thốt: â€Ta có má»™t cảm giác kỳ quái, đó là cà ng nhìn cà ng quen thuá»™c nà ng ta, hiểu tâm ý nà ng ta, Lang Canh không chỉ là ngÆ°á»i nà ng ta bảo vệ, còn là ngÆ°á»i nà ng ta chung tình. Bất luáºn là ai, dùng thủ Ä‘oạn gì đối phó Lang Canh, cuối cùng cÅ©ng uổng phà công phu, nhÆ° váºy mâu thuẫn giữa tôi và huynh sẽ không tồn tại, Khâu Cá»u SÆ° huynh hiện tại chắc minh bạch tôi nhìn thấy hy vá»ng gì từ nà ngâ€.
Khâu Cá»u SÆ° rúng Ä‘á»™ng nhìn nà ng chăm chăm, thốt: “Bách Thuần!â€.
Bách Thuần nhún vai: “Hiện tại huynh có lẽ không tin, nhÆ°ng tôi dám khẳng định Vân Má»™ng nữ thần đối vá»›i tôi trà n đầy yêu mến và thiện ý, đối vá»›i huynh và Nguyá»…n tiên sinh cÅ©ng nhÆ° thế, bằng không đêm qua bá»n ta chắc đã va chạm sứt đầu mẻ trán. Không cần nói, huynh cứ quay vá» nghÄ© cho kỹ. Hãy nhá»›! Không có ai cưỡng bức huynh Ä‘i là m chuyện không tình nguyện, miá»…n cưỡng huynh thì không có ý nghÄ©a. Äúng không!â€.
o0o
Cô Nguyệt Minh đi đến chuồng ngựa nằm ở góc tây bắc, thân ảnh xinh đẹp của Vô Song Nữ xuất hiện trước mắt.
Nà ng váºn công tác phục may Ä‘Æ¡n giản và mang già y da cổ cao, Ä‘ang báºn bịu tắm rá»a cho hai con ngá»±a, má»™t con là Hắc Nhi của nà ng, con kia là Khôi Tiá»…n của Cô Nguyệt Minh. Bên cạnh có má»™t cái giếng và thùng múc nÆ°á»›c.
Trang phục mã phu thô kệch hoà n toà n không ảnh hưởng đến lệ chất trá»i sinh của nà ng, ngược lại còn tôn thêm mỹ thái Ä‘á»™ng nhân trà n đầy sức sống của nà ng. Mái tóc đẹp búi thà nh tó trên đầu, dùng châm dà i cố định, có mÆ°á»i mấy lá»n tóc không nằm trong tó lòa xòa buông xuống, cái gáy thon thả trắng muốt của nà ng lá»™ ra khiến Cô Nguyệt Minh chÆ°a từng Ä‘á»™ng tâm vá»›i nữ nhân cÅ©ng sinh ra dục vá»ng muốn hôn má»™t cái lên đó.
Khôi Tiễn thấy Cô Nguyệt Minh, ngẩng đầu hà vang, nhưng không chạy qua mừng hắn, đủ thấy nó hết sức hưởng thụ sự chăm sóc của mỹ nữ nà y.
Cô Nguyệt Minh đến sau lÆ°ng nà ng, phát giác gáy ngá»c á»ng hồng, hai cái tai nhá» nhắn cÅ©ng nóng bừng, tình huống nhÆ° thế xuất hiện trên ngÆ°á»i má»™t mỹ nữ luôn lạnh lùng cà ng hết sức dụ hoặc. Nà ng không nghÄ© sẽ bị Cô Nguyệt Minh phá ‘hảo sự’, vừa xấu hổ vừa lúng túng, sợ Cô Nguyệt Minh hiểu lầm nà ng là yêu chủ yêu luôn ngá»±a, nhÆ°ng hà nh Ä‘á»™ng hiện giá» của nà ng, cho dù có ngà n lá»i cÅ©ng không biện bạch được.
Cô Nguyệt Minh không nghÄ© nà ng lúng túng nhÆ° thế, Ä‘iá»m đạm nói: “Tháºt cổ quái, Khôi Tiá»…n rất Ãt khi ngoan thế nà y, trÆ°á»›c giá» chỉ chịu ta chăm sócâ€.
Vô Song Nữ không quay đầu nhìn y, chỉ ‘ừm’ má»™t tiếng, sau đó nhấc thùng nÆ°á»›c còn hÆ¡n ná»a tạt lên Khôi Tiá»…n và Hắc Nhi của nà ng, tiếp đó kêu lên phát lệnh Ä‘iá»u khiển ngá»±a.
Hai con ngựa hà lên đáp ứng, chạy ra đầu kia chuồng, vục đầu xuống ăn cỠđể ở đó.
Cô Nguyệt Minh nhìn giá»t mồ hôi Ä‘áºu trên tóc mai của nà ng, trong lòng lÆ°á»›t qua cảm giác Ä‘á»™ng nhân chÆ°a từng có. Thế giá»›i có lẽ vẫn là thế giá»›i trÆ°á»›c đây, nhÆ°ng lòng y đã biến đổi, những chuyện không có liên quan đã qua, biến thà nh trà n trỠý nghÄ©a khó mà diá»…n tả.
Vô Song Nữ giả bá»™ tá»± nhiên nói: “Ngá»±a của ngÆ°Æ¡i rất ngoan, ta dù sao cÅ©ng Ä‘ang rảnh rá»—i, trá»i lại nóng… NgÆ°Æ¡i hiểu chứ.â€.
Cô Nguyệt Minh nói: “Ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hiểuâ€.
Vô Song Nữ ngữ khà gây hấn há»i: “NgÆ°Æ¡i hiểu cái gì?â€.
Cô Nguyệt Minh vui vẻ đáp: “Ta hiểu cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i yêu mến ngá»±a, thêm và o Khôi Tiá»…n là hảo bằng hữu của ngá»±a cô nÆ°Æ¡ng, ta chỉ hiểu nhÆ° thế, không có ý gì khácâ€.
Vô Song Nữ chầm cháºm xoay ngÆ°á»i, mà u hồng trên mặt vẫn còn chÆ°a tan hết, không nhìn mắt y, khẽ cúi đầu há»i: “Tối qua đã phát sinh chuyện gì? Nghe nói ngÆ°Æ¡i và Khâu Cá»u SÆ° của Äại Hà Minh Ä‘á»™ng thủ trên Ä‘Æ°á»ng ngoà i lầuâ€.
Cô Nguyệt Minh đáp: “ChÃnh là vì NgÅ© Äá»™n Äạo, tám mÆ°Æ¡i mốt Ä‘Æ°á»ng Phong Thần côn pháp của Khâu Cá»u SÆ°, hai mÆ°Æ¡i Ä‘Æ°á»ng đầu là chiêu số cáºn chiến, bốn mÆ°Æ¡i Ä‘Æ°á»ng kế tiếp là tấn công từ xa, hai mÆ°Æ¡i mốt Ä‘Æ°á»ng cuối là hiểm nhất, không phải ngÆ°Æ¡i chết thì ta vong. Và o lúc Khâu Cá»u SÆ° không thể không sá» ra hai mÆ°Æ¡i mốt Ä‘Æ°á»ng côn cuối thì Nguyá»…n Tu Chân chạy đến kêu dừng, nói Tiá»n Thế Thần bị NgÅ© Äá»™n Äạo trá»™m mất bảo váºt trấn gia Thiên Nữ ngá»c kiếm. Ta và Khâu Cá»u SÆ° láºp tức đình chiến, không cần phân rõ sinh tá»â€.
Vô Song Nữ ngây ngÆ°á»i má»™t hồi, tiếp đó lá»™ ra thần thái suy tÆ°.
Cô Nguyệt Minh thân thiết nói: “Vì thế hôm nay không khà Hồng Diệp Lâu an tÄ©nh hòa bình, đại bá»™ pháºn ngÆ°á»i báºn rá»™n chuẩn bị cho buổi tiệc ngà y mai. Sá»± tháºt thì tình huống khẩn trÆ°Æ¡ng giữa các thế lá»±c không há» biến đổi, chỉ là từ sáng chuyển sang tối. Có chút giống nhÆ° tráºn mÆ°a lá»›n mấy hôm trÆ°á»›c, khà trá»i Ä‘ang rất tốt, nhÆ°ng má»™t khi phát xuất lại không thể thu tháºpâ€.
Vô Song Nữ không nói gì.
Cô Nguyệt Minh quan tâm há»i: “Cô nÆ°Æ¡ng có quyết định chÆ°a?â€.
Vô Song Nữ nhìn qua y, vừa tiếp xúc ánh mắt y liá»n dá»i mắt mình ra chá»— khác, nói: “Quyết định cái gì chứ?â€.
Cô Nguyệt Minh nói: “Quyết định có cùng bá»n ta đến Vân Má»™ng Trạch thá» váºn khà hay khôngâ€.
Vô Song Nữ than khẽ má»™t tiếng, ngữ khà có chút cam chịu: “Ta có thể có lá»±a chá»n khác sao?â€.
Cô Nguyệt Minh dao động trong lòng.
Nà ng nói đúng, má»—i má»™t ngÆ°á»i bị cuốn và o chuyện nà y, Ä‘á»u không có lá»±a chá»n khác.
Mỹ nữ trÆ°á»›c mặt là má»™t ngÆ°á»i bất hạnh, mÆ°á»i năm qua, nà ng luôn sống lÆ°u vong, trốn đông tránh tây, cuá»™c sống đối vá»›i nà ng là gánh nặng khó mà gánh vác, vì thế nà ng phát giác chết không có gì là đáng sợ. Thế nhÆ°ng nà ng xinh đẹp tÆ°Æ¡i tắn nhÆ° thế, thanh xuân phÆ¡i phá»›i, cuá»™c sống tÆ°Æ¡i đẹp Ä‘ang đợi nà ng Ä‘i hưởng thụ.
Sá»± tháºt thì hoà n cảnh của y so vá»›i nà ng không tốt hÆ¡n bao nhiêu, hai ngÆ°á»i bá»n há» Ä‘á»u từng rÆ¡i và o vá»±c thẳm tuyệt vá»ng, hạnh phúc cách xa trùng trùng, thế nhÆ°ng ‘mệnh váºn’ lại nối kết bá»n há» cùng nhau, phấn đấu vì mục tiêu chung.
Cô Nguyệt Minh thầm hạ quyết định, bất luáºn con Ä‘Æ°á»ng phÃa trÆ°á»›c gian khổ thế nà o, y thá» phải mang nà ng tiến và o cổ thà nh thần bÃ, rá»a sạch oan khuất cho phụ thân và thân cữu của nà ng.
Cất tiếng: “Hiện tại ta Ä‘i tìm NgÅ© Äá»™n Äạo, cùng hắn thÆ°Æ¡ng lượng đại kế chạy đến Vân Má»™ng Trạch, sau khi có kết quả, sẽ đến VÅ© Trúc Các gặp cô nÆ°Æ¡ngâ€.
Nói xong Ä‘i liá»n.
o0o
Khâu Cá»u SÆ° quay vá» Bát Tráºn Viên, Ä‘i thẳng đến thÆ° phòng gặp Nguyá»…n Tu Chân. Nguyá»…n Tu Chân thấy hắn thần tình cổ quái, kinh ngạc há»i: “Äã phát sinh chuyện gì?â€.
Khâu Cá»u SÆ° ngồi xuống đối diện gã, đáp: “Ta thấy đối thủ vô hình của bá»n ta rồiâ€.
Nguyá»…n Tu Chân thất thanh nói: “Cái gì?â€.
Khâu Cá»u SÆ° thuáºt lại tình huống Ä‘i gặp Bách Thuần, nói: “Ta đến lúc nà y vẫn có cảm giác hồ đồ, bất quá suy Ä‘oán của ngÆ°Æ¡i không có sai, NgÅ© Äá»™n Äạo khẳng định có quan hệ vá»›i cổ thà nh của Vân Má»™ng Trạch, bằng không hắn không thể đặt tên cho mỹ nữ hắn vẽ là Vân Má»™ng nữ thần. Ài! Cà ng biết thêm má»™t chút, ta cà ng cảm thấy mất phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ngâ€.
Lại tiếp: “Bách Thuần Ä‘á» ra má»™t ý tưởng bá»n ta chÆ°a nghÄ© qua, đó là Vân Má»™ng nữ thần có thể không phải địch nhân của bá»n taâ€.
Nguyá»…n Tu Chân cÆ°á»i khổ: “Bằng hữu cÅ©ng váºy, địch nhân cÅ©ng váºy, có Ãch gì chứ? Không bắt được NgÅ© Äá»™n Äạo, ngÆ°á»i chủ sá»± Äại Hà Minh sẽ không phải là ta và ngÆ°Æ¡i. Quý Nhiếp Äá» trÆ°á»›c hết thu tháºp Tiá»n Thế Thần, sau đó đến lượt bá»n ta. DÆ°á»›i tình huống đó, thần tiên cÅ©ng không thể cứu bá»n taâ€.
Khâu Cá»u SÆ° há»i: “Thế nhÆ°ng nếu Bách Thuần Ä‘oán đúng, bá»n ta chỉ là uổng công vô Ãch, bá»n ta phải là m thế nà o?â€.
Nguyá»…n Tu Chân đáp: “Nếu không bắt được NgÅ© Äá»™n Äạo, ta và ngÆ°Æ¡i chỉ có má»™t con Ä‘Æ°á»ng, đó là công khai thoát ly Äại Hà Minh, sau đó chia nhau Ä‘Ã o vong, chạy cà ng xa cà ng tốt. Tiếp nữa đại long đầu thá»a thuáºn Ä‘iá»u kiện vá»›i Quý Nhiếp Äá», giải tán Äại Hà Minh, có thể giữ được bao nhiêu huynh đệ thì phải xem bản lãnh của đại long đầuâ€.
Khâu Cá»u SÆ° chán nản: “Äây há không phải không có Ä‘Æ°á»ng Ä‘i saoâ€.
Nguyá»…n Tu Chân đáp: “Äây chÃnh là hoà n cảnh của bá»n ta. Ta hiểu tâm tình của ngÆ°Æ¡i, thế nhÆ°ng bá»n ta tháºt sá»± không có lá»±a chá»n. Không có NgÅ© Äá»™n Äạo, cái gì cÅ©ng không cóâ€.
Lại há»i: “NgÆ°Æ¡i phải chăng vì Bách Thuần mà mất Ä‘i đấu chà rồi?â€.
Khâu Cá»u SÆ° cÆ°á»i khổ đáp: “Nói Bách Thuần không có ảnh hưởng đến ta là dối lòng, bất quá ta biết phân biệt nặng nhẹ, ngÆ°Æ¡i nghÄ© ra đại kế đối phó NgÅ© Äá»™n Äạo chÆ°a?â€.
Nguyá»…n Tu Chân thốt: “Ta có má»™t sách lược má»›i, đó là hoà n toà n không quan tâm đến chuyện ở phÆ°Æ¡ng diện nà y, khiến nữ thần mỹ lệ thủ há»™ cổ thà nh không Ä‘oán được kế hoạch của bá»n ta mà bà y bố cách ứng phó, đây có lẽ là phÆ°Æ¡ng pháp duy nhất có thể già nh được thắng lợi cuối cùngâ€.
Khâu Cá»u SÆ° ngạc nhiên nhìn gã.
- o O o -
Tà i sản của Minh Huệ
03-11-2011, 07:22 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Vân Mộng Thà nh Chi Mê
Tác giả: Huỳnh Dị
Hồi 45
Dịch giả: Phong Äao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Vân Mộng Thà nh Chi Mê
Sinh tá» chi giao
Phong Trúc Các.
Ô Tá» HÆ° nghe xong tình huống có liên quan đến Quý Nhiếp Äá», lấy dạ minh châu mất Ä‘i ánh sáng cất bên hông giao và o tay Cô Nguyệt Minh, đắc ý nói: “Nếu ta nói vá»›i ngÆ°á»i khác, tiêu thụ tang váºt cho ta là đại thần địa phÆ°Æ¡ng, bảo há»™ ta là ngÆ°á»i săn giải thưởng Hoà ng thượng tin dùng, tiếp ứng ta là đại đầu lãnh Xưởng Vệ, khẳng định sẽ bị ngÆ°á»i ta cho là kẻ Ä‘iênâ€.
Cô Nguyệt Minh dùng ngón tay nhón lấy dạ minh châu, đưa đến trước mắt quan sát.
Ô Tá» HÆ° nhìn viên ngá»c châu nói: “TrÆ°á»›c đây ta phải dùng má»™t cái há»™p gá»— nhá» chứa váºt quá»· nà y, sợ nó phóng ra ánh sáng lúc y phục xốc xếch, hiện tại thì tùy tiện dắt và o hông là đượcâ€.
Cô Nguyệt Minh há» hững thốt: “Viên dạ minh châu nà y chắc đã mất năng lá»±c phóng quang trong bóng tối từ lâuâ€.
Ô Tá» HÆ° phản bác: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải nhÆ° thế, nó từ sau khi ta gặp Tiá»n Thế Thần má»›i biến thà nh váºy, bằng không ta là m sao trong đêm Ä‘en ở Vân Má»™ng Trạch phát hiện nóâ€.
Cô Nguyệt Minh bình tÄ©nh thốt: “Phản bác của ngÆ°Æ¡i chÃnh là đáp án. Nếu nó luôn phóng kim quang nhÆ° ngÆ°Æ¡i tưởng, lúc nà o cÅ©ng có thể thấy, nó sá»›m đã bị ngÆ°á»i của Xưởng Vệ nhiá»u lần nháºp Trạch tìm kiếm phát hiện rồi, hoặc là bị đám ngÆ°á»i Tiết Äình Hao, Qua Mặc lượm được, sao đến lượt lão ca ngÆ°Æ¡i phát hiện ra nóâ€.
Ô TỠHư tắc tị.
Cô Nguyệt Minh cất dạ minh châu, tiếp lá»i: “Khả năng ngược lại Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có, nhÆ°ng cảm giác của ta đúng là nhÆ° thế, dạ minh châu chắc đã mất ánh sáng lâu rồi, chỉ là và o thá»i khắc quan trá»ng nà o đó, Vân Má»™ng nữ thần vá»›i thần thông của nà ng thắp lại ánh sáng cho dạ minh châu. Trong đó nhất định có má»™t và i nguyên nhân bá»n ta không hiểu đượcâ€.
Ô Tá» HÆ° trầm ngâm: “NgÆ°Æ¡i Ä‘em viên châu không có gì đặc biệt Ä‘i gặp Quý Nhiếp Äá», có tác dụng gì chứ? Liệu có thể biến khéo thà nh vụng hay không?â€.
Cô Nguyệt Minh khẽ cÆ°á»i đáp: “Ta sẽ nói cho ngÆ°Æ¡i nghe phản ứng của Quý Nhiếp Äá», cứ xem đây là má»™t khảo nghiệm khác đối vá»›i Vân Má»™ng nữ thầnâ€.
Ô Tá» HÆ° ngẩn ra, sau má»™t lát má»›i nói: “Trá»i! Lần nà y khẳng định là lần đầu tiên ta thấy Cô huynh cÆ°á»i, rốt cuá»™c là chuyện thế nà o?â€.
Cô Nguyệt Minh đáp: “Ta Ä‘Ãch xác đã biến đổi, nhân tố khiến ta biến đổi hết sức phức tạp, má»™t lá»i khó táºn. Äể ta chá»n má»™t nhân tố quan trá»ng nói cho ngÆ°Æ¡i biết, nhân váºt chÃnh của chuyện nà y chÃnh là Song Song cô nÆ°Æ¡ng láng giá»ng của ngÆ°Æ¡iâ€.
