29-04-2011, 10:01 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 273
Thá»i gian online: 3 ngà y 8 giá» 55 phút
Thanks: 2,202
Thanked 1,125 Times in 148 Posts
Chương 554: Phản bội
Cả ngưá»i Lâm Bắc Phà m chầm cháºm rÆ¡i xuống đất, thở dốc má»™t hÆ¡i. Toà n thân Ä‘á»u đã bị mồ hôi là m ướt. Vừa nãy mặc dù chỉ chiến đấu vá»›i Äằng Äiá»n chưa đầy mưá»i phút đồng hồ. nhưng anh cảm thấy dưá»ng như sức lá»±c toà n thân biến đâu mất hết. suýt nữa là m anh ngã nhà o xuống đất.
"Lâm tiên sinh anh sao thế?" Linh Má»™c Thương Tùng đã xông ra phÃa cá»a vá»™i và ng há»i.
Mặt Lâm Bắc Phà m giỠđây trắng bệch không có chút tinh thần nà o hết. Hắn hÆ¡i xua tay, gượng cưá»i nói: "Tôi không sao. Vừa nà y khi chiến đấu vá»›i Äằng Äiá»n đã tiêu tốn Ãt năng lượng, giá» nghỉ ngÆ¡i chút là được rồi Không ngá» tên Äằng Äiá»n Không Tan nà y lại giá»i váºy, đúng là đã vượt ra ngoà i sức tưởng tượng cá»§a tôi!"
Linh Má»™c Thương Tùng đột nhiên lóe lên má»™t ánh sáng trong đôi mắt , lông mà y anh hÆ¡i nhÃch lên, rồi vá»™i giả vá» nói: "Váºy là được rồi. váºy là được rồi , nà o mau đưa Lâm tiên sinh và o phòng nghỉ ngÆ¡i!"
Ngay láºp tức có hai ngưá»i võ sÄ© Ä‘i lên trước má»™t ngưá»i bên phải má»™t ngưá»i bên trái. dìu Lâm Bắc Phà m lên chiếc xe hắn đã ngồi rồi đưa Ä‘i.
Hai con mắt cá»§a Linh Má»™c Thương Tùng dán chặt và o bóng ngưá»i cá»§a Lâm Bắc Phà m. Không biết anh ta Ä‘ang nghÄ© gì. Äá»™t nhiên tay phải cá»§a anh ta búng búng mấy phát rồi chỉ thẳng vá» phÃa sau Lâm Bắc Phà m.
Äám võ sÄ© còn lại Ä‘iên cuồng lao lên hét lá»›n cầm dao chạy thẳng vá» phÃa Lâm Bắc Phà m.
"Äâm!"
Hai tên võ sÄ© Ä‘ang đở Lâm Bắc Phà m cÅ©ng ngay láºp tức rút hai lưỡi Ä‘ao ra chém vá» phÃa ngá»±c anh ta.
Năng lá»±c cá»§a Lâm Bắc Phà m giỠđây đã cạn. vừa nãy khi chiến đấu đã tiêu hao không Ãt. Và hắn không ngỠđến việc Linh Má»™c Thương Tùng đột nhiên hạ thá»§ vá»›i mình. Äến khi hắn kịp phản ứng lại. chiếc Ä‘ao cá»§a hai tên võ sÄ© đã chỉ còn cách ngá»±c mình và i cm. Hắn vá»™i và ng nghiêng ngưá»i, chỉ cảm thấy vai phải và trái cá»§a mình đồng thá»i bị chém má»™t nhát. Ngay láºp tức máu tươi dồn xuống.
"Các ngưá»i Ä‘ang là m gì đây?" Lâm Bắc Phà m cúi đầu xuống vết thương trên vai nét mặt hầm hầm nhìn mấy ngưá»i đó, rồi cuối cùng ánh mắt cÅ©ng dừng lại trên Linh Má»™c Thương Tùng- Vì anh biết rằng nếu như không có mệnh lệnh cá»§a hắn ta, những ngưá»i nà y nhất định không dám hạ thá»§ vá»›i anh.
Y Äằng Thanh Tá», Tiá»u Äiá»n Anh Tá» và VÅ© Äiá»n MÄ© Tá» Ä‘á»u sợ đến ná»—i nhảy dá»±ng lên. Không ngá» bá»™ trưởng Linh Má»™c Thương Tùng đột nhiên hạ thá»§ vá»›i Lâm Bắc Phà m như váºy. Äây là điá»u há» không thể ngỠđến được. há» hét lên: "Tại sao lại thế nà y?"
Tùng Cảnh VÅ© thở dà i má»™t hÆ¡i: "Bá»™ trưởng là m váºy nhất định có là cá»§a nó!"
"Äây, đây. đây rốt cuá»™c là thế nà o? Thầy , Bắc Phà m đã giúp chúng ta già nh được giải quán quân cá»§a giải đấu đánh bạc. còn giúp chúng ta giết chết Äằng Äiá»n Không Tan. Tại sao công thần cá»§a chúng ta lại giết anh ấy?" Tiểu Äiá»n Anh Tá» vịn và o cánh tay cá»§a Tùng Cảnh VÅ© rồi lắc mạnh. Cô cảm thấy Ä‘iá»u nà y tháºt không thể tin được.
"Chẳng lẽ. chẳng lẽ là ..." Y Äằng Thanh TỠđột nhiên nghÄ© đến Ä‘iá»u gì. sắc mặt sám lại.
"Sư tỉ. chẳng lẽ gì váºy? Lâm tiên sinh mặc dù không phải là ngưá»i cá»§a đảo quốc. nhưng đối xá» rất tốt vá»›i chúng ta. Tại sao phải giết anh ấy? Chẳng lẽ bá»™ trưởng đầu óc hồ đồ rồi sao?" VÅ© Äiá»n MÄ© Tá» không hiểu.
Y Äằng Thanh Tá» thở dà i má»™t hÆ¡i. nói từng tiếng má»™t: "ChÃnh là vì anh ấy không phải là ngưá»i đảo quốc. cà ng không phải là ngưá»i cá»§a chúng ta mà lại có sức mạnh lá»›n đến váºy. Nếu như anh ta không đứng và o hà ng ngÅ© cá»§a Nháºt Chi Lưu chúng ta. vá» sau nói không chừng sẽ trở thà nh kẻ địch cá»§a chúng ta mất. Vì thế bá»™ trưởng má»›i nhân cÆ¡ há»™i nà y triệt hạ anh ta!"
Tùng Cảnh VÅ© cÅ©ng gáºt đầu đồng ý: "Thanh Tá» nói không sai chút nà o "
Tiểu Äiá»n Anh Tá» và VÅ© Äiá»n MÄ© Tá» Ä‘á»u kinh ngạc không thốt nên lá»i. Há» không ngá» rằng sá»± việc đã phát triển phức tạp đến thế nà y. NghÄ© đến chuyện Lâm Bắc Phà m giúp há» mấy lần và cả cuá»™c sống hạnh phúc cá»§a há», không muốn để Lâm Bắc Phà m chết ở trong tay mình. Hai ngưá»i há» Ä‘á»u quay sang nhìn nhau. gáºt đầu, rồi quay ngưá»i đẩy cá»a Ä‘i ra.
"Anh TỠMĩ tỠcác cô là m gì thế?" Tùng Cảnh Vũ mặt biến sắc nói lớn.
"Thầy. chúng tôi là ngưá»i đà n bà cá»§a Bắc Phà m. phải Ä‘i giúp anh ấy má»›i phải!" Tiểu Äiá»n Anh Tá» thuáºn tay cầm thanh Ä‘ao võ sÄ© cá»§a mình lên. rồi nói má»™t câu lạnh lùng đó. Ä‘i vá» phÃa Lâm Bắc Phà m.
VÅ© Äiá»n MÄ© Tá» cÅ©ng nói lá»›n: "Lâm tiên sinh tôi cùng giúp anh!"
Y Äằng Thanh Tá» thở dà i: "Mặc dù tôi biết tổ chức là m váºy là vì không còn cách nà o, nhưng tôi cÅ©ng là ngưá»i phụ nữ cá»§a Bắc Phà m. Tôi không thể nhìn thấy anh ấy chết ở đây. Tôi cÅ©ng phải là m những Ä‘iá»u tôi nên là m!" Cô và hai ngưá»i há» cùng Ä‘i vá» phÃa Lâm Bắc Phà m. Mặc dù há» biết rằng vá»›i sức lá»±c cá»§a há» không có Ãch gì nhưng há» vẫn quyết chiến đến cùng.
Tùng Cảnh VÅ© không chịu ná»—i nữa thở dà i rồi nói: "Linh Má»™c. lần nà y anh là m lá»›n chuyện rồi. Chẳng lẽ anh không nghÄ© cho cả nháºt chi lưu sao? Quá hồ đồ rồi!"
Linh Má»™c Thương Tùng ngưng Ä‘á»ng sắc mặt. hÆ¡i sợ hãi. Hắn thở dốc ra má»™t hÆ¡i. cảm giác thấy cÆ¡ thể mình dưá»ng như nóng lên. Má»™t chút sức mạnh cÅ©ng không có. Hắn biết rằng bản lÄ©nh phi phà m cá»§a Lâm Bắc Phà m nếu không phải là vừa đấu vá»›i Äằng Không Tam Äại, có lẽ hắn không dám giở trò đánh lén vá»›i đối phương .Nhưng đối phương không chết là m hắn tháºt sá»± sợ hãi bất an. Hắn cắn răng nói lá»›n: "Lâm tiên sinh. tôi biết anh là ân nhân cá»§a Nháºt Chi Lưu chúng tôi. nhưng vì tương lai cá»§a Nháºt Chi Lưu. anh nhất định phải chết. Chúng tôi mong rằng anh không háºn chúng tôi!"
Lâm Bắc Phà m đã bắt đầu run rẩy. Hắn không phải vì sợ, mà là vì giáºn đến cá»±c độ.Vì Y Äằng Thanh Tá», Tiểu Äiá»n Anh Tá» và VÅ© Äiá»n MÄ© Tá». hắn không muốn là m việc gì quá đáng vá»›i Nháºt Chi Lưu. Nhưng hà nh động quá đáng qua cầu rút ván nà y cá»§a há» tháºt sá»± đã là m cÆ¡n giáºn cá»§a hắn ầm ầm nổi lên.
"Ha ha, tháºt thú vị, đúng là tháºt thú vị. Ngưá»i cá»§a đảo quốc quả nhiên là ngưá»i cá»§a đảo quốc. Là m việc quả nhiên không thể hạ lưu hÆ¡n. Nhưng tôi phải nói vá»›i các ngưá»i, dù tôi có chết cÅ©ng phải kéo các ngưá»i chết cùng!" Lâm Bắc Phà m hÆ¡i nghẹn giá»ng, cÅ©ng hÆ¡i thấp giá»ng. Dưá»ng như là tiếng cá»§a ma quá»· đến từ địa ngục. Là m ngưá»i ta nghe xong sởn gai ốc. Hắn hÆ¡i ngẩng đầu, hai con mắt đã đỠnhư mà u máu. Hắn phải là m cho lÅ© ngưá»i nà y trả cái giá mà há» phải trả.
Linh Má»™c Thương Tùng cảm thấy ánh mắt cá»§a đối phương như quá»·, là m cho ngưá»i run rẩy. Hắn cảm thấy sá»± phẫn ná»™ cá»§a đối phương, cÅ©ng cảm thấy được sát khà cá»§a đối phương Ä‘ang nhằm thẳng và o mình .Hắn cắn chặt răng lá»›n tiếng nói: "Giết hắn Ä‘i cho ta!"
Mấy trăm võ sÄ© cá»§a nháºt chi lưu hét lên má»™t tiếng rồi chạy vá» phÃa Lâm Bắc Phà m.
"Äại ca. hỠức hiếp ngưá»i quá đáng. còn hạ lưu hÆ¡n cả Nguyệt Chi Lưu nữa. Không ngá» dùng xong chúng ta còn muốn trừ khá» chúng ta Ä‘i. Tháºt là đáng ghét phải giết hết chúng!" Tiểu Kim cÅ©ng phẫn ná»™. Từng tia sáng mà u và ng phát ra từ ngưá»i nó bao trùm lên ngưá»i Lâm Bắc Phà m.
Vừa nãy nó đã triển khai không Ãt pháp lá»±c. Nhưng do chỉ triển khai má»™t chiêu vì thế pháp lá»±c cá»§a nó vẫn còn má»™t chút Ãt. Äây là pháp bảo cuối cùng cá»§a Lâm Bắc Phà m mà Linh Má»™c Thương Tùng không ngỠđến.
Hà ng trăm võ sÄ© cá»§a Nháºt Chi Lưu dưá»ng như giống trứng gà vỡ vá» váºy, hóa thà nh má»™t dòng máu chảy trên đưá»ng, cuốn trôi tất cả má»i thứ. Con đưá»ng toà n nhưng vết vỡ nát giỠđây bị máu nhuá»™m thà nh đỠrá»±c.....
Linh Má»™c Thương Tùng mặt đỠđẫn, dưá»ng như hắn nhìn thấy quá»· váºy. giá»ng run rẩy nói: "Ngươi Ngươi...." Tay phải cá»§a hắn chỉ đối phương, gương mặt đầy sá»± sợ hãi trở nên trắng bệch
Hắn rõ rà ng nhìn thấy rằng đối phương đã mệt nhoà i thể lá»±c rá»›t xuống bằng 0. tại sao đột nhiên lại mạnh váºy? Má»™t chiêu đã có thể xá» lý hết đám võ sÄ© nà y. Lúc nà y hắn má»›i thá»±c sá»± hối háºn. nếu như mình không là m váºy, đâu có việc nà y. Nếu như mình không giết đối phưong thì hai ngưá»i vẫn là bạn. Tất cả Ä‘iá»u đó đã bị chÃnh tay hắn phá nát. Trước đến giá» hắn vẫn nhìn ngưá»i rất chuẩn, tại sao bây giá» lại nhầm lẫn được.
Lâm Bắc Phà m đằng đằng sát khà đi từng bước đến chá»— Linh Má»™c Thương Tùng. Nụ cưá»i cá»§a hắn có phần xảo quyệt: "Vừa rồi chẳng phải anh muốn giết tôi sao? GiỠđây chẳng phải đã nếm được mùi vị bị ngưá»i khác giết rồi hay sao?"
"Anh. anh đừng giết tôi. Chúng ta vẫn là bạn. Vừa nãy vừa nãy chỉ là hiểu lầm thôi. Tôi tôi chỉ là muốn thá» công phu cá»§a Lâm tiên sinh anh thôi mà , tôi không có ác ý đâu " Äứng trước cái chết. ai cÅ©ng không thể giữ bình tÄ©nh. Dù là nhân váºt lá»›n như Linh Má»™c Thương Tùng cÅ©ng váºy, âm thanh run rẩy cầu xin đối phương. Hắn cảm thấy tá» thần đã ở ngay trên đầu mình rồi
"Bạn? Chúng ta là bạn sao?" Lâm Bắc Phà m cưá»i nói.
"Chúng ta, chúng ta đương nhiên là bạn rồi Anh và Y Äằng Thanh Tá», Tiểu Äiá»n Anh Tá» và cả VÅ© Äiá»n MÄ© Tá» chẳng phải rất thân sao? Chúng ta mãi mãi là bạn! Anh... anh... " Câu nà y cá»§a hắn chưa nói hết. đã bị mÅ©i Ä‘ao cá»§a Lâm Bắc Phà m đâm và o tim. Hai mắt cá»§a hắn trợn lên. hai tay muốn phản kháng lại. nhưng tất cả sức mạnh cá»§a hắn lúc đó đã không còn nữa, cÆ¡ thể dần trở nên má»m nhÅ©n.
Lâm Bắc Phà m đứng bên cạnh cưá»i vá»›i đối phương đã đổ gục bên mình nói: "Thằng đà n ông giống ngươi là ngưá»i vô liêm sÄ© nhất...! "
Tà i sản của Thiên Lang™
Chữ ký của Thiên Lang™
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Thiên Langâ„¢
29-04-2011, 03:47 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Dec 2010
Bà i gởi: 1,031
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 267
Thanked 15,041 Times in 846 Posts
Chương 523 : Dị dung siêu hạng.
Thuáºt Dị Dung Siêu Hạng (1)
Sá»± thay đồi cá»§a hai ngưá»i bá»n há» khiên cho má»i ngưá»i có mặt trong buổi biểu diá»…n Ä‘á»u vô cùng ngạc nhiên. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn thấy hai ngưá»i cùng Ä‘i và o đây, hÆ¡n nữa còn vừa Ä‘i vừa nói cưá»i vui vẻ, chỉ thoạt nhìn thôi là biết quan hệ cá»§a hai ngưá»i rất tốt rồi, nhưng sao đột nhiên lại đánh nhau như váºy nhi? Lẽ nà o hai ngưá»i bá»n há» cố tình đánh nhau ở đây đỠcho Bạch Nhạc Huyên để ý tá»›i? Nếu váºy thì quả là vô sỉ hết chá»— nói
"Bắc Phà m. các anh...các anh là m váºy là sao?" Má»™ Nghiên Kỳ và những thà nh viên trong tiểu đội hà nh động đặc biệt Ä‘á»u kinh ngạc nói. Hai ngưá»i nà y rốt cuá»™c là đang diá»…n trò gì không biết? Sao lại như váºy chứ?
Bạch Nhạc Huyên trong lòng cÅ©ng cảm thấy vô cùng khó hiểu, tất nhiên là cô biết quan hệ giữa Lâm Bắc Phà m và Trương Minh Thắng không bình thưá»ng như ngưá»i ta tưá»ng, ngà y thưá»ng không lúc nà o là không á» cạnh nhau, chẳng khác gi hai tên đồng tÃnh cả. Hôm nay rốt cuá»™c là có chuyện gì váºy? Sao lại kỳ quặc, là m ngưá»i ta cảm thấy khó hiểu đến thế chứ? Mặc dù cô nghÄ© bụng như váºy, nhưng nghÄ© đến việc mình Ä‘ang tồ chức buổi biểu Ä‘iá»n Ỡđây, thì cô vẫn tiếp tục hát bà i hát cá»§a mình.
"Lão đại mẹ kiếp, ồ, không....không phải....anh...anh là m gì váºy? Mặc dù mấy vị chị dâu Ä‘á»u vô cùng xinh đẹp, nhưng em không há» có bất kỳ suy nghÄ© báºá»µ bạ gì. anh....không phải là anh sợ em là m gì có lá»—i vá»›i anh nên muốn giết ngưá»i diệt khẩu đấy chứ?" Trương Minh Thắng kinh hãi nói. Nếu đối phương tháºt sá»± là m gì đó bất lợi vá»›i mình, thì mình chắc chắn không phải là đối thá»§ cá»§a đối phương, chứ đừng nói đến chuyện nÆ¡i nà y toà n là ngưá»i cá»§a đối phương rồi, muốn giết chết mình thì đơn giản chẳng khác gi giẫm chét má»™t con kiến cả.
Lâm Bắc Phà m lạnh lùng cưá»i nói: "Hôm nay chú là m tốt lắm, đến cả súng cÅ©ng Ä‘em theo bên mình cÆ¡ đấy!"
"Há» há». vì chị dâu, thì cho dù em có phải nhảy và o nước sôi lá»a bá»ng, em cÅ©ng không chối từ, đừng nói là cẩm má»™t khẩu súng, chi cần có thể bảo vệ được chị dâu, chi kể cả đạn nguyên tá» em cÅ©ng dám cẩm luôn!" Trương Minh Thắng nói vá»›i vẻ mặt đầy chÃnh nghÄ©a, tá»±a như mình là ngưá»i bảo vệ cho cả má»™t quốc gia váºy.
"Thẻ thì chú Ä‘i theo anh, anh có má»™t số việc muốn nói vá»›i chú!†Lâm Bắc Phà m nhấc bổng đối phương lên, bước thẳng sang má»™t bên. Hà nh động nà y cá»§a hắn láºp tức là m cho má»i ngưá»i chú ý đến, ai nấy Ä‘á»u đứng hết ngưá»i dáºy, không hiểu là đã xảy ra chuyện gì ở đây.
“Lão đại....anh....anh đừng là m thế! Em còn muốn nghe hát nữa!" Trương Minh Thắng lo lắng nói.
"Không sao, anh muôn nói chuyện nà y vá»›i chú, cùng lắm thì đợi đến mai, anh bảo Bạch Nhạc Huyên tổ chức cho má»™t mình chú má»™t buổi biểu diá»…n là được chứ gì? Không phải là chú không dám Ä‘i ra ngoà i nói chuyện vá»›i anh đấy chứ?" Nụ cưá»i trên khuôn mặt Lâm Bắc Phà m cảng lúc cà ng rạng rỡ, nhưng trong đó lại lá»™ rõ vẻ là m cho ngưá»i ta phải lạnh sống lưng. Nếu đối phương dám từ chổi. thì hắn sẽ đánh chết đối phương á» ngay chá»— nà y.
"Cái nà y....Sao em lại không dám? Quan hệ cá»§a chúng ta tốt như váºy, sao em lại có thể sợ được cÆ¡ chứ? Chi là em không muốn là m cho chị dâu phải phân tâm thôi!" Trương Minh Thắng gượng cưá»i, vẻ mặt rất chi là khá» coi.
Lâm Bắc Phà m khẽ gáºt đầu, vẫy vây tay vá»›i nhưng ngưá»i khác, cưá»i nói: "Chi là chuyện nhá» thôi không sao cả đâu, tên nhãi nà y nợ tiá»n tôi, vì váºy mà tôi muốn Ä‘i ra ngoà i nói chuyện vá»›i nó má»™t chút. má»i ngưá»i cá» tiếp tục Ä‘i!"
"Xì. cùng chi là mấy đồng tiá»n thôi mà cÅ©ng là m như việc gi to tát lắm không bằng. là m cho chúng tòi hú hồn!"
"Tôi lại cứ tưá»ng là đánh nhau cÆ¡ đấy, đúng là mất cả hứng!"
'Thôi được rồi bá» Ä‘i, má»i ngưá»i tiếp tục nghe hát Ä‘i!"
..................................................
Nhưng fans hâm má»™ bất mãn quá liá»n rì rẩm kêu ca, nhưng rồi má»i ngưá»i cÅ©ng im lặng không nói gì nhiá»u nữa.
Má»™ Nghiên Kỳ biết rằng trong ánh mắt cá»§a Lâm Bắc Phà m cá» thể nhìn ra được hÆ¡n ba mươi kẻ địch, thì tất nhiên là cô biết được khả năng phán Ä‘oán cá»§a đối phương không phải thuá»™c và o hạng kém còi. nhưng tại sao đột nhiên lại bắt Trương Minh Thắng Ä‘i chứ? Lẽ nà o bèn trong sá»± việc nà y còn cá» uổn khúc gì mà mình không biết? Cô hÆ¡i cà u mà y lại, nghÄ© ngợi má»™t lúc lâu rồi như nghÄ© ra được Ä‘iá»u gì đó liá»n vá»™i và ng thấp giá»ng nói vá»›i mấy thà nh viên đứng bên cạnh: "Các anh phải chú ý sát sao đến những động tÄ©nh khác cá»§a buổi biểu diá»…n nhé, tôi ra ngoà i má»™t chút!" Vừa nói dứt lá»i, cô đà vá»™i đứng thẳng dáºy rồi Ä‘i vá» phÃa Lâm Bắc Phà m.
Tất cả những thứ nà y Ä‘á»u lá»t và o tầm mắt cá»§a Bạch Nhạc Huyên, đôi lông mảy lá liá»…u cá»§a cô cÅ©ng khẽ cau lại, cảm thấy sá»± việc có gì đó không được ổn cho lắm.
Chắc chắn là Lâm Bắc Phà m không thể Ä‘em theo Trương Minh Thắng dá»i khá»i đây và o thòi Ä‘iá»m nà y được, vì dù gì thì hắn cÅ©ng nói là phải đảm bảo cho sá»± an toà n cá»§a mình ngà y hôm nay, nhưng sao lại đột nhiên dá»i Ä‘i như váºy chứ? Chắc chắn vần đỠkhông nằm ở Lâm Bắc Phà m, mà xuấtt phát từ Trương Minh Thắng.
Mặc dù cô không biết là Trương Minh Thắng có gì không ồn. nhưng từ hà nh động cá»§a Lâm Bắc Phà m. có có thể thấy được tên Trương Minh Thắng nà y có gì đó rất cồ quái nếu không phải như váºy thì Lâm Bắc Phà m cÅ©ng không vá»™i và ng đưa gã ta dá»i khá»i đây như váºy.
Bạch Nhạc Huyên sau khi nghÄ© đến đây thì trong lòng rối bá»i, cảm thấy sá»± việc ngà y cà ng trở nên phúc tạp, chi hÆ¡i không cẩn tháºn má»™t chút thôi thì sẽ phải trả má»™t cái giá vô cùng đắt. Mặc dù cô đà từng trải qua vô số phong ba bão táp, nhưng nói gì thì nói, cô cÅ©ng chi là má»™t cô gái. Khi cô vừa nghÄ© đến đây thì trong lòng trà n ngáºp nồi sợ sệt và kinh hãi suýt chút nữa thì hát sai cả lá»i bà i hát.
Lâm Bắc Phà m kéo Trương Minh Thắng đến má»™t gian phòng ở bên cạnh trung tâm thể dục thể thao, nÆ¡i già nh riêng cho nhân viên trong nà y nghỉ ngÆ¡i. Hắn Ä‘ang định đóng cá»a lại thì thấy Má»™c Nghiên Kỳ vá»™i và ng chạy tá»›i, hắn khẽ mỉm cưá»i rồi cho cô và o bên trong, xong xuôi đâu đó má»›i đóng chặt cá»a lại
“Hai ngưá»i...hai ngưá»i không phải là định là m việc đó ngay trước mặt em đấy chứ? Thế nà y....thế nà y thì quả là hÆ¡i bị....ấy quá rồi đấy. Mẹ kiếp, lão đại, em biết anh đối vá»›i em rất tốt, nhưng em không muốn là m ngưá»i đứng cạnh theo dõi đâu. HÆ¡n nữa, ngoà i anh vá»›i chị dâu ra thì chẳng còn cô em nà o nữa, cho dù em có muốn há»c thì cÅ©ng chẳng có đối tượng để mà há»c theo!†Trương Minh tên đại sắc lang liếc qua liếc ại, ánh mắt vô cùng dâm đãng, đúng là má»™t tên đại sắc lang không hÆ¡n không kém
“Anh đừng có mà ăn nói bừa bãi, anh có tin là tôi cắt cái gì đó thừa thãi trẽn ngưá»i anh Ä‘i không hả?†Má»™ Nghiên Kỳ tức Ä‘iên lên nói.
Trương Minh Thắng vá»™i dùng hai tay che bá»™ hạ cá»§a mình lại, gượng cưá»i nói: "Em không nói gì nữaa ạ, hai ngưá»i cứ tá»± nhiên Ä‘i, coi như em không có ở đây, em sẽ không tuyên truyá»n gì ra bên ngoà i đâu!"
Má»™ Nghiên Kỳ cÅ©ng chẳng biết nói gì nữa, sao trên thế giá»›i nà y lại có loại ngưá»i Ä‘inh đến mức độ đó chứ? Äen cả nhưng lá»i vô sỉ như váºy mà gã ta cÅ©ng thốt ra được, thảo nà o tÃnh cách Lâm Bắc Phà m cÅ©ng có và i phẩn giống vá»›i gã ta, hóa ra là lây nhiá»…m từ gã ta mà ra, đúng là gần má»±c thì Ä‘en, gần đèn thì sáng.
"Mà y đã nói xong chưa?†Lâm Bắc Phà m lạnh lùng hòi.
Vẻ mặt Trương Minh Thắng đột ngá»™t biến sắc. vá»™i và ng nói vá»›i giá»ng xin van: "Lão đại em tháºt sá»± không biết vì sao anh lại bắt em đến đây đỠlà m gì. em chẳng ăn cắp đà n bà cá»§a anh, cÅ©ng chẳng trá»™m tiá»n cá»§a anh, lại chẳng là m gì có lá»—i vá»›i anh cả, sao anh lại đối xá» vá»›i em như váºy chứ? Nếu anh muốn có phụ nữ thì em sẽ láºp tức Ä‘i tìm cho anh cả đổng em xinh đẹp, đảm bảo toà n là trinh nữ dưới hai mươi lăm tuổi, anh thấy thẻ nà o? Nếu anh cần tiá»n thì em sẽ kiếm luôn cho anh ba trăm vạn tệ, không đủ thì nói vá»›i em má»™t câu!"
Lâm Bắc Phà m khẽ thá» dà i nói: ''Nếu mà y mà là Trương Minh Thắng, thì cho dù có đưa cho tao má»™t tệ thôi tao cÅ©ng vui rồi, nhưng tiếc là mà y không phải là nó, vì váºy mà tiá»n cá»§a mà y, tao không dám lấy!"
Trương Minh Thắng hÆ¡i sừng ngưá»i lại, run rầy nói: "Lão đại, anh....anh nói câu nà y nghÄ©a là gì? Mẹ kiếp, em chẳng hiểu anh nói gì cả!"
Tà i sản của Diệt Thuần Khiết
Chữ ký cá»§a Diệt Thuần Khiết H : " How are you?": NghÄ©a là e có khá»e không đấy!
E: " Everything all right?" : má»i thứ vá»›i e Ä‘á»u ổn chứ!
L : " Like to hear from you " : a muốn nghe má»i Ä‘iá»u từ e
L : " Love to see you soon" : a luônmong muốn được gặp e
O: " Obviously, i miss you" : Và rõ rà ng a rất nhớ e.
Thế nên sáng nà o a cÅ©ng muốn gá»i đến e 1 dòng tin nhắn " HELLO" thôi nhưng chứa đựng rất nhiá»u ý nghÄ©a và tình cảm a dà nh cho e.
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Diệt Thuần Khiết
29-04-2011, 03:48 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Dec 2010
Bà i gởi: 1,031
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 267
Thanked 15,041 Times in 846 Posts
Chương 523 : Dị dung siêu hạng. (2)
Má»™ Nghiên Kỳ ngay từ đầu đã hoà i nghi tên Trương Minh Thắng nà y có vấn Ä‘á», giỠđây nghe Lâm Bắc Phà m nói váºy thì cà ng khẳng định lại suy nghÄ© cá»§a mình. Cô khẽ cau mà y nói: "Bắc Phà m. Lẽ nà o anh ta không phải là Trương Minh Thắng mà là má»™t tên giả mạo hay sao?"
"Có phải là giả mạo hay không thì má»™t lát nữa là biết cả thôi!â€. Lâm Bắc Phà m cưá»i nhạt nói sau đó giÆ¡ tay phải lên sá» mò và o mặt cá»§a đối phương. Hắn cho rằng, nếu đổi phương là Trương Minh Thắng giả thì hắn ta chắc chắn là đã Ä‘eo cái mặt nạ là m bằng da ngưá»i hay gì đó, nhưng rất nhanh; hắn liá»n thấy rằng sá»± việc không Ä‘on giản như hắn tưá»ng, hắn không sá» ra được cải mặt nạ bằng da ngưá»i như hắn nghÄ©.
"Tiểu Kim, mà y cút ra đây cho tao, vừa rồi có phải mà y đã lừa tao rồi không?†sắc mặt Lâm Bắc Phà m rất khó coi, xám xịt như trá»i sắp mưa váºy. Nếu mình mà bắt nhẩm ngưá»i tháºt, thì tháºt là mất mặt. Hắn phẫn ná»™ đến Ä‘inh Ä‘iểm liá»n truyá»n âm cho Tiểu Kim á» trong túi, nếu không phải vì ngà y thưá»ng nó giúp mình bao nhiêu lẩn như váºy thì mình đã cho nó thảnh bánh bao nhãn thịt Tiá»u Kim từ lâu rồi
"Lão đại oan uống quá. Tiểu Kim em đây có thể thá» vá»›i trá»i đất, mùi cá»§a tên béo nà y không giống vá»›i mùi ngà y trước nữa. Em và dụ cho anh hiểu nhé, như kiểu là sói có mùi riêng cá»§a sói, hổ có mùi riêng cá»§a hổ, nhưng nếu trên ngưá»i sói mà có mùi hồ thì nó có nghÄ©a là gì? Äây chÃnh là điểm kỳ lạ đó đấy, mùi cá»§a tên béo nà y đúng là không giống như xưa nữa mà ." Tiểu Kim thấy mình còn oan ức hon thị Mầu cả vạn lẩn, nó gần như sắp khóc lẻn thà nh tiếng.
Lâm Bác Phà m nghe nó nói váºy thì có vẻ như là nói tháºt, lẽ nà o tên Trương Minh Thắng nà y đúng là giả mạo? Nhưng rốt cuá»™c là hắn ta Ä‘ang Ä‘eo cải mặt nạ mặt ngưá»i gì không biết? Sao mình sá» mó thế nà o mà vẫn không ra nhi? NghÄ© đến đây thì hắn cau mà y lại.
Má»™ Nghiên KỸ thấy Lâm Bắc Phà m sá» mò trẽn mặt Trương Minh Thắng cả ná»a ngà y mà vẫn không thấy gì thì vô cùng kinh ngạc.
"Lão đại anh thế nà y là ý gì? Sao anh lại nghÄ© em không phải là em chứ? Thế nà y... thế nà y thì qau là oan uổng cho em quá...†Trương Minh Thắng láºp tức lại quay trở lại vá»›i vẻ ngông nghênh đắc ý kêu gà o như má»i ngà y.
Lâm Bắc Phà m nhÃu lông mà y lại, đột nhiên giÆ¡ tay phải ra hướng vá» phÃa ngưá»i cá»§a đối phương. Chi nghe thấy "roạt" lẽn mấy cái. giỠđây Trương Minh Thắng đã không còn mảnh vải che thân, chẳng khác nà o má»™t em bé vừa má»›i ra Ä‘á»i, có Ä‘iá»u tầng thịt mỡ trẽn ngưá»i hắn ta trông vô cùng bắt mắt, hÆ¡n nữa con giun cá»§a đối phương vẫn còn Ä‘ang lá»§ng là lá»§ng lắng ở đó.
"Ã....." Cho dù gan cá»§a Má»™ Nghiên Kỳ có to đến mấy Ä‘i chảng nữa thì khi nhìn thấy má»™t
ngưá»i đà n ông khác trần trùng trục như thẻ vẫn sợ đến ná»—i kêu gà o lẽn thảm thiết, vá»™i và ng giÆ¡ hai tay lẽn che mắt mình lại rồi chạy sang má»™t bên, nhưng cô vẫn muốn biết xem rốt cuá»™c Lâm Bắc Phà m muốn là m gì.
"Lão đại. em là đà n ông, em không muốn bị đà n ông là m gì em đâu. hu hu hu.†Trương Minh Thắng đau lòng gà o khóc.
"Mà y nói tháºt Ä‘i. Trương Minh Thắng rốt cuá»™c là bị chúng mà y nhốt ở đâu hà ?" Lâm Bắc Phà m lạnh lùng nói
"Hả? Là o đại anh nói thế là ý gì? Sao anh lại không tin em chứ? Em là em mà , là m gì có tháºt giả gì, trên thẻ gian nà y chi có má»™t Trương Minh Thắng mà thôi đó chÃnh là em, hôm nay anh là m sao thế? Sao lại nói năng hồ đồ như váºy? Em chẳng hiểu anh Ä‘ang nói gì nữa!" Trương Minh Thắng nói vá»›i vẻ khẳng định.
Lâm Bắc Phà m cưá»i nhạt má»™t tiếng rồi dùng sức cà o tay và o ngưá»i cá»§a đối phương, chi nghe thấy má»™t tiếng 'xẹt' má»™t cáii, má»™t thứ mà u trắng to đùng rÆ¡i xuống, nhìn không khác gì má» lợn, nhìn mỡ mà ng không tả nồi, buồn nôn vô cùng. nhưng lại rất có phân lượng, má»™t miếng như thế cÅ©ng phải nặng đến ba, bốn cân ấy, nhìn không khác gì má»™t ngá»n núi nhá». Trương minh thắng nhìn giỠđây như má»™t ngưá»i khác thân hình gầy guá»™c nhưng rất rắn chắc nhưng mặt hắn thì vẫn là Trương Minh Thắng nhìn vô cùng kì dị và khá»§ng khiếp.
Thế nà o? Má»™ nghiên kì ngẩn ngưá»i ra há»i
Cái thuáºt dị dung nà y đã từng nghe mà chưa nhìn thấy quả tháºt là m ngưá»i ta phải ngạc nhiên
Lâm bắc phà m nhếch mép cưá»i nói: cái thuáºt dị dung nà y quả tháºt lợi hại, nếu anh không nhà m thì trên mặt là má»™t mặt nạ da loại má»ng, và độ dÃnh cao nên khó lấy xuống, nhưng cÆ¡ thể hắn trải qua má»™t cuá»™c kÄ© thuáºt gia công máy móc, là m như váºy má»›i khiến cÆ¡ thể chúng giống nhau như đúc, nhưng cÅ©ng vì thế mà gây chú ý cho ngưá»i ta
Sắc mặc trương minh thắng bá»—ng chốc trở nên nghiêm trá»ng. Hắn cưá»i lá»›n rồi bá»—ng nhiên cầm khẩu súng lục nhằm trán Lâm Bắc Phà m bắn tá»›i
Bắc phà m cẩn thân†mộ dung nghiên kì sợ hãi kêu lên
Nhưng viên đạn cách trán và i mili thì Lâm Bắc Phầm giơ tay chụp lấy
Truong minh thắng sợ thất thanh há»i: sao …sao có thể
Lâm bắc phà m cưá»i tà n khôc “ trên thế gian nà y ko gì là ko thêâ€. Hắn bước tá»›i dẫm mạnh lên ngá»±c trương minh thắng và há»i “ khai mau trương minh thắng Ä‘ang ở đâu? Nói mau không bố cho mà y chết cÅ©ng ko được sống cÅ©ng chả xong†q
Truong minh thắng “ha ha mà y…cái thằng đó…mà y có tìm suốt Ä‘á»i cÅ©ng chả ra…nói rồi cưá»i Ä‘iên dại
Lâm bắc phà m cau mà y nghÄ©! Thằng nhãi trương minh thắng há»c hà nh thì ngu, suốt ngà y gây sá»±, nhưng nói vá» quan hệ thì ko tầm thưá»ng chút nà o! GiỠđây mất tÃch không tin tức, đối vá»›i Lâm bắc phà m quả là 1 đòn chà mạng. NghÄ© váºy hắn đạp mạnh lên ngá»±c đối Phương “mà y có nói ko con chó†tiếng xương ngá»±c kêu răng rắc
Tao ko nói đâu, chết cÅ©ng ko nói†trương minh thắng cưá»i Ä‘iên dại. vì Ä‘au quá lúc nà y mồ hôi trên trán hắn đã toát loạt nhưng ko há» mở miệng van xin, không khác gì giáo chúng ma giáo, không sợ chết
Tà i sản của Diệt Thuần Khiết
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Diệt Thuần Khiết
29-04-2011, 03:50 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Dec 2010
Bà i gởi: 1,031
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 267
Thanked 15,041 Times in 846 Posts
Chương 531: VÅ© Ä‘iá»n Mỹ Tá»
Chương 531 VÅ© Äiá»n Mỹ Tá»
Lâm Bắc Phà m là m sao biết được bản thân hắn đến đây lại là m dấy động lên sá»± xung đột giữa Nháºt Chi Lưu và Nguyệt Chi Lưu, hÆ¡n nữa còn là m cho cuá»™c chiến cá»§a hai trưá»ng phái lâu Ä‘á»i đến hà ng ngà n năm cá»§a nước Nháºt nà y trở nên khốc liệt hÆ¡n, cuối cùng dẫn đến háºu quả là hai trưá»ng phái bị phá hoại nghiêm trá»ng từ đó là m cho cả nước Nháºt bá»—ng chốc vô cùng há»—n loạn, dÄ© nhiên đây cÅ©ng là chuyện vá» sau.
Lâm Bắc Phà m Ä‘i vá» căn nhà mà Tùng Tinh VÅ© cung cấp cho hắn định nằm nghi ngÆ¡i má»™t lúc dưỡng thần thì ai ngá» hắn vừa ngồi xuống, thì đã nghe thấy có tiếng gá»i cá»a. Lâm Bắc Phà m cÅ©ng cảm thắv hiếu kỳ, lể nà o là hai cô ả Y Äẳng Thanh Tá» và Tiá»u Äiá»n Anh TỠđến tìm mình ư? Cái nà y có vẻ không được hay ho cho lắm thì phải! Bây giá» má»›i hai giá» chiá»u, là m gì có chuyện lại là m chuyện đó và o lúc nà y cÆ¡ chứ? Lẽ nà o mấy cô gái nước Nháºt nà y lại hấp tấp vá»™i và ng đến váºy? NghÄ© tá»›i đây Lâm Bắc Phà m liá»n lắc đẩu ngao ngán đứng thẳng ngưá»i dáºy Ä‘i ra má» cá»a, nhưng ở trước cá»a lúc nà y không phải là Y Äằng Thanh Tá», cÅ©ng chẳng phải là Tiểu Äiá»n Anh Tá». mà là má»™t cô gái ngưá»i Nháºt trạc tầm mưá»i lăm mưá»i sáu tuồi mặc má»™t bá»™ quần áo Kimono mà u trắng, gương mặt trắng hồng trông vô cùng thánh thiện dá»… thương, có thể nói là má»™t cô bé Lolly Ä‘iá»n hình.
"Cô là ...."Lâm Bắc Phà m cúi đầu nhìn đối phương hiếu kỳ há»i.
Cô nhóc thấy váºy liá»n nhoẻn miệng cưá»i để lá»™ hai cái má lúm đồng tiá»n đáng yêu, xem ra sau nà y sẽ là má»™t cỠả sắc nước hương trá»i đây, cô nhóc cúi ngưá»i má»™t cải rồi mÄ©m cưá»i nói: "Anh là Lâm tiên sinh ngưá»i Trung Quốc phải không? Tôi là VÅ© Äiá»n Mỹ Tá», là đệ tá» cá»§a thầy Tùng Tinh! Lúc nãy nghe hai vị sư tá»· là Y Äẳng, Tiểu Äiá»n nói rằng tiên sinh má»›i đến đây, vỉ váºy mà tôi xem xem anh trông thế nà o, không ngá» ngưá»i Trung Quốc các anh lại cao hon cả con trai ngưá»i Nháºt cá»§a chúng tôi!" Gương mặt cá»§a VÅ© Äiá»n Mỹ Tá» ngước cao lên nhìn Lâm Bắc Phà m, ảnh mắt trong sáng lạ thưá»ng. Cô nhóc nói tiếng Trung có phẩn gượng gạo, không thá» nà o so bì được vá»›i Y Äẳng Thanh Tá» và Tiá»u Äiá»n Anh TỠđược. nhưng Lâm Bắc Phà m vẫn nghe hiểu được ná»™i dung cảu nói cá»§a cô.
Lâm Bắc Phà m không biết rằng sau khi hắn đến Nháºt thì nhưng câu chuyện vá» hắn đã được Nháºt Chi Lưu truyá»n bá rá»™ng rãi, hầu như ai cÅ©ng biết đến hắn, còn VÅ© Äiển Mỹ Tá» Thì lại là đệ tá» cá»§a Tùng Tinh VÅ©, nên suốt ngà y nghe đến tên tuổi cùng vá»›i những chiến tÃch cá»§a hắn như sét đánh ngang tai bây giá» nghe tin thần tượng cá»§a mình đến Nháºt. thì dÄ© nhiên là vô cùng sung sướng, bất kể tấtt cả má»™t mình chạy đến đây để đươc gặp mặt Lâm Bắc Phà m.
“Tôi từ Trung Quốc tới, tôi hỠLâm, nhưng có phải là Lâm tiên sinh của cô không thì tôi không rõ!†Lâm Bắc Phà m nhìn cô nhóc Lolly xinh đẹp một cách mê mẩn
“Váºy anh Ä‘Ãch thị là Lâm tiên sinh rồi, chúng tôi ai cÅ©ng đã nghe đến tên tuổi cá»§a anh, trong cuá»™c thi đánh bạc ở Las Vegas, anh má»›i chỉ lần đầu tham dá»± thôi mà đã được tiếng thần bà i rồi! Anh phải biết rằng, không má»™t ngưá»i bình thưá»ng nà o có thể có được thà nh tÃch lẫy lừng như anh cả!†VÅ© Äiá»n Mỹ Tá» sau khi xác nháºn đối phương chÃnh là Lâm Bắc Phà m thì vô cùng sung sướng, nở má»™t nụ cuÆ¡if tươi rói, rạng rỡ. Cô nhóc còn chá»§ động Ä‘i tá»›i kéo lấy tay cá»§a Lâm Bắc Phà m nói: “Chúng tôi có nhiá»u ngưá»i rất hâm má»™ và sùng bái anh, muốn bái anh là m sư phụ!â€
"Hả? Bái tôi là m sư phụ?" Lâm Bác Phà m trợn tròn mắt lên há»i: "Mấy ngưá»i không phải là đệ tá» cá»§a Tùng Tinh VÅ© hay sao?" Lâm Bắc Phà m không muốn mang tiếng rút ruá»™t ngưá»i khác chút nà o cả, hÆ¡n nữa bản thân hắn cÅ©ng là m gì có kỹ năng đánh bạc? Nếu như không có Tiểu Kim giúp đỡ thì e rằng ngay cả kỹ năng cÆ¡ bản nhất trong đánh bạc hắn cÅ©ng không biết, mà cái kiểu đến nhà ngưá»i khác rồi giở trò rút ruá»™t kiểu nà y không bị ngưá»i ta đánh cho má»™t tráºn má»›i lạ.
"Hi.. .hi. ..tôi nói đùa thôi!" VÅ© Äiá»n Mỹ Tá» thấy bá»™ dạng cá»§a Lâm Bắc Phà m như váºy thì không nhịn được phì cưá»i nói: "Ngưá»i Nháºt chúng tôi rất chú trá»ng việc bái sư phụ! Bất kỳ ngưá»i nà o sau khi bái sư phụ xong rồi thì không được phép bái ngưá»i khác là m sư phụ nữa, ngoại trừ được sư phụ cá»§a mình cho phép ra, nếu không sẽ bị mang tiếng khinh sư diệt tồ, dÄ© nhiên là còn phải chịu phạt nữa!"
Lâm Bắc Phà m nghe xong thì toát mồ hôi lạnh, con nhóc Lolly nà y cÅ©ng táo bạo quá, đùa cợt mình cứ như quen lâu lắm rồi váºy, lẽ nà o nó không sợ minh tức giáºn rồi giá» trò bệnh hoạn gì hà nh hạ nó hay sao? Hay là do hôm nay mình gặp may nên đối phương má»›i tin mình má»™t cách hồ đồ như váºy?
"Lâm tiên sinh, anh là m sao váºy? Lẽ nà o tôi nói sai Ä‘iá»u gì sao?" VÅ© Äiá»n Mỹ Tá» chá»›p chóp đôi mắt to tròn thÆ¡ ngây cá»§a mình, trông như má»™t con mèo con tá»™i nghiệp xinh xắn bị bắt nạt, thấp giá»ng há»i.
"á»’! Không có!" Lâm Bắc Phà m thầm kinh hãi trong lòng. biểu lá»™ cảm xúc cá»§a con nhóc nà y sao mà vô đối thế nhi? Xem nó biểu diá»…n còn chuyên nghiệp hÆ¡n cả diá»…n viên Holywood nữa, lể nà o nó là đứa trá»i sinh ra để là m Ä‘iá»n viên phim cấp ba hay sao? Mình cho dù gặp rất nhiá»u ngưá»i đẹp rồi, nhưng đối mặt vá»›i con nhóc nà y thì vẫn có cảm giác không muốn trút giáºn lên đẩu nó chút nà o cả.
"Váºy tôi có thá» và o trong phòng cá»§a anh được không?" VÅ© Äiá»n Mỹ Tá» tuy ngoà i miệng hòi váºy, nhưng cô bé đã nhanh tay kéo thẳng Lâm Bắc Phà m và o bên trong phòng cá»§a hắn.
"Lão đại! Mấy đứa ngưá»i Nháºt nà y tháºt chẳng chịu chÆ¡i tý nà o cả! Chúng ta đến đây lâu
như thế rồi mà không đưa đến má»™t cô em xinh đẹp nà o để chúng ta thoải mái má»™t chút gì cả! Em thấy chúng ta đừng giúp bá»n chúng nữa, mẹ kiếp bá»n bần tiện...! Giá»ng cá»§a Trương Minh Thắng bá»—ng nhiên từ cá»a vá»ng tá»›i.
Thân hình béo ục ịch cá»§a Trương Minh Thắng láºt Ä‘áºt bước tá»›i, miệng không ngừng lầu bầu, tháºt không thể tưởng nồi hắn vừa má»›i là m má»™t chầu lâu như thế vói cô tiếp viên hà ng không rồi mà sao vẫn còn sức đỠtìm cô ả khác đỠthoải mái? Nhưng khi Trương Minh Thắng vừa bước và o trong nà y thì hai mắt cá»§a hắn đã trợn ngược lẻn như muốn lá»™n tròng rÆ¡i xuống đất váºy.
"Mẹ kiếp! Lão đại bá»n nó tháºt là quá đáng, bất công qua rồi đấy! Bá»n chúng tặng anh má»™t cô em Lolly xinh đẹp như thế nà y mà chẳng cho em cô nà o cả, tháºt là khinh ngưá»i quá quắt! Em phải Ä‘i tìm cái đứa gì gì VÅ© ấy há»i cho ra nhẽ má»›i được!" Trương Minh Thắng nuốt nước bá»t ừng á»±c, hai mắt dán chặt và o thân hình cá»§a VÅ© Äiá»n Mỹ Tá», cảm giác thấy má»™t bá»™ pháºn nà o đó trẽn cÆ¡ thá» hắn Ä‘ang ngóc dáºy má»™t cách mãnh liệt.
Lolly có rất nhiá»u Ä‘iểm tốt, thán hình nhá» gá»n dá»… chÆ¡i, ngà y trước Trương Minh Thắng á» Nam Thà nh cÅ©ng thÃch món nà y, hắn cÅ©ng đà từng nuôi hai em Lolly, thi thoảng rảnh rá»—i có thá» lấy hai đứa nà y ra mua vui, cảm nháºn thản thể nhá» gá»n, má»m mại cá»§a chúng. Váºy nhưng hương vị Lollv cá»§a mấy em ngưá»i Nháºt thì hắn chưa được nếm qua bao giá», lần nà y trông thấy trong phòng xuất hiện má»™t em Lolly ngon hết chá»— chê thì hắn chi biết thầm oán trách thế gian bất công, nhân phẩm cá»§a mình tốt như thế tại sao ông trá»i lại cứ đối xá» tà n ác vá»›i mình như váºy? Xem ra mình cÅ©ng phải cố mà há»c thêm Ãt kỹ năng đánh bạc, trá» thà nh má»™t nhân váºt hà ng khá»§ng, đến lúc đó cÅ©ng sẽ có vô và n các em ùn ùn kéo đến, nà o là Lolly, nà o là tiếp viên hà ng không, nà o là y tá, cảnh sát.. ..muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
VÅ© Äiá»n Mỹ Tá» nhìn Trương Minh Thắng cÅ©ng đủ biết là hắn ta Ä‘ang có nhưng ý nghÄ© dÆ¡ bẩn, đê tiện gì ở trong đầu rồi, nên cô bất giác lá»±ng đò hai má Ä‘i thẳng đến trước mặt tên béo dẫm lên chân cá»§a hắn ta má»™t cái Ä‘au Ä‘iếng ngưá»i. Trương Minh Thắng bất ngá» bị đạp và o chân như váºy thì kêu gà o thảm thiết cứ như trá»i sáºp đến nÆ¡i rồi váºy.
"Cái gì thế? Có chuyện gì xẩy ra váºy?"
Mấy ngưá»i là m trong khu biệt thá»± nghe thấy tiếng thét cá»§a Trương Minh Thắng vá»™i vã chạy tá»›i, thấy Trương Minh Thắng Ä‘ang ôm chân nhảy cẫng lên như trúng tà , còn VÅ© Äiá»n Mỹ Tá» thì Ä‘ang nhìn tên béo vá»›i ánh mắt tức giáºn, thấy váºy, mấy đứa ngưá»i là m cÅ©ng không biết vừa xảy ra chuyện gì nữa.
"Mỹ Tá» tiểu thư! xẩy ra chuyện gì váºy?" Má»™t ngưá»i đà n ông trung niên mặc áo vest đứng đắn lên tiếng há»i, bá»n há» cÅ©ng biết hai ngưá»i Trung Quốc nà y lả khách quý cá»§a tồ chức, không được phép đắc tá»™i còn VÅ© Äiá»n Mỹ Tá» lại là đệ tỠđắc lá»±c cá»§a Tùng Tinh Vù cÅ©ng không thể là m khó dá»…, cả hai ben không được phép đắc tá»™ bên nà o, nên ngưá»i đà n ông trung niên má»›i đứng ra là m ngưá»i trung hòa á» giữa.
VÅ© Äiá»n Mỹ Tá» nghe váºy liá»n trợn mắt nhìn Trương Minh Thắng nói: “Không có gì, vị tiên sinh nà y vừa đưa chân đá lên tưá»ng mà thôi!â€
Cả đám ngưá»i giúp việc nghe váºy thì Ä‘á»u kinh ngạc nhìn Trương Minh Thăng, tên béo nà y đá chân và o tưá»ng? Tên béo nà y bị là m sao váºy? Tá»± nhiên đá và o tưá»ng là m cái gì? Hâm à ? Váºy nhưng đây không phải là chuyện mà bá»n há» quan tâm, hÆ¡n nưa bá»n há» cÅ©ng đã ngầm hiểu ẩn tình bên trong sá»± việc, biết mình không thể giải quyết được gì, nên tất cả chi biết gáºt đẩu rồi lần lượt quay Ä‘i, ai vá» là m việc ngưá»i đó.
Trương Minh Thắng ôm chân má»™t lúc lâu sau thì má»›i cảm thấy hết Ä‘au, lấm lét nhìn VÅ© Äiá»n Mỹ Tá» nói: "Con gái bây giá» sao mả thÃch bạo lá»±c thế nhi? Hết Y Äẳng Thanh Từ, Tiểu Äiá»n Anh Tá» giá» lại đến cái con bé nà y, cái gì mà Mỹ TỠấy nhỉ.... Xem ra ngưá»i Nháºt chẳng có em nà o gá»i là nữ tÃnh cả...!"
"Anh nói cái gì hà ?" VÅ© Äiá»n Mỹ Tá» trừng mắt lên nhìn Trương Minh Thắng bất mãn
nói.
"A... Tôi không nói gì cả, ha ha ha!" Trương Minh Thắng cưá»i nịnh nói.
VÅ© Äiá»n Mỹ Tá» cÅ©ng nghe nói bên cạnh Lâm Bắc Phà m có má»™t tên béo. Tên béo nà y chẳng có tà i cản gì cả, chi biết chÆ¡i bá»i trác táng, gái gú ** thoa, nên cô sau khi trừng mắt vá»›i tên béo nà y xong thì chi hừ lên má»™t cái rồi mặc kệ đối phương, không muốn đỠý thêm đến tên béo má»™t chút nà o nữa, cô quay sang ôm lấy cánh tay cá»§a Lâm Bắc Phà m thánh thiện mÄ©m cưá»i nÅ©ng nịu nói: "Lâm tiên sinh! Các anh đã tói Nháºt rồi thì hãy để cho chúng tôi đưa các anh Ä‘i thăm thú nÆ¡i đây má»™t chút được không? Tokyo có rất nhiá»u nÆ¡i vui chÆ¡i giải trÃ, các anh chắc chắn sẽ thÃch cho mà xem...!" Giá»ng nói cá»§a VÅ© Äiá»n Mỹ Tá» hạ thấp xuống, dưá»ng như không muốn cho tên béo Trương Minh Thắng nghe thấy. Cô chi mong tên béo cút Ä‘i cho khuất mắt, để cô được ở bên thần tượng cá»§a mình má»™t cách thoải mái.
"á»....! Tôi cÅ©ng muốn Ä‘i ra ngoà i má»™t chút!†Trương Minh Thắng tai thÃnh nghe thấy láºp tức vui sướng hưởng ứng nói: "Nghe nói Tokyo ngưá»i đẹp vô số, lại rất phóng khoáng, dá»… dãi! Äã thế mấy em lại toà n sống ở gần biển da đẹp mê hồn, chi cẩn vẫy tay má»™t cái thôi là có má»™t đống em bám theo rồi ha ha chá»§ng ta cùng Ä‘i chÆ¡i vui đây. ..À, á»...! Tôi có nói gì đâu cÆ¡ chứ?" Trương Minh Thắng bá»—ng nhiên trông thấy ánh mắt sắc lạnh cá»§a VÅ© Äiá»n Mỹ Tá» thì láºp tức ngáºm miệng lại, hắn không muốn gây sá»± vá»›i cô em Lollỵ nà y chút nà o, nói cho cùng thì đây cÅ©ng là địa bà n cá»§a ngưá»i ta, nếu ngưá»i ta muốn là m thịt mình thì dá» như trá» bà n tay váºy.
VÅ© Äiá»n Mỹ Tá» thấy váºy cÅ©ng chi hừ lên má»™t tiếng nói: "Lâm tiên sinh vÄ© đại như váºy, sao lại có con ký sinh trùng đê tiện như váºy á» bên cạnh nhỉ?"
"Tôi? Tôi thì là m sao chứ hả? Äà n ông thÃch đà n bà thì có gì là sai chứ, lẽ nà o tôi không được phép yêu thÃch các em xinh đẹp sao? Lẽ nà o đà n ông thì phải yêu thÃch đản ông, đà n bà yêu thÃch đà n bà má»›i được hay sao? HÆ¡n nữa, bên mình lão đại đà n bà nhiá»u như váºy sao lại vÄ© đại được?" Trương Minh Thắng bức xúc phản bác lại.
"Lâm tiên sinh là má»™t ngưá»i vÄ© đại nên bên cạnh có nhiá»u phụ nữ là điá»u đương nhiên rồi, anh ấy là ngưá»i rất có sức hút, tôi tin rằng bất kể ngưá»i phụ nữ nà o khi gặp được Lâm tiên sinh Ä‘á»u Ä‘em lòng yêu anh ấy ngay. Còn như anh hả...! Anh dị dạng bất bình thưá»ng lắm...!" VÅ© Äiá»n Mỹ Tá» vặc lại.
“.....................†Trương Minh Thắng tức đến độ không biết nói gì cho phải nữa.
Tà i sản của Diệt Thuần Khiết
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Diệt Thuần Khiết
29-04-2011, 03:58 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Dec 2010
Bà i gởi: 1,031
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 267
Thanked 15,041 Times in 846 Posts
Chương 488: Hãm hại
Lâm Bắc Phà m biết chá»— Bạch Lạc Huyên là Ỡkhách sạn Kim Hải Thiên Äại cá»§a thà nh phổ Nam Bình. ngồi bất kỳ chiếc taxi nà o cÅ©ng có thể tá»›i đó, nhưng nếu như Ä‘i như váºy sẽ là đầu đỠbà i báo cá»§a những phóng viên bát quái lại gây ra bất lợi gì đỠcho Bạch Lạc Huyên như váºy thì không ổn chút nà o. GiỠđã bao nhiêu chuyện phải nghÄ© rồi, mình cÅ©ng không muốn đỠBạch Lạc Huyên phải chịu nhưng tin tức chả đâu và o đâu đó. hay là thế nà y, bên cạnh còn má»™t cái bình. sao có thể Ä‘i tìm Bạch Lạc Huyên chứ? Lẽ nà o nói vá»›i đối phương, đây là cô gái free tặng trên chuyến bay. sợ rằng Bạch Lạc Huyên sẽ đá cho phát ra ngoà i.
"Cam Äiá»m. cô có nÆ¡i nà o để Ä‘i chưa? Lâm Bắc Phà m nhìn đổi phương hòi không muốn rá»i xa ná»a bước. biết rằng đối phương đã coi mình là chá»— dá»±a duy nhất ở thà nh phố Nam Bình nà y.
"Tôi. tôi lần đầu tiên tới thà nh phổ Nam Bình nà y, chẳng quen biết ai, nơi nà o có thể đáng đi cơ chứ?"
Cam Äiá»m hÆ¡i xấu hổ thè lưá»i- Tuy vô và Lâm Bắc Phà m lần đầu gặp mặt, đổi phương cÅ©ng như những ngưá»i đà n ông khác, nhìn phương hướng tiện nhìn luôn mình. cho mình má»™t sá»± tÃn nhiệm vô cùng, để cho cô có cảm giác theo đối phương sẽ có cảm giác an toà n vô cùng.
Lâm Bắc Phà m vá»— và o trán: “Thế được rồi, tôi đưa cô Ä‘i tìm chá»— ngá»§â€.
â€œÄÆ°á»£c thôi, cảm Æ¡n anh Lâm, hic hic, tôi lại có thể tiết kiệm chút tiá»n rồiâ€.
Cam Äiá»m vui mừng ôm lấy đổi phương, chụt má»™t cái và o má anh ta.
Lâm Bắc Phà m sá» má mình bị đổi phương thÆ¡m, cưá»i nhăn nhó nói: 'Thế nà y là sao? Bị ngưá»i ta phát hiện, còn tưá»ng tôi là bá»n buôn ngưá»i đấy".
“Hic túc...†Cam Diên cưá»i phá lên.
Lãm Bác Phà m và Cam Diêm ngồi trong má»™t chiếc xe. Trước tiên là đèn khách sạn Kim Hải Thiên Äại xem tình hình cụ thể. Anh còn tưá»ng rằng khách sạn nà y sau khi Bạch Lạc Huyên ở, toà n bá»™ khách sạn sẽ không tiếp khách, nhưng không ngá» khách sạn nà y vẫn kinh doanh bình thưá»ng, nhưng Bạch Lạc Huyên á» tầng ba/ vì sá»± an toà n cá»§a cô, tất cả các phòng á» tầng ba không có khách ở. Khách khứa đến chi có thể ở tầng hai và tầng bổn.
Khách sạn Kim Hải Thiên Äại vì váºy có thá» trá» thà nh địa Ä‘iểm lá»›n cá»§a thà nh phổ Nam Bình, ngoà i sá»± trang hoà ng và phục vụ chu đáo ra, giá cả cÅ©ng thấp và hệ thống bảo vệ nghiêm máºt. nó trở thà nh sá»± lá»±a chá»n đầu tiên cá»§a rất nhiá»u ngưá»i đến Nam Bình, lượng ngưá»i và o khách sạn duy trì ở mức 70% trở lên.
Toà n bá»™ khách sạn Kim Hải Thiên Äại phân ra chÃn tầng, ngầm là "Cá»u cá»u quy nhất" (Mãi mãi vá» má»™t mối)
Lâm Bắc Phà m và Cam Äiá»m vừa và o trong đại sảnh, thá»±c sá»± rát tráng lệ, cứ như và o Hoà ng cung. Những viên gạch lát ná»n lá»›n sạch sê. phản lên là m chói mắt, hÆ¡n nữa xung quanh còn có rất nhiá»u bồn cảnh mà u xanh, môi trưá»ng mỹ hóa, nó đã được trang trà lại. Bên cạnh đã có nhân viên tiếp tân nháºn hà nh lý cá»§a há», mang hỠđến phòng chá», là m thá»§ tục cho hai ngưá»i há».
"A, một ngà y một nghìn tệ? Thế thì phải mấtt...".
Cam Äiá»m nghe thấy giá phòng xong, há hốc mồm, mãi lúc sau má»›i tiếp tục há»i: "Má»™t tháng tôi còn không biết có kiếm được nhiá»u tiá»n như váºy không, anh Lâm, không cần đâu, chúng ta và o má»™t phòng là được, như váºy có thể tiết kiệm được chút tiá»n đấy, dù sao chúng ta cÅ©ng không có chuyện gì đâuâ€. Cô nói xong câu cuối cùng, thì cưá»i tươi như hoa nở, nụ cưá»i mê ngưá»i.
"Một phòng? Cô không sợ tôi không khống chế được bản thân sao? Nhỡ xảy ra chuyện gì với cô thì sao?" Lâm Bắc Phà m nói đùa.
"Tôi, tôi không sợ". Cam Äiá»m trợn mắt nhìn anh, nhưng mặt lại đò á»ng.
Mấy nữ tiếp tân bên cạnh nghe cuá»™c đối thoại cá»§a hai ngưá»i Ä‘á»u mỉm cưá»i, rõ rà ng là há» là đôi tình nhân yêu cuồng nhiệt, vừa muốn ở cùng, lại vừa sợ mất mặt.
Lâm Bắc Phà m vá»— nhẹ và o vai cô, cưá»i nói: "Ngốc ạ. cô không sợ tôi, tôi còn sợ cô sao. ngá»™ nhỡ cô muốn là m gì tôi, thế tôi chẳng phải bị thiệt chắc".
Anh biết giá phòng ở đây tương đối rẻ, nhưng cÅ©ng không phải là nÆ¡i cho ngưá»i bình thưá»ng ở, nhưng những đồng tiá»n nà y đổi vá»›i anh thì nó có là gì. Anh nói vá»›i cô tiếp tân: "Cho tôi hai phòng trên tầng bốn".
"Tôi là nữ, anh là nam, tôi có thể là m gì anh chứ?"
Cam Äiá»m lẩm bẩm, nhưng thấy đối phương không để mình và anh ta ở cùng phòng, lẩm bầm vui mừng, cà ng thêm tin tưởng và cảm động hÆ¡n.
Sau khi là m xong thá»§ tục, Lâm Bắc Phà m và Cam Äiá»n được tiếp tân chỉ đưá»ng Ä‘i đến cá»a phòng tầng 4, hai ngưá»i há» cùng nói và i câu rồi ai trở vá» phòng ngưá»i nấy.
"A, cuối cùng cÅ©ng đến thà nh phố Nam Bình rồi, nhưng không biết Lạc Huyên á» phòng nà o cá»§a tầng ba". Lâm Bắc Phà m vứt ngưá»i xuống giưá»ng, lẩm bẩm, bay hai tiếng chẳng là m anh mất chút sức lá»±c nà o.
Rút cái 'Tiêu Kim cưá»i hì hi" chui ra, không biết nó được đưa lên máy bay kiểu gì, tên thanh niên đảo quốc hoặc dụng cụ kiểm tra hiện đại chẳng có tác dụng gì vá»›i nó. Nó tiến đến trước Lâm Bắc Phà m, nịnh ná»t: "Lão gia. cái nà y chi cẩn quét hình Tiểu Kim chút thì có thể tìm phòng cá»§a cô nương đó cho ngà iâ€.
Lâm Bắc Phà m liếc mắt nói: 'Ta sá»›m biết mi không kiá»m chế được mà , theo lý mà nói, thá»i gian nà y ta cho mi ăn ngon mà , sao có thể để mi trở thà nh bá»™ dạng thế nà y cÆ¡ chứ?"
"Nà o có, lão gia, hai ngà y nay má»—i ngà y tuy có thịt có rượu, nhưng cuá»™c sống sung sướng, sao có thể biết yêu cầu nhiá»u thể?"
Tiểu Kim nÅ©ng nịu nói: "Äi mà . Ä‘i tìm cô ấy Ä‘i".
"ÄÆ°á»£c rồi, được rồi, đừng có lắm Ä‘iá»u nữa, mi có yêu cầu gì? Nói!"
Lâm Bắc Phà m lưá»i biếng nói.
"á»’, lão gia, tôi vừa nghe được đẩu bếp khách sạn dưá»ng như Ä‘ang là m món thịt chân gấu, ngà i có thể cho ta hai phần được không? Còn vá» rượu, dùng bran Ä‘i là được rồi, ngà i cÅ©ng biết, tôi rất khiêm tốn, chưa bao giá» kén ăn cà ".
Tiểu Kim vừa nói vừa xuýt xoa.
Lâm Bắc Phà m bất đắc dĩ nói: 'Thà nh giao".
Tiểu Kim gáºt đẩu lia lịa nói: "Tôi biết lão gia thoải mái, ta sẽ giúp ngà i tìm vị trà cá»§a cô Bạchâ€.
Kim quang phóng ra, từ từ rá»™ng, nháy mắt toà n bá»™ tá»u lâu đã bị bao phá»§ bên trong, từng giây trôi qua, tiểu Kim không có phản ứng, má»™t phút trôi qua Tiểu Kim vẫn không có phản ứng gì.
Hai phút trôi qua.
Trán Lâm Bắc Phà m nhá»… nhại mồ hôi nhẹ nói vá»›i Tiểu Kim: "Nà y. Tiểu Kim, mi không sao đó chứ? Tìm thấy chưa?â€.
"A, lão gia, tôi sai rồi, Tôi láºp tức sẽ tìm cô Bạch, à , tìm thấy rồi zê, trá»i Æ¡i, lão gia, nó ở dưới phòng cá»§a chúng ta, tôi thấy cô ấy Ä‘ang là m gì. xem chừng Ä‘ang tắm. à khôngâ€. Tiểu Kim lén nhìn và i thứ. mắt sáng lên nhìn mỹ nữ, chi nhìn mông và hai quả đà o. Nhưng nó rất nhanh lại kêu lên: "Lão gia. cô Bạch hình như Ä‘ang nằm trên giưá»ng, nói gì đó. á»’, cô ấy nói anh là tên ngốc, em không cho anh đến, anh cÅ©ng phải đến chứ? Ngưá»i ta quan tâm, chăm sóc, nói không để anh đến, anh tại sao không nhá»› ngưá»i ta váºy hả? Trá»i Æ¡i, Ä‘iên mất, nhưng lá»i khác tôi không nói nữa".
Lâm Bắc Phà m cũng không ngỡ Bạch Lạc Huyên lại Ỡdưới phòng mình, thế thì tốt quá. Thế là anh suy nghĩ một lát, mình trốn xuống tầng dưới thăm cô ấy, hay dợi đến tối muộn một chút rồi chuồn đi nhi?
“Lão gia, tôi thấy ngà i giá» nên Ä‘i luôn Ä‘i, nếu để muá»™n, cô Bạch sẽ ăn thịt ngà i đấy, việc nà y nên là m sá»›m Ä‘iâ€.
Tiểu Kim nói ra suy nghĩ của mình.
Lâm Bắc Phà m gáºt đầu: “Nói có lý lắm, nhưng ta con phải Ä‘i tắm. Ngá»™ nhỡ cô ấy vừa gặp ta, bắt là m luôn...không chỠđợi thì sao?â€
Anh sá» cằm, mặt nở nụ cưá»i dâm đãng.
Tiểu Kim trừng mắt, con ngưá»i tháºt phiá»n toái, cứ phải là m cái chuyện đó, chỉ cần hai bên đồng ý, thì việc coi như xong.
Lúc Lâm Bắc Phà m nghêu ngao và i câu vừa tắm thì nghe thấy có tiếng gõ cá»a, là m mất cả hứng, chỉ có thể cuốn khăn tắm rá»i khá»i phòng tắm, mở cá»a ra, lại nhìn thấy bên ngoà i là hai ngưá»i cảnh sát, phÃa sau là công tá» Tiểu Äiá»m, anh ngạc nhiên nói: “Xin há»i, có chuyện gì váºy?â€
Công tá» Tiểu Äiá»n nhìn thấy anh liá»n lên giá»ng giương oai: "Các ngưá»i mau bắt anh ta. ChÃnh là anh ta, vừa nãy đánh tôi, anh ta còn nói xấu ngưá»i đảo quốc nữa, còn buôn láºu vÅ© khÃ, mau bắt anh ta lại".
Hai viên cảnh sát bất mãn nhìn cõng tá» Tiểu Äiá»n, sau đó nhìn Lâm Bắc Phà m nói: "Vị tiên sinh, do ngưá»i ngoại quốc kiện anh, nói anh có liên quan đến và i vụ án, cho nên mong anh có thể Ä‘i cùng chúng tôi hồ trợ chúng tôi Ä‘iá»u tra".
Há» nói rất có khẩu khÃ.
Lâm Bắc Phà m cưá»i, há»— trợ Ä‘iá»u tra cái gì? Chắc chắn là thá»§ Ä‘oạn cá»§a tên công từ Tiểu Äiá»n nà y. Anh ngẩng đẩu nhìn ra ngoà i hà nh lang, thấy Cam Äiá»m cÅ©ng bị hai viên cảnh sát lôi ra khá»i phòng, mặt méo mó, như đứa trẻ là m sai chuyện, đứng Ä‘ps. Anh cưá»i nhạt, gáºt đẩu nói: 'Thế nà y Ä‘i. tôi Ä‘i cùng các anh xem sao".
Tà i sản của Diệt Thuần Khiết
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Diệt Thuần Khiết