Người dịch : hạothiên (A Thiên)
Nguồn : Bàn Long Chiến Đội – 2T
Cấp bậc của tinh thần lực ma pháp chia ra làm năm cấp: hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, siêu phẩm và thiên phẩm.
Bình thường ma pháp sư chỉ cần tinh thần lực có thể đạt tới cấp bậc hạ phẩm, cơ hồ có thể khẳng định ngày sau sẽ đạt tam tinh Pháp Sư, mà tinh thần lực trung phẩm nếu như không có gì ngoài ý muốn, ngày sau đạt tới lục tinh Pháp Cuồng là không thành vấn đề. Còn tinh thần lực thượng phẩm thì hiếm thấy như lông phượng sừng lân vậy, chắc chắn là không dưới thất tinh Pháp Tước, tinh thần lực siêu phẩm rất có thể trở thành bát tinh Pháp tướng. Về phần cấp bậc thiên phẩm gần như là truyền thuyết, hiện tại vị cửu tinh Pháp tôn duy nhất của Kỳ Võ đế quốc, chính là người có được tinh thần lực cấp bậc thiên phẩm!
Tinh thần lực thiên phẩm! Cả ngàn năm cũng không nhất định có thể có một người, ức vạn người chưa chắc gì có được một!
Toàn bộ hội trường trắc thí ma pháp lúc này ồn ào huyên náo như ong vỡ tổ, cho dù là nhân viên của học viện Đa Ni Tạp quát to cỡ nào cũng không thể làm cho tình hình yên tĩnh trở lại. Tâm tư của dân chúng bàng quang tương đối đơn giản, không để ý tới quan viên hoặc nhân viên giáo chức của học viện, cũng không để ý tới khuôn phép, trong lúc này bọn họ vô cùng hưng phấn, bọn họ đều nhận định chính mình đang được chứng kiến một vị cường giả sinh ra.
Mắt thấy không thể khống chế được tình hình, lão già giữa sân đành phải dùng ma pháp khuếch đại âm thanh nói:
- Yên lặng! Lúc này sắp tiến hành phán định phân loại thuộc tính, không được làm ảnh hưởng tâm tình của thí sinh!
Lập tức, toàn trường nhanh chóng yên tĩnh trở lại, mỗi người đều chăm chú nhìn vào vị thiếu niên giữa sân kia, lấy làm tò mò, rằng vị thiếu niên tương lai rất có thể là nhân vật trụ cột của đế quốc này, rốt cục là có thuộc tính gì đây?
Lão già tóc bạc lúc này cũng đi tới bên cạnh Dịch Vân, ghé vào lỗ tai hắn nói mấy câu, giọng nói dĩ nhiên không còn lạnh lùng như trước:
- Ngươi đem tay đặt lên trên mặt ma pháp tinh thể, sau đó lặng lẽ vận khởi tinh thần lực khống chế thiên địa nguyên tố trong không khí, làm chúng hội tụ đến bên cạnh ngươi, chúng ta có thể nhờ vào chuyện này mà phán đoán rốt cục ngươi thích hợp với hệ ma pháp nào!
Dịch Vân nghe xong gật đầu, kiểu vận dụng kỹ xảo như thế này hắn mỗi ngày luyện khí đều dùng đến, đã thuần thục đến mức không thể nào thuần thục hơn được nữa!
Hắn đi đến tinh thể trong suốt phía trước, đưa tay chậm rãi đặt lên trên tinh thể, nhắm mắt lại, theo thói quen đem tinh thần lực khuếch tán ra bốn phía.
Tất cả dễ dàng như nước chảy thành sông, tức thì cả không gian khẽ chấn động, vô số hoa văn gợn lên trong không khí, Dịch Vân nhận ra đây là phản ứng quen thuộc trước khi Hoả nguyên tố hội tụ, cảm giác quen thuộc càng ngày càng gần… Ủa, sao lại có chút phản ứng dao động không giống….
Dịch Vân mở hai mắt ra, vừa thấy cảnh tượng kỳ lạ trước mắt nhất thời sợ hãi đến ngây người!
Chỉ thấy trước mắt không phải là một mảng màu đỏ lửa như xưa nữa, mà là hai màu xanh đỏ đồng thời che kín toàn bộ bốn phía chung quanh hắn, hơn nữa, xanh bên trái, đỏ bên phải, phân chia ra rất rõ ràng hai bên trái phải của hắn, giống như biên giới của hai nước vậy, phân rõ trái phải, không hỗn tạp, không giao thiệp, không tiếp xúc với nhau!
Đang lúc Dịch Vân bị cảnh tượng kỳ dị trước mắt làm cho khiếp sợ, trong đầu đột nhiên vang lên tiếng rống to của Môn La:
- Ta rốt cục đã hiểu rồi! Nguyên nhân ngươi không xuất ra ma pháp được là bởi vì trên người ngươi đồng thời có hai loại nguyên tố có thuộc tính tương khắc lẫn nhau!
Dịch Vân nghe không rõ, vừa định hỏi lại, bên tai vang lên tiếng tuyên bố lạc lõng của lão già, trong giọng nói hàm ý than tiếc:
- Cùng lúc có được Hoả nguyên tố cùng với… Thuỷ nguyên tố, hai loại nguyên tố khác nhau lại tương khắc thuộc tính với nhau… Ai!
Toàn trường lặng yên một lát, lập tức tuôn ra tiếng ồn ào huyên náo còn lớn hơn lúc nãy…
- Cái gì? Là nguyên tố có thuộc tính hoàn toàn tương khắc sao?
- Ai! Đáng tiếc, một thiên tài ngàn năm khó gặp như vậy không ngờ lại bị huỷ như thế!
- Tinh thần lực thiên phẩm cùng với song ( hai) thuộc tính tương khắc cùng xuất hiện trên một người ư? Vị Quang Minh thần này cũng thật là trêu người quá đáng a!
….
Dịch Vân lúc này không hiểu gì cả, hỏi Môn La hắn lại không nói gì cả, chỉ có thể mơ hồ cảm thấy như có điều gì đó không đúng…
Đúng lúc này, lão già phụ trách trắc thí đi tới, vẻ mặt thương tiếc nói:
- Ngươi tên là Dịch Vân sao? Thiên phú ma pháp của ngươi rất cao, có thể nói rằng ngàn năm mới gặp một người! Đáng tiếc là ngươi lại có thể chất đồng thời là song thuộc tính tương khắc, ngày sau, tiến cảnh ma pháp của ngươi nhiều lắm chỉ có thể đạt tới tam tinh Pháp Sư mà thôi, rồi sau đó không có cách nào thăng cấp được nữa!
Dịch Vân kinh hãi, vội vàng hỏi tiếp.
Lão già không đành lòng liếc nhìn Dịch Vân một cái, rất là bất đắc dĩ nói:
- Cái gọi là hai thuộc tính chính là có thể cùng một lúc tu luyện hai loại ma pháp có thuộc tính khác nhau. Ma pháp sư có được thể chất như vậy rất là thưa thớt, nhưng mỗi một trăm năm trên đại lục cũng có vài người. Nhưng nếu như hai thuộc tính đó lại tương khắc lẫn nhau, cho dù Khung Võ đại lục to lớn như vậy, mấy trăm năm cũng không nhất định có thể xuất hiện một người!
Giống như là Quang Minh và Hắc Ám, hay Hoả và Thuỷ, vốn là những nguyên tố có thuộc tính đối lập với nhau, nếu cùng lúc tồn tại trên một người, không chỉ đối với tu vi ma pháp không có lợi chút nào, chúng còn có thể tranh đấu với nhau, làm tiêu hao lẫn nhau, trực tiếp kéo tu vi ma pháp và tốc độ tu luyện của ngươi xuống!
Lão già thở dài một hơi, lát sau nói tiếp:
- Thể chất của ngươi chính là thuộc tính Thuỷ Hoả tương khắc! Sau này cho dù ngươi chọn tu luyện một thứ, bỏ đi một thứ, chúng vẫn không ngừng ảnh hưởng với sự tu luyện của ngươi. Bởi vì nguyên tố đối lập tuy rằng tương khắc nhưng vẫn có tương sinh trong đó, Quang Ám là một thể, Thuỷ Hoả cũng vậy mà thôi…
Vì thế, cho dù là thiên phú của ngươi so với người thường mạnh mẽ hơn rất nhiều, thế nhưng thành quả tu luyện của ngươi đều bị tính tương sinh tương khắc của hai loại nguyên tố làm cho tiêu hao, cho nên, cả cuộc đời này ngươi không thể nào vượt qua cánh cửa tam tinh Pháp Sư!
