04-08-2011, 08:53 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Há»–N TẠI TAM QUá»C LÀM QUÂN PHIỆT
Tác giả: Tịch Mịch Kiếm Khách
Quyển 2: Bát Bách Lưu Khấu khởi lang yên
Chương 328: Cam Ninh đánh Thục
"HÆ°u hÆ°u hÆ°u."
Trong âm thanh rÃt lên, ba cây trÆ°Æ¡ng mâu đâm tá»›i.
Thái SỠTừ hét to một tiếng, hắn nhún chân nhảy lên cao hơn một thước, ba cây trương mâu vốn định đâm và o thắt lưng Thái SỠTừ giỠlại đâm và o hư không.
Thái Sá» Từ thuáºn thế hạ xuống. Hai tay hắn tóm lấy đầu của hai tên trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng binh ở hai bên tả, hữu dáºp mạnh má»™t cái và o đầu tên trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng binh đứng ở giữa. Hai tiếng "thịch, thịch" nặng ná» vang lên. Äầu của ba tên trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng binh đã Ä‘áºp và o nhau, trong khoảng khắc đầu chúng vỡ vụn giống nhÆ° dÆ°a hấu. Thái Sá» Từ không kịp lau máu và óc bắn tung toé lên mặt mình, hắn vá»™i và ng nhảy lên cao, ngá»a mặt lên trá»i gà o to: "Chúa công ở đâu?"
"Tá» NghÄ©a? Chẳng lẽ phÃa trÆ°á»›c là Tá» NghÄ©a?"
Tôn Kiên Ä‘ang trong lúc bối rối thì bất chợt nghe thấy âm thanh từ phÃa trÆ°á»›c truyá»n đến.
Thái Sá» Từ vừa hạ ngÆ°á»i xuống đất, hắn vá»™i ngẩng đầu lên nhìn, hắn thấy ở bên trái cách đó không xa, Tôn Kiên và hÆ¡n má»™t trăm tinh kỵ Ä‘ang bị vây chặt, giục ngá»±a tá»›i lui. HÆ¡n hai ngà n quân trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng Từ Châu giống nhÆ° má»™t bầy sói hung tà n bao vây chặt Tôn Kiên và hÆ¡n má»™t trăm kỵ binh, liên tiếp có quân kỵ binh Äông Ngô bị trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng của quân Từ Châu đâm xuyên qua ngÆ°á»i, gà o lên thảm thiết rồi ngã xuống vÅ©ng máu.
Ngay trong lúc đó, Tôn Kiên lại bị trúng một mũi tên, hắn suýt chút nữa ngã ngựa.
"Chúa công, Thái SỠTừ tới đây".
Thái Sá» Từ tiện tay quÆ¡ lấy má»™t cây cung và bao tên của má»™t tên lÃnh cung thủ đã chết. Hắn liên tiếp bắn ra mÆ°á»i hai mÅ©i tên, tất cả trÆ°á»›c sau có mÆ°á»i hai tên lÃnh trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng Từ Châu chết dÆ°á»›i tên của Thái Sá» Từ, đúng là bách phát bách trúng.
HÆ¡n má»™t trăm tên lÃnh trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng Từ Châu gà o lên liá»u chết xông tá»›i, Thái Sá» Từ lại nhặt trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng của những tên lÃnh đã chết ném ra. Quân lÃnh Từ Châu thấy Thái Sá» Từ dÅ©ng mãnh nhÆ° váºy nên láºp tức thối lui. Bất chợt trong lúc đó hà ng loạt mÆ°a tên từ trên lâu thà nh bắn xuống liên tiếp, Thái Sá» Từ vẫn bình tÄ©nh nhÆ° thÆ°á»ng, hắn cầm chắc thiết thÆ°Æ¡ng múa vòng tròn đến giá»t nÆ°á»›c cÅ©ng không chạm và o được, tất cả những mÅ©i tên bắn và o ngÆ°á»i hắn Ä‘á»u bị đánh bay ra ngoà i.
Thái Sá» Từ tiếp tục xông tá»›i, binh lÃnh Từ Châu rẽ ra nhÆ° sóng, để mặc cho hắn đánh giết mở má»™t Ä‘Æ°á»ng máu trong đám loạn quân.
Tôn Kiên có một mắt nên khó quan sát, trên lưng hắn lại vừa trúng thêm hai mũi tên, hắn ngã nhà o từ trên ngựa xuống.
"Chúa công".
Thái Sá» Từ vất vả đánh giết tá»›i nÆ¡i, hắn vá»™i tiến tá»›i đỡ Tôn Kiên dáºy.
"Tá» NghÄ©a" Khoé miệng Tôn Kiá»n trà o máu, hắn nhìn Thái Sá» Từ nói: "Tá» NghÄ©a hãy mau Ä‘i Ä‘i, đừng để ý tá»›i Cô. Trên ngÆ°á»i Cô trúng mấy mÅ©i tên, chắc chắn sẽ chết'.
"Chúa công" Thái Sá» Từ trợn tròn mắt, con ngÆ°á»i hắn nhÆ° muốn bốc lá»a: "Chỉ cần mạt tÆ°á»›ng còn má»™t hÆ¡i thở, tuyệt đối mạt tÆ°á»›ng sẽ không để chúa công rÆ¡i và o tay bá»n cẩu Từ Châu nà y".
Nói xong, Thái Sá» Từ vá»™i cởi áo giáp trên ngÆ°á»i Tôn Kiên ra, sau đó hắn đỡ Tôn kiên lên lÆ°ng ngá»±a, dùng dây cÆ°Æ¡ng ngá»±a cá»™t chặt Tôn Kiên sau đó má»™t tay dắt ngá»±a, má»™t tay cầm thÆ°Æ¡ng đánh ra hÆ°á»›ng cá»a thà nh.
Lư Giang, Thư huyện
Mây Ä‘en kéo tá»›i, mÆ°a nhÆ° trút nÆ°á»›c nhÆ°ng trong háºu viện của phủ Thứ Sá» DÆ°Æ¡ng Châu vẫn vang lên âm thanh leng keng của kim loại va chạm và o nhau, mÆ¡ hồ còn xen lẫn tiếng quát tháo. Tôn TÄ©nh sắc mặt vô cùng kinh hoà ng đẩy cá»a háºu viện, loạng choạng bÆ°á»›c và o, hắn giÆ°Æ¡ng mắt nhìn Tôn Quyá»n Ä‘ang ở và o tuổi nhược quán (thá»i xÆ°a gá»i thanh niên khoảng 20 tuổi là nhược quán) Ä‘ang cùng má»™t thiếu niên khoảng mÆ°á»i lăm tuổi gì đó chém giết ( Trong cuốn sách nà y tuổi của Tôn Quyá»n được phóng đại lên ).
Hai ngÆ°á»i, má»™t Ä‘ao, má»™t thÆ°Æ¡ng Ä‘ang say sÆ°a kịch chiến.
"Trá»ng MÆ°u, Thống nhi" Tôn TÄ©nh chạy tá»›i bên cạnh, hắn che mặt khóc không thà nh tiếng nói: "Thôi đừng luyện võ nữa, hãy mau tá»›i tiá»n Ä‘Æ°á»ng nhìn mặt phụ thân các ngÆ°Æ¡i lần cuối".
"Hả? Phụ thân!".
Tôn Quyá»n nghe váºy liá»n quẳng thanh Ä‘ao xuống, ngá»a mặt lên trá»i gà o lên má»™t tiếng rồi chạy Ä‘i.
"Thúc phụ" Năm ấy Lăng Thống má»›i mÆ°á»i lăm tuổi, hắn tiến lên há»i Tôn TÄ©nh: "Không phải nghÄ©a phụ Ä‘ang chỉ huy đại quân xuất chinh Giang Äô sao? NghÄ©a phụ đã quay lại LÆ° Giang bao giá» váºy?"
Lăng Thống vốn là con trai Ä‘á»™c nhất của Lăng Tháo. Khi hai mÆ°Æ¡i ba lá»™ chÆ° hầu khởi binh chinh phạt Mã Dược thì Lăng Tháo đánh tráºn Huỳnh DÆ°Æ¡ng tá» tráºn. Tôn Kiên thấy Lăng Thống tuổi còn nhá» không nÆ¡i nÆ°Æ¡ng tá»±a nên má»›i nháºn là m nghÄ©a tá», cùng Tôn Quyá»n, Tôn Hủ, Tôn Khuông mấy anh em ăn cùng mâm, ngủ cùng chiếu, giống nhÆ° các huynh đệ, hắn lại được các mãnh tÆ°á»›ng Giang Äông nhÆ° Chu Thái, Thái Sá» Từ, Tưởng Khâm dạy võ nghệ, Từ Thứ, Chu Du truyá»n dạy binh pháp.
"Ai" Tôn TÄ©nh thở dà i má»™t tiếng, hắn vuốt đầu Lăng Thống, buồn rầu nói: "Thống nhi, mau tá»›i tiá»n Ä‘Æ°á»ng Ä‘i".
Äại sảnh phủ Thứ Sá» lúc nà y đã chìm trong không khà bi thÆ°Æ¡ng.
Tôn Kiên vẫn mặc chiến giáp mà u Ä‘á», toà n thân đẫm máu, vẫn giữ nguyên dáng vẻ khi được Thái Sá» Từ cứu ra, tháºm chà ba mÅ©i tên trên lÆ°ng hắn cÅ©ng chỉ cắt bá» Ä‘uôi, không lấy đầu mÅ©i tên ra. Trên thá»±c tế quân lang trung trong quân không dám lấy đầu mÅ©i tên ra vì má»™t khi lấy đầu mÅ©i tên ra, ná»™i tạng Tôn Kiên sẽ sung huyết, hắn sẽ chết ngay láºp tức.
"Phụ thân!".
Tôn Quyá»n bÆ°á»›c nhanh và o đại sảnh, liếc nhìn thấy Tôn Kiên toà n thân đẫm máu Ä‘ang nằm trên giÆ°á»ng, Tôn Quyá»n liá»n quỳ má»p xuống đất rồi hắn lê gối tá»›i cạnh giÆ°á»ng Tôn Kiên than khóc. Sau lÆ°ng Tôn Quyá»n, Tôn Dá»±c, Tôn Khuông, Lăng Thống, Tôn Du, Tôn Kiểu mấy huynh đệ cÅ©ng Ä‘á»u quỳ dạp xuống, Ngô phu nhân cÅ©ng Ä‘ang quỳ cạnh giÆ°á»ng than khóc, tiếng khóc vô cùng thÆ°Æ¡ng tâm.
Tôn Kiên cố hết sức giÆ¡ tay ra tìm kiếm, thá»u thà o nói: "Trá»ng MÆ°u đâu?"
Tôn Quyá»n vá»™i lên lên cầm hai tay Tôn Kiên, hắn Ä‘au Ä‘á»›n nói: "Phụ thân, hà i nhi ở đây".
Khoé miệng Tôn Kiên trà o máu, hắn thở hổn hển nói: "Trá»ng MÆ°u, Giang Äông…nà y, Cô…Cô giao… giao cho ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i hãy là m cho tốt…".
Tôn Kiên còn chưa nói xong, thần thái trong con mắt còn lại của Tôn Kiên dần trở nên ảm đạm, một dòng máu đen từ khoé miệng hắn trà o ra, tức khắc thở hắt ra tắt thở.
"Phụ thân!'.
Tôn Quyá»n gà o lên rồi hôn mê bất tỉnh trÆ°á»›c giÆ°á»ng Tôn Kiên.
Và o tháng sáu mùa hè oi bức, ở thà nh Lạc DÆ°Æ¡ng thá»i tiết vô cùng oi bức, khó chịu, Mã Dược Ä‘ang ở trong biệt viện trên núi ngoà i thà nh nghỉ hè thì Giả Hủ, Lý Túc và Pháp ChÃnh cùng nhau tá»›i gặp.
Lý Túc hÃt má»™t hÆ¡i, hắn trầm giá»ng nói: "Chúa công, vừa má»›i có tin tức, mãnh hổ Giang Äông đã chết".
"Hả, Tôn Kiên đã chết?" Mã Dược vá»™i há»i: "Vì sao mà chết?"
Pháp ChÃnh nói: "Tôn Kiên dẫn quân tấn công Giang Äô nhÆ°ng không chiếm được, lại bị Thái Thú Nghiá»…m Lăng là Trần Äăng láºp mÆ°u bắn chết".
"Hả, bị Thái Thú Nghiá»…m Lăng, Trần Äăng bà y kế bắn chết sao?" Nghe váºy, Mã Dược giáºt mình hoảng hốt, hắn thất thanh há»i: "Trần Äăng nà y là ngÆ°á»i thế nà o? Hắn có thể bà y kế bắn chết Tôn Kiên thì không phải mÆ°u kế cao hÆ¡n Từ Thứ má»™t báºc sao?"
Giả Hủ nói: "Trần Äăng nà y là nhi tá» của danh sÄ© Từ Châu là Trần Khuê, khá có tiếng tăm trong nÆ°á»›c, có thể nói là má»™t nhân váºt đại tà i, rất giá»i thủ thà nh. Äây quả tháºt là má»™t ngÆ°á»i tà i".
"Ai" Mã Dược ngá»a mặt lên trá»i than dà i má»™t tiếng: "Má»™t ngÆ°á»i nhÆ° váºy mà Cô không thể sá» dụng, chẳng phải rất đáng tiếc sao?"
"Chúa công" Giả Hủ nở má»™t nụ cÆ°á»i giảo hoạt, hắn Ä‘á» nghị: "Hủ thÆ°á»ng nghe nói phụ tá» Trần thị tá»± cho mình là trung thần Äại Hán. Sao chúa công không dùng danh nghÄ©a Thiên Tá» hạ chiếu cá» Trần Äăng là m Thái Thú Nam DÆ°Æ¡ng".
"Ừ, cá» Trần Äăng là m Thái Thú Nam DÆ°Æ¡ng" Mã Dược nói: "Kế nà y liệu có thà nh không?"
Giả Hủ nói: "Nhất định sẽ thà nh".
"Hay!" Nghe váºy Mã Dược vô cùng kÃch Ä‘á»™ng nói: "Nếu được Trần Äăng là m Thái Thú Nam DÆ°Æ¡ng, Cô có thể kê cao gối ngủ".
Pháp ChÃnh nói: "Chúa công, thuá»™c hạ cÅ©ng có má»™t kế gá»i là lùa hổ nuốt sói, không cần tốn nhiá»u công sức mà vẫn có thể bình định Giang Äông".
"A" Mã Dược vui vẻ nói: "Kế đó sắp đặt như nà o?"
Pháp ChÃnh nói: "Tôn Kiên vừa chết, tuy trưởng tá» Tôn Sách rất có dÅ©ng lược nhÆ°ng đáng tiếc đã chết trÆ°á»›c Tôn Kiên ở ải Thanh NgÆ°u. Thứ tá» Tôn Quyá»n năm nay nhược quán, uy danh tháºt sá»± không thể sánh được vá»›i phụ thân và huynh trưởng, bây giá» kế vị trong lúc cấp bách chỉ e rất khó ổn định cục diện Giang Äông. Chúa công chỉ cần cá» má»™t ngÆ°á»i ăn nói khéo léo Ä‘i tá»›i Bá»™c DÆ°Æ¡ng, gợi ý, dùng lợi thúc đẩy tất Viên Thiệu sẽ xuất binh".
"Hay, diệu kế" Mã Dược phấn khÃch nói: "Chỉ cần Viên Thiệu xuất binh cho dù không thể tiêu diệt Tôn Quyá»n, bình định Giang Äông thì Ãt nhất cÅ©ng là m hao tổn rất nhiá»u thá»±c lá»±c Tôn thị ở Giang Äông, trong mấy năm tá»›i cÅ©ng không thể gây chuyện được. Hay, váºy là m phiá»n Tá» Nghiêm hãy Ä‘i tá»›i Bá»™c DÆ°Æ¡ng má»™t chuyến".
Lý Túc vui vẻ nói: "Túc nà o không dám tuân lệnh".
Mã Dược nói tiếp: "Vụ thu lúa tiểu mạch và o mùa xuân tuy không đủ nhÆ°ng tá»›i vụ thu hoạch và o mùa thu tá»›i cÅ©ng đủ bù đắp. Cô cho là cuá»™c chiến chinh phạt Thục cÅ©ng nên sá»›m bắt đầu chuẩn bị. Ba quân chÆ°a lên Ä‘Æ°á»ng, lÆ°Æ¡ng thảo đã phải Ä‘i trÆ°á»›c. Việc chuẩn bị lÆ°Æ¡ng thảo dÄ© nhiên là quan trá»ng nhÆ°ng việc lá»±a chá»n chủ tÆ°á»›ng lại cà ng quan trá»ng hÆ¡n. Chẳng hay ba vị đã lá»±a chá»n được ngÆ°á»i thÃch hợp chÆ°a?"
Ãnh mắt Lý Túc và Pháp ChÃnh đồng thá»i nhìn Giả Hủ. Việc bổ nhiệm chủ soái là vấn Ä‘á» quan trá»ng. Hai ngÆ°á»i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết bản thân mình vẫn chÆ°a có quyá»n nói việc nà y trÆ°á»›c mặt Mã Dược. Trong ba ngÆ°á»i chỉ có Giả Hủ má»›i có đủ tÆ° cách trả lá»i.
Giả Hủ trầm tÆ° giây lát rồi đáp: "TÆ°á»›ng quân Cao Thuáºn chú trá»ng chÃnh diện, không chú trá»ng kỳ táºp, có thể thống lÄ©nh đại quân tấn công chÃnh diện Nha Manh Quan. Thiếu tÆ°á»›ng quân vốn là má»™t lá»±a chá»n cho vị trà chủ soái dẫn quân kỳ táºp, hÆ¡n nữa thanh danh cÅ©ng đủ là m chấn Ä‘á»™ng sÄ© tá»™c Xuyên Trung, đáng tiếc lại dẫn quân Ä‘i Tây Vá»±c vì váºy vị trà chủ soái chỉ huy quân kỳ táºp không chúa công thì không ai có thể đảm nhiệm".
"Cái gì?" Nghe váºy Lý Túc giáºt mình kinh hãi, từ ngà y vá» giúp sức Mã Dược tá»›i nay đây là lần đầu tiên, hắn dám phản bác lại ý kiến của Giả Hủ, Lý Túc lá»›n tiếng nói: "Quân sÆ° nói sai rồi. Sá»± an nguy của chúa công là cá»±c kỳ quan trá»ng, sao có thể khinh xuất mạo hiểm? Việc đó quá mạo hiểm. Chúa công tuyệt đối không thể nghe theo lá»i quân sÆ°, nếu không tai hoạ là vô cùng".
NhÆ°ng Pháp ChÃnh lại có vẻ hiểu ý Giả Hủ, hắn nhìn Lý Túc nói: "Tá» Nghiêm huynh, sao không nghe quân sÆ° nói hết đã?"
"Hả?" Hình như Lý Túc cũng lỠmỠhiểu: "à của quân sư?"
"Ha ha ha" Giả Hủ cÆ°á»i nói: "à của tại hạ là không phải chúa công tá»›i thì không đủ để chấn Ä‘á»™ng sÄ© tá»™c Xuyên Trung, nhÆ°ng không nói để chúa công mạo hiểm tá»± mình dẫn quân đánh lén Tây Xuyên".
"Äã hiểu" Lý Túc Ä‘á»™t nhiên nói: "Thì ra là cho ngÆ°á»i giả là m chúa công dẫn quân Ä‘i và o Xuyên, nói phao lên để đối phÆ°Æ¡ng sợ bóng sợ gió má»™t hồi".
Giả Hủ và Pháp ChÃnh nhìn nhau cÆ°á»i.
Mã Dược nói: "Văn Hoà , ngÆ°Æ¡i vẫn chÆ°a nói ai được chá»n là m thống soái cầm quân".
Giả Hủ nói: "Thủ hạ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng chúa công không thiếu Äại tÆ°á»›ng cầm quân. Từ Thiếu tÆ°á»›ng quân Mã Siêu trở xuống, PhÆ°Æ¡ng Duyệt, Từ Hoảng, Cam Ninh Ä‘á»u rất thiện thiến, đủ để Ä‘á»™c láºp cầm quân thế nhÆ°ng cuá»™c chiến chinh phạt Thục không phải chuyện đùa. Con Ä‘Æ°á»ng nhá» từ Âm Bình và o Thục rất nguy hiểm, khó Ä‘i. Sau khi má»™t mình dẫn quân và o Thục, bốn phÃa là địch nhân. Chủ tÆ°á»›ng dẫn quân phải biết tuỳ cÆ¡ ứng biến, quyết Ä‘oán, liên quan tá»›i sá»± thà nh bại của cuá»™c chiến chinh phạt Thục lần nà y nên không thể mạo hiểm".
Mã Dược nói: "Nói tiếp đi".
Giả Hủ nói: "TÆ°á»›ng quân PhÆ°Æ¡ng Duyệt mạnh mẽ có thừa nhÆ°ng lại không đủ ứng biến. TÆ°á»›ng quân Từ Hoảng phòng thủ vững nhÆ° bà n thạch nhÆ°ng lại thiếu nhuệ khÃ, chỉ có Cam Ninh tÆ°á»›ng quân trà dÅ©ng song toà n, hÆ¡n nữa lại là ngÆ°á»i Lâm Giang, quen thuá»™c địa lý Xuyên Trung, hÆ¡n nữa tÆ°á»›ng sÄ© thuá»· quân tinh nhuệ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng cÅ©ng có rất nhiá»u ngÆ°á»i là ngÆ°á»i Xuyên Trung. Sao chúa công không để Cam Ninh tÆ°á»›ng quân chỉ huy thuá»· quân từ con Ä‘Æ°á»ng nhỠÂm Bình phạt Thục?"
Từ sau khi Thiên Tá» phong tÆ°á»›c cho ba con trai và cháu ngoại của Viên Thiệu, Viên Thiệu liá»n chuyển phủ Äại tÆ°á»›ng quân từ Nghiệp Thà nh Hà Bắc xuống Bá»™c DÆ°Æ¡ng ở phÃa nam, thể hiện quyết tâm tranh già nh Từ, DÆ°Æ¡ng.
Trong đại sảnh, Lý Túc Ä‘ang cháºm rãi nói: Nay Tôn Kiên đã chết tráºn, Giang Äông chấn Ä‘á»™ng, trưởng tá» Tôn Sách cÅ©ng đã chết sá»›m, thứ tá» Tôn Quyá»n, tam tá» Tôn Dá»±c, từ tá» Tôn Khuông Ä‘á»u còn nhá» tuổi, khó có thể cai quản. Các đại thần Giang Äông vì tÆ° lợi của mình mà liên tiếp tranh chấp vá»›i nhau. Quân SÆ¡n Việt các quáºn bạo loạn, giết chóc khắp nÆ¡i. SÄ© tá»™c Giang Äông phấp phá»m không yên, tá» thủ trong trúc ổ. Äây chÃnh là cÆ¡ há»™i trá»i ban cho Nguỵ công. Sao Nguỵ công không xuất binh xuôi nam, chinh phạt Giang Äông?"
"Ừ".
Viên Thiệu nghe Lý Túc nói váºy thì bắt đầu nổi lòng tham, hắn thầm nghÄ© đây thá»±c sá»± là cÆ¡ há»™i tốt nhất chinh phạt Giang Äông.
MÆ°u sÄ© Thẩm Phối vá»™i bÆ°á»›c ra khá»i hà ng khuyên nhủ: "Chúa công không được".
Viên Thiệu cau mà y há»i: "Vì sao không được?"
Thẩm Phối nói: "Tuy Tôn Kiên đã chết nhÆ°ng Từ Thứ, Chu Du, TrÆ°Æ¡ng Chiêu Ä‘á»u là những năng thần".
Phùng Ká»· nói: "Mấy ngÆ°á»i đó hoặc giá»i vá» mÆ°u kế, giá»i vá» ná»™i chÃnh hay giá»i cầm quân. Tất cả Ä‘á»u là nhân tà i kiệt xuất hiện nay, tuyệt đối không thể khinh xuất. Các quáºn DÆ°Æ¡ng Châu tuy có bạo loạn nhÆ°ng sẽ nhanh chóng bị bình định. Loạn quân SÆ¡n Việt cÅ©ng chỉ nhÆ° cá» dại, không đủ để gây nên mối hoạ lá»›n, Giang Äông lại có TrÆ°á»ng Giang hiểm trở. Thủ hạ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng chúa công lại không có thuá»· quân. Nếu chúa công nghe lá»i Lý Túc thì chỉ tá»± chuốc lấy hoạ, chỉ e diệt vong không còn xa nữa".
Viên Thiệu vốn là ngÆ°á»i không mÆ°u kế, hắn nghe váºy thì chần chừ không quyết: "Cái…nà y…".
Lý Túc Ä‘á»™t nhiên chuyển giá»ng, hắn cÆ°á»i nhạt nói: "Từ Thứ mÆ°u kế vô song thiên hạ, đánh má»™t tráºn Giang Äô là m Tôn Kiên mất mạng. TrÆ°Æ¡ng Chiêu ná»™i chÃnh vô song, cai quản bốn quân Giang Äông, giặc cÆ°á»›p nổi lên hoà nh hà nh khắp nÆ¡i, thiên tai không ngừng. Chu Du cầm quân ngÆ°á»i Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i không có ai sánh bằng, má»™t tráºn ải Thanh NgÆ°u bị Thiếu tÆ°á»›ng quân nhà ta chỉ huy tám trăm quân thiết kỵ đánh giết không còn mảnh giáp, chẳng những Tôn Sách chết tráºn mà ngay cả bản thân Chu Du cÅ©ng bị thÆ°Æ¡ng nặng".
'Như thế có phải là những năng thần cổ kim hiếm thấy chưa?"
Thẩm Phối, Phùng Kỷ không biết nói gì.
Äá»™t nhiên Lý Túc chuyển giá»ng, hắn cao giá»ng nói: "Thá»±c không dám dấu giếm, Thừa tÆ°á»›ng vốn có ý khởi đại quân chinh phạt Giang Äông nhÆ°ng hiá»m ná»—i DÆ°Æ¡ng Châu chÃnh là địa bà n của trưởng tá» Nguỵ công. Nếu Thừa tÆ°á»›ng tuỳ tiện dẫn quân chinh phạt thì e tổn thÆ°Æ¡ng hoà khà hai nhà . Nếu Nguỵ công không có ý muốn thảo phạt, tại hạ sẽ láºp tức quay vá» Lạc DÆ°Æ¡ng phục mệnh Thừa tÆ°á»›ng, nhất định Ãt ngà y nữa Thừa tÆ°á»›ng sẽ xuất binh chinh phát Giang Äông".
Nói xong Lý Túc xá dà i Viên Thiệu má»™t cái rồi hắn quay ngÆ°á»i có ý muốn rá»i Ä‘i.
"Cháºm đã" Viên Thiệu vá»™i và ng la lên: "Lý Túc tiên sinh hãy dừng bÆ°á»›c".
Lý Túc nói: "Nguỵ công có gì chỉ giáo?"
Viên Thiệu quả quyết nói: "Xin nói lại vá»›i Thừa tÆ°á»›ng Ãt ngà y nữa Cô sẽ khởi binh xuôi nam, chinh phạt Giang Äông".
Trong đình hóng mát trong háºu viện, gió thổi đìu hiu, Tôn Quyá»n mặc quần áo tang Ä‘ang ngồi cùng Từ Thứ, TrÆ°Æ¡ng Chiêu, Chu Du quanh trác án.
Sau ná»a năm nghỉ ngÆ¡i, sức khoẻ của Chu Du đã khôi phục hoà n toà n, hắn Ä‘ang chuẩn bị thống lÄ©nh thuá»· quân Ä‘i tá»›i Giang Äô trợ chiến thì Ä‘á»™t nhiên nghe tin dữ truyá»n vá», Tôn Kiên đã chết tráºn.
Từ Thứ mở má»™t quyển sách giản, trầm giá»ng nói: "Thái Thú Há»™i Kê là Toà n Nhu cấp báo, quân binh Giao Châu Ä‘ang nhÆ° tằm ăn rá»—i lấn chiếm ChÆ° huyện ở phÃa nam Hôi Kê. Thái Thú Dá»± ChÆ°Æ¡ng Lữ Phạm cấp báo SÆ¡n Việt ( phần đông SÆ¡n Việt ở biên giá»›i Việt Trung ) táºp trung mấy vạn ngÆ°á»i, cÆ°á»›p bóc xung quanh ChÆ° huyện, khà thế to lá»›n, xin chúa công cấp tốc Ä‘iá»u binh trấn áp".
"Chuyện không chỉ có váºy đâu" Tôn Quyá»n giÆ¡ bức máºt thÆ° trong tay nhìn ba ngÆ°á»i nói: "Cữu phụ ( Ngô Cảnh, em vợ Tôn Kiên ) vừa má»›i cho ngÆ°á»i Ä‘Æ°a máºt thÆ° tá»›i thông báo: Viên Thiệu Ä‘ang không ngừng tăng thêm binh lÃnh tá»›i biên giá»›i Hoà i Nam, lÆ°Æ¡ng thảo, đồ quân nhu, vÅ© khà nặng cÅ©ng Ä‘ang từ phÆ°Æ¡ng bắc cuồn cuá»™n váºn chuyển hÆ°á»›ng vá» LÆ°Æ¡ng Quốc, Tiếu Quáºn, xem ra sắp sá»a Ä‘á»™ng thủ đối vá»›i Hoà i Nam".
Trương Chiêu thở dà i nói: "Loạn bên trong chưa bình định xong, hoạ ngoại xâm lại đến. Bây giỠcần phải là m gì đây?"
"Chúa công không cần âu lo" Äá»™t nhiên Chu Du nhÃu mà y lại, hắn thản nhiên nói: "Du cho là cục diện còn lâu má»›i tá»›i mức không thể khống chế nổi. Äiá»u cần là m lúc nà y là chủ Ä‘á»™ng xuất quân mà không nên cố thủ Giang Äông trong gian khó".
"Chủ động xuất binh?"
Sắc mặt Từ Thứ khẽ biến, hình nhÆ° hắn Ä‘ang suy nghÄ© Ä‘iá»u gì đó.
TrÆ°Æ¡ng Chiêu có vẻ nhÆ° hoà i nghi lá»— tai của mình có vấn Ä‘á», hắn chất vấn: "Äại quân chÆ°a ra quân, lÆ°Æ¡ng thảo đã phải Ä‘i trÆ°á»›c. Lúc nà y các quáºn Giang Äông Ä‘á»u nghèo kiệt, tại sao phải huy Ä‘á»™ng lÆ°Æ¡ng thảo xuất chinh? HÆ¡n nữa đại quân xuất chinh ra bên ngoà i thì lấy gì phòng thủ Hoà i Nam, LÆ° Giang. Chẳng lẽ để mặc cho đại quân của Viên Thiệu tấn công Giang Äông sao?"
"Viên Thiệu?" Chu Du mỉm cÆ°á»i nói: "Viên Thiệu chỉ là má»™t đầu heo vá»— béo của Mã đồ phu mà thôi. Chỉ cần quân ta xuất binh đánh chiếm Nghiá»…m Lăng, bắt chém Trần Äăng, báo thù cho chúa công là có thể hù doạ Viên Thiệu hoảng sợ rút quân trở vá», căn bản chúng ta không cần Ä‘iá»u má»™t binh má»™t tÆ°á»›ng Ä‘i phòng bị Viên Thiệu".
"Nói thì rất dá»… dà ng" TrÆ°Æ¡ng Chiêu phản đối: "Chúa công tá»± mình dẫn ba vạn đại quân tấn công Giang Äô mấy tháng trá»i cÅ©ng không thể đánh chiếm được. Chẳng hay Công Cẩn có diệu kế gì để có thể đánh chiếm Giang Äô, bắt chém Trần Äăng đây? Còn nữa xin há»i Công Cẩn cần táºp trung bao nhiêu binh mã tấn công Giang Äô? Lấy lÆ°Æ¡ng thảo ở đâu?"
Chu Du cao giá»ng nói: "Du chỉ cần ba ngà n tinh binh là có thể đánh chiếm Giang Äô, bắt giam Trần Äăng".
Trương Chiêu hoảng hốt nói: "A, ba…ba ngà n tinh binh sao?"
Tôn Quyá»n thoáng biến sắc.
Từ Thứ có vẻ không nén được sá»± giáºn dữ. Từ Thứ phụ tá Tôn Kiên dẫn ba vạn đại quân mãnh liệt tấn công Giang Äô hÆ¡n ba tháng trá»i, cuối cùng bị Trần Äăng phản kÃch đánh tan tác rút vá» hÆ¡n nữa Tôn Kiên còn tá» tráºn nhÆ°ng Chu Du lại nói hắn chỉ cần ba ngà n tinh binh là có thể đánh chiếm Giang Äô, bắt giữ Trần Äăng thì không khác nà o má»™t cái bạt tai và o mặt Từ Thứ.
Hiển nhiên Chu Du nháºn ra biến đổi tâm trạng của Từ Thứ, hắn cÆ°á»i to giải thÃch: "Du không có ý khinh thÆ°á»ng quân sÆ°, cÅ©ng không phải là lá»i nói cuồng vá»ng. MÆ°u trà của quân sÆ°, ngÆ°á»i Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i Ãt ai sánh kịp. Du thá»±c sá»± rất bá»™i phục. Sở dÄ© Du nói chỉ cần ba ngà n tinh binh có thể đánh chiếm Giang Äô là còn có má»™t nguyên nhân khác".
Từ Thứ nói: "Xin lắng tai nghe".
Chu Du nói: "Quân ta má»›i thất bại, chúa công lại chết tráºn. Tinh thần binh lÃnh xuống thấp, ba quân Ä‘ang lúc bi thÆ°Æ¡ng, hÆ¡n nữa bản thân các quáºn Giang Äông lại Ä‘ang có phản loạn, đúng là lúc ốc còn không mang nổi mình ốc. Trần Äăng tuyệt đối sẽ không thể ngá» quân ta có thể bất ngá» tấn công Giang Äô. Lần trÆ°á»›c chúa công tá» tráºn, ba quân tÆ°á»›ng sÄ© Ä‘á»u nóng lòng báo thù. Äây chÃnh là lúc dụng binh. Äiá»u thứ hai, lần trÆ°á»›c quân ta tấn công Giang Äô hÆ¡n ba tháng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên tÆ°á»ng thà nh Giang Äô hÆ° há»ng, váºt tÆ° hÆ° hao rất khó có thể tu bổ kịp, đây chÃnh là lúc thừa dịp táºp kÃch. Äiá»u thứ ba quân trấn thủ Giang Äô bị bao vây đã lâu, vô cùng mệt má»i, tất lòng quân lÆ¡i lá»ng, sút giảm ý chà chiến đấu. Äiá»u thứ tÆ°, có ba nguyên nhân đó lo gì Giang Äô không thể chiếm, Trần Äăng không thể diệt chứ?'
Sắc mặt Từ Thứ vô cùng hoảng sợ.
Tôn Quyá»n vá»— án, lạnh lùng nói: "Cô sẽ cùng Công Cẩn xuất quân đánh Trần Äăng, báo mối huyết thù của tiên phụ".
Chu Du cùng Từ Thứ khẽ gáºt đầu.
Hiển nhiên những lá»i nà y của Tôn Quyá»n không phải là cao hứng trong lúc nhất thá»i mà đó chÃnh là quyết định đã được suy xét rất cẩn tháºn. Luáºn vá» võ nghệ Tôn Quyá»n không sánh bằng đại huynh Tôn Sách. Nói vá» uy danh Tôn Quyá»n cà ng không thể nà o sánh bằng phụ thân Tôn Kiên. Nếu không dá»±a và o uy thế lÆ°u lại của cha và anh, Tôn Quyá»n tuyệt đối không thể trở thà nh ngÆ°á»i đứng đầu Giang Äông.
Thế nhÆ°ng uy danh lÆ°u lại của cha và anh chỉ có thể trợ giúp Tôn Quyá»n má»™t chốc má»™t lát, không thể giúp hắn cả Ä‘á»i.
Tiếp theo đó tạo dá»±ng uy tÃn cho bản thân mình Ä‘á»u hoà n toà n dá»±a và o chÃnh bản thân Tôn Quyá»n vì váºy Tôn Quyá»n muốn mượn cuá»™c chinh phạt Trần Äăng nà y để tạo dá»±ng uy tÃn của mình trong quân. Tôn Kiên chỉ huy ba vạn đại quân tấn công Giang Äô hÆ¡n ba tháng không chiếm được. Nếu nhÆ° Tôn Quyá»n chỉ dùng ba ngà n tinh binh có thể đánh chiếm Giang Äô, giá»›i sÄ© tá»™c Giang Äông và ba quân tÆ°á»›ng sÄ© sẽ cÆ° xá» vá»›i Tôn Quyá»n nhÆ° thế nà o?
Äừng nên coi thÆ°á»ng Tôn Quyá»n trẻ tuổi, tâm tÆ° của tiểu tá» nà y vô cùng sâu sắc.
TrÆ°Æ¡ng Chiêu không hiểu ná»—i lòng của Tôn Quyá»n nên vá»™i và ng khuyên nhủ: "Cái nà y gá»i là đi và o vết xe đổ. Chúa công quá cố đã tá» tráºn ở Giang Äô, nay chúa công không thể khinh xuất mạo hiểm nhÆ° váºy".
Tôn Quyá»n quả quyết nói: "à Cô đã quyết, Tá» Bố đừng nhiá»u lá»i".
Bà nh Thà nh, Trần phủ.
Trần Äăng từ Nghiá»…m Lăng cưỡi ngá»±a chạy vá» Bà nh Thà nh, phụ thân hắn Trần Khê Ä‘ang trong cÆ¡n hấp hối nhÆ°ng do Trần Äăng vẫn chÆ°a vá» nên vẫn gắng chống chá»i chÆ°a chịu trút hÆ¡i thở cuối cùng.
"Hà i nhi" Trần Khuê giÆ¡ cánh tay pahỉ gầy nhÆ° que củi khô cầm lấy tay Trần Äăng nói: "Trần gia chúng ta Ä‘á»i Ä‘á»i lấy trung hiếu lá»… nghÄ©a là m đầu, tuyệt đối không thể là m trái lá»… nghÄ©a. Các thế hệ Trần gia Ä‘á»i Ä‘á»i là ngÆ°á»i nhà Äại Hán. Sống là thần tá» Äại Hán, chết là ma nhà Äại Hán, tuyệt đối không thể là m chuyện đại nghịch bất đạo".
"Phụ thân" Trần Äăng cúi đầu, buồn rầu nói: "Hà i nhi ghi nhá»› lá»i phụ thân dạy bảo".
"Khụ khụ khụ" Trần Khuê ho dữ dá»™i mấy tiếng liá»n rồi bảo ngÆ°á»i nhà lấy má»™t phong thÆ° Ä‘Æ°a cho Trần Äăng sau đó ông ta thở dốc nói: "Äây là má»™t đạo sắc lệnh, ra lệnh cho con chuyển từ Nghiá»…m Lăng tá»›i Nam DÆ°Æ¡ng là m Thái Thú. Äây tuy chỉ là do gian tÆ°á»›ng Mã Dược mượn danh Thiên Tá» phát lệnh nhÆ°ng cuối cùng thì vẫn là n chiếu lệnh của Thiên Tá», Thiên mệnh không thể trái".
Trần Äăng ủ rÅ© nói: "Dạ, hà i nhi chuẩn bị tá»›i Nam DÆ°Æ¡ng nháºm chức".
"Ai…".
Trần Khuê đã gặp mặt Trần Äăng, việc cuối cùng cÅ©ng dặn dò xong, ông ta thở ra má»™t hÆ¡i, tắt thở.
Sau khi đại quân Äông Ngô rút Ä‘i, thà nh Giang Äô láºp tức trở lại sá»± yên lặng nhÆ° trÆ°á»›c kia. Mặt trá»i má»c dân chúng ra ngoà i thà nh Ä‘i là m, mặt trá»i lặn quay vá» thế nhÆ°ng tÆ°á»ng thà nh vẫn đổ nát, tan hoang, còn cả hà o sau quanh tÆ°á»ng thà nh vẫn chÆ°a dá»n sạch gá»— và đá. Từ những Ä‘iá»u nà y vẫn có thể nháºn ra nÆ¡i đây má»›i xảy ra má»™t tráºn chiến vô cùng ác liệt, thê thảm.
Và o lúc hoà ng hôn có hai tên ngÆ° dân mang theo sá»t cá Ä‘iá»m nhiên nhÆ° không tiến và o cá»a đông thà nh Giang Äông. Quân canh cổng thà nh không há»i han gì, cÅ©ng không có nghi ngá» gì láºp tức để cả hai Ä‘i và o trong thà nh.
Ngay khi hai tên ngÆ° dân tiến và o trong thà nh, thân hình chúng loé lên, láºp tức biến mất trong má»™t hẻm nhá».
Trong má»™t ngôi nhà dân trong con hẻm nhá», ở sau háºu viên lúc nà y đã tụ táºp má»™t trăm hán tá» khoẻ mạnh. Những hán tá» nà y có ngÆ°á»i ăn mặc theo kiểu thÆ°Æ¡ng nhân, có ngÆ°á»i ăn mặc theo kiểu tiá»u phu, có ngÆ°á»i ăn mặc theo kiểu nông dân, có rất nhiá»u ngÆ°á»i ăn mặc theo kiểu ngÆ° dân Giang Äô, ngay khi hai tên ngÆ° dân đó xuất hiện những hán tá» nà y láºp tức tiến tá»›i vây quanh.
Hai tên ngÆ° dân kia không phải ai khác mà chÃnh là hai mãnh tÆ°á»›ng Äông Ngô là Từ Thịnh và Äinh Phụng, má»™t trăm hán tá» kia cÅ©ng là những binh lÃnh do hai ngÆ°á»i đó lá»±a chá»±a ra trong vạn quân, phân chia nhá» lẻ lẻn và o trong thà nh Giang Äô là m cảm tá» quân.
Má»i việc diá»…n ra đúng nhÆ° dá»± Ä‘oán của Chu Du, sau khi Tôn Kiên tá» tráºn thất bại, quân trấn thủ Giang Äô trở nên cá»±c kỳ lÆ¡i lá»ng. Từ Thịnh, Äinh Phụng chỉ huy hÆ¡n má»™t trăm tinh binh không cần tốn nhiá»u sức đã đánh chiếm được cá»a thà nh. Cá»a thà nh láºp tức được mở ra, trên lâu thà nh cÅ©ng đốt má»™t đống lá»a lá»›n là m hiệu, nháºn được tÃn hiệu, Chu Du tá»± mình dẫn quân đánh và o trong thà nh.
Tiết Tống, ngÆ°á»i vừa má»›i đảm nháºn chức Thái Thú Nghiá»…m Lăng từ Trần Äăng vừa má»›i Ä‘i nằm nghỉ thì bất chợt nghe thấy cá»a đông thà nh vang lên tiếng chém giết.
Tiết Tống vô cùng hoảng sợ, hắn vá»™i mặc trang phục Ä‘i ra ngoà i cá»a xem xét thì phát hiện ra ở cá»a đông má»a bốc lên sáng rá»±c trá»i. Trong ánh lá»a cháy rừng rá»±c mÆ¡ hồ còn có cả tiếng hò hét Ä‘inh tai nhức óc. Tiết Tống kinh hãi, hắn vá»™i há»i tả hữu: "Xảy ra chuyện gì? Äã xảy ra chuyện gì?"
"Äại nhân, không hay rồi" Tiết Tống vừa nói xong, má»™t tên tiểu giáo giục ngá»±a chạy tá»›i, hắn run run nói: "Quân Ngô táºp kÃch thà nh, cá»a đông đã bị chiếm. Äại quân quân Ngô đã đánh và o trong thà nh".
"Cái gì?" Tiết Tống gà o lên: "Tuyệt đối không thể nà o. Quân Ngô vừa má»›i đại bại, Tôn Kiên cÅ©ng đã chết tráºn. Sao chúng dám quay lại tấn công Giang Äô? Tuyệt đối không thể nà o".
"Äại nhân, là tháºt" Ãnh mắt tên tiểu giáo vô cùng hoảng sợ: "Quân Ngô tháºt sá»± đã đánh và o trong thà nh. Chủ tÆ°á»›ng của chúng là Chu Du. Äại nhân chạy mau Ä‘i, nếu cháºm là không kịp".
"Hả, Chu Du?"
Tiết Tống hoảng sợ khẽ rùng mình má»™t cái. Bên tai hắn văng vẳng tiếng nói của Trần Äăng trÆ°á»›c khi rá»i Ä‘i: "Tuy quân Ngô má»›i thất bại, Tôn Kiên tuy đã chết nhÆ°ng vẫn còn Chu Du, thứ tá» của Tôn Kiên là Tôn Quyá»n cÅ©ng không phải hạng ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng. Äại nhân trấn thủ Giang Äô bất kỳ lúc nà o cÅ©ng phải Ä‘á» cao cảnh giác, canh phòng nghiêm ngặt ngÆ°á»i lạ tiến và o Giang Äô để tránh quân Ngô thừa cÆ¡ đánh úp".
"Ai" Tiết Tống thở dà i nói: "Ta hối háºn vì đã không nghe theo lá»i Nguyên Long cuối cùng gánh chịu đại nạn hôm nay".
"Äại nhân, việc cấp bách rồi" Ngay lúc đó có tên thân binh dắt ngá»±a tá»›i hô to: "Hãy mau Ä‘i thôi".
Tiết Tống thở dà i má»™t tiếng rồi nhảy lên ngá»±a, hắn dẫn theo hÆ¡n trăm tên thân binh và gia tÆ°á»›ng chạy ra ngoà i cá»a bắc định chạy trốn tá»›i Xạ DÆ°Æ¡ng thì bị quân Ngô mai phục tóm gá»n.
Bên ngoà i thà nh Giang Äô, Chu Du giục ngá»±a Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Tôn Quyá»n nói: "Chúa công, không bắt được Trần Äăng, chỉ bắt được Tiết Tống, Thái Thú Nghiá»…m Lăng má»›i nháºm chức".
Tà i sản của Goncopius
Chữ ký của Goncopius
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
04-08-2011, 08:54 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Há»–N TẠI TAM QUá»C LÀM QUÂN PHIỆT
Tác giả: Tịch Mịch Kiếm Khách
Quyển 2: Bát Bách Lưu Khấu khởi lang yên
ChÆ°Æ¡ng 329: Kẻ bất tà i nà y chÃnh là Bà ng Thống, Bà ng SÄ© Nguyên
Chu Du vừa dứt lá»i, Thái Sá» Từ đã mang Tiết Tống Ä‘ang bị kẹp dÆ°á»›i nách ném xuống chân ngá»±a Tôn Quyá»n. Tôn Quyá»n nhìn theo ánh Ä‘uốc thì thấy thất khiếu Tiết Tống đã chảy máu, hắn đã sá»›m tắt thở chết. Thái Sá» Từ thấy thế hắn ảo não gãi gãi đầu nói: "NgÆ°á»i nà y đã quá sợ hãi, má»›i bị kẹp đã chết rồi".
Tôn Quyá»n âm trầm há»i: :"Tại sao Trần Äăng không có mặt ở đây?"
Chu Du nói: "Nghe nói Trần khuê bệnh tình nguy kịch, Trần Äăng quay vá» Bà nh Thà nh chịu tang cha".
"Äáng tiếc" Tôn Quyá»n căm háºn nói: "Cuối cùng vẫn để Trần Äăng tránh được kiếp nạn nà y thế nhÆ°ng Giang Äô đã bị công phá. Hãy láºp tức giết hết ngÆ°á»i già trong thà nh báo thù cho phụ thân rồi ca khúc khải hoà n quay vá» LÆ° Giang".
"Chúa công, không được" Chu Du vội và ng la lên: "Tuyệt đối không thể tà n sát dân chúng trong thà nh".
Tôn Quyá»n lãnh Ä‘am há»i: "Vì sao không thể?"
Chu Du há»i ngược lại: "Xin há»i chúa công muốn nhất thá»i tiêu tan sá»± căm phẫn hay là muốn già nh được vùng đất Giang Hoà i mà u mỡ?"
Tôn Quyá»n nói: "Cô vừa muốn hả giáºn mà cÅ©ng vừa muốn vùng Giang Hoà i mà u mỡ".
Chu Du nói: "Nếu chúa công muốn hả giáºn, tại sao không dẫn quân lên phÃa bắc đánh Viên Thiệu? Nếu muốn già nh được vùng Giang Hoà i mà u mỡ thì đây chÃnh là cÆ¡ há»™i tốt nhất để có thể lấy lòng sÄ© tá»™c Từ Châu. Sao có thể tà n sát dân chúng trong thà nh Giang Äô được?"
Tôn Quyá»n nói: "Lúc nà y Thiên TỠđã ở Lạc DÆ°Æ¡ng. SÄ© tá»™c Từ Châu nhất định sẽ Ä‘á»u hÆ°á»›ng vá» Mã đồ phu, sao chúng có thể thân thiện vá»›i Cô nữa?"
"Sẽ không đâu" Chu Du nói: "Mặc dù Mã đồ phu lấy danh nghÄ©a Thiên TỠđể sai khiến chÆ° hầu nhÆ°ng bản chất của hắn và Tà o Tháo trÆ°á»›c đây hoà n toà n khác nhau. Tà o Tháo dùng chÃnh sách vuốt ve giá»›i sÄ© tá»™c trong khi đó chÃnh sách của Mã Dược thi hà nh ở Quan Trung lại coi sÄ© tá»™c thiên hạ là kẻ thù. Nếu nhÆ° sÄ© tá»™c môn phiệt Từ Châu không muốn lợi Ãch gia tá»™c của mình bị ảnh hưởng chỉ có cách kết minh cùng chúa công. Sở dÄ© cố chúa công thất bại trong cuá»™c chinh phát Từ Châu là bởi thá»i cÆ¡ chÃn muồi chÆ°a tá»›i, nóng vá»™i. Nếu nhÆ° có thể chỠđợi thêm má»™t, hai năm, chá» khi sÄ© tá»™c Từ Châu biết được sá»± uy hiếp của Mã đồ phu, quân ta má»›i xuất quân thì không cần tốn nhiá»u công sức cÅ©ng đánh chiếm được Từ Châu".
"Äược" Tôn Quyá»n gáºt đầu, hắn trầm giá»ng nói: "Từ Thịnh, Äinh Phụng nghe lệnh".
Từ Thịnh, Äinh Phụng liá»n tiến ra, cả hai đồng thanh nói: "Có mạt tÆ°á»›ng".
Tôn Quyá»n nói: "Cô để lại hai ngà n tinh binh. Hai ngÆ°Æ¡i nhất định phải bảo vệ an toà n Giang Äô".
Từ Thịnh, Äinh Phụng hùng dÅ©ng trả lá»i: "Mạt tÆ°á»›ng lÄ©nh mệnh".
Tôn Quyá»n quay đầu nhìn Thái Sá» Từ, Chu Du rồi quát to: "Quay vá» LÆ° Giang".
Viên Thiệu vừa má»›i Ä‘iá»u năm vạn đại quân từ Hà Bắc tá»›i, hắn Ä‘ang chuẩn bị dẫn đại quân xuôi nam tấn công Giang Hoà i thì Ä‘á»™t nhiên máºt thám cấp báo Tôn Quyá»n đã đánh chiếm Giang Äô.
Tân Bình nói: "Chúa công, tin tức má»›i báo vá» Tôn Quyá»n đã chỉ huy ba ngà n tinh binh táºp kÃch Giang Äô, Thái Thú Giang Äô là Tiết Tống chết tráºn. Hiện tại quáºn Nghiá»…m Lăng đã là địa bà n của Tôn gia".
"Cái gì?" Viên Thiệu kinh hãi, hắn thất thanh nói: "Tôn Quyá»n đánh chiếm Giang Äô? Ba ngà n tinh binh?"
"Dạ" Tân Bình gáºt đầu nói: "Tôn Quyá»n chỉ dẫn theo ba ngà n tinh binh".
"Ông trá»i Æ¡i, sao Ä‘iá»u nà y có thể xảy ra?" Viên Thiệu bá»±c tức nói: "Mãnh hổ Giang Äông Tôn Kiên là hạng anh hùng chỉ huy ba vạn đại quân tấn công Giang Äô hÆ¡n ba tháng mà không hạ được. Tôn Quyá»n chỉ huy ba ngà n tinh binh chỉ trong thá»i gian ngắn ngủi có thể đánh hạ Giang Äô sao? Tháºt sá»± đáng sợ. Không phải nhÆ° váºy thì Tôn Quyá»n còn lợi hại hÆ¡n cả cha hắn gấp bá»™i phần sao?"
MÆ°u sÄ© Thẩm Phối ở bên cạnh nói: "NgÆ°á»i Ä‘á»i thÆ°á»ng nói Mãnh hổ Giang Äông Tôn Kiên có bốn con trai, ngÆ°á»i nà o cÅ©ng là anh hùng, xem ra lá»i đồn đại quả không sai".
"Ai, sinh con phải được nhÆ° Tôn Trá»ng MÆ°u" Viên Thiệu ngá»a mặt lên trá»i than dà i má»™t tiếng rồi hắn nói vẻ bất đắc dÄ©: "Láºp tức truyá»n lệnh đại quân quay vá» Hà Bắc, huá»· bá» kế hoạch tấn công Hoà i Nam".
Thái Sá» Từ Ä‘ang thuáºt lại cuá»™c chiến Giang Äô má»™t cách sinh Ä‘á»™ng cho Chu Thái, Tưởng Khâm, Lữ Mông, Hoà ng Cái, Tổ Lang và các tÆ°á»›ng lÄ©nh Giang Äông nghe. Từ Thứ, TrÆ°Æ¡ng Chiêu, Bá»™ Chất, Cố Ung, TrÆ°Æ¡ng Hoà nh, Ngu Phiên cùng các quan văn thì Ä‘ang nhắm mắt lại nhÆ° dưỡng thần nhÆ°ng thá»±c chất Ä‘ang chăm chú lắng nghe. Mấy huynh đệ Tôn thị còn lại: Tôn Dá»±c, Tôn Khuông, Tôn Du, Tôn Kiểu, Lăng Thống thì ngay cả thở mạnh cÅ©ng không dám, khi Thái Sá» Từ nói tá»›i chá»— nà o gay cấn thì vá»— tay tán thưởng. Bầu không khà trong đại sảnh khá sôi Ä‘á»™ng. Có vẻ bầu không khà bi thÆ°Æ¡ng do cái chết của Tôn Kiên đã hoà n toà n biến mất.
Từ Thứ, TrÆ°Æ¡ng Chiêu nhìn nhau cÆ°á»i gáºt đầu.
Trên thá»±c tế, hai ngÆ°á»i nà y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết kỳ tháºt công lao của cuá»™c chiến Giang Äô Ä‘á»u là của Chu Du thế nhÆ°ng Äông Ngô hay chÃnh là Tôn Quyá»n rất cần tráºn thắng nà y bởi vì khi Tôn Kiên chết tráºn, tinh thần của quân Äông Ngô đã chạm đáy, sáu quáºn Giang Äông mất ổn định. Ở và o thá»i khắc nguy nan nà y. Không còn nghi ngá» gì nữa má»™t tráºn đánh thắng sẽ mang lại niá»m vui trà n trá», lấy lại tinh thần của quân Äông Ngô và ổn định nhân tâm ngÆ°á»i Giang Äông, nhất là việc Tôn Quyá»n tá»± mình dẫn quân đánh chiếm Giang Äô cà ng có má»™t ý nghÄ©a cá»±c kỳ to lá»›n.
CÅ©ng không phải tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘i tìm hiểu chân tÆ°á»›ng tráºn chiến Giang Äô.
Tôn Kiên thống lÄ©nh ban vạn đại quân tấn công Giang Äô hÆ¡n ba tháng mà không thể hạ thà nh, trong khi đó Tôn Quyá»n chỉ dẫn theo ba ngà n quân tinh nhuệ chỉ trong má»™t đêm đã đánh hạ Giang Äô. Chỉ trong vòng chÆ°a đầy ná»a tháng tin tức nà y đã lan truyá»n khắp sáu quáºn Giang Äông ( Äan DÆ°Æ¡ng, Ngô Quáºn, Cối Kê, Dá»± ChÆ°Æ¡ng, LÆ° Giang và Hoà i Nam. Dân chúng Äông Ngô và các tÆ°á»›ng sÄ© quân Ngô mừng rõ khi nháºn ra tà i năng của Tôn Quyá»n còn vượt xa cha mình là Tôn Kiên. Bá»n há» cÅ©ng không còn cảm thấy tuyệt vá»ng vì cái chết của Tôn Kiên nữa bởi vì Tôn Quyá»n còn hÆ¡n xa cha của hắn.
"Chúa công giá lâm. Äại đô đốc giá đáo".
Äá»™t nhiên má»™t giá»ng nói xÆ°á»›ng lên bên ngoà i đại sảnh.
Kể từ khi Tôn Kiên chết tráºn, Tôn Quyá»n không bao giá» mỉm cÆ°á»i.
"Tham kiến chúa công".
Văn võ bá quan Ä‘ang đứng nghiêm hai bên cuống quýt ôm quyá»n là m lá»… ra mắt. Chu Du cÅ©ng nhẹ nhà ng đứng và o hà ng ngÅ©.
Sau khi tiến tá»›i sau án, Tôn Quyá»n đứng nghiêm khoát tay nói: "Miá»…n lá»…".
"Chúa công" TrÆ°Æ¡ng Chiêu bÆ°á»›c ra khá»i hà ng tÆ°á»›c tiên nói: "Việc thu hoà nh lÆ°Æ¡ng thá»±c của sáu quân Giang Äông đã bắt đầu. Vì đã tiến hà nh xây dá»±ng các công trình thuá»· lợi, công vá»›i mÆ°a thuáºn gió hoà nên các quáºn Ä‘á»u bá»™i thu. Riêng quáºn Hoà i Nam cà ng thu hoạch lá»›n, trăm năm có má»™t. Hiện tại các kho lÆ°Æ¡ng ở các quáºn đã đầy, đủ để quân ta có thể chÃnh chiến hai năm liên tiếp'.
Tôn Quyá»n gáºt đầu, sắc mặt hắn vẫn không chút thay đổi đáp: "Ừ".
TrÆ°Æ¡ng Chiêu vừa má»›i đứng và o hà ng, TrÆ°Æ¡ng Hoà ng liá»n bÆ°á»›c ra nói: "Chúa công, bốn quáºn Ngô Quáºn, Dá»± ChÆ°Æ¡ng, Äan DÆ°Æ¡ng, Cối Kê đã bình định xong loạn SÆ¡n Việt. SÄ© gia Giao Châu cÅ©ng cá» sứ giả tá»›i, muốn ký kết hiệp nghị ngÆ°ng chiến lâu dà i vá»›i chúa công, còn nữa máºt thám báo vá» Viên Thiệu đã dẫn đại quân quay vá» Hà Bắc".
Tin mừng nối tiếp tin mừng, sắc mặt văn võ bá quan trong đại sảnh vô cùng mừng rỡ.
Thế nhÆ°ng trên gÆ°Æ¡ng mặt Tôn Quyá»n vẫn không hiện lên chút vui vẻ nà o, hắn Ä‘á»™t nhiên giÆ¡ cao tay phải. Âm thanh xì xà o bà n tán trong đại sảnh Ä‘á»™t nhiên dừng lại. Ãnh mắt của văn võ bá quan Ä‘á»u táºp trung và o Tôn Quyá»n.
Tôn Quyá»n liếc nhìn má»i ngÆ°á»i bên dÆ°á»›i rồi Ä‘á»™t nhiên hắn quát to: "Chu Du đâu?'
Chu Du tiến lên hai bÆ°á»›c, hắn quỳ trÆ°á»›c án của Tôn Quyá»n nói: "Có mạt tÆ°á»›ng".
Tôn Quyá»n cầm bá»™i kiếm trong tay, hắn trịnh trá»ng cầm bá»™i kiếm đặt lên đỉnh đầu Chu Du nói: "Từ ngà y hôm nay là m Äại đô đốc ba quân, thay mặt Cô thống lÄ©nh ba quân, không được sai sót".
Sắc mặt Chu Du vô cùng nghiêm nghị, hắn giÆ¡ cao hai tay tiếp nháºn bá»™i kiếm của Tôn Quyá»n đáp: "Du…kÃnh cẩn tuân chỉ lệnh của chúa công".
Tôn Quyá»n khẽ gáºt đầu, Ä‘á»™t nhiên hắn ngẩng đầu nói: "Hoà ng Cái, Lữ Mông, Thái Sá» Từ đâu?"
Ba tướng Hoà ng Cái vội bước ra ngoà i, theo thứ tự quỳ sau lưng Chu Du, đồng thà nh đáp: "Có mạt tướng".
Tôn Quyá»n nói: "Hoà ng Cái lão tÆ°á»›ng quân là m Äô đốc bá»™ quân, Lữ Mông là m Äô đốc thuá»· quân. Thái Sá» Từ là m Äô đốc kỵ quân. Tất cả chịu sá»± chỉ huy của Äại đô đốc, ngay láºp tức chỉ huy bá»™, thuá»·, kỵ quân ngà y đêm thao luyện, chỉnh đốn võ bị, không được sai sót".
Hoà ng Cái, Thái Sá» Từ ầm ầm trả lá»i: "Mạt tÆ°á»›ng kÃnh cẩn tuân chỉ lệnh của chúa công". Lữ Mông thì có vẻ kÃch Ä‘á»™ng, hắn phấn khÃch nói: "Mạt tÆ°á»›ng tuyệt đối sẽ không phụ sá»± phó thác của chúa công".
Trong đại sảnh vô cùng tĩnh lặng, không ai dám lên tiếng.
Mặc dù việc Tôn Quyá»n bổ nhiệm Chu Du là m Äại đô đốc ba quân má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t nhÆ°ng chuyện nà y đáng lý phải nhÆ° thế nên không có ai dám chất vất. Việc bổ nhiệm Hoà ng Cái là m Äô đốc bá»™ quân cÅ©ng không có gì đáng nói vì dù sao Hoà ng Cái cÅ©ng Ä‘i theo từ lúc Tôn Kiên khởi binh, là má»™t lão tÆ°á»›ng còn sót lại. Việc bổ nhiệm Thái Sá» Từ là m Äô đốc kỵ quân cÅ©ng rất hợp lý, Thái Sá» Từ không những nổi danh dÅ©ng mãnh trong ba quân mà cÅ©ng là viên tÆ°á»›ng duy nhất trong quân Äông Ngô am hiểu kỵ chiến, có thể nói đó là lá»±a chá»n duy nhất cho vị trà Äô đốc kỵ quân.
NhÆ°ng việc bổ nhiệm Lữ Mông là m Äô đốc thuá»· quân thì hoà n toà n vượt qua dá»± Ä‘oán của má»i ngÆ°á»i. Lữ Mông chẳng những còn trẻ tuổi, hÆ¡n nữa lại không có danh tiếng gì. Từ trÆ°á»›c tá»›i nay Lữ Mông vẫn chỉ là má»™t Chiết Trùng Giáo uy nho nhá». Äối vá»›i phần đông tÆ°á»›ng già của quân Äông Ngô thì Lữ Mông không có số mà gì. Luáºn vá» chiến công, võ nghệ, sá»± từng trải, kinh nghiệm Lữ Mông Ä‘á»u thua xa hai tÆ°á»›ng Chu Thái, Tưởng Khâm. Cho dù chức Äô đốc thuá»· quân có được thay phiên thì cÅ©ng không tá»›i lượt Lữ Mông.
Việc Tôn Quyá»n bổ nhiệm Lữ Mông là m Äô đốc thuá»· quân cÅ©ng là có ý mượn việc nà y để tạo nên quyá»n uy tuyệt đối của mình. Sau cuá»™c chiến Giang Äô, TrÆ°Æ¡ng Chiêu đã hoà n toà n thay đổi cách nhìn của mình vá»›i Tôn Quyá»n. TrÆ°Æ¡ng Hoà nh lại ăn nói cẩn trá»ng, không dùng tá»›i tÆ° thế của má»™t cá»±u thần Äông Ngô đứng ra ngăn cản Tôn Quyá»n. Những văn quan chỉ là những thiên lôi chỉ đâu đánh đấy của nhị TrÆ°Æ¡ng thì lại lá»±a chá»n cách im lặng.
Các võ tÆ°á»›ng thì không khá»i cóchút không cam lòng, cảm thấy giáºn dữ bất bình thay cho Chu Thái, Tưởng Khâm.
Ngược lại tá»±a nhÆ° Chu Thái, Tưởng Khâm lại không có bất kỳ phản ứng nà o trÆ°á»›c việc má»™t gã tiểu tá» chÆ°a ráo máu đầu nhÆ° Lữ Mông là m chỉ huy của mình, sắc mặt cả hai có vẻ thá» Æ¡ nhÆ°ng thá»±c tế cả hai rất khó chịu, chuẩn bị tìm má»™t cÆ¡ há»™i để cho gã tiểu tá» Lữ Mông nà y lãnh giáo sá»± lợi hại của hai ngÆ°á»i.
Khi không thấy ai lên tiếng phản đối, Tôn Quyá»n lại nói: "Từ Thứ, Lục Tốn nghe lệnh".
Từ Thứ cùng Lục Tốn, ngÆ°á»i cùng tuổi Tôn Quyá»n, má»™t bạch diện thÆ° sinh cùng tiến lên đứng sau lÆ°ng các tÆ°á»›ng Hoà ng Cái. Tôn Quyá»n nói: "Từ Thứ là m quân sÆ°, Lục Tốn là m tế tá»u quân sÆ°. Nhị vị hãy gắng hết sức há»— trợ, tham mÆ°u việc quân cho Äại đô đốc, bắc cá»± CÆ°á»ng Lá»—, trong vòng hai năm Cô muốn có được cả Từ Châu già u có và đông đúc".
Từ Thứ, Lục Tốn ôm quyá»n nói: "LÄ©nh mệnh'.
TrÆ°Æ¡ng Chiêu, Cố Ung thấy Tôn Quyá»n dùng ngÆ°á»i rất quyết Ä‘oán, không chút nghi ngá», cà ng không đắn Ä‘o suy nghÄ©, cá» chỉ rất giống vá»›i tác phong của tiên phụ Tôn Kiên thì không khá»i gáºt đầu, ánh mắt hiện lên sá»± vui mừng.
Trần Äăng khẽ vái chà o Mã Dược nói: "Tham kiến Thừa tÆ°á»›ng".
"Nguyên Long, miá»…n lá»…" Mã Dược bÆ°á»›c lên hai bÆ°á»›c thân máºt cầm tay Trần Äăng
Trần Äăng khẽ rút tay khá»i tay Mã Dược, lạnh nhạt nói: "Dốc sức phục vụ triá»u đình, san sẻ gánh nặng của triá»u đình chÃnh là trách nhiệm của kẻ thần tá». Vì sao Thừa tÆ°á»›ng phải cảm tạ?"
Có thể nói lá»i nói của Trần Äăng rất thẳng thừng, không chút khách sáo. à của Trần Äăng là ta bán mạng cho Thiên Tá» Äại Hán chứ không phải bán mạng cho Mã đồ phu ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i tạ Æ¡n ta là m gì?
"Ai" Mã Dược giống nhÆ° chạm phải má»™t cái Ä‘inh má»m nhÆ°ng hắn vẫn không tức giáºn, chỉ cÆ°á»i nói: "Nguyên Long thá»±c là báºc trung thần. Cô phải trá»ng thưởng tÆ°Æ¡ng xứng, ngÆ°á»i đâu!".
"Thừa tÆ°á»›ng" Trần Äăng nói: "Không có công không dám thụ hưởng. Nguyên Long quyết không dám thụ hưởng ban thưởng của Thừa tÆ°á»›ng".
Mã Dược lại nhÆ° đâm đầu và o Ä‘inh, hắn thoáng biến sắc nhÆ°ng rồi lại mỉm cÆ°á»i nói: "Nguyên Long đúng tháºt là báºc quốc sÄ©, đức cao khiến ngÆ°á»i phải khâm phục".
Trần Äăng ôm quyá»n, thở dà i nói: "Äăng có ý nguyện gặp mặt Thiên Tá», chẳng hay có được không?"
Mã Dược nói: "Lẽ ra nên nhÆ° váºy. NgÆ°á»i đâu, hãy mau dẫn Trần Äăng đại nhân và o cung triá»u kiến Thiên Tá»".
Láºp tức có má»™t viên tiểu lại bÆ°á»›c tá»›i dẫn Trần Äăng Ä‘i.
ÄÆ°a mắt nhìn bóng dáng Trần Äăng xa dần, nụ cÆ°á»i trên gÆ°Æ¡ng mặt Mã Dược dần dần biến mất mà thay và o đó là sá»± lạnh lùng thÆ°á»ng thấy, Giả Hủ ở bên cạnh liá»n khuyên nhủ: "Chúa công, nếu muốn má»™t ngÆ°á»i trung nghÄ©a nhÆ° Trần Äăng quy thuáºn thì tuyệt đối không thể nóng vá»™i".
Mã Dược gáºt đầu, bùi ngùi nói: "Văn Hoà không cần lo lắng, Cô chỉ cảm Ä‘á»™ng trÆ°á»›c tấm lòng quang minh chÃnh đại của Trần Äăng, phong thái quân tá» mà thôi, không giống nhÆ° má»™t số ngÆ°á»i vẫn tá»± cho mình là trung thần Äại Hán nhÆ°ng vẫn khúm núm trÆ°á»›c Cô. Cô thá»±c sá»± không biết là những ngÆ°á»i đó thuần phục bản thân Cô hay là đương kim Thiên Tá». Nếu ngÆ°á»i trong thiên hạ cÅ©ng quang minh lá»—i lạc nhÆ° Trần Äăng thì quá tốt'.
"Ai" Giả Hủ khẽ mỉm cÆ°á»i, hắn nhìn Mã Dược nói: "Nếu kẻ sÄ© trong thiên hạ ai cÅ©ng Ä‘á»u nhÆ° Trần Äăng thì cÅ©ng không hẳn là má»™t chuyện tốt vá»›i chúa công. Nói không đâu xa, nếu Tây Xuyên LÆ°u ChÆ°Æ¡ng là má»™t ngÆ°á»i nhÆ° Trần Äăng thì liệu chúa công có dám để Cam Ninh tÆ°á»›ng quân thống lÄ©nh kỳ binh bất ngá» táºp kÃch Thà nh Äô không? Còn nữa nếu ba con trai cùng cháu của Viên Thiệu cÅ©ng nhÆ° váºy thì liệu chúa công có yên tâm giao Trung Nguyên cho chúng không?"
"Ha ha ha" Mã Dược cÆ°á»i to nói: "Thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nhÆ° váºy".
"Chúa công" Mã Dược vừa nói xong, đột nhiên Lý Túc bước vội và o, hắn nói nhanh: "Nghiễm Lăng cấp báo".
"Nghiễm Lăng?" Mã Dược nói: "Mau nói!".
Sắc mặt Lý Túc vô cùng nghiêm trá»ng, hắn vá»™i nói: "Ngay sau khi chuyển thi thể Tôn Kiên vá» LÆ° Giang, Tôn Quyá»n đã láºp tức chỉ huy ba ngà n tinh binh bà máºt xuất chinh, đánh chiếm Giang Äô.Tiết Tống, Thái Thú Quảng Lăng thay cho Trần Äăng hoà n toà n không Ä‘á» phòng quân Äông Ngô đánh lén Giang Äô nên đã để Tôn Quyá»n đánh lèn Giang Äô thà nh công".
"Hả?" Mã Dược thất thanh nói: "Quân Ngô đánh lén Giang Äô thà nh công?"
"Äúng" Lý Túc gáºt đầu nói: "Tráºn chiến Giang Äô không chỉ giúp Tôn Quyá»n Ä‘oạt lấy Quảng Lăng là m quáºn thứ bảy của Giang Äông mà còn là m sÄ© khà quân Ngô lên cao, cuá»™c phản loạn ở sáu quân Giang Äông cÅ©ng nhanh chóng bị bình định. SÄ© Nhiếp, quân SÆ¡n Việt ở Ngô Trung Ä‘á»u lặng lẽ chấm dứt chiến tranh. Tháºm chà Viên Thiệu còn chÆ°a xuất binh đã bị hù doạ quay vá»'.
"Chu Du!" Mã Dược quả quyết: "Nhất định đó là do Chu Du là m!".
Sắc mặt Giả Hủ có vẻ lo lắng, hắn nói: "Thế nhÆ°ng Tôn Quyá»n tuổi còn trẻ mà có thể quyết Ä‘oán nhÆ° váºy cÅ©ng đủ thấy hắn không phải là ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng".
"Chu Du không chết, Cô không thể ăn ngon ngủ yên" Mã Dược chắp tay sau lÆ°ng Ä‘i lại trong sảnh, Ä‘á»™t nhiên hắn dừng lại há»i Lý Túc: "Tá» Nghiêm, tình hình thu hoạch lÆ°Æ¡ng thá»±c ở Giang Äông năm nay nhÆ° thế nà o?"
Lý Túc nói: "Nghe nói cũng giống như Quan Trung. Một năm được mùa hiếm thấy".
"Váºy không hay rồi" Mã Dược kÃch Ä‘á»™ng nói: "Má»™t tráºn đánh Giang Äô giúp Tôn Quyá»n tạo dá»±ng uy danh chỉ trong thá»i gian ngắn nhất, cÅ©ng ổn định thế cục Giang Äông Ä‘ang lung lay sắp đổ vì cái chết của Tôn Kiên. Má»™t khi quân Ngô khôi phục được nhÆ° cÅ© sẽ láºp tức ra tay vá»›i Từ Châu. Nếu Từ Châu lá»t tất và o tay Tôn Quyá»n, lại có Chu Du trợ giúp thì chỉ e sẽ di hoạ khôn cùng".
Khoái Việt ở bên cạnh Ä‘á»™t nhiên nói: "Chúa công, Tôn Quyá»n vẫn chỉ là má»™t đứa bé, trong lòng hắn chÆ°a chắc đã tháºt sá»± tin tưởng Chu Du. Sao chúng ta không dùng kế ly gián là m Tôn Quyá»n nghi ngá» Chu Du?'
Mã Dược nói: "Kế ly gián?"
Lý Túc nói: "Chỉ e kế ly gián rất khó thà nh hiện thá»±c. Từ LÆ° Giang cÅ©ng vừa má»›i có tin tức truyá»n tá»›i: Tôn Quyá»n đã chỉ định Chu Du là m Äại đô đốc ba quân. Tất cả binh quyá»n Giang Äông do Chu Du nắm. Nếu nhÆ° Tôn Quyá»n không có tÃnh khoan dung Ä‘á»™ lượng hÆ¡n ngÆ°á»i thì e là hắn không dám Ä‘Æ°a ra quyết định nhÆ° váºy".
"Tôn Quyá»n tháºm chà đã giao toà n bá»™ binh quyá»n Giang Äông cho Chu Du sao? Äây là việc giao tÃnh mạng toà n gia của mình đặt lên ngÆ°á»i Chu Du. Chẳng lẽ hắn không sợ Chu Du cắn lại sao?" Mã Dược cau mà y nói: "Thế nhÆ°ng….Ä‘iá»u nà y cÅ©ng đủ để chứng minh Tôn Quyá»n là ngÆ°á»i vô cùng bất phà m. Tôn Kiên có con trai nhÆ° váºy cÅ©ng ngáºm cÆ°á»i nÆ¡i chÃn suối".
"Thế cục Giang Äông bất ngá» thay đổi quả thá»±c nằm ngoà i dá»± Ä‘oán của má»i ngÆ°á»i. Việc Tôn Kiên chết tráºn là má»™t đòn đả kÃch trà mạng đối vá»›i Äông Ngô nhÆ°ng đối vá»›i Chu Du, Tôn Quyá»n mà nói thì nó lại là má»™t chuyện nhân hoạ đắc phúc" Sắc mặt Giả Hủ cà ng hiện lên sá»± lo lắng, hắn trầm giá»ng nói: "Tôn Quyá»n lợi hại nhÆ° váºy, chỉ e Viên Thiệu không dám tranh Ä‘oạt nữa rồi".
"à của quân sÆ° là việc trá»±c tiếp xuất binh tiếp quản địa bà n của Viên Thiệu sau đó tranh Ä‘oạt Từ Châu vá»›i Äông Ngô sao?" Pháp ChÃnh cau mà y nói: "Thế nhÆ°ng kỵ binh Mạc Bắc vẫn chÆ°a chuẩn bị sẵn sà ng, thoạt nhìn thì mÆ°á»i vạn kỵ binh là rất nhiá»u, muốn trong má»™t thá»i gian ngắn đánh chiếm các châu U, Tịnh, Ký, Thanh, Duyện, Dá»± cùng Từ Châu thì chỉ e là vẫn chÆ°a đủ sức".
"Thôi!" Mã Dược nói: "Mặc dù Tôn Quyá»n lợi hại nhÆ°ng vẫn không là gì khi so sánh vá»›i Tà o Tháo. Lúc nà y địa bà n chiến lược của chúng ta vẫn là Kinh Châu và Tây Xuyên. Còn vá» phần Từ Châu hãy để đó cho Viên Thiệu chăm lo, huống chi quân Äông Ngô đánh chiếm Từ Châu cÅ©ng không có gì đáng lo lắm. Tuy Giang Hoà i là vùng đất mà u mỡ nhÆ°ng không có địa thế hiểm yếu để phòng thủ. Má»™t khi kỵ binh Mạc Bắc của chúng ta xuôi nam thì chỉ cần không tốn quá nhiá»u công sức là có thể Ä‘oạt lại".
Khoái Việt nói: "Xin thứ cho tại hạ nói thẳng. Lúc nà y Tà o Tháo không khác gì chó nhà có tang, trấn thủ má»™t góc Tân Dã. Binh lÃnh chỉ có mấy ngà n, tÆ°á»›ng chỉ có hÆ¡n mÆ°á»i viên, hoà n toà n không thể so sánh vá»›i mối đại hoạ Giang Äông. Sao chúa công không phái đại quân ra Nhữ Nam uy hiếp lấy LÆ° Giang nhÆ° thế tất Tôn Quỳên sẽ không dám vá»™i và ng đánh chiếm Từ Châu".
"Không" Mã Dược quả quyết nói: "Chẳng lẽ Dị Äá»™ chÆ°a từng nghe nói câu: Nhổ cá» không nhổ táºn gốc, gió xuân tá»›i lại đâm chồi trá»—i dáºy sao?"
"Nhổ cá» không nhổ táºn gốc, gió xuân tá»›i lại đâm chồi trá»—i dáºy sao?" Khoái Việt lắc đầu nói: "ChÆ°a từng nghe nói".
"Ai" Mã Dược than nhẹ má»™t tiếng rồi giải thÃch: "à muốn nói trừ ác phải táºn diệt. Tà o Tháo còn chÆ°a chết ngà y nà o, Cô thá»±c sá»± không yên tâm".
Khoái Việt nói: "Váºy đó chẳng phải là bá» gốc lấy ngá»n sao?"
Mã Dược nói: "Tôn Quyá»n còn lâu má»›i được coi là gốc, Tà o Tháo cà ng không phải là ngá»n".
Khoái Việt chắp tay nói: "Tại hạ hiểu".
Tà o Tháo cầm má»™t phong thÆ° trong tay nhìn thuá»™c hạ xung quanh nói: "LÆ°u Biểu cho ngÆ°á»i mang thÆ° má»i tá»›i. Hắn muốn má»i Cô tá»›i TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng dá»± tiệc. ChÆ° vị nghÄ© xem có nên Ä‘i hay không?"
Äại tÆ°á»›ng Vu Cấm nói: "LÆ°u Biểu má»i cÅ©ng chÆ°a chắc có ý tốt. Chúa công không thể xem nhẹ".
Trương Liêu, Trương Cáp, Tang Bá chư tướng cũng phụ hoạ: "Vu Cấm tướng quân nói rất đúng. Chúa công tuyệt đối không thể xem nhẹ".
Tà o Tháo há»i Trình Dục: "Trá»ng Äức nghÄ© sao?"
Trình Dục trầm ngâm má»™t lát rồi nói: "Dục cho là LÆ°u Biểu không có ác ý. HÆ¡n nữa dù LÆ°u Biểu muốn có ác ý, sÄ© tá»™c Kinh TÆ°Æ¡ng nhất định cÅ©ng không đồng ý. Dù sao bây giá» giết chúa công cÅ©ng không phải là điá»u hay đối vá»›i sÄ© tá»™c Kinh TÆ°Æ¡ng vì váºy chúa công cứ yên tâm Ä‘i dá»± tiệc thế nhÆ°ng vẫn cần TrÆ°Æ¡ng Liêu tÆ°á»›ng quân chỉ huy năm trăm tinh binh Ä‘i theo bảo vệ".
Lưu Diệp, Cổ Quy cùng nói: "Nếu được Trương Liêu tướng quân đi theo bảo vệ thì chúa công cứ yên tâm đi dự tiệc".
"A a" Tà o Tháo mỉm cÆ°á»i nói: "Cô cÅ©ng có ý nà y".
"Báo…" Tà o Tháo vừa dứt lá»i, chợt thấy Tà o HÆ°u bÆ°á»›c nhanh và o, hắn quỳ xuống bẩm báo: "Bên ngoà i phủ có má»™t ngÆ°á»i tÆ°á»›ng mạo xấu xà tá»± xÆ°ng là kỳ sÄ© Kinh TÆ°Æ¡ng muốn gặp chúa công, ông ta nói có chuyện quan trá»ng muốn bẩm báo".
Tà o Tháo há»i: "Kỳ sÄ© Kinh TÆ°Æ¡ng?"
Tà n Phách nói: "Tháºm chà ngÆ°á»i nà y không biết xấu hổ là gì, hắn còn tá»± xÆ°ng mình là kỳ sÄ© Kinh TÆ°Æ¡ng".
Cổ Quy nói: "Tự xưng là kỳ sĩ cũng chưa chắc đã có tà i cán gì".
Trình Dục nói: "Sao chúa công không triệu và o gặp mặt?"
"Ừ, Trá»ng Äức nói hợp ý Cô" Tà o Tháo vui vẻ gáºt đầu, hắn nhìn Tà o HÆ°u nói: "Văn Liệt, hãy mau cho ngÆ°á»i nà y và o"
"Tuân lệnh".
Tà o HÆ°u lÄ©nh mệnh rá»i Ä‘i, má»™t lát sau hắn đã dẫn má»™t ngÆ°á»i vóc dáng ngÅ© Ä‘oản, tÆ°á»›ng mạo xấu xà nhÆ° vượn khỉ, ngÆ°á»i bé loắt choắt. Nam tá» xấu xà đó thấy Tà o Tháo, không chắp tai thi lá»…, không hà nh lá»…, hắn chỉ ngang nhiên đứng giữa đại sảnh, kiá»…ng chân, ngá»a mặt lên trá»i, ngạo nghá»… nói: "Ngà y chết của Tà o công sắp đến, không biết ngà i đã biết hay chÆ°a?"
"Cà n rỡ!".
Tà ng Phách nghe váºy vô cùng giáºn dữ, hắn rút soạt bảo kiếm ra, hắn bÆ°á»›c lên hai bÆ°á»›c ká» bảo kiếm và o cổ nam tá» xấu xÃ.
Nam tá» xấu xà nhÆ° là không nhìn thấy thanh bảo kiếm Ä‘ang ká» trên cổ mình, hắn lạnh lùng liếc nhìn Tà ng Phách má»™t cái rồi nói vẻ trà o phúng: "TÆ°á»›ng quân thân kinh bách chiến, giết ngÆ°á»i đầy đồng, sợ gì giết thêm má»™t ngÆ°á»i nữa? Hãy mau chóng ra tay, không nên ngần ngại".
"Muốn chết!".
Tà ng Phách giáºn dữ, hắn Ä‘ang định má»™t kiếm giết chết nam tá» xấu xà thì Tà o Tháo khoát tay nói: "Tang Bá tÆ°á»›ng quân không được vô lá»…".
"Hừ!".
Tà ng Phách tức giáºn trừng mắt nhìn nam tá» xấu xà rồi má»›i miá»…n cưỡng thu lại bảo kiếm quay lại chá»— của mình. Lúc nà y Tà o Tháo má»›i chắp tay chà o nam tá» xấu xÃ, cao giá»ng nói: "Chẳng hay tôn tÃnh đại danh của tiên sinh là gì?"
Nam tá» xấu xà vuốt vuốt ống tay áo, ngạo nghá»… nói: "Kẻ bất tà i nà y chÃnh là Bà ng Thống, Bà ng SÄ© Nguyên'.
"Thì ra là Bà ng Tiên sinh" Tà o Tháo nói: "Má»›i rồi tiên sinh nói váºy không rõ là có ý gì? Xin vui lòng chỉ giáo".
Bà ng Thống nói: "Nay LÆ°u biểu mở Hồng Môn yến, muốn nhổ táºn gốc Tà o công cùng thế lá»±c của ba nhà lá»›n nhất sÄ© tá»™c Kinh TÆ°Æ¡ng. Tà o công không biết lần nà y chÃnh là đi và o tá» lá»™ sao? Nếu nhÆ° không phải có bằng hữu uá»· thác, tại hạ cần gì là m Ä‘iá»u thừa thãi nà y, tá»± chuốc lấy nhục. Nay lá»i đã chuyển, tại hạ xin cáo từ".
"Tiên sinh xin dừng bÆ°á»›c" Tà o Tháo vá»™i và ng la lên: "Cô có nhiá»u Ä‘iá»u chứa chất trong lòng không giải thÃch được, xin vui lòng chỉ giáo".
Bà ng Thống lãnh đạm nói: "Nếu Tà o công muốn chiết nhiá»u chuyện, sao không Ä‘i tìm cao nhân khác chỉ giáo cho?"
Nói xong Bà ng Thống liá»n rÅ© tay áo ý muốn bá» Ä‘i.
"Ghê tởm!".
Tà ng Phách tức giáºn, hắn lại rút kiếm định chém Bà ng Thống, Tà o Tháo cả giáºn quát: "Không thể cà n rỡ!".
Tà ng Phách nói: "Chúa công!".
Tà o Tháo quát: "Còn không lui ra cho Cô".
"Ôi".
Tà ng Phách thở dà i, hắn tức giáºn ném thanh trÆ°á»ng kiếm trong tay xuống đất rồi lui xuống.
Lúc nà y Tà o Tháo má»›i rá»i khá»i chá»— ngồi, hắn tiến tá»›i trÆ°á»›c mặt Bà ng Thống vái chà o và nói: "Vừa rồi Tà ng Phách tÆ°á»›ng quân có nhiá»u thất lá»… vá»›i tiên sinh. Cô xin bồi tá»™i vá»›i tiên sinh".
Bà ng Thống mấy lần dò xét, thấy Tà o Tháo thuá»· chung có lòng chiêu hiá»n đãi sÄ©, không ngạo mạn, kiêu căng nên hắn không khá»i trở nên nghiêm nghị. Bà ng Thống cung kÃnh quay ngÆ°á»i cúi ngÆ°á»i tháºt sâu vái chà o Tà o Tháo má»™t cái rồi cao giá»ng nói: "Tà o công trà tuệ rá»™ng lá»›n, khoan dung Ä‘á»™ lượng, khoáng đạt khiến ngÆ°á»i khâm phục. Vừa rồi Thống chỉ là m ra vẻ cuồng vá»ng má»™t chút chÃnh là muốn nhìn xem Tà o công có lòng đối đãi vá»›i ngÆ°á»i nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘á»i thÆ°á»ng nói không. Hôm nay má»›i thá» qua má»™t lần, quả nhiên danh bất hÆ° truyá»n".
Tà o Tháo nói: "Tiên sinh quá khen, Cô thẹn không dám nháºn".
Bà ng Thống nói: "Việc là m lần nà y của Thống thá»±c không có ác ý, kÃnh xin Tà o công khoan thứ. Còn vá» phần vị tÆ°á»›ng quân kia, sau nà y tại hạ sẽ tá»›i táºn cá»a tạ tá»™i".
"A, tiên sinh quá lá»i rồi" Tà o Tháo cầm tay Bà ng Thống dẫn tá»›i chá»— ngồi rồi há»i tiếp: "Chẳng hay chuyện tiên sinh vừa nói tá»™t cùng là nhÆ° thế nà o?"
Bà ng Thống nghiêm mặt nói: "Mã đồ phu là ngÆ°á»i kiêu hùng, LÆ°u Biểu yếu Ä‘uối không phải là đối thủ. Theo nhÆ° tại hạ biết ba sÄ© tá»™c Sái, Hoà ng, VÆ°Æ¡ng cầm đầu sÄ© tá»™c môn phiệt Kinh TÆ°Æ¡ng có ý nghênh đón Tà o Công và o là m chủ Kinh Châu. Việc nà y vốn vô cùng bà máºt nhÆ°ng không hiểu tại sao LÆ°u Biểu lại biết được. LÆ°u Biểu đã ra lệnh cho tòng tá» LÆ°u Bà n dẫn năm ngà n quân từ Du huyện, TrÆ°á»ng Sa tá»›i trú ở Công An, lại sai trưởng tá» LÆ°u Kỳ tá»›i núi Võ Lăng Ä‘iá»u hai ngà n Phiên binh, lấy tiếng là muốn bảo vệ xung quanh TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhÆ°ng thá»±c ra là muốn đối phó vá»›i Tà o công và ba gia tá»™c môn phiệt".
"Có việc ấy sao?" Tà o Tháo hoảng sợ nói: "Nếu không có tiên sinh thì e rằng Cô đã bị gã thất phu Lưu Biểu là m hại rồi".
Bà ng Thống lại nói: "LÆ°u Biểu dá»± định sau ba ngà y nữa sẽ thiết đại yến ở phủ Thứ Sá» má»i quần thần, Tà o công và sÄ© tá»™c môn phiệt Kinh TÆ°Æ¡ng. Äợi khi Tà o công và sÄ© tá»™c Kinh TÆ°Æ¡ng Ä‘á»u tá»›i. Hai ngà n Phiên binh của Phiên vÆ°Æ¡ng Sa Ma Kha sẽ bao vây phủ Thứ Sá», tru diệt ba gia tá»™c cầm đầu của Sái Mạo, Hoà ng Tổ, VÆ°Æ¡ng Uy, Tà o công cÅ©ng nằm trong nhóm bị tru diệt".
"Sau đó Lưu Biểu sẽ ra lệnh cho cháu ngoại Trương Doãn tiếp ứng năm ngà n quân của Lưu Bà n vượt Giang Bắc tiến và o đóng ở Tương Dương".
"LÆ°u Biểu nghÄ© rằng chỉ cần tiêu diệt được ba đại môn phiệt cùng vá»›i Tà o công là có thể khống chế cục diện Kinh Châu, có thể bảo toà n lợi Ãch và địa vị của LÆ°u gia ở Kinh Châu. NhÆ°ng ông ta đã lầm to. Má»™t khi Sái Mạo, Hoà ng Tổ, VÆ°Æ¡ng Uy bị giết thì quân Kinh Châu nhÆ° rắn mất đầu, lòng quân đại loạn. Kết quả cuối cùng chỉ tạo thuáºn lợi cho gã ác lang Mã đồ phu".
Bà ng Thống vừa nói xong, Trình Dục, LÆ°u Diệp, Cổ Quy mấy ngÆ°á»i vô vùng hoảng sợ.
Tà o Tháo sau mà y suy nghÄ© má»™t lát rồi há»i Bà ng Thống: "LÆ°u Biểu lòng dạ Ä‘á»™c ác nhÆ° váºy thì Cô phải là m gì bây giá»?"
Bà ng Thống nói: "Thống có một kế, đảm bảo Lưu Biểu chắp tay nhượng lại Kinh Châu".
"Hả?" Tà o Tháo vội la lên: "Xin lắng nghe".
Tà i sản của Goncopius
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
04-08-2011, 08:54 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Há»–N TẠI TAM QUá»C LÀM QUÂN PHIỆT
Tác giả: Tịch Mịch Kiếm Khách
Quyển 2: Bát Bách Lưu Khấu khởi lang yên
Chương 330: Trương Tùng hiến Tây Xuyên
Tân Dã, phu quan Tà o Tháo
Ngay khi Cổ Quy dẫn Bà ng Thống ra ngoà i, Tà o Tháo nhìn thủ hạ của mình nói: "ChÆ° vị có nghÄ© Bà ng Thống, Bà ng SÄ© Nguyên nà y có đáng tin cáºy hay không?"
"Chúa công không nên dá»… tin lá»i gã nhà quê nà y" Trình Dục chÆ°a kịp trả lá»i, Äại tÆ°á»›ng Tà o Hồng đã nói: "NgÆ°á»i nà y tá»± xÆ°ng là kỳ sÄ© Kinh TÆ°Æ¡ng. Hồng cho rằng cÅ©ng chẳng là m nên trò trống gì. Kế sách hắn hiến cÅ©ng chÆ°a chắc đã giúp chúa công Ä‘oạt được Kinh Châu, cÅ©ng có khi thằng nhãi nà y phụng mệnh LÆ°u Biểu tá»›i đây. Chúa công tin lá»i hắn nhất định là sẽ tá»± chui đầu và o lÆ°á»›i".
Tà o Tháo há»i Trình Dục: "Trá»ng Äức nghÄ© sao?"
Trình Dục nói: "Dục nghÄ© rằng không phải Bà ng Thống cố ý là m ra vè huyá»n bÃ".
Tà o Tháo đột nhiên quát to: "Trương Liêu đâu?"
Äại tÆ°á»›ng TrÆ°Æ¡ng Liêu bÆ°á»›c ra, ôm quyá»n nói: "Có mạt tÆ°á»›ng".
Tà o Tháo nói: "Láºp tức Ä‘iểm năm trăm tinh binh Ä‘i theo Cô tá»›i TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng".
"Tuân lệnh".
TrÆ°Æ¡ng Liêu trả lá»i rồi rá»i Ä‘i.
Tà o Tháo nhìn Trình Dục, LÆ°u Diệp nói: "Trá»ng Äức, Tá» DÆ°Æ¡ng hãy chia nhau Ä‘i là m việc".
"Tuân lệnh".
Trình Dục, LÆ°u Diệp ôm quyá»n vái chà o rồi cùng rá»i khá»i sảnh Ä‘Æ°á»ng.
Năm thứ mÆ°á»i má»™t Hán Hiến Äế, mùa xuân ( năm 198 )
Mã Dược cá» Cao Thuáºn thống lÄ©nh hai vạn đại quân ra Hán Trung hạ trại, không lâu sau đó hai vạn quân đóng trại ở đó phân tán ra, bà máºt quay lại Quan Trung sau đó Mã Dược lại cá» thiên tÆ°á»›ng dẫn hai vạn đại quân đó quay lại Hán Trung há»™i há»p vá»›i Cao Thuáºn, cứ nhÆ° thế diá»…n ra mÆ°á»i lần. Tá»›i mùa thu năm đó đã tạo nên má»™t tÆ° thế hai mÆ°Æ¡i vạn đại quân Ä‘ang đóng trại ở Nam Trịnh.
Cao Thuáºn lại phái ra rất nhiá»u máºt thám, xÃch hầu, ngà y đêm không ngừng thăm dò địa hình, quân tình Tây Xuyên, phái ngÆ°á»i và o Tây Xuyên trắng trợn phao tin tức nói trÆ°á»›c khi mùa đông bắt đầu đại quân sẽ xuôi nam tiến đánh Tây Xuyên.
Ngay láºp tức thế cục Tây Xuyên nổi sóng, biến đổi má»™t cách kỳ lạ, giống nhÆ° là cÆ¡n giông tố sắp xảy ra.
Tin tức truyá»n tá»›i Thà nh Äô, Ãch Châu mục LÆ°u ChÆ°Æ¡ng vô cùng hoảng sợ, hắn cấp tốc triệu táºp văn, võ bá quan thÆ°Æ¡ng nghị tìm cách đối phó. Lúc nà y trong đại sảnh của phủ Ãch Châu mục lô nhô toà n đầu ngÆ°á»i. Gần nhÆ° tất cả những nhân váºt có uy danh, máu mặt ở Xuyên Trung đã tụ táºp ở đây, cùng nhau thÆ°Æ¡ng nghị đại kế.
Lúc nà y cũng cần phải giới thiệu sơ lược qua tình hình sĩ tộc Xuyên Trung.
Và o giữa năm Trung Bình, Mã TÆ°Æ¡ng, Triệu Chi tụ táºp ngÆ°á»i khởi nghÄ©a. SÄ© tá»™c Xuyên Trung là Nhâm Kỳ, Cổ Long vì để tá»± bảo vệ bản thân mình nên đã liên kết vá»›i cÆ°á»ng hà o Xuyên Trung tụ táºp nghÄ©a binh trấn áp cuá»™c khởi nghÄ©a sau đó nghênh đón LÆ°u yên nháºp Xuyên. DÆ°á»›i sá»± ủng há»™ của Nhâm Kỳ, Cổ Long, LÆ°u Yên nhanh chóng thiết láºp được thế lá»±c ở Tây Xuyên. NhÆ°ng niá»m vui ngắn chẳng tà y gang, thế lá»±c của Cổ Long không ngừng bà nh trÆ°á»›ng tạo thà nh mối uy hiếp thá»±c sá»± nghiêm trá»ng tá»›i địa vị cai trị của LÆ°u Yên.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên LÆ°u Yên không muốn trá» thà nh con rối, để mặc cho sÄ© tá»™c Xuyên Trung thao túng vì váºy LÆ°u Yến má»›i nghÄ© tá»›i việc lợi dụng "Äông Châu sÄ©" để phản kÃch lại sÄ© tá»™c Xuyên Trung.
Váºy "Äông Châu sÄ©" là gì?
"Äông Châu sÄ©" là tên gá»i chung của ngÆ°á»i Xuyên vá»›i giá»›i sÄ© tá»™c đến từ bên ngoà i.
Khi LÆ°u Yên và o Xuyên nháºm chức có dẫn theo má»™t nhóm ngÆ°á»i tà i năng. Trong đó tÆ°Æ¡ng đối nổi danh có Ngô à ( trong chÃnh sá», muá»™i muá»™i của Ngô à trÆ°á»›c đó được gả cho thứ tá» của LÆ°u Yên sau đó lại gả cho LÆ°u Bị là m hoà ng háºu ), Bà ng Hi, Triệu VÄ©, Äổng Phù, Hứa TÄ©nh mấy ngÆ°á»i. Bởi vì mấy năm liá»n Quan Äông chiến loạn nên có mÆ°á»i mấy vạn lÆ°u dân đổ và o Tây Xuyên. Trong số lÆ°u dân nà y cÅ©ng có má»™t số nhân tà i. TÆ°Æ¡ng đối nổi danh má»™t chút có Äặng Chi, Äổng Hoà và Ngô Ban.
"Äổng Châu sÄ© " từ khi theo LÆ°u Yên nháºp Xuyên vẫn má»™t má»±c bị sÄ© tá»™c Xuyên Trung do Nhâm Kỳ, Cổ Long cầm đầu xa lánh, chèn ép. Vì váºy khi LÆ°u Yên và sÄ© tá»™c Xuyên Trung phát sinh mâu thuẫn trầm trá»ng. Bá»n há» liá»n kiên định không đổi ủng há»™ LÆ°u Yên. Dá»±a và o sá»± ủng há»™ mạnh mẽ của "Äông Châu sÄ©", LÆ°u Yên đã thà nh công trong việc dẹp tan sá»± uy hiếp của sÄ© tá»™c Xuyên Trung, trấn áp tà n khốc sá»± phản loạn của Nhâm Kỳ, Cổ Long. Lúc ấy gần nhÆ° các đại gia tá»™c nổi danh, hùng mạnh bị tà n sát hoà n toà n.
Thế nhÆ°ng Ä‘iá»u đáng tiếc là LÆ°u Yên cÅ©ng không phải là má»™t ngÆ°á»i có tâm kế, không có năng lá»±c của má»™t ngÆ°á»i chủ có tà i trÃ, mÆ°u kế kiệt xuất. Năng lá»±c của hắn rất bình thÆ°á»ng. Sau khi tiêu trừ mối uy hiếp của sÄ© tá»™c Xuyên Trung, hắn rất nhanh chóng lại mắc phải má»™t sai lầm tÆ°Æ¡ng tá»±. Äó chÃnh là để mặc cho những nhân váºt tiêu biểu của "Äông Châu sÄ©" nhÆ° Äổng Phù, Triệu VÄ© phát triển thế lá»±c.
Mặc dù Äổng Phù, Triệu VÄ© là "Äông Châu sÄ©' nhÆ°ng thá»±c ra lại là ngÆ°á»i Xuyên Ä‘iển hình. Hai ngÆ°á»i nà y đã lợi dụng thân thế ngÆ°á»i Xuyên của mình đã thà nh công trong việc thâu tóm các thế lá»±c sÄ© tá»™c Xuyên Trung còn sót lại. Cuối cùng đã hình thà nh má»™t táºp Ä‘oà n sÄ© tá»™c Xuyên Trung hoà n toà n má»›i.
Nói má»™t câu theo thuáºt ngữ hiện đại là : tất cả thà nh quả cách mạng của "Äông Châu sÄ©" đã bị Äổng Phù, Triệu VÄ©, hai ngÆ°á»i của phái bảo thủ chiếm hết.
Thế nhÆ°ng cÅ©ng cần chỉ rõ ra rằng: Äổng Phù, Triệu VÄ©, đại diện cho giá»›i sÄ© tá»™c má»›i sinh ra ở Xuyên Trung rất khác biệt vá»›i sÄ© tá»™c bản địa sinh trưởng ở Xuyên Trung.
Sau khi LÆ°u ChÆ°Æ¡ng kế vị LÆ°u Yên. SÄ© tá»™c Xuyên Trung hình thà nh ba phÃa rất rõ rà ng. Quần thể sÄ© tá»™c má»›i trá»—i dáºy ở Xuyên Trung, sÄ© tá»™c Xuyên Trung bản địa và "Äông Châu sÄ©'. Ba đại thế lá»±c sÄ© tá»™c nà y liên kết, trợ giúp lẫn nhau. Chúng cùng hình thà nh cá»™ng đồng ngÆ°Æ¡i lừa ta gạt thống trị quan trÆ°á»ng Xuyên Trung.
Dá»±a và o tình thế trÆ°á»›c mắt mà nói, sÄ© tá»™c Xuyên Trung má»›i trá»—i dáºy nắm quyá»n hà nh to lá»›n vá» chÃnh quyá»n, quân sá»±.
Äổng Phù nắm giữ trá»ng binh. Gần nhÆ° tất cả quan lại địa phÆ°Æ¡ng ở Tây Xuyên Ä‘á»u xuất phát là môn hạ của hai ngÆ°á»i Triệu VÄ©, Äổng Phù. Trong khi đó "Äông Châu sÄ©" thì nắm giữ quân quyá»n. Và dụ nhÆ° Ngô Ã, cÅ©ng là ngÆ°á»i nắm quyá»n hà nh to lá»›n. Nếu so sánh thì giá»›i sÄ© tá»™c Xuyên Trung bản địa là thê thảm nhất. Vá»›i những nhân váºt đứng đầu là TrÆ°Æ¡ng Tùng, Phà Thi, vÆ°Æ¡ng Luỹ, sÄ© tá»™c bản địa Xuyên Trung chỉ đảm nhiệm má»™t số chức quan nhà n tản không quan trá»ng. Vá»›i những ngÆ°á»i nhÆ° TrÆ°Æ¡ng Nhiệm, Nghiêm Nhan, cÅ©ng không phải là những nhân váºt trá»ng yếu nắm giữ quân Ä‘á»™i, trong tay nhiá»u lắm cÅ©ng chỉ có hai, ba ngà n quân.
Thà nh Äô, đại sảnh của phủ Ãch Châu mục.
LÆ°u ChÆ°Æ¡ng nhìn khắp văn quan, võ tÆ°á»›ng trong đại sảnh, ánh mắt hắn vô cùng hoảng sợ lên tiếng há»i: "Nay Mã đồ phu dẫn theo hai mÆ°Æ¡i vạn binh mã tiến hà nh xâm phạm đại quy mô. Bây giá» chúng ta phải là m gì?'
Äại tÆ°á»›ng Ngô à bÆ°á»›c ra khá»i hà ng nói: "Chúa công không cần kinh hãi. Mã đồ phu dẫn theo hai mÆ°Æ¡i vạn đại quân xâm phạm thá»±c ra cÅ©ng chẳng có Ä‘iá»u gì lo lắng. Quân ta chỉ cần phái tinh binh trấn thủ chặt hai nÆ¡i hiểm yếu Gia Manh Quan, Kiếm Các. Lại cá» Äại tÆ°á»›ng đóng quân ở trung tâm Tá» Äồng Ä‘iá»u khiển tác chiến. Quân LÆ°Æ¡ng Châu tấn công lâu ngà y không thể công chiếm, lÆ°Æ¡ng thảo tiếp tế khó khăn, tất sẽ lui binh".
Äổng Phù cÅ©ng nói: "Tá» Viá»…n nói rất đúng. TrÆ°á»›c đây hãn tÆ°á»›ng dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Mã đồ phu, Thái Thú Hán Trung là TrÆ°Æ¡ng Tú đã mấy lần khởi binh tấn công Gia Manh Quan nhÆ°ng Ä‘á»u thất bại lui binh đó sao. Lần nà y Mã đồ phu dù có táºp hợp hai mÆ°Æ¡i vạn đại quân thì cuối cùng cÅ©ng chỉ e không thể là m nên cÆ¡m cháo gì. Chúa công bất tất phải lo lắng".
LÆ°u ChÆ°Æ¡ng dùng tay áo lau mồ hôi trán, hắn run run nói: "NhÆ°ng ai là ngÆ°á»i có thể trấn thủ Gia Manh Quan, Kiếm Các?"
"Mạt tướng nguyện ý".
"Mạt tướng nguyện ý".
LÆ°u ChÆ°Æ¡ng vừa dứt lá»i, hãn tÆ°á»›ng Xuyên Trung là Nghiêm Nhan, TrÆ°Æ¡ng Nhiệm trÆ°á»›c sau bÆ°á»›c ra khá»i hà ng nói.
LÆ°u ChÆ°Æ¡ng nói: "NhÆ° váºy thì TrÆ°Æ¡ng Nhiệm hãy dẫn ba ngà n quân trấn thủ Gia Manh Quan. Nghiêm Nhan hãy dẫn ba ngà n quân trấn thủ Kiếm Các".
Trương Nhiệm, Nghiêm Nhan đồng thanh nói: "Mạt tướng tuân lệnh".
LÆ°u ChÆ°Æ¡ng lại nnhìn Ngô Y, Äồng Phù nói: "Tá» Viá»…n ( tên chữ của Ngô à ) hãy thống lÄ©nh ban vạn đại quân trấn giữ Tá» Äồng. Nguyên Trợ ( tên chữ của Äồng Phù ) hãy thống lÄ©nh mÆ°á»i vạn đại quân trấn giữ Lãng Trung. Phối hợp trợ giúp lẫn nhau".
Äổng Phù, Ngô à ôm quyá»n nói: "Tuân lệnh"
Dinh thự của Trương Tùng.
Trưởng Sá» Thục quáºn là Phà Thi và VÆ°Æ¡ng Luỹ cùng nhau tá»›i thăm.
TrÆ°Æ¡ng Tùng, Phà Thi, VÆ°Æ¡ng Luỹ Ä‘á»u là ngÆ°á»i Xuyên Trung. Có thể nói ba ngÆ°á»i Ä‘á»u là những nhân tà i kiệt xuất của giá»›i sÄ© tá»™c bản địa Xuyên Trung thế nhÆ°ng vì bị giá»›i sÄ© tá»™c Xuyên Trung má»›i trá»—i dáºy và "Äông Châu sÄ©" chèn ép, bÆ°á»›c tiến của sÄ© tá»™c Xuyên Trung bản địa rất gian nan. Má»™t ngÆ°á»i năng lá»±c xuất chúng nhÆ° TrÆ°Æ¡ng Tùng má»›i chỉ là má»™t Tòng Sá»±, có thể nói là má»™t chức quan rất hèn kém.
Trong sảnh, Trương Tùng, Phà Thi, Vương Luỹ cùng ngồi quan án.
Phà Thi nói: "Lần nà y Mã đồ phu tụ táºp hai mÆ°Æ¡i vạn đại quân ở Hán Trung, có thể nói khà thế rất hung hăng. Äổng Phù, Ngô à thân nắm giữ binh quyá»n nhÆ°ng má»™t ngÆ°á»i trốn tránh ở Lãng Trung, má»™t ngÆ°á»i núp ở Tá» Äồng. TrÆ°Æ¡ng Nhiệm, Nghiêm Nhan tuy là danh tÆ°á»›ng Xuyên Trung nhÆ°ng trong tay chỉ có ba ngà n thủ hạ chỉ e rất khó có thể ngăn cản được sức mạnh của quân LÆ°Æ¡ng".
"Äúng váºy" VÆ°Æ¡ng Luỹ cảm khái nói: "Bình thÆ°á»ng chỉ thấy Ngô Ã, Äổng Phù tác oai tác quái, vênh vênh váo váo. Bây giỠđại quân LÆ°Æ¡ng áp sát biên giá»›i thì tất cả bá»n chúng lại giống nhÆ° con rùa rụt cổ. Chúng lại đẩy ngÆ°á»i Xuyên chúng ta Ä‘i ra tiá»n tuýên là m bia đỡ đạn. Quả thá»±c chúng coi thÆ°á»ng ngÆ°á»i Xuyên chúng ta quá đáng".
"Hừ…" TrÆ°Æ¡ng Tùng hừ má»™t tiếng ý bảo hai ngÆ°á»i không nên nói vá»™i. Sau khi hắn đứng dáºy Ä‘i ra ngoà i cá»a quan sát cẩn tháºn, phát hiện không có bất kỳ ai nghe lén, hắn má»›i quay lại chá»— ngồi, thì thà o nói vá»›i VÆ°Æ¡ng Luỹ và Phà Thi: "Chỉ e Mã đồ phu tụ táºp hai mÆ°Æ¡i vạn đại quân ở Hán Trung là hÆ° trÆ°Æ¡ng thanh thế. Nếu nhÆ° tại hạn tÃnh không sai. Quân LÆ°Æ¡ng rất có thể dùng chiêu giÆ°Æ¡ng đông kÃch tây. TrÆ°á»›c tiên chúng gióng trống khua chiêng ở Hán Trung lam ra vẻ chuẩn bị tấn công Gia Manh Quan, tá»›i khi đại quân Tây Xuyên bị kéo tá»›i Tá» Äồng, Lãng Trung, chúng sẽ ngầm phái má»™t toán quân tinh binh Ä‘i theo con Ä‘Æ°á»ng nhá» từ Âm Bình tiến thẳng tá»›i Thà nh Äô".
"Hả?"
"Gì?"
Phà Thi, VÆ°Æ¡ng Luỹ kinh hãi khi nghe nói váºy, cả hai thất thanh nói: "Nếu quả nhÆ° dá»± Ä‘oán của VÄ©nh Niên. Äại quân Tây Xuyên ở xa mãi Tá» Äồng, Lãng Trung trong lúc cấp bách nhất định sẽ không kịp quay lại phòng thủ. Quân LÆ°Æ¡ng Châu sẽ nhân dịp đó đánh chiếm Thà nh Äô".
"Không phải có thể mà là nhất định" TrÆ°Æ¡ng Tùng nói: "Từ Äạp Trung ra Âm Bình có má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá». Má»™t Ä‘Æ°á»ng từ Giang Du tá»›i Phù Thà nh, qua Miên Trúc, Duyên Äồ Ä‘á»u không có bất kỳ má»™t nÆ¡i hiểm yếu nà o để phòng thủ. Trong các thà nh trì dá»c Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng không có trá»ng binh trấn giữ. Mã đồ phu chỉ cần phái ra ba ngà n tinh binh là có thể phá thà nh, nhổ trại, thẳng tiến tá»›i Thà nh Äô".
Phà Thi nói: "NhÆ° váºy chúng ta hãy mau chóng bẩm báo chúa công, sá»›m phái tinh binh trấn thủ con Ä‘Æ°á»ng nhỠÂm Bình".
"Cháºm đã" TrÆ°Æ¡ng Tùng khoát tay nói: "Tá» ThÆ° ( tên chữ của Phà Thi), không thể".
"Cái gì?" VÆ°Æ¡ng Luỹ thất thanh há»i: "à của VÄ©nh Niên muốn gì?"
Trương Tùng nói: "Ta có ý định mang Tây Xuyên hiến cho Thừa tướng. Chẳng hay ý nhị vị thế nà o?'
"A" Phà Thi vá»™i và ng la lên: "VÄ©nh Niên nói váºy là sai rồi. ChÃnh sách của Mã đồ phu thi hà nh ở Quan Trung có thể nói là đại nghịch bất đạo. Coi trá»ng thứ dân và thÆ°Æ¡ng nhân ti tiện, lại không tin dùng giá»›i sÄ© tá»™c chúng ta. Äi ngược lại vá»›i cổ huấn của thánh nhân, bá» lá»…, định chế. Mã đồ phu là m Ä‘iá»u ngang ngược nhÆ° váºy, bá» quên nguồn gốc. Chúng ta há có thể tiếp tay cho hắn là m báºy sao?"
TrÆ°Æ¡ng Tùng cÅ©ng không phản bác lại, hắn chỉ lạnh lùng há»i ngược lại má»™t câu: "Váºy nhị vị còn muốn tiếp tục là m thủ hạ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Äổng Phù, Triệu VÄ©, Ngô Ã, là m cái Ä‘uôi của ngÆ°á»i khác sao? Äến bao giá» chúng ta má»›i có thể Ä‘oạt lại lợi Ãch của sÄ© tá»™c Xuyên Trung chúng ta? Äến lúc nà o sÄ© tá»™c Xuyên Trung chúng ta má»›i chân chÃnh nắm giữ binh quyá»n. Äến lúc nà o chúng ta má»›i chân chÃnh nắm giữ váºn mệnh của chúng ta?"
"Cái nà y…'.
VÆ°Æ¡ng Luỹ, Phà Thi cứng há»ng.
TrÆ°Æ¡ng Tùng khẽ vá»— trác án, hắn trầm giá»ng nói: "Ta đã vẽ má»™t bức địa đồ toà n bá»™ địa hình Tây Xuyên. Mấy ngà y nữa ta sẽ mang theo bức địan đồ nà y tá»›i Lạc DÆ°Æ¡ng, yến kiến Thừa tÆ°á»›ng phân tÃch rõ lợi hại. Nếu nhÆ° Thừa tÆ°á»›ng đồng ý duy trì lợi Ãch của giá»›i sÄ© tá»™c Xuyên Trung chúng ta, không áp đặt chÃnh sách má»›i ở Quan Trung cho Tây Xuyên lúc đó Tùng má»›i dâng hiến địa đồ sau đó sẽ mang hết toà n lá»±c giúp Thừa tÆ°á»›ng và o Xuyên".
Vương Luỹ nói: "Nếu như Mã đồ phu không nghe theo?"
Ãnh mắt TrÆ°Æ¡ng Tùng lá»™ hà n quang, hắn trầm giá»ng nói: "Váºy chúng ta hãy mang kế giÆ°Æ¡ng đông kÃch tây của quân LÆ°Æ¡ng Châu bẩm báo lên chúa công, Ä‘á» nghị chúa công cá» má»™t toán tinh binh tá»›i trấn thủ con Ä‘Æ°á»ng nhỠÂm Bình, đánh bại âm mÆ°u của Mã đồ phu".
"Äược" VÆ°Æ¡ng Luỹ trầm giá»ng nói: "TÃnh từ ngà y VÄ©nh Niên rá»i Xuyên, hãy lấy thá»i hạn ba tháng. Nếu trong ba tháng đó không có tin tức báo vá», bá»n ta sẽ láºp tức báo lên chúa thượng để phái quân Ãch Châu trấn giữ con Ä‘Æ°á»ng nhỠÂm Bình".
"Ừ" TrÆ°Æ¡ng Tùng gáºt đầu nói: "Sau khi ta rá»i khá»i Tây Xuyên, Tá» ThÆ°, Tá» Phục ( tên chữ của VÆ°Æ¡ng Luỹ ) hãy âm thầm liên kết vá»›i VÆ°Æ¡ng Bình, TrÆ°Æ¡ng Nhiệm, Nghiêm Nhan mấy ngÆ°á»i đó, sá»›m chuẩn bị sẵn sà ng để nghênh đón quân LÆ°Æ¡ng Châu và o Xuyên".
VÆ°Æ¡ng Luỹ nói: "VÄ©nh Niên cứ yên tâm. Tá» Quân ( tên chữ của VÆ°Æ¡ng Bình ) chÃnh là tá»™c đệ của tại hạ. Nhị vị tÆ°á»›ng quân TrÆ°Æ¡ng Nhiệm, Nghiêm Nhan cÅ©ng là thuá»™c hạ cÅ© của Nhâm công, Cổ công Ä‘á» bạt. Chúng ta chỉ cần nói vá»›i bá»n há» là để duy trì lợi Ãch của sÄ© tá»™c Xuyên Trung, là vì muốn báo thù cho Nhâm công, Cổ công, bá»n há» nhất định sẽ theo chúng ta".
"NhÆ° váºy tốt quá" TrÆ°Æ¡ng Tùng nói: "Việc nà y không nên cháºm trá»…. Ngay ngà y mai ta sẽ khởi hà nh Ä‘i Lạc DÆ°Æ¡ng".
Phà Thi, VÆ°Æ¡ng Luỹ ôm quyá»n nói: "VÄ©nh Niên huynh bảo trá»ng".
Lưu Biểu thiết yến khoản đãi sĩ tộc Kinh Tương, Tà o Tháo là khách quý nên đương nhiên cũng tham dự.
Rượu quá ba tuần, LÆ°u Biểu Ä‘á»™t nhiên đứng dáºy quát to: "Ta có má»™t câu, chÆ° vị hãy lắng nghe".
Âm thanh trong đại sảnh dần dần trở nên nhá» xuóng, ánh mắt của má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn và o ngÆ°á»i LÆ°u Biểu.
LÆ°u Biểu liếc nhìn má»™t vòng quanh đại sảnh, hắn cất cao giá»ng nói: "Cô nay tuổi già sức yếu, dù vẫn còn lòng duy trì chÃnh sá»± nhÆ°ng là lá»±c bất tòng tâm. Hai con trai tuổi còn nhá», tà i trà đần Ä‘á»™n, không đủ lá»±c gánh vác trách nhiệm trấn giữ Kinh TÆ°Æ¡ng. Nay Cô có ý nhÆ°á»ng Kinh Châu cho Tà o công, khẩn cầu Tà o công trấn giữ Kinh Châu. Chẳng hay ý của chÆ° vị thế nà o?"
Láºp tức trong đại sảnh trở nên vô cùng tÄ©nh mịch.
Ngoại trừ Hà n Huyá»n và má»™t số Ãt ngÆ°á»i biết ý định thá»±c sá»± của LÆ°u Biểu, còn gần nhÆ° tất cả sÄ© tá»™c Kinh TÆ°Æ¡ng Ä‘á»u cảm thấy vô cùng bất ngá».
Mặc dù bá»n há» cÅ©ng có ý nghênh đón Tà o Tháo và o là m chủ kinh Châu thế nhÆ°ng tất thảy má»›i chỉ ở giải Ä‘oạn chuẩn bị, căn bản vẫn chÆ°a bÆ°á»›c tá»›i giai Ä‘oạn tiến hà nh thá»±c sá»±. Mấy đại sÄ© tá»™c Sái, Hoà ng, VÆ°Æ¡ng, Hà n tháºm chà còn chÆ°a chÃnh thức thông qua sá»± việc nà y. Bá»n há» thá»±c sá»± không thể ngá» hôm nay LÆ°u Biểu lại nói ra những lá»i nà y trên bà n yến tiệc.
Trong lúc cấp bách không ai dám nghÄ© xem lá»i nói nà y của LÆ°u Biểu là tháºt lòng hay chỉ là dò xét. Äám sÄ© tá»™c Kinh TÆ°Æ¡ng trong đại sảnh chỉ biết Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, không ai dám tuỳ tiện bà y tá» thái Ä‘á»™.
Trong bầu không khà là m kẻ khác nghẹt thở, Ä‘á»™t nhiên Tà o Tháo đứng dáºy, hắn nhìn LÆ°u Biểu vái chà o má»™t cái tháºt dà i và nói vá»›i giá»ng vô cùng thà nh khẩn: "Tháo lâm và o thế cùng, may được LÆ°u Kinh Châu không chê má»›i được là m huyện lệnh Tân Dã. Tháo thá»±c tâm rất cảm kÃch, thá»±c không dám có vá»ng tưởng nhÆ° váºy".
Lưu Biểu nói: "Năng lực của Tà o công hơn Biểu nà y gấp bội. Không cần từ chối".
Tà o Tháo vội la lên: "Nếu Lưu Kinh Châu vẫn khư khư cố chấp thì Tháo chỉ còn cách cao bay chạy xa mà thôi".
"Tà o công sợ rằng bản thân Cô cố ý dò xét sao?" LÆ°u Biểu Ä‘á»™t nhiên mỉm cÆ°á»i, bất chợt hắn quát to: "NgÆ°á»i đâu?"
Ngay láºp tức có má»™t viên tiểu lại tay nâng ấn tÃn, tiết việt từ sau bức bình phong Ä‘i ra. LÆ°u Biểu cầm lấy ấn tÃn, tiết việt trịnh trá»ng đặt trên án. Hắn má»™t lần nữa nhìn Tà o Tháo nói: "Ấn tÃn và tiết việt Ä‘á»u ở đây. Xin má»i Tà o công".
"Chúa công không thể" LÆ°u Biểu vừa dứt lá»i, bất chợt có má»™t viên tiểu lại tiến lên hai bÆ°á»›c, quỳ trÆ°á»›c đại sảnh, hắn dáºp đầu khóc không thà nh tiếng nói: "Kinh Châu là cÆ¡ nghiệp của chúa công má»™t tay láºp nên. Há có thể dá»… dà ng trao và o tay ngÆ°á»i sao? Nếu chúa công vẫn khăng khăng không bỠý định, hạ quan nguyện lấy cái chết ngay dÆ°á»›i thá»m nà y để thể hiện lòng mình".
"Cần gì ngÆ°Æ¡i phải chết dÆ°á»›i thá»m nà y?" Sắc mặt LÆ°u Biểu vô cùng lạnh lùng, hắn quát to: "Thân vệ đâu? Hãy mau chóng mang kẻ không biết thức thá»i vụ nà y ra ngoà i…chém đầu răn chúng".
"Tuân lệnh!".
Ngay láºp tức có hai tên giáp sÄ© nhÆ° lang nhÆ° hổ bÆ°á»›c nhanh và o trong đại sảnh, bắt viên tiểu lại Ä‘i ra ngoà i. Viên tiểu lại cố sức giãy giụa, Hắnn ngá»a mặt lên trá»i gà o to: "Chúa công, hạ quan chết không nhắm mắt. Chết không nhắm mắt'.
Chỉ trong chốc lát, giáp sĩ đã mang đầu lâu của viên tiểu lại máu vẫn chảy đầm đìa và o trong đại sảnh.
SÄ© tá»™c Kinh TÆ°Æ¡ng trong đại sảnh thá»±c sá»± không ngá» LÆ°u Biểu lại thá»±c sá»± giết viên tiểu lại đó. Tất cả biến sắc nhìn nhau, trong lúc nà y không ai dám bÆ°á»›c ra khuyên can LÆ°u Biểu chuyện nhÆ°á»ng Kinh Châu cho Tà o Tháo nữa. Trong mắt Tà o Tháo không khá»i xuất hiện má»™t tia nghiêm túc. Nếu không phải Bà ng Thống đã chỉ Ä‘iểm trÆ°á»›c cho hắn thì hắn cÆ¡ hồ đã bị LÆ°u Biểu nà y lừa gạt và o chá»— chết rồi.
LÆ°u Biểu đằng đằng sát khà nhìn má»i ngÆ°á»i trong đại sảnh quát: "Ai dám khuyên Cô nữa thì hãy nhìn gÆ°Æ¡ng tên tiểu lại đó".
Sái Mạo hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, hắn Ä‘á»™t nhiên bÆ°á»›c ra khá»i hà ng, hÆ°á»›ng Tà o Tháo vái chà o rồi cao giá»ng nói: "Cung thỉnh Tà o công lÆ°u thủ Kinh Châu".
Hoà ng Thừa Ngạn, VÆ°Æ¡ng Sán, Hà n Huyá»n mấy ngÆ°á»i cÅ©ng rối rÃt bÆ°á»›c ra khá»i hà ng, cùng kêu lên phụ hoạ: "Cung thỉnh Tà o công lÆ°u thủ Kinh Châu".
Má»™t khi tứ đại sÄ© tá»™c đã biểu thị thái Ä‘á»™. SÄ© tá»™c Kinh TÆ°Æ¡ng còn lại cÅ©ng tranh nhau noi theo, tất cả rối rÃt bÆ°á»›c ra khá»i hà ng cùng xin Tà o Tháo tiếp quả Kinh Châu. Ãnh mắt LÆ°u Biểu lạnh lùng bà ng quan, sắc mặt bình thản lạnh lùng. Hắn thầm nghÄ© rốt cuá»™c bá»n nà y đã nói ra suy nghÄ© thá»±c sá»± của mình. Má»™t khi các ngÆ°Æ¡i đã bất nhân váºy thì đừng trách Cô bất nghÄ©a.
Bất chợt trong lúc đó LÆ°u Biểu nhếch miệng cÆ°á»i đầy sát khÃ, Ä‘anh ác.
"Leng keng" Äá»™t nhiên trong đại sảnh vang lên âm thanh của kim loại va chạm và o nhau.
Má»i ngÆ°á»i nghe thấy âm thanh đó vá»™i và ng quay đầu nhìn. Công tá» LÆ°u Kỳ từ sau bình phong bÆ°á»›c ra. LÆ°u Kỳ cầm song kiếm trong tay, sắc mặt đầy sát khÃ. LÆ°u Kỳ liếc nhìn sÄ© tá»™c Kinh TÆ°Æ¡ng trong đại sảnh, hắn quát to: "Uổng công phụ thân ta xÆ°a nay háºu đãi các ngÆ°Æ¡i. Không ngá» các ngÆ°Æ¡i lại là lÅ© tiểu nhân bá»™i tÃn nhÆ° thế. Các ngÆ°Æ¡i muốn đón Tà o Tháo mà phản bá»™i phụ thân ta. Ta không thể nhẫn nhịn được nữa. NgÆ°á»i đâu?"
"Ô".
LÆ°u Kỳ vừa quát lên thì trong Ä‘á»™t nhiên trong đại sảnh vang lên má»™t tiếng hét nhÆ° sấm gần nhÆ° chấn vỡ mà ng tai của má»i ngÆ°á»i.
Má»i ngÆ°á»i vá»™i vã quay đầu nhìn thì thấy má»™t đám dã nhân toà n thân mặc da thú Ä‘ang chen chúc nha tiến và o đại sảnh. Tên dã nhân Ä‘i đầu vóc ngÆ°á»i cao lá»›n, khoảng hÆ¡n má»™t trượng. Mắt to nhÆ° chuông đồng, da nhÆ° than lá»a. Trong tay hắn cầm má»™t cái vồ sắt vừa to vừa nặng. Trên cổ hắn Ä‘eo má»™t dây xÃch là m bằng đầu lâu ngÆ°á»i.
Dã nhân nà y không ai khác mà chÃnh là con trai của lão Phiên vÆ°Æ¡ng Võ Lăng Sa Äà , tân Phiên VÆ°Æ¡ng Sa Ma Kha.
Nhìn thấy tÆ°á»›ng mạo Sa Ma Kha nhÆ° hung thần ác sát đến ngay má»™t ngÆ°á»i có kiến thức rá»™ng lá»›n nhÆ° Tà o Tháo cÅ©ng không khá»i hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu.
LÆ°u Kỳ vung tay lên quát to: "Trói lại tất cả cho bản công tá»".
"Ô".
Sa Ma Kha ầm ầm trả lá»i, hắn vung tay lên. MÆ°á»i mấy tên dã nhân sau lÆ°ng hắn ùa lên xô ngã sÄ© tá»™c Kinh TÆ°Æ¡ng trong đại sảnh.
Tuy Sái Mạo là anh vợ LÆ°u Biểu nhÆ°ng hắn cÅ©ng không ngoại lệ. Sái Mạo tức giáºn nhìn LÆ°u Kỳ quát to: "LÆ°u Kỳ, ngÆ°Æ¡i Ä‘iên hả? Dám vô lá»… nhÆ° váºy Æ°?"
"Äiên Æ°?" LÆ°u Kỳ lãnh đạm nói: "Bản công tá» không Ä‘iên mà là các ngÆ°Æ¡i Ä‘iên rồi".
"NgÆ°Æ¡i!" Sái Mạo nổi giáºn, hắn nhìn LÆ°u Biểu nói: "Chúa công, đã xảy ra chuyện gì? Tại sao không ngăn công tá» lại?"
"Không cần" Trên gÆ°Æ¡ng mặt LÆ°u Biểu Ä‘á»™t nhiên hiện lên sát khÃ, sá»± hung ác. Hắn lãnh đạm nói: "à của công tá» cÅ©ng là ý của Cô".
"Hả? Là ý của chúa công sao?" Sái Mạo, Hoà ng Thừa Ngạn, VÆ°Æ¡ng Sán giáºt mình kinh hãi, thất thanh nói: "Má»›i vừa rồi chúa công còn muốn nhượng lại Kinh Châu".
"Ai" Tà o Tháo vẫn má»™t má»±c ngồi yên từ nãy giá» Ä‘á»™t nhiên thở dà i má»™t tiếng. Hắn nhìn Sái Mạo, Hoà ng Thừa Ngạn mấy ngÆ°á»i nói: "Chẳng lẽ chÆ° vị vẫn chÆ°a nhìn ra sao? Hôm nay LÆ°u Kinh Châu bà y ra tiệc nà y chÃnh là bố trà Hồng Môn yến. LÆ°u Kinh Châu là muốn diệt trừ chÆ° vị và Cô đây, chấm dứt háºu hoạn. Cô đã là m liên luỵ tá»›i chÆ° vị rồi".
"Hả?" Sái Mạo, Hoà ng Thừa Ngạn, VÆ°Æ¡ng Sán vá»™i há»i LÆ°u Biểu: "Chúa công, vì sao lại váºy?"
Lưu Biểu lãnh đạm nói: "Các ngươi có ý muốn vứt bỠCô, vì sao Cô không thể giết các ngươi?'
"LÆ°u Biểu ngÆ°á»i Ä‘iên rồi" Sái Mạo giáºn dữ quát to. "Năm đó nếu không phải là ta thì má»™t thÆ° sinh nhÆ° ngÆ°Æ¡i sao có thể trở thà nh chủ Kinh Châu? Ta lại còn chịu thiệt gả muá»™i muá»™i cho ngÆ°Æ¡i. Ta không ngá» ngay hôm nay ngÆ°Æ¡i lại lấy oán báo ân. Ta tháºt sá»± có mắt nhÆ° mù lại Ä‘i thá» phụng má»™t lẻ tiểu nhân vong ân bá»™i nghÄ©a nhÆ° ngÆ°Æ¡i".
Binh!
Sái Mạo vừa dứt lá»i, lÆ°u Kỳ đã vung tay tát má»™t cái rất mạnh và o mặt Sái Mạo. LÆ°u Kỳ chỉ và o mặt Sái Mạo mắng: "NgÆ°á»i vong ân phụ nghÄ©a chÃnh là ngÆ°Æ¡i".
"LÆ°u Biểu, thất phu!" Thái Thú Giang Hạ là Hoà ng Tổ cố sức vùng vẫy hai cái nhÆ°ng vẫn không thoát ra được, hắn tức giáºn mắng: "Hôm nay dù ngÆ°Æ¡i có thể giết chết Lão Tá» ta, LÆ°u thị của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không có má»™t kết cục tốt đẹp. Con trai Hoà ng Xa của Lão Tá» sẽ thống lÄ©nh đại quân Giang Hạ tiến tá»›i TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng báo thù cho Lão Tá». Ha ha ha".
"Cô ở TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chá» con ngÆ°Æ¡i tá»›i báo thù" LÆ°u Biểu cÆ°á»i âm hiểm rồi hứn quát lên: "Mang tất cả ra ngoà i bêu đầu".
TrÆ°Æ¡ng Tùng nhìn Mã Dược vái chà o rồi hắn cung kÃnh nói: "Tại hạ TrÆ°Æ¡ng Tùng, Tòng Sá»± Ãch Châu tham kiến Thừa tÆ°á»›ng".
"Ãch Châu TrÆ°Æ¡ng Tùng?"
Sắc mặt Giả Hủ khẽ biến, hắn vội và ng tiến tới thì thà o và o tai Mã Dược mấy câu.
Mã Dược láºp tức tiến tá»›i đỡ TrÆ°Æ¡ng Tùng đứng dáºy. Hắn vui mừng nói: "Tiên sinh hãy mau đứng dáºy".
"Tạ ơn Thừa tướng".
TrÆ°Æ¡ng Tùng không khá»i đắc ý khi hắn thấy Mã Dược dùng háºu lá»… đối đãi. Hắn bái lạy má»™t lần nữa rồi cùng Mã Dược ngồi quanh án.
Mã Dược há»i: "Tiên sinh không quản ngại Ä‘Æ°á»ng xa ngà n dặm từ Tây Xuyên tá»›i Lạc DÆ°Æ¡ng là có chỉ giáo gì?"
TrÆ°Æ¡ng Tùng Ä‘Æ°a tay vuốt chòm râu ngắn rồi hắn ra vẻ giáºn dữ nói: "Thừa tÆ°á»›ng cho là Xuyên Trung không có ngÆ°á»i có thể Ä‘oán ra kế giÆ°Æ¡ng đông kÃch tây của Thừa tÆ°á»›ng sao?'
Mã Dược giả bá»™ không hiểu há»i: "Hà cá»› gì tiên sinh lại nói những lá»i ấy?"
TrÆ°Æ¡ng Tùng nói: "Thừa tÆ°á»›ng muốn dùng kế nghi binh lôi kéo đại quân Tây Xuyên ra Ä‘Æ°á»ng Tá» Äồng, Lãng Trung. Thừa tÆ°á»›ng lại âm thầm phÃa má»™t toán tinh binh lẻn theo con Ä‘Æ°á»ng nhỠÂm Bình thừa dịp tiến đánh Thà nh Äô, có phải váºy không?"
Mã Dược kinh hãi, biến sắc há»i: "Tại sao tiên sinh lại biết được?"
TrÆ°Æ¡ng Tùng há»i: "Tùng chỉ muốn há»i Thừa tÆ°á»›ng xem có phải thế không?'
Mã Dược nói: "Äúng nhÆ° váºy".
TrÆ°Æ¡ng Tùng nói: "Chẳng lẽ Thừa tÆ°á»›ng không sợ LÆ°u Ãch Châu sẽ phái má»™t toán tinh binh trấn giữ con Ä‘Æ°á»ng nhỠÂm Bình sao? Má»™t khi đã nhÆ° váºy quân tinh binh của Thừa tÆ°á»›ng sẽ lâm và o tuyệt cảnh tiến không được mà thoái cÅ©ng không xong, chết không có chá»— chôn".
"Cô khinh thÆ°á»ng ngÆ°á»i Xuyên quá" Mã Dược toát mồ hôi lạnh, hắn nhìn Giả Hủ nói: "Văn Hoà , hãy cấp tốc báo tin cho Cam Ninh tÆ°á»›ng quân ở TrÆ°á»ng An quay vá» Lạc DÆ°Æ¡ng. Việc kỳ táºp Tây Xuyên hãy hoãn lại".
"Thừa tÆ°á»›ng không cần nóng vá»™i nhÆ° thế" Trong lòng TrÆ°Æ¡ng Tùng vô cùng khoái trá khi hắn thấy Mã Dược khẩn trÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy. Hắn khoát tay ngăn cản nói: "Mặc dù Xuyên Trung không thiếu danh sÄ© nhÆ°ng ngÆ°á»i có thể phá giải kế giÆ°Æ¡ng đông kÃch tây của Thừa tÆ°á»›ng cÅ©ng chỉ có mấy ngÆ°á»i nhìn thấu nhÆ°ng cÅ©ng chÆ°a chắc đã vì LÆ°u ChÆ°Æ¡ng mà hiến kế'.
"Hả?" Mã Dược nói: "Xin rá»a tai lắng nghe".
TrÆ°Æ¡ng Tùng nói: "LÆ°u ChÆ°Æ¡ng là kẻ hèn yếu, nhu nhược. Bà ng Hi, Triệu VÄ© thâu tóm quyá»n hà nh, là m Ä‘iá»u sai trái. SÄ© tá»™c Xuyên Trung oán thán dáºy đất, dân chúng lầm than không thể tả, chỉ hy vá»ng Thừa tÆ°á»›ng và o là m chủ Tây Xuyên. Ôi…".
Mã Dược nói: "Cô cÅ©ng có ý tạo phúc cho Tây Xuyên nhÆ°ng Ä‘Æ°á»ng trong Thục gian khó"
TrÆ°Æ¡ng Tùng lấy từ trong ống tay áo ra má»™t cuốn sách lụa, hắn nhìn Mã Dược nói: "Tại hạ thÆ°á»ng Ä‘i khắp đó đây Tây Xuyên, tá»± tay vẽ má»™t bản đồ địa hình Tây Xuyên. Nay Tùng có ý muốn hiến Thừa tÆ°á»›ng, trợ giúp Thừa tÆ°á»›ng và o Xuyên. Thế nhÆ°ng…".
Bà n tay Mã Dược đã Ä‘Æ°a ra má»™t ná»a vá»™i rụt lại, hắn khoát tay nói: "Tiên sinh cứ nói. Äừng ngại".
TrÆ°Æ¡ng Tùng nghiêm nghị nói: "Tại hạ muốn Thừa tÆ°á»›ng phải láºp lá»i thể. Sau khi Thừa tÆ°á»›ng và o Xuyên phải coi trá»ng lợi Ãch của ngÆ°á»i Xuyên. Tuyệt đối không được áp dụng chÃnh sách má»›i ở Quan Trung đối vá»›i sÄ© tá»™c, dân chúng Tây Xuyên. Chẳng hay nhÆ° váºy có được không?'
Mã Dược nghe váºy chần chừ nói: "Cái…".
TrÆ°Æ¡ng Tùng thấy Mã Dược do dá»± không quyết thì hắn nói tiếp: "Nếu Thừa tÆ°á»›ng nguyện láºp lá»i thể, tại hạ có thể thuyết phục danh tÆ°á»›ng Xuyên Trung là TrÆ°Æ¡ng Nhiệm, Nghiêm Nhan quay giáo vá» vá»›i Thừa tÆ°á»›ng, dâng tặng Gia Manh Quan, Kiếm Các, cung nghênh đại quân của Thừa tÆ°á»›ng và o Xuyên".
"Hả?'
Nghe váºy tim Mã Dược Ä‘áºp thình thịch.
Kể từ sau khi thu phục Hán Trung, quân máºt thám LÆ°Æ¡ng Châu đã thu tháºp được rất nhiá»u thông tin vá» Tây Xuyên. Rất nhiá»u lần Mã Dược đã được nghe nói tá»›i đại danh của danh tÆ°á»›ng Xuyên Trung là TrÆ°Æ¡ng Nhiệm, Nghiêm Nhan. Thái Thú Hán Trung là TrÆ°Æ¡ng Tú cÅ©ng đã mấy lần khởi binh tấn công Gia Manh Quan, hắn muốn giải trừ chÆ°á»›ng ngại ngăn cản đại quân của Mã Dược và o Xuyên trong tÆ°Æ¡ng lại nhÆ°ng cuối cùng vẫn thất bại trong tay TrÆ°Æ¡ng Nhiệm.
Trương Nhiệm có thể là m Trương Tú mấy lần thất bại là đủ thấy hắn rất có tà i năng.
Tà i sản của Goncopius
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
04-08-2011, 08:55 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Há»–N TẠI TAM QUá»C LÀM QUÂN PHIỆT
Tác giả: Tịch Mịch Kiếm Khách
Quyển 2: Bát Bách Lưu Khấu khởi lang yên
Chương 331 : Chúa công, Kinh Châu xảy ra đại sự rồi
"Thế nhÆ°ng rất đáng tiếc" Lý Túc kÃch Ä‘á»™ng nói: "Tháºm chà Tà o Tháo đã biết trÆ°á»›c kế hoạch của LÆ°u Biểu. Hắn âm thầm cấu kết vá»›i Sái Trung, Sái Hoà đóng đại quân ở bên ngoà i thà nh TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng. LÆ°u Biểu vẫn chÆ°a kịp Ä‘á»™ng thủ, hai ngà n Phiên binh trong thà nh TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã bị Nguỵ Diên, Văn SÃnh chỉ huy tinh binh Kinh Châu chém táºn, giết tuyệt, Phiên VÆ°Æ¡ng Sa Ma Kha cÅ©ng bị TrÆ°Æ¡ng Liêu giết chết, cả tòng tá» của LÆ°u Biểu là LÆ°u Bà n vừa dẫn đại quân vượt TrÆ°á»ng Giang đã trúng mai phục, toà n quân bị tiêu diệt. Bản thân LÆ°u Bà n đã bị mãnh tÆ°á»›ng Kinh Châu là Hoà ng Trung chém đầu".
"Ôi" Mã Dược kÃch Ä‘á»™ng nói: "Tà o Tháo nà y quả tháºt là ngÆ°á»i mệnh lá»›n".
Lý Túc nói: "Chúa công, hiện tại Tà o Tháo vừa mới là m chủ Kinh Châu, thế cục chưa ổn định, sao chúa công không xuất binh nam chinh?"
"Thôi" Mã Dược khoát tay nói: "Lúc nà y dù thế cục Kinh Châu chÆ°a ổn định nhÆ°ng đợi khi Cô Ä‘iá»u đại quân từ các nÆ¡i tá»›i Nam DÆ°Æ¡ng, Ä‘iá»u phối đủ lÆ°Æ¡ng thảo, đồ quân nhu cÅ©ng phải mất hÆ¡n ná»a năm chuẩn bị, khi đó Tà o Tháo cÅ©ng đã sá»›m bình định được thế cục Kinh Châu. HÆ¡n nữa việc đại quân nháºp Xuyên đã ở thế nhÆ° tên trên dây cung, há có thể tuỳ tiện bãi bá» sao?"
"Chúa công lo lắng rất đúng" Pháp ChÃnh phụ hoạ: "LÆ°u Biểu chết việc Tà o Tháo và o là m chủ Kinh Châu rất khó tránh khá»i cục diện có biến Ä‘á»™ng lá»›n. Tuy nhiên Sái, Hoà ng, VÆ°Æ¡ng, Hà n, tứ đại môn phiệt Kinh TÆ°Æ¡ng nà y hoà n toà n nắm binh quyá»n thuá»·, bá»™ đại quân Kinh Châu, có sá»± ủng há»™ của tứ đại môn phiệt, Tà o Tháo sẽ nhanh chóng bình định cục diện Kinh Châu".
"Ai' Giả Hủ cÅ©ng không khá»i tiếc nuối nói: "Chẳng qua là má»™t cÆ¡ há»™i tốt nhÆ° váºy đã phải bá» qua. Nếu chúng ta có thể sá»›m chuẩn bị sẵn sà ng thì cho dù không thể đánh chiếm toà n bá»™ Kinh Châu, Ãt nhất cÅ©ng có thể chiếm được TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng. Thuá»· quân của Cam Ninh tÆ°á»›ng quân cÅ©ng có chá»— hạ trại. Sau nà y phần thắng trong việc chinh phạt quân Äông Ngô sẽ tăng lên rất nhiá»u".
"Không vá»™i" Mã Dược trầm giá»ng nói: "Chỉ cần lần nà y chúng ta có thể thuáºn lợi nháºp Xuyên, sá»›m muá»™n gì Kinh Châu cÅ©ng là váºt trong túi của Cô".
Năm Kiến An, Hán Hiến Äế thứ mÆ°á»i má»™t, Mã Dược dùng Cam Ninh là m chủ tÆ°á»›ng, Trần Äáo, Mạnh Äạt là m phó tÆ°á»›ng, Pháp ChÃnh là m quân sÆ° chỉ huy má»™t vạn thuá»· quân tinh nhuệ âm thầm xâm nháºp con Ä‘Æ°á»ng nhỠÂm Bình, táºp kÃch bất ngá» Thà nh Äô.
Hạ tuần tháng tám, trải qua hÆ¡n ná»a tháng hà nh quân gian khổ, vá»›i cái giá là hÆ¡n má»™t ná»a thÆ°Æ¡ng vong, quân lÃnh bản bá»™ của Cam Ninh đã Ä‘i xuyên qua con Ä‘Æ°á»ng nhỠÂm Bình, không đánh mà thắng, đánh chiếm Äạp Trung. Sau khi nghỉ ngÆ¡i lấy lại sức đôi chút ở Äạp Trung đôi chút, lại tiếp tục hà nh quân tiếp cáºn Thà nh Äô.
Äầu tháng chÃn, sau khi biết quân bản bá»™ của Cam Ninh đã thuáºn lợi vượt qua con Ä‘Æ°á»ng nhỠÂm Bình, Mã Dược khởi mÆ°á»i vạn đại quân ( trên thá»±c tế chỉ có ba vạn ) tiến ra Nam Trịnh, thảo phạt Tây Xuyên. Các tÆ°á»›ng Tây Xuyên là TrÆ°Æ¡ng Nhiệm, Nghiêm Nhan, VÆ°Æ¡ng Bình dẫn quân tiếp ứng, đại quân Tây LÆ°Æ¡ng thuáºn lợi tiến qua Gia Manh Quan, Kiếm Các. Sau khi ra khá»i Kiếm Các, thiết kỵ Tây LÆ°Æ¡ng chia quân ra là m hai Ä‘Æ°á»ng. Má»™t Ä‘Æ°á»ng do Mã Äại và quân sÆ° Giả Hủ chỉ huy thắng tiến đánh Tá» Äồng. Má»™t Ä‘Æ°á»ng do Mã Dược tá»± mình chỉ huy tiến thẳng tá»›i đánh chiếm Lãng Trung.
Trung tuần tháng chÃn, hai đạo quân Tây LÆ°Æ¡ng đồng thá»i xuất hiện ở chân thà nh Tá» Äồng và Lãng Trung.
Hạ tuần tháng chÃn, Cam Ninh chỉ huy năm ngà n tinh binh đánh giết tá»›i chân thà nh Thà nh Äô. Trưởng tá» của LÆ°u ChÆ°Æ¡ng là LÆ°u Tuần cùng đại thần Bà ng Hi, Triệu VÄ© Ä‘á»u chủ trÆ°Æ¡ng gắng sức tá» thủ, chỠđại quân của Ngô Ã, Äổng Phù từ Tá» Äồng, Lãng Trung quay vá» cứu viện. LÆ°u ChÆ°Æ¡ng không nghe theo, cố ý mở cá»a thà nh đầu hà ng. TÆ°á»›ng trấn thủ Lãng Trung là Äổng Phù tá»± sát, phó tÆ°á»›ng là DÆ°Æ¡ng Hoà i và Cao Bái dẫn quân đầu hà ng.
Äầu tháng mÆ°á»i, tÆ°á»›ng trấn thủ Tá» Äồng là Ngô à dẫn quân đầu hà ng. Äại quân Tây LÆ°Æ¡ng không đánh mà thắng, nhanh chóng bình định Tây Xuyên.
Tà o Tháo Ä‘ang máºt Ä‘Ã m cùng vá»›i Bà ng Thống. Bà ng Thống chỉ tay và o bản đồ nói: "Chúa công, xin hãy nhìn. Äịa hình phÆ°Æ¡ng bắc là bình nguyên, thiết kỵ Tây LÆ°Æ¡ng tung hoà nh ngang dá»c, thiên hạ vô địch, hÆ¡n nữa Mã đồ phu dùng Thiên TỠđể uy hiếp chÆ° hầu. Quân ta quả tháºt không thể tranh chấp vá»›i chúng. Trung Nguyên Viên Thiệu mặc dù yếu nhược nhÆ°ng hai châu Duyện, Dá»± là nÆ¡i chiến địa. HÆ¡n nữa nÆ¡i nà y đã xảy ra chiến loạn, sinh linh oán thán. Chủ nhân thế thịnh má»›i có thể trấn thủ lâu dà i, lúc nà y cà ng không nên lấy. PhÃa đông Tôn Quyá»n tuy còn trẻ tuổi nhÆ°ng trên dÆ°á»›i má»™t lòng, thuá»· quân Äông Ngô tinh nhuệ, Chu Du là má»™t nhân tà i hiếm gặp, cÅ©ng không được vá»™i và ng đánh chiếm, trÆ°á»›c tiên phải kết đồng minh để cùng nhau chống trá»i vá»›i Mã đồ phu".
"Ừ".
Tà o Tháo nghe xong liên tục gáºt đầu.
Cuối cùng Bà ng Thống chỉ và o Tây Xuyên, hắn trầm giá»ng nói: "Tây Xuyên đồng cá» ngà n dặm phì nhiêu. Trăm há» già u có, thịnh vượng. LÆ°u ChÆ°Æ¡ng yếu Ä‘uối, bất tà i, khó có thể giữ được. Äây chÃnh là ý trá»i ban cho chúa công. Sao chúa công không mau chóng đánh lấy để mÆ°u đồ nghiệp VÆ°Æ¡ng bá?"
Tà o Tháo nói: "Thế nhưng Cô nghe nói Mã đồ phu cũng đang định chinh phạt Tây Xuyên".
Bà ng Thống nói: "Äây chÃnh là cÆ¡ há»™i tốt cho chúa công".
"Hả?" Tà o Tháo nói: "Xin chỉ giáo".
Bà ng Thống nói: "Mã đồ phu thá»±c hiện ở Quan Trung cái gá»i là chÃnh sách má»›i. Theo đó mấy loại ngÆ°á»i từ thÆ°Æ¡ng nhân, tiá»u phu, nông dân, tháºm chà cả bá»n nô lệ cÅ©ng được tuyển chá»n là m quan lại, hoà n toà n Ä‘i ngược lại chÃnh sách được áp dụng từ Lưỡng Hán tá»›i nay ( Äông Hán và Tây Hán ), là m suy yếu nghiêm trá»ng ảnh hưởng của sÄ© tá»™c thiên hạ, xét lại chế Ä‘á»™ phong quan, khoa cá», uy hiếp nghiêm trá»ng sá»± sinh tồn của giai cấp sÄ© tá»™c vì váºy Thống có thể Ä‘oan chắc rằng má»™t khi Mã đồ phu nháºp Xuyên, nhất định sẽ vấp phải sá»± phản đối kịch liệt của sÄ© tá»™c Tây Xuyên".
Tà o Tháo nói: "à của Sĩ Nguyên là …".
Bà ng Thống nói: "Sao chúa công không lấy cớ trợ giúp Lưu Chương dẫn đại quân và o Tây Xuyên sau đón giả đò phạt Quắc, diệt Ngu".
"Giả đò phạt Quắc diệt Ngu?" Tà o Tháo nghe váºy vui mừng nói: "Diệu kế!".
"Chúa công" Tà o Tháo vừa dứt lá»i, LÆ°u Diệp vá»™i vã Ä‘i và o nói: "Máºt thám ở Tây Xuyên vừa má»›i cấp báo: LÆ°u ChÆ°Æ¡ng đã hiến thà nh đầu hà ng, Mã đồ phu đã bình định Tây Xuyên".
"Hả?" NgÆ°á»i kiêu hùng nhÆ° Tà o Tháo nghe thấy tin nà y cÅ©ng không khá»i biến sắc, hắn kinh hãi há»i: "Sao có thể xảy ra Ä‘iá»u nà y? TÃnh theo thá»i gian, hẳn cuá»™c chiến Tây Xuyên bây giá» má»›i bắt đầu, chỉ e lúc nà y đại quân Tây LÆ°Æ¡ng của Mã đồ phu vẫn còn tấn công Gia Manh Quan. Tại sao chúng có thể nhanh chóng đánh tá»›i Thà nh Äô, bức bách LÆ°u ChÆ°Æ¡ng dâng thà nh đầu hà ng nhÆ° váºy?"
"Mã đồ phu có ná»™i ứng trong quân Tây Xuyên. Quân Tây LÆ°Æ¡ng không đánh mà thắng, chiếm được Gia Manh Quan và Kiếm Các. MÆ°á»i mấy vạn đại quân Tây Xuyên của Ngô à và Äổng Phù bị bao vây ở bên trong thà nh Lãng Trung và Tá» Äồng" LÆ°u Diệp nói: "Mã đồ phu lại phái má»™t toán kỳ binh Ä‘i theo con Ä‘Æ°á»ng nhỠÂm Bình kỳ táºp Thà nh Äô, quân Xuyên bị giết trở tay không kịp".
Tà o Tháo nghiêm nghị nói: "Thì ra là thế".
Trên mặt Bà ng Thống không khá»i hiện lên sá»± khó xá». Lúc trÆ°á»›c hắn vừa má»›i nói Mã đồ phu nháºp Xuyên sẽ gặp phải sá»± chống cá»± kịch liệt của sÄ© tá»™c Tây Xuyên, không ngá» hắn nói còn chÆ°a lâu thì lại có tin nói Mã đồ phu được sá»± tiếp ứng của sÄ© tá»™c Tây Xuyên đã dá»… dà ng nháºp Xuyên. Không thể nghi ngá» gì nữa đây chÃnh là má»™t sá»± phủ nháºn tà n nhẫn đối vá»›i năng lá»±c của Bà ng Thống.
Hiển nhiên Tà o Tháo cÅ©ng hiểu rõ sá»± khó xá» của Bà ng Thống. Hắn lên tiếng khuyên nhủ: "SÄ© Nguyên không cần phải lo lắng. SÄ© tá»™c Tây Xuyên phe phái nhÆ° rừng, bên trong không ngừng đấu tranh vá»›i nhau. Có ngÆ°á»i trợ giúp Mã đồ phu thì cÅ©ng không phải là điá»u ngạc nhiên".
Bà ng Thống sau khi suy nghĩ lại, hắn nhìn Tà o Tháo nói: "Chúa công, nếu Mã đồ phu đã chiếm Tây Xuyên, Kinh Châu đã ở thế nguy rồi".
Lưu Diệp nói: "Sao chúa công không thừa dịp quân Lương Châu với tới Tây Xuyên, tình hình chưa ổn xuất binh đoạt lại?"
"Không còn cÆ¡ há»™i nữa rồi" Tà o Tháo không khá»i tiếc nuối, hắn thở dà i nói: "Hiện tại Mã đồ phu đã chiếm cứ Tây Xuyên, cứ coi nhÆ° Cô tá»± mình dẫn đại quân Ä‘i tranh Ä‘oạt thì chỉ e cÅ©ng không thể chiếm được bất kỳ lợi thế nà o. Má»™t khi tranh Ä‘oạt bất lợi rất có thể sẽ bị quân Tây LÆ°Æ¡ng thừa cÆ¡ chiếm Ä‘oạt mất Kinh Châu nhÆ° váºy thì được không bù mất. HÆ¡n nữa thế cục Kinh Châu vẫn chÆ°a ổn định, vẫn còn tồn tại rất nhiá»u bất ổn".
"Thế nhÆ°ng nếu chúa công muốn tranh Ä‘oạt Tây Xuyên thì không phải là đã hoà n toà n hết cÆ¡ há»™i" Bà ng Thống nói: "Nếu Thống dá»± liệu không sai: Äầu mùa xuân sang năm rất có thể Chu Du sẽ ra tay vá»›i Viên Thiệu ở Trung Nguyên. Nếu Trung Nguyên có biến, Mã đồ phu sẽ chuyển chiến lược trá»ng tâm sang phÃa đông, chá» tá»›i khi quân LÆ°Æ¡ng Châu và quân Äông Ngô đánh giết không phân thắng bại, cÆ¡ há»™i đánh chiếm Tây Xuyên của chúa công sẽ tá»›i".
"Lúc nà y không còn diệu kế nà o khác, cÅ©ng chỉ còn có thể chỠđợi" Tà o Tháo gáºt đầu nói: "Thế nhÆ°ng việc cấp bách hiện nay là cá» sứ giả tá»›i LÆ° Giang liên kết đồng minh há»— trợ lẫn nhau vá»›i Tôn Quyá»n".
Bà ng Thống nói: "Thống nguyện ý".
TrÆ°Æ¡ng Tùng, Phà Thi, VÆ°Æ¡ng Luỹ đại diện cho sÄ© tá»™c Tây Xuyên Ä‘ang thảo luáºn vá»›i Giả Hủ, Pháp ChÃnh vá» việc phân phối quyá»n lá»±c ở Tây Xuyên.
Trong những trÆ°á»ng hợp nhÆ° nà y, Mã Dược không tiện ra mặt. Nếu nhÆ° Mã Dược thá»±c sá»± có mặt ở đây thì ngược lại hắn sẽ là m Giả Hủ, Pháp ChÃnh vÆ°á»›ng chân vÆ°á»›ng tay, khó có thể phát huy hết năng lá»±c của mình vì váºy Mã Dược giao hết việc nà y cho Giả Hủ, Pháp ChÃnh, bản thân hắn dẫn Äiển Vi, Mã Äại Ä‘i ngắm cảnh. Dù sao Mã Dược cÅ©ng là ngÆ°á»i hiện đại, hắn biết Tây Xuyên chÃnh là má»™t nÆ¡i tà ng trữ mỹ nhân.
Lần nà y vất vả và o Xuyên, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải vÆ¡ vét má»™t Ãt mỹ nhân quay vá» Lạc DÆ°Æ¡ng.
Trong máºt thất, TrÆ°Æ¡ng Tùng, Phà Thi, VÆ°Æ¡ng Luỹ biểu hiện giống nhÆ° ba gian thÆ°Æ¡ng, cân Ä‘ong từng lạng má»™t. Giả Hủ, Pháp ChÃnh đã xuất tất cả vốn liếng, gặp chiêu phá chiêu. Äôi bên rao giá trên trá»i rồi láºp tức trả giá, tranh cãi nhau cả ná»a ngà y rốt cuá»™c hai bên cÅ©ng xuất ra quân bà i tẩy của mình.
"MÆ°á»i lăm vạn quân Xuyên nhất định phải rá»i khá»i Tây Xuyên" Giả Hủ nói vá»›i giá»ng nhất quán của mình: "HÆ¡n nữa các quáºn Ãch Châu chỉ được phép giữ lại ba ngà n binh lÃnh. Việc nà o cÅ©ng có thể thÆ°Æ¡ng lượng được, duy nhất việc nà y là không thể thÆ°Æ¡ng lượng. Tại hạ cÅ©ng đã lá»±c bất tòng tâm, chỉ hy vá»ng ba vị cÅ©ng đừng quá nhấp nhặt".
"Äược" TrÆ°Æ¡ng Tùng bất đắc dÄ© nói: "Thế nhÆ°ng tại hạ cÅ©ng cần phải biết mÆ°á»i lăm vạn quân Xuyên sẽ được chuyển Ä‘i đâu?"
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên Ä‘iá»u nà y có thể" Giả Hủ nói: "Theo nhÆ° tại hạ biết mÆ°á»i lăm vạn quân Xuyên có thể sẽ tá»›i mở đồn Ä‘iá»n ở Nam DÆ°Æ¡ng, có thể được phép mang theo gia quyến tá»›i đồn Ä‘iá»n ở Nam DÆ°Æ¡ng. Thế nhÆ°ng ba vị tiên sinh cÅ©ng phải giải thÃch rõ cho ba quân tÆ°á»›ng sÄ© Tây Xuyên: Chế Ä‘á»™ đồn Ä‘iá»n ở Nam DÆ°Æ¡ng áp dụng chÃnh sách bốn, sáu. LÆ°u lại quê hÆ°Æ¡ng không bằng Ä‘i xa có cuá»™c sống sung túc hÆ¡n".
Phà Thi nói: "Äịa bà n Ba Quáºn rá»™ng lá»›n, lại tiếp giáp vá»›i Kinh Châu. Nếu chỉ có ban ngà n quân canh phòng, chỉ e rất khó cá»± lại vá»›i quân Kinh Châu".
Pháp ChÃnh nói: "Vá» Ä‘iểm nà y, ba vị không cần lo lắng, Thừa tÆ°á»›ng đã có sắp xếp chu đáo. Khi đó Thái Thú Hán Trung, TrÆ°Æ¡ng Tú sẽ chuyển tá»›i là m Thái Thú Ba Quáºn. TrÆ°Æ¡ng Tú tÆ°á»›ng quân có năm ngà n tinh binh bản bá»™, hÆ¡n nữa TrÆ°Æ¡ng Vệ, DÆ°Æ¡ng Ngang, DÆ°Æ¡ng Nhiệm có má»™t vạn tinh binh quân Hán Trung, trấn thủ má»™t thà nh nhá» VÄ©nh An thì không có vấn Ä‘á» gì".
"Nếu thừa tÆ°á»›ng đã có sắp xếp nhÆ° váºy, tôi cÅ©ng không buồn lo vô cá»›" TrÆ°Æ¡ng Tùng nói tiếp: "Thế nhÆ°ng tại hạ cÅ©ng hy vá»ng Thừa tÆ°á»›ng có thể thủ tÃn, không nên là m tổn hại tá»›i lợi Ãch của sÄ© tá»™c Tây Xuyên".
"Má»™t khi Thừa tÆ°á»›ng đã hứa sẽ không có ai dám bá»™i Æ°á»›c" Ãnh mắt Giả Hủ hiện lên vẻ xảo trá, hắn chuyển giá»ng nói tiếp: "Thế nhÆ°ng Thừa tÆ°á»›ng chỉ hứa bảo vệ lợi Ãch của sÄ© tá»™c Tây Xuyên bản địa, trong khi đó Äổng Phù, Triệu VÄ© Ä‘á»u thuá»™c Äông Châu sÄ©, Äông Châu sÄ© không thuá»™c nhóm phải bảo vệ lợi Ãch. Äiểm nà y hiển nhiên ba vị không phản đối chứ?"
"Cái nà y…" TrÆ°Æ¡ng Tùng láºp tức cau mà y lại, hắn nói vẻ buồn bá»±c: "Thừa tÆ°á»›ng là m váºy khó tránh khá»i những lá»i hiá»m nghi láºt lá»ng".
Phà Thi, VÆ°Æ¡ng Luỹ cÅ©ng nói: "Tá Ä‘iá»n Tây Xuyên, Ä‘iá»n sản trong mÆ°á»i thà nh thì trong chÃn thà nh táºp trung trong tay Äổng Phù, Triệu VÄ© và Äông Châu sÄ©. Những tá Ä‘iá»n, Ä‘iá»n sản nà y vốn thuá»™c vá» sÄ© tá»™c Tây Xuyên. Thế nhÆ°ng kể từ khi LÆ°u Yên và o Xuyên đã bị Äông Châu sÄ© cưỡng chiếm mất mà thôi. Nếu nhÆ° Thừa tÆ°á»›ng thu hết những tá Ä‘iá»n, Ä‘iá»n sản nà y và o triá»u đình váºy có còn nói là bảo vệ lợi Ãch của sÄ© tá»™c Tây Xuyên không?"
"Äiá»u nà y không có cách nà o khác" Giả Hủ chÆ¡i xấu nói: "Ban đầu Thừa tÆ°á»›ng cÅ©ng chỉ đồng ý bảo vệ lợi Ãch của sÄ© tá»™c Tây Xuyên mà không nói sẽ bảo vệ lợi Ãch của Äông Châu sÄ©".
Phà Thi bực tức nói: "Nếu Thừa tướng đã có thái độ nà y thì không cần thiết phải bà n đi bà n lại".
"Ai, Phà Thi đại nhân đừng nóng vá»™i" Tá»›i thá»i khắc mấu chốt Pháp ChÃnh đứng ra hoà giải: "Chuyện gì cÅ©ng từ từ, chuyện gì cÅ©ng từ từ. Ha ha ha".
Sau khi khuyên nhủ Phà Thi, Pháp ChÃnh nhìn Giả Hủ nói: "Quân sÆ°, ý của tại hạ nhÆ° nà y có được không: Má»i ngÆ°á»i hãy nhÆ°á»ng nhịn lẫn nhau, phân chia Ä‘iá»n sản, tá Ä‘iá»n, nhà cá»a, gia nô và các tà i sản khác là m hai, má»—i bên năm phần, có được không?"
"Không được" Giả Hủ quả quyết nói: "Nhiá»u nhất là ba bảy thôi".
Trương Tùng giơ bốn ngón tay, cắn răng nói: "Phân chia thà nh bốn sáu".
"Äược" Giả Hủ vá»— tay nói: "Äồng ý".
Pháp ChÃnh chân tay nhanh nhẹn, hắn láºp tức mở sổ sách thống kê Ä‘iá»n sản, há»™ tịch Tây Xuyển để trên án ra. Hắn nhìn TrÆ°Æ¡ng Tùng, Giả Hủ nói: "Theo nhÆ° sổ sách, Tây Xuyên có tất cả hai mÆ°Æ¡i vạn há»™, hÆ¡n chÃn mÆ°Æ¡i ba vạn nhân khẩu. Tuy nhiên đây chỉ dân cÆ° ghi trên sổ sách. Trên thá»±c tế dân cÆ° Tây Xuyên có Ãt nhất hÆ¡n năm trăm vạn. Nói cách khác có hÆ¡n bốn trăm vạn dân cÆ° Tây Xuyên không có trong sổ sách. HÆ¡n bốn trăm vạn dân cÆ° nà y đã trở thà nh tá Ä‘iá»n tÆ° hữu của sÄ© tá»™c Tây Xuyên, lần nà y cÅ©ng trở thà nh đối tượng phân chia tà i sản bốn sáu".
"Căn cứ theo thoả thuáºn bốn sáu hai bên đã đạt được, Tây Xuyên có ba trăm ba mÆ°Æ¡i vạn nhân khẩu phải tÃnh thuế ruá»™ng đất để giao ná»™p cho triá»u đình. Ba vị đại nhân, tại hạ tÃnh có sai không?"
Ba ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng Tùng, Phà Thi, VÆ°Æ¡ng Luỹ Ä‘au khổ nói: "Không sai".
"Ba vị đại nhân không cần phải nản lòng nhÆ° váºy" Giả Hủ cÆ°á»i nham hiểm nói: "Theo nhÆ° tại hạ biết, sắc phong của Thiên Tá» sẽ nhanh chóng được ban xuống. TrÆ°Æ¡ng Tùng đại nhân sắp được vinh thăng là m Thứ Sá» Ãch Châu. Nhị vị đại nhân Phà Thi, VÆ°Æ¡ng Luỹ cÅ©ng được vinh thăng lên chức cao, Biệt giá Ãch Châu. Ba vị sắp được thăng quan, hà có gì mà không vui váºy?"
Cuối cùng ba ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng Tùng cÅ©ng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, ốm quyá»n nhìn vá» phÃa đông nói: "Nháºn được Thừa tÆ°á»›ng cất nhắc. Tùng tà i trà đần Ä‘á»™n, chỉ e khó có thể đảm nhiệm được".
"Ai, VÄ©nh Niên không cần khiêm tốn" Giả Hủ vá»— vai TrÆ°Æ¡ng Tùng cÆ°á»i nói: "Nếu đại nhân không thể đảm nhiệm thì chỉ e khắp thiên hạ nà y không có ai đảm nhiệm nổi chức Thứ Sá» Ãch Châu".
Tôn Quyá»n Ä‘ang ngồi Ä‘á»c binh thÆ° trÆ°á»›c án thì bất chợt tiếng bÆ°á»›c chân vang lên. Hắn ngẩng đầu nhìn thì thấy Từ Thứ cháºm rãi bÆ°á»›c và o, Tôn Quyá»n đẩy quyển binh thÆ° ra, nhìn Từ Thứ há»i: "Cô nghe nói Tà o Tháo có cá» sứ giả tá»›i đây. Nguyên Trá»±c tá»›i đây là vì việc nà y sao?"
Từ Thứ chắp tay nói: "Quả nhiên chúa công liệu việc như thần".
Tôn Quyá»n khoát tay nói: "Nguyên Trá»±c không cần phải đùa cợt Cô. Có phải Tà o Tháo cá» sứ giả tá»›i để liên kết đồng minh không?"
Từ Thứ nói: "Äúng váºy".
Tôn Quyá»n há»i: "Váºy Nguyên Trá»±c cho rằng chúng ta có nên liên kết đồng minh vá»›i Tà o Tháo không?"
Từ Thứ nói: "Nên".
"Ai" Tôn Quyá»n vá»— tay cÆ°á»i nói: "Má»›i rồi Công Cẩn còn phái ngÆ°á»i Ä‘Æ°a thÆ° tá»›i khuyên Cô nên kết đồng minh vá»›i Tà o Tháo. Äáng buồn cÆ°á»i là có ngÆ°á»i lại khuyên Cô hãy nhân cÆ¡ há»™i nà y đánh chiếm Kinh Châu. Quả tháºt không biết thức thá»i chút nà o. Chỉ có Công Cẩn và Nguyên Trá»±c là vẫn giữ được đầu óc tỉnh táo. Có nhị vị giúp sức, có thể nói là ông trá»i đã không chê Cô".
Từ Thứ nói: "Chúa công nói quá lá»i. Thứ thẹn không dám nháºn".
Tôn Quyá»n nói: "Nguyên Trá»±c hãy mau quay vá» thông báo vá»›i sứ giả của Tà o Tháo là Cô muốn kết đồng minh".
Từ Thứ nói: "Chúa công, vẫn còn một chuyện".
"Chuyện gì?"
'Sứ giả của Tà o Tháo còn tiết lộ một tin tức: Mã đồ phu không đánh mà thắng đã bình định Tây Xuyên. Hiện tại Kinh Châu rơi và o tình cảnh lưỡng bỠthỠđịch, tình hình cực kỳ bất ổn".
"Hả?" Ãnh mắt Tôn Quyá»n chợt loé, hắn nghiêm giá»ng há»i: "Mã đồ phu đã bình định Tây Xuyên rồi Æ°?"
Từ Thứ nói: "Äúng là nhÆ° váºy".
Äá»™t nhiên Tôn Quyá»n trở vá» trÆ°á»›c án, hắn mở tấm bản đồ quân sá»± trên án, nhìn Từ Thứ nói: "Tá»›i đây, Nguyên Trá»±c lại đây".
Äợi khi Từ Thứ tiến tá»›i trÆ°á»›c án, Tôn Quyá»n chỉ và o bản đồ nói: "Mặc dù Mã đồ phu không đánh mà bình định được Tây Xuyên nhÆ°ng chỉ e đại quân Tây LÆ°Æ¡ng của hắn sẽ còn phải lÆ°u lại Tây Xuyên má»™t thá»i gian ngắn nữa. Chẳng phải đây là cÆ¡ há»™i tốt cho quân ta đánh chiếm toà n bá»™ Từ Châu sao?"
Từ Thứ vui vẻ nói: "Äây chÃnh là điá»u Thứ muốn nói vá»›i chúa công".
Tôn Quyá»n nói: "Cô nghe nói tá»›i bây giá» Viên Thiệu vẫn chÆ°a láºp ngÆ°á»i thừa kế. Ba con trai vì chuyện nà y mà bất hoà , lục đục vá»›i nhau. Võ tÆ°á»›ng, mÆ°u sÄ© dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Viên Thiệu chia là m bốn phe phái đối láºp vá»›i nhau rõ rà ng. Nếu nhÆ° chúng ta có thể bà y ra má»™t mÆ°u kế hay, có thể không đánh mà thắng, giải quyết Viên Thiệu, đánh chiếm Trung Nguyên, Từ Châu".
Từ Thứ nói: "Thứ có một kế".
Tôn Quyá»n nói: "Nguyên Trá»±c cứ nói, đừng ngại".
Từ Thứ nói: "Thứ nghe nói Viên Thiệu háo sắc. Sao chúa công không tuyển mÆ°á»i mỹ nữ Giang Äông hiến cho Viên Thiệu? Viên Thiệu ngà y ngà y vui chÆ¡i, không biết kiá»m chế, tất ná»a Ä‘Æ°á»ng chết sá»›m. Viên Thiệu vừa chết, ba con trai nhất định sẽ vì tranh già nh địa vị mà chém giết lẫn nhau. Khi đó chỉ e lãnh địa của Viên Thiệu sẽ chia năm xe bẩy. Chẳng những chúng ta có thể đạt được mục Ä‘Ãch dùng Viên trị Viên mà chúng ta còn có thể lợi dụng bá»™ hạ cÅ© của Viên thị từ phÃa tây giáp công Từ Châu. Chúa công có thể dá»… dà ng Ä‘oạt được vùng đất Từ Châu mà u mỡ".
"Diệu kế!" Tôn Quyá»n kÃch Ä‘á»™ng nói: "Nếu nhÆ° dùng mÆ°á»i mỹ nữ Giang Äông mà có thể lấy được vùng Từ Châu mà u mỡ, còn có thể là m tan rã Viên Thiệu, tay sai của Mã đồ phu thì sao lại không là m chứ?"
Từ Thứ nói: "Một khi chúa công có được tất cả từ Châu, căn cơ bắc phạt của quân ta đã có, sẽ không cần phải sợ hãi Mã đồ phu nữa".
Tôn Quyá»n nói: "NgÆ°á»i đâu!".
Kiêu tÆ°á»›ng Giả Hoa từ bên ngoà i bÆ°á»›c và o, ôm quyá»n nói: "Chúa công có gì phân phó?"
Tôn Quyá»n nói: "Hãy cấp tốc phái khoái mã tá»›i Sà i Tang, lệnh Äại đô đốc hoả tốc đến LÆ° Giang, không được sai lệnh".
"Tuân lệnh".
Giả Hoa ầm ầm trả lá»i, lÄ©nh mệnh rá»i Ä‘i.
Tây Xuyên.
Tiết Thanh Minh, mưa bụi.
Mã Dược Ä‘ang cùng Äiển Vi, Giả Hủ, Pháp ChÃnh, TrÆ°Æ¡ng Tùng, Phà Thi, VÆ°Æ¡ng Luỹ, TrÆ°Æ¡ng Nhiệm, Nghiêm Nhan cùng văn quan, võ tÆ°á»›ng Tây Xuyên. NhÆ°ng rõ rà ng Mã Dược là ý của tuý ông không phải là rượu ( ý nói có ý khác ). Ãnh mắt hắn thỉnh thoảng ngắm nhìn những cô nÆ°Æ¡ng, tiểu nÆ°Æ¡ng tá» che ô Ä‘i trên quan đạo.
Ở kiếp trÆ°á»›c Mã Dược chÆ°a từng tá»›i Tứ Xuyên, cho tá»›i lúc chết hắn chÆ°a từng nếm thá» qua hÆ°Æ¡ng vị của mỹ nữ Tứ Xuyên. Có thể nói kiếp trÆ°á»›c của Mã Dược là má»™t cuá»™c Ä‘á»i đầy tiếc nuối. Hiện tại bao vất vả xuyên tá»›i đây, được sống lại, hÆ¡n nữa hắn lại trở thà nh má»™t ngÆ°á»i có quyá»n có thế, chúa tể thiên hạ. DÄ© nhiên Mã Dược muốn thoải mái nhấm nháp hÆ°Æ¡ng vị của mỹ nữ Tây Xuyên.
Thế nhÆ°ng Ä‘iá»u đáng tiếc là trên suốt Ä‘Æ°á»ng Ä‘i hắn chỉ nhìn thấy những ngÆ°á»i nhan sắc tầm thÆ°á»ng, rất có có thể lá»t và o mắt của Mã Dược.
Mã Dược cảm thấy mất hứng, hắn Ä‘ang định quay ngá»±a vá» thà nh thì Ä‘á»™t nhiên má»™t chiếc xe ngá»±a chạy ngang qua. Trong lúc vô tình Mã Dược quay đầu lại nhìn. Vừa hay ngay lúc đó gió thổi hất tung má»™t góc rèm cá»a sổ của xe. Mã Dược kinh ngạc khi nhìn thấy má»™t thiếu phụ Ä‘ang ngồi trong xe, dáng Ä‘iệu cá»±c kỳ rung Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i. HÆ¡n nữa thiếu phụ vẫn Ä‘ang chịu tang, cà ng là m tăng thêm vẻ quyến rÅ© của mình.
TrÆ°Æ¡ng Tùng vừa má»›i đảm nhiệm chức Thứ Sá» Ãch Châu lặng lẽ Ä‘i lên nhìn Mã Dược nói: "Chúa công, đây là xe ngá»±a của phủ LÆ°u Ãch Châu".
"Hả?"
Mã Dược ngẩn ngÆ°á»i mê mẩn, ánh mắt máºp má» nhìn TrÆ°Æ¡ng Tùng.
TrÆ°Æ¡ng Tùng ngầm hiểu. Hắn hạ giá»ng nói: "Tiểu nÆ°Æ¡ng tá» ngồi trong xe ngá»±a là Ngô thị, tẩu quả phụ của LÆ°u Ãch Châu, nổi danh là mỹ nhân của Tây Xuyên".
"Ha ha ha" Mã Dược vuốt chòm râu dà i ráºm dà y của mình, hắn thắng ngá»±a, quay đầu lại nhìn Giả Hủ nói: "Äi, quay vá» thà nh. Ta tá»›i Thà nh Äô cÅ©ng mấy tháng rồi cÅ©ng nên tá»›i bái phá»ng LÆ°u Ãch Châu".
Lữ Mông ngẩng đầu bÆ°á»›c và o đại sảnh, hắn nhìn Chu Du, ôm quyá»n, cao giá»ng nói: "Mạt tÆ°á»›ng tham kiến Äại đô đốc".
"Tá» Minh, ngÆ°Æ¡i đã đến rồi" Chu Du mỉm cÆ°á»i, hắn bá» cuốn binh thÆ° trong tay xuống, ngoắc tay nói: "Hôm nay không phải là buổi thÆ°Æ¡ng nghị việc quân chÃnh thức. Tá» Minh không cần phải trịnh trá»ng nhÆ° váºy. Tá»›i ngồi Ä‘i".
"Tạ Æ¡n Äại đô đốc".
Lữ Mông cung kÃnh ôm quyá»n vái chà o sau đó hắn tiến lên hai bÆ°á»›c ngồi đối diện vá»›i Chu Du.
(Thá»i Tam Quốc tiếp khách không dùng ghế. Cả chủ và khách Ä‘á»u ngồi xổm )
Chu Du nói: "Nghe nói TỠMinh ngà y đêm nghiên cứu binh thư tới tình trạng mất ăn mất ngủ, chẳng hay có thực thế không?"
Lữ Mông vá»™i nói: "Trong lúc rảnh rá»—i là m chút việc giết thá»i gian".
"A, Tá» Minh bất tất phải khiêm tốn" Chu Du vui vẻ nói: "Nếu tất cả chÆ° tÆ°á»›ng quân Ngô Ä‘á»u giống nhÆ° Tá» Minh giản dị, hiếu há»c thì lo gì không diệt được Mã nghịch tặc, thiên hạ không thái bình".
Lữ Mông nói: "Äại đô đốc quá khen, Mông thẹn không dám nháºn".
"Hôm nay bản Äô đốc muốn khảo nghiệm ngÆ°Æ¡i để xem ngÆ°Æ¡i há»c hà nh có đến nÆ¡i đến chốn không?" Chu Du nói má»™t hồi rồi bất chợt hắn chuyển giá»ng vô cùng nghiêm nghị nói: "Chẳng hay Tá» Minh có nháºn xét gì vá» cục diện thiên hạ hôm nay?"
Lữ Mông suy nghĩ một lát rồi hắn nghiêm nghị đáp: "Thiên hạ ngà y nay, Mã đồ phu đang trong lúc hưng thịnh, lại có Viên Thiệu là m tay sai. Quân ta chỉ có thể liên kết cùng Tà o Tháo mới có thể chống đỡ được".
Chu Du nói: "Quân Ngô chống lại quân Lương liệu có thể thủ thắng hay không?"
Lữ Mông nói: "Không thắng chỉ có bại".
Chu Du nói: "Váºy cần phải là m gì?"
Lữ Mông nói: "Chỉ có thể dá»±a và o địa hình sông rạch chằng chịt của Giang Äông, phát triển mạnh thuá»· quân, dùng thuá»· quân để kiá»m chế thiết kỵ Tây LÆ°Æ¡ng thì Giang Äông có thể tá»± bảo vệ mình, không cần lo lắng".
"Kẻ sÄ© cần phải thay đổi cách nhìn triệt để" Chu Du vui vẻ nói: "Tá» Minh nói rất đúng. Nếu luáºn vá» dã chiến quân ta tuyệt đối không bằng quân LÆ°Æ¡ng. Chúng ta chỉ có thể dá»±a và o thuá»· quân má»›i có thể tá»± bảo vệ mình. NhÆ°ng trong chiến lược của quân ta cÅ©ng không thể tiêu cá»±c nhÆ° váºy, cÅ©ng cần phải tÃch cá»±c bắc phạt, mÆ°u đồ Từ Châu, Trung Nguyên tiến tá»›i cùng Mã đồ phu phân chia Lưỡng Hán".
"Thá»i cÆ¡ tá»›i rồi" Chu Du kÃch Ä‘á»™ng nói: "Chúa công cho đòi tất là vì việc bắc phạt".
Tà i sản của Goncopius
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
04-08-2011, 08:56 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Há»–N TẠI TAM QUá»C LÀM QUÂN PHIỆT
Tác giả: Tịch Mịch Kiếm Khách
Quyển 2: Bát Bách Lưu Khấu khởi lang yên
Chương 333: Bình định Tây Xuyên
LÆ°u ChÆ°Æ¡ng kéo TrÆ°Æ¡ng Tùng ra má»™t góc, thì thà o há»i: "VÄ©nh Niên, rốt cuá»™c là Thừa tÆ°á»›ng đến chÆ¡i là có việc gì?"
"Khụ khụ" Trương Tùng ho khan hai tiếng, hắn nhìn cung quanh rồi nói: "Chẳng lẽ Lưu sứ quân không nhìn ra sao?"
LÆ°u ChÆ°Æ¡ng nói: "Tháºt không biết".
TrÆ°Æ¡ng Tùng thì thà o: "Chẳng lẽ sứ quân không nghe nói vá» táºt xấu của báºc Äế vÆ°Æ¡ng sao?"
"Táºt xấu của báºc Äế vÆ°Æ¡ng?" LÆ°u ChÆ°Æ¡ng chợt hiểu, sắc mặt vô cùng khó chịu, hắn tức giáºn nói: "Thừa tÆ°á»›ng hiếp ngÆ°á»i quá đáng".
"Ai. LÆ°u sứ quân nói quá lá»i" TrÆ°Æ¡ng Tùng khuyên nhủ: "Thiết tưởng lệnh tẩu chÃnh Ä‘ang tuổi thanh xuân mà phải thủ tiết, chẳng lẽ đó là tuân theo đạo lý nhân luân sao? Trong khi đó Thừa tÆ°á»›ng oai hùng lẫm lịêt, thiên hạ vô song. Lệnh tẩu được kết duyên vá»›i Thừa tÆ°á»›ng có thể nói là anh hùng sánh vá»›i mỹ nhân. Chẳng lẽ đây không phải là má»™t việc tốt sao? Nhìn khắp Tây Xuyên nà y có biết bao nhiêu ngÆ°á»i nịnh bợ tìm cách hiến mỹ nhân cho Thừa tÆ°á»›ng. LÆ°u sứ quân cần gì phải già mồm cãi láo".
"Äiá»u nà y…".
LÆ°u ChÆ°Æ¡ng nhất thá»i nghẹn lá»i.
TrÆ°Æ¡ng Tùng lại nói: "LÆ°u sứ quân, tại hạ nghe nói Thừa tÆ°á»›ng đã dâng tấu lên Thiên tá» tâu xin sứ quân và o triá»u vì là tôn thất. Dù thánh chỉ của Thiên Tá» vẫn còn chÆ°a tá»›i nhÆ°ng tại hạ có thể sẽ sá»›m được chúc mừng sÆ° quân".
"Tháºt váºy không?" Ãnh mắt LÆ°u ChÆ°Æ¡ng buồn bã, hắn thở dà i nói: "Hiểu rồi".
Lúc nà y thá»i tiết Tây Xuyên se lạnh, cá»a sổ của sÆ°Æ¡ng phòng phÃa tây đã sá»›m khép lại, chỉ còn tiếng Ä‘Ã n du dÆ°Æ¡ng, êm tai, cùng vá»›i đó là giá»ng ca uyển chuyển truyá»n ra ngoà i theo khe cá»a hẹp. Ngá»n đèn mỠảo hắt thân hình mê ngÆ°á»i của vÅ© nữ lên cá»a sổ, có vẻ vô cùng thÆ°á»›t tha má»m mại.
Bên trong sÆ°Æ¡ng phòng, Ngô thị, tẩu quả phụ của LÆ°u ChÆ°Æ¡ng Ä‘ang đánh Ä‘Ã n gần cá»a sổ, lá»a than nóng hừng há»±c thiêu đốt, tron phòng ấm áp nhÆ° mùa xuân. Sắc mặt Ngô thị nhÆ° hoa Ä‘Ã o, cà ng lúc cà ng quyến rÅ©, đôi mắt trong veo, long lanh rung Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, ngón tay ngá»c khẽ Ä‘Æ°a, tiếng Ä‘Ã n nhÆ° nÆ°á»›c chảy, tri âm tri ká»· (tri âm tri ká»·; cao sÆ¡n lÆ°u thuá»· (Bá Nha có tà i gảy Ä‘Ã n, Tá» Kỳ có tà i thưởng thức. Khi Bá Nha gảy đến Ä‘oạn miêu tả núi cao, nÆ°á»›c chảy thì Tá» Kỳ thốt lên: 'Tuyệt! Tuyệt! cao nhÆ° Thái SÆ¡n, dà i nhÆ° TrÆ°á»ng Giang!') là m cho ngÆ°á»i nghe quyến luyến quên cả lối vá».
Má»™t Ä‘á»™i vÅ© nữ Tây Xuyên Ä‘ang nhẹ nhà ng khiêu vÅ©, là n lụa má»ng trên ngÆ°á»i, căn bản không thể chÆ° hết xuân sức mê ngÆ°á»i, vô cùng hấp dấn. Mắt Mã Dược sáng quắc nhÆ° Ä‘uốc rÆ¡i trên ngÆ°á»i những vÅ© nữ nóng bá»ng sau đó hắn uống cạn má»™t chung mỹ tá»u.
Cảm giác say dang lên, trong khoảnh khắc ánh mắt Mã Dược trở nên vô cùng nóng bá»ng.
"Mỹ nhân" Mã Dược giÆ¡ tay ngoắc Ngô thị, cÆ°á»i nói: "Lại đây. Mau tá»›i đây".
Ngô thị không dám cãi lá»i, yểu Ä‘iệu, cháºm cháºm bÆ°á»›c tá»›i bên ngÆ°á»i Mã Dược. Ngay khi Ngô thị còn cách Mã Dược hai bÆ°á»›c chân, Mã Dược đã giÆ¡ tay ôm Ngô thị kéo và o lòng mình. Những tiếng soà n soạt vang lên, y phục trên ngÆ°á»i Ngô thị đã bị xé rách, má»™t đôi nhÅ© hoa đầy đặn, vểnh cao bắn tung ra ngoà i, chạm và o mặt Mã Dược, khiêu khÃch lòng ngÆ°á»i.
Ngô thị "ưm" một tiếng, sắc mặt đỠbừng xấu hổ.
Ham muốn của Mã Dược đã bốc lên ngùn ngụt, bà n tay hắn lại lần xuống cởi quần của Ngô thị, kiá»u đồn loã thể, đẫy Ä‘Ã , ngạo nghá»… hiện ra trÆ°á»›c mắt Mã Dược. Mã Dược cÆ°á»i ha hả, hắn ôm vòng eo nhá» nhắn của Ngô thị , bắt nà ng quỳ dạp trên trên mặt thảm má»m mại sau đó hai tay hắn tay năm tay mÆ°á»i, vá»— mạnh và o kiá»u đồn trắng nhÆ° tuyết của nà ng.
Ngô thị khẽ rên rỉ má»™t tiếng, trên kiá»u đồn của nà ng đã hiện lên hai dấu tay rất rõ rà ng, có hoa văn nhÆ° hai đó hoa mai, cá»±c kỳ kiá»u diá»…m, quyến rÅ©.
Phủ Äại tÆ°á»›ng quân.
Viên Thiệu Ä‘ang cùng mÆ°u sÄ© tâm phúc Thẩm Phối, Phùng Ká»· uống rượu mua vui. Trong đại sảnh có hai Ä‘á»™i vÅ© nữ SÆ¡n Việt Ä‘ang cầm Ä‘oản kiếm, khiên má»™c ca múa giúp vui. Bên cạnh Viên Thiệu còn có hai mỹ nữ Giang Äông phụng bồi rót rượu. Tay phải ôm, tay trái ấp vô cùng khoái hoạt.
"Những mỹ nữ Giang Äông nà y tháºt sá»± là tÆ°Æ¡i ngon má»ng nÆ°á»›c" MÆ°u sÄ© Thẩm Phối là má»™t trung thần nhÆ°ng trung thần thì cÅ©ng háo sắc. Nhìn Ä‘á»™i vÅ© nữ SÆ¡n Việt ca múa trong đại sảnh, mắt Thẩm Phối hiện lên sá»± dâm đãng, hắn lên tiếng khen ngợi: "Ài, nhìn vòng eo thon uốn éo, là n da má»ng có thể vắt ra nÆ°á»›c, tháºt sá»± chỉ muốn ôm và o lòng nếm thá» má»™t phen".
"Mỹ nữ Giang Äông không chỉ có là n da má»m mại" Viên Thiệu cÆ°á»i nói: "Nếu nhÆ° ChÃnh Nam yêu mến, sao không chá»n lấy hai ngÆ°á»i từ Ä‘á»™i vÅ© nữ SÆ¡n Việt nà y?"
Thẩm Phối vui mừng nói: "Tháºt thế sao, chúa công?"
Viên Thiệu nói: "Có khi nà o Cô đã nói chơi chưa?"
"Váºy tạ Æ¡n chúa công" Thẩm Phối vá»™i nói: "Nếu váºy tại hạ chá»n hai vÅ© nữ mông to, eo nhá», mặt trái xoan kia".
"Äược" Viên Thiệu vung tay, sảng khoái nói: "Váºy hai vÅ© nữ đó là ngÆ°á»i của ChÃnh Nam".
"Váºy tại hạ xin kÃnh chúa công má»™t chén" Thẩm Phối giÆ¡ chung rượu, không kìm được niá»m vui mừng nói: "Äa tạ chúa công ban thưởng mỹ nữ".
"Äược" Viên Thiệu cÆ°á»i to nói: "Uống, ha ha ha ha ha..ai!".
Viên Thiệu Ä‘ang cÆ°á»i thì Ä‘á»™t nhiên "ai" má»™t tiếng. Sắc mặt hắn láºp tức trở nên đỠđẫn, ngay sau đó ngã xuống. Thẩm Phối, Phùng Ká»· kinh hoà ng tiến tá»›i đỡ Viên Thiệu dáºy thì phát hiện ra Viên Thiệu đã sùi bá»t mép, bất tỉnh nhân sá»±. Hai mỹ nữ Giang Äông Ä‘ang hầu cáºn bên cạnh Viên Thiệu sợ hãi tái mét mặt.
Năm thứ mÆ°á»i hai Kiến An, Hán Hiến Äế, Äại tÆ°á»›ng quân Viên Thiệu qua Ä‘á»i, hưởng thá» bốn mÆ°Æ¡i bảy tuổi.
Thẩm Phối, Phùng Ká»·, Tần Bình, Tân Tì và các đại thần Ä‘ang tụ táºp bên ngoà i phòng của Viên Thiệu. Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u bất an, nôn nóng, sắp không nhẫn nhịn được nữa thì chợt thấy lang trung vá»›i vẻ mặt buồn rầu từ trong phòng của Viên Thiệu Ä‘i ra. Thẩm Phối, Phùng Ká»· cầm đầu đám đại thần xông tá»›i.
"Bệnh tình của chúa công như thế nà o?"
"Chúa công có tỉnh lại không?"
Lang trung thở dà i, lắc đầu.
"Két két!".
Cánh cá»a phòng má»™t lần nữa được mở ra, chÃnh thê LÆ°u thị của Viên Thiệu mặt mà y tức giáºn từ bên trong Ä‘i ra quát to: "Viên NgÅ© đâu?" T
Một lão gia tướng tuổi gần năm mươi tiến lên đáp: "Có lão nô".
LÆ°u thị nghiến răng nghiến lợi quát to: "Hãy Ä‘i bắt trói hai con tiện nhân Giang Äông lại. Hãy dùng roi đánh tá»›i chết, sau đó hãy dùng kim rạch nát mặt chúng để sau khi chúng chết tá»›i âm phủ không còn quyến rÅ© nam nhân nữa".
"Lão nô lĩnh mệnh".
Lão gia tÆ°á»›ng trả lá»i rồi rá»i Ä‘i. Chỉ má»™t lát sau đã dẫn theo gia Ä‘inh bắt trói hai mỹ nữ Giang Äông hoa dung thất sắc từ sÆ°Æ¡ng phòng ở hai bên ra ngoà i. Hiển nhiên hai mỹ nữ Giang Äông nà y cÅ©ng hiểu được số mệnh của mình. Cả hai khóc lóc cầu xin LÆ°u thị tha thứ: "Phu nhân, xin tha mạng, phu nhân xin tha mạng".
Nhưng Lưu thị không thèm quan tâm tới lý lẽ, sắc mặt cà ng lúc cà ng trở nên hung tợn.
Má»™t lúc lâu sau, trong sảnh của phủ Äại tÆ°á»›ng quân.
Ba đại mÆ°u sÄ© Thẩm Phối, Phùng Ká»· và Tân Bình Ä‘ang cùng chÃnh thế LÆ°u thị của Viên Thiệu máºt nghị việc ngÆ°á»i thừa kế.
Viên Äà m, Viên Hi, Viên Thượng Ä‘á»u do LÆ°u thị sinh ra. NhÆ°ng Viên Thiệu và LÆ°u thị Ä‘á»u giống nhau, đó là yêu mến Viên Thượng hÆ¡n. Cả hai Ä‘á»u có ý láºp Viên Thượng là m thế tá». NhÆ°ng lo lắng việc phế trưởng láºp thứ là trái vá»›i đạo lý nên Viên Thiệu vẫn chần chừ chÆ°a quyết. Äiá»u nà y lại là nguyên nhân dẫn tá»›i đại hoạ diệt vong cho Viên gia.
LÆ°u thị nhìn ba ngÆ°á»i Thẩm Phối nói: "Thiếp thân thừa hưởng ý nguyện của tiên phu muốn láºp tam tá» Viên Thượng là ngÆ°á»i kế vị. Chẳng hay có được không?"
Tân Bình có quan hệ thân thiết vá»›i trưởng tá» Viên Äà m của Viên Thiệu nên hắn káºp tức lên tiếng phản đối: "Phu nhân không thể. Cái nà y là tôn ti trưởng thứ. Há có thể là m trái vá»›i quy định của ngÆ°á»i xÆ°a sao? Thiết nghÄ© nên láºp trưởng công tá» Viên Äà m kế vị. Nếu là m ngược lại thì chỉ e sẽ gây hoạ khôn cùng".
Lưu thị cau mà y không nói.
Thẩm Phối xÆ°a nay thân thiết vá»›i Viên Thượng láºp tức phản bác: "Tân Bình đại nhân sai rồi. Tam công tá» oai hùng tà i hoa, văn võ kiêm toà n nên láºp là m ngÆ°á»i thừa kế gánh vác trách nhiệm Äại tÆ°á»›ng quân".
Tân Bình, Thẩm Phối tranh cãi má»™t hồi vẫn không ngã ngÅ©. LÆ°u thị há»i Phùng Ká»·: "Chẳng hay ý của Ká»· đại nhân thế nà o?"
Phùng Kỷ nói: "Tại hạ chỉ như thiên lôi chỉ đâu đánh đấy của phu nhân".
LÆ°u thị nói: "Váºy hãy bà máºt không phát tang. Triệu hồi công tá» ThÆ°Æ¡ng quay vá» Bá»™c DÆ°Æ¡ng kế vị sau đó má»›i triệu táºp công tá» Äà m, công tá» Hi cùng Cao Kiá»n quay vá» Bá»™c dÆ°Æ¡ng sau đó sẽ phát tang, Ä‘Æ°a linh cữu vá» mai táng ở Nghiệp Thà nh".
Sau khi được triá»u đình sắc phong là m Thứ Sá» DÆ°Æ¡ng Châu, Viên Äà m được Viên Thiệu chia cho năm vạn đại quân đóng ở Nhữ Nam, tÆ° thế sẵn sà ng có thể đánh chiếm Hoà i Nam bất kỳ lúc nà o.
Ban đêm
Viên Äà m vừa má»›i Ä‘i tuần tra quân doanh quay vá» tá»›i Bình DÆ° ( quáºn thủ của quáºn Nhữ Nam ) chÆ°a cả kịp cởi giáp thì bất chợt có má»™t tên tiểu giáo Ä‘i và o bẩm báo: "TÆ°á»›ng quân, Tân Bình tiên sinh tá»›i chÆ¡i".
"Tân Bình tiên sinh Æ°?" Viên Äà m vá»™i la lên: "Mau má»i tiên sinh và o".
Tên tiểu giáo lÄ©nh mệnh rá»i Ä‘i, chỉ má»™t lát sau hắn đã dẫn Tân Bình Ä‘i và o. Tân Bình vá»™i và ng la lên: "Công tá», xảy ra đại sá»± rồi".
Viên Äà m há»i: "Có chuyện gì?"
Tân Bình Ä‘Æ°a mắt ra hiệu cho Viên Äà m. Viên Äà m hiểu ý hắn láºp tức cho tả hữu lui ra bên ngoà i rồi má»›i há»i: "Trá»ng Trì, đã xảy ra chuyện gì váºy?"
Tân Bình ủ rÅ© nói: "Chúa công đã qua Ä‘á»i rồi".
"Hả?" Viên Äà m kinh hãi, Ä‘á»™t nhiên hắn quỳ xuống hÆ°á»›ng vá» phÃa bắc, khóc khan: "Phụ thân, phụ thân…".
"Công tá», bây giá» không phải là lúc bi thÆ°Æ¡ng" Tân Bình hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, hắn trầm giá»ng nói: "Phu nhân và Thẩm Phối, Phùng Ká»· máºt mÆ°u muốn triệu tam công tá» Viên Thượng là m ngÆ°á»i kế vị, đã láºp tức triệu hồi Viên Thượng quay vá» Bá»™c DÆ°Æ¡ng. Công tá» cần nhanh chóng quyết Ä‘oán là m chuyện gì đó. Nếu không má»™t khi để Viên Thượng được láºp là m ngÆ°á»i kế vị, nhất định công tá» sẽ chết không nÆ¡i chôn thây".
"Cái gì?" Viên Äà m giáºn tÃm mặt nói: "Bản công tá» má»›i là trưởng tá». Chức vị Äại tÆ°á»›ng quân của phụ thân Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải do bản công tá» thừa kế. Viên Thượng có tÆ° cách gì mà kế vị? Quả thá»±c rất buồn cÆ°á»i".
"Công tá»" Tân Bình nói: "Viên Thượng có phu nân, Thẩm Phối, Phùng Ká»· ủng há»™. Việc kế thừa chức vị Äại tÆ°á»›ng quân của chúa công chỉ e là việc trong sá»›m tối. Chuyện đã xảy ra tá»›i giá» cÅ©ng không còn biện pháp nà o khác. Công tá» hãy nhanh chóng dẫn đại quân đánh tá»›i Bá»™c DÆ°Æ¡ng, đánh chiếm thà nh Bá»™c DÆ°Æ¡ng Ä‘oạt lấy tức vị trÆ°á»›c Viên Thượng, công bố di chiếu của chúa công trÆ°á»›c thiên hạ. Chỉ có thể là m nhÆ° váºy má»›i vãn hồi được đại cục".
"Äược, cứ là m thế Ä‘i" Viên Äà m tức giáºn vá»— án nói: "NgÆ°á»i đâu, đánh trống thăng trÆ°á»›ng".
Phùng Ká»· nhìn Thẩm Phối nói: "ChÃnh Nam huynh, tại hạ vừa má»›i được biết Tân Bình giả ốm ở nhà ".
"A" Thẩm Phối nói: "Váºy trong nà y tất có gian trá gì đó".
"Äúng váºy" Phùng Ká»· nói: "Tháºt ra Tân Bình đã sá»›m rá»i Bá»™c DÆ°Æ¡ng từ năm ngà y trÆ°á»›c. Ta và đại nhân vẫn bị hắn lừa chẳng hay biết gì".
"Tân Bình rá»i Bá»™c DÆ°Æ¡ng và o lúc nà y sao?" Thẩm Phối trầm ngâm má»™t lát rồi hắn biến sắc, thất thanh la lên: "Nhất định ngÆ°á»i nà y đã Ä‘i NhÆ° Nam rồi".
Phùng Ká»· nói: "Tại hạ cÅ©ng nghÄ© là nhÆ° váºy".
Thẩm Phối nói: "Má»™t khi Tân Bình đã Ä‘i Nhữ Nam thì nhất định hắn muốn Ä‘i báo tin cho Viên Äà m. Dá»±a và o tÃnh cách của Viên Äà m, khi hắn biết phu nhân muốn phế trưởng, láºp thứ nhất định hắn sẽ không cam tâm. Rất có thể hắn sẽ dẫn binh tiến đánh Bá»™c DÆ°Æ¡ng, Ä‘oạt lấy quyá»n thừa kế ngay trÆ°á»›c công tá» Thượng, thay đổi thế cục. Nếu má»™t khi nhÆ° váºy thì tình hình rất nguy hiểm".
Phùng Ká»· nói: "Nếu tháºt sá»± Viên Äà m khởi binh là m loạn, không biết ChÃnh Nam huynh có diệu kế đối phó hay không?"
Mắt Thẩm Phối lá»™ hà n quang, hắn trầm giá»ng nói: "Chuyện tá»›i nÆ°á»›c nà y thì chỉ e không còn biện pháp nà o khác. Chỉ còn cách vung Ä‘ao loại bá» kẻ đối nghịch, ổn định thế cục trong thá»i gian ngắn nhất nếu không cÆ¡ nghiệp của chúa công sẽ bị huá»· trong chốc lát. Khi đó chẳng những Tôn Quyá»n, Tà o Tháo có thể dẫn quân công phạt mà ngay cả Mã đồ phu cÅ©ng có thể táºn dụng cÆ¡ há»™i giáºu đổ bìm leo".
)
"Nếu đã là nhÆ° thế thì không nên cháºm trá»…, ta và ngÆ°Æ¡i láºp tức chia nhau hà nh Ä‘á»™ng" Phùng Ká»· nói: "ChÃnh Nam huynh hãy mau chóng tá»›i Trần LÆ°u yêu cầu công tá» Thượng dẫn quân vá» Bá»™c DÆ°Æ¡ng. Ngay trong đêm tại hạ cÅ©ng Ä‘i ngay tá»›i SÆ¡n DÆ°Æ¡ng để nhị công tá» cÅ©ng dẫn quân quay vá» Bá»™c DÆ°Æ¡ng. Còn nữa hãy má»i tÆ°á»›ng quân Cao Kiá»n triển khai quân pòng thủ Bá»™c DÆ°Æ¡ng ra xung quanh Bá»™c DÆ°Æ¡ng, giăng lÆ°á»›i đợi khi Viên Äà m dẫn quân tá»›i tấn công Bá»™c DÆ°Æ¡ng".
"Äược" Thẩm Phối nói: "Cứ là m nhÆ° thế Ä‘i".
Hai vạn quân Ngô tinh nhuệ đã được bà máºt táºp hợp. Lúc nà y Hợp Phì đã biến thà nh má»™t doanh trại quân Ä‘á»™i khổng lồ.
Trong trung quân đại trÆ°á»›ng của Chu Du, Thái Sá» Từ, Lữ Mông, Chu Nhiên, Chu Thái, Từ Thịnh, Tưởng Khâm, Toà n Tông và các tÆ°á»›ng lÄ©nh Äông Ngô khác Ä‘ang tụ táºp , thảo luáºn sôi nổi việc bắc phạt.
"Äại đô đốc tá»›i".
Äá»™t nhiên bên ngoà i trÆ°á»›ng vang lên tiếng hô. Các chÆ° tÆ°á»›ng trong trÆ°á»›ng láºp tức ngừng thảo luáºn.
Tiếng bÆ°á»›c chân thong thả vang lên, Chu Du mặc nhung trang ( quân phục ), gÆ°Æ¡ng mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i khoan thai Ä‘i và o trÆ°á»›ng. ChÆ° tÆ°á»›ng hai tay ôm quyá»n, cao giá»ng nói: "Mạt tÆ°á»›ng tham kiến Äại đô đốc".
Sau khi Chu Du đi tới trước án, hắn khoát tay nói: "Chư vị tướng quân, miễn lễ".
"Tạ Æ¡n Äại đô đốc".
ChÆ° tÆ°á»›ng ôm quyá»n tạ Æ¡n rồi phân thà nh hai nhóm đứng hai bên.
Chu Du vung tay, hắn cao giá»ng nói: "Bản đồ".
Ngay láºp tức má»™t tên tiểu giáo mở bản đồ ra treo trên tấm bình phong. Chu Du Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c tấm bình phong, hắn vẫy tay nói vá»›i chÆ° tÆ°á»›ng nói: "Tá»›i đây. Các vị tÆ°á»›ng quân lại đây".
Các tướng lĩnh là m theo tiếng lên vây xung quanh tấm bình phong.
Chu Du nói: "ChÆ° vị tÆ°á»›ng quân, máºt thám vừa má»›i cấp báo. Ná»a tháng trÆ°á»›c Viên Thiệu đã chết. MÆ°u sÄ© của Viên Thiệu là Thẩm Phối, Phùng Ká»· giả mạo di chúc láºp tam tá» của Viên Thiệu là Viên Thượng là m ngÆ°á»i kế vị. Trưởng tá» của Viên Thiệu là Viên Äà m khởi binh là m phản, dẫn đại quân tấn công Bá»™c DÆ°Æ¡ng nhÆ°ng đã bị liên quân Viên Thượng, Viên Hi, Cao Kiá»n đánh bại bên ngoà i thà nh Bá»™c DÆ°Æ¡ng. Hiện nay Viên Äà m đã dẫn tà n quân lui vá» Nhữ Nam".
"Viên Thiệu đã chết sao? Tháºt sá»± rất tốt" Äại tÆ°á»›ng Thái Sá» Từ nói: "Hiện tại Mã đồ phu Ä‘ang ở mãi Tây Xuyên. Viên Thiệu lại vừa chết, còn ai có thể ngăn cản quân ta bắc phạt? Lúc nà y không lấy Trung Nguyên thì còn đợi khi nà o nữa?"
"A, Thái Sá» Từ tÆ°á»›ng quân hãy bình tÄ©nh má»™t chút" Chu Du mỉm cÆ°á»i nói: "Lúc nà y vẫn chÆ°a có cÆ¡ há»™i khởi binh bắc phạt".
"CÆ¡ há»™i?" Thái Sá» Từ nói: "Äiá»u đó có ý gì?"
"Nói cách khác bây giá» vẫn chÆ°a phải lúc" Chu Du ná»›i: "Ngay bây giá» khởi binh bắc phạt rất có thể khiến cho Viên Äà m, Viên Thượng tạm thá»i bãi binh, liên kết chống lại quân ta. Nếu quân ta tiếp tục chá» thêm má»™t thá»i gian nữa chá» khi Viên Äà m lâm và o Ä‘Æ°á»ng cùng cầu cứu quân ta, khi đó chÃnh là lúc tiến quân. Khi đó chẳng những có thể phân hoá quân Hà Bắc, còn có thể là m cho bá»™ hạ cÅ© của Viên gia tá»± giết lẫn nhau, quân ta sẽ không đánh mà thắng, đánh được Trung Nguyên, váºy hà cá»› gì mà không là m?"
"Viên Äà m cầu cứu sao?" Thái Sá» Từ không hiểu há»i: "Hai năm nay Viên Äà m chỉ huy đại quân đóng ở Nhữ Nam, hắn vẫn giao chiến cùng quân ta. Tại sao hắn lại cầu cứu quân ta? Äáng lẽ hắn phải cầu cứu quân LÆ°Æ¡ng má»›i đúng chứ?"
Chu Du nói: "Mã đồ phu, Giả Ä‘á»™c sÄ© ở Tây Xuyên xa xôi. Trong lúc cấp bách, thông tin khó khăn. Mã Siêu lại vừa dẫn quân viên chinh Tây Vá»±c. Lúc nà y trong thà nh Lạc DÆ°Æ¡ng không còn ai có thể trủ trì đại cục. Nếu nhÆ° không được Mã đồ phu cho phép, thá» há»i PhÆ°Æ¡ng Duyệt, Từ Hoảng, Hứa Chá» có dám xuất binh cứu viện Viên Äà m không? Nếu nhÆ° Viên Äà m muốn sống sót, hắn chỉ có thể nịnh ná»t lấy lòng, cầu cứu quân ta".
Thái Sá» Từ nói: "Thì ra là nhÆ° váºy".
Chu Du chỉ tay và o bản đồ trên bình phong, cao giá»ng nói: "Bởi vì Mã đồ phu Ä‘ang ở Tây Xuyên xa xôi, quân LÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không kịp phản ứng. Việc công chiếm Trung Nguyên cÅ©ng không phải việc khó. Vấn Ä‘á» quan trá»ng nhất là trong khoảng thá»i gian ngắn nhất là m thế nà o đánh tan được quân của Viên Thượng sau đó huy Ä‘á»™ng binh lá»±c từ hÆ°á»›ng đông, hai mặt giáp công Từ Châu. Quân ta nhất định phải Ä‘oạt được Từ Châu trÆ°á»›c khi Mã đồ phu quay lại Lạc DÆ°Æ¡ng, quân LÆ°Æ¡ng kịp ra tay phản ứng".
Lữ Mông nói: "Viên Thiệu chết đã ná»a tháng. Nếu nhÆ° quân LÆ°Æ¡ng dùng khoái mã tám trăm dặm cấp tốc báo tin, nhất định Mã đồ phu sẽ biết tin ngay trong nay mai. Chá» khi Mã đồ phu quay lại Lạc dÆ°Æ¡ng, Ä‘iá»u phối quân Ä‘á»™i, lÆ°Æ¡ng thảo. Mạt tÆ°á»›ng cho rằng Ãt nhất phải mất hai tháng nữa quân LÆ°Æ¡ng má»›i có thể xuất đại quân từ hai vạn trở lên".
"Không, Ãt nhất phải ba tháng nữa" Chu Du quả quyết nói: "Nếu nhÆ° Mã đồ phu không đánh mà thắng, chiếm được Tây Xuyên thì vá»›i tÃnh cách của hắn, hắn tuyệt đối sẽ không để mÆ°á»i vạn quân Xuyên lÆ°u lại Tây Xuyên, hắn nhất định sẽ Ä‘iá»u mÆ°á»i vạn quân Xuyên rá»i khá»i Tây Xuyên sau đó chuyển quân Ä‘á»™i bên ngoà i Xuyên và o trú đóng ở các quáºn Tây Xuyên. Các công việc nà y vô cùng phức tạp. Nhất định không thể hoà n thà nh trong vòng ná»a năm".
Lữ Mông nói: "HÆ¡n nữa trÆ°á»›c khi thế cục Tây Xuyên hoà n toà n ổn định Mã đồ phu tuyệt đối không dám tuỳ tiện rá»i khá»i Tây Xuyên".
Thái Sá» Từ há»i: "Tại sao lại nhÆ° váºy?"
Lữ Mông nói: "Bởi vì Tà o Tháo ở ngay Kinh Châu, chỉ Mã đồ phu có chút sơ sẩy thì Tà o Tháo sẽ thừa dịp tiến và o đánh Tây Xuyên".
"Không hổ là Tá» Minh" Chu Du vui vẻ gáºt đầu, hắn nhìn chÆ° tÆ°á»›ng nói: "Nói cách khác quân ta có htá»i gian ba tháng để bức bách quân Từ Châu hoà n toà n khuất phục'.
Tân Bình vá»™i vã Ä‘i và o đại trÆ°á»›ng, hắn nhìn Viên Äà m nói: "Chúa công, phản quân của Viên Thượng, Viên Hi, Cao Kiá»n từ ba hÆ°á»›ng đã đánh tá»›i, chỉ còn cách thà nh Bình DÆ° không tá»›i má»™t trăm dặm".
"Hả?" Viên Äà m nghe váºy kinh hãi nói: "Chúng Ä‘uổi theo nhanh nhÆ° váºy sao?"
Tân Bình trầm giá»ng nói: "Xem ra Viên Thượng có ý Ä‘uổi cùng giết táºn chúa công".
"Viên Thượng!" Viên Äà m nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng hắn vẫn không có cách nà o Ä‘Ã nh phải há»i Tân Bình: "Quân ta má»›i bại, tinh thần quân lÃnh dao Ä‘á»™ng. SÄ© khà phản quân Ä‘Æ°Æ¡ng thịnh. Lúc nà y mà liá»u mạng thì chỉ e không thắng được. Nếu nhÆ° tá» thủ trong thà nh Bình DÆ° thì cÅ©ng không còn nhiá»u lÆ°Æ¡ng thảo. Bây giá» chúng ta cần phải là m gì đây?"
Tân Bình nói: "Chuyện tá»›i lúc nà y cÅ©ng chỉ còn cách cầu viện ngÆ°á»i khác".
"Cầu viện Æ°?" Viên Äà m chợt hiểu nói: "Äúng, suýt nữa Cô đã quên cầu viện LÆ°Æ¡ng công. LÆ°Æ¡ng công và tiên phụ chÃnh là đồng minh, theo đạo lý Cô chÃnh là ngÆ°á»i kế thừa đại nghiệp của tiên phụ. Chỉ cần Cô gá»i má»™t phong thÆ° nói rõ âm mÆ°u soán vị của Viên Thượng, nhất định LÆ°Æ¡ng công sẽ xuất binh chủ trò công đạo. Hừ hừ, có quân LÆ°Æ¡ng trợ giúp, Cô không còn phải sợ thằng nhãi Viên Thượng nữa".
"Chúa công" Tân Bình nói: "Lương công ở Tây xuyên xa xôi. Nếu bây giỠcầu cứu Lương công thì chỉ e không kịp nữa".
Viên Äà m nói: "Hà cá»› gì phải cầu cứu LÆ°Æ¡ng công, không phải ở Lạc dÆ°Æ¡ng, Hổ Lao quan, Tỵ Thuá»· quan có trú đóng mấy ngà n quân thiết kỵ Tây LÆ°Æ¡ng sao?"
Tân Bình cÆ°á»i gượng nói: "Chúa công, nếu nhÆ° không được LÆ°Æ¡ng công cho phép. Quân thiết kỵ Tây LÆ°Æ¡ng trấn giữ Lạc DÆ°Æ¡ng, Hổ Lao quan, Tỵ Thuá»· quan có dám tá»± Ä‘á»™ng xuất binh hay không? Nếu nhÆ° đợi khi LÆ°Æ¡ng công biết tin tức, phái binh mã từ Lạc dÆ°Æ¡ng tá»›i cứu viện, Ãt nhất cÅ©ng phải mất mấy tháng. Lúc đó thì chỉ e quân ta đã không thể cầm cá»± nổi".
Viên Äà m lo sợ bất an nói: "Váºy phải là m gì?"
Tân Bình trầm giá»ng nói: "Chuyện cho tá»›i nÆ°á»›c nà y cÅ©ng không còn diệu kế nà o khác. Chúng ta chỉ còn cách cầu cứu quân Ngô ở gần".
Thà nh Äô, phủ tạm thá»i của Mã Dược.
Giả Hủ nhìn Mã Dược nói: "Chúa công, TrÆ°Æ¡ng Tú, Thái Thú Hán Trung vừa má»›i báo tin: Cả nhà LÆ°u ChÆ°Æ¡ng đã tá»›i TrÆ°á»ng An, gia đình Äổng Phù, Triệu VÄ© chuyển tá»›i Mạc Bắc cÅ©ng đã tá»›i DÆ°Æ¡ng Bình quan".
"Ừ' Mã Dược gáºt đầu há»i: "Việc sắp xếp quân Xuyên chuyển tá»›i đồn Ä‘iá»n Nam DÆ°Æ¡ng đã tiến hà nh thế nà o?"
Pháp ChÃnh nói: "Chúa công, mÆ°á»i vạn quân Xuyên vốn trú đóng ở Tá» Äồng, Lãng Trung đã lên Ä‘Æ°á»ng, nhất định hiện tại đã tiến tá»›i Thượng Dung thế nhÆ°ng còn năm vạn quân Xuyên phần lá»›n phân tán ở các quáºn Ãch Châu Ä‘ang tụ há»p ở Lãng Trung, phải mất má»™t khoảng thá»i gian nữa, khoảng chừng ná»a tháng má»›i có thể khởi hà nh".
Mã Dược nói: "Trương Vệ, Dương Nhiệm, Dương Ngang chỉ huy quân Hán Trung đã tiến tới đâu rồi?"
Pháp ChÃnh nói: "Quân Hán Trung hiện tại đã tá»›i Lâm Giang, chỉ còn cách VÄ©nh An hÆ¡n ba trăm dặm".
"Ôi" Giả Hủ thở phà o má»™t hÆ¡i dà i, hắn nói vẻ thÆ° thái: "Chúa công, chỉ hÆ¡n ná»a tháng nữa quân ta có thể quay lại Lạc DÆ°Æ¡ng. Cái địa phÆ°Æ¡ng Tây Xuyên quá»· quái nà y vừa ẩm Æ°á»›t vừa lạnh giá là m các đầu gối của thuá»™c hạ đã sÆ°ng lên hết cả rồi".
"Äúng váºy, cÅ©ng nên ban sÆ° hồi hÆ°Æ¡ng" Mã Dược nói: "Rá»i Lạc DÆ°Æ¡ng đã hÆ¡n ná»a năm, trong lòng Cô tháºt sá»± cÅ©ng không nỡ".
"Chúa công!" Mã Dược vừa nói xong, Lý Túc đã hấp tấp bước và o, hắn thở hổn hển nói: "Xảy ra chuyện rồi".
Mã Dược giáºt mình hoảng hốt, hắn trầm giá»ng há»i: "Tá» Nghiêm, đã xảy ra chuyện gì?"
Lý Túc nói: "Ná»a tháng trÆ°á»›c, Äại tÆ°á»›ng quân Viên Thiệu đã Ä‘á»™t tá»".
"Hả?' Viên Thiệu thất thanh nói: "Viên Thiệu đã chết sao?"
'Äã chết!" Lý Túc trầm giá»ng nói: "Nghe nói vì tá»u sắc quá Ä‘á»™, trúng gió mà chết".
"Há»ng rồi" Giả Hủ kÃch Ä‘á»™ng nói: "Viên Thiệu chết bất đắc kỳ tá», không chỉ định ngÆ°á»i thừa kế, Viên Thượng, Viên Äà m Ä‘á»u có mục Ä‘Ãch riêng cần phải đạt được. Vì váºy việc thừa kế cÆ¡ nghiệp Viên gia khó tránh khá»i xung Ä‘á»™t vá»›i nhau. Äây chÃnh là cÆ¡ há»™i giải quyết đầu heo vá»— béo Viên Thiệu kia nhÆ°ng lúc nà y chúa công Ä‘ang ở Tây Xuyên. Nhất định Chu Du sẽ nhân cÆ¡ há»™i nà y hưởng lợi".
"Chúa công!"Pháp ChÃnh nói: "Không thể tiếp tục ở lại Tây Xuyên nữa, chúng ta phải láºp tức quay vá» Lạc DÆ°Æ¡ng".
Mã Dược cau mà y nói: "Nếu như bây giỠchúng ta ban sư quay lại Lạc Dương, năm vạn quân Xuyên còn lại thì thế nà o?"
Giả Hủ đột nhiên nói: "Chúa công, Hủ có một câu chẳng biết có nên nói hay không?"
Mã Dược nói: "Cứ nói đừng ngại".
Giả Hủ nói: "Hủ cho là chúa công cũng nên hoà n toà n tin tưởng quân Xuyên".
Mã Dược nói: "à của Văn Hoà là …".
Giả Hủ nói: "Chúa công hãy chá»n má»™t ngÆ°á»i trong số các tÆ°á»›ng lÄ©nh Tây Xuyên thống lÄ©nh năm vạn đại quân Xuyên đó cùng vá»›i TrÆ°Æ¡ng Tú tÆ°á»›ng quân trấn thủ Tây Xuyên nhÆ° thế có thể chứng minh trong lòng chúa công cô cùng tÃn nhiệm. Sau khi đại quân rá»i khá»i Tây Xuyên, việc phòng ngá»± Tây Xuyên sẽ vô cùng lá»ng lẻo, trống rá»—ng. Nếu nhÆ° chỉ dá»±a và o má»™t vạn năm ngà n tinh binh của TrÆ°Æ¡ng Tú tÆ°á»›ng quân chÆ°a chắc đã có thể ngăn cản quân Kinh Châu của Tà o Tháo".
Mã Dược trầm ngâm má»™t lát rồi há»i: "NhÆ°ng ai có thể đảm nhiệm được?"
Giả Hủ nói không chút do dá»±: "Hủ cho là TrÆ°Æ¡ng Nhiệm là ngÆ°á»i hữu dÅ©ng vô mÆ°u, là ngÆ°á»i trung nghÄ©a có thể đảm nhiệm được".
"TrÆ°Æ¡ng Nhiệm Æ°?" Mã Dược quát to: "NgÆ°á»i đâu, hãy cấp tốc cho đòi TrÆ°Æ¡ng Nhiệm tÆ°á»›ng quân tá»›i đây".
Mã Dược vô cùng tÃn nhiệm năng lá»±c nhìn ngÆ°á»i của Giả Hủ. Äối vá»›i năng lá»±c nhìn ngÆ°á»i mà nói, Mã Dược tháºt sá»± không thấy ai lợi hại hÆ¡n Giả Hủ.
Chu Du Ä‘ang triệu táºp chúng tÆ°á»›ng thÆ°Æ¡ng nghị thì bất chợt có má»™t tên tiểu giáo bÆ°á»›c nhanh và o trÆ°á»›ng, hắn quá»· xuống nói: "Äại đô đốc, bên ngoà i quân doanh có má»™t ngÆ°á»i tá»± xÆ°ng là sứ giả của Viên Äại tÆ°á»›ng quân xin được cầu kiến Äại đô đốc'.
"Viên Äại tÆ°á»›ng quân sao? Chỉ e là chÃnh Viên Äà m tá»± phong cho mình. Ha ha" Chu Du cÆ°á»i to hai tiếng, hắn nhìn chÆ° tÆ°á»›ng nói: "Thá»i cÆ¡ bắc phạt đã tá»›i. Mau truyá»n sứ giả của Viên Äà m và o trÆ°á»›ng".
Chỉ trong chốc lát, trong ánh mắt soi mói, ngáºp sát khà của chÆ° tÆ°á»›ng Äông Ngô, má»™t nho sÄ© mặc áo xanh không kiêu ngạo cÅ©ng chẳng tá»± ti bÆ°á»›c và o đại trÆ°á»›ng, hắn vái chà o Chu Du, ngạo nghá»… nói: "Tại hạ Tân Bì tham kiến Äại đô đốc".
"Quý sứ bất tất phải Ä‘a lá»…" Chu Du Ä‘á»™t nhiên há»i: "Chẳng hay tiên sinh tá»›i đây có chuyện gì?"
Tân Bì nói: "Phụng mệnh Äại tÆ°á»›ng quân tá»›i cầu viện Äại đô đốc".
"Cầu viện Æ°?" Chu Du mỉm cÆ°á»i nói: "Bản Äại đô đốc không nghe lầm đấy chứ? Hình nhÆ° quý sứ đã quên. TrÆ°á»›c đây không lâu hai nhà chúng ta vẫn còn đối địch vá»›i nhau".
Tà i sản của Goncopius
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
Từ khóa được google tìm thấy
*********** , 4vn quan phiet , 4vn.eu hon tai tam quoc , 4vn.eu tam quoc lam , áåòàëèíê , âèäåî , ãèäðîìåòöåíòð , âèçèòêà , ãèíåêîëîãèÿ , àëüôà , àíåãäîòû , ãîëûõ , äîìîäåäîâî , áîóëèíã , àóäèîêíèãè , diệp tá» my , êàëüÿíû , èìåíà , êîìïüþòåðîâ , êîìñîìîëåö , êóëüòóðîëîãèÿ , êðåäèòû , hãm tráºn doanh , hỗn taÌ£i tam quôÌc , há»—n tại tam quốc , hon loan tam quoc , hon tai tam quoc , hon tai tam quoc 4vn , hon tai tam quoc 82 , hon tai tam quoc page 81 , hon tai tam quoc tt , hon tai tamquoc vn.eu , hon tai tan quoc , hon taj tam quoc 4vn , hon the tam quoc , ìàñëåíèöà , ïåòåðáóðãà , ìåòðî , ïåðåâîä÷èê , ïàðàãðàô , îáðàçåö , ìàðêåòèíã , ïàðôþìåðèÿ , íèññàí , íèæíèé , îôèöèàëüíûé , ïðîåêòû , lam quan phiet , lich su hon tai tam quoc , loạn quân phiệt , ma duoc tam quoc , mã dược tam quốc , ñìàðòôîíû , ñîòîâûå , ñïóòíèêîâûé , ñòàâêà , òàéëàíä , ôèíàì , phim hon tai tam quoc , phimtulieudaiqquanphiet , quân phiệt , tai tam quoc ohm , tam quoc hon , tam quoc lam quan phiet , tam quoc quan phie , tam quoc quan phiet , tam quoc tieu quan phiet , tamquochonthe , tanquochon.vn , tám trăm lÆ°u khấu , xuyen viet tam quoc 4vn , ÿíäåêñ , ðóññèôèêàòîð