Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh
Chương 354: Vung đao với Đồ Long (1)
Nhóm dịch: Địa Ngục Môn
Nguồn: Sưu tầm
- Bạch Khởi? Người đó rất lợi hại sao?
Hoàng Kim Long Vương ngược lại không phẫn nộ, cũng không nói câu gì bất mãn, biểu hiện không thay đổi nhưng trong nhãn thần ít nhiều có chút hưng phấn và chờ đợi, chếch đầu xuống.
Không thể phủ nhận cái chết của tộc nhân khiến Hoàng Kim Long Vương rất đau lòng. Long Tộc nhân khẩu rất thưa thớt, tỷ lệ sinh sản lại thấp, mỗi một người trong Long Tộc đều quý giá vô cùng. Hồi đầu Long Tộc bọn họ rút lui khỏi vũ đài của Đại Lục cũng là vì số lượng tộc nhân quá ít, khiến bọn họ căn bản không có vốn người để tiếp tục tranh giành trên Đại Lục, cũng không muốn lưu lại trên Đại Lục. Vì vậy việc tổn thất bất cứ tộc nhân nào cũng đều là điều mà Long Tộc không thể nào chấp nhận được, nghỉ ngơi lấy lại sức mấy vạn năm qua Long Tộc bây giờ cũng chỉ có mấy ngàn người mà thôi, mỗi một người chết đi đều khiến cho Hoàng Kim Long Vương rất thương tâm.
Thế nhưng một phương diện khác là Hoàng Kim Long Vương khao khát đột phá, hắn khao khát gặp được đối thủ mạnh, chỉ có chiến đấu với đối thủ mạnh mới có thể đột phá được lực chiến đấu của bản thân, mới có thể giúp bản thân đạt được sự tiến hóa, trở thành Tam Đầu Hoàng Kim Long chân chính, trở thành Long Hoàng, chứ không phải là một Hoàng Kim Long Vương cho nên khi nhắc tới Bạch Khởi nhãn thần của hắn mới trở nên như vậy.
- Rất lợi hại, chỉ cần một chiêu đã giải quyết tám Đấu Đế của nhân loại chúng tôi. Quang Minh Giáo Hoàng sinh thời còn bị bắt tới Quang Minh Giáo Đình, cướp bóc Quang Minh Giáo Đình, đã không thể dùng sự lợi hại bình thường mà hình dung ra hắn được rồi. Hắn tuyệt đối có thể xem là là cường giả số một của thế giới nhân loại.
Sau khi nghe xong lời này Triệu Vân Phách lắp bắp nói, mặc dù hắn không muốn thổi phồng Bạch Khởi nhưng hắn cũng không giấu diếm điều gì, chỉ là đem những chuyện mà mình biết nói ra. Hơn nữa từ thực lực Bạch Khởi biểu hiện ra, hắn tuyệt đối có thể được xem là cường giả số một của nhân loại
- Vậy sao? Vậy xem ra ta đã gặp được một đối thủ tốt rồi.
Hoàng Kim Long Vương có chút hưng phấn nói.
- Dù sao cũng chỉ là con người mà thôi, cường giả của thế giới nhân loại, theo ta thấy cũng chẳng qua như vậy thôi. Long Vương ngươi đừng động thủ trước, để ta đi xem thử hắn!
Hắc Ám Long Vương nghe xong lời này đầu tiên là sửng sốt, sau đó vội vàng xông ra, xem ra hắn muốn giao đấu với Bạch Khởi trước.
Mấy Long Vương khác cũng ngạc nhiên, lập tức xông ra, bọn họ là muốn đi giúp đỡ, bọn họ không nghĩ nhiều như Hắc Ám Long Vương, tâm tư chi tiết, nghe xong lời của Triệu Vân Phách vội vàng xông ra, lo sợ Hắc Ám Long Vương gặp phải chuyện gì nguy hiểm. Mặc dù bọn họ vốn cũng không thích lão ta, nhưng dù sao mỗi người tộc nhân đối với Long Tộc mà nói đều vô cùng quan trọng, chứ đừng nói đến là một Long Vương, nhất định không thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
- Các ngươi cứ đợi được rồi, ta sẽ đi xem sao.
Không giống như mấy Long Vương kia lần lượt biến thân xông ra, Hoàng Kim Long Vương vẫn giữ hình dáng con người bay ra ngoài, trước khi đi còn nói với bọn Triệu Vân Phách một câu như vậy.
Xích Long Vương cũng xông ra. Những Cự Long bên này đông nghìn nghịt cũng xông ra, cả đám đang trong cơn giận dữ, muốn san bằng quân đội của Bất Diệt Hoàng Triều thành bình địa. Những binh sĩ bắt đầu khủng hoảng lên, đương nhiên binh sĩ của hai nước còn lại thở phào nhẹ nhõm, thà anh chết còn hơn để tôi chết. Những người của Bất Diệt Hoàng Triều chết còn tốt hơn là bọn chúng chết.
Nhìn thấy một đám Cự Long đông nghịt gào thét xông tới, các tướng lĩnh và binh sĩ có chút hoảng sợ, nhưng Bạch Khởi vẫn cười lạnh một tiếng, trong nháy mắt phóng lên trời, không nói nhiều Hóa Huyết Thần Đao trong tay mang khí đao huyết sắc, triển khai tàn sát, hơn mười đao khí tung hoành ngang dọc, mười mấy con Cự Long lập tức rơi xuống. Những con Cự Long này bị Bạch Khởi tàn nhẫn chém thành hai mảnh, từ trên trời rơi xuống. Tình cảnh như vậy ai cũng không ngờ tới, những con Cự Long cường đại trước mặt Bạch Khởi đột nhiên lại như không có sức lực gì, cứ như vậy bị tàn sát.
Khắp bầu trời long huyết rơi xuống, những binh sĩ ở dưới đều chìm trong long huyết. Các binh sĩ của Bất Diệt Hoàng Triều bắt đầu hoan hô, sự sợ hãi và khiếp sợ đã nương theo cường thế của Bạch Khởi mà biến mất, bọn họ không sợ những loài bò sát cực lớn này?
- Ha, không biết lượng sức, tới đây, giết không tha.
Bạch Khởi hừ lạnh một tiếng, triển khai tàn sát. Cả đám Cự Long ngã xuống. Xích Long Vương nổi giận gầm lên một tiếng, kéo thân thể khổng lồ xông về hướng của Bạch Khởi, nhưng đáng tiếc bên trong lại là một đao khí cực lớn, trong nháy mắt từ giữa Xích Long Vương chém ra, cái chết của vị Long Vương này cũng không khác gì với cái chết của con Cự Long đầu tiên, từ từ rơi xuống.
Tình cảnh như vậy khiến cho Long Tộc càng thêm phẫn nộ, nhưng đồng thời với sự phẫn nộ là đầy sự kinh hãi. Hơn mười con Cự Long và một vị Long Vương rơi xuống khiến bọn họ khiếp sợ. Bạch Khởi ở trước mặt khiến bọn họ bỗng nhiên phát hiện bản thân cho dù có thân thể và lân giáp cường hãn căn bản chỉ cần một đòn, người ta một đao giải quyết một người, còn đơn giản hơn thái rau, điều này sao bọn họ có thể không sợ hãi được?
Sáu Long Vương khác bao gồm cả Hắc Ám Long Vương hung hăng đều dừng bước, dừng lại trên không trung không dám tiến bước. Cái chết của Xích Long Vương khiến bọn họ khiếp sợ, hơn ngàn Cự Long đều kêu to lui về phía sau, bọn chúng không dám xung kích, trong đó thậm chí bao gồm cả Hắc Ám Long Vương. Hắn căn bản rất xem thường nhân loại nhưng cái chết của Xích Long Vương khiến hắn biết rằng, con người trước mặt tuyệt đối không phải là người mà mình có thể coi thường. Hắn quá mạnh, mạnh đến mức khiến người ta phải khiếp sợ, thậm chí so với Hoàng Kim Long Vương còn đáng sợ hơn mấy phần, sự tồn tại như vậy tuyệt đối không phải là thứ mà bọn họ có thể đối phó được.
Hoàng Kim Long Vương vốn có sắc mặt bình thường nhưng sau khi hơn mười tộc nhân và Xích Long Vương bị Bạch Khởi chém chết bắt đầu biến thân. Một Cự Long kim sắc thân dài trăm thước xuất hiện trước mặt của Bạch Khởi, vẻ mặt tràn đầy sự tức giận nhìn Bạch Khởi.
- Con người kia, mi dám giết chết Long Tộc chúng ta, ngươi dám chém giết một Long Vương! Ta vốn còn muốn giữ lại cho ngươi cái mạng nhưng bây giờ ta nhất định phải giết chết ngươi! Kẻ nào dám khiêu khích sự tôn nghiêm của Long Tộc thì nhất định phải chết!
Hoàng Kim Long Vương vô cùng tức giận nói. Cái chết của hơn mười người Long Tộc và một Long Vương đã kích động hắn, khiến hắn cực kỳ phẫn nộ.
- Ha ha, Giết ta? Dựa vào ngươi sao?
Bạch Khởi nói với thái độ khinh khỉnh, nói xong liền thu Hóa Huyết Thần Đao lại. Hóa Huyết Thần Đao quá sức sắc bén, giết chết Hoàng Kim Long Tộc ở trước mắt cũng không có vấn đề gì nhưng Bạch Khởi không định làm như vậy. Hắn định dùng quả đấm hung hăng của mình dạy cho tên cuồng vọng tự đại này một bài học. Hắn thật sự cho rằng bản thân hắn là vô địch sao? Long Tộc có gì đặc biệt hơn người chứ?
Hai đại chủng tộc tranh bá với Long Tộc là Thái Thản, Bỉ Mông, sự lợi hại không có gì so sánh được, nhưng bây giờ không phải đã trung thành với mình sao? Hoàng Kim Long Vương rất lợi hại sao? Hoàng Kim Thái Thản, Hoàng Kim Bỉ Mông Vương thì sao? Bọn họ không lợi hại sao? Không phải vẫn thành thật nghe lời mình sao? Hoàng Kim Bỉ Mông Vương bây giờ chẳng phải là tọa của mình sao. Hoàng Kim Long Vương thì có gì giỏi chứ, Bạch Khởi ghét nhất cái khí thế ngạo mạn của hắn, tự cho mình là tài giỏi lắm.
Trước đó Chiến Thần Vô Song đối với mình không phải cũng ngạo mạn lắm sao? Nhưng đến bước cuối cùng hắn không phải cũng phải thỏa hiệp với mình sao? Chiến Thần Vô Song là người thế nào chứ? Là một trong mười Chủ Thần cùng đẳng cấp với Long Thần, hắn cũng phải khuất phục mình, một Hoàng Kim Long Vương nhỏ bé như ngươi còn dám kêu gào gì chứ? Bạch Khởi đương nhiên dự định dạy cho hắn một bài học.
- Cuồng vọng! Ngươi giết chết người của Long Tộc vĩ đại mà còn dám cuồng vọng như vậy! Ta phải giết chết ngươi, báo thù cho người của Long Tộc!
Hoàng Kim Long Vương nổi giận quát lên.
- Phi, Sinh mệnh của Long Tộc các ngươi quý giá lắm sao? Các ngươi giết chết hơn mười vạn binh sĩ của ta, cái chết của bọn họ ai chịu trách nhiệm? Ngươi đã nói như vậy, vậy thì ta sẽ cho ngươi toại nguyện, hôm nay ta phải khiến tất cả Long Tộc các ngươi chết ở đây để đền mạng cho các binh sĩ của ta!
Bạch Khởi hừ lạnh một tiếng rồi nói như vậy, nói ra không hề do dự, không nói nhiều mà trực tiếp động thủ.
- Ầm ầm~~
Một quyền đánh ra, thân hình cao lớn của Hoàng Kim Long Vương đã bị Bạch Khởi hung hăng nện xuống đất, rơi xuống trên chiến trường đầy máu tươi của ngàn binh sĩ Thiên Long bị giết chết hôm nay, nhưng vẫn chưa dừng ở đó, Bạch Khởi không thể dễ dàng đơn giản dùng một chiêu giải quyết người này.
Chỉ thấy sau hành động vừa rồi, Bạch Khởi trực tiếp vọt xuống phía dưới, bắt được kẻ nghịch tặc Hoàng Kim Long Vương, sau đó túm lấy tung lên trời, nhân ảnh cũng xuất hiện phía dưới thân thể của Hoàng Kim Long Vương, liên tiếp đánh ra bốn mươi, năm mươi quyền không dứt. Đánh cho Hoàng Kim Long Vương liên tiếp kêu thảm thiết, sau đó dùng một quyền oanh kích Hoàng Kim Long Vương vào trong thành Thiên Long, tạo nên một trận khói bụi. Cả quá trình giống như nước chảy mây trôi, tuyệt nhiên không ướt át bẩn thỉu, trong nháy mắt đã hoàn thành. Hoàng Kim Long Vương hung hăng rơi xuống đất, giãy dụa mấy cái, ói ra mấy ngụm máu tươi rồi không biết gì nữa.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Phong™
Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh
Chương 354: Vung đao với Đồ Long (2)
Nhóm dịch: Địa Ngục Môn
Nguồn: Sưu tầm
Chấn động… thật sự chấn động! Hoàng Kim Long Vương lại bị giải quyết đơn giản như vậy, nó thật sự là sự chấn động với tất cả mọi người, ai mà ngờ kết quả lại như vậy. Kết quả như vậy khiến người ta không cách nào chấp nhận, cũng không thể nào tưởng tượng được, tất cả mọi người đều ngơ ngẩn, sững sờ đứng đó, cả chiến trường trở nên lặng ngắt không có một tiếng động.
- Bây giờ… tới lượt các ngươi!
Bạch Khởi xoay người hừ lạnh một tiếng, nhìn về hướng các Long Tộc khác, Hoàng Kim Long Vương vẫn chưa chết. Bạch Khởi biết, nhưng Bạch Khởi vẫn không tiếp tục hạ thủ, hắn đã mất đi lực chiến đấu, Bạch Khởi muốn giết hắn, lúc nào cũng có thể, nhưng bây giờ Bạch Khởi cái mà Bạch Khởi muốn làm chính là giết sạch những tên Long Tộc đang ở trước mặt, giết sạch sẽ, quét sạch sự tôn nghiêm của Long Tộc, để bọn chúng biết rằng con người không phải là loại mà ai cũng có thể coi rẻ được.
Các Long Tộc xung quanh nghe thấy lời này đều lùi về phía sau, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Bạch Khởi trong đó bao gồm cả sáu vị Long Vương còn lại. Sắc mặt cả đám đều rất khó coi, có kẻ thậm chí đã không kìm được thấp giọng run rẩy hô:
- Long Thần bảo vệ, Long Thần phù hộ.
Nhưng bọn họ lại không biết bây giờ cho dù là Long Thần của bọn họ đích thân đến cũng không thể cứu mạng bọn họ. Trước mặt Bạch Khởi bọn họ nhất định phải chết, cho dù Long Thần có tới cũng không ngăn cản nổi Bạch Khởi, huống hồ bây giờ Long Thần còn đang chìm trong giấc ngủ say.
- Giết.
Bạch Khởi lạnh lùng nói, nói xong khí tàn sát bao trùm khắp nơi, từng luồng đấu khí kim sắc pha lẫn huyết sắc phóng lên trời, trải rộng toàn bộ không trung, trong nháy mắt cả bầu trời đã bị đấu khí này bao trùm, phảng phất như mặt trời đã bị che khuất. Khắp cả không trung đều truyền tới những tiếng kêu thảm khốc của vô số Cự Long, hơn ngàn con Cự Long dần dần rơi xuống, cả đám thân thể đã bị đấu khí chém ngang, chết ngay tại chỗ từ trên trời từ từ rơi xuống.
- Chuyện này… sao có thể như vậy chứ!
Mấy Long Vương của Long Tộc cũng đều bị thương nhưng đòn công kích trên diện rộng không giết chết được bọn họ, chỉ có thể khiến bọn họ bị thương mà thôi, nhưng mấy Long Vương vẫn bị cảnh tượng trước mặt làm cho vô cùng chấn động. Bọn họ không dám tin… điều này… là sự thật, cả ngàn Long Tộc đã chết như vậy, toàn bộ quá trình không vượt quá mười giây. Sức mạnh của hơn ngàn Long Tộc đủ để có thể tiêu hủy toàn bộ mấy Đế Quốc, trong nháy mắt đã bị giết sạch sẽ, tình cảnh như vậy khiến sao bọn họ có thể nào chấp nhận được?
- Không có gì là không thể, tiếp theo chính là các ngươi đấy.
Đáp lại bọn họ chính là thanh âm lạnh lùng của Bạch Khởi, không biết từ lúc nào Bạch Khởi đã xuất hiện phía sau bọn họ lạnh lùng nói với bọn họ, giữa lúc nói đã một luồng đao khí lập tức bạo phát ra, Hắc Ám Long Vương, Quang Minh Long Vương trong nháy mắt bị giết chết.
Mấy Long Vương khác cũng không quan tâm nhiều như vậy, bọn họ đã nhìn ra, bọn họ căn bản không có tư cách chống lại Bạch Khởi, thậm chí ngay cả năng lực phản kháng cũng không có, chỉ cần Bạch Khởi ra tay thì bọn họ sẽ chết ngay lập tức. Tình cảnh như vậy cho dù là Long Tộc có thiện chiến đến đâu cũng không dám chiến đấu, cho dù bọn họ thường xuyên đem sự tôn nghiêm của Long Tộc treo trên miệng cũng không dám nói thêm gì, xoay người bỏ chạy, phân thành bốn hướng, bắt đầu vội vàng chạy trốn.
Bọn họ biết bây giờ không phải lúc để chơi đùa nữa, bọn họ nhất định phải chạy trốn, bất kể ai chết cũng phải chạy, tối thiểu nhất cũng phải có một người còn sống nếu không thì Long Tộc thật sự sẽ hết đời. Phải biết rằng nơi tụ tập của Long Tộc ở Long Đảo ngoài biển, ở đó có rất nhiều động vật biển cổ đại tồn tại, bọn chúng đều là kẻ thù của Long Tộc. Thường ngày Long Tộc sỉ nhục Hải Thú và Hải Tộc, có cừu hận rất lớn đối với bọn họ, nhưng vì sự lớn mạnh của Long Tộc cho nên những kẻ này căn bản không dám tìm Long Tộc gây chuyện, Long Đảo thái bình vô sự.
Thế nhưng lần này Hoàng Kim Long Vương mang theo tất cả chiến lực của Long Tộc, trong Long Đảo chỉ có mấy trăm tiểu long nhỏ và mười mấy rồng mẹ đang đợi sinh sản, chiến sĩ Long Tộc bảo hộ không đủ ba mươi người, một ngày nào đó thông tin bọn họ bị giết truyền đi, lập tức sẽ có người nhân cơ hội tiêu diệt Long Đảo, cho nên bọn họ không thể chết, ít nhất cũng phải có một người còn sống, chỉ cần một người còn sống thì có thể quay về Long Đảo bảo vệ Long Đảo, tối thiểu ít nhất không để cho Long Tộc bị hủy diệt. Còn về Hoàng Kim Long Vương mặc dù bọn họ cũng muốn cứu nhưng bọn họ lại rất hiểu rõ là mình không có năng lực đó.
Đáng tiếc suy nghĩ thì rất hay nhưng hiện thực lại luôn tàn khốc, mặc dù mấy Long Vương đều có chuẩn bị tinh thần hy sinh, nhưng không ai ngờ rằng toàn quân lại bị tiêu diệt toàn bộ. Bọn họ không có cách nào chạy trốn khỏi tay Bạch Khởi, đối với việc chạy trốn của các Long Vương, Bạch Khởi không truy kích mà chỉ phóng ra bốn luồng đấu khí. Trong nháy mắt bốn tiếng rồng kêu thảm thiết đã vọng tới, bốn Long Vương đều ngã xuống.
- A… ta phải giết ngươi.
Hoàng Kim Long Vương điên giận hét lên, thân hình lại biến hóa lớn gấp đôi, ở vị trí của hai bên đầu cũng mọc thêm ra hai cái đầu. Hắn thật sự đã tiến hóa. Khi hàng ngàn Long Tộc và Thất Đại Long Vương chết đi, chịu sự đả kích quá lớn, cuối cùng đã tiến hóa, tiến hóa trở thành Tam Đầu Hoàng Kim Long, bây giờ hắn có thể được gọi là Long Hoàng rồi.
Sau khi tiến hóa Tam Đầu Hoàng Kim Long, trong nháy mắt đã vọt lên trời tới trước mặt của Bạch Khởi, tức giận rống lên xông tới chỗ của Bạch Khởi. Hắn đã hao tâm tổn sức, vất vả vô cùng để nghĩ cách tiến hóa, nhưng chuyện đồng thời với sự tiến hóa lại là Long Tộc hầu như bị hủy diệt. Cái giá phải trả này thật sự quá đắt, sự kích thích này quá lớn khiến Tam Đầu Hoàng Kim Long đã điên cuồng, bây giờ hắn không còn suy nghĩ nào khác ngoài suy nghĩ chính là giết chết Bạch Khởi, giết chết con người khốn khiếp ở trước mặt, hủy diệt nhân loại ở đây, giết chết tất cả mọi người!
Trong đó thậm chí bao gồm cả những người của Đế Quốc Thiên Long, bao gồm cả kẻ đáng chết Triệu Vân Phách, vì nếu không phải do Đế Quốc Thiên Long, nếu không phải vì Triệu Vân Phách thì Long Tộc của bọn chúng căn bản sẽ không đến đây, cũng sẽ không gặp phải cảnh như vậy, khiến toàn bộ Long Tộc hầu như chết sạch, dường như tất cả những thanh niên Long Tộc đều đã chết sạch, đây là điều mà hắn không thể nào tiếp nhận được, hắn phải khiến tất cả mọi người ở đây phải trả giá.
- Không biết lượng sức mình.
Bạch Khởi hừ lạnh một tiếng, sau đó Hóa Huyết Thần Đao lập tức bạo trướng, trong nháy mắt đã xông tới Tam Đầu Hoàng Kim Long, một luồng đao khí khoảng hai ngàn mét lập tức lóe ra, trực tiếp từ giữa người Tam Đầu Hoàng Kim Long xẻ ra, thân thể khổng lồ của Hoàng Kim Long rơi xuống, dữ dội nện xuống mặt đất.
Quả thật Tam Đầu Hoàng Kim Long thật sự rất lợi hại, đã đạt đến đỉnh cao của thế giới, thậm chí tiến vào cảnh giới của sơ cấp Cao Cấp Thần, nhưng hắn vẫn không phải là đối thủ của Bạch Khởi. Với sức mạnh tuyệt đối trước mắt, Tam Đầu Hoàng Kim Long điên giận bạo phát vẫn không thể thay đổi được sự phẫn nộ của hắn mà chỉ khiến bản thân chết nhanh hơn mà thôi.
Cảnh tượng như vậy khiến tất cả mọi người đều chấn động, đại quân nhân loại hơn ngàn vạn đang quan sát bất luận là ở quốc gia nào đều cực kỳ chấn động. Sự cường đại của Bạch Khởi khiến bọn họ đã không có cách nào hình dung được, sự sùng bái của bọn họ dành cho Bạch Khởi không gì có thể so sánh được. Lúc này Bạch Khởi trong lòng bọn họ chính là Thần, vị Thần bất khả chiến bại. Bất luận là quân đội của Bất Diệt Hoàng Triều hay là Đế Quốc Băng Tuyết, hay là Đế Quốc Đức Lan và đại quân của Đế Quốc Thiên Long, Bạch Khởi cũng là vị Thần không thể nào đánh thắng, bọn họ vô cùng sùng bái và kính nể Bạch Khởi.
- Ha! Quân đội của Bất Diệt Hoàng Triều nghe ta đây! Tất cả mọi người thu dọn xác rồng, tắm rửa long huyết, đem những kẻ của Long Tộc nướng lên làm thức ăn hết cho ta.
Bạch Khởi đứng trên không trung cao giọng nói, thanh âm như tiếng sấm rền khiến tất cả mọi người đều chấn động, đồng thời nội dung của lời nói này cũng khiến tất cả mọi người hoan hỉ.
Phải biết rằng thịt và máu rồng đều là bảo bối, Long huyết có thể làm người ta tu luyện nhanh hơn, có thể khiến người ta phòng tránh được bách bệnh, có thể khiến cơ thể con người mạnh hơn nhiều lần. Thịt rồng có thể kéo dài tuổi thọ, những thứ này tuyệt đối đều là bảo bối, cả người con rồng chỗ nào cũng quý, đội quân của Bất Diệt Hoàng Triều bây giờ đúng là lời to.
Sau này bọn họ đại khái không cần gọi là quân Bất Diệt Hoàng Triều gì nữa, bọn họ có thể đổi tên, gọi là Long huyết Quân đoàn. Sau khi hơn triệu người tắm máu rồng, ăn thịt rồng e là mỗi người đều có tu vi tiến nhanh, thậm chí hơn bất kỳ Quân đoàn tinh nhuệ nào trên thế giới.
Lúc này đội quân của Bất Diệt Hoàng Triều trong nhãn thần đầy ngưỡng mộ của những kẻ khác rống lên, bắt đầu hành động. Còn trên thành lầu của Đế Quốc Thiên Long, tất cả mọi người đều sững sờ đứng nhìn trước mặt. Điều này khiến tất cả bọn họ không dám tin, lát sau Lão tổ tông Triệu Vân Phách của Đế Quốc Thiên Long thở dài bất đắc dĩ, đau khổ cười nói:
- Đầu hàng đi, đầu hàng Bất Diệt Hoàng Triều, chúng ta không có bản lĩnh chống lại rồi, Bạch Khởi không phải là người mà chúng ta có thể chống lại.
Nói xong lão Hoàng Đế cũng không để ý đến ánh mắt vô cùng kinh ngạc của mọi người, vẻ mặt sầu thảm rời khỏi chỗ đó, biến mất trước mặt đám đông, chỉ để lại vẻ mặt cố hữu cho Hoàng Đế Triệu Hưng Long của Thiên Long. Lần này Thiên Long đã thật sự tận thế rồi, từ nay về sau cũng không còn Đế Quốc Thiên Long gì nữa…
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Phong™
Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh
Chương 355: Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương (1)
Nhóm dịch: Địa Ngục Môn
Nguồn: Sưu tầm
Trận chiến kết thúc, sự cường thế của Bạch Khởi đã giết chết hơn ngàn người Long Tộc, chém giết Tam Đầu Hoàng Kim Long, chiến tranh kết thúc. Sau khi nhận thức được sức mạng khủng khiếp của Bạch Khởi không có ai dám can đảm chống lại Bạch Khởi, chống lại Bất Diệt Hoàng Triều và tam quốc liên quân bao vây tấn công Thiên Long Thành. Đế Quốc Thiên Long thật sự đầu hàng Bạch Khởi, cho đến lúc này toàn bộ Đế Quốc Thiên Long đều rơi về tay của Bạch Khởi. Sau đó Bạch Khởi lại cường thế thu nạp Đế Quốc Băng Tuyết, trong nháy mắt đánh bại quân đội của Đế Quốc Đức Lan, chỉnh đốn tập hợp lại binh mã không ngừng tiến công đột kích vào Đế Quốc Đức Lan, còn một mình Bạch Khởi quay về trong Đế Đô.
Sau khi quay về Đế Đô Thành Hoa Hồng, Bạch Khởi không quay về nhà, mà lại trực tiếp xông vào Tể Tướng phủ đệ, tìm Tể Tướng Bối Tát Ni đang nghiên cứu chuyện quốc sự trong thư phòng, lắc mình xuất hiện bên cạnh người của Bối Tát Ni. Sự xuất hiện đột ngột của Bạch Khởi khiến Bối Tát Ni giật mình, suýt chút nữa không kìm được chạy ra hô to có thích khách đột kích. Nhưng sau khi hắn phát hiện người trước mặt là Bạch Khởi mới từ từ thở phào một cái, biểu hiện không thất kinh như lúc ban đầu, vội vàng hành lễ nói:
- Tham kiến Nhiếp Chính Vương Điện Hạ.
- Không cần phiền phức như vậy… Ở đây không có người ngoài, ngươi không cần phải hành lễ, hôm nay ta tới tìm ngươi là có chuyện muốn bàn bạc với ngươi.
Bạch Khởi phất tay ngồi lên chiếc ghế gỗ bên cạnh, sau đó nhìn Bối Tát Ni đang ở trước mặt cao giọng nói.
- Điện Hạ có chuyện gì xin cứ hết sức giao phó.
Bối Tát Ni không dám có ý gì khác, vội vàng chắp tay nói với Bạch Khởi. Hắn không biết vị đại nhân xuất quỷ nhập thần này tìm mình có chuyện gì, nhưng có một chuyện có thể khẳng định chắc chắn chính là hắn đã tới tìm mình, nhất định là có quyết định gì trọng đại, nếu không thì vị Nhiếp Chính Vương này sẽ không tùy tiện bước vào phòng mình như vậy.
- Ta tới nói cho ngươi, thời gian bây giờ không còn nhiều nữa, ta cũng nên lên ngôi chính thức rồi.
Bạch Khởi nheo mắt nhìn Bối Tát Ni đang ở trước mặt cười nói.
Lời nói này khiến Bối Tát Ni đầu tiên là sửng sốt, sau đó vẻ mặt thay đổi, vội vàng trả lời:
- Bệ Hạ xin cứ yên tâm, thần biết nên làm thế nào, nhất định sẽ không để Bệ Hạ thất vọng. Thần sẽ nhanh chóng tập hợp các quý tộc đại thần lại để hoàn thành chuyện này.
Bạch Khởi mặc dù không nói thẳng ra nhưng trong lòng Bối Tát Ni rất hiểu rõ ý tứ của Bạch Khởi cho nên vội vàng trả lời, thậm chí ngay cả cách xưng hô cũng thay đổi. Đương nhiên không thế tránh khỏi trong lòng Bối Tát Ni vẫn còn có chút cảm thán, hắn biết có một số chuyện cuối cùng vẫn không tránh khỏi chỉ là không ngờ chuyện này lại đến đột ngột như vậy.
- Ha ha, ta biết rồi, có câu nói này của ngươi ta yên tâm rồi, tất cả mọi chuyện ta giao lại cho ngươi xử lý. Đúng rồi, gần đây trong nước có chuyện gì không?
Bạch Khởi mỉm cười đứng lên vỗ vỗ vào vai Bối Tát Ni cười nói.
- Chuyện này… không có, trong nước nhân dân giàu có, quốc lực lớn mạnh, mặc dù sự tiêu hao của tiền tuyến chiến tranh vô cùng lớn, nhưng chúng ta trong cuộc chiến tranh nửa năm ở Thiên Long cũng thắng được không ít của cải, có thể cung ứng cho chiến trường tiền tuyến, chuyện này không cần Bệ Hạ phải lo lắng.
Bối Tát Ni cung kính nói, đối với chuyện ở tiền tuyến hắn cũng không rõ lắm, dù sao chuyện Bạch Khởi giết chết Long Tộc, đồng thời chiếm lĩnh Thiên Long, chuyển sang tấn công Đế Quốc Đức Lan chỉ mới xảy ra mấy ngày trước. Mặc dù tiền tuyến đã phái thiên lý khoái mã chạy thẳng về Đế Đô đem tin này báo cho Bộ Thống Soái và Tể Tướng, nhưng Thiên Long Thành cách đây hơn triệu dặm cho dù là thiên lý khoái mã cũng phải cần lộ trình tới mười ngày mới tới nơi. Bối Tát Ni đương nhiên không biết tiền tuyết đã xảy ra chuyện gì.
- Ồ… sau này ngươi không cần phải lo lắng về chuyện của tiền tuyến, trước đó ta đã tới ngoài thành Thiên Long một lần, tiện đường giải quyết luôn Thiên Long rồi. Bây giờ Đế Quốc Thiên Long đã không còn tồn tại nữa, thổ địa của Đế Quốc Thiên Long đã bị chúng ta thu nhận toàn bộ rồi. Đồng thời ta cũng tới Đế Quốc Băng Tuyết một chuyến nói với Hoàng Đế ở đó về chuyện xác nhập của Thiên Long. Binh sĩ Đế Quốc Băng Tuyết ở tiền tuyến đã nhập vào với chúng ta, còn nội bộ của Đế Quốc Băng Tuyết cũng bắt đầu thanh tẩy rồi. Có sự ủng hộ của Thiên Kiếm Sơn phương Bắc ta tin là chỉ cần mấy ngày Đế Quốc Băng Tuyết có thể xác nhập với Bất Diệt Hoàng Triều chúng ta, cùng tiếp nhận Thiên Long. Ở Đông Phương Đại Lục bây giờ chúng ta chỉ còn lại một kẻ địch là Đế Quốc Đức Lan, quân đội chúng ta dưới sự thống lĩnh của Tiêu Thiên Vũ đã bắt đầu tiến vào cảnh nội của Đế Quốc Đức Lan rồi, chuyện này ngươi không cần phải lo lắng quá nhiều.
- Cái gì! Thiên Long và Băng Tuyết đã bị Bệ Hạ nắm được rồi sao?
Bối Tát Ni kinh hãi như không tin nổi kêu lên, kết quả này hắn thật sự không ngờ tới.
- A… được rồi, tất cả mọi chuyện ngươi cứ xử lý đi, ta chỉ muốn nói với ngươi một tiếng mà thôi, ta về trước đây.
Vỗ vỗ vào vai của Bối Tát Ni, Bạch Khởi cười cười rồi nói, cũng không để ý đến Bối Tát Ni mà trực tiếp xoay người đi ra.
o0o
Thắng lợi lần này, Bạch Khởi khen thưởng cho ba quân, đồng thời vận chuyển một khối lượng lớn tiền về trong nước, nhưng thân là thống lĩnh Đế Quốc và là người nắm quyền thực tế Bạch Khởi vẫn giữ lại cho mình một phần, đại khái khoảng mười bảy tỉ kim tệ. Món tiền này chiếm bảy mươi phần trăm quốc khố của Thiên Long, dù sao Thiên Long mặc dù giàu có, hơn nữa nghìn năm qua vẫn được gọi là Đông phương Đệ Nhất Đế Quốc, là quốc gia giàu có nhất, số lượng dự trữ trong quốc khố của bọn họ làm người ta kinh ngạc. Theo lý mà nói không ít hơn Quang Minh Đế Quốc, nhưng đáng tiếc mấy năm gần đây Đế Quốc Thiên Long liên tiếp chiến tranh, dân tình hao tài tốn của, tổn thất không biết bao nhiêu kim tệ. Điều này khiến cho tiền của còn lại của cả Thiên Long cũng chỉ có hơn hai mươi tỉ kim tệ mà thôi. Bạch Khởi thoáng cái đã nắm lấy bảy phần của cải, thật sự không ít, nhưng không có cách nào, cái Bạch Khởi bức thiết cần chính là thăng cấp, đạt được cảnh giới của Thất Tinh Đấu Thần, như vậy Bạch Khởi mới có thể nắm chắc phần thắng khi đối phó với Chiến Thần Vô Song. Phải biết rằng sự xuất hiện của Chiến Thần Vô Song đã tăng thêm không ít áp lực cho Bạch Khởi, mặc dù số kim tệ này đối với Đế Quốc mà nói có tác dụng nhiều hơn, nhưng Bạch Khởi không thể không tư lợi tham ô số kim tệ này.
Bạch Khởi quay về Vương phủ của mình, bắt đầu cuộc sống tạm thời vô tư vô lự của mình, còn Bối Tát Ni lại bắt đầu bận rộn, liên lạc với các quý tộc đại thần, câu thông với Hoàng tộc, để Bạch Khởi lên ngôi. Những chuyện này đều là chuyện Bối Tát Ni không thể đùa giỡn. Bạch Khởi đăng cơ trở thành Hoàng Đế, mặc dù đối với rất nhiều người mà nói là một chuyện sớm muộn gì cũng xảy ra, là chuyện nhất định phải làm, nhưng trong đó vẫn còn rất nhiều chi tiết rườm rà rất cần Tể Tướng Bối Tát Ni kiêm nhiệm các quý tộc đi điều đình bố trí.
Bây giờ không có người nào có thể ngăn cản được bước chân của Bạch Khởi, chỉ cần là chuyện Bạch Khởi muốn làm, bây giờ toàn bộ Bất Diệt Hoàng Triều không có ai có thể ngăn cản, nhưng Bối Tát Ni lại không hy vọng xảy ra quá nhiều chuyện đổ máu, vì vậy lão Tể Tướng này cần không ngừng đi điều đình bố trí, rất nhiều chuyện cần ông ta đích thân ra tay mới có thể sắp xếp, vì vậy có thế nói là bận tối mày tối mặt.
Ngoài ra còn một phương diện mà hắn cần phải làm đó là phát thiệp mời, mời các vị quý tộc, các nhân vật nổi tiếng đặc biệt là Hoàng thất đến. Những chi tiết này không thể thiếu được, Bạch Khởi đăng cơ tức vị nói ra là một chuyện rất đơn giản, nhưng những chuyện dính dáng đến cần phải làm lại rất nhiều, rất nhiều. Chuyện này cần phải có khoảng thời gian dài mấy tháng mới có thể hoàn thành.
Chiến tranh phương Bắc vẫn tiếp tục, rất nhiều quân đội Bất Diệt Hoàng Triều thế như chẻ tre tiến vào Đế Quốc Đức Lan. Đế Quốc Đức Lan căn bản không có cách nào chống lại, sau lưng lại có Đế Quốc Băng Tuyết, hai mặt giáp công, Đế Quốc Đức Lan cũng không thể nào còn con bài cuối cùng nào chưa lật, thiết nghĩ không mất nhiều thời gian là có thể chiếm được.
o0o
Tây phương Đại Lục gió nổi mây phun, Chiến Thần Điện ầm ầm thành lập, toàn bộ Quang Minh Giáo Đình thay đổi môn đình, bắt đầu thờ phụng Chiến Thần. Quang Minh Đế Quốc và mười quốc gia của Tây phương Đại Lục được tổng hợp lại liên kết thành một thể, trở thành Đế Quốc Chiến Thần cường đại. Còn toàn bộ Hắc Ám Thần Điện lui khỏi hai nơi, tiến nhập phương Đông vì đã mất đi thủ lĩnh Hắc Ám Giáo Hoàng, đánh mất hoàn toàn tư cách bình đẳng với Bạch Khởi, trở thành một giáo phái nhỏ bé ở Bất Diệt Hoàng Triều dưới tay Bạch Khởi. Tổng Bộ của bọn họ cũng từ Huyết Sắc Thánh Sơn chuyển về địa bàn vốn thuộc về Thiên Long, địa vị của Hắc Ám Thần Điện đã hoàn toàn biến mất.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Phong™
Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh
Chương 355: Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương (2)
Nhóm dịch: Địa Ngục Môn
Nguồn: Sưu tầm
Thời gian mấy tháng, Bách Tộc Đại Lục đã bắt đầu hành động quy mô tiến nhập toàn bộ Đông Phương Đại Lục, được Bạch Khởi phân thành nơi tập hợp của các tộc. Còn để hồi báo bọn họ cũng cung cấp cho Bạch Khởi đội quân hơn mười triệu người, thêm vào đó Thú Nhân còn cung cấp quân đội hai mươi triệu, cùng với quân đội mà Bạch Khởi vốn có cộng thêm quân đội của Đế Quốc Băng Tuyết, Bạch Khởi có trong tay quân đội vượt hơn bốn mươi lăm triệu người. Trong đó thậm chí bao gồm cả Quân đoàn Long huyết được tắm máu rồng trên chiến trường Thiên Long, thực lực cường đại có thể nói không có gì sánh được. So với cái gọi là quân đội tám mươi triệu của Chiến Thần Đế Quốc mà nói thì lớn mạnh hơn rất nhiều. Dù sao Chiến Thần Đế Quốc trên danh nghĩa mặc dù quân đội có tám mươi triệu người, nhưng không cùng hệ thống, trong lúc hỗ trợ cũng không ăn ý, thậm chí còn xảy ra va chạm. Bọn họ đều là một đám ô hợp, nội bộ bất ổn, nếu so sánh thì quân đội của Bạch Khởi vẫn là lớn mạnh hơn một chút.
Cho đến hôm nay Đại Lục đã hình thành nên hai thế lực, một là Bất Diệt Hoàng Triều do Bạch Khởi dẫn đầu, cái còn lại chính là Chiến Thần Điện do Chiến Thần Vô Song dẫn đầu. Ngay cả khi Chiến Thần Đế Quốc giữa lúc tương hỗ vì sự hẹn ước ngầm và điều kiêng kỵ của Chiến Thần Vô Song và Bạch Khởi cho nên không động thủ, nhưng người ta có thể thấy rõ ràng tương lai không lâu nữa, hai bên sợ là sẽ xảy ra đại chiến bạo phát từ trước đến nay chưa từng có trong lịch sử, bây giờ thật ra chỉ còn vấn đề thời gian nữa thôi.
o0o
Đảo mắt mấy tháng đã trôi qua, ngày Bạch Khởi kế vị càng ngày càng gần, còn thời gian hơn một tháng nữa sẽ đến ngày Bạch Khởi kế vị. Trong ngày này toàn bộ Thành Hoa Hồng sẽ trở nên náo nhiệt vô cùng, Sứ thần của Chiến Thần Đế Quốc cũng tới, quý tộc các nơi đều tới, các Đại quý tộc cũng lần lượt đến, chỉ còn đợi Bạch Khởi kế vị để chúc mừng thôi.
Trong một ngày như vậy, ở Hải Vực Phương Nam xa xôi, một người thân mặc áo giáp kim sắc, tay cầm trường thương kim sắc, ngồi trên chiến xa kim sắc do bốn đầu Hỏa Diễm Thần Câu kéo, đạp khoảng không mà đi xé toang bầu trời hướng về phía biển sâu Phương Nam mà đi.
Nếu Bạch Khởi ở đây thì nhất định sẽ nhận ra thanh niên này, thanh niên này không phải là ai khác mà chính là Chiến Thần Vô Song. Lúc này hắn đang đứng trên chiến xa hoa lệ đưa mắt nhìn về phía trước, theo hướng biển sâu Phương Nam mà đi, không lâu sau đó hắn đã tới một hòn đảo nhỏ. Nói là tiểu đảo nhưng đó chỉ là tương đối, tương đối so với lãnh địa rộng lớn khủng khiếp của Đại Lục Thiên Ân. Nơi này đích thực là một tiểu đảo, nhưng tiểu đảo như vậy cũng chiếm diện tích mấy trăm dặm vuông.
Khi Chiến Thần Vô Song tiến vào hòn đảo nhỏ này, sức nóng do Hỏa Diễm Thần Câu phát ra khiến chim muông xung quanh đều chạy tứ tán, còn Chiến Thần Vô Song lại không hề để ý mà trực tiếp theo hướng vị trí chính giữa của miệng núi lửa mà đi. Miệng núi lửa này cao khoảng trăm mét, sâu rộng khoảng ngàn mét. Chiến Thần Vô Song từ trên chiến xa nhảy xuống, sau đó đi tới. Hỏa Diễm Thần Câu thân là Cửu Giai Ma Thú, hét lên một tiếng, phảng phất cảm thấy có cái gì đó, bay nhanh thoát khỏi nơi này, chạy tới chỗ bên ngoài vạn dặm, lẳng lặng nhìn xuống Chiến Thần Vô Song ở phía dưới.
Chiến Thần Vô Song dường như đã sớm có chuẩn bị tâm lý, không có chút gì kinh ngạc, trực tiếp theo hướng sơn động màu đen mà đi. Mặc dù ánh sáng u ám nhưng vẫn có thể nhìn thấy ở đây chồng chất vô số của cải, dưới đất khắp nơi đều là hoàng kim, nhìn giống như một tòa kim sơn. Nếu Bạch Khởi ở đây thì phỏng chừng sẽ chết vì ghen tị vì số lượng tài sản kim tệ ở đây tuyệt đối vượt qua con số hơn mười tỉ, thậm chí hơn trăm tỉ, đủ để Bạch Khởi có thể có được sự thăng cấp cực hạn nhất.
- Ồ… Chiến Thần Vô Song? Không ngờ ngươi lại sống lại, ồ… những người khác cũng sắp rồi, nhưng ngươi nên rời khỏi đây, đây là đất tư nhân, mà ta lại thích sự yên tĩnh, không thích người khác đến quấy rầy ta.
Sau khi Chiến Thần Vô Song tiến vào sơn động màu đen khoảng vài trăm mét, một thanh âm giống như tiếng sấm vang lên bên tai Chiến Thần Vô Song, sau đó hai quả cầu hình tròn kim sắc khổng lồ xuất hiện ở nơi trước mặt Chiến Thần Vô Song khoảng trăm mét.
- Ta biết nhưng ngày hôm nay ta có một số chuyện cần ngươi giúp, cho nên ta không thể không tới.
Ngữ khí của Chiến Thần Vô Song với đối phương không hề tức giận mà chỉ mỉm cười, sau đó mở miệng nói. Chiến Thần Vô Song mở miệng nhở vả thật sự là chuyện cực kỳ hiếm gặp, mặc dù không biết đối phương là ai, nhưng có thể khẳng định đối phương nhất định là nhân vật không đơn giản.
- Cần ta giúp? Vì sao ta phải giúp ngươi? Ngươi đi đi! Ở chỗ của ta không hoan nghênh người ngoài, đặc biệt là những Chủ Thần các ngươi. Ta thích sự yên tĩnh, không thích tham dự vào chuyện tranh đấu của các ngươi, ta khuyên ngươi nên rời khỏi chỗ này, nếu không đừng trách ta không khách khí với ngươi.
Chủ nhân của thanh âm không như tưởng tượng trực tiếp từ chối, hơn nữa khẩu khí thái độ lại vô cùng ngạo mạn.
- Vốn ta cũng vì chuyện làm thế nào để thuyết phục ngươi mà cảm thấy phát sầu, con người như ngươi thật sự rất khó thuyết phục, ta nghĩ chuyện muốn nhờ ngươi giúp cũng không phải là chuyện dễ dàng, cho nên ta mới mất một thời gian nghĩ cách thuyết phục ngươi liên thủ với ta đối phó với một người, nhưng bây giờ ta nghĩ không cần nữa rồi vì ta mới nhận được một tin tức, sau khi nghe tin này ta đảm bảo ngươi sẽ liên thủ với ta đối phó với người này.
Chiến Thần Vô Song tràn đầy tự tin nói.
- Ha… ta không cần phải liên thủ với bất cứ ai, nếu ta muốn đối phó với một người thì cho dù là ngươi ta cũng có bản lĩnh giết chết ngươi, ta không cần phải hợp tác với ngươi, cũng không phụ thuộc vào việc hợp tác với ngươi. Hơn nữa ta không cho rằng có chuyện gì đó có thể thuyết phục ta giúp ngươi, tình cảm của ta dành cho thế giới này đã chết rồi. Ta không muốn rời khỏi cuộc sống yên bình nơi này, cho nên ngươi hãy đi đi, hãy nhớ kĩ, đây là lần cảnh cáo cuối cùng của ta, nếu ngươi dám can đảm nói nữa ở đây thì ta sẽ giết chết ngươi!
Thanh âm của chủ nhân biểu hiện tính cách chủ nhân có vẻ rất táo bạo, cũng không giỏi nhẫn nại, không đợi Chiến Thần Vô Song nói xong đã cắt đứt cơ hội nói tiếp của đối phương, cho một đáp án như vậy.
Không cần nghĩ cũng biết nếu đổi lại là một người khác, Chiến Thần Vô Song tuyệt đối đã vô cùng tức giận rồi, bắt đầu động thủ rồi. Dù sao tính khí của vị Chiến Thần này cũng không tốt, nhưng Chiến Thần Vô Song ngược lại rất ôn hòa với chủ nhân của thanh âm trước mặt, nghe xong lời này cũng không tức giận, chỉ mỉm cười xoay người rồi đi, nhưng sau khi đi ra khỏi cửa động đột nhiên hắn đứng lại, cao giọng nói:
- Ngươi đã không muốn biết chuyện Long Tộc bị hủy diệt, vậy thì ta sẽ đi nhưng ngươi đừng yêu cầu ta đứng lại.
- Cái gì! Ngươi đứng lại đó cho ta! Ngươi nói cái gì!
Chủ nhân của thanh âm không có cách nào giữ được bình tĩnh và khí thế vừa rồi, sau khi nghe xong lời này thanh âm nâng cao lên tám độ, cao giọng quát. Ngay sau đó toàn bộ sơn động bắt đầu rung động. Một thân hình không lồ từ trong sơn động vội vàng vọt ra, rõ ràng là một Cự Long siêu khổng lồ, hơn nữa sau lưng còn có mười hai cánh, đồng thời cặp mắt có màu kim sắc, vừa rồi khối hình cầu kim sắc khổng lồ ấy chính là đôi mắt của hắn.
Nhìn thân hình Cự Long Long Tộc cao hơn ngàn mét, Chiến Thần Vô Song đứng ở cổng sơn động, mỉm cười, nhìn Cự Long trước mặt rồi nói:
- Ta còn tưởng ngươi thật sự không quan tâm đến gì nữa chứ, không ngờ ngươi vẫn quan tâm đến Long Tộc, rút cục thì Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương, đệ đệ bảo bối của Long Thần, người sáng lập của Long Tộc… Ha ha, ngươi vẫn còn quan tâm đến Long Tộc hơn ca ca ngươi. Nói thật ban đầu khi nghe nói ngươi không muốn làm Long Thần, mà để ca ca ngươi làm, hoàn toàn là vì muốn âm thầm bảo vệ Long Tộc, không muốn liên lụy đến Đại Chiến Chư Thần, ta ban đầu vẫn không tin nhưng bây giờ xem ra quả nhiên là như vậy.
- Khốn khiếp, đồ khốn khiếp nhà ngươi đừng nhiều lời nữa, cẩn thận không ta xé nát ngươi. Mau nói cho ta biết Long Tộc thế nào rồi!
Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương sau khi nghe xong lời này thì tức giận quát, toàn bộ sơn cốc đều bị chấn động lắc lư, xem ra hắn vô cùng quan tâm đến Long Tộc.
- Chuyện này… Long Tộc thời gian trước xuất hiện trong lãnh địa của Đế Quốc Thiên Long ở Đại Lục Thiên Ân, nghe nói là vì Đế Quốc Thiên Long đã từng giúp đỡ Long Tộc, cho nên bọn họ tới giúp Đế Quốc Thiên Long đối phó với kẻ địch. Nhưng kết quả bọn họ lại đụng phải Bạch Khởi của Bất Diệt Hoàng Triều, Bạch Khởi giết chết Thất Đại Long Vương của Long Tộc, đồng thời ngay cả Tam Đầu Hoàng Kim Long cũng bị giết, Long Tộc hơn ngàn người đều bị giết sạch không còn một ai. Mất đi Cự Long thành niên bảo hộ, Long Tộc cũng bị Hải Thú tiêu diệt. Bây giờ Long Tộc đã không còn tồn tại rồi, hơn nữa nghe nói lúc đó Bạch Khởi còn hạ lệnh cho binh sĩ thủ hạ tắm máu rồng, ăn thịt rồng, có được không ít lợi ích, tạo ra Long Huyết Quân Đoàn. Ha ha…
Chiến Thần Vô Song cười ha ha rồi nói, khi nói đều dùng hết sức để kích động kẻ đang ở trước mặt, nhưng hắn không nói vòng vo mà trực tiếp đem tất cả mọi chuyện nói ra. Vì hắn biết tính khí của kẻ trước mặt mình không tốt, rất không tốt, so với mình còn bạo phát hơn chục lần, nếu nói không tốt hắn thật sự có thể liều mạng với mình.
Đối với nụ cười của Chiến Thần Vô Song, Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương không để ý, ngược lại phẫn nộ quát:
- Là ai? Bạch Khởi rốt cục là ai? Chủ Thần mới phong sao? Đáng chết, ta phải giết hắn, giết chết hắn!
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Phong™
Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh
Chương 356: Đại lễ nhường ngôi ngoài ý muốn (1)
Nhóm dịch: Địa Ngục Môn
Nguồn: Sưu tầm
- Sao… Chư Thần sao? Nếu là một trong những Chư Thần thì ta cũng không cần phải chạy đến đây nhờ ngươi cùng đối phó với hắn, nói chính xác hắn chỉ là một con người, một con người khoảng hai mươi tuổi có Huyết thống Hắc Ám Thiên Sứ.
Chiến Thần Vô Song sắc mặt ửng đỏ, có chút đau khổ khi nói điều này. Chuyện này khi nói ra hắn cũng cảm thấy xấu hổ, đường đường là một Chiến Thần vậy mà lại mời người khác liên thủ với mình để đối phó với một con người, hơn nữa con người này chỉ có hai mươi tuổi, thật sự là một chuyện không lấy gì làm tự hào
Nhưng khi đã liên thủ hợp tác thì hắn cũng không thể giấu diếm, có một số chuyện vẫn nên nói ra rõ ràng thì tốt hơn. Dù sao tính khí của cái gã trước mặt cũng rất nóng nảy, thân là Long Tộc ngay cả Long Thần cũng không thèm để trong mắt, từ đó có thể thấy tính cách của hắn như thế nào. Mặc dù Long Thần là ca ca song sinh của hắn nhưng hắn vẫn không khách khí, huống hồ là mình?
- Điều này sao có thể chứ? Hai mươi tuổi? Cho dù là Chủ Thần phục sinh cũng không thể nhanh như vậy! Sao có thể chứ! Chiến Thần Vô Song ngươi nhầm lẫn rồi!
Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương cũng không bắt đầu im lặng mà cả kinh kêu lên, tinh thần phẫn nộ đã bị chuyện kinh chấn động nhân tâm này làm cho bình tĩnh lại, di chuyển sự chú ý.
- Không nhầm lẫn, thế nào lại nhầm lẫn được? Ta ngược lại còn muốn tình nguyện nhầm lẫn nữa kìa, nhưng sự thật lẽ nào ngươi cho rằng chuyện này rất đáng tự hào sao? Ta lại đem những lời nói dối như vậy để lừa gạt ngươi sao?
Chiến Thần Vô Song có chút hờn giận nói.
- Ta không quan tâm đến những chuyện đó, ngươi hãy dẫn ta đến đó chúng ta giết chết hắn! Bất kể hắn lợi hại thế nào chúng ta liên thủ lại nhất định có thể giết chết hắn, hai người chúng ta cho dù là Minh Thần đi nữa cũng có thể đối phó được, chứ đừng nói chỉ là một con người!
Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương trong nháy mắt đã hóa thành một người trung niên uy vũ, trên người mặc quần áo hoa lệ xuất hiện bên cạnh Chiến Thần Vô Song tức giận quát.
Nói xong hai người rời khỏi hòn đảo đơn độc phương Nam theo hướng Đại Lục Thiên Ân mà đi.
o0o
Thấm thoát một tháng đã trôi qua, hai người Chiến Thần Vô Song và Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương không biết tại sao lại không có bất cứ hàng động nào, giữ thái độ bình ổn trước tất cả mọi việc, còn ngày mà Bạch Khởi chính thức đăng cơ kế vị đã đến.
Vào ngày hôm nay trong Thành Hoa Hồng của Bất Diệt Hoàng Triều các nhà các hộ đều giăng đèn kết hoa, tơ lụa màu hồng tươi treo đầy thành trì, ở khắp nơi đều có cảnh tượng vui vẻ náo nhiệt. Hôm nay đối với tất cả mọi người ở Bất Diệt Hoàng Triều mà nói chính là một ngày vô cùng đặc biệt, vì hôm nay là ngày mà Tân Hoàng Đế Bạch Khởi đăng cơ.
Bạch Khởi đối với tất cả mọi người ở Bất Diệt Hoàng Triều mà nói là anh hùng, là anh hùng thật sự, nhận được sự sùng bái của tất cả mọi người, đặc biệt là sự ủng hộ của quân đội. Những năm gần đây vì Bất Diệt Hoàng Triều mở rộng lãnh thổ, chiến thắng vô số kẻ thù, làm cho người của Bất Diệt Hoàng Triều có địa vị vượt quá sự tưởng tượng. Điều này khiến toàn bộ Đế Quốc đều bị chấn động. Với chiến tích của hắn, nếu nói là muốn làm Hoàng Đế thì tuyệt đối sẽ không có ai phản đối, vì ai cũng biết bây giờ lãnh của Bất Diệt Hoàng Triều ở Đông phương Đại Lục thì chín phần đều là do Bạch Khởi một mình chiếm được, hắn muốn làm Hoàng Đế đương nhiên không có ai phản đối.
Vào ngày này Bạch Khởi sẽ ngồi trên Long ngai chính giữa Hoàng cung, tiếp nhận sự chúc mừng của các Sứ thần các nước, còn có các Đại quý tộc, tiếp nhận lễ nhường ngôi của Tiểu Hoàng Đế.
Theo đó một giọng nói bén nhọn của thái giám vang lên:
- Đại điển nhường ngôi bắt đầu, Tân Hoàng đăng cơ.
Bạch Khởi thân mặc long bào kim sắc từ ngoài đại điện Hoàng cung bước vào, bước đi đĩnh đạc, từng bước mạnh mẽ. Dưới sự hướng dẫn của các vị Đại quý tộc và đại thần cùng Sứ thần các tộc, Bạch Khởi từ bên ngoài từ từ bước vào, đi đến phía dưới sân rồng ở giữa. Vị Tiểu Hoàng Đế ngồi trên Long ngai ít nhiều có chút căng thẳng, mỉm cười vội vàng đứng dậy, thi lễ với Bạch Khởi đang ở trước mặt, rồi từ từ đi tới đem Vương miện được chế tạo mới hoàn toàn đội lên đầu Bạch Khởi, sau đó mời Bạch Khởi ngồi lên Long ngai, đồng thời bản thân cũng quỳ xuống trước mặt Bạch Khởi.
- Tham kiến Bệ Hạ.
Tể Tướng là người đầu tiên đứng dậy, quỳ xuống đất, sau đó tất cả mọi người đều quỳ xuống cao giọng hô vang với Bạch Khởi.
- Ha ha ha… Các vị đứng lên đi.
Bạch Khởi cười ha ha, sang sảng nói, trước đó hắn vốn không nghĩ đến chuyện ngồi ở vị trí này, nhưng chuyện đã đến nước này, vậy thì phải kế vị thôi. Bạch Khởi cũng không muốn bản thân mình cực khổ đi đánh giữ biên cương rồi lại giao cho người khác, bản thân không cần nhưng bọn tử tôn của mình lúc nào cũng cần thiết, vì vậy hắn mới ngồi ở vị trí này.
Những người xung quanh nghe xong lời nói của Bạch Khởi đều dần dần đứng dậy, còn lão thái giám đứng khúm núm bên cạnh sau khi đưa mắt nhìn Bạch Khởi, nhận được cái gật đầu biểu thị của Bạch Khởi, liền đứng lên cao giọng hô:
- Tân Hoàng đăng cơ, các vị xin dâng tặng lễ vật.
- Bệ Hạ, chín trăm sáu mươi vị quý tộc lớn nhỏ Phương Nam vì Bệ Hạ mà dâng tặng: ba vạn nô lệ, mười vạn mẫu ruộng, năm mươi vạn binh giáp, hai mươi vạn con chiến mã, kim tệ một tỉ chín nghìn chín trăm chín mươi chín vạn.
Một lão quý tộc bước ra trước, quỳ xuống đất cao giọng hô như vậy. Hắn đại diện cho các Đại quý tộc Phương Nam, cho nên không dâng tặng hai tỉ kim tệ chỉ là vì muốn có con số may mắn mà thôi. Đương nhiên bọn chúng không thiếu kim tệ như vậy, các Đại quý tộc Phương Nam có rất nhiều tiền.
Các quý tộc Phương Nam đứng dậy, các quý tộc phương Bắc cũng không tỏ ra yếu kém. Tân Hoàng đăng cơ, bọn họ không thể để Tân Hoàng xem thường được, huống hồ các quý tộc phương Bắc không thuần túy như các quý tộc Phương Nam, đều là di lưu của Bất Diệt Hoàng Triều, trong đó thậm chí bao gồm cả quý tộc của Thiên Long, quý tộc của Đế Quốc Băng Tuyết và quý tộc của Gia Lam Đế Quốc. Đương nhiên còn có một số quý tộc phương Bắc của Bất Diệt Hoàng Triều, số lượng khổng lồ, nhưng không phải trực hệ. Bọn họ rất sợ Bạch Khởi xem thường bọn họ, cho nên lần này chuẩn bị rất kỹ càng mới đến, chỉ thấy Tể Tướng Bối Tát Ni đại diện cho các quý tộc phương Bắc đứng dậy, quỳ xuống đất cao giọng hô:
- Bệ Hạ, các đại hành tỉnh phương Bắc, bốn ngàn sáu trăm tám mươi tư quý tộc, liên danh tới dâng lễ vật cho Bệ Hạ, trân châu ba ngàn, mỹ nữ ba vạn, chiến mã năm mươi vạn, nô lệ trăm vạn, kim tệ chín tỉ chín nghìn chín trăm chín mươi chín vạn.
Con số như vậy rõ ràng đã lấn át các quý tộc Phương Nam, khiến sắc mặt của các quý tộc Phương Nam ít nhiều có chút khó coi, nhưng tại nơi như thế này không có ai dám làm gì.
- Tinh Linh Tộc, đưa tới trăm tên tinh linh xạ thủ, một hạt giống Sinh Mệnh Chi Thụ.
Sứ thần của Tinh Linh Tộc không phải là người khác, mà chính là Tinh Linh Nữ Vương Tiên Đế xinh đẹp hoa lệ đích thân tới, nàng chậm rãi đi ra cúi đầu hành lễ với Bạch Khởi rồi nói như vậy.
- Thái Thản Nhất Tộc, đưa tới một hạt Thái Thản Chi Tâm.
Hoàng Kim Thái Thản Tạp Lạc Tư hóa thân ba thước, cao giọng nói, mặc dù chỉ là một câu nói đơn giản nhưng không ai dám xem thường lễ vật mà bọn họ mang tới. Thái Thản Chi Tâm thật sự quý giá không có gì sánh được, đặt ở trên một con rối hoàn toàn có thể tạo thành một Cương Thiết Thái Thản, cho người uống có thể đủ để tạo thành một Thái Thản Nhất Tộc chiến sĩ, sự lợi hại không cần nghĩ cũng biết.
- Thú Tộc đưa tới ba nghìn Hồ Nữ.
Người đại diện cho Thú Tộc tới là Tân Ba Đạt, vẻ mặt của hắn ửng đỏ, đứng ra nói một câu ấp úng rồi thối lui, dù sao so với những người khác lễ vật của Thú Tộc cũng có chút keo kiệt, hắn xấu hổ không nói gì nhiều, nhưng không có cách nào khác, ai bảo Thú Tộc nghèo.
- Hải Tộc đưa tới một viên Hải Thần Chi Châu, năm nghìn trân châu…
- Hắc Ám Thần Điện đưa tới…
Các đại chủng tộc đều dần dần đưa ra các lễ vật của mình, mỗi thứ đều rất đáng quý, đương nhiên có một vài thứ có chút rẻ tiền được đưa tới không phải thứ đắt giá, ví dụ như Thú Tộc, bọn họ chính là biểu thị cho sự nghèo khó, nhưng ba nghìn Hồ Nữ này cũng khiến người ta cảm thấy kỳ quái.
Sau khi tất cả các tộc tới đến lượt của Chiến Thần Đế Quốc. Sứ thần của Chiến Thần Đế Quốc lần này vẫn là một người quen cũ, Hồng Y Đại Giáo Chủ Mễ Lặc của Quang Minh Giáo Đình trước đây, cho đến bây giờ lại là Hồng Y Đại Tế Ty của Chiến Thần Điện.
Sau khi nhìn thấy tất cả mọi người đều đưa ánh mắt nhìn về phía mình, Mễ Lặc không thay đổi vẻ trầm ổn bước ra, chậm rãi đứng ở chính giữa đại điện, sau khi lẳng lặng liếc nhìn Bạch Khởi cao giọng nói:
- Chiến Thần Đế Quốc mang tới một câu nói.
Câu nói này vừa thốt ra đã khiến sắc mặt của những người đứng xung quanh thay đổi, mối quan hệ của Bất Diệt Hoàng Triều và Chiến Thần Đế Quốc hiện nay ai cũng biết, Đế Quốc Đức Lan bị tiêu diệt cũng là chuyện trong một hai tháng gần đây. Bất Diệt Hoàng Triều thống lĩnh Đông phương Đại Lục, còn Chiến Thần Đế Quốc chiếm lĩnh Tây phương Đại Lục và Trung Tâm Đại Lục. Giữa hai bên sớm muộn cũng có một trận chiến, nhưng tuyệt đối không phải là bây giờ. Giữa Bất Diệt Hoàng Triều và Chiến Thần Đế Quốc đã bảo đảm sự khắc chế, nhưng bây giờ thì xong rồi. Lễ vật mà Mễ Lặc đem tới lại là một câu nói, điều này khó tránh khỏi có chút ức hiếp người quá đáng? Có một số người thậm chí đã bắt đầu dự đoán xem có phải Chiến Thần Đế Quốc muốn bắt đầu khiêu chiến không.
- Nói cái gì, nói đi.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Phong™