01-07-2011, 08:18 AM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam
Chương 505: Nam nhi có nốt ruồi
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n lại há»i Triệu Thuáºn: "NgÆ°Æ¡i nghÄ© lại xem, có khả năng là ai đã giết chết nÆ°Æ¡ng tá» của ngÆ°Æ¡i?"
Triệu Thuáºn mặt tái nhợt đáp: "Tôi... tôi tháºt không biết, tôi và hai mẹ con nà ng ấy thất lạc xong rồi không gặp lại nữa... tôi không thể nghÄ© ra là ai giết nà ng ấy..."
"Trước khi nương tỠngươi bị thất lạc, có phải đã có mang hay không?"
"Hoà i thai? Không có a." Triệu Thuáºn hÆ¡i bất ngá», tiếp theo đó Ä‘Æ°a mắt nhìn bốn phÃa, thấy binh doanh của Thát Äát tháºp phần yên tÄ©nh, xa xa có lÃnh canh Ä‘i qua lại, vác trÆ°á»ng mâu ánh hà n quang lấp lánh, vô cùng khẩn trÆ°Æ¡ng, khẩn cầu: "Hai vị quan gia, mau Ä‘Æ°a chúng tôi Ä‘i Ä‘i, nếu không chá» lát Thát Äát binh phát hiện thì chạy không được đâu!"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nhìn nhìn, thấy hÆ¡n phân ná»a ngÆ°á»i đã được cởi trói, liá»n hạ giá»ng nói vá»›i các thôn dân: "Các ngÆ°Æ¡i chuẩn bị sẳn sà ng, chúng ta Ä‘i tá»›i binh doanh phóng má»™t mồi lá»a, má»i ngÆ°á»i thấy lá»a cháy thì láºp tức chạy, phân ra mà chạy, để khá»i bị truy binh Ä‘uổi kịp, tốt nhất là tìm chá»— nà o đó trốn Ä‘i!"
Hai ngÆ°á»i rút yêu Ä‘ao, lén lén lẻn và o binh doanh. DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n Ä‘i trÆ°á»›c dò Ä‘Æ°á»ng, Thà nh Tá» Cầm ở sau cảnh giá»›i.
Thát Äát doanh binh tháºp phần an tÄ©nh, tháºm chà không nghe được tiếng ngáy. Hai ngÆ°á»i khẩn trÆ°Æ¡ng có dÆ°, cÅ©ng không chú ý. DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n thấy trong binh doanh có má»™t trÆ°á»›ng bồng lá»›n, ở trên có cá» xà cao bay phất phá»›i, chung quanh còn treo đèn lồng Ä‘á», Ä‘oán là trÆ°á»›ng trung quân của Thát Äát.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n chợt dáºy lên ý niệm, quay lại bảo Thà nh Tá» Cầm: "Chúng ta Ä‘i giết thống lÄ©nh của Thát Äát, cắt đầu rồi phóng há»a sau!"
Thà nh Tá» Cầm gáºt đầu, hai ngÆ°á»i vừa khẩn trÆ°Æ¡ng vừa hÆ°ng phấn. NhÆ°ng khi tiá»m nháºp và o trÆ°á»›ng trung quân, cảm thấy hÆ¡i kỳ quái, vì sao trÆ°á»›c trÆ°á»›ng Trung quân lại không có lÃnh canh?
Kkhông kịp nghÄ© nhiá»u, hai ngÆ°á»i vén mà ng, cầm Ä‘ao xông và o.
Tiến và o trong trÆ°á»›ng hai ngÆ°á»i má»›i ngá»› ngÆ°á»i, bỡi vì trong trÆ°á»›ng không có má»™t ngÆ°á»i! DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nói: "Không xong! Chúng ta trúng mai phục rồi!"
Hai ngÆ°á»i vá»™i chạy ra, chuẩn bị chém giết, nhÆ°ng xung quanh tháºp phần yên tÄ©nh, không thấy Thát Äát binh xông tá»›i, kỳ quái vô cùng, liá»n vén mấy trÆ°á»›ng bồng, cÅ©ng chẳng thấy má»™t ai.
Ãn theo đạo lý, lúc nà y phải có má»™t tiếng pháo nổ, vô số Thát Äát binh xông tá»›i chém giết má»›i đúng, nhÆ°ng lúc nà y hai ngÆ°á»i không tìm thấy kẻ nà o trong binh doanh, bốn phÃa vắng lặng, ngoại trừ tà u ngá»±a có vô số tiếng ngá»±a hÃ.
Hai ngÆ°á»i vốn có chút hoảng hốt, nhÆ°ng không thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, cÅ©ng hÆ¡i yên tâm. Thà nh Tá» Cầm nói: "Không biết Thát Äát binh bà y không thà nh kế để là m gì, có âm mÆ°u gì chăng?"
"Bất quản chúng có âm mÆ°u gì, chúng ta cho má»™t mồi lá»a thiêu binh doanh nà y Ä‘i, mang lão bá tánh Ä‘i là xong."
"Äúng!" Thà nh Tá» Cầm chém má»™t Ä‘ao cắt đứt cá»™t treo dây đèn, má»™t loạt đèn lồng rÆ¡i xuống, Ä‘Æ¡n Ä‘ao của nà ng không ngừng vÃt chém, hất các đèn lồng và o trÆ°á»›ng bồng, chẳng mấy chốc khói Ä‘en bốc lên.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cÅ©ng bắt chÆ°á»›c là m theo, chém đứt mấy dây đèn lồng, phân biệt quẳng và o trong các trÆ°á»›c bồng, chẳng mấy chốc lá»a Ä‘á» bốc lên, quân doanh nhanh chóng bắt lá»a cháy phừng phừng.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n phóng há»a vô cùng cao hứng, lấy má»™t cây gáºy Ä‘ang cháy, Ä‘i khắp quân doanh Ä‘iểm há»a. Lúc nà y thì toà n binh doanh đã biến thà nh biển lá»a, hắn mở cá»a tà u ngá»±a, quẳng mồi lá»a và o, dùng Ä‘Æ¡n Ä‘ao chÃch và o mông ngá»±a, khiến chiến mã kinh hoảng chạy loạn ra khá»i tà u.
Những thôn dân bị bắt thấy lá»a nổi lên, Ä‘á»u hứng khởi xông ra ngoà i nhÆ° bầy ong vỡ tổ
Thà nh Tá» Cầm nói: "Äược rồi, chúng ta mau Ä‘i!"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cùng Thà nh Tá» Cầm cùng chạy theo thôn dân, nhÆ°ng vừa ra tá»›i cá»a trại, chợt nghe thôn dân chạy trÆ°á»›c kêu thảm mấy tiếng, Ä‘ua nhau ngã xuống đất rú dà i. Tiếp theo đó, trong rừng xông ra hai Ä‘á»™i nhân mã ngăn Ä‘Æ°á»ng, giÆ°Æ¡ng cung đáp tên nhắm thẳng thôn dân, bắn chết những ngÆ°á»i chạy trÆ°á»›c, ở đất đã có hÆ¡n mÆ°á»i thôn dân bị loạn tên bắn ngã lăn.
Thôn dân láºp tức đại loạn, gà o thét liên hồi: "Là Thát Äát binh! Chạy trở lại!"
ChÃnh và o lúc nà y, từ bốn phÆ°Æ¡ng tám hÆ°á»›ng có rất nhiá»u Thát Äát binh xông ra vây kÃn há»c lại. Thôn dân thấy không có chá»— nà o có thể chạy, Ä‘ua nhau quỳ xuống đất không dám Ä‘á»™ng, chỉ có DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n và Thà nh Tá» Cầm tay cầm Ä‘Æ¡n Ä‘ao đứng ở giữa.
TrÆ°á»ng mâu của Thát Äát binh nhÆ° rừng, vây hai ngÆ°á»i và o giữa, lúc nà y có má»™t tÆ°á»›ng quân cưỡi ngá»±a tay cầm loan Ä‘ao dùng Hán ngữ ná»a vá»i quat: "Mẹ, phà sức lá»›n nhÆ° váºy những mong dẫn dụ Minh quân, ai dè chỉ có hai tên bá»™ khoái, các ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i ở đâu?"
Thì ra, Thát Äát binh bà i ra mấy trăm kỵ binh táºp kÃch Oai Hòe thôn, bắt rất nhiá»u thôn dân Ä‘i vá», cố ý lÆ°u lại dấu chân ngá»±a, hÆ¡n nữa còn nhởn nhÆ¡ chạy, chÃnh là kế dụ địch, vì đại Ä‘á»™i binh mã mấy nghìn ngÆ°á»i của chúng đã mai phục ở gần núi nà y, định dụ Minh quân truy kÃch, không ngá» Minh quân không đến mà chỉ có hai bá»™ khoái quèn. Không biết là Minh quân thông minh không mắc mÆ°u, hay là căn bản không biết chuyện nà y, trong khi đó DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n và Thà nh Tá» Cầm là hai con ghé không sợ cá»p, truy kÃch theo toan tÃnh giải cứu cho thôn dân bị bắt Ä‘i.
Hai ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n vừa tiến và o binh doanh là bá»n Thát Äát binh mai phục xung quanh đã phát hiện. Chỉ có Ä‘iá»u chúng không muốn bắt hai bá»™ khoái tép riu, mà là con cá lá»›n, nhÆ°ng chá» mãi cá lá»›n Minh quân không đến, hai con tép riu đảo luáºn trong trại, vừa phóng há»a vừa thả ngÆ°á»i, khi thôn dân sắp chạy thoát rồi Ä‘Ã nh phải xuất thủ, nếu không trá»™m gà không được lại mất nắm thóc.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n xông tá»›i trÆ°á»›c thôn dân, vừa nhìn đã thấy Triệu Thuáºn trúng tên ngã dÆ°á»›i đất. Tiểu tá» nà y tham sanh úy tá», chạy trÆ°á»›c má»i ngÆ°á»i, không ngá» trúng tên trÆ°á»›c.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n đỡ hắn lên, thấy nhãn thần của hắn đã tán loạn, sắp chết trong khoảnh khắc, vừa định bá» hắn xuống, không ngá» bị hắn giữ lại, thá»u thà o nói vá»›i DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n: "Quan gia, tôi... tôi sắp chết rồi... tôi trÆ°á»›c đó nói dối... tôi không có lạc nÆ°Æ¡ng tá» của tôi... mà là ... mà là bán nà ng ấy... bán nà ng ấy cho ngÆ°á»i khác..."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cả kinh, lúc nà y má»›i nói ra, tên tiểu tá» nà y tháºt là chÆ°a thấy quan tà i chÆ°a nhá» lệ, vá»™i há»i: "Bán cho ai?"
"Tôi không nháºn thức...., là má»™t trung niên khoảng bốn chục tuổi..., khẩu âm Thiểm Tây..., thân hình thấp lùn... ở cạnh sống mÅ©i... có nốt ruồi Ä‘en to ..." Triệu Thuáºn cà ng nói giá»ng cà ng yếu, mắt nhìn thẳng lên trá»i gá»i: "NÆ°Æ¡ng tá»...!" Rồi nãy ngược ngÆ°á»i, cứ thế chết Ä‘i.
Tên tÆ°á»›ng quân ngÆ°á»i Thát Äát lại há»i mấy tiếng nữa, thấy hai tên tiểu bá»™ khoái Minh triá»u nam thì ôm má»™t ngÆ°á»i chết nói chuyện, nữ thì hoà nh Ä‘ao bảo há»™ ở trÆ°á»›c, bèn lÆ°á»i không há»i thêm, ra lệnh cho bá»n Thát Äát binh nhanh chóng diệt há»a.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n đặt thi thể Triệu Thuáºn xuống, đứng dáºy dá»±a lÆ°ng và o Thà nh Tá» Cầm, Ä‘Æ¡n Ä‘ao chặn trÆ°á»›c ngá»±c, không nói chuyện, khẩn trÆ°Æ¡ng nhìn vá» số trÆ°á»ng mâu láºp lòe chỉa vá» hai ngÆ°á»i.
Quân quan chỉ huy má»™t bá»™ pháºn quân sÄ© Ä‘i dáºp lá»a, sau đó má»›i cầm loạn Ä‘ao phất vá» phÃa DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, là xô là xà o mấy tiếng, bá»n Thát Äát binh láºp tức quát to, mấy cây trÆ°á»ng mâu đâm xá»™c vá» phÃa DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n và Thà nh Tá» Cầm, không ngỠđâm và o chá»— trống.
Thì ra DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nghe quân quan đó há»i, biết đó là đầu lÄ©nh, há»c theo câu "cầm tặc cầm vÆ°Æ¡ng", hạ giá»ng nói vá»›i Thà nh Tá» Cầm: "Ta ném cô qua đó bắt quân quan!"
Thà nh Tá» Cầm khẽ gáºt đầu, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nghe tên quân quan đó vừa hạ lệnh, biết đối phÆ°Æ¡ng định Ä‘á»™ng thủ, liá»n cấm Ä‘ao xuống đất, hai tay túm lấy eo Thà nh Tá» Cầm, hô trầm: "Äi...!"
ChÃnh và o lúc nà y, trÆ°á»ng mâu đâm tá»›i, Thà nh Tá» Cầm đã đằng vân giá vụ bay qua đầu các trÆ°á»ng mâu binh, rÆ¡i xuống đỉnh đầu của quân quan.
Quân quan đó thấy Thà nh Tá» Cầm nhÆ° thần binh từ trên trá»i rÆ¡i xuống, xông thẳng vá» phÃa mình, giặc mình kêu lên giục ngá»±a quay đầu lùi lại phÃa sau. Cùng lúc đó, các trÆ°á»ng mâu của Thát Äát binh xung quanh cùng đâm tá»›i Thà nh Tá» Cầm Ä‘ang rÆ¡i từ trên không xuống.
Thà nh Tá» Cầm vung loan Ä‘ao quét tròn, chặt đứt đầu của mấy trÆ°á»ng mâu, chân thì đạp lên cán mâu mượn lá»±c, thân hình nhẹ nhà ng bay tá»›i quân quan, nhÆ°ng lại gặp vô số trÆ°á»ng mâu đâm tá»›i. ChÃnh và o lúc nà y, bá»n trÆ°á»ng mâu binh ấy đại loạn, trong hôn ám, vô số cặp chân đã bị ngÆ°á»i chém gãy!
Thì ra là DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n sau khi quẳng Thà nh Tá» Cầm Ä‘i, đã sá» dụng công phu địa Ä‘Æ°á»ng (lăn ngÆ°á»i đánh dÆ°á»›i đất), tránh những cây mâu đâm tá»›i, đồng thá»i Ä‘Æ¡n Ä‘ao trong tay lấp lánh, chém đứt bảy tám cặp chân của Thát đát binh.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n biết rằng địch quân dùng trÆ°á»ng mâu, còn mình thì dùng Ä‘Æ¡n Ä‘ao, có câu má»™t tấc dà i má»™t tấc tấc mạnh, má»™t tấc ngắn má»™t tấc hiểm, chỉ có sá» dụng đòn hiểm cầu thắng, đánh xáp lá cà , căn bản không cho địch quân ná»›i rá»™ng cá»± li má»›i thắng được.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n ở dÆ°á»›i đất là m trò quá»·, bá»n trÆ°á»ng mâu binh phải phân thần lÆ°u tâm dÆ°á»›i đất, tá»± nhiên bá» qua Thà nh Tá» Cầm ở trên không.
Thà nh Tá» Cầm huy Ä‘Æ¡n Ä‘ao trong tay quét chặt gãy vô số trÆ°á»ng mâu, nhÆ°ng chÃnh và o thá»i gian bị cháºm lại nà y, quân quan đã giục ngá»±a chạy ra ngoà i hai ba trượng, sắp sá»a mất hút trong rừng mâu dà i của Thát Äát binh. Thà nh Tá» Cầm trong cÆ¡n sốt ruá»™t, cảm thấy nếu nhÆ° không bắt được, thì Ä‘Ã nh phải giết Ä‘i, không còn tÃnh toán gì nữa, Ä‘Æ¡n cÆ°á»›c đạp và o cán mâu mượn lá»±c, lại tung ngÆ°á»i lên không, tiếp đó phóng Ä‘Æ¡n Ä‘ao ra, Ä‘ao nhÆ° sao xẹt ngang bầu trá»i, "phốc" má»™t cái cắm và o sau lÆ°ng quân quan đó, đâm suốt lên tá»›i ngá»±c!
Quân quan gà o thảm má»™t tiếng, Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng tán mạng, rÆ¡i xuống dÆ°á»›i ngá»±a.
Thát Äát binh đại loạn, nhân lúc nà y, Thà nh Tá» Cầm rÆ¡i xuống đất, thuáºn tay Ä‘oạt lấy má»™t cây trÆ°á»ng mâu mua lên vun vút, vừa gạt vừa đâm nhÆ° giao long xuất hải, cá»p rá»i khá»i hang, Thát Äát binh Ä‘ua nhau ngã xuống đất.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n thấy phi Ä‘ao của Thà nh Tá» Cầm giết chết tÆ°á»›ng địch, tinh thần phấn chấn quát to má»™t tiếng, Ä‘ao quang chá»›p ngá»i, giết cho Thát Äát binh ngÆ°á»i ngã ngá»±a đổ.
NhÆ°ng không cách nà o khác, vì Thát Äát binh có mấy nghìn ngÆ°á»i, dùng biển ngÆ°á»i vây há» lại thà nh Ä‘oà n, tuy hai ngÆ°á»i đánh giết mấy chục tên, địch quân vẫn tầng tầng lá»›p lá»›p y nhÆ° cÅ©, không ngừng đánh giết vá» phÃa há».
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n ngÆ°á»›c mắt nhìn Thà nh Tá» Cầm, hai ngÆ°á»i lúc nãy phân ra hà nh Ä‘á»™ng nên bị Thát đát binh bao vây phân cắt, giá» nà y phải tụ hợp lại tÆ°Æ¡ng há»— yểm há»™ má»›i có hi vá»ng đánh ra khá»i trùng vây.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nhìn trúng phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, sá» dụng công phu địa Ä‘Æ°á»ng lăn tròn trên đất, lúc nà y chỉ có địch nhân ở hà ng đầu má»›i có thể nhìn thấy hắn, trong khi đó trÆ°á»ng mâu quá dà i, không thÃch hợp cáºn chiến, không những không hại được DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, ngược lại còn bị vÆ°á»›ng vÃu.
Và nhÆ° thế, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n thế nhÆ° phá trúc, sau khi chém đứt vố số cặp chân thì cuối cùng cÅ©ng đánh tá»›i bên cạnh Thà nh Tá» Cầm.
Thà nh Tá» Cầm không dùng được công phu địa Ä‘Æ°á»ng nà y, buá»™c phải dùng trÆ°á»ng mâu huy Ä‘á»™ng đâm giết liên tục, thể lá»±c tiêu hao trầm trá»ng, lúc nà y đầu tóc đã tán loạn, hÆ¡i thở phù phù, Ä‘ang miá»…n cưỡng chống cá»±, thấy DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n vừa mừng vừa lo, gá»i má»™t tiếng: "Äạp SÆ¡n....!"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nói: "Tá» Cầm, đừng sợ, có ta ở đây, chúng ta xông ra ngoà i."
Kỳ tháºt, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n có võ công tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng Thà nh Tá» Cầm, nhÆ°ng lúc nà y Thà nh Tá» Cầm nghe hắn nói váºy, phảng phất nhÆ° có má»™t nguồn sức mạnh để dá»±a dẫm và o, tinh thần tức thá»i phấn chấn, gáºt đầu nói: "Äược! Äánh xông ra!"
Hai ngÆ°á»i dá»±a lÆ°ng và o yểm há»™ cho nhau, đánh giết xông ra ngoà i.
Chỉ có Ä‘iá»u, địch quân ngÆ°á»i đông nhÆ° kiến, vây chặt hai ngÆ°á»i, giết được phÃa trÆ°á»›c thì phÃa sau xông lên, đánh giết đến lúc sau thì DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n đã mệt thở khì khì nhÆ° trâu, còn Thà nh Tá» Cầm thể lá»±c không bằng DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, đã sá»›m tinh bì lá»±c kiệt, chỉ ráng lắm má»›i tá»± giữ mình, không còn sức đâu xông ra ngoà i.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n thấy tình cảnh nhÆ° thế, lòng chùn xuống, thở dà i: "Xong rồi, nhÆ° vầy chỉ sợ phải chết trong loạn quân thôi."
Thà nh Tá» Cầm thở há»—n há»…n, quay đầu dá»±a sát ngÆ°á»i hắn: "Äạp SÆ¡n..., ta có thể... ta có thể cùng chết má»™t chá»— vá»›i... huynh, cÅ©ng thá»a mãn lắm rồi..."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n vẫn cố gắng đánh giết ngăn chặn sá»± tấn cống của Thát Äát binh, bốn phÃa đầy tiếng quát giết vang trá»i, trong khi đó âm thanh của Thà nh Tá» Cầm rất nhẹ, hắn nghe lõm bõm và i tiếng không rõ rà ng, không kịp hiểu đó là ý gì, chợt nghe Thà nh Tá» Cầm rú thảm má»™t tiếng, thì ra là đùi bị má»™t thÆ°Æ¡ng đâm trúng, ngã lăn ra đất.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n quát má»™t tiếng lá»›n: "Tá» Cầm!" rồi chuyển thân lại nhÆ° phát Ä‘iên chém đôi tên Thát Äát binh đã đâm bị thÆ°Æ¡ng Thà nh Tá» Cầm, tiếp sau đó lại chém ngã liên tiếp mấy tên. Thát Äát binh thấy khà thế của hắn Ä‘iên cuồng nhÆ° thế, sợ hãi kinh tâm, nhÆ°ng cÅ©ng biết hắn chỉ là sức mạnh Ä‘i hết tầm tên, liá»n Ä‘ua nhau thối lui, chỉ không ngừng dùng trÆ°á»ng mâu đâm vá»n, vừa đâm vừa hò hét inh á»i: "Nữ tá» xinh đẹp đó thụ thÆ°Æ¡ng rồi. Bắt sống...!"
Cá»± li bây giỠđã giãn ra, vô cùng bất lợi đối vá»›i DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n tay cầm Ä‘Æ¡n Ä‘ao, nhÆ°ng hắn không dám truy kÃch đánh xáp lá cà , vì Thà nh Tá» Cầm thụ thÆ°Æ¡ng nằm đó, hắn phải bảo há»™ nà ng.
Thà nh Tá» Cầm đầu tóc tán loạn, toà n thân đầy máu quỳ dÆ°á»›i đất, vết thÆ°Æ¡ng trên đùi đã Æ°á»›t sủng máu. Nà ng gà o thảm: "Äạp SÆ¡n. Ta không xong rồi, huynh mau chém má»™t Ä‘ao cho ta chết, không được để ta lá»t và o tay bá»n Thát Äát chịu nhục! Chà ng mau xông ra ngoà i Ä‘i!"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nà o chịu Ä‘i, vẫn phát Ä‘iên Ä‘á» kháng chặn chém. Thát Äát binh muốn bắt sống Thà nh Tá» Cầm, do đó trÆ°á»ng mâu chỉ đâm vá» phÃa DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n. DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n không chịu rá»i khá»i Thà nh Tá» Cầm, sợ vừa li khai thì Thát Äát binh sẽ bắt nà ng Ä‘i, chỉ còn biết mua Ä‘Æ¡n Ä‘ao bảo há»™ quanh nà ng, cố sức Ä‘á» kháng trÆ°á»ng mâu đâm đến.
ChÃnh và o lúc nà y, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n chợt ẩn Æ°á»›c nghe tiếng quát tháo bên ngoà i, thanh âm là Hán ngữ, rồi Thát Äát binh ở ngoại vi đại loạn. Hắn mừng rỡ reo lên: "Tá» Cầm, hãy kiên trì, viện quân của chúng ta đến rồi!"
Thì ra là Minh quân tuy hay được tin quân Thát Äát đánh lén Oai Hòe thôn bắt hÆ¡n trăm ngÆ°á»i dân, liá»n phái hai nghìn binh mã truy kÃch. Do cá»± li đóng quân của há» khá xa, nên bấy giá» má»›i tá»›i nÆ¡i. Rất may là hỠđến trá»…, nếu không đã lá»t và o vòng vây mai phục của Thát Äát binh, may Ãt rủi nhiá»u rồi.
Trong khi đó hiện giá» chủ soái của Thát Äát binh đã bị Thà nh Tá» cầm giết, quần long vô thủ, cá»™ng thêm quân doanh bị thiêu, má»™t bá»™ pháºn quân sÄ© bá» vÅ© khà đi cứu há»a, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n và Thà nh Tá» Cầm lại từ bên trong đánh giết loạn ra, Thát Äát binh chỉ đối phó hai ngÆ°á»i há», không hình thà nh Ä‘á»™i hình chuyên môn đối phó vá»›i Minh quân xông từ ngoà i và o. Trong thá»i đại lãnh binh khà cổ đại, không có thống soái và không bố tráºn, tráºn tá»± há»—n loạn nhÆ° thế là vô cùng kỵ húy, thất lợi vô cùng. Cá»™ng thêm Thát Äát binh đã sẵn lòng úy sợ đối vá»›i Minh quân, Minh quân có chuẩn bị mà tối, tuy nhân số không bằng địch, nhÆ°ng vẫn đánh giết cho quân Thát Äát tÆ¡i bá»i.
PhÃa trÆ°á»›c Thát Äát binh vừa loạn, phÃa sau không rõ tình hình phÃa trÆ°á»›c, cÅ©ng đại loan theo. CHúng không còn chú ý đối phó DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n và bắt sống tiểu mỹ nhân Thà nh Tá» Cầm nữa, ù té chạy nhÆ° bầy ong vỡ tổ.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n há»™ vệ cho Thà nh Tá» Cầm, thấy địch quân chạy tán loạn, nhÆ°ng không dám thừa thắng truy kÃch.
Minh quân xông tá»›i, thấy ngoà i thôn dân còn có hai tiểu bá»™ khoái của Minh triá»u, hÆ¡i bất ngá» nhÆ°ng không kịp há»i, Ä‘uổi giết theo địch. Sau khi Ä‘uổi đánh hÆ¡n chục dặm, chém giết vô số Thát Äát binh, há» bấy giá» má»›i đắc thắng thu binh.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n thấy nguy cÆ¡ đã qua, bấy giá» má»›i xem xét thÆ°Æ¡ng thế của Thà nh Tá» Cầm, thấy nà ng chảy rất nhiá»u máu, liá»n móc thuốc kim sang ra định băng bó cho nà ng.
Thà nh Tá» Cầm chợt chụp lấy tay hắn, trên gÆ°Æ¡ng mặt tái xanh vì mất quá nhiá»u máu không ngá» á»ng phá»›t hồng. DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n gạt tay nà ng ra, bảo: "Cô không chịu để ta cầm máu, sẽ chết đấy!" Xong chẳng nói chẳng rằng, xé toẹt má»™t cái chá»— váy vÆ°á»›ng vÃu trên đùi nà ng, đắp thuốc kim sáng lên, rồi xé áo tiến hà nh băng bó Ä‘Æ¡n giản cho nà ng.
Sau khi băng bó xong, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n vô lá»±c ngồi xuống cạnh nà ng, nhìn thi thể đầy rẫy của bá»n Thát Äát binh chung quanh, bấy giá» má»›i cảm thấy sợ. Cuá»™c chiến vừa rồi tháºp phần hung hiểm, hai ngÆ°á»i hết chÃn phần chết má»™t phần sống, quả nhÆ° là vừa trải qua má»™t kiếp váºy.
Äến lúc nà y, Minh quân đã truy sát theo địch, nÆ¡i nà y chỉ còn má»™t số Thát Äát binh bị thÆ°Æ¡ng nặng nằm đó rên la. Những thôn dân thấy quân Ä‘á»™i bên nhà tá»›i, dÅ©ng khà đại tăng. Bá»n há» vô cùng thống háºn Thát Äát binh, liá»n lượm Ä‘ao thÆ°Æ¡ng rÆ¡i tán loạn xung quanh, đâm chém chết hết bá»n Thát Äát binh nà y.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cÅ©ng không khuyên ngăn, đầu óc của hắn bây giá» tháºt ra không có khái niệm Æ°u đãi tù binh gì.
Hắn ngồi bên cạnh Thà nh Tá» Cầm thở hồng há»™c má»™t hồi, lấy lại sức, bèn quay qua há»i nà ng: "Vừa rồi cô nói cái gì? Ta không nghe rõ."
Thà nh Tá» Cầm Ä‘á» phừng mặt, hoảng hốt đáp: "Ta.... ta bảo ngÆ°Æ¡i đừng quản ta, cứ xông ra ngoà i, ai biết ngÆ°Æ¡i không nghe lá»i tá»· tá»·, cÅ©ng không chịu nghe lá»i tổng bá»™ đầu ta nữa, hừ!"
"Không phải câu đó, câu trước nữa kìa."
"Câu trước à ?" Thà nh TỠCầm cố ý giả ngốc, "Trước đó ta chỉ cố giết địch, đâu có nói cái gì đâu a."
"Cô nói mà ! DÆ°á»ng nhÆ° cái gì là 'Tâm Mãn à Túc' yên lòng vừa dạ cái gì đó, ta hÆ¡i kỳ quái, đó là thá»i khắc nguy cÆ¡, còn có sá»± tình gì có thể khiến cô yên lòng vừa dạ chÆ°?"
"Không có a...!" Thà nh Tá» Cầm hoảng loạn cúi đầu, Ä‘á»™ng Ä‘á»™ng cúi đùi bị thÆ°Æ¡ng, ai yêu má»™t cái, nhÃu mà y, biểu tình ra vẻ tháºp phần thống khổ.
"Äau hả?" DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nhẹ vuốt ve đùi nà ng.
Thà nh Tá» Cầm vừa rồi cố ý đánh lạc hÆ°á»›ng chú ý của DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, nên cÆ°á»i cÆ°á»i rồi lắc đầu.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n bấy giá» má»›i yên tâm, nói: "Tháºt nhìn không ra cô lợi hại nhÆ° váºy! Nếu không phải cô giết chết thống soái của há», nhân số của Thát Äát binh nhiá»u hÆ¡n chúng ta nhiá»u, tráºn nà y ai thắng ai bại còn chÆ°a chắc nữa."
Thà nh Tá» Cầm cÅ©ng cÆ°á»i: "Nếu không phải ngÆ°Æ¡i quẳng ta đến đầu hắn, hÆ¡n nữa còn ở dÆ°á»›i chém loạn chân của bá»n Thát Äát binh, nhiá»…u loạn lá»±c chú ý của chúng, ta căn bản không giết được hắn."
"Hai chúng ta khen lẫn nhau nhÆ° váºy, cái mặt quả tháºt là dà y rồi a."
Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i cÆ°á»i.
Lúc nà y, những thôn dân đã giết sạch bá»n Thát Äát binh trá»ng thÆ°Æ¡ng, sau đó vây lại xung quanh hai ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n. Vừa rồi há» thấy hai ngÆ°á»i lá»±c địch mấy ngà n Thát Äát binh, Ä‘á»u đầy vẻ kÃnh phục, bÆ°á»›c tá»›i tạ Æ¡n không ngá»›t.
Thấy Thà nh Tá» Cầm thụ thÆ°Æ¡ng, có ngÆ°Æ¡i dắt ngá»±a của Thát Äát binh chạy loạn lại trao. DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n đỡ Thà nh Tá» Cầm lên má»™t thá»›t ngá»±a, thấy nà ng khống chế chiến mã bình thÆ°á»ng, nên yên tâm phóng lên ngá»±a của mình.
Các thôn dân Ä‘á»u chia nhau Ä‘i bắt chiến mã. Äại bá»™ pháºn chiến mã đã chạy tản Ä‘i hết. Ngá»±a không đủ, cho nên há» hai ba ngÆ°á»i cưỡi má»™t con, cùng dìu Ä‘Æ°a bá»n DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n lui vá» phÃa biên cảnh.
Trên Ä‘Æ°á»ng, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n tìm lại được quan mã của hai ngÆ°á»i. Sau khi đổi ngá»±a xong, há» lùi vá» phÃa sau TrÆ°á»ng thà nh tà n phá.
Lúc nà y, trá»i đã sáng rõ. Sau khi đến thôn, các thôn dân biết Æ¡n xả thân cứu mạng của hai ngÆ°á»i, chiếu cố cho hai ngÆ°á»i rất táºn tình, tìm lang trung băng bó lại vết thÆ°Æ¡ng cho Thà nh Tá» Cầm.
Hai ngÆ°á»i quyết định ở lại Oai Hòa thôn nghỉ ngÆ¡i má»™t ngà y. Äùi của Thà nh Tá» Cầm tuy bị thÆ°Æ¡ng mất máu nhiá»u, nhÆ°ng rất may không chạm tá»›i xÆ°Æ¡ng, không ảnh hưởng lá»›n lắm tá»›i hà nh Ä‘á»™ng.
Ngà y hôm sau, hai ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng nghị ở trong phòng, căn cứ và o lợi của Triệu Thuáºn trÆ°á»›c khi chết, Ngô thị không phải là thất lạc vá»›i y, mà trong lúc chạy nạn đói, y đã bán vợ Ngô thị cho má»™t trung niên lạ mặt. Trung nhiên nà y là má»™t kẻ thấp máºp, ở mÅ©i có má»™t nốt ruồi Ä‘en, nói giá»ng Thiêm Tây.
Mấy đặc trÆ°ng nà y quá sÆ¡ sà i, nếu muốn căn cứ và o đó mà tìm ngÆ°á»i thì căn bản chẳng thể nà o.
Thà nh Tá» Cầm nhăn nhó mặt mà y không biết tiếp tục Ä‘iá»u tra thế nà o, giÆ°Æ¡ng mắt nhìn DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, hi vá»ng hắn nghÄ© ra diệu kế.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n khổ công suy nghÄ© cả buổi, cuối cùng nói: "Ngô thị là má»™t thôn phụ, căn cứ hình vẽ có thể thấy tÆ°á»›ng mạo không mấy xinh đẹp, lại đã lấy chồng. Do đó, nam nhân nốt ruồi đó mua nà ng ta, xem ra không phải là mua vá» là m vợ hay là tiểu thiếp..."
"Vì sao?" Thà nh Tá» Cầm mở to mắt nhìn DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n.
"Trung niên có nốt ruồi nà y có thể mua được nữ nhân xem ra phải là ngÆ°á»i có tiá»n, ngÆ°á»i có tiá»n mua vợ chú trá»ng đến mua hoà ng hoa khuê nữ (con gái chÆ°a chồng, còn trinh), còn nạp thiếp thì chú trá»ng đến lẳng lÆ¡ mê ngÆ°á»i. Hai Ä‘iá»u nà y Ngô thị Ä‘á»u không đáp ứng được, do đó không thể mua để vá» là m vợ hay là tiểu thiếp."
Thà nh Tá» Cầm nghe hắn nói thô tục nhÆ° váºy, trợn mắt nhìn hắn rồi ngoảnh mặt Ä‘i, nhÆ°ng trong thâm tâm thì tán đồng cách nói của hắn.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cÆ°á»i tiếp: "Do đó, theo ta tÃnh toán, nam tá» nà y mua nữ tỠđó xem ra là định cho là m nô tì hay bà vú gì đó."
"Thì đã là m sao? Ngươi có chủ ý gì hay sao?"
"Chủ ý hay thì không." DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n thở dà i, "Ãn nà y có manh mối quá Ä‘Æ¡n giản, tháºt không cách gì mà tra, chúng ta ngÆ°á»i vụn vá» chỉ còn biết là m cách ngốc nghếch mà thôi."
"Biện pháp ngốc nghếch gì?"
"Ôm cây đợi thá»!"
Thà nh Tá» Cầm nghi hoặc nhìn DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n: "Sao lại ôm cây đợi thá»?"
"Vừa rồi phân tÃch đó, ngÆ°á»i mua Ngô thị nhất định là má»™t nhà già u, mua Ngô thị vá» là là m nô tì, trong khi đó nô tì ở những nhà già u thÆ°á»ng tăng giảm, cho nên không thể tránh chuyện ngÆ°á»i trung niên nà y còn tiếp tục Ä‘i mua nô tì. Chúng ta phái ngÆ°á»i chú ý ở những chợ mua bán nô tì ở Khánh DÆ°Æ¡ng phủ, rồi ở Ä‘Æ°á»ng lá»›n Ä‘Æ°á»ng nhá» Ä‘iá»u tra những dân chạy nạn đói bán Ä‘Ã n bà con gái, sau đó chỉ coi ông trá»i có mắt, có giúp chúng ta tìm được trung niên có nốt ruồi đó hay không."
"Chủ ý nà y hay!" Thà nh TỠCầm vỗ tay nói.
"CÅ©ng không thể coi là hay, chẳng qua đó là cách khi không còn biện pháp nà o, hy vá»ng là nó hữu dụng."
Thà nh Tá» Cầm ngẫm nghÄ©, bảo: "Chỉ sợ ngÆ°á»i có nốt ruồi đó không ở Khánh DÆ°Æ¡ng phủ, mà là ở phủ huyện khác đến."
"Khả năng không lớn lắm."
"Vì sao?"
"Hiện giá» dân đói, nô tì... chẳng phải chá»— nà o cÅ©ng có hay sao? Ngô thị nà y cÅ©ng không có tÆ°á»›ng mạo hay tay nghá» xuất chúng gì, muốn mua má»™t nô tì bình thÆ°á»ng nhÆ° váºy, có cần phải đến phủ huyện nà o khác hay không?"
"Váºy cÅ©ng phải!" Thà nh Tá» Cầm gáºt gáºt đầu, "Trong đám dân đói nà y, bán thân là m nô tì đâu đâu cÅ©ng có, những năm gần đây dân nghèo tháºt rất khó sống."
Hai ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng lượng định cách hà nh đồng xong, tuy không mấy tin chắc, nhÆ°ng có biện pháp còn hÆ¡n không.
Tà i sản của Minh Huệ
Chữ ký của Minh Huệ
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Minh Huệ
01-07-2011, 08:19 AM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam
Chương 507: Coi mắt
Äến ngà y hôm sau nữa, vết thÆ°Æ¡ng trên đùi của Thà nh Tá» Cầm đã cÆ¡n bản ổn định, hai ngÆ°á»i khởi hà nh trở vá» Khánh DÆ°Æ¡ng phủ.
Do Thà nh Tá» Cầm thân thể có thÆ°Æ¡ng, manh mối đó cÅ©ng không cần theo vá»™i, hai ngÆ°á»i không vá»™i Ä‘i gấp rút. Hiện giỠđã là tháng tám, khà trá»i bắt đầu trở lạnh, nếu nghỉ lại bên Ä‘Æ°á»ng giữa đồi núi trống, đối vá»›i thân thể không tốt lắm. NhÆ°ng mà , để trở vá» nhà hưởng trung thu, hai ngÆ°á»i cÅ©ng tranh thủ, vừa Ä‘i vừa nghỉ vừa đến ngà y trung thu thì trở vỠđược Khánh DÆ°Æ¡ng phủ.
Trên Ä‘Æ°á»ng sau hÆ¡n mÆ°á»i mấy ngà y Ä‘iá»u dưỡng, thÆ°Æ¡ng thế của Thà nh Tá» Cầm đã khôi phục rất tốt, trá» vỠđược Khánh DÆ°Æ¡ng thì không còn ngại gì nữa.
Tiến và o thà nh, Thà nh Tá» Cầm định vá» nhà của mình, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nói: "Cô má»™t mình vỠđó hưởng tết đâu có ý nghÄ©a gì, đêm nay vá» nhà ta Ä‘i, chúng ta cùng hưởng trung thu, có được không?"
Nếu là trÆ°á»›c đây, Thà nh Tá» Cầm là má»™t cô gái có nguyên tắc, nhất định sẽ không đáp ứng. NhÆ°ng sau tráºn chiến sinh tá» ngoà i TrÆ°á»ng Thà nh, quan hệ của hai ngÆ°á»i thân máºt hÆ¡n nhiá»u, lúc nà y DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n má»i là Thà nh Tá» Cầm đáp ứng ngà y.
Hai ngÆ°á»i giục ngá»±a vá» nhà DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, gõ cá»a. Hạnh nhi thấy DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n trở vá», cao hứng không còn gì hÆ¡n, vá»™i mang nÆ°á»›c cho hai ngÆ°á»i tắm.
Lúc nà y trá»i đã hoà ng hôn, Hạnh nhi định là m cÆ¡m, Thà nh Tá» Cầm nói quá phiá»n, Ä‘i ra tá»u quán luôn. DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nói đây là tiết trung thu, nhất định ở nhà má»›i náo nhiệt, ra ngoà i ăn đâu có ý nghÄ©a gì, Thà nh Tá» Cầm má»›i mỉm cÆ°á»i tán đồng.
Hạnh nhi mang là n Ä‘i mua rau, trở vá» báo cho DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n rằng lúc mua đồ ăn gặp được tiểu nha hoà n của Äiá»n ny tá» là Tiểu Liên, nà ng đã nói cho Tiểu Liên biết là thiếu gia đã trở vá». DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n Ä‘oán là Äiá»n ny tá» sẽ đến chÆ¡i.
Quả nhiên, chẳng mấy chốc đã nghe có ngÆ°á»i gá» cá»a, tiếp đó từ trong vÆ°á»n truyá»n đến tiếng gá»i của nữ tá»: "Äạp SÆ¡n huynh đệ! Mau mở cá»a, tá»· đến thăm cáºu đây."
Hạnh nhi vá»™i chạy ra mở cá»a, Äiá»n ny tá» phe phẫy quạt tiến và o, phÃa sau còn có tiểu nha hoà n Tiểu Liên.
Äiá»n ny tá» nói: "Huynh đệ, coi cáºu kìa, vá» rồi mà không chịu nói ngÆ°á»i ta má»™t tiếng, tá»· tá»· đây không đáng để ý trong mắt cáºu hay sao?"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cÆ°á»i há» há»: "Tá»·, chúng tôi cÅ©ng má»›i vá» tá»›i nhà thôi, vừa tắm rá»a xong, má»›i ngồi xuống còn chÆ°a uống được ly trà nữa. Äệ định chá» Hạnh nhi là m cÆ¡m nÆ°á»›c xong rồi má»›i gá»i em nó qua má»i tá»· đến hưởng tết trung thu luôn. Äúng rồi, tá»· phu đâu? Huynh ấy còn chÆ°a vá» sao?"
"Äừng nói tá»›i nữa, ngÆ°á»i ta Ä‘ang tức chết rồi đây nè! á»”ng vá» nhà chỉ ở được má»™t hai ngà y là đi nữa rồi." Nói đến Long Vượng, Äiá»n ny tá» tức không kịp thở, "NgÆ°á»i ta nói vá»›i ổng rồi, sắp sá»a đến đến tiết trung thu rồi, huynh đệ của ngÆ°á»i ta cÅ©ng là m bá»™ đầu rồi, bảo ổng ở lại mấy ngà y, cùng hưởng tết luôn thể. Hừ, thế mà ngÆ°á»i ta cứ bảo là là m ăn không thể lỡ, lần sau trở vá» sẽ đặc biệt đến thăm cáºu."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cÆ°á»i: "Tá»· phu chuyên tâm là m ăn, chuyện là m ăn cÅ©ng khó tránh suốt ngà y cứ bôn ba, khó trách được."
"Thôi được rồi, đừng nhắc tá»›i thằng chả nữa." Äiá»n ny tá» phe phẫy quạt Ä‘i và o trong, vừa nhìn thấy Thà nh Tá» Cầm Ä‘ang đứng trên nguyệt Ä‘Ã i (ban công) phòng khách, hÆ¡i ngẩn ra, sau đó mặt đầy vẻ vui cÆ°á»i: "Ai nha, thì ra là Thà nh bá»™ đầu cÅ©ng có mặt a!"
Thà nh Tá» Cầm mỉm cÆ°á»i gáºt đầu.
Sau khi chà o há»i xong, Äiá»n ny tá» dẫn tiểu nha hoà n Tiểu Liên cùng nha hoà n Hạnh nhi và o nhà bếp là m cÆ¡m. DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n và Thà nh Tá» Cầm định giúp, bị Äiá»n ny tá» Ä‘uổi ra, nói hai ngÆ°á»i dá»c Ä‘Æ°á»ng cá»±c nhá»c, nên nghỉ ngÆ¡i má»™t chút.
Äiá»n ny tá» khéo léo nhanh nhẹn, lại có hai tiểu nha hoà n trợ giúp, nhanh chóng là m xong cÆ¡m canh, bà y đầy má»™t bà n.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ n, Thà nh Tá» Cầm và Äiá»n ny tá» ngồi xuống, Hạnh nhi và Tiểu Liên dù sao cÅ©ng là nha hoà n, trong trÆ°á»ng hợp nà y không thể ngồi cùng bà n, chỉ đứng hai bên hầu hạ.
Rượu quá tam tuần, Äiá»n ny tá» há»i hững Ä‘iá»u trải qua trong chuyến công sai nà y, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n Ä‘Æ¡n giản thuáºt lại. Äiá»n ny tá» nghe nói hai ngÆ°á»i đánh nhau vá»›i quân Thát Äát má»™t tráºn, cá»u tá» nhất sinh má»›i có mạng trở vá», vừa xót lòng vừa kinh hãi.
Nghe DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n kể xong, Äiá»n ny tá» gắp cho hắn má»™t Ãt thức ăn, ngẫm nghÄ© rồi mỉm cÆ°á»i bảo: "Huynh đệ, có câu nà y tá»· cứ muốn nói, chỉ cảm thấy chÆ°a có dịp, hôm nay vừa khéo có cÆ¡ há»™i đấy, lại nghe câu kinh qua chuyện đánh đánh giết giết ấy, tá»· đã quyết định rồi."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cÆ°á»i nói: "Tá»·, tá»· có chuyện gì thì cứ nói Ä‘i."
Äiá»n ny tá» nhìn quanh bà n, nói: "Huynh đệ, cáºu đã lá»›n khá rồi, tá»· Ä‘ang suy nghÄ© cáºu nên tìm lấy vợ được rồi."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nghe thế hÆ¡i bối rối: "Äệ.... cái nà y... còn không gấp đâu!"
"Cái gì mà không gấp! MÆ°á»i bảy tuổi rồi, nếu đổi thà nh con nhà khác thì đã nạp thê thiếp mấy phòng rồi, còn cáºu thì sao, ngay cả ngÆ°á»i để là m ấm chăn gối còn chÆ°a có nữa!"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cÆ°á»i hăng hắc, ngÆ°á»›c miệng chỉ Hạnh nhi: "Chẳng phải là có Hạnh nhi rồi sao?"
Äiá»n ny tá» hừ má»™t tiếng: "Hạnh nhi ba năm thủ hiếu, chẳng lẽ cáºu phải chá» ba năm à ? HÆ¡n nữa, Hạnh nhi chỉ là tiểu nha hoà n do cáºu mua vá», rất quý khi em nó lo lắng chiếu cố cáºu nhÆ° váºy, sau nà y thu em nó và o má»™t phòng thì cÅ©ng không gì, nhÆ°ng chÃnh phòng không thể tùy ý được, cần phải tìm má»™t nhà môn đăng há»™ đối má»›i được."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cÆ°á»i khổ: "Äệ là má»™t bá»™ khoái nho nhá», là m gì có tÆ° cách chá»n chá»n lá»±a lá»±a chứ." Hắn quay sang Thà nh Tá» Cầm: "Cô nói coi phải không, Thà nh Tá» Cầm."
Thà nh Tá» Cầm cÆ°á»i Ä‘iá»m đạm: "Tá»· đệ nhà cáºu Ä‘Ã m luáºn chuyện hôn sá»±, ta là ngÆ°á»i ngoà i không tiện chen lá»i rồi."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nói: "Lá»i nà y không đúng rồi, hai chúng ta từng đồng sanh cá»™ng tá»..."
Thà nh Tá» Cầm xua tay: "Lá»i nà y đừng nhắc nữa, nói tiếp chuyện hôn nhân của ngÆ°Æ¡i Ä‘i."
Äiá»n ny tá» bảo: "Äúng đúng, ngÆ°á»i ta mấy ngà y nay cứ suy nghÄ© vá» chuyện nà y, đã cấp cho cáºu định trÆ°á»›c và i ngÆ°á»i, chá» cáºu vá» cho ý kiến mà thôi."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nói: "Ny Tá» tá»·, tá»· quá gấp rồi a!"
Äiá»n ny tá» trừng mắt: "Cáºu ở Khánh DÆ°Æ¡ng không có thân nhân, chỉ có mình tá»· tá»· đây, ngÆ°á»i ta không lo cho cáºu còn lo cho ai? Äược rồi, chuyện nà y cáºu không quản nữa, cứ giao cho tá»·, cáºu cứ chỠđó mà nghênh thân Ä‘i."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n đối vá»›i sá»± nhiệt tâm của Äiá»n ny tá» vừa cảm Ä‘á»™ng vừa bất lá»±c, hắn nhìn lén Thà nh Tá» Cầm, thấy thần tình của nà ng nhà n nhạt, không biết Ä‘ang nghÄ© gì.
Tá»u yến uống đến ná»a đêm má»›i tan.
Sáng hôm sau, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n đến phòng trá»±c, cùng Thà nh Tá» Cầm và các bá»™ khoái chia nhau Ä‘i đến các Ä‘iểm mua bán nô tỳ đầy tá»› trong thà nh, và chú ý luôn những chá»— có dân đói ăn xin, để xem coi có trung niên mÅ©i có nốt ruồi nà o Ä‘i mua nô tỳ đầy tá»› không.
Suốt mấy ngà y chẳng có tin tức nà o, má»—i ngà y qua Ä‘i, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n và Thà nh Tá» Cầm cà ng mất Ä‘i má»™t chút hi vá»ng. Sau bảy tám ngà y, hai ngÆ°á»i hầu nhÆ° tuyệt vá»ng, chỉ yêu cầu bá»™ khoái tiếp tục ở lại và i Ä‘iểm đó hoặc tuần tra mà thôi.
Ngà y ấy, Hà n tri phủ gá»i Thà nh Tá» Cầm và DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n đến há»i vá» tình hình tiến triển của án. Hai ngÆ°á»i chỉ Ä‘Ã nh giÆ¡ đầu ra bẩm báo Hà n tri phủ rằng án nà y chÆ°a thể phá được. Hà n tri phủ cÅ©ng không quản vì sao án không phá được, dù sao án không phá được là tháºt, chẳng qua là xem trá»ng hai ngÆ°á»i mà thôi, nên sầm mặt quở mắng má»™t hồi.
Hai ngÆ°á»i cúi đầu ủ rÅ© trở vá» phòng trá»±c của bá»™ khoái, sấu hầu cùng má»i ngÆ°á»i thấy hai vị bá»™ đầu thần tình buồn bá»±c, Ä‘á»u tránh Ä‘i rất xa để khá»i phải bị là m bia đỡ tên.
Äêm hôm đó, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n tan nha vá» nhà , Äiá»n ny tỠđã sá»›m chỠở phòng, vừa thấy DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n đã cao hứng nói: "Huynh đệ cáºu vá» rồi, tá»· chá» cả ná»a ngà y rồi đó."
"Ny tỠtỷ, có chuyện gì sao?"
"Hầy! Äầu cáºu là m bằng gá»— dầu hả?" Äiá»n ny tá» trách, "NgÆ°á»i ta chẳng phải là nói vá»›i cáºu rồi sau, mấy ngà y nay là đi chá»n vợ Æ°ng ý cho cáºu đó mà ? Cuối cùng thì cÅ©ng tìm được má»™t nhà thÃch hợp rá»i, đặc biệt đến thÆ°Æ¡ng nghị vá»›i huynh đệ đây."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n bÆ°á»›c và o phòng khách, ngồi xuống ghế: "Ta còn cho rằng tá»· nói chÆ¡i chứ, bá»™ tá»· tưởng tháºt hả?"
"Cái gì nói chÆ¡i! Chuyện nà y mà nói chÆ¡i hả?' Äiá»n ny tá» ngồi xuống ghế, thÆ°Æ¡ng xót nhìn hắn: "Huynh đệ, ny tá» tá»· từ lần đầu nhìn thấy đệ thì biết đệ là ngÆ°á»i thà nh tháºt, vừa biết bổn pháºn vừa có bản lÄ©nh." Nói đến đây, Äiá»n ny tá» che miệng, khẽ cÆ°á»i, nheo mắt nhÆ° cặp lá liá»…u: "Nói tháºt vá»›i cáºu, nếu ngÆ°á»i ta không có chồng sá»›m rồi, ngÆ°á»i ta ắt là động tâm vá»›i cáºu đấy!"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n là m sao không biết Äiá»n ny tá» có hảo cảm vá»›i mình, len lén nhìn nà ng ta, vừa khéo gặp ánh mắt rá»±c lá»a của nà ng, có chút phát hoảng.
Äiá»n ny tá» nhìn thấy vẻ hoảng loạn của DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, hi hi cÆ°á»i, tiếp theo đó thở dà i đánh sượt: "Ài....! NgÆ°á»i ta đã lấy chồng rồi, không có phúc khà đó, có muốn là m ấm chăn gối cho cáºu cÅ©ng không được, nhÆ°ng dù sao cÅ©ng không thể để cáºu Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c qua ngà y a, ai bảo ngÆ°á»i ta là tá»· tá»· của cáºu là m chi."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n ấm lòng, nói: "Tá»·, cảm Æ¡n tá»· nhiá»u."
"Cảm Æ¡n cái gì, còn chÆ°a lấy vợ mà , phải coi được rồi má»›i tÃnh, cÆ°á»›i vá» nhà xong rồi cảm Æ¡n cÅ©ng chÆ°a muá»™n."
"Hà hà , váºy thì tốt, không biết tá»· tá»· giá»›i thiệu cho đệ khuê nữ nhà nà o váºy?"
Äiá»n ny tá» chồm tá»›i, nói vá»›i vẻ vô cùng thần bÃ: "Khuê nữ nhà nà y hay lắm, xinh đẹp lung linh, năm nay mÆ°á»i lăm tuổi, vừa xứng vá»›i cáºu đó - đúng rồi, cáºu còn chÆ°a cho ngÆ°á»i ta biết sinh thần bát tá»± (Chú: tám chữ ghi ngà y sinh tháng đẻ của ngÆ°á»i ngà y xÆ°a, giống nhÆ° giấy khai sinh bây giá», dùng Ä‘Æ°a ra để xem việc cÆ°á»›i há»i...), ngÆ°á»i ta phải Ä‘em nó Ä‘i so vá»›i bên nữ coi hạp không, để tránh khắc tà i khắc mạng má»›i được."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n thầm cÆ°á»i khổ, bản thân cái gì cÅ©ng quên hết, còn nhá»› tám chữ ngà y sinh đó được sao, chuyện thế nà y nói đại không thể được, Ä‘Ã nh đáp: "Chúng ta hay là đi xem cô gái ấy trÆ°á»›c, coi trúng ý hay không rồi má»›i so bát tá»±, tá»· thấy sao?"
"Lá»i nà y đúng lắm!" Äiá»n ny tá» cÆ°á»i hi hi, "Váºy chúng ta Ä‘i thôi."
"Äi? Äi đâu a?"
"Äi coi mắt chứ Ä‘i đâu! Phụ mẫu của cáºu Ä‘á»u không ở đây, tá»· giúp cáºu thì sợ cáºu không vừa ý, tốt nhất để tá»± cáºu Ä‘i thì má»›i được."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n hÆ¡i bối rối, cúi đầu nhìn y phục bá»™ đầu của mình, nói: "Äệ... đệ dù sao cÅ©ng phải thay y phục chứ?"
"Không cần! NgÆ°á»i ta xem là xem con ngÆ°á»i cáºu, chứ đâu có xem y phục. Cáºu bá» yêu Ä‘ao, thiết xÃch lại là được rồi."
"NgÆ°á»i ta xem? Không phải chúng ta xem sao?"
"Hầy! Cái đầu gá»— nà y!" Äiá»n ny tá» dùng quạt đánh và o đầu hắn, "Cáºu muốn xem mặt con gái ngÆ°á»i ta, cha mẹ ngÆ°á»i ta cÅ©ng phải xem lại cáºu, hai bên vừa ý thì chuyện hôn nhân nà y má»›i thà nh chứ!"
"Äúng đúng!" DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n gáºt đầu lia lia, "Nhà nà y là m cái gì váºy?"
"Äây là nhà có mối quan hệ là m ăn vá»›i anh rể cáºu, tá»· đây nói là ngÆ°á»i ta đáp ứng ngay. Cáºu yên tâm, mối do tá»· nhắm tuyệt không sai đâu. Tuy không phải là danh môn vá»ng tá»™c gì, nhÆ°ng ở Khánh DÆ°Æ¡ng phủ của chúng ta cÅ©ng có tiếng tăm đôi chút."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nghe nà ng ta nói rất hứng khởi, cÅ©ng không há»i gì thêm, liá»n dặn dò Hạnh nhi mấy câu rồi theo Äiá»n ny tá» ra cá»a. Sau khi xuyên qua Ä‘Æ°á»ng lá»›n Ä‘Æ°á»ng nhỠđến nam thà nh, hai ngÆ°á»i tìm tá»›i má»™t tiểu trạch viện. TrÆ°á»›c cá»a trang viện nhá» nà y có gia Ä‘inh gác cổng.
Nhà có thể nuôi được gia định, cho thấy gia thế không tệ, không già u cÅ©ng quý. Hắn chỉ là má»™t bá»™ khoái nho nhá», thuá»™c vá» tiện dân, thÆ°á»ng ngÆ°á»i ta nói không muốn quan hệ gì vá»›i tiện dân, Äiá»n ny tá» có thể tìm cho hắn má»™t há»™ nhÆ° thế nà y, xem ra là phà không Ãt công phu miệng lưỡi, không biết đã khen hắn đến mức nhÆ° thế nà o rồi.
Äiá»n ny tá» bÆ°á»›c lên thông báo, gia Ä‘inh đó ngÆ°á»›c ngÆ°á»›c con mắt trắng, lÆ°á»i nhác đáp: "Lão gia còn Ä‘ang ngủ trÆ°a, các ngÆ°á»i chá» má»™t lúc rồi và o!"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n tức muốn vỡ mÅ©i, hiện giá» mặt trá»i đã sắp xuống núi rồi, còn ngủ trÆ°a cái chó gì, tên gia Ä‘inh nà y rõ rà ng là có ý là m khó.
Äiá»n ny tá» cÆ°á»i há» há» móc từ trong túi ra má»™t Ä‘iếu tiá»n hai tay Ä‘Æ°a lên. Tên gia Ä‘inh nà y tiếp lấy, láºp tức đổi thà nh mặt cÆ°á»i, chạy lặt lè và o trong thông báo.
Chẳng mấy chốc, gia Ä‘inh bÆ°á»›c ra, nói: "Thỉnh hai vị và o, lão gia và thái thái Ä‘ang ở phòng khách chá»."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n theo Äiá»n ny tá» tiến và o phòng khách, ngÆ°á»›c mắt nhìn, thấy chá»— ở của há»™ nà y hà o hoa hÆ¡n của Äiá»n ny tá», nhà cá»a cÅ©ng to hÆ¡n, phòng ốc Ä‘á»u bằng gạch ngói , rất có khà phái.
Gia Ä‘inh dẫn Äiá»n ny tá» và DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n Ä‘i thẳng và o phòng khách. Phòng khách có má»™t đôi trung niên nam nữ Ä‘ang ngồi, thấy hai ngÆ°á»i và o vá»™i đứng dáºy cÆ°á»i ha ha ra tiếp, là m lá»… tÆ°Æ¡ng kiến vá»›i Äiá»n ny tá», xem mối quan hệ giữa há» không tệ.
Äiá»n ny tá» giá»›i thiệu DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n: "Chu chưởng quỹ, vị nà y chÃnh là huynh đệ nhà ta, hiện giá» là m bá»™ đầu ở tri phủ nha môn, võ công cao cÆ°á»ng. Mấy ngà y trÆ°á»›c còn giết không Ãt Thát tá» binh ở ngoà i TrÆ°á»ng Thà nh."
Rồi nà ng quay sang giá»›i thiệu cho DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n: 'Hai vị nà y là Chu chưởng quỹ và Chu phu nhân."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n vá»™i khom ngÆ°á»i hà nh lá»…: "Tại hạ DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n ra mắt bá phụ bá mẫu!"
Ông chủ Chu và phu nhân nhìn ngắm đánh giá DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n má»™t lúc, ông chủ Chu vuốt chòm râu Ä‘en ở cầm cÆ°á»i ha ha, còn Chu phu nhân thì cÆ°á»i tÃt mắt, gáºt đầu lia lịa.
Ông chủ Chu bấy giỠmới nói: "Thỉnh Dương công tỠngồi!"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cùng Äiá»n ny tá» ngồi xuống ghế dà nh cho khách, Chu chưởng quỹ và phu nhân trở vá» chá»— cÅ©, Chu phu nhân không ngừng nhìn ngắm đánh giá DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, nhịn không được khen: "Quả nhiên tÆ°á»›ng mạo Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng, nhất đẳng anh tà i, tháºt xứng vá»›i Quyên tá» nhà ta."
Chu chưởng quỹ gáºt đầu: "Không sai, ta nói mà , chị chủ nhà Long gia giá»›i thiệu thì sao mà tệ được, hà hà ."
Äược cha mẹ bên nhà gái khen ngợi, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n hÆ¡i bối rối, khiêm tốn mấy câu thì không hay, mà cảm Æ¡n thì lại bị đánh giá là không có lá»… số, chỉ còn biết cÆ°á»i khan hai tiếng.
Äiá»n ny tá» cÅ©ng mừng rỡ mặt tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa, nói: "Nếu nhÆ° là đã nhìn trúng rồi, váºy thỉnh Quyên tá» cô nÆ°Æ¡ng ra ngoà i, để hai bên gặp nhau a."
"Äúng đúng!" Chu phu nhân cÆ°á»i luôn miệng đáp ứng, quay ngÆ°á»i gá»i và o háºu Ä‘Æ°á»ng: "Thúy Thúy, mau gá»i tiểu thÆ° của các con ra đây."
Tiểu cô nÆ°Æ¡ng Thúy Thúy ở bên trong nhá» nhẹ đáp ứng, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n vá»™i nhìn vá» phÃa có âm thanh.
Chá»— và o háºu Ä‘Æ°á»ng có má»™t mà n trÆ°á»›ng má»ng che lại, có thể nhìn cảnh sắc lá» má» bên trong. Hắn nghe sau đó có tiếng bÆ°á»›c chân nhè nhẹ, từ từ Ä‘i đến, đằng sau mà ng mà u trắng xuất hiện hai thân ảnh, má»™t mặc váy dà i mà u thạch lá»±u, tóc vấn ngang đầu, thân hình tha thÆ°á»›t, má»™t ngÆ°á»i khác thì mặc tiểu sam mà u xanh, trên đầu vấn hai búi tóc, xem ra là nha hoà n Thúy Thúy.
Cách mà n trÆ°á»›ng nhìn không rõ mặt của nữ tá» mặc áo váy mà u thạch lá»±u đó, chỉ có thể thấy được vòng eo nho nhá», tÆ° thái nhẹ nhà ng khoan thai của nà ng.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n Ä‘ang ngá»a mặt há mồm nhìn, lòng thầm tiếc không nhìn thấy mặt tháºt, thì nữ tỠấy chợt vén má»™t góc mà n, hé lá»™ ra ná»a gÆ°Æ¡ng mặt, là n da nhÆ° tuyết, mặt nhÆ° phấn dồi, đôi môi hà m tiếu, đôi mắt long lanh, từ từ ngÆ°á»›c mắt nhìn vá» phÃa DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n.
Hai mắt đối nhau, má nữ tỠđó chợt á»ng hai đóa hồng, hoảng há»™t nhÆ° con nai nhá» bị dá»a kinh, bá» mà n xuống nhanh nhẹn chuyển thân lùi và o háºu Ä‘Æ°á»ng, tiểu nha hoà n Thúy Thúy vá»™i vã theo sau.
Thấy nữ tá» nà y thanh thuần kiá»u mị, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n tức thá»i lòng nhÆ° hoa nỡ, thấy ngÆ°á»i ta Ä‘i ròi mà lòng nhÆ° mất thứ gì, vẫn y nhÆ° cÅ© ngÆ°á»›c đầu nhìn mãi vá» hÆ°á»›ng ấy.
Má»i thứ Ä‘á»u không lá»t khá»i mắt hai vợ chồng ông chủ Chu, hai ngÆ°á»i không nhịn được cÆ°á»i.
Äiá»n ná»· tá» thấy DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n còn ngÆ¡ ngẩn ngồi đó nhìn, gấp quạt đánh hắn má»™t cái: "Ê! Quyên tá» cô nÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i ta Ä‘i rồi, cáºu còn nhìn cái gì váºy? Chá» thà nh thân rồi thì suốt ngà y nhìn cho thõa!"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n bấy giá» má»›i vá»™i thu hồi mục quang, hÆ¡i có chút bối rối.
Äiá»n ny tá» hạ giá»ng há»i: "Thế nà o? Huynh đệ, tá»· không lừa cáºu chứ? Vừa ý không?"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n len lén nhìn hai vợ chồng Chu chưởng quỹ, rồi nhìn Äiá»n ny tá», tuy mặt hắn lúc nà y đã dà y hÆ¡n, nhÆ°ng vẫn không khá»i á»ng Ä‘á», cúi đầu là nhÃ: "Äa tạ tá»· tá»·!"
"Lấy Sinh thần bát tự ra đây, chúng ta so sánh một chút, nếu không có khắc kỵ gì thì hôn sự nà y không thà nh vấn đỠrồi."
Nói đến tám chữ ngà y sinh, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nhất thá»i không biết là m sao cho phải, tùy tiện nói ra thì sợ sau nà y khôi phục ký ức rồi nhá»› lại ngà y sinh tháng đẻ đúng lỡ mà khắc bạc xung Ä‘á»™t gì đó thì quả tháºt không hay.
Trong lúc hắn Ä‘ang do dá»± không biết thế nà o cho phải, thì Äiá»n ny tỠđã khẽ liếc DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, rồi quay sang Chu chưởng quỹ nói: "Chuyện nà y không cần hai vị lo đâu, ta là m mối, chuyện nà y được nhiên do ta lo liệu rồi. Hai vị cứ Ä‘em bát tá»± sinh thần của Quyên tá» cô nÆ°Æ¡ng cho ta, ta sẽ Ä‘i tìm ngÆ°á»i coi ngà y sinh tháng đẻ, thế nà o?"
Chu chưởng quỹ gáºt đầu: "NhÆ° váºy quá hay, là m phiá»n chị chủ nhà Long gia rồi."
"Nói hay lắm nói hay lắm!" Äiá»n ny tá» phe phẫy quạt cÆ°á»i tÆ°Æ¡i.
Chu chưởng quỹ nói: "DÆ°Æ¡ng bá»™ đầu, sau nà y thà nh thân rồi, việc là m bá»™ khoái nà y cáºu không cần là m nữa, an tâm lo liệu chuyện là m ăn cho lão phu Ä‘i."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n hÆ¡i ngân ngÆ°á»i, ở cổ đại nữ tá» cÆ°á»›i vá» nhà nam, không còn liên hệ vá» quyá»n lợi và nghÄ©a vụ gì nữa, bên nhà vợ phạm tá»™i cÅ©ng không liên lụy, ấy má»›i có cái gá»i là "Gả cho gà thì theo gà , lấy chó theo chó", còn con rá»… mà dá»±a dẫm và o nhạc phụ nhạc mẫu thì sẽ bị ngÆ°á»i ta cÆ°á»i cho thối đầu.
Do đó DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n hÆ¡i nghiêng ngÆ°á»i nói: "Cái nà y... tiểu nhân đã và o lục phiến môn rồi, hÆ¡n nữa còn có nhà cá»a của mình, tiá»n công má»—i tháng cá»™ng vá»›i tiá»n theo quy củ cÅ©ng đủ nuôi cả nhà , không để thiệt cho Quyên tá» cô nÆ°Æ¡ng đâu..."
Chu chưởng quỹ lắc đầu: "Cái nà y thì không đúng rồi, cáºu nếu nhÆ° đã ở rá»… nhà há» Chu ta mà còn ở nhà khác thì còn ra thể thống gì..."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cả kinh: "Chá» chút! Cái gì mà ở rá»… Chu gia? Äó là sao?"
Chu chưởng quỹ hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i: "Cáºu ở rá»… nhà há» Chu ta a - sao hả, Long gia tẩu tá» không nói cho cáºu biết à ?" Xong chuyển đầu nhìn vá» phÃa Äiá»n ny tá».
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cÅ©ng nghi hoặc quay nhìn nà ng.
Thần tình của Äiá»n ny tá» hÆ¡i bối rối, nói vá»›i DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n: "Huynh đệ, Chu gia nhị lão không có con trai, chỉ có Ä‘á»™c mình Quyên tá», không nhẫn để nà ng ấy lấy chồng xa, Quyên tá» cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng định táºn hiếu bên cạnh cha mẹ già , do đó má»›i kén rá»…..."
Nghe lá»i nà y, sắc mặt DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n biến hẳn, nhÆ°ng do hắn đối mặt vá»›i Äiá»n ny tá», Chu chưởng quỹ chỉ nhìn thấy phÃa sau cổ hắn, không nhìn được thần sắc của hắn, nên ông ta nói tiếp: "Nếu nhÆ° Long gia tẩu tá» không nói, hiện giá» suy nghÄ© cÅ©ng chÆ°a muá»™n. DÆ°Æ¡ng bá»™ đầu, lão phu không miá»…n cưỡng ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng lá»i phải nói cho rõ, lão phu chá»n rá»… ở lại nhà , là muốn truyá»n hÆ°Æ¡ng há»a cho Chu gia ta, tiếp tục tông tá»™c."
Nháºp chuế (Ở rá»…) là má»™t loại hôn nhân phục dịch thá»i cổ đại, thÆ°á»ng là do nam tá» gia cảnh bần hà n, không có cách gì cÆ°á»›i vợ, lấy thân là m của hồi môn cho bên nữ, cái đó gá»i là "Chuế tế phục dịch" (Ở rá»… phục dịch), kiêm luôn "Chuế tế bổ đại" (Ở rá»… Ä‘á»n bù), "Chuế tế dưỡng lão" (Ở rá»… dưỡng già ), chÃnh là khi nhà gái không có con trai, kén rá»… vỠở để tiếp tục dòng há».
Hôn nhân chÃnh thÆ°á»ng thá»i cổ đại là nữ gả vá» nhà nam, cải thà nh há» của nam, nhÆ°ng ở rá»… thì ngÆ°á»i lại, chồng phải đổi thà nh há» vợ. Äiá»u nà y trong thá»i đại phong kiến nam tôn nữ ti có thể nói là sá»± Ä‘au khổ bi ai nhất dà nh cho nam, tháºm chà đó là má»™t sá»± vÅ© nhục, là nguyên nhân khiến cho ngÆ°á»i ta không ngẩng được đầu. Chả trách DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nghe thế thần sắc biến hẳn.
Chu phu nhân đã phát giác thần tình của DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n không ổn, nói tiếp: "Hai vợ chồng ta chỉ có đứa con gái nà y, nếu nhÆ° DÆ°Æ¡ng bá»™ đầu "nháºp chuế" và o Chu gia nhà ta, thì hai vợ chồng ta sẽ đối đãi cáºu nhÆ° con váºy, tuyệt không thà nh kiến gì. Chu gia ta ở Khánh DÆ°Æ¡ng phủ sản nghiệp là m ăn Ä‘á»u phó thác cho cáºu hết, sau nà y vợ chồng ta quy ẩn tây thiên, gia nghiệp nà y Ä‘á»u là của cáºu và Quyên tá»..."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n đứng phắt dáºy, mặt mà y xám xịt, ôm quyá»n nói: "Äạ ta hai vị đã chiếu cố, chỉ là DÆ°Æ¡ng má»— tuy bất tà i, nhÆ°ng không luân lạc tá»›i mức phải cải danh cải hỠở rá»… đâu! DÆ°Æ¡ng má»— có công vụ tại thân, xin cáo từ!" Nói xong mạnh bÆ°á»›c ra ngoà i cá»a.
Hai vợ chồng Chu chưởng quỹ đưa mắt nhìn nhau, thần tình bối rối.
GÆ°Æ¡ng mặt cÆ°á»i tÆ°Æ¡i của Äiá»n ny tá» thoát cái Ä‘á» hồng, cÆ°á»i gượng xin lá»—i hai vợ chồng Chu chưởng quỹ rồi vá»™i chạy Ä‘uổi theo DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n.
Lúc nà y trá»i đã hoà ng hôn, ra ngoà i cá»a thì Äiá»n ny tỠđã Ä‘uổi theo kịp hắn, vá»™i nói: "Huynh đệ! Huynh đệ! ChỠđã, nghe tá»· nói có được không?"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n Ä‘á»™t nhiên dừng lại, chuyển thân sáºm sì mặt nhìn trừng Äiá»n ny tá»: "Tá»· còn lá»i gì để nói?"
Äiá»n ny tá» Ä‘Æ°a tay giữ cánh tay hắn, bảo: "Huynh đệ, nghe ta nói nà y, ngÆ°á»i ta tháºt sá»± vì cáºu..."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n hừ lạnh má»™t tiếng, phất tay áo hất Äiá»n ny tá» loạng choạng suýt té, rồi chuyển thân bá» Ä‘i.
Äiá»n ny tá» vá»™i chạy nhanh theo, hai tay chụp lấy tay DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, lá»i nói có vẻ muốn khóc: "Huynh đệ, ngÆ°á»i ta... ta vốn định mang cáºu tá»›i coi mắt nhà gái trÆ°á»›c, nếu nhÆ° cáºu vừa ý rồi má»›i Ä‘em chuyện ở rá»… đó nói sau..."
"Äừng nói nữa!" DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nghÄ© đến không ngá» Äiá»n ny tá» lại muốn mình thay đổi tên hỠở rá»…, cảm thấy bị vÅ© nhục cá»±c nặng, trong lúc tức giáºn đã Ä‘á»™ng chân lá»±c, đẩy nà ng bắn vá»t Ä‘i hÆ¡n trượng, té mạnh xuống đất.
Tà i sản của Minh Huệ
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Minh Huệ
01-07-2011, 08:20 AM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam
Chương 509: Thụ thương
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cháºm bÆ°á»›c bá» Ä‘i, hÆ¡n mÆ°á»i bÆ°á»›c không nghe Äiá»n ny tá» Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, vá»™i chuyển thân nhìn lại, trong dạ sắc mông lung, chỉ thấy bên Ä‘Æ°á»ng cách đó mÆ°á»i mấy bÆ°á»›c, Äiá»n ny tá» nằm im bất Ä‘á»™ng, chiếc quạt tròn bị văng bắn Ä‘i tháºt xa.
Lòng DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n trầm xuống, vừa rồi má»™t cú phất của hắn tuy chỉ dùng ba phân chân lá»±c, nhÆ°ng Äiá»n ny tá» là nữ tá» yếu Ä‘uối, chỉ sợ chịu không nổi. Hắn vá»™i chạy tá»›i cúi ngÆ°á»i, khe khẽ lay Ä‘á»™ng Äiá»n ny tá», nà ng vẫn bất Ä‘á»™ng y nhÆ° cÅ©.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n rối lên, quỳ xuống đất ẵm Äiá»n ny tá» dáºy ôm và o lòng, run giá»ng gá»i: "Ny tá» tá»·! Tá»· là m sao váºy?"
NhỠánh đèn từ các tiệm quán ven Ä‘Æ°á»ng, hắn thấy sắc mặt Äiá»n ny tá» tái nhợt, hà m răng cắn chặt, đã ngất Ä‘i rồi.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n đại kinh thất sắc, vá»™i ấn mạnh và o nhân trung nà ng, chốc lát sau Äiá»n ny tỠụa má»™t tiếng hé miệng phun ra má»™t ngụm máu, Æ°á»›t Ä‘á» cả áo quần mà u và ng nhạt.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n vừa Ä‘au lòng vừa áy náy, ôm chặt Äiá»n ny tá»: "Ny tá» tá»·, xin lá»—i...., xin lá»—i..." Trong lúc hoảng loạn, hắn không biết nói gì cho phải.
Äiá»n ny tá» khẽ hé mắt nhìn DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, má»™t giá»t lệ trong veo ứa ra, miệng nở nụ cÆ°á»i thê lÆ°Æ¡ng, định nói thì cổ há»ng chợt ngá»t ngay, oa má»™t tiếng ụa ra má»™t búng máu nữa.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n biết vừa rồi mình trong cÆ¡n thịnh ná»™ đã đẩy hất là m cháºn Ä‘á»™ng phế phủ của Äiá»n ny tá». Lúc nà y có không Ãt ngÆ°á»i váºy lấy, thấy có má»™t bá»™ đầu hắc y quỳ trên Ä‘Æ°á»ng ẵm má»™t nữ tá» Ä‘ang ói máu, Ä‘á»u chỉ chỉ Ä‘iểm Ä‘iểm xì xà o.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n ẵm ngang Äiá»n ny tá», há»i má»i ngÆ°á»i: "Gần đây có lang trung không?"
NgÆ°á»i vây quanh chỉ vá» má»™t phÃa: "Qua hai con Ä‘Æ°á»ng có má»™t tiệm thuốc Bách Thảo ÄÆ°á»ng, ở đó có lang trung."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n tạ Æ¡n, ẵm Äiá»n ny tá» chạy tá»›i đó.
Äiá»n ny tá» dá»±a và o lòng DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, dùng giá»ng nói yếu á»›t bảo: "Huynh đệ.... tá»· đối không phải vá»›i cáºu... đừng giáºn tá»·... được không?"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n á»ng Ä‘á» mắt, dịu giá»ng nói: "Ny tá», là ta không phải vá»›i tá»·. Tá»· đối vá»›i ta tốt nhÆ° váºy, ta còn... ta còn đả thÆ°Æ¡ng tá»·, tháºt là không bằng heo chó!" Miệng nói, chân hắn chạy nhÆ° bay.
Äiá»n ny tá» nghe hắn gá»i trá»±c tiếp tên mình, lòng vừa chua xót vừa ngá»t ngà o, ná»— lá»±c Ä‘Æ°a cánh tay nhá» nhắn lên, che miệng DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n: "Äừng... Ny tá» không muốn cáºu nói nhÆ° váºy... là Ny Tá» không tốt... khạch khạch..." Tiếp theo đó là má»™t tráºn ho, máu không ngừng ứa ra.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n thấy thÆ°Æ¡ng thể của nà ng trầm trá»ng nhÆ° váºy, cà ng Ä‘au lòng hÆ¡n, ôm chặt nà ng bảo: "Ny tá» ngoan, đừng nói nữa, chúng ta sẽ đến nÆ¡i ngay thôi!"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n ẵm Äiá»n ny tá» chạy nhÆ° bay, phút chốc sau đã đến Bách Thảo ÄÆ°á»ng. Tiệm thuốc nà y còn chÆ°a đóng, vừa và o cá»a hắn đã gá»i to: "Tiên sinh! Tiên sinh! Cứu mạng a! Có ngÆ°á»i thụ thÆ°Æ¡ng rồi!"
Trong tiệm thuốc còn có hai ba bệnh nhân Ä‘ang xem bệnh, thấy có má»™t hắc y bá»™ đầu ẵm ngang má»™t nữ tá» khóe miệng và áo quần đầy máu chạy và o, Ä‘á»u giáºt mình sợ hãi.
Lão lang trung Ä‘ang bắt mạch cho má»™t bệnh nhân, thấy tình cảnh nà y liá»n há»i: 'Sao váºy?"
"Ngá»±c.. ngá»±c nà ng ấy bị chấn thÆ°Æ¡ng, ói rất nhiá»u máu!"
Lão lang trung thấy ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng là nữ tá», lại ở chá»— ngá»±c yếu hại, vá»™i bảo hắn mang và o sÆ°Æ¡ng phòng, đặt ở trên má»™t cái giÆ°á»ng.
Lão lang trung ngồi má»™t bên, cầm lấy tay nhắm mắt bắt mạch má»™t hồi, rồi bảo: "Quả là phế phủ bị tổn hại, rất may chÆ°a Ä‘á»™ng đến tâm mạch, không nguy hiểm đến tÃnh mệnh, nhÆ°ng cần nghỉ ngÆ¡i Ä‘iá»u dưỡng tháºt nhiá»u."
Nghe thế, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n má»›i hÆ¡i yên tâm.
Lão lang trung và o phòng lấy má»™t hồ lô nhá», đổ ra hai hoà n Ä‘Æ¡n dược trị ná»™i thÆ°Æ¡ng cấp cho DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n bảo hắn cho Äiá»n ny tá» uống.
Sau khi Äiá»n ny tá» phục dược, tuy vẫn còn ho, nhÆ°ng không ói máu nữa, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n bá»›t lo thêm má»™t phần.
Lão lang trung nói: "Hiện giá» cần kiểm tra xÆ°Æ¡ng ngá»±c có bị gãy không. Vốn ra sá»± tình nà y Ä‘á»u do bà nhà tôi kiểm, chỉ có Ä‘iá»u.... chỉ có Ä‘iá»u bà nhà vá» quê thăm thân rồi, trong Ä‘iếm không có nữ đồ, cái nà y..."
Ở thá»i cổ đại do không có X quang, kiểm tra xÆ°Æ¡ng gãy Ä‘á»u dá»±a và o quan sát bên ngoà i và sá» mó để xác định. Äiá»n ny tá» là nữ tá» trẻ tuổi, gặp phải sá»± tình nà y Ä‘á»u do vợ của lang trung thăm khám. NhÆ°ng hiện giá» vợ của ông ta không có mặt, lão lang trung tuy râu tóc bạc phÆ¡, nhÆ°ng không tiện cởi áo quần xem xét ngÆ°á»i nà ng, cà ng không thể sá» sá» mó mó kiểm tra.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nói: "Vá» khoa thăm khám xÆ°Æ¡ng nà y tôi có biết chút chút, tôi là ... là phu quân nà ng ấy...., cứ để tôi kiểm tra Ä‘i."
Lão lang trung gáºt đầu: "NhÆ° thế rất tốt!" Nói xong đứng dáºy bÆ°á»›c ra khá»i sÆ°Æ¡ng phòng, đóng cá»a lại.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nói: "Ny Tá», ta muốn cởi y sám của tá»·, kiểm tra xÆ°Æ¡ng ngá»±c của tá»· xem có gãy không, được không?
GÆ°Æ¡ng mặt Äiá»n ny tá» vốn tái nhợt, nghe thế láºp tức Ä‘á» nhÆ° hai đóa mây hồng, ho mấy tiếng nhắm mắt lại, má»™t lúc sau má»›i khẽ gáºt đầu.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cởi nút áo của nà ng, vạch vạt áo ra hai bên, lá»™ áo lót mà u hồng nhạt, tim không khá»i Ä‘áºp nhÆ° trống tráºn, sau khi do dá»± má»™t chút liá»n báºm gan cởi luôn áo ngá»±c, từ từ kéo xuống, lá»™ ra đôi gò bồng đảo vừa trắng vừa tròn rung rinh hai hai giá»t sÆ°Æ¡ng, đầu vú hồng nhá» nhÆ° hai nụ anh Ä‘Ã o vÆ°Æ¡n thẳng trên đỉnh núi giống nhÆ° hai nà ng lÃnh canh ngẩn đầu kiêu ngạo nhìn DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n.
TrÆ°á»›c đó DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n chỉ nhìn ná»a bên ngá»±c của Hạnh nhi lá»™ ra là n áo lót, đây là lần đầu hắn nhìn rõ và hoà n chỉnh cả gò ngá»±c của nữ nhân, tức thá»i cảm thấy máu nóng ùa lên mặt, miệng khô cổ đắng, có má»™t thứ khát vá»ng muốn cúi xuống ngáºm và bú mút cho thá»a thê.
GÆ°Æ¡ng mặt xinh đẹp của Äiá»n Ny Tá» bấy giỠđã Ä‘á» nhÆ° sợi chỉ hồng, hai mắt nhắm chặt, ngá»±c không ngừng pháºp phồng nhÆ° thúc giục hai nà ng thá» bạch nhảy loạn.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n vá»™i vã thu liá»…m tâm thần, tá» tế quan sát lồng ngá»±c của nà ng, không thấy chá»— nà o lõm và o dị thÆ°á»ng. Hắn tiếp tục cắn răng, Ä‘Æ°a tay run run sá» nắn rẻ xÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng không ngá» lại không tá»± chủ được sá» luôn hai gò bồng đảo của nà ng.
Thân hình của Äiá»n ny tá» run lên, rên lên má»™t tiếng, gá»i nhá»: "Äạp sÆ¡n..."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cảm giác hai vú của Äiá»n Ny Tá» tháºt đầy đặn trong tay mình, vừa mịn vừa chắc. Hai nhÅ© đầu không ngừng muốn thoát khá»i bà n tay hắn. DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cảm thấy Ä‘an Ä‘iá»n có má»™t cổ nhiệt lÆ°u xông thẳng lên đỉnh đầu, cây cá» dÆ°á»›i khố đã sá»›m đón gió phất phÆ¡, phảng phất nhÆ° đã nghe xong kèn hiệu xung phong.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n là con trai trinh trắng, sao có thể chịu được thiên hạ đế nhất dụ hoặc nà y, trong cÆ¡n lá»a dục đã trượt tay lần xuống dÆ°á»›i eo Äiá»n ny tá».
Äiá»n Ny Tá» có thể cảm giác được cánh tay run rẫy của DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, hiểu hắn Ä‘ang định là m gì, trong lúc tâm tình kÃch Ä‘á»™ng đã nhịn hông được ụa ra thêm má»™t vòi máu, bắn lên trên hai gò ngá»±c trắng hồng, giống nhÆ° hồng mai trong tuyết váºy.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cả kinh, thần chà trở vá» thân thể, vá»™i vã váºn ná»™i công chuyển xong má»™t chu thiên thì dục há»a đã diệt được phân ná»a.
Nhân thá»i khắc thanh tỉnh nà y, hắn vá»™i vã sá» mó khắp lồng ngá»±c của Äiá»n Ny Tá», vừa sá» vừa dịu dà ng há»i xem chá»— mình ấn xuống có Ä‘au Ä‘á»›n kịch liệt hay không. Kinh qua kiểm tra, không có xÆ°Æ¡ng gãy, hắn má»›i thở phà o má»™t cái rồi mặc nhanh áo lót và cà i cúc áo cho Äiá»n Ny Tá» lại.
Äiá»n ny tá» khẽ nhÆ°á»›n mắt, mặt Ä‘á» bừng bừng, mắt đầy nhu tình vô hạn ngÆ°á»›c nhìn hắn.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n không dám đối mắt vá»›i nà ng, vá»™i đứng dáºy ra ngoà i gá»i lão lang trung, nói kết quả kiểm tra.
Lão lang trung kê Ä‘Æ¡n bốc thuốc, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n ủy thác dược đồng mÆ°á»›n má»™t cổ xe ngá»±a, trả tiá»n thuốc, cầm bó thuốc cẩn thân ẵm Äiá»n ny tá» ra xe, cho xe trở vá» nhà .
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cho Äiá»n ny tá» nằm thẳng xuống, còn mình thì ngồi cạnh thân nà ng, há»i: "Tá»·, tá»· cảm giác thế nà o?"
Thần tình của Äiá»n ny tá» rất mệt má»i, nhÆ°ng vẫn ráng cÆ°á»i: "NgÆ°á»i ta thÃch cáºu gá»i Ny Tá»...."
Vừa rồi DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n trong lúc cấp bách đã gá»i thẳng tên, lúc nà y bình tÄ©nh trở lại, dù có muốn gá»i nà ng nhÆ° váºy nữa cÅ©ng không thể nà o gá»i ra miệng được. NhÆ°ng khi nghÄ© mình đã đánh ngÆ°á»i ta thà nh dạng nhÆ° váºy, lòng tháºt áy náy, nhịn không được để nà ng tiếp tục khó chịu, nên dịu giá»ng nói: "Äược! Váºy sau nà y ta sẽ gá»i tá»· là Ny Tá» váºy, chỉ có Ä‘iá»u tá»· lá»›n hÆ¡n ta, ta gá»i nhÆ° váºy, không khá»i có Ä‘iểm..."
"NgÆ°á»i ta thÃch nghe thế..." Äiá»n Ny Tá» á»ng hồng mặt, lòng cao hứng vô cùng, ngừng má»™t chút lá»›n gan từ từ thò tay qua, nắm tay hắn bảo: "Äạp SÆ¡n, Ny TỠđối không tốt vá»›i cáºu, cáºu đừng giáºn Ny Tá» nữa nhé, được không?"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n dùng hai tay nắm giữ bà n tay yếu Ä‘uối vô lá»±c của nà ng, dịu dà ng nói: "Ny tá» ngốc, ta biết tá»· tháºt lòng đối tốt vá»›i ta, chỉ có Ä‘iá»u lúc đó hấp tấp, cho nên má»›i... đáng ra ta phải xin lá»—i tá»· má»›i đúng."
Trên mặt Äiá»n Ny Tá» hiện má»™t chút an ủi, cháºm rãi nói: "Tá»· lúc đầu cảm thấy nữ tá» của Chu gia vô cùng xinh đẹp, Chu gia nhị lão là bạn thân lâu năm của nhà ta, biết gốc biết nguồn, bá»n hỠđối vá»›i ngÆ°á»i cÅ©ng hòa thiện, tuy là kén rá»…, nhÆ°ng không đãi bạc vá»›i ngÆ°á»i, cho nên tá»· má»›i muốn mang cáºu tá»›i xem nữ tỠđó, nếu nhÆ° không vừa ý thì chuyện nà y khá»i Ä‘á» cáºp nữa, còn vừa ý thì má»›i Ä‘em chuyện ở rá»… nói sau. HÆ¡n nữa, Chu gia kén chá»n vá»›i tiêu chuẩn rất cao, ngÆ°á»i mai mối tá»›i không ngá»›t, nhÆ°ng không có ai nhìn trúng. Cho nên tá»· má»›i muốn chá» há» xem mắt cáºu trÆ°á»›c, không ngá» Chu gia vừa nhìn cáºu là vừa ý tháºp phần, nói luôn chuyện ở rá»…... Cái nà y phải trách tá»· đây, tá»· đáng ra phải nói trÆ°á»›c cho cáºu chuyện ở rá»…...."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n thầm nghÄ© con gái nhà há» Chu quả nhiên xinh đẹp nhÆ° hoa, tuy chỉ là gặp có má»™t lần, nhÆ°ng có thể cảm thụ được cô gái nà y tÃnh cách nhu mì Ä‘iá»m tÄ©nh, Ä‘Ãch xác là giai ngẫu khó kiếm. Hai vợ chồng Chu chưởng quỹ cÅ©ng đối vá»›i hắn tháºt hiá»n hòa, xem dạng không phải là ngÆ°á»i khắc bạc, còn nói rõ là sẽ đối đãi vá»›i hắn nhÆ° con, tháºm chà ngay trÆ°á»›c mặt Äiá»n Ny Tá» nói luôn Ä‘em chuyện là m ăn tÆ°Æ¡ng lai phó thác cho hắn... nếu nhÆ° bá» chuyện ở rá»… không bà n, thì đây quả là má»™t chuyện hôn nhất rất tuyệt.
Nói đến ở rá»…, hắn nhá»› lại ngay sau lúc mất trà nhá»›, quần áo mặc trên ngÆ°á»i đáng giá đến hai trăm lượng bạc... Ä‘oán là bản thân ắt con nhà phú quý, sao có thể cải danh tÃnh ở rá»… nhà ngÆ°á»i, bấy giá» má»›i cảm thấy đó là má»™t chuyện sỉ nhục vô cùng. Nếu bá» tâm lý nằm trong tiá»m thức nà y Ä‘i, bình tâm mà luáºn, thì má»™t bá»™ đầu nho nhá» nhÆ° hắn quy và o tầng lá»›p tiện dân, thân pháºn xã há»™i thấp kém vô cùng, nếu ở rá»… và o nhà phú quý thì đó cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u rất tốt. Nếu đổi thà nh bá»™ khoái khác, ắt sẽ vui mừng vá»™i quay vỠđốt nhang cảm tạ tổ tông mÆ°á»i tám Ä‘á»i a!
Sau khi bình tÄ©nh lại, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cÅ©ng hiểu Äiá»n ny tá» là m váºy Ä‘Ãch xác là muốn tốt cho hắn, thế mà bị hắn thịnh ná»™ đánh thà nh trá»ng thÆ°Æ¡ng còn không quên xin lá»—i hắn, hắn cảm thấy hổ thẹn và thÆ°Æ¡ng xót vô cùng, nhịn không được Ä‘Æ°a tay khẽ vuốt ve mặt nà ng.
Äiá»n ny tá» Ä‘Æ°a tay áp và o bà n tay của DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, dùng gò má cảm thụ sá»± ấm áp từ bà n tay hắn, khóe mắt long lanh, e ấp ngÆ°á»›c nhìn.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n thò đầu ra ngoà i nhìn, thấy đã tá»›i cá»a nhà Äiá»n Ny Tá». Hắn định ôm nà ng xuống, Äiá»n Ny Tá» giữ tay hắn, hạ giá»ng dặn dò: "Cáºu cứ nói là ngÆ°á»i ta vấp té bị thÆ°Æ¡ng nha!"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n thấy nà ng cẩn tháºn nhÆ° váºy, lúc nà y mà còn nghÄ© cho mình, cà ng cảm kÃch hÆ¡n, gáºt gáºt đầu rồi ẵm nà ng xuống xe ngá»±a.
Gia Ä‘inh giữ cá»a thấy DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n ẵm nữ chủ nhân xuống xe, nữ chủ nhân ngá»±c áo đầy máu, tức thá»i hoảng hốt, vá»™i chạy lên há»i: "Phu nhân, ngÆ°á»i sao váºy?"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n định nói, Äiá»n ny tỠđã già nh đáp trÆ°á»›c: "Ta té bị thÆ°Æ¡ng, rất may là DÆ°Æ¡ng huynh đệ nhìn thấy Ä‘Æ°a ta Ä‘i gặp lang trung xem bệnh rồi Ä‘Æ°a vá» nhà ."
Tên gia Ä‘inh đó muốn tiếp lấy ngÆ°á»i, nhÆ°ng không dám đụng và o thân thể của chủ, vá»™i chạy và o trong vÆ°á»n lá»›n tiếng gá»i nha hoà n Tiểu Liên. Lúc nà y thì DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n đã ẵm Äiá»n Ny Tá» và o trong vÆ°á»n.
Tiểu Liên nhanh chóng chạy ra, thấy tình cảnh nà y hoảng hồn, nhÆ°ng khi nghe lang trung đã bốc thuốc má»›i hÆ¡i yên tâm. Cô nà ng còn quá nhá», ẵm không ná»—i Äiá»n ny tá», và do Tiểu Liên biết DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n và Äiá»n Ny Tá» Ä‘á»u xÆ°ng há»™ tá»· đệ, nên trá»±c tiếp ẵm và o phòng của Äiá»n Ny Tá» cÅ©ng không sao, liá»n dẫn hắn và o. DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n đặt Äiá»n ny tá» lên giÆ°á»ng, Ä‘Æ°a thuốc cho Tiểu Liên.
Tiểu Liên mang thuốc và o bếp giao cho bà mụ sắc, còn bản thân thì và o phòng ngủ tìm quần áo thay cho Äiá»n ny tá». Tuy vừa rồi DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n ở tiệm thuốc đã từng thấy, tháºm chà sá» qua ngÆ°á»i Äiá»n ny tá», nhÆ°ng Äiá»n ny tá» là ngÆ°á»i có gia thất, chuyện ấy không thể nói loạn, để tránh hủy gia đình cÅ©ng nhÆ° danh tiết của ngÆ°á»i ta. Do đó, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nhanh chóng tránh ra ngoà i cá»a.
Chá» Tiểu Liên giúp Äiá»n ny tá» lau sạch máu trên ngÆ°á»i, thay đổi xiêm y xong, thì DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n má»›i tiến lại và o phòng, lấy cái ghế ngồi bên giÆ°á»ng. Hắn thấy Äiá»n ny tá» bay giỠđã thay y sam mà u xanh nhẹ, nằm dá»±a đầu trên giÆ°á»ng, mặt tái nhợt nhÆ°ng mắt long lanh đầy vẻ vui mừng.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hiểu Äiá»n ny tá» vì sao cao hứng. Hắn có thể cảm thụ Äiá»n ny tá» thầm lặng ái luyến hắn, nhÆ°ng phần tình cảm nà y dÄ© nhiên không hiện tháºt, không thể có kết quả gì.
Có mặt nha hoà n Tiểu Liên ở bên cạnh, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n và Äiá»n ny tá» Ä‘á»u không dám nói loạn gì, chẳng mấy chốc thì thuốc sắc xong, Tiểu Liên phục thị Äiá»n ny tá» uống thuốc. DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n ngồi ở đó má»™t hồi, thấy Äiá»n ny tá» uống thuốc xong, khà sắc hÆ¡i khá hÆ¡n, bấy giá» má»›i nói: "Tá»·, tá»· nghÄ© ngÆ¡i cho khá»e, trÆ°a mai đệ lại đến thăm, được không?"
Mặt Äiá»n ny tá» hÆ¡i tá» vẻ thất vá»ng, chỉ Ä‘Ã nh gáºt đầu: "Ừ, váºy cáºu vá» Ä‘i, tá»· đây không sao đâu."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n dặn dò nha hoà n Tiểu Liên nếu nhÆ° có chuyện gì thì đến gá»i mình, rồi cáo từ li khai trở vá» nhà .
Sáng sá»›m hôm sau trá»i còn tá» má» sáng, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n đã dáºy luyện công trong vÆ°á»n. Hiện giá» có nhà riêng, hắn không cần phải chạy ra ngoà i luyện công nữa.
Luyện công xong, Hạnh nhi đã chuẩn bị bá»a sáng xong, hắn dùng rồi thay y phục định đến nha môn, thì có ngÆ°á»i gõ cá»a vÆ°á»n gá»i: "DÆ°Æ¡ng bá»™ đầu, thỉnh... thỉnh mở cá»a!" Nghe thanh âm dÆ°á»ng nhÆ° là tổ trưởng tổ hai của bá»™ khoái - Phì tá» Mã Lượng. Trá»i còn sá»›m nhÆ° vầy y chạy tá»›i đây là m gì? Nghe thanh âm của y dÆ°á»ng nhÆ° là có chuyện gì gấp, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n vá»™i chạy ra mở cá»a.
"DÆ°Æ¡ng bá»™ đầu, lão tiểu tỠấy cuối cùng lá»™ diện rồi!" Mã Lượng mặc đồ thÆ°á»ng, thở phì phò nói: "Sáng hôm nay ở chợ đầy tá»› phÃa tây thà nh phát hiện được má»™t trung niên máºp lùn, trên mÅ©i có nốt ruồi to Ä‘ang trả giá mua nô tì." Mã Lượng phụ trách giám thị phÃa tây thà nh, vừa nháºn được tin là chạy tá»›i bẩm báo.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n vui mừng há»i: "Tháºt không? Váºy ngÆ°á»i đâu?"
"Không biết có Ä‘i rồi hay chÆ°a, nhÆ°ng mà chúng tôi đã phái huynh đệ mặc đồ thÆ°á»ng giám thị rồi, tên khốn nà y chạy không thoát đâu."
"Rất tốt, nhất định phải giám thị nghiêm máºt, chú ý quan sát đặc trÆ°ng tÆ°á»›ng mạo của lão, theo dõi xem là thần thánh phÆ°Æ¡ng nà o. Ta hiện giá» láºp tức tá»›i phòng trá»± nha môn. Các ngÆ°á»i nháºn được tin tức láºp tức trở vá» bẩm báo. Mau Ä‘i Ä‘i."
Mã Lượng gáºt đầu đáp ứng, vá»™i và ng chạy Ä‘i.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n Ä‘eo Ä‘ao lên eo, vá»™i đến phòng trá»±c ở nha môn, Thà nh Tá» Cầm, Sấu hầu Hầu VÄ© và Thiết tháp La Dá»±c cùng các bá»™ khoái đã táºp trung tại đó. Äể tránh đả thảo kinh xà , các tổ được phái Ä‘i giám không Ä‘á»u mặc tiện trang, má»—i má»™t bá»a cÆ¡m đổi má»™t lượt, những ngừơi khác thì ở phòng trá»±c nha môn chá» tin.
Thà nh Tá» Cầm thấy DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n đến, thần tình hÆ¡i là nh lạnh, há»i: "Äạp SÆ¡n huynh đệ, chuyện cÆ°á»›i há»i thế nà o? Lúc nà o thì thỉnh huynh đệ chúng ta uống rượu mừng đây a?"
Sấu hầu cùng má»i ngÆ°á»i khác nghe váºy Ä‘á»u cÆ°á»i ha ha nói: "Äược a, DÆ°Æ¡ng bá»™ đầu, chuyện trá»ng đại nhÆ° thế còn giấu huynh đệ chúng ta là m gì, nhất định là thà nh rồi phải không? Là khuê nữ nhà nà o váºy?"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n hừ má»™t tiếng đáp: "Äừng nhắc nữa, ngÆ°á»i nhÆ° chúng ta váºy nhà nghiêm chỉnh ai mà xem trá»ng chứ, ngÆ°á»i không nghiêm chỉnh thì chúng ta không coi ra gì, cái thứ cao không cao thấp không thấp nà y thì đừng nói gì cÆ°á»›i vợ nữa, chuẩn bị ở giá suốt Ä‘á»i thôi."
Sắc mặt Thà nh Tá» Cầm hÆ¡i giản ra, khóe miệng lá»™ má»™t nụ cÆ°á»i nhẹ nhà ng, tiếp theo đó nghinh mặt nói: "Gấp cái gì, Ny tá» tá»· tá»· của ngÆ°Æ¡i không phải là hứa rồi, không tìm cho ngÆ°Æ¡i má»™t ngÆ°á»i vợ vừa ý quyết không nghỉ hay sao. Bà mối nà y nà ng ta là m chắc rồi, ta xem nà ng ta không phải nói chÆ¡i, ngÆ°Æ¡i chuẩn bị tiến và o Ä‘á»™ng phòng cho tốt Ä‘i."
Sấu hầu Hầu VÄ© kinh ngạc há»i: "Váºy à ? Biểu muá»™i của tôi là m mối cho DÆ°Æ¡ng bá»™ đầu à ? Tháºt hay là giả đó?" Sấu hầu ở riêng, không chung vá»›i nhà của biểu muá»™i Äiá»n ny, cho nên chuyện nà y gã chẳng biết.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cÆ°á»i nói: "Biểu muá»™i của huynh là ngÆ°á»i nhiệt tâm, ta nói tá»· ấy đừng gấp, tá»· ấy cứ không chịu, phải là m mối cho ta phen nà y má»›i được."
Sấu hầu hâm má»™ nói: "Huynh đệ còn nói nữa, biểu muá»™i ta nháºn thức không Ãt ngÆ°á»i, cÅ©ng giúp nhiá»u ngÆ°á»i thà nh mấy vụ hôn nhân rất tốt rồi. Ai, ta nói muốn rách miệng luôn mà biểu muá»™i của ta có chịu là m mai cho ta đâu, xem ra ta má»›i là ngÆ°á»i ở giá suốt Ä‘á»i ấy chứ."
Trong lúc nói chuyện, Mã Lượng - tổ trưởng tổ hai phụ trách giám thị - vá»™i vá» thông báo: "NgÆ°á»i có nốt ruồi đó đã mua được hai nô tì, mang nô tì vá» phÃa đông thà nh, tiến và o trong má»™t gia viên. Chúng tôi há»i ngÆ°á»i ở Ä‘Æ°á»ng đó, chỉ biết há»™ địa chủ nà y há» Äồ, là má»™t nam nhân khoảng 40 tuổi. Trung nhiên nà y ru rú xó bếp Ãt giao du vá»›i bên ngoà i, dÆ°á»ng nhÆ° là ngÆ°á»i ngoại lai đến, mua khu gia viên nà y hÆ¡n hai năm rồi. Lý chánh chỉ gặp qua y có hai lần, chúng tôi đã phái huynh đệ tiến hà nh giám khống xung quanh."
NgÆ°á»i nà y Ãt giao thiệp, ngay lý chánh cÅ©ng chỉ gặp hai lần, thần bà nhÆ° váºy rốt cuá»™c là là m cái gì đây?
Mấy ngÆ°á»i suy gẫm cả buổi, Ä‘á»u là đoán già đoán non chứ không có lý luáºn gì chắc chắn. Sấu hầu Ä‘á» nghị xông và o bắt ngÆ°á»i, nghiêm hình tra khảo, dù sao cÅ©ng há»i ra cái gì đó. DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n thì lắc đầu: "Chỉ bằng ở mÅ©i của y có nốt ruồi mà đi bắt y đánh Ä‘áºp thì không thể được, chứng cứ duy nhất của chúng ta hiện nà y là lá»i là m chứng của Triệu Thuáºn, nhÆ°ng Triệu Thuáºn đã chết rồi, còn chÆ°a có bất kỳ chứng cứ nà o chứng minh ngÆ°á»i nà y là hung thủ giết chết Ngô thị, do đó, chúng ta không thể hà nh sá»± bừa."
Thà nh Tá» Cầm cÅ©ng gáºt đầu: "Äạp SÆ¡n nói phải lắm, nếu nhÆ° ngÆ°á»i nà y là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng không có bối cảnh thế lá»±c gì thì còn dá»… là m, lỡ nhÆ° y có gốc gác to lá»›n nà o đó, thì tiểu bá»™ khoái của chúng ta không xong đâu."
Nghe thế, Sấu hầu cùng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u không dám hó hé gì.
Cho đến khi tan việc ở nha môn, bá»™ khoái phụ trách giám thị ở trang viên đó vẫn chÆ°a có tin tức gì. Nam nhân có nốt ruồi tiến và o trang viên xong rồi không ra ngoà i nữa, cá»a trang viên cứ đóng im ỉm. DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cùng Thà nh Tá» Cầm thÆ°Æ¡ng lượng má»™t hồi, quyết định đêm xuống sẽ thâm nháºp và o trong trang viên dò xét tình hình, chứ không thể chá» mãi nhÆ° váºy, vì nhÆ° thế sẽ không biết chá» tá»›i năm nà o tháng nà o.
Thà nh Tá» Cầm vốn định Ä‘i, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nói chỉ dò la tin tức, nhiá»u ngÆ°á»i mục tiêu lá»›n rất dá»… bại lá»™, nên cuối cùng quyết định chỉ má»™t mình DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n Ä‘i trÆ°á»›c, còn bá»n Thà nh Tá» Cầm thì ở ngoà i chá» tiếp ứng.
Nếu nhÆ° đếm đó phải lẻn và o nhà dò la, thì phải chuẩn bị hà nh trang dạ hà nh, cá»™ng thêm má»™t chiếc phi trảo vì dù gì cÅ©ng phải nhảy lên nóc nhà . Chuyện bay qua mấy chục trượng xa chỉ xuất hiện trong phim võ hiệp hiện đại, chứ không thể tồn tại trong sinh hoạt hiện tháºt được.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n đến xưởng binh khà trong nha môn nhá» là m má»™t chiếc phi trảo, sau đó ra Ä‘Æ°á»ng Ä‘i mua là m má»™t bá»™ đồ dạ hà nh mà u Ä‘en. Khi Ä‘Æ°a nhiá»u tiá»n, mấy thợ may cùng là m, áo quần nhanh chóng được chuẩn bị xong.
Hắn không mang vÅ© khà bá»™ khoái, chỉ mang hai lợi khà trên ngÆ°á»i, đó là mÅ©i Ä‘oản kiếm của mình và đôi bao tay Ä‘ao thÆ°Æ¡ng bất nháºp.
Sau khi trá»i tối, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n và Thà nh Tá» Cầm cùng bá»™ khoái đến má»™t chá»— vắng sau trang viện đó. DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n đổi đồ dạ hà nh, quăng móc sắt lên tÆ°á»ng cao, rồi nhÆ° con mèo trèo nhanh lên bá» tÆ°á»ng, tụt xuống lần vá» trÆ°á»›c.
Trong vÆ°á»n an tÄ©nh, thỉnh thoảng có ngÆ°á»i hầu vá»™i và ng Ä‘i qua, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n ẩn tà ng rất tốt.
Trạch viện nà y khá lá»›n, trong lúc hắn Ä‘ang di chuyển loạn, thì thấy ở phÃa trÆ°á»›c có hai nha hoà n mang là n Ä‘á»±ng gì đó vừa nói vừa Ä‘i lại gần, gió đêm thổi tá»›i thoảng mùi thÆ¡m của thức ăn.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n ẩn và o trong hắc ám, nghe má»™t nha hoà n trong đó nói: "Äi nhanh Ä‘i, cháºm nhÆ° rùa váºy, coi chừng Hồng quản gia đánh chết bây giá»!"
"Biết rồi!" Nha hoà n khác khẽ đáp: "Hôm nay Hồng quản gia mua vá» hai nữ tỠđó tháºt có phúc khÃ, dáng vẻ thì thô nhÆ° váºy mà lại được lão gia sủng tÃn."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n Ä‘á»™ng lòng: Hôm nay ngÆ°á»i mua hai nữ tỠđó là Hồng quản gia? Chẳng lẽ ngÆ°á»i có nốt ruồi ở mÅ©i đó là quản gia sao? NhÆ° váºy thì kẻ mua Ngô thị cÅ©ng là vị quản gia của trạch viện nà y rồi?
Hắn lại nghe nha hoà n lên tiếng trÆ°á»›c nói: "NhÆ°ng mà không đâu, muá»™i xinh đẹp hÆ¡n nữ tỠđó nhiá»u, lão gia sá»›m muá»™n gì cÅ©ng nhìn tá»›i muá»™i, kéo tá»· lên giÆ°á»ng đó, đến lúc đó thì sÆ°á»›ng cho tá»· rồi!"
"Hi hi, cÅ©ng mong là nhÆ° lá»i của tá»·, nếu có tháºt tá»›i ngà y đó thì coi nhÆ° thoát khá»i biển khổ rồi."
"Äừng có mÆ¡ Ä‘i! Mau nhanh lên, đừng có giÆ°á»ng chÆ°a nằm ngữa ra thì roi đã đét tá»›i Ä‘Ãt rồi! hi hi."
Hai nha hoà n vừa xách là n trúc vừa cÆ°á»i hi hi nhanh chân bÆ°á»›c Ä‘i.
Hai nha hoà n nà y xách thức ăn, không biết là đem cho ai? Cần phải Ä‘em thức ăn cho ngÆ°á»i, xem ra thì kẻ đó không thể Ä‘i ra ngoà i ăn uống. Trang viện nà y sao mà kỳ quái váºy, sao lại có ngÆ°á»i không thể Ä‘i ăn? DÆ°Æ¡ng Äạp sÆ¡n thắc mắc rồi vá»™i lần theo, quyết định tra ra cho rõ.
Tà i sản của Minh Huệ
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Minh Huệ
01-07-2011, 08:21 AM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam
Chương 511: Ngươi là ai?
Nói chuyện phiếm mấy câu, hai bên hiển nhiên nháºn thức, hÆ¡n nữa quan hệ còn không tệ, hai nha hoà n mang là n thức ăn tiến và o phòng. DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n vòng qua sau, dùng phi trảo phóng lên mái nhà , khẽ hé mà ngói nhìn và o trong, thấy trong phòng không lá»›n, sắp bà y năm sáu cái giÆ°á»ng, trên má»—i giÆ°á»ng Ä‘á»u có má»™t nữ tá» sắc mặt tại ngắt Ä‘ang nhắm mắt dưỡng thần. Những nữ tá» nà y xem có vẻ mệt má»i, dÆ°á»ng nhÆ° vừa trải qua cÆ¡n bệnh nặng.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n rất kỳ quái, năm sáu nữ tá» nà y là ai? Sao lại cùng sinh bệnh má»™t lúc nằm ở đây? Chẳng lẽ là mắc bệnh truyá»n nhiá»…m? Không giống! Bỡi vì gia đình ở cá»a và nha hoà n Ä‘i và o không lá»™ thần tình sợ sệt gì, cÅ©ng không thá»±c hiện biện pháp phòng chống, cho thấy không há» có bệnh truyá»n nhiá»…m.
Nếu nhÆ° chỉ là bệnh táºt thÆ°á»ng, sao lại có năm sáu ngÆ°á»i bệnh cùng má»™t lúc? Thông qua sắc mặt dáng vẻ bá» ngoà i, hắn không nhìn ra được đó là bệnh gì.
Hai nhà hoà n đặt là n thức ăn xuống bà n, lấy mấy cái tô lá»›n bên trong ra, bá»›i ná»a tô cÆ¡m, rồi gấp các loại thức ăn bá» và o, sau đó Ä‘Æ°a cho các nữ tá» Ä‘ang nằm dá»±a trên giÆ°á»ng. Những thức ăn nà y Ä‘á»u có gà có thịt, có cá và rau, xem ra không tệ chút nà o.
Những nữ tá» nà y hiển nhiên đói cá»±c rồi, ngÆ°á»i nà o cÅ©ng ăn uống rất ngon là nh.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nhìn thấy những thức ăn nà y liá»n Ä‘á»™ng tâm, vì Ngô thị bị giết trong bao tá» cÅ©ng có thức ăn đầy thịt cá thế nà y. Từ Ä‘iểm nà y có thể phần nà o chứng minh Ngô thị đã từng ở đây, dù chỉ là chứng cứ phụ, nhân vì thịt cá nÆ¡i nà o chẳng có, không có tÃnh đặc biệt hay duy nhất gì, nhÆ°ng trong tình cảnh nạn đói vừa trải qua xong thế nà y, nó phần nà o thuyết phục.
Phát hiện sá»± tình kỳ quái nà y xong, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n liá»n có chủ ý. Hắn quyết định kiểm tra qua hết tất cả các phòng, xem trong trang viên nà y ẩn tà ng những Ä‘iá»u bà máºt gì.
Äỉnh phòng mà hắn nấp có tầm nhìn khá rá»™ng, vừa nhìn đã thấy không xa có má»™t căn phòng lá»›n đèn Ä‘uốc sáng choang, ẩn Æ°á»›c có thanh âm truyá»n tá»›i, nhÆ°ng do hÆ¡i xa nên nhìn không rõ lắm.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n hạ xuống đỉnh phòng, bà ẩn lẻn tá»›i căn phòng lá»›n đó, thấy ở cá»a có mấy ngÆ°á»i hầu đứng canh, trong phòng truyá»n ra tiếng rên rên rỉ rỉ giống nhÆ° có nam nữ Ä‘ang là m chuyện giÆ°á»ng chiếu váºy. DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cảm thấy rất kỳ quá, vòng qua sau phòng dùng phi trảo phóng lên đỉnh, hé ngói ra xem, láºp tức Ä‘á» mặt tÃa tai.
Thì ra trong phòng có hÆ¡n mÆ°á»i cái giÆ°á»ng có hÆ¡n chục nữ tá» nằm, đỠđể lá»™ thể trần truồng cả. Trong khi đó, hÆ¡n mÆ°á»i thanh niên trai tráng cÅ©ng Ä‘ang trần truồng nhÆ° nhá»™ng đẩy Ä‘Æ°a là m chuyện nam nữ trên thân há».
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n vá»™i nhắm mắt định thần má»™t chút rồi cúi nhìn tiếp, thấy những nữ tá» nà y thân hình chắc nịt, tay chân thô lá»›n, hiển nhiên Ä‘á»u là nông phụ.
Chẳng lẽ Ngô thị bị giết là má»™t thà nh viên trong số há»? Chủ nhân nhà nà y tìm nhiá»u nông phụ, cho hà nh phòng táºp thể vá»›i nam nhân nhÆ° thế là để là m gì?
Ở dÆ°á»›i các nam nữ đã quằn quại đến hồi kịch liệt, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n không tiện xem nữa, quay đầu quan sát tứ phÃa, thấy không xa còn có má»™t khu nhà vÆ°á»n lá»›n, trong vÆ°á»n có mấy căn nhà mái bằng, phòng nà o cÅ©ng Ä‘á»u đèn Ä‘uốc sáng trÆ°ng.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n hạ xuống, lén đến khu nhà vÆ°á»n đó, leo lên đỉnh má»™t phòng hé ngói nhìn, thấy ở dÆ°á»›i là má»™t phòng lá»›n, trong phòng có bốn cái giÆ°á»ng, trên có bốn nữ tá» Ä‘ang nói cÆ°á»i, kẻ nà o cÅ©ng ưỡn cái bụng tháºt to.
Nhìn thấy cảnh nà y, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n đã Ä‘oán được gì đó, nhÆ°ng lại mÆ¡ hồ không rõ rà ng, giống nhÆ° nhìn thấy bóng dáng váºt trong mây mù váºy.
Lại xem thêm mấy phòng, Ä‘á»u là những phụ nữ có thai bụng to, từ thể hình và ngoà i mạo Ä‘á»u là nông phụ. Má»—i gian có bốn ngÆ°á»i, nếu tÃnh toán ra thì ở khu nhà vÆ°á»n nà y có mấy chục phụ nữ có thai!
Chủ nhân nhà nà y nuôi nhiá»u phụ nữ có thai nhÆ° váºy để là m gì? DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cảm thấy trong nà y ẩn giấu má»™t bà máºt cá»±c lá»›n nà o đó.
NhÆ°ng đó là bà máºt gì?
ChÃnh và o lúc nà y, phÃa sau lÆ°ng DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n truyá»n lại tiếng nói lạnh lùng: "Bằng hữu, ngÆ°Æ¡i đã xem gần hết rồi, ắt thá»a mãn rồi chứ?" Nghe thanh âm đó giống nhÆ° phát ra ngay sau tai, lá»i nói chát chúa chói tai giống nhÆ° các đồ đồng thiết cá» và o nhau phát ra âm thanh.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n hÆ¡i giáºt mình, ngÆ°á»i nà y tiến đến gần hắn trong vòng mấy bÆ°á»›c mà hắn không há» phát hiện, võ công cao cÆ°á»ng khiến hắn kinh hãi.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n từ từ đứng dáºy, thấy trên mái hiên nhà phÃa trÆ°á»›c đã có ba ngÆ°á»i đứng không biết từ khi nà o, tay Ä‘á»u cầm binh khà lạnh lùng nhìn hắn. DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n chuyển thân, thấy ở sau cÅ©ng có hai ngÆ°á»i đứng, trong đó có má»™t lão giả thân hình cao ốm mặt đầy nếp nhăn nói vá»›i DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n: "Bằng hữu là ai? Ban đêm do thám trạch viện của ta để là m gì?"
Lão giả nà y nói giá»ng sắc bén, dÆ°á»ng nhÆ° là có biến đổi giá»ng cho eo éo Ä‘i váºy.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n che mặt, đối phÆ°Æ¡ng không biết lai lịch của hắn, nên cÆ°á»i cÆ°á»i nói: "Không có gì hết, Ä‘i ngang qua bảo trang định mượn chút đồ thôi."
"Nếu nhÆ° bằng hữu trên giang hồ nhất thá»i túng quẩn cÅ©ng không sao, nhÆ°ng mà lão hủ thấy tiểu ca không phải là đến mượn đồ, mà là đến kiếm chuyện. Nói tháºt Ä‘i, trong mắt ngÆ°á»i thức thá»i không chấp nháºn có cát."
"Hà hà , ta tháºt là đang túng quẩn mà ." DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n Ä‘Æ°a mắt quan sát tình huống xung quanh, tìm kiếm con Ä‘Æ°á»ng Ä‘Ã o tẩu.
"Không cần nhìn nữa," Lão giả ấy cÆ°á»i lạnh, trÆ°á»ng kiếm trong tay Ä‘Æ°a ngang, "NgÆ°Æ¡i đêm nay chỉ sợ có và o mà không có ra rồi!" Xong hất đầu phất tay nói vá»›i trung niên phÃa sau: "Giết hắn, Ä‘á»™ng tác nhanh gá»n má»™t chút!"
Trung niên sau lão huy Ä‘ao chém thẳng và o DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n Ä‘ang hai tay không.
Má»™t đạo hà n quang từ trong tay áo của DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n láºp tức lóe lên, kẻng má»™t tiếng đã gạt Ä‘ao đó ra. Trong tay DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n đã xuất hiện má»™t thanh Ä‘oản kiếm.
Lão giả vừa rồi ồ lên má»™t tiếng, nhìn Ä‘oản kiếm trong tay DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, hÆ¡i suy nghÄ©.
Lúc nà y DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n đã cùng trung niên nhân đó Ä‘á»™ng dụng binh khà đấu rát vá»›i nhau. Hai ngÆ°á»i xuất thủ nhÆ° Ä‘iện, chá»›p mắt đã trải qua mấy hiệp, trung niên đã rÆ¡i hẳn và o thế hạ phong, miá»…n cưỡng chống đỡ.
Lão giả quan sát kỹ lá»™ số võ công của DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, cà ng kinh ngạc hÆ¡n, thấy trung nhiên kia không địch lại DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, không khá»i hừ lạnh: "Äồ thứ phế váºt!" Xong quát gá»i những ngÆ°á»i ở phÃa đối diện: "Các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng lên, phải cẩn tháºn!"
Những ngÆ°á»i đó đáp ứng định xông lên, chợt nghe DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n quát lá»›n đánh phốc ra má»™t kiếm trúng đùi của trung niên. Kẻ nà y kêu ối má»™t tiếng thảm thiết, quỵ hẳn xuống. Mượn chá»— trống đó, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n phóng ra phi trảo nhanh chóng đáp xuống nhà , rồi hất tay thu phi trảo chuyển thân chạy ra ngoà i. NhÆ°ng vừa chạy được mấy bÆ°á»›c hắn đã thấy lão giả lúc nãy tay cầm trÆ°á»ng kiếm nhÆ° đại bà n đáp xuống trÆ°á»›c mặt hắn.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n định lách ngÆ°á»i chạy, lão giả ấy vung trÆ°á»ng kiếm đánh xoẹt đâm vá» phÃa DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, kiếm chÆ°a tá»›i mặt thì hà n khà đã bốc tá»›i bức ngÆ°á»i.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cả kinh quay ngÆ°á»i ngăn cản, hai ngÆ°á»i láºp tức lanh canh đấu vá»›i nhau. Lúc nà y, mấy trung niên còn lại cÅ©ng chạy tá»›i vây kÃn.
Võ công của lão giả rất cao, sau mấy chục chiêu DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n đã rÆ¡i và o thế hạ phong.
Lão giả vừa tiến công vừa nhìn thanh Ä‘oản kiếm trong tay DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, trầm giá»ng há»i: "NgÆ°Æ¡i rốt cuá»™c là ai? Nói ra hoặc có thể còn con Ä‘Æ°á»ng sống!"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n biết là đại sá»± không ổn, vừa rồi lão giả nà y đã nói muốn giết ngÆ°á»i diệt khẩu, xem ra đây quả tháºt là má»™t đại bà máºt. Bà máºt nà y to đến ná»—i khiến chúng không cần há»i rõ rà ng gì hết đã giết ngÆ°á»i diệt khẩu rồi.
Nếu nhÆ° chúng muốn diệt khẩu, thì tức là sợ ngÆ°á»i khác biết, nhÆ° váºy thì hắn quyết quáºy cho long trá»i lở đất lên, hi vá»ng bá»n Thà nh Tá» Cầm chá» tiếp ứng ở ngoà i có thể nghe thấy đánh và o, dù sao thì cứ cứu hắn ra trÆ°á»›c rồi nói sao.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n Ä‘á»™t nhiên thu tay, nói: "Cháºm đã, ta có lá»i muốn nói!"
Lão giả hÆ¡i ngẩn ra, ngÆ°ng định trÆ°á»ng kiếm: "Nói mau, ngÆ°Æ¡i rốt cuá»™c là ai?"
"Ta là bộ khoái ở tri phủ nha môn, đại đội nhân mã của chúng ta đang ở ngoà i, các ngươi muốn giết ta diệt khẩu chỉ sợ có điểm khó à nha."
"Cái nà y không cần ngÆ°Æ¡i lo." Lão giả ấy dùng giá»ng the thé nói tiếp, "Chỉ cần ngÆ°Æ¡i nhìn thấy những gì không nên nhìn thì giết ngÆ°Æ¡i là xong việc, còn vá» tri phủ nha môn thì chúng ta sẽ khiến chúng ngay cả rấm cÅ©ng không dám đánh lấy má»™t cái."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n lạnh ngÆ°á»i, kẻ nà y khẩu khà ngông cuồng, nghe lá»i lão có vẻ nhÆ° không nói ngoa, chÃnh vì nhÆ° thế mà lòng DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n má»›i phát lãnh, miá»…n cưỡng cÆ°á»i há»i: "Các ngÆ°Æ¡i... các ngÆ°Æ¡i rốt cuá»™c là ai?"
Lão giả ấy múa lên má»™t hoa kiếm, thu trở lại lạnh lùng đáp: "Chúng ta là ai không trá»ng yếu, hiện giá» chỉ cần nói ngÆ°Æ¡i là ai? Tên gì, ngÆ°á»i ở đâu? Lão hủ cảnh cáo ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i thà nh tháºt nói thì còn có thể sống, nếu không thì ngÆ°Æ¡i chá» Ä‘i gặp diêm vÆ°Æ¡ng Ä‘i!"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cÆ°á»i khổ, ta nếu biết ta là ai thì tốt quá rồi, nếu nhÆ° tri phủ nha môn cÅ©ng không Ä‘Ã n áp được y, váºy thì chỉ còn có cách Ä‘á»™t vây thôi. Hắn bèn cÆ°á»i nói: "Ta.... a!" Nói đến đó, hắn chợt nhìn ra phÃa sau lão giả, kêu lên má»™t tiếng cả kinh, mặt lá»™ vẻ kinh khủng.
Lão giả đó bất giác quay lại nhìn ra sau, phÃa sau chẳng có gì dị thÆ°á»ng, lão ngầm bảo mắc mÆ°u, thì ngay lúc đó DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n đã chuyển thân đánh vút má»™t kiếm đánh lui má»™t trung niên sau lÆ°ng rồi xong ra ngoà i, miệng không ngừng hô ta: "Cứu mạng a...! Tá» Cầm! Sấu hầu! Thiết Tháp! Phì tá»...! Các ngÆ°Æ¡i mau con mẹ nó và o cứu ta Ä‘i, không và o là ta chết nhăn răng đó...!"
Hắn vừa la hết vừa chạy đông tránh tây, lão giả kia Ä‘á» khà đuổi gấp, trong tay tuy cầm má»™t mÅ©i phi Ä‘ao, nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° e dè gì đó, không há» phóng ra.
Lão giả nà y võ công cao hÆ¡n DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, nhÆ°ng không biết e dè gì mà không hạ sát thủ, còn các trung niên kia thì võ công không bằng hắn, cho nên hắn cứ nhÆ° li miêu chạy quanh co loạn cả lên, không dá»… vây bắt.
Trong lúc không để ý, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n chợt xông và o trong má»™t vÆ°á»n nhá», vÆ°á»n nà y tuy không lá»›n nhÆ°ng bố trà vô cùng tinh tế, hắn định xông và o trong đó chợt từ trong bóng tối vang lên mấy tiếng sÆ°u sÆ°u, năm sáu mÅ©i ám khà đã bay ra đánh tá»›i DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n!
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cả kinh thất sắc, váºn dụng thế thiết bản kiá»u rạp ngữa ngÆ°á»i tránh được, láºp tức trong phòng phi thân ra ba ngÆ°á»i, Ä‘ao kiếm Ä‘á»u đánh vá» phÃa DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n huy kiếm ngăn, bốn ngừơi đấu thà nh má»™t Ä‘oà n. Lúc nà y, lão giả phÃa sáu đã dẫn mấy nam tá» trung niên Ä‘uổi tá»›i.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n quét mắt nhìn, thấy trên báºc thá»m trong vÆ°á»n còn có ba ngÆ°á»i, nhỠánh đèn lồng Ä‘á» treo cao cao đó, hắn có thể thấy ở giữa có má»™t lão giả thân hÆ¡i gù, mắt tam giác vô cùng âm lãnh Ä‘ang giÆ°Æ¡ng mắt lạnh lùng nhìn hắn.
Bên cạnh lão giả lưng gù còn một lão cao ốm, bên kia là trung niên nam nhân thấp lùn, bên mũi có một nốt ruồi đen lớn!
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n không hÆ¡i sức đâu mà nhìn kỹ há» hÆ¡n. Hắn Ä‘ang toà n lá»±c đối phó vá»›i địch. Ba tên Ä‘ang kịch đấu vá»›i hắn nếu đánh tay đôi thì không phải đối thủ, nhÆ°ng lấy ba đánh má»™t thì DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n có Ä‘iểm chống đỡ không nổi. Trong lúc gấp rút, hắn rống to: "Tháºt là không biết xấu hổ, nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy mà đi đánh mình ta!"
Tên lÆ°ng gù mắt tam giác đó phẫy tay, dùng giá»ng the thé bảo: "Ngừng tay Ä‘i!"
Ba ngÆ°á»i ấy láºp tức thu Ä‘ao kiếm lui lại, những vẫn vây DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n và o giữa.
Gã lÆ°ng gù há»i: "NgÆ°Æ¡i rốt cuá»™c là ai? Nói ra Ä‘i biết đầu còn có Ä‘Æ°á»ng dá»… thÆ°Æ¡ng lượng."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n thầm nghÄ© sá»± tình nếu nhÆ° đã là m lá»›n chuyện nhÆ° váºy, bá»n Thà nh Tá» Cầm lại không tiến và o, xem ra chỉ còn đánh trÆ°á»›c rồi tÃnh sáo. Hắn vênh mặt nói: "Ta là bá»™ khoái trong tri phủ nha môn của Khánh DÆ°Æ¡ng phủ, đặc biệt đến đây tham tra hà nh vi tá»™i ác của các ngÆ°Æ¡i. Các ngÆ°Æ¡i trốn ở đây là m những chuyện thÆ°Æ¡ng thiên bại lý, còn muốn giết ta diệt khẩu, bá»™ không sợ vÆ°Æ¡ng pháp hay sao?"
Gã lÆ°ng gù nhÃu mà y: "Ta há»i tÃnh danh của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°á»i ở đâu, vì sao muốn đến tra xét chúng ta?"
"Ta vì sao phải nói cho ngÆ°Æ¡i biết? Các ngÆ°Æ¡i á»· nhiá»u ăn hiếp Ãt, con mẹ nó, tÃnh là hảo hán gì chứ!" DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nói đông nói tây định kéo dà i thá»i gian chá» viện binh.
Lão giả cao ốm đứng cạnh lão lÆ°ng gù từ từ rút trÆ°á»ng kiếm ra, dùng giá»ng the thé bảo: "Váºy được, má»™t mình ta đấu vá»›i ngÆ°Æ¡i! Ta nếu đánh bại ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i có thể nói ra rốt cuá»™c ngÆ°Æ¡i là ai không?"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n phất Ä‘oản kiếm chỉ lão giả cao ốm: "Thắng ta trÆ°á»›c rồi nói!"
Lão giả cao ốm cÆ°á»i lạnh, phóng ngÆ°á»i xuống nguyệt Ä‘Ã i, không nói không rằng phóng kiếm đâm tá»›i. Lão giả nà y có võ công còn cao hÆ¡n lão giả lúc nãy, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n dù sao niên kỹ còn nhá», sau mấy chục hiệp thì lão giả ấy đã dùng giá»t Ä‘anh nhá»n quát: "Buông kiếm!"
Liá»n nghe má»™t tiếng keng, Ä‘oản kiếm của DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n đã bị kiếm của lão hất bay rÆ¡i ra ngoà i.
Lão giả cao ốm đắc ý cÆ°á»i: "Sao hả? NhÆ° vầy nói được rồi chứ?"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n hừ má»™t tiếng: "Äánh rÆ¡i kiếm của ta thì ta còn binh khà khác, không tÃnh là thua!" Nói xong lùi ngay má»™t bÆ°á»›c, móc đôi bao tay mà u trắng Ä‘ao thÆ°Æ¡ng không phạm trong ngÆ°á»i ra Ä‘eo và o tay.
Lão giả cao ôm thấy đôi bao tay nà y ồ lên một tiếng, quay lại nhìn lão giả lưng gù và lão còn lại. Mặt lão lưng gù biến thà nh vẽ khó coi vô cùng, lạnh lùng nói: "Không cần đánh nữa, nhà chúng ta đã biết ngươi là ai rồi."
Nhà chúng ta? Äó là cách xÆ°ng hô của nhà nà o váºy? DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n dÆ°á»ng nhÆ° có chút ấn tượng vá» Ä‘iá»u nà y, nhÆ°ng lại không rõ là nghe được từ đâu.
Lão lÆ°ng gù thở dà i: "NgÆ°Æ¡i là DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, năm nay 17 tuổi, phải không? Hé hé, tháºt là nÆ°á»›c lá»›n lùa và o miếu long vÆ°Æ¡ng rồi, ngÆ°á»i nhà mà không nháºn ra ngÆ°á»i nhà sao a. DÆ°Æ¡ng công tá», ngÆ°Æ¡i sao chạy đến chá»— khỉ ho cò gáy nà y là m bá»™ khoái váºy?"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n vừa kinh vừa mừng, bản thân mang mạng che mặt mà tên xÆ°ng là ngÆ°á»i nhà nà y lại nháºn ra hắn sao? Nói không chừng chúng biết được xuất thân lai lịch của hắn a! Chỉ có Ä‘iá»u nhìn mặt lão tiểu tá» nà y âm hiểm nhÆ° váºy, không cần gấp, từ từ há»i thôi. DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n tháo mạng che mặt, cÆ°á»i cÆ°á»i: "Ta che mặt mà ngÆ°Æ¡i vẫn có thể nháºn ra, bá»™i phục bá»™i phục."
"NgÆ°Æ¡i dùng loại Ä‘oản kiếm đó trong thiên hạ nà y chỉ có mẹ ngÆ°Æ¡i, dì năm là cẩm y vệ Tống phó chỉ huy sứ và ngÆ°Æ¡i, không còn ai khác. Nhà ta đây tuy không có võ công, nhÆ°ng hai há»™ vệ nà y tuy võ công không bằng mẹ ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng chút nhãn lá»±c nhìn nháºn ra vẫn có. Võ công của ngÆ°Æ¡i đã tiết lá»™ thân pháºn của ngÆ°Æ¡i. HÆ¡n nữa, đôi bao tay bạc Ä‘ao thÆ°Æ¡ng bất nháºp nà y ở kinh thà nh ai mà không biết a. Äó là bảo bối của nhà DÆ°Æ¡ng trấn quốc công, là thứ ông ta tặng cho đại công tá» rồi."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n vui mừng khôn xiết: cẩm y vệ? Dù năm ta là cẩm y vệ Tống phó chỉ huy sứ? Cha ta là Trấn quốc công?
Lão lÆ°ng gù cÆ°á»i âm hiểm: "DÆ°Æ¡ng công tá», cha ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a tay ra hÆ¡i bị dà i đó, ngay sá»± tình của chúng ta mà cÅ©ng muốn quản?"
"Sá»± tình của các ngÆ°Æ¡i?" DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cÆ°á»i lạnh, "Các ngÆ°Æ¡i dẫn nhiá»u nông phụ tá»›i để há» có mang nhÆ° váºy, đến năm sáu tháng rồi thì phá thai cho há» sanh non, năm sáu tháng nà y hà i tá» má»›i vừa hình thà nh, sanh ra là sống không nổi rồi. Ta không biết các ngÆ°Æ¡i muốn có nhiá»u thai nhi má»›i vừa thà nh hình nà y là m cái gì? Ta chỉ muốn há»i, các ngÆ°Æ¡i là m nhÆ° váºy không sợ thiên lôi đánh hay sao?"
"DÆ°Æ¡ng công tá», cẩm y vệ của các ngÆ°Æ¡i lo tốt chuyện của các ngÆ°Æ¡i Ä‘i, Ä‘Æ°a tay ra dà i quá có ngà y bị kẹp, muốn rút vá» tháºt khó đó nha!"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n thầm nghÄ© lão già lÆ°ng gù nà y nói gì vá» cẩm y vệ váºy? Nghe khẩu khà của lão dÆ°á»ng nhÆ° chẳng ná»… nang gì cẩm y vệ, nhÆ° váºy chá»— dá»±a xem ra rất chắc. Nếu nhÆ° cha của hắn tháºt sá»± là cẩm y vệ chỉ huy sứ, nhÆ° váºy không nên gây chuyện phiá»n phức cho cha. Huống chi tình huống tháºt tế của án nà y chẳng liên quan gì cẩm y vệ, cho nên hắn nói: "Ta không quản gì cẩm y vệ hay không cẩm y vệ, ta Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là bá»™ khoái Khánh DÆ°Æ¡ng phủ của Minh triá»u, các ngÆ°Æ¡i là m chuyện thÆ°Æ¡ng thiên hại lý trên đầu ta nhÆ° váºy, lại còn hại chết nhân mạng, ta không thể không quản rồi. NgÆ°Æ¡i đừng có nói nhăng nói cuá»™i nữa! Ãn ta tra không liên quan đến cha... đến cẩm y vệ chút nà o. Khai mau, nông phụ Ngô thị có phải là do các ngÆ°Æ¡i giết không?"
"Ngô thị? Hà hà , trong phủ của nhà ta có nhiá»u nông phụ nhÆ° váºy, ta sao biết được ả nà o là Ngô thị!"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n chỉ và o trung niên nam nhân mÅ©i có nốt ruồi Ä‘en to: "Là hắn mua từ dân đói năm rồi! Sau khi có thai năm sáu tháng, các ngÆ°Æ¡i là m thủ thuáºt phá thai đâm xuyên vách tá» cung của nà ng ta, dẫn tá»›i xuất huyết rất nhiá»u, sau đó các ngÆ°Æ¡i dùng đá xanh Ä‘áºp đầu, đánh chết nà ng ta, cởi bá» y phục quẳng ở con lạch ngoại thà nh!"
"Váºy à ...!" Lão lÆ°ng gù gáºt đầu, "Tháºt có ngÆ°á»i đó, ả không muốn phá bỠđứa con, giÅ©a giụa loạn, kết quả bị đâm thủng rồi cÅ©ng không sanh được ra, chỉ còn bóp nát đầu em bé kéo ra. Sau đó ả còn to gan la hét định chạy trốn, do đó chúng ta nắm đầu ả cụng mạnh và o ná»n đá xanh, ả thế là đi Ä‘á»i luôn."
Nói đến đây, lão gù quay sang nhìn nam nhân mÅ©i có nốt ruồi Ä‘en: "Hồng quản gia, tất cả Ä‘á»u do các ngÆ°Æ¡i! NgÆ°á»i ta bảo các ngÆ°Æ¡i khiêng ả Ä‘i chôn, thế mà đám tiểu tá» các ngÆ°Æ¡i lại cởi truồng ả Ä‘em quăng ở bãi tha ma hà o lạch gì đó, nói không chừng là để chó tha rồi DÆ°Æ¡ng công tá» nhà chúng ta phát hiện được, nhÆ° vầy thì tÃnh sao đây? Ha ha ha."
Những ngÆ°á»i khác cÅ©ng lá»›n tiếng cÆ°á»i.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n thấy y nói chuyện nà y dÆ°á»ng nhÆ° là đỠcáºp đến quẳng chó mèo chết váºy, thần tình lạnh nhạt còn mang chút trà o phúng, tháºt đúng là chẳng coi nhân mạng và o đâu, không khá»i bốc giáºn Ä‘iá»n cuồng, rống lên: "Im miệng! Các ngÆ°Æ¡i là bá»n súc sinh không có tÃnh ngÆ°á»i!"
Lão gù thu lại nụ cÆ°á»i, mỉa mai: "Äược rồi, ngÆ°á»i ta đã thà nh tháºt khai ra nhÆ° váºy, DÆ°Æ¡ng công tá», ngÆ°Æ¡i chuẩn bị là m sao đây? Có phải là muốn báo cừu cho ả?"
"NgÆ°Æ¡i sai rồi! Ta không muốn báo thù, ta là bá»™ khoái, ta muốn bắt các ngÆ°Æ¡i há»i tá»™i! Các ngÆ°Æ¡i tá»± bó tay chịu trói, hay là để ta Ä‘á»™ng thủ?"
Trong cÆ¡n thịnh ná»™, hắn đã quên là bản thân má»™t mình trong vòng vây của chúng, đây chÃnh là tÃnh không sợ của trâu nghé má»›i ra rà ng!
Lão gù ngẩn ngÆ°á»i Ä‘Æ°a mắt nhìn những kẻ khác, rồi ngữa mặt cÆ°á»i dà i: "DÆ°Æ¡ng công tá», ngÆ°Æ¡i tháºt là biết nói đùa a, ngÆ°Æ¡i muốn bắt chúng ta à ? Hà hà , chúng ta còn Ä‘ang chuẩn bị bắt ngÆ°Æ¡i đây."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n lùi muốn bÆ°á»›c, Ä‘Æ°a tay thủ thế.
Lão lÆ°ng gù lạnh lùng nói: "Tuy lệnh tôn là cẩm y vệ chỉ huy sứ, nhÆ°ng nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i đã nhúng tay và o chuyện cÆ¡ máºt đại sá»± nà y, chúng ta chỉ còn biết lÆ°u ngÆ°Æ¡i lại tống vá» kinh thà nh giao cho hoà ng thượng, để cho lệnh tôn đến chá»— hoà ng thượng lãnh ngÆ°á»i thôi!"
Hoà ng thượng! Äám ngÆ°á»i nà y liên quan đến hoà n thượng? Chẳng lẽ kẻ đứng sau trong chuyện nà y chÃnh là hoà ng thượng luôn sao?
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cảm thấy mồ hôi lạnh ứa ra, nếu nhÆ° chuyện nà y liên quan đến hoà ng thượng thì phiá»n rồi, cho dù cha hắn là cẩm y vệ chỉ huy sứ, thì cÅ©ng không thể át quá hoà ng thượng được.
Lão giả cao ốm và lão giả nói giá»ng nhÆ° kim khà va chạm nhau cùng Ä‘Æ°a cao binh khÃ, từ từ tiến lại gần DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n.
Lòng DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n trầm xuống, hắn không phải là đối thủ của bất kỳ kẻ nà o trong hai ngÆ°á»i nà y, cho nên dÆ°á»›i sá»± vây công của hai lão, muốn chạy cÅ©ng chạy không được. Hắn chỉ còn biết liá»u mạng Ä‘á»™t vây, rất may là chúng biết hắn là công tá» của cẩm y vệ chỉ huy sứ, nhất định không dám hạ Ä‘á»™c thủ.
Trong lúc suy nghÄ©, lão giả cao ốm đã đâm má»™t kiếm và o vai hắn, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n vÆ°Æ¡n tay trái chụp lấy trÆ°á»ng kiếm, tay phải Ä‘áºp và o mặt của lão giả.
Lão giả nà y tuy biết đôi bao tay của DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n Ä‘ao thÆ°Æ¡ng không nháºp, nhÆ°ng dù sao đây cÅ©ng là lần đầu giao thủ vá»›i loại binh khà nà y, không ngỠđối phÆ°Æ¡ng chụp luôn cả kiếm, cho nên chút lúc ngẩn ngÆ¡ đã bị DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n dùng lá»±c đánh má»™t chưởng cá»±c mạnh. TrÆ°á»ng kiếm trên tay phải của lão đã bị chụp giữ, không có gì ngăn, chẳng thèm nghÄ© ngợi gì Ä‘Æ°a tay trái ra đối chưởng vá»›i hắn.
Äây chÃnh là điá»u mà DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n hi vá»ng. Chỉ nghe má»™t tiếng phịch, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n mượn lá»±c đạo phản chân đã nhÆ° lÆ°u tinh bay ra ngoà i vòng quay, lăn nhanh tiếp đó chồm dáºy chạy, nhÆ°ng trÆ°á»›c mặt chợt hoa lên, Ä‘Æ°á»ng chạy đã bị lão giả nói giá»ng kim khà dùng kiểm chặn, hai ngÆ°á»i láºp tức đấu vá»›i nhau.
Cùng lúc đó, lão giả cao ốm vừa đấu chưởng vá»›i DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n rú thảm má»™t tiếng thu tay trái vá», Ä‘Æ°a dÆ°á»›i đèn xem thì chưởng tâm đã máu me đầm đìa. Thì ra đôi bao tay Ä‘ao thÆ°Æ¡ng bất nháºp của DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n còn có mÅ©i nhá»n, khi đối chưởng, thì lão giả cao ốm láºp tức thụ thÆ°Æ¡ng. Lão lo trong mÅ©i nhá»n bao tay của hắn có chất kịch Ä‘á»™c, nhÆ°ng sau khi quan sát kỹ thấy máu ứa ra có mà u Ä‘á», bấy giá» má»›i yên tâm.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n có đôi bao tay không sợ Ä‘ao thÆ°Æ¡ng đó, trong khi đối phÆ°Æ¡ng không dám là m hại tÃnh mạnh hắn, cho nên hắn đánh vá»›i lão giả kia hÆ¡n trăm chiêu mà không phân thắng phụ. Nhìn thấy tình cảnh đó, lão gù đứng trên nguyệt Ä‘Ã i nhÃu mà y, ra dấu vá»›i lão giả cao ốm đã thụ thÆ°Æ¡ng, bảo lão tham chiến.
Lão giả cao ốm nà y vừa gia nháºp tráºn chiến là biến thà nh hai đánh má»™t, trong khi võ công của hai ngÆ°á»i cao hÆ¡n DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n má»™t báºc, còn hắn thì là m lão bị thÆ°Æ¡ng, cho nên lão ra tay rất nặng, dÄ© nhiên không dám là m hại đến tÃnh mạng hắn, nhÆ°ng muốn đâm và i kiếm và i tay và o đùi hắn để giải háºn là điá»u có thể thá»±c hiện.
Tà i sản của Minh Huệ
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Minh Huệ
01-07-2011, 08:22 AM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam
Chương 513: Tìm lại ký ức
Äến lúc nà y thì DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n rÆ¡i và o tình thế nguy hiểm vô cùng. Hắn miá»…n cưỡng chống đỡ, chuẩn bị nháºn má»™t kiếm của lão cao ốm đâm đến vai. Trong khi đó, hắn đã bị lão giả phÃa trÆ°á»›c quấn chặt, không còn tránh né Ä‘i đâu được. Má»™t kiếm vá»›i lá»±c đạo trầm mãnh nà y nếu mà đâm và o vai sau của DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, gặt mạnh má»™t cái là lấy luôn bả vai của hắn, loại hắn khá»i vòng chiến đấu ngay!
Trong sát na Ä‘iện quang há»a thạch đó, từ trong hắc ám bay ra ba đạo hà n quang, hai đạo phân biệt kÃch trúng trÆ°á»ng kiếm của hai lão giả, leng keng mấy tiếng tá»± gãy là m đôi, còn đạo thứ ba thì phốc má»™t cái trúng cổ tay cầm kiếm của lão cao ốm.
Lão giả nà y thấy má»™t kiếm của mình sắp đâm trúng DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, Ä‘ang đắc ý vô cùng, căn bản không ngá» trong trạch viện của chúng lại xuất hiện thêm má»™t cao thủ siêu đẳng. Hà n quang đánh tá»›i muốn tránh nhÆ°ng không kịp, rú thảm má»™t tiếng kiếm gãy rÆ¡i xuống đất. Lão lùi má»™t bÆ°á»›c, Ä‘Æ°a tay lên nhìn, thấy cổ tay hiện giá» còn cắm thêm má»™t chiếc liá»…u diệp phi Ä‘ao!
NgÆ°á»i nà y quả tháºt lợi hại! Không những phóng ra phi Ä‘ao đánh gãy binh khà của hai vị cao thủ, còn là m bị thÆ°Æ¡ng lão giả có võ công lợi hại nhất. Nếu nhÆ° phi Ä‘ao không bắn vá» phÃa binh khÃ, mà bắn và o đầu của chúng, thì hai lão giả nà y chỉ sợ đã bá» xác tại Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng!
Bá»n chúng vô cùng kinh khủng, vá»™i vã cầm Ä‘ao kiếm thủ xung quang lão lÆ°ng gù. Lão giả cao ốm nhìn kỹ thanh liá»…u diệp phi Ä‘ao, giáºt mình cả kinh nhịn cÆ¡n Ä‘au Ä‘á»›n lá»›n tiếng há»i: "NgÆ°á»i đến có phải là Tống phó chỉ huy sứ?"
Liá»n nghe có tiếng cÆ°á»i nhÆ° chuông run trong đêm tối, má»™t thiếu phụ từ từ bÆ°á»›c ra trong hắc ám, toà n thân bao khá»a trong đồ dạ hà nh, thân hình thon thả xin xắn, miệng mắt hà m tiếu, yêu thÆ°Æ¡ng nhìn vá» phÃa DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nhìn thiếu phụ không chá»›p mắt, từ từ trong mắt hắn hiện ra vẻ vui mừng, cao hứng đến nÆ°á»›c mắt ứa cả ra, gá»i lá»›n: "Dì năm! NgÆ°á»i là .... ngÆ°á»i là ... dì năm của con...!"
Thiếu phụ nà y chÃnh là cầm y vệ chỉ huy phó sứ, tiểu thiếp thứ năm của DÆ°Æ¡ng Thu Trì, "Chiếc Ä‘uôi nhá»" Tống Vân Nhi.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n đã nói rõ vá»›i cha mẹ là DÆ°Æ¡ng Thu Trì và Liá»…u Nhược Băng rằng ra ngoà i vân du tứ hải tăng cÆ°á»ng kiến thức, không được phái cẩm y vệ theo giám thị. Tuy DÆ°Æ¡ng Thu Trì tuân thủ lá»i hứa không phái cẩm y vệ theo ngầm bảo há»™, nhÆ°ng vẫn ra máºt lệnh cho cẩm y vệ các nÆ¡i lÆ°u ý hà nh tung của DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n.
Kết quả, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n bất ngá» té xuống Vân TÆ°á»›c sÆ¡n mất trà nhá»›, được thuyá»n lão đại cứu lên thuyá»n là m công má»™t tháng. Trong má»™t tháng nà y chẳng khác gì thất tung, cẩm y vệ các nÆ¡i Ä‘á»u không có tin tức của DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, DÆ°Æ¡ng gia tức thá»i hoảng hố, DÆ°Æ¡ng Thu Trì láºp tức lệnh cho cẩm y vệ toà n quốc Ä‘iá»u tra tứ xứ, Liá»…u Nhược Băng tháºm chà sốt ruá»™t muốn tá»± Ä‘i tìm con trai.
Rất may là má»™t tháng sau, cẩm y vệ máºt thám ở phủ Tây An Thiểm Tây báo vỠđã phát hiện tung tÃch của DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, nói rằng hắn Ä‘ang là m há»a kế cho Ä‘á»™i xe váºn lÆ°Æ¡ng. Tin tức nà y được Bát bách lý gia cấp truyá»n vá» DÆ°Æ¡ng gia ở kinh thà nh, cả nhà bấy giá» má»›i thở phà o, đồng thá»i khóc cÆ°á»i không nổi, vì Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là trưởng tá» của Trấn quốc công cẩm y vệ chỉ huy sứ mà lại là m má»™t tên tiểu há»a kế, tháºt không biết DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n muốn là m cái gì.
Bá»n há» nà o biết DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n đã mất ký ức tạm thá»i. Căn cứ Æ°á»›c định, há» không thể phái ngÆ°á»i theo dõi, cà ng không thể tìm hắn tra há»i, nếu không thá»i gian du lịch của DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n tăng thêm hai năm.
Cẩm y vệ máºt thám ở Thiểm Tây Ä‘em tình hình của DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n liên tục báo vá» DÆ°Æ¡ng gia ở kinh thà nh, nà o là hắn là m xong há»a kế thì Ä‘i là m công chẻ củi, sau đó còn là m bá»™ khoái, cả nhà náo loạn lên không biết DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n Ä‘ang tÃnh toán gì.
Do DÆ°Æ¡ng Thu Trì hạ lệnh cho cẩm y vệ chỉ lÆ°u ý tình huống của con trai, không cho theo giám thị, cho nên DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n và Thà nh Tá» Cầm truy tung Thát Äát binh, cẩm y vệ không há» theo sau, do đó không thể cứu viện. Hai ngÆ°á»i truy kÃch Thát Äát binh cá»u tá» nhất sinh, còn mạng may mắn trở vá» cuối cùng cÅ©ng được báo cáo tá»›i tai DÆ°Æ¡ng Thu Trì.
Äến lúc nà y thì DÆ°Æ¡ng gia ngồi đứng bất an, con trai suýt chết, không thể cho hắn tiếp tục là m loạn nhÆ° váºy, cho nên há»™i nghị gia đình được triển khai khẩn cấp. Má»i ngÆ°á»i quyết định do Tống Vân Nhi tá»± thân xuất mã, ngầm bảo há»™ cho hắn, nếu gặp sá»± tình là m liá»u gì đó thì Ä‘Ã nh ra mặt ngăn trở mà thôi. Äến thá»i Ä‘iểm tất yếu, có thể Ä‘iá»u Ä‘á»™ng cẩm y vệ bảo há»™, còn vá» phản lại Æ°á»›c định để DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n tăng thêm thá»i gian du lịch chỉ Ä‘Ã nh tÃnh sau thôi.
Do đó, sau khi Tống Vân Nhi đến Khánh DÆ°Æ¡ng phủ ở Thiểm Tây, liá»n và o ở trong cẩm y vệ bách há»™ sở tại Khánh DÆ°Æ¡ng phủ, nhất má»±c ngầm bảo há»™ DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n.
Lần nà y DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n dá» thám trạch viện thần bà và o ban đêm, Tống Vân Nhi cÅ©ng theo sau. Äã hÆ¡n mÆ°á»i mấy năm rồi, công lá»±c của Tống Vân Nhi hiện giỠđại tiến, ngoà i sá»± phụ tá»· tá»· ra Ä‘Æ°Æ¡ng thế không còn ai là địch thủ nữa.
Vừa rồi thấy DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n ngá»™ hiểm, Tống Vân Nhi Ä‘Ã nh xuất thủ, phóng ra ba mÅ©i liá»…u diệp phi Ä‘ao, đánh gãy binh khà của hai lão giả, đồng thá»i gây thÆ°Æ¡ng tÃch cho lão giả cao ốm.
Tống Vân Nhi thấy DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n hÆ¡i có vẻ kỳ quái, lá»i nói cÅ©ng khác lạ, liá»n ngạc nhiên vô cùng, bÆ°á»›c lên quan thiết há»i: "SÆ¡n nhi, con sao váºy?"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n bÆ°á»›c tá»›i cất bao tay và o ngÆ°á»i, nắm tay Tống Vân Nhi cao hứng nhảy dá»±ng lên: "Dì năm! NgÆ°á»i đúng là dì năm của con! Con nghÄ© ra rồi!"
Cái gì mà nghÄ© ra rồi? Hà i tá» nà y rốt cuá»™c là m sao váºy? Tống Vân Nhi bị DÆ°Æ¡ng Äạp Sá»n nói mà nhÆ° Ä‘i trong mây mù, vừa định há»i thì lão giả lÆ°ng gù đã vá»™i bÆ°á»›c lên quỳ má»™t chân xuống đất thÆ°a: "Ti chức tham kiến phò chỉ huy sứ đại nhân!" Những ngÆ°á»i khác cùng quỳ theo lão gù là m lá»… tham kÃên.
Tống Vân Nhi hừ lạnh: "Các ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i của Äông hán đó hả?"
Äông hán (*) là cÆ¡ cấu được thà nh láºp sau khi Minh Thà nh Tổ Ä‘á»i đô vá» Bắc Kinh, má»›i đầu là cÆ¡ quan dùng để giám đốc cẩm y vệ, do những thái giám do hoà ng thượng tÃn nhiệm tổ thà nh. Sau đó, quyá»n lá»±c của tổ chức nà y ngà y cà ng tăng, đến thá»i Tuyên Äức, Tuyên Tông Chu Chiêm CÆ¡ cà ng tÃn nhiệm vá»›i các thái giám bên mình hÆ¡n. Thái giám tháºm chà có thể tu cải bình nghị các tấu chÆ°Æ¡ng của thượng thÆ° Ä‘Æ°a lên. TÆ°Æ¡ng ứng, chức quyá»n của Äông hán cà ng lúc cà ng lá»›n, đã ẩn Æ°á»›c có khả năng đối kháng vá»›i cẩm y vệ.
"Thì ra là Tà o công công," Tống Vân Nhi mặt lạnh như sương, "Ngươi có biết hà i tỠnà y là ai không?"
Tà o chưởng ban lưng gù thưa: "Ti chức... ti chức biết..."
"Biết mà các ngÆ°Æ¡i còn dám hạ Ä‘á»™c thủ nhÆ° váºy vá»›i hắn? Lá gan của các ngÆ°Æ¡i quá lá»›n rồi hen? Äừng nói gì ngÆ°Æ¡i là má»™t chưởng ban nho nhá», cho dù là Hán công Äông hán của các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không dám đối đãi vá»›i trưởng tá» DÆ°Æ¡ng gia ta nhÆ° thế? Ai cho các ngÆ°Æ¡i cái gan lá»›n nhÆ° váºy?"
Tà o chưởng ban Ä‘á» mặt, bối rối vô cùng: "Nhà tôi... nhà tôi không dám là m hại DÆ°Æ¡ng công tá», chỉ là muốn há»™ tống DÆ°Æ¡ng công tá» vá» kinh thà nh, giao cho DÆ°Æ¡ng chỉ huy sứ, hắc hắc..."
Tống Vân Nhi lạnh lùng nói: "Äược rồi, không cần ở đó lấp liếm vá»›i ta nữa, Äông hán các ngÆ°Æ¡i rốt cuá»™c là m cái gì cẩm y vệ chúng ta Ä‘á»u rõ hết. Äối vá»›i chuyện các ngÆ°Æ¡i Ä‘ang là m, chúng ta không muốn nhúng tay và o. Chỉ có Ä‘iá»u, các ngÆ°Æ¡i đừng coi cẩm y vệ chúng ta là váºt muốn nắn muốn bóp gì cÅ©ng được, đến lúc rút tay lại không được chỉ sợ là các ngÆ°Æ¡i!"
Tà o chưởng ban biết Tống Vân Nhi đã nghe lá»i chúng nói vá»›i nhau vừa rồi, cà ng bối rối hÆ¡n, khan giá»ng đáp: "Ti chức không dám... ti chức không dám..."
Tống Vân Nhi mục quang nhÆ° Ä‘iện, quét mắt nhìn há» má»™t vòng, bảo: "Chuyện của các ngÆ°Æ¡i SÆ¡n nhi của ta thấy, các ngÆ°á»i muốn lÆ°u hắn lại giao cho hoà ng thượng. Bổn quan cÅ©ng thấy rồi, các ngÆ°Æ¡i có phải là định lÆ°u bổn quan lại luôn không?"
"Không dám... ti chức không dám...." Tà o chưởng ban suýt toát mồ hôi lạnh.
Tống Vân Nhi hừ hừ: "Váºy còn không mau trả Ä‘oản kiếm của SÆ¡n nhi ta lại! Còn muốn ta tá»± thân Ä‘á»™ng thủ hay sao?"
Tà o chưởng ban vá»™i chạy ra vÆ°á»n lấy thanh Ä‘oản kiếm của DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n vừa bị đánh văn ra trở lại quỳ xuống hai tay Ä‘Æ°a cho DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n. DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n tiếp lấy thu và o trong tay áo.
Tống Vân Nhi nắm tay DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n: "SÆ¡n nhi, chúng ta Ä‘i thôi."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n vá»™i nói: "Dì năm, bá»n chúng mua nông phụ vá» cho có thai, sau đó cưỡng ép phá thai há», tà n sát thai nhi, giết chết Ngô thị, phải bắt chúng há»i tá»™i."
Tống Vân Nhi cÆ°á»i khổ nói: "Chuyện nà y... chúng ta vá» rồi nói, nghe lá»i dì năm Ä‘i!"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n chỉ còn biết gáºt đầu, Ä‘i theo Tống Vân Nhi ra ngoà i.
Tà o chưởng ban mang theo đám ngÆ°á»i Ä‘Æ°a há» ra tá»›i cá»a lá»›n, thi lá»… nói: "Cung tiá»…n Tống phó chỉ huy sứ. Cung tiá»…n DÆ°Æ¡ng công tá»!"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n quay đầu háºm há»±c nói: "Các ngÆ°Æ¡i chỠđó, thiếu gia ta sẽ còn quay lại tìm kiếm các ngÆ°Æ¡i!"
Sắc mặt Tà o chưởng ban biến hẳn, khom ngÆ°á»i thi lá»…, chá» hai ngÆ°á»i Tống Vân Nhi Ä‘i rồi má»›i quay lại trong vÆ°á»n, đóng cá»a lá»›n lại.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nắm chặt tay Tống Vân Nhi, vui mừng đến ứa lệ, nói: "Dì năm! Con... con không biết vì sao mà quên hết chuyện trÆ°á»›c đây rồi, vừa rồi nhìn thấy dì con má»›i nhá»› lại má»™t chút."
A! Tống Vân Nhi cả kinh, dừng ngay lại dá»±a và o ánh đèn ven Ä‘Æ°á»ng nhìn DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n: "SÆ¡n nhi, rốt cuá»™c là chuyện gì?"
"Con... con cÅ©ng không biết là chuyện gì, con chỉ nhá»› mình tỉnh lại trên má»™t con thuyá»n, sau đó đầu rất Ä‘au, má»i chuyện trÆ°á»›c đó Ä‘á»u quên sạch, vừa rồi nhìn thấy gì con má»›i nhá»› lại rất nhiá»u chuyện. Con nghÄ©, dÆ°á»ng nhÆ° con bị chứng quên quá khứ nhÆ° cha con nói."
Tống Vân Nhi cÅ©ng nghe DÆ°Æ¡ng Thu Trì nói qua vá» tri thứ y há»c hiện đại, do đó biết chứng bệnh nà y, thầm nghÄ© thì ra là DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n bị mất trà tạm thá»i, hèn gì lại Ä‘i là m há»a kế và bá»™ khoái thuá»™c tầng lá»›p tiện dân.
Nà ng biết bệnh chứng nà y thÆ°á»ng do ngoại thÆ°Æ¡ng gây ra, vá»™i há»i: "Hà i tá», bá»™ con đã từng bị trá»ng thÆ°Æ¡ng ở đầu hả?"
"Xem ra là váºy a, nhân vì con tỉnh lại thì sau đầu Ä‘au lắm, nhÆ°ng là m sao thụ thÆ°Æ¡ng thì không nghÄ© ra."
"Váºy thì hiện giá», hiện giỠđã nghÄ© ra chÆ°a? Con hãy nghÄ© kỹ coi, từ từ ấy, còn nhìn dì năm nè, nhìn kỹ dì năm, nói không chừng sẽ nhá»› lại nhiá»u Ä‘iá»u...." Tống Vân Nhi gấp rút nói. Nà ng biết chứng mất trà tạm thá»i nà y tốt nhất là ở trong hoà n cảnh quen thuá»™c, sá»± váºt quen thuá»™c hay con ngÆ°á»i quen thuá»™c má»›i có thể hồi ức lại dÄ© vãng.Hiện giá» không có hoà n cảnh quen thuá»™c, chỉ có mình nà ng là ngÆ°á»i quen, hi vá»ng là hắn có thể nhìn nà ng để nhá»› lại quá khứ.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nhìn Tống Vân Nhi nhÃu mà y suy nghÄ©, từ từ nói: "Con nhá»› cha con dÆ°á»ng nhÆ° là DÆ°Æ¡ng Thu Trì...., là ... cẩm y vệ chỉ huy sứ. Kỹ thuáºt phá án của con Ä‘á»u do cha con dạy, mẹ con... mẹ con là Liá»…u Nhược Băng, võ công thiên hạ đệ nhất, đúng rồi, mẹ thì ra là sÆ° phụ của dì năm ngÆ°á»i..."
"Äúng đúng!" Tống Vân Nhi cao hứng reo lên, "Con nhá»› tiếp nữa xem, từ từ nhá»›... đừng gấp! Tổ mẫu của con, còn dì cả nữa...."
"Tổ mẫu..." DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nhÃu mà y khổ công suy nghÄ©, Ä‘á»™t nhiên mắt sáng lên, vui mừng reo: "Hà hà ! Con nhá»› ra rồi, tổ mẫu thÆ°Æ¡ng con nhất, ngÆ°á»i là Hạo mệnh Trấn quốc công Thái phu nhân, dì cả của con là Phùng Tiểu Tuyết, là Hạo mệnh Trấn quốc công phu nhân. Äúng rồi, mẹ con là hạo mệnh nhất phẩm phu nhân! Con có hai muá»™i muá»™i, do dì hai và dì ba sinh,... cái gì con cÅ©ng nhá»› hết rồi!"
Tống Vân Nhi cao hứng vô cùng, nắm tay DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nhảy nhÆ° cô bé má»›i lá»›n váºy, lại há»i: "Váºy con nhá»› sao bị thÆ°Æ¡ng không?"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n lại nhÃu mà y, dụng tay vá»— vá»— trán, lúc sau thì lắc đầu đáp: "Con không nhá»› ra được."
Kỳ tháºt DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n có thể trong vòng mấy tháng mà khôi phục ký ức đã không tệ rồi, còn vá» quá trình té núi thụ thÆ°Æ¡ng thuá»™c vá» chi tiết có hại cho ký ức, đại não do công năng tá»± bảo há»™ đã ngăn cản hắn nhá»› lại Ä‘iá»u nà y, cho nên thủy chung vẫn không nghÄ© ra.
Tống Vân Nhi vá»™i kéo tay hắn: "NghÄ© không ra thì thôi váºy, đừng nghÄ© nữa để ảnh hưởng đến tâm thần, chúng ta vá» trÆ°á»›c thôi."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n gáºt gáºt đầu, hai ngÆ°á»i tiếp tục Ä‘i, không xa thì từ trong hắc ám chạy ra má»™t đám ngÆ°á»i, ngÆ°á»i Ä‘i đầu gá»i to: "Äạp SÆ¡n! NgÆ°Æ¡i ra được là hay quá rồi!" Những ngÆ°á»i khác cÅ©ng Ä‘ua nhau reo hò.
Những kẻ má»›i đến chÃnh là Thà nh Tá» Cầm cùng sấu hầu và các bá»™ khoái.
Thà nh Tá» Cầm chạy tá»›i nhìn lên nhìn xuống DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n, thấy hắn hoà n hảo không tổn hại gì, bấy giá» má»›i yên tâm, quay sang Tống Vân Nhi khom ngÆ°á»i nói: 'Äa tạ tiá»n bối viện thủ!"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nghi hoặc nhìn há», Thà nh Tá» Cầm nói: "Vừa rồi chúng ta ở tÆ°á»ng bao ngoà i háºu viện nghe ngÆ°Æ¡i la hét trong đó, chúng ta định xông và o nhÆ°ng không có thang cÅ©ng không có phi trảo, Ä‘ang nóng lòng thì vị tiá»n bối nà y hiện thân, lá»™ ra má»™t đòn võ công cao tuyệt, khiến chúng ta Ä‘á»u chấn Ä‘á»™ng, sau đó nói chúng ta ở ngoà i chá», không được tiến và o, tiá»n bối Ä‘i cứu ngÆ°Æ¡i. Sau đó ngÆ°á»i tiến và o, quả nhiên là cứu được ngÆ°Æ¡i ra."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n cÆ°á»i nói: "Cái gì mà tiá»n bối a, đây là dì năm của ta! NgÆ°á»i là ...."
Vừa nói đén đây, chợt nghe Tống Vân Nhi ho khan mấy tiếng, biết là nà ng không muốn tiết lộ thân phân, vội chữa lại: "Dì năm của ta võ công lợi hại lắm, cứu ta ra chẳng phải là chuyện nhỠnhư con thỠhay sao!"
Thà nh TỠCầm vội vái Tống Vân Nhi một lễ dà i: "TỠCầm ra mắt dì năm!"
Tống Vân Nhi ngẩn ngÆ°á»i, DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n vá»™i giải thÃch: "Tá» Cầm xÆ°ng hô tá»· đệ vá»›i con, cho nên má»i gá»i dì nhÆ° váºy, hì hì."
Tống Vân Nhi khe khẽ gáºt đầu, bảo DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n: "SÆ¡n nhi, chúng ta vá» thôi."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n bấy giá» má»›i từ biệt vá»›i bá»n Thà nh Tá» Cầm, dẫn Tống Vân Nhi vá» nhà mình.
Hạnh nhi nghe DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n giá»›i thiệu, vá»™i quỳ xuống dáºp đầu: "Hạnh nhi bái kiến ngÅ© phu nhân." Tống Vân Nhi vá»™i đỡ cô bé dáºy.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n giản Ä‘Æ¡n thuáºt lại chuyện thu Hạnh nhi là m nha hoà n, Tống Vân Nhi cÅ©ng rất thÃc cô bé nà y.
Äến phong khách, sau khi dâng trà thÆ¡m, Hạnh nhi lui xuống dÆ°á»›i.
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n không hiểu há»i: "Dì năm, tên Tà o chưởng ban đó là m chuyện thÆ°Æ¡ng thiên hại lý, còn hại nhân mạng, tá»± bá»n chúng cÅ©ng nháºn tá»™i rồi, dì võ công cao nhÆ° váºy, đám đó đâu phải là đối thủ của dì, vừa rồi sao không bắt chúng lại luôn! Nếu không được thì Ä‘iá»u Ä‘á»™ng cẩm y vệ bắt chúng a!"
Tống Vân Nhi cÆ°á»i khổ: "Hà i tá», con còn nhá», rất nhiá»u chuyện con không hiểu đâu. Äông hán là m chuyện nà y đã khá lâu rồi, cẩm y vệ đã sá»›m có máºt báo, hà nh vi của chúng chúng ta Ä‘á»u biết rõ, nhÆ°ng mà do chúng phụng chỉ ý của hoà ng đế, cẩm y vệ chúng ta đụng và o Äông hán được, nhÆ°ng chúng ta không thể chá»c và o hoà ng thượng được."
"Hoà ng thượng? Hoà ng thượng sao lại để cho Äông hán là m chuyện nhÆ° váºy?"
"ChÃnh là vì hoà ng thượng có chứng nhức đầu, má»—i khi Ä‘au lên Ä‘á»u háºn không dùng đầu cụng và o tÆ°á»ng. Năm rồi, Äông hán không biết tìm ở đâu ra má»™t lão đạo có đạo hiệu là Chân Linh tá», biết là m mấy trò nhá», chá»c cho hoà ng thượng rất vui. Lão đạo nà y còn cấp Ä‘Æ¡n dược cho hoà ng thượng trị bệnh đầu, có chút hiệu nghiệm, chỉ có Ä‘iá»u không lâu sau lại tái phát. Lão đạo nói muốn trị dứt táºn gốc bệnh của hoà ng thượng, cần phải dùng phÆ°Æ¡ng pháp đặc biệt luyện ra má»™t món thuốc. Món thuốc nà y không những trị dứt bệnh nhức đầu, còn có thể kéo dà i tuổi thá», tháºm chà trÆ°á»ng sinh bất lão!"
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n hÆ¡i hiếu kỳ: "Trên Ä‘á»i nà y có loại thuốc đó sao?"
Tống Vân Nhi khẽ đáp: "Sao lại có loại thuốc đó được chứ? Cha con nói trên Ä‘á»i nà y căn bản không có khả năng trÆ°á»ng sinh bất lão, sinh lão bệnh tá» Ä‘á»u là quy luáºt tá»± nhiên, vạn sá»± vạn váºt Ä‘á»u không thoát khá»i quy luáºt nà y, ngay cả Tần Thủy Hoà ng cÅ©ng không chạy thoát khá»i luáºt sinh tá» luân hồi. Cha con còn nói, tháºm chà ngay cả mặt trá»i cÅ©ng có ngà y sẽ chết huống chi là ngÆ°á»i, lão đạo đó là lừa ngÆ°á»i đấy."
"Váºy cha con vì sao không vạch mặt lừa của lão?"
"Là m sao mà vạch mặt a, hoà ng đế các triá»u Ä‘á»u thà tin là có còn hÆ¡n là không đối vá»›i loại thuốc trÆ°á»ng sinh bất lão nà y. Huống chi lão đạo nà y có món thuốc có thể tạm thá»i trị bệnh nhức đầu của hoà ng thượng, do đó hoà ng thượng đối vá»›i Chân Linh tá» lão đạo cái gì cÅ©ng nghe. Cha con thấy loại thuốc nà y thái quá thÆ°Æ¡ng thiên hại lý, nhiá»u lần khuyên ngăn, nhÆ°ng hoà ng thượng cứ không nghe, cha con cÅ©ng không còn cách nà o."
"Là món thuốc nà o a? DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n hiếu kỳ há»i, tiếp theo đó nghÄ© tá»›i các bà bầu và thai nhi, liá»n há»i: "Chẳng lẽ có liên quan đến các phụ nữ mang thai?"
Tống Vân Nhi gáºt đầu: "Äúng váºy, lão đạo Chân Linh Tá» nà y Ä‘Æ°a ra phÆ°Æ¡ng thuốc chÃnh là đại não của những thai nhi chÆ°a ra Ä‘á»i!"
"A!" DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n hô lên cả kinh, "Cái đó là thuốc gì váºy a!?"
"Chân Linh Tá» nói, muốn trị dứt căn bệnh Ä‘au đầu của hoà ng thượng cần phải lấy não của em bé chÆ°a sinh là m thuốc dẫn, cấp cho lão luyện Ä‘Æ¡n. Phải dùng ba lần chÃn hai vạn bảy nghìn đại nảo của thai nhi má»›i thà nh hình để luyện ba lần bay hai nghìn bảy trăm ngà y má»›i luyện ra viên Ä‘Æ¡n trÆ°á»ng sinh bất lão nà y!"
"Tháºt đúng là hồ thuyết bát đạo! Trên Ä‘á»i nà y là m gì có chuyện lấy óc thai nhi là chất dẫn thuốc bao giá»!"
"Äúng a, nhÆ°ng lão đạo nà y nói rất có thần, hoà ng thượng tin ngay. Cho nên, hoà ng thượng Ä‘em nhiệm vụ thu tháºp hai vạn bảy nhìn đại não thai nhi giao cho Äông hán. Äông hán cÅ©ng biết chuyện nà y hại trá»i bại lý, cho nên không dám tiến hà nh ở những chá»— đông ngÆ°á»i, mà chạy vá» Khánh DÆ°Æ¡ng phủ hay những chá»— hẻo lánh mua nhà cá»a nuôi rất nhiá»u nông phụ cho há» mang thai, năm sáu tháng sau cho phá thai sinh thai nhi, lấy đại não xong bà máºt Ä‘Æ°a vá» kinh thà nh giao cho lão đạo."
DÆ°Æ¡ng Äạp SÆ¡n nghe mà toà n thân phát á»›n lạnh, tháºt đúng là khó tin, trầm giá»ng: "Tuy nói là hoà ng thượng các triá»u Ä‘á»u chạy theo nhÆ° vịt vụ trÆ°á»ng sinh bất lão, cái đó cÅ©ng có thể hiểu được, nhÆ°ng sá» dụng phÆ°Æ¡ng pháp nà y để kéo dà i tuổi thá», cầu trÆ°á»ng sinh bất lão quả tháºt là thiên lý khó dung!" (Chú: Gần đây có lá»i đồn vá» "Canh thai nhi", sá»± tháºt thế nà o chÆ°a rõ, nhÆ°ng nếu có ngÆ°á»i là m nhÆ° thế quả là không thể chấp cháºn. Thá» tìm google bằng mục từ "Canh thai nhi" để tìm hiểu thêm. ND. )
Chú thÃch:
(*) Äông Hán, Äông Xưởng: Là tên má»™t tổ chức thuá»™c cÆ¡ cấu Xưởng Vệ thá»i nhà Minh. Xưởng vệ (å» è¡›) là cụm từ dùng để chỉ các cÆ¡ quan giám sát được hoà ng đế nhà Minh thà nh láºp để giám sát hà nh vi, cá» chỉ của các quan lại thuá»™c má»i cấp. Là các cÆ¡ quan an ninh do hoà ng đế nhà Minh trá»±c tiếp quản lý, xưởng vệ được hưởng quyá»n truy xét, tra khảo phạm nhân không cần thông qua các cấp xét xá» thông thÆ°á»ng, đây là má»™t đặc Ä‘iểm tiêu biểu thể hiện bản chất chuyên chế phong kiến của triá»u đình nhà Minh.
Xưởng vệ bao gồm bốn cÆ¡ quan giám sát là Cẩm y vệ được thà nh láºp dÆ°á»›i thá»i Minh Thái Tổ, Äông xưởng được thà nh láºp dÆ°á»›i thá»i Minh Thà nh Tổ, Tây xưởng được thà nh láºp dÆ°á»›i thá»i Minh Hiến Tông và Ná»™i hà nh xưởng được thà nh láºp dÆ°á»›i thá»i Minh VÅ© Tông. Ngoại trừ Cẩm y vệ do má»™t vị quan quản lý, ba Xưởng Ä‘á»u do hoà ng đế trá»±c tiếp Ä‘iá»u hà nh vá»›i sá»± cố vấn của các hoạn quan.
Cẩm y vệ ( (chữ Hán giản thể: 锦衣å«, chÃnh thể: 錦衣衛, latin hóa: Jinyi Wei); Bảo vệ áo gấm) được Minh Thái Tổ thà nh láºp năm 1382 vá»›i cÆ¡ cấu ban đầu gồm 500 ngÆ°á»i. Vốn là vị hoà ng đế có tÃnh Ä‘a nghi và từng xá» nhiá»u vụ án công thần lá»›n nhÆ° Hồ Duy Dung, Lam Ngá»c, Minh Thái Tông thà nh láºp Cẩm y vệ vá»›i ý định biến đây thà nh lá»±c lượng cáºn vệ thân tÃn của ông đồng thá»i giúp Minh Thái Tổ thăm dò, giám sát hoạt Ä‘á»™ng của các quan viên trong triá»u. Tá»›i năm 1385 lá»±c lượng Cẩm y vệ đã lên tá»›i 14.000, hỠđược mệnh danh là "Triá»u đình Æ°ng khuyển" (æœå»·é·¹çŠ¬, chó săn, chim Æ°ng của triá»u đình). Quyá»n lá»±c của Cẩm y vệ lên tá»›i đỉnh cao và o thá»i Minh VÅ© Tông vá»›i lá»±c lượng lên tá»›i khoảng 200.000 ngÆ°á»i, thà nh viên của Cẩm y vệ được quyá»n Ä‘iá»u tra, giam giữ, tra tấn không cần thông qua thủ tục xét xá» thông thÆ°á»ng mà chỉ cần nháºn lệnh trá»±c tiếp từ hoà ng đế. Cẩm y vệ được giải tán sau khi nhà Minh sụp đổ trong cuá»™c tấn công của Sấm vÆ°Æ¡ng Lý Tá»± Thà nh và nhà Thanh.
Äông xưởng (东厂; Xưởng phÃa đông), tên đầy đủ Äông táºp sá»± xưởng (æ±ç·äº‹å» ) được thà nh láºp dÆ°á»›i thá»i Minh Thà nh Tổ. Vốn lên ngôi bằng cách cÆ°á»›p ngai và ng của ngÆ°á»i cháu, Minh Thà nh Tổ cÅ©ng Ä‘a nghi không kém gì Minh Thái Tổ vì váºy để trấn áp các lá»±c lượng chÃnh trị chống đối, vị hoà ng đế nà y quyết định thà nh láºp Äông xưởng và o năm 1420 để bà máºt giám sát các quan lại trong triá»u đình, các tÆ°á»›ng lÄ©nh trong quân Ä‘á»™i, các quan viên bên ngoà i, các há»c giả có tiếng trong xã há»™i. Äông xưởng do má»™t hoạn quan đứng đầu vá»›i chức danh đầy đủ là Khâm sai tổng đốc Äông xưởng quan giáo biện sá»± thái giám (欽差總ç£æ±å» å®˜æ ¡è¾¦äº‹å¤ªç›£) gá»i tắt là ÄỠđốc Äông xưởng (æç£æ±å» ) hay Xưởng công (å» å…¬), Äốc chủ (ç£ä¸»). DÆ°á»›i Xưởng công, đặc vụ của Äông xưởng được chia là m 8 cấp khác nhau. Bên trong Äông xưởng ngÆ°á»i ta cho dá»±ng tượng Nhạc Phi để nhắc nhở các đặc vụ không được gây ra án oan.
Kết quả Ä‘iá»u tra của Cẩm y vệ được báo cáo trá»±c tiếp lên hoà ng đế. Dá»±a theo kết quả Ä‘iá»u tra, Äông xưởng có đặc quyá»n bắt giam, tra tấn và tháºm chà là kết án không cần qua xét xá» thông thÆ°á»ng. Do đặc quyá»n nà y nên vá» sau, đặc vụ Äông xưởng bắt đầu phát sinh tệ nạn, nếu không Ä‘Ã n áp dã man các lá»±c lượng đối láºp thì cÅ©ng vì mÆ°u lợi cá nhân mà nhÅ©ng nhiá»…u phạm nhân. Khét tiếng vì những hình phạt tra tấn tà n ác, Äông xưởng được cho là đã tạo nên rất nhiá»u vụ án oan trong giá»›i quan lại và cả dân chúng.
Tây xưởng (è¥¿å» ), tên đầy đủ Tây táºp sá»± xưởng (西ç·äº‹å» ) được thà nh láºp năm Thà nh Hóa thứ 12 (1476) thá»i Minh Hiến Tông. Sau vụ án nghi là m phản của đạo sÄ© Lý Tá» Long, Minh Hiến Tông không tin và o năng lá»±c của Äông xưởng nên ra lệnh cho hoạn quan Uông Trá»±c thà nh láºp má»™t tổ chức giám sát má»›i lấy tên Tây xưởng vá»›i các thà nh viên được tuyển lá»±a từ Cẩm y vệ. Năm Thà nh Hóa thứ 18 (1482), biết tin Uông Trá»±c lạm dụng quyá»n lá»±c, Minh Hiến Tông ra lệnh phế bá» Tây xưởng. Äến thá»i Minh VÅ© Tông vì chuyện Ä‘Ã n áp đại thần chống đối nên lại cho láºp lại Tây xưởng.
Nhiệm vụ chÃnh của Tây xưởng là giám sát các phát ngôn của dân chúng, từ đó bắt giam, tra tấn những ngÆ°á»i nghi ngá» chống đối triá»u đình. Uông Trá»±c lợi dụng quyá»n lá»±c nà y của Tây xưởng đã hoà nh hà nh bá đạo, buá»™c các nghi phạm phải bá» tiá»n để không bị Tây xưởng xét xá», vì váºy đã tạo nên nhiá»u vụ án oan lá»›n.
Ná»™i hà nh xưởng (å…§è¡Œå» ) hay Ná»™i xưởng (å…§å» ) được hoạn quan LÆ°u Cẩn thiết láºp thá»i Minh VÅ© Tông cÅ©ng vá»›i nhiệm vụ và quyá»n hạn tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° 3 Xưởng vệ khác và cÅ©ng gây ra tai tiếng không kém trong dân gian. Tuy chỉ tồn tại năm năm thì bị triệt bá» vì sá»± lá»™ng hà nh của LÆ°u Cẩn, Ná»™i hà nh xưởng cÅ©ng đã gây ra nhiá»u vụ giết hại các quan lại trong sạch.
Nguồn: Wiki
Tà i sản của Minh Huệ
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Minh Huệ
Từ khóa được google tìm thấy
baychimchit choe thang , chuyen nap thiep ky , co dai trinh tham , co dai trinh tham i , doc nap thiep ki 4vn , doc nap thiep ky , doc truyen nap thiep ky1 , down nap thiep ky , ëèòåðàòóðà , ëîãè÷åñêèå , êîòòåäæ , êîðáèíà , ìàãàçèíû , ïàðàãðàô , ïåðâûé , ìàøèíû , íèêîëü , kim ki242 lauxanh , lauxanh.us nap thiep ky , llg.lauxanh.us , nao thiep ky i , nap kiem ky txt , nap kiep ky txt , nap thiêp ky 1 , nap thiep download full , nap thiep ki , nap thiep ki 1 , nap thiep ki 1 2 3 full , nap thiep ki 242 , nap thiep ki 4eu , nap thiep ki chuong 250 , nap thiep ki online , nap thiep ky , nap thiep ky 1 , nap thiep ky 1 4vn , nap thiep ky 1 full , nap thiep ky 1.txt , nap thiep ky 3 , nap thiep ky 307 , nap thiep ky 4vn , nap thiep ky c413 , nap thiep ky chuong 242 , nap thiep ky chuong 243 , nap thiep ky chuong 275 , nap thiep ky chuong 285 , nap thiep ky ful , nap thiep ky full , nap thiep ky full txt , nap thiep ky hoan thanh , nap thiep ky i full text , nap thiep ky iii txt , nap thiep ky moc dat , nap thiep ky moc dat 4vn , nap thiep ky txt , nạp thiêp ký , nạp thiêp ký 1 2 , nạp thiếp ký , nạp thiếp ký 1 , nạp thiếp ký 242 , nạp thiếp ký online , nạp thiếp lý 1 , nhap thiep ky , òåíäåð , ôèíñêàÿ , ôèòíåñ , phim nap thieu ky , tieu thiep thu 101 , tong hop truyen txt , trinh tham txt , truyen nap thiep ki , truyen nap thiep ky , truyen nap thiep ky 1 , truyen napthiepky , truyen txt trinh tham , ðàñïðîäàæà