22-05-2013, 10:01 PM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Có lẽ là yêu
Tác giả : Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Cô kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hắn, trên mặt nhẫn là má»™t viên kim cÆ°Æ¡ng, phát ra ánh sáng rá»±c rỡ, giống nhÆ° mặt trá»i má»›i má»c, Ä‘Æ°a ánh sáng hạnh phúc vây quanh bá»n há», phảng phất có thể chạm tay và o được. Vệ Khanh hôn tay cô, trầm ổn mà sôi nổi: “Chu Dạ, Ä‘Ãnh hôn vá»›i anh, gả cho anh nhé.†Ãnh mắt trầm tÄ©nh mà chân thà nh tha thiết, toà n tâm toà n ý, Ãt nhất là trong giá» phút nà y.
Chu Dạ che miệng giấu tiếng kêu khẽ, hắn Ä‘ang cầu hôn cô sao? DÆ°á»›i trá»i sao tháng tám, cả hai chìm đắm trong thế giá»›i của hai ngÆ°á»i. Trợn mắt há»i: “Nhẫn của anh đâu? Không có sao?†Vệ Khanh sá»ng sốt, vá»™i nói: “Có.†Mở há»™p ra, Ä‘Æ°a cho cô xem, bên trong là má»™t chiếc nhẫn khác dà nh cho nam giá»›i. Chu Dạ ngÆ¡ ngác gáºt đầu, “a†má»™t tiếng, buá»™t miệng nói: “Chúng ta là m lại lần nữa Ä‘i.â€
Vệ Khanh ngây ngốc đứng trơ ra.
Hai mắt Chu Dạ sáng lên: “Lúc cầu hôn không phải quỳ sao? Chúng ta là m lại lần nữa.†Vệ Khanh nhìn những ngÆ°á»i qua lại trên ngã tÆ°, mặc dù có bóng đêm che giấu, nhÆ°ng mà việc nà y vẫn rất gây sá»± chú ý. Hắn bất đắc dÄ© nói: “Chu Dạ, quỳ xuống cầu hôn là phong cách của ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng Tây, chúng ta là ngÆ°á»i Trung Quốc…â€
Chu Dạ cÅ©ng mặc kệ, nhÃu mà y nói: “Äược, váºy anh Ä‘i tìm bà mối tá»›i trÆ°á»›c, tá»›i cá»a cầu hôn vá»›i cha em, sau đó cÆ°á»›i há»i Ä‘Ã ng hoà ng, dùng kiệu tám ngÆ°á»i khiêng đón em vá».â€
Vệ Khanh còn cố đấu tranh: “Chu Dạ… nam nhi tất hạ hữu hoà ng kim [24] …†Chu Dạ đút tay và o túi quần, lạnh lùng nhìn hắn: “Thôi, bá» qua Ä‘i, việc nà y nói sau, chúng ta vá» thôi.†Nói xong, nhấc chân bÆ°á»›c Ä‘i. Vệ Khanh vá»™i và ng Ä‘uổi theo, nhìn xung quanh, cắn răng, cúi đầu nói: “Quỳ xuống… được rồi! NhÆ°ng mà , chúng ta có thể đổi địa Ä‘iểm khác được không?â€
Chu Dạ nhảy dá»±ng lên, chá»c chá»c tay hắn: “Äây là anh tá»± nguyện, cÅ©ng không phải em ép anh!†Dáng vẻ của nhóc con đã chiếm được tiện nghi còn khoe mẽ. Dẫn hắn Ä‘i và o sân thể dục của trÆ°á»ng trung há»c Thượng Lâm, báºt ngá»n đèn ở sân lên, ánh đèn giống nhÆ° thủy ngân đổ đầy xuống đất, phát ra ánh sáng má» nhạt. Cô ngồi xuống báºc thá»m, hai chân lắc lắc, từ trên cao nhìn xuống nói: “Có thể bắt đầu.†Giống nhÆ° nữ hoà ng váºy.
Suýt nữa thì Vệ Khanh đâm đầu và o tÆ°Æ¡ng. Cố gắng là m dá»i sá»± chú ý của cô: “Chu Dạ, em muốn táºp luyện thế nà y là m gì? Chúng ta nói chuyện rõ rà ng, dứt khoát có phải thoải mái hÆ¡n không?†Lại há»i lần nữa: “Chu Dạ, Ä‘Ãnh hôn vá»›i anh, được không?â€
Chu Dạ chống hai tay đứng dáºy, Ä‘Æ°a nhẫn trong tay trả lại cho hắn, liếc mắt nói: “Em thÃch nhÆ° váºy, anh định Ä‘Ãnh hôn vá»›i ai chứ?†Hắn vá»™i giữ cô lại, xiết chặt nắm đấm, bằng bất cứ giá nà o! Mặc dù Vệ Khanh phong lÆ°u, nhÆ°ng cÅ©ng chÆ°a lãng mạn tá»›i trình Ä‘á»™ quỳ xuống, gặp phải Chu Dạ, coi nhÆ° kẻ cắp gặp bà già rồi. Äà nh phải ủ rÅ© nói: “Anh quỳ xuống là được chứ gì?†Chu Dạ vá»™i chạy nhanh vá» chá»— cÅ©, nghiêm chỉnh tạo dáng, chá» hắn hà nh đại lá»…. =))
Vệ Khanh chần chừ ná»a ngà y má»›i “bịch†má»™t tiếng, đầu gối chạm đất, xoa xoa cái trán, lắc đầu cÆ°á»i khổ, ná»a ngà y nói không ra lá»i. Chu Dạ há»i: “Anh xong rồi hả?†Chỉ và o hắn nói: “Váºy anh quỳ Ä‘i.†Nói xong, muốn đứng dáºy. Vệ Khanh giữ cô lại, gắng sức nói: “Em yêu, Ä‘Ãnh hôn vá»›i anh nhé?â€
Chu Dạ bất mãn: “Ai là em yêu?†Chỉ cần là mỹ nữ Ä‘á»u có thể là em yêu. Vệ Khanh tức giáºn nói: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên là em.†Cô lại há»i: “Em là ai?†Vệ Khanh nổi giáºn đùng đùng: “Vợ anh!†Cô còn dám há»i, hắn sẽ trá»±c tiếp Ä‘eo nhẫn cho cô luôn.
Lần đầu tiên cô nghe thấy hắn gá»i cô là vợ, hÆ¡i hÆ¡i Ä‘á» mặt, hắng giá»ng, nghiêm trang nói: “Äược rồi, tôi đáp ứng Ä‘Ãnh hôn vá»›i đồng chà Vệ Khanh.†Vệ Khanh vá»™i và ng đứng dáºy. Cô kêu lên: “Ai nha… anh không cần quỳ Ä‘eo nhẫn cho em sao?â€
Vệ Khanh kéo tay cô, lấy lòng nói: “Äeo nhÆ° váºy cÅ©ng giống nhau mà .†Cô dùng sức kéo tay vá», giấu tay sau lÆ°ng, nghiêm túc nói: “Không được, anh không quỳ, em sẽ không Ä‘eo.†Váºy không phải là tối nay hắn quỳ không công sao? Dù sao quỳ cÅ©ng quỳ rồi, mặt mÅ©i cÅ©ng mất hết, quỳ thêm má»™t lần cÅ©ng chẳng chết ai. Có lần đầu tiên sẽ có lần thứ hai, tÆ°Æ¡ng lai cắt đất Ä‘á»n tiá»n, mối nhục mất nÆ°á»›c, mất chủ quyá»n chÃnh là nhÆ° váºy.
Từ nay vá» sau, dÆ°á»›i quyá»n uy của Chu Dạ, cả Ä‘á»i Vệ Khanh không thể vùng dáºy.
Vì thế, quỳ gối trÆ°á»›c mặt cô, nói: “Nữ hoà ng của ta, xin cho vi thần Ä‘eo nhẫn cho ngà i.†Tá»± mình trà o phúng, coi nhÆ° hắn hoà n toà n thần phục dÆ°á»›i chân cô, mặc kệ là thá»±c lòng hay chỉ là hình thức, không thể nà o thoát khá»i. Lúc nà y Chu Dạ lại xấu hổ, mặt Ä‘á» á»ng, chầm cháºm vÆ°Æ¡n tay, nhá» giá»ng nói: “Äược.â€
Vệ Khanh vá»™i Ä‘eo nhẫn và o tay cô, sau đó đặt hôn lên tay, thuáºn tiện kéo cô ngồi lên trên đùi, dÆ°á»ng nhÆ° có thể cảm giác được tiếng tim cô Ä‘áºp, từng chút má»™t rÆ¡i và o lòng hắn. Bá»—ng nhiên Chu Dạ lúng túng, tay chân luống cuống, đẩy đẩy hắn, cố ý nói: “Ãi khanh, ngÆ°Æ¡i có thể bình thân.â€
Hai chữ “Ãi khanh†nà y, có thể nói là má»™t lá»i mà hai ý nha. Vệ Khanh cầm tay cô, nhảy dá»±ng lên, xoa đầu gối oán giáºn nói: “Chu Dạ, em đúng là độc ác.†Là m cho hắn quỳ dÆ°á»›i đất lâu nhÆ° váºy, chắc chắn đầu gối đã Ä‘á» á»ng. Chu Dạ kéo kéo vạt áo hắn: “Còn chÆ°a xong đâu, anh không cần Ä‘eo sao?†Từ trong há»™p, lấy ra nhẫn, tá»± Ä‘eo và o tay cho hắn. Nhìn nhẫn trên ngón tay áp út của hắn, cảm thán nói: “Vệ Khanh, cặp nhẫn nà y trói buá»™c tim chúng ta, có phúc cùng hưởng, có há»a cùng chia.â€
Vệ Khanh nghe xong, những thầm oán lúc nãy tan thà nh mây khói, ôm cô nói: “Chu Dạ, yên tâm, anh sẽ đối xá» tốt vá»›i em.†Cô tránh ra, cao giá»ng nói: “Anh dám không tốt vá»›i em. Em tá»± Ä‘i tìm ngÆ°á»i khác tốt hÆ¡n.†Vệ Khanh khó thở: “Chu Dạ, anh Ä‘ang cầu hôn, em không nói câu nà o dá»… nghe hÆ¡n được sao?†Äáng thÆ°Æ¡ng cho hắn quỳ lâu nhÆ° váºy, má»i chuyện ngốc trên Ä‘á»i Ä‘á»u đã là m.
Chu Dạ ngẩng đầu nghÄ© nghÄ©, chủ Ä‘á»™ng hôn hắn, nhìn và o mắt hắn nói: “Vệ Khanh, em nghÄ© là em yêu anh.†Nói xong , xấu hổ cúi đầu, nói nhÆ° váºy chắc cÅ©ng dá»… nghe. Vệ Khanh nháºn hết “khuất nhụcâ€, cuối cùng cÅ©ng chỠđược câu nà y của cô, tim nhÆ° nở hoa, khoa chân múa tay, vui sÆ°á»›ng nói: “Chu Dạ, vừa rồi anh không nghe rõ, em lặp lại lần nữa Ä‘i.†Cô thẹn quá hóa giáºn, đẩy hắn ra: “Nằm mÆ¡ Ä‘i!†Äi thẳng ra ngoà i.
Vệ Khanh Ä‘uổi theo phÃa sau, liên tục nói: “Chu Dạ, anh quỳ hai lần liá»n, em nói lại thêm má»™t lần nữa Ä‘i.†Cô tức giáºn nói: “Anh còn nói nữa, em thu hồi lại câu nói vừa rồi.†Hắn rầu rÄ© nói: “Chu Dạ, bất công quá!†Cô nhún vai: “Thế giá»›i nà y luôn không công bằng nhÆ° váºy.†Nhất là trên phÆ°Æ¡ng diện tình cảm.
Vệ Khanh hung hăng hôn cô, hôn tá»›i mức thiếu chút nữa không thở nổi má»›i buông cô ra. Chu Dạ tá»±a và o ngÆ°á»i hắn, thân thể má»m nhÅ©n, ra sức thở, hổn hển nói: “Vệ Khanh, sau nà y anh muốn hôn em, em đồng ý má»›i được phép.†Hắn không để ý, nói: “Chu Dạ, tối nay anh muốn nói chuyện vá»›i cha em vá» việc Ä‘Ãnh hôn của chúng ta.†Hắn muốn cha cô đồng ý.
Cô căng thẳng, cầu xin: “Vệ Khanh, ngà y mai được không? Ngà y mai được không? Em muốn chuẩn bị tâm lý tháºt tốt.†Cô vẫn còn bối rối. Vệ Khanh đứng ở trÆ°á»›c cá»a: “Äợi sang năm luôn được hông?†Còn muốn hắn chá» tá»›i bao giá»? Nhấc tay gõ cá»a. Là cha cô ra mở cá»a. Vệ Khanh kéo Chu Dạ Ä‘i và o, xoay ngÆ°á»i hà nh lá»…: “Bác trai, cháu chà o bác, cháu và Chu Dạ có chuyện muốn nói vá»›i bác.â€
Cha cô thấy vẻ mặt hắn trinh trá»ng, lại nhìn Chu Dạ bối rối, bất an đứng bên cạnh, cÅ©ng Ä‘oán được phần nà o. Gáºt đầu nói: “Vệ tiên sinh, Thi Thi, ngồi xuống bên cạnh cha.†Cô do dá»± không chịu tiến lên, Vệ Khanh đã túm lấy cô Ä‘i qua, mỉm cÆ°á»i nói: “Bác trai, bác cứ gá»i cháu là Vệ Khanh được rồi.†Cha cô nhìn cô, gáºt đầu: “Vệ Khanh, Chu Dạ, lại đây.â€
Chu Dạ chần chừ mãi má»›i bÆ°á»›c lại, cúi đầu, cắn môi không nói chuyện, tay nắm chặt, để trÆ°á»›c ngÆ°á»i. Vệ Khanh kéo tay cô, trấn tÄ©nh nói: “ThÆ°a bác, cháu hi vá»ng bác có thể giao Chu DẠcho cháu, cháu sẽ thÆ°Æ¡ng yêu cô ấy, chăm sóc cô ấy, luôn đối xá» tốt vá»›i cô ấy.â€
Cha cô ngẩng đầu, ánh mắt sáng quắc nhìn hắn, giống nhÆ° muốn xem trong lá»i nói của hắn có bao nhiêu lá»i chân thà nh, bất kể biểu hiện nhá» nà o cÅ©ng không bá» qua. Vệ Khanh thản nhiên nhìn lại, không tránh né, không sợ hãi, không e ngại. Hắn biết, nếu muốn lấy được con gái yêu trong tay ngÆ°á»i là m cha, cần phải biểu hiện thà nh ý lá»›n nhất.
Má»™t lúc lâu sau, cha cô nói: “Vệ tiên sinh… à , Vệ Khanh, cháu có nghÄ© tá»›i khoảng cách chênh lệch giữa cháu và Chu Dạ không? Con bé má»›i mÆ°á»i chÃn tuổi, tiếp xúc vá»›i ngoà i xã há»™i chÆ°a lâu, suy nghÄ© chÆ°a đủ linh hoạt, trÆ°á»›c mắt còn Ä‘ang Ä‘i há»c, có thể xứng đôi vá»›i cháu hay không, đứng ở cùng má»™t vị trÃ, có thể có má»™t cuá»™c sống gia đình hạnh phúc mỹ mãn hay không?â€
ÄÆ°a ra vấn Ä‘á» chÃnh xác mà bén nhá»n. Vệ Khanh không chút hoang mang, đáp: “ThÆ°a bác, tuy rằng Chu Dạ má»›i chỉ có mÆ°á»i chÃn tuổi, nhÆ°ng suy nghÄ© đã đủ chÃn chắn, thông minh từ nhá», lại biết chÆ°ng mừng, hoà n toà n có thể Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i cuá»™c sống hôn nhẫn, ngoà i ra còn ngây thÆ¡, má»™c mạc, tÃnh tình nghịch ngợm đáng yêu, đó là má»™t Ä‘iá»u đáng quý. Vá» chuyện Chu Dạ vẫn còn Ä‘ang Ä‘i há»c, cháu và cha mẹ cháu cÅ©ng nhất trà là chúng cháu chỉ Ä‘Ãnh hôn trÆ°á»›c, đợi cho khi nà o cô ấy hoà n toà n trưởng thà nh, kết hôn cÅ©ng không muá»™n. Không biết ý bác thế nà o?
Cha cô há»i: “Bên nhà cháu đã đồng ý chuyện của cháu và Chu Dạ sao?†Vệ Khanh gáºt đầu: “Vâng ạ, cha mẹ cháu rất hà i lòng vá» Chu Dạ, Ä‘á»u rất thÃch cô ấy?†Cha cô cháºm rãi gáºt đầu, nghÄ© nghÄ©, còn nói: “Vệ Khanh, bối cảnh trưởng thà nh của cháu và Chu Dạ hoà n toà n khác nhau, cháu có nghÄ© tá»›i, khoảng cách nà y khó khăn nhÆ° thế nà o không?†Vệ Khanh Ä‘au đầu, quả là dòng dõi thÆ° hÆ°Æ¡ng, phần tá» tri thức, ngay cả cha cô cÅ©ng khó đối phó nhÆ° váºy.
Hắn nghiêm túc nói: “ThÆ°a bác, cháu không dám nói giữa cháu và Chu Dạ không có bất kỳ vấn Ä‘á» nà o, nhÆ°ng nếu hai ngÆ°á»i đã muốn ở cùng má»™t chá»—, không ngừng cố gắng hòa hợp, khoan dung lẫn nhau, hiểu và bá» qua cho nhau. Bác nói nhÆ° váºy có đúng không ạ?†Hắn cÅ©ng không ngốc, đá quả bóng lại vá» chân cha cô.
Cha cô quay đầu nhìn cô má»™t lát, nhẹ giá»ng nói: “Thi Thi, đây là chuyện chung thân đại sá»± của con, con nghÄ© thế nà o?†Chu Dạ nhìn tình hình nà y, biết đêm nay phải Ä‘Æ°a ra kết quả cuối cùng, quyá»n lá»±a chá»n Ä‘ang ở trong tay mình, đáp án chỉ có thể là có hoặc không, không còn lá»±a chá»n nà o khác.
Ngẩng đầu nhìn hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trÆ°á»›c mắt, má»™t ngÆ°á»i đã ở bên cạnh cô tá»›i khi trưởng thà nh, má»™t ngÆ°á»i sẽ cùng cô vượt qua quãng Ä‘á»i còn lại, Ä‘á»™t nhiên có chút cay cay, quyết định của cô có là m cho cha Ä‘au lòng hay không? Vệ Khanh căng thẳng nhìn cô, đè nén thanh âm, gá»i: “Chu Dạ…â€
Cô nhìn hắn mỉm cÆ°á»i, đối mặt vá»›i cha, tháºt lòng nói: “Cha, ý cha thế nà o thì con sẽ là m theo nhÆ° váºy.†ÄÆ°Æ¡ng nhiên cha cô hiểu ý con gái, khe khẽ thở dà i, gần nhÆ° là không nghe thấy, nhìn con gái trưởng thà nh từ nhá» tá»›i lá»›n, giao cho má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khác, trong lòng là m sao không buồn?
Hắn cầm tay hai ngÆ°á»i bá»n há», đặt cùng má»™t chá»—, chân thà nh nói: “Vệ Khanh, bây giá» Chu Dạ còn trẻ, hoạt bát đáng yêu, hi vá»ng hÆ¡n mÆ°á»i năm sau cháu vẫn có thể nghÄ© nhÆ° váºy. Hai đứa ở chung má»™t chá»—, phải có trách nhiệm vá»›i nhau, không chỉ có trách nhiệm vá»›i chÃnh bản thân mình, mà còn phải quan tâm tá»›i đối phÆ°Æ¡ng. Vệ Khanh, Chu Dạ còn Ãt tuổi, nhiá»u chuyện không hiểu, cháu phải dạy nó, nắm tay con bé cùng nhau Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c.â€
Vệ Khanh gáºt đầu: “Xin bác hãy yên tâm, cháu sẽ là m nhÆ° váºy.†Thái Ä‘á»™ chân thà nh nắm tay Chu Dạ, cảm nháºn rõ rà ng trá»ng trách trên vai, cảm giác được vai trò của má»™t ngÆ°á»i chồng. Hôn nhân khiến ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trưởng thà nh hÆ¡n, nhiệt huyết từ trong ra ngoà i, là m ngÆ°á»i ta cảm phục.
Chu Dạ nghe xong, nÆ°á»›c mắt rÆ¡i xuống mu bà n tay Vệ Khanh, nghẹn ngà o kêu: “Cha…†Cha cô vẫn nhÆ° trÆ°á»›c, xoa xoa đầu cô, nói: “Thi Thi, từ nay vá» sau không thể tùy hứng nhÆ° váºy, đã không còn nhá» nữa, phải nghe lá»i, không thể hÆ¡i chút là nổi cáu.†Hai mắt Chu Dạ đẫm lệ, mÆ¡ hồ, liên tục gáºt đầu.
Cha cô nhìn cô, con gái má»›i mÆ°á»i chÃn tuổi đã phải rá»i khá»i mình, đúng là quá nhanh. Äá»™t nhiên nói: “Thi Thi, nếu giá» mẹ con còn sống, nhất định cÅ©ng sẽ đồng ý.†Nói xong câu đó, ông chống tay lên thà nh ghế, đứng dáºy: “Không còn sá»›m nữa, hai đứa cÅ©ng Ä‘i ngủ sá»›m Ä‘i.†Táºp tá»…nh Ä‘i vá» phòng.
Chu Dạ nhìn bóng lÆ°ng hÆ¡i cúi của cha, nghÄ© thầm, nhất định cha Ä‘ang nhá»› tá»›i mẹ. Ngẩng đầu lên nói: “Vệ Khanh, chúng ta không cần Ä‘Ãnh hôn sá»›m nhÆ° váºy có được không? Cha em chỉ có má»™t mình, ông rất cô Ä‘Æ¡n.†Vệ Khanh lau nÆ°á»›c mắt cho cô, thở dà i: “Má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có má»™t cuá»™c sống riêng, em cÅ©ng váºy. Em thÆ°Æ¡ng cha em tá»›i mấy, cÅ©ng phải tá»± Ä‘i trên con Ä‘Æ°á»ng của mình, có phải không?†Cô cúi đầu, biết hắn nói đúng, không lên tiếng, nhÆ°ng trong lòng vẫn không thể bá»›t Æ°u thÆ°Æ¡ng.
Hôm sau, Vệ Khanh cÆ°á»i nói: “ThÆ°a bác, cháu đã nói vá»›i cha mẹ cháu chuyện Ä‘inh hôn, cha mẹ cháu hi vá»ng lần nà y bác có thể cùng cháu vá» Bắc Kinh, tham dá»± lá»… Ä‘Ãnh hôn của bá»n cháu.†Vợ chồng Vệ lão tÆ°á»›ng sau khi biết cha Chu Dạ đồng ý, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên rất vui vẻ, nhất là Vệ mẫu, ra sức thúc giục bá»n há» mau chóng là m lá»…. Hai ngÆ°á»i già để tá» lòng thà nh ý, muốn là m má»™t lá»… Ä‘Ãnh hôn long trá»ng.
Chu Dạ cả kinh, vá»™i và ng há»i: “Cái gì mà lá»… Ä‘Ãnh hôn? Sao em không biết?†Hắn cÆ°á»i nói: “Cha mẹ anh muốn mượn chuyện chúng ta, tụ há»p bạn bè thân quen má»™t chá»— ấy mà .†Cô nghe ra ý tứ trong lá»i hắn, chẳng phải là muốn mở tiệc đãi khách hay sao? Vá»›i địa vị nhà há», không chừng còn muốn đăng tin lên báo. Rốt cuá»™c, có còn nghÄ© để cho cô tiếp tục há»c hay không? Liá»n phản đối: “Vệ Khanh, em không muốn là m lá»… Ä‘Ãnh hôn, chỉ cần cha mẹ anh và cha em đồng ý là được rồi.â€
DÆ°á»ng nhÆ° cha cô đêm qua ngủ không ngon, tinh thần hÆ¡i kém, nói: “à tốt của cha mẹ cháu, bác biết, nhÆ°ng bác cÅ©ng không tán thà nh việc gióng trống khua chiêng. Thi Thi vẫn còn Ä‘ang Ä‘i há»c, chuyện là m lá»… to tát nhÆ° váºy chá» con bé tốt nghiệp rồi tÃnh sau.†Vệ Khanh nghe ra, nếu muốn kết hôn còn phải chá» Chu Dạ há»c xong nghiên cứu sinh má»›i được, không khá»i lo lắng, nhÆ°ng lại không có cách nà o khác, Ä‘Ã nh phải gáºt đầu đồng ý.
MÆ°á»i chÃn tuổi vốn là độ tuổi sôi nổi nhất, vẫn còn quá trẻ để kết hôn.
Äối vá»›i Ä‘á» nghị của cha cô, Vệ gia cÅ©ng hiểu. Vì chuyện chung thân đại sá»± của đôi trẻ, ngÆ°á»i lá»›n hai gia đình quyết định phải gặp nhau má»™t lần. Vì cha cô còn Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng, Ä‘i đứng không tiện, vì thế cha mẹ Vệ Khanh tá»± mình Ä‘i vá» phÃa nam, có thể thấy bá»n há» rất coi trá»ng cuá»™c hôn nhân nà y.
Chu Dạ vô cùng căng thẳng, nghe thấy cha mẹ Vệ Khanh sắp tá»›i, liá»n đứng ngồi không yên. Vệ Khanh trấn an cô: “Không có việc gì đâu, không phải em chÆ°a từng gặp cha mẹ anh, lo lắng gì chứ?†Cô nói: “NhÆ°ng mà không giống, lần nà y là ở nhà em. Em sợ là m không tốt, sẽ thất lá»….†Cô cố gắng nhẫn nại, dù sao vẫn chÆ°a từng trải qua tình cảnh nà y. Vệ gia không phải gia đình bình thÆ°á»ng, cô còn không biết nên sắp xếp thế nà o.
Vệ Khanh ôm cô, cÆ°á»i: “Em căng thẳng gì chứ? Có chồng em ở đây, em cứ thoải mái Ä‘i…†Hết thảy má»i chuyện Ä‘á»u do Vệ Khanh xá» lý, ra sân bay đón, đặt tiệc ở khách sạn, thá»±c Ä‘Æ¡n… Tất cả chuyện vụn vặt, Ä‘á»u lo lắng chu toà n thá»a đáng, ngay cả quần áo cho cha cô Ä‘i gặp mặt cÅ©ng nghÄ© tá»›i.
Cô Ä‘i theo má»™t bên, tá»±a đầu và o cánh tay hắn, nói: “Vệ Khanh, tá»›i táºn bây giá» em má»›i phát hiện ra, không ngá» anh lại cẩn tháºn nhÆ° váºy.†Gặp chuyện bất ngá», có thể bình tÄ©nh giải quyết. Chu Dạ dá»±a sát và o hắn, hoà n toà n dáng vẻ cô gái nhá». Vệ Khanh thấy cô nhìn mình bằng ánh mắt ngưỡng má»™, lòng tá»± tôn của Ä‘Ã n ông được Ä‘á» cao chÆ°a từng thấy, hôn cô, yêu chiá»u nói: “Äây là chuyện của Ä‘Ã n ông, em chỉ cần ngoan ngoãn nghe lá»i là được rồi.â€
Chu Dạ không nói gì, đúng là chủ nghÄ©a tá»± cao, vừa má»›i khen hai câu đã bay lên trá»i.
Ngà y cha mẹ hai nhà gặp mặt, Chu Dạ và cha ăn mặc chỉnh tá», tá»›i khách sạn chá» trÆ°á»›c. Vệ Khanh tá»± mình ra sân bay đón cha mẹ. Tá»›i trÆ°a, cha mẹ Vệ Khanh tá»›i, trò chuyện má»™t lúc, Ä‘á»u ngồi xuống. Chu Dạ đứng dáºy rót rượu, Vệ mẫu vá»™i nói: “Thi Thi, con ngồi Ä‘i, để cho nhân viên phục vụ là m là được rồi.†Cha cô cÆ°á»i: “Không sao, con bé còn nhá», cứ để cháu nó rót Ä‘i.â€
Vệ mẫu nghÄ© thầm, thảo nà o Chu Dạ lại hiểu biết lá»… nghi nhÆ° váºy, hóa ra là được cha mẹ dạy dá»— chu đáo.
Hai gia đình nói chuyện không thể không khen ngợi con cái, Vệ mẫu khen Chu Dạ thông minh lanh lợi, ngay cả Vệ lão tÆ°á»›ng cÅ©ng nói vừa nhìn Chu Dạ đã thấy hà i lòng. Nói tá»›i mặt Chu Dạ Ä‘á» á»ng, ngượng ngùng kéo tay Vệ mẫu: “Mẹ, mẹ còn nói nữa, con không dám ngẩng đầu lên mất.â€
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i nhìn cô. Chu Dạ Ä‘á» mặt nhìn cha mình, thấy ông cÆ°á»i, vì thế ngoan ngoãn nói: “Mẹ.†Sau đó lại gá»i Vệ lão tÆ°á»›ng quân: “Cha.†Hai ông bà cÆ°á»i gáºt gáºt đầu, vô cùng vui vẻ. Vệ mẫu vuốt tay cô, cÆ°á»i: “Ai nha, Thi Thi nhà chúng ta rất hiểu chuyện, sau nà y đã là ngÆ°á»i má»™t nhà cả rồi. Nà o, cái nà y cho con…†nói xong, lấy ra má»™t cặp vòng ngá»c tÃm, là ngá»c phỉ thúy, không lẫn tạp chất, vừa nhìn đã biết rất quý giá.
Vệ mẫu nói: “Mẹ biết những ngÆ°á»i trẻ tuổi tụi con không thÃch mấy thứ đồ cổ nà y, nhÆ°ng vòng ngá»c nà y là tâm ý của cha mẹ, con hãy nháºn lấy.†Quan niệm truyá»n thống của lão nhân gia là dùng ngá»c là m váºt Ä‘Ãnh lá»…, hi vá»ng có thể mang tá»›i cho bá»n há» má»™t cuá»™c sống hạnh phúc mỹ mãn.
Chu Dạ biết là không thể chối từ, liá»n nháºn lấy, nói: “Mẹ, vòng rất đẹp, con thÃch lắm.†Liá»n Ä‘eo và o tay, rất vừa vặn, hiển nhiên được đặt là m riêng cho cô. Hà nh Ä‘á»™ng nà y của cô khiến Vệ mẫu rất hà i lòng, còn nói cô Ä‘eo rất đẹp.
Vệ Khanh cÅ©ng Ä‘i tá»›i, nhÃu mà y nói: “Chu Dạ, hóa ra em rất hợp Ä‘eo vòng nha.†Vì hà ng năm há»c vẽ, trên ngÆ°á»i tá»± nhiên có khà chất nghệ thuáºt, khi im lặng, rất Ä‘oan trang, thanh lịch. Chu Dạ lắc lắc tay, cÆ°á»i nói: “Äeo nhÆ° nà y, mặc sÆ°á»n xám nhìn má»›i hợp.†Äá»™t nhiên cô nghÄ© tá»›i, sau nà y kết hôn, sẽ mặc sÆ°á»n xám. Nhìn Vệ Khanh mỉm cÆ°á»i, kéo tay hắn xoa nhẹ, có cảm giác hạnh phúc không thể diá»…n tả bằng lá»i.
Vệ Khanh bị cô nhìn nhÆ° váºy, giáºt mình, cúi đầu nói nhá» bên tai cô: “Chỉ Ä‘eo không thôi cà ng đẹp hÆ¡n.†Ãnh mắt nhìn chằm chằm và o quần áo trên ngÆ°á»i cô, không có ý tốt.
Chu Dạ hiểu ra, trừng mắt nhìn hắn, đẩy hắn ra, Ä‘oan chÃnh ngồi thẳng ngÆ°á»i. Cái ngÆ°á»i nà y, cả ngà y không biết suy nghÄ© những gì, trong đầu toà n ý nghÄ© hạ lÆ°u!
Buổi chiá»u hôm đó, cha mẹ Vệ Khanh trở vá». Bởi vì sắp khai giảng, hai ngà y sau, Chu Dạ và Vệ Khanh cÅ©ng trở vá» Bắc Kinh.
[24]: Nguyên văn: Nam nhi tất hạ hữu hoà ng kim, chÃch quỵ thÆ°Æ¡ng thiên hòa nÆ°Æ¡ng thân. (Nam nhi dÆ°á»›i gối có hoà ng kim, chỉ quỳ trÆ°á»›c trá»i cao cùng thân mẫu.)
Nam nhi trà n đầy nhiệt huyết, chỉ báo đến nước nhà cùng nhân dân.
à chà phải kiên cÆ°á»ng, không được a dua nịnh hót. Cổnhân đối vá»›i lá»… quỳ lạy vô cùng để tâm coi trá»ng, nhất là vá»›i những kẻ có cốt cách nam nhi, lại cà ng không được tuỳ tiện hà nh địa lá»… vá»›i kẻ khác. à nghÄ©a ban đầu của câu nà y là nam nhi quỳ gối cÅ©ng nhÆ° hoà ng kim (và ng) trân quý bảo váºt nhÆ° nhau, không được tuỳ tiện quỳ lạy ngÆ°á»i khác.
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
Chữ ký của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿ Thịt trôi qua cổ.
Pháºt vẫn tại tâm.
Không xao xuyến lòng.
Hẳn thà nh chánh quả.
22-05-2013, 10:02 PM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Có lẽ là yêu
Tác giả : Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Há»c nghiên cứu sinh ngà y nà o cÅ©ng váºy, quanh quẩn giữa phòng vẽ tranh, canteen, kà túc, không khác trÆ°á»›c kia là bao. Chu Dạ há»c vẽ tranh sÆ¡n dầu, thuá»™c dạng mỹ quan Ä‘á»™c đáo tinh khiết, nhÆ°ng tà i liệu há»c rất đắt Ä‘á». Tuy cô được miá»…n há»c phÃ, hà ng tháng còn có trợ cấp, nhÆ°ng vẫn không thể không Ä‘i là m thêm. Vì cha cô bị thÆ°Æ¡ng mà công việc trợ giảng của cô bị gián Ä‘oạn. May mà giáo sÆ° tá»›i tìm cô, nói mở rá»™ng trung tâm, Ä‘ang cần gấp nhân viên, há»i cô có rảnh Ä‘i dạy hay không. Cô liá»n gáºt đầu đồng ý.
Ở kà túc còn có má»™t cô gái khác từ tỉnh ngoà i và o nháºp há»c, cÅ©ng không dá»… dà ng gì, tên là Lục Äan, Ä‘eo gá»ng kÃnh Ä‘en, buá»™c tóc Ä‘uôi ngá»±a, tÃnh tình hÆ°á»›ng ná»™i, gặp ngÆ°á»i khác chỉ mỉm cÆ°á»i, không thÃch nói chuyện. Lục Äan có ngÆ°á»i thân ở Bắc Kinh, cuối tuần Ä‘á»u vá» nhà cáºu chÆ¡i. Chu Dạ vừa gặp cô đã thấy thÃch, cô không hút thuốc lá, không uống rượu, cÅ©ng không nấu cháo Ä‘iện thoại, im lặng Ä‘á»c sách mỹ thuáºt, cảm thấy cuá»™c sống trong trÆ°á»ng vô cùng hà i lòng, cuá»™c sống từ nay vá» sau rất thoải mái.
Gần đây Vệ Khanh rất báºn, gá»i Ä‘iện nói Ä‘ang cố gắng kiếm tiá»n nuôi vợ. Chu Dạ vừa tức vừa buồn cÆ°á»i, nói: “Ai cần anh nuôi chứ, em có thể tá»± kiếm tiá»n.†Äắc ý nói cho hắn biết, má»™t ngà y là m trợ giảng, kiếm được và i trăm tệ, cuá»™c sống rất thoải mái. Äối vá»›i tiá»n bạc, cô không tham muốn quá nhiá»u, đủ dùng là được rồi, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên thỉnh thoảng cÅ©ng muốn mua má»™t hai thứ đồ xa xỉ. Vệ Khanh cÆ°á»i mắng cô không có tiá»n đồ.
Cô bất mãn nói thầm: “NgÆ°á»i anh toà n mùi tiá»n thì có tiá»n đồ đấy! Ai bảo em không có tiá»n đồ, tÆ°Æ¡ng lai em sẽ là má»™t tiểu Trần Dáºt Phi.†Cô còn trẻ, có nhiá»u tÆ° cách, nên má»›i dám ăn nói hà m hồ nhÆ° váºy. Tranh của Trần Dáºt Phi Ä‘á»u được ca ngợi trong và ngoà i nÆ°á»›c, váºn dụng kÄ© xảo há»™i há»a phÆ°Æ¡ng Tây, kết hợp vá»›i thần váºn tác phẩm phÆ°Æ¡ng Äá»™ng, sá»± kết hợp hìa hòa ấy, có thể nói là má»™t ngÆ°á»i vô cùng quan trá»ng trong giá»›i há»™i há»a Ä‘Æ°Æ¡ng đại. Cô rất ngưỡng má»™, coi ông ta là thần tượng.
Vệ Khanh nghe xong, cÆ°á»i nói: “Äược, được, tÆ°Æ¡ng lai Chu Dạ nhà chúng ta vừa má»›i thà nh danh, cả thế giá»›i Ä‘á»u biết, anh là m ông xã Ä‘i theo chắc cÅ©ng hưởng sái được Ãt hà o quang nhỉ?†Còn nói: “Nói đến Trần Dáºt Phi, năm đó ở Thượng Hải, còn từng gặp qua ông ta, là má»™t ngÆ°á»i rất có khà chất nghệ thuáºt.†Cô cảm khái nói: “Tháºt tiếc là trá»i đố kị ngÆ°á»i tà i, qua Ä‘á»i sá»›m quá.â€
Vệ Khanh thấy cô thổn thức không thôi, cÆ°á»i nói: ‘Em đó, nghe bình thÆ° (má»™t hình thức văn nghệ dân gian TQ, khi kể má»™t câu chuyện dà i dùng quạt, khăn là m đạo cụ) mà rÆ¡i lệ, thay ngÆ°á»i xÆ°a lo lắng. Có tâm tÆ° rảnh rá»—i nhÆ° váºy, thà đi ra ngoà i ăn cÆ¡m cùng chồng em còn hÆ¡n.†Cô lắc đầu: “Không được, buổi chiá»u em còn phải tá»›i lá»›p dạy vẽ. Rất nhiá»u ngÆ°á»i muốn thi và o khoa mỹ thuáºt tạo hình trÆ°á»ng em, bởi váºy có rất nhiá»u há»c sinh.â€
Hắn bất mãn: “Em chỉ là má»™t sinh viên, tại sao còn báºn hÆ¡n cả má»™t ông chủ nhÆ° anh?†Vất vả lắm hắn má»›i có thá»i gian rảnh, gá»i cô Ä‘i ăn cÆ¡m, cô lại liên tục từ chối. Chu Dạ Ä‘au khổ nói: “Em không nói sai mà , em Ä‘ang Ä‘i há»c mà … ngÆ°á»i ta còn cố gắng há»c táºp, cố gắng là m việc thì có gì sai cÆ¡ chứ…†Hắn bất đắc dÄ© nói: “NhÆ°ng em cÅ©ng không thể vất chồng em sang má»™t bên, mặc kệ nhÆ° thế chứ?â€
Cô vá»™i nói: “Äâu có! Lần nà o em gá»i Ä‘iện cho anh, không phải anh nói Ä‘ang há»p, chuẩn bị Ä‘i công tác hay sao, anh còn dám là m kẻ xấu Ä‘i báo án trÆ°á»›c à ?†Hắn đầu hà ng: “Äược, được, chúng ta coi nhÆ° hòa, không nói chuyện nà y nữa. Anh vá»›i em nói chuyện nghiêm túc, chủ nháºt tuần sau anh Ä‘i dá»± đám cÆ°á»›i của má»™t ngÆ°á»i bạn, em Ä‘i chung vá»›i anh Ä‘i, đến lúc đó cÅ©ng đừng nói không rảnh, cà ng đừng nói là quên mất lá»i anh.â€
Cà ng và o ngà y nghỉ, cô cà ng lấy cá»› Ä‘i dạy, nhÆ°ng cÅ©ng không thể tiếp tục từ chối hắn, lần trÆ°á»›c cô đã cố ý trốn má»™t lần là m hắn không vui. Äà nh phải rầu rÄ© nói: “Äược rồi, em sẽ nói chuyện vá»›i giáo sÆ°, xin nghỉ má»™t hôm.†Từ khi xác định rõ rà ng quan hệ hai ngÆ°á»i, thỉnh thoảng hắn Ä‘i tham dá»± trÆ°á»ng hợp gì đó, lại thÃch lôi cô Ä‘i cùng, trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i thoải mái giá»›i thiệu cô là vợ chÆ°a cÆ°á»›i. Vệ Khanh cÅ©ng là muốn cô sá»›m thÃch ứng vá»›i những trÆ°á»ng hợp xã giao nhÆ° váºy.
Má»™t hai lần, cô còn cảm thấy má»›i mẻ Ä‘i chÆ¡i cÅ©ng được, long trá»ng phô trÆ°Æ¡ng, trai thanh gái lịch, nÆ°á»›c hoa quyến rÅ©, rượu và đồ ăn ngon. NhÆ°ng cà ng Ä‘i nhiá»u, cô cà ng thấy không thoải mái. Bạn bè của Vệ Khanh, trong miệng không phải là những Ä‘Æ°á»ng lối buôn bán thì cÅ©ng nói đùa cợt những chuyện cô nghe không hiểu, không vui. Cô không hiểu gì cả, ngay cả má»™t Ä‘á» tà i Ä‘Æ¡n giản cÅ©ng không có, Ä‘Ã nh phải mặc kệ, giống nhÆ° má»™t cái bình hoa, đứng ở má»™t bên ngây ngô cÆ°Æ¡i. Xa lạ nhÆ° váºy, cô cảm thấy không được tá»± nhiên mà Vệ Khanh thì lại nhÆ° cá gặp nÆ°á»›c.
Cô buồn bá»±c, chênh lệch giữa hai ngÆ°á»i lại rõ rà ng nhÆ° thế.
Chu Dạ chuẩn bị xong giáo án, xách đồ Ä‘i tá»›i lá»›p dạy vẽ. Giáo sÆ° bố trà cho cô dạy ở trÆ°á»ng luyện thi, phần lá»›n há»c sinh Ä‘á»u có trình Ä‘á»™ vẽ nhất định, Ä‘á»u muốn thi và o đại há»c chÃnh quy tiếp tục há»c táºp. Bởi vì kì thi tuyển sinh cÅ©ng sắp đến, vì thế trÆ°á»ng luyện thi đông kÃn ngÆ°á»i, không thể không mở thêm quy mô giảng dạy.
Trên danh nghÄ©a là trợ giảng, nhÆ°ng thá»±c ra đã là má»™t giáo viên hẳn hoi. Bình thÆ°á»ng giáo sÆ° của cô chỉ giảng lý luáºn há»™i há»a, dặn dò và i kỹ xảo cần chú ý, sau đó Chu Dạ minh há»a cho má»i ngÆ°á»i, hÆ°á»›ng dẫn cô trong quá trình giảng dạy là m thế nà o để có má»™t bức phác há»a hoà n hảo, chá»— nà o cần đặc biệt chú ý. Sau khi thấy cô đã tÃch lÅ©y được không Ãt kinh nghiệm, trá»±c tiếp giá»›i thiệu vá»›i há»c sinh: “Äây là cô giáo Chu Dạ, từ nay vá» sau sẽ giảng dạy cho các em, hi vá»ng má»i ngÆ°á»i tÃch cá»±c phối hợp để cô giáo Chu hoà n thà nh công tác.â€
Chu Dạ nhìn thấy phÃa dÆ°á»›i có mấy chục ánh mắt nhìn cô chằm chằm, lần đầu tiên Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c chống đỡ đại cục, khó tránh có chút bối rối. Ra vẻ trấn tÄ©nh, nói: “Xin chà o má»i ngÆ°á»i, chúng ta bắt đầu há»c bà i.†CÅ©ng không quan tâm có ai chú ý nghe hay không, còn tháºt sá»± hoà n thà nh trách nhiệm của má»™t giáo viên.