Dịch Vân không trả lời, hắn đã hoàn toàn ngây dại! Bây giờ cuối cùng hắn cũng đã hiểu được vì sao hắn tu luyện ma pháp bốn năm trời, ngay cả một cái ma pháp đơn giản nhất cũng làm không được, vốn là vì trong cơ thể hắn cùng lúc có hai loại nguyên tố thuộc tính tương khắc với nhau.
Môn La lúc này cũng mở miệng nói:
- Ai…! Ta cũng vậy, cho đến bây giờ mới biết được ngươi có thể chất đặc thù! Lúc trước, vì ngươi tu luyện Phần Kiếp Tử Diễm có đấu khí là Hoả thuộc tính, cho nên khi ngươi dùng đấu khí hội tụ nguyên tố trong không khí, tất cả đều là Hoả nguyên tố. Nhưng đến lúc ngươi dùng tinh thần lực ngưng tụ nguyên tố trong không khí, giống như vừa rồi vậy, thu hút Thuỷ Hoả nguyên tố cùng nhau tụ lại…. Bởi vì ngươi chưa bao giờ sử dụng qua tinh thần lực để ngưng tụ nguyên tố, cho nên đối với điểm ấy ta hoàn toàn không biết gì cả!
Dịch Vân nghe hai người nói xong, suy nghĩ một chút rồi hỏi lão già:
- Như vậy, trắc thí ma pháp của ta không đạt tiêu chuẩn hay sao?
Lắc lắc đầu, lão già đáp lại:
- Ngược lại, ngươi đã thông qua trắc thí! Tuy rằng thể chất của ngươi là song thuộc tính tương khắc, nhưng sau này ngươi muốn đạt tới tam tinh Pháp Sư là rất có thể, chuyện này đã hơn rất nhiều pháp sư khác, học viện chúng ta không có lý do gì cự tuyệt. Ta chỉ lấy làm tiếc, nếu không phải thể chất của ngươi như vậy, thành tựu sau này không chỉ như thế mà thôi!
Dịch Vân nghe vậy, cố gắng phấn khởi tinh thần, khi sự tình đã không có cách nào thay đổi, vậy cũng không cần suy nghĩ nhiều, điều này cũng là điều mà Dịch Vân tin tưởng cho đến hôm nay:
- Lão Đại, chúng ta hãy nhìn về phía trước đi thôi! Ngươi nói, ta đã thông qua trắc thí ma pháp, vậy vẫn tiến vào học viện học tập chứ?
- Bây giờ ngươi vẫn còn muốn học tập ma pháp sao?
Môn La kinh ngạc hỏi.
Dịch Vân hơi trầm ngâm một chút, sau đó nói:
- Lúc này ta vẫn chưa nghĩ tới từ bỏ chuyện này, chỉ cần còn có một tia hy vọng, ta nghĩ ta cũng không thể từ bỏ được!
Lắc lắc đầu, Môn La đã quen với tính tình ngoan cố như vậy của hắn, có chút bất đắc dĩ nói:
- Một khi đã như vậy, vậy ngươi cứ theo kế hoạch ban đầu mà tiến vào học viện đi! Tuy rằng ta có thể đưa cho ngươi pháp môn tu luyện, nhưng ta đối với phương diện này là hoàn toàn không biết gì cả, không bằng ngươi tự mình học tập tri thức nguyên lý ma pháp, đối với ngươi sau này ít nhất cũng không có hại gì!
Dịch Vân tiếp nhận công văn chứng minh nhập học của học viện Đa Ni Tạp, trong tiếng xì xào tiếc nuối chậm rãi rời khỏi hội trường trắc thí.
Cho đến khi hắn đã đi ra ngoài, những tiếng thở dài huyên náo ở sau lưng vẫn vang lên như trước, không hề có dấu hiệu gì là ngừng lại.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Người dịch : hạothiên (A Thiên)
Nguồn : Bàn Long Chiến Đội – 2T
Thời gian tựa thoi đưa, mặc dù không nhìn thấy cũng không chạm vào được, vẫn âm thầm lặng lẽ trôi qua, từ sau buổi trắc thí tại học viện Đa Ni Tạp, đã qua ba tháng.
Mé nam Đa Ni Tạp thành là khu tụ tập rất nhiều phường rèn, vẫn vang lên tiếng đập sắt rung trời đất như bình thường. Nhưng trong góc nhỏ của một xưởng rất là tĩnh mịch, đặc biệt nơi này Hoả nguyên tố trong trời đất lưu động còn nhiều hơn tất cả những nơi khác cộng lại.
Hoả nguyên tố nồng đậm lúc này tràn ngập khắp không gian trong xưởng, giống như một vũng bùn lớn, lưu chuyển lãng đãng mà chậm rãi.
Dịch Vân tay cầm một khối Hoả Phách Tinh Thạch ngồi xếp bằng trên mặt đất, tay mân mê trên môi, lộ ra mấy phần quật cường. Trên gương mặt thanh tú non nớt lộ ra vẻ kiên nghị, cái đầu nho nhỏ nhìn qua như ẩn chứa đầy lửa lúc nào cũng có thể bạo phát ra.
Hắn đột nhiên hít sâu một hơi thật mạnh, một vầng sáng màu tím nhạt chợt xuất hiện xung quanh thân thể, cùng lúc đó, Hoả nguyên tố trong không trung đột nhiên xoay chuyển nhanh chóng hẳn lên, giống như trên mặt biển xuất hiện một cơn lốc xoáy, cấp tốc dung nhập vào thân thể Dịch Vân.
Vốn Dịch Vân đang hít thở cực kỳ thư thả lập tức cũng trở nên dồn dập, trong mỗi một nhịp thở đều dẫn động một tia khí lưu quay về cơ thể. Khi hắn hít vào là mang theo Hoả nguyên tố trong không khí, khi thở ra lại là khí xoáy màu tím nhạt, mỗi một lần hít thở như vậy lâu hơn rất nhiều so với người bình thường.
Trải qua hơn mười vòng hít thở như vậy, Hoả nguyên tố tràn ngập không trung dường như bị nhuộm đi, toàn bộ từ màu đỏ trở thành tím nhạt, đồng thời với tốc độ nhanh hơn mà tụ tập đến bên cạnh Dịch Vân, bị hắn hấp thu nhanh chóng.
Nếu lúc này có người nào xông vào trong xưởng, nhất định sẽ bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh sợ mà nhảy dựng lên!
Trong không gian không lấy gì làm lớn ấy, lúc này tràn ngập khí lưu màu tím nhạt, lấy Dịch Vân làm trung tâm mà vận chuyển như dòng xoáy. Phảng phất nhìn giống như tiên cảnh trên thiên giới trong truyền thuyết, hay là đang trong cảnh hỗn độn sơ khai của Khung Võ đại lục vậy!
Dịch Vân đương nhiên không biết đến những biến hoá của bên ngoài, chỉ toàn lực ngưng luyện đấu khí trong cơ thể. Dưới sự hấp thu gần như không có giới hạn của hắn, tốc độ của đám khí xoáy màu tím nhạt đang xoay chuyển xung quanh thân hắn dường như ngày càng chậm hơn.
…….
Tu vi đấu khí của Dịch Vân từ bốn tháng trước đã tiến nhập vào giai đoạn nhất tinh Chiến Sĩ sơ giai, với đấu khí tràn đầy trong cơ thể hắn, vốn đã sớm có thể tiếp tục ngưng luyện đấu khí để tranh thủ tiến vào nhất tinh trung giai hoặc cao giai vẫn được, thế nhưng dưới sự ngăn cản của Môn La, cho đến hôm nay hắn mới bắt đầu thử tấn giai.
Đấu khí Phần Kiếp Tử Diễm vẫn là tuyệt học đệ nhất trên Khung Võ đại lục ngày xưa, lại là tuyệt học của tổ tiên đời thứ nhất gia tộc Tư Đạt Đặc truyền lại.
Công pháp đấu khí Phần Kiếp Tử Diễm chia ra làm mười đoạn, đoạn sau tu luyện khó hơn đoạn trước, cũng cần phải hao tốn thời gian hơn nhiều, nhưng lúc đột phá mỗi đoạn sẽ mang lại sự tăng vọt về chất, giống như nước từ trạng thái lỏng thăng hoa thành khí vậy, những công pháp đấu khí bình thường còn xa mới có thể sánh bằng.
Tựa như Môn La bình thường vẫn hay nói:
- Trước khi chưa củng cố xong cơ sở của toàn bộ kinh mạch, lại nôn nóng tăng cấp đấu khí quá sớm, chính là nuông chiều mà thành hư, sướng trước khổ sau!
Cho nên Dịch Vân về mặt tu luyện đấu khí tuy không thể nói là chậm, nhưng so với thiên tài trên đại lục tên là Kì Ba lúc này, có thể nói là thua rất xa, thậm chí Hán Khắc so với hắn còn thăng cấp sớm hơn một năm rưỡi!
Nhưng cái gọi là tốc độ tiến bộ thiên tài trong mắt của người từng trải như Môn La, cũng chỉ đáng cho hắn chê cười mà thôi!
Môn La không tin thần, nhưng hắn tin tưởng trong thiên địa âm thầm tồn tại một quy luật! Mỗi người trong lúc còn sống, ngay từ đầu không kể là tốt hay xấu, cay đắng hay ngọt ngào nhất định là không khác nhau bao nhiêu, cái khác biệt chính là trước tiên ngươi trải qua một loại tư vị….
Nếu như quá ngọt, sẽ làm cho đầu lưỡi tê dại! Cho nên hắn muốn cho Dịch Vân trước đắng sau ngọt, đắng rồi lại ngọt, khổ rồi lại sướng… Sinh mệnh như rượu, mùi vị chân chính trong rượu chỉ có thể dùng tâm cảnh mà thưởng thức!
…..
Quá trình này kéo dài không đến nửa canh giờ, luồng khí tím nhạt trong không trung đã hoàn toàn bị Dịch Vân hấp thu hết, nguyên tố đang dao động trong nháy mắt cũng trở lại bình thường, dần dần theo thời gian mà biến mất trong không khí.
Khi một tia khí xoáy màu tím nhạt cuối cùng chui vào trong cơ thể Dịch Vân, Dịch Vân chợt ngừng việc hấp thu nguyên tố bên ngoài, toàn tâm toàn ý khống chế tốc độ vận chuyển đấu khí trong một trăm lẻ tám huyệt đạo. Đã có kinh nghiệm thăng cấp lần trước, lúc này hắn cũng không cần Môn La nhắc nhở, khi tốc độ vận chuyển đấu khí trong mạch huyệt bắt đầu đạt tới giới hạn, hắn lập tức biết dừng vận chuyển lại, chậm rãi dùng đấu khí đã ngưng luyện chuẩn bị khai thông huyệt Khí Hải, chuyển hướng quay về tập trung trong Khí Hải mà tiếp tục ngưng luyện, rồi mới đưa vào trong tất cả kinh mạch của cơ thể.
Đấu khí màu tím nhạt lần này cao hơn lần trước không chỉ một bậc, chậm rãi lưu chuyển trong cơ thể, vừa mở rộng kinh mạch lại vừa thăng hoa chính bản thân đấu khí.
Cảm nhận được thân thể của mình không ngừng được đấu khí ân cần bồi dưỡng mà cường hoá( làm cho mạnh lên), tất cả các kinh mạch trong cơ thể một lần nữa được mở rộng hơn, khuôn mặt Dịch Vân lộ ra một vẻ mê say thoả mãn.
Nửa canh giờ sau, khi một nhánh kinh mạch cuối cùng đã được đấu khí cường hoá hoàn thành, thân thể Dịch Vân run lên một trận, tất cả da thịt trên thân thể cũng run rẩy không ngừng, hắn đột nhiên há miệng ra, một ngụm trọc khí trong lồng ngực đã bị hắn phun ra.
Dịch Vân lúc này bỗng nhiên mở hai mắt, trong đôi mắt đen nhánh ấy, loé lên một tia sáng màu tím rồi chợt tắt…
Nhìn biến hoá của Dịch Vân, Môn La hơi trầm ngâm một chút, trong ánh mắt toả ra nét vui sướng không hề che giấu, rồi dương dương nói:
- Thành rồi! Rốt cục ngươi đã đạt tới nhất tinh trung giai!
Dịch Vân không thể kềm được nhìn xuống y phục mình ướt sũng mồ hôi, tức thì cởi hết quần áo ra, trần trụi như vậy mà hoa tay múa chân vài cái, lại nhảy nhót tại chỗ, cảm nhận được thân thể mình sau khi thăng cấp đã mạnh lên không ít, khuôn mặt trông thật là hớn hở.
Nghỉ ngơi một chút, sau đó dưới ánh mắt kỳ quái của Môn La, hắn lập tức thay y phục ra ngoài, bước về phía cửa.
- Tiểu tử, vừa mới tấn giai thành công, ngươi lại muốn đi đến nơi đó sao?
Môn La nghi hoặc hỏi.
Hắt xì một cái, Dịch Vân thuận tay đóng cửa lại, quay đầu trả lời:
- Mấy ngày trước trên lớp học của lão sư Tạp La Tạp, ta đã học được một phương pháp tu luyện mới, mặc dù mấy ngày nay ta áp dụng phương pháp tu luyện ấy vẫn như cũ không thể tăng tiến tu vi ma pháp của ta, nhưng vừa rồi trong quá trình tấn giai, ta đột nhiên nghĩ ra một phương pháp đặc biệt, cho nên bây giờ ta muốn ra ngoài thành thử xem sao!
Sau khi trắc thí tại học viện ma pháp, Dịch Vân tuy rằng biết rõ bản thân mình không có khả năng có được thành tựu quá lớn về ma pháp, nhưng hắn vốn cá tính chấp nhất, vẫn không muốn bỏ qua. Trải qua ba tháng cần mẫn học tập chương trình ma pháp, hắn vẫn muốn tìm ra biện pháp giải quyết vấn đề tu luyện ma pháp của hắn, điều này làm cho Môn La ngấm ngầm không được hài lòng.
Mà Tạp La Tạp chính là lão già hôm đó trong hội trường trắc thí đã giúp Dịch Vân tiến hành trắc thí, một ngũ tinh cao giai Địa hệ Pháp Đồ.
Môn La vừa nghe Dịch Vân trong lòng vẫn không chịu buông bỏ vấn đề về ma pháp, hắn lộ vẻ không hài lòng:
- Ngươi còn không hiểu sao? Ngươi về ma pháp không có khả năng thành tựu, nhiều nhất chỉ là tam tinh Pháp Sư mà thôi! Bất luận là võ giả hay ma pháp sư đều cố gắng đi tới mục tiêu tối cao, mà ngươi thân là song thuộc tính tương khắc, mục tiêu tối cao của ngươi cũng chỉ vẻn vẹn là tam tinh Pháp Sư, không có khả năng nào vượt qua được nữa! Đây cũng chính là chân lý không thay đổi trên Khung Võ đại lục vạn năm qua, ngươi cho rằng người là ngoại lệ duy nhất hay sao?
Trong ba tháng nay Môn La cũng không trực tiếp nhắc với Dịch Vân về vấn đề này, hắn tuy rằng cảm thấy bất mãn vì Dịch Vân đối với ma pháp vẫn còn một tia hy vọng hão huyền, nhưng hắn cũng thỉnh thoảng lầm bầm mà thôi, chưa từng trực tiếp vạch trần như lúc này, tuy rằng hắn nhận định rằng Dịch Vân chỉ là lãng phí thời gian mà thôi.
Hắn cũng hiểu được ý nghĩ trong lòng Dịch Vân, lúc trước hắn cứ thề thốt nói rằng Dịch Vân có thiên phú rất cao về ma pháp, cho dù là Dịch Vân học ma pháp của hắn sau bốn năm hoàn toàn không có chút thành tựu nào, lòng tin của hắn cũng không hề dao động.
Sau cuộc trắc thí tại học viện ma pháp sơ đẳng, lòng tin của hắn giống như một tảng đá to cứng rắn đã bị đập vỡ thành từng mảnh nhỏ, ‘ hai thuộc tính tương khắc’, năm chữ này đã huỷ đi một chút cầu may trong lòng hắn.
Dịch Vân cũng từ trên mây trong nháy mắt rớt xuống mặt đất, lời nói tự tin của Môn La vẫn còn văng vẳng bên tai, khoảnh khắc sụp đổ trong lúc đó giống như tuyết lở thật là không chịu nổi… Sự tương phản trong lúc đó, làm Dịch Vân càng khó chịu hơn, cũng càng khó thừa nhận hơn.
Môn La hiểu được tâm tình của Dịch Vân, nếu nói ra đây cũng là trách nhiệm của hắn, ai bảo hắn cứ nói liên tục như vậy … Nhưng hắn cũng không muốn cho Dịch Vân tiếp tục lãng phí thời gian một cách vô ích như thế…
Thấy Dịch Vân không nói lời nào, hắn hạ giọng trở lại, nói tiếp:
- Ma pháp không thể tu luỵên đã là cái gì chứ? Chỉ cần sau này ngươi toàn tâm toàn ý tập trung tu luyện đấu khí, với thiên phú của ngươi, ta dám cam đoan tương lai ngươi rất có cơ hội trở thành cửu tinh Chiến Tôn trở lên! So với cái ma pháp không cao không thấp kia mạnh hơn rất nhiều!
