Tin tức đế quân Tiêu Thần bị yêu vương yêu tộc đánh trọng thương, đến nay vẫn đang bế quân, công kích pháp tắc của cường giả Độ Hư cảnh lợi hại không gì sánh được, một khi đả thương lập tức tổn hại căn bản, coi như là cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu cũng không thể khôi phục được trong thời gian ngắn, không có vài năm mười năm trở lên, đế quân Tiêu Thần không có khả năng xuất quan.
Một tháng trước thái tử Tàng Thiên Cơ trở về, không nói hai lời, cũng tiến vào bế quan khổ tu, mọi người lúc đó không giải thích được, thẳng cho tới lúc này nghe được Băng Thần Tông truyền ra tin tức Tàng Thiên Cơ bị Cổ Thần quăng đập giống như chó chết liên tục hơn trăm lần mới biết được, thái tử Tàng Thiên Cơ bị đả kích.
Hôm nay thanh danh cổ Sát Thần rung trời, Đế Đình Đại Doanh, đế quân và thái tử đều bế quan tu luyện, do mấy vị đế tử cùng với mấy vị trưởng giả Tàng gia cấu thành hội nghị tạm thời quản lý, về chuyện đối phó với Cổ Sát Thần như thế nào, mọi người tranh luận không ngớt.
Mấy vị đế tử chủ chiến cho rằng hiện tại Cổ Sát Thần cánh chim chưa lớn, Đế Đình Đại Doanh khuynh hết toàn lực tiêu diệt từ trong trứng nước, trong thập đại đế tử Đại Doanh có bốn người bị Cổ Sát Thần giết chết, thái tử Tàng Thiên Cơ lại bị Cổ Sát Thần làm nhục, năm đại đế tử còn lại, trong lòng dâng trào lửa giận, không thể giết chết Cổ Sát Thần, lửa giận khó yên.
Bốn vị đế tử chết trong tay Cổ Thần, Tàng Chân Cơ tu vi chưa thành, Tàng Hồng Cơ, Tàng Vạn Cơ, Tàng Ngọc Cơ là ba người có tư chất bình thường nhất trong thập đại đế tử, ngoại trừ Tàng Thiên Cơ, tuổi tác lại tương đối nhỏ.
Năm đế tử còn lại, ngoại trừ lão tam chỉ có thể nói là thiên tài bình thường, bốn người còn lại đều là tuyệt thế thiên tài.
Đại đế tử Tàng Kiền Cơ, tuổi hơn 360, Nguyên Thần hậu kỳ, nhị đế tử Tàng Khôn Cơ, tuổi hơn 320, Nguyên Thần sơ kỳ, tam đế tử Tàng Diễn Cơ, tuổi hơn 280, Đoạt Xá hậu kỳ, tứ đế tử Tàng Đạo Cơ, tuổi hơn 230, Nguyên Thần trung kỳ, thất đế tử, Tàng Huyền Cơ, tuổi hơn 120, Đoạt Xá hậu kỳ.
Năm vị đế tử, tu vi thấp nhất cũng là Đoạt Xá hậu kỳ, lão đại, lão tứ, lão thất càng là thiên tài trong thiên tài, cuộc đời này có hi vọng trùng kích Minh Khiếu kỳ.
Thập đại đế tử Đại Doanh đều là thiên tài đương đại, cả đám tâm cao khí ngạo, làm sao nhận được cơn giận này, Cổ Sát Thần một ngày một đêm không chết, trong lòng bọn họ sẽ không vui vẻ.
Bất quá, mấy vị trưởng giả Tàng gia lại không cùng ý kiến với mấy đế tử, bọn họ cho rằng cánh chim của Cổ Sát Thần đã lớn, giết không được. Ngay cả cao thủ tuyệt đỉnh như A Cưu La vương cũng bị bại trong tay Cổ Thần, coi như là cao thủ Minh Khiếu kỳ, muốn đánh bại hắn dễ dàng, nhưng muốn giết chết thì tương đối khó khăn.
Nếu như muốn giết Cổ Sát Thần, nhất định một kích phải giết, trường giả Tàng gia cho rằng không thể đả thảo kinh xà, hiện tại đế quân và thái tử đều đang bế quan, Đại Doanh đang ở trong thời điểm yếu nhất, nếu như một kích không giết được sẽ chọc mạnh vào Cổ Sát Thần, nên chờ đợi đế quân xuất quan lại tiếp tục bàn bạc.
Năm vị đế tử và các vị trưởng giả tranh chấp nhau không có kết quả, đành phải quấy rối Tiêu Thần đế quân trong lúc bế quan, muốn Tiêu Thần đế quân cân nhắc quyết định, Tiêu Thần đế quân trực tiếp đưa ra mệnh lệnh, cho mọi người một câu trả lời thuyết phục: nhẫn!
Ý kiến của Tiêu Thần đế quân nhất trí với các trưởng giả Tàng gia, cánh chim của Cổ Sát Thần đã thành, không thể hành động thiêu suy nghĩ, tất cả công việc chờ Tiêu Thần xuất quan lại bàn.
Đế Đình Đại Doanh dây dưa với Cổ Thần tạm thời dừng lại tại đây, ai ngờ Cổ thần lúc này cũng đang cần thời gian nghỉ ngơi dưỡng sức, đợi mấy năm sau Tiêu Thần đế quân phục nguyên xuất quan, tu vi của Cổ Sát Thần
Cổ Sát Thần quật khởi khiến không ít thế lực đều cảm thấy uy hiếp, tình thế trung thổ đã duy trì nghìn năm không thay đổi nhiều, hình thành một loại cân đối vi diệu, mỗi một phương thế lực đều không muốn có thế lực mới quật khởi.
Đế Đình Đại Linh thờ phụng phật giáo, không chủ trương giết chóc, đối với Cổ Sát Thần quật khởi, tuy không thích, nhưng không có ý tứ chủ động chèn ép. Thánh địa Thiên Thiền Tự truyền xuống khẩu dụ, khiến Đế Đình Đại Linh giữ thái độ quan sát đối với Cổ Sát Thần.
Chứ tử thế gia Đại Kiền từ trước tới nay luôn điệu thấp, Hầu Quân Cực cũng không coi Cổ Sát Thần trở thành cừu nhân, đối với Cổ Sát Thần quật khởi bọn họ đưa ánh mắt nhìn về phía Đế Đình Đại Doanh, muốn nháo như thế nào để Đế Đình Đại Doanh tự nháo đi, chư tử thế gia và Cổ Sát Thần không thù không hận, thực lực của Cổ Sát Thần hôm nay dù là các thế lực lớn cũng không dám coi thường, chư tử thế gia không muốn là địch với Cổ Sát Thần.
Thánh Đình Đại Kiền, Thánh Hoàng và Độ Thiện đại sư truy đuổi cự nghiệt yêu kình tới tận sa mạc Tây Hoang, đến nay vẫn chưa trở về, cũng không thấy Thành Đình đối với chuyện Cổ Sát Thần đỡ Mông Tiên Âm lên vị trí đế quân Đại Mông có biểu thị gì! Không thừa nhận cũng không phản đối.
Đế Đình Đại Ly, Thần Vu Tông.
Vu Đạo Tông lợi dụng truyền tống trận, một ngày đã từ Đại Mông về tới Đại Ly.
Vừa mới trở lại Thần Vu Tông, Vu Đạo Tông liền lập tức bị thánh nữ triệu kiến!
Thánh nữ Vu Nguyệt, thánh nữ đời thứ 68 của Thần Vu Tông, tu vi Minh Khiếu hậu kỳ, thọ nguyên nghìn năm, mỗi một vị thánh nữ lúc tại vị đều vượt qua 500 năm, truyền tới đời thánh nữ thứ 68, chứng minh lịch sử của Thần Vu Tộc đã có ba bốn vạn năm rồi.
Nghìn năm trước đây, thánh nữ hầu như đều có tu vi Độ Hư cảnh, đại bộ phận đều kéo dài hơn nghìn năm, càng có một số thánh nữ tại vị mấy nghìn năm dài, kể từ đó lịch sử Thần Vu Tông tồn tại có khả năng vượt qua bảy tám vạn năm.
Vị trí Thần Vu Tông tại một hoang sơn dã lĩnh, không có một cây cối, đều là ngọn núi trụi lủi, phương viên mấy nghìn dặm đều là như vậy, trên bầu trời suốt năm mây đen, một mảnh âm trầm.
Hắc ám bao phủ đại địa, khắp nơi một mảnh hôn ám, nơi này tựa hồ vĩnh viễn không có ban ngày.
Vu Đạo Tông đi trong hành lang tối đen, lúc này hắn đang ở trong thông đạo tiến về phía Vu Thần Điện, nhìn không thấy nửa bóng thân ảnh, ngay cả một con ruồi cũng không nhìn thấy, vĩnh viễn vắng vẻ như vậy.
Trên thực tế đừng nói là Vu Thần Điện, có bất cứ ngoại nhân nào xuất hiện trong phương viên vạn dặm xung quanh Vu Thần Điện, mỗi người đều sẽ biến được, Vu Thần thông qua kết nối tinh thần, phát ra khẩu dụ đối với tín đồ.
Trong mắt các tín đồ, Vu Thần chính là tồn tại không gì không làm được.
Thần Vu Tông có thể sừng sững mấy vạn năm không ngã cũng không phải là vận khí, mà là thực lực cường đại.
Tuy Vu Thần Điện không có thủ vệ, nhưng Thần Vu Tông tuyệt không sợ hãi sẽ có người lẻn vào.
Đi qua mấy hành lang ngăm đen thật dài, phía trước là một không gian rộng rãi, tuy rằng tia sáng vẫn mờ ảo hôn ám như trước, thế nhưng khiến tâm tình rộng rãi hơn không ít.
Đây là một đại điện, cao chừng ba mươi trượng, rộng hơn hai mươi trượng, dài hơn bốn mươi trượng.
Đầu cùng của đại điện có một pho tượng khổng lồ coa chừng mười trượng, pho tượng một bên trắng một bên đen, tựa hồ không có phía sau lưng, hai mặt đều là mặt chính, cả hai mặt đều có khuôn mặt rõ ràng, thân có bốn cánh tay, chỉ có hai chân.
Hai chân một đen một trắng, phân theo hai phía đứng thẳng.
Cùng với phân thân Vu Thần giống nhau như đúc, chính là tượng của Vu Thần.
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Quái Thúc Thúc
Trước tượng Vu Thần hơn ba trượng có một bóng đen đang đứng, toàn bộ Vu Thần Điện trống rống yên lặng, chỉ có một bóng đen thoạt nhìn có chút thấy được.
Vóc người bóng đen tinh tế, trước ngực mơ hồ nhô cao, tạo thành một đường vòng cung mờ ảo, trong mông lung có thể đoán ra được, bóng đen là một nữ nhân.
Vu Đạo Tông tiến vào trong điện, quỳ rạp xuống dưới đấy, cúi đầu về phía trước, nói:
- Vu Đạo Tông bái kiến Vu Thần đại nhân, bái kiến Vu Nguyệt thánh nữ1
- Đứng lên đi!
Bóng đen xoay người, trên mặt có đeo hắc xa, người này chính là nhân vật quyền lực lớn nhất Đế Đình Đại Ly, thánh nữ Vu Nguyệt.
Tia sáng nguyên bản hôn ám, hơn nữa đeo hắc sa, nhìn qua, khuôn mặt thánh nữ Vu Nguyệt một mảnh mông lung, bất quá từ cần cổ tuyết trắng có thể nhìn thấy được làn da nhẵn nhụi như bạch ngọc, giống như da thịt của thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi.
Bất quá, nghìn vạn lần không nên bị lừa, thánh nữ Vu Nguyệt tại vị hơn trăm năm, lúc tiếp nhận chức vụ thánh nữ đã là đại cao thủ Minh Khiếu hậu kỳ đứng đầu, tuổi gần 500, hiện tại đã sớm hơn 600 tuổi rồi.
- Cảm tạ Vu Thần ban ân!
Vu Đạo Tông một lân nữa cúi đầu nói, sau đó mới đứng lên, hỏi:
- Thánh nữ, người vội vã triệu kiến thuộc hạ, chính là vì việc Đại Mông?
Thánh nữ gật đầu, nói:
- Nghe nói phân thân Vu Thần bị diệt, ta cảm nhận được cơn giận của Vu Thần đại nhân, ngươi tỉ mỉ kể lại một lượt tình cảnh lúc đó.
- Rõ…
Vu Đạo Tông khom người, chậm rãi kể lại toàn bộ diễn biến Cổ Thần đánh chết phân thân Vu Thần, nói rất tỉ mỉ. Cổ Thần đánh chết phân thân Vu Thần chỉ trong lúc điện quang đá lửa, tình hình tuyệt đối không phức tạp, Vu Đạo Tông sợ là cả đời cũng không quên được.
Chỉ trong nháy mắt như vậy, khi đạo quang mang kia vừa mới lóe ra, phân thân Vu Thần đã bị tiêu diệt, biến thành hư vô, chỉ kịp phát ra một tiếng hét thảm, tốc độ cực nhanh, Vu Đạo Tông hiện tại ngẫm lại vẫn cảm thấy kinh khủng!
- Ngươi nói, Cổ Sát Thần bị Vu Thần đại nhân đánh hai chưởng mà vẫn bình yên vô sự, sau đó đột nhiên phóng ra một đạo quang mang lóe sáng không gì sánh được khiến phân thân Vu Thần đại nhân hóa thành hư vô?
Thanh nữ nghe xong cũng cảm thấy không thể tưởng tượng.
Vu Đạo Tông khẳng định nói:
- Đúng là như vậy, đạo quang mang kia vô cùng chói mắt, thuộc hạ hoàn toàn không thể nhìn rõ bên trong rốt cuộc là loại pháp bảo như thế nào đã bị Cổ Sát Thần thu trở lại!
Thánh nữ suy tư một lát, nói:
- Ta cũng không biết trên đời dĩ nhiên có loại pháp bảo như thế này!
- Khởi bẩm thánh nữ, Cổ Sát Thần hủy diệt phân thân Vu Thần, tội không thể tha thứ, việc này nên xử trí như thế nào?
Vu Đạo Tông hỏi.
Thánh nữ nói:
- Ngay cả A Cưu La vương cũng không phải là đối thủ của Cổ Sát Thần, người này cánh chim đã lớn, không thể hành động thiếu suy nghĩ, đợi xin được chỉ thị của Vu Thần đại nhân, để Vu Thần đại nhân xử trí!
Dừng lại một chút, thánh nữ còn nói thêm:
- Hiện tại ta triệu hoán Vu Thần đại nhân, nếu như ngươi tận mắt nhìn thấy tình cảnh ngay lúc đó, vậy thì lưu lại lắng nghe thủ dụ của Vu Thần địa nhân!
- Dạ!
Vu Đạo Tông khom người nói, trong thanh âm có chút kích động.
Lắng nghe thủ dụ của Vu Thần đại nhân chính là độc quyền của thánh nữ, những người khác muốn nghe cũng không được.
Phân thân Vu Thần mà Thần Vu Tông triệu hồi ra chỉ là một bộ phận nguyên thần rất nhỏ của Vu Thần, một ảnh tượng, không phải là chân thân, mà thần dụ thánh nữ nghe được lại xuất phát từ chính miệng chân thân Vu Thần.
Vu Thần là đại nhân vật cùng một đẳng cấp với chư tử đại tiên thời kỳ thượng cổ, ngôn xuất pháp tùy, trong thanh âm ẩn chứa đại đạo, chỉ cần nghe được thanh âm đối với tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh có lợi ích vô cùng.
Lĩnh ngộ pháp tắc, đây chính là cường giả Độ Hư cảnh mới có thể làm được, nếu như tại Mệnh Tuyền cảnh có thể lĩnh ngộ được một điểm đại đạo, tu vi sẽ tăng rất mạnh, đối với tu sĩ Thần Vu Tông mà nói, lắng nghe thủ dụ của Vu Thần chính là vinh hạnh lớn nhất.
- Vu Thần đại nhân vĩ đại…
Thánh nữ quỳ rạp xuống đất, bái một cái thật sâu với pho tượng Vu Thần, hô to nói.
Vu Đạo Tông cũng nhanh chóng quỳ rạp xuống dưới đất, cúi đầu tham bái, cái trán chạm đất, một cử động nhỏ cũng không dám.
- Người hầu của người cần người chỉ thị…
Thánh nữ tiếp tục hô, ngữ âm biến đổi, hóa thành âm phù vô cùng khó hiểu:
- Kỷ cô lý, thác lỗ lý lý, lý lý thổ lý, thác thác lỗ thổ cô lý lý...
Theo những âm phù này từ trong miệng thánh nữu phát ra, một cỗ uy áp cực kỳ cường đại từ trên thân pho tượng Vu Thần phía trước phát ra.
Hắc ám tựa hồ lưu động, toàn bộ tụ tập hướng về phía pho tượng Vu Thần, may đen trên bầu trời cuồn cuộn, giống như tuấn mã chạy chồm, lại như sóng biển đột kích, hướng về phía đỉnh Thần Vu Phong.
Một đạo hắc mang đen kịt không gì sánh được từ trong mây đen bắn xuống, vọt về phía Thần Vu Phong, bao phủ toàn bộ tòa Thần Vu Điện bên trong.
Không trung thiểm điện bay lượn, giống như một đầu diện long, trong mây đen thoắt ẩn thoắt hiện, tiếng sấm ầm long vang vọng thiên địa.
Dị tượng trên bầu trời, mắt thường cách vạn dặm cũng có thể nhìn thấy được, tiếng sấm ầm ầm, ngoại vạn dặm cũng nghe thấy.
Cùng lúc đó, toàn bộ Vu Thần miếu trong Đế Đình đại Mông, pho tượng Vu Thần phát ra một đạo ô quang, ô quang bay lên trời cao, tụ tập về phía Vu Thần điện.
- Vu Thần đại nhân hiển linh rồi… Vu Thần đại nhân hiển linh rồi…
- A… Vu Thần vĩ đại…
- Vu Thần đại nhân, nô bộc của người vĩnh viễn thờ phụ người, xin Vu Thần đại nhân ban tặng cho ta sinh hoạt tốt đẹp…
- Vu Thần đại nhân, nô bộc của người vĩnh viễn thờ phụng người, xin Vu Thần đại nhân ban tặng cho ta lực lượng cường đại…
Toàn bộ tu sĩ, phàm nhân cảnh nội Đại Ly nhìn lên ô quang xẹt qua bầu trời, tất cả đều quỳ rạp xuống dưới đấy, hướng về phía Thần Vu Phong tham bái.
Vu Thần Điện!
Uy áp càng lúc càng lớn từ thân pho tượng Vu Thần phát ra, trên lưng Vu Đạo Tông giống như bị một ngọn núi lớn đè ép, khiến hắn hoàn toàn bị áp đảo, phủ phục trên mặt đất.
- Vu Thần đại nhân vĩ đại, xin người hiện thân…
Niệm xong đoạn âm quỳ tối nghĩa khó hiểu, thanh nữ lớn tiếng hô.
- Oa oa oa oa, tức chết bản thân rồi…
Đột nhiên, một đạo thanh âm từ trên người pho tượng Vu Thần truyền đến.
Vu Đạo Tông cảm giác lỗ chân lông toàn thân không tự chủ được mở rộng, thanh âm của Vu Thần giống như nước chảy, giống như gió nhẹ, lại giống như thực chất, lướt qua thân thể Vu Đạo Tông, từ vô số lỗ chân lông dũng mãnh tiến vào, trong sát na Vu Đạo Tông tựa hồ khơi thông kinh mạch, thư sướng nói không nên lời.
- Vu Thần đại nhân, Cổ Sát Thần nên trừng trị như thế nào? Xin người chỉ thị!
Thánh nữ đối với thanh âm của Vu Thần giống như đã quen thuộc, hỏi.
Vu Đạo Tông cảm giác thư sướng không ít, nhưng thân thể vẫn phủ phục trên mặt đất, hắn chung quy cảm giác như có một ngọn núi lớn vô hình đặt phía sau lưng hắn, khiến hắn không thể nhúc nhích được dù chỉ một chút.
- Trên người kẻ này có trọng bảo, các ngươi không thể hành động thiếu suy nghĩ, trừ phi chân thân của ta hiện hóa, bằng không trên người hắn có trọng bảo khắc chế nguyên thần, ngay cả ta cũng không phải là đối thủ của hắn.
Vu Thần lớn tiếng nói, trong thanh âm vô cùng tức giận.
Thanh âm thánh nữ cả kinh, hỏi:
- Bảo bối kia lợi hại như vậy? Đến tột cùng là loại tiên bảo như thế nào?
- Đó không phải là tiên bảo, ngay cả bản thần cũng chỉ nghe qua truyền thuyết, nghe nói thiên địa phân làm âm dương nhị giới, tại thời đại thía cổ, hai giới âm dương tương thông, dương giới quỷ vật hoành hành, không biết là vị đại năng nào dùng một kiện pháp bảo trấn áp tại chỗ tương thông giữa hai giới âm dương, trọng bảo này chuyên môn đối phó với nguyên thần quỷ vật, có uy lực tất sát, chính là trấn giới chi bảo, từ đó về sau hai giới âm dương tách xa nhau, quỷ vật cõi âm minh không thể nào tới chí dương giới, oa oa oa, đây là bí văn thái cổ, ngay cả bản thần cũng không biết thông đạo kết nối hai giới âm dương ở chỗ nào, người này có thể thu được, tức chết bản thần rồi, tức chết bản thân rồi…
Tính tình của Vu Thần tựa hồ không tốt lắm, vừa nói một bên tức giận oa oa kêu to.
- Nếu như vật kia chỉ uy hiếp đối với quỷ hồn nguyên thần, thuộc hạ xuất thủ, thu lại bảo vật kia, bắt giữ Cổ Sát Thần, để Vu Thần đại nhân xử trí!
Thánh nữ nói.
- Không không không… Ngươi giết không được hắn, trên người hắn không chỉ có một kiện trọng bảo, chỉ cần một kiện Như Ý Linh Lung bảo tháp cho dù ngươi xuất thủ, mặc dù hắn không phải là đối thủ của ngươi, thế nhưng có thể tự bảo vệ mình, huống hồ trên người hắn còn có một bảo bối lai lịch to lớn! Oa oa oa… Tức chết bản thân, trên người hắn vì sao lại có nhiều trọng bảo tới như vậy? Tức chết bản thần…
Vu Thần vừa nói, vừa tức giận tới oa oa kêu to.
Nghe Vu Thần nói trên người Cổ Sát Thần có một bảo bối lai lịch to lớn, trong mắt thánh nữ và Vu Đạo Tông đều hiện vẻ cả kinh, ngay cả Vu Thần cũng nói là bảo bối lai lịch to lớn, rốt cuộc là loại pháp bảo như thế nào? Sợ rằng không dưới kiện trấn giới chi bảo kia.
- Bảo bối lai lịch lớn?
Thanh nữ thử hỏi.
- Đâu chỉ là bảo bối lai lịch to lớn, là một kiện chí bảo thuần dương duy nhất Cổ Hoang, thánh vật cổ vu tộc, Chiến Thần Lệnh! Oa oa oa… Chiến Thần Lệnh biến mất nghìn năm rồi, dĩ nhiên bị người này lấy đi, rốt cuộc người này có đại khí vận tới mức nào? Một kiện chí bảo thuần dương duy nhất dĩ nhiên bị hắn đoạt được, oa oa oa…, tức chết bản thân rồi! Tức chết bản thần rồi!
Vu Thần càng nói càng tức giận, oa oa kêu to.
- Chiến Thần Lệnh?
Trong mắt thánh nữ và Vu Đạo Tông chấn động, một chữ một chữ thì thầm, khiếp sợ không nói nên lời.
Chiến Thần Lệnh, chí bảo cái thế nghìn năm trước khiến tam tộc nhân, yêu, vu khuynh thế đại chiến kéo dài trăm năm! Hai năm trước, nghe đồn Chiến Thần Lệnh xuất thế tại di chỉ ma cung Tà Băng Tông, kết quả bên trong lại là một kiện Chiến Thần Lệnh giả, Chiến Thần Lệnh thực sự giống như đá chìm đáy biển, nửa điểm tin tức cũng không có.
- Dĩ nhiên Chiến Thần Lệnh thực sự lại nằm trong tay Cổ Sát Thần, chính là Chiến Thần Lệnh a, đại khí vận của người này cổ kim hiếm thấy, nếu như không có Chiến Thần Lệnh, sao hắn có thể không thèm nhìn chưởng cương của bản thần? Oa oa oa, thực sự là tức chết bản vương rồi, có Chiến Thần Lệnh trong tay, Vu Nguyệt, cho dù là ngươi cũng không chắc thắng được hắn, nếu như tại tình huống không biết bị hắn đánh lén, cường giả dưới Độ Hư cảnh cũng phải vân lạc, Chiến Thần Lệnh là chí bảo thuần dương, có thể đốt ra thuần dương chi hỏa, ngay cả cường giả Độ Hư cảnh cũng có thể bị đốt cháy dưới thuần dương chi hỏa.
Vu Thần thức giận hừ hừ nói, đối với số mệnh của Cổ Thần cực kỳ đố kị.
Vu Thần là loại nhân vật như thế nào? Tồn tại cùng một cấp độ với chư tử đại tiên, chính là đại tiên thời thượng cổ sơ kỳ, chư tử đại tiên truyền lưu hậu thế đều là nhân vật cuối thời kỳ thượng cổ, người khác không biết Cổ Thần vì sao lại bị phân thân Cổ Thần đánh hai chưởng bình yên vô sự, nhưng Vu Thần sao lại không biết?
Cổ Thần cũng từng nghĩ tới vấn đề này, nhưng cũng chỉ là ngẫm lại, Vu Thần có biết hay không căn bản không bị hắn khống chế, hắn có thể làm chỉ là tận lực dựa theo kế hoạch, bế quan tu luyện trong tiểu tiên giới, sớm ngày đề cao tu vi.
Vạn nhất Chiến Thần Lệnh thực sự bại lộ rồi, không phải là hắn không nghĩ tới, nếu có người tới cướp, hắn sẽ đánh một trận trời long đất lở.
Chiến Thần Lệnh có bao nhiêu uy lực, Cổ Thần cũng không biết, nhưng hắn có cảm giác, đối mặt với ba người Hầu Quân Cực, Vu Đạo Tông, A Cưu La vương, nếu như có thể sử dụng Chiến Thần Lệnh, đủ sức miểu sát ba người trong nháy mắt.
Chiến Thần Lệnh lợi hại tới cực điểm, Cổ Thần hoàn toàn không biết rốt cuộc nó lợi hại tới mức nào.
- Vu Thần đại nhân, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
Thành nữ hỏi.
Vu Thần nói:
- Chiến Thần Lệnh rất quan trọng, việc này chỉ dừng lại ở hai người các ngươi biết, tuyệt đối không thể tiết lộ đối với người thứ ba, cũng không thể đi tìm Cổ Sát Thần, miễn cho đánh rắn động cỏ, nghìn năm trước Chiến Thần Lệnh có đông đảo cường giả Độ Hư cảnh tranh đoạt, ta không thể đoạt được, hôm nay Chiến Thần Lệnh ở trên người một tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, hắc hắc… Bản thần muốn đoạt, sao phải khách khí, ha ha, thực sự là trời cũng giúp ta!
Dừng lại một chút, Vu Thần phát ra một hơi thở dài, nói:
- Chân thân của bản thân đã bao nhiêu năm không xuất hiện thế gia rồi? Lúc này đây, hi vọng của bản thân đã tới, nếu như có thể lấy được Chiến Thần Lệnh, bản thân trở về thế gia nào có khó khăn?
- Chúc mừng Vu Thần đại nhân!
Thánh nữ và Vu Đạo Tông cùng kêu lên nói.
- Ha ha ha ha…
Vu Thần hài lòng cười, nói:
- Tạm thời không cần đi quản Cổ Sát Thần, Chiến Thần Lệnh cứ để hắn tạm thời bảo quản, Vu Nguyệt, ngươi phải phái người đi Nam Hoang và Bắc Hoang trước, thu khí cực âm và cực dương cho ta, cho ngươi thời gian mười năm, ta cần hấp thu đủ khí cực âm, cực dương, đến lúc đó ta có thể phá vỡ được một điểm không gian, truyền đi một bộ phận lực lượng của chân thân tới, tìm cho ta một bộ phận thân thể tốt, ta sẽ thi triển Vu Hồn Phụ Thể đại pháp, đến lúc đó để Cổ Sát Thần tới Xích Đế chi mộ, đoạt hỏa chi bản nguyên, ta lại đoạt Chiến Thần Lệnh, chân thân bản thần hàng lâm có hi vọng rồi, ha ha ha ha…
Thời gian mấy ngày chỉ lóe lên rồi qua, rất nhanh Mông Tiên Âm đã lấy được quyền khống chế được tiểu tiên giới, nắm giữ trong tay.
Đã nhiều ngày, trong lòng Cổ Thần luôn luôn có một cỗ khí bực tức, không tán đi được, chung quy cảm giác có chút không ổn, trên đại hội luận võ, đánh bại ba người Hầu Quân Cực, Vu Đạo Tông, A Cưu La vương, hắn đã sử dụng toàn bộ con bài chưa lật.
Các loại háp bảo Như Ý Linh Lung bảo tháp, Trấn Minh Ngọc Bi, các loại bí pháp Nghịch Mệnh Hóa Long quyết, Phong Ảnh Độn, thậm chí là Chiến Thần Lệnh đều đã dùng đến.
Không biết là trong lòng tác quái hay là thực sự có chuyện lạ, chung quy Cổ Thần cảm thấy trong minh minh đang có đôi mắt nhìn chăm chú chính mình.
Loại cảm giác bị ánh mắt người khác nhìn chằm chằm như thế này chính là nguyên nhân khiến trong lòng Cổ Thần buồn bực.
Ngô Tinh và Long Vô Hối một tháng trước bị Thánh Hoàng và Độ Thiện thiền sư truy đuổi tiến vào sa mạc Tây Hoang, không thấy tin tức, lúc này không biết hai người ra sao. Cổ Thần chỉ có thể dựa vào hai người mạnh nhất này, nhưng bọn họ đều có rắc rối, hiện tại nếu có chuyện gì Cổ Thần chỉ có thể tự mình giải quyết.
Kế hoạch tốt nhất chính là tiến vào tiểu tiên giới, bế quan tu luyện, để tu vi mãnh tiến.
Trước mặt thực lực tuyệt đối tất cả đều là mây khói, chỉ có thực lực của chính mình mới là chỗ dựa lớn nhất, Cổ Thần hiểu rất rõ đạo lý này, vì vậy không để tâm quá mức vào cảm giác mờ mịt, dần dần chuyển sang hai người Ngô Tinh và Long Vô Hối.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Quyển 4: Danh Chấn Thiên Hạ
Chương 87: Tốc độ tu luyện gấp năm lần.
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Thời gian không đợi người!
Mông Tiên Âm thu được quyền khống chế tiểu tiên giới, Cổ Thần liền cáo biệt Hư Tử Uyên và Nam Thiên đạo nhân, chuẩn bị tiến vào trong tiểu tiên giới tu luyện.
Bất quá, trước khi rời đi, Cổ Thần đã bày xung quanh sơn cốc nơi Nam Thiên đạo nhân và Hư Tử Uyên ẩn chứa mấy trận pháp.
Sơn cốc hai người ở không thể bày được loại đại trận giống như Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, mà Vạn Lý Hoàng Sa đại trận vô cùng lợi hại, hai người Hư Tử Uyên và Nam Thiên đạo nhân căn bản không thể ra vào sơn cốc.
Cổ Thần tới tiểu tiên giới bế quan, vừa đi chính là một năm rưỡi, không có khả năng để Hử Tử Uyên và Nam Thiên đạo nhân bị vây khốn trong sơn cốc, vì vậy chỉ bày một ít trận pháp đơn giản.
Dù sao đi nữa sơn cốc này cách đế đô Địa Mông không tới một trăm dặm, nếu như có người công kích trận pháp, Cổ Thần là chủ trận, có thể biết được trong nháy mắt, dùng Phong Ảnh Độn thuấn di chạy tới.
Như vậy, Cổ Thần có thể yên tâm bế quan!
Tiểu tiên giới chính là một linh mạch tuyệt thế, ở dưới lòng đất đế đô Đại Mông, nơi này là do đời đế quân Đại Mông thứ nhất, Võ Tiên đế quân phát hiện, sau đó mới định đô, kiến tạo Đế Đình Đại Mông.
Hậu điện đế cung Đại Mông có một truyền tống trận, nối thẳng xuống dưới lòng đất, tiểu tiên giới cách mặt đất chừng mấy nghìn trượng, nếu như chui từ dưới đất tiến vào, cho dù là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh cũng rất khó khăn.
Vì vậy, sau khi Võ Tiên đế quân phát hiện ra linh mạch tuyệt thế dưới lòng đất kia liền kiến tạo một truyền tống trận, nối thẳng dưới nền đất.
Cổ Thần theo bước chân Mông Tiên Âm, đi tới truyền tống trận nối thông tiểu tiên giới.
- Cổ Thần, thông qua truyền tống trận có thể trực tiếp tiến vào tiểu tiên giới, bên trong kích cỡ khoảng vài dặm, càng tiến gần vị trí linh nhãn mật độ linh khí càng cao, càng tinh khiết, ngươi đi vào trước, ta cần phải đăng đế vị, mấy ngày tới phải xử lý xong các việc rối rắm của Đế Đình, chờ sau khi cơ bản sắp xếp xong, chắc khoảng mười ngày nữa ta cũng tiến vào tu luyện, mỗi ngày hai canh giờ!
Đứng trước truyền tống trận, Mông Tiên Âm nói.
- Đa tạ, ta tiến vào trước!
Cổ Thần gật đầu với Mông Tiên Âm, đi vào trong truyền tống trận.
Truyền tống trận phát ra một đạo quang mang đẹp mắt, bao phủ Cổ Thần bên trong, quang mang qua đi, Cổ Thần biến mất không thấy.
Trong sát na, Cổ Thần đứng giữa hư không, xuất hiện tại tiểu tiên giới.
Linh khí dày đặc từ bốn phương tám hướng tụ tập về phía Cổ Thần, cho dù Cổ Thần cầm hai tay hai khối linh thạch thượng phẩm cũng không thể có tốc độ hấp thu linh khí như nơi này, theo tốc độ hấp thu linh khí hiện tại, ước chừng nhanh hơn một phần ba.
Trong nháy mắt, vô số linh khí liền nhồi vào trong kỳ kinh chính mạch của Cổ Thần, Cổ Thần liền lập tức vận chuyển Đỉnh Thiên Quyết, hấp thu linh khí cực nhanh, tẩm bổ Linh anh, thực lực Linh Anh không ngừng tăng trưởng, tu luyện pháp lực càng lúc càng hùng hậu.
Trong tiểu tiên giới, tốc độ tu luyện quả nhiên nhanh chóng không gì sánh được, chỉ là rìa ngoài cùng của tiểu tiên giới, Cổ Thần đại khái tính ra một chút, tốc độ tu luyện chí ít cũng là gấp ba lần so với sử dụng linh thạch tu luyện bên ngoài.
Đây chính là kết quả có linh thạch vô hạn tu luyện, nếu như không có linh thạch hấp thu, có thể là nhanh hơn gấp mười lần, tu luyện một năm tương đương với bên ngoài mười năm.
Càng tiến vào gần linh nhãn, linh khí càng thêm tinh thuần, càng thêm dày đặc, tốc độ tu luyện càng nhanh hơn.
Tư chất tiên căn càng cao, tốc độ hấp thu linh khí chuyển hóa thành pháp lực bản thân càng cao, Cổ Thần có linh căn siêu phẩm, đồng thời còn tu luyện loại pháp quyết mang tính phụ trợ như Phệ Linh Quyết, tốc độ chuyển hóa linh khí thành pháp lực càng nhanh hơn.
Tốc độ linh khí trong tiểu tiên giới tràn vào cơ thể mặc dù cực nhanh, nhưng rìa ngoài linh nhãn còn xa mới cân bằng được với tốc độ chuyển hóa linh khí của Cổ Thần.
Cổ Thần chậm rãi bước sâu vào gần linh nhãn trung tâm tiểu tiên giới, nếu đã tới nơi này, đương nhiên phải khiến hiệu quả nâng lên tới mức cao nhất.
Rất nhanh, Cổ Thần đi về phía trước chừng hơn dặm, hàm lượng linh khí nơi này so với rìa ngoài vưa rồi đủ đề cao hơn không chỉ ba thành.
Cổ Thần cảm giác rất rõ ràng, vô số linh khí điên cuông hội tụ vọt vào trong cơ thể hắn, khống chế cũng không khống chế được, chỉ có thể điên cuồng vận chuyển Đỉnh Thiên Quyết và Phệ Linh Quyết mới có thể không ngừng chuyển hóa linh khí dũng mãnh tiến vào trong cơ thể thành pháp lực.
Dưới sự trợ giúp của Phệ Linh Quyết, ở chỗ này, Cổ Thần có thể dễ dàng hấp thu linh khí dũng mãnh tràn vào cơ thể.
Độ dày linh khí nơi này so với rìa ngoài tăng lên rất nhiều, theo như Cổ Thần tính ra, tốc độ tu luyện nơi này chí ít tương đương với bên ngoài dùng linh thạch vô hạn chừng bốn lần.
Nếu không như có Phệ Linh Quyết hỗ trợ chuyển hóa linh khí, cho dù Cổ Thần có tiên căn siêu phẩm, nhưng mới tu vi Mệnh Tuyền cảnh, hắn chỉ có thể tu luyện tại vị trí hiện tại, nếu tiếp tục đi thêm về phía trước, tốc độ chuyển hóa linh khí không bằng với tốc độ linh khí tràn vào cơ thể.
Thiên tài cái thế tiên căn siêu phẩm, tu vi Mệnh Tuyền cảnh, ở cách trung tâm tiểu tiên giới hơn một dặm đã không thể tiến thêm nữa rồi, tốc độ tu luyện nhanh hơn bốn lần so với bên ngoài dùng linh thạch đã là mức độ cao nhất.
Mà Cổ Thần thì không!
Phệ Linh Quyết tại nơi này phát huy tác dụng vô cùng to lớn, Cổ Thần tiếp tục bước về phía trước, tiến càng gần linh nhãn trung tâm.
Lại đi thêm hơn một dặm, Cổ Thần đã đi tới khu vực linh nhãn trung tâm tiểu tiên giới, linh khí nơi này tinh thuần nhất, nồng đậm nhất, thậm chí ngay cả Cổ Thần liên tục vận chuyển Phệ Linh Quyết cũng có một loại cảm giác chuyển hóa linh khí không kịp, thân thể cũng vì linh khí tràn vào quá nhanh mà căng cứng.
Khu vực linh nhãn là khu vực linh khí tinh thuần nhất, nồng đậm nhất trong tiểu tiên giới, tốc độ tu luyện tại địa phương này ước chừng nhanh hơn năm lần tốc độ tu luyện dùng linh thạch bên ngoài, là khu vực có tốc độ tu luyện nhanh nhất trong tiểu tiên giới.
Cổ Thần tới nơi đây lập tức ngồi trên mặt đất, hai mắt nhắm chặt, tâm không tạp niệm, toàn tâm tu luyện, điên cuồng chuyển hóa linh khí tràn vào cơ thể, pháp lực lấy tốc độ tăng mạnh Cổ Thần có thể cảm nhận vô cùng rõ ràng.
Đi tới nơi đây, không cho phép Cổ Thần suy nghĩ nhiều, chỉ có thể toàn tâm toàn ý đầu nhập vào tu luyện, tốc độ luyện hóa linh khí mới có thể cân bằng với tốc độ linh khí dung nhập vào cơ thể.
Pháp lực tăng trưởng rất nhanh khiến tâm niệm Cổ Thần vô cùng vui sướng.
Rất nhanh, thời gian ba ngày trôi qua.
Coi như là tu sĩ, cũng không thể thay đổi âm dương giao thế, ngày đêm thay đổi, tu sĩ cũng cần phải có thời gian nghỉ ngơi, tuy rằng tu sĩ có thể khống chế được tinh thần chính mình, có thể bảo trì tại trạng thái khẩn trương cao độ trong thời gian dài, không làm bất luận hành động hít thở nào, nhưng đối với tu luyện lâu dài không phải là điều tốt.
Phải kết hợp với nghỉ ngơi mới có thể càng đi xa hơn trên con đường tu chân, đi được xa hơn mà không phải là một mặt khổ tu cường ngạnh tăng lên!
Nếu như tu sĩ tiên căn siêu phẩm khác, khi tới thời điểm ban đêm nghỉ ngơi sẽ rời khỏi tiểu tiên giới, bằng không linh khí dũng mãnh không ngừng tiến vào trong cơ thể tại thời điểm dừng tu luyện sẽ khiến thân thể căng tròn mà nổ tung.
Mà Cổ Thần thì không!
Tới ban đêm, Cổ Thần lui tới rìa ngoài tiểu tiên giới, không hề tu luyện Đỉnh Thiên Quyết, thay vào đó là Linh Kình Thuấn Tức quyết, hiện tại Cổ Thần đã tu luyện Linh Kình Thuấn Tức quyết tới tầng thứ mười, coi như là thời điểm buổi tối ngủ cũng có thể tự động chuyển hóa linh khí trong cơ thể, hóa thành tu vi pháp lực.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Tuy rằng tự động chuyển hóa thì tốc độ chậm hơn nhiều, thế nhưng Cổ Thần có tiên căn siêu phẩm, Linh Kình Thuấn Tức quyết đã tới tầng thứ mười, có thể vững vàng ở lại tại rìa ngoài cùng trong tiểu tiên giới.
Một ngày một đêm như vậy, tốc độ tu luyện của Cổ Thần so với thiên tài cái thế có tiên căn siêu phẩm tiến vào tiểu tiên giới tu luyện còn nhanh hơn rất nhiều.
Thời gian một ngày một đêm trôi qua, trong nháy mắt đã là nửa tháng.
Thời gian nửa tháng, Cổ Thần vẫn đứng trong tiểu tiên giới, tuy rằng toàn tâm toàn ý tu luyện, thế nhưng không cách nào hoàn toàn võng ngã, tâm tư của hắn chung quy vẫn chia ra một phần để ý tới động tĩnh bên phía sơn cốc nơi Hư Tử Uyên và Nam Thiên đạo nhân ẩn cư.
Hiện tại Cổ Thần lo lắng nhất chính là có kẻ nào đó tập kích hai người Hư Tử Uyên và Nam Thiên đạo nhân, tuy rằng hai người ẩn cư trong sơn cốc này, ngay cả cách Đế Đình hơn trăm dặm, ngay cả chỉ có một mình một người Mông Tiên Âm biết, nhưng Cổ Thần chung quy có cảm giác trong minh minh đang nhìn kỹ chính mình, cho dù chính mình tiến vào tiểu tiên giới cũng như vậy, luôn luôn không thể hoàn toàn yên lòng.
Bất quá, thời gian nửa tháng trôi qua cũng không hề có bất cứ tin tức bất lợi nào truyền tới.
Bế quân nửa tháng, cộng thêm Mông Tiên Âm mới đăng lên đế vị, nắm giữ tiểu tiên giới cần phải có thời gian vài ngày, cách đại hội luận võ đoạt đế đã hai mươi ngày.
Bất luận thế lực nào có hành động đối với Cổ Thần hẳn là đã sớm động thủ rồi, trung thổ tuy lớn, nhưng giữa các Đế Đình luôn có truyền tống trận nối thông với nhau, vì vậy tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh trong vòng một ngày phi hành được mười vạn dặm, cho dù là nơi cách xa nhất là Đế Đình Đại Ly, chạy tới Đại Mông, tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh phi hành cũng chỉ cần thời gian mười ngày.
Thế nhưng, hơn nửa tháng qua vẫn vô thanh vô tức, tựa hồ như mỗi một thế lực đều không nhớ tới cái tên Cổ Thần này!
Thời gian hơn nửa tháng không có động tĩnh, Cổ Thần dần dần yên lòng.
Sau nửa tháng, Mông Tiên Âm mỗi ngày đúng giờ tiến vào tiểu tiên giới tu luyện hai canh giờ, tu luyện tại khu vực rìa ngoài cùng.
Nàng mang tới cho Cổ Thần tin tức thế giới bên ngoài, biết được các thế lực trung thổ gió êm sóng lặng, Cổ Thần chậm rãi thả lỏng lo lắng đối với sư tỷ của mình, toàn tâm toàn ý, dung nhập vào trong tu luyện.
Ngày qua ngày!
Trong nháy mắt trôi qua một tháng!
Tu vi của Cổ Thần hôm nay so với thời điểm đại hội luận võ đoạt đế đã tăng lên ba thành.
Một ngày này, trước thời điểm Mông Tiên Âm tiến vào tiểu tiên giới, đột nhiên dùng thần thần truyền âm hô to với Cổ Thần:
- Không hay rồi, Cổ Thần, sơn cốc nơi sư tỷ ngươi ẩn cư bị người tập kích!
…
Sáng sớm, sắc trời sáng sủa, một mảnh mông lung.
Chín đạo thân ảnh bay sát mặt đất, hướng về phía đế đô Đại Mông, phi hành cực nhanh.
Trong mông lung không nhìn thấy rõ dung mạo của chín người này, nhưng có thể biết được là bốn nam năm nữ.
Chín người tuy là phi độn theo hướng đế đô Đại Mông, nhưng không hề phi hành trên bầu trời Bình Nguyên Đế Đô, mà là phi hành trong rừng rậm chu vi bình yên, bí ẩn phi hành, tựa hồ không muốn có bất cứ người nào nhìn thấy thân ảnh bọn họ.
Phi độn như vậy khoảng nửa canh giờ, sắc trời đã hoàn toàn sáng, chín người không bay mà đi bộ, xuyên toa trong sơn lâm.
Năm vị nữ tử đều là thiếu phụ ước chừng ba mươi tuổi, cả đám phong vận tư nhan xinh đẹp như thiên tiên, bốn vị nam tử thoại nhìn trên dưới bốn mươi, mặc xích bào, thân hình cao lớn.
Bốn người vượt qua năm sáu ngọn núi lớn, thiếu phụ dẫn đầu đưa tay ngăn lại, thấp giọng nói:
- Tới rồi!
Đế đô Đại Mông cách nơi này khoảng trên dưới trăm dặm, phía trước là một sơn cốc sát biên giới Đế Đô Bình Nguyên.
Mọi người theo thiếu phụ chỉ nhìn lại, một nam tử nói:
- Mông tông chủ, chính là sơn cốc kia?
Người đi đầu chính là tông chủ Băng Thần Tông --- Mông Ngưng Băng, nàng bị Mông Tiên Âm trục xuốt Mông gia, cấm không được phép tiến vào phương viên vạn dặm xung quanh Đế Đô, lúc này nàng dĩ nhiên chạy tới sơn cốc cách đế đô trăm dặm.
Mông Ngưng Băng gật đầu, nói:
- Trong cốc có một người, cho dù hắn tại chân trời góc biển ta cũng biết được vị trí của hắn, chính là ở trong sơn cốc kia, hắn không có khả năng ẩn cư nơi này, trừ phi là hắn cùng với nữ nhi của hắn!
- Bọn họ thực sự có thể dẫn được Cổ Sát Thần ra?
Một nữ tử hỏi.
- Uh!
Mông Ngưng Băng gật đầu, nói:
- Vì sư tỷ của hắn, cho dù bảo hắn lên núi đao, xuống biển lửa, Cổ Sát Thần cũng không do dự một chút, ta đến đối phó với hai người trong sơn cốc, các ngươi đối phó với Cổ Sát Thần.
Một nam tử hừ hừ nói:
- Chỉ cần Cổ Sát Thần dám đến, bắt hắn chết không có chỗ chôn!
Mông Ngưng Băng mỉm cười, nói:
- Tốt, các ngươi giết Cổ Sát Thần, ta giết nữ nhi của “hắn”!
- Nếu như có thể tìm được thánh vật thánh tông, thánh tông đối với nhân tình của Mông tông chủ nhất định ghi tạc trong tâm, đợi Thánh Hoàng trở về, ta sẽ hướng Thánh Hoàng truyền lời cho Mông tông chủ, xin Thánh Hoàng chỉnh đốn Đế Đình Đại Mông.
Một nữ tử nói.
Nghe khẩu khí mấy người nói, thánh vật thánh tông hẳn là người Âm Dương Ma Tông.
- Sơn cốc phía trước bị bày không ít trận pháp!
Lại có một gã nam tử mở miệng nói, trong thanh âm tràn ngập ý coi thường.
Một gã nam tử tiếp lời nói:
- Bày trận trước mặt ta, quả thực chính là múa rìu trước mặt Lỗ Ban, hừ, luận trận pháp, ai có thể so sánh với thánh tông?
- Ha ha, nghe nói Cổ Sát Thần không chỉ có tu vi cao thâm, mà còn là một tiên đan sư, đồng thời phương diện trận pháp cũng có tạo nghệ rất cao, hôm nay chúng ta vô thanh vô tức phá hủy những trận pháp này, để hắn nhìn một cái, luận trận pháp, trước mặt thánh tông, hắn bất quá chỉ là ếch ngồi đáy giếng!
Một nữ tử nói.
Mọi người gật đầu.
Trận pháp của Cổ Thần đại bộ phận xuất phát từ Âm Dương Trận Đồ, mà Âm Dương Trận Đồ lại xuất phát từ Âm Dương Ma Tông, trận pháp thiên hạ lấy Âm Dương Ma Tông mạnh nhất, tuy rằng Âm Dương Ma Tông đã biến mất nghìn năm, thế nhưng truyền thừa trận pháp của tu sĩ Âm Dương Ma Tông vô cùng cao thâm.
Dưới tình huống thần không biết quỷ không hay, trận pháp do Cổ Thần bày ra đã bị tám vị tu sĩ Âm Dương Ma Tông phá đi, ngay cả Cổ Thần cũng không hề phát hiện ra.
Rất nhanh, Mông Ngưng Băng và tám vị cao thủ Âm Dương Ma Tông tiến vào trong sơn cốc, mấy người thu liễm pháp lực tu vi, ngay cả Nam Thiên đạo nhân cũng không thể dùng thần thức dò xét phát hiện ra.
Có thể thấy được, tu vi của tám vị tu sĩ Âm Dương Ma Tông đều cao hơn Nam Thiên đạo nhân, chí ít cũng tương đương với Mông Ngưng Băng, đều là cao thủ Đoạt Xá hậu kỳ.
Trong cốc, Hư Tử Uyên và Nam Thiên đạo nhân đang từ trong đả tọa tỉnh lại.
Đột nhiên hai mắt Nam Thiên đạo nhân khẽ động, ánh mắt như đao, nhìn về một phương hướng, chỉ thấy chín đạo cương mang xẹt qua nhìn trượng, bổ thẳng về phía gian phòng Hư Tử Uyên đang ở.
Cùng lúc đó, chín đạo ba động pháp lực mạnh mẽ không gì sánh được trong nháy mắt xuất hiện trong phạm vi thần thức dò xét của Nam Thiên đạo nhân.
Chín vị cao thủ dĩ nhiên vô thanh vô tức tiến vào phạm vi nghìn trượng?
Trong mắt Nam Thiên đạo nhân hiện vẻ kinh hãi.
Mi tâm chợt lóe quang mang, một chiếc hồ lô màu xanh bay ra ngoài, trong hồ lô bắn ra một đạo lục mang, đạo lục mang va chạm với bốn đạo cương mang, phát sinh tiếng chấn động vang dội.
Uy lực của hồ lô vô cùng kinh khủng, mấy đạo cương mang đều bị cản lại.
Tiếng vang thật lớn đồng thời truyền tới đế đô Đại Mông cách trăm dặm. Mông Tiên Âm vừa nghe được thanh âm chính là từ sơn cốc nơi Hư Tử Uyên và Nam Thiên đạo nhân truyền tới, lập tức tiến vào trong tiểu tiên giới, truyền tin tức này cho Cổ Thần.
Vài đạo cương mang còn sót lại, thân thể Nam Thiên đạo nhân chợt lóe, liền phóng tới bên ngoài gian phòng Hư Tử Uyên đang ở, vẽ lên một bộ tinh đồ thật lớn, bao phủ toàn bộ gian phòng bên trong.
Ầm ầm ầm ầm…
Mấy đạo cương mang liên tục va chạm vào tinh độ, phát sinh tiếng chấn động vang vọng.
Vài đạo cương mang biến mất, quang tráo tinh đồ cũng bị đánh nát bấy, hóa thành hư vô, thân thể Nam Thiên đạo nhân lui về phía sau mấy bước, phun ra một ngụm máu tươi.
Nếu không phải mấy tháng vừa qua Nam Thiên Đạo nhân liên tục tu luyện Hư Thiên Kinh, khiến pháp lực tiến nhanh, tu vi đã đạt tới Đoạt Xá trung kỳ đại viên mãn, chỉ kém nửa bước là có thể bước vào Đoạt Xá hậu kỳ, hắn căn bản không thể ngăn cản được mấy đại cao thủ đồng thời công kích, khả năng nháy mắt trọng thương tới chết.
Hư Tử Uyên từ trong phòng chạy ra ngoài, đồng thời chín vị cao thủ cũng xuất hiện trong mắt Nam Thiên Đạo Nhân, Nam Thiên Đạo Nhân hét lên kinh hãi:
- Bát Âm Thiên Ma?
Đang khi nói chuyện, hồ lô bắn ra một đạo lục mang, bất quá lần này đối phương có chín người, mà Nam Thiên Đạo nhân chỉ có một mình, hắn kéo mạnh Hư Tử Uyên, quang hoa chợt lóe, thân thể trong nháy mắt không thấy, bị hút vào trong hồ lô.
Hồ lô phóng lên cao, đang muốn chạy trốn, tám vị cao thủ Âm Dương Ma Tông cùng kêu lên, trong miệng mỗi người phun ra một đạo sóng âm khác nhau, tám đạo sóng âm đồng thời kích vào hồ lô, hồ lô vừa mới bay được nghìn trượng đã chấn động mạnh mẽ, phương hướng chệch đi, nghiêng sang bên phải, rơi xuống một ngọn núi nghìn trượng.
- Đừng thương tới tính mệnh hắn!
Mông Ngưng Băng hô lên một tiếng to, phi độn đuổi theo hồ lô hạ xuống, nói:
- Cổ Sát Thần sắp tới rồi, các ngươi chuẩn bị sẵn sàng, hắn đã thụ thương, hai người giao cho ta là được rồi!
Hồ lô rơi xuống mặt đất, Nam Thiên đạo nhân và Hư Tử Uyên đều bị chấn văng ra ngoài, Nam Thiên đạo nhân phun ra một ngụm máu tươi, tám đạo công kích sóng âm kia hiển nhiên lợi hại tới cực điểm.
Cổ Thần biết được sư tỷ bị tập kích, trong lòng chấn động, đồng thời vô cùng kinh ngạc, vì sao sơn cốc bị công kích mà hắn không có chút cảm giác nào? Nếu như công kích trận pháp, hắn hẳn là người đầu tiên biết được mới đúng.
Thần niệm khẽ động, sắc mặt Cổ Thần đại biến, trận pháp hắn bày ra dĩ nhiên không còn, bị người khác vô thanh vô tức phá hủy, thầm nghĩ:
- Không xong, là cao thủ trận pháp tới!
Thân ảnh Cổ Thần chợt lóe, liền xuất hiện bên cạnh Mông Tiên Âm, thông qua truyền tống trận, trong nháy mắt xuất hiện tại hậu điện đế cung.
Thần thức của Cổ Thần vô cùng cường đại, đủ bao phủ trăm dặm, thần thức đảo qua, chỗ sơn cốc nơi sư tỷ ẩn cư quả nhiên có người ngoài đến, Nam Thiên đạo nhân bị thương, đang bảo hộ Hư Tử Uyên đánh nhau với một người.
Trừ điều này ra, không còn người khác!
Thấy khí tức của Nam Thiên đạo nhân bất ổn, dưới sự công kích của đối thủ liên tục bại lui, trong lòng Cổ Thần quýnh lên, lập tức thi triển Phong Ảnh Độn, sưu một tiếng biến mất không thấy, thông qua thuấn di chạy về phía sơn cốc.
Trong nháy mắt Cổ Thần đã xuyên toa qua không gian trăm dặm, xuất hiện tại sơn cốc, mục tiêu thuấn di chính là chỗ Nam Thiên đạo nhân giao chiến.
Thế nhưng, vừa mới tiến vào phạm vi sơn cốc, cách Nam Thiên dạo nhân chỉ chừng ba nghìn dặm, đột nhiên trong đầu Cổ Thần ong lên một tiếng, tựa hồ như cự chùy đánh trong trong đầu, khiến thân ảnh của hắn từ hư không chấn động ra ngoài.
Vừa mới hạ xuống đất, tám đạo sóng âm giống như tám sóng gợn hình tròn cấp tốc bắn thẳng về phía Cổ Thần.
Tốc độ sóng âm nhanh tới cực điểm, trong sát na đã tới bên cạnh Cổ Thần, xung quanh đều có hai đạo sóng âm, vây quanh hắn ở trung tâm.
Thanh mang chợt lóe, Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn trong nháy mắt xuất hiện bên ngoài cơ thể Cổ Thần, cấp tốc xoay tròn.
Băng băng băng băng băng băng băng băng…
Tám tiếng nổ trong nháy mắt hầu như đồng thời vang lên, tám đạo sóng âm tựa hồ không bị Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn ngăn cản bao nhiêu, thanh âm xuyên qua Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn, đinh tai nhức óc, tiếng nổ bạo tạc vang vọng, sóng gợn âm bạo vô hình khiến phương viên hơn mười trượng hoàn toàn bị phá hủy.
Mặt đất bị âm bạo tạc nổ thành một lỗ thủng lớn sâu hơn hơn mười trương.
Âm bạo kịch liệt như vậy, thân thể của cao thủ Mệnh Tuyền cảnh thông thường có thể bị nổ tung tứ phân ngũ liệt.
Bất quá thân thể Cổ Thần cường hãn tới mức nào? Từ lúc thi triển thuấn di Cổ Thần đã thi triển Thiên Cương Thối Thể đại pháp đệ thập trọng, thân thể mạnh mẽ chỉ kém hơn so với A Cưu La vương một bậc, tiếng âm bạo tuy vô cùng kịch liệt, nhưng còn chưa đủ sức lay động thân thể Cổ Thần.
Bất quá, âm bạo chấn đại não của Cổ Thần ong ong vang vọng, con mắt mờ ảo.
Trong trong sát na này, một đoàn kim quang từ trong mi tâm Cổ Thần bay ra ngoài, chính là Như Ý Linh Lung bảo tháp, bảo tháp hóa thành nghìn trượng, mạnh mẽ hạ xuống ngay bên cạnh Cổ Thần, toàn bộ đại đại như run rẩy, tất cả thanh âm đều bị Như Ý Linh Lung bảo tháp hóa thành hư vô.
- Bát Âm Thiên Ma?
Cũng giống như Nam Thiên đạo nhân, Cổ Thần phát ra tiếng kinh hô sợ hãi.
Bát Âm Thiên Ma, tám vị cao thủ tiếng tăm lừng lẫy của Âm Dương Ma Tông, kiếp trước của Cổ Thân, Bát Âm Thiên Ma danh chấn thiên hạ, phân biệt là: Ma Âm Thiên Ma, Cầm Âm Thiên Ma, Linh Âm Thiên Ma, Thiên Âm Thiên Ma, Tiêu Âm Thiên Ma, Chung Âm Thiên Ma, Cổ Âm Thiên Ma, Lôi Âm Thiên Ma
Tám vị thiên ma, mỗi một người đều là đại cao thủ Đoạt Xá hậu kỳ, tám người liên thủ, không chỉ vô địch cùng giai, coi như là tu sĩ cao hơn một bậc cũng không thể chống đỡ nổi, muốn giết dễ như thái rau bổ dưa.
Kiếp trước, lúc tu vi của Cổ Thần đại thành, trong Bát Âm Thiên Ma đã có sáu người đạt tới tu vi Nguyên Thần kỳ, Cổ Thần từng gặp phải Ma Âm Thiên Ma, đơn độc một người khiến Cổ Thần phải chịu thiệt thòi nhiều.
Ma Âm Như Dục của Ma Âm Thiên Ma là một môn đại thần thông so với bất cứ loại dược vật thôi tình nào trên thế gian đều mãnh liệt hơn gấp trăm lần, thời điểm thiếu niên Cổ Thần từng gặp phải Vạn Nhân Kỳ Vạn gia thành Thái Dương, nàng sử dụng Dục Hải Ma Âm chính là một loại ma âm cấp thấp thoát thai từ Ma Âm Như Dục.
Tuy rằng tu vi của Bát Âm Thiên Ma lúc này còn chưa có người nào đột phá Nguyên Thần kỳ, thế nhưng tám vị thiên ma liên thủ, cao thủ tuyệt đỉnh nguyên thần kỳ cũng chỉ có nước cửu tử nhất sinh.
Mạnh như A Cưu La vương gặp phải Bát Âm Thiên Ma, tám phần mười phải toi mạng.
- Cổ Sát Thần! Ngươi đoạt thánh vật truyền thừa của Thánh Tông chúng ta, giết thái thượng trưởng lão Thánh Tông, tội đáng chết ngàn lần, hôm nay sẽ cho ngươi mất mạng…
- Đối địch với Thánh Tông chính là đối địch với Thánh Đình, Cổ Sát Thần, ngươi tự tìm đường chết.
- Ha ha ha ha… Ngươi vào Thiên Ma Bát Âm trận, cho dù có ba đầu sáu tay thì cũng chỉ có một đường chết.
- Cho dù ngươi có pháp bảo vô thượng, trước mặt Thiên Ma Bát Âm cũng giống như không có, Thiên Ma Bát Âm, vô hình vô tướng, không có gì có thể kháng cự, Cổ Sát Thần, hôm nay ngươi hẳn phải chết không cần nghi ngờ…
- Cổ Sát Thần, hôm nay ngươi hẳn phải chết không cần nghi ngờ, ha ha ha ha…
Thanh âm nam nữ liên tục vang lên, trong thanh âm tiết lộ vẻ vui sướng không gì sánh được.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Thiên Ma Bát Âm là tám loại công kích sóng âm khác nhau, là đại thần thông của Âm Dương Ma Tông, vô hình vô tướng, pháp bảo cũng không thể chống đỡ được, cũng giống như tám đạo sóng âm vừa rồi, Cổ Thần dùng Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn chống đỡ.
Thoạt nhìn tựa hồ chặn tám đạo sóng gợn, trên thực tế công kích âm ba xuyên thấu qua Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn truyền đi, bạo âm kịch liệt hoàn toàn oanh kích trên người Cổ Thần.
Nếu như thân thể Cổ Thần không cường hãn, một kích vừa rồi đã sớm khiến thân thể hắn bạo tạc tứ phân ngũ liệt.
Mà tám đạo sóng gợn bất quá là công kích âm ba bình thường nhất Bát Âm Thiên Ma phát ra.
Tám vị thiên ma cách Cổ Thần nghìn trượng, đứng thành một vòng, bao vây Cổ Thần tại trung tâm.
Thần thức Cổ Thần đảo qua, chỉ có thể dò xét được nghìn trượng, hơn nữa sẽ bị một vách tường vô hình chặn lại.
Trên bầu trời nhìn như không có gì, trên thực tế trận pháp sóng âm bao phủ, Thiên Ma Bát Âm trận chính là một hợp trận của Âm Dương Ma Tông, chủ giết chóc, mê hồn!
Làm đối thủ trong lúc bất tri bất giác mất đi tính mệnh!
Trận pháp như thế này so với trận pháp bình thường khác nhau, bởi vì Thiên Ma Bát Âm trận không cần trận khí, không cần bố trí trận cơ, mà là cần có tám vị cao thủ Thiên Ma Bát Âm hợp lực.
Công kích âm ba, pháp bảo cũng không ngăn lại được, tu sĩ bị nhốt trong Thiên Ma Bát Âm nếu như không có phương pháp bài trừ công kích sóng âm, ngay cả tiên bảo vô thượng cũng không thể phát huy tác dụng.
Công kích sóng âm tuy không phải là công kích pháp tắc, nhưng vô hình vô tướng, có hiệu quả giống như công kích pháp tắc, quả thực phi thường lợi hại.
Hư Tử Uyên và Nam Thiên đạo nhân cách hơn nghìn trượng, lúc này Cổ Thần lại giống như trợn mắt nhìn cũng không biết được tình huống của hai người, vừa rồi Nam Thiên đạo nhân đã thụ thương, hiện tại tình huống nhất định phi thường hung hiểm.
Cổ Thần bị vây trong trận, trong lòng ngược lại lo lắng cho an nguy của sư tỷ mà không lo cho bản thân.
Tình huống hiện tại chỉ có thể đánh một trận, tuy rằng pháp bảo không thể ngăn chặn được công kích âm ba, thế nhưng Như Ý Linh Lung bảo tháp là tiên bảo vô thượng, cho dù không thể hoàn toàn ngăn cản, nhưng ít nhiều cũng có chút hiệu quả.
Bị kéo dài thời gian càng lâu, sư tỷ lại càng nguy hiểm.
- Kim hành chi tháp, mở…
Cổ Thần quát lên.
Ầm ầm… Cửa Như Ý Linh Lung bảo tháp tầng thứ nhất trong nháy mắt mở, phát ra kim quang chói lòa.
Bình thường kim quang do Như Ý Linh Lung bảo tháp phát ra đủ kéo dài vạn trượng, thế nhưng lúc này mới chiếu rọi nghìn trượng đã bị một vách tường vô hình chặn lại.
Thiên Ma Bát Âm trận quả nhiên lợi hại, dĩ nhiên ngay cả pháp tắc hệ kim của Như Ý Linh Lung bảo tháp cũng chống đỡ được.
Đương nhiên, đây chủ yếu là do Cổ Thần chưa lĩnh ngộ được pháp tắc, không thể phát huy hết uy lực của pháp tắc hệ kim, nếu như Cổ Thần có tu vi Độ Hư cảnh, Như Ý Linh Lung bảo tháp vừa ra, công kích pháp tắc hệ kim đủ sức miểu sát bất cứ cao thủ Mệnh Tuyền cảnh nào, cho dù là cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu cũng không ngoại lệ.
Thế nhưng hiện tại, Như Ý Linh Lung bảo tháp chỉ có thể phát sinh công kích tính tự động, trong kim quang chỉ lây dính một tia pháp tắc hệ kim, không thể tính là pháp tắc hệ kim chân chính, càng đừng nói đến độ hoàn chỉnh của pháp tắc.
Nhưng, chỉ là lây dính một tia pháp tắc hệ kim, đối với cao thủ Mệnh Tuyền cảnh mà nói, chính là công kích không thể coi thường, Thiên Ma Bát Âm trận hình thành sóng âm vô hình là so sóng âm kết thành, chặn đứng kim quang từ Như Ý Linh Lung bảo tháp một chút, trong nháy mắt sau cũng phát ra thanh âm cách cách vỡ vụn.
Dưới quang mang ẩn chứa một tia pháp tắc hệ kim liên tục chiếu rọi, ngay cả thanh âm cũng bị tan rã.
- Chung Âm Như Đào…
Một vị nam tử hét lớn.
Một vị nam tử xích bào phía trước Cổ Thần bay lên trời, trong mi tâm xuất hiện một cự chung lớn chừng một gian pong, chính là Chung Âm Thiên Ma.
Chung Âm Thiên Ma vỗ mạnh vào cự chung, một tiếng nổ vang vọng thiên địa, truyền đi mấy trăm dặm, sóng âm vô hình hóa thành một sóng gợn hữu hình từ trong cự chung truyền đi.
Sóng âm giống như biển gầm truyền tới chỗ kim quang Như Ý Linh Lung bảo tháp soi sáng, thanh âm cách cách trên bầu trời lập tức dừng lại, âm tráo gần như sắp bị tan vỡ lại hoàn chỉnh gắn bó với nhau.
- Thiên Âm Mê Thần!
Chính vào lúc này, lại có một thanh âm nữ tử vang lên.
- @#¥%@#¥%... #...
Liên tiếp những âm phù khô khan khó hiểu, không ai hiểu rõ từ trong miệng Thiên Âm Thiên Ma truyền ra.
Nhưng âm phù đặc thù này rơi vào trong tai Cổ Thần hóa thành một đám bạo âm kinh thiên, trong đại não ong ong loạn thành một đoàn, tinh thần hốt hoảng, ngay cả thân thể cũng không tự chủ được lay động vài cái.
Vừa rồi thời điểm Cổ Thần thuấn di từ trong hư không bị chấn văng ra ngoài hiển nhiên chính là uy lực của Thiên Âm này, Thiên Âm lọt vào tay tựa hồ có thể tròi buộc hồn phách, khiến đại não trống rỗng, hiệu quả mê tinh thần.
- Tiêu Âm Hóa Kiếm…
Lập tức, thanh âm một gã nam tử vang lên/
Một ngọc tiêu từ trong mi tâm bay ra, Tiêu Âm Thiên Ma bắt trong tay, đặt ở bên môi thổi, tiếng tiêu âm túc sát nhanh chóng truyền đi.
Tiêu âm giống như vạn mã chạy chồm, hóa thành thực chất, hình thành từng đạo kiếm cương, tiêu âm vô tận hóa thành vô số đạo kiếm cương, going như cuồng phong bạo vũ, đánh về phía Cổ Thần.
Sát khí lãnh liệt khiến Cổ Thần rùng mình, Linh Kình Thuấn Tức quyết trong cơ thể tự động vận chuyển, âm dương giao thái, hình như có tiếng ca minh bức Thiên Âm ra ngoài cơ thể, trong sát na Cổ Thần khôi phục lại thần trí.
Pháp ấn kết, phương hướng của Như Ý Linh Lung bảo tháp biến đổi, kim quang bắn về phía kiếm cương khắp bầu trời, Tiêu Âm Hóa Kiếm, lực công kích rất mạnh, thế nhưng âm ba ngưng tụ thành thực chất cũng sẽ bị công kích của Như Ý Linh Lung bảo tháp ảnh hưởng, kiếm cương khắp bầu trời trong nháy mắt bị kim quang bắn thành hư vô.
Tiêu Âm lọt vào tai chỉ là một chút âm phù mang ý túc sát cường liệt, không hề tạo thành kiếm cương, gây ra tổn thương đối với Cổ Thần.
Trong sát na, Chung Âm Thiên Ma, Thiên Âm Thiên Ma, Tiêu Âm Thiên Ma, ba vị đại cao thủ đã phát động công kích đối với Cổ Thần.
Chung Âm Thiên Ma chỉ là trấn thủ Thiên Ma Bát Âm đại trận, khiến đại trận không bị Như Ý Linh Lung bảo tháp phá hủy, giao phong chân chính là Thiên Âm Mê Thần của Thiên Âm Thiên Ma và Tiêu Âm Hóa Kiếm của Tiên Âm Thiên Ma.
Giao phong ngắn ngủi, tuy rằng Cổ Thần không chịu thiệt thòi gì, nhưng hoàn toàn rơi vào hạ phong, mà đây mới chỉ là hai vị Thiên Âm Thiên Ma và Tiêu Âm Thiên Ma công kích, năm người còn lại chỉ khoanh tay đứng nhìn.
Nếu như tám vị Thiên Ma đồng thời xuất thủ, Thiên Ma Bát Âm tề phát, uy lực mạnh mẽ thực sự khó có thể tưởng tượng.
Nhìn thấy Thiên Âm Thiên Ma và Tiêu Âm Thiên Ma công kích không có hiệu quả, tất cả đều động thủ.
Một vị nữ tử nói:
- Linh Âm Như Huyễn…
Một chiếc lục lạc từ trong mi tâm Linh Âm Thiên Ma bay ra, bị nàng nắm giữ trong tay, tiếng lục lạc thanh thúy lập tức truyền đến.
Linh âm lọt vào tai Cổ Thần, cảnh tượng trước mắt lập tức thay đổi, núi cao cây cối, trời cao đại địa, Thiên Âm Bát Ma… Tất cả đều biến mất khỏi con mắt Cổ Thần.
Lúc này trên dưới trước trái phải trước sau, sáu mặt mười phương, tất cả đều là hư không, bên trên không có trời, bên dưới không có đất, thần thức tìm tòi tựa hồ không hề bị thứ gì ngăn cản, thế nhưng thần thức vượt qua trăm dặm thì cái gì cũng không có, hoàn toàn là hư không.
Ảo cảnh thực lợi hại!
Cho dù Cổ Thần biết rõ đây là ảo cảnh, thế nhưng cũng không tránh khỏi thất kinh.
- Tấu tru hồn nhất khúc, diệt thiên hạ thần hồn!
Một thanh âm ngâm xướng của nữ tử vang lên.
Một chiếc cổ cầm từ trong mi tâm bay ra, Cầm Âm Thiên Ma tiếp nhận Trù Hồn Cầm vào tay.
Tức thì tiếng đàn du dương vang vọng, tiếng đàn hóa thành từng đợt sóng gợn như có như không, như châm như tiễn, bắn thẳng về phía mi tâm Cổ Thần.
- Cổ Âm Chấn Tâm!
Một giọng nam đồng thời vang lên.
Cự cổ một mặt từ trong mi tâm bay ra, Cổ Âm Thiên Ma tiếp nhận vào tay, hai tay mạnh mẽ vỗ xuống, chấn tâm cổ, tức thì vang lên tiếng nổ ầm ầm, tiếng trống hóa thành một đầu âm long, nhắm trái tim Cổ Thần oanh kích đi.
- Lôi Âm Phá Mệnh!
Trong sát na lại có một thanh âm nổ vang, tựa hồ như tiếng sấm trên trời cao chứ không phải từ miệng con người.
Hai đại chùy lập lòe lôi điện từ trong mi âm Lôi Âm Thiên Ma bay ra, trên bầu trời trong sát na mây đen bao phủ, sấm sét ì ùng!
Lôi Âm Thiên Ma cầm hai đại chùy điện quang, bay lên không trung, giống như một tôn lôi thần, cầm hai chùy va chạm với nhau.
Ầm ầm…
Tiếng sấm bạo tạc, giống như răng nanh sóng âm, khiến không gian cũng bị cắt thành hai nửa, nhắm vào Cổ Thần oanh kích tới! Tru hồn, chấn tâm, phá mệnh…
Cổ Thần bị Linh Âm Thiên Ma dẫn vào trong ảo cảnh, Cầm Âm Thiên Ma, Cổ Âm Thiên Ma, Lôi Âm Thiên Ma lập tức phát động sát chiêu trí mạng đối với Cổ Thần. Ba đạo công kích âm ba đánh thẳng vào ba vị trí tối mạng nhất: mi tâm, trái tim, mệnh tuyền!
Cổ Thần đứng giữa hư không, không biết tình huống bốn phía như thế nào, thế nhưng cỗ cảm giác nguy cơ trí mạng cường liệt tới cực điểm chứng minh lúc này hắn đang đối mặt với nguy hiểm cực độ.
Nhưng hiện tại nhìn không thấy tình cảnh bốn phía, Cổ Thần không biết công kích từ đâu tới, phải ngăn chặn từ đâu.
Nếu không thể chống đối, chỉ đành phải tạm lánh phong mang.
- Bảo tháp hộ thể!
Cổ Thần hét lớn một tiếng.
Tuy rằng thân trong ảo cảnh, thế nhưng liên hệ với Như Ý Linh Lung bảo tháp chưa hề bị đứt đoạn, theo thần thức Cổ Thần khẽ động, hư không bên cạnh nứt ra, một tòa bảo tháp kim quang chín tầng cao nghìn trượng xuất hiện ngay bên cạnh Cổ Thần.
Thân thể Cổ Thần chợt léo, liền biến mất không thấy, chui vào tầng thứ nhất kim hành chi tháp của Như Ý Linh Lung bảo tháp.
Kim hành chi tháp, phóng ra kim quang, chứa đựng khí tức pháp tắc hệ kim, trong tháp tự nhiên càng thêm cường liệt, bản thân Cổ Thần là chủ nhân bảo tháp nên không bị ảnh hưởng, nhưng nếu là người khác, nếu không thể chống đối lại công kích pháp tắc hệ kim tuyệt đối không thể tiến vào.
Cho dù là cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu cũng không dám dừng lại bên trong tầng thứ nhất Như Ý Linh Lung bảo tháp, nếu Cổ Thần trốn trong tầng bảo tháp thứ nhất, cho dù cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu cũng không có biện pháp đối với hắn.
Ầm ầm ầm… Tru Hồn Cầm Âm, Chấn Tâm Cổ Âm, Phá Mệnh Lôi Âm liên tiếp oanh kích lên Như Ý Linh Lung bảo tháp, thế nhưng bảo tháp cũng không thể hoàn toàn ngăn cản được công kích sóng âm, lấy thân tháp làm môi giới, ba đạo sóng âm đều truyền thẳng vào bên trong!
Vừa vào trong tháp, Cổ Thần liền lập tức thoát ra khỏi ảo cảnh.
Cửa tháp trong nháy mắt đóng lại, tuy rằng Linh Âm của Linh Âm Thiên Ma vẫn truyền được vào tai, thế nhưng uy lực đã yếu đi nhiều, Cổ Thần có thể chống đối được ảo thuật Linh Âm.
Sóng âm có thể khuếch tán trong không khí, cũng có thể khuếch tán trong môi trường chất rắn, Như Ý Linh Lung bảo tháp không thể hoàn toàn ngăn cách công kích sóng âm.
Không lâu sau khi tiến vào trong Như Ý Linh Lung bảo tháp, liên tiếp có ba đạo sóng âm xuyên qua thân tháp, oanh kích vào Cổ Thần.
Bất quá thân Như Ý Linh Lung bảo tháp rất dày, sóng âm xuyên thấu qua thân tháp đã yếu đi không chỉ một nửa, đồng thời bên trong tầng thứ nhất chứa đựng pháp tắc hệ kim rất nồng đậm.
Vì vậy đối với thanh âm đột nhiên tiến vào có suy yếu tại mức nhất định.
Đợi khi sóng âm bắn vào người Cổ Thần, lực công kích đã yếu đi hai phần ba.
Cổ Thần mạnh mẽ hít một hơi, thân thể trướng lên giống như quả khí cầu, sau đó mạnh mẽ gầm lên một tiếng:
- Uông…
Giống như linh kình bật hơi, vô số khí lưu từ trong miệng Cổ Thần phun ra, hóa thành đạo đạo sóng âm, khuếch tán bốn phía, nhất là phía trước, sóng âm giống như một mũi tên, trong nháy mắt đã kích thẳng vào Chấn Tâm Cổ Âm tấn công chính ngực.
Một tiếng quát lớn, Cổ Thần đã hoàn toàn phá tan sóng âm tiến vào trong tháp.
Linh Kình Thuấn Tức quyết mô phỏng theo phương pháp tu luyện của linh kình tại đại dương mênh mông, linh kình hút khí tự hóa âm dương, tiến vào cơ thể sinh sôi không ngừng, tự thành một thiên địa, thành càn không, khi thở ra, song sát na tích tụ toàn bộ khí trong cơ thể phun trào ra ngoài, giống như phun ra cả một thiên địa, càn khôn hóa âm dương, ẩn chứa đại đạo.
Linh kình hút khí giống như nuốt thiên địa, hơi thở như diệt càn không, âm dương tương dung, là thanh âm tự nhiên, ẩn chứa đạo của tự nhiên, phát ra một tiếng ca minh, môn thần thông này được gọi là Kình Ca.
Cổ nhân lấy Linh Kình Thuấn Tức quyết mô phỏng tiếng kình ca, là một môn thần thông vô thượng, trong thanh âm ẩn chứa đại đạo, như pháp ngôn của chư tử, sóng âm so với Thiên Ma Bát Âm còn lợi hại hơn rất nhiều, cùng với Hạo Nhiên Chính Khí ca của nho môn và Thiên Long Bát Âm của long tộc thái cổ thuộc về cùng một cấp bậc.
Từ khi tu luyện thành Linh Kình Thuấn Tức quyết tầng thứ mười, Cổ Thần liền một mực tu luyện thanh âm Kình Ca, chỉ là lấy thân thể con người phát ra tiếng kình quả thực khó khăn mười phần, cho dù tu luyện Linh Thành Thuấn Tức quyết tới địa thành, biết được nguyên lý linh kình hô hấp, thế nhưng vì kết cấu thân thể người và kình khác nhau, muốn phát ra thanh âm kình ca, tự nhiên cần phải có rất nhiều thời gian tu luyện.
Kinh Ca âm dương tương dung, tan biến âm dương, Cổ Thần tu luyện Linh Kình Thuấn Tức Quyết, trong cơ thể có thể tự thành thiên địa, lúc thở ra có thể tan biến càn không, thế nhưng muốn âm dương tương dung thì khó khăn càng thêm khó khăn.
Trong cơ thể Cổ Thần có chân khí thuần đương, là chân khí dương tính nhất trong thiên địa, mà tu luyện Huyền Băng Tử Diễm quyết chỉ là một môn pháp quyết thượng thừa, hàn khí tử diễm và chân khí thuần dương cực kỳ không cân bằng, hoàn toàn là âm thịnh dương xuy, muốn âm dương tương dung, nói dễ vậy sao?
Vì vậy, Cổ Thần vận chuyển Linh Kình Thuấn Tức quyết, mạnh mẽ quát vang, mặc dù sóng âm vô cùng mạnh mẽ, nhưng lại không có bao nhiêu biến hóa, càng không có đại đạo tự nhiên.
Thiên Ma Bát Âm xuyên thấu qua thân Như Ý Linh Lung bảo tháp, hiệu quả giảm xuống rất lớn, Cổ Thần có thể dùng Kình Ca để phá hủy, nếu như ở bên ngoài Như Ý Linh Lung bảo tháp, Cổ Thần nhất định không thể bằng vào Kình Ca để đối kháng với Thiên Ma Bát Âm.
Trong cơ thể Cổ Thần liên tục vận chuyển Linh Kình Thuấn Tức quyết, chân khí thuần dương và hàn khí tử diễm muốn tương hỗ giao hòa, ý đồ tìm được điểm chung để tiến tới âm dương dung hợp, thế nhưng chân khí thuần dương so với hàn khí tử diễm lợi hại hơn rất nhiều, hai cỗ chân khí vừa mới tương giao, hàn khí tử diễm lập tức bại lui, căn bản không thể nào dung hợp.
Như Ý Linh Lung bảo tháp nghìn trượng đứng chính giữa sơn cốc, Bát Âm Thiên Ma đứng tại tám phương hướng, bao vây xung quanh Như Ý Linh Lung bảo tháp.
Cổ Thần dưới công kích của Bát Âm Thiên Ma lập tức trốn vào trong Như Ý Linh Lung bảo tháp, điều này khiến tám vị đại cao thủ có chút ngoài dự liệu!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius