Hiện nay Tiêu Kiếm không ngờ được sau lần độ thiên kiếp kia hắn tiến vào Hợp Thể Kỳ hậu kỳ tương đương với đấu tôn đỉnh phong. Giờ tốc độ hắn sẽ chậm hơn, có lẽ khoảng năm năm hắn mới có thể bước vào độ kiếp kỳ tương đương với đấu đế. Tiêu Kiếm vừa đi vừa giảng giải cho Tiểu Y Tiên về việc hắn tại sao gọi là phế vật chẳng qua Tiêu Kiếm giấu khá nhiều lấy cớ là để xác định người thật lòng đối đãi với mình. Tiêu Kiếm cũng yêu cầu nàng giữ bí mật cho mình nên Tiểu Y Tiên gật đầu đồng ý.
Đi vào đại tràng của Tiêu gia. Trên đường hai người được khá nhiều người cúi chào. Tiêu Kiếm chỉ gật đầu một cái bất quá khi họ đi đều theo sau đó là một tiếng thở dài về phía Tiêu Kiếm hoặc một nụ cười mỉa mai bất quá Tiêu Kiếm cũng không quá để ý. Tiêu Kiếm thở dài một hơi lãnh đạm không chú ý lắm.
Hai người bước vào tràng. Xuất hiện trước mặt hai ngươi là một dãy người đang đứng quan sát một thiếu niên hắc y đang bước đến bục đá đặt tay lên bục đá. Bục đá phát sáng lên một chút.
“Tiêu Viêm đấu lực: ba đoạn cấp thấp!”
Bên cạnh trắc nghiệm ma thạch, một vị trung niên nam tử, thoáng nhìn tin tức trên bia, ngữ khí hờ hững công bố...
Trung niên nam tử vừa nói xong, không có gì ngoài ý muốn tại đám người trên quảng trường nhấc lên trận trận châm chọc tao động
"Tam đoạn? Hắc hắc, quả nhiên không ngoài ta dự đoán, "Thiên tài"này cùng với phế nhân ngũ đệ hắn là sự sỉ nhục của Tiêu gia ta!"
"Ai, hai tên phế vật này thật sự đem gia tộc mặt mũi đều mất hết."
"Nếu tộc trưởng không phải phụ thân bịn hắn . Hai tên này sớm đã bị đuổi khỏi gia tộc, tự sinh tự diệt, đâu có cơ hội ở gia tộc ăn không uống không."
"Ai, hai thiên tài thiếu niên năm đó của Ô Thản thành, tại sao hôm nay lại lạc phách thành bộ dáng đó?"
"Ai biết được? Có lẽ làm việc gì đó trái với lương tâm, làm thần linh nổi giận đi..."
Hắc bào thiếu niên thở dài một hơi. Hắn thần sắc không thảy đối bước xuống đài. Tiêu Kiếm nhìn thấy thiếu niên thì mỉm cười một chút. Hắn không trách lắm Tiêu Viêm dù sao cũng vì kế hoạch chung mà thôi.
"Người tiếp theo, Tiêu Mị"
Nghe trắc nghiệm nhân gọi, một thiếu nữ rất nhanh chạy ra khỏi đám người, tiếng nghị luận ở xung quanh nhỏ đi rất nhiều, một đôi nóng cháy ánh mắt tập trung tại trên mặt thiếu nữ...
Thiếu nữ tuổi không quá mười bốn, tuy không tính là tuyệt sắc, bất quá khuôn mặt non nớt lại có nhàn nhạt vũ mị, thanh thuần cùng vũ mị, mâu thuẫn tập hợp, làm nàng thành công trở thành toàn trường tiêu điểm...
Thiếu nữ nhanh chóng đi lên, tay quen thuộc vuốt ve ma thạch bia, sau đó chậm rãi nhắm mắt...
Tại lúc thiếu nữ nhắm mắt, ma thạch bi đen nhánh lại hiện lên quang mang...
"Đấu chi khí: Cửu đoạn!"
"Tiêu Mị, Đấu khí: Cửu đoạn! Cấp bậc: Cao cấp"
"Da!" Nghe trắc ngiệm viên sở đọc lên thành tích, thiếu nữ ngẩng mặt lên đắc ý cười...
“Chỉ không đầy một năm nữa Tiêu Mị tân thiên tài mới của chúng ta sẽ sinh ra đi!”
“Ân”
Nghe đám người truyền đến trận trận hâm mộ thanh âm, thiếu nữ tươi cười lại nhiều thêm vài phần, hư vinh tâm, là thứ rất nhiều cô gái đều không thể kháng cự...
Nghe thấy mọi người bàn Tiêu Kiếm chỉ nhếch miệng một cái. Hắn chẳng thèm để ý lắm. Nếu như không có công lao trước kia của hắn sao nàng có được như ngày hôm nay. Đáng lẽ Tiêu Mị có thể đạt được cao hơn nhưng ai dè sau khi Tiêu Kiếm cải tạo thân thể nàng không ngờ nàng tưởng nàng có thiên phú thật nên càng lười chăm chỉ nên mới được có cửu đoạn đấu khí nếu không nàng đã tiến vào đấu giả lâu rồi!
"Người tiếp theo, Tiêu Huân Nhi!"
Trong đám người huyên náo, thanh âm của trắc nghiệm nhân lại vang lên.
Theo có chút thanh nhã danh tự vang lên, đám người bỗng trở nên im lặng, ánh mắt đều dịch chuyển.
Tại chỗ ánh mắt tụ hội, một tử y thiếu nữ đang đạm nhã đứng, khuôn mặt non nớt bình tĩnh, không vì mọi người chú ý mà thay đổi chút nào.
Thiếu nữ lãnh đạm khí chất giống như hoa sen mới nở, tuổi nho nhỏ, đã có thoát tục khí chất, khó có thể tưởng tượng sau này lớn lên, thiếu nữ sẽ khuynh quốc khuynh thành như thế nào...
Tử y thiếu nữ này, nói về mỹ mạo cùng khí chất, so với Tiêu Mị phía trước càng hơn vài phần, khó trách mọi người đều có động tác như vậy.
Khẽ bước, thiếu nữ tên Tiêu Huân Nhi đi tới phía trước ma thạch bia, tay đem hắc kim tử tụ bỏ ra, lộ ra trắng nõn da thịt, sau đó đặt nhẹ tay lên thạch bia...
Có chút trầm tĩnh, trên thạch bia hiện ra chói mắt quang mang.
"Đấu chi khí: Đấu giả nhất tinh! Cấp bậc: Siêu cấp!"