Sau khi trầm mặc hồi lâu, Dịch Vân lần đầu tiên mở miệng:
- Lão Đại, ngươi nói ta đều hiểu được! Nhưng nếu như không thử qua, bất luận thế nào ta cũng sẽ không từ bỏ! Trong ba tháng nay, ta đã thử rất nhiều pháp môn tu luyện ma pháp, nhưng đều không có một chút hiệu quả nào, đến khi ta tấn giai mới vừa rồi, ta bỗng nghĩ đến một phương pháp tu luyện đặc biệt….
-… cho nên ta nhất định phải thử nó một lần! Nếu lần này không có chuyển biến gì, vậy… Ta coi như không còn lòng dạ nào tu luyện ma pháp nữa!
Môn La nghe được những lời chém đinh chặt sắt của Dịch Vân, không khỏi khựng lại, suy nghĩ một chút rồi nói:
- Nếu là như vậy cũng tốt… Chỉ là thử nghiệm trong này cũng được, vì sao ngươi lại muốn đi ra ngoài?
Lắc lắc đầu, Dịch Vân nói:
- Tại khu vực này, cách một trăm mét lại có một cái lò rèn, mật độ của Hoả nguyên tố vượt xa những nguyên tố khác. Nơi đây tu luyện đấu khí Phần Kiếp Tử Diễm cố nhiên là quá tốt, nhưng muốn tu luyện ma pháp ở đây thì lại không được! Một trong hai thuộc tính cùa ta chính là Thuỷ nguyên tố, mà Thuỷ nguyên tố ở đây ít hơn những chỗ khác hơn mười lần, cho nên bây giờ ta phải ra ngoài thành mà thôi!
Liếc nhìn Dịch Vân một cái, vẻ bướng bỉnh trên khuôn mặt nhỏ bé vẫn y như trước, biết rằng bây giờ có nói gì đi nữa cũng vô ích, chần chờ một chút, Môn La cũng chỉ biết gật đầu đồng ý.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Người dịch : hạothiên (A Thiên)
Nguồn : Bàn Long Chiến Đội – 2T
Giữa Đa Ni Tạp thành và học viện sơ đẳng có một khoảng rừng rậm rộng hơn mười dặm cây cối um tùm, bên ngoài rừng rậm có dựng lên hơn mười cái chòi nghỉ mát dành cho người qua lại, bởi vậy nơi này bình thường cũng không ít khác qua đường và các đôi tình nhân nam nữ đệ tử học viện ghé qua.
Lúc này Dịch Vân đang đi vào bên trong rừng rậm, sau khi đi sâu vào bên trong khoảng chừng mười dặm, tuy rằng nơi này không ít thú hoang, bình thường cũng ít có người lui tới, nhưng dù sao cũng là thuộc phạm vi quản lý của con người, cũng sẽ không có ma thú xuất hiện.
Dịch Vân chọn một chỗ bí mật dưới sườn núi, cách đó không xa có một dòng sông nhỏ chảy qua, rất phù hợp với hoàn cảnh tu luyện của hắn lúc này.
- Tiểu tử, vì sao ngươi lại chấp nhất đối với ma pháp như vậy? Ngươi hẳn là hiểu được, cho dù là không có ma pháp, dưới sự chỉ dạy của ta tương lai ngươi cũng rất có thể đứng vào hàng ngũ cường giả trên Khung Võ đại lục vậy!
Sau khi Dịch Vân ngồi xuống, Môn La đột nhiên lên tiếng hỏi.
Giọng của Môn La không có vẻ gì trách cứ, hắn chỉ không hiểu mà thôi …
Trong ba tháng này Dịch Vân không tức giận cũng không chán nản, hắn đều biết hết. Theo hắn nhận thức, Dịch Vân không giống như những đứa con nít cùng tuổi, tức là mang tính khí trẻ con. Hắn biết khi nào nên buông bỏ, khi nào nên giữ lại, về phương diện được mất, hắn lại càng biểu hiện ra sự thành thục còn hơn những năm trước. Bởi vậy đối với sự bướng bỉnh lúc này của hắn, Môn La không thể nào hiểu được.
Dịch Vân hơi sửng sốt, liếc nhìn Môn La một cái thật sâu, khoé miệng cong lên, nói:
- Bởi vì mẫu thân đã từng dạy ta: Vĩnh viễn không nên tin tưởng vào cái gọi là vận mệnh đã định sẵn! Khi trước mặt ngươi có một cánh cửa đang đóng, nhất định sẽ có một cánh cửa sổ khác, cách đó không xa để ngươi cho ngươi mở …
- Lão Đại ngươi và kết quả của trắc thí ở học viện đều cho ta biết, ta có thiên phú về ma pháp! Hai thuộc tính tương khắc thì sao chứ, người bình thường muốn có hai thuộc tính còn không được, ta có, ta sẽ quý trọng nó! Nếu như chưa làm gì cả, chỉ vì một hai câu nói của người khác mà dễ dàng từ bỏ … Lão Đại, ngươi cho rằng người như vậy có thể báo được huyết cừu, có thể chấn hưng vinh quang của gia tộc hay sao?
Ngơ ngác nghe Dịch Vân nói liền một mạch, da mặt giật giật kịch kiệt, Môn La rốt cục không thể nói gì!
Cùng lúc đó, Dịch Vân đã nhắm hai mắt lại.
Trong ba tháng nay, Dịch Vân cũng đã từng thử qua rất nhiều phương pháp, thế nhưng giống như lời của Môn La và Tạp La Tạp lão sư, tu luyện ma pháp vẫn giậm chân tại chỗ y như trước, gần như không có tiến triển chút nào.
Dựa theo đánh giá của vị lão sư ngũ tinh Pháp Đồ Tạp La Tạp, Dịch Vân tuy thể chất là hai thuộc tính tương khắc, nhưng tinh thần lực của hắn thật sự rất cường đại, chỉ cần có thể khắc khổ cố gắng tu luyện, hẳn là có thể lúc hắn năm, sáu mươi tuổi đạt tới tam tinh Pháp Sư.
Chuyện này cũng không có gì, nhưng phóng mắt nhìn hết trong lịch sử vạn năm của Khung Võ đại lục, có được thể chất hai thuộc tính tương khắc lại có thể đạt tới tu vi tam tinh Pháp sư, số người đã ít lại càng ít!
Mà tam tinh Pháp Sư tuy rằng cũng chỉ là cấp thấp, thế nhưng vẫn có rất nhiều thế gia nguyện ý ném tiền ra thuê mướn về, mà sau này nếu như không tiếp nhận chiêu lãm của những thế gia quý tộc ấy, cũng có thể nhận quan chức của đế quốc, tương lai của mình chắc chắn sẽ rất tươi sáng.
Cho nên tuy rằng Tạp La Tạp trong lòng tiếc nuối, nhưng vẫn nguyện ý đảm nhiệm giáo sư chỉ dạy cho Dịch Vân. Kể ra tam tinh Pháp Sư cũng không kém cỏi gì, chỉ là hắn không biết một điều: Cái mà Dịch Vân muốn, cũng không phải thấp như vậy!
Tâm rộng lớn, thành tựu trong tương lai càng lớn … Những lời này cũng không đúng, ít nhất đối với Dịch Vân cũng không đúng hoàn toàn!
Với hắn phải là: Tâm rộng lớn, những nguy hiểm phải trải qua càng nhiều hơn! Ít nhất, lúc này Dịch Vân đang mạo hiểm rất lớn …
……
Vừa rồi khi hắn trải qua tấn giai trong xưởng, vì muốn hội tụ Hoả nguyên tố trong không khí nhiều hơn nữa, nên hắn ngoại trừ vận chuyển đấu khí Phần Kiếp Tử Diễm, lại còn dùng đến tinh thần lực cường đại của mình để tụ tập nguyên tố.
Đến khi hắn đang thu hút rất nhiều nguyên tố ngoài không khí vào trong thân thể thì bỗng nhiên phát hiện ra, trừ Hoả nguyên tố bị hắn hấp thu vào, lại vẫn có chút ít Thuỷ nguyên tố! Dưới sự kinh hãi hắn suy nghĩ kỹ lại, mới đoán ra được, Thuỷ nguyên tố đó hẳn là từ trong hồ nước làm nguội vật chế luyện trong xưởng bị thu hút mà đến!
Khi hắn đang nghĩ về chuyện này trong đầu, chỉ trong chớp mắt, Thuỷ nguyên tố này lại bắt đầu cùng với số lượng lớn Hoả nguyên tố xung quanh nó sinh ra bài xích lẫn nhau, trong huyệt Khí hải, nơi mà hắn chứa đựng nguyên tố bắt đầu xao động hẳn lên, nhưng lại làm cho hắn căn bản không kịp có phản ứng gì!
Đã trải qua chương trình học ba tháng trong học viện, Dịch Vân đương nhiên hiểu được phản ứng khác thường bên trong cơ thể hắn là có ý nghĩa gì!
- Nguyên tố sinh ra bài xích!
Khi hai loại nguyên tố hoàn toàn khác nhau va chạm với nhau một chỗ, trong nháy mắt sẽ sinh ra phản ứng bài xích nguyên tố kịch liệt. Giống trong như một chảo dầu, nếu như cho vào một giọt nước nhất định sẽ dẫn đến phản ứng với nhau rất kịch liệt.
Mà nếu như nguyên tố phản ứng mạnh mẽ với nhau như vậy bên trong huyệt Khí Hải của một người thì …
Dịch Vân trong lòng thoáng chốc nghĩ tới hậu quả, vô cùng kinh hãi, vội vàng ngừng vận chuyển đấu khí Phần Kiếp Tử Diễm lại ngay lập tức, thở hổn hển định bất chấp tất cả xua đuổi một chút Thuỷ nguyên tố kia ra khỏi huyệt Khí Hải của mình …
Ngay vào lúc thay đổi tâm trí nhanh như vậy, ý muốn làm mà chưa kịp làm, trong cơ thể hắn đột nhiên tràn ra một cỗ năng lượng vô cùng nhu hoà mà cường đại đến mức không thể nào hình dung được, trong nháy mắt đã bao phủ hai cỗ Thuỷ Hoả nguyên tố đang muốn bạo phát, lực bài xích đáng sợ đã nhất thời biến mất trong vô hình, nguyên tố đang xao động công kích lập tức yên tĩnh trở lại …
Dịch Vân sửng sốt một lát, trong lúc tâm thần hoảng hốt, đấu khí đã bị hắn ngừng lại khi nãy lại tiếp tục lưu chuyển.
Hắn cố gắng trấn định lại tâm tình đang tán loạn, cảm ứng huyệt Khí Hải của mình, lại đột hiên phát hiện, lượng Thuỷ nguyên tố ít ỏi kia suýt chút nữa đã hại hắn lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục, lúc này không ngờ ngang nhiên nằm yên trong Khí Hải, hơn nữa Hoả nguyên tố ngập tràn đang lưu chuyển tứ phía, nhưng chỉ đẩy lượng Thuỷ nguyên tố kia vào trong một góc nhỏ bên trong Khí Hải, giống như cảm thụ được Thuỷ nguyên tố kia không thích hợp tồn tại chung với nó, sau đó vẫn y như trước, tiếp tục quá trình ngưng luyện đấu khí trong Khí Hải.
Toàn bộ quá trình kỳ dị này phát sinh chẳng qua chỉ trong thời gian là một, hai lần nháy mắt mà thôi, Dịch Vân lần này chỉ là tấn giai, không phải là tấn cấp như lần trước, cho nên, Môn La căn bản không lo lắng Dịch Vân sẽ phát sinh chuyện gì sai lầm, ra ngoài ngồi chơi trong lò lửa, đương nhiên cũng không biết biến hoá xảy ra trong cơ thể hắn.
Môn La vẫn ngồi lắc lư trong lò lửa như trước, căn bản là không nhận ra, ngay dưới mắt hắn Dịch Vân suýt chút nữa đã có được lý giải về vấn đề này!
Dịch Vân lúc này trong lòng vẫn còn tồn tại một dấu hỏi to tướng, hoàn toàn không hiểu vì sao lại có biến hoá như vậy phát sinh! Nhưng chỉ thấy lượng Thuỷ nguyên tố kia hiện tại đang bình an vô sự nằm trong Khí Hải, mà không phát sinh ra sự bài xích với Hoả nguyên tố làm cho hắn kinh hãi không thôi như lúc nãy, tâm tình của hắn cũng dần dần hoà hoãn trở lại.
Vẻ nghi hoặc chợt thoáng qua trên mặt Dịch Vân, hắn thông minh đến mức nào, vài ý niệm vừa chuyển trong đầu, lập tức đã đoán ra cỗ năng lượng đáng sợ cường đại hơn đấu khí trong cơ thể hắn biết bao nhiêu lần kia, chính là phát xuất từ tổ khí Hồng Liên đang nằm trên ngực hắn!
…
Nghĩ đến cảnh tượng lúc trước, trong lòng Dịch Vân có chút không yên, nhưng vẫn hạ quyết tâm thử một lần, thầm nghĩ:
- Nếu như phương pháp này không thể thực hiện được, chắc là cũng không gây tổn thương cho ta … Nếu lúc trước không có Hồng Liên, chắc ta đã chết, lúc này chỉ là đánh bạc một phen mà thôi … Đánh bạc thôi!
Lần này Dịch Vân không hề vận khởi đấu khí, mà là lặng lẽ trực tiếp vận khởi tinh thần lực, tụ tập nguyên tố thiên địa từ bốn phương tám hướng về thân thể mình.
Tinh thần lực là trụ cột của một ma pháp sư, là cơ sở quan trọng để cho một ma pháp sư sau này có thể đạt tới thành tựu cao hay thấp. Mà Dịch Vân trong cuộc trắc thí ở học viện, đã được phán định có được tinh thần lực thiên phẩm ngàn năm khó gặp. Tuy rằng lúc này về phương diện thành tựu ma pháp, hắn ngay cả nhất tinh Pháp Sư còn chưa đạt tới, thế nhưng với tinh thần lực thiên phẩm của hắn, lực hấp dẫn đối với Thuỷ Hoả nguyên tố rất cao, không phải pháp sư bình thường có thể so sánh được!
Chỉ trong khoảnh khắc, một lượng Thuỷ Hoả nguyên tố khổng lồ đã bao phủ kín không gian xung quanh Dịch Vân, khác với cảnh tượng ở phường rèn là, nơi đây có một dòng sông nhỏ cho nên hàm lượng Thuỷ nguyên tố vượt qua Hoả nguyên tố quá xa, tỷ lệ hai bên chênh lệch là một phần mười!
Môn La thấy Dịch Vân chỉ mới thoáng vận khởi tinh thần lực một chút mà thôi, thế nhưng đã làm cho mật độ nguyên tố ở đây cao hơn trăm lần nơi khác, hắn hơi khựng lại, đồng thời trong lòng cũng nổi lên luyến tiếc vô hạn:
- Tinh thần lực thiên phẩm quả nhiên đáng sợ, trong lịch sử của gia tộc, đệ tử có được tư chất ma pháp như vậy cũng không có lấy một người, thế nhưng lại là hai thuộc tính tương khắc, thật là đáng tiếc!
Trong lòng còn đang than thầm, hành động kế tiếp của Dịch Vân đã dọa cho hắn suýt chết!
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của DoctorCrazy
Người dịch : hạothiên (A Thiên)
Nguồn : Bàn Long Chiến Đội – 2T
Dưới sự khống chế của Dịch Vân, sau khi làm cho tỉ lệ của Thuỷ Hoả nguyên tố khắp tứ bề đạt tới sự cân bằng, tâm niệm vừa chuyển, đột nhiên hai loại nguyên tố đang giằng co ngoài không khí xuất ra một lượng lớn chui vào trong thân thể hắn, nhất thời thân thể hắn chuyển sang nửa đỏ nửa xanh, sự điên cuồng hấp thu này dẫn đến nguyên tố tương khắc sẽ làm cho hắn nổ tan xác mà chết.
Khi đạo nguyên tố hai màu xanh đỏ thứ nhất vừa tràn ngập trong Khí Hải, hắn hô to một tiếng trong lòng: “Đánh cuộc thôi!” rồi lập tức mạnh mẽ vận khởi tinh thần lực, làm cho hai loại nguyên tố trong Khí Hải bắt đầu tiến hành quá trình áp súc (nén lại). Lúc này cả người hắn run lên một trận kịch liệt, một cỗ lực đạo cuồng bạo trong nháy mắt công kích khắp trong cơ thể hắn …
- Dịch Vân, ngươi làm gì vậy? Mau ngừng lại! Mau lên …!
Trái tim Môn La lúc này như bị đông cứng lại, sắc mặt nhất thời trắng bệch, kinh hãi gào to.
Đáng tiếc Dịch Vân đến lúc này có muốn dừng cũng không được nữa!
Hai loại Thuỷ Hoả nguyên tố vừa dung nhập vào trong cơ thể, với tốc độ rất nhanh chạy thẳng vào trong Khí Hải của hắn, trong lúc đó, ngay trong Khí Hải đang rất là rối loạn, hai loại nguyên tố vừa va chạm với nhau đã sinh ra một lực hấp dẫn lớn hơn nữa, như là kêu thêm đồng bọn vậy, nhất thời đã thoát khỏi ý niệm khống chế của Dịch Vân, trực tiếp hấp dẫn nguyên tố từ bên ngoài tiến vào trong cơ thể hắn.
