Trong một căn phòng yên tĩnh, một cái kén trắng to bằng một con gấu đang tỏa ánh sáng kì dị, căn phòng pháp ra hơi thở nhè nhẹ, hơi thở mạnh mẽ dần dần còn ánh sáng thì nhạt nhòa dần. Cái gì đến cũng phải đến, một kẽ nứt xuất hiện trên kén, kẽ nứt dài ra rồi “ xoẹt” cái kén bị tách ra. Bước ra khỏi kén là một thiếu niên tầm 13,14 tuổi khuôn mặt thanh thoát, dáng người săn chắc. Cậu quay lại nhìn vào cái kén rồi cầm lấy nó kéo mạnh, cả chiếc kén biến mất và trên mình cậu thiếu niên là một bộ đạo bào màu trắng, khẽ nhìn vào gương rồi cậu chau mày, bộ đạo bào co lại rồi thành một bộ quần áo bình thường vừa vặn. Cậu mỉm cười rồi bước ra ngoài, ở bên ngoài Lý Vinh đã xuất hiện
-Chúc mừng thiếu chủ nhân, chủ mẫu và lão gia đã đi trước nhưng để lại lời nhắn cho thuộc hạ rằng nếu thiếu chủ nhân có yêu cầu gì thì cứ sai bảo thuộc hạ, thuộc hạ sẽ làm hết sức.
Bạch thiếu mỉm cười rồi đáp:
-Thế nếu vượt quá sức thì sao, ta phải tự làm hả?
Lý Vinh ngẩn người, không hiểu phải bảo lão làm sao, lão gia và phu nhân chỉ bảo lão chăm sóc cho vị thiếu chủ này. Lão không biết nhiều chuyện lắm nhưng dù gì lão cũng là thành chủ, có việc quái gì mà cái đầu bé nhỏ kia nghĩ tới lão không làm được, lão đành trả lời:
-Xin thiếu gia cứ nói, lão nô sẽ cung cúc tận tụy.
Bạch thiếu cười mỉm, hắn vừa sống sót qua một Thiên kiếp cửu tử nhất sinh, cái giá phải trả cũng thật lớn, ngũ hành thiên kiếp đã chắn ngũ lộ vào tâm mạch của hắn, nếu không với thể chất bây giờ hắn không phải là Luyên Thể sơ kì nữa, tuy vậy trong cái rủi cũng có cái may, khả năng cảm nhận dòng năng lượng của hắn mạnh lên đến mức khó tưởng. Việc nhìn ra linh căn của Tần Hạo vốn dĩ là do dòng năng lượng tiếp xúc với thân thể Tần Hạo, hắn nhìn ra bản thân bây giờ siêu việt hơn Thiên linh căn nhiều. Hắn cảm thấy thoải mái, hơn chữ Thiên là tốt rồi, khổ nỗi tâm mạch trái tim lại bị chặn 4 lộ, còn trái tim thì như bị đeo cùm, đập không mạnh mẽ.
“Không có gì hoàn hảo cả” Bạch thiếu thở dài rồi ra lệnh “ Lý Vinh, ngươi hay đem sơn hào hải vị dành cho trăm người lên đây rồi chuẩn bị các dược vị sau đây cho ta” nói rồi Bạch thiếu đưa cho Lý Vinh một danh sách các độc dược 10 loại. Mỗi loại là một gia tài trong thế giới tu luyện. Mặt Lý Vinh xám xịt, hắn không ngờ tới cái đầu nhỏ kia lại đánh vào kinh tế của lão. Thế này là toi cả chục năm tích lũy rôì. Nhưng người ta là thiếu chủ, đành phải tuân theo thôi.
-Dạ, thiếu chủ, mời ngài lên điện, ta sẽ dặn thuộc hạ chuẩn bị.
Bạch thiếu chờ khoảng chục phút thì hàng chục nô tì bưng thức ăn vào. Hắn chép miệng “đói thật, phải ăn cho đã” rồi không cần để ý đến lễ nghi gì cả cứ thế cầm thức ăn đưa vào bụng. Thị nữ đứng bên hoảng hốt nhưng chả âi dám ho he. Cứ như vậy số lượng thức ăn đưa vào Bạch Vô Thiên từ 10 người, 50 người rồi cả trăm. Hắn thỏa mãn vuốt cái bụng mình rồi Lý Vinh bước vào với 10 chiếc hộp ngọc.
Huyết nhân sâm, huyết linh chi, huyết hồn quả sinh trưởng tại nơi chiến trường ác liệt và đẫm máu của pham nhân, thường có linh trí, biết ản náu. Chỉ cần người sử dụng không có thần hồn mạnh mẽ là sẽ bị nuốt đi linh trí, trở nên điên dại
Vũ giao thảo, một loại thảo dược sống được nhờ vào nọc độc của các loài rắn, là loài càng mạnh mẽ thì cây thảo dược mùi càng nhẹ, cây thảo dược trước mặt Bạch Vô Thiên lúc này không hề có mùi, chứng tỏ là được nuôi bởi loài rắn Kim Đan ki sơ giai. Loài rắn vốn xảo quyệt, nếu tu luyện được đến kim đan là chúng đã bắt đầu mở linh trí rồi nên rất khó bắt.
Phúc quả, nghe tên thì rất tốt nhưng thât là một loại độc dược cực mạnh, nếu như xử lí không tốt thì mất mạng luôn. Rất ít người sử dụng loại dược quả này, nhưng nếu ai biết xử lí thì đây là một loại quả bồi bổ thân thể rất tốt. Được thì ít mà mất thì nhiều. Nghe nói khi xưa có rất nhiều người biết xử lí loại thảo dược này nên nó là Phúc, bây giờ thì …
5 loại thảo dược còn lại là lá của Hắc Tùng sinh trưởng trong các môi trường độc hại: hỏa tà, mục thủy, tà địa, xú kim và huyễn mộc. Chỉ có những nơi khắc nghiệt như vậy, Hắc Tùng mới có thể sinh trưởng với ít cạnh tranh bởi Hắc Tùng trăm năm ra 1 lần lá, mỗi lần chỉ 3 vòm 10 nhánh lá cây.
Bạch Vô Thiên nhìn vào 10 loại thảo dược mình yêu cầu rồi gật đầu.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của 2182759001
Những ngày tiếp theo, Bạch Vô Thiên đã biết mình đang ở đâu, đây là một trong nhưng không gian Nhân giới nhưng thiên địa nguyên khí ở đây có vẻ dòi dào hơn ở không gian cũ mà Bạch Vô Thiên đã từng ở. Nơi đây là Phong Vũ đại lục còn nhiều kì bí, đặc biệt ở đây còn tồn tại các ma tu tộc va thú tộc. Bạch thiếu đang ở Hạ thành, một trong Ngũ thành nổi tiếng trên đại lục. Bạch thiếu lấy làm ngạc nhiên khi Lý Vinh lại là thành chủ của Hạ thành. Tuy Hạ thành nổi tiếng nhưng theo Bạch thiếu, nó chỉ là ăn theo cho đủ Ngũ thành. Phía Bắc là Lôi Hải quanh năm sấm sét, không có lấy một tàu bè cho phàm nhân phát triển ngư nghiệp, phía Tây là dãy Viêm Sơn quanh năm núi lưa, nóng nực, các tu giả thì còn có thể xông vào để khai khoáng chứ phàm nhân thì bó tay. Phía Đông là Mê Trúc Lâm với mê trận và cấm chế, phàm nhân xông vào 10 người chết 8, hôn mê 1 còn lại 1 người sống sót cũng là mất tích không rõ.
Khi nghe Lí Vinh than thở thì Bạch thiếu cười lớn, sở dĩ Hạ thành vững chắc là có chỗ dựa vào cha mẹ hắn, nói đến đây thì Bạch thiếu tò mò hỏi thêm. Nhưng Lý Vinh cho thêm mười cái gan cũng làm sao dám nói, nếu gia chủ đã không muốn để thiếu gia biết thì nô tài như hắn nên biết giữ mồm. Điều này khiến Bạch thiếu buồn bực không thôi, hắn chỉ lơ mơ biết về thân thế của cha mẹ hắn. Có ai khổ như hắn không?
Lý Vinh thì thập phần tò mò về vị thiếu chủ này, một người có thể sử dụng Phúc quả thì không phải tầm thường, hắn muốn hỏi thiếu gia về cách sử dụng thì luôn nhận được câu trả lời:
-Ta có biết cách sử dụng đâu, thấy độc tố mạnh thì ta liệt kê cho ngươi thôi.
Điều này làm Lý Vinh điên lên không thôi, hắn tuy là Kim Đan trung giai nhưng nếu có thể phổ biến cách sử dụng Phúc quả thì chẳng mấy chốc hắn sẽ giàu có, không phải lo nghĩ cách phát triển thành nữa. Chính vì vậy nên hắn tiếp tục lấy lòng tiểu thiếu gia, bằng mọi cách phải moi được thông tin quan trọng này. Hắn nịnh nọt, dụ dỗ bằng nhiều hình thức nhưng có vẻ như Bạch thiếu không quá để ý.
Đến một hôm, Bạch Vô Thiên gọi Lý Vinh vào phòng của mình
-Ngươi hãy canh chừng cho ta, hôm nay ta tiểu thành độc công, ngươi có thể xem ta luyện, sau khi xem xong, ngươi sẽ hiểu tại sao ta lại không biết cách chế biến Phúc quả.
Mặt Lý Vinh nghiêm trọng, trong cả tuần này thì Bạch Vô Thiên biểu hiện rất thần bí, không một ai được phép ở gần phòng hắn, kể cả Lý Vinh. Hôm nay, có lẽ những câu hỏi trong lòng Lý Vinh sẽ được thỏa mãn. Hắn cũng không hiểu tại sao thiếu gia tu luyện và cao thủ Kim Đan như hắn không thể nhìn được tiến triển của thiếu gia.
Bạch Vô Thiên không nói gì, hắn cầm lấy lá Hắc tùng ngũ độc rồi thả vào bình trà rồi đặt bình trà lên nồi đun. Sau đó, hắn làm một việc khiến Lý Vinh phát khiếp, hắn ăn trực tiếp Phúc quả. Phúc quả là một loại quả với độc dược cực mạnh, sau khi chế biến có thể từ từ phục dụng để luyện thân thể, nhưng một Luyện Thể sơ giai lại nuốt trực tiếp thì chỉ có thể bị độc chết mà thôi. Quả nhiên, mặt Bạch Vô Thiên tái mét, lúc xanh lúc tím rồi đen dần. Mồ hôi trên trán Bạch Vô Thiên đổ ròng ròng. Hắn cởi áo ra rồi ngồi xuống đả tọa, màu tím đen trên cơ thể dần dần co lại từ trên đầu xuống tim. Một canh giờ sau, màu đen chỉ còn lại trên ngực trái và nó bắt đầu bốc khói. Bạch thiếu thở ra rồi ngồi cười:
-Thế nào, bây giờ ngươi hiểu chưa?
Lý Vinh mặt đầy mồ hôi, sao lại có loại người liều mạng như vậy, nếu như tiểu quỉ này mà xảy ra chuyện gì ở chỗ hắn thì… hắn cũng không dám tưởng tượng nữa. Hắn mở miệng:
-Thiếu gia, người sao lại luyện loại đọc công hại người hại minh như thế này, gia chủ và gia mẫu thừa sức kiếm cho người một công pháp thượng cấp mà.
-Ngươi nói nhiều quá, chuẩn bị cho ta một viên linh thạch, cấp càng cao thì ngươi càng có nhiều lợi ích.
Nói xong rồi Bạch Vô Thiên lấy tay đâm thẳng vào lồng ngực của mình, một tiếng xương gãy thanh thúy vang lên, rồi hắn vớ lấy ấm trà và đổ thẳng cả nước trà Hắc Tùng vào lỗ thủng giữa ngực trái. “Linh thach” hắn kêu lên làm cho Lý Vinh luống cuống lấy ra toàn bộ gia tài của mình, 1 viên linh thạch thượng giai lóng lánh. Tay Bạch Vô Thiên run run cầm lấy viên linh thạch rồi nhét vào lỗ thủng trước ngực mình. Hắn bỏ ba loại Huyết dược thảo vào miệng rồi cắn vào tĩnh mạch tay phải của mình, dòng máu tươi tanh hôi vì độc chảy vào miệng hắn, hắn nuốt ừng ực. Đứng ngoài xem, Lý Vinh có cảm giác rằng kể cả các tu ma giả cũng không thể nào điên cuồng như thế này.
Thiên địa nguyên khí vận chuyển điên cuồng xung quanh Bạch Vô Thiên. Lý Vinh giật mình rồi vội vàng lập kết giới xung quanh phòng, nhưng có vẻ chưa đủ vì dấu hiệu thiên địa nguyên khí vẫn tập trung điên cuồng về đây. Lý Vinh đành cắn răng rồi rút ra một tấm bùa với mấy cây kì trận. Sau vài tiếng niệm thì hắn đã bố trí xong trận pháp, thiên địa nguyên khí tuy vận chuyển điên cuồng nhưng đã thành dòng xoắn nhiều hơn trước, không trực tiếp bay tập trung về đây nữa.
Đâu Lý Vinh căng ra như dây đàn, nếu có cao thủ nhận ra được hiện tượng này thi hắn chắc không thể chống nổi đến khi chờ được Hạo Thiên. Hắn vội truyền âm cho các đội bảo vệ đặt mức canh phòng lên cao nhất. Sau đó hắn lấy ra 3 tấm bùa nữa rồi biến mất. Trong phòng, Bạch Vô Thiên bông nhiên nhớ lại hôm đối mặt với thiên kiếp. Năm luồng năng lương tàn phá cơ thể hắn, hắn không hiểu tại sao mình lại phải đối mặt với thiên kiếp nhưng hắn nhớ một chuyện là các cao thủ càng nhiều tiềm năng khi găp phải thiên kiếp thì càng đáng sợ, khi đó hắn lấy hắn sự tỉnh táo suy nghĩ tại sao mình lại đối mặt với thiên kiếp kinh khủng như thế này. Rồi hắn chợt hiểu ra, tri thức hắn đã tham khảo trong các ngọc giản về tu luyện tiên ma, hắn biết quá nhiều. Hắn vội thử nghiệm loại bỏ một số thứ ra khỏi đầu mình. May mắn thay, nó có hiệu quả hắn, hắn tiếp tục loại bỏ dần dần nhưng thứ mình không cần đến khi chỉ có kiến thức độc dược hắn nghiên cứu một chút thì năng lượng ngũ hành trong cơ thể đã giảm tới mức hắn có thể chống lại, nhưng khi hắn lại không thể loại bỏ hết chúng ra khỏi cơ thể. Bằng cách nào đó chúng tập hợp lại một ít chạy về tâm mạch trái tim của hắn rồi kìm hãm sự phát triển của cơ thể.
Trong kén, thời gian trôi qua 8 năm nhưng bên ngoài mới chỉ là 1 tuần, hắn ở trong kén 8 nắm nhưng không nói chuyện được, không cử động được. Sau đó, năng lượng ngũ hành trong cơ thể hắn giảm đến tối thiểu mà hắn có thể chuyển động phá kén.
Sau đó, hắn muốn rời đi ngay lập tức đi tìm Lý Yên Nhiên nhưng hắn nhìn lại bản thân, việc phong tỏa tâm mạch khiến hắn bị kìm hãm phát triển. 8 năm suy nghĩ, hắn đã diễn biến được rất nhiều cục diện. Tuy phần lớn Lý Yên Nhiên vẫn ổn nhưng hắn vẫn cảm thấy lo lắng. Tuy vậy hắn vẫn kìm nén được, hắn phải tìm được công pháp tu luyện cho mình. Nếu như yếu ơt như thế này thì chỉ như lịch sử lặp lại, hắn sẽ chỉ có thể nhìn mà thôi.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của 2182759001
Sau khi chìm đắm trong quá khứ, Bạch Vô Thiên lấy lại được sư tỉnh táo, năng lượng Thổ trong trái tim hắn đã dần chuyển vào viên linh thạch nhưng vẫn còn một chút đọng lại trong cơ thể hắn. Hắn đành rút ra hộp ngọc cuối cùng đựng Vũ giao thảo, sau nhiều ngày nghiên cứu, hắn khẳng định cây linh thảo này có dược tính mạnh hơn cây binh thường, hắn suy tư mãi không biết có nên dùng nó không nhưng đến lúc này thì hắn chẳng còn sự lựa chọn nào khác, Mộc hệ độc tố trong cơ thể đã sắp bài xích xong được Thổ hệ trong cơ thể hắn rồi, nếu bây giờ mà còn lưỡng lự thì chả mấy chốc Thổ hệ sẽ lại tìm được năng lượng bổ sung, lúc đó thì khôn ba năm ngu trong phút chốc. Hắn nhắm mắt rồi nuốt Vũ giao thảo vào bụng.
Bất ngờ, Bạch Vô Thiên mở mắt rồi hét to “Lý Vinh”. Hắn quả đã đánh giá thấp năng lượng Thổ hệ còn lại, nó là tinh thuần nhất và cũng mạnh mẽ nhất. Nhưng trong họa đắc phúc, cây Vũ giao thảo hắn vừa nuốt vào còn có độc tố mạnh hơn, nó được nuôi lớn bởi một con giao long vừa tiến cấp. Độc tố của giao long đâu phải linh xà có thể so sánh, nên nó thừa sức thanh tẩy năng lượng Thổ trong cơ thể Bạch Vô Thiên.
Lý Vinh bước vào chưa kịp nói gì thì Bạch Vô Thiên hét lên: “Kiếm cho ta một kĩ nữ, nhanh lên; độc phản phệ, sắp chịu không nổi rồi”.
Loài xà, giao, long vốn nổi tiếng dâm tà. Độc của chúng còn một tác dụng khiến cho loài người nổi thú tính. Có vẻ như độc trong cây Vũ giao thảo này có dâm tính quá mạnh so với sức chịu đựng của Bạch Vô Thiên. Những điều hắn biết lúc này là hắn cần phát tiết, phía dưới đã phồng lên căng cứng quá rồi, nếu không thỏa mãn nó thì hắn chết mất. Cả người hắn đã chuyển từ đen sang đỏ bừng, hắn lúc này chỉ nguyền rủa Lý Vinh sao mà lâu thế, có mỗi một đứa kĩ nữ mà không kiếm được sao.
Trong lúc hắn đang chửi rủa cả tổ tông Lý Vinh thì Lý Vinh vác 1 cô nương đi vào. Bạch Vô Thiên chỉ chờ có vậy. Hắn xông lên đỡ lấy cô kĩ nữ rồi tống Lý Vinh ra trước khi hắn mất bình tĩnh. Đùa, hắn đâu muốn làm việc trong khi mất đi lí trí trước mặt người khác. Lý Vinh định nói gì nhưng không kịp, hắn đã ở ngoài phòng. Hắn chỉ cười cười rồi lui ra. Cửa phòng khóa trong, Bạch Vô Thiên bế đối tượng chuẩn bị phát tiết lên giường, lúc này hắn cũng không có thời gian để nói nữa, hắn chỉ muốn thỏa mãn cậu nhóc đang cứng như đá phía dưới mà thôi. Hắn xông lên xé quần áo của cô kĩ nữ. Nhưng lúc này, cô kĩ nữ có phản ứng vội ôm lấy thân mình rồi hét lên:
-Không, không. Đừng có lại đây. Ta bảo ngươi đừng có qua đây.
Nhưng mọi cố gắng chỉ càng khiến Bạch Vô Thiên trở nên điên dại, hắn lúc này càng lúc càng mất đi lí trí của con người, độc dược qua mạnh mẽ. Hắn xông lên vồ lấy cô gái đang chống cự. Sau đó, hắn cố gắng xé hét quần áo của cô gái ra, hắn càng xé thì cô gái chống cự càng mãnh liệt, lúc hắn chế khự được cô gái và chuẩn bị đưa hung khí tiến lên thì cô gái thấy được sơ hở rồi đạp hắn một cái vào bụng. Bị ăn một cú đạp, Bạch Vô Thiên bị bắn ra, cô gái vùng lên chạy ra khỏi giường nhưng chưa chạy được ba bước thì đã bị Bạch Vô Thiên tóm lấy đè xuống.
Lúc này đây, lí trí của Bạch Vô Thiên đã không còn nhiều nhưng hắn cũng đã học được 1 bài học. Hắn đè lên cô gái rồi dùng hết sức tóm lấy hai tay cô gái đưa lên trên, còn tay còn lại hắn mò xuống thực hiện nốt quá trình còn lại. Nhưng cô gái làm sao để hắn toại nguyện, cô khép kín hai chân lại rồi gồng mình lên cố gắng không để Bạch Vô Thiên đi vào.
Bạch Vô Thiên vất vả lắm mới có thể mở được đùi cô gái ra rồi chuẩn bị làm tiếp cái công việc hắn cần làm. Hắn đã bị độc xông lên não rồi, hắn sắp mất đi lí trí rồi, nhưng cô gái bỗng nhiên lao đầu lên cắn vào cổ hắn. Một luồng máu nóng chảy vào mồm cô gái, mùi máu tanh xộc vào mũi nhưng không bằng việc tên khốn nạn này chuẩn bị làm với mình nên cô càng hút mạnh. Cô càng uống càng uống càng thấy đầu óc choáng váng, thân thể nóng lên còn phía dưới thì ẩm ướt. Máu của Bạch Vô Thiên lúc này là xuân dược cực mạnh rồi, không những thế nó còn được bồi bổ bởi ngũ hành năng lượng bào mòn và độc dược mạnh nữa nên nó chính là thuốc bổ. Một loại thuốc bổ cực mạnh.
Cô gái cảm thấy khó giữ được tỉnh táo, phía dưới nóng lên và có vẻ thèm muốn một thứ gì đó, bây giờ, cô dường như mất dần sức chống cự đối với Bạch thiếu mà còn tiếp sức. Sau một lúc thì thần trí cô cũng mất đi, hai chân không khép lại nữa mà choàng qua ôm lấy hông Bạch Vô Thiên.
Nhận thấy được sự hợp tác của đối phương, Bạch Vô Thiên đẩy cây hung khí manh mẽ vào. Một cảm giác chật chội, ướt át nhưng cũng thoải mái xuất phát từ phía dưới. Còn cô gái cong người, run lên, hai tay cào lấy lưng Bạch thiếu. Cô đau không thể tả được, may mà xuân dược đã làm cho chỗ ấy ướt đi chuẩn bị cho cái khúc thịt thừa của Bạch thiếu. Hắn bắt đầu chuyển động.
Và một đêm xuân dài bắt đầu
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của 2182759001
Một buổi tối thanh tĩnh, trắng sáng chiếu lên Hạ thành cổ xưa, Lý Vinh ngồi trong phòng uống rượu, thỉnh thoảng lại ngân nga một điệu nhạc vui tai. Lão cũng đang vui vẻ. Trong phòng Bạch Vô Thiên, “đôi tình nhân” cũng đang vui vẻ quay cuồng. Từ trên mặt đất đến bàn rồi giường, mọi nơi đều có dấu vết của cuộc chiến. Dường như xuân dược trong Vũ giao thảo vẫn chưa tan hết hoặc là đôi trai gái trẻ đang cố gắng hưởng thụ hương vị trái cấm. Đêm xuân cứ như vậy mà qua đi; trong phòng, tiếng hoan lạc vẫn tiếp tục như không có dấu hiệu mệt mỏi.
Sáng hôm sau, Bạc Vô Thiên tỉnh dậy và cảm thấy thư thái vô cùng, dường như cả thế giới lúc này hắn là người hạnh phúc nhất. Hắn không hiểu là cái cảm giác này đến từ việc hắn đã thành công trong việc loại bỏ cấm chế năng lượng trong cơ thể hay là từ việc hắn đã là đàn ông từ hôm nay. Hắn nhìn sang cô kĩ nữ mình đã điên cuồng cùng tối qua, trông cũng thật xinh đẹp, làn da trắng hồng, mặt ngọc tóc đen, đôi mắt còn vương ít lệ - có lẽ đêm qua hắn đã quá mức rồi. Chắc là kĩ nữ hạng sang đây, Lý Vinh cũng biết hưởng thụ đấy chứ.
Nhưng khi hắn mở chăn đi ra khỏi giường thì một vệt máu hồng làm hắn hoảng hốt. Đây là dấu hiệu quan trọng của một người con gái. Hắn suy nghĩ “Ặc, ta đã nhớ là bảo tên kia kêu kỹ nữ cơ mà, ơ nhưng ta không bảo là còn hay đã mất” hắn thở phào nhẹ nhõm. Dính đến trinh tiết của phụ nữ thì phiền lắm, hồi còn ở Bạch gia, hắn đã nghe bao nhiêu câu chuyện về cái chuyện này. Gái trinh tuy không hiếm nhưng nếu dính vào thì như dính vào tổ kiến lửa. Không cưới thì bị dọa tự tử ngay. Hắn chỉ muốn ăn bánh trả tiền thôi (:D)
Lúc này đây, cô gái khẽ mở đôi mi ra, nhưng khi vừa mở mắt ra thì cô đã hét toáng lên rồi ngất xỉu. Bạch Thiếu thấy vậy thì mặt thành dấu hỏi “Có cần thiết phải như vậy chứ?”. Lý Vinh bước vào thì ngạc nhiên nhìn Bạch thiếu khiến bạch thiếu cũng phải lên tiếng.
-Có việc gì mà nhìn ta kinh vậy?
-Thiếu gia, xin người hãy soi gương đi.
Sau khi nhìn vào trong gương thì Bạch Vô Thiên vỡ lẽ, trông hắn như quỉ vậy, da mặt một nửa sần sù trông khá dữ tợn. Hắn cũng gật đầu, hồi hắn nghiên cứu về độc dược thì trong công pháp này cũng ghi là trong một thời gian ngắn khuôn mặt sẽ bị biến đổi. Bây giờ thì hắn hiểu rõ rồi, do lượng độc mạnh hơn cấm chế năng lượng nên số còn lại sẽ ăn vào máu. Hắn cũng sẽ phải mất một thời gian để điêu chỉnh cơ thể hấp thụ số độc dược này. Nhưng không sao, thế này thì còn ai nhận ra hắn nữa. Hắn có thể thoải mái đi ra ngoài rồi.
-Không sao, mất một ít thời gian là sẽ trở lại bình thường thôi. Thôi ngươi hãy sắp xếp cho cô ta về chỗ cũ đi, cho cô ta ít tiền tài.
-Bạch thiếu gia sao lại bạc tình như vậy, đây là cháu gái của ta. Dẫu gì nó cũng phục vụ người một đêm, nó còn đem trinh tiết dâng cho người nữa. Chả lẽ người nỡ dùng rồi vứt nó sao.
Câu nói này xứng đáng để được bình chọn là câu nói hay nhất trong ngày. Bạch thiếu nghe xong thì đứng phỗng đó. Tránh của nào trời trao của đó. Thế này là xong rồi. Hắn quay lại nhìn Lý Vinh đang cười tủm tỉm như là gian kế đã xong.
-Ta... ta nhớ là kêu ngươi gọi kĩ nữ cơ mà. Sao ngươi dám trái lệnh còn không báo cho ta.
-Thuộc hạ đâu dám để thiếu gia xài kĩ nữ, chủ mẫu biết sẽ giết thuộc hạ mất. Còn hôm qua thiếu gia vội vàng đuổi thuộc hạ ra cửa nên thuộc hạ không kịp bẩm báo.
Bạch thiếu ngồi phịch xuống ghế. Mất vài phút thì hắn lấy lại được bình tĩnh. Hắn nhìn về phía Lý Vinh với ánh mắt phẫn nộ rồi cũng nghĩ lại, tên thuộc hạ này hình như muốn đòi tiền lãi với hắn; 10 cây độc thảo rồi viên thượng phẩm linh thạch. Nghĩ về viên thương phẩm linh thạch, hắn sờ vào ngực thì không thấy còn, hắn nhìn xung quanh thì không thấy, hắn vội bảo:
-Lý Vinh, tìm mau xung quanh phòng viên thượng phẩm linh thạch của ngươi.
Nhắc đến viên thượng phẩm linh thạch, cả hai người đều vội vã tìm. Lý Vinh là sốt ruột hơn cả, gia tài của hắn đấy chứ có phải ít đâu. Nhưng sau một lúc tỏa thần thưc thì cả hai cũng trố mắt nhìn nhau. Bạch thiếu trầm ngâm suy nghĩ rồi đi tới giường nhìn vào cô gái đang ngủ. Đôi mắt còn đẫm lệ làm cô như một tác phẩm của thiên nhiên. Sau đó hắn thở dài:
-Khỏi cần tìm nữa, viên linh thạch đã biến mất rồi. Chúc mừng ngươi nhé, cháu gái ngươi đã có Ngũ hành linh căn.
Sau đó Bạch Vô Thiên giải thích cho Lý Vinh hiểu, trong người cô gái này vốn có hỏa linh căn nhưng lại có qua nhiều tạp chất và độc tố. Hôm qua khi hút máu của Bạch Vô Thiên và song tu với hắn. Bằng cách nào đó, máu của hắn thành chất dẫn đẩy tạp chất và độc tố từ thân thể cô sang người hắn còn thiên địa nguyên khí trong viên thượng phẩm linh thạch đã trở thành vật gột rửa thân thể cả hai. Vết sần sùi trên mặt hắn là dấu vết của Hỏa độc trong cơ thể cô gái. Chả hiểu là ai chịu thiệt ở đây nữa, hắn trở thành người hấp thụ toàn bộ những thứ độc hại
Điều ma hắn không biết đó là trong người cô gái có tồn tại năng lượng Hỏa cấm chế giống như trong người hắn nên nó đã giúp câu dẫn thiên địa nguyên khí trong linh thạch và Thổ hệ cấm chế trong người hắn ra nhưng quá trình này đã vô tình gột rửa cho thân thể cô gái. Vấn đề là cô không biết tu luyện nên toàn bộ lượng tạp chất này được gửi lại cho Bạch Thiếu xử lí, nhưng hắn cũng nào có phương pháp tu luyên đâu nên toàn bộ lượng tạp chất này vô tình lại tập trung ở trên mặt hắn, chỉ cần hắn tu luyện là sẽ đẩy hết nó ra.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của 2182759001