Chỉ mấy ngày ngắn ngủi trong Chân Đế mà đã xuất hiện hai thông tin nổi trội được truyền bá khắp diễn đàn. Sự việc thứ nhất chính là sự xuất hiện của tam đầu thị huyết boss. Mọi người không biết bọn chúng từ nơi nào xuất hiện, sức mạnh cao tới cỡ nào và mục đích của chúng là gì. Nhưng tất cả người chơi đều thừa nhận rằng từ lúc bọn chúng xuất hiện tới nay chưa từng bị kẻ nào hạ sát, chỉ có chúng đơn phương hạ sát người khác mà thôi.
Chúng là trò đùa phần thưởng mà công ty Tuyệt Đỉnh dành cho người chơi hay bug xuất hiện làm rối loạn cân bằng của Chân Đế. Tới bây giờ công ty Tuyệt Đỉnh đã nhận được hàng ngàn cuộc điện thoại phàn nàn trách móc về bộ ba huyết boss này. Không một người chơi nào dưới cấp hai mươi có thể giết được chúng.
Khi gặp tổ đội yếu ớt bọn chúng ngay lập tức giết sạch không tha bất cứ thành viên nào. Nhưng nếu gặp tổ đội đông đảo và mạnh mẽ thì bọn chúng ẩn núp rồi lợi dụng sơ suất tiêu diệt dần dần. Đã từng hơn một trăm người tổ chức đi săn bọn chúng thế mà tất cả bọn họ đều bị dẫn dụ chết sạch trong những cạm bẫy quái ác giăng đầy trong rừng.
Người chơi vô cùng thắc mắc rằng ai đã đặt cạm bẫy này để giúp bọn boss hạ sát người chơi. Nhưng bọn họ cũng không biết rằng ngay cả nhân viên quản lý cấp cao của Chân Đế cũng đang đau đầu vì vấn đề này. Mặc dù trên lý thuyết bọn họ quản lý nhưng thực tế đau đớn rằng chịu trách nhiệm điều hành tất cả thông tin lại là máy chủ “MF 1”. Nó hoàn hảo không hề có khuyết điểm nào chính theo như sự nhận định của các chuyên gia và nó tự quản lý chính bản thân không cho bất cứ người nào tác động vào hệ thống của nó. Chính thế nên sự can thiệp của nhân viên quản lý là có hạn. Bình thường nếu có vấn đề bất hợp lý hoặc bug thì chính “MF 1” sẽ tự động sửa chữa và nâng cấp không cần sự can thiệp từ bên ngoài. Nhưng nếu những sự việc trong Chân Đế mà “MF 1” không sửa chữa thì tất nhiên đó không phải là bug.
Trưởng phòng Thế Luân hiện giờ hoàn toàn bất lực trước sự xuất hiện của ba con boss hùng mạnh này. Sự xuất hiện của chúng đang làm mất cân bằng, nếu cứ để chúng giết choc tân thủ như thế thì còn ai dám tạo nhân vật vào chơi nữa. Nếu không có người chơi mới thì trò chơi sẽ nhưng phát triển và dần thoái hóa, chính là đồng nghĩa với việc phải ngưng lại dịch vụ phát hành trò chơi này.
Người ngoài không biết chứ lão biết rất rõ Chân Đế không đơng thuần chỉ là một trò chơi giải trí mà theo thời gian nó sẽ trở thành một thế giới thứ hai hoàn hảo cho con người sinh hoạt và trao đổi. Nếu sự việc này không giải quyết ổn thỏa thì chắc chắn rằng công ty sẽ không do dự sa thải lão ngay. Trưởng phòng Thế Luân không thể để việc đó xảy ra được vì Chân Đế chính là ngọn nguồn sống của cả cuộc đời lão. Không có nó lão chẳng là gì cả.
Trưởng phòng Thế Luân cũng không phải là một người đơn giản, ngồi trầm tư hàng giờ cuối cùng lão cũng nghĩ ra được một biện pháp giải quyết. Sự can thiệp của con người vào Chân Đế là có hạn nhưng không phải không thể làm gì. Trưởng phòng Thế Luân thật sự không có cách nào truy nhập vào “MF 1” để tìm kiếm và tiêu diệt bộ ba boss này nhưng nếu giết bọn chúng bằng sức mạnh chính trong Chân Đế thì vẫn có thể.
Chính vì vậy, lão quyết định mở thêm truyền tống trận ở các thành thị nối liền tới tân thủ thôn. Bình thường truyền tống trận giúp cho người chơi di chuyển qua các thành trấn nhằm tiết kiệm thời gian bởi vì thế giới trong Chân Đế quả thật quá lớn. Để cho người chơi di chuyển từ thành thị này sang thành thị khác e rằng thời gian để chơi chẳng còn là bao.
Trước đây thì hệ thống không cho người chơi đẳng cấp trên hai mươi trở lại tân thủ thôn bởi vì lo lắng nhiều sự việc nằm ngoài tầm kiểm soát phát sinh. Nhưng nay bất đắc dĩ trưởng phòng Thế Luân phải làm như vậy, ngoài ra lão còn thông báo trên diễn đàn rằng ai có thể giết chết được bộ ba huyết boss này sẽ được nhận phần thưởng hậu hĩ.
Chiêu này thật sự lợi hại một ná rớt hai chim. Vừa giải quyết được tình trạng mất cân bằng, lại vừa bổ sung hoạt động sôi nổi cho người chơi càng thêm hào hứng. Qủa nhiên từ khi nhận thông báo, rất nhiều bang phái triệu tập thành viên trở về tân thủ thôn săn giết ba con boss. Tuy tới giờ vẫn chưa có người nào thành công hạ sát chúng nhưng cũng hạn chế được hành động của chúng. Trưởng phòng Thế Luân càng vui vẻ cầu mong ba con boss này trốn kĩ một tí để công ty khỏi tốn chi phí tặng thưởng cho đám người chơi.
…………………………..
Sự kiện thứ hai so với sự kiện đầu thì không nóng bỏng bằng đó là sự xuất hiện của một kẻ cuồng sát. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi hắn từ một tên vô danh trèo lên Thập đại ác danh bảng, sau đó hắn nhanh chóng vượt qua những kẻ cuồng sát khác trở thành cuồng sát vua với điểm ác danh lên tới gần một ngàn hơn kẻ xếp hạng nhì bốn trăm điểm.
Bởi vì hắn ẩn dấu tên nên chỉ làm cho người chơi xao động một tí mà thôi. Trò chơi có nhiều kẻ biến thái cũng không có gì lạ, dù sao độ chân thật của Chân Đế quá cao, thu hút vài tên nghiện sát nhân cũng không phải là không thể.
Đó là suy nghĩ của người chơi bình thường, còn những kẻ cao thủ hoặc bang chủ của các đại bang phái thì lại có suy nghĩ khác. Bọn họ đang cố gắng tìm kiếm mối liên hệ giữa kẻ cuồng sát nhân này với bộ ba huyết boss. Đều làm họ chú ý chính là trong ba con boss này lại có sự xuất hiện của một con huyết trư, và bài danh thứ nhất trong thập đại sủng vật bảng gần đây cũng xuất hiện một con cửu cấp ma thú Hắc Huyết Yêu Trư đó sao. Hai con ma thú này có phải hay không chỉ là một? Nếu thật sự như thế thì kẻ cuồng sát này chính là chủ nhân của cửu cấp ma thú.
Trước giờ, thành viên phái đi điều tra chẳng đem về được thông tin hữu dụng nào. Bây giờ có một chút manh mối cũng nên thử vận. Nếu bộ ba boss này liên quan tới tên cuồng sát kia thì thu phục hắn gia nhập bang, sức chiến đấu của bang sẽ nhanh chóng đề cao. Còn không quan hệ cũng chẳng sao, giết chết ba con boss thu được phần thưởng của trò chơi. Mặt nào cũng có lợi vì thế cửu đại bang phái lần này xuất ra toàn bộ là cao thủ, có vài bang chủ nhịn không được trực tiếp thân chinh theo đồng bọn tham gia chuyến đi săn này.
………………………….
- Thợ rèn gia gia à, hàng về hàng về đây, đảm bảo nóng hổi luôn. Gia gia ra kiểm tra rồi cho giá cho ngon lành đó nha. Mấy ngày nay ta ủng hộ lão nhiều quá trời luôn a.
