![Trả lá»i](images/styles/zingblue/buttons/reply.gif) |
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
21-07-2008, 02:18 PM
|
![nguoidoi123's Avatar](customavatars/avatar1432_1.gif) |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Nhất Giang
Hà n Huyết Lệnh
Hồi 41
Toà n thân Bạch CÆ¡ run rẩy bần báºt không khác ngÆ°á»i Ä‘ang lên cÆ¡n sốt rét. Nà ng kinh khiếp quá Ä‘á»—i, cứ ngó trân trối và o ngÆ°á»i dà n bà ấy.
Sau cùng, nà ng quay lÆ°ng chạy nhanh ra khá»i gian thạch thất. Hai hà ng lệ nóng chảy dà i xuống hai gò má xinh xắn của nà ng. Nà ng mÆ°á»ng tượng nhÆ° là quá Ä‘á»—i khiếp sợ, lại cÅ©ng mÆ°á»ng tượng nhÆ° là quá sức bi thÆ°Æ¡ng.
Tiểu Phong lanh lảnh kêu vang dội lên:
– Em Cơ! Em trở lại ngay với anh!
Giá»ng nói của chà ng chứa đầy sát cÆ¡.
Bị Tiểu Phong gá»i giáºt ngược, Bạch CÆ¡ dừng chân đứng lại. Nà ng nhìn chà ng bằng đôi mắt hãi hùng.
Hầm hầm sát khÃ, Tiểu Phong cất tiếng há»i to:
– Nà ng ta là ai?
Miệng nạt há»i, chân chà ng bÆ°á»›c tá»›i bên chiếc giÆ°á»ng đá. Không khà trong gian thạch thất đã thần bà lại thêm căng thẳng cá»±c kỳ. Mặc dầu Tiểu Phong không biết rõ ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà y là ngÆ°á»i thế nà o, có liên quan vá»›i Bạch CÆ¡ ra là m sao, nhÆ°ng trông thấy cá» Ä‘á»™ng và ngôn ngữ của nà ng ta đối vá»›i Bạch CÆ¡ chà ng hết sức bất mãn.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà ấy thò tay vén bức mà n the mà vẫn cứ ngồi y nguyên má»™t chá»— trên chiếc giÆ°á»ng đá. Má»™t cái má»n bằng gấm máng khuất hai con mắt của nà ng ta. NhÃch môi nở má»™t nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i rói, nà ng ta cất giá»ng thánh thót êm Ä‘á»m há»i Tiểu Phong:
– CÆ°ng tên há» là gì? NgÆ°á»i sao mà đẹp nhỉ.
Trong câu há»i lạnh băng nhÆ° tuyết giá của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ấy có chứa Ä‘á»±ng má»™t oai lá»±c vô biên. Trong lòng Tiểu Phong cảm thấy rúng Ä‘á»™ng dị thÆ°á»ng. Chà ng nổi giáºn trả lá»i xẳng xá»›m:
– ChÃnh ta đã há»i trÆ°á»›c nà ng câu ấy!
– Em cần há»i cÆ°ng thì cÆ°ng cứ vui vẻ trả lá»i, so Ä‘o là m chi từng câu nói nhÆ° váºy?
Tiểu Phong không dằn được nữa, chà ng ong óng nạt vang:
– Bá»™ ta sợ nà ng sao chá»›? Äừng hòng Ä‘em cái thói tà dâm mà khêu gợi con tim sắt đá của ta, mà cÅ©ng đừng mong dùng đến oai lá»±c hăm dá»a ta!
Dứt tiếng, Tiểu Phong đánh tới một chưởng nổi gió à o à o.
Tiểu Phong là má»™t ngÆ°á»i cuồng ngạo vô song, lẽ nà o chà ng chịu để cho ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dâm Ä‘á»™c nầy trêu ghẹo gai mắt. Vì thế nên má»™t chưởng của chà ng đánh ra mang theo cả công lá»±c toà n thân, đã mau nhÆ° Ä‘iện chá»›p mà lại mạnh dÆ°á»ng đẩy núi, xô non.
Vừa đánh tới một chưởng, chà ng chợt nghe tiếng khiếp hải của Bạch Cơ kêu lên:
– Anh, không đặng đâu.
Có Ä‘iá»u cháºm mất rồi!
«Ầm» má»™t tiếng nổ rá»n tai, chỉ thấy đá vụn bể tan bay văng nhÆ° hốt trấu mà vải.
Tiểu Phong thừa thế thối lui trở ra. Chà ng ngước mắt nhìn lên, bất giác hoảng kinh đánh thót.
Má»™t chưởng ấy của Tiểu Phong nhắm thẳng và o ròng ngá»±c ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dâm Ä‘á»™c Ä‘ang ngồi chá»…m chệ trên chiếc giÆ°á»ng đá, thế mà kết quả chỉ là m cho bức mà n the rách nát vá»›i tấm vách đá lủng thà nh má»™t lá»— sâu hoắc không khác miệng hang ra, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ấy vẫn ngồi yên má»™t chá»— vững chắc không khác hòn núi Thái SÆ¡n!
Khiếp hãi đến rợn hồn, chà ng tự bảo thầm trong bụng:
“Sức má»™t chưởng của mình nhá» lắm cÅ©ng phải trên ngà n cân, thế sao đối phÆ°Æ¡ng lại chẳng há» hấn mảy may nà o cả!â€.
Nghĩ không ra lẽ, Tiểu Phong ớn sợ toát dầm dỠmồ hôi.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà ấy buá»™t miệng khen:
– CÆ°ng không to xÆ°Æ¡ng lá»›n vóc chi mấy mà chưởng lá»±c mạnh mẽ quá chừng. Em má»›i thấy được má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông vừa bụng nhÆ° thế lần thứ nhứt Ä‘a!
Qua cÆ¡n sợ hãi, chà ng cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, bảo:
– Má»›i dùng sức sÆ¡ sÆ¡ chÆ°a có chi lắm. Còn nhiá»u thế chưởng mạnh mẽ gấp bao nhiêu lần.
– Váºy cà ng tốt! Hãy Ä‘em hết ra xem thá»! CÆ°ng mạnh mẽ chừng nà o, em cà ng thÃch chừng nấy.
Bạch Cơ sợ hãi kêu lên om sòm như điên:
– Tiểu Phong, không đặng đâu. Äừng! Äừng!
Câu nói của Bạch CÆ¡ còn ngáºp ngừng chÆ°a dứt thì tiếng quát của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà trên giÆ°á»ng đá lạnh lẽo nhÆ° băng cÆ°Æ¡ng đã cắt đứt ná»a chừng:
– Ta bảo mi ra khá»i nÆ¡i đây nghe hay không nghe?
Tiếng nghe vừa thốt khá»i hai và nh môi của nà ng thì Tiểu Phong cÅ©ng vừa hét to chát chúa má»™t tiếng, đánh liá»n song chưởng à o à o.
Chà ng biết rõ trong lòng võ công của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nầy không phải tầm thÆ°á»ng nên chà ng váºn đụng bảy thức của môn «kÃch» cấp kỳ. Thá»±c lá»±c của song chưởng lần nầy cá»±c kỳ mãnh liệt tuyệt luân.
Bỗng nhiên ...
Ngay khi Tiểu Phong phát ra hai đạo chưởng lá»±c ấy thì Bạch CÆ¡ xoay lÆ°á»›t thân hình má»™t vòng nhảy bổ và o ngÆ°á»i chà ng chụp tá»›i.
Tác động ấy của nà ng vượt hẳn ra ngoà i ý liệu của Tiểu Phong. Chà ng thất kinh kêu lên «Em Cơ» một tiếng, vội vã rút chưởng trở vỠthối lui ra sau tức tốc.
Có Ä‘iá»u cÅ©ng cháºm trá»… mất rồi!
«Ầm» má»™t tiếng nổ rá»n rung chuyển cả gian thạch thất!
Bạch CÆ¡ kêu lên má»™t tiếng thảm thiết. Thân hình kiá»u diá»…m của nà ng bị chưởng lá»±c của chà ng đánh trúng báºt văng và o trong vách đá không khác má»™t mÅ©i tên bay!
Hai lá»— tai của Tiểu Phong lùng bùng, chà ng xây xẩm mặt mà y, cÆ¡ hồ ngã nhà o xuống đất bất tỉnh. Tiểu Phong không sao tÃnh trÆ°á»›c được Bạch CÆ¡ toan lấy thân hình mảnh mai của mình là m cái bia đỡ nguyên song chưởng của chà ng cho ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đang ngồi yên trên giÆ°á»ng đá. Chà ng định thần trố mắt nhìn xem, chỉ thấy Bạch CÆ¡ miệng há»™c máu tÆ°Æ¡i, Ä‘ang nằm nhắm mắt trong lòng ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà trên giÆ°á»ng đá.
Nếu không kịp thá»i nà ng Ä‘Æ°a tay ra bắt Bạch CÆ¡ giữ lại trong lòng thì nà ng đã bị tống thắng và o vách đá tan xÆ°Æ¡ng, nát thịt, vỡ óc bể đầu chết má»™t cách cá»±c kỳ rừng rợn.
Tiểu Phong sôi nổi sát cơ trong lòng. Chà ng nghiến răng trèo trẹo, lớn tiếng bảo to:
– Buông Bạch Cơ xuống ngay! Ngươi hại mạng nà ng thì mi sẽ chết.
Tiểu Phong chỉ sợ ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà thần bà nầy cÆ°u mang mối háºn thù Bạch CÆ¡ đã dẫn chà ng và o chốn nầy để hãm hại nà ng, mà ra tay sát hại Bạch CÆ¡. Tiểu Phong lúng túng, đứng chết trân, cặp mắt của chà ng mở to trừng nhìn và o ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đó.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà ấy bá»—ng từ từ buông Bạch CÆ¡ xuống đất. Nà ng chợt ôm lấy mặt khóc nức nở.
Tiểu Phong ngước mắt nhìn xem lại thấy hai bà n tay ôm mặt khóc nỉ non của nà ng ta từ từ hạ xuống.
Mặc dầu tuổi xuân đã quá ba chục rồi mà vẻ đẹp của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nầy vẫn còn lá»™ng lẫy. GÆ°Æ¡ng mặt tÆ°Æ¡i xinh không khác hoa lê sau cÆ¡n mÆ°a rÆ¡i tầm tã ấy vẫn hết sức cảm Ä‘á»™ng long ngÆ°á»i nhÆ° cÅ© khiến ai trông thấy cÅ©ng phải đứt ruá»™t mủi lòng.
Ngó đăm đăm và o hai gò má long lanh ngấn lệ của nà ng ta, Tiểu Phong thình lình nhá»› lại trong ký ức dÆ°á»ng thể có gặp ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nầy ở má»™t nÆ¡i nà o đó nên có vẻ quen quen. NhÆ°ng mà chà ng không là m sao nhá»› rõ được cho Ä‘Ãch xác.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà nầy Ä‘Æ°a nhẹ bà n tay má»m mại lên lau khô những ngấn lệ đượm trà n trên gÆ°Æ¡ng mặt hoa ủ dá»™t. Tinh quang trong cặp con mắt của nà ng ta rảo cùng bốn phÃa. Sau cùng rụng lại trên gÆ°Æ¡ng mặt của Tiểu Phong. Thở ra má»™t tiếng, nà ng ta cất giá»ng buồn buồn:
– Tôi là một con đà n bà mặt chai, mà y đá không biết xấu hổ là gì.
Giá»ng nói ai oán ni non, u sầu thảm thiết, lá»a giáºn phừng phừng của Tiểu Phong bất giác bị tiếng than não nuá»™t và tiếng khóc thê lÆ°Æ¡ng của nà ng ta vụt tắc trong lòng.
Chà ng nghiến răng, dằn tiếng nói:
– Con mắt xem không lầm thì mi đúng là một con đà n bà hư hạ i xấu xa?
– NgÆ°á»i biết tôi nhÆ° thế nà o?
– Ta biết mi nhơ nhớp vô số đà n ông!
Tiểu Phong thất vừa đứt câu thì má»™t tráºn cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên cuồng thê lệ từ trong miệng ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ấy báºt ra.
Tiếng cÆ°á»i giống nhÆ° quá»· gà o trong địa ngục, ma khóc giữa đêm trÆ°á»ng.
Bên trong gian thạch thất đã trà n đầy khủng bố sắn rồi, giỠđây dáºm thêm tiếng cÆ°á»i thê lệ ấy và o, khiến ngÆ°á»i nghe có cảm giác má»c ốc cùng mình.
Tiểu Phong mấy lượt á»›n lạnh cả ngÆ°á»i. Chà ng há»i bằng má»™t giá»ng hãi hùng:
– Mi cÆ°á»i giống gì?
Tiếng cÆ°á»i ngÆ°ng hẳn. Vẻ mặt xinh xắn của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ấy lá»™ nét lạnh tanh giống hệt bá»™ mặt của ngÆ°á»i chết Ä‘uối. Tiểu Phong kêu thầm trong bụng:
“Tháºt là quái gở.†Chà ng tá»± bảo:
“Tâm tình của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nầy biến đổi sao nhanh chóng quá!â€.
Còn Ä‘ang băn khoăn nghÄ© ngợi, thoạt nghe tiếng nói cháºm cháºm của nà ng ta:
– NgÆ°á»i là m sao biết rõ?
– Ta tự nhiên phải biết!
– Bạch CÆ¡ bảo cho ngÆ°á»i nghe?
– Không phải!
– Thế thì do đâu mà ngÆ°á»i biết tôi là m nhÆ¡ bẩn vô số Ä‘Ã n ông?
– Bởi vì Mông Diện Thần Nữ Bạch Cơ là một thiếu nữ trong trắng, trinh nguyên!
– Trinh nguyên?
Nà ng ta lõ bai con mắt tròn vo ngó chăm chỉ và o mặt Tiểu Phong đầy ánh sáng lạ lùng sá»ng sốt. Sau cùng nà ng ta cÆ°á»i, nói âm thầm:
– Không sai! Bạch CÆ¡ vẫn còn là má»™t thiếu nữ trinh nguyên. Trái tim của nà ng vẫn thuần khiết nhÆ° xÆ°a. Có Ä‘iá»u ...
Giá»ng nói mÆ¡ hồ của nà ng ta bá»—ng biến thà nh bồi hồi kÃch Ä‘á»™ng:
– NgÆ°á»i không biết được Ä‘Ã n ông đã lấy tất cả má»i Ä‘iá»u cần thiết trên thân thể của tôi nên tôi cÅ©ng đòi lại tất má»i cái cần thiết ấy trên thân thể bá»n Ä‘Ã n ông?
– Äà n ông lấy tất cả má»i Ä‘iá»u cần thiết của mi?
– Äúng rồi. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đã lấy má»i Ä‘iá»u cần thiết của tôi, trái tim giá»t máu, cảm tình và yêu Ä‘Æ°Æ¡ng, cùng vá»›i mạng sống của tôi!
– Äiá»u ấy nói không ai nghe.
– NgÆ°á»i hãy xem hai chân tôi đây nè.
Nói xong nà ng ta đưa tay lột đôi vớ bông gòn trên chân.
Tiểu Phong liếc mắt nhìn xem, bất giác giá»±t mình kinh hãi. Chà ng trông thấy hai ống chân ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nầy bị chặt đứt mấy sợi gân ở hai bên đầu gối.
Tiểu Phong tháºt không ngá» ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà diá»…m lệ nhÆ° thế mà lại là má»™t kẻ tà n táºt!
Nà ng ta cÆ°á»i má»™t tiếng Ä‘au Ä‘á»›n ê chá» nói tiếp:
– NgÆ°á»i có hiểu tại sao tôi bị chặt đứt hai đầu gối thế nầy không?
Tiểu Phong thất kinh thụt lùi hai bước, miệng đáp:
– Bị ngÆ°á»i ta cắt đứt phải không?
– Không sai.
Nà ng ta cÆ°á»i lanh lảnh mấy tiếng nói tiếp.
– NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông ấy lấy mất hy vá»ng, tháºm chà lấy cả mạng sống của tôi, khiến tôi sống cuá»™c Ä‘á»i trong Ä‘en tối, không được trông thấy ánh sáng mặt trá»i.
Do đó tôi cần phải đối lại trên thân thể tất cả đà n ông trong thiên hại.
Nghe nà ng ta nói, Tiểu Phong hiểu rõ nhÆ° ban ngà y. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông mà nà ng ta gá»i đó không ai khác hÆ¡n là tình nhÆ¡n của nà ng ta. Vá»›i ý nghÄ© đó, chà ng bất giác há»i luôn:
– NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông ấy là tình nhÆ¡n của nà ng?
– Äúng lắm! Tình nhÆ¡n của tôi!
Thở ra tiếng buồn da diết, nà ng ta nói tiếp:
– Lúc ngÆ°á»i và o trong phòng khách có để ý trông thấy ba bức hắc há»a treo trên vách tÆ°á»ng hay không?
Nghe ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nầy há»i, Tiểu Phong nhá»› rõ trong đầu óc ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà trong bức há»a ấy chÃnh là ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nầy, gÆ°Æ¡ng mặt giống lắm. Do đó, chà ng tức khắc nghÄ© đến thân thế của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nầy. Quả tháºt nà ng ta là má»™t thiếu nữ bất hạnh nhứt trần gian. Tưởng tá»›i ná»—i lòng Ä‘au Ä‘á»›n của nà ng ta, Tiểu Phong liá»n đáp:
– Có tôi có xem qua ba bức há»a ấy. NgÆ°á»i thiếu nữ trong bức há»a rất giống nà ng.
– Không sai. Thiếu nữ trong bức há»a chÃnh là tôi.
Nà ng ta cÆ°á»i phÆ¡n phá»›t Ä‘au khổ rồi nói:
– Lê thiếu hiệp Æ¡i! Má»™t ngÆ°á»i nà o cÅ©ng có thể có má»™t quá khứ bất hạnh. Có Ä‘iá»u tôi tin chắc, dầu má»™t ngÆ°á»i nà o có quá khứ bất hạnh đến đâu, cÅ©ng không thể sánh được má»™t phần mÆ°á»i cái quá khứ bất hạnh của tôi. Không chừng đúng nhÆ° lá»i ngÆ°á»i nói đó, tôi là má»™t ngÆ°á»i hÆ° hại xấu xa, tôi đã là m nhÆ¡ bẩn vô số Ä‘Ã n ông!
Nói tá»›i đó, hai hà ng châu lệ chảy dà i xuống hai bên gò má của nà ng ta, đè nén cảm xúc bi thÆ°Æ¡ng trà n ngáºp trong lòng, nà ng ta lại nói tiếp:
– Tôi đã thá» má»™t lá»i là không bao giá» Ä‘em quá khứ bất hạnh của tôi, nói vá»›i bất luáºn ngÆ°á»i nà o khác. Có Ä‘iá»u, trong biển tình oan nghiệt, tôi là kẻ mất hết tất cả những Ä‘iá»u cần thiết, kể cả mạng sống của mình. Hiện tại, trong chuá»—i ngà y tà n tạ, tôi đã tỉnh cÆ¡n ác má»™ng.
Nà ng ta cÆ°á»i Ä‘au khổ, rồi lại nói tiếp:
– Lê thiếu hiệp, tôi có má»™t việc cần há»i ngÆ°á»i!
– Xin cứ há»i.
– NgÆ°á»i có yêu Bạch CÆ¡ không?
– Yêu!
– NgÆ°á»i thá» Ä‘i, thá» vÄ©nh viá»…n không phụ rẫy nà ng di!
– Vâng. Tôi thá» không bao giá» bá» nà ng, có Äất Trá»i chứng chiếu.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà ấy cÆ°á»i khổ sở, nói:
– Thế thì, ngÆ°á»i có thể ra khá»i chá»— nà y!
Tiểu Phong nói:
– Có Ä‘iá»u đối vá»›i quá khứ của nà ng đây, tôi vẫn cần được biết rõ.
– Không cần thiết. NgÆ°á»i chỉ nên biết là giữa cõi trần thế mênh mông, ngÆ°á»i đã trông thấy má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà hết sức bất hạnh là đủ rồi!
Giá»ng nói của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ấy vừa dứt chợt thấy thân hình nà ng ta bắn báºt lên cao, không kém má»™t là n tên bay tông mạnh đầu và o vách đá.
Tiểu Phong kêu to lên thất kinh. Có Ä‘iá»u tiếng kêu hoảng hốt của chà ng lại bị má»™t tiếng thét thảm thê át mất.
Tiểu Phong không sao có thể tưởng tượng nổi là ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nầy lại quyết tâm tá»± táºn quá Ä‘á»—i bất ngỠđến thế. Chà ng không sao cản trở kịp. Khi trông thấy thì nà ng ta đã vỡ sá», phá»t óc, máu văng tung tóe nhÆ° mÆ°a, chết không toà n mạng!
Tiểu Phong đứng sá»ng sốt chết trân tại chá»—. Chà ng quên cả mình, quên hẳn cả việc chi Ä‘ang xảy ra. Chà ng không khác má»™t cái xác không hồn, má»™t pho tượng cây, má»™t váºt vô tri giác.
NhÆ°ng mà đá»i chà ng không sao quên được là mình từng thống háºn ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đã chết nầy. Thống háºn bao nhiêu, hoà i niệm bấy nhiêu. Nà ng ta đã bị Ä‘Ã n ông là m nhÆ¡ bẩn cuá»™c Ä‘á»i. Nà ng ta cÅ©ng đã là m nhÆ¡ bẩn vô số cuá»™c Ä‘á»i của Ä‘Ã n ông. Tuổi xanh, mạng sống giống nhÆ° má»™t giấc má»™ng Nam Kha. Äến nay nà ng ta đã chết rồi, quá khứ ô uế của nà ng ta cÅ©ng ngủ dà i má»™t giấc ngà n thu dÆ°á»›i suối và ng. Tiểu Phong thở dà i má»™t tiếng, nói láp giáp má»™t mình:
– Chết là hết. Äể cho cuá»™c Ä‘á»i nhÆ¡ bẩn của nà ng ta ngủ yên, để những ngÆ°á»i trong sạch, thÆ¡m tho được sống cuá»™c Ä‘á»i hạnh phúc!
Tiểu Phong tuy không biết rõ ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nầy tại sao mà tá»± tìm cái chết nhÆ°ng cái chết của nà ng ta rất được sá»± đồng tình của chà ng.
Tiểu Phong lui ra khá»i gian thạch thất. Chà ng má»›i chợt nhá»› ra là Bạch CÆ¡ Ä‘ang bị trá»ng thÆ°Æ¡ng. Chà ng láºp tức ẵm nà ng đặt lên chiếc giÆ°á»ng đá trong phòng ngủ của nà ng, ngồi sát má»™t bên váºn công Ä‘iá»u trị.
Sau Ä‘á»™ ná»a tiếng đồng hồ, Bạch CÆ¡ lần lần hồi tỉnh. Nà ng liếc mắt nhìn Tiểu Phong, há»i hổn hển:
– Nà ng ta đâu?
– Ai?
– Ngô Lục.
Xoay mình má»™t cái nhanh chóng, Bạch CÆ¡ vùng ngồi dáºy lẹ là ng.
Lòng Ä‘au quặn thắt, Tiểu Phong đáp liá»n:
– Chết rồi!
– Cái gì? Anh bảo sao?
Bạch Cơ lõ hai con mắt tròn vo ngó Tiểu Phong đầy vẻ sợ sệt.
Thở ra một tiếng, Tiểu Phong nói:
– Äúng rồi! Nà ng ta đã chết!
– Anh ...
Bằng má»™t giá»ng run rẩy khÃch Ä‘á»™ng, nà ng kêu to:
– Trá»i Æ¡i! Anh đã giết ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà bất hạnh ấy?
– Không.
Tiểu Phong bèn đem hết những gì dã xảy ra vừa rồi kể rõ lại cho Bạch Cơ nghe.
Sau khi nghe hết tư sự nguồn cơn, nà ng gục mặt trên gối buông tiếng khóc thổn thức ai bi.
Tiểu Phong lặng thinh cảm động.
Khóc tỉ tê, tức tÆ°á»›i má»™t hồi lâu, Bạch CÆ¡ má»›i ngÆ°ng tiếng khóc lại. Từ trong Ä‘á»™ng tác não lòng ấy mà xét Ä‘oán thì chắc là ngÆ°á»i dà n bà ấy đối vá»›i Bạch CÆ¡ có thi thố má»™t ân huệ chi rất to lá»›n, nặng ná». Nếu không phải nhÆ° váºy thì cái chết của nà ng ta đâu đến ná»—i là m cho Bạch CÆ¡ thÆ°Æ¡ng tâm thế ấy!
Khác nà o một kẻ mất thần, nà ng buồn bã nói:
– Không chừng nà ng ta phải kết thúc sanh mạng của mình bằng má»™t sá»± chá»n lá»±a ấy! Ôi!
Bạch CÆ¡ nói dứt lá»i, bá»—ng nghe trong ná»™i thất ngân vang những hồi chuông thánh thót. Tiếng chuông ngân vang hết sức bất ngá».
Tiểu Phong bị những tiếng chuông ấy là m cho trái tim rạo rá»±c. Chà ng ngÆ°á»›c mặt lên nhìn Bạch CÆ¡ thấy gÆ°Æ¡ng mặt âu sầu u dá»™t của nà ng biến sắc sợ hãi, kinh hoà ng. Tiểu Phong ngạc nhiên há»i vá»™i:
– Gì thế?
Bạch CÆ¡ nhÃu sáºm hai hà ng lông mà y lá liá»…u đáp liá»n:
– Có ngÆ°á»i và o lá»t trong «Phỉ Thúy Cung» rồi!
– NgÆ°á»i nà o?
– NgÆ°á»i lạ. Vì không phải váºy thì mấy em chẳng Ä‘á»™ng chuông báo nguy!
Bạch CÆ¡ nói xong xoay tÃt thân hình chạy bắn ra ngoà i ngã Ä‘i và o «Phỉ Thúy Cung».
Tiểu Phong từ lúc theo gót Bạch CÆ¡ và o đến phòng khách rá»™ng lá»›n, chà ng đã để ý nÆ¡i đây canh phòng nghiêm máºt, bố trà chặt chẽ. Hiện tại nghe chuông báo nguy, thấy Bạch CÆ¡ sợ hãi, hoà ng kinh, chà ng tá»± biết biến cố không phải tầm thÆ°á»ng. Thấy nà ng chạy ra khá»i phòng, Tiểu Phong cÅ©ng bÆ°Æ¡n bả chạy theo Ä‘á» phòng bất trắc.
Khi cả hai chạy đến phòng khách chợt thấy ba ả thiếu nữ áo xanh, mặt mà y hốc hác, mở hết tốc lá»±c của hai chân, âm sầm chạy sấn sả và o. Bạch CÆ¡ há»i ngay:
– Việc chi xảy ra?
Ả thiếu nữ áo xanh chạy giữa hÆ¡ hải trả lá»i:
– á»’ chị ạ! Có ngÆ°á»i qua lá»t «Thiên La Tráºn» và o được bên ngoà i «Phỉ Thúy Cung» rồi!
– Tráºn thế chÆ°a tan rã chá»›?
– Chưa!
– Äược rồi! Mấy em cứ trở vá» giữ vững cÆ°Æ¡ng vị cÅ©!
Ba thiếu nữ áo xanh cung kÃnh vâng lệnh, láºp tức thối lui ra ngoà i phòng khách.
Bạch Cơ liếc mắt ngó Tiểu Phong rồi cũng hấp tấp chạy theo.
Ngoà i sân phòng khách, bầu trá»i xanh biếc mênh mông. Cảnh váºt chìm và o má»™t mà u Ä‘en tối.
Tiểu Phong vừa ra khá»i gian đại viện thoạt nghe má»™t tráºn cÆ°á»i dà i lanh lảnh ngân vang, tiếng cÆ°á»i theo gió lá»t và o tai chà ng hết sức quen thuá»™c. Chà ng cảm giác á»›n lạnh trong lòng.
Theo chá»— phát ra tiếng cÆ°á»i ấy Tiểu Phong rảo mắt ngó chừng. Chà ng chỉ thấy bóng và i ba thiếu nữ áo xanh qua lại, tá»›i lui canh phòng cẩn máºt, chẳng còn phát hiện váºt chi khác nữa.
Thình lình ...
Một tiếng nạt chát chúa dội đến:
– Các hạ là cao nhơn phương nà o? Chẳng hay và o «Phỉ Thúy Cung» với dụng ý gì?
Giá»ng nạt há»i ấy là của má»™t ả thiếu nữ áo xanh, tháºt ra Bạch CÆ¡ và Tiểu Phong, sau khi nghe tiếng của ả nầy, láºp tức nhắm thẳng và o khu rừng tòng phóng tá»›i không kém hai ngôi sao rụng.
Má»™t giá»ng nói lanh lảnh khác vang lên:
– Nơi đây có phải là chỗ ở của Mông Diện Thần Nữ không?
– Äúng váºy, không sai.
Lúc ấy Bạch CÆ¡ và Tiểu Phong đã chạy đến bên mình má»™t ả thiếu nữ áo xanh. Cả hai cùng ngÆ°á»›c mắt nhìn xem, chỉ thấy má»™t bóng Ä‘en đứng chống nạnh phÃa ngoà i tráºn thế rừng tòng.
Bóng Ä‘en ấy lại cất tiếng há»i sang sảng:
– Mông Diện Thần nữ có mặt tại đây hay không?
– ChÃnh là ta!
Bạch CÆ¡ ứng tiếng trả lá»i.
Bóng đen ấy nói:
– Nà ng có biết má»™t ngÆ°á»i kêu là Ngoạn Huyết NhÆ¡n chăng?
Tiểu Phong lanh lảnh ngắt ngang câu há»i tiếp liá»n:
– NgÆ°á»i ấy thế nà o?
– Ngoạn Huyết NhÆ¡n mình bị trá»ng thÆ°Æ¡ng vì dám mạo hiểm và o do thám bà máºt trong Thần Hồ nên Ä‘em đến trả lại cho Mông Diện Thần Nữ!
Dứt câu, bóng đen ấy vẫy mạnh cánh tay tới trước, bóng đen quay tròn như chong chóng bắn thẳng tới trước mặt Bạch Cơ!
Tiểu Phong Ä‘Æ°a tay đón bắt Ngoạn Huyết NhÆ¡n. Chà ng thấy ông ta miệng há»™c máu tÆ°Æ¡i, hai mắt nhắm cứng, hÆ¡i thở chỉ còn thoi thóp ở ngá»±c. Trông thấy tình trạng nầy, lá»a giáºn bừng cháy trong lòng Tiểu Phong rần rần.
Bóng đen ấy lanh lảnh nói to:
– Oai Ä‘anh «Thần Hồ» vang lừng khắp cả thiên hạ. Nếu vị nhÆ¡n huynh nà y mà còn cả gan dám và o Thần Hồ thám hiểm bà máºt má»™t lần thứ hai nữa thì không còn được cái may mắn hiếm có của ngà y hôm nay!
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
21-07-2008, 02:27 PM
|
![nguoidoi123's Avatar](customavatars/avatar1432_1.gif) |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Nhất Giang
Hà n Huyết Lệnh
Hồi 42
Tiểu Phong quát to tiếng há»i:
– Thần Hồ đã lẫy lừng khắp cả thiên hạ, mà thủ đoạn tà n khốc thế nà y không sợ nghịch với tác phong chánh nghĩa sao?
– Mạo hiểm thám dá» Thần Hồ là hà nh Ä‘á»™ng bất kÃnh, chỉ trừng trị sÆ¡ sà i, lý phải là m váºy.
Nói xong, bóng Ä‘en phất nhẹ, nhằm dÆ°á»›i chân núi nhảy xuống nhẹ há»u không khác gió thoảng, mây bay!
Ngoạn Huyết NhÆ¡n nằm thiêm thiếp trong tay của Tiểu Phong. Chà ng láºp tức trao ông ta cho Bạch CÆ¡, miệng nạt bảo:
– Äố ngÆ°Æ¡i chạy đâu thoát khá»i!
Liá»n theo vá»›i tiếng, Tiểu Phong tung vút thân hình rượt theo bóng Ä‘en xuống núi.
Thân ảnh của bóng đen mau lẹ cực kỳ, không kém một lằn chớp nhoáng.
Khinh công của Tiểu Phong vượt hẳn lên trên hà ng cao thủ hạng nhứt giang hồ nên thân pháp kỳ khoái tuyệt luân. Có Ä‘iá»u chà ng vẫn bị bóng Ä‘en ấy bá» rÆ¡i lại xa xa Ä‘Ã ng sau, không tà i nà o bắt kịp.
Tiểu Phong định bụng xem cho thấy rõ mặt mà y của Thần Hồ chủ nhÆ¡n là ai. Ngoạn Huyết NhÆ¡n chỉ có thám dá» Thần Hồ mà Thần Hồ chủ nhÆ¡n lại Ä‘ang tâm đánh chú mình đến trá»ng thÆ°Æ¡ng!
Chà ng là má»™t ngÆ°á»i cá»±c kỳ cao ngạo trong Ä‘á»i chỉ biết phục tùng chánh nghÄ©a chá»› không chịu để bất cứ má»™t ai dùng võ lá»±c uy hiếp mình. Võ công của chà ng, sánh vá»›i đồ đệ của báºc kỳ nhÆ¡n đệ nhứt võ lâm Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i là Vạn Thế Tiên CÆ¡, vẫn còn cao hÆ¡n má»™t lai. Chà ng không tin là võ công của Thần Hồ Chủ nhÆ¡n cao cÆ°á»ng tá»›i mức Ä‘á»™ ấy.
Chỉ mấy lần bay lên lượn xuống nhẹ nhà ng không khác cạnh én Ä‘Æ°a thoi, Tiểu Phong đã thảy xuống dÆ°á»›i chân núi. Rảo nhẹ hai luồng nhãn quang khắp má»i nÆ¡i, chà ng đã trông thấy cái bóng Ä‘en ấy đã vượt xa ngoà i và i mÆ°Æ¡i dặm.
Tiểu Phong cà ng rượt mà cà ng nóng nẩy, cất tiếng nạt rá»n má»™t tiếng chuyển Ä‘á»™ng núi rừng:
– Giá»i thì hãy dừng gót đứng lại xem nà o.
Bóng Ä‘en ấy vẫn cứ là m thinh không đáp. Xuyên và o trong má»™t khu rừng xanh ráºm rạp, Tiểu Phong rượt mãi gần ná»a buổi trá»i, chẳng những không sao bắt kịp Thần Hồ chủ nhÆ¡n mà thiếu chút nữa đã mất tăm, mất dạng cái bóng Ä‘en Ä‘Ã ng trÆ°á»›c.
Lá»a giáºn đốt cháy mặt mà y, Tiểu Phong thi triển triệt để tuyệt kỹ khinh công.
«Sạt, sạt, sạt», liá»n liá»n ba lần tung lÆ°á»›t chà ng đã ra khá»i khu rừng xanh!
Phóng tầm nhãn giới liếc xem, chà ng vẫn thấy bóng đen ấy cứ cách xa một khoảng ba trượng y nguyên như cũ. Nghiến răng trẹo trẹo, Tiểu Phong nạt hét om sòm:
– NgÆ°Æ¡i có chui xuống mÆ°á»i tám tầng địa phủ thì ta cÅ©ng quyết rượt theo táºn ổ!
Nhảy tá»›i nhÆ° bay ná»™i ba lần phóng lên, sà xuống chà ng đã rút ngắn Ä‘Æ°á»ng đất còn Ä‘á»™ má»™t trượng ngăn cách giữa hai ngÆ°á»i.
Mé trước mặt, quả nhiên bóng đen ấy dừng gót dừng lại.
Tiểu Phong bắt vút thân hình má»™t lần nữa đã cháºn ngách đón đầu bóng Ä‘en.
Bóng đen ấy thụt lui một bước.
Tinh quang trong cặp mắt của chà ng xạ bắn những tia chá»›p sáng chói ngá»i.
Chà ng cất tiếng há»i sấn sả:
– Giá»i sao không chạy nữa Ä‘i?
Lúc nầy, Tiểu Phong đã tức giáºn đến dá»±ng tóc, cà nh hông. Chà ng quét mắt nhìn xem, bất giác sững sá» ngÆ¡ ngác!
TrÆ°á»›c mặt chà ng hiện rõ thân hình kiá»u lệ của má»™t thiếu nữ trạc chừng hai mÆ°Æ¡i xuân thu, mình mặc áo dà i Ä‘en bằng lụa:
– Tiểu Phong dẫu bất tà i vẫn sẵn sà ng lãnh giáo nà ng mấy chiêu tuyệt há»c!
– Ngươi!
Thiếu nữ áo đen ấy thụt lui một bước.
– Ngán rồi sao?
– Ngươi là ai?
Tiểu Phong nạt vang:
– Nà ng há»i ta là ai à ? Nà ng đã đánh Ngoạn Huyết NhÆ¡n, trá»ng thÆ°Æ¡ng xem ra võ công của nà ng cÅ©ng có ngón Ä‘á»™c đáo. Nà o, tiếp ta má»™t chưởng trÆ°á»›c thá» coi?
Tiếng dứt thì chưởng đã đánh thẳng và o ngực thiếu nữ áo đen.
ÄÆ°Æ¡ng lúc giáºn dữ, chưởng lá»±c của Tiểu Phong hùng mãnh vô biên, quyết lấy mạng đối phÆ°Æ¡ng nên chà ng váºn dụng toà n lá»±c. Gió lốc sôi cuá»™n à o à o cuốn áºp và o chá»— đối phÆ°Æ¡ng đứng.
Xoay tÃt thân hình kiá»u diá»…m, thiếu nữ áo Ä‘en ấy lách ra khá»i vòng chưởng kình của chà ng. Rất may là nà ng phát hiện sá»›m. Nếu cháºm trong Ä‘Æ°á»ng tÆ¡ kẽ tóc chưởng lá»±c của Tiểu Phong mà đánh trúng thì không chết liá»n tại tráºn cÅ©ng bị trá»ng thÆ°Æ¡ng trở thà nh phế nhân.
Äánh tráºt má»™t chưởng không khác lá»a chế thêm dầu, chà ng cà ng thêm tức giáºn rống to nhÆ° má»™t con hổ ngây:
– Hãy tiếp thêm hai chưởng!
Tiếng «chưởng» chÆ°a kịp vá»t ra khá»i miệng thì má»™t chưởng lại đã đánh xéo và o ngang mạng mỡ của thiếu nữ áo Ä‘en.
TrÆ°á»›c khi Tiểu Phong vung chưởng đánh ra, nà ng đã rối rÃt kêu lên:
– Ngừng tay đã!
Tiếng kêu kinh hãi của đối phÆ°Æ¡ng quả tháºt khiến chà ng gấp rút thâu chưởng trở vá», miệng nạt há»i:
– Nà ng còn có lá»i gì trăn trối thì cứ nói mau!
Thiếu nữ áo đen chớp lia hai tròng con ngươi lóng lánh, tiếng nói lảnh lót ngân nga:
– Ngươi có phải một thằng khùng hay không?
Tiểu Phong không khác bị khiêu khÃch thêm, hầm hầm quát tháo:
– Äồ hÆ°! Mi má»›i là con khùng!
– NgÆ°Æ¡i mắng ta là khùng cà ng chứng tá» ngÆ°Æ¡i là thằng khùng hÆ¡n nữa. Bởi vì nếu ngÆ°Æ¡i không khùng thì tại sao ngÆ°Æ¡i chẳng há»i trÆ°á»›c, há»i sau, vô can vô cá»› tấn công ta toà n là những chưởng trà mạng?
– Không lẽ mi bắt ta phải tỠtế với mi à ?
– Ta không cần Ä‘iá»u đó. NhÆ°ng Ãt ra ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải nói rõ cho ta biết vì cá»› nà o ngÆ°Æ¡i Ä‘á»™ng thủ kia chá»›?
– Váºy ta há»i tại sao mi đánh Ngoạn Huyết NhÆ¡n trá»ng thÆ°Æ¡ng?
– Nói báºy. Ta biết Ngoạn Huyết NhÆ¡n là ai đâu?
Thiếu nữ áo Ä‘en ấy tức giáºn quá sức chịu Ä‘á»±ng. Hai hà ng lông mà y tÆ¡ liá»…u của nà ng xếch ngược. Thân hình kiá»u lệ của nà ng run rẩy không khác thằn lằn đứt Ä‘uôi.
Tiểu Phong trông thấy bá»™ tịch của nà ng không khá»i thất kinh hồn vÃa. Chà ng hết sức ngạc nhiên nói:
– Thế nà o? Nà ng chối hả?
Thiếu nữ áo Ä‘en nghiến răng, tức giáºn:
– NgÆ°Æ¡i chÃnh mắt trông thấy ta đánh Ngoạn Huyết NhÆ¡n bị trá»ng thÆ°Æ¡ng à ?
Ngươi biết ta là ai không?
Câu há»i ấy là m cho Tiểu Phong ngẩn ngÆ°á»i đứng trân trân nhÆ° tượng đá, má»™t chặp lâu không mở miệng được. Chà ng tá»± bảo thầm:
“Không lẽ nà ng chẳng phải là cái bóng Ä‘en mà mình rượt theo ngay từ lúc ban đầu?â€.
Tiểu Phong còn băn khoăn nghÄ© ngợi thì giá»ng nói trong trẻo của thiếu nữ áo Ä‘en lảnh lót nạt to:
– Thế nà o? Lúc nãy ngươi là thằng khùng, giỠđây lại biến thà nh thằng câm à ?
Bị mắng má»™t câu xối xả và o mặt Tiểu Phong Ä‘á»™ng lòng tá»± ái, xoay qua tấn công khÃa cạnh khác của câu chuyện nầy.
– Nà ng là ai?
– Ngươi là ai?
– Nà ng không cần biết!
– Ta cũng không cần nói!
Hai ngÆ°á»i trả treo gay cấn, chẳng chịu nhịn ai.
Tiểu Phong tức ứa máu há»ng. Chà ng nhÆ°á»›ng sững hai hà ng kiếm mi để lá»™ cặp mắt lÆ°á»m lÆ°á»m sát quang, bảo:
– Nà ng là m bộ đánh lừa đặng lấy vải the che qua mắt thánh, ta đánh cho một chưởng nát thây thì đừng có trách đa.
Thiếu nữ áo Ä‘en sừng sá»™ trả lá»i:
– NgÆ°á»i đừng tưởng là m tà ng, là m phách mà hăm dá»a được ta. Thì đâu ngÆ°Æ¡i hãy đánh thá» Ä‘i?
– Tốt lắm! Thách thì ta cho biết tay!
Tiểu Phong miệng nói mà thân hình phóng tá»›i, hai tay đánh liá»n song chưởng và o thẳng trung bá»™ thiếu nữ áo Ä‘en. Hai Ä‘á»™ng tác vừa phóng thân hình vừa đánh song chưởng cùng thi triển đồng má»™t thá»i gian chá»›p nhoáng là má»™t võ há»c tuyệt kỹ chÆ°a từng thấy trên giang hồ.
Có Ä‘iá»u thiếu nữ áo Ä‘en cÅ©ng không vừa. Äúng lúc thân ảnh của chà ng bắn tá»›i nà ng xoay mình lách khá»i đánh trả lại má»™t chưởng không kém phần mãnh liệt ảo kỳ.
Cả hai ngÆ°á»i cùng Ä‘á»™ng thủ mau lẹ dÆ°á»ng thể đồng má»™t khoảng khắc thá»i gian.
Thấy đối phương ngang nhiên đối phó thẳng thắn với mình, Tiểu Phong lồng lộn quát to:
– Nà ng phải chết!
Rút chưởng mặt trở vá», chà ng quét mạnh má»™t chưởng bên trái!
Thiếu nữ áo Ä‘en nằm má»™ng cÅ©ng không sao tưởng tượng được thân thủ của chà ng kỳ quái vô tá»· đến mức Ä‘á»™ xuất thần nháºp hóa ấy. Nà ng kêu thầm má»™t tiếng “Nguyâ€, láºp tức vá»t mình thối lui.
Có Ä‘iá»u, nà ng nhanh nhẹn đến gấp đôi lần nhÆ° váºy nữa, cÅ©ng không tà i nà o tránh kịp má»™t chưởng ấy của Tiểu Phong. Nó là tuyệt chiêu mà Tiểu Phong đã kết liá»…u tánh mạng của Nam Quân.
Vì váºy, thân hình kiá»u lệ của thiếu nữ áo Ä‘en bị đánh văng ra ngoà i hÆ¡n má»™t trượng. Máu tÆ°Æ¡i trong miệng nà ng á»c tuông không khác má»™t tráºn mÆ°a.
Không đợi cho thân hình của thiếu nữ áo Ä‘en kịp rÆ¡i chấm đất. Tiểu Phong tung bay lÆ°á»›t tá»›i, Ä‘Æ°a tay nắm chặt vạt áo sau lÆ°ng của nà ng kéo lên không khác má»™t con diá»u hâu Ä‘á»›p con bồ câu nhá». Chà ng vá»±c nà ng tỉnh lại, ong óng há»i to:
– Nà ng là ai? Nói mau!
Thiếu nữ áo Ä‘en trừng to hai con mắt Ä‘á» ngầu nhÆ° hai đốm lá»a, nà ng «hừ» má»™t tiếng đầy oán háºn khép trên bốn mÃ, thà chịu chết, không chịu nhục.
Tiểu Phong không sao chịu được cá» chỉ quáºt cÆ°á»ng của đối phÆ°Æ¡ng ngoan cố đến nÆ°á»›c không xem mình và o đâu trong cặp con mắt chất chứa căm thù.
Chà ng hét lên inh á»i:
– Nà ng nói hay không nói?
– Không ... nói!
Thiếu nữ áo Ä‘en chÆ°a dứt lá»i, «bốp bốp» hai tiếng tiếp liá»n. Tiểu Phong giáng thẳng bà n tay mặt nà ng luôn và o má nà ng hai tát tai nầy lá»a.
Mặt nà ng Ä‘á» tÃa, nà ng tức giáºn đến nghẹn ngà o:
– Ta mà không chết, sẽ có một ngà y trả đủ món nợ hôm nay!
– Äừng hòng ngáºm đá vá trá»i. Nếu nà ng nhứt định không nói, ta quyết bẻ hết hai hà m răng nà ng tức thì.
Hai cái tát tai của Tiểu Phong là m máu miệng của thiếu nữ áo Ä‘en há»™c máu có vòi cÆ¡ hồ chết giấc tại chá»—. Nà ng trợn mắt ngó chà ng rồi lại nhắm kÃn hai mắt.
Tiểu Phong giáºn run cả ngÆ°á»i. Nghiến răng, bặm môi, chà ng dằn giá»ng há»i:
– Thiệt không nói ha?
– Không ... nói ...
Tiểu Phong Ä‘Æ°Æ¡ng cÆ¡n tức giáºn, lại giáng thẳng cánh tay mặt lên cao nhắm thẳng và o gÆ°Æ¡ng mặt của thiếu nữ áo Ä‘en sắp sá»a ...
Liá»n đúng lúc ấy ...
Chợt nghe tiếng Bạch CÆ¡ gá»i to:
– Anh, ngừng tay!
Câu nói chưa hết, Bạch Cơ đến rơi xuống tại chỗ.
Tiểu Phong rút tay trÆ¡ vá», ngÆ°á»›c mắt nhìn tá»›i chà ng thấy vẻ mặt của Bạch CÆ¡ hầm hầm sắc giáºn, miệng há»i gay gắt:
– Vì cá»› gì, anh đánh ngÆ°á»i ta?
Tiểu Phong sững sá» há»i lại:
– Vì cớ gì mà lại không đánh?
Bạch CÆ¡ nhÆ°á»›ng xếch hai hà ng lông mà y lá liá»…u, gằn há»i:
– Anh chỉ có tà i tát tai con gái, chẳng biết phép lịch sự là sao? Hừ, nên nhã nhặn, một chút chớ?
Câu nói ấy thức tỉnh Tiểu Phong. Lúc ban sơ, chà ng cũng dùng cái lối vũ phu ấy đối xỠvới nà ng. Bị mấy cái tát tai, nà ng hộc máu mồm, sưng vù hai gò má!
Tiểu Phong bẽn lẽn nhìn Bạch Cơ, ú ớ mãi mà không nói được thà nh câu:
– Cái ... cái ...
Bạch CÆ¡ lanh lảnh, há»i:
– Nà ng ta có phải là cái bóng đen lúc đầu hay không? Anh đã không biết được rõ rà ng chắc chắn, thế thì tại sao lại đánh nà ng ta ra thân thế như vầy?
– Anh định chắc là không lầm!
Bạch CÆ¡ cÆ°á»i nhạt nhẽo bảo:
– Anh thông minh nhứt Ä‘á»i, mà hồ đồ má»™t lúc!
– Tại sao?
– NgÆ°á»i con gái nầy không phải là cái bóng Ä‘en ban đầu.
– Là m sao biết được?
– Bởi vì võ công của ngÆ°á»i con gái nầy còn kém xa cái bóng Ä‘en lúc ban đầu ấy!
Tiểu Phong bảo thầm trong bụng:
“Quả đúng không sai. Cái bóng Ä‘en lúc ban sÆ¡ thân pháp chẳng kém mau lẹ chi hÆ¡n mình. Còn võ công của ngÆ°á»i con gái nầy lại còn thua sút hÆ¡n mình quá xa. Cả hai không thể là má»™t. Äiá»u ấy không thể phủ nháºn.†NghÄ© đến đó, chà ng buông nhẹ thiếu nữ áo Ä‘en xuống.
Bạch CÆ¡ ngắm nghÃa nà ng sÆ¡ qua, rồi thò tay và o áo lấy ra má»™t viên thuốc mà u hồng bá» và o trong miệng thiếu nữ áo Ä‘en.
Tiểu Phong nhÃch môi cÆ°á»i gượng gạo miệng há»i:
– Chú Lê TÃn của anh thế nà o?
Bạch Cơ đáp:
– Ông ta đã được em cứu tỉnh lại rồi, hiện đang tịnh dưỡng tịnh thần trong Phỉ Thúy Cung!
Ngừng một chút, nà ng khuyến cáo Tiểu Phong:
– Từ rà y vá» sau, má»—i lần Ä‘á»™ng thủ vá»›i ngÆ°á»i ...
Nói đến đó, Bạch CÆ¡ bá»—ng nhiên nÃn thinh. Bởi vì nà ng suy nghÄ© đến việc cho Tiểu Phong uống «Tán Công Phấn».
Tiểu Phong liá»n há»i:
– Thì thế nà o?
– TrÆ°á»›c hết phải há»i rõ rà ng, chá»› đừng hồ đồ!
Hai ngÆ°á»i còn Ä‘ang nói chuyện thì thiếu nữ áo Ä‘en đã lần lần hồi tỉnh. Nà ng trợn mắt ngó Tiểu Phong rồi nhắm kÃn hai mắt lại nhÆ° cÅ©.
Lúc nầy Tiểu Phong vẫn còn nghi ngỠthiếu nữ áo đen nầy không hiểu phải là bóng đen lúc ban đầu không.
Bạch CÆ¡ cúi sát xuống gần bên tai nà ng, ân cần tha thiết há»i:
– Cô nương nghe trong mình có sao không?
Thiếu nữ áo Ä‘en ấy tung mình đứng dáºy, nhếch môi cÆ°á»i gằn má»™t tiếng, ngó thẳng và o mặt Tiểu Phong nói dằn từng lá»i:
– Một chưởng cùng với hai tát tai, bổn cô nương ghi chặt và o lòng.
Dứt câu, nà ng day sang nói vôi Bạch Cơ:
– Cô nÆ°Æ¡ng ban tặng linh dược, ngà y sau sẽ có đáp Ä‘á»n.
Nói xong thiếu nữ áo Ä‘en báºt bổng thân hình, bay Ä‘i nhấp nháy.
Tiểu Phong đứng ngơ ngác tại chỗ.
Cuối cùng, thiếu nữ áo Ä‘en nầy có đúng là Thần Hồ chủ nhÆ¡n hay không, đối vá»›i chà ng, vẫn cứ còn là má»™t áng mây má» không tìm ra sá»± tháºt.
Bạch CÆ¡ lÆ°á»m Tiểu Phong, nói giá»ng hằn há»c không vui:
– Anh ngoà i việc giết ngÆ°á»i ra, còn cá»™t chặt thêm nhiá»u mối há»a lá»›n và o mình nữa!
– Ai biết chắc nà ng ta có phải Thần Hồ chủ nhơn hay không?
Bạch CÆ¡ chỉ cÆ°á»i nhạt nhẽo, không nói tiếng nà o.
Tiểu Phong nhá»› tá»›i Ä‘iá»u chi trong đầu nên nhìn nà ng, lên tiếng nói:
– Em CÆ¡, anh há»i em má»™t chuyện.
– Thì cứ há»i Ä‘i.
– Tại sao em bảo chú anh đi đỠthám cho biết Thần Hồ chủ nhơn là ai?
Bạch Cơ thở ra bảo:
– Chẳng phải anh đã trông thấy táºn mắt ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà bất hạnh trong thạch thất rồi sao?
– Trông thấy rõ rồi. Không lẽ ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ấy có liên quan đến Thần Hồ chủ nhÆ¡n?
– Không chừng có thể nhÆ° váºy. Bởi vì câu chuyện ấy nói lại thì dà i lắm. Äại ý gần đúng vá»›i sá»± tháºt là thế nầy, mÆ°á»i mấy năm vá» trÆ°á»›c, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ấy là Ngô Lục tuy không phải là má»™t nhÆ¡n váºt lẫy lừng oai danh trên chốn giang hồ, nhÆ°ng cái tên Ngô Lục vẫn được rất nhiá»u ngÆ°á»i nghe biết. Nà ng có tên tuổi chẳng phải nhá» võ công mà chÃnh là nhá» môn há»™i há»a. Nghệ thuáºt hắc há»a của nà ng biểu hiện ở tinh hoa tối cao vỠái tình. Dùng nét bút, nà ng là m sống Ä‘á»™ng những ý nghÄ© kÃn nhứt, những rà o rạt của con tim. Ngà y ấy, Ngô Lục yêu tha thiết má»™t chà ng trai! Nghe nói lại thì khoảng Ä‘á»i tình ái giữa cặp uyên Æ°Æ¡ng ấy phải trải qua vô số những cÆ¡n sóng gió phÅ© phà ng, những cảnh ngá»™ rẫy đầy ngang trái.
Sau lại, chà ng trai ấy, hay nói đúng nghÄ©a hÆ¡n là ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông ấy, mặc dù cả hai đã sống chung nhau thà nh đôi vợ chồng, không còn là trai gái nữa, bá» nà ng ra Ä‘i biá»n biệt.
Tiểu Phong há»i:
– Tại sau?
Bạch Cơ rũ rượi lắc đầu:
– NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông ấy bá» rÆ¡i nà ng ở lại mà cất bÆ°á»›c ra Ä‘i, cuối cùng là tại là m sao, tình hình ấy, không phải chÃnh ngÆ°á»i trong cuá»™c, thì không má»™t ai bên ngoà i có thể hiểu đặng. Äúng nhÆ° lá»i anh đã nói vá»›i em hồi hôm, má»™t Ä‘á»i ngÆ°á»i chỉ có má»™t mối tình đầu, mối tình đầu của Ngô Lục lại bị ngÆ°á»i nà ng yêu dà y vò, chà đạp, đẩy và o bùn nhÆ¡. Qua ba năm sau khi cất bÆ°á»›c ra Ä‘i, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông ấy lại xuất hiện trÆ°á»›c mặt nà ng. Äợi chá» trong bao ngà y tuyệt vá»ng, sá»± trở vá» của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông ấy giống nhÆ° má»™t giấc má»™ng đẹp thần tiên. Ngô Lục lạnh lẽo cô Ä‘Æ¡n trong chuá»—i ngay má»i mòn, khô héo, bá»—ng nhiên ấm áp, xinh tÆ°Æ¡i. Nà ng cảm thấy hạnh phúc ái tình vÆ°Æ¡n cánh bay Ä‘i đã trở lại vá»›i mình trong niá»m vui sÆ°á»›ng. Có Ä‘iá»u sá»± tình Ä‘Æ°a đến ngoà i hẳn ý nghÄ© của Ngô Lục. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông ấy, chỠđúng lúc nà ng không chú ý mảy may đến hắn nhanh nhÆ° nhoáng, hắn cắt đứt gân hai đầu gối của nà ng.
Tiểu Phong cháºn ngang lá»i Bạch CÆ¡:
– Em CÆ¡! Phải chăng em nghÄ© ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông ấy chÃnh là Thần Hồ chủ nhân?
– Em chỉ suy đoán thôi.
– Nếu Thần Hồ chủ nhân là gã đà n ông đốn mạt ấy, anh sẽ không tha cho lão.
Tiểu Phong trầm tư suy nghĩ, rồi nói:
– Chúng mình quay lại Phà thủy cung coi chú Lê TÃn nhÆ° thế nà o.
Bạch CÆ¡ gáºt đầu. Hai ngÆ°á»i cùng sóng bÆ°á»›c quay lại.
Suốt Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng đó, Bạch CÆ¡ lúc nà o cÅ©ng suy tÆ° trầm mặc. Nà ng suy nghÄ© phải đùng cách gì để Tiểu Phong uống «Tán Công Phấn».
Thá»i gian cạn má»™t tuần trà hỠđã vỠđến Phỉ Thúy Cung. Há» vừa đến cá»a Phỉ Thúy Cung thì gặp ngay Ngoạn Huyết NhÆ¡n ra đón. Cả ba kéo nhau và o trà thất.
Thấy sắc khà của Ngoạn Huyết NhÆ¡n tÆ°Æ¡i tỉnh, Tiểu Phong há»i:
– ThÆ°Æ¡ng thế trong ngÆ°á»i chú thế nà o rồi?
Ngoạn Huyết Nhơn quay qua Bạch Cơ:
– NhỠcô nương đây, thương thế của chú không còn đáng ngại nữa.
Ngoạn Huyết NhÆ¡n quay lại nhìn Tiểu Phong. Sắc diện ông trở nên nghiêm trá»ng:
– Cháu đã có võ công cái thế, váºy cháu có nghÄ© đến mối thù gia đình không?
Khuôn mặt anh tuấn của Tiểu Phong thoáng chốc bốc ngá»i sát khà nhÆ° má»™t hung thần say máu ngÆ°á»i. Chà ng gằn từng tiếng:
– Cháu sẽ san bằng Äịa Bảo. Cây Äèn Ma sẽ đốt cháy Äịa Bảo và máu sẽ chảy thà nh sông. Äó là nguyện vá»ng của cháu.
Bạch CÆ¡ nhìn khuôn mặt của Tiểu Phong. Nà ng cầm nhãn má»™t trÆ°á»ng khủng bố Ä‘ang lan tá»a dần. à nghÄ© trong đầu nà ng lại lóe lên thế nà o đặng gạt Tiểu Phong uống thuốc để biến chà ng thà nh má»™t kẻ mất hết công lá»±c toà n thân.
Ngoạn Huyết Nhơn lại nói:
– Tiểu Phong, cháu sẵn sà ng Ä‘i báo cừu cho cha mẹ, cho ngÆ°á»i Æ¡n, cho gia đình của chú Lê Trung của cháu chá»›?
Hai tiếng «báo cừu» to nhÆ° má»™t cái dấu, từ trong đầu Tiểu Phong nháng lên má»™t cái rồi tắt liá»n. Trong lòng chà ng sôi nổi má»™t tráºn thẹn thùng, xấu hổ không biết dấu và o đâu cho hết. Chà ng gục đầu, trả lá»i:
– ThÆ°a chú, sáng mai con sẽ thẳng đến Äịa Bảo báo cừu! Tháºt không dám kéo dà i thá»i giỠấy nữa.
Ngoạn Huyết NhÆ¡n nói bằng má»™t giá»ng thê lÆ°Æ¡ng thảm đạm:
– Vì sao Cây Äèn Ma lại sai cháu Ä‘i giết ngÆ°á»i, Ä‘iá»u ấy chú không muốn há»i tá»›i nữa là m chi. Chẳng qua là nên ngừng tay đẫm máu. Äánh chết Nam Quân, Tây Thần là hà nh Ä‘á»™ng chẳng khó khăn gì mà không gây nên lòng công phẫn trong toà n thể võ lâm, thù của cha mẹ, nghÄ©a của ngÆ°á»i Æ¡n, cháu không lo báo đáp đợi đến khi trở thà nh má»™t Vô Cá»±c Thiên Tôn Châu Vỹ thứ hai thì ôm háºn ngà n thu!
Tiểu Phong dõng dạc đáp:
– ThÆ°a chú, gây công phẫn toà n thể võ lâm. Äiá»u ấy cháu không báºn lòng nghÄ© đến. Không phải cháu vâng lịnh Cây Äèn Ma giết ngÆ°á»i Ä‘iên cuồng mù quáng theo lá»i vu cáo của thiên hạ. Việc cháu là m tuy bên ngoà i trông thấy thì hung ác mà sá»± tháºt bên trong rất hợp chánh nghÄ©a. Có Ä‘iá»u cháu không thể nói được nguyên nhân vì giữ chữ tÃn vá»›i ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà thần bà trong hang đất đó thôi!
Ngoạn Huyết Nhơn thở dà i buồn bã:
– Cháu tự thị võ công siêu nhơn, nảy sanh tánh cao ngạo ngông cuồng, ôi ...
Ông ta ngÆ°ng hẳn lại, không nói tiếp trá»n câu.
Tiểu Phong biết rõ trong lòng Ngoạn Huyết NhÆ¡n lo nghÄ© việc gì. Vì váºy sau khi trả lá»i câu há»i của Ngoạn Huyết NhÆ¡n chà ng cÅ©ng chìm sâu trong im lặng.
Liếc mắt xem qua, đầu óc Bạch CÆ¡ tÃnh được má»™t kế. Nà ng nói vá»›i Ngoạn Huyết NhÆ¡n:
– Tiá»n bối à , mặc dầu thÆ°Æ¡ng tÃch là nh lẽ nhÆ° xÆ°a, nhÆ°ng tiá»n bối cần uống và i viên thuốc đặng bồi bổ chân nguyên, khà lá»±c.
Lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là Ngoạn Huyết NhÆ¡n không biết toà n bá»™ võ công, sanh mạng của Tiểu Phong Ä‘ang nằm trong tay của Bạch CÆ¡. Nghe nà ng nói, ông ta liá»n đáp:
– Ta đã hoà n toà n khôi phục, chẳng cần uống thuốc là m gì.
– Uống thêm thuốc và o không sợ bệnh hà n có thể phát sanh. Vãn bối đi múc nước nhé?
Nói xong, không đợi Ngoạn Huyết NhÆ¡n bằng lòng hay không, Bạch CÆ¡ hối hả chạy nhanh ra khá»i tòa đại thÃnh. Sau khi Ngoạn Huyết NhÆ¡n hòa thuốc và o trong nÆ°á»›c xong, Bạch CÆ¡ ngó Tiểu Phong nói:
– Anh Phong, anh có cần uống má»™t chén nÆ°á»›c trà cho khá»e khoắn tinh thần không?
Không đợi Tiểu Phong trả lá»i, nà ng cÅ©ng bÆ°ng má»™t chung nÆ°á»›c trà trao đến táºn tay chà ng.
Hẳn là Tiểu Phong không nghi ngá» chi cả, chà ng đón chung trà trên tay Bạch CÆ¡, tÆ°Æ¡i cÆ°á»i ngoà i mặt, sung sÆ°á»›ng trong lòng, cảm giác hạnh phúc vô cùng. Cá» chỉ của nà ng khác nà o ngÆ°á»i vợ phụng sá»± đức ông chồng trong những ngà y gần gÅ©i.
