|
|
19-10-2012, 02:37 PM
|
|
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥
|
|
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
|
|
Quan Thần
Tác giả: Hà ThÆ°á»ng Tại
Quyển 4: Núi cao Ä‘Æ°á»ng xa
-----o0o-----
ChÆ°Æ¡ng 376: Lá»a giáºn khắp nÆ¡i (1).
Nhóm dịch: Quan TrÆ°á»ng
Sưu Tầm By Thanh Tam --- 4vn.eu
Khâu Tá»± Phong gáºt đầu tháºt mạnh:
- Tôi đảm bảo nếu Phó Chủ tịch Hạ có chuyện các anh cứ việc há»i vấn tôi.
- Ngà i là anh lá»›n của Phó Chủ tịch Hạ, váºy ngà i là Bà thÆ° tốt. Chúng tôi tin ở ngà i. Các anh em, Bà thÆ° Khâu nói có là lắm, chúng ta nên giải tán thôi. Lấy hà nh Ä‘á»™ng thá»±c tế báo đáp Phó Chủ tịch Hạ.
Khâu Tá»± Phong bị đám công nhân nói là Bà thÆ° tốt là do Hạ Tưởng, cÅ©ng không thấy xấu hổ má»™t chút nà o, ngược lại còn tá»± thấy mặt hÆ¡i nóng sốt. Hắn biết mình còn lâu má»›i là Bà thÆ° tốt. Mấy năm ở huyện An, hắn chẳng là m ra việc gì có hồn cả, huống chi là những việc lá»›n. Toà n là do Hạ Tưởng má»™t lòng nghÄ© cho huyện An, kéo đầu tÆ° vá» huyện, lại Ä‘Ãch thân giám sát là m Ä‘Æ°á»ng nên má»›i xảy ra chuyện hôm nay.
Äám ngÆ°á»i dần dần giải tán hết, Khâu Tá»± Phong nhìn Mai Hiểu Lâm yên lặng đứng bên cạnh, trong lòng kinh ngạc. Sao cô ấy lại nhÆ° chẳng có chuyện gì xảy ra cả, không chút căng thẳng? Không phải cô ấy và Hạ Tưởng có mối quan hệ tốt sao? Hôm nay Hạ Tưởng xảy ra việc lá»›n thế nà y, cô ấy lại là ngÆ°á»i bình tÄ©nh nhất?
Khâu Tá»± Phong không biết rằng, tÃnh cách con ngÆ°á»i Mai Hiểu Lâm cÅ©ng có mặt rất ngoan cÆ°á»ng. Ngà y trÆ°á»›c cô ấy cÅ©ng vấp phải tình huống xảy ra trong núi, sau khi biết Hạ Tưởng chỉ là bị cảm lạnh, sốt, thấy nghỉ ngÆ¡i là khoẻ lại nên nghÄ© cÅ©ng không có gì đáng lo ngại cả. Ngược lại thấy Khâu Tá»± Phong ăn nói là m lay Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i nên cÅ©ng có chút xúc Ä‘á»™ng. Trong lòng nghÄ©, gần đây hắn ta đã thay đổi không Ãt, xem ra là bị Hạ Tưởng ảnh hưởng rồi. Không ngá» tên Hạ Tưởng nà y cÅ©ng có sức ảnh hưởng đấy chứ, có thể là m thay đổi từ cái căn bản tá»›i suy nghÄ© của má»™t con ngÆ°á»i, có thêm bản lÄ©nh má»›i.
Có Ä‘iá»u, sau khi Mai Hiểu Lâm đặt chân và o phòng bệnh, nhìn bá»™ dạng nhếch nhác của Hạ Tưởng, trên đầu vẫn còn và i ngá»n cá» xanh chÆ°a bị lấy hết, mặt dÃnh bùn, râu chÆ°a cạo, tóc bù xù, khuôn mặt gầy gò thì trong lòng Ä‘á»™t nhiên bùng lên ngá»n lá»a phẫn ná»™, nguyên nhân của lá»a giáºn đến từ Äặng Tuấn Kiệt.
Nếu không phải do Äặng Tuấn Kiệt sinh sá»± thị phi, nếu không phải do Äặng Tuấn Kiệt cố ý phá hoại, nếu không phải do hắn gáºy nhiá»…u sá»± Ä‘oan, Hạ Tưởng có lẽ sẽ không phải Ä‘Ãch thân tá»›i hiện trÆ°á»ng thi công, cÅ©ng không phải căng thẳng giám sát thi công. Nếu Hạ Tưởng không có mặt ở hiện trÆ°á»ng thì không sẽ không phải chịu háºu quả của hôm nay.
Mai Hiểu Lâm nhìn hai má Hạ Tưởng hóp lại, đôi mắt nhắm nghiá»n, trong lòng dáºy lên sá»± thÆ°Æ¡ng cảm. Giáºn Hạ Tưởng quá ngốc nghếch, thá»i khắc quan trá»ng thế sao lại nhÆ°á»ng cÆ¡ há»™i sống cho kẻ khác? Nhỡ anh ấy có chuyện gì thì biết bao ngÆ°á»i phải rÆ¡i nÆ°á»›c mắt vì anh? Biết có bao nhiêu ngÆ°á»i phải chịu Ä‘au khổ?
Chỉ là , Hạ Tưởng chỉ là đồng nghiệp với cô, sự quan tâm lo lắng của cô hình như đang vượt quá giới hạn đồng nghiệp với nhau? Lòng Mai Hiểu Lâm trở nên rối ren.
Hạ Tưởng hôn mê ba ngà y ba đêm, trên thá»±c tế sức khoẻ hắn là thiếu ngủ trầm trá»ng, cá»™ng thêm là m việc quá sức, sau đó là cảm cúm, sốt phát tác má»›i dẫn tá»›i hôn mê bất tỉnh, đây chỉ là biểu hiện tá»± Ä‘iá»u chỉnh của cÆ¡ thể mà thôi.
Cái mà Hạ Tưởng không biết là trong ba ngà y hắn hôn mê đó, bệnh tình của hắn không những tác Ä‘á»™ng lên tinh thần của vô số ngÆ°á»i, ở huyện An và thà nh phố Yến còn xảy ra nhiá»u chuyện lá»™n xá»™n khác .
Äầu tiên là sau khi Lý Äinh SÆ¡n biết được Hạ Tưởng gặp chuyện, lo lắng Ä‘i thẳng má»™t mạch trong đêm tá»›i bệnh viện huyện, chứng kiến dung mạo hốc hác, hôn mê bất tỉnh của Hạ Tưởng, suýt chút nữa rÆ¡i nÆ°á»›c mắt. Ngay lúc đó yêu cầu chuyển Hạ Tưởng đến bệnh viện tốt hÆ¡n.
Viện trưởng Văn không mà ng đến thân pháºn Trưởng ban thÆ° ký thà nh uá»· của Lý Äinh SÆ¡n, kiên quyết phản đối:
- Phó Chủ tịch Hạ là Chủ tịch huyện An chúng tôi, kỹ thuáºt bệnh viện tuy hÆ¡i kém má»™t chút, nhÆ°ng bệnh của Phó Chủ tịch Hạ không nghiêm trá»ng lắm, anh ấy cần nhất là nghỉ ngÆ¡i, chứ không phải là bị dà y vò thêm lần nữa. Tôi lấy kinh nghiệm mÆ°á»i mấy năm là m y và tÆ° cách viện trưởng mÆ°á»i mấy năm ra đảm bảo, Phó Chủ tịch Hạ nếu có bất kỳ vấn Ä‘á» nà o xảy ra thì tìm tôi tÃnh sổ.
Lần đầu tiên Lý Äinh SÆ¡n nổi cáu:
- Tìm ông tÃnh sổ? Nếu tháºt mà xảy ra chuyện gì, ông có chịu trách nhiệm nổi không?
Hà m ý của lá»i nói là ông không bao giá» bì được vá»›i tầm quan trá»ng của Hạ Tưởng.
Tuy nhiên sau khi nghÄ© kỹ lại, lại thấy Hạ Tưởng hô hấp ổn định, ngủ rất sâu, xét thấy lá»i của viện trưởng Văn cÅ©ng có lý nên Lý Äinh SÆ¡n không nói thêm gì nữa, trong đêm quay trở lại thà nh phố Yến.
Sáng sá»›m hôm sau, Lý Äinh SÆ¡n không mà ng Ä‘i là m mà tá»›i tìm Sá» lão bà n luáºn. Hắn cÅ©ng biết nguyên nhân của sá»± việc là do Äà m Long xúi bẩy Äặng Tuấn Kiệt khiến cho Hạ Tưởng gặp khó khăn. Hắn Ä‘á» xuất vá»›i Sá» lão rồi quyết định trong công việc, trong phạm vi hợp tình hợp lý, và trong quyá»n hạn của mình sẽ gây khó dá»… Äà m Long, vì việc hắn ta là m tháºt quá đáng.
Sá» lão khoát tay, cÆ°á»i ha hả:
- Tiểu Hạ còn trẻ, có sức vóc có thể chịu Ä‘á»±ng được, hÆ¡n nữa cáºu ta cÅ©ng không phải không thu hoạch được gì. Hoà mình vá»›i công chúng, đồng cam cá»™ng khổ vá»›i công nhân sẽ rất có Ãch cho sá»± trưởng thà nh của cáºu ta sau nà y. Phải thấu hiểu nhiá»u hÆ¡n ná»—i cÆ¡ cá»±c của nhân dân má»›i trở thà nh má»™t vị quan tốt được. Chỉ có tháºt lòng quan tâm đến suy nghÄ©, Ä‘á»i sống của nhân dân thì má»™t ngÆ°á»i không cần biết là m đến chức vị nà o, má»›i có thể tháºt sá»± là m đến mức lòng ôm thiên hạ và tâm liá»n vá»›i nhân dân.
Ãnh mắt Sá» lão nhìn xoáy và o thiên không, đầu lắc lắc:
- Muốn là m má»™t vị quan tốt tháºt gian nan biết bao? Không chỉ phải đối mặt vá»›i thế lá»±c cản trở khắp nÆ¡i, mà cho dù anh tháºt sá»± đứng ở vị trà cao rồi, nếu không thấu hiểu dân tình, đôi lúc ý tưởng của anh rất tốt nhÆ°ng kết quả việc anh là m, ngÆ°á»i dân chÆ°a chắc đã được hưởng sá»± tốt đẹp mang lại, có thể nói là có sá»± nhiệt tình nhÆ°ng lại rÆ¡i và o khoảng không. Chỉ có ngÆ°á»i ngay từ cÆ¡ bản ban đầu biết hoà mình vá»›i dân chúng, má»›i nghÄ© ra phÆ°Æ¡ng pháp sát vá»›i thá»±c tế, vì dân chúng mÆ°u cầu phúc lợi.
Nói xong, Sá» lão lại cÆ°á»i hiá»n hoà :
- Äinh SÆ¡n, không nên nhất thá»i nóng giáºn, con quan tâm đến tiểu Hạ là rất tốt, nhÆ°ng nếu vì thế mà đá chá»i đá vá»›i Äà m Long thì hÆ¡i mất bình tÄ©nh rồi. Từ chuyện xảy ra vá»›i tiểu Hạ, có thể thấy chà ng trai nà y không tệ, khiến ta phải nhìn nháºn lại. Có thể trong lúc cấp bách cứu ngÆ°á»i đúng là đáng để ta phải tâm phục khẩu phục, là ngÆ°á»i có tâm huyết.
- Vá» phần Äà m Long, bây giá» thá»±c lá»±c của con chÆ°a đủ, không cần vá»™i và ng ra mặt. Bố nghÄ©, sẽ có ngÆ°á»i thay Hạ Tưởng ra mặt.
Không vá»™i và ng nhÆ° Lý Äinh SÆ¡n, Trần Phong biết tin xong, đầu tiên là kinh ngạc, nhÆ°ng nghe đến Hạ Tưởng vẫn bình an vô sá»± lại lắc đầu cÆ°á»i, đánh Ä‘iện đến văn phòng Hồ Tăng Chu.
- Thị trưởng Hồ, chuyện Hạ Tưởng chắc ông cÅ©ng nghe rồi hả? Có phải Thà nh uá»· nên công khai biểu dÆ°Æ¡ng rầm rá»™ má»™t chút không? Gần đây, nguồn cán bá»™ hoà mình vá»›i nhân dân¬, xung phong lên tuyến đầu cÆ¡ sở ngà y cà ng Ãt Ä‘i rồi, nên tạo dá»±ng má»™t tấm gÆ°Æ¡ng gÆ°Æ¡ng mẫu, cÅ©ng là để phấn chấn tinh thần, tăng thêm tÃnh Ä‘oà n kết.
Hồ Tăng Chu vẫn chÆ°a thoát khá»i sá»± kinh hoà ng việc Hạ Tưởng suýt bị nÆ°á»›c lÅ© cuốn trôi, vẫn Ä‘ang trách cứ Hạ Tưởng quá liá»u lÄ©nh, quá kÃch Ä‘á»™ng. Thân là cán bá»™ lãnh đạo, sao có thể lấy thân thà hiểm? Lãnh đạo là ngay lúc quan trá»ng nhất phải đứng ở nÆ¡i an toà n nhất, chỉ đạo má»i ngÆ°á»i thoát khá»i nguy hiểm, đây lại tá»± mình nhảy ra giữa dòng lÅ© cứu ngÆ°á»i. Trong cái giáºn có cái thÆ°Æ¡ng, là cấp dÆ°á»›i được ông ta coi là tri ká»· thÆ° pháp đầu tiên, vá»›i ông ta mà nói ở thà nh phố Yến, Hạ Tưởng hÆ¡n bất kể ai trong lúc quan trá»ng có thể thu hút sá»± chú ý của ông ta nhất.
TrÆ°á»›c Ä‘á» nghị của Bà thÆ° Trần, Hồ Tăng Chu giÆ¡ cả hai tay tán thà nh, hắn gáºt đầu, nói:
- Tôi đồng ý vá»›i Ä‘á» nghị của Bà thÆ° Trần, có cần tôi ra mặt, đại diện Thà nh uá»· và Uá»· ban nhân dân thà nh phố, Ä‘Ãch thân đến thăm há»i đồng chà Hạ Tưởng?
Trần Phong nhìn Hồ Tăng Chu dò xét, ông cÅ©ng loáng thoáng nghe qua Hồ Tăng Chu có ấn tượng tốt vá»›i Hạ Tưởng, nhÆ°ng hình nhÆ° chÆ°a được tốt đến ná»—i chủ Ä‘á»™ng nói ra sẽ đến bệnh viện thăm Hạ Tưởng. Ông ta có chút khó hiểu, đồng thá»i cÅ©ng hÆ¡i kinh ngạc, cái tên Hạ Tưởng nà y từ lúc nà o mà lại thân cáºn vá»›i Hồ Tăng Chu váºy chứ?
- Äồng chà Hạ Tưởng là cán bá»™ Ä‘i từ thà nh phố Yến, cÅ©ng có tình cảm thân vá»›i tôi, tôi không Ä‘Ãch thân đến thăm đồng chà ấy sẽ dá»… bị ngÆ°á»i ta nói tôi không có tình ngÆ°á»i.
Trần Phong cÆ°á»i ha ha, nói:
- Nếu Thị trưởng Hồ cÅ©ng có ý đến thăm đồng chà Hạ Tưởng, chi bằng hai ngÆ°á»i chúng ta cùng Ä‘i, ý anh thế nà o?
Hồ Tăng Chu giáºt mình, Bà thÆ° và Thị trưởng cùng lúc ra mặt tá»›i thăm Hạ Tưởng, thể diện Hạ Tưởng tháºt đúng là không há» quá, nghÄ© tá»›i tin đồn Bà thÆ° Trần thÃch lôi kéo lòng ngÆ°á»i, thÆ°á»ng có hà nh Ä‘á»™ng là m ngÆ°á»i khác ngạc nhiên nên liá»n bình thÆ°á»ng trở lại, nói:
- Äược, cứ là m theo anh nói. Có Ä‘iá»u việc Thà nh uá»· biểu dÆ°Æ¡ng đồng chà Hạ Tưởng, cụ thể thế nà o để Trưởng ban ThÆ° ký Lý phụ trách tốt hÆ¡n chứ?
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Hồ Tăng Chu mừng rỡ hết cỡ, để Lý Äinh SÆ¡n lo việc nà y thì chắc chắn không có sai sót gì cả.
- Gần đây thà nh uá»· có nhiá»u hoạt Ä‘á»™ng, Trưởng ban ThÆ° ký Lý báºn bịu tổ chức, phối hợp công việc giữa các hạng mục, e là không rá»i ra được. Tôi thấy nên để Phó thị trưởng Äà m phụ trách việc nà y sẽ tốt hÆ¡n. Äồng chà ấy thị sát huyện An vá», chắc sẽ rõ tình hình huyện An hÆ¡n.
Trần Phong cÆ°á»i, ánh mắt trÆ°ng cầu nhìn Hồ Tăng Chu.
---o0o---
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
|
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của baongoc
|
|
19-10-2012, 02:40 PM
|
|
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥
|
|
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
|
|
Quan Thần
Tác giả: Hà ThÆ°á»ng Tại
Quyển 4: Núi cao Ä‘Æ°á»ng xa
-----o0o-----
ChÆ°Æ¡ng 376: Lá»a giáºn khắp nÆ¡i (2).
Nhóm dịch: Quan TrÆ°á»ng
Sưu Tầm By Thanh Tam --- 4vn.eu
Hồ Tăng Chu thầm nghÄ© ai nói Trần Phong bao che khuyết Ä‘iểm, quả nhiên đúng là má»™t tay Ä‘ao má»m lưỡi sắc giết ngÆ°á»i. Không phải Äà m Long thÃch đến huyện An kiếm chuyện sao? Äược, Hạ Tưởng Ä‘Æ°Æ¡ng lúc vì chuyện công mà bị thÆ°Æ¡ng, Thà nh uá»· và Uá»· ban nhân dân thà nh phố biểu dÆ°Æ¡ng phô trÆ°Æ¡ng, để mà y phụ trách, để mà y công khai biểu dÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i mà mà y luôn tìm cách gây khó dá»…. Việc nà y giống nhÆ° Ä‘ang dùng lá»a đốt Äà m Long, lúc lá»›n giá»ng khen thưởng Hạ Tưởng cÅ©ng là lúc là m hắn khó chịu.
Ấn tượng vá» Äà m Long của Hồ Tăng Chu cÅ©ng không tốt đẹp gì. Bà thÆ° Trần đã Ä‘á» ra ý kiến thì ông ta phụ theo là vừa nên đồng ý luôn.
Äà m Long nghe quyết định của Bà thÆ° Trần và Thị trưởng Hồ xong, suýt nữa giáºn nổ phổi, kÃch Ä‘á»™ng, gần nhÆ° muốn thốt ra lại ngáºm phải má»™t ngụm cá»± tuyệt, may là ngay lúc đó hắn kịp bình tÄ©nh, mặt không cảm xúc nháºn quyết định.Vì hắn biết, cho dù hắn và Phạm Duệ Hằng quan hệ có tốt đến đâu, nhiệm vụ do Thà nh uá»· và Uá»· ban nhân dân thà nh phố phân công cho thì Chủ tịch tỉnh Phạm cÅ©ng không có quyá»n can dá»±. Bởi vì nếu đến Bà thÆ° và Thị trưởng còn không chỉ huy được tên Phó thị trưởng ThÆ°á»ng trá»±c thì cái chức vị nà y coi nhÆ° là chấm hết.
Nếu mà Bà thÆ° và Thị trưởng liên kết Ä‘á» nghị vá»›i Tỉnh Ä‘iá»u hắn Ä‘i, cho dù hắn có là ngÆ°á»i nhà của Bà thÆ° Tỉnh uá»·, là con trai ruá»™t Ä‘i chăng nữa, e rằng thá»i gian hắn ở thà nh phố Yến nà y cÅ©ng chẳng còn bao lâu nữa. Trên trÆ°á»ng chÃnh trị, vị trÃ, quyá»n lá»±c cùng vá»›i có háºu Ä‘Ã i vẫn có quy tắc phải tuân thủ, phải nhìn toà n cục, nếu không phục tùng thì chẳng còn Ä‘Æ°á»ng mà đi nữa.
Là m sao đây? Nhịn! Äà m Long nuốt cục giáºn, nhấc Ä‘iện thoại gá»i cho Äặng Tuấn Kiệt, rồi phê bình hắn má»™t tráºn ra trò. CÅ©ng tại kinh nghiệm, trà óc chÃnh trị của Äặng Tuấn Kiết quá thấp má»›i gây ra chuyện phiá»n toái nà y. Bây giá» thì tốt rồi, tác thà nh cho thanh danh và danh vá»ng của Hạ Tưởng, khiến cho hắn Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng má»™t Phó thị trưởng ThÆ°á»ng trá»±c cÅ©ng bị vạ lây, bị Trần Phong và Hồ Tăng Chu đẩy ra là m trò cÆ°á»i cho ngÆ°á»i ta xem.
Sao tên Hạ Tưởng lại mạng lá»›n nhÆ° váºy? Sao không chết Ä‘uối luôn Ä‘i? Äà m Long ác ý thầm oán Hạ Tưởng.
Chó chết!
Chỉ là Äà m Long chá»i Hạ Tưởng xong liá»n có ngÆ°á»i gõ cá»a. Cá»a khẽ mở, PhÆ°Æ¡ng Tiến Giang bÆ°á»›c và o.
Sắc mặt không giống vá»›i hà ng ngà y, hôm nay PhÆ°Æ¡ng Tiến Giang vá»›i bá»™ dạng nghiêm nghị giải quyết công việc, vừa bÆ°á»›c và o liá»n vứt tệp tà i liệu lên trên bà n, giá»ng bất mãn, nói:
- Lão Äà m, anh cÅ©ng là đồng chà bao năm rồi, sao lại phạm và o lá»—i rõ rà ng nhÆ° váºy? CÅ©ng may là để tôi phát hiện được, nếu mà rÆ¡i và o tay Phó ban khác, không biết há» sẽ nhìn anh thế nà o?
Nói xong, PhÆ°Æ¡ng tiến Giang khoát tay, cÅ©ng không đợi Äà m Long nói cái gì liá»n quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i.
Äà m Long sững sá» tại chá»—. Äây là ….. Ä‚n phải thuốc súng hay sao hả? giá»ng Ä‘iệu dám nghênh ngang nhÆ° váºy?
Hắn cầm tà i liệu lên xem, chỉ nhìn qua và i cái thì bá»±c tá»›i mức hai mắt Ä‘en kịt lại, tức giáºn xé nát táºp tà i liệu thà nh giấy vụn, vứt và o thùng rác, chá»i:
- Cái thá gì chứ? Äây mà cÅ©ng gá»i là lá»—i? Cố ý cÆ°á»i chê ngÆ°á»i khác thì nói rõ, mẹ nó chứ, lại muốn kiếm chuyện vá»›i mình đây mà , là m nhÆ° tao dá»… ức hiếp lắm hả?
Thì ra là má»™t đám cán bá»™ cấp Cục phó Ä‘á» bạt, trong đó có má»™t ngÆ°á»i là há» hà ng xa vá»›i Äà m Long, Ä‘ang là trưởng phòng ở má»™t huyện hÆ¡i xa thà nh phố Yến, Ä‘á» bạt cấp Cục phó, thăng lên là m Phó chủ tịch huyện. Giai Ä‘oạn trÆ°á»›c vốn rất thuáºn lợi, Ban tổ chức cán bá»™ đã phê duyệt.
Phó trưởng ban Hạ Diệt Thác cÅ©ng chÃnh miệng đồng ý, không vấn Ä‘á» gì, chắc chắn qua. NghÄ© đến bị PhÆ°Æ¡ng Tiến Giang lá»c ra, cảm giác nhÆ° Ä‘ang sống sá» sá» lại bị chặn ngang cổ há»ng.
Tháºt ra há» hà ng của hắn không phải có chuyện lá»›n gì, chỉ là có má»™t lần bị cảnh cáo xá» phạt. Thá»i gian chấp hà nh phạt là má»™t năm, còn má»™t tháng nữa là hết hạn. Theo quy định, há»… là ngÆ°á»i bị phạt cảnh cáo, trong má»™t năm không được thăng chức trong Äảng bá»™ và tiến cá» vá»›i tổ chức Äảng ngoà i chức vụ Äảng ngoà i cao hÆ¡n so vá»›i chức vị Ä‘ang tại nhiệm. Tuy nhiên, chuyện gì cÅ©ng Ä‘á»u có trÆ°á»ng hợp đặc biệt, đúng lúc gặp dịp Ä‘á» bạt lá»›p cán bá»™ má»›i, nếu bá» lỡ cÆ¡ há»™i nà y thì quá uổng. Äà m Long liá»n nhá» ngÆ°á»i là m giả ngà y tháng xá» phạt cảnh cáo, không ngá» vẫn bị con mắt lá»a PhÆ°Æ¡ng Tiến Giang bá»›i ra.
PhÆ°Æ¡ng Tiến Giang là Uá»· viên thÆ°á»ng vụ Thà nh uá»·, là nhân váºt số má»™t của Ban tổ chức cán bá»™ Thà nh uá»·, thÆ°á»ng xá» lý các việc cất nhắc cán bá»™ cấp dÆ°á»›i. Hắn thÆ°á»ng không Ä‘Ãch thân xem danh sách, trừ khi có trÆ°á»ng hợp đặc biệt. Từ khi nà o mà Trưởng ban báºn rá»™n PhÆ°Æ¡ng lại tỉ mỉ, quan tâm đến việc cất nhắc Phó cục trưởng cÅ©ng nghiêm khắc kiểm tra là lịch cán bá»™? Äà m Long chá»i mẹ nó, rõ là PhÆ°Æ¡ng Tiến Giang Ä‘ang cố ý gây khó dá»… hắn, chuyên bá»›i lá»—i của hắn chÃnh là không muốn cho ngÆ°á»i của hắn qua.
NhÆ°ng hắn nà o có cách nà o khác? Nếu sá»± việc bị Ä‘Æ°a lên Tỉnh, PhÆ°Æ¡ng Tiến Giang không những không sai mà có khi còn được tiếng là m việc cẩn tháºn, nghiêm túc. Äà m Long nổi cÆ¡n tam bà nh, ức mà không có chá»— phát tiết, Ä‘Ã nh Ä‘i vòng quanh trong phòng.
Äá»u tại tên Hạ Tưởng, Ä‘á»u tại hắn. Äược lắm, quan hệ rá»™ng chứ gì? Duyên tốt chứ gì? Không tin là không có cách Ä‘iá»u mà y rá»i khá»i thà nh phố Yến, xem mà y còn nghÄ© được cách khác không? Äà m Long nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, cuối cùng đã nghÄ© ra sách đối phó.
Có Ä‘iá»u trÆ°á»›c khi Äà m Long kịp thá»±c thu kế hoạch, hắn nháºn được má»™t tin mà chÃnh hắn không thể tin, không thể tá»± giải thÃch được. Äó là danh sách giao lÆ°u má»™t số cán bá»™, và cái tên Äặng Tuấn Kiệt rõ mồn má»™t nắm trên đó.
HÆ¡n nữa Äặng Tuấn Kiệt bị Ä‘Æ°a đến huyện Hải, phÃa đông thà nh phố Yến, vẫn đảm nhiệm chức vụ Uá»· viên thÆ°á»ng vụ, Phó chủ tịch huyện. Tuy nói là điá»u chuyển ngang bằng chức vụ nhÆ°ng huyện Hải lá»›n hÆ¡n huyện An nhiá»u, già u có, dồi dà o, giá trị kinh tế huyện An không thể sánh bằng, xếp vị trà đứng đầu danh sách trong Tỉnh. Vá»›i lại Äà m Long nghe được, việc nà y lại do chÃnh Trưởng ban tổ chức cán bá»™ Tỉnh uá»· Mai Thái Bình má»™t tay sắp xếp.
Giống nhÆ° Äặng Tuấn Kiệt mà được chuyển qua đó rồi sẽ mạnh hÆ¡n nhiá»u so vá»›i ở huyện An, dá»… láºp thà nh tÃch, lại Ãt chịu bó buá»™c, đúng là chuyện đại tốt. Mai Thái Bình và Äặng Tuấn Kiệt đâu có biết nhau sao lại tốt vá»›i Äặng Tuấn Kiệt nhÆ° váºy? Hay là Äặng Tuấn Kiệt có háºu Ä‘Ã i mà không ai biết? Äà m Long nghÄ© tá»›i nghÄ© lui vẫn nghÄ© không ra, liá»n gá»i Ä‘iện cho Phòng Ngá»c Huy há»i rõ tình hình.
Phòng Ngá»c Huy cÅ©ng không biết là chuyện gì Ä‘ang xảy ra.
Dù là Hạ Tưởng có tỉnh lại, nghe được tin nà y xong cÅ©ng chÆ°a chắc hiểu ý đồ của Mai Thái Bình. Mai Thái Bình không thèm để ý đến ý kiến phản đối của ngÆ°á»i khác, kiên quyết chuyển Äặng Tuấn Kiệt đến huyện Hải, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là không phải vì tiá»n đồ của tên đó. Mai Thái Bình cÅ©ng chẳng lòng tốt đến váºy, nhất là khi ông ta nháºn được Ä‘iện thoại của Mai Hiểu Lâm gá»i tá»›i, khi nghe Hạ Tưởng suýt chút nữa mất mạng cá»™ng vá»›i sá»± thêm thắt của Mai Hiểu Lâm, tất cả tá»™i lá»—i Ä‘á»u quy lên đầu của Äặng Tuấn Kiệt, Mai Thái Bình dần nổi lên lá»a giáºn.
Muốn chÆ¡i ngầm sao? Khoé miệng Mai Thái Bình khẽ nhếch cÆ°á»i. Nhá»› lại năm nà o khi còn ở Bắc Kinh, thủ Ä‘oạn ngầm nà o mà ông ta chÆ°a từng chÆ¡i? Chiêu mánh khoé nà o mà chÆ°a từng thá» qua? Má»™t tên Phó chủ tịch huyện bé tẹo lại dám cả gan là m loạn đến mức Ä‘á»™ nà y, là ức hiếp Hạ Tưởng không có ngÆ°á»i che đỡ?
Mai Thái Bình có ấn tượng cá»±c tốt vá»›i Hạ Tưởng, vì nguyên do là Mai Hiểu Lâm, yêu chim yêu cả lồng không cho phép ai bắt nạt Hạ Tưởng. Ông ta chỉ ngồi có má»™t lát đã nghÄ© ra cách trừng trị. Chuyển Äặng Tuấn Kiệt đến huyện Hải, không phải hắn kiêu ngạo, thÃch Ä‘i đầu sao? Äược, thỠđể hắn đến huyện Hải khiêu chiến vá»›i quyá»n lá»±c của Bà thÆ° và Chủ tịch huyện xem sao.
Mai Thái Bình có quen biết vá»›i Bà thÆ° huyện Hải, giống vá»›i Khâu Tá»± Phong cÅ©ng đến từ Äảng Thái tá» Bắc Kinh, nhÆ°ng khác vá»›i Khâu Tá»± Phong ở chá»— cách đối nhân xá» thế của hắn cá»±c kỳ mạnh mẽ, cứng rắn, không những bá đạo hống hách mà còn cá»±c kỳ thủ Ä‘oạn, có thể trừng trị ngÆ°á»i khác đến ná»—i không lá»i nà o miêu tả nổi.
Còn Chủ tịch huyện huyện Hải tuy xuất thân từ nông dân, nhÆ°ng do bao năm đúc luyện từ tầng thấp nhất, hà nh vi khôn khéo, trÆ¡n tru, là m việc không để lá»t sÆ¡ hở, là má»™t kẻ cá»±c khó đối phó. Huyện Hải có hai ngÆ°á»i đó, Äặng Tuấn Kiệt sau khi được chuyển đến có mà không bị chúng xỠđến chết má»›i lạ.
NghÄ© đến đây Mai Thái Bình không khá»i thở dà i, nhá»› lại cảnh tranh đấu ở Bắc Kinh thấy cách Hạ Tưởng đối xá» vá»›i đối thủ chÆ°a đủ cứng rắn, nhiá»u lúc nhân nhượng thái quá. Lúc nà o cần mạnh thì phải đối chá»i gay gắt, không khoan nhượng.
Ông ta quyết định tìm dịp tìm Hạ Tưởng nói chuyện, để cáºu ta hÆ°á»›ng theo mình giải quyết sá»± việc.
Quả nhiên đúng nhÆ° Ä‘iá»u Mai Thái Bình dá»± Ä‘oán, sau khi Äặng Tuấn Kiệt được chuyển tá»›i huyện Hải, đã tìm tá»›i Chủ tịch huyện đầu tiên là m quen. Không lâu sau đó là bị Bà thÆ° lôi kéo. Cuối cùng bị hai ngÆ°á»i đó đá qua đá lại, đùa bỡn trong bà n tay, rÆ¡i và o thảm cảnh qua cầu rút ván. Lại sau đó sau khi bị Bà thÆ° chán rồi, liá»n tìm cách vạch trần chuyện hắn thá»i còn giúp Chủ tịch huyện những chuyện xấu xa. Vì để bảo vệ mình Chủ tịch huyện đẩy hết trách nhiệm cho hắn. Äặng Tuấn Kiệt trở thà nh váºt hi sinh chÃnh trị bi thảm.
Ba ngà y sau, Hạ Tưởng dần hồi tỉnh lại, tuy không có trở ngại gì nhÆ°ng cÆ¡ thể vẫn còn rất yếu. Lúc nà y má»›i có ngÆ°á»i báo tin cho Tà o Thù Lê. Cô bé sợ đến mức khuôn mặt thất sắc, vá»™i và ng Ä‘i từ thà nh phố tá»›i. Nhìn thấy Hạ Tưởng gầy Ä‘i, trong lòng Ä‘au Ä‘á»›n. có Ä‘iá»u cô ấy không chút oán giáºn Hạ Tưởng, cÅ©ng cố nén không rÆ¡i nÆ°á»›c mắt. Cô không muốn Hạ Tưởng Ä‘ang bệnh phải quay ra an ủi mình. Cô bé hiểu chuyện lặng lẽ chăm sóc Hạ Tưởng, tiếp thêm cho hắn sá»± an ủi và ủng há»™.
---o0o---
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
|
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của baongoc
|
|
19-10-2012, 02:41 PM
|
|
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥
|
|
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
|
|
Quan Thần
Tác giả: Hà ThÆ°á»ng Tại
Quyển 4: Núi cao Ä‘Æ°á»ng xa
-----o0o-----
Chương 377: Tình cỠgặp mặt (1).
Nhóm dịch: Quan TrÆ°á»ng
Sưu Tầm By Thanh Tam --- 4vn.eu
TrÆ°á»›c yêu cầu lặp lại của Äinh SÆ¡n, Hạ Tưởng được chuyển tá»›i bệnh viện thà nh phố Yến. Hôm chuyển viện, Hùng Hải DÆ°Æ¡ng là m đầu, toà n thể công nhân là m Ä‘Æ°á»ng táºp hợp, tầng tầng lá»›p lá»›p đến tiá»…n Hạ Tưởng. Hùng Hải DÆ°Æ¡ng và lão Tiá»n là những ngÆ°á»i cá»±c kỳ tráng kiện, hai ngÆ°á»i lại nhÆ° hai đứa trẻ khóc tu tu, tất cả công nhân cÅ©ng Ä‘á»u trang nghiêm, giống nhÆ° Ä‘ang nháºn kiểm duyệt từ Hạ Tưởng, chú mục hà nh lá»… trÆ°á»›c hắn.
Hùng Hải DÆ°Æ¡ng cam Ä‘oan vá»›i Hạ Tưởng, hắn lấy sinh mạng ra đảm bảo, tuyệt đối bảo đảm chất lượng hoà n thà nh nhiệm vụ xây Ä‘Æ°á»ng SÆ¡n Thuá»·, xin Phó Chủ tịch Hạ yên tâm.
Hạ Tưởng nhìn thấy thà nh ý của các công nhân, cảm xúc cÅ©ng trăm mối ngổn ngang. Khuyên má»i ngÆ°á»i quay vá» là m việc, không cần phải thÆ°Æ¡ng nhá»› hắn, hắn đã không sao rồi, rất nhanh sẽ khoẻ trở lại.
Vốn vì chuyện do đám công nhân mà Hạ Tưởng lâm bệnh, Tà o Thù Lê còn hÆ¡i oán háºn bá»n há», nhÆ°ng nay thấy sá»± thà nh tâm của há», bá»±c tức trong lòng đã tiêu tan nhÆ° mây khói, cảm thấy há» cÅ©ng có mặt rất đáng yêu.
Hạ Tưởng được nằm tại bệnh viện tốt nhất thà nh phố Yến. Tống Triêu Äá»™ còn đặc biệt gá»i Ä‘iện cho viện trưởng, yêu cầu viện trưởng sắp xếp phòng cán bá»™ cấp cao. Tống Triêu Äá»™ là Phó chủ tịch tỉnh phân công quản lý hệ thống vệ sinh. Nháºn được Ä‘iện thoại xong, vị viện trưởng nà o dám cháºm trá»…, vá»™i và ng Ä‘Ãch thân sắp xếp ổn thoả má»i việc. Hạ Tưởng cÅ©ng không muốn phiá»n toái nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy, nhÆ°ng do thịnh tình của Tống Triêu Äá»™ quá lá»›n không nỡ chối từ, hắn cÅ©ng khó là m pháºt ý tốt của viện trưởng, Ä‘Ã nh phải mặc cho má»i ngÆ°á»i bố trÃ, sắp xếp.
Hạ Tưởng vỠđến thà nh phố Yến, tin hắn bị thÆ°Æ¡ng được loan truyá»n rá»™ng rãi. Trong đám bạn bè, ngÆ°á»i đầu tiên đến thăm lại chÃnh là Lý Hồng Giang.
Lý Hồng Giang mang rất nhiá»u hoa tÆ°Æ¡i đến.
Hoa ông ta mang đến không phải là được mua ở chợ, mà là ngÆ°á»i là m công của ông ấy ngắt từ công trÆ°á»ng mang tá»›i. Khi tin Hạ Tưởng vì công nhân mà bị thÆ°Æ¡ng truyá»n ra, công nhân của Lý Hồng Giang nghe được đã tá»± Ä‘i hái những bông hoa dại gần công trÆ°á»ng, bắt Lý Hồng Giang phải mang tá»›i tặng cho Hạ Tưởng, để biểu lá»™ tấm lòng ngưỡng má»™ của bá»n há».
Lý Hồng Giang xúc động, nói:
- Các anh em công nhân tuy có lúc lá»— mãng, nhÆ°ng bá»n há» là những con ngÆ°á»i chân tháºt. Cáºu là Phó chủ tịch huyện nhÆ°ng lại quên mình lao vá» phÃa trÆ°á»›c, cứu giúp quản đốc, sau khi tin được truyá»n khắp trong đám công nhân, cáºu trở thà nh anh hùng trong lòng há» rồi đó. Hà i! Nhiá»u năm là m giám đốc nhÆ° tôi, luôn cùng há» ká» vai sát cánh cÅ©ng chẳng bằng cáºu có được hình tượng huy hoà ng thế. So vá»›i cáºu thì tôi còn kém xa.
Hạ Tưởng cÆ°á»i, trách:
- Tôi đâu có vÄ© đại nhÆ° váºy ? Tình hình lúc đó không thể cháºm trá»… hÆ¡n, đâu có kịp nghÄ© nhiá»u váºy ? Cứu ngÆ°á»i quan trá»ng hÆ¡n, ai gần hÆ¡n thì cÆ¡ há»™i sống nhiá»u hÆ¡n. Anh bá»›t trêu Ä‘i, lần sau anh xả thân cứu ngÆ°á»i má»™t lần xem.
Lý Hồng Giang xua tay liên tục:
- Tôi không dám, tháºt sá»± không dám. Lúc đó có khi chạy nhanh hÆ¡n tất cả má»i ngÆ°á»i ấy chứ ? Tôi thÆ°á»ng có mặt tại công trÆ°á»ng, gặp qua không Ãt chuyện nguy hiểm nên tôi cá»±c kỳ khâm phục vị anh hùng nhÆ° cáºu, không phải ai cÅ©ng có thể là m được đâu.
Lý Hồng Giang Ä‘i rồi, Thẩm Láºp Xuân, Tôn Hiện VÄ©, Phùng Húc Quang, VÆ°Æ¡ng Lâm Kiệt, Nghiêm Tiểu Thì, tháºm chà Khúc Nhã Hân, Thu Ãi Ä‘á»u nhá»™n nhịp tá»›i thăm. Có thể nói rằng, há»… là ngÆ°á»i Hạ Tưởng quen thì Ä‘á»u có mặt. Còn có nhiá»u ngÆ°á»i mà Hạ Tưởng không quen biết cÅ©ng lui tá»›i không ngừng. Mặc cho y tá can ngăn không cho đến là m phiá»n bệnh nhân nghỉ ngÆ¡i, nhÆ°ng ngÆ°á»i đến thăm nhiá»u quá, ngăn cÅ©ng ngăn không nổi.
Äến viện trưởng ban đầu sắp xếp cho Hạ Tưởng phòng bệnh cán bá»™ cấp cao, nghÄ© Hạ Tưởng là ngÆ°á»i nhà của Phó Chủ tịch tỉnh Tống, nên má»›i lấy thân pháºn Cục phó cấp đặc biệt phá cách cho nghỉ tại phòng bệnh của cán bá»™ cấp cao, giá» cÅ©ng thay đổi hẳn suy nghÄ© vá» hắn. Khi ông ta phát hiện ra số ngÆ°á»i đến thăm Hạ Tưởng Ä‘á»u là những nhân váºt có máu mặt trong thà nh phố, giá»›i thÆ°Æ¡ng gia cao cấp, MC Ä‘Ã i truyá»n hình má»›i biết rằng thì ra cấp báºc vốn không cao nhÆ°ng sức ảnh hưởng của Hạ Tưởng lại cá»±c kỳ kinh ngÆ°á»i.
Nhất là khi ông ta biết Hạ Tưởng vì cứu mạng má»™t công nhân má»›i bị thÆ°Æ¡ng, lại thêm vô số hoa dại được đặt từ phòng bệnh kéo dà i tá»›i táºn hà nh lang, trái tim ông ta cÅ©ng rất xúc Ä‘á»™ng. Má»—i bông hoa dù hèn má»n hay bé nhá», tuy không được mỹ lệ, tháºm chà không có hÆ°Æ¡ng thÆ¡m nhÆ°ng lại Ä‘em lại sá»± chấn Ä‘á»™ng linh hồn, hÆ¡n cả những bông hoa kiá»u diá»…m được mua. Bởi chúng chÃnh là những tấm lòng, những trái tim Ä‘ang phát sáng của những ngÆ°á»i công nhân chân chất.
Tiếp theo đó là việc Bà thư Thà nh uỷ và Thị trưởng thà nh phố Yến cùng nhau đến thăm Hạ Tưởng suýt nữa là m vị viện trưởng ngạc nhiên đến mức rớt cả mắt ra ngoà i.
Cái gì ? Má»™t Phó chủ tịch huyện bị thÆ°Æ¡ng lại có thể kinh Ä‘á»™ng đến hai vị cán bá»™ cấp Phó Tỉnh Ä‘Ãch thân đến thăm ? Quá kinh ngạc, quá không thể tưởng tượng nổi. Viện trưởng bệnh viện Tỉnh dù gì cÅ©ng là cán bá»™ Phó giám đốc sở, tá»± nháºn là mối quan hệ rá»™ng, kiến thức rá»™ng rãi, phòng bệnh cán bá»™ cấp cao cà ng phải là cán bá»™ cấp Tỉnh, Thà nh phố lui tá»›i, nhÆ°ng sá»± việc ngà y hôm nay đúng là lần đầu tiên má»›i thấy. Có thể khiến Bà thÆ° thà nh phố và Thị trưởng cùng lúc xuất hiện, cho dù là Phó chủ tịch Tỉnh cÅ©ng chÆ°a chắc có được thể diện nhÆ° váºy!
Việc Trần Phong và Hồ Tăng Chu cùng lúc đến thăm cÅ©ng khiến cho Hạ Tưởng kinh ngạc không ngá». Phong cách là m việc của Trần Phong hay nằm ngoà i dá»± Ä‘oán thì có thể lý giải được, nhÆ°ng Hồ Tăng Chu cÅ©ng xuất hiện cùng lúc thì Hạ Tưởng thấy có cảm tình hÆ¡n vá»›i Hồ Tăng Chu, thấy Ãt nhất lúc nà y láºp trÆ°á»ng của hắn cÅ©ng coi nhÆ° kiên định, không có chuyện không ngá» xảy ra.
Trần Phong và Hồ Tăng Chu đến Ä‘i rất vá»™i và ng, chỉ dừng lại thăm và i phút rồi ra vá». Thá»i gian không phải là ngắn dà i mà chÃnh là phóng ra tÃn hiệu cá»±c mạnh, cá»±c có hiệu lá»±c, chÃnh là sá»± ủng há»™ của Thà nh uá»· và Uá»· ban nhân dân thà nh phố đối vá»›i Hạ Tưởng, từ trÆ°á»›c đến giá» chÆ°a bao giỠđược nhiá»u sá»± ủng há»™ nhÆ° váºy. Tháºm chà còn nhiá»u hÆ¡n cả thá»i của Trần Phong, Thôi HÆ°á»›ng. Vì lúc đó chỉ là Trần Phong ủng há»™ cho Hạ Tưởng, không có sá»± ủng há»™ của Bà thÆ° Thà nh uá»· Thôi HÆ°á»›ng.
Bây giá» thì tốt rồi, Thôi HÆ°á»›ng Ä‘i rồi, Thị trưởng Trần lên chức Bà thÆ°, lại má»™t Thị trưởng Hồ má»›i được Ä‘iá»u đến, Hạ Tưởng cà ng nhÆ° cá gặp nÆ°á»›c, quan hệ vá»›i bên thà nh phố tiến thêm má»™t bÆ°á»›c.
Rất nhiá»u ngÆ°á»i cÅ©ng không biết Hạ Tưởng và Hồ Tăng Chu là mối quan hệ thế nà o ? Nghe nói Bà thÆ° Trần và Thị trưởng Hồ cùng nhau đến thăm hắn, tâm tÆ° Ä‘á»u trở nên rối loạn. Äà m Long nghe được tin cà ng cảm thấy bất an hÆ¡n, kế hoạch đẩy Hạ Tưởng ra khá»i thà nh phố Yến cà ng ngà y cà ng thêm mãnh liệt.
Sau đó, Cao lão và Cao Tấn Chu cũng cùng lúc đến thăm Hạ Tưởng, đi cùng hỠcòn có Liên Nhược Hạm.
Liên Nhược Hạm là được Tà o Thù Lê báo tin, cô không vá»™i và ng sắp xếp thá»i gian đến bệnh viện thăm. Bởi cô biết, sẽ có nhiá»u ngÆ°á»i đến thăm Hạ Tưởng, cô ấy đến chỉ thêm rối hÆ¡n, có khi còn phản tác dụng. Liên Nhược Hạm giấu Hạ Tưởng thá»±c hiện má»™t việc mà Hạ Tưởng sẽ không ngá» tá»›i, cô ấy đến Bắc Kinh gặp Ngô Tà i Giang, bá»n há» tá»± mình thay Hạ Tưởng ra má»™t quyết định quan trá»ng.
Sự xuất hiện của Cao lão, Cao Tấn Chu và Liên Nhược Hạm không gây sự chú ý lắm, vừa đúng lòng Hạ Tưởng muốn. Lúc nà y hắn rất cần sự yên tĩnh, không muốn thu hút sự chú ý của các thế lực, nhất là sự chú ý của Diệp Thạch Sinh, Phạm Duệ Hằng và Thôi Hướng.
NhÆ°ng việc được lãnh đạo tá»›i thăm thì không phải không được phép từ chối hay sao ? Cho nên Hạ Tưởng tháºt không muốn có thêm vị quan Tỉnh nà o đến thăm nữa. Có tấm lòng thì hắn xin nháºn.
Chỉ có Ä‘iá»u má»i chuyện luôn không theo ý hắn. Hắn chỉ nói và i câu ngắn gá»n vá»›i Liên Nhược Hà m, tiá»…n Cao lão, Cao Tấn Chu ra vá» thì Tống Triêu Äá»™ xuất hiện.
Mặc dù Tống Triêu Äá»™ Ä‘i cùng Tống Nhất Phà m đến thăm, còn cố ý mặc bá»™ đồ thÆ°á»ng phục, lấy danh nghÄ©a cá nhân đến thăm hắn nhÆ°ng vá»›i thân pháºn Ủy viên thÆ°á»ng vụ Tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh má»›i, má»—i hà nh Ä‘á»™ng của ông ta Ä‘á»u dá»… dà ng gây ra chú ý vá»›i ngÆ°á»i khác, huống chi phòng bệnh cán bá»™ cấp cao là khu vá»±c chuyên dà nh cho các cán bá»™ cấp Tỉnh, cấp Thà nh phố. Tuy đại Ä‘a số là cán bá»™ đã thôi chức, nhÆ°ng cÅ©ng vẫn còn không Ãt cán bá»™ Ä‘ang là lãnh đạo tại chức, vì váºy chuyện Ủy viên thÆ°á»ng vụ Tỉnh ủy đến thăm Phó chủ tịch huyện dần dần được lan rá»™ng.
Tống Triêu Äá»™ là bị Tống Nhất Phà m ép tá»›i, ông biết nếu lúc nà y tá»›i thăm Hạ Tưởng sẽ cà ng là m tăng thêm đủ các loại phá»ng Ä‘oán. NhÆ°ng Tống Nhất Phà m liên tục nói ông ta không quan tâm đến anh Hạ Tưởng, ông không đến thăm thì ông là kẻ lạnh lùng, Ãch ká»·. Tống Triêu Äá»™ bị bám dai quá, chẳng là m thế nà o được, cÅ©ng vừa đúng dịp cuối tuần, và bệnh viện Tỉnh cÅ©ng cách nhà có năm phút Ä‘i bá»™ nên Ä‘Ã nh cùng Tống Nhất Phà m Ä‘i bá»™ tá»›i bệnh viện.
Tống Triêu Äá»™ đến nÆ¡i không nói gì cả, chỉ có Tống Nhất Phà m lÃu ra lÃu rÃu không ngừng, hết há»i cái nà y đến há»i cái kia, nhất định bắt Hạ Tưởng tÆ°á»ng thuáºt lại lần nữa chuyện xảy ra ngà y hôm đó, thi thoảng cảm Ä‘á»™ng đến ná»—i Ä‘á» cả con mắt, sau đó lại cÆ°á»i ha ha ngay được. Hôm nay đúng lúc Tà o Thù Lê không ở bệnh viện, cô nà ng má»›i Ä‘Æ°a ra ý kiến muốn ở lại chăm sóc cho Hạ Tưởng. Tống Triêu Äá»™ liá»n nói cô:
- Con ở lại chỉ thêm vÆ°á»›ng tay chân, còn đòi chăm sóc ngÆ°á»i ta ? Thôi Ä‘i, đừng là m phiá»n Hạ Tưởng nghỉ ngÆ¡i.
---o0o---
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
|
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của baongoc
|
|
19-10-2012, 02:42 PM
|
|
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥
|
|
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
|
|
Quan Thần
Tác giả: Hà ThÆ°á»ng Tại
Quyển 4: Núi cao Ä‘Æ°á»ng xa
-----o0o-----
Chương 377: Tình cỠgặp mặt (2).
Nhóm dịch: Quan TrÆ°á»ng
Sưu Tầm By Thanh Tam --- 4vn.eu
Tống Nhất Phà m nhất quyết không:
- Bố! Bố quá chủ nghÄ©a duy tâm rồi. Sao bố biết con không biết chăm sóc ngÆ°á»i khác? Con không biết chăm sóc bố, nhÆ°ng cÅ©ng không có nghÄ©a con không biết chăm sóc anh Hạ. Bố chẳng hiểu gì cả, năng lá»±c của con là do ngÆ°á»i mà thay đổi. Chuyện không xảy ra khi ở bên bố thì sẽ xảy ra khi ở bên anh Hạ.
Câu trÆ°á»›c nghe còn chấp nháºn được, nhÆ°ng câu sau e có chút lệch ý khác khiến Hạ Tưởng không khá»i xấu hổ nên khuyên Tống Nhất Phà m Ä‘i vá». Hôm nay hiếm khi thấy Tống Nhất Phà m ngang bÆ°á»›ng nhÆ° váºy, nhất định không chịu nghe, cuối cùng Tống Triêu Äá»™ cÅ©ng Ä‘Ã nh bó tay, chỉ còn cách để con gái ở lại, đặc biệt căn dặn, khi trá»i tối phải trở vá» nhà .
Tống Triêu Äá»™ vừa Ä‘i khá»i, cuối cùng cÅ©ng được yên ắng trở lại, trong phòng bệnh giá» chỉ còn lại Hạ Tưởng và Tống Nhất Phà m. Hạ Tưởng được nghỉ ngÆ¡i và i ngà y, cảm thấy toà n thân khá»e mạnh, tinh thần sôi nổi liá»n đứng dáºy váºn Ä‘á»™ng. Tống Nhất Phà m nhìn thấy tinh thần Hạ Tưởng khá ổn liá»n nói:
- Ta đi tản bộ ở viện nhé, em đỡ anh đi.
Hạ Tưởng cÆ°á»i:
- Anh bây giá» khá»e nhÆ° trâu, đâu cần phải ngÆ°á»i đỡ? Nếu không tại bệnh viện chÆ°a cho xuất viện, không thì anh đã sá»›m muốn rá»i khá»i đây rồi.
Tống Nhất Phà m lắc đầu, nói:
- Váºy thì không được! Bệnh đến nhÆ° núi đổ, bệnh Ä‘i nhÆ° rút tÆ¡. Anh bây giá» nhìn nhÆ° đã khá»i bệnh, nhÆ°ng thá»±c chất gốc bệnh chÆ°a dứt, phải nghe lá»i bác sÄ©, phải nghỉ ngÆ¡i thêm và i ngà y nữa. Suýt nữa mất cả mạng, đấy không phải chuyện nhá» nên phải nghe lá»i bằng được. Ãt nhất phải nằm viện má»™t tháng, anh nghe chÆ°a?
Hạ Tưởng ngạc nhiên, không kìm nổi cÆ°á»i, Tống Nhất Phà m trẻ ngÆ°á»i, giá»ng Ä‘iệu nói chuyện nhÆ° đã bắt đầu có xu thế quản lý ngÆ°á»i khác rồi.
Hai ngÆ°á»i đến phÃa sau bệnh viện tản bá»™.
Khu vá»±c dà nh cho cán bá»™ cấp cao được đặc biệt xây dá»±ng tách riêng vá»›i khu vá»±c phòng bệnh thÆ°á»ng. Các hạng mục bên trong không những được thiết kế, bố trà tốt nhất thà nh phố Yến, háºu viện cà ng được trồng xanh mượt mà khác hẳn vá»›i khu vá»±c phòng bệnh thÆ°á»ng. Hạ Tưởng cảm than, cái xã há»™i nà y đúng là phân tầng rõ rệt. NgÆ°á»i bình thÆ°á»ng dù cho có nhiá»u tiá»n đến đâu cÅ©ng không hưởng được đãi ngá»™ của phòng bệnh cán bá»™ cấp cao.
Hạ Tưởng mặc quần áo bệnh viện có gắn mã số, Ä‘i lại đằng sau viện thu hút sá»± tò mò của những ngÆ°á»i Ä‘i bá»™ khác, bởi ngÆ°á»i nằm viện khu vá»±c phòng bệnh cán bá»™ cấp cao dù không phải là trị bệnh thì cÅ©ng là lãnh đạo Ä‘ang an dưỡng, Ä‘a số Ä‘á»u khoảng trên bốn mÆ°Æ¡i tuổi. Bình thÆ°á»ng chÆ°a đến bốn năm mÆ°Æ¡i tuổi là có mấy ngÆ°á»i leo lên hà ng cán bá»™ cấp cao? Còn Hạ Tưởng lại khác hẳn, quá trẻ so vá»›i Ä‘á»™ tuổi hà ng lãnh đạo, bên cạnh lại có ngÆ°á»i con gái cá»±c xinh Ä‘i cùng. Nhóm hai ngÆ°á»i xuất hiện, khiến cho những ngÆ°á»i tản bá»™ Ä‘ang hÃt thở không khà trong là nh không khá»i cảm thấy ngạc nhiên, hiếu kỳ.
Hạ Tưởng giá» má»›i phát hiện ra quyết định tản bá»™ tháºt đúng là sai lầm, liá»n vá»™i và ng nói vá»›i Tống Nhất Phà m:
- Chúng ta vỠthôi, ở bên ngoà i nổi trội quá.
Tống Nhất Phà m cÅ©ng không chịu Ä‘á»±ng nổi những cái nhìn tò mò, cổ quái, liá»n giả vỠđỡ Hạ Tưởng quay vá» phòng bệnh. Äi được và i bÆ°á»›c, khi Ä‘i ngang qua trÆ°á»›c mặt má»™t vị cao tuổi tóc bạc, khuôn mặt hồng hà o, ánh mắt vị cao tuổi Ä‘á»™t nhiên nhÆ° chá»›p Ä‘iện xẹt vá» phÃa Hạ Tưởng, nghiêm nghị há»i:
- NgÆ°á»i trẻ tuổi, gia cảnh thế nà o lại có thể và o nằm phòng bệnh cán bá»™ cấp cao váºy?
Hạ Tưởng sá»ng sốt, vốn không muốn trả lá»i, có Ä‘iá»u nhìn thấy trong ánh mắt của vị cao tuổi nà y, cái nhìn tra xét nghiêm túc, đôi lông mà y của ông ta cao gầy, tÆ°á»›ng mạo không cần ná»™ khà vẫn tá»± tá»a ra sá»± uy nghiêm, rất có khà thế nên không khá»i nhìn lại ông ta thêm lần nữa.
Lão thấy Hạ Tưởng Ä‘ang do thám mình, bá»—ng nhiên cÆ°á»i:
- Sao váºy, có phải tÆ°á»›ng mạo tôi hung dữ không? NgÆ°á»i có dung mạo dữ chÆ°a chắc là dữ tháºt đâu.
Câu nói nà y khiến cho Hạ Tưởng có cảm tình tốt vá»›i ông ta, hắn liá»n dừng bÆ°á»›c, gáºt đầu cÆ°á»i:
- Không phải tÆ°á»›ng mạo của bác hung dữ, mà là cảm giác tÆ°á»›ng mạo của bác có kiểu uy nghiêm của ngÆ°á»i ở địa vị cao rất lâu.
Nụ cÆ°á»i trên mặt ông già tắt ngúm, thay và o đó là khuôn mặt lạnh nhÆ° băng:
- Câu nói nà y không tháºt, ngÆ°á»i nằm phòng bệnh cán bá»™ cấp cao Ä‘á»u là những cán bá»™ cấp Sở trở lên. Cái gì mà ở địa vị cao đã lâu, chà ng trai nà y, tâm địa của cáºu không trong sạch.
Trong lòng Hạ Tưởng nghÄ© nhìn lão rất thú vị, sắc mặt thay đổi nhanh chóng, hình nhÆ° đặc biệt kỵ ngÆ°á»i khác nói ông ta ngồi ở địa vị cao nên nói:
- Thì đúng nhÆ° bác vừa nói thôi, tÆ°á»›ng mạo hung dữ, ngÆ°á»i chÆ°a chắc dữ mà . Cháu vừa rồi chỉ là thuáºn miệng nói ra, bác lại nói cháu tâm địa không trong sáng. Bác Æ¡i, có phải bác hÆ¡i chủ nghÄ©a chủ quan không?
Ông già bị Hạ Tưởng nói lại á khẩu không nói lên lá»i, trừng mắt nhìn Hạ Tưởng, Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i lá»›n:
- Thú vị, thú vị, đã lâu chÆ°a thấy có chà ng thanh nhiên nà o thú vị nhÆ° cáºu. Nà o, ngồi xuống đây, chúng ta nói chuyện má»™t lát nà o.
- Ông muốn nói chuyện là nói chuyện, mặt muốn biến sắc thì biến sắc, chúng tôi không có tâm trạng hầu tiếp đâu.
Tống Nhất Phà m không vui, nói sẵng với ông lão.
Ông già nhìn Tống Nhất Phà m và i cái, cÆ°á»i:
- Cô bé nà y xinh tháºt, có Ä‘iá»u mồm miệng hÆ¡i sắc sảo má»™t tÃ, cẩn tháºn sau nà y khó lấy chồng đấy.
- Ai cần ông lo, lắm chuyện. Tống Nhất Phà m không khách khÃ, không vui trừng trừng nhìn ông lão.
- Tôi xinh nhÆ° thế nà y, chắc chắn dá»… lấy chồng, chắc chắn sẽ có nhiá»u kẻ tranh già nh. Bác nói chuyện trÆ°á»›c sau tháºt mâu thuẫn. Sau nà y khi ăn nói phải nghÄ© trÆ°á»›c nghÄ© sau chứ, đỡ bị ngÆ°á»i ta phát giác có kẽ hở trong lá»i nói, rồi bị ngÆ°á»i ta bắt ná»n.
Lão già sá»ng sốt, ngây ngÆ°á»i ra má»™t lát, tay chỉ Tống Nhất Phà m, vui vẻ cÆ°á»i:
- Äúng là nhanh mồm nhanh miệng tháºt, lâu lắm rồi má»›i nghe được lá»i sắc bén nhÆ° váºy, thú vị, thú vị quá. Nà o, nà o, hai ngÆ°á»i trẻ tuổi, ngồi vá»›i ông già nói chuyện má»™t lát được không?
Hạ Tưởng ngồi xuống trước, đưa tay kéo Tống Nhất Phà m ngồi xuống theo, nói:
- Äã ra đây tản bá»™ rồi, ngồi vá»›i bác đây má»™t lát thì có gì đâu? Nà o, ngồi xuống Ä‘i.
Tống Nhất Phà m vẫn không bằng lòng lắm, vẫn còn tức giáºn liếc xéo ông ta má»™t cái má»›i ngồi xuống.
Ông già lại cà ng nhìn Tống Nhất Phà m cà ng thấy thÃch, muốn há»i tên cô gái, Tống Nhất Phà m phá»›t lá», ông già tÃnh trẻ con không giáºn, quay sang há»i Hạ Tưởng. Hạ Tưởng từ trÆ°á»›c đến giá» luôn yêu trẻ kÃnh già , nên tháºt thà nói tên của mình.
Ông già nghe xong gáºt gáºt đầu:
- Cái tên khá, có chút không gian tưởng tượng. Tôi há» Cổ, các cháu gá»i bác là lão Cổ là được.
- Lão đồ cổ!
Tống Nhất Phà m buá»™t miệng nói, xong lại khoái chà cÆ°á»i ha ha.
Ông già nghe xong, không những không giáºn mà còn thấy vui thÃch:
- Cô bé, bác không phải đồ cổ đâu nhé, bác là lão Cổ. Có Ä‘iá»u nghe cách cháu gá»i lão đồ cổ cÅ©ng hay, hÆ¡i hÆ¡i phù hợp vá»›i tình trạng của bác lúc nà y, được, đặc cách cho cháu vá» sau gá»i bác là lão đồ cổ.
Tống Nhất Phà m vui vẻ:
- Lão đồ cổ, không ngá» bác cÅ©ng vui tÃnh đấy, không sợ ngÆ°á»i khác gá»i mình là lão đồ cổ. Äược rồi, cháu sẽ miá»…n cưỡng không là m khó gá»i bác là lão đồ cổ. Nếu mà thÃch thì cháu sẽ gá»i bác là ông Cổ được không.
Ông già cũng vui vẻ đáp:
- Äược, cứ nhÆ° váºy nhé, sau nà y ba tiếng lão đồ cổ sẽ gá»i thà nh ông Cổ, thế nà o?
- Vâng!
Tống Nhất Phà m không do dá»±, nháºn lá»i luôn.
Hai ngÆ°á»i má»™t há»i má»™t đáp, đẩy Hạ Tưởng qua má»™t bên, trên mặt Hạ Tưởng nở nụ cÆ°á»i nhẹ nhà ng, tá»± nhiên chuyển qua hứng thú xem đôi má»™t già má»™t trẻ đối đáp, tâm trạng trở nên thanh thản, dá»… chịu. Hắn không nghi ngá», không thắc mắc lai lịch của ông già nà y, không cần biết ông ta là ai, từng là m chức vị nà o, giá» và o Ä‘á»™ tuổi của ông ấy thì cÅ©ng đã trở thà nh ông già thÆ°á»ng dân rồi, chỉ cầu yên tâm dưỡng lão là đủ.
Lão Cổ và Tống Nhất Phà m nói chuyện má»™t hồi, cảm xúc tăng vá»t, há»i Hạ Tưởng:
- Tiểu Hạ, cháu có thói quen yêu trẻ kÃnh lão à ?
- Anh Hạ là ngÆ°á»i cá»±c tốt, phẩm chất tốt nà o anh ấy cÅ©ng Ä‘á»u có cả.
Tống Nhất Phà m trả lá»i thay Hạ Tưởng.
Lão Cổ lại há»i tiếp:
- Bác muốn há»i cháu má»™t chút: “Nếu có má»™t ngÆ°á»i già , già mà hà nh vi lại không đáng kÃnh thì cháu sẽ vẫn tôn kÃnh ngÆ°á»i đó chứ?â€
- KÃnh lão yêu trẻ là đạo đức truyá»n thống tốt, cần phải được duy trì. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, không phải tất cả ngÆ°á»i lá»›n tuổi Ä‘á»u đức cao vá»ng trá»ng, cÅ©ng có và i ngÆ°á»i già phẩm đức kém, nhÆ°ng cháu vẫn tôn trá»ng tuổi tác ngÆ°á»i ta. Vì trong mắt cháu, ngÆ°á»i trẻ nên nhÆ°á»ng nhịn vá»›i ngÆ°á»i già . Bác có thể không tôn kÃnh chức vụ của ông ta, cÅ©ng có thể không tôn trá»ng phẩm đức của ngÆ°á»i đó hoặc không tôn trá»ng những gì ngÆ°á»i đó là m, nhÆ°ng phải tôn kÃnh tuổi tác của ngÆ°á»i đó, bởi vì má»™t ngÆ°á»i có thể sống già đến váºy thì ắt không phải chuyện dá»… dà ng gì.
Hạ Tưởng nghiêm túc trả lá»i.
- Tôn kÃnh tuổi của ngÆ°á»i già ?
Lão Cổ có chút suy tư khi lặp lại câu nói lần nữa, đầu cúi xuống nghĩ một lúc, nét mặt nghiêm nghị, nói:
- Bác lần đầu nghe thấy cách nói tôn kÃnh tuổi tác, theo nhÆ° cháu nói, má»™t ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng vô vị, cho dù cả Ä‘á»i cÅ©ng không có thà nh tá»±u gì, chỉ cần ông ta sống đủ lâu cÅ©ng đáng để ngÆ°á»i khác tôn kÃnh?
- Không biết ngÆ°á»i khác nghÄ© thế nà o, nhÆ°ng Ãt nhất là cháu nghÄ© nhÆ° váºy.
Hạ Tưởng kiên trì với suy nghĩ của mình.
- Con ngÆ°á»i sống ở trên Ä‘á»i có rất nhiá»u thà nh tá»±u, và dụ nhÆ° kiếm được nhiá»u tiá»n, có thể có địa vị cao, có thể rất đẹp trai, rất xinh đẹp, có thể trở thà nh ngôi sao được nhiá»u ngÆ°á»i yêu thÃch, nhÆ°ng quyá»n quan, phú quý chÆ°a chắc đã trÆ°á»ng thá», các ngôi sao cÅ©ng nhiá»u ngÆ°á»i tá»± sát mà chết. Trung Quốc xem trá»ng ngÅ© phúc, trong ngÅ© phúc đó thì cái phúc thứ nhất chÃnh là trÆ°á»ng thá», nhị phúc là phú quý, tam phúc là an khang, tứ phúc là đạo đức tốt, cái phúc thứ năm là chết vì già . TrÆ°á»ng thỠđược xếp ngôi đầu tiên có thể thấy trÆ°á»ng thá» hÆ¡n rất nhiá»u những cái phúc khác. Vì váºy cháu luôn tôn kÃnh ngÆ°á»i trÆ°á»ng thá» hÆ¡n.
---o0o---
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
|
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của baongoc
|
|
19-10-2012, 02:42 PM
|
|
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥
|
|
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
|
|
Quan Thần
Tác giả: Hà ThÆ°á»ng Tại
Quyển 4: Núi cao Ä‘Æ°á»ng xa
-----o0o-----
Chương 378: Nung nấu ván tiếp theo (1).
Nhóm dịch: Quan TrÆ°á»ng
Sưu Tầm By Thanh Tam --- 4vn.eu
Vẻ mặt lão Cổ ngạc nhiên nhìn Hạ Tưởng, lúc lâu sau mới nói:
- Không ngá» cháu trẻ nhÆ° váºy lại có thể am tÆ°á»ng văn hoá Trung Quốc. NgÅ© phúc bác cÅ©ng nghe nói qua, nhÆ°ng nghe phÃa cháu má»™t cách nhìn nháºn khác, thấy cÅ©ng đúng là có lý. Lẽ nà o nói, có thể sống lâu hay không cÅ©ng phải tuỳ phúc pháºn rồi ?
- Tuy rằng đúng là quan cao quyá»n quý có thể được hưởng những Ä‘iá»u kiện trị liệu, sá»± ấm áp, ở khu vá»±c tốt mà ngÆ°á»i thÆ°á»ng không hưởng được, nhÆ°ng trong số những ngÆ°á»i trÆ°á»ng thá», gần nhÆ° không có quan lá»›n.
Hạ Tưởng lá»i ngay nói tháºt, cÅ©ng do hắn dạo nà y nhà n hạ, vừa lúc xem được trên ti vi có tiết lá»™ mà n lừa đảo của má»™t ngÆ°á»i giả mạo mình là thần tiên, lại có rất nhiá»u ngôi sao, ngÆ°á»i nổi tiếng là đệ tá» của ông ta, giúp cho tên tuổi của ông ta dá»… dà ng trở nên nổi tiếng. Vị thần tiên nà y sau khi bị vạch trần, các minh tinh tranh nhau cải chÃnh. Rằng há» không có liên quan gì vá»›i vị thần tiên nà y cả, nhÆ°ng vô số bằng chứng đã chứng minh quan hệ giữa há» vá»›i nhau, có muôn và n nút thắt giữa há». Do đó mà Hạ Tưởng đã có cảm nháºn nói ra những lá»i đó.
- NgÆ°á»i trÆ°á»ng sinh cÅ©ng Ãt ngÆ°á»i là minh tinh, ngÆ°á»i nổi tiếng…
Hạ Tưởng thấy lão Cổ rất hứng thú khi nghe mình nói, trong lòng nghĩ dù sao cũng là nói chuyện phiếm nên tiếp tục:
- NgÆ°á»i phà m trần cầu trÆ°á»ng thá», cho nên tin tưởng các chuyên gia dưỡng sinh mang vẻ ngoà i đạo mạo. NgÆ°á»i nổi tiếng tin và o trÆ°á»ng sinh, nên sá»± theo Ä‘uổi cà ng cao quý hÆ¡n ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng nhÆ° chúng ta, trá»±c tiếp dá»±a và o thần tiên. Có lẽ trong tiá»m thức của ngÆ°á»i nổi tiếng, thần nhân cÅ©ng ham danh lợi, cho nên thần tiên sẽ đặc biệt chiếu cố há». Cổ nhân từng cảm thán, hoá ra LÆ°u Bang, Hạng VÅ© không được há»c hà nh. Bây giá» chúng ta cÅ©ng cảm than, ngÆ°á»i nổi tiếng hoá ra không Ä‘á»c sá» ! Lịch sá» chứng minh rằng, cái gá»i là thần tiên mà toà n thế gian nà y theo Ä‘uổi, toà n là kẻ lừa đảo. Từ Tần Thuá»· Hoà ng bắt đầu cho đến mấy ông vua theo Ä‘uổi sá»± trÆ°á»ng sinh triá»u đại nhà Minh đến ná»—i tẩu hảo nháºp ma. Bá»n há» vì theo Ä‘uổi trÆ°á»ng sinh bất lão, nhÆ°ng lại mang ý nghÄ©a châm chá»c chÃnh là , Ä‘á»u chết bởi cái được gá»i là tiên Ä‘an bất lão.
Lão Cổ rất có đồng cảm, cháºm rãi gáºt đầu:
- Tiểu Hạ nói có lý, ngÆ°á»i trên thế gian Ä‘á»u cho rằng tiá»n bạc có thể mua được tất cả, nhÆ°ng thá»±c chất lại không biết rằng thanh tâm quả dục - giữ cho lòng trong sáng má»›i có thể trÆ°á»ng thá».
Hai ngÆ°á»i Ä‘Ã m luáºn má»™t lúc vá» trÆ°á»ng sinh và dưỡng sinh, cảm giác thân thiết hÆ¡n không Ãt, lão Cổ lại há»i:
- Bây giá» tiểu Hạ cấp báºc bao nhiêu ?
Hạ Tưởng cũng không giấu diếm, nói ra chức vụ của mình, Lão Cổ nghe xong, mặt nghiêm lại nói:
- Cáºu nhá» cá»a của ai mà được và o nằm phòng bệnh của cán bá»™ cấp cao ?
Hạ Tưởng phát hiện ra lão Cổ là ngÆ°á»i cÅ©ng thú vị đấy chứ, nói đến vấn đỠông ấy có hứng thú thì cÆ°á»i tÆ°Æ¡i roi rói, nhÆ°ng tÃnh cách, nguyên tắc của ông ấy lại rất mạnh, cứ nói đến vấn đỠông ta không thÃch thì láºp tức nghiêm mặt, sắc mặt biến hoá cá»±c nhanh, nếu là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng đúng là không chịu nổi.
May mắn là Hạ TÆ°á»ng không phải ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, sá»›m đã luyện được khả năng chịu Ä‘á»±ng, hắn biết ngÆ°á»i được nằm phòng bệnh cán bá»™ cấp cao Ä‘á»u là những ngÆ°á»i có lai lịch, nên cÅ©ng không giấu diếm, nói:
- Là Phó Chủ tịch tỉnh Tống muốn sắp xếp cháu và o đây bằng được, chứ thá»±c chất cháu dá»… tÃnh, tuỳ tiện nằm phòng bên ngoà i cà ng tốt hÆ¡n, nằm phòng cán bá»™ cấp cao áp lá»±c quá.
Sắc mặt lão Cổ dịu Ä‘i chút Ãt, có Ä‘iá»u nghe tá»›i cái tên Tống Triêu Äá»™ lại không có phản ứng gì, lại há»i:
- Có phải tá»± thấy mình cấp báºc thấp quá, ở cùng đám cấp cao tháºt kia không thoải mái không ?
- Không phải nhÆ° váºy.
Hạ Tưởng cÆ°á»i hì hì:
- Cháu thấy má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u sống đến sáu bảy mÆ°Æ¡i tuổi, tháºm chà còn có bảy tám mÆ°Æ¡i tuổi, cháu nghÄ© chắc mình phải ná»— lá»±c nhiá»u lắm má»›i sống được đến Ä‘á»™ tuổi đó ? NghÄ© đến váºy thì cảm thấy nằm phòng bệnh ngoà i kia thoải mái hÆ¡n nhiá»u, Ãt nhất ngoà i kia tuổi nà o cÅ©ng Ä‘á»u có.
- Ha ha… à cháu là chê bai chúng ta là mấy ông già rồi ?
- Cháu không dám, chỉ là cháu nghÄ© phải tôn kÃnh má»—i ngÆ°á»i má»™t lần, váºy thì mệt lắm.
CÆ°á»i má»™t lúc, lão Cổ lại há»i:
- Tiểu Hạ bị bệnh gì váºy ? Nhìn cháu tinh thần rất tốt, chẳng giống mắc bệnh gì cả.
Tống Nhất Phà m không vừa ý:
- Anh Hạ ngÆ°á»i rất cÆ°á»ng tráng, khoẻ nhÆ° vâm váºy là m gì mà mắc bệnh. Anh ấy vì cứu ngÆ°á»i, bị nÆ°á»›c lÅ© cuốn Ä‘i đó.
- á»’ ?
Mặt lão Cổ hiện vẻ hiếu kỳ:
- Tình huống gì váºy ? Kể bác nghe coi.
Hạ Tưởng không muốn nhắc lại, Tống Nhất Phà m thì không phân bua, đã Ä‘em sá»± tÃch hà o quang của Hạ Tưởng má»™t năm má»™t mÆ°á»i kể ra.
Má»›i đầu sắc mặt lão Cổ vẫn bình thÆ°á»ng, nghe đến Ä‘oạn sau thần sắc dần dần ngÆ°ng Ä‘á»ng. Khi ông ta nghe kể đến Ä‘oạn hÆ¡n má»™t trăm ngÆ°á»i vì cứu Hạ Tưởng, Ä‘á»™i mÆ°a Ä‘á»™i gió cõng hắn đến bệnh viện thì đứng dáºy, thần sắc kÃch Ä‘á»™ng, cuống quÃt nói:
- Hảo hán, dũng cảm, có tâm huyết.
Trong nháy mắt thần sắc ông ta toát ra khà thế dũng cảm tiến tới.
Nghe liá»n má»™t lúc Tống Nhất Phà m sinh Ä‘á»™ng tá»± thuáºt, lão Cổ nhìn Hạ Tưởng, vẻ mặt thêm phần thân thiết, vá»— vá»— vai Hạ Tưởng, nói:
- Äúng là đồng chà tốt má»™t lòng vì dân, cán bá»™ tốt. Lão Cổ nhìn nhầm cháu rồi, vá»›i hà nh Ä‘á»™ng cháu là m đủ tÆ° cách xứng đáng nằm phòng bệnh cán bá»™ cấp cao.
Buổi tối, nói thế nà o Tống Nhất Phà m cÅ©ng không chịu Ä‘i vá». Hạ Tưởng không thể là m gì khác hÆ¡n liá»n cầm Ä‘iện thoại gá»i cho Tống Triêu Äá»™. Tống Triêu Äá»™ cÅ©ng khuyên không nổi con gái, chỉ còn cách căn dặn cô ở đó phải ngoan, không nên là m rối, vừa dịp cuối tuần coi nhÆ° Ä‘ang cho cô nghỉ. Tống Nhất Phà m vì muốn được ở lại nên phải đồng ý nghe lá»i.
Phòng bệnh Hạ Tưởng nằm có hai phòng ngủ, má»—i phòng Ä‘á»u được trang bị đầy đủ, không khác mấy khách sạn ba sao. Hạ Tưởng để Tống Nhất Phà m nghỉ tại phòng bên cạnh, Tống Nhất Phà m ngoà i miệng vâng, dạ, đợi Hạ Tưởng ngủ say liá»n len lén Ä‘i ra, ngồi bên cạnh giÆ°á»ng chăm chú nhìn Hạ Tưởng, cÅ©ng không biết cô nhìn cái gì. Dù sao nhìn cÅ©ng không lâu thì bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng ngủ mất.
Ná»a đêm y tá đến kiểm tra phòng là m Hạ Tưởng tỉnh giấc. Lúc nà y hắn má»›i phát hiện Tống Nhất Phà m Ä‘ang nằm bò bên giÆ°á»ng ngủ, bá»™ dạng rất đáng yêu. Cổ nghiêng sang má»™t bên, môi nhếch lên, lông mi hÆ¡i Ä‘á»™ng Ä‘á»™ng. Xuyên thấu qua ánh đèn, có thể nhìn rõ lông măng trên mặt dà i, nhá» phát sáng, là n da mịn mà ng, lóng lánh, sáng bóng nhÆ° da em bé.
NhÆ°ng không hà i hòa vá»›i khuôn mặt xinh đẹp kia lại chÃnh là chút nÆ°á»›c miếng Ä‘iểm ở khoé miệng, lại thêm không Ãt thần thái ngây thÆ¡, hồn nhiên.
Y tá cÆ°á»i:
- Em gái anh xinh quá, khi ngủ nhìn cũng rất xinh. Cô ấy trắng hơn anh.
Hạ Tưởng nhỠcô y tá giúp đỡ bế Tống Nhất Phà m trở vỠphòng.
Ai ngá» lúc trá»i sáng tỉnh giấc, vừa mở mắt đã thấy cô bé nằm bò ngay bên cạnh giÆ°á»ng say ngủ. Hạ Tưởng Ä‘Ã nh cÆ°á»i, cô nhóc nà y khá là cố chấp, nhÆ°ng cÅ©ng khá là đáng yêu. Tháºt là khiến ngÆ°á»i ta không bá»›t lo lắng.
Tiếp sau đó mấy ngà y, Hạ Tưởng liên tục đến sau viện nói chuyện vá»›i lão Cổ. Hai ngÆ°á»i cà ng nói cà ng hợp ý, nhÆ° là tiếc cho sá»± gặp mặt muá»™n mà ng nà y. Có Ä‘iá»u khiến Hạ Tưởng trÆ°á»›c sau vẫn khó thÃch ứng được, là tÃnh khà của lão Cổ hÆ¡i bÆ°á»›ng má»™t chút, chỉ cần bà n luáºn đến vấn Ä‘á» mà ông ta không thÃch thì láºp tức thay đổi sắc mặt. May ở chá»— qua tiếp xúc nhiá»u Hạ Tưởng cÅ©ng hiểu rõ tÃnh khà của ông ấy, biết tÃnh ông ta bÆ°á»›ng rất bÆ°á»›ng, nhÆ°ng lại là ngÆ°á»i thẳng tÃnh. Lúc ông ấy vui thì vui cùng ông ấy. Lúc ông ta thay đổi sắc mặt, Hạ Tưởng láºp tức chuyển chủ Ä‘á».
Mấy ngà y sau, Hạ Tưởng rốt cục lấy được giấy phê chuẩn xuất viện. Lòng phấn khởi, Hạ Tưởng đến từ biệt lão Cổ, lão Cổ có chút buồn, nói:
- Không ngá» thá»i gian qua nhanh quá, nháy mắt đã đến lúc tạm biệt rồi. Hạ, cháu nói xem chúng ta còn có cÆ¡ há»™i gặp lại không ? Cháu còn muốn ở bên cạnh bác, nói chuyện vá»›i bác không ?
Hạ Tưởng chỉ coi nhÆ° lão Cổ tuổi già , con ngÆ°á»i má»™t khi già đi rất dá»… trở nên hoà i niệm, liá»n an ủi ông ấy:
- Có, nhất định còn cơ hội. Cháu cũng rất sẵn lòng được nói chuyện với bác.
Lão Cổ láºp tức vui trở lại:
- Äược, bác tin lá»i cháu nói. Nói lá»i phải giữ lá»i.
Khiến Hạ Tưởng bất ngá» chÃnh là ngÆ°á»i đón Hạ Tưởng xuất viện là Lý Äinh SÆ¡n và Cao Hải.
Lý Äinh SÆ¡n thấy tinh thần Hạ Tưởng khá tốt, cá»±c kỳ vui mừng:
- Tiểu Hạ cuối cùng cÅ©ng xuất viện rồi, nhìn cáºu khoẻ thế kia, xem ra tÄ©nh dưỡng cÅ©ng không tệ đó chứ.
Cao Hải cũng thêm và o:
- Sau nà y bản thân phải chú ý an toà n, may là mạng cáºu lá»›n, nếu không háºu quả không tưởng tượng nổi. Tiểu Hạ, cáºu bây giá» má»™t ngÆ°á»i lại tác Ä‘á»™ng lên nhiá»u ngÆ°á»i lắm, lần sau không thể không coi an toà n của bản thân mà là m chuyện nhÆ° váºy nữa.
Hạ Tưởng cảm Æ¡n Lý Äinh SÆ¡n và Cao Hải đón hắn ra viện. Tà o Thù Lê ngồi bên cạnh, cÅ©ng cảm Æ¡n hai ngÆ°á»i.
Trong thá»i gian Hạ Tưởng nằm viện, Mã Vạn ChÃnh, VÆ°Æ¡ng Bằng Phi và PhÆ°Æ¡ng Tiến Giang Ä‘á»u dùng các cách khác nhau há»i thăm hắn, đồng thá»i hắn cÅ©ng nghe được Thà nh uá»· và Uá»· ban nhân dân thà nh phố có quyết định biểu dÆ°Æ¡ng, khiến hắn trong lòng vô cùng cảm Ä‘á»™ng. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, cà ng là m hắn vui hÆ¡n cả chÃnh là tiến Ä‘á»™ công trình Ä‘Æ°á»ng SÆ¡n Thuá»· tiến triển nhanh chóng, tất cả công nhân Ä‘á»u tăng ca thêm giá», vất vả nhÆ°ng vẫn là m, không có ai than lấy má»™t câu khổ. Tháºm chà thôn là ng cạnh đó sau khi nghe kể chuyện Hạ Tưởng xong, liá»n chủ Ä‘á»™ng góp ngÆ°á»i góp sức, miá»…n phà dá»n dẹp đá sá»i, chÆ°á»›ng ngại váºt trên Ä‘Æ°á»ng.
---o0o---
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
|
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của baongoc
|
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn quan than, do thi quan gia, do thi quan than, do thi quan than 4vn, do thi quan than 4vn.eu, doc truyen quan than 4vn, dothiquanthan, èìåíèíû, gia han do 365, giữa các quan thần, hà thÆ°á»ng tại, qan than 4vn, quan gia 4vn, quan gia. 4vn, quan khÃ, quan tâần, quan than, quan than 4 vn, quan than 4v2, quan than 4vn, quan than 4vn., quan than 4vn.eu, quan than 4vn.eu/forum, quan than 533, quan than aiha thuong t, quan than chuong 450, quan than chuong 453, quan than do hi 4vn, quan than do thi, quan than do thi 4vn.eu, quan than eu.vn, quan than full, quan than ha thuong, quan than ha thuong tai, quan than kiemgioi, quan than luong son, quan than luong son bac, quan than metruyen, quan than on 4vn.eu, quan than quan truong, quan than truyen do thi, quan than truyenhix, quan than txt, quan than-ha thuong tai, quan thanh 4vn, quan thanh kiemgioi, quan thần, quan thần 374, quan thần 485, quan thân.4vn, quan thãn 4vn, quan thẦn, quan thần, quan thần 4vn, quan thần 4vn.eu, quan thần c510, quan thần chÆ°Æ¡ng, quan thần chÆ°Æ¡ng 500, quan thần chÆ°Æ¡ng 84, quan thần kiemgioi, quan thần luongsonbac, quan trÆ°á»ng 4vn, quan trÆ°Æ¡Ì€ng 4vn.eu, quanthan, quanthan 93, quanthan full, quanthanl, quanthanvothuong, quqn than, site:4vn.eu quan than, thần quan., truyện quan than, truyện quan thần, truyện quan thần 4vn, truyen do thi - quan gia, truyen do thi quan gia, truyen do thi quan than, truyen do thi than nhan, truyen quan than, truyen quan than 4vn, truyen quan than c, truyen quan than full, truyen quan than4vn, trÆ°Æ¡ng thần quan, tuchangioi-quan than, tuchangioi-quanthan, uan:-) than, vu an do thi q5, xông hÆ¡i ở q4 |
| |