Ô Tá» HÆ° mê hoặc: “Song Song?â€.
Cô Nguyệt Minh liển Ä‘em quá trình tÆ°Æ¡ng ngá»™ Song Song, xuất thân lai lịch của nà ng, mục Ä‘Ãch đến Hồng Diệp Lâu, thuáºt lại từng chuyện má»™t.
Ô Tá» HÆ° nghe đến hai mắt mở lá»›n không chá»›p, cuối cùng than: “Tháºt là m ngÆ°á»i ta khó mà tin được. Cổ quái nhất là huynh lần đầu nhìn thấy nà ng, nà ng Ä‘ang xem cáo thị truy nã ta, từ thá»i khắc đó trở Ä‘i, ba ngÆ°á»i bá»n ta được chú định là phải đến cổ thà nh. Hà ! Có nà ng nháºp bá»n, bá»n ta nhÆ° hổ thêm cánh, ảo kỹ của nà ng cà ng ngoà i ý liệu của địch nhân bá»n taâ€.
Tiếp đến nóng ruá»™t há»i: “Bá»n ta nên khởi trình lúc nà o?â€.
Cô Nguyệt Minh cÆ°á»i khổ đáp: “Chuyện nà y đến lượt bá»n ta quyết định sao? Vân Má»™ng nữ thần đã an bà y mùng bảy tháng bảy là ngà y tốt để chạy đến Vân Má»™ng Trạch, ngÆ°Æ¡i có ngà y khác Æ°?â€.
Ô Tá» HÆ° hÆ°ng phấn nói: “Ngà y tốt đã chá»n nhÆ°ng giá» là nh chÆ°a định. Chẳng hạn nhÆ° trÆ°á»›c yến há»™i, giữa yến há»™i hay sau yến há»™i. Lý tưởng nhất Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là khi bá»n tân khách ra vá», mấy trăm ngÆ°á»i cùng à o ra, ta thì mượn gió bẻ măng, chỉ cần có thể xuất thà nh, lại có huynh và mỹ nhân Song Song tiếp ứng, thêm và o khoái mã của Quý Nhiếp Äá», địch nhân chỉ có thể hÃt bụi đằng sau bá»n taâ€.
Cô Nguyệt Minh há»i: “Giao dịch giữa ngÆ°Æ¡i và Tiá»n Thế Thần thì thế nà o đây?â€.
Ô TỠHư lộ ra thần sắc cổ quái, im lặng không nói.
Cô Nguyệt Minh há»i: “Chuyện gì?â€.
Ô Tá» HÆ° thở dà i đáp: “Ta Ä‘Ãch thá»±c bị quá»· mê rồi. Mãi đến lúc ta Ä‘Æ°a dạ minh châu cho Tiá»n Thế Thần xem, hôm đó là ngà y ta kiếm được nhiá»u tiá»n nhất, ta vì Ä‘iá»u đó cam tâm mạo hiểm. Thế nhÆ°ng sau khi thÆ°Æ¡ng thảo cùng Tiá»n Thế Thần, ta lại quên Ä‘i mục tiêu nà y, có tiá»n hay không có tiá»n, không còn quan trá»ng, việc quan trá»ng nhất là đến cổ thà nh, tìm gặp nữ thần trong má»™ng, nà ng má»›i là cái ta tìm kiếm trong cuá»™c Ä‘á»i nà y, những thứ khác không còn ý nghÄ©a, bao gồm cả ngân lượngâ€.
Cô Nguyệt Minh lộ ra thần sắc suy tư.
Ô Tá» HÆ° hạ thấp giá»ng: “Ta lại lần nữa tiến và o trạng thái của NgÅ© Äá»™n Äạo, có niá»m tin bất luáºn tình thế biến hóa ra sao, ta cÅ©ng có thể chạy khá»i Lạc DÆ°Æ¡ng thà nh, cho dù không có ngÆ°á»i giúp ta Ä‘i nữa. Ta chỉ lo lắng má»™t Ä‘iểm, Tiá»n Thế Thần nếu nhÆ° bất chấp tất cả phải giết được ngÆ°Æ¡i, tình cảnh của ngÆ°Æ¡i là hết sức nguy hiểmâ€.
Cô Nguyệt Minh chằm chằm nhìn hắn má»™t hồi, gáºt đầu: “Cung hỉ Ô huynh, ngÆ°Æ¡i hiện tại Ä‘Ãch xác đã bÆ°á»›c lên trạng thái đỉnh cao, khiến lòng tin của ta đối vá»›i ngÆ°Æ¡i tăng vá»t. NgÆ°Æ¡i không cần lo lắng cho ta, Tiá»n Thế Thần không thể ngu xuẩn nhÆ° thế, nếu nhÆ° gã huy Ä‘á»™ng lá»±c lượng quan gia đối phó ta, chẳng khác nà o công khai chống đối triá»u đình, không còn Ä‘Æ°á»ng quay đầu. DÆ°á»›i tình huống nhÆ° thế, ngà y sau hắn phải nÆ°Æ¡ng nhá» Äại Hà Minh, Tiá»n Thế Thần chịu trở thà nh lâu la của Äại Hà Minh sao?. Hà huống ở má»™t tòa thà nh phồn hoa nhÆ° Nhạc DÆ°Æ¡ng thà nh, đâu có dá»… giết ta nhÆ° thế. Má»™t khi không xong, bị ta là m náo loạn khắp thà nh, đối vá»›i chuyện tranh Ä‘oạt Sở hạp của Tiá»n Thế Thần khẳng định có hại không lợi. Tiá»n Thế Thần là tên tiểu quá»· nhát gan, gã không dám là m thế đâuâ€.
Hai mắt Ô Tá» HÆ° phát sáng lấp lánh, vui mừng nói: “Cô huynh nhìn rất rõ rà ng, ta bị huynh thuyết phục rồi. NghÄ© lại cÅ©ng mắc cÆ°á»i, bá»n ta má»™t kẻ là quan bắt tặc xuất sắc nhất, má»™t kẻ là đạo tặc chÆ°a từng thất thủ, không chỉ tụ lại cùng nhau, còn chân thà nh ká» vai sát cà nh cùng là m má»™t chuyện, Ä‘i tìm má»™t bảo váºt thần kỳ nhất bị thất lạc qua ngà n nămâ€.
Cô Nguyệt Minh báºt cÆ°á»i nói: “Sao có thể chứ? Thế nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i đúng là giống nhÆ° thoát thai hoán cốt biến thà nh má»™t ngÆ°á»i khác. Nói thẳng, trÆ°á»›c lúc nà y, ta có niá»m tin nếu ngÆ°Æ¡i biến thà nh địch nhân của ta, ta nắm mÆ°á»i phần tiêu diệt được ngÆ°Æ¡i, bất luáºn ngÆ°Æ¡i chạy đến nÆ¡i nà o, Ä‘á»u khó thoát khá»i tá» kiếp. NhÆ°ng hiện tại niá»m tin của ta đã dao Ä‘á»™ng, ta chỉ có năm phần tin tiêu diệt được ngÆ°Æ¡i. Ài! Năm thà nh, chẳng khác nà o không nắm chắc. NgÅ© Äá»™n Äạo xác tháºt danh bất hÆ° truyá»nâ€.
Ô Tá» HÆ° nói: “Má»i Cô huynh Ä‘i nói vá»›i Song Song, sau khi nà ng biểu diá»…n xong mà n ảo thuáºt của nà ng, láºp tức chuồn ra ngoà i cổng thà nh Nam đợi ta, ta chắc không khiến nà ng thất vá»ngâ€.
Cô nguyệt Minh vÆ°Æ¡n ngÆ°á»i đứng lên: “Nói đến Ä‘Ã o tẩu, không có ai xuất sắc hÆ¡n ngÆ°Æ¡i, ta nên tÃn nhiệm ngÆ°Æ¡iâ€.
Ô Tá» HÆ° đứng dáºy tiá»…n khách, Ä‘Æ°a đến cá»a lá»›n, Cô Nguyệt Minh bÆ°á»›c xuống báºc cấp.
Ô Tá» HÆ° hét theo: “Bá»n ta có coi được là bằng hữu không?â€.
Cô Nguyệt Minh không quay đầu lá»›n tiếng đáp: “Nếu không là bằng hữu, thì là cái gì đây?â€.
Ô Tá» HÆ° khóe miệng hiện nét cÆ°á»i, mắt dõi theo Cô Nguyệt Minh khuất ngoà i cổng tròn.
Cô Nguyệt Minh Ä‘i rồi, Ô Tá» HÆ° đứng ngoà i cá»a má»™t hồi, hưởng thụ trạng thái của “ NgÅ© Äá»™n Äạoâ€.
Nhớ lại hai mươi mấy ngà y qua, từng việc tiếp nối nhau như bánh xe quay nhanh, trạng thái của hắn từ đỉnh cao rớt thẳng xuống đáy, lúc nà y cuối cùng cũng phục hồi, hắn đã chuẩn bị tốt rồi.
Hắn không hiểu bản thân, có lúc cÅ©ng hoà i nghi bản thân là ngÆ°á»i Ä‘a tÃnh cách. Khi thấy Hoà ng Phủ Anh chết trÆ°á»›c mắt, biết được há»a lá»›n đã giáng xuống, hắn vá»t lên trạng thái “NgÅ© Äá»™n Äạoâ€, vì thế có thể ở khu vá»±c thế lá»±c địch nhân mạnh nhất, chạy thoát khá»i trùng vây. Äến khi hắn vượt qua Äại Giang, cắt Ä‘uôi truy binh, trạng thái của hắn liá»n giống nhÆ° trượt xuống Ä‘Æ°á»ng dốc, biến thà nh lo sợ hão huyá»n, trông gà hóa cuốc, trở thà nh “kẻ Ä‘Ã o vong†gan nhá» nhÆ° chuá»™t. Äến khi lấy được dạ minh châu, trạng thái của hắn ổn định dần, nhÆ°ng lòng chỉ nghÄ© lợi dụng dạ minh châu để phát đại tà i, bất chấp tất cả xông và o Lạc DÆ°Æ¡ng thà nh, Ä‘Æ°a thân và o trong cục thế hiểm tuyệt.
Thế nhÆ°ng tháºt sá»± kÃch khởi đấu chà của hắn, không phải là sinh cÆ¡ tái hiện, mà là sá»± truyá»n tin của Bách Thuần.
Äá»™t nhiên, hắn cuối cùng cÅ©ng ngá»™ ra cuá»™c Ä‘á»i mình tìm kiếm cái gì, khiến hắn láºp tức dâng lên cảnh giá»›i đỉnh cao.
Trong đống Ä‘a thân pháºn và tÃnh cách ở hắn, “NgÅ© Äá»™n Äạo†nằm ở vị trà cao nhất, ở trong trạng thái đó, hắn là đại đạo siêu trác nhất từ xÆ°a đến nay, không có ai có thể tóm được hắn, cho đến thá»i khắc hiện tại vẫn không có ai là m được, sau nà y cÅ©ng không có ngÆ°á»i nà o là m được.
Sau khi đến cổ thà nh sẽ phát sinh chuyện gì, hắn có thể tìm được thứ luôn tìm kiếm hay không, hắn không nguyện phân tâm suy nghĩ.
Quan trá»ng nhất là tìm được cổ thà nh biến mất qua ngà n năm, đến lúc tất cả tá»± có đáp án.
Lúc nà y Thiá»n Dá»±c xuất hiện ở nÆ¡i cổng tròn, vẫy tay nói vá»›i hắn: “Mau theo ta, đại tiểu thÆ° tìm ngÆ°Æ¡iâ€.
Ô Tá» HÆ° vá»™i bÆ°á»›c xuống báºc thá»m, cÆ°á»i nói: “Tiểu Thiá»n Dá»±c khá»e không?, ta còn cho rằng nà ng là đặc biệt đến tìm ta bồi dưỡng hứng vẽâ€.
GÆ°Æ¡ng mặt Thiá»n Dá»±c phá»›t qua nét hồng, mắng: “NgÆ°Æ¡i lúc nà o má»›i có thể nghiêm túc má»™t chút?â€.
Ô Tá» HÆ° Ä‘i đến cạnh nà ng, vui vẻ nói: “Bá»n ta giả nhÆ° định sai phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, hay nhất là ngồi thuyá»n vượt Trì đến Tình Trúc Các, bá»n ta có thể thưởng thức phong cảnh núi sông, thân cáºn má»™t chútâ€.
Thiá»n Dá»±c kinh dị nhìn hắn mấy lượt, chắc phát giác trạng thái của hắn không bình thÆ°á»ng. Ả nói: “NgÆ°á»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đến Hồng Diệp Ä‘Æ°á»ng, chuẩn bị cho buổi tiệc ngà y mai, đại tiểu thÆ° Ä‘ang chỉ đạo nÆ¡i đó, chỉ có má»™t mình ngÆ°Æ¡i là trốn ở đâyâ€.
Nói xong cùng hắn men theo con Ä‘Æ°á»ng nhá» dẫn đến phÃa nam chủ Ä‘Æ°á»ng mà đi.
o0o
Cô Nguyệt Minh vừa rá»i Hồng Diệp Lâu, liá»n gặp Nguyá»…n Tu Chân Ä‘ang chá» y, Nguyá»…n Tu Chân đến cạnh y, nói: “Tìm má»™t chá»— ngồi nói mấy câu được không? Không mất nhiá»u thá»i gian của Cô huynh đâuâ€.
Cô Nguyệt Minh ung dung há»i: “Vừa Ä‘i vừa nói thì thế nà o?â€.
Nguyá»…n Tu Chân thấy y thái Ä‘á»™ thân thiện, khiến gã nhÆ° có vinh hạnh được yêu thÃch mà kinh hãi, vá»™i đáp: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên không có vấn Ä‘á». Cá»u SÆ° nói vá»›i ta, Cô huynh cố ý bá» qua hai cÆ¡ há»™i phản kÃch hắn, chuyện nà y tháºt không phù hợp vá»›i tác phong Cô huynh. Cô huynh vì sao phải là m nhÆ° thế?â€.
Cô Nguyệt Minh đáp: “Các ngÆ°á»i tuyệt không phải là địch nhân của ta, ta sao hạ thủ được, đó má»›i là tác phong quen thuá»™c của taâ€.
Nguyá»…n Tu Chân khổ não: “Láºp trÆ°á»ng của bá»n ta đối vá»›i NgÅ© Äá»™n Äạo, vừa hay ngược nhau, lại không đủ khiến Cô huynh xem bá»n ta là địch nhân sao?â€.
Cô Nguyệt Minh đáp: “Chuyện nà y lại liên quan đến vấn Ä‘á» cục thế mệnh váºn mà Nguyá»…n tiên sinh từng Ä‘á» cáºp. Mệnh váºn tá»±a nhÆ° an trà bá»n ta ở vị trà đối láºp, thế nhÆ°ng lòng bá»n ta nghÄ© gì, lại là tá»± do của má»—i ngÆ°á»i. Äể ta nói cho ngÆ°Æ¡i biết, hoà n cảnh hiện tại của các ngÆ°á»i là bá» ngá»±a bắt ve, chim sẻ ở sau. Bất quá ta cÅ©ng không tốt hÆ¡n các ngÆ°á»i bao nhiêu, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘ang thân ở hiểm cảnh nhÆ° nhau thôiâ€.
Nguyá»…n Tu Chân bÆ°á»›c mÆ°á»i mấy bÆ°á»›c cạnh y, trầm giá»ng há»i: “Quý Nhiếp Äá»?â€.
Cô Nguyệt Minh đáp: “Quý Nhiếp Äá» Ä‘em tình thế má»›i nhất dùng phi cáp truyá»n thÆ° báo cho Phụng công công, hai ngà y tá»›i chắc có hồi âm. Quý Nhiếp Äá» dÄ© nhiên là nhân váºt lợi hại, nhÆ°ng so vá»›i Phụng công công vẫn còn thua xa. Hy vá»ng các ngÆ°á»i đã từ miệng Tiá»n Thế Thần bức ra được chuyện Sở hạp, mà Phụng công công đối vá»›i Sở hạp thì nhất định phải có, không cho phép thất bại. Trong chuyện nà y Phụng công công và Quý Nhiếp Äá» không phải đồng lòng, Quý Nhiếp Äá» sẽ đối phó các ngÆ°á»i trong chuyện Sở hạp, hÆ¡n nữa hắn đã có kế hoạch hoà n chỉnh. NgÆ°Æ¡i muốn biết cái gì ở Quý Nhiếp Äá» khiến ngÆ°á»i ta sợ nhất không?â€.
Nguyá»…n Tu Chân kinh ngạc há»i: “Cô huynh vì sao chiếu cố bá»n ta nhÆ° thế?â€.
Cô Nguyệt Minh đáp: “Nguyên nhân để sau nà y hãy nói. Cái ở Quý Nhiếp Äá» khiến ngÆ°á»i ta sợ nhất, là có tai mắt khắp thiên hạ, không những nhất cá» nhất Ä‘á»™ng của Tiá»n Thế Thần, dÆ°á»›i sá»± giám sát nghiêm máºt của y, tình hình Äại Hà Minh các ngÆ°á»i cÅ©ng không nằm ngoà i. Tỉ nhÆ° chuyện chỉ cần các ngÆ°á»i bắt được NgÅ© Äá»™n Äạo, Hoà ng Phủ Thiên Hùng sẽ nhượng vị cho Khâu Cá»u SÆ°, y cÅ©ng nắm rõ nhÆ° lòng bà n tay, đây là bà máºt của quý bang, đúng không?â€.
Nguyễn Tu Chân lộ ra thần sắc chấn kinh.
Cô Nguyệt Minh Ä‘iá»m đạm thốt: “Nguyá»…n tiên sinh cuối cùng đã phát giác tình huống không ổnâ€.
Nguyá»…n Tu Chân thần sắc ngÆ°ng trá»ng: “Cô huynh má»™t lá»i đã phá được nguy cÆ¡ của bá»n ta, ở chá»— địch ám ta minh, cho đến lúc nà y, bá»n ta vẫn chÆ°a cảm nháºn được sá»± uy hiếp của Quý Nhiếp Äá», không phát giác y Ä‘ang Ä‘iá»u Ä‘á»™ng binh lÃnh, tháºt cổ quáiâ€.
Cô Nguyệt Minh máy Ä‘á»™ng thần tình, há»i: “Nguyá»…n tiên sinh có hứng thú đến Oa CÆ° TÆ°á»ng nói chuyện không?. Tình hình có thể ác liệt hÆ¡n so vá»›i dá»± Ä‘oán của taâ€.
o0o
Nam viện Hồng Diệp Lâu vá»›i ba tòa kiến trúc hùng vÄ© lấy Hồng Diệp Ä‘Æ°á»ng là m chủ, sắc cá» tung bay, đúng là danh xứng vá»›i thá»±c. HÆ¡n hai trăm là cỠđủ mà u đủ sắc viết tên các cô nÆ°Æ¡ng trong lầu, bố trà khắp các Ä‘iểm cao trong ba tòa lầu, tức thá»i mà u sắc rá»±c rỡ, trà n đầy không khà diá»…m tình lãng mạn.
Má»™t đình Ä‘Ã i viên lâm rá»™ng rãi gá»i là “Trì Ä‘Ã i†là kiến trúc chủ đạo gần hồ, cà ng sắc thái huy hoà ng, đèn hoa nÆ¡i nÆ¡i, biến thà nh má»™t thế giá»›i đầy sắc mà u, khung cảnh lá»… há»™i tÆ°ng bừng náo nhiệt.
Hồng Diệp Lâu huy Ä‘á»™ng toà n bá»™ ngÆ°á»i từ trên xuống dÆ°á»›i, tiếng cÆ°á»i nói ồn à o của các cô nÆ°Æ¡ng vang vang trên không gian khoáng đãng của Quải Biểu Trì, tình cảnh oanh yến cÆ°á»i đùa lả lÆ°á»›t Ä‘á»™ng nhân, nếu không táºn mắt chứng kiến thì khó mà tin được.
Ô TÆ° HÆ° nhìn đến hoa cả mắt, Ä‘ang báºn tìm mỹ nhân “có quan hệ†thì bị Thiá»n Dá»±c kéo ống tay áo lôi Ä‘i vá» phÃa Hồng Diệp Ä‘Æ°á»ng, cảnh cáo: “NgÆ°Æ¡i nghiêm chỉnh chút cho ta, không được trêu hoa ghẹo nguyệtâ€.
Ô Tá» HÆ° phát giác bản thân đã thà nh mục tiêu của đám nữ nhân, ai nấy liếc mắt Ä‘Æ°a tình vá»›i hắn, không há»i cÅ©ng biết là nhìn thấy tác phẩm của hắn, nếu đổi là hắn trÆ°á»›c đây, khẳng định mất khống chế, hiện tại lại tá»±a nhÆ° ká»m chế được lòng, ngoan ngoãn Ä‘i theo Thiá»n Dá»±c. Hắn nói: “Khẩu khà của Thiá»n đại tá»· giống nhÆ° là nÆ°Æ¡ng tá» của ta váºy, liệu không phải yêu ta rồi đó chứ?â€.
Thiá»n Dá»±c thả áo hắn ra, liếc hắn nói: “Có quá»· má»›i thÃch ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i là tên lÆ°u manh háo sắc nhất trong thiên hạâ€.
Ô Tá» HÆ° há»›n hở: “Thiá»n muá»™i mắng rất hay. Khà ! Yên tâm Ä‘i! Ta hiểu nhất tâm sá»± của nữ nhân, miệng nói không thÃch, kỳ tháºt trong lòng thÃch muốn chết. Tháºt muốn ngắm tiểu Thiá»n Dá»±c của ta giống nhÆ° lần mặc chiếc áo má»ng đến giúp ta bồi dưỡng hứng vẽ, khẳng định rất sảng khoáiâ€.
Thiá»n Dá»±c không chống đỡ nổi, hai má Ä‘á» bừng, gia tăng cÆ°á»›c bá»™ bÆ°á»›c và o Hồng Diệp Ä‘Æ°á»ng.
Tình cảnh Ä‘áºp và o mắt cà ng hoà nh tráng, gần trăm cái bà n tròn lá»›n ngồi được mÆ°á»i ngÆ°á»i bà y khắp nÆ¡i, má»—i bên ba dãy, má»—i dãy mÆ°á»i ba bà n, sắp xếp trong không gian khoáng đãng ngang hÆ¡n mÆ°á»i bÆ°á»›c, dà i gần bảy trăm bÆ°á»›c.
Bất quá hấp dẫn nhất chÃnh là hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i cô nÆ°Æ¡ng Ä‘ang táºp trung ở giữa sảnh, những cô nÆ°Æ¡ng đẹp nhất của Hồng Diệp Lâu Ä‘á»u có trong Ä‘á»™i ngÅ© đó, bảo gồm cả “ Thất mỹ†mà Ô Tá» HÆ° biết. Nhìn thấy Ô Tá» HÆ°, mấy chục cặp mắt xinh đẹp đồng thá»i sáng lên, tình cảnh đó có tháºt là hết sức dụ hoặc.
Ô Tá» HÆ° tâm hồn say sÆ°a, biết Ä‘iá»u nà y là do ngòi bút tà i hoa của mình già nh được, cảm thấy có thà nh tá»±u nà y là đã sống không uổng phÃ, có chút biến đổi trở lại Lang Canh háo sắc.
Bách Thuần Ä‘ang chỉ huy ca múa thấy Ô Tá» HÆ° đến, cất giá»ng kiá»u: “Nghỉ chút Ä‘i, sau đó tiến hà nh diá»…n táºp bà i thứ nhìâ€.
Tiếp đó trÆ°á»›c chúng nữ má»™t bÆ°á»›c, nghênh đón Ô Tá» HÆ° theo Thiá»n Dá»±c Ä‘i đến, thân máºt nắm lấy cánh tay hắn, kéo hắn bÆ°á»›c ra đại môn.
Ô Tá» HÆ° được háºu đãi nhÆ° thế, tâm thần lâng lâng nói: “Có thể nắm chặt má»™t chút, ngÆ°á»i tá»±a sát và o tà nữa hay khôngâ€.
Bách Thuần nguýt hắn má»™t cái, không lên tiếng đáp trả, đến cá»a chÃnh thì ngừng lại, sau đó kéo hắn đổi hÆ°á»›ng, mặt quay vá» phÃa đại Ä‘Æ°á»ng, nói: “Tám bức há»a đã treo ở hai bên tÆ°á»ng trái phải, phân bố đồng Ä‘á»u, cạnh má»—i bức Ä‘á»u có bản Ä‘á» tá»±, cho phép ngÆ°á»i Ä‘á» thÆ¡ là m văn, Lang tiên sinh hứng thú nhÆ° thế, có thể là m ngÆ°á»i Ä‘á» thÆ¡ đầu tiênâ€.
Ô Tá» HÆ° Ä‘ang hưởng thụ sá»± tiếp xúc thân thiết của nà ng, than: “Ta tuy là Há»a Tiên, nhÆ°ng không phải Thi Tiên, chỉ có thể giấu dốt, không muốn xấu mặtâ€.
Bách Thuần kinh ngạc: “Là lần đầu thấy ngÆ°Æ¡i khiêm tốn nhÆ° thế. Tốt! Chuyện Ä‘á» thÆ¡ bá» qua cho ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng ta an bà i cho ngÆ°Æ¡i má»™t công tác, ngÆ°Æ¡i không thể thoái thác cá»± tuyệtâ€.
Ô Tá» HÆ° há»i: “Nhiệm vụ của ta không phải đã kết thúc viên mãn rồi sao?â€.
Bách Thuần đáp: “Và o buổi tiệc tối mai, sẽ do ta suất lãnh nghênh tân Ä‘á»™i gồm má»™t nam bảy nữ, phụ trách tiếp đãi khách quý, bảy nữ đó là Thất mỹ có bức há»a là m bằng, ngÆ°á»i nam là ngÆ°Æ¡i, do ngÆ°Æ¡i hiện thân thuyết pháp giá»›i thiệu Bát mỹ đồ, vá»›i tà i ăn nói của ngÆ°Æ¡i, dÆ° sức đảm nhiệm, có thể giúp buổi tiệc của bá»n ta thêm nhiá»u sắc tháiâ€.
Ô Tá» HÆ° cÆ°á»i khổ: “Nà ng lần nà y không phải hại ta sao?. Biết rõ ta là NgÅ© Äá»™n Äạo, mà trong đám khách quý, khẳng định có ngÆ°á»i đã từng đến kinh thà nh, tháºm chà thấy qua cái chân què của Lang Canh tháºt, ta há không phải sẽ bị vạch trần thân pháºn ngay tại chá»— saoâ€.
Bách Thần vui vẻ nói: “Cuối cùng cÅ©ng bức được ngÆ°Æ¡i hiện nguyên hình. Tiểu tá» ngÆ°Æ¡i tháºt đáng giáºn, giả thần giả quá»·, giả dạng giá»i đến mức không có sÆ¡ hở, chá»— đáng háºn nhất là ngÆ°Æ¡i cà ng nháºn là NgÅ© Äá»™n Äạo, ta ngược lại cà ng không cho ngÆ°Æ¡i là NgÅ© Äá»™n Äạoâ€.
Ô Tá» HÆ° nói: “Từ sau máºt há»™i tối qua vá»›i Tiá»n Thế Thần, ta đã không giấu được nà ng, chỉ là nà ng không tin lá»i táºn đáy lòng của ta thôiâ€.
Bách Thuần há»i: “Váºy là ngÆ°Æ¡i không thể xuất hiện ở buổi tiệc tối mai?â€.
Ô Tá» HÆ° cÆ°á»i đáp: “Buổi tiệc đó là cÆ¡ há»™i Ä‘Ã o tẩu duy nhất của ta, ta sao chịu bá» quaâ€.
Bách Thuần nói: “Hiểu rồi! Ta muốn mượn lá»i cha Bà n của ta thÆ°á»ng nói, đó là ta đứng vá» phÃa ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i muốn ta giúp thế nà o, ta sẽ giúp thế ấyâ€.
Ô Tá» HÆ° há»i: “Có thể an bà i tiết mục ảo thuáºt của Song Song và o giữa buổi tiệc không?â€.
Äôi mắt xinh đẹp của Bách Thuần sáng lên, nhẹ thốt: “Song Song!â€.
Ô Tá» HÆ° nói: “Nếu nhÆ° Bách Thuần không có chuyện gì khác, ta muốn quay lại Phong Trúc Cácâ€.
Bách Thuần nhìn lên không trung, biểu tình có chút tinh nghịch, nói: “Hai ngà y nay ta rốt cuá»™c gặp váºn gì không biết. Ngà y trÆ°á»›c chỉ có ta Ä‘uổi nam nhân Ä‘i, hiện tại lại là nam nhân đòi bá» Ä‘i. Kiên nhẫn chút không được sao? Ta còn chÆ°a nói xong đâu!â€.
Ô Tá» HÆ° ká» sát tai nà ng thốt: “Vừa hay tÆ°Æ¡ng phản, ta sợ không chống nổi sá»± dụ hoặc của nà ng, phản bá»™i Vân Má»™ng nữ thần Ä‘i vui vẻ vá»›i Bách Thuần, vì thế má»›i vá»™i bá» chạyâ€.
Gò má Bách Thuần bừng Ä‘á», mắng: “Thôi ba hoa Ä‘i cho ta, sá»›m đã biết rõ tên tiểu tá» ngÆ°Æ¡i, giá»i nhất là hÆ° trÆ°Æ¡ng thanh thế. NgÆ°Æ¡i còn chÆ°a nói vá»›i ngÆ°á»i ta má»™ng cảnh của ngÆ°Æ¡iâ€.
Ô Tá» HÆ° thốt: “Sá»± tháºt thì không có gì ghê gá»›m, hiện tại chấn Ä‘á»™ng đã qua, hồi tưởng lại không phải đáng sợ nhÆ° thếâ€.
Bách Thuần trách: “Mau nói ra, nam tá» hán đại trượng phu, nói chuyện cứ ấp a ấp úng, là m ngÆ°á»i ta mất kiên nhẫnâ€.
Ô Tá» HÆ° nói: “Ta mÆ¡ thấy bản thân từ trong má»™t tòa cổ thà nh vá»t ra, cưỡi chiến mã, chạy mãi trên má»™t con Ä‘Æ°á»ng vô táºnâ€.
Bách Thuần ngạc nhiên thốt: “Cổ thà nh?â€.
Ô Tá» HÆ° than: “Cổ thà nh lại không có gì, vấn Ä‘á» xuất hiện ở khà trá»i, trong má»™ng trá»i tối nhÆ° má»±c, mÆ°a lá»›n gió cuồng, sấm sét ầm ì, tầm nhìn mÆ¡ hồ, lòng ta giống nhÆ° bị lá»a thiêu, chỉ biết thúc ngá»±a chạy mãi vá» trÆ°á»›c. Không ngừng có sét đánh xuống, trong tai sấm Ä‘á»™ng ù ù, con Ä‘Æ°á»ng lại không có Ä‘iểm cuối, lại không biết là m cái gì. Ô! Sắc mặt nà ng vì sao biến thà nh khó coi nhÆ° thế?â€.
Bách Thuần mặt hoa trắng bệch nhìn hắn, muốn nói lại thôi.
Ô Tá» HÆ° kinh hãi há»i: “Bách Thuần không khá»e Æ°?â€.
Bách Thuần hÃt sâu má»™t hÆ¡i, đáp: “Ta không có sao, à i! NgÆ°Æ¡i đêm qua Ä‘i gặp Tiá»n Thế Thần, đã nói gì rồi?â€.
Ô Tá» HÆ° đáp: “Ta không phải muốn giấu nà ng, mà là không muốn Bách Thuần bị cuốn và o chuyện nà y. Hà ! Ta hiện tại Ä‘á»™t nhiên hứng vẽ trà n trá», muốn quay vá» vẽ tranh cho Thiá»n Dá»±c và Diá»…m NÆ°Æ¡ng, hoà n thà nh lá»i hứaâ€.
Bách Thuần ngẩn ra nhìn hắn, sau má»™t lúc má»›i gáºt đầu nói: “Äược rồi!â€.
Ô Tá» HÆ° vá»™i vã rá»i Ä‘i.
- o O o -
Tà i sản của Minh Huệ
Từ khóa được google tìm thấy
áåñïëàòíàÿ , ãìþéíëÿðáþ , êóíèëèíãóñ , ïëèòêà , íîóòáóê , ñàìûé , òåïëûé , tác giả huỳnh dị , van mong chi me , van mong chi me 4vn , van mong thanh chi me , vanmongthanhchime pdf , vân má»™ng chi thà nh , vân má»™ng thà nh chi