 |
|

28-10-2008, 12:16 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 38
Hội Võ Quán Chủ lủng đoạn quần hùng
Lôi Phi máy môi muốn nói nhưng đột nhiên ngừng lại.
Hồng Bất Phát nhìn chằm cháºp và o mặt y há»i:
- Lôi huynh đã có tà i phân biệt được những ám ký các môn phái khắp thiên hạ thì chắc là tình hình Kim Lăng hiện nay đã biết rõ rồi?
Lôi Phi đáp:
- Những ngưá»i thá»§ há»™ các môn phái Ä‘á»u là hạng má»›i tuyển nên những Ä‘iá»u bà máºt Ãt tiết lá»™ ra ngoà i. Mãi hôm nay tiểu đệ má»›i nghe tin bá»n há» vì cây linh chi mà tá»›i đây.
Hồng Bất Phát khẻ thở dà i há»i:
- Váºy ra mục Ä‘Ãch cá»§a Lôi huynh tá»›i đây không phải vì cây linh chi hay sao?
Lôi Phi đáp:
- Trước đây tiểu đệ không biết cả chuyện cây linh chi nữa.
Hồng Bất Phát há»i:
- Bây giá» Lôi huynh biết rồi, váºy tÃnh thế nà o đây?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu đệ chẳng có gì mà tÃnh toán.
Hồng Bất Phát tá»§m tỉm cưá»i há»i:
- Hiện giỠở thà nh Kim Lăng Ãt ra có đến mưá»i mấy lá»±c lượng xung đột. Nếu Lôi huynh chỉ có má»™t ngưá»i chẳng hóa ra thế cô lá»±c bạc hay sao?
Lão đưa mắt nhìn Lý Hà n Thu nói tiếp:
- Dù có Lý thế huynh hợp tác, tại hạ vẩn e rằng không tà i nà o có đủ thá»±c lá»±c chống đối vá»›i những lá»±c lượng cưá»ng đại.
Lý Hà n Thu tá»± há»i:
- Không hiểu lão nà y nói câu đó là có dụng tâm gì?
Bổng nghe Hồng Bất Phát nói tiếp:
- Tại hạ tự tin mình là tay lỗi lạc, nhưng đối với vụ linh chi nà y...
Lão nói tới đây đột nhiên im bặt.
Lôi Phi thá»§ng thẳng há»i:
- Hồng huynh! Phải chăng Hồng huynh cũng động lòng mưu cuộc tranh đoạt linh chi?
Hồng Bất Phát đáp:
- Lôi huynh đoán đúng đó.
Lão ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Cây linh chi thà nh hình kia không phải là váºt để thưởng ngoạn, nếu lấy được mà dùng thì có thể tăng thêm 60 năm công lá»±c trở lên.
Lôi Phi há»i:
- Linh chi công hiệu đến thế ư?
Hồng Bất Phát đáp:
- Ãó là tại hạ chưa nói hết hiệu dụng cá»§a nó.
Lôi Phi há»i:
- Phải chăng Hồng huynh muốn thuyết phục tiểu đệ?
Hồng Bất Phát đáp:
- Phải rồi! Tại hạ muốn hợp tác với Lôi huynh.
Lôi Phi đáp:
- Cách hợp tác thế nà o?
Hồng Bất Phát đáp:
- Chúng ta hiệp lá»±c mưu đồ cây linh chi thà nh hình kia. Nếu lấy được rồi sẽ Ä‘em chia Ä‘á»u cho nhau mà dùng.
Lôi Phi tá»§m tỉm cưá»i quay lại ngó Lý Hà n Thu nói tiếp:
- Hồng huynh! Tiểu đệ còn ông bạn nà y nữa.
Hồng Bất Phát trầm ngâm một chút rồi nói:
- Nếu Ä‘em chia nó thà nh 3 phần thì không hiểu công hiệu ra sao? Lý thế huynh nguyện ý thì tại hạ dÄ© nhiên rất hoan nghinh má»i nháºp cuá»™c.
Lý Hà n Thu không biết trả lá»i ra sao. Chà ng đưa mắt nhìn Lôi Phi lẳng lặng không nói gì.
Lôi Phi ngẫm nghÄ© má»™t lúc rồi há»i:
- Hồng huynh cũng đơn phương độc mã đến Kim Lăng chăng?
Hồng Bất Phát đáp:
- Ngoà i tại hạ còn hai tên đồ đệ...
Lão ngoảnh đầu nhìn Lôi Phi một cái rồi tiếp:
- Nếu ta muốn tìm ngưá»i trợ lá»±c thì lát nữa sẽ triệu thêm mấy chục tay cao thá»§. Nhưng tại hạ không muốn cùng bá»n há» hợp tác.
Lôi Phi há»i:
- Vì không thể phân phối linh chi cho bá»n hỠđược chứ gì?
Hồng Bất Phát đáp:
- DÄ© nhiên đó là má»™t nguyên nhân rất trá»ng yếu. Còn nguyên nhân thứ hai là cuá»™c cạnh tranh nà y, võ công không phải là yếu tố quyết định, thà nh bại mà cần phải những nhân váºt trà dÅ©ng kiên toà n. Có khi trà mưu cần hÆ¡n cả võ công. Tá»· như Lôi huynh chẳng những mưu trà hÆ¡n ngưá»i mà vá» võ công cÅ©ng là tay cao thá»§ báºc nhất, vì thế mà sau khi gặp Lôi huynh tại hạ quyết định hợp tác ngay, má»›i nói cho Lôi huynh biết chá»— cư trú.
Lôi Phi cưá»i mát nói:
- Chà ! Ãã được Hồng huynh ân cần như váºy, nếu tiểu đệ từ chối thì là bất cung.
Y đưa mắt nhìn Lý Hà n Thu cưá»i há»i:
- Lý huynh đệ nghĩ sao? Có muốn hợp tác cùng Hồng huynh đây không?
Lý Hà n Thu thấy chuyện mưu đồ bảo váºt cá»§a ngưá»i khác là bất chÃnh, lòng chà ng có Ä‘iá»u áy náy. Trong lúc thảng thốt chà ng không biết là m thế nà o cho phải, nên nghÄ© ngợi mải mà không trả lá»i được.
Hồng Bất Phát hắng đặng một tiếng rồi nói:
- Má»—i ngưá»i có má»™t chà hướng. Nếu Lý huynh nháºn thấy hà nh vi cá»§a bá»n tại hạ có Ä‘iá»u không ổn thì tùy ý. Lý huynh mà vui lòng hợp tác dÄ© nhiên bá»n tại hạ rất hoan nghênh. Bằng không muốn hợp tác, tại hạ cÅ©ng không miá»…n cưỡng.
Lý Hà n Thu đưa mắt nhìn Lôi Phi nói:
- Lôi huynh! Tiểu đệ có má»™t Ä‘iá»u khó nói.
Lôi Phi há»i:
- Lý huynh có Ä‘iá»u chi khó nói?
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Nếu cây linh chi đó hiện đã là má»™t váºt sở hữu cá»§a ngưá»i khác thì cỠđộng cá»§a chúng ta có nên hay không?
Lôi Phi đáp:
- Nếu mà váºt sở hữu cá»§a ngưá»i mà bá»n mình mưu đồ tranh Ä‘oạt thì dÄ© nhiên có Ä‘iá»u không tiện.
Hồng Bất Phát nói ngay:
- Theo chá»— tại hạ biết thì cho đến giá» phút nà y, cây linh chi kia vẫn là váºt vô chá»§. DÄ© nhiên có ngưá»i giảo quyệt nói bừa là váºt sở hữu cá»§a há».
Lôi Phi há»i:
- Giữa hai vấn đỠcó hay không là váºt sở hữu thiệt khó mà phân biệt. Như thế nà o má»›i kể là sở hữu chá»§ được.
Lý Hà n Thu nói:
- Cái đó khó nói lắm. Tá»· như có ngưá»i đã phát hiện ra cây linh chi, phái ngưá»i đến coi giữ. Như váºy có phải là sở hữu chá»§ hay không?
Hồng Bất Phát đáp:
- Như váºy không kể là sở hữu chá»§ được.
Lý Hà n Thu há»i:
- Trưá»ng hợp nà o má»›i là sở hữu chá»§?
Hồng Bất Phát đáp:
- Nếu há» lấy được và o tay Ä‘em Ä‘i chá»— khác. Giả tá»· có ngưá»i đã thấy linh chi tháºt, dÄ© nhiên há» sá»›m dá»i khá»i Kim Lăng vì hỠđã biết rõ nÆ¡i đây náo loạn vô cùng, sao còn ở lại là m chi?
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Lão nói váºy tháºt có lý. Nếu Ãinh Bá»™i quả tháºt ở ngôi hoang từ kia để giữ linh chi thì sao lại không Ä‘em nó Ä‘i nÆ¡i khác.
Hồng Bất Phát lại nói:
- Tại hạ muốn hợp tác với Lôi huynh cùng mưu lấy linh chi không phải vì tham tâm tự dục.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Hiển nhiên lão muốn đoạt linh chi để tăng gia công lực mà lại chối không vì tham tâm tư dục, chẳng lẻ lão còn có liên quan gì đến đại sự võ lâm?
Chà ng không hiểu lai lịch cùng thân thế Hồng Bất Phát, nên ráng nhịn không há»i nữa.
Lôi Phi nói:
- Hồng huynh nói váºy tiểu đệ có chá»— chưa hiểu rõ lắm.
Hồng Bất Phát tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Vì cây linh chi thà nh hình kia là do tinh hoa cá»§a trá»i đất bồi dưỡng má»›i nên có những công hiệu tuyệt thế. Bất luáºn là ai lấy được, uống và o cÅ©ng tăng thêm tuổi thá». Ãối vá»›i ngưá»i luyện võ được gia tăng 60 năm công lá»±c là má»™t cuá»™c thà nh tá»±u khiến ngưá»i nghe phải sợ hãi. Ngưá»i uống nó có thần lá»±c như váºy thì không phải là ai ai cÅ©ng bì kịp.
Lôi Phi ngắt lá»i:
- Cái đó tiểu đệ đã hiểu rồi. Cây linh chi thà nh hình hà ng ngà n năm chưa có má»™t lần dÄ© nhiên là váºt trân quý vô cùng. Nhưng chúng ta mưu đồ lấy là m cá»§a mình rồi chia nhau ăn uống, như thế chẳng phải vì mình thì còn vì ai nữa?
Lý Hà n Thu khen thầm trong bụng:
- Hay quá! Hay quá! Tuy y có biệt hiệu là Thần Thâu, song chưa mất lòng nghĩa hiệp, khẳng khái.
Hồng Bất Phát lại lên tiếng:
- Phải rồi! Chúng ta mưu đồ linh chi vì tá»± nguyện chứ bằng vì ai. Nhưng chúng ta tá»± tin mình không đến ná»—i là m Ä‘iá»u tà n ác trên chốn giang hồ. Cây linh chi lá»t và o tay ngưá»i tốt thì không sao. Vạn nhất bị quân thâm hiểm độc ác lấy được thì chẳng những há» dùng để tăng công lá»±c cho bản thân mà còn tăng cưá»ng thá»±c lá»±c là m Ä‘iá»u tà n ác. Ngưá»i ta ở Ä‘á»i sống được bao lâu, tranh thá»§ khoảng thá»i gian 60 năm là má»™t kỳ công vÄ© tÃch. Tại hạ không dám nói khoác, sau khi uống linh chi rồi láºp tức thà nh tay cao thá»§ báºc nhất trên thiên hạ, nói má»™t cách khác sẽ trở nên bông hoa kỳ lạ trong võ lâm. Chúng ta mà đoạt được linh chi thì Ãt nhất là chặt hết mầm mống những tên ác đức.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm:
- Lý do lão nói tuy miễn cưỡng, nhưng cũng không phải hoà n toà n vô lý.
Lôi Phi cưá»i mát há»i:
- Hồng huynh! Theo nháºn xét cá»§a Hồng huynh thì vụ mưu Ä‘oạt linh chi liệu có phải trải qua má»™t trưá»ng ác đấu không?
Hồng Bất Phát đáp:
- Dĩ nhiên là không tránh được.
Lôi Phi nói:
- Nếu không tránh khá»i cuá»™c ác đấu thì chúng ta nhất định phải má»i Lý huynh đây gia nháºp má»›i xong.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Không phải tiểu đệ tâng bốc Lý huynh đệ, vỠkinh nghiệm giang hồ y không bằng chúng ta, nhưng vỠchân lực thì cả hai chúng ta hợp lại chưa chắc đã địch nổi y...
Lý Hà n Thu vội nói:
- Lôi huynh dạy quá lá»i, tiểu đệ không dám nháºn.
Lôi Phi nói:
- Trong võ lâm còn ai không kinh sợ Thất Tuyệt Ma Kiếm?
Lý Hà n Thu nói:
- Nhưng tà i trà tiểu đệ kém cá»i, dù gặp danh sư mà mình chưa phải là cao đồ.
Lôi Phi nói:
- Lý huynh đệ bất tất phải khiêm nhượng. Lôi mỗ đã biết Lý huynh thà nh tựu đến đâu rồi.
Hồng Bất Phát nghiêm nghị nói:
- Vì đại cuá»™c võ lâm, chúng ta cá»±c lá»±c hoan nghênh Lý huynh đệ nháºp bá»n.
Lý Hà n Thu trầm ngâm một chút rồi nói:
- Hai vị coi trá»ng tiểu đệ, khiến tiểu đệ cảm kÃch vô cùng. Nhưng tiểu đệ có mấy lá»i cần phải thuyết minh.
Lôi Phi nói:
- ÃÆ°á»£c lắm! Lý huynh đệ có Ä‘iá»u gì nói Ä‘i. Bá»n ta rá»a tai để nghe đây.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ mình mang mối thù sâu tá»±a bể, bao nhiêu ý chà toà n để và o việc trả thù rá»a háºn. Còn chuyện tham dá»± và o việc mưu Ä‘oạt linh chi thì không phải chà hướng cá»§a tiểu đệ. Nhưng đạo nghÄ©a võ lâm mà chìm đắm thì tà ma phải dâng cao. Ãịch thá»§ chá»§ yếu cá»§a tiểu đệ là Giang Nam Song Hiệp. Cây linh chi kia đã quan hệ đến đại cuá»™c võ lâm, tiểu đệ chẳng thể ngồi nhìn cÅ©ng muốn gia nháºp vá»›i hai vị, nhưng có mấy Ä‘iá»u kiện cần nói trước.
Lôi Phi há»i:
- Ãiá»u kiện gì?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãiá»u thứ nhất, nếu linh chi có chá»§ rồi, tiểu đệ không ra tay tranh cướp.
Hồng Bất Phát há»i:
- Còn gì nữa không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãiá»u thứ hai, nếu cây linh chi lá»t và o tay ngưá»i quân tá» thì tiểu đệ cÅ©ng không thể giúp hai vị để tranh Ä‘oạt.
Lôi Phi nói:
- Tiểu đệ đồng ý rồi, nhưng không hiểu Hồng huynh tÃnh sao?
Hồng Bất Phát đáp:
- Lôi huynh đã đồng ý thì dù tại hạ chẳng đồng ý cũng phải đồng ý.
Lý Hà n Thu nói:
- Hai vị vui lòng ưng thuáºn thì tiểu đệ hãy gia nháºp, bằng có chá»— nà o nghi ngại thì tiểu đệ xin thôi.
Lôi Phi nói:
- Lý huynh đệ nên tham gia. Thá»±c lá»±c chúng ta đã đơn bạc mà Lý huynh đệ không gia nháºp thì chỉ còn có hai ngưá»i.
Hồng Bất Phát trong lòng muốn can ngăn Lôi Phi, nhưng y lại nhất định kéo Lý Hà n Thu và o.
Lý Hà n Thu hắn giá»ng má»™t tiếng rồi nói:
- Ãã váºy thì tiểu đệ phải tuân mệnh.
Lôi Phi nói:
- Thế là hay lắm...
Y đảo mắt nhìn Hồng Bất Phát há»i tiếp:
- Hồng huynh! Chắc Hồng huynh đã có chủ ý rồi?
Hồng Bất Phát tá»§m tỉm cưá»i đáp:
- Tại hạ đã tìm ra chút manh mối, có Ä‘iá»u chưa được xác định.
Lôi Phi nói:
- Bây giá» chúng ta đã hợp tác rồi thì Hồng huynh có Ä‘iá»u gì cứ nói huỵch toẹt ra.
Hồng Bất Phát nói:
- Há»™i võ quán chá»§ đã ngấm ngầm phái nhiá»u ngưá»i bà y ra nghi tráºn là m rối tai mắt má»i ngưá»i. Vì thế mà trong thà nh Kim Lăng trở nên há»—n loạn đặc biệt. Cố nhiên là nhân váºt võ lâm kéo đến rất nhiá»u, Há»™i võ quán chá»§ chá»— nà o cÅ©ng mô phá»ng những ám ký cá»§a các môn phái để lại. Ãó là má»™t nguyên nhân là m cho tình thế há»—n loạn thêm.
Lôi Phi nói:
- Té ra là thế! Thảo nà o tiểu đệ thấy trên đưá»ng phố nhiá»u ám hiệu loạn xạ. Lắm thứ tưởng chừng như đúng mà ra không đúng, khiến ngưá»i ta hoa mắt không sao phân biệt được chân giả.
Hồng Bất Phát nói:
- Sau má»™t phen quan sát, tại hạ phát giác ra Ä‘iá»u bà ẩn nà y, liá»n mạo hiểm tìm đến Há»™i võ quán chá»§...