Hàng loạt tiếng tán tụng vang lên. Tiêu Kiếm chăm chú nhìn nàng. Hắn đôi lúc thở dài một hơi. Đột nhiên hắn thấy bên eo của hắn đau nhói: “Ai, ui, nàng làm gì vậy lão bà của ta”
“Hứ” Tiểu Y Tiên làm một bộ mặt lạnh hếch đi một phía khác. Tiêu Kiếm chỉ thở dài một hơi.
Hồng y thiêu nữ lúc này nhìn về phía xa thấy bóng ảnh của một thiếu niên đang đứng bên cạnh một bạch y thiếu nữ so với Huân Nhi xinh đẹp hơn chư không kém. Người này thật ra là Tiểu Y Tiên có lẽ do Tiên Hồng quyết làm nàng trở lên như vậy. Hồng y nữ tử khẽ cắn răng. Trong lòng có chút ghen bất quá nàng là người theo chủ nghĩa duy vật dù nàng có yêu hắn đến đâu nhưng nếu như hắn không đem đến cho nàng thứ nàng muốn thì nàng vẫn dứt áo ra đi.
"Tiêu Viêm ca ca." Tại lúc đến bên cạnh thiếu niên, thiếu nữ dừng chân, đối với Tiêu Viêm cung kính cúi người, trên xinh đẹp khuôn mặt, cư nhiên lộ ra thanh nhã nụ cười làm chung quanh cô gái ghen tị
"Ta bây giờ còn có tư cách để ngươi gọi như vậy sao?" Nhìn trước mặt đã trở thành khỏa minh châu sáng nhất trong gia tộc, Tiêu Viêm khổ sáp nói, sau khi chính mình lạc phách nàng ở trong số cực ít những người đối với hắn bảo trì tôn kính.
"Tiêu Viêm ca ca, trước kia ngươi đã từng nói cùng Huân Nhi, nếu có thể buông, mới có thể cầm, thu phóng tự nhiên mới là người tự tại!" Tiêu Huân Nhi mỉm cười ôn nhu nói, thoáng non nớt tiếng nói, cũng làm lòng người thư giãn.
Tiêu Viêm mỉm cười: “Đúng là như vậy, a!” Nói đến đây Tiêu Viêm thở dài: “Đúng như lời ngũ đệ nói a...”
“Tiêu Kiếm ca ca nói gì với Tiêu Viêm ca ca vậy!” Tiêu Huân Nhi lặng im nghi hoặc nhìn về phía Tiêu Viêm.
Tiêu Viêm nhìn Huân Nhi thở dài: “Ngươi hẳn chọn rời xa hắn đi! Có lẽ ngươi cho là đúng nhưng có thể sau này ta hy vọng ngươi sẽ không cảm thấy sai lầm vì lựa chọn này”
Tiêu Huân Nhỉ đôi mắt khẽ đỏ lên: “Ta quả thực không muốn nhưng Tiêu Kiếm ca ca giờ kinh mạch cùng với đan điền toàn bộ đã bị phế. Ta quả thực không lỡ nhưng gia tôc...” Nói đến đây đôi mắt nàng hơi ướt át. Tiêu Viêm thở dài lắc đầu. Hắn nhìn về hướng phía xa có hai thân ảnh hướng tới hắn bước tới. Tiêu Viêm nở một nụ cười kêu lên: “Ngũ đệ, ngũ đệ...”
Tiêu Kiếm lúc này một thân bạch y đang nắm tay Tiểu Y Tiên. Huân Nhi nhìn thấy Tiểu Y tiên so với mình chỉ hơn chứ không kém trong lòng nàng cảm giác có chút thua thiệt. Không ngờ Tiêu Kiếm lại bên cạnh một người như vậy. Huân Nhi khẽ cắn răng lên chào: “Tiêu Kiếm ca ca...”
“Ân” Tiêu Kiếm mỉm cười: “Huân Nhi muội!”
“Vị tỷ tỷ này?”
Nghe thấy những lời này, Tiểu Y Tiên ngay lập tức ôm chặt lấy tay của Tiêu Kiếm. Nàng ngước nhìn về phía Tiêu Huân Nhi thể hiện hắn là của mình không ai có thể tranh. Huân Nhi có chút chua sót trong lòng. Tiểu Y Tiên mỉm cười không ngờ nụ cười của nàng làm nhiều nam nhân đứng sững sờ nhìn về phía nàng. Tiêu Mị thấy vậy thì hừ lạnh một tiếng. Tiểu Y Tiên lên tiếng: “Chào Huân Nhi muội muội, ta là Tiểu Y Tiên cùng là thể tử của Tiêu Kiếm ca ca...”
“Nga” mọi người há hốc miệng dù lời này không quá to nhưng mọi người đều nghe thấy. Tiêu Kiếm chỉ gãi gãi mũi cười trừ. Tiêu Viêm thì giơ ngón tay cái về phía Tiêu Kiếm. Tiêu Kiếm thở dài một hơi. Huân Nhi cắn cắn môi, đôi mắt hơi đỏ lên: “Chúc mừng Tiêu Kiếm ca ca”
Nói đến đây Tiêu Huân Nhi hai mắt đỏ bừng nàng nói: “không làm phiền mọi người, Huân Nhi có việc xin mạn phép” Nàng quay đầu bước về phía trước. Đầu nàng hơi cúi xuống.
Tiêu Viêm thở dài nhìn về phía Tiêu Huân Nhi rồi quay sang ngũ đệ cảu mình: “Đệ cũng quá vô tình đi!”
Tiêu Kiếm lắc lắc đầu nói mình vô tội. Tiểu Y Tiên lúc này cũng ném cho hắn một ánh mắt sắc bén nghi ngờ làm hắn bủn rủn cả chân tay.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Tiêu Kiếm nhếch miệng suy nghĩ. Hắn bây giờ khá là đau đầu nhìn Tiểu Y Tiên. Ai ngờ nàng lại là yandere quả này thì thật là đau đầu. Tiêu Kiếm thở dài một hơi. Hắn nhìn về phía trước có hai bóng ảnh đi tới. Một trung niên hán tử và thiếu phụ hơn ba mươi tuổi đang tiến về phía hắn. Hai thanh niên cúi đầu cung kình về phía hai trung niên: “Phụ thân, Mẫu Thân!”
Trung niên hán tử mỉm cười vuốt vuốt chòn râu đen có vẻ rất thỏa mãn, thiếu phụ cũng mỉm cười gật đầu. Thiếu phụ đang chắm chú quan sát về phía bạch y thiếu nữ đang đứng gần tứ nhi tử của mình. Thiếu nữ mi thanh mục tú hơn nữa xin đẹp giống như tiên thiên một loại còn có một khí chất tỏa ra làm cho người ta cảm thấy vô cùng gần gũi. Thiếu phụ quan sát rất kỹ thiếu nữ trên, trung niên hán tử thấy vậy ho khan một cái sau đó thiếu phụ chợt tỉnh hài lòng gật đầu một cái có vẻ rất là thỏa mãn.
