12-08-2012, 12:30 AM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Cổ Äạo Kinh Phong
Quyển 23: Hải Tâm Chi Lữ
ChÆ°Æ¡ng 480: Hoà n Ä‘Ã m thâm xá».
Tác giả: Cổ Äạo Kinh Hồng
Dịch giả: mts86vt
Nguồn: TTV
Sở Phong vẫn lặn xuống táºn cùng đáy đầm, cá»— chân nguyên tiá»m ẩn trong cÆ¡ thể hắn bắt đầu chống đỡ không được áp lá»±c bên ngoà i. Hắn cố nén ná»—i Ä‘au Ä‘á»›n sắp bị ép tá»›i nứt ra, vẫn lặn xuống phÃa dÆ°á»›i. Hắn hÃt thở cà ng lúc cà ng khó khăn, ý thức cÅ©ng bắt đầu không rõ, tay chân cháºm rãi dừng lại, sau đó cả ngÆ°á»i thẳng băng rÆ¡i xuống táºn cùng đáy đầm. . .
Thiên Ma Nữ đứng bên thủy Ä‘Ã m tại thạch thất ở dÆ°á»›i má»m đá Thái Thạch, lẳng lặng nhìn đầm nÆ°á»›c má»™t mà u xanh biếc trÆ°á»›c mắt, vẫn là mái tóc dà i cùng đôi mắt cô Ä‘á»™c.
Khóe miệng nà ng bá»—ng nở má»™t nụ cÆ°á»i, bởi vì nà ng thấy được đầm nÆ°á»›c dâng lên má»™t vòng sóng gợn, giống hệt nhÆ° trÆ°á»›c đây, sau đó sẽ có má»™t lam sam thiếu niên từ từ tung lên từ mặt đầm, vẫn là vết chỉ ngân nhà n nhạt đó, vẫn là thanh Cổ trÆ°á»ng kiếm Ä‘eo sau lÆ°ng, trên mặt vẫn là dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i ngây thÆ¡, là Sở Phong.
Sở Phong nằm mÆ¡ cÅ©ng không nghÄ© đến, táºn cùng của thủy Ä‘Ã m xoay tròn nà y chÃnh là lối Ä‘i thông tá»›i thủy Ä‘Ã m tại thạch thất dÆ°á»›i má»m đá Thái Thạch xa mấy nghìn dặm, hắn cà ng không ngỠđược lúc nà y Thiên Ma Nữ Ä‘ang đứng bên bỠđầm nÆ°á»›c nhìn mình, khóe miệng còn nở nụ cÆ°á»i, tình cảnh nà y tháºt quen thuá»™c biết bao.
Hắn đạp sóng từng bÆ°á»›c má»™t Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Thiên Ma Nữ, kèm theo nụ cÆ°á»i ngây thÆ¡, hà i lòng nhất. Thiên Ma Nữ vẫn bất Ä‘á»™ng, nà ng chỉ mỉm cÆ°á»i nhìn hắn, tá»±a nhÆ° má»™t pho tượng đá.
Hắn Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c ngÆ°á»i Thiên Ma Nữ, Ä‘Æ°a tay ôm vá» phÃa trÆ°á»›c má»™t cái. NhÆ°ng mà , bóng hình Thiên Ma Nữ lại vỡ vụn ra từng mảnh bay Ä‘i, rồi tan biến thà nh vô hình.
- Thiên Ma Nữ --
Sở Phong hô to má»™t tiếng rồi thoáng chốc tỉnh lại, xung quanh vẫn má»™t mà u tối Ä‘en, cả ngÆ°á»i mình Ä‘ang rÆ¡i nhanh xuống táºn sâu đáy đầm, áp lá»±c nÆ°á»›c kinh khủng muốn ép ngá»±c hắn vỡ tan.
- Sở công tỠ--
Äúng lúc nà y, hắn bá»—ng nghe được từ trên mặt truyá»n đến má»™t tiếng la, là tiếng la của Lan Äình, giống nhÆ° là từ bên ngoà i truyá»n đến, lại giống nhÆ° vang lên từ đáy lòng.
Chẳng lẽ Lan Äình cÅ©ng không bị rÆ¡i và o đầm nÆ°á»›c nà y? Hắn vá»™i và ng xoay ngÆ°á»i bÆ¡i lên trên, tuy nhiên đầm nÆ°á»›c lại có má»™t cá»— hấp lá»±c quá»· dị thần bÃ, chỉ cần rÆ¡i và o trong đầm nÆ°á»›c thì chỉ có thể bị nó thôn phệ và o táºn cùng đáy đầm. Sở Phong liá»u mạng vùng vẩy tay chân, nhÆ°ng cả ngÆ°á»i vẫn bị nuốt xuống dÆ°á»›i, hắn cà ng cố sức thì bị nuốt xuống dÆ°á»›i cà ng nhanh.
Hắn bắt đầu choáng đầu hoa mắt, ý thức lại trở nên mÆ¡ hồ, nhÆ°ng hai tay hắn vẫn vô ý thức liá»u mạng vung vẩy. Tay phải hắn còn nắm thanh Ngá»c chủy thủ kia, trong mê loạn hắn vung lưỡi dao cắt lên cổ tay trái má»™t cái, cảm giác Ä‘au nhức liá»n truyá»n đến, Ä‘au nhức khiến cho hắn thoáng chốc thanh tỉnh, nhÆ°ng lại cà ng vùng vẫy mạnh hÆ¡n. Mà lúc nà y thanh Cổ trÆ°á»ng kiếm Ä‘ang cắm bên bỠđầm nÆ°á»›c ở phÃa trên Ä‘á»™t nhiên nhấp nhoáng từng vòng văn quang, kèm vá»›i từng tiếng oong oong có vẻ vô cùng bất an.
Tiểu Tinh Vệ bay tá»›i bay lui vòng quanh mặt đầm, quay vá» chÃnh giữa thủy Ä‘Ã m kêu chÃp chÃp liên hồi, và i lần cúi ngÆ°á»i xông vá» phÃa đầm nÆ°á»›c nhÆ°ng lại không dám nhảy và o, rất nôn nóng bất an.
Sở Phong mắt thấy sắp bị hút và o táºn cùng đầm nÆ°á»›c, đúng lúc nà y, má»™t tia máu tÆ°Æ¡i bắn ta từ cổ tay hắn, vô thanh vô tức nhá» xuống táºn cùng đáy đầm, đầm nÆ°á»›c thoáng chốc biến thà nh mà u Ä‘á» tÆ°Æ¡i âm u. Äầm nÆ°á»›c bắt đầu xoay cháºm hÆ¡n, hấp lá»±c Ä‘á»™t nhiên biến mất. Sở Phong liá»n vùng thoát khá»i vòng xoáy dẫn, tá»±a nhÆ° mÅ©i tên lao thẳng lên trên. . .
- Ào!
Hắn bay ra khá»i mặt đầm, rÆ¡i xuống bên bá», miệng thở hổn hển nhÆ° trâu, giống nhÆ° má»›i chạy thoát ra khá»i từ địa ngục.
Tiểu Tinh Vệ thấy Sở Phong thoát khá»i đầm nÆ°á»›c, hÆ°ng phấn đến ná»—i bay vòng quanh hắn kêu 'chÃp chÃp chÃp chÃp' liên hồi, không ngừng dùng đầu, dùng miệng, dùng gáy, dùng cánh ma sát khuôn mặt Sở Phong, kinh hỉ không ngá»›t.
Sở Phong thở hổn hển một hồi rồi vỗ vỗ đầu nó:
- Tiểu Tinh Vệ, là m ngÆ°á»i phải lo lắng má»™t hồi rồi, xin lá»—i nhé.
- ChÃp!
Tinh Vệ kêu má»™t tiếng bên tai hắn, chấn cho đầu Sở Phong kêu ông má»™t tiếng, hình nhÆ° Ä‘ang trách cứ hắn không nên nhảy xuống đầm nÆ°á»›c. Sở Phong quay đầu lại nhìn chút đầm nÆ°á»›c, hiện tại đầm nÆ°á»›c nà y ngoại trừ má»™t mà u xanh âm u, còn lá»™ ra mà u Ä‘á» sáºm, cà ng thêm cổ quái.
- Sở công tỠ--
Bá»—ng truyá»n đến má»™t tiếng la. Sở Phong báºt ngÆ°á»i dáºy và chạy vá»™i ra khá»i rừng cây, chá»›p mắt đã Ä‘i tá»›i bỠđảo, thấy được hai bóng hình thon thon Ä‘ang đứng ở cạnh hòn nham thạch nhô lên mặt biển, ngÆ°á»›c mắt ngóng trông vá» hải vá»±c mênh mông phÃa trÆ°á»›c, mà sóng biển thì Ä‘ang vá»— vá» từng đợt và o hòn nham thạch dÆ°á»›i chân há», khiến bá»t biển vá»t lên bắn tung tóe.
Là công chúa và Thượng Quan Lan Äình. Mái tóc tuyết trắng của công chúa Ä‘ang phất phÆ¡ tung bay trong hà ng nghìn bá»t sóng, mà Lan Äình vá»›i bá»™ bạch y trÆ°á»ng bà o thì thÆ°á»›t tha trÆ°á»›c cÆ¡n gió biển hiu hiu, tháºt là vẻ đẹp tạo hóa của thiên địa.
Sở Phong nhìn ngây ngÆ°á»i, bất giác đứng khá»±ng tại chá»—. Lúc nà y, sóng biển vốn Ä‘ang êm ả Ä‘á»™t nhiên dâng lên cuồn cuá»™n, sóng lá»›n vá»— mạnh tá»›i bá» trÆ°á»›c ngÆ°á»i công chúa và Lan Äình, chỉ nghe thấy má»™t tiếng nổ ầm vang lên, má»™t con sóng lá»›n kÃch lên cao táºn trá»i, nhÆ° muốn cuốn phăng hai ngÆ°á»i mang Ä‘i.
- Cẩn tháºn!
Sở Phong kinh hoảng la lên, rồi tung ngÆ°á»i rÆ¡i xuống hòn nham thạch, duá»—i hai tay ôm chặt lấy hai ngÆ°á»i và o trong lòng.
- Ào à o!
Con sóng thoáng cái đã cuốn qua, đánh và o trên mặt Sở Phong, Sở Phong không há» Ä‘á»™ng Ä‘áºy. Công chúa và Lan Äình còn chÆ°a hết kinh hồn, Ä‘á»™t nhiên thấy ngÆ°á»i bảo vệ mình chÃnh là Sở Phong thì vừa mừng vừa sợ, má»™t ngÆ°á»i gá»i "Sở đại ca", má»™t ngÆ°á»i kêu "Sở công tá»", kÃch Ä‘á»™ng không ngá»›t.
- Sao hai ngÆ°á»i lại đứng ở đây, không sợ bị sóng cuốn Ä‘i hả!
Sở Phong có hÆ¡i trách cứ nói má»™t câu, tiếp theo tung ngÆ°á»i vá» sau, mang theo Lan Äình và công chúa bay khá»i hòn nham thạch, trở xuống trên bá».
Công chúa kinh hỉ nói:
- Sở đại ca, sao ngươi tìm được chúng ta?
Sở Phong mở bà n tay ra, lòng bà n tay đang nắm một sợi tóc tuyết trắng.
- Là Tinh Vệ ngáºm đến cho ta.
- Tinh Vệ?
- ChÃnh là con chim tÆ°á»›c nà y.
Sở Phong vẫy tay một cái, Tinh Vệ bèn bay xuống lòng bà n tay hắn.
Công chúa vỗ vỠbộ lông của Tinh Vệ:
- Thì ra Sở đại ca đã đặt tên cho nó.
Lan Äình nói:
- 'Tinh Vệ ngáºm cây lấp biển', linh tÃnh con chim nà y có thể so vá»›i Tinh Vệ, tiếng kêu cÅ©ng nhÆ° Tinh Vệ.
Sở Phong há»i:
- Công chúa, sao nà ng biết dùng tóc để báo cho ta biết?
Công chúa nói:
- Vẫn là Lan tá»· tá»· thông minh, tá»· ấy thấy Tinh Vệ bá»—ng nhiên bay tá»›i, cứ mổ lấy tóc của ta, tá»· ấy liá»n Ä‘oán được và i Ä‘iá»u, liá»n bảo ta nhổ lấy má»™t sợi để cho Tinh Vệ ngáºm Ä‘i, quả nhiên Sở đại ca đã tá»›i rồi.
Lan Äình cÆ°á»i nói:
- Äây cÅ©ng may nhá» công chúa chịu cho đấy chứ.
Xem ra Lan Äình đã biết thân pháºn của công chúa, hÆ¡n nữa quan hệ giữa hai ngÆ°á»i cÅ©ng khá tốt.
Sở Phong há»i:
- Vừa rồi rõ rà ng ta đã Ä‘i quanh đảo nà y và i vòng, sao không thấy hai ngÆ°á»i?
Công chúa nói:
- Lúc trÆ°á»›c có má»™t con thuyá»n lá»›n Ä‘i ngang qua, chÃnh là chiến thuyá»n Äông Doanh kia, chúng ta sợ bị phát hiện nên trốn và o rừng cây. . .
- Thì ra hai ngÆ°á»i trốn và o rừng cây. Chao ôi!
Sở Phong bỗng nhiên vỗ đầu:
- Ngu tháºt! Nếu ta gá»i hai tiếng thì hai ngÆ°á»i không phải Ä‘i ra rồi sao, là m chạy lung tung và i vòng, ngu tháºt!
Lan Äình cÆ°á»i nói:
- Sở công tỠkhông ngu chắc cũng bị mình vỗ cho thà nh ngu rồi!
Sở Phong nói:
- Äúng rồi, sao chúng ta bị lạc nhau váºy?
- Công tỠkhông nhớ à ?
Sở Phong vỗ đầu:
- Ta chỉ nhá»› chúng ta Ä‘ang ở trên thuyá»n của Äoạn đại Ä‘Æ°Æ¡ng gia thì có đạn pháo bay tá»›i, chỉ nghe được má»™t tiếng ầm, chuyện sau đó thì không nhá»› gì nữa.
Công chúa nói:
- Lúc đó có má»™t quả đạn pháo rÆ¡i xuống bên cạnh chúng ta, Sở đại ca má»™t tay ôm lấy ta và Lan tá»· tá»·, dùng ngÆ°á»i bảo vệ chúng ta, sau đó chúng ta cùng bị đánh rÆ¡i xuống nÆ°á»›c. Ta và Lan tá»· tá»· không có việc gì, nhÆ°ng lúc đó Sở đại ca bị ngất xỉu, bất tỉnh nhân sá»±. Bên cạnh vừa may có má»™t tấm ván gá»— rÆ¡i xuống, ta và công chúa liá»n đỡ Sở đại ca bò lên tấm ván gá»—. Äạn pháo thì cứ rÆ¡i xuống bên ngÆ°á»i chúng ta, ta và Lan tá»· tá»· rất sợ, cho rằng chết chắc tháºt rồi, đúng lúc nà y, ngoà i khÆ¡i Ä‘á»™t nhiên nổi lên sóng biển và gió bão rất lá»›n, mang theo tiếng sấm rồi mÆ°a xối xả rÆ¡i xuống. Ta và Lan tá»· tá»· nắm lấy Sở đại ca, vùng vẫy má»™t hồi lâu nhÆ°ng vẫn bị tách ra, ta và Lan tá»· tá»· trôi tá»›i hòn đảo nà y, nhÆ°ng không thấy Sở đại ca đâu, rất sợ huynh sẽ. . .
Sở Phong cÆ°á»i ha ha nói:
- Không cần sợ! Chỉ cần ta ở trong nÆ°á»›c thì không thể chết Ä‘uối được. Äáng tiếc lúc đó ta hôn mê, bằng không sẽ để hai ngÆ°á»i kiến thức má»™t chút bản lÄ©nh đạp sóng phi hoa của ta, bảo đảm hai ngÆ°á»i sẽ được mở rá»™ng tầm mắt!
Công chúa cÆ°á»i nói:
- Còn cÆ°á»i nữa. Lúc đó huynh bị chấn cho hôn mê, còn cố ôm ta và Lan tá»· tá»·, là m hại chúng ta tốn hết sức má»›i cạy tay của huynh ra được, bị uống không biết bao nhiêu nÆ°á»›c biển.
Sở Phong chá»t lên chóp mÅ©i của nà ng má»™t cái:
- Thảo nà o sau khi ta tỉnh lại thì không thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy, cả ngÆ°á»i Ä‘au Ä‘á»›n, thì ra là bị hai ngÆ°á»i lôi kéo!
Lan Äình há»i:
- Sở công tá», ngÆ°Æ¡i bị chấn không nhẹ, hiện tại thế nà o?
Sở Phong liá»n vÆ°Æ¡n tay phải ra, vén lên ống tay áo:
- Y TỠcô nương, mau bắt mạch cho ta, xem có việc gì không?
Lan Äình quả nhiên vÆ°Æ¡n ngón tay khoát lên cổ tay hắn, tỉ mỉ xem má»™t hồi, kinh ngạc nói:
- NgÆ°Æ¡i không chỉ không có việc gì, trong cÆ¡ thể còn trà n ngáºp sinh cÆ¡, có má»™t cổ khà váºn rất linh Ä‘á»™ng, tháºt khiến ngÆ°á»i kinh ngạc.
Sở Phong nói:
- Chẳng lẽ là do mớ trái cây và cỠkia?
Thế là hắn kể lại việc sau khi tỉnh lại, Tinh Vệ bay qua bay lại ngáºm trái cây và cá» vá» cho mình.
Công chúa ngạc nhiên nói:
- Má»› trái cây và cỠđó có kỳ hiệu nhÆ° váºy tháºt sao?
Sở Phong nói:
- Äừng có nói đến đống cỠđó nữa, khó ăn muốn chết, còn khó ăn hÆ¡n cả thuốc của Y Tá» cô nÆ°Æ¡ng gấp trăm lần, nếu không phải bị nó dòm mãi thì ra đã ói ra rồi!
Tinh Vệ láºp tức ghé và o lá»— tai hắn kêu chÃp má»™t tiếng, chấn cho đầu hắn lắc lÆ°, công chúa và Lan Äình không khá»i báºt cÆ°á»i.
Lan Äình nói:
- Ãn theo công tá» nói, ba cây cá» kia rất có thể là TỠô tam chu thảo!
- TỠô tam chu thảo?
- TỠô tam chu thảo chia là m tÃm Ä‘á», tÃm Ä‘en và đen, loại sau đắng gấp trăm lần loại trÆ°á»›c. Nếu nhÆ° chỉ ăn má»™t loại thì cÅ©ng không có gì đặc biệt, nếu nhÆ° ăn cả ba loại thì sẽ có công hiệu thần kỳ.
Sở Phong vá»™i há»i:
- Có công hiệu thần kỳ gì?
Lan Äình nói:
- Việc nà y ta cÅ©ng không rõ lắm, bởi vì ngÆ°á»i có thể đồng thá»i đạt được ba loại cá» nà y thì thế gian hiếm thấy, tuy nhiên sách cổ quả thá»±c có ghi lại nhÆ° váºy. Ta thấy quả mà u đỠđó cÅ©ng nhất định không tầm thÆ°á»ng.
Sở Phong cÆ°á»i nói:
- Quả đó tháºt ra ăn rất ngon. Sá»›m biết thì ta sẽ giữ lại cho hai ngÆ°á»i mấy quả rồi, Ä‘á»u do cái miệng tham ăn nà y của ta hết.
Vừa nói vừa đánh cái miệng của mình một cái.
Lan Äình cÆ°á»i nói:
- Ta thấy cho dù công tỠcố ý muốn giữ lại mấy trái, nhưng cái bụng của công tỠkhẳng định cũng không đồng ý đâu.
Công chúa mÃm môi cÆ°á»i:
- Lan tỷ tỷ nói rất đúng.
Sở Phong há»i Lan Äình:
- Y Tá» cô nÆ°Æ¡ng, vừa rồi có phải là cô Ä‘ang gá»i tên tôi không?
Lan Äình lắc đầu.
Sở Phong nghi hoặc:
- Không có sao? Sao tôi lại hình nhÆ° nghe được cô Ä‘ang gá»i tên tôi?
Công chúa cÆ°á»i nói:
- Lan tá»· tá»· không gá»i ra tiếng, nhÆ°ng trong lòng lại gá»i tên Sở đại ca không dÆ°á»›i trăm nghìn lần đâu.
Lan Äình không lên tiếng. Sở Phong nhá»› tá»›i cái hòm thuốc ở bên bỠđầm nÆ°á»›c, hắn cÆ°á»i há»i:
- Vừa rồi có phải hai ngÆ°á»i trốn ở chá»— đầm nÆ°á»›c phải không?
- Äầm nÆ°á»›c nà o?
- Äầm nÆ°á»›c xoay tròn đấy?
- Äầm nÆ°á»›c xoay tròn nà o?
- ChÃnh là cái đầm nÆ°á»›c tá»± nó xoay tròn đó?
Công chúa và Lan Äình nhìn nhau, vẻ mặt Ä‘á»u nghi hoặc, hiển nhiên căn bản không biết cái đầm nÆ°á»›c đó.
- Äi theo tôi!
Tà i sản của Hina
Chữ ký của Hina I can FLY ~~~ (â—ï¼¾oï¼¾â—)
12-08-2012, 03:43 AM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Cổ Äạo Kinh Phong
Quyển 23: Hải Tâm Chi Lữ
ChÆ°Æ¡ng 481: Thuáºn toà n nghịch toà n.
Tác giả: Cổ Äạo Kinh Hồng
Dịch giả: mts86vt
Nguồn: TTV
Sở Phong dẫn công chúa và Lan Äình Ä‘i và o rừng cây, bắt đầu rẽ ngang rẽ dá»c, ai ngá» Ä‘i má»™t hồi lâu lại vẫn chỉ quanh quẩn trong rừng cây.
Lan Äình ngạc nhiên nói:
- Sở công tá», ngÆ°Æ¡i muốn dẫn chúng tôi Ä‘i đâu?
Sở Phong Ä‘á» mặt, nói không nên lá»i:
- À. . .cái nà y. . . sợ rằng. . .à . . .
Công chúa không khá»i mÃm môi cÆ°á»i:
- Sở đại ca sợ rằng lại lạc Ä‘Æ°á»ng rồi.
Sở Phong cà ng thêm xấu hổ, liá»n nói vá»›i Tinh Vệ:
- Tiểu Tinh Vệ, mau dẫn chúng ta đến chỗ đầm nước kia.
Tiểu Tinh Vệ kêu chÃp má»™t tiếng, quả nhiên bay và o sâu trong rừng cây. Ba ngÆ°á»i vá»™i và ng Ä‘i theo. Lần nà y quẹo trái rẽ phải má»™t hồi, phÃa trÆ°á»›c lại truyá»n tá»›i khà tức thần bà âm trầm Ä‘Ãch, thoáng chốc Ä‘i tá»›i chá»— đầm nÆ°á»›c quá»· dị kia, cái hòm thuốc vẫn còn nằm rÆ¡i ở bên bỠđầm.
Sở Phong nhặt lên hòm thuốc, há»i Lan Äình:
- Y TỠcô nương, hòm thuốc nà y không phải là cô bỠở đây hả?
Lan Äình lắc đầu:
- Sau khi chúng ta bị rơi xuống nước, cái hòm thuốc đã bị mất rồi.
Sở Phong giáºt mình:
- Váºy sao nó lại nằm đây? Chẳng lẽ nó bay lên đầm nÆ°á»›c nà y?
Lan Äình nhìn qua đầm nÆ°á»›c, chỉ thấy trong và o xanh ảm đạm lá»™ ra mà u Ä‘á» sáºm, quá»· dị âm trầm, dòng nÆ°á»›c từ từ xoay tròn từ Tây sang Äông thuáºn chiá»u kim đồng hồ, rất cháºm rất cháºm, hình nhÆ° Ä‘ang hút tất cả và o. . . Nà ng không khá»i bÆ°á»›c vá» hÆ°á»›ng đầm nÆ°á»›c.
- Cẩn tháºn! Äầm nÆ°á»›c nà y có thể nhiếp nhân tâm thần!
Sở Phong vá»™i kéo lấy ống tay áo nà ng má»™t cái. Lan Äình thoáng chốc phục hồi tinh thần lại, trong lòng cả kinh, không tá»± chủ được lui má»™t bÆ°á»›c, thần sắc Ä‘á»™t nhiên trở nên vô cùng ngÆ°ng trá»ng.
Công chúa ngạc nhiên nói:
- Äầm nÆ°á»›c nà y sao lại tá»± xoay tròn được? Chẳng lẽ nó tÆ°Æ¡ng thông vá»›i hải vá»±c bên ngoà i?
Sở Phong nói:
- Không đâu, nÆ°á»›c biển bên ngoà i là nÆ°á»›c mặn, nhÆ°ng nÆ°á»›c của đầm nà y lại ngá»t, sẽ không tÆ°Æ¡ng thông!
Lan Äình nói:
- Sao công tá» biết nÆ°á»›c của đầm nà y ngá»t?
Sở Phong nói:
- TrÆ°á»›c đó ta đã đến chá»— nà y, thấy cái hòm thuốc bị rÆ¡i bên bá», nghÄ© đến hai ngÆ°á»i chắc là bị rÆ¡i xuống đó, cho nên. . .
Công chúa trừng đôi mắt nói:
- Sở đại ca. . .nhảy và o đó tìm chúng ta?
Sở Phong cÆ°á»i nói:
- Thiếu chút nữa chắc không vỠđược rồi.
Lan Äình giáºt mình nói:
- Công tỠnhảy và o đó? Công tỠcó biết không, nó. . . nó có thể là . . .
- Là cái gì?
- Có thể là . . . Hoà n Ä‘Ã m trong truyá»n thuyết!
- Hoà n đà m?
- Truyá»n thuyết nÆ°á»›c của Hoà n Ä‘Ã m vÄ©nh viá»…n xoay tròn, hÆ¡n nữa không có đáy, nếu nhÆ° rÆ¡i và o đó thì cÅ©ng chỉ có thể chìm thẳng xuống, vÄ©nh viá»…n không tá»›i cùng, cÅ©ng sẽ không nổi lên nữa!
- Không đến mức kinh khủng nhÆ° váºy chứ, ta không phải là trở lên rồi sao?
- Sở công tá», ngÆ°Æ¡i có biết hay không, Hoà n Ä‘Ã m là . . . là . . .
- Là cái gì?
- Là . . .cá»a và o Ma giá»›i trong truyá»n thuyết!
- Hả? Cá»a và o Ma giá»›i? - Lần nà y Sở Phong quả tháºt giáºt mình rồi.
Lan Äình nói:
- Ta xem qua má»™t quyển sách cổ, trên đó có ghi lại, và o thá»i thượng cổ, thế gian không chỉ có ngÆ°á»i, còn có thần, ma, quá»·, yêu, pháºt, đạo, bá»n há» Ä‘á»u muốn tranh Ä‘oạt thế gian, vì váºy đã xảy ra má»™t tráºn thần ma đại chiến, thiên hạ thÆ°Æ¡ng sinh gần nhÆ° bị diệt tuyệt, sau đó không biết vì sao, thần, ma, quá»·, yêu, pháºt, đạo toà n bá»™ bị phong bế, chỉ còn lại phà m nhân tại thế. NhÆ°ng mà , má»™t số háºu duệ của thần ma vẩn còn lÆ°u lạc tại thế gian, ẩn thân trong phà m nhân, tất cả Ä‘ang đợi tráºn thần ma đại chiến tiếp theo.
Sở Phong nhất thá»i chết lặng ngÆ°á»i, cái nà y còn hÆ¡n cả truyện 1001 Äêm rồi.
Lan Äình nói tiếp:
- Những Ä‘iá»u nà y chỉ là truyá»n thuyết từ thượng cổ. Tuy nhiên nếu nhÆ° Hoà n Ä‘Ã m xuất hiện thì sẽ không phải là truyá»n thuyết nữa, bởi vì Hoà n Ä‘Ã m là cá»a và o Ma giá»›i, má»™t khi cá»a và o mở ra, quá»·, yêu lưỡng giá»›i cÅ©ng sẽ tá»± Ä‘á»™ng mở, bởi vì Ma giá»›i thống lÄ©nh ma, quá»·, yêu tam giá»›i.
Sở Phong há»i:
- Nếu nhÆ° ma, quá»·, yêu tam giá»›i bị mở ra, váºy thì sẽ thế nà o?
Lan Äình nói:
- Nháºt nguyệt phất minh, thiên địa bất tái!
(nháºt nguyệt không còn sáng, trá»i đất sẽ không còn)
Sở Phong há»i:
- Là m sao má»›i có thể mở cá»a và o Ma giá»›i?
Lan Äình không lên tiếng, có lẽ là trong sách không có ghi lại.
Sở Phong không khá»i lại nhìn sang Hoà n Ä‘Ã m, nÆ°á»›c đầm vẫn Ä‘ang từ xoay từ Tây sang Äông, nhÆ°ng Ä‘ang từ từ cháºm lại, hắn má»›i nói:
- NÆ°á»›c đầm nà y hình nhÆ° xoay cháºm hÆ¡n lúc trÆ°á»›c.
- Ôi.
Lan Äình la hoảng lên. Sở Phong nghe ra tiếng la nà y rất không tầm thÆ°á»ng, vá»™i há»i:
- Là m sao váºy?
Lan Äình nói:
- Công tá» nói nó xoay cháºm hÆ¡n trÆ°á»›c hả?
- Äúng váºy, cháºm hÆ¡n so vá»›i lúc ta nhảy xuống, hÆ¡n nữa ta cảm thấy nó còn Ä‘ang cháºm Ä‘i!
Thần sắc Lan Äình cà ng thêm ngÆ°ng trá»ng, tháºm chà là kinh hãi.
- Là m sao váºy? - Sở Phong vá»™i truy há»i.
Lan Äình nói:
- Nếu Hoà n Ä‘Ã m xoay tròn thuáºn thiên từ tây sang đông, cá»a và o Ma giá»›i là bị phong bế; nhÆ°ng nếu nhÆ° xoay tròn nghịch thiên từ đông sang tây, cá»a và o Ma giá»›i sẽ. . . mở!
Sở Phong lấy là m kinh hãi:
- Hôm nay nó xoay từ tây sang đông, nhÆ°ng Ä‘ang cháºm Ä‘i, có thể sau khi ngừng hẳn thì nó sẽ bắt đầu xoay nghịch chuyển từ đông sang tây hay không?
- Ta. . . Ta không biết. Tuy nhiên tá»›i cùng là cái gì có thể là m cho nó xoay cháºm Ä‘i?
Sở Phong ngẩn ra, thầm nghÄ©: chắc không phải bởi vì ta nhảy xuống, khiến cho nó xoay cháºm Ä‘i đấy chứ? Chắc không đâu, mình là m gì có năng lá»±c nà y, không phải là mình.
Hắn bèn miá»…n cưỡng cÆ°á»i nói:
- Trước đó ta thấy một mớ lá cây rơi và o đầm nước rồi không nổi lên nữa, có thể là mớ lá cây kia tác quái cũng nên.
- Lá cây? - Lan Äình hiển nhiên không quá tin tưởng thuyết pháp nà y.
Sở Phong nói:
- Có thể sau khi nó dừng lại thì sẽ không xoay nữa, không xoay thuáºn mà cÅ©ng không xoay nghịch, cho nên không cần lo lắng. Huống hồ đây chỉ là truyá»n thuyết, chÆ°a hẳn là tháºt đâu. Chúng ta không cần lo bò trắng răng!
Lan Äình chỉ cÆ°á»i, suy cho cùng vẫn có chút gượng ép.
Công chúa nói:
- Chúng ta nên rá»i khá»i đây Ä‘i, đầm nÆ°á»›c nà y chung quy sẽ khiến ngÆ°á»i lạnh lòng.
Ba ngÆ°á»i rá»i khá»i Hoà n Ä‘Ã m và đi tá»›i má»™t nÆ¡i, chỉ thấy xung quanh hoa dại tua tủa, cá» dà y nhÆ° nệm, mùi hoa thoang thoảng, giống nhÆ° lá»t và o tiên cảnh, thá»±c sá»± là cách biệt má»™t trá»i so vá»›i chá»— Hoà n Ä‘Ã m kia.
Sở Phong cÆ°á»i nói:
- Äây là nÆ¡i nà o váºy, nhìn qua cÅ©ng rất tốt!
Lan Äình nói:
- Trước đó chúng tôi trốn ở chỗ nà y, đảo nà y chắc là Hải Tâm sơn rồi.
- á»’? Váºy Long Câu thảo chÃnh là sinh trưởng ở chá»— nà y rồi?
Lan Äình gáºt đầu. Công chúa tiện tay hái má»™t đóa hoa mà u Ä‘á» tÆ°Æ¡i, hình dạng nhÆ° mà o hạc, lá giống cây tÆ°á»ng vi, hÆ°Æ¡ng khà rất nồng.
- Äây là Long Câu thảo hả? - Sở Phong há»i ngay.
Công chúa báºt cÆ°á»i hÃch hÃch:
- Äây rõ rà ng là hoa, sao lại là cỠđược? Cả hoa cá» Sở đại ca cÅ©ng chẳng phân biệt được!
Sở Phong cÅ©ng không khá»i báºt cÆ°á»i, Lan Äình nói:
- Äây là hoa Hạc Quan, có tác dụng thÆ° giãn tâm thần.
Công chúa cÆ°á»i nói:
- Sở đại ca còn không mau hái mấy đóa cất đi, huynh không thấy Lan tỷ tỷ thì vội muốn điên lên mà .
Sở Phong cÆ°á»i nói:
- Ta không thấy công chúa cũng sẽ vội điên lên đấy.
Công chúa bèn đem hoa Hạc Quan đưa tới bên mép Sở Phong:
- Váºy còn không mau ăn nó Ä‘i?
Sở Phong thế mà sợ hãi nhảy ra sau hai thước, lảo đảo một cái, suýt nữa ngã sấp xuống:
- Hảo công chúa! Hiện tại ta mà đến gần mấy thứ hoa cá» nà y thì cả ngÆ°á»i khó chịu, Ä‘á»u là Tinh Vệ là m hại!
Tinh Vệ láºp tức bay tá»›i bên tai hắn, hét lên má»™t tiếng 'chÃp', chấn cho Sở Phong lảo đảo thêm cái nữa. Công chúa thấy hắn sợ hãi thà nh nhÆ° váºy, thế là cầm má»™t bông hoa Hạc Quan cứ duá»—i vá» phÃa hắn, tiểu Tinh Vệ cÅ©ng nghịch ngợm mổ lấy má»™t cà nh hoa Hạc Quan Ä‘uổi theo Sở Phong, là m cho Sở Phong lảo đảo né tránh, tháºt là cháºt váºt, miệng thì la:
- Công chúa đừng chơi nữa, ta xin đấy!
Lúc nà y công chúa má»›i ngừng tay, nhÆ°ng tiểu Tinh Vệ vẫn mổ cà nh hoa Ä‘uổi theo không tha. Sở Phong nổi giáºn, trừng mắt vá»›i Tinh Vệ:
- Ngươi còn dám cà n quấy nữa, ta sẽ lấy cây đuốc nướng ngươi!
Tinh Vệ láºp tức quăng cà nh hoa Hạc Quan Ä‘i, kêu 'chÃp' má»™t tiếng rồi duá»—i cái má» dà i nhá»n mổ thẳng tá»›i Sở Phong. Sở Phong sợ quá vá»™i lấy tay che mặt, cuống quÃt trốn ở phÃa sau Lan Äình.
Lan Äình nhếch miệng, rồi vẫy tay má»™t cái, Tinh Vệ liá»n bay xuống lòng bà n tay nà ng. Lan Äình cÆ°á»i nói:
- Tinh Vệ, ngươi tạm tha hắn một lần đi.
Tiểu Tinh Vệ kêu chÃp má»™t tiếng, vênh váo hÆ°á»›ng vá» Sở Phong nhếch má» lên, quả nhiên không mổ tá»›i nữa.
Sở Phong không cam lòng nói:
- Có lầm không váºy! Chim là ta thả, thế mà lại nghe lá»i Y Tá» cô nÆ°Æ¡ng, không nghe lá»i ta?
Công chúa cÆ°á»i nói:
- Ai bảo Sở đại ca nói muốn nÆ°á»›ng ngÆ°á»i ta!
- Ta nói giỡn thôi mà ! Nó là ân tÆ°á»›c cứu mạng, sao ta lại nỡ nÆ°á»›ng nó. Äúng rồi, hai ngÆ°á»i có đói bụng không?
Tà i sản của Hina
12-08-2012, 03:46 AM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Cổ Äạo Kinh Phong
Quyển 23: Hải Tâm Chi Lữ
Chương 482: Nướng cá trên đảo.
Tác giả: Cổ Äạo Kinh Hồng
Dịch giả: mts86vt
Nguồn: TTV
Sở Phong há»i hai ngÆ°á»i có đói bụng không, Lan Äình không lên tiếng, công chúa Ä‘á» mặt nói:
- Từ lúc chúng ta trôi tới đây thì vẫn chưa ăn gì, vốn định tìm chút trái cây ăn, nhưng mà . . .
Sở Phong rất đau lòng nói:
- Hai ngÆ°á»i chân yếu tay má»m, không biết bắt cá, không biết săn bắn, không biết trèo cây, có thể không đói bụng được sao? NhÆ°ng may có ta ở đây, hai ngÆ°á»i muốn ăn gì sẽ có cái đó. Hai ngÆ°á»i mau chuẩn bị củi nhóm lá»a Ä‘i, ta Ä‘i hái chút trái cây, bắt Ãt cá vá» nÆ°á»›ng.
Hắn rất nhanh đã hái vá» má»™t đống trái cây, sau đó lại Ä‘i đến bỠđảo bắt cá. Lan Äình và công chúa thì tìm cà nh củi vá»›i cá» khô vá», nhóm lên má»™t đống lá»a.
Công chúa cÆ°á»i nói:
- Lan tá»· tá»· nói lát nữa khi Sở đại ca nÆ°á»›ng cá có thể sẽ Ä‘á»c câu kia nữa không?
Lan Äình cÆ°á»i nói:
- Ta thấy hÆ¡n phân nữa sẽ Ä‘á»c thôi. Không Ä‘á»c câu đó thì hắn sẽ cảm thấy không dá»… chịu.
- Lan tỷ tỷ nói đúng lắm.
Xem ra trong thá»i gian trên đảo, hai ngÆ°á»i đã nói rất nhiá»u chuyện vá» Sở Phong.
Công chúa cầm lấy một quả trái cây:
- Lần trÆ°á»›c chúng ta vì hái mấy quả trái cây mà nghÄ© đủ má»i cách, kết quả vẫn hái không được gì, vẫn phải dá»±a và Sở đại ca!
Lan Äình cÆ°á»i nói:
- Sở công tá» vừa thấy sợi tóc của công chúa liá»n liá»u mạng bÆ¡i lại, sợ công chúa bị đói đó thôi.
Công chúa nói:
- Sở đại ca đối vá»›i tá»· tá»· má»›i là tình thâm. Ngà y hôm trÆ°á»›c Sở đại ca biết tá»· tá»· ra Tây Hải má»™t mình, còn lên thuyá»n của Ma Tứ, huynh ấy nhÆ° bị Ä‘iên lên. Tá»· tá»· nhìn không thấy bá»™ dạng lúc đó của Sở đại ca y đâu, quả thá»±c nhÆ° muốn ăn thịt ngÆ°á»i váºy, cả ta cÅ©ng bị huynh ấy dá»a.
- Hắn. . . nhÆ° váºy sao?
Công chúa gáºt đầu, Lan Äình không lên tiếng, chỉ khẽ thở dà i má»™t hÆ¡i.
Sở Phong Ä‘ang xách mấy con cá trở vá», vừa Ä‘i vừa cÆ°á»i nói:
- Cá nà y hơi đặc biệt, không có vẩy.
Công chúa nhìn lại, những con cá nà y thân rất dà i, đầu tròn vo, toà n thân quả nhiên không có cái vẩy nà o.
Lan Äình nói:
- Äây là hoà ng ngÆ°(cá thủ), còn có tên là Lá»a Lý, là loà i cá chỉ có ở Tây Hải, nghe nói nó vừa có thể sinh trưởng tại nÆ°á»›c mặn, cÅ©ng có thể sinh trưởng tại nÆ°á»›c ngá»t.
- À, váºy có thể gá»i nó là má»i việc Ä‘á»u thuáºn lợi rồi?
Sở Phong dùng cà nh cây xiên ba con cá, theo thÆ°á»ng lệ lại nói:
- Lần nà y hai ngÆ°á»i có lá»™c ăn rồi, công phu nÆ°á»›ng của ta chÃnh là . . .
Công chúa và Lan Äình đã mÃm môi cÆ°á»i khì:
- Biết là Sở đại ca sẽ Ä‘á»c câu nà y mà , chúng ta cÅ©ng thuá»™c lòng luôn rồi.
Sở Phong xấu hổ nói:
- Nếu nhÆ° váºy. . . ta sẽ không nói nhiá»u nữa.
Sở Phong nướng mà cứ cảm thấy có chút thiếu thiếu, một lát sau hắn nói:
- Hai ngÆ°á»i có thể nghe ta nói hết má»™t câu nà y không? Ta không nói hết cứ cảm thấy. . .thế nà o ấy. . . chÃnh là . . .
Công chúa cÆ°á»i khì:
- Äược rồi, ta và Lan tá»· tá»· Ä‘á»u nghe, huynh nói Ä‘i.
Sở Phong láºp tức tỉnh táo cả ngÆ°á»i, ưỡn thẳng lÆ°ng nói:
- Lần nà y hai ngÆ°á»i có lá»™c ăn rồi, công phu nÆ°á»›ng của ta chÃnh là thiên hạ nhất tuyệt, có má»™t không hai, không cần bất cứ gia vị nà o cÅ©ng có thể nÆ°á»›ng ra ngá»t, chua, đắng, cay. Nà y hai ngÆ°á»i muốn ăn vị nà o?
Công chúa nói:
- Ta muốn ăn ngá»t.
Sở Phong nhìn sang Lan Äình, Lan Äình mỉm cÆ°á»i nói:
- Ta có lẽ muốn ăn hơi nhạt thôi.
- Äược! Không thà nh vấn Ä‘á»!
Sở Phong đáp ứng một tiếng, rồi hăng hái bắt đầu nướng, vừa nướng vừa nói:
- Không biết mấy ngÆ°á»i Äoạn đại Ä‘Æ°Æ¡ng gia ra sao rồi?
Lan Äình nói:
- Thuyá»n của hỠđã bị đánh chìm, sinh tá» khó dò."
- Rốt cuá»™c là ai táºp kÃch chúng ta? - Sở Phong quay đầu há»i: - Công chúa, hình nhÆ° nà ng nói đó là thuyá»n An Trạch gì thì phải?
Công chúa gáºt đầu nói:
- Thuyá»n An Trạch là má»™t loại chiến thuyá»n của Äông Doanh, khá lợi hại, ta đã từng nhìn thấy nó từ má»™t số đồ phổ chiến thuyá»n ở trong cung.
Sở Phong nghi hoặc nói:
- Chiến thuyá»n của Äông Doanh sao lại xuất hiện tại Tây Hải?
Công chúa nói:
- Ta từng nghe Hoa thừa tÆ°á»›ng Ä‘á» cáºp qua vá»›i hoà ng thượng, Äông Doanh Ä‘ang tạo chiến thuyá»n tại vùng duyên hải, vả lại lại âm thầm phái ra rất nhiá»u thám tá» lẻn và o Trung Nguyên, nhất định là có ý đồ, nhÆ°ng hoà ng thượng lại không đồng ý.
Sở Phong nhÃu mà y nói:
- Tây Hải chỉ là má»™t cái hồ, cho dù Äông Doanh bà máºt tạo chiến thuyá»n tại vùng duyên hải thì cÅ©ng không thể xuất hiện tại Tây Hải được, trừ phi thuyá»n kia biết bay!
Lan Äình nhÆ° có chút suy nghÄ© nói:
- Nếu nhÆ° bá»n há» trá»±c tiếp tạo thuyá»n tại Tây Hải thì sao?
Sở Phong không lên tiếng, đây cÅ©ng không phải là không có khả năng, nếu là nhÆ° váºy, tình thế trở nên nghiêm trá»ng rất nhiá»u, cho thấy Äông Doanh đã thà nh láºp cứ Ä‘iểm tại Tây Hải, hÆ¡n nữa chúng còn phát pháo táºp kÃch, rất có thể là vì sợ có ngÆ°á»i phát hiện ra.
Váºy thì không ổn, Tây Hải là hồ lá»›n nhất Äông Thổ, váºy mà lại bị ngoại bang khống chế, không thể coi được.
Trầm mặc má»™t hồi, Sở Phong cÆ°á»i nói:
- Quên Ä‘i, đây là quốc gia đại sá»±, tá»± có triá»u đình Ä‘i quản, đâu cần chúng ta phải phà tâm! Ta vẫn nÆ°á»›ng cá của ta thì hÆ¡n.
Lan Äình chợt há»i:
- Sở công tá», mấy ngà y nà y bệnh Ä‘au ngá»±c của ngÆ°Æ¡i có phát tác không?
Sở Phong nói:
- Thỉnh thoảng một hai lần, cũng không đáng ngại.
Công chúa ngạc nhiên nói:
- Sở đại ca bị bệnh đau ngực ư?
Sở Phong nói:
- Ngực ta có đôi khi tự nhiên phát đau.
Công chúa nói:
- Thảo nà o có lúc ta thấy Sở đại ca Ä‘á»™t nhiên lấy tay che ngá»±c, vẻ mặt Ä‘au Ä‘á»›n, há»i thì huynh chỉ cÆ°á»i lấp liếm Ä‘i, thì ra là nhÆ° váºy. Trong cung ngá»± y cÅ©ng có không Ãt phÆ°Æ¡ng pháp trị chứng Ä‘au ngá»±c, đáng tiếc ta không ghi nhá»›.
Sở Phong cÆ°á»i ha ha nói:
- Lan tá»· tá»· của nà ng là thiên hạ đệ nhất Y Tá», nếu nhÆ° cả cô ấy cÅ©ng trị không hết, mấy ngá»± y trong cung ấy thì là m được gì.
Lan Äình nói:
- Sở công tá», thiên hạ năng nhân dị sÄ© có rất nhiá»u, ngÆ°á»i hÆ¡n ta có cả khối, cho dù ta không thể chữa khá»i cho công tá», nhất định có ngÆ°á»i khác có thể trị được.
Sở Phong xua tay nói:
- Dù sao ta cũng chỉ để cho Y TỠcô nương xem bệnh, ta cũng chỉ uống thuốc của Y TỠcô nương sắc.
Lan Äình cÆ°á»i nói:
- Không phải công tỠnói thuốc của ta sắc rất đắng sao?
Sở Phong vội nói:
- Thuốc đắng dã táºt. Äắng má»›i tốt mà .
- Khi uống thuốc công tá» cÅ©ng đâu phải nói nhÆ° váºy.
Công chúa hiếu kỳ nhìn Sở Phong:
- Không ngỠSở đại ca anh hùng tuấn vĩ mà lại sợ uống thuốc?
Sở Phong nói:
- Công chúa cảm thấy ta anh hùng tuấn vĩ ư?
Công chúa Ä‘á» mặt, nhÆ°ng xấu hổ gáºt đầu.
Sở Phong láºp tức ưỡn ngá»±c nói:
- Chỉ bằng lá»i nà y của công chúa, lần sau uống thuốc ta sẽ tuyệt không nhÃu mà y.
Trong không khà bắt đầu trà n ngáºp mùi cá nÆ°á»›ng. Lan Äình và công chúa đã sá»›m thèm nhá» dãi, nhÆ°ng lại ngại không dám mở miệng, chỉ nhìn cá nÆ°á»›ng trong tay Sở Phong mà nuốt nÆ°á»›c bá»t. Rốt cuá»™c đợi Sở Phong nói: - "Äược rổi", tháºt là trông mòn con mắt.
Sở Phong cầm má»™t nhánh, má»™t nhánh Ä‘Æ°a cho công chúa, má»™t nhánh Ä‘Æ°a cho Lan Äình. Lan Äình cầm lấy, nói tiếng: - "Äa tạ Sở công tá»."
Công chúa không khá»i cÆ°á»i nói:
- Sao hai ngÆ°á»i lại khách khà thế nhỉ?
Sở Phong và Lan Äình nhìn nhau, nhất thá»i cÅ©ng không lên tiếng.
Công chúa và Lan Äình rất nhanh đã ăn xong cá nÆ°á»›ng, nhÆ°ng thấy con trong tay Sở Phong thì chÆ°a ăn má»™t miếng nà o, hiếu kỳ há»i:
- Sao công tỠkhông ăn?
Sở Phong nói:
- Sau khi ta ăn trái cây và cỠcủa Tinh Vệ đưa tới, bây giỠvẫn còn rất no!
Lá»i vừa ra khá»i miệng thì hắn đã hối háºn rồi, bởi vì hai đôi mắt của công chúa và Lan Äình Ä‘ang nhìn con cá nÆ°á»›ng trong tay mình chằm chằm, xem ra há» quả thá»±c đói lắm.
Chung quy không thể xé con cá là m hai, hắn vội và ng há mồm cắn một miếng, gần như cắn hết cả nữa con cá.
Công chúa ngạc nhiên nói:
- Không phải Sở đại ca nói còn no sao?
Sở Phong vừa cắn vừa nhồm nhoà m nói:
- Má»›i nãy còn no, nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên đói bụng rồi! - Lại vá»™i và ng xiên thêm hai con cá: - Ta sẽ nÆ°á»›ng thêm hai con cho hai ngÆ°á»i!
Lan Äình cÆ°á»i nói:
- Cái bụng của công tá» quả tháºt khó Ä‘oán!
Ä‚n xong cá nÆ°á»›ng, Sở Phong duá»—i duá»—i ngÆ°á»i:
- Äêm nay ngủ má»™t giấc cho khá»e, ngà y mai sẽ Ä‘i tìm Long Câu thảo.
Lan Äình chỉ cÆ°á»i, không lên tiếng.
Äêm đó, ba ngÆ°á»i ngủ ở trên đảo. Sở Phong cÅ©ng rất quy củ, tá»± nằm ở má»™t bên. Lan Äình và công chúa thì dá»±a và o nhau ngủ.
Äêm dần dần chìm và o sâu, Lan Äình bá»—ng nhiên mở mắt ra, đứng lên rồi lặng lẽ Ä‘i thẳng tá»›i giữa đảo, sau đó cúi ngÆ°á»i xuống bắt đầu lần tìm cái gì trong bụi cá» gai, nà ng tìm rất tỉ mỉ.
Tà i sản của Hina
12-08-2012, 03:46 AM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Cổ Äạo Kinh Phong
Quyển 23: Hải Tâm Chi Lữ
Chương 483: Nghịch mệnh chi thân.
Tác giả: Cổ Äạo Kinh Hồng
Dịch giả: mts86vt
Nguồn: TTV
Lan Äình tìm hết chá»— nà y đến chá»— khác trong đám bụi cá» gai ở giữa đảo, trÆ°á»ng bà o đã bị cắt rách nhiá»u chá»—, cả ống tay áo cÅ©ng bị rách. Äang tìm thì trong bụi cá» Ä‘á»™t nhiên có cái gì lủi qua chân nà ng. Lan Äình kinh hãi ngã ngá»a vá» phÃa sau, sắp phải ngã xuống đất.
Có bóng ngÆ°á»i lóe lên, má»™t cánh tay phút chốc vÆ°Æ¡n ra nhẹ nhà ng ôm lấy eo nà ng, đồng thá»i vang lên má»™t giá»ng nói trong trẻo:
- Không cần sợ, chỉ là rắn cỠthôi.
Lan Äình quay đầu lại nhìn, dÆ°á»›i ánh trăng sáng vằng vặc, má»™t khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i Ä‘ang nhìn mình, mang theo chút ngây thÆ¡, mang theo chút nghịch ngợm, còn mang theo má»™t nét chỉ ngân nhà n nhạt. Ngoại trừ Sở Phong, còn có thể là ai?
Trống ngá»±c nà ng khẽ Ä‘áºp thình thịch má»™t cái, vá»™i vã đứng lên. Sở Phong cÅ©ng thu tay vá»:
- Cô Ä‘ang tìm gì váºy?
Lan Äình nói:
- Ta đang tìm Long Câu thảo.
Sở Phong ngạc nhiên nói:
- Vì sao không đợi trá»i sáng hãy tìm?
Lan Äình nói:
- Long Câu thảo chỉ sinh trưởng ở trong bụi cá» gai, không khác gì những cây cá» khác, nếu nhÆ° ban ngà y sẽ không cách nà o phân biệt được, chỉ buổi tối dÆ°á»›i ánh trăng, lá cây của nó sẽ biến thà nh mà u Ä‘á» sáºm, có thể phân biệt được.
- Thì ra là nhÆ° váºy, váºy tôi vá»›i cô cùng nhau tìm?
Lan Äình gáºt đầu. Vì váºy hai ngÆ°á»i vai ká» vai, cúi ngÆ°á»i tìm kiếm, tìm má»™t lần nhÆ°ng cÅ©ng không phát hiện, Lan Äình có phần thất vá»ng.
Sở Phong nói:
- Y TỠcô nương, y bà o của cô bị rách rồi, nghỉ ngơi một lúc đi.
Rồi hai ngÆ°á»i tìm má»™t tảng đá rồi ngồi xuống. Sở Phong há»i:
- Y TỠcô nương, cô. . .
Äá»™t nhiên nhÆ°á»›ng mà y, lấy tay ôm ngá»±c, mồ hôi há»™t thấm ra từ thái dÆ°Æ¡ng.
Lan Äình cả kinh nói:
- Sở công tá», ngá»±c của ngÆ°Æ¡i. . .
Sở Phong thở phà o má»™t hÆ¡i, cÆ°á»i nói:
- Äược rồi, không có việc gì.
Lan Äình lấy ra khăn tay, nhẹ nhà ng giúp hắn lau Ä‘i mồ hôi trên thái dÆ°Æ¡ng. Sở Phong đăm đăm nhìn nà ng. Lan Äình hÆ¡i Ä‘á» mặt, lấy khăn tay vá». Sở Phong vẫn nhìn nà ng:
- Y TỠcô nương, vì sao cô không ngại mà một mình mạo hiểm tới Hải Tâm sơn tìm Long Câu thảo?
- Ta. . .
- Có phải vì chứng đau ngực của tôi phải không?
Lan Äình trầm mặc ná»a ngà y má»›i nói:
- Sở công tá», chứng Ä‘au ngá»±c của ngÆ°Æ¡i sẽ cà ng lúc cà ng hung hiểm, ta sợ. . .
Sở Phong kÃch Ä‘á»™ng nói:
- Äể cô phải mạo hiểm nhÆ° váºy, tôi tình nguyện để nó Ä‘au chết cÅ©ng được.
Lan Äình vá»™i nói:
- Sở công tá», là ta tá»± nguyện Ä‘i.
- Y Tá» cô nÆ°Æ¡ng, nếu nhÆ° cô có chuyện gì, cả Ä‘á»i tôi sẽ không tha thứ cho mình!
- Chứng Ä‘au ngá»±c của công tá» là ta là m hại, nếu không phải ngà y đó ta ép công tá» uống bát thuốc kia, công tá». . .
- Y TỠcô nương!
Sở Phong vong tình nắm lấy tay nà ng. Lan Äình hÆ¡i né tránh nhÆ°ng cÅ©ng không tay giãy khá»i. Ãnh trăng rÆ¡i xuống, vừa vặn chiếu lên chá»— tay Sở Phong nắm lấy tay nà ng. Lan Äình xấu hổ cúi đầu, buồn bã nói:
- Sở công tá», ngà y hôm trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i bị chấn rÆ¡i xuống nÆ°á»›c, hôn mê bất tỉnh. Ta và công chúa kéo ngÆ°Æ¡i nằm lên tấm ván gá»—, đạn pháo thì nổ ầm ầm bên cạnh, tiếp theo sóng biển gió lá»›n áºp đến, ta và công chúa sợ ngÆ°Æ¡i bị tách ra, liá»u mạng nắm lấy ống tay áo của ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i vẫn bị sóng biển cuốn Ä‘i. Má»™t khắc đó ta rất sợ, ta liá»u mạng muốn gá»i ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng phát không ra tiếng. . .
Sở Phong nhìn nà ng tháºt sâu:
-Y Tá» cô nÆ°Æ¡ng, vừa rồi tôi thấy cái hòm thuốc của cô bị rÆ¡i bên bá» Hoà n Ä‘Ã m, má»™t khắc đó tôi cÅ©ng rất sợ, tôi nghÄ© là cô bị rÆ¡i xuống đó, tôi nghÄ© cô bị đầm nÆ°á»›c nuốt Ä‘i rồi, tôi nhảy xuống tìm cô, coi nhÆ° là Vạn Trượng Thâm Uyên tôi cÅ©ng phải tìm cô trở vá»!
- Sở công tá»!
Lan Äình nhẹ nhà ng tá»±a và o vai Sở Phong. Sở Phong cÅ©ng nhẹ nhà ng ôm lấy eo nà ng, lần đầu tiên hai ngÆ°á»i tiếp xúc vá»›i nhau gần đến thế.
Ãnh trăng dần dần má» Ä‘i, Lan Äình nói:
- Thừa dịp vẫn còn ánh trăng, chúng ta đến nơi khác tìm thêm đi?
Sở Phong gáºt đầu, vì váºy hai ngÆ°á»i rá»i khá»i vùng trung tâm hòn đảo.
Má»™t bóng ngÆ°á»i từ sau thân cây Ä‘i ra, mang theo mái tóc tuyết trắng, là công chúa. Nà ng nhìn bóng lÆ°ng hai ngÆ°á»i má»™t chốc, sau đó xoay ngÆ°á»i Ä‘i vá» chá»— sâu trong rừng cây. . .
Lan Äình và Sở Phong lại tìm qua và i nÆ¡i, cuối cÅ©ng vẫn không có phát hiện, mắt thấy ánh trăng đã biến mất, Lan Äình thở dà i:
- Xem ra Long Câu thảo quả thực không dễ tìm.
Sở Phong nói:
- Có thể trên đảo nà y vốn không có Long Câu thảo!
- NhÆ°ng mà chứng Ä‘au ngá»±c của công tá». . .
Sở Phong nhún vai nói:
- Còn may, bây giá» còn chÆ°a tÃnh nghiêm trá»ng!
Lan Äình không lên tiếng, Sở Phong nhìn mái tóc Ä‘en nhánh của nà ng, chợt há»i:
-Y TỠcô nương, công chúa bởi vì Vu chú mà chỉ khoảnh khắc tóc trắng, cô có biện pháp chữa trị gì không?
Lan Äình trầm ngâm nói:
- Mái tóc đó của công chúa không nhÆ° bình thÆ°á»ng, tóc bạc của ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng vừa khô lại sần sùi, nhÆ°ng tóc của công chúa tinh khiết mà óng ả, hoà n toà n nhÆ° trá»i sinh.
Sở Phong nói:
- NhÆ°ng ta lo lắng cÆ¡ thể cô ấy khác thÆ°á»ng.
Lan Äình nói:
- Ta đã xem mạch qua cho công chúa, trong cÆ¡ thể cổ tất cả Ä‘á»u bình thÆ°á»ng, chỉ là hình nhÆ° cổ từng hÃt và o Khốn Hồn Yên. . .
- Khốn Hồn Yên?
Lan Äình nói:
- Khốn Hồn Yên là bà yên Ä‘á»™c môn của Thục trung Yên Thúy môn, nghe nói là đã thất truyá»n, sao công chúa lại hÃt phải?
Sở Phong nhá»› lại, ngà y đó trên Ä‘Æ°á»ng hòa thân, mình và công chúa bị cao thủ của Ma Thần tông táºp kÃch tại Tháºp cá»u chiết cốc, sau khi chạy thoát, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i qua Âu DÆ°Æ¡ng sÆ¡n trang, Huyá»n Má»™ng CÆ¡ lẻn và o phòng uy hiếp công chúa, bị mình bức lui, lúc đó ả muốn chạy nên thả ra má»™t luồng khói bao vây công chúa. Sau đó thấy công chúa không có việc gì, cho rằng đó cÅ©ng chỉ nhÆ° khói mê bình thÆ°á»ng, cÅ©ng không để ý tá»›i nữa.
Hắn vá»™i há»i:
- Khốn Hồn yên rất đáng sợ sao?
Lan Äình nói:
- Khốn Hồn yên có thể hấp thụ tinh hồn của thiên địa vạn váºt, quá»· Ä‘á»™c vô cùng.
Sở Phong cả kinh nói:
- Váºy công chúa. . .
Lan Äình liá»n nói:
- Công tá» yên tâm, mặc dù công chúa đã hÃt phải Khốn Hồn yên, nhÆ°ng Khốn Hồn yên đã bị cấm cố, không cách nà o xâm hại được công chúa.
- A? Là cái gì đã cấm cố Khốn Hồn yên?
- Ta cÅ©ng nói không rõ. Trong cÆ¡ thể công chúa hình nhÆ° ẩn chứa má»™t thứ gì đó, có chút giống chân nguyên nhÆ° trong cÆ¡ thể ngÆ°á»i táºp võ các ngÆ°Æ¡i.
- Chân nguyên? - Sở Phong ngạc nhiên nói: - Công chúa không rà nh võ công, sao lại có một cỗ chân nguyên?
Lan Äình nói:
- Ta cũng khó hiểu. Hơn nữa. . .
- HÆ¡n nữa cái gì? - Sở Phong gặng há»i.
Lan Äình nói:
- HÆ¡n nữa công chúa là nghịch mệnh chi thân trá»i sinh, kinh mạch toà n thân của cổ là đi đảo nghịch.
- Kinh mạch đảo nghịch? - Sở Phong lấy là m kinh hãi.
Lan Äình nói:
- Kinh mạch đảo nghịch cá»±c kỳ hiếm thấy, thÆ°á»ng thì trá»i sinh yếu á»›t, khó sống quá 10 năm.
Sở Phong nói:
- Nhưng hiện tại công chúa không phải vẫn sống tốt đó sao?
Lan Äình nói:
- Ta cũng rất kinh ngạc, có thể có quan hệ tới cỗ chân nguyên ẩn dấu trong cơ thể công chúa.
Sở Phong há»i:
- Công chúa có biết kinh mạch của mình bị đảo nghịch hay không?
Lan Äình nói:
- Công chúa cũng không biết, có lẽ ngự y trong cung cũng không dám nói với công chúa. Công chúa cho rằng thân thể yếu ớt chỉ vì tiên thiên bất túc.
Sở Phong lại há»i:
- Nếu như cỗ chân nguyên kia đù cấm cố không được Khốn Hồn yên, công chúa sẽ thế nà o?
Lan Äình không lên tiếng, Sở Phong vá»™i nói:
- Y TỠcô nương, cô cứ việc nói thẳng!
- Sẽ chỉ khoảnh khắc khô già mà chết.
Sở Phong thoáng chốc nhớ tới tình cảnh là n khói bao phủ lấy cây la hán tùng, đáy lòng phát lạnh:
- Chúng ta nhanh Ä‘i há»i công chúa Ä‘i!
Vì váºy hai ngÆ°á»i vá»™i và ng trở vá» chá»— cÅ©, nhÆ°ng không thấy bóng dáng công chúa đâu. Sở Phong thầm hoảng hốt, vá»™i la lên:
- Công chúa! Công chúa!
Không có tiếng đáp lại, bốn phÃa phÃa Ä‘en kịt im ắng. Sở Phong nóng ruá»™t, Ä‘ang muốn chạy Ä‘i tìm thì chợt thấy Tinh Vệ bay tá»›i, nó quay vá» chá»— sâu trong rừng cây luôn mồm kêu 'chÃp chÃp chÃp chÃp'.
Sở Phong hoảng hốt, kéo Lan Äình chạy thẳng và o sâu trong rừng cây.
Tà i sản của Hina
12-08-2012, 03:47 AM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Cổ Äạo Kinh Phong
Quyển 23: Hải Tâm Chi Lữ
Chương 484: Long Câu chi thảo.
Tác giả: Cổ Äạo Kinh Hồng
Dịch giả: mts86vt
Nguồn: TTV
Công chúa vẫn Ä‘i thẳng và o sâu trong rừng cây, Ä‘i tá»›i chá»— Hoà n Ä‘Ã m, nÆ°á»›c Hoà n Ä‘Ã m vẫn Ä‘ang từ từ xoay tròn, đầy vẻ cổ quái, má»™t luồng ánh trăng lá» má» chiếu và o chÃnh giữa Hoà n Ä‘Ã m, khiến nó cà ng có vẻ xa thẳm huyá»n bÃ.
Trống ngá»±c công chúa Ä‘áºp thình thịch, nà ng không dám tá»›i gần, cà ng không dám nhìn vá» hÆ°á»›ng Hoà n Ä‘Ã m, nà ng cố chống lại ná»—i sợ hãi trong ná»™i tâm và nÆ°Æ¡ng theo ánh trăng lá» má» bắt đầu lần tìm trong đám bụi cá» gai. Nà ng chỉ tìm kiếm vòng quanh bên ngoà i Hoà n Ä‘Ã m, nhÆ°ng trong lúc tìm, bất tri bất giác đã Ä‘i tá»›i gần Hoà n Ä‘Ã m. Nà ng ngẫu nhiên ngÆ°á»›c mắt lên, thấy được đầm nÆ°á»›c Ä‘ang từ từ xoay tròn, xoay rất cháºm rất cháºm, hình nhÆ° có cái gì nó Ä‘ang thu hút, thu hút mình. . .
Nà ng cứ nhìn, thấy Hoà n đà m đang từ từ di chuyển gần tới mình, nước đầm đang từ từ trà n tới chỗ mình, cảm giác đó có chút quỷ dị, lại có chút kỳ diệu, lại có chút mỠmịt. . .
- Công chúa --
Bên tai nà ng Ä‘á»™t nhiên vang lên má»™t tiếng gá»i hoảng hốt. Nà ng kinh hãi, cúi đầu thì nhìn thấy không biết khi nà o mình đã đứng ở bên bá» Hoà n Ä‘Ã m, nÆ°á»›c đầm Ä‘ang từ từ trà n tá»›i chân nà ng.
Sở Phong đã phi thân rÆ¡i xuống bên cạnh nà ng, kéo nà ng nhảy vá» phÃa sau mấy trượng.
- Sở đại ca?
- Sao công chúa lại một mình chạy tới nơi nà y?
- Ta. . . muốn tìm Long Câu thảo!
- Tìm Long Câu thảo?
Công chúa nói:
- Ta thấy Sở đại ca và Lan tỷ tỷ đang tìm quanh đảo nhưng vẫn chưa tìm được, cũng chỉ có nơi nà y là chưa tìm, cho nên ta. . .
- Công chúa cÅ©ng to gan tháºt! Nà ng không nghe Y Tá» nói Hoà n Ä‘Ã m nà y là cá»a và o Ma giá»›i hay sao?
Công chúa nói:
- Ta nghĩ chỉ cần không nhìn đầm nước thì sẽ không có việc gì. . .
- Công chúa có biết vừa rồi thiếu chút nữa đã bị nó nuốt Ä‘i rồi hay không? - Giá»ng Ä‘iệu của Sở Phong đầy ý trách cứ.
Công chúa cắn miệng, có chút tủi thân.
Sở Phong đương nhiên biết nà ng là vì mình, bèn dịu dà ng nói:
- Sau đó không được tá»± ý là m báºy nhÆ° thế nữa!
Lan Äình Ä‘i tá»›i:
- Công chúa nói không sai, chúng ta đã tìm khắp nơi, chỉ có chỗ nà y là chưa tìm, có thể Long Câu thảo chỉ sinh trưởng ở bên cạnh Hoà n đà m.
- Nhưng đầm nước nà y. . .
- Chúng ta Ä‘Æ°a lÆ°ng vá» phÃa đầm nÆ°á»›c tìm, chắc không có việc gì.
Sở Phong chỉ phải gáºt đầu đồng ý. Vì váºy ba ngÆ°á»i Ä‘Æ°a lÆ°ng vá» phÃa Hoà n Ä‘Ã m tìm má»™t vòng, cuối cùng vẫn không có phát hiện. Lúc nà y, ánh trăng vốn có đã biến mất bá»—ng nhiên lại xuất hiện, má»™t luồng sáng chiếu xuống, vừa vặn chiếu qua bên chân Sở Phong. Sở Phong Æ¡ má»™t tiếng, Lan Äình vá»™i vã Ä‘i qua, chỉ thấy trong đám cá» gai lá» má» má»™t vệt mà u Ä‘á» tÃa.
Nà ng kinh hỉ khẽ a má»™t tiếng, cÅ©ng không để ý gai nhá»n, Ä‘Æ°a tay muốn đẩy bụi cá» ra. Sở Phong liá»n nói:
- Äể cho ta hái Ä‘i.
Lan Äình lo lắng, muốn Ä‘Ãch thân hái. Sở Phong liá»n đẩy bụi gai ra hai bên, quả nhiên thấy là má»™t cây cá» nhá», chỉ cao nhÆ° ngón tay, không khác gì những cây cá» khác, chỉ là dÆ°á»›i ánh trăng chiếu rá»i nó lá»™ ra mà u Ä‘á» sáºm.
Lan Äình trÆ°á»›c tiên vÆ°Æ¡n tay trái che ánh trăng chiếu lên cây cá», mà u Ä‘á» sáºm láºp tức dần dần biến mất, phục hồi lại mà u xanh Ä‘áºm; sau đó vÆ°Æ¡n hai ngón tay kẹp lấy gốc cá», nhẹ nhà ng nhổ lên.
Sở Phong thấy cây cá» nà y má»c ra ba cánh hoa, mà má»—i cánh hoa lại do nhiá»u lá con cấu thà nh, những lá con nà y dÆ°á»›i ánh trăng á»ng ra mà u Ä‘á» sáºm.
- Äây là Long Câu thảo hả? - Sở Phong há»i.
Lan Äình gáºt đầu.
- Vì sao gá»i là Long Câu thảo?
Công chúa nói:
- Hải Tâm sÆ¡n vốn nổi tiếng nhiá»u 'Long Câu'. Thuáºt lại, từng có ngÆ°á»i mang loà i ngá»±a giống đặt lên núi nà y, đến mùa Xuân thì nuôi thả, ngá»±a có thai Ä‘á»u sinh ra câu, tuấn mÄ© khác thÆ°á»ng, gá»i là 'Long câu'. Chẳng lẽ Long Câu thảo có quan hệ vá»›i việc nà y?
/câu: ngá»±a con khá»e.
Lan Äình nói:
- Äúng váºy! Thá»i cổ Hải Tâm sÆ¡n chÃnh là má»™t mục trÆ°á»ng tá»± nhiên, trong đó có má»™t loà i cá» kỳ dị, ngá»±a cái ăn và o thì có thể sinh long câu, loà i cá» nà y tên là Long Câu thảo.
Sở Phong ngạc nhiên nói:
- Y Tá» cô nÆ°Æ¡ng đùa vá»›i tôi đấy hả? Cô dá»± định dùng loại cá» nà y để trị chứng Ä‘au ngá»±c cho tôi sao? Không phải là cô muốn tôi sinh Long câu đấy chứ? Tôi Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là nam tá» hán đấy!
Công chúa báºt cÆ°á»i "hÃch hÃch", Lan Äình cÅ©ng cÆ°á»i nói:
- Äó chỉ là truyá»n thuyết, là m gì có chuyện ăn cá» thì mang thai?
Sở Phong vẻ mặt lo lắng nói:
- Vạn nhất truyá»n thuyết là tháºt, ta ăn và o cái bụng nó to lên, váºy. . .váºy thì là m thế nà o?
Công chúa và Lan Äình đã cÆ°á»i đến ngặt nghẽo, Lan Äình nÃn cÆ°á»i nói:
- Công tá» yên tâm, ngÆ°á»i ăn và ngá»±a ăn có công hiệu khác nhau.
- Tháºt không, nếu nhÆ° váºy thì ta ăn liá»n.
NghÄ© đến vị đắng của ba cây cá» trÆ°á»›c, Sở Phong toát cả mồ hôi lạnh, nhÆ°ng hắn vẫn khẽ cắn môi, bất chấp Ä‘em Long Câu thảo tống và o miệng, Ä‘ang định nhai thì Lan Äình sợ quá Ä‘Æ°a tay giá»±t lại cây cá» từ trong miệng hắn, trừng mắt nói:
- NgÆ°Æ¡i là m gì váºy?
Sở Phong ngạc nhiên nói:
- Ăn chứ gì! Cô tìm Long Câu thảo không phải để cho tôi ăn sao?
Lan Äình vừa bá»±c mình vừa buồn cÆ°á»i:
- Ai bảo ngÆ°Æ¡i ăn nhÆ° váºy. Ta còn phải kê Ä‘Æ¡n.
- À? Thì ra là kê đơn? Ta còn nghĩ thừa dịp nó còn tươi thì ăn luôn. Nói sớm thì được rồi, hại ta sợ đến vã cả mồ hôi.
- Ngươi nói mình là trâu hay là ngựa?
Sở Phong thấy Lan Äình giáºn dá»—i, vá»™i vã bồi cÆ°á»i há»i:
- Cá» nà y tháºt có thần hiệu sao?
Lan Äình nói:
- Ăn kiểu như ngươi đương nhiên công hiệu gì cũng không có, phải phối hợp với các thảo dược khác thì mới thấy được công hiệu của nó. Chứng đau ngực của ngươi hoà n toà n quan hệ tới nó, nhưng ngươi lại thiếu chút nữa đã chà đạp nó rồi.
Sở Phong thấy Lan Äình vẫn còn chÆ°a hết giáºn liá»n nói:
- NgÆ°á»i không biết không có tá»™i mà . Tôi không chạm đến cá» nà y nữa là được rồi.
Công chúa nói:
- Chúng ta đi tìm thỠxem coi có còn cây Long Câu thảo nà o không?
Sở Phong liá»n nói:
- Äúng! Công chúa nói đúng lắm!
Lan Äình nói:
- Ngươi thấy nhưng không được chạm và o!
- Tôi không chạm! Chạm thì cho cô chặt ngón tay!
Lan Äình cÆ°á»i khì:
- Ai cần ngón tay của ngươi.
Tìm được gốc cây đầu tiên nên má»i việc dá»… là m hÆ¡n, rất nhanh ba ngÆ°á»i lại tìm được hai cây nữa, tổng cá»™ng là ba cây, sau đó cÅ©ng không tìm thêm nữa.
Công chúa há»i:
- Ba cây là đủ rồi hả?
Lan Äình nói:
- Kỳ thá»±c má»™t cây là đủ rồi, hái nhiá»u thì chúng nó sẽ khó sinh sôi thêm.
Sở Phong vội nói:
- Váºy ta Ä‘em hai cây nà y trồng lại.
Công chúa cÆ°á»i nói:
- Sở đại ca lại nói báºy rồi, đã nhổ lên rồi thì sao mà trồng lại?
Sở Phong nói:
- Sao không được? Có một số cây chỉ cần cắm rễ lên đất là có thể sinh trưởng. Công chúa chưa từng nghe qua 'vô tâm sáp liễu liễu thà nh âm' sao?
Lan Äình cÆ°á»i nói vá»›i công chúa:
- Công chúa đừng có nói vá»›i hắn, hắn có lúc thÃch đông nam tây bắc nói loạn xạ ngầu lên.
Sở Phong duá»—i duá»—i ngÆ°á»i:
- Tốt quá, rốt cuộc đã tìm được Long Câu thảo, có thể ngủ một giấc ngon là nh rồi.
Công chúa cÆ°á»i nói:
- Sở đại ca chỉ được cái tham ăn tham ngủ.
- Ai! Công chúa của tôi, công chúa không biết 'ăn được ngủ được là tiên, không ăn không ngủ mất tiá»n thêm lo' hay sao!
Ba ngÆ°á»i Ä‘i ra rừng cây, Ä‘i tá»›i bên bỠđảo, bá» biển dÆ°á»›i bóng đêm quả có má»™t loại phong cảnh khác. Sở Phong bèn kéo công chúa và Lan Äình nhảy lên hòn nham thạch nhô lên ngoà i khÆ¡i, ba ngÆ°á»i ngồi ká» bên nhau, gió đêm mang theo bụi nÆ°á»›c phả tá»›i trÆ°á»›c mặt, tạo cho ngÆ°á»i cảm giác thanh thản dá»… chịu.
Công chúa Ä‘em mái tóc tuyết trắng vung lên trÆ°á»›c gió, thổi qua khuôn mặt Sở Phong. Sở Phong liá»n bắt được, nhẹ nhà ng vá»— vá» nó:
- Mái tóc nà y của công chúa quả là đẹp tháºt.
Công chúa nói:
- NgÆ°Æ¡i chỉ thÃch nghịch tóc của ngÆ°á»i ta.
Sở Phong há»i:
- Công chúa có phát hiện trong cÆ¡ thể có gì khác thÆ°á»ng không?
Công chúa lắc đầu:
- Lan tá»· tá»· đã bắt mạch cho ta rồi, nói ta tất cả Ä‘á»u bình thÆ°á»ng.
Sở Phong há»i:
- Công chúa nói mình từ nhỠđã nhiá»u bệnh yếu á»›t, ca ca công chúa còn Ä‘Ãch thân tá»›i Linh Quang tá»± cầu cho công chúa má»™t chuá»—i Bồ Äá» châu mà ?
Công chúa nói:
- Từ nhá» thể chất ta đã yếu á»›t, thÆ°á»ng hay bị suyá»…n, dá»… nhiá»…m phong hà n. Lúc ta tám tuổi, bởi vì phong hà n nên ta nằm liệt giÆ°á»ng không dáºy nổi, dùng thuốc thế nà o cÅ©ng không có chuyển biến gì, ngược lại cà ng trầm trá»ng hÆ¡. Ca ca giáºn dữ muốn giết hết toà n bá»™ ngá»± y, ta khóc cầu xin huynh ấy đừng là m, nhÆ°ng huynh ấy vẫn giết hai ngÆ°á»i, sau đó tá»± mình Ä‘i bá»™ tá»›i Tây SÆ¡n Linh Quang tá»±, từ dÆ°á»›i sÆ¡n môn quỳ lạy lên trên, cầu phúc cho ta. PhÆ°Æ¡ng trượng Truyá»n Äăng đại sÆ° má»›i tặng cho ca ca ta má»™t chuá»—i Bồ Äá» châu, ca ca đã Ä‘em chuá»—i Bồ Äá» châu nà y Ä‘eo lên tay ta. Nói đến cÅ©ng lạ, sau khi Ä‘eo chuá»—i Bồ Äá» châu nà y và o, hà n khà trong cÆ¡ thể ta liá»n từ từ tiêu tan.
Sở Phong không khá»i nhìn sang Lan Äình:
- Hạt châu nà y có thần hiệu nhÆ° váºy Æ°?
Lan Äình nói:
- Bồ Äá» châu là pháºt môn bảo váºt, có thể phòng trừ hà n tà . Äã từng nghe Truyá»n Äăng đại sÆ° là ẩn thế cao tăng, hạt châu nà y có thể đã được khai quang.
Công chúa gáºt đầu nói:
- Ca ca cÅ©ng nói hạt châu nà y đã được khai quang, cho nên má»›i để ta Ä‘eo nó. Sau khi ta khá»e lên, có má»™t lần lại lén ra khá»i cung, gặp được má»™t nữ tá» che mặt, nà ng ta nói mặc dù ta có pháºt châu bảo vệ, nhÆ°ng tá»›i cùng ta là nghịch mệnh chi thân, khó sống quá mÆ°á»i năm. Ta không hiểu ý của nà ng ta là gì, nhÆ°ng nà ng truyá»n cho ta và i câu phÆ°Æ¡ng pháp hÃt thở khÃ, nói có thể giúp ta tăng cÆ°á»ng sức khá»e. Từ đó sáng và tối ta Ä‘á»u dá»±a theo phÆ°Æ¡ng pháp nà y để váºn khÃ, bệnh suyá»…n cÅ©ng biến mất, cÅ©ng chÆ°a từng mắc phải phong hà n.
Sở Phong và Lan Äình nhìn nhau, xem ra cá»— chân nguyên ẩn tà ng trong cÆ¡ thể công chúa chÃnh là kết quả má»—i sáng tối nà ng váºn khÃ.
Sở Phong há»i:
- Hình nhÆ° ta chÆ°a bao giá» thấy qua công chúa váºn khÃ?
Công chúa nói:
- Nà ng bảo ta chỉ có thể váºn khà 10 năm, 10 năm sau nếu y theo phÆ°Æ¡ng pháp nà y mà váºn khà sẽ chỉ có hại vô Ãch. Ngà y ta xuất giá hòa thân là vừa vặn đủ 10 năm, từ đó ta không váºn khà nữa.
Sở Phong há»i:
- Nếu nhÆ° tiếp tục váºn khà thì sẽ thế nà o?
Công chúa nói:
- Nà ng ta cÅ©ng không nói gì. NhÆ°ng ta cÅ©ng từng thá» tiếp tục váºn khÃ, chỉ cảm thấy trong cÆ¡ thể có cái gì muốn nổ tung, rất đáng sợ, ta không dám thá» lại nữa.
Sở Phong lại nhìn sang Lan Äình, Lan Äình lắc đầu, hiển nhiên cÅ©ng không rõ nguyên do.
- Sao thế Sở đại ca? - Công chúa há»i.
Sở Phong liá»n nói:
- Không có gì. Nếu thế thì sau nà y công chúa đừng váºn khà nữa.
Công chúa gáºt đầu:
- Chúng ta đã tìm được Long Câu thảo, rá»i khá»i đây thế nà o?
Sở Phong cÆ°á»i nói:
- Việc nà y đơn giản thôi, là m bè gỗ.
- Bè gỗ?
- Hì hì! Công chúa nhất định chưa ngồi qua bè gỗ, ngà y mai sẽ cho công chúa nếm thỠcảm giác ngồi bè gỗ nó thế nà o.
Công chúa mÃm môi cÆ°á»i.
Từ xa bá»—ng có tia sáng thoáng chiếu qua, là má»™t chiếc thuyá»n lá»›n, đó chÃnh là chiến thuyá»n Äông Doanh đã bắn phá chiếc thuyá»n của Äoạn Nhất Hổ.
Sở Phong lấy là m kinh hãi: chắc không phải nó tới để oánh mình đấy chứ!
Tà i sản của Hina
Từ khóa được google tìm thấy
*********** , 4vn co dao kinh hong , 4vn.eu co dao kinh phong , àâòîçàï÷àñòè , âèäåî , äèïëîì , bát hoang tru ma lục , cô Ä‘ao kinh phong , cổ Ä‘aÌ£o kinh phong , cổ Ä‘ao kinh phong , cổ Ä‘ao kinh phong 4vn , cổ đãng kinh phong , cổ đạo kinh phong , cổ đạo truy phong , co dang phong 4vn , co dao king phong 4vn.eu , co dao kinh hong , co dao kinh phong , co dao kinh phong 220 , co dao kinh phong 4eu , co dao kinh phong 4vn , co dao kinh phong 4vn.eu , co dao kinh phong 537 , co dao kinh phong 545 , co dao kinh phong 604 , co dao kinh phong 642 , co dao kinh phong 690 , co dao kinh phong full , co dao kinh phong q25 , co dao kinh phong q26 , co dao kinh phong q28 , co dao kinh phong vp681 , co dinh kinh phong 4vn , co doc kinh phong , co giao kinh phong 4vn , co-dao-kinh-phong media , cô? ?a?o king phong , codaokinhphong chuong7 , dao co kinh hong , dinh cap luu manh , doc co dao kinh phong , doc co dao linh phong , doc co dao tinh phong , doc codaokinhphong , doc codaokinhpohong , êàçàíü , èìåíèíû , hon kinh 4vn , ïðîáëåìû , ïðîñòèòóòêè , ki tu dac biet q26 , öâåòîâ , ôîáîñ , q28 tau nguon chap chon , truyen co dao kinh hong , truyen co dao kinh phong , truyencodaokinhp , ðîëèê , ðîñáàíê , ðîñãîññòðàõ , ðóññèôèêàòîð , ðûáàëêà , øêîëà