Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả: Tần Nguyệt
Biên dịch: longhach1811
Nguồn: 4vn
Truyện tham gia event
Hiện nay, mình chính thức đảm nhận biên truyện này, để truyện ra nhanh hơn, mong các bạn đọc hãy thanks và vote cho Đạo thật nhiều. Mong các bạn ủng hộ nhiệt tình Hiện nay vô cùng có khả năng sẽ tung được boom mini cho event lần này. Vì vậy mong các bạn hãy ủng hộ nhiệt tình hơn nữa.
Tiêu Thần im lặng ngẩng đầu lên, thản nhiên nói:
- Sự tình hôm nay chắc đạo hữu đã biết, không cần Tiêu Thần thuật lại. Ta chỉ hỏi Vô Cực Tử đạo hữu một câu, có nên giết hắn hay không?
Vô Cực Tử nhíu mày, than nhẹ.
- Nên giết.
Giọng nói như chém đinh chặt sắt, không chút chần chờ.
- Nhưng là lão phu hi vọng thay hắn nhận một cái nhân tình, mong chư vị đạo hữu Vạn Ma tông không truy cứu. Lão phu cam đoan sau này sẽ quản giáo hắn, tuyệt đối không mặc hắn làm xằng làm bậy.
Giọng điệu thành khẩn, mặc dù thanh âm bình thản nhưng lại có một luồng phong phạm, bất giác làm người ta sinh lòng tin tưởng.
- Tiêu Thần tin tưởng lời nói của Vô Cực Tử đạo hữu. Nhưng bây giờ nói lời này không phải đã muộn sao. Nếu chuyện này bỏ qua, ba đệ tử Vạn Ma tông ta chẳng phải là chết oan sao? Ta còn mặt mũi gì mà đối mặt với tông môn tu sĩ? Sự tình ngày hôm nay, không thể bỏ qua được.
Nói tới đây Tiêu Thần hơi dừng lại, đáy mắt loé lên lệ mang.
- Dĩ nhiên, thực lực của Cấm Thiên tông đủ để bảo hộ hắn, Vạn Ma tông ta cũng không thể làm gì. Nhưng sự tình hôm nay truyền ra, thế nhân tự có công đạo. Mà thù hận này, Vạn Ma tông ta cũng không quên, sẽ khắc ghi trong lòng.
Đối mặt với Vô Cực Tử, Tiêu Thần thái độ vẫn cường ngạnh như cũ, không có nửa điểm lùi bước.
Vô Cực Tử cau mày, ánh mắt càng trở nên phức tạp, chần chờ hồi lâu không nói. Hắn thở dài một tiếng, chậm rãi đi về phía trước, ánh mắt ôn hoà rơi trên người Phương Vũ.
- Đây là lần đầu tiên ta và ngươi gặp mặt, mấy năm nay cuộc sống quá hoàn hảo sao?
Phương Vũ sắc mặt trắng bệch, nghe vậy thì gật đầu lia lịa. Mười mấy năm trước hắn sống cùng mẫu thân ở một thôn xóm nào đó trong núi. Sau khi mẫu thân qua đời ba ngày, Phương Vũ qu ẳng cho mẫu thân lâm chung cho một tấm phiến ngọc tinh mỹ. Một ngày sau, có ba tu sĩ Cấm Thiên tông tìm đến, đưa hắn tới Cấm Thiên thành. Từ đầu đến cuối không có ai nói với hắn cái gì. Nhưng Phương Vũ biết, Cấm Thiên tông là chỗ dựa của hắn. Vô luận hắn có yêu cầu gì, bọn họ đều thoả mãn.
Sau này Phương Vũ dần dần biết được thế gian này có một loại người là tu chân giả. Họ có lực lượng mạnh mẽ, thọ nguyên dài lâu, phi thiên độn địa, bài sơn đảo hải, không gì không làm được. Hắn muốn tu luyện, nhưng bởi vì nguyên nhân thể chất, hắn cả đời không thể nào có được tư cách tu tiên. Lúc đầu Phương Vũ trong lòng cực kỳ thống khổ, không cam lòng, cho nên hắn bắt đầu chơi nữ nhân. Nữ nhân ở đây không phải là những nữ tử tầm thường mà là nữ tu sĩ. Nhìn tiên nữ cao cao tại thượng uyển chuyển hầu hạ ở hạ thân hắn, Phương Vũ trong lòng tràn đầy thoả mãn. Lâu ngày tính tình hắn càng trở nên quái đản, bá đạo, coi trọng nữ tử nào cũng bằng mọi cách thu vào tay. Bởi vì hắn có Cấm Thiên tông làm hậu thuẫn, nạn nhân cho dù không cam lòng nhưng cũng không dám ho he. Như vậy càng khiến hắn kiêu căng, không thể dạy dỗ cho tới hôm nay.
Vô Cực Tử sắc mặt ôn hoà, trong đôi mắt thần sắc cực kỳ phức tạp.
- Những việc ngươi làm mấy năm nay bổn tông đều biết. Mặc dù phía dưới có rất nhiều người giúp ngươi giấu diếm, nhưng đều không qua khỏi mắt ta.
- Ngươi, quả thật rất kỳ lạ.
"Phàm tục cả đời, vội vã trăm năm, bổn tôn ý muốn cho ngươi an ổn hưởng lạc cả đời, nhưng ý niệm như vậy, chung quy không thể thực hiện. Cục diện hôm nay, bổn tông cũng có trách nhiệm, không dạy dỗ ngươi tốt, cùng mẫu thân gặp mặt dưới đó, chớ làm cho nàng hận ta.
Nói xong liền đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía Thuỷ Mặc Tử và Tiêu Thần chắp tay nói:
- Sự tình hôm nay, Cấm Thiên tông ta không hề nhúng tay nữa. Hắn sống hay chết tuỳ hai vị đạo hữu xử trí.
Nhưng thân là phụ thân, mười mấy năm qua chưa từng tận tâm làm tròn trách nhiệm, mặc dù hắn quả thật đáng chết nhưng dù sao cũng là huyết mạch của bổn tông. Nếu hai vị đạo hữu nguyện để lại một con đường sống, bổn tông trong lòng cảm kích vô cùng, đại lễ tông môn tấn chức tất nhiên sẽ giúp Vạn Ma tông một tay coi như là báo đáp. Nếu không... tuy không phải chủ ý nhưng cũng sẽ xuất thủ ngăn Vạn Ma tông ngươi tấn chức. Sự tình trong này bổn tông đã nói rõ, mong hai vị đạo hữu nghĩ lại.
Ánh mắt Vô Cực Tử khôi phục nhìn Phương Vũ nói, thở dài một tiếng, bước một bước, thân ảnh biến mất.
Tiêu Thần cùng Thuỷ Mặc Tử liếc nhìn nhau, cả hai đều nhìn ra sự ngưng trọng trong mắt đối phương. Phương Vũ này là nhi tử của Vô Cực Tử, chuyện này nằm ngoài dự liệu của hai người. Mặc dù Vô Cực Tử thu tay nhưng cũng đã nói rõ, nếu hai người họ giết chết Phương Vũ thì tông môn tấn chức Cấm Thiên tông sẽ xuất thủ ngăn trở. Hơn nữa về sau, quan hệ giữa hai tông môn sẽ cực kỳ căng thẳng.
Cấm Thành Tử tiến lên. Năm đó hắn là một trong ba tu sĩ đón Phương Vũ, cực kỳ rõ ràng ẩn tình trong này.
- Hai vị tiền bối đã minh bạch tại sao Cấm Thiên tông lại xuất thủ bảo hộ người này rồi chứ? Bình tĩnh mà xem xét, sự tình nhi tử của tông chủ làm ra thật đáng chết, nhưng tại hạ xin khuyên hai vị một câu, chớ nên hạ sát thủ. Nếu không lần Vạn Ma tông tấn chức này, chắc chắn không có hi vọng.
Người này ngữ khí trầm trọng nhưng cũng có chút chân thành.
Giữa sân, Lý Sất Thiên cùng Vạn Ma tông tu sĩ đã đến, giờ phút này tất cả đều trầm mặc.
Gầm gừ, Lý Sất Thiên cùng đệ tử lộ ra vẻ không cam lòng nhưng cũng không dám nhiều lời.
Thuỷ Mặc Tử mục quang loé lên, sắc mặt âm tình bất định, hiển nhiên trong lòng đang cấp tốc suy nghĩ.
Tiêu Thần không nói rồi ngẩng đầu lên, trầm giọng nói:
- Thuỷ Mặc Tử đạo hữu, Vạn Ma tông ta nếu vì tông môn tấn chức, cố kỵ bối cảnh của hắn, bỏ qua cho người tàn sát đệ tử, cho dù tấn chức thành công, ta lại có mặt mũi nào nhìn đệ tử tông môn. Ngày sau phải chăng tất cả những thế lực khác lấn át Vạn Ma tông tu sĩ ta, chỉ cần bối cảnh thâm hậu thì chúng ta liền thối lui.
- Tiêu Thần tuy xuất thân không phải từ Vạn Ma tông nhưng cũng biết, giữ vững tông môn cường tịnh bất suy, thực lực trọng yếu nhưng phải tâm, lực lượng đoàn kết, tông môn trên dưới một lòng mới có thể đi xa hơn. Nếu chúng ta vì ích lợi của tông môn, không quan tâm sống chết của đệ tử trong tông mà tấn chức trở thành Trung Châu tông môn, cũng sẽ mất đi tín nhiệm của đệ tử với tông môn, trong tương lai rất khó trở nên cường đại. Hôm nay, Vạn Ma tông ta cho dù buông tha lần tông môn tấn chức này, cũng vì môn hạ đệ tử báo thù. Nếu không thì lòng người nguội lạnh, dao động căn nguyên của tông môn. Chuyện này xử trí thế nào, mong Thuỷ Mặc Tử đạo hữu nghĩ lại.
Thanh âm truyền ra nghe như tiếng rít khiến tu sĩ Kim Đan kỳ đỏ mắt. Lúc trước kính sợ Tiêu Thần là bởi vì tu vi, hôm nay đều là phát ra từ nội tâm.
Phịch!
Bốn mươi bảy tu sĩ Kim Đan kỳ quỳ xuống, gầm nhẹ:
- Thỉnh trưởng lão làm chủ, đòi lại công đạo cho đồng môn đã chết.
Lý Sất Thiên cùng mười lăm vị trưởng lão yên lặng không nói, trong ống tay áo nắm tay nắm chặt lại.
- Trưởng lão, Sất Thiên thân là Vạn Ma tông tông chủ, tuy muốn hoàn thành nguyện vọng của chư vị sư tổ, vào chủ Trung Châu, nhưng nếu là lấy phương thức như thế hoàn thành trong lòng ta cũng không muốn. Nếu không ngày sau xuống hoàng tuyền thì còn đâu thể diện mà đối mặt với chư vị tổ sư. Hôm nay, Sất Thiên thỉnh trưởng lão làm chủ, đòi lại công đạo cho đệ tử đã chết.
Đằng sau hắn, mười lăm vị trưởng lão không một tiếng động quỳ xuống.
Thuỷ Mặc Tử chậm rãi nhắm mắt. Sắp hoàn thành tâm nguyện mà bây giờ lại buông bỏ, trong lòng hắn cực kỳ không cam lòng. Nhưng theo lời Tiêu Thần nói, nếu là vì vậy mà làm lòng người nguội lạnh, cho dù trở thành Trung Châu tông môn lại có thể thế nào?
Mở mắt, lệ mang loé lên, sát cơ tung hoành.
- Bất luận người phương nào, làm tổn thương đệ tử Vạn Ma tông ta đều phải trả giá. Cho dù lần tông môn tấn chức này thất bại, lão phu cũng nên vì đệ tử đã chết mà báo thù. Phương Vũ này, hôm nay sẽ phải chết!
Nói xong, đông đảo tu sĩ đều trầm mặc không nói nhưng ánh mắt lưu chuyển, cũng là càng thêm mấy phần kính nể.
Cấm Thành Tử sắc ặt phức tạp, thở dài một tiếng. Hắn cũng không nhiều lời, đem đệ tử Cấm Thiên tông thối lui.
Phương Vũ sắc mặt lộ ra vẻ sầu thảm, cũng biết hôm nay không nghi ngờ là hắn phải chết.
- Giết đi! Giết đi! Giết ta, Vạn Ma tông các ngươi vĩnh viễn đừng mơ tưởng tiến vào Trung Châu! Phụ thân, ngươi cho rằng ngần này năm ta không biết, nhưng ngươi có biết mẫu thân trước khi lâm chung đã đem hết thảy toàn bộ nói cho ta. Phương Vũ ra vẻ không biết, chẳng qua là không muốn cho người khác biết, ngươi đường đường chưởng môn Cấm Thiên tông lại có một đứa con phế vật thân thể không cách nào tàng trữ linh khí, một phàm nhân mà ai cũng có thể làm cho nhục nhã! Hôm nay ta chết không nửa điểm tiếc nuối. Cả đời ta so với phàm nhân thế tục trăm năm đặc sắc hơn nhiều.
Nói xong đập đầu xuống đất, máu tuôn như suối, khí tuyệt tại chỗ mà chết.
Trong hư không một tiếng thở dài truyền ta, không gian gợn sóng, thi thể Phương Vũ liền biến mất.
- Bản tông cũng không xuất thủ khi dễ các ngươi. Đại lễ tông môn tấn chức, các ngươi tự cầu phúc.
Thanh âm bình thản, vang vọng trong không gian.
Thuỷ Mặc Tử cùng Vạn Ma tông tu sĩ yên lặng không nói.
Cấm Thiên tông xuất thủ ngăn trở, lần tông môn tấn chức này đã không còn người nào ôm lấy hi vọng.
Tiêu Thần ngẩng đầu lên, sắc mặt bình tĩnh, không chút nào tỏ vẻ khác thường.
- Đại lễ tông môn tấn chức, Vạn Ma tông xin đợi Vô Cực Tử đạo hữu chỉ giáo.
Thanh âm trong trẻo, không chút sợ hãi.
Thuỷ Mặc Tử cười dài.
- Ngày mai, Vạn Ma tông xin đợi Vô Cực Tử đạo hữu chỉ giáo!
Lý Sất Thiên cùng mười lăm vị trưởng lão, bốn mươi bảy đệ tử Kim Đan kỳ gầm nhẹ.
- Vạn Ma tông xin đợi Vô Cực Tử tiền bối chỉ giáo.
Tiếng gầm cuồn cuộn, xông lên tận trời, tràn ngập cả phiến không gian.
Một cỗ đại thế cứ vậy sinh ra
Để truyện được ra nhanh hơn, mong các bạn hãy bỏ phiếu ủng hộ bình chọn cho truyệntại đây Dự đoán nhóm dịch đạt quán quân tạiđây Tài trợ event tạiđây Vạch lá tìm sâu tạiđây Loạn đàm và báo lỗi thìVào Đây
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Long
Quyển 4: Huyết mạch chi chiến
Chương 43: Bên trong càn khôn
Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả: Tần Nguyệt
Biên dịch: longhach1811
Nguồn: 4vn
Truyện tham gia event
Hiện nay, mình chính thức đảm nhận biên truyện này, để truyện ra nhanh hơn, mong các bạn đọc hãy thanks và vote cho Đạo thật nhiều. Mong các bạn ủng hộ nhiệt tình Hiện nay vô cùng có khả năng sẽ tung được boom mini cho event lần này. Vì vậy mong các bạn hãy ủng hộ nhiệt tình hơn nữa.
Hôm sau.
Tiên khách cư, cạnh hồ nước trong sân nhỏ.
Ở đại sảnh, Thuỷ Mặc Tử và Tiêu Thần ngồi trên cao. Phía dưới Lý Sất Thiên cùng mười lăm vị trưởng lão theo thứ tự ngồi xuống.
Ở bên ngoài bốn mươi bảy tu sĩ Kim Đan kỳ đứng yên.
Sắc mặt tất cả đều âm trầm, không khí ngưng trọng.
- Đại lễ tông môn tấn chức, mặc dù Cấm Thiên tông ngăn trở, Vạn Ma tông ta cũng không thể lùi bước. Cơ hội như vậy, tông môn ta đã chờ đợi mấy trăm năm, cho dù chỉ có nửa điểm cơ hội cũng phải nắm chặt, không thể tuyệt vọng mà buông bỏ.
- Xuất phát.
Thuỷ Mặc Tử giọng điệu trầm ổn như cũ nhưng sâu trong tròng mắt lại là một mảnh chua sót. Hiển nhiên cũng nhìn ra cục diện hôm nay thực không tốt.
Tiêu Thần sắc mặt bình tĩnh, chưa từng lộ ra chút dị sắc nào. Tròng mắt đen nhánh ôn hoà lại làm cho người ta có cảm giác trầm ổn, tựa như bất kỳ khó khăn nào cũng không làm khó được hắn.
Hai người đi trước, tiếp đó là Lý Sất Thiên cùng mười lăm vị trưởng lão, sau cùng là bốn mươi bảy đệ tử Kim Đan kỳ trầm mặc đi về phía trước.
Bên trong tiên khách cư, nhóm người Vạn Ma tông hấp dẫn vô số ánh mắt, phần lớn đều lộ ra vẻ kính nể. Sự tình đêm qua hiện giờ đã truyền khắp cả Cấm Thiên thành. Vạn Ma tông vì đòi lại công đạo cho đệ tử tông môn mà đắc tội với Cấm Thiên tông, buông tha cho lần tông môn tấn chức này. Tuy một số kẻ cho là ngu xuẩn, nhưng phần lớn tu sĩ trong lòng vẫn âm thầm kính nể. Dù sao quyết đoán như vậy, tông môn tầm thường tuyệt không làm được.
Ra khỏi tiên khách cư, từ sớm đã có tu sĩ Cấm Thiên tông đợi ở đó, sắc mặt lãnh đạm, không nói một lời nào đi phía trước dẫn đường, khoé miệng cười lạnh. Dám trêu chọc Cấm Thiên tông bọn hắn, đại lễ tông môn tấn chức, Vạn Ma tông đừng hòng thành công!
. . . . .
Cấm Thiên tông được cả đại lục công nhận là đệ nhất tông môn, kiến trúc sơn môn tự nhiên vô cùng khí thế.
Núi mặc dù không cao, chỉ chừng nghìn trượng nhưng lại có vô số cấm chế ba động, đủ khiến người người biến sắc.
Ở chân núi, cự thạch cắm xuống đất, khắc hai chữ Cấm Thiên. Phong thái cổ xưa không có gì lạ, thần thức quét qua cũng không cảm ứng được nửa điểm khác thường. Nhưng ánh mắt của Tiêu Thần quét qua thì sắc mặt khẽ biến, tròng mắt lộ ra vẻ cẩn thận. Trong mắt hắn, hai chữ Cấm Thiên này do vô số cấm đạo phù văn nhỏ bé tạo thành, chi chít không ngừng chuyển động, mơ hồ liên hệ với nhau, lại có ba động khó nắm bắt truyền ra, lộ ra khí tức huỷ diệt.
Cự thạch này không đơn giản. Trong đó bố trí cấm chế lợi hại, một khi phát động, uy năng nhất định cực kỳ kinh người.
Tiêu Thần mục quang loé lên, đáy mắt lộ ra kính nể. Cấm Thiên tông này che dấu cấm chế thật tốt. Vô số cấm chế liên tiếp, nối liền với nhau, tạo thành một trận pháp tổng thể khổng lồ. Một mình kích phát cũng có thể phát động hoàn toàn, mở ra tất cả cấm chế, phóng thích một năng lượng khổng lồ.
Chỉ bằng cấm chế đại trận này đủ để ngăn cản tu sĩ Bất Trụy, bảo vệ tông môn an toàn.
Kiểm nghiệm thân phận, dưới sự hướng dẫn của tu sĩ Cấm Thiên tông, Tiêu Thần đợi người đi hết, vẫn chưa tiến nhập vào trong cấm chế.
Bước lên một bước, ngày đêm khác biệt, tầm mắt đột nhiên kéo dài, phóng mắt không thấy cuối.
Núi non san sát, cao ngất hiểm trở, cấm chế linh quang loé lên, vô cùng khí thế. Thác nước màu đen, ầm ầm đổ xuống,làm nổi lên hoa nước đầy trời. Rừng già tịch mịch, dòng nước giăng đầy núi, cành lá rậm rạp. Kỳ trân dị thú, gầm rít liên tục, đi lại giữa rừng núi, bay giữa trời cao.
- Không gian cấm chế!
Tiêu Thần ngẩng đầu lên, con ngươi co rút kịch liệt, lộ ra vẻ khiếp sợ.
Thi triển thủ đoạn đại thần thông, dựa vào uy năng của cấm chế, kéo dài không gian, khiến cho một tấc vuông có thể trở thành rộng lớn gấp hàng vạn hàng nghìn lần. Sự tình như vậy, sách cổ vốn đã ghi lại thần thông huyền diệu này, nhưng những gì trước mắt này cũng là không có thực.
Cấm Thiên tông sơn môn nhìn vô cùng bình thường, nhưng trong đó lại ẩn chứa càn khôn!
Một phiến Thiên Địa bao la bát ngát, phóng mắt chẳng thấy điểm cuối này đều thuộc sở hữu của Cấm Thiên tông.
Số lượng như thế thật là kinh người.
Tiêu Thần hít sâu một hơi, khôi phục lại bình tĩnh, đem tâm tình kích động trong lòng áp chế xuống, chân mày hơi nhíu lại, thực lực Cấm Thiên tông này quả thật rất mạnh mẽ.
Một lát sau, đám người Thuỷ Mặc Tử mới hoàn hồn lại, nhìn nhau, trong lòng rung động.
Vẻ mặt tu sĩ Cấm Thiên tông đi trước dẫn đường bình tĩnh, không lộ ra nửa điểm khác thường, hiển nhiên đã đoán trước được phản ứng của nhóm người Vạn Ma tông.
- Chư vị đạo hữu, tiến vào nơi này chính là nội bộ Cấm Thiên tông ta, cấm chế trùng trùng điệp điệp nguy hiểm vô cùng, thỉnh chư vị theo sát tại hạ, tránh dẫn phát cấm chế.
Giọng điệu không kiêu ngạo cũng chẳng siểm nịnh, trầm ổn đúng mực.
Nói xong liền độn quang bay đi. Một lát sau, một ngọn núi nguy nga xuất hiện trong tầm mắt. Ngọn núi cực cao, lọt vào cả tầng mây, vô số cung điện được dựng lên trên đó, mây mù bao quanh, như ẩn như hiện, giống như chỗ ở của tiên nhân, làm người ta sinh lòng kính sợ.
Những ngọn núi xung quanh thấp hơn, giống như bảo vệ chủ phong bên trong, càng thêm mấy phần khí thế.
Ở trước núi là mười mấy lão giả lăng không mà đứng, tất cả đều mặc trường bào cao quý, rất uy nghi, tu vi đều là Nguyên Anh hậu kỳ.
Tu sĩ Cấm Thiên tông dẫn đường tiến lên kính cẩn thi lễ, nói nhỏ vài câu, xoay người độn quang rời đi.
Mấy tức sau, một lão giả tiến lên, ôm quyền thi lễ.
- Lão phu là Trưởng lão Huyền Thiên của Cấm Thiên tông, ra mắt Thuỷ Mặc Tử tiền bối, Tiêu Thần tiền bối cùng chư vị đạo hữu Vạn Ma tông. Nay đại lễ tông môn tấn chức cử hành tại chủ phong Cấm Thiên tông.
- Vừa nói hắn vừa lấy ra trong túi trữ vật mấy miếng ngọc điệp, hai tay đưa lên.
- Ngọc điệp này bên trong niêm phong một cấm chế nhỏ, có thể sử dụng trong ba ngày, có vật này mới có thể tiến vào chủ phong, nếu không sẽ bị cấm chế giết chết.
Thuỷ Mặc Tử nhận lấy, khẽ gật đầu, phân phát xuống.
Tiêu Thần ánh mắt loé lên, thần thức quét qua cũng không phát hiện điều dị thường mới đem giắt bên hông.
- Hai vị tiền bối cùng chư vị đạo hữu đi theo lão phu.
Nói xong, Huyền Thiên Tử xoay người dùng độn quang bay đi tới chủ phong, Tiêu Thần cùng tu sĩ Vạn Ma tông theo sau.
. . . . .
Trên đỉnh chủ phong Cấm Thiên tông dựng một quảng trường, tên viết lên trời. Một bước lên trời, vào chủ Trung Châu, trở thành đệ nhất thế lực.
Đại lễ tông môn tấn chức nhiệm kỳ trước cũng là cử hành ở đây.
Xung quanh quảng trường, một trăm tu sĩ Cấm Thiên tông đứng thẳng như tiêu thương, sắc mặt nghiêm túc, ánh mắt sáng ngời, khí tức toả ra, tất cả đều là tu sĩ Kim Đan kỳ.
Trên đài cao, mấy trăm cái bàn được trang trí lộng lẫy được đặt theo thứ tự dùng tiếp đãi tu sĩ các tong phái.
Danh sách sắp xếp này cũng không cố định. Các tông môn tranh đoạt bằng thực lực, càng sắp ở phía trước thì xếp hạng càng cao, địa vị càng khiến người ta tôn sùng. Hai bên mặt bàn chính giữa đặt ghế ngồi hoa mỹ, là chỗ dành cho khách quý, nhưng bây giờ còn chưa có người nào đến.
Nhóm người Vạn Ma tông đến, trong quảng trường đã có không ít tu sĩ, các tông môn họp thành một đoàn, ánh mắt vừa quét tới đã thu hồi, cũng không nhìn nhiều, tránh dẫn tới hiểu lầm.
Thuỷ Mặc Tử, Tiêu Thần cùng tu sĩ Vạn Ma tông đáp xuống một góc ở quảng trường, Huyền Thiên Tử cáo từ rời đi.
- Ha ha, chư vị đạo hữu Vạn Ma tông đã tới rồi sao? Tại hạ còn tưởng rằng qua sự tình ngày hôm qua, các ngươi sẽ tự động buông tha tư cách lần tông môn tấn chức này, ảo não mà trở về Bắc Châu, hay là nghĩ bổn tông coi thường can đảm của chư vị đạo hữu, thật không sợ chết sao?
Tiếng cười lạnh truyền đến, không cần nhìn cũng biết hắn chính là Ngự Đạo tông Thương Khung đạo nhân.
- Sư huynh sai rồi, sư đệ lại cảm thấy như vậy vô cùng tốt. Nếu Vạn Ma tông hôm nay không đến thì chúng ta sao có thể thưởng thức kịch hay. Nghe nói Tông chủ Vô Cực Tử của Cấm Thiên tông sẽ đích thân xuất thủ, không biết Vạn Ma tông phái người nào ra sân chịu chết? Điều này sư đệ cũng thật tò mò a.
Hàn Nguyệt chân nhân cười lạnh nói.
Ngự Đạo tông cùng Vạn Ma tông vốn là tử địch. Chuyện hôm qua truyền ra tự nhiên hai người cực kỳ hưng phấn.
Thuỷ Mặc Tử sắc mặt khó coi, ánh mắt lạnh lùng nhìn hai người.
Thương Khung đạo nhân cũng lạnh lùng nhìn, trong mắt hàn quang loé lên.
Tiêu Thần ngẩng đầu lên, sắc mặt bình tĩnh, thản nhiên nói:
- Cấm Thiên tông thế mạnh, Vạn Ma tông cam bái hạ phong tự nhận không phải là đối thủ. Mặc dù đánh mất tư cách tấn chức tông môn lần này trong lòng cũng không có nửa lời oán hận. Nhưng Vạn Ma tông ta hành sự, khi nào đến phiên hai người các ngươi chỉ chỉ điểm điểm như vậy, như thế coi sao được. Ngự Đạo tông các ngươi mặc dù thực lực không kém, nhưng vẫn chưa đủ tư cách khoe khoang uy phong với Vạn Ma tông.
Ngữ khí bình thản nhưng có thể cảm thấy rõ ràng hàn khí trong đó.
Thương Khung đạo nhân cùng Ngự Đạo tông tu sĩ sắc mặt trầm xuống, hừ lạnh một tiếng, không khí nhất thời trở nên cực kỳ căng thẳng.
Nhưng đang ở chủ phong của Cấm Thiên tông, song phương trong lòng đều có điều kiêng kỵ, cũng không có hành động khác thường. Biến cố ở đây hấp dẫn vô số ánh mắt của các tu sĩ, trong mắt đều lộ ra vẻ kinh ngạc. Dù sao các thế lực bên ngoài Trung Châu lại dám cùng Trung Châu tông môn khiêu chiến, sự tình như vậy đã ít lại càng thêm ít.
- Miệng lưỡi lợi hại, đợi đến đại lễ tông môn tấn chức, lão phu tất sẽ tự mình xuất thủ, hảo hảo giáo huấn ngươi.
Thương Khung đạo nhân cười lạnh không dứt.
Tiêu Thần ánh mắt loé lên, thản nhiên nói:
- Tiêu Thần xin đợi.
Giọng điệu trầm ổn, không có nửa điểm sợ sệt.
Để truyện được ra nhanh hơn, mong các bạn hãy bỏ phiếu ủng hộ bình chọn cho truyệntại đây Dự đoán nhóm dịch đạt quán quân tạiđây Tài trợ event tạiđây Vạch lá tìm sâu tạiđây Loạn đàm và báo lỗi thìVào Đây
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Long
Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả: longhach1811
Biên dịch: longhach1811
Nguồn: 4vn
Truyện tham gia event
Hiện nay, mình chính thức đảm nhận biên truyện này, để truyện ra nhanh hơn, mong các bạn đọc hãy thanks và vote cho Đạo thật nhiều. Mong các bạn ủng hộ nhiệt tình Hiện nay vô cùng có khả năng sẽ tung được boom mini cho event lần này. Vì vậy mong các bạn hãy ủng hộ nhiệt tình hơn nữa.
Song phương giằng co, cười lạnh tản ra, vẫn để ý nhau, không khí căng thẳng lạnh lùng.
Thời gian trôi qua từng chút một, số lượng tu sĩ tập trung trên quảng trường nhiều hơn, phần lớn là các thế lực tông môn khắp nơi đến đây dự lễ, vì danh dự tông môn nên tất cả đều mang theo tinh nhuệ của tông môn mình.Vô số khí tức mạnh yếu không đồng nhất xông thẳng lên trời, tràn ngập khắp chân trời, mơ hồ đối kháng lẫn nhau, phát ra vô tận khí tức lành lạnh.
Thùng! Thùng! Thùng!
Chính là vào thời khắc này, tiếng trống bỗng nhiên vang lên, "Thùng thùng " bên tai không dứt, quanh quẩn giữa núi rừng.
Tiếng trống vang lên, đông đảo tu sĩ trong quảng trường sắc mặt trong nháy mắt hóa thành nghiêm nghị, tròng mắt lãnh mang lóe lên.
Tiếng trống dừng lại, mấy tên tu sĩ chân đạp hư không mà đến, sắc mặt bình tĩnh, uy áp nhàn nhạt phủ xuống.
Ở nơi uy áp bao phủ xuống, vô số tu sĩ sắc mặt trong nháy mắt căng thẳng , vội vàng cúi đầu biểu lộ sự kính sợ.
Người cầm đầu chính là Vô Cực Tử, tông chủ Cấm Thiên Tông
Mấy người này đại biểu cho các thế lực cao nhất Trung Châu, chỉ cần dậm chân một cái, toàn bộ Trung Châu, thậm chí cả đại lục đều phải run rẩy.
- Vô Cực Tử, tông chủ Cấm Thiên Tông, tương truyền tu vĩ đã đạt Bất trụy hầu kỳ, tu vi nghịch thiên.
- Mục gia đại trưởng lão, tu vi sâu không lường được, xuất thủ không một người sống, cũng là một trong những tu sĩ đỉnh phong.
- Ám Nguyệt tông Thái thượng trưởng lão, tu vi đã đạt Bất trụy trung kỳ đỉnh , đã bế quan nhiều năm đánh sâu vào bình cảnh, không nghĩ tới lần này lại xuất quan tham gia tông môn tấn chức
- Bắc Mang tông Ô Cốt đạo nhân, tương truyền người này tế luyện một hài cốt tu sĩ Thượng Cổ, phong ấn tàn hồn, uy năng cực kỳ mạnh mẽ, tuy là Bất trụy trung kỳ, nhưng bằng vào vật này tương trợ , có thể chiến Bất trụy hậu kỳ!
- Cơ gia trưởng lão Cơ Nhược Sơn, Bất trụy trung kỳ tu sĩ.
- Tu sĩ mang giáp trụ, mặc dù cũng không quen thuộc, nhưng từ mùi huyết tinh nồng đậm trên người hắn, liền có thể xác định, tất nhiên là tu sĩ Bách Chiến Minh
Tu sĩ nghị luận rối rít, nhưng thanh âm cực thấp, để tránh tự tìm lấy sự sợ hãi.
Trên đài chủ vẫn còn mấy trăm cái bàn như tử ngọc chưa có người ngồi, dùng cho sáu thế lực đại biểu cho sáu phương thế lực lớn đứng đầu đại lục.
Cấm Thiên Tông, đệ nhất tông môn của đại lục, thực lực sâu không lường được.
Ám nguyệt tông, Ám Nguyệt đạo nhân có được Thượng Cổ truyền thừa, tông môn che giấu sâu đậm, các đệ tử bên trong rất ít khi đi ra ngoài, tất nhiên bên trong đều là hạng người kinh tài diễm diễm.
Bắc Mang tông, Quỷ đạo đại tông môn, thần thông quỷ dị khó lường, môn nhân đệ tử tu luyện các loại Quỷ đạo bí thuật, vô cùng khó đối phó.
Mục gia, một trong những gia tộc thượng cổ truyền thừa, thực lực không rõ, nhưng không có thế lực nào can đảm trêu chọc.
Cơ gia, cũng là Thượng Cổ gia tộc, nhưng hành vi xử sự từ trước đến giờ cực kỳ chừng mực, thần bí khó lường.
Bách Chiến Minh, là tán tu đứng đầu vô số tiểu tông môn, tương truyền vị minh chủ này chính là tồn tại Bất Trụy hậu kỳ, Nhân giới đỉnh phong.
Lần này sáu phương thế lực chính là các thế lực đầu sỏ của Trung Châu, không người nào có nửa điểm can đảm trêu chọc
Cho nên Huyền Không Môn, Ngự Đạo Tông, mặc dù cũng là thế lực Trung Châu nhưng nếu so sánh với sáu phương thế lực kia, thực lực sai biệt không thể tính toán, nếu như muốn tiêu diệt dễ như trở bàn tay.
Lục phương an vị, Vô Cực Tử ở giữa.
- Hôm nay lại là hai trăm năm một lần tông môn tấn chức đại điển mở ra, chư vị đạo hữu đường xa mà đến, cấm Thiên Tông hân hạnh đón tiếp.
Vô Cực Tử mở miệng, sắc mặt lạnh nhạt, không có lộ ra nửa điểm tang tử chi thống(nỗi đau mất con), đủ thấy tâm tính tu vi cao thâm.(Thằng này không phải người!)
- Cũng giống như năm xưa. Chư vị đạo hữu tranh đoạt chỗ ngồi, vả lại cũng nhìn xem qua hai trăm năm thì người nào vào người nào lui.
- Bắt đầu đi.
Nói xong, không khí trong quảng trường trong nháy mắt lập tức trở nên căng thẳng.
- Xuất phát! Lần này Nhạc Thủy tông tất nhiên phải vào hai vị, ai cũng không thể ngăn cản.
- Chưởng môn tu luyện bí điển không thể cùng bọn ta cùng đi. Lần này tông môn sắp xếp , Yên Hà tông không cầu phát triển, chỉ mong có thể giữ được vị trí hiện tại.
- Hiện tại chúng ta đã có chuẩn bị mà đến, tất nhiên muốn đem Đại Bằng tông đuổi đi, đoạt lại địa vị thuộc về tông ta
- Tranh đoạt, bất kể người nào cũng không thể ngăn cản Viêm Nhật phái ta!
Các tu sĩ tông môn chân đạp hư không, chưa từng thi triển nửa điểm thủ đoạn thần thông, thế nhưng sức mạnh vẫn phá thể mà ra, tràn ngập không gian xung quanh, va chạm, trấn áp lẫn nhau. Nguồn sức mạnh này chính là tổng thể các tu sĩ tông môn tập hợp mà thành. Uy năng mạnh mẽ, nhưng có thể nói lên rõ ràng thực lực mạnh yếu của tông môn.
Sức mạnh trong hư không va chạm vào nhau, vô hình vô chất, nhưng như sóng to gió lớn kinh tâm động phách, không gian chấn động, kịch liệt dao động không nghỉ.
Xoảng !
Âm thanh thanh thúy vang lên bên trong, hư không vỡ nát lộ ra một cái khe ngăm đen như cái gương, hấp lực trong đó nháy mắt phát ra. Giờ phút này khí thế các tông bộc phát, đem không gian nơi này mạnh mẽ xé rách. Uy lực như thế, cho dù là Bất Trụy tu sĩ bị cuốn vào bên trong khí thế đó cũng đừng mơ tưởng toàn thân trở ra.
Vạn Ma tông.
Thủy Mặc Tử ngẩng đầu lên, đáy mắt bộc phát tinh mang, trầm giọng quát khẽ:
- Xuất phát.
Nói xong, đại thế ầm ầm như tiềm long xuất thủy (rồng trồi lên mặt nước), thẳng về phía chân trời, trong nháy mắt phong vân biến sắc, đem lực lượng mạnh mẽ phát ra quanh thân, cường mạnh vô cùng.
Tiêu Thần sắc mặt lạnh lùng, khí tức trong cơ thể ầm ầm bộc phát, pháp lực lay động không nghỉ, có thể so với uy áp Bất Trụy cùng với đám người Thủy Mặc Tử giống nhau, quét ngang bát phương. Uy thế mạnh mẽ như vậy bộc phát, trong nháy mắt khiến cho mọi người chú ý. Vạn Ma tông giờ phút này thực lực đã không kém so với các thế lực bình thường ở Trung Châu, hôm nay ở nơi này trong các tông môn Tứ Châu, tự nhiên không có địch thủ, khí thế một đường như chẻ tre, lẳng lặng đi về phía trước.
Tu sĩ tông môn Tứ Châu sắc mặt khẽ biến, rối rít tránh lui, cho dù có Bất trụy tu sĩ tọa trấn cũng không dám ngăn trở, bởi vì song phương thực lực chênh lệch thật sự quá lớn.
Ly khai Bắc châu, tiến nhập Trung châu, khí thế như cầu vồng.
Hoa Nguyên Thành, Tường Vân lão tổ thối lui, áp chế Huyền Không Môn, khí thế dâng trào.
Trên đường đi khó có thể nhường nhịn Ngự Đạo Tông, khí thế lần nữa tăng vọt.
Ban đêm Cấm Thiên Thành, giúp đệ tử đòi lại công đạo, không tiếc đắc tội Cấm Thiên Tông mà giết chết hung thủ. Khí thế đạt đỉnh phong, mạnh mẽ khôn lường.
Một cỗ đại thế như vậy, Vạn Ma Tông cũng không phải là ngay lập tức tạo nên. Trừ đi mấy lần của kẻ ngoài, cũng phải mấy trăm năm phải ẩn nhẫn tại Bắc Châu. Tông môn mấy đời tu sĩ ý nguyện không cam lòng, mới khiến Vạn Ma Tông giờ đây được bộc lộ tài năng cường hãn vô cùng mà không ai có thể ngăn cản.
Vạn Ma tông từng bước đi về phía trước, các tông bại lui , không người dám ngăn cản.
Đi về phía trước đã là nơi tranh đoạt địa phận của thế lực Trung Châu.
Trung Châu tông môn tất cả đều có tu sĩ Bất trụy tọa trấn, sức mạnh đối kháng lẫn nhau càng thêm mãnh liệt, không gian đã sớm vỡ vụn, hóa thành 1 mảnh tối đen. Nếu không phải quảng trường đã có bố trí cấm chế mạnh mẽ, thì đã đem nơi này toàn bộ hủy diệt. Tính ra ở lần tranh đoạt tông môn này, Ngự Đạo tông Thương Khung đạo nhân, Hàn Nguyệt đạo nhân liên thủ, đại thế hùng hổ dọa người, vô cùng huênh hoang.
Tiêu Thần ngẩng đầu lên, tròng mắt bộc phát ra vô thượng chiến ý,
- Hôm nay Vạn Ma Tông ta có lẽ không cách nào hoàn thành tông môn tấn chức, nhưng lần xếp hạng tông môn này, ta muốn cho các người biết được, Vạn Ma Tông ta thực lực không dễ khinh thường, so với Trung Châu tông môn, cũng không kém nửa điểm.
- Hôm nay, để xem cuối cùng thì Vạn Ma Tông có thể có được danh vị gì.
Tiếng quát khẽ truyền ra, giọng buồn bực như gào thét, khiến tu sĩ Vạn Ma Tông tâm huyết sục sôi, sức mạnh càng tăng thêm mạnh mẽ.
- Ha ha! Tiêu Thần trưởng lão nói không sai, chúng ta mặc dù không thể hoàn thành tông môn tấn chức, nhưng xếp hạng tông môn lần này, đã cho Vạn Ma tông ta xứng danh, mặc dù không phải là Trung Châu thế lực, cũng có thể ở cục diện hôm nay mà tung hoành vô cực!
Nói xong, hai người Tiêu Thần liếc nhau một cái, nhất tề cười dài, dẫn dắt Vạn Ma tông tu sĩ tiến lên một bước, bước vào phạm vi tông môn Trung Châu.
Oanh!
Trong nháy mắt bước vào, sức mạnh mạnh mẽ như sóng biển gào thét vọt tới không ngừng nghỉ như muốn đem Vạn Ma Tông tu sĩ hoàn toàn đánh gục. Khí thế nơi này đối kháng, trình độ mạnh mẽ tăng vọt biết bao lần. Tiêu Thần và Thủy Mặc tử trong miệng hừ lạnh hướng dẫn Vạn Ma Tông đem sức mạnh phát ra ầm ầm. Nguồn sức mạnh này đánh sau vào trong khiến toàn bộ sức mạnh cũ tan rã, cuối cùng cân bằng.
Vạn Ma Tông đột nhiên cất bước, xông vào phạm vi tranh đoạt Trung Châu tông môn , nhất thời hấp dẫn vô số ánh mắt tu sĩ nhìn tới.
Chủ quan trên đài, Vô Cực Tử khẽ nhíu mày, tiếp theo liền giãn ra, cũng không lộ ra nửa điểm dị sắc.
Mục gia đại trưởng lão mí mắt khép hờ, giờ này cũng phải mở ra, trong mắt lộ ra mấy phần kinh ngạc, liền hóa thành lành lạnh.
Ám Nguyệt tông Thái thượng trưởng lão là một lão già thối nát, thân thể khô quắt toàn bộ không một chút khí tức pháp lực ba động.
- Ồ, ngoại vực tứ châu cũng có thể xuất hiện một tông môn như thế, xem ra lần tấn chức này cũng có triển vọng
Bắc Mang tông Ô Cốt đạo nhân nghe vậy cười lạnh,
- Vô Tinh đạo hữu hôm nay mới vừa tới, sợ rằng có một số việc chưa biết được.
- Đó chính là Vạn Ma tông, là đệ nhất tông ở Bắc Châu, mặc dù thực lực không kém, nhưng lần tông môn tấn chức này quả là không có khả năng thông qua.
Vô Tinh đạo nhân cau mày, trên mặt lộ ra sự khó hiểu,
- Đạo hữu nói lời ấy là có ý gì, xin nói rõ xem.
Ô Cốt đạo nhân trong mắt hiện lên vẻ dị sắc, cười nhẹ nói:
- Chuyện này cùng Vô Cực Tử đạo hữu có liên quan, hay là Vô Cực Tử đạo hữu tự mình nói đi.
Vô Cực Tử sắc mặt bình thản, thản nhiên nói:
- Bởi vì Vạn Ma Tông đã đắc tội cùng bổn tông, cho nên lần tấn chức tông môn ngày hôm nay, bổn tông sẽ ra tay ngăn trở một phen. Về phần có thể thông qua hay không thì phải xem vận khí của bọn họ rồi
Vô Tinh đạo nhân cau mày, Vô Cực Tử tu vi thần thông hắn cực kỳ rõ ràng, người này xuất thủ, hai gã tu sĩ Bất trụy sơ kỳ của Vạn Ma Tông sao là địch thủ, lập tức lắc đầu không dứt, hiển nhiên nhìn vô cùng không có hi vọng.
Về phần Bách Chiến Minh tu sĩ thì là nhắm mắt điều tức, sắc mặt lạnh lùng, thủy chung từ đấu đến cuối không nói một lời nào.
Để truyện được ra nhanh hơn, mong các bạn hãy bỏ phiếu ủng hộ bình chọn cho truyệntại đây Dự đoán nhóm dịch đạt quán quân tạiđây Tài trợ event tạiđây Vạch lá tìm sâu tạiđây Loạn đàm và báo lỗi thìVào Đây
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Long
Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả: longhach1811
Biên dịch: longhach1811
Nguồn: 4vn
Truyện tham gia event
Hiện nay, mình chính thức đảm nhận biên truyện này, để truyện ra nhanh hơn, mong các bạn đọc hãy thanks và vote cho Đạo thật nhiều. Mong các bạn ủng hộ nhiệt tình Hiện nay vô cùng có khả năng sẽ tung được boom mini cho event lần này. Vì vậy mong các bạn hãy ủng hộ nhiệt tình hơn nữa.
Tứ châu tông môn, vô số tu sĩ ánh mắt hội tụ tại chỗ Vạn Ma Tông tu sĩ , tất cả đều lộ ra ý hâm mộ , có thể cùng thế lực Trung Châu tranh phong, cái này chính là tượng trưng cho thực lực của tông môn. Vạn Ma Tông giờ khắc này đã vượt qua xa bọn họ, cho dù không thể tiến vào Trung Châu cũng tuyệt đối không người nào dám can đảm tùy ý trêu chọc.
Nhưng đối với lần tranh phong này, Vạn Ma Tông đột nhiên xông vào, tự nhiên đưa tới bất mãn. Thế lực Trung Châu chúng ta tranh đoạt, các ngươi chính là ngoại tông môn, có tư cách gì nhúng tay vào!
Đối kháng bên trong, vô số ánh mắt tông môn tu sĩ chuyển tới , tất cả đều lộ ra vẻ lạnh lùng .
Khoảnh khắc sau có tiếng cười lạnh truyền ra, lộ ra ý ngạo nghễ.
- Ma Sơn đạo hữu, cuộc chiến giữa ta và ngươi tạm thời buông xuống, trước đem ngoại tông này đuổi ra sau đó hãy phân chia cao thấp.
Người mở miệng chính là một lão giả đứng tại nơi trọng yếu trong chiến trường. Bên cạnh hắn đồng thời có một người sắc mặt lạnh lùng. Hai người đều là Bất trụy tu sĩ.
Tông môn đối kháng, tên là Vạn Sơn tông, chủ tu phách thể(hồn phách cùng thân thể), thân thể vô cùng mạnh mẽ.
Ma Sơn, người này thân thể cao lớn, nhìn lại cực kỳ chất phác, nhưng tâm tư lại có chút nhạy cảm, giờ phút này nghe vậy, ánh mắt lóe lên, cười nói:
- Nếu Hoang Cổ đạo hữu đã mở miệng, tại hạ tự nhiên đáp ứng, mời đạo hữu nhanh chóng xuất thủ cùng rồi tông môn ta và ngươi lại tái chiến.
Mặc dù trong lòng ngạo nghễ , nhưng Vạn Ma Tông thế như chẻ tre xông vào, thực lực tất nhiên không phải chuyện đùa, Hoang Cổ đạo nhân muốn xuất thủ, mọi người trong lòng tự nhiên mừng rỡ khoanh tay đứng nhìn.
Theo hai người mở miệng, khí thế đối kháng nơi này hơi hòa hoãn lại, tu sĩ tông môn khắp nơi, tất cả đều ánh mắt lạnh lùng quét tới, lộ ra vài phần hàn ý.
Hoang Cổ đạo nhân, trong lòng cười lạnh, hắn cực kỳ rõ ràng. Mạo muội xuất thủ đuổi Vạn Ma Tông, tuy có chút ít lỗ mãng, nhưng cũng không phải là không có lợi. Giờ đây Hoang Cổ tông đại thế đã tới đỉnh, nếu là có thể đem Vạn Ma tông trấn áp, tất nhiên có thể làm cho đại thế bốc lên, tiện đà thừa thắng nhất cử đánh bại Vạn Sơn tông, thứ hạng tông môn được tăng lên.
Tuy có chút ít mạo hiểm, nhưng Thái Cổ đạo nhân đối với thực lực tông môn cực kỳ tự tin, đánh bại một ngoại tông môn nho nhỏ, tuyệt đối không nói chơi, điểm này chính là nguyên nhân căn bản khiến hắn ra mặt.
- Đệ tử Hoang Cổ Tông, theo lão phu tiến lên phía trước, trấn áp ngoại tông môn, giương cao uy danh thế lực Trung Châu ta.
- Một đòn đánh tan.
Hoang Cổ đạo nhân quát khẽ, bên cạnh chính là một người trong tông môn, một tu sĩ Bất trụy khác. Hai người đều cười lạnh, giẫm chân tại chỗ , trực tiếp bức tới Vạn Ma Tông mà đi.
Thủy Mặc tử ngẩng đầu lên, sắc mặt nghiêm nghị, trong mắt lộ ra ý kiêng kỵ. Hoang Cổ Tông, danh hiệu hắn có nghe qua. Giờ phút này Hoang Cổ đạo nhân cùng với hai mươi lăm tu sĩ Nguyên Anh, thực lực vượt xa Vạn Ma tông.
Trận chiến này, tuyệt không dễ dàng.
Tiêu Thần trong mắt lãnh mang lóe lên, áo phần phật, uy áp mạnh mẽ phá thể mà ra, hoành tảo vô cực.
- Vạn Ma tông tu sĩ nghe lệnh, hôm nay đánh một trận, ta chỉ cho phép tiến không cho lui!
- Chúng ta ẩn núp ở Bắc Châu mấy trăm năm, hôm nay mới có cơ hội vào chủ Trung Châu. Có lẽ lần này chúng ta sẽ thất bại, nhưng trận chiến này ta muốn người đời biết rằng - Vạn Ma Tông thực lực tuyệt không kém gì các tông môn Trung Châu. Bọn ngươi theo ta tiến lên phía trước, đem Hoang Cổ Tông đạp dưới chân, lấy uy danh cho Vạn Ma Tông chúng ta.
Tiếng nói như tiếng rít gào, ầm ầm nổ vang khiến cho tu sĩ Vạn Ma Tông phía sau nhiệt huyết hoàn toàn sôi trào.
- Cuộc chiến hôm nay, chỉ có tiến không lùi, dương cao uy danh Vạn Ma tông!
- Cuộc chiến hôm nay, chỉ có tiến không lùi, dương cao uy danh Vạn Ma tông!
- Cuộc chiến hôm nay, chỉ có tiến không lùi, dương cao uy danh Vạn Ma tông!
Tiếng gào thét không ngưng nghỉ, trong nháy mắt truyền khắp phiến không gian.
Trong tiếng gào thét, đại thế Vạn Ma tông vốn đã đạt tới cực hạn, trong nháy mắt một lần nữa tăng vọt
Oanh!
Uy áp mạnh mẽ quét ngang, tu sĩ khắp nơi sắc mặt khẽ biến, trong mắt sinh ra vô tận kiêng kỵ
Hoang Cổ đạo nhân trong lòng hơi trầm xuống, nhưng sắc mặt vẫn trầm ổn như cũ, cũng không biểu lộ vẻ khác thường nào. Cho dù là mạnh hơn cũng bất quá là một ngoại tông môn, chẳng lẽ còn có thể là địch thủ Hoang Cổ Tông hắn. Thân là Trung Châu tông môn, thế lực cao nhất nhân gian tự nhiên có lòng tin với chính mình.
- Chiến!
Tiếng gào thét truyền ra, tu sĩ Hoang Cổ tông nhất tề quát lên, “Chiến”. Chữ ra khỏi miệng, đại thế kịch liệt sôi trào không ngừng.
Dù là đại thế mắt thường không thể nhìn thấy, nhưng nguyên thần của các tu sĩ cũng là cảm ứng cự kỳ rõ ràng. Giờ phút này, Vạn Ma Tông cùng với Hoang Cổ tông, đại thế tất cả đều sôi trào điên cuồng, lộ ra vẻ không chết không thôi.
Tiêu Thần, Thủy Mặc tử hai người từng bước tiến lên, xa xa đối mặt với Hoang Cổ đạo nhân, khí thế trên đỉnh đầu hai tông trong nháy mắt va chạm cùng một chỗ.
Oanh!
Vô thanh vô tức, không gian đang khôi phục lại một lần nữa dưới sự va chạm của hai cỗ chiến ý liền hoàn toàn vỡ vụn
Tiêu Thần, Thủy Mặc Tử trong miệng khẽ rên lên từng bước lui về phía sau. Phía sau, Lý Sất Thiên cùng mười lăm trưởng lão Vạn Ma Tông sắc mặt trắng bệch. Bốn mươi bảy Kim Đan đệ tử lại càng trắng hơn, thậm chí có người khóe miệng còn rỉ máu. Nhưng dù vậy, Vạn Ma Tông đừng nói bị thua nhưng mà đệ tử tông môn cũng không người nào chịu lui về phía sau nửa điểm.
Hoang Cổ đạo nhân sắc mặt khẽ biến thành khó coi. Vạn Ma Tông thực lực mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của lão. Lần đầu đối kháng mà Hoang Cổ đạo nhân cũng không thể trèn ép, đẩy xuống hạ phong.
Khi trước tu sĩ Hoang Cổ Tông khí thế mạnh mẽ, tinh thần hòa làm một mà tiến lên, muốn đánh một trận tan tác nhằm trấn áp Vạn Ma Tông. Giờ đây bị nhục khiến ý niệm tu sĩ bắt đầu dao động, đại thế trước đó bất giác giảm đi mấy phần.
Tiêu Thần ngẩng đầu lên, lệ quang trong mắt lóe lên, tiến lên từng bước nặng nề, quát lên.
- Tránh ra cho ta!
Phía sau, Thủy Mặc Tử thấy sắc mặt cuồng nhiệt của các tu sĩ tông môn mình đang theo bước dần tiến lên, trog miệng đồng thời gầm nhẹ.
- Tránh ra!
- Tránh ra!
Từng bước hạ xuống, Vạn Ma Tông đại thế ngang nhiên thoát ra, chủ động cùng đại thế Hoang Cổ Tông đánh một trận.
Oanh!
Lần nữa đối kháng, Cùng với Tiêu Thần, Thủy Mặc Tử hai người ở bên trong, tu sĩ Vạn Ma tông sắc mặt tất cả đều trắng bệch. Lúc này đây, Hoang Cổ Tông càng không chịu nổi, không ngờ tới Vạn ma tông lại dám can đảm chủ động xuất thủ, không có chuẩn bị. Đại thế lại bị chèn ép, ngoại trừ Hoang Cổ đạo nhân, tất cả tu sĩ đều trực tiếp bị bức lui về sau nửa bước.
Đại thế đối kháng, nửa bước lui về phía sau, liền rơi vào hạ phong, Hoang Cổ tông đại thế liền suy yếu.
Tiêu Thần mặt không chút thay đổi, giờ phút này tiến lên từng bước mạnh mẽ.
- Chiến tiếp!
Vạn Ma Tông tu sĩ nhất tề cước đạp xuống tạo nên tiếng rung động ầm ầm giống như mọi người đang đạp vào ngực. Mỗ bước chân đều khiến tu sĩ Hoang Cổ Tông sắc mặt trắng bệch, dưới chân không tự chủ được lui về phía sau.
Hoang Cổ đạo nhân mặt trầm như nước, biến cố lần này chớ nói hắn không nghĩ tới, cho dù là những thế lực khác của Trung Châu , cũng chưa từng có dự liệu. Ngoại tông môn Vạn Ma tông, lại là đem Hoang Cổ tông đánh xuống hạ phong, chiếm cứ ưu thế tuyệt đối!
- Tam chiến định càn khôn, Vạn Ma Tông ta tất thắng!
Tiêu Thần trong mắt lệ mang chợt lóe, Hoang Cổ tông bại thế đã rõ, cần thừa cơ tinh thần đang còn hăng hái mà đem trấn áp, nếu không đợi quay trở lại, tất nhiên sẽ là một tràng khổ đấu.
Oanh!
Bước thứ ba, đạp xuống.
- Tất thắng!
- Tất thắng!
Vạn Ma tông tu sĩ điên cuồng gào thét, mặc dù trong cuôc đối kháng đã bị thương, nhưng tinh thần ý niệm cũng là đạt tới đỉnh phong.
Hộc!
Hoang Cổ tông tu sĩ, lấy Hoang Cổ đạo nhân cầm đầu, trong miệng nhất tề phun ra máu tươi, đại thế trong nháy mắt uể oải tan rã, hạ xuống mặt đất.
Ba bước tiến lên, đánh bại Hoang Cổ tông, đại thế Vạn Ma Tông ầm ầm tăng vọt, lộ ra vô cùng hung hãn tàn nhẫn.
Hôm nay Cấm Thiên Tông Vô Cực tử nhúng tay ngăn trở, Vạn Ma tông tu sĩ đối với tông môn tấn chức đã không ôm hi vọng, giờ phút này tông môn xếp hạng toàn lực xuất thủ, chính là muốn vì Vạn Ma tông xứng danh.
Hôm nay mặc dù không vào Trung Châu, Vạn Ma tông ta cũng đủ cùng các ngươi đối chiến!
Trong nháy mắt quảng trường lâm vào tĩnh mịch, vô số tu sĩ ánh mắt tập trung vào đám người Vạn Ma Tông, con ngươi hơi co lại, tất cả đều lộ ra ý rung động.
Tiêu Thần ánh mắt lạnh lùng, tung hoành bễ nghễ,
- Vạn Ma tông ta đã trấn áp Hoang Cổ tông, như vậy liền chiếm luôn cái vị trí xếp hạng kia, chư vị còn có người nào không phục, mời tới khiêu chiến, Vạn Ma tông ta không hế sợ hãi.
Tiếng nói như âm thanh lay động không ngừng lan tỏa ra.
Vạn Sơn Tông tông chủ, Ma Sơn đạo nhân sắc mặt âm tình bất định. Vạn Sơn Tông hắn, thực lực cùng với Hoang Cổ tông không phân cao thấp, giờ phút này Vạn Ma tông chiến thắng, Vạn Sơn tông tự nhiên không thể tiến lên lấy lòng. Giờ đây, hắn hơi trầm ngâm, chậm rãi lắc đầu lập tức đem ý niệm trong đầu áp chế xuống
Quanh đó một số tông môn khác, chần chờ trong chốc lát rồi cũng lặng lẽ rút lui. Mặc dù không cam lòng, nhưng Vạn Ma tông, lấy hàng động thực tế chứng minh, bọn họ tuyệt đối không thua kém gì các thế lực Trung Châu, Hoang cổ tông chính là minh chứng tốt nhất.
- Hừ! Chiếm cứ vị trí xếp hạng Hoang Cổ tông, trước hết hãy hỏi qua Ngự Đạo tông ta có đáp ứng hay không!
Thương Khung đạo nhân cười lạnh, chân đạp hư không, dẫn dắt Ngự Đạo Tông tu sĩ chạy thẳng tới mà đến.
Tiêu Thần ngẩng đầu lên, sắc mặt lạnh lùng,
- Ngự Đạo Tông mặc dù không kém, nhưng Vạn Ma Tông chưa đem bọn ngươi để ở trong mắt. Các ngưới muốn, ta liền chiến !
Lấy đại thế Vạn Ma Tông lúc này, lấy chiến ý cầm đầu của Tiêu Thần khiến chiến ý trên đầu lay động, toát ra vẻ ngạo ngễ.
Để truyện được ra nhanh hơn, mong các bạn hãy bỏ phiếu ủng hộ bình chọn cho truyệntại đây Dự đoán nhóm dịch đạt quán quân tạiđây Tài trợ event tạiđây Vạch lá tìm sâu tạiđây Loạn đàm và báo lỗi thìVào Đây
Đã có 35 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Long
Quyển 4: Huyết mạch chi chiến
Chương 46: Chiến Thương Khung
Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả: longhach1811
Biên dịch: longhach1811
Nguồn: 4vn
Truyện tham gia event
Hiện nay, mình chính thức đảm nhận biên truyện này, để truyện ra nhanh hơn, mong các bạn đọc hãy thanks và vote cho Đạo thật nhiều. Mong các bạn ủng hộ nhiệt tình Hiện tại mình đang bị ốm, tốc độ ra chương sẽ chậm, bạn nào có tâm huyết có thể gửi inbox cho mình để đăng ký dịch nhé.
Thương Khung đạo nhân sắc mặt lành lạnh nói.
- Có ta ở Ngự Đạo Tông một ngày thì Vạn Ma Tông các ngươi đừng hòng bình yên bước vào Trung Châu. Trận chiến hôm nay lão phu sẽ cho các ngươi biết, Vạn Ma Tông các ngươi ở trong mắt các tông phái Trung Châu chúng ta không đáng giá nhắc tới!
Nói xong , khí thế trong cơ thể ầm ầm bộc phát, uy áp mạnh mẽ phá thể mà ra, trong nháy mắt đem toàn bộ phiến không gian bao phủ bên trong.
Bất Trụy trung kỳ
Thương Khung đạo nhân lúc trước hẳn là che giấu tu vi, đã đột phá bình cảnh đạt tới cảnh giới Bất Trụy trung kỳ.
Cùng lúc đó, trên không Ngự Đạo Tông đại thế ầm ầm tăng vọt, đem Vạn Ma Tông chèn ép ở thế hạ phong. Biến cố lần này, trong nháy mắt hấp dẫn vô số sự chú ý của tu sĩ, nhìn về phía Thương Khung đạo nhân tất cả đều biểu lộ sự kính sợ.
Bất Trụy cảnh giới mỗi một tầng tu vi chênh lệch rất lớn, Bất Trụy trung kì tu sĩ có thể dễ dàng đánh bại sơ kì. Tuy đều là tu sĩ có tu vi cao nhất Nhân giới nhưng vẫn có sự khác biệt. Về phần Bất Trụy hậu kì, tồn tại loại này đã đạt tới Nhân giới đỉnh, giơ tay nhấc chân liền hủy thiên diệt địa. Những người này rất ít hành tẩu giang hồ, phần lớn bế quan không ra, dốc lòng tu luyện, cầu vượt ra ngoài đại đạo, phi thăng Linh giới. Nhưng chẳng biết tại sao, vài ngàn năm trở lại đây, số lượng Bất Trụy tu sĩ cũng không ít, nhưng sách cổ ghi lại không có một người nào phi thăng thành công. Nhưng dù vậy cũng không thể ngăn cản những lão bất tử Bất trụy hậu kì liên tục tìm kiếm đáp án, bởi vì lúc này Nhân gian giới đối với bọn họ như là một vũng nước hồ nho nhỏ, cái bọn họ muốn chính là một phiến thiên địa rộng lớn khác.
- Thương Khung đạo nhân sớm đạt tới cảnh giới Bất Trụy sơ kỳ đỉnh phong, hôm nay đã đã thuận lợi đạt đến cảnh giới trung kỳ khiến thực tông môn càng thêm lớn mạnh. Sợ rằng lần này trở lại cuối cùng có thể có một chỗ đứng lớn hơn nhiều so với khi trước.
- Ha ha, chuyện lão phu quan tâm nhất bây giờ chính là Vạn Ma Tông dưới tình huống này sẽ xử lý như thế nào, bằng vào thực lực của bọn họ tất nhiên không phải là đối thủ của Ngự Đạo Tông
- Ngoại vực tông môn cũng dám ở trước mặt thế lực Trung Châu càn rỡ, hôm nay chính là cho bọn hắn một bài học, đợi chút nữa bổn tông thật muốn nhìn xem vẻ mặt chán nản chạy về như thế nào!
- Theo tại hạ biết, mối thù giữa Ngự Đạo Tông cùng Vạn Ma Tông rất sâu. Lần này tông môn tấn chức, Ngự Đạo tông tất nhiên sẽ toàn lực xuất thủ ngăn trở. Hơn nữa, sự tình Cấm Thiên Tông hôm qua, Vạn Ma Tông mặc dù có hai gã Bất Trụy tu sĩ trấn giữ, sợ rằng lần này vẫn như cũ cắm mặt mà về.
Mọi người nghị luận, sắc mặt nhóm người Vạn Ma Tông trong nháy mắt trở nên vô cùng khó coi.
Thủy Mặc Tử mặt trầm như nước, đáy mắt tràn ngập ý bất đắc dĩ, thực lực Vạn Ma Tông vốn là so sánh với Ngự Đạo tông yếu hơn một bậc. Lần này Thương Khung đạo nhân trở thành Bất Trụy trung kỳ tu sĩ, Vạn Ma Tông tự nhiên không có nửa điểm thắng lợi.
Chẳng lẽ, phải thua sao?
Giờ phút này trong lòng Thủy Mặc Tử tất nhiên biết trong lòng mọi người đều có ý niệm như vậy trong đầu.
Tiêu Thần cau mày, trong mắt sinh ra kiêng kỵ, Bất Trụy trung kỳ, tu sĩ như vậy nếu là một mình đối địch hắn tự nhận không có nửa điểm phần thằng, chỉ có một đường chạy trốn.
Nhưng giờ phút này so đấu chính là đối chiến, mặc dù cục diện nghiêm trọng, nhưng bọn hắn cũng không phải là không dám đánh cược một lần.
Bồ đề thụ, trấn áp nguyên thần, không sợ thần thức công kích.
Đại thế này đến cuối cùng là tinh thần do sự hối tiếc, đem uy năng bồ đề thụ kích phát, không phải là không có khả năng đem Ngự Đạo tông trấn áp! Mặc dù không có nắm chắc, nhưng giờ phút này trong lòng Tiêu Thần cũng không sợ hãi, chưa chiến đã bại, loại chuyện này tuyệt đối không xuất hiện trên người hắn.
- Còn chưa khai chiến, chẳng lẻ bọn ngươi đã nhận thua hay sao? Bất trụy trung kì tu sĩ mặc dù uy năng vô cùng, nhưng Tiêu Thần cũng không hề úy kỵ. Đợi chút nữa giao chiến, Thương Khung Đạo nhân để cho ta ứng phó, bọn ngươi chỉ cần xuất ra khí thế như hổ báo, đem Ngự Đạo tông chèn ép xuống hạ phong.
- Thủy Mặc Tử đạo hữu, nhiều năm ở ẩn, có hay không có thể rửa sạch sỉ nhục trước kia chính là ở sáng nay đó.
Thanh âm trầm thấp, hơi có vẻ bình thản, nhưng cực kì trầm ổn, làm cho người ta lấy lại cảm giác tự tin
Thủy Mặc Tử bỗng nhiên ngẩng đầu lên, tròng mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, thấy Tiêu Thần sắc mặt bình tĩnh, tiện đà hung hăng gật đầu.
- Tiêu Thần đạo hữu yên tâm, nếu như ngươi thật sự có thể đem Thương Khung đạo nhân ngăn lại, hôm nay đánh một trận, Vạn Ma tông ta tất thắng.
Như đinh chặt sắt, giọng điệu lộ ra khí tức vô cùng tàn nhẫn.
Tiêu Thần gật đầu, giờ phút này không cần nhiều lời nữa, tiến lên một bước quát lên:
- Chỉ là Bất Trụy trung kỳ tu sĩ, chẳng lẽ liền muốn để cho Vạn Ma tông ta nhận thua sao! Thương Khung đạo hữu nếu thật là mạnh mẽ, liền tiến lên cùng Tiêu Thần ta đánh một trận, ngươi dám không?
Ngươi dám không!
Lấy uy năng Bất Trụy sơ kỳ khiêu khích Bất Trụy trung kỳ tu sĩ, cách làm như vậy, trong mắt người khác bất quá chỉ là tự tìm đường chết.
Thương Khung đạo nhân trong mắt sát cơ bùng lên. Người này đối với Tiêu Thần sớm đã muốn giết đi cho thống khoái, giờ phút này nghe vậy trong lòng sát ý lại tăng vọt.
- Được! Được! Được lắm! Ngươi đã muốn tìm cái chết, bổn tông liền thành toàn cho ngươi!
- Thương Khung đạo nhân nhìn nhận, lấy tu vi hắn đem Tiêu Thần hoàn toàn trấn áp, lại ra tay đem Vạn Ma tông đánh tan cũng không muộn, điều này, trong lòng hắn tin tưởng mười phần.
Tiêu Thần đáy mắt lệ mang lóe lên, ngửng đầu lên, trên mặt toàn bộ không một chút sợ hãi.
- Hừ!
Trong lòng khẽ quát, toàn bộ sức mạnh bộc phát. Khí thế ầm ầm xông thẳng lên trời, tràn ngập một mảnh chiến ý mạnh mẽ.
Thương Khung đạo nhân lạnh lùng cười một tiếng, hai mắt đột nhiên nhing lại lành lạnh. Tâm niệm vừa động, khí thế bốc lên, trong cảm ứng nguyên thần bỗng nhiên hóa thành một bàn tay, ầm ầm hướng Tiêu Thần chụp lấy. Lấy uy năng Bất Trụy trung kỳ, tu sĩ sơ kỳ căn bản không có sức phản kháng. Trong cái vỗ này , nguyên thần nhất định sẽ bị trùng kích mà bị trọng thương.
Giờ phút này tu sĩ xung quanh, phần lớn đều biểu lộ ra ý lạnh lùng. Chỉ là Bất Trụy sơ kỳ dám càn rỡ như thế, thật là không biết sống chết.
Tiêu Thần giờ phút này ngoài dự liệu của mọi người, bị Thương Khung đạo nhân đuổi giết hắn cũng không lui về phía sau phòng ngự, mà là lần nữa tiến lên một bước, đại thế ngưng hình, cổ tay lay động ở giữa hóa thành đao phong, ngang nhiên chém xuống.
Lấy công đối công!
Thương Khung đạo nhân hơi quái lạ, liền trong lòng cười lạnh, hắn xem ra Tiêu Thần làm như thế bất quá tự mình chuốc lấy cực khổ.
- Một kích kia, lão phu muốn cho ngươi hoàn toàn bị thương nặng!
Người này âm thầm gầm nhẹ, trong lòng sát ý bùng lên, khiến cho bên ngoài cơ thể đại thế nhiều hơn mấy phần sát phạt lạnh lùng, xuyên vào lòng người một cảm giác lạnh lẽo.
Oanh!
Đối kháng mãnh liệt, hư không chấn động vỡ vụn.
Thương Khung đạo nhân thần sắc không thay đổi, dễ dàng bình yên. Tiêu Thần sắc mặt cũng là đột nhiên trắng bệch, nhưng đôi mắt như cũ ôn nhuận nội liễm, trầm ổn lộ ra tự tin. Dưới chân mặc dù đã lùi một bước, mặc dù thoáng rơi vào thế hạ phong, nhưng bên ngoài cơ thể hắn đại thế chẳng những không có tiêu giảm, dao động một lúc ngược lại càng phát ra mạnh mẽ.
Lấy uy năng Bất Trụy sơ kỳ ngăn cản Bất Trụy trung kỳ mạnh mẽ trấn áp, đúng là chỉ hơi hạ phong, chưa từng hiển lộ tình thế thất bại. Kết quả vượt qua ngoài dự liệu của các tu sĩ, tất cả đều hiện lên ý kiêng kỵ
Thương Khung đạo nhân sắc mặt trong nháy mắt trở nên cực kì khó coi, ánh mắt tối tăm, sát cơ tràn ngập.
- Hắn ta không những có thể ngăn chặn đại thế trấn áp của ta, hơn nữa chưa từng bị thương, điều này làm sao có thể!
Mặc dù trong lòng không tin, nhưng sự thật bày ra trước mắt.
Tiêu Thần trong lòng bình tĩnh, xem ra cũng giống như hắn suy nghĩ , có bồ đề thụ trấn áp không gian nguyên thần, Thương Khung đạo nhân thực lực tuy mạnh, nhưng không cách nào đem hắn đánh trọng thương. Cục diện trước mắt, mặc dù không thể đánh bại, nhưng dây dưa khiến cho không cách nào xuất thủ, không có gì khó. Có Bồ Đề cổ thụ, Tiêu Thần không có gì lo âu, giờ phút này cười dài, lần nữa từng bước tiến lên.
- Thương Khung đạo nhân, đây chính là uy năng của Bất Trụy trung kỳ đó sao, như vậy cũng không có gì đáng ngại a. Trước mắt ngươi hãy tiếp nhận một kích của Tiêu Thần ta.
Đối mặt đại thần thông của tu sĩ Bất Trụy trung kỳ, vẫn như trước chủ động xuất kích. Giờ phút này Tiêu Thần tóc đen tung bay, áo bay phất phới, khí thế bá đạo vô cùng, có khí thế đỉnh thiên lập địa.
Ý như đao.
Sức mạnh tùy tâm mà động, hóa thành trường đao, mặc dù mắt trần không thấy, nhưng nguyên thần dưới sự cảm ứng vẫn phát ra vô tận khí tức lành lạnh, giờ phút này ngang nhiên chém xuống. Vô thanh vô tức, dọc đường không gian hé ra, lộ ra cái khe đen nhánh, trùng điệp gần trăm trượng, khí thế kinh người.
Thương Khung đạo nhân cười lạnh,
- Thật cho là Bất Trụy sơ kỳ lại có thể ngang hàng cùng lão phu sao. Bổn tông thật muốn nhìn, đối chiến như vậy ngươi có thể kiên trì đến bao lâu, hôm nay lão phu tất nhiên bắt ngươi trả giá thật nhiều!
Tiêu Thần ngạnh kháng bình yên vô sự khiến lòng người lần này khiếp sợ. Nhưng tâm niệm dao động liền muốn thông qua đây biết được mấu chốt làm sao Tiêu Thần tu luyện thần thông hay có bảo vật gì mà có thể ngăn cản sức mạnh trấn áp kia. Nhưng dù vậy, trong lòng Thương Khung đạo nhân vẫn mười phần tự tin. Dù là thần thông hay pháp bảo thì sử dụng cũng rất hạn chế, hắn không tin Tiêu Thần có thể duy trì được lâu, kết cục cuối cùng cũng là sẽ bị thua cuộc mà thôi!
Oanh!
Hai người đại thế đối chiến, Tiêu Thần sắc mặt trắng bệch, nhưng khí thế lại cực kỳ vang dội, nửa bước không lùi. Bất quá mười mấy tức , hai người đối chiến bảy tám lần, tất cả đều bất phân thắng bại. Đại thế Tiêu Thần mặc dù yếu, nhưng cực kỳ bền bỉ, dưới sự trấn áp của Thương Khung đạo nhân tuyệt không một chút cò dấu hiệu tán loạn.
Mà cùng lúc đó, Thủy Mặc Tử dẫn dắt tu sĩ Vạn Ma tông, đã cùng Hàn Nguyệt đạo nhân cầm đầu ngự đạo tông chiến thành một đoàn.
Để truyện được ra nhanh hơn, mong các bạn hãy bỏ phiếu ủng hộ bình chọn cho truyệntại đây Dự đoán nhóm dịch đạt quán quân tạiđây Tài trợ event tạiđây Vạch lá tìm sâu tạiđây Loạn đàm và báo lỗi thìVào Đây
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Long