Bạch y thiếu nữ thấy mình bị quan sát dò xét như vậy thì cúi đầu hơi đỏ mặt tiến tới hơi nhún người: “Tiểu Y Tiên ra mắt Tiêu bá phụ, Tiêu bá mẫu...”
Thiếu phụ lại tiến đến cầm lấy tay thiếu nữ giống như người thân vậy. Nàng mỉm cười nhìn về phía thiếu nữ: “A, con là Tiểu Y Tiên sao ta nghe thấy Tiêu Kiếm nó nhắc đến con rất nhiều! Ta cứ tưởng Tiêu Kiếm nói dối ta cơ! Không ngờ con còn xinh đẹp hơn lời Tiêu Kiếm nói về con nhiều!”
Tiêu Kiếm đầu to như cái đấu miệng lẩm bẩm: “Ta khi nào nói với mẫu thân đâu nhỉ???”
“Đa tạ, Tiêu bá mẫu đá quá khen” Tiểu Y Tiên đỏ mặt cúi đầu. Nàng quan sát nhìn về phía Tiêu Kiếm. Tiêu Kiếm hắn dang tay ra biểu thị ta có biết gì đâu!
Trung niên nam tử ho khan vài tiếng: “Thế nào lần này ra ngoài Kiếm nhi con tâm tình có vẻ tốt hơn thì phải? Còn dẫn cho ta một nàng dâu tốt như vậy?”
Thật ra thì mấy tháng trước Tiêu Kiếm có xin ra ngoài mấy bữa còn phân thân thì để gần đó quan sát trong thành, dùng dịch dung thuật che mắt. Hơn nữa việc Lăng lão theo dõi Tiêu Kiếm hắn cũng sớm bỏ rớt. Tiêu Chiến không ngờ hắn xin ra ngoài để cho tinh thần thoải mái ai ngờ hắn lại dẫn về một thê tử xinh đẹp như vậy. Tiêu Chiến khá là bất ngờ còn tưởng là một tiểu thư của gia tộc nào cơ?
Tiêu Mẫn Lan thì đang kéo Tiểu Y Tiên sang một bên cạnh mình nói chuyện riêng. Tiêu Kiếm chỉ gãi gãi mũi một cái. Tiêu Kiếm lên tiếng: “Cảm ơn phụ thân quan tâm hài nhi!”
Đột nhiên Tiêu Chiến nhìn hai nhi tử thở dài một hơi: “haizz, một năm nữa là đến lễ trưởng thành. Nếu lần này hai đứa không đạt được bảy đoạn đấu khí... Ài...”
Tiêu Viêm mở miệng nói: “Phụ thân ngài yên tâm đến lúc đó ta nhất định không làm cho phụ thân và mẫu thân thất vọng”
“Ài như trước kia thì còn...” Nói đến đây Tiêu Chiến lắc lắc đầu. Hắn đã dùng đủ mọi cách cho Tiêu Viêm ăn đan dược nhưng không hiểu sao Tiêu Viêm đấu khí liên tục biến mất. Tiêu Chiến đành lắc đầu không thế làm gì hơn. Tiêu Chiến lúc này quay sang nhìn Tiêu Kiếm hắn lắc lắc đầu: “Ta lo nhất là người, đan điền và kinh mạch đã phế...”
Tiêu Kiếm mỉm cười: “Phụ thân ngài yên tâm. Sư phụ đã đưa ta một bộ luyện thể công pháp tuy không tu luyện như đấu khí nhưng có thể giúp ta đánh bại các võ giả tu luyện đấu khí. Giờ thân thể ta đủ để đánh thẳng một vị tam tinh đại đấu sư”
“Nga” Tiêu Chiến thấy vậy thì mở to tròn con mắt: “Thật như vậy?” Tiêu Kiếm khẽ gật đầu: “Như vậy thì ta cũng không lo lắm!” Đột nhiên Tiêu Chiến như nhớ đến chuyện gì quay sang nói với hai người: “Đúng rồi ngày mai chúng ta sẽ có khách đến chơi các ngươi chuẩn bị một chút”
“Vâng phụ thân” hai thiếu niên gật gật đầu.
Tiêu Mẫn Lan lúc này quay sang nhìn về phía mấy người nói: “Được rồi! Mấy người đi về đi ta muốn ra ngoài với Tiểu Y Tiên”
“Nga” Tiêu Kiếm mở to mắt nhìn về phía Tiểu Y Tiên thấy nàng khẽ gật đầu. Tiêu Kiếm lắc lắc đầu hắn kéo Tiêu Viêm tiến về trang viện. Trên đường đi hắn chỉ nghe thấy tiếng thở dài.
“Dúng là hoa nhài cắm bãi *** trâu...”
“Con mẹ nó chứ đúng là ông trời bất công mà!”
...
Tiêu Viêm đi phía sau thì liên tục cười trộm. Tiêu Kiếm khó chịu khoanh tay lắc lắc đầu không nói gì. Hắn cùng với Tiêu Viêm cùng tiến về một cái phòng nhỏ.
Hai thiếu niên vắt chân chứ ngũ ngồi trong phòng nhàn nhã uống trà. Tiêu Kiếm nhìn Tiêu Viêm: “Sắp phá đan thành anh?”
“Ân” Tiêu Viêm nâng lên chén trà thổi phù phù. Nhẹ nhàng nhấp một ngụm. Hắn thở dài ra một hơi: “Không ngờ mâu thân đã là nguyên anh trung kỳ, phụ thân là nguyên anh sơ kỳ ta mới sắp tiến vào ma anh”
Tiêu Kiếm nhàn nhạt cười nhìn về phía Tiêu Viêm: “Ta đã nói với tam ca rồi dùng song tu thì không chịu!”
“Hừ, ta không háo sắc như ngươi!”
Dơ hai bàn tay lên, Tiêu Kiếm gật gật đầu: “Oke, oke... được rồi Tam ca” Đột nhiên Tiêu Kiếm hơi nheo mắt hắn cảm giác được phía sau núi Tiêu gia có một nguốn năng lượng ba động khá mạnh. Tiêu Kiếm lên tiếng: “Tam ca, ca có cảm nhận thấy?”
Tiêu Viêm gật gật đầu: “Ân, chúng ta đi thử xem”
Tiêu Kiếm gật đầu hắn theo phía sau Tiêu Viêm phóng tới phía sau hậu sơn Tiêu gia.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Ở phi trường quốc tế SH phía sau đại sảnh, Tiêu Vũ Vân Dật giống như đang nhắm mắt dưỡng thần, kỳ thực là ở trong đầu nhớ lại tư liệu mục tiêu nhiệm vụ lần này. Từ nhỏ hắn được tiền nhiệm Long đội Đại trưởng lão từ bên trong vùng rừng rậm cứu trở về cũng dưỡng dục thành tài, kỳ thực hắn là thành viên đội đặc nhiệm quốc gia, Long đội đệ tứ phân đội đội trưởng. Tham gia công tác 5 năm, thành công hoàn thành mấy trăm lần nhiệm vụ, đã trở thành một tên S cấp dị năng cao thủ, để các đại tổ chức trên thế giới nghe tiếng đã sợ mất mật, nhưng là lại có ai sẽ biết kỳ thực hắn năm nay còn chỉ là 14 tuổi tiểu hài mà thôi
"Oa, Khoai Tây chết tiệt rốt cục lại phát hành chương mới , còn một lần phát năm chương a, lần này có thể xem cho thỏa mãn ."
"Quên đi, nho nhỏ phát hành liền kích động thành bộ dáng này? Số lượng từ ngữ mới đạt có một hai ngàn, kỳ thực tổng cộng có bao nhiêu? Huống hồ trước đó thành thật mà nói hắn thêm chương a, xin nghỉ đê, hiện tại đều thiếu nợ không biết bao nhiêu ."
"Ồ? Vậy đây là loại ngươi không thích a?."
"Ta... Ta làm gì không thích? Ta chẳng qua là thấy hắn giống thái giám a . Hanh."
"Ha ha, quên đi thôi dù sao Khoai Tây vẫn sẽ tiếp tục bộ này. Đúng rồi, mỹ nữ, ta tên XX, ngươi tên gì?"
"Ta tên OO, này, cho ta nhìn một chút đấu phá thương khung đi."
Tiêu Vũ Vân Dật bị phía sau hai người đánh gãy dòng suy nghĩ, tỉ mỉ nghe xong đối thoại của bọn họ sau không khỏi cười cợt, cũng thật là lần thứ nhất nhìn thấy, lại có thể dựa vào một quyển mạng lưới tiểu thuyết tập hợp thành một đôi nhân duyên. Lấy điện thoại di động ra, Tiêu Vũ Vân Dật đưa vào vừa nghe được tiểu thuyết tên nhìn đến tột cùng là bản thần tác gì. Thân là đặc biệt chiến đội bọn họ, mỗi người đều có sự khác biệt thả lỏng phương pháp, có thích uống rượu, cái khác là chơi bóng, đương nhiên cũng có chút không tốt phương pháp, như có chọc ghẹo phụ nữ, có cái khác là dùng thân thể thực lực đi cùng những tên côn đồ cắc ké kéo bè kéo lũ đánh nhau, có đánh bạc, càng có một cái đặc để Tiêu Vũ Vân Dật phản cảm chính là yêu thích uống máu động vật trong khí nó sống sờ sờ, không khác gì một con cương thi hút máu cả. Mà Tiêu Vũ Vân Dật phương pháp chính là xem tiểu thuyết, bất luận cái gì tiểu thuyết đều xem, ngôn tình cũng tốt, đam mỹ cũng được, cái gì cũng có thể.
"Đội trưởng, ngươi ngày hôm nay phạm phải đến vài lần sai lầm, là không phải có nơi nào không thoải mái a?" Hoàn thành niệm vụ sau ngồi trên xe tiếp ứng Tiêu Vũ Vân Dật Anh Đào không nhịn được nói một câu. Vì công tác cần, Long đội thành viên đều là hai hai nam nữ tổ hợp, tuy rằng mới vừa cùng Tiêu Vũ Vân Dật hợp tác thì có vẻ nhìn so với mình nhỏ tuổi hơn, Anh Đào rất là mâu thuẫn, nhưng là ở vô số lần bị cứu nguy, cùng với việc hắn sáng lập không một thành tích bất bại, trong vòng năm năm Anh Đào lên cấp A cấp đội viên, cũng sớm đã đem tiểu đệ này vào làm thần tượng trong lòng mình. Nhưng là hôm nay ở bên ngoài phối hợp, Anh Đào thấyrõ ràng có mấy lần đội trưởng là thất thần mà phạm vào không nên phạm vào sai lầm, tuy rằng không có ảnh hưởng tới kết quả thành công hoàn thành nhiệm vụ, nhưng là đội trưởng là người theo đuổi hoàn mỹ vậy mà phạm phải loại sai lầm loại này, thật sự để Anh Đào giật mình không thôi.
Nghe Anh Đào nói, Tiêu Vũ Vân Dật không đáp lại, chẳng lẽ muốn nói cho bản thân nàng bởi vì đang bay trên phi cơ xem tiểu thuyết xem quá nhập thần, đến nỗi công tác thì không cẩn thận, não hải thì luôn hiện lên tiểu thuyết tình tiết, vì lẽ đó để cho mình không cẩn thận thất thần mà ảnh hưởng đến dị năng của mình phát huy sao?
Thấy Tiêu Vũ Vân Dật không có lên tiếng vẫn như cũ dựa vào lưng ghế dựa nhắm mắt lại, Anh Đào cũng không cần phải nhiều lời nữa, chỉ là trong lòng đang suy nghĩ cái gì là không phải phải đi về cùng trưởng lão các đưa ra để đội trưởng nghỉ ngơi thỉnh cầu, tuy rằng đội trưởng vẫn làm được rất tốt mà dễ dàng để mọi người không chú ý tuổi tác của hắn, nhưng là hắn dù sao chỉ là một tiểu hài tử, đã bởi vì Đại trưởng lão mà vùi đầu công tác năm năm chưa từng nghỉ ngơi quá một lần.
"Anh Đào, dưới cái giao lộ thả ta xuống, một mình ngươi đi về trước, ở nhà tập hợp." Nhắm mắt lại Tiêu Vũ Vân Dật đột nhiên mở mắt ra nói rằng.
"Cái gì? Đội trưởng ngươi..." Bị Tiêu Vũ Vân Dật đột nhiên lên tiếng doạ anh đào nhất đến thời phản ứng lại, bất quá thấy Tiêu Vũ Vân Dật cái kia vẻ mặt nghiêm túc, giữa hai người đã có rất tốt ăn ý nên nàng đã rõ ràng , có người theo dõi. Mà có thể làm cho Tiêu Vũ Vân Dật nói ra để cho mình rời đi , nói rõ chính mình lưu lại cũng chỉ là liên lụy Tiêu Vũ Vân Dật mà thôi, cho nên nàng gật đầu một cái, nói tiếng cẩn thận, chờ ngươi trở về liền đem tốc độ xe tăng nhanh.
Khi xe sắp tới tam xoa giao lộ thì, đã sớm một lần nữa Tiêu Vũ Vân Dật đội mặt nạ Chung Quỳ, rất sớm liền nhảy xuống xe, mà xe Anh Đào cũng tăng nhanh tốc độ chạy như bay. Dấu tay một kết, khẽ quát một tiếng "Ngưng", chỉ thấy Tiêu Vũ Vân Dật sau lưng mấy mét có hơn vị trí không khí nhẹ nhàng đẩu nhúc nhích một chút.
Biến mất con đường sau, Tiêu Vũ Vân Dật thở nhẹ một thoáng, ở bên đường một gốc cây bên người nhắm mắt tình dựa vào, đợi không tới một phút, theo vài tiếng cấp tốc tiếng thắng xe, bốn chiếc chạy băng băng ở trước mặt ngừng lại. Từ trên xe đi xuống mười mấy nam nữ. Tách ra hướng về Tiêu Vũ Vân Dật vây quanh lại đây."U, người kia không phải đội trưởng của chúng ta sao?" Một người nam nhân trong đó khẽ cười nói.
Tiêu Vũ Vân Dật mở mắt ra đem mọi người nhìn lướt qua, nhìn về phía tóc vàng nam tử vừa nói chuyện: "Không sai, không ngờ rằng tổ chức thứ ba trên thế giới lại toàn hội tụ đến nơi này, càng làm cho ta không ngờ rằng chính là lại là cảnh phỉ hợp tác? Từ khi nào mà các người trở thành bạn rồi?"
Bên người tóc vàng nam tử, một tử nữ quyến rũ quay về Tiêu Vũ Vân Dật quăng một mị nhãn, cười nói: "Đội trưởng có thể không nên hiểu lầm nga, ngân nữ ta nhưng là đối với đội trưởng trung trinh nhất quán nga, ta chỉ là đến mang đội trưởng về nhà bồi bồi đội trưởng nghỉ ngơi một chút mà thôi, ai kêu đội trưởng luôn không cùng ngân nữ đi đây. Ha ha."
Tóc vàng nam từ nhìn ngân nữ, trong mắt lợi quang thoáng qua, cười với Tiêu Vũ Vân Dật nói: "Đội trưởng, Thần Phụ nhưng là bàn giao ta lần này nhất định phải thỉnh đội trưởng trở lại kế nhiệm đại tổ trưởng vị trí, còn hi vọng đội trưởng không nên làm khó Billy ta a."
Tiêu Vũ Vân Dật lắc lắc đầu, "Các ngươi tất cả mọi người muốn mời ta trở lại, nhưng là ta lại không biết nên đi nơi nào cho tốt, vì lẽ đó ta vẫn là trước tiên đi tìm cái quán rượu nghỉ ngơi một lát, các ngươi cứ thương lượng thật tốt sau đó ta sẽ trở lại nói chuyện với các ngươi." Nói xong cũng xoay người.
Thấy Tiêu Vũ Vân Dật xoay người phải đi, Billy vung tay lên, "Nếu đội trưởng cái nào đều không đi, không bằng liền đi Minh giới tiếp tục công việc bắt quỷ đi thôi."
Bên cạnh hắn vài tên dị năng cao thủ đồng thời sử dụng dị năng, trong khoảng thời gian ngắn hỏa nhận, băng tiễn, sấm sét hoàn toàn hướng Tiêu Vũ Vân Dật vọt tới, mà công lực mạnh nhất thiên quốc hệ "thổ" dị năng cao thủ sử dụng mưa đá trước hết từ trên trời giáng xuống, nhất thời vung lên đầy trời cát bụi.
Bên người ngân nữ một tiểu nha đầu hài lòng hô: "Thành công , còn tưởng rằng thật sự lợi hại như vậy, lập tức đã chết rồi."
Billy khinh bỉ nhìn tiểu nha đầu một chút: "Hừ, vô tri, Long đội đội trưởng nếu như như vậy dễ dàng sẽ chết còn cần chúng ta nhiều người như vậy sao?"
Tiểu nha đầu vừa nghe, hé miệng không cách nào phản bác.
"Ha ha, cảm tạ Billy khích lệ, vì biểu đạt ta lòng biết ơn, liền không đem bọn họ phân thây được rồi." Tiêu Vũ Vân Dật âm thanh phảng phất từ bốn phương tám hướng truyền đến, không cách nào phân rõ vị trí. Làm cho mọi người chung quanh tìm kiếm, tiểu nha đầu trước đó mở miệng nói chuyện, nhắm mắt lại không biết là sợ hãi hay vẫn là thế nào.
Cát bụi tiêu tan, lại xuất hiện ở trước mặt mọi người Tiêu Vũ Vân Dật dáng dấp không có một tia thay đổi, nhưng là vừa rồi năm tên thú nhân tấn công Tiêu Vũ Vân Dật lần này máu thịt bầy nhầy.
"Hắn ở nơi đó." Tiểu nha đầu đột nhiên chỉ vào bên cạnh trên một cái cây kêu lên, nguyên lai dị năng của nàng chính là nhiệt năng cảm ứng. Vừa nhắm mắt lại chính là vì tìm ra vị trí của Tiêu Vũ Vân Dật. Tất cả mọi người lập tức quay về vị trí tiểu nha đầu chỉ dẫn phát sinh công kích mãnh liệt. Tiêu Vũ Vân Dật trốn ở trên cây lập tức lắc mình nhảy ra, may là hắn không giống cái khác dị năng giả như vậy chỉ chú trọng với dị năng huấn luyện, vì lẽ đó ít nhất có A cấp về thực lực võ giả nên hắn may mắn tránh thoát lần này công kích, các loại công kích qua đi lại dựa vào cấp tốc thân pháp trở lại tại chỗ vị trí cũ, âm thanh lần thứ hai từ bốn phương tám hướng truyền tới trong tai mọi người, "Không sai, không ngờ rằng còn có một tên có sức cảm ứng hơn người dị năng cao thủ, suýt chút nữa liền theo như các ngươi nói."
"Oa!" Thấy mấy người kia biến thành đống thịt, tiểu nha đầu lập tức bị dọa đến khom lưng một bên mà ói ra.
Ngân nữ mắng: "Đáng chết, còn khóc cái gì, còn không mau một chút cảm ứng được vị trí của hắn, lại khóc nữa ta liền cắn cho ngươi một cái ." Tiểu nha đầu bị ngân nữ doạ đến, tuy rằng nước mắt còn chảy nhưng là vẫn là nghe lời nhắm mắt lại triển khai dị năng , nhưng đáng tiếc não hải luôn hiện ra đống thịt người hình dạng mà không cách nào tập trung tinh thần.
Tiêu Vũ Vân Dật đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, lập tức nhất tâm nhị dụng, một bên sử dụng không khí nhận công kích kẻ địch, chính mình lại nhảy vào đám dị năng giả có thể chất yêu đuối dùng chủy thủ công kích.
"Đáng chết!" Billy mắng lên một tiếng, cuồng nộ gầm lên một tiếng liền biến ra hình thái Thú Nhân. Billy sau khi hóa thành người sói tốc độ lập tức trở nên cực kỳ nhanh chóng, đuổi theo Tiêu Vũ Vân Dật không tha, mà Tiêu Vũ Vân Dật bị dây dưa kéo lại cũng không còn cách nào đối với những dị năng giả khác làm ra công kích.
Xuất đạo năm năm không một thất thủ 'Đội trưởng' Tiêu Vũ Vân Dật, ở ngăn ngủn nửa giờ bên trong, tuy rằng hắn thành công giết chết mười ba người, nhưng là trên người mình cũng đầy rẫy các vết thương, một lượng lớn dị năng được sử dụng giờ hắn vô cùng trật vật.
Truy truy đuổi đuổi, bất tri bất giác mọi người đi tới một bên vách núi, Tiêu Vũ Vân Dật quỳ một đầu gối bên cạnh vách núi thở ra hổn hển, trong tay chùy thủ do mất máu quá nhiều nên đã run rẩy gần như không còn sức nâng lên. Nhưng là trước mặt hắn còn có sáu cao thủ, ngoại trừ Billy còn đang tập trung tiểu nha đầu kia, năm người kia tuy rằng cũng bị thương, nhưng là chính hắn biết mình một điểm cũng không có phần thắng.
Ngân nữ giờ đã biến thân thành một con đại bức mở miệng nói, " đội trưởng, hiện tại ngươi đã không có đường có thể đi, chỉ cần ngươi đáp ứng để ta đối với ngươi cắn một phát, trở thành một thành viên trong chúng ta, vậy cũng không cần chết rồi, không cần chúng ta động thủ, chỉ cần là máu ngươi vẫn chảy ra ngoài ngươi sẽ mất máu mà chết. Ngươi hãy suy nghĩ cho kỹ?"
Tiêu Vũ Vân Dật khẽ cười thành tiếng: "A, khụ khụ. Thật là không sai. . . Đề. . . Đề nghị, tốt lắm. Ta... Ta đáp ứng ngươi." Đứng lên đưa tay ra đem mặt nạ trên mặt nhẹ nhàng lấy xuống.
Đối với Đội trưởng của Long Đội thì tất cả mọi tổ chức đều tò mò về thân phận của hắn. Vì Tiêu Vũ Vân Dật muốn tháo mặt nạ ra lên không ai phản đối ngược lại rất chờ mong.
Như Tiêu Vũ Vân Dật sở liệu, khi nhìn thấy chính mình hình dạng. Trong nháy mắt, bất kể là ngân nữ vẫn là Billy, tất cả mọi người đều kinh ngạc không thôi. Trước mắt chính là thiếu niên non nớt này không ngờ chính là danh vang rền thiên hạ đội trưởng của Long đội ?
Mà thừa dịp thời điểm bọn họ kinh ngạc thất thần, Tiêu Vũ Vân Dật nắm bắt cơ hội quay người, thả người nhảy một cái, liền nhảy xuống vách núi. Đùa giỡn, ở trên đó chỉ cần một hơi thở sẽ bị Ngân nữ biến thành Huyết tộc, đến lúc đó sẽ không thể khống chế huyết áp mà trở thành phản bội long đội sao? Vì lẽ đó cho dù chết cũng không thể chết được ở trước mặt bọn họ. Sử dụng cuối cùng lực lượng tinh thần sử dụng tới sinh mệnh cuối cùng một lần khí thể dị năng, làm cho trên người không khí áp bức khiến chính mình gia tốc ngã xuống, chính là không thể cho ngân nữ có cơ hội tới cứu mình.
Khi lực lượng tinh thần dùng hết, Tiêu Vũ Vân Dật rốt cục nhắm mắt lại an tâm ngủ ' . Phụ thân, ta đến ngươi . Thời khắc cuối cùng, Tiêu Vũ Vân Dật nghĩ đến chính là chính mình dưỡng phụ, Đại trưởng lão.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Chiều tà tà, Tiêu Kiếm cùng Tiêu Viêm tăng tốc hướng thẳng Tiêu gia hậu sơn đi đến. Lúc này hai người quan sát từ xa đã đến một bóng ánh màu đen đang ở phía xa. Nếu đó không sai thì là Lăng Ảnh hắn là đúng đi. Tiêu Viêm và Tiêu Kiếm mới dừng cước bộ lại bắt đầu lấy tốc độ của người bình thượng chạy đến. Tiêu Chiến thì đứng ở từ xa nhìn về phía trên không. Trong không gian một đạo không gian nứt ra một thanh niên tuyệt mỹ từ đó chui ra.
Thiếu niên này khoảng mười bốn tuổi hơn nữa ăn mặc một thân kỳ lạ. Trung niên nam tử đứng ở phía dưới đang hướng thiếu niên mi tâm hơi trĩu xuống. Hắn phi mình lên không trung đỡ lấy thiếu niên. Chỉ thấy thiếu niên mí mắt thoáng nhìn về trung niên nhân kêu lên một tiếng: “Phụ thân!” rồi ngất đi.
Hai thiếu niên theo sau không khỏi quay đầu nhìn về phía nhau thở dài: “Lại thêm một tên từ địa cầu!”
“Viêm Nhi, Kiếm Nhi sao hai đứa đến đây” Trung niên nam tử mở to mắt nhìn về phía hai người.
Tiêu Viêm lên tiếng: “Hài nhi và ngũ đệ cảm giác phía sau hậu sơn có chút động tĩnh lên muốn ra đây xem” Tiêu Viêm lúc này chỉ về phía thanh niên: “Hắn là ai phụ thân?”
“Ta không biết” trung niên nam nhân nhìn về phía thiếu niên thở dài một hơi. Thiếu niên này từ cách ăn mặc quần áo kỳ lạ. Hơn nữa từ trên trời hạ xuống hẳn là một đấu vương hay đấu hoàng đi. Nhưng kỳ lạ là với thực lực cùng linh hồn của mình tại sao lại không nhìn thấy bất kỳ khí ba động bên cạnh thiếu niên này. Tiêu Chiến lấy làm kỳ lạ.
Ôm thiếu niên trong tay, trung niên nhân tiến thẳng hướng Tiêu gia phi hành. Dù sao việc Tiêu Chiến bước vào đấu hoàng vốn khó qua mặt Cổ tộc nên dù trước mặt Lăng lão Tiêu Chiến cùng làm một bộ bình thản. Chỉ có hai tên thiếu niên kia thì tăng tốc đuổi theo chạy bằng nhục thể mà thôi!
Đặt thiếu niên lên giường, Tiêu Chiến lắc lắc đầu không biết đang suy nghĩ gì: “Hai đứa ở đây phụ thân muốn đi chuẩn bị ngày mai chúng ta sẽ có khách quý đến chới!”
“Là ai vậy phụ thân?”
“Ngày mai hai ngươi sẽ biết” Tiêu Chiến thở ra một hơi nhìn về Tiêu Viêm hắn lại tiếp tục thở dài một hơi nữa. Tiêu Viêm lúc này trong lòng khá nhiều cảm xúc.
“Ngũ đệ cứ theo kế hoạch sao?”
“Tùy ca thôi!” Tiêu Kiếm lắc lắc đầu: “Dù sao giờ đệ đã tiến vào Hợp thể kỳ đỉnh phong mấy ngày nữa sẽ bước vào Đại thừa kỳ. Dù sao an nguy của Tiêu gia ta cũng không cần quá lo lắng. Hơn nữa ta cảm giác ca cũng sắp phá đan thành anh đi. Ta sẽ ép lại tốc độ lên cấp mấy hôm nữa sẽ giúp Tam ca tiến vào Nguyên Anh kỳ đi!”
Tiêu Viêm gật đầu một cái: “Hảo!”
Đột nhiên trên người thiếu niên rơi ra một chiếc có hình vuông. Tiêu Viêm bắt lấy thở dài một hơi: “Chẳng lẽ...”
“Well, not bad một chiếc điện thoại ah” Tiêu Kiếm lắc lắc đầu, đột nhiên hắn nhớ tới cái gì đó bộ mặt trở nên cực kỳ dâm đãng. Hắn mỉm cười: “Tam ca, ca xem biết đâu tên này có chứa phim JAV đấy?”
“JAV” Tiêu Viêm dù trước là một xử nam nhưng cũng không quá ngu ngốc trong lĩnh vực này. Hắn thường ngày đều bị mấy tên bạn cùng lứa tuổi dụ dỗ lừa cho xem mấy từ này nên cũng không gì là. Tiêu Viêm cáu kỉnh quát: “Im miệng đi ngươi lúc nào trong miệng cũng mấy thứ này sao? Sao không về mà ôm Tiểu Y Tiên của ngươi ngủ đi!”
Tiêu Kiếm lắc lắc đầu: “Giờ mẫu thân kéo tay Tiểu Y Tiên cùng nàng trò chuyện cả đêm rồi giờ không chỉ có ta cũng cô độc mà phụ thân cũng độc thân kia kìa!”
“Khụ, khụ...” Thiếu niên ho ra một chút máu. Hắn nhìn mọi thứ trung quanh lạ lẫm. Hắn ngước nhìn thấy hai thiếu niên đang đứng đó nhìn hắn: “Đây là nới nào? Sao ta ở đây”
“Ta chỉ nói với ngươi đây là dị giới một nơi gọi là đấu khí đại lục” Tiêu Viêm lắc lắc đầu thở dài nhìn thiếu niên: “Ngươi hẳn cũng là từ địa cầu chuyển kiếp đến!”
“Ân” Thiếu niên đột nhiên mở con mắt: “Đây là đấu khí đại lục chẳng lẽ...”
Một thanh âm ngắt quãng dòng suy nghĩ của thiếu niên: “Heey, What’s your name?”
Tiêu Viêm lắc lắc đầu: “Tứ đệ lúc nào rồi còn tiếng Anh ở đây?”
“Dù sao ta cũng xuất thân từ châu Âu mà” Tiêu Kiếm dang hai tay phản bác.
Thiếu niên ho lên mấy tiếng. Hắn nhìn mấy người thiếu niên lớn hơn hắn khá khá. Hắn thở ra một hơi: “Các ngươi cũng là người từ địa cầu!” Hai thiếu niên thấy thế thì gật đầu một cái: “Ta tên Tiêu Vũ Vân Dật. Không biết hai người tên gì?”
Tiêu Viêm hơi lẩm bẩm: “Khong phải tên Tiêu Dật Trần a?”
“Tiêu Kiếm”
“Tiêu Viêm”
“Nga” Nghe thấy tên Tiêu Viêm, Vân Dật hơi ngẩn người: “Đây có phải Tiêu gia?”
“Đúng”
Vân Dật hít vào một hơi sau đó hắn im lặng như đang suy nghĩ gì đó. Hai người ngoảy lại nhìn nhau rồi quay sang nhìn Vân Dật: “ngươi hãy nghỉ ngơi đi. Ngày mai chúng ta sẽ nói chuyện với ngươi!”
“Tiêu Viêm, ngươi có thể lưu lại không ta muốn nói chuyện với ngươi!” Tiêu Vũ Vân Dật lên tiếng. Tiêu Kiếm nhìn thấy thế này hắn cũng không để ý trực tiếp bước ra ngoài để hai người nói chuyện.
Tiêu Vũ Vân Dật bắt đầu kể chuyện cho hắn về việc Nạp Lan Yên Nhiên sẽ từ hôn. Tiêu Viêm cảm tạ một tiếng: “Cảm ơn”
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Tiêu Kiếm lắc lắc đầu: “Một con ngũ trảo kim long mà cũng xuyên việt ah?” Sau đó hắn tiến bước về phía phòng mình. Trước khi đi ngủ hắn nhìn về phía hai chân thở dài: “Chịu khó hôm nay ăn chay một bữa hôm nào tao đền cho mày!”
Mấy ngày trước...
Trên một đỉnh núi cao, một thanh niên đang ngồi cởi trần đứng dưới thác nước. Hai tay và hai chân hắn mỗi bên là một vòng sắt. Hắn đang nhắm nghiền mắt thể ngộ. Đột nhiên đôi mắt hơi hấp háy. Đột nhiên thiếu niên lên tiếng: “Nạp Lan Yên Nhiên tỷ không biết người đến tìm ta có việc gì?”
Một cô gái mi thanh mục tú ăn mặc một hồng y thân tiến về phía thiếu niên. Miệng nở nụ cười trông cực kỳ xinh đẹp, nếu như có nam nhân ở đây đều phải ngây ngất mà thưởng thức. Thiếu nữ lên tiếng: “Nga không ngờ ta ẩn núp như vậy mà Tiêu đệ đệ vẫn tìm được ta a?”
Thiếu niên mỉm cười: “Ngươi đến đây tim ta có việc gì không?”
Thiếu nữ lúc này đột nhiên hơi ấp úng nhìn về phía thiếu niên. Trong mắt nàng hơi có chút yêu thương cùng chờ mòng có vẻ như có điều gì khó nói. Nàng sợ nói ra hắn sẽ từ chối. Nàng lên tiếng: “Ngày mai ta muốn đi đến Tiêu gia ở Ô Thản thành, ngươi, ngươi... có thể đi cùng ta không?”
Thiếu niên đang khoác chiếc áo trắng vào thân mình thở dài: “Ngày mai ta cần bế quan đánh vào đấu linh đi không cùng ngươi đi được, thật xin lỗi!“
“Vậy sao!” Thiếu nữ lên tiếng miệng có chút yêu ớt. Đột nhiên nàng lên tiếng nhìn về phía thiếu niên: “Chẳng lẽ ngươi lo lắng không quan tâm chút nào đến việc hôn nhân của ta sao?”
Thiếu niên nghe thấy hơi ngẩn người lại. Hắn thở dài một hơi nhìn về phía thiếu nữ. Rồi hơi nghiêng đầu một chút như suy nghĩ gì đó: “Ta chỉ coi Yên Nhiên tỷ như tỷ đệ một loại mà thôi!”
“ngươi... ngươi...” nghe thấy thế thế thiếu nữ hơi cắn cắn môi, đôi mắt hơi đỏ lên: “chẳng lẽ ngươi không biết tình cảm ta dành cho ngươi, ta đi từ hôn lần này cũng không phải vì ngươi sao?”
“Hô...” Thiếu niên dơ tay lên chặn lại lời thiếu nữ. Hắn quay ra nhìn thiếu nữ: “Ngươi biết ta không thích ngươi mà! Ngươi biết người ta thích là ai...”
Nạp Lan Yên Nhiên cắn răng: “Thì ra ngươi, tất cả thời gian ngươi ở bên cạnh ta kể chuyện cho ta những câu chuyện Romeo và Juliet, Tiatanic... Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn, Hoàng tử ếch... Thời gian đó là thời gian đẹp nhất trong lòng ta... Vậy tất cả chỉ là giả dối sao?”
“Hảo” Thiếu niên đột nhiên hô một tiếng, hắn hơi cắn cắn răng: “Chỉ cần ngươi trả lời được câu hỏi của ta ta sẽ nói cho ngươi biết vì sao ta không yêu ngươi, ngươi có muốn biết vì sao ta không yêu ngươi không?”
Thiếu nữ thấy thiếu niên quyết liệt như vậy, nàng hơi hơi cắn cắn môi quay sang nhìn thiếu niên khẽ gật đầu một cái. Trong đầu nàng quả thức rất muốn biết câu hỏi nhưng quả thật lại không mong muốn nàng sợ nghe song thì trái tim nàng sẽ cực kỳ đau lòng nhưng lòng tự ái của nàng không cho phép nàng dừng bước.
Thiếu niên hơi thở dài một hơi. Hắn cố nén giận giữ lại: “Ngươi hẳn đi Tiêu gia từ hôn là vì tên kia là một phế vật đi!?”
Nghe thấy thế Nạp Lan Yên Nhiên khẽ gật đầu không phủ nhận. Nàng khuôn mặt nàng đỏ lên có vẻ như có chút tức giận: “Ta không phủ nhận ta vì biết được hắn là một tên phế vật lên mới đi đến quyết định từ hôn. Nhưng đó chỉ là một nửa lý do còn nữa lý do kia là vì...” Nói đến đây thiếu nữ cắn cắn môi không muốn thốt lên.
“Là vì ta!?” Thiếu niên lên tiếng bất quá thiếu nữ không có phản bác. Thiếu niên lắc lắc đầu: “Vậy ta chỉ hỏi câu hỉ cuối cùng dành cho ngươi thôi!” Thiếu niên lần này thở ra một hơi cực lớn: “nếu như giả dụ một ngày ta cũng trở thành phế vật như hắn ngươi sẽ định đối xử với ta như thế nào?”
Nạp Lan Yên Nhiên lên tiếng: “Sao ngươi có thể do sánh ngươi với hắn được. Hắn đâu thế so sánh với ngươi được. Ngươi nhưng là thiên tài trăm năm của Vân Lam tông ta!”
“Đừng lờ đi câu hỏi của ta! Nếu như có một ngày như thế ngươi sẽ đối với ta như thế nào!?”
“Ta, ta...” Thiếu nữ cứng lại miệng. Nàng im lặng không thốt ra một tiếng. Thiếu niên lắc lắc đầu không để ý thiếu nữ hắn bước đi: “Giờ người đã được câu trả lời chính đáng rồi đây!?”
Đôi mắt thiếu nữ lúc này chảy ra hai dòng nước mắt. Nàng nhìn về phía thiếu niên đột nhiên nàng quay lưng đi cất bước hướng thẳng Vân Lam tông thủ tọa cất bước. Vừa chạy nàng vừa khóc, trước khí đi thiếu nữ dành cho thiếu niên một câu: “Ô, ô...Kiếm Tiêu ta hận ngươi, ta hận ngươi...”
Thiếu niên lắc đầu thở dài: “Mong người đến Tiêu gia cẩn thận một chút đừng chọc giận đến bản tôn”. Thiếu niên lại nhìn về phía phương xa. Hắn trong mắt lóe lên không biết đang suy nghĩ điều gì.
Thiếu niên này đã vào Vân Lam tông được vài năm. Hắn không ngờ lại là thất hành thể chất điều này làm cả Vân Lam tông kinh hoàng không thôi! Phải nhớ từ trước đến nay trên đấu khí đại lục chưa gawoj trường hợp như vậy bao giờ. Hắn nhưng là trường hợp đầu tiên. Từ trước đến nay người bình thường đạt từ hai có người cao lắm cũng chỉ có ba hệ thể chất chứ chưa nói đến người nào có thất hành thể chất bao giờ. Điều này quả thật là bất khả tự nghi. Ngươi thất hành thể chất có thể tu luyện mọi công pháp hơn nữa hắn lại có linh hồn khá mạnh lên điều này không lạ gì khi hắn đã trở thành luyện dược sư.
Thiếu niên này giờ hắn đang theo Cổ Hà học luyện dược sư. Hắn bái Cổ Hà làm lão sư, Vân Vận muốn thu hắn làm đệ tử nhưng không biết tại sao hắn nhất quyết không muốn nhận nàng làm lão sư. Điều này làm nàng có chút khó chịu. Bất quá không ngờ tên này hắn dám tuyên bố trước hai mươi tuổi sẽ bước vào đấu hoàng tiến cùng tiến đến lục phẩm luyện dược sư lúc đó sẽ đến Vân Lam tông hỏi cười Vân Vận. Vân Vận và Cổ Hà khá là bực tức nhưng không thể công nhận thiên phú tên này cực kỳ yêu nghiệt. Mới mấy năm a, hắn tiến vào tứ phẩm luyện dược sư, đấu khí sắp tiến tới đấu linh. Mặc dù không ai biết là hắn còn đang ẩn chứa thực lực.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger