02-07-2011, 08:14 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thủy Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
ChÆ°Æ¡ng 52: Tháºt và ảo
Trên bà n trong tẩm cung của Trầm vÆ°Æ¡ng phi, má»™t cái đèn chiếu ra ánh sáng hôn ám. Gió lạnh từ đâu đó thổi và o, khiến nó láºp lòe không ngừng. Trầm Tuyết Phỉ sợ hắc ám, nên khi ngủ Ä‘á»u thÆ°á»ng để đèn.
Nà ng để lên giÆ°á»ng cả buổi, nhÆ°ng cứ trăn trở qua lại không thể chợp mắt. Hiện giá» còn là mùa xuân, lúc nà y còn chÆ°a có ruồi muá»—i, do đó mà n trÆ°á»›ng không cần buông xuống. Lúc nà y nà ng nằm nghiêng ngÆ°á»i ra ngoà i, mở to đôi mắt phượng mỹ lệ, ngÆ¡ ngẩn nhìn ra cá»a, cÅ©ng không biết là đang có tâm sá»± gì.
Từ xa xa ẩn Æ°á»›c truyá»n lại tiếng cÆ°á»i nói náo loạn, xem ra là âm thanh truyá»n lại từ tiệc rượu vui đùa trong hôn lá»…. Có má»™t câu gá»i là "Äiểu minh sÆ¡n canh u" (chim hót núi cà ng vắng), tẩm cung của Trầm vÆ°Æ¡ng phi chÃnh là nhÆ° thế. Bên ngoà i náo nhiệt phi phà m, cà ng là m cho tẩm cung u ám lạnh giá. Chỉ có Ä‘iá»u má»i thứ đó nà ng sá»›m đã quen rồi.
Trong cÆ¡n hôn ám, Trầm Tuyết Phỉ cảm thấy gió rất lạnh, Ä‘Æ°a hai tay ôm đôi vai thon thả mịn mà ng, rúc ngÆ°á»i và o trong má»m. Äá»™ng tác nà y khiến nà ng nhá»› đến cảm giác được DÆ°Æ¡ng Thu Trì ôm và o trong lòng. Loại cảm giác êm dịu, an toà n đó quyến rÅ© nà ng sâu cá»±c. Tuy lúc đầu nà ng chỉ là có phản ứng hoảng sợ tá»± nhiên, nhÆ°ng khi nà ng nằm gá»n trong lòng DÆ°Æ¡ng Thu Trì rồi, nà ng biết lá»±a chá»n đó là chÃnh xác. Äó là loại cảm giác mà nà ng nhất má»±c khát vá»ng, là bến cảng có thể tránh gió bảo, là nÆ¡i mà con thuyá»n nhá» phiêu linh nhÆ° nà ng chỉ có Ä‘áºu và o má»›i có thể yên ổn thảnh thÆ¡i.
Trầm Tuyết Phỉ ôm hai vai vuốt khẽ là n da mịn mà ng láng mịn như lụa của mình, lòng thầm nghĩ nếu đôi tay nà y là của Dương Thu Trì, và hắn trần trụi ôm nà ng như thế nà y, thì nà ng sẽ được hưởng tư vị gì?
Trầm Tuyết Phỉ nỡ nụ cÆ°á»i ngá»t ngà o và cả thẹn, nhắm mắt lại nhá»› kỹ từng dÆ° vị còn Ä‘á»ng lại khi nà ng ở trong lòng DÆ°Æ¡ng Thu Trì. Bá» ngá»±c rá»™ng ấy, cánh tay có lá»±c ấy toát ra khà tức nam nhân khiến ngÆ°á»i ý loạn tình mê. Rồi lá»i nói thấp trầm và hùng hồn ấy, khiến cho lòng nà ng không còn cảm giác gì sợ sệt nữa cả. Trầm Tuyết Phỉ tháºm chà nghÄ©, nếu nhÆ° lúc nà y DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘á»™t nhiên xuất hiện bên nà ng, vén má»n ra, chiếm hữu nà ng, nà ng có cá»± tuyệt hay không đây...? Nhất định là không rồi, tháºm chÃ, tá»± trong đáy lòng nà ng còn ai oán vì sao hắn lại không tÆ¡i nữa.
Äang xuân ý lại láng, Trầm Tuyết Phỉ Ä‘á»™t nhiên cảm thấy má»n trên ngÆ°á»i mình từ từ tuá»™t xuống dÆ°á»›i.
Nà ng giáºt mình cả kinh, mở mắt ra nhìn, thấy trong ánh đèn hôn ám, má»™t nam tá» Ä‘ang cúi xuống bên giÆ°á»ng nà g, Ä‘Æ°a tay kéo má»n nà ng, đồng thá»i mỉm cÆ°á»i nhìn là n da ngá»c ngà mà cái áo lót mà u hồng nhạt không thể nà o che hết.
Nam tá» nà y che ánh sáng, nhìn không rõ mặt, Trầm Tuyết Phỉ vá»™i dùng tay che ngá»±c, hoảng loạn nhÆ°ng cÅ©ng vui mừng gá»i há»i: "Thù Trì! Là Thu Trì hả?"
"Là ta đây! Tiểu bảo bối! Không ngá» ta lại quay vá» hả? Hắc hắc hắc, nghÄ© đến ta phải không?" Lá»i nà y trà n đầy sá»± dâm đãng.
Äấy không phải là giá»ng nói hồn háºu của DÆ°Æ¡ng Thu Trì. Trầm Tuyết Phỉ kêu lên má»™t tiếng kinh hãi, vá»™i lăn và o trong giÆ°á»ng, định chui xuống dÆ°á»›i, nhÆ°ng kẻ đó đã chụp lấy vai nà ng kéo quay trở lại.
Lúc nà y thì nà ng đã nhìn rõ, thì ra chÃnh là VÆ°Æ¡ng Quốc TỠđã quay lại! Trên vai còn Ä‘eo băng trắng, tá»±a hồ bị thÆ°Æ¡ng.
"Ngươi... ngươi định là m cái gì?"
VÆ°Æ¡ng Quốc Tá» cÆ°á»i khằng khặc dâm đãng: "NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, tiểu sinh sợ ngÆ°á»i má»™t mình cô Ä‘á»™c, đặc biệt đến đây bồi bạn ngÆ°á»i, cùng ngÆ°á»i cá»™ng hưởng vu sÆ¡n a." Nói xong, hắn Ä‘Æ°a tay vén má»n của Trầm Tuyết Phỉ.
Trầm Tuyết Phỉ túm má»n giữ trÆ°á»›c ngá»±c, kêu thét lên: "Tiểu hắc!"
Tiểu hắc cẩu nằm phục trong góc nhà ngẩng đầu lên cảnh giác nhìn quanh, lại nhìn ngẩn Trầm Tuyết Phỉ.
"Tiểu Hắc mau cắn hắn! Mau cắn chết hắn a!" Trầm Tuyết Phỉ túm má»n vừa tránh, vừa kinh khủng kêu lên.
Tiểu hắc cẩu đứng dáºy bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mấy bÆ°á»›c rồi đứng lại, ngá»…nh đầu dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Trầm Tuyết Phỉ.
"Tiểu Hắc! NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i sao không nghe lá»i váºy!" Trầm Tuyết Phỉ cố sức giữ má»n, hét lá»›n: "Thu Trì! Thu Trì cứu ta! Cứu mạng a!"
"Vô dụng thôi, không cần kêu nữa, há»™ vệ của nà ng giá» nà y báºn chuyện khác rồi, không rảnh để ý đến nà ng đâu. Hắc hắc, đừng khẩn trÆ°Æ¡ng, thả lá»ng chút Ä‘i, nà ng sẽ nhanh chóng thưởng thức tÆ° vị khoái lạc thôi."
"A...! Cút! Mau cút Ä‘i! Cứu mạng a...! Thu Trì cứu ta a...!" Trầm Tuyết Phỉ rục và o góc giÆ°á»ng, kinh khủng đến mặt méo mó, rÃt lên chói lói.
"NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng! NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i sao váºy?" Tiểu Nhị vừa chạy vừa cà i lại quần áo thá»ng ra, đứng bên cạnh tiểu hắc kinh khủng nhìn Trầm Tuyết Phỉ kinh hoảng thất thố trên giÆ°á»ng.
Tiểu Hắc cẩu ngẩng đầu nhìn Tiểu nhị, miệng ứ ứ tựa hồ như không biết là m gì, sau đó quay đầu ra ngoà i phòng sủa uông uông hai tiếng.
Trầm Tuyết phỉ bảo tiểu nhị: "Mau! Mau Ä‘i gá»i Thu Trì, mau lên! Tên súc sinh VÆ°Æ¡ng Quốc TỠđịnh là m nhục ta! Mau gá»i Thu Trì đến cứu ta a!"
Lúc nà y thì ngoà i góc truyá»n và o tiếng than: "Tuyết Phỉ, ta ở đây, đừng sợ!"
Trầm Tuyết Phỉ quay đầu nhìn, thấy đằng sau mà n trước có một hô vệ đeo yêu đao đang thương xót nhìn nà ng.
"Thu Trì!" Trầm Tuyết Phỉ vụt dáºy, bò từ đầu giÆ°á»ng tá»›i cuối giÆ°á»ng, quỳ đứng dáºy, tháºm chà không kịp vén mà n, nhảy ngay vá» phÃa DÆ°Æ¡ng Thu Trì.
Dương Thu Trì bước tới tiếp nà ng trên không, xé mà n ôm nà ng chặt và o trong lòng, dịu dà ng bảo: "Tuyết Phỉ, đừng sợ, ta ở đây, ta nhất mực ở cạnh nà ng đây!"
"Mau giết hắn! Mau giết tên súc sanh đó! Thu Trì, hắn định khi nhục ta, mau giết hắn, mau Ä‘i!" Trầm Tuyết Phỉ rục ngÆ°á»i và o lòng DÆ°Æ¡ng Thu Trì, toà n thân không ngừng run run.
"Giết ai?" DÆ°Æ¡ng Thu Trì ôm nà ng nhìn tứ phÃa.
"VÆ°Æ¡ng Quốc Tá»! Hắn đứng bên giÆ°á»ng, chà ng không thấy sao?" Trầm Tuyết Phỉ thò đầu ra khá»i lòng DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhìn qua bên giÆ°á»ng - bên giÆ°á»ng không có ai, nà ng vá»™i nhìn tứ phÃa, thì ngoà i tiểu nhị và tiểu hắc cẩu ra, không còn ai khác, "Hắn... hắn nhất định là chạy rồi, thấy chà ng đến, hắn chạy rồi!"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì giữ chặt hai vai của Trầm Tuyết Phỉ, dịu giá»ng an ủi: "Tuyết Phỉ, ta nhất má»±c ở bên nà ng, vừa rồi ở tẩm cung của quáºn chúa ta đã đánh lui thÃch khách xong là đến đây ngay, nhất má»±c thủ ở phòng của nà ng."
"A! Chà ng nhất má»±c ở phòng ta?" Trầm Tuyết Phỉ đẩy báºt DÆ°Æ¡ng Thu Trì ra, cả kinh há»i, "Váºy chà ng..., váºy ngÆ°Æ¡i vừa rồi sao không ngăn tên súc sanh VÆ°Æ¡ng Quốc TỠđó, trÆ¡ mắt nhìn ta bị hắn khi nhục?"
"Trong phòng không có ai, má»i chuyện Ä‘á»u là ảo giác trong đầu nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng mà ra!" DÆ°Æ¡ng Thu Trì thÆ°Æ¡ng xót nhìn nà ng.
"Ảo giác? Ảo giác cái gì? Ai nói đó là ảo giác, hắn kéo má»n của ta, nói định lên giÆ°á»ng là m nhục ta, ta nhìn thấy rõ rà ng, sao lại là ảo giác?" Trầm Tuyết Phỉ khản giá»ng nói.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì quay đầu nhìn tiểu nhị và tiểu hắc cẩu ở bên cạnh: "Nà ng há»i bá»n há» coi, vừa rồi có nhìn thấy cái gì không?"
Trầm Tuyết Phỉ chuyển đầu nhìn tiểu nhị: "Tiểu nhị, ngươi cũng nhìn thấy phải không? Ngươi phải là m chứng cho ta! Tên suc sanh Vương Quốc TỠnà y vừa rồi muốn là m nhục ta, ngươi nói đi, ngươi nói cho huynh ấy biết đi!"
Tiểu nhị đã nÆ°á»›c mắt đầy mặt: "NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng..., ngÆ°á»i đã bị ảo giác tháºt đó..., DÆ°Æ¡ng công tá» không nói sai, vừa rồi trong phòng không có ai khác, tân cô gia đã bị thÃch khách đâm bị thÆ°Æ¡ng, lúc nà y Ä‘ang nằm rÅ© trong tẩm cung của quáºn chúa..."
Trầm Tuyết Phỉ lắc đầu: "NgÆ°Æ¡i nói dối, ngÆ°Æ¡i vì sao lại nói dối, VÆ°Æ¡ng Quốc Tá» vừa rồi rõ rà ng là ở đây, hắn còn kéo má»n của ta, muốn lên giÆ°á»ng cưỡng gian ta, ngÆ°Æ¡i nói Ä‘i! NgÆ°Æ¡i vì sao lại nói dối?"
Tiểu nhị đã khóc lệ đầy mặt, chẳng nói được câu nà o, chỉ cố sức lắc đầu
Tà i sản của Thinhbobo
Chữ ký của Thinhbobo
Cứ tưởng ta đã phiêu diêu tá»± tại nhÆ°ng vẫn không thể thoát khá»i được cuá»™c Ä‘á»i có quá nhiá»u rà ng buá»™c nà y
02-07-2011, 08:19 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thủy Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Chương 53: Chân hung hư ảo
Trầm Tuyết Phỉ cúi đầu nhìn tiểu hắc cẩu: "Tiểu hắc, ngÆ°Æ¡i ngoan nhất, trÆ°á»›c đó ngÆ°Æ¡i cÅ©ng thấy rồi đó, có phải hay không? Ngoan! NgÆ°Æ¡i cho má»i ngÆ°á»i biết Ä‘i!"
Tiểu hắc cẩu ứ ứ hai tiếng, từ từ bước đến cạnh chân Dương Thu Trì, nằm phục xuống đất.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì bÆ°á»›c tá»›i đỡ hai vai Trầm Tuyết Phỉ, dịu giá»ng nói: "Tuyết phỉ, đừng lo, ảo giác của nà ng không nghiêm trá»ng, có thể trị khá»i..."
Trầm Tuyết Phỉ đẩy DÆ°Æ¡ng Thu Trì ra, kêu ré lên: "Ảo giác? Ảo giác cái gì? Ta nhìn thấy rõ rà ng minh bạch mà ! Sao lại trở thà nh ảo giác chứ? Các ngÆ°Æ¡i có phải là có được Ä‘iá»u tốt đẹp gì đó từ chá»— VÆ°Æ¡ng Quốc Tá», hợp lại để lừa phỉnh ta hay không?" Nói đến mấy từ cuối cùng, Trầm Tuyết Phỉ gần nhÆ° rÃt lên từ trong kẻ răng.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cà ng ôn nhu hÆ¡n: "Tuyết phỉ, ngà y ấy ta mang nà ng vượt tÆ°á»ng ra ngoà i lên Hoà ng Hạc lâu, còn nhá»› ngÆ°á»i bán kẹo hay không? Khi Ä‘i dạo đến đó, nà ng Ä‘á»™t nhiên đứng xa xa nói hà i từ trÆ°á»›c quầy bán kẹo đó khả ai, cuối cùng nà ng bảo ta giúp má»™t đứa bé bị ngÆ°á»i bán kẹo lừa má»™t viên kẹo rồng, nhÆ°ng mà - trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i bán kẹ đó tháºt ra không có ngÆ°á»i nà o cả! Bá»n bán kẹo bị nà ng dá»a sợ khiếp, gãi đầu gải tay đứng xa xa trố mắt nhìn nà ng."
Trầm Tuyết Phỉ nhìn DƯơng Thu Trì, mặt đầy vẻ kỳ dị: "Không đúng! TrÆ°á»›c quầy bán kẹo đó rõ rà ng là có mấy đứa bé, huynh còn dùng quá»· kế lừa ép ngÆ°á»i ta ba văn tiá»n, dạy cho tên bán kẹo đó má»™t bà i há»c, do đó tà còn khen huynh!"
"Äúng, nhân vì ta từ biểu tình của nà ng láºp tức biết nà ng đã sản sinh ảo giác, do đó ta án chiếu theo yêu cầu của nà ng mà là m, dùng má»™t kế nhá» lừa tên bán kẹo, viên kẹo rồng đó ta cho má»™t đứa bé xem náo nhiệt quanh đó, sau đó kéo nà ng Ä‘i. Rất may là ảo giác lần đó ngắn ngủi phi thÆ°á»ng, nà ng nhanh chóng khôi phục bình thÆ°á»ng. Chỉ có Ä‘iá»u, nà ng có thể không biết rằng ta đã há»c qua nghá» y, hÆ¡n nữa là y thuáºt rất tiên tiến, do đó ta biết loại ảo giác của nà ng là má»™t loại bệnh, táºt bệnh trong đại não..."
"Bệnh? Ta có bệnh?" Trầm Tuyết Phỉ ôm hai vai, dÆ°á»ng nhÆ° muốn dùng biện pháp nà y để ngăn sá»± xâm hại, "Ta rất bình thÆ°á»ng, ta có bệnh gì đâu?"
"Các lang trung ở y quán thÆ°á»ng gá»i loại bệnh nà y là điên, cuồng, ngốc, thuá»™c vá» phạm trù không hòa hợp âm dÆ°Æ¡ng. nhÆ°ng mà , ta còn biết má»™t tên khác của chứng bệnh nà y, đó là chứng "tâm thần phân liệt"."
"Tâm thần phân... phân liệt?" Trầm Tuyết Phỉ hiển nhiên không biết từ nà y.
"Äúng váºy, thuá»™c vá» loại hình thiên chấp (Tức paranoia *), căn cứ tình huống của nà ng, có thể sÆ¡ bá»™ phán Ä‘oán là chứng "bị hại vá»ng tưởng".
"Bị hại vá»ng tưởng?"
"Ừ, nhÆ°ng mà lần ảo giác trên Ä‘Æ°á»ng đó không phải là bị hại vá»ng tưởng, do đó ta không dám khẳng định lúc đó. Và thế là , trong Ä‘oạn thá»i gian sau nà y khi ta đến tẩm cung chÆ¡i, ngầm há»i Tiểu Nhị, má»›i đầu Tiểu Nhị không chịu nói, khi ta kể lại chuyện trên Ä‘Æ°á»ng, cô bé má»›i khóc kể rằng nà ng rÆ¡i và o tình cảnh đó nhiá»u lần rồi. Có lúc nà ng má»™t mình ở trong phòng, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang tranh cải vá»›i ai đó, há»i nà ng thì nà ng nói tiểu quáºn chúa đến mắng nà ng là hồ ly thối, có lúc ăn cÆ¡m Ä‘ang vui thì nà ng tá»± ngÆ°á»›c lên không tá»± nói tá»± rằng, nghe lá»i đối thoại thì dÆ°á»ng nhÆ° là đang trnh chấp vá»›i Sở vÆ°Æ¡ng và Ninh phi..."
"Sao lại ngÆ°á»›c lên không trung? Tá»± nói tá»± rằng gì chứ? Tiểu Nhị ngÆ°Æ¡i nói cái gì váºy a? Sở vÆ°Æ¡ng, Ninh Phi và quáºn chúa đến tẩm cung mắng nhiếc ta ngÆ°Æ¡i cÅ©ng thấy mà , sao lại trở thà nh ảo giác chứ?"
Tiểu Nhị khóc nghẹn: "NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, là tháºt đó, bá»n há»... bá»n há» có nhục mạ và trách mắng ngÆ°á»i, nhÆ°ng đó là ở chá»— khác trong vÆ°Æ¡ng phủ, bá»n há» chẳng hỠđến tẩm cung của chúng ta bao giá»...."
"NgÆ°Æ¡i nói cái gì? Ở tẩm cung nà y ta rõ rà ng thấy bá»n há» mà !... chẳng lẽ là ta gặp quá»·?" Trầm Tuyết Lệ nặng giá»ng chất vấn.
"Nà ng không phải gặp quá»·, mà là sản sinh ảo giác." DÆ°Æ¡ng Thu Trì y nhÆ° cÅ© dùng lá»i ôn nhu giải thÃch: "Nà ng bị nhiá»u biến cố, gia đình bị hại, ca ca bị liên lụy sung quân vÄ©nh viá»…n, để miá»…n hình đã khuynh gia bại sản, phụ thân còn Ä‘em nà ng là m váºt giao hoán, để nà ng lấy Sở vÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng khi nà ng và o phủ của Sở vÆ°Æ¡ng rồi thì há» lấy sá»± Ä‘á»™c ác đối đãi nà ng, Ä‘em nà ng là m chiến lợi phẩm Ä‘i khắp nÆ¡i khoe mẽ, sau đó Ä‘Ã y nà ng và o lãnh cung. Ninh phi và quáºn chúa cÅ©ng tìm cÆ¡ há»™i mắng nhiếc trà o phúng nà ng, để nà ng ở trong vÆ°Æ¡ng phủ mà không có chút cảm giác an toà n nà o, rồi lại sinh hoạt cô Ä‘á»™c trÆ°á»ng kỳ. Tất cả những thứ nà y gây ra hiện tượng tinh thần phân liệt, ná»™i dung ảo giác chủ yếu là vá»ng tưởng bị hại. Nà ng cứ cảm thấy má»i ngÆ°á»i của Sở vÆ°Æ¡ng sẽ bức hại nà ng, tháºm chà giết nà ng, do đó nà ng hà nh Ä‘á»™ng trÆ°á»›c, đó là phải giết tất cả bá»n há». Cho nên nà ng hạ Ä‘á»™c ở ná»™i thiện phòng để cho há» chết hết!"
Trầm Tuyết Phỉ cả kinh nhìn Dương Thu Trì: "Huynh... huynh biết sao?"
"Ta biết, do đó ta đế tìm nà ng... lúc đầu, tà là vì phá án mà đến tìm nà ng, sau đó ta muốn giúp nà ng mà đến."
"Huynh.... huynh là m sao biết là ta hạ độc?"
"Ta khám sát hiện trÆ°á»ng, phát hiện ngÆ°á»i hạ Ä‘á»™c lÆ°u lại dấu chân và vân tay ở trên ná»™i thiện phòng. Do không có đặc trÆ°ng ngoại địch xâm nháºp, sÆ¡ bá»™ hoà i nghi là ngÆ°á»i trong phủ gây án. HÆ¡n nữa dấu chân là của nữ. Và thế là ta để LÆ°u tÆ°á»›ng lấy hết dấu vân tay của các nữ nhân trong phủ tiến hà nh so sánh, rất tiếc là không phát hiện ngÆ°á»i hiá»m nghị. Tuy nhiên dấu vân tay nà y không bao quát vÆ°Æ¡ng phi trong ná»™i phủ và các quáºn chúa, và thế là thị tuyến của ta táºp trung và o ná»™i phủ. Ãn nà y phát ra khi ba ngÆ°á»i chuyên Ä‘i mua hà ng và thá»±c phẩm ăn phải trứng cá nóc mà chết. Ta nhá» ngÆ°á»i cho xem danh sách nữ tá» ra và o ngoại thiện phòng giao nháºn thức ăn đó, kết quả là trong ná»™i phủ chỉ có má»™t nha hoà n đã từng đến ngoại thiện phòng và o trÆ°a ngà y hôm đó, và nha hoà n nà y chÃnh là Tiểu Nhị."
Tiểu Nhị a lên má»™t tiếng, sắc mặt tức thá»i trắng bệt, lùi ra sau má»™t bÆ°á»›c khẩn trÆ°Æ¡ng nhìn DÆ°Æ¡ng Thu Trì.
Trầm Tuyết Phỉ tái hắn mặt, là nhà nói: "Là ... là ta bảo Tiểu Nhị đi hạ độc cho và o ba tên mua hà ng đó, chẳng liên quan gì đến em nó cả!"
"Không! Không phải nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng chỉ sá», mà là tá»± tôi Ä‘i hạ Ä‘á»™c!" Tiểu nhị vá»™i nói.
"Äúng là do ta để em nó Ä‘i, muốn bắt thì bắt ta Ä‘i!" Trầm Tuyết Phỉ bình tÄ©nh nói.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì mỉm cÆ°á»i: "Äừng lo lắng, nếu nhÆ° ta muốn bắt các nà ng, thì đã sá»›m Ä‘á»™ng thủ rồi, không chỠđến hiện giỠđầu. Äược rồi, hiện giá» xin hai ngÆ°á»i hãy giải đáp má»™t vấn Ä‘á» nà y của ta - vì sao lại muốn giết ba ngÆ°á»i mua hà ng đó?"
"Bá»n chúng bắt chẹt ta!" Trầm Tuyết Phỉ cắn răng, "Ta nhá» bá»n chúng mua cá nóc, lấy trứng cá nóc cho ta. Bá»n chúng khi mang tá»›i đã là m nhục ta, nói nếu nhÆ° không đáp ứng thì Ä‘i tố cáo vÆ°Æ¡ng gia, nói ta mÆ°u đồ bất chÃnh. Ta thà chết không chịu, Tiểu Nhị đánh bá»n chúng rồi lá»›n tiếng kêu cứu, bá»n chúng bấy giá» má»›i háºm há»±c bá» Ä‘i."
Dương Thu Trì quay qua nhìn Tiểu Nhị.
Tiểu Nhị vá»™i đáp: "Äó đúng là sá»± tháºt, tôi có thể thá», lần nà y không phải là ảo giác của nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng. Lúc đó vừa khéo có bà mụ mang cÆ¡m từ ngoại thiện phòng đến, ba tên mua hà ng nà y má»›i bá» Ä‘i. Bà ta có thể là m chứng."
"Các ngÆ°á»i vì sao không Ä‘em chuyện nà y báo cho vÆ°Æ¡ng gia?" NhÆ°ng mà vừa há»i xong hắn đã có ngay đáp án, vì chuyện nà y nói ra chẳng phải là đem toà n bá»™ kế hoạch hạ Ä‘á»™c của Trầm vÆ°Æ¡ng phi lá»™ ra ngoà i hay sao.
Tiểu Nhị lắc đầu nói: "Không thể nói, hÆ¡n nữa, giống nhÆ° trÆ°á»›c đó nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng đã cho biết, Ä‘i tố cáo rồi thì là m thế nà o? Có ai lại tin chứ? Tin rồi thì có ai sẽ giúp chúng tôi? Kỳ tháºt, nếu không phải bá»n chúng khi Ä‘i rồi còn uy hiếp nói sẽ trở lại tìm nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng là m phiá»n, thì nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng chúng tôi sẽ không hạ Ä‘á»™c thủ nhÆ° váºy."
"Hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° cầm thú của chúng váºy Ä‘Ãch xác là đáng chết, chết váºy cÅ©ng đáng!" DÆ°Æ¡ng Thu Trì nói, "Hiện giá» Ä‘á»™ng cÆ¡ giết ngÆ°á»i của hai nà ng ta đã rõ, có thể gá»i là phòng vệ chÃnh đáng, ta không định sẽ vạch trần và truy cứu trách nhiệm của hai ngÆ°á»i."
Trầm Tuyết Phỉ và Tiểu Nhị cảm kÃch nhún mình là m lá»…: "Äa tạ công tá» trượng nghÄ©a công bình."
"Không cần Ä‘a lá»…!" DÆ°Æ¡ng Thu Trì cÆ°á»i bảo, "Trầm phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, nà ng không những chỉ sá» Tiểu Nhị giết ba ngÆ°á»i mua hà ng, mà còn hạ Ä‘á»™c ở ná»™i thiện phòng, đúng không?"
Sắc mặt Trầm Tuyết Phỉ tái hẳn, không nói lá»i nà o.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nói tiếp: "Ta từ danh sách phát hiện tình huống nà y, vừa khéo gặp hai ngÆ°á»i bên hồ, rồi để lạc quyển từ của Lý Thanh Chiếu ở đó. Sau khi lấy quyển từ đó vá», ta lấy dấu tay trên đó, so sánh vá»›i dấu tay để lại trên phiến ngói, quả nhiên hoà n toà n phù hợp. Từ đó, ta xác định ngÆ°á»i hạ Ä‘á»™c trên ná»™i thiện phòng chÃnh là Trầm phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng nà ng."
Chú thÃch:
TÂM THẦN PHÂN LIỆT (Tinh Thần Phân Liệt - Schizophrénia - Schizophrenia): Là 1 loại bệnh tâm thần, thÆ°á»ng gặp nÆ¡i thanh và tráng niên. Y há»c cổ truyá»n xếp nó và o loại “Äiên cuồngâ€, “Bách Hợp Bệnhâ€. Äiên thuá»™c Âm chứng, Cuồng thuá»™c DÆ°Æ¡ng chứng. Nguyên nhân có nhiá»u loại:
- Äiên: do lo nghÄ© quá Ä‘á»™, tân dịch bị ngừng trệ, Ä‘á»m che lấp thanh khiếu gây ra.
- Cuồng: do khà uất hóa ra Hoả, kết hợp vá»›i Ä‘á»m trá»c, Hoả của Can Äở m bốc lên, tâm thần bị quấy nhiá»…u gây ra bệnh.
Ngoà i ra, bệnh cÅ©ng còn có thể do di truyá»n, cảm nhiá»…m.
Triệu chứng thÆ°á»ng là :
- Äiên: u uất, khá» dại, ngủ nhiá»u, nói lẩm bẩm má»™t mình, ngÆ°á»i cứng nhÆ° khúc gá»—.
- Cuồng: thÃch leo trèo lên cao, ca hát, chạy nhảy, xé quần áo, đánh chá» ngÆ°á»i khác, la hét suốt ngà y, không ngủ cả ngà y lẫn đêm.
- Bách Hợp Bệnh: ảo giác, ảo thÃnh, luôn tá»± nghÄ© mình bị ám hại, nói năng khoác lác, lúc nà o cÅ©ng tá»± trách Bản thân.
Äiá»u trị chủ yếu là châm cứu và uống thuốc.
Tà i sản của Thinhbobo
02-07-2011, 08:19 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thủy Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Chương 54: Vợ hay sư phụ?
"So sánh dấu vân tay?" Trầm Tuyết Phỉ nghi hoặc nhìn Dương Thu Trì, nang đương nhiên không rõ cụm từ nà y có ý nghĩa là gì.
NhÆ°ng mà DÆ°Æ¡ng Thu Trì không muốn giải thÃch Ä‘iá»u nà y quá kỹ, đáp: "Äó là má»™t kỹ thuáºt để phán Ä‘oán xem các dấu tay có phải là do cùng má»™t ngÆ°á»i lÆ°u lại hay không. Tuy xác định dấu tay là của nà ng lÆ°u lại, nhÆ°ng ngÆ°á»i hạ Ä‘á»™c từ trên ná»™i thiện phòng đó thông qua phi trảo leo lên phòng, và từ dấu vết phán Ä‘oán thì khinh công không tệ. Do đó ta muốn là m rõ xem nà ng rốt cuá»™c là có võ công hay không. Và vấn Ä‘á» nà y đã nhanh chóng được giải quyết ... ngà y đó, khi ta mang nà ng ra khá»i vÆ°Æ¡ng phủ bằng dây thừng, dây buá»™c và o eo nà ng để kéo lên, nhÆ°ng nó căn bản không có tác dụng, bỡi vì nà ng dùng đôi tay để giữ cho trá»ng lượng cả thân thể. Nà ng đã cố giấu nhÆ° bá» qua Ä‘iểm nà y, vô tình để lá»™ là mình biết võ công, bỡi vì đó là điá»u mà nữ tá» bình thÆ°á»ng không thể là m được. Khi nà ng lên tÆ°á»ng, tuy cố ý che giấu võ công của mình, nhÆ° ngÆ°á»i nhẹ nhÆ° chem yến cá»™ng thêm nhÆ°ng Ä‘á»™ng tác theo quán tÃnh khi ở trên cao là rất khó cải biến, do đó ta xác định nà ng hoà n toà n có thể dùng móc câu để phóng lên đỉnh phòng."
"Huynh tháºt là thông minh!" Trầm Tuyết Phỉ u sầu há»i: "Nếu nhÆ° huynh đã biết chúng ta muốn hà nh thÃch Sở vÆ°Æ¡ng, sao huynh không bắt chúng ta?"
"Nhân vì nà ng hạ Ä‘á»™c trong đồ ăn ở ná»™i thiện phòng, đó là thứ để Sở vÆ°Æ¡ng, thế tá», vÆ°Æ¡ng phi và các quáºn chúa dùng. Tất cả đồ ăn trong ná»™i thiện phòng Ä‘á»u hạ Ä‘á»™c, chứng minh ngÆ°á»i hạ Ä‘á»™c đối vá»›i Sở vÆ°Æ¡ng và gia quyến có mối thù khắc cốt ghi tâm. Trong khi đó, ngÆ°á»i hạ Ä‘á»™c vừa khéo lại là tiểu vÆ°Æ¡ng phi của Sở vÆ°Æ¡ng, Ä‘iá»u nà y khiến ta nghÄ© không ra vì sau vÆ°Æ¡ng phi muốn hạ Ä‘á»™c giết chết chồng mình cùng nhÆ° ngÆ°á»i trong nhà khác? Nguyên do nà y chÆ°a rõ, ta không thể mặc nhiên bắt ngÆ°á»i."
"Do đó huynh cố ý cùng ta Ä‘Ã m luáºn Từ của Lý Dịch An gì đó kỳ tháºt chÃnh là muốn tiếp cáºn hiểu chân tÆ°á»›ng sá»± tình, cuối cùng thu lÆ°á»›i phá án?" Trầm Tuyết Phỉ lạnh lùng nói.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt nà ng, khẽ nắm hai tay nà ng, đôi cánh tay mịn mà n nhÆ° lụa: "Tuyết Phỉ, ta biết thân thế thê khổ của nà ng xong, rất đồng tình vá»›i nà ng. Trong những ngà y cùng nà ng giao vãng đến nay, ta biết kỳ tháºt bản tÃnh của nà ng tháºt thoải mái khoái lạc, chỉ vì biến cố liên tục suốt hai năm mà dẫn nà ng đến việc sản sinh ảo giác do chứng tinh thần phân liệt. Äó là má»™t loại táºt bệnh không thể khống chết, không thể trách gì nà ng được...."
"Ta không có bệnh!" Trầm Tuyết Phỉ hất tay thoát khá»i đôi tay của DÆ°Æ¡ng Thu Trì, lùi ra sau hai bÆ°á»›c, "Huynh bằng cái gì mà nói những gì ta thấy là ảo giác? Ta rõ rà ng là nhìn thấy tháºt sá»±. Bá»n chúng định giết ta, định hại ta! Nếu ta không Ä‘á»™ng thủ trÆ°á»›c, kẻ chết trÆ°á»›c chÃnh là chúng ta!"
"Tuyết Phỉ, nghe ta nói nà y, nà ng Ä‘Ãch xác là bị bệnh, sản sinh ảo giác thôi. Cứ lấy sá»± tình ở háºu hoa viên lúc nãy để nói, lúc đó ta và Tiểu Nhị nghe tiếng nà ng kêu cứu chạy đến, nà ng nói là VÆ°Æ¡ng Quốc Tá» là m nhục nà ng. Trong khi đó, ta và Tiểu Nhị rá»i khá»i tâm cung thì Ä‘ang thấy hắn Ä‘ang cùng Sở vÆ°Æ¡ng, Ninh phi và các ngÆ°á»i khác uống rượu trên bà n tiệc, căn bản không há» rá»i khá»i."
"Lừa dối! Các ngÆ°á»i nói dối! Rõ rà ng là hắn, hắn còn xé quần áo của ta!"
"Äó chỉ là vì trÆ°á»›c đó khi hắn kÃnh trà có nhìn lén nà ng, khiến nà ng sinh lòng chán ghét, đồng thá»i tạo ra sá»± sợ sệt bị hại, do đó nà ng trở vá» tẩm cung liá»n sản sinh ảo giác. Chuyện hắn đến là m nhục nà ng chỉ là những thứ trong đầu óc nà ng ảo giác mà ra hết. NhÆ°ng mà , nà ng không phân đâu là tháºt đâu là ảo, Ä‘em ảo giác coi thà nh chân tháºt. Do đó, trong lòng nà ng háºn thấu tên VÆ°Æ¡ng Quốc Tá» nà y, thân thể nà ng có má»™t thanh âm thúc giục nà ng đến giết hắn để tiết phẫn. Và thế là nà ng đổi đồ dạ hà nh, tiá»m nháºp và o Ä‘á»™ng phòng của quáºn chúa, ám sát VÆ°Æ¡ng Quốc Tá»."
"Huynh... cái gì huynh cũng biết hết rồi sao?"
"TrÆ°á»›c khi ta rá»i tẩm cung, đã Ä‘em tình trạng bệnh hoạn của nà ng báo cho Tiểu Nhị biết, để cô bé coi chừng nà ng, chỉ cần nà ng ra ngoà i là láºp tức cho Tiểu Hắc đến báo cho ta. Do đó, khi nà ng đổi đồ dạ hà nh lén rá»i khá»i tẩm cung, không há» lừa được cặp mắt của Tiểu Nhị. Cô bé láºp tức cho tiểu hắc chạy Ä‘i tìm ta. Ta liá»n Ä‘oán là nà ng định Ä‘i tìm giết VÆ°Æ¡ng Quốc Tá» cho hả giáºn, cho nên vá»™i đến tẩm cung của quáºn chúa, vừa may còn kịp ngăn trở nà ng."
Trầm Tuyết Phỉ u buồn nói: "Thì ra huynh đã biết hắc y nhân đó là ta? Hèn gì huynh hạ thủ lưu tình, khi ta phát phi tiêu, huynh dùng một đao chém ra chỉ là chém bằng sống, không chém đứt tay của ta."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì mỉm cÆ°á»i nói: "Trong tiá»m thức nà ng cÅ©ng biết là ta không là m nà ng bị thÆ°Æ¡ng, do đó nà ng má»›i không thèm để ý đến sá»± tiến công của ta mà phát phi tiêu giết VÆ°Æ¡ng Quốc Tá». Ta thu tay không kịp, đã là m nà ng bị thÆ°Æ¡ng." DÆ°Æ¡ng Thu Trì bÆ°á»›c tá»›i, cầm tay phải nà ng lên xem, thấy trên là n da trắng nhÆ° tuyết có vết bầm xanh Ä‘en, lòng áy náy dịu dà ng há»i: "Äau không?"
Trầm Tuyết Phỉ nhìn hắn, đôi mắt phượng từ từ trà n đầy lệ thủy. Nà ng cắn chặt môi, từ từ vung phấn quyá»n đánh nhẹ và o ngá»±c hắn hai cái, rồi cúi đầu khóc nức nở.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhẹ ôm nà ng và o lòng, dịu giá»ng an ủi: "Äừng sợ, có ta đây mà , ta nếu nhÆ° đã biết căn bệnh của nà ng, tất biết cách trị liệu. Yên tâm, má»i thứ rồi sẽ tốt cả thôi."
NgÆ°á»i bị tinh thần phân liệt cần nhất là sá»± quan tâm lo lắng, nhẹ nhà ng và giao lÆ°u. DÆ°Æ¡ng Thu Trì quyết định trÆ°á»›c hết thông qua Ä‘Ã m thoại để tìm ra nguyên nhân gây bệnh, để nà ng biểu đạt rõ rà ng ý niệm trong tiá»m thức, nháºn thức phÆ°Æ¡ng thức phản ứng đối vá»›i sá»± chèn ép, xung Ä‘á»™t và kÃch Ä‘á»™ng, tiến hà nh giải thÃch và trợ giúp, Ä‘iá»u chỉnh thế giá»›i trong ná»™i tâm của nà ng, từ từ tiêu trừ vá»ng tưởng bị hại trong nà ng. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, còn phải cần má»™t số thuốc trung y để cấp cho nà ng dùng. Thảo dược trung y hắn không rà nh lắm, do đó phải Ä‘i há»i lang trung má»›i được.
Trầm Tuyết Phỉ dá»±a hẳn và o lòng DƯơng Thu Trì, khóc ròng: "Ta sợ lắm..., ta sợ lắm a! Kỳ tháºt, cÅ©ng có lúc .... ta cảm thấy mình không ổn. Ta thỉnh thoảng nghe được tiếng vá»ng trong thân thể nói cho ta biết, rằng Sở vÆ°Æ¡ng, Ninh phi, quáºn chúa muốn đến giết ta. Ta sợ tháºt sá»±. Cá»a sổ Ä‘á»u đóng chặt cÅ©ng không xong, bá»n há» Ä‘á»™t nhiên xuất hiện trong phòng, giống nhÆ° có thể xuyên qua tÆ°á»ng váºy, ta sợ lắm..."
Lá»i của Trầm Tuyết Phỉ khiến trong lòng DÆ°Æ¡ng Thu Trì dáºy lên niá»m hy vá»ng. Nà ng đã nói rõ là nà ng cÅ©ng biết là bản thân có bệnh, đó là điá»u tốt, bỡi vì loại bệnh vá» tinh thần nà y khó trị nhất là bệnh nhân thÆ°á»ng không nháºn thức là mình có bệnh, coi ảo giác là tháºt và tin chắc nhÆ° Ä‘inh đóng cá»™t, do đó cá»± tuyệt trị liệu.
Thần tình đáng thÆ°Æ¡ng của Trầm Tuyết Phỉ khiến cho trong lòng DÆ°Æ¡ng Thu Trì dáºy lên má»™t nổi nhu tình. Hắn khẽ hôn lên mái tóc đẹp của nà ng, khẽ bảo: 'Äừng lo lắng, ta sẽ ở bên cạnh nà ng, chiếu cố cho nà ng rất tốt!"
"Tháºt không?" Trầm Tuyết Phỉ ngẩng đầu, đối mắt nhÆ° sao trá»i thoáng là n lệ nóng nhìn hắn chằm chằm, giá»ng nói vừa thẹn vừa mừng: "Thu Trì, huynh tháºt sẽ... sẽ ở bên cạnh ta mãi chứ?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì mỉm cÆ°á»i gáºt đầu: "Ta sẽ ở bên nà ng, giúp nà ng trị hết bệnh!"
"Thu Trì!" Trầm Tuyết Phỉ vui mừng vô hạn, nhón chân câu cổ hắn, ôm hắn tháºt chặt, Ä‘á»™t nhiên phát giác lá»i của hắn dÆ°á»ng nhÆ° không phải là đáp án tiêu chuẩn mà nà ng hi vá»ng, cho nên vá»™i buông bá» hắn ra, há»i: "Váºy... váºy khi ta hết bệnh rồi thì sao, huynh còn ở vá»›i ta nữa không?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì không trá»±c tiếp trả lá»i nà ng, hạ giá»ng há»i lại: "Nà ng hãy hồi đáp cho ta má»™t vấn Ä‘á», xong ta má»›i có thể quyết định: võ công mà nà ng há»c là từ đâu mà ra?"
"Cái nà y... có quan hệ gì sao?" Thân thể yêu kiá»u của Trầm Tuyết Phỉ dán sát và o DÆ°Æ¡ng Thu Trì.
"Có quan hệ rất lá»›n..." DÆ°Æ¡ng Thu Trì khẽ ôm nà ng. Trầm Tuyết Phỉ chỉ mặc má»™t áo lót, tuy che khu vá»±c tam giác thần bà của nà ng, nhÆ°ng ngÆ°á»i cổ không có khái niệm quần lót, cho nên thân hình trần trụi của nà ng chỉ mặc má»™t áo lót mà u hồng phấn, lá»™ ra đôi đùi ngá»c tháºt dà i, bá» mông tròn chắc nịch phô bà y hết trÆ°á»›c DÆ°Æ¡ng Thu Trì. Vừa rồi hắn chỉ gắng nói, gắng thuyết phục, bây giá» sá»± đã thà nh rồi, ngÆ°á»i lại ôm sát nhÆ° váºy, lá»±c chú ý của hắn bắt đầu táºp trung lên cÆ¡ thể băng cÆ¡ ngá»c cốt của nà ng. Thá»±c tế, má»™t tay của hắn hiện Ä‘ang ôm lÆ°ng trần của nà ng, còn tay kia thì vòng qua trá»n bá» mông, từ chổ vừa ý đẹp lòng chuyển sang lòng hÆ°Æ¡u ý vượn.
Trầm Tuyết Phỉ tá»±a hồ phát giác Ä‘iá»u đó, giá»ng nói hÆ¡i run run, dán sát ngÆ°á»i hÆ¡n nữa, vá» trách: "Nói Ä‘i chứ...?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì lấy lại thần, cảm thấy mặt nóng phừng phừng, vá»™i nhiếp trụ tinh thần nói: "Ta Ä‘ang tìm nÆ°Æ¡ng tá» của cÆ°á»›i của mình, chÃnh là kẻ mà lần trÆ°á»›c ta nói vá»›i nà ng trên Hoà ng Hạc lâu. Võ công của ta là do nà ng ấy dạy..."
"Huynh hoà i nghi hai chúng ta có cùng một sư phụ?"
"Äúng váºy! Nà ng có cảm thấy lá»™ số võ công của chúng ta phi thÆ°á»ng tÆ°Æ¡ng tá»± hay không?"
"Vâng, trÆ°á»›c đó khi Ä‘á»™ng thủ trong phòng quáºn chúa ta cÅ©ng phát giác ra Ä‘iểm nà y. Hai chúng ta có thể là sÆ° huynh muá»™i chÆ°a há» gặp mặt nhau!"
Hô hấp của DÆ°Æ¡ng Thu Trì gấp rút hẳn lên, vá»™i há»i: "Váºy... sÆ° phụ của nà ng đâu? NgÆ°á»i ấy ở đâu? Có phải ngÆ°á»i ấy là nữ tá» có ngoại hiệu là 'Bạch y nữ sát' không?"
"Huynh không biết thì sao mà muá»™i biết được a? NgÆ°á»i chỉ dạy cho muá»™i có hai tháng rồi bá» Ä‘i ngay, hÆ¡n nữa đã là chuyện rất lâu rồi..."
"A? NgÆ°á»i Ä‘i đâu rồi?"
Trầm Tuyết Phỉ lắc đầu: "Muá»™i... muá»™i không biết, tháºt đó, ngÆ°á»i cÅ©ng không thu muá»™i là m đồ đệ, cÅ©ng không cho phép gá»i là sÆ° phụ, chỉ bảo muá»™i gá»i ngÆ°á»i là tá»· tá»·."
"Nà ng ấy tên gì? Dạy võ công cho nà ng thế nà o?
Tà i sản của Thinhbobo
02-07-2011, 08:20 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thủy Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
ChÆ°Æ¡ng 55: Bối pháºn
""Muá»™i.... muá»™i hÆ¡i lạnh...." Trầm Tuyết Phỉ rùng mình. Nà ng chỉ mặc có má»™t áo lót sát ngÆ°á»i, vừa rồi khẩn trÆ°Æ¡ng nên không cảm giác gì, hiện giá» tâm tình đã thoải mái, cho dù là nằm dá»±a gá»n trong lòng DÆ°Æ¡ng Thu Trì, toà n bá»™ lÆ°ng và đùi Ä‘á»u lá»™ ra ngoà i, cá»™ng thêm DÆ°Æ¡ng Thu Trì không hỠôm nà ng chặt, cho nên bắt đầu có cảm giác lạnh.
Tiểu Nhị vá»™i lấy từ bình phong ra cái áo khoác dà i má»m mịn của Trầm Tuyết Phỉ mang đến. DÆ°Æ¡ng Thu Trì tiếp lấy, giúp nà ng khoác lên, đỡ nà ng đến ngồi bên giÆ°á»ng.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì định tìm má»™t cái ghế ngồi trÆ°á»›c mặt nà ng, nhÆ°ng ánh mắt khẩn cầu của Trầm Tuyết Phỉ khiến hắn nghe lòng nhÅ©n ra, Ä‘Ã nh ngồi xuống cạnh giÆ°á»ng, khẽ há»i: "Hiện giá» cảm giác đỡ hÆ¡n chÆ°a?"
"Dạ...!" Trầm Tuyết Phỉ thấy hắn ngồi sát bên mình, vừa thẹn vừa mừng, cúi thấp đầu, hai tay nắm chặt vạt áo khoác. Nà ng từ từ ngẩng đầu nhìn hắn, đôi mắt mở to lóng lánh: "Muá»™i không biết tá»· tá»· tên gá»i là gì, sau nà y má»›i biết giang hồ gá»i tá»· ấy là 'Bạch y nữ sát'. Ngoại hiệu nà y có được là khi bá»n giặc TrÆ°Æ¡ng huyết tẩy Phượng DÆ°Æ¡ng thà nh, tá»· ấy vì cứu má»i ngÆ°á»i mà có."
"Ta có nghe kể vỠchuyện nà y, lúc đó nà ng cũng ở Phượng Dương sao? Lúc đó nà ng phải còn nhỠtuổi lắm a?"
"Dạ, lúc đó muá»™i còn chÆ°a đến mÆ°á»i tuổi. Cha muá»™i có hiệu buôn ở Phượng DÆ°Æ¡ng, còn thế tiến của bá»n TrÆ°Æ¡ng tặc rất hung mãnh, do đó năm đó cha mang muá»™i và ca ca đến Phượng DÆ°Æ¡ng tị nạn và lo liệu hiệu buôn. KHông ngá» bá»n chúng công đánh Phượng DÆ°Æ¡ng, huyết tẩy cả Phượng DÆ°Æ¡ng thà nh, giết rất nhiá»u bá tánh. Muá»™i còn nhá»› lúc đó trong thà nh rất loạn, chá»— nà o cÅ©ng có thảm cảnh khóc cha gá»i mẹ. Kỵ quân TrÆ°Æ¡ng tặc cưỡi trên ngá»±a cao lá»›n già y xéo khắp nÆ¡i, thấy ngÆ°á»i là chém, trên đất đầy tá» thi. Cả nhà muá»™i bị lạc nhau, cha và ca ca không biết Ä‘i đâu, má»™t mình muá»™i đứng ở góc Ä‘Æ°á»ng khóc ròng. Má»™t tên quân TrÆ°Æ¡ng tặc nhìn thấy muá»™i, đè muá»™i xuống góc tÆ°á»ng, định... định cởi quần áo muá»™i, muá»™i chỉ còn nhá»› kẻ đó mặt mà y dữ tợn, đầy xẹo, dùng sức xé bỠáo quần muá»™i,... muá»™i... muá»™i lúc đó còn chÆ°a đến mÆ°á»i tuổi a...!"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì giỠđã hiểu vì sao nà ng cứ ảo giác thấy có nam nhân định là m nhục mình, đại khái chÃnh là vì thá»i niên thiếu bị nạn tai nà y.
Nói đến chỗ thương tâm, Trầm Tuyết Phỉ lại khóc, một lúc sau mới nói tiếp: "Muội còn nhớ lúc đó hai tay muội nắm chặt áo quần, hai chân cố sức đá đạp, cố sức lớn tiếng kêu cứu, nhưng không ai đến cứu muội... cho tới khi tỷ tỷ xuất hiện."
Băng nhi xuất hiện rồi! Nếu nhÆ° bạch y nữ sát đó chÃnh là Băng nhi. DÆ°Æ¡ng Thu Trì cảm thấy tim mình Ä‘áºp cá»±a nhanh, vá»™i ngÆ°ng thần dá»ng tai nghe.
Trầm Tuyết Phỉ kể tiếp: "Tên giặc đó thấy không khống chế được muá»™i, tức thá»i nổi nóng, vung Ä‘ao định chém chết muá»™i. NhÆ°ng Ä‘ao vừa giÆ¡ lên thì hắn đã ngã xuống đất, sau lÆ°ng có cắm má»™t lưỡi Ä‘ao nhá». Muá»™i kêu rú lên, co rúc lại, chợt thấy má»™t nữ tá» mặc đồ trắng dÃnh đầy máu, chÆ°a quá 20 tuổi Ä‘ang cưỡi má»™t con ngá»±a hồng nhìn muá»™i. Tiếp theo đó, nà ng phi ngá»±a lại, cúi ngÆ°á»i ẵm muá»™i lên lÆ°ng ngá»±a, mở Ä‘Æ°á»ng máu chạy ra ngoà i thà nh. NgÆ°á»i không bao giá» dùng đến chiêu thứ hai để giết ngÆ°á»i, Ä‘oản kiếm tung ra thì hoặc là TrÆ°Æ¡ng tặc quân phải rụng đầu, hoặc là vỡ bụng đổ ruá»™t, Ä‘á»u là má»™t chiêu lấy mạng."
"Nà ng ấy là Bạch y nữ sát?"
"Äúng váºy, biệt danh đó sau tráºn chiến nà y mà có. NgÆ°á»i mang muá»™i đến dÆ°á»›i má»™t tháp đá ở ngôi chùa gần cổng thà nh, phóng phi trảo bám và o cá»a thạch tháp, kẹp muá»™i bay lên. Muá»™i bấy giá» má»›i phát hiện trên đó đã có rất nhiá»u ngÆ°á»i, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘á»u là nữ nhân và em bé, Ä‘á»u khóc run bần báºt. NgÆ°á»i bá» muá»™i xuống rồi rởi Ä‘i, nhÆ°ng nhanh chóng quay vá», sau cùng tìm má»™t cái thang tiếp chúng muá»™i xuống rồi yểm há»™ chúng muá»™i chạy ra ngoà i thà nh. TrÆ°Æ¡ng tặc quân xông tá»›i ngăn chúng muá»™i Ä‘á»u bị ngÆ°á»i má»™t kiếm đâm chết hoặc phóng phi tiêu bắn chết. CHá» chúng muá»™i chạy ra ngoà i thà nh rồi, ngÆ°á»i chỉ Ä‘iểm phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng chạy cho chúng muá»™i, rồi cưỡi ngá»±a xông trở lại và o thà nh. Chúng muá»™i án chiếu phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng ngÆ°á»i chỉ, chạy đến má»™t sÆ¡n cốc kÃn đáo trốn Ä‘i. NÆ¡i đó đã có má»™t số bá tánh ẩn trốn, há»i thăm má»›i biết Ä‘á»u là do ngÆ°á»i cứu."
"Váºy sao đó thì sao? Nà ng ấy có trở lại không?"
"Trở lại chứ, toà n thân Ä‘á»u là máu, quần trắng không còn nhìn ra bổn sắc nữa, lại mang theo rất nhiá»u nữ nhân và tiểu hà i được cứu. Trá»i tối xong, ngÆ°á»i chỉ cho chúng muá»™i phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, nói bên đó không có bá»n giặc TrÆ°Æ¡ng, tÆ°Æ¡ng đối an toà n, bảo chúng muá»™i nhanh chóng li khai. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u quỳ xuống khấu đầu tạ Æ¡n, sau đó lục tục chạy Ä‘i, chỉ còn mình muá»™i cô Ä‘Æ¡n đứng đó khóc, nhân vì muá»™i không tìm được cha và ca ca, không biết Ä‘i đâu. NgÆ°á»i giục ngá»±a tá»›i há»i tình hình, nói cha và ca ca của muá»™i có thể là bị giết rồi, há»i muá»™i còn có chá»— nà o để Ä‘i. Muá»™i nói là ThÆ° thà nh, ngÆ°á»i liá»n bảo vừa khéo thuáºn Ä‘Æ°á»ng, liá»n Ä‘Æ°a muá»™i Ä‘i. Cứ nhÆ° thế, ngÆ°á»i mang theo muá»™i đến Thu thà nh. Trên Ä‘Æ°á»ng há»… gặp nhóm giặc TrÆ°Æ¡ng lá»›n thì chúng muá»™i cùng tránh, gặp nhóm nhá» thì ngÆ°á»i giết sạch. NgÆ°á»i không gấp Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘i khắp nÆ¡i khiêu chiến vÅ© sÆ° thà nh danh, chÆ°a bao giá» bại."
"Do đó nà ng cầu nà ng ấy dạy nà ng võ công?"
Trầm Tuyết Phỉ lắn đầu: "Tá»± ngÆ°á»i dạy cho muá»™i. NgÆ°á»i nói muá»™i có thể liá»u mạng phản kháng TrÆ°Æ¡ng tặc quân lăng nhục, ngÆ°á»i rất hân thưởng, dạy cho muá»™i công phu phòng thân, sau nà y gặp sá»± tình nhÆ° váºy không sợ nữa. NgÆ°á»i dá»c Ä‘Æ°á»ngdạy cho muá»™i, cho đến khi Ä‘Æ°a muá»™i đến nhà ở ThÆ° thà nh, tổng cá»™ng hai tháng, sau đó ngÆ°á»i bá» Ä‘i. Trong tráºn đồ thà nh ở Phượng DÆ°Æ¡ng, cha và ca ca muá»™i giả chết má»›i thoát kiếp nạn, sau đó trở vá» nhà ở ThÆ° thà nh, thấy muá»™i bình ra trở vá» Ä‘á»u rất vui. Muá»™i chỉ nói gặp được ngÆ°á»i hảo tâm Ä‘Æ°a vá», cụ thể không nói chuyện tá»· tá»·. NgÆ°á»i trong nhà đá»u không biết muá»™i có võ công, bỡi vì cha nói con gái không thể luyện thứ đó, cho nên muá»™i chỉ lén luyện."
"Võ công của nà ng ấy cao tuyệt, dạy nà ng liên tục hai tháng đã đủ cho nà ng dùng cả Ä‘á»i rồi, từ đó vá» sau nà ng không bị ai là m nhục nữa đúng không?"
Trầm Tuyết Phỉ nhìn ra ngoà i cá»a sổ, ngẩn ra má»™t hồi má»›i nói: "TrÆ°á»›c đây thì váºy, nhÆ°ng khi muá»™i và o vÆ°Æ¡ng phủ rồi thì không đúng nữa. Sở vÆ°Æ¡ng, Ninh phi và quáºn chúa thÆ°á»ng đến tẩm cung là m nhục muá»™i, xé bá» quần áo muá»™i, nắm tóc muá»™i, cởi quần muá»™i. Muá»™i khóc thét định dùng công phu phản kháng, nhÆ°ng cho dù muá»™i có đánh thế nà o bá»n há» Ä‘á»u không thụ thÆ°Æ¡ng. Muá»™i định chạy cÅ©ng chạy không thoát, tháºt là kỳ quái. Muá»™i thÆ°á»ng nghÄ© chẳng rõ có phải công phu tá»· tá»· dạy là giả hay không, sao lại không hiệu quả? Nếu nhÆ° đánh không chết, thì hạ Ä‘á»™c thá» xem sao, do đó muá»™i má»›i nghÄ© đến biện pháp hạ Ä‘á»™c."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì thấy nà ng bắt đầu ngÆ¡ ngẩn, vá»™i lắc cánh tay nà ng: "Tuyết Phỉ, đó là điá»u chứng minh má»i cái nà ng nhìn Ä‘á»u là ảo giác. Nà ng sản sinh ảo giác rồi sá» dụng võ công đối vá»›i nhân váºt đó, thì chẳng khác gì đánh quyá»n và o không khà váºy, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là không có hiệu quả. Nếu không, Sở môn và bá»n há» Ä‘á»u là phà m phu tục tá», e rằng không chịu nổi Lan hoa chỉ của nà ng. Nà ng trÆ°á»›c đó khi ám sát VÆ°Æ¡ng Quốc Tá», công phu đó quả là dữ dá»™i đó nghe! Hì hì."
Trầm Tuyết Phỉ e thẹn cÆ°á»i, túm chặt áo bà o, há»i: "Huynh sao lại gặp được tá»· ấy?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì thở dà i: "Nếu nhÆ° hai chúng ta nói Ä‘á»u là cùng má»™t ngÆ°á»i, thì bạch y nữ sát dạy nà ng võ công đó chÃnh là vợ chÆ°a cÆ°á»›i của ta!"
"A? Váºy... nhÆ°ng tá»· ấy lá»›n hÆ¡n huynh đến và i tuổi mà !"
"Äúng, má»›i đầu ta gá»i nà ng ấy là tá»· tá»·, sau đó chúng ta yêu nhau, ta gá»i nà ng ấy là Băng nhi..., đúng rồi, tá»· tá»· dạy nà ng võ công đó có nói là nà ng ấy tên gì không?"
"Không nói, ngÆ°á»i chỉ bảo muá»™i gá»i ngÆ°á»i là tá»· tá»·, ngay cả há» cÅ©ng không nói. NhÆ°ng mà ... nhÆ°ng mà ..."
"Nhưng mà là m sao?"
Trầm Tuyết Phỉ ai oán: "Nếu ngÆ°á»i là vợ của huynh, váºy... váºy muá»™i chẳng phải là trở thà nh sÆ° Ä‘iệt của huynh rồi sao?" NghÄ© đến việc khó khăn lắm má»›i tìm được ngÆ°á»i là m mình Ä‘á»™ng lòng, không ngá» lại xảy ra vấn Ä‘á» vá» bối pháºn, nà ng bát đầu trách ông trá»i sao đối vá»›i nà ng bất công! Lòng nà ng chua sót vô cùng, nhịn không được sụt sùi khóc nấc lên.
Tà i sản của Thinhbobo
02-07-2011, 08:21 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thủy Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Chương 56: Tiếng pháo
DÆ°Æ¡ng Thu Trì căn bản không nghÄ© xa nhÆ° váºy, thấy nà ng khóc ròng nhÆ° váºy mà không biết phát sinh sá»± tình gì, cÅ©ng không biết an ủi ra sao.
Tiểu Nhị là nha hoà n bồi giá theo Trầm Tuyết Phỉ, theo Trầm Tuyết Phỉ nhiá»u năm, biết tâm tÆ° của nà ng, vá»™i bÆ°á»›c lên ká» tai nói nhá»: "NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, bạch y nữ sát đó khi dạy võ công cho ngÆ°á»i có thu ngÆ°á»i là m đồ đệ không?"
"Không có a..., đúng! Äúng đúng!" Trầm Tuyết Phỉ mừng rỡ, ngÆ°á»›c mắt đầy lệ lê nhìn tiểu nhị, lại vui vẻ nói vá»›i DÆ°Æ¡ng Thu Trì: "Không có, đúng ra, ngÆ°á»i chỉ bảo ta gá»i tá»· tá»·, không thu ta là m đồ đệ. Do đó, ta và chà ng không phải là quan hệ sÆ° và điệt nữa rồi! Äúng không? Hi hi hi!"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì thấy nà ng lúc thì khóc lúc thì cÆ°á»i thì ra là vì chuyện nà y, buồn cÆ°á»i nói: "Äúng a, cho dù nà ng ấy là vợ ta, nhÆ°ng nà ng ấy cÅ©ng không chÃnh thức thu nà ng là m đồ đệ. Nà ng không thể xem là há»c trò của nà ng ấy được, do đó chúng ta ngang vai vế, nếu nà ng thÃch thì cứ gá»i ta là Thu Trì ca."
"Dạ...! Thu Trì ca!" Trầm Tuyết Phỉ hoa lê Ä‘á»ng nÆ°á»›c mÆ°a, ngá»t ngà o gá»i.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì láºp tức nhÆ° có Ä‘iện xẹt qua ngÆ°á»i, vá»™i nói: "Äêm đã khuya rồi, nà ng ngủ Ä‘i!"
Trầm Tuyết Phỉ nghe thế láºp tức túm lấy tay của hắn: "Không! Muá»™i không cho huynh Ä‘i! Thu Trì ca... muá»™i sợ!"
"Không phải là có tiểu hắc ở cùng nà ng rồi sao?"
"Không! Muội cứ muốn huynh ở cùng muội!" Trầm Tuyết Phỉ nũng nịu vòi vĩnh, nhưng lại cảm thấy có phần khó xỠcho hắn, vội nói: "Hay là huynh chỠmuội ngủ xong rồi hẳn đi, được không?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì thấy đôi mắt đáng thÆ°Æ¡ng của nà ng nhìn mình, lòng má»m ra định đồng ý, nhÆ°ng cái bẫy ôn nhu hắn có thể chống được hay không không biết, nhÆ°ng đừng thá» lúc nà o hay lúc nấy, bèn mượn cá»›: "Äược thì được, nhÆ°ng mà nếu có ngÆ°á»i biết ta đêm khuya ở trong tẩm cung của nà ng, thì..."
"Váºy huynh mang muá»™i Ä‘i! Chúng ta chạy khá»i vÆ°Æ¡ng phủ thôi! À..., muá»™i theo huynh Ä‘i tìm tá»· tá»· vợ huynh!"
"Hả?" DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhất thá»i không kịp phản ứng đối vá»›i quyết định của nà ng.
"Lần trÆ°á»›c huynh không nói vá»›i muá»™i là tại sao muá»™i không chạy khá»i chá»— lạnh lùng nà y rồi hay sao? Cha muá»™i và ca ca muá»™i đã chết, muá»™i không có gì phải lo lắng nữa."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì lúc đó khuyên nà ng nhÆ° váºy, nhÆ°ng hiện giá» hắn đã cảm giác Trầm Tuyết Phỉ đã Ä‘á»™ng chân tình vá»›i mình, Ä‘iá»u nà y không khá»i khiến hắn phải nghÄ© lại. Hắn không muốn là m tổn thÆ°Æ¡ng con tim của Trầm Tuyết Phỉ lúc nà y, vì thân thế của nà ng đã quá bi thảm rồi.
Trầm Tuyết Phỉ thấy mặt DÆ°Æ¡ng Thu Trì lá»™ tâm tình bất định, tá»±a hồ nhÆ° có chút gì đó do dá»±, cÅ©ng Ä‘oán được ý nghÄ© trong lòng hắn, vá»™i nói: "Muá»™i biết võ công, không trở thà nh nổi vÆ°á»›ng báºn của huynh đâu. Sau nà y tìm được vợ huynh rồi, muá»™i... muá»™i cÅ©ng sẽ không để tá»· ấy khó xá». Tá»· ấy là ân nhân cứu mạng, nếu tá»· ấy muốn Ä‘uổi muá»™i, nhÆ° váºy muá»™i... muá»™i sẽ li khai. Nếu tá»· ấy dá»… dà ng chấp nháºn, muá»™i... muá»™i cứ là m muá»™i muá»™i của huynh, dù gì... muá»™i... muá»™i cÅ©ng chỉ muốn Ä‘i theo bên ngÆ°á»i huynh. NhÆ° thế tâm lý của muá»™i ổn hÆ¡n. Äúng rồi, huynh vừa rồi nói không phải đã đáp ứng muá»™i, định giúp muá»™i trị bệnh hay sao? Muá»™i không theo huynh, huynh là m sao trị bệnh cho muá»™i? Lá»i của huynh nói ra không chịu giữ hả?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì đáp: "Ta nói ra Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải giữ lá»i, yên tâm, ta sẽ giúp nà ng trị là nh bệnh. Chỉ là , vợ của ta ở đâu ta còn chÆ°a biết, thiên hạ rá»™ng lá»›n thế nà y Ä‘i tìm ở đâu bây giá»? HÆ¡n nữa, bên ngoà i binh hoang mã loạn, chúng ta có thể Ä‘i vỠđâu chứ? Lỡ khi gặp phải TrÆ°Æ¡ng tặc quân, võ công của chúng ta không bằng vợ ta..., a không, còn chÆ°a biết là có đúng hay không, dù sao cÅ©ng không băng bạch y nữ sát, chúng ta không có bản lãnh thoát khá»i vòng vây thiên quân vạn mã, nhÆ° váºy chẳng phải là chết hết chÃn phần rồi sao?"
Nhãn thần của Trầm Tuyết Phỉ tối lại, từ từ bỠcánh tay Dương Thu Trì ra: "Huynh đi đi, ... muội không sao rồi."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘Æ°a tay kéo tay nà ng, nà ng hất mạnh ra, quay đầu Ä‘i chá»— khác lạnh lùng nói: "Huynh sao còn chÆ°a Ä‘i? Huynh không phải là sợ ngÆ°á»i khác thấy được Ä‘i báo vÆ°Æ¡ng gia, chém đầu huynh sao? Muá»™i dù sao cÅ©ng là phi tá» của vÆ°Æ¡ng gia đó!"
"Tuyết phỉ! Nghe ta nói nà y, ta không phải là có ý đó...."
"Váºy huynh có ý gì? Huynh nếu nhÆ° đã không thÃch muá»™i, không muốn ở cạnh bên muá»™i, lại chạy đến đây chá»c muá»™i là m gì? Muốn Ä‘em muá»™i là m trò cÆ°á»i à ? Xem muá»™i cầu huynh... thì huynh má»›i... vui lòng sao? Hay là tưởng...." Nói đến đây, lá»i nà ng đã nghẹn lại, không tiếp tục được nữa.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘Æ°a tay từ phÃa sau ôm đôi vai ngá»c của nà ng, định kéo nà ng và o lòng. Trầm Tuyết Phỉ lắc lÆ° ngÆ°á»i định thoát ra.
"Tuyết Phỉ, nghe ta nói nà y!" DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘Æ°a má»™t tay ra ôm giữ nà ng, hạ giá»ng nói: "Nà ng là má»™t cô nÆ°Æ¡ng tốt, tâm địa thiện lÆ°Æ¡ng, nhà n tÄ©nh Ä‘oan trang, là nam nhân ai mà không thÃch. Ta sao lại không thÃch cùng nà ng ở chung má»™t chá»— chứ?"
Nghe lá»i nà y, Trầm Tuyết Phỉ không còn giãy ra nữa, nghẹn ngà o nói: "Thế sao vừa rồi huynh..."
"Ta là có sao nói váºy, hiện giỠở bên ngoà i binh hoang mã loạn, có tiá»n cÅ©ng không mua được cái ăn, chúng ta tá»± nhiên chạy ra khá»i thà nh nguy hiểm lắm. Ta và biểu đệ chạy nạn tá»›i VÅ© XÆ°Æ¡ng dá»c Ä‘Æ°á»ng đã hiểu sâu sắc Ä‘iá»u nà y, tháºt đó. Rất may là VÅ© XÆ°Æ¡ng còn có Sở vÆ°Æ¡ng, số lượng Minh quân cÅ©ng không Ãt. Chúng ta tạm thá»i ở lại vÆ°Æ¡ng phủ trÆ°á»›c, Ãt nhất hiện giá» nÆ¡i đây an toà n."
"Huynh không sợ Sở vÆ°Æ¡ng và ngÆ°á»i khác biết hay sao?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì hạ giá»ng: "Kỳ tháºt ta không sợ, Sở vÆ°Æ¡ng hai năm nay không bÆ°á»›c đến tẩm cung của nà ng, cÅ©ng không có ai quản nà ng. Chúng ta cẩn tháºn má»™t chút thì ngÆ°á»i khác sẽ không biết đâu. Cho dù có biết thì là m thế nà o? Giá»i lắm thì chúng ta bá» Ä‘i là xong! Bằng và o bản lãnh của hai ta, không xông ra khá»i thiên quân vạn mã nhÆ°ng vẫn mở Ä‘Æ°á»ng máu chạy khá»i mấy trăm há»™ vệ bảo vệ vÆ°Æ¡ng phủ nhá» nhoi nà y vẫn được chứ?"
"Thu Trì!" Trầm Tuyết Phỉ dá»±a hẳn và o lòng hắn, "Váºy... váºy chà ng hôm nay đừng Ä‘i nữa nhé?"
Nghe lá»i thiếu nữ e ấp và đáng thÆ°Æ¡ng lÆ°u giữ, cá»™ng thêm thiếu nữ nà y xinh đẹp nhÆ° váºy, chỉ mặc trong ngÆ°á»i có cái áo lót nhÆ° váºy, chỉ cần má»™t Ä‘á»™ng tác là ngá»c thể phÆ¡i bà y trÆ°á»›c mắt hắn.... Tim DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘áºp loạn, hắn không dám đối ánh mắt nhÆ° lá»a của Trầm Tuyết Phỉ, cúi thấp đầu, không ngá» nhìn thấy gò ngá»±c trấn ngần của Trầm Tuyết Phỉ và rảnh ngá»±c cá»±c sâu, cà ng là m cho cổ nóng ran.
Hắn gian nan nuốt nÆ°á»›c bá»t, vừa định lên tiếng, chợt nghe tiếng nổ liên hồi, toà n bá»™ đất trá»i Ä‘á»u chấn Ä‘á»™ng!
Trầm Tuyết Phỉ kêu lên cả kinh, nhà o hẳn và o lòng DÆ°Æ¡ng Thu Trì, ôm chặt hắn: "Cái gì váºy...?"
Tiểu Nhị hoảng sợ giáºt nãy ngừơi, vô thức trốn sau lÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thu Trì, tiểu hắc cẩu thì không vá»™i không và ng, cảnh giác ngẩn đầu nhìn tứ xứ.
"Không biết! DÆ°á»ng nhÆ°, dÆ°á»ng nhÆ° là tiếng pháo...!"
Lại có má»™t loạt tiếng nổ lá»›n liên tiếp , loại anh thanh nà y không phải là tiếng sấm, nhân vì ngoà i cá»a sổ căn bản không thấy chá»›p. Ngoại trừ tiếng pháo ra, hắn không thể nghÄ© ra được tiếng Ä‘á»™ng gì khác.
"Pháo thanh? Vì sao lại có tiếng pháo?" Trầm Tuyết Phỉ ngẩn đầu nhìn DÆ°Æ¡ng Thu Trì, hai ngÆ°á»i dÆ°á»ng nhÆ° đồng thá»i nghÄ© ra má»™t vấn Ä‘á»: TrÆ°Æ¡ng tặc quân đã tiến công VÅ© XÆ°Æ¡ng rồi?
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nói khẽ: "Tuyết Phỉ, nà ng hãy nhanh chóng mặc quần áo và o, tình huống dÆ°á»ng nhÆ° không ổn!" Nói xong hắn buông nà ng ra, bÆ°á»›c đến cá»a sổ, mở ra nhìn, thấy má»™t góc trá»i Ä‘á» rá»±c, nhiá»…m hồng của ná»a trá»i không, tá»± hồ nhÆ° nÆ¡i đó đã bốc há»a. Hắn dá»ng tai nghe, phân biệt phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng khác, liá»n nghe má»™t loạt tiếng nổ lá»›n, chấn đến giấy cá»a sổ kêu sà n sạt.
Trầm Tuyết Phỉ được Tiểu Nhị phục dịch mặc áo quần và o, bước nhanh đến cạnh Dương Thu Trì, khẩn trương giữ chặt cánh tay của hắn: "Là Trương tặc quân phải không?"
"Không rõ, nhÆ°ng Ä‘Ãch xác là rất giống tiếng pháo, từ Bắc thà nh truyá»n tá»›i."
"Bắc thà nh? TrÆ°Æ¡ng tặc quân không phải là ở Hoà ng châu phÃa nam hay sao? Sao lại xuất hiện ở phÃa bắc?"
"Äúng a, do đó ta cÅ©ng cảm giác kỳ quái. Ta và Biểu đệ từ Hoà ng châu chạy tá»›i, cách hiện giá» không quá ná»a tháng, sao TrÆ°Æ¡ng tặc quân đã xuất hiện ở phÃa bắc rồi? Chẳng lẽ không phải là quân của TrÆ°Æ¡ng Hiến Trung, mà là Lý Tá»± Thà nh đánh tá»›i rồi hay sao?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì há»i câu nà y chẳng khác gì há»i kẻ mù, vì Trầm Tuyết Phỉ nhất má»±c sống trong vÆ°Æ¡ng phủ, hai năm nay chÆ°a được phép ra khá»i cá»a, trừ khi má»—i ngà y có ngÆ°á»i hầu Ä‘em cÆ¡m từ ná»™i thiện phòng đến rồi thỉnh thoảng nói chuyện và i lá»i. Không ai để ý đến các nà ng, bên ngoà i rốt cuá»™c phát sinh Ä‘iá»u gì, các nà ng hầu nhÆ° không há» biết.
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang lo ngại, thì ở xa có tiếng gá»i truyá»n tá»›i: "Biểu ca... biểu ca huynh ở đâu?"
Là tiếng gá»i của Quách Tuyết Liên. Cô nà ng hôm nay bị rút Ä‘i tuần vá», DÆ°Æ¡ng Thu Trì phải tìm Trầm Tuyết Phỉ, do đó để nà ng ở lại yến tiệc hôn lá»… đảm nhiệm cảnh giá»›i.
DÆ°Æ¡ng Thu Trừ vá»™i gá»i: "Tuyết Liên! Chúng ta ở đây!"
Nhá» có âm thanh, Quách Tuyết Liên cuối cùng tìm được tẩm cung của há», thần sắc hoảng hốt: "Biểu ca! Không xong rồi...., TrÆ°Æ¡ng tặc quân... TrÆ°Æ¡ng tặc quân công thà nh rồi!"
Tà i sản của Thinhbobo
Từ khóa được google tìm thấy
/nap-thiep-ky-2 , áåçïëàòíî , âåëèêèé , áèàòëîí , àíàëüíûé , âîëãîãðàä , äîñòàâêà , bnap thiep ky 2 , co dai trinh tham , êàìåäè , ebook nap thiep ki full , ìàìáà , ïîäìîñêîâüå , naÌ£p thiêÌp kyÌ , naÌ£p thiêÌp kyÌ 2 , nap tgiep ki , nap the ky ii , nap thiếp ký ii 4vn , nap thiep ki , nap thiep ki 1 2 3 full , nap thiep ki 2 , nap thiep ki 2 full , nap thiep ki 4vn , nap thiep ki full , nap thiep ki quyen 2 , nap thiep ky , nap thiep ky 1 4vn , nap thiep ky 1 full epub , nap thiep ky 147 , nap thiep ky 2 , nap thiep ky 2 4vn , nap thiep ky 2 chuong 22 , nap thiep ky 2 full , nap thiep ky 2 prc , nap thiep ky 3 , nap thiep ky 4vn , nap thiep ky 4vn full , nap thiep ky i 4vn , nap thiep ky ii , nap thiep ky ii epub , nap thiep ky ii prc , nap thiep ky phan 2 4eu , nạp thiêp ký 1 4vn , nạp thiêp ký epub , nạp thiếp kà 2 , nạp thiếp kỳ , nạp thiếp ký , nạp thiếp ký 2 , nạp thiếp ký i 4vn , nạp thiếp ký ii , nạp thiếp ký Æ° , nạp thiếp ki , nạp thiep ký , ñëóæáà , ñîëÿðèé , òîâàðû , thiep duyen cung chang , truyen co daitrinh tham , truyen nap thiep ky , truyen nap thiep ky prc