Lôi Phi há»i xen và o:
- Có phải nhân váºt thao túng vụ nà y là Há»™i võ quán chá»§ không?
Hồng Bất Phát đáp:
- Cái đó tại hạ không dám Ä‘oán cà n, nhưng ngưá»i lãnh đạo má»™t số cao thá»§ lÅ©ng Ä‘oạn bên trong thì đúng là Há»™i võ quán chá»§.
Lôi Phi há»i:
- Hồng huynh đã phát hiện được chứng cớ gì?
Hồng Bất Phát đáp:
- Tại hạ sau khi phát giác ra Há»™i võ quán chá»§ lãnh đạo công cuá»™c nà y rồi liá»n tìm cách trà trá»™n và o vùng tại nÆ¡i y tạm trú để ngấm ngầm tra xét.
Lôi Phi nói:
- Phải rồi! Hồng huynh vừa mới bị thương đây chắc cũng ở trong tòa viện của Hội võ quán chủ phải không?
Hồng Bất Phát đáp:
- Tuy tại hạ bị thương má»™t chút, nhưng đã thám thÃnh ra được má»™t Ä‘iá»u bà ẩn.
Lôi Phi há»i:
- Có liên quan gì đến cây linh chi không?
Hồng Bất Phát đáp:
- Có chứ! Tại hạ nghe bá»n há» bà n đến chá»— tà i bồi cây linh chi, dưá»ng như ở má»™t nÆ¡i hoang lương ngoại thà nh Kim Lăng.
Lý Hà n Thu động tâm nghĩ thầm:
- Chá»— hoang lương ngoà i thà nh Kim Lăng thì chắc là ngôi hoang tá»± mà Ãinh Bá»™i tạm trú.
Bổng nghe Lôi Phi há»i:
- Chá»— đó là địa phương nà o? Hồng huynh đã Ä‘iá»u tra rõ rà ng chưa?
Hồng Bất Phát đáp:
- Lúc tại hạ Ä‘ang nghe ngóng thì bị bá»n há» phát giác. Láºp tức chúng bao vây.
Tại hạ vì tình thế bức bách đà nh động thủ chiến đấu để tìm kế thoát thân. May tại hạ đeo mặt nạ nên chưa bộc lộ chân tướng. Sau khi tỷ đấu mấy chục chiêu, tại hạ phá được vòng vây chạy thoát nhưng mình cũng bị thương nhẹ.
Lôi Phi toan kể chuyện đêm trước tại nhà Há»™i võ quán chá»§ có má»™t bá»n ma đầu trên chốn giang hồ trú ngụ.
Thế mà Hồng Bất Phát còn sống mà trốn thoát là phước cho lão. Nhưng y nhẫn nại đổi sang chuyện khác, y nói:
- Hồng huynh! Ãối vá»›i việc tranh cướp linh chi, tiểu đệ có ý kiến.
Hồng Bất Phát há»i:
- Lôi huynh có cao kiến gì, xin nói cho nghe.
Lôi Phi đáp:
- Nếu chúng ta còn phấp phá»ng lo âu thì đừng nghÄ© đến linh chi nữa, hoặc đừng tha thiết cố Ä‘oạt cho bằng được. Có như thế mình má»›i tá»± do tung hoà nh tại Kim Lăng, giữa nÆ¡i quần hà o tụ táºp đông đảo. Nhưng hiện giá» trong lòng chúng ta đã có chuyện mưu đồ thì lại không thế nữa. Theo nháºn xét cá»§a tiểu đệ thì thá»±c lá»±c cá»§a chúng ta không được hùng háºu, nên tiểu đệ chá»§ trương mình phải dùng trà mà tranh chứ không nên dùng sức mạnh.
Hồng Bất Phát đáp:
- à kiến cá»§a Lôi huynh cÅ©ng giống như tại hạ. Ngay từ lúc tại hạ gặp Lôi huynh đã có ý trông cáºy và o trà tuệ cá»§a Lôi huynh.
Lôi Phi nói:
- Hồng huynh dạy quá lá»i.
Hồng Bất Phát thở phà o một cái nói:
- Theo chá»— Ä‘iá»u tra cá»§a tại hạ thì hiện giá» tuy tại thà nh Kim Lăng có hÆ¡i nhiá»u cao thá»§ tụ há»™i, nhưng Há»™i võ quán chá»§ vừa thế mạnh vừa biết địa lý, nên hắn biết vá» linh chi hÆ¡n ngưá»i khác nhiá»u. Chúng ta muốn Ä‘iá»u tra linh chi ở đâu, cần phải tìm cách lấy tin ở Há»™i võ quán chá»§.
Lôi Phi ngẫm nghÄ© má»™t lát rồi há»i:
- Hồng huynh đã nghe cây linh chi hiện ở một nơi thanh vắng ngoà i thà nh Kim Lăng thì chắc đã biết nó ở phương nà o?
Hồng Bất Phát đáp:
- Cái đó tại hạ chưa nghe được rá», chỉ ngấm ngầm theo dõi hà nh động cá»§a Há»™i võ quán chá»§ để Ä‘iá»u tra ra chá»— linh chi.
Lôi Phi nói:
- ÃÆ°á»£c rồi! Ãêm nay chúng ta hãy nghỉ ngÆ¡i. Sáng mai lại Ä‘i Ä‘iá»u tra.
Lý Hà n Thu ngấm ngầm chú ý:
- Chẳng biết có phải Ãinh Bá»™i Ä‘ang canh giữ cây linh chi không, nhưng ta phải tìm cách thông tri cho lão má»›i được.
Bụng chà ng nghÄ© váºy, nhưng miệng không nói ra.
Lôi Phi đảo mắt nhìn Hồng Bất Phát há»i:
- Hai vị cao đồ của Hồng huynh bây giỠở đâu?
Hồng Bất Phát đáp:
- Chúng Ä‘ang mai phục ở nÆ¡i chu cáºn nhà Há»™i võ quán chá»§.
Lôi Phi há»i:
- Hồng huynh không sợ bị hỠphát giác ư?
Hồng Bất Phát đáp:
- Không cần đâu. Hai gã đã hóa trang, hỠkhó mà biết được.
Lôi Phi nói:
- Tiểu đệ cầu trá»i phù há»™ cho lệnh đồ bình yên.
Sáng sá»›m hôm sau Lôi Phi ra Ä‘i. Hồng Bất Phát cÅ©ng dá»i khá»i nhà khách sạn chỉ để má»™t mình Lý Hà n Thu ở lại.
Chà ng nghĩ thầm:
- Ta mượn quách lúc nà y đến hoang từ báo tin cho Ãinh Bá»™i, nói rá» ná»™i tình cho lão hay. Nếu đúng lão canh giữ cây linh chi thì bảo lão Ä‘em Ä‘i nÆ¡i khác. Bằng lão không giữ cây linh chi chả cần phải giữ ngôi hoang từ nữa.
Bụng chà ng nghÄ© váºy, toan đứng dáºy ra Ä‘i thì giữa lúc ấy Lôi Phi đẩy cá»a bước và o há»i:
- Hồng huynh đây rồi?
Lý Hà n Thu đáp:
- Sau khi Lôi huynh ra cá»a y cÅ©ng Ä‘i liá»n, chưa thấy trở vá».
Lôi Phi thủng thẳng ngồi xuống nói:
- Trong thà nh Kim Lăng các môn phái lá»›n để lại ám ký rất nhiá»u và cá»±c kỳ phức tạp. Hay ở chá»— hiện giá» nhiá»u ám ký đã bị xóa bá».
Lý Hà n Thu há»i:
- Phải chăng có ngưá»i phá hoại?
Lôi Phi đáp:
- Ãúng thế! Nhưng há» không có cách nà o phá há»§y được hết, vẫn còn để lại má»™t số.
Y tá»§m tỉm cưá»i nói tiếp:
- Hồng Bất Phát chịu tìm đến chúng ta hợp tác, chá»— dụng tâm cá»§a y là muốn trông cáºy và o tà i năng cá»§a bá»n mình...
Lý Hà n Thu há»i xen và o:
- Hồng Bất Phát là nhân váºt thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Y không phải là ngưá»i tồi bại. Có Ä‘iá»u hà nh động cá»§a y hÆ¡i nghiêng vá» tư lợi mà thôi.
Y nghiêm nét mặt nói tiếp:
- Vừa rồi tiểu huynh tra xét những ám ký các môn phái lớn thì phát giác ra đêm qua một cuộc xung đột bộc phát.
Lý Hà n Thu há»i:
- Những môn phái nà o xung đột?
Lôi Phi đáp:
- Ãm ký là phái Võ ÃÆ°Æ¡ng để lại, nhưng không nói rá» xung đột vá»›i phe phái nà o, mà chỉ báo cáo hai tên đệ tá» bị trá»ng thương.
Lý Hà n Thu há»i:
- Việc há» bị trá»ng thương cÅ©ng nói rõ ở trong ám ký hay sao?
Lôi Phi đáp:
- Chỉ có hai cái dấu hiệu đại biểu cho hai ngưá»i đã bị thương.
Lý Hà n Thu há»i:
- Trong ám ký vẽ cả dấu hiệu hỠđã bị thương là có dụng ý gì?
Lôi Phi đáp:
- Há» triệu táºp khẩn cấp má»™t cuá»™c há»™i nghị những ngưá»i trong phái Võ ÃÆ°Æ¡ng.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Lôi huynh có biết những ngưá»i phái Võ ÃÆ°Æ¡ng bị thương hiện giỠở đâu không?
Lôi Phi gáºt đầu đáp:
- Có biết! Tiểu huynh Ä‘ang muốn Ä‘iá»u tra lại vì sợ mình hiểu lầm.
Last edited by dothoai; 28-10-2008 at 07:51 PM.
|

28-10-2008, 12:23 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 39
Tam Hiệp truy tầm bá»n Thất Tinh
Lý Hà n Thu cháºm rãi há»i:
- Việc nà y có quan hệ lắm phải không?
Lôi Phi đáp:
- Khá quan trá»ng! Nếu tiểu huynh Ä‘oán không lầm thì phái Võ ÃÆ°Æ¡ng đã gần đến cây linh chi rồi má»›i xảy ra cuá»™c ác đấu hung hiểm như váºy.
Lý Hà n Thu tá»± há»i:
- Trong ngôi hoang từ kia chỉ có má»™t mình Ãinh Bá»™i thì lấy đâu ra nhiá»u ngưá»i ngăn cản phái Võ ÃÆ°Æ¡ng? Dù cho có thêm Quyên Nhi thì bất quá má»›i là hai ngưá»i. Vụ nà y ra phải tìm cách há»i cho ra má»›i được.
Chà ng nghÄ© váºy liá»n há»i:
- Theo lá»i Lôi huynh thì dưá»ng như có rất nhiá»u cao thá»§ võ lâm Ä‘ang bảo vệ cây linh chi, phải váºy không?
Lôi Phi đáp:
- Tá»±a hồ như váºy...
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Suy luáºn theo lẽ thông thưá»ng thì ngưá»i giữ linh chi quyết nhiên không có nhiá»u, thế mà cuá»™c chiến đấu vá»›i ngưá»i phái Võ ÃÆ°Æ¡ng dưá»ng như không phải Ãt. Hồng Bất Phát đã nói hiện giá» quần hà o ở Kim Lăng rất nhiá»u, dưá»ng như có má»™t luồng thá»±c lá»±c kỳ quái bảo vệ cây linh chi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ãiá»u mà tiểu đệ không hiểu là tại sao bá»n ngưá»i kia lại giúp và o cuá»™c bảo vệ cây linh chi?
Trong lòng chà ng đã có thà nh kiến nên miệng chà ng nói ra hiển nhiên là có chuẩn Ä‘Ãch.
Lôi Phi nghe chà ng nói váºy sá»ng sốt há»i:
- Bá»n ngưá»i kia là bá»n ngưá»i nà o?
Lý Hà n Thu biết mình lỡ lá»i vá»™i đánh trống lảng:
Lôi Phi đáp:
- Có khi bá»n hỠđược má»i đến. Có khi cây linh chi là váºt sở hữu cá»§a há». Lại cÅ©ng có thể bá»n há» muốn nuốt cây linh chi má»™t mình, nên không để ngưá»i khác tá»›i gần.
Lý Hà n Thu há»i:
- Sao Lôi huynh biết những ngưá»i đó bảo vệ linh chi? Lôi huynh căn cứ và o đâu mà biết lá»±c lượng há» rất lá»›n mạnh?
Lôi Phi đáp:
- Giản dị lắm! Trong thà nh Kim Lăng đã tụ táºp rất nhiá»u cao thá»§ các phái, nhưng bá»n nà o cÅ©ng muốn tránh cuá»™c xung đột gây thà nh cuá»™c chiến đấu Ä‘au thương. Trừ phi trưá»ng hợp bất đắc dÄ© có ngưá»i tiếp cáºn linh chi, bất đắc dÄ© há» phải đứng ra ngăn cản...
Y ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Phái Võ ÃÆ°Æ¡ng có danh vá»ng lá»›n trên giang hồ, chỉ ở dưới má»™t phái Thiếu Lâm. Chuyến nà y há» phái ngưá»i đến Kim Lăng dÄ© nhiên là có những cao thá»§ tinh nhuệ. Thế mà còn bị ngưá»i đánh bại, tháºm chà có kẻ bị thương. Vì thế mà tiểu huynh biết rõ lá»±c lượng kia rất lá»›n mạnh.
Lý Hà n Thu gáºt đầu nói:
- Lá»i cao luáºn cá»§a Lôi huynh khiến cho tiểu đệ rất kÃnh phục.
Lôi Phi nói:
- Bây giá» chúng ta tìm đến chá»— phái Võ ÃÆ°Æ¡ng tạm trú để có thể thám thÃnh nÆ¡i xảy ra cuá»™c chiến đấu.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nơi đó có liên quan gì đến cây linh chi?
Lôi Phi đáp:
- DÄ© nhiên chá»— đó tiếp cáºn linh chi hay Ãt ra cÅ©ng là nẻo đưá»ng Ä‘i tá»›i cây linh chi. Vì váºy mà chúng ta cần phải kiếm cho được tá»›i chá»— mà há» giao thá»§.
Bá»—ng nghe có tiếng bước chân nhá» nhẹ vá»ng tá»›i.
Lôi Phi thá»§ thế phòng bị, trầm giá»ng há»i:
- Ai đó?
Ngưá»i kia đáp:
- Tại hạ đây mà ! Lôi huynh đã vỠrồi ư?
Lôi Phi mở cá»a ra há»i:
- Hồng huynh! Hồng huynh đã nghe được tin tức gì chưa?
Hồng Bất Phát đáp:
- Có! Tin tức liên quan đến phái Võ ÃÆ°Æ¡ng.
Lôi Phi ngắt lá»i:
- Sá»± việc phái Võ ÃÆ°Æ¡ng chiến đấu vá»›i ngưá»i phải không?
Hồng Bất Phát đáp:
- Phải rồi! Lôi huynh cũng biết ư?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu đệ tuy có biết nhưng chưa hiểu hỠđộng thủ ở chỗ nà o?
Hồng Bất Phát khẽ thở dà i nói:
- Ngưá»i chiến đấu vá»›i phái Võ ÃÆ°Æ¡ng đêm qua là thá»§ hạ cá»§a Há»™i võ quán chá»§ phái tá»›i.
Lôi Phi hạ thấp giá»ng xuống:
- Chuyện nà y quan hệ phi thưá»ng. Nếu Hồng huynh chưa được mắt thấy thì đừng Ä‘oán cà n.
Hồng Bất Phát nói:
- Tuy không phải chÃnh mắt trông thấy, nhưng cÅ©ng chẳng khác gì chÃnh mắt mình trông thấy.
Lôi Phi há»i:
- Hai tên đệ tỠcủa Hồng huynh mai phục gần nhà Hội võ quán chủ có trông thấy không?
Hồng Bất Phát đáp:
- Ãúng rồi! Những cỠđộng trong nhà Há»™i võ quán chá»§ Ä‘á»u ở dưới con mắt giám thị cá»§a tại hạ.
Lão ngừng một chút rồi tiếp:
- Và o khoảng canh hai đêm qua. Há»™i võ quán chá»§ đã phái Ä‘i mưá»i hai tên cao thá»§ võ phục. Ãến canh tư há» trở vá» chỉ có mưá»i ngưá»i. Còn hai ngưá»i được cõng trên lưng kẻ khác. Hiển nhiên chúng bị trá»ng thương.
Lôi Phi nói:
- Nếu hai vị cao đồ của Hồng huynh đã trông thấy thì chắc chắn không sai được nữa rồi.
Hồng Bất Phát nói:
- Bây giỠchúng ta đã có mấy điểm xác định.
Lôi Phi nói:
- Tiểu đệ xin rá»a tai để nghe đây.
Hồng Bất Phát nói:
- Ãiểm thứ nhất chúng ta đã chứng minh được Há»™i võ quán chá»§ Ä‘ang lÅ©ng Ä‘oạn vụ nà y và tá» rõ lá»i đồn vá» cây linh chi mưá»i phần có đến tám là sá»± thá»±c. Ãiểm thứ hai Há»™i võ quán đã biến đổi thể chất, nó không còn giữ được địa vị cao sang trên các môn phái lá»›n trong võ lâm. Ãiểm thứ ba hiện giá» các môn phái lá»›n hoạt động tại thà nh Kim Lăng Ä‘á»u bị Há»™i võ quán chá»§ theo dõi.
Lôi Phi gáºt đầu nói:
- Còn một điểm nữa e rằng Hồng huynh chưa nghĩ tới.
Hồng Bất Phát há»i:
- Chuyện gì?
Lôi Phi nói:
- Mấy ngà y nay má»i nÆ¡i Ä‘á»u tránh những vụ xung đột chÃnh diện. Há»™i võ quán chá»§ đã nắm giữ toà n cuá»™c sao còn ra tay má»™t cách khinh xuất?
Hồng Bất Phát đáp:
- Hỡi ôi! Ãáng tiếc là tại hạ chỉ giám thị được những cỠđộng phát xuất từ trong nhà Há»™i võ quán chá»§, chứ không thể theo dõi hà nh động cá»§a những ngưá»i há» phân phát Ä‘i.
Lôi Phi đáp:
- Không cần phải phân phái ngưá»i Ä‘i theo dõi mà vẫn Ä‘oán trúng được...
Hồng Bất Phát nói:
- Xin Lôi huynh cho nghe lá»i cao luáºn.
Lôi Phi nói:
- Nhất định là ngưá»i phái Võ ÃÆ°Æ¡ng đã tìm ra manh mối cây linh chi. Ãt ra hỠđã tiếp cáºn khiến cho Há»™i võ quán chá»§ phải động võ.
Hồng Bất Phát ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
- Phải rồi! Hiện giá» chúng ta hãy Ä‘iá»u tra cho ra chá»— phái Võ ÃÆ°Æ¡ng đã động thá»§ đêm qua rồi láºp tức hà nh động.
Lôi Phi nói:
- Không thể nóng nảy quá được.
Hồng Bất Phát há»i:
- Tại sao váºy?
Lôi Phi đáp:
- Vừa rồi tiểu đệ ở ngoà i đưá»ng phố Ä‘iá»u tra những ám ký mà các môn phái lá»›n đã lưu lại thì thấy có cả ám ký cá»§a phái Võ ÃÆ°Æ¡ng.
Hồng Bất Phát há»i:
- Ãm ký đã có thuyết minh Ä‘iá»u gì không?
Lôi Phi đáp:
- Ãm ký đó triệu táºp phái Võ ÃÆ°Æ¡ng đến há»™i há»p ở má»™t nÆ¡i ấn định...
Y trầm ngâm một lúc rồi tiếp:
- Cái đó đã thuyết minh ngoại trừ những nhân váºt phái Võ ÃÆ°Æ¡ng chiến đấu vá»›i thá»§ hạ cá»§a Há»™i võ quán chá»§ trong thà nh Kim Lăng còn có má»™t tốp ngưá»i khác thuá»™c phái Võ ÃÆ°Æ¡ng.
Hồng Bất Phát nói:
- Có lý!
- Ngưá»i phái Võ ÃÆ°Æ¡ng đã nhất định bị tổn thương khá nặng. Hiện giá» có lẽ phái Võ ÃÆ°Æ¡ng đã táºp trung đến má»™t chá»— ước định trong miếu Kim Lăng. Nếu chúng ta phái ngưá»i Ä‘i dá» thám thì e rằng bá»n há» phát giác và bị hại thay thế cho ngưá»i cá»§a Há»™i võ quán chá»§.
Hồng Bất Phát nói:
- Lôi huynh nói váºy rất có lý, nhưng chúng ta chẳng thể bó tay không há»i tá»›i được.
Lôi Phi nói:
- Bá»n chúng ta có ba ngưá»i cÅ©ng là má»™t phe phái tranh Ä‘oạt linh chi nhưng là má»™t phe phái thá»±c sá»± bạc nhược nhất, lấy đâu ra ngưá»i để đối phó vá»›i cục diện?
Hồng Bất Phát há»i:
- Theo ý Lôi huynh thì là m thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Chúng ta chỉ có thể nghiêng vá» phương diện đấu trÃ. Nói cho rõ ra là phải dùng cách khéo léo để tiến thá»§.
Hồng Bất Phát nói:
- Váºy là đúng lắm! Nhưng cÅ©ng phải hà nh động má»›i được. Chẳng lẽ cứ ngồi gốc cây mà chá» sung rụng và o miệng ư?
Lôi Phi đáp:
- Bây giá» giữa lúc thanh thiên bạch nháºt các môn phái lá»›n Ä‘ang tìm đưá»ng lối. Ta phải chỠđến đêm má»›i hà nh động được. Ãêm nay chúng ta cùng hoạt động để coi tình thế há»—n loạn ra sao.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nếu là má»™t cuá»™c rối loạn thì được Ãch gì cho mình?
Lôi Phi đáp:
- Há» cà ng rối loạn thì được Ãch gì cho mình. Nhưng trước khi hà nh động chúng ta phải chuẩn bị kế hoạch.
Hồng Bất Phát nói:
- Hay lắm! Váºy chúng ta nghe lá»i Lôi huynh Ä‘iá»u động.
Lôi Phi đáp:
- Ãiá»u động thì không dám, nhưng chúng ta có sắp đặt kế hoạch trước thì má»›i khá»i bị lôi cuốn và o cục diện rối loạn.
Hồng Bất Phát há»i:
- Chắc Lôi huynh đã sắp đặt trong bụng cả rồi?
Lôi Phi đáp:
- Thá»±c tình tiểu đệ đã nghÄ© ra phương pháp ứng phó. Váºy xin nói ra để cùng thảo luáºn...
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Hiện thá»i trong thà nh Kim Lăng, những nhân váºt võ lâm các nÆ¡i đại Ä‘a số phát động vá» ban đêm. Còn ban ngà y há» chỉ cho những ngưá»i là m tai mắt hoạt động. Nếu tiểu đệ Ä‘oán không lầm thì đêm nay, môn hạ phái Võ ÃÆ°Æ¡ng cà ng hoạt động mạnh hÆ¡n. Ãồng thá»i vá» phÃa Há»™i võ quán chá»§ tất cÅ©ng phát động những tay cao thá»§ ngăn trở bá»n thá»§ hạ cá»§a phái Võ ÃÆ°Æ¡ng. Các môn phái lá»›n khác tuy cÅ©ng cho những tay cao thá»§ Ä‘i quan sát tình hình. Song Ä‘a số Ä‘á»u muốn né tránh, không để mình lôi cuốn và o cuá»™c động thá»§ ngõ hầu bảo tồn thá»±c lá»±c chuẩn bị ra tay tối háºu đặng cướp linh chi.
Hồng Bất Phát gáºt đầu nói:
- Lôi huynh phân tÃch rất hợp lý.
Lý Hà n Thu há»i:
- Còn chúng ta thì là m gì? Dưá»ng như Lôi huynh chưa đỠcáºp đến.
Lôi Phi đáp:
- Cuá»™c quan sát cá»§a chúng ta cà ng phải cố sức né tránh đừng để cuốn và o cuá»™c phân tranh. Trừ trưá»ng hợp bảo vệ tÃnh mạng, nhất thiết không nên động thá»§.
Hồng Bất Phát nói:
- Xin theo ý kiến của Lôi huynh.
Ba ngưá»i bà n định kế hoạch rồi ngồi xếp bằng Ä‘iá»u dưỡng.
Hết canh má»™t Lôi Phi má»›i cởi bá»c lấy ra ba bá»™ võ phục mà u lam rồi nói:
- Chúng ta chia nhau má»—i ngưá»i mặc má»™t bá»™ áo nà y.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ định mặc nguyên áo trưá»ng bà o nà y.
Lôi Phi nói:
- Không được. Ãêm nay nhất định phải đổi áo. Có thể chúng ta sẽ trà trá»™n và o giữa Ä‘oà n ngưá»i Ä‘i đêm, váºy cần mặc dạ hà nh y phục má»›i khá»i bị ngưá»i ta chú ý.
Lý Hà n Thu nói:
- ÃÆ°á»£c rồi! Váºy tiểu đệ xin thay áo.
Lôi Phi lại lấy ra ba mảnh lụa trắng chia cho cả hai ngưá»i rồi nói:
- Quấn mảnh lụa nà y và o cổ tay để phòng khi không lên tiếng được cÅ©ng nháºn ra ngưá»i mình.
Hồng Bất Phát há»i:
- Chúng ta để nguyên chân tướng mà đi hay sao?
Lôi Phi đáp:
- Ãeo mặt nạ thì hay hÆ¡n, nhưng tiểu đệ chỉ có hai cái không đủ phân phối.
Hồng Bất Phát cưá»i đáp:
- Không cần. Tại hạ đã có thuốc dịch dung.
Lôi Phi lấy một tấm mặt nạ đưa cho Lý Hà n Thu.
Tấm nà y Ä‘eo và o biến thà nh bá»™ mặt và ng như nghệ tá»±a hồ ngưá»i bị trá»ng bệnh má»›i khá»i.
Ba ngưá»i ăn mặc xong. Lôi Phi lại nói:
- Ãem theo khà giá»›i, ám khà đỠphòng khi phải chiến đấu.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Tại hạ Ä‘i trước dẫn đưá»ng. Hai vị theo sau và giữ khoảng cách chừng năm thước hay má»™t trượng.
Ãoạn y mở cá»a sổ nhảy ra ngoà i.
Lý Hà n Thu theo sau Lôi Phi. Còn Hồng Bất Phát Ä‘i sau háºu.
Lôi Phi nhảy lên nóc nhà ngá»ng đầu trông chiá»u trá»i thấy mây nổi chuyển động, mặt trăng khi ẩn khi hiện. Y nhìn nháºn phương hướng rồi tung mình nhắm phÃa chÃnh nam mà đi.
Ba ngưá»i Ä‘á»u là những tay cao thá»§ hạng nhất võ lâm, lao mình vá»t Ä‘i như là n khói tá»a trong bóng đêm lá» má».
Lôi Phi dẫn đưá»ng qua tưá»ng vượt nóc Ä‘i liá»n má»™t mạch chừng bốn năm dặm má»›i dừng lại trước má»™t tòa nhà .
Lúc nà y vừa gặp đám mây khuất che mặt trăng.
Hồng Bất Phát nằm phục xuống trên nóc má»™t tòa nhà ngói. Hai mắt y ngưng thần chú ý nhìn và o tòa nhà lá»›n nà y khẽ há»i Lôi Phi.
- Lôi huynh! Ãây là đâu?
Lôi Phi đáp:
- Ngưá»i phái Võ ÃÆ°Æ¡ng trú ngụ trong tòa nhà cao lá»›n nà y.
Hồng Bất Phát há»i:
- Lạ nhỉ! Ãây dưá»ng như là má»™t tòa nhà riêng có ngưá»i ở thì phải.
Lôi Phi gáºt đầu đáp:
- Ãúng thế! Nếu tiểu đệ Ä‘oán không lầm thì tòa nhà nà y cá»§a tục gia đệ tá» phái Võ ÃÆ°Æ¡ng.
Hồng Bất Phát ngá»ng đầu trông chiá»u trá»i nói:
- Dưá»ng như hãy còn sá»›m quá.
Lôi Phi nói:
- Chúng ta đến sá»›m má»™t chút má»›i được coi má»i biểu diá»…n từ đầu.
Giữa lúc hai ngưá»i Ä‘ang nói chuyện đột nhiên thấy trong tòa đại viện bốn bóng ngưá»i vá»t lên thà nh má»™t dãy chạy thẳng vá» phÃa Ãông Bắc.
Hồng Bất Phát vá»™i há»i:
- Chúng ta theo dõi bá»n há» chứ?
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Chúng ta bất tất phải vội và ng.
Hồng Bất Phát lấy là m kỳ há»i:
- Tại sao thế?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu đệ chắc bá»n há» còn tốp thứ hai nữa.
Quả nhiên chỉ trong khoảng khắc lại thấy ba bóng ngưá»i vá»t ra khá»i đại viện và cÅ©ng chạy vá» phÃa bốn ngưá»i Ä‘i trước.
Lôi Phi khẽ giục:
- Rượt theo!
Rồi y chạy trước.
Hồng Bất Phát thấy Lôi Phi dắt dìu Lý Hà n Thu thì trong lòng rất là m bất mãn nhưng không tiện phản đối ra mặt.
Lão nghĩ thầm trong bụng:
- Bất luáºn gã có phải là truyá»n nhân cá»§a Thất Tuyệt Ma Kiếm hay không, nhưng gã còn nhá» tuổi như váºy thì bản lÄ©nh phá»ng được bao nhiêu? Chá»— nà o Lôi Phi cÅ©ng o bế gã không hiểu có dụng ý gì? Sao ta không mượn cÆ¡ há»™i nà y để coi khinh công gã đến đâu? Nếu gã Ä‘uổi không kịp tất phải xấu hổ mà rút lui.
Lão nghÄ© váºy liá»n khẽ nói:
- Chúng ta rượt lẹ lên!
Vừa dứt lá»i, lão gia tăng cước bá»™ vá»t ngưá»i Ä‘i lẹ như sao sa.
Lôi Phi đã nổi tiếng thần thâu, khinh công y đến mức tuyệt đỉnh cước bộ mau lẹ giang hồ chẳng mấy ai không biết. Y tăng gia tốc độ cùng Hồng Bất Phát sóng vai mà chạy.
Lý Hà n Thu đỠkhà rượt theo Lôi Phi. Trong bóng đêm ba ngưá»i vá»t Ä‘i như ba là n khói tá»a.
Lôi Phi là tay biết nhiá»u hiểu rá»™ng. Y thấy Hồng Bất Phát gia cước liá»n hiểu ý lão ngay.
Lý Hà n Thu không biết chỗ dụng tâm của Hồng Bất Phát. Chà ng vừa chạy vừa nói:
- Lôi huynh, tiểu đệ có Ä‘iá»u muốn thỉnh giáo.
Lôi Phi há»i:
- Ãiá»u chi?
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại sao Lôi huynh biết bá»n há» còn tốp thứ hai.
Lôi Phi cưá»i đáp:
- Trong phái Võ ÃÆ°Æ¡ng có má»™t kiếm tráºn khiến cho võ lâm phải nể mắt gá»i là "NgÅ© Hà nh Kiếm Tráºn". Gần đây lại tăng thêm hai ngưá»i kêu bằng "Bắc Ãẩu Thất Tinh Kiếm Tráºn". Hôm qua há» bị thất bại thì bữa nay tất nhiên chuẩn bị đầy đủ. Nếu bá»n há» cùng Ä‘i má»™t lúc năm ngưá»i chuẩn bị "NgÅ© Hà nh Kiếm Tráºn" để cá»± địch. Nhưng há» má»›i Ä‘i có bốn ngưá»i thì dÄ© nhiên còn má»™t tốp ba ngưá»i nữa rượt theo, để bố trà "Bắc Ãẩu Thất Tinh Kiếm Tráºn".
Lý Hà n Thu nói:
- Té ra là thế!
Hồng Bất Phát ngấm ngầm quan sát thấy Lý Hà n Thu chẳng những không tá» vẻ gì phát huy toà n lá»±c để chạy theo, mà thái độ chà ng rất ung dung cưá»i nói tá»± nhiên. Rõ rà ng chà ng còn thừa sức để gia tăng tốc độ, thì khen thầm trong bụng:
- Mình không ngỠanh chà ng nhỠtuổi nà y mà công lực ghê gớm đến thế!
Ba ngưá»i chạy lẹ quá thà nh ra Ä‘uổi gần kịp ba bóng ngưá»i kia!
Hiển nhiên ba bóng ngưá»i chạy trước đã phát giác có ngưá»i truy tung liá»n dừng bước lại.
Lôi Phi khẽ nói:
- Ãừng có dừng bước mà phải vượt lên trước.
Hồng Bất Phát, Lý Hà n Thu dạ má»™t tiếng rồi vá»t lên lên trước ba ngưá»i mà chạy.
Lý Hà n Thu đảo mắt ngó qua ba ngưá»i thấy há» Ä‘á»u mặc võ phục lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm thì trong lòng lấy là m kỳ tá»± há»i:
- Ãệ tá» phái Võ ÃÆ°Æ¡ng phần lá»›n là mặc đạo bà o, sao lúc nà y há» lại mặc võ phục?
Ba ngưá»i mặc võ phục không ngăn cản bá»n Lôi Phi, chỉ liếc mắt nhìn qua rồi để mặc cho ba ngưá»i chạy.
Lôi Phi dưá»ng như đã có thà nh kiến từ trước, không chá» hai ngưá»i kia, cứ vượt thà nh chạy thẳng vá» phÃa Ãông Bắc.
Y chạy má»™t lúc nữa ra đến ngoại thà nh. NÆ¡i đây toà n là cá» dại không thấy nhà cá»a chi hết.
Lý Hà n Thu đưa mắt nhìn quanh bất giác động tâm nghĩ thầm:
- Ãây phải chăng là nẻo đưá»ng dẫn tá»›i tòa hoang từ có Ãinh Bá»™i trú ngụ?
Chà ng còn đang ngẫm nghĩ thì tới một chỗ ngã ba.
Lôi Phi dừng chân lại nói:
- Bây giỠtiểu đệ không biết đi vỠnẻo nà o?
Lý Hà n Thu chuyển động mục quang nhìn bốn phÃa bụng bảo dạ:
- Nẻo đưá»ng mé tả dẫn đến ngôi hoang từ. Nhưng Ãinh Bá»™i rất tá» tế vá»›i ta, vả ná»™i tình chưa rõ ta không nên nói ra.
Hồng Bất Phát há»i:
- Không biết bốn tên đệ tá» phái Võ ÃÆ°Æ¡ng Ä‘i trước chạy vá» phÃa nà o.
