21-08-2013, 08:39 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Chương 489: Tình loạn (2)
Nhóm dịch: KoCo
Nguồn: Mê Truyện
- Vâng!
Khâu Minh Äạo kiên quyết nói.
Khâu Anh Hà o vỗ vỗ vai con trai, nghiêm nghị nói:
- Chỉ cần con muốn, hôn sá»± nà y không thể thoát, hôn sá»± nà y đã định nhiá»u năm rồi, Mã bã phụ của con là má»™t ngÆ°á»i giữ chữ tÃn, tuyệt đối không nuốt lá»i.
- Nhưng mà …!
Khâu Minh Äạo cÆ°á»i khổ nói:
- Cha, những lá»i vừa rồi có phải cha Ä‘á»u đã nghe thấy?
- Nghe thấy mấy câu!
- Váºy cha còn nghÄ© sẽ có thể không?
Khâu Minh Äạo há»i:
- Mã Tú Liên thÃch tên câm đó, cô ấy đối vá»›i con lạnh nhạt, cho dù có hôn Æ°á»›c, cô ấy có tháºt sá»± sẽ đồng ý?
- Có những thứ, là của con, ai cũng không thể cướp đi.
Khâu Anh Hà o bình tĩnh nói:
- Minh Äạo, nhá»› kỹ lá»i của cha, những thứ của mình, thì nắm chặt lấy, quyết không được buông tay!
Thá»i Ä‘iểm sứ Ä‘oà n xuất phát là sáng sá»›m, vẫn còn cảm giác lạnh giá, lúc mặt trá»i lên ba sà o, dần dần thấy nhiệt Ä‘á»™ nóng lên, nhiệt Ä‘á»™ nà y, từ sau khi rá»i khá»i Lạc Nhạn trấn cÅ©ng chÆ°a thấy lần nà o.
HÆ¡n nữa theo lá»™ trình hÆ°á»›ng vá» phÃa bắc, những cá»™t đá nứt ra do gió cÅ©ng không thấy xuất hiện nữa, trá»i cà ng lúc cà ng nóng, gió từ phÃa trÆ°á»›c thổi đến, đúng là mang theo hÆ¡i nóng hầm háºp.
Lúc xuất phát, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u mặc áo bông, lúc nà y Ä‘á»u phải cởi ra, mà u sắc giữa trá»i và đất cÅ©ng từ và ng nhạt biến thà nh và ng Ä‘áºm, Khâu Anh Hà o đã cưỡi ngá»±a đến cạnh Sở Hoan, nói:
- Sở đại nhân, phÃa trÆ°á»›c mấy dặm chÃnh là rìa sa mạc, là nÆ¡i chúng ra muốn và o, khà háºu của sa mạc bất thÆ°á»ng, ban ngà y chỉ có mặt trá»i, cát sẽ rất nóng, cá»±c kỳ nóng, nhÆ°ng mà đến tối, cát cÅ©ng lạnh rất nhanh, đến lúc đó sẽ rất lạnh.
Sở Hoan há»i:
- Khâu đương gia, ý ngà i nói luồng khà nóng nà y là từ sa mạc thổi tới sao?
Khâu Anh Hà o gáºt đầu nói:
- Không sai, nhưng mà đây là vẫn chưa và o sa mạc, và o rồi, sẽ cà ng nóng hơn.
Y dừng một lát, quét mắt qua đội ngũ một lượt, chau mà y nói:
- Chỉ sợ trong các ngÆ°á»i sẽ có kẻ không chịu được!
Tiết Hoà i An ở má»™t bên Ä‘ang lau mồ hôi ở trán, y là quan văn thân thể yếu á»›t, lạnh hay nóng má»™t chút cÅ©ng không chịu được. Sau khi xuất quan, thá»i tiết đã khiến y mệt má»i không chịu được, lúc nà y khi luồng khà nóng thổi đến, y đã cởi áo bông, nghe Khâu Anh Hà o nói và o sa mạc sẽ cà ng nóng, vẻ mặt không khá»i Ä‘au khổ nói:
- Bản quan chỉ e chÃnh là ngÆ°á»i đầu tiên không chịu được nữa.
Khâu Anh Hà o cÆ°á»i cÆ°á»i, nói:
- Sở đại gia, và o sa mạc rồi, hãy bảo ngÆ°á»i của ngà i xuống ngá»±a, sau khi và o sa mạc, ngoại trừ vạn bất đắc dÄ©, nếu không thì không được tuỳ tiện cưỡi ngá»±a.
Sở Hoan gáºt đầu, gá»i Hiên Viên Thắng Tà i, bảo gã truyá»n lệnh xuống, vừa và o sa mạc láºp tức xuống ngá»±a.
Äi vá» trÆ°á»›c mấy bÆ°á»›c, mặt trá»i vừa nhô lên cao, chÃnh là chÃnh ngá», luồng khà nóng phÃa trÆ°á»›c thổi lại, còn chÆ°a có gió, không Ãt ngÆ°á»i đã đổ mồ hôi, mÆ¡ hồ thấy trÆ°á»›c mặt kim sắc chói mắt, mặt đất xuất hiện cát má»m.
Sở Hoan vá»— ngá»±a Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c, nhanh chóng nhìn thấy má»™t mảnh và ng rá»±c trÆ°á»›c mặt, cát và ng giống nhÆ° loại cát và ng bình thÆ°á»ng, cồn cát nhấp nhô, không bằng phẳng.
Ãnh sáng chói mặt, Ä‘á»™i ngÅ© cháºm chạp Ä‘i đến, lần lượt xuống ngá»±a, nhìn thấy trÆ°á»›c mắt là má»™t thế giá»›i kim sắc, những ngÆ°á»i chÆ°a nhìn thấy sa mạc Ä‘á»u tròn mắt lÃu lưỡi.
Thoáng nhìn, sa mạc đúng là quả tháºt khiến ngÆ°á»i ta kinh diá»…m, có cảm giác má»›i mẻ, đã có ngÆ°á»i ngồi xuống, nắm lên má»™t nắm đất, nhÆ°ng lại hÆ¡i phá»ng tay.
Rất nhiá»u ngÆ°á»i ngÆ¡ ngác nhìn sa mạc, lại có chút khẩn trÆ°Æ¡ng, ai cÅ©ng biết trÆ°á»›c mắt chÃnh là đại sa mạc Kim Cổ Lan mênh mông, cÅ©ng là nÆ¡i được mệnh danh là Vùng đất chết, chân vừa đạp lên, có thể bình an Ä‘i qua mảnh đất chết nà y hay không, không ai biết.
Cát và ng đầy trá»i, sáng rá»±c dÆ°á»›i ánh mắt trá»i.
Hiên Viên Thắng Tà i lúc nà y đang bỠbộn chỉng đốn đội hình, Khâu Anh Hà o chắp tay với Sở Hoan, nói:
- Sở đại nhân, bây giá» chúng ta sẽ và o sa mạc, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i vô cùng vất vả, hi vá»ng chúng ta đồng tâm hiệp lá»±c.
- Dĩ nhiên rồi!
Sở Hoan nghiêm túc đáp:
- Tất cả Ä‘á»u phiá»n Khâu Ä‘Æ°Æ¡ng gia!
Lạc Ä‘Ã khách Mã gia trên Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng không tiếp xúc vá»›i sứ Ä‘oà n, giống nhÆ° là những ngÆ°á»i xa lạ cùng Ä‘Æ°á»ng, lúc nà y tất cả lạc Ä‘Ã khách Ä‘á»u xuống ngá»±a, cho ngá»±a uống nÆ°á»›c.
Ở ngoà i rìa sa mạc nghỉ ngÆ¡i chỉnh đốn chốc lát, Khâu Anh Hà o liá»n dắt ngá»±a, là ngÆ°á»i đầu tiên Ä‘i lên trÆ°á»›c, Ä‘á»™i ngÅ© láºp tức nghiêm túc, theo Khâu Anh Hà o cháºm rãi tiến và sa mạc.
Khâu Anh Hà o nói không sai, Ä‘á»™ nóng lúc trÆ°á»›c mà má»i ngÆ°á»i cảm thấy chỉ là nhÆ° “thá» dao mổ trâuâ€, đợi sau khi má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u và o sa mạc, má»›i thá»±c sá»± biết thế nà o là khốc nhiệt.
Ãnh sáng chiếu lên cát và ng trên sa mạc, khà nóng từ trong cát bốc lên, không khà đầy những luồng khà nóng, chỉ Ä‘i được chốc lát, rất nhiá»u ngÆ°á»i muốn cởi hết xiêm y ra.
Gồm có cả Tiết Hoà i An trong đám quan văn, lúc nà y trong lòng không ngừng than khổ, vừa và o sa mạc, liá»n cảm thấy chóng mặt, thá»±c sá»± khó chịu, há» nhìn vá» phÃa xa, cát và ng đầy trá»i, đây má»›i là bắt đầu, vừa má»›i nghÄ© đến hà nh trình dà i dằng dặc sau đó, trong lòng Ä‘á»u muốn chết.
Toà n Ä‘á»™i có duy nhất chiếc xe ngá»±a, có hai con lạc Ä‘Ã kéo, và o sa mạc rồi, má»›i biết lạc Ä‘Ã Ä‘Ãch thị cÆ°á»ng hãn, hai con lạc Ä‘Ã mặc dù Ä‘i cháºm, nhÆ°ng lại rất nhẹ nhà ng thoải mái, kéo chiếc xe ngá»±a Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c.
Chá» Bách há»™ và mấy tên Thần Y Vệ cÅ©ng Ä‘á»u xuống ngá»±a, Ä‘i trÆ°á»›c sau hai bên của xe ngá»±a, thủ há»™ cá»±c kỳ nghiêm máºt.
Má»›i và o sa mạc, còn có cảm giác kinh diá»…m, không Ãt ngÆ°á»i trong lòng còn tán thưởng sa mạc có phong cảnh khác lạ, nhÆ°ng chẳng bao lâu suy nghÄ© nà y đã tan thà nh mây khói, Ä‘i và o trong sa mạc, ngoà i cát cÅ©ng là cát, bốn phÆ°Æ¡ng tám hÆ°á»›ng không có cảnh sắc nà o khác, chỉ có những gò cát lúc cao lúc thấp, qua má»™t cồn cát, phÃa sau lại là từng gò từng gò cát liên miá»n tráºp trùng, không đến hoà ng hôn, Tiết Hoà i An đã mệt thở không ra hÆ¡i, thở dốc dồn dáºp.
Tịch dÆ°Æ¡ng chiếu trên cát, khà nóng vẫn chÆ°a hết, Tiết Hoà i An mấy lần muốn dừng lại nghỉ ngÆ¡i, nhÆ°ng vì trÆ°á»›c khi xuất phát đã nói trÆ°á»›c, Khâu Anh Hà o chÆ°a nói dừng, thì không thể dừng, vạn bất đắc dÄ©, chỉ có thể tìm má»™t cây gáºy, chống Ä‘i tiếp.
Trán Sở Hoan cÅ©ng đã đổ mồ hôi, nhÆ°ng gian khổ nà y hắn vẫn có thể chống đỡ được, Ä‘á»™t nhiên nghÄ© đến Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng, má»™t nữ nhân yếu Ä‘uối, có thể chịu được sá»± gian khổ của sa mạc, không kìm được nhìn qua, chỉ thấy áo bông của nà ng sá»›m đã cởi ra, trên ngÆ°á»i chỉ mặc áo dà i gấm sắc xanh, dắt theo tuấn mã, bÆ°á»›c Ä‘i cháºm rãi bên cạnh Ä‘á»™i ngÅ©, thỉnh thoảng Ä‘Æ°a tay lau mồ hôi, hiển nhiên là cÅ©ng nóng không chịu được.
Lúc nà y Thuỷ Dũng cũng không ngừng kêu khổ.
Gã vì Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng vá»— ngá»±c, Ä‘i theo và o sa mạc, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i nhiá»u lần ra ám hiệu, nhÆ°ng hồ ly tinh mị hoặc mê ngÆ°á»i, còn trÆ¡n hÆ¡n cả cá trạch, đừng nói để Thuá»· DÅ©ng chiếm tiện nghi, mà ngay cả tay cÅ©ng không thể Ä‘á»™ng.
Gã cho rằng Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng tháºt sá»± có tình ý vá»›i gã, cho nên mong chá» có thể ôm “báu váºt†và o lòng, nhÆ°ng mà trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, lại phát hiện Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng quá gần Má»™c Äầu, mấy lần thấy hai ngÆ°á»i ghé sát nói gì đó, rõ rà ng coi gã là ngÆ°á»i ngoà i, trong lòng Thuá»· DÅ©ng mấy lần phát hoả, cÅ©ng có lúc nghÄ© muốn tìm cÆ¡ há»™i là m mạnh vá»›i Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng ám khà của Má»™c Äầu kia dầy đặc, Thuá»· DÅ©ng cÅ©ng kiêng kỵ mấy phần, muốn Ä‘i, nhÆ°ng lại không nỡ bá» mỹ vị nà y, má»—i lần do dá»±, Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng chỉ cần tuỳ tiện khiêu khÃch và i câu cÅ©ng là m cho tinh thần Thuá»· DÅ©ng Ä‘iên đảo, má»™t má»±c khăng khăng theo sát.
Chỉ là và o sa mạc rồi, trong hoà n cảnh ác liệt nà y, trong lòng Thuá»· DÅ©ng tá»± há»i có đáng không?
Gã Ä‘i đằng sau Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng, nhìn bóng lÆ°ng thÆ°á»›t tha của nà ng, đánh giá cái eo nhá» nhắn được dây lÆ°ng bó chặt, lúc Ä‘i lại, nhẹ nhà ng Ä‘ong Ä‘Æ°a, áo dà i ôm lấy mông, vừa tròn lại cong, cổ há»ng không khá»i thấy khô, lúc đó ngÆ°á»i vô cùng nóng bức, lai thêm sá»± hấp dẫn của Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng, khiến Thuá»· DÅ©ng mồ hôi Æ°á»›t đẫm cả ngÆ°á»i.
Trá»i dần tối, tich dÆ°Æ¡ng khuất dần, bốn phÃa liá»n trở lên u ám, ánh mặt trá»i mặc dù hạ xuống rồi nhÆ°ng khà nóng trong cát vẫn còn, hÆ¡n nữa còn nhanh chóng bốc lên.
Khà nóng bốc lên rất nhanh, nhÆ°ng cÅ©ng rất nhanh, cá»— nhiệt nà y đã tan hết, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cảm thấy má»™t luồng khà mát phả tá»›i, thoát khá»i sá»± già y vò của khà nóng ná»a ngà y trá»i, lúc nà y luồng khà mát nổi lên, má»i ngÆ°á»i láºp tức cảm thấy thoải mái, nhÆ°ng luồng khà nà y nhanh chóng chuyển thà nh lạnh, lúc Khâu Anh Hà o dặn dò má»i ngÆ°á»i dừng lại nghỉ ngÆ¡i, trá»i cà ng ngà y cà ng Ä‘áºm, không lâu trÆ°á»›c đó còn bị khà nóng dà y vò cho mồ hôi Æ°á»›t đẫm ngÆ°á»i, lúc nà y không Ãt ngÆ°á»i bắt đầu mặc áo bông tránh lạnh.
Tiết Hoà i An vừa đặt mông ngồi xuống đất, thì đã không thể di chuyển nữa, quân Cáºn Vệ và lạc Ä‘Ã khách Ä‘á»u có khà lá»±c rất mạnh, vẫn còn chịu được. Äám quan văn kia căn bản không thÃch ứng được, lần lượt ngồi lên cát, ấn lòng bà n chân. Tiết Hoà i An chỉ có thể trách mệnh mình không tốt, mà đám quan văn kia trong lòng không ngừng chá»i rủa Tiết Hoà i An.
Năm sáu quan văn Ä‘i cùng sứ Ä‘oà n, Ä‘á»u là Tiết Hoà i An chá»n từ bá»™ Lá»…, má»™t Ä‘Æ°á»ng mệt nhá»c, vừa và o sa mạc lại bị Ä‘Ã y Ä‘oạ, đám ngÆ°á»i đó trong lòng Ä‘á»u chá»i đến mÆ°á»i tám Ä‘á»i tổ tong Tiết Hoà i An má»™t lượt còn chÆ°a hết giáºn.
Äá»™i ngÅ© vẫn giữ khoảng cách nhÆ° cÅ©, chia thà nh mấy chá»— cắm trại. Hiên Viên Thắng Tà i an bà i việc cắm trại nhÆ°ng so vá»›i ở hoang mạc, cắm trại trong sa mạc cần tốn nhiá»u tinh lá»±c hÆ¡n, cÅ©ng cần nhiá»u thá»i gian hÆ¡n. Sa mạc nà y nhấp nhô, rất nhiá»u gò cát, không dá»… dà ng đặt doanh trÆ°á»›ng, trong sa mạc lại bắt đầu nổi gió, gió lạnh kèm theo cát, mà cát nhá» vá»— và o mặt lại thấy Ä‘au, gió thổi đến nhanh, Ä‘i cháºm, từng tráºn từng tráºn, thổi má»™t tráºn, dừng, má»™t tráºn, lúc đến khiến ngÆ°á»i khác không thể mở mắt, trá»i đất má» mịt, mắt thấy Ä‘á»u là cát, đảo mắt xung quanh, má»™t mảnh thÆ°Æ¡ng liêu, không biết nÆ¡i nà o là cuối.
Cà ng vỠđêm trá»i cà ng lạnh, mà trong sa mạc lại không có củi gá»—, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể đốt lá»a, chỉ mang má»™t Ãt dầu thắp, đặt trong doanh tại mấy chụp đèn.
Chỉ có Ä‘iá»u khi sứ Ä‘oà n đốt lá»a, Khâu Anh Hà o liá»n Ä‘Ãch thân chạy đến, nhắc nhở ban đêm tốt nhất không nên đốt lá»a, trong sa mạc có mấy đám sa phỉ, không ai biết bá»n chúng đến lúc nà o, xuất hiện ở đâu, để tránh sá»± uy hiếp của sa phỉ, buổi tối không thắp đèn, tránh trở thà nh mục tiêu bị sa phỉ nhìn thấy.
Theo nhÆ° lá»i của Khâu Anh Hà o, sa phỉ trong sa mạc chỉ nhÆ° má»™t cÆ¡n gió, đợi cho đến khi ngÆ°Æ¡i phát hiện ra bá»n chúng đã ở bên cạnh ngÆ°Æ¡i vung Ä‘ao vá» phÃa ngÆ°Æ¡i, đến lúc ngÆ°Æ¡i phản ứng lại, bá»n chúng có lẽ đã cưỡi ngá»±a Ä‘i xa rồi.
Sa phỉ không phải có bản lÄ©nh cao nhÆ°ng bá»n chúng lại nắm rõ khà háºu sa mạc, hÆ¡n nữa lại có thể di chuyển trong môi trÆ°á»ng khắc nghiệt nà y dá»… dà ng, tốc Ä‘á»™ rất nhanh, sa mạc là cái bóng ám ảnh đối vá»›i ngÆ°á»i thÆ°á»ng nhÆ°ng lại là cái mà ng thiên nhiên bảo há»™ bá»n chúng. Bá»n chúng có những con tuấn mã thÃch ứng được vá»›i sa mạc tốt nhất, có thể tìm thấy thá»i cÆ¡ tốt nhất phát Ä‘á»™ng táºp kÃch đối phÆ°Æ¡ng trong sa mạc.
Gió đến từng tráºn, Ä‘i từng tráºn.
Tiết Hoà i An và những ngÆ°á»i xung quanh nghe Khâu Anh Hà o nói, Sở Hoan bình tÄ©nh nhÆ° thÆ°á»ng những ngÆ°á»i khác trong lòng Ä‘á»u thầm cầu nguyện trên Ä‘Æ°á»ng tốt nhất là không bị đụng Ä‘á»™ đám sa phỉ không chá»›p mắt đó.
Äêm tối không gió, doanh địa má»™t mảnh yên tÄ©nh, hôm nay ngÆ°á»i ngá»±a Ä‘á»u hao tốn rất nhiá»u sức lá»±c, không Ãt ngÆ°á»i lần đầu và o sa mạc, cảm thấy không thÃch ứng, chÃnh những dÅ©ng sÄ© Cấm Vệ quân trải qua sá»± khổ luyện lâu dà i lại không ngừng kêu khổ trong lòng, trải qua má»™t ngà y, cá»±c kì mệt má»i, nuốt không trôi lÆ°Æ¡ng khô, trừ những binh sÄ© trá»±c phiên, những ngÆ°á»i khác đã sá»›m Ä‘i ngủ.
Sở Hoan vẫn chịu trách nhiệm trá»±c đến ná»a đêm, nhÆ°ng vẫn chÆ°a tuần tra hết doanh địa liá»n nghe thấy tiếng kêu sợ hãi từ trong trÆ°á»›ng, láºp tức có ngÆ°á»i kêu lên:
- Không xong rồi, có ai không, không xong rồi, có ai không!
Thanh âm hoảng sợ, dÆ°á»ng nhÆ° gặp phải chuyện gì rất đáng sợ.
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
Chữ ký của ♎ Sói Ngây Thơ
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của ♎ Sói Ngây ThÆ¡
21-08-2013, 08:39 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
ChÆ°Æ¡ng 490: Äá»u có tÃnh toán
Nhóm dịch: KoCo
Nguồn: Mê Truyện
-NÆ¡i phát ra âm thanh là má»™t lá»u trại quan văn, khi Sở Hoan Ä‘uổi tá»›i, thấy được không Ãt ngÆ°á»i táºp trung ngoà i trÆ°á»›ng, nhìn thấy Sở Hoan tá»›i, có ngÆ°á»i nói:
- Sở Phó sứ, Văn đại nhân đã xảy ra chuyện!
Sở Hoan nhấc trÆ°á»›ng Ä‘i và o, thấy có ba bốn ngÆ°á»i bên trong, má»™t gã quan văn nằm trên mặt đất, miệng ngÆ°á»i nà y sùi bá»t mép, giá» phút nà y Ä‘ang co giáºt, mấy ngÆ°á»i bên cạnh Ä‘á»u kinh sợ, bó tay không biện pháp.
- Xảy ra chuyện gì?
Sở Hoan thấy thế, cÅ©ng hÆ¡i giáºt mình.
Má»™t ngÆ°á»i kinh hoảng nói:
- Phó sứ đại nhân, hạ quan và Văn đại nhân ở cùng má»™t lá»u trại, vốn Văn đại nhân đã sá»›m Ä‘i ngủ, nhÆ°ng vừa rồi ta nghe được bên nà y của hắn phát ra tiếng Ä‘á»™ng cổ quái, nhìn lại, liá»n phát hiện miệng hắn sùi bá»t mép, cả ngÆ°á»i co giáºt… !
Giá» phút nà y lại có mấy ngÆ°á»i tiến và o từ bên ngoà i, Tiết Hoà i An và o đầu tiên, nhìn thấy cảnh nà y, giáºt mình há»i:
- Äây là có chuyện gì? Hắn… sao hắn lại thà nh ra thế nà y ?
Lúc nà y Ä‘á»™ng tÄ©nh co giáºt của Văn đại nhân kia đã nhá» xuống, nhÆ°ng bá»t mép trong miệng vẫn trà o ra ngoà i, vừa nhìn dÆ°á»ng nhÆ° là trúng Ä‘á»™c.
Sở Hoan ngồi xổm bên cạnh, giÆ¡ tay láºt mà mắt Văn đại nhân, phát hiện đôi mắt gã đã không còn ánh sáng, nhÃu mà y lại, Ä‘á»™t nhiên phát hiện má»™t vấn Ä‘á» trà mạng, tuy rằng sứ Ä‘oà n hÆ¡n ba trăm ngÆ°á»i, nhÆ°ng lại không có đại phu Ä‘i theo.
- Sở đại gia, bên nà y có biến sao?
Lại má»™t ngÆ°á»i nhấc trÆ°á»›ng mà và o, đúng là lạc Ä‘Ã khách Khâu Anh Hà o, nhìn thấy Văn đại nhân nằm trên mặt đất, Khâu Anh Hà o nhÃu mà y, láºp tức Ä‘i tá»›i, không nói hai lá»i tháo túi nÆ°á»›c bên hông xuống, giÆ¡ tay bóp miệng Văn đại nhân, tÆ°á»›i mấy ngụm nÆ°á»›c và o trong miệng gã. Văn đại nhân ho khan, thân thể rung Ä‘á»™ng kịch liệt, Khâu Anh Hà o láºp tức giÆ¡ tay đánh hai quyá»n không nặng không nhẹ và o ngá»±c Văn đại nhân, Văn đại nhân láºp tức phun ra mấy ngụm nÆ°á»›c từ trong miệng, thần trà vẫn hoảng hốt, nhÆ°ng láºp tức cả ngÆ°á»i liá»n an tÄ©nh lại, không Ä‘á»™ng Ä‘áºy nữa.
Khâu Anh Hà o đứng dáºy, Sở Hoan láºp tức há»i:
- Khâu đương gia, đây là ?
- Hắn không đi được nữa rồi.
Khâu Anh Hà o nghiêm nghị nói:
- Sở đại gia, trÆ°á»›c khi tiến và o sa mạc, ta đã nói, trong các ngà i chỉ sợ sẽ có má»™t số ngÆ°á»i không thể chống đỡ được. Lúc nà y vừa má»›i tiến và o sa mạc, vị đại nhân nà y đã không chịu được.
- Không được?
Tiết Hoà i An biến sắc nói:
- Chẳng lẽ… !
Không đợi gã nói xong, Khâu Anh Hà o lắc đầu nói:
- Ngà i yên tâm, tạm thá»i không nguy hiểm tá»›i tÃnh mạng.
Gã dừng má»™t chút, má»›i cháºm rãi nói:
- Trá»i quá nóng, buổi tối lại quá lạnh, chỉ cần thân thể kém má»™t chút, láºp tức sẽ không chịu được. Vị đại nhân nà y thể chất rất yếu, nếu tiếp tục Ä‘i tá»›i, chỉ sợ sẽ tháºt sá»± mất mạng trong sa mạc.
Sở Hoan cau mà y nói:
- Có nghiêm trá»ng nhÆ° thế không?
Khâu Anh Hà o đáp:
- Sở đại gia, nói không khách khÃ, chỉ sợ từ trÆ°á»›c tá»›i nay vị đại nhân nà y chÆ°a từng chịu khổ nhÆ° váºy, sÆ¡n hà o hải vị, lăng la tÆ¡ lụa sống rất tốt, nhÆ°ng sống tốt nhiá»u quá, hiện giá» chịu khổ khó có thể thÃch ứng được.
Văn đại nhân da mịn thịt má»m, hiển nhiên trÆ°á»›c khi Ä‘i sứ chÆ°a từng bạc đãi bản thân, hôm nay vừa má»›i tiến và o sa mạc, láºp tức không chịu nổi.
Tiết Hoà i An vội la lên:
- Váºy là m sao bây giá» ?
- Sai ngÆ°á»i Ä‘Æ°a hắn trở lại.
Khâu Anh Hà o vắt túi nước lên lưng:
- Nếu không còn chÆ°a rá»i khá»i sa mạc, hắn sẽ chết trong sa mạc.
Tiết Hoà i An do dự nói:
- ÄÆ°a hắn trở vá» sao?
- Vừa má»›i tiến và o sa mạc, Ä‘Æ°á»ng xá còn chÆ°a xa, kịp trở vá».
Khâu Anh Hà o đáp:
- Äợi hắn tỉnh lại, phái và i ngÆ°á»i Ä‘Æ°a hắn trở vá», nghỉ tạm mấy ngà y ở Lạc Nhạn trấn.
Tiết Hoà i An nhìn vá» phÃa Sở Hoan, Sở Hoan hÆ¡i trầm ngâm, rốt cuá»™c nói:
- Tiết đại nhân, xem ra Văn đại nhân quả tháºt không chịu được, sắp xếp và i ngÆ°á»i Ä‘Æ°a hắn trở vá» Ä‘i thôi!
Tiết Hoà i An bất đắc dÄ© trong lòng, gáºt gáºt đầu, giá» phút nà y gã tháºm chà muốn mình trở thà nh Văn đại nhân, nếu giá» phút nà y trở vá», gã cầu còn không được.
Sở Hoan rá»i lá»u trại, Hiên Viên Thắng Tà i đã chạy tá»›i, Sở Hoan láºp tức thảo luáºn vá»›i Hiên Viên Thắng Tà i, để gã Ä‘iá»u mấy tên binh sÄ©, đợi sau khi Văn đại nhân tỉnh dáºy, nhanh chóng quay trở vá».
Trải qua chuyện nà y, trên dÆ°á»›i sứ Ä‘oà n Ä‘á»u hÆ¡i sợ hãi trong lòng, lúc nà y vừa má»›i tiến và o sa mạc, Văn đại nhân thiếu chút nữa đã mất mạng thì không thÃch ứng vá»›i khà háºu, cÅ©ng may phát hiện kịp thá»i, giá» phút nà y quay vá» kịp, nhÆ°ng nếu sau khi tiến và o sa mạc, những ngÆ°á»i khác xuất hiện loại tình huống nà y, ngay cả quay đầu cÅ©ng không kịp nữa rồi.
Văn đại nhân tỉnh tại lúc sáng sá»›m, Hiên Viên Thắng Tà i sắp xếp năm tên binh sÄ©, há»™ tống Văn đại nhân trở vá», nhÃn bóng lÆ°ng mấy ngÆ°á»i rá»i Ä‘i, Tiết Hoà i An và mấy tên quan văn Ä‘á»u hy vá»ng Văn đại nhân là mình.
Thu hồi doanh trước, đội ngũ tiếp tục xuất phát.
Bởi vì có chuyện hôm nay, trên dÆ°á»›i sứ Ä‘oà n Ä‘á»u chuẩn bị tâm lý, biết cái nóng trong sa mạc sẽ là tình trạng thế nà o.
Má»™t ngà y nà y mặt trá»i vẫn chói chang sa mạc, sa mạc nÆ°á»›ng Ä‘á»™i ngÅ©, tình trạng nóng dÆ°á»ng nhÆ° còn nghiêm trá»ng hÆ¡n ngà y đầu, có má»™t số ngÆ°á»i không chịu nổi, liên tục uống nÆ°á»›c đỡ khát, sau khi Sở Hoan phát hiện, láºp tức thông báo trên dÆ°á»›i, nÆ°á»›c mang theo nhất định phải khống chế nghiêm ngặt, không được tùy tiện uống.
Mặc dù Sở Hoan cÅ©ng không quá quen thuá»™c đối vá»›i sa mạc, nhÆ°ng có má»™t số Ä‘iểm hắn lại hết sức rõ rà ng, trong sa mạc, thứ gì cÅ©ng không quan trá»ng bằng nÆ°á»›c, tuy rằng Ä‘á»™i ngÅ© mang theo không Ãt nÆ°á»›c, nhÆ°ng rốt cuá»™c cần bao lâu má»›i có thể xuyên qua sa mạc, đó là chuyện ai cÅ©ng không biết trÆ°á»›c được, nếu giá» phút nà y bắt đầu uống nÆ°á»›c thá»a thÃch, có thể chÆ°a rá»i khá»i sa mạc đã gặp phải nguy hiểm thiếu nÆ°á»›c.
Trong sa mạc cá»±c nóng nà y, chỉ cần thiếu nÆ°á»›c má»™t ngà y, ngÆ°á»i sẽ mất nÆ°á»›c mệt má»i, nếu thiếu nÆ°á»›c hai ngà y, chỉ sợ rất nhiá»u ngÆ°á»i không thể chống đỡ.
Trong sa mạc má» mịt, cho dù nhìn vá» phÃa nà o, Ä‘á»u là cát và ng đầy trá»i.
Rất nhanh, nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘á»u sinh ra má»™t loại cảm giác mệt nhá»c, tâm phiá»n ý loạn, Ä‘i qua má»™t cồn cát, phÃa sau lại là má»™t cồn cát, toà n bá»™ Ä‘á»™i ngÅ© ở trong biển cát, giống nhÆ° muối bá» biển, Ä‘i lại trong sa mạc, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cảm thấy mình nhá» bé, nhiệt Ä‘á»™ tại nÆ¡i nà y khiến ngÆ°á»i ta có loại cảm giác không đứng nổi dáºy.
Mặt trá»i chói chan chiếu rá»i xuống, cho dù là binh sÄ© Cáºn Vệ Quân thân thể cÆ°á»ng tráng, cÅ©ng cảm thấy choáng váng nặng ná», hai ngà y đầu còn tốt, nhÆ°ng đến ngà y thứ ba trong sa mạc, rất nhiá»u ngÆ°á»i cảm thấy hai chân mình dÆ°á»ng nhÆ° mang chì, má»—i bÆ°á»›c Ä‘i Ä‘á»u hết sức nặng ná», đất cát má»m nhÅ©n lại cà ng hao phà thế lá»±c của má»i ngÆ°á»i.
Ngà y thứ ba, Tiết Hoà i An tháºt sá»± nhịn không được, tìm tá»›i Sở Hoan, thảo luáºn riêng tÆ°, cho dù thế nà o gã cÅ©ng không Ä‘i được, chỉ có thể cưỡi ngá»±a mà đi.
Sở Hoan cũng nhìn ra được, cũng không phải Tiết Hoà i An muốn là m ra việc đặc thù, có thể chống đỡ ba ngà y đã tới cực hạn rồi, và i tên quan văn khác một đám ủ rũ, xem ra cũng không chống đỡ được bao lâu.
Tiết Hoà i An là ChÃnh sứ, nếu gã không Ä‘i được, toà n bá»™ sứ Ä‘oà n cÅ©ng không Ä‘i được, Sở Hoan gá»i Hiên Viên Thắng Tà i, thảo luáºn má»™t phen, cuối cùng để Tiết Hoà i An cưỡi ngá»±a mà đi.
Kỳ tháºt Thủy DÅ©ng cÅ©ng không kiên trì được.
Lúc nghỉ ăn lÆ°Æ¡ng khô chÃnh ngá» hôm nay, gã tá»›i bên ngÆ°á»i Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng, uể oải nhẹ giá»ng há»i:
- Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng, cô… cô xác định trong xe ngá»±a kia tháºt sá»± có ngÆ°á»i sao?
Qua ba ngà y, Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng cÅ©ng hết sức mệt má»i, cÅ©ng không có tâm tình khoe khang phong tình, chỉ há»i ngược lại:
- Thủy đại ca, nếu bên trong không ngÆ°á»i, huynh nói tại sao há» lại sá» dụng hai con lạc Ä‘Ã kéo cá»— xe kia?
Thủy DÅ©ng thản nhiên ngồi bên ngÆ°á»i Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng, nói:
- Liễu cô nương, chúng ta vẫn phải đi theo sao? Khi nà o thì động thủ?
Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng nhìn Ä‘á»™i ngÅ© sứ Ä‘oà n, bên kia ngÆ°á»i đông thế mạnh, thở dà i yếu á»›t:
- Thủy đại ca, không phải Mị NÆ°Æ¡ng cÅ©ng Ä‘ang phiá»n não chuyện nà y sao? Huynh coi há» nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy, nếu chúng ta tùy tiện ra tay, chẳng những không cứu được ngÆ°á»i, chỉ sợ ngay cả chúng ta cÅ©ng bị cuốn và o.
Nà ng xuyên qua lụa đen, chăm chú nhìn Thủy Dũng:
- Dá»c Ä‘Æ°á»ng nà y vất vả huynh rồi, Thủy đại ca, có phải huynh không kiên trì nổi nữa hay không?
Thủy DÅ©ng thấy mắt đẹp Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng nhìn mình, sao dám thừa nháºn mình muốn lui bÆ°á»›c, lắc đầu nói:
- Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng, cô yên tâm, cho dù núi Ä‘ao biển lá»a, ta cÅ©ng theo cô tá»›i cùng.
Cuối cùng Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng cÆ°á»i quyến rÅ©, thấp giá»ng nói:
- Thủy đại ca, những lá»i huynh nói tháºt ra nhắc nhở ta, trong xe ngá»±a nà y, chắc chắn có ngÆ°á»i, nhÆ°ng… nhÆ°ng rốt cuá»™c có đúng là thân nhân của ta hay không, hiện giá» ta cÅ©ng hÆ¡i hoà i nghÄ©!
- á»’?
Thủy DÅ©ng ngẩn ra, nếu là ngÆ°á»i khác, chỉ sợ giá» phút nà y gã sẽ trở mắt, ngay cả mục tiêu cÅ©ng không rõ rà ng lắm, không ngá» má»™t Ä‘Æ°á»ng gian khổ Ä‘i theo, nhÆ°ng đối vá»›i Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng, gã lại không phát ra má»™t chút tức giáºn, bất đắc dÄ© nói:
- Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng, váºy là m sao bây giá»? Nếu bên trong tháºt sá»± không phải thân nhân của cô, chẳng phải chúng ta trắng tay rồi?
- Nếu như có thể nhìn một cái bên trong là ai thì tốt rồi.
Liễu Mị Nương khẽ thở dà i:
- Chỉ tiếc xe ngựa kia thủ hộ rất nghiêm, chúng ta căn bản không có biện pháp tới gần!
Thủy Dũng nắm chặt tay, muốn nói lại thôi.
Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng thấp giá»ng há»i:
- Thủy đại ca, huynh muốn nói gì?
Thủy Dũng nói:
- Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng, cô nói những binh lÃnh kia có thể tá»›i gần xe ngá»±a hay không?
- à Thủy đại ca là ?
- Có thể tiêu chút bạc thu mua má»™t gã binh lÃnh.
Thủy DÅ©ng thấp giá»ng nói:
- Äể hắn nhÃch tá»›i gần nhìn giúp chúng ta xem bên trong rốt cuá»™c là ai? Há» Ä‘á»u là má»™t đám ngÆ°á»i, chỉ cần có thể thu mua được ngÆ°á»i, thì có thể biết bên trong xe ngá»±a rốt cuá»™c là ai?
Liễu Mị Nương hơi trầm ngâm, lắc đầu nói:
- NhÆ° váºy quá mức mạo hiểm. Nếu thu mua không được, trái lại sẽ bại lá»™ mục Ä‘Ãch của chúng ta.
Thủy Dũng bất đắc dĩ nói:
- NhÆ° váºy xem ra, chúng ta vẫn chỉ có thể chỠđợi.
- Chỉ có thể chá».
Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng cÆ°á»i quyến rÅ© nói:
- Tuy nhiên vừa có cÆ¡ há»™i, chúng ta sẽ láºp tức ra tay. Thủy đại nha, Mị NÆ°Æ¡ng có kế hoạch, muốn thảo luáºn vá»›i huynh, huynh xem có được hay không?
Thủy DÅ©ng vá»™i há»i:
- Liễu cô nương, kế hoạch gì?
Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng ghé sát và o bên tai Thủy DÅ©ng, hÆ¡i thá» nhÆ° lan, thấp giá»ng nói gì đó.
Thủy DÅ©ng và Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng Ä‘ang thấp giá»ng nói chuyện, Khâu Anh Hà o vẫn đứng bên má»™t cồn cát, nhìn Ä‘á»™i ngÆ°á»i khách lạc Ä‘Ã Mã gia. Khách lạc Ä‘Ã Mã gia tạo thà nh má»™t vòng tròn, Ä‘ang ăn lÆ°Æ¡ng khô, từ lúc Ä‘i ra, khách lạc Ä‘Ã Mã gia chÆ°a từng tiếp xúc vá»›i khách lạc Ä‘Ã Khâu gia và sứ Ä‘oà n, giống nhÆ° hình bóng.
Khâu Anh Hà o nhìn Mã ChÃnh NghÄ©a ngồi ngay ngắn trên mặt cát, nhÆ° thoáng có suy nghÄ©, sau má»™t lát, cuối cùng nhÃch tá»›i gần. Tất cả má»i ngÆ°á»i khách lạc Ä‘Ã Mã gia nhìn vá» phÃa gã, Khâu Anh Hà o chắp tay mỉm cÆ°á»i, nói vá»›i Mã ChÃnh NghÄ©a:
- Sư huynh, có thể nói chuyện một chút hay không?
Mã ChÃnh NghÄ©a buông lÆ°Æ¡ng khô, đứng dáºy Ä‘i tá»›i cách đó không xa. Khâu Anh Hà o cÅ©ng Ä‘i tá»›i, Mã Tú Liên đứng dáºy, xa xa nhìn lại, thấy Khâu Anh Hà o dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang nói gì đó, Mã ChÃnh NghÄ©a vẫn chắp hai tay sau lÆ°ng, không nhúc nhÃch, hai ngÆ°á»i nói chuyện bên kia, chẳng qua rốt cuá»™c Ä‘ang nói cái gì, ai cÅ©ng không rõ rà ng lắm.
Sau má»™t lát, má»›i thấy Khâu Anh Hà o chắp tay, xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i. Mã ChÃnh NghÄ©a vẫn chắp hai tay sau lÆ°ng, đứng đó má»™t lúc lâu, má»›i cháºm rãi trở vá». Mã Tú Liên láºp tức há»i:
- Cha, hắn nói cái gì?
Mã ChÃnh NghÄ©a cÅ©ng không để ý tá»›i, cầm lấy lÆ°Æ¡ng khô chÆ°a ăn xong, nhÆ° thoáng có suy nghÄ©..
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của ♎ Sói Ngây ThÆ¡
21-08-2013, 08:40 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Chương 491: Mưu sát trên sa mạc
Nhóm dịch: KoCo
Nguồn: Mê Truyện
Lúc Sở Hoan trở vá» trÆ°á»›ng bồng của mình lúc ná»a đêm sau khi Hiên Viên Thắng Tà i thay ca, hắn cÅ©ng không láºp tức nằm xuống nghỉ ngÆ¡i, mà khoanh chân ngồi xuống táºp luyện, cÅ©ng không phải Sở Hoan lúc nà o cÅ©ng không quên tu luyện võ công, chỉ là đêm qua sau khi bá»›t thá»i gian tu luyện má»™t phen, Sở Hoan lại phát hiện má»™t chá»— tốt không tưởng được.
Chiếu Luân Äạo đã Ä‘á»™t phá, hiện giá» Sở Hoan tu luyện Äạo thứ hai là Phù Trần Äạo. Chiếu Luân Äạo thứ nhất không tốn thá»i gian quá dà i đã bị Sở Hoan Ä‘á»™t phá, nhÆ°ng Phá Trần Äạo thứ hai tu luyện mấy tháng lại không chút dấu hiệu Ä‘á»™t phá nà o.
Lúc tu luyện Chiếu Luân Äạo, sẽ xuất hiện cảm giác ngá»±c bị đè nén tháºm chà hÃt thở không thông, sau khi Ä‘á»™t phá, Sở Hoan lại có thể ngừng thở rất lâu, tiến và o trạng thái chết giả.
Phù Trần Äạo hoà n toà n khác, tu luyện Phù Trần Äạo, sẽ khiến cho cốt cách toà n thân Ä‘au buốt vô cùng, hÆ¡n nữa tình hình ngà y cà ng nhiêm trá»ng, nhÆ°ng sau khi kết thúc luyện công, loại cảm giác Ä‘au buốt nà y sẽ biến mất trong thá»i gian rất ngắn.
Äi lại trong sa mạc, cho dù là Sở Hoan, cÅ©ng cảm thấy hết sức gian khổ, má»—i khi ngừng lại trú doanh, trải qua má»™t ngà y Ä‘i lại, Sở Hoan cÅ©ng cảm thấy xÆ°Æ¡ng cốt trên ngÆ°á»i hÆ¡i Ä‘au buốt.
Äêm qua bá»›t thá»i gian tu luyện, sau khi thu công, không ngá» lại phát hiện má»™t Æ°u đãi, đó chÃnh là cảm giác xÆ°Æ¡ng cốt Ä‘au buốt không ngá» biến mất toà n bá»™, khá»›p xÆ°Æ¡ng toà n thân dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t loại cảm giác đổi má»›i.
Hôm nay qua má»™t ngà y Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, cảm giác xÆ°Æ¡ng cốt Ä‘au buốt của Sở Hoan đã tốt hÆ¡n lúc trÆ°á»›c rất nhiá»u, lần nà y hắn tu luyện, chỉ mong sau khi tu luyện cảm giác xÆ°Æ¡ng khá»›p Ä‘au buốt có thể biến mất.
Chẳng qua tu luyện tá»›i má»™t ná»a, Sở Hoan lại nghe được ngoà i trÆ°á»›ng có ngÆ°á»i kêu lên:
- Sở Phó sứ, Sở Phó sứ!
Sở Hoan láºp tức thu công, nhÃu mà y há»i:
- Chuyện gì?
- Hiên Viên tÆ°á»›ng quân má»i ngà i qua!
Thanh âm bên ngoà i nói:
- DÆ°á»ng nhÆ° khách lạc Ä‘Ã Mã gia bên kia xảy ra chuyện!
Sở Hoan vá»™i và ng rá»i trÆ°á»›ng, tìm đến Hiên Viên Thắng Tà i, thấy Hiên Viên Thắng Tà i Ä‘ang nhìn khách lạc Ä‘Ã Mã gia, trông thấy Sở Hoan tá»›i gần, Hiên Viên Thắng Tà i liá»n nói:
- Sở Phó sứ, khách lạc đà Mã gia xảy ra chuyện, ngà i nhìn bên kia xem?
Sở Hoan nhìn qua, tuy rằng hai nÆ¡i có má»™t chút khoảng cách, nhÆ°ng dá»±a và o ánh trắng vẫn có thể nhìn thấy khách lạc Ä‘Ã Mã gia bên kia má»™t mảnh ồn à o, hÆ¡n nữa bóng ngÆ°á»i lóe lên, còn nhìn thấy khách lạc Ä‘Ã Khâu gia dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng bị kinh Ä‘á»™ng, đã có khách lạc Ä‘Ã rá»i khá»i trÆ°á»›ng.
Sưu tầm by Jiuzhaigou - MangaClub.Vn
Sở Hoan trầm giá»ng nói:
- Hiên Viên tÆ°á»›ng quân, ngà i ở lại chá»— nà y, phân phó má»i ngÆ°á»i cẩn tháºn Ä‘á» phòng, ta Ä‘i qua xem.
Hắn quay đầu lại liếc nhìn, thấy Tôn Tá» Không và Bạch Hạt TỠđã theo tá»›i, trầm giá»ng nói:
- Hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i Ä‘i theo ta!
Hắn nhanh chóng bÆ°á»›c tá»›i chá»— khách lạc Ä‘Ã Mã gia, nhìn thấy và i tên khách lạc Ä‘Ã mã gia xúm lại má»™t chá»—, má»™t ngÆ°á»i ngồi xếp bằng ở giữa, không ngỠđầu vai ngÆ°á»i nà y cắm má»™t mÅ©i tên, má»™t gã khách lạc Ä‘Ã Ä‘ang lấy tên thay gã, ngÆ°á»i trúng tên đổ mồ hôi đầy đầu, hô hấp dồn dáºp, trên mặt trà n đầy vẻ kinh hoảng.
Sở Hoan nhÃu mà y, Ä‘ang muốn há»i, nghe được tiếng bÆ°á»›c chân vang lên, liá»n thấy Khâu Anh Hà o dẫn mấy ngÆ°á»i chạy tá»›i, nhìn thấy Sở Hoan, chắp tay vá»›i Sở Hoan, lại nhìn thấy khách lạc đã trúng tên, trầm giá»ng há»i:
- Xảy ra chuyện gì? Là ai là m thương ngươi ?
Gã nắm tay nói :
- Chẳng lẽ cÆ°á»›p sa mạc tìm tá»›i nhanh nhÆ° váºy ?
NgÆ°á»i ná» hô hấp dồn dáºp, lắc đầu, run giá»ng nói:
- Không… không phải cướp sa mạc… A… !
Gã kêu một tiếng, mũi tên ở đầu vai đã bị lấy xuống, đồng bạn lại đắp thuốc cho gã.
Mã Tú Liên vá»™i và ng tá»›i đây, thấy tình cảnh nà y, mà y liá»…u cau lại, há»i:
- Tôn Cối, đã xảy ra chuyện gì?
Khâu Anh Hà o nghiêm nghị há»i:
- SÆ° huynh đầu rồi? ÄÆ°Æ¡ng gia các ngÆ°Æ¡i ở nÆ¡i nà o?
Có khách lạc Ä‘Ã trả lá»i:
- Khâu đương gia, chúng ta đi tìm trướng bồng của đương gia, không thấy bóng dáng đương gia… !
Tôn Cối thở hổn hển, tay đong đưa:
- Không… không có tác dụng đâu, Ä‘Æ°Æ¡ng gia… Ä‘Æ°Æ¡ng gia bị ngÆ°á»i hại rồi… !
Lá»i vừa nói ra, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biến sắc, Mã Tú Liên hoa dung thất sắc, tiến lên túm cổ áo Tôn Cối, vá»™i la lên:
- Ngươi nói cái gì?
Tôn Cối khóc rống run giá»ng nói:
- Tú Liên, Ä‘Æ°Æ¡ng gia… Ä‘Æ°Æ¡ng gia bị ngÆ°á»i hại rồi… !
Äám khách lạc Ä‘Ã ngÆ¡ ngác nhìn nhau, rất kinh hãi, rồi Ä‘á»u không dám tin.
Lúc nà y Sở Hoan cÅ©ng giáºt mình không nhá», nhÃu mà y há»i:
- Bây giỠMã đương gia đang ở nơi nà o?
Tôn Cối giãy dụa đứng lên, chỉ vá» phÃa tây nói:
- ÄÆ°Æ¡ng gia… ÄÆ°Æ¡ng gia hẳn ở chá»— nà y, Lang Oa còn muốn giết ta, mÅ©i tên nà y là hắn bắn, nếu ta cháºm má»™t bÆ°á»›c, chắc chắn cÅ©ng bị hắn giết chết… !
Nói đến đây, khuôn mặt gã vẫn còn hoảng sợ, trong lòng sợ hãi.
- Lang Oa?
Mã Tú Liên ngẩn ra, láºp tức thất thanh nói:
- Äiá»u nà y… Lang Oa có chuyện gì?
Nà ng kêu lớn:
- Lang Oa, Lang Oa… !
Tôn Cối lắc đầu cÆ°á»i khổ nói:
- Tú Liên, không cần hô, Lang Oa chạy rồi!
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Khâu Anh Hà o lạnh mắt, nhà n nhạt nói:
- Tôn Cối, ngươi đang nói hươu nói vượn gì đó?
Tôn Cối đưa tay vuốt miệng vết thương của mình, nói:
- Má»i ngÆ°á»i… má»i ngÆ°á»i Ä‘i theo ta… !
Gã bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa tây, Khâu Anh Hà o quay đầu nói vá»›i má»™t gã khách lạc Ä‘Ã :
- Trở vá» thông báo má»i ngÆ°á»i, cẩn tháºn Ä‘á» phòng, không nên buông lá»ng!
Gã cÅ©ng bÆ°á»›c nhanh theo, khách lạc Ä‘Ã Mã gia Ä‘á»u Ä‘uổi kịp, Sở Hoan nhÃu mà y, cảm thấy chuyện hÆ¡i quá»· dị, cÅ©ng bÆ°á»›c nhanh tá»›i.
Bão cát lạnh lẽo, má»i ngÆ°á»i Ä‘i vá» phÃa tây trong bão cát, tá»›i má»™t gò cát lá»›n, liá»n thấy Tôn Cối Ä‘Æ°a tay chỉ phÃa trÆ°á»›c, run giá»ng nói:
- NÆ¡i đó, chÃnh là nÆ¡i đó, các ngÆ°Æ¡i xem, Ä‘Æ°Æ¡ng gia ở chá»— nà y!
Má»i ngÆ°á»i nhìn qua, thấy trÆ°á»›c có má»™t ngÆ°á»i nằm ở gò cát phÃa, quần áo da lông, má»i ngÆ°á»i bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c, Mã Tú Liên xông lên đầu tiên, tuy rằng ngÆ°á»i ná» quỳ rạp trên mặt đất, bão cát thổi, trên ngÆ°á»i phủ má»™t lá»›p cát và ng, hÆ¡n nữa khuôn mặt còn chôn trong cát, nhÆ°ng Mã Tú Liên vẫn liếc mắt má»™t cái nháºn ra đúng là Mã ChÃnh NghÄ©a.
Phần gáy của Mã ChÃnh NghÄ©a bị má»™t mÅ©i tên xuyên thấu.
Thân thể Mã Tú Liên rét lạnh tá»›i táºn xÆ°Æ¡ng, quỳ rạp xuống bên cạnh, nắm lấy má»™t bà n tay của Mã ChÃnh NghÄ©a, bà n tay nà y nà ng vô cùng quen thuá»™c, nắm trong tay đã lạnh lẽo, láºp tức thất thanh khóc rống lên.
Khâu Anh Hà o sắc mặt khó coi, cháºm rãi Ä‘i đến bên cạnh Mã ChÃnh NghÄ©a, quỳ xuống láºt ngÆ°á»i Mã ChÃnh NghÄ©a lên, thấy hai mắt Mã ChÃnh NghÄ©a nhắm nghiá»n, miệng mÅ©i đầy cát, mÅ©i tên xuyên qua yết hầu, chết rất thê thảm.
Bất kể là khách lạc Ä‘Ã Mã gia hay là khách lạc Ä‘Ã Khâu gia, Ä‘á»u đứng bên cạnh yên lặng không nói gì.
Äôi mắt Khâu Anh Hà o Ä‘á» lên, cầm lấy má»™t bà n tay Mã ChÃnh NghÄ©a, thấp giá»ng nói:
- SÆ° huynh, ta vốn nên nghe huynh nói, nếu không huynh cÅ©ng sẽ không gặp chuyện bất hạnh ở nÆ¡i nà y, Ä‘á»u là lá»—i của ta, chuyến nà y… ta vốn không nên nháºn!
Mã Tú Liên ghé trên ngÆ°á»i Mã ChÃnh NghÄ©a, thÆ°Æ¡ng tâm muốn chết.
- Ngà y đó huynh cÆ°á»›p tiêu, là vì ngăn cản ta nháºn chuyến Ä‘i nà y.
Khâu Anh Hà o khổ sở nói:
- Huynh khuyên ta không nên là m trái quy củ tổ tiên, không thể dẫn binh qua sa mạc, nhÆ°ng ta lại cảm thấy sứ Ä‘oà n cÅ©ng không phải binh, nháºn chuyến nà y cÅ©ng không sai. Chúng ta phải sống sót, không có bạc, là m sao có thể sinh tồn ở quan ngoại? Không tiếp chuyến Ä‘i nà y, sẽ có ngÆ°á»i chết đói!
- Sá»›m biết hiện tại, lúc ấy ta nên nghe lá»i huynh!
Khâu Anh Hà o đại hán cao bảy thước, không ngỠgiỠphút nà y đổ lệ:
- Sư huynh, huynh đi rồi, lòng ta thực đau, ta thực đau lòng… !
Mã Tú Liên nức nở má»™t lát, Ä‘á»™t nhiên ngẩng đầu, nhìn vá» phÃa Tôn Cối, khuôn mặt nhÆ° băng, lạnh lùng nói:
- Ngươi nói phụ thân do Lang Oa giết?
Tôn Cối nức nở nói:
- Ta tháºt không ngá», Lang Oa lại Ä‘á»™t nhiên hạ sát Ä‘Æ°Æ¡ng gia!
Khâu Anh Hà o ngẩng đầu lên nói:
- Lang Oa là đồ đệ sÆ° huynh coi trá»ng nhất, đối đãi nhÆ° con, những năm gần đây, Lang Oa cÅ©ng kÃnh trá»ng sÆ° huynh, hắn sao có thể sát hại sÆ° huynh?
Má»™t gã khách lạc Ä‘Ã bên cạnh láºp tức nói:
- Không sai. Lang Oa tÃnh tình tháºt thà chất phác, từ nhỠđã được Ä‘Æ°Æ¡ng gia thu nháºn và giúp đỡ, má»™t thân bản lÄ©nh Ä‘á»u do Ä‘Æ°Æ¡ng gia truyá»n thụ, ngÆ°á»i ngoà i không biết nhÆ°ng chúng ta Ä‘á»u rõ rà ng, đúng nhÆ° lá»i Khâu Ä‘Æ°Æ¡ng gia nói, Ä‘Æ°Æ¡ng gia đối đãi vá»›i Lang Oa nhÆ° con, mà Lang Oa cÅ©ng đối đãi vá»›i Ä‘Æ°Æ¡ng gia nhÆ° phụ thân, hắn sao có thể hạ sát Ä‘Æ°Æ¡ng gia?
Tôn Cối lắc đầu nói:
- Äến hiện giá» ta cÅ©ng không nghÄ© thông rốt cuá»™c xảy ra chuyện gì.
Gã sá» vết thÆ°Æ¡ng đầu vai, cÆ°á»i khổ nói:
- Nếu không phải trúng tên, ta cũng không tin tất cả những gì chứng kiến.
Khâu Anh Hà o buông Mã ChÃnh NghÄ©a, cháºm rãi đứng lên há»i:
- Tôn Cối, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, ngươi nói ra không sai một chữ!
Tôn Cối hơi trầm ngâm, mới nói:
- Tối nay là phiên trá»±c của ta cùng Lang Oa, lúc ná»a đêm, ta thấy Ä‘Æ°Æ¡ng gia bá»—ng nhiên Ä‘i ra từ trong trÆ°á»›ng, cÅ©ng không nói gì vá»›i chúng ta, má»™t mình Ä‘i tá»›i nÆ¡i nà y. Ta tò mò trong lòng, nhÆ°ng lo lắng Ä‘Æ°Æ¡ng gia má»™t mình không an toà n, cho nên Ä‘i qua cùng Lang Oa. Lúc đầu Ä‘Æ°Æ¡ng gia cÅ©ng không thấy chúng ta, Ä‘Æ°Æ¡ng gia đến đây, liá»n không Ä‘i tiếp, hÆ¡n nữa lúc đó rốt cuá»™c phát hiện ta cùng Lang Oa, liá»n gá»i hai ngÆ°á»i chúng ta qua.
- Sau khi hai ngÆ°á»i chúng ta Ä‘i tá»›i, Ä‘Æ°Æ¡ng gia để ta qua má»™t bên trÆ°á»›c, hắn có chuyện má»™t má»™t mình nói vá»›i Lang Oa.
Tôn Cối nhớ lại, chỉ và o cách đó không xa nói:
- Ta tá»± Ä‘i đến đó ngồi xuống, cÅ©ng không biết Ä‘Æ°Æ¡ng gia nói gì vá»›i Lang Oa, chỉ biết lúc đầu Ä‘Æ°Æ¡ng gia còn bình tÄ©nh hòa nhã, sau má»™t lúc liá»n rống lên vá»›i Lang Oa. Lang Oa quỳ trên mặt đất, Ä‘Æ°Æ¡ng gia đá Lang Oa và i cÆ°á»›c, ta muốn qua khuyên, lại không dám… !
Khâu Anh Hà o nắm tay nói:
- Sau đó thế nà o?
- ÄÆ°Æ¡ng gia đánh Lang Oa má»™t lúc, lại mắng má»™t hồi, ta nghe không rõ rà ng, nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘Æ°Æ¡ng gia để Lang Oa cút, hình nhÆ° không muốn để Lang Oa tiếp tục ở lại trong khách lạc Ä‘Ã Mã gia.
Mã Tú Liên nước mắt chưa khô nói:
- Phạm và o sai lầm gì, vì sao phụ thân muốn đuổi hắn?
- Ta không biết!
Tôn Cối chán nản nói:
- ÄÆ°Æ¡ng gia mắng má»™t hồi, sau đó liá»n quay lÆ°ng, không nhìn Lang Oa. Lang Oa quỳ trong chốc lát, bá»—ng nhiên đứng lên, xoay ngÆ°á»i muốn Ä‘i, ta nghÄ© Lang Oa tháºt sá»± muốn Ä‘i, muá»—n qua khuyên nhủ, nà o biết Lang Oa Ä‘i ra hÆ¡n mÆ°á»i bÆ°á»›c, lại lấy cung tên, ta còn chÆ°a rõ xảy ra chuyện gì, hắn liá»n… hắn liá»n giÆ°Æ¡ng cung cà i tên, bắn má»™t mÅ©i tên vá» phÃa Ä‘Æ°Æ¡ng gia từ phÃa sau… !
Äám khách lạc Ä‘Ã nghiêm nghị mặt mà y, cÆ¡ trên mặt không Ãt ngÆ°á»i Ä‘á»u co giáºt, Ä‘á»u nắm chặt tay.
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của ♎ Sói Ngây ThÆ¡
21-08-2013, 08:40 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
ChÆ°Æ¡ng 492: Nghi ngá»
Nhóm dịch: KoCo
Nguồn: Mê Truyện
Tôn Cối gáºt đầu vô cùng khẳng định:
- Tú Liên, ta thấy rõ rà ng, hắn bắn chết Ä‘Æ°Æ¡ng gia, còn muốn giết ta, ta thấy chuyện không tốt, lúc ấy cách má»™t Ä‘oạn, nghÄ© tá»›i không thể để cho hắn thá»±c hiện được, xoay ngÆ°á»i bá» chạy. Hắn Ä‘uổi theo phÃa sau ta, bắn má»™t mÅ©i tên trúng vai ta, nếu không phải ban đêm, hÆ¡n nữa ta trốn nhanh, chỉ sợ các ngÆ°Æ¡i chỉ có thể thấy thi thể của ta.
Trong lòng gã còn sợ hãi, khuôn mặt vẫn còn trà n đầy vẻ sợ hãi.
Khâu Anh Hà o cuối cùng tức giáºn nói:
- Tên súc sinh, hiện giỠhắn đi nơi nà o?
- Ta không biết.
Tôn Cối lắc đầu nói:
- Lúc đầu hắn còn Ä‘uổi phÃa sau ta, sau đó thì không thấy tung tÃch. Hắn bắn chết Ä‘Æ°Æ¡ng gia, lại bị ta trốn thoát, hiện giá» chắc chắn đã chạy trốn!
Khâu Anh Hà o trầm giá»ng nói:
- Hắn hẳn là còn chÆ°a chạy xa, má»i ngÆ°á»i trở vá» cưỡi ngá»±a, phân công Ä‘i tìm, nhất định phải tìm được tên súc sinh vô tình vô nghÄ©a kia!
Mã Tú Liên chợt nói:
- Cháºm đã!
Má»i ngÆ°á»i Ä‘ang muốn trở vá» cưỡi ngá»±a Ä‘uổi bắt Lang Oa, nghe Mã Tú Liên nói nhÆ° váºy, láºp tức Ä‘á»u quay đầu lại, liá»n thấy Mã Tú Liên nhìn chằm chằm Khâu Anh Hà o, đôi mắt rất lạnh:
- Khâu bá phụ, chất nữ có má»™t câu muốn há»i ngà i!
Khâu Anh Hà o láºp tức nói:
- Ngươi nói!
- Hôm nay ngà i tìm phụ thân, đã nói gì với hắn!
Mã Tú Liên cháºm rãi nói:
- Có chuyện nà y phải không?
Chuyện nà y rất nhiá»u ngÆ°á»i thấy, giữa trÆ°a, Ä‘á»™i ngÅ© nghỉ tạm, Khâu Anh Hà o quả tháºt Ä‘i tìm Mã ChÃnh NghÄ©a, hÆ¡n nữa nói chuyện má»™t hồi, nhÆ°ng rốt cuá»™c nói những gì ai cÅ©ng không biết.
Khâu Anh Hà o nhÃu mà y, há»i ngược lại:
- Tú Liên, lá»i nà y của ngÆ°Æ¡i có ý gì?
Mã Tú Liên vẫn nắm tay Mã ChÃnh NghÄ©a không buông, thanh âm vô cùng lạnh nhạt:
- Chất nữ chỉ muốn há»i má»™t câu, ngà i rốt cuá»™c tìm phụ thân nói cái gì?
Khâu Anh Hà o thở dà i:
- Tú Liên, phải chăng ngươi cảm thấy cái chết của sư huynh có liên quan tới ta?
Gã dừng má»™t chút, gáºt đầu nói:
- Äúng váºy, buổi trÆ°a ta quả tháºt Ä‘i tìm sÆ° huynh, cÅ©ng đã nói chuyện, nhÆ°ng… !
Gã dùng má»™t ánh mắt kỳ quái nhìn Mã Tú Liên, cháºm rãi nói:
- NhÆ°ng những lá»i kia không tiện nói vá»›i má»i ngÆ°á»i.
Sở Hoan luôn ở bên cạnh trầm ngâm không nói, lúc nà y rốt cuộc mở miệng nói:
- Bản quan nghÄ© không rõ má»™t việc, tối nay bão cát không nhá», Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia má»™t ngà y vất vả vì sao còn khuya khoắt rá»i trÆ°á»›ng má»™t mình tá»›i đây?
Äám khách lạc Ä‘Ã nghe váºy, Ä‘á»u vuốt cằm, có ngÆ°á»i nói:
- Äúng áºy, tại sao Ä‘Æ°Æ¡ng gia lại tá»›i đây má»™t mình?
Gã há»i Tôn Cối:
- Khi Ä‘Æ°Æ¡ng gia Ä‘i ra, ngÆ°Æ¡i có nhìn thấy có gì khác thÆ°á»ng?
Tôn Cối ngẫm nghĩ một chút, lắc đầu nói:
- Không có gì khác thÆ°á»ng, lúc đầu ta tưởng rằng chủ nhà chỉ là … chỉ là tìm má»™t chá»— Ä‘i vệ sinh má»™t chút, sau đó lại Ä‘i xa nhÆ° váºy, má»›i phát hiện chuyện không thÃch hợp.
- Nói nhÆ° váºy, Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia rá»i khá»i doanh địa tá»›i đây, có thể muốn gặp ngÆ°á»i nà o ở chá»— nà y.
Sở Hoan nhÃu mà y:
- NhÆ° váºy các vị có biết tối nay hắn có hẹn hay không?
Mã Tú Liên nhìn chằm chằm Khâu Anh Hà o:
- Khâu bá bá, hôm nay ngà i Ä‘i tìm phụ thân, chất nữ chÃnh là muốn há»i ngà i, phụ thân khuya khoắt tá»›i đây, có phải phó Æ°á»›c vá»›i ngà i hay không?
Sắc mặt Khâu Anh Hà o hÆ¡i khó coi, nghe ý tứ Mã Tú Liên, dÆ°á»ng nhÆ° cái chết của Mã ChÃnh NghÄ©a có liên quan tá»›i mình, gã cau mà y nói:
- Ta tìm sư huynh nói chuyện, nhưng cũng không hẹn hắn ra.
- Ngà i nói những gì với phụ thân?
Ãnh mắt Mã Tú Liên lạnh lùng.
Khâu Anh Hà o thản nhiên nói:
- Tú Liên chất nữ, ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± muốn ta nói rõ sao?
Mã Tú Liên nói:
- Không có chuyện gì không thể nói, giữa trÆ°a ngà i Ä‘i tìm phụ thân, buổi tối phụ thân má»™t mình rá»i doanh, chuyện nà y có phải rất trùng hợp hay không?
DÆ°á»›i ná»—i Ä‘au, giá»ng nói của nà ng vô cùng lạnh lùng.
Má»™t gã khách lạc Ä‘Ã Mã gia bên cạnh cảm thấy thái Ä‘á»™ Mã Tú Liên hÆ¡i không đúng, thấp giá»ng khuyên nhủ:
- Tú Liên, ngươi không nên hồ đồ, Khâu đương gia… Khâu đương gia sao có thể gây thương hại cho đương gia!
Khâu Anh Hà o lắc đầu cÆ°á»i nói:
- Không sao. Tú Liên, nếu ngÆ°Æ¡i há»i, nếu ta không nói, trái lại trong lòng có quá»·.
Gã dừng một chút, rốt cuộc nói:
- Hôm nay ta tìm sÆ° huynh, là vì hôn sá»± của ngÆ°Æ¡i và Minh Äạo!
NgÆ°á»i chung quanh Ä‘á»u ngẩn ra.
Mã Tú Liên cÅ©ng nhÃu mà y liá»…u, Khâu Anh Hà o đã nói:
- Tú Liên, ngÆ°Æ¡i hoà i nghi ta, nhÆ° váºy ta nói thẳng. Hôn sá»± của ngÆ°Æ¡i và Minh Äạo, rất nhiá»u năm trÆ°á»›c ta cùng sÆ° huynh định xuống, vốn tưởng rằng hôn sá»± nà y không có bất cứ vấn Ä‘á» gì, nhÆ°ng gần đây ta phát hiện không đúng, vốn chuyện nà y muốn đợi trở vá» bà n lại, nhÆ°ng hai ngà y nay ta cẩn tháºn suy nghÄ© má»™t chút, vẫn sá»›m Ä‘i nhắc nhở sÆ° huynh!
Khuôn mặt vốn tái nhợt của Mã Tú Liên lại cà ng tái hơn, miễn cưỡng nói:
- Lá»i nà y của ngà i có ý gì?
- Tuy rằng ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a qua cá»a, nhÆ°ng sÃnh lá»… Khâu gia chúng ta đã sá»›m Ä‘Æ°a qua, ngà y sinh tháng đẻ cÅ©ng đã trao đổi.
Khuôn mặt Khâu Anh Hà o lộ ra và i phần buồn bực:
- Nói trắng ra, ngÆ°Æ¡i đã là má»™t ná»a ngÆ°á»i Khâu gia chúng ta, cÅ©ng là ná»a con dâu ta, có má»™t số việc, ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể là m bá»™ nhÆ° không nhìn thấy.
Gã kêu lên:
- Minh Äạo, con Ä‘i ra!
Khâu Minh ÄÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng ở trong đám ngÆ°á»i, cÆ°á»i khổ Ä‘i ra. Khâu Anh Hà o chỉ và o Khâu Minh Äạo, nói vá»›i má»i ngÆ°á»i:
- Các vị huynh đệ, hôn sự hai nhà Khâu Mã, các vị không ai không rõ.
Gã láºp tức nghiêm khắc nhìn thẳng Mã Tú Liên:
- Tú Liên, ta há»i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i có từng coi mình là con dâu Khâu gia, ngÆ°Æ¡i có giữ được trung trinh vá»›i Minh Äạo?
Mã Tú Liên đứng dáºy, trong gió đêm, mái tóc tung bay, nà ng vừa Ä‘au Ä‘á»›n vừa phẫn ná»™:
- Vì sao ta phải coi mình là con dâu Khâu gia?
Nà ng liếc Khâu Minh Äạo, cÆ°á»i lạnh nói:
- Vì sao ta phải giữ đạo trung trinh vì hắn?
Khâu Anh Hà o thản nhiên nói:
- Nói nhÆ° váºy, chuyện kia là tháºt?
Gã nhìn chằm chằm Mã Tú Liên:
- NgÆ°Æ¡i đã hứa gả cho Khâu gia ta, nhÆ°ng nói váºy, lại có tÆ° tình vá»›i Lang Oa?
Lá»i vừa nói ra, vẻ mặt má»i ngÆ°á»i chung quanh láºp tức khác nhau, có má»™t số kinh ngạc, có má»™t số lắc đầu than nhẹ, ngÆ°á»i kinh ngạc phần lá»›n là khách lạc Ä‘Ã Khâu gia, mà ngÆ°á»i lắc đầu than nhẹ, phần lá»›n lại là khách lạc Ä‘Ã Mã gia.
Hôn sá»± của Mã Tú Liên và Khâu Minh Äạo, Lạc Nhạn trấn không ai không biết, nhÆ°ng Mã Tú Liên và Lang Oa lén tÆ° tình, lại không phải tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết, trong khách lạc Ä‘Ã Mã gia, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có má»™t số ngÆ°á»i nhìn ra manh mối, cÅ©ng không dám nhiá»u lá»i, hôm nay Khâu Anh Hà o bị Mã Tú Liên ép, nói chuyện nà y ra trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i.
Mã Tú Liên không hỠáy náy, thản nhiên nói:
- Äúng váºy, ta thÃch Lang Oa, thì sao?
- Chuyện liên quan thể diện hai nhà Khâu Mã, chẳng lẽ là chuyện nh�
Khâu Anh Hà o lạnh lùng nói:
- Già trẻ lá»›n bé Lạc Nhạn trấn, ngÆ°á»i nà o không biết hôn sá»± nà y? NgÆ°Æ¡i lại lén lút tÆ° tình vá»›i Lang Oa, nếu chuyện nà y là tháºt, khiến hai nhà ta là m sao tiếp tục lÆ°u lại Lạc Nhạn trấn?
Gã nhìn thi thể Mã ChÃnh NghÄ©a trên mặt đất, cháºm rãi nói:
- Việc nà y lúc trÆ°á»›c ta cÅ©ng không biết, lần nà y và o sa mạc, má»›i nghe nói việc nà y, nếu ta biết việc nà y, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên muốn tìm sÆ° huynh thảo luáºn, để tránh ngÆ°Æ¡i và Lang Oa mắc thêm lá»—i lầm, gây ra háºu quả không thể cứu vãn!
Mã Tú Liên cắn môi, máu tươi trên môi khiên môi nà ng đỠsẫm đáng sợ, rốt cuộc nói:
- Giữa trÆ°a ngÆ°Æ¡i tìm phụ thân, chÃnh là vì việc nà y?
- Váºy ngÆ°Æ¡i cho là còn có chuyện gì?
Khâu Anh Hà o cả giáºn nói:
- Cho rằng ta có lòng muốn hại sÆ° huynh? NghÄ© ta hẹn sÆ° huynh tá»›i nÆ¡i nà y? Tuy rằng Khâu Anh Hà o ta không phải ngÆ°á»i thông minh, cÅ©ng không phải kẻ ngu dốt, nếu quả tháºt có ý đồ xấu trong lòng, muốn hẹn sÆ° huynh ra, chẳng lẽ còn quang minh chÃnh đại cho các ngÆ°Æ¡i thấy? Lui má»™t bÆ°á»›c mà nói, cho dù ta hẹn sÆ° huynh đến nÆ¡i nà y, thì sao nà o? NgÆ°Æ¡i đừng quên, giết sÆ° huynh là Lang Oa, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i cảm thấy Khâu Anh Hà o ta liên thủ Lang Oa sát hại sÆ° huynh sao?
NgÆ°á»i bên cạnh nghe váºy, Ä‘á»u cảm thấy chuyện nà y không thể xảy ra.
Khâu Anh Hà o khua tay nói:
- Má»i ngÆ°á»i trÆ°á»›c nhìn chung quanh má»™t cái, xem có manh mối gì khác hay không.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u rút Ä‘ao, tản ra chung quanh, lục soát tìm ở gần đó.
Lúc nà y Mã Tú Liên suy sụp trên mặt cát, nhìn thi thể Mã ChÃnh NghÄ©a vẫn không nhúc nhÃch, nÆ°á»›c mắt không ngừng lăn xuống đất, nắm tay Mã ChÃnh NghÄ©a, Ä‘au Ä‘á»›n khóc ròng.
Khâu Anh Hà o thở dà i, tiến lên vá»— nhẹ vai Mã Tú Liên, thấp giá»ng nói:
- Tú Liên, Khâu bá bá không trách ngÆ°Æ¡i nghÄ© ngợi lung tung, trong lòng ngÆ°Æ¡i khổ sở, ta vô cùng rõ rà ng. Hiện giá» chúng ta phải là m là tìm được Lang Oa, biết rõ chân tÆ°á»›ng sá»± việc, Khâu bá bá cam Ä‘oan vá»›i ngÆ°Æ¡i, nếu quả tháºt đúng là Lang Oa sát hại sÆ° huynh, cho dù hắn chạy đến chân trá»i góc biển, ta cÅ©ng muốn bắt hắn trở vá», báo thù cho sÆ° huynh!
Bạch Hạt Tá» ghé sát bên ngÆ°á»i Sở Hoan, thấp giá»ng nói:
- Äại nhân, việc nà y là m sao bây giá»?
Sở Hoan nhìn chằm chằm thi thể Mã ChÃnh NghÄ©a, cau mà y, nhÆ° thoáng có suy nghÄ©.
Hắn cÅ©ng không có bất cứ cảm tình nà o vá»›i Mã ChÃnh NghÄ©a, Mã ChÃnh NghÄ©a bị hại, Sở Hoan cảm thấy kỳ quái, Lang Oa nhìn qua tháºt thà chát phác, trong lòng của hắn tháºt sá»± không tin Lang Oa là hung thủ.
NhÆ°ng Tôn Cối khăng khăng Lang Oa giết chết, hÆ¡n nữa nhìn bá»™ dạng cÅ©ng không giống nói dối, trong nà y rốt cuá»™c thế nà o, trong khoảng thá»i gian ngắn hắn quả tháºt nghÄ© không ra.
Hắn không biết chuyện mưu sát nà y có mang đến ảnh hưởng đối với sứ đoà n hay không.
Chuyện mÆ°u sát nà y, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên rất quái lạ, hiện giá» Sở Hoan Ä‘ang suy tÆ° hai vấn Ä‘á», má»™t là tại sao Lang Oa lại ra tay hạ sát Mã ChÃnh NghÄ©a, còn lại là tại sao Mã ChÃnh NghÄ©a lại tá»›i đây lúc ná»a đêm.
Hai Ä‘iểm nà y quá»· dị nhất, cÅ©ng khiến ngÆ°á»i ta nghÄ© không ra.
Khâu Anh Hà o thấy Sở Hoan ở bên yên lặng giống như đang suy nghĩ, đến gần nói:
- Sở đại gia, ngà i yên tâm, trÆ°á»›c khi xuất phát ta cÅ©ng đã nói, khách lạc Ä‘Ã cho dù sống chết, Ä‘á»u không có bất kỳ liên quan gì vá»›i sứ Ä‘oà n các ngà i, cho dù chỉ còn má»™t khách lạc Ä‘Ã , cÅ©ng sẽ dẫn các ngà i rá»i khá»i sa mạc.
Sở Hoan khẽ vuốt cằm, đúng lúc nà y lại nghe phÃa tây truyá»n đến má»™t thanh âm kêu lên:
- Má»i ngÆ°á»i tá»›i xem, chá»— nà y có đồ váºt… !
Thanh âm vừa kêu lên, Khâu Anh Hà o phản ứng đầu tiên, bÆ°á»›c nhanh tá»›i, Sở Hoan cÅ©ng ngẩn ra, Ä‘i theo bên kia, khoảng cách không phải quá xa, liá»n thấy hai gã khách lạc Ä‘Ã Ä‘ang ngồi xổm trên má»™t đống cát.
Khâu Anh Hà o và Sở Hoan tá»›i gần, thấy trên mặt cát kia, má»™t cá»c gá»— lá»›n bằng cánh tay dá»±ng thẳng, cá»±c kỳ bắt mắt trên bãi cái.
- Khâu đương gia, ngà i xem.
Một gã khách lạc đà đứng lên:
- Chúng ta tá»›i đây, liá»n nhìn thấy cá»c gá»— nà y dá»±ng thẳng ở đây, không biết là thứ gì!
Khâu Anh Hà o nhÃu mà y, hai tay cầm cá»c gá»— kia, thấp giá»ng rống, muốn rút cá»c gá»— nà y lên. Cá»c gá»— nà y bị chôn dÆ°á»›i cát má»™t Ä‘oạn khoảng bằng má»™t ngÆ°á»i, Khâu Anh Hà o phân phó:
- Mau Ä‘Ã o, xem thứ gì phÃa dÆ°á»›i!
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của ♎ Sói Ngây ThÆ¡
21-08-2013, 08:40 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Chương 493: Thân thế của Lang
Nhóm dịch: KoCo
Nguồn: Mê Truyện
Tốc Ä‘á»™ của hai gã khách lạc Ä‘Ã rất cháºm, bên cạnh láºp tức có ngÆ°á»i tiến lên há»— trợ, nhÆ°ng thủy chung không thấy bất cứ thứ gì, Khâu Anh Hà o nhÃu mà y, rốt cuá»™c nói:
- Không cần đà o, không có cái gì.
Gã vẻ mặt hoà i nghi, nắm tay nói:
- Vì sao nÆ¡i nà y lại có má»™t cây cá»c gá»—?
Sở Hoan Ä‘i tá»›i bên hố, ngồi xổm xuống nhìn, láºp tức lại nhìn cây cá»c gá»— kia, rốt cuá»™c há»i:
- Khâu đương gia, đây… đây có phải ký hiệu nà o đó hay không?
- Ký hiệu?
Khâu Anh Hà o ngẩn ra, hÆ¡i trầm ngâm, má»›i gáºt đầu nói:
- Cũng có thể, chỉ là … sa mạc mỠmịt nà y, đây là ký hiệu gì?
Sở Hoan đứng lên, nhìn xung quanh, cồn cát liên miên, trầm mặc má»™t lát, chợt nhìn vá» phÃa Tôn Cối trong đám ngÆ°á»i, há»i:
- Tôn Cối, ngÆ°Æ¡i nói là sau khi Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia rá»i doanh má»™t mình, vẫn Ä‘i tá»›i phÃa tây nà y?
Tôn Cối gáºt đầu nói:
- Vâng.
- Ngay từ đầu Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia không có phát hiện ngÆ°Æ¡i, khi hắn phát hiện các ngÆ°Æ¡i, liá»n ngừng lại, sau đó gá»i hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i ra?
Sở Hoan nhìn chằm chằm mắt Tôn Cối.
Tôn Cối đáp:
- Äúng váºy, ta cùng Lang Oa Tá» lo lắng an nguy của Ä‘Æ°Æ¡ng gia, cho nên vụng trá»™m Ä‘i theo, Ä‘i tá»›i chá»— kia Ä‘Æ°Æ¡ng gia bá»—ng nhiên dừng lại, gá»i chúng ta tá»›i.
- Nói cách khách, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không thể xác định nÆ¡i vừa rồi chÃnh là nÆ¡i Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia muốn tá»›i.
Sở Hoan há»i:
- Có phải hắn có thể Ä‘i tá»›i đó thì nháºn thấy các ngÆ°Æ¡i Ä‘i theo, cho nên không tiếp tục Ä‘i nữa, nhÆ°ng mục Ä‘Ãch hắn muốn tá»›i, không phải chá»— đó?
Tôn Cối sá»ng sốt, lắc đầu nói:
- Ta… ta không biết.
Khâu Anh Hà o dÆ°á»ng nhÆ° hiểu được cái gì, há»i:
- Sở đại gia, ý của ngà i là nói, nÆ¡i sÆ° huynh thá»±c sá»± muốn tá»›i chÃnh là nÆ¡i nà y, cá»c gá»— nà y… là ký hiệu sÆ° huynh muốn tá»›i?
Sở Hoan nói:
- Bản quan cũng không thể xác định, nhưng có khả năng nà y.
Khâu Anh Hà o ngạc nhiên há»i:
- Váºy ngÆ°á»i nà o chôn cá»c gá»— nà y?
- NgÆ°á»i nà y, có lẽ Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia quen biết.
Sở Hoan cháºm rãi nói:
- Chá»— cá»c gá»—, phải là ký hiệu nÆ¡i Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia tiến đén phó Æ°á»›c vá»›i ngÆ°á»i, chẳng qua hiện giá» Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia đã không còn, chỉ sợ chúng ta rất khó biết được rốt cuá»™c ai chôn cá»c gá»— ở nÆ¡i nà y!
Khâu Anh Hà o vẻ mặt nghiêm nghị, nhưng vẫn nghi ngỠnói:
- Khuya khoắt, sÆ° huynh lại hẹn gặp ngÆ°á»i nà o ở nÆ¡i nà y?
DÆ°á»ng nhÆ° gã nghÄ© đến cái gì, há miệng thở dốc, nhÆ°ng không lên tiếng, Sở Hoan đã há»i:
- Khâu đương gia nghĩ tới cái gì?
Khâu Anh Hà o lắc đầu nói:
- Không có.
Sở Hoan cÅ©ng không há»i tiếp, nhìn chung quanh, rốt cuá»™c nói:
- Khâu đương gia, chuyện đã xảy ra, tiếp theo chúng ta phải là m gì?
- Di thể của sÆ° huynh, phải phái ngÆ°á»i Ä‘Æ°a vá» Lạc Nhạn trấn.
Khâu Anh Hà o đáp:
- Sở đại gia, đây là việc tÆ° của khách lạc Ä‘Ã chúng ta, sẽ không ảnh hưởng tá»›i sứ Ä‘oà n má»i ngÆ°á»i, sáng sá»›m ngà y mai, tiếp tục xuất phát.
Äúng lúc nà y, có ngÆ°á»i chạy tá»›i từ bên kia, lá»›n tiếng kêu lên:
- Không tốt, không tốt, Mã cô nương muốn đi… !
Mặt Khâu Anh Hà o trầm xuống, bÆ°á»›c nhanh trở vá», đám ngÆ°á»i lại nhanh chóng trở vá», thấy được thi thể Mã ChÃnh NghÄ©a lẳng lặng nằm trên mặt cát, Mã Tú Liên không thấy tung tÃch, má»™t gã khách lạc đà đóng ở doanh trÆ°á»›ng chạy tá»›i, lo lắng nói:
- Khâu đương gia, Mã cô nương muốn đi, không ngăn cản được!
Khâu Anh Hà o giÆ¡ tay ôm lấy thi thể Mã ChÃnh NghÄ©a, đặt lên vai, nhanh chóng Ä‘i vá» doanh trÆ°á»›ng, thấy Mã Tú LÆ°Æ¡ng Ä‘ang cưỡi trên lÆ°ng ngá»±a, nÅ©ng nịu quát lá»›n, hai gã khách lạc Ä‘Ã Ä‘ang cản Ä‘Æ°á»ng nà ng.
Khâu Anh Hà o giao thi thể cho khách lạc Ä‘Ã bên ngÆ°á»i, tiến lên, phẫn ná»™ quát:
- Tú Liên, ngươi nổi điên cái gì?
- Ta muốn Ä‘i tìm Lang Oa Tá».
Mã Tú Liên nghiến răng nghiến lợi nói :
- Ta muốn há»i rõ rà ng, vì sao hắn phải sát hại phụ thân ? Ta muốn Ä‘Ãch thân giết hắn !
Khâu Anh Hà o nắm lấy dây cÆ°Æ¡ng, cả giáºn nói:
- Lúc nà y, ngÆ°Æ¡i tìm hắn ở nÆ¡i nà y? Sa mạc má» mịt, ngÆ°Æ¡i cứ mÆ¡ hồ Ä‘i tìm hắn nhÆ° váºy, còn chÆ°a tìm được hắn, chỉ sợ sẽ chết trong sa mạc. Cho dù ngÆ°Æ¡i tìm được hắn, thì sao nà o? Bản lÄ©nh của hắn Ä‘á»u do phụ thân ngÆ°Æ¡i truyá»n thụ, ngÆ°Æ¡i là địch thủ của hắn sao? Nếu hắn có thể giết chết sÆ° huynh, chẳng lẽ không thể giết ngÆ°Æ¡i?
- Váºy hãy để cho bị giết chết!
Nước mắt chưa khô của Mã Tú Liên lại thêm nước mắt mới:
- Ta nhất định phải tìm được hắn!
- Ngươi nói hồ đồ cái gì.
Khâu Anh Hà o lạnh lùng nói:
- Cha ngươi không còn, ta sẽ là phụ thân của ngươi, ta không thể trơ mắt nhìn ngươi chịu chết. Ngươi xuống đi, ta đáp ứng ngươi, thù của cha ngươi, nhất định phải báo.
Má»i ngÆ°á»i bên cạnh Ä‘á»u Ä‘i lên khuyên bảo.
Khâu Anh Hà o chỉ và o thi thể Mã ChÃnh NghÄ©a, nghiêm mặt nói:
- Thi cố cha ngÆ°Æ¡i chÆ°a lạnh, ngÆ°Æ¡i Ä‘i chịu chết nhÆ° váºy, đây là táºn đạo hiếu sao? Cha ngÆ°Æ¡i nuôi ngÆ°Æ¡i hai mÆ°Æ¡i năm, ngáºm đắng nuốt cay, ngÆ°Æ¡i chà đảm tÃnh mạng bản thân nhÆ° váºy, báo đáp cha ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế sao?
Mã Tú Liên nghe váºy, nằm trên lÆ°ng ngá»±a, khóc rống thất thanh.
- Tú Liên, ngươi trước nghỉ ngơi một chút.
Khâu Anh Hà o thấm thÃa nói:
- Cha ngÆ°Æ¡i không thể ở lại sa mạc, sáng sá»›m ngà y mai, ngÆ°Æ¡i mang theo khách lạc Ä‘Ã Mã gia, há»™ tốc thi thể cha ngÆ°Æ¡i vá» Lạc Nhạn trấn trÆ°á»›c. Chuyện Lang Oa Tá», ngÆ°Æ¡i giao cho Khâu bá bá, nếu không thể tìm được Lang Oa Tá», Khâu Bá Bá tuyệt đối không vá» Lạc Nhạn trấn!
Mã Tú Liên ngẩng đầu nói:
- Không, ta không quay vá», ta muốn tìm được hắn !
- Ngươi đứa nhỠnà y.
Khâu Anh Hà o lắc đầu thở dà i:
- Váºy cha ngÆ°Æ¡i là m sao bây giá»?
Gã cau mà y nói:
- Ban ngà y thá»i tiết nóng bức, di thể của cha ngÆ°Æ¡i… !
Gã không tiếp tục nói.
Mã ChÃnh NghÄ©a đã chết, nếu di thể ở lại sa mạc, sẽ hÆ° thối có mùi rất nhanh, chỉ có thể mau chóng chở vá».
Mã Tú Liên nắm chặt bà n tay trắng như phấn nói:
- Ta muốn là ngÆ°á»i đầu tiên nhìn thấy Lang Oa Tá», ta há»i hắn vì sao phải sát hại phụ thân. Khâu bá bá, di thể của phụ thân, ngà i… ngà i sắp xếp ngÆ°á»i Ä‘Æ°a vá», ta muốn Ä‘i theo má»i ngÆ°á»i cùng tìm Lang Oa Tá»!
Khâu Anh Hà o trầm mặc má»™t lát, thấy Mã Tú Liên vẻ mặt kiên quyết, cÅ©ng biết tÃnh tình cô nÆ°Æ¡ng nà y, thở dà i, khẽ vuốt cằm, gá»i khách lạc Ä‘Ã Mã gia tá»›i, thấp giá»ng dặn, khách lạc Ä‘Ã Mã gia vẻ mặt ảm đạm, im lặng không nói gì.
Chá» an bà i thá»a đáng, Khâu Anh Hà o nhìn thấy Sở Hoan Ä‘ang ngồi trên cát cách đó không xa, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang suy nghÄ© gì, Ä‘i tá»›i thở dà i:
- Sở đại gia, chuyện Ä‘á»™t nhiên không ngá», khiến Sở đại gia chấn kinh, tháºt không phải!
Sở Hoan thản nhiên cÆ°á»i, lắc đầu nói:
- Khâu đương gia quá lo lắng, bản quan cũng không chấn kinh.
- Váºy là tốt rồi!
Khâu Anh Hà o ngồi xuống bên ngÆ°á»i Sở Hoan, khẽ thở dà i:
- Sư huynh cùng ta có giao tình mấy chục năm, chúng ta cũng từng đi qua sa mạc vô số lần, lại không thể tưởng được chuyến đi nà y… !
Gã lắc đầu, hơi thương cảm.
Sở Hoan nhẹ giá»ng há»i:
- Khâu Ä‘Æ°Æ¡ng gia, ta luôn nghÄ© má»™t vấn Ä‘á», Lang Oa Tá» sát hại Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia, không thể không có lý do, nhÆ° váºy nguyên nhân Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia bị giết là ở đâu?
Khâu Anh Hà o nghiêm nghị nói:
- Ta cảm giác không phải lúc suy nghÄ© vấn Ä‘á» nà y! Tôn Cối cÅ©ng đã theo sÆ° huynh mÆ°á»i mấy năm, là m ngÆ°á»i thà nh tháºt tin cáºy, đổi lại ngÆ°á»i khách, ta chÆ°a chắc tin tưởng, nhÆ°ng Tôn Cối mà nói có lẽ không sai. Lang Oa Tá»â€¦ ta vẫn luôn cảm thấy đứa bé nà y vô cùng tháºt thà chất phác, là má»™t ngÆ°á»i thà nh tháºt, tháºt không thể tưởng được… !
Gã thở dà i một tiếng, trong mắt lộ ra vẻ bi phẫn.
- Lang Oa TỠrốt cuộc là ai ?
Sở Hoan thấp giá»ng nói :
- Nghe nói Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia vô cùng coi trá»ng hắn !
- Äúng là nhÆ° thế.
Khâu Anh Hà o gáºt đầu nói :
- Hai mÆ°Æ¡i mốt năm trÆ°á»›c, ta cùng sÆ° huynh còn chÆ°a có khách lạc Ä‘Ã của bản thân, khi đó cùng Ä‘i sa mạc vá»›i sÆ° phụ. Nhá»› rõ năm ấy trở vá» từ sa mạc, xuyên qua sa mạc, lúc sÆ° huynh tìm nÆ¡i Ä‘i vệ sinh, lúc hắn trở vá», nhìn thấy hắn bế má»™t đứa bé vá». Ai thấy cÅ©ng lạ, sa mạc có nhiá»u chim Æ°ng sói đất, theo lý thuyết má»™t đứa bé bị ném trong sa mạc, không tá»›i ná»a ngà y sẽ bị ăn thịt, nhÆ°ng sÆ° huynh lại nói, lúc nhìn thấy đứa bé nà y, lại nhìn thấy má»™t con sói đất Ä‘ang cho đứa bé nà y bú sữa… !
Sở Hoan cÆ°á»i nói:
- NhÆ° váºy xem ra, Lang Oa Tá» nà y còn là dị nhân.
- Lần đó, sÆ° huynh lấy tên cho đứa nhá» nà y, lúc đặt tên nói hắn uống sữa sói, liá»n gá»i Lang Oa Tá».
Khâu Anh Hà o nhớ lại nói:
- SÆ° huynh thu dưỡng Lang Oa Tá» bên ngÆ°á»i, hÆ¡n nữa chá» hắn lá»›n lên má»™t chút, liá»n truyá»n cho hắn bản lãnh, trên danh nghÄ©a là thầy trò, nhÆ°ng sÆ° huynh đối đãi vá»›i Lang Oa Tá» nhÆ° con ruá»™t, Lang Oa Tá» nà y cÅ©ng tÃnh thiên phú dị bẩm, cưỡi ngá»±a bắn tên há»c Ä‘á»u nhanh hÆ¡n ngÆ°á»i khác, lần trÆ°á»›c cÆ°á»›p tiêu ngà i cÅ©ng nhìn thấy, tuổi còn trẻ nhÆ°ng bổn sá»± được, trong khách lạc Ä‘Ã Mã gia, Lang Oa Tá» là khách lạc Ä‘Ã số má»™t dÆ°á»›i tay sÆ° huynh!
Sở Hoan khẽ vuốt cằm, ngà y đó cÆ°á»›p tiêu, thân thủ Lang Oa Tá» bà y ra, bất kể tà i bắn cung hay thuáºt cưỡi ngá»±a Ä‘á»u cá»±c kỳ cao, quả thá»±c không bình thÆ°á»ng.
- Chẳng qua Lang oa Tá» nà y có má»™t chá»— khiến ngÆ°á»i ta tiếc nuối, đúng là không nói chuyện.
Khâu Anh Hà o nói:
- Ta nhá»› rõ, sau khi sÆ° huynh thÆ° nháºn hắn, đứa bé nà y chÆ°a bao giá» khóc, lá»›n hÆ¡n má»™t chút, cÅ©ng không nói chuyện, tìm đại phu, má»›i biết được đầu lưỡi đứa bé nà y có vấn Ä‘á», không thể nói chuyện, là má»™t ngÆ°á»i câm!
- Câm sao?
Thân thể Sở Hoan chấn động, hơi kinh ngạc nói:
- Khâu Ä‘Æ°Æ¡ng gia, ngà i nói Lang Oa Tá» là … là ngÆ°á»i câm?
Sở Hoan trong mắt Khâu Anh Hà o vẫn luôn vô cùng bình tÄ©nh, vui mừng không lá»™ sắc, giá» phút nà y phản ứng của Sở Hoan dÆ°á»ng nhÆ° hÆ¡i đặc biệt, khẽ vuốt cằm nói:
- Äúng váºy, là ngÆ°á»i câm!
- Hóa ra là câm điếc.
Sở Hoan lầm bầm, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang suy nghÄ© cái gì, nhÆ°ng rất nhanh liá»n tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói :
- Trên trá»i cho hắn má»™t thứ gì đó, cÅ©ng thu của hắn má»™t thứ gì đó, có lẽ hắn có thiên phú cưỡi ngá»±a bắn tên, cho nên ông trá»i má»›i không cho hắn nói chuyện.
Khâu Anh Hà o kỳ quái liếc Sở Hoan má»™t cái, chợt nghe Sở Hoan há»i:
- Khâu đương gia cảm thấy Tôn Cối nà y rất đáng tin?
- Chẳng lẽ Sở đại gia cảm thấy có chỗ gì không đúng sao?
Khâu Anh Hà o láºp tức há»i.
Sở Hoan lắc đầu, cÆ°á»i nói:
- CÅ©ng không phải cảm thấy có gì không đúng. Tuy nói trÆ°á»›c khi xuất phát Khâu Ä‘Æ°Æ¡ng gia đã nói, sống chết của khách lạc Ä‘Ã không liên quan tá»›i sứ Ä‘oà n, nhÆ°ng việc của Mã gia dù sao cÅ©ng là vì há»™ tống sứ Ä‘oà n, trong lòng bản quan vẫn vô cùng áy náy, cÅ©ng muốn biết Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia rốt cuá»™c vì sao lại bị Lang Oa Tá» giết chết. Lá»i Tôn Cối nói có lẽ không sai, chẳng qua Khâu Ä‘Æ°Æ¡ng gia có thể má»™t mình tìm hắn há»i lại, xem có quên cái gì hay không?
Khâu Anh Hà o ngẫm nghĩ một chút, mới nói:
- Sở đại gia yên tâm, chuyện nà y ta sẽ Ä‘iá»u tra.
Gã đứng lên nói:
- Sáng sớm ngà y mai còn phải khởi hà nh, Sở đại gia sớm đi nghỉ đi!
Gã chắp tay rá»i Ä‘i.
Khâu Anh Hà o lui ra, Bạch hạt Tá» lại tá»›i, ngồi xuống bên ngÆ°á»i Sở Hoan, Sở Hoan há»i:
- Bạch huynh còn chưa ngủ sao?
- Äại nhân, ta có mấy câu không biết có nên nói hay không.
Bạch Hạt Tá» vẻ mặt ngÆ°ng trá»ng.
Sở Hoan cÆ°á»i nói:
- Bạch huynh với ta còn có gì e dè sao?
Bạch Hạt TỠngẫm nghĩ một chút, rốt cuộc nói:
- Äại nhân, lần nà y Mã ChÃnh NghÄ©a tiến và o sa mạc, là bản thân hắn chủ Ä‘á»™ng muốn Ä‘i, Ä‘á»™ng cÆ¡ đã khiến ngÆ°á»i ta vô cùng hoà i nghi, không nói đến hắn rốt cuá»™c vì sao mà chết, nhÆ°ng khuya khoắt má»™t mình rá»i doanh trại gặp mặt ngÆ°á»i khách, Ä‘iá»u nà y vô cùng kỳ quái!
Sở Hoan khẽ vuốt cằm, nhÆ° thoáng suy nghÄ©, láºp tức nhẹ giá»ng há»i:
- Bạch huynh có cách nhìn gì?
- Cách nhìn không dám.
Bạch Hạt TỠlắc đầu nói:
- Chẳng qua cảm thấy chỉ sợ Mã ChÃnh NghÄ©a có bà máºt trong ngÆ°á»i. Ta luôn nghÄ©, đêm hôm khuya khoắt, Mã ChÃnh NghÄ©a rốt cuá»™c muốn Ä‘i gặp ngÆ°á»i nà o?
Sở Hoan nói:
- Sa mạc má» mịt, khó thấy bóng ngÆ°á»i, tháºt sá»± Ä‘oán không ra hắn Ä‘i gặp ngÆ°á»i nà o.
Bạch Hạt Tá» muốn nói lại thôi, rốt cuá»™c thấp giá»ng nói:
- Äại nhân, sa mạc má» mịt, tuy rằng khó tìm vết chân, nhÆ°ng… trong sa mạc còn có cÆ°á»›p sa mạc!
- Cướp sa mạc?
Sở Hoan cau mà y nói:
- à của Bạch huynh, chẳng lẽ nói Mã ChÃnh NghÄ©a ná»a đêm muốn Ä‘i hẹn gặp, là cÆ°á»›p sa mạc sao?
Bạch Hạt TỠvội nói:
- Ta cÅ©ng chỉ nói báºy mà thôi, không chÃnh xác, đại nhân nghe qua là tốt rồi.
Sở Hoan ngẫm nghĩ một chút, mới nói:
- Bạch huynh nói nhÆ° váºy, cÅ©ng không phải không có khả năng, Mã ChÃnh NghÄ©a là khách quen trong sa mạc, hiểu rất rõ sa mạc, chúng ta Ä‘Æ°a mắt nhìn, cát bụi má» mịt khó phân biệt thú gì, nhÆ°ng há» lại không giống.
- Cho nên ta má»›i cảm thấy Mã ChÃnh NghÄ©a hÆ¡i bất thÆ°á»ng, hắn thà rằng cÆ°á»›p tiêu cÅ©ng muốn tiến và o sa mạc, Ä‘á»™ng cÆ¡ hiển nhiên không Ä‘Æ¡n giản.
Bạch Hạt Tá» thấp giá»ng nói:
- Biết ngÆ°á»i biết mặt không biết lòng, dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘i Mã ChÃnh NghÄ©a không tiếp xúc vá»›i chúng ta, chúng ta khó hiểu lòng hắn, chẳng qua Ä‘á»™i ngÅ© chúng ta Ä‘á»u là hà ng hóa vô giá, có không Ãt ngá»i chÆ°a chắc sẽ không Ä‘á»™ng tâm.
Sở Hoan sá» lên cằm, thấp giá»ng nói:
- Chẳng lẽ Mã ChÃnh NghÄ©a đã âm thầm cấu kết cÆ°á»›p sa mạc, muốn cÆ°á»›p hà ng hóa của chúng ta?
Bạch Hạt TỠlắc đầu nói:
- Chuyện không rõ, quả tháºt không dá»… Ä‘oán. Chẳng qua Mã ChÃnh NghÄ©a vừa chết, hắn rốt cuá»™c có tâm tÆ° gì, ai cÅ©ng không biết.
Sở Hoan cÆ°á»i cÆ°á»i, ngẩng đầu nhìn bầu trá»i đêm, lúc nà y bão cát đã ngừng, đêm yên tÄ©nh rét lạnh, trăng trên trá»i sáng ngá»i, hắn vá»— vai Bạch Hạt Tá», nói:
- Bạch huynh, có chuyện, tháºt sá»± phải kÃnh nhá» huynh Ä‘i là m.
Bạch Hạt Tá» láºp tức nói:
- Äại nhân có lệnh, cứ việc phân phó.
Sở Hoan ghé sát qua, thấp giá»ng nói nhá» bên tai Bạch Hạt Tá», Bạch hạt Tá» khẽ vuốt cằm nói:
- Äại nhân yên tâm, ta sẽ Ä‘i ngay bây giá».
- Ta an bà i ngÆ°á»i cho huynh.
Sở Hoan thấp giá»ng nói :
- Lúc rá»i Ä‘i, không được kinh Ä‘á»™ng bất cứ kẻ nà o, má»i ngÆ°á»i nhất định phải cẩn tháºn, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, ta sẽ lÆ°u lại ký hiệu cho má»i ngÆ°á»i !
Bạch Hạt Tá» chắp tay đồng ý, hai ngÆ°á»i đứng dáºy, Ä‘i và o doanh địa.
Äợi Sở Hoan trở lại doanh địa, đã qua giá» tý, hắn cÅ©ng không cảm thấy buồn ngủ, hai tay chắp sau lÆ°ng, Ä‘i tá»›i Ä‘i lui trong doanh địa, liên tục nhìn vá» phÃa khách lạc Ä‘Ã , dÆ°á»ng nhÆ° đầy bụng tâm sá»±.
Äá»™t nhiên, Sở Hoan dừng bÆ°á»›c, nhÃu mà y, nhìn má»™t chá»—, thấy má»™t bóng ngÆ°á»i Ä‘ang cháºm rãi Ä‘i tá»›i, dÆ°á»›i ánh trắng, bóng ngÆ°á»i kia có vẻ vô cùng cô Ä‘Æ¡n.
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của ♎ Sói Ngây ThÆ¡
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu sa mac nhat hung , áðèòíè , dekdodc , gia khong lich su , gia khong lich su sa mac , giá không lịch sá» , há»· sủng sinh kiêu , hoac sac sinh kieu , hoac sac sinhhieu , hoat sac sinh kieu , hoạt sắc sinh kiêu , kich tinh uot at , ñòàòü , prc quoc sac sinh kieu , qouc sac sinh kieu , quôc sac sinh kiêu , quá»c sẮc sinh kiÊu , quốc sắc , quốc sắc sinh kiêu , quốc sắc sinh kiá»u , quoc sac kieu sinh , quoc sac kieu sinh 733 , quoc sac sinh keu , quoc sac sinh keu q 9 , quoc sac sinh kiêu vn , quoc sac sinh kieu , quoc sac sinh kieu 1047 , quoc sac sinh kieu 4 , quoc sac sinh kieu 4eu , quoc sac sinh kieu full , quoc sac sinh kieu prc , quoc sac sinh lieu , quoc sac thien kieu , quoc sac tuu lau 4vn , quoc sach sinh kieu , quoc sach sinh kieu 4vn , quoc sắc sinh kiêu , sa mac nhât hung , sa mạc nhất hùng , sac sinh kieu con , tac gia sa mac 4vn , tác giả sa mạc , truyen gia khong linh su , truyen sa mac nhat hung , æèçíü