Hai loại nguyên tố từ bị động đã chuyển sang chủ động, lực hấp thu nguyên tố kia nhanh hơn không biết bao nhiêu lần so với ý niệm khống chế của Dịch Vân. Chỉ trong chớp mắt, lượng nguyên tố của cả hai loại Thuỷ Hoả mà ban đầu hắn tụ tập lại bên ngoài không khí đã lập tức bị thân thể hắn hấp thu sạch sẽ.
Tiếng gào kinh hãi của Môn La vẫn còn văng vẳng bên tai, nhưng Dịch Vân đã mất đi quyền khống chế từ lâu, chỉ có thể ngơ ngác cảm nhận biến hoá trong cơ thể mà hoàn toàn không hiểu vì sao … Lúc này hắn giống như cô gái bị lột sạch hết áo quần nằm trên giường vậy, chỉ có thể nước mắt lưng tròng nhìn sự tình phát triển, mà không có lực lượng để làm thay đổi kết quả.
Tu luyện ma pháp lực cùng với ngưng luyện đấu khí là hai hệ thống hoàn toàn khác nhau.
Tu luyện đấu khí là đem đấu khí hấp thu được từ trong không khí tiến hành luyện hoá trong Khí Hải, làm cho nguyên tố ngưng luyện thành đấu khí, rồi sau đó lại đưa nó đi qua tất cả kinh mạch và huyệt đạo trong cơ thể, sau đó quay về Khí Hải lại tiếp tục luyện hoá, mới trở thành đấu khí mà võ giả có thể đem ra sử dụng.
Ma pháp lực thì không giống như vậy! Hình thành ma lực là đem nguyên tố hấp thu được tiến hành áp súc dưới cường độ cao, làm cho nguyên tố bị áp súc biến thành ma lực, rồi sau đó trực tiếp chứa trong Khí Hải, ma pháp sư cũng chính là dựa vào ma lực này mới có thể phóng xuất ma pháp.
Sức chứa của Khí Hải của mỗi người là không thay đổi, cho nên ma pháp sư có thể chứa ma lực nhiều hay ít hoàn toàn tuỳ thuộc vào tinh cấp của hắn cao hay thấp mà thôi.
Ma pháp sư cấp thấp chỉ có thể mang nguyên tố tiến hành áp súc lại hai hoặc ba lần đã là cực hạn, cho nên ma pháp sư cấp thấp chỉ có khả năng sử dụng ma pháp rất là hạn chế. Mà ma pháp sư cao cấp có thể đem nguyên tố hấp thu tiến hành áp súc lại cả trăm hoặc ngàn lần, cho nên thể tích giảm đi càng nhỏ thì Khí Hải chứa được càng nhiều, mà nguyên tố áp súc đến mức như vậy thì độ tinh thuần càng cao, đương nhiên uy lực phóng xuất ra càng cường đại.
Mà thể chất hai loại nguyên tố tương khắc giống như Dịch Vân, nếu như bình thường, tu luyện cũng không có việc gì nguy hiểm, tất cả mọi người đều biết như vậy. Chỉ là tốc độ tu luyện so với người bình thường chậm hơn rất nhiều, cả đời lại không thể vượt quá tam tinh Pháp Sư mà thôi.
Dịch Vân sau khi được Tạp La Tạp lão sư giảng giải, rốt cục cũng hiểu được nguyên lý, đây thật ra cũng rất dễ dàng giải thích: Khi hai loại nguyên tố tương khắc với nhau đi vào trong Khí Hải, bởi vì bản thân chúng có tính chất bất đồng, sẽ bắt đầu tiêu hao lẫn nhau, mãi cho đến khi có một loại nguyên tố tiêu hao hết mới có thể chấm dứt.
Với nguyên tố may mắn còn tồn tại, lúc này mới có thể bắt đầu tiến hành áp súc, làm cho trở thành ma lực mà trữ lại. Chẳng qua lúc này nguyên tố còn lại, về lượng trăm phần không còn được một, về chất lại ít đến mức đáng thương, số có khả năng tụ thành ma lực dĩ nhiên cũng rất ít ỏi, đây cũng chính là cửa ải khó khăn mà Dịch Vân gặp phải khi tu luyện ma pháp.
Lão sư của hắn là ngũ tinh Pháp Đồ Tạp La Tạp, đã từng hơn một lần cảnh cáo hắn: lúc trong Khí Hải tồn tại hai loại nguyên tố tương khắc, hắn tuyệt đối không thể tiến hành áp súc nguyên tố, chỉ có thể đợi sau khi một loại nguyên tố trong đó hoàn toàn tiêu hao hết, mới có thể bắt đầu tiến hành áp súc nguyên tố còn lại!
Bởi vì trước khi tiến hành áp súc nguyên tố thiên địa, tính chất và kết cấu của nó vẫn an toàn, cho dù là hai nguyên tố tương khắc với nhau cũng có thể bảo trì dưới trạng thái yên tĩnh, chỉ có điều là chúng sẽ tiêu hao lẫn nhau mà thôi …
Nhưng một khi nguyên tố trong Khí Hải bị áp súc mạnh mẽ, kết cấu của nguyên tố sẽ lập tức bị thay đổi, biến thành cực kỳ sinh động và nhạy cảm hẳn lên. Lúc này nếu có một chút nguyên tố tương khắc khác cùng tồn tại, sẽ lập tức sinh ra biến dị, cũng giống như trong nháy mắt thi triển một cái ma pháp thật là cường đại bên trong cơ thể vậy, sẽ trở thành kết quả không thể cứu vãn!
Thuỷ và Hỏa, Quang Minh và Hắc Ám vốn bất tương dung, khi hai nguyên tố khác loại va chạm, kết quả đều dẫn đến tai nạn thảm khốc! Cho nên, sau khi Môn La biết được thể chất Dịch Vân là song thuộc tính tương khắc, đã không đồng ý việc hắn tiếp tục tu luyện ma pháp. Cũng là căn cứ vào suy nghĩ như vậy!
Dịch Vân cũng không phải ngu dốt, cho dù trong ba tháng qua hắn đã thử nhiều loại pháp môn tu luyện khác nhau, muốn giải quyết khiếm khuyết của hắn về tiên thiên thể chất, cũng chưa từng va chạm đến điểm mấu chốt này …
Cho đến khi nãy bên trong xưởng, lúc hắn đang tiến hành tấn giai đấu khí đã gặp được cảnh tượng kỳ dị, lúc này mới làm cho hắn phát hiện ra công dụng thần kỳ của Hồng Liên, lúc này mới nguyện ý đánh cuộc một phen.
Trong cơ thể là một cỗ lực công kích cực kỳ cường đại đột ngột tấn công, thân hình Dịch Vân trải qua một trận co rút kịch liệt, hắn mím môi, hàm răng cắn chặt, theo dõi biến hoá trong cơ thể của mình …
Môn La thường nói: trong cơ thể mỗi người đều tự hình thành một thế giới, không kém cỏi chút nào so với thế giới bên ngoài.
Lúc này Dịch Vân cảm thấy đồng tình với những lời này!
Trong Khí Hải của mình lúc này là một thế giới hai màu xanh đỏ, hai loại Thuỷ Hoả nguyên tố chia ra chiếm cứ một nửa không gian, giống như hai nước phân tranh. Mà ở biên giới tiếp xúc với nhau đang kịch liệt tiến hành áp súc nguyên tố, bài xích năng lượng lẫn nhau, trong chớp mắt càng ngày càng lớn. Khi cỗ năng lượng này tích luỹ tới một mức độ cực hạn, trong khoảnh khắc đó sẽ nổ tung mạnh mẽ …
Giũa lúc sinh tử tồn vong này, đầu Dịch Vân đã toát đầy mồ hôi, sắp sửa không chịu nổi nữa, thì tổ khí Hồng Liên bị hắn thu vào trong cơ thể bỗng dưng phát ra một cỗ năng lượng còn cường đại hơn nữa, chỉ trong chớp mắt, đã nhanh chóng bao phủ lấy đạo năng lượng Thuỷ Hoả bài xích lẫn nhau đang muốn nổ tung bất cứ lúc nào …
Cỗ năng lượng sung mãn cực kỳ quái dị kia trong nháy mắt đã bao phủ Khí Hải, chầm chậm dung nhập vào trong hai loại nguyên tố đang áp súc, phản ứng bài xích giữa hai nguyên tố với nhau đã biến mất không thấy tăm hơi. Sau một hồi lâu, năng lượng mà Hồng Liên phát ra đã dung nhập toàn bộ vào trong Khí Hải không còn lại chút nào …
Dịch Vân ngạc nhiên cảm thụ tình huống trong cơ thể, mắt thấy một nguy cơ lớn như vậy lại vượt qua một cách dễ dàng, trong lòng không khỏi thầm kêu may mắn, biết rằng mình đã thành công! Cũng đối với tổ khí Hồng Liên kia do gia tộc đời đời truyền xuống sinh ra một tình cảm càng thân thiết sâu đậm hơn …
Hắn đang nghĩ lung tung trong đầu, tinh thần cũng chùng xuống một chút, quá trình áp súc liên tục Thuỷ Hoả nguyên tố trong Khí Hải cũng dần dần ngừng lại.
Cảm nhận được biến hoá trong Khí Hải, kinh ngạc phát hiện quyền khống chế nguyên tố một lần nữa đã trở lại trong tay mình, vội vàng trấn tĩnh lại nỗi lòng có chút tán loạn, lại bắt đầu dùng tinh thần lực khống chế mà áp súc nguyên tố trong cơ thể. Hắn cẩn thận từng chút một, trong lòng không khỏi mừng rỡ như điên!
Lúc này lại phát hiện hai loại nguyên tố bên trong Khí Hải không ngờ lại không còn phản ứng bài xích lẫn nhau nữa, Thuỷ Hoả nguyên tố đồng thời tiến hành áp súc, không can thiệp lẫn nhau, chia làm hai phần chung sống một cách bình yên bên trong Khí Hải.
Đây không phải có nghĩa là chính mình đã đột phá hạn chế cao nhất của tiên thiên thể chất, có thể tu luyện ma pháp giống như người bình thường hay sao?
Chẳng qua chỉ trong hơn mười lần hô hấp, chính mình đã dạo chơi thiên đường địa ngục một phen … Dằn lại ý muốn nổi lên một tràng cười điên cuồng trong lòng, Dịch Vân đem toàn bộ tâm lực tập trung vào tiến hành áp súc hai loại nguyên tố.
Hắn tu luyện ma pháp hơn bốn năm nay, cũng chưa từng một lần tiến hành áp súc nguyên tố nhiều như vậy, huống chi lúc này lại là áp súc cùng lúc hai loại nguyên tố khác nhau. Ngay từ đầu hắn vẫn còn có chút trúc trắc, tốc độ tiến triển thật chậm, nhưng thời gian trôi qua, hắn dường như đã chạm được vào cánh cửa của Đạo, quá trình áp súc nguyên tố cũng dần dần nhanh hơn.
Toàn bộ tâm tình Dịch Vân đều tập trung vào việc áp súc ma lực trong cơ thể, không cảm giác được chút nào thời gian trôi qua ở thế giới bên ngoài. Môn La chờ đợi bên cạnh hắn, ban đầu kinh hoảng, sau đó thì tuyệt vọng, lại trở nên kinh ngạc, đến bây giờ thì lòng tràn đầy vui mừng như điên dại. Toàn thân hắn giống như đã trải qua vài lần ấm lạnh, từ lạnh trong tận xương tuỷ, cho đến bây giờ ám áp trong lòng, mọi tư vị trong đó làm cho hắn muốn đánh Dịch Vân một trận để phát tiết ra nỗi xúc động của mình!
Môn La cảm nhận được biến hoá bên trong cơ thể Dịch Vân, nhận ra lúc này là thời khắc mấu chốt, tuy rằng hắn đối với tất cả biến chuyển này trong lòng ngàn vạn lần không hiểu được, nhưng vẫn nhẫn nhịn không hỏi để tránh quấy rầy sự tu luyện của Dịch Vân.
Lần tu luyện này kéo dài từ giữa trưa cho đến chiều, lúc này trời đã tối hẳn, đang ngắm nhìn mặt trăng treo lơ lửng trên không, đột nhiên hắn vận khởi đấu khí đánh bay một con dã thú ra xa, đây đã là con dã thú thứ mười sáu mà hắn đánh bay đi, vẫn không biết tiểu tử Dịch Vân này còn phải tu luyện trong bao lâu nữa mới xong?
Hắn đường đường là lão Đại, thế nhưng hiện giờ cũng chỉ có thể ẩn nhẫn ở một nơi rừng núi hoang tàn vắng vẻ như thế này, giúp đuổi muỗi, đuổi dã thú cho tiểu đệ, đóng vai trò một người bảo mẫu … Chính mình lại là một cường giả Tinh Vực duy nhất phải sống khuất tất như vậy từ trước tới nay hay sao?
Trong lúc Môn La đang tự giễu cợt mình, thiên địa nguyên tố từ bốn phía đột nhiên dao động một trận, thân thể Dịch Vân thoáng chốc hiện lên hai đạo ánh sáng xanh đỏ giao nhau, chiếu sáng cả một khoảng núi rừng u ám, nhất thời làm cho vài con dã thú đang rón rén đến gần phải sợ hãi mà bỏ chạy.
Thở ra một hơi thật dài, Dịch Vân chậm rãi mở mắt ra, trong mắt chợt hiện lên một tia sáng …
- Dịch Vân, ngươi …
Nhún vai, Dịch Vân đứng lên, tứ chi cùng lúc phát ra một trận kêu răng rắc như pháo nổ, miệng hắn liến thoắng không ngừng rất là vui vẻ:
- Mẫu thân nói rất đúng! Tuy rằng cánh cửa trước mặt ta đã đóng, thế nhưng ta đã tìm được một cửa sổ khác rồi … Hiện tại, ta đã thăng cấp nhất tinh Pháp Sư!
- Đúng vậy, ta đã mở toang cánh cửa sổ kia rồi! Ha ha, ha ha ha …!
Tiếng cười điên cuồng không bị cản trở vang vọng trong mảnh rừng tối đen không người, giống như tiếng hổ gầm vang lúc vừa thức giấc, ánh mắt hắn sáng lấp lánh những điểm tinh quang, trong đêm đen nhìn thật là chói mắt
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của DoctorCrazy
Người dịch : hạothiên (A Thiên)
Nguồn : Bàn Long Chiến Đội – 2T
Trăng sáng sao thưa, tại một mảnh đất hoang bên ngoài Đa Ni Tạp thành, một cái bóng cô đơn thật dài đang chạy về thành dưới ánh trăng.
- Tổ khí Hồng Liên lại có diệu dụng như vậy sao?
Môn La nghe Dịch Vân kể lại, rất là kinh ngạc hỏi.
Gật gật đầu, Dịch Vân nhẹ nhàng cười nói:
- Không phải vậy sao? Nếu không phát hiện ra sự thần kỳ của Hồng Liên, ta làm sao lại đem sinh mạng của mình ra đùa giỡn với chuyện sinh tử như thế?
Nghĩ đến lúc mạo hiểm khi nãy, Dịch Vân lúc này vẫn còn chút sợ hãi.
Môn La chỉ trầm tư suy nghĩ, lại nghe Dịch Vân hỏi:
- Lão Đại, rốt cục ta cảm giác Hồng Liên này còn nhiều chỗ thần bí chưa giải thích được … Cỗ năng lượng mà nó phóng ra so với đấu khí và ma lực của ta cộng lại còn mạnh hơn rất nhiều! Cái này cũng là từ vị tổ đầu tiên truyền xuống hay sao? Còn nữa, vì sao Hồng Liên lại trở thành tổ khí đời đời tương truyền của gia tộc chúng ta như vậy?
Đối với câu hỏi của Dịch Vân, Môn La cũng trả lời rất rõ ràng:
- Không biết!
Ngừng một chút, Môn La nói tiếp:
- Lai lịch của tổ khí Hồng Liên này không cách nào tìm hiểu được, chỉ biết rằng đúng là từ tổ đầu tiên truyền xuống mà thôi! Mà gia tộc Tư Đạt Đặc ta thì phải tuân theo tổ huấn, đời đời do người mạnh nhất trong gia tộc bảo quản, không thể để mất mà tiếp tục truyền thừa xuống. Người nắm giữ Hồng Liên trước ngươi chính là lão Đại ta, vì lúc ấy trong lớp thanh niên của gia tộc ta là người mạnh nhất, chẳng qua sau khi ta bị gia tộc trục xuất ra khỏi cửa, tổ khí đồng thời cũng bị gia tộc thu về, thời gian ta giữ trong tay cũng không dài, bởi vậy cũng không hiểu biết gì nhiều về nó!
- Tuy rằng như thế, nhưng có thể khẳng định Hồng Liên có rất nhiều chỗ thần diệu, chỉ riêng điểm nó có thể chữa trị linh hồn vỡ nát của ta, cũng có thể nói là nó tương đương với cấp bậc của thần khí.
Dịch Vân nghe vậy cũng thầm gật đầu, Hồng Liên còn có những công dụng khác hay không đến bây giờ hắn vẫn chưa hiểu hết, nhưng lúc này nó có thể làm cho hai loại nguyên tố hoàn toàn tương khắc với nhau có thể tồn tại với nhau cùng một chỗ, chỉ một lần đã phá vỡ chướng ngại lớn nhất trong việc tu luyện ma pháp của hắn … Tác dụng kỳ diệu của nó quả là một lời không thể nào nói hết!
- Lão Đại!
Dịch Vân đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, lại mở miệng hỏi tiếp:
- Lúc này vấn đề ta không tu luyện được ma pháp đã giải quyết xong, hơn nữa, pháp môn tu luyện ma pháp mà ngươi đưa cho ta so với học trình của học viện cao minh hơn rất nhiều … Ta nghĩ, chắc là ta không cần đến học viện nữa đâu!
Sự tình phải trải qua mới có thể thể hiện ra sự tốt xấu của nó!
Môn La tuy rằng không hiểu ma pháp, nhưng pháp môn tu luyện kia là do tổ tiên truyền lại, so với những gì mà Dịch Vân đã học được trong ba tháng nay cao minh hơn nhiều lắm!
Giống như trước đây không lâu, lúc Dịch Vân áp súc nguyên tố để luyện hoá thành ma lực, ban đầu chỉ dùng phương pháp mà Tạp La Tạp lão sư chỉ dạy, nhưng tốc độ áp súc chậm như rùa bò, lại còn lúc đang tiến hành áp súc thường làm cho nguyên tố rơi vào trong trạng thái không ổn định, khiến cho hắn cần phải hao tốn tinh thần lực nhiều hơn nữa mới có thể khống chế, hiệu quả và lợi ích hiển nhiên thua xa công pháp mà Môn La đã dạy cho hắn.
Sau đó hắn cũng là vô tình chuyển qua dùng pháp môn của Môn La, sự chênh lệch cao thấp giữa hai bên so ra không chỉ một chút mà thôi!
Đã có pháp môn của Môn La, hơn nữa chính hắn khổ tu, hẳn là so với ở học viện không kém hơn bao nhiêu, cho nên lúc này hắn mới có thể tính toán một cách hứng khởi như vậy.
Môn La hơi trầm ngâm suy nghĩ, sau một lát lại lắc đầu cười nói:
- À, ngươi vẫn nên tiếp tục đến học viện Đa Ni Tạp đi thôi! Dù sao, ta đối với ma pháp không biết chút gì, nhiều nhất ta cũng chỉ có thể cho ngươi pháp môn tu luyện ma pháp của tổ tiên mà thôi, sau này nếu ngươi trên con đường tu luyện ma pháp gặp phải vấn đề gì nan giải, ta căn bản không thể giải thích được gì cho ngươi cả …
- Hơn nữa, trong tay ta căn bản là không có ma pháp dành cho pháp sư cấp thấp học tập, đối với ngươi cũng không thể giúp gì. Pháp thuật mà ta bị bọn lão gia hoả kia bắt buộc ghi nhớ, thấp nhất phải là thất tinh Pháp Tước mới có thể thi triển được, tương lai ngươi cũng không chắc có thể đạt tới cấp bậc cao như vậy, cho nên, ngươi nên ngoan ngoãn tiếp tục đến học viện đi thôi!
Môn La dương dương kết luận.
Dịch Vân nghe xong có chút dở khóc dở cười! Pháp thuật thấp nhất cũng phải đạt đến thất tinh Pháp Tước mới có thể thi triển được, rốt cục là hắn ghi nhớ chú văn ma pháp gì đây?
Ánh trăng bàng bạc chiếu xuống, Đa Ni Tạp thành đã xuất hiện trước mặt hai người.
Thời gian phải hình dung như thế nào mới là thích hợp? Như nước, như gió, như vó ngựa phi nhanh, hay giống như rượu ngon chôn càng lâu năm lại càng ngon?
Đối với Dịch Vân tất cả đều không phải!
Thời gian giống như là một cỗ lực lượng nhọn hoắc đâm tới từ phía sau, chạm vào sẽ rất đau, càng đau càng phải chạy về phía trước! Hắn bị thời gian đuổi theo, rồi lại bị thời gian thôi thúc phải chạy cho nhanh về phía trước!
Huyết cừu của gia tộc, Hán Khắc ở nơi nào không rõ … Mấy vấn đề này thường xuyên quanh quẩn trong lòng hắn, nhưng lại không có cách nào dứt ra được, hết thảy chỉ vì thực lực hiện tại của hắn còn chưa đủ để có thể nhìn thẳng vào những vấn đề này …
- Đạt đến đỉnh cao rồi mới có thể làm được những chuyện lớn! Hiểu người là trí, ta hiểu được ngươi, tự hiểu được là sáng suốt, ngươi cũng có thể tự mình hiểu được!
Tên chẳng ra gì Môn La lại tự xưng mình là trí giả nói như vậy.
Môn La là trí giả sao? Dịch Vân cũng không cho rằng như thế, tên lão Đại này trong óc chắc chắn thiếu vài sợi dây thần kinh, nhưng hắn nói rất đúng!
Trở thành cường giả! Đó là chuyện hiện giờ hắn có thể làm vì gia tộc, cũng là chuyện duy nhất có thể làm … Hắn tự biết tự hiểu được!
Thời gian thấm thoát, hơn nửa năm lặng lẽ trôi qua, Dịch Vân đến Đa Ni Tạp thành cũng đã tròn một năm rồi …
Vẫn trong phường rèn có cái mái xiêu vẹo kia, Dịch Vân buông búa rèn ra, đem một món binh khí vừa chế luyện xong bỏ vào trong hồ làm nguội, tiếng xèo xèo vang lên, hắn thản nhiên cười nói:
- Cuối cùng thì đã luyện được món binh khí thứ năm mươi rồi, tháng này phải báo cho thành chủ Ni Tư biết số lượng bây giờ đã không thành vấn đề nữa rồi!
Dịch Vân trong một năm qua, mỗi tháng đều giao cho Ni Tư năm mươi món binh khí do hắn luyện chế ra, đổi lấy nơi ở trong thành cùng các loại chi tiêu khác, cùng với học phí hàng năm của học viện Đa Ni Tạp và phụ phí.
Hừ một tiếng, Môn La nói:
- Tên Ni Tư này cũng biết làm ăn nhỉ, ngươi luyện chế binh khí ra đã vượt xa các loại bằng sắt thường ngoài chợ, mỗi món binh khí hắn đã kiếm được ít nhất là hai mươi kim tệ. Chỉ tính riêng phương diện mua bán binh khí thôi, lợi nhuận hàng tháng của hắn cũng đã vượt xa những phường rèn khác cộng lại rồi, tiểu tử ngươi còn ngu ngốc kiếm kim tệ cho hắn nữa!
Dịch Vân lúc này bằng vào tu vi đấu khí đạt tới nhất tinh Chiến Sĩ đỉnh phong, binh khí do hắn làm ra so với năm trước lại cao hơn một bậc, hơn nữa lực khống chế Hỏa nguyên tố của nhất tinh đã khiến cho binh khí mà hắn chế luyện ra đã rất gần với trình độ ma pháp binh khí nhất phẩm sơ giai. Đương nhiên là thợ rèn bình thường khó có khả năng bằng được, vì thế binh khí do tay hắn làm ra ở ngoài thị trường giá cả rất cao không hề giảm xuống, Ni Tư cũng nhờ vậy mà buôn bán lời nhiều hơn nữa, làm cho hắn cười đến méo cả miệng.
Nhún vai, Dịch Vân đáp như không có chuyện gì:
- Không sao cả! Hắn cung cấp phường rèn này cho riêng ta, lại gánh vác toàn bộ nhu cầu thiết yếu trong cuộc sống cùng với học phí của ta, bình thường lại mở rộng cánh cửa phương tiện với ta, làm cho hắn lời một chút cũng nên mà, hơn nữa, mỗi tháng hắn còn cho ta riêng một trăm kim tệ tiền lời, đối với ta như vậy cũng đủ rồi!
- Ni Tư này tuy là một chân tiểu nhân, nhưng một năm qua hắn đối với ngươi đúng là không tệ, cho hắn chút lợi ích nhỏ thì đã sao, ha ha ha!
Môn La vui vẻ cười ha hả, cho thấy hắn rất thích tính tình của Ni Tư.
- Đúng rồi, tiểu tử!
Cười xong, Môn La đột nhiên nói với Dịch Vân:
- Ngươi đã luyện khí xong rồi, vậy ngươi hãy chuẩn bị một chút, chúng ta cần phải đi xa một chuyến!
- Sao? Đi tới chỗ kia?
- Ngươi sau lần thăng cấp lên nhất tinh Chiến Sĩ, kinh mạch lại trải qua một năm bồi dưỡng săn sóc, lúc này đã đến lúc ngươi có thể tấn lên một cấp, trở thành nhị tinh Chiến Sĩ!
Dịch Vân nghe vậy nghẹn lời, chợt mặt hiện lên vẻ vui mừng như điên dại.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của DoctorCrazy