Lôi Phi ngá»ng đầu trông chiá»u trá»i nói:
- Bây giá» hãy còn sá»›m. Chúng ta cứ tìm chá»— ẩn thân ngấm ngầm quan sát. Bốn ngưá»i Ä‘i trước nhất định đã ước hẹn ba ngưá»i Ä‘i sau, việc tim kiếm bá»n há» chẳng khó khăn gì.
Hồng Bất Phát nói:
- Bên kia có bụi cá» ráºm, chúng ta qua đó mà ẩn.
Lôi Phi nói:
- Hay hÆ¡n hết là chia nhau để nấp má»—i ngưá»i má»™t nÆ¡i.
Y nói Ä‘oạn chạy vá» phÃa cây lá»›n tung mình nhảy lên.
Hồng Bất Phát nói:
- Tại hạ nấp trong bụi cỠkia.
Lão chạy vá»™i tá»›i ẩn và o trong đám cá».
Lý Hà n Thu chuyển động mục quang thấy ngoà i năm trượng vá» phÃa bắc có má»™t cái mả xanh. Chung quanh cá» dại má»c đầy, liá»n chạy lại đó toan nấp và o sau ngôi mả.
Bá»—ng thấy giữa đám cá» ráºm cạnh ngôi mả nà y có cặp mắt lấp loáng như Ä‘iện nhìn lại. Chà ng biết trong đám cá» nà y đã có ngưá»i ẩn nấp bản năng tá»± vệ thúc đẩy tay phải chà ng nắm chặt đốc kiếm.
Chà ng ngưng thần chú nhìn ngưá»i kia thấy y mình mặc võ phục xanh, đầu quấn khăn xanh. Chà ng nhìn rõ mặt thì chÃnh là Quyên Nhi mà chà ng đã gặp mấy lần. Tay buông bá»ng đốc kiếm chà ng liá»n tiến lại.
Lý Hà n Thu đã Ä‘eo mặt nạ nên Quyên nhi chưa nháºn ra chà ng là ai. Cặp mắt sắc bén không ngá»›t ngó Lý Hà n Thu chầm cháºp nhưng nà ng lá»™ vẻ không muốn động thá»§.
Lý Hà n Thu từ từ tiến bước tá»›i khẽ há»i:
- Có phải Quyên cô nương đấy không?
Quyên nhi sá»ng sốt há»i lại:
- Các hạ là ai?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ là Lý Hà n Thu.
Quyên nhi lạnh lùng nói:
- Các hạ đeo mặt nạ ư?
Lý Hà n Thu đáp:
- Phải rồi! Ngưá»i ta bảo tại hạ Ä‘eo nên tại hạ cÅ©ng nghe theo.
Quyên nhi cất giá»ng sắc bén há»i:
- Ngưá»i ta bảo các hạ Ä‘i chết, các hạ cÅ©ng Ä‘i chết chăng?
Nà ng ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Các vị đến đây là m chi? Còn hai ngưá»i nữa là ai?
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Hai bên đã không phải đồng minh thì ta không thể cáo tố với cô được.
Bá»—ng nghe Quyên nhi há»i tiếp:
- Tiện thiếp biết má»™t ngưá»i là Lôi Phi còn ngưá»i nữa là ai?
Lý Hà n Thu lắc đầu đáp:
- Xin lỗi cô nương tại hạ không thể nói được
Last edited by dothoai; 28-10-2008 at 07:52 PM.
|

28-10-2008, 12:23 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 40
Sau mồ xanh lại gặp Quyên Nhi
Quyên Nhi lạnh lùng nói:
- Các hạ là một kẻ mất hết lương tâm. Tiện nữ đã cứu mạng, lại đưa tin đến cho các hạ...
Lý Hà n Thu ngắt lá»i:
- Những cái đó tại hạ xin ghi nhớ trong lòng tất có ngà y báo đáp. Nếu thuộc phạm vi một mình Lý mỗ mà có chỗ cần đến thì dù tan xương nát thịt tại hạ cũng không từ chối. Song tại hạ không thể bán đứng bạn hữu được.
Quyên Nhi tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Tiện nữ nói chÆ¡i váºy thôi, các hạ đừng cho là chuyện tháºt. Cứu ngưá»i là cứu, mong chi chuyện báo đáp.
Nà ng ngáºp ngừng má»™t chút rồi tiếp:
- Bữa nay các vị không đến thì cÅ©ng có rất nhiá»u ngưá»i đến và sắp có chuyện vui đáo để.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Con nha đầu nà y là đà n bà con gái mà gan dạ phi thưá»ng. Thị qua lại giang hồ chỉ có má»™t mình trà trá»™n nà o giá»›i võ lâm. Bữa nay là m tỳ nữ Trương gia ngà y mai lá»™n và o là m nô bá»™c Trương phá»§. Không hiểu thị dở lắm trò như váºy là có dụng ý gì?
Bụng chà ng nghĩ thế nhưng miệng không nói ra.
Bỗng Quyên Nhi khẽ nói:
- Coi kìa! Có ngưá»i tá»›i đó!
Lý Hà n Thu ngưng thần chú ý nhìn ra thì quả thấy hai bóng ngưá»i Ä‘ang chạy lẹ tá»›i nÆ¡i. Ãến chá»— ngã ba đưá»ng, há» do dá»± má»™t chút rồi theo nẻo đưá»ng giữa mà đi.
Lúc ấy vừng trăng ra khá»i đám mây, tá»a ánh sáng xuống khắp vùng hoang dã.
Lý Hà n Thu nháºn đúng là ba ngưá»i phái Võ ÃÆ°Æ¡ng.
Ba ngưá»i kia Ä‘i rất lẹ. Chá»›p mắt đã không thấy tông tÃch đâu nữa.
Lý Hà n Thu khẽ nói:
- Dưá»ng như há» Ä‘i lạc đưá»ng thì phải.
Quyên Nhi há»i:
- Sao biết há» Ä‘i lạc đưá»ng?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãáng lý há» rẽ qua đưá»ng mé tả má»›i đúng.
Miệng chà ng nói mà chà ng vẫn lưu tâm thá» xem Quyên Nhi có phản ứng gì không. Chà ng hy vá»ng nhìn thái độ nà ng để biết ná»™i tình.
NgỠđâu Quyên Nhi chỉ tá»§m tỉm cưá»i. Nà ng không lá»™ vẻ kinh ngạc mà cÅ©ng không ra chiá»u phẫn ná»™. Nét mặt vẫn thản nhiên bình tÄ©nh.
Lý Hà n Thu khen thầm trong bụng:
- Con nha đầu nà y còn nhỠtuổi mà lâm sự lại cực kỳ bình tĩnh.
Bổng Quyên Nhi nhìn lại lên tiếng:
- Coi kìa! Lại có ngưá»i tá»›i nữa.
Lý Hà n Thu chú ý nhìn ra thì thấy ba bóng ngưá»i Ä‘ang chạy lẹ tá»›i.
Ba ngưá»i nà y đến chá»— ngã ba cùng dừng lại nháºn xét má»™t hồi, rồi theo nẻo giữa mà đi.
Quyên Nhi chá» cho ba ngưá»i kia Ä‘i xa rồi má»›i thá»§ng thẳng há»i:
- Các hạ có biết thân thế ba ngưá»i đó không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ không hiểu.
Quyên Nhi lại há»i:
- Các hạ muốn tiện nữ nói cho biết không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Nếu cô nương nguyện ý thì tại hạ xin rá»a tai để nghe, bằng cô nương không muốn nói thì thôi.
Quyên Nhi nói:
- Ãó là những nhà sư tại chùa Thiếu Lâm.
Lý Hà n Thu lấy là m kỳ há»i:
- Hiển nhiên là hỠăn mặc như ngưá»i trần tục.
Quyên Nhi nói:
- Có thế má»›i khiến ngưá»i ta phải nghi ngá».
Lý Hà n Thu nói:
- Ãã là ngưá»i xuất gia mà còn cải trang thì e rằng những hà nh vi cá»§a há» có Ä‘iá»u bất chÃnh.
Quyên Nhi nói theo:
- Chẳng trộm thì cắp.
Ãang lúc nói chuyện lại có 5 bóng ngưá»i đứng lại chá»— ngã ba đưá»ng.
Ãoà n ngưá»i nà y cÅ©ng quan sát phương hướng rồi theo nẻo đưá»ng chÃnh giữa mà đi.
Lý Hà n Thu nghĩ bụng:
- Cô ả nà y quen biết tháºt lắm ngưá»i. Ta phải há»i rõ xem má»›i được.
Chà ng liá»n há»i:
- Cô nương có nháºn biết 5 ngưá»i kia không.
Quyên Nhi thản nhiên đáp:
- Dĩ nhiên tiện nữ biết hết.
Lý Hà n Thu há»i:
- Năm ngưá»i đó lai lịch thế nà o?
Quyên Nhi đáp:
- Há» là những ngưá»i phái Nga Mi và phái Thanh Thà nh.
Lý Hà n Thu há»i:
- Hai môn phái lớn nà y sao lại đi chung với nhau?
Quyên Nhi đáp:
- Má»™t là vì chưởng môn 2 phái Nga Mi, Thanh Thà nh có mối thâm giao. Hai là tá»± há» biết thá»±c 1 phái mình khó bá» kháng cá»± vá»›i phái Thiếu Lâm và phái Võ ÃÆ°Æ¡ng. Cả hai mặt trong ngoà i đã xui khiến há» bắt tay hợp tác.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ãối vá»›i má»i việc trên chốn giang hồ cô nương biết nhiá»u ngưá»i quá nhỉ?
Quyên Nhi hững hỠđáp:
- Các hạ quá khen mà thôi.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Bá»n há» kéo đến cả đây không biết có dụng ý gì?
Quyên Nhi đáp:
- Các hạ có dụng ý gì? Tiện nữ e rằng chá»— dụng tâm cá»§a các hạ đêm nay cÅ©ng là chá»— dụng tâm cá»§a má»i ngưá»i khác.
Lý Hà n Thu nói:
- Tại hạ ư? Tại hạ bất quá nháºn lá»i má»i cá»§a ngưá»i ta mà tá»›i đây.
Quyên Nhi há»i:
- Thần Thâu Lôi Phi phải không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãúng thế!
Quyên Nhi há»i:
- Ãến đây là m gì?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãể tìm má»™t váºt.
Quyên Nhi há»i:
- Các hạ có thể cho tiện nữ nghe được không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Chắc cô nương còn hiểu rõ hơn tại hạ, nhưng tại hạ cũng nói ra lần nữa. Y đến đây là để tìm cây linh chi.
Quyên Nhi ngáºp ngừng:
- Các hạ nói thế là sự thực... nhưng...
Lý Hà n Thu há»i:
- Nhưng là m sao?
Quyên Nhi đổi giá»ng đáp:
- Nếu Lý huynh không để cho cái đó động tâm thì tiện nữ lại cà ng kÃnh trá»ng.
Lý Hà n Thu mỉm cưá»i nói:
- Ãối vá»›i những kỳ váºt mà ngưá»i ta thưá»ng nói tại hạ vẫn chẳng quan tâm. Có Ä‘iá»u mình bị há» cuốn và o trà o lưu rồi muốn thôi cÅ©ng không được nữa.
Quyên Nhi há»i:
- Có phải Lôi Phi đã lôi kéo Lý huynh không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Cái đó dưá»ng như không cần phải nói rõ.
Ãá»™t nhiên chà ng nhá»› tá»›i Ä‘iá»u chi khẽ há»i:
- Quyên cô nương! Cô quen thuá»™c Ãinh Bá»™i lắm phải không?
Quyên Nhi đáp:
- Phải rồi! Y đã nói cho Lý huynh biết chưa?
Lý Hà n Thu lắc đầu đáp:
- Không có đâu. Y gìn giữ mồm miệng lắm. Chỉ sợ lỡ lá»i tiết lá»™ ná»™i tình.
Quyên Nhi há»i:
- Nội tình gì?
Lý Hà n Thu đưa mắt nhìn nà ng đáp:
- Cái đó chẳng qua tại hạ Ä‘oán váºy mà thôi.
Quyên Nhi lại há»i:
- Lý huynh có thể nói trắng ra được không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ e rằng nội tình có liên quan đến cây linh chi.
Quyên Nhi tá»§m tỉm cưá»i không nói gì nữa.
Lý Hà n Thu há»i tiếp:
- Tại hạ nói váºy có đúng không?
Quyên Nhi lắc đầu vừa cưá»i vừa há»i lại:
- Lý huynh nhất định muốn tiện nữ nói cho biết chăng?
Lý Hà n Thu lạnh lùng nói:
- Tháºt là má»™t chuyện kỳ lạ khiến cho tại hạ không sao hiểu được nguyên nhân.
Quyên Nhi há»i:
- Chuyện chi mà lạ?
Lý Hà n Thu đáp:
- Má»™t tốp Ä‘i lầm đưá»ng đã đà nh, tại sao cả bấy nhiêu ngưá»i Ä‘á»u lầm hết.
Quyên Nhi há»i lại:
- Lý huynh có biết nên đi nẻo nà o không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Nói vá» phương hướng tưởng bá»n há» nên rẽ qua nẻo đưá»ng mé tả má»›i đúng.
Bất thình lình má»™t tiếng rú rất thê thảm vang lên từ đà ng xa vá»ng lại phá tan bầu không khà tịch mịch.
Quyên Nhi há»i:
- Lý huynh có nghe thấy âm thanh đó không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ nghe rõ rồi, âm thanh ấy chói tai.
Quyên Nhi lại há»i:
- Lý huynh có phân biệt được tiếng rú nà y đã phát ra trong trưá»ng hợp nà o không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Dưá»ng như há» gặp việc khá»§ng khiếp.
Quyên Nhi nói:
- Ãây là tiếng rú cá»§a kẻ sắp chết. Nó bao hà m cả ý nghÄ©a khá»§ng khiếp cùng hối háºn, khi tiếng rú nà y xảy ra khá»i cá»a miệng rồi thì vÄ©nh viá»…n kêu không thà nh tiếng nữa.
Lý Hà n Thu há»i:
- Sao cô nương lại có thể khẳng định như váºy được?
Quyên Nhi đáp:
- Vá» phương diện nà y tiện nữ có khả năng phân biệt rõ rà ng Ãt ngưá»i bì kịp. Tiện nữ còn có thể nghe tiếng ngưá»i hô hoán hay đà m luáºn mà biết ná»™i tâm há» thiện hay ác!
Lý Hà n Thu há»i:
- Có chuyện đó ư? Tháºt khó mà tin được.
Bá»—ng lại nghe tiếng thét khá»§ng khiếp vá»ng tá»›i.
Lý Hà n Thu bảo ngay:
- Cô nương đã tá»± nháºn mình chỉ nghe thanh âm mà biết rõ tâm sá»± biến hóa. Váºy mấy tiếng thét nà y ở trong trưá»ng hợp nà o?
Quyên Nhi đáp:
- Ãó là bá»n há» gặp phải kình địch. Hai bên động thá»§ rồi má»™t bên lâm và o tình trạng không chống nổi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Bên nà o không chống nổi?
Quyên Nhi đáp:
- Bên không chống nổi yên lặng còn bên quát thét là để khÃch lệ khà thế hy vá»ng đánh má»™t đòn nữa thì hạ địch.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Mình ở cách xa hiện trưá»ng không nhìn thấy rõ. Cô ả nà y biết đâu chẳng Ä‘oán báºy. Cô nói váºy thì mình cÅ©ng biết thế mà thôi.
Lý Hà n Thu trong lòng nghÄ© váºy nhưng miệng lại nói:
- Xem chừng trong bụng cô nương đã có thà nh kiến như váºy rồi.
Quyên Nhi tá»§m tỉm cưá»i há»i:
- Lý huynh bảo thà nh kiến vỠviệc gì?
Lý Hà n Thu đáp:
- VỠviệc quan hệ giữ cây linh chi và cô nương.
Quyên Nhi há»i:
- Lý huynh dưá»ng như biết rõ lắm, có phải Ãinh Bá»™i đã nói không?
Lý Hà n Thu cưá»i mát đáp:
- Ãinh Bá»™i nói chuyện vá»›i tại hạ không dÃnh gì đến linh chi hết. Vụ nà y tại hạ nghe ngưá»i khác bà n tá»›i. Tại hạ và Ãinh Bá»™i giao kết vá»›i nhau trên đưá»ng đạo nghÄ©a quyết không dÃnh lÃu đến phương diện lợi hại.
Chà ng ngừng lại một phút rồi tiếp:
- Tại hạ có mắt để coi, có tai để nghe lại có óc để suy nghĩ.
Quyên Nhi cưá»i nói:
- Tiện nữ nghĩ quanh quẩn rồi lại nghĩ tới thân mình.
Lý Hà n Thu nói:
- Nếu cô nương chịu nói rõ đến chuyện thần bà trong lòng thì việc nà y chẳng những có liên quan đến cô mà hoà n toà n do cô ở trong thao túng.
Quyên Nhi khẽ la:
- Trá»i Æ¡i! Sao Lý huynh khéo đỠcao tiện nữ đến thế?
Lý Hà n Thu nói:
- Nếu cô không chịu thừa nháºn thì tại hạ cÅ©ng chẳng là m thế nà o được.
Quyên Nhi há»i:
- Lý huynh bảo tiện nữ thừa nháºn cái gì?