Äa phần những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u đã thi và o trÆ°á»ng cao đẳng, chỉ nhá» hÆ¡n Chu Dạ má»™t, hai tuổi, tuổi trẻ lông bông, kiêu ngá»a vô cùng, không coi ai ra gì, ngay từ đầu Ä‘á»u coi thÆ°Æ¡ng cô, cố ý ồn à o, lá»›p há»c há»—n loạn. Chu Dạ cÅ©ng không tức giáºn, chứng minh thá»±c lá»±c bản thân, trÆ°á»›c mặt bá»n há» hoà n thà nh má»™t bức tranh lá»›n. NgÆ°á»i trong nghá» vừa ra tay, vừa nhìn đã biết, thế má»›i trấn áp được bạo Ä‘á»™ng bên dÆ°á»›i, má»i ngÆ°á»i ngoan ngoãn nghe lá»i.
Má»™t há»c sinh đứng bên cạnh cô, lÃu rÃu há»i: “Tiểu giáo sÆ°, tại sao cô lại vẽ cáºu bé nà y ăn má»±c nhÆ° váºy?†Há»c sinh ở đây rất nghịch ngợm, thấy cô còn trẻ, Ä‘á»u gá»i cô là “tiểu giáo sÆ°â€. Cô cÆ°á»i: “Äây là lạt ma, lần trÆ°á»›c tôi tá»›i Vân Nam, ở trong má»™t ngôi chùa đã nhìn thấy cáºu bé nà y, nên đã vẽ má»™t bức.†Cầm lấy bút vẽ, tiếp tục hoà n tất những chi tiết chÆ°a xong.
Ná»a ngà y sau, cảm thấy trá»i tối dần, ngẩng đầu lên, không ngỠđã chạng vạng tối. Bá»—ng nhiên có ngÆ°á»i đứng dáºy, báºt công tắc trên tÆ°á»ng, cả phòng há»c sáng ngá»i. Chu Dạ nhìn xung quanh, chỉ còn cáºu ta và mình, những ngÆ°á»i khác đã sá»›m vá» hết. Há»c sinh ở đây “Tam thiên đả ngÆ°, lưỡng thiên sái võngâ€[25], hôm nay đến, ngà y mai nghỉ, cứ qua lại nhÆ° váºy, không có nhiá»u ngÆ°á»i quen mặt.
Mà cô nhá»› rõ đây là há»c trò của mình, vì khuôn mặt xinh đẹp quá mức của cáºu ta. Lần đầu tiên gặp mặt, chỉ thấy cáºu ta đứng sau lÆ°ng ngÆ°á»i khác, không để ý tá»›i ai, đã thầm nghÄ© tên nhóc nà y lá»›n lên nhất định sẽ thà nh tai há»a, má»›i tà tuổi đầu, đã khiến cho toà n bá»™ nữ sinh trong lá»›p luyện thi đầu óc choáng váng. Dịu dà ng há»i: “Trá»i sắp tối rồi, em còn chÆ°a vá» sao?†Hắn cÅ©ng không nói gì, chỉ gáºt gáºt đầu, lại ngồi xuống.
Cô thấy cáºu ta ngồi trên bà n phác há»a, cÆ°á»i há»i: “Äang vẽ gì thế?†Cầm lên nhìn, Ä‘ang vẽ má»™t khuôn mặt bình thÆ°á»ng. Có chút ngạc nhiên, nói: “Vẽ được lắm, năng lá»±c vẽ của em rất cao đấy.†Giá»i nhÆ° váºy, cần Ä‘i há»c là m gì nhỉ? Cô cảm thấy xấu hổ, không dạy được ngÆ°á»i ta cái gì.
Hắn cÅ©ng không có phản ứng, chỉ khép bức tranh lại, vẻ mặt lạnh lùng. Chu Dạ nghÄ© thầm, ha ha. Cáºu nhóc nà y đủ khốc nha, không thèm Ä‘em má»™t cô giáo nhÆ° cô và o mắt. Xấu hổ nói: “Cô vỠđây.†Dù sao thì cô cÅ©ng không phải là giáo viên, bị há»c sinh xem thÆ°á»ng cÅ©ng chẳng có gì là quan trá»ng.
Äang thu xếp đồ dùng, đã thấy hắn ngồi gõ gõ trên mặt đất. Cô há»i: “Giá vẽ của em há»ng à ?†Lại nhá»› tá»›i cái thá»i mình Ä‘i há»c đại há»c, vì tiết kiệm tiá»n, cầm giá vẽ ngÆ°á»i khác đã vứt bỠđóng thêm nhá»±a cao su, tiếp tục sá» dụng. NghÄ© cáºu nhóc nà y giống mình ngà y đó, kinh tế không dÆ° dả, cÆ°á»i nói: “Giá vẽ há»ng rồi thì thôi, tạm dùng của cô nà y, cô có và i cái giá vẽ.†Nói xong, Ä‘Æ°a cho cáºu ta.
Hắn nhìn giá vẽ, cháºm rãi đứng dáºy, lẳng lặng nhìn cô. Chu Dạ má»›i phát hiện ra, hắn còn Ãt tuổi nhÆ°ng lại rất cao, chÃnh mình phải ngẩng đầu lên nhìn. Khó hiểu há»i: “Sao thế, em không thÃch à ?†Chẳng lẽ mình lại là m tổn thÆ°Æ¡ng lòng tá»± trá»ng của cáºu ta? Lại nói: “Em không thÃch thì cô cầm lại là được rồi.†Còn tháºt sá»± cầm lấy. Hóa ra là m ngÆ°Æ¡i tốt cÅ©ng không phải dá»… dà ng.
Chu Dạ cầm má»™t đống đồ Ä‘i vá», chỉ chìa khóa trên cá»a: “Lúc vá» em nhá»› đóng cá»a, tắt đèn nhé.†Cáºu ta Ä‘i theo phÃa sau, “tách†má»™t cái tắt đèn, “rầm†má»™t tiếng đóng cá»a. Chu Dạ hoảng sợ, nhìn hai tay trống trÆ¡n của cáºu ta: “Em cứ thế mà vá» Ã ? Không dá»n đồ sao/â€
Rốt cuá»™c cáºu ta cÅ©ng nói được câu đầu tiên: “Không cần tôi giúp cô sao?†Ãnh mắt nhìn và o đồ trong tay cô. Cô lắc đầu: “Không cần, không cần, cô ở gần đâu, em Ä‘i lấy đồ Ä‘i.†Phất phất tay, nhanh chóng rá»i Ä‘i. Vừa Ä‘i vừa nghÄ©, cảm giác cáºu nhóc nà y cứ là lạ thế nà o, không phải tá»›i thá»i kỳ tuổi trẻ bồng bá»™t đấy chứ?
Má»™t lúc sau lại nghe thấy có tiếng bÆ°á»›c chân, nhìn lại là cáºu ta, hai tay đút túi quần, không nhanh không cháºm Ä‘i theo. Äà nh phải nói: “Em cÅ©ng vá» hÆ°á»›ng nà y à ?†Má»™t lúc lâu sau cáºu ta má»›i nói: “Giá vẽ của tôi há»ng mất rồi, buổi tối muốn vẽ…†Chu Dạ liá»n Ä‘Æ°a cho cáºu ta: “Äây, cái nà y cho em.†Hì hì. Äâu lại và o đấy, rốt cuá»™c cáºu ta có ý gì nhỉ, chẳng lẽ vừa rồi xấu hổ mở miệng, bây giá» suy nghÄ© thông suốt?
Cảm thấy phải nói gì đó, vì thế há»i: “Em tên là gì?†Nghiá»…m nhiên vẫn giữ giá»ng cô giáo. Hắn không trả lá»i, há»i lại cô: “Cô là sinh viên trÆ°á»ng nà y sao?†Thần thái cao ngạo, chỉ chỉ vá» phÃa trÆ°á»›c. Cô hÆ¡i giáºn, hôm nay lại bị má»™t tên nhóc coi thÆ°á»ng, đúng là mất mặt. Mỉa mai trả lá»i: “Tôi là giáo viên dạy vẽ ‘Van Gogh’.â€
Cáºu ta nhún vai: “Cảm Æ¡n giá vẽ của cô.†Xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i. Chu Dạ nhìn theo bóng dáng hắn, suy sụp nghÄ©, không ngá» mình già nhÆ° váºy, hoà n toà n không hiểu nổi suy nghÄ© của má»™t cáºu nhóc. Sau đó, cô biết được tên cáºu ta là Ninh Phi, má»›i mÆ°á»i bảy tuổi, sắp thi và o hệ cao đẳng.
Sáng sá»›m chủ nháºt, Vệ Khanh tá»›i tìm cô. Cô lÆ°á»i biếng Ä‘i ra, ủ rÅ© nói: “Vệ Khanh, em có thể không Ä‘i được không?†Vệ Khanh dá»— cô: “Ngoan, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘i chÆ¡i, em ở má»™t mình trong kà túc là m cái gì? Còn nữa, Ä‘Æ°a em Ä‘i ăn chá»±c còn không muốn sao?†Cái gì chứ, vốn là cô muốn Ä‘i dạy, đã mất và i trăm tệ của cô rồi…
Không tình nguyện lên xe, nói: “Má»›i sáng đã phải Ä‘i uống rượu mừng sao?†Cô vẫn còn chÆ°a tỉnh ngủ đâu. Vệ Khanh lắc đầu, thở dà i: “Biết ngay là em còn chÆ°a chuẩn bị đồ mà . Äi, anh Ä‘Æ°a em Ä‘i mua quần áo.†Hắn biết nhÆ° váºy nên phải tá»›i sá»›m, Ä‘Æ°a cô tá»›i chá»— cá»a hà ng của má»™t ngÆ°á»i bạn thay đổi hình dạng.
Giá»›i thiệu: “Chu Dạ, đây là Tiểu Mã, là chuyên viên trang Ä‘iểm, chắc chắn sẽ giúp em xinh đẹp lên nhiá»u.†Äỡ cô ngồi xuống ghế: “Nà o, ngoan nha, Ä‘i dá»± tiệc thì không thể quá thất lá»… được đúng không nà o? Phải ngoan ngoãn hợp tác nha.†Äầu tiên là trang Ä‘iểm, vẽ mắt, thoa phấn, đánh má hồng… HÆ¡n má»™t tiếng sau, Chu Dạ đã không còn kiên nhẫn, mặt Ä‘en lại, không nói gì, để mặc ngÆ°á»i khác vẽ vá»i.
Vất vả lắm má»›i trang Ä‘iểm xong, lại có ngÆ°á»i tá»›i sá»a tóc. Cô nhÃu mà y nói: “Anh bôi gì lên đầu tôi váºy?†NgÆ°á»i ná» nói là xịt keo giữ kiểu tóc. Cô sá» sá», thấy dÃnh dÃnh lại cứng, khó chịu, liá»n nói: “Tóc tôi không cần sá»a, má»m mại là được rồi.†NgÆ°á»i ná» không biết phải là m sao, Vệ Khanh vá»™i Ä‘i lên nói: “Chu Dạ, thay đổi kiểu tóc má»›i cÅ©ng không tệ đúng không? Em chỉ cần nghỉ ngÆ¡i, tất cả cứ giao cho nhân viên là được rồi.â€
Chu Dạ nghe xong, nổi giân, bất mãn nói: “Äây là tóc của em, ngÆ°á»i khác muốn là m gì cÅ©ng phải được em đồng ý đã!†Vệ Khanh thấy cô khó chịu, hừ nói: “Chu Dạ, đừng bÆ°á»›ng nữa…†Chu Dạ không chịu thay đổi cách ăn mặc, hắn Ä‘Ã nh phải tá»± thân xuất mã. Hắn Ä‘Æ°a cô Ä‘i ra ngoà i gặp bạn bè thân thÃch, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hi vá»ng ngÆ°á»i khác khen ngợi bạn gái mình xinh đẹp mê ngÆ°á»i.
Chu Dạ cao giá»ng nói: “Em không thÃch ngÆ°á»i khác Ä‘á»™ng và o tóc em.†Cứng ngÆ°á»i, không nhúc nhÃch. Má»i ngÆ°á»i xung quanh Ä‘á»u nhìn cô, cháºm rãi ngừng nói chuyện. Vệ Khanh thấy cô không chịu hợp tác, Ä‘au đầu, má»™t lúc lâu sau, xua tay nói: “Bá» Ä‘i, thay quần áo Ä‘i.†Chu Dạ nghe giá»ng hắn dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang tức giáºn, Ä‘Ã nh phải nhịn xuống, Ä‘i và o bên trong thỠđồ. Giầy vất xuống đất, nhÆ°ng Ä‘á»™ng tác rất mạnh, hầm hầm cầm bá»™ quần áo Ä‘i và o.
Lá»… phục là do chuyên viên thiết kế lá»±a, váy dà i thẳng tá»›i mắt cá chân, Ä‘Æ°á»ng cong lá»™ ra, khéo léo khoe dáng ngÆ°á»i hoà n hảo của Chu Dạ. Trên mặt vẽ mà u Ä‘en, Ä‘á» và ng xen kẽ nhÆ° là má»™t đồ án không có quy tắc, nhìn qua thấy rất lá»™n xá»™n, nhÆ°ng thá»±c ra lại rất đẹp. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u trầm trồ khen ngợi, chỉ có Chu Dạ là trầm tÄ©nh không biểu lá»™ gì.
Vệ Khanh cÅ©ng gáºt đầu, tâm tình tốt hÆ¡n má»™t chút, ôm cô cÆ°á»i nói: “Em xem, nhÆ° váºy không phải rất đẹp hay sao? Ai gặp cÅ©ng thÃch.†Trong suy nghÄ© của hắn, cô nên nhÆ° váºy, cao quý thanh lịch. Chu dạ kéo kéo mảnh lụa trên vai, Ä‘á»™ng tác thô lá»—, nhÃu mà y nói: “Em không cần ăn mặc nhÆ° váºy, cÅ©ng không phải Ä‘i bán rẻ tiếng cÆ°á»i!†Vệ Khanh gõ gõ trán cô: “Ăn nói lung tung! Sáng sá»›m nổi giáºn tá»›i táºn bây giá», em hÆ° quá!â€
Chu Dạ đẩy hắn ra: “NhÆ° thế nà y không phải giống mua vui sao? Mà u sắc quá tục, hình thức không má»›i mẻ! Khó coi chết được!†Sắc mặt Vệ Khanh không tốt lắm: “Chu Dạ, hôm nay em cố ý cãi nhau vá»›i anh phải không?†Chu Dạ vốn là không trâu bắt chó Ä‘i cà y, cÅ©ng không bà y ra vẻ mặt hòa hoãn, quáºt cÆ°á»ng đứng ở đó, cÅ©ng không nhìn hắn, không nói gì.
Tiểu Mã vá»™i chạy ra hòa giải: “Chu tiểu thÆ°, lá»… phục nà y là thiết kế má»›i nhất năm nay, rất má»›i mẻ Ä‘á»™c đáo, trang Ä‘iểm bắt mắt, mái tóc má»m mại nhÆ° váºy, da thịt trắng mịn, rất thÃch hợp.â€
Chu Dạ cÅ©ng không biết Ä‘iá»u, cứng rắn nói: “Tôi không thÃch.†Vệ Khanh thá»±c sá»± nổi giáºn, ngồi xuống sofa, vắt chép chân, lạnh lùng há»i: “Rốt cuá»™c em muốn thế nà o?†Nhìn chằm chằm cô, ánh mắt lạnh lẽo. Chu Dạ cắn môi không nói, nếu còn là m loạn nữa thì không tốt. Äà nh phải nghÄ© biện pháp khác. NghÄ© má»™t lúc, bá» Ä‘i, thá»i tiết tốt nhÆ° váºy, so Ä‘o vá»›i hắn là m gì? Rầu rÄ© nói: “Em không thÃch trang Ä‘iểm và bá»™ váy nà y, em muốn tá»± mình chá»n.â€
Tiểu Mã cảm thấy bị sỉ nhục, nói: “Chu tiểu thÆ°, tôi chá»n bá»™ y phục nà y thÃch hợp vá»›i cô nhất. Cô phải tin tưởng ánh mắt tôi.†Cô ngẩng đầu nói: “Tôi cà ng tin tưởng ánh mắt mình hÆ¡n.†Vẻ mặt kiêu ngạo, là m Tiểu Mã tức giáºn, quay đầu bÆ°á»›c Ä‘i. Vệ Khanh vừa tức vừa buồn cÆ°á»i, nhìn cô, nói: ‘Äi Ä‘i, em tá»± lá»±a Ä‘i, đến lúc Ä‘o đừng tá»± bê đá Ä‘áºp và o chân mình, khiến ngÆ°á»i khác chê cÆ°á»i.â€
Chu Dạ lôi kéo lá»›p váy, ghét bá»: “Y phục kiểu gì không biết, ăn mặc nhÆ° gái là ng chÆ¡i váºy.†Vệ Khanh lÆ°á»m cô: “Äược rồi, được rồi, nói nhiá»u thế, sắp tá»›i giá» rồi, để xem em tá»± chá»n y phục cao quý thế nà o.†Toà n bá»™ nhân viên trong cá»a hà ng Ä‘á»u nhìn chằm chằm Chu Dạ, coi nhÆ° cô Ä‘á»u đã đắc tá»™i vá»›i má»i ngÆ°á»i.
Chu Dạ nhÃu mà y, phì! Tưởng là m khó tôi sao, nhiá»u năm há»c mỹ thuáºt công cốc chắc? Mang theo tâm lý trả thù, cầm lấy áo sÆ¡ mi trắng bó sát, cổ áo lại buá»™c má»™t cái nÆ¡ mà u Ä‘en, mặc thêm má»™t chiếc quần sooc Ä‘en, để lá»™ cặp chân thon dà i, không chút tỳ vết, thanh xuân hoạt bát, gợi cảm hÆ¡n rất nhiá»u, lại thay giầy cao gót, vuốt vuốt mái tóc, khiêu khÃch nhìn má»i ngÆ°á»i.
Mặc dù Tiểu Mã bất mãn, nhÆ°ng không thể không thừa nháºn. “Chu tiểu thÆ° quả là có con mắt thẩm mỹ.†Váºn dụng mà u trắng Ä‘en hà i hòa, áo sÆ¡ mi phối hợp vá»›i quần sooc, cÅ©ng chỉ có tầm tuổi nà y của cô má»›i to gan tá»›i váºy. Biết cô há»c mỹ thuáºt tạo hình, liên tục nói: “Thảo nà o khà chất cao nhã, phẩm vị Ä‘á»™c đáo, đối vá»›i mà u sắc lại mẫn cảm nhÆ° váºy, hóa ra là đụng phải ngÆ°á»i trong nghá». Chu tiểu thÆ° ăn mặc nhÆ° váºy, chắc chắn trấn áp toà n bá»™.â€
Vệ Khanh lại không muốn, nhìn cô nhÃu mà y, mặt mà y cau có liên tục nói: “Äổi Ä‘i, đổi Ä‘i.†Chỉ riêng việc lá»™ cặp đùi ra thế kia đã khiến hắn chảy nÆ°á»›c miếng, đầu óc mÆ¡ mà ng, huống chi là những gã Ä‘Ã n ông khác. Mặc nhÆ° váºy, là muốn trêu hoa ghẹo nguyệt có phải không?
Chu Dạ lại không thÃch, nói: “Không đổi, em thÃch cái áo sÆ¡ mi nà y, trắng Ä‘en phối hợp vá»›i nÆ¡ bÆ°á»›m Ä‘en, Ä‘ang có trà o lÆ°u đấy.†Vệ Khanh không thÆ°Æ¡ng lượng: “Mặc kệ trà o lÆ°u gì Ä‘i nữa, thay ngay cái quần ra cho anh, từ nay vá» sau không cho phép ăn mặc nhÆ° váºy.†Giá»ng Ä‘iệu kiên quyết.
Nhân cÆ¡ há»™i nà y, cô cò kè mặc cả. “Muốn em đổi cÅ©ng được, nhÆ°ng từ nay vá» sau, phải để em tá»± lá»±a đồ, anh không cần can thiệp lung tung, em tá»± mình biết chừng má»±c.†Äây là mục Ä‘Ãch của cô, lấy lùi để tiến.
Vệ Khanh Ä‘au đầu không thôi, bất đắc dÄ© gáºt đầu, “Äược được được, mau Ä‘i thay Ä‘i, đừng dà i dòng nữa.†Nhìn thấy mấy gã bên cạnh cứ nhìn chằm chằm chân cô, đã muốn móc mắt bá»n há» ra rồi. Chu Dạ già nh được thắng lợi, lặng lẽ là m dấu chiến thắng, đắc ý dà o dạt, đổi má»™t chiếc quần bò dà i, che khuất cảnh xuân.
Ép buộc đến ép buộc đi, cuối cùng Vệ Khanh vẫn thất bại.
Khi hai ngÆ°á»i tá»›i khách sạn, má»i ngÆ°á»i đã tá»›i đông đủ. Tất cả cÆ°á»i đùa: “Vệ thiếu, sao lại tá»›i muá»™n nhÆ° váºy, phạt uống ba chén!†Hôn lá»… lá»›n, ngÆ°á»i đến ngÆ°á»i Ä‘i, khách đông, bao hạ toà n bá»™ tầng lầu. Có ngÆ°á»i không biết há»i thăm vá» Chu Dạ, nghe nói là vợ chÆ°a cÆ°á»›i, cÆ°á»i nói: “Ai nha, Vệ thiếu phong lÆ°u phóng khoáng, ngá»c thụ lâm phong của chúng ta cuối cùng cÅ©ng lãng tá» quay đầu, tháºt đáng mừng nha! Bao giá» cho tụi em ăn cá»— váºy? Lúc uống rượu mừng cÅ©ng đừng quên má»i anh em nhé!†Ngoà i trừ chú rể và cô đâu, tất cả Ä‘á»u Ä‘ua giợn bá»n há».
Nói cÆ°á»i thoải mái, khiến Chu Dạ xấu hổ, tìm cá»› chạy ra ngoà i ban công. Bạn bè Vệ Khanh vui đùa quá mức, cô nghe không lá»t tai. Äang lúc nhìn ngắm phong cảnh bên ngoà i, lại có ngÆ°á»i đẩy cá»a kÃnh Ä‘i tá»›i chá»— cô.
Chu Dạ quay đầu, âm thầm tán thưởng, đại mỹ nhân nha, dáng ngÆ°á»i cao gầy, Ä‘i giầy ba phân, chầm cháºm Ä‘i tá»›i, phong thái yểu Ä‘iệu. Là n da mịn mà ng, mái tóc tùy ý buông trên vai, cà ng lá»™ ra khuôn mặt xinh đẹp nhÆ° hoa Ä‘Ã o, nhÆ°ng lại nhìn Chu Dạ vá»›i ánh mắt lạnh lùng.
Chu Dạ quay đầu nhìn, phÃa sau không có ngÆ°á»i, cô lại không biết cô ta, sao cô ta lại dùng ánh mắt háºn thù nà y nhìn cô nhỉ? Cô gái đứng ở trÆ°á»›c mặt Chu Dạ, nhìn từ đầu tá»›i chân, cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, nhÃu mà y nói: “Tôi cứ tưởng vợ chÆ°a cÆ°á»›i của Vệ Khanh xinh đẹp Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, khuynh quốc khuynh thà nh cÆ¡ đấy. Hóa ra cÅ©ng chỉ bình thÆ°á»ng thôi, chẳng có gì đáng chú ý cả.â€
Chu Dạ giáºn tÃm mặt, biết là nợ phong lÆ°u của Vệ Khanh, tà tà dá»±a và o cá»a sổ, không nhanh không cháºm nói: “Äúng váºy, cÅ©ng không có gì nổi báºt, chỉ có tuổi trẻ mà thôi.â€
Khiến cô ta trợn mắt nhìn, Chu Dạ cÅ©ng trừng mắt nhìn lại, đối chá»i gay gắt, không há» nhÆ°á»ng nhịn. Tưởng cô còn Ãt tuổi nên muốn bắt nạt sao, đừng có nằm mÆ¡. Chu Dạ cô cÅ©ng không phải là thiện nam tÃn nữ!
Äối đãi vá»›i bạn bè giống nhÆ° gió xuân ấm áp, đối đãi vá»›i kẻ địch giống nhÆ° gió thu vô tình cuốn lá và ng.
[25]: đánh cá ba ngà y nhÆ°ng lại phÆ¡i lÆ°á»›i hai ngà y, ý chỉ là m ăn chểnh mảng, lÆ°á»i biếng.
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
22-05-2013, 10:03 PM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Có lẽ là yêu
Tác giả : Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Vệ Khanh quay đầu không thấy Chu Dạ đâu, Ä‘i khắp nÆ¡i há»i thăm, tìm ra tá»›i ban công, lầu bầu: “Sao em lại chạy ra đây, là m anh Ä‘i tìm mãi?†Chu Dạ lạnh lùng nhìn hắn, trong lòng trà n đầy lá»a giáºn, chá» xem kịch vui.
Vệ Khanh ngạc nhiên trÆ°á»›c thái Ä‘á»™ của cô, chá» tá»›i khi đến gần má»›i nhìn rõ cô gái quay lÆ°ng vá» phÃa hắn, giáºt mình, thốt lên: “Tiết TÆ°!†Cảm thấy có phần thất lá»…, vá»™i cÆ°á»i nói: “Anh không biết em đã vá» nÆ°á»›c.†Trá»™m quan sát Chu Dạ, thấy sắc mặt cô không tốt, Ä‘ang cÆ°á»i lạnh nhìn mình, thầm kêu không ổn rồi, không biết vừa rồi Tiết TÆ° nói những gì, lại chá»c cô tức giáºn.
Cô gái tên Tiết TÆ° kia xoay ngÆ°á»i lại, nhìn Vệ Khanh cÆ°á»i nhÆ° không cÆ°á»i: “Vệ thiếu, sao Ä‘Ãnh hôn mà cÅ©ng không thông báo vá»›i em má»™t tiếng? Tình bạn của chúng ta năm đó, cÅ©ng không tá»›i mức xa lạ nhÆ° váºy chứ?†à trong lá»i nói khiến Vệ Khanh xấu hổ, vá»™i nói: “Tiết TÆ°, lâu rồi không gặp, bá» qua được không?†Tiết TÆ° cÆ°á»i lạnh: “à anh là sao?â€
Vệ Khanh dừng má»™t chút, nói: “Tiết TÆ°, dù sao Ä‘i nữa, chuyện quá khứ hãy để nó trôi qua.†Nói vá»›i Tiết TÆ°, nhÆ°ng ánh mắt lại nhìn Chu Dạ, cho thấy là đó là chuyện quá khứ. Tiết TÆ° thá» Æ¡ lạnh nhạt, thấy hắn có bạn gái nhanh nhÆ° váºy, giáºn không tả xiết, nói: “Vệ thiếu, cuối cùng em cÅ©ng đã vá», anh không định má»i em uống má»™t chén sao?†Vệ Khanh miá»…n cưỡng cÆ°á»i, đổi chủ Ä‘á»: “Hai bác vẫn khá»e chứ?â€
Tiết TÆ° nhÃu mà y: “Nếu anh đã quan tâm nhÆ° váºy, sao không tá»± mình tá»›i nhà em?†Hắn thấy ngÆ°á»i cô toà n gai, nói má»™t câu là đâm thá»c má»™t câu, biết Ä‘iá»u im miệng. Äi tá»›i, kéo tay Chu Dạ nói: “Ra ngoà i lâu nhÆ° váºy có mệt lắm không? Äi và o ngồi má»™t lát Ä‘i.†Chu Dạ không hất tay hắn ra, ngoan ngoãn Ä‘i theo hắn. Có thể coi nhÆ° đóng cá»a tá»± xá» lý, không thể tha thứ cho hắn.
Tiết TÆ° nhìn bá»n há» tay trong tay, lạnh lùng nói: “Vệ Khanh, anh vẫn tuyệt tình nhÆ° trÆ°á»›c kia! Anh đã quên bà i há»c rồi phải không?†Mắt nhìn Chu Dạ. Vệ Khanh xoay ngÆ°á»i trừng mắt vá»›i cô. “Tiết TÆ°, những việc gì không nên nói thì đừng nói, chuyện cÅ© bá» qua Ä‘i. Những chuyện năm đó, Ä‘á»u đã qua lâu nhÆ° váºy, cứ nhắc lại mãi là m gì? Thấy em trở vá», anh rất vui. Nếu em muốn, anh và Chu Dạ lúc nà o cÅ©ng rá»™ng cá»a đón em tá»›i nhà ăn cÆ¡m.â€
Hắn biết trong tình huống nà y, nhất định phải tá» rõ láºp trÆ°á»ng, nếu không, sẽ há»ng hết. Qur nhiên, Chu Dạ nghe xong những lá»i nà y, bá»±c bá»™i đã tiêu tan rất nhiá»u. Äầu óc của hắn cÅ©ng không có vấn Ä‘á» gì, vẫn còn biết ai là bạn gái hắn.
Tiết TÆ° tái mặt. “Vệ Khanh, anh đừng khinh ngÆ°á»i quá đáng! Äừng tưởng đã Ä‘Ãnh hôn rồi thì có thể vô tÆ°, còn chÆ°a thể nói chÃnh xác xem hai ngÆ°á»i có thể ở chung má»™t chá»— vá»›i nhau hay không? Tôi sẽ mở to mắt ra nhìn xem, thế sá»± biến ảo khó lÆ°á»ng, các ngÆ°á»i đừng có vá»™i vui mừng quá sá»›m, là m trò cÆ°á»i cho thiên hạ!†Khoanh tay đứng ngạo nghá»…, khiêu khÃch nhìn Chu Dạ. Cho dù bá»n hỠđã Ä‘Ãnh hôn thì sao, má»™t tá» giấy hôn Æ°á»›c cÅ©ng không thể giữ nổi má»™t công tá» phong lÆ°u thà nh tÃnh nhÆ° Vệ Khanh.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Vệ Khanh chẳng thèm để ý tá»›i mấy lá»i vá»› vẩn của cô ta, nhÆ°ng Chu Dạ lại thiếu kiên nhẫn, hai tay xiết chặt, tức chết cô mất thôi, dám trèo lên đầu cô giá»…u võ dÆ°Æ¡ng oai à , thị khả nhẫn thục bất khả nhẫn [26]! Lắc đầu, cÆ°á»i ngá»t ngà o: “Chị Tiết, nói nhiá»u nhÆ° váºy, chắc chị khát nÆ°á»›c lắm nhỉ? Có muốn uống nÆ°á»›c không?†Trong tay Ä‘ang cầm đồ uống, cháºm rãi đến gần, dừng trÆ°á»›c ngÆ°á»i cô ta, ánh mắt nguy hiểm, miệng ly hÆ¡i nghiêng, nhìn thấy sẽ đổ và o trên ngÆ°á»i cô ta.
Tiết TÆ° cÅ©ng chẳng phải loại ngÆ°á»i hiá»n là nh, đứng vững nhÆ° núi, nhìn cô nhÃu mà y, ngón cái và ngón giữa tay phải dùng sức má»™t chút, đánh tách má»™t cái, ngón tay vuốt vuốt sợi tóc ngắn trên trán cô: “Em gái, là m chuyện sai quấy không phải bị phạt Ä‘Æ¡n giản đâu.†Ãnh mắt lạnh dần, tay giÆ¡ lên túm lấy vai trái Chu Dạ, lá»±c rất mạnh.
Chu Dạ cố đứng vữn, gắng nhịn Ä‘au không kêu ra tiếng. Vệ Khanh kêu to: “Chu Dạ, không được là m cà n!†Cô biết ngÆ°á»i ta lợi hại, đại trượng phu co được duá»—i được, miệng ly vừa chuyển, ngá»a đầu uống má»™t hÆ¡i cạn sạch, sau đó đặt trên thà nh lan can, Ä‘á»™ng tác tao nhã, không há» cháºt váºt. Phì, có ai không biết giả vá» giả vịt!
Tiết TÆ° bất ngá», thấp giá»ng nói: “Coi nhÆ° cô thức thá»i!†Khuôn mặt khinh thÆ°á»ng nhìn cô. Chu Dạ hùng hồn nói: “Phì, chị Tiết, chị lấy mạnh hiếp yêu, cÅ©ng không biết xấu hổ mà còn đắc ý!†Bá»—ng nhiên Tiết TÆ° cÆ°á»i rá»™ lên, nhìn Vệ Khanh nói: “Vệ Khanh, bạn gái nhá» của anh cÅ©ng lanh lợi đấy, là m cho anh Ä‘au đầu không Ãt nhỉ?†Äẩy cánh cá»a kÃnh, chuẩn bị rá»i Ä‘i, lại quay đầu nói: “À, đúng rồi, Vệ Khanh, việc nà y còn chÆ°a xong đâu! Có Æ¡n báo Æ¡n, có thù báo thù, kị lÆ° khán xÆ°á»›ng bản, tẩu trÆ°á»›c tiêu [27] Ä‘i!â€
Bá» lại ngá»n núi lá»a Chu Dạ sắp bùng nổ.
Vệ Khanh căng thẳng nhìn cô: “Chu Dạ, em hãy nghe anh nói, anh và cô ta không có gì hết. Cô ta chỉ không muốn anh được sống yên ổn mà thôi.†Cô lạnh lùng nhìn hắn: “Bá» tay ra!†Trán Vệ Khanh túa mồ hôi lạnh, giải thÃch: “Chu Dạ, năm đó, Tiết Tư…â€
Chu Dạ hét: “Bá» tay ra! Ai thèm nghe chuyện phong lÆ°u năm đó của anh!†Hung hăng đẩy Vệ Khanh ra, cởi cái nÆ¡ xuống, cúi đầu nhìn vai trái, vẫn còn vết tay Ä‘á» bầm, nhÃu mà y: “Cô ta định là m gì chứ?†Lá»±c mạnh nhÆ° váºy? Vệ Khanh má»›i biết vừa rồi đụng trúng chá»— Ä‘au của cô, vá»™i há»i: “Em không sao chứ?†Nhìn thấy Ä‘á» nhÆ° váºy, cÅ©ng không vấn Ä‘á» gì, cÆ°á»i khổ: “Cô ấy giống chị dâu anh, xuất thân trong quân Ä‘á»™i.â€
Chu Dạ thầm chá»i má»™t tiếng, sao lại xui xẻo nhÆ° váºy? Lại đụng trúng má»™t kẻ võ biá»n? Xoa bả vai, kêu: “Anh trêu chá»c phụ nữ lắm váºy?†Hắn yếu á»›t nói: “Anh đâu có trêu chá»c gì cô ấy…, em cÅ©ng thấy đáy, rõ rà ng là cô ta tá»›i quấy rối…†Cô tức giáºn, hừ má»™t tiếng: “Anh không là m sai chuyện gì, ngÆ°á»i ta lại tìm anh gáºy sá»±, sao lại không Ä‘i tìm ngÆ°á»i khác nhỉ?†Hại cô Ä‘i cùng trở thà nh váºt hi sinh, thế nà y là thế nà o?
Vệ Khanh Ä‘au khổ nói: “Äược rồi, cho dù trÆ°á»›c kia anh có trêu chá»c cô ta thì cÅ©ng qua rồi. Nhiá»u năm rồi anh không gặp cô ấy. Chu Dạ, em có thể không thấy thoải mái, nhÆ°ng đừng tức giáºn có được không? Bình tÄ©nh nói chuyện. Anh cÅ©ng không biết cô ấy vá» nÆ°á»›c…â€
Cô cắt ngang lá»i hắn: “Äược rồi, được rồi, em không muốn nghe mấy lá»i nà y.†Gõ gõ mÅ©i hắn: “Chu Dạ mà đã nổi giáºn, háºu quả sẽ rất nghiêm trá»ng. Anh vỠúp mặt và o tÆ°á»ng mà tá»± ngẫm xem nên giải thÃch thế nà o. Còn nữa, hai ngà y tá»›i, tốt nhất đừng có tá»›i tìm em.†CÅ©ng không quan tâm hắn, bá» Ä‘i, không thèm quay đầu lại.
Thá»±c tế cô rất tức giáºn, giáºn không thể kiá»m chế, tuyệt đối không thể dá»… dà ng tha thứ cho Vệ Khanh. NhÆ°ng lại bị Tiết TÆ° cho má»™t đòn nhÆ° váºy, lá»±c chú ý cÅ©ng dá»i Ä‘i, cảm thấy mình rất mất mặt, cảm giác nhÆ° mình là quả hồng má»m bị ngÆ°á»i ta bóp nát, mối háºn nà y không thể nà o nuốt nổi! Thế nên má»›i giáºn chó đánh mèo, đổ hết tá»™i lá»—i lên đầu Vệ Khanh, trách nợ phong lÆ°u của hắn, sao không tìm ngÆ°á»i nà o dá»… đối phó má»™t chút!
Vệ Khanh cÅ©ng tá»± biết cuá»™c sống của mình không còn bình an nữa, biết cô Ä‘ang nổi giáºn, nói gì cÅ©ng không nghe, vì thế hai ngà y sau má»›i gá»i Ä‘iện cho cô: “Chu Dạ,.. anh Ä‘ang đứng trÆ°á»›c cổng trÆ°á»ng em, chúng ta ra ngoà i ăn cÆ¡m được không?†Tùy rằng cô không nổi tráºn lôi đình, nhÆ°ng là m sao dá»… dà ng bá» qua cho hắn nhÆ° váºy, lạnh lùng nói: “Không Ä‘i, em Ä‘ang Ä‘au đầu, muốn Ä‘i ngủ.â€
Vệ Khanh vá»™i nói: “Chu Dạ, em lại giáºn rồi, có thể nói chuyện rõ rà ng được không?†Cô cao giá»ng: “Có chuyện gì nhỉ? Anh muốn nói gì? Nói chuyện phong lÆ°u của anh vá»›i ngÆ°á»i khác, rồi em bị ngÆ°á»i ta bắt nạt phải không?†Hắn không nhắc tá»›i thì thôi, nhắc tá»›i lại thấy giáºn! Mất hết mặt mÅ©i, trong cổ há»ng giống nhÆ° có thì đó đâm ngang, rất khó chịu. Cô biết chuyện nà y Vệ Khanh không có lá»—i, nhÆ°ng lòng tá»± trá»ng đã mất của cô, không thể lấy trở lại. Chỉ có thể dùng ngÆ°á»i khác trút giáºn, nói Ä‘i nói lại, không phải do tạo nghiệt phong lÆ°u của hắn sao?
Vệ Khanh thá» phân rõ phải trái: “Chu Dạ, đừng bÆ°á»›ng nữa, chuyện giữa anh và Tiết TÆ° đã là quá khứ, cần gì phải để ý chứ? Chúng ta gặp mặt, nói chuyện thẳng thắn, đấy má»›i là biện pháp tốt.†Cô cÆ°á»i lạnh: “Äúng váºy, không có gì cần để ý, dù sao đó cÅ©ng là chuyện của anh và cô ta, sao anh không Ä‘i tìm cô ta nói chuyện rõ rà ng nhỉ? Cô ta ra tay vá»›i em, anh lại nói em không cần để ý hay sao?†Giá»ng sặc mùi dấm chua.
Vệ Khanh Ä‘au đầu, không phải là cô là m đổ bình dấm chua, mà là thẹn quá hóa giáºn. Nói: “Chu Dạ, ngoan nà o… không cần giáºn nữa, anh cảm thấy Tiết TÆ° cÅ©ng không cố ý ra tay, chẳng qua cô ấy khá»e hÆ¡n ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng… anh Ä‘Æ°a em Ä‘i chÆ¡i có được không? Không phải em vẫn muốn tá»›i quan bar khiêu vÅ© sao? Tối nay anh Ä‘Æ°a em Ä‘i.†Tình huống lúc đó, hắn cÅ©ng biết, thái Ä‘á»™ Tiết TÆ° có phần quá đáng, ăn nói khó nghe, dù sao Chu Dạ vẫn còn Ãt tuổi, dá»… xúc Ä‘á»™ng.
Chu Dạ xoay ngÆ°á»i đứng dáºy, coi cô là trẻ con ba tuổi mà dụ dá»— à , cho cái kẹo là xong chắc? “Không cần tức giáºn Æ°? Anh dá»±a và o cái gì mà nói em không cần tức giáºn? Anh toà n là m chuyện tốt nha, phụ nữ tá»›i cá»a, cho em má»™t cái tát tháºt mạnh, ngay cả quyá»n tức giáºn, anh cÅ©ng không cho phép sao?†KÃch Ä‘á»™ng ho khan, mặt mÅ©i Ä‘á» á»ng, vá»— vá»— ngá»±c nói: “Äừng gá»i Ä‘iện nữa.â€
Vệ Khanh vá»™i và ng gá»i lại cho cô: “Chu Dạ, đừng cúp máy, em nghe anh nói hết đã, em không thể cứ không để ý tá»›i lá»i ngÆ°á»i khác nhÆ° váºy, rốt cuá»™c muốn thế nà o…†Cô hừ lạnh: “Không muốn gì cả, tốt nhất anh nên dá»n dẹp sạch sẽ quá khứ của anh Ä‘i rồi hãy tá»›i tìm em! Nếu không, anh cÅ©ng đừng tá»›i đây nữa.†Cô không muốn tình trạng nà y tái diá»…n má»™t lần nữa.
Vệ Khanh bất đắc dÄ© nhìn Ä‘iện thoại trong tay bị ngắt liên lạc, phụ nữ tức giáºn, chỉ có thể nói bằng năm chữ, không phân rõ phải trái, hai ngà y sau lại tá»›i dá»— cô váºy. NghÄ© nghÄ©, gá»i Ä‘iện: “Tiết TÆ°, anh muốn nói chuyện vá»›i em.â€
Lần nà y, Tiết TÆ° mặc bá»™ đồ thể thao rá»™ng thùng thình, trên trán tóc Æ°á»›t đẫm mồ hôi, ngồi xuống há miệng uống nÆ°á»›c ừng á»±c, có lẽ vừa Ä‘i táºp thể dục vá». Ngẩng đầu nhìn hắn, ánh nắng chiá»u chiếu bên ngÆ°á»i, cà ng phát ra khà thế trầm ổn anh tuấn, trán cao, mÅ©i thẳng, thông minh mà lại nghị lá»±c, nhìn cô, môi mÃm lại, có chút bạc tình, vẻ mặt nghiêm túc, khóe mắt ẩn ẩn hiện ra tia nhìn không kiên nhẫn. Không ngá» hắn lại tá»›i tìm cô, không phải hắn rất báºn sao? Cô bạn gái nhá» của hắn đúng là cÅ©ng không vừa.
Bá»—ng nhiên cô có chút hoảng hốt: “Vệ Khanh, đã lâu không gặp. Anh đã thay đổi nhiá»u, em cÅ©ng váºy.†Vệ Khanh vốn đã chuẩn bị sẵn tinh thần đối địch, nghÄ© cô chắc sẽ giống nhÆ° lần trÆ°á»›c, khà thế bức ngÆ°á»i. Không ngá» lần nà y cô lại cảm thán nhÆ° váºy, không khá»i ngạc nhiên, má»™t lúc lâu sau má»›i nói: “Äúng váºy, đã lâu lắm rồi. Em… ở nÆ°á»›c ngoà i có khá»e không?â€
Bá»—ng nhiên cô cÆ°á»i, khiến cho vẻ mặt nhu hòa Ä‘i rất nhiá»u: “CÅ©ng vẫn váºy, giống nhÆ° những ngÆ°á»i Ä‘á»™c thân lÆ°u lạc ở nÆ°á»›c ngoà i, cái gì cần phải trải qua đã trải qua, lúc đầu chÆ°a quen, nhÆ°ng bây giá», cÅ©ng không tệ lắm.†Ngắn ngủn mấy câu mà bao quát hết thảy. Vệ Khanh trầm mặc, nói: “Tiết TÆ°, ngà y đó anh chÆ°a trưởng thà nh, không đối xá» tốt vá»›i em, anh xin lá»—i.â€
Tiết TÆ° cÆ°á»i: “Anh xin lá»—i, tháºt ra thì anh có lá»—i gì chứ? Em và anh ở bên nhau, là hai bên tình nguyện, cho dù bây giá» có hối háºn hay không, nhÆ°ng Ãt ra trÆ°á»›c kia là váºy. Lúc nà y anh nói vá»›i em nhÆ° thế, đối vá»›i em mà nói, là má»™t sá»± sỉ nhục. Váºy, rốt cuá»™c anh có lá»—i gì?â€
Nhất thá»i Vệ Khanh nghẹn lá»i, sau đó nhìn và o mắt cô, thà nh khẩn nói: “Tiết TÆ°, anh xin lá»—i em cÅ©ng không có ý gì khác, chuyện thá»i trẻ cả hai ta Ä‘á»u có lá»—i sai. NhÆ°ng, Ãt nhất việc em ra nÆ°á»›c ngoà i, phần lá»›n là do lá»—i của anh, anh chỉ có thể xin lá»—i em, tuy rằng muá»™n mấy năm, nhÆ°ng anh vẫn nhá»› rõ. Có thể đối mặt nói vá»›i em, cuối cùng cÅ©ng giải quyết xong má»™t mối tâm sá»± trong lòng anh.â€
Cô cÆ°á»i lạnh: “Váºy sao? Không cần… em ra nÆ°á»›c ngoà i không liên quan gì tá»›i anh, anh cÅ©ng quá tá»± tin rồi.†Giá»ng Ä‘iệu sắc bén mà trà o phúng. Vệ Khanh cÅ©ng không bá»±c mình, chỉ nói: “Tiết TÆ°, chuyện năm đó đã sá»›m trôi qua, tất cả là tại anh sai. Hôm nay anh đến là thay Chu Dạ xin lá»—i em, cô ấy còn Ãt tuổi, là m việc dá»… xúc Ä‘á»™ng, em đừng so Ä‘o vá»›i cô ấy.â€
Tiết TÆ° nghe hắn bênh Chu Dạ nhÆ° váºy, tim Ä‘au xót, hừ lạnh: “Anh quan tâm cô ta thế sao? Äể ý tá»›i mức không tiếc hạ thấp bản thân tá»›i xin lá»—i em?†XÆ°a nay hắn vẫn kiêu ngạo nhÆ° váºy, kiêu ngạo tá»›i mức không thèm để ý tá»›i bất kỳ ngÆ°á»i con gái nà o, không hợp liá»n chia tay. Thế mà giỠđây, chỉ vì má»™t cô gái mà ăn nói khép nép, sao cô có thể không ghen tị cÆ¡ chứ? Cho dù là ngÆ°á»i không liên quan gì, chỉ sợ nếu biết, cÅ©ng cảm thấy ghen tị cái ngÆ°á»i trong tim hắn.
Vệ Khanh bình thản nói: “Tiết TÆ°, nếu em háºn anh, anh vẫn có thể lý giải được, dù sao năm đó cÅ©ng là do anh không xá» lý tốt chuyện của em. NhÆ°ng còn Chu Dạ, hi vá»ng em đừng tá»›i tìm cô ấy. Cô ấy vẫn còn là sinh viên, nháºn thức chÆ°a nhiá»u, tuy thỉnh thoảng là m báºy nhÆ°ng vẫn lá»… phép. Là chuyện giữa anh và em, em đừng tìm cô ấy nữa. Chu Dạ không có lá»—i, không nên là m liên lụy tá»›i cô ấy.â€
Tiết TÆ° mỉm cÆ°á»i: “Vô tá»™i? NgÆ°á»i đó xứng đáng sao? Vệ Khanh, tháºt không giống vá»›i má»i khi. Nữ sinh nà o mà không đáng yêu, thông minh từ nhá»? Không phải anh vẫn má»™t cÆ°á»›c đá văng ngÆ°á»i ta sao? Vệ Khanh, anh cÅ©ng không phải cái gì tình thánh, chÆ¡i đùa phụ nữ nhiá»u không kể hết, cần gì phải nói Ä‘Æ°á»ng hoà ng nhÆ° váºy?â€
Cô châm chá»c hắn, hắn cÅ©ng không tức giáºn, còn tháºt lòng nói: “Äó là những chuyện trÆ°á»›c kia. Äổi lại hai năm trÆ°á»›c, anh cÅ©ng không tin chÃnh mình có thể tháºt sá»± thÃch má»™t ngÆ°á»i, cam nguyện kết hôn vá»›i cô ấy, sống cả quãng Ä‘á»i còn lại. Tuổi trẻ bồng bá»™t đã trôi qua. Tá»›i má»™t Ä‘á»™ tuổi nà o đó, tá»± nhiên suy nghÄ© thông suốt. Anh và Chu Dạ ở bên nhau, cảm thấy rất tốt, Ãt nhất thì tốt hÆ¡n so vá»›i ngà y xÆ°a chÆ¡i đùa vá»›i những cô gái khác. Nói tháºt, ngà y xÆ°a chÆ¡i bá»i mÆ¡ hồ, giá» má»›i phát hiện ra, anh cÅ©ng không há» thÃch nhÆ° váºy.â€
Dừng má»™t chút, nói tiếp: “Ai cÅ©ng hi vá»ng có má»™t tình yêu trá»n vẹn, bởi vì không chiếm được, cho nên má»›i phóng túng. Anh cÅ©ng không tin Ä‘iá»u đó, nhÆ°ng mà may mắn có ngÆ°á»i khiến anh tin tưởng. Nếu là hai năm vá» trÆ°á»›c, anh và Chu Dạ nhất định không thể ở cùng má»™t chá»—. NhÆ°ng giá» gặp cô ấy, lại rất đúng thá»i Ä‘iểm, không thể không nói là duyên pháºn. Anh cam nguyện chịu trách nhiệm, nguyện ý đối xá» vá»›i cô ấy tháºt tốt, Ä‘iá»u nà y khiến anh cảm thấy…†hắn chỉ chỉ và o ngá»±c trái: “An tâm, bình thản, vui vẻ.†Nguyên nhân vì quá mÆ¡ hồ, quá sa Ä‘á»a, trải qua quá nhiá»u, cho nên má»›i hiểu ra, má»›i biết quý trá»ng, biết được để gặp má»™t ngÆ°á»i thÃch hợp cÅ©ng không phải chuyện dá»… dà ng.
Äúng lúc, đúng chá»—, gặp đúng ngÆ°á»i, tình yêu nhÆ° váºy, chÃnh là kỳ tÃch. Không phải ai cÅ©ng có, không phải ai cÅ©ng gặp được.
Tiết TÆ° nghe xong, không thể nà o tin nổi, hÆ¡n ná»a ngà y trôi qua, thở dà i, cháºm rãi nói: “Vệ Khanh, anh thá»±c sẽ đã thay đổi rồi.†Xúc Ä‘á»™ng. Vệ Khanh lắc đầu: “Anh không thay đổi, chỉ là đối vá»›i cô ấy mà thôi. Tiết TÆ°, trÆ°á»›c kia anh có lá»—i vá»›i em, vá» sau, hi vá»ng em sẽ gặp được ngÆ°á»i tốt hÆ¡n anh.â€
Cô nhìn hắn, đứng dáºy, vá»™i và ng nói: “Vệ Khanh, anh si tình thổ lá»™ nhÆ° váºy, tìm lầm đối tượng. Anh cÅ©ng biết tÃnh cách của em, cố chấp mà kiên định, không vì mấy câu nói của anh mà dá»… dà ng thay đổi. Anh tá»›i tìm em, Ä‘Æ¡n giản là muốn em không Ä‘i quấy rầy ngÆ°á»i trong lòng anh, NhÆ°ng, trÆ°á»›c khi kịch hạ mà n, tốt nhất anh nên là m cho em tâm phục khẩu phục.†Xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
Cô vốn không có hứng thú gì vá»›i Chu Dạ, nhÆ°ng lần nà y thấy Vệ Khanh tháºt lòng nhÆ° váºy, hiếu kỳ muốn biết cô gái đó có gì hấp dẫn. Lần trÆ°á»›c nhìn thấy cô ta hạnh phúc rúc bên ngÆ°á»i Vệ Khanh, trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i, Vệ Khanh giá»›i thiệu cô ta là vị hôn thê của mình, trong mắt trà n đầy yêu thÆ°Æ¡ng, khiến cô khó chịu, vì thế cố tình gặp mặt. Nhìn cÅ©ng không có gì nổi báºt, vẫn là trẻ con. Äến lúc đối đầu má»›i biết tÃnh cách cô nhá» mạnh mẽ, là má»™t con mèo hoang nhá». Không ngá» Vệ Khanh lại có sở thÃch nhÆ° váºy.
Thá»±c ra, chuyện giữa Vệ Khanh và Tiết TÆ° cÅ©ng không nói rõ là ai có lá»—i vá»›i ai. Chuyện tình cảm nam nữ, hợp thì bên nhau, không hợp thì chia tay, Ä‘á»u là ngÆ°á»i trưởng thà nh, không ai có thể bắt buá»™c được ai. Chẳng qua năm đó vì mối quan hệ giữa hai gia đình, chia tay trong Ä‘au khổ, ồn à o há»—n loạn, nhất thá»i không dứt ra được. Tiết TÆ° cảm thấy thể diện mất sạch, tÃnh tình lại cứng rắn, quyết định ra nÆ°á»›c ngoà i. Cô vẫn không nuốt nổi cÆ¡n háºn nà y, tình yêu đã mất nhÆ°ng háºn thù chÆ°a tan.
Không thể không thừa nháºn, chẳng qua cô chỉ có chút ghen tị mà thôi, ghen tị bá»n há» có thể hạnh phúc vui vẻ bên nhau, chÆ°á»›ng mắt nhÆ° váºy, là m cho cô tức giáºn bất bình. Dá»±a và o đâu mà má»™t ngÆ°á»i nhÆ° Vệ Khanh lại có thể hạnh phúc nhÆ° váºy? Bởi váºy má»›i cố tình trêu tức, trả thù Vệ Khanh, trả thù hắn năm đó hoa tâm lạnh lẽo. Ãt nhất, cÅ©ng muốn là m cho hắn lúng túng, không thể sống yên ổn má»™t thá»i gian.
Ãt nhiá»u gì cÅ©ng còn vÆ°Æ¡ng chút tình cảm, háºn thù chÆ°a tan.
Thá»±c ra cô cÅ©ng không có ý định là m gì cả, là m nhục Chu Dạ, cÅ©ng không có tác dụng gì. NhÆ°ng hôm nay nói chuyện vá»›i Vệ Khanh, lại khiến cho cô cảm thấy có hứng thú. Cô rất muốn biết dạng con gái nà o lại có thể khiến Vệ Khanh lãng tá» quay đầu, từ nay vá» sau chung thủy suốt Ä‘á»i.
Lòng dạ phụ nữ luôn hẹp hòi nhÆ° váºy.
Chá» cho vết bầm biến mất, cÆ¡n giáºn của Chu Dạ cÅ©ng không còn nữa. CÅ©ng thấy chẳng hay ho gì, có mắt không nhìn thấy Thái SÆ¡n, coi nhÆ° há»c được má»™t bà i há»c, sau nà y khôn ngoan nhìn xa trông rá»™ng là được. Lần nay cô cÅ©ng phải rút kinh nghiệm, ai bảo cô tá»± nhiên chá»c ngÆ°á»i ta trÆ°á»›c, là lá»—i của cô. Cùng lắm thì từ nay vá» sau, gặp cô ta thì cô Ä‘i Ä‘Æ°á»ng vòng cÅ©ng được. Lần nà y đúng là láºt thuyá»n trong mÆ°Æ¡ng [28], nhÆ°ng thôi, cho qua, quay Ä‘i quay lại tiêu tan. Chẳng qua chÆ°a chịu tha thứ cho Vệ Khanh, muốn cho hắn má»™t bà i há»c, cho chừa Ä‘i.
NhÆ°ng sá»± việc không nhÆ° cô mong muốn, buổi chiá»u thứ bảy, Chu Dạ Ä‘ang dạy vẽ, giúp bá»n há» vẽ phác há»a. Bá»—ng nhiên Ä‘iện thoại vang lên, dãy số lạ, cô Ä‘i ra ngoà i hà nh lang nghe máy: “Alo, xin há»i ai váºy?†Truyá»n tá»›i má»™t giá»ng nữ sắc bén: “Chu Dạ, hi vá»ng vẫn còn nhá»› tôi chứ?â€
Chu Dạ ngạc nhiên, nhất thá»i không nhá»› ra. Tá»›i táºn khi ngÆ°Æ¡i kia nói: “Cô và Vệ Khanh vẫn ổn chứ? Không cãi nhau, mâu thuẫn gì chứ?†Giá»ng Ä‘iệu trà o phúng, dáng vẻ chá» xem náo nhiệt. Chu Dạ má»›i nhá»› ra Tiết TÆ°! Cáo chúc tết gà , không có ý tốt! Äẩy Ä‘iện thá»a ra xa, cố gắng Ä‘iá»u hòa hÆ¡i thở, gắng trấn tÄ©nh nói: “Tháºt ngại quá, chị Tiết, đã để chị thất vá»ng rồi.â€
Cô ta nói: “Không sao, Chu Dạ, tôi chẳng thất vá»ng, ngược lại còn rất vui vẻ. Nếu đã là tình địch, không bằng gặp mặt thì sao nhỉ?†Chu Dạ không Ä‘oán ra trong hồ lô của cô ta có bán thuốc gì: “Chị Tiết, tôi không rảnh rá»—i giống chị, chị muốn gặp tôi, e là phải hẹn trÆ°á»›c.†Tiết TÆ° nghe xong, nhÃu mà y: “Chu Dạ, cô rất có cá tÃnh, váºy tôi sẽ là m nhÆ° cô mong muốn.†Nói xong, cúp máy.
Chu Dạ không hiểu gì cả, có ý gì váºy? Sao cô nghÄ© mãi mà không hiểu ra. Chẳng lẽ bà chị nà y tá»›i thá»i kỳ tiá»n mãn kinh?
Äợi tá»›i lúc tan há»c, Tiết TÆ° thần thông quảng đại tìm tá»›i cá»a. Rốt cuá»™c Chu Dạ cÅ©ng hiểu ra. NgÆ°á»i phụ nữ nà y đúng là quá khinh ngÆ°á»i! Xắn tay áo Ä‘i tá»›i, chuẩn bị đại náo. Äánh nhau thì đánh nhau, cô cÅ©ng không phải chÆ°a từng trải qua. Ai sợ ai chứ?
[26]: cái gì có thể nhẫn nhịn chứ việc nà y không thể nhẫn nhịn được.
[27]: Cưỡi lừa xem hát, nhẩn nha mà xem. Cứ để xem diá»…n biến thế nà o, rồi má»›i Ä‘Æ°a ra kết luáºn. Cứ để đó xem sao.
[28]: thà nh ngữ TQ, thuyá»n Ä‘i trong mÆ°Æ¡ng chắc chắn không thể bị láºt nhÆ°ng thế mà lại láºt, hà m nghÄ©a chuyện không thể xảy ra lại xảy ra, ám chỉ xui xẻo, xúi quẩy
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
22-05-2013, 10:04 PM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Có lẽ là yêu
Tác giả : Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
NhÆ°ng Ä‘á»™ng tác kế tiếp của Tiết TÆ° lại là m cho cô ngạc nhiên. Cô ta khách khà vÆ°Æ¡n tay, cÆ°á»i tủm tỉm: “Bạn há»c Chu Dạ, nhìn thấy em tháºt vui vẻ.†Dáng vẻ chị em thân thiết. Thay đổi thái Ä‘á»™ cÅ©ng quá nhanh Ä‘i, Chu Dạ giáºt mình đứng ngây ra không kịp phản ứng, má»™t lúc sau má»›i vÆ°Æ¡ng tay, máy móc nói: “Xin chà o, bạn Tiết.†Cô cứ tưởng tượng rằng Tiết đồng chà sẽ nghiêm túc nói chuyện, vì cô ấy xuất thân trong quân ngÅ©, dÆ°á»ng nhÆ° rất giá»i võ, nhÆ°ng dÆ°á»›i thái Ä‘á»™ nhÆ° váºy thì lại không kịp phản ứng, buá»™t miệng nói thà nh bạn Tiết, suýt chút nữa bị tắc mồ hôi mà chết.
Tiết TÆ° nhìn cô, cÆ°á»i hì hì thà nh tiếng, nghiêm túc nói: “Bạn há»c Chu Dạ, cảm Æ¡n em đã khen ngợi, tôi rất cảm Æ¡n.†Tầm tuổi nà y của cô mà vẫn có ngÆ°á»i coi nhÆ° bạn há»c, xem nhÆ° trẻ Ä‘i và i phần. Nói tháºt, cô cứ nghe Chu Dạ gá»i mình là chị Tiết, mặc dù không so Ä‘o nhÆ°ng vẫn cứ cảm thấy buồn phiá»n.
Không khà hòa hoãn, Chu Dạ tò mò há»i: “Tiết tiểu thÆ°, là m sao chị biết tôi ở đây váºy?†Ngay cả chá»— nà ng Ä‘i há»c cÅ©ng tìm được, bản lÄ©nh cao tháºt đó. Tiết TÆ° nhÃu mà y: “Bắc Kinh nà y rá»™ng bao nhiêu chứ? Muốn tìm má»™t ngÆ°á»i nổi tiếng có gì khó khăn?†Thản nhiên nói bừa.
Mặc dù thái Ä‘á»™ của Chu Dạ đã hòa hoãn hÆ¡n, nhÆ°ng địch ý vẫn chÆ°a tan: “Tiết tiểu thÆ°, chị tìm tôi có việc gì sao?†Tiết TÆ° cÆ°á»i, giống nhÆ° hoa nở mùa xuân, xinh đẹp nhÆ° váºy, ngay cả Chu Dạ cÅ©ng cảm thấy hút hồn, cháºm rãi nói: “Bạn há»c Chu Dạ, chẳng lẽ em không muốn biết quá khứ của tôi và Vệ Khanh sao? Chắc chắn anh ta không há» thẳng thắn nói ra phải không?â€
Chu Dạ trầm mặt xuống, cảm thấy bị lừa gạt, hóa ra cô ta tá»›i lừa gạt cô là m trò vui. Lạnh lùng nói: “Äó là chuyện quá khứ của Vệ Khanh, không có gì hay để mà kể.†Cảm thấy không hạ xuống được, còn nói: “Ai chẳng có má»™t thá»i nông nổi, ngay cả tôi cÅ©ng có.†Cô chỉ giả vá» váºy thôi, chứ nếu so cô vá»›i Vệ Khanh, cô chỉ là má»™t tá» giấy trắng! NhÆ°ng trÆ°á»ng hợp nà y muốn nói gì chẳng được, ai bảo hiện giá» cô là ngÆ°á»i của hắn. Vệ Khanh nà y, đợi lúc gặp mặt xem cô trừng phạt hắn thế nà o!
Tiết TÆ° cÆ°á»i: “Äúng là ôn nhu hiá»n lạnh, hiểu biết, thảo nà o Vệ Khanh lại thÃch.†Chu Dạ giáºn tá»›i mức suýt ná»™i thÆ°Æ¡ng, không khách khà nói: “Nếu hôm nay chị tá»›i đây muốn gây chuyện vá»›i tôi, tốt nhất là quên Ä‘i, nÆ¡i nà y tôi quen thuá»™c hÆ¡n.†à của cô là , nÆ¡i đây là địa bà n của cô, tốt nhất đừng Ä‘á»™ng thủ. Có Ä‘iên má»›i để ý của cô ả, mặc kệ cô ta, Ä‘i và o phòng há»c thu dá»n giáo án, dụng cụ vẽ tranh. Äá»™ng tác mạnh bạo, khiến ngÆ°á»i ngồi sau giá vẽ kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn cô.
Không ngá» Tiết TÆ° Ä‘i theo và o, hai tay khoanh trÆ°á»›c ngá»±c, lÆ°á»i biếng nhìn cô: “Tôi ăn no không có việc gì là m, tìm cô chÆ¡i má»™t chút, chÃnh là có thứ muốn cho cô xem.†Nói xong, lấy Ä‘iện thoại ra, quÆ¡ quÆ¡ giữa không trung. Vừa nhìn đã biết chả có gì tốt, Chu Dạ cÅ©ng không ngẩng đầu lên, cứng rắn nói: “Tôi không có hứng thú.†Tiết TÆ° lại gần, má»™t tay gõ gõ lên bục giảng: “Tháºt sá»± không muốn xem là cái gì sao? Có thể là má»™t bà máºt gì đó dùng để giao dịch đó.†Äặt Ä‘iện thoại lên bà n. Sở dÄ© cô ta dùng Ä‘iện thoại chứ không dùng ảnh chụp là vì cố ý muốn dụ dá»— Chu Dạ.
Dù sao Chu Dạ vẫn còn trẻ tuổi, tÃnh hiếu kỳ cao, không nhịn được liếc mắt má»™t cái, sắc mặt thay đổi, giáºn tÃm mặt, nếu là hình của Vệ Khanh và cô thì cÅ©ng váºy thôi, đúng là hắn cùng đủ loại phụ nữ khác nhau chụp ảnh, dịu dà ng, ngá»t ngà o, lạnh lùng, cao quý, nóng bá»ng khêu gợi… Vệ Khanh phong lÆ°u hoa tâm, biết là má»™t chuyện, táºn mắt nhìn thấy lại là chuyện khác. Hiện giá» cô má»›i hiểu vì sao ngÆ°á»i xÆ°a có câu “tức sùi bá»t mépâ€, cô cảm giác đỉnh đầu sắp bị đốt chÃn, ngá»n lá»a cứ lách tách vang lên đâu đó.
Vất thứ gì đó Ä‘ang cầm trong tay “bốp†má»™t tiếng ném xuống đất, chống nạnh nói: “Tiết TÆ°, đừng tưởng tôi sợ chị, có giá»i thì đấu trá»±c tiếp Ä‘i. Chị Ä‘i châm ngòi nổ, phá hoại tình cảm ngÆ°á»i khác, tôi nguyá»n rủa tÆ°Æ¡ng lai chị Ä‘oạn tá» tuyệt tôn!†Chu Dạ mắng cÅ©ng đủ âm hiểm Ä‘á»™c ác Ä‘i.
Tiết TÆ° chuẩn bị trÆ°á»›c mà đến, đâu cần so Ä‘o vá»›i cô, nhÃu mà y nói: “Vấn Ä‘á» gia đình tôi, không cần cô phải lo lắng. Äúng rồi, ảnh chụp kia cô không cần nhìn lại sao? TÆ°Æ¡ng lai trở mặt, dùng để là m bằng chứng đối chất cÅ©ng tốt lắm.†Chu Dạ lạnh lùng nhìn cô ta, thủ Ä‘oạn của ngÆ°á»i phụ nữ nà y không chỉ cao minh bình thÆ°á»ng, không đánh mà thắng, giết ngÆ°á»i lúc nà o không biết. Bá»—ng nhiên cầm Ä‘iện thoại lên, dùng sức ném Ä‘i, Ä‘áºp bốp và o tÆ°á»ng, vỡ nát. Chu Dạ còn chÆ°a hết giáºn, dùng chân giẫm đạp, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tiết TÆ°, minh nhân bất thuyết ám thoại [29], nói thẳng ra, chị muốn gì?
Tiết TÆ° còn chÆ°a mở miệng, phÃa sau giá vẽ Ä‘á»™t nhiên truyá»n ra tiếng Ä‘á»™ng, má»™t ngÆ°á»i từ từ đứng dáºy, xoay ngÆ°á»i nhặt Ä‘iện thoại lên. Chu Dạ lắp bắp kinh hãi: “Ninh Phi, em còn chÆ°a vá» sao?†Cô nổi giáºn đùng đùng Ä‘i và o, không phát hiện trong phòng vẫn còn ngÆ°á»i khác. Ninh Phi lạnh lùng không nói gì, Ä‘i tá»›i lắp lại pin, “cá»™p†má»™t cái lắp máy lại, sau đó thản nhiên khởi Ä‘á»™ng lại máy, nhìn nhìn ảnh chụp, sau đó Ä‘Æ°a cho Chu Dạ. “ChÆ°a há»ng, vẫn dùng tốt.â€
Chu Dạ lẳng lặng nháºn lấy, cảm thấy tình huống trÆ°á»›c mắt đúng là há»ng bét, tại sao cáºu ta vẫn còn ở đây? Äúng là phúc thì không thấy đâu, há»a thì áºp đến ầm ầm, ngay cả chút uy nghiêm của cô cÅ©ng không còn sót lại. Là m loạn ná»a ngà y nhÆ° váºy, bá»—ng nhiên cô cảm thấy mệt má»i, ném Ä‘iện thoại cho Tiết TÆ°: “Trả lại Ä‘iện thoại cho chị. Nếu chị có bản lÄ©nh, thì Ä‘i tìm Vệ Khanh mà quấy rối, cứ Ä‘i theo tôi xiên xá» nhÆ° bà già lắm lá»i là m gì? CÅ©ng chẳng liên quan gì tá»›i tôi.â€
Tiết TÆ° lắc đầu cÆ°á»i khổ, tÃnh cách mạnh mẽ nhÆ° váºy, cùng vá»›i Vệ Khanh phong lÆ°u thà nh tÃnh, đúng là trá»i sinh má»™t cặp, tạo má»™t đôi. Cô có thể Ä‘oán được thảm cảnh kế tiếp của VỆ Khanh, chỉ sợ không thể nà o yên ổn, đáng Ä‘á»i. Äúng là vá» quýt dà y có móng tay nhá»n, Ä‘áºu phụ ngâm nÆ°á»›c muối. Má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có duyên pháºn riêng, có cưỡng ép cÅ©ng không được.
Cô nhún vai, già mồm át lẽ phải: “Ai bảo hiện tại cô là phụ nữ của Vệ Khanh, cÅ©ng phải chịu trả giá má»™t chút. Thá»±c ra, tôi cÅ©ng không muốn gì cả, chỉ là tốt bụng giúp cô tỉnh táo lại, cô vẫn còn trẻ, đừng để giống nhÆ° tôi năm đó bị ngÆ°á»i ta lừa gạt.†Lại còn phải cảm Æ¡n ý tốt của cô ta Æ°? Lá»i nói cà ng là m trong lòng Chu Dạ lạnh lẽo, ngay từ đầu, không phải Vệ Khanh cÅ©ng muốn trêu đùa cô hay sao? Cho dù Ä‘Ãnh hôn thì sao chứ? Má»™t ngÆ°á»i nhÆ° anh ta, có thể có bao nhiêu chân tình?
Tiết TÆ° còn lo thiên hạ chÆ°a đủ đại loạn, trÆ°á»›c khi Ä‘i còn nói: “À, đúng rồi, tôi sợ cô bị chấn Ä‘á»™ng, e sẽ gặp chuyện không may, vì thế cố ý gá»i Ä‘iện cho Vệ Khanh lại đây đón cô rồi.†Chu Dạ nghiêm mặt châm chá»c: “Cảm Æ¡n ý tốt của chị, tôi vô cùng cảm Ä‘á»™ng.†Tiết TÆ° cÆ°á»i: “Äâu có, đâu có, Ä‘á»u là pháºn gái, giúp đỡ má»™t chút thôi, không cần khách sáo.â€
Rốt cuá»™c Chu Dạ cÅ©ng biết cái gì gá»i là vô liêm sỉ, giáºn tá»›i mức thiếu chút nữa há»™c máu. Chung quy cô vẫn còn trẻ, chÆ°a biết mùi Ä‘á»i, kinh nghiệm non ná»›t, không phải đối thủ vá»›i má»™t ngÆ°á»i từng trải nhÆ° Tiết TÆ°.
Trong lòng buồn bá»±c không thôi, phẫn ná»™ cùng cá»±c, trong lúc nhất thá»i không khá»i cảm thấy Ä‘au xót, rốt cuá»™c là cô trêu chá»c ai đây? Äứng ngây ngÆ°á»i má»™t lúc má»›i giáºt mình, sau đó thu dá»n đồ đạc, Ä‘á»™ng tác vô cùng cháºm rãi. Ninh Phi vẫn đứng ở bên cá»a sổ nhìn cô, cố tình gõ gõ ngón tay và o vách tÆ°Æ¡ng, mở miệng: “Cô có muốn khóc không? Tôi có thể ra ngoà i.â€
Chu Dạ ngẩng đầu lên nhìn cáºu ta, tức giáºn nói: “Em vẫn còn chÆ°a Ä‘i sao?†Vẫn xem chÆ°a đủ kịch vui à ? Hiện giá» ngay cả má»™t thằng nhóc con cÅ©ng khó chÆ¡i, so vá»›i cái thá»i cô Ä‘i há»c trung há»c còn lợi hại hÆ¡n. Nếu năm đó cô gặp phải chuyện nhÆ° thế nà y, còn không chịu trốn sao, ba mÆ°Æ¡i sáu kế, chạy là thượng sách, sao dám lÆ°u lại là m diá»…n viên quần chúng.
Cáºu ta cÅ©ng không trả lá»i, má»™t lúc sau nói: “Tôi nhìn dáng vẻ cô muốn khóc.†Cô không kiên nhẫn, nhìn trả lại: “Lạ tháºt, vì sao tôi phải khóc? Äây cÅ©ng chẳng phải chuyện gì to tát.†Trong lòng âm thầm bổ sung thêm má»™t câu, có khóc hay không cÅ©ng không liên quan gì tá»›i nhóc! Tâm tình cô không tốt, tÃnh tình tá»± nhiên bay Ä‘i chá»— nà o không biết. Hắn nhÃu mà y, há»i lại: “Tháºt à ?†Không xác định được Chu Dạ nói tháºt hay nói dối.
Chu Dạ hừ lạnh, không khách khà nói: “Tối rồi, em nên vá» nhà đi.†Cáºu ta cầm chìa khóa trong tay lắc Ä‘i lắc lại, nhìn cô không nói gì. Chu Dạ là m gì thừa hÆ¡i rảnh rá»—i Ä‘i quản cáºu ta, dù sao cÅ©ng không hẳn là sinh viên của cô, nói: “Tùy em.†Nói xong, liá»n Ä‘i ra ngoà i cá»a, nhìn thấy Vệ Khanh Ä‘ang tá»±a ngÆ°á»i và o xe chỠđợi, cầm Ä‘iện thoại Ä‘ang chuẩn bị gá»i. Vá» nhÆ° không thấy, Ä‘i Ä‘Æ°á»ng vòng xa hÆ¡n.
Vệ Khanh vá»™i và ng kéo cô: “Chu Dạ, anh vừa má»›i biết được Tiết TÆ° tá»›i tìm em, cô ấy không nói gì chứ?†Cô nhìn hắn, lạnh lùng há»i: “Anh nghÄ© cô ta nói những gì?†Vệ Khanh nhìn ánh mắt cô: “Em giáºn sao?†Cô cÆ°á»i lạnh: “Anh cảm thấy em có nên chúc mừng hồng nhan tri ká»· của anh nhiá»u khắp thiên hạ hay không?†Hắn cháºt váºt, yếu á»›t nói: “Em cÅ©ng biết đó là chuyện trÆ°á»›c kia…â€
Cô lá»›n tiếng cắt ngang: “Chuyện trÆ°á»›c kia? Ai biết được! Nếu anh còn muốn giấu diếm gì đó, bằng bản lÄ©nh của anh, em có thể phát hiện ra sao?†Vệ Khanh tái mặt: “Em nói váºy là có ý gì?†Cô lạnh lùng nói: “Có ý gì chứ? Anh tá»± mà hiểu lấy.†Táºn mắt nhìn thấy, má»›i thấy chấn Ä‘á»™ng. Nếu không thÃch hắn nhÆ° váºy, cÅ©ng sẽ không để ý, sẽ không Ä‘au lòng!
Vệ Khanh thở dà i, hắn cÅ©ng không phải thanh niên má»›i hai mÆ°Æ¡i tuổi, biết hiện giá» không thể cãi nhau vá»›i cô, chỉ biết cà ng ngà y cà ng không ổn. Cháºm rãi nói: “Chu Dạ, em nói nhÆ° váºy, có biết là m tổn thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i khác nhÆ° thế nà o không? NgÆ°á»i khác có thể nói anh phong lÆ°u thà nh tÃnh, bạc tình phụ lòng ngÆ°á»i, chỉ riêng mình em không thể. Tim cÅ©ng anh cÅ©ng là máu thịt, cÅ©ng biết Ä‘au, trá»i đất chứng giám, em có cần lấy ra xem nó mà u Ä‘á» hay Ä‘en không?â€
Cô cúi đầu, không nói gì. Vệ Khanh biết cô má»m lòng, ôm cô, không để ý má»i ngÆ°á»i xung quanh, hôn lên má cô. “Chu Dạ, có chuyện gì, cứ nói thẳng ra, chúng ta cùng nhau giải quyết có được không?†Cô giãy dụa, hắn ôm cà ng chặt, quyết không buông tay. Cô vừa má»›i phát há»a, là m sao nhanh nhÆ° váºy đã coi nhÆ° không có gì xảy ra cÆ¡ chứ? Mặt mÅ©i biết giấu và o đâu, vì thế lấy khuá»·u tay huých và o ngá»±c hắn, hừ lạnh: “Em còn muốn xem tim anh có mấy ngăn nữa kìa!â€
Khuá»·u tay đánh ngÆ°á»i rất Ä‘au nha, cho dù là Vệ Khanh, cÅ©ng Ä‘au mà kêu ra tiếng, vá»— ngá»±c kêu rên: “Chu Dạ, em muốn mÆ°u sát chồng thì cứ nói thẳng ra.†Cô lạnh lùng nhìn hắn: “Có phải chồng em hay không, còn chÆ°a chắc đâu.†Hắn có nhiá»u ngÆ°á»i yêu nhÆ° váºy, phong lÆ°u đã quen, bảo cô là m sao dám tin tưởng hắn sẽ ở bên cô cả Ä‘á»i?
Vệ Khanh đứng thẳng ngÆ°á»i dáºy, nhìn cô nói: “Chu Dạ, em phải tin anh.†Cô há»i lại: “Dá»±a và o cái gì?†Hắn bất đắc dÄ© nói: “Chu Dạ, chẳng lẽ em không há» tin tưởng anh sao?†Cô cúi đầu nhìn xuống đất, câu nà y bảo cô trả lá»i thế nà o đây? Lòng cô Ä‘ang dao Ä‘á»™ng.
Äang lúc hai ngÆ°á»i giằng co, Ninh Phi Ä‘á»™t nhiên xuất hiện, Ä‘i tá»›i bên ngÆ°á»i Chu Dạ, Ä‘Æ°a giá vẽ cho cô, trầm tÄ©nh tá»± nhiên nói: “Cám Æ¡n giá vẽ của cô, lần sau nếu cần, tôi sẽ lại mượn tiếp.†Cô đã quen cáºu ta xuất quá»· nháºp thần, tÃnh tình kỳ quái, cÅ©ng không trả lá»i, chỉ gáºt đầu, đặt dÆ°á»›i chân. Cáºu ta nhìn Vệ Khanh, sau đó xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
Bị cáºu ta xen ngang, không khà dịu Ä‘i đôi chút. Vệ Khanh không có chủ Ä‘á» gì để nói, Ä‘Ã nh há»i: “Cáºu nhóc đó là ai váºy?†Má»™t cáºu há»c sinh và má»™t cô gái xinh đẹp, là m cho hắn không nhịn được so Ä‘o. Chu Dạ Ä‘ang nổi nóng, lại nổi giáºn đùng đùng nói: “Không biết!†Vệ Khanh vá»™i và ng dá»— cô: “Äúng rồi, không biết thì không biết, anh có nói gì đâu. Ngoan nà o, đừng tức giáºn. Tủi thân Ä‘iá»u gì, cứ nói hết cho anh, anh thay em xả giáºn được không?â€
Chu Dạ trừng mắt nhìn hắn, tức tối nói: “Xả nhÆ° thế nà o? Bị ngÆ°á»i khác là m nhục, tá»± mình hại mình còn muốn thế nà o?†Vệ Khanh cÆ°á»i khổ: “Chu Dạ, em buông xuôi váºy sao?†Cô sầm mặt nói: “Ai đùa vá»›i anh? Việc nà y anh tá»± xem rồi giải quyết Ä‘i, không xá» lý tốt, đừng hòng có Ä‘Æ°á»ng sống!†Nghe đã sặc mùi bạo lá»±c.
Vệ Khanh còn muốn tiến tá»›i, Chu Dạ liếc mắt má»™t cái, hầm hầm nói: “TrÆ°á»›c khi anh thu dá»n xong cục diện rối rắm, thá»i gian nà y em không muốn nhìn thấy anh.†Không đợi hắn nói gì, đùng đùng bá» Ä‘i.
Äang lúc Vệ Khanh sứt đầu mẻ trán, Vệ mẫu lại cố tình gá»i Ä‘iện cho hắn: “Con à , ngà y mai con Ä‘Æ°a con dâu vá» nhà ăn cÆ¡m nha, mẹ nấu cho hai đứa ăn.†Hắn vá»™i nói: “Mẹ, ngà y mai con báºn, sợ là không vỠđược.†Mẹ hắn há»i: “Không phải con Ä‘ang ở Bắc Kinh sao? Sao lại không vỠđược?†Hắn bất đắc dÄ©, Ä‘Ã nh phải nói: “Mẹ, gần đây con báºn nhiá»u việc,..†Vệ mẫu đã cắt ngang: “Mẹ không tin con báºn tá»›i mức ngay cả thá»i gian ăn cÆ¡m cÅ©ng không có. Nhá»› đấy, ngà y mai Ä‘Æ°a Thi Thi cùng vá». Mẹ và cha con đã lâu không gặp con bé.†Vệ Khanh Ä‘Ã nh phải đồng ý. Má»™t ông già và hai bà tÆ°á»›ng ở trong nhà đúng là không dá»… dà ng đối phó.
Hắn lại nghÄ©, Chu Dạ luôn nghe lá»i cha mẹ hắn, nói không chừng có thể nhân cÆ¡ há»™i nà y mà hồi tâm chuyển ý, sẽ không tức giáºn nữa. Vì thế gá»i Ä‘iện cho cô, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cô không nghe máy, Ä‘Ã nh phải gá»i tá»›i kà túc. Lục Äan Ä‘ang ngồi cạnh bà n ăn cÆ¡m, tiện tay nhấc máy, Ä‘Æ°a cho Chu Dạ. Cô không còn cách nà o, lạnh lùng há»i có chuyện không.
Vệ Khanh hắng giá»ng, nói: “Chu Dạ, mẹ nói ngà y mai chúng ta vá» nhà ăn cÆ¡m.†Cô cho là kỹ xảo của hắn, không tin, từ chối thẳng: “Không Ä‘i, muốn Ä‘i thì anh tá»± mình Ä‘i Ä‘i.†Hắn thở dà i: “Má»™t mình anh Ä‘i thế nà o được. Chu Dạ, chuyện của chúng ta là chuyện riêng, dù tức giáºn thế nà o, cÅ©ng không thể là m cha mẹ lo lắng, đúng không? Ä‚n má»™t bữa cÆ¡m xong, trở vá» em lại tức giáºn vá»›i anh là được rồi.â€
Chu Dạ dở khóc dở cÆ°á»i, lầu bầu: “Ai muốn tức giáºn vá»›i anh? Không Ä‘i là không Ä‘i.†Vệ Khanh tức giáºn há»i lại: “Cha mẹ há»i thì anh biết trả lá»i thế nà o?†Cô hầm hừ: “Ăn ngay nói tháºt chứ sao, anh nói bạn gái cÅ© của anh chạy tá»›i gây sá»± vá»›i em, sau đó hai bên cãi nahu, em không muốn để ý tá»›i anh nữa.â€
Vệ Khanh không nói gì, ná»a ngà y má»›i há»i: “Chu Dạ, em còn muốn giáºn tá»›i bao giá»?†Cô nhÃu mà y: “Chuyện của Tiết TÆ°, anh xá» lý thế nà o?†Hắn khó hiểu há»i lại: “Anh và cô ta không liên quan gì tá»›i nhau, xá» lý cái gì?†Cô cáu: “NhÆ°ng ngÆ°á»i ta không nghÄ© thế, lần nà y cô ta vá» nÆ°á»›c, không phải muốn gÆ°Æ¡ng vỡ lại là nh sao?â€
Vệ Khanh vá»— vá»— trán: “Em nghÄ© Ä‘i đâu váºy? TrÆ°á»›c kia anh và cô ấy không có gì, huống chi là hiện tại!†Cô không buông tha: “Váºy cô ta vá» nÆ°á»›c là m gì?†Hắn lắc đầu: “Anh biết sao được?†Cô tiếp tục ép há»i: “Váºy anh có biết vì sao cô ta tá»›i tìm em chứ?†Hắn nghiêm mặt nói: “Suy nghÄ© phụ nữ mÆ¡ hồ khó lÆ°á»ng, anh tháºt sá»± không biết cô ấy muốn là m gì.â€
Chu Dạ cắn môi: “Vệ Khanh, anh Ä‘i Ä‘i, chúng ta vẫn giữ nguyên tình trạng nà y. Nói câu cuối cùng, thản bạch tòng khoan, kháng cá»± tòng nghiêm [30]†Dứt khoát cúp máy. Vệ Khanh Ä‘au khổ nhìn Ä‘iện thoại, hắn không biết gì hết, bảo hắn thà nh tháºt thế nà o đây?
Chu Dạ nói được là m được, sợ Vệ Khanh đến trÆ°á»ng tìm cô, vì thế tránh mặt trong lá»›p há»c vẽ không má»™t bóng ngÆ°á»i. Dá»±a và o ghế ngồi xuống, hai chân gác lên cá»a sổ, trÆ°á»›c mặt là má»™t quyển sách. Buổi chiá»u yên tÄ©nh, ánh nắng chói chang, trá»i xanh cao xa, những tán lá già lặng yên tung bay, thá»i khắc yên tÄ©nh nhÆ° váºy, khiến cho phiá»n não mấy ngà y qua lắng dần xuống, cô nhẹ nhà ng thở dà i má»™t tiếng, cứ nhÆ° váºy mang theo má»™t bụng đầy tâm sá»± mÆ¡ mà ng ngủ.
Bá»—ng nhiên nghe thấy có tiếng Ä‘á»™ng, giáºt mình tỉnh dáºy, ngồi thẳng lên, không nhá»› ra mình Ä‘ang ngồi trên ghế, rầm má»™t cái ngã láºt xuống đất. May bên cạnh có gì đó chống đỡ, không tá»›i mức ngã dáºp mặt. Hai chân chạm đất, nhìn rõ rà ng ngÆ°á»i đứng trong phòng, cảm thấy cháºt váºt không chịu nổi, giả vá» nhÆ° không có gì xảy ra, nói: “Ninh Phi, hôm nay không cần Ä‘i há»c.â€
Hắn cÅ©ng không nói gì, tá»± mình ngồi xuống xếp đồ, bắt đầu vẽ vẽ. Cô phát hiện dÆ°á»ng nhÆ° cáºu ta không thÃch nói chuyện, cả ngà y trầm ngâm, dÆ°á»ng nhÆ° trong cuá»™c sống có nhiá»u chuyện không vui. Tâm lý của thanh thiếu niên luôn biến Ä‘á»™ng, có thể chỉ vì má»™t chuyện nhá» nhặt mà không vui, Chu Dạ cÅ©ng từng trải qua. NhÆ°ng chÃnh mình không phải thầy giáo dạy tâm lý, có tâm không có lá»±c, vì thế dá»±ng ghế lên, tiếp tục phÆ¡i nắng. NghÄ© thầm, muốn trốn Vệ Khanh, Ãt nhất cÅ©ng phải đợi tá»›i buổi tối má»›i được. Cứ nghÄ© tá»›i Vệ Khanh, lại thấy nổi giáºn. Phải Ä‘iá»u chỉnh lại tâm lý má»›i được, loạn cả rồi! Lòng dạ cô không rá»™ng rãi bao dung nhÆ° váºy, chÆ°a thể xóa bá» hiá»m khÃch trÆ°á»›c kia, chỉ có thể giả vá» nhÆ° không có gì xảy ra.
Ngay cả cô cÅ©ng không biết, cô lại để ý nhiá»u nhÆ° váºy.
Äang lúc cô đắm chìm trong suy nghÄ© của chÃnh mình, Ä‘á»™t nhiên Ninh Phi phá tan không khà trầm mặc: “Cô không vui sao? Có phải do chuyện hôm trÆ°á»›c không?†Cô hÆ¡i ngạc nhiên nhìn cáºu ta, xác định là cáºu ta Ä‘ang nói chuyện vá»›i mình, suy nghÄ© má»™t lúc má»›i nói: “Ừm… không phải…†Cáºu ta cÆ°á»i nhạo: “Cô Ä‘ang nói dối, không phải sẽ không nhÆ° váºy, cần gì nghÄ© lâu nhÆ° thế?†Cô nhìn cáºu ta, không nói gì. Äúng là trẻ con, nói chuyện thẳng thắn nhÆ° váºy. Trong mắt cáºu ta, Ä‘en là đen mà trắng là trắng, thuần túy không lẫn tạp chất, hoà n toà n cá»±c Ä‘oan.
Cáºu ta lại há»i: “Cô có chia tay vá»›i anh ta không?†Chu Dạ ngạc nhiên trÆ°á»›c thái Ä‘á»™ của cáºu ta, theo lý thuyết mà nói chuyện nà y không liên quan gì tá»›i cáºu ta, mà dÆ°á»ng nhÆ° cáºu ta cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i thÃch xen và o chuyện của ngÆ°á»i khác. Cáºu ta nhìn vẻ mặt Chu Dạ, nhÃu mà y: “Vì sao không chia tay vá»›i anh ta? Anh ta qua lại vá»›i nhiá»u phụ nữ nhÆ° váºy, cô có thể chịu được sao?â€
Chu Dạ có chút bá»±c mình: “Chuyện của ngÆ°á»i lá»›n, trẻ con đừng xen và o.†Cáºu ta cÆ°á»i lạnh: “Lại là câu nà y!†Quay đầu nhìn cô: “DÆ°á»ng nhÆ° cô cho rằng cô lá»›n hÆ¡n tôi. NhÆ° váºy Ä‘i, cô đã là ngÆ°á»i lá»›n, cô nói cho tôi biết, vì sao chuyện của ngÆ°á»i lá»›n, trẻ con không được xen và o? Có lý do gì chứ?†Giá»ng Ä‘iệu trà o phúng, vô cùng mỉa mai.
Cô nhìn cáºu ta, nhÃu mà y, dÆ°á»ng nhÆ° cáºu ta bị cái gì đó kÃch thÃch, cảm xúc kÃch Ä‘á»™ng, vì thế nói: “Váºy trÆ°á»›c tiên em muốn nói chuyện ngÆ°á»i lá»›n gì? Chuyện của tôi không liên quan tá»›i em.†Äá»™t nhiên hắn buông bút vẽ trên tay, nhìn cô, má»™t lúc lâu sau má»›i nói: “Cô cho rằng mình là ngÆ°á»i lá»›n sao?†Cô khó thở, không để ý tá»›i cáºu ta. ChÃnh cô còn không phân rõ, là m gì có thá»i gian rảnh rá»—i mà quan tâm. Từ lần đầu tiên gặp cáºu ta, đã biết ngÆ°á»i tốt khó là m.
Ãnh mặt trá»i đầu mùa đông ấm áp mà ngắn ngủi, không lâu sau, sắc trá»i tối dần, ngoà i cá»a sổ chỉ còn má»™t bóng hồng hồng mỠảo nÆ¡i chân trá»i. Tiếng chuông Ä‘iện thoại vang ầm Ä© trong căn phòng trống rá»—ng, dồn dáºp mà chói tai. ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải của Chu Dạ, cô cố ý tắt Ä‘iện thoại. Vang thêm má»™t lần rồi má»™t lần nữa, cô không đủ kiên nhẫn há»i: “Em không nghe sao? Có lẽ có chuyện gì quan trá»ng.†Hắn giả vá» mắt Ä‘iếc tai ngÆ¡.
Cô không chịu nổi nữa, nói: “Nếu em không muốn nghe, có thể tắt máy, hoặc để chế Ä‘á»™ im lặng.†Cáºu ta trầm mặc ná»a ngà y, từ từ nói: “Hai tháng trÆ°á»›c cha mẹ tôi ly hôn…â€Chu Dạ tá» vẻ đồng cảm, thảo nà o tâm tình lại u sầu nhÆ° váºy. Cáºu ta lại nói tiếp: “Hôm nay là đám cÆ°á»›i của cha tôi.â€
Cô nhìn cáºu ta, nói không ra lá»i. Äứa nhỠđáng thÆ°Æ¡ng, chắc chắn rất Ä‘au lòng. Vì thế, cô thá»±c lòng nói: “Äây là chuyện ngÆ°á»i lá»›n, tôi cÅ©ng không quản được.†Cô không biết an ủi cáºu ta thế nà o, suy nghÄ© ná»a ngà y má»›i nói: “Tôi thấy, cáºu vẫn nên vá» nhà .†Dù thế nà o Ä‘i nữa, má»—i nhà đá»u có má»™t hoà n cảnh khác nhau, hôm nay là đám cÆ°á»›i của cha, mà cáºu ta lại vắng mặt, má»i ngÆ°á»i trong nhà chắc chắn vô cùng lo lắng.
Hắn ghét nhất ngÆ°á»i khác tá»± cho là đúng lên mặt dạy bảo hắn, lạnh giá»ng nói: “Cô dá»±a và o cái gì mà nói nhÆ° váºy? Tại sao tôi phải vá» nhà .†Chu Dạ Ä‘au đầu, trá»i đất… đúng là không phải đứa trẻ bình thÆ°á»ng, nhún vai nói: “Không sao cả, vì tôi muốn khóa cá»a.†Nói xong, sá»a soạn đồ đạc, nhÃu mà y nói: “Nhanh chút, tôi còn chÆ°a ăn tối đâu.â€
Hắn yên lặng đứng lên, lấy Ä‘iện thoại và và tiá»n bÆ°á»›c ra. Cô kêu lên: “Nà y… em không cầm túi sách vá» Ã ?†Cáºu ta cÅ©ng không quay đầu lại: “Không.†Cô nhún vai, tÃnh cách kiêu ngạo quá a! Ra tá»›i cá»a, má»›i phát hiện cáºu ta đứng ở ven Ä‘Æ°á»ng chá» mình. Nói đùa: “Hy vá»ng là không phải cáºu muốn ăn tối cùng tôi đấy chứ?â€
Hiển nhiên bị Chu Dạ nói trúng, cáºu ta nhìn xuống đất, há»i: “Cô báºn gì sao?†Ãnh mắt chá» mong. Cô cảm thấy hôm nay hắn rất buồn, cần má»™t ngÆ°á»i để tâm sá»±, nhÆ°ng vẫn gáºt đầu: “Ừâ€. Cô không quên cáºu ta phải vá» nhà , không thể cứ lÆ°u luyến bên ngoà i không vá». Äiện thoại của cáºu ta lại vang lên, không còn kiên nhẫn, do dÆ° ná»a ngà y cuối cùng má»›i nhấc máy.
Chu Dạ vá»— vá»— vai, giả vá» bÆ°á»›c Ä‘i: “Tôi muốn vá» nhà , cáºu cÅ©ng vá» nhà sá»›m Ä‘i.†Chạy vá»™i Ä‘i.
Äi tá»›i cổng trÆ°á»ng, nhìn xung quanh, không nhìn thấy chiếc xe thể thao bắt mắt của Vệ Khanh, vì thế nghênh ngang vá» kà túc. Äẩy cá»a nhìn thấy, Vệ Khanh Ä‘ang vắt chéo chân, ngồi trên giÆ°á»ng cô chÆ¡i Ä‘iện tá». Sắc mặt tái mét, vô cùng hoảng hốt.
[29]: nghÄ©a là ngÆ°á»i quang minh lá»—i lạc luôn ăn ngay nói tháºt, không nói vòng vo, ngồi lê đôi mách.
[30]: nghÄ©a là : “Thà nh tháºt sẽ được tha, kháng cá»± sẽ bị nghiêm trị†dùng để “thuyết phục†tá»™i phạm thà nh tháºt nháºn tá»™i.
=
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
22-05-2013, 10:05 PM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Có lẽ là yêu
Tác giả : Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Giáºt mình há»i: “Sao anh và o được đây?†Äây là kà túc nữ, cÅ©ng không phải nhà của anh ta! Vệ Khanh tức giáºn nói: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên quang minh chÃnh đại Ä‘i và o.†Khi hắn dùng tất cả các biện pháp tìm cô mà không thấy, cÅ©ng nổi nóng, không tin cô có thể trốn tránh không trở vá» kà túc. Nhá»› lần trÆ°á»›c phái ngÆ°á»i tá»›i giúp cô sá»a máy tÃnh, vì thế đã đăng ký ở cá»a bảo vệ má»™t lần, lần nà y cÅ©ng nói mình là thợ sá»a máy tÃnh, cầm giấy cho phép từ phòng quản lý kà túc xá. Phòng quản lý kà túc nghiên cứu sinh không nghiêm ngặt nhÆ° kà túc sinh viên chÆ°a tốt nghiệp, bảo vệ bình thÆ°á»ng sẽ không há»i gì, chỉ nhắm má»™t mắt, mở má»™t mắt cho qua.
Chu Dạ nghệt mặt ra, không ngá» hắn lại có thể tá»›i táºn đây. Lục Äan nói: “Chu Dạ, bạn trai bạn gá»i Ä‘iện cho bạn suốt, rất lo lắng, mà điện thoại của bạn lại không mở, chúng tôi còn tưởng bạn xảy ra chuyện gì.†Lại lấy cá»›: “Bạn trở vá» là tốt rồi, mình Ä‘i xuống ăn cÆ¡m trÆ°á»›c.†Äể lại không gian riêng cho hai ngÆ°á»i.
Chu Dạ không biết nói gì: “Nếu em không vá» thì sao? Chẳng lẽ anh cứ ngồi đợi ở kà túc nữ qua đêm sao?†Hắn cÆ°á»i: “Không phải em đã vá» rồi sao?†Nói xong, kéo cô ngã xuống giÆ°á»ng, cÆ°á»i nói: “Lần đầu tiên anh tá»›i kà túc nữ đấy, hồi còn Ä‘i há»c vẫn cảm thấy nÆ¡i nà y tháºt bà hiểm, hóa ra đúng thế thạt!†Nói xong, lại sá» loạn.
Chu Dạ thở gấp: “Vệ Khanh, anh lại là m bừa!†Còn tá»›i táºn kà túc tìm cô, vá» sau cô có còn sống nổi nữa hay không, vừa xấu hổ vừa quẫn bách. Vệ Khanh kéo cô ngồi dáºy: “Chu Dạ, chúng ta nói chuyện nghiêm túc, đừng thế nà y nữa được không?†Cô đẩy hắn: “Äi ra ngoà i nói, Ä‘i ra ngoà i nói, có chuyện gì thì Ä‘i ra ngoà i.†Cô sợ hắn rồi, lần sau không dám trốn nữa. Sợ ngÆ°á»i khác nhìn thấy, cố ý dẫn hắn Ä‘i cầu thang bá»™ xuống.
Vệ Khanh nói: “Chu Dạ, hôm nay mẹ gá»i Ä‘iện mấy lần bảo chúng ta nhất định phải vỠăn cÆ¡m, anh chá» em vá» mãi. Hiện giá», tuy đã muá»™n má»™t chút, nhÆ°ng vẫn còn kịp. Em vẫn không muốn cùng anh vá» sao?†Cô thấy hắn không giống nói đùa. “Tháºt sá»± mẹ gá»i chúng ta vá» nhà ăn cÆ¡m sao?†Hắn không nói gì, hóa ra là cô vẫn nghÄ© hắn lừa cô, kéo cô Ä‘i.
Ngay cả nhà hắn, cô cũng không chịu tới, là m sao hắn không cuống cho được. Vì thế hạ quyết tâm, bất kể thế nà o, tối nay cũng phải nói chuyện cho rõ rà ng.
Ở trên xe, lại nháºn được Ä‘iện thoại của Vệ mẫu, hắn vá»™i nói: “Bá»n con Ä‘ang trên Ä‘Æ°á»ng, bị tắc Ä‘Æ°á»ng mà , lát nữa vá» tá»›i thôi.†Cô rầu rÄ©: “Vệ Khanh, không phải em cố ý muốn giáºn dá»—i vá»›i anh, em tháºt sá»± bá»±c mình. Tiết TÆ° cho em nhìn những bức ảnh chụp trÆ°á»›c kia của anh vá»›i bạn gái, em bị chá»c tức. Em Ä‘i cùng anh vá» nhà là vì cha mẹ, anh đừng tưởng em đã tha thứ cho anh.â€
Vệ Khanh má»›i biết Tiết TÆ° gây chuyện, căm giáºn mắng: “NgÆ°á»i phụ nữ nà y, tâm lý trả thù vẫn nặng nhÆ° váºy, không có chuyện xấu nà o là không là m!†Cô ép há»i: ‘Thà nh tháºt Ä‘i, rốt cuá»™c ngà y xÆ°a anh đã là m gì cô ấy?†Äể cho ngÆ°á»i ta ghi háºn tá»›i bây giá», liên lụy tá»›i cô cÅ©ng chẳng hay ho gì. Vệ Khanh giÆ¡ hai tay lên, là m ra vẻ đầu hà ng: “Vợ Æ¡i, anh chÆ°a là m gì cả, ngay cả tay của cô ấy anh còn chÆ°a chạm qua, nà o dám là m gì cô ấy chứ!â€
Chu Dạ vá»™i kêu lên: “Anh là m gì váºy? Lái xe cẩn tháºn!†Lại nghi ngá» há»i: “Tháºt sá»± ngay cả tay cÅ©ng chÆ°a chạm và o sao?†Cô không thể tin nổi. Vệ Khanh dừng má»™t lát, xấu hổ nói: “Tay thì có chạm qua, nhÆ°ng thá»±c sá»± chÆ°a là m gì cả. Quan trá»ng là anh không muốn ở cùng cô ấy, cô ấy không cam lòng, nổi giáºn ầm ầm, rồi lại vì tÃnh tá»± cao của phụ nữ, nhất thá»i giáºn quá không kìm được, bá» ra nÆ°á»›c ngoà i.†Nói qua nói lại vẫn mắng hắn bá»™i tình bạc nghÄ©a.
Cô vẫn lắc đầu: “Em không tin.†Vệ Khanh la oai oái: “Vợ à , đại nhân à , tất cả chuyện thảm thiết năm đó của anh cÅ©ng bị em ép cung mà nói ra hết, em còn muốn tra tấn vi phu tá»›i mức nà o má»›i hả giáºn?†Cô xoa xoa cằm nhìn hắn, cÆ°á»i lạnh: “Tháºt sá»± không là m gì ngÆ°á»i ta sao?†Vá»›i bản tÃnh sắc lang của hắn, đánh chết cô cÅ©ng không tin.
Thiếu chút nữa Vệ Khanh uất ức đâm đầu và o vô lăng tá»± vẫn, trong lòng thầm kêu bị báo ứng, nghiến răng nghiến lợi: “Vá»›i võ công của cô ấy, em cảm thấy anh sẽ chiếm được tiện nghi sao?†Ngay cả vết sẹo trong lòng cÅ©ng bị vạch trần, năm đó hắn bị Tiết TÆ° dứt khoát quáºt ngã, mặt mÅ©i mất hết, chÆ°a bao giá» nói vá»›i ai chuyện đó… hôm nay xem nhÆ° cả Ä‘á»i anh minh, đã bị hủy hoại trong chốc lát.
Chu Dạ nhÃu mà y gạt tóc trên trán, cÆ°á»i nhÆ° không nhìn hắn, thảo nà o, hóa ra đã bị nếm đòn dÆ°á»›i tay ngÆ°á»i ta, đáng Ä‘á»i… nghiêm mặt nói: “Dù sao việc nà y em cÅ©ng không để cho anh yên đâu! Vá» tá»›i nhà , em sẽ mách cha mẹ.†Vệ Khanh hối háºn, lẽ ra trong giai Ä‘oạn mẫn cảm nà y không nên Ä‘Æ°a cô vá» nhà . Hắn có thể tưởng tượng ra cảnh bị cả nhà ném bom thế nà o rồi.
Tá»›i Vệ gia, không ngá» Vệ An cÅ©ng vá», nhÆ°ng không có Trần Lệ Vân ở đó. Chu Dạ ngá»t ngà o gá»i anh là anh hai, lại há»i sao chị dâu không vá», có phải Ä‘i ra ngoà i là m nhiệm vụ hay không. Vệ An nói: “Cô ấy Ä‘ang ở Bắc Kinh, nhÆ°ng Ä‘i ăn cÆ¡m vá»›i bạn bè. Cô ấy có má»™t ngÆ°á»i bạn thân, vừa má»›i từ nÆ°á»›c ngoà i trở vá».†Gần đây anh rất chú ý tá»›i hà nh tung của vợ. Chu Dạ lại không tưởng tượng Trần Lệ Vân nghiêm túc nhÆ° thế lại Ä‘i dạo phố ăn cÆ¡m vá»›i bạn bè.
CÆ¡m nÆ°á»›c xong, Vệ mẫu nói: “Thi Thi, lâu lắm rồi con không vá» nhà ăn cÆ¡m, mẹ còn tưởng con và Vệ Khanh cãi nhau.†Không ai hiểu con bằng mẹ, dá»±a và o hà nh vi cá» chỉ của Vệ Khanh hai ngà y nay, Vệ mẫu cÅ©ng nhìn ra manh mối. Chu Dạ nhìn Vệ Khanh cứng ngÆ°á»i trong nháy mắt, là m nÅ©ng nói: “Mẹ, Vệ Khanh anh ấy lại bắt nạt con!†Vệ mẫu liá»n nói: “Nó bắt nạt con thế nà o? Mẹ đứng ra là m chủ cho con, còn có cha, anh hai, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nghe đây.â€
Vệ Khanh ai oán nhìn Chu Dạ, cô không thèm để ý tá»›i hắn, nói: “Anh ấy suốt ngà y gá»i con Ä‘i tham dá»± tiệc tùng, không phải con không muốn Ä‘i, nhÆ°ng con còn phải vẽ, còn muốn dạy há»c sinh…†Vệ mẫu liá»n nói: “Vệ Khanh, Thi Thi vẫn là sinh viên, việc há»c phải Æ°u tiên hà ng đầu, việc nà y chá» con bé tốt nghiệp rồi nói sau.†Rốt cuá»™c thì Vệ Khanh cÅ©ng thở phà o nhẹ nhõm má»™t hÆ¡i, gáºt đầu chấp nháºn.
Vệ mẫu lại há»i: “Chỉ có thế thôi sao? Nó có là m chuyện xấu gì không? Con cứ nói vá»›i mẹ, chắc chắn mẹ sẽ không tha cho nó.†Tuy Vệ mẫu không nói ra, nhÆ°ng trong lòng lại hiểu rất rõ. Chu Dạ lắc đầu: “Tạm thá»i chÆ°a có, vá» sau nếu có, con sẽ nói cho mẹ biết.†Vệ Khanh thấy hôm nay giống nhÆ° mở cuá»™c há»p phê bình hắn, hÆ¡i tủi thân, bất mãn nói: “Mẹ, mẹ không thấy Chu Dạ giám sát con chặt chẽ nhÆ° váºy, dù con có muốn là m chuyện xấu, thì cÅ©ng là có tâm mà không có lá»±c nha.†Vệ lão đại tÆ°á»›ng vá»— bà n má»™t cái: “Con ở bên ngoà i gây chuyện còn chÆ°a đủ nhiá»u hay sao?†Vệ Khanh biết Ä‘iá»u im miệng.
Trần Lệ Vân Ä‘i chÆ¡i vá», hiển nhiên là hôm nay cô ăn mặc rất đẹp, Chu Dạ khen ngợi: “Chị dâu, áo khoác của chị đẹp quá.†Cô ngượng ngùng, giải thÃch: “Äây là Tiết TÆ° cố ý mua cho chị, cÅ©ng không thể phụ ý tốt của cô ấy.†Nói xong, Ä‘i lên lầu thay quần áo.
Chu Dạ vừa nghe liá»n biến sắc, lúc nà y má»›i nhá»› ra, Trần Lệ Vân và Tiết TÆ° Ä‘á»u xuất thân từ quân ngÅ©, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên quan hệ rất tốt. Không ngá» quan hệ giữa Tiết TÆ° và Vệ gia lại thân thiết nhÆ° váºy, ngay cả Vệ lão đại tÆ°á»›ng cÅ©ng há»i: “Con bé Tiết TÆ° vá» nÆ°á»›c khi nà o?†Trần Lệ Vân nói: “Cô ấy vỠđược má»™t thá»i gian rồi ạ, lần nà y trở vá» kết hôn. Cho nên rủ con Ä‘i dạo phố, con cÅ©ng không tiện từ chối.â€
Những lá»i nà y giống nhÆ° má»™t quả bom nặng trong đầu Chu Dạ, ngÆ°á»i phụ nữ kia trở vá» không phải vì Ä‘i tìm Vệ Khanh mà là để kết hôn sao? Äáng ghét, chuẩn bị kết hôn còn tá»›i tìm cô quấy rối, ăn no rá»—i việc có phải không? Äúng là quá vá»› vẩn, cô lại bị Tiết TÆ° đùa giỡn…
Trên Ä‘Æ°á»ng vá», Chu Dạ căm giáºn bất bình há»i Vệ Khanh: “Anh nói xem Tiết TÆ° có bị vấn Ä‘á» gì vá» tâm lý hay không? Em không hiểu, tại sao cô ấy sắp kết hôn còn không Æ°a em nhÆ° váºy?†Vệ Khanh đối vá»›i Tiết TÆ° luôn kÃnh nhi viá»…n chi [31], luôn sợ cô, liá»n lắc đầu nói: “Anh là m sao hiểu được lòng dạ phụ nữ.â€
Lòng dạ phụ nữ giống nhÆ° mò kim đáy bể. Suy nghÄ© của bá»n há» luôn biến đổi thất thÆ°á»ng, không thể Ä‘oán ra được.
Chu Dạ cảm thấy nên có má»™t lần nói chuyện thẳng thắn vá»›i Tiết TÆ°, cô ta không thể gây chuyện rồi vá»— mông bá» của chạy lấy ngÆ°á»i nhÆ° váºy! Chu Dạ vẫn thấy tức giáºn. Sở dÄ© cô giáºn dá»—i mấy ngà y trá»i nhÆ° váºy, Ä‘á»u là do cô ta đứng má»™t bên gây sóng gió. Kết quả thì sao chứ, cái gì cÅ©ng không phải!
Lại nói Tiết TÆ°, cÅ©ng rất thoải mái, hai ngÆ°á»i hẹn gặp ở má»™t quán cà phê. Trá»i hÆ¡i lạnh, giữa không trung lác đác những bông tuyết nhá», má»›i bốn giá» chiá»u, sắc trá»i đã hÆ¡i tối. Ở trÆ°á»›c cá»a đặt má»™t cây thông lá»›n, những bóng đèn tá»a ánh sáng lấp lánh, nÆ¡i nÆ¡i trà n ngáºp không khà lá»… há»™i. Chu Dạ quà ng khăn lông, đẩy cá»a tiến và o.
Tiết TÆ° nhìn những bông tuyết trắng tung bay ngoà i cá»a sổ, gÆ°Æ¡ng mặt trầm tÄ©nh, vẻ mặt giống nhÆ° Ä‘ang suy tÆ°. Nhìn thấy Chu Dạ, mỉm cÆ°á»i nói: “Tôi cÅ©ng hi vá»ng trên mặt tôi cÅ©ng có thể á»ng hồng mê ngÆ°á»i nhÆ° váºy!†Chu Dạ xoa xoa mặt, tức giáºn nói: “Trá»i lạnh. Trên Ä‘Æ°á»ng lại kẹt xe, tôi Ä‘i bá»™ tá»›i, gió lá»›n.†Nói xong, xoa xoa tay, mấy đầu ngón tay Ä‘á»u sắp đông cứng, cô ta còn hâm má»™ gì chứ?
Tiết TÆ° mỉm cÆ°á»i: “Chu Dạ, lúc tôi quen Vệ Khanh cÅ©ng tầm tuổi em bây giá». Lúc đó tôi còn trẻ, không có kinh nghiệm, cứ đâm đầu lao và o. NhÆ°ng Vệ Khanh là má»™t hoa hoa công tá», ở đâu cÅ©ng lÆ°u tình. Nhiá»u năm trôi qua, tôi muốn ở bên anh ấy má»™t chá»—, mặc dù anh ấy cÅ©ng thÃch tá»™i, nhÆ°ng cÅ©ng chỉ thÃch mà thôi, rồi nói chia tay. Tôi vẫn còn thÃch anh ấy, vì thế không chịu, ầm Ä© khiến cha mẹ chị, và cha mẹ Vệ Khanh Ä‘á»u biết. Lúc đó, ngay cả trÆ°á»ng quân Ä‘á»™i tôi cÅ©ng không há»c, vì thế xuất ngoại. Nói thẳng ra là vì Ä‘au lòng mà đi xa quê hÆ°Æ¡ng.â€
Chu Dạ nhìn cô ta, há»i: “Hiện giá» chị có còn thÃch anh ấy không?†Tiết TÆ° nhÃu mà y: “Có thể có, cÅ©ng có thể không, dù sao hiện giá» tôi cÅ©ng không đợi anh ấy nữa. Không thể cùng anh ấy vui vẻ hạnh phúc, vì thế muốn phá đám má»™t chút. Nói tháºt, tôi là má»™t ngÆ°á»i rất thù dai, châm ngôn của tôi chÃnh là quân tá» báo thù, mÆ°á»i năm chÆ°a muá»™n.â€
Chu Dạ không đồng ý: “Oan có đầu, nợ có chủ, Vệ Khanh không cần chị, sao chị lại tìm tá»›i tôi chứ? Chị từng nà y tuổi đầu rồi, sao không chịu nói lý váºy?†Tiết TÆ° cÆ°á»i cÆ°á»i: “Chẳng vì sao cả, chỉ ghen tị, ghen tị Vệ Khanh lại đối xá» vá»›i em quá tốt. Anh ta còn cố ý chạy tá»›i tìm tôi, nói tôi đừng có là m phiá»n em, nói là yêu em tháºt lòng, cảm Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i nha, là m tôi nghe, suýt nữa thì than thở khóc lóc. Em nghÄ© mà xem, trÆ°á»›c mặt bạn gái cÅ© mà nói nhÆ° váºy, có khác gì đổ thêm đầu và o lá»a?â€
Chu Dạ suýt nữa ngất xỉu, cô ta già mồm át lẽ phải nhÆ° váºy, trắng Ä‘en không phân rõ. Thức thá»i chuyển Ä‘á» tà i: “Nghe nói chị sắp kết hôn, chúc mừng nha.†Cô ta không lá»™ ra biểu hiện ngượng ngùng của cô dâu má»›i, mà thản nhiên nói: “Tá»›i má»™t Ä‘á»™ tuổi nhất định, ngÆ°á»i ta ai cÅ©ng phải kết hôn. Em yên tâm, lần nà y tôi đặc biệt trở vỠđể kết hôn, sau nà y có thể không quay vá» nữa.†Giá»ng nói bình tÄ©nh, giống nhÆ° thá»±c hiện nghÄ©a vụ váºy. Cô tìm má»™t bạn trai ngÆ°á»i Anh, tuy không phải vÆ°Æ¡ng tôn công tá» gì, nhÆ°ng rất hà i hÆ°á»›c, chăm sóc cô chu đáo, theo lý thuyết mà nói, nhÆ° thế là đủ rồi. Ở Ä‘á»i, chẳng có gì là hoà n mỹ cả.
Chu Dạ nhìn cô, không biết nói gì má»›i tốt, vì thế há»i: “Nghe nói trÆ°á»›c kia chị từng há»c trong trÆ°á»ng quân Ä‘á»™i, giống chị dáºu sao?†Sợ cô không hiểu, giải thÃch: “Chị dâu của Vệ Khanh ấy.†Cô cÆ°á»i cÆ°á»i: “Tôi là m sao dám cho vá»›i chị ấy, tôi cÅ©ng không dám nói tôi từng há»c qua trÆ°á»ng quân Ä‘á»™i, trÆ°á»›c kia đánh nhau là m loạn, gây chuyện thị phi, hiện giá» huấn luyện viên nhìn thấy tôi vẫn Ä‘au đầu khoogn thôi.†Chu Dạ âm thầm gáºt đầu, cô nhìn thấy cô ta cÅ©ng thấy Ä‘au đầu.
Bá»—ng nhiên Tiết TÆ° thở dà i, nhìn ra ngoà i cá»a sổ nói: “Chu Dạ, trong số bạn gái của Vệ Khanh, em là ngÆ°á»i tốt nhất, Ãt nhất là thẳng thắn rõ rà ng, không xấu tÃnh, rất quang minh chÃnh đại, tôi muốn ghét em, cÅ©ng không có lý do gì để mà ghét. Vệ Khanh nói vá»›i tôi, gặp em, khiến cho anh ấy cảm thấy vui vẻ. Lúc đầu tôi còn cÆ°á»i chế nhạo, nhÆ°ng hiện giỠđã hiểu, nhìn em, đúng là cảm nháºn cuá»™c sống cÅ©ng không đến ná»—i tệ.â€
Chu Dạ há»i: “Sao chị lại cảm thấy cuá»™c sống buồn chán nhỉ? Tôi cảm thấy cuá»™c sống rất vui vẻ, có thể ăn, có thể ngủ, có thể là m việc, những chuyện vụn vặt gây Ä‘au đầu thì rất nhiá»u, nhÆ°ng những chuyện to tát thì rất Ãt.†HÆ¡n nữa, còn có ngÆ°á»i trong lòng, nhÆ° váºy còn chÆ°a đủ hay sao?
Tốt nhất, nên tá»± thá»a mãn vá»›i những gì mình có.
Tiết TÆ° cÆ°á»i: “Äó chÃnh là điểm tốt của tuổi trẻ, dù trá»i có sáºp xuống, thì dùng là m chăn đắp, chuyện lá»›n thà nh chuyện nhá», có rất nhiá»u tinh lá»±c để chống chá»i lại. Tôi thì không được nhÆ° váºy, tâm tÆ° đã mệt má»i, cần phải tìm má»™t bến cảng yên ổn dừng chân, cÅ©ng không dám nói chắc rằng mình có thÃch hay không.†Vẻ mặt lạnh lẽo.
Chu Dạ nói: “NhÆ°ng lâu dần, chị sẽ cảm thấy thÃch, chỉ cần chị cam lòng yêu ngÆ°á»i ta. Thái Ä‘á»™ quyết định tất cả, không phải sao?†Tiết TÆ° nhÃu mà y: “Chu Dạ, em còn Ãt tuổi, mà lại nói rất nhiá»u đạo lý, rất ý nghÄ©a nha. Em cÅ©ng giáo dục Vệ Khanh nhÆ° váºy sao? Dá»… dà ng dạy dá»— anh ta nhÆ° váºy?â€
Chu Dạ vừa bá»±c vừa buồn cÆ°á»i, cÆ°á»i nhạt: “Ai bảo tôi là m cô giáo cÆ¡ chứ, đó gá»i là chồng không dạy nghiêm, vợ cÅ©ng sẽ nhÆ° váºy. Không phải chị cÅ©ng sắp kết hôn rồi sao? Äà n ông nên uốn nắn từng chút má»™t, nÆ°á»›c chảy đá mòn, kiên trì bá»n bỉ, trên Ä‘á»i chẳng có việc gì là không là m được cả!â€
Tiết TÆ° vá»— tay cÆ°á»i to: “Chu Dạ Æ¡i là Chu Dạ, tôi phát hiện ra em không há» Ä‘Æ¡n giản nha. Vệ Khanh lá»t và o tay em, đúng là không phải ngẫu nhiên.†Tá»›i lúc nà y, không khà má»›i chÃnh thức hòa hợp hÆ¡n.
Äiện thoại Chu Dạ vang lên, là Vệ Khanh tá»›i đón cô. Tiết TÆ° quay đầu, thấy bên ngoà i cá»a, cạnh cây thông Noel, có má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đứng đó, mặc áo khoác sẫm mà u, anh tuấn trầm ổn, không quan tâm tá»›i ánh nhìn chăm chú của những cô gái khác, chỉ không kiên nhẫn nhìn Ä‘iện thoại trong tay, thỉnh thoảng ngẩng đẩu ngó nghiêng xung quanh. Khi còn trẻ Ä‘au khổ thầm mến ngÆ°á»i kia, nay ngÆ°á»i đó lại vì má»™t cô bé mà nóng ruá»™t nóng gan, giá» má»›i có mấy giá» mà anh ta đã lo lắng nhÆ° váºy? Ngạo nghá»… liếc mắt nhìn Chu Dạ má»™t cái, vẫn còn Ä‘ang mặc áo khoác, còn sợ cô bắt nạt cô ta hay sao?
Nhìn Chu Dạ chuẩn bị rá»i Ä‘i, Ä‘á»™t nhiên cô nói: “Tháºt hâm má»™ số mệnh em.†Hâm má»™ cô ấy có được ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mà mình không thể có. Chu Dạ nhìn và o trong mắt cô, thấy ánh lên tia bi thÆ°Æ¡ng cô Ä‘Æ¡n, thản nhiên cÆ°á»i, vui vẻ nói: “Có biết vì sao số mệnh tôi lại tốt nhÆ° váºy không?†Tiết TÆ° nhÃu mà y: “A.. có thể nói bà quyết của em hay không?â€
Chu Dạ tháºt lòng nói: “ChÃnh là luôn luôn vui vẻ, số mệnh sẽ không tệ.†Lại nói tiếp: “Cho nên, chị phải thÆ°á»ng xuyên cÆ°á»i má»›i được.†Tiết TÆ° nhìn Chu Dạ phóng khoáng rá»i Ä‘i, Ä‘á»™t nhiên nở nụ cÆ°á»i.
Luôn luôn vui vẻ, số mệnh sẽ không tệ. Nói đúng lắm.
Vệ Khanh thấy Chu Dạ Ä‘i ra, vá»™i Ä‘i tá»›i đón, thấy tâm tình cô không tệ, vì thế đùa giỡn: “Anh cứ nghÄ© em sẽ mặt mÅ©i bầm dáºp Ä‘i ra.†Cô hừ má»™t tiếng: “Em cÅ©ng không phải Ä‘i đánh nhau, dùng lá»… nghÄ©a đối vá»›i ngÆ°á»i ta, tá»± nhiên ngÆ°á»i ta cÅ©ng sẽ đáp lá»… lại. Thượng binh phạt mÆ°u [32], không cần đánh mà khuất phục được kẻ thù, đó má»›i là đạo lý hà ng đầu.†Vệ Khanh cÆ°á»i không nổi: “Nếu hai quân giao chiến, đánh giáp lá cà , xin há»i tình hình chiến đấu thế nà o?†Tình địch gặp mặt, Ä‘á» mắt nhìn nhau, nhất là phụ nữ, không kém gì má»™t cuá»™c chiến tranh đầy khói thuốc súng.
Chu Dạ bÄ©u môi: “Hóa thù thà nh bạn.†Vệ Khanh sá»ng sốt: “Tháºt hay đùa?†Bất ngá» nha! Chu Dạ không kiên nhẫn, đáp: “Lừa anh là m gì? Ai vô dụng nhÆ° anh, chuyên là m trò báºy bạ, không trong sạch.†Vệ Khanh không để ý tá»›i giá»ng Ä‘iệu châm chá»c của cô, khen ngợi: “Ai nha… Chu Dạ, nhìn không ra đấy, em lại tiến bá»™ nhiá»u nhÆ° váºy.†Ngay cả má»™t cô gái nhÆ° Tiết TÆ° cÅ©ng có thể hà ng phục.
Chu Dạ nói mÄ©a: “Em tiến bá»™ nhÆ° váºy không phải do anh sao? Anh nói xem anh còn có bao nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° Tiết TÆ°, mang tá»›i luôn Ä‘i!†Vệ Khanh vá»™i ôm lấy cô, vừa ôm vừa hôn: “Chu Dạ, chuyện nà y xong rồi, biết chÆ°a? Äây là chuyện tám trăm năm trÆ°á»›c, nói Ä‘i nói lại là m gì?†Cô hừ mạnh má»™t tiếng, không thèm nhắc lại.
Không phải cô không để ý, nhÆ°ng thÃch má»™t ngÆ°á»i, không chỉ có ý nghÄ© Ä‘á»™c chiếm, mà còn phải khoan dung. Khoan dung vá»›i quá khứ của hắn, hưởng thụ con ngÆ°á»i hiện tại của hắn, chá» mong tÆ°Æ¡ng lai của hắn. Chu Dạ trầm ngâm má»™t lát, bá»—ng nhiên nói: “Nếu anh muốn yêu em, thì phải yêu luôn con ngÆ°á»i em má»›i được.†Cảm thấy thoải mái hÆ¡n rất nhiá»u. Cô thÃch Vệ Khanh, là toà n bá»™ con ngÆ°á»i hắn.
Trải qua cÆ¡n náo loạn, cÅ©ng không phải không có Ãch lợi, hà nh vi cá» chỉ của Vệ Khanh đã nghiêm chỉnh hÆ¡n nhiá»u, Chu Dạ không cần phải Ä‘i theo hắn khắp nÆ¡i xã giao, coi nhÆ° trong há»a có phúc.
Äêm Noel, hai ngÆ°á»i ra ngoà i ăn tối. Vệ Khanh Ä‘Æ°a cô tá»›i má»™t nhà hà ng ăn cÆ¡m tây chúc mừng giáng sinh, hoa tÆ°Æ¡i rượu ngon, âm nhạc êm Ä‘á»m, đồ ăn bắt mắt, không khà vô cùng lãng mạn. MÆ°á»i hai giỠđêm, pháo hoa bắn đầy trá»i, đèn Ä‘uốc rá»±c rỡ, ánh sáng nhÆ° sao băng. Chu Dạ vẫn còn trẻ, khung cảnh nhÆ° váºy, cảm thấy rất hấp dẫn, có chút lâng lâng.
Vệ Khanh ôm cô trong ngá»±c, nhân cÆ¡ há»™i nói: “Chu Dạ, tối nay chúng ta vá» nhà đi.†Cô vẫn chÆ°a kịp phản ứng, gáºt đầu. Vệ Khanh thấy rốt cuá»™c cô cÅ©ng đồng ý, vô cùng hÆ°ng phấn, trên Ä‘Æ°á»ng vá» không ngừng hôn cô, Ä‘á»™ng tác vồn vã. Cô cÅ©ng không muốn phá há»ng không khÃ, cÅ©ng mặc kệ hắn vừa hôn vừa sá» loạn, tá»›i lúc cảm giác được hắn có phản ứng, do dá»±, cÅ©ng không muốn, nhá»› ra má»™t chuyện há»i: “TrÆ°á»›c khi Tiết TÆ° Ä‘i, nhắc em há»i anh, vết thÆ°Æ¡ng trên vai trái của anh là nh chÆ°a?†NhÃu mà y, khó hiểu há»i: “Cô ấy nói váºy là có ý gì? Biểu hiện rất kỳ lạ.â€
Vệ Khanh vừa nghe, lại nhá»› tá»›i mối nhục năm đó, xấu hổ giáºn dữ không chịu nổi, dục há»a tá»± nhiên tan biến, nổi giáºn đùng đùng nói: “Chu Dạ, cô ta ăn nói hà m hồ Ä‘iên loạn, em còn tưởng tháºt mà đi há»i anh mấy chuyện bà tám ấy là m gì? Cô ta có thể có ý gì chứ? Châm ngòi ly gian, không từ thủ Ä‘oạn lừa gạt, không phải em chÆ°a từng trải qua. Cô ta Ä‘i tìm em khi nà o? Từ nay vá» sau đừng có qua lại vá»›i cô ta. Em mà không chịu há»c hà nh cẩn tháºn, xem anh dạy dá»— em thế nà o.â€
Chu Dạ hoảng sợ, vá»™i nói: “Vệ Khanh, anh là m sao váºy? Chỉ là đùa thôi mà , sao anh lại phát há»a lá»›n nhÆ° váºy chứ?†Chẳng qua cô chỉ chuyển lá»i, sao lại liên quan tá»›i việc há»c hà nh của cô, hai chuyện hoà n toà n khác nhau cÆ¡ mà ! Thấy hắn mÃm môi không nói gì, cảm thấy tủi thân, tức giáºn nói: “Vệ Khanh, chỉ vì má»™t câu của Tiết TÆ° mà anh nổi giáºn vá»›i em sao? Ngà y lá»… mà thái Ä‘á»™ của anh nhÆ° váºy hả?†Äáºp Ä‘áºp cá»a xe: “Dừng xe, dừng xe, em muốn xuống xe.â€
Vệ Khanh háºn nghiến răng nghiến lợi, hắn có thể tưởng tượng vẻ mặt đắc ý của kẻ tiểu nhân Tiết TÆ° kia. Hắn hao tổn tâm cÆ¡, vất vả lắm má»›i khiến Chu Dạ gáºt đầu, chỉ vì má»™t câu của cô ta, lại giống nhÆ° bị tạt gáo nÆ°á»›c nóng. Thảo nà o ngÆ°á»i xÆ°a từng nói, thà rằng đắc tá»™i vá»›i tiểu nhân, cÅ©ng không thể đắc tá»™i vá»›i phụ nữ, giá» hắn má»›i hiểu được.
Chỉ vì thế mà mấy ngà y liá»n Chu Dạ không thèm để ý tá»›i hắn, hắn cÅ©ng không còn cách nà o khác, dÆ°á»›i sá»± ép cung của Chu Dạ, không thể không Ä‘em vụ bị quáºt ngã nói ra, tá»± tôn của Ä‘Ã n ông bị đả kÃch nghiêm trá»ng. Chu Dạ nghe xong, vá»— tay cÆ°á»i to: “A di Ä‘Ã pháºt, bị báo ứng là đúng.†Ai bảo trÆ°á»›c kia hắn là m nhiá»u việc xấu nhÆ° váºy!
Äúng là ác giả ác báo, không phải là không báo, mà là chÆ°a tá»›i lúc.
Vệ sau, Vệ Khanh còn chịu khổ dà i dà i.
[31]: kÃnh trá»ng mà phải xa ra, không nên gần gÅ©i
[32]: biện pháp quân sự tốt nhất là dùng mưu lược phá địch
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
Từ khóa được google tìm thấy
âåëèêàÿ , âàííû , åâðîïåéñêèé , anh bia ca tinh , co le la minh da yeu pan , co le la yeu chuong 21 , co le la yeu chuong 3 , co le la yeu chuong 34 , co le la yeu chuong 58 , co le la yeu duc vong , co le la yeu hien dai , co le la yeu ishtar , co le la yeu truyen ngan , co le la yeu tuy phong , co le la yeu- chuong 14 , cover khoảng lặng , cover ngôn tình , êàëüÿíû , êàìåäè , êåðàìè÷åñêàÿ , ebook co le la yeu , ëîãîòèï , êíèãó , êóíèëèíãóñ , hien dai co le la yeu , ìàçäà , ïåðìü , ishtar có lẽ là yêu , ïðîêëÿòûé , ñàíòåõíèêà , ngôn tình , ñòðàíèöû , ñòðèïòèç , òîéîòà , truyen ngon tinh22 , vệ khanh chu dạ , wallcoo thiếu nữ , wallcoo valentine , wallcoo watercolor paint , xem anh co dau wallcoo , ðåôåðàòè