19-04-2009, 06:22 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp. Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 2,430
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1,078 Times in 389 Posts
Chương 356 - Trá»i đất giao hòa, không thể cách chia - Phần 2
Dịch: hieusol
Biên dịch: ThỠGia
Biên táºp: Remy
Nguồn: TTV
Lâm Vãn Vinh nghe váºy trợn tròn mắt. Con mẹ nó, dám công khai theo Ä‘uổi lão bà ta ngay trước mặt ta, ngươi là m như lão tá» là không khà hả?! Nắm đấm hắn dấm dứ Ä‘ang muốn lao ra, Tiêu Thanh Tuyá»n mỉm cưá»i kéo tay hắn, bảo:
- Chà ng ấy, má»›i chút chuyện á»§y khuất thế nà y đã chịu không được, thiếp từ nhỠđến nay gặp qua vô số nam tá», nà o đã từng cưá»i vá»›i ai má»™t nụ?! Chẳng biết sao lại run rá»§i gặp chà ng…
Khuôn mặt nà ng á»ng hồng, nhìn Lâm Vãn Vinh cưá»i quyến rÅ©, thanh âm nhu hòa vá»ng ra ngoà i, nói:
- Liá»…u sư huynh, má»i huynh và o Ä‘i.
Từ ngoà i vưá»n bước tá»›i má»™t vị công tá», dáng vóc trung bình, toà n thân áo trắng, trên tóc vấn má»™t vuông khăn lụa mà u lam, mà y kiếm mắt sáng, sống mÅ©i cao thẳng, hà nh tẩu thong dong, phong độ ngá»i ngá»i, tháºt đúng là mặt tá»±a Phan An, ngưá»i như Tống Ngá»c.
Thấy bá»™ dạng Liá»…u sư huynh kia khà thế hiên ngang, trong lòng Lâm Vãn Vinh cảm thấy khó chịu, quần áo đẹp đẽ thì sao, cÅ©ng là cha mẹ ngươi bá» tiá»n mua cho, ngươi oai phong cái rắm gì! Có bản lÄ©nh thì cởi quần áo ra xem.
Từ Chỉ Tình nhìn nhìn Lâm Tam, lại ngó qua Liá»…u sư huynh kia, đột nhiên bụm miệng cưá»i khúc khÃch. Lâm Vãn Vinh kỳ quái liếc qua nà ng ta:
- Cô cưá»i cái gì?
Từ tiểu thư sắc mặt á»ng Ä‘á», yêu kiá»u hừ má»™t tiếng, đáp:
- Vị Liá»…u sư huynh nà y dung mạo phong độ Ä‘á»u hÆ¡n đứt ngươi, Thanh Tuyá»n tiểu thư có thể coi trá»ng ngươi, tháºt là phúc pháºn ngươi tu luyện mấy Ä‘á»i.
Lâm Vãn Vinh lÆ¡ đễnh cưá»i nói:
- Dung mạo phong độ? Từ tiểu thư cô nếu gặp ta và o thá»i Ä‘iểm huy hoà ng sẽ không nói như váºy rồi. Cô há»i Thanh Tuyá»n xem lần đầu nà ng ấy gặp ta, bá»™ dáng ta ra sao?!
Nhá»› tá»›i khi má»›i gặp gỡ hắn tại ven hồ Huyá»n VÅ©, bị hắn khi dá»…, khuôn mặt Tiêu Thanh Tuyá»n hồng lên, trong lòng lại trà n đầy ấm áp, gữ chặt bà n tay to cá»§a hắn ôn nhu cưá»i, ẩn chứa muôn tình vạn ý.
Thấy hai ngưá»i tâm ý tương thông, Từ tiểu thư than nhá» má»™t tiếng, vá»›i Lâm Tam tÃnh tình hoang dã bất tuân như thế, cÅ©ng chỉ có Tiêu tiểu thư siêu trần thoát tục kia má»›i có thể quản được hắn, bằng không, xem kiểu hắn quyến rÅ© khi phụ nữ tá» như váºy, trên Ä‘á»i nà y có được mấy cô gái có thể thoát khá»i bà n tay ma quá»· cá»§a hắn. Từ tiểu thư trên mặt nóng bừng, trong lòng chua xót, trăm ngà n tư vị trà n ngáºp con tim.
- Tiểu sư muội…
Tiếng gá»i cấp bách phá vỡ tình cảnh ngá»t ngà o cá»§a hai ngưá»i. Lâm Vãn Vinh hừ má»™t tiếng tức giáºn, vừa ngẩng đầu lên đã thấy vị Liá»…u sư huynh kia mắt nhìn chằm chằm và o chÃnh mình, trên mặt trong phút chốc hiện lên đủ loại cảm xúc kinh ngạc, phẫn ná»™, ghen ghét. Chỉ là cuối cùng vị Liá»…u sư huynh nà y phong độ rất cao, gấp gáp cắn chặt răng, không phát ra tiếng nà o.
Nhìn Ä‘i, tiểu tá», chưa thấy qua ai đẹp trai thế nà y sao! Lâm Vãn Vinh cưá»i phóng túng, ra vẻ ôm quyá»n lên tiếng:
- Chà , đã lâu chưa thấy vị nà o anh tuấn tà i ba như huynh đây, đã hơn hẳn ta rồi!
Liá»…u sư huynh sững sá», phong cách như tên quái quá»· nà y, y má»›i gặp lần đầu, hi hi ha ha chẳng hỠđứng đắn, nghÄ© rằng sư muá»™i hẳn sẽ không thÃch loại nhân sỹ quái dị như thế, trong lòng y có chút vui vẻ, cố gắng cưá»i ôm quyá»n hoà n lá»…, đáp:
- Không dám, không dám!
- Phải thế, phải thế! Ta tung hoà nh giang hồ hÆ¡n mưới năm, tìm má»™t ngưá»i anh tuấn cÅ©ng chẳng có, nà o ngá» hôm nay và o núi lại gặp được ngưá»i anh tuấn tà i ba như huynh đà i, tháºt là duyên pháºn a. Anh tà i huynh, xin há»i ngưá»i quý tÃnh đại danh, niên ká»· bao nhiêu?
- Tiểu khả (cách xưng hô khiêm tốn, ý là không là gì cả) Liá»…u SÄ© Nguyên vừa hai mươi hai tuổi, là đệ tá» Văn tông cá»§a Thánh phưá»ng, đứng hà ng thứ tám.
Liá»…u sư huynh vá»™i trả lá»i:
- Chẳng biết vị nhân huynh nà y là …
- Hóa ra là *** trâu huynh a (*** trâu – ‘ngưu thỉ’ gần âm với ‘Liễu Sĩ’ – hieusol).
Lâm Vãn Vinh cất giá»ng cưá»i haha nói:
- Tiểu đệ là ký danh đệ tá» cá»§a Ninh tiên tá» cá»§a Thánh phưá»ng VÅ© tông, khắc khổ tu luyện Äá»™ng huyá»n tá» tam tháºp lục tán thá»§, am hiểu Nhất pháo chế thắng (Má»™t pháo chinh phục), lăn lá»™n lâu năm trên giang hồ, huynh đệ tặng cho má»™t danh hiệu gá»i là Khoái Cảm Pháo Thần.
Khoái Cảm Pháo Thần? Danh hiệu há»—n tạp nà y tháºt là khác lạ. Liá»…u SÄ© Nguyên vá»™i ôm quyá»n nói:
- Nghe danh đã lâu, không ngá» lại là sư đệ VÅ© tông. á»’, Ninh tiên tỠđã trở lại chưa?Tiểu huynh còn chưa nghe nói tiên tá» nháºn nam đệ tá» bao giá».
- Tiên tá» Ä‘Ãch xác không nháºn nam đệ tá».
Lâm Vãn Vinh cưá»i thần bÃ:
- Chỉ có Ä‘iá»u ta cùng VÅ© tông có chút quan hệ sâu xa, Ninh tiên tá» vì thế liá»n yêu lây, thu ta là m ký danh đệ tá». Chỉ là ký danh, đừng cho là tháºt, cÅ©ng như là năm má»›i tặng quà , lại nháºn được tiá»n lì xì ấy mà .
Tiêu Thanh Tuyá»n nghe hắn nói năng bát nháo, trong lòng buồn cưá»i, vá»™i lôi kéo hắn, phong tình vạn chá»§ng sẵng giá»ng:
- Chá»› nói báºy, nếu để sư phụ nghe được, chà ng sẽ lãnh đủ đấy.
Theo ý tứ cá»§a Thanh Tuyá»n cùng vị Liá»…u sư huynh, Ninh tiên tá» hẳn nhiên vẫn chưa trở vá», lòng Lâm Vãn Vinh trÄ©u xuống, nhưng lúc nà y vẫn không biểu hiện ra, chỉ khẽ nở nụ cưá»i chẳng nói gì.
Trông thấy Khoái Cảm Pháo Thần kia cùng Tiêu sư muá»™i dáng Ä‘iệu thân máºt, tâm lý Liá»…u SÄ© Nguyên giáºt thót, ánh mắt nhìn qua Tiêu Thanh Tuyá»n, nhẹ nhà ng há»i:
- Sư muội, hai vị nà y là …?
Tiêu Thanh Tuyá»n mỉm cưá»i, má»™t tay giữ lấy Từ Chỉ Tình, đáp:
- Vị tiểu thư nà y chÃnh là thiên kim cá»§a thiên hạ đệ nhất há»c sÄ© Văn Trưá»ng tiên sinh, cÅ©ng là đệ nhất kỳ nữ cá»§a Äại Hoa ta, Từ Chỉ Tình tiểu thư.
- Cô là Từ tiểu thư cá»§a Kinh Hoa há»c viện?
Liá»…u sư huynh chấn động, vá»™i và ng vái chà o tháºt sâu:
- Äại danh tiểu thư, tiểu sinh kÃnh ngưỡng đã lâu, hôm nay được gặp, quả là tam sinh hữu hạnh.
Từ Chỉ Tình bình thản thi lễ, đáp:
- Liễu công tỠquá khen. Một nữ tỠphà m tục như Chỉ Tình không đáng được khen ngợi như thế.
Thấy ánh mắt Liá»…u SÄ© Nguyên dừng lại trên ngưá»i Lâm Vãn Vinh, Tiêu Thanh Tuyá»n nhà n nhạt cưá»i, giữ chặt tay Lâm Vãn Vinh, ngón tay hai ngưá»i siết chặt. Tiêu Thanh Tuyá»n ôn nhu liếc mắt nhìn Lâm Vãn Vinh, nhẹ nhà ng mà kiên định cất giá»ng:
- Còn vị nà y, chÃnh là phu quân sống chết không rá»i cá»§a Thanh Tuyá»n.
- Sư muội, nà ng nói gì? Hắn là phu quân của nà ng?
Liá»…u SÄ© Nguyên như bị quả chùy đánh phải, sắc mặt tái nhợt, thân hình đột nhiên lùi vá» phÃa sau mấy bước, ngÆ¡ ngác nhìn hai ngưá»i Ä‘ang tay trong tay má»™t chá»—, thần tình như ngây như dại.
Tiêu Thanh Tuyá»n bình thản nhiên trả lá»i:
- Liá»…u sư huynh, Thanh Tuyá»n khổ tu từ nhá», không đỠý đến nam tá» thiên hạ, Ä‘iá»u nà y cả Thánh phưá»ng Ä‘á»u biết. Chẳng ngá» số mệnh Thanh Tuyá»n ẩn chứa ma chướng, từ lúc gặp được phu quân tại Kim Lăng liá»n mắc phải tÆ¡ tình, không thể tá»± ká»m chế. Vì lá»i hứa năm xưa, tá»™i cá»§a Thanh Tuyá»n không thể tha thứ, ta chịu nháºn tá»™i, dù có ngà n vạn khó khăn, ta sẽ cùng Lâm lang gánh chịu, sống cùng giưá»ng, chết cùng huyệt, trá»i đất giao hòa, không thể cách chia.
Lâm Vãn Vinh nghe váºy vui buồn lẫn lá»™n, vá»™i kéo bà n tay nhá» bé cá»§a nà ng, muốn nói đôi lá»i mà môi ngáºp ngừng mấy lượt, má»™t chữ cÅ©ng chẳng thốt nên.
Tiêu Thanh Tuyá»n nắm chặt bà n tay to lá»›n cá»§a Lâm Vãn Vinh, cưá»i ôn nhu:
- Lâm lang, chà ng là vị hôn phu của thiếp, hãy giới thiệu cho Liễu sư huynh biết đại danh của chà ng đi.
Từ Chỉ Tình ở má»™t bên nghe váºy trong lòng kinh ngạc tê tái, má»™t câu nà y chẳng khác gì bảo Lâm Tam tuyên chiến vá»›i Thánh phưá»ng rồi, chỉ là tên ngốc Lâm Tam nà y vì Tiêu tiểu thư, e là cả trá»i cÅ©ng dám đâm thá»§ng. Từ Chỉ Tình lắc đầu than nhẹ, chẳng biết vì sao nước mắt lại à o ạt tuôn ra.
Rốt cục cÅ©ng đến ngà y nà y, Lâm Vãn Vinh toà n thân trà o dâng nhiệt huyết, lá»›n tiếng cưá»i hô:
- Ta là Lâm Tam, gia đinh đầu đà n của Tiêu gia phủ ở Kim Lăng đây.
Tà i sản của thuyuy12
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a thuyuy12
19-04-2009, 11:45 PM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 134 Times in 108 Posts
Chương 357: Äà o Hoa VÅ© - PI
Dịch: kenlida
Biên dịch: Phong Lưu Tiên Tá»
Biên táºp: vandai79
Nguồn: TTV
- Ngươi... Ngươi chÃnh là Lân Tam?
Liá»…u SÄ© Nguyên mặt trắng như tá» giấy, vá»™i thối lui mấy bước, đưa mắt cẩn tháºn dò xét, chăm chăm nhìn Lâm Vãn Vinh rồi kêu lên:
- Äại đấu vua câu đối bảy tỉnh, Ä‘oạt khôi (vá» nhất) Kim Lăng tái Thi há»™i, diệt phỉ bắt cướp tại SÆ¡n Äông, trong kinh giáºn hạ quốc sư Äá»™t Quyết Lá»™c Äông Tán, Ngư Dược Long Môn Lâm Tam trên Vi SÆ¡n hồ (1), tháºt đúng là ngươi?
Äối vá»›i những sá»± tÃch vá» Lâm Tam, Liá»…u SÄ© Nguyên vô cùng quen thuá»™c, hiển nhiên là đã nghe qua thanh danh cá»§a hắn.
- ChÃnh là tại hạ.
Lâm Vãn Vinh hÃp mắt cưá»i nói:
- Chỉ là hư danh mà thôi, Ngưu Thỉ (2) huynh chê cưá»i rồi.
Liá»…u SÄ© Nguyên liếc mắt nhìn Tiêu Thanh Tuyá»n, đột nhiên gáºt đầu nói:
- Tốt, rất tốt, đại danh Lâm huynh như sấm bên tai, nổi tiếng thiên hạ, Liá»…u má»— ngưỡng má»™ đã lâu. Hôm nay được thấy, quả nhiên danh bất hư truyá»n, ngay cả Tiêu sư muá»™i cÅ©ng nhẫn nhục chỠđợi. Tại hạ bất tà i, muốn nhân dịp thiên cổ khó gặp nà y lãnh giáo Lâm huynh má»™t phen.
- Lãnh giáo?
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Ngưu Thỉ huynh, huynh bảo ta lãnh giáo cái gì? Nếu nói đến thi, luáºn, từ thì xin miá»…n, ta nhiá»u năm nay không động đến. Nếu huynh tháºt tâm, thì trên đưá»ng mua má»™t quyển Lâm Tam văn táºp được in ấn rất tinh xảo, không đáng bao nhiêu tiá»n mà doanh liên (câu đối), thi, từ, truyện cưá»i, không thiếu thứ gì, váºt siêu sở chỉ (3), mua mưá»i tặng má»™t a.
Liễu Sĩ Nguyên ngạo nghễ nói:
- Thế gian nà y, kẻ mua danh câu tiếng nhiá»u như cá trên sông, cuốn thi từ kia cÅ©ng không phải không có khả năng là do nhá» ngưá»i hư cấu. Lâm huynh đã có đại tà i, chỉ giáo má»™t hai phen có gì mà không được. Lẽ nà o vị hôn phu do Ä‘Ãch thân Tiêu sư muá»™i lá»±a chá»n lại không bằng loại tiểu nhân rụt đầu rụt Ä‘uôi, khiến cho kẻ khác chê cưá»i.
Tiêu Thanh Tuyá»n biến sắc, tay áo khẽ phất, lạnh lùng đáp:
- Liá»…u Sư huynh, danh tiếng lang quân cá»§a ta là được thế nhân tặng cho, khen trà tuệ và dÅ©ng khà cá»§a chà ng, thá»±c lá»±c cá»§a chà ng thiên hạ Ä‘á»u biết, không phải là huynh má»™t má»±c cố ý phỉ báng như váºy được. Tình cảm cá»§a huynh dà nh cho muá»™i, Thanh Tuyá»n cảm kÃch trong lòng, nhưng nếu huynh nhục mạ Lâm lang như váºy, ta không thể tha cho huynh được.
Vá»›i dung nhan diá»…m lệ, khà chất ung dung, Tiêu Thanh Tuyá»n ở trong Thánh phưá»ng chÃnh là má»™t tiên tá». Thấy tiên tá» tức giáºn, trái tim cá»§a Liá»…u SÄ© Nguyên như bị vạn kim châm, Ä‘ang muốn nói gì đó thì bên kia Từ Chỉ Tình hừ nhẹ má»™t tiếng, nói:
- Liá»…u công tá», vốn dÄ© công tá» cùng Tiêu tiểu thư nói chuyện, Chỉ Tình không nên xen và o. Chỉ là thấy công tá» kinh thị Lâm Tam như váºy, thá»±c tá»± mang nhục và o mình. Thanh danh cá»§a Lâm Tam trong khắp thiên hạ được chúng nhân khẩu truyá»n, ai ai cÅ©ng biết, ấy là lá»i thá»±c việc thá»±c, sá»›m đã đăng thà nh sách và truyá»n tụng hết thảy má»i nÆ¡i. Äấy là do chÃnh hắn vất vả má»›i Ä‘oạt được, không phải vì má»™t câu cá»§a công tá» là có thể chối bá», nói là tìm ngưá»i hư cấu. Nếu có bản lÄ©nh thì công tá» cÅ©ng nên thá» là m như hắn xem sao! Äừng nói ngưá»i khác, ta và phụ thân ta đối vá»›i hắn Ä‘á»u tâm phục khẩu phục. Nói thêm má»™t câu khó nghe, vá»›i thanh danh cá»§a hắn, muốn khiêu chiến, dá»±a và o Liá»…u Công tá» ngươi thì e còn chưa đủ tư cách.
Từ Chỉ Tình sắc mặt lạnh như băng, hôm nay Ä‘ang lúc Ä‘au khổ chưa có chá»— phát tiết, lại thấy há» Liá»…u muốn khiêu chiến Lâm Tam, lá»a giáºn trong lòng nhất thá»i phát ra, khó có thể thu hồi, má»™t hÆ¡i nói cho thoả thÃch khiến cho Liá»…u SÄ© Nguyên sắc mặt lúc đỠlúc trắng, nói không lên lá»i. Theo như Từ Tiểu Thư nói, so vá»›i thanh danh cá»§a Lâm Tam, Liá»…u SÄ© Nguyên hắn muốn má»™t mình khiêu khÃch, còn kém quá xa.
- Tấm lòng che chở cá»§a tá»· tá»· vá»›i Lâm lang, Thanh Tuyá»n vô cùng cảm kÃch.
Tiêu Thanh Tuyá»n giữ chặt tay Từ Tiểu Thư, mỉm cưá»i, cảm kÃch nói.
Từ Chỉ Tình sắc mặt nóng lên, vá»™i cúi đầu, nhá» giá»ng nói:
- Ta chỉ là không quen nhìn ngưá»i khác vênh mặt hất hà m, không phải là vì Lâm Tam mà biện há»™, Tiêu tiểu thư, ngà n vạn lần chá»› nên hiểu lầm.
Tiêu Thanh Tuyá»n liếc mắt ngắm hắn, lắc đầu cưá»i khẽ, giữ chặt tay Lâm Vãn Vinh sẵng giá»ng:
- Ngốc tỠchà ng, có thể là m bằng hữu với tỷ tỷ, cũng không biết là phúc tu mấy kiếp.
- Ta vá»›i Từ Tiểu thư luôn luôn không há» có khách khÃ.
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu cưá»i nói, bá»™ dạng cá»±c kỳ thà nh thá»±c. Từ Chỉ Tình trong lòng than nhá», trước mặt Tiêu Tiểu thư hắn cam lòng là m ngốc tá», trước mặt ngưá»i khác thì lại như con sói xám giÆ¡ nanh múa vuốt.
Bên kia Liá»…u SÄ© Nguyên thấy má»™t nam hai nữ nói chuyện, dáng vẻ vô cùng thân máºt, hắn thì má»™t mình đơn lẻ, trong lòng vô cùng chua xót, lá»›n tiếng nói:
- Sư muá»™i, đó là ngưá»i mà muá»™i sẽ lấy, hôm nay ngu huynh cÅ©ng muốn nói cho hết lá»i. SÄ© Nguyên hÆ¡n mưá»i năm trước gặp muá»™i, trong lòng sá»›m đã khắc cốt ghi tâm, luôn nhá»› tá»›i muá»™i. Ta khổ công há»c hà nh, Ä‘oạt danh đệ nhất Văn Tông Ä‘á»u là muốn muá»™i má»™t tiếng hưởng ứng, má»—i ngà y Ä‘á»u đứng bên ngoà i cá»a vưá»n chỉ mong nhìn muá»™i má»™t lát, trong Thánh phưá»ng nà y, ngay cả hoả phu cÅ©ng biết tình ý cá»§a ta vá»›i muá»™i. Chỉ là sư muá»™i má»™t lòng tu đạo, lại là ngưá»i mà tá»± tay viện chá»§ chá»n lá»±a, đối vá»›i bất cứ ai cÅ©ng không há» có ý tư sắc, ngu huynh sợ chá»c giáºn muá»™i má»›i Ä‘em tâm tư chôn xuống đáy lòng. Vốn nghÄ© là ngà y trước Ä‘a sá»±, định Ä‘em tâm nguyện nhiá»u năm kết thúc. Không ngá» sư muá»™i lại sá»›m đã bà máºt hứa hôn.
Liếu SÄ© Nguyên nước mắt vòng quanh, vẻ mặt kÃch động, lá»›n tiếng nói:
- Ta sống không thể luyến ái, chết đi cũng hoá cô hồn, luôn quẩn quanh bên cạnh sư muội. Sư muội, ta đi đây.
Liá»…u SÄ© Nguyên nói, khóe mắt nứt ra, đột nhiên như má»™t mãnh hổ lao đầu và o thân cây đại thụ bên cạnh, tháºt sá»± là muốn chết.
Lâm Vãn Vinh nghe được, sớm đã không kiên nhẫn, nhắm đá một cước và o mông khiến thân mình Liễu Sĩ Nguyên lệch đi và i phần, lao qua thân đại thụ rồi ngã lăn quay trên mặt đất.
Tiêu Thanh Tuyá»n không nghÄ© đến Liá»…u SÄ© Nguyên lại cương liệt như thế, bất đắc dÄ© nhướng mà y cưá»i khổ, nói:
- Lâm lang, chà ng cứu mạng hắn như váºy, hắn tuyệt sẽ chẳng nhá»› Ä‘iểm tốt cá»§a chà ng đâu.
Lâm Vãn Vinh hi hi cưá»i nói:
- Ta nà o có công phu cứu tÃnh mạng hắn, má»›i vừa rồi vốn là muốn giúp hắn má»™t tay, chưa từng nghÄ© rằng má»™t cước đá trượt nà y lại thà nh ra cứu hắn, tháºt là khó chịu vô cùng, xem ra từ nay vá» sau phải luyện táºp thêm võ nghệ rồi.
- Ngươi không cần há»c thêm võ nghệ đâu!
Từ Chỉ Tình hừ giá»ng, xen và o nói:
- Bây giỠđã hay khi dá»… ngưá»i khác rồi, nếu há»c thêm võ công, còn không trở thà nh bá vương được sao?
Tiêu Thanh Tuyá»n cưá»i nói:
- Tỷ tỷ yên tâm, có muội ở đây hắn không dám đối với tỷ tỷ như thế đâu.
Từ Chỉ Tình trong lòng nhảy dựng, vội và ng nói:
- Tiêu tiểu thư, ngưá»i xem vị sư huynh nà y phải xá» trà như thế nà o? Báºc nam tá» nà y có vẻ bá» ngoà i không tốt mà tâm nhãn lại nhá» hẹp, có thể dẫn đến cá»±c Ä‘oan, tháºt đúng khó mà giáo hoá.
Thấy Tiêu Thanh Tuyá»n liếc mắt nhìn mình, Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Cũng được, cũng được, ác nhân cứ để ta là m đi!
Hắn liá»n cầm lấy bảo kiếm bên mình Tiêu Thanh Tuyá»n cháºm rãi Ä‘i đến bên Liá»…u SÄ© Nguyên.
Từ Chỉ Tình cả kinh, nghi hoặc nói:
- Hắn muốn là m gì?
Tiêu Thanh Tuyá»n cưá»i tá»± nhiên, ôn nhu nói:
- Hắn muốn là m cái gì, cứ để mặc hắn là m đi, nếu là chịu trói buộc khắp nơi, hắn cà ng không phải Lâm lang.
Chỉ má»™t câu nói, liá»n khiến cho Từ Chỉ Tình trong lòng ảm đạm hổ thẹn, trên thế giá»›i nà y, ngưá»i biết Lâm Tam sâu nhất, hiểu Lâm Tam nhất chÃnh là vị tiên tá» Tiêu tiểu thư nà y.
Lâm Vãn Vinh từng bước cháºm rãi bước đến bên Liá»…u SÄ© Nguyên, ngối xổm xuống cạnh hắn, cưá»i hì hì há»i:
- Anh tà i huynh, huynh là m sao váºy?
Liá»…u SÄ© Nguyên nổi giáºn gầm lên má»™t tiếng:
- Không cần ngươi lo, bảo “ta Ä‘i tìm chếtâ€.
- Chết hả, rất dễ dà ng.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Anh tà i huynh, ngươi xem đây là cái gì?
Liá»…u SÄ© Nguyên ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy diện mục Lâm Vãn Vinh dữ tợn, tay cầm trưá»ng kiếm. Roẹt má»™t tiếng, kiếm rá»i vá», má»™t đạo kiếm phong lạnh lùng bổ thẳng và o trán mình.
- Hả!
Liá»…u SÄ© Nguyên kêu lên má»™t tiếng thảm thiết thê lương, vô thức lách mình né tránh, lá»™n mấy vòng quay cuồng trên mặt đất, ngưá»i dÃnh đầy bùn, cá», nhìn Lâm Vãn Vinh tức giáºn nói:
- Ngươi, ngươi!
- Ta? Ta cái gì?
Lâm Vãn Vinh lông mà y dá»±ng má»™t, rầm má»™t tiếng đâm trưá»ng kiếm trong tay và o thân cây đại thụ, lá»›n tiếng nói:
- Ngươi không phải thÃch chết sao? Váºy thì tá»›i Ä‘i, dùng đầu lao và o thân cây, máu me be bét, sao mà hoà nh tráng kÃch thÃch quá, từ xưa nhân sÄ© Ä‘á»u thÃch chá»n loại hình nà y, anh tà i huynh cÅ©ng không ngoại lệ a.
Thấy Lâm Vãn Vinh nhe răng cưá»i thoả mãn, Liá»…u SÄ© Nguyên bất giác lui lại hai bước, cắn chặt giăng, Ä‘ang muốn lao đến thân cây thì đã thấy Lâm Tam roẹt má»™t tiếng rút bảo kiếm ra, “hắc hắc†cưá»i lên hai tiếng rồi lại lao đến thân cây, mÅ©i Ä‘ao lướt đến đâm ngưá»i như không mở mắt. Tim hắn Ä‘áºp thình thịch, toà n thân khiếp đảm.
- Äâm hả?
Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i Ä‘i vá» phÃa Liá»…u SÄ© Nguyên vá»›i vẻ thân tình hoà ái, rồi dốc sức lao đến bên hắn, âm thanh đột nhiên cao lên tám độ:
- Äâm a, con mẹ nó đâm tháºt a.
Liá»…u SÄ© Nguyên bị má»™t lá»i bùng nổ cá»§a hắn, sợ tá»›i mức “hả†lên má»™t tiếng, lui lại mấy bước, sắc mặt tái nhợt như tá» giấy:
- Ngươi, ngươi...
---------------------
Chú thÃch:
1. Ngư Dược Long Môn = Cá vượt long môn. Mình vẫn để nguyên là Ngư Dược Long Môn Lâm Tam vì đây là danh hiệu của Lâm Tam khi thả cá vớt bạc tại Vi Sơn hồ.
2. *** trâu, “ngưu thỉ†đá»c đồng âm vá»›i “liá»…u sĩ†– Lâm Tam có vẻ chuyên chÆ¡i trò nà y
3. Dưá»ng như sai chÃnh tả tiếng Trung, lẽ ra phải là : Váºt siêu sở trị (物超所值) - váºt chất có giá trị vượt qua giá trị bản thân cá»§a nó – Ai có kiến giải hay hÆ¡n xin chỉ giáo – vandai79
Tà i sản của nguyenan
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a nguyenan
20-04-2009, 11:49 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp. Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 2,430
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1,078 Times in 389 Posts
Chương 357: Äà o Hoa VÅ© - PII
Dịch: kenlida
Biên dịch: Phong Lưu Tiên Tá»
Biên táºp: vandai79
Nguồn: TTV
Lâm Vãn Vinh khinh thưá»ng liếc hắn má»™t cái, lá»›n tiếng cưá»i nói:
- Liá»…u sư huynh, Từ tiểu thư nói cÅ©ng đúng, ta và ngươi căn bản không phải là ngưá»i cùng cấp báºc. Thanh Tuyá»n xinh đẹp ôn nhu tá»±a tiên tá», là m sao ta có thể lấy được nà ng là m vợ? Ngươi chỉ biết nghe qua những lá»i đồn đại, hãy dùng cái đầu nghÄ© lại xem, ta sở dÄ© có thể đứng đây, không phải là vì há»c vấn cá»§a ta phong phú cỡ nà o, uyên bác cỡ nà o, ta chỉ dá»±a và o má»™t mình bản thân ta. Trên cái thế giá»›i nà y ta được sinh ra từ khe đá (4). Ta cái gì cÅ©ng không có, cái gì cÅ©ng không sợ, Thái SÆ¡n đổ xuống cÅ©ng không đè chết nổi ta, bùn lầy trên núi cÅ©ng không quét nổi ta, vạn pháo nổ ầm ầm cÅ©ng không xuyên qua nổi ta, tất cả những chuyện ta đã trải qua, ngươi có sống đến mưá»i kiếp cÅ©ng không tưởng tượng ra nổi. Ta có thể thua tá»›i hi lý hoa lạp (5), thất bại thảm hại, nhưng ta sẽ không chết. Con mẹ nó ta đúng là má»™t loại bùn, mặc cho ai nhà o nặn rà y vò, dẫm trên ngưá»i ta và i cước, khiến ta nằm bẹp trên mặt đất, đứng lên ta chỉ là má»™t cây tiêu thương, đỉnh thiên láºp địa, vÄ©nh bất ngôn khà (6). Tiểu kiên cưá»ng ta đây sợ ai? Ngươi muốn so sánh vá»›i ta, vá» nhà há»c thêm hai trăm năm nữa Ä‘i.
Từ Chỉ Tình nghe được ngây ngưá»i, cùng ở chung vá»›i Lâm Tam bấy lâu, cả ngà y chỉ thấy hắn hi hi ha ha, từ sau lần Ä‘i SÆ¡n Äông giải quyết đại sá»±, không thấy hắn đứng đắn như thế. Hôm nay hết lần nà y đến lần khác nói ra những lá»i khẳng khái hiên ngang, giống như đúc kết sau hÆ¡n hai mươi năm là m ngưá»i cá»§a hắn, không biết sao đột nhiên trong lòng Từ Chỉ Tình trà n đầy thương Ä‘au, lẩm bẩn nói:
- Những lá»i hắn nói Ä‘á»u là tháºt sao?
Tiêu Thanh Tuyá»n lau nhẹ khoé mắt, nhá» giá»ng thở dà i:
- Lâm lang có khổ trong lòng, chỉ là chưa từng nói ra mà thôi.
Từ Chỉ Tình hừ má»™t tiếng, tức giáºn nói:
- Tiêu tiểu thư, cứ cho là hắn nói tháºt, nhưng hắn tá»± và mình sinh ra từ khe đá, Ä‘iá»u nà y không là m cho muá»™i tức giáºn sao?
Tiêu Thanh Tuyá»n mỉm cưá»i lạnh nhạt nói:
- Muá»™i biết tÃnh chà ng, việc nhá» thì lá»i không tháºt, đại sá»± lại không nói sai, chà ng là phu quân cá»§a muá»™i, chà ng đã nói thì muá»™i nhất định sẽ tin.
Từ Chỉ Tình nghe được mà ngây ngưá»i, rõ rà ng là Tiêu tiểu thư có thể khắc chế Lâm Tam, sao bây giá» nghe ra lại thà nh Lâm Tam chế ngá»± Tiêu tiểu thư được?
Thấy vẻ sững sá» cá»§a Từ Chỉ Tình, Tiêu Thanh Tuyá»n kéo tay nà ng ta, giá»ng nói mang phần xin lá»—i:
- Tá»· tá»·, những ngà y muá»™i và Lâm lang xa cách, không có ai ở bên, Ä‘á»u là nhá» tá»· tá»· chiếu cố chà ng, phu quân cá»§a muá»™i vô pháp vô thiên, đại ác tuy không là m nhưng chuyện nhá» lại không ngừng phá bÄ©nh, tá»· tá»· nhất định là vất vả vá»›i chà ng rồi. Tá»· yên tâm, nếu lần nà y phu thê muá»™i còn giữ được tÃnh mạng, muá»™i nhất định quản thúc chà ng cho tốt, không để cho chà ng là m ác nữa.
Ngươi tháºt là hiểu rõ vị hôn phu cá»§a ngươi, Từ Chỉ Tình cưá»i khổ, chẳng biết đáp lại như thế nà o, chỉ đà nh im lặng không nói.
Thấy Lâm Tam vẻ mặt dữ tợn, thần khà trong mắt như bi như há»·, còn Tiêu sư muá»™i thì Ä‘ang ngÆ¡ ngác nhìn Lâm Tam vá»›i ánh mắt lá»™ vẻ yêu thương nồng Ä‘áºm, say đắm. Trái tim cá»§a Liá»…u SÄ© Nguyên tá»±a đống tro tà n, bá»—ng oa lên má»™t tiếng, nằm sấp trên mặt đất khóc bi thống.
- Äã xong, thu công!
Lâm Vãn Vinh cầm trưá»ng kiếm cắm pháºp lên bà n, nhìn Thanh Tuyá»n và Từ tiểu thư cưá»i nói:
- Cái nà y! Anh tà i huynh chắc không tiếp tục đòi chết nữa. Ôi, cứu má»™t mạng ngưá»i bằng xây bảy tầng phù đồ. Cứu thêm hai ngưá»i nữa ta có thể Ä‘i là m bồ tát được rồi.
- Äây là cứu hắn sao? Ta xem ngươi còn thống khoái hÆ¡n cả giết hắn.
Từ tiểu thư khẽ cưá»i nói:
- Äau buồn còn khổ hÆ¡n là chết, ngươi đả kÃch như thế, vị Liá»…u công tá» nà y còn sống chỉ sợ cÅ©ng là cái xác không hồn. Tiêu tiểu thư, tướng công cá»§a nà ng giết ngưá»i vô hình, tháºt sá»± là rất lợi hại.
Tiêu Thanh Tuyá»n cưá»i khổ lắc đầu không trả lá»i, Từ Chỉ Tình lÆ¡ đãng dò xét Lâm Tam, trong mắt hÆ¡i ướt, cúi đầu khẽ thở dà i:
- Äa tình thưá»ng khổ vì tình, trên Ä‘á»i nà y đáng thương nhất chÃnh là kẻ Ä‘a tình rồi. Vị Liá»…u Sư huynh nà y cÅ©ng tháºt là đáng thương.
- Tỷ tỷ chớ cảm thán!
Tiêu Thanh Tuyá»n thản nhiên nói:
- TÃnh tình cá»§a muá»™i hồi nhá» cÅ©ng như váºy, nam nhân xuất sắc, muá»™i chẳng thèm liếc mắt. Liá»…u Sư huynh có lẽ rất có tình ý vá»›i muá»™i, nhưng Ä‘iá»u nà y không có nghÄ©a là muá»™i sẽ giả như thân thiết vá»›i huynh ấy. Chẳng phải Thanh Tuyá»n tuyệt tình, chỉ là không thấy phải có nghÄ©a vụ, tiếc là huynh ấy liên tục hiểu lầm, lại thà nh ra không hay.
- Äúng thế, khoái Ä‘ao trảm loạn ma, như váºy má»›i không lo mà kê cao gối.
Lâm Vãn Vinh ôm chặt vòng eo Thanh Tuyá»n, tán thà nh nói tháºt to.
- Chớ có đắc ý.
Tiêu Thanh Tuyá»n lưá»m hắn má»™t cái:
- Nếu nói khoái Ä‘ao trảm loạn ma thì chà ng là má»™t và dụ đầu tiên, ngây ngô máºp má», không biết đã trêu chá»c bao nhiêu nữ tá», trên Ä‘á»i nà y sao lại có Ä‘ao cùn như chà ng.
Tá»± biết việc nà y không thể gạt được Thanh Tuyá»n, Lâm Vãn Vinh bất đắc dÄ© buông tay, giá»ng ngá»t ngà o xiểm nịnh:
- Mị lá»±c quá lá»›n, ta cÅ©ng không có cách nà o khác. Kỳ tháºt ta cÅ©ng đã rất tháºt thà , trước giá» chưa há» trêu chá»c Từ tiểu thư, Ä‘iểm nà y Từ tiểu thư có thể là m chứng.
Tiêu Thanh Tuyá»n cưá»i nói:
- Lại dám nói Từ tá»· tá»· là m chứng, là m khó tá»· rồi. Nếu thiếp có thể hạ sÆ¡n, thiếp sẽ thay chà ng chặt đứt mấy cái phiá»n não nà y, để chà ng khá»i phiá»n lòng.
- Cái đó tự nhiên, cái đó tự nhiên.
Äại lão bà trở vá», Trưá»ng Kim muá»™i muá»™i, chúng ta đã chÆ¡i đùa xong. Từ tiểu thư, nà ng cÅ©ng đừng si tâm vá»ng tưởng nữa. Lâm Vãn Vinh tim như cuá»™n máu, trên mặt hiện má»™t nụ cưá»i vô cùng sáng lạn.
Liá»…u SÄ© Nguyên khóc cả ná»a ngà y, lúc ngừng lại thì cÅ©ng vô tri vô giác, hai mắt thất thần, giống như ngưá»i bị quá»· lấy Ä‘i hồn phách. Hắn đưa mắt mông lung nhìn ba ngưá»i rồi xoay mình rá»i Ä‘i. Lâm Vãn Vinh cả kinh nói:
- Núi nà y cao như thế, anh tà i huynh có khi nà o bị rơi xuống không? Ta nói trước, việc nà y không liên quan gì đến ta. Từ tiểu thư, nà ng phải là m chứng cho ta.
Tiêu Thanh Tuyá»n lắc đầu cưá»i, thần sắc mang theo chút ảm đạm:
- Chá»› hồ đồ, Liá»…u sư huynh vừa Ä‘i thì sợ rằng cả Thánh phưá»ng đã biết việc cá»§a ta và chà ng. Lâm lang, chà ng nắm chặt tay thiếp. Ôi, bảo chà ng nắm tay, chứ không bảo chà ng ôm thiếp.
Bị lão bà há»n dá»—i má»™t tiếng, Lâm Vãn Vinh cảm thấy xương cốt như má»m Ä‘i, buông tay khá»i thắt lưng cá»§a nà ng, ưỡn ngá»±c, nghiêm mặt nói:
- Vừa rồi lá»— tai ta không mở, nghe chẳng được rõ rà ng nên nhất thá»i hiểu lầm.
Lý do như váºy cÅ©ng chỉ có Lâm đại nhân nghÄ© ra mà thôi, Thanh Tuyá»n bị hắn hồ đồ mà trong lòng ấm áp, nắm chặt tay hắn, ấm áp ôn nhu nói:
- Thiếp vì lá»i hứa, nay xuất giá thì cÅ©ng nên giao phó cho chà ng, sống hay chết đã không còn để tâm đến, chỉ cầu vÄ©nh viá»…n được bên cạnh chà ng. Äã là m thì phải có dÅ©ng khà gánh chịu, đà o viên nà y tuy tốt nhưng cÅ©ng không phải là nÆ¡i chúng ta ở lâu. Thanh Tuyá»n dù sai nhưng chúng ta cÅ©ng không phải e dè ngưá»i khác, chúng ta quang minh chÃnh đại Ä‘i ra.
Lâm Vãn Vinh kéo tay, để nà ng đứng sau như muốn bảo vệ nà ng, cưá»i nói:
- Äó là đương nhiên, ta đưa lão bà vá» nhà , sao phải lén lén lút lút chứ?
Trong lúc Tiêu Thanh Tuyá»n Ä‘i lại, lá»™ ra bụng lá»›n má»™t chút, Từ Chỉ Tình tinh thông y lý, kinh ngạc kêu lên:
- Tiêu tiểu thư, muội hoà i thai?
Tiêu Thanh Tuyá»n gáºt đầu cưá»i, vuốt ve bụng, trên mặt rạng ngá»i vẻ thương con cá»§a má»™t ngưá»i mẹ ôn nhu, thánh khiết:
- Äứa con nà y cá»§a muá»™i, là do muá»™i và chà ng tạo thà nh.
Khó trách Lâm Tam đắc ý như thế, thì ra là song há»· lâm môn, môi Từ Chỉ Tình ngáºp ngừng và i câu, Ä‘iá»m nhiên nói:
- Tiêu tiểu thư, chúc mừng!
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Cùng vui, cùng vui, Từ tiểu thư, nhá»› đến uống nước đưá»ng, còn có cả trứng gà đỠnữa.
Tiêu Thanh Tuyá»n đỠá»ng cả mặt, đánh hắn má»™t cái, lại vừa kéo chặt tay hắn rồi cưá»i quyến rÅ©, ôn nhu nói:
- Lâm lang, thiếp đẹp không?
Tiêu Thanh Tuyá»n mi tá»±a nước mùa xuân, mặt như thoa phấn, dung nhan có má»™t không hai trong thiên hạ, má»™t thân cung trang lãnh đạm cà ng tăng thêm vẻ đẹp quý phái cá»§a nà ng, nổi trá»™i bất quần. Lâm Vãn Vinh nhìn đến ngây ngốc, lẩm bẩm nói:
- Äẹp đến sá»§i bá»t.
Thanh Tuyá»n ngượng ngùng cưá»i, dùng sức múa trưá»ng kiếm trong tay, trong vưá»n trà n ngáºp hoa đà o, theo gió loạn bay, cánh hoa tung lên tá»±a như cảnh đà o hoa vÅ© (mưa hoa đà o) rÆ¡i khắp má»i nÆ¡i, nhằm hướng hai ngưá»i mà bay tá»›i.
- Oa, mưa rồi, là mưa hoa đà o.
Lâm Vãn Vinh kéo tay nà ng, lá»›n tiếng cưá»i nói.
Thanh Tuyá»n vẫn nắm chặt tay hắn, trưá»ng kiếm vung lên, những cánh hoa bay trong không trung nhẹ nhạng hạ xuống hình thà nh má»™t thông đạo hướng ra phÃa cá»a. Sau đó nà ng khẽ quát má»™t tiếng, trưá»ng kiếm bay khá»i tay lao thẳng và o thân cây, chuôi kiếm mạnh mẽ rung lên.
Từ Chỉ Tình ngây ngưá»i, vị Tiêu tiểu thư nà y quả nhiên là má»™t tiên nhân.
- Kiếm nà y là do Thánh phưá»ng ban tặng, không thể mang Ä‘i, cÅ©ng không thể dùng kiếm vá»›i các huynh đệ tá»· muá»™i.
Tiêu Thanh Toà n ôn nhu cưá»i, quay sang Từ Chỉ Tình nói:
- Từ tỷ tỷ, tỷ đến đây.
Từ Chỉ Tình Ä‘i đến bên nà ng, Tiêu Thanh Tuyá»n má»™t tay nắm tay nà ng ta, tay kia nắm chặt tay Lâm Vãn Vinh, trên mặt hiện lên má»™t nụ cưá»i ngá»t ngà o, kiên định nói:
- Lâm lang, chà ng dẫn chúng ta ra.
----------------
Chú thÃch:
4. Các bạn cứ hình dung là sinh ra giống như Tôn Ngộ Không
5. (稀里哗啦) Một từ tượng thanh chỉ tiếng khóc, ý nói thất bại nhục nhã
6. Äá»™i trá»i đạp đất, đã nói là là m
Tà i sản của thuyuy12
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a thuyuy12
21-04-2009, 12:02 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp. Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 2,430
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1,078 Times in 389 Posts
Chương 358: Dữ phu tỠ- dữ thiên tỠ- PI
Dịch: kenlida
Biên dịch & Biên táºp: Melly
Nguồn: TTV
Từ Chỉ Tình thoáng rúng động, không tá»± chá»§ ngẩng đầu lên, thấy thần sắc Tiêu Thanh Tuyá»n vẫn ung dung, vô cùng kiên định nhìn Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i: “Vị Tiêu tiểu thư nà y tuy không rõ xuất thân nhưng có khà độ như váºy, chẳng cần thốt ra lá»i nà o vẫn hÆ¡n hẳn nữ nhi khắp thiên hạ!†Từ Chỉ Tình nắm chặt tay than nhẹ má»™t tiếng.
Lâm Vãn Vinh lúc nà y đã không khách khà nắm lấy tay Thanh Tuyá»n vá»™i và ng chạy ra bên ngoà i. Những cánh hoa đà o rá»±c rỡ rÆ¡i lả tả trên vai hai nữ nhân, khiến bá»n há» dưá»ng như trở thà nh những hoa tiên giữa đà o nguyên, xinh đẹp vô song.
- Chớ nhìn nữa!
Thấy hắn không ngừng quay đầu lại nhìn say đắm, Thanh Tuyá»n cưá»i ngượng ngùng, nhá» nhẹ nói:
- Äể ý đưá»ng phÃa trước, không thì là m cả Tá» tá»· tá»· ngã đấy!
- Tiêu tiểu thư đừng đùa nữa!
Từ tiểu thư đỠmặt, thấy ánh mắt trong veo cá»§a Tiêu Thanh Tuyá»n cÅ©ng không biết là m sao, trong lòng trống rá»—ng, vá»™i cúi đầu xuống
Rá»i khá»i hoa viên, má»™t cÆ¡n mưa phùn lất phất rÆ¡i lên thân ba ngưá»i, cảm giác tháºt mát rượi. NÆ¡i nà y vốn là trên đỉnh núi, không khà lạnh giá, đưa mắt trông vá» phÃa xa, non nước mênh mông, hư vô mỠảo, cà ng khiến cho nÆ¡i nà y như tiên cảnh nhân gian, đà o nguyên ngoà i thế tục.
Ngắm phong cảnh xa xăm, Từ Chỉ Tình nhìn tới xuất thần, một lúc lâu mới than thở:
- Ta ở trong kinh thà nh bao nhiêu năm nhưng lại không biết nÆ¡i nà y lại có tiên sÆ¡n thắng địa tuyệt vá»i như thế. Nếu đổi lại là ta, được cư ngụ cả Ä‘á»i ở chốn đà o nguyên nà y cÅ©ng không há» gì.
- Tiên Sơn đúng là tiên sơn…
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Nhưng mà lại thiếu sá»± ấm áp cá»§a nhân gian. Nếu đổi lại là ta, ở trong thà nh vẫn hay hÆ¡n, hà ng trà quán rượu, ca hát nhảy múa, ngư long bát quái, tam giáo cá»u lưu*… cần gì có nấy, buồn thì ngươi khóc, vui thì ngươi cưá»i, đó má»›i là thiên đưá»ng nhân gian cá»§a mấy phà m nhân chúng ta.
* ngư long bát quái: ý chỉ vạn váºt trong thiên hạ
Tam giáo cá»u lưu: Ba giáo phái là Nho giáo, Pháºt giáo, Äạo giáo và 9 há»c phái lá»›n thá»i Chiến quốc là : Nho gia, Äạo gia, âm Dương gia, Pháºt gia, Danh gia và Mặc gia, Tung Hoà nh gia, Tạp gia, Nông gia. Từ nà y dùng chỉ đủ má»i hạng ngưá»i trong xã há»™i
“Cá»±c kỳ thô tục!†Từ tiểu thư lưá»m hắn má»™t cái, Ä‘ang má»™t phen hứng chà lại bị má»™t câu nói cá»§a hắn phá huá»· cả. Tiêu Thanh Tuyá»n khẽ than:
- Xuất thế và nháºp thế, vốn là má»™t há»c thuyết rá»™ng lá»›n, có ngưá»i thÃch nÆ¡i phà m tục, có ngưá»i thÃch chốn tiên sÆ¡n, nếu xét riêng ra thì rất khác biệt, nhưng cùng hợp lại nghiên cứu thì đó cÅ©ng chỉ là hai hướng khác cá»§a chung má»™t con đưá»ng thôi.
- Vẫn là lão bà cá»§a ta thông minh! Má»™t câu có thể chỉ ra trăm Ä‘iá»u cá»§a nhân sinh.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì. Thoáng nhìn xuống chân núi, thấy thấp thoáng rất nhiá»u bóng lá»u vải trắng ở xa xa. Không cẩn nói cÅ©ng biết là nhân mã do Äá»— Tu Nguyên mang đến. Có đại quân áp tráºn, Lâm Vãn Vinh vững tâm giữ chặt Thanh Tuyá»n, nói:
- Xuống núi, mau mau xuống núi, Thanh Tuyá»n ta sẽ bế nà ng!
Gương mặt cá»§a Tiêu Thanh Tuyá»n như được thoa lên má»™t lá»›p phấn hồng, vung tay đánh hắn má»™t cái, thá» thẻ:
- Äừng có là m loạn, khiến Từ tiểu thư thấy mà chê cưá»i!
- Äây không phải là m loạn đâu!
Lâm Vãn Vinh nghiêm mặt:
- Nà ng bây giá» là thai phụ, nÆ¡i nà y núi cao đưá»ng trÆ¡n, nếu không cẩn tháºn, bụng dạ lỡ bị thương táºt gì thì không phải sẽ rất nguy hiểm sao. Không được, không được… nhất định phải bế nà ng!
Tiêu Thanh Tuyá»n võ công cao cưá»ng sao còn cần hắn nâng đỡ, nghe hắn nói mấy quan niệm đưá»ng hoà ng thì trong lòng vừa buồn cưá»i lại vừa cảm động. Nhưng Từ Chỉ Tình tinh thông y lý nhìn Thanh Tuyá»n má»™t lượt nói:
- Tiêu tiểu thư đã mang thai và o tháng thứ năm, Ä‘ang là thá»i kỳ ổn định, Ä‘i và i bước lại có Ãch cho thai nhi. Nếu bảo ngươi bồng lên, không may bị té ngã thì đó má»›i là chuyện xấu. Nói ngươi muốn chiếm tiện nghi cÅ©ng không sao, lại còn tìm lắm lý do báºy bạ!
Tiêu tiểu thư nóng bừng cả mặt, xiết chặt lấy tay Lâm Vãn Vinh, trong mắt nà ng trà n đầy vẻ dịu dà ng. Hắn giở trò mặt dà y bị Từ tiểu thư vạch trần, cÅ©ng chẳng thèm để ý đến, cưá»i ha hả:
- Tháºt sao? Từ tiểu thư hình như là rất thông thuá»™c y lý, sau nà y có thể là m sản phụ đại phu!
Trong lúc ba ngưá»i trò chuyện, chân bước nhanh hÆ¡n, Lâm Vãn Vinh Ä‘i trước nhất, đưa mắt thấy Lý Hương Quân dẫn theo mấy ngưá»i chuẩn bị và o má»™t lối rẽ trên núi. Thấy con đưá»ng không có trở ngại gì, tâm tư Lâm Vãn Vinh nhẹ nhà ng Ä‘i không Ãt, kéo Tiêu Thanh Tuyá»n Ä‘ang muốn bước và o. Tiêu Thanh Tuyá»n bá»—ng nhiên dừng lại, lắng nghe má»™t lúc, thần sắc buồn bã, u oán than:
- Cái nên tới cuối cùng cũng phải tới!
- Cái gì tới?
Lâm Vãn Vinh ngạc nhiên há»i.
Tiểu Thanh Tuyá»n mỉm cưá»i, nắm chặt tay Lâm Vãn Vinh theo hắn Ä‘i và o lối rẽ. Từ Chỉ Tình ở sau hai ngưá»i, tiến được và i bước đảo mắt nhìn, tức thì ngẩn ngưá»i. Con đưá»ng phÃa trước lá»™ ra má»™t bãi trống, sá»›m đã tá» tụ mấy trăm ngưá»i, ngồi phÃa trước là hÆ¡n mưá»i vị nho sinh tuổi quá năm mươi, xem thần thái dáng vẻ Ä‘á»u là chà sÄ© uyên bác. Các vị há»c sÄ© phÃa sau Ä‘á»u là những thư sinh, tiểu thư tuổi còn trẻ, ánh mắt táºp trung trên ba ngưá»i; hâm má»™, ghen ghét, lạnh lùng… các sắc thái tâm trạng Ä‘á»u đủ cả. Nhìn thoáng qua đã biết đội hình nà y đợi ở đây từ lâu.
- Tiêu tiểu thư, đây là …
Từ Chỉ Tình do dự một chút nói
Tiêu Thanh Tuyá»n lắc đầu cưá»i khổ, than thở:
- Äây là những tinh anh cá»§a Thánh phưá»ng, ngồi phÃa trước chÃnh là các giáo viên Thánh phưá»ng, Ä‘á»u là văn tông đại há»c sÄ©, thanh danh vang khắp thiên hạ, so vá»›i lệnh tôn cÅ©ng không kém mấy phần, tá»· tá»· hẳn cÅ©ng nghe qua danh tiếng cá»§a bá»n há». VÅ© Anh Äiện Äại Há»c SÄ© Dưỡng Trai cư sÄ© Nghiêm Ná»™t, Thăng An cư sÄ© Dương Tháºn, Äiá»n Trung Trầm Thạch Äiá»n Huyá»n Thá»±c đạo sÄ© Tống Cảnh Liêm, Thương Minh tiên sinh Lý Hà n Phong, Trung Khê cư sÄ© Lý Nguyên Dương…
Từ Chỉ Tình nghe được liá»n hoảng hốt, mấy danh vị nà y nà ng đâu chỉ vừa má»›i nghe qua, bất luáºn những kẻ Ä‘á»c sách đương thá»i thì không ai thì không biết những ngưá»i kia. Mấy vị nà y đương thá»i Ä‘á»u là báºc đại nho, nói đến thanh danh không kém Từ Vị là mấy, có và i ngưá»i còn là tiá»n bối cá»§a Từ Vị. Những ngưá»i nà y là giáo viên cá»§a “Ngá»c Äức Tiên Phưá»ngâ€, khó trách “Ngá»c Äức Tiên Phưá»ng†lại có thanh danh như thế. Bá»n há» tá» tá»±u lại, Lâm Tam đấu nổi hay không?
- Là m sao thế? Mấy vị nà y rất nổi danh hay sao?†Lâm Vãn Vinh báºt cưá»i:
Cái gì dương tháºn nguyên dương*, ta má»™t ngưá»i cÅ©ng không biết.
(* Cái nà y là Lam Tam cố tình ghép tên mấy lão kia thà nh ‘đầu dê, xxx dê )
“Cả mấy vị nà y cÅ©ng chưa từng nghe danh qua, chẳng lẽ há»c vấn cá»§a hắn từ trên trá»i rÆ¡i xuống chắc?†Từ Chỉ Tình không nhịn được lưá»m hắn má»™t cái khẽ nói:
- Mấy vị nà y Ä‘á»u là há»c sÄ© nổi danh cùng phụ thân ta, khó có thể gặp mặt má»™t ngưá»i, không ngá» hôm nay lại gặp được nhiá»u như váºy, ngươi cÅ©ng không thể coi thưá»ng được.
“Ta coi thưá»ng cái rắm! Lão tá» có đại pháo dưới núi, ai cản ta ta bắn!†Hắn hừ má»™t tiếng, vá»— vá» bà n tay nhá» bé cá»§a Thanh Tuyá»n, cưá»i ha hả lá»›n tiếng, kêu lên:
- Oa, tháºt là đông đảo,má»i ngưá»i khai đại há»™i bây giá» sao?
PhÃa trước, má»™t ngưá»i râu tóc bạc phÆ¡, thân mặc nho phục, khẽ vuốt râu nhìn hắn đầy uy nghiêm, quát:
- Là kẻ nà o, sao dám xông và o sÆ¡n môn Thánh Phưá»ng ta?
- Còn ngươi là ngưá»i phương nà o? Sao dám tá»± tiện há»i ta?
Lâm Vãn Vinh nhếch mà y, lá»›n giá»ng đáp trả.
Tà i sản của thuyuy12
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a thuyuy12
21-04-2009, 12:04 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp. Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 2,430
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1,078 Times in 389 Posts
Chương 358: Dữ phu tỠ- dữ thiên tỠ- PII
Dịch: kenlida
Biên dịch & Biên táºp: Melly
Nguồn: TTV
Dám trả lá»i như thế, đây là lần đầu nghe thấy, lão nhân kia sá»ng sốt, ngạo nghá»… nói:
- Ta là Tiá»n triá»u Văn Hoa Äiện đại há»c sÄ©, Äiá»n Trung Trầm Thạch Äiá»n. Còn ngươi là ngưá»i nà o?
Từ Chỉ Tình thấy Lâm Tam tháºt sá»± không biết ngưá»i nà y, vá»™i và ng kéo tay áo hắn, gấp gáp giải thÃch:
- Vị nà y… là Trầm tiên sinh, là lão thần của Tiên Hoà ng, so với cha ta còn cao hơn.
“Lão thần Tiá»n triá»u? Äó chẳng phải là đã nghỉ hưu rồi sao?†Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Ta là Kim Lăng Tiêu phá»§ Äệ Nhất Gia Äinh, cÅ©ng là Khoái Cảm Pháo Thần.
Trầm Thạch Äiá»n lắc lắc đầu, tên Khoái Cảm Pháo Thần trước mắt nà y có bá»™ mặt ma mãnh tươi cưá»i, lông bông bốc đồng, tháºt sá»± là là m nhục tư cách kẻ văn sÄ©. Lão hừ má»™t tiếng:
- Giá»i cho má»™t tiểu tá» mồm mép, dám ở trước mặt ta cưá»i cợt. Hôm nay phải khai báo cho rõ rà ng. Nếu có gian dối, ta bẩm viện chá»§ trị ngươi tá»™i tá»± tiện tiến và o thánh phưá»ng.
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả:
- Tá»± tiện xông và o Thánh Phưá»ng? Hay cho cái tá»™i danh kia, dá»±a và o Thánh Phưá»ng nà y cá»§a ngươi cÅ©ng dám tá»± láºp hình phạt, gán tá»™i danh cho ta? Äất trá»i rá»™ng lá»›n nà y, giữa thanh thiên bạch nháºt thì ta chẳng lẽ đến nÆ¡i nà y nÆ¡i khác không được sao?
Trầm Thạch Äiá»n ngạo nghá»… đáp:
- Không phải bá»n ta tá»± láºp hình phạt, chinh là Thánh Tổ hoà ng đế từng ban tặng danh hiệu Thánh phưá»ng ’Dữ Thiên Tá»*‘. Ngươi hôm nay dám xông và o Thánh Phưá»ng chÃnh là ’Nhiá»…u thiên**’, ta phạt ngươi có gì là không thể?
(* Cùng sánh vá»›i trá»i, tá» tá»±u vá»›i trá»i
** gây rối, nhiá»…u loạn trá»i)
Từ Chỉ Tình nghe thấy ảm đạm lắc đầu, quả nhiên là gừng cà ng già cà ng cay, Ä‘em huấn thị cá»§a Thánh Tổ hoà ng đế ra, gán tá»™i danh ’Nhiá»…u thiên‘, cho dù đương kim Hoà ng đế có Ä‘Ãch thân đến cÅ©ng không dám nói gì. Trong lòng nà ng thoáng chút lo lắng, vá»™i ngẩng đầu lên như muốn nói gì đó, Tiêu Thanh Tuyá»n cháºm rãi lắc đầu, nhá» nhẹ bảo:
-Từ tá»· tá»·, hãy tin phu quân ta, trên Ä‘á»i nà y không gì có thể là m khó chà ng.
- Hay cho má»™t ‘Dữ Thiên Tá»â€™!
Lâm Vãn Vinh lạnh lùng cưá»i:
- Vị Trầm lão gia tá» nà y, ta bất tà i xin há»i má»™t câu, ai là “Thiên†cá»§a đại Hoa ta?
Trầm Thạch Äiá»n ôm quyá»n đáp:
- Äại Hoa chà Thiên, đương nhiên là đương kim Bệ Hạ, vạn thừa chi tôn, được xưng Thiên tá».
- Hay lắm, hay lắm!
Lâm Vãn Vinh vỗ tay:
- Ngươi gán cho ta tá»™i Nhiá»…u Thiên, như váºy nghÄ©a là Thánh Phưá»ng nà y là ‘Thiên†đúng không?
- Äó là tá»± nhiên…
Trầm Thạch Äiá»n đáp:
- Thánh Phưá»ng ta ‘tá» tá»±u vá»›i trá»i (dữ thiên tá»)’, ngươi dám xông và o Thánh Phưá»ng, tá»± nhiên là Nhiá»…u Thiên!
Lâm Vãn Vinh biến sắc, quát lớn:
- Giá»i cho Trầm Thạch Äiá»n, dám có ý đồ tạo phản! Ngưá»i đâu, bắt hắn lôi xuống!
Trầm Thạch Äiá»n ngỡ ngà ng biến sắc, mặt mÅ©i tái nhợt, chỉ và o Lâm Vãn Vinh:
- Ngươi, ngươi nói báºy bạ! Ta đối vá»›i Hoà ng Thượng má»™t lòng trung thà nh, có thiên địa chứng giám!
- Hay cho một câu ‘Thiên địa chứng dám’, không rõ ‘Thiên’ mà Trầm lão gia tỠnói ở đây, là chỉ ‘Thiên’ nà o thế?
Lâm Vãn Vinh nhếch mép cưá»i, lạnh lùng nói.
- Cái nà y…
Trầm Thạch Ä‘iá»n im lặng, chẳng biết trả lá»i thế nà o cho tốt, suy tư ná»a ngà y má»›i ương bướng nói:
- Hai cái Ä‘á»u đúng, cả hai Ä‘á»u là “Thiênâ€â€¦
Lâm Vãn Vinh cất tiếng cưá»i to, âm thanh dưá»ng như muốn là m vỡ đá tan và ng, đột nhiên ngừng lại, nắm chặt tay quát:
- Hay cho nhà ngươi má»™t Trầm Thạch Äiá»n, hao phà bao công Ä‘á»c sách thánh hiá»n, lại tá»± xưng Thánh Phưá»ng như trá»i. Äá»u biết rằng ‘Nước không có hai chá»§, dân không có hai trá»i’. Ngươi xem Thánh Phưá»ng là trá»i, váºy Hoà ng đế Äại Hoa, con dân Hoà ng Äế Äại Hoa để ở đâu? Äây không phải là thà nh tâm thuần phục, quả nhiên là phÆ¡i bà y quá rõ rà ng a!
Sắc mặt Trầm Thạch Äiá»n đại biến, hắn nắm mÆ¡ cÅ©ng không nghÄ© tá»›i, kẻ trước mặt mình chỉ như má»™t đứa ranh con lấm la lấm lét mà mồm mép lại lợi hại như váºy. Äem cái tá»™i danh mưu phản đưá»ng hoà ng vững và ng phán ra, chỉ háºn mình nhất thá»i khiến cho hắn thấy được nhược Ä‘iểm.
- Ngươi xem, đây là cái gì?
Lâm Vãn Vinh đột nhiên lấy từ trong ngá»±c ra tấm Kim bà i ngá»± ban, thoáng cưá»i nhạt, Trầm Thạch Äiá»n là lão thần Ä‘á»i trước, đương nhiên nháºn ra váºt nà y, giáºt mình má»™t cái, khó khăn lui lại hai bước, chỉ và o hắn há»i:
- Là Hoà ng Thượng phái ngươi đến?
Lão già nà y thấy Kim Bà i ngá»± ban nhưng lại không quỳ xuống, Lâm Vãn Vinh thầm tức giáºn, lạnh lùng hừ nhẹ má»™t tiếng:
- Chẳng lẽ lại là các ngưá»i má»i ta tá»›i? Hoà ng Thượng có nói, trên núi nà y có và i ngưá»i, dá»±a hÆ¡i ấm Thánh Tổ Hoà ng Äế, không biết tốt xấu, tá»± cao tá»± đại, xem dân như không có, đặc biệt dặn dò ta đến răn Ä‘e má»™t phen. Trầm Lão Tiên sinh, ngươi đã ưu ái tôn kÃnh Thánh phưá»ng như trá»i, không cần nói gì nữa, đà nh phải khai Ä‘ao vá»›i ngươi thôi…
Tà i sản của thuyuy12
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a thuyuy12
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì