- Ta có chút khó chịu, cho mượn vai ngươi dựa một chút!
Mông Tiên Âm nhỏ giọng nói.
Thấy trên mặt Mông Tiên Âm còn lộ hai dòng nước mắt thương cảm, Cổ Thần thở ra một hơi, gật đầu.
Mông Tiên Âm tựa đầu trên vai Cổ Thần, chốc lát sau bắt đầu khóc lớn lên!
Cùng với Mông Tiên Âm gặp lại đã hơn nửa tháng rồi, đây là lần đầu tiên Cổ Thần nhìn thấy nàng rơi lệ, lần đầu tiên nghe nàng khóc, nàng là công chúa Đế Đình Đại Mông, thời điểm Thiên Nguyên đế quân còn trên đời, tụ tập hàng vạn hàng nghìn sủng ái một thân.
Thế nhưng, Thiên Nguyên đế quân vừa chết, mặc dù nàng thân là thánh nữ Băng Thần Tông cũng không thoát khỏi số phận bị vứt bỏ, sư phụ đã vứt bỏ nàng, huynh trưởng vứt bỏ nàng, bọn họ vì lợi ích của mình cư nhiên không tiếc tặng nàng cho Tàng Thiên Cơ làm tiểu thiếp.
Mặc kệ Mông Tiên Âm có nguyện ý hay không, hai người Mông Ngưng Băng, Mông Anh Minh căn bản không hề để tâm tới suy nghĩ của nàng, cưỡng chế tặng nàng cho Tàng Thiên Cơ.
Nguyên nhân chính là như vậy, khi Mông Tiên Âm nghe Cổ Thần nói tiểu long nữ bị cưỡng chế gả đi Bắc Hải, nàng cũng đồng cảm thương tâm1
Nhưng mặc kệ như thế nào đi nữa, nàng so với tiểu long nữ còn hạnh phúc hơn một chút, bất hạnh của nàng sau khi Thiên Nguyên đế quân qua đời mới phát sinh, mà bất hạnh của tiểu long nữ là do một tay Đông Long Vương tạo thành.
Tất cả bất hạnh của Mông Tiên Âm đều từ khi Thiên Nguyên đế quân qua đời bắt đầu, hôm nay một lần nữa nghe được tin tức Thiên Nguyên đế quân tử vong, tình cảm áp lực trong lòng lập tức bạo phát mãnh liệt.
Cổ Thần có thể lý giiar tâm tình của Mông Tiên Âm, kiếp trước, tại thời điểm này Mông Tiên Âm không hề gặp gỡ Cổ thần, cuối cùng số phận xuôi dòng, bị Tàng gia bắt đi, trở thành tiểu thiếp của Tàng Thiên Cơ, suốt đời sinh hoạt giống như cái xác không hồn.
Nguyên nhân chính là bởi vì hận Tàng Thiên Cơ, vì vậy tại thời điểm Cổ Thần đối địch với Tàng Thiên Cơ, Mông Tiên Âm âm thầm trợ giúp Cổ Thần mấy lần!
Thế nhưng, kiếp này bởi vì biến số Cổ Thần, số phận của Mông Tiên Âm đã trệch khỏi quỹ đạo vốn có.
Cổ Thần đã thay đổi vận mệnh của hắn, thay đổi số phận của phụ thân, thay đổi số mệnh của Hư Thiên Tông… Bởi vì Cổ Thần sống lại, số phận của rất nhiều người bên cạnh hắn đều bị ảnh hưởng, sản sinh biến hóa khác nhau, không còn y nguyên đường ray kiếp trước.
Mông Tiên Âm không biết đã khóc lóc bao lâu, sau khi tâm tình phát tiết xong, cuối cùng ngừng lại, trên mặt lại khôi phục bản sắc băng lãnh như trước, nói:
- Chúng ta đi thôi, trở lại Băng Thần Tông!
Cổ Thần tung phi kiếm, hai người cùng phi độn trên một phi kiếm, phi độn về phương hướng Băng Thần Tông.
- Cứu ra sư tỷ của ta, ta liều mạng dốc hết toàn lực cũng sẽ trợ giúp nàng đoạt được vị trí đế quân Đại Mông, nàng sẽ trở thành đế quân Đại Mông, có thể kế thừa chí nguyện phụ thân, dẫn dắt Đế Đình Đại Mông phát triển, bằng không rơi vào mấy huynh trưởng, Đế Đình Đại Mông tuyệt không phát triển, có lẽ rơi vào tay chi thứ, tổ tiên Mông gia sợ là di hận! Nắm được Đế Đình Đại Mông trong tay, nàng có thể nắm được số phận tương lai của chính mình, ai cũng không thể ép buộc được.
Thấy thần tình Mông Tiên Âm vẫn còn có chút điệu thấp, Cổ Thần mở miệng nói.
- Cảm tạ ngươi, Cổ Thần!
Tâm tình Mông Tiên Âm khôi phục rất nhiều, nói:
- Nếu không gặp được ngươi, ta không dám tưởng tượng tương lai của ta sẽ là bộ dáng gì nữa? Ta biết tu chân giả truy cầu chính là tiêu dao hậu thể, trong lòng thư sướng, nếu như chính mình không làm chủ được tương lai, bị người khác ép buộc, vậy cũng quá mức bi ai rồi!
- Đúng vậy! Có bất cứ gông xiềng nào trên đỉnh đầu ta, ta đều sẽ hủy diệt, ta làm tu chân giả, ngạo nghễ lập thế, sao có thể chịu người khác áp bức?
Cổ Thần gật đầu nói.
Mông Tiên Âm có chút đồng ý, nói:
- Cổ Thần, sau khi luận võ đoạt đế xong, ngươi dự định đi đâu?
Cổ Thần thoáng suy nghĩ một chút, nói:
- Sẽ tìm một địa phương nào đó bế quan, đột phá tu vi tới Đoạt Xá kỳ, chỉ khi bước vào Đoạt Xá kỳ ta mới có thể mở ra được Linh Lung bảo tháp tầng thứ hai, sư tỷ ta tiến vào thời gian chi tháp thì ta mới có nhiều thời gian tìm kiếm phương pháp hóa giải huyền âm tuyệt mạch hơn!
- Ngươi thực sự muốn đi cấm địa Bắc Hoang, tìm kiếm thuần dương đan phương? Nơi đó chính là Trụy Tiên Chi Địa, ngay cả cường giả Độ Hư cảnh tiến vào cũng sẽ vẫn lạc!
Mông Tiên Âm hỏi, ngụ ý hi vọng Cổ Thần không nên mạo hiểm như vậy.
Cổ Thần cười cười, nói:
- Người có ý, sự tất thành, bất cứ ở nơi nào, vô luận là di chỉ ma tông, hay tại bí cảnh Lý gia, hoặc là yêu vực Đông Hoang, Côn Ngô Bí Cảnh đều luôn luôn trải qua mạo hiểm tính mạng, chỉ cần cấm địa Bắc Hoang thực sự có Thuần Dương Đan Phương, ta nhất định sẽ tìm tòi đến tột cùng.
Mạo hiểm chân chính là ở Hiên Viên đế trủng, thế nhưng đã bị Cổ Thần hóa hiểm thành an, không chỉ không mất mạng, ngược lại còn chiếm được truyền thừa đạo thống của Hiên Viên đại đế.
Tục ngữ nói: Đại nạn không chết tất có hậu phúc!
Lúc Cổ Thần tử vong dĩ nhiên sống lại thời điểm thiếu niên mười tuổi chẳng phải chính là đại nạn không chết, hậu phúc sẽ tới hay sao, cuộc đời này có đại khí vận làm bạn.
- Vây ngươi chừng nào đi?
Mông Tiên Âm hỏi, khả năng chính bản thân nàng cũng không phát hiện, nàng đối với tương lai của Cổ Thần càng lúc càng có hứng thú rồi, nàng muốn biết sau này Cổ Thần thế nào, sau này muốn đi đâu?
Cổ Thần suy nghĩ một chút, nói:
- Còn không biết, chí ít bế quan trước, để tu vi đột phá tới Đoạt Xá kỳ rồi tính, đồng thời, cuối năm sau tiểu long nữ sẽ phải gả tới Bắc Hải, ta nhất định phải đi Bắc Hải một chuyến, khi đó nếu bước vào Đoạt Xá kỳ, xong xuôi chuyện tình tiểu long nữ, có thể ta sẽ trực tiếp đi về phía bắc, tiến vào Trụy Tiên Chi Địa, chỉ là muốn bước vào Đoạt Xá kỳ, thời gian hơn một năm thực sự quá ngắn ngủi, cho dù ta có linh thạch thượng phẩm vô cùng vô tận tiêu hao chí ít cũng phải có thời gian năm ba năm, ai… Thời gian cấp bách a!
- Nếu ngươi có tư chất tiên căn siêu phẩm, ta có thể giúp ngươi.
Mông Tiên Âm nói.
Cổ Thần gật đầu, nhãn thần sáng ngời, hỏi:
- Giúp như thế nào?
Mông Tiên Âm nói:
- Đế Đình Đại Mông có một tiểu tiên giới, bên trong phong ấn một linh mạch tuyệt thế, linh khí bên trong tinh thuần không gì sánh được, đồng thời vô cùng sung túc, tương đương với cực phẩm linh thạch vô cùng vô tận cho ngươi hấp thu, tu luyện ở bên trong so với tu luyện hấp thu linh thạch thượng phẩm còn nhanh hơn năm ba lần, chỉ là ta phải trở thành đế quân Đại Mông ngươi mới có khả năng tiến vào tiểu tiên giới, những người khác căn bản không để người ngoài tiến vào tiểu tiên giới.
- Linh mạch tuyệt thế? Tương đương với linh thạch cực phẩm vô cùng vô tận cho tu sĩ hấp thu?
Cổ Thần hít sâu một hơi, tinh thần lập tức hưng phấn, nói:
- Thực sự có địa phương như vậy? Hơn một năm ta cũng có tự tin đột phá tới Đoạt Xá kỳ, Đế Đình Đại Mông có địa phương quý giá như vậy vì sao không người nối nghiệp? Hẳn là phải cao thủ tầng tầng lớp lớp mới đúng a?
Cổ Thần có chút không giải thích được, nếu như thực sự có bảo địa như vậy, thành viên Đế Đình Đại Mông tiến vào tiểu tiên giới tu luyện, vậy tu vi không tăng tiến vèo vèo mới lạ?
Mông Tiên Âm lắc đầu nói:
- Mặc dù tiểu tiên giới tốt, thế nhưng linh khí bên trong quá mức sung túc, cộng thêm bị phong ấn lưu trữ lâu dài, không phải là người bình thường có thể chịu đựng được. Tu sĩ có tiên căn thượng phẩm tiến vào tiểu tiên giới không thể ở lâu quá nửa khắc, căn bản không kịp luyện hóa linh khí vào cơ thể, ngược lại còn bị linh khí vào cơ thể quá nhiều bạo thể mà chết, chỉ có đại thiên tài tiên căn siêu phẩm mới có thể tu luyện trong tiểu tiên giới, Đế Đình Đại Mông không có đại thiên tài tiên căn siêu phẩm, dù tiểu tiên giới có tốt cũng không có đất dụng võ.
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
- Thì ra là thế!
Cổ Thần bừng tỉnh đại ngộ, linh khí quá nhiều, lúc này tư chất trở nên phi thường quan trọng, nếu như tốc độ luyện hóa linh khí kém hơn so với tốc độ linh khí dũng mãnh tiến vào trong cơ thể sẽ sinh ra tình huống linh khí quá nhiều bạo thể mà chết.
Trong tiểu tiên giới nơi nơi đều là linh khí tinh thuần do linh mạch tuyệt thế phát ra, không có tư chất tiên căn siêu phẩm căn bản không thể tiến vào tiểu tiên giới tu luyện. Đế Đình Đại Mông không người nối nghiệp, có bảo địa như tiểu tiên giới cũng không thể phát huy được tác dụng của nó, thực sự là phí phạm thiên vật.
- Ngươi không nên hỏi vì sao không có thế lực khác tới tranh đoạt bảo địa này, quyền khống chế tiểu tiên giới nằm trong tay huyết mạch Mông gia chúng ta, ai dám không vào tiểu tiên giới, cho dù là cường giả Độ Hư cảnh Mông gia cũng có thể dễ dàng giết chết, tu sĩ đã bước vào Độ Hư cảnh, tác dụng của tiểu tiên giới không còn như Mệnh Tuyền cảnh, Độ Hư cảnh coi trọng lĩnh ngộ pháp tắc chứ không quá coi trọng linh khí tư chất, tiểu tiên giới tối đa chỉ là địa phương tu luyện tốt hơn bình thường mà thôi. Từ trước tới nay quyền khống chế của tiểu tiên giới nằm trong tay lịch đại đế quân, vì vậy chỉ khi ta trở thành đế quân ngươi mới có thể tiến vào tiểu tiên giới tu luyện, cũng đảm bảo an toàn.
Mông Tiên Âm nói.
- Tốt!
Cổ Thần kích động bắt lấy cánh tay Mông Tiên Âm, nói:
- Nếu như ta có thể sớm ngày bước vào Đoạt Xá kỳ, ân tình của nàng đối với ta, Cổ Thần trọn đời không quên!
Sớm bước vào Đoạt Xá kỳ bao nhiêu có thể sớm mở ra tầng thứ hai Như Ý Linh Lung bảo tháp bấy nhiêu, như vậy Cổ Thần mới có nhiều thời gian tìm kiếm phương pháp giải trừ huyền âm tuyệt mạch hơn, hôm nay Cổ Thần đã mười tám tuổi, sư tỷ hai mươi hai tuổi, sư tỷ chỉ còn sống được mười năm.
Qua mỗi một năm, thời gian Cổ Thần tìm kiếm huyền âm tuyệt mạch thiếu đi một năm.
Tu vi Mệnh Tuyền cảnh không thể so sánh với Thần Hải cảnh, một năm có thể tăng tiến mấy cấp độ, nếu như không có cơ duyên tạo hóa lớn, coi như là Cổ Thần có tiên căn siêu phẩm, có rất nhiều linh thạch thượng phẩm cho hắn tiêu hao, Cổ Thần cũng phải cần thời gian năm ba năm mới có thể từ Linh Anh trung kỳ bước vào Đoạt Xá kỳ, mà muốn bước vào Nguyên Thần kỳ cần thời gian càng lâu hơn.
Ngay cả như vậy, so với tốc độ tu luyện của Tàng Thiên Cơ còn nhanh hơn gấp đôi, thế nhưng đối với tốc độ rút ngắn thọ mệnh của sư tỷ mà nói, tốc độ tu luyện như vậy vẫn quá chậm.
Tiểu tiên giới chính là một địa phương rất tốt để Cổ Thần đề cao tu vi nhanh hơn, đại hội luận võ đoạt đế vô luận như thế nào Cổ Thần cũng phải giúp Mông Tiên Âm trở thành đế quân Đại Mông.
Diện tích của Đế Đình Đại Mông chỉ là một bộ phận nhỏ của trung thổ, so sánh với Đế Đình Đại Doanh kém hơn nhiều, càng đừng nói tới Thánh Đình Đại Kiền, thế nhưng bắc bộ Đế Đình Đại Mông là băng nguyên Bắc Hoang, rộng lớn vô biên, ở đây căn bản không có phân chia địa giới, một khu vực rất lớn thuộc về Đế Đình Đại Mông quản hạt, nếu như để địa phương này tính làm diện tích Đế Đình Đại Mông, vậy so với Đế Đình Đại Doanh lớn hơn nhiều, thậm chí so với diện tích Thánh Đình Đại Kiền còn lớn hơn.
Đế đô Đế Đình Đại Mông ở phía bắc bộ trung thổ, cùng với Bắc Hoang giao giới, nếu luận tổng địa giới, vị trí đế đô thuộc về vị trí ngả về tây trong tổng địa giới.
Băng Thần Tông, cách đế đô Đại Mông phía tây nam hơn hai vạn dặm, nơi này núi non trùng điệp, hoang tàn vắng vẻ, vết chân ít ỏi, trong quần sơn có một dãy núi phương viên mấy trăm dặm, nơi này có rất nhiều ngọn núi cao chọc trời, xuyên thấu qua tầng mây, lên tới mấy vạn trượng. Băng Thần Tông ở trong dãy núi phương viên mấy trăm dặm này.
Huyền Băng Phong Thần đại trận bao phủ toàn bộ phạm vi mấy trăm dặm bên trong, là một hợp trận siêu cấp nổi danh gần với Thiên Tinh Hóa Hư đại trận của Hư Thiên Tông nhất, nếu như có người tiến vào trong trận pháp, coi như là cường giả Độ Hư bí cảnh đến đây cũng khó có thể phá trận.
Lúc này, Cổ Thần và Mông Tiên Âm thu liễm khí tức, đứng bên ngoài Huyền Băng Phong Thần đại trận.
Huyền Băng Phong Thần đại thận là hợp trận thủy hệ, sát trận bên trong cực kỳ lợi hại, ẩn chứa pháp tắc thủy hệ, coi như cường giả Độ Hư cảnh cũng khó có thể chống đối, cường ngạnh xông vào trong Huyền Băng Phong Thần đại trận cũng giống như cường ngạnh xông vào Thiên Tinh Hóa Hư đại trận của Hư Thiên Tông, quả thực chính là muốn chết!
Bất quá, Cổ Thần là tông sư trận pháp, hơn nữa Mông Tiên Âm là thánh nữ Băng Thần Tông, tuy rằng không biết trận đồ hoàn chỉnh của Huyền Băng Phong Thần đại trận, thế nhưng coi như biết được chút ít. Cổ Thần căn cứ vào tin tức Mông Tiên Âm cung cấp, cộng thêm một đoạn thời gian thôi diễn, muốn hủy diệt Huyền Băng Phong Thần đại trận không dễ dàng, nhưng muốn ra vào trận không phải là việc khó.
Hôm nay Cổ Thần đã là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, chỉ cần hiểu được trận pháp, muốn lẻn vào Băng Thần Tông còn không dễ dàng?
Rất nhanh, Cổ Thần và Mông Tiên Âm tiềm nhập vào trong Huyền Băng Phong Thần đại trận, có tu sĩ Tiên Thiên cảnh tuần tra, bị hai người đơn giản tránh thoát, thỉnh thoảng có trưởng lão Thần Hải cảnh đi ngang qua cũng bị Cổ Thần sớm phát hiện, tránh né vòng qua.
Băng Thần Tông và Hư Thiên Tông giống nhau, các ngọn núi phân chia làm đông tây nam bắc, một tông phân ngũ mạch, đều có truyền thừa, ngọn núi cao nhất là Băng Thần Phong, cao tới vạn trượng, đâm xuyên qua mây mù.
Nguyên bản Đại Mông thuộc về phương bắc, khí trời rét lạnh, ngọn núi cao chừng ba nghìn trượng trở lên đã có thể xuất hiện tuyết trắng đóng băng trên đỉnh, ngọn núi cao vạn trượng hầu như là một mảnh trắng noãn, đóng băng tất cả.
- Sư tỷ của ta bị giam giữ nơi nào?
Tại một sơn động bí mật sườn núi tuyết, Cổ Thần dùng thần thức truyền âm nói.
Mông Tiên Âm chỉ vào một ngọn núi tuyết cao nhất chính giữa nói:
- Tại ngọn núi cao nhất kia, sư phụ ta hẳn là tự mình tọa trấn Băng Thần Phong này, đồng thời còn có mấy thái thượng trưởng lão, phòng thủ rất nghiêm mật…
- Chìa nhà nhà giam ở trong tay người nào?
Cổ Thần biết nhà giam phạm nhân nhất định cực kỳ kiên cố, cho dù là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh cũng không thể phá lao ra ngoài, Hư Thiên Tông như vậy, nghi Băng Thần Tông hẳn cũng là như vậy.
Mông Tiên Âm suy nghĩ một chút, nói:
- Nếu như sư tỷ ngươi quan trọng như vậy, khẳng định chìa khóa nằm trong tay sư phụ ta…
- Vậy muốn cứu sư tỷ ta nhất định phải đánh một trận với sư phụ của nàng rồi?
Cổ Thần liếc mắt nhìn Mông Tiên Âm, nói:
- Nàng tạm thời lưu lại nơi này, ta một mình một người tiến vào Băng Thần Phong, nàng yên tâm, hiện tại ta chỉ cứu một mình sư tỷ ra ngoài, quyết không đả thương bất cứ người nào trong Băng Thần Tông, chuyện ta đã đáp ứng quyết không nuốt lời…
Mông Tiên Âm gật đầu, nói:
- Ta tin ngươi, ngươi đi đi!
- Nàng phải cẩn thận một chút, đừng để bị phát hiện ra!
Cổ Thần nhắc nhở nói, lập tức rời khỏi động, biến mất không thấy.
Mộng Tiên Âm nhìn bóng lưng Cổ Thần rời đi, thì thào tự nói:
- Hắn là quan tâm ta sao?
Tuy rằng Cổ Thần chỉ có tu vi Linh Anh trung kỳ, thế nhưng tu luyện Đỉnh Thiên Quyết, pháp lực so với tu sĩ cùng giai cao hơn nhiều, nhất là thời điểm độ lôi kiếm, đột nhiên lĩnh ngộ được một điểm tương đồng giữa Âm Dương Hỗn Độn chân quyết và Đỉnh Thiên Quyết, dẫn lôi kiếp đệ nhị trọng dung nhập vào trong cơ thể linh anh, hóa thành lực lượng càng khiến thực lực linh anh tăng mạnh.
Tu vi Linh Anh trung kỳ, pháp lực so với tu sĩ Đoạt Xá trung kỳ không chút thua kém, hầu như có thể so sánh được với đại cao thủ Đoạt Xá hậu kỳ.
Băng Thần Tông, tu sĩ thực lực mạnh nhất cũng chỉ đạt tới Đoạt Xá hậu kỳ, Cổ Thần ẩn nấp khí tức, ai cũng không thể dùng thần thức phát hiện ra sự tồn tại của hắn.
Huống chi, Băng Thần Tông có Huyền Băng Phong Thần đại trận hộ tông, chưa từng có người nào thần không biết quỷ không hay tìm đến, các đại nhân vật cao tầng trong tông căn bản không hề lo lắng sẽ có người lẻn vào trong Băng Thần Tông, nếu như có người xâm lấn, vừa vào Huyền Băng Phong Thần đại trận bọn họ lập tức biết được.
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Vô cùng thuận lợi, Cổ Thần nhanh chóng tiến vào đỉnh Băng Thần Phong, đây là một mảnh đất bằng phẳng phương viên mấy trăm trượng, hẳn là đỉnh ngọn núi đã bị con người dùng đại pháp lực lột bỏ, vì vậy mới trở nên bằng phẳng như hiện tại.
Tại trung ương đỉnh núi có một toàn cung điện băng tuyết thật lớn --- Băng Thần Điện. Băng Thần Điện rộng chừng trăm trượng, cao hơn mười trượng, vô cùng hùng vĩ.
Một gã trưởng lão Kim Đan kỳ tuổi chừng bốn mươi vừa mới từ trong Băng Thần Điện rời khỏi, phi độn cực nhanh, Cổ Thần dùng Phong Ảnh bí thuật, thần không biết quỷ không hay xuất hiện sau lưng hắn, tên trưởng lão này còn chưa kịp phản ứng đã bị Cổ Thần điểm trúng, che lại huyệt đạo toàn thân, trói buộc pháp lực tu vi của hắn.
Chốc lát sau, tên trưởng lão Kim Đan kỳ tuổi chừng bốn mươi này lại quay trở về Băng Thần Điện.
- Kim sư thúc, sư thúc trở về nhanh như vậy?
Thủ vệ canh gác bên ngoài Băng Thần Điện thi lễ với gã trưởng lão này, hỏi.
Thủ vệ Băng Thần Điện đều là đệ tử tinh anh, toàn bộ đều là cao thủ Thần Hải cảnh, địa vị cực cao. Mở miệng nói chuyện chính là một trong hai gã đệ tử Thần Hải cảnh.
- Đã quên mất một chuyện quan trọng phải báo cáo lại chưởng giáo chí tôn! Ta chỉ đành quay lại một lần nữa!
Kim trưởng lão lãnh đạm nói một câu, trực tiếp tiến vào Băng Thần Điện.
Vị Kim trưởng lão này tự nhiên không phải là Kim trưởng lão đích thực, mà là Cổ Thần biến hóa thành, tuy là ảo thuật thế nhưng ảo thuật do chân nhan đan hỗ trợ, cho dù là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh cũng đừng mơ tưởng nhìn ra dấu vết, càng đừng nói tới tu sĩ Thần Hải cảnh.
Cổ Thần khống chế tu vi tại cảnh giới Kim Đan trung kỳ, nghênh ngang bước vào trong Băng Thần Điện, dọc theo đường đi gặp phải mấy tên đệ tử, tất cả đều cung kính thi lễ với hắn, Cổ Thần chỉ thản nhiên cười bước qua.
Lúc này không phải là thời điểm nghị sự, bên trong Băng Thần Điện ngoại trừ mấy đệ tử trong coi không còn người nào khác.
- Tông chủ ở đâu?
Cổ Thần trực tiếp đi tới cạnh một gã đệ tử, hỏi.
- Hồi bẩm Kim trưởng lão, tông chủ và khách nhân Đế Đình Đại Doanh đang nói chuyện tại hậu điện!
Đệ tử kia trả lời, sắc mặt có chút nghi hoặc, thầm nghĩ Kim trưởng lão vừa mới đi ra ngoài, thế nào lại trở về? Dĩ nhiên đi hỏi tông chủ ở nơi nào?
Bất quá, nghi hoặc thì có nghi hoặc, tên đệ tử này sao có thể nhìn ra mánh khóe của Cổ Thần, đồng thời Cổ Thần cũng không ngại bị người khác nhìn thấu, dù sao đi nữa thời điểm lấy chìa khóa trong tay Mông Ngưng Băng nhất định phải đánh một trận, hắn tuyệt đối không tin Mông Ngưng Băng sẽ đơn giản đưa chìa khóa cho hắn.
- Là khách của Đại Doanh? Là ai?
Cổ Thần nói.
- Một người là đạo sĩ mặc đạo y bát quái, một người là thái tử điện hạ Đế Đình Đại Doanh, Tàng Thiên Cơ!
Tên đệ tử này đúng sự thực đáp lời.
- Tàng Thiên Cơ ở đây?
Cổ Thần nhướng mày một cái, phất ống tay áo, trực tiếp bước vào hậu điện.
Tên đệ tử này nhìn bóng lưng Kim trưởng lão, trong lòng có chút giật mình, không biết vì sao ánh mắt cuối cùng Kim trưởng lão nhìn hắn để hắn có cảm giác nguy hiểm cực độ, hắn chưa từng thấy trên người bất cứ trưởng lão nào có khí tức nguy hiểm tới như vậy.
Trong hậu điện Băng Thần Điện tổng cộng có tám người, vây quanh một chiếc bàn hình vuông, hai người đối diện ngồi hai đầu, sáu người còn lại thì chia đều ngồi hai bên, trái phải mỗi bên ba người.
Hai người ngồi hai đầu là một thiếu phụ nhìn qua tuổi tác ước chừng ba mươi, mi như lá liễu, mắt như minh châu, môi mọng răng trắng, phong tư diễm lệ, xinh đẹp tuyệt trần, thanh lệ mà cao nhã, làm người khác vừa nhìn liền không rời được ánh mắt.
Bất quá, thiếu phụ này so với Mông Tiên Âm có chút giống nhau, trên mặt che kín một tầng sương lạnh, giống như một tòa băng sơn, khiến mọi người sợ hãi.
Thiếu phụ này không phải ai khác, chính là tông chủ Băng Thần Tông, Mông Ngưng Băng.
Ngồi đối diện với Mông Ngưng Băng là một thanh niên tuấn mỹ nhìn qua tuổi còn rất trẻ, người này đầu đội tử ngọc kim quang, lưng đeo bạch ngọc long bội, mặc tử dụ long bào, đầu hơi ngửa, hai mắt để lộ ra một cỗ khí thế ngạo thị thiên địa, chính là thái tử Đế Đình Đại Doanh Tàng Thiên Cơ.
Sáu người ngồi hai bên, người thứ nhất bên phải mặc đạo bào bát quái, tuổi chừng bốn mươi, hai bên tóc mai hơi trắng, người này Cổ Thần nhận ra được, chính là Nam Thiên đạo nhân.
Năm người khác có nam có nữ, có bốn người là thái thượng trưởng lão của Băng Thần Tông, còn có một người mặc long bào, vừa nhìn liền biết là đế tử, chính là nhị ca Mông Anh Minh của Mông Tiên Âm, mỗi một người đều là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh.
Ánh mắt Nam Thiên đạo nhân không chút biểu tình, ánh mắt nhìn chiếc bàn trước mặt, không nói một lời.
Mông Ngưng Băng thấy thế, lộ ra nụ cười mỉm, nắm cánh tay Nam Thiên đạo nhân, nói:
- Nam Thiên, sao phải để bộ mặt dài ngoẵng này, chỉ cần huynh trợ giúp Anh Minh tham gia đại hội luận võ đoạt đế, ta sẽ trả lại nữ nhi bảo bối cho huynh…
Nam Thiên đạo nhân rút cánh tay trở về, ôn hòa nói:
- Đến lúc đó xin Mông tông chủ không nên lời hứa của mình là được…
- Ai…, huynh đừng gọi ta là Mông tông chủ, hà tất phải phân biệt rõ như vậy? Nam Thiên, thoải mái một chút đi, người khác nhìn thấy còn tưởng rằng ta ép buộc huynh!
Hai mắt Mông Ngưng Băng như nước, nhìn Nam Thiên đạo nhân nói.
Nam Thiên đạo nhân chuyển đầu qua một bên, không để ý tới.
- Mông tông chủ, người khác không nhận tình của ngươi, hà tất phải nhìn cái mông lạnh nhạt của người ta? Theo ta nhìn, tham gia đại hội luận võ đoạt đế, một mình ta là đủ rồi, nhiều hơn người này chỉ là trói buộc, không bằng giết chết nữ nhi của hắn, không còn một mảnh, như vậy đoạt tuyệt hi vọng, sau này có thể cùng Mông tông chủ một chỗ rồi…
Tàng Thiên Cơ nhìn Nam Thiên đạo nhân, lộ ra nụ cười khinh miệt.
- Ngươi dám.
Nam Thiên đạo nhân lạnh lùng nói.
- Hừ…
Chỉ nghe Tàng Thiên Cơ tức giận hừ một tiếng, thân thể đột nhiên biến mất không thấy, trong sát na lại xuất hiện ngay bên cạnh Nam Thiên đạo nhân.
Xẹt một tiếng bạo tạc, một đạo chưởng cương lôi điện trong nháy mắt xuất hiện, trực tiếp vỗ về phía Nam Thiên đạo nhân.
Vừa rồi Tàng Thiên Cơ còn ngồi tại đầu bàn bên kia, trong sát na đã tới bên cạnh Nam Thiên đạo nhân, bất cứ cao thủ Mệnh Tuyền cảnh nào ở đây cũng không nhìn thấy qua thân thủ của Tàng Thiên Cơ, nói rõ không phải Tàng Thiên Cơ dùng tốc độ cực nhanh chạy tới bên cạnh Nam Thiên đạo nhân.
Mà là thuấn di, trực tiếp xuất hiện ngay bên cạnh Nam Thiên đạo nhân.
Tốc độ thuấn di nhanh tới mức nào? Tàng Thiên Cơ chỉ hừ một tiếng, chưởng cương đã tới trước mặt Nam Thiên đạo nhân, không một ai nghĩ đến, Tàng Thiên Cơ dĩ nhiên bất ngờ xuất thủ.
Nam Thiên đạo nhân tránh không kịp, mắt thấy chưởng ấn mộc lôi sẽ đánh vào người chính mình, chỉ đành tung mạnh song chưởng, chống đối lại hai chưởng của Tàng Thiên Cơ.
Phụt…
Một ngụm máu tươi từ trong miệng Nam Thiên đạo nhân phun ra, giống như diều đứt dây, thân thể Nam Thiên đạo nhân bị Tàng Thiên Cơ oanh kích đi hơn mười trượng, hung hăng đụng mạnh vào vách tường.
Tàng Thiên Cơ vỗ vỗ tay, chắp sau lưng, đầu khẽ nhếch, hừ lạnh nói:
- Nghìn vạn lần đừng nên hỏi ta có dám hay không! Đây là một vấn đề nguy hiểm.
Nam Thiên đạo nhân nặng nề ngã trên mặt đất, là một đại cao thủ Đoạt Xá trung kỳ, không thương tổn tới Mệnh Tuyền, chỉ là phun ra một ngụm máu tươi, thụ thương cũng không nặng, thế nhưng thanh âm của Nam Thiên đạo nhân lại tràn ngập vẻ kinh ngạc:
- Ngươi… Dĩ nhiên bước vào Đoạt Xá kỳ?
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
- Phải tạ ơn Cổ Thần ban tặng, để tu vi của ta đột phá một lần nữa, bước vào Đoạt Xá kỳ, dưới Nguyên Thần, quét ngang vô địch. Hừ, chỉ là một tu sĩ Đoạt Xá trung kỳ cũng dám kiêu ngạo trước mặt ta!
Thanh âm của Tàng Thiên Cơ lạnh lùng vang lên, đầu khẽ nhếch, trong ánh mắt nhìn Nam Thiên đạo nhân tràn đầy khinh thường.
Tàng Thiên Cơ có thông huyền chi thể, đủ tăng lên hai cấp độ, bước vào Đoạt Xá kỳ ngay cả tu sĩ Đoạt Xá hậu kỳ cũng không phải là đối thủ của hắn, chỉ có tuyệt đỉnh cao thủ Nguyên Thần kỳ mới có thể áp được hắn một đầu.
Đồng thời, Tàng Thiên Cơ có Thái Hư Tiên Đỉnh hộ thể, ngay cả cường giả Độ Hư bí cảnh cũng không thể giết chết được hắn, nếu như hắn liều mạng mà nói, tuyệt đỉnh cao thủ Nguyên Thần kỳ cũng phải nhượng bộ lui binh, một tên biến thái đánh không chết, ai cũng không muốn dây dưa nhiều với hắn.
Đồng thời, đáng sợ nhất chính là chiêu thuấn di mà Tàng Thiên Cơ vừa mới thi triển, tuy rằng chỉ là thuấn dị trong khoảng cách rất ngắn, thế nhưng cũng đủ khiến tất cả cao thủ Mệnh Tuyền cảnh ở đây phải sợ hãi.
Thử nghĩ một chút, có người đột nhiên thuấn di tới ngay bên cạnh chính mình, đánh một chưởng vào người ngươi, hoặc có lẽ tùy tiện đâm một chém, cũng có thể là ném ra một pháp bảo nào đó công kích ngươi, coi như là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh cũng khó lòng phòng bị.
- Tàng Thiên Cơ!
Mông Ngưng Băng đứng lên, mặt lạnh lẽo nói:
- Nam Thiên là khách nhân ta mời tới, đả thương người trong Băng Thần Tông chúng ta, ngươi quá càn rỡ rồi!
Nói xong, Mông Ngưng Băng đi tới bên cạnh Nam Thiên đạo nhân, quan tâm nói:
- Nam Thiên, huynh bị thương thế nào?
Nam Thiên đạo nhân lắc đầu, nói:
- Các ngươi dẫn sói vào nhà.
- Ha ha ha ha…
Tàng Thiên Cơ cuồng ngạo cười lớn, nói:
- Ta làm càn? Ngươi cho rằng ta có dám làm càn hay không?
- Ngươi!
Mông Ngưng Băng nhếch môi, mạnh mẽ nuốt vào trong bụng, nhìn bộ dáng bừa bãi cuồng ngạo của Tàng Thiên Cơ nếu nói là hắn không dám, khẳng định sẽ làm ra hành động điên cuồng nào đó.
- Trong thiên hạ không có chuyện gì Tàng Thiên Cơ ta không dám!
Tàng Thiên Cơ nghiêng đầu, nhãn thần giống như thần vương coi rẻ thương sinh.
- Nói khoác không biết ngượng, nơi này là Băng Thần Tông, bên ngoài có Huyền Băng Phong Thần đại trận, cho dù là cường giả Độ Hư bí cảnh cũng không dám làm càn, Tàng Thiên Cơ, ngươi sao dám kiêu ngạo!
Một thanh âm vang lên, mang theo vẻ tức giận rất nặng, người này cũng mặc long bào, chính là Mông Anh Minh.
Nhãn thần Tàng Thiên Cơ lạnh lùng, quát lớn:
- Ngươi cho rằng như vậy?
- Ngươi còn dám kiêu ngạo thử xem, bản đế quân… a…
Mông Anh Minh còn chưa nói xong một câu, Tàng Thiên Cơ khẽ điểm ngón tay, một đạo kim mang đột nhiên bắn ra, bắn thẳng tới Mông Anh Minh.
Mông Anh Minh sớm có chuẩn bị, mi tâm chợt lóe quang mang, một pháp bảo hình dạng ngọc bàn bay ra ngoài, quang mang lóng lánh không gì sánh được, vừa nhìn liền biết cũng không phải là vật phàm, là một kiện pháp bảo cực phẩm, đương một tiếng vang lên, lập tức cản được Kim Linh Trùy.
Thế nhưng còn có một đạo xích mang từ mi tâm Tàng Thiên Cơ bay ra, bay vòng qua, thần không biết quỷ không hay bay tới phía sau Mông Anh Minh, vừa rồi là Kim Linh Trùy, phía sau là Hỏa Linh Trùy, đồng thời bắn vào trong cơ thể Mông Anh Minh, xuyên thấu lồng ngực của hắn.
Mông Anh Minh phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Mông Anh Minh bất quá chỉ có tu vi Linh Anh trung kỳ, cho dù có pháp bảo cực phẩm cũng không phải là đối thủ của Tàng Thiên Cơ, trong sát na liền bị Kim Linh Trùy bắn xuyên thấu lồng ngực, may mà Tàng Thiên Cơ chỉ thị uy, không hề bắn thủng trái tim của hắn, dù thụ thương cũng không quá nặng.
Kim mang, xích mang nhanh chóng bay về, ẩn vào trong cơ thể Tàng Thiên Cơ, ánh mắt hắn nhìn Mông Anh Minh, tràn đầy vẻ coi thường nói:
- Ta đã nói đây là một vấn đề nguy hiểm, một người ngay cả giáo huấn của kẻ khác ngay trước mặt cũng không biết học hỏi, nhất định phải có giáo huấn rơi vào chính mình mới hiểu được tiến bộ, thực sự là một tên phế vật.
Xoạt…
Bốn gã cao thủ Mệnh Tuyền cảnh khác đều đứng lên, đều dùng ánh mắt tràn đầy địch ý nhìn Tàng Thiên Cơ, Mông Anh Minh chính là do Băng Thần Tông trợ giúp lên nào đế quân Đại Mông, ngay cả đế quân trong tương lai mà Tàng Thiên Cơ còn dám ra tay đả thương, Tàng Thiên Cơ quả nhiên vô pháp vô thiên.
Mông Anh Minh giận dữ, tức sùi bọt mép, tròng mắt đều tái rồi.
- Ngươi dám động thủ với bản đế quân? Tàng Thiên Cơ, ngươi thực to gan, ta muốn giết người, cho ngươi đời này kiếp này không thể rời khỏi Huyền Băng Phong Thần đại trận! Bản đế quân…
- Được rồi…
Mông Ngưng Băng quát lên một tiếng, cắt đứt Mông Anh Minh rít gào.
Tàng Thiên Cơ cười lạnh một tiếng, nói:
- Không có bản thái tử, ngươi đời này cũng đừng mơ tưởng ngồi lên vị trí đế quân, ngu ngốc tới mức độ như ngươi, thực sự là kỳ văn thiên hạ!
Mông Anh Minh bị Tàng Thiên Cơ nhìn như nhìn một con kiến hôi ngu ngốc, trong lòng quá giận, quát lớn:
- Bản đế quân…
- Dừng…
Thân thể Mông Ngưng Băng nhoáng lên, xuất hiện trước mặt Mông Anh Minh.
Ba một tiếng vang lên, trực tiếp tát Mông Anh Minh một cái, Mông Anh Minh bị tát đến ngây người, qua một lát mới kêu lên:
- Cô cô, sao người lại đánh ta? Ta đường đường là đế quân Đại Mông, Tàng Thiên Cơ…
- Được rồi…
Nhãn thần Mông Ngưng Băng lạnh lùng, quát lạnh:
- Ngươi còn chưa yên lặng? Nếu như ngươi muốn giành được vị trí đế quân thì ngậm cái miệng nát vụn của ngươi lại!
- Ta, ta đương nhiên muốn làm đế quân.
Thấy được vị trí đế quân của chính mình khó giữ được, thanh âm của Mông Anh Minh nhất thời nhỏ đi nhiều.
Mông Ngưng Băng hừ lạnh một tiếng, thở dài rất có một loại chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, sau đó ánh mắt nàng chuyển hướng Tàng Thiên Cơ, nói:
- Tàng Thiên Cơ, chúng ta là minh hữu, theo như thỏa thuận, ngươi đối đãi mới minh hữu như vậy thực sự có chút quá phận.
- Mông tông chủ, chỉ là các ngươi không đáng cho bản thái tử kiêng kỵ, chúng ta có thể ở chung rất tốt, nhưng sau này nghìn vạn lần không nên hỏi loại vấn đề ngu ngốc ta có dám hay không.
Thần thái Tàng Thiên Cơ tự tin nói:
- Tham gia đại hội luận võ đoạt đế, ta một người là đủ rồi, ta không chỉ có thể quét ngang dưới Nguyên Thần kỳ, đồng thời có tiên bảo Nhật Nguyệt Âm Dương toa, có thể tùy ý thuấn di, tu sĩ Nguyên Thần kỳ cũng phải cam bái hạ phong, ta nghĩ đối thủ cạnh tranh của các ngươi không có khả năng mời tới cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu tới đây trợ trận, ta một mình một người xuất thủ, trăm phần trăm giúp các ngươi đoạt được vị trí đế quân.
- Tốt, Tàng Thiên Cơ, ngươi trợ giúp Anh Minh đoạt được vị trí đế quân, chúng ta sẽ cho ngươi như ý nguyện, tiến vào trong tiểu tiên giới tu luyện trong thời gian hai năm.
Mông Ngưng Băng gật đầu nói.
- Chờ lão tử lên làm đế quân, ngươi vào tiểu tiên giới, lão tử giết chết ngươi.
Môi Mông Anh Minh giật giật, trong lòng oán thầm.
Ánh mắt Tàng Thiên Cơ nhìn quét qua Mông Anh Minh một chút, khẽ cười nói:
- Bản thái tử có bất tử chi thân, cho dù sao tiểu tiên giới, thiên hạ cũng không có người giết được ta, hừ!
Mông Anh Minh rụt đầu, thầm nghĩ:
“Người này là một tên biến thái, ngay cả lão tử nghĩ gì trong đầu cũng biết.”
Mọi người thấy vậy, đều lắc đầu thở dài, thầm nghĩ:
“Trong lòng người nghĩ gì đều hiện rõ trên mặt, ai không biết ngươi nghĩ cái gì?”
Ánh mắt Tàng Thiên Cơ tràn đầy coi thường dừng lại trên người Mông Anh Minh một chút, sau đó chuyển hướng sang Mông Ngưng Băng, nói:
- Mông tông chủ, thời gian tiến vào tiểu tiên giới cần phải kéo dài một năm, ta muốn tu luyện ba năm!
- Vì sao?
Mông Ngưng Băng hỏi.
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Tàng Thiên Cơ nói:
- Các ngươi nói tặng Mông Tiên Âm cho ta làm tiểu thiếp, nhưng Mông Tiên Âm ở đâu? Hơn hai tháng còn chưa nhìn thấy nàng ở nơi nào? Nếu như ta không thấy Mông Tiên Âm, tự nhiên phải có bồi thương, thời gian tu luyện trong tiểu tiên giới kéo dài một năm, có lẽ… Hắc hắc…
Tàng Thiên Cơ đột nhiên cười, nhìn chằm chằm Mông Ngưng Băng nói:
- Mông tông chủ là thánh nữ Băng Thần Tông đời trước, nếu như ngươi tới thay thế Mông Tiên Âm, bản thái tử cũng không ghét bỏ.
Mông Ngưng Băng mỉm cười, nói:
- Mông Ngưng Băng đã già rồi, sao có thể vào pháp nhãn của thái tử Thiên Cơ? Huống chi trong lòng ta chỉ có một người Nam Thiên, kiếp này kiếp sau cũng sẽ không dung người thứ hai, theo như ý của ngươi, tiến vào tiểu tiên giới tu luyện ba năm!
- Tốt!
Tàng Thiên Cơ vỗ nhẹ tay, nói:
- Có bản thái tử xuất thủ, luận võ đoạt đế dễ như trở bàn tay, các ngươi chờ leo lên bảo tọa đế quân đi! Ta sẽ để người trong thiên hạ biết, bản thái tử ủng hộ ai, người đó nhất định có thể trở thành đế quân Đại Mông, ha ha ha ha…
Tàng Thiên Cơ nói xong cao hứng bừng bừng, hài lòng cười ha hả.
Ầm…
Tàng Thiên Cơ đang ngửa mặt lên trời vui cười, đột nhiên vang lên một tiếng nổ, thân thể Tàng Thiên Cơ giống như đạn pháp văng đi, nặng nề đập mạnh vào vách tường, cuối cùng rơi xuống đất.
Phụt…
Một ngụm máu tươi từ trong miệng Tàng Thiên Cơ phun ra.
Tất cả chuyện này đều phát sinh trong lúc điện quang đá lửa, thẳng cho tới khi thân thể Tàng Thiên Cơ đánh vào vách tường, phát ra một tiếng nổ vang mọi người mới phát hiện ra, chỗ Tàng Thiên Cơ vừa đứng xuất hiện một người thanh niên.
Người thanh niên này chừng mười tám mười chín tuổi, mặc quần áo màu xanh, thân hình cao lớn, sắc mặt cương nghị, Nam Thiên đạo nhân thấy người này, kinh hô một tiếng:
- Cổ Thần, là ngươi.
- Cổ Thần?
Liên tiếp vang lên tiếng kinh hô, Cổ Thần, cái tên danh chấn thiên hạ, vang vọng trung thổ, dĩ nhiên ô thanh vô tức xuất hiện trong Băng Thần Tông?
Khiếp sợ! Tất cả cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đều cảm thấy khiếp sợ không gì sánh được, chỉ cảm thấy lông lơ toàn thân dựng đứng, dĩ nhiên có thể vô thanh vô tức vượt qua được Huyền Băng Phong Thần đại trận, đây có còn là người?
Cổ Thần thu tay, khoanh trước ngực, ánh mắt rơi vào Tàng Thiên Cơ trên mặt đất, chỉ một ngón tay cái xuống dưới, nói:
- Tàng Thiên Cơ, ngươi không được!
Cổ Thần nói ra lời này, toàn bộ hậu điện im lặng như tờ.
Tàng Thiên Cơ vừa sử dụng thuấn di đột nhiên tập kích, đánh Nam Thiên đạo nhân văng vào vách tường, phun ra một ngụm máu tươi.
Lúc này mới qua bao lâu, Tàng Thiên Cơ lại bị người khác sử dụng thuấn di, cũng bị oanh kích văng vào tường, miệng phun máu tươi.
Lực lượng một quyền của Cổ Thần vừa rồi rất xảo diệu, chưa tới mức uy hiếp mạnh mẽ tới sinh mạng của Tàng Thiên Cơ, không khiến Thái Hư Tiên Đỉnh tự động hộ thể, chỉ khiến Tàng Thiên Cơ chỉ bị vết thương nhẹ, chỉ có chút chật vật.
Thuấn di a, đây chính là đại thần thông chỉ có cường giả Độ Hư cảnh, lĩnh ngộ pháp tắc không gian mới có thể sử dụng, hiện tại cư nhiên có hai cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đều có thể sử dụng thuấn di?
Tàng Thiên Cơ sử dụng thuấn di là bởi vì có tiên bảo Nhật Nguyệt Âm Dương toa, góp nhặt tinh hoa nhật nguyệt, có thể câu thông âm dương, trong khoảng cách tương đối ngắn tiến hành xuyên toa nhiều lần.
Nhưng vì sao Cổ Thần cũng biết thuấn di? Các cao thủ Mệnh Tuyền cảnh hoàn toàn không hiểu ra sao.
Nam Thiên đạo nhân thay đổi toàn bộ biểu tình lạnh nhạt vừa rồi, thay vào đó là hưng phấn, kích động nói:
- Cổ Thần, ngươi đã bước vào Mệnh Tuyền cảnh rồi.
Cổ Thần mỉm cười, nói:
- Nam Thiên tiền bối, không nghĩ tới cư nhiên gặp được tiền bối ở chỗ này, ha ha… Càng không nghĩ tới dĩ nhiên dụng phải Tàng Thiên Cơ, nói miệng không bằng động thủ, Tàng Thiên cơ, hôm nay để cho ngươi biết, ngươi bất quá chỉ là một rác rưởi phế vật, đừng vội kiêu ngạo!
Sáu vị cao thủ Mệnh Tuyền cảnh của Băng Thần Tông kinh ngạc nhìn Cổ Thần, hoàn toàn không nói ra lời.
Tâm tình của bọn họ lúc này có thể nói là sóng biển ngập trời, vạn bã bôn đằng... Cũng không hề quá đáng.
Huyền Băng Phong Thần đại trận, đây chính là hợp trận hay cả cường giả Độ Hư cảnh cũng có thể ngăn cản được, coi như là Thánh Hoàng đích thân tới cũng không có khả năng thần không biết quỷ không hay lẻn vào trong Băng Thần Tông.
Thế nhưng hiện tại đã có một người, phá hủy ghi chép muôn đời của Băng Thần Tông, không chỉ vô thanh vô tức vượt qua được Huyền Băng Phong Thần đại trận, đồng thời còn là một tu sĩ Linh Anh kỳ Mệnh Tuyền cảnh.
Cổ Thần gần danh vô cùng nổi danh, đầu tiên là tại Kỳ Anh Phong tru diệt gầm trăm tên tu sĩ Kim Đan kỳ tại đại hội liên minh đồ Cổ, được đặt danh hiệu Cổ Sát Thần, sau đó tại thành Bắc Đầu phát ra lời hào hùng, muốn tru sát thập đại đế tử Đế Đình Đại Doanh, đồng thời dưới sự bao vây của rất nhiều cao thủ Mệnh Tuyền cảnh thành công chạy ra khỏi thành Bắc Đẩu.
Cuối cùng, chân chính để cái tên Cổ Thần danh chấn thiên hạ, danh hiệu Sát Thần truyền khắp trung thổ chính là, tại một sơn cốc nho nhỏ cách thành Bắc Đẩu hơn hai vạn dặm phía sau, một lúc tru sát hơn ba mươi vị cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, trong đó bao gồm cả ba vị đế tử Đế Đình Đại Doanh.
Trận chiến ấy, cái tên Cổ Sát Thần khiếp sợ trung thổ, để tất cả các thế lực lớn đều kinh hãi, ngay cả yêu tộc và vu cương đối với cái tên Cổ Sát Thần cũng có nghe thấy.
Cổ Sát Thần chính là một truyền kỳ, năm nay mới mười tám tuổi đã bước vào Mệnh Tuyền cảnh, kết thúc thần thoại đệ nhất thiên tài nghìn năm trở lại đây của Tàng Thiên Cơ, coi như là thiên tài thánh tử Cơ Thần Không hơn nghìn năm trước bước vào Mệnh Tuyền cảnh cũng chậm hơn nửa năm so với Cổ Thần.
Rất đột nhiên, cái tên Cổ Sát Thần đã trở thành đại thiên tài vạn năm trở lại đây, trở thành cao thủ Mệnh Tuyền cảnh nhỏ tuổi nhất trong vạn năm qua, ngoại trừ tu sĩ thời kỳ thượng cổ, thái cổ, không người nào so sánh được.
Hôm nay, một người thanh danh hiển hách như vậy giống như ánh mặt trời mới lên, danh khí không thể ngăn cản, Cổ Sát Thần dĩ nhiên vô thanh vô tức đột nhiên xuất hiện ngay bên trong Băng Thần Tông, ngay cả Huyền Băng Phong Thần đại trận cũng không thể ngăn cản hắn?
Chúng cao thủ Băng Thần Tông sao có thể không sợ hãi?
Thiên hạ ai có thể coi Tàng Thiên Cơ là rác rưởi phế vật, chỉ có một mình một người Cổ Thần mà thôi!
Người thứ nhất phản ứng kịp chính là Mông Anh Minh, gần như chỉ kinh hãi ngây người chốc lát, lập tức vô tay khen:
- Ngươi chính là Cổ Sát Thần gần đây thanh danh lên cao? Ngươi so với Tàng Thiên Cơ càng lợi hại hơn, ngươi giúp ta đoạt lấy vị trí đế quân, chỗ tốt của Đế Đình Đại Mông cho ngươi hưởng không hết…
Thấy Cổ Thần thoáng cái đã đánh văng Tàng Thiên Cơ ra ngoài, Mông Anh Minh nổi hứng thú, Tàng Thiên Cơ dùng Kim Linh Trùy và Hỏa Linh Trùy đả thương hắn, hắn tự nhiên không có cảm tình gì tốt đối với Tàng Thiên Cơ, hiện tại thấy Cổ Thần càng thêm lợi hại, nhất thời muốn đá Tàng Thiên Cơ đi.
Cổ Thần nhìn Mông Anh Minh, nói:
- Thiên phú của ngươi quá kém, không có tư cách kế thừa vị trí đế quân.
Mông Anh Minh không chỉ có tư chất cực kém, quan trọng nhất là đầu óc ngu ngốc, tư chất kém còn có thể thông qua cần cù tu luyện bổ xung, nhưng đầu óc kém thì khắp thiên hạ không có bất cứ loại đan dược hoặc là bí pháp nào có thể bổ xung được!
- Lớn mật, bản đế quân là hậu nhân Thiên Nguyên đế quân, là chính thống Đại Mông, ai có thể có tư cách hơn ta kế thừa vị trí đế quân?
Mông Anh Minh nhất thời nổi giận, nhìn Cổ Thần giống như Tàng Thiên Cơ, lộ rõ vẻ tức giận.
Cổ Thần lười tranh chấp nhiều với Mông Anh Minh, bởi vì Tàng Thiên Cơ đột nhiên đứng dậy, biến mất không thấy.
Lực chú ý của Cổ Thần luôn luôn đặt lên người Tàng Thiên Cơ, Tàng Thiên Cơ đột nhiên thuấn di, ngoại trừ đánh lén Cổ Thần còn có thể làm cái gì?
Đã có 30 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế