05-09-2008, 08:42 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Chương 40
Bà Bernarda quyết định hoãn câu chuyện vá»›i Edelmira vá» việc Ricardo Kastanios ướm há»i sang ngà y hôm sau. cuá»™c bà n luáºn vá»›i Amador gây cho bà ta xúc động mạnh và bà ta cho rằng trước tiên cần phải trả thù cho danh dá»± bị vấy bẩn cá»§a con gái lá»›n đã, rồi sau đó má»›i lo chuyện cưới chồng cho cô em. ChÃnh vì lẽ đó tạm thá»i bà ta vứt lá»i đỠnghị xin cưới cá»§a Ricardo Kastanios ra khá»i đầu để đắm mình suy nghÄ© xem trừng phạt Raphael San Louis bằng cách nà o.
Những trăn trở đêm khuya rõ rà ng Ä‘em lại tác dụng bởi khi tỉnh dáºy lúc sáng sá»›m, bà Molina cảm thấy bình tâm hẳn so vá»›i ngà y hôm trước. Khi gá»i Edelmira, lần đầu tiên sau cuá»™c viếng thăm hẩm hiu ở nhà ông Damasso, giá»ng bà ta có vẻ như bình tÄ©nh hÆ¡n.
Cô gái sợ hãi chạy vá»™i đến mẹ, cÆ¡n thịnh ná»™ cá»§a bà Bernarda suốt mấy ngà y gần đây không hứa hẹn Ä‘iá»u gì tốt là nh nên cuá»™c nói chuyện sắp tá»›i là m nà ng run cả ngưá»i.
- Ngồi xuống đây Ä‘i – bà Bernarda chỉ chiếc ghế bênm cạnh mình. Rồi sau má»™t lát im lặng nói thêm – Thế là cuối cùng số pháºn cÅ©ng đã mỉm cưá»i vá»›i con.
Eldelmira dè dặt nhìn bà dò há»ii.
- Con thấy sá»± ngu ngốc đã đưa chị con đến đâu rồi đấy – bà Bernarda nói tiếp – Tháºt ra thì ở đây mẹ cÅ©ng có lá»—i, chẳng hÆ¡i đâu mà cho tất cả bá»n du đãng ấy và o nhà là m gì. Mẹ thấy con thông minh hÆ¡n Adelaida, vì thế trá»i thưởng cho con.
Bà Bernarda ngưng bà i giáo huấn để đốt điếu xì gà , còn Edelmira thì thắt cả tim vì một linh cảm đau buồn.
- Ricardo – bà Bernarda lại nói – xin há»i cưới con đấy.
Edelmira tái mét mặt và thở dà i nặng ná».
- Cáºu ta là chà ng trai khá, nháºn lương cao và đang chá» thăng cấp, chúng ta nghèo, nên đám nà y đối vá»›i nhà mình là may mắn lá»›n.
Bà mẹ đáng kÃnh ngừng má»™t lát chá» con gái trả lá»i. Song nà ng không thốt được má»™t lá»i, cô gái tá»™i nghiệp không ngước mắt khá»i tấm thảm trải sà n và cố hết sức kìm nước mắt
- Sao con như ngáºm há»™t thị thế hả? – bà mẹ sốt ruá»™t há»i.
Cô gái lấy hết can đảm ngước mắt nhìn trá»i, dưá»ng như cầu xin cứu giúp.
- Mẹ ơi … - nà ng ấp úng – nhưng con nà o có yêu Ricardo…
- Lại còn gì nữa thế? – bà Bernarda nổi nóng – Mà y vứt ngay trò ấy Ä‘i! Xem kìa, công chúa nà o xuất hiện không biết! Cô nà ng không thèm yêu cáºu ta kia chứ! Thế mà y nghÄ© đâu ra cái Ä‘iá»u phải cần đến tình yêu hả? chẳng lẽ mà y nghe tao nói. Tao thấy mà y mÆ¡ ngá»§ tháºt rồi. Hay là mà y đợi hoà ng tá» nà o đó từ xa tá»›i! Hừ, mà y nhồi nhét thứ gì và o đầu váºy? Hay là cÅ©ng đâm đầu và o má»™t thằng công tá» nà o rồi?
- Sao mẹ lại nói thế hả mẹ? – cô gái vội thốt lên, cố là m sao để bà mẹ đang nhìn chăm chăm và o mắt nà ng để dò xét không đoán ra được là nà ng yêu Martin.
- Nếu không thì tại sao mà y còn õng ẹo? Äứa con gái nà o cÅ©ng có lúc xây tổ ấm cho mình chứ?
- Nhưng con chưa muốn lấy chồng, thưa mẹ - Edelmira rụt rè nói.
- Ra thế! Mà y nghÄ© ra Ä‘iá»u tháºt hay! Äịnh cưỡi lên cổ tao suốt Ä‘á»i chắc? Trá»i Æ¡i, con vá»›i cái! Má»™t đứa thì…mà nói đến là m gì..Lạy trá»i, ông Molina quá cố liệu sẽ nói gì đây? Tạ Æ¡n trá»i đã gá»i ông đến bên Ngưá»i đúng lúc! Còn bây giá» cái đứa nà y lại không chịu lấy chồng nữa kia chứ, tháºt không có đứa nà o thương cho ngưá»i mẹ khốn khổ cá»§a mình! Hừ, mà y có phải đứa ngu không hả?
Sau khi tuôn má»™t hÆ¡i, bà Bernarda cưá»i gằn, và điá»u đó là m Edelmira hoảng sợ hÆ¡n tất cả những lá»i nạt ná»™ cá»§a mẹ. bắt gặp cái nhìn dữ dá»™i cá»§a bà ta, cô gái đáng thương run rẩy cụp mắt xuống tá» vẻ phục tùng và biết vâng lá»i.
Bà Molina đốt điếu xì gà nữa để trấn tĩnh rồi quay sang con gái.
- Thế nà o, mà y định khóc rống lên hay sao? – Bà ta há»i.
- Chuyện nà y đột ngá»™t quá – Edelmira lắp bắp, tay chùi những giá»t lệ trên má.
- Chẳng ai bắt mà y lấy cáºu ta ngay ngà y mai cả. CÅ©ng có thể lui ngà y cưới má»™t thá»i gian. Nhưng tao nói vá»›i mà y vá»›i tư cách ngưá»i mẹ và tao hiểu rõ hÆ¡n, mà y cần phải xá» sá»± như thế nà o.
Nghe những lá»i ấy trong lòng Edelmira loé lên tia hy vá»ng mong manh. Nà ng hiểu rằng chống đối công khai sẽ bị mẹ giáºn nên quyết định chỉ còn má»™t cách là cố kéo dà i thá»i gian.
- Con cÅ©ng chỉ xin Ä‘iá»u đó thôi, thưa mẹ - nà ng nói – Mẹ hãy cho con suy nghÄ© dù chỉ má»™t tháng.
- Như thế thì sao được! Mà y sẽ cố tình trì hoãn để cáºu ta tức giáºn rồi nghÄ© lại mất. Hay là mà y tưởng rằng sau má»™t tháng tao sẽ trở nên dá»… tÃnh hÆ¡n? Thế ở đây ai là chá»§ hả? Mà y hay là tao? Tao nhắc lại, không ai bắt mà y lấy chồng ngay ngà y mai, nhưng trả lá»i thì hãy nói ngay tức khắc.
- Nhưng thưa mẹ..
- Mà y là m cái trò gì váºy, giá»…u cợt tao hả? phải chăng mà y nghÄ© là tao sẽ để vuá»™t mất cÆ¡ há»™i nà y? Mà y biết tao quá Ãt! Hãy Ä‘i cám Æ¡n nếu cáºu ta còn đồng ý đợi mà y.
- Con sẽ là m như mẹ ra lệnh, thưa mẹ.
- Nói như váºy thì khác rồi, má»™t ngưá»i con vâng lá»i cần phải như thế.
- Nhưng xin mẹ cho con hai tháng để chuẩn bị…
- Một tháng cũng đủ cho mà y! Không lằng nhằng gì cả nữa.
Edelmira cúi đầu ngoan ngoãn.
- Và coi chừng, chá»› bà y trò ngu ngốc đấy – bà mẹ cảnh cáo thêm – Äừng cho phép cáºu ta là m gì hết, nhưng cÅ©ng đừng có vênh váo. Mà phải bá» cái bá»™ mặt rầu rÄ© ấy Ä‘i! Hạnh phúc cá»§a mà y khối ngưá»i sẽ ganh tị!
Bà Bernarda còn cho con gái má»™t số lá»i khuyên nữa bằng cái giá»ng mệnh lệnh đầy quyá»n uy mà bà ta bắt đầu sá» dụng vá»›i con sau vụ tai tiếng cá»§a Adelaida. Edelmira nÃn thinh ngồi nghe rồi trở vá» phòng riêng.
Cuối cùng khi còn lại má»™t mình, cô gái rã rá»i buông ngưá»i xuống chiếc ghế đặt ở đầu giưá»ng rồi vùi đầu và o gối, chá»— dá»±a cho mối tình vô vá»ng cá»§a mình, nà ng khóc sướt mướt. vừa khóc, nà ng vừa từ biệt vá»›i những đêm dà i thao thức trà n đầy mÆ¡ ước quý giá đối vá»›i trái tim, nhưng than ôi, chúng tháºt viá»…n vông! Nà ng dịu dà ng nói lá»i "thứ lá»—i" vá»›i những niá»m hy vá»ng mÆ¡ hồ, vá»›i những niá»m vui sướng thoáng qua, vá»›i những má»™ng tưởng trong sáng và thÆ¡ ngây cá»§a mối tình đầu – má»™t môi tình cô quạnh không ai biết tá»›i, nhưng đã là nguồn an á»§i duy nhất trong cuá»™c sống Ä‘au buồn cá»§a nà ng. Cú đòn bất ngỠđã gây cho cô gái ná»—i Ä‘au xé ruá»™t và đưa nà ng và o tâm trạng tuyệt vá»ng, tháºm chà nà ng không há» nghÄ© đến phản kháng hoặc đâu tranh chống lại số pháºn nghiệt ngã, nà ng chỉ biết khóc như đứa trẻ để tìm khuây khoả trong những giá»t lệ đắng cay.
Trong khi đó, cho rằng tương lai cá»§a cô em ổn thoả rồi, bà Bernarda lại hướng toà n bá»™ dòng suy nghÄ© cá»§a mình và o việc là m thế nà o để trả thù cho cuá»™c Ä‘á»i Ä‘ang dang dở cá»§a cô chị! Äiá»u đó đã trở thánh ý tưởng thưá»ng xuyên ám ảnh bà ta kể từ cái ngà y bất hạnh khi phát giác ra bà máºt cá»§a Adelaida trong tình yêu. Cà ng căm giáºn Raphael, bà ta cà ng thương đứa con gái phóng túng cá»§a mình và giỠđây đối vá»›i bà ta nà ng không còn là tá»™i phạm nữa mà là nạn nhân. Äứa cháu vừa được Ä‘em vá» nhà không là m dịu cÆ¡n thịnh ná»™ sôi sục trong ngá»±c bà Molina mà trái lại, dưá»ng như còn đốt nóng thêm khát vá»ng trả thù. Bà tá»± thuyết phục rằng nghÄ©a vụ thiêng liêng cá»§a mình là trừng phạt kẻ phản phúc. Ấp á»§ những dá»± tÃnh báo thù, bà ta tiến hà nh là m quen vá»›i mấy ngưá»i hầu nhà ông Fidel Elias để há» thông báo má»i việc chuẩn bị đám cưới cá»§a Matilda và Raphael. Mê mệt vì tình yêu, San Louis quên nghÄ© tá»›i cả những lá»i Ä‘e doạ cá»§a bà Bernarda, còn bà ta không ngừng rình ráºp từng bước Ä‘i cá»§a chà ng và tuyệt đối âm thầm chủân bị giáng đòn.
Thế còn những nhân váºt chÃnh cá»§a chúng ta thì sao? Thoạt nhìn, quan hệ giữa Leonor và Martin hầu như không có gì thay đổi. Lòng kiêu hãnh chưa bị đánh bại hoà n toà n cá»§a cô gái và tÃnh lịch thiệp thái quá cá»§a chà ng trai tạo nên mảnh đất không vững và ng mà tất cả những ai yêu chân thà nh Ä‘á»u luôn cảm thấy dưới chân mình. Thá»±c ra thì không Ãt lần há» trao đổi cho nhau những ánh mắt chứa đầy ý nghÄ©a thầm kÃn cá»§a những kẻ si tình, từ miệng hỠđôi lúc bay ra những lá»i rụt rè và khó hiểu nói lên rằng má»i ý nghÄ© cá»§a há» chỉ xoay quanh má»™t Ä‘iá»u, há» thốt ra những lá»i bóng gió, úp mở mà những ngưá»i trẻ tuổi vẫn dùng khi hướng và o nhau và khi gắng sức lá»t và o miá»n đất luôn nở rá»™ hoa hy vá»ng. Tóm lại, giỠđây há» sống trogn bầu không khà đặc biệt đầy khắc khoải, cách biệt khá»i má»i kẻ trần tục khác, tháºm chà giữa chốn ồn à o nhất há» vẫn tưởng chỉ có hai ngưá»i. Và mặc dù váºy, há» vẫn không hạnh phúc.
Trong trà tưởng tượng cá»§a Leonor đã nảy sinh những bức tranh quyến rÅ© cá»§a má»™t mối tình đầy hoan lạc và sá»± rụt rè cá»§a Martin đôi lúc là m nà ng bá»±c bá»™i. nà ng kiêu hãnh để Ä‘i bước đầu tiên, còn chà ng quá nể trá»ng để có đủ dÅ©ng khà bước đến tượng đà i cao vá»i cá»§a thần tượng, thà nh ra cả đôi bên chỉ biết thở than. Trong những phút giây khổ sở, khi con tim mệt nhoà i hiểu ra rằng niá»m hy vá»ng bị tiêu tan như ảo ảnh, trong lòng ngưá»i đẹp lại trá»—i dáºy niá»m kiêu hãnh vốn có và nà ng tá»± nguyện thá» sẽ quên Ä‘i Martin. Còn chà ng trai, nháºn thức được sá»± bất lá»±c khi từ chối mÆ¡ ước cá»§a mình, cầu xin trá»i rứt bá» khá»i tâm hồn hình bóng cá»§a Leonor để được giải thoát khá»i mối tình bất hạnh. Song chỉ cần ánh mắt gặp nhau là đủ cho má»—i ngưá»i quên những lá»i thá» nguyện và cầu xin cá»§a há». Như thiêu thân lao và o lá»a tá»± thiêu huá»·, há» khao khát đến vá»›i nhau. Và bởi vì giống như thiêu thân không thể thiếu hÆ¡i ấm cuá»™c sống và ánh sáng, há» cÅ©ng không thể sống thiếu nhau được.
Tà i sản của Vô Tình
Chữ ký của Vô Tình
Bæ ngaïn hoa khai nhaát thieân nieân, hoa dieäp vónh caùch baát töông kieán. . .
Bieät vaán thieân nhai nhaát tuyeán khieân, ñieà u ñieà u daï thaâm maïc canh haøn. . .
Duyeân phaän laø thöù giuùp hai ngöôøi xa laï ñeán ñöôïc vôùi nhau!!!
ä½ å‘如雪纷飞了眼泪 我ç‰å¾…è‹è€äº†è°
çº¢å°˜é†‰å¾®é†ºçš„å²æœˆ æˆ‘ç”¨æ— æ‚”åˆ»æ°¸ä¸–çˆ±ä½ çš„ç¢‘
05-09-2008, 08:43 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Chương 41
Hai bên gia đình cô dâu và chú rể quyết định tiến hà nh sá»›m hÆ¡n đám cưới cho Raphael và Matilda, và cà ng đến gần cái ngà y trá»ng đại ấy, trong nhà ngà i Fidel Elias cà ng ồn à o nhá»™n nhịp. Há» hà ng cô dâu gá»i quà tặng đến cho nà ng.
Dịp nà y bà Francisca hạ cánh từ chÃn tầng mây xuống mặt đất tá»™i lá»—i để lo toan những công việc hoà n toà n trầntục, cùng con gái lá»±a chá»n các kiểu may trang phục xa hoa khác nhau theo khiếu thẩm mỹ đầy sáng tạo cá»§a bà .
Các nhân viên cá»§a tiệm kim hoà n Äức trên đưá»ng Aumada chốc chốc lại mang đồ trang sức đã đặt hà ng tá»›i và các bà trầm trồ bà n tán giá trị cá»§a chúng khi mở những chiếc há»™p bá»c nhung.
Khách khứa thưá»ng xuyên tấp náºp. Thoạt tiên đám phụ nữ tụ táºp ở phòng khách và chuyện trò quan cách. Nhưng sau đó khi câu chuyện lái sang áo quần thì tất cả bắt đầu cướp lá»i nhau và các giá»ng nói bắt đầu Ä‘ua nhau vang lên hệt như trong khúc hùng ca. Há» xét nét từng li từng tà rồi so Ä‘o từng tặng phẩm, há» trầm trồ khen ngợi kiểu may áo dà i nà y và kiên quyết bác bá» kiểu kia, đặc biệt sôi nổi là những bà n cãi chung quanh cây thánh giá nhá» bằng kim cương – váºt dụng tối cần thiết cá»§a các cô dâu. Tháºt tá»™i nghiệp! Nhiá»u kẻ trong số há» cÅ©ng không ngá» rằng chẳng bao lâu sau hỠđã phải mang má»™t cây thánh giá nặng ná» hÆ¡n gấp bá»™i là chÃnh đức lang quân cá»§a mình – Ä‘iá»u nà y không phải là hiếm.
Hết khách nà y đến khách khác là m cho ngưá»i hầu không kịp thu dá»n những bá»™ đồ má»›i sắm vừa được các bà các cô sà nh sá»i đánh giá xong đã lại phải đưa ra để má»i ngưá»i bình phẩm.
Nhiá»u ngà y cứ thế trôi qua.
Diá»…n tả những xốn xang vui sướng trà n ngáºp trong lòng Matilda cÅ©ng như tất cả các cô gái Ä‘i lấy chồng theo tiếng gá»i cá»§a trái tim (còn biết bao cô gái phải phục tùng cha mẹ!) chẳng khác diá»…n tả ánh mặt trá»i rá»±c rỡ buổi sá»›m mai Ä‘ang từ từ rá»i sáng bầu trá»i mùa xuân không gợn bóng mây. Trái tim trinh nữ rá»™ng mở rạo rá»±c đón nháºn tình yêu hệt như nụ hoa bừng nở dưới những tia sáng trà n nhá»±a sống cá»§a vầng dương, còn khi ngưá»i yêu âu yếm thì thầm những lá»i nguyện ước thuá»· chung thì nà ng tưởng như má»i váºt quanh mình Ä‘á»u toả hương thÆ¡m ngát. Quá khứ vá»›i bao âu lo chỉ là má»™t cÆ¡n ác má»™ng, hiện tại hứa hẹn sướng vui, còn tương lai đối vá»›i Matilda rá»±c rỡ hà o quang đến ná»—i loá cả mắt và nà ng cho là không nhìn và o nó thì hÆ¡n.
- Vì chị không biết đến tình yêu nên chị không thể hiểu em hạnh phúc đến chừng nà o – nà ng thẫn thá» nói khi nắm chặt tay chị há».
Leonor nhìn thẳng và o gương mặt Matilda, có thể nghÄ© rằng nà ng Ä‘ang nghe chăm chú, nhưng thá»±c ra ý nghÄ© cá»§a na bay táºn đâu đâu.
- Chị biết không – cô em nói tiếp – em cứ như tê dại khi không có Raphael bên cạnh. Không, bản thân em cÅ©ng như bất cứ ai khác Ä‘á»u không đủ khả năng diá»…n tả được má»™t tình yêu như thế! Nhưng phải chăng em đã quá ham chuyện phiếm? Chắc gì chị quan tâm đến những Ä‘iá»u đó – Matilda sá»±c nhá»› ra khi nháºn thấy cô chị há» nghe nà ng vá»›i vẻ lÆ¡ đễnh tháºm chà không cần giấu giếm.
- Tại sao lại thế? – Leonor khẽ mỉm cưá»i.
- Chị không hiểu em đâu.
- Chị hiểu rất rõ.
- Tháºt à ? NghÄ©a là chị cÅ©ng Ä‘ang yêu?
Sá»± sốt sắng cá»§a Matilda khi thốt ra những lá»i nà y chứng tá» trong phút chốc tÃnh tò mò chà ng phụ nữ thắng thế và ước muốn thâm nháºp và o bà máºt cá»§a trái tim chị há» mình đã buá»™c cô gái tạm quên mối tình cá»§a bản thân.
Leonor đỠmặt há»i lại:
- Chị ấy ư? Do đâu em nghĩ thế hả?
- Chị đừng vỠvĩnh nữa.
- Nhưng vì sao em nghÄ© váºy?
- Vì chị hoà n toà n không còn như trước đây. Chưa bao giá» em thấy chị quá ưu tư như hiện nay cả. Chị đừng giáºn em là m gì. Chị thấy không. thỉnh thoảng em cÅ©ng tinh ý đấy chứ. Ai váºy hả chị - Clemente hay Emilio?
Leonor không trả lá»i mà chỉ bÄ©u môi khinh miệt.
Matilda bắt đầu kể tên tất cả các công tỠở thá»§ đô, nhưng cô chị cứ lắc đầu phá»§ nháºn. Cuối cùng Matilda thốt lên:
- Hay là Martin?
- Tháºt là ý nghÄ© nhảm nhÃ!
Äôi gò má Leonor vụt đỠbừng.
- Mà tại sao không? – Matilda vẫn khăng khăng – Theo em thì Martin là một chà ng trai rất thú vị.
- Em nghÄ© váºy sao? – Leonor cố lấy giá»ng tá»± nhiên há»i.
- Tất nhiên. Tháºt tình thì chà ng ta nghèo…
- Äiá»u đó chị it quan tâm – Leonor thốt lên, đầu ngẩng cao kiêu hãnh.
- Chà ng ta có trái tim cao quý.
- Sao em lại đoan chắc như thế?
- Thì chÃnh chị kể vá»›i em.
Leonor cúi đầu ra bá»™ lấy chiếc kim găm chÃch ngón tay.
- Và sau nữa, chị từng nói không chỉ má»™t lần rằng chà ng là ngưá»i tà i năng – Matilda nói tiếp – chị sẽ không phá»§ nháºn chứ?
- Không.
- Thấy chưa, trà nhớ em rất tốt.
- Em ngợi khen Martin như váºy bởi vì em hà m Æ¡n chà ng.
- Äiá»u đó đúng. Nhưng em chỉ nhắc lại những gì nghe được từ chị kia mà .
- Chà ng đã giúp gia đình chị không Ãt.
- Nghĩa là chị cũng hà m ơn?
- Tất nhiên.
- Nhưng rõ rà ng sự việc không chỉ có thể, bởi vì với em chị toà n nói vỠchà ng thôi.
Leonor lặng thinh.
- Mà chị biết không, em còn có thể giáºn chị nữa đấy – Matilda nói.
- Sao lại thế?
- Tại vì chị không tin em. Em không bao giá» dấu chị Ä‘iá»u gì, bao nhiêu bà máºt cá»§a mình em Ä‘á»u kể hết.
- Váºy em chá» chị thú nháºn cái gì?
- Chị yêu Martin chứ? Chị thỠbác bỠxem nà o!
- ChÃnh chị không nghi ngá» Ä‘iá»u đó từ lâu.
- A ha! Cuối cùng chị đã thú nháºn!
- Ờ đúng váºy, chị sẽ không giấu giếm nữa, chị thưá»ng xuyên nghÄ© đến chà ng – Leonor đáp và nhìn và o mắt Matilda.
- Em tin rằng chà ng cũng yêu chị từ lâu rồi.
- Sao em tin chắc như váºy? – Leonor sốt sắng há»i.
- á»’, Ä‘iá»u đó chỉ cần thoạt nhìn là thấy ngay.
Gạt bá» sá»± dè dặt ý tứ cố hữu, Leonor thổ lá»™ vá»›i cô em há» mối tình ngà y má»™t nồng cháy và bá»n vững trong tâm hồn mình mà bạn Ä‘á»c đã biết. Nà ng kể lại cặn kẽ cho Matilda tất cả các buổi trò chuyện vá»›i Martin, đúng như Martin đã chân thà nh tâm sá»± cùng Raphael, nà ng không còn che Ä‘áºy Ä‘iá»u gì nữa và thú tháºt bão tố đã nổi lên dữ dá»™i đến mức nà o trong lòng nà ng khi nà ng cho rằng Rivas yêu ngưá»i khác.
- Té ra chị ghen!
- Ghen à ? Không đâu! Nhưng nếu chị biết là chà ng yêu ngưá»i khác thì chị sẽ đủ sức quên chà ng.
- Theo chị nói – Matilda nháºn xét – em hiểu rằng chưa lần nà o chà ng dám hé răng vá»›i chị vá» tình yêu cá»§a mình.
- Chưa lần nà o.
- Và chÃnh chị cÅ©ng chưa má»™t lần bóng gió?
- Chị không rõ. Có thể có câu nà o đó cÅ©ng là m cho chà ng có căn cứ để phá»ng Ä‘oán má»™t Ä‘iá»u gì, nhưng chị có thể chối bá» má»i thứ bất kỳ giây phút nà o.
- Tá»™i nghiệp Martin! – Matilda thở dà i sau má»™t lúc im lặng - Ở địa vị cá»§a chị, em đã niá»m nở vá»›i chà ng hÆ¡n rồi.
- Em nghĩ thế ư?
- Chị sợ cái gì chứ? Cứ cho chà ng hiểu là chị yêu chà ng.
- Chà ng rất kiêu hãnh và bởi váºy, chắc rằng sẽ lặng im.
- Bởi vì chà ng rất lịch thiệp thì đúng hÆ¡n. Và chị hiểu Ä‘iá»u đó không kém gì em.
Nháºn xét cá»§a cô em há» buá»™c Leonor phải suy ngẫm. Sau Ãt phút, cô gái liếc nhìn đồng hồ, đã hai giá» trưa.
Äã thoả chà tò mò, Matilda như thưá»ng lệ lại quay vá» vá»›i đỠtà i yêu thÃch cá»§a mình và bắt đầu nói vá» Raphael, nhưng lúc đó bà Francisca và o phòng, Ä‘em theo tấm áo dà i má»›i cho con gái.
Chúng ta cứ để cho hai mẹ con Matilda thÃch thú vá»›i áo xống để Ä‘i theo Leonor lúc ấy đã chia tay vá»›i há» và ngồi và o cá»— xe sang trá»ng cá»§a ông Damasso và ra lệnh cho xà Ãch đưa vá» nhà .
Ra khá»i xe, ngưá»i đẹp trông thấy bên nhà má»™t cô ngưá»i hầu ăn váºn nghèo nà n cầm trong tay bức thư, cô ta há»i thăm Rivas.
Không coi cuá»™c gặp gỡ ấy có ý nghÄ©a nà o hết, Leonor vá» phòng riêng, nghÄ© rằng bức thư gá»i cho Martin là cá»§a San Louis hoặc ngưá»i quen nà o đó.
Ngưá»i gác cổng chuyển bức thư Martin lúc chà ng Ä‘ang soạn giấy tá» trong văn phòng ông Damasso.
Chà ng trai giở phong bì và đá»c những dòng sau:
"Anh là ngưá»i bạn duy nhất cá»§a tôi, tôi đã được nghe anh nói Ä‘iá»u đó không phải má»™t lần và tôi tin như thế. ChÃnh vì váºy mà tôi viết cho anh, vì những ngưá»i có thể giúp tôi lá»i khuyên hoặc đã từ bá», hoặc Ä‘ang săn đủôi tôi. Ná»—i Ä‘au cá»§a tôi tháºt lá»›n và tôi quyết định hướng ánh mắt trông chỠđến vá»›i ngưá»i đã nhiá»u lần an á»§i tôi bằng lá»i khuyên nhá»§ tốt là nh. Có thể giỠđây, vá»›i sá»± giúp đỡ cá»§a mình, ngưá»i đó sẽ lau khô những giá»t lệ trong mắt tôi chăng? Và bởi lẽ ấy, Martin, tôi quyết định thổ lá»™ vá»›i anh tất cả những gì vừa xảy ra. Mẹ tôi muốn gả tôi cho Ricardo Katanios, anh ta má»›i há»i cưới tôi mấy ngà y gần đây. Äối vá»›i tôi Ä‘iá»u đó quá bất ngỠđến ná»—i đến giá» tôi vẫn chưa thể trấn tÄ©nh lại được. Anh luôn luôn tá» thiện cảm vá»›i tôi nên tôi hy vá»ng rằng anh sẽ giúp cho lá»i khuyên nhá»§. Còn tôi sẽ mãi mãi chịu Æ¡n anh.
Bạn trung thà nh của anh
Edelmira Molina"
Martin Ä‘á»c bức thư hai lần, chà ng tháºt không ngá» là những dòng chữ chân tháºt nà y được viết ra vá»›i mục Ä‘Ãch mà chỉ sau nà y má»›i rõ, lại chứa đựng cả thế giá»›i những ước vá»ng rụt rè.
Chà ng gá»i ngưá»i hầu:
- Ai Ä‘em bức thư nà y đến váºy?
- Má»™t cô gái nà o đó, cô ta nói sẽ quay lại nháºn trả lá»i – ngưá»i hầu hÆ¡i mỉm cưá»i giá»…u cợt, nụ cưá»i như thế thưá»ng xuất hiện trên mặt kẻ hầu khi hắn tỠý hiểu thấu tim gan cá»§a chá»§.
- ÄÆ°á»£c, tôi sẽ viết thư trả lá»i bây giá» - Martin nói.
Ngưá»i hầu bước ra, còn Rivas bắt tai và o viết thư.
"Edelmira,
Bức thư cá»§a cô là m tôi vô cùng sá»ng sốt, nhưng tôi rất cảm tạ sá»± tin tưởng mà cô dà nh cho tôi. Sá»± việc là m cho cô lúng túng đó cÅ©ng gây cho tôi ngạc nhiên không Ãt, đối vá»›i tôi tin đó quá bất ngá» nên không dám nêu ý kiến cá»§a mình vỠđỠtà i như váºy. Xin thú tháºt là tôi không thể đưa ra má»™t lá»i khuyên rõ rà ng nà o khả dÄ© được coi là đáng giá.
Cô yêu cầu tôi khuyên nhá»§, nhưng sá»± việc ở đây vô cùng tế nhị. Trước hết tôi phải thú nháºn rằng tôi không thể là má»™t thẩm phán chà công. Bởi vì tất cả những gì tôi có thể nói ra Ä‘á»u sẽ xuất phát từ mối thiện cảm chân tình đối vá»›i cô. Nếu như được há»i xem tôi mong muốn Ä‘iá»u gì cho cô trong tương lai thì tôi sẽ trả lá»i không cần nghÄ© ngợi: Chân thà nh và tá»± đáy lòng xin chúc cô hạnh phúc, và cầu trá»i nghe thấy những lá»i nà i xin nà y cá»§a tôi bởi lẽ tôi dồn và o nó tất cả nhiệt tâm cá»§a trái tim mình. Thế nhưng câu chuyện có thể quyết định số pháºn cá»§a cô mãi mãi, nên tôi không đủ can đảm để thá»±c hiện lá»i yêu cầu đó. Xin hãy tin rằng chỉ có cô, Edelmira và không ai khác có thể tìm được má»™t giải pháp đúng đắn nhất. Hãy xin lá»i khuyên cá»§a chÃnh trái tim mình. Trong hoà n cảnh nà y chỉ có trái tim cô má»›i là thẩm phán sáng suốt mà thôi.
Còn nếu cô vẫn cho rằng những lá»i cá»§a tôi có thể là m giảm bá»›t sá»± Ä‘au khổ cá»§a cô ở mức độ nà o đó, nếu cô thấy cần đến sá»± giúp đỡ cá»§a tôi thì xin cô cứ viết thư đừng ngại, và tôi sẽ sung sướng được giúp cô bất cứ Ä‘iá»u gì. Tôi tá»± cho rằng mình có vinh dá»± lá»›n lao khi được tin cẩn qua bức tư cá»§a cô. Mong cô cứ sai khiến, tôi luôn sẵn lòng phục vụ.
Bạn chân tình của cô
Martin Rivas"
Martin dán phong bì và trao bức thư cho ngưá»i hầu, ra lệnh đưa nó cho ngưá»i sẽ đến nháºn.
Trong bữa trưa má»i ngưá»i nói đến đám cưới sắp tá»›i cá»§a Matilda và Raphael, theo lệ thưá»ng Agustin tán dóc luôn miệng và điá»u đó cho phép Leonor trao đổi vá»›i Martin và i lần giữa câu chuyện chung.
Rá»i bà n ăn, Agustin nắm khuá»·u tay ngưá»i bạn má»›i cá»§a mình và cả hai theo Leonor sang phòng khách. Như má»i khi, cô gái ngồi xuống bên dương cầm còn hai chà ng trai vẫn đứng cạnh nà ng.
- Hôm nay tôi gặp Matilda – Leonor nói, dưá»ng như nối tiếp câu chuyện dở dang – Tháºm chà các anh không thể tưởng tượng được cô ấy hạnh phúc đến chừng nà o đâu!
- Äiá»u đó hoà n toà n tá»± nhiên, thưa tiểu thư – Martin nháºn xét.
- Ngưá»i Pháp thưá»ng nói – Agustin xen lá»i – L amour fait rage et l argent fait mariage – tình yêu dẫn đến u mê và tiá»n bạc dẫn đến hôn nhân. Nhưng trong trưá»ng hợp nà y thì tình yêu là m được cả việc ná» lẫn việc kia.
- Tôi nghĩ là bây giỠMatilda hạnh phúc nhất Santiago – Leonor nói.
- Thế thì tại sao em không theo gương cô ấy, em gái? – Agustin há»i – Em có thể trở nên hạnh phúc như váºy bất cứ ngà y nà o kia mà . Chẳng phải hai công tá» phong lưu nhất thá»§ đô Ä‘ang mê mệt vì em hay sao?
Martin chăm chú nhìn cô gái, mặt trắng nhợt.
- Tất cả chỉ có hai thôi à ? – Leonor mỉm cưá»i ranh mãnh
Nghe váºy mặt Martin Ä‘ang nhợt nhạt chuỷên sang á»ng hồng.
- Khi anh nói em có hai ngưá»i ái má»™ - Agustin giải thÃch – ý anh ám chỉ những ngưá»i thưá»ng có mặt trong nhà ta thôi, ma toute belle – ngưá»i đẹp cá»§a tôi ạ. Anh nghi ngá» là em có thể lá»±a chá»n cho mình má»™t ngưá»i chồng già u có nhất Santiogo.
- Em cần gì mấy kẻ già u có của anh! – Leonor khinh miệt thốt lên.
- Nghĩa là em ưng một gã nghèo khó nà o đó à , em gái?
- Má»i chuyện Ä‘á»u có thể…
- Em lạc lõng trong tinh thần thá»i đại, và điá»u đó tháºt đáng thương.
- Trên Ä‘á»i tồn tại những cái còn qui giá hÆ¡n nhiá»u so vá»›i cá»§a cải – cô gái phản bác.
- Tháºt là sai lầm cô em thân yêu ạ! Cá»§a cải là giá trị nhất.
- Anh cùng chia xẻ ý kiến vá»›i Agustin chứ? – Leonor quay sang há»i Martin.
- Tôi cho rằng trong má»™t số trưá»ng hợp cá»§a cải là cần thiết – chà ng đáp.
- Trưá»ng hợp nà o váºy?
- Thì chẳng hạn khi nó cần để cho má»™t ngưá»i có thể gắn bó số pháºn cá»§a mình vá»›i cô gái mình yêu.
- Sao anh lại nghÄ© xấu vá» phụ nữ thế, Martin – Leonor thốt ra lá»i trách móc – không phải tất cả Ä‘á»u má» mắt trước bạc và ng đâu.
- Nhưng dù sao thì tất cả Ä‘á»u ước ao sang trá»ng – Agustin đế thêm.
- Tôi nói vá» má»™t ngưá»i nghèo khó vô danh Ä‘ang mÆ¡ tưởng đến má»™t ngưá»i con gái mà mình khó vá»›i tá»›i – Martin đột nhiên mạnh dạn nói.
- Nếu chà ng ta là ngưá»i xứng đáng – Leonor cắt lá»i – chà ng ta cần phải hy vá»ng được hiểu và đánh giá đúng. Anh quả là đa nghi!
Cô gái nói câu ấy khi nháºn thấy anh trai đã lánh sang má»™t bên.
- Tháºt tình tôi thiếu tin tưởng – Martin đáp – bởi vì ngưá»i mà chúng ta nói đến quá ư nghèo khó và không danh vá»ng.
- Chẳng lẽ anh vẫn chưa tin rằng cá»§a cải trong cách nhìn cá»§a tôi rất Ãt ý nghÄ©a? – Leonor run run nói – và những ngưá»i như tôi nhiá»u lắm.
Có thể nháºn rõ rằng ngưá»i đẹp sợ nghe Martin trả lá»i, nà ng rá»i khá»i cây đà n và vá»™i vã ra khá»i phòng khách.
Rivas nhìn theo nà ng và trái tim chà ng rạo rá»±c đúng như trái thÆ¡m cá»§a má»™t ngưá»i nhìn thấy trong mÆ¡ niá»m hy vá»ng cá»§a mình biến thà nh hiện thá»±c, rồi lúc tỉnh dáºy vẫn chưa hiểu đó là mÆ¡ hay tháºt. Khi cánh cá»a sau lưng cô gái đã khép lại, chà ng đắm mình trong suy tư, cố tìm ý nghÄ©a cá»§a những lá»i nghe được.
Ra khá»i phòng, Leonor đụng phải ngưá»i hầu cá»§a ông Fidel Elias, hắn trao cho nà ng bức thư chỉ vá»n vẹn có và i dòng
"Em cần gặp chị ngay. Hãy đến nhà em. Em sợ rằng sẽ mất cả lý trà vì đau khổ. Mong gấp. Em của chị, Matilda"
để hiểu được cái gì là nguyên cớ cho bức thư nà y và những sự kiện gì đã xảy ra sau khi Leonor từ biệt vỠnhà , chúng ta cần phải quay lại nhà ngà i Elias, nơi chúng ta đã để Matilda ở lại với mẹ.
Tà i sản của Vô Tình
05-09-2008, 08:43 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Chương 42
Ngay từ lúc Leonor chưa vỠđến nhà , Raphael cùng hai ông Pedro và Elias bước và o căn phòng khách nơi hai mẹ con bà Francisca đang xem xét chiếc áo mới.
Bà chá»§ nhà tiếp đón ông cáºu cá»§a chú rể bằng má»™t cuá»™c đà m thoại thượng lưu có cả ông chồng tham dá»±, còn đôi trẻ thì đến chá»— chiếc dương cầm, Matilda lÆ¡ đễnh ấn những phÃm đà n còn Raphael thì thầm vá»›i nà ng những lá»i yêu đương.
Há» thả hồn và o những lâu đà i phiêu diêu mà tất cả những kẻ Ä‘ang yêu Ä‘á»u bắt đầu kiến tạo khi vừa má»›i có cÆ¡ há»™i hai ngưá»i bên nhau. Há» nói vá» mình, chỉ vá» mình, Ä‘iá»u thưá»ng tình đối vá»›i những kẻ Ãch ká»· nhất trên Ä‘á»i. Matilda và Raphael nguyá»n Ä‘i ước lại những lá»i thuá»· chung trá»n kiếp rồi cuối cùng ngưng bặt, trầm ngâm nhìn nhau không rá»i mắt, cả hai lặng Ä‘i vì xúc động, run lên vì sướng vui, trái tim há» cùng hoà nhịp Ä‘áºp còn đầu óc thì choáng váng má»™t cách khoan khoái vì niá»m hạnh phúc khôn tả.
Nhưng bầu trá»i sáng trong cá»§a tình yêu không má»™t gợn mây ấy cùng vá»›i bầu không khà trong vắt bao bá»c đôi uyên ương bá»—ng dưng trở nên u ám, có ngưá»i hầu tiến và o phòng khách và tiến đến chá»— dương cầm.
- Thưa tiểu thư – cô ta ghé và o tai Matilda nói khẽ - có má»™t bà nà o đó há»i tiểu thư ở bên ngoà i.
- Há»i tôi à ? –cô gái ngạc nhiên bừng tỉnh khá»i giấc má»™ng và ng.
- Vâng, thưa tiểu thư.
- Bà ấy là ai váºy? Hãy há»i xem bà ấy muốn gì?
Cô ngưá»i hầu ra khá»i phòng.
- Có ai cần đến em nhỉ? – Matilda băn khoăn thắc mắc và lại dán mắt và o Raphael đang đáp lại nà ng bằng cái nhìn chan chứa thương yêu.
Chưa há»i xong câu đó thì cô hầu đã trở lại. Matilda và Raphael cùng ngoảnh nhìn cô ta.
- Bà ấy nói tên là Bernarda Kodero de Molina
Có thể nháºn rõ San Louis bá»—ng như bị tia chá»›p giáºt, gương mặt chà ng phá»§ mà u tái nhợt cá»§a tá» thần, Matilda sá»ng sốt nhắc lại tên cá»§a vị khách không há» chỠđợi.
- Em không biết ai như thế cả - cô nói và nhìn chú rể ngụ ý há»i.
Chà ng trai dưá»ng như hoá đá. Cú đánh quá đột ngá»™t và Raphael hình dung rõ những háºu quả Ä‘ang Ä‘e doạ cá»§a việc bà Bernarda đến đây nên chỉ còn biết bà ng hoà ng câm lặng và luống cuống. Nhưng trà óc chà ng ráo riết căng thẳng và San Louis mau chóng nháºn định được toà n bá»™ sá»± bi thảm cá»§a tình hình. Vá»›i má»™t nghi lá»±c siêu nhiên cá»§a ý chÃ, chà ng tá»± trấn tÄ©nh, chỉ có má»™t lối thoát đó là sá»± giáng trả. Là m ra vẻ như bà khách phiá»n nhiá»…u niá»m vui cá»§a chà ng khi được ở bên ngưá»i yêu, chà ng nói vá»›i Matilda:
- Em chuỷên lá»i bảo bà ấy đến nhà và o dịp khác Ä‘i.
Không thể giấu được cô gái vẻ nhợt nhạt cũng như bối rối của Raphael mặc dù chà ng cố giấu.
- Anh là m sao thế? – nà ng há»i má»™t cách lo ngại nhưng âu yếm.
- Anh ư? Không, hoà n toà n không sao cả.
- Chẳng lẽ cô không tìm hiểu xem bà ấy muốn gì à ? – Matilda quay sang há»i cô đầy tá»›.
- Thưa tiểu thư, bà ấy bảo cần phải nói chuyện riêng với tiểu thư.
Matilda lại nhìn Raphael lưỡng lự, còn chà ng thì nhắc lại kiên quyết:
- Cứ để bà ấy đến và o dịp khác.
- Ra nói rằng tôi báºn, má»i bà ấy đến sau – Matilda nói vá»›i cô đầy tá»›.
Cô ta đi ra.
- Có lẽ đấy là một bà goá đáng thương nà o đó – cô gái nói.
- Có thể - chà ng trai tán thà nh cố mỉm cưá»i.
Giây phút ấy Raphael giống như má»™t ngưá»i tÃnh khà cáu bẳn Ä‘ang chá» xá» bắn, chà ng thở nặng nhá»c và đứng tim lắng nghe từng tiếng động nhá» bên ngoà i. Trong ná»—i lo âu khá»§ng khiếp, chà ng trai nhẩm tÃnh xem ngưá»i hầu cần bao nhiêu thá»i gian để ra đến cổng rồi chuyển lá»i đáp cho mụ Bernarda và hình dung rõ rà ng mụ ta sẽ phản ứng thế nà o. Chà ng chỠđợi sá»± việc mụ khách vô liêm sỉ xuất hiện ở phòng khách cùng cô đầy tá»› sắp xảy ra. Chà ng trai tá»™i nghiệp đã biết chắc sá»± việc sẽ diá»…n ra đúng như thế, chà ng quá hiểu tÃnh nết bướng bỉnh và quyết liệt cá»§a bà Molina rồi!
Năm phút trôi qua, Raphael bị dằn vặt bởi ná»—i khốn khổ tá»™t độ, Matilda thì im lặng và uổng công tìm kiếm trong ánh mắt cá»§a chà ng dù chỉ dấu tÃch cá»§a bản tình ca diá»…m lệ mà má»›i giây lát trước đó nà ng còn được táºn hưởng má»i cung báºc cá»§a nó.
Lát sau cánh cá»a mở tung và Raphael sợ hãi nháºn ra mụ Bernarda đứng ở ngưỡng cá»a sốt sắng cúi chà o má»™t cách khôi hà i.
Má»i ngưá»i tò mò nhìn bà khách không má»i. Matilda và bà Francisca đặc biệt kinh ngạc đối vá»›i bá»™ y phục lạ lùng được bà Molina trưng bà y trước mặt há». Cần phải nháºn xét rằng trước khi xuất hiện trong ngôi nhà già u sang, mụ Bernarda đã chăm chút cho bá»™ cánh cá»§a mình không Ãt, mụ ta muốn có được cái vẻ cá»§a má»™t quý bà chÃnh cống. PhÃa trên tấm áo dà i mà u sáng cổ rá»™ng được may và o dịp đón ngà y lá»… độc láºp, mụ ta choà ng thêm chiếc khăn chéo trong suốt Ä‘iểm hoa thá»i còn trẻ trung khi xưa. Không chút nghi ngá» rằng vá»›i bá»™ cánh như thế mụ ta láºp tức có thể hoà hợp vá»›i tầng lá»›p tư sản, mụ Bernarda hoà n toà n tin tưởng là mình giống như đúc má»™t quý bà danh giá. Còn kiểu cách cúi chà o, thì như mụ ta nghÄ©, sẽ là m cho má»i ngưá»i hiểu rằng mình chẳng lạ lẫm gì các phong thái lịch thiệp và không phải lần đầu má»›i xuất đầu lá»™ diện giữa chốn thượng lưu.
- Cái mụ kỳ quặc nà y là ai thế? – Matilda thắc mắc với Raphael.
Chà ng trai đứng dáºy, gương mặt tái nhợt nhăn nhó và nhìn mụ Bernarda vá»›i má»™t vẻ không sao diá»…n tả nổi.
- Ở đây ai là bà Francisca Ensina de Elias ạ? – mụ ta nói.
- Tôi đây, thưa bà – bà Francisca trả lá»i.
- Rất vui sướng được là m quen. Thế còn quý ông nà y chắc là phu quân cá»§a bà phải không ạ? Còn kia là con gái cá»§a bà , và khá»i cần phải há»i, giống như hai giá»t nước ấy! Anh sống ra sao Raphael? Tôi biết quý ngà i đây, chúng tôi là bạn cÅ© đấy mà . Thôi, có lẽ tôi xin ngồi, mệt muốn chết. Năm tháng, thưa bà Panchita[1] , hằn rõ dấu vết lên ta, không là m sao thoát được đâu! Tôi hy vá»ng các vị Ä‘á»u mạnh khoẻ chứ ạ?
- Mạnh khoẻ - bà Francisca đáp, sá»ng sốt nhìn những ngưá»i trong phòng, dưá»ng như há» có thể giải thÃch cho bà rõ mụ khách kỳ quặc nà y ở đâu ra.
Song má»i ngưá»i cÅ©ng chăm chú quan sát mụ ta vá»›i sá»± ngạc nhiên không kém gì bà chá»§ nhà .
- Có thể mụ ta mất trÃ? – Matilda há»i Raphael.
Nhưng thoáng nhìn chồng sắp cưới, nà ng Ä‘á»c được trên gương mặt chà ng má»™t ná»—i buồn cùng cá»±c là m cho tim nà ng thắt lại bởi cÆ¡n sợ hãi vô ý thức và không thể nà o lý giải.
Trong khi đó mụ Bernarda nháºn thấy không ai thèm há»i gì mình nên cho rằng cứ tiếp tục im lặng thì tháºt khiếm nhã và lại bắt đầu liến thoắng.
- Váºy là , thưa bà , tôi muốn giải thÃch lý do tôi đến đây. trước tiên tôi đỠnghị gá»i cô con gái bà tá»›i bởi vì tôi không thÃch gây ầm Ä©. Äối vá»›i những ngưá»i có giáo dục má»i chuyện cần giải quyết êm đẹp. Mà con gái cá»§a bà đã chuỷên lá»i qua cô đầy tá»› bảo tôi đến và o dịp khác. Như thế không tiện, bởi lẽ tôi đã đến rồi, mà tôi thì chẳng còn trẻ trung gì, nhà tôi lại ở xa nên chẳng hóa ra tôi lê xác đến đây phà sức hay sao? Tôi đã vã cả mồ hôi ra còn gì? thế mà tháºt là hả lòng hả dạ, ngưá»i ta bắt tôi vá» vá»›i hai bà n tay trắng, tháºm chà không được nói vá»›i ai má»™t lá»i. Tôi đến ăn xin à ? Nhá» trá»i chúng tôi không đói. Vâng, trong khi vẫn còn thá»i gian, trong khi há» chưa cưới, tôi nghÄ© cứ đến đây thì hÆ¡n.
Mụ Bernarda ngừng lá»i và lấy lại hÆ¡i, thừa dịp ấy bà Francisca há»i:
- Chúng tôi có vinh hạnh tiếp bà vì việc gì đây?
- Äây là vinh hạnh lá»›n đối vá»›i tôi, thưa bà , tôi luôn xin hầu bà . Váºy là , khi đã dám mạo muá»™i đến đây thì tôi xin nói lý do. Nghe nói bà gả chồng cho con gái. Bà thá» ngắm cô ấy xem, ô, tháºt giống mẹ như đúc.
- Vâng đúng thế - bà Francisca đáp.
- Bà gả con cho chà ng công tá» kia à ? có phải váºy không? – mụ Bernarda há»ii tay chỉ và o Raphael.
Má»™t ná»—i xấu hổ và tuyệt vá»ng ghê gá»›m choán ngợp là m cho chà ng trai chỉ muốn chui xuống đất.
- Thưa bà – chà ng bực tức nói với mụ Bernarda – bà đến đây là m gì?
- á»’, Ä‘iá»u đó tôi sẽ nói vá»›i bà Francisca.
- Chẳng lẽ bà lại Ä‘i nghe những Ä‘iá»u nhảm nhà cá»§a ngưá»i đà n bà nà y sao? – chà ng nói vá»›i bà Francisca.
- Nhảm nhà hả? – mụ Bernarda đỠmặt tÃa tai vì tức giáºn – bây giá» sẽ thấy nhảm nhà hay không. Sá»± thể là , thưa bà – mụ quay lại bà Francisca nói thêm – bà hãy ra lệnh cho ngưá»i hầu gá»i cô gái Ä‘ang bồng đứa bé ngoà i cá»a và o. Khi ấy bà sẽ tin thế nà o là nhảm nhÃ.
- Xin bà nghe đây – ông Fidel lấy vẻ mặt quan trá»ng và cau có can thiệp – tất cả những chuyện nà y nghÄ©a là m sao?
- Có nghÄ©a là ông há»i chuyện nà y có ý nghÄ©a gì phải không ạ? – bà Bernarda nhắc lại câu há»i – Ra thế đấy, ông định gả con gái cho má»™t kẻ vô lương tâm, ông sẽ tá»± thấy ngay thôi.
Mụ nhảy ra khá»i chiếc ghế và đến bên cá»a ra và o.
- Peta, Peta – mụ gá»i to – Ä‘em đứa trẻ và o đây.
Má»i ngưá»i sá»ng sốt nhìn nhau, còn Raphael đứng cạnh chiếc dương cầm mặt đỠbừng, hai tay nắm chặt giáºn dữ.
Cô ngưá»i hầu cá»§a bà Bernarda bước và o phòng khách vá»›i má»™t đứa trẻ rất kháu khỉnh trên tay.
- Äấy, đứa trẻ đấy! – mụ Molina thốt lên – bây giá» cứ để cho ông Raphael nháºn lấy đứa con. Cứ để anh ấy nói rằng mình giữ lá»i và không lừa dối đứa con gái trong trắng bất hạnh cá»§a tôi.
- Thế nhưng thưa bà … - ông Fidel lẩm bẩm.
- Äấy, váºy là bằng chứng đấy – mụ Bernarda tiếp tục – Ai nói tất cả những cái nà y là nhảm nhà nà o? Bây giá» thì bằng chứng sá» sá» ra rồi. Thế nà o, hắn sẽ không còn khăng khăng chối cãi nữa chứ? Hay vẫn nói rằng không phải con hắn? Rằng hắn không hứa cưới con gái tôi?
Trong phòng khách trÄ©u nặng sá»± im ắng cá»§a nghÄ©a địa . Má»i ánh mắt dồn vá» phÃa Raphael còn chà ng bước ra giữa phòng, giáºn run ngưá»i.
- Tôi đã đưa hết tà i sản của mình cho con bà – chà ng la lên – và đảm bảo tương lai cho đứa trẻ theo sức mình rồi. Bà còn muốn gì nữa hả?
Matilda bải hoải rÅ© ngưá»i xuống ghế và lấy hai tay bưng mặt. những ngưá»i khác vẫn im lìm như cÅ©.
- Xin hãy nói Ä‘i, dù chỉ mình bà – mụ Bernarda lại lên tiếng – tôi kêu gá»i lương tâm cá»§a bà . Liệu có công bằng không khi xúc phạm những ngưá»i lương thiện chỉ vì há» nghèo khổ? Bà sẽ nói ra sao nếu như, cầu trá»i xá tá»™i, con bà bị đối xá» như thế? Mà con ai cÅ©ng váºy thôi! Những ngưá»i nghèo khổ cÅ©ng giữ gìn danh dá»± cá»§a mình, và má»™t khi hắn đã hứa thì tức là cứ để hắn thá»±c hiện lá»i hứa.
- Nhưng thưa bà , chúng tôi thì dÃnh dáng gì và o đây kia chứ? – ông Fidel bá»±c bá»™i há»i.
Trong khi đó ông Pedro San Louis đến chá»— cháu mình và bảo nhá»:
- Theo cáºu thì tốt là bây giá» cháu ra vá» Ä‘i. Còn cáºu sẽ cố gắng dà n xếp má»i chuyện.
Raphael cầm mÅ© và bước ra, sau khi buồn bã liếc nhìn Matilda Ä‘ang cố kìm nước mắt má»™t cách khó nhá»c.
Ông Pedro nói với mụ Bernarda:
- Thưa bà , tôi sẽ lo lắng số pháºn cá»§a đứa bé bất hạnh nà y cÅ©ng như con gái bà . Còn bây giá» bà là m Æ¡n để chúng tôi yên và vá» nhà đi. Tôi xin sẵn lòng nghe những Ä‘iá»u kiện cá»§a bà sau.
Hoặc giả mụ Bernarda không muốn từ bá» mối háºn thù nung nấu trong lòng những ngà y nà y, hoặc giả khi sắm vai rồi thì mụ muốn chứng tá» cho những ngưá»i nhà già u là dân thưá»ng cÅ©ng có lòng kiêu hãnh và muốn là m bẽ mặt bá»n quý tá»™c cao ngạo định dùng tiá»n bạc mua sá»± im lặng cá»§a mụ, nhưng chỉ biết rằng những lá»i nói cá»§a ông Pedro chẳng há» gây ấn tượng gì đối vá»›i mụ ta, mụ chỉ thoáng nhìn ông rồi quay Ä‘i, tiếp tục giá»ng pháºt ý:
- Tôi không đòi há»i gì ở quý ông cả. Tôi đến đây bởi vì tôi tin là bà đây và cô con gái bà có trái tim đôn háºu và há» không muốn má»™t cô gái không há» là m Ä‘iá»u gì ac đối vá»›i há» lại bị đưa ra là m nhục. Cứ để sau nà y, khi Raphael nguôi Ä‘i và hiểu được rằng mình đã hà nh động không cao thượng, cầu trá»i anh ta sẽ cưới con gái Adelaida cá»§a tôi.
- Thế nhưng thưa bà kÃnh mến – ông Fidel cắt lá»i mụ ta – thiết nghÄ© Raphael tá»± do hà nh động theo ý mình muốn và ở đây chúng tôi không thể giúp gì được hết.
- Riêng tôi thì tôi biết đến đây để là m gì – mụ Bernarda bác laị, gần như sắp khóc – Tôi muốn được nghe – mụ nhìn Matilda và bà Francisca, nói tiếp – tiểu thư đây có thể để mặc cho con gái tôi vẫn cứ bị hạ nhục như váºy không. Bởi vì cô, thưa cô nương, cô có cả danh dá»± lẫn tiá»n bạc. còn Adelaida đáng thương chỉ có danh tiết là m cá»§a cải. chẳng lẽ cô đủ nhẫn tâm để là m Ä‘iá»u đó sao? không má»™t phụ nữ nghèo khổ nà o lại xá» sá»± như thế cả! tiểu thư xinh đẹp dưá»ng kia, lại già u có, ai chẳng muốn cưới! Chúa rất công minh và sẽ ban thưởng rất háºu cho Ä‘iá»u thiện. Tôi nói tất cả những Ä‘iá»u ấy để được Ãch gì nhỉ? Mà bất cứ ai ở địa vị tôi cÅ©ng Ä‘á»u suy nghÄ© như váºy thôi. Xin hãy đặt tay lên ngá»±c và nói há»™ xem, ngưá»i phụ nữ nà o có thể Ä‘i lấy chồng khi biết vì mình mà ná»—i nhục đổ lên đầu má»™t cô gái bất hạnh khác, còn đứa trẻ vô tá»™i kia thì phải mồ côi?
Giá»ng mụ Bernarda ngắt quãng vì thổn thức, mụ ngước mắt nhìn trá»i, chắp hai tay lại và lẩm bẩm những lá»i không đầu, không Ä‘uôi vá» cô con gái khốn khổ cá»§a mình cùng vá»›i đứa bé bị bá» rÆ¡i.
- Thưa bà – bà Francisca, vá»›i bản chất lãng mạn không thể thá» Æ¡ trước những lá»i than vãn, nói vá»›i mụ Bernarda – chÃnh bà cÅ©ng hiểu rõ rằng bây giá» chúng ta không sao giải quyết được sá»± việc quá trá»ng đại như thế nà y. Hãy để cho má»i ngưá»i bình tâm lại chút Ãt rồi lúc ấy chúng tôi sẽ thảo luáºn vá»›i Raphael để Ä‘i đến má»™t giải pháp nà o đó.
- Váºy là , thưa bà đáng kÃnh, tôi sẽ hy vá»ng ở bà – mụ Molina đáp – và chá»§ yếu là ở cô, thưa tiểu thư, vì khi cô định lấy chồng, cô nghÄ© rằng chú rể còn chưa có gì rà ng buá»™c. váºy là , tôi nghÄ© thế nà y, đứa con gái vô cùng bất hạnh cá»§a tôi biết là m gì khi bị dối lừa chứ? Số pháºn cá»§a bá»n nhà nghèo hèn là như thế! Nhưng chúng tôi, Æ¡n trá»i, là những ngưá»i đứng đắn nên không đòi há»i gì ở Raphael cả. Ông chồng quá cố cá»§a tôi, ông Molina là m nghá» thương mại và ooaa không nợ nần cá»§a ai má»™t xu.
- Má»i chuyện sẽ ổn thoả - bà Francisca xen lá»i.
- Thế thì tốt rồi, thưa bà thân mến, nghe bà nói cứ như được uống máºt ấy. Mà tôi là m tất cả má»™t cách đưá»ng hoà ng và tế nhị đấy, bởi vì há» có biết gì đâu. Việc gì tôi phải kiện ra toà để cho các mụ ngồi lê đôi mách được dịp múa lưỡi. Cô nương đây chẳng có lá»—i gì hết, cá»› sao lại để cho tên tuổi cô ấy bị xâu xé ở toà án? Nếu há» là những ngưá»i cao thượng, tôi tá»± nhá»§, thì chÃnh há» sẽ mong dà n xếp má»i chuyện má»™t cách êm thấm và sè không xúc phạm má»™t gia đình nghèo hèn nhưng trung thá»±c. Cãi vã là m gì má»™t khi có thể sống hữu hảo vá»›i nhau? Ai chẳng biết Ä‘iá»u đó. Mà má»™t cô gái vừa đẹp vừa già u thế nà y thì ế chồng là m sao được! chỉ cần hô má»™t tiếng là hà ng trăm chú rể đến liá»n. Con gái chúng tôi thì khác, ai cÅ©ng cố lừa dối chúng cho bằng được!
- Thôi được, thôi được, chúng tôi sẽ dà n xếp má»i chuyện.
Vẫn tiếp tục nức nở thở than, mụ Bernarda lải nhải mấy lý lẽ cá»§a mình kèm theo những lá»i Ä‘e doạ trắng trợn nhưng khôn khéo, mụ là m cho má»i ngưá»i hiểu rõ rằng mình sẽ không dừng lại ở đó và nếu cần sẽ giở đủ trò. Chỉ sau đó rốt cuá»™c mụ má»›i chịu ra khá»i phòng khách, bá» lại mấy con ngưá»i bối rối tá»™t cùng.
Chú thÃch
[1] Tên thu gá»n cá»§a bà Françisca
Tà i sản của Vô Tình
05-09-2008, 08:44 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Chương 43
Matilda ngã và o vòng tay mẹ nức nở.
- Äá»§ rồi – ông Fidel nói – tôi hy vá»ng hai mẹ con không coi những Ä‘iá»u ngu ngốc cá»§a mụ già mất trà ấy là nghiêm trá»ng đấy chứ? Cứ mặc cho mụ ta ba hoa tuỳ thÃch. Là m như chúng ta có thể hoà n lại danh dá»± cho con gái mụ không bằng! Còn ông nói sao, ông Pedro thân mến?
Óc tư lợi khiến ông Fidel nói lên như thế. à tưởng vá» việc cuá»™c hôn nhân giữa con gái và Raphael có khả năng bị huá»· bá» gây cho ông niá»m thất vá»ng bởi vì trong trưá»ng hợp đó ông sẽ không được lÄ©nh canh trang trại "El Roble".
- Ngay tối nay tôi sẽ nói chuyện với bà ta và cố dà n xếp.
- Thế thì tốt, tôi sẽ chịu Æ¡n ông vô hạn. Liệu có cần quan tâm đến má»™t mụ già tầm báºy không chứ! chẳng hay ho gì nếu chúng ta bá»—ng có ý định cứu vá»›t cô con gái lầm lá»—i cá»§a mụ! Äó tháºt là cái kiểu Don Quichotte! Lẽ ra thì săn sóc cẩn tháºn đến cô ta sá»›m hÆ¡n để khá»i cần kêu ca là bị quyến rÅ© có phải hÆ¡n không.
- Lạy trá»i, xin ông thôi Ä‘i! – bà Francisca kêu lên, ghê sợ trước những lý lẽ ông chồng không há» ngại ngùng khi có mặt con gái.
- Cái gì hả? tôi biết tôi nói Ä‘iá»u gì chứ - ông Fidel cãi lại vì vốn thưá»ng bá»±c mình vá»›i bất kỳ nháºn xét nà o cá»§a vợ - Mụ già ấy đơn thuần là mất trà hoặc tệ hÆ¡n thế nữa! Nhá» trá»i tôi đã nhìn thấy nhiá»u như thế trong Ä‘á»i rồi.
- Tôi lạy ông, ông ơi! – bà Francisca năn nỉ, mắt liếc nhìn con gái và cầu khẩn ông chồng thương xót Matilda.
Bao nhiêu tâm tưởng Ä‘á»u báºn bịu và o việc lÄ©nh canh "El Roble", ông Fidel dÄ© nhiên không thể hiểu trái tim con gái bị tổn thương nặng nỠđến mức nà o. Ông nghÄ© rằng nà ng Ä‘au khổ chỉ vì sợ mất chồng và tá»›i bên con gái, ông vá»— vai nà ng âu yếm:
- Äừng buồn, con yêu quý – ông nói – không ai chiếm được chồng cá»§a con đâu.
Ông Pedro San Louis táºn dụng cÆ¡ há»™i cuá»™c cãi vã quyết liệt giữa hai vợ chồng tạm ngừng giây lát để cam Ä‘oan vá»›i ông Elias má»™t lần nữa là sẽ là m hết sức mình dẹp yên vụ tai tiếng rồi sau đó ông cúi chà o ra vá».
Còn lại mấy ngưá»i trong nhà vá»›i nhau, ông Fidel tá»± cho phép mình bá»™c lá»™ hết tình cảm cá»§a mình.
- Sao các ngưá»i có thể để cho ông Pedro ra vá» như thế kia chứ? – ông gầm lên – Lúc nà o cÅ©ng chỉ má»™t mình tôi phải lo toan hết má»i chuyện trong cái nhà nà y!
- Thế chúng tôi có thể là m gì nà o? – bà Francisca tức giáºn.
- Là m được cái gì hả? chẳng có gì đặc biệt hết! Chỉ cần tá» ra lịch thiệp hÆ¡n. Phải nhắc lại, như tôi đã là m, rằng chúng ta không coi những Ä‘iá»u nhảm nhà cá»§a mụ già đồng bóng ấy có nghÄ©a lý gì cả. Tháºt hay há»›m nếu trang trại tuá»™t khá»i tay tôi.
- Nhưng bây giá» tôi chẳng thiết gì cái trang trại – bà Francisca giáºn dữ đáp và ra khá»i phòng cùng vá»›i con gái, mặc cho ông chồng nói chuyện huyên thuyên má»™t mình.
Hai mẹ con vừa má»›i và o phòng riêng cá»§a cô gái, Matilda lại nép chặt và o ngá»±c mẹ. Cả hai ngưá»i giỠđây nước mắt rà n rụa.
- Ôi mẹ Æ¡i, ai mà ngá»! – cuối cùng Matilda ngước đôi mắt đẫm lệ nhìn mẹ.
Sau lá»i thở than chua xót ấy, trong phòng tiếp tục bao trùm sá»± im lặng. Trút ná»—i Ä‘au cá»§a lòng tuyệt vá»ng ghê gá»›m và o lá»i than thở, cô dâu sắp cưới khó bá» an á»§i lặng lẽ khóc cho những ước vá»ng sá»›m lụi tà n cá»§a mình.
Bà Francisca lau mắt, bà hiểu nghÄ©a vụ cá»§a bà là phải truyá»n lòng can đảm cho con gái Ä‘ang bị vỡ má»™ng má»™t cách tháºt sá»± nghiêm trá»ng đến mức đỠđẫn cả ngưá»i vì cú đòn bất ngá» và tà n nhẫn.
- Thôi con gái ạ, - bà dịu dà ng vuốt tóc Matilda – cứ bình tÄ©nh, nhá» trá»i má»i chuyện vẫn sẽ ổn thoả thôi.
- á»”n thoả ư, thưa mẹ? – Matilda thét to đến mức không thể ngá» - ổn thoả ư? Nhưng như thế nà o ạ? Chẳng lẽ ba mẹ cho rằng con khóc lóc vì bị mất chồng? con đã yêu anh ta kia mà ! Còn bây giá» con không thể yêu được nữa, bởi vì anh ta đã cam Ä‘oan như thể con là tình yêu duy nhất cá»§a anh ta nhưng thá»±c ra chỉ chán ngưá»i phụ nữ khác nên anh ta quay lại vá»›i con để thoát khá»i những mối nhân duyên khó chịu! Ô, chẳng lẽ sụ việc là ở chá»— lấy chồng thôi sao? Không, con khóc than cho tình yêu cá»§a mình kia! Con đâu có Ä‘au đớn như thế nà y khi mất Raphael lần trước? Không, con đã chịu đựng ná»—i buồn má»™t cách cứng cá»i bởi vì cho rằng anh ta xứng đáng vá»›i tình cảm mà ba mẹ đã bắt con hy sinh. Ba chia uyên rẽ thuý giữa con và Raphael khi ấy, nhưng chẳng ai có thể buá»™c con khinh bỉ ngưá»i mình yêu. Còn bây giá»? Trá»i Æ¡i, má»™t sá»± khác biệt ghê gá»›m biết bao!
CÆ¡n nức nở cắt ngang lá»i Matilda, từ lồng ngá»±c nà ng báºt ra những âm thanh không rõ rà ng và nà ng ép chặt hai tay và o ngá»±c dưá»ng như muốn Ä‘o nhịp Ä‘áºp Ä‘iên loạn cá»§a nó.
- Äừng khổ não quá thế, con gái bé bá»ng – bà mẹ nhắc lại, hiểu rằng lúc nà y bà không thể giúp được gì cho cô con gái Ä‘ang ngáºp chìm trong Ä‘au buồn.
- Cứ cho rằng tình yêu cá»§a con tháºm chà không nghiêng ngả trước ná»—i thất vá»ng khá»§ng khiếp đã là m tổn thương nặng ná» trái tim con – Matilda nói tiếp nhá» những lá»i dịu dà ng cá»§a mẹ là m nà ng dần dần bình tâm lại – cứ cho rằng tháºm chà con có thể quên Ä‘i má»i chuyện vừa xảy ra, nhưng chẳng lẽ con lại có đủ sức chung sống vá»›i anh ta nữa sao? Bởi lẽ ai cÅ©ng có thể cỠđủ quyá»n để nguyá»n rá»§a con vì thói Ãch ká»· chỉ biết đến hạnh phúc cá»§a riêng mình mà gây nên khổ Ä‘au cho má»™t cô gái nghèo hèn, má»™t cô gái chỉ có lá»—i là để cho ngưá»i ta lừa dối. Nhưng ngay cả con cÅ©ng bị lừa dối để tin rằng anh ta không bao giá» yêu ai khác ngoà i con ra! Mẹ Æ¡i, tháºt là ghê tởm, khi con nghÄ© đến tất cả những Ä‘iá»u đó, con tưởng dưới chân mình bá»—ng nứt ra má»™t vá»±c sâu. Không, con không còn yêu anh ta nữa, con căm thù anh ta! Ai sẽ thuyết phục được con anh ta từ chối cưới ngưá»i mẹ cá»§a đứa bé vì anh ta không yêu chứ không phải vì cô ấy nghèo? Ai có thể là m cho con tin rằng anh ta chá»n con vì say mê chứ không phải vì tÃnh toán?
à nghÄ© ác nghiệt nà y dẫn cô gái đến những dằn vặt bi thảm má»›i. nà ng nÃn lặng lướt nhìn căn phòng bằng ánh mắt vô hồn rồi đột ngá»™t gục xuống trong những tiếng thổn thức tuyệt vá»ng. Tháºt vô Ãch khi bà Francisca cố an á»§i con gái, gá»i nà ng bằng cái tên âu yếm nhất, tháºt uổng công khi bà ghì nà ng và o ngá»±c mình van nà i vì tất cả những gì thiêng liêng mà gạt bá» Ä‘iá»u ức Ä‘oán nhục nhã kia!
Cô gái không nghe, không cảm thấy những vuốt ve trìu mến, không ghi nháºn những lá»i vá»ng đến bên tai. Vẫn giữ ý nghÄ© vô cùng Ä‘au đớn ấy, Matilda gấp gáp đỉêm lại trong ký ức những giá» phút sung sướng cá»§a yêu đương, nhá»› lại những lá»i ước nguyện, những ánh mắt thiết tha, nhưng rồi cái ý nghÄ© quá»· quái cứ bám riết không buông tha nà ng ngay cả trong cánh đồng rá»™ hoa cá»§a ký ức, và những ảo má»™ng cao xa được tô Ä‘iểm bằng cánh đồng ngát hương đó chợt biến mất, hệt như những cánh hoa bị má»™t bà n tay sá»— sà ng ngắt đứt.
Nhiá»u giá» trôi qua. Thỉnh thoảng Matilda thốt ra má»™t và i câu rá»i rạc khiến ngưá»i khác hiểu được nà ng Ä‘ang nghÄ© gì, sau đó má»™t ý tưởng má»›i lại dìm cô gái đáng thương xuống vá»±c thẳm chán chưá»ng và ná»—i tá»§i khổ lại thiêu đốt nà ng chẳng khác gì ngá»n lá»a dữ. CÅ©ng như hạnh phúc, tai hoạ luôn tìm kiếm má»™t trái tim thân hữu, má»™t nÆ¡i nương tá»±a để có thể trao gởi, chÃnh vì thế khi tin chắc rằng mẹ không đủ khả năng hiểu thấu mức độ Ä‘au xót cá»§a mình, Matilda liá»n chạy đến bên bà n viết vá»™i bức thư ngắn ngá»§i gá»i cho cô chị há», bức thư mà như chúng ta đã biết, Leonor nháºn được đúng và o giây phút nà ng thốt lên câu nói nhiá»u hà m ý, gieo hy vá»ng và o trái tim Martin.
Tà i sản của Vô Tình
05-09-2008, 08:45 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Chương 44
Mãi ná»a tiếng sau khi nháºn được thư Matilda, Leonor má»›i cùng vá»›i cha đến nhà Elias.
Nà ng và o thẳng phòng cô em há», còn ông Damasso và o phòng khách, nÆ¡i ông Fidel cùng bà vợ đã vá»™i vã có mặt khi được tin ông đến.
Hai cô gái ôm choà ng lấy nhau rồi lặng ngưá»i không thốt lên lá»i, sau cùng do lúng túng trước nhiá»u phá»ng Ä‘oán hÆ¡n là do ná»—i buồn khổ cá»§a cô em, Leonor há»i:
- Em là m sao thế? Äiá»u gì đã xảy ra? Bức thư cá»§a em là m chị sợ hãi.
Matilda lau những giá»t lệ vừa má»›i trà n ra khoé mắt lúc Leonor tá»›i, rồi tả lại toà n bá»™ quang cảnh do bà Bernarda Kordero đóng vai chá»§ yếu.
Tin ấy là m cho Leonor Ä‘iếng ngưá»i, dÄ© nhiên nà ng thiệt tâm thương cô em há», nhưng đồng thá»i má»™t ý nghÄ© bá»™c lá»™ tâmtrạng cá»§a nà ng bá»—ng nảy ra "Không khéo Martin có quan hệ yêu đương vá»›i cô em kia cÅ©ng nên. Chà ng thân vá»›i San Louis lắm kia mà "
- Nếu là em thì chị sẽ hà nh động ra sao? – Matilda há»i, tin rằng Leonor chỉ nghÄ© vá» ná»—i bất hạnh xảy đến cho nà ng.
- Chị ư? Thá»±c tình thì, Matilda ạ, tháºm chà chị không biết nói gì…
- Chị hãy đặt chị và o vị trà của em. Khi ấy chị là m thế nà o?
- Liệu em có thể tha thứ cho chà ng ta không? – Leonor không trả lá»i thẳng câu há»i.
- Tha thứ thì có thể - nà ng nghe được lá»i đáp – nhưng yêu thì không bao giá» nữa.
- Trong trưá»ng hợp đó rất khó góp lá»i khuyên – Leonor lẩm bẩm.
- Em cÅ©ng không đỠnghị lá»i khuyên. Em đơn thuần muốn biết chị sẽ là m gì nếu ở địa vị cá»§a em mà thôi.
- Có lẽ chị sẽ khinh bỉ chà ng ta.
- Chị phải biết là ba em ngay cả nghe vỠviệc đám cưới có thể bị huỷ bỠcũng không muốn.
- Nếu váºy chị sẽ tá»± huá»· bá» nó – Leonor nói vá»›i vẻ cương quyết cố hữu cá»§a nà ng.
- Em sẽ hà nh động như thế - Matilda cứng rắn thốt lên – em chẳng có gì để sợ hết. Cứ để ba em doạ dẫm thế nà o tuỳ thÃch. Ông không thể bắt em khốn khổ hÆ¡n ná»—i khốn khổ hiện tại được.
Sau má»™t lát im lặng, cô gái há»i:
- Nhưng phải thá»±c hiện việc ấy ra sao? Ba em không muốn nói đến chuyện tuyệt giao vá»›i anh ta hay ông cáºu.
- Váºy em viết thư Ä‘i – Leonor đỠnghị.
- Äúng thế. Má»i chuyện khi ấy láºp tức chấm dứt và ba em không thể sá»a đôi được Ä‘iá»u gì.
Matilda ngồi và o bà n và cầm lấy bút.
Song vừa má»›i viết xong há» tên cá»§a ngưá»i mình yêu dấu, những giá»t lệ đã nhoà cả đôi mắt nà ng và chúng lã chã rÆ¡i trên tá» giấy trắng.
- Em nói gì vá»›i anh ta đây? – nà ng há»i Leonor, giá»ng não nuá»™t.
- Äừng vá»™i và ng, em hãy suy nghÄ© cho kỹ đã.
- Không! không! – Matilda kêu to – quyết định của em không thể lay chuyển được, không có gì là m thay đổi nó được.
- Em viết ngắn thôi, đừng có lá»i thừa.
Bà n tay cá»§a Matilda gấp gáp lướt trên trang giấy. má»™t phút sau nà ng ưỡng thẳng ngưá»i lên và đá»c thà nh tiếng:
"Giữa chúng ta má»i chuyện chấm dứt. Tôi thiết nghÄ© khá»i cần giải thÃch do đâu có quyết định nà y cá»§a tôi, nó xuất phát từ những lý do xác đáng, lương tâm đòi há»i tôi như thế. Tôi viết cho ông để tránh bất kỳ lá»i biện bạch nà o, tôi không có ham muốn nghe hoặc Ä‘á»c chúng.
Matilda Elias"
- Như váºy hoà n toà n đủ rồi – Leonor nháºn xét.
Matilda gá»i cô đầy tá»› và ra lệnh đưa bức thư đến đúng địa chỉ, nhưng phải là m sao để không ai trong nhà được biết. Sau đó nà ng ngồi xuống bên chị há» trên ghế dà i.
- Em dứt khóat phải gặp chị là cần thiết – nà ng thì thầm – bởi vì chị gieo và o lòng em can đảm. Chị thấy đấy, em không một phút do dự và không sợ gì cả.
Nhưng lúc ấy sức lá»±c đã rá»i bá» cô gái tá»™i nghiệp, nà ng giÆ¡ tay bưng mặt, còn hai vai thì run lên bần báºt vì nén cÆ¡n nức nở.
- Nếu em nghÄ© lại thì vẫn chưa muá»™n – Leonor thốt lên – chắc ngưá»i hầu còn chưa ra khá»i nhà đâu.
- Sao kia? Chị tưởng là em hối tiếc ư? Không, em không khóc vì chuyện đó. Nó kết thúc rồi!
Trong khi đó ông Damasso cÅ©ng được nghe chÃnh miệng bà em gái kể lại tỉ mỉ sá»± việc vừa xảy ra, kèm theo những nháºn xét mà ông Fidel xen và o vì cho rằng ông có thể giảng giải tốt hÆ¡n nhiá»u.
- Thế tôi đã nói gì với cô chú nà o? – ông Damasso thốt lên, vẫn chưa quên việc Raphael bóp cổ mình – Tôi luôn luôn biết rằng gã trai ấy là kẻ trăng hoa vô công rồi nghỠmà .
- Thôi Ä‘i ông anh! Thá»i trai trẻ ai chẳng có những chuyện như váºy cÆ¡ chứ! – ông em rể phản đối – tất cả chúng ta Ä‘á»u từng là m những việc ngu ngốc kiểu đó!
- Lạy Chúa lòng là nh! Ông nói gì thế? – bà Francisca tức giáºn.
- Bà nghe đây – ông Fidel lấy giá»ng răn dạy – phụ nữ không hiểu cuá»™c Ä‘á»i như đà n ông chúng tôi đâu.
- Bù và o đó hỠbiết rõ đạo đức là gì.
- Có phải bà định nói là tôi vô đạo đức bởi vì tôi lý giải má»™t cách triết há»c không đấy? – ông chồng há»i xá» xiên – Tôi hiểu Ä‘á»i hÆ¡n bà . ChÃnh anh trai bà đã khẳng định vá»›i bà điá»u đó.
Ông Damasso, như ngưá»i Chilê vẫn nói, là má»™t báºc thầy bà y mưu đặt kế, hÆ¡n nữa không chỉ trong chÃnh trị mà trong cả những việc cá»§a Ä‘á»i thưá»ng, chÃnh vì váºy ông lên tiếng má»™t cách tháºn trá»ng.
- Tất nhiên thá»i trai trẻ nhiá»u ngưá»i mắc sai lầm. Äiá»u đó không thể phá»§ nháºn.
- Thấy chưa? Thấy chưa? – ông Fidel xấn xổ vá»›i bà vợ - má»™t khi tôi nói rằng tôi hiểu Ä‘á»i thì tức là sá»± tháºt nó như thế. Tá»™i lá»—i cá»§a Raphael có gì ghê gá»›m hả? tất cả sẽ bị quên Ä‘i mau chóng.
- Tôi nghĩ rằng Matilda sẽ không mau quên đâu – bà Francisca cãi lại.
- Sao lại không? Phải chăng tôi không hiểu phụ nữ chắc? Sau hai ngà y là nó sẽ chẳng nhớ đến chuyện nà y nữa.
- Rồi xem – bà Francisca đối đáp.
- Chẳng có gì phải xem cả. Tôi không bao giỠlầm lẫn.
Ông Fidel định đốt Ä‘iếu xì gà nhưng không thấy diêm nên ra khá»i phòng khách, ông Damasso xÃch lại gần em gái.
- Anh bảo đảm vá»›i em má»™t Ä‘iá»u – ông nói – cái thằng Raphael ấy là má»™t thằng tồi tệ.
- Matilda sẽ không thể tha thứ - bà Francisca đáp lại.
- Cà ng hay, em yêu qúy ạ, cà ng hay. Dù sao thì nó cũng không thể hạnh phúc khi lấy thằng đó. Và ở địa vị em bây giỠanh sẽ phản đối đám cưới nà y.
- Nhưng anh cũng phải giúp em chứ? – bà Francisca đỠnghị.
- Em có thể hoà n toà n trông cáºy và o anh – ông anh trai Ä‘oan chắc.
Ông Fidel quay và o, Ä‘i sau ông là Leonor. Hai cha con ông Damasso từ biệt má»i ngưá»i và vá» nhà .
Khuya hôm đó Leonor kể lại cho Martin sự việc xảy ra ở nhà Elias.
- Tôi thấy thương Matilda – nà ng nói – cô ấy bất hạnh là m sao! Tôi bắt đầu nghÄ© rằng anh có đủ cÆ¡ sở để truyá»n bá há»c thuyết vá» thái độ dá»ng dưng như má»™t liá»u thuốc cứu mạng.
- Than ôi, không phải bao giá» con ngưá»i cÅ©ng là m chá»§ được tình cảm cá»§a mình – Martin trả lá»i – và há»c thuyết thưá»ng chỉ dừng lại ở há»c thuyết mà thôi.
- Sao? Té ra anh đã thay đổi quan điểm? – Leonor thốt lên – rõ rà ng tiểu thư Edelmira có uy lực đối với anh!
- Hoà n toà n không phải cô ấy là m lay chuỷên những nguyên tắc cá»§a tôi – Martin bác bá».
Leonor không nối tiếp câu chuyện, vẻ chân tình trong giá»ng nói cá»§a Martin đánh tan mối nghi ngỠđã nảy sinh trong lòng nà ng lúc nghe Martin thú nháºn.
Nháºn thấy cô gái bá» Ä‘i, Martin cảm thấy niá»m hy vá»ng vừa loé lên và i giá» trước đây cÅ©ng lìa bá» chà ng.
"Nà ng lúc nà o cũng thế - chà ng nghĩ – Chắc nà ng sinh ra không phải để yêu"
Sau đó má»™t lát, Rivas ra khá»i nhà , chà ng định gặp Raphael nhưng không được.
- Nó đi đâu từ một giỠtrước rồi – bà dì của San Louis bảo.
- Bà là m ơn nhắn hộ là sáng sớm mai cháu sẽ tới – Martin cúi chà o.
Cũng tối hôm ấy, ông Fidel thấy cần phải thăm ông Pedro San Louis.
- Tôi nghÄ© rằng – ông nói sau khi đã giải bà y má»™t cách súc tÃch những quan niệm cá»§a mình vá» trò nghịch ngợm cá»§a những chà ng trai con nhà gia giáo – tốt hÆ¡n hết là tổ chức đám cưới nhanh lên.
- Tôi cảm thấy nên đợi má»™t thá»i gian nếu như cô dâu và chú rể không hối thúc chúng ta, cần phải xoa dịu mụ già cách nà o đó kẻo mụ lại gây lắm chuyện rắc rối.
- Tôi sẽ là m tất cả để ngay ngà y mai bá»n trẻ gặp được nhau – ông Fidel vá»™i cam Ä‘oan vì e rằng việc kéo dà i cưới xin biết đâu sẽ có tác hại đến thoả thuáºn lÄ©nh canh.
Äúng lúc đó Raphael bước và o phòng. Nhìn chà ng má»i ngưá»i không thể giấu được sá»± kinh ngạc. Gương mặt chà ng trai nhăn nhó, ánh mắt lÆ¡ láo, chà ng cúi chà o vá»›i dáng Ä‘iệu lạ lùng khó tả rồi mệt má»i ngã ngưá»i xuống ghế bà nh và toà n bá»™ bá»™ dạng cá»§a chà ng bá»™c lá»™ má»™t ná»—i buồn vô hạn là m cho ông Fidel cÅ©ng như ông Pedro Ä‘á»u không dám phá vỡ bầu không khà yên tÄ©nh trong và i giây.
Cha của Matilda lên tiếng trước tiên
- Tôi và ông Pedro vừa mới bà n bạc là cần mau chóng tiến hà nh đám cưới – ông nói với Raphael – Anh thấy việc đó thế nà o? Bởi lẽ tôi lo lắng cho hạnh phúc của con gái.
- Việc đó không thể được, thưa ngà i – chà ng trai khó nhá»c nói.
- Không thể được là thế nà o? – ông Fidel nhảy khá»i chá»— ngồi.
Raphael lấy tá»i giấy ra khá»i túi rồi đưa cho ông.
- Xin ông Ä‘á»c rồi sẽ hiểu má»i chuyện.
Ông Fidel lướt mắt Ä‘á»c bức thư Matilda, sau đó gấp lại và thốt lên vá»›i nụ cưá»i giả tạo.
- Tháºt là trẻ con! Anh biết nó yêu anh đến mức nà o rồi mà , còn nó viết ra những lá»i nà y do tách động cá»§a cú đòn đột ngá»™t thôi. Cứ đến nhà tôi ngay rồi anh sẽ tin là má»i chuyện không đến ná»—i đáng sợ như thế đâu.
- Không, thưa ngà i, tôi không bao giỠquay lại đó nữa – Raphael ủ rũ đáp.
- Xin anh thôi Ä‘i! Ông xem đấy, thưa ông Pedro quý mến, những kẻ si tình thá»i nay hỠđúng là thuá»· tinh, má»›i má»™t tà đã vỡ vụn.
Ông Pedro lấy bức thư từ tay ông Fidel và đá»c hết.
- á»’, má»i chuyện không đơn giản – ông nháºn xét.
- Rõ là ông Ãt hiểu biết vá» con gái, thưa ông Pedro quý mến – ông Fidel khăng khăng ý mình - ở đây ai chẳng hiểu, nó muốn anh ấy phải xin nó tha thứ! Chỉ cần Raphael đừng bướng bỉnh và cùng Ä‘i vá»›i tôi.
- Tôi sẽ không Ä‘i, thưa ngà i – San Louis đáp – Bức thư do Matilda viết hẳn là không được ngà i biết trước và đã rõ rà ng là giữa chúng tôi má»i việc đã kết thúc rồi.
- Không thể có chuyện ấy. Tôi xin chịu trách nhiệm, cần gì phải để tâm đến má»™t con bé đồng bóng cÆ¡ chứ! Tôi dám chắc là nó đã ân háºn vì gởi bức thư nà y Ä‘i.
- Xin cảm tạ ngà i vì sự quan tâm thinh tình – Raphael nói – Nhưng tôi van ngà i hãy để Matilda hoà n toà n tự do. Nếu nà ng hối tiếc vì đã viết bức thư kia cho tôi thì cứ để nà ng tự nói ra. Dĩ nhiên nà ng thừa biết tôi sẵn sà ng phủ phục dưới chân nà ng ngay khi nà ng cho ra lệnh.
- Tôi chỉ muốn má»™t Ä‘iá»u – ngà i Fidel tiếp lá»i trong lúc đầu óc vẫn không ngừng nghÄ© đến việc lÄ©nh canh – Xin đừng quên ý kiến cá»§a tôi vá» việc nà y ra sao. Tôi mong con gái tôi là vợ cá»§a anh. Còn nếu vô phúc mà điá»u đó không xảy ra thì tôi hy vá»ng rằng các vị sẽ Ä‘á»n bù xứng đáng cho thiện chà và ná»— lá»±c cá»§a tôi.
- á»’, chúng tôi không phiá»n trách gì anh hết! – ông Pedro thốt lên.
- Trong công việc tôi là con ngưá»i kiên định – ông Fidel đáp – Và má»™t khi đã thoả thuáºn Ä‘iá»u gì, tôi không khi nà o vi phạm lá»i hứa.
- tôi cÅ©ng giữ quan Ä‘iểm như váºy – ông Pedro cam Ä‘oan.
Câu nói nà y trả lại sá»± yên lòng cho ông Fidel sau khi vô cùng lo lắng vì bức thư cá»§a Matilda. Ông nhìn nháºn nó như sá»± khẳng định chÃnh thức vá» việc ông Pedro, mặc dù có sá»± cố, vẫn có ý giao trang trại cho mình lÄ©nh canh như cÅ©, má»i chuyện còn lại đối vá»›i ông Fidel chỉ là thứ yếu.
Tá»± chúc mừing vì cách cá» xá» khôn khéo để má»™t lần nữa được hứa cho lÄ©nh canh trang trại, ông Fidel cáo biệt hai cáºu cháu ông Pedro San Louis và trở vá» nhà . Ông quyết định sẽ dùng quyá»n lá»±c là m cha để ép Matilda từ bá» những Ä‘iá»u nà ng đã viết trong thư. Nà ng cần hiểu rằng việc không phải liên quan đến những Ä‘iá»u vá»› vẩn, mà là đến má»™t trang trại như "El Roble"
Nhưng, như chúng tôi đã nói, cô gái tìm được nguồn sức lá»±c tinh thần, nếu có thể diá»…n tả như thế, trong chÃnh ná»—i khổ Ä‘au cá»§a mình. Nước mắt tuôn như mưa nhưng đồng thá»i nà ng không chịu phục tùng ý chà cá»§a cha, và ông Fidel, sau khi gắng hết sức sáºp cá»a lại, ông bước ra khá»i nhà , tá»± trấn an rằng ông Pedro San Louis là ngưá»i đúng đắn biết giữ lá»i hứa.
Tin chắc rằng chỉ có dùng bạo lá»±c má»›i có thể bắt Matilda chấp thuáºn cái đám cưới bị đổ vỡ má»™t cách lạ lùng và đột ngá»™t ấy, nhà doanh nghiệp khôn ngoan bá»—ng nghÄ© ra má»™t lối thoát tuyệt diệu khá»i tình thế. Tá»± khen mình sáng trà và hừng há»±c ước muốn thá»±c hiện cho tháºt mau kế hoạch cá»§a mình, ông vá»™i vã đến nhà ngà i Ensina.
"ÄÆ°á»£c lÄ©nh canh "El Roble" và gả Matilda cho Agustin – đó là má»™t thắng lợi rá»±c rỡ" – trên đưá»ng Ä‘i ông tá»± nhá»§.
Và o đến phòng khách, ông gá»i ông anh rể qua má»™t bên.
- Tôi mong anh đừng nhầm tưởng những Ä‘iá»u tôi nói hôm nya trước mặt vợ tôi là tháºt – ông mở đầu – tôi không thể hà nh động khác được, nếu không thì ở nhà không cho tôi sống nổi trên cõi Ä‘á»i nà y! Tôi chấp thuáºn vá»›i ông Pedro cho Raphael cưới con gái chỉ vì Matilda má»™t má»±c muốn như thế. Nhưng bây giá» má»i chuyện đã thay đổi rồi.
- Tôi phải hiểu như thế nà o đây? – ông Damasso ngạc nhiên.
Ngà i Elias liá»n kể lại bức thư cá»§a con gái và vá» sá»± kiên quyết khước từ lấy Raphael cá»§a nà ng.
- Tuyệt vá»i! – Damasso thốt lên.
- Ước muốn thiết tha của tôi là con gái tôi và Agustin nên vợ nên chồng – ông Fidel nói tiếp – Nhưng bởi vì tôi không muốn là m trái ý nó…
- Nhưng nó tự khước từ kia mà . Sự việc bây giỠkhác trước.
- Äấy, đấy. Tôi cÅ©ng nghÄ© thế. Chỉ cần đợi thêm Ãt lâu nữa.
- Dĩ nhiên rồi – ông Damasso tán thà nh.
Trở vá» nhà khuya hôm đó, ngà i Elias thầm cảm Æ¡n bà Bernarda – ngưá»i mà má»›i hồi sáng ông còn cho là gà n dở chưa từng thấy.
Tà i sản của Vô Tình