Aragorn dẫn há» Ä‘i vá» phÃa phải cá»§a Dòng Sông. Nằm trên sưá»n tây cá»§a nó, dưới bóng đên cá»§a Tol Brandir là má»™t vùng cá» xanh chảy xuống vùng nước nằm dưới chân cá»§a Amon Hen. Äằng sau nó má»™t ngá»n đồi phá»§ đầy cây cối thoai thoải nhô lên, và cây má»c lan ra phÃa tây vòng qua bá» hồ. Má»™t con suối nhá» chảy xuống nuôi sống rừng cá».
"Chúng ta sẽ nghỉ ở đây và o tối nay," Aragorn nói. "Äây chÃnh là bãi cá» Parth Galen: má»™t nÆ¡i rất đẹp và o những ngà y hè xa xưa. Chúng ta hãy hy vá»ng là đêm nay sẽ không có ma quá»· nà o đến đây."
Há» kéo thuyá»n lên bá» xanh, và há» dá»±ng trại cạnh chúng. Há» cá» ngưá»i đứng canh, nhưng chẳng há» có dấu hiệu hay âm thanh nà o vá» kẻ thù cá»§a há». Nếu Gollum vẫn âm mưu theo dấu há», thì vẫn không thể thấy hay nghe được hắn. Tuy nhiên khi đêm xuống thì Aragorn trở nên rất bồn chồn, ông thưá»ng bứt rứt và bừng tÄ©nh trong giấc ngá»§. ÄÆ°á»£c và i giá» thì ông thức dáºy và đi đến chá»— Frodo, ngưá»i Ä‘ang trong phiên gác.
"Vì sao mà ông thức dáºy chứ?" Frodo há»i. "Äâu phải phiên gác cá»§a ông."
"Tôi không biết," Aragorn trả lá»i; "nhưng má»™t bóng Ä‘en và má»™t mối Ä‘e doạ Ä‘ang lá»›n dần trong giấc ngá»§ cá»§a tôi. Có lẽ nên rút gươm thanh gươm cá»§a anh ra."
"Vì sao?" Frodo nói. "Có kẻ thù ở sát bên à ?"
"Chúng ta hãy xem thanh ChÃch nói gì?" Aragorn trả lá»i.
Frodo liá»n rút thanh gươm elf cá»§a ông ra khá»i vá». Trước sá»± hoảng hốt cá»§a ông, lưỡi gươm sáng lên lá» má» trong bóng đêm. "Orc!" ông nói. "Không gần lắm, nhưng có vẻ như cÅ©ng khá gần."
"Ta sợ là như thế," Aragorn nói.. "Nhưng có thể bá»n chúng vẫn chưa đến bên bá» Dòng Sông. Ãnh sáng cá»§a thanh ChÃch còn yếu lắn, và có thể Ä‘iá»u mà nó chỉ ra không có gì hÆ¡n việc có và i tên gián Ä‘iệp cá»§a Mordor Ä‘ang lảng vảng ở bên bá» dốc Amon Lhaw. Trước đây tôi chưa bao giá» nghe vá» bá»n Orcs trên Amon Hen. Nhưng ai biết được là điá»u gì có thể xảy ra trong những ngà y nà y, bây giá» thì Minas Tirith không còn bảo đảm an toà n cho những lối Ä‘i cá»§a Anduin nữa. Chúng ta phải Ä‘i tháºt cảnh giác và o ngà y mai."
Rồi ban mai đến như lá»a và khói. Thấp ở phÃa Äông là những dãy mây Ä‘en nhìn giống như những là n khói bốc lên từ má»™t đám cháy lá»›n. Mặt trá»i lên toả sáng từ phÃa sau chúng vá»›i những vầng lá»a đỠâm u; nhưng rồi nó sá»›m vượt lên chúng trong má»™t bầu trá»i quang đãng. Äỉnh cá»§a Tol Brandir phá»§ đầy và ng. Frodo liếc ra phÃa đông và nhìn chằm chằm và o hòn đảo cao. Cạnh cá»§a nó được nâng lên cao khá»i dòng nước chảy. Những vách đá cao phÃa trên đầy cây má»c, cây nà y má»c trên cây khác; và trên chúng là bá»n mặt xám cá»§a má»™t vách đá không thể leo lên đến được, được bao phá»§ bởi má»™t vòng đá xoắn ốc khổng lồ. Có rất nhiá»u chim chóc lượn vòng quanh nó, nhưng không thể thấy được những dấu hiệu gì vá» những sá»± sống khác.
Khi hỠăn xong, Aragorn gá»i cả Äá»™i Äồng Hà nh lại. "Cuối cùng đã đến ngà y nà y," ông nói: "ngà y cá»§a lá»±a chá»n mà chúng ta đã trì hoãn lại khá lâu. Äiá»u gì đã hình thà nh trong Äá»™i Äồng Hà nh chúng ta sau khi đã Ä‘i xa đến đây trong tình bằng hữu? Chúng ta sẽ rẽ vá» phÃa tây vá»›i Boromir và tham gia cuá»™c chiến ở Gondor,; hay là rẽ vá» phÃa đông vá»›i Sợ Hãi và Bóng Tối; hay là chúng ta phá vỡ tình bằng hữu và má»—i ngưá»i sẽ Ä‘i má»™t con đưá»ng mà ngưá»i đó chá»n? Dù là m gì Ä‘i nữa thì chúng ta cÅ©ng phải là m sá»›m. Chúng ta không thể dừng lại lâu ở đây. Kẻ thù Ä‘ang ở bá» tây, chúng ta đã biết thế; nhưng tôi sợ là bá»n Orc có thể đã ở bên bá» nước rồi."
Có một khoảng im lặng dà i, và không ai nói hay cỠđộng cả.
"ÄÆ°á»£c rồi, Frodo," cuối cùng Aragorn nói. "Tôi sợ là gánh nặng bây giá» Ä‘ang đặt lên vai anh. Anh là Ngưá»i Mang Chiếc Nhẫn được Há»™i đồng chỉ định. Anh có thể đơn độc lá»±a chá»n đưá»ng Ä‘i cá»§a mình. Tôi không thể khuyên anh vá» vấn đỠnà y được. Tôi không phải là Gandalf, và cho dù tôi đã cố đóng vai trò cá»§a ông ấy, tôi cÅ©ng không thể biết được ông ấy đã dá»± định hay hy vá»ng gì và o lúc nà y, nếu tháºt sá»± ông ấy có dá»± định hay hy vá»ng. gì. Äiá»u khả dÄ© nhất có vẻ như là nếu ông ấy có ở đây thì vẫn đợi sá»± lá»±a chá»n cá»§a anh. Äó là số pháºn cá»§a anh."
Frodo không trả lá»i ngay. Rồi ông nói tháºt cháºm. "Tôi biết rằng cần phải nhanh chóng, nhưng tôi không thể lá»±a chá»n được. Gánh nặng quá nặng. Hãy cho tôi má»™t giá», và tôi sẽ nói! Hãy để tôi má»™t mình!"
Aragorn nhìn ông vá»›i vẻ cảm thông sâu sắc. "ÄÆ°á»£c lắm, Frodo con trai cá»§a Drogo," ông nói. "Anh sẽ có má»™t giá», và anh sẽ ở má»™t mình. Chúng ta sẽ ở lại đây má»™t lúc. Nhưng đừng Ä‘i xa quá khá»i tầm gá»i."
Frodo ngồi má»™t lúc, đầu cúi xuống. Sam vẫn Ä‘ang rất chăm chú quan sát chá»§ mình, lắc đầu và lẩm bẩm: "Rõ rà ng như má»™t ngá»n giáo, nhưng nếu Sam nói lên ý mình và o lúc nà y thì chưa tốt."
Lúc nà y Frodo đã đứng dáºy và đi dạo quanh; và Sam thấy rằng trong khi những ngưá»i khác đã tản Ä‘i và không nhìn vỠông, thì đôi mắt cá»§a Boromir vẫn theo dõi Frodo đầy chăm chú, cho đến khi ông khuất ra khá»i tầm nhìn và o những hà ng cây ở chân Amon Hen.
Lang thang không mục Ä‘Ãch trong rừng, Frodo thấy rằng chân ông Ä‘ang dẫn ông lên những bá» dốc trên đồi. Ông Ä‘i theo lối mòn, là má»™t tà n tÃch thoái hoá cá»§a má»™t con đưá»ng lá»›n và o ngà y xưa. Những báºc đá đã được đẽo gá»t trên nó, nhưng bây giá» thì chúng đã vỡ vụn và mòn Ä‘i, và bị ngăn ra bởi rá»… cây. Ông leo lên má»™t lúc, không quan tâm đến mình Ä‘ang Ä‘i đâu, cho đến khi ông đến má»™t vùng cá». Những cây thanh hương trà đang má»c quanh nó, và ở giữa mà n sương là má»™t vùng đá rá»™ng bằng phẳng. Bãi cá» nhá» phÃa trên trải dà u ra phÃa Äông và được phá»§ đầy nắng sá»›m. Frodo dừng lại, nhìn quanh Dòng Sông nằm xa phÃa dưới ông, dẫn đến Tol Brandir và bầy chim chóc Ä‘ang lượn quanh trong cái vịnh vÄ© đại cá»§a khoảng không nằm giữa ông và hòn đảo không dấu chân ngưá»i. Tiếng vá»ng cá»§a Rauros vẫn gầm vang lẫn lá»™n từ má»™t khoảng không sâu thẳm.
Ông ngồi trên bỠđá và chống tay lên cằm, nìn vá» phÃa tây nhưng mắt ông chẳng thấy gì nhiá»u. Tất cả những gì xảy ra từ khi Bilbo rá»i khá»i Quáºn Ä‘ang băng qua tâm trà ông, ông nhá»› lại tất cả những gì mà ông có thể nhá»› từ lá»i cá»§a Gandalf. Thá»i gian trôi Ä‘i, và ông vẫn không đến gần hÆ¡n được vá»›i má»™t lá»±a chá»n nà o.
Thình lình ông bừng tÄ©nh khá»i những ý nghÄ© cá»§a mình: ông chợt cảm thấy má»™t cảm giác lạ lùng rằng có cái gì đó sau lưng mình, má»™t đôi mắt không thân thiện Ä‘ang ngắm nhìn ông. Ông báºt dáºy và quay phắt lại, nhưng tất cả những gì ông thấy trước sá»± ngạc nhiên cá»§a mình là Boromir, vá»›i má»™t khuôn mặt Ä‘ang mỉm cưá»i và vui vẻ.
"Tôi sợ cho anh, Frodo ạ," ông nói, tiến tá»›i phÃa trước. "Nếu Aragorn nói đúng và bá»n Orcs Ä‘ang đến gần, thì không ai trong số chúng ta Ä‘i má»™t mình được, và anh thì yếu hÆ¡n tất cả: có rất nhiá»u thứ phụ thuá»™c và o anh. Và tim tôi cÅ©ng nặng trÄ©u. Tôi có thể ở lại đây và nói má»™t chút không, vì tôi đã tìm thấy anh? Nó sẽ là m tôi thấy thoải mái hÆ¡n. Có nhiá»u thứ ngoà i kia, và tất cả những ý kiến đã trở thà nh những cuá»™c tranh cãi không có Ä‘oạn kết. Nhưng hai ngưá»i cùng vá»›i nhau có thể tìm thấy những ý khôn ngoan."
"Ông tháºt tá» tế," Frodo trả lá»i. "Nhưng tôi không nghÄ© là có bất kỳ ý kiến nà o giúp được tôi. Vì tôi biết tôi nên là m gì, nhưng tôi sợ là m nó, Boromir ạ: sợ."
Boromir đứng lặng yên. Rauros vẫn gầm vang không dứt. Gió xà o xạc trong những cà ng cây. Frodo rùng mình.
Thình lình Boromir bước đến và ngồi cạnh ông. "Anh có chắc là anh không lo sợ má»™t cách không cần thiết không?" ông nói. "Tôi muốn giúp anh. Anh cần lá»i khuyên trong lá»±a chá»n khó khăn cá»§a mình. Anh sẽ không cần lá»i khuyên cá»§a tôi à ?"
"Tôi nghÄ© là tôi đã biết ông sẽ cho tôi lá»i khuyên nà o, Boromir ạ," Frodo nói. "Và nó cÅ©ng giống như sá»± suy xát nhưng để cảnh báo trong tim tôi."
"Cảnh báo? Cảnh báo chống lại cái gì?" Boromir lạnh lùng há»i.
"Chống lại sá»± trì hoãn. Chống lại con đưá»ng có vẻ như dá»… dà ng hÆ¡n. Chống lại sá»± từ chối gánh nặng trên vai mình. Chống lại, vâng, nếu như phải nói, chống lại vịêc tin và o sức mạnh và sá»± tháºt cá»§a Con Ngưá»i."
"Nhưng cái sức mạnh ấy đã bảo vệ anh từ lâu từ khi ra anh ra xa khá»i cái là ng nhá» bé cá»§a anh, dù anh biết hay không."
"Tôi không nghi ngá» giá trị cá»§a những ngưá»i các anh. Nhưng thế giá»›i Ä‘ang thay đổi. Những bức tưá»ng cá»§a Minas Tirith có thể rất vững chãi, nhưng chúng không đủ mạnh. Nếu chúng đổ xuống thì sao?"
"Chúng tôi sẽ ngã xuống đầy can đảm trong chiến đấu. Nhưng vẫn còn hy vá»ng là chúng tôi sẽ không ngã xuống."
"Không có hy vá»ng trong khi Chiếc Nhẫn vẫn còn tồn tại," Frodo nói.
"A! Chiếc Nhẫn!" Boromir nói, mắt ông loé lên. "Chiếc Nhẫn! Việc chúng phải chịu đựng nhiá»u sợ hãi và nghi ngá» như thế cho má»™t váºt nhá» bé như váºy không phải là má»™t số pháºn kỳ lạ sao? Má»™t váºt nhá» như thế! Và tôi đã chỉ má»›i nhìn qua nó má»™t thoáng trong Ngôi Nhà cá»§a Elrond. Tôi có thể thấy nó lần nữa không?"
Frodo nhìn lên. Tim ông đột ngá»™t trở nên lạnh giá. Ông thấy má»™t ánh sáng kỳ lạ trong ánh mắt cá»§a Boromir, trong khi mặt ông vẫn vui tươi và thân thiện. "Tốt nhất là nên giấu kÃn nó," ông trả lá»i.
"Tuỳ ông, tôi không quan tâm," Boromir nói. "Nhưng tôi không thể tháºm chà là chỉ nói vá» nó sao? Vì có vẻ như ông chỉ nghÄ© đến quyá»n lá»±c cá»§a nó trong tay Kẻ Thù: vá» những hiệu ứng ma quá»· cá»§a nó chứ không phải vá» những Ä‘iá»u tốt cá»§a nó. Thế giá»›i có thể thay đổi, anh đã nói thế. Minas Tirith sẽ sụp đổ nếu như Chiếc Nhẫn vẫn còn. Nhưng vì sao? Chắc chắc là thế, nếu Chiếc Nhẫn ở cùng vá»›i Kẻ Thù. Nhưng vì sao, nếu như nó ở cùng vá»›i chúng ta?"
"Ông không có mặt ở Há»™i Äồng sao?" Frodo trả lá»i. "Bởi vì chúng ta không thể dùng nó, và những ai dùng nó rồi sẽ biến thà nh ma quá»·."
Boromirr đứng dáºy và đi tá»›i Ä‘i lui đầy sốt ruá»™t. "Anh cứ tiếp tục như thế," ông gà o lên. "Gandalf, Elrond - tất cả những ngưá»i đó dạy anh nói thế. Bản thân há» có thể đúng. Những ngưá»i elves, ná»a elves và các phù thuá»· ấy, há» có thể rồi sẽ gặp bất hạnh. Tôi vẫn thưá»ng nghi ngá» không biết là há» có tháºt sá»± thông thái và hoà n toà n không nhút nhát hay không. Nhưng má»—i ngưá»i Ä‘á»u có những suy nghÄ© riêng. Con Ngưá»i thì trung thá»±c, và há» sẽ không lầm lạc. Chúng tôi, những ngưá»i con cá»§a Minas Tirith vẫn luôn trung thà nh qua bao năm tháng thá» thách. Chúng tôi không ước muốn quyá»n lá»±c cá»§a những lãnh chúa phù thuá»·, chỉ cần có sức mạnh để bảo vệ chÃnh mình, chỉ sức mạnh mà thôi. Và hãy xem nà y, cÆ¡ há»™i đã mang ra ánh sáng cái mà chúng tôi cần - Sức Mạnh Quyá»n Lá»±c. Äó là má»™t món quà , tôi cho là thế; món quà cho những kẻ thù cá»§a Mordor. Không dùng đến nó thì tháºt là điên khùng, hãy dùng quyá»n lá»±c cá»§a Kẻ Thù để chống lại chÃnh hắn. Không sợ hãi, không thương xót, chỉ cần những Ä‘iá»u đó để đạt đến thắng lợi. Má»™t chiến binh có thể là m gì trong giá» nà y, má»™t lãnh đạo vÄ© đại ư? Aragorn có thể là m gì? Nếu như ông ta từ chối, vì sao không thể là Brrm? Chiếc Nhẫn có thể tôi sức mạnh Ra Lệnh. Tôi sẽ đẩy lùi đạo quân Mordor, và tất cả má»i ngưá»i sẽ táºp hợp dưới lá cá» cá»§a tôi!"
Boromir sải bước Ä‘i Ä‘i lại lại,nói má»—i lúc má»™t lá»›n hÆ¡n: Ông gần như cảm thấy quên bẵng Frodo, trong khi ông mãi nói vá» những bức tưá»ng thà nh và vÅ© khÃ, vá» sá»± táºp trung lá»±c lượng; và ông vẽ ra những kế hoạch vá» những đội đồng minh vÄ© đại và những chiến thắng rá»±c rỡ sẽ có; và ông sẽ đánh bại Mordor, và bản thân mình sẽ trở thà nh má»™t vì vua vÄ© đại, nhân đức và thông thái. Thình lình ông dừng lại và vung tay.
"Và há» nói vá»›i chúng tôi rằng hãy ném nó Ä‘i!" ông gà o lên. "Tôi sẽ không chấp nháºn phá huá»· nó. Äiá»u nà y cÅ©ng được thôi, nếu như có nguyên nhân nà o chỉ ra được bất kỳ hy vá»ng nà o để là m thế. Không có. Chỉ có má»™t kế hoạch được đưa ra vá»›i chúng ta là má»™t hafling sẽ mò mẫm đâm đầu và o Mordor và cung cấp cho Kẻ Thù má»i cÆ¡ há»™i để chiếm lại nó cho chÃnh hắn. Äiên rồ!"
"Chắc chắn là anh đã thấy rồi chứ, bạn tôi?" ông nói, thình lình quay lại phÃa Frodo. "Anh nói rằng anh Ä‘ang sợ. Nếu như váºy, thì ngưá»i cứng rắn nhất sẽ xin lá»—i anh. Nhưng nó chẳng phải tháºt sá»± là má»™t cảm giác tốt cá»§a anh đối vá»›i việc phản kháng sao?"
"Không, tôi sợ," Frodo nói. "Chỉ đơn giản là sợ. Nhưng tôi rất vui khi được nghe ông nói rõ má»i chuyện như thế. Lúc nà y tâm trà cá»§a tôi đã rõ rà ng rồi."
"Thế thì anh sẽ đến Minas Tirith chứ?" Boromir kêu lên. Mắt ông sáng lên và mặt ông đầy hăm hở.
"Ông hiểu lầm tôi rồi," Frodo nói.
"Nhưng anh sẽ đến chứ, Ãt nhất là trong má»™t thá»i gian chứ?" Boromir khăng khăng. "Thà nh phố cá»§a tôi không xa đây, và từ đấy đến Mordor sẽ chẳng xa hÆ¡n đây là bao. Chúng tôi đã ở miá»n hoang dã từ lâu, và anh sẽ cần đến tin tức vá» những gì Kẻ Thù Ä‘ang là m trước khi anh Ä‘i. Äi vá»›i tôi, Frodo," ông nói. "Anh cần nghỉ ngÆ¡i trước khi tiếp tục mạo hiểm, nếu như anh phải là m thế." Ông đặt tay lên vai ngưá»i hobbit má»™t cách đầy thân thiện; nhưng Frodo cảm thấy bà n tay run lên vá»›i má»™t sá»± khÃch động lá»™ rõ. Ông vá»™i bước tránh ra, và mắt ông cẩn trá»ng nhìn lên Con Ngưá»i cao lá»›n, cao gấp đôi ông và mạnh hÆ¡n ông nhiá»u lần.
"Vì sao anh có vẻ kém thân thiện thế?" Boromir nói. "Tôi là má»™t con ngưá»i tháºt thà , không phải là má»™t tên trá»™m hay má»™t kẻ theo dõi. Tôi cần Chiếc Nhẫn cá»§a anh: bây giá» thì anh đã biết rồi; nhưng anh có được lá»i cá»§a tôi rằng tôi không muốn giữ nó cho mình. Anh có thể cho tôi Ãt nhất thá» kế hoạch cá»§a mình không? Hãy cho tôi mượn chiếc Nhẫn!"
"Không! Không!" Frodo kêu lên. "Há»™i Äồng đã giao cho tôi giữ nó."
"Äấy tại vì cái ý nghÄ© Ä‘iên rồ là Kẻ Thù sẽ đánh bại chúng ta," Boromir kêu lên. "Äiá»u nà y là m tôi tức giáºn biết bao! Ngu ngốc! Ngu ngốc khó bảo! Ngoan cố chạy đến chá»— chết và phá há»ng cÆ¡ há»™i cá»§a chúng ta. Nếu như có má»™t ngưá»i trần nà o có quyá»n có Chiếc Nhẫn, thì đó là con ngưá»i ở Numeror, chứ không phải Halfling. Nó không phải là cá»§a anh trừ phi bởi má»™t cÆ¡ há»™i không may. Nó có thể đã thuá»™c vá» tôi. Nó nên thuá»™c vá» tôi. ÄÆ°a nó cho tôi!"
Frodo không trả lá»i, nhưng Ä‘i vá» phÃa đá lá»›n bằng phẳng đứng giữa há». "Nà o, nà o, bạn tôi!" Boromir nói vá»›i má»™t giá»ng nhẹ nhà ng. "Vì sao lại giÅ© bá» nó? Vì sao không để cho sá»± nghi ngá» và sá»± sợ hãi cá»§a ông Ä‘i khá»i? Anh có thể đổi lá»—i cho tôi, nếu anh muốn. Anh có thể nói rằng tôi quá mạnh và đã giáºt nó khá»i tay anh bằng vÅ© lá»±c. Tôi tôi quá mạnh vá»›i anh, halfling ạ," ông kêu lên, thì thình lình ông nhảy qua tảng đá và nhảy đến Frodo. Khuôn mặt xinh đẹp và vui vẻ cá»§a ông đã thay đổi ghê gá»›m; lá»a giáºn đã bùng lên trong mắt ông.
Frodo tránh sang má»™t bên và lại sau má»™t hòn đá giữa há». Ông chỉ có thể là m má»™t chuyện: ông run rẩy rút Chiếc nhẫn ra khá»i sợi dây chuyá»n và vá»™i vã Ä‘eo và o ngón tay cá»§a mình, ngay khi Boromir lại nhảy vá» phÃa ông. Con Ngưá»i há hốc mồm, nhìn trừng trừng trong má»™t thoáng vá»›i vẻ sững sá», và rồi Ä‘iên dại chạy xá»™c đến, tìm kiếm quẩn quanh những vách đá và cây cối.
"Tên lừa đảo khốn khổ!" ông gà o lên. "Hãy coi chừng ta! Bây giá» ta đã thấy được tâm địa cá»§a mi. Mi sẽ mang Chiếc Nhẫn đến cho Sauron và bán đứng tất cả chúng ta. Mi chỉ đợi cÆ¡ há»™i để bá» rÆ¡i chúng ta trong cÆ¡n hoạn nạn. Ta nguyá»n rá»§a mi và tất cả bá»n hafling, cầu cho bá»n mi chết và tăm tối!" Rồi vướng phải má»™t tảng đá, ông ngã xoà i ra và nằm úp mặt xuống đất. Ông nằm yên như thế như thể câu nguyá»n cá»§a chÃnh ông đã giáng trúng ông, rồi thình lình ông khóc.
Ông đứng dáºy và chùi tay lên mắt để lau những giá»t lệ.
"Tôi đã nói gì thế nà y?" ông gà o lên. "Tôi đã là m gì? Frodo, Frodo!" ông gá»i to. "Trở lại Ä‘i! Tôi lên má»™t cÆ¡n Ä‘iên, nhưng nó qua rồi. Trở lại nà o!"
Không có tiếng trả lá»i. Frodo tháºm chà còn không nghe thấy tiếng ông gà o. Ông đã ở rất xa, nhảy bừa lên má»™t con đưá»ng dẫn lên đỉnh đồi. Sá»± kinh hoà ng và đau khổ là m ông sốc, khuôn mặt giáºn dữ Ä‘iên dại vá»›i cặp mắt bốc lá»a cá»§a Boromir vẫn còn trước mặt ông.
Ông nhanh chóng ra khá»i đỉnh Amon Hen má»™t mình, rồi ngừng lại, há hốc mồm để thở. Ông thấy qua mà n sương má»™t vòng tròn lá»›n bằng phẳng, lát bởi những ngá»n cá» vÄ© đại, và bị bao quanh bởi má»™t khung cảnh chiến trưá»ng vỡ vụn; và ở chÃnh giữa, trên bốn cây cá»™t chạm khắp, là má»™t cái ghế cao, được dẫn lên bởi nhiá»u báºc thang. Ông Ä‘i lên đó và ngồi và o cái ghế cổ xưa, cảm thấy như má»™t đứa trẻ Ä‘i lạch Ä‘ang trèo lên ngai và ng cá»§a những vì vua núi.
Äầu tiên ông không thể thấy gì nhiá»u. Ông cảm thấy như thế giá»›i sương mù trong đó chỉ có những bóng Ä‘en: Chiếc Nhẫn Ä‘ang trùm lên ông. Rồi mà n sương tan dần ở đó đây và ông thấy nhiá»u cảnh tượng: nhá» và rõ rà ng như thể chúng ở dưới mắt ông trên má»™t cái bà n, nhưng ở rất xa. Hoà n toà n không có âm thanh, chỉ có những hình ảnh sống động chiếu sáng. Thế giá»›i có vẻ như Ä‘ang co ngắn lại và chìm và o im lặng. Ông Ä‘ang ngồi trên Chiếc Ghế Thị Giác, trên đỉnh Amon Hen, Ngá»n Äồi Äôi Mắt Con Ngưá»i ở Numeror. Ở phÃa đông ông nhìn thấy những vùng đất chưa được thám hiển, những đồng bằng không tên và những khu rừng chưa khám phá. Ông nhìn lên phÃa bắc, và Dòng Sông VÄ© Äại nằm như má»™t dãi băng bên dưới ông, Ngá»n Núi Sương Mù sừng sững nhá» nhoi và cứng rắng như má»™t hà m răng gãy. Ông nhìn sang phÃa tây và thấy bãi cá» Rohan rá»™ng lá»›n; và Orthanc, ngá»n tháp Isengard, nhìn giống như má»™t cá»c nhá»n mà u Ä‘en. Ông nhìn xuống phÃa nam, và ngay dưới chân ông là Dòng Sông VÄ© Äại uốn cong như má»™t là n sóng lung lay và lượn và o những ngá»n thác Rauros đổ xuống má»™t vùng hồ tung bá»t; má»™t cái cầu vồng toả sáng Ä‘ang chÆ¡i vÆ¡i trên là n khói. Và ông thấy Ethir Anduin, má»™t vùng châu thổ rá»™ng lá»›n do Dòng Sông bồi đắp, và vô số những loà i chim biển Ä‘ang lượn vòng như má»™t đám bụi sáng trong ánh mặt trá»i, và bên dưới chúng là biển mà u xanh bạc Ä‘ang lăn tăn những đợt sóng vô táºn.
Nhưng nhìn đâu ông cÅ©ng nhìn thấy những dấu hiệu cá»§a chiến tranh. Rặng Núi Sương Mù Ä‘ang nhốn nhoá như má»™t tổ kiến: bá»n orcs Ä‘ang túa ra từ hà ng ngà n lá»— thá»§ng. Dưới những cà nh cây cá»§a Mirkwood đầy những dấu vết giao tranh quyết liệt cá»§a Elves và Con Ngưá»i và những con thú gục ngã. Vùng đất cá»§a Beornign Ä‘ang bốc lá»a; má»™t đám mây Ä‘ang phá»§ trên Moria, khói bốc lên từ biên giá»›i Lurien.
Các kỵ sÄ© Ä‘ang phóng nước đại trên bãi cá» Rohan; sói Ä‘ang trà n ra từ Isengard. Từ các bến cảng ở Harad những chiếc thuyá»n chiến Ä‘ang ra biển; và vượt khá»i bá» Äông Con Ngưá»i Ä‘ang Ä‘i chuyển không ngừng: những kiếm sÄ©, kÃch sÄ©, cung thá»§ trên mình ngá»±a, nx xe ngá»±a chở các thá»§ lÄ©nh và chất nặng hà ng hoá. Tất cả quyá»n lá»±c cá»§a Chúa Tể Hắc Ãm Ä‘ang chuyển động. Rồi quay lại sang phÃa nam ông nhìn thấy Minas Tirith. Nó có vẻ như rất xa, và vô cùng xinh đẹp: những bá» tưá»ng thà nh mà u trắng, nhiá»u ngá»n tháp, kiêu hãnh và đẹp đẽ trên đỉnh núi; những bức tưá»ng vá»›i lá»— châu mai cá»§a nó lấp lánh ánh thép, và những ngá»n tháp nhá» cá»§a nó Ä‘ang bừng lên vá»›i nhiá»u lá cá». Hy vá»ng lại dâng trong tim ông. Nhưng đối lại vá»›i Minas Tirith là má»™t pháo đà i khác, to lá»›n hÆ¡n và mạnh mẽ hÆ¡n. Äôi mắt u sầu bất đắc dÄ© cá»§a ông dõi theo hướng đó, vá» phÃa đông. Nó băng qua những cây cầu bị huá»· hoại ở Osgiliath, cánh cổng Ä‘ang mở xếch ra cá»§a Minas Morgul, và Rặng Núi ma quái, và nó nhìn lên Gorgoroth, thung lÅ©ng kinh hoà ng cá»§a Lãnh Äịa Mordor. Bóng tối nằm dưới ánh Mặt Trá»i. Lá»a sáng lên giữa vùng khói. Ngá»n Núi Äịa Ngục Ä‘ang bùng cháy và mùi hôi thối nồng nặc Ä‘ang bốc lên. Rồi cuối cùng cái nhìn cá»§a ông chá»±ng lại: từng nối trên tưá»ng, lá»— châu mai tiếp lá»— châu mai Ä‘en ngòm, mạnh mẽ đến không thể lưá»ng được, má»™t ngá»n núi thép, cổng bằng thép luyện, ngá»n tháp cứng rắn vô cùng, ông đã thấy nó: Barad-dyr, Pháo đà i cá»§a Sauron. Tất cả hy vá»ng rá»i khá»i ông.
Rồi thình lình ông cảm thấy Con Mắt. Có má»™t con mắt trong Ngá»n Tháp Hắc Ãm vẫn không ngá»§. Ông biết rằng nó Ä‘ang nháºn ra dần cái nhìn cá»§a ông. Tại đấy có má»™t cÆ¡n cuồng nhiệt hoang dại. Nó chảy chồm đến ông; gần như má»™t ngón tay cá»§a ông đã cảm thấy nó, Ä‘ang tìm kiếm ông. Nó nhanh chóng đóng chặt xuống ông, nó đã biết chÃnh xác ông Ä‘ang ở đây. Nó Ä‘ang chạm đến Amon Lhaw. Nó Ä‘ang liếc lên Tol Brandir, ông lao vá»™i xuống khá»i ghế, rạp mình, lấy cái mÅ© trùm xám che lên đầu.
Ông nghe chÃnh mình Ä‘ang gà o thét: Không bao giá», không bao giá»! Hoặc như thế nà y: Ta Ä‘ang Ä‘Ãch thá»±c đến, ta sẽ đến vá»›i ngươi chứ? Ông không thể nói gì. Rồi má»™t số Ä‘iểm quyá»n lá»±c khác chợt bùng lên trong tâm trà ông như má»™t ánh chá»›p: Tháo nó ra! Tháo nó ra! Tên ngốc, tháo nó ra! Tháo Chiếc Nhẫn ra!
Hai quyá»n lá»±c giằng co bên trong ông. Trong má»™t thoáng, những Ä‘iểm Ä‘ang giao tranh quyết liệt nà y đạt đến má»™t sá»± cân bằng tuyệt đối, ông quằn quại, Ä‘au đớn. Thình lình ông chợt nháºn ra lại chÃnh mình. Frodo, không phải Giá»ng Nói hay Con Mắt nữa: ông Ä‘ang tá»± do lá»±a chá»n, và trong chốc lát chỉ còn lại má»™t việc để là m. Ông tháo Chiếc Nhẫn ra khá»i ngón tay cá»§a mình. Ông Ä‘ang quỳ giữa ánh mặt trá»i quang đãng trước cái ghế cao. Má»™t bóng Ä‘en có vẻ như Ä‘ang thoáng qua như má»™t cánh tay phÃa trên ông; nó biến khá»i Amon Hen và mò mẫm ra khá»i phÃa tây, rồi biến mất. Rồi tất cả bầu trá»i trở nên xanh trong và chim lại hót vang trên từng ngá»n cây.
Frodo đứng Ä‘áºy. Má»™t sá»± mệt má»i ghê gá»›m trùm lên ông, nhưng tâm trà ông vẫn vững và ng và tim ông đã nhẹ nhõm. Ông nói lá»›n vá»›i chÃnh mình: "Bây giá» ta sẽ là m cái mà ta phải là m," ông nói. "Ãt nhất thì nó cÅ©ng rõ rà ng rồi: sá»± ma quái cá»§a Chiếc Nhẫn lúc nà o cÅ©ng có tác dụng tháºm chà ngay cả trong Äá»™i Äồng Hà nh, và Chiếc Nhẫn phải rá»i khá»i há» trước khi nó gây thêm tác hại. Tôi sẽ Ä‘i má»™t mình. Tôi không thể tin ai, và những ai tôi tin cáºy lại quá thân thiết vá»›i tôi: Sam già tá»™i nghiệp, Merry và Pippin. Ngưá»i Sải Bước nữa: tim ông luôn dà nh cho Minas Tirith, và ở đấy ngưá»i ta cần ông, vì bây giá» Boromir đã ngã vá» phÃa ma quá»·. Tôi sẽ Ä‘i má»™t mình. Äi ngay."
Ông nhanh chóng Ä‘i xuống con đưá»ng và đi trở lại bãi cá» nÆ¡i mà Boromir Ä‘ang tìm ông. Rồi ông dừng lại, lắng nghe. Ông nghÄ© rằng ông Ä‘ang nghe thấy tiếng la hét và tiếng gá»i từ khu rừng gần bên bá» sông bên dưới.
"Há» Ä‘ang săn tìm tôi," ông nói. "Tôi tá»± há»i tôi đã tránh Ä‘i được bao lâu. Tôi nghÄ© là đã hà ng giá» rồi." Ông ngần ngại. "Tôi có thể là m gì đây?" ông lẩm bẩm. "Bây giá» tôi phải Ä‘i hoặc là tôi sẽ không bao giá» Ä‘i. Tôi sẽ không có lại cÆ¡ há»™i nữa. Tôi ghét phải rá»i khá»i há» như thế nà y mà không có lá»i giải thÃch nà o. Nhưng chắc chắn há» sẽ hiểu. Sam sẽ hiểu. Và tôi có thể là m gì khác nữa?"
Ông cháºm chạp rút chiếc Nhẫn ra và lại Ä‘eo nó và o. Ông biến mất và băng xuống ngá»n đồi, nhẹ hÆ¡n má»™t là n gió thổi.
Những ngưá»i khác ngồi lại khá lâu bên bá» sông. Há» im lặng má»™t lúc, liên tục Ä‘i Ä‘i lại lại; nhưng bây giá» thì há» ngồi lại thà nh má»™t vòng tròn, và nói chuyện. Cứ chốc chốc há» lại cố nói vá» những chuyện khác, vá» con đưá»ng dà i đầy mạo hiểm; há» há»i Aragorn vá» vương quốc Gondor và lịch sá» cổ đại cá»§a nó; vá» những tà n tÃch cá»§a những công trình vÄ© đại cá»§a nó vẫn còn có thể thấy ở biên giá»›i kỳ lạ cá»§a Emyn Muil: những vì vua đá và những chiếc ghế ở Lhaw và Hen, và Cầu Thang vÄ© đại bên cạnh những ngá»n thác ở Rauros. Nhưng ý nghÄ© và lá»i nói cá»§a há» vẫn luôn trở vá» vá»›i Frodo và Chiếc Nhẫn. Frodo đã lá»±a chá»n như thế nà o? Vì sao ông ấy lại ngáºp ngừng?
"Anh ta đã cân nhắc con đưá»ng nà o là liá»u lÄ©nh nhất, tôi nghÄ© thế," Aragorn nói. "Và anh ta có thể là m Ä‘iá»u đó. Bây giá» thì Ä‘i vá» phÃa đông lại cà ng Ãt hy vá»ng hÆ¡n bao giá» hết đối vá»›i Äá»™i Äồng Hà nh, vì chúng ta Ä‘ang bị Gollum lần theo, và phải luôn lo sợ là cuá»™c hà nh trình bà máºt cá»§a chúng ta đã bị phản bá»™i. Nhưng Minas Tirith chẳng gần hÆ¡n vá»›i Ngá»n Lá»a và sá»± phá huá»· cá»§a Gánh Nặng.
"Chúng ta có thể ở lại đây má»™t lúc và bà y tá» láºp trưá»ng can đảm; nhưng Lãnh Chúa Denethor và ngưá»i cá»§a ông ta không thể hy vá»ng và o những gì tháºm chà là Elrond nói vượt sau quyá»n lá»±c cá»§a ông ấy" tháºm chà là để giữ bà máºt vá» Gánh Nặng hoặc để giữ toà n bá»™ tâm trà cá»§a Kẻ Thù tránh xa nó khi hắn đến để lấy nó. Chúng ta sẽ lá»±a chá»n gì nếu chúng ta ở và o vị trà cá»§a Frodo? Tôi không biết. Nhưng bây giá» là lúc chúng ta nhá»› Gandalf nhất."
"Sá»± mất mát cá»§a chúng ta tháºt Ä‘au khổ," Legolas nói. "Nhưng chúng ta phải cần xác định tâm trà cá»§a mình mà không cần sá»± giúp đỡ cá»§a ông. Vì sao chúng ta không thể quyết định để giúp Frodo? Chúng ta hãy gá»i ông ấy lại và biểu quyết. Tôi sẽ biểu quyết cho Minas Tirith."
"Và tôi cÅ©ng thế," Gimli nói. "Chúng ta, tất nhiên , là chỉ được cá» Ä‘i để giúp đỡ Ngưá»i Mang Nó trên suốt Ä‘oạn đưá»ng, và chúng ta không muốn là m gì hÆ¡n thế; và không má»™t ai trong số chúng ta rà ng buá»™c vá»›i lá»i thá» hoặc mệnh lệnh là phải tìm đến Ngá»n Núi Äịa Ngục. Sá»± chia ly cá»§a tôi vá»›i Lothlurien tháºt là khó khăn. Nhưng tôi đã Ä‘i khá xa, và tôi có thể nói thế nà y: bây giá» chúng ta đã đến sá»± lá»±a chá»n cuối cùng, rõ rà ng là tôi không thể rá»i khá»i Frodo được. Tôi sẽ lá»±a chá»n Minas Tirith, nhưng nếu ông ta không đến đấy, thì tôi sẽ theo ông ta."
"Và tôi cÅ©ng sẽ Ä‘i vá»›i ông ấy," Legolas nói. "Bây giá» mà nói lá»i tạm biệt thì tháºt là xảo trá."
"Tháºt sá»± đó là má»™t sá»± phản bá»™i, nếu như tất cả chúng ta rá»i khá»i ông ấy," Aragorn nói. "Nhưng nếu ông ấy Ä‘i vá» phÃa đông, thì tất cả cần phải Ä‘i vá»›i ông ấy; nhưng tôi nghÄ© không nghÄ© là tất cả nên Ä‘i. Chuyến Ä‘i nà y sẽ rất liá»u lÄ©nh: cho tám ngưá»i cÅ©ng như cho hai hoặc ba ngưá»i, hay chỉ má»™t ngưá»i. Nếu các ông để tôi lá»±a chá»n, thì tôi sẽ chỉ định ba bạn đồng hà nh: Sam, ngưá»i không thể chấp nháºn Ä‘iá»u gì khác; và Gimli; và chÃnh tôi. Boromir sẽ trở vá» thà nh phố cá»§a anh ấy, nÆ¡i cha và ngưá»i cá»§a anh Ä‘ang cần anh; và những ngưá»i khác sẽ Ä‘i vá»›i anh ấy, hoặc Ãt nhất là Meriadoc và Peregrin, nếu như Legolas không sẵn lòng rá»i khá»i chúng tôi."
"Không thể thế được!" Merry kêu lên. "Chúng ta không thể rá»i Frodo được! Pippin và tôi luôn muốn Ä‘i bất kỳ đâu cáºu ta muốn Ä‘i, và chúng tôi vẫn tiếp tục như thế. Nhưng chúng tôi không nháºn ra rằng Ä‘iá»u đó có nghÄ©a là gì. Nó có như rất khác so vá»›i ở Quáºn hay Rivendell. Äể cho Frodo Ä‘i đến Mordor tháºt là điên khùng và độc ác. Sao chúng ta không cản cáºu ấy lại."
"Chúng ta phải cản anh ta lại," Pippin nói. "Và tôi chắc chắn rằng đó là điá»u anh ta Ä‘ang lo ngại. Anh ta biết rằng chúng ta sẽ không đồng ý cho anh ta Ä‘i vá» phÃa đông. Và anh ấy không muốn bất kỳ ai Ä‘i cùng anh ấy, anh bạn già tá»™i nghiệp. Hãy tưởng tượng Ä‘i: Ä‘i vá» Mordor má»™t mình!" Pippin rùng mình. "Nhưng tên hobbit già thân thương ấy, hắn nên biết là hắn không cần phải há»i. Hắn nên biết là nếu chúng ta không cản được hắn, chúng ta sẽ không rá»i khá»i hắn."
"Xin lá»—i," Sam nói. "Tôi không nghÄ© rằng ông đã hoà n toà n hiểu rõ chá»§ tôi. Ông ấy không ngần ngại vá» con đưá»ng phải Ä‘i. Tất nhiên là không! Dù sao thì Minas Tirith có lợi lá»™c gì chứ? Tôi muốn nói là , vá»›i ông ấy, xin lá»—i ông, Ngà i Boromir," ông thêm và quay lại. Rồi đến lúc đó thì há» khám phá ra rằng Boromir, ngưá»i vẫn ngồi yên lặng từ đầu bên ngoà i vòng tròn, không còn ở đó nữa.
"Bây giá» thì ông ta Ä‘i đâu chứ?" Sam kêu lên, đầu lo lắng. "Gần đây ông ấy lạ lắm. Nhưng dù sao thì ông ấy cÅ©ng không liên can gì đến tôi. Ông ấy đã rá»i khá»i đây để vá» nhà , như ông ấy vẫn luôn nói; và ông ấy không có lá»—i gì. Nhưng ngà i Frodo, ông biết là ông phải tìm đến Khe Nứt Äịa Ngục, nếu như ông ấy có thể. Nhưng ông ấy sợ. Bây giá» thì đã đến đúng vấn đỠrồi, ông ấy rõ rà ng chỉ là sợ. Äó là vấn đỠrăc rối cá»§a ông ấy. Tất nhiên là ông ấy đã được dạy dá»— nhiá»u, đúng hÆ¡n là tất cả chúng tôi, từ khi chúng tôi rá»i nhà , không thì ông ấy đã sợ đến mức chỉ việc vất Chiếc Nhẫn xuống Dòng Sông và chạy trốn. Nhưng ông vẫn quá sợ không dám khởi hà nh. Và ông ấy cÅ©ng không sợ gì vá» chúng ta đâu: cho dù chúng ta có Ä‘i vá»›i ông ấy hay không. Ông ấy biết chúng ta Ä‘ang là m gì. Äó là má»™t Ä‘iá»u khác là m vấn vương ông ấy. Bởi vì ông ấy đã quyết chà ra Ä‘i, thì ông ấy sẽ Ä‘i má»™t mình. Hãy chú ý lá»i tôi! Chúng ta sẽ gặp rắc rối khi chúng ta quay lại. Ông ấy đã quyết chà ra Ä‘i, chắc chắn như thể tên ông ấy là Baggins."
"Tôi tin là anh nói những Ä‘iá»u khôn ngoan hÆ¡n bất kỳ ai trong số chúng tôi, Sam ạ," Aragorn nói. "Và chúng tôi sẽ là m gì, nếu như những lá»i cá»§a anh là đúng?"
"Cản anh ấy lại! Äừng để anh ấy Ä‘i!" Pippin gà o lên.
"Tôi tá»± há»i nên là m không?" Aragorn nói. "Anh ta là Ngưá»i Mang Nó, và số pháºn cá»§a Gánh Nặng đặt trên anh ta. Tôi không nghÄ© rằng phần việc cá»§a chúng ta là lái anh ta theo đưá»ng nà y hoặc đưá»ng khác. Tôi cÅ©ng không nghÄ© là chúng ta sẽ thà nh công nếu chúng ta thá». Có những quyá»n lá»±c khác mạnh hÆ¡n nhiá»u Ä‘ang hoạt động."
"ÄÆ°á»£c, tôi ước gì Frodo sẽ "quyết chÃ" và sẽ trở lại, và chúng ta hãy để nó kết thúc," Pippin nói. "Sá»± chỠđợi nà y tháºt khá»§ng khiếp! Hẳn là sắp đến lúc rồi?"
"Phải," Aragorn nói. "Thá»i gian đã trôi qua khá lâu. Buổi sáng đã trôi qua lâu rồi. Chúng ta phải gá»i anh ta thôi."
Ngay lúc đó Boromir xuất hiện trở lại. Ông Ä‘i ra khá»i những ngá»n cây và đi vá» phÃa há» mà không nói lá»i nà o. Khuôn mặt cá»§a ông có vẻ khắc nghiệt và buồn bã. Ông ngừng lại như thể Ä‘ang đếm những ai Ä‘ang hiện diện, và rồi ngồi tách ra, mắt dán chặt và o ná»n đất.
"Anh đã Ä‘i đâu thế, Boromir?" Aragorn há»i. "Anh có thấy Frodo không?"
Boromir ngần ngừ má»™t lúc. "Có, và không," ông cháºm chạp trả lá»i. "Có: tôi đã tìm thấy anh ta trên đưá»ng lên đồi. Tôi muốn anh ta Ä‘i đến Minas Tirith và đừng Ä‘i vá» phÃa đông. Tôi đã trở nên giáºn dữ và anh ta đã rá»i khá»i tôi. Anh ta đã biến mất. Tôi chưa bao giá» thấy má»™t chuyện như váºy xảy ra trước đây cho dù tôi đã nghe đến nó trong truyá»n thuyết. Anh ta hẳn là đã Ä‘eo Chiếc Nhẫn và o. Tôi không thể tìm lại anh ta. Tôi nghÄ© là anh ta đã trở vá» vá»›i các ông."
"Äó là tất cả những gì anh phải nói à ?" Aragorn nói, nhìn Boromir chăm chú và không thân thiện gì lắm.
"Phải," Boromir trả lá»i. "Tôi sẽ không nói gì hÆ¡n."
"Tháºt là tồi tệ!" Sam kêu lên, nhảy dá»±ng lên. "Tôi không biết Con Ngưá»i nà y định là m cái gì. Vì sao mà ngà i Frodo lại Ä‘eo cái váºt ấy và o? Ông ấy không nên là m thế; ve nếu ông ấy là m, chỉ có trá»i má»›i biết Ä‘iá»u gì sẽ xảy ra!"
"Nhưng cáºu ấy sẽ không Ä‘eo nó đâu," Merry nói. "Trừ phi cáºu ấy phải trốn khá»i những vị khách không má»i, giống như ông Bilbo ấy."
"Nhưng anh ta đi đâu? Anh ta đang ở đâu?" Pippin kêu lên. "Anh ấy hẳn là đã ở xa lắc rồi."
"Lần cuối anh thấy Frodo là bao lâu rồi, Boromir?" Aragorn há»i.
"Ná»a giá», có thể thế," ông trả lòi. "Hoặc có thể là má»™t giá». Tôi đã lang thang má»™t lúc từ lúc đó! Tôi không biết! Tôi không biết!" ông gục đầu và o tay, và ngồi gục xuống trong ná»—i Ä‘au khổ.
"Một giỠkể từ khi ông ấy biến mất!" Sam kêu lên. "Chúng ta phải cố tìm ông ấy ngay. Nà o!"
"Äợi má»™t lúc!" Aragorn kêu lên. "Chúng ta phải chia thà nh từng đôi, và phải sắp xếp lại, đợi nà o! Äợi!"
Không có kết quả. Há» chẳng chú ý gì đến ông. Sam là ngưá»i đầu tiên lao Ä‘i. Merry và Pippin theo sau, và đã biến mấy vá» phÃa tây và o những hà ng cây bên bá» sông, gá»i lá»›n: Frodo! Frodo! bằng những giá»ng hobbit trong veo cao vút cá»§a há». Legolas và Gimli Ä‘ang chạy. Có vẻ như má»™t sá»± sợ hãi hoặc Ä‘iên khùng Ä‘ang trùm xuống Äá»™i Äồng Hà nh.
"Chúng ta sẽ bị phân tán và lạc mất," Aragorn rên lên. "Boromir! Tôi không biết là anh Ä‘ang chÆ¡i trò gì trong cái trò tai hoạ nà y, nhưng hãy giúp má»™t tay nà o! Hãy Ä‘uổi theo hai hobbit trẻ ấy và Ãt nhất hãy bảo vệ há», tháºm chà nếu các anh không thể tìm thấy Frodo. Hãy trở lại nÆ¡i nà y, nếu tìm thấy anh ta, hoặc bất kỳ dấu vết nà o cá»§a anh ta. Tôi sẽ trở vá» ngay."
Aragorn lao vá»™i Ä‘i Ä‘uổi theo Sam. Ngay khi ông đến bên bãi cá» nhá» bên đám thanh hương trà thì ông Ä‘uổi kịp Sam, Ä‘ang lao lên đồi, thở hổn hển và gá»i to, Frodo!
"Äi vá»›i tôi, Sam!" ông nói. "Không ai trong số chúng ta nên Ä‘i má»™t mình. Có má»™t tai
hoạ quanh đây. Tôi cảm thấy thế. Tôi sẽ Ä‘i lên đỉnh, đến chá»— Cái Ghế cá»§a Amon Hen, để xem có thể thấy được gì. Và nhìn kìa! Äúng như tim tôi Ä‘oán, Frodo đã Ä‘i đưá»ng nà y. Hãy theo tôi, và hãy quan sát cẩn tháºn!" ông lao Ä‘i theo lối mòn.
Sam cố hết sức, nhưng ah không thể theo kịp ngưá»i Ranger Ngưá»i Sải Bước, và nhanh chóng bị rÆ¡i lại phÃa sau. Anh chẳng Ä‘i được bao nhiêu trước khi Aragorn vượt ra khá»i tầm mắt phÃa trước. Sam dừng lại và thở phì phì. Thình lình anh vá»— tay lên đầu.
"Whoa, Sam Gamgee!" anh nói lá»›n. "Chân mi thì ngắn, nên hãy dùng đến cái đầu! Hãy nhìn xem nà o! Boromir không nói dối, việc đó không hợp vá»›i ông ta; nhưng ông ấy không kể vá»›i chúng ta má»i thứ. Có cái gì đó là m ngà i Bilbo sợ khiếp đảm. Thình lình ông ấy đã quyết chà vá»›i má»™t Ä‘iểm. Ãt nhất là ông ấy đã xác định tâm trà để ra Ä‘i. Äi đâu? Vá» Hướng Äông. Không có Sam à ? Phải, không có ai tháºm chà là cả Sam nữa. Tháºt là cứng rắn, cứng rắn đến độc ác."
Sam đưa tay lên mắt, lau dòng lệ rÆ¡i. "Vững và ng lên nà o, Gamgee!" ông nói. "Hãy nghÄ© nà o, nếu có thể! Ông ấy không thể bay qua sông, và ông ấy không thể nhảy vượt lên thác nước. Ông ấy không có đồ đạc. Váºy nên ông ấy đã trở vá» chá»— những con thuyá»n. Trở vá» những con thuyá»n! Trở vá» những con thuyá»n, Sam, như ánh chá»›p!"
Sam quay trở lại và lao vụt xuống lối mòn. Anh ngã xuống và đầu gối bị trầy xước. Anh lại báºt dáºy và lao vụt Ä‘i. Anh lao xuống bên bá» cá» cá»§a bãi cá» Parth Galen bên bá» sông, nÆ¡i những chiếc thuyá»n Ä‘ang lững lá» trên dòng nước. Không ai ở đấy. Có vẻ như có những tiếng kêu ở cánh rừng phÃa sau, nhưng anh không chú ý đến chúng. Anh đứng sững má»™t thoáng, bất động, há hốc miệng. Má»™t con thuyá»n Ä‘ang tá»± trôi xuống bá». Sam chạy xuống bãi cá» mà không nói tiếng nà o. Con thuyá»n Ä‘ang trôi xuống dòng nước.
"Äi nà o, ngà i Frodo! Äi nà o!" Sam gá»i, và ném mình xuống bá», tóm lấy con thuyá»n Ä‘ang khởi hà nh. Anh trượt khá»i nó khoảng má»™t yard. Vá»›i má»™t tiếng kêu và má»™t tiếng tung toé anh ngã úp mặt xuống mặt nước sâu Ä‘ang chảy nhanh. Anh kêu ùng ục bên dưới, và Dòng Sông phá»§ lên cái đầu bù xù cá»§a anh.
Má»™t tiếng kêu thất thanh báºt ra từ chiếc thuyá»n trống rá»—ng. Má»™t mái chèo vung lên và con thuyá»n lạng Ä‘i. Frodo đến vừa kịp lúc để tóm lấy tóc Sam khi anh trồi lên, thở bong bóng và vùng vẫy.
"Sam của tôi, lên nà o!" Frodo nói. "Nà o, nắm lấy tay tôi!"
"Cứu tôi, ngà i Frodo!" Sam hổn hển. "Tôi đang chết đuối. Tôi không thể thấy tay ngà i."
"Äây nà y. Äừng có cấu véo, anh bạn! Tôi không buông anh đâu. Äạp nước và đừng có trồi sụp nữa, không thì anh là m láºt nhà o chiếc thuyá»n bây giá»!"
Vá»›i và i lần cố, Frodo mang được chiếc thuyá»n và o bá» và Sam đã có thể trưá»n lên, ướt như má»™t con rái cá. Frodo tháo chiếc Nhẫn ra và đứng lại lên bá».
"Anh là điá»u tệ hại nhất trong những Ä‘iá»u tệ hại đáng ngạc nhiên, Sam ạ!" anh nói.
"Ôi, ngà i Frodo, ngà i cứng rắn quá!" Sam run lên. "Cứng rắn quá, định Ä‘i mà không có tôi và tất cả má»i ngưá»i. Nếu như tôi không Ä‘oán đúng, thì bây giá» ngà i đã đến táºn đâu rồi?"
"An toà n trên con đưá»ng cá»§a ta."
"An toà n!" Sam nói. "Hoà n toà n đơn độc và không có tôi để giúp ngà i? Tôi không thể chịu đựng được Ä‘iá»u ấy, Ä‘iá»u ấy vá»›i tôi tháºt là khá»§ng khiếp,"
"Việc anh đến với ta mới là khủng khiếp, Sam ạ" Frodo nói, "Và ta không thể chịu đựng được nó."
"Äiá»u nà y không thể như việc bị bá» lại phÃa sau," Sam nói.
"Nhưng ta sẽ đi Mordor."
"Tôi biết rõ Ä‘iá»u ấy, thưa ngà i Frodo.Tất nhiên là ngà i sẽ là m váºy. Và tôi sẽ Ä‘i vá»›i ngà i."
"Nà y, Sam," Frodo nói, "đừng cản trở ta! Những ngưá»i khác sẽ trở lại bất kỳ lúc nà o. Nếu như há» tóm được ta ở đây, thì ta sẽ phải tranh cãi và giải thÃch, và ta sẽ không bao giá» có được tâm trà để khởi hà nh nữa. Nhưng ta phải Ä‘i ngay. Äó là con đưá»ng duy nhất."
"Tất nhiên là váºy," Sam trả lá»i. "Nhưng không phải Ä‘i má»™t mình. Tôi cÅ©ng sẽ Ä‘i, hoặc là không có ai trong số chúng ta Ä‘i cả. Tôi sẽ đục lá»— trên tất cả những con thuyá»n."
Frodo phá lên cưá»i. Má»™t cảm giác ấm áp và vui vẻ chợt trà n và o tim ông.
"Chừa lại một cái! Chúng ta sẽ cần nó. Nhưng anh không thể đi như thế nà y mà không cần đến đồ đạc, thức ăn hay bất kỳ thứ gì khác."
"Äợi má»™t lúc thôi thưa ngà i, và tôi sẽ lấy đồ cá»§a tôi ngay!" Sam hăm hở kêu lên. "Tất cả đã sẵn sà ng rồi. Tôi nghÄ© là hôm nay chúng ta sẽ khởi hà nh." Anh lao vá»™i xuống khu cắm trại, lôi đống đồ đạc cá»§a mình ra khá»i cái đống mà Frodo đã để lại khi ông dá»n đồ đạc cá»§a các bạn đồng hà nh ra khá»i chiếc thuyá»n , anh vá»›i lấy má»™t cái chăn dá»± trữ và má»™t Ãt túi thức ăn rồi chạy ngược trở lại.
"Thế là tất cả kế hoạch cá»§a ta đã tiêu tùng." Frodo nói. "Việc cố trốn khá»i anh không Ãch lợi gì cả. Nhưng ta rất vui, Sam ạ. Ta không thể nói vá»›i anh là ta vui như thế nà o. Äi nà o! Rõ rà ng là chúng ta phải ở cùng nhau. Chúng ta sẽ Ä‘i, và có thể những ngưá»i khác sẽ tìm thấy má»™t con đưá»ng an toà n! Ngưá»i Sải Bước sẽ trông chừng há». Ta không nghÄ© là chúng ta sẽ thấy lại há»."
"Nhưng chúng ta có thể, ngà i Frodo. Chúng ta có thể mà ," Sam nói.
Thế rồi Frodo và Sam cùng nhau khởi hà nh cho chặng cuối cá»§a Nhiệm Vụ. Frodo chèo thuyá»n ra khá»i bá», và Dòng Sông mang há» trôi nhanh, dẫn xuống bá» tây, và băng qua những vách đá Ä‘e doạ cá»§a Tol Brandir. Tiếng gầm cá»§a những ngá»n thác vÄ© đại vang lên gần hÆ¡n. Tháºm chà vá»›i những sá»± giúp đỡ mà Sam có thể là m, cÅ©ng khó mà băng qua dòng nước ở táºn cùng phÃa nam cá»§a hòn đảo và lái con thuyá»n vá» phÃa đông hướng vá» bá» xa.
Cuối cùng há» cÅ©ng lại cáºp và o những vách đá bá» nam cá»§a Amon Lhaw. Há» tìm thấy má»™t bá» sông thoai thoải, và há» cáºp thuyá»n và o, cao hÆ¡n dòng nước, và giấu nó sau má»™t bỠđất lá»›n. Rồi há» khoác hà nh lý lên vai và khởi hà nh, tìm má»™t con đưá»ng có thể đưa há» lên trên những ngá»n đồi xám cá»§a Emyn Muil, và đi xuống Lãnh Äịa Bóng Tối.
Äến đây là kết thúc phần đầu tiên cá»§a lịch sá» cá»§a Cuá»™c Chiến Cá»§a Chiếc Nhẫn. Phần thứ hai gá»i là HAI NGỌN THÃP, bởi vì những sá»± kiện cá»§a nó bị chi phối bởi ORTHANC, pháo đà i cá»§a Saruman, và pháo đà i MINAS MORGUL, thà nh trì bảo vệ lối Ä‘i bà máºt và o Mordor; nó kể vá» những chiến công và những nguy hiểm cá»§a các thà nh viên bây giỠđã không còn tình bằng hữu nữa, cho đến Bóng Tối VÄ© Äại áºp đến. Phần thứ ba kể vá» cuá»™c bảo vệ cuối cùng chống lại Bóng Tối, và sá»± kết thúc cá»§a nhiệm vụ cá»§a Ngưá»i Mang Chiếc Nhẫn trong Sá»° TRỞ VỀ CỦA VÃŒ VUA.
o0ooo0o
Hết chương 22.