Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh
Chương 356: Đại lễ nhường ngôi ngoài ý muốn (2)
Nhóm dịch: Địa Ngục Môn
Nguồn: Sưu tầm
Bạch Khởi ngồi ở đó nheo mắt nhìn Mễ Lặc đang ở trước mặt, một chút khí áp khiến Mễ Lặc có chút cảm giác không muốn ngẩng đầu lên, mặc dù Bạch Khởi không tức giận, cũng không biểu hiện ra sát khí, nhưng chỉ cần một ánh mắt đã khiến Mễ Lặc có cảm giác không chịu được rồi.
Chiến Thần Điện Hạ kêu chúng tôi nói:
- Bạch Khởi, cái chết của ngươi chính là hôm nay.
Mễ Lặc nói ra một câu như vậy, nhất thời xung quanh trở nên ầm ĩ, ai cũng không ngờ Mễ Lặc đột nhiên vào lúc này ngày hôm nay lại nói ra một câu như vậy, đây rõ ràng là một lời tuyên chiến.
- Giết hắn! Giết hắn! Bệ Hạ, xin giết hắn!
Trong nháy mắt đám đông bị kích động, ở đây đều là người của Bạch Khởi, chỉ có Mễ Lặc là người ngoài. Bọn họ đương nhiên nhắm vào Mễ Lặc, huống hồ lời nói của Mễ Lặc không khác gì lời tuyên chiến, hơn nữa là sự sỉ nhục đối với Bất Diệt Hoàng Triều. Vào lúc Bạch Khởi đăng cơ mà lại nói như vậy với Bạch Khởi không phải muốn chết hay sao?
- Vậy sao? Ồ, xem ra hắn đã nắm chắc phần thắng tuyệt đối thì phải?
Bạch Khởi nghe xong lời này không nổi giận mà ngược lại còn cười rồi nói, nếu là trước đó Bạch Khởi còn sợ mình không phải là đối thủ của Chiến Thần Vô Song, sau đó thăng lên một cấp, Bạch Khởi đã hoàn toàn không sợ nữa, bây giờ Chiến Thần dám động thủ với Bạch Khởi, bản thân Bạch Khởi cũng dám tiêu diệt hắn!
Vừa nói xong thì một luồng uy thế tràn ngập toàn bộ Thành Hoa Hồng, Bạch Khởi nhìn thấy tình cảnh như vậy, nhất thời biến sắc cao giọng nói:
- Hãy chờ ta, để ta ra ngoài giải quyết hắn!
Nói xong liền biến mất khỏi đại điện, chỉ để lại ánh mắt của các cường giả các chủng tộc của Bất Diệt Hoàng Triều nhìn về hướng của Mễ Lặc. Nhãn thần đó giống như có thể giết chết Mễ Lặc bất cứ lúc nào, khiến Mễ Lặc có chút sợ hãi.
Một giây sau Bạch Khởi đã tới bên ngoài Thành Hoa Hồng, lúc này xuất hiện trên bầu trời ngoại trừ Chiến Thần Vô Song đang đứng trên chiến xa do Hỏa Diễm Thần Câu kéo, còn có một người khác, không thể nói đó là một người vì khi Bạch Khởi tới trong nháy mắt người đó đã biến thành Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương thân dài nghìn thước.
- Bạch Khởi, ngươi đã đến rồi à? Hôm nay ta tặng ngươi một câu nói như vậy ngươi có hài lòng không?
Nhìn Bạch Khởi đang ở trước mặt, Chiến Thần Vô Song cũng không vội động thủ, chỉ lẳng lặng nhìn Bạch Khởi với nụ cười trên môi rồi nói như vậy. Còn Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương nóng nảy đứng bên cạnh những bắp thịt đang run rẩy trên không trung, nhìn Bạch Khởi ở trước mặt như đang quan sát điều gì.
Quả thật vị Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương này thực lực cao cường, hơn nữa tính tình nóng nảy, nhưng nóng nảy thế nào hắn vẫn không phải là kẻ ngốc. Trước đó Chiến Thần Vô Song đã nói qua về sự lợi hại của Bạch Khởi, hắn cũng không thể tùy tiện động thủ, trước tiên phải quan sát kỹ mới được, cho nên hắn mặc dù hận không thể không lập tức giết chết Bạch Khởi nhưng vẫn không động thủ ngay. Đương nhiên còn có một nguyên nhân khác, chính là hắn đang tận dụng hết khả năng phong kín vị trí đường lui của Bạch Khởi, vì với cấp độ này của bọn hắn, nếu đối thủ muốn bỏ chạy bọn họ sẽ không có cách nào chặn lại, trừ phi có sự ra tay của bốn đến năm cường giả đồng cấp, nếu không thì tuyệt đối sẽ không ngăn cản được.
- Ngươi rất tự tin nói hôm nay là ngày giỗ của ta, lần trước không có giao đấu với ta, bây giờ lại muốn động thủ rồi sao? Đây chính là trợ thủ của ngươi à?
Bạch Khởi cười ha ha, nhìn thoáng qua Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương đang đứng bên cạnh sau đó nói như vậy. Lời nói này khiến sắc mặt của Chiến Thần Vô Song và Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương bất giác ửng đỏ lên, với thân phận của hai bọn họ vây kích Bạch Khởi ở đây cũng không phải là chuyện gì quang minh lỗi lạc, cũng không phải là chuyện đáng tự hào.
- Ta không phải trợ thủ của hắn, ta và hắn không có quan hệ gì cả, nhưng lần này ta phải giết chết ngươi, vì ngươi đã tàn sát Long Tộc của ta!
Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương cao giọng quát, thanh âm cực lớn có thể khiến người ở cách xa trăm mét cũng có thể nghe rất rõ.
- Ồ… Ta biết ngươi là Long Tộc, không ngờ Long Tộc lại có một cường giả như ngươi, hai ngươi thật đúng là biết chọn ngày, vào lúc này lại tới tìm ta gây chuyện sao? Ha ha, được rồi, chúng ta tới chỗ khác đánh, các ngươi cứ yên tâm đi với ta đến nơi khác, ta sẽ không bỏ chạy đâu. Hôm nay cũng đúng lúc ta đang muốn tìm các ngươi tính sổ, chỉ là không muốn hủy hoại Đế Đô của ta mà thôi, nếu ta thật sự muốn chạy thì hai người các ngươi cũng không ngăn nổi đâu.
Bạch Khởi hừ lạnh một tiếng rồi nói như vậy.
Lời nói này khiến hai người liếc nhau, sau đó gật gật đầu, mặc dù theo ý của Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương sẽ trực tiếp hủy diệt Thành Hoa Hồng, nhưng nếu làm như vậy khó tránh khỏi Bạch Khởi nhân cơ hội mà bỏ chạy. Mục tiêu của bọn họ là Bạch Khởi chứ không phải những người thường, đối phó với bọn họ không hề đáng ngại, chỉ cần Bạch Khởi chết, bọn họ không phải muốn làm gì thì làm sao? Cho nên mục tiêu hàng đầu của bọn họ bây giờ là giết chết Bạch Khởi, chứ không phải chuyện gì khác.
Nhìn thấy hai người đồng ý, Bạch Khởi không nói nhiều mà chỉ lách mình theo hướng biển mà đi. Mục tiêu của Bạch Khởi chính là dẫn dụ hai người này ra biển sau đó đối phó với bọn họ. Dù sao trên Đại Lục này, đặc biệt là ở Đông Phương Đại Lục, ở đâu cũng là địa bàn của Bạch Khởi, hắn đương nhiên không muốn địa bàn của mình vì chiến đấu mà phải chịu tổn thương gì, dù sao lực chiến đấu của cấp độ hai người họ dường như có thể tiêu hủy cả trời đất, nếu chiến đấu trên địa bàn của mình thì không biết sẽ phải chết bao nhiêu người, điều này không phải là thứ mà Bạch Khởi muốn nhìn thấy.
Trong nháy mắt ba người đã tới biển rộng vô biên, Bạch Khởi dừng bước đầu tiên, sau đó vững vàng đứng trong không trung, hai người còn lại từ từ dừng lại hai bên của Bạch Khởi, vây Bạch Khởi ở giữa.
Chỉ thấy Chiến Thần Kim Thương trong tay của Chiến Thần Vô Song nhắm vào Bạch Khởi sau đó Chiến Thần Vô Song cao giọng nói:
- Bạch Khởi được rồi, chính là ở đây hôm nay ta nhất định phải khiến ngươi mất mạng dưới Chiến Thần Kim Thương của ta!
- Ta phải xé nát ngươi, con người như ngươi dám to gan hủy diệt Long Tộc của ta, giết chết vô số tử tôn của ta.
Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương tức giận quát, nói xong liền giơ mấy cái móng vuốt sắc bén lên uy vũ mấy cái, xem ra khí thế hùng hổ vô cùng.
- Một người muốn giết ta, một người muốn xé xác ta? Hai người các ngươi có khẩu khí thật lớn, nhưng ta sợ các ngươi không có bản lĩnh đó.
Bạch Khởi hừ lạnh một tiếng rồi nói, mặc dù biểu hiện tự tin nhưng từ việc Bạch Khởi triển khai ra mười hai đôi cánh đen và Hóa Huyết Thần Đao mà xem thì bây giờ Bạch Khởi cũng rất căng thẳng. Dù sao Bạch Khởi cũng chỉ hơn bọn họ một chút, đối phó với một người thì thừa nhưng đối phó với hai người thì có chút phiền phức.
Dù sao hai người trước mặt cũng không hề đơn giản, Chiến Thần Vô Song đương nhiên không cần phải nói. Bạch Khởi giao thủ với hắn mấy cái đã biết rằng nếu mình không biến thân thì thực lực bây giờ chỉ có thể hơi áp chế được hắn, thậm chí còn có khả năng bị hắn áp chế ngược lại, còn về thân hình và khí thế của người bên cạnh cũng đủ để khiến người ta kinh sợ. Hơn nữa có thể được Chiến Thần Vô Song tìm về, đồng thời biểu hiện sự tự tin như vậy, thực lực không cần nghĩ cũng biết, thậm chí khả năng còn trên Chiến Thần Vô Song. Đối mặt với hai người này Bạch Khởi ngay cả có tự tin cũng phải suy nghĩ kỹ càng.
- Ha ha, đừng phí lời nữa, động thủ đi.
Chiến Thần Vô Song đã không muốn phí lời với Bạch Khởi, bây giờ việc hắn muốn làm nhất chính là giết chết Bạch Khởi, còn những cái khác hắn căn bản không nghĩ tới. Chiến Thần Thương kim sắc cử động trong tay, trực tiếp xông về phía Bạch Khởi, sau đó một thanh trường thương cực lớn nhắm vào vị trí trái tim của Bạch Khởi mà đâm.
- Long Vương Chi Nộ…
Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương nổi giận gầm lên một tiếng, một luồng long viêm cực lớn từ trong miệng của Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương phun trào ra. Long Viêm kim sắc trực tiếp lao thẳng tới Bạch Khởi, mục tiêu công kích của hai bên đều là Bạch Khởi.
Nhìn thấy tình cảnh như vậy Bạch Khởi liền lắc mình rời khỏi chỗ đó, tránh né đòn công kích của hai người. Nhưng đáng tiếc là hắn vừa mới tránh khỏi, vị trí hắn vốn ở đã phát sinh một vụ nổ cực đại, và vụ nổ này vẫn chưa kết thúc, một long trảo cực lớn từ trên trời giáng xuống trực tiếp nhắm vào hậu tâm của Bạch Khởi, một cây trường thương nhắm vào tiền tâm của Bạch Khởi.
Nhìn thấy tình cảnh đó sắc mặt của Bạch Khởi khẽ biến đổi, Hóa Huyết Thần Đao trong tay liền chống đỡ với trường thương kim sắc ở trước mặt và dùng một quyền thì oanh kích long trảo, nhưng đáng tiếc là đòn công kích của trường thương mặc dù ngăn được nhưng sức mạnh của Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương lại quá khủng khiếp. Đối kích với hắn, Bạch Khởi bị đánh cho tận đáy biển, mặc dù không có nguy hiểm gì nhưng lực công kích này thật sự có chút làm người ta kinh hãi.
- Chết tiệt, hai kẻ khốn khiếp, liên thủ công kích thật là khó chơi, xem ra phải giải quyết một người trước mới được, sức mạnh của rồng rất lớn, nhưng thể tích cũng lớn, tuy rằng tốc độ không chậm nhưng rất dễ công kích, mục tiêu là hắn quá lớn, chính là phải giải quyết hắn trước mới có thể đánh bại Chiến Thần Vô Song, nếu không thì mình sẽ bị hai kẻ này giết chết không chừng!
Trong lòng Bạch Khởi suy nghĩ, nghĩ xong liền từ mặt biển lao thẳng tới Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Phong™
Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh
Chương 357: Đánh bại Long Vương, Chiến Thần (1)
Nhóm dịch: Địa Ngục Môn
Nguồn: Sưu tầm
Bạch Khởi nhảy lên, trực tiếp nhảy thẳng lên lưng của Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương, sử dụng Hóa Huyết Thần Đao, tạo ra một lỗ hổng trên người của đối phương. Cột máu tươi từ đó không ngừng phun chảy. Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương rên la thảm thiết, mười hai cái cánh không ngừng phe phẩy, xem ra Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương lúc này lộ rõ vẻ đau đớn vô cùng.
Nhìn thấy tình cảnh như vậy Chiến Thần Vô Song đại biến sắc, vội vàng chuyển động trường thương trong tay, nhằm đúng mục tiêu là sau lưng của Bạch Khởi hung hăng đâm tới, trường thương kim sắc trong tay hóa thành trăm mét, mang theo sát khí thê lương lao thẳng tới Bạch Khởi.
Nói thật ra, nếu có thể, Chiến Thần Vô Song tuyệt đối không ngại để cho Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương bị Bạch Khởi giết chết, kết quả tốt nhất là hai người đánh bị thương lẫn nhau rồi cùng chết, kết quả như vậy tuyệt đối là điều mà Chiến Thần Vô Song muốn nhất. Dù sao hắn cũng không có cảm tình gì với Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương, mặc dù hai người là đồng minh, nhưng mối quan hệ giữa hai người lại không tốt.
Hơn nữa tính tình của Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương lại nóng nảy, cứ thường xuyên kêu Chiến Thần Vô Song lúc đánh lúc giết, điều này đương nhiên khiến Chiến Thần Vô Song không vui rồi. Dù sao tính tình của Chiến Thần Vô Song cũng hung hăng, nóng nảy giống như vậy. Nếu không phải vì phải cùng Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương liên hợp lại đối phó với Bạch Khởi thì với tính khí của hắn đã sớm tính toán ra tay với Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương rồi.
Tình hình hiện tại như vậy hắn đương nhiên phải giúp rồi, dù sao thực lực của Bạch Khởi cũng đã được nâng cao, về điều này Chiến Thần Vô Song có thể cảm nhận được cho nên hắn phải dốc hết năng lực của mình giúp Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương. Bây giờ Bạch Khởi mới là kẻ thù lớn nhất, còn Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương sau này đối phó hắn cũng không muộn, đầu tiên cứ phải tiêu diệt Bạch Khởi trước đã.
Trường thương kim sắc trong tay hướng về Bạch Khởi đang ở trên lưng của Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương mà xông tới, trực tiếp muốn giết chết Bạch Khởi. Lúc này sắc mặt của Bạch Khởi chợt biến đổi, sau đó lắc mình chuyển sang một bên, trường thương kim sắc khổng lồ vững vàng đâm vào lưng của Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương. Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương đau đớn hét lên một tiếng hét dài, tức giận quát:
- Chiến Thần Vô Song, ngươi mất trí rồi sao, đau chết ta rồi! Đợi giết xong Bạch Khởi, ta nhất định phải xé xác ngươi!
Lời nói này khiến sắc mặt của Chiến Thần Vô Song càng khó coi, u ám liếc nhìn Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương không nói gì, chỉ tiếp tục ra tay với Bạch Khởi. Hắn cũng nhận ra, mục tiêu công kích chủ yếu của Bạch Khởi lúc này tạm thời không phải là mình. Bây giờ mình hoàn toàn có thể dốc hết sức lực công kích Bạch Khởi, trước khi giải quyết Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương, Bạch Khởi sẽ không động thủ với mình.
Nhìn ra điểm này Chiến Thần Vô Song tự nhiên không kiêng nể gì cả ra sức công kích Bạch Khởi, có khối thịt lớn là Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương hậu thuẫn, hắn có thể yên tâm triển khai tất cả thế tiến công.
Đối với việc này sắc mặt của Bạch Khởi vẫn bình thường, phảng phất giống như đã sớm dự liệu được kết quả sẽ như vậy, vừa né tránh đòn công kích của Chiến Thần Vô Song, vừa tiếp tục triển khai đòn công kích với Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương. Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương có thể hình cực lớn, không thể không thừa nhận là thân hình dài khoảng ngàn mét của Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương trong lúc hỗn loạn có ưu thế tuyệt đối. Về lực phá hoại, Chiến Thần Vô Song và Bạch Khởi có hợp lại cũng không phải là đối thủ của hắn, nhưng vấn đề nằm ở chỗ, vào lúc một mình, đặc biệt là khi đối mặt với một người như Bạch Khởi, thân hình khổng lồ của hắn lại trở thành tấm bia rõ ràng nhất. Bạch Khởi muốn công kích thế nào cũng được, hắn không có cách nào để phản ứng kịp thời. Mặc dù tốc độ của hắn rất nhanh, nhưng thể hình của hắn thật sự là quá lớn, muốn né tránh căn bản là điều không thể, cho nên sau khi giao tranh mấy cái, hắn đã bị thương không ít.
- Chết tiệt! Ta phải giết chết ngươi! Nhân loại hèn mọn nhà ngươi lại dám làm bị thương thân thể của ta, ta nhất định phải giết chết ngươi! Nhất định phải giết chết ngươi!
Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương bay lơ lửng trên không, toàn thân đầy vết thương nhìn Bạch Khởi đang ở trước mặt tức giận quát, nói xong con ngươi kim sắc đã bắt đầu lóe ra ánh sáng.
Nhìn thấy tình cảnh như vậy, sắc mặt của Chiến Thần Vô Song vội biến đổi, chửi nhỏ một tiếng:
- Tên khốn khiếp điên khùng này.
Sau khi nói xong Chiến Thần Vô Song dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi chỗ đó cách vạn mét, quả nhiên hắn đã biết Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương rút cục đang chuẩn bị làm cái gì, cho nên hắn mới né tránh nhanh như vậy. Còn về phía Bạch Khởi sau khi nhìn thấy tình cảnh như vậy cũng sửng sốt, nhưng vẫn không tránh kịp, Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương đã điên cuồng rống lên, sau đó toàn thân trên dưới phát ra kim sắc, trong con ngươi kim sắc tỏa ra hai luồng ánh sáng, trực tiếp xông thẳng tới Bạch Khởi.
Bạch Khởi vội vàng né tránh, nhưng vẫn có chút không kịp, bên vai trái bị luồng ánh sáng chiếu xạ toàn bộ, da mặt bị lột bỏ một nửa, toàn bộ xương thịt bên trái đã bị trộn lẫn, nếu không phải Bạch Khởi tránh kịp thì sợ là lúc này Bạch Khởi đã chết rồi.
Sau khi tránh được đòn công kích này, hai luồng ánh sáng kim sắc giống như hai luồng quang trụ từ trời giáng xuống đáy biển, mặt biển nhất thời sôi trào lên, phảng phất giống như bị đốt cháy trong nồi chảo vậy, vô số sinh linh nhất thời bị giết chết, hơn nữa Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương vẫn không dừng đòn công kích, tiếp tục truy sát Bạch Khởi. Luồng ánh sáng nhanh chóng quét qua người của Bạch Khởi, phóng thẳng lên trời, nếu không phải Bạch Khởi nhanh chân né tránh thì nhất định đã chết.
Lúc này Bạch Khởi đang hốt hoảng né tránh, dựa vào tốc độ cường giả không ngừng né tránh đòn công kích của Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương, Chiến Thần Vô Song đứng bên kia cười ha ha nói:
- Thế nào hả Bạch Khởi không dễ chịu đúng không? Đây là kỹ năng thiên phú của Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương đấy. Hủy Diệt Thần Quang, phàm là người nào bị nó quét qua nhất định sẽ chết, ngay cả ta cũng không dám phản kháng. Mười hai Chủ Thần nhìn thấy luồng sáng này phải xoay người bỏ chạy, thứ này đối với Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương mà nói tổn thương vô cùng, vạn bất đắc dĩ lắm hắn mới phải sử dụng, xem ra ngươi đã thật sự chọc giận hắn rồi.
Bên này Bạch Khởi đang hốt hoảng chạy trốn, bên kia Chiến Thần Vô Song có chút hả hê nhìn mọi thứ ở trước mặt, điều này khiến cho trong lòng Bạch Khởi có chút bất đắc dĩ không nói nên lời, vừa né tránh khắp nơi, Bạch Khởi không ngừng tìm cơ hội phản kháng tiến công, nhưng đáng tiếc mỗi lần tới gần đều phải quay lại, dường như không thể tới gần Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương nửa mét, hơn nữa mấy lần còn bị thương. Nếu không phải Bạch Khởi có thể lực khôi phục cực nhanh, khi bị thương có thể hồi phục nhanh thì e là bây giờ Bạch Khởi đã bị thương khắp tứ chi rồi.
- Khốn khiếp, tên này thật sự khó chơi, nếu không thể phá được luồng ánh sáng này thì sớm muộn gì ta cũng sẽ bị giết chết, cũng không biết tên này có thể duy trì bao lâu, nếu là một lát còn được, chứ hắn có thể duy trì một ngày rưỡi thì ta xong đời thật luôn.
Trong lòng Bạch Khởi đang thầm chửi rủa, vừa suy nghĩ vừa liều mạng né tránh đòn công kích của Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương, không ngừng né tránh đòn công kích của đối phương đồng thời tìm cơ hội để ra tay với đối phương.
Nhưng đáng tiếc chu toàn một hồi, Bạch Khởi đã bị áp chế hoàn toàn, căn bản không có cơ hội thứ hai làm bị thương Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương. Mặc dù luồng ánh sáng đã yếu đi một chút so với ban đầu, xem ra cũng có thể không thể duy trì được quá lâu, nhưng Bạch Khởi cũng không thể duy trì lâu, toàn thân không ngừng bị thương, cũng sắp tiến tới điểm cực hạn rồi.
Đúng vào lúc này đột nhiên ở ven biển cách đó vạn dặm một luồng ánh sáng ngân sắc từ xa bay nhanh tới. Một giây sau, một tiếng hét thật lớn vang khắp trời, Khiếu Thiên thân hình giống như một ngọn núi lớn thình lình xuất hiện trên đường ven biển. Khiếu Thiên này cũng không nương tay, biết tình hình cấp bách, sau khi điên cuồng hét lên một tiếng vội vàng bắt đầu sử dụng Thôn Thiên Thực Địa, một quả cầu màu đen từ xa xông thẳng lên không trung.
Trong nháy mắt quang cầu màu đen tiến gần tới Hủy Diệt Thần Quang của Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương, đột nhiên kỳ tích xảy ra khi quả cầu màu đen nuốt chửng toàn bộ, bất luận là Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương bắn ra bao nhiêu luồng ánh sáng, hắc ám quang cầu giống như không cự tuyệt đều nuốt chửng toàn bộ.
- Chết tiệt! Sao lại có Khiếu Nguyệt Thiên Lang? Hủy Diệt Thần Quang cái gì cũng không sợ, chỉ sợ Thôn Thiên Thực Địa, khốn khiếp, sao thứ như vậy lại xuất hiện ở đây vào lúc này chứ?
Chiến Thần Vô Song ở đằng xa nhìn thấy tình cảnh như vậy sắc mặt biến đổi, thì thào tự nói.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Phong™
Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh
Chương 358: Cực Lạc Tịnh Thổ (1)
Nhóm dịch: Địa Ngục Môn
Nguồn: Sưu tầm
Chiến Thần Vô Song cưỡi trên chiến xa do Hỏa Diễm Thần Câu kéo trực tiếp vượt qua Đại Lục, tới đỉnh đầu phía Tây của Đại Lục, thậm chí đi qua cả Chiến Thần Đế Quốc nhưng cũng không dừng lại chút nào. Chiến tranh của thế giới nhân loại đã bắt đầu tiến hành rồi, đối với điều này Chiến Thần Vô Song mặc dù không biết, nhưng hắn vẫn có thể đoán được. Sau khi đối phó với mình, Bạch Khởi nhất định sẽ đối phó với toàn bộ Chiến Thần Đế Quốc và thủ hạ Chiến Thần Điện mà mình vừa mới thành lập nhưng hắn vẫn không quan tâm nhiều đến những chuyện này.
Trong mắt của Chiến Thần Vô Song, nhân loại nhỏ bé chém giết lẫn nhau căn bản không hề có gì đáng để ý, chiến tranh giữa bọn họ chẳng qua chỉ là trận đánh nhau giữa các con kiến. Người thu hút sự chú ý thật sự chỉ có một, đó chính là Bạch Khởi. Có thể còn có những thứ khác như Khiếu Nguyệt Thiên Lang nhưng cũng không đáng nhắc đến, chỉ cần giết chết được Bạch Khởi vậy thì tất cả phân tranh tự nhiên có thể dẹp yên, nhân loại nhỏ bé lẽ nào dám phản kháng lại các Chư Thần sao? Cho dù bọn họ có muốn cũng không có năng lực mà làm.
Cho nên hiện tại mục tiêu quan trọng của Chiến Thần Vô Song không phải là cái khác mà chính là giết chết Bạch Khởi. Đây là nỗi đau khổ trong lòng của Chiến Thần Vô Song, là chuyện nhất định phải làm, chỉ cần giải quyết được chuyện này, tất cả vấn đề sẽ không còn là vấn đề nữa. Chiến Thần Điện không cần xây dựng lại, Chiến Thần Đế Quốc cũng không cần xây dựng lại, chỉ cần giết chết được Bạch Khởi, tất cả mọi thứ đều có thể trở lại như cũ.
Bây giờ trước mặt Chiến Thần Vô Song chỉ có hai con đường, một là quay về phá vỡ Quang Minh phong ấn, phong ấn của Quang Minh Thánh Vực người khác không rõ nhưng Chiến Thần Vô Song lại rất rõ, việc phong ấn ban đầu mặc dù hắn không có tham gia, nhưng vị trí cụ thể và cách đánh vỡ hắn lại rất hiểu rõ, giữa mười hai Chủ Thần không có bí mật gì quá lớn, chuyện này hắn biết.
Đương nhiên nếu hắn lựa chọn con đường này, đánh thức chín vị còn lại trong mười hai Chủ Thần, bọn họ liên thủ có thể dễ dàng giết chết Bạch Khởi và Khiếu Nguyệt Thiên Lang. Chuyện này không có gì là khó, dù sao thực lực của Bạch Khởi đối phó với hai vị Chủ Thần đã có chút khó khăn rồi, nếu đối phó với ba nhất định sẽ chết. Còn Khiếu Nguyệt Thiên Lang có thể đối phó với một vị Chủ Thần thì cũng coi như nó có bản lĩnh lớn rồi. Bọn họ có chín người, thêm Chiến Thần Vô Song nữa là mười người, bọn họ liên thủ Bạch Khởi nhất định sẽ chết.
Nhưng Chiến Thần Vô Song không muốn làm như vậy, thả chín Chư Thần khác ra thật sự là một lựa chọn rất hay, có thể giết chết được Bạch Khởi nhưng chuyện này cũng ảnh hưởng rất lớn đến lợi ích tương lai của hắn. Đại Lục lớn như vậy, mười vị Chủ Thần phân phối thế nào? Cái gọi là ‘một vị hòa thượng có cái ăn, ba vị hòa thượng không có nước uống’ chính là đạo lý như vậy. Mọi người cần phần lớn lực tín ngưỡng để đề cao bản thân mình, nhưng Đại Lục lớn như vậy, lại nhiều người như vậy, nếu thật sự phải chia cho mười người, hắn có thể được chia bao nhiêu chứ?
Đây không phải là tình cảnh mà Chiến Thần Vô Song muốn nhìn thấy, cho nên hắn lựa chọn con đường còn lại, hắn quyết định tới Tây phương tìm một người, tìm người đó xuất hiện giúp đỡ, mặc dù nói như vậy cũng đồng dạng phải đối phó với rất nhiều thứ, nhưng nếu so sánh với việc đánh thức chín vị Chủ Thần dậy thì còn tốt hơn nhiều.
Chiến xa do Hỏa Diễm Thần Câu kéo xuyên qua nơi Quang Minh che phủ, tới một sơn cốc u ám bí mật, sau khi xuyên qua sơn cốc tới một vùng âm u phía trên Đại Lục, phía sau sơn cốc này lại là một vùng bị mây đen bao trùm, che khuất ánh sáng, chỗ nào cũng tiêu điều xác xơ và tỏa ra luồng khí hôi hám, nơi này nằm ở tận cùng của Tây phương Đại Lục.
Nếu có người nhìn thấy nơi này nhất định sẽ giật mình kêu to:
- Vong Linh Đế Quốc.
Đúng vậy, nơi này chính là Vong Linh Đế Quốc, là thế giới Tử Linh. Nơi này chỉ có hai loài sinh vật, một là sinh vật đã chết và một loại là Vong Linh Pháp Sư, ở đây bất cứ thứ gì còn sống đều không thể tồn tại, trừ phi là đem sinh mạng của mình dâng tặng cho các Vong Linh Pháp Sư của Minh Vương.
Xuyên qua vùng hư không của Vong Linh Đế Quốc, Hỏa Diễm Thần Câu của Chiến Thần ở trên trời để lại một luồng ánh sáng, dẫn đến sự khủng hoảng của Vong Linh Đế Quốc. Tất nhiều Vong Linh Pháp Sư đều khẩn trương lên vì ánh sáng của hỏa câu là kẻ thù của Tử Linh. Trong Vong Linh Đế Quốc ngoại trừ quỷ hỏa u lam, thậm chí ngay cả ánh mặt trời cũng không có cách nào xuất hiện, nhưng lúc này đột nhiên lại có một luồng ánh sáng từ trên trời chiếu xuống, sao có thể không khiến bọn chúng hoảng sợ cho được?
Vô số Vong Linh Pháp Sư thao túng các bộ xương rồng, còn có xương cốt của Phi hành Ma thú bay lên trời, truy tung luồng ánh sáng kia. Khi nhìn thấy luồng ánh sáng này chiếu vào Vong Linh Chi Thành, bọn họ bắt đầu khẩn trương xoay quanh bầu trời của Vong Linh Chi Thành, chỉ đợi các Đại Tế Ty trong Vong Linh Chi Thành, còn có các Tử Linh Kỵ Sĩ hiệu triệu sẽ lập tức bao vây kẻ tấn công.
Cho nên không dám tùy tiện bao vây kẻ địch, đó là vì ở Vong Linh Đế Quốc có quy định và đẳng cấp rất nghiêm ngặt. Vong Linh Chi Thành là thành mà Vong Linh Chi Vương ở. Ở đây không cho phép bất cứ ai tiến vào, ngoại trừ là Tử Linh Kỵ Sĩ và Tử Linh Tế Ty hoặc là Vong Linh Ma Dị Sư ra còn không không cho phép bất cứ ai vào, cho dù đó là những Vong Linh Pháp Sư có thể thao túng Cốt Long cũng không thể tiến vào nơi này.
Hỏa Diễm Thần Câu chậm rãi hạ xuống trước trung tâm Tử Linh Điện, vững vàng đứng ở vị trí trung tâm của Tử Linh Điện, trong nháy mắt khi nó rơi xuống hàng ngàn Tử Linh Kỵ Sĩ đều cầm vũ khí mặc áo giáp nặng xông ra, trong đó tên Tử Linh Kỵ Sĩ thủ lĩnh toàn thân giấu trong áo giáp chỉ để lộ ra nhãn thần u lam chậm rãi nói:
- Ngươi là ai? Sao lại dám tới xâm phạm vào Vong Linh Đế Quốc.
Tên Tử Linh Kỵ Sĩ này có thể là vì đã chết lâu rồi, thanh âm có chút khàn khàn cứng ngắc, rất lâu mà vẫn không nói, nên tạo cho người ta cảm giác hắn rất khó nói nên tiếng.
- Ta? Ha ha, ta tới tìm Vong Linh Đế Vương, hắn đang ở đâu? Còn không kêu hắn mau ra đây gặp ta!
Chiến Thần Vô Song cười ha ha, sau đó cao giọng nói, căn bản không phản ứng với lời nói của tên thủ lĩnh Tử Linh Kỵ Sĩ, phảng phất như bỏ qua không nhìn thấy đối phương vậy.
- Giết…
Những Tử Linh Kỵ Sĩ đã không còn quy củ gì nữa, ngươi đã không nghe lời ta, ta sẽ giết ngươi, thôn tính linh hồn của ngươi. Đây chính là quy củ của Vong Linh Đế Quốc. Những Tử Linh Kỵ Sĩ nghe thấy lời này lập tức triển khai công kích với Chiến Thần Vô Song.
- Dừng tay…
Bỗng nhiên một thanh âm hơi khàn khàn lại vừa du dương từ đó vang lên, một người trung niên thân cao khoảng ba mét bộ dạng có chút cứng ngắc từ trong Tử Linh Điện đi ra, trên người hắn là bộ áo giáp do bạch cốt tạo thành, trên đầu đội một vương miện u ám, đi ra hạ lệnh như vậy.
Những Tử Linh Kỵ Sĩ nghe xong lời này liền lập tức dừng tay, sau đó lần lượt lui bước như thủy triều, ngay sau đó đã lập tức biến mất vô hình vô ảnh.
- Chiến Thần Điện Hạ, không biết ngài tới Vong Linh Đế Quốc của ta làm gì? Hồi đầu mười hai vị Chủ Thần các ngài đã lập khế ước với chủ nhân của ta là Minh Vương Cáp Địch Tư các hạ, các ngài không thể xâm nhập Vong Linh Đế Quốc, cho dù ngài là Chủ Thần cũng không được, đây là chỗ của chúng tôi.
Vong Linh Đế Vương đi tới, sau khi hơi cúi người với Chiến Thần Vô Song chậm rãi nói như vậy.
- Yên tâm đi, lần này ta tới đây không phải vì muốn gây chuyện với các ngươi, ta có chuyện cần tới Cực Lạc Tịnh Thổ tìm Minh Vương Cáp Địch Tư thương lượng, ngươi giúp ta tới Cực Lạc Tịnh Thổ thông báo trước cho hắn, ta phải đích thân đến.
Chiến Thần Vô Song sau khi nghe xong lời này thì cao giọng nói.
Phải biết rằng Cực Lạc Tịnh Thổ chính là cái gọi là Minh Giới, nhưng Cực Lạc Tịnh Thổ là Minh Giới nhưng Minh Giới lại không phải là Cực Lạc Tịnh Thổ. Nói chính xác thì Cực Lạc Tịnh Thổ là một nơi của Minh Giới, là nơi mà Minh Vương ở, được gọi là nơi vong hồn vĩnh hằng an nhạc, yên vui, cho nên được gọi là Cực Lạc Tịnh Thổ.
Vì vậy Chiến Thần Vô Song phải đích thân chạy tới đây để nhờ Vong Linh Đế Vương mở cửa của Cực Lạc Tịnh Thổ cũng là có nguyên nhân. Phải biết rằng trước đây nhân gian Đại Lục vốn thông với Minh Giới, có một thông đạo nối giữa Minh Giới và nhân gian, nhưng thông đạo này sau này vì mười hai vị Chủ Thần bất mãn với Minh Vương, giữa họ có một vài mâu thuẫn vì vậy đã bị mười hai Chủ Thần liên thủ tăng cường mười hai loại sức mạnh phong ấn, phong bế triệt để. Nơi này căn bản không có cách nào tiến vào, trừ phi ngươi đồng thời công kích sức mạnh của mười hai vị Chủ Thần, nếu không có muốn ra cũng không được, cho dù có sự cường hãn giống như Minh Vương có thể đối phó được với bốn, năm nhân vật Chủ Thần thì không có cách nào thông qua nơi này tiến vào nhân gian.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Phong™
Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh
Chương 358: Cực Lạc Tịnh Thổ (2)
Nhóm dịch: Địa Ngục Môn
Nguồn: Sưu tầm
Minh Giới vốn đã bị phong ấn, nhưng mấy vạn năm trước khi Vong Linh Thánh Ma Đạo Sư làm một cuộc thí nghiệm, tình cờ lại mở được một cái khe, để một số người của Minh Giới có thể tiến vào nhân gian. Vì vậy dẫn đến Thiên Tai Vong Linh, sau này mười hai Chủ Thần liên thủ phong ấn cái khe này lại một lần nữa, mới khiến người của Minh Giới không có cách nào tự do ra vào, đồng thời liên thủ khiến Minh Vương lúc đó phải vội vàng quay về Minh Giới Cực Lạc Tịnh Thổ, từ đó mới có thể khiến Thiên Tai Vong Linh lúc đó dừng lại. Nhưng phong ấn này do còn thiếu sức mạnh sát phạt của Ma Thần Đại Hắc Thiên và sức mạnh của Vận Mệnh Chi Thần cho nên vẫn chưa hoàn thành, trong Vong Linh giới vẫn có một số kẻ có thực lực rất mạnh có thể thông qua nơi này tự do thông hành, đồng thời còn có thể đem theo người xuyên qua nơi này tới Minh Giới và nhân gian.
Cho nên Chiến Thần Vô Song mới tìm Vong Linh Đế Vương để kêu hắn mang mình tới Minh Giới. Đương nhiên với sức mạnh của Chiến Thần Vô Song từ bên ngoài có thể phá hư phong ấn, nhưng nếu không thỏa thuận trước với Minh Vương chuyện này hắn sẽ không để chuyện này xảy ra, cho nên hắn mới tìm Vong Linh Đế Vương.
Nghe xong lời này Vong Linh Đế Vương đầu tiên là sửng sốt, sau đó hơi cúi người xuống nói:
- Xin lỗi Chiến Thần đại nhân, chuyện này tôi không dám tùy ý quyết định, tôi phải đi xin chỉ thị của Minh Vương Bệ Hạ.
- Được…
Chiến Thần Vô Song khẽ gật đầu nói, nói xong nhắm mắt lại lẳng lặng chờ đợi, hắn cũng biết địa vị của Vong Linh Đế Vương ở Minh Giới cũng không cao lắm, có một số chuyện hắn vẫn không thể tự mình quyết định, cho nên hắn mới chậm rãi chờ đợi, nửa năm còn đợi được chẳng lẽ đợi thêm một chút lại không được sao? Chiến Thần Vô Song tin rằng Minh Vương nhất định sẽ gặp mình, vì hắn bức thiết mong muốn được rời khỏi Minh Giới, cái nơi quỷ địa dịch kia, mặc dù hắn ở Minh Giới xưng hùng xưng bá, nhưng nơi này ngoại trừ là Tử thi và Vong linh ra còn ai cũng không thích. Nơi đó sao có thể so sánh với thế giới phồn hoa tràn ngập ánh sáng của Đại Lục Thiên Ân chứ?
Quả nhiên chỉ trong chốc lát Vong Linh Đế Vương đã từ trong đó bước ra, lộ rõ vẻ cung kính khúm núm nói với Chiến Thần Vô Song:
- Chiến Thần đại nhân mời ngài đi với tôi… Minh Vương Bệ Hạ của chúng tôi đã đồng ý gặp ngài.
Nói xong Vong Linh Đế Vương đã phất tay mở một cái khe, đi vào đó trước, Chiến Thần Vô Song cũng nhanh chóng trực tiếp đi vào theo, sau khi xuyên qua hắc động bọn họ tới thế giới u ám. Trên thế giới này ở đâu cũng có linh hồn dạt trôi, còn có xương khô chất cao như núi, dòng sông do máu tươi tạo ra không ngừng chuyển động, trong đó có vô số oan hồn kêu khóc, nhìn thấy tình cảnh như vậy, Chiến Thần Vô Song bất giác có chút u sầu trong lòng nhưng rất nhanh hắn đã điều chỉnh lại trạng thái của mình, sắc mặt không đổi cùng Vong Linh Đế Vương tiếp tục tiến về phía trước.
Chỉ chốc lát Chiến Thần Vô Song đã tới một nơi bị che phủ ánh sáng, diện tích khoảng chừng một trăm dặm vuông, vị trí vào cổng có hàng trăm cường giả Minh Giới trấn thủ, tại đây trên đền thờ ở giữa còn viết bốn chữ:
- Cực Lạc Tịnh Thổ.
Cái gọi là Cực Lạc Tịnh Thổ chính là hành cung của Minh Vương, đối với chuyện này Chiến Thần Vô Song đã đi tìm hiểu, liếc mắt nhìn thoáng qua như chỗ không người bước vào, người bên cạnh cũng không dám ngăn cản, từ từ tránh ra. Xem ra trước đó bọn họ đã nhận được tin tức về Chiến Thần Vô Song, không dám ngăn cản, nếu không thì dựa vào tính cách của chiến sĩ Minh Giới sợ là Chư Thần có đến bọn họ cũng càng ngăn cản, nếu không giết chết bọn họ đừng có ai nghĩ đến chuyện sẽ tiến vào Cực Lạc Tịnh Thổ.
- Ha ha, Chiến Thần lão huynh chúng ta đã bao lâu rồi không gặp nhau? Tám vạn năm hay là bảy vạn năm? Ta đã không nhớ rõ nữa rồi.
Khi Chiến Thần Vô Song vừa mới bước vào Cực Lạc Tịnh Thổ, nhìn thấy cảnh tượng chim hót hoa thơm trước mặt, đang chấn động thì đột nhiên một thanh âm hào sảng vang lên bên tai của Chiến Thần Vô Song. Điều này khiến Chiến Thần Vô Song đầu tiên là sửng sốt, sau đó xoay đầu nhìn thấy một bộ trường bào màu đen, Minh Vương khoảng chừng bốn mươi tuổi nở một nụ cười bước ra.
Phải biết rằng Minh Vương xưa này đều nổi danh là âm ngoan bá đạo. Trước đó khi Chiến Thần Vô Song nhìn thấy tên này, hắn luôn có vẻ mặt lạnh giá không biểu lộ gì, đột nhiên lúc này lại xuất hiện với biểu hiện như vậy khiến Chiến Thần Vô Song không có cách nào thích ứng. Cho dù hắn hiểu rõ, đại khái là vị Minh Vương này ở Minh Giới thời gian lâu quá, muốn đi khỏi đây nhưng đáng tiếc lại không có cách nào, nghe nói có mình đến, biết là cơ hội đến rồi, cho nên mới biểu hiện như vậy.
Nói đúng ra, Minh Giới vô cùng đơn điệu, ở đâu cũng là linh hồn tử thi, là người đương nhiên không chịu nổi. Minh Vương bị giữ ở đây đã mấy vạn năm đương nhiên là muốn ra ngoài, nhưng phong ấn đã bị các Chủ Thần liên thủ phong bế, mặc dù từ ngoài Chiến Thần Vô Song có thể công phá, nhưng ở trong muốn công kích thì với thực lực của Minh Vương cũng không có cách nào lay động. Mà cái khe đó cường giả đi qua nhiều lắm cũng chỉ là những kẻ có cấp bậc Đấu Đế, muốn đánh vỡ phong ấn căn bản là kẻ ngốc nói nhảm, cho nên hắn muốn ra ngoài vẫn phải dựa vào mình.
Nghĩ tới đây tâm tình của Chiến Thần Vô Song rất tốt, vốn trong lòng hắn ít nhiều có chút bồn chồn với chuyện này, nhưng bây giờ nhìn thấy biểu hiện của Minh Vương tâm tình của Chiến Thần Vô Song ổn định hơn rất nhiều, hắn cảm thấy đối với chuyện mình sắp nói càng nắm chắc hơn
- Đúng vậy, hơn tám vạn năm không gặp Minh Vương rồi, nói ra chúng ta cũng là quen biết đã lâu, hôm nay ta tới muốn mang đến cho ngươi một chuyện tốt, đồng thời cũng nhờ lão ca giúp đỡ.
Chiến Thần Vô Song mỉm cười rồi nói như vậy.
- Ồ? Đem tới cho ta một chuyện tốt à? Còn muốn ta giúp đỡ?
Minh Vương là loại người gì chứ? Nghe thấy lời này trong lòng đã vô cùng hào hứng, nhất thời mỉm cười, từ chối cho ý kiến, nhìn thoáng qua Chiến Thần Vô Song đang ở trước mắt tự định giá rồi cười nói:
- Đi, ở đây không phải chỗ nói chuyện, chúng ta vào trong hãy nói. Ngài chưa bao giờ tới Minh Giới đúng không. Mặc dù Minh Giới lạnh lẽo, nhưng Minh Vương Thần Điện của lão ca ta lại không lạnh lẽo, hôm nay ngươi hãy đi xem với ta.
Nói xong Minh Vương Cáp Địch Tư kéo theo Chiến Thần Vô Song về phía tòa Thần Điện màu đen ở vị trí chính giữa. Thần Điện màu đen này cao khoảng trăm mét, khí thế rộng rãi, trên mặt có vô số điêu khắc tinh xảo, xung quanh Thần Điện này có vô số nữ tử xinh đẹp, mặc dù bọn họ vẫn thiếu chút sinh khí, mới nhìn đã biết là người chết, nhưng chỉ cần không quan sát kỹ vẫn không nhận ra điều gì cả. Hơn nữa rất nhiều người còn xinh đẹp hơn các cô gái ở thế giới nhân loại, dù sao những nữ nhân có thể tới đây đều là những mỹ nữ do Minh Vương tuyển chọn, nữ nhân ở đây có thể gọi là quốc sắc thiên hương.
Nhưng bây giờ Chiến Thần Vô Song cũng không có tâm tình mà thưởng thức những mỹ nữ ở Minh Giới, cho nến sau khi liếc nhìn một chút cũng không nhìn nữa mà cùng với Minh Vương tiến vào trong cung điện. Hai người vừa ngồi xuống Minh Vương lập tức đã kêu người bắt đầu bày yến tiệc, sau đó ngồi ở đó liếc nhìn Chiến Thần Vô Song mỉm cười rồi nói:
- Vừa rồi Chiến Thần nói mang đến cho ta một chuyện tốt, không biết là chuyện gì?
- Kỳ thực cũng không có gì, chỉ là thả ngươi ra ngoài mà thôi. Ta có thể giúp ngươi mở phong ấn bên ngoài, để ngươi có thể tự do ra vào nhân gian và Minh Giới, thủ hạ của ngươi cũng có thể từ khe đất này đi ra, không biết chuyện này có phải chuyện tốt không?
Chiến Thần Vô Song không do dự nói, một câu nói giống như miếng mồi tung ra đầu tiên.
Lời nói này khiến nhãn thần của Cáp Địch Tư sáng ngời, quan sát tỉ mỉ Chiến Thần Vô Song, sau đó suy tư trong giây lát, trên mặt cũng không biểu hiện quá vui vẻ, ngược lại còn trầm ngâm, cuối cùng hỏi:
- Ngươi vừa mới nói muốn nhờ ta giúp đỡ? Nói vậy lần này ngươi tới đây là muốn làm một cuộc trao đổi với ta? Đã như vậy thì ngươi hãy nói rõ ra đi, ngươi muốn ta giúp gì mới chịu mở phong ấn?
Sự thẳng thắn của Minh Vương trước đây Chiến Thần Vô Song cũng đã từng lĩnh giáo qua, lần này cũng không có gì quá mức kinh ngạc, chỉ mỉm cười rồi nói:
- Thật ra cũng không có gì, chỉ là muốn nhờ ngươi giúp ta giết một người mà thôi.
- Người nào? Chiến Thần Vô Song nhà ngươi cũng không đối phó nổi sao?
Minh Vương cũng không vội vàng đồng ý, ngược lại còn tiếp tục hỏi. Hắn không phải là người dễ kích động, không dễ dàng đồng ý Chiến Thần Vô Song. Hắn phải hỏi cụ thể là chuyện gì mới có thể quyết định được, huống hồ thực lực của Chiến Thần Vô Song hắn cũng biết, mặc dù không bằng mình nhưng là thân là một trong mười hai Chủ Thần đã có thể nói là một trong những người mạnh nhất thế giới này rồi. Người thế nào mà ngay cả hắn cũng không giết nổi mà phải nhờ đến mình?
- … Là một con người.
Chiến Thần Vô Song có chút xấu hổ nói, sắc mặt có chút ửng đỏ, dù sao thân đường đường là một Chiến Thần mà lại không phải là đối thủ của một con người, còn phải nhờ người khác giúp đỡ thật sự không phải là chuyện gì đáng tự hào. Nếu không phải bây giờ không có cách nào, bản thân mình không phải là đối thủ của Bạch Khởi thì tuyết đối sẽ không đi khắp nơi nhờ người giúp đỡ, thậm chí chạy tới Minh Giới để tìm Minh Vương giúp đỡ mình.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Phong™
Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh
Chương 359: Phong vân nổi dậy (1)
Nhóm dịch: Địa Ngục Môn
Nguồn: Sưu tầm
- Cái gì! Sao có thể như thế! Lại là một con người sao? Ngươi không phải đang nói đùa ta đấy chứ.
Minh Vương Cáp Địch Tư nghe xong lời này sắc mặt liền thay đổi cao giọng hô, đáp án như vậy ngay cả người lão luyện thành thục như Minh Vương cũng không dám tin, không giữ được sự bình tĩnh. Sắc mặt thay đổi vô cùng khó coi, cũng không biết hắn cụ thể đang suy nghĩ những gì, nhưng nhìn nhãn thần của Chiến Thần Vô Song ngược lại lại lộ rõ vẻ xấu hổ vô cùng.
- Chuyện này… ngươi cảm thấy ta có thể nói đùa với ngươi được sao?
Chiến Thần Vô Song mặt tràn đầy đau khổ nói, nhưng đồng thời trong lòng hắn cũng ưu sầu vô cùng, vì Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương cũng hỏi như vậy, lẽ nào lời nói của bản thân lại không đáng tin như vậy sao? Hay là thông tin này quá đả kích khiến người ta không dám tin?
Suy tư một chút Chiến Thần Vô Song cũng hiểu ra rằng, sợ là nếu đổi lại là mình, Minh Vương bỗng nhiên chạy tới nói với mình hắn không đánh bại được một con người, bây giờ cần phải cầu xin sự giúp đỡ của mình, bản thân cũng sẽ không tin như vậy, nhưng đáng tiếc đây lại là sự thật, mặc kệ người khác có tin hay không thì nó cũng đều là sự thật.
- Ngươi cảm thấy… ta có thể đem vấn đề ra này lừa gạt ngươi sao?
Sắc mặt của Chiến Thần Vô Song rất khó coi, đối với nghi vấn của Minh Vương hắn quả thật có chút bất mãn vì thân là Chủ Thần, nói bản thân mình bị một con người đánh bại đã là một chuyện rất mất mặt rồi, bản thân hắn khi nói ra hắn cũng không dám tin nữa. Chiến Thần cảm thấy mình phải chịu sự sỉ nhục, sắc mặt đương nhiên không dễ coi rồi.
- Ồ… xin lỗi… ha ha… thật sự rất xin lỗi. Chỉ là ngươi biết đấy thông tin này khiến người ta quá chấn động, rất khó tưởng tượng một con người lại có thể đánh bại được ngươi, chuyện nhân loại đánh bại Chủ Thần như vậy từ trước đến nay thật sự chưa từng có.
Minh Vương cười gượng gạo hai tiếng có chút xấu hổ nói.
- Đúng vậy, từ trước đến giờ chuyện này chưa từng xảy ra, con người tên là Bạch Khởi đó thật sự là rất lợi hại. Hắn chỉ mới hai mươi tuổi thôi nhưng hắn đã có sức mạnh có thể đối kháng với ta, hơn nữa còn có thể gia tăng thực lực nhanh kinh khủng. Lần đầu tiên ta gặp hắn là tám tháng trước, lúc đó sức mạnh của hắn và ta tương đương nhau, nhưng hắn có huyết thống Hắc Ám Thiên Sứ, sau khi biến thân sức mạnh đã vượt qua trên ta. Nửa năm trước khi ta và hắn giao đấu, hắn đã có thể khống chế được hoàn toàn sức mạnh của ta, thậm chí ta cảm thấy khoảng cách của hắn với ngươi đã không còn quá xa. Phải biết rằng nửa năm trước ta và Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương của Nam Hải cùng nhau liên thủ đối phó với hắn, thậm chí lão long ngay cả Hủy Diệt Thần Quang cũng đã sử dụng, kết quả lão long vẫn bị hắn giết chết, ta thì bị trọng thương. Nếu không phải ta nhanh chân chạy thoát thì e là đã chết ở đó rồi. Con người đó tuyệt đối không thể để hắn tùy ý phát triển, nếu không thì cả ta và ngươi sẽ phải chịu sự áp chế của hắn.
Sắc mặt của Chiến Thần Vô Song ngưng trọng lại nói như vậy, hắn biết Minh Vương không phải là người dễ dàng bị lời nói này lay động, muốn kích động hắn chỉ có thể dùng lợi nhuận, ngoài ra còn phải tạo đủ áp lực cho hắn. Hắn tin Minh Vương cũng không muốn một mình Bạch Khởi trưởng thành như vậy, vì sự trưởng thành của Bạch Khởi sẽ tạo ra sự uy hiếp đối với hắn.
Quả nhiên, Minh Vương sau khi nghe xong lời này vội biến sắc mặt, nheo nheo mắt, nhìn Chiến Thần Vô Song đang ở trước mặt sắc mặt không ngừng thay đổi, một lát Minh Vương mới hỏi vấn đề mà hắn quan tâm nhất:
- Tại sao ngươi không thức tỉnh mấy người kia? Mặc dù tên Bạch Khởi mà ngươi nói bây giờ rất lợi hại, nhưng nếu ngươi thức tỉnh mấy người khác đương nhiên có thể đối phó với hắn. Huống hồ hai gã Quang Minh Thần và Hắc Ám Thần nắm rất chắc tín ngưỡng nhân gian, đặc biệt là Quang Minh Thần. Theo tính toán thực lực bây giờ có thể tương đương với ta, thậm chí vượt qua cả ta, ngươi thức tỉnh bọn họ để đối phó với người tên là Bạch Khởi đó đương nhiên không có vấn đề, nhưng tại sao ngươi không thức tỉnh bọn họ, ngược lại lại đến tìm ta? Tại sao như vậy?
- Tại sao à? Nguyên nhân rất đơn giản, ta đương nhiên biết thức tỉnh mấy người kia dậy đối phó với Bạch Khởi nhất định có thể nắm chắc phần thắng, giết chết hắn không phải là chuyện gì khó khăn, nhưng ngươi biết Đại Lục lớn như vậy, nếu thức tỉnh những người khác vậy thì ta làm sao có thể mở rộng được tín ngưỡng của ta. Nói thật ra ta không muốn đem Đại Lục rộng lớn như vậy đem giao cho người khác, hoặc là tranh phần với nhiều người, cho nên ta mới không thức tỉnh bọn họ mà lại tới tìm ngươi.
Chiến Thần Vô Song không có chút giấu diếm thẳng thắn nói ra, dù sao muốn hợp tác với nhau hắn đương nhiên không nên giấu diếm quá nhiều.
Hơn nữa chủ đề này cũng không có gì đáng giấu diếm, mặc dù vị Minh Vương không hỏi nhiều, nhưng xem ra hắn cũng có thể phán đoán được chút ít, người ta đã có thể đoán ra, mình hà tất phải giấu diếm làm gì?
- Vậy à, ha ha, vậy ngươi sợ bọn họ cướp tín ngưỡng trên Đại Lục của ngươi, lẽ nào ngươi không sợ ta cướp sao?
Minh Vương cười hắc hắc, từ chối cho ý kiến nói.
- Sợ? Đương nhiên là sợ rồi, nhưng ngươi cũng biết trên nhân gian sao có thể thích ngươi. Ngoài những Vong Linh Pháp Sư hầu như không có ai tín ngưỡng ngươi, nghĩ ra muốn thành lập tín ngưỡng trên nhân gian đối với ngươi không phải là chuyện đơn giản, đặc biệt là đối với những người vô cùng khiếp sợ cái chết thì phát sinh lực tín ngưỡng đối với ngươi lại càng khó, cho nên ta không sợ ngươi. Hơn nữa ngay cả ngươi muốn chia một bộ phận nhân khẩu lãnh thổ, thì cũng không phải là không thể. Hai người chia nhau thì vẫn tốt hơn là mười người chia, không phải sao?
Chiến Thần Vô Song thể hiện rõ chủ ý, vẻ mặt thay đổi trầm giọng nói như vậy. Theo cách nhìn của hắn thật sự là như vậy, Đại Lục này rộng lớn như vậy, nhân khẩu cũng nhiều như vậy, hai người chia nhau so với mười người chia thì lợi hơn rất nhiều, rất nhiều.
Chiến Thần Vô Song trầm giọng nói, hắn đã hạ quyết tâm.
- Mỗi người một nửa?
Minh Vương Cáp Địch Tư nghe xong lời này nhãn thần nhất thời sáng ngời, liếc nhìn Chiến Thần Vô Song đang ở trước mặt từ chối cho ý kiến nói như vậy.
- Mỗi người một nửa, nhưng ta có một yêu cầu!
Chiến Thần Vô Song gật gật đầu, nói đồng ý nhưng hắn vẫn có yêu cầu khác, nếu Minh Vương không đồng ý hắn cũng không hợp tác với Minh Vương nữa, dù sao tên Minh Vương này cũng không phải dễ đối phó, so với Bạch Khởi còn hung ác hơn, sức mạnh cũng cường đại hơn.
- Có yêu cầu gì nói ra nghe xem nào?
Minh Vương đối với yêu cầu của Chiến Thần Vô Song có chút bất mãn, nhưng vẫn không có hành động phản đối gì mà trầm giọng nói. Hắn muốn xem xem Chiến Thần Vô Song muốn đưa ra ý kiến như thế nào
- Thật ra cũng không có gì nhưng sức mạnh của Minh Vương nhà ngươi hơn ta rất nhiều, ta không phải là đối thủ của ngươi, vạn nhất sau khi đối phó với Bạch Khởi xong, ngươi muốn tiện đường giải quyết luôn ta thì ta phải làm thế nào? Ngươi hoàn toàn có thể ngăn cản ta thức tỉnh những người khác, cho nên ta không muốn sau khi giải quyết xong Bạch Khởi lại bị ngươi giải quyết, vì vậy ta muốn đàm phán với ngươi một chút.
Chiến Thần Vô Song ngồi ở đó mỉm cười đưa ra yêu cầu như vậy. Thật ra điều mà hắn lo lắng cũng không phải không có căn cứ, lo lắng như vậy hoàn toàn là nghĩ cho bản thân mình, là người thì ai cũng có lo lắng như vậy, Chiến Thần Vô Song cũng không phải ngoại lệ.
- Ồ… như vậy à, ta biết rồi, ta có thể thề với Sáng Thế Thần, sau khi giải quyết Bạch Khởi xong ta và ngươi mỗi người một nửa Đại Lục, ta tuyệt đối sẽ không hại ngươi, thế nào hả?
Minh Vương ngồi ở đó sau khi nghe xong liển mỉm cười nói như vậy
- Nếu là như vậy vậy thì cũng không còn vấn đề gì nữa, ta sẽ đi mở phong ấn.
Chiến Thần Vô Song cười ha ha đứng lên, cuộc giao dịch của hai người đã hoàn thành như vậy.
Không lâu sau Chiến Thần Vô Song mở phong ấn khe nứt của Minh Giới với nhân gian, Minh Vương dẫn đầu các cường giả của Minh Giới lần lượt tới nhân gian.
Trong khoảng thời gian này trên Đại Lục gió nổi mây phun, Quân Đoàn Minh Giới bắt đầu tiến vào nhân gian, Minh Vương mặc dù không lập tức triển khai tiến công, nhưng đã bắt đầu chậm rãi tập kết về phương hướng của nhân loại.
Cùng lúc đó Bạch Khởi đã triển khai tiến công đại quy mô. Có Bạch Khởi tự mình ra trận, đối phương lại không có đối thủ nào. Bên Bạch Khởi đã bắt đầu triển khai tàn sát đại quy mô không chút kiêng nể. Quân đội của Bạch Khởi khí thế như chẻ tre chỉ trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi, đã thống nhất toàn bộ Đại Lục. Nhiệm vụ của Cửu U cũng hoàn thành, SS cấp bảo thạch cũng đã về tay.
Vào một ngày, thanh âm lạnh lẽo của Cửu U vang bên tai Bạch Khởi, nói với Bạch Khởi nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành, nhiệm vụ Thống Nhất Đại Lục kết thúc, đồng thời cũng có được Huyết thống Đại Vu và Đại Vu Tinh Huyết, khi đó còn thêm vào một tỉ Giao Dịch Điểm, bên ngoài doanh trại của Bạch Khởi đột nhiên truyền đến hai luồng khí thế cường đại khiến người ta có chút kinh hãi.
Bạch Khởi vốn đang có vẻ mặt tươi cười trong nháy mắt đã biến đổi sắc mặt, tâm tình vốn đang rất tốt cũng biến mất vô hình vô ảnh, thay vào đó là vẻ mặt âm trầm. Liếc nhìn các tướng lĩnh xung quanh đang uống rượu chúc mừng thắng lợi của chiến tranh, Bạch Khởi lắc mình đi ra ngoài doanh trướng, theo phương hướng xuất hiện hai luồng khí thế mà đi. Trong đó một luồng sức mạnh Bạch Khởi rất quen thuộc, người đó không phải là ai khác mà chính là Chiến Thần Vô Song.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Phong™