20-06-2008, 06:31 PM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 134 Times in 108 Posts
Quyển 3 Hồng Nhan Há»a Thá»§y
Chương 13: Bị vây (thượng)
Dịch: thủychi
Biên dịch: vmvm
Biên táºp: vietstars[/COLOR]
Nguồn: Tà ng thư viện
Sáng sá»›m hôm sau, Nhạc Nhạc dẫn chúng nữ tháp tùng cùng xa đội cá»§a Tiên Vu thế gia đến Tá» Sa sÆ¡n trang. Trên đưá»ng, má»i việc Ä‘á»u bình an, tá»›i trưa ngà y hôm sau là đến được vùng phụ cáºn cá»§a sÆ¡n trang, chỉ có bầu không khà là có chút không đúng. Ngưá»i tiếp đón vốn được thá»a thuáºn từ trước đâu không thấy, chỉ thấy thỉnh thoảng có nhân váºt lén lén lút lút xuất hiện xung quanh xa đội, rồi hướng vá» con đưá»ng lá»›n dẫn tá»›i cổng trang. Trên đưá»ng không thấy khách bá»™ hà nh. Vì thế, Nhạc Nhạc phân phó má»i ngưá»i cẩn trá»ng hà nh sá»±.
Tá» Sa sÆ¡n trang nằm gần Li Nhân hà , non xanh nước biếc, chim hót lÃu lo. Bốn phÃa SÆ¡n trang được phòng há»™ bởi hà o sâu sông rá»™ng. Bá» sông bên phải lại có những bụi gai ráºm rạp, sau những bụi gai là bức tưá»ng đá xanh cao, trên tưá»ng có lá»— châu mai dà nh chá»— cho cung tiá»…n thá»§ có thể ẩn núp. Cá»a chÃnh có má»™t cầu là m bằng đá hoa cương bắt qua hà o sâu, dà i hÆ¡n ba trượng, cao hÆ¡n bảy trượng. PhÃa sau cây cầu đá lá»›n nà y là cá»a lá»›n là m từ ba lá»›p lan can bằng thiết má»™c, phòng há»™ cá»±c kỳ nghiêm máºt, dá»… thá»§ khó công. Lúc nà y Ä‘iếu kiá»u đóng chặt, trên lầu canh có lÃnh gác giương cao lá cá» mà u đỠcảnh cáo, hướng tá»›i phÃa Ä‘oà n ngưá»i Nhạc Nhạc phất lên ba lần.
Nhạc Nhạc có chút ngạc nhiên, há»i: “Hắn phất cá» báo tin cảnh báo cho chúng ta, váºy là có ý tứ gì? â€
Tiên Vu Thác cÅ©ng gãi đầu bóp trán đáp: “Cá» mà u xanh thưá»ng biểu thị hoan nghênh, cá» mà u và ng biểu thị nghi ngá», mà u đỠbiểu thị cảnh cáo. Chúng ta váºn chuyển hà ng tá»›i mà còn bị cảnh cáo, váºy thì tạm dừng lại má»™t chút rồi Ä‘i tiếp.â€
Xa đội đã đến đầu tháºp tá»± lá»™, rất gần vòng hà o há»™ thôn, bèn tiến thêm hÆ¡n trăm mét nữa là đến môn khẩu và o thà nh.
Tiên Vu Thác đột nhiên nói: “Lão đại, ta biết ý tứ cá»§a tên lÃnh gác đó rồi! Cáp, cáp, ta thá»±c là thông minh. â€
Nhạc Nhạc trừng mắt nhìn hắn, chá»i: “Äồ ba lÆ¡n, ta cÅ©ng hiểu mà , giá» má»›i nói thì là m cái quái gì! â€
Äám nữ nhân cÅ©ng theo Ä‘uôi Nhạc Nhạc chá»i gã, hết há»—n đãn đến ngu ngốc, ba lÆ¡n, ba trợn… khiến cái đầu óc vốn yếu á»›t cá»§a Tiên Vu Thác bị dá»a đến ná»—i ngoan ngoãn câm miệng không dám nói gì.
Nguyên há» lúc nà y đã bị bao vây. Trước mặt là thạch môn, không mở là không có đưá»ng. Ba mặt phÃa sau có sáu bảy trăm đại hán mang binh khÃ, thân hình cao lá»›n, sắc mặt thô hà o, trang phục rất giống ngưá»i Lưỡng Hà Bang. Ngưá»i dẫn đầu cầm cây Trượng Nhị Cương thương, mặt tÃm râu ngắn, thân cao tám xÃch, ước chừng bốn mươi sáu tuổi. Vẻ mặt cá»§a y xấu xà dữ tợn, mắt nhìn rất hung ác và ngoan độc, nhưng lại không có nếp nhăn nà o. Ngưá»i nà y hẳn có ná»™i lá»±c không tầm thưá»ng, nhất định phải là Lưỡng hà bang bang chá»§ Chu Hạo. Ãnh mắt cá»§a y vốn âm trầm, đột nhiên nhìn thấy chúng nữ bên cạnh Nhạc Nhạc, liá»n chá»›p lóe dị quang, lá»™ rõ sá»± háo sắc.
Nhạc Nhạc thầm than: “Mẹ nó, đưá»ng đưá»ng là đấng gian hùng, vừa nhìn thấy mỹ nữ đã biến ngay thà nh cẩu hùng. Nhưng có nhược Ä‘iểm cÅ©ng dá»… xá» lý! â€
Bên cạnh có hai ngưá»i võ công cÅ©ng rất cao cưá»ng. Má»™t ngưá»i sá» Kim Bối Ngư Lân Ä‘ao, sát khà lẫm lẫm, trên mặt có mấy vết sẹo kinh dị, đôi tròng mắt xám ngoét đảo qua đảo lại, lá»™ ra vẻ khát máu. Gã là tả há»™ pháp Trương Tiêu cá»§a Lưỡng Hà bang. Ngưá»i kia tay cầm song câu, không, nhìn lầm rồi, chÃnh là đơn câu, nhân vì tay trái cá»§a hắn bị cụt, thế và o đó má»™t cây cương câu hà n quang lấp lóe. Tay phải cá»§a hắn má»›i thá»±c sá»± cầm binh khÃ. Hắn chÃnh là hữu há»™ pháp Lục Côn.
Trên lầu canh, tên lÃnh gác hướng và o trong trang phát tÃn hiệu, có ngưá»i chạy và o trong bẩm báo trang chá»§.
Nhạc Nhạc đảo mắt nhìn, thầm ước lượng mức cao tháºp vá» võ công cá»§a bang chúng Lưỡng Hà bang. Gã nghÄ© thầm: “Lưỡng Hà Bang có thể hoà nh hà nh tại Nhữ Dương, tất có lý do. Tên Lục Hạo nà y võ công đương nhiên so vá»›i Bá Vương kiếm Äiá»n Thăng còn cao hÆ¡n và i phần. ÄÆ¡n đả độc đấu thì ngưá»i cá»§a mình không phải đối thá»§ cá»§a hắn. Hai tên há»™ pháp bên cạnh hắn cÅ©ng là cao thá»§ nhất đẳng, nhất định phải hÆ¡n má»™t báºc so vá»›i Tiểu Vi và các nà ng. Ai dà , quả nhiên là phiá»n toái đây. HÆ¡n nữa, sau lưng bá»n há» còn có sáu bảy trăm đại hán. Nhiá»u ngưá»i thì ta không sợ, nhưng đám ngưá»i đánh xe cá»§a Tiên Vu thế gia có võ công quá tệ. Chỉ cần đưa bá»n há» tá»›i nÆ¡i an toà n, ta chẳng có gì phải cố kị nữa. â€
Nhạc Nhạc thấy Chu Hạo định xông tá»›i, vá»™i và ng bước lên trước cưá»i nói: “Ai cha, các vị nhân huynh, lần nà y vì cá»› gì mà đến tiếp rước chúng tôi thế. Tiên Vu thế gia chúng ta chuyển hà ng luôn luôn đúng giá», đến đây, đến đây, má»™t tay giao tiá»n, má»™t tay giao hà ng. Ngươi dẫn sáu bảy trăm huynh đệ nà y chuyên dùng để kéo hà ng hóa à ? Chà chà , không sai, đúng là thân cưá»ng lá»±c tráng.â€
“Là hắn, là bá»n chúng! Chúng đã giết mấy chục vị huynh đệ cá»§a chúng ta, chÃnh là ngưá»i Ä‘ang nói chuyện đó đó.†Không biết từ đâu, Hứa Quế chưá»ng mặt ra, mặt Ä‘en đỠrầng, cổ há»ng là bà i hải, kÃch động chỉ và o Nhạc Nhạc, biểu tình trên nét mặt giống như là ta Ä‘ang đến bắt ngươi váºy.
Sắc mặt cá»§a Chu Hạo không đổi, trầm giá»ng hét lá»›n: “Ngươi là Vương Nhạc Nhạc? Là ngươi dẫn ngưá»i giết sáu mươi ba vị huynh đệ cá»§a ta? â€
“A…a… Cái nà y là hiểu nhầm. Ta là ngưá»i cá»§a Tiên Vu thế gia, sao lại Ä‘i loạn sát ngưá»i chứ? †Biểu tình cá»§a Nhạc Nhạc biểu lá»™ ý bảo các ngưá»i lầm lẫn thì có, hoạt kê hết chá»— nói.
Chu Hạo thấy bá»™ dạng ương bướng bất nháºn cá»§a Nhạc Nhạc như váºy, lại thấy hắn có vẻ là ngưá»i không có võ công, nên quát lá»›n: “Ta tin Hứa Quế không có nói bừa, ta dẫn thá»§ hạ chỉ muốn ngăn cản hà ng hóa cá»§a Tiên Vu thế gia, tuyệt không giết ngưá»i cá»§a các ngươi, nhưng ngươi lại giết cá»§a ta sáu mươi ba vị huynh đệ, món nợ nà y nên tÃnh toán thế nà o đây?â€
Tiên Vu Thác đứng dáºy, dáng vẻ uy nghiêm đáp: “Chu bang chá»§, lúc đó thuyá»n hà ng cá»§a chúng tôi vừa đến lưu vá»±c Nhữ Dương hà , thì ngưá»i Lưỡng Hà bang lá»i không nói lá»i nà o đã cưỡng phóng lên thuyá»n, giết chết bốn há»™ vệ cá»§a Tiên Vu thế gia ta, thế mà gá»i là không có giết ngưá»i à ! Hừ, nếu không phải chúng ta chạy nhanh, sợ rằng ngay cả tiểu mệnh cÅ©ng mất tại bá» Li Nhân Hà rồi! Chúng ta bá» thuyá»n đổi Ä‘i đưá»ng bá»™, Hứa Quế lại dẫn hÆ¡n sáu mươi ngưá»i vây giết chúng ta, lại giết thêm hai há»™ vệ cá»§a Tiên Vu thế gia, là m trá»ng thương hÆ¡n mưá»i ngưá»i, những ngưá»i khác Ä‘á»u mang thương nhẹ, cái nà y cÅ©ng gá»i là không đả thương ngưá»i ư? Nếu không phải muá»™i phu ta kịp tá»›i nÆ¡i, sợ rằng ta đã vá» nÆ¡i chÃn suối rồi! Cho dù ngươi không tÃnh toán vá»›i chúng ta, Tiên Vu thế gia chúng ta cÅ©ng không để ngươi yên! â€
Tiên Vu Thác thưá»ng ngà y nói cưá»i nhá» nhẹ, giá» bá»—ng chốc biến thà nh trịnh trá»ng nghiêm lệ. Uy thế trăm năm cá»§a Tiên Vu thế gia không phải chỉ để nói suông, tên tiểu nhân Chu Hạo toát đầy mồ hôi trán, mất Ä‘i uy thế lúc nãy, là nhà đáp: “Cái nà y thì… thá»§ hạ chưa há» hồi báo, đợi ta há»i lại đã. â€
Liá»n chuyển ngưá»i hướng Hứa Quế quát há»i: “Hứa Quế, những lá»i Tiên Vu công tá» nói có đúng không? â€
Hứa Quế sợ hãi run lên, nghẹn giá»ng đáp: “Tôi thấy bá»n chúng chỉ có hai ba há»™ vệ, liá»n muốn dá»a cho bá»n chúng sợ, lại lỡ tay giết chết mấy ngưá»i, nhưng bá»n chúng cÅ©ng giết cá»§a chúng ta hÆ¡n sáu mươi ngưá»i! â€
“Hừm, tên há»—n đản không biết sống chết gì nà y, dám vi phạm mệnh lệnh cá»§a ta, đáng giết!†hắn thét lá»›n, trưá»ng thương trong tay phóng ra, má»™t đạo hà n quang mà u xanh xuyên thẳng và o ngá»±c Hứa Quế. Hứa Quế trợn mắt, miệng thổ máu, ú á»› mất tiếng “Bang, bang chá»§â€.
Nhạc Nhán tán dương nói: “Chân khà tháºt cưá»ng mãnh!â€
Chu Hạo giết chết Hứa Quế xong, quay ngưá»i lại nói: “Tiên Vu công tá», sai sót ở Lưỡng hà bang, nhưng ta cÅ©ng đã giết kẻ vi phạm mệnh lệnh, các ngươi đã giết mấy chục ngưá»i cá»§a Lưỡng Hà bang, như váºy việc đã tÃnh toán xong. Nhưng ta cÅ©ng không thể để các ngươi giao dịch vá»›i ngưá»i cá»§a Tá» Sa sÆ¡n trang. Ta trả ngươi gấp đôi giá tiá»n, Lưỡng Hà bang mua hà ng nà y, không biết ý Tiên Vu công tá» thế nà o? â€Lá»i cá»§a hắn rất khách khÃ, lại dùng gấp đôi giá tiá»n để mua số hà ng hóa nà y, xem như má»™t phương cách xin lá»—i.
Tiên Vu Thác mỉm cưá»i, trầm giá»ng đáp: “Chu bang chá»§ quả nhiên có lòng hóa giải cừu háºn cá»§a hai bên, ta cÅ©ng tán thà nh! Chỉ là đối vá»›i gia quy tổ huấn cá»§a Tiên Vu thế gia, tại hạ không thể vi phạm. Chuyện buôn bán chỉ dá»±a trên má»™t chữ tÃn, má»™t khi chúng tôi đã nháºn đơn hà ng, sẽ đúng giá» giao hà ng. Nếu Chu bang chá»§ muốn mua binh khÃ, có thể đến Tiên Vu thế gia đặt hà ng! â€
“Nếu như Tiên Vu công tá» không đồng ý vá»›i đỠnghị cá»§a tại hạ, Chu má»— chỉ còn có cách trước hết lấy váºt, sau nà y má»›i đăng môn tạ tá»™i. Các vị huynh đệ, lấy hà ng trước, nếu có ngưá»i kháng cá»±, giết! â€
ChÃnh và o lúc nước sôi lá»a bá»ng, Ä‘iếu kiá»u bằng đá to lá»›n phÃa sau kẽo kẹt hạ xuống. Ngay khi nó tiếp đất, má»™t đám ngưá»i từ phÃa trong đã vá»t ra. Äó chÃnh là Dương Kế dẫn theo hÆ¡n ba trăm ngưá»i. Dương Kế ôn văn nho nhã, phong độ bất tục, hÆ¡n bốn mươi tuổi, sắc mặt trắng trẻo. Bên cạnh y chÃnh là lão đệ Dương Thừa, hai ngưá»i diện mạo có và i phần tương tá»±. Bên phÃa há» tuy Ãt ngưá»i, nhưng không hỠúy kỵ. Y liếc nhìn Nhạc Nhạc và Tiên Vu Thác, cưá»i nói: “Tiên Vu thế gia quả nhiên trá»ng thà nh trá»ng tÃn, Dương má»— đây xin tạ lá»—i vì việc nà y mà là m liên lụy chư vị. Äây là tiá»n hà ng, má»i Tiên Vu công tá» lÄ©nh tiá»n, rồi mau mau rá»i Ä‘i, đám phỉ đồ nà y hãy để má»™t mình Tá» Sa sÆ¡n trang đối phó! â€
Y quay sang Chu Hạo hét lá»›n: “Chu bang chá»§, việc giữa chúng ta, không cần liên lụy Tiên Vu thế gia. Hãy để há» Ä‘i khá»i, chúng ta tái chiến, thế nà o? â€
“Ha, ha, ha, Dương trang chá»§ quả nhiên là vô cùng nhân nghÄ©a, Chu má»— bá»™i phục. Ta cÅ©ng có ý nà y, Tiên Vu công tá», hà ng các ngươi đã giao, tiá»n các ngươi đã thu, lúc nà y có thể rá»i khá»i! â€Chu Hạo đắc ý cưá»i lá»›n.
Tiên Vu Thác nháºn lấy ngân phiếu, xem qua, thấy số tiá»n trả dư hÆ¡n má»™t nghìn lượng, bèn cưá»i nói: “Dương trang chá»§ quả nhiên sảng khoái. Nhưng số hà ng nà y chưa có giao và o tay các ngươi, lòng ta sao mà yên được. Hãy đợi khi số hà ng giao đến táºn tay các ngươi, ta tá»± nhiên sẽ Ä‘i. Chúng huynh đệ nghe đây, đánh xe hà ng theo Dương trang chá»§ trở vá» trang! â€
Dương Kế lá»™ vẻ cảm kÃch. Sắc mặt Chu Hạo thì đại biến, nổi giáºn quát: “Tiên Vu công tá», Chu má»—i nhưá»ng trước nhưá»ng sau rồi, đừng nên chá»c giáºn ta, bằng không mặt ai ta cÅ©ng không nể! â€
“A da, có ngưá»i phát Ä‘iên rồi. Ta rất lo cho Dương trang chá»§ đó. Chúng ta Ä‘i đưá»ng Ä‘á»u đã mệt má»i, nghỉ ngÆ¡i má»™t chút trong nhà ngươi có lẽ là được chứ? A, có thể à , không có gì à , chúng ta chỉ và o nghỉ ngÆ¡i chút thôi. Äám xa phu nà y không có võ công kia, mau đến xin cùng vá»›i ta Ä‘i chứ, đừng đứng đực ra ngay chá»— xe hà ng trố mắt nhìn như thế! á»’, ngươi, còn có ngươi nữa.†Nhạc Nhạc lấy cá»› muốn nghỉ ngÆ¡i đưa toà n bá»™ đám ngưá»i cá»§a Tiên Vu thế gia có võ công kém cá»i và o Tá» sa sÆ¡n trang, sau đó tá»± mình quay trở lại.
Chu Hạo thấy Nhạc Nhạc trở lại, nổi giáºn há»i: “Ngươi trở lại là m gì? â€
[/B]
Tà i sản của nguyenan
27-06-2008, 10:35 AM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 134 Times in 108 Posts
Quyển 3 Hồng Nhan Há»a Thá»§y
Chương 14: Bị vây (Hạ)
Dịch: thủychi
Biên dịch: vietstars, vmvm
Biên táºp: asin[/COLOR]
Nguồn: Tà ng thư viện
- Ai da, mấy tên đánh xe nói, xe cá»§a bá»n chúng còn ở bên ngoà i, khiến chúng rất lo ngại, lo đến ná»—i ngá»§ không được, bảo ta quay lại kéo xe và o trong viện.
Äám nữ nhân cá»§a Nhạc Nhạc thấy bá»™ dạng bịp bợm cá»§a gã, nhịn không nổi cất tiếng cưá»i lá»›n. Tiên Vu Thác tuy biết rằng Nhạc Nhạc đưa ngưá»i và o trong là muốn đánh nhau, là m sao không minh bạch đạo lý nà y. Nhưng hắn vẫn cưá»i rất vui vẻ, nói
- Ha ha, ngá»§ không được quả tháºt là vấn đỠlá»›n nha. Các ngưá»i đánh xe vÅ© khà giao cho Tiên Vu thế gia, lại đây, bá»n ngươi đẩy xe tiến và o nà o!
Khi Chu Hạo thấy đám nữ tá» cưá»i, hình dạng cá»±c kỳ thu hút. Äặc biệt là cô nương mặc áo xanh, vừa nhìn nà ng thấy nà ng là y quả thá»±c muốn đè nà ng ra ngay, chiến đấu má»™t phen cho thá»a thÃch. Nà ng nà y so vá»›i hai nha đầu cá»§a Dương gia nhất định mê ngưá»i hÆ¡n nhiá»u, nếu như…
Chu Hạo đột nhiên cưá»i nói:
- Nếu muốn thu lại vÅ© khà cÅ©ng không phải là vấn Ä‘á», muốn chúng ta không cướp tá»· muá»™i Dương gia cÅ©ng được, chỉ cần Ä‘em cô em bé nhá» kia dâng cho chúng ta, ta sẽ dẫn huynh đệ quay vá», thế nà o?
Hắn đắc ý chỉ Yến Vô Song, cho rằng đó là biện pháp trung hòa, phÃa bá»n há» nhất định sẽ đồng ý. HÆ¡n nữa, Tiên Vu thế gia cÅ©ng không há» mất mặt gì, chỉ là má»™t nha đầu thôi mà ! Chỉ vì cái ý niệm nhất khắc nà y mà hắn vÄ©nh viá»…n không ngóc đầu lên được.
- Ai da, Chu bảng chá»§, thá»±c là chá»§ ý hay! Nha đầu nà y suốt ngà y không chịu nghe lá»i, chÃnh là đang lo không ai dạy dá»— y. Nếu như ngà i thÃch thú, cÅ©ng không phải chuyện gì lá»›n, lại đây, chuyển hà ng Ä‘i thôi!
Nụ cưá»i cá»§a Nhạc Nhạc lúc đó nhìn rất dâm tiện, rất giống vá»›i vẻ mặt cá»§a mụ tú bà trong má»™t kỹ lâu nhá» nà o đó váºy.
Chu Hạo mừng rỡ, còn cái miệng nhá» xÃu cá»§a Yến Vô Song thì nghệch ra, gần như phát khóc, nÅ©ng nịu nói:
- Äại ca, sao huynh có thể mang muá»™i cho ngưá»i khác hả. Huynh chẳng từng nói sẽ chiếu cố cho muá»™i suốt Ä‘á»i sao?
Nà ng chợt nhìn thấy cái nháy mắt đầy ngụ ý của Nhạc Nhạc, lại còn nghe gã lớn tiếng quát:
- Tiểu nha đầu ngươi suốt ngà y không chịu nghe lá»i ta, mang ngươi tặng cho Chu bang chá»§ có thể là được hưởng phúc đấy! Lại đây, mau Ä‘i theo ta, ta sẽ tá»± thân Ä‘em ngươi qua đó tặng!
Quan Thái không cao hứng chút nà o, hét lớn:
- Nhạc Nhạc, ngươi sao lại mang Vô Song cô nương tặng cho ngưá»i khác váºy. Thế là không được đâu!
Nhạc Nhạc không hỠđể ý tá»›i lá»i hắn.
Lúc đầu, những cô nương khác vô cùng lo lắng, nhưng sau khi nhìn thấy cái nháy mắt đầy ý nghÄ©a cá»§a Nhạc Nhạc, hiểu rằng gã Ä‘ang giở trò khỉ, liá»n cÅ©ng theo gã diá»…n mà n kịch vui, Ä‘em hết lá»i khuyên giải, vì Vô Song mà cầu tình. Vô Song cÅ©ng diá»…n rất xuất thần, hết dáºm chân giáºn dá»—i, lại đến quệt nước mắt đầm đìa, từ từ bị Nhạc Nhạc lôi tá»›i bên mình Chu Hạo. Gã vừa lá»™ ra vẻ nịnh ná»t, lấy lòng vừa nói:
- Chu bang chá»§, ta sợ lá»i nà ng ấy quá rồi, xin đứng ở đây trông nà ng, sau khi tất cả hà ng hóa được mang Ä‘i, ta sẽ để nà ng Ä‘i theo ngà i!
Chu Hạo nhá»§ thầm: “Nha đầu áo xanh nà y võ công tầm thưá»ng, Nhạc Nhạc xem có vẻ không biết võ công, váºy nên theo lá»i hắn!†liá»n cưá»i nói:
- Ha ha, đương nhiên có thể. Các huynh đệ hãy mau nhưá»ng đưá»ng, để bá»n hỠđưa hà ng và o trong.
- Cháºm đã, là m sao ngươi có thể tùy tiện mang nữ nhân cá»§a mình dâng cho ngưá»i khác được chứ! Nam nhân các ngươi cái gì cÅ©ng không tốt, không được Ä‘em nữ nhân cho ngưá»i khác!
Những lá»i nà y phát ra từ thanh âm cá»§a hai ngưá»i. Nhạc Nhạc theo tiếng quay lại tìm, thấy hai ngưá»i há» có y phục rất giống các vị tẩu tẩu trong trang, dáng Ä‘iệu thướt tha, ôn nhu khả ái, không những giá»ng nói rất cương nghị, mà vẻ đẹp cÅ©ng có thể sánh vá»›i Má»™ Dung Kì. Hai ngưá»i đúng cùng má»™t chá»—, lại có thêm và i phần phong tình.
Dương Kế quát lớn:
- Mai nhi, Hạnh nhi, không được nói cà n, mau quay trở vá», ở đây không cho phép các ngươi can thiệp!
Nhạc Nhạc thầm nghÄ© “Có phải Chu Hạo là muốn cướp hai ngưá»i nà y? Hừm, rất hấp dẫn, có tÃnh cách, ta thÃch!†rồi cất cao giá»ng nói:
- Ha, Hay là các nà ng theo Chu bang chu Ä‘i. Ta đỡ phải mang nà ng ấy cho ngưá»i ta, các nà ng nguyện ý Ä‘i cùng y chứ?
- Hừm, đồ nam nhân óc Ä‘áºu hÅ©! Ngưá»i gì nhìn thì không tệ mà lại vô dụng quá, ngươi dá»±a và o cái gì để nói chuyện vá»›i chúng ta!
Hai ngưá»i nắm tay nhau, nói cùng má»™t lá»i giống nhau, quả tháºt rất quá»· dị.
Dương Kế nổi giáºn quát mắng hai nữ nhi Ä‘ang là m loạn:
- Hai tên nha đầu các ngươi, mau cuốn gói và o trong cho ta, nếu không phải vì hai ngưá»i các ngươi, chúng ta cÅ©ng không cần phải là m như váºy, muốn tốt Ä‘i đôn đốc má»i ngưá»i tiếp tục chuyển hà ng!
Dương Thừa cũng ở bên cạnh khuyên nhủ:
- Tiểu Mai, Tiểu Hạnh à , đừng quấy rối khiến cha các ngươi nổi giáºn. Cha các ngươi nếu không phải vì lo cho các ngươi sẽ chịu thiệt thòi, thì sao lại là m như vầy chứ !
Lúc nà y toà n bá»™ hà ng hóa Ä‘á»u được váºn chuyển và o trong, Chu Hạo cưá»i lá»›n nói:
- Hai tá»· muá»™i các nà ng nếu muốn, Ä‘á»u có thể cùng ta ở má»™t chá»—, ta cam Ä‘oan chiếu cố các nà ng cả Ä‘á»i, để các nà ng hưởng thụ phú quý, thế nà o?
Hai nà ng cÅ©ng không có trả lá»i, Nhạc Nhạc lá»›n tiếng cưá»i nói:
- Chu bang chá»§ nói tháºt hay, bất quá ta có má»™t việc không rõ, xin được Chu bang chá»§ trả lá»i?
Chu Hạo thấy Nhạc Nhạc và Yến Vô Song đã bị ngưá»i cá»§a hắn bao vây, giống như những con vịt bị chá»™p đầu, tâm tình rất sảng khoái, cưá»i nói:
- Vị tiểu huynh đệ nà y, có việc gì cứ há»i?
Lúc nà y ngưá»i hai bên Ä‘á»u ngạc nhiên yên lặng, muốn nghe xem Nhạc Nhạc há»i hắn chuyện gì, chỉ nghe Nhạc Nhạc nói:
- Ngươi có năng lá»±c chiếu cố cho nữ nhân cá»§a mình, nghe nói nhi tá» ngươi lại không há» giống ngươi, sao lại như váºy?
“Ngươi, dám giởn vá»›i ta à †hắn nổi giáºn trừng mắt nhìn Nhạc Nhạc, chỉ thấy Nhạc Nhạc tùy tiện vung tay lên, đưa Yến Vô Song cùng vá»t ra khá»i vòng vây, phiêu lãng đáp xuống đứng trên Ä‘iếu kiá»u bằng đá cá»§a Tá» Sa sÆ¡n trang. Y giá» má»›i biết mình đã bị lừa, cà ng nổi cÆ¡n lôi đình.
Chợt thấy Nhạc Nhạc đột nhiên bạt kiếm, bạch quang chá»›p lên. Y thầm cảm thấy không ổn, vá»™i và ng nhắm mắt nhảy lùi vá» phÃa sau tá»›i năm sáu trượng, xuất ra toà n bá»™ chân khà há»™ thể, vung cây trưá»ng thương dà i má»™t trượng hai theo tư thế phòng bị. Y nhất thá»i không thể mở mắt, chỉ nghe thấy ở vị trà vừa đứng lúc nãy vang lên những tiếng kêu thảm không ngừng. Hai tên há»™ pháp đứng hai bên y Ä‘á»u bị bạch quang là m cho thương tổn, cùng lúc văng ra năm sáu trượng.
Äó là kết quả khi Nhạc Nhạc toà n lá»±c sá» chiêu “Mân côi chi thứâ€. Chiêu nà y mặc dù hoa mÄ©, má»™t kiếm có thể giết hÆ¡n mưá»i ngưá»i, nhưng cÅ©ng cá»±c kỳ hao tổn ná»™i lá»±c. Chỉ má»™t tÃch tắc, Nhạc Nhạc xá» ra mưá»i thức, cảm thấy chân khà trong ngưá»i còn lại không nhiá»u, liá»n rÃt trầm má»™t tiếng, lướt khá»i vòng vây cá»§a Lưỡng Hà bang.
Trong nháy mắt, Huyết Sắc Mân Côi đã mưá»i lần nở ra, mưá»i lần phóng ra, đã lấy Ä‘i sinh mạng cá»§a hÆ¡n má»™t trăm tráng hán. Ngưá»i cá»§a hai bên Ä‘á»u không kịp phản ứng, chỉ ngây ngốc đưa mắt nhìn hoa nở hoa rụng, rồi lại thấy Nhạc Nhạc toà n thân vẫn trắng muốt, không há» dÃnh má»™t chút huyết tÃch nà o.
Nhạc Nhạc trở lại bên cạnh chúng nữ, hô to: "Và o trang thôi!!!â€
Tiên Vu Thác dẫn theo hÆ¡n ba mươi há»™ vệ cá»§a Tiên Vu thế gia, mặt lá»™ vẻ sùng bái Ä‘i theo Nhạc Nhạc. Há» trước hết tiến và o Tá» Hà sÆ¡n trang, sau đó thừa dịp đưa mắt quan sát, thấy không chỉ Chu bang chá»§ mà cả bang chúng Lưỡng hà bang cùng sợ đến chết khiếp, còn ngưá»i cá»§a sÆ¡n trang toà n bá»™ rút vá», không há» bị thương.
- Mệt chết ta thôi, chân khà sá» dụng chỉ còn có bốn thà nh. Kỳ Kỳ giúp ta mang kiếm, ta Ä‘i gặp Vô Song, ai da… Tiểu nha đầu không được nổi giáºn đấy!
Nhạc Nhạc vừa tiến và o trang đã không còn một chút khà chất cao thủ nà o. Những gì còn lại chỉ là bộ dạng của một công tỠgia vô lại.
Yến Vô Song quả thá»±c kÃch động, nắm tay Nhạc Nhạc nói:
- Ca ca, vừa rồi chÆ¡i tháºt hay. Muá»™i và ca ca lừa cho bá»n chúng chạy vòng quanh tÃt mù, sau nà y muá»™i muốn chÆ¡i như váºy nữa. Hà hà , tên Chu lão đầu nà y, vừa thấy muá»™i đã háo sắc nhìn loạn cả lên. Ca ca dá»a cho lão sợ đến xanh mặt. Lần sau muá»™i muốn chÆ¡i trò như váºy nữa!
Nhạc Nhạc lúc nà y lại nghÄ©, ngưá»i ta đâu phải là đứa trẻ lên ba, là m sao để ngươi bịp lần thứ hai chứ. Nhưng gã không muốn là m pháºt ý Yến Vô Song, liá»n cưá»i nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, lần sau gặp lại mấy tên ngốc đó, chúng ta sẽ chÆ¡i chúng má»™t tráºn cho ra trò!
Äôi mắt đẹp cá»§a Dương Mai chá»›p động liên tục, thốt:
- Hai ngưá»i nà y tháºt kỳ quái a, biến tá»›i biến lui, lúc thì như tên ngốc, lúc thì là cao thá»§. Bá»™ dạng quả tháºt tức cưá»i!
Dương Hạnh tiếp:
- Lúc nãy chúng ta lỡ lá»i chá»i mắng gã, không biết gã có trách chúng ta không, có nghÄ© chúng ta quá ngu ngốc không?
Trầm mặc má»™t lúc, cả hai đồng thanh nói “Có khả năng! Ôi!â€
Dương Kế Ä‘i và o trong trang, vô cùng cảm kÃch Tiên Vu Thác và Nhạc Nhạc. Äặc biệt là vá»›i Nhạc Nhạc, trong mắt lão thầm chứa vẻ sợ sệt. Ngưá»i như thế nà y mà giết hÆ¡n trăm ngưá»i rồi mà cÅ©ng như thưá»ng, không biết hắn là ngưá»i gì nữa.
Dương Kế bà y tiệc rượu tẩy trần cho Nhạc Nhạc và những ngưá»i Ä‘i theo. Khi và o tiệc, lão nói:
- Tiên Vu thế gia quả nhiên danh bất hư truyá»n, trá»ng thà nh trá»ng tÃn, vì chúng ta giết hÆ¡n trăm ngưá»i Lưỡng Hà bang, lại giao binh khà tá»›i táºn đây. Chỉ cần trang bị cho thanh niên trong trang có được vÅ© khÃ, trải qua huấn luyện, nhất định có khả năng bổ sung hÆ¡n hai ngà n ngưá»i tham gia chiến đấu, rốt cục sau nà y không cần sợ Lưỡng Hà bang nữa. Lần nà y, bá»n chúng bao vây sÆ¡n trang mấy ngà y, má»™t là không có thu hoạch gì, hai lại còn tổn thất hÆ¡n trăm ngưá»i, nhất định sẽ tức giáºn bốc khói. Bá»n chúng nếu còn chưa chịu rút Ä‘i, ngà y mai chúng ta lại tiếp tục chém giết tiêu diệt uy phong cá»§a chúng.
Nhạc Nhạc nâng chén rượu cưá»i nói:
- Dương trang chá»§, ngà i nói sai ở má»™t Ä‘iểm. Ta giết ngưá»i, không phải vì giúp ngà i! ChÃnh là nhân vì Chu Hạo có cặp mắt chó, dám cả gan muốn chiếm nữ nhân cá»§a ta. Ha ha, Song nhi cá»§a ta hấp dẫn như váºy, ta là m sao từ bá» nà ng mà cho ngưá»i khác chứ! Nếu ai dám có chá»§ ý đánh hay gì gì đó vá»›i nữ nhân cá»§a ta, thì có chết mà thôi. Ngà y mai ta lại hà nh hạ hắn má»™t phenâ€
Vô Song nghe thấy Nhạc Nhạc khen nà ng đẹp, khuôn mặt nhá» nhắn đỠhồng lên. Äó không phải là vì quá xấu hổ, mà là vì quá cao hứng, nên cặp mắt dụ nhân cứ tình tứ chăm chú nhìn Nhạc Nhạc. Nà ng nhìn cho đến khi gã nhìn đáp lại, rồi lại mỉm cưá»i, nà ng má»›i thu hồi mục quang, trong lòng lại cà ng vui thÃch khoan khoái.
Những nữ nhân khác sau khi nghe Nhạc Nhạc nói, cÅ©ng lá»™ vẻ hết sức ái má»™. Mặc dù rất đồng ý vá»›i lá»i nói đầu tiên cá»§a Nhạc Nhạc, nhưng Ä‘iá»u Nhạc Nhạc nói cÅ©ng là điá»u các nà ng muốn nói.
Hai đôi mắt đẹp cá»§a Dương Mai, Dương Hạnh nhìn Nhạc Nhạc vừa chăm chú, vừa hiếu kỳ. Chúng nhấp nha nhấp nhổm dưá»ng như muốn thố lá»™ Ä‘iá»u gì. Hai tá»· muá»™i liếc mắt nhìn nhau, cùng gáºt gáºt đầu. Phải chăng tâm linh cá»§a hai nà ng thá»±c sá»± tương thông, ngưá»i nà y nghÄ© gì thì ngưá»i kia Ä‘á»u biết?
Nhưng huynh đệ Dương Kế và Dương Thừa thì chỉ nhìn nhau cưá»i khổ. Hai lão cứ tưởng Nhạc Nhạc vì há» mà trượng nghÄ©a xuất thá»§, ai ngá» nguyên nhân lại là như váºy.
[/B]
Tà i sản của nguyenan
28-06-2008, 07:41 PM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: May 2008
Äến từ: Nam Äịnh city
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 6 giá» 17 phút 4 giây
Thanks: 0
Thanked 37 Times in 28 Posts
Quyển 03 - Chương 15: Tăng công (thượng)
dịch: cakeo.
biên dịch: vietstars, vmvm
biên táºp: newman, chu du
nguồn : tà ng thư viện
Yến Vô Song giữ chặt cánh tay Nhạc Nhạc sẵng giá»ng nói:
- Muá»™i nghe Kỳ Kỳ tá»· kể rằng huynh có biện pháp giúp ta gia tăng công lá»±c. Huynh phải giúp muá»™i má»›i được. Tất cả các nà ng Ä‘á»u được huynh giúp gia tăng công lá»±c rất nhiá»u, còn ná»™i công cá»§a muá»™i là kém nhất, ca ca, hãy giúp muá»™i gia tăng ná»™i công Ä‘i.
Trong lòng Nhạc Nhạc thì nghĩ thầm:
- Kỳ nhi rốt cuộc cũng đã thông suốt, lại còn giúp ta kéo Vô Song xuống nước, hà ha, cô vợ trẻ nà y cũng dễ dạy!
Nhưng ngoà i mặt thì gã chỉnh sắc nói:
- Việc gia tăng công lá»±c không dá»… chút nà o, mệt chết ngưá»i Ä‘i, hôm nay ta mệt rồi, chuyện nà y để sau hãy nói nghe!
- Ca ca, tối ngà y huynh cứ nói sẽ bảo hộ muội, chiếu cố muội, nhưng rõ rà ng là chỉ giúp các tỷ ấy, không thèm giúp muội, hu hu! Muội tức chết đi thôi!
Yến Vô Song là m há»n là m giáºn, lấy hai tay che mắt lại, giống như má»™t đứa bé Ä‘ang là m nÅ©ng lắc lư mình. Äáng tiếc là nà ng không phải tiểu hà i tá», lại Ä‘Ãt to mông lá»›n, vòng eo nhá» xÃu cong cong, áo lót má»ng bên trong không đủ che bá»™ ngá»±c sinh động không biết thân biết pháºn cứ run nhẹ mãi không yên. Äiá»u nà y khiến nà ng dù không cố ý, nhưng vẫn lá»™ ra vẻ hấp dẫn mê ngưá»i.
Nhạc Nhạc trợn trừng hai mắt, nuốt nước miếng đánh “ựcâ€, nghÄ© thầm: “Song nhi quả nhiên là tiểu yêu tinh trá»i sinh , Ngá»± Nữ Tâm Kinh ta trên ngưá»i vốn có tác dụng chống lại mỵ công, thế mà thiếu chút nữa đã không chống được cái á»ng ẹo tùy ý cá»§a tiểu nha đầu nà y.
Gã giang hai tay ôm nà ng trong lòng, cưá»i nói:
- Nếu muội đã yêu cầu, thì ta đây chỉ còn có cách giúp muội thôi.
- Tốt lắm, không được chÆ¡i xấu nuốt lá»i, móc nghéo nà o.
Yến Vô Song tự bán mình cho sói, thế mà hoà n toà n chẳng biết gì, lại còn buộc gã sói kia phải ký hiệp ước bán thân, thảm thương thay!
Nhạc Nhạc tiếp thụ ngón tay búp măng ngà ngá»c như búp hoa xuân thì cá»§a nà ng, cưá»i nói:
- Lát nữa ta bảo cái gì phải phối hợp là m theo cái đó, không được phản kháng, biết không? Nếu không cả hai chúng ta Ä‘á»u gặp nguy hiểm đấy. Ha ha, nếu không phải ta thÃch nha đầu ngươi, thì ta sẽ không là m chuyện nguy hiểm nà y đâu.
Nhạc Nhạc lắc đầu, sắc mặt mà u mè là m ra vẻ rất quan trá»ng.
Yến Vô Song cảm động gáºt đầu, đôi mắt đẹp trần ngáºp thâm tình. Nhạc Nhạc cầm lấy bà n tay nhá» nhắn và má»m mại cá»§a nà ng, kéo Ä‘i và o phòng trong, cất tiếng nói vá»›i các nữ nhân:
- Ta phải giúp gia tăng công lá»±c cho Song Nhi. Các ngưá»i thá»§ há»™ bên ngoà i nà y, còn Kỳ Kỳ, má»™t lát sau hãy và o, ca ca có chuyện muốn nói vá»›i muá»™i!
Nói xong ban cho Má»™ Dung Kỳ má»™t cái nhìn tán thưởng, khiến Má»™ Dung Kỳ sung sướng cưá»i hì hì không ngá»›t, tiêu sái mở cá»a bước ra ngoà i. Các nà ng khác đương nhiên biết hắn muốn là m chuyện gì, cÅ©ng tá»§m tỉm cưá»i không nói gì, bước ra phòng ngoà i.
Yến Vô Song chá»›p đôi mắt trong sáng và cá»±c đẹp, há»i:
- Äại ca, các tá»· ấy cưá»i gì mà kỳ quái váºy.
- Không có gì, không có gì đâu, để ca ca giúp muội cởi y phục nà o.
Nhạc Nhạc vừa cưá»i quái dị như mụ tú bà mang đầy lòng lang sói, vừa giÆ¡ tay cởi thắt lưng cá»§a Yến Vô Song.
- A ,ca ca, phải cởi y phục à ?
Yến Vô Song có chút thẹn thùng, nhưng không hỠngăn cản tay của Nhạc Nhạc.
Nhạc Nhạc thở dà i đáp thầm: “Cái nà y đúng là dụ dá»— nữ nhân ngưá»i ta để gian dâm, nhưng cÅ©ng má»›i mẻ, hấp dẫn đấy, đúng không nà o?†Nhưng ngoà i miệng lại nói:
- Äúng rồi, còn có rất nhiá»u chuyện nà ng không thể tưởng tượng được đâu. Hãy nhá»› kỹ định ước cá»§a chúng ta, nếu là m trái lại, sẽ dẫn đến nguy hiểm cá»±c kỳ đấy.
Yến Vô Song kiên định gáºt đầu, nói:
- Muá»™i nhất định không há»i han loạn lên nữa.
Nhạc Nhạc cởi ngoại y là m bằng vải má»ng mà u phấn hồng được chế bằng tÆ¡ tầm bóng loáng cá»§a nà ng ra. Ngá»c nhÅ© cao vút cá»§a nà ng đột ngá»™t hiện ra, Ä‘i liá»n vá»›i cánh tay nuá»™t nà trắng như tuyết. Gã lần tay xoa nhẹ mÆ¡n trá»›n gò ngá»±c trắng như sữa ấy, tuy vẫn còn cách má»™t là n áo lót nhưng đã cảm thấy nó đẹp và đà n hồi đến thế nà o rồi. Vô Song khẻ rên lên má»™t tiếng, nói:
- Cảm giác sao kỳ quái quá à .
Nhạc Nhạc cưá»i thầm: “Cảm giác kỳ quái còn chá» nà ng nhiá»u lắm, hà hà .â€
Nhạc Nhạc lá»™t luôn đồ lót mà u phấn hồng cá»§a nà ng. Thân thể trắng bạch và thanh khiết cá»§a Vô Song hoà n toà n lõa lồ trong không khÃ. Nà ng quả là có quý tướng, trưá»ng túc, tiểu yêu, là n da trắng hồng, nÆ¡i âm há»™ chỉ má»›i thưa thá»›t và i ngá»n cá» non. Nà ng tuổi nhá», lá»›t phá»›t như váºy là hợp cách. Nó không phạm cái đại kỵ “Âm há»™ mao thảoâ€* hay “Âm há»™ vô maoâ€** ở nữ nhân, vốn Nhạc Nhạc được lão sư phụ truyá»n dạy. Cái tướng quý ấy còn thể hiện ở cái cách cá» non được vu vén, không quá rối, cÅ©ng chẳng ép dồn. Nói cho cùng, Nhạc Nhạc cảm thấy nó đẹp, và cúi xuống nhìn đến no mắt, rồi ép ngưá»i và o mình nà ng, bắt đầu động thá»§, dùng đủ má»i kỹ xảo kÃch động xuân tình cá»§a nà ng.
Lát sau, thân ngưá»i cá»§a Vô Song má»m như cá»ng bún, thẹn thùng bảo:
- Ca ca, muá»™i không đứng nổi nữa, muá»™i muốn lên giưá»ng nằm.
Nhạc Nhạc cưá»i quá»· dị, ôm thân ngưá»i nóng bá»ng và má»m mại cá»§a nà ng ném lên giưá»ng, rồi bằng tốc độ nhanh nhất cởi phăng y phục, phóng ngưá»i lên.
Vô Song bị Nhạc Nhạc kÃch thÃch khiến cho dục tÃnh dâng trà o, lại bị hắn thô bạo ném lên giưá»ng, không tá»± chá»§ được hé mở cặp đùi thon trắng ngần ra. Nhạc Nhạc nhìn nà ng trong tư thái cá»±c kỳ yêu mỵ đó, đột nhiên gầm nhẹ má»™t tiếng, không khống chế được nữa, phốc ngưá»i đến tấn công, trong ná»™i thể trà n đầy cái dụng vá»ng muốn phá há»§y nà ng, muốn nghe nà ng kêu khóc, muốn thấy nà ng dãy dụa né tránh.
Gã ép chặt Vô Song xuống giưá»ng, đưa tay giá»›i thiệu đưá»ng Ä‘i nước bước cho tiểu đệ đệ, rồi phó mặc tất cả, mặc tình cho nó nháºp động tìm mồi. Vô Song thống khổ kêu lên má»™t tiếng, nước mắt chảy ròng ròng. Nà ng cắn chặt rằng, không há» khóc thà nh tiếng. Nà ng nhá»› đến ước định lúc nãy, không được khóc lóc, cÅ©ng không được loạn động. Có Ä‘iá»u, nÆ¡i ấy Ä‘au đến khá»§ng khiếp, nà ng không thể không động, không thể không uốn mông lắc Ä‘Ãt, tránh bá»›t áp lá»±c do Nhạc Nhạc tạo ra. Nhạc Nhạc vừa phá há»§y nà ng, vừa dùng lá»±c kéo miết hai đầu thá» ngá»c, lại há miệng không thèm biết nặng nhẹ cắn loạn lên đầu vú hồng nhuáºn cá»§a nà ng. Má»™t cảm giác nhá»™t nhạt và điên cuồng, vừa Ä‘au vừa thống khoái xâm chiếm toà n thân nà ng, khiến nà ng không nhịn được khóc òa lên.
Nhạc Nhạc bị tiếng khóc cá»§a nà ng là m cho ma tÃnh cà ng mạnh hÆ¡n, ánh mắt lóe lên từng tia đỠhồng, giang thẳng hai đùi cá»§a Vô Song ra, má»—i lần Ä‘á»u kéo ra táºn ngá»n, đóng và o táºn gốc. Máu loang hạ thể, ướt đẫm hết giưá»ng chiếu. Vô Song Ä‘au đến không chịu nổi, không ngừng né tránh, không ngừng bưng lấy đầu lắc lư má»™t cách bất lá»±c.
Äiá»u kỳ diệu là , dù Vô Song bị hắn dà y vò cÆ¡ hồ không thể nhẩn nại được, nhưng trong thống khổ nà ng lại dần dần tìm ra chút khoái cảm. Thứ khoái cảm chen lẫn Ä‘au đớn tháºt lạ kỳ. Khổ Ä‘au. Khoái cảm. Lại khổ Ä‘au. Lại tiếp tục khoái cảm. Theo từng nhịp Ä‘ung đưa, nà ng cố gắng hợp tác chặt chẽ vá»›i Nhạc Nhạc, không dám vá»ng động, vì nà ng sợ hai ngưá»i sẽ “tẩu há»a nháºp maâ€. CÆ¡n Ä‘au từ từ dịu bá»›t, má»™t luồng Ä‘iện như lan ra toà n thân, kéo rút tá»›i hạ thể nà ng, khiến nà ng co thắt lại, như cố ngăn dòng nguyên âm không ngừng trút và o cÆ¡ thể cá»§a Nhạc Nhạc từ nãy giá». Tuy nhiên cÆ¡n co thắt đó cà ng mạnh dần, rồi đến lúc nà o đó, nà ng như chết ngất Ä‘i, quên mình trong cÆ¡n tuyệt đĩnh đầu Ä‘á»i.
Vá» phần Nhạc Nhạc, má»™t cổ hoạt dịch muốn phún xuất ra ngoà i cà ng lúc cà ng mãnh liệt. Nó khiến thân thể gã rúng động không ngừng. Äến lúc tối háºu, khi Vô Song chuyển từ dâng hiến nguyên âm sang quên mình cố thu rút trở lại má»i thứ, tinh quan cá»§a Nhạc Nhạc đại khai. Äây là điá»u chưa bao giá» có từ khi gã luyện thà nh tầng sÆ¡ cấp cá»§a Ngá»± Nữ Tâm Kinh. Trong cÆ¡n lo sợ, gã vá»™i rút mạnh dương váºt ra, nghiên ngưá»i nhá»m dáºy, hạ thể co thắt, bắn thẳng ra từ đạo niêm dịch mà u ngÅ© sắc. Luồng niêm dịch đó tanh hôi dị thưá»ng, lại khiến gã có chút Ä‘au đớn xen lẫn khoái lạc chưa từng có. Sau lần thứ năm thứ sáu, gã phún tiếp ra má»™t luồng hư tinh, liá»n thở phà o yên tâm. Nguyên thứ dịch thể mà u ngÅ© sắc ấy chÃnh là tạp chất trong ná»™i thể. Nhạc Nhạc sau khi váºn công tra xét tình huống trong ná»™i thể, phát hiện bá»™ pháºn tạp chất lưu trầm trong kinh mạch không còn nữa. Chân khà bây giá» tinh thuần vá» chất, nhiá»u hÆ¡n vá» lượng, chÃnh là hiệu quả cá»§a việc vừa má»›i hấp thu xong nguyên âm cá»§a Vô Song. Chân khà trong kinh mạch cá»§a gã đã đầy trà n, tin rằng không lâu sau sẽ đột phá qua tầng công pháp thứ sáu.
Quay lại nhìn Vô Song, Nhạc Nhạc chợt giáºt mình kinh hoảng. Toà n thân vốn trắng nuá»™t không tì vết cá»§a nà ng giá» lởm chởm vết răng và vá» cà o cấu. Hạ thể thì sÅ©ng máu, vấy Ä‘á»u ra bá» mông tròn lẳng. Nà ng nằm bệt ra giưá»ng thống khổ nhìn gã, run giá»ng nói:
- Ca ca, được rồi chưa, quả là đau quá. Muội không dám kêu lớn!
Nhạc Nhạc Ä‘au lòng xót dạ, vừa rồi tâm thần hổn loạn, nhân há»a đắc phúc. Cái chá»— tạp váºt ấy vốn phải mất hết ba mươi lăm năm cÅ©ng chưa luyện hóa hết, không ngá» nó nhất thá»i bà i xuất toà n bá»™. Chỉ có Ä‘iá»u là khổ cho Vô Song dưới ngưá»i gã. Äây chÃnh là lần đầu cá»§a nà ng, thế mà hắn lại há»§y hoại nà ng như thế.
Gã vá»™i bò lên giưá»ng, nhẹ ôm nà ng và o lòng, hôn lên trán nà ng, nói:
- Sẽ chóng khá»i thôi, vừa rồi ca ca xảy ra má»™t chút ngoà i ý muốn, khiến cho muá»™i thống khổ thế nà y. Từ nay vá» sao sẽ không như váºy nữa!
Lần giao hợp vừa rồi là nhằm gia tăng công lá»±c, nhưng do Nhạc Nhạc Ä‘ang lo lắng không biết tu vi cá»§a mình bị tổn hại gì, nên không truyá»n công lá»±c giúp nà ng. Truyá»n công chÃnh là hy sinh má»™t phần ná»™i lá»±c, lại có thể gia tăng mấy lần chân khà cho đối phương. Nếu không phải là ngưá»i tu luyện song tu công pháp, thì sẽ không há»c táºp thứ bà thuáºt tổn hại cho mình có lợi cho ngưá»i như thế. Chỉ có Ä‘iá»u, Nhạc Nhạc sau khi há»c rồi, và cÅ©ng đã dùng qua. Lần đầu tiên là giúp Má»™ Dung Kỳ, đây là lần thứ nhì (Lần vá»›i Chung Nhược Tuyết thì không tÃnh, vì đó là khi công pháp Ä‘ang thăng tiến, đã tá»± động phản ứng mà thà nh).
Yến Vô Song tÃn nhiệm nói:
- Ca ca, váºy tiếp tục thôi, lúc đầu thì muá»™i Ä‘au muốn chết, bất quá sau đó cÅ©ng thoải mái lắm, muá»™i thÃch cái cảm giác đó, ca ca, nhanh lên!
Nhạc Nhạc chỉ còn biết táºn lá»±c an á»§i và kÃch thÃch nà ng má»™t cách rất ôn nhu, sau đó má»›i nhẹ nhà ng tiến nháºp và o cÆ¡ thể nà ng. Lần nà y, gã không hỠđộng Ä‘áºy, chỉ im lặng khởi động Ngá»± Nữ công pháp, cho chân khà tuần hoà n trong trong ná»™i thể hai ngưá»i. Nhạc Nhạc cấp tốc váºn chuyển hết ba vòng chu thiên, rồi má»›i rút lui khá»i thân thể nà ng. Äến lúc nà y, chân khà trong ná»™i thể cá»§a Yến Vô Song đã gia tăng thêm hai mươi năm, lại là chân khà thuần chánh. Ná»™i lá»±c cá»§a nà ng được tÃnh là thuá»™c hà ng nhị lưu, nhưng giá» tăng vá»t lên cảnh giá»›i nà y, có thể tÃnh thuá»™c hà ng nhất lưu, so vá»›i Giang Tiểu Vi, Thái Vân các nà ng không có gì sai biệt mấy.
Yến Vô Song má»m yếu vô lá»±c nép và o trong lòng Nhạc Nhạc, cất giá»ng ngá»t liệm há»i:
- Ca ca, có tháºt là ná»™i công cá»§a muá»™i đã gia tăng hai mươi năm không? Nhưng sao bây giá» muá»™i không có má»™t chút khà lá»±c nà o, cÅ©ng không muốn váºn công xem xét. Ca ca, ôm chặt muá»™i Ä‘i, trên ngưá»i huynh có mùi vị tháºt hấp dẫn, khiến ngưá»i ta muốn vÄ©nh viển nằm ở trong lòng huynh.
Nhạc Nhạc vỗ lên bỠmông tròn lẳn của nà ng, ôn nhu nói:
- Váºy hãy luôn ở cạnh ca ca, ca ca sẽ ngà y ngà y ôm muá»™i thế nà y. Vừa rồi, khi ta ở trong cÆ¡ thể cá»§a muá»™i, phát hiện ná»™i công cá»§a muá»™i tháºp phần cổ quái, lúc thì thuáºn chuyển, lúc thì nghịch chuyển, sao lại thế? Ta suýt chút nữa là khống chế không được rồi, nguy hiểm quá thôi.
- À, ná»™i công đó là như váºy đấy, thuáºn chuyển má»™t hồi, rồi nghịch chuyển má»™t hồi!
Yến Vô Song chớp mắt nhu mì, không hiểu nhưng cứ đáp đại.
- Ai dạy muá»™i thứ ná»™i công nà y? Nghịch chuyển là điá»u rất nguy hiểm, sao má»—i ngà y lại như thế được. Ná»™i công cá»§a ngưá»i bình thưá»ng chỉ theo má»™t đưá»ng thuáºn mà thôi.
Nhạc Nhạc lo lắng há»i tiếp.
- À, là há»c từ má»™t lão gia gia ở sÆ¡n thôn kia. Ngưá»i cÅ©ng không biết ná»™i công, nhưng lại có rất nhiá»u cổ thư. Ná»™i công chÃnh là do muá»™i há»c từ trong má»™t quyển sách, luyện tá»›i luyện lui rất khó tiến bá»™.
- Còn khinh công thần kỳ cá»§a muá»™i là há»c từ đâu thế?
Nhạc Nhạc lại há»i.
- A, cái đó mà thần kỳ gì, đơn giản thì có. Chỉ cần ở trong không trung cho chân khà nghịch chuyển váºn hà nh, thân ngưá»i liá»n tá»± do tuy ý, muốn bay là bay, cÅ©ng là há»c từ trên quyển sách kia. Ha ha, cái môn khinh công đó kêu là gì muá»™i quên rồi, bèn đặt cho nó má»™t cái tên má»›i, kêu là “Yến tá» phi nha phiâ€. Nghe có hay không? Yến Vô Song đắc ý cưá»i.
- Hay lắm, ha ha, lần nà y muội có thể bay cao và xa hơn được rồi đó. Ta thấy chiêu thức của muội loạn cà o cà o lên hết, không lẻ quyển sách kia không có chiêu thức nà o?
- Hì hì, những chiêu thức đó rất buồn cưá»i, vừa giống như kiếm pháp, vừa giống chưởng pháp. Cá»™ng lại chỉ có ba chiêu “Há»™i Phi ÄÃch Thá»§yâ€, “Lạc Äịa Ä‘Ãch vânâ€, “Phiên vân Phúc vÅ©â€. Muá»™i luyện và i trăm lần mà má»™t chút uy lá»±c cÅ©ng không có. Nó không thể dùng để đánh ngưá»i, nên muá»™i không dùng tá»›i nữa!
Nhạc Nhạc cưá»i to nói:
- Ha ha, tìm được báu váºt rồi đấy. đó chÃnh là “Äiên Äảo Tà Thần Côngâ€. Hà hà , bảo bối cưng Æ¡i, luyện má»™t lần cho ta xem nà o!
Tà i sản của ngocnd321
Chữ ký của ngocnd321
Last edited by ngocnd321; 28-06-2008 at 07:47 PM .
13-07-2008, 03:25 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
Ngự Nữ Tâm Kinh - Tác giả: Vương Thiểu - Nguồn: Tà ng Thư Viện
Q.3 Chương 16: Tăng Công (hạ)
Tác giả: Vương Thiểu
Dịch: Phong Lưu Bang
Biên dịch: vmvm
Biên táºp:chudu
Nguồn: Tà ng thư viện
Yến Vô Song không dám tin, cất tiếng há»i lại:
- Ca ca, muá»™i nhá»› lại rồi, cuốn sách đó tháºt sá»± có tên như váºy, huynh đã xem qua rồi à ? Lợi hại lắm sao?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là lợi hại rồi, đấy là tuyệt kỹ thà nh danh cá»§a má»™t thiên tà i cao thá»§ cá»§a Phong Nguyệt quốc và o bảy trăm năm trước – Äiên Äảo Vương. Khinh công mà nà ng sá» dụng có tên là ‘Tùy Tâm Sở Dục Phiêu’. Ai há»c được loại võ công nà y, ắt sẽ khó tìm được đối thá»§ trong thiên hạ. Ha ha… Bảo bối ngoan, mau biểu diá»…n cho ca ca xem, từ nay vá» sau nà ng đã là cao thá»§ rồi! Ha ha, ta đã đà o luyện ra được má»™t cao thá»§.
Yến Vô Song nghe Nhạc Nhạc khen mình, liá»n vô cùng hưng phấn, miá»…n cưỡng gượng cÆ¡ thể Ä‘ang má»m nhÅ©n và đau ê ẩm dáºy, dùng chưởng khởi thức thứ nhất “Há»™i phi Ä‘Ãch thá»§yâ€.
Ngá»c thá»§ cá»§a nà ng má»m mại như măng non mùa xuân, uốn éo theo má»™t thế thức rất kỳ quặc. Cánh tay trắng như phấn tá»±a như chẳng có xương. Chân khà mà u lam dâng lên như sóng cuá»™ng, bắt đầu nổi dáºy từ chân, rồi bao bá»c lấy thân thể cá»§a nà ng. Luồng chân khà ấy má»m mại như nước, trước thì bảo há»™ quanh thân thể, sau đó đột nhiên mênh mông ra như biển cả, sắc lam biến thà nh sắc trắng trong suốt.
Má»i váºt trong vòng ba trượng quanh đó chợt bị nà ng chấn cho nát vụn thà nh phấn. Dòng nước trong vắt bao bá»c quanh nà ng còn sá»§i những bá»t khà vụt lên không. Yến Vô Song trong bá»™ dạng lõa thể như má»™t con cá trắng muốt ngược nước bay lên, phá vở nóc nhà thà nh từng mảnh. Trong chá»›p mắt, thứ nước đó hoà n toà n biến mất, má»™t đám mây mà u xám từ từ hạ xuống. Nó rất lá»›n, lại biến hóa tháºt nhanh. Nà ng ở trong luồng vân vụ, không ngừng biến hóa. Má»™t con chuá»™t chạy ra từ đám rưá»ng cá»™t bị phá nát, vô tình lạc và o đám mây mù. Nó chưa kịp kêu má»™t tiếng đã biến thà nh má»™t đám bá»t thịt nhuyá»…n nhừ, tiếp tục bị cuốn và o đám mây biến ảo.
Khi đám mây đó còn cách mặt đất hai thước, Yến Vô Song đột nhiên đáp xuống, đám vân vụ liá»n biến mất không thấy dấu vết.
Bên ngoà i, khi chúng nữ nghe tiếng động cá»±c lá»›n phát sinh trong phòng, liá»n kinh hoảng chạy và o. Há» nhìn thấy má»™t cảnh tượng hãi hùng hiện ra trước mắt. Nóc nhà thì biến mất, má»i thứ trong vòng ba trượng quanh phòng Ä‘á»u nát vụn. Yến Vô Song thì khắp ngưá»i xanh tÃm, không mảnh vải che thân, Ä‘ang nằm mê man trên mặt đất. Nhạc Nhạc thì ngất Ä‘i ở má»™t góc tưá»ng, miệng vẫn còn rỉ máu tươi.
Má»™ Dung Kỳ kêu lên má»™t tiếng thảm thiết, nhà o lại ôm chầm lấy Nhạc Nhạc, lẫy bẫy kiểm tra mạch môn, thấy hắn chỉ hôn mê và bị chấn động, liá»n cảm thấy an tâm thêm má»™t phần. Nà ng vá»™i quay Ä‘i tìm y phục mặc và o cho hắn. Giang Tiểu Vi thấy Nhạc Nhạc không có gì, liá»n ôm Yến Vô Song lên, xem xét thương thế. Nà ng nhÃu mà y nhăn nhó, thương xót cho thiếu nữ xinh xắn vừa trãi qua cÆ¡n dáºp vùi nà y, cÅ©ng nhanh chóng tìm quần áo khoác lên cho nà ng. Lúc nà y, có tiếng bước chân há»—n loạn từ bên ngoà i truyá»n đến, Thái Vân vá»™i ra ngăn lại, không cho ai khác tiến và o.
Dương gia tá»· muá»™i cÅ©ng chạy tá»›i há»i thăm tình hình. Thái Vân chỉ cho biết là do luyện công xảy ra chuyện. Dương Mai chỉ bÄ©u môi không tin, nhưng cÅ©ng giúp các nà ng an bà i má»™t khách phòng khác rồi má»›i bá» Ä‘i. Tam nữ ôm Nhạc Nhạc và Yến Vô Song còn Ä‘ang hôn mê đặt lên giưá»ng, rồi má»›i thở phà o nhẹ nhõm.
Mộ Dung Kỳ lo lắng nói:
- Sao lại biến thà nh váºy chứ, chắc là ca ca muốn dùng sức mà ép, bị Vô Song đánh lại, thà nh ra như váºy. Võ công cá»§a Vô Song không tệ song không thể đả thương được ca ca. Chẳng lẽ ca ca gia tăng công lá»±c cho nà ng rồi, nà ng lại nặng tay vá»›i ca ca thế sao?
Giang Tiểu Vi thở dà i:
- Muá»™i Ä‘oán cÅ©ng có đạo lý, ta thấy trên ngưá»i Vô Song có nhiá»u vết thương… dưá»ng như … dưá»ng như là do ca ca đùa giởn quá lố, giống như đã từng là m vá»›i chúng ta váºy. Nhưng mà sao ca ca lại bạo lá»±c đối vá»›i Vô Song như váºy chứ?
Thái Vân cầm tay Nhạc Nhạc lên nói:
- Ca ca không xấu xa như váºy đâu, nhất định là đã xảy ra chuyện gì đó. Hãy chá» há» tỉnh lại thì biết liá»n, chúng ta đừng có ở đây mà đoán mò. Ca ca đối đãi vá»›i chúng ta như thế nà o, chắc má»i ngưá»i Ä‘á»u hiểu rõ. Ná»™i công cá»§a huynh ấy không tiếp thụ ngoại lá»±c, còn Vô Song thì lao lá»±c quá độ, chúng ta nên chá» thôi.
Äúng là Yến Vô Song còn chưa thuần thục trong việc váºn dụng chân khÃ, hÆ¡n nữa vừa rồi nà ng bị Nhạc Nhạc “dà y vòâ€, nên không còn đủ năng lá»±c sá» cho hết chiêu thứ hai “Lạc Äịa ÄÃch Vânâ€. Nà ng mê mang thiếp Ä‘i, đến táºn khuya má»›i tỉnh lại. Vừa mở mắt ra, nà ng đã hưng phấn thét lá»›n:
- A, ha ha, ca ca, muội thà nh công rồi, võ công của muội sẽ lợi hại lắm. Muội còn có hộ thể chân khà nữa, ca ca! Huynh sao thế…?
Tiểu Vi, Má»™ Dung Kỳ, Thái Vân Ä‘á»u ngá»§ bên cạnh đó. Yến Vô Song tỉnh giấc thì các nà ng cÅ©ng tỉnh theo. Há» nghe được tiếng thét hưng phấn cá»§a nà ng, liá»n biết Nhạc Nhạc không ép buá»™c nà ng là m Ä‘iá»u gì cả. Tiểu Vi vá»™i há»i:
- Song muá»™i, ngươi tỉnh lại là tốt rồi. Ca ca bị thương, trừ phi tá»± tỉnh, còn thì không có biện pháp nà o đánh thức huynh ấy dáºy được.
Yến Vô Song hoa dung thất sắc hổn hển quát:
- Ai đả thương ca ca, muá»™i có võ công lợi hại rồi, muá»™i sẽ bóp cổ nó, đánh nó bò lê bò cà ng dưới đất khấu đầu xin tha, hừ hừ. A … má»i ngưá»i sao lại nhìn muá»™i như váºy? Chẳng lẻ là … hư hư…. thôi chết rồi. Lúc đó muá»™i quá cao hứng nên quên còn có ca ca ở bên cạnh, thôi chết rồi, tiêu Ä‘á»i muá»™i rồi!
Tam nữ lắc đầu, nhìn nhau cưá»i khổ, thở dà i cảm thương cho Nhạc Nhạc. Hắn vì muốn tạo ra má»™t cao thá»§, không ngá» khiến chÃnh mình bị thương bất tỉnh.
Yến Vô Song tá»± biết mình sai, liá»n nhà o đến cạnh Nhạc Nhạc, hôn lấy hôn để, hôn khắp cả ngưá»i hắn. Nói ra thì tháºt là kỳ quái, bị nà ng hôn hÃt liếm láp, Nhạc Nhạc Ä‘ang hôn mê, váºy mà tá»± nhiên lại có phản ứng. Phản ứng chÃnh là ở căn nguyên gây há»a cá»§a hắn. Nó dần dần biến hóa, từ từ bà nh trướng … vươn vai đứng dáºy. Yến Vô Song không biết là m sao cho phải, kêu lên má»™t tiếng nho nhá». Ba nữ nhân khác bước đến xem qua, cả thẹn nhìn nhau. Má»™ Dung Kỳ e ấp nói:
- Ca ca luyện Song tu công pháp, giỠhuynh ấy bị thương, hay là chúng ta cùng huynh ấy là m chuyện đó, biết đâu lại tốt … Hơn nữa, hiện huynh ấy cứng như sắt thế kia, nhất định là khó chịu lắm.
Tiểu Vi và Thái Vân mỉm cưá»i gáºt đầu ra chiá»u bẻn lẻn. à hay thì phải để cho ngưá»i nghÄ© ra nó được ưu tiên là m trước. Má»™ Dung Kỳ khe khẽ mỉm cưá»i, nà ng không há» có ý từ chối, chồm lên ngưá»i Nhạc Nhạc, dùng thế tá»a kỵ chuẩn bị hà nh sá»±. Nà ng ngá»i phải mùi vị ngá»± nữ từ trong ná»™i thể Nhạc Nhạc tiết ra, nên kÃch thÃch vô cùng, vừa tiếp xúc vá»›i đầu tiểu huynh đệ cá»§a Nhạc Nhạc thì Ä‘iá»u kiện để có thể bắt đầu đã xuất hiện. Toà n thân nà ng bá»§n rá»§n, hạ thể nhanh chóng chấp nhuáºn, thoắt cái cuá»™c mây mưa vần vÅ© bắt đầu diá»…n ra. Trên dưới Ä‘á»u động, má»›i đầu còn kháºp khiá»…n e ấp, nhưng chỉ sau má»™t chốc, nà ng đã tiến nháºp và o trạng thái tóc tai rÅ© rượi, rên thét liên hồi.
Yến Vô Song chứng kiến cảnh ấy mà thân thể má»m nhÅ©ng, mặt đỠtÃa tai, run rẫy cất tiếng nhá» nhẹ há»i:
- Tiểu Vi tỷ, Kỳ Kỳ tỷ lại đang tăng gia công lực đó à ? Nhưng mà ca ca vẫn còn đang hôn mê mà !
Tiểu Vi cÅ©ng nhìn cảnh ấy mà dục há»a dâng trà o. Nà ng bị tiếng rên cá»§a Má»™ Dung Kỳ là m cho thân ngưá»i căng cứng, nên chỉ hà m hồ đáp:
- Không phải, tỷ ấy đang giúp ca ca trị thương, a…a
Lúc nà y nà ng nhịn không được chồm lên giưá»ng.
Vừa rồi, khi Nhạc Nhạc Ä‘ang hưng phấn nhìn cao thá»§ do má»™t tay mình tạo ra biểu diá»…n, chợt cảm thấy nguy hiểm đến gần, liá»n hạ ý thức triển khai há»™ thể chân khÃ. Sau đó, gã bị má»™t tráºn ngoại lá»±c vừa má»m dẽo vừa cưá»ng đại bức tá»›i không ngừng, đánh văng và o tưá»ng, bất tÄ©nh nhân sá»±. Thể ná»™i cá»§a hắn lấy Ngá»± nữ chân khà là m chá»§, liá»n tá»± động phong bế má»i liên hệ vá»›i thế giá»›i bên ngoà i, tá»± động trùng tu phục hồi các kinh mạch bị tổn hại. Không biết bao nhiêu lâu, bị âm thể từ ngoại giá»›i xâm nháºp và nhiá»…u loạn, Ngá»± nữ tâm kinh liá»n có ngay phản ứng rất tá»± nhiên, hấp thu má»i khà tức có lợi. Theo đó, thân thể cá»§a Nhạc Nhạc cÅ©ng có những cỠđộng phản ứng rất tá»± nhiên.
Trong cÆ¡n khoái cảm, Nhạc Nhạc chợt tỉnh lại, phát hiện má»™t mỹ nhân trắng nõn ngá»c ngà đang cưỡi trên ngưá»i mình. Thấy nà ng không ngừng tấn công tiểu đệ đệ cá»§a gã, khoái lạc rên la, gã liá»n thầm than:
- Hà hà , xem ra mình Ä‘ang bị ngưá»i ta cưỡng gian đây mà ! Bất quá cÅ©ng không mất mặt gì. Ta quả nhiên là bị nha đầu Vô Song đả thương rồi. Cái công pháp đáng thương cá»§a ta! Ôi, vừa bị thụ thương là đã muốn hôn mê rồi, sao mà yếu váºy chứ?
Nhạc Nhạc cÅ©ng từ đó mà biết được, nếu không tu luyện cho thứ công pháp nà y đạt tá»›i cảnh giá»›i “kim thânâ€, thì kết quả chẳng những bị thương giản đơn như váºy, mà còn có khả năng bị “ngá»™ sát†bất cứ lúc nà o!
Hạ thân cá»§a Nhạc Nhạc bà nh trướng rất khó chịu, liá»n xoay ngưá»i láºt ngưá»i ná» xuống dưới, cưá»i nói:
- Vô Song, nà ng rên nghe tháºt là mê ngưá»i! Dà y vò lúc chiá»u vẫn chưa đủ sao?
Vô Song bị gã là m cho kinh hoảng, nhưng chợt phát hiện âm động huyá»n bà cá»§a mình Ä‘ang co bóp mãnh liệt, liá»n gấp rút nói trong cÆ¡n co giáºt:
- A, là các tỷ ấy dạy muội đấy…. a…. sướng quá!
Ba nà ng khác Ä‘á»u chưa há» ngá»§, tuy vừa trải qua má»™t tráºn oanh liệt, nhưng khi chưa đạt tá»›i cá»±c Ä‘iểm thì đã hết sạch khà lá»±c, động Ä‘áºy không nổi nữa, má»m oặt ngã xoà i qua má»™t bên, bất mãn tá»± vuốt ve chÃnh mình. Lúc nà y nghe thấy Nhạc Nhạc đã tỉnh, liá»n lấy lại tinh thần, mang tấm thân bạch ngá»c trưá»n vá» phÃa hắn, trong miệng thốt lên lá»i âu yếm không ngừng. Tiá»m thức cá»§a Nhạc Nhạc luôn nhá»› rõ má»™t Ä‘iá»u. Khi thấy bá»n há» trong dáng vẻ kiá»u mị như váºy, rõ rà ng là vẫn còn chưa thá»a mãn, cần phải tấn công má»™t cách mạnh bạo thêm má»™t hồi nữa.
Nhá»› rõ Ä‘iá»u đó, gã liá»n cưá»i trêu:
- Các nà ng không cần gấp, ta nhất định sẽ khiến các nà ng vừa lòng. Äến đây nà o! À, trước hết phải tống Song nhi lên chÃn tầng khoái lạc má»›i được!
Nhạc Nhạc vốn không muốn dùng chiêu nhất kÃch tất sát “Chấn Äá»™ng ÄÃch Vânâ€, nhưng trong tình huống khẩn cấp nà y, dù gì cÅ©ng đã dùng qua rồi, dùng thêm và i lần nữa thì đã sao? Do đó, gã nhìn Vô Song Ä‘ang nằm dưới thân mình, cưá»i nói:
- Song nhi, ta muốn nà ng bay, vừa bay vừa vui say trên đỉnh khoái lạc!
Chân khà kỳ dị cá»§a gã liá»n táºp trung đến long căn, váºn khởi kỹ năng chấn động. Yến Vô Song liá»n há hốc mồm miệng, mắt ứa lệ đà o, thân ngưá»i đạt đến cá»±c độ khoái cảm. Má»›i trong chốc lát, nà ng đã tiết thân như sóng thần, toà n thân vừa nhịp theo tiết tấu, vừa rung lên bần báºt. Quả là nà ng Ä‘ang cảm thấy bản thân như đám mây Ä‘ang bay, bay mãi, vÄ©nh viá»…n không hạ xuống, nói đúng hÆ¡n là vÄ©nh viá»…n không muốn hạ xuống.
Lần lượt, Má»™ Dung Kỳ, Thái Vân Ä‘á»u nếm mùi Ä‘i mây vá» gió. Cuối cùng, Nhạc Nhạc ôm Tiểu Vi và o lòng, ôn nhu bảo:
- Hảo muội muội, sao nà ng lại chỠlâu đến như thế, không như các muội khác, co phải muốn ca ca từ từ an ủi muội không?
Tiểu Vi như con chim nhỠrúc và o lòng Nhạc Nhạc hôn lấy hôn để, cố ép tòa nhũ phong và o ngực gã, thỠthẻ đáp:
- Ca đối vá»›i muá»™i như thế nà o, muá»™i Ä‘á»u thÃch cả. Ca, muá»™i nhịn không nổi nữa rồi. Ca….
Âm thanh gấp rút ấy nghe như muốn khóc, Nhạc Nhạc biết đây là do trong khi giao chiến, thân thể gã tiết ra khà vị kÃch tình rất mạnh, nên Tiểu Vi giá» giống như đã uống không Ãt xuân dược. Nà ng hiện giá» như đã ngấm thuốc quá lâu, khát khao cầu được an á»§i thương yêu.
Nhạc Nhạc liá»n dùng cương thương tiến đánh phòng tuyến cá»§a nà ng, ma thá»§ nắn bóp cÆ¡ thể nà ng thá» trắng máºp núc máºp nÃch, lại dùng giá»ng ôn nhu nói:
- Tiểu Vi, khi cùng ta hoan lạc, sao nà ng không dám nhìn ta?
Tiểu vi run rẩy:
- Ca, tiến và o đi mà , muội muốn lắm, khó chịu lắm rồi!
- Nhìn ca ca nà y, mở mắt nhìn ca ca thì ca sẽ cho muá»™i thá»a mãn, cho muá»™i sung sướng, giống như bá»n Song nhi váºy!
Nhạc Nhạc nhìn chăm chăm đôi mắt khép há» cá»§a nà ng, thấy nà ng nhẹ lắc đầu, lệ nóng trà o ra, mắt vẫn không thèm hé mở. Gã bèn than thầm: “Nà ng không thể quên nam nhân trước đây cá»§a nà ng. Lúc hoan lạc ngay cả mở mắt cÅ©ng không dám. Nà ng muốn lưu lại ở bên ta, nhưng không dá»… quên chuyện dÄ© vãng, lại sợ ta nhìn thấy chứ gì? Váºy ta sẽ cho nà ng chìm đắm trong khoái cảm, quên hết má»i vết thương trên cÆ¡ thể nà ng. Nhưng biết đâu được, nà ng có quên được vết thương trong tâm trà cá»§a nà ng hay không?â€
Nhạc Nhạc hôn lên mặt nà ng, lên mắt nà ng, nếm nhẹ từng giá»t lệ rÆ¡i, ôn nhu nói:
- Ta không ép muá»™i, cÅ©ng không cần lo lắng gì. Có rất nhiá»u chuyện dù cố trốn tránh cÅ©ng không có Ãch gì. Chuyện trước kia ca ca vốn không để ý từ lâu rồi.
Lá»i vừa dứt, thân đã động. Gã dùng phương pháp bình thưá»ng nhất, nhưng lại là thứ công pháp cao diệu nhất, yêu nà ng. Phương thức đó cao minh không thể tưởng. Nó đánh và o má»i giác quan cá»§a nà ng. Nó bao gồm lá»i thì thầm như cầu xin tha thứ, trong đó lại như chen lẫn sá»± cổ vÅ© và kÃch thÃch. Nó bao gồm cả cái thá»±c thể tiến thẳng và o ngưá»i nà ng, khiến nà ng kêu không thà nh tiếng, ngây ngất táºn cùng, để rồi kêu rú má»™t tiếng, tá»±a không biết bao nhiá»u dòng thá»§y triá»u. Nà ng rốt cuá»™c chỉ còn biết động tình, dâng hiến hết mình cho Nhạc Nhạc. Äầu lưỡi cá»§a nà ng vươn ra như cầu xin tha thứ, Nhạc Nhạc đáp lại khẽ khà ng. Gã chợt đưa ngón tay thoa thứ bá»t trong miệng lên từng vết thương trên ngưá»i nà ng, tuy là ngoà i da, nhưng lại giống như ve vuốt từng ngóc ngách bi thương trong tâm hồn nà ng váºy.
Tiểu Vi cất tiếng yếu á»›t lo lắng há»i:
- Ca ca, xin lá»—i, muá»™i không nghÄ© như váºy đâu. Chỉ là có đôi khi không biết vì sao mà nó tá»± đến. Huynh đừng trách muá»™i. Ca ca. Muá»™i yêu huynh nhiá»u lắm!
Môi hai ngưá»i lại áp và o nhau, đầu lưỡi quyện chặt. Hồi lâu, khi phân tách ra, gã cÅ©ng nói rất nhẹ nhà ng:
- Ta cÅ©ng yêu nà ng, ta không trách nà ng. Có má»™t số việc cả Ä‘á»i ngưá»i không thể nà o quên. Äừng trốn tránh, cÅ©ng đừng cố quên. Bỡi vì nó không hữu dụng. Cà ng nghÄ© phải quên, thì cà ng sẽ nhá»›. Ca ca có khi cÅ©ng phải là m như váºy.
- Ca ca cÅ©ng muốn quên Ä‘i má»™t ngưá»i nà o sao?
- Ai da, có chứ, chỉ sợ nà ng ấy sẽ không tha thứ cho ta thôi! A, không nói nữa, biết đâu chừng sau nà y còn được gặp lại nà ng ấy. Äến lúc đó, còn phải nghÄ© ra biện pháp để mà đối mặt! Nà ng cÅ©ng váºy, há»c cách đối mặt Ä‘i, đúng không?
- Ừ, muội sẽ, cảm ơn ca ca!
Tà i sản của haitc
22-07-2008, 06:42 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 65
Thá»i gian online: 2 giá» 18 phút 59 giây
Thanks: 7
Thanked 24 Times in 7 Posts
NGỰ NỮ TÂM KINH
Chương 46. Quyển 3 Chương 17 Tiến Sát
Nguyên tác: Vương Thiểu.
Dịch: Phong Lưu Bang
NGá»° Ná»® TÂM KINH Chương 46. Táºp 3-chương 17 Tiến Sát
Nguyên tác: Vương Thiểu.Dịch: Phong Lưu Bang
Sáng hôm sau khi tỉnh dáºy, Nhạc Nhạc phát hiện ngá»c thể lá»a lồ cá»§a Yến Vô Song Ä‘ang nằm phục trên ngưá»i gã. Những vết thương tÃm bầm trên thân thể cá»§a nà ng giá» không còn nữa. Nó váºn trắng ná»n như tuyết khi xưa, hÆ¡n nữa lại khoát thêm má»™t vòng hà o quang yêu mị. Bá» môi khóe mắt cá»§a nà ng Ä‘ang mỉm cưá»i hạnh phúc. Gò ngá»±c má»m mại đà n hồi Ä‘ang áp chặt lấy ngưá»i gã. Những nữ nhân khác cÅ©ng để ngá»c thể phô bà y, sóng xoà i tại má»™t chá»—, khiến cho Nhạc Nhạc không khá»i nổi lòng xuân. Tuy nhiên, vừa lúc đó phÃa ngoà i đã vang lên tiếng gõ cá»§a, nguyên đó là thị nữ mang bữa sáng đến.
Nhạc Nhạc mặc y phục, để há» tiến và o. Hà ng chục tiểu nha đầu khoảng chừng mưá»i sáu tuổi vừa bà y biện thức ăn, vừa lén nhìn Nhạc Nhạc. Cảm giác được ánh mắt cá»§a há», gã mỉm cưá»i nhìn lại. Các nha đầu giống như Ä‘iện giáºt chết Ä‘iếng tại đương trưá»ng, để rÆ¡i bể liên tiếp hết mấy cái đĩa, liá»n hoảng kinh thối lui ra ngoà i.
Các nữ nhân đã sá»›m bị âm thanh huyên náo là m cho tỉnh giấc. Há» vui vẻ trêu chá»c ngắt nhéo nhau cả buổi má»›i bước xuống giưá»ng. Nhạc Nhạc thấy váºy cưá»i nói: “Còn không đứng dáºy, ta đã ăn sáng rồi. Các nà ng ăn trước Ä‘i rồi hãy mặc quần áo!†Các nà ng hứ yêu, trách gã không chịu chá» hỠăn cùng. Yến Vô Song ngồi cạnh Nhạc Nhạc, bắt đầu ăn như lốc cuốn. Kể từ khi có được sá»± tiếp xúc thân máºt vá»›i Nhạc Nhạc từ qua đến giá», Vô Song tháºp phần mê luyến gã. Tuy nà ng vẫn còn chưa biết rõ những chuyện liên quan đến nam nữ, nhưng có rất nhiá»u chuyện không cần được chỉ dạy, ngưá»i ta cÅ©ng biết được má»™t cách rất tá»± nhiên. Nhạc Nhạc cÅ©ng thầm phục khả năng khôi phục cá»§a nà ng. Hôm qua nà ng bị gã dà y vò đến thảm như váºy, thế mà hôm nay lại trông giống như má»™t ngưá»i chẳng có chuyện gì.
Trong khi má»i ngưá»i Ä‘ang ăn, Dương Mai - Dương Hạnh chợt đẩy cá»a bước và o, cưá»i nói: “Không dám là m phiá»n các vị, sau khi má»i ngưá»i ăn xong, phụ thân cá»§a chúng ta thỉnh má»i ngưá»i đến có việc thương lượng.Tiên Vu công tá» hiện ở đó Ä‘ang chá» các vị.â€
Nhạc Nhạc đã ăn xong, không có chuyện gì là m, liá»n há»i “Ngưá»i cá»§a Lưỡng Hà bang vẫn chưa rút lui à ?â€
Hai tá»· muá»™i đáp: “ChÃnh phải, so vá»›i mấy ngà y trước còn hung mãnh hÆ¡n, lại còn bắn đá tảng và o trong sÆ¡n trang, mắng chá»i yêu cầu chúng ta Ä‘i ra chịu chết.â€
“Äang buồn không có chuyện gì là m, tiêu khiển chút vá»›i bá»n chúng xem ra cÅ©ng không có gì quá đáng. Các bảo bối cá»§a ta Æ¡i, mau mang theo binh khÃ, chúng ta ra ngoà i tản bá»™, giết, giết ngưá»iâ€
Trong mắt Nhạc Nhạc, tản bá»™ so vá»›i giết ngưá»i không có gì khác nhau, má»™t thứ phải động chân, má»™t thứ phải động tay, không khác biệt nhiá»u lắm, vì Ä‘á»u phải động Ä‘áºy.
Ãnh mắt Dương Mai - Dương Hạnh lá»™ vẻ kinh hoảng, thoáng nhìn nhau rồi nói: “Bang chá»§ cá»§a Lưỡng Hà bang rất lợi hại. Hôm qua huynh giết hết cá»§a há» hÆ¡n má»™t trăm ngưá»i, tên bang chá»§ nà y nhất định là tức giáºn huynh lắm, huynh cần phải cẩn tháºn đấy!â€
“Ôi chao, sao hai nà ng quan tâm đến ta quá váºy, còn hÆ¡n các vị phu nhân cá»§a ta nữa!†Nhạc Nhạc cưá»i hì hì giương mắt nhìn Dương gia tá»· muá»™i, nhìn đến nổi mặt cá»§a hai ngưá»i đỠá»ng lên. Hai ngưá»i đồng thá»i nói: “Tá»± tác Ä‘a tình, cùng má»™t rứa vá»›i mấy tên xú nam nhân khác, hừm…†Hai ngưá»i quay ngoắc đầu bá» Ä‘i, không thèm trả lá»i Nhạc Nhạc.
Các nữ nhân cá»§a Nhạc Nhạc đương nhiên là không đồng ý vá»›i câu nói vừa rồi cá»§a gã: “Ca ca, chúng muá»™i có quan tâm mà , bất quá, có chúng muá»™i ở bên cạnh bảo vệ huynh, nên không cần lo lắng. Võ công cá»§a bá»n muá»™i quá lợi hại mà !†…. “Äúng váºy, chúng muá»™i sẽ bảo vệ cho huynh, không ai lo cho huynh hÆ¡n chúng muá»™i đâu†…. “Các nà ng ai cÅ©ng quan tâm huynh hết, ca ca à , Kỳ Kỳ quan tâm đến huynh nhất nè!†Nhạc Nhạc toát mồ hôi há»™t, lần nà y tá»±a mình đưa mình lên thá»›t rồi! Gã vá»™i Ä‘Ãnh chÃnh “Ha ha, vừa rồi ca ca chỉ nói chÆ¡i thôi, đừng có tin là thiệt chá»›.â€
“A, thì ra là huynh nói chÆ¡i, chúng tôi lại tưởng tháºtâ€
Dương Mai - Dương Hạnh nghe thế liá»n chán nản thở dà i, hai mắt lóe lên nổi mất mác không nói nên lá»i.
“A, các nà ng không phải …. khụa khụa … cái đó…., ăn xong rồi chúng ta Ä‘i thôi, ta Ä‘i trước à nghe†Nhạc Nhạc chưa chạy khá»i cá»a, ở sau các nà ng đã lấy binh khà vá»™i Ä‘uổi theo: “Ca ca, chá» bá»n muá»™i vá»›i!â€
Và o đến đại sảnh dà nh cho nghị sá»±, trang chá»§ Dương Kế, Dương Thừa, Tiên Vu Thác, Quan Thái Ä‘á»u chỠđợi ở đó đã lâu. Nhạc Nhạc cưá»i nói “Các vị đến sá»›m thế!†Những ngưá»i ngồi đó nghe thế Ä‘á»u lên cÆ¡n, gần giữa trưa rồi mà sá»›m à ? Giá» nà y mà không sá»›m gặp, trá»i dám tối thui luôn ấy chứ.
Tiên Vu Thác nà o dám nói ra, vá»™i đứng lên thốt: “Nhạc NHạc ca đến sáng cà ng tốt, hãy ngồi ở bên nà y. Tối qua đến tìm huynh, nghe nói huynh bị thương ngÅ© mê man, hôm nay rốt cuá»™c cÅ©ng vá»i được huynh đến đây.â€
Dương Kế cÅ©ng cưá»i nói: “Phải rồi, không có ngươi, chúng ta không thương lượng ra được cái gì cả. Bị vây mấy ngà y, cÅ©ng muốn ra ngoà i xem sao. Má»i sinh ý Ä‘á»u bị cắt đứt hết, má»—i ngà y mất rất nhiá»u ngân lượngâ€
Nhạc Nhạc cưá»i nói “Cái nà y có gì mà thương lượng, và i trăm tên tiểu cưá»ng đạo kia chả đáng là vấn Ä‘á», chỉ là gã Chu Hạo kia võ công cao cưá»ng, nếu đánh ngang tà i vá»›i hắn, những tên khác coi như ở đó chá» gặp tá» thần!â€
Dương Gia tá»· muá»™i dẫn các nữ nhân cá»§a Nhạc Nhạc cÅ©ng vừa chạy tá»›i, má»™t tráºn hương phong ùa đến, khắp phòng đầy xuân sắc. Tiên Vu Thác liếc khẽ Yến Vô Song, lòng Ä‘au như cắt, thầm nghÄ© “Nha đầu kiá»u diá»…m nà y lại bị Nhạc Nhạc khai hoa rồi, con mẹ nó, đẹp mê tÃt ngưá»i Ä‘i, lại thay đổi cà ng trở nên yêu mỵ. Ai, Trữ Huyên cá»§a ta coi như không là m sao so sánh vá»›i ả nà y được!â€
Dương kế nghi ngá» há»i: “Vương thiếu hiệp, ngươi không dùng mưu kế đối phó vá»›i chúng à ? Cứ bá»™ dạng như váºy mà trá»±c tiếp Ä‘i chém giết sao?â€
Nhạc Nhạc thầm chá»i um cả lên, lão tá» ta cân gì đến mưu vá»›i kế, giết ngưá»i thì cứ giết ngưá»i, chẳng lẻ lại muốn lão tỠđưa nữ nhân Ä‘i cống ná»™p rồi đánh lén giết chúng hÆ¡n trăm ngưá»i má»™t lần nữa à . Nhưng gã lại đáp:
- Dương trang chá»§, ngà i nói xem nên dùng kế gì hay đây? Bá»n chúng chỉ có hÆ¡n năm trăm ngưá»i. Ngà i cứ mở cá»§a trang ra là bá»n chúng nhà o đến. Trước là cho cung tiá»…n bắn giết, sau đó há»—n chiến, chém giết cho chúng sạch sà nh sanh, váºy không phải là dứt Ä‘iểm rồi sao?
- Ha ha…, trước mắt cứ là m như thế, trong trang cá»§a ta có hÆ¡n ba trăm hảo thá»§, lại còn có hÆ¡n hai trăm hai mươi cung thá»§, có thêm các vị, xem ra là có thể đượcâ€
Dương Kế đã sá»›m táºp hợp được hÆ¡n bốn trăm ngưá»i. Nhạc Nhạc dẫn đầu má»i ngưá»i đến trước cá»a trang, bảo bá»n giữ cá»a thả Ä‘iếu kiá»u xuống. Trong tiếng “keng két†do thạch bản phát ra má»i ngưá»i nắm chặt binh khà hÆ¡n và sẳn sà ng chiến đấu.
Nhạc Nhạc lại nói:
- Nếu ngưá»i cá»§a Lưỡng Hà bang tiến đến, cung thá»§ cứ xạ tiá»…n trước, chá» cho bang chá»§ há»™ pháp cá»§a chúng ra mặt, thì và i vị có võ công giá»i lại trà n đến xé xác chúng. Dương trang chá»§ tá»a tráºn chỉ huy thá»§ hạ cá»§a ngà i,không cho địch nhân há»—n tiến và o trong trang.â€
- Vương thiếu hiệp yên tâm, các cá»a và o còn có và i trăm trang vệ thông thưá»ng bảo vệ, bảo đảm sẽ không cho địch nhân tiến và o trong trang.
Thạch bản kia vừa hạ xuống,ngưá»i cá»§a Lưỡng Hà bang láºp tức báo cáo Chu Hạo. HÆ¡n năm trăm ngưá»i láºp tức tụ táºp đến trước cá»a trang. Chu Hạo cầm Trượng nhị trưá»ng thương thét lá»›n: “Giết cho ta, giết sạch những ngưá»i trong đó!â€
Hắn bị cừu háºn kÃch thÃch mù quáng, nhưng thá»§ hạ cá»§a hắn bình sinh cướp cá»§a giết ngưá»i rất nhiá»u nên dÅ©ng khà không nhá». Chúng nghe hắn thét, đầu óc liá»n nóng lên, hung hãn trà n và o trong trang. Nghênh tiếp chúng chÃnh là cung tên. HÆ¡n hai trăm cung thá»§ được xếp thà nh má»™t Ä‘oà n, hợp thà nh từng cặp, nhắm mắt lại cÅ©ng có thể bắn. Bên tấn công vừa vá»t lên hai ba trượng đã ngã hết hÆ¡n trăm ngưá»i. PhÃa sau chúng không nhìn thấy được tình hình, nên vẫn có ngưá»i hô to: “Giết, giết sạch bá»n chúng!†Ngưá»i phÃa trước cho dù có sợ, cÅ©ng bị những ngưá»i phÃa sau đẩy Ä‘i lên. Chúng chạy lên, để rồi ngã xuống, khắp ngưá»i cắm đầy Bạch VÅ© Trúc Tiá»…n, giống như những con nhÃm đầy lông.
Dương Kế mừng rỡ vá»— đùi, không ngá» Lưỡng Hà bang dá»… dà ng đối phó như váºy. Miệng lão không ngừng la to “Bắn, bắn! Bắn chết bá»n chúng, bắn sạch bá»n chúng!†Giá» khắc nà y, má»i ngưá»i Ä‘á»u muốn thấy máu, háºn không được giằng lấy trưá»ng cung cá»§a ngưá»i khác mà tá»± mình bắn giết.
Chu Hạo mang theo hai há»™ pháp, đứng ở cuối cùng, tưởng rằng nhưá»ng cho ngưá»i cá»§a hắn chém giết trước, quáºy tưng má»™t hhồi, rồi má»›i mang theo hai há»™ pháp chứng tá» uy phong. Má»™t lúc lâu sao, lão cảm thấy dưá»ng như có Ä‘iá»u gì không phải, lão không nghe được tiếng binh khà chạm nhau, chỉ thấy ngưá»i cá»§a mình giống như Ä‘i và o tổ ong rồi bị giết, rốt cuá»™c rồi không còn động tÄ©nh gì. ChỠđến khi chỉ còn lại bảy tám mươi ngưá»i sắc mặt tái nhợt co lại trước Ä‘iếu kiá»u, không dám tiến lên, thì lão má»›i phát hiện ngưá»i cá»§a Lưỡng Hà bang bị tên bắn chết gần hết rồi. Äối phương không thương vong ngưá»i nà o, hắn theo thói quen rống lên má»™t tiếng “sát!â€. Bảy tám chục ngưá»i còn lại ương ngạnh tiến lên,trong nháy mắt Ä‘á»u ngã lăn xuống hết,chỉ còn hÆ¡n mưá»i ngưá»i nằm bẹp trên mặt đất giả chết.
Nhạc Nhạc không ngá» giết chết trên năm trăm ngưá»i lại dá»… dà ng như váºy. Cao thá»§ chá» ngưá»i ta chết hết rồi má»›i xuất hiện, nhưng há» cÅ©ng giống như gã, đứng ngÆ¡ ngác bên cạnh. Gã im lìm cả ná»a ngà y má»›i có thể lên tiếng: “Dương trang chá»§, ngưá»i cho thá»§ hạ lui lại Ä‘i thôi, đã đến lúc chúng tôi ra gặp chúng rồi!â€
Dương Kế thấy địch nhân chỉ còn lại ba cao thá»§, thá»§ hạ cá»§a mình cÅ©ng không thể giúp gì, bèn rất hưng phấn dẫn ngưá»i lui ra sau quan chiến. Lão vừa rút lui vừa cưá»i quát tháo “Giết, giết sạch!â€
Chu Hạo kinh sợ mang theo hai há»™ pháp, giẩm chân lên cả các thi thể đầy tên, hét lá»›n “Thô bỉ! Quả nhiên dùng tên đánh lén, là m thịt sạch bá»n chúng, giết!â€
Võ công cá»§a Yến Vô Song giỠđã tăng vượt báºc, thấy Chu Hạo chạy đến, không thèm nói má»™t tiếng, vung kiếm ngăn lại. Trưá»ng kiếm má»m nhỠđối kháng vá»›i trưá»ng thương dà i mạnh. Quan Thái thấy váºy liá»n cầm Ä‘ao sẳn sà ng cứu ứng. Thái Vân vốn muốn tìm ngưá»i để giết, đột nhiên thấy má»i ngưá»i Ä‘á»u chết sạch, chỉ còn biết chá»n đối tượng Ä‘ang cầm ngá»n câu, chÃnh là Lục Côn.
Nhạc Nhạc nhà n nhả nhìn tráºn đả đấu, nói “Thái Vân đánh có chút cáºt lá»±c, saong câu cá»§a ngưá»i ná» có thể khắc chế kiếm cá»§a nà ng. Tiểu Vi, mau tá»›i giúp nà ng!†Giang Tiểu Vi ứng tiếng đáp lá»i, rút bán nguyệt loan Ä‘ao ra, phóng lên chém giết.
Má»™ Dung Kỳ ở má»™t bên há»i “Ca ca, sao võ công Vô Song đột nhiên gia tăng nhiá»u như váºy a!â€
Nhạc Nhạc sao dám nói tháºt vá»›i nà ng, chỉ biết vỠđáp cho qua: “Trước đó nà ng ấy có ná»™i lá»±c bất túc, nhiá»u chiêu sá» dụng không được, bây giá» ná»™i lá»±c gia tăng, chiêu thức cÅ©ng lợi hại hÆ¡n. Nà ng ấy còn chưa dùng đến tuyệt chiêu đấy, chiêu số đó kinh khá»§ng lắm!â€
Thải Vân cùng Tiểu Vi là những ngưá»i đầu tiên giải quyết tráºn đấu. Thái Vân chém Lục Côn đứt má»™t cánh tay. Bán nguyệt loan Ä‘ao cá»§a Tiểu Vi nhanh như chá»›p tiện lên yết hầu cá»§a hắn. Thái Vân tra kiếm và o vá», xoa tay hưng phấn nói vá»›i Nhạc Nhạc bằng âm thanh kiá»u mỵ: “Ca ca, ta giết chết được má»™t tên!â€
Nhạc Nhạc chùi nhẹ mồ hôi trên chóp mÅ©i nà ng, cưá»i nói “Hình như Tiểu Vi giết hắn, mất má»™t cánh tay chưa chết được đâu!â€
Thái Vân không đồng ý: “Rá» rà ng là muá»™i lấy trước,Tiểu Vi tá»· chỉ hổ trợ thôi!â€
Tiểu Vi cưá»i nói “Ta không có cho ngươi hưởng công đâu, biết ngươi thÃch giết ngưá»i như váºy, lần sau ta sẽ chém đứt cánh tay, ngươi chém cổ hắn, váºy là được chứ gì!†Thái Vân cưá»i nói “Ha ha, Tiểu Vi tá»· đối rất tốt vá»›i ta!â€
Nhạc Nhạc thầm nghÄ© “Sao mấy mỹ nữ nà y thÃch thấy máu thế nhỉ? Giết ngưá»i mà cÅ©ng già nh giá»±t, giống như há»§y Ä‘i đồ chÆ¡i váºy. Nhưng mà ta cÅ©ng thÃch.â€
Sắt mặt cá»§a Má»™ Dung Kỳ thì trắng bệch, nói “Ca ca, sát nhân ác lắm, máu chảy nhiá»u như váºy. Nhìn kìa, những ngưá»i nà y chết tháºt là khó coi!†Và o lúc nà y, nà ng ta còn hiá»m chuyện ngưá»i ta chết “cái tướng†khó coi như thế nà o….
Hết chương 17
Tà i sản của huynq121
Last edited by kedatinh1974; 22-07-2008 at 07:34 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
4vn ngu nu tam kinh , doc ngu nu tam kinh , doc ngu nu tam tam kinh , doc truyen online ngu nu , ïðîäàæà , kich doc ngu nu tam kinh , ngụ nữ tâm kinh , ngá»± nữ chân kinh , ngá»± nữ tâm kinh , ngá»± nữ tâm kinh 4vn , ngoc ngu nu tam kinh , ngoc ngu tam kinh , ngoc nu tam kinh , ngoc nu tam kinh 1996 , ngoc nu tam kinh 4vn.eu , ngoc nu tam kinh cap 3 , ngoc nu tam kinh che , ngoc nu tam kinh n , ngoc nu tam kinh online , ngoc nu tam kinh q5 c18 , ngu an tam kinh , ngu nu chan kinh , ngu nu chan kinh 4vn , ngu nu tam , ngu nu tam kim , ngu nu tam kinh , ngu nu tam kinh 4 vn , ngu nu tam kinh 4vn , ngu nu tam kinh 4vn full , ngu nu tam kinh 4vn.eu , ngu nu tam kinh al gi , ngu nu tam kinh chuong 1 , ngu nu tam kinh chuong 4 , ngu nu tam kinh full , ngu nu tam kinh hixx , ngu nu tam kinh kiemgioi , ngu nu tam kinh la gi , ngu nu tam kinh online , ngu nu tam kinh prc 4vn , ngu nu tam kinh q3 , ngu nu tam kinh quyen 1 , ngu nu tam kinh quyen 2 , ngu nu tam kinh quyen 5 , ngu nu tam kinh quyen 6 , ngu nu tam kinh quyen 7 , ngu nu tam kinh tap 3 , ngu nu tam kinh tap cuoi , ngu nu tam kinh truyen , ngu nu tam kinh- quyen 4 , ngu nu tam kinh-4vn , ngu nu tam knih , ngu nu tam tam , ngu nu tam tam kinh , ngu nu ttam kinh 4vn , ngu nuntamkinh , ngu tam kinh , ngu to tam kinh , ngu tu tam kinh chuong 7 , nguc nu tam kinh 4vn , ngư nư tâm kinh 4vn , nhac ngoc nu tam kinh , nhu nu tam kinh 4vn , nu tam kinh , rap ngoc nu tam kinh mp3 , t nu tam kinh , tai ngu nu chan kinh , thieu nu tam kinh , tieu dao ngu nu tam kinh , truyen ngoc nu tam kinh , truyen ngu nu chan kinh , truyen ngu nu tam kinh , vương thiểu thiểu , www.ngu nu tam kjnh