Nà ng ngừng lại một lúc lâu rồi tiếp:
- Lý huynh! Nếu Lý huynh chịu nghe lá»i khuyên chÃnh đáng cá»§a tiện thiếp thì đừng để lôi cuốn và o vụ tranh chấp thị phi nà y.
Lý Hà n Thu há»i:
- Cô nương có thể nói rõ hơn chút nữa không?
Quyên Nhi đáp:
- Dĩ nhiên là được.
Nà ng trầm ngâm má»™t lúc dưá»ng như để tìm câu mở lá»i.
Sau nà ng lên tiếng:
- Chưa nói đến chuyện linh chi có hay không vội. Ta hãy biết bao nhiêu cao thủ võ lâm vì tin tưởng vụ nà y mà phải gây chuyện đánh võ.
Lý Hà n Thu há»i:
- Cái đó cÅ©ng do cô nương ở trong Ä‘iá»u động cÆ¡ quan.
Quyên Nhi nói:
- Nếu há» không có tham tâm mà con thông minh gấp mưá»i tiện nữ thì không tà i nà o bảo há» cúi đầu nghe lịnh được.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nói váºy cô nương đã đứng ra phát lịnh rồi phải không?
Quyên Nhi đáp:
- Tiện thiếp ra mặt cÅ©ng được nhưng không muốn ra mặt vá»™i mà chỉ nắm phần trá»ng yếu chỉ Ä‘iểm há» mà thôi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Vì thế mà cô dẫn dụ bá»n há» và o con đưá»ng rẽ để há» tá»± dẫn thân và o cÆ¡ quan mai phục.
Quyên Nhi há»i:
- Mai phục gì?
Lý Hà n Thu đáp:
- Giang Nam Song Hiệp và Há»™i võ quán chá»§ đã triệu táºp rất nhiá»u cao nhân...
Quyên Nhi mỉm cưá»i ngắt lá»i:
- Lý huynh cÅ©ng biết nhiá»u đấy. Kể ra Lý huynh bôn tẩu giang hồ chưa được bao lâu mà so vá»›i nhân váºt hÆ¡n mình lão luyện từng trải còn lịch duyệt hÆ¡n há» chứ không phải kém.
Lý Hà n Thu nói:
- Cái đó cũng không hoà n toà n vô lý.
Quyên Nhi há»i:
- Có phải vì trà tuệ Lý huynh rất cao xa, ngưá»i thưá»ng không kịp được chăng?
Lý Hà n Thu lắc đầu đáp:
- Không phải đâu. Chỉ vì tại hạ không tham tâm nên đầu óc tỉnh táo để quan sát đại cục.
Quyên Nhi gáºt đầu nói:
- Hay lắm! Lý huynh đã hiểu rồi váºy tiện thiếp có nói cÅ©ng chẳng há» chi.
Lý Hà n Thu nói:
- Tại hạ xin rá»a tai để nghe đây.
Quyên Nhi nói:
- Nẻo đưá»ng chÃnh giữa đúng là Giang Nam Song Hiệp đại bố trà mai phục. Trên nẻo đưá»ng nà y còn có nhiá»u ám hiệu để dẫn dụ bá»n há» Ä‘i sâu và o.
Lý Hà n Thu nói:
- Giang Nam Song Hiệp lá»›n máºt lắm nhỉ! Sao dám gây cừu địch vá»›i các môn phái lá»›n.
Quyên Nhi cưá»i nói:
- Há» dám là m cà n là m báºy không cần giấu giếm bá»™ mặt hung ác thì dÄ© nhiên há» có chá»— á»· mình.
Lý Hà n Thu há»i:
- HỠỷ và o cái gì?
Quyên Nhi đáp:
- Có thể há» tưởng đã uống linh chi rồi công lá»±c tăng tiến rất nhiá»u dư lá»±c ngạo mạn võ lâm. CÅ©ng có thể sau lưng há» còn có má»™t lá»±c lượng rất lá»›n để là m háºu thuẫn.
Lý Hà n Thu há»i:
- Quyên cô nương! Cô nương cho biết thêm mấy câu nữa được chăng?
Quyên Nhi đáp:
- Cái đó Ä‘á»u có thể được. Có khi bá»n há» kiêm cả hai Ä‘iá»u kiện trên má»›i dám hoà nh hà nh như váºy.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Cô ả nà y biết nhiá»u việc mà đa số là việc sắp xảy ra. Váºy những lá»i cô nói mình phải ghi lòng má»›i được.
Chà ng xoay chuyển ý nghÄ© trong lòng rồi hững há» há»i:
- Chẳng lẽ cô nương tá»± thá»§ bà ng quan để mặc cho ngưá»i ta lấy linh chi ư?
Quyên Nhi đáp:
- Vụ linh chi chỉ là chuyện đồn đại. Không ai dám nói quyết là váºt đã có thiệt.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm:
- Con nha đầu nà y tháºt là giảo quyệt! Lão Ãinh Bá»™i rõ rà ng do ả sai khiến canh linh chi mà ả là m bá»™ chẳng có chút liên can gì tá»›i lão.
Bỗng nghe Quyên Nhi nói:
- Dù sao, câu chuyện linh chi đã khiến cho ngưá»i ta tin là sá»± thá»±c. HÆ¡n nữa Há»™i võ quán sắp cá» hà nh anh hùng đại há»™i khiến cho vụ tranh Ä‘oạt linh chi cà ng thêm phần náo nhiệt.
Nà ng đưa mắt chăm chú nhìn Lý Hà n Thu rồi há»i tiếp:
- Ãêm nay Lý huynh đến đây phải chăng cÅ©ng vì chuyện tranh Ä‘oạt linh chi?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãúng thế! Ãêm nay tại hạ tá»›i đây quả tình vì vụ linh chi.
Quyên Nhi tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Tiện nữ muốn khuyên giải một câu được chăng?
Lý Hà n Thu đáp:
- Xin cô nương cứ nói.
Quyên Nhi đáp:
- Từ nay Lý huynh nghỉ tay đừng để tâm đến việc tranh đoạt linh chi nữa.
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ chá»§ yếu không có tham vá»ng Ä‘oạt cây linh chi nhưng nó là má»™t kỳ váºt, chỉ muốn coi cho biết mà thôi.
Quyên Nhi trầm ngâm má»™t chút rồi há»i:
- Lý huynh chỉ muốn xem thôi ư?
Lý Hà n Thu đáp:
- Kỳ váºt trên thế gian mà được coi mở rá»™ng tầm mắt đã là hay lắm.
Quyên Nhi nói:
- Nếu Lý huynh có thể ưng lá»i tiểu muá»™i thì may ra tiểu muá»™i tìm cho Lý huynh được vừa lòng.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm:
- Hay lắm! Thế là cô thừa nháºn có liên quan đến cây linh chi rồi.
NghÄ© tá»›i đây bất giác chà ng tá»§m tỉm cưá»i.
Quyên Nhi há»i:
- Lý huynh cưá»i gì váºy? Lý huynh đừng tưởng lầm tiểu muá»™i có chá»— dụng tâm. Sáng mai các vị sẽ biết đêm nay tháºt là lắm chuyện.
Nà ng ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Ãêm nay Lý huynh cải trang tá»›i đây tiểu muá»™i không nháºn ra được. May là các vị tá»›i vừa gặp dịp đã không bị những ám kỹ kia dẫn dụ mà lui ẩn và o chá»— mả xanh đây. Vụ nà y không phải Lý huynh hay tiểu muá»™i có ý sắp đặt, thế thì sá»± ngẫu nhiên mà gặp có phải do chữ duyên mà ra không.
Lý Hà n Thu há»i:
- Có phải cô nương muốn tại hạ nên quay v�
Quyên Nhi đáp:
- Ãúng thế! Tiểu muá»™i hy vá»ng Lý huynh tin lá»i khuyên cá»§a tiểu muá»™i.
Lý Hà n Thu nói:
- Nhưng tại hạ có ba ngưá»i tá»›i đây má»™t mình tại hạ ưng lá»i cô nương mà hai ngưá»i kia không chịu thì sao?
Quyên Nhi đáp:
- Lý huynh ráng tìm cách thuyết phục há». Vạn nhất mà không thuyết phục được thì đà nh để tùy ý há» Ä‘i.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nếu bá»n há» không nghe chẳng lẽ má»™t mình tại hạ cÅ©ng quay vá» hay sao?
Quyên Nhi đáp:
- Lý huynh má»™t mình quay vá» là hay. Nếu không tiện thì Ä‘i coi vá»›i há» cÅ©ng chẳng há» chi. Nhưng Lý huynh nên nhá»› mình Ä‘i sau cùng, không nên dấn thân và o chá»— mai phục thì khó lòng toà n mạng trở vá».
Lý Hà n Thu ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
- Cô nương đã quan tâm đến tại hạ mà chỉ Ä‘iểm cho, tại hạ rất cảm Æ¡n, nhưng muốn thỉnh giáo cô nương má»™t Ä‘iá»u...
Quyên Nhi há»i ngay:
- Ãiá»u chi?
Lý Hà n Thu há»i:
- Có phải nơi đây cũng liên quan đến Giang Nam Song Hiệp không?
Quyên Nhi đáp:
- Dù là Giang Nam Song Hiệp có tới đây thì hỠcũng không lộ diện mà chỉ đứng sau bức mà n để chỉ huy.
Lý Hà n Thu muốn há»i nữa thì đột nhiên có tiếng hú vá»ng lại.
Ãây là tÃn hiệu mà Lý Hà n Thu cùng Lôi Phi đã ước định vá»›i nhau.
Chà ng vội đứng lên nói:
- Tại hạ phải đi đây.
Dứt lá»i chà ng tung mình vá»t ra khá»i vùng má»™ xanh.
Lúc nà y Lôi Phi đã từ trên cây cao nhảy xuống. Hồng Bất Phát cùng ở trong đám cá» ráºm nhảy ra.
Ba ngưá»i tụ há»p và o má»™t chá»—, Lôi Phi khẽ nói:
- Bao nhiêu cao thá»§ võ lâm cùng Ä‘i má»™t đưá»ng, nhất định hỠđã thấy gì rồi.
Hồng Bất Phát há»i:
- Bây giỠchúng ta rượt theo hỠxem thế nà o chứ?
Lý Hà n Thu trong lòng đã hiểu rõ nhưng cÅ©ng há»i tiếp:
- Bá»n há» Ä‘á»u Ä‘i theo đưá»ng giữa không hiểu vì lẽ gì?
Lôi Phi để ý nhìn quả nhiên thấy trên nẻo đưá»ng nà y có để ám ký liá»n đáp:
- Chỗ nà y có lưu ám ký.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ãm ký cá»§a ai để lại?
Lôi Phi đáp:
- Cái đó cũng chưa biết rõ.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Ãm ký nói chuyện gì?
Lôi Phi đáp:
- Ãại khái là chỉ rõ đưá»ng Ä‘i.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ãm ký nà y đã chỉ rõ đưá»ng Ä‘i thì ai cÅ©ng hiểu được sao à ?
Lôi Phi đáp:
- ChÃnh là thế đó.
Lý Hà n Thu há»i:
- Những tiêu ký ai xem cÅ©ng hiểu được thì e rằng bên trong có Ä‘iá»u dối trá.
Lôi Phi đáp:
- Vấn đỠnà y cần phải suy xét mới biết được.
Last edited by dothoai; 28-10-2008 at 07:54 PM.
|

28-10-2008, 12:25 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 41
Cái chết kỳ lạ cá»§a hai ngưá»i lạ mặt
Hồng Bất Phát nói:
- Ãã có nhiá»u ngưá»i Ä‘i trước chúng ta và đá»u là những nhân váºt võ công rất cao cưá»ng.
Lý Hà n Thu há»i:
- Vừa rồi có tiếng quát vá»ng lại chắc hai vị cÅ©ng nghe rõ chứ?
Hồng Bất Phát đáp:
- Cái đó chứng minh bá»n há» không Ä‘i lầm đưá»ng và đã gặp ngưá»i coi giữ linh chi. Hai bên đã động thá»§ thì dÄ© nhiên khó lòng tránh khá»i chuyện thương vong.
Lôi Phi nói:
- Có lý! Chúng ta đi coi cũng chẳng hỠgì.
Lý Hà n Thu không tiện nói cho hai bạn biết mình đã gặp Quyên nhi. Chà ng liá»n lẳng lặng không nói thêm gì.
Hồng Bất Phát lại lên tiếng:
- Tại hạ không tin rằng ngưá»i coi giữ cây linh chi giết hết được những tay cao thá»§ các phái Võ ÃÆ°Æ¡ng, Thiếu Lâm. Không chừng há» lấy được linh chi rồi cÅ©ng nên. Chúng ta đã định Ä‘i thì lẹ lên má»™t chút.
Rồi hắn không chá» Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu trả lá»i đã lao mình Ä‘i như tên bắn chạy nhanh vá» phÃa trước.
Lý Hà n Thu không sao được liá»n khẽ dặn Lôi Phi.
- Lôi huynh, chúng ta cần phải cẩn tháºn má»™t chút má»›i được.
Lôi Phi vừa băng mình rượt theo Hồng Bất Phát vừa há»i:
- Sao? Lý đệ thấy Ä‘iá»u chi khả nghi chăng?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ cà ng nghÄ© cà ng lấy là m kỳ vá» những tiêu chà kia. Không chừng đó là ngưá»i ta bà y đặt ra để dụ ngưá»i và o bẫy.
Lôi Phi nói:
- Lý đệ nghÄ© váºy cÅ©ng phải. Nhưng bất cứ việc gì trong võ lâm Ä‘á»u mấy phần nguy hiểm. Váºy chúng ta phải đỠphòng đặng kịp thá»i đối phó. Dù có gặp mai phục, cÅ©ng không đến ná»—i bị nguy hiểm ngay.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Trừ phi mình nói rõ ná»™i tình, xem chừng không còn cách nà o thuyết phục há» nữa. Ta đà nh chá» lúc gặp việc sẽ cảnh tỉnh hỠđể hỠđỠphòng cẩn tháºn là xong.
Quyết định chá»§ ý rồi, chà ng không nói gì nữa. Chạy theo hai ngưá»i Hồng Bất Phát Ä‘i trước chạy nhanh quá thà nh ra Lôi Phi và Lý Hà n Thu cÅ©ng phải gia tăng cước lá»±c để theo.
Ba bóng ngưá»i lướt băng băng như sao sa tên bắn, khác nà o cÆ¡n gió thoảng thổi qua giữa lúc đêm khuya.
Ba ngưá»i chạy má»™t mạch đến sáu, bảy dặm đưá»ng thì tá»›i trước má»™t khu rừng cây.
Lý Hà n Thu vội nói:
- Lôi huynh! Kêu Hồng huynh đừng chuồn và o rừng cây.
Chà ng chưa dứt lá»i thì Hồng Bất Phát đã tá»± động đứng lại ở ngoà i rừng.
Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu lướt nhanh tới.
Hồng Bất Phát chuyển động mục quang nhìn kỹ khu rừng rồi há»i:
- Lôi huynh! Lôi huynh thỠngó khu rừng nà y với những khu rừng khác có chỗ nà o bất đồng không?
Lý Hà n Thu chú ý nhìn và o thì thấy khu rừng ráºm rạp quá chừng. Ãừng nói trong đêm tối mà ngay giữa ban ngà y có ngưá»i ẩn mình bên trong cÅ©ng không thấy rõ.
Bỗng nghe Lôi Phi đáp:
- Khu rừng nà y hình như có luồng sát khà âm thầm!
Hồng Bất Phát nói:
- Ãúng thế!
Hắn trầm ngâm một lúc rồi tiếp:
- Lôi huynh cứ ngá»i thấy mùi gì không?
Lôi Phi đáp:
- Dưá»ng như có mùi máu tanh.
Hồng Bất Phát tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Ãúng thế! Má»™t mùi máu tanh phảng phất đủ chứng minh trước đây chưa lâu đã xảy ra má»™t cuá»™c chiến đấu kịch liệt và có ngưá»i bị trá»ng thương.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Há» là tay lão luyện giang hồ có khác. Ãang lúc chạy vá»™i và ng mà vẫn để ý từng ly từng tý. Mình mà không được Quyên cô nương cảnh cáo trước e rằng đã xông và o rừng.
Lý Hà n Thu nói:
- Xem chừng trong khu rừng ráºm nà y há» bố trà mai phục quyết không sai nữa.
Còn Ä‘ang nói chuyện thì đột nhiên trong khu rừng ráºm có ánh lá»a lóe lên.
Hồng Bất Phát cưá»i ha hả nói:
- HỠđịnh dẫn dụ chúng ta tiến và o thì chúng ta nhất định không để hỠđược mãn nguyện.
Hắn dừng má»™t chút rồi cất cao giá»ng:
- Các vị đặt mai phục trong rừng đã bị bá»n tại hạ khám phá ra rồi. Thế là quý vị uổng phà má»™t phen tầm cÆ¡ mà chẳng được Ãch gì. Nếu các vị vui lòng ra khá»i khu rừng để cùng nhau tương há»™i thì tại hạ cùng vui lòng giá»›i thiệu thêm mấy ông bạn.
Trong rừng vẫn im lặng như tá». Chẳng có ngưá»i ra mà cÅ©ng không có tiếng đáp lại.
Hồng Bất Phát chau mà y nói:
- Lôi huynh! Bá»n ngưá»i trong rừng xem ra rất trầm tÄ©nh.
Lôi Phi vẻ mặt nghiêm trá»ng đáp:
- Hồng huynh! Tiểu đệ có tiên cảm không tốt.
Hồng Bất Phát há»i:
- Tiên cảm thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Bao nhiêu cao thủ võ lâm vừa đến đây lúc trước không chừng đã gặp chuyện bất trắc rồi.
Hồng Bất Phát há»i lại:
- Phải chăng Lôi huynh muốn nói bá»n há» Ä‘á»u bị ngưá»i ta giết chết hết?
Lôi Phi đáp:
- Nếu há» không bị giết chết thì Ãt ra là bị bắt rồi.
Hồng Bất Phát nói:
- Ãêm tối, thị tuyến nhìn không rõ thì bất luáºn ngưá»i bản lãnh cao cưá»ng đến đâu cÅ©ng khó lòng tránh khá»i bị ám tiá»…n táºp kÃch.
Lôi Phi quay lại nhìn Lý Hà n Thu há»i:
- Lý đệ có cao kiến gì không?
Lý Hà n Thu nghĩ thầm:
- Quyên cô nương đã hai ba lần cảnh cáo mình thì chắc trong rừng có bố trà mai phục cực kỳ hiểm độc, rất không nên dấn thân và o.
Chà ng liá»n đáp:
- Ãã có chuyện nguy hiểm phi thưá»ng, tưởng ta chẳng nên mạo hiểm.
Hồng Bất Phát lẩm bẩm như nói để mình nghe:
- Kể ra cũng có biện pháp bức bách hỠphải xuất hiện.
Lôi Phi há»i:
- Biện pháp gì?
Hồng Bất Phát đáp:
- Phóng há»a đốt khu rừng nà y thì há» còn ẩn thân và o đâu được mà chẳng chạy ra?
Lý Hà n Thu để ý nhìn kỹ khu rừng nà y rất rá»™ng lá»›n nhìn không hết được. Nếu phóng há»a đốt rừng thì e rằng lá»a cháy tá»›i má»™t phạm vi mấy chục dặm.
Chà ng liá»n nói:
- Nếu cây linh chi trong khu rừng nà y mà phóng há»a đốt rừng thì e rằng nó cÅ©ng bị thiêu rụi.
Hồng Bất Phát tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Lý huynh nói đúng đấy...
Rồi hắn đưa mắt nhìn Lôi Phi há»i:
- Lôi huynh có cao kiến gì không?
Lôi Phi đáp:
- Phóng há»a đốt rừng là má»™t hà nh động tà n ác quá, vả lại là m cháy cả linh chi. Kế nà y khó xuôi lắm. Còn chúng ta mà tiến và o rừng sục tìm thì lại mạo hiểm quá cỡ. Ngưá»i trong rừng tất là những ta cao thá»§ chuyên dùng chất độc là m sao đỠphòng cho xiết được. Theo ý tại hạ thì chúng ta đứng chỠđây cho đến sáng sẽ và o rừng lục soát cÅ©ng chưa muá»™n.
Hồng Bất Phát khẽ nói:
- Chá» sáng má»›i và o hay và o ngay bây giá» tưởng cÅ©ng chẳng khác nhau mấy tÃ.
Lôi Phi nói:
- Thanh thiên bạch nháºt, thị tuyến rõ rà ng. Chá»— nà o đồ chừng có ngưá»i mai phục thì còn có thể chuẩn bị được...
Hồng Bất Phát ngắt lá»i:
- Tại hạ còn có một kế, không hiểu ý kiến hai vị thế nà o?
Lôi Phi há»i:
- Xin Hồng huynh cho nghe.
Hồng Bất Phát nói:
- Hai vị ở ngoà i nà y chá», tại hạ và o rừng trước có được không?
Lôi Phi sá»ng sốt há»i lại:
- Hồng huynh nhất định muốn tiến và o ư?
Hồng Bất Phát đáp:
- Ãúng thế! Tại hạ mà không và o coi thì thiệt không thể dằn lòng được. Trá»i Æ¡i! Nếu bá»n ngưá»i kia tìm thấy chá»— trồng linh chi thì sao?
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Cha nà y đã tham tâm đến thế thì khó lòng ngăn trở y được.
Lôi Phi nói:
- Hồng huynh chuyên dùng Thiết liên tá»...
Hồng Bất Phát ngắt lá»i:
- Tại hạ đã chuẩn bị đầy đủ. Bây giá» trong túi cÅ©ng còn đến trăm trái Thiết liên tá». Ãối phương mà phóng ám khà táºp kÃch thì tại hạ ăn miếng trả miếng vá»›i chúng.
Lôi Phi há»i:
- Tiểu đệ cùng Lý đệ chỠngoà i nà y hay sao?
Hồng Bất Phát đáp:
- Phải rồi! Xin hai vị cứ chỠở ngoà i. Nếu có đủ thì giỠtại hạ sẽ ra đón hai vị. Bằng không ra được sẽ báo hiệu bằng ba tiếng còi ngắn để hai vị tự tiến và o.
Lôi Phi ngần ngừ đáp:
- Xem chừng khó lòng ngăn cản được Hồng huynh mất rồi!
Hồng Bất Phát nói:
- Bây giỠđà nh thế nà y váºy. Nếu trong vòng ná»a giá» mà tại hạ không ra được cÅ©ng không có tiếng còi báo hiệu tức là tại hạ bị nạn rồi đó. Hai vị đừng ở lại đây nữa, mà nên quay vá» thà nh Kim Lăng.
Lý Hà n Thu dặn:
- Nếu Hồng huynh gặp phải kình địch không đối phó nổi thì xin tìm cách báo cho bá»n tiểu đệ biết.
Hồng Bất Phát nói:
- ÃÆ°á»£c rồi! Nếu tại hạ có thì giá» báo hiệu hay lên tiếng được cÅ©ng xin tuân mệnh.
Lôi Phi cũng dặn:
- Nếu Hồng huynh thấy thế địch mạnh thì đừng nên mạo hiểm thái quá.
Hồng Bất Phát nói:
- Tại hạ nhớ rồi.
Ãoạn hắn nghiêng mình vá»t và o trong rừng.
Lý Hà n Thu thấy hắn lạng ngưá»i Ä‘i thì đồng thá»i thò hai tay và o bá»c. Hiển nhiên hắn lấy ra má»™t nắm ám khi.
Lôi Phi đưa mắt ngó Lý Hà n Thu ngáºp ngừng nói:
- Dưá»ng như tiểu huynh chưa nhắc Lý đệ...
Lý Hà n Thu ngắt lá»i:
- Ãiá»u chi?
Lôi Phi đáp:
- Câu chuyện có liên quan đến ám khà của Hồng huynh.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ chưa được nghe qua.
Lôi Phi nói:
- Theo chá»— tiểu huynh biết thì vá» phương diện dùng ám khà Hồng huynh là má»™t nhân váºt phi thưá»ng. Chẳng những hai tay y đồng thá»i phóng Thiết liên tá» ra được mà còn có thể liên tục phóng liá»n má»™t lúc cả trăm trái. Vá» phương diện phân biệt ám khà tưởng cÅ©ng Ãt tay cao thá»§ bì kịp y.
Lý Hà n Thu nói:
- Chắc y ỷ và o tà i nghệ vô song nà y nên mới đòi mạo hiểm và o rừng.
Lôi Phi thở dà i nói:
- Sinh ư nghệ tỠư nghệ. Những ngưá»i chết Ä‘uối thưá»ng là những tay lá»™i nước rất giá»i. Nhưng chúng ta chẳng thể Ä‘iá»m nhiên tá»a thị mà phải nghÄ© cách giúp y má»™t tay má»›i được.
Lý Hà n Thu đáp:
- Phải rồi! Chúng ta là m được đến đâu cần phải hết sức đến đó.
Bá»—ng nhiên nghe mấy tiếng kim thanh rÃt lên lanh lảnh như xé bầu không khà vá»ng ra.
Lôi Phi nói:
- Ãây chÃnh là thá»§ pháp phóng Thiết liên tá» cá»§a Hồng Bất Phát.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Té ra y ỷ và o thủ pháp phóng ám khà mà hạ thủ trước.
Tiếng ám khà rÃt lên má»™t hồi rồi đột nhiên im bặt không thấy gì nữa.
Hai ngưá»i lắng tai hồi lâu vẫn không nghe tiếng binh khà giao đấu. Hiển nhiên Hồng Bất Phát chưa gặp phải cưá»ng địch và chưa động thá»§.
Trong khoảng thá»i gian chừng ăn xong bữa cÆ¡m, trong rừng vẫn im phăng phắc tuyệt không thấy động tÄ©nh gì.
Lôi Phi tắc lưỡi nói:
- Tiểu huynh xem chừng tình hình có Ä‘iá»u khác lạ.
Lý Hà n Thu há»i:
- Sao?
Lôi Phi đáp:
- Nếu gặp cưá»ng địch thì tất chúng ta ở ngoà i nà y phải nghe tiếng binh khà giao phong. Từ lúc y và o đã quá ná»a giá» mà tuyệt nhiên không thấy tin tức gì lá»t ra ngoà i...
Y buông tiếng thở dà i nói tiếp:
- Trước tình hình nà y chỉ có hai giả thuyết được đặt ra. Một là Hồng Bất Phát bị hại rồi. Hai là y đã tìm thấy linh chi.
Lý Hà n Thu cưá»i há»i:
- Nếu y lấy được linh chi mà không lên tiếng hô hoán là sợ chúng ta dây máu ăn phần hay sao?
Lôi Phi đáp:
- Nhưng giả thuyết thứ hai rất Ãt hy vá»ng. Mưá»i phần có đến tám là y bị Ä‘iểm huyệt má»™t cách bất ngá» hay bị tá» thương rồi.
Lý Hà n Thu chau mà y nói:
- Chúng ta nên là m gì bây gi�
Lôi Phi đáp:
- Phải và o rừng coi xem thế nà o. Có Ä‘iá»u lúc nà y tình hình chưa rõ, chúng ta chưa nên mạo hiểm quá đỗi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Chẳng lẽ chúng ta cứ đứng đây chỠmãi được ư?
Lôi Phi ngá»ng đầu trông chiá»u trá»i đáp:
- Lý đệ! Lý đệ hãy giữ ở ngoà i rừng để tiểu huynh và o coi. Nếu trong khoảng thá»i gian chừng ăn xong bữa cÆ¡m mà không thấy tin tức gì thì Lý đệ nên quay vá» thà nh Kim lăng thôi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh cùng tiểu đệ trước kia chưa từng quen biết mà ở Hội Võ Quán Lôi huynh đã thẳng thắn đứng ra viện trợ. Bây giỠtiểu đệ bỠmặc Lôi huynh, một mình trở vỠKim Lăng thì yên tâm thế nà o được?
Lôi Phi cất giá»ng buồn buồn nói:
- Cứ tình hình nà y mà xét thì cục diện trong khu rừng ráºm nà y cá»±c kỳ hiểm ác, kỳ bà khiến ngưá»i ta tháºt khó mà lưá»ng được. Lý đệ có và o cÅ©ng là bá» mạng má»™t cách vô Ãch. Hỡi ôi! Lý đệ còn nhá» tuổi mà thù lá»›n chưa trả...
Lôi Phi chưa dứt lá»i thì đột nhiên có tiếng bước chân loạng choạng vá»ng ra cắt đứt câu chuyện y Ä‘ang nói dở.
Lý Hà n Thu cùng Lôi Phi đồng thá»i cảnh giác đưa mắt nhìn ra thì thấy má»™t bóng ngưá»i từ trong rừng ráºm chạy tá»›i.
Lôi Phi nhảy vá»t lại. Lý Hà n Thu cÅ©ng băng ngưá»i theo sau cất tiếng gá»i:
- Hồng huynh...
Hai ngưá»i nhìn kỹ thì thấy ngưá»i kia mình mặc võ phục lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm. Y không phải là Hồng Bất Phát.
Lôi Phi vươn tay ra đỡ lấy ngưá»i kia há»i:
- Huynh đà i! Huynh đà i bị thương có nặng lắm không?
Lý Hà n Thu thấy ngưá»i nà y miệng ứa máu tươi không ngá»›t. Chân đứng không vững, hÆ¡i thở thoi thóp. Dưá»ng như y không còn đủ sức trả lá»i Lôi Phi, miệng ú á»› hai tiếng, y chỉ kịp trá» tay vá» khu rừng ráºm rồi bá»—ng nhắm mắt lại.
Lôi Phi đưa tay chẩn mạch thấy trái tim đã ngừng Ä‘áºp, y tắt thở chết rồi.
Lý Hà n Thu nhìn kỹ lại má»™t lượt thì ngưá»i nà y trạc ngoà i ba mươi. Diện mạo Ä‘oan chÃnh không có vẻ là ngưá»i tà n ác. Bất giác chà ng buông tiếng thở dà i há»i:
- Lôi huynh có biết ngưá»i nà y không?
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Tiểu huynh không biết.
Lý Hà n Thu nói:
- Toà n thân y không có vết thương mà sao lại chết? Thanh kiếm sau lưng chưa rút khá»i vỠđủ chứng minh y chưa cùng ngưá»i động thá»§.
Lôi Phi gáºt đầu nói:
- Tình trạng y bi thảm tá» khá đặc biệt, dưá»ng như bị thá»§ pháp ná»™i gia rất trầm trá»ng là m chấn động mạnh tổn thương đến ná»™i phá»§.
Lý Hà n Thu há»i:
- Y và o rừng ráºm tìm kiếm kẻ địch mà tay không cầm kiếm. Con ngưá»i tá»± tin đến thế thì võ công quyết nhiên không phải tầm thưá»ng, khi nà o còn để địch nhân đến gần phóng chưởng đả thương?
Lôi Phi trầm ngâm má»™t lúc rồi há»i lại:
- Phải chăng theo ý Lý đệ thì y đã chết vỠtay đồng bạn?
Lý Hà n Thu lắc đầu đáp:
- Không phải thế. Theo ý tiểu đệ không chừng ngưá»i nà y chết và o lúc y không biết gì nữa nên không có cÆ¡ há»™i để trả đòn. Còn y chết vá» tay ai thì tiểu đệ không sao hiểu được.
Lôi Phi gáºt đầu nói:
- Lý đệ nói rất có lý, trong vụ nà y hoặc giả có Ä‘iá»u chi ngoắt ngoéo.
Bá»—ng lại nghe có tiếng sá»™t sạt. Má»™t bóng ngưá»i khác từ trong rừng cây xông ra.
Lý Hà n Thu nhảy vá»t vá» phÃa bóng ngưá»i kia.
Lôi Phi cũng chạy theo sau.
Lý Hà n Thu lướt mình Ä‘i cá»±c kỳ thần tốc. Ngưá»i chưa tá»›i nÆ¡i tay phải chà ng đã đưa ra nắm lấy mạch huyệt ngưá»i kia. Ãồng thá»i tay trái chà ng để trước ngá»±c chuẩn bị đánh tá»›i.
NgỠđâu diá»…n biến lại xảy ra khác hẳn vá»›i sá»± tiên liệu cá»§a Lý Hà n Thu. Tay phải chà ng nắm lấy huyệt mạch ngưá»i kia má»™t cách rất nhẹ nhà ng. Chà ng chú ý nhìn thì thấy miệng mÅ©i y máu me đầm đìa. Miệng là m nhảm la:
- Ma quỉ...
Vừa nói được một tiếng đã lăn ra mà chết.
Lôi Phi tra xét chá»— tá» thương cá»§a ngưá»i nà y rồi lắc đầu nói:
- CÅ©ng hệt như ngưá»i trước. Y bị thá»§ pháp ná»™i gia đánh nặng và o sau lưng. Ná»™i phá»§ bị chấn động mà chết.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh có nghe y nói câu sau cùng không?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh nghe rõ rồi nhưng không thể tin được. Mình đã qua lại giang hồ mấy chục năm mà chẳng thấy ma quỉ bao giá».
Lý Hà n Thu phấn khởi tâm hồn khẽ nói:
- Lôi huynh! Xem chừng chúng ta phải và o rừng coi mới được.
Lôi Phi há»i:
- Dưá»ng như Lý đệ đã có chá»§ ý rồi thì phải?
Lý Hà n Thu đáp:
- Không hẳn thế, tiểu đệ nghÄ© rằng có ngưá»i ăn mặc quái dị xuất hiện má»™t cách đột ngá»™t khiến cho y hoảng hồn rồi có ngưá»i khác ra tay táºp kÃch đột ngá»™t...
Lôi Phi động tâm nói:
- Ãánh má»™t đòn trà mạng không phải là chuyện dá»… dà ng.
Ãoạn y cúi lom khom kéo áo ngưá»i kia ra nhìn kỹ lại thì thấy sau lưng y có má»™t vết tÃm bầm hình tròn và dà i.
Lý Hà n Thu há»i:
- Vết thương nà y không phải bị chưởng đánh.
Lôi Phi nhìn kỹ vết thương một hồi rồi nói:
- Ãây là vết thương cá»§a má»™t thoi quyá»n.
Lý Hà n Thu há»i:
- Quyá»n pháp nà y tá»±a hồ rất ác độc. Nhưng trong võ lâm thưá»ng thưá»ng chỉ có ngưá»i luyện độc chưởng, tiểu đệ chưa nghe nói ai luyện độc quyá»n bao giá» thì biết thế nà o mà đoán?
Lôi Phi ngưng thần ngẫm nghÄ© má»™t lúc rồi lẩm bẩm tá»± há»i mình:
- Chẳng lẽ là y cũng ở đây?
Lý Hà n Thu nghe tiếng khẽ há»i lại:
- Lôi huynh nói ai váºy?
Lôi Phi đáp:
- Lưu Tinh Thần Quyá»n...
Lý Hà n Thu há»i:
- Lưu Tinh Thần Quyá»n là ai?
Lôi Phi đáp:
- Trương Bá Tuấn.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lưu Tinh Thần Quyá»n là thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Ãây là má»™t thứ võ công rất kỳ quái, nó tương tá»± như "Bách Bá»™ Thần Quyá»n" nhưng không giống hẳn. Quyá»n phong rất lợi hại có thể đả thương trong vòng năm bước. Vòng nà y có buá»™c dây nên có thể dùng là m binh khà khiến cho ngưá»i ta tháºt khó mà đỠphòng. Sau nà y nếu Lý đệ có gặp ngưá»i đó phải cẩn tháºn lắm má»›i được.
Lý Hà n Thu khẽ thở dà i nói:
- Xem thế nà y thì đủ biết Giang Nam Song Hiệp có tiá»m lá»±c rất lá»›n trong võ lâm.
Lôi Phi nói:
- Cục diện bữa nay e rằng không giản dị thế đâu. Theo chá»— tiểu huynh biết thì Trương Bá Tuấn là ngưá»i rất kiêu ngạo. Giang Nam Song Hiệp tuy lừng lẫy tiếng tăm, nhưng chẳng tà i nà o má»i được y đến trợ quyá»n. Trong vụ nà y chắc có ná»™i tình đặc biệt.
Lý Hà n Thu trầm ngâm má»™t lúc rồi há»i:
- Nếu váºy thì Trương Bá Tuấn cÅ©ng chỉ vì cây linh chi mà tá»›i đây hay sao?
Lôi Phi đáp:
- Tình hình đêm nay rất quái lạ. Nếu tiểu huynh Ä‘oán không lầm thì hai ngưá»i chết vá» Trương Bá Tuấn, nhưng y tá»›i đây dưá»ng như không phải để cướp linh chi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Váºy y đến đây để là m chi?
Lôi Phi đáp:
- Dưá»ng như y là má»™t ngưá»i mai phục trong khu rừng ráºm nà y...
Y ngừng lại má»™t chút rồi thấp giá»ng xuống há»i:
- Sao Lý đệ biết Giang Nam Song Hiệp đã bố trà mai phục ở đây?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ nghe má»™t ngưá»i bạn nói thế.
Lôi Phi há»i:
- Ngưá»i bạn đó có thể tin cáºy được không?
Lý Hà n Thu đáp ngay:
- Ãáng tin cáºy lắm! Tiểu đệ dám quyết không thể sai tráºt.
Lôi Phi lấy là m kỳ há»i:
- Lý đệ nói chuyện với ông bạn đó hồi nà o, sao tiểu huynh không biết chi hết.
Lý Hà n Thu đáp:
- Sá»± tháºt là như váºy. Tiểu đệ có nói chuyện vá»›i y, tuyệt không có ý lừa bịp hay thêu dệt câu chuyện kinh ngưá»i.
Lôi Phi biết chà ng không muốn nói rõ ná»™i tình cÅ©ng không há»i nữa, liá»n lảng sang chuyện khác:
- Bất luáºn Trương Bá Tuấn có phải Giang Nam Song Hiệp má»i đến hay không, nhưng y ở trong đám ngưá»i mai phục là chuyện không thể sai được.
Lý Hà n Thu nhìn thi thể ngưá»i nằm cạnh đó há»i:
- Hồng huynh và o rừng khá lâu rồi, không hiểu tình trạng thế nà o? Sao không thấy động tĩnh gì? Chỉ mong y được vô sự.
Lôi Phi thở dà i nói:
- Ãây là kế hoạch mà tiểu huynh đã bà n định vá»›i y nhất định tiểu huynh không thể tá»± thá»§ bà ng quan được.
Lý Hà n Thu cũng nói:
- Dĩ nhiên là thế. Chúng ta phải cố gắng tìm cách cứu y.
Lôi Phi nói:
- Lý đệ không nên Ä‘i. Ãể má»™t mình tiểu huynh và o coi đã.
Lý Hà n Thu nói:
- Không được! Chúng ta cùng và o cả để còn chiếu cố cho nhau.
Lôi Phi không sao hiểu được liá»n há»i:
- Lý đệ nhất định Ä‘i cÅ©ng được, nhưng có chịu nghe lá»i tiểu huynh không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Dĩ nhiên tiểu đệ nhất nhất tuân theo.
Lôi Phi lột lấy bộ quần áo của xác chết cầm tay rồi khẽ bảo Lý Hà n Thu:
- Lý đệ chống kiếm giữ mình đi!
Lý Hà n Thu không sao được, liá»n theo lá»i rút trưá»ng kiếm ra.
Lôi Phi nói:
- Lý đệ hãy Ä‘i theo sau tiểu huynh. Trừ trưá»ng hợp tiểu huynh đồng ý, còn ngoà i ra Lý đệ chá»› có vá»ng động.
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ ghi nhớ rồi.
Lôi Phi cất bước tiến và o rừng vừa nói:
- Lý đệ không được vượt lên trước mặt tiểu huynh mà chỉ theo sau đi và o rừng sâu.
Lý Hà n Thu tá»± há»i:
- Nếu trong khu rừng nà y quả có mai phục mà sao đến giỠvẫn chưa thấy phát động?
Lý Hà n Thu ở trong rừng ráºm lại giữa lúc đêm tối nên thị quang chà ng không nhìn thấy rõ.
Vừa rồi chà ng xoay tay kiếm gạt rá»›t được lưỡi phi Ä‘ao là hoà n toà n á»· và o thÃnh giác minh mẫn nghe tiếng gió mà phân biệt phương vị. Chà ng vung kiếm chiêu má»™t cách cá»±c kỳ thần tốc và chuẩn Ä‘Ãch.
Bỗng nghe Lôi Phi thở dà i nói:
- Thất Tuyệt Ma Kiếm quả nhiên danh bất hư truyá»n!
Lý Hà n Thu lấy trưá»ng kiếm khá»u lưỡi Trúc Ãiệp phi Ä‘ao, vừa rá»›t xuống đất lên nhìn kỹ lại rồi nói.
- Lưỡi đao nà y không có chất độc.
Rồi tay trái chà ng nắm giữ lưỡi phi đao.
Lôi Phi há»i:
- Lý đệ cũng thông thạo vỠcác môn ám khà ư?
Lý Hà n Thu đáp:
- Trên chốn giang hồ ngưá»i ta chỉ biết gia sư kiếm pháp tinh kỳ Ãt kẻ bì kịp nhưng Ãt ai hiểu lão nhân gia cÅ©ng rất tinh thâm vá» nghá» nà y. Có Ä‘iá»u ngưá»i không thèm sá» dụng mà thôi.
Lôi Phi lại há»i:
- Nếu váºy thì Lý đệ cÅ©ng tinh thâm vá» thá»§ thuáºt phóng ám khÃ?
Lý Hà n Thu đáp:
- Thá»§ pháp phóng ám khà cá»§a tiểu đệ e rằng không được thạo bằng thá»§ pháp đỡ gạt ám khÃ. Vả lại tình thế má»—i nÆ¡i má»—i khác. Bá»n hỠẩn trong bóng tối sá» dụng ám khà đánh lén. Còn chúng ta chỉ cần đỡ gạt. Thứ ám khà kia mà ở gần không đầy má»™t trượng thì khó lòng nghe rõ thanh âm, phân biệt phương hướng. HÆ¡n nữa, hỠđược đêm tối yểm trợ mình không sao nhìn thấy há» nấp chá»— nà o. Như váºy, chúng ta kém rất nhiá»u phương diện.
Lôi Phi há»i:
- Lý đệ muốn ăn miếng trả miếng tức là chúng ta cÅ©ng dùng ám khà đối vá»›i bá»n há» không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ quả có ý như váºy.
Lôi Phi lắc đầu nói:
- Chúng ta không nên mạo hiểm hÆ¡n nữa, mà phải sá»›m rút lui khá»i khu rừng ráºm nà y.
Lý Hà n Thu ngạc nhiên há»i:
- Chúng ta đang định đi kiếm Hồng Bất Phát sao lại bỠdở quay v�
Lôi Phi đáp:
- Há» dùng những món ám khà lúc phóng ra có kim phong rÃt trên không như phi nháºn, kim tiêu thì mình hoặc giả có thể đối phó được. Nếu há» dùng loại ám khà êm ru như mai hoa châm thì tháºt khó mà đỡ gạt.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh nói phải đó nhưng Hồng Bất Phát còn ở trong nà y chẳng lẽ chúng ta bỠmặc y sao?
Lôi Phi đáp:
- Cưá»ng địch ở trong rừng ráºm nà y đã bố trà mai phục. Khắp nÆ¡i Ä‘á»u có cạm bẫy, má»—i bước má»—i gặp gian nguy chứ không phải chuyện trông và o võ công để chiến đấu vá»›i ngưá»i. Trưá»ng hợp nà y muốn cầu sinh thì trà kế cần hÆ¡n võ công. Hồng Bất Phát chắc nhiá»u lắm y chỉ bị thương là cùng...
Lý Hà n Thu ngắt lá»i:
- Nếu y thụ thương chúng ta cũng nên tìm đến y rồi sẽ cùng nhau trở ra.
Lôi Phi nói:
- Mạo hiểm như váºy không được. Bây giá» chúng ta hãy dá»i khá»i nÆ¡i đây chỠđến lúc trá»i sáng hãy và o cÅ©ng chưa muá»™n.
Lý Hà n Thu nói:
- ÃÆ°á»£c rồi! Lôi huynh đã tÃnh toán như váºy thì chúng ta ra ngoà i rừng nghỉ ngÆ¡i má»™t lúc đợi trá»i sáng sẽ trở lại.
Lôi Phi nói:
- Bây giá» tiểu huynh mở đưá»ng cho.
Dứt lá»i, y theo đưá»ng cÅ© từ từ ra khá»i khu rừng.
Lý Hà n Thu chống kiếm theo sau.
Hai ngưá»i lúc rút lui khá»i rừng ráºm, không Ä‘i táºp kÃch nữa lắng tai nghe thì bốn bể yên lặng như tá», tuyệt nhiên không má»™t tiếng, tá»±a hồ vÅ© trụ chìm đắm và o giấc ngá»§ mê ly.
Lôi Phi quay đầu nhìn lại khu rừng lần nữa rồi nói:
- Lý đệ! Chúng ta ngồi nghỉ quanh đây lấy sức đặng sáng mai đi tìm Hồng Bất Phát xem y lạc lõng nơi đâu.
Lý Hà n Thu nói:
- Xin tuân lá»i Lôi huynh.
Chà ng nghĩ thầm trong bụng:
- Ban đêm và o chốn rừng sâu đầy rẫy nguy hiểm. Ngưá»i võ lâm đã có câu: "Gặp rừng chá»› vá»™i xông và o". Thế mà Hồng Bất Phát biết rồi khu rừng nguy hiểm cÅ©ng liá»u lÄ©nh chuồn và o là vì lòng tham quá độ che lấp thông minh, má»›i mạo hiểm như váºy.
Bỗng thấy Lôi Phi khẽ thở dà i:
- Xem chừng cuá»™c phân tranh đêm nay sẽ đưa đến kết quả đáng buồn là sẽ gây nên má»™t cuá»™c xung đột toà n diện võ lâm sau nà y. Nếu những đệ tá» các phái Thiếu Lâm, Võ ÃÆ°Æ¡ng bị tá» thương nhiá»u, thì hai phái lá»›n nà y quyết nhiên chẳng khi nà o chịu bá» qua.
Lý Hà n Thu động tâm nghĩ thầm:
- Ta muốn báo mối đại cừu cá»§a song thân, á»· mình có kiếm pháp tuyệt diệu cá»§a ân sư truyá»n cho đã là m tổn thương nhiá»u nhân váºt dÃnh lÃu đến vụ nà y rồi cÅ©ng thà nh chuyện oan oan tương báo. Thù oán liên miên không bao giá» hết.
NghÄ© tá»›i đây lá»a háºn chà ng nuôi trong lòng mưá»i mấy năm nay đột nhiên giảm Ä‘i rất nhiá»u.
Chà ng thủng thẳng nói:
- Ãêm nay chúng ta là ngưá»i đã được trông thấy má»i cuá»™c diá»…n biến... Nếu sau nà y mà võ lâm nhân vụ nà y mà gây nên má»™t trưá»ng huyết kiếm thì chúng ta nên thẳng thắn đứng ra để thuyết minh má»›i phải.
Lôi Phi đưa ra mục quang chú nhìn Lý Hà n Thu ra chiá»u kinh dị. Hiển nhiên câu nói cá»§a chà ng khiến cho y phải ngạc nhiên.
Lý Hà n Thu tá»§m tỉm cưá»i há»i:
- Tiểu đệ thấy việc như váºy thì theo lẽ phải là m thế. Hay là Lôi huynh nháºn thấy lá»i tiểu đệ có chá»— nà o không đúng?
Lôi Phi đáp:
- Lý đệ nói rất đúng nhưng tiểu huynh thấy có chút kỳ lạ.
Lý Hà n Thu há»i:
- Phải chăng lá»i nói cá»§a tiểu đệ có chá»— khác vá»›i ngà y thưá»ng?
Lôi Phi đáp:
- Ãúng thế! Theo nháºn xét cá»§a tiểu huynh thì bữa nay Lý đệ đã vượt khá»i vòng ân oán cá nhân, quan tâm rá»™ng ra đến việc cá»§a thiên hạ vá»›i má»™t lòng nhân hiệp.
Lý Hà n Thu đáp gá»n lá»n:
- Lôi huynh quá khen rồi!
Ãoạn chà ng không nói gì nữa.
Hai ngưá»i Ä‘i tá»›i bên má»™t bụi cá» ráºm.
Lôi Phi nói:
- Chúng ta ngồi nghỉ chá»— nà y có thể nhìn thấy những ngưá»i trong rừng qua lại.
Lý Hà n Thu đáp:
- Xin theo ý Lôi huynh.
Lôi Phi ngồi xuống trước nói:
- Chúng ta chia phiên canh gác. Lý đệ hãy nghỉ trước đi!
Lý Hà n Thu nghÄ© tá»›i mai và o rừng chắc phải chiến đấu chà ng cần dưỡng sức nên không khiêm nhượng gì nữa, ngồi nhắm mắt váºn khà điá»u hòa hÆ¡i thở.
Lý Hà n Thu cùng Lôi Phi thay phiên nghỉ ngơi cho tới lúc phương đông hừng sáng.
Ãá»™t nhiên có hai bóng ngưá»i song song Ä‘i tá»›i.
Lôi Phi khẽ kéo Lý Hà n Thu ẩn và o trong bụi cá» ráºm.
Hai bóng ngưá»i kia Ä‘i sát qua bụi cá» chạy thẳng và o trong rừng.
Lý Hà n Thu nhìn rõ má»™t ngưá»i chÃnh là Quyên Nhi.
Còn ngưá»i nữa là má»™t gã thiếu niên anh tuấn và o trạc tuổi 21, 22 tuổi. Lòng chà ng Ä‘ang bình tÄ©nh bá»—ng nhiên xúc động. Má»™t mối giáºn há»n thoáng nổi lên trong tâm trÃ.
Last edited by dothoai; 28-10-2008 at 07:55 PM.
|

28-10-2008, 12:25 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 42
Và o rừng sâu lạc mất Lôi Phi
Lôi Phi thấy cặp mắt Lý Hà n Thu nhìn chà ng chòng chá»c và o hai ngưá»i kia không chá»›p. Cho đến khi bóng há» mất hút chà ng vẫn còn ngẩn ngÆ¡ xuất thần. Y lấy là m kỳ không nhịn được cất tiếng há»i:
- Lý đệ có biết hai ngưá»i đó ư?
Lý Hà n Thu như ngưá»i trong má»™ng choà ng tỉnh vá»™i đáp:
- Tiểu đệ chỉ biết má»™t ngưá»i...
Lôi Phi không há»i ná»a đứng dáºy nói:
- Có ngưá»i đã và o rừng trước mình rồi. Chúng ta cÅ©ng Ä‘i thôi!
Lý Hà n Thu gáºt đầu đứng dáºy rồi hai ngưá»i chạy thẳng vá» phÃa rừng ráºm.
Lúc nà y trá»i đã sáng tá». Khu rừng xanh ngắt ở phÃa xa xa không còn cảnh tượng khá»§ng khiếp như lúc ban đêm. Hai ngưá»i Ä‘i tá»›i ven rừng thì hai xác chết đêm qua bỠđó đã có ngưá»i lấy đến thu dá»n.
Lôi Phi khẽ nói:
- Bây giỠtuy đi giữa ban ngà y, nhưng cũng không thể lơ là được đâu, vẫn phải gia tâm đỠphòng.
Lý Hà n Thu gáºt đầu đáp:
- Bây giỠđể tiểu đệ dẫn đưá»ng.
Ãoạn chà ng loạng choạng ngưá»i Ä‘i trước chuồn và o rừng. Lôi Phi theo sau.
Hai ngưá»i Ä‘i được 20 trượng vẩn không thấy có gì khác lạ mà cÅ©ng không gặp ai táºp kÃch.
Lý Hà n Thu quay lại ngó Lôi Phi khẽ há»i:
- Lôi Huynh thế nà y là nghĩa là m sao?
Lôi Phi đáp:
- Có khi bá»n hỠđã rá»i khá»i khu rừng nà y...
Y vừa nói dứt lá»i, đột nhiên mấy tiếng veo véo xéo vang tai. Hai mÅ©i tên ná» bắn tá»›i lẹ như sao sa.
Lý Hà n Thu né ngưá»i sang má»™t bên vung kiếm lên gạt cho hai mÅ©i ám khà rá»›t xuống đất rồi há»i:
- Lôi huynh! Chúng ta lại tá»›i nÆ¡i Ä‘iá»u tra xem chứ?
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Không được! Hiện giá» chúng ta chưa và o đến phạm vi bao vây cá»§a há» mà hỠđã sắp đặt đâu đấy rồi. Ãây là cách dụ mình dấn thân và o nÆ¡i nguy hiểm.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Lôi huynh nói rất có lý, nhưng chúng ta nên đối phó bằng cách nà o?
Lôi Phi đáp:
- Sá»›m muá»™n gì rồi chúng ta cÅ©ng và o táºn nÆ¡i nhưng cần phải có đủ thá»i gian để tÃnh toán trước nghÄ©a là mình phải quyết định phương pháp đối phó má»›i có thể nắm phần chá»§ động được.
- Ãúng thế! Phải chăng Lôi huynh đã có định kiến rồi.
Lôi Phi đáp:
- Theo ý tiểu huynh thì bây giá» chúng ta cách quãng nhau ra xa, má»™t mặt dò đưá»ng, má»™t mặt tìm kiếm đối phương. Hay hÆ¡n hết là mình là m thế nà o để bắt sống được mấy tên rồi thuyết phục há» hay dùng hình khảo vấn...
Lý Hà n Thu ngắt lá»i há»i:
- Ãể xem ngưá»i cầm đầu bá»n chúng là ai phải không?
Lôi Phi đáp:
- Là m như váºy có thể dẫn dụ nhân váºt cầm đầu cá»§a há» tìm tá»›i chúng ta để quyết đấu.
Lý Hà n Thu nói:
- Hay lắm váºy tiểu đệ xin dẫn đưá»ng.
Lôi Phi nói:
- Khoan đã, chuyến nà y nhất định phải để tiểu huynh đi trước.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại sao váºy?
Lôi Phi đáp:
- VỠviệc quan sát tình thế cũng như tìm địch nhân, tiểu huynh tự tin có thể thông thạo hơn Lý đệ một phần.
Lý Hà n Thu nói:
- Hay lắm váºy má»i Lôi Huynh Ä‘i trước!
Lôi Phi trầm ngâm một chút rồi nói:
- Trong rừng ráºm chúng ta không nên lá»›n tiếng gá»i nhau mà cÅ©ng không nên giÆ¡ tay chỉ trá». Cách thông tin duy nhất là nhá» và o âm thanh.
Lý Hà n Thu gáºt đầu nói:
- Ãúng thế!
Lôi Phi nói:
- Bây giá» chúng ta hãy bà n tÃnh vá» mấy thanh âm giản dị để thông tin và liên lạc.
Nói là bà n tÃnh, nhưng tháºt ra Ä‘á»u do Lôi Phi quyết định.
Lý Hà n Thu nhá»› ká»· từng những âm thanh thông tin rồi quay vá» phÃa nam mà đi. Lôi Phi Ä‘i trước, vừa Ä‘i vừa nói:
- Lý đệ, khi Lý đệ nghe tiếng thông tin thì tiến vá» phÃa trước. Bây giá» chúng ta thá» xem có phối hợp được không?
Lý Hà n Thu gáºt đầu đáp:
- Dạ!
Ãoạn chà ng đứng yên lại nguyên chá»—.
Lôi Phi lạng ngưá»i Ä‘i má»™t cái rồi mất hút không thấy đâu. Lát sau bổng nghe hai tiếng cách cách vá»ng tá»›i.
Lý Hà n Thu nghe thấy đã mỉm cưá»i quay sang phÃa Tây Ä‘i mưá»i bước rồi lại tiến vá» phÃa trước.
Chà ng Ä‘i chừng được năm trượng thì dừng lại đưa mắt nhìn bốn phÃa nhưng chẳng thấy bóng Lôi Phi đâu hết.
Chà ng động tâm tá»± há»i:
- Chẳng lẻ mình nghe lá»™n truyá»n âm rồi chăng?
Chà ng liá»n vá»— tay năm tiếng, ba tiếng mau, hai tiếng khoang.
Nguyên đây là má»™t tÃn hiệu mà Lôi Phi đã ước định vá»›i chà ng.
NgỠđâu sau năm tiếng vá»— tay, Lý Hà n Thu vẩn không nghe thấy tÃn hiệu cá»§a Lôi Phi đáp lại.
Chà ng cảm thấy tình thế khác lạ song không truyá»n tin liên lạc nữa cháºm chạp tiến vá» phÃa trước.
Lúc nà y tuy giữa ban ngà y, nhưng rừng cây ráºm rạp quá cà nh lá um tùm, cảnh váºt trong vòng hai trượng đã không nhìn rõ.
Lý Hà n Thu Ä‘i ngang qua khu rừng ráºm thì đến má»™t chá»— khá rá»™ng. Chà ng thở phà o má»™t cái, lại toan thá» phép truyá»n âm thì đột nhiên có bóng trắng lấp loáng. Má»™t váºt bay tá»›i nÆ¡i.
Chà ng đã để ý phòng bị liá»n giÆ¡ kiếm lên gạt. Bổng nghe đánh "cách" má»™t tiếng. Váºt bay lại liá»n bị trưá»ng kiếm cắt đứt.
Chà ng có ý dừng lại thì ra má»™t khúc dây trắng. Sợi dây nà y cuốn lại thà nh cái thòng lá»ng từ trên má»™t cà nh cây lá»›n để quấn và o đầu ngưá»i. Nhưng Lý Hà n Thu nhanh mắt thấy trước đã vung kiếm chặt đứt.
Chà ng ngá»ng đầu trông lên cây lạnh lùng nói:
- Các hạ nên xuất hiện đi thôi!
Bổng nghe má»™t tiếng cưá»i khẩy từ trên cây vá»ng xuống. Tiếp theo má»™t bóng ngưá»i vạch đám lá ráºm rạp nhảy xuống.
Lý Hà n Thu chú ý nhìn thì ngưá»i nà y trạc tuổi ngoà i 40 toà n thân nai nịt áo xanh hình thù ốm nhom và bé loắt choắt song hai mắt loang loáng tá» ra võ công thâm háºu.
Hán tá» lưng cà i đơn Ä‘ao tay cầm má»™t khúc dây trắng cưá»i lạt há»i:
- Các hạ phóng kiếm rất mau không hiểu là môn phái nà o?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tưởng chúng ta chả cần há»i han nhau gì cả. Trước hết hãy động thá»§ để phân thắng bại rồi sẽ tÃnh. Các hạ lấy khà giá»›i ra Ä‘i.
Hán tỠbé nhỠgầy nhom không nói gì nữa rút thanh đơn đao ở sau lưng đánh soạt một tiếng, ra chiêu "Nghinh Phong Trảm Thảo" .
Lý Hà n Thu vung kiếm chênh chếch lên gạt đơn đao rồi chuyển thế kiếm đâm và o cổ tay hữu đối phương đánh véo một tiếng.
Hán tá» giáºt mình kinh hãi nghÄ© thầm:
- Kiếm chiêu của gã nà y rất lợi hại!
Hắn vá»™i nghiêng mình né tránh. Lý Hà n Thu dưá»ng như đã Ä‘oán trước được phương hướng mà hán tá» né tránh. Chà ng tiến lên má»™t bước, rung tay má»™t cái phóng trưá»ng kiếm ra.
Chiêu kiếm nà y mau lẹ dị thưá»ng.
Hán tỠđứng chưa vững thì thế kiếm cá»§a Lý Hà n Thu đã tá»›i. Hắn đà nh ngá»a vá» phÃa sau ngưá»i lên như cái cầu vòng rồi nằm ện xuống.
Lý Hà n Thu cưá»i lạt nói:
- BỠđao xuống.
Chà ng nghiêng mũi kiếm đâm chênh chếch xuống cánh tay đao của đối phương. Hán tỠbuông đao ra.
Lý Hà n Thu bức bách hán tá» bá» binh khà rồi, chà ng lại chỉ kiếm và o ngá»±c dằn giá»ng nói:
- Các hạ muốn toà n mạng thì đừng có cục cựa.
Miệng chà ng nói váºy. Thanh trưá»ng kiếm trong tay cÅ©ng khẽ vá» phÃa trước cho mÅ©i kiếm đâm và o da hán tá». Quả nhiên hán tá» không nhúc nhÃch, nằm im trên mặt đất.
Lý Hà n Thu lạnh lùng nói:
- Tại hạ hy vá»ng lúc trả lá»i, các hạ đừng nói dối má»™t câu nà o.
Hán tỠthủng thẳng đáp:
- Tiểu đệ muốn biết huynh đà i há»i câu gì? Công việc nÆ¡i đây đệ không được biết mấy đâu.
Lý Hà n Thu tủm tỉm nói:
- Các hạ có trả lá»i hay không cÅ©ng váºy tại hạ có mặt là nhìn ra được.
Chà ng ngừng lại má»™t chút rồi há»i tiếp:
- Các hạ có quen biết Giang Nam Song Hiệp hay không?
Hán tá» gáºt đầu đáp:
- Hai bên quen biết từ lâu rồi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Phải chăng các hạ được Giang Nam Song Hiệp má»i tá»›i đây?
Hán tá» gáºt đầu đáp:
- Phải rồi!
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Giang Nam Song Hiệp hiện giỠở đâu?
Hán tỠđáp:
- Cái đó tiểu đệ cÅ©ng không rá».
Lý Hà n Thu khẻ rung tay má»™t cái. MÅ©i kiếm nhá»n chỉ và o trước ngá»±c hán tá» vạch thà nh má»™t đưá»ng dà i chừng hai tấc, máu tươi rươm rướm chảy ra. Chà ng há»i:
- Nếu các hạ muốn chết thì bất tấc phải nói ná»a.
Hán tá» hắng giá»ng hai tiếng rồi đáp:
- Trước khi trá»i sáng tiểu đệ còn gặp Giang Nam Song Hiệp, nhưng hiện giá» hai vị đó còn ở đây hay bá» Ä‘i rồi thì tháºt tình tiểu đệ không hay.
Lý Hà n Thu há»i:
- Giang Nam Song Hiệp đã bố trà những cÆ¡ quan khu rừng ráºm nà y thế nà o hẳn các hạ phải biết rõ ná»™i tình.
Hán tỠtrầm ngâm một chút rồi đáp;
- Theo chá»— tiểu đệ biết thì khu rừng nà y đặt rất nhiá»u cạm bẫy còn cách bố trà ra sao, do ai quản lý thì tiểu đệ không biết thiệt.
Lý Hà n Thu hạ thấp giá»ng xuống há»i:
- Các hạ giữ địa vị gì ở đây?
Hán tỠđáp:
- Tiểu đệ được Giang Nam Song Hiệp triệu thỉnh, không đến không tiện.
Lý Hà n Thu đột nhiên thu kiếm vỠnói:
- Các hạ đứng lên đi.
Hán tá» chấp tay há»i :
- Cách xưng hô huynh đà i thế nà o để sau nà y chúng ta còn gặp nhau, tiểu đệ có thể Ä‘á»n đáp Æ¡n tình hôm nay.
Lý Hà n Thu hững hỠđáp:
- Tại hạ để cho các hạ còn có cÆ¡ há»™i thoát chết, chứ chưa chắc cho các hạ dá»i khá»i nÆ¡i đây.
Hán tỠnói:
- Dù thế tiểu đệ cÅ©ng cảm kÃch huynh đà i lắm rồi!
Ãoạn hắn đỠkhà đứng dáºy.
Bổng thấy hà o quang lấp loáng.
Lý Hà n Thu chuyển động trưá»ng kiếm để phong tá»a đưá»ng rút lui cá»§a hán tá».
Hán tỠbé nhỠnà y đã hiểu kiếm pháp của Lý Hà n Thu khi nà o còn dám ham chiến phản công.
Gả hÃt má»™t hÆ¡i chân khà rồi đột nhiên xoay mình toan chạy...
Lý Hà n Thu động tác mau lẹ. Chà ng lạng ngưá»i ra chặn đứng hán tá».
Hán tá» xoay chuyển mấy phương hướng Ä‘á»u bị luồng kiếm quang cá»§a Lý Hà n Thu ngăn chặn đà nh dừng bước lại há»i:
- Huynh đà i có dụng ý gì?
Lý Hà n Thu cưá»i lạt há»i lại:
- Ãêm qua các hạ phóng ám khà giết chết bao nhiêu ngưá»i?
Hán tỠlắc đầu đáp:
- Tiểu đệ chưa đả thương má»™t ngưá»i nà o.
Lý Hà n Thu cưá»i lạt há»i:
- Trước nay các hạ đã giết chết bao nhiêu ngưá»i?
Hán tá» sá»ng sốt nghÄ© thầm:
- Nếu mình bảo chưa giết má»™t ai thì đừng nói hắn không tin mà chÃnh mình cÅ©ng khó lòng tin được.
Gả liá»n đáp:
- Tiểu đệ có giết ngưá»i nhưng Ãt thôi...
Lý Hà n Thu ngắt lá»i:
- Váºy là đủ! Giết má»™t ngưá»i cÅ©ng phải Ä‘á»n mạng.
Véo má»™t cái! chà ng đã phóng kiếm đâm ra. Kiếm chiêu thần tốc phi thưá»ng.
Hán tỠnhỠbé gầy nhom né tránh không kịp. Mũi kiếm đâm toạc vạt áo trước ngực hán tỠchảy siết và o da chảy máu.
Lý Hà n Thu chuyển mÅ©i kiếm lên trên dà và o cổ há»ng hán tá» rồi nói:
- Các hạ đã giết ngưá»i thì bữa nay ta giết các hạ cÅ©ng không phải là tà n ác hay thương thiên bại lý?
Hán tá» trong lòng vừa sợ hãi vừa lấy là m kỳ tá»± há»i:
- Những cuá»™c chiến đấu trong võ lâm chuyện giết ngưá»i là thưá»ng sao hắn lại bảo là thương thiên bại lý?
Bổng nghe Lý Hà n Thu nói tiếp:
- Bây giỠcác hạ chỉ còn một cơ hội để mong toà n mạng.
Hán tá» há»i:
- Cơ hội nà o?
Lý Hà n Thu nói:
- Trước khi các hạ nói thiệt vá» tình hình, hà nh động theo lệnh cá»§a ngưá»i nà o hãy cho tại hạ biết rõ quà danh đã.
Hán tỠđáp:
- Tiểu đệ là Ãá»™c Nha Mả Bảo.
Gã bị thế kiếm cá»§a Lý Hà n Thu là m cho bở vÃa nên nhặn luôn cả ngoại hiệu nữa.
Lý Hà n Thu nói:
- Bây giá» các hạ hãy dẫn đưá»ng tại hạ.
Mã Bảo há»i:
- Huynh đà i muốn đi đâu?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãến chá»— Giang Nam Song Hiệp tạm đóng, rồi và o trung tâm phát lệnh trong khu rừng ráºm nà ỵ
Mã Bảo nói:
- ÃÆ°á»£c rồi, tiểu đệ xin dẫn đưá»ng.
Rồi trở gót đi ngay.
Lý Hà n Thu quát lên:
- Khoan đã!
Mã Bảo quả nhiên dừng bước lại há»i:
- Không thể lấy cách đối đãi cá»§a ngưá»i quân tỠđể xá» trà vá»›i bá»n tiểu nhân.
Chà ng phóng cước đá trúng và o huyệt đầu gối bên trái Mã Bảo rồi nói tiếp:
- Bây giá» ngươi chỉ còn cất bước Ä‘i được nhưng không thể chạy lẹ được nữa. Nếu giữa đưá»ng mà ngươi sinh lòng bá»™i tÃn để tÃnh bà i thoát thân trong khu rừng ráºm là tá»± ngươi Ä‘i tìm cái chết đó.
Mã Bảo nghĩ thầm:
- Không ngá» thằng lá»i nhá» tuổi nà y lại là tay lão luyện giang hồ.
Gã xoay chuyển ý nghÄ© trong đầu óc mà chân vẫn tiến vá» phÃa trước.
Lý Hà n Thu tay phải cầm kiếm theo sau Mã Bảo.
Hai ngưá»i và o rừng sâu đến 20 trượng mà chưa gặp ngưá»i táºp kÃch.
Lý Hà n Thu rất lấy là m kỳ không nhịn được cất tiếng há»i:
- Sao dá»c đưá»ng không thấy mai phục gì hết?
Mã Bảo đáp:
- Số lá»›n ngưá»i mai phục tại đây đã bá» Ä‘i rồi.
Ãi thêm chừng ba trượng cảnh váºt bá»—ng nhiên biến đổi.
Trước mặt là khu đất trống rộng chừng nữa mẫu. Trên khu đất nà y có dựng mấy lớp nhà tranh.
Mã Bảo trở vá» phÃa nhà tranh.
- Mấy tòa nhà kia là chá»— Giang Nam Song Hiệp đóng trại mà cÅ©ng là nÆ¡i trung tâm phát lệnh cho những ngưá»i mai phục trong khu rừng ráºm.
Miệng gã nói váºy rồi ngưá»i ẩn và o sau má»™t góc cây không chịu Ä‘i nữa.
Last edited by dothoai; 28-10-2008 at 07:56 PM.
|
 |
|
| |