Ta đứng trước tiệm thợ rèn la lên. Chẳng mấy chốc trong từ một lão nhân cầm trên tay cây búa, thân thể vạm vỡ từ trong bước ra nhìn ta cười hì hì.
- Í, tiểu tử ngươi tới rồi đó à, vào đây rồi nói chuyện. Hà hà hà, dạo này làm ăn khấm khá lên. Chẳng biết tân thủ làm cái gì mà cứ chết lên chết xuống mãi, vũ khí rớt hết cả cứ tới tiệm của ta mua mãi. Ài, không nhờ ngươi cung cấp vũ khí thì cái thân già như ta một ngày tạo được bao nhiêu để mà bán cho khách hàng đây cơ chứ. Cứ theo đà này thì ta chẳng mấy chốc kiếm đủ kim tệ lên thành thị mở một cửa hàng ngồi đó hưởng phước là được/
Ta nhìn lão cười tà mị
- Cái đó là phước của gia gia đó chứ, ta chỉ giúp một tí mà thôi. Có phải hay không đã hết hàng rồi, ta vừa nhập thêm một lô mới này, có lẽ cũng đủ bán hết hai ngày tiếp theo. Mà gia gia phải trả giá cao một tí đó nha, đừng keo kiệt với tiểu bối như ta làm gì.
- Cái đó là tất nhiên. Nhanh, đem hàng ra cho ta kiểm tra một tí.
Ta vung tay lên bỗng chốc từ khoảng không xuất hiện một núi nhỏ vũ khí, áo giáp các loại. Những thứ này là do ta giết tân thủ cướp được cả. Cách đây không lâu, ta phát hiện nếu người chơi chết bởi cạm bẫy sẽ không bạo suát bất cứ vật phẩm nào cả, chỉ có chết bởi công kích của ta hoặc sủng vật thì mới bạo suất vật phẩm mà thôi. Nên ta đã nghiên cứu chế tạo thêm vài cạm bẫy có chức năng chủ yếu giam cầm hoặc hạn chế hành động của người chơi, cuối cùng tự tay ta sẽ kết thúc bọn chúng.
Người chơi chết đi bạo suất vụ khí áo giáp các loại rất là nhiều, tuy không có vật gì là quý hiếm nhưng do ta và tiểu hắc huyết đồ sát gần như nát cả tân thủ thôn làm cho trang bị bình thường cũng trở nên vô cùng khan hiếm đắt đỏ. Cứ thế, ta đi giết tân thủ cướp bóc trang bị đem về bán cho lão thợ rèn, lão thợ rèn đem bán cho tân thủ rồi tiếp tục bị ta giết. Nhờ vòng tuần hoàn đê tiện này nên ta thu được một khoảng kim tệ vô cùng lớn.
Trang bị và vũ khí trên người ta toàn bộ đều là màu xanh trang bị cấp hai mươi. Chỉ có đều tác dụng của chúng cũng không lớn lắm, đa số thời gian ta giết chóc đều trong hình thái thạch thử vương, trang bị mạnh cũng không có tác dụng gì cả. Thôi kệ, lòe thiên hạ cũng không sao.
Chỉ đáng hận rằng, Chân Đế tự nhiên lại cho những kẻ trên cấp hai mươi trở về truy sát ta. Báo hại ta trốn chui trốn nhủi như con chuột. Đẳng cấp hai mươi bây giờ ta không coi vào mắt, chỉ cần một vuốt cũng đủ kết liễu bọn chúng. Nhưng là trên cấp hai mươi trang bị trở nên tốt rất nhiều, người chơi cũng bắt đầu có nghề nghiệp học được nhiều kĩ năng có lực sát thương lớn gây ta không ít khó khăn.
Bởi vì đầu ta bị treo thưởng cao nên không biết là từ quỷ môn quan trốn thoát về bao nhiêu lần nữa. Ài, xem ra tân thủ thôn chẳng còn là miếng mồi béo bỡ nữa rồi. Đáng hận thay, cái nhiệm vụ khám phá ma khí gì gì đó của lão trưởng thôn ta chưa hoàn thành nên không thể rời khỏi nơi này. Chắc có lẽ cũng tới lúc đi làm cái nhiệm vụ này rồi sẵn tiện đợi cho không khí người chơi ổn định lại một tí thì tốt hơn.
Chương 41: Công chúa Thúy Vân ( Thượng )
Tác giả:metallica
nguồn:longhomon.net
Hôm nay thầy giáo lớp ta bị bệnh đột xuất nên lớp nghỉ sớm. Vậy là có thể chạy ngay về nhà chơi Chân Đế rồi. Hôm qua bị đám người chơi truy sát thật sự khổ nói không nên lời. Đã vậy sáng nay vào kể cho hai thằng cốt đột kia nghe không an ủi thì thôi lại còn cười muốn rụng cả răng làm ta tức anh ách cả buổi trời. Lại còn bảo ta đưa đầu cho chúng chém để đi lãnh thưởng, có mấy thằng bạn như thế đúng là “phước đức” mấy ngàn đời tích tụ a.
Chúng mày cứ chờ anh đây lên cấp cao lúc đó cạp tụi bây không muộn. Ta hậm hực quăng vài câu đe dọa Đức và Tiến rồi quay lưng bỏ về.
Tiến vào Chân Đế, ta dạo vài vòng trong Tân Thủ thôn. Sức nóng từ phần thưởng nhà phát hành đưa ra nhằm lấy cái đầu của ta ảnh hưởng thật sự rất lớn đó chứ. Nếu trước đây Tân Thủ thôn chỉ lát đát vài người thì giờ đây lượng người chơi xuất hiện rầm rộ không kém gì ngày đầu tiên phát hành là mấy. Vũ khí, áo giáp bóng loáng đủ hình dạng màu sắc làm ta thấy phát thèm. Nếu giết sạch bọn người này đem bán hết mấy thứ đó có lẽ ta sẽ kiếm được một bộn tiền.
Bình tĩnh lại. Ta hít thở thật sâu kiềm nén tâm tình kích động lại. Không thể lỗ mãn được! Chỉ vì lợi ích nhỏ nhoi mà bại lộ bí mật thì không đáng. Ta mở bảng thông tin cá nhân quan sát lại thuộc tính mới lên cấp hai mươi của mình
Người chơi: Nhìn Cái Gì
Cấp độ: 20
Huyết lượng: 605
Ma pháp: 1028
Danh vọng: 300
Ác danh : 964
Bang phái : không
Sủng vật: Tiểu Hắc Huyết
Sức lực: 13
Thể lực: 61
Trí lực: 100
Mẫn Lực: 1
May mắn: 1
Mị lực: -1
Từ đằng cấp mười lên cấp hai mươi thì mỗi cấp được sáu điểm tiềm năng, ta chia một phần vào huyết lượng còn bao nhiêu thì dồn vào ma pháp lực. Ngoài ra trong quá trình đồ sát tân thủ thì ta cũng giết được rất nhiều boss, hấp thụ tinh lực của chúng tăng cao điểm tiềm năng. Dù sao boss ta giết dạo gần đây đẳng cấp quá thấp, không thể nào so sánh với Thạc Thử vương được, nên điểm tiềm năng tăng lên cũng không nhiều. Không phải lúc nào cũng trong trạng thái thú hóa nên ta đã thêm điểm tiềm năng vào lực lượng nhằm tăng sức sát thương lẫn phòng thủ khi ở hình dạng người lẫn trạng thái thú hóa.
Đây là quyết định sáng suốt, nhiều khi tham gia đám đông ks boss ta cũng lợi hơn rất nhiều. Máu trâu, ma pháp nhiều lẫn lực sát thương khủng. Ngoài ra một thân trang bị xanh nên sức mạnh tăng lên một lượng đáng kể.
Khi lên tới đẳng cấp hai mươi thì ta liền nhớ tới Quang Minh Chúc Phúc hạng liên của lão Thất đưa ta khi trước. Ta lấy từ trong hành lý ra và đeo vào cổ. Trang bị vừa gắn vào người thì một cổ ánh sáng nhu hòa toát ra từ hạng liên bao trùm khắp thân thể của ta. Đây có lẽ là kĩ năng Thánh Minh Luân Hồi của Quang Minh Chúc Phúc hạng liên bảo vệ người chơi trước các lực công kích, chuyển trực tiếp sát thương lực của kẻ thù vào ma pháp lực. Ngoài ra mà pháp lực của ta cũng tăng 20% từ 1028 trở thành 1233.
Ma pháp lực của ta đã hơn một ngàn nghĩa là ta bây giờ có thể sử dụng thú vương triệu hồi. Hiện giờ hình thái biến hóa của ta chỉ vỏn vẹn gồm Bạch Thố và Thạch Thử Vương, có lẽ nên lựa chọn thu phục một đám thạch thử cấp mười thì hữu dụng hơn một đám bạch thố cấp một. Ta cũng không vội, lần này đi làm nhiệm vụ của trưởng thôn ai biết được nguy hiểm gì đang rình rập chờ đợi ta phía trước cơ chứ, phải chuẩn bị trang bị cho thật tốt mới được. Ta dọn dẹp lại hành lý cho gọn gàng, bán hết những món đồ vô dụng, dược thảo cũng mua mấy trăm bình, rồi tạt sang cửa hàng tạp hóa của Nguyệt Nhi bổ sung vài món đồ lặt vặt dùng để chế tạo cạm bẫy. Dù sao tiền kiếm được từ việc giết tân thủ và buôn bán vũ khí cũng khá nhiều nên bây giờ ta cũng không đến nỗi túng thiếu như lúc đầu.
- Huyết tiên đan, cam thảo lộ, giải độc thảo, giải choáng dược, mùng mền chiếu gối, thức ăn đều đầy đủ, ngay cả cái bô ta cũng chuẩn bị luôn. Hà hà hà, còn lo gì nữa cơ chứ. Hang thạch thử thẳng tiến thôi!
Tội ác giới chỉ đúng là tiện dụng. Cả núi đồ như vậy vẫn có thể nhét vào không hề chật chội tí nào, không như người chơi khác, tay xách nách mang trong thật cực khổ a. Ta chỉ ung dung cầm thanh kiếm trên tay tiêu sái cất bước về phía ác thú sâm lâm.
Loang quanh nửa ngày trời ta cũng kiếm được hang động của bọn thạch thử. Nhớ tới những kì ngộ gặp Tiểu Hắc Huyết, chạm trán Vạn Vô Yên, ác chiến Thạch Thử Vương ta không khỏi cảm thán một tiếng. Lúc ấy ta chỉ mới cấp mười mà thôi, thế mà dám sấn vào nơi đây đúng là điếc không sợ súng mà. Thấy kẻ thù quay lại, đàn thạch thử chào mừng ta bằng ánh mắt giết người. Hang động gần như sáng rực lên bởi những tia đỏ nhấp nháy từ đôi mắt đỏ ngầu của chúng.
Bây giờ có cho tiền ta cũng không nghĩ tới việc chui vào nơi đó một lần nữa đâu. Thu phục thạch thử chỉ cần bên rìa hang động cũng được rồi.
Lần này ta không hề thú hóa, cứ trong trạng thái nhân loại tấn công bọn thạch thử. Sát thương của Thạch Thử Vương hiện giờ đã ngoài sức chịu đựng của bọn chúng, ta có thể một kích giết chết, nhưng cái ta cần là đánh cho chúng suy yếu để thu phục thành đàn em kìa. Vì có kinh nghiệm lần trước cộng thêm đẳng cấp tăng gấp đôi nên lần này sử dụng ma thú thuần phục trở nên dễ dàng hơn nhiều. Tuy nói vậy việc này cũng làm ta tốn ba ngày để hoàn thành.
- Ma thú thuần hóa.
Theo tiếng hô, một đạo khói đen nhanh chóng xuất hiện, từ trong đạo khói vươn ra hàng chục xúc tua rồi cuộn lấy con thạch thử xấu số kia. Sau vài lần giẫy giụa trong vô vọng, thân ảnh con thạch thử tan biến trong không gian. Đó là dấu hiệu ta đã thu phục thành công.
- Cuối cùng cũng xong rồi. Mệt chết đi được.
Ta thét lên thả người ngồi phịch xuống đất. Đây là con thạch thử thứ một trăm mà ta đã thu phục. Đẳng cấp hiện giờ của ta là hai mươi nên chỉ có thể thu phục một trăm con thạch thử cấp mười mà thôi. Sau này cấp độ lên cao thì số lượng và chất lượng cũng theo đó tăng lên.
Tiếp đó ta lại phải tốn thêm thời gian để làm quen với cách điều khiển đàn thạch thử. Muốn chỉ huy chúng ta bắt buộc trong trạng thái Thạch Thử Vương, ra lệnh trực tiếp bằng tiếng chít chít. Ài, mất toi một ngày trời ta chỉ ra được vài lệnh đơn giản cho chúng mà thôi: tấn công, bao vây và rút lui. Có lẽ rãnh rỗi nên luyện tập thêm mới được.
Sau khi giải quyết xong đàn chuột, ta tiếp tục đi sâu vào ác thú sâm lâm cố hoàn thành nhiệm vụ của thôn trưởng. Thời gian tại tuyến của ta chỉ còn vỏn vẹn một ngày, hy vọng hôm nay làm cho xong để ngày mai lên thị trấn gặp mặt hai thằng bạn quỷ quái kia.
Vừa đi vừa ngắm nhìn cảnh sắc tươi đẹp của khu rừng cũng là một loại hưởng thụ. Nhân loại phát triển càng cao thì thiên nhiên cũng bị tàn phá vô tội vạ, cảnh sắc non xanh nước biếc núi rừng trùng điệp thế này làm sao có thể ngắm nhìn được ngoài đời cơ chứ. Thật đáng tiếc a.
Ta đi được ít lâu thì loáng thoáng nghe được tiếng suối chảy đằng xa. Tâm vừa động ta nhịn không được bước nhanh hơn về phía trước. Vạch tàng lá trước mặt ra thì trước mặt là hồ nước rộng lớn. Ánh mặt trời chiếu xuống mặt nước trộn cùng những cơn sóng nhỏ lăn tăn tỏa ra những tia long lanh khắp mặt hồ. Từng cụm cây to lớn bao bọc xung quanh cứ như là bảo vệ cho viên ngọc trong suốt lấp lánh đầy màu sắc này.
Chính lúc ta muốn bước ra khỏi táng cây rửa ráy một tí thì từ mặt nước nhẹ nhàng nhô lên một thân ảnh.
Hai mắt ta trợn tròn lên. Mỹ nhân, siêu cấp mỹ nhân a ! Khuôn mặt đẹp như bức tranh vẽ, đôi mày liễu dài mượt, cặp mắt trong veo như nước, thanh lệ thoát tục. Thân thể nàng mềm mại như khối bạch ngọc không tì vết, các đường cong lả lướt, uốn lượn rõ ràng. Bộ ngực điểm hai chấm hồng ẩn hiện dưới làn nước trong xanh. Mái tóc dài đen nhánh lượn lờ càng tô điểm thêm cho dung nhan kiều mĩ của nàng.
Ây da, tình cảnh như thế này có tính là ta đang rình trộm không nhỉ ? Nào phải, ta chỉ là vô tình đi ngang qua nơi này, hiện giờ ta đang ngắm nhìn cảnh sắc hùng vĩ của núi non mà thôi, còn cô gái kia chỉ là thu hoặch ngoài ý muốn. Người ta đưa cho coi mà không thèm nhìn chính là sỉ nhục cho một mỹ nhân như nàng, ta nào dám làm cái chuyện khinh khi phụ nữ như thế cơ chứ ! Đã vậy không thèm khách khí nữa, tay quệt nước dãi nhiễu đầy đất, ta cố căng hai mắt ra để nhìn thật rõ thân thể mềm mại như lụa của mĩ nhân.
Mỹ nhân nọ không biết bụi cây đằng xa kia xuất hiện hai bóng đèn pha sáng rực bám chặt vào thân thể nàng không hề bỏ sót bất cứ cử động hay khu vực nào.
Rắc
Tiếng cành cây gãy khe khẽ vang lên. Mỹ nhân nghe thấy lập tức có phản ứng.
- Ai đó ?
Mỹ nhân hướng sang phía ta đang ẩn núp quát lớn.
- Không có ai cả.
Éc, ta trả lời theo quán tính, ngay khi vừa phản ứng lại thì đã quá trễ. Một hỏa cầu khổng lồ bay tới đập thẳng vào người ta.
- A a a a a !
Ta hét thảm lên một tiếng. Cả người bị hỏa câu chấn bay thẳng vào cây đại thụ khổng lồ gần đó.
-1530
Ách, nhìn huyết lượng và ma pháp lực tuột xuống chỉ còn một tia hách ta choáng váng cả đầu óc. Lực công kích siêu cấp biến thái a ! Nếu không phải ta sở hữu Quanh Mình Chúc Phúc hạng liên chắc đã cháy ra tro.
Ta vội vàng lấy thiết tiên đan từ tội ác giới chỉ ra, vừa đưa lên miệng chưa kịp uống thì lưỡi kiếm nhọn hoắc đã chỉa thẳng vào cổ họng
Chương 42: Công chúa Thúy Vân ( Hạ )
Tác giả:metallica
nguồn:longhomon.net
- Ngươi là ai? Dám cả gan tới nơi này nhìn lén ta.
Âm thanh trong trẻo phát ra từ mỹ nhân, nàng trong lúc vội vàng chỉ kịp dùng chiếc khăn tắm che đi thân hình gợi cảm của mình. Thật đáng tiếc nếu nàng không che còn đỡ, đằng này cái kiểu nửa kín nửa hở thế kia còn kích thích gấp trăm lần.
Những giọt nước long lánh trên mái tóc khẽ chảy xuống thân hình đầy đặn của mỹ nhân, một tay cầm khăn, tay còn lại nắm chặc thanh kiếm chỉa thẳng vào cuốn họng của ta. Trong tình cảnh tính mạng nằm trong tay người khác như thế làm ta cũng không có thời gian tiếp tục suy nghĩ những việc bậy bạ.
Ta nhắm đôi mắt lại, hai tay nhanh chóng che khuôn mặt của chính mình.
- Xin lỗi, xin lỗi cô. Ta không có cố ý đâu. Ta chỉ tình cờ đi ngang qua nơi đây, nghe thấy có tiếng nước chảy nên dự định tới rửa ráy một tí. Nhưng không ngờ cô lại đang tắm rửa ở đây. Cô muốn giết ta để bù tội cũng được, nhưng trước hết xin cô hãy mặc lại quần áo cái đã. Ta hứa sẽ không bỏ chạy đâu.
Mỹ nhân nghe ta nói thế vô thức nhìn xuống dưới. Khuôn mặt nàng ngay lập tức đỏ bừng như một quả táo chín, nhìn hình dáng ngượng ngùng của nàng trông xinh khiếp. Tại sao ta nhắm mắt che mặt vẫn có thế quan sát được? Đừng ngớ ngẩn như thế. Có mỹ nhân trước mặt mà không nhìn thì ngươi mới là có vấn đề. Cái chiêu dùng tay che mặt sau đó bàn tay hé ra một chút để nhìn có ai không biết cơ chứ. Điều thần kì của tuyệt kĩ này là nạn nhân không hề hay biết, mà người sử dụng thì được một màn bổ mắt.
- Ngươi đứng đó cho ta. Nếu ngươi dám chạy thì … hừ… ta đảm bảo ngươi sống không bằng chết.
Quăng ra một câu đe dọa, mỹ nhân biến mất trước mặt ta, kèm theo đó ta nghe thấy từ bụi cây đằng kia tiếng xột xoạt của quần áo. Ta không kiềm được tự cười giễu chính mình. Đang đi làm nhiệm vụ mà gặp phải sát tinh nóng bỏng như thế này không biết là hên hay xui đây. Mà ngẫm ra cô nàng này cũng hơi ngốc ngếch đáng yêu. Công nhận cấp độ của nàng cao hơn ta rất nhiều ta muốn bỏ chạy cũng không được, nhưng bởi vì nàng chủ động công kích nên ta vẫn có thể dùng thổ địa phù trở về thành, hoặc ngay lập tức đăng xuất khỏi trò chơi.
Chân Đế quy định nếu như cấp độ giữa hai nhân vật quá chênh lệnh, người đẳng cấp cao chủ động tấn công, người còn lại không phản công thì người bị tấn công không trong trạng thái chiến đấu. Chính vì vậy ta cũng không lo lắng lắm khi nghe nàng đe dọa, chỉ là ngay lúc này ta không muốn trở về thành. Ta tốn mấy ngày trời mới lần mò được tới nơi này, nếu bây giờ quay trở lại thì tốn thời gian vô ích. Vả lại ta nhìn thấy cô gái này cũng không đến nỗi nào, chỉ là tức giận vì ta nhìn lén nàng tắm. Ta bây giờ không nhận thì nàng cũng không làm gì được. Muốn giết ta cũng không dễ dàng gì, mấy ngày nay bị hơn ngàn người truy sát nhưng ta cũng sống khỏe đó thôi, kĩ năng chạy trốn đã được ta luyện tới mức lô hỏa thuần thanh rồi.
Nếu đã quyết định không bỏ chạy, ta cũng không lo lắng trực tiếp ngồi uống cam thảo lộ hồi phục huyết lượng đã mất. Ta uống tới chai thứ tám thì mỹ nhân cũng từ bụi cây bước ra. Nàng bây giờ mặc bộ áo màu vàng nhạt bó sát người, thân hình đầy đặn khi nãy lại càng thêm khoa trương nóng bỏng.
Nàng nhìn người thanh niên nọ đang ngồi nhàn nhã uống cam thảo lộ cũng hơi cảm thấy kì lạ. Hắn có vẻ rất bình tĩnh, chẳng lẽ thật sự là do nàng hiểu lầm hắn sao. Vả lại việc này cũng không thể hoàn toàn trách hắn được, nơi này nằm sâu trong rừng rậm ít người lai vãng nhưng không phải không có, do nàng khinh suất khi nhìn thấy hồ nước trong xanh không kiềm lòng muốn tắm rửa một tí, ai ngờ gặp tên này vô tình đi ngang qua. Không biết hắn có thấy được gì không? Cho dù hắn thật sự không nhìn thấy ta trong lúc tắm rửa đi chăng nữa nhưng khi nãy lúc ta đứng trước mặt thì hắn cũng đã nhìn no mắt. Thật đáng chết mà.
Càng nghĩ khuôn mặt nàng càng ửng hồng lên.
Ta nhìn thấy thế cũng cảm thấy kì quái. Mỹ nhân chỉ nhìn ta khuôn mặt nàng biến hóa đủ loại tâm tình.
- Xin lỗi, cô có thể thả ta đi được không. Việc khi nãy ta thật sự không cố ý, hiện giờ ta còn phải làm nhiệm vụ quan trọng của thôn trưởng Tân Thủ Thôn giao cho ta. Nếu không làm kịp thì e rằng hậu quả vô cùng khủng khiếp. Nếu cô tha cho ta thì ta tình nguyện đưa hết phần thưởng của nhiệm vụ này cho cô coi như bồi thường cũng được. Ẩn dấu duy nhất nhiệm vụ vật thưởng cho ta nghĩ rất có giá trị.
Ta lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng đến đáng sợ này. Dù sao nắm quyền chủ động trong tay cũng tốt hơn. Ẩn dấu duy nhất nhiệm vụ vật phẩm thưởng cho tính hấp dẫn phải nói là vô cùng lớn, có mấy ai không động lòng cơ chứ. Nếu nàng đồng ý thì ta được lợi rất lớn. Đầu tiên là cái mạng nhỏ của ta không bị mất, không muốn ta bỏ chạy thì tất nhiên nàng phải đi theo ta cùng hoàn thành nhiệm vụ, có một siêu cấp cao thủ đi theo trợ giúp tỷ lệ thành công càng cao thêm. Phần thưởng quý hiếm thì ai lại không muốn nhưng phải có mạng hưởng mới được. Nhiệm vụ lần này của thôn trưởng cũng quả thật dọa người, làm không xong đừng hòng rời khỏi Tân Thủ Thôn, nếu đã như vậy chi bằng kiếm người trợ giúp hoàn thành cho lẹ rời đi nơi này tiếp tục luyện cấp. Ở thôn nhỏ bé thì vật phẩm quý hiếm tới đâu sau này cũng chưa chắc đáng giá. Hoàng kim trang bị đẳng cấp mười có thể bằng trang bị bình thường đẳng cấp ba mươi.
Nghe ta nói thế mỹ nhân do dự một lúc rồi quyết định tạm tha cho ta. Đối với đẳng cấp thấp như ta thì nàng muốn ra tay lúc nào mà chẳng được. Điều nàng chú ý bây giờ chính là ẩn dấu duy nhất nhiệm vụ mà ta tiếp nhận. Phải biết rằng đa số ẩn dấu duy nhất nhiệm vụ thường có liên quan rất lớn tới diễn biến của trò chơi Chân Đế. Nếu có thể hoàn thành ngoại trừ vật phẩm thưởng cho vô cùng quý hiếm thì còn thu được danh vọng và điểm cống hiến quốc gia. Đối với nàng vật phẩm cũng không có ý nghĩa quá lớn, cái nàng cần hiện nay chính là danh vọng và điểm cống hiến quốc gia. Nếu có thể thu được càng nhiều điểm thì nàng có thể chứng tỏ bản lĩnh của mình cho phụ thân nàng xem.
- Này này, cô gì đó ơi có nghe ta nói không vậy.
Ta đưa tay vẫy vẫy trước mặt thu hút sự chú ý của nàng.
- Ta không phải tên gì đó ơi. Ngươi phải gọi ta là Thúy Vân công chúa.
- Thúy Vân Công Chúa! Cô tự đặt tên cũng sốc nhỉ. Mà tên cô ta dường như nghe ở đâu rồi thì phải.
- Tự đặt tên? Ta không hiểu ngươi đang nói cái gì. Thúy Vân là tên ta, và ta chính là công chúa của Thăng Long đế quốc.
- Ách. Cô.. cô không nói đùa đó chứ. Đúng rồi! Ta nhớ công chúa của Thăng Long đế quốc quả thật có tên là Thúy Vân vậy cô không phải là người chơi mà là NPC sao?
- NPC…
Thúy Vân khẽ nhíu mày
- Ta không thích cách xưng hô của ngươi, lần sau nếu ngươi dám gọi ta như thế thì cái lưỡi của ngươi xem như không cần nữa rồi.
Ta cố gắng nặn nụ cười lương thiện nhìn Thúy Vân công chúa. Không cho gọi thì thôi, NPC mà làm phách như thế. Nếu không phải ngươi quá mạnh thì đã đè ngươi xuống làm thịt rồi, vừa chảnh chẹ mà lại điêu ngoa, cầu trời cho ngươi không lọt vào tay ta nếu không thì….
Đè ép nhưng suy nghĩ đen tối lại, ta cố gắng tìm mọi cách dụ dỗ nàng
- Ta hiểu rồi. Vậy bây giờ công chúa có muốn thực hiện nhiệm vụ này hay không?
- Được, ta sẽ đi cùng ngươi để xem ẩn dấu duy nhất nhiệm vụ như thế nào. Nếu nhiệm vụ thu hoặch làm ta hài lòng thì có lẽ ta sẽ tha cho ngươi.
Ách, lại còn hăm dọa nữa. Được rồi, nam nhi không chấp nhất phụ nữ, ta nhịn.
Thúy Vân chỉnh trang lại y phục một tí rồi cùng ta tiếp tục đi sâu vào rừng. Ma thú càng đi vào sâu bên trong càng mạnh mẽ ta cùng Tiểu Hắc Huyết phải liên thủ mới giải quyết được. Thật ra chỉ cần hóa thành Thạch Thử Vương và triệu hồi đám thạch thử thì mọi việc sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Nhưng lại ngại cô công chúa Thúy Vân này sẽ phát hiện lai lịch ma thú của ta rồi một kiếm chém chết thì thiệt là nguy nên ta đành sử dụng kiếm cùng những kĩ năng cùi bắp để sát quái.
Thúy Vân chỉ đi theo sau lưng ta không hề ra tay.. Ta cũng không dám ép buộc, cấp độ của nàng cao hơn lũ ma thú rất nhiều cho dù giết cũng chẳng thu được bao nhiêu kinh nghiệm. Nàng chỉ nhàn nhã ngồi trên thú kị Phi Thiên Bạch Mã đi theo. Nhìn thấy Phi Thiên Bạch Mã làm ta thèm muốn chết. Tốc độ của nó khỏi phải bàn, quan trọng Phi Thiên Bạch Mã có thể phi hành trên không a. Nghe nói đây là thú kị chuyên dụng của hoàng gia cho dù có giàu tới cỡ nào đi nữa muốn sở hữu cũng e là không dễ dàng.
Ta thèm muốn Phi Thiên Bạch Mã thì nàng cũng rất hứng thú với Tiểu Hắc Huyết. Khi ta triệu hồi Tiểu Hắc Huyết ra thì vẻ mặt nàng có chút suy tư, nàng quan sát thật lâu Tiểu Hắc Huyết rồi quay sang nhìn ta.
- Thật không ngờ đẳng cấp thấp như người mà có thể sỡ hữu cửu cấp ma thú làm sủng vật.
Ta chỉ cười cho qua chuyện.
- Vận khí tốt một tí đó mà.
Chúng ta tiếp tục vừa tiến sâu vào rừng vừa sát quái khoảng năm tiếng thì hệ thống đề kì làm ta vui mừng khôn xiết.
Đing Đông – Hắc Huyết Yêu Trư thăng lên cấp 10 huyết lượng gia 200, ma pháp lực gia 100 thành công lĩnh ngộ kĩ năng Kị, Hắc huyết phân thân thuật.
Chương 43: Vô danh lăng mộ (Thượng)
Tác giả:metallica
nguồn:longhomon.net
Kị: Sủng vật khi đạt đủ cấp độ chủ nhân có thể kị. Chức nghiệp kị sĩ có thể cưỡi thú kị cùng nhau chiến đấu.
Hắc huyết phân thân thuật: sử dụng máu của bản thân tạo ra phân thân phụ giúp tấn công làm nhiễu loạn kẻ thù. Một phân thân cần 1500 huyết lượng có 60% sức chiến đấu của chủ thể. Hao tốn ma pháp: 500.
Ta mở bản thuộc tính của Tiểu Hắc Huyết ra xem xét
Tiểu hắc huyết: cửu cấp ma thú, Cấp độ: 10, huyết lượng: 4000, Ma pháp lực: 1500, Công kích: 500, Phòng thủ: 300.
Tiểu Hắc Huyết quả thật làm ta vui mừng lẫn sợ hãi. Vừa mới muốn có thú kị thì nó liền học kĩ năng Kị, ngoài ra còn khuyến mãi thêm kĩ năng tấn công. Một hắc huyết phân thân cần 1500 huyết lượng, như vậy bây giờ Tiểu Hắc Huyết có thể xuất ra hai phân thân có 60% sức chiến đầu cùng hỗ trợ tấn công. Qủa thật cường hãn.
Tiểu Hắc Huyết có lẽ cũng cảm thấy thế nên nó lúc lắc cái đầu cạ vào thân ta. Nhìn nó mà lệ ta muốn tuôn a. Mày quả thật là đồ biến thái mà. Chủ nhân của mày cho dù hóa thành Thạch Thử Vương chắc cũng bị mày xơi không còn một mảnh xương. Ài, như vậy cũng tốt cho mày chiến đấu một mình ta khỏi ra tay tránh bại lộ thân phận.
Ta xoa xoa cái đầu rậm rạp của nó rồi ra lệnh:
- Hắc huyết phân thân thuật.
Ngay sau khi tiếng hô, Tiểu Hắc Huyết ngửa đầu lên trời gào rống một tiếng thật to. Cả thân hình lập tức trương phồng lên gấp đôi, huyết quang bắn ra bốn phía chiếu sáng cả góc rừng. Theo thân thể càng ngày càng to, nhưng vết thẹo trên người nó cũng dần chuyển thành màu đỏ sậm. Hai mắt cũng chuyển sang màu đỏ. Tiểu Hắc Huyết giờ đây giống như một ngọn núi lửa sắp bùng nổ. Tiếng gào bỗng trở nên cuồng loạn, bỗng nhiên những vết thẹo dài sâu hoắm trên thân thể Tiểu Hắc Huyết nứt ra. Máu cũng từ ấy bắn ra tung tóe khắp phía.
Ngay sau đó những tia máu chia ra hai bên ngưng tụ trên không trung dần dần tụ hợp một con huyết trư hình dạng tương tự như Tiểu Hắc Huyết. Chỉ có điều hai con huyết trư thân thể được tạo hoàn toàn bằng máu này chỉ to bằng hai phần ba của Tiểu Hắc Huyết mà thôi.
Hắc huyết phân thân: Huyết lượng: 1500. Phân thân được tạo bởi hắc huyết phân thân thuật, sở hữu 60% sức tấn công của chủ thể. Chỉ bị hủy diệt khi cạn huyết lượng, ngoài ra không thể bổ sung huyết lượng từ kĩ năng hoặc dược phẩm.
Thiệt là đáng tiếc a. Hắc huyết phân thân không thể dùng dược phẩm bổ sung huyết lượng, không những vậy sau khi tạo ra hai phân thân Tiểu Hắc Huyết chỉ còn 1000 huyết lượng cũng không thể dùng vật phẩm để hồi phục lại 4000. Ài, việc này cũng là đương nhiên thôi, nếu Tiểu Hắc Huyết sau khi phân thân mà có thể hồi phục lại huyết lượng vốn có thì nó lại tiếp tục phân thân nữa. Bỏ ra chừng một ngày thì ta có hơn mấy trăm con huyết trư, tới lúc đó không phải thiên hạ vô địch đánh đâu thắng đó sao.
Thôi thì đành đợi Tiểu Hắc Huyết lên cấp lúc ấy càng sở hữu thêm nhiều phân thân cũng không muộn. Dù sao bây giờ nó cũng chỉ mới cấp 10 mà thôi, đường đi còn rất là dài. Tuy hiện giờ nó là cửu cấp ma thú nhưng trước kia cũng từng là thần thú, tiềm năng kinh khủng. Ta phải cố gắng bồi dưỡng, sau này Tiểu Hắc Huyết hồi phục lại như trước kia thì quả là điều đáng vui đáng mừng.
- Xông lên nào. Sát sát sát.
Ta nhảy lên lưng của Tiểu Hắc Huyết, la hét ầm ĩ hai huyết trư theo sát hung hăng tiến về phía trước. Sức mạnh của ba chú heo này quả thật đáng gờm, không cần ta ra tay chúng cũng đủ sức càn nát những ma thú cản đường. Ta chỉ cần chú ý và bổ sung huyết lượng cho Tiểu Hắc Huyết là được.
Bên cạnh Thúy Vân nhìn thấy cảnh tượng như thế nàng cũng chỉ khẽ hừ một tiếng trong miệng:
- Đúng là đồ thần kinh. Cứ như là người hoang dã trong rừng chạy ra vậy.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, hai người đi mãi cho tới khi mặt trời sắp lặn sau đỉnh núi.
- Này!
Thúy Vân không nhịn được hô lên
- Ngươi có biết địa điểm làm nhiệm vụ không vậy? Tại sao cứ đi vòng vòng mãi trong rừng như vậy.
Ta gãi gãi đầu quay lại nhìn nàng
- Cũng không biết nữa, trưởng thôn bảo là đi vào rừng tìm kiếm manh mối, lão cũng không nói rõ nơi nào ta cũng chỉ đi đại mà thôi.
- Ngươi…
Thúy Vân gắt một tiếng, hai mắt nhìn chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống người.
- Không thể trách ta a, ta cũng là người bị hai mà. Nếu không phải vì cái nhiệm vụ này, ta đã chạy tới thành trấn du ngoạn rồi cần gì loanh quanh trong khu rừng này cơ chứ. Ta mà không hoàn thành được thì cả thôn trấn sẽ truy sát. Thật là khốn khổ quá mà.
Ta ngã người nằm trên lưng Tiểu Hắc Huyết. Nó bây giờ đã là cấp mười rồi, thân thể cũng to hơn xưa rất nhiều đủ cho ta năm thoải mái không vấn đề gì.
Thúy Vân bây giờ đúng là giận tới mức thất khiếu ra khói. Nàng cắn răng nghiến lợi hận không được chém ta một đao rụng đầu. Tên béo ú dám lừa gạt nàng đi lẩn quẩn cả ngày trong rừng cuối cùng phang một câu rằng không biết nơi làm nhiệm vụ. Từ nhỏ tới bây giờ đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy tức giận đến như vậy.
Bọn thanh niên đứng trước mặt nào bao giờ cũng lịch sử lễ độ, luôn luôn lấy lòng nàng. Nếu hắn không biết thân phận công chúa của nàng cũng không nói. Đằng này rõ ràng hắn biết rõ mà vẫn thờ ơ như không. Trời đất, lại còn ngoáy mũi nữa chứ. Đồ tinh tinh đười ươi.
Hic. Ta mà biết những suy nghĩ của cô công chúa lúc này chắc có lẽ ta cũng chỉ cười xòe mà thôi. Đối với mỹ nhân quả thật ta có rất lớn hứng thú nhưng ta biết kết quả cuối cùng vẫn là không thể sở hữu. Đã như vậy thì cần quái gì phải lễ phép nết na thùy mị cho các nàng coi cơ chứ. Số ruồi bu kiến đậu ta đã định sẵn kiếp này không bạn gái, không người yêu, không vợ con rồi. Hu hu, con có lỗi với liệt tổ liệt tông. Hy vọng kiếp sau con có thể thoát khỏi số phận hẩm hiu này.
Đang trong lúc than thân trách phận thì bỗng nhiên một bóng sáng lóe lên đằng sau mang theo hơi nóng khiến ta chú ý. Khi ta quay đầu lại nhìn thì thấy trên tay Thúy Vân xuất hiện hỏa cầu sáng rực, ánh mắt nàng nhìn thẳng vào ta. Ta liền cảm giác không ổn.
- Này này, công chúa đại nhân, cô muốn làm gì đây? Không nên chơi lửa như thế coi chừng phỏng tay đấy.
Thúy Vân nở nụ cười lạnh lẽo
- Đúng vậy, bây giờ ta muốn nghịch lửa, muốn đốt chết tên dã nhân như ngươi đây.
Nói rồi nàng quăng hỏa cầu về phía ta. Hỏa cầu bay trên không bắt đầu trương phình lên gấp đôi, hai cánh bật tung ra nhanh chóng hóa thành một con phượng hoàng khổng lồ đập thẳng xuống đầu ta.
- Huyết trư lên.
Ta thét một tiếng, một con huyết trư đứng bên cạnh lao về phía hỏa phượng hoàng. Hai con thú va vào nhau ánh sáng của lửa cùng huyết sắc của máu trộn lẫn cùng với nhau tạo thành khung cảnh vô cùng quỷ dị. Hỏa phượng hoàng giương hai cánh bao trùm huyết trư vào trong thân. Hỏa phượng hoàng dường như muốn thiêu đốt sạch sẽ kẻ thù.
Nhưng huyết trư cũng không kém, nó dùng đôi nanh đâm mạnh vào giữa bụng của hỏa phượng hoàng. Đôi nanh tuy được tạo bằng huyết nhưng cũng sắc bén vô cùng, chắc mấy chốc đã xuyên qua thân ảnh của hỏa phượng hoàng. Tuy nhiên lúc này cả người huyết trư bắt đầu sôi sung sục lên.
Cuối cùng một tiếng nổ thật to lan rộng cả khu rừng làm cho những ma thú gần đó bỏ chạy tán loạn.
Vụ nổ tạo thành cái lỗ sâu trên mặt đất, cỏ cây xung quanh cũng nghiêng ngã theo. Qúa mạnh, cô nàng này đúng là không nên chọc phải, thật là xui tận mạng mà.
Nhân lúc Thúy Vân còn chưa phát lần tấn công kế tiếp, ta vỗ mạnh vào đầu Tiểu Hắc Huyết ra lệnh cho nó lẩn thật nhanh vào rừng.
- Không chơi với cô nữa, cái mạng của ta không chịu nổi đâu. Không ngày gặp lại.
Thúy Vân dự định phát ra một con hỏa phượng hoàng nữa thì thấy ta quay lưng bỏ chạy, nàng nhanh chóng dừng chú ngữ lại rút thanh kiếm từ bên hông ra.
- Lừa gạt ta xong rồi muốn chạy, không dễ như vậy đâu! Tiểu Bạch đuổi theo cho ta.
Phi Thiên Bạch Mã hí lên một tiếng rồi lập tức giương hai cánh bay vút lên không nhắm về hướng ta bỏ trốn mà đuổi theo.
Qủa không hổ danh là kị thú hoàng thất chuyên dụng. Tốc độ cực nhanh hai cánh vỗ vài cái thì đã lướt qua mười mấy mét, công với ưu thế phi hành, Thúy Vân có thể quan sát từ trên không ta muốn trốn thoát quả thật khó khăn như lên trời. Trời ơi, tự nhiên đụng phải sát tinh như thế quả thật xui tận mạng.
Hỏa cầu từ trên không hướng phía ta rớt xuống liên tục.
- Tiểu Hắc Huyết coi chừng bên trái, ấy ấy nhảy qua bên phải đi. Ách, lăn qua bên trái nào.
Ta ra sức điều khiển Tiểu Hắc Huyết lẩn tránh hỏa cầu. Những lúc không thể tránh né được, ta chỉ đành ra lệnh cho con huyết trư còn lại đỡ giùm. May mà hỏa cầu của Thúy Vân lúc này không lợi hại như hỏa phượng hoàng khi nãy nên huyết trư vẫn có thể cầm cự được trong giây lát.
Chỉ là thời gian không dài, trước sự tấn công dồn dập của Thúy Vân, huyết trư cuối cùng cũng nổ tan tành. Ta lấy ra vài chục bình thiết tiên đan liên tục đưa cho Tiểu Hắc Huyết uống, hy vọng nó nhanh chóng phục hồi huyết lượng tạo ra hai con phân thân khác tiếp tục chống đỡ.
Chỉ là thiết tiên đan cấp bậc quá thấp trong thời gian ngắn thật sự không cách nào hồi phục hoàn toàn huyết lượng của Tiểu Hắc Huyết. Nó gắng sức vẫn có thể tạo ra một phân thân khác, nếu làm như vậy huyết lượng của nó chỉ còn vỏn vẹn vài trăm mà thôi. Tới lúc đó đừng nói chống đỡ chỉ sợ rằng mạng của ta cùng Tiểu Hắc Huyết đều đi đời.
Ta chết cũng được nhưng nếu để cho Tiểu Hắc Huyết bồi mạng theo ta thì quả thật không đáng. Đành phải sử dụng tuyệt kĩ cuối cùng thôi.
- Tiểu Hắc Huyết trở về.
Tiểu Hắc Huyết hóa thành làn khói đỏ bay thẳng vào người ta. Tới đây đi, đánh không lại cô ta log out làm gì được nhau.
Chương 44: Vô danh lăng mộ (Trung)
Tác giả:metallica
nguồn:longhomon.net
Sau khi Tiểu Hắc Huyết biến mất, ta đưa tay lên muốn bấm nút đăng xuất thì hỏa cầu cũng vừa bay tới ngay trước mặt ta. Phản xạ tự nhiên, ta đưa thanh kiếm chắn trước mặt.
Oanh
Hỏa cầu đánh mạnh vào người. Ngọn lửa thiêu cháy hai cánh tay đen thùi như hai cây than. Thanh kiếm cũng không chịu nổi gãy làm đôi. Thân thể ta bay thẳng về phía sau. Huyết lượng chỉ còn một tia. Ngay khi thân thể ta rơi vào bụi cây gần đó thì ta kinh hoàng nhận ra cả người tiếp tục xuyên qua bụi cây dại tiếp tục rơi xuống.
Vực sâu a. Cái mạng be bé của ta.
Uí, ây da, ặc.
Thân thể liên tiếp va đập vào những tảng đá trải dài trên dốc làm ta đau đớn muốn ngất đi. Chẳng biết trải qua bao lâu cuối cùng ta đã nằm dưới đáy vực.
- Còn chưa chết sao?
Thì ra khi ta rớt xuống, vực cũng không dựng đứng mà dốc một gốc bảy chục độ. Thân thể va chạm liên tục nhưng chưa đến nổi tan xác. Từ từ đứng dậy quan sát chung quanh, ta phát hiện vực à không chính xác là khe nứt mới đúng. Khe nứt kéo dài mấy chục mét và sâu hơn trăm mét. Những ánh nắng hoàng hôn men theo khe nứt chiếu xuống đây. Khói đen chẳng biết từ nơi nào trôi nổi đầy dưới đáy cốc. Hương vị của đám khói cũng là lạ, pha trộn một tí mùi nước hoa, một tí mùi máu tươi cùng nồng nặc mùi thịt nướng. Ta thề đây đúng là mùi thịt nướng a, chẳng biết tên quái thai nào trốn xuống đây nướng thịt nữa, quả thật có phong cách.
Đang hít hà vài hơi thì tiếng cánh phành phạch vang lên, ta ngẩng đầu lền mặt bỗng biến thành đen sì. Trời ơi, sát tinh tới rồi, lần này đúng là tự chui đầu vào rọ không lối thoát.
Đúng là Thúy Vân công chúa cưỡi thú kị của nàng là Phi Thiên Thần Mã từ miệng cốc từ từ bay xuống. Khi nãy khi thấy ta biến mất sau bụi rậm, nàng liên tục phát ra vài đạo hỏa cầu đốt cháy sạch sẽ tất cả và phát hiện ra miệng khe này. Thúy Vân không hề do dự trực tiếp bay thẳng xuốn khe nứt này, quyết tâm giết chết bằng được ta.
- Này, này cô đứng tới gần nha.
Tay để hờ trên nút log out, từ từ lùi về phía sau, chỉ cần Thúy Vân có bất cứ hành động đồ sát nào thì ta lập tức đăng xuất. Phi Thiên Bạch Mã bốn vó vừa chạm xuống nền đất Thúy Vân nhảy từ trên lưng ngựa xuống, hai mắt quan sát xung quanh vẻ mặt dần trở nên nghiêm trọng.
- Ma khí ở nơi này tại sao lại dày đặc như thế.
Hồi lau sau Thúy Vân mới làm tiếng, lời nói của nàng làm ta ngờ ngợ. Ma khí? Chẳng lẽ những đám khói màu đen đen nồng nặc mùi thịt nướng này là ma khí?
- Ý cô bảo đám khói màu đen này là ma khí sao?
Ta hỏi Thúy Vân để xác định lại một lần nữa. Khuôn mặt Thúy Vân vẫn trầm ngâm, tay xiết chặt thanh kiếm trong tay lại, chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất.
- Đúng vậy, đây chính là ma khí. Có lẽ nơi này chính là nguyên nhân tạo ra ma khí lan tràn khắp ác thú sâm lâm.
- Vậy không phải chúng ta đến nơi cần tới rồi sao. Thôn trưởng bảo ta vào ác thú sâm lâm tìm kiếm nguyên nhân ma khí lan tràn. Cô xem ta không có gạt cô đúng không? Đừng có quăng hỏa cầu vào ta nữa đấy nhá.
- Hừ, coi như ngươi không gạt ta. Được rồi, nếu như có thể thành công giải quyết xong ma khí ở nơi này ta sẽ bỏ qua cho ngươi.
Nghe Thúy Vân nói như vậy ta cũng an tâm một tí.
- Mà này, ngươi đứng ở nơi đó không cảm thấy khó chịu sao?
Thúy Vân lên tiếng hỏi.
- Khó chịu? Tại sao phải khó chịu.
Ta ngơ ngác nhìn nàng.
- Nơi ngươi đứng ma khí dày đặc hôi thối như thế, cấp độ của ngươi dường như chỉ khoảng trên dưới hai mươi, bình thường kẻ khác đã hôn mê bất tỉnh rồi, nghiêm trọng hơn thì mất mất mạng.
- Cô ngửi thấy ma khí có mùi hôi thối sao ?
- Đúng vậy. Thúy Vân trả lời- Ma khí mang theo mùi tanh tưởi của máu lẫn với mùi thối rửa của xác chết. Ma khí càng nồng nặc thì càng nguy hiểm, có thể trực tiếp gây tử vong hoặc ma hóa kẻ đó. Ngươi quả thật là kẻ kì lạ.
Nói rồi Thúy Vân chuyển ánh mắt sang ta cứ như thể người ngoài hành tinh đáp xuống Trái Đất vậy. Ta cũng chỉ nhún vai tỏ vẻ vô tội. Ta cũng không dám nói rằng mùi hôi thối mà Thúy Vân ngửi thấy trong mũi ta lại là mùi thịt nướng thơm lừng được. Nói ra có khi nàng bảo ta là đồng đảng của ma quỷ đánh chết ta cũng không chừng. Về nguyên nhân tại sao ta cảm nhận được mùi vị khác với Thúy Vân chắc có lẽ do ta là ma thú không phải nhân loại.
- Vậy bây giờ chúng ta tiếp tục đi vào phải không ?
- Đối với ta cũng không vấn đề gì. Dù sao ma khí cũng sẽ không ảnh hưởng tới ta bao nhiêu. Chỉ là nếu như ngươi chịu không được bị ma hóa thì tới lúc đó đừng trách ta giết chết ngươi.
Ánh mắt Thúy Vân lóe ra tia sáng lướt ngang người ta như thể thợ săn nhìn con mồi hận không thể một đao chém chết vậy.
- Tùy cô thôi, dù sao đây là nhiệm vụ tôi bắt buộc phải hoàn thành, cho dù chết dưới kiếm của cô cũng coi như một niềm vinh hạnh đi. Hì hì.
Thúy Vân không để ý tới ta, trực tiếp hướng tới sâu bên trong vực bước đi. Càng đi sâu vào ma khí càng đậm đặc như sương mù, tầm mắt bị che khuất rất nhiều chỉ có thể nhìn thấy trong vòng mười thước. Chỉ là vực sâu như hành lang nên chúng ta chỉ cần bước thẳng về phía trước không lo lạc đường.
Thúy Vân lúc này dùng chiếc khăn trắng tinh che khuôn mặt xinh xắn của nàng lại. Ma khí mặc dù không thể xâm phạm được nàng nhưng không có nghĩa Thúy Vân chịu được mùi hôi thối nồng nặc như thế. Nàng cố gắng kiềm nén cảm giác nôn mửa đang chực trào. Nếu như lúc nãy Thúy Vân khinh thường ta bao nhiêu thì lúc này nàng càng kinh ngạc bấy nhiêu. Ma khí không hề ảnh hưởng tới ta mà mùi thúi rửa cũng vậy. Thúy Vân tự hỏi mấy lần không lẽ tên này bị mất khứu giác, mùi tanh thối như vậy đối với hắn dường như không có.
Thật sự là sai lầm rồi, ta không hề mất khứu giác, ngược lại khứu giác của ta còn nhạy gấp mấy lần người bình thường đó chứ. Chỉ là mùi hôi thối đối với nàng lại là mùi thơm tho ngọt ngào đối với ta. Hận không được một hơi hít sạch tất cả ma khí vào bụng nữa là.
Chẳng bao lâu một lăng mộ từ từ hiện ra trước mặt hai chúng ta. Ngôi mộ được xây bằng loại đá màu đen tuyền, cửa mộ dựa sát vào vách đá. Những đám khói màu đen cuồn cuộn bay ra từ cửa mộ.
- Ma khí tràn lan khắp ác thú sâm lâm chính là tại nơi này.
Ta lên tiếng xác định
- Chúng ta vào tìm hiểu xem sao. Hì hì, có thể phát hiện kho báu cũng không chừng, hì hì.
Thúy Vân lạnh lùng lên tiếng
- Chẳng biết đầu óc của ngươi có vấn đề hay không. Ở thời điểm như thế này mà còn tưởng tượng chuyện viễn vông, cứ như mấy tên lưu manh ngoài đường vậy.
- Sai. Ta lên tiếng xác nhận- Không phải lưu manh mà là tiểu lưu manh. Việc này ta không hề chối. Dù sao nhân vật bé tí tẹo như ta thì có chết cũng chẳng ai quan tâm, không như công chúa đại nhân a. Cô đừng lo tuy ta không cường hãn như cô nhưng nếu cô gặp nguy hiểm ta sẽ xả thân cứu giúp a, tới lúc ấy cô có thể lấy thân báo đáp lại.
- Hừ, nói khoác không ngượng miệng.
Thúy Vân khẽ hừ một tiếng.
- Hì hì, ta không hề nói khoác, chỉ là cô không tin đó thôi. Chỉ là không biết tại sao nơi này ma khí lại tràn ngập như thế.
- Có thể đây là lăng mộ phong ấn đại ác ma. Phong ấn bị hủy ma khí từ nơi này tràn ra, chỉ là không biết nguyên nhân tại sao phong ấn bị hỏng. Không những nơi này mà hiện giờ trên cả Đông Huyễn đại lục những phong ấn cũng dần dần mất đi tác dụng. Ác ma xuất hiện khắp nơi, ma thú bị ma hóa trở nên hung bạo rất nhiều thường xuyên chủ động tấn công người.
- Ta đoán chắc có kẻ phía sau những sự việc này. Phong ấn liên tục bị phá hủy, ác ma phóng thích ra nhân gian, nếu nói rằng trùng hợp thì chỉ có kẻ ngốc mới tin. Có khi Hắc Ám Nữ Thần sống dậy ra lệnh cho tay sai của nàng đi phá hoại cũng nên.
- Những lời ngươi nói cũng không phải vô lý, chỉ là không có chứng cứ xác thực. Chỉ đáng tiếc rằng Quang Minh Nữ Thần không còn tung tích sau lần đại chiến với Hắc Ám Nữ Thần lần trước.
Lại là Hắc Ám Nữ Thần cùng Quang Minh Nữ Thần, Vạn Vô Yên lúc đó chẳng phải cũng nhắc tới hai người này sao. Lại còn bắt ta đi tìm tung tích của hai người. Hai người đánh nhau chết đi thì còn gì nữa đâu mà tìm, chẳng lẽ kêu ta đi móc xác sao về đưa cho Vạn Vô Yên sao. Cho dù có thể tìm được xác của hai người chỉ sợ rằng chưa đem về tới hang thạch thử thì vị ngàn vạn tín đồ của Quang Minh Thần Điện và Hắc Ám Thần Môn xé xác ra.
- Thế cô có biết tin tức gì về cuộc chiến lần trước của hai nữ thần này không ?
Ta dò hỏi Thúy Vân để tìm kiếm thêm tin tức hữu dụng, dù sao Thúy Vân cũng là công chúa của Thăng Long đế quốc có lẽ nàng biết vài thông tin tuyệt mật.
- Cuộc chiến này ta cũng chỉ nghe kể lại và đọc trong kinh thư. Việc này Quang Minh Thần Điện giữ rất kín. Ta nghe phụ thân kể sơ lược lại thế này. Trận chiến đó Quang Minh Nữ Thần dẫn theo tất cả Thánh Kị Sĩ tấn công Hắc Ám Thần Môn tiêu diệt hàng vạn tín đồ ép Hắc Ám Nữ Thần cùng Hắc Ám Kị Sĩ, Tà Quân đối chiến. Cuộc chiến kéo dài ba ngày ba đêm tất cả Hắc Ám Kị Sĩ, Tà Quân chết đều tử vong. Tất Thánh Kị Sĩ cũng chỉ còn hai người sống sót. Cuối cùng Hắc Ám Nữ Thần dùng hắc ám chung cực cấm chú quyết tiêu diệt kẻ địch. Quang Minh Nữ Thần cũng sử dụng quang minh chung cực cấm chú đối kháng. Hai chung cực cấm chú va chạm tạo thành ra vụ nổ hủy thiên diệt địa, một mảnh rừng rậm rạp biến thành sa mạc hoang tàn không bóng dáng sinh vật. Sau vụ nổ, hai nữ thần đều mất tích. Sau đó Quang Minh Thần Điện cùng Hắc Ám Thần Môn bỏ rất nhiều công sức truy tìm nhưng vẫn không có kết quả. Người khác thì cho rằng hai nữ thần đều đã chết nhưng Quanh Minh Thần Điện vẫn một mực tin rằng nữ thần của họ vẫn còn sống. Sau cuộc chiến đó Hắc Ám Thần Môn gần như bị tuyệt diệt không còn bao nhiêu người sống sót. Nhờ vào hai Thần Thánh Kị Sĩ còn sống sót, Quanh Minh Thần Điện thừa cơ phát triển thế lực bao trùm khắp cả đại lục.