Chà ng uống cạn chung trà .
Nhưng Tiểu Phong nà o biết đâu chỉ một chung trà ấy cũng đủ là m tiêu tan mất hết công lực toà n bộ của chà ng?
«Tán Công Phấn» là tinh lá»±c má»™t Ä‘á»i của Vạn Thế Tiên CÆ¡. Bà ta đã hái, đã Ä‘Ã o những rá»… lạ, trái quý cùng khắp cả ba non, bảy núi chế luyện thà nh nên có má»™t oai lá»±c cao thâm phi thÆ°á»ng, uống và o là thấy công hiệu ngay.
Sau khi uống xong giây lát, bá»—ng xây xẩm mặt mà y. Chà ng thất kinh hồn vÃa, tỉnh ngá»™ tức thì, kêu thầm má»™t tiếng “Nguyâ€.
Äã hiểu rõ âm mÆ°u của Bạch CÆ¡, chà ng quát to tiếng nói:
– Em cơ, em cho anh uống thuốc gì?
Câu há»i chÆ°a dứt, thân hình lảo đảo, chung trà trên tay rÆ¡i xuống đất vỡ tan, chà ng té ngá»a theo, mê man bất tỉnh.
Biến cố quá đổi kinh hoà ng là m cho Ngoạn Huyết NhÆ¡n đánh thót, nhảy dá»±ng ngược lên. Ông ta sợ hãi, há»i:
– Thuốc gì đó?
– «Tán Công Phấn»!
Thất kinh tái mặt, Ngoạn Huyết Nhơn buột miệng nói to:
– Thế nà o? Nà ng cho nó uống «Tán Công Phấn» khiến nó mất hết công lực toà n thân sao?
– Äúng váºy!
Sá»± kiện nầy là m cho Ngoạn Huyết NhÆ¡n cÅ©ng chẳng dám tin. NhÆ¡n váºt võ lâm xem công lá»±c quý hÆ¡n sanh mạng. Má»™t khi Tiểu Phong mất hết toà n bá»™ công lá»±c, còn có dÅ©ng khà để mà sống chăng? Äồng thá»i Ngoạn Huyết NhÆ¡n cÅ©ng không sao nghÄ© tá»›i, Bạch CÆ¡ trÆ°á»›c kia bắt buá»™c mình phải lấy cho đặng «Tán Công Phấn» và «Tụ Công Hoà n» của Vạn Thế Tiên CÆ¡ là để đến lúc Tiểu Phong lấy được Äèn Ma trở vá» thì gạt chà ng uống «Tán Công Phấn». Ông cứ ngó trân trối Bạch CÆ¡ bằng hai con mắt hoang mang sợ hãi. Thá»i gian nặng ná» trôi qua rất lâu mà Ngoạn Huyết NhÆ¡n vẫn không mở miệng nói được tiếng nà o.
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
21-07-2008, 02:28 PM
|
![nguoidoi123's Avatar](customavatars/avatar1432_1.gif) |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Nhất Giang
Hà n Huyết Lệnh
Hồi 43
Liá»n đúng lúc ấy ...
Tiểu Phong ngã ngá»a trên mắt đất nằm êm ái không khác má»™t ngÆ°á»i ngủ say Ä‘ang thả hồn theo má»™ng, không trông thấy má»™t trạng thái chi gá»i là đau khổ cả.
Nhìn thấy tình cảm ấy, Bạch CÆ¡ bất giác tuông hai hà ng lệ nóng. Nà ng nói giá»ng buồn bã nghẹn ngà o:
– Tiá»n bối Æ¡i! Việc không thể là m cách nà o khác hÆ¡n nên vãn bối Ä‘Ã nh liá»u nhÆ° thế. Vãn bối trót đã nháºn lá»i vá»›i Kỳ Tráºn Thần Quân cho chà ng uống «Tán Công Phấn».
Bạch CÆ¡ Ä‘em tất cả đầu Ä‘uôi công việc thuáºt cho Ngoạn Huyết NhÆ¡n nghe.
Sau khi thấu rõ nguồn cÆ¡n, Ngoạn Huyết NhÆ¡n cÅ©ng âm thầm đổ lệ. Ông ta rầu rÄ© thốt lá»i:
– Bá» hết! Bá» hết! Äã có ngà y nay là ngà y trÆ°á»›c! Ôi! Có Ä‘iá»u nó mang nặng trong mình má»™t mối huyết cừu của cha mẹ nó. Cừu sâu nhÆ° biển cả, nó là m sao trả được hỡi trá»i?
Bạch Cơ nói:
– Tiá»n bối an tâm. Vãn bối đã hứa thay chà ng báo cừu đáp nghÄ©a.
– Có Ä‘iá»u tá»± tay nó không lấy đặng máu của kẻ thù.
– Äược rồi, chẳng sao đáng ngại. Trong mình vãn bối còn má»™t viên «Tụ Công Hoà n» chỉ cần Ä‘Æ°a chà ng uống và o là công lá»±c sẽ khôi phục lại ngay. Hiện tại, vãn bối chỉ giữ chà ng không giết ngÆ°á»i bừa bãi. Äến lúc cần thiết sẽ hay!
Ngoạn Huyết NhÆ¡n gáºt đầu bảo:
– Không chừng, đó là biện pháp.
Äến ngà y thứ nhì Tiểu Phong hồi tỉnh.
Khi Bạch CÆ¡ kể lại lúc nà ng gạt chà ng uống «Tán Công Phấn» Tiểu Phong tuôn hai hà ng lệ. Chà ng nói bằng má»™t giá»ng bi thÆ°Æ¡ng:
– Em Cơ ơi! Thù cha mẹ anh chưa trả mà em nỡ lòng nà o sớm bắt buộc anh phải là m một kẻ phế nhơn?
– Anh à ! Anh có tà n phế đâu! Chỉ vì em lo sợ tánh mạng anh bị hăm dá»a nặng ná» nên em phải là m cho ná»™i công của anh tan mất.
Ngoạn Huyết Nhơn đứng một bên, nói xen vô:
– Äó cÅ©ng không chừng là do Cây Äèn Ma hại cháu.
– Cây Äèn Ma?
– Äúng váºy Cây Äèn Ma! Nếu cháu không Ä‘i lấy Cây Äèn Ma thì đã không có ngà y hôm nay.
Tiểu Phong gáºt đầu, Ngoạn Huyết NhÆ¡n liá»n nói:
– Thế thì, giỠđây chúng ta đi báo cừu.
Tiểu Phong nói:
– Võ công trong ngÆ°á»i cháu đã mất hết, là m sao Ä‘i báo cừu?
– Bạch Cơ và ta giúp cháu báo cừu.
Tiểu Phòng buông to má»™t chuá»—i cÆ°á»i thê thảm. Tiếng cÆ°á»i nghe não nùng đứt ruá»™t gấp mấy lần tiếng khóc nỉ non. Chà ng cÆ°á»i xong lại nói:
– Có Ä‘iá»u, cháu đã hứa lá»i vá»›i Thần Vạn Năng, biết là m thế nà o hoà n thà nh công việc?
Tiểu Phong nhá»› đến đó, bất giác chà ng lÆ°á»m Bạch CÆ¡ bằng cặp mắt háºn thù, uể oải chống tay đứng dáºy.
Bạch CÆ¡ biết rõ chà ng oán háºn mình nên vá»™i vã nói:
– Anh ... anh chá»› nên giáºn em.
Tiểu Phong cÆ°á»i lạnh lẽo, đáp:
– Em CÆ¡, xin em Ä‘Æ°a anh mấy bÆ°á»›c ra khá»i Phỉ Thúy Cung. CÅ©ng gá»i lÆ°u chút tình quyến luyến trong lúc chia tay.
Tiểu Phong giáºn Bạch CÆ¡ là lẽ phải. Bởi vì chẳng những nà ng đã là m mất toà n bá»™ công lá»±c của chà ng mà còn khiến cho chà ng không trả được thù cho cha mẹ chà ng nữa.
Bạch Cơ thảm thiết tuông rơi hai hà ng châu lệ:
– Anh, em thay anh báo cừu!
– Không cần thiết lắm! Lòng tốt của em, anh xin ghi và o lòng. Tiểu Phong nà y mặc dầu mất hết công lá»±c, nhÆ°ng cÅ©ng còn có biện pháp trả thù cho cha mẹ của mình. Xin em hãy Ä‘Æ°a anh ra khá»i Phỉ Thúy Cung.
Ngoạn Huyết NhÆ¡n há»i:
– Cháu định đi đâu?
– Äi báo cừu cha mẹ trÆ°á»›c khi Ä‘i tìm cái chết cho cháu! Là m con không tá»± tay trả thù cho cha mẹ, chết sao cho Ä‘Ã nh. Là m ngÆ°á»i không sức giúp Ä‘á»i, sống chi cháºt đất?
– Cháu Ä‘i báo cứu liá»n bây giá» sao?
Tiểu Phong lanh lảnh đáp:
– ThÆ°a chú, vâng ạ. Äi ngay bây giá».
Nói tá»›i đây Tiểu Phong nhìn lên ba bức vẽ treo trên mặt vách tÆ°á»ng. Ngần ngại má»™t chút, chà ng nói:
– Em Cơ, nếu không hẹp lượng, em có thể tặng một bức vẽ nầy không?
Bạch Cơ sững sỠmột chút:
– Bức há»a?
– Vâng. Một bức.
Bạch CÆ¡ gáºt đầu. Nà ng cuốn bức há»a vẽ gÆ°Æ¡ng mặt ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà trong đống lá»a Ä‘á» trao tặng chà ng.
Sau khi cất bức há»a và o túi, Tiểu Phong nói bằng giá»ng đầy tin tưởng:
– Tuy võ công mất hết, có Ä‘iá»u anh sẽ tìm được ngÆ°á»i trả thù cừu giùm anh.
Ngoạn Huyết NhÆ¡n biết rõ tánh Tiểu Phong hết sức cứng cá»i. Khi đã nhất định má»™t việc chi rồi thì không thể nà o thay đổi khác, ông ta gáºt đầu, bảo Bạch CÆ¡ Ä‘Æ°a chà ng ra khá»i tráºn thế rừng tòng.
Sau khi rá»i xa «Phỉ Thúy Cung» Bạch CÆ¡ thÆ¡ thẩn nhìn theo bóng hình Tiểu Phong, nói vá»›i má»™t câu:
– Anh, anh không lượng tình tha thứ cho em sao?
Tiểu Phong chân bước lầm lùi mặt không quay lại, miệng nói to tiếng:
– Lượng tình tha thứ, hay không lượng tình tha thứ chẳng thà nh vấn Ä‘á». Mặc dầu em là m cho anh mất hết công lá»±c, anh vẫn yêu em nhÆ° cÅ©. Chúc em mạnh giá»i. Anh Ä‘i nhé!
Nói dứt lá»i, chà ng nhắm phÃa chân núi chạy xuống má»™t mạch.
Lúc nầy, hÆ¡n lúc nà o hết, Tiểu Phong cảm thấy má»™t ná»—i niá»m bi thống chÆ°a từng có trong Ä‘á»i mình. Nhìn ánh mặt trá»i Ä‘á» á»ng phái xa xăm, chà ng thở dà i buồn bã.
Chà ng bá»—ng nhá»› đến bá»n Lý Yên. Hiện tại toà n bá»™ công lá»±c đã mất hết, chà ng chỉ còn cáºy nhá» mấy ngÆ°á»i nầy giúp sức đặng báo cừu. Vá»›i ý nghÄ© ấy, Tiểu Phong nhắm phÃa sÆ¡n Ä‘á»™ng của bá»n Lý Yên hai mÆ°Æ¡i bốn ngÆ°á»i trú ngụ chạy đến.
Sau ba giỠđồng hồ chạy lúp xúp, mồ hôi nhá»… nhãi hai gối má»i tê, chà ng má»›i đến nÆ¡i. Sau khi gặp mặt đông đủ, chà ng thấy hai mÆ°Æ¡i ba kẻ môn hạ ấy theo sá»± hÆ°á»›ng dẫn của Lý Yên đứng cung kÃnh má»™t bên chá» nghe chà ng sai khiến.
Lý Yên lên tiếng nói trước:
– Lệnh chủ ra Ä‘i hÆ¡n mÆ°á»i mấy ngà y trá»i má»›i trở vá», chẳng biết hôm nay Lệnh chủ có việc cần cho Lý Yên nà y ra sức đỡ đần hay không?
Tiểu Phong nói:
– NhỠmấy anh em giúp tôi trong việc báo cừu cho cha mẹ.
Lý Yên sá»ng sốt, nói:
– Lệnh chủ đã lấy đặng Cây Äèn Ma, má»›i đây đánh chết Nam Quân, Tây Thần ...
Tiểu Phong cắt dứt ná»a chừng câu, nối lá»i nói tiếp:
– Có Ä‘iá»u hiện tại, tôi đã mất hết công lá»±c.
– Mất hết công lực?
Tiểu Phong gáºt dầu rồi Ä‘em chuyện uống «Tán Công Phấn» kể cho bá»n Lý Yên nghe. Chà ng chỉ giấu kÃn việc Bạch CÆ¡ gạt mình uống thứ bá»™t ấy không nói rõ mà thôi.
Nghe xong, bất giác Lý Yên kinh hãi, nói:
– Thế thì công lực của Lệnh chủ hiện tại đã mất hết rồi ư?
– Äúng nhÆ° váºy đó.
– Lệnh chủ đã có lệnh dạy thì bá»n anh em nầy và dầu ...
– Kẻ sắp đến không rõ là bạn hay là thù?
Tiểu Phong biết rõ tâm lý của Lý Yên lúc nầy hết sức lo lắng cho chà ng vì công lá»±c của chà ng đã mất hết. Nếu kẻ sắp đến là thù thì tháºt là má»™t việc rất khó đối phó.
Thình lình ...
Những tiếng cÆ°á»i lạnh lẽo vang lên.
Tiểu Phong cùng Lý Yên quay mắt ngó lại.
Chỉ thấy trong má»™t thá»i gian cá»±c kỳ mau lẹ không đầy chá»›p mắt, có hai ngÆ°á»i đứng phÃa sau lÆ°ng.
Tiểu Phong vá»™i và ng rùng mình đứng dáºy.
Lý Yên bÆ°á»›c nhanh má»™t bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c áng ngữ, mắt ngó hai ngÆ°á»i ấy chăm chăm. Hắn trông thấy má»™t ngÆ°á»i và o trạc bốn mÆ°Æ¡i ngoà i tuổi, mặc y phục theo lối nhà nho còn ngÆ°á»i kia là má»™t quái nhân mặt mà y gá»›m ghê hung ác.
NgÆ°á»i trung niên nho sÄ© ấy liếc nhìn và o mặt Tiểu Phong cÆ°á»i nhạt há»i:
– Các hạ có phải là Tiểu Phong không?
Tiểu Phong lanh lảnh đáp:
– Không sai. Hai vị là cao nhơn phương nà o vui lòng cho biết tên h�
NgÆ°á»i trung niên nho sÄ© ấy, tay cầm cây quạt phẩy nhẹ bảo:
– Các hạ tuổi còn trẻ măng mà tên tuổi đã vang dáºy khắp chốn giang hồ, khiến nhÆ¡n váºt các môn các phái run sợ. Lấy cái má»› tuổi ấy mà sánh vá»›i cái danh kia, quả tháºt đáng khiếp phục váºy.
Phong Ä‘á»™ của ngÆ°á»i trung niên nho sÄ© nầy nhã nhặn, trong lá»i văn câu nói của hắn chứa Ä‘á»±ng khà chất hà o hùng khiến Tiểu Phong trong nhứt thá»i không sao Ä‘oán xét được đối phÆ°Æ¡ng có lai lịch nhÆ° thế nà o? NghÄ© ngợi băn khoăn, chà ng lại há»i tiếp:
– Không biết hai vị có phải vì Tiểu Phong nà y mà đến đây chăng?
Miệng mỉm nụ cÆ°á»i, trung niên nho sÄ© ấy đáp:
– Không sai. Lão phu đã vắng bóng trên chốn giang hồ ngót và i mươi năm rồi. Hôm nay lại phải trở ra, một là gặp bạn cũ, hai là gặp các hạ.
Tiểu Phong và Lý Yên Ä‘á»u giá»±t mình thất kinh. Quả tháºt không ngoà i ý liệu của há», hai ngÆ°á»i nầy vì Tiểu Phong mà đến.
Tiểu Phong cÆ°á»i thản nhiên, nói:
– Thế ra là váºy. Dám mong cho nghe tôn húy?
– Lão phu là Thần Tri Tá». Vị nầy Äông Quá»· má»™t kỳ nhÆ¡n trong «Tứ Äại Kỳ NhÆ¡n».
NgÆ°ng giá»ng má»™t chút, hắn nói tiếp:
– Các hạ tuổi còn trẻ quá, hôm nay lại chết ở chá»— nầy, khiến ngÆ°á»i Ä‘au tiếc biết bao!
Trung niên nho sÄ© tá»± xÆ°ng ngoại hiệu là m cho Tiểu Phong á»›n lạnh xÆ°Æ¡ng sống. Chà ng không ngá» Thần Tri Tá» mà Thần Vạn Năng sai chà ng tìm má»i lên Háºn Thiên Phong lại là ngÆ°á»i nà y.
Ngó Thần Tri Tá», Tiểu Phong nói:
– Ngươi chẳng phải chúa tể U Minh là m sao biết đặng hôm nay ta chết tại đây?
Thần Tri Tá» cÆ°á»i, bảo:
– Không cần là chúa U Minh, chỉ thấy vô số nhÆ¡n váºt võ lâm ở khắp má»i nÆ¡i kéo đến nÆ¡i nầy cÅ©ng đủ thấy rõ.
Tiểu Phong nói lanh lảnh:
– Tiểu Phong ta có báºn tâm đến việc ấy chút nà o đâu!
Äông Quá»· đứng má»™t bên Thần Tri Tá» nhẫn nại không nổi, liá»n cÆ°á»i khan hai tiếng, há»i:
– Nam Quân và Tây Thân Ä‘á»u chết dÆ°á»›i tay ngÆ°Æ¡i?
– Còn ai khác hơn?
– Giá»i ... giá»i tháºt. NgÆ°Æ¡i là nhÆ¡n váºt lòng ác, tay Ä‘á»™c quá Ä‘á»—i. Äông Quá»· nầy Ä‘au lòng vá» ná»—i mất bạn cố giao nên xinh lãnh giáo các hạ trÆ°á»›c và i chiêu tuyệt há»c!
Nói dứt, hắn xoay tròn một cái đã đến ngay trước mặt Tiểu Phong.
Lý Yên rối thầm trong bụng, lách mình xẹt tới, miệng nói nhanh nhảu:
– Lệnh chủ nhÆ°á»ng cho thuá»™c hạ tráºn nầy?
Tiểu Phong biết rõ dụng tâm của Lý Yên trong câu nói nên chà ng gáºt đầu, trả lá»i:
– NgÆ°Æ¡i cẩn tháºn má»™t chút!
Äông Quá»· bị thái Ä‘á»™ khinh thÆ°á»ng ấy, tức lá»™n ruá»™t, vì hắn tưởng Tiểu Phong chẳng đếm xỉa hắn và o đâu nên má»›i để má»™t tên thủ hạ vô danh tiểu tốt ra đối phó vá»›i hắn, má»™t trong «Tứ Äại Kỳ NhÆ¡n». Äông Quá»· nhấn mạnh từng tiếng:
– Äã thế thì ta lấy mạng mi trÆ°á»›c cÅ©ng chẳng mất công gì!
Tiếng «gì» vừa lá»t ra, má»™t chưởng cÅ©ng vừa đánh và o ngÆ°á»i Lý Yên.
Láºp tức liá»n ngay theo đó ...
Hai mươi ba môn hạ của Lý Yên nghe tiếng Lý Yên bèn rùng rùng chạy và o.
Bá»n chúng sắp thà nh hà ng chữ nhứt chăm chỉ ngó và o tráºn đấu lÆ°á»m lÆ°á»m không nháy.
Không khà tại chá»—, sau khi Äông Quá»· xuất thủ, căng thẳng vô cùng ...
Nói tiếp, oai danh Äông Quá»· đứng đầu «Tứ Äại Kỳ NhÆ¡n», nên má»™t chưởng của lão ta hùng mãnh cá»±c kỳ, gió dáºy à o à o trà n tá»›i ngay ngá»±c Lý Yên.
Tá»± biết tráºn nầy rất quan hệ đến tánh mạng của Tiểu Phong chá»› chẳng tầm thÆ°á»ng, hÆ¡n nữa, cÅ©ng quan hệ đến mạng sống của hắn cùng vá»›i bá»n môn hạ hai mÆ°Æ¡i ba anh em kết nghÄ©a của hắn không Ãt, Lý Yên nếu để bại thì háºu quả ra sao?
NghÄ© ngợi nhÆ° váºy trong trÃ, hắn quyết phải liá»u mạng để bảo vệ toà n thể chủ tá»› bá»n hắn. Quát to má»™t tiếng, Lý Yên cÅ©ng đánh tá»›i má»™t chưởng mãnh liệt cá»±c kỳ.
Chiêu nầy hắn sá» dụng lối đánh «Lấy răng chá»i răng», tháºt Äông Quá»· không sao liệu trÆ°á»›c đặng. Lão ta không khá»i sá»ng sốt đứng trân.
Äã quyết liá»u mạng không còn sợ chết nên Lý Yên thừa lúc Äông Quá»· sá»ng sốt ấy hắn vung cánh tay trái tá»›i đạo chưởng lá»±c thứ hai hợp vá»›i đạo chưởng lá»±c thứ nhứt có sức nặng ngà n cân trà n tá»›i không khác mÆ°a cuồng, gió loạn.
Äông Quá»· chẳng dè má»™t đứa trẻ tuổi vô danh thế ấy mà có được má»™t võ há»c cao cÆ°á»ng quá Ä‘á»—i đến mức ấy nên vá»™i vã thâu chưởng thối lui ra sau vì hÆ¡i khiếp sợ.
Thân mình Äông Quá»· vừa thoát khá»i bìa rừng bá»—ng nghe có má»™t giá»ng nói vang dá»™i truyá»n tá»›i:
– Thế má»›i biết sông rá»™ng sóng sau dồn sóng trÆ°á»›c, Ä‘á»i dà i ngÆ°á»i má»›i đổi ngÆ°á»i xÆ°a.
Giá»ng nói chÆ°a ngừng thì má»™t ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en, tuổi Ä‘á»™ bốn mÆ°Æ¡i, đã đứng chần ngần tại chá»—.
NgÆ°á»i ấy tÆ°á»›ng mạo rất khôi ngô, mặt mà y thêm hùng vÄ©, có vẻ đạo cốt tiên phong, siêu phà m thoát tục. Tuổi tuy cao mà ngÆ°á»i rất trẻ, trông rõ không kém má»™ thiếu niên anh tuấn tuyệt luân ...
Thần Tri Tá» day mặt ngó lại, thấy ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy thì tá»± bảo thầm:
“Ủa lạ ngÆ°á»i nầy là ai mà ta không nháºn ra?â€.
Nên biết rõ Thần Tri Tá» chẳng những võ công rất cao cÆ°á»ng, đứng trên «Tứ Äại Kỳ NhÆ¡n», đồng bá»±c vá»›i «Kỳ Tráºn Thần Quân», «XÃch CÆ°á»›c Äại Tiên» v.v ...
mà đối vá»›i các nhÆ¡n váºt của các môn phái võ lâm, ông ta Ä‘á»u biết mặt, biết tên, chẳng sót má»™t ngÆ°á»i. HÆ¡n nữa, theo lá»i đồn đãi thì tà i bói toán của ông nhÆ° thần, biết được vị lai quá khứ nên má»›i có ngoại hiệu là Thần Tri Tá»! Có Ä‘iá»u ông ta lại không liệu Ä‘oán được ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en nà y là ngÆ°á»i của môn phái nà o.
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy liếc nhìn Tiểu Phong, miệng mỉm cÆ°á»i phÆ¡n phá»›t má»™t nụ, khoan thai thong thả ngồi xuống dÆ°á»›i gốc má»™t cây đại thá», nhắm mắt dưỡng thần!
Lại thêm má»™t nhÆ¡n váºt thần bà nữa!
Ngay khi ấy ...
Má»™t loạt những tiếng hú thanh thoát từ trong rừng già vá»ng tá»›i. Ba bóng ngÆ°á»i, giống nhÆ° ba con dÆ¡i quạ ban đêm, rÆ¡i mình đáp xuống tại chá»—. Äó là ba ngÆ°á»i, tuổi tác và o khoảng sáu mÆ°Æ¡i, má»™t nữ, ba nam.
Thần Tri TỠliếc nhìn thầm bảo trong bụng:
“Tháºt không ngá» vì má»™t Tiểu Phong mà khiến cho ba vị cao nhÆ¡n «Äá»™c Mục Thần Ni», «Äoạn Hồn Thủ», «Thiên Hạ Äệ Nhứt Kiếm» phải xuất thân Ä‘á»™ng thủ toà n bá»™.â€.
Còn Ä‘ang nghÄ© ngợi thì Äá»™c Mục Thần Ni đã vung ngá»n long đầu quảy (cây gáºy đầu rồng) chống sâu xuống đất, nạt tiếng há»i to:
– Ai là Äệ Tam Ma?
Tiểu Phong dõng dạc đáp liá»n:
– ChÃnh tại hạ.
Ngắm nghÃa chà ng từ đầu tá»›i chân, bà ta nói lá»›n rang rảng:
– Äẹp thay má»™t kẻ giang hồ ma tinh.
Nói dứt, Äá»™c Mục Thần Ni tiến bÆ°á»›c Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Tiểu Phong.
Sá»± xuất hiện thêm mấy ngÆ°á»i tại chá»— cà ng tăng thêm bầu không khà căng thẳng.
Äá»™c Mục Thần Ni Ä‘i đến sát bên hai mÆ°Æ¡i ba môn đồ của Tiểu Phong thì liá»n có mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i sá» dụng thân pháp nhẹ nhà ng lÆ°á»›t ra cản lại.
Äá»™c Mục Thần Ni mặc dầu là đà n bà , lại có công tu hà nh hÆ¡n mấy chục năm mà vẫn còn nóng nảy khác thÆ°á»ng. Bà ta đảo lá»™n má»™t con mắt sáng ngá»i, xạ ra những tia tinh quang rá»±c rá»±c, lanh lảnh quát to:
– Bá»n bay mà cÅ©ng tưởng cản Ä‘Æ°á»ng ta được sao?
Trong đó, má»™t môn nhÆ¡n trả lá»i:
– Äược không chi cÅ©ng cản!
Äá»™c Mục Thần Ni cÆ°á»i khì má»™t tiếng bảo:
– Äã váºy thì buá»™c lòng bần ni phải mở rá»™ng sát giá»›i.
Chưa kịp chớp mắt thì một quảy đã quét tới.
Äá»™c Mục Thần Ni tá»± thị võ công của mình nên xem thÆ°á»ng mÆ°á»i ngÆ°á»i môn hạ kia chẳng và o đâu. Không dè khi bà ta vừa quét tá»›i má»™t quảy đó thì mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i nầy đã xoay tròn má»™t vòng thi thố liá»n tuyệt há»c «Tháºp Quá»· Tráºn»!
Äá»™c Mục Thần Ni chợt thấy bóng ngÆ°á»i thấp thoáng nhÆ° bóng quế hồn ma trÆ°á»›c mắt, ngá»n quảy của bà ta đánh trợt ra ngoà i không khÃ, chẳng trúng và o đâu.
ÄÆ°Æ¡ng khi ấy ba ngÆ°á»i trong số đó đã xuất thủ đánh và o Ä‘Ã ng sau lÆ°ng bà má»—i ngÆ°á»i má»™t chưởng. Cả ba Ä‘á»™ng thủ đồng má»™t thá»i gian cá»±c kỳ nhanh chóng và cÅ©ng ăn ráºp vá»›i nhau má»™t lượt, mÆ°á»i ngÆ°á»i ấy liên thân Ä‘á»™ng thủ liên hoà n.
Có diá»u vừa trông thấy Äá»™c Mục Thần Ni đánh chưỡng ấy, bóng hình tợ ma quá»· của mÆ°á»i ngÆ°á»i môn hạ của Tiểu Phong xoay nhoáng lẹ là ng thì Thần Tri Tá» thất kinh nghÄ© thầm trong trÃ:
“Úy, không xong, đây là tráºn pháp ...â€.
CÅ©ng vừa lúc Thần Tri TỠđầu óc rối ren chÆ°a tìm thấy tráºn pháp ấy tên gá»i là chi thì ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en ngồi dÆ°á»›i gốc cây đại thá» cÅ©ng vừa đứng dáºy thình lình, nhắm ngay chá»— Tiểu Phong Ä‘ang đứng mà chạy thẳng tá»›i.
Không khà tại tráºn đã căng thẳng trÆ°á»›c rồi, hà nh Ä‘á»™ng hiện tại của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en cà ng là m cho sá»± thần bà hiện lên.
Lý Yên xẹt tá»›i cản Ä‘Æ°á»ng ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy không cho đến gần Tiểu Phong. Tiếng hắn lanh lảnh:
– NgÆ°á»i bÆ°á»›c tá»›i thêm má»™t bÆ°á»›c, Lý má»— Ä‘Ã nh có lá»—i vá»›i ngÆ°á»i đó.
Ãnh mắt rá»±c rá»±c hung quang Lý Yên chỉ chá» Ä‘á»™ng thủ.
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy cÆ°á»i lá»›n bảo:
– Mi cản nổi ta sao?
– Thì ngươi bước tới xem.
Không đợi nói dứt câu, Lý Yên đánh thẳng tới ngay mặt đối phương một chưởng.
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy hÆ¡i xoay ná»a vòng thân hình nhè nhẹ, má»™t chưởng ấy của Lý Yên tráºt và o chá»— trống. Lý Yên ngÆ¡ ngác thất kinh thì giá»ng nói trong trẻo của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy đã nghe ở sau lÆ°ng:
– Võ công của các hạ còn kém xa lắm!
Lý Yên day mặt ngó lại thấy đối phÆ°Æ¡ng nhìn mình mà cÆ°á»i vui vẻ, chẳng tá» chi ác ý cả. Lý yến không tin võ công của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy cao siêu đến mức ấy. Äối phÆ°Æ¡ng thi thố thân pháp gì mà né tránh chưởng ấy của mình, Lý Yên không thấy rõ, cÅ©ng lại không thấy rõ bóng hình của đối phÆ°Æ¡ng biến mất ngả nà o. Hắn chỉ thấy thế chưởng hắn đánh ra là không thấy ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy đâu cả.
Có Ä‘iá»u Tiểu Phong đứng gần bên đó, lại xem thấy hết sức rõ rà ng. Thân pháp của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en vừa sá» dụng là má»™t tuyệt chiêu đã thất truyá»n hằng mấy trăm năm trÆ°á»›c của võ lâm.
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy không nhìn Lý Yên nữa, cất bÆ°á»›c chạy đến sát bên Tiểu Phong, gáºt đầu tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, miệng bảo:
– Các hạ có phải Äệ Tam Ma oai danh vang Ä‘á»™ng khắp chốn giang hồ không?
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy há»i rõ câu ấy hẳn có dụng ý nên Tiểu Phong Ä‘oán biết được, bèn trả lá»i ngay:
– Tại hạ chÃnh là Tiểu Phong! Không hiểu tiá»n bối có Ä‘iá»u chi chỉ giáo?
– Chỉ giáo?
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy nhÃch môi nở nụ cÆ°á»i miệng nói tiếp:
– Tên tuổi của các hạ sáng tá» nhÆ° bóng mặt trá»i đúng Ngá», lão phu là m sao dám nói đến tiếng chỉ giáo?
– Thế thì, tiá»n bối cần tại hạ việc gì?
– Lão phu có má»™t việc cần há»i các hạ.
– Tiá»n bối hãy nói cho nghe!
– Các hạ vừa và o trong Phỉ Thúy Cung trở ra?
Câu há»i ấy là m cho Tiểu Phong ngẩn ngÆ°á»i. Ngẫm nghÄ© má»™t hồi, chà ng má»›i đáp:
– Vâng! Äúng váºy tháºt!
– Ở trong Phỉ Thúy cung, các hạ được thấy gì khác lạ?
Tiểu Phong có cảm giác ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en nầy không những chỉ có thần bà vá» lai lịch mà câu há»i của hắn ta cÅ©ng là m Ä‘iên đầu không sao hiểu nổi.
Lặng lẽ cháºp lâu, chà ng đáp lại:
– ChÆ°a rõ tiá»n bối muốn há»i vá» khÃa cạnh nà o?
– Vá» khÃa cạnh thần kỳ!
– Thần kỳ?
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy gáºt đầu.
Tiểu Phong nói:
– Không có chi là thần kỳ cải!
– Không có sao?
– Vâng. Äúng váºy!
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy thở dà i thất vá»ng, nói tiếp:
– Thế thì cám Æ¡n, cám Æ¡n nhiá»u lắm.
Ngưng lại chốc lát, hắn ta nói thêm:
– Các hạ à ! Chúng ta chưa được quen biết nhau lần nà o từ trước. Chẳng qua các hạ đã cho lão phu biết qua một việc nên lão phu cần trả công khó cho các hạ một lần.
Tiểu Phong ngẩn ngÆ°á»i, nói:
– Tiá»n bối giúp đỡ tại hạ đó chi?
– Vâng. Chỉ giúp đỡ má»™t lần thôi. Tại đây có bốn ngÆ°á»i cừu thị các hạ. Váºy các hạ muốn lão phu Ä‘uổi khá»i chá»— nầy ngÆ°á»i nà o thì chỉ cho lão phu biết.
Tiểu Phong biết rõ võ công của ngÆ°á»i nầy siêu kỳ, lá»i ông ta vừa nói chẳng ba hoa. Do đó chà ng mỉm cÆ°á»i, đáp:
– Lòng tốt xin ghi và o lòng. Vãn bối không dám là m nhá»c sức tiá»n bối!
Chá»›p chá»›p hai con mắt sáng ngá»i, ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy nói giá»ng hòa nhã:
– Có chi mà dám hay không dám. Quy củ của lão phu xÆ°a nay là váºy. Chịu ai giúp mình Ä‘iá»u gì lá»›n hay nhá», tức khắc trả công lại đáp Ä‘á»n!
Tiểu Phong nói:
– Äã thế thì cung kÃnh không bằng vâng lá»i.
– Hắc hắc hắc hắc! Các hạ cần Ä‘uổi ngÆ°á»i nà o, nói rõ Ä‘i.
Tiểu Phong rảo mắt ngó và o trong tráºn nhìn xem khắp những ngÆ°á»i có mặt má»™t lần kỹ lưỡng, miệng há»i lại:
– Chỉ Ä‘uổi má»™t ngÆ°á»i sao?
– Không sai. Chỉ má»™t ngÆ°á»i thôi! Các hạ chỉ trả lá»i lão phu có má»™t việc, lẽ nà o đòi há»i sá»± Ä‘á»n bù quá đắt?
Tiểu Phong cÆ°á»i đáp:
– Thế thì vãn bối cần Ä‘uổi Thần Tri Tá» ra khá»i chá»— nà y ngay!
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy gáºt đầu. Hắn ta xoay nhanh thân hình nhắm phÃa Thần Tri Tá» Ä‘ang đứng chạy tá»›i.
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en thần bà ấy là ngÆ°á»i thế nà o, thuá»™c môn phái nà o, có oai danh gì trong giang hồ, Thần Tri Tá» vẫn mù má» chẳng rõ.
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
21-07-2008, 02:32 PM
|
![nguoidoi123's Avatar](customavatars/avatar1432_1.gif) |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Nhất Giang
Hà n Huyết Lệnh
Hồi 44
Thần Tri Tá» thấy ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en nhắm chá»— mình chạy thẳng tá»›i thì sững sá».
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en cÆ°á»i nụ, bảo:
– Các hạ có phải là Thần Tri TỠđược đồn dãi khắp chốn giang hồ vỠcái tà i bói toán như thần đây không?
Thần Tri Tá» khá»±ng ngÆ°á»i nhÆ°ng rồi tÆ°Æ¡i cÆ°á»i đáp:
– Lão phu chÃnh là Thần Tri Tá». Äến nhÆ° có «tà i bói toán nhÆ° Thần» thì đó là câu nói khi ngÆ°á»i của các hạ!
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en mỉm miệng, bảo:
– Phải câu nói khi ngÆ°á»i hay là không phải, chẳng cãi là m gì. Ngược lại có má»™t việc muốn bà n vá»›i các hạ. Nãy giá» các hạ đã bói ra tôi đây là ai chÆ°a?
Thần Tri TỠlắc đầu, đáp:
– Lão phu đã chẳng phải là Gia Cát Khổng Minh, cÅ©ng không phải là Từ Máºu Công thì là m sao có tà i Ä‘oán được quá khứ vị lai, bói ra má»™t ngÆ°á»i chÆ°a từng gặp mặt. Äến nhÆ° các hạ là ai thì xin lá»—i, lão phu chịu ...
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en ngắt lá»i, nói tiếp:
– Thế thì các hạ không đoán được ta là ai phải không?
– Không sai. Lão phu không nháºn ra.
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en nhếch môi bảo:
– Các hạ oai danh vang dáºy khắp chốn giang hồ, bổn nhân được thấy tôn nhan tháºt là ba sanh may mắn. Có Ä‘iá»u đệ tá» Cây Äèn Ma cáºy tôi má»i các hạ rá»i khá»i nÆ¡i đây.
Câu nói ấy thốt ra khiến Thần Tri Tá» biến sắc. Lá»i nói của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en nà y tuy nhá» nhẹ ôn hòa, nhÆ°ng trong hÆ¡i nói lại mang theo má»™t ngữ lá»±c khiếp ngÆ°á»i. Thần Tri Tá» cÆ°á»i êm ái, đáp:
– Theo ý kiến của các hạ thì thế nà o?
– Äệ Tam Ma bảo thế thì chỉ nên nghe theo!
Äối vá»›i ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en nầy mặc dầu Äông Quá»· cÅ©ng chẳng rõ lai lịch ra là m sao, nhÆ°ng thấy khà thế của đối phÆ°Æ¡ng khinh khỉnh không xem ai và o đâu thì mặt hầm hầm tức giáºn. Lão ta liá»n xăng xá»›n Ä‘i ngay đến trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en.
Tiểu Phong rảo khắp hai luồng nhãn quang nhìn và o thẳng tráºn, mặt lá»™ vẻ kinh hãi. NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en nà y chẳng há» quen biết vá»›i chà ng mà lại vì chà ng giao thủ cùng bá»n Thần Tri Tá» thì tháºt ra trong lòng chà ng chẳng yên tý nà o. Vá»›i ý nghÄ©a ấy, Tiểu Phong lại day sang nhìn và o Äá»™c Mục Thần Ni, nhÆ°ng thấy bà ta Ä‘ang bị mÆ°á»i kẻ môn hạ dùng tráºn thế Tháºp Quá»· bao vây tấn công rối rÃt chân tây mà không thoát nổi, nguy hiểm liá»n liá»n. Chà ng bảo thầm trong bụng:
“Lúc ban đầu chú Ngoạn Huyết NhÆ¡n Lê TÃn của mình vô ý mà giải cứu của bá»n há», ngỠđâu hôm nay cảm cái Æ¡n mà bá»n há» lại sẵn sà ng Ä‘em tÃnh mạng để giúp mình ...â€.
Tiểu Phong còn Ä‘ang nghÄ© ngợi chợt nghe Äông Quá»· cất tiếng cÆ°á»i nhạt, há»i ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en:
– Các hạ là cao nhơn phương nà o hãy cho biết danh hiệu?
NgÆ°á»›c mắt nhìn và o, thấy ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy vẫn giữ nụ cÆ°á»i vui vẻ trên môi, miệng đáp thản nhiên:
– Tên há» chỉ là hình thức trống rá»—ng của má»—i ngÆ°á»i, biết hay không biết Ä‘á»u không đáng kể.
Ngừng hÆ¡i má»™t chút, ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en lại day sang trầm giá»ng nói tiếp vá»›i Thần Tri Tá»:
– Thần Tri Tá», ngÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘i!
Câu nói ấy như là một mạng lệnh, nhưng ngữ lực ngân lên rang rảng có một oai lực vô hình bên trong.
Thần Tri Tá» nghe á»›n lạnh trong lòng, ngó ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy bằng con mắt khiếp sợ. Sau khi trấn định tâm tình, ông ta há»i lại:
– Giả như ta không đi thì sao?
– Rất dá»… dà ng, bổn nhÆ¡n má»i các hạ Ä‘i!
Äông Quá»· nổi xung, dà nh Thần Tri Tá» nói há»›t lá»i:
– Chỉ sợ ngÆ°Æ¡i má»i mà ngÆ°á»i ta không nhúc nhÃch kia chá»›.
Nói xong, lão ta lõ con mắt hượm hượm ngó ngay ngÆ°á»i mặt áo Ä‘en má»™t cách giáºn dữ, thân hình xoay tá»›i trÆ°á»›c chá»— đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang đứng.
Không khà tại chá»— vốn đã căng thẳng, thái Ä‘á»™ của Äông Quá»· lại bao dầy thêm má»™t lá»›p mây sầu gió thảm.
Hai con ngÆ°Æ¡i của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy trừng to, tinh quang xạ khắp bốn phÃa rá»±c rá»±c oai bức rợn ngÆ°á»i, chỉ thẳng và o mặt Äông Quá»·, tiếng nói lạnh buốt nhÆ° đồng:
– Thế nà o? NgÆ°á»i thay thế Thần Tri TỠđể gánh bà n Ä‘á»™c mÆ°á»›n hả?
Äông quá»· cÆ°á»i nhạt nhẽo, nói:
– Ừ đó. Mi thỠlà m gì đặng ta?
– Sức mấy mà ngÆ°á»i gion giá»n lá»— miệng.
Câu nói của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en hết sức cuồng ngạo là m cho Äông Quá»· tức giáºn sá»ng ngược bá»™ râu quai nón chÆ¡m chởm gai xÆ°Æ¡ng rồng. Lão ta quát vang tợ sấm:
– Sức mấy như thế nầy, nè.
DÆ°Æ¡ng thẳng cánh tay, lão ta đánh tá»›i má»™t chưởng toà n lá»±c và o ngay mặt đối phÆ°Æ¡ng, há»… trúng là bể tan thà nh cám. ÄÆ°Æ¡ng lúc nổi giáºn, Äông Quá»· xuất thủ chưởng ấy là thi thố tuyệt há»c «Quy Hồn Thất Chiêu» khét tiếng giang hồ của lão ta hÆ¡n mÆ°á»i năm nay. Chỉ thấy gió lạnh rà o rà o ngáºp trà n nhÆ° sóng cả mang theo những tiếng nổ rá»n tợ sấm có cả má»™t sức mạnh ngà n cân. Äã váºy mà lão ta xuất thủ mau lẹ không trông thấy kịp.
Tiểu Phong sợ toát mồ hôi lạnh giùm cho ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en, bụng bảo thầm:
“Thân pháp lẹ là ng quá cỡ!â€.
Chợt nghe tiếng cÆ°á»i, giá»ng nói lạnh lùng của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en vang lên:
– Chỉ bấy nhiêu công lực thì đủ thấm và o đâu với ta.
Chỉ thấy thân hình của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en cháºp chá»n nhÆ° ma trêu quá»· hiện hốt gió má»™t luồng bay lượn phất phÆ¡.
Thân pháp thần diệu ấy quá sức tưởng tượng chÃnh Tiểu Phong trông thấy cÅ©ng phải chắc lưỡi hÃt hà , nuốt nÆ°á»›c miếng xuống cổ.
Äông Quá»· đánh má»™t chiêu trá»›t lá»›t giữa không, bất giác hải kinh thất sắc, bụng bảo dạ rằng:
“PhÆ°Æ¡ng pháp muá»™n thân của ngÆ°á»i nầy tháºt mình má»›i thấy má»™t lần thứ nhứt trên Ä‘á»i.â€.
Thấp thoáng ngoà i xa có hÆ¡n má»™t trượng, ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy cÆ°á»i bảo:
– Nè Äông Quá»·, ta không đánh trả lại cho ngÆ°Æ¡i má»™t chưởng ấy là chẳng nỡ hạ thấp cái oai danh được liệt và o hà ng «Tứ Äại Kỳ NhÆ¡n» trên khắp chốn giang hồ từ bao lâu nay của ngÆ°á»i đó. Nếu ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a biết tá»± lượng sức mình thì đừng trách ta sao Ä‘Ã nh Ä‘oạn đã. Thá»±c tế mà xét thì võ công của ngÆ°á»i hẳn còn kém ta xa lắm, chÆ°a đối phó nổi đâu. Còn vá» môn tuyệt há»c «Quá»· Hồn Thất Thức» của ngÆ°Æ¡i thì chÆ°a thấm tháp và o đâu đối vá»›i ta vì ta đã luyện tá»›i bảy mÆ°Æ¡i hai thần công tuyệt kỹ.
Äông Quá»· là má»™t trong «Tứ Äại Kỳ NhÆ¡n», danh vá»ng lẫy lừng và o báºc thượng đẳng cao thủ võ lâm, ngÆ°á»i khắp chốn giang hồ Ä‘á»u mÆ°á»i phần nể sợ.
Giá»ng nói khinh miệt của đối phÆ°Æ¡ng là m sao lão ta chịu nổi nên cÆ°á»i dà i má»™t tráºn, cất tiếng nói căm há»n:
– Lão phu tuy võ công chÆ°a đủ nhÆ°ng không lẽ trÆ¡ nhÆ° cây đá dá»… chịu kẻ khác khinh thÆ°á»ng. Và dầu có chết vá» tay báºc cao nhÆ¡n trong chốn giang hồ há khiếp sợ hay sao?
Giá»ng nói của Äông Quá»· hết sức bi tráng lệ không khác má»™t lá»i trối trăn của kẻ biết mình sắp chết trÆ°á»›c lưỡi hái của Tá» thần.
Äông Quá»· phóng mình bay tá»›i chá»™p bổ và o ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en, đánh liá»n hai chưởng.
Tên liệt và o «Tứ Äại Kỳ NhÆ¡n», võ công của Äông Quá»· cao cÆ°á»ng đến trình Ä‘á»™ nà o không nói cÅ©ng có thể Ä‘oán được. Hai chưởng liá»n mạng ấy của lão ta có má»™t oai lá»±c đổ núi, dá»i non, ầm ì sấm sét. Âm phong cuá»™n thà nh con trốt tung bay bụi cát mịt mù. Khiến ngÆ°á»i trông thấy kinh hồn, khiếp vÃa.
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en cÅ©ng hÆ¡i á»›n lạnh trong tâm, tá»± bảo thầm:
“Tháºt không hổ là má»™t kỳ nhân của má»™t thá»i.â€.
Biết rõ hai chưởng nầy, Äông Quá»· đã âm thầm váºn dụng toà n lá»±c tất sanh nên oai mãnh chẳng phải tầm thÆ°á»ng, ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en chẳng dám khinh thÆ°á»ng dùng sức đối phó, bởi vì hai sức mạnh cứng rắn chạm thẳng và o nhau ắt là sẽ gẫy. NgÆ°á»i ấy chỉ lÆ°á»›t nhẹ sang bên bằng má»™t thân pháp cá»±c kỳ xảo diệu.
Song chưởng của Äông Quá»· lại đánh tráºt ra ngoà i không khà má»™t lần thứ hai nữa. Bởi dùng sức quá mạnh Ä‘Æ°Æ¡ng lúc giáºn dữ nên khà chưởng lá»±c không trúng thì thân hình sẽ mất thăng bằng. Äông Quá»· té nhủi tá»›i suýt nữa dáºp đầu xuất đất.
Lão ta lảo đảo má»™t vòng má»›i ká»m giữ hai chân đứng vững.
Danh gia xuất thủ giao đấu căn bản ở Ä‘iểm mau lẹ nên trong võ công tuyệt đối lấy kinh công là m trá»ng yếu. Äông Quá»· xuất thủ tuy là kỳ khoái vô tá»·, vượt xa những cao thủ thuá»™c và o hạng nhứt giang hồ, nhÆ°ng sau ba chiêu xuất thủ vừa rồi Ä‘á»u đánh tráºt ra ngoà i chuẩn Ä‘Ãch. Thân pháp của đối phÆ°Æ¡ng quá Ä‘á»—i mau lẹ, tháºm chà Äông Quá»· không xem thấy kịp ngÆ°á»i ấy đã sá» dụng thứ võ công nà o mà thoát ngoà i vòng chưởng kÃch của mình dá»… dà ng đến váºy. Riêng má»™t Ä‘iểm ấy đã thấy rõ sá»± cách biệt giữa hai ngÆ°á»i còn má»™t khoảng khá xa. Võ công của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en quả nhiên đã dạt tá»›i mức xuất thần nháºp hóa. Nếu ngÆ°á»i ấy mà cố ý phản kÃch trả lại thì Äông Quá»· đã lạc bại mÆ°á»i phần.
Trong «Tứ Äại Kỳ NhÆ¡n» tuy má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có sở trÆ°á»ng riêng. Có Ä‘iá»u trên phÆ°Æ¡ng diện công thủ thì Äông Quá»· tinh thâm hÆ¡n hết nên má»›i đứng đầu hà ng «Tứ Äại Kỳ NhÆ¡n». Lão ta chuyên lấy cái lẹ trong thế công là m chủ yếu, lấy cái thủ vững kÃn là m trá»ng Ä‘iểm, áp dụng đúng chiến thuáºt công mau tức thủ giá»i. Do đó lối xuất thủ của Äông Quá»· lanh lẹ tuyệt luân.
Lão ta tháºt không sao liệu trÆ°á»›c nổi là ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en tránh né ba chiêu tuyệt há»c của mình chẳng chút khó khăn, nguy hiểm là gì. Từ khi xuất dạo giang hồ tá»›i nay Äông Quá»· má»›i gặp má»™t địch thủ đầu tiên có bản lãnh ấy!
Äông Quá»· vừa khiếp sợ đến toát mồ hôi há»™t vừa khiếp phục đến sững ngÆ°á»i không còn thù địch vá»›i ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en nữa. Lão ta tháºt chẳng tà i nà o Ä‘oán được trên khắp cả võ lâm có má»™t nhÆ¡n váºt nà o mà võ công cao thêm đến khiếp hồn đến thế mà không ai biết rõ tên hiệu, mặt mà y.
GÆ°Æ¡ng mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i trong sáng của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en bá»—ng sa sầm tức giáºn, thốt ra má»™t câu lanh lảnh oai nghiêm:
– Äông Quá»·, bổn nhÆ¡n nhÆ°á»ng cho ngÆ°Æ¡i ba chưởng, chỉ né tránh mà không đánh đỡ, đó là nghÄ© đến thà nh quả của ngÆ°á»i ta tạo nên trong chốn giang hồ tháºt không phải dá»…. Nếu má»™t giây khắc bị chôn vùi sẽ ân háºn ngà n thu. Danh vá»ng má»™t Ä‘á»i sẽ trôi theo dòng nÆ°á»›c. Song nếu ngÆ°á»i còn u mê chÆ°a tỉnh, tá»± thị võ công, nặng lòng tá»± ái mà cứ ra mặt đối phó vá»›i bổn nhÆ¡n thì đó là tại ngÆ°Æ¡i tá»± chuốc lấy cái nhục đó. Bổn nhÆ¡n không thể nhượng ngÆ°Æ¡i mãi được!
Nói xong, ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en không ôn hòa nhÆ° trÆ°á»›c mà hầm hầm sát quang trong hai con mắt sáng rá»±c tinh anh.
Äông Quá»· ngá»a mặt lên trá»i, buông to má»™t tráºn cÆ°á»i dà i hết sức bi thÆ°Æ¡ng tha thiết khiến ngÆ°á»i nghe có cảm giác má»c ốc cùng mình!
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en đứng lặng trang nghiêm chẳng khác má»™t tượng cây, hình đá không lung lay, nhúc nhÃch.
Tiếng cÆ°á»i của Äông Quá»· ré lên rồi ngÆ°ng hẳn. Lão ta gằn giá»ng nạt to:
– Giúp sức vua Trụ là m Ä‘iá»u bạo ngược, các hạ vẫn còn xem mình là nhân váºt giang hồ sao?
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en lanh lảnh há»i vặn lại:
– Chữ «Trụ» trong câu nói của ngÆ°Æ¡i là ám chỉ ngÆ°á»i nà o?
– Tiểu Phong.
– Tiểu Phong là «vua Trụ»?
– Äồ sát mấy trăm mạng cao thủ giang hồ, không lẽ chÆ°a đáng gá»i là ma hay sao?
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en cau mà y, nói:
– Thế thì Tiểu Phong đáng trừ?
– Không lẽ các hạ cho Tiểu Phong sống còn trên giang hồ là có Ãch?
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en đáp:
– Tiểu Phong đáng trừ. Äể tên ma tinh ấy sống là để hại giang hồ. Lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ta nên trừ hắn. Chẳng qua, chÆ°a phải lúc nầy.
– Còn đợi lúc nà o?
– Äợi sau khi hắn hoà n toà n khôi phục toà n bá»™ võ công! Äạo nghÄ©a giang hồ không cho phép giết má»™t ngÆ°á»i không đủ sức kháng cá»±, bất luáºn ngÆ°á»i ấy là ai.
Câu nói khiến Äông Quá»·, Thần Tri Tá» ngẩn ngÆ¡ sá» sững. Cả hai bảo thầm trong trÃ:
“Không lẽ Tiểu Phong đã tản thất toà n bá»™ công lá»±c rồi?â€.
Vì nghÄ© nhÆ° váºy nên Äông Quá»· và Thần Tri Tá» Ä‘á»u chăm chú ngó và o Tiểu Phong.
Thoạt nghe mấy lá»i của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en, trái tim của Tiểu Phong đánh thình thịch liên hồi. Những tia sáng kinh hãi trong cặp mắt của chà ng xạ thẳng và gÆ°Æ¡ng mặt của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en thần bÃ. Tiểu Phong tháºt không thể nà o biết được là ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en nầy đã biết rõ là mình dã bị mất hết công lá»±c trong thân. Việc nà y có thể là tuyệt đối bà máºt, ngoà i ba ngÆ°á»i là Bạch CÆ¡ vá»›i chà ng cùng Ngoạn Huyết NhÆ¡n, kẻ khác tà i nà o hiểu thấu? Chà ng không khiếp sao đặng?
Thần Tri Tá» cất tiếng há»i lanh lảnh:
– Câu nói của các hạ khiến ngÆ°á»i không hiểu nổi!
NgÆ°á»i mặc áo den ngó Thần Tri Tá» hằn há»c bảo:
– NgÆ°á»i được mang danh hiệu Thần Tri Tá», được giá»›i giang hồ xem là Thần toán chi năng, ngÆ°á»i có tà i bói toán nhÆ° thần, có má»™t võ công tuyệt há»c trong ngÆ°á»i hÆ¡n cả «Tứ Äại Kỳ NhÆ¡n» chẳng lẽ ngÆ°á»i bói không ra, Ä‘oán không được, xem không thấy má»™t Tiểu Phong đã mất hết toà n bá»™ võ công Ä‘ang đứng sá» sá» trÆ°á»›c mắt đó sao?
– Mất hết toà n bộ võ công lực, tức là toà n bộ võ công?
Thần Tri Tá» cùng vá»›i Äông Quá»· cùng thốt má»™t câu đầy nghi ngá», rồi cùng táºp trung nhãn lá»±c và o mặt Tiểu Phong để nháºn xét.
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en cÆ°á»i khúc khÃch bảo:
– Hiện tại hai ngÆ°á»i đã thấy rõ rồi chá»›?
Cả hai cùng bẽn lẽn trả lá»i:
– Không sai! Hắn đã mất võ công!
– Thế thì hai ngÆ°á»i thá» há»i Tiểu Phong có đúng váºy không cho tháºt tin chắc.
Tiểu Phong có tánh quáºt cÆ°á»ng bất khuất, hẳn không giấu giếm sá»± tháºt đâu!
Thần Tri Tá» ngắm nghÃa ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en má»™t chặp, ông ta đâm ra ngá» vá»±c nên cất tiếng há»i:
– NgÆ°á»i là bè bạn vá»›i Tiểu Phong phải không?
– Không phải. Ta cÅ©ng nhÆ° hai ngÆ°á»i chỉ biết mặt hắn lần đầu. Bè bạn đâu mà ẩu xị váºy?
Thần Tri Tá» cà ng kinh ngạc hÆ¡n nên lại há»i:
– Bà con với hắn?
– Äâu có! Ta đã nói là ta cÅ©ng không khác hai ngÆ°á»i, nghÄ©a là không bè bạn, không bà con, không sui gia, không má»›i gì hết, ngÆ°á»i dÆ°ng trắng nhẽ kia mà !
– Thế thì giữa các hạ và Tiểu Phong có quan hệ thế nà o?
– Ủa lạ! Sao mà há»i nhây quá váºy? Ta đã nói là không mảy may quan hệ.
Cũng không phải là kẻ giúp sức.
Câu nói của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en không khác tiếng sét ngang tai cà ng đẩy Äông Quá»· và Thần Tri Tá» và o má»™t đám sa mù năm dặm, mịt má» tâm trà chẳng biết đâu mà rá».
Tiểu Phong cÅ©ng má»™t tâm trạng ấy, cứ đứng tráºn nhÆ° pho tượng Kim Cang cứng ngắc, giá»ng nói của ngÆ°á»i nà y rõ rà ng là Tiểu Phong mà đến đây, cÅ©ng không phải để đối địch vá»›i Thần Tri Tá» và Äông Quá»·. Thế thì mục Ä‘Ãch là gì, tháºt chẳng ai hiểu thấu.
Tiểu Phong ngẩn ngÆ°á»i.
Äông Quá»· và Thần Tri Tá» cÅ©ng ngó nhau ngÆ¡ ngác.
Không khà tại tráºn bá»—ng nhiên chìm trong im lặng. Bởi vì tất cả những ngÆ°á»i có mặt Ä‘á»u bị thái Ä‘á»™ thần bà của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy lÅ©ng Ä‘oạn không biết nên hà nh Ä‘á»™ng thế nà o cho phải.
Thấy tình trạng bÆ¡ ngÆ¡, lÆ¡ láo của ai nấy, ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en cÆ°á»i khúc khÃch bảo:
– Hai ngÆ°á»i là m sao thế?
Äông Quá»· và Thần Tri Tá» Ä‘ang vẩn vÆ¡ suy nghÄ©, giáºt mình nhá»› lại là đang đứng trÆ°á»›c má»™t thá»±c tế phải dối phó dứt khoát, không thể kéo dà i. Nhăn mà y, Thần Tri Tá» lên tiếng, há»i ngay:
– Các hạ cho biết ý định của mình là thế nà o?
– Bổn nhân đã nói rõ không phải giúp sức cho Trụ là m Ä‘iá»u bạo ngược!
– à định của các hạ là trừ Tiểu Phong?
– Äúng rồi.
– Thế thì ...
Thần Tri Tá» chỉ nói hai tiếng «thế thì» rồi không nói tiếp nữa, ông ta mở miệng lại im hÆ¡i, chỉ cÆ°á»i má»™t tiếng gắng gượng.
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en dõng dạc nói:
– Thế thì ngÆ°Æ¡i muốn há»i tại sao ta lại giúp tay cho Tiểu Phong đó chi?
– Không sai!
– Äiá»u ấy rất dá»… cắt nghÄ©a. Bởi vì bổn nhÆ¡n còn thiếu Tiểu Phong má»™t món nợ!
– Nợ?
– Äúng rồi. Bởi vì bổn nhÆ¡n há»i hắn má»™t việc, trả lại hắn bằng má»™t Ä‘iá»u kiện.
Cái đó đối với bổn nhơn, ân oán rất phân minh, tình cừu không lẫn lộn, không ai thiếu ai một món nợ nà o.
Thần Tri Tá» há»i:
– Thế thì ta không Ä‘i khá»i nÆ¡i đây không đặng?
– Phải rồi. NgÆ°Æ¡i phải Ä‘i ngay. Không Ä‘i thì bổn nhÆ¡n Ä‘Ãch thân má»i Ä‘i. Má»™t lá»i nói là má»™t Ä‘á»i máu, ta chẳng bao giá» sai lá»i vá»›i bất cứ má»™t ai!
Câu nói ấy trong chá»— vô hình, nhÆ° má»™t mồi lá»a đốt cháy cái lò thuốc nổ tại tráºn. Thần Tri Tá» là má»™t cao sÄ© Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i lẽ đâu chịu bá» Ä‘i quá Ä‘á»—i dá»… dà ng đến thế! Ông ta cÆ°á»i hả mấy tiếng, bảo ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en:
– Chẳng cần biết các hạ đối vá»›i Tiểu Phong ra sao, lão phu nhứt định không Ä‘i khá»i nÆ¡i đây!
– NgÆ°Æ¡i nói tháºt?
– Tháºt!
Sau má»™t vòng quanh co lá»i giảng, không khà tại tráºn lại căng thẳng nặng ná».
Chợt thấy hai con mắt của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en xạ ra những tia tinh quang rá»±c rá»±c, tiếng nói ngân rá»n:
– Äâu ngÆ°á»i cứ không Ä‘i thá» xem!
Thân hình ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en xẹt tá»›i chẳng khác má»™t lằn Ä‘iện chá»›p, má»™t chưởng bên tay mặt đánh thẳng và o ngá»±c Thần Tri Tá».
Xuất thủ lẹ là ng cÆ¡ hồ không kịp thấy, Thần Tri Tá» tối tăm mà y mặt, thừa thế phất ngÆ°á»i nảy lui ra sau mấy bÆ°á»›c.
Bỗng đâu ...
Ngay lúc ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en vung chưởng tấn công Thần Tri Tá», thì ở trong má»™t cụm rừng xanh cách đó xa xa, bá»—ng nghe có tiếng vó ngá»±a dáºp dồn vá»ng tá»›i.
Một tiếng ngựa hà vang xé nát không trung, tiếp theo là tiếng bánh xe lăn trên lá rụng sạt sạt.
Tiểu Phong thất kinh, ngước mắt trông và o hướng ấy, chà ng biến sắc lo âu.
Má»™t cá»— xe song mã sÆ¡n mà u hồng thắm vượt rừng chạy tá»›i nhÆ° dông. Không đầy chá»›p mắt, cá»— xe ấy đã đến cách chá»— đấu trÆ°á»ng đó ngoà i ba trượng.
Hai ngÆ°á»i ngồi mé trÆ°á»›c đánh xe chÃnh hai thiếu nữ Diệu Mẫn và Äổng Hạnh!
Trong lúc nà y, tại nÆ¡i đây mà cá»— xe chở vị giai nhân sắc nÆ°á»›c hÆ°Æ¡ng trá»i, thiếu nữ áo trắng ấy, bá»—ng nhiên xuất hiện, là m sao mà không khiến Tiểu Phong hoảng kinh đặng?
Bốn con mắt xanh biếc của Diệu Mẫn và Äổng Linh quét thẳng và o gÆ°Æ¡ng mặt xám ngắt của Tiểu Phong. Ãnh mắt lạnh tợ Ä‘iện quang vá»›i gÆ°Æ¡ng mặt lạnh dÆ°á»ng băng tuyết của hai ả biến thà nh má»™t thứ không khà căng thẳng đến rợn ngÆ°á»i.
CÅ©ng trong khoảnh khắc thá»i gian chá»›p nhoáng ấy, dung mạo diá»…m lệ tuyệt trần của thiếu nữ áo trắng, nụ cÆ°á»i mê hồn của nà ng, mÆ°á»ng tượng nhÆ° má»™t lằn sáng Ä‘iểm thoáng qua trong não của chà ng.
Xe hÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i đẹp, bóng sắc, cÆ°á»i xinh khiến cho Tiểu Phong, trong cảnh ngá»™ nguy hiểm cá»±c kỳ, chết sống chỉ cách nhau trong gang tấc nà y, mÆ¡ mà ng chìm sâu và o cõi say sÆ°a má»™ng ảo. CÅ©ng trong giây khắc má»ng manh nầy, giá»ng nói thánh thoát nhÆ° khúc nhạc, tiếng Ä‘Ã n du dÆ°Æ¡ng, réo rắt phảng phất Ä‘Æ°a và o tai chà ng:
– Những nguyện sau cơn lâm biệt nầy, vẫn còn có ngà y hội tương phùng ...
Äó là câu nói cách mấy ngà y trÆ°á»›c đây, trÆ°á»›c lúc chia tay, nà ng đã thá» thẻ vá»›i chà ng. Tiếng lòng của ngÆ°á»i đẹp khắc ghi và o trà não của Tiểu Phong khác nà o những câu biển hiện non thá», hiện tại gợi lên êm ái. Do đó, chà ng mỉm má»™t nụ cÆ°á»i thầm lặng!
Nụ cÆ°á»i của Tiểu Phong trong cõi thần tình man mác, mang theo má»™t ná»—i niá»m sầu khổ, cảm tÆ°Æ¡ng.
Yêu nhau biết có vẹn tình Gây chi đau khổ cho mình với ta Biển tình sắp nổi phong ba Lệ tình đẫm ướt đồng hoa ái tình.
Chợt nghe ...
Má»™t tiếng quát vang dá»™i núi rừng đánh thức chà ng sá»±c tỉnh cÆ¡n mÆ¡. Tiểu Phong trông thấy má»™t môn hạ trong số mÆ°á»i ngÆ°á»i láºp thà nh Tháºp Quá»· Tráºn bị Äá»™c Mục Thần Ni đánh trúng má»™t ngá»n thiết quảy há»™c máu Ä‘á» lòm.
Liá»n ngay lúc ấy. Má»™t môn hạ đứng ngoà i vòng nãy giá» không nhúc nhÃch đã trám ngay và o chá»— trống ấy. Tráºn Tháºp Quá»· vẫn linh Ä‘á»™ng nhÆ° cÅ©. Äá»™c Mục Thần Ni vẫn không thoát được hiểm nguy. Lúc nà y bà ta mệt nhoà i, hÆ¡i thở ồ ồ, mồ hôi đẫm Æ°á»›t nhÆ° tắm. Cứ nhÆ° tình hình mà xét thì Äá»™c Mục Thần Ni nếu không bị trá»ng thÆ°Æ¡ng thì cÅ©ng phải chết đứt hÆ¡i trong Tháºp Quá»· Tráºn.
Thiên Xà Lý Yên hai con mắt lÆ°á»m lÆ°á»m xem chừng Ä‘á»™ng tịnh bốn phÃa, quyết bảo há»™ Tiểu Phong bất cứ vá»›i giá nà o.
Tiểu Phong không ngó và o trong đấu trÆ°á»ng mà cháºm cháºm quay mắt nhìn vá» phÃa cá»— xe song mã Ä‘ang Ä‘áºu.
Bốn ả nữ tỳ áo xanh, vẻ mặt cá»±c kỳ nghiêm túc, đứng canh gác trÆ°á»›c cá»a xe, ngÆ°á»i không nhúc nhÃch.
Hồng Hạnh cất tiếng nói sang sảng:
– Bẩm chủ nhơn xe đã đến địa điểm.
Giá»ng nói trong trẻo cá»a thiếu nữ áo trắng trong xe ngân vang:
– Thấy có mặt ở đây hay không?
Hồng Hạnh đáp liá»n:
– Bẩm có!
NgÆ°á»i thiếu nữ muốn há»i ấy chÃnh là Tiểu Phong, láºp tức theo liá»n câu trả lá»i của Hồng Hạnh rèm xe cuốn lên. Thiếu nữ áo trắng tha thÆ°á»›t lê gót sen bÆ°á»›c xuống. Cặp mắt mÆ¡ huyá»n của nà ng rá»i lên gÆ°Æ¡ng mặt của Tiểu Phong. Bốn con ngÆ°Æ¡i gặp nhau khiến chà ng pháºp phồng hồi há»™p.
Nà ng nhoẻn miệng cÆ°á»i. Nụ cÆ°á»i của nà ng khô héo không khác chồi lan trong cÆ¡n nắng gắt. Trong nụ cÆ°á»i dÆ°á»ng nói lên ý nghÄ©a sâu xa:
«Lê tÆ°á»›ng công ngà y há»™i tÆ°Æ¡ng phùng đã đến hôm nay.» Tiểu Phong cÅ©ng đáp lại nà ng má»™t nụ cÆ°á»i ủ rÅ© buồn tênh.
Trong nét cÆ°á»i của nà ng chứa Ä‘á»±ng má»™t thần tình u uất, vô hình chung.
Chà ng phát hiện mấy thứ yêu, oán, háºn, thÆ°Æ¡ng là m cho nà ng hết sức khó khăn khổ sở. Do đó má»i vẻ đẹp hồn nhiên lá»™ng lẫy Ä‘á»u biến mất hết. Trên gÆ°Æ¡ng mặt của thiếu nữ áo trắng chỉ hiện lên má»™t mà u u oán, Ä‘au thÆ°Æ¡ng.
Thiếu nữ áo trắng tắt hẳn nụ cÆ°á»i khô héo. Nà ng dừng gót đứng lại trÆ°á»›c cá»a xe, cất giá»ng nói hết sức cung kÃnh:
– KÃnh má»i sÆ° phụ xuống xe.
Câu nói của nà ng là m cho Tiểu Phong thất kinh. Chà ng không thể nà o tưởng tượng được là sư phụ của nà ng:
«Vạn Thế Tiên Cơ» cũng xuất hiện nơi nầy.
Trong lòng chưa hết băn khoăn nghĩ ngợi thì ...
Lại thấy má»™t ngÆ°á»i mặc áo trắng nữa bÆ°á»›c xuống xe. Chà ng trông thấy nhÆ¡n váºt mà giá»›i võ lâm hết sức kÃnh ngưỡng gá»i bằng danh hiệu «Vạn Thế Tiên Cơ» ấy là má»™t thiếu phụ khoảng dÆ°á»›i bốn mÆ°Æ¡i tuổi, diện mạo hết sức tú lệ, khiến ngÆ°á»i trông thấy vừa cảm mến và kÃnh nể mÆ°á»i phần.
Vạn Thế Tiên CÆ¡ có má»™t thân hình rất khêu gợi thừa sức mê ngÆ°á»i. Có Ä‘iá»u cái sức mê ngÆ°á»i ấy lại bị khà chất nghiêm túc của bà ta lấn át. NhÆ°ng khà chất nghiêm túc ấy cÅ©ng không tà i nà o lấn át nổi cái sức mê ngÆ°á»i trong thân thể khêu gợi của bà ta.
Bá»—ng nhiên Tiểu Phong phát giác ngÆ°á»i ấy, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà giống nhÆ° là hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà hoà n toà n khác nhau. Xem thấy bên ngoà i «Vạn Thế Tiên Cơ» chẳng có đặc Ä‘iểm nà o có thể gá»i là kinh ngÆ°á»i cả, vì cÅ©ng chẳng khác chi bao nhiêu ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà khác. NhÆ°ng hai con mắt của Vạn Thế Tiên CÆ¡ nói rõ là hai con ngÆ°Æ¡i của bà ta là hai luồng Ä‘iện lạnh sắc sảo là m sao đâu. Hai luồng Ä‘iện ấy chiếu và o mặt Tiểu Phong, chà ng cảm giác run rẩy cả ngÆ°á»i. Hai luồng nhãn quang cá»±c kỳ lợi hại!
Sau khi liếc nhìn và o đấu trÆ°á»ng, Vạn Thế Tiên CÆ¡ cất tiếng nạt vang lanh lảnh:
– Ngừng tay!
Tiếng nạt ấy mang theo má»™t thứ sức mạnh không thể chống trả nổi. Tất cả những ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘á»™ng thủ tại tráºn, quả nhiên Ä‘á»u ngừng tay lại hết, cùng phất mình thối lui ra sau.
Tiểu Phong xem qua lần nữa, trái tim chà ng dáºp mạnh. Bởi vì trong khi lên tiếng nạt bảo «ngừng tay» ấy, không biết Vạn Thế Tiên CÆ¡ thi triển thứ thân pháp nà o mà từ ngoà i xa ba trượng, bà ta đã hiện thân giữa đấu trÆ°á»ng!
Thân pháp mau lẹ của Vạn Thế Tiên Cơ không sao thấy kịp!
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
21-07-2008, 02:34 PM
|
![nguoidoi123's Avatar](customavatars/avatar1432_1.gif) |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Nhất Giang
Hà n Huyết Lệnh
Hồi 45
Khi ra mặt Vạn Thế Tiên CÆ¡ liá»n thi triển môn khinh công tuyệt kỹ, tuy không hãi Ä‘á»i khiếp tục Ä‘i nữa nhÆ°ng cÅ©ng kinh ngÆ°á»i khi nghe thấy.
Năm vị cao sÄ©, kỳ nhÆ¡n «Thần Tri Tá»Â», «Äá»™c Mục Thần Ni», «Äông Quỷ», «Äoạn Hồn Chủ» cùng vá»›i «Thiên Hạ Äệ Nhất Kiếm» má»™t khi trông thấy ngÆ°á»i vừa má»›i đến là «Vạn Thế Tiên Cơ» thì cùng giáºt mình thất kinh.
Liá»n đó, Thần Tri Tá» vá»™i và ng bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c mặt cung kÃnh cúi đầu là m lá»…:
– Vãn bối không biết Tiên CÆ¡ dá»i gót ngá»c đến chốn hoa sÆ¡n nầy nên thất kÃnh, dám mong Tiên CÆ¡ tha tá»™i!
Thần Tri Tá» nói dứt thì bốn ngÆ°á»i kia, cÅ©ng đã bÆ°á»›c tá»›i sau lÆ°ng, cúi đầu là m lá»…, cung kÃnh thÆ°a theo:
– Bá»n vãn bối xin tham kiến Tiên gia!
Cả năm ngÆ°á»i nầy Ä‘á»u là nhÆ¡n váºt oai danh lẫy lừng khắp chốn giang hồ mà đối vá»›i Vạn Thế Tiên CÆ¡ tuy là má»™t ngÆ°á»i nữ lÆ°u, nhÆ°ng lại được tôn sùng đến thế, hẳn danh vá»ng phải lá»›n lao, tôn quý bá»±c nà o.
Vạn Thế Tiên CÆ¡ mỉm cÆ°á»i tÆ°Æ¡i tắn, lên tiếng khiêm nhượng đáp lá»…:
– Xin miá»…n lá»…, ta không dám thừa nháºn!
Năm ngÆ°á»i mừng rỡ, thẳng lÆ°ng đứng dáºy, khép nép đứng tránh má»™t bên chỠđợi Vạn Thế Tiên CÆ¡ sai bảo.
Cũng vừa lúc Thần Tri TỠbước tới chà o đón Vạn thế Tiên Cơ thì thiếu nữ áo trắng, rón rén gót sen chạy đến trước mặt Tiểu Phong. Ngó chà ng bằng cặp mắt u buồn ai oán, nà ng nói:
– Lê Thiếu hiệp, hôm nay chúng ta gặp lại nhau!
Tiểu Phong nở nụ cÆ°á»i gắng gượng, ngại ngùng:
– Äúng thế! Chúng ta gặp lại nhau hôm nay. Cuá»™c gặp gỡ chẳng phải ngẫu nhiên.
Thiếu nữ áo trắng cÆ°á»i buồn bã:
– Äúng lắm!
Tiểu Phong Ä‘Æ°a mắt vá» phÃa sÆ° phụ nà ng. Chà ng há»i:
– Bà ta vì tôi mà đến?
Nà ng gáºt dầu nhè nhẹ. Cuối cùng nà ng thở dà i nặng ná» nhÆ° báo trÆ°á»›c cho chà ng má»™t Ä‘iá»m chẳng là nh. Lặng êm giây lát, nà ng quay chân chạy vá» bên sÆ° phụ nà ng Ä‘ang đứng giữa đấu trÆ°á»ng. Bóng dáng thÆ°á»›t tha gót sen uyển chuyển có má»™t ma lá»±c khiến ngÆ°á»i khó nổi chống lại mê tình.
Thiếu nữ áo trắng chạy vỠđến bên Vạn Thế Tiên CÆ¡ bèn dừng bÆ°á»›c đứng lại. Nà ng ngó sÆ° phụ mình bằng cặp mắt thảm đạm âu sầu của má»™t ngÆ°á»i tuyệt vá»ng đợi chá» chết âm thầm trà n đầy Ä‘au khổ.
Vạn Thế Tiên CÆ¡ chẳng phải là má»™t ngÆ°á»i dà n bà chai sạn tình cảm. Bà ta đã rõ mồn má»™t từng lá»i từng tiếng của đồ đệ cÆ°ng yêu nhứt Ä‘á»i của mình và Tiểu Phong. NhÆ°ng chỉ nghe bằng tai mà tất cả chú ý và o ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en. Sắc mặt lạnh ngắt chẳng biểu lá»™ má»™t nét gì cho thấy bà vui, buồn mừng giáºn.
Äối vá»›i sá»± xuất biện của Vạn Thế Tiên CÆ¡, ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy vẫn dá»ng dÆ°ng nhÆ° thể không trông thấy hay không cần thiết đến phải quay mặt lại, ngÆ°á»i ấy chỉ nhìn sÆ¡ qua Vạn Thế Tiên CÆ¡, buông ra mấy tiếng cÆ°á»i nhạt, rồi day lại Thần Tri Tá»:
– Thần Tri Tá», ngÆ°Æ¡i chịu Ä‘i hay để bổn nhÆ¡n má»i?
Câu nói ấy chứa Ä‘á»±ng má»™t sát khà khiến Vạn Thế Tiên CÆ¡ đứng gần má»™t bên đó cÅ©ng biến sắc. Bà ta lạnh lùng há»i:
– Các hạ cao nhơn phương nà o?
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en cÆ°á»i khì má»™t tiếng, đáp:
– Tiên cÆ¡ chẳng cần thiết há»i đến.
Ngừng hÆ¡i má»™t chút, ngÆ°á»i ấy lại lanh lảnh há»i tiếp qua phÃa Thần Tri Tá»:
– Thần Tri Tá», trả lá»i dứt khoát, chịu Ä‘i hay không? Bá»™ ngÆ°Æ¡i tÃnh có chá»— dá»±a hÆ¡i nên để bổn nhân má»i đó chi?
Thần Tri Tá» có lẽ cÅ©ng á»· thị và o sá»± có mặt của Vạn Thế Tiên CÆ¡ tháºt nên ông ta cÆ°á»i ngạo nghá»…, đáp:
– Và dầu máu thịt của lão phu có là m phân vun vén cho cây cỠở chỗ núi rừng hoang vu nà y đi nữa thì cũng không đi!
– Thế thì tốt lắm.
Câu nói của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en chÆ°a dứt thì thân hình đã bay tá»›i lẹ hÆ¡n chá»›p nhoáng, Ä‘iện giăng, song chưởng đánh tá»›i rà o rà o khủng khiếp.
Lần xuất thủ nầy của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en là do sức phẫn ná»™ nên mang theo cả toà n lá»±c và o hai tay kỳ khoái và mãnh liệt vô tá»·.
Thần Tri Tá» biết rõ trong lòng hÆ¡n ai hết là võ công của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en nà y cao thâm không biết đến mức Ä‘á»™ nà o mà đo lÆ°á»ng. Nếu ban nãy mà không có Vạn Thế Tiên CÆ¡ xuất hiện thì ông ta đã bá» mạng ná»™i trong vòng ba chiêu của đối phÆ°Æ¡ng, chá»› không tà i nà o sống được ...
Hai chưởng của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en đánh tá»›i, chưởng mặt cÅ©ng đồng vá»›i chưởng trái, cuốn dáºy hai luồng chưởng lá»±c sắc bén không khác hai ngá»n Ä‘ao chém tá»›i nhÆ° tên bắn và o ngá»±c.
Thần Tri TỠđã cảnh giác Ä‘á» phòng ngay từ trÆ°á»›c nên đối phÆ°Æ¡ng chÆ°a xuất thủ mà ông ta đã rợn hồn nhảy vá»t ra sau tránh liá»n.
NhÆ°ng Thần Tri Tá» chÆ°a kịp đứng vững thì má»™t chưởng thứ ba của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en đã tiếp đến mau không thể tả. Lẹ, mạnh, hiểm. NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy, không những khiến Tiểu Phong trông thấy á»›n ngÆ°á»i mà đến Vạn Thế Tiên CÆ¡ cÅ©ng bất giác hoảng kinh tái mặt.
Thình lình ...
Äúng lúc hữu chưởng cua ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy đánh tá»›i lấy mạng Thần Tri Tá» nhÆ° lấy đồ trong túi thì Vạn Thế Tiên CÆ¡ hét to má»™t tiếng, vung mạnh bà n tay trắng muốt nhÆ° ngá»c tá»›i đỡ gạt chưởng lá»±c của ngÆ°á»i ấy dá»™i lại giải thoát cho Thần Tri Tá».
Ông ta phải một phen hú hồn đứng nép và o sau lưng Vạn Thế Tiên Cơ.
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en thâu chưởng thế trở vá» chÄ©a hai luồng nhãn tuyến lạnh buốt sát quang và o mặt Vạn Thế Tiên CÆ¡, nạt to tiếng sang sảng nói:
– Mụ định là m gì?
Tiếng nạt há»i của ngÆ°á»i ấy chứa Ä‘á»±ng má»™t sát cÆ¡ hết sức khủng bố, dÆ°á»ng thể không xem báºc cao nhÆ¡n mà giá»›i võ lâm tôn xÆ°ng là «Vạn Thế Tiên Cơ» ấy và o đâu.
Tình hình nầy là m kinh Ä‘á»™ng tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘ang có mặt tại chá»—. Từ và i ba mÆ°Æ¡i năm nay, «Vạn Thế Tiên Cơ» là thần tượng mà khắp giá»›i già ng hồ Ä‘á»u kÃnh ngưỡng là m bá»±c võ lâm chà tôn. NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en nầy là m sao dám khinh thÆ°á»ng chẳng đếm xỉa Vạn Thế Tiên CÆ¡ và o đâu.
Äiểm ấy chÃnh bổn thân Vạn Thế Tiên CÆ¡ cÅ©ng không sao tưởng tượng nổi.
Bà ta cÆ°á»i nhÃch môi phÆ¡n phá»›t, đáp:
– Ngươi nghĩ là ta định là m gì?
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en cÆ°á»i nhạt, nói:
– Gánh bà n Ä‘á»™c mÆ°á»›n cho Thần Tri Tá».
Vạn Thế Tiên CÆ¡ bị chá»c tức nhÆ°ng bà ta vẫn không lá»™ vẻ chi là giáºn, thong thả cÆ°á»i đáp:
– Ta sợ không đủ sức là m công việc ấy. Chẳng qua, ta cần há»i cho biết tại sao ngÆ°Æ¡i định giết Thần Tri Tá»?
– Äể trả má»™t món nợ cho ngÆ°á»i khác.
– NgÆ°á»i mà các hạ mắc nợ đó là ai?
– Äệ Tam Ma!
Vạn Thế Tiên CÆ¡ cÆ°á»i gay gắt há»i:
– NgÆ°á»i là gì của Äệ Tam Ma?
– Äiểm ấy, mụ không quyá»n há»i.
– Không sai! Ta không quyá»n há»i. Äiá»u ta bảo Thần Tri Tá» không Ä‘i.
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en cÆ°á»i sặc má»™t tiếng bảo:
– Äó là tá»± mụ định ăn thua đủ vá»›i ta. Nầy Vạn Thế Tiên CÆ¡, ngÆ°á»i khác thì nể sợ mụ, còn ta, nói tháºt cho mụ biết, ta chẳng xem mụ và o đâu cả!
Giá»ng nói của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en tháºt hết sức cuồng ngạo. Chẳng những tá» ra thái Ä‘á»™ khinh thÆ°á»ng võ công tuyệt há»c của Vạn Thế Tiên CÆ¡ mà cÅ©ng chẳng nể nang chút nà o thinh vá»ng của bà ta nên gá»i thẳng bốn tiếng Vạn Thế Tiên CÆ¡ ngay mặt.
Vạn Thế Tiên CÆ¡ không giữ nổi bình tÄ©nh nên biến sắc ngay. Sát cÆ¡ sôi sục trong lòng, bà ta trầm giá»ng, bảo:
– Giá»i cho đứa cuồng ngạo nầy tháºt!
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en không nhịn, ăn miếng trả miếng liá»n tay:
– Hay cho con Ä‘Ã n bà tá»± cao nầy tháºt!
Tiếng «tháºt» của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en vừa thốt khá»i miệng thì Vạn Thế Tiên CÆ¡ cÅ©ng vừa quát to má»™t tiếng, thân hình kiá»u lệ của bà ta lÆ°á»›t tá»›i đánh tạt và o hông đối phÆ°Æ¡ng má»™t chưởng cấp kỳ.
Tháºt là má»™t sá»± kiện vượt ngoà i tầm mắt của má»i ngÆ°á»i, Vạn Thế Tiên cÆ¡ đã ra mặt Ä‘á»™ng thủ vá»›i ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en rồi!
Tình thế phát triển đến má»™t địa bá»™ không sao Ä‘o lÆ°á»ng đặng. Má»™t báºc cá»± thánh võ lâm Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i Vạn Thế Tiên CÆ¡ có thể đánh thắng ná»—i ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en thần bà nầy không?
Tháºt không còn nghi ngá» chi cả. Võ công của Vạn Thế Tiên CÆ¡ còn ai có thể chống cá»± nổi, mÆ°á»i phần bà ta nắm chắc cái thắng đủ mÆ°á»i phần trong tay!
Nói tiếp, Vạn Thế Tiên CÆ¡ xuất thủ tấn công trÆ°á»›c là nắm lấy tiên cÆ¡. NhÆ°ng chưởng lá»±c bà ta vừa đánh thì ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en phát lên má»™t tráºn cÆ°á»i lạnh lẽo khinh thÆ°á»ng. NgÆ°á»i ấy không thèm né tránh mà trái lại còn xẹt nhẹ thân hình tiến lên, đánh trả ngay má»™t hữu chưởng.
Lối đánh lấy cứng chống cứng nhÆ° thế là đả pháp liá»u lÄ©nh nhất. Nếu không tá»± lượng được sức mình mạnh hÆ¡n hay Ãt nữa là choáng váng vá»›i đối phÆ°Æ¡ng thì vô cùng nguy hiểm. Vạn Thế Tiên CÆ¡ muôn ngà n lần cÅ©ng không ngá» nổi.
«Ầm» má»™t tiếng nổ rá»n chát chúa lở đất long trá»i, hai luồng chưởng lá»±c đụng mạnh và o nhau không khác hai quả núi xông tá»›i.
Äá bay cát chạy!
Rừng núi rung rinh!
Lá rụng, cà nh rơi!
Sóng xao, gió dáºy!
Hai sức chưởng ấy vừa đánh tá»›i khiến tất cả những ngÆ°á»i có mặt tại tráºn Ä‘á»u giáºt mình kinh hãi đánh thót má»™t cái sá»ng sốt.
Sau tiếng nổ ấy, cả hai ngÆ°á»i cùng bị đẩy dá»™i ra sau má»—i ngÆ°á»i ba bÆ°á»›c!
Má»™t chưởng của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy là m rúng sợ giang hồ. Tháºt là má»™t chuyện không thể tưởng tượng trong những việc không thể tưởng tượng. Công lá»±c của ngÆ°á»i ấy chẳng kém sút Vạn Thế Tiên CÆ¡ má»™t ly tà nà o mà còn có phần trá»™i hÆ¡n là khác, bởi vì bà ta xuất thủ trÆ°á»›c lợi thế hÆ¡n.
Tình hình xảy đến tháºt bất ngá» chẳng những ngÆ°á»i khác run sợ mà chÃnh Vạn Thế Tiên CÆ¡ tá»± mình cÅ©ng không dám tin võ công của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en cao thâm ghê gá»›m đến mức ấy.
Vạn Thế Tiên CÆ¡ ngÆ¡ ngác. Mặt có vẻ thẹn thùng. Bà ta tá»± tin võ công của mình vô địch, không ai chống cá»± nổi. Äánh chưởng ấy, bà ta Ä‘inh ninh sẽ hạ đối phÆ°Æ¡ng dá»… dà ng. Không ngá» sá»± tháºt bất quá cầm đồng, có chi đáng lấy là m tá»± phụ.
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en cÆ°á»i ngạo nghá»… bảo:
– Ná»™i lá»±c của mụ chỉ bình bình, bổn nhÆ¡n cứ ngỡ là hùng háºu lắm!
Câu nói ấy là m cho Vạn Thế Tiên CÆ¡ nóng bừng hai lá»— tai, cả ngÆ°á»i giáºn phát run bần báºt. Dá»±ng hai hà ng lông mà y xanh biếc, bà ta cÆ°á»i dà i má»™t tiếng, bảo:
– Nếu không sợ thì thỠđấu thêm với ta một chiêu nữa xem nội lực của ta có bình bình không thì biết!
Nói xong, Vạn Thế Tiên CÆ¡ tiến từng bÆ°á»›c má»™t đến trÆ°á»›c ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en.
Trong lòng ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en bá»—ng nhiên cảm thấy á»›n lạnh. Ngoà i mặt thì chẳng má»™t ai thấy rõ được sá»± tháºt là mình đã lép vế, nhÆ°ng trong ná»™i tâm thì ngÆ°á»i ấy đã nháºn thấy mình còn thua Vạn Thế Tiên CÆ¡ ná»a lai. Bởi vì chưởng ấy tuy đánh sau nhÆ°ng ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en đã âm thầm váºn dụng đầy đủ toà n lá»±c trÆ°á»›c khi đánh ra, còn Vạn Thế Tiên CÆ¡ vì tá»± phụ nên khinh địch mặc dầu đánh trÆ°á»›c mà chỉ váºn dụng nó chÃn thà nh công lá»±c. Nếu bà ta váºn dụng đầy đủ mÆ°á»i thà nh công lá»±c thì ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en nếu không ói máu thì cÅ©ng bị dá»™i văng đến ngoà i má»™t trượng.
Hiện tại, ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en đã hiểu rõ tình hình nhÆ° ban ngà y. Vạn Thế Tiên CÆ¡ sục sôi lá»a giáºn, quyết thi thố toà n lá»±c đối vá»›i mình. Bởi vì xÆ°a nà y khắp cả võ lâm thiên hạ chÆ°a có má»™t ngÆ°á»i nà o chịu nổi Vạn Thế Tiên CÆ¡ má»™t chưởng.
Liá»n ngay khi ấy ...
Thiếu nữ áo trắng chạy thẳng đến chá»— Tiểu Phong Ä‘ang đứng. Hà nh Ä‘á»™ng của nà ng chẳng má»™t ai chú ý đến. Bởi vì bao nhiêu cặp con mắt Ä‘á»u chăm chú và o ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en và Vạn Thế Tiên CÆ¡. Äến sát má»™t bên Tiểu Phong, thiếu nữ áo trắng gá»i chà ng:
– Lê thiếu hiệp!
Tiểu Phong Ä‘ang theo dõi cuá»™c diện trong đấu trÆ°á»ng nghe kêu bèn ngó ngoáy sang. Chà ng chợt thấy thiếu nữ áo trắng đứng yên lặng trÆ°á»›c mặt mình thì không khá»i sá»ng sốt ngó nà ng.
Nà ng nhìn chà ng tha thiết! Chà ng ngắm nà ng băn khoăn!
Hai ngÆ°á»i nhìn nhau mắt chan chứa yêu Ä‘Æ°Æ¡ng.
Tình yêu không bến, không bá».
Tình yêu nhÆ° dại, nhÆ° khá», nhÆ° ngây Tình yêu tha thiết đắm say Tình yêu trong cảnh ngá»™ nà y cà ng yêu!
NhÆ°ng mà cái yêu Ä‘Æ°Æ¡ng không lá»i không tiếng thầm lặng im lìm ...
Rất lâu nà ng nhè nhẹ kéo hai và nh mi sụp xuống. Tiểu Phong rút hai luồng thị tuyến trở vá».
Trong cái nhìn chứa đựng hằng vạn cái yêu.
Cứ lặng lẽ đăm chiêu không dám nói.
Cho đến lúc quả tim đau buốt nhói ...
Thì ái tình đã và o cõi hư vô!
Trong bầu không khà chìm lặng ấy hai trái tim cùng Ä‘áºp mạnh.
Tiếng thở dà i thoang thoảng mà hết sức nặng ná» từ trong miệng thiếu nữ áo trắng tuông ra, tiếp theo là tiếng gá»i buồn buồn:
– Lê tướng công!
Tiểu Phong rạo rá»±c buồng tim. Thiếu nữ áo trắng sá»a đổi ba tiếng «Lê thiếu hiệp» bằng «Lê tÆ°á»›ng công». Hai lối gá»i ấy khác nhau rất xa. Má»™t tiếng thì khách sáo đầu môi. Má»™t tiếng thì tha thiết trong tâm tưởng.
Lê Tiểu Phong đáp lại bằng má»™t tiếng «em» nho nhá».
Thiếu nữ áo trắng nở nụ cÆ°á»i kÃn đáo, Ä‘á»c lại câu thÆ¡ xÆ°a:
«Gặp nhau cần phải biết nhau chi Tha thiết yêu Ä‘Æ°Æ¡ng luống nặng vì.» Lê Tiểu Phong ngÆ°á»›c mắt ngó nà ng bằng cặp mắt hãi hùng vì lần nà y nữa là lần thứ hai nà ng buồn rầu nhắc đến hai chữ «gặp nhau» trong má»™t thá»i gian ngắn ngủi.
Nà ng cÆ°á»i thê lÆ°Æ¡ng, thốt ra má»™t câu tÆ¡ tưởng:
– Lê tướng công có biết vì sao mà sư phụ em hạ giá đến đây không?
– Cô nương có nói qua cho nghe rồi, bà ấy đến đây là vì tôi!
– Äúng thế! NhÆ°ng cầu mong chà ng đừng chết dÆ°á»›i bà n tay của sÆ° phụ em!
Äá»i sao lại lắm ná»—i sầu ngang trái!
Tiểu Phong nghe nói trong lòng hồi há»™p. Chà ng nhìn thiếu nữ áo trắng vá»›i đôi mắt hãi hùng. Bá»—ng nhiên chà ng buông tiếng cÆ°á»i lanh lảnh, nói:
– Tôi không thể chết.
Câu nói của Tiểu Phong chÆ°a dứt thì má»™t tiếng quát vang xé nát không gian vá»ng tá»›i. Chà ng ngÆ°á»›c mắt nhìn tá»›i, chợt thấy Vạn Thế Tiên CÆ¡, sau tiếng quát, thân hình khêu gợi của bà ta đảo lá»™n giữa không trung không khác má»™t con én Ä‘Æ°a thoi chụp tá»›i mình ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en, tấn công má»™t chưởng.
Thân pháp thủ pháp của Vạn Thế Tiên Cơ mau lẹ tuyệt luân, xảo diệu vô tỷ.
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en tá»± biết võ công của mình không địch nổi đối phÆ°Æ¡ng nên bắt tiếng cÆ°á»i lảnh lót, bắn tung hai chân thối lui nhanh dÆ°á»ng sao nháng.
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en lấy thối là m tiến, thi thố cấp kỳ chiến thuáºt ba bÆ°á»›c thụt lui, hai bÆ°á»›c trá» tá»›i, thoạt nghe má»™t tiếng quát rá»n vang ngÆ°á»i ấy nÆ°Æ¡ng theo cái đà ấy lấy trá»›n bắn vút thân hình báºt lên, phản công liên tiếp ba chưởng à o à o dáºy gió.
Vạn Thế Tiên CÆ¡ không sao liệu trÆ°á»›c nổi là ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en có thể trong má»™t thá»i gian mà vừa thối vừa tiến lanh lẹ đến nÆ°á»›c ấy. Chẳng những, đối phÆ°Æ¡ng tránh được má»™t chưởng của bà ta lại phản công liá»n ba chưởng liá»n. Vạn Thế Tiên CÆ¡ bị bắt buá»™c phải thụt lùi ba bÆ°á»›c trở vá» chá»— cÅ©.
Danh gia xuất thủ hẳn là phi tục, bất phà m. Vạn Thế Tiên CÆ¡ và ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en Ä‘á»™ng thủ kỳ khoái vô tá»·, tuyệt luân không kém đá văng lá»a nháng, chưởng lá»±c hùng mãnh cá»±c kỳ, khiến những ngÆ°á»i đứng gần tại chá»— Ä‘á»u có cảm giác là bị sóng trà n, gió cuốn báºt chân lên khá»i mặt đất ngã tá»›i báºt ngang, mãi mãi má»›i ká»m mình đứng vững.
Vừa đúng lúc ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en thừa thế nắm phần thượng phong dợm bồi tiếp má»™t chưởng thứ tÆ°, bá»—ng nhÆ° tiếng của Thần Tri Tá» hÆ¡ hải kêu to:
– Nhị vị xin tạm ngừng tay.
Vạn Thế Tiên CÆ¡ và ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en nghe kêu, bèn phá»›t lui thân hình ra sau má»—i ngÆ°á»i ba bÆ°á»›c. Xẹt tá»›i má»™t cái Thần Tri Tá» xoay tròn thân hình chấn ngang chÃnh giữa, tách rá»i Vạn Thế Tiên CÆ¡ và ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en là m hai nÆ¡i cách gian mà ông ta là trái Ä‘á»™n.
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en cất tiếng há»i lanh lảnh:
– Thần Tri Tá», phải ngÆ°Æ¡i bằng lòng Ä‘i khá»i nÆ¡i đây?
Thần Tri Tá» cÆ°á»i má»™t tiếng Ä‘au Ä‘á»›n, đáp lá»i:
– Hai vị Ä‘á»u là kỳ tà i kiệt xuất của võ lâm Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i. Lá»i tục có câu:
«Hai cá»p vồ nhau, ắt có má»™t cá»p bị thÆ°Æ¡ng». Vì Thần Tri Tá» tôi mà thiệt hại chung cho võ lâm thì tốt hÆ¡n để Thần Tri Tá» tôi Ä‘i khá»i nÆ¡i đây, chấm dứt cuá»™c ác đấu của hai vị!
Dứt tiếng ông ta quay bắn vút và o rừng xanh, mất dạng.
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en và Vạn Thế Tiên CÆ¡ cùng ngÆ¡ ngác.
Thình lình đúng ngay lúc ấy ...
Khi Thần Tri TỠthoát bỠđi thì lại trong rừng xanh xa xa chỗ đó, có tiếng lanh lảnh nạt vang:
– Thần Tri TỠngươi chưa đi được đâu!
Tiếng nạt chưa dứt, một điểm trắng kéo dà i thẳng một chuỗi lấm tấm như sao bắn nhanh đến trước mặt Tiểu Phong.
Tiếng nạt cất vang lên quá Ä‘á»—i Ä‘á»™t ngá»™t khiến chà ng giáºt mình thất kinh. Lại thấy má»™t lằn Ä‘iểm trắng xẹt đến ngay mặt, Tiểu Phong vá»™i và ng Ä‘Æ°a tay ra bắt cái váºt ấy và o trong lòng bà n tay.
Trong má»™t thá»i gian cá»±c kỳ nhanh chóng ấy, quả nhiên Thần Tri Tá» dừng chân đứng lại. NgÆ°á»i mặt áo Ä‘en, Vạn Thế Tiên CÆ¡ cùng vá»›i tất cả những ngÆ°á»i có mặt tại chá»— Ä‘á»u trố mắt ngó và o chá»— phát ra tiếng quát.
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en biến sắc, cất giá»ng há»i to:
– NgÆ°á»i nà o?
Äồng trống lặng trang nhÆ° cảnh chết, trong rừng lá khô rÆ¡i lác đác, tuyệt nhiên chẳng thấy má»™t bóng hình ai. Câu há»i của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en cÅ©ng chìm trong yên tÄ©nh, không nghe tiếng trả lá»i.
CÅ©ng đúng lúc ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en cất tiếng há»i bông lông đó thì Tiểu Phong đã bắt cái váºt nhÆ° Ä‘iểm trắng ấy và o tay. Thì là má»™t miếng giấy trắng vo tròn không hÆ¡n không kém. Chà ng mở miếng giấy trắng ấy ra xem, thấy trên miếng giấy có viết dòng chữ rất đẹp và rất rõ:
«Việc sai ngÆ°Æ¡i đó, trong có tên của Thần Tri Tá» ghi rõ và o giấy. Sá»± tình ngÆ°Æ¡i chÆ°a giao Æ°á»›c xong xuôi, vì cá»› nà o ngÆ°Æ¡i lại Ä‘uổi lão ta phải rá»i Ä‘i? Ngà y mùng Năm tháng Năm còn cách không xa. Lá»i hứa ấy, ngÆ°á»i là m tròn hay không?
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất gởi.» Xem xong, Tiểu Phong bất giác rúng Ä‘á»™ng trong lòng. Chà ng không ngỠđược là ngÆ°á»i ở dÆ°á»›i hang đất lại cÅ©ng xuất hiện ở đây. Chà ng Ä‘oán chắc ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất không hiểu dụng tâm của mình.
Bởi vì Thần Tri TỠđối vá»›i mình không cừu, không háºn mảy may nà o nên chà ng không có ý định gây ác cảm vá»›i ông ta, nhá» ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en má»i Ä‘i cho khá»i nÆ¡i đây. Có thế sau khi gặp lại má»›i dá»… dà ng nói chuyện. NghÄ© đến đó, Tiểu Phong sá»±c nhá»› đến tánh mạng của mình suýt nữa bị tiêu diệt trong tay Cây Äèn Ma. Ngá»n lá»a giáºn vô hình phừng cháy trong lòng chà ng.
MÆ°á»i mấy ngà y trÆ°á»›c đây, vì Cây Äèn Ma mà chà ng đồ sát đến mấy trăm cao thủ giang hồ, trong số ấy bao gồm cả Tây Thần, Nam Quân và Thiết Trúc Thần Quân. Vì váºy mà tất cả nhÆ¡n váºt võ lâm chẳng má»™t ngÆ°á»i nà o chịu tha thứ chà ng, trong đó gồm cả ngÆ°á»i yêu của chà ng và ngÆ°á»i chú thiết tha lo lắng cho chà ng nữa.
NghÄ© tá»›i chừng nà o chà ng cà ng giáºn căm chừng ấy. Nghiến chặt hai hà m răng, Tiểu Phong cÆ°Æ¡ng quyết bảo cho ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất biết là chà ng phản kháng lại lịnh sai khiến của Cây Äèn Ma. Nếu chẳng váºy sợ e tánh mạng của chà ng sẽ không thoát khá»i tiêu diệt dÆ°á»›i tay Cây Äèn Ma. à nghÄ© và lá»a giáºn sôi sục đầy lòng. Chà ng bÆ°á»›c nhanh tá»›i nhắm ngay đấu trÆ°á»ng chạy thẳng và o.
Má»i ngÆ°á»i tại chá»— Ä‘á»u ngạc nhiên chăm chú nhìn và o Tiểu Phong.
Mang theo ngá»n lá»a căm giáºn trong lòng, Tiểu Phong chạy và o chá»— má»i ngÆ°á»i Ä‘ang đứng quây quần. TrÆ°á»›c việc chết sống Ä‘ang trong giai Ä‘oạn má»ng manh không đầy Ä‘Æ°á»ng tÆ¡ sợi tóc. Chà ng cần nói rõ tất cả má»i việc vá»›i ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất má»™t lần dứt khoát.
Tiểu Phong là má»™t ngÆ°á»i cá»±c kỳ cao ngạo. Má»™t khi đã quyết định là không há» sá»a đổi. Và dầu việc ấy có là m cho máu chà ng đẫm Æ°á»›t rừng hoang thì chà ng cÅ©ng không oán tiếc.
Vạn Thế Tiên CÆ¡ thấy chà ng chạy đến thì nhÆ°á»›ng xếch hai hà ng lông mà y lá liá»…u, lanh lảnh há»i liá»n:
– Ngươi là Tiểu Phong?
Tiểu Phong cÆ°á»i ngạo nghá»…, trả lá»i:
– Vâng. Tại hạ là Tiểu Phong!
Ngắm nghÃa chà ng từ đầu tá»›i chân, Vạn Thế Tiên CÆ¡ nói bằng má»™t giá»ng trà n đầy cảm khái:
– Quả nhiên là má»™t trang kỳ tà i hiếm thấy trong võ lâm từ và i ba trăm năm trở lại đây. Khá tiếc má»™t Ä‘iểm là sát nghiệp quá nặng. Nếu chẳng váºy thì danh hiệu Thiên hạ võ công đệ nhất sẽ thuá»™c vá» ngÆ°á»i, chẳng ai và o tranh nổi!
Nói xong bà ta thở dà i một tiếng.
Thiếu nữ áo trắng rón rén bước sen chạy đến trước mặt Vạn Thế Tiên Cơ kêu lên hết sức buồn rầu u oán:
– Sư phụ ...
Vạn Thế Tiên Cơ ngó nà ng bằng cặp mắt thản nhiên.
Từ trong cặp mắt u oán cảm thÆ°Æ¡ng của nà ng, bà ta đã phát hiện Ä‘iá»u gì.
|
![Trả lá»i](images/styles/zingblue/buttons/reply.gif) |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âàëåíòèíà, download han huyet lenh, download lenh tg, han huyet lenh, han huyet lenh download, han huyet lenh tron bo, han huyet lenh truong, han huyet lenh.prc, hanhuyetlenh, hà n huyết lệnh, hôi 6 han huyêt lênh, íàöèîíàëüíûé, ìàøèí, ïîãîäà, ïðåññà, lenh tg, ñïîðòèâíûå, ñòðîèòåëüñòâå, óîòñîí, phimbo hanhuyetlenh, truong han huyet giang, truyen han huyet lenh, truyen han huyet lenh., www.han huyet lenh du bo, xem phim han huyet lenh, ðàáî÷èé ![](images/styles/zingblue/editor/11x11progress